Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 12: Cái chết của Cửu Vĩ Thiên Hồ Mỹ Diễm (2)
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Meo Meo
Biên Tập: Thiên Sương
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
- Ha ha.
Mỹ Diễm cười phá lên, nói:
- Không ngờ là công tử thực sự lo lắng tôi hạ thuốc vào trong rượu để câu dẫn ngài.
Long Vũ làm ra vẻ bất đắc dĩ.
- Đối với loại đàn bà như cô thì tôi có thể không đề phòng sao?
- Tôi nói rồi, hôm nay chỉ nói chuyện hợp tác với ngài...
Mỹ Diễm cười nói:
- Người tu đạo Huyền Cảnh cùng Vu Tộc vốn là không đội trời chung, tôi không có lý do gì cùng hợp tác với Huyền Minh.
- Nhưng thực tế thì các ngươi vốn trên cùng hội cùng thuyền.
Long Vũ nói.
- Tôi không có lựa chọn nào khác.
Mỹ Diễm thản nhiên cười.
- Cho nên tôi mới tới tìm công tử, hy vọng ở lực lượng của ngài có thể giúp tôi thoát khỏi sự khống chế của Huyền Minh.
- Tôi không tin cô.
Long Vũ khẽ mỉm cười.
- Loại người như cô thì không thể nào tồn tại cái gì gọi là đại nghĩa được. Ít nhất là trước khi xác định được tôi mạnh hơn Huyền Minh thì cô cũng sẽ không hợp tác với tôi.
Long Vũ cười, nói tiếp:
- Mục đích của cô chính là muốn dụ dỗ tôi, chỉ có điều cô lo lắng mị lực của mình không đủ, cho nên mới dùng cách này.
Mỹ Diễm lộ ra nụ cười mê người.
- Xem ra công tử thực sự sợ bị tôi dụ dỗ. Thật ra, tôi lại rất muốn lên giường với công tử... Tôi rất thích thân thể cường tráng của ngài.
- Ha ha, chỉ đùa một chút thôi. Cụng ly.
Mỹ Diễm nâng chén hướng về Long Vũ ra hiệu.
Long Vũ hơi do dự một chút, cuối cùng cũng ngửa đầu uống cạn. Mỹ Diễm đặt chén rượu xuống, hờ hững nói:
- Công tử, nếu đồng ý hợp tác với tôi, tôi có thể tặng Bách Hoa hội cho ngài, tôi chỉ hy vọng tôi có thể đạt được sự tôn trọng xứng đáng.
Long Vũ cười nói.
- Nói như vậy, hợp tác giữa cô và Hắc Minh thực sự là không thoải mái.
- Đương nhiên!
Mỹ Diễm nói:
- Tôi là thật lòng...
Long Vũ cũng không ngẩng đầu lên, tự rót cho mình một ly rồi uống cạn. Mỹ Diễm thấy thế, đứng lên nói:
- Tôi xin phép một lát... tôi muốn đi toilet..
Sau khi Mỹ Diễm rời đi không lâu, Long Vũ cảm thấy toàn thân nóng lên, máu dường như đang sôi trào. Hắn thầm kêu không ổn, không ngờ trong rượu này lại có pha thêm xuân dược.
- La Lâm, đến phiên em ra tay rồi. Em đã nói em có biện pháp giải quyết được xuân dược.
Trong lúc nói chuyện, Long Vũ liền cảm giác được trong cơ thể có thêm một dòng khí lưu ấm áp chạy xẹt qua toàn thân, trong khoảnh khắc thì cảm giác khô nóng liền mất đi.
- Chủ nhân, đã xong. Xuân dược đã được em lọc ra, có khi sau này sẽ có lúc cần đến. Bây giờ thì cứ tương kế tựu kế, anh sẽ thấy hết được ý đồ của Mỹ Diễm.
Long Vũ rất bình tĩnh bày ra bộ dạng trúng xuân dược. Hắn dùng Tử Kim Thiên Viêm làm cho hai mắt đỏ bừng, toàn thân toát mồ hôi, tiếng hít thở thì nặng nề.
Đúng lúc nàu thì Mỹ Diễm mỉm cười xuất hiện, nàng đứng cách Long Vũ ba thước, trong mắt tràn ngập xuân ý, rất kinh ngạc nhìn Long Vũ.
- Rất khó chịu à?
Mỹ Diễm hỏi.
- Ngươi thật hèn hạ... Mau đưa thuốc giải cho ta!
Long Vũ căm tức nói.
- Đây chính là xuân dược được lấy từ trong tinh huyết của tôi, cách giải duy nhất là giao hợp cùng với tôi.
Mỹ Diễm cười gian xảo:
- Tôi đã nói rồi, tôi rất thích thân thể cường tráng của công tử.
Long Vũ cả giận nói:
- Con đàn bà rắn rết này, rõ ràng ngươi nó là muốn hợp tác với ta, vì sao lại giở trò này, rốt cục là ngươi muốn làm gì.
- Tôi muốn chiếm hữu công tử!
Mỹ Diễm khẽ cười nói:
- Định lực của công tử cũng không tồi. Người bình thường trúng xuân dược của tôi thì sợ rằng giờ đã không chịu nổi.
Trong khi đang nói chuyện, mắt của Long Vũ tràn đầy dục vọng, hau háu nhìn vào Mỹ Diễm.
- Ha ha, ngoan nào. Công tử sẽ rất sung sướng, tôi sẽ đích thân giải độc cho công tử.
Mỹ Diễm cười hì hì, nói:
- Chờ sau khi chúng ta giao hợp thì công tử sẽ hoàn toàn là nô lệ của tôi.
- Là sao?
Long Vũ mắt đỏ ngầu hỏi.
- Chuyện đã đến nước này thì tôi cũng không muốn giấu công tử nữa. Tôi chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ kiệt xuất nhất từ trước tới nay của Hồ tộc. Hiện tại thì cả chín đuôi của tôi đều đã luyện thành, chỉ cần công tử giao hợp với tôi, tôi liền có thể khống chế linh hồn cùng trí não của công tử. Tất nhiên là tôi định sử dụng với Huyền Minh, thế nhưng giờ lại tiện nghi cho ngài rồi...
- Hóa ra là ngươi đã có ý đồ khống chế một người đàn ông mạnh mẽ, để thực hiện dã tâm hùng bá thiên hạ của mình.
- Đương nhiên rồi.
Mỹ Diễm cười nói:
- Đây là tâm nguyện từ trước tời giờ của Hồ tộc chúng tôi, mà một thiên tài Cửu Vĩ Thiên Hồ như tôi cuối cùng cũng đã hoàn thành được mục tiêu vĩ đại này.
- Không. Phải nỏi là sắp hoàn thành.
Mỹ Diễm chỉnh lại một chút trong lời nói của mình.
- Ngoan ngoãn đến đây nào, giao hợp cùng tôi, tôi sẽ cho công tử cảm nhận được thế nào là sự dịu dàng của đàn bà...
Giọng nói của Mỹ Diễm cực kỳ khiêu gợi.
Nếu như không có sự trợ giúp của La Lâm thì sợ rằng lúc này hắn đã bùng phát thú tính rồi.
- Để xem công tử còn có thể nhịn được bao lâu...
Mỹ Diễm cười mập mờ, bước nhẹ nhàng đến bên Long Vũ. Thế nhưng khi sắp đến gần Long Vũ thì bất ngờ một cỗ khí tức nguy hiểm đánh về phía nàng. Nàng cảm thấy không ổn, vội vàng bay ngược lại, thế nhưng một lực lượng cường đại trong nháy mắt kéo nàng trở về. Mỹ Diễm giật mình, đang muốn tấn công Long Vũ thì không ngờ đã bị Long Vũ phong bế huyệt đạo. Long Vũ ném nàng xuống giường rồi cười lạnh:
- Con hồ ly dâm đãng, không ngờ rằng anh đây lại miễn dịch trước thứ này hả. À đúng rồi, không biết rượu này có tác dụng với ngươi không...
Nói xong, Long Vũ lấy một chén rượu trên bàn, bóp miệng nàng để rượu chảy thẳng xuống dưới. Mỹ Diễm giãy dụa nhưng toàn thân đã bị chế trụ, cố gắng cũng không ăn thua.
Sau khi uống hết chỗ rượu, ngay lập tức Mỹ Diễm có phản ứng. Hai gò má ửng hồng, hơi thở dồn đập, da thịt hồng hào trơn bóng.
- Công tử, cứu tôi...
Mỹ Diễm nói với giọng sắp khóc đến nơi:
- Nếu như không được giao hợp thì thất khiếu tôi sẽ chảy máu đến chết... Xin ngài hãy chơi tôi đi, chơi tôi...
Long Vũ thả nàng xuống, khinh thường cười lạnh:
- Ta đã nói rồi, ta không có hứng thú với loại đàn bà dâm đãng. Đây chính là kết cục mà do ngươi tạo nên, đây là bài học đáng đời cho ngươi.
Xuân dược kích thích khiến cho toàn thân Mỹ Diễm khô nóng không chịu nổi, mềm nhũn không có chút sức lực nào. Giờ đây tóc nàng tán loạn, hai má đào đỏ bừng, đuôi lông mày còn mang thêm nét yêu kiều xấu hổ, e ấp như Lan.
- Thật sự không có thuốc giải?
Long Vũ hỏi.
Mỹ Diễm khẽ run nhẹ.
- Không có. Tôi hoàn toàn không nghĩ tới chuyện làm thuốc giải, bởi vì tôi thật không ngờ rằng mị lực của tôi lại có ngày vô hiệu với đàn ông.
- Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ đến Xuân dược này cũng có tác dụng với mình?
Long Vũ mỉa mai.
- Chơi tôi đi, giày vò tôi đi...
Mỹ Diễm rên la không ngừng.
- Ha ha, anh đây không có hứng thú với loại đàn bà dâm đãng, còn muốn ta nhắc lại bao nhiêu lần nữa?
Long Vũ nói.
- Ngươi có phải là đàn ông không!!!
Mỹ Diễm mắng:
- Tên hỗn đản này, ngươi không phải là đàn ông... Nhất định ngươi không phải là đàn ông, nếu là một người đàn ông thì không thể nào thờ ơ với ta như vậy.
- Tiện nhân. Đừng có cho rằng... cho rằng mình dâm đãng thì có thể giao cấu với loại cặn bã như Hắc Minh...
Long Vũ khinh thường nói.
- Ta hận ngươi!
Mỹ Diễm hung dữ quát.
- Ngươi hận ta, thì ta coi thường ngươi.
Hai người cùng trợn ngược mắt lên nhìn nhau.
Mấy phút sau, Mỹ Diễm vô thức rên lên một tiếng nhỏ. Hai tay nàng ôm trước ngực, đôi mắt to ngấn nước, trán đầy mồ hôi, bộ dạng chật vật không chịu nổi.
- Nói cho ta biết, thông đạo có thể chứa trăm vạn người qua lại của Huyền Minh ở đâu...
Long Vũ nói vào chính sự.
- Hãy giao hợp với ta, nếu không ta nhất quyết không nói cho ngươi.
Mỹ Diễm cắn răng nói.
- Hừ!
Long Vũ tiếp tục.
- Nếu như ngươi nói cho ta biết thì tất nhiên ta sẽ kiếm cho ngươi vài con vịt mà giải tỏa, nếu không thì cứ ở đó mà chờ chết đi...
Mỹ Diễm giãy dụa điên cuồng. Trong chốc lát thì đã cởi sạch quần áo trên người. Da thịt trắng muốt nhẵn nhụi mềm mại, vóc người đẫy đà thành thục, dưới ánh đèn toát ra vẻ dụ hoặc mê người.
- Ta hỏi ngươi lần cuối, có nói hay không?
Long Vũ nói.
- Ngươi phải giữ lời.
Mỹ Diễm đã không còn sự lựa chọn nào khác.
- Vô Tình Phong...
- Vô Tình Phong?
Long Vũ hơi sững sờ, lập tức nói:
- Ngươi chờ đấy, ta đi kiếm người giúp.
Mười phút sau, Long Vũ tìm được ở quanh hẻm vài tên nghiện, dẫn theo bọn chúng trở về. Sau đó hắn đóng hết các cửa sổ rồi giải huyệt đạo cho Mỹ Diễm.
- Đàn ông, ta cần đàn ông!!!
Hai mắt Mỹ Diễm đỏ bừng, gần như lập tức lao về một người trong số đó. Trong phòng liền vọng ra những tiếng thở dốc.
Long Vũ khinh thường, xoay người rời khỏi phòng. Ngay khi hắn vừa đóng cửa lại thì trong phòng truyền ra những tiếng kêu thảm thiết.
- Chủ nhân, những người kia chưa đủ để giúp Mỹ Diễm hạ hỏa, bọn họ đều phải chết.
La Lâm nhắc.
- Ta biết rồi!
Long Vũ nói:
- Mấy tên nghiện với một con hồ ly tinh, chẳng lẽ bọn chúng không đáng chết sao?
Ra khỏi khu nhà, Long Vũ gọi điện cho Lâm Phong, để hắn tới thu dọn tàn cuộc.
Đáng thương cho thiên tài kiệt xuất của Cửu Vĩ Thiên Hồ, hôm nay lại rơi vào kết cục như vậy.
Đúng như câu nói kia, trời gây họa còn có khả năng tránh, tự mình gây họa tránh sao thoát.
Mỹ Diễm hại người cuối cùng lại thành hại mình, đây cũng chính là báo ứng của nàng.
...
...
Sau khi trở lại tổng bộ Huyền Môn, ngay lập tức Long Vũ đem những tin tức mình biết báo cho Bạch Mi đạo nhân và Thiên Cơ Tử. Bạch Mi đạo nhân nghe vậy, thở dài nặng nề, nói:
- Haizz, thực ra ta nên sớm nghĩ đến... Huyền Minh xây dựng thông đạo là kiệt tác trước đây của Hắc Minh. Huyền Minh thâu tóm Hắc Minh thì hắn sẽ tiếp tục phát triển nó.
Thiên Cơ Tử cao giọng hỏi:
- Tổ sư, chúng ta phải làm gì bây giờ?
- Tìm thông đạo kia, phá hủy nó. Nếu không, thế giới hiện đại sẽ phải chịu một phen sóng gió.
Bạch Mi đạo nhân nói:
- Thiên Cơ Tử, đi an bài một chút đi, đêm nay lập tức hành động.
Thiên Cơ Tử nghe vậy vội vàng đi bố trí.
Trong phòng giờ chỉ còn lại Bạch Mi đạo nhân và Long Vũ. Bạch Mi đạo nhân suy nghĩ một chút, nói:
- Tiểu Vũ, ta có một chuyện luôn muốn nói với con, thật ra Hương Hương cũng không bị mất trí nhớ.
Long Vũ nghe xong cũng không tỏ ra bất ngờ, cũng không thấy vui mừng.
- Sao? Con không thấy bất ngờ sao?
Bạch Mi đạo nhân hỏi.
- Con đã sớm biết.
Long Vũ nói:
- Con đã sớm nghi ngờ nàng không mất trí nhớ. Bạch Mi đạo nhân, nàng có nỗi khổ gì vậy?
- Vô tình thiên đạo!
Bạch Mi đạo nhân nói:
- Trừ phi nàng tu luyện đến cảnh giới cao nhất, vô tình chính là hữu tình, mới có thể tiếp tục nối lại duyên xưa với con. Bây giờ nàng đã có thể làm được.
Nghe xong lời này, Long Vũ lại trở nên kích động.
-Con đi tìm nàng!
Long Vũ định rời khỏi.
- Từ từ!
Bạch Mi đạo nhân gọi Long Vũ lại nói:
- Con chớ vội đi tìm Hương Hương, ta còn có chuyện chưa nói hết. Tiểu Vũ, Hương Hương là Hậu Thổ nương nương của Tổ vu.
- Hậu Thổ nương nương?
Long Vũ cau mày nói:
- Không thể nào?
- Sự tình Hắc Minh biến thành Huyền Minh con còn nhớ chứ. Trên đời này không có chuyện gì là không thể xảy ra.
Bạch Mi đạo nhân nói:
- Tiểu Vũ, đây là sự thật con phải chấp nhận. Tuy nhiên tình huống của Hương Hương thì hơi khác, nàng là Hậu Thổ nương nương chuyển thế, mà không phải là trọng sinh nhờ vào Vu chủng. Cho nên Hương Hương chính là Hậu Thổ nương nương, Hậu Thổ nương nương chính là Hương Hương. Bọn họ thực chất là cùng một người.
- Vậy nàng đâu?
Long Vũ nói:
- Có phải là đã đi cùng Huyền Minh rồi?
Bình chọn càng nhiều boom càng lớn mọi người cùng bình chọn nào Bình chọn cho truyện tại đây Dự đoán dành cho độc giả tại đây Tài trợ cho event tại đây Vạch lá tìm sâu tại đâyCái trò này là hay nhất. Hi vọng các bợn nhiệt tình bơm xăng
Last edited by Thiên Sương; 06-01-2013 at 12:45 PM.
Đã có 62 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thiên Sương
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 13: Người tới từ Tiên Cảnh
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Thiên Mạc
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
BONUS thêm mừng được mốc 40 bình chọn
- Không có.
Bạch Mi đạo nhân mỉm cười, nói:
- Vu lực cùng trí nhớ của Hương Hương đã thức tỉnh rồi, nhưng lòng của cô ta vẫn không có thay đổi. Vì ngươi đó, Tiểu Vũ, cô ta yêu ngươi. Vì ngươi, cô ta không tiếc trở mặt cùng Huyền Minh, trở mặt cùng Vu tộc. Hương Hương là một cô gái tốt, ta hy vọng ngươi có thể đối tốt với cô ta. Ngàn vạn lần không nên cô phụ một mảnh thâm tình của cô ta đối với ngươi.
- Nhưng cô ấy là Vu tộc...
Long Vũ hỏi:
- Con nên làm sao bây giờ?
- Thuận theo tự nhiên đi!
Bạch Mi đạo nhân giải thích:
- Hương Hương là Hậu Thổ chuyển kiếp, cho nên cô ấy mặc dù là Vu tộc, nhưng lại có nhân tính.
- Là như vậy sao? Con hiểu được!
Long Vũ nói:
- Bạch Mi đạo nhân, con sẽ đi tìm Hương Hương bây giờ.
- Đi đi, chuyện Vô Tình Phong ta sẽ xử lý. Nêu thật không được, ta sẽ lại đi tìm ngươi.
Bạch Mi đạo nhân nói:
- Tiểu Vũ, cố lên. Nhân loại cùng Tổ Vu kết hôn, đây chính là lần đầu tiên kể từ khi khai thiên tích địa đó, ta sẽ nhìn ngươi làm chuyện này thật tốt...
"…"
Long Vũ hơi hơi nghiêng người, Bạch Mi đạo nhân cười nói:
- Yên tâm đi, con sẽ không để cho người thất vọng.
……………………………
……………………………
Long Vũ cũng không biết, Đường Hương Hương đang gặp phải chuyện phiền toái.
Nguyên bản Đường Hương Hương đang tự tại ở Thái Dương Phong ngắm trăng. Trong lòng tưởng niệm tình lang của mình. Nào ngờ, một cỗ khí tức nguy hiểm đang lặng lẽ tiến đến.
Quay đầu, Đường Hương Hương thấy một nam tử trẻ tuổi xuất hiện ở phía sau nàng. Nàng hơi kinh hãi. Trong lòng âm thầm lo lắng. Nàng thật sự không thể tưởng tượng, với tu vi hiện tại của nàng, lại có người có thể tiếp cận mà nàng lại không biết.
- Ngươi là ai?
Đường Hương Hương khẽ quát một tiếng.
- Người sùng bài ngươi!
Khoes miệng người đó hơi mỉm cười, hứng thú nhìn Đường Hương Hương, nói:
- Hậu Thổ nương nương. Không nghĩ tới nàng bây giờ lại mang bộ dạng như vậy, nhưng mà như thế cũng tốt. Hình dáng hiện tại của nàng, ta rất thích. Đi thôi. Ta sẽ mang cho nàng hạnh phúc...
- Đồ điên!
Đường Hương Hương nói.
- Đồ điên?
Người trẻ tuổi đột nhiên nở nụ cười:
- Trước kia nàng gọi ta như vậy. Trước kia nàng còn nói ta là sắc ma... Đương nhiên, nàng hiện tại có thể không biết ta. Bởi vì hiện tại ta đã thay đổi thân phận. Như vậy đi, nàng có thể gọi ta là Bách Sắc tiên nhân.
- Tiên nhân?
Sắc mặt Đường Hương Hương hơi đổi:
- Ngươi tới từ Tiên Cảnh?
"Ha ha!"
Bách Sắc tiên nhân khẽ cười một tiếng nói:
- Hậu Thổ nương nương của ta, chẳng lẽ nàng không cảm ứng ra khí tức của ta sao? Đi thôi, ta mang nàng đi Tiên Cảnh, rời xa thế giới không sạch sẽ này, ta sẽ cho nàng hạnh phúc. Ta sẽ bao che nàng, tranh đấu giữa Luyện Khí Sĩ cùng Vu tộc sẽ triệt để rời xa nàng.
- Thực xin lỗi, ta không có ý định rời đi lúc này. Còn nữa, ta đối với ngươi không có một chút thiện cảm nào, mời ngươi đi cho.
Đường Hương Hương nhíu mày nói.
- Là sao?
Bách Sắc tiên nhân cười lạnh nói:
- Hậu Thổ, nàng hiện tại đâu bằng ngày xưa, ta tới tìm nàng, hoàn toàn là tôn trọng nàng. Nàng cũng không nên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
- Cút!
Mắt thấy đối phương bại lộ ra diện mạo xấu xa, Đường Hương Hương cũng hơi tức giận.
Bách Sắc tiên nhân trêu đùa:
- Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Hậu Thổ, cho dù nàng không theo ta đi, vậy thì ta cũng sẽ cường ngạnh mang nàng đi. Trước kia, ta thích nàng.
- Nhưng khi đó, nàng chính là Tổ Vu cao quý của Vu tộc. Hậu Thổ nương nương, ta không đánh lại nàng. Nhưng hiện giờ khác rồi, tuy rằng vu lực của nàng vẫn mạnh mẽ như trước kia vậy, nhưng nàng không có Vu tộc cường hãn nữa, hiện tại ta không sợ nàng nữa...
- Vô sỉ!
Đường Hương Hương quát một tiếng, kiếm trong tay bắt rút ra, thân hình đột rời khỏi mặt đất, mang theo một trận gió xoáy. Bích Thủy pháp kiếm trong tay chém tới cổ Bách Sắc tiên nhân, kiếm kình mãnh liệt vô cùng.
Bách Sắc tiên nhân thấy Đường Hương Hương xuất ra kiếm thế kinh người, hơi mỉm cười, lắc mình liền tránh thoát.
- Ha ha!
Bách Sắc tiên nhân lại cười to:
- Hậu Thổ ơi Hậu Thổ, không nghĩ tới, hiện giờ nàng mới bắt đầu sử dụng kiếm. Năm đó, nàng còn sử dụng được Cửu Thiên Tức Nhưỡng... Cũng tốt, không có Cửu Thiên Tức Nhưỡng, ta chẳng phải là càng dễ dàng bắt được nàng sao.
- Ta biết ngươi là ai, ngươi chính là cái tên tiên nhân đê tiện vô sỉ Tảo Bả tiên ở Tiên Cảnh kia...
Đường Hương Hương cười lạnh nói:
- Đối phó với ngươi, cho dù không có Cửu Thiên Tức Nhưỡng, ta cũng có thể làm cho ngươi chết không có chỗ chôn.
- Khẩu khí thật lớn!
Bách Sắc tiên nhân cười nói:
- Ta xem nàng làm sao giết ta?
Đường Hương Hương khẽ quát một tiếng, Bích Thủy pháp kiếm trong tay tựa như tia chớp đâm tới. Tay phải Bách sắc tiên nhân vừa lật, một thanh kiếm tiên màu rám nắng nhất thời xuất thủ.
"Keng!" Một tiếng, hai người đánh giáp lá cà, trận chiến phát ra những tiếng bạo liệt thật lớn. Công kích vừa mới kết thúc, hai người liền vội vàng lui về phía sau.
- Ha ha!
Đường Hương Hương khinh thường cười khẽ:
- Đem cái chổi của ngươi luyện chế thành kiếm tiên, sáng kiến không tệ đâu. Ta rất hiếu kỳ, mấy năm nay, ngươi rốt cuộc có kỳ ngộ gì, lại có được một thân tu vi như vậy.
- Chờ nàng thần phục dưới háng của ta, ta tự nhiên sẽ nói cho nàng biết.
Bách Sắc tiên nhân phun ra những lời thối hoắc:
- Nhớ kỹ, đây là tiên kiếm Tảo Bả của ta.
Khi nói chuyện, Đường Hương Hương lại công kích tới, chỉ thấy Bích Thủy pháp kiếm trong tay nàng cao thấp tung bay, trong nháy mắt đã bắn ra hơn mười đạo kiếm quang màu trắng, kiếm kình nhanh như lôi đình.
Tảo Bả tiên kiếm của Bách Sắc tiên nhân bắn ra kiếm quang màu rám nắng, cùng Đường Hương Hương triền đấu. Tu vi hai người nhìn qua có vẻ ngang nhau, chênh lệch không lớn.
Bất quá khóe miệng Bách Sắc thủy chung vẫn duy trì mỉm cười, tựa hồ đã tràn ngập tin tưởng tất thắng.
Đột nhiên, Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương đột nhiên thu lại, hai tay cầm kiếm của nàng lập tức giơ Bích Thủy pháp kiếm lên đỉnh đầu, đánh xuống đầu của Bách Sắc tiên nhân. Kiếm kình cương mãnh y như như phá vỡ không gian, phát ra một tiếng rít bén nhọn.
Bách Sắc tiên nhân mỉm cười, hai tay nắm chặt Tảo Bả tiên kiếm, tiên khí quanh thân lượn lờ. Chỉ thấy thân hình hắn đột ngột xoay tròn, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Đường Hương Hương, một đạo kiếm quang hùng hồn hướng tới thân Bích Thủy pháp kiếm vọt đến.
"Keng!" Tiếng kim thiết giao kích vang lên, Bách Sắc tiên nhân chỉ cảm thấy khí thế một kiếm này của Đường Hương Hương giống như cuồng lôi nháy mắt đã tới trước mắt, kiếm tiên trong tay vội vàng ngăn tại trước mặt.
"Ầm ầm!" Một tiếng oanh kích sấm rền tiếng vang lên, Bách Sắc tiên nhân lập tức cảm nhận thấy trên thân kiếm Đường Hương Hương đột nhiên bạo tăng mấy thành, lực lượng mạnh mẻ vô cùng, trong nháy mắt toàn bộ bạo phát ra, thân hình Bách Sắc tiên nhân không tự chủ được bị chấn lùi lại vài chục bước. Kinh khủng hơn chính là một cỗ kình khí cường đại vô hình, lúc này đang dọc theo Tảo Bả tiên kiếm không ngừng xâm lấn vào trong cơ thể. Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, vội vàng thúc dục lực lượng trong cơ thể. Nháy mắt, tiên lực vận chuyển một chu thiên, lập tức làm cho cỗ lực lượng này trục xuất ra bên ngoài cơ thể. Cỗ lực lượng này đúng là vu lực của Vu tộc.
Vu lực đối với tiên lực, lực đạo có tính ăn mòn.
Đương nhiên, ở đây là nói đến là vu lực của Tổ Vu.
Bình thường, trên lý thuyết Đại Vu cũng không thể đạt tới trình độ như vậy.
Vừa mới trục xuất cổ lực lượng này ra, Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương đã đến trước mắt. Bích Thủy pháp kiếm xen lẫn theo khí thế lôi đình sét đánh, tiếng rít phá không không ngừng, nháy mắt cũng đã công tới trước ngực Bách Sắc tiên nhân.
Bách Sắc tiên nhân cả kinh, kình lực Tảo Bả tiên kiếm chảy như điên, trên kiếm phong lộ ra kiếm quang, đánh úp về phía Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương.
"Keng!" Vài tiếng vang vang lên, binh khí hai người lại giao nhau, phát ra tiếng kim loại va chạm thanh thúy. Đường Hương Hương tựa hồ càng đánh càng hăng.
Chỉ thấy nàng giơ Bích Thủy pháp kiếm trong tay lên bổ ngang một kiếm, muốn áp dụng phương thức lấy cứng chọi cứng để đối phó Bách Sắc tiên nhân.
Mắt thấy Đường Hương Hương sắp cuồng mãnh bổ trúng kiếm trên tay, kiếm thế Bách Sắc tiên nhân cấp tốc chuyển biến, một kiếm đâm thẳng ra đột nhiên biến mất ở trước mắt Đường Hương Hương, không thấy đâu nữa. Cùng một thời gian, sau lưng Đường Hương Hương lập tức truyền đến một đạo kiếm khí mạnh mẽ vô cùng.
Đường Hương Hương thầm kêu không ổn, vội vàng xoay người. Nếu nàng là Hậu Thổ như trước kia, một kiếm này cũng không làm khó được nàng. Nhưng giờ phút này bất đồng, sau khi chuyển sang kiếp khác, nàng đã yếu kém hơn.
Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương thuận thế vung về sau, chuẩn xác kích trúng kiếm của Bách Sắc tiên nhân từ phía sau lưng công tới, chỉ nghe 'Phanh' một tiếng, hai người như như giật điện vội vàng thối lui.
Lúc này, sắc mặt Đường Hương Hương một mảnh tái nhợt không còn chút máu, hiển nhiên nàng tuy ứng phó kịp thời, nhưng là cũng ăn chút thiệt thòi. Khí huyết trong cơ thể từng đợt cuồn cuộn.
- Bách Sắc, ngươi cũng không hơn gì…
Đường Hương Hương cười lạnh một tiếng, giơ kiếm, phi thân mà lên. Bích Thủy pháp kiếm như mưa rền gió dữ hướng tới Bách Sắc tiên nhân trái chém phải đâm, xuống tay nặng nề, không giữ lại chút đường sống nào.
Bách Sắc tiên nhân biến sắc, kiếm tiên trong tay vung tới, nháy mắt chém ra hơn mười đạo kiếm quang, đem công kích của Đường Hương Hương hóa giải.
Dù vậy, Đường Hương Hương vẫn không có nửa điểm e ngại. Ngay khi Bách Sắc tiên nhân vừa mới đứng vững, Đường Hương Hương đã phát ra một tiếng kêu to, lần thứ hai phi thân lên, Bích Thủy pháp kiếm giống như gió to sóng lớn kéo theo không khí bốn phía hướng Bách Sắc tiên nhân điên cuồng đâm tới.
Bách Sắc tiên nhân chứng kiến một chiêu này, trong lòng không khỏi kinh hãi. Không nghĩ tới không có thân thể của Tổ Vu, Hậu Thổ chuyển sang kiếp khác vẫn có thể lợi hại như vậy.
- Hương Hương, anh tới giúp em!
Ngay lúc này, Đường Hương Hương nghe được một thanh âm quen thuộc. Không cần quay đầu cũng có thể biết là Long Vũ đã đến.
- Ngươi là ai? Không nên gây trở ngại cho chuyện tốt của ta, lập tức cút ngay.
- Hừ!
Long Vũ đi tới sóng vai cùng Đường Hương Hương, đứng chung một chỗ, nói:
- Ta là nam nhân của Hương Hương. Bản thân ta lại muốn hỏi ngươi, ngươi là cái thứ gì, dám đến Huyền Môn giương oai.
Đường Hương Hương sợ Long Vũ khinh địch, vội vàng nói:
- Anh Vũ, hắn là Tảo Bả tiên ở Tiên Cảnh...
- Tiên Cảnh?
Sắc mặt Long Vũ sắc mặt hơi đổi: ‘
- Ngươi tới từ Tiên Cảnh? Xin hỏi ngươi muốn làm gì?
Long Vũ còn tưởng rằng người này là người Tiên Cảnh muốn xuống dưới tiêu diệt Vu tộc.
- Tiểu tử, đảm lược của ngươi thật lớn, ta là Tảo Bả tiên... Không, ta Bách Sắc tiên nhân coi trọng nữ nhân kia, ngươi tính toán nhúng chàm vào sao? Lá gan của ngươi thật lớn đó.
Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, trong đôi mắt tóe ra tia ghen tị không thể che dấu.
Nghe Bách Sắc tiên nhân vừa nói như thế, Long Vũ nhất thời minh bạch. Hóa ra mình đã đoán sai, cái tên gọi là tiên nhân này cũng không phải tới trợ giúp Huyền Cảnh cùng thế giới sự thật.
Bình chọn càng nhiều boom càng lớn mọi người cùng bình chọn nào Bình chọn cho truyện tại đây Dự đoán dành cho độc giả tại đây Tài trợ cho event tại đây Vạch lá tìm sâu tại đâyCái trò này là hay nhất. Hi vọng các bợn nhiệt tình bơm xăng
Đã có 55 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thiên Sương
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 14: Song tu cùng Hậu Thổ (1)
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Thiên Mạc
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
BONUS thêm mừng được mốc 45 bình chọn
Nghe Bách Sắc tiên nhân vừa nói như thế, Long Vũ nhất thời minh bạch. Hóa ra mình đã đoán sai, cái tên gọi là tiên nhân này cũng không phải tới trợ giúp Huyền Cảnh và thế giới sự thật.
- Tiểu sư muội, hắn đến tìm em sao?
Long Vũ cắn răng nói:
- Em ở đây, để anh tới đối phó người này.
- Chủ nhân, tu vi người này hơi cao hơn anh một chút, nhưng trong cơ thể anh còn có Tử Kim Thiên Viêm, chưa hẳn đã thua hắn.
La Lâm làm ra một phân tích trước khi chiến đấu.
Có La Lâm phân tích, Long Vũ tràn ngập tin tưởng.
- Anh Vũ, được... em lược trận cho anh.
Đường Hương Hương lo lắng Long Vũ bị thương, vốn định tự mình toàn lực xuất thủ, đem Tảo Bả tiên bắt lại. Nhưng nàng lại không muốn phụ ý tốt của Long Vũ. Cho nên đồng ý để cho hắn xuất thủ công kích Tảo Bả tiên. Đương nhiên, nàng sẽ luôn luôn chú ý tới đại chiến của hai người, tùy tay chuẩn bị ra tay cứu viện.
- Bách Sắc, ta hỏi ngươi, ngươi thân là người Tiên Cảnh, hiện giờ Huyền Cảnh, thế giới sự thật sắp gặp kiếp nạn, ngươi cũng đã biết rồi chứ?
Long Vũ tiến lên từng bước, thân mình trôi nổi giữa không trung, lớn tiếng quát hỏi.
- Tất nhiên!
Bách Sắc cười nói:
- Tiểu tử ngươi đừng có nói với ta những lời nhảm nhí này, tồn vong của Huyền Cảnh không có quan hệ gì với Tiên Cảnh chúng ta, hiện tại ta cần giải quyết chuyện này. Hậu Thổ là nữ nhân ta nhìn trúng, tiểu tử ngươi nếu thức thời, thì lập tức cút ngay cho ta.
- Muốn chết!
Long Vũ mắt thấy cái tên gọi là tiên nhân này đúng là thờ ơ, cười lạnh một tiếng, thân hình như điện chạy tới.
Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân hơi biến, quát hỏi:
- Ngươi là ai? Lực lượng của ngươi không phải là của con người.
- Chờ đến lúc ngươi chết sau ta sẽ nói cho ngươi.
Long Vũ đã muốn động sát cơ.
- Cuồng vọng!
Bách Sắc tiên nhân dù sao cũng là tiên nhân, sao có thể bị câu này hù sợ. Chỉ thấy hắn biến sắc, thúc dục Tảo Bả tiên kiếm giết tới.
Long Vũ bên này cũng không có phóng ra thích Tử Kim Thiên Viêm. Có thể cùng cao thủ cấp bậc như Bách Sắc đánh nhau, đó là có thể ngộ nhưng không thể cầu. Hắn nên nắm chắc cơ hội này mà đấu một phen cho thật tốt. Thực tế thì chiến đấu có thể tăng cường tu vi.
Hai người trong nháy mắt lại đấu hơn mười chiêu. Bốn phía phát ra tiếng liệt bạo rất nhỏ. Sóng khí ngập trời, kình khí bắn ra bốn phía. Đột nhiên, khóe miệng Bách Sắc tiên nhân lộ ra một nụ cười âm hiểm. Thân hình vừa động, nhanh chóng đi đến bên trái Long Vũ. Tiên kiếm trong tay, bay thẳng đến lồng ngực Long Vũ.
Long Vũ thấy thế công đối phương
uy mãnh, thần sắc hơi biến. Tuy kinh nhưng bất loạn. Hắn nắm kiếm quyết, Thiên sư pháp kiếm phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long thổi quét tới Bách Sắc tiên nhân.
Bách Sắc tiên nhân bỗng nhiên lâm vào cả kinh. Dưới tình thế cấp bách, tay trái hắn khẽ vung, tiên lực phóng ra ngoài. Đem Tảo Bả tiên kiếm thôi phát ra cao tới vài trượng, mũi kiếm hướng Thần Long chém tới.
"Ầm ầm!" Một tiếng nổ khí kình mạnh kinh người vang lên, hai cổ lực lượng cường đại đụng vào nhau, phát ra tiếng điệt bạo kịch liệt. Hai người trong lúc đó nhanh chóng lui về phía sau vài bước, nhảy ra khỏi vòng chiến.
- Ngươi đến tột cùng là ai?
Bách Sắc tiên nhân thấy Long Vũ có thể phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long, trong lòng không khỏi có chút hiếu kỳ.
Long Vũ cười lạnh một tiếng:
- Người muốn lấy mạng ngươi.
Khi nói chuyện, trên người Long Vũ đột nhiên phát ra một cỗ sát khí, hủy thiên diệt địa, nháy mắt đã tập trung tại khí cơ của Bách Sắc tiên nhân. Đồng thời, Long Vũ đem Tử Kim Thiên Viêm phóng thích ra.
Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, chỉ cảm thấy bị một cỗ áp lực cường đại áp chế, lồng ngực nhộn nhạo, kinh hãi không thôi, vẻ mặt tự tin lúc trước đã sớm không còn sót lại chút gì.
Long Vũ đem khí tức Tử Kim Thiên Viêm chuyển hóa thành sát khí, mục đích đúng là vì cấp đối cho phương uy hiếp về tâm lý, khiến hắn mất tự tin, giảm thấp lực chiến đấu của hắn.
- Tiểu tử, lực lượng trên người ngươi cũng không thuộc về nhân giới hay Huyền Cảnh, sự xuất hiện của ngươi, đã uy hiếp đến Tiên Cảnh. Coi như ta giết không được ngươi, ta cũng muốn bẩm báo cho Tuần Thiên Sứ giả, sẽ có người tới thu thập ngươi.
Bách Sắc tiên nhân nói ra lời như vậy, hiển nhiên là muốn chạy trốn.
Đường Hương Hương thấy thế, phi thân tiến lên, cùng Long Vũ sóng vai đứng chung một chỗ, ngạo nghễ nói:
- Ngươi ở chỗ này mà hổ báo, chẳng lẽ ngươi còn muốn trốn sao?
Nói tới đây, Đường Hương Hương thấp giọng nói:
- Anh Vũ, ngàn vạn lần không thể để cho hắn trở lại Tiên Cảnh, nếu không anh sẽ gặp phiền toái.
Long Vũ gật gật đầu:
- Anh biết, hợp lực hai người chúng ta, nhất định có thể khiến hắn thân hình cụ diệt.
- Các ngươi muốn giết tiên nhân?
Trong giọng nói Bách Sắc tiên nhân hơi lộ ra một tia sợ hãi.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng:
- Giết thì sao?
Vừa dứt lời, thân hình Long Vũ nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Bách Sắc tiên nhân, Tử Kim Thiên Viêm quấn quanh thân Thiên Sư pháp kiếm, uy lực kinh người.
Bách Sắc tiên nhân tuy rằng hoảng sợ vạn phần, nhưng hắn vẫn lui về sau mấy bước tránh thoát công kích của Long Vũ. Nếu cùng Long Vũ đơn đả độc đấu, hắn cũng không lo sợ.
Hắn lo lắng chính là Hậu Thổ và Long Vũ cùng tiến lên. Như vậy, hắn căn bản sẽ không có một chút cơ hội. Bách Sắc rất rõ ràng tu vi của mình, mấy năm nay mặc dù luân phiên gặp được kỳ ngộ ở Tiên Cảnh, tu vi tuy đạt tới cảnh giới thiên tiên. Nhưng trước kia Hậu Thổ là cấp bậc tiên vương, hiện giờ tuy rằng không có Vu tộc, nhưng bằng vào Vu lực của nàng, vẫn là cấp bậc kim tiên. Bách Sắc tiên nhân giờ phút này mới giác ngộ, lúc trước Hậu Thổ kỳ thật cũng không có thi triển toàn lực.
(Tiên nhân Tiên Cảnh dựa theo cấp bậc tiên lực chia làm năm cảnh giới Phi Thăng Tiên, Huyền Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Tiên Vương.... Phi Thăng Tiên cũng chính là tiên nhân bình thường đắc đạo phi thăng, xấp xỉ với tu vi Cửu Đỉnh ở Huyền Cảnh. Huyền Tiên thì xấp xỉ tu vi Tương Cảnh ở Huyền Cảnh, Thiên Tiên xấp xỉ tu vi Vương Cảnh ở Huyền Cảnh, Kim Tiên xấp xỉ tu vi Đế Cảnh ở Huyền Cảnh. Tiên Vương xấp xỉ với tu vi Hoàng Cảnh ở Huyền Cảnh.)
Chuyện cho tới bây giờ, Bách Sắc tiên nhân thấy không còn cách nào khác. Liền cắn răng, trong lòng nổi giận, thôi phát toàn lực, quyết đấu.
- Hậu Thổ, tiểu tử này không hiểu chuyện thì không nói, ngươi nên biết hậu quả tự tiện giết hại tiên nhân.
Bách Sắc tiên nhân oán hận nói.
- Ta biết... Nhưng chúng ta giết ngươi, sau đó xóa sạch linh thức của ngươi, thì có ai biết là ta đã giết ngươi?
Đường Hương Hương khinh miệt nói.
- Tiểu sư muội, đừng để cho hắn chạy là được, để ta đối phó với hắn.
Long Vũ tính toán dùng Bách Sắc để luyện tập.
Bách Sắc thấy thế, trong lòng cười thầm, hắn cảm thấy được tiểu tử này thật đáng yêu, cho hắn cơ hội chạy trốn tốt hơn rồi.
Bách Sắc tiên nhân hạ quyết tâm, toàn lực xuất thủ. Như vậy, Long Vũ sẽ không thể thoát được.
- Đón một kiếm này của ta thử xem...
Long Vũ hét lớn một tiếng, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng quay ngược trở lại. Long Vũ hai tay cầm kiếm, thân hình nhảy lên trên không, rót toàn thân lực lượng vào thân kiếm, khí thế khai thiên tích địa hướng tới đầu Bách Sắc tiên nhân đánh xuống. Vô luận lực đạo hay là tốc độ đều nhanh hơn mạnh hơn trước.
Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân phát lạnh, vội vàng cầm kiếm nghênh đón.
"Ầm ầm!" Một tiếng kinh thiên vang lên, binh khí hai người giao nhau. Long Vũ trên cao nhìn xuống, khí thế kinh người, kiếm thế thành công phá khai phòng ngự Bách Sắc tiên nhân, mũi kiếm chuẩn xác đánh trúng lồng ngực Bách Sắc tiên nhân.
Bách Sắc tiên nhân chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, thân hình có chút chậm chạp, đúng lúc này một cỗ kình phong mãnh liệt từ phía sau đánh úp đến, tiếng thét phá không, rõ ràng có thể nghe được.
- Không tốt.
Bách Sắc tiên nhân thầm kêu không ổn, biết phía sau có tập kích, đáng tiếc hắn hiện tại bị thương, tốc độ giảm sút, căn bản là không thể tránh né.
Vừa dứt lời, một đạo kiếm quang đã đánh tới phía sau lưng Bách Sắc, vài tiếng điệt bạo vang lên, phía sau lưng hắn đã là một mảnh huyết nhục mơ hồ. Bết bát hơn chính là, một cỗ Vu lực theo miệng vết thương trên lưng hắn, chui vào thân thể Bách Sắc tiên nhân, không ngừng ăn mòn gân mạch của hắn.
- Ngươi... Hậu Thổ, ngươi thật ác độc!
Trong người Bách Sắc bây giờ đã bị Vu lực của Hậu Thổ làm cho sống dở chết dở, gân mạch toàn thân đã có một nửa bị ăn mòn tàn phế.
Long Vũ đi tới, đá cho Bách Sắc tiên nhân một cước, xác định hắn còn sống, lạnh lùng nói:
- Nói, ngươi làm như thế nào xuống trần, Tiên Cảnh đối với kiếp nạn của Huyền Cảnh và thế giới sự thật, rốt cuộc có thái độ gì?
Thân thể Bách Sắc tiên nhân run nhè nhẹ, nỗ lực há mồm, giọng căm hận nói:
- Ta cái gì cũng không biết, các ngươi giết ta đi...
Long Vũ khinh thường nói:
- Ta sẽ cho ngươi mở miệng...
Khi nói chuyện, lòng bàn tay hắn thoát ra một đạo Tử Kim Thiên Viêm bao trùm Bách Sắc tiên nhân.
Thân thể Bách Sắc tiên nhân trong tử diễm không ngừng giãy dụa, thừa nhận thống khổ người thường không thể tưởng tượng nổi.
Rốt cục, hắn có chút chống đỡ không được:
- Đừng hành hạ ta… Ta trả lời vấn đề của ngươi.
Đường Hương Hương khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Hèn hạ, nói sớm một chút có phải tốt hơn không.
- Ta hỏi ngươi, Tiên Cảnh cùng Huyền Cảnh cũng không có liên hệ, lẽ ra chỉ có cấp bậc Tiên Vương mới được xuống trần, ngươi làm như thế nào mà xuống được?
Đối với điều này, Đường Hương Hương rất lấy làm kỳ quái.
- Kết giới Cửu Đỉnh xuất hiện khe hở, Kim Tiên cũng đã xuống trần, ta là theo chân một vị Kim Tiên xuống dưới. Kỳ thật ta cũng không biết hắn đến cùng có phải là Kim Tiên hay không, có lẽ hắn là Tiên Vương.
Bách Sắc tiên nhân cẩn thận nói:
- Tóm lại, là tiên nhân khác mang ta xuống trần, điều kiện của hắn chỉ có một, để ta tới bắt sống Hậu Thổ...
- Còn có một đồng bọn còn lợi hại hơn ngươi đi cùng.
Long Vũ quát hỏi.
Bách Sắc tiên nhân vội vàng nói:
- Ta cùng hắn không phải là đồng bọn, ta cũng không biết hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì, ta chỉ là nhờ sự giúp đỡ của hắn đi xuống trần.
Đường Hương Hương đi lên trước, thản nhiên hỏi:
- Một khi đã như vậy, ngươi tại sao lại tìm tới ta?
Bách Sắc tiên nhân nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, nói chuyện có chút lắp bắp:
- Ta... Là người nọ nói cho ta biết, các ngươi bỏ qua cho ta đi, ta căn bản vô tình cùng các ngươi đối địch.
- Nếu các ngươi giết ta, sẽ đưa tới phiền toái. Hậu Thổ, ngươi hẳn là rõ ràng, lấy thân phận của ta tại tiên giới, nếu khiến ta thân hình cụ diệt, trên đó sẽ phát hiện ta mất tích cũng sẽ phái Tuần Thiên sứ giả đến tra rõ, đến lúc đó các ngươi đồng dạng sẽ có phiền toái.
Bách Sắc tiên nhân sợ hãi nói:
- Buông tha cho ta, ta sẽ lập tức đi ngay.
Đường Hương Hương hừ một tiếng, lập tức đánh mắt với Long Vũ, không hề dùng lời.
Sát khí quanh thân Long Vũ đại thịnh, quát lạnh một tiếng, nói:
- Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nói cho ta biết, người kia là ai?
Bách Sắc tiên nhân nói:
- Ta thật sự không biết...
- Nói như vậy, là ngươi không chịu hợp tác rồi? Thế thì ta lưu ngươi lại cũng vô dụng rồi sao?
Trong mắt Long Vũ hiện lên một đạo sát ý, bắt kiếm quyết, Thiên Sư pháp kiếm phát ra một cỗ kiếm khí cường đại.
- Có thể là Tà Vương...
Bách Sắc tiên nhân vội vàng kêu lên.
- Tà Vương?
Đường Hương Hương cười lạnh một tiếng, nói:
- Tốt lắm, ngươi cũng nên chết đi...
Long Vũ nghe vậy, định hạ sát thủ. Ngay lúc này, Hắc Thiên Ma Thần hiện ra trước mặt bọn họ:
- Hạ thủ lưu tình... Không nên giết hắn, các ngươi giết hắn, sẽ gặp phải phiền toái, giao cho ta xử lý.
Lời này vừa nói ra, Bách Sắc tiên nhân trong đôi mắt hiện lên một tia hy vọng.
- Hắc Thiên lệnh chủ, cám ơn ngươi!
Bách Sắc tiên nhân hiển nhiên là nhận biết Hắc Thiên.
- Ngươi không cần cám ơn ta. Ta cũng không muốn cứu ngươi, chỉ là nếu giết ngươi ta sẽ ôm phiền toái trên người.
Nói xong, khóe miệng Hắc Thiên Ma Thần nổi lên một tia cười tà. Hắn vừa mở miệng, một cỗ hấp lực cường đại nhất thời xuất hiện. Trong khoảnh khắc đem Bách Sắc tiên nhân hút vào trong miệng.
Đường Hương Hương thấy thế khẽ nhíu mày, Long Vũ cũng là hít vào một ngụm hàn khí, Hắc Thiên Ma Thần này thật có chút tà tính. Phương pháp giết người như thế, chẳng thể trách được lại gọi là ma.
Bình chọn càng nhiều boom càng lớn mọi người cùng bình chọn nào Bình chọn cho truyện tại đây Dự đoán dành cho độc giả tại đây Tài trợ cho event tại đây Vạch lá tìm sâu tại đâyCái trò này là hay nhất. Hi vọng các bợn nhiệt tình bơm xăng
Đã có 57 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thiên Sương
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 14: Song tu cùng Hậu Thổ (2)
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Thiên Mạc
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hắc Thiên Ma Thần hành động như thế cũng giúp bọn hắn một đại ân. Ít nhất, Tiên Cảnh truy cứu cái chết của Bách Sắc tiên nhân, sẽ không quan hệ với bọn họ.
- Tiểu sư muội, Tà Vương là ai?
Long Vũ đang nhớ lại lời của Bách Sắc tiên nhân, lên tiếng hỏi.
- Tà Vương là một trong tứ đại tiên vương Tiên Cảnh, một thân ác độc, âm hiểm, đê tiện, vô sỉ, giảo hoạt... Hừ, không phải là người tốt.
Người nói chính là Hắc Thiên Ma Thần.
- Tiên Vương?
Long Vũ nhíu mày:
- Đường đường là Tiên Vương, hắn xuống trần làm cái gì?
- Khó mà nói được.
Hắc Thiên Ma Thần nói:
- Người này dã tâm rất lớn, một lòng đều muốn đem đại đế kia lật đổ để chính mình nắm giữ Tiên Cảnh. Hiện giờ đại loạn buông xuống, ta xem ra hắn muốn nhân cơ hội làm chuyện ác.
Đường Hương Hương đứng một bên lên tiếng:
- Rất có khả năng, Tà Vương này luôn luôn tâm thuật bất chánh, không nên ở trong nhân gian. Nếu hắn thật sự xuống trần, chúng ta nhất định phải cẩn thận làm việc.
- Ha ha!
Hắc Thiên Ma Thần đột nhiên cười nói:
- Hậu Thổ yên tâm, cứ quấn quýt với tiểu tình lang của ngươi đi, chuyện tình Tà Vương ta sẽ lưu ý. Xem ra, chuyện lần này càng ngày càng có ý tứ.
- Đợi chút!
Đường Hương Hương nghiêng đầu nói với Hắc Thiên Ma Thần:
- Tu vi Tà Vương sắp xếp thứ nhất trong tứ đại Tiên Vương Tiên Cảnh, gần bằng tu vi của đại đế, ngươi cũng nên cẩn thận một chút.
- Ha ha, Hậu Thổ, ngươi quan tâm với ta như thế, chẳng lẽ nhìn trúng ta sao?
Hắc Thiên Ma Thần nói giỡn.
- Ta chỉ là không muốn ngươi chết trong tay Tà Vương...
Đường Hương Hương lưu lại một câu nói như vậy, rồi lập tức cùng Long Vũ ly khai.
…………………………….
…………………………….
Đường Hương Hương theo Long Vũ đi vào gian phòng của mình. Đóng chặt cửa phòng, nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Long Vũ, miệng há há, nhưng không biết nói gì.
- Anh Vũ, có một số việc em không biết nên nói với anh như thế nào...
Cuối cùng Đường Hương Hương mở miệng nói.
- Anh biết...
Long Vũ tiếp nhận đề tài nói:
- Anh cũng biết. Hương Hương, anh chỉ hỏi em một câu, em là Hương Hương của anh phải không?
Nói đến đây, trong mắt Long Vũ đã tràn ngập chờ mong.
Đồng thời, tâm tình Đường Hương Hương cũng trở nên khẩn trương.
Không khí trong phòng tựa hồ trở nên yên lặng.
- Anh Vũ, em... Em vẫn là Hương Hương của anh, em vẫn là tiểu sư muội của anh. Tuy rằng Vu lực, trí nhớ của em đã thức tỉnh, nhưng trí nhớ cả đời này của em vẫn còn. Ngoại trừ lực lượng tăng cường, cũng không có bất kỳ thay đổi gì.
Đường Hương Hương nghiêm túc nói.
Lời này vừa nói ra, tâm tình Long Vũ rốt cuộc cũng buông lỏng.
- Trí nhớ của em vẫn luôn luôn không mất đi... Em đã lừa gạt anh.
- Anh biết!
Long Vũ thản nhiên nói:
- Từ lần đầu tiên anh nhìn thấy em, anh đã biết... Anh biết trong lòng em có nỗi khổ. Cho nên anh cũng luôn luôn bắt buộc chính mình, bắt buộc chính mình tin tưởng, em thật sự mất đi ký ức.
- Anh Vũ...
Đường Hương Hương không khống chế được cảm xúc của mình nữa, lao vào trong lòng nam nhân, hai tay ôm lấy cổ của hắn, thanh âm có chút run rẩy:
- Anh Vũ, chúng ta không bao giờ... tách ra nữa, được không?
- Ừ!
Long Vũ nghiêm túc gật gật đầu, nói:
- Hương Hương, tiểu sư muội của anh. Từ hôm nay trở đi, em sẽ là người của anh. Chúng ta không bao giờ... tách ra nữa.
- Anh Vũ, anh biết không? Đối diện với anh phải tỏ ra xa lạ, thật sự là quá khó tiếp thụ rồi. Nhiều lần, em thiếu chút nữa liền không nhịn được. Nếu không phải nhờ Bạch Mi đạo nhân, em có lẽ đã sớm thẳng thắn với anh rồi.
Nói xong, Đường Hương Hương đem nam nhân mình yêu mến ôm chặt hơn nữa.
Long Vũ nhè nhẹ vỗ về mái tóc nữ nhân, ôn nhu nói:
- Anh biết, anh sao có thể không biết đây... Cảm nhận của anh luôn tin tưởng em, anh sao có thể không biết đây?
Dừng lại đôi chút, Long Vũ đột nhiên hỏi:
- Nếu trí nhớ của em thức tỉnh rồi, sau này anh làm sao có thể ở bên em được?
- Em…
Thân mình Đường Hương Hương hơi hơi run rẩy, nói:
- Em không quản... Em không quản Luyện Khí Sĩ và Vu tộc rốt cuộc có cừu hận gì. Em chỉ muốn ở cùng một chỗ với anh. Anh Vũ, bất kể thế nào, em là Vu tộc, cho nên xung đột sắp phát sinh em không thể nhúng tay. Nhưng em sẽ bảo hộ anh, nam nhân mà em yêu thương.
- Hương Hương!
Nội tâm Long Vũ rung động, đem nàng ôm chặt hơn nữa.
- Anh Vũ, Tà Vương sắp xuất hiện rồi, xem ra tràng nguy cơ này sẽ càng ngày càng nghiêm trọng... Tu vi của anh tất phải tiếp tục tăng lên.
Đường Hương Hương cười cười:
- Em nghĩ nên song tu với anh.(Biên: Tiết mục này ta thích nhất )
- Song tu?
Long Vũ nao nao, hỏi:
- Chúng ta trước kia không phải...
- Trước kia khác!
Đường Hương Hương ngượng ngùng giải thích:
- Trước kia, Vu lực trong cơ thể em chưa thức tỉnh. Hiện tại bất đồng, lấy Vu lực hiện tại của em với song tu anh, tu vi của anh liền có thể đạt tới Đế Cảnh...
- Hắc hắc!
Long Vũ nghe vậy, thoải mái cười cười, lập tức nói:
- Ha ha, nghĩ đến Hậu Thổ nương nương rung chuyển trời đất ở thời đại thượng cổ muốn song tu với anh, anh còn có điểm kích động đó.
Đường Hương Hương mỉm cười, cố ý dụng bộ ngực của mình cọ một lần trên cánh tay Long Vũ:
- Em không phải Hậu Thổ, em sẽ là Hương Hương của anh, tiểu sư muội của anh.
- Không, em là Hậu Thổ, Tổ Vu Hậu Thổ nương nương...
Long Vũ cười hắc hắc, khóe miệng cười cười, miệng cắn nhẹ vành tai Đường Hương Hương, thấp giọng nói:
- Hậu Thổ nương nương của anh, em không biết là lấy thân phận Hậu Thổ như vậy, chơi đùa càng thêm kích thích sao?
- Phì…
Đường Hương Hương khẽ gắt một tiếng nói:
- Người ta cũng không phải là chơi với anh, người ta là muốn song tu với anh, làm cho anh tăng lực lượng tu vi. Anh đúng là đại sắc lang.
- Có gì khác nhau sao? Dù sao cũng đều là một chuyện.
Khóe miệng Long Vũ khẽ nhếch lên, cười nói:
- Hương Hương, em nên đáp ứng anh đi...
- Anh đó... Như thế nào càng lại ngày càng sắc vậy?
Mặt Đường Hương Hương ửng đỏ nói:
- Em mới vắng mặt có mấy ngày, anh nhất định là học hư ở đâu rồi. Quên đi, coi như em sợ anh. Hôm nay anh nói cái gì, thì chính là cái đó, tất cả em đều nghe theo anh còn không được sao? Ai kêu em hại anh thương tâm lâu như vậy...
Long Vũ hơi hơi động tâm, bàn tay lập tức nhéo vài cái ngay trên cặp mông của nàng... Tuy nàng vẫn không có thay đổi nhiều, nhưng là nghĩ tới thân phận hiện tại của nàng, trong lòng Long Vũ kích động không thôi.
- Anh Vũ, đợi lát nữa anh nhẹ nhàng một chút nha...
Đường Hương Hương thẹn thùng nói:
- Người ta với anh ít làm chuyện đó, nên sẽ có chút... (Dịch Giả: Ăn không tiêu đó mà )
Long Vũ ha ha cười, ôn nhu, son sắt thề:
- Hậu Thổ nương nương của anh, em yên tâm đi, anh sẽ thương tiếc ngọc.
Đường Hương Hương thiên kiều bá mị liếc mắt nhìn Long Vũ một cái.
- Anh Vũ, nhân chuyện lần này, em sẽ mang anh đi Tiên Cảnh dạo chơi, anh xem như thế nào...
Long Vũ vui sướng:
- Em có thể đi Tiên Cảnh?
- Vâng.
Đường Hương Hương gật đầu nói:
- Thời kỳ thượng cổ, mười hai Tổ Vu, năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, tứ đại tiên vương, Tử Vi Trung Thiên Đại Đế... Những người chúng ta này đều là có thể tùy ý xuyên qua các giới.
- Ha ha, tốt... Em nói chúng ta tại Dao Trì song tu, có phải càng thêm kích thích hay không?
Long Vũ cực kỳ ám muội nói.
- Song cái đầu anh, em thật sự là không có biện pháp với anh. Một người tốt như vậy, hiện tại lại biến thành một đại sắc lang.
Đường Hương Hương tức giận chế giễu một tiếng, lập tức ngăn Long Vũ đang muốn nói chuyện lại:
- Anh Vũ, anh còn chờ cái gì nữa, ôm em lên giường...
Long Vũ cười hắc hắc, vượt quá mong đợi, giương tay đem nàng ôm vào lòng, ôm nữ nhân phóng tới trên giường.
Đường Hương Hương xấu hổ nhìn Long Vũ nói:
- Anh Vũ, nhớ kỹ, không cần quá tham luyến mùi vị nhục dục, mục đích chủ yếu của chúng ta lần này là vì song tu.
Đường Hương Hương lúc nói chuyện, sóng mắt lưu chuyển, hiện rõ mị thái.
Long Vũ đã có chút không chịu nổi. Hắn vội vàng gật gật đầu:
- Ha ha, em yên tâm, anh biết nên làm như thế nào...
Nói xong, hắn đã tháo ra cạp váy của Đường Hương Hương, đem váy dài của nàng chậm rãi cởi ra. Nhất thời, thân hình thuần khiết tuyệt mỹ của Đường Hương Hương hiện ra ở trước mắt Long Vũ. Đường Hương Hương cười dễ thương thẹn thùng, vải quấn ngực màu đỏ bao vây lấy đường cong phong mãn, ở giữa là một khe sâu hút, thân thể mềm mại, đường cong lả lướt, mông tuy không lớn, nhưng vểnh phi thường cao... Thật sự là xinh đẹp không gì sánh được.
Còn có thân phận cao quý của nàng nữa, Long Vũ cảm thấy cả người sôi trào.
Nhìn thấy dung mạo tuyệt sắc của Đường Hương Hương. Long Vũ tâm thần không ngừng nhộn nhạo. Mà Đường Hương Hương để chứng tỏ mình còn là tiểu sư muội như trước kia, giờ phút này, nàng cũng là bỏ quên cái gọi là cao quý hay mất tự nhiên, cố ý bày ra tư thế mê người. Môi anh đào đóng mở, hơi thở như lan, thân hình như rắn nước kéo theo cặp mông xinh đẹp không ngừng vặn vẹo.
Long Vũ có lẽ đã không nhịn được, cúi thấp thân thể, hôn lên cặp môi thơm của nàng, đầu lưỡi bắt đầu tham tiến vào miệng của nữ nhân, rồi mút vào. Mà Đường Hương Hương tựa hồ cũng không yếu thế, cái lưỡi đinh hương cũng không ngừng công kích đáp lại Long Vũ.
Gợi tình, Long Vũ đem vải quấn ngực của nàng hạ xuống, cặp vú đáng yêu nhảy bật ra, ngay trước mắt hắn không ngừng rung động, trêu chọc. Tim Đường Hương Hương đập càng nhanh hơn rất nhiều, làm cho bộ ngực sữa phập phồng không chừng.
- Anh Vũ, xin hãy vuốt ve em!
Đường Hương Hương giãy dụa cặp mông nhỏ nhắn, hơi thở như lan thủ thỉ. Long Vũ rung động, bàn tay to hướng về phía nửa mình dưới của nàng, đem cái quần lót kia cởi ra, ngón tay tận tình khiêu khích. Dưới sự trêu đùa nhiệt tình của hắn, Đường Hương Hương không ngừng vặn vẹo, eo thon và đồn bộ nghênh hợp với nam nhân, tiếng rên rỉ trong miệng cũng càng ngày càng phát ra dồn dập hơn.
Đường Hương Hương trước kia cũng không chủ động như vậy. Tình trạng như hôm nay, thứ nhất là Đường Hương Hương đã lâu không được Long Vũ mưa móc làm dịu, trong lòng thật sự là có chút suy nghĩ. Thứ hai là nàng nóng lòng muốn chứng thật tình yêu của mình đối với Long Vũ không có bất kỳ biến đổi nào. Nàng cũng hy vọng dùng cái này để chứng minh mình mặc dù là Tổ Vu Hậu Thổ, cũng vẫn sẽ như trước kia, là tiểu sư muội của hắn.
Đường Hương Hương can đảm cầu ái:
- Anh Vũ, chơi em... Người ta muốn anh chơi em.
Nghe nữ nhân yêu cầu, Long Vũ mỉm cười vui mừng, đem hai chân nữ nhân tách ra, nắm chặt eo nàng, chậm rãi đâm vào, đạt được ước muốn chiếm cứ thân thể mềm mại của nàng. Đường Hương Hương chủ động cử động eo, cố gắng làm cho cây gậy của Long Vũ càng xâm nhập sâu thêm.
Lập tức, tiếng rên rỉ kiều mỵ không ngừng từ trong miệng Đường Hương Hương đi ra. Long Vũ cũng hết sức vui mừng. Nghĩ đến thân phận của Đường Hương Hương, Long Vũ tựa hồ bị kích thích càng lớn hơn.
- Không nên quá mê muội nhục dục!
Đường Hương Hương lên tiếng nhắc nhở.
Long Vũ nói:
- Anh biết...
Giờ phút này, hai người đã là xúc động cực kỳ, Đường Hương Hương lập tức làm cho Vu lực trong cơ thể mình thông qua nửa thân dưới chậm rãi đưa vào trong cơ thể Long Vũ.
Nghe nói mười hai Tổ Vu là huyết mạch của đại thần Bàn Cổ, chính là lực lượng thuần chính nhất từ khi khai thiên tích địa tới nay. Long Vũ được lực lượng này tương trợ, đạo lực trong cơ thể, thậm chí là Tử Kim Thiên Viêm đều ở cấp tốc tăng lên.
Chốc lát, Vu lực Tổ Vu đã lưu chuyển một chu thiên trong cơ thể Long Vũ. Long Vũ có thể cảm giác rõ ràng được đạo lực trong cơ thể, bản chất Tử Kim Thiên Viêm dần dần thay đổi.
- Anh Vũ, em thật thoải mái, em… em muốn thăng thiên...
Mặt Đường Hương Hương ửng đỏ một mảnh, ánh mắt mê ly. Song tu dĩ nhiên chấm dứt, hai người giờ phút này có thể từ từ cảm nhận khoái hoạt của nhục dục.
Nghe được thanh âm trong miệng Hậu Thổ nương nương, trong lòng Long Vũ rung động, mạnh mẽ vận động.
Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền tới tiếng bước chân rất nhỏ.
Tuyết Cơ cùng Hàn Duyệt tới thăm Đường Hương Hương. Hai người vốn định gõ cửa đi vào, lại không nghĩ đến, trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ dồn dập của nữ nhân.
Hàn Duyệt là người từng trải, tự nhiên biết đây là có chuyện gì? Nếu không là nữ nhân đạt được trạng thái hết sức sung sướng, cũng không thể có thể phát ra thanh âm như vậy.
Tuyết Cơ tuy rằng vẫn còn zin, nhưng cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Đôi nam nữ trong phòng căn bản không rảnh bận tâm ngoài cửa có người rình xem. Đường Hương Hương thở hổn hển, rên rỉ càng ngày càng gấp, càng lúc càng lớn, càng về sau rõ ràng càng to hơn.
Thân hình hai người quấn lấy nhau, nơi riêng tư gắt gao kết hợp. Vu lực, đạo lực, thậm chí là Tử Kim Thiên Viêm đều ở trong cơ thể hai người du tẩu, giao hội.
Bên ngoài phòng, Hàn Duyệt cùng Tuyết Cơ đưa mắt nhìn nhau, đối với lời nói dâm đãng trong miệng Đường Hương Hương, thật sự là hết chỗ nói rồi. Nhất là Hàn Duyệt, cho dù nàng đã cùng Long Vũ giao hoan, cũng ngượng ngùng nói ra như vậy.
Trong lòng Hàn Duyệt ngứa ngáy, hận không thể xông vào cùng Đường Hương Hương quần nhau với Long Vũ.
Bình chọn càng nhiều boom càng lớn mọi người cùng bình chọn nào Bình chọn cho truyện tại đây Dự đoán dành cho độc giả tại đây Tài trợ cho event tại đây Vạch lá tìm sâu tại đâyCái trò này là hay nhất. Hi vọng các bợn nhiệt tình bơm xăng
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thiên Sương
Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 15: Người thần bí cưỡng bức Hắc Thiên Ma Thần
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Tuyết Cơ kinh ngạc há miệng trợn mắt. Nàng khó có thể tưởng tượng được, từng là một trong mười hai Tổ Vu Hậu Thổ nương nương lại có tiếng rên rỉ dâm đãng như thế.
Càng khó tưởng tượng chính là, thằng cháu từng là phế vật tu đạo của mình đang bò trên người Hậu Thổ nương nương. Chẳng biết vì sao, nghe động tĩnh ở trong phòng, tim Tuyết Cơ bỗng đập nhanh hơn.
- Chúng ta đi thôi.
Tuyết Cơ nghiêm mặt nói với Hàn Duyệt.
- Đúng vậy.
Hàn Duyệt gật gật đầu, hai người cùng bước đi.
Trong lúc nghe thấy tiếng bước chân hai người, Long Vũ cùng Đường Hương Hương đã nhận ra là ai đi tới.
- Là Chị Tuyết Cơ cùng tiểu Hàn.
Long Vũ cười hắc hắc, lập tức động tác nhanh hơn. Dường như có ý làm cho tiếng thở dốc của mình, tiếng rên rỉ của Hương Hương, hoặc là những tiếng bành bạch, tiếng cót két của giường chiếu tăng lên rất nhiều.
- Anh Vũ, kết thúc thôi.
Đường Hương Hương khẽ rên một tiếng, hạ thân tiếp tục co rút. Giờ phút này, nàng đã lên đỉnh. Cùng lúc, Long Vũ cũng phóng ra tinh hoa nóng bỏng.
- Anh Vũ, bọn họ đã nghe thấy chúng ta…
Đường Hương Hương xấu hổ áp mặt vào lồng ngực nam nhân, xả hơi nóng lên ngực hắn. Long Vũ cười hắc hắc, bàn tay vuốt ve bờ mông nàng.
- Em yêu, chúng ta tiếp tục một lần nữa nhé…
Mặc kệ bên ngoài là ai, Long Vũ lại động tình, miệng không ngừng hôn hít khắp cơ thể Đường Hương Hương. Rất nhanh trong phòng lại tràn ngập âm thanh hoan ái.
……………………………………
……………………………………
Vô Nguyệt đi theo Hắc Minh.
Một lần nữa nàng cầu Hắc Minh mang theo Hậu Thổ. Nàng thạt sự không hi vọng chủ tử của mình lưu lạc trong Huyền Môn.
Hắc Minh lần trước đại bại, trong lòng vô cùng buồn bực. Hơn nữa Vô Nguyệt luôn mồm lải nhải, trong lòng hắn rất tức giận. Hắn cười lạnh nói:
- Được rồi. Đừng ở trước mặt ta mà lắm mồm. Lão tử còn đang buồn bực đây. Con tiện nhân Hậu Thổ kia phản bội lại Vu tộc. Ngươi nói ta phải làm sao bây giờ? Sự tình ngày đó ngươi cũng đều thấy…
Tổ Vu Huyền Minh. Nhất định ngươi có biện pháp. Không đúng sao?
Vô Nguyệt nói:
- Ngươi muốn có Đồng Tâm Tỏa của Vu Tộc. Hãy làm cho cô ấy biết được sứ mệnh của mình tại Vu Tộc.
- Đồng Tâm Tỏa?
Huyền Minh nghe vậy, lập tức mỉm cười:
- Ha ha… Đúng vậy. Vô Nguyệt ơi Vô Nguyện. Không nghĩ tới ngươi còn có chút tác dụng. Ngươi không nói, ta sẽ quên Vu tộc còn một bảo bối như vậy. Được. Không thành vấn đề. Ta sẽ đem Hậu Thổ trở về Vu Tộc cho ngươi. Chẳng qua…
- Đồng Tâm Tỏa nằm trên cổ của Hậu Thổ. Việc này ngươi phải nghĩ biện pháp….
Hắc Minh nói.
- Không thành vấn đề.
Vô Nguyệt nói:
- Chuyện này giao cho ta. Tuy rằng ta và nàng không ở cùng nhau. Nhưng đối với kiếp trước, chúng ta vẫn còn có chút tình cảm. Ta nghĩ nàng đối với ta tín nhiệm.
- Được. Chúng ta phân công nhau hành động. Ngươi gặp nàng, ta đi tìm Đồng Tâm Tỏa.
Hắc Minh nói:
- Ba ngày sau chúng ta hội hợp tại Vô Tình Phong.
……………………………….
……………………………….
Ban đêm, Hắc Thiên Ma Thần vừa từ trong một quán bar tại thành phố Thiên Hải liền cảm ứng được một cỗ khí tức nguy hiểm. Tu vi như hắn còn cảm ứng được nguy hiểm, có thể thấy được người này tuyệt đối là cao thủ.
Vì không cho những người xung quanh gặp tai ương, Hắc Thiên Ma Thần cố ý đi vào phía sau một ngọn núi, rời xa nội thành huyên náo.
Dừng lại một chút, cỗ khí tức nguy hiểm cũng theo đuôi mà tới.
- Xuất hiện đi.
Hắc Thiên Ma Thần lạnh lùng quát một tiếng:
- Các hạ theo ta lâu như vậy, chẳng lẽ không thấy mệt sao?
- Ha ha... Hắc Thiên. Ngươi cũng thay đổi quá nhiều. Bộ dạng ngày xưa của ngươi, không phải giống như hiện tại.
Một tiếng cười to vang lên, một bóng đen xuất hiện trước mặt Hắc Thiên Ma Thần. Chẳng qua, khuôn mặt người này không có hiển lộ.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao không cho ta chứng kiến bộ mặt thực của ngươi?
Hắc Thiên Ma Thân có ý đồ nhìn khuôn mặt người này nhưng thất bại.
- Ha ha. Những người nhìn qua bộ mặt chân thực của ta đều là người chết.
Người nọ nhàn nhạt trả lời.
Nói như vậy, Hắc Thiên Ma Thần hiểu được người này tới đây có mục đích, hắn chắp tay nói:
- Một khi đã như vậy, các hạ tới đây là có ý tứ gì?
Người nói mỉm cười nói:
- Nói chuyện sảng khoái. Hắc Thiên Ma Thần, nhìn vào tu vi của ngươi, ta muốn ngươi làm thuộc hạ của ta, không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Hắc Thiên Ma Thàn nghe vậy, lập tức giận giữ. Hắn là một trong năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, thân phận vô cùng tôn quý. Cho dù là Trung Thiên Đại Đế tu vi tiên cảnh, đối với hắn cũng phải nhượng bộ ba phần.
Từ lúc trở thành một trong năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, hắn chưa từng gặp qua người nào kiêu ngạo như vậy. Cố nén tức giận, Hắc Thiên Ma Thần lạnh lùng nói:
- Các hạ là ai? Nếu lúc nãy là câu nói đùa, ta có thể không thèm để ý, hiện tại có thể cút đi bảo toàn tính mạng. Nếu ngươi tới đây với mục đích muốn tiêu khiển ta, vậy cũng đừng trách ta không khách khí…
Người này không đợi Hắc Thiên Ma Thần nói hết câu, cuồng tiếu cười một tiếng:
- Hắc Thiên, bản tôn để mắt tới ngươi, mới tới tìm người. Ta thật tâm hi vọng ngươi có thể trở thành thủ hạ của ta. Hai chúng ta liên thủ, làm lên nghiệp lớn.
- Ha ha...
Hắc Thiên Ma Thần khinh thường cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cho ngươi là Tử Vi Trung Thiên Đại Đế. Loại người như ngươi thì tính cái gì, dấu đầu hở đuôi, ngay cả bộ mặt cũng không dám hiển lộ. Ngươi dùng cái gì để cho ta khuất phục làm thuộc hạ của ngươi.
Người này thấy ngữ khí của Hắc Thiên Ma Thần bất thiện, sắc mặt lập tức âm trầm, hắc quang trong mắt lưu động, một cố tà mị tràn ngập toàn thân, tản ra xung quanh một cỗ khí tức âm trầm quỷ dị. Hiển nhân, khí tức của hắn không kém gì Hắc Thiên Ma Thần.
Hắc Thiên Ma thần thấy tu vi người này cường đại, vốn không muốn cùng hắn phát sinh xung đột. Nhưng hiện tại người này gây sự, khẩu xuất cuồng ngôn, thật sự không thể chịu đựng được.
Lập tức, quanh thân Hắc Thiên Ma Thần cũng tản ra cỗ khí tức cường đại.
Người tới cười lạnh một tiếng, lấy khí thế đối kháng với khí thế Hắc Thiên Ma Thần. Từng dòng khí cường đại tràn ngập ngọn núi. Thời gian không lâu, cây cối xung quanh đã không chịu được áp lực, lập tức hóa thành bột phấn.
- Ầm.
Lần lầu va chạm, người này cùng Hắc Thiên Ma Thần xuất lực ngang nhau, khó phân thắng bại. Sau một tiếng nổ mạnh, hai người tách nhau ra, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương.
Hắc Thiên Ma Thần vừa động, cả người lập tức biến mất trong bóng đêm. Lực lượng của người này đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của hắn.
Nếu bọn họ giao thủ ở đây, thành phố Thiên Hải sợ khó có thể tránh khỏi tai vạ. Vì thế giữa không trung hắn mở ra một thông đạo tiến vào Huyền Cảnh.
Quả nhiên, người nọ đuổi theo không bỏ, đi theo hắn tiến vào Huyền Cảnh.
Lúc này Hắc Thiên Ma Thần lạnh lùng, ngạo nghễ hỏi:
- Chẳng lẽ các hạ là Tiên Cảnh Tà Vương.
Bình chọn càng nhiều boom càng lớn mọi người cùng bình chọn nào Bình chọn cho truyện tại đây Dự đoán dành cho độc giả tại đây Tài trợ cho event tại đây Vạch lá tìm sâu tại đâyCái trò này là hay nhất. Hi vọng các bợn nhiệt tình bơm xăng
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thiên Sương