 |
|

26-05-2009, 10:47 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -22 -
Trong quán rượu ở phÃa dưới toà nhà xây dở ở phố Varvaka có những tiếng reo hò và ca hát cá»§a những ngưá»i say rượu. Trong gian phòng cháºt hẹp bẩn thỉu, chừng mưá»i ngưá»i thợ Ä‘ang ngồi trên những chiếc ghế dà i đặt cạnh mấy cái bà n. Há» Ä‘á»u say mèm, mồ hôi nhá»… nhại, mắt lá» Ä‘á», Ä‘ang há hốc mồm ra cố hát cho tháºt to. Há» hát má»—i ngưá»i má»™t phách, có vẻ khó nhá»c và ngượng gạo: có thể thấy rõ rằng há» hát như váºy không phải vì muốn hát, mà chỉ muốn tá» ra mình Ä‘ang say rưựu và đang vui chÆ¡i thÃch thú đây. Trong đám có má»™t chà ng trai trẻ cao lá»›n, tóc và ng mặc áo khoác xanh sạch sẽ, Ä‘ang đứng trước mặt mấy ngưá»i kia. Vá»›i sống mÅ©i dá»c dừa thanh tú cá»§a hắn, đẹp nếu không có đôi môi mÃm chặt luôn luôn động Ä‘áºy và đôi mắt lá» cau có, đỠđẫn. Hắn đứng trước mặt mấy ngưá»i Ä‘ang hát, và hình như Ä‘ang tưởng tượng Ä‘iá»u gì, hắn hoa cánh tay cáu bẩn ra má»™t cách thiếu tá»± tin. á»ng tay áo cá»§a hắn cứ chốc chốc lại tụt xuống, và hắn lại cẩn tháºn lấy tay trái sắn lên, là m như thể cánh tay trắng nổi gân xanh Ä‘ang vung vẩy nhất định phải để trần má»›i được, và đó là má»™t Ä‘iá»u hết sức quan trá»ng. Há» Ä‘ang hát dở chừng ngoải thá»m nghe có tiếng hò hét và tiếng đấm đá. Chà ng thanh niên cao lá»›n khoát tay má»™t cái.
- Thôi! - hắn dõng dạc hô to - Anh em Æ¡i! Có đám đánh nhau. - Nói Ä‘oạn hắn bước ra thá»m, tay vẫy không ngừng xắn ống áo.
Äám thợ thuyá»n ra theo. Sáng hôm ấy đã mang từ nhà máy lại mấy tấm da trao cbo lão chá»§ quán đổi lấy rượu ngồi. uống vá»›i nhau dưới sá»± chỉ huy cá»§a chà ng thanh niên cao lá»›n kia. Mấy ngưá»i thợ rèn ở các lò rèn bên cạnh bấy giá» nghe tiếng hát hò trong quán rượu tưởng là há» Ä‘ang cướp phá ngôi quán, bèn cố sức áºp và o. Ở ngoà i thá»m bắt đầu diá»…n ra má»™t tráºn ẩu đả.
Lão chá»§ quán Ä‘ang đứng ở ngưỡng cá»a đánh nhau vá»›i má»™t ngưá»i thợ rèn, và khi mấy ngưá»i thợ ở trong quán bước ra, thì ngưá»i thợ rèn bị bất hạnh và ngoà i ra ngã mặt xuống mặt đưá»ng lát đá.
Má»™t ngưá»i thợ rèn khác lao và o cá»a, đưa cả thân hình xô và o lão chá»§ quán. Chà ng thanh niên tay áo xắn bấy giá» Ä‘ang bước ra thoi má»™t quả đấm và o mặt ngưá»i thợ rèn Ä‘ang lao và o và quát tướng lên:
- Anh em ơi! Chúng nó đánh cánh ta đây nà y!
Trong khi đó ngưá»i thợ rèn lúc nà y ngã xuống đất lồm cồm bò, quệt máu trên mặt và mếu máo kêu lên:
- Ai cứu tôi vá»›i! Chúng nó giết ngưá»i đây nà y! Anh em Æ¡i!
Một mụ đà n bà từ một cánh cổng bên cạnh bước ra cũng tru tréo lên:
- Trá»i Æ¡i là trá»i, chúng nó đánh chết ngưá»i, chúng nó giết ngưá»i kia kìa!
Äám đông xúm xÃt quanh ngưá»i thợ rèn máu me bê bết. Trong đám đông có ngưá»i nói vá»›i lão chá»§ quán.
- Mà y cướp giáºt cá»§a ngưá»i ta, mà y lá»™t áo cá»§a ngưá»i ta chưa đủ hay sao, mà lại còn muốn giết ngưá»i? Äồ kẻ cướp?
Chà ng thanh niên cao lá»›n đứng trên thá»m đưa đôi mắt **c lá» hết nhìn lão chá»§ quán lại nhìn bá»n thợ rèn, như Ä‘ang nghÄ© ngợi không biết nên đánh nhau vá»›i ai bây giá». Rồi bá»—ng chá»— mồm vá» phÃa lão chá»§ quán, hắn quát to:
- Äồ sát nhân! Anh em Æ¡i, trói hắn lại!
- Æ kìa? Trói tôi ấy à , sao lại Ä‘i trói má»™t ngưá»i như tôi - lão chá»§ quán quát to, giÆ¡ tay gạt những ngưá»i Ä‘ang chồm và o ngưá»i lão, rồi giáºt cái mÅ© chụp lên đầu vứt xuống đất. Cá» chỉ nà y dưá»ng như có má»™t ý nghÄ© gì rất bà máºt và nghê gá»›m, những ngưá»i thợ Ä‘ang xô và o trói lão chá»§ quán bá»—ng dừng lại có vẻ phân vân.
- Tôi biết rõ luáºt lệ lắm anh ạ. Tôi sẽ Ä‘i trình quáºn cho mà xem. Anh tưởng tôi không Ä‘i hẳn? Thá»i bây giá» cấm không ai được trá»™m cướp và hà nh hung - lão chá»§ quan vừa nhặt mÅ© vừa nói to.
- Ghê gá»›m nhỉ! Äi thì Ä‘i! Nà o Ä‘i thì Ä‘i ghê gá»›m nhỉ - lão chá»§ quán và chà ng thanh niên cao lá»›n thi nhau nói Ä‘i nói lại như váºy, rồi cả hai cùng bước ra đưá»ng. Ngưá»i thợ rèn máu me cÅ©ng Ä‘i bên cạnh há». Mấy ngưá»i thợ và đám ngưá»i đứng xem cÅ©ngvừa Ä‘i theo vừa reo hò, bán tán huyên náo cả lên.
Ở góc phố Moskva, trước mặt má»™t ngôi nhà lá»›n cá»a đóng kÃn mÃt, trên cá»a có đóng má»™t biển hiệu đánh già y, có má»™t tốp chừng hai mươi anh thợ già ý, vẻ mặt buồn rưá»i rượi, gầy gò, mệt má»i, mặc những chiếc áo dà i và áo khoác rách rưới. Má»™t ngưá»i thợ già y gầy gò có má»™t bá»™ râu thưa thót Ä‘alìg cau mà y nói:
- Hắn phải trả tiá»n cho ngưá»i sòng phẳng chứ! Äằng nà y hắn hút máu cá»§a bá»n ta - rồi chuồn mất. Hắn cứ xá» mÅ©i lừa gạt bá»n ta suốt cả tuần. Mãi đến bây giá», tá»›i lúc cùng kiệt rồi thì hắn lại lá»§i Ä‘i đâu mất.
Trông thấy đám đông Ä‘i vá»›i má»™t ngưá»i máu me bê bết, ngưá»i Ä‘ang nói im bặt, và cả tốp thợ già y tò mò vá»™i nháºp và o đám đông Ä‘ang kéo Ä‘i.
- HỠđi đâu thế?
- Còn đi đâu nữa, đi trình quan!
- Thế nà o, cánh ta thua tháºt à ?
- Chứ còn gì nữa! Thá» lắng nghe ngưá»i ta nói thì biết.
Kẻ há»i ngưá»i đáp nhao nhao lên, lão chá»§ quán thừa lúc dám ngưá»i đông thêm, Ä‘i tụt lại phÃa sau và bá» vá» quán rượu.
Chà ng trai cao lá»›n, không nháºn thấy kẻ thù cá»§a mình là lão chá»§ quán đã biến mất, vẫn hoa cánh tay để trần, nói không ngá»›t miệng, khiến má»i ngưá»i chú ý. Äám đông phần lá»›n Ä‘á»u quây quần xung quanh hắn ta, mong hiểu rõ những Ä‘iá»u gì Ä‘ang là m cho há» thắc mắc. Chà ng thanh niên kẽ nhếch mép mỉm cưá»i, nói:
- Hắn thá» nói luáºt lệ ra nghe nà o, đã có phép quan chứ! Tôi nói có đúng không nà o, bà con?… Hắn tưởng bây giá» không có phép quan nữa chắc? Không có phép quan là m sao được? Kẻ cướp má»c lên như nấm ấy mà !
Trong đám đông có tiếng nói:
- Nói gì vớ vẩn thế? Chả nhẽ hỠở Moskva như thế nà y à !
- Ngưá»i ta nói đùa mà anh cÅ©ng tưởng là tháºt. Quân ta đông khối ra đấy kia! Lẽ nà o để cho nó và o như váºy. Äã có quan trên lo liệu chứ! Kia, thá» nghe ngưá»i ta nói kia kìa, - há» chỉ và o chà ng thanh niên cao lá»›n, bảo nhau.
Bên bức thà nh Kitai-gorod má»™t toán ngưá»i khác không đông lắm vây quanh má»™t ngưá»i mặc áo khoác bằng dạ xù, tay cầm má»™t tá» giấy. Trong đám đông có tiếng xì xà o:
- Mệnh lệnh, há» Ä‘á»c mệnh lệnh đấy! Há» Ä‘á»c mệnh lệnh đấy!
Và má»i ngưá»i đổ dồn vá» phÃa ngưá»i Ä‘ang Ä‘á»c tá» giấy.
Ngưá»i mặc áo khoác dạ xù Ä‘ang Ä‘á»c tá» yết thị ngà y ba mươi mốt tháng tám. Khi thấy đám đông vây quanh, hắn có vẻ luống cuống, nhưng chà ng thanh niên cao lá»›n lúc bấy giỠđã len và o táºn nÆ¡i, đòi hắn phải Ä‘á»c tá» yết thị lên. Giá»ng hÆ¡i run, ngưá»i mặc áo khoác bắt đầu Ä‘á»c bản yết thị từ đầu:
"Sáng sá»›m mai ta sẽ đến gặp Äiện hạ. Tối quang minh - (chà ng thanh niên cao lá»›n cau mà y, nhoẻn miệng cưá»i và lấy giá»ng trang trá»ng nhắc lại: Tối quang minh!) - để thương lượng vá»›i ngà i vá» cách phối hợp vá»›i quân đội tiêu diệt quân thù; chÃnh chúng ta cÅ©ng sẽ ra tay trị chúng" - Ngưá»i Ä‘á»c dừng lại má»™t lát. Chà ng cÅ©ng sẽ ra tay trị chúng. Ngưá»i Ä‘á»c dừng lại má»™t lát. Chà ng thanh niên cao lá»›n đắc chà reo lên: "Thấy chưa? Há» sẽ trị cho chúng!" "… là m cho chúng hồn lìa khá»i xác và cho chúng vá» chầu quá»· sứ: bản chức sẽ trở vỠăn bữa trưa và sau đó chúng ta sẽ bắt tay và o việc; chúng ta sẽ hà nh động đến nÆ¡i đến chốn và tiêu diệt quân giặc".
Những lá»i cuối cùng nà y được Ä‘á»c lên trong cảnh. im lặng hoà n toà n.
Chà ng thanh niên cao lá»›n cúi đầu ra dáng buồn bã. Có thể thấy rõ rà ng chẳng ai hiểu nổi câu sau cùng. Äặc biệt là mấy chữ: "Bản chức sẽ trở vỠăn bữa trưa" thì hình như cả ngưá»i Ä‘á»c lẫn ngưá»i nghe Ä‘á»u lấy là m buồn. Bấy giá» dân chúng Ä‘ang chá» nghe những lá»i trang trá»ng, nhưng câu ấy lại quá đơn giản và tầm thưá»ng má»™t cách không cần thiết; nói như váºy thì lệnh thì trong dân chúng ai cÅ©ng nói được, cho nên trong má»™t bản mệnh lệnh do nhà nước chức trách ban ra không thể nói như váºy được.
Má»i ngưá»i đứng im lặng, rầu rÄ©. Chà ng thanh niên cao lá»›n mấp máy môl và lảo đảo như đứng không vững.
Bá»—ng ở các cá»a hà ng ngưá»i đứng sau có tiếng xôn xao.
- Phải há»i ông ấy kia!… ChÃnh ông ta đấy à ?… Còn gì nữa, phải há»i Ä‘i! Chứ còn gì nữa… Ông ấy sẽ nói rõ cho mà nghe… - và má»i ngưá»i Ä‘á»u chú ý đến chiếc xe độc mã cá»§a viên cảnh sát trưởng vừa Ä‘i qua, có hai ngưá»i lÃnh long kỵ Ä‘i há»™ vệ.
Sáng hôm ấy viên cảnh sát trưởng theo lệnh cá»§a bá tước đã Ä‘i đốt những chiếc phà chở sang ngang và nhân chuyến công cán nà y đã kiếm được má»™t món tiá»n lá»›n lúc bấy giá» Ä‘ang nằm trong túi ông ta. Trông thấy đám đông kéo tá»›i viên cảnh sát trưởng bảo ngưá»i đánh xe dừng lại.
- Là m gì mà đông thế hả? - ông quát đám ngưá»i há»—n độn Ä‘ang rụt rè tiến đến gần xe. - Có việc gì thế? Ta há»i các ngưá»i? - Viên cảnh sát trưởng không nghe đáp lại câu há»i.
Ngưá»i thư mặc áo khoác dạ xù nói:
- Bẩm quan lá»›n, há»â€¦ bẩm quan lá»›n, theo lá»i hiển thị cá»§a bá tước đại nhân, há» muốn liá»u chết ra đánh giặc, chứ không phải muốn là m loạn gì đâu ạ: như bá tước đại nhân có dạy…
- Bá tước đại nhân chưa Ä‘i đâu, ngà i hiện Ä‘ang ở đây, ngà i sẽ có lệnh truyá»n cho các ngưá»i. - viên cảnh sát trưởng nói, rồi ra lệnh cho ngưá»i đánh xe - Äi thôi!
Äám đông xúm quanh những ngưá»i đã nghe được lá»i nhà chức trách và đứng trông theo chiếc xe ngá»±a Ä‘ang Ä‘i xa dần.
Trong khi đó, viên cảnh sát trưởng sợ hãi ngoái lại nhìn, nói gì vá»›i ngưá»i lái xe không biết, chỉ cà ng thấy ngá»±a phi nhanh hÆ¡n.
- Há» lừa chúng ta đấy anh em Æ¡i! Phải đến gặp Ä‘Ãch thân bá tước! - chà ng thanh niên cao lá»›n hét lên. - Äừng để cho hắn Ä‘i anh em Æ¡i!
Hắn phải trình bà y cho chúng ta rõ! Giữ hắn lại!
Trong đám đông có nhiá»u tiếng quát tháo, và đám đông hè nhau chạy và theo sau chiếc xe ngá»±a, Ä‘uổi theo sau chiếc xe ngá»±a, Ä‘uổi theo viên cảnh sát trưởng chạy và o phố Lubianka.
- Thế là cái gì Bá»n thân hà o vá»›i bá»n lái buôn Ä‘á»u chuồn cả, thế còn chúng ta có tá»™i tình gì mà ở lại chết uổng? Dá»… thưá»ng chúng ta là chó hay sao. - Trong đám đông tiếng la ó má»—i lúc má»™t dữ dá»™i.
|

26-05-2009, 10:48 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -23 -
Tối hôm mồng má»™t tháng chÃn, sau khi há»™i kiến vá»›i Kutuzov, bá tước Raxtovsin buồn rầu và tá»§i hổ vì chá»— không được má»i dá»± há»™i đồng quân sá»±, vì Kutuzov không mảy may chú ý tá»›i lá»i đỠnghị tham gia phòng thá»§ kinh đô cá»§a ông ta, và lấy là m lạ vá» cái quan Ä‘iểm má»›i phát sinh trong doanh trại; theo quan Ä‘iểm nà y thì ná»n an ninh cá»§a kinh đô và tinh thần ái quốc cá»§a cư dân trong thà nh không những là vấn đỠthứ yếu, mà còn bị coi là hoà n toà n vô bổ và không dám đếm x** đến. Lòng buồn rầu, tá»§i hổ và ngạc nhiên vì tất cả những việc đó, bá tước Raxtovsin, trở vá» Moskva. Sau bữa ăn tối, bá tước không cởi áo ngoà i, ngả mình trên trưá»ng ká»· thiếp Ä‘i. Gần má»™t giá» sáng má»™t liên lạc viên đến đánh thức ông ta dáºy đưa má»™t bức thư cá»§a Kutuzov gá»i đến. Trong bức thư có nói rằng quân đội rút vá» con đưá»ng Ryaznan qua Moskva và yêu cầu bá tước phái má»™t số viên chức cảnh sát ra giúp quân đội kéo qua thà nh được dá»… dà ng.
Tin nà y đối vá»›i bá tước Rastopsin chẳng có gì má»›i lạ. Không phải từ cuá»™c há»™i kiến vá»›i Kukuzov ngà y hôm qua trên đồi Poklonny, mà ngay từ tráºn Borodino, khi tất cả trở vá» Moskva trăm ngưá»i như má»™t Ä‘á»u nói rằng không thể nà o khai chiến được nữa, và khi ngưá»i ta đã được cho phép cá»§a bá tước bắt đầu chuyển tà i sản cá»§a nhà nước ra ngoà i và dân cư đã bá» hết Ä‘i má»™t ná»a, bá tước Raxtovsin đã biết rằng Moskva sẽ bị bá» ngá»; tuy váºy Ä‘ang đêm nháºn được mệnh lệnh nà y cá»§a Kutuzov, dưới hình thức má»™t bức thư tầm thưá»ng, trong khi Ä‘ang ngá»§ say, bá tước Raxtovsin cÅ©ng thấy ngạc nhiên và bá»±c tức.
Vá» sau, để cắt nghÄ©a hoạt động cá»§a mình trong nà y, bá tước Raxtovsin đã mấy lần viết thư hồi ký rằng lúc bấy giỠông ta có hai mục Ä‘Ãch quan trá»ng. Duy trì an ninh ở Moskva và là m cho dân cư ra khá»i thà nh. Nếu xét hai mục Ä‘Ãch nà y thì bất cứ hà nh động nà o cá»§a Raxtovsin lúc bấy giá» cÅ©ng không thể chê trách được.
Tại sao những thà nh tÃch cá»§a thà nh Moskva, những vÅ© khÃ, đạn được, những kho thuốc súng, kho bá»™t mì, lại không được chở Ä‘i? Tại sao lại nói dối hà ng ngà n dân cư là sẽ cố thá»§ Moskva khiến cho há» phải sạt nghiệp? "Là vì cần phải gìn giữ an ninh trong thá»§ đô", lá»i giải thÃch cá»§a bá tước Raxtovsin đáp lại như váºy. Thế thì chở hà ng đống giấy má vô Ãch ở các công sở, chở quả cầu Leppich và những thứ khác ra khá»i thà nh phố để là m gì? - "Là để bá» lại má»™t thà nh phố trống rá»—ng", lá»i giải thÃch cá»§a bá tước Raxtovsin đáp lại như váºy. Chỉ cần má»™t cái gì Ä‘ang Ä‘e doạ an ninh cá»§a thà nh phố, là bất cứ hà nh động nà o cÅ©ng đâm ra có là do xác đáng cả.
Tất cả những hà nh động tà n bạo cá»§a thá»i kỳ khá»§ng bố chẳng qua chỉ vì lo lắng đến an ninh cá»§a quốc dân.
Váºy thì căn cứ và o đâu mà bá tước Raxtovsin lo sợ cho ná»n an ninh cá»§a quốc dân ở Moskva năm 1812? Nguyên nhân nà o đã khiến cho ông dá»± Ä‘oán là trong thà nh phố có khuynh hướng nổi loạn? Dân cư thì bá» Ä‘i, quân đội thì rút lui trà n đầy cả thà nh phố. Tại sao dân chúng lại có thể nổi loạn trong tình cảnh ấy?
Không những ở Moskva, mà ngay trong toà n cõi nước Nga cÅ©ng váºy; trong khi quân địch xâm lăng giống như má»™t cuá»™c nổi loạn. Ngà y mồng má»™t mồng hai tháng chÃn còn có hÆ¡n má»™t vạn ngưá»i ở lại Moskva, và từ đám đông tụ táºp trong sân viên tổng đốc, do chÃnh ông ta triệu táºp lại thì chẳng thấy rõ rằng bá» Moskva và má»™t việc tất yếu hay Ãt ra cÅ©ng là má»™t việc rất có thể xảy ra, nếu khi đó Raxtovsin đừng phân phát vÅ© khà và ra tuyên cáo bừa bãi khiến cho dân chúng hoang mang, mà tiến hà nh những biện pháp cần thiết để chở các thánh tÃch, thuốc súng, đạn được và ngân khố ra ngoà i và tuyên bố thẳng thắng vá»›i nhân dân là sẽ bá» thà nh phố, - Nếu như váºy thì lại cà ng không có lý do gì để sợ dân chúng dấy loạn. Raxtovsin là má»™t ngưá»i nóng nảy và xung huyết, xưa nay vẫn sống trong các giá»›i quan lại cao cấp, tuy có Ãt nhiá»u tinh thần yêu nước nhưng không há» hiểu biết gì vỠđám dân chúng mà ông yên trà là mình Ä‘ang cai trị. Ngay từ khi quân địch bắt đầu kéo và o Smolensk, Raxtovsin trong trà tưởng tượng đã tá»± gán cho mình cái vai trò lãnh đạo tình cảm cá»§a nhân dân, lãnh đạo "quả tim cá»§a nước Nga". Ông ta không những cá»› cảm tưởng (má»—i viên quan hà nh chÃnh Ä‘á»u có cảm tưởng như váºy) rằng mình Ä‘iá»u khiển những hoạt động bá» ngoà i cá»§a dân Moskva, mà còn tưởng rằng mình lãnh đạo tâm trạng cá»§a há» bằng những lá»i kêu gá»i và những tá» tuyên cáo viết bằng thứ ngôn ngữ dung tục mà nhân dân vẫn khinh miệt khi nghe nói ở môi trưá»ng cá»§a há», và không hiểu khi nghe từ miệng quan trên truyá»n xuống. Raxtovsin thÃch đóng vai trò đẹp đẽ cá»§a ngưá»i lãnh đạo tình cảm nhân dân, và đã quen vá»›i nó đến ná»—i khi phải từ bá» nó và rá»i bá» Moskva không kèn không trống, ông ta vô cùng bỡ ngỡ và thấy như ngưá»i bị hẫng chân, chẳng còn biết nên là m thế nà o nữa. Tuy ông có biết Moskva sẽ bị bá» ngá», nhưng cho đến phút cuối cùng ông vẫn chưa hoà n toà n tin Ä‘iá»u đó và không tiến hà nh má»™t việc gì nhằm mục Ä‘Ãch đó cả. Cư dân bá» Ä‘i là trái vá»›i ý muốn cá»§a ông ta. Nếu là cÆ¡ quan hà nh chÃnh được di chuyển ra ngoà i, thì đó chẳng qua là vì yêu cầu cá»§a các viên chức và bá tước có ưng thuáºn cÅ©ng chỉ là miá»…n cưỡng. Bản thân ông ta thì chỉ lo đóng cái vai trò mà ông ta tá»± gán cho mình. Như ta vẫn thưá»ng thấy ở những ngưá»i có má»™t trà tưởng tượng nhạy bén, ông ta đã biết từ lâu rằng Moskva sẽ bị bá» lại. Nhưng biết thế là biết bằng lý trÃ: trong tâm hồn ông ta vẫn chưa tin hẳn Ä‘iá»u đó, trong tưởng tượng ông ta chưa chuyển được sang cái tình hình má»›i nà y.
Toà n bá»™ hoạt động cá»§a ông ta vốn rất cần mẫn và kiên quyết (nó có Ãch cho nhân dân đến đâu thì đó lại là chuyện khác), toà n bá»™ hoạt động cá»§a ông ta chỉ nhằm thức tỉnh trong lòng cư dân cái cảm xúc cá»§a bản thân ông ta lúc bấy giá»: lòng căm thù dân tá»™c đối vá»›i quân Pháp và lòng tin tưởng ở mình.
Nhưng đến khi biến cố đã diá»…n ra vá»›i những quy mô lịch sá» thá»±c sá»± cá»§a nó, đến khi chỉ biểu lá»™ lòng căm thù quân Pháp bằng lá»i nói thôi không còn đủ nữa, đến khi không thể nà o biểu lá»™ lòng căm thù đó ra nữa dù là bằng má»™t tráºn đánh, đến khi lòng tin tưởng và o mình đã trở nên vô bổ, dù chỉ riêng đối vá»›i việc bảo vệ Moskva không thôi cÅ©ng váºy, đến khi toà n bá»™ cư dân muôn ngưá»i như má»™t Ä‘á»u vứt bá» tà i sản trảy ra ngoà i thà nh phố - Má»™t hà nh động tiêu cá»±c tá» rõ tất cả sức mạnh cá»§a tinh thần dân tá»™c, - đến khi ấy thì cái vai trò mà Raxtovsin chá»n bá»—ng nhiên mất hết ý nghÄ©a. Ông ta bá»—ng cảm thấy mình cô độc, yếu á»›t và lố lăng, thấy mình không còn có chá»— đứng nữa.
Äang ngá»§ bá»—ng dưng được đánh thức dáºy và nháºn được bức thư lãnh đạm và có vẻ như ra lệnh cá»§a Kutuzov, Raxtovsin cảm thấy mình có lá»—i và cà ng thấy mình có lá»—i thì lại cà ng thêm bá»±c tức.
Những gì còn bị bá» lại ở Moskva chÃnh là những cái đã được phó thác cho ông ta, đó là những tà i sản cá»§a quốc gia mà đáng lẽ phải đưa ra ngoà i. Bây giá» thì không thể nà o đưa ra được nữa.
"Thế thì lá»—i tại ai? Ai đã để cho cÆ¡ sá»± đến nước nà y? - ông thầm nghÄ© - Cố nhiên không phải tại ta. Vá» phần ta thì má»i việc Ä‘á»u xong xuôi cả, ta nắm vững Moskva như thế nà y! Thế mà chúng nó đã để cho cÆ¡ sá»± Ä‘i đến nước nà y! Quân khốn nạn, quân phản tặc!" - ông nghÄ© thầm, trong óc cÅ©ng không xác định được cho rõ những quân khốn nà n, những quân phản tặc nà o đấy đã gây ra cái tình trạng dang dở và lố bịch cá»§a ông hiện nay.
Suốt đêm ấy bá tước Raxtovsin ban bố mệnh lệnh cho các quân viên chức khắp Moskva đến thỉnh thị ông ta. Những ngưá»i thân cáºn chưa bao giá» thấy bá tước có vẻ lầm lì và bá»±c bá»™i như đêm hôm ấy.
"Bẩm quan lá»›n, sở thái ấp cho ngưá»i đến thỉnh thị. Cục giám đốc giáo pháºn, viện nguyên lão, trưá»ng đại há»c, viện cô nhi, toà giáo chá»§. - có cho ngưá»i há»i lại - vá» phần đội cứu hoả thì sao?" - Suốt đêm hôm ấy những ngưá»i đến báo cáo vá»›i bá tước cứ nối Ä‘uôi nhau không ngá»›t.
Äối vá»›i tất cả những câu há»i ấy, bá tước trả lá»i vắn tắt và bá»±c bá»™i, tá» ra rằng những mệnh lệnh cá»§a ông ta bây giá» không cần thiết nữa, rằng tất cả những công việc mà ông ta đã ra sức chuẩn bị chu đáo nay đã có ngưá»i là m há»ng và ngưá»i đó sẽ phải chịu hết trách nhiệm vá» tất cả những việc sẽ xảy ra nay mai.
- Mà y bảo vá»›i thằng ngu ấy. - bá tước đáp lại lá»i thỉnh thị cá»§a sở Thái ấp - là cứ ở lại mà canh giữ đống giấy cá»§a hắn. Thế còn mà y há»i lằng nhằng cái gì vỠđội cứu hoả? Có ngá»±a đấy, cứ việc vá» Vladimir. Chả nhẽ để ngá»±a lại cho quân Pháp hay sao?
- Bẩm quan lớn, viên quản đốc nhà điên có đến xin ngà i cho lệnh ạ.
- Lệnh ấy à ? Äi tất, chỉ có thế thôi. Còn bá»n Ä‘iên thì thả ra phố. Má»™t khi mà quân đội toà n do bá»n Ä‘iên chỉ huy cả, thì cố nhiên là phải như thế.
Nghe há»i đến các phạm nhân Ä‘ang giam trong ngục, bá tước giáºn giữ quát viên cai ngục.
- Thế nà o, mà y muốn tao cho hai tiểu đoà n đi hộ tống chắc? Tao là m gì có… Thả tất, có thế thôi!
- Bẩm quan lá»›n có cả tù chÃnh trị nữa ạ… Meskov, Veressaghin.
- Veressaghin à ! Nó chưa bị xỠgiảo à ? - Raxtovsin quát lên.
- Äem nó lại đây cho ta.
|

26-05-2009, 10:49 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -24 -
Và o khoảng chÃn giá» sáng, khi quân đội đã kéo qua Moskva, không có ai đến há»i mệnh lệnh cá»§a bá tước nữa. Tất cả những ai có thể Ä‘i được thì đã bá» Ä‘i rồi; những ngưá»i ở lại thì tá»± quyết định lấy mình phải là m gì.
Bá tước ra lệnh thắng ngá»±a để Ä‘i Xokolniki, rồi chắp tay im lặng ngồi trong văn phòng vẻ mặt cau có, nước da và ng vá»t.
Trong buổi thái bình vô sá»±, má»—i viên quan hà nh chÃnh Ä‘á»u có cảm tưởng rằng sở dÄ© dân sống được chỉ là nhá» những sợ ná»— lá»±c cá»§a mình, há» tin chắc rằng không có mình là không được, và chÃnh cái ý thức đó là phần thưởng lá»›n nhất cho những công lao khó nhá»c cá»§a há». DÄ© nhiên, khi mặt biển lịch sá» Ä‘ang phẳng lặng, thì viên quan cai trị, đứng trên chiếc xuồng má»ng manh cá»§a mình, trong khi cầm sà o chống và o chiếc tà u lá»›n cá»§a nhân dân mà đi tất nhiên có cảm tưởng rằng chÃnh nhá» mình mà chiếc tà u kia Ä‘i được nhưng chỉ cần má»™t tráºn bão nổi lên là m mặt biển cuá»™n sóng và chiếc tầu tiến nhanh lên, là cái ảo giác ấy không còn tồn tại được nữa. Chiếc tà u tiến theo cái đà mãnh liệt, độc láºp cá»§a nó, cái sà o không vá»›i tá»›i thân tầu được nữa, và từ địa vị cá»§a báºc chúa tể, cá»§a cá»™i nguồn phát ra sức mạnh, viên quan hà nh chÃnh đột nhiên biến thà nh má»™t con ngưá»i vô nghÄ©a, vô dụng và yếu á»›t. Raxtovsin cảm thấy Ä‘iá»u đó và chÃnh Ä‘iá»u đó là m cho ông ta bá»±c mình. Viên cảnh sát trưởng vừa rồi bị đám đông chặn há»i cùng vá»›i viên sÄ© quan phụ tá đến báo rằng ngá»±a đã thắng xong, cùng và o phòng bá tước má»™t lúc. Mặt cả hai ngưá»i Ä‘á»u tái mét. Sau khi báo cáo việc thừa hà nh công cán vừa rồi, viên cảnh sát trưởng cho biết rằng ngoà i sân nhà bá tước có má»™t đám ngưá»i rất đông Ä‘ang muốn gặp bá tước.
Raxtovsin không đáp má»™t lá»i. Ông ta đứng dáºy và đi nhanh ra gian phòng khách sáng sá»§a và sang trá»ng cá»§a ông ta, bước tá»›i cánh cá»a dẫn ra bao lÆ¡n, đặt tay lên nắm cá»a, nhưng rồi lại buông ra và đến cạnh cá»a sổ, nÆ¡i có thể trông rõ cả đám đông. Chà ng thanh niên cao lá»›n đứng ở hà ng đầu, vẻ mặt nghiêm nghị, Ä‘ang hoa tay nói gì không rõ. Ngưá»i thợ rèn máu me bê bết Ä‘ang đứng cạnh hắn, vẻ lầm lì. Tuy các cá»a sổ Ä‘á»u đóng kÃn, vẫn có thể nghe được tiếng nói ồn à o cá»§a đám đông. Raxtovsin rá»i khá»i khung cá»a sổ, nói:
- Xe đã thắng xong chưa?
- Bẩm quan lớn xong rơi ạ, - viên sĩ quan phụ tá đáp.
Raxtovsin lại Ä‘i vá» phÃa cánh cá»a dẫn ra bao lÆ¡n. Ông há»i viên cảnh sát trưởng.
- Chúng nó muôn cái gì thế?
- Bẩm quan lá»›n, chúng nó bảo chúng nó tụ há»p lại đế Ä‘i đánh Pháp theo lệnh cá»§a quan lá»›n, chúng nó la ó cái gì vá» chuyện phản quốc ấy. Nhưng đám nà y có vẻ hung hãn, thưa quan lá»›n tôi cháºt váºt lắm má»›i thoát khá»i chúng. Bẩm quan lá»›n, tôi xin mạn phép bẩm má»™t cách.
- Xin ông Ä‘i ra cho, không có ông tôi cÅ©ng biết là phải là m gì, - Raxtovsin giáºn giữ quát.
Ông ta đứng ở cá»a bao lÆ¡n nhìn xuống đám đông, nghÄ© thầm: "Äấy bá»n chúng đã đưa nước Nga đến nông ná»—i nà y đây! Bá»n chúng đã đưa ra đến nông ná»—i nà y đây!" ông cảm thấy trong lòng dấy lên má»™t ná»—i căm giáºn không sao ghìm nổi đối vá»›i ngưá»i nà o đó, ngưá»i mà ông có thể đổ tá»™i là đã gây ra cÆ¡ sá»± nà y.
Vá»›i những ngưá»i nóng nảy thưá»ng như váºy: ông ta nổi giáºn lên rồi nhưng vẫn chưa tìm ra má»™t đối tượng cho cÆ¡n giáºn cá»§a mình.
Raxtovsin nhìn đám dân chúng, thầm nghÄ©:"Äây chÃnh là cái đám dân Ä‘en, cái cặn bã cá»§a xã há»™i, đám tiện dân mà sá»± ngu xuẩn cá»§a bá»n hỠđã là m dấy lên. Phải thà cho nó má»™t cái mồi" - ý nghÄ© đó vụt hiện lên trong trà óc Raxtovsin trong khi ông nhìn ngưá»i thanh niên cao lá»›n Ä‘ang hoa tay. Và sở dÄ© ông ta bá»—ng có ý nghÄ© đó là vì chÃnh bản thân ông ta cÅ©ng Ä‘ang cần má»™t cái mồi, má»™t đối tượng để trút cÆ¡n giáºn cá»§a mình lên.
- Xe đã thắng xong chưa? - ông há»i lại má»™t lần nữa.
- Bẩm quan lá»›n xong rồi ạ. Veressaghin thì sao ạ? Hắn Ä‘ang đợi ở ngoà i thá»m, - viên sÄ© quan phụ tá nói.
- A! - Raxtovsin bá»—ng reo lên, như chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u gì.
Ông vụt mở cá»a và quả quyết bước ra bao lÆ¡n. Tiếng nói xôn xao bá»—ng im bặt, những chiếc mÅ© được bá» xuống và mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u ngước lên nhìn bá tước vừa ra bao lÆ¡n.
- Chà o các anh em! - Bá tước nói rất nhanh, và rất to, - Cám Æ¡n các anh em đã đến đây. Tôi xin ra ngay vá»›i anh em, nhưng trước hết chúng ta phải xá» trà tên phản quốc đã là m cho Moskva thất thá»§. Anh em đợi tôi má»™t chút! - Và bá tước lại bước nhanh vá» phòng, sau khi đóng cá»a tháºt chặt.
Má»™t tiếng xì xà o đồng tình và vui thÃch lướt qua đám đông.
"Äấy ngà i sẽ xá» hết bá»n gian phi cho mà xem! Thế mà mà y bảo là má»™t thằng Pháp. Rồi ngà i sẽ liệu cho chúng nó đâu và o đấy", đám ngưá»i nói nhao nhao như để trách móc nhau đã kém tin tưởng.
Mấy phút sau từ cá»a chÃnh má»™t viên sÄ© quan hấp tấp bước ra hô má»™t mệnh lệnh gì đấy, và thấy đội Long kỵ dà n ra thà nh hà ng. Äám đông rá»i chá»— bao lÆ¡n háo hức dồn vá» phÃa thá»m. Raxtovsin vẻ giáºn giữ bước nhanh ra thểm và vá»™i vã đưa mắt nhìn quanh như tìm kiếm ngưá»i nà o.
- Nó đâu rồi? - bá tước há»i, và ngay lúc ấy ông ta trông thấy hai ngưá»i lÃnh long kỵ dẫn từ sau góc nhà ra má»™t ngưá»i trẻ tuổi, cổ cao và gầy, đầu cạo hết má»™t ná»a, chá»— bị cạo tóc đã má»c lởm chởm.
Ngưá»i trẻ tuổi mặc má»™t chiếc áo Tu-lup da chồn phá»§ dạ xanh, trước kia chắc cÅ©ng khá bảnh bao, má»™t cái quần vải dà y cáu ghét cá»§a phạm nhân nhét và o đôi á»§ng da mịn đã vẹt gót và rất bẩn thỉu. Trên đôi chân gà y gò và yếu á»›t lá»§ng lẳng những sợi xiá»ng là m cho bước Ä‘i ngáºp ngừng cá»§a ngưá»i trẻ tuổi thêm cháºt váºt.
- À! Raxtovsin vừa nói vừa ngoảnh mặt Ä‘i, tránh nhìn và o ngưá»i trẻ tuổi mặc áo da chồn, rồi chỉ và o báºc cấp dưới cùng trước thá»m nói - Äể nó đứng đấy!
Ngưá»i trẻ tuổi nặng ná» bước lên báºc thá»m, xiá»ng xÃch kêu lẻng xẻng, hắn đưa ngón tay lên ná»›i cái cổ áo quá chặt, quay Ä‘i quay lại cái cổ dà i ngoằng rồi thở dà i đưa hai bà n tay mảnh dẻ có vẻ chưa bao giá» là m việc nặng, đặt trước bụng vá»›i má»™t cá» chỉ nhẫn nhục.
Im lặng kéo dà i mấy giây, trong khi ngưá»i trẻ tuổi bước lên báºc thá»m. Chỉ ở các hà ng sau má»›i nghe có tiếng ho khục khặc, tiếng rá»n rÄ© và tiếng giẫm chân cá»§a những ngưá»i Ä‘ang cố xô đẩy nhau vá» má»™t phÃa.
Raxtovsin, trong khi chá» ngưá»i trẻ tuổi đứng và o chá»— đã định, cau mà y và đưa tay lên xoa mặt.
- Anh em Æ¡i! - Raxtovsin nói, giá»ng vang lên lanh lảnh, - Tên nà y là Veressaghin, chÃnh cái tên khốn nạn đã là m cho Moskva thất thá»§.
Ngưá»i trẻ tuổi mặc áo da chồn đứng yên, dáng nhẫn nhục hai tay chắp lại trước bụng, ngưá»i hÆ¡i cúi xuống. Khuôn mặt gầy gò, non trẻ cá»§a hắn có vẻ tuyệt vá»ng. Mái tóc cạo nham nhở cúi gầm xuống. Nghe bá tước nói mấy tiếng đầu, hắn từ từ ngẩng mặt lên và ngước mắt nhìn lên phÃa bá tước, vẻ như muốn nói vá»›i ông ta Ä‘iá»u gì hay chỉ là bắt gặp được mắt ông ta thôi cÅ©ng được. Nhưng Raxtovsin không nhìn hắn. Trên cái cổ cao và gầy cá»§a ngưá»i trẻ tuổi, ở phÃa sau tai má»™t đưá»ng gân xanh bá»—ng nổi lên như má»™t sợi dây thừng, và da mặt hắn bá»—ng đỠbừng lên. Mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u đổ dồn và o hắn. Hắn nhìn đám đông, và dưá»ng như vẻ mặt cá»§a lthững ngưá»i đứng trước mặt là m léo lên trong lòng hắn má»™t tia hy vá»ng, hắn buồn rầu và bẽn lẽn mỉm ưá»i rồi lại cúi gám mặt xuống, nhÃch nhÃch hai bà n chân đứng trên báºc thá»m.
- Nó đã phản bá»™i Sa hoà ng và tổ quốc nó đã quy hà ng Bonaparte, trong toà n dân chỉ có má»™t mình nó đã là m hoen bẩn thanh danh ngưá»i Nga, và chÃnh vì nó mà Moskva thất thá»§, - Raxtovsin nói, giá»ng Ä‘anh và đá»u Ä‘á»u nhưng bá»—ng nhiên mắt ông ta liếc nhanh xuống chá»— Veressaghin, lúc bấy giá» vẫn đứng yên vá»›i dáng Ä‘iệu nhẫn nhục như cÅ©. Dưá»ng như khi nhìn thấy thế ông ta bá»—ng Ä‘iên tiết lên: Raxtovsin giÆ¡ cao tay, quay vá» phÃa đám đông nói to gần như quát: - Anh em hãy xá» tá»™i nó Ä‘i! Tôi trao nó cho anh em đấy!
Äám dân chúng lặng thinh và chỉ ép và o nhau sát hÆ¡n nữa.
Äứng chen chúc trong cáii không khà ngá»™t ngạt hÆ¡i ngưá»i nà y không sao cá»±a mình được để chỠđợi má»™t việc gì không ai biết rõ, má»™t việc khó hiểu và kinh khá»§ng sắp xảy ra - Äiá»u đó đã trở thà nh má»™t cái gì không sao chịu nổi. Những ngưá»i đứng ở các hà ng trước, được thấy và được nghe tất cả những gì Ä‘ang xảy ra trước mắt, mắt vẫn giương to và kinh hãi, mồm vẫn há hốc, Ä‘ang cố sức cưỡng lại sức xô đẩy cá»§a những ngưá»i đứng sau đè nặng lên lưng.
Raxtovsin thét:
- Hạ thá»§ nó Ä‘i! Hãy giết chết tên phản tặc. Äừng để cho nó là m ô danh nước Nga! Chém Ä‘i! Ta ra lệnh như thế đấy.
Äám đông không nghe Raxtovsin nói gì, chỉ nghe thấy giá»ng nói giáºn dữ cá»§a ông ta. Há» rên lên má»™t tiếng và nhÃch tá»›i nhưng rồi lại đứng yên.
- Bá tước! - Trong phút im lặng vùa trở lại bá»—ng nghe giá»ng nói rụt rè mà đồng thá»i lại có vẻ đóng kịch cá»§a Veressaghin. - Thưa bá tước. Chỉ có Thượng đế má»›i xét xá» chúng ta. - Veressaghin ngẩng đầu lên, và đưá»ng gân xanh to tướng trên cái cổ khẵng khiu cá»§a hắn lại nổi lên, mặt hắn đỠlại tái nhợt Ä‘i rất nhanh. Hắn không nói hết được những Ä‘iá»u Ä‘ang muốn nói.
- Chém chết nó Ä‘i! Ta ra lệnh như váºy! Raxtovsin quát lên, mặt bá»—ng tái mét y như mặt Veressaghin.
- Tuốt gươm ra! Viên sÄ© quang hô to ra lệnh cho mấy ngưá»i lÃnh long kỵ, và tá»± mình tuốt gươm ra khá»i. Má»™t luồng sóng mãnh liệt hÆ¡n nữa cuá»™n lên trong đám đông và khi lan ra các hà ng ngưá»i phÃa trước luồng sóng ấy xô những ngưá»i đứng trước trà n tá»›i, nhấp nhô đến táºn sát báºc thá»m. Chà ng thanh niên cao lá»›n, nét mặt cứng đỠra như đá, cánh tay giÆ¡ lên không nhúc nhÃch, đứng sát cạnh Veressaghin.
- Chém! - Viên sÄ© quan nói vá»›i mấy ngưá»i lÃnh long kỵ, giá»ng gần như thá»u thà o, và má»™t ngưá»i lÃnh, vẻ mặt hằn há»c trông rất gở, giÆ¡ sống gương đánh và o đầu, Veressaghin kêu lên má»™t tiếng ngắn ngá»§i và kinh ngạc, hoảng hốt nhìn quanh như không hiểu tại sao mình lại bị xá» trà như thế.
Má»™t tiếng rên rỉ ngạc nhiên và kinh hãi như váºy cÅ©ng truyá»n khắp dám đông.
" Trá»i Æ¡i", - Có ai kêu lên má»™t tiếng não lòng.
Nhưng sau tiếng kêu ngạc nhiên vừa thốt ra, Veressaghin bắt đầu gà o lên vì Ä‘au đớn, và tiếng gá»i ấy đã hãm lại hắn. Cái tình cảm nhân loại như má»™t sợi dây căng thẳng đến tá»™t độ còn giữ đám ngưá»i lại mãi đến bây giá», bá»—ng nhiên đứt tung ra. Tá»™i ác đã mở đầu, và không thể nà o Ä‘i đến cùng được. Tiếng kêu Ä‘au đầy ý trách móc bị tiếng gầm thét cá»§a đám đông át Ä‘i. Như đợt sóng cuối sùng đánh chìm chiếc tà u, đợt sóng cuối cùng không sao ngăn nổi cá»§a đám đông từ các hà ng ngưá»i phÃa sau cuá»™n lên và trà n ra các hà ng trước láºt ngã nó và nuốt chá»ng má»i váºt. Ngưá»i kÃnh long kỵ toan giÆ¡ gươm lên chém, lại má»™t lần nữa Veressaghin rú lên má»™t tiếng kinh hãi, giÆ¡ hai tay ra chống đỡ và né ngưá»i vá» phÃa đám đông, xô và o ngưá»i thanh niên cao lá»›n. Hắn liá»n giÆ¡ hai tay chá»™p lấy cái cổ khẳng khiu cá»§a Veressaghin, hét lên má»™t tiếng man rợ và hai ngưá»i cùng ngã xuống dưới chân đám đông Ä‘ang gầm gừ chồm tá»›i.
Ngưá»i thì đánh đấm, cấu xé Veressaghin, ngưá»i thì lại đánh, xé chà ng thanh niên cao lá»›n. Tiếng kêu cá»§a những ngưá»i bị giẫm đạp và cá»§a những ngưá»i muốn cứu chà ng thanh niên cao lá»›n kia chỉ là m cho sá»± phẫn ná»™ cá»§a đám đông cà ng thêm Ä‘iên cuồng. Những ngưá»i lÃnh long kỵ má»™t hồi lâu không sao gỡ ra được ngưá»i thợ máu me đầm đìa, bị đánh gần chết. Và má»™t hồi lâu, tuy đám đông Ä‘ang hối hả cố hoà n thà nh cho nhanh cái việc đã mở đầu kia, nhưng những kẻ đánh đạp bóp cổ và cấu xé Veressaghin cÅ©ng không sao giết chết được hắn; đám đông dồn ép há» từ bốn phÃa, kẹp há» và o giữa thà nh má»™t khối dà y đặc, khi xô sang bên nà y, khi dồn sang bên kia, khiến cho há» không sao giết chết tươi được Veressaghin, mà cÅ©ng không sao bá» hắn ra được.
- Lấy rìu mà bổ cho chết chứ? Giẫm chết mất rồi, má»™t thằng phản tặc bán cả Chúa CÆ¡-đốc! Hắn còn sống. Sống dai tháºt.
- Äáng Ä‘á»i quân gian phi!… Lấy rìu mà bổ!… Còn sống à …?".
Mãi đến khi nạn nhân đã thôi chống đỡ và những tiếng kêu la cá»§a hắn đã nhưá»ng chá»— cho má»™t tiếng phá»u phà o thoi thóp Ä‘á»u Ä‘á»u và kéo dà i, đám đông má»›i vá»™i vã lui ra và bắt đầu Ä‘i lại quanh cái xác chết đẫm máu. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u lại gần xem ngưá»i chết rồi lùi lại ngạc nhiên, kinh hãi và đầy vẻ trách móc.
Trong đám đông có tiếng nói: "Ôi lạy chúa, há» chẳng khác nà o loà i thú dữ, anh ta sống là m sao được! Anh ta còn trẻ. Chắc con cái nhà buôn! Há» thế đấy. Nghe nói không phải anh ta. Ngưá»i khác kia. Sao, ngưá»i khác à , trá»i Æ¡i. Còn ngưá»i kia nữa, nghe nói cÅ©ng bị đánh gần chết. Chao Æ¡i, há» thế đấy. Không sợ phải tá»™i vá»›i trá»i đất". - ChÃnh những ngưá»i lúc nãy bây giá» lại than thở như váºy há» Ä‘au xót đứng nhìn cái xác chết vá»›i khuôn mặt tÃm bầm bê bết máu lẫn đất và cái cổ dà i và mảnh bị chém đứt.
Má»™t viên chức cảnh sát cần mẫn cho rằng để má»™t xác chết nằm trong sân dinh quan lá»›n là má»™t Ä‘iá»u thất nghi, liá»n ra lệnh cho lÃnh long kỵ kéo xác ngưá»i bị chết ra đưá»ng. Hai ngưá»i lÃnh nắm lấy hai bà n chân đầy thương tÃch lôi Ä‘i. Cái đầu cạo nham nhở trên cái cổ dà i cá»§a ngưá»i chết, bê bết máu và bụi kéo lê sệt dưới đất, hết nghiêng bên nà y lại nghẹo bên kia. Äám đông chen nhau giạt ra má»™t bên, tránh cho xa cái xác chết.
Trong khi Veressaghin ngã xuống và đám đông xô đẩy nhấp nhô trên ngưá»i hắn vá»›i má»™t tiếng gầm thét man rợ, Raxtovsin bá»—ng tái mặt Ä‘i, và đáng lẽ phải Ä‘i ra thá»m sau, nÆ¡i chiếc xe ngá»±a Ä‘ang đợi ông ta, thì ông ta lại cúi đầu bước nhanh theo dãy hà nh lang dẫn xuống các phòng ở tầng dưới, mà cÅ©ng chẳng biết mình Ä‘i đâu và để là m gì nữa. Bá tước tái mét, và tuy ông đã cố sức cưỡng lại, hà m dưới cá»§a ông ra cứ run lên bần báºt như Ä‘ang cÆ¡n sốt.
- Bẩm quan lá»›n phÃa nà y ạ. Bẩm quan lá»›n Ä‘i đâu thế ạ? Xin rước quan lá»›n ra lối nà y. - Má»™t giá»ng nói run sợ ở sau lưng ông ta. Bá tước Raxtovsin bấy giá» không còn đủ sức mở miệng trả lá»i nữa, ông ta ngoan ngoãn quay lại Ä‘i vá» phÃa ngưá»i ta vừa chỉ cho mình. Ở thá»m sau có má»™t chiếc xe song mã Ä‘ang đứng đợi. Ngay ở đấy tiếng gầm thét xa xa cá»§a đám đông vẫn còn vẳng đến. Bá tước Raxtovsin hối hả ngồi lên xe và bảo đánh vá» ngôi biệt thá»± ngoại thà nh cá»§a ông ở Xokolniki. Khi đã đến phố Miasnixkaya và không còn nghe tiếng hò hét cá»§a đám đông nữa, bá tước bắt đầu hối háºn.
Ông bá»±c mình nhá»› lại cái vẻ xúc động và sợ hãi mà ông ta đã để lá»™ ra trước mặt các thuá»™c hạ. Ông nghÄ© thầm bằng tiếng Pháp: "Äám cùng dân tháºt là kinh khá»§ng, gá»›m guốc. Chúng nó tháºt như ngưá»i lang sói, phải có thịt tươi cho chúng thì má»›i yên được".
"Bá tước! Chỉ có thượng đế má»›i xét xá» chúng ta" - Raxtovsin chợt nhá»› câu nói cá»§a Verssaghin, và má»™t cảm giác lạnh buốt khó chịu vụt luồn qua sống lưng ông ta. Nhưng cảm giác đó chỉ thoáng qua trong giây lát, rồi bá tước Raxtovsin lại mỉm cưá»i khinh bỉ chế nhạo mình. "Ta còn nhiá»u nhiệm vụ khác, - Ông thầm nghÄ©, - Cần phải ổn định nhân tâm. Biết bao nạn nhân khác đã chết và đang chết vì công Ãch. - Rồi ông ta bắt đầu nghÄ© đến những bổn pháºn chung chung cá»§a ông ta đối vá»›i gia đình cá»§a mình, đối vá»›i kinh đô cá»§a mình (nghÄ©a là đã được giao phó cho mình cai trị) và đối vá»›i bản thân - nhưng bản thân đây không phải là Feodor Vaxilievich, Raxtovsin (ông ta cho rằng Feodor Vaxilievich phải hy sinh cho công Ãch), mà lại quan tổng đốc tư lệnh, ngưá»i đại diện cá»§a chÃnh quyá»n và ngưá»i đã được hoà ng đế uá»· thác toà n quyá»n hà nh động.
"Giá ta chỉ là Feodor Vaxilievich, thì con đưá»ng xá» trà cá»§a ta sẽ vạch ra má»™t cách khác hẳn, nhưng đây lại phải bảo tồn cả tÃnh mệnh danh giá cá»§a má»™t vị tổng đốc".
Trong khi khẽ lắc lư trên cái ổ dÃp má»m mại cá»§a cá»— xe và không còn nghe tiếng la ó kinh khá»§ng cá»§a đám đông nữa, Raxtovsin trở lại bình tÄ©nh vá» thể chất và cÅ©ng như thói thưá»ng vân thế, đồng thá»i vá»›i trạng thái bình tÄ©nh vá» thể chất thì lý trà cÅ©ng tìm ra những lý do cho ông ta trở lại bình tÄ©nh vá» tinh thần. à nghÄ© là m cho Raxtovsin bình tÄ©nh lại chẳng phải là má»™t ý gì má»›i mẻ. Kể từ khi khai thiên láºp địa, kể từ khi loà i ngưá»i bắt đầu chém giết nhau, chưa bao giá» có má»™t ngưá»i nà o phạm má»™t tá»™i ác đối vá»›i đồng loại mà lại khônng dùng ý nghÄ© nà y để tá»± yên á»§i. à nghÄ©a đó chÃnh là công Ãchl, là phúc lợi cá»§a những ngưá»i khác.
Má»™t ngưá»i không bị dục vá»ng khống chế thì không bao giá» biết đến cái công Ãch nà y; nhưng má»™t ngưá»i Ä‘ang nhúng tay và o má»™t tá»™i ác bao giá» cÅ©ng biết rất rõ cái công Ãch đó là cái gì. Và giỠđây Raxtovsin cÅ©ng biết rõ Ä‘iá»u đó.
Trong khi suy luáºn ông ta không những không tá»± trách mình vá» hà nh động vừa rồi, mà còn tìm ra những lý do tá»± mãn vá» việc ông ta lợi dụng cái đó má»™t cách đúng lúc và có công hiệu - vừa trừng trị kẻ có tá»™i mà lại vừa ổn định được nhân tâm.
"Verssaghin đã bị toà xá» tá» hình - Raxtovsin thầm nghÄ© (tháºt ra Verssaghin chỉ bị viện nguyên lão xá» phạt khổ sai) - Hắn là má»™t tên gian tặc và phản quốc; ta không thể tha cho hắn được, ngoà i ra là m như váºy tháºt là nhât cá» lưỡng đắc3: ta đã cung cấp cho dân má»™t váºt hy sinh để cho há» yên tâm, và đồng thá»i lại trừng trị được tên gian phi".
VỠđến biệt thá»± và bắt tay và o sai bảo những việc vụn vặt trong nhà , bá tước đã bình tÄ©nh hẳn lại. Ná»a giá» sau bá tước lên má»™t chiếc xe thắng má»™t bá»™ ngá»±a rất nhanh, cho đám xe qua cánh đồng Xokolniki. Bây giỠông ta không còn nhá»› gì những việc vừa xảy ra nữa, chỉ suy nghÄ© đến những việc sẽ còn xảy ra sau nà y. Xe Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa cầu Yauxki, nÆ¡i mà ngưá»i ta bảo là Kutuzov hiện Ä‘ang ghé lại. Bá tước Raxtovsin sắp sẵn trong trà óc những lá»i trách cứ giáºn dữ và chua chát mà ông ta sẽ nói vá»›i Kutuzov, ngưá»i đã lừa dối ông ta. Ông sẽ cho con cáo già triá»u đình thấy rằng tất cả những tai hoạ so việc bá» ngá» thá»§ đô, do việc nước Nga thất thá»§ (Raxtovsin nghÄ© như váºy) gây ra, Ä‘á»u là tại cái đầu óc lẩm cẩm cá»§a hắn ta cả. Trong khi sắp sẵn những lá»i lẽ nói vá»›i Kutuzov, Raxtovsin giáºn dữ trở mình trên xe và hầm hầm đưa mắt nhìn quanh.
Cánh đồng Xokolniki vắng tanh. Chỉ vá» phÃa cuối, bên cạnh nhà tế bần và nhà thương Ä‘iên thấy có những tốp ngưá»i mặc áo quần trắng và máy ngưá»i Ä‘i lẻ cùng ăn mặc như váºy Ä‘ang băng qua cánh đồng, vừa Ä‘i vừa quát tháo và hoa chân múa tay.
Má»™t trong những ngưá»i đó chạy vá» phÃa xe. Bá tước Raxtovsin, ngưá»i đánh xe và mấy ngưá»i lÃnh long kỵ Ä‘á»u có má»™t cảm giác mÆ¡ hồ sợ hãi vừa tò mò khi nhìn những ngưá»i Ä‘iên thả rông nà y, và nhất là ngưá»i Ä‘ang chạy lại gần há». Bước lảo đảo trên đôi chân cao lòng khòng, tà áo phanh ra phất phá»›i hai bên, ngưá»i Ä‘iên nà y chạy lại rất nhanh, mắt nhìn chòng chá»c và o Raxtovsin, cất giá»ng khà n khà n quát tháo những tiếng gì không rõ và ra hiệu cho ông ta dừng xe lại. Mặt ngưá»i Ä‘iên gầy gò và và ng vá»t, râu ria nham nhở đám dà i đám ngắn. Hai con ngươi Ä‘en lánh như mã não cá»§a hắn ta đảo qua đảo lại, trợn ngược xuống phÃa dưới, để lá»™ hai mảng lòng trắng mà u nghệ.
- Äứng lại! Äứng lại! Tao đã bảo đứng lại mà ? - ngưá»i Ä‘iên hét lên the thé, và lại hổn hển quát tháo cái gì không rõ, có vẻ như ra lệnh, vừa quát vừa hoa chân múa tay.
Hắn đã đến ngang tầm xe và chạy song song bên cạnh.
- Chúng nó đã giết tao chết ba lần, đã ba lần tao sống lại. Chúng nó lấy đá Ä‘áºp tao, chúng nó đã đóng Ä‘inh tao lên cây tháºp tá»±. Tao sẽ sống lại, sống lại, sống lại. Chúng nó xé xác tao ra. Vương quốc cá»§a Äức Chúa trá»i sẽ sụp đổ. Tao sẽ phá đổ ba lần và ba lần sẽ dá»±ng nó lại! - Hắn quát, má»—i lúc má»™t to giá»ng.
Bá tước Raxtovsin bá»—ng tái mặt Ä‘i như khi đám đông vồ lấy Verrssaghin. Ông ta quay Ä‘i, cất giá»ng run run nói vá»›i ngưá»i xà Ãch.
- Ch…o… cho xe đi nhanh lên?
Chiếc xe song mã lao nhanh hết tốc lá»±c; nhưng hồi lâu ở phÃa sau lưng, bá tước Raxtovsin còn nghe tiếng la hét thất thanh, rồ dại má»—i lúc má»™t xa dần, và trước mắt thì chỉ thấy cái mặt đẫm máu, lá»™ vẻ kinh ngạc và sợ hãi cá»§a tên phản bá»™i mặc áo tu lúp da chồn.
Tuy ká»· niệm nà y rất má»›i mẻ, bấy giá» Raxtovsin cÅ©ng cảm thấy rằng nó đã khắc sâu và o tim ông ta, khắc sâu đến báºt máu tim ra.
Bây giỠông đã thấy rõ rà ng dấu vết máu cá»§a ká»· niệm nà y sẽ không bao giá» phai nhạt, mà trái lại cái ká»· niệm khá»§ng khiếp ấy sẽ cà ng ngà y cà ng da diết hÆ¡n, ác liệt hÆ¡n, cứ thế mà sống mãi trong lòng ông ta cho đến giá» chết. Ông có cảm tưởng như Ä‘ang nghe văng vẳng bên tai những lá»i ông đã nói: "Chém chết nó Ä‘i, ta ra lệnh như váºy, nếu không chúng bay sẽ chết vá»›i ta!". Ông thầm nghÄ©: "Tại sao ta lại nói như thế! Hình như ta đã buá»™t miệng nói ra thì phải. Lúc đó ta có thể không nói như váºy: nếu váºy thì đã chẳng có gì xảy ra hết". Ông hồi tưởng lại vẻ mặt sợ sệt rồi bá»—ng chuyển sang hằn há»c cá»§a ngưá»i lÃnh long kỵ đã giÆ¡ gươm chém và o tên phản tặc và cái nhìn lặng lẽ, rụt rè và đầy trách móc cá»§a ngưá»i thanh niên mặc áo tu lúp đã ngước lên nhìn ông". Nhưng ta là m như váºy có phải vì ta đâu. Ta đã buá»™c lòng phải là m như váºy, Äám dân Ä‘en, tên phản tặc công Ãch! - ông nghÄ© thầm.
Bên cầu Yauxki quân lÃnh vẫn còn chen chúc. Khà trá»i oi bức, Kutuzov, vẻ á»§ dá»™t, cau có, Ä‘ang ngồi trên má»™t chiếc ghế dà i ở dầu cầu và lấy chiếc roi vẽ loằng ngoằng trên cát, khi chiếc xe song mã lăn ầm ầm đến đỗ cạnh chá»— ông. Má»™t ngưá»i mặc quân phục cấp tướng đội mÅ© có ngÅ© lông, mắt đảo qua đảo lại không biết vì sợ hãi hay vì tức giáºn, tiến lại gần Kutuzov và bắt đầu nói vá»›i ông má»™t câu gì bằng tiếng Pháp. Äó là bá tước Raxtovsin. Ông ta nói vá»›i Kututzov rằng ông ta đến đây là vì nay Moskva không còn nữa, thá»§ đô không còn nữa, chỉ có quân đội mà thôi. Ông ta nói:
- Giá đại nhân đừng nói với tôi rằng đại nhân sẽ không bỠMoskva mà không giao chiến, thì cơ sự sẽ khác hẳn, có đâu đến nông nỗi nà y!
Kutuzov đưa mắt nhìn Raxtovsin và dưá»ng như không hiểu ngưá»i ta nói gì vá»›i mình, ông ra sức nhìn kỹ gương mặt cá»§a ngưá»i Ä‘ang nói như để tìm má»™t ý nghÄ© gì đặc biệt phản chiếu trên gương mặt ấy. Raxtovsin đâm luống cuống: ông ta im bặt. Kutuzov khẽ lắc đầu và vẫn nhùl chằm chặp và o mắt Raxtovsin, ông nói khẽ:
- Phải, tôi sẽ không bỠMoskva mà không chiến đấu.
Không biết khi có nói câu nà y Kutuzov mải nghÄ© đến má»™t việc gì khác hẳn, hay ông ta biết rõ nó vô nghÄ©a hết sức mà vẫn cố ý nói ra; nhưng bá tước Raxtovsin không đáp lấy má»™t câu nà o, vá»™i, và ng bá» ra chá»— khác. Và lạ thay! Quan tổng đốc tư lệnh thà nh Moskva, bá tước Raxtovsin kiêu hãnh, cầm lấy má»™t ngá»n roi, bước lại gần cầu vừa hò hét vừa đánh Ä‘uổi những chiếc xe tải Ä‘ang chen chúc ở đầu cầu.
|

26-05-2009, 10:50 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 25 -
Và o khoảng gần bốn giá» trưa, quân đội cá»§a Mura tiến và o Moskva. Äi trước là má»™t chi đội phiêu kỵ Vurtemberg, và tiếp theo là đÃch thân "quốc vương thà nh Napoli"(1) cưỡi ngá»±a cùng Ä‘i vá»›i má»™t Ä‘oà n tuỳ giá rất đông.
Và o khoảng giữa Arbat, gần Lilolai Yaivlenny, Mura dừng lại chỠtin tức của đạo tiến quân loan tin báo vỠtình hình của thà nh "Kremlin".
Má»™t tốp ngưá»i gồm những cư dân ở lại Moskva tụ táºp lại xung quanh Mura. Má»i ngưá»i Ä‘á»u rụt rè và ngỡ ngà ng ngắm nghÃa ông chỉ huy kỳ quặc để tóc dà i, quân phục thêu thùa đầy những kim tuyến, mÅ© cắm đầy những lông chim.
- Thế nà o, Sa hoà ng của hỠđấy à ? Trông cũng bảnh đấy chứ! - Trong đám đông có tiếng nói khẽ.
Một viên thông ngôn cưỡi ngựa lại gần. Trong đám đông có tiếng giục nhanh:
- Cất mũ đi. Cất.
Viên thông ngôn há»i má»™t ngưá»i gác cổng già , xem từ đây đến thà nh Kreml có còn xa không? Lão gác cổng nghe cái giá»ng Ba Lan lạ tai quá, không nháºn ra rằng đó là tiếng Nga không hiểu viên thông ngôn muốn nói gì, và lẩn ra sau lưng mấy ngưá»i khác.
Mura cho ngá»±a bước lại gần viên thông ngôn, và bá»—ng có tiếng ngưá»i cùng trả lá»i má»™t lúc. Má»™t viên sÄ© quan Pháp từ đạo tiến quân trở lại báo vá»›i Mura rằng cổng thà nh đã đóng và hình như có quân mai phục bên trong.
- ÄÆ°á»£c! - Mura nói, Ä‘oạn quay vá» phÃa má»™t sÄ© quan trong Ä‘oà n tuỳ tùng, ra lệnh Ä‘em bốn khẩu khinh pháo bắn và o cổng thà nh.
Äá»™i pháo binh từ đạo quân Ä‘i sau Mura tiến ra và o Ä‘oà n xe kéo pháo chạy dá»c theo phố Arbat. Äi đến cuối phố Vorevienka, đội pháo binh dừng lại và xếp thà nh thế tráºn trên quảng trưá»ng.
Mấy viên sĩ quan Pháp cho bố trà các khẩu đại bác và bắc ống nhòm nhìn và o thà nh Kreml.
Trong thà nh bá»—ng vẳng ra tiếng chuông nguyện buổi chiá»u. Hồi chuông là m cho quan Pháp hoang mang lo lắng. Há» tưởng là hồi chuông báo động kêu gá»i dân chúng cầm vÅ© khà chạy vá» phÃa cổng Kutafiev. Cổng nà y có chống thêm những khúc gá»— và những tấm ván. Ngưá»i sÄ© quan vừa dẫn đội bá»™ binh chạy lại phÃa cổng thì từ phÃa trong cổng nổ ra hai phát súng trưá»ng. Viên tướng đứng cạnh bốn khẩu pháo liá»n ra lệnh cho viên sÄ© quan dẫn tốp lÃnh chạy lùi lại.
Trong cổng còn nghe thêm ba tiếng súng nổ. Má»™t phát súng trưá»ng bắn trúng chân má»™t ngưá»i lÃnh Pháp, phÃa sau đống gá»— ván chống ở cạnh cổng bá»—ng vang lên mấy tiếng reo kì lạ cá»§a má»™t nhóm ngưá»i không đông lắm. Vẻ vui tươi và điá»m tÄ©nh trên gương mặt tên tướng Pháp, các sÄ© quan và binh lÃnh Pháp, bá»—ng cùng má»™t lúc, răm rắp như má»™t mệnh lệnh nhưá»ng chá»— cho má»™t vẻ mặt đăm chiêu biểu lá»™ tinh thần sẵn sà ng chiến đấu và chịu đựng Ä‘au khổ. Äối vá»›i há», kể từ viên thống soái cho đến ngưá»i lÃnh thưá»ng chá»— nà y không phải là Vozdvizenka, Mokhovaya, Kutuafia hay là cá»a ô Troixki mà là má»™t địa Ä‘iểm má»›i cá»§a chiến trưá»ng má»›i, nÆ¡i có, lẽ sắp xảy ra má»™t cháºn huyết chiến. Và má»i ngưá»i Ä‘á»u chuẩn bị bước và o tráºn chiến đấu nà y: những tiếng reo trong cổng đã im bặt. Bốn khẩu pháo đã được đẩy tá»›i. Mấy ngưá»i pháo binh thổi cho bùi nhùi cháy to lên.
Viên sÄ© quan hô to: "Bắn!" và hai tiếng đạn rÃt kế tiếp nhau. Loạt đạn ria vá»— đôm đốp và o ná»n đá và đống gá»— ván ở cổng thà nh; và hai đám khói lá»›n từ quảng trưá»ng bốc lên.
Tiếng vang cá»§a loạt đạn từ bức thà nh đá cá»§a Ä‘iện Kremli dá»™i ra im Ä‘i được má»™t lát thì trên đầu quân Pháp bá»—ng nghe có má»™t âm thanh kỳ lạ. Má»™t đám quạ đông hà ng nghìn con bay lên lượn vòng trên thà nh, kêu quang quác và vá»— cánh rà o rà o. Äồng thá»i từ cánh cổng vang lên má»™t tiếng cưá»i thét đơn độc và từ sau là n khói hiện ra má»™t bóng ngưá»i mặc kaftan không đội mÅ©. Ngưá»i đó cầm má»™t khẩu súng chÄ©a và o quân Pháp.
Bắng viên sÄ© quan pháo binh lại hô và má»™t phát súng trưá»ng cùng hai phát đại bác cùng nổ và o má»™t lúc. Khói lại phá»§ kÃn cổng thà nh.
Sau đống gá»— ván không thấy động Ä‘áºy gì nữa và đám quân lình và sÄ© quan Pháp lại gần cổng. Trước cổng thà nh có ba ngưá»i bị thương và bốn ngưá»i chết nằm ngổn ngang. Hai ngưá»i mặc áo kaftan chạy dá»c theo bức thà nh, vá» phÃa Znamenka.
Viên sĩ quan chỉ đống gỗ và mấy xác chết, nói:
- Hốt đi!
Quân Pháp bắn mấy ngưá»i bị thương cho chết hẳn và quăng xác qua tưá»ng. Những ngưá»i ấy là ai, thì chẳng có ngưá»i nà o biết.
Ngưá»i ta chỉ có: "Hốt Ä‘i!" rồi quẳng Ä‘i; vá» sau há» lại được mang Ä‘i lần nữa, cho khá»i thối. Chỉ có má»™t mình Tyer dà nh cho vong hồn há» mấy dòng chữ bao hà m nhiá»u ý nghÄ©a:
"Những kẻ khốn nạn ấy đã xông và o thà nh Kreml thần thánh kiếm được mấy khẩu súng trong kho vÅ© khà và bắn (cái quân khốn nạn) và o ngưá»i Pháp. Ngưá»i ta đã chém chết mấy tên và quét sạch chúng ra khá»i Ä‘iện Kremli".
Há» báo cáo vá»›i Mura là đưá»ng và o thà nh đã mở. Quân Pháp tiến và o cổng thà nh và bắt đầu đóng thà nh doanh trại ở quảng trưá»ng nguyên lão viện. Quân lÃnh vứt ghế ra cá»a sổ nguyên lão viện để nhóm bếp.
Những đội quân khác kéo qua điện Kreml và chia nhau hạ trại ở Mozaixeyka, Lebianka, Tverkaya, Nikolxkaya. Chẳng có nơi nà o còn chủ nhà nữa nên quân Pháp không đóng như khi trú quân ở nhà dân, mà lại đóng thà nh một doanh trại dải rộng ra trong thà nh phố.
Mặc dầu rách rưới đói khát, mệt lả và chỉ còn được má»™t phần ba quân số cÅ©, quân Pháp vẫn tiến và o Moskva thà nh đội ngÅ© chỉnh tá».
Äó là má»™t quân đội đã má»i mệt, kiệt quệ nhưng vẫn là má»™t quân đội thiện chiến hùng mạnh. Nhưng chỉ còn là má»™t quân đội cho tá»›i khi các đơn vị phân tán ở rải rác trong các khu phố: quân lÃnh vừa chia nhau và o ở các toà nhà trống trải và sang trá»ng trong thà nh thì quân đội đã vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i, và thay và o đó là má»™t thứ gì chẳng phải là dân, chẳng phải là lÃnh, mà là má»™t hạng trung gian, thưá»ng gá»i là những kẻ Ä‘i hôi cá»§a. Năm tuần sau, khi chÃnh những con ngưá»i đó ra khá»i Moskva, thì há» không còn là má»™t quân đội nữa. Äó là má»™t đám ngưá»i Ä‘i hôi cá»§a, trong đó ai nấy Ä‘á»u chở hay mang theo má»™t đống đồ đạc mà há» cho là quý giá hay cần dùng. Mục Ä‘Ãch cá»§a má»—i ngưá»i khi ra khá»i Moskva không còn là chinh phục đất ngưá»i như trước kia nữa, mà chỉ là là m sao giữ lại những cá»§a cải đã vá»› được.
Giống như con khỉ thò tay và o hÅ© bốc được má»™t nắm hạt dẻ rồi không rút tay ra được vì miệng hÅ© quá hẹp, nhưng vẫn không chịu thả hạt dẻ ra, cứ thế mà chịu chết, quân Pháp khi rút khá»i Moskva hẳn là cÅ©ng sẽ phải chết vì cứ cố mang theo những váºt đã cướp được mà không thể nà o bá» những váºt ấy lại, cÅ©ng như con khỉ không thể nà o bá» lại nắm hạt dẻ. Mưá»i phút sau khi má»™t trung Ä‘oà n Pháp tiến và o má»™t khu phố nà o đấy ở Moskva và đã không còn lại má»™t ngưá»i lÃnh hay má»™t sÄ© quan nà o nữa trong các khung cá»a sổ có thể thấy thấp thoáng những con ngưá»i mặc áo ca-pốt và đi ghệt, cưá»i ha hả Ä‘i lang thang khắp các phòng; trong các gian chứa thức ăn và trong các hầm rượu cÅ©ng có những ngưá»i như váºy Ä‘ang tha hồ sá» dụng các thứ lương thá»±c; trong các sân cÅ©ng có những ngưá»i như váºy Ä‘ang mở và đáºp phá các cá»a vá»±a thóc và tà u ngá»±a; trong các bếp há» nhóm lá»a, xắn tay áo lên, luá»™c, nấu, rán, nhà o bá»™t, doạ nạt đà n bà trẻ con, trêu cho há» cưá»i, vuốt ve há». Và những ngưá»i ấy thì dâu đâu cÅ©ng có rất nhiá»u, trong các cá»a hiệu trong các nhà ; nhưng quân đội thì không còn nữa.
Ngay hôm ấy các sÄ© quan chỉ huy Pháp đã ra hết lệnh nà y đến lệnh ná» cấm các đơn vị không được phân tán trong thà nh phố, nghiêm cấm việc hà nh hung cư dân và trá»™m cắp cá»§a cải, ấn định ngay tối hôm ấy sẽ tổng kiểm Ä‘iểm quân số; nhưng dù có tiến hà nh biện pháp gì Ä‘i nữa thì những con ngưá»i mà trước đây đã từng là m thà nh má»™t quân đội, Ä‘á»u vẫn cứ trà n dần ra khắp cái thà nh phố trống trải già u có và lắm tiện nghi, lắm thức ăn uống nà y.
Moskva không còn dân cư nữa, và như nước thấm và o cát, quân lÃnh bị hút sâu và o các phố phưá»ng từ Ä‘iện Kreml là nÆ¡i há» và o trước tiên, toả ra bốn phÃa như những cánh sao, không gì cưỡng lại được. Mấy ngưá»i lÃnh kỵ mã và o nhà má»™t ngưá»i lái buôn còn nguyên đồ đạc, tầu ngá»±a rá»™ng rãi thừa chá»— buá»™c ngá»±a, nhưng vẫn sang choán thêm ngôi nhà bên cạnh vì há» có cảm tưởng là nhà nà y còn tốt hÆ¡n nữa. Nhiá»u ngưá»i chiếm đến ba bốn nhà , lấy phấn viết tên mình ở trước cổng, cãi cá» và tháºm chà còn đánh nhau vá»›i đơn vị khác để tranh nhà . Chưa kịp dá»n xong chá»— ở, quân lÃnh đã chạy ra ngắm cảnh phố phưá»ng và khi nghe đồn là dân cư đã bá» hết cá»§a cải lai, hỠùa nhau chạy đến những nÆ¡i nà o có thể vá»› được nhiá»u đồ váºt quý giá. Các sỹ quan chỉ huy Ä‘i gá»i quân lÃnh trở vá», cÅ©ng bất giác là m theo hỠở khu Karetny Riad có những cá»a hà ng đóng xe còn để lại rất nhiá»u xe cá»™, thế là các tướng tá tấp náºp kéo đến để chá»n xe.
Những ngưá»i dân còn ở lại má»i các sỹ quan chỉ huy vá» nhà , mong dá»±a và o hỠđể khá»i bị quân lÃnh cướp bóc. Cá»§a cải nhiá»u vô số tưởng chừng không sao kể xiết; quanh những nÆ¡i có quân Pháp đóng, đâu đâu cÅ©ng thấy còn những nÆ¡i chưa khám phá, chưa bị chiếm và quân Pháp cứ có cảm giác là những nÆ¡i ấy, lại còn có nhiá»u cá»§a cải hÆ¡n. Và Moskva ná»—i lúc má»™t hút sâu quân Pháp và o lòng. Khi đổ nước xuống đất khô, thì nước cÅ©ng biến mất, mà đất khô cÅ©ng không còn; khi má»™t quân đội đói khát tiến và o má»™t thà nh phố trù phú bị bá» trống cÅ©ng váºy; quân đội cÅ©ng biến mất, mà thà nh phố trù phú cÅ©ng chẳng còn: chỉ còn lại rác rưởi, trá»™m cắp và hoả hoạn.
Ngưá»i Pháp gán việc đốt cháy Moskva cho lòng ái quốc hung tà n và Raxtovsin; ngưá»i Nga gán việc đó cho sá»± tham tà n dã man cá»§a quân Pháp. Tháºt ra không có và không thể có nguyên nhân nà o gây nên vụ hoả hoạn Moskva, nếu hiểu nguyên nhân đây là phần trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i hay má»™t số ngưá»i nà o đó tá»›i Moskva cháy là vì nó được đặt và o những Ä‘iá»u kiện mà bất cứ thà nh phố nà o là m bằng gá»— cÅ©ng phải cháy, bất luáºn trong thà nh phố đó có hay không có má»™t trăm ba mươi cái vòi chữa cháy hạng tồi, Moskva tất phải cháy là vì dân cư đã Ä‘i hết. Nó cÅ©ng cháy má»™t cách tất nhiên như má»™t đống vá» bà o tất phải cháy nếu cứ có những tán lá»a liên tiếp rÆ¡i xuống trong mấy ngà y liá»n. Má»™t thà nh phố là m bằng gá»— mà ngay khi các dân cư các chá»§ nhà còn ở lại và trong thà nh phố còn có má»™t đội cảnh sát, hầu như ngà y nà o cÅ©ng có đám cháy, thì không thể nà o không cháy khi trong thà nh phố không có dân ở nữa mà chỉ có những đội quân hút thuốc, lấy ghế cá»§a viện nguyên lão ra Ä‘un bếp trên quảng trưá»ng cá»§a viện, má»—i ngà y hai lần thổi nấu. Và o thá»i bình, chỉ cần có những đơn vị bá»™ đội trú quân ở trong các là ng thuá»™c má»™t địa phương nhất định là số đám cháy trong địa phương ấy tăng lên. Thế thì khả năng xảy ra hoả hoạn còn tăng lên đến chừng nà o khi má»™t đội quân ngoại quốc đóng trong má»™t thà nh phố bằng gá»— không dân? Cái lòng ái quốc hung tà n cá»§a Raxtovsin và sá»± tham tà n dã man cá»§a quân Pháp không há» dÃnh dáng gì ở đây cả.
Moskva cháy là vì những tẩu thuốc, những cái bếp, những đống lá»a, vì sá»± cẩu thả cá»§a quân lÃnh địch, cá»§a những kẻ ở trong nhà nhưng không phải là chá»§ nhà . Và chăng dù có những kẻ cố tình Ä‘i đốt chăng nữa - Ä‘iá»u nà y rát khó tin, vì chẳng có lý do gì để đốt nhà , và dù sao đốt nhà như váºy cÅ©ng là má»™t công việc khó khăn và nguy hiểm, thì cÅ©ng không thể xem những ngưá»i đó là nguyên nhân, bởi vì không có há» thì cÆ¡ sá»± cÅ©ng vẫn thế.
Dù ngưá»i Pháp lấy là m thÃch thú buá»™c tá»™i cho tÃnh hung tà n cá»§a Raxtopsin, dù ngưá»i Nga lấy là m thÃch thú buá»™c tá»™i cho tên giặc Bonaparte, rồi vá» sau lại cho rằng bà n tay nhân đạo hỠđã giÆ¡ ngá»n Ä‘uốc anh hùng lên đốt cháy kinh đô, thì cÅ©ng không thể nà o không thấy rằng vụ há»a hoạn nà y không thể có má»™t nguyên nhân trá»±c tiếp như váºy, bởi vì thế nà o rồi Moskva cÅ©ng phải cháy, như bất cứ là ng nà o, bất cứ nhà máy nà o, bất cứ ngôi nhà nà o mà các chá»§ nhà đã bá» Ä‘i để cho ngưá»i lạ và o là m chá»§ và tha hồ nấu nướng. Moskva đã bị dân đốt cháy, quả đúng như váºy; nhưng đây không phải là những ngưá»i dân ở lại trong thà nh phố mà là những ngưá»i dân đã bá» Ä‘i.
Khi bị địch quân chiếm đóng, Moskva không còn nguyên vẹn được như Berlin, Viên và các thà nh phố khác, chỉ vì dân cư của nó không bưng bánh mỳ và muối(2), không mang chìa khóa(3) ra đón quân Pháp, mà lại bỠthà nh phố ra đi.
Chú thÃch:
(1) Mura
(2) Tượng trưng cho lòng mến khách (theo phong tục Nga)
2 Chìa khóa tượng trưng cá»§a thà nh phố, để tá» ra rằng thà nh phố mở cá»a không chống cá»±.
|

26-05-2009, 10:53 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 26 -
Suốt ngà y mồng hai tháng chÃn, quân Pháp ngấm dần và o Moskva, tá»a rá»™ng ra bốn phÃa như những cánh sao. Äến tối ngà y hôm ấy nó má»›i ngấm đến táºn khu vá»±c mà Piotr hiện trú ngụ.
Sau hai ngà y vừa qua sống cô độc trong má»™t trạng thái gần như bệnh Ä‘iên, má»™t ý nghÄ©a độc nhất Ä‘ang ám ảnh chà ng. Chà ng cÅ©ng không biết ý nghÄ© nà y đến vá»›i chà ng như thế nà o và từ bao giá», nhưng bây giá» nó khống chế chà ng dến ná»—i chà ng không còn nhá»› gì những việc xảy ra trong quá khứ, mà cÅ©ng chẳng hiểu tà gì vá» những việc Ä‘ang diá»…n ra hiện nay; và tất cả những Ä‘iá»u mà chà ng thấy trước mắt và nghe bên tai Ä‘á»u mỠảo như trong giấc má»™ng.
Piotr bá» nhà ra Ä‘i chỉ vì muốn thoát khá»i những yêu cầu rối ren há»—n tạp cá»§a cuá»™c sống Ä‘ang vấy bá»c lấy chà ng như má»™t mà ng lưới mà trong tình trạng hiện nay chà ng không sao đủ sức gỡ ra được…
Chà ng đến nhà Ioxif Alekxeyevich lấy cá»› là để chá»n sách vở giấy tá» cá»§a ngưá»i quá cố, nhưng thá»±c ra chỉ là để tìm cách khuây khá»a những mối lo âu bứt rứt cá»§a cuá»™c sống. Và trong tâm trà chà ng, những ká»· niệm vá» Ioxif Alekxeyevich gắn liá»n vá»›i cái thế giá»›i cá»§a những tư tưởng vÄ©nh hằng yên tÄ©nh và trang nghiêm, hoà n toà n trái ngược vá»›i những ná»—i lo lắng rối ren mà chà ng Ä‘ang cảm thấy mình bị lôi cuốn và o. Chà ng tìm ra má»™t nÆ¡i trú ẩn tÄ©nh mịch, và quả nhiên đã tìm thấy chá»— ẩn náu đó trong gian phòng là m việc cá»§a Ioxif Alekxeyevich. Trong căn phòng im phăng phắc, khi chà ng ngồi xuống, chống hai khuá»·u tay lên cái bà n giấy phá»§ bụi cá»§a ngưá»i quá cố trong tưởng tượng cá»§a chà ng lần lượt hiện ra, thanh thản và đầy ý nghÄ©a, những ká»· niệm cá»§a những ngà y vừa qua, đặc biệt là cá»§a tráºn Borodino và cái cảm giác mà chà ng không sao cưỡng nổi - rằng mình vô nghÄ©a và dối trá quá chừng so vá»›i sá»± chân tháºt, giản dị và mạnh mẽ cá»§a lá»›p ngưá»i đã in sâu và o lòng chà ng thà nh má»™t chữ giản đơn: há». Khi Geraxim và o phòng đột ngá»™t là m cho chà ng sá»±c tỉnh, chà ng bá»—ng nảy ra ý nghÄ© mình sẽ cùng nhân dân tham dá»± và o công cuá»™c phòng thá»§ Moskva sắp tá»›i mà chà ng biết là đã được dá»± định. Và để thá»±c hiện ý định ấy chà ng láºp tức bảo Geraxim kiếm cho chà ng má»™t chiếc áo kaftan và má»™t khẩu súng ngắn, và cho ngưá»i lão bá»™c biết rõ là chà ng sẽ giấu kÃn tên tuổi và ở nhà Ioxif Alekxeyevich. Rồi, trong cái ngà y đầu sống cô độc và nhà n rá»—i (Piotr dã mấy lần cố gắng lưu ý đến cái bản thảo viết tay cá»§a há»™i Tam Ä‘iểm, nhưng không được), chà ng nhiá»u lần nhá»› đến ý nghÄ©a thần bà cá»§a cái quan hệ giữa tên chà ng vá»›i bên Bonaparte. Russie Besuhof(1), là ngưá»i có sứ mệnh chấm dứt sá»± hoà nh hà nh cá»§a con ác thú ấy. Trước đây chà ng cÅ©ng đã nhiá»u lần nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, nhưng đó chỉ là má»™t ước mÆ¡ vụt thoáng qua trong tưởng tượng má»™t cách vô cá»› và không để lại dấu vết gì.
Sau khi mua được chiếc áo kaftan (chỉ nhằm mục Ä‘Ãch tham dá»± và o việc bảo vệ Moskva và nhân dân), Piotr đã gặp gia đình Roxtov, và khi Natasa đã nói vá»›i chà ng : "Anh ở lại à ? Chà , hay quá!" thì chà ng bá»—ng có ý nghÄ© rằng quả cÅ©ng hay tháºt, dù Moskva có thất thá»§ thì chà ng cÅ©ng nên ở lại để hoà n thà nh cái nhiệm vụ tiá»n định cho chà ng.
Ngà y hôm sau, vá»›i má»™t ý nghÄ© duy nhất là quyết không tiếc thân cho mình và không thua kém há» chút nà o, Piotr đã ra cá»a ô Trigorư. Nhưng khi chà ng quay vá» nhà vì đã biết rõ ngưá»i ta không bảo vệ thì Ä‘iá»u mà trước kia chà ng xem như má»™t khả năng thôi nay đã trở thà nh má»™t việc tất nhiên phải là m và không sao tránh khá»i.
Chà ng nhất định phải dấu kÃn tên hỠở lại Moskva tìm cách gặp Napoléon và giết hắn Ä‘i: má»™t là chết, hai là chấm dứt cÆ¡n hoạn nạn cá»§a toà n thể châu Âu, cÆ¡n hoạn nạn mà Piotr cho là chỉ do má»™t mình Napoléon gây ra. Piotr biết rất rõ vụ mưu sát Napoléon do ngưá»i sinh viên Äức(2) tiến hà nh ở Viên năm 1809, và cÅ©ng biết ngưá»i sinh viên đó đã bị xá» bắn. Và điá»u nguy hiểm có thể hy sinh cả tÃnh mạng, trong khi thá»±c hiện ý định lại cà ng cổ vÅ© Piotr thêm.
Hai tình cảm có sức mạnh ngang nhau không sao cưỡng nổi Ä‘ang lôi cuốn Piotr tá»›i chá»— thá»±c hiện ý định đó. Trước hết, Piotr thấy mình nhất thiết phải hy sinh và đau khổ khi đã nháºn thức được tai hoạ chung: Äó chÃnh là cái tình cảm đã khiến chà ng đến Mozaisk và o ngà y hai mươi nhăm tháng trước và dấn thân và o nÆ¡i lá»a đạn, rồi đến nay bá» nhà ra Ä‘i, từ giã cảnh sinh hoạt sang trá»ng và xa xỉ đến ngá»§ trên má»™t chiếc Ä‘i-văng cứng không cởi áo ngoà i, và cÅ©ng chia sẻ bữa ăn vá»›i Geraxim; tình cảm thứ hai là lòng khinh miệt mÆ¡ hồ mà chỉ riêng ngưá»i Nga má»›i có đối vá»›i tất cả những cái gì ước lệ giả dối, nhân tạo, đối vá»›i tất cả những cái gì mà ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng xem là hạnh phúc tuyệt dỉnh cá»§a nhân loại. Lần đầu tiên, Piotr có cái tình cảm kỳ lạ và đầy sức quyến rÅ© ở cung Xlobodxki, khi mà chà ng chợt hiểu rằng cá»§a cải, quyá»n binh, tÃnh mệnh, tất cả những Ä‘iá»u mà con ngưá»i ta ra sức xếp đặt và giữ gìn - Tất cả những thứ đó nếu có chút giá trị gì thì chẳng qua cÅ©ng là ở cái khoái cảm mà ngưá»i ta có được khi vứt bá» nó Ä‘i. Äó chÃnh là cái tình cảm khiến ngưá»i lÃnh chà nguyện Ä‘em nướng đồng kô-pếch cuối cùng cá»§a mình trong quán rượu, khiến ngưá»i quá chén vô cá»› Ä‘áºp vỡ gương và kÃnh, tuy cÅ©ng biết rằng sẽ phải Ä‘em những đồng tiá»u cuối cùng trong túi ra Ä‘á»n. Äó là cái tình cảm khiến ngưá»i ta là m những việc Ä‘iên rồ (theo con mắt ngưá»i tục) như để thá» thách sức mạnh và quyá»n lá»±c cá»§a mình, cái tình cảm chứng tá» rằng có má»™t toà án cao cả đứng ở bên trên những quy ước cá»§a nhân loại và xét xá» cuá»™c sống.
Từ ngà y Piotr thá» nghiệm lần đầu tiên cái tình cảm nà y ở cung Xlobodxki, chà ng đã luôn luôn chịu ảnh hưởng cá»§a nó, nhưng mãi đến bây giá» chà ng má»›i có khả năng thoả mãn tình cảm đó má»™t cách trá»n vẹn. HÆ¡n nữa, trong giây phút nà y việc mà Piotr đã là m theo hướng ấy khiến chà ng giữ vững ý định và không cho phép chà ng từ bá» nó nữa. Việc chà ng bá» nhà ra Ä‘i, chiếc áo kaftan, khẩu súng ngắn, những lá»i chà ng nói vá»›i gia đình Roxtov rằng chà ng sẽ ở lại Moskva, tất cả những Ä‘iá»u đó không những sẽ mất hết ý nghÄ©a, mà còn lại đâm ra đáng khinh và lố bịch nữa (Piotr rất sợ Ä‘iá»u nà y), nếu như sau đó chà ng lại rá»i Moskva ra Ä‘i như những ngưá»i khác.
CÆ¡ thể cá»§a Piotr lúc bấy giá» - Äó là lệ thưá»ng đối vá»›i bất kỳ ai - CÅ©ng phù hợp vá»›i tâm trạng cá»§a chà ng. Những thức ăn thô tạp mà chà ng vốn không quen ăn, những cốc rượn vodka mà chà ng uống mấy hôm nay, tình trạng thiếu rượu nho và xì-gà , bá»™ đồ lót bẩn lâu ngà y không thay, hai đêm gần như mất ngá»§ trên chiếc Ä‘i-văng ngắn thay giưá»ng, tất cả những cái đó khiến cho Piotr luôn luôn ở trong tình trạng thần kinh khÃch động gần như Ä‘iên.
Bấy giỠđã hÆ¡n má»™t giá» trưa. Quân Pháp đã tiến và o Moskva. Piotr biết thế, nhưng chà ng vẫn chưa hà nh động, mà chỉ ngồi nghÄ© đến ý định cá»§a mình, suy Ä‘i tÃnh lại tháºt tỉ mỉ những việc sẽ là m.
Trong khi mÆ¡ tưởng như váºy, chà ng không hình dung được rõ rệt khi chà ng hoạt động, khi Napoléon chết sẽ ra sao, nhưng lại hình dung được cảnh mình bị sát hại và thái độ dÅ©ng cảm cá»§a mình má»™t cách rõ rệt lạ thưá»ng, và thấy khoái trá nhưng cÅ©ng buồn buồn khi nghÄ© đến cảnh ấy.
"Phải, vì má»i ngưá»i, má»™t mình ta phải là m tròn việc đó, hay là chết! - Pier thầm nghÄ©. - Phải, ta sẽ Ä‘i… rồi đột nhiên… Dùng súng hay dùng hay dao găm?… thì cÅ©ng thế thôi. Äây không phải là cá nhân ta, đây là bà n tay cá»§a Thượng đế trừng phạt ngươi… ta sẽ nói thế (Piotr sắp sẵn những lá»i sẽ Ä‘em ra nói khi giết Napoléon) - "Thôi được các ngươi bắt ta Ä‘i, hay hà nh hình ta Ä‘i" - Piotr nhẩm nói má»™t mình vẻ mặt buồn rầu nhưng rắn rá»i, đầu cúi gằm.
Trong khi Piotr đứng ở giữa phòng suy nghÄ© mình như váºy thì cá»a phòng bá»—ng mở toang ra và Makar Alekxeyevich xuất hiện trên ngưỡng cá»a. Cái dáng dấp xưa nay vẫn rụt rè cá»§a hắn ta bây giỠđã thay đổi hẳn. Chiếc áo dà i cá»§a hắn phanh rá»™ng ra; mặt hắn đỠgay và trông rất dá»… sợ. Rõ rà ng là hắn Ä‘ang say rượu. Thoạt má»›i trông thấy Piotr, hắn luống cuống má»™t lúc, nhưng khi nháºn thấy vẻ mặt chà ng cÅ©ng có vẻ luống cuống, hắn dạn dÄ© lên ngay và bước loạng choạng trên đôi chân khẳng kheo tiến và o giữa phòng.
- Chúng nó sợ rồi. - Makar Alekxeyevich nói, giá»ng khà n khà n, có vẻ tin cáºy. - Tôi đã bảo là tôi không hà ng, tôi đã bảo mà … có phải không thưa ngà i?- Hắn ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi chợt trông thấy khẩu súng ngắn để trên bà n, hắn chá»™p lấy má»™t cách nhanh nhẹn không ngá» và chạy ra hà nh lang.
Geraxim và ngưá»i gác cổng chạy theo Makar Alekxeyevich và cố giáºt khẩu súng ra. Piotr ra hà nh lang, nhìn theo lão dở Ä‘iên dở dại, vừa thấy thương vừa ghê tởm. Makar Alekxeyevich nhăn nhó vì Ä‘ang cố lấy gân giữ khẩu súng lại, cất tiếng khà n khà n quát tháo huyên thuyên, chắc là đang tưởng tượng ra má»™t việc gì long trá»ng lắm.
- Báo động! Xung phong! Chỉ láo, không tước được súng của tao đâu! - Hắn quát.
- Thôi xin ông thôi cho, ông là m ơn bỠsúng ra cho. Kìa, ông!…- Geraxim tìm cách đẩy hắn và o trong nhà .
- Mi là ai? Bonapate? - Makar Alekxeyevich quát lên.
- Như thế không tốt đâu; ông ạ. Xin má»i ông vá» phòng nghỉ má»™t chút. Xin ông thả khẩu súng ra cho.
- Xéo ngay, hỡi tên nô lệ đáng khinh kia! Chá»› có chạm và o ngưá»i ta! Ngưá»i thấy chưa?- Makar Alekxeyevich quát, tay hoa khẩu ngắn. - Xung phong!
Geraxim nói thầm vá»›i ngưá»i gác cổng:
- Nắm lấy!
Há» chá»™p lấy hai cánh tay Makar Alekxeyevich và kéo và o phÃa cá»a.
Trong phòng ngoà i vang lên những tiếng rú khà n khà n cá»§a ngưá»i say rượu Ä‘ang kêu thất thanh và tiếng ngưá»i lôi kéo nhau huỳnh huỵch.
Bá»—ng má»™t tiếng rú khác, má»™t tiếng rú the thé cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà từ ngoà i thá»m đưa và o, rồi bà nấu bếp chạy và o phòng ngoà i.
- Chúng nó đấy! Cha mẹ Æ¡i! Äúng là chúng nó rồi… Bốn đứa cưỡi ngá»±a! - Bà ta thét.
Geraxim và ngưá»i gác cổng thả Makar Alekxeyevich ra và trong dãy hà nh lang bây giá» im phăng phắc nghe rõ mồn má»™t tiếng mấy bà n tay gõ lên cánh cá»a ra và o.
Chú thÃch:
(1) Ngưá»i Nga Beduhop
(2) Tên là Phridrich Sttap (1792 - 1809)
|
 |
|
| |