Sáng sớm hôm sau, Đỗ Thừa lái xe đi thành phố Hạ Môn.
Công ty Vinh Hân sau khi hoàn tất việc thông báo tuyển dụng nhân sự, Cố Giai Nghi có thể thoải mái hơn rất nhiều, bởi vì có rất nhiều việc đã không cần đến Cố Giai Nghi phải đích thân đi giải quyết nữa, hơn nữa, năng lực của Trương Triều Phong thật sự rất khá. Quản lý công ty cũng rất chặt chẽ, cho nên công việc của Cố Giai Nghi chắc chắn là nhẹ nhàng rất nhiều.
Cho nên tối hôm qua, Đỗ Thừa và Cố Giai Nghi cùng nhau trải qua một đêm mùa xuân thật tuyệt vời, dù sao thì mấy bữa nay, Đỗ Thừa chịu đựng cũng có chút vất vả.
Đợi khi đến Hạ Môn rồi, Đỗ Thừa không đi tìm Trình Yên ngay lập tức, bởi vì lúc này cũng gần mười giờ rồi, có lẽ Trình Yên đang ở Công nghệ Tinh Đằng, vẫn chưa đến giờ tan sở, cho nên, Đỗ Thừa lái xe trực tiếp đi đến công ty liên doanh điện tử.
Nhưng, Đỗ Thừa lại không đi vào lầu một của công ty liên doanh điện tử, mà đứng ở cổng lớn đợi Đàm Văn đi cùng, rồi đi thẳng lên lầu hai công ty.
“Tổng giám đốc Đỗ, ngày hôm qua phiên bản beta Nhân Sinh Hoàn Mỹ rất thành công, tinh thần của mọi người trên cơ sở vốn có, gia tăng thêm ít nhất là ba mươi phần trăm”.
Đàm Văn tổng hợp báo cáo tình hình ngày hôm qua cho Đỗ Thừa, với vẻ mặt phấn khởi, giai đoạn thứ hai là nội bộ đặt tên, sau phiên bản chính thức đi vào hoạt động, thì có thể gọi là Nhân Sinh Hoàn Mỹ rồi.
Đỗ Thừa gật gật đầu. Nhân Sinh Hoàn Mỹ còn đang hot. Giai đoạn thứ hai nếu tung lên kịp thời thì hot cũng là có thể đoán được.
Đàm Văn biết Đỗ Thừa đang đợi hắn nói tiếp, cho nên, đợi sau khi Đỗ Thừa gật đầu, hắn lại nói tiếp: “Trước mắt tác dụng thuê tháng của Nhân Sinh Hoàn Mỹ đã đạt đến con số bảy trăm năm mươi ngàn người, hơn nữa, số người online cũng đột phá đến ba triệu rưỡi người, nếu chúng ta gấp rút triển khai phiên bản cũ, sẽ có hy vọng sau khi tung lên sẽ đột phá đến bốn triệu người”.
“Có thể tuyển thêm một số nhân tài về phương diện kỹ thuật, có thể đầu tư mạnh vào mặt này, đợi sau khi mở thành công – Nhân Sinh Hoàn Mỹ, chúng ta lập tức bắt tay vào khởi công game thứ hai”.
Đỗ Thừa dừng lại một lúc, rồi lại nói tiếp: “Nhân Sinh Hoàn Mỹ chỉ là một ý tưởng mới thôi, còn Cố Giai Nghi và tinh thần con người, tuy bây giờ rất sôi nổi, nhưng trên cơ bản sau khi đợi nửa năm, tinh thần sẽ bắt đầu trượt dốc, cho nên, trước tháng sáu năm sau, chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng cho ra mắt game thứ hai”.
“Rõ, thưa Tổng giám đốc Đỗ, tôi đã bắt đầu bắt tay vào sắp xếp rồi, chỉ cần đợi sau khi Nhân Sinh Hoàn Mỹ mở ra. Chúng ta sẽ lập tức bắt đầu tập trung toàn sức lực nghiên cứu game thứ hai”.
Đàm Văn trực tiếp gật đầu đáp lại. Thực ra thì game thứ hai đã bắt đầu có lên khung đại khái rồi, chẳng qua, cái này lại đến từ chỗ của Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa không hề đem game tương lai trực tiếp giao cho Đàm Văn lo toan, mà để cho Đàm Văn đưa ra những sáng kiến mới, để Đàm Văn tự mình đi điều khiển, bởi vì chỉ có như thế mới có thể khiến cho công ty liên doanh điện tử đạt được sự phát triển thực sự
Đỗ Thừa cũng không muốn sau khi công ty liên doanh điện tử rời khỏi mình, thì sẽ biến thành một công ty trò chơi trực tuyến hạng ba. Về điểm này, khi triển khai Regulus online, Đỗ Thừa đã để cho bộ phận kỹ thuật bắt đầu tiếp xúc với kỹ thuật bên ngoài trước, đợi sau khi nắm bắt được, Đỗ Thừa sẽ để cho bọn họ tiếp xúc với hạch tâm của game.
Mà trong lúc Đỗ Thừa và Đàm Văn nói chuyện, hai người đã đi đến tầng dưới cơ sở hai của công ty.
Cơ sở hai của công ty đã bắt đầu thi công rồi, ngoài trừ hai lầu liên thông với nhau ra, các công việc còn lại chủ yếu đều là trang hoàng, thêm ba công ty trang trí nữa do Đỗ Thừa mời tới phụ trách ở các tầng lầu khác nhau, gắng đạt tới trong thời gian ngắn nhất hoàn thành trang trí cơ sở hai, đương nhiên, làm như vậy mà nói cũng có một loại ưu việt, đó là ba công ty không dám có nửa điểm ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, bởi vì cùng phương án thiết kế, đến lúc đó so sánh qua là biết.
Đỗ Thừa không có ý là sẽ đi vào bên trong, chỉ là sau khi đứng ở bên ngoài nhìn thoáng qua, bèn quay sang hỏi Đàm Văn: “Đàm Văn, cần khoảng bao nhiều thời gian thì mới có thể hoàn thành xong công trình”.
“Nếu như không có trở ngại gì thì nội trong một tháng là có thể hoàn thành rồi, đến lúc đó, vừa đúng lúc có thể và kịp test Regulus online. Đàm Văn dừng lại một lát rồi lại nói tiếp: “Còn về phương diện nhân sự, tôi đã bắt đầu tiến hành tuyển dụng nhân sự với quy mô nhỏ rồi, bây giờ sắp xếp toàn bộ tiến hành thực tập ở lầu một, đến lúc đó chỉ cần công trình hoàn thành thì mọi người liền có thể lập tức bắt tay vào công việc của mình rồi”.
Đàm Văn sắp xếp phương diện này, Đỗ Thừa vẫn là rất hài lòng, bởi vì Đàm Văn xử lý rất rõ ràng những việc này, hoàn toàn không cần đến Đỗ Thừa phải lo lắng gì cả, cho nên sau khi gật gật đầu, Đỗ Thừa bèn cùng Đàm Văn rời khỏi nơi đó.
Lái xe rời khỏi công ty liên doanh điện tử, Đỗ Thừa trực tiếp lái thẳng đến Công nghệ Tinh Đằng.
Công ty liên doanh điện tử chỉnh thể phát triển, khiến cho Đỗ Thừa rất hài lòng, hay nói cách khác công ty liên doanh điện tử thực ra là một công ty con khiến Đỗ Thừa cảm thấy vừa lòng nhất, phát triển ổn định, hơn nữa ngoài việc thiết lập một trang web trò chơi mới ra, những việc tiếp theo không cần đến sự lo lắng của Đỗ Thừa nữa, trên cơ bản thì hầu hết mọi việc một mình Đàm Văn cũng có thể tiến hành giải quyết được.
Đây cũng là dụng ý ban đầu của Đỗ Thừa khi ủy quyền cho Đàm Văn, chỉ có để cho Đàm Văn một không gian trưởng thành đầy đủ, hắn mới có thể ủng hộ.
Cũng thế, Lâm Trung Lăng cũng giống như vậy.
Dựa vào ấn tượng đầu tiên của Đỗ Thừa đối với hắn mà nói, thì đó hoàn toàn là một kẻ ăn hại, nhưng sau khi nhìn thấy công ty có hy vọng, lúc mà Đỗ Thừa gần như cho hắn toàn bộ quyền lực, Lâm Trung Lăng dường như trở thành một con người khác vậy, Không chỉ biến hình tượng trước kia trở thành hư không, ngược lại càng ngày càng có đường có lối.
Cho nên mới nói, trời sinh không có ai là phế vật cả, chỉ cần bằng lòng và cố gắng thì bất cứ ai cũng có cơ hội để thành công.
Hơn nữa, so với việc đi lên sân khấu thì Đỗ Thừa lại thích ở sau màn hơn.
Bởi vì nói như thế, Đỗ Thừa có thể bình tĩnh mà nhìn thấy rõ rất nhiều sự việc, có thể có nhiều thời gian hơn để khống chế đại cục, đây là việc mà nếu như đi lên đài thì không thể nào làm được.
Bởi vì nếu như đi lên đài mà nói, Đỗ Thừa đã không đủ thời gian mà dùng, thì sẽ càng gấp gáp hơn, hơn nữa, nếu nói như thế thì bất luận là đối với Lâm Trung Lăng, hay là Đàm Văn hoặc Cố Giai Nghi cũng đều có chút bất lợi.
Trong lúc đang mãi mê suy tư như vậy, xe của Đỗ Thừa đã từ từ dừng lại trong bãi đậu xe bên ngoài Công nghệ Tinh Đằng. Chẳng qua, Đỗ Thừa không xuống xe mà thôi.
Ở ngoài cổng của Công nghệ Tinh Đằng, có một chiếc xe thể thao Audi màu bạc đậu ở đó, mà lúc đó, có một thanh niên năm nay xấp xỉ ba mươi tuổi, trên tay đang cầm một lẵng hoa hồng tựa như đang đợi một người nào đó, Đỗ Thừa không đếm là có bao nhiêu bông hoa hồng trên tay người thanh niên kia, nhưng e rằng là cũng xấp xỉ một trăm bông gì đó.
Người thanh niên kia rất đẹp trai, giống như các ngôi sao điện ảnh vậy, trên mình khoác một bộ vest đắt tiền và còn có chiếc xe hơi sang trọng ở bên cạnh nữa, như vậy có thể xem đó là một mỹ nam tử rồi, có sức thu hút rất mạnh đối với rất nhiều cô gái.
Chỉ là khi nhìn thấy màn diễn này, Đỗ Thừa liền biết là người thanh niên kia đang diễn kịch gì rồi.
Cho nên, Đỗ Thừa cũng không có ý xuống xe, bởi vì lúc này đã hơn mười một giờ rồi, Trình Yên cũng gần đến giờ tan sở rồi, Đỗ Thừa cũng muốn xem thử, người thanh niên này có phải đang đợi Trình Yên hay không.
Trình Yên không để Đỗ Thừa đợi lâu, chừng mười phút sau, Trình Yên khoác trên người một bộ váy màu vàng nhạt dài bước ra từ trong thang máy.
Chiếc váy màu vàng nhạt ấy là lần trước Đỗ Thừa và cô đi dạo phố mua, cũng chẳng phải là hàng hiệu gì cả, chẳng qua là phong cách thiết kế phù hợp với vóc dáng tao nhã của Trình Yên mà thôi, chiếc váy ấy khoác lên người Trình Yên, thể hiện ra hiệu quả cũng không yếu hơn trang phục của các nhà thiết kế nổi tiếng thế giới.
Hơn nữa Trình Yên đẹp như vậy, làm cho người ta có một loại cực kỳ đánh sâu vào cảm giác.
Khi nhìn thấy Trình Yên đi ra, mắt người thanh niên kia bất chợt sáng lên, đợi sau khi Trình Yên đi ra đến cửa, hắn lập tức cầm bó hoa hồng trên tay tiến đến nghênh đón Trình Yên.
Chỉ là, khi nhìn thấy người thanh niên kia, khuôn mặt Trình Yên vốn dĩ đang mang một chút nụ cười, bỗng nhiên lạnh mặt xuống, đối mặt với người thanh niên đang niềm nở kia, Trình Yên căn bản là chẳng tỏ thái độ gì cả, làm ngơ đi qua ngay bên cạnh người thanh niên.
Người thanh niên kia cũng không phải là một người dễ dàng từ bỏ, không nghĩ ngợi gì cả bèn đuổi theo Trình Yên, hơn nữa còn chạy lên phía trước chặn Trình Yên lại, Trình Yên lạnh giọng nhẹ nhàng mắng mỏ vài câ, nhưng người thanh niên kia cũng không chịu tránh ra.
Thấy thái độ của người thanh niên như vậy, trong lòng Đỗ Thừa có chút buồn cười, xem ra thì Trình Yên vẫn còn rất nổi tiếng.
Chỉ là, người thanh niên này rất là ưu tú, nhưng so với Quách Tấn thì người thanh niên này còn kém rất xa, hơn nữa, Trình Yên không phải là loại phụ nữ đơn thuần dùng tiền bạc và hoa tấn công là có thể chiếm đoạt được, so về tiền bạc, thì gia cảnh của Trình Yên ở trong tỉnh thành cũng được xem là rất xuất chúng rồi.
Cho nên, Trình Yên hoàn toàn không để ý tới người thanh niên kia, thật ra cũng có thể lý giải được.
Nhìn thấy người thanh niên kia quấy rầy không dừng, Đỗ Thừa mỉm cười rồi liền cho khởi động xe, trực tiếp lái xe đi đến chỗ Trình Yên.
Bị người thanh niên quấy rầy trong lòng Trình Yên cảm thấy rất phiền toái, sau khi nhìn thấy xe của Đỗ Thừa , Trình Yên trước tiên là sửng sốt, sau là tỏ vẻ mặt rất đỗi vui mừng.Cô biết là hôm nay Đỗ Thừa sẽ đến, chỉ là không ngờ Đỗ Thừa đến đúng lúc như vậy .Sau đó không cần nghĩ ngợi gì cả, cũng chẳng thèm quan tâm đến người thanh niên kia nữa, trực tiếp đi thẳng đến xe của Đỗ Thừa.
Vốn dĩ người thanh niên ấy cũng muốn đuổi theo, chỉ là do xe của Đỗ Thừa dừng lại ở giữa hắn và Trình Yên, hắn đành phải trơ mắt nhìn Trình Yên nhanh chóng mở cánh cửa xe Audi, vả lại còn ngồi vào chỗ đó nữa.
Nhìn thấy cảnh này, người thanh niên rõ ràng là chẳng có chút phản ứng lại, mà đợi đến lúc hắn phản ứng lại thì Đỗ Thừa đã cùng Trình Yên lái xe rời khỏi đó rồi.
Nhìn thấy chiếc xe Audi dần dần khuất bóng, người thanh niên hung hăng lấy bó hoa trên tay ném xuống mặt đất, giận giữ đạp lên bó hoa, ánh mắt tràn ngập sự không cam lòng.
Nghĩ ngợi một hồi, người thanh niên lên xe, rồi đuổi theo chiếc xe Audi của Đỗ Thừa ở phía trước, hơn nữa đi theo xa xa ở phía sau.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
“Đại mỹ nữ Trình Yên của anh, xem ra em rất là nổi tiếng”.
Xuyên qua gương chiếu hậu ở trong xe, Đỗ Thừa liếc mắt nhìn thấy một chiếc xe thể thao Audi đang đuổi theo từ phía sau, nhưng Đỗ Thừa không để trong lòng, mà hướng tới Trình Yên vừa cười vừa trêu chọc.
Nụ cười trên mặt Trình Yên càng đáng yêu hơn một chút, sau đó quay sang nói với Đỗ Thừa với nụ cười đầy ẩn ý: “Đó là điều đương nhiên mà, nếu như em không có sức hấp dẫn nhất định thì làm sao có thể làm bạn gái của Đỗ đại thiếu gia anh được”.
Được người phụ nữ của mình khen tặng, trong lòng Đỗ Thừa rất vui mừng. Chỉ là nhìn thấy nụ cười đắc ý của Trình Yên, Đỗ Thừa nhịn không được bèn vươn tay ra, vỗ nhẹ bàn tay lên đùi của Trình Yên, luôn tiện sờ sờ một chút nữa.
Da thịt tràn ngập tính co dãn cùng với cảm giác trơn mượt, làm cho Đỗ Thừa mười phần hưởng thụ.
Mà Trình Yên, vẻ mặt tươi cười của cô vốn dĩ rất đắc ý bỗng nhiên biến mất trong chớp mắt, giành giật lấy và thay thế đã là một kiểu thẹn thùng không gì so sánh được, bởi vì cô và Đỗ Thừa đã quen nhau rất lâu rồi, bị Đỗ Thừa cố ý khinh bạc như thế này lại là lần đầu tiên, tự nhiên thấy thẹn thùng không thôi.
Nhìn bộ dạng thẹn thùng kia của Trình Yên, Đỗ Thừa bỗng dưng không ngừng cười lớn tiếng, càng cười khuôn mặt Trình Yên càng đỏ hơn.
Trong khi hai người đang nói chuyện thì chiếc xe phía sau đã đuổi theo kịp ngay bên cạnh, hơn nữa chính ngay bên cạnh cửa xe chỗ Trình Yên ngồi liên tục bấm còi.
“Đỗ Thừa, có thể bỏ lại anh ta được không?”
Vẻ mặt của Trình Yên tỏ ra chán ghét, trực tiếp quay sang hỏi Đỗ Thừa.
“Đơn giản thôi, ngồi ổn”.
Đỗ Thừa mỉm cười, rồi đạp mạnh ga, chiếc Audi tính năng hùng mạnh của tăng lên đột ngột trong nháy mắt.
Tốc độ của xe vốn dĩ dưới 40 km/h tăng lên tới gần 100km/h, chiếc xe Audi kia nhất thời bị Đỗ Thừa cắt đuôi.
Người thanh niên kia tưởng là Đỗ Thừa muốn cùng hắn đua xe, tự nhiên trong lòng thấy không phục, xét về tính năng, chiếc Audi này cũng là mười phần khủng bố, trực tiếp đạp ga, liền nhanh chóng đuổi kịp, hơn nữa càng tăng ga càng chạy nhanh hơn.
Chỉ là, Đỗ Thừa làm gì mà nhàm chán đến nỗi đua xe với người khác chứ, thấy đối phương bất ngờ vượt lên phía trước, khóe miệng Đỗ Thừa bỗng hiện lên một nụ cười đầy ẩn ý, một bên vươn tay ra đỡ lấy Trình Yên , một bên cầm tay lái, cả chiếc xe chuyển đi, nhanh chóng tiến về khúc cua ở phía trước mặt.
Mà chiếc xe Audi của người thanh niên kia, bởi vì xe chạy quá nhanh, lúc muốn cua thì đã không kịp nữa rồi, mà đợi lúc hắn chạy lên phía trước rồi quay đầu xe lại đến góc cua thì chiếc xe của Đỗ Thừa đã sớm biến mất không còn tung tích gì nữa rồi.
Nếu so sánh về kỹ thuật, tuy Đỗ Thừa chưa từng đua xe bao giờ, nhưng xét về mặt kỹ thuật thì lại vượt xa những tay đua thông thường, đặc biệt là động thái thị lực của Đỗ Thừa rất mạnh, có thể khiến cho Đỗ Thừa tạo ra những phản ứng chính xác nhất ở dưới bất cứ tình huống khẩn cấp nào, cho nên, người thanh niên kia căn bản không thể là đối thủ của Đỗ Thừa được.
Chỉ là, động tác của Đỗ Thừa rất đẹp, nhưng khuôn mặt tươi cười của Trình Yên lại đỏ bừng, hơn nữa có chút sợ hãi nhìn Đỗ Thừa hỏi rằng : “Đỗ Thừa, anh có thể bỏ tay ra được không?”
Sắc mặt Đỗ Thừa có chút xấu hổ, bởi vì lúc nãy muốn đỡ lấy Trình Yên, lại lo cầm tay lái, mọi sự chú ý đều tập trung ở trên xe, và cứ không chú ý đến bàn tay của mình chắn ngay đúng chỗ ngực của Trình Yên, mà bàn tay lại trực tiếp đè lên bộ ngực đẫy đà kia của Trình Yên.
Mềm mại và hơn nữa còn tràn ngập xúc cảm co dãn, khiến tay Đỗ Thừa có cảm giác rất sảng khoái, nhưng, nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng kia của Trình Yên, Đỗ Thừa vẫn lập tức bỏ tay ra.
“Sắc lang”.
Trình Yên một bên rất thẹn thùng nhìn Đỗ Thừa nũng nịu nói một tiếng, mặt cúi thấp đến nỗi gần đụng phải bộ ngực kia của cô.
Nhưng, trong lòng Trình Yên lại cảm thấy rất ngọt ngào.
Sau khi cắt đuôi được người thanh niên kia rồi, xe của Đỗ Thừa nhanh chóng dừng lại ở bãi đậu xe của một nhà hàng.
Nhà hàng này tuy không lớn, nhưng khung cảnh cũng không tệ lắm, hơn nữa thức ăn lại rất ngon, Đỗ Thừa và Trình Yên thưởng thức cũng khá ngon miệng.
Thực ra về phương diện này, Trình Yên cũng không theo đuổi cái gì cả.
Tuy trưởng thành trong một gia đình quyền quý, nhưng Trình Yên lại không thích theo đuổi hàng hiệu giống như những cô gái khác, thông thường quần áo của cô đều rất rẻ, trang sức trên người cũng vậy, ngay cả cái vòng đeo tay cũng là lần trước cùng Đỗ Thừa dạo phố, chiếc vòng tay thủy tinh mà cô bảo Đỗ Thừa mua cho mình cũng chưa đến ba mươi đồng nữa.
Cũng bởi vì như vậy mà Đỗ Thừa luôn thích cảm giác khi ở cùng với Trình Yên, tuy ở đây chẳng có cao lương mỹ vị gì cả, nhưng đối với Đỗ Thừa mà nói, vẻ đẹp quyến rũ của Trình Yên chính là món ăn ngon nhất trần gian rồi.
Chỉ là làm cho Đỗ Thừa có chút bất ngờ, đợi lúc Đỗ Thừa và Trình Yên rời khỏi nhà hàng Trung Quốc, chiếc xe thể thao Audi lại chắn ngang ở trước cổng nhà hàng Trung Quốc ngay bên cạnh xe của Đỗ Thừa. Trước đó người thanh niên kia đứng tựa vào chiếc xe chăm chăm nhìn Đỗ Thừa với vẻ mặt rất tức giận.
Rõ ràng, biết rõ là hắn đang tức giận, thế mà Đỗ Thừa lại khiến hắn trở nên trò cười trước mặt Trình Yên.
Bất quá, nhà hàng này có chút hẻo lánh, thế mà người thanh niên kia vẫn có thể tìm đến đây. Nhưng Đỗ Thừa vẫn không thể không khâm phục người thanh niên này khó chơi.
“Trần Ti Hàn, anh đừng có quấy rầy tôi nữa có được không, tôi đã nói với anh là tôi có bạn trai rồi, anh còn quấy rầy tôi nữa, tôi sẽ không khách sáo đâu”.
Vốn dĩ là mười phần cao hứng, chỉ là vẻ tươi cười trên khuôn mặt xinh đẹp của Trình Yên trong nháy mắt đã biến mất, hơn nữa hướng tới thanh niên kia lớn tiếng nói.
Đỗ Thừa ở ngay bên cạnh, nhưng bản thân mình lại hết lần này đến lần khác bị người con trai khác quấy rầy, cho dù bình thường Trình Yên có tao nhã đi nữa, thì lần này cũng nhịn không được mà tức giận hơn vài phần.
Rõ ràng người thanh niên tên Trần Ti Hàn kia không nghe lời của Trình Yên, chỉ nhìn Đỗ Thừa với vẻ mặt tức giận, hơn nữa còn nói rằng: “Tôi sẽ không từ bỏ, hai người vẫn chưa kết hôn, tôi đều có cơ hội”.
“Anh…”
Bị Trần Ti Hàn nói như vậy, khuôn mặt đang giận giữ của Trình Yên lại càng giận giữ hơn.
Cô thuộc dạng phụ nữ rất ít khi nổi nóng, nhưng một khi nổi nóng thì có thể nói là cô đã thật sự giận giữ rồi.
Nhưng chẳng qua, chính lúc Trình Yên dự định phát hỏa, thì Đỗ Thừa lại vuốt nhè nhẹ lên tay cô.
Động tác của Đỗ Thừa rất nhẹ nhàng, nhưng rất có hiệu quả, trong nháy mắt cơn giận của Trình Yên liền dịu lại, nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười kia của Đỗ Thừa , Trình Yên đột nhiên phát hiện có vẻ như cô tức giận rất nhiều.
“Ý tứ của anh là, anh muốn theo tôi tranh phụ nữ?”
Thấy Trình Yên đã khôi phục lại vẻ mặt như lúc thường, Đỗ Thừa lúc này mới hướng mắt về phía người thanh niên kia, sau khi lạnh nhạt liếc mắt đối phương với vẻ dò xét, Đỗ Thừa lúc này mới mở miệng nói, nhưng chỉ là, ngữ khí của Đỗ Thừa dần dần có chút lạnh lùng.
Trần Ti Hàn và Đỗ Thừa đối mắt nhìn nhau, vả lại còn lớn tiếng chất vấn rằng: “Các người vẫn còn chưa kết hôn, vậy thì tại sao tôi lại không được quyền theo đuổi Trình Yên chứ?”
“Phải không, vậy thì anh dựa vào cái gì mà đòi tranh giành Trình Yên với tôi chứ?”
Đỗ Thừa cũng không tức giận, bởi vì Trần Ti Hàn vẫn chưa đủ tư cách đáng để hắn tức giận, cho nên Đỗ Thừa chỉ lạnh lùng hỏi một câu thôi.
“Dựa vào bản thân tôi”.
Trần Ti Hàn chỉ nói một câu rồi bèn dừng lại, bởi vì hắn phát hiện ra rằng, dường như hắn không biết phải nói cái gì.
Trông thấy Trần Ti Hàn như vậy, Đỗ Thừa chỉ lạnh nhạt hỏi lại : “Dựa vào tiền của anh, hay là dựa vào khuôn mặt đẹp đẽ của anh, hoặc là anh tự mình cho rằng Trình Yên sẽ thích anh chứ?”
Giọng nói của Đỗ Thừa rất lạnh nhạt, nhưng từng câu từng chữ mà Đỗ Thừa nói ra đều tựa như một mũi dao nhọn, đâm thẳng vào nội tâm của Trần Ti Hàn.
Đúng thế, Trần Ti Hàn hắn dựa vào cái gì chứ.
Nếu so sánh về tiền bạc, chỉ cần nhìn chiếc xe Audi đời mới kia của Đỗ Thừa, thì hắn liền biết là gia thế của Đỗ Thừa nhất định là không đơn giản chút nào.
Nếu so sánh về khuôn mặt, tuy là Trần Ti Hàn không muốn thừa nhận, nhưng rõ ràng Đỗ Thừa không hề thua kém hắn, thậm chí, trên người Đỗ Thừa còn có một cỗ cảm giác mười phần độc đáo, những cái này hắn đều không có.
Mà về phía Trình Yên thì càng không có gì để nói thêm nữa.
Cho nên, Trần Ti Hàn trong giây phút này bỗng nhiên phát hiện ra rằng, hắn hầu như thật sự không biết mình dựa vào cái gì mà đi tranh giànhTrình Yên với Đỗ Thừa cả, điều này khiến hắn có cảm giác mọi hy vọng đột nhiên tan vỡ, cả người cũng đứng ngơ ngác ở đó, đầu óc có chút trống rỗng.
Mà Đỗ Thừa, hắn cũng chẳng thèm để ý đến Trần Ti Hàn, rồi hắn cùng Trình Yên đi đến xe của mình.
Tuy hắn nói có chút nặng lời, nhưng Đỗ Thừa cũng không muốn đối phương cứ quấy rầy Trình Yên mãi, cho nên Đỗ Thừa không hề khách sáo gì cả, hắn cũng không phải là người hào phóng đến nỗi dễ dàng cho phép bất cứ ai cũng có thể theo đuổi Trình Yên. Nói trắng ra, về mặt này thì Đỗ Thừa là một con người rất ích kỷ.
Đợi cho đến khi Trình Yên và Đỗ Thừa rời khỏi đó, Trần Ti Hàn kia lúc này mới phản ứng lại, chỉ là thần sắc trong ánh mắt tràn đầy sự ảm đạm.
Bởi vì trên thành phố tạm thời không có chuyện gì cả, cho nên Đỗ Thừa cũng không có ý vội vàng trở về thành phố.
Sau khi ăn trưa xong, Đỗ Thừa cùng Trình Yên đi dạo phố một lúc, sau đó cùng nhau đi đến Công nghệ Tinh Đằng.
Suốt cả buổi chiều, Đỗ Thừa hầu như đi bên cạnh Trình Yên, thậm chí còn cùng Trình Yên tiếp đãi vài khách hàng nữa, tuy chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, nhưng Trình Yên cũng đã càng ngày càng thành thạo các công việc trong công ty. Cho dù là không có Chung Thành Thọ ở bên cạnh, Trình Yên cũng có thể xử lý công việc tốt giống như vậy.
Mà trong lúc này, Đỗ Thừa nhận được một cú điện thoại của Lâm Trung Lăng.
Lâm Trung Lăng cùng nhân viên bộ phận thị trường của công ty đã đến kinh thành, lúc này AIDS-CM đang xét duyệt, Lâm Trung Lăng cuối cũng vẫn quyết định đích thân hắn tự mình đi trước, cho nên, sau khi hắn đến, bèn tiến hành liên lạc với Đỗ Thừa trước.
Mà Đỗ Thừa, một bên cũng gọi điện thoại cho Diệp Thành Đồ.
Vì để phòng ngừa Quách Gia âm thầm làm chuyện xấu, cho nên Đỗ Thừa cũng đã bàn bạc trước với Diệp Thành Đồ, lúc này xét duyệt AIDS-CM, Diệp Thành Đô sẽ phái người đến giúp Đỗ Thừa.
Sau khi gọi điện thoại cho Diệp Thành Đồ xong, Đỗ Thừa bèn giao mọi việc lại cho Hiệp Thành Đồ giải quyết, có Diệp Thành Đồ ở cạnh bên rồi, Đỗ Thừa không tin là Quách Gia vẫn có thể âm thầm tái sử dụng bất cứ thủ đoạn nào nữa.
Chỉ cần AIDS-CM sớm thông qua khảo hạch, tuyến thứ hai của Dược Trung Tín liền có thể bắt đầu phát triển.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Trình Yên sau khi ăn bữa tối xong. Đỗ Thừa cùng Trình Yên liền trực tiếp về đến căn hộ mà Trình Yên đang ở.
Tám giờ là thời gian bắt đầu buổi hòa nhạc thành đô của Cố Tư Hân, thực ra Trình Yên cũng được xem như là một trong những fan của Cố Tư Hân, tự nhiên sẽ không bỏ qua được.
Tuy trong lòng biết rõ Cố Tư Hân là bạn gái chính thức của Đỗ Thừa, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt trong sáng thuần khiết ấy của Cố Tư Hân, Trình Yên bây giờ lại cảm thấy bản thân không có một chút bài xích nào hết, đây cũng là nguyên nhân mà Trình Yên đồng ý đến xem buổi hòa nhạc của Cố Tư Hân.
Còn gần mười phút nữa mới bắt đầu buổi hòa nhạc, cho nên Đỗ Thừa chạy thẳng vào phòng tắm tắm một cái, đợi lúc hắn tắm xong đi ra thì vừa đúng lúc bắt đầu buổi hòa nhạc.
Trình Yên ngồi trên đi-văng, nhìn vào màn hình LCD kia với vẻ mặt thích thú, sau khi Đỗ Thừa đi ra, bèn trực tiếp ngồi cạnh Trình Yên, sau đó ân cần ôm Trình Yên vào lòng.
Theo nhân khí càng ngày càng hot, Cố Tư Hân hiện tại nhạc hội trên cơ bản đều là hoàn toàn chật ních, giá vé càng ngày càng cao.
Theo MC giới thiệu, màn ảnh thỉnh thoảng quét qua trong ngoài sân vận động, không chỉ bên trong sân vận động ngồi đầy kín, ngay cả bên ngoài sân vận động, cũng chật ních người.
Ước chừng tám giờ mười lăm, nhạc hội chính thức bắt đầu, Cố Tư Hân mặc một thân váy dài màu trắng, chân thành đi tới trên sân khấu, cùng với “Thiên không chi luyến” vang lên, nhạc hội chính thức mở màn.
Cùng nhạc hội trước đó khác nhau là, nguyên bản “Thiên không chi luyến” sẽ đàn cuối, lúc này đây đã được Cố Tư Hân dùng ở bài mở màn, mà không phải bài cuối cùng.
Bất quá, Đỗ Thừa lại biết rất rõ là tại sao.
Bởi vì khi Cố Tư Hân trở về lần này, Đỗ Thừa đem bản nhạc “Duyên” giao cho cô, Đỗ Thừa chỉ là không ngờ rằng, chỉ vỏn vẹn có mấy ngày ngắn ngủi, thế mà Cố Tư Hân dám dùng bản “Duyên” làm bản cuối cùng.
Cùng với tiếng đàn vang lên tuyệt vời làm rung động lòng người, thì Trình Yên mềm mại nằm trong lòng Đỗ Thừa, trên khuôn mặt tràn ngập niềm hạnh phúc.
Ôm trong lòng một tuyệt đại giai nhân, một bên nghe khúc nhạc sau này nhất định sẽ nổi tiếng trên toàn thế giới, Đỗ Thừa cũng rất thích thú cảm giác trong khoảnh khắc này.
Quả nhiên, đúng như Đỗ Thừa dự đoán, Cố Tư Hân xác thực dùng bản “Duyên” làm bản cuối cùng.
Tuy kỹ thuật của Cố Tư Hân so với Đỗ Thừa còn kém, nhưng Cố Tư Hân đàn bản “Duyên” cũng có vài phần hương vị khác thường.
Mà Trình Yên trong khúc nhạc “Duyên” qua tiếng đàn tuyệt diệu, trong ánh mắt của cô hiện lên sự say mê rõ rệt.
Rõ ràng, nỗi niềm của Trình Yên trong bản “Duyên” đã bay đến một màn trước kia.
Khi mà buổi hòa nhạc của Cố Tư Hân sắp kết thúc, Trình Yên bỗng nhiên vùng lên thoát khỏi lòng của Đỗ Thừa, nhưng Trình Yên lại ngồi vào trong lòng Đỗ Thừa, vả lại còn vươn hai tay ra ôm lấy Đỗ Thừa, nhỏ nhẹ hỏi rằng: “Đỗ Thừa, giữa anh và Cố Tư Hân, đã từng trải qua loại quan hệ ấy chưa?”
Cảm nhận được động tác của Trình Yên, trong lòng Đỗ Thừa nhịn không được một thứ kích thích khác thường, chỉ là lời Trình Yên khiến Đỗ Thừa hiểu có một chút ngoài ý muốn, nhưng Đỗ Thừa vẫn rất thành thật lắc đầu, vả lại còn nhẹ nhàng trả lời rằng: “Không có”.
Nghe câu trả lời của Đỗ Thừa, mặt Trình Yên ửng đỏ lên, tựa như đã quyết định cái gì đó rồi. Một lần nữa nhỏ nhẹ nói bên tai Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, em muốn trở thành người phụ nữ của anh, tuy Cố Tư Hân quen anh sớm hơn em, nhưng em hy vọng em có thể trở thành người đàn bà của anh sớm hơn cô ấy”.
Những lời của Trình Yên đối với Đỗ Thừa mà nói, không còn nghi ngờ gì nữa, những lời đó tràn ngập sức cám dỗ tuyệt đối.
Bất quá, rõ ràng Trình Yên vẫn chưa nói hết, sau khi dừng lại một lúc, Trình Yên lại hướng tới Đỗ Thừa hỏi rằng: “Đỗ Thừa, em có phải là một người phụ nữ hẹp hòi không?”
Đỗ Thừa thành thật gật gật đầu, nhìn thấy sắc mặt Trình Yên rõ ràng có chút biến đổi, trên mặt Đỗ Thừa bỗng nhiên lộ ra một nụ cười dịu hiền không gì sánh được, rồi nói rằng: “Nhưng, ai bảo anh là một người đàn ông hẹp hòi chứ, cho nên, hai chúng ta là trời sinh một cặp”.
Nói xong, Đỗ Thừa hôn lên đôi môi nhỏ nhắn mà vô cùng mê hoặc lòng người kia của Trình Yên.
Toàn thân Trình Yên lúc đầu rất căng thẳng, theo sau hoàn toàn thả lỏng ra, rồi nhiệt liệt đáp lại.
Trình Yên và Đỗ Thừa đã có kinh nghiệm hôn nhau nồng nhiệt mấy lần rồi, tuy vẫn có chút không trôi chảy, nhưng so với trước kia thì thuần thục hơn nhiều rồi.
Cảm giác tuyệt vời ấy không gì sánh được, khiến Đỗ Thừa và Trình Yên liền nhanh chóng rơi vào trong đó, bàn tay Đỗ Thừa rất tự nhiên vươn tới cặp mông của Trình Yên, cảm nhận được sự đàn hồi kinh người của Trình Yên.
Chỉ là, chính lúc mà Đỗ Thừa muốn tiến thêm một bước nữa, Trình Yên đột nhiên đẩy hắn ra.
“Em đi tắm đã”.
Sau khi để lại một câu, Trình Yên nhanh chóng chạy vào phòng tắm, chỉ là bóng dáng dịu dàng tuyệt mỹ cũng là phá lệ động lòng người.
Phục hồi lại tinh thần từ trong tư vị tuyệt vời ấy, trên mặt Đỗ Thừa cũng là hiện lên nhiều nụ cười ẩn ý hơn, sau đó đứng dậy từ chiếc sopha, vả lại đi về phía chỗ đặt chiếc giường.
Chỉ là, Đỗ Thừa đợi một lần, cũng là đợi hơn một tiếng đồng hồ, sau đó Trình Yên rất thẹn thùng từ trong phòng tắm đi ra.
Thấy Trình Yên khoan thai bước ra, Đỗ Thừa chỉ cảm thấy ngọn lửa ham muốn trong cơ thể trong giây phút này bỗng nhiên mạnh bạo, cuồng liệt vô cùng.
Bởi vì lúc này trên người Trình Yên không hề mặc áo ngủ bình thường, mà mặc một chiếc áo ngủ màu đen vô cùng gợi cảm. Đem kia bộ ngực tuyết trắng đẫy đà phụ trợ càng thêm vô cùng gợi cảm, thông qua lớp vải trong suốt, mơ hồ có thể thấy được một chút đỏ bừng, mười phần mê người.
Mà bên dưới, mặc một chiếc quần lót hoa có đường viền màu đen, vải dệt quần lót rất thưa, lấy thị lực kinh người của Đỗ Thừa, thậm chí có thể mười phần rõ ràng nhìn thấy cảm tượng ở bên trong quần lót.
Tuy không nhìn được phía sau, nhưng Đỗ Thừa lại thừa biết cái mông tròn trịa kia của Trình Yên, khẳng định là phơi bày ra bên ngoài hoàn toàn, bởi vì bộ đồ lót này là lần trước Đỗ Thừa cùng Trình Yên đi dạo phố đã thấy qua rồi.
Lúc đó Đỗ Thừa và Trình Yên nói đùa với nhau rằng, khi cô mặc bộ đồ này, nhất định sẽ vô cùng mê hoặc lòng người. Lúc đó nổi giận Trình Yên thưởng cho Đỗ Thừa một ánh mắt khinh thường.
Điều khiến Đỗ Thừa bất ngờ chính là, Trình Yên lén lút mua bộ đồ lót đó, vả lại lúc này còn mặc cho hắn xem, điều này khiến lòng Đỗ Thừa tràn ngập sự cảm động.
“Đỗ Thừa, có đẹp không?”
Nhìn ánh mắt chính trực kia của Đỗ Thừa, Trình Yên cúi mặt xuống thấp đến nỗi mặt gần chạm vào ngực, nhưng cuối cùng cô vẫn ngẩng đầu lên, sau khi tiến tới cạnh giường, cắn môi nhẹ nhàng hỏi Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa nghiêm chỉnh gật đầu, rồi chẳng suy nghĩ gì cả, liền một tay ôm lấy Trình Yên và bế cô từ mép giường lên thẳng trên giường, sau đó đặt cô nằm xuống.
Giờ phút này Đỗ Thừa không cần phải nói quá nhiều lời, hành động là một minh chứng tốt nhất.
Bàn tay của Đỗ Thừa, vô cùng tham lam một mình du hành trên thân thể Trình Yên, hai chiếc nội y gợi cảm ấy cũng bị Đỗ Thừa lột ra.
Tuy bộ đồ lót ấy phụ trợ cho Trình Yên trở nên gợi cảm, nhưng Đỗ Thừa lại càng thích thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ kia của Trình Yên hơn.
Cảm giác vô cùng nhẵn mịn kia càng khiến Đỗ Thừa thêm thích thú và không buông tay ra một chút nào.
Đỗ Thừa dùng đôi môi của mình hôn dần lên khắp cơ thể của Trình Yên.
Trình Yên nhắm chặt hai con mắt lại, nhưng ban đầu vì căng thẳng mà thân thể mềm mại ấy biểu hiện có chút cứng ngắc, sau đó cũng dần dần thả lỏng hơn. Giống như một làn gió xuân, vả lại còn phát ra những tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, cơ thể cũng đang nhẹ nhàng quằn quại.
Bên trong tiếng rên rỉ của Trình Yên, Đỗ Thừa cũng nhẹ nhàng tách hai chân của Trình Yên ra, hạ thân lửa nóng, chậm rãi đã bị một mảng lầy lội mềm mại kia bao lấy, cảm giác vô cùng ôn nhuận, nháy mắt đem lửa nóng của Đỗ Thừa gắt gao vây quanh ở bên trong.
Cuồng nhiệt nổi lên, tuy Đỗ Thừa có chút thu liễm bớt đi, nhưng Trình Yên lại vẫn có chút không thể thừa nhận, đến phút cuối, Trình Yên chỉ biết dùng cặp chân tràn ngập tính co dãn kẹp chặt lấy eo của Đỗ Thừa, mặc cho Đỗ Thừa ở trên cơ thể cô ra sức trùng kích, mà từng đợt sóng cuốn tới khiến Trình Yên trực tiếp xông lên đến đỉnh phong.
Chờ cho đến sau khi Đỗ Thừa hoàn toàn bùng nổ, tâm trí trầm tĩnh lại thì Trình Yên đã ngủ say trong lòng Đỗ Thừa rồi.
Quan hệ đột phá, khiến Đỗ Thừa và Trình Yên vốn đã rất thân mật nay càng thân mật hơn nữa.
Bởi vì Trình Yên bị phá thân, cho nên Đỗ Thừa lưu lại thành phố thêm hai ngày nữa để chăm sóc Trình Yên.
Trong hai ngày này, Đỗ Thừa hầu như đều ở cạnh Trình Yên, cũng hưởng sự ôn nhu của Trình Yên.
Mà sau khi trải qua cái khoái lạc của tình yêu, Trình Yên càng đẹp hơn, khí chất vỗn dĩ vô cùng tao nhã kia cũng trở nên phụ nữ hơn một chút, ánh mắt nhìn Đỗ Thừa tựa như mặt nước mùa thu vậy, tạo nên vô số nhu tình.
Đỗ Thừa ở Hạ Môn đến ngày thứ ba, lúc này mới lái xe quay lại thành phố.
Lâm Trung Lăng hôm qua đã quay lại thành phố, lúc này xét duyệt AIDS-CM đã thành công, dưới sự giúp đỡ của Diệp Thành Đồ, vốn dĩ phải một tuần mới có thể hoàn thành quy trình, nhưng chỉ trong hai ngày thì họ đã hoàn thành xong.
Mà sau khi thông qua xét duyệt, AIDS-CM đã có thể chính thức bắt đầu tiến hành công tác tuyên truyền.
Ngoài những việc này ra, còn có một việc quan trọng sắp xảy ra nữa, đó chính là Huyền Đường tiến hành những công tác gồm thâu cuối cùng ở trong thành phố.
Sau khi gồm thâu xong Thiết Đao bang, Huyền Đường không thể nghi ngờ là trở thành một bang phái cường đại nhất thành phố. Nhưng chẳng qua, cái này vẫn chưa đủ, Đỗ Thừa muốn là thống nhất thế lực ngầm, cũng chỉ có như thế, Đỗ Thừa mới có thể an tâm để cho Huyền Đường tiến quân vào Hạ Môn.
Cho nên, trước lúc Đỗ Thừa đi Hạ Môn, thì Huyền Đường đã bắt đầu tiến hành chuẩn bị rồi, mà lúc này, thời cơ động thủ đã đến.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sau khi về thành phố, Đỗ Thừa liền trực tiếp trở về ngôi biệt thự số 15, đợi tới giờ thì Đỗ Thừa mới lái xe đi đến tổng bộ Huyền Đường.
Đỗ Thừa không đến Dược Trung Tín, bởi vì những việc tiếp theo, Lâm Trung Lăng sẽ giải quyết rõ ràng.
Sau khi phát ra thông báo, Lâm Trung Lăng rất nhanh liền tìm được ba người tình nguyện thử thuốc, mà kế tiếp, Lâm Trung Lăng cần làm, đó là ghi lại biến hóa thân thể của ba người này mỗi ngày. Hơn nữa còn công bố ra ngoài.
Đồng thời, bộ phận thị trường cũng bắt đầu chuẩn bị mở rộng công tác quảng cáo AIDS-CM, bất quá, đợi cho chân chính mở rộng nói, chỉ sợ cũng phải tới tháng mười hai.
Cũng may Dược Trung Tín hiện tại cũng không thiếu thời gian, khai thác thị trường hải ngoại, làm cho Dược Trung Tín làm ăn có thể nói là như mặt trời ban trưa, tính bình quân ra. Hiện tại mỗi một ngày Dược Trung Tín cơ bản đều có thể nhận được chừng hai triệu đơn đặt hàng.
Dưới loại tình huống này, tuy quy mô của Dược Trung Tín đang không ngừng mở rộng, các loại thiết bị cũ đều không ngừng được tiến hành đổi mới, nhưng tài chính của Dược Trung Tín lại không thấy giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều.
Cho dù dưới đề nghị của Lâm Trung Lăng, Đỗ Thừa cùng Lâm Trung Lăng chia sẻ lợi nhuận, nhưng hay là vốn lưu động của Dược Trung Tín bây giờ có đến gần hơn hai trăm triệu.
Có lẽ cũng là bởi vì đã nhận được ngon ngọt trong đợt chia hoa hồng đầu tiên, tuy rằng bởi vì cổ phần công ty mà chỉ được chia hai chục triệu, nhưng mà Lâm Trung Lăng đối với AIDS-CM cũng là mười phần chú ý, ở buổi sáng cùng Đỗ Thừa trò chuyện xong, đã có ý niệm tự mình đi Ấn Độ tiến hành thị trường tuyên truyền trong đầu.
Đối với kiến nghị của Lâm Trung Lăng, Đỗ Thừa thật ra vẫn chưa cự tuyệt, bởi vì Ấn Độ tương lai sẽ trở thành thị trường đầu tiên của AIDS-CM, nhưng việc này hãy còn sớm, cách thời gian chính thức tuyên truyền vẫn còn gần một tháng, Đỗ Thừa cũng là định trước chứ chưa có để cho Lâm Trung Lăng lập tức hành động.
Đêm, một mảng tối đen, giống như loại đêm tối này, thật ra là mười phần thích hợp tiến hành những chuyện hắc ám.
Mà Đỗ Thừa, là ở trong bóng đêm, lái xe đi tới tổng bộ Huyền Đường.
Sau khi gồm thâu thành tây, nhân mã Huyền Đường đã tăng lên tới gần năm trăm người.
Trong đó, ngoài một trăm tinh anh đoàn là A Tam, Đại Cương và Nữ vương thống lĩnh kia ra, còn lại gần ba trăm người, là phân công huynh đệ Liên gia quản lý.
Huynh đệ Liên gia mỗi người trong tay quản lý hơn trăm thành viên Huyền Đường, phân biệt quản lý tây thành cùng nam thành, mà tổng bộ Huyền Đường, hiện tại là trở thành tổng bộ tinh anh đoàn.
Lúc Đỗ Thừa đến, hơn trăm người tinh anh đoàn đang tiến hành làm nóng người.
Thống nhất áo ngắn tay màu đen bó sát người, thống nhất quần jean màu đen, sau khi tiến vào sân tập, Đỗ Thừa còn tưởng rằng đi vào khu cảnh vệ.
Toàn bộ trong sân tập, hơn một trăm thành viên tinh anh đoàn đang chia làm năm mươi tổ đang tiến hành đối luyện. Ngay cả A Tam cùng Đại Cương, cũng đang đối luyện.
Tinh chuẩn ra tay, thủ đoạn đánh nhau tinh diệu, lại có được sức mạnh, sức bật cùng tốc độ so với người bình thường cao hơn rất nhiều, trong hơn một trăm thành viên tinh anh đoàn này, thực lực một người nếu xuất ra, chỉ sợ đều có thể đánh bại chục tên lưu manh bình thường.
Mà vài người thân thủ tốt nhất trong đó, thực lực thậm chí có thể so sánh với các huynh đệ của Đỗ Thừa ở cục cảnh vệ, tự nhiên, so với Thiết Quân cùng A Hổ thì cũng là xa xa không bằng.
Bất quá cho dù như thế, thực lực tinh anh đoàn mạnh mẽ; Cũng làm cho Đỗ Thừa rõ ràng hơn vài phần ngoài ý muốn.
Ấn loại tình thế này phát triển xuống mà nói, mục tiêu của Đỗ Thừa chỉ sợ không chỉ thực hiện thành công, thậm chí còn có khả năng sẽ vượt xa.
Hơn nữa để cho Đỗ Thừa ngạc nhiên là, thực lực A Tam, Đại Cương còn có Nữ vương, lại đều đã dần dần bắt đầu có một ít dấu hiệu tiến bộ.
Tất cả cái này, hiển nhiên đều cùng bộ luyện thể thuật đơn giản mà Đỗ Thừa dạy cho bọn hắn, tuy rằng đơn giản hoá rất nhiều, nhưng mà rèn luyện lên hiệu quả là mười phần rõ ràng, mà cái này, đúng là ưu thế tinh anh đoàn, cũng là mấu chốt tinh anh đoàn có thể trưởng thành rất nhanh.
Điều này làm cho Đỗ Thừa trong lòng hơn vài phần vui vẻ, nếu có thể cho số lượng thành viên tinh anh đoàn đột phá một ngàn, hoặc là đột phá mười ngàn mà nói, như vậy đến lúc đó, thực lực Huyền Đường sẽ đạt tới một cái dạng gì, điểm này, Đỗ Thừa đã muốn có chút không thể tưởng tượng.
Bất quá, cái này trước mắt cũng chỉ là giới hạn trong tưởng tượng mà thôi.
Đỗ Thừa sau khi đến không lâu, Huyền Đường liền bắt đầu xuất động.
Toàn bộ tinh anh đoàn thành viên bị chia làm ba đường, A Tam một đường, Đại Cương một đường, Nữ vương cùng với A Cửu một đường.
Tuy rằng mỗi một lộ cũng chỉ có hơn ba mươi người, nhưng mà thực lực vẫn là mười phần khủng bố.
Đỗ Thừa không có tham nhập trong đó, bởi vì Xích Đường điểm thế lực này, còn chưa tới ý tứ để cho Đỗ Thừa tự mình ra tay, Đỗ Thừa chỉ lái xe đi theo phía sau. Nhìn Huyền Đường đối với Xích Đường toàn diện đánh phá.
Sau đó, huynh đệ Liên gia lại dẫn hơn hai trăm thành viên thu thập tàn cục, nơi tinh anh đoàn đi qua, trên cơ bản đối phương không có nửa điểm sức phản kháng. Cái này hoàn toàn chính là một hồi tiến công chớp nhoáng, ở dưới thực lực khủng bố của tinh anh đoàn, chỉ dùng không đến một giờ, thế lực Xích Đường đã bị xóa sổ.
Đối với sức chiến đấu cường đại của tinh anh đoàn. Đỗ Thừa trong lòng là mười phần hài lòng, đặc biệt một trận chiến của A Tam cùng chủ lực Xích Đường, tuy rằng phía Xích Đường có hơn một trăm người, nhưng mà, ở trước mặt tinh anh đoàn Huyền Đường chỉ có ba mươi mấy người, cũng không có lực chống cự.
Sau khi chiến đấu chấm dứt, phía Huyền Đường cũng chỉ có hai gã thành viên tinh anh đoàn bị thương nhẹ, mà người còn lại trên cơ bản đều là hoàn hảo vô khuyết.
Đỗ Thừa hầu như có thể khẳng định, chỉ bằng cỗ chiến lực cường đại này, ở Hạ Môn khuếch trương đã là hoàn toàn không thành vấn đề.
Mà Xích Bang tan tác, cũng chính thức tuyên cáo thế lực ngầm đã nhất thống, Huyền Đường một nhà độc đại. Trừ bỏ Thiết Đao bang cùng thế lực nhỏ yếu ngoài Xích đường ra, hoặc là bị Huyền Đường trực tiếp dọn dẹp, hoặc là đã bị đuổi ra khỏi thành phố, toàn bộ thế giới ngầm, hoàn toàn trở thành thiên hạ của Huyền Đường.
Thế lực Huyền Đường, lại là nhanh chóng mở rộng, ở dưới Đỗ Thừa bày mưu đặt kế, Huyền Đường bắt đầu bốn phía tuyển nhận nhân mã, ở trong vòng ba ngày ngắn ngủn, Huyền Đường nhân số ước chừng so với ba ngày trước tăng lên mấy lần, đạt tới hơn ngàn người, mà số lượng tinh anh đoàn, cũng từ một trăm người tăng lên tới hai trăm người.
Cùng lúc đó, Đỗ Thừa đã ở thành phố Hạ Môn chuẩn bị sẵn sàng cho Huyền Đường.
Đỗ Thừa chi ra hơn mười triệu ở phụ cận Công nghệ Tinh Đằng trực tiếp ra tay mua một khu ký túc xá hơn sáu trăm mét vuông, làm tổng bộ của Huyền Đường ở Hạ Môn, sau đó cho A Cửu, A Tam, Đại Cương còn có Nữ vương dẫn một trăm thành viên tinh anh đoàn cùng với hai trăm thành viên bình thường đi tới Hạ Môn.
Ở thành phố F đã không cần Đỗ Thừa an bài cái gì nữa, lấy thực lực Huyền Đường hiện tại, cho dù Đỗ Thừa rút ra tinh anh trong đó, nhưng mà vẫn không có thế lực nào có thể lay động địa vị Huyền Đường, cho nên, Hạ Môn sẽ trở thành một khởi điểm mới của Huyền Đường.
Bất quá, sau khi tiến vào Hạ Môn, Đỗ Thừa lại không để cho Huyền Đường lập tức hành động, mà nhanh chóng nghiên cứu các thế lực ngầm ở Hạ Môn.
Dù sao thì thành phố Hạ Môn cũng có thể được xem như là một hệ thống thành thị trong nước, so với các thành thị khác, thế lực của phố Hạ Môn rõ ràng phải mạnh hơn rất nhiều. Chỉ là thế lực một Hồ khu đã có thể vượt trội hơn hẳn so với thế lực của thành phố F trước kia.
Những tiểu bang phái của Hồ khu có hơn mười bang, nhưng bang phái lớn thì chỉ có một mà thôi, đó chính là Hồ Bang.
Hồ Bang là một bang phái lớn nhất của Hồ khu, cũng là long đầu ở trong Hồ khu, toàn bộ Hồ Bang hơn một nghìn người, nắm giữ trong tay gần tám mươi phần trăm đủ loại các khu ăn chơi của Hồ khu, cùng với các loại giao dịch thuốc phiện cùng mại dâm.
Có thể nói, thực lực một Hồ Bang như vậy thì có thể vượt hơn hẳn ba đại bang phái thành phố F trước kia rồi.
Hoặc là nói, Hồ Bang thực lực so với ba đại bang phái thành phố F trước kia còn mạnh hơn, bởi vì, bắt đầu từ nơi này, Huyền Đường muốn đối mặt đối thủ, không thể chỉ dựa vào quyền đầu là có thể đánh hạ, giống như là Hồ Bang này, dựa vào tin tức trước đó nghe được, ở trong tay cũng có súng ống, tuy rằng rất ít, nhưng mà đối với Huyền Đường mà nói, cũng là tuyệt đối uy hiếp.
“Ông chủ, chúng ta hiện tại phải làm thế nào?”
Bên trong dãy lầu mới của tổng bộ Huyền Đường, Đỗ Thừa, A Cửu còn có cả A Tam nữa, cả ba người đều ngồi trong phòng hội nghị, mà người nói chuyện chính là A Cửu.
A Tam, Đại Cương còn có Nữ Vương vừa đang nhìn Đỗ Thừa, hiển nhiên là đang chờ đợi quyết định của Đỗ Thừa.
“Trước tiên không nên vội vã khuếch trương, đem một ít chỗ ăn chơi quanh thân trước khống chế cái đã”.
Suy nghĩ một hồi, Đỗ Thừa lại nói tiếp: “Nhưng, xuất động nhân thủ tận lực ít một chút, đừng để gây sự chú ý cho Hồ Bang, sau đó phái người đi thám thính rõ ràng, chuẩn bị sẵn sàng một phần tư liệu chi tiết”.
“Ừm”.
A Cửu gật đầu, đối với quyết định của Đỗ Thừa, thì căn bản là cô không có bất cứ ý kiến gì cả.
“Anh Đỗ, còn chúng tôi thì sao?” Thấy Đỗ Thừa và A Cửu nói định, vẻ mặt A Tam liền hưng phấn nhìn Đỗ Thừa hỏi.
Đối với A Tam mà nói, thành thị chỉ là một vũ đài nhỏ bé mà thôi, hắn căn bản cũng chẳng có hứng thú gì cả, nhưng thành phố Hạ Môn lại khác, đối với A Tam mà nói, nơi đây được xem như là đã bước lên bục của vũ đài rồi, đồng thời cũng tràn ngập tính khiêu chiến như vậy.
Không chỉ có A Tam như thế mà thôi, cả Đại Cương và Nữ Vương cũng như thế, đặc biệt là Đại Cương, tuy tính cách hơi đơn thuần, nhưng cũng là người không an phận, trên mặt cũng là không tự chủ được toát ra vài phần hưng phấn
Nghe A Tam nói vậy, Đỗ Thừa liền cười một cách thần bí, nói rằng: “Ba người cứ chơi cho vui vẻ đi, tốt nhất là đem những nơi có thể du ngoạn được đều đi thử qua một lần”.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Kim Thu club là một câu lạc bộ có vẻ nổi tiếng nhất trong tất cả các quán bar đêm ở Hồ khu. Quy mô so với Kim Đính club còn muốn lớn gấp đôi, đương nhiên, cái Kim Thu club này cũng là một trong những địa bàn quan trọng của Hồ bang.
Xe dừng ở trước Kim Thu club, ngay sau đó, Đỗ Thừa cùng A Tam còn có Đại Cương, Nữ vương nối nhau đi xuống.
Đỗ Thừa mặc thực tùy ý, trên thân là cái áo sơ mi mà Trình Yên chọn cho hắn, dưới là quần jean, trên chân giày da cũng bình thường, chừng hơn hai trăm, một bộ đồ này tuy rằng tính ra còn không đến một ngàn, nhưng lại mười phần phù hợp với Đỗ Thừa.
Bản thân đối với bộ trang phục này, Đỗ Thừa vẫn cảm thấy rất hài lòng, mặc vào thấy thoải mái tự do tự tại, hoặc nói cách khác, nếu không phải bởi vì một ít trường hợp tất yếu mà nói, Đỗ Thừa cũng không phải thực thích mặc đồ mắc tiền.
Mà A Tam. Hắn ăn mặc lại có chút thời trang, cùng tính cách có chút đơn giản có sự đối lập rõ ràng, bất quá để cho người ta chú ý, thì vẫn là Nữ vương.
Nữ vương vẫn mặc đồ da báo, tuy rằng kiểu dáng khác biệt, nhưng đều có một đặc điểm, đó là gợi cảm, hơn nữa bình thường đều là váy ngắn, đương nhiên, còn có một đôi giày cao gót không thể thiếu, chỉnh thể làm cho người ta cảm giác vẫn là có tính đánh sâu vào thị giác như vậy.
“Đỗ ca, nơi này không tệ, cũng không thua kém gì các quán bar lớn ở kinh thành”.
Sau khi xuống xe. A Tam liền vẻ mặt hưng phấn hướng tới Đỗ Thừa nói. Buổi chiều sau khi ra quyết định, buổi tối tự nhiên là phải đi một phen, mà Kim Thu club này, là địa điểm đầu tiên của bọn họ.
Đỗ Thừa nguyên bản là không có tính đi, nhưng mà hôm nay Công nghệ Tinh Đằng có việc, Trình Yên tăng ca nhất thời đi không ra, cho nên, Đỗ Thừa liền đi theo đám người A Tam, về phần xe của hắn thì để lại ở Công nghệ Tinh Đằng.
“Ừm, tuy rằng thành phố F ở mặt kinh tế cũng không thua kém Hạ Môn bao nhiêu, nhưng là nội tình một cái thành thị, cũng không chỉ bằng kinh tế là có thể tăng lên. Còn cần tiên thiên ưu thế cùng với thời gian tích lũy mới được” Đỗ Thừa gật gật đầu, đối với lời của A Tam cũng rất là tán thành.
“Đây không phải là chỗ tán gẫu, Đỗ ca, chúng ta vào bên trong thôi”.
Nữ vương ánh mắt không ngừng đảo qua các cô gái đang ra vào club, vẻ mặt tham lam, thấy Đỗ Thừa cùng A Tam lại đứng ở cửa nói chuyện phiếm, tự nhiên là có chút nóng vội, trực tiếp thúc giục.
Đỗ Thừa không nói một lời nào mà liếc mắt nhìn nữ hoàng, nhưng không hề làm phật ý nàng, sau khi lên tiếng đáp lại, liền cùng nữ hoàng cả ba người cùng đi vào bên trong câu lạc bộ đêm.
Tuy mới chừng tám giờ tối, nhưng bên trong Kim Thu club đã vô cùng náo nhiệt, bên trong đại sảnh ít nhất có hơn ba đến bốn trăm người tiến vào hàng loạt, hơn nữa vẫn còn tăng thêm không ngừng.
Đỗ Thừa bọn họ tìm được một chỗ ngồi cách ở giữa sân nhảy hơi xa một chút, Đỗ Thừa ngồi xuống, Nữ vương không chờ được liền vội vã tiến vào bên trong sân nhảy, ở trong tầm mắt của nàng, đã chấm được mấy cô mười phần thanh xuân.
A Tam và Đại Cương cũng không đi đến chỗ nào cả, hai người cùng ngồi lại với Đỗ Thừa chưa đến ba phút, cả hai uống hết vài ly rượu rồi cũng sải bước tiến về phía sàn nhảy.
A Tam là sàn nhảy sát thủ, dựa vào khuôn mặt gần như yêu dị của hắn. Còn có thân hình to lớn, ở trong đám phụ nữ vẫn là mười phần thu hút, nhưng thật ra Đại Cương, tuy rằng hắn tính cách cứng nhắc, nhưng khi nhảy cũng là mười phần điên cuồng, so với bình thường hoàn toàn là hai bộ dáng.
Đỗ Thừa cũng không để ý, hắn đến đây ngoài việc quan sát một chút ra, đó là giết thời gian, một chai rượu đỏ cũng đủ cho Đỗ Thừa hắn.
Bất quá rất nhanh, Đỗ Thừa liền phát hiện một người làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Trần Ti Hàn cùng một vài người bạn của gã ngồi ở một quầy bar cách chỗ Đỗ Thừa không xa lắm, nhưng Đỗ Thừa đã nhìn thấy gã, mà gã lại không nhìn thấy Đỗ Thừa, hơn nữa cùng trò chuyện với mấy người bạn của gã.
Lấy nhĩ lực khủng bố của Đỗ Thừa mà nói, tự nhiên là có thể nghe rất rõ ràng bọn họ đang nói về vấn đề gì.
Điều khiến Đỗ Thừa có chút bất ngờ là, Trần Ti Hàn này cũng là làm về phần cứng máy tính, hơn nữa từ câu chuyện phiếm của bọ họ có thể thấy được là quy mô công ty Trần Ti Hàn dường như là rất lớn.
Mà mấy người bạn của gã, có mấy người là bên trong chính phủ, còn có vài người làm nghề buôn bán, nhưng thật ra đều có chút thân phận.
Bất quá, Đỗ Thừa cũng tùy thích nghe thử mà thôi, đối vối Trần Ti Hàn kia, hắn căn bản không hề để trong lòng, cho nên Đỗ Thừa cũng không đi tìm hiểu thêm, mà là một bên chậm rãi uống rượu, một bên đánh giá bốn phía xem thành viên Hồ bang bố trí, còn có một ít hình thức hoạt động.
Toàn thể đều cho Đỗ Thừa cảm giác, chính là rất chuyên nghiệp.
Nhìn thành viên Hồ bang này có thể làm cho người ta có một loại cảm giác thực dễ dàng xem nhẹ, mà hoạt động lại mười phần chuyên nghiệp, hình thành một loại quy tắc ẩn tính.
Có thể nói, thành phố F cùng Hạ Môn chênh lệch, đó là trên nội tình, mà thế lực ngầm của thành phố F cùng Hạ Môn, cũng là có loại chênh lệch này.
Mà trong khi Đỗ Thừa đánh giá thì Nữ vương trên sàn nhảy giống như là đại lão gia vậy, ôm hai cô gái hướng tới đây.
Hai cô gái kia bộ dáng đều là chừng hai mươi tuổi, hơn nữa ăn mặc đều là loại Nữ vương thích, bất quá xem các nàng như vậy, hiển nhiên đã là bị Nữ vương đem làm tù binh. Để cho Đỗ Thừa không nói gì là, Nữ vương sau khi ngồi xuống bên cạnh hắn, trong ánh mắt của hai cô gái nhìn hắn, dĩ nhiên đã hơn vài phần địch ý.
Rơi vào đường cùng Đỗ Thừa đành phải đem thân mình di chuyển sang bên cạnh một ít.
Chính là Đỗ Thừa vừa di động thân mình. Liền phát hiện một loại cảm giác khác thường nháy mắt đem hắn vây quanh, trước tiên, Đỗ Thừa đem ánh mắt hướng tới bên cạnh nhìn qua, chính là vừa nhìn qua, Đỗ Thừa liền thấy Trần Ti Hàn đang cầm điện thoại nhắm ngay hắn, còn có thần sắc hưng phấn trên mặt của Trần Ti Hàn.
Thấy một màn như vậy, Đỗ Thừa liền biết Trần Ti Hàn kia muốn làm cái gì, mà sắc mặt Đỗ Thừa, cũng theo đó biến lạnh một ít.
Trần Ti Hàn thật không ngờ mình lại bị Đỗ Thừa hiện, bất quá, hắn cũng là không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại là đứng lên hướng Đỗ Thừa đi nhanh tới, chờ sau khi đến gần, Trần Ti Hàn lại chỉ vào Đỗ Thừa lớn tiếng chất vấn: “Thật không ngờ anh lại là người như thế, anh ăn nói thế nào với Trình Yên?”
Trần Ti Hàn này cũng là thông minh. Dĩ nhiên là hiểu được tiên phát chế nhân.
Nguyên bản hắn đối Trình Yên đã muốn buông tha, nhưng mà một cơ hội tốt như vậy đặt ở trước mặt hắn, hắn tự nhiên là sẽ không bỏ qua.
Đối với Trần Ti Hàn chỉ trích, Đỗ Thừa thần sắc căn bản là không có nửa điểm biến hóa. Bởi vì hắn không thẹn với lương tâm, cho nên, Đỗ Thừa chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Ti Hàn kia, hơn nữa lấy một loại thanh âm mười phần lạnh lùng nói: “Đem di động của anh đưa cho tôi, tôi xem như sự tình gì cũng chưa có sinh quá, nếu không mà nói, anh chớ có trách tôi đối với anh không khách khí”.
“Không khách khí như thế nào. Chẳng lẽ anh còn muốn đánh người?”
Trần Ti Hàn vẻ mặt khinh thường nhìn Đỗ Thừa, mấy người bạn phía sau hắn đã đi về phía hắn, hơn nữa hắn nguyên bản cũng cao lớn, căn bản là không có đem Đỗ Thừa đặt ở trong mắt.
Nếu muốn nói đánh nhau, hắn cũng không tin đám người bọn họ đánh không lại một Đỗ Thừa.
Nữ vương đầu tiên là có chút khó hiểu, chờ Đỗ Thừa cùng Trần Ti Hàn kia nói xong, nàng lúc này mới rõ ràng một ít, nhất thời cười duyên không thôi, hiển nhiên là đối với Trần Ti Hàn kia đem nàng cùng Đỗ Thừa liên hệ cùng một chỗ mà cảm giác có chút buồn cười.
Nữ vương thật ra rất đẹp, hơn nữa còn rất là yêu mị, kiều diễm động lòng người, cười đến đám người Trần Ti Hàn kia ánh mắt đều có chút nhìn thẳng, đặc biệt Nữ vương còn gợi cảm, tràn ngập lực dụ hoặc vô hạn.
Đỗ Thừa có chút bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Nữ vương một cái, hắn là biết tính cách Nữ vương, đối với nam nhân căn bản là không có hứng thú gì. Bất quá, Đỗ Thừa căn bản là không có ý tứ giải thích, bởi vì Trần Ti Hàn kia cũng không có tư cách đó. Cho nên, Đỗ Thừa trực tiếp đứng lên.
Mà mục tiêu Đỗ Thừa. Tự nhiên đó là di động trong tay Trần Ti Hàn.
Cái này không phải Đỗ Thừa sợ bị Trình Yên biết, mà là bởi vì Đỗ Thừa không muốn Trần Ti Hàn về sau mỗi ngày đem chuyện này đi tìm Trình Yên. Cho nên, Đỗ Thừa mới muốn hủy cái điện thoại này đi.
Mấy người bạn của Trần Ti Hàn thyas Đỗ Thừa đứng lên, đều nghĩ Đỗ Thừa muốn động thủ, trước tiên, có hai hai thanh niên cùng Trần Ti Hàn có làm ăn chắn ở trước người Trần Ti Hàn, mà người còn lại, đều đứng ở hai bên Trần Ti Hàn.
Bên Trần Ti Hàn tổng cộng có bảy người, liền đứng chung một chỗ như vậy, cũng có chút quy mô.
Dựa vào chút thực lực của những người này, Đỗ Thừa cũng là căn bản không để ở trong mắt, chẳng qua, trên mặt Đỗ Thừa bỗng nhiên là hiện lên nụ cười nhạt.
Buổi tối hôm nay tới nơi này. Đỗ Thừa nguyên bản là tính để cho đám người A Tam tạo một ít mâu thuẫn nhỏ, nhìn xem thủ đoạn xử sự của Hồ bang, hoặc là có thể dẫn ra một ít người hay không.
Bất quá, hiện tại xem ra, tựa như cũng không cần đám người A Tam, bởi vì một cơ hội tốt đã xảy ra trước mắt Đỗ Thừa, mà đối tượng, đúng là Trần Ti Hàn này.
Nghĩ đến điểm này Đỗ Thừa ánh mắt trực tiếp tập trung ở trên người Trần Ti Hàn, huống chi Đỗ Thừa đối với hành động chụp trộm của Trần Ti Hàn cũng có vài phần chán ghét, so với ngày đó hắn đối với Trình Yên dây dưa càng thêm chán ghét.
Bị Đỗ Thừa nhìn chằm chằm như vậy, không biết vì sao, Trần Ti Hàn bỗng nhiên cảm giác được một cỗ ớn lạnh xuất hiện trong lòng, bất quá khi nghĩ lại bên cạnh mình có nhiều người như vậy, Trần Ti Hàn cũng có thêm vài phần yên tâm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius