Hinh Nhã đến từ một thế gia luyện dược sư. Phụ mẫu của nàng ở tại Long Thân vương quốc cũng lại những luyện dược sư nổi đanh. Mà Hinh Nhã tử nhỏ đã bày ra thiên phú luyện đan kinh người. Có người nói nàng chỉ mới năm tuổi nhưng đã có thể phân biệt được hơn một nghìn dược liệu. Mà đến khi mười tuổi đã trở thành hạ phẩm luyện dược sư.
Năm nàng hai ngươi tuổi thì đã trở thành thượng phẩm luyện dược sư trẻ tuổi nhất của cả vương quốc. Đồng thời chỉ ba năm sau về phương diện luyện đan nàng đã vượt qua cả phụ mẫu của mình.
Năm nay nàng hai mươ bảy tuổi, một năm trướ đồng dạng nàng đã bước vào cấp bậc đại sư. Nghe nói năng lực điều khiển tinh thần lực của nàng mơ hồ sắp vượt qua Vân Thành Hạo.
Đơi mặt với ánh mắt nóng bỏng của mọi nguwoif Hinh Nhã có vẻ bình tĩnh, tựa hồ nàng đã quen với những ánh mắt như vậy.
Nhưng thật ra trong lúc Hàn Phong nhìn về phía nàng thì Hinh Nhã cũng ngoài ý muốn quay đầu nhìn Hàn Phong. Tuy rằng chỉ trong nháy mắt nhưng Hàn Phong vẫn thấy được trong mắt Hinh Nhã một vẻ kinh dị.
Nhưng Hàn Phong cũng không quá để ý tới điều đó, bởi vì bây giờ đại hội luyện đan đã chính thức bắt đầu.
Tất cả mọi người đều bắt đầu đi lên tràng đấu.
Bây giờ quảng trường đã đầy ắp người. Hàn Phong tuỳ ý nhìn quét qua một vòng liền phát hiện có rất nhiều người phục sức không giống với người của Thiên Tinh đế quốc.
Hiển nhiên những người này đến để trợ uy cho luyện dược sư đại diện cho quốc gia của mình.
Đến khi toàn bộ luyện dược sư đều đã đến đầy đủ, Tiêu Tấn đầu tiên là nói vài câu đơn giản dạo đầu, sau đó liền có người phụ trách đại hội tuyên bố nội dung thi đấu của lần đại hội này.
Lần này luyện đan đại hội chia làm hai phần thi. Trận tỉ thí đầu tiên chính là thi khả năng điều khiển của luyện dược sư.
Khả năng điều khiển được chia thành điều khiển đấu khí và điểu khiển tinh thần lực.
Bất quá trận tỷ thí này chú trọng là năng lực điều khiển tinh thần lực của luyện dược sư. Dù sao thì tinh thần lực mới là yếu tố quan trọng liên quan đến việc thành bại trong khi luyện đan. Mà đấu khí cũng có tác dụng tương đối nhỏ.
Vì vậy đại bộ phận luyện dược sư đều có đấu khí không được cao. Hầu như tất cả đều đạt được trình độ trên dưới Nhân giai võ giả. Cao hơn một chút thì có người có thể đạt được Địa giai cảnh giới.
Về phần trận thi đấu thứ hai, chính là trực tiếp tỷ thí luyện đan.
Sau khi người phụ trách tuyên bố xong nọi dung thi đấu của lần đại hội này thì toàn bộ luyện dược sư dự thi đã chuẩn bị sắp xếp.
Lúc này bên trong hội trường có chừng trên dưới năm mươi luyện dược sư.
Không nên cho ràng con số năm mươi này là ít. Đây chính là những người đại biểu cho mỗi một quốc gia. Lần thi đấu đại hội này có tổng cộng hơn năm mươi quốc gia quan tâm. Với quy mô đó có thể nói cả đại lục cũng hiếm thấy được đại hội nào như thế.
Mà trong năm mươi luyện dược sư thì trừ lúc trước Hàn Phong thấy được ba gã luyện dược sư cấp bậc đại sư thì còn lại đa phần đều là thượng phẩm luyện dược sư.
Quy tắc thi đấu rất đơn giản cũng không như lúc Hàn Phong thi đấu tại Thiên Thánh đại hội, cần phải tiến hành đào thải. Mà toàn bộ luyện dược sư tham gia thi đấu đều đồng thời lên tràng. Mỗi người đều xuất ra một cỗ tinh thần lực sau đó cùng nhau thi đấu đối kháng. Cuối cùng thì dựa vào thời gian duy trì tinh thần lực mà sắp xếp thứ tự.
Cũng chính là chỉ có thể duy trì tinh thần lực đến cuối cùng thì luyện dược sư mới có thể thu được xếp hạng đứng đầu.
Theo thời gian thi đấu, trên quảng trường luyện dược sư đều tự tìm vị trí đứng của mình. Hàn Phong liền cảm thấy mười đạo tinh thần lực cường đại xuất hiện trên quảng trường.
Bởi vì tinh thần lực của luyện dược sư so với một võ giả thì cường đại hơn nhiều. Cho nên tinh thần lực vô hình bây giờ ở trong tay luyện dược sư cũng được bày ra những màu sắc bất đồng.
Vì vậy trong chớp mắt lúc đó cả quảng trường luền bị đủ loại màu sắc tinh thần lực bao trùm. Chỉ nhìn qua thôi cũng thấy huyết lệ đồ sộ.
Vân Thành Hạo trông thấy tất cả mọi người đều đã bắt đầu cũng kiêu ngạo cười lớn một tiếng. Lập tức một đạo tinh thần lực cường đại ở trên người hắn tuôn ra. Trong nháy mắt hình thành một đạo năng lượng màu vàng nhạt.
Năng lượng màu vàng nhạt xuất hiện trên bầu trời phía trên đầu Vân Thành Hạo trong nháy mắt liền bá đạo tản ra xung quanh.
Đồng thời trong số những luyện dược sư đứng gần hắn thì có ba người không hẹn mà cùng kêu lên một tiếng thảm thiết. Ngay sau đó người nào người nấy sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy liền ngã xuống đất.
Ba người đều cảm thấy không cam lòng, thần sắc kinh sợ không thôi.
Tinh thần lực của Vân Thành Hạo thực sự quá mức bá đạo. Bọn họ ở trong quốc gia đều là nhất đẳng luyện dược sư, tinh thần lực tự nhiên cũng không có yếu. Nhưng bất quá chỉ mới thấy mặt liền bị Vân Thành Hạo trực tiếp đánh bại điều đó đủ để cho thấy Vân Thành Hạo có tinh thần lực kinh khủng như thế nào.
Thấy hành dộng này của Vân Thành Hạo thì nử tử duy nhất trên quảng trường Dịch Phong cũng không cam lòng lạc hậu lần lượt điều khiển tinh thần lực của mình bay thẳng lên bầu trời.
Hàn Phong nhìn kỹ thấy tinh thần lực của Dịch Phong hiện ta có màu hồng sắc mà hình như còn có màu xanh đậm.
Tinh thần lực của hai người này đồng dạo thập phần cường đại, tuy rằng về phần bá đạo thì Vân Thành Hạo nhỉnh hơn thế nhưng theo sự xuất hiện tinh thần lực của hai người này thì những người phóng xuất tinh thần lực ở xung quanh bọn họ trở thành mục tiêu công kích của hai người.
Trên quảng trường duy chỉ có Hàn Phong vẫn như trước không có hề phóng xuất tinh thần lực.
Vân Thành Hạo trông thấy Hàn Phong vẫn bất động chưa có bất cứ hành động gì thì không khỏi cười khẩy nói:
- Thế nào tiểu oa nhi, không phải vì cảm thấy xấu hổ mà không dám lên sân khấu đó chứ.
Vân Thành Hạo vừa nói ra lời này thì cũng đưa tới sự quan tâm của rất nhiều người. Nhất thời mọi người đều tập trung sự chú ý lên người Hàn Phong. Một đôi mắt đẹp sáng ngời cũng dừng trên người hắn.
Về phần Trình Dịch Phong thì nàng cũng chủ hơi liếc nhìn Hàn Phong một lần rồi cũng không quá để ý quan tâm.
Vân Thành Hạo lần này tham gia đại hội cũng đã có sự chuẩn bị từ sớm. Ở tại Thiên Tinh đế quốc Thượng Quan Vô Ngã đã mất đi tư cách dự thi, lúc này hắn cảm thấy vô cùng tự tin, tuy rằng Trình Dịch Phong và Hinh Nhã cũng đã đạt được cấp bậc đại sư thế nhưng nếu như bàn về kinh nghiệm thì Vân Thành Hạo vẫn vượt xa hai người. Vì thế hắn nghĩ lần đại hội này hắn thế nào cũng không có khả năng bại bởi hai người.
Vì vậy trong mắt Vân Thành Hạo thì đệ nhất danh đại hội lần này đã trở thành vật nằm trong tay mình.
Mà thấy Thiên Tinh đế quốc phái ra một thiếu niên đến dự thi thì với tâm cao khí ngạo hắn tự nhiên nhìn không vừa mắt. Nhất thời nắm được cơ hội châm chọc khiêu khích.
Bất quá Hàn Phong đối với Vân Thành Hạo khiêu khích mình thì cũng chỉ nhàn nhạt cười khẽ, cũng không có trả lời.
Lúc này tất cả mọi người đều bắt đầu đối kháng, hắn là thí sinh dự tuyển thì tự nhiên cũng không thể tiếp tục đứng ở phía dưới.
Vì vậy Hàn Phong hơi đi về phía trước hai bước, lúc này mọi người nhìn thấy một đạo năng lượng bạch sắc phóng lên trời cao.
Không có sự bá đạo của Vân Thành Hạo, cũng không có hung mãnh như Trình Dịch Phong, tự nhiên cũng không có giống với Hinh Nhã.
Năng lượng thuần bạch sắc của Hàn Phong xuất hiện vẫn chưa mang đến cho những người khác cảm giác gì nhiều lắm. Phảng phất giống như đám mây năng lượng thuần bạch sắc trên bầu trời này không có bất luận tính nguy hiểm nào.
Nhìn thấy năng lượng bạch sắc của Hàn Phong như vậy, Vân Thành Hạo hiện lên một tia châm biếm. Ở trong mắt hắn thì tinh thần lực của Hàn Phong so với những luyện dược sư ở đây yếu nhược đến thương cảm. Hắn chỉ cần hơi động một chút thì Hàn Phong ngay lập tức bại trận.
Mà hiển nhiên Hinh Nhã đã nhìn thấy tinh thần lực của Hàn Phong xuất hiện. Ánh mắt nàng nhìn mang theo vẻ hiếu kỳ, cũng hiện lên một tia nghi hoặc, lập tức khẽ lắc đầu không quan tâm tới Hàn Phong.
Kỳ thực trong lúc luyện dược sư thi đấu đối kháng tinh thần lực, tuy rằng không có kịch liệt giống như khi võ giả tranh đấu nhưng mà tính hung hiểm thì so với võ giả còn kịch liệt hơn rất nhiều.
Bởi vì trực tiếp đối kháng tinh thần lực cuối cùng cũng dẫn đến kết quả rất có thể trực tiếp tạo thành tổn thương đế tinh thần. Đối với nhân loại thì não bộ luôn luôn là nơi thần bí nhất. Một khi tinh thần bị thương thì so với thương thế trên thân thể còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Tựa hồ bởi vì Hàn Phong bày ra thực lực quá yếu nên Vân Thành Hạo và Hinh Nhã không có ngay lập tức tần công Hàn Phong mà đều thao túng tinh thần lực của mình nhàn nhã đi tới chung quanh. Chỉ thỉnh thoảng gặp phải vài cỗ tinh thần lực nhỏ yếu mới chủ động đánh bại.
Bất quá một số luyện dược sư đứng cạnh Hàn Phong thấy hắn tựa hồ giống như một luyện dược sư nhỏ yếu dự định kiếm chút tiện nghi thì ào ào hướng tới tinh thần lực của Hàn Phong mà công kích.
Chỉ bất quá tinh thần lực của những luyện dược sư này trong mắt người bình thường xác thực cường đại. Nhưng Hàn Phong lại là một luyện dược sư cấp bậc đại sư. Huống chi ở tron Hư Linh Ảo Cảnh tinh thần lực của hắn đã được thiên chuy bách luyện cho nên người bình thường khó có thể so sánh được.
Sở dĩ tinh thần lực của Hàn Phong thoạt nhìn hết sức bình thường, bởi vì tinh thần lực của hắn đã đạt đến cảnh giới mà mọi luyện dược tha thiết mơ ước 'Thiên Linh Chi Cảnh'
Vì vậy mà nhìn qua tựa như không có nửa điểm uy hiếp nào.
Về phần Vân Thành Hạo thì theo quan sát của Hàn Phong thì tinh thần lực hôm nay của hắn vẫn bị vây ở nhất cấp Địa Linh chi cảnh. Như vậy thì mọi người hôm nay ở đây trừ bỏ Hàn Phong ra thì hắn là người mạnh nhất.
Về phần Dịch Phong và Hinh Nhã thì cũng đã đạt được Địa Linh chi cảnh nhưng so với Vân Thành Hạo vẫn hơi có chút non nớt.
Bất quá chỉ qua một thời gian ngắn quan sát Hàn Phong đối với tình huống cụ thể của mọi người địa để đã phân tích rõ ràng.
Mà kế tiếp vài tên muốn xuất thủ đối phó với Hàn Phong cũng bị Hàn Phong dễ dàng đánh bại. Đương nhiên Hàn Phong hạ thủ tự nhiên không có tàn nhẫn như Vân Thành Hạo.
Mỗi một luyện dược sư muốn công kích hắn đều Hàn Phong dứt khoát chặt đứt tinh thần lực mà đối phương nắm trong tay, cho nên cũng không có tạo ra bất kỳ thương tổn nào quá nghiêm trọng.
Vì vậy mà mỗi luyện dược sư bị Hàn Phong đánh bại đều cảm thấy mạc danh diệu kỳ. Hiển nhiên bọn họ cũng chưa rõ tại sao mình lại bị thua.
Lại qua một thời gian trên tràng thi đấu luyện dược sư còn lại cũng không có mấy người. Trừ ba người có cấp bậc đại sư ra thì cũng chỉ còn có ba người đang khổ sở chống đỡ. Đương nhiên Hàn Phong tự nhiên còn đang đứng ở giữa sân.
Hắn cùng với ba người Vân Thành Hạo giống nhau đến bây giờ sắc mặt vẫn chưa có bất kỳ biến hoá nào.
Cho đến lúc này nấy người Vân Thành Hạo mới phát hiện ra tinh thần lực của Hàn Phong có chút quỷ dị.
- Tiểu tử kia thế nào vẫn chưa bị đánh bại? Điều đó không có khả năng.
Vân Thành Hạo có chút kinh ngạc nói.
Mà Dịch Phong đứng một bên cũng thoáng giật mình khi trông thấy Hàn Phong. Hiển nhiên hắn ngay từ đầu cũng không có để ý tới sự tồn tại của Hàn Phong.
Nhưng thật ra Hinh Nhã vẫn như cũ quan sát Hàn Phong từ đầu đến cuối. Chẳng qua trên mặt nàng hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng trong mắt nàng hiện ra một đạo tinh quang không hiểu nổi.
Lập tức Hinh Nhã hiển nhiên đối với Hàn Phong hiếu kỳ không ngớt. Nàng quyết định điều khiển năng lượng tinh thần lực màu xanh đậm của mình hướng về phía Hàn Phong tấn công.
Thấy cử động của Hinh Nhã, Hàn Phong ngược lại có chút sửng sốt.
Nguyên bản hắn còn nghĩ người đầu tiên công kích hắn hẳn là Vân Thành Hạo. Thế nào hắn cũng không nghĩ tới dĩ nhiên lại là Hinh Nhã.
Bất quá đối với Hàn Phong vô luận là ai đi chăng nữa thì cũng giống nhau mà thôi.
Thản nhiên cười, Hàn Phong lập tức thao túng tinh thần lực bạch sắc của mình hướng về phía tinh thần lực xanh đậm của Hinh Nhã.
Một trắng một xanh hai đạo năng lượng bình thản va chạm với nhau. Trong nháy mắt ở giữa không trung phát sinh va chạm kịch liệt.
Bất quá tinh thần lực của Hinh Nhã mới tiếp xúc với tinh thần lực của Hàn Phong chỉ trong chốc lát thì vẻ mặt cười lơ đãng của nàng cũng phải biến đổi.
Hiển nhiên nàng cũng đã cảm nhận được sự bất đồng của tinh thần lực của Hàn Phong.
Nhìn qua thì bạch sắc năng lượng này bình thản vô lực dĩ nhiên lại có thể chống đỡ được đợt tiến công của hắn. Hơn nữa nhìn tư thế này tựa hồ còn dư lực kháng cự.
Cứ như vậy, Hinh Nhã đối với Hàn phong cũng bắt đầu coi trọng.
Mà ngay khi Hàn Phong đọ sức với Hinh Nhã thì ba gã luyện dược sư còn lại cũng không chịu nổi sự công kích của Vân Thành Hạo và Dịch Phong rất nhanh cả ba liền bại trận.
Mà lúc này ở trên sân cũng chỉ còn lại có bốn người.
Sau khi ba gã luyện dược sư bị bại trạn thì ánh mắt của mọi người đều tập trung lên bốn người còn đứng trên sân.
Mà giờ khắc này sau khi đem ba người kia giải quyết xong thì Vân Thành Hạo và Dịch Phong khoonh có vội vàng xuất thủ thì trước tiên đều tự chiếm lấy một khoảng sân của mình, bắt đầu quan sát cuộc đọ sức của Hàn Phong và Hinh Nhã.
Chỉ bất quá lúc hai người vừa để ý đến Hàn Phong thì cả hai đều cảm thấy sửng sốt.
Tình hình trước mắt thực sự nằm ngoài dự liệu của hai người.
Đối với Vân Thành Hạo, Trình Dịch Phong và Hinh Nhã ba người tuy rằng không có thuộc về Thiên Tinh đế quốc nhưng bọn họ ở các quốc gia đều có danh khí không nhỏ.
Mà thế lực của Thiên Tinh đế quốc đối với một số tiểu quốc gia xung quanh cũng có cách biệt rõ ràng. Cho nên ba người cũng có chút lý giải nhất định.
Thế nhưng đại bộ phận mọi người hiển nhiên đều không có nghe qua cái tên Hàn Phong. Thậm chí ngay cả những người trong đế đô cũng không một ai giải thích được tại sao hoàng thất lại có thể tuyển chọn ra một tiểu thiếu niên đại biểu cho quốc gia tham dự thịnh tầng giao lưu đại hội lần này.
Bất quá tục ngữ nói nội hành khán môn, là con người ai mà chả thích xem náo nhiệt
Chí ít hiện trường tám phần mười nững người ở đây đối với cuộc chiến của luyện dược sư cũng không thể đoán biết trước được kết quả. Lúc này trên sân chỉ còn lại bốn người.
Vô luận thực lực của Hàn Phong thế nào thì trong trận thi đấu này hiện tại chỉ còn bốn người đứng trên sân đấu. Mặc dù nếu như tại trận đấu này có bị đánh bại thì chí ít cũng được xếp thứ tư. Thành tích như vạy cũng không tính là phi thường tốt nhưng cuối cùng thì vẫn có còn hơn không.
Dù sao thì lần thi đấu đại hội trước Thượng Quan Vô Ngã cũng chỉ có thể đạt được vị trí thứ ba mà thôi.
Trong khoảng thời gian này mọi người không ngừng nghị luận. Ở giữa sân trận chiến giữa Hinh Nhã và Hàn Phong đã phát sinh chuyển biến cực đại.
Nguyên bản nhìn như càng đấu thì hai đạo tinh thần lực một xanh một trắng đang ở thế cân bình nhưng trải qua một thời gian thì bạch sắc năng lượng của Hàn phong ở giữ không trung đột nhiên phát sinh biến hoá. Nguyên bản bạch sắc năng lượng vốn tụ lại một chỗ trong nháy mắ tứ tán hoá thành một cái lưới lớn.
Sau một khắc năng lượng xanh đậm của Hinh Nhã đẵ bị bạch sắc năng lượng của Hàn Phong triệt để bao vây.
Thế nhưng một màn như vậy khiến cho mọi người ở đây không khỏi than thở khiếp sợ.
Nhất là đối với tinh thần lực của đông đảo luyện dược sư ở đây. Ai cũng phải mở to hai mắt bất khả tư nghị nhìn một màn trước mắt.
Tại giây phút này trong mắt luyện dược sư thì cuộc đọ sức tinh thần lực này đơn giản nếu không có bất luận kỹ sảo nào thì chính là lấy cứng đối cứng. Chưa từng có người nghĩ tới việc có người trong khi đang dùng tinh thần lực đối kháng thì vẫn có thể thay đổi hình thái năng lượng của tinh thần lực.
Mà khiếp sợ nhất chính là lúc này vẫn như cũ còn đứng giữa ba người khác.
Hinh Nhã nhìn thấy năng lượng tinh thần lực của Hàn Phong chuyển hoán biến thành lưới lớn thôn phệ tinh thần lực của mình thì nhất thời biến sắc. Hắn vội vàng không ngừng điều khiển năng lượng tinh thần lực của bản thân nỗ lực chạy trốn khỏi bị tinh thần lực của Hàn Phong bao vây.
Còn Vân Thành Hạo và Trình Dịch Phong hai người đứng một bên đồng thời nhìn nhau. Hai người từ trong mắt đối phương đều cảm thấy một vẻ khiếp sợ nồng đậm.
Nhất là Vân Thành Hạo, với tinh thần lực của hắn ở trong ba người thì mạnh nhất. Tuy rằng hắn cũng có thể giống như Hàn Phong cải biến hình thái tinh thần lực nhưng cũng thập phần miễn cường. Căn bản không thể nào dễ dàng giống như Hàn Phong.
Thế nhưng Vân Thành Hạo rõ ràng hôm nay tinh thần lực của hắn đã đạt đến bình cảnh của Địa Linh chi cảnh. Với thực lực này hắn cũng chỉ có thể miễn cường cải biến hình thái tinh thần lực nhưng Hàn Phong thì lại có thể đơn giản làm được.
Điều này chẳng phải nói lên rằng tinh thần lực của Hàn Phong so với hắn còn cao hơn rất nhiều sao. Mà cảnh giơi cao hơn hắn thì chỉ có thể là Thiên Linh chi cảnh trong truyền thuyết.
Đây chính là điều kiện để tiến giai luyện dược sư cấp bậc tông sư. Mà trên đại lục trăm ngàn năm qua đã không còn có một luyện dược sư cấp bậc tông sư nào xuất hiện. Không một ai có thể thuận lợi tiến nhập tinh thần lực của mình vào Thiên Linh chi cảnh.
Thế nhưng tràng cảnh này cũng không phải do Vân Thành Hạo không tin, hơn nữa nương theo năng lượng tinh thần lực xanh đậm của Hinh Nhã bị tinh thần lực của Hàn Phong triệt để bắt được căn bản là không thể nào đi ra. Tuy rằng trong lòng Vân Thành Hạo vô cùng khiếp sợ nhưng rồi hắn cũng đã tin tưởng sự tình phát sinh trước mắt.
Chẳng qua Hàn Phong ở trước mặt hắn bất quá chỉ là một thiếu niên mà thôi làm sao có thể đạt được cấp bậc tinh thần lực Thiên Linh chi cảnh trong truyền thuyết được chứ.
Bên kia Hinh Nhã bây giờ cũng không có công phu để để ý tới những điều đó. Lúc này gương mặt hắn có hơi chút trắng bệch, mô hôi không ngừng xuất ra. Đôi môi đỏ thắm cắn chặt lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
Hiển nhiên Hinh Nhã cũng đã minh bạch tinh thần lực của Hàn Phong đáng sợ như thế nào. Mà một thiếu niên chưa đến hai mươi tuổi đã có được trình độ như vậy thì không đối với việc mình luôn được giới luyện dược sư coi là thiên tài cũng cảm thấy bị đả kích không thôi.
Mà chính là trong thời gian ngắn hắn thất thần thì trong lòng Hinh Nhã xuất hiện một tia bao động. Ngay sao đó nàng liền phát hiện nàng dĩ nhiên đối với tinh thần lực của mình đã mất đi không chế.
Phát hiện này khiến chi sắc mặt của Hinh Nhã biến đổi đột ngột. Hai mắt nhìn về phía Hàn Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
Bên kia Vân Thành Hạo và Trình Dịch Phong cũng phát hiện được tình huống của Hinh Nhã. Sắc mặt của Vân Thành Hạo cũng biến đổi, lập tức trầm giọng nói:
- Trình Dịch Phong chúng ta cùng nhau xuất thủ. Tinh thần lực của tiểu tử kia rất quỷ dị.
Dịch Phong cũng minh bạch tình cảnh lúc này, ngược lại cũng không có do dự chuts nào trực tiếp gật đầu nói:
- Được!
Dứt lời luồng năng lượng tinh thần lực ở trên đầu của hai người cũng bắt đầu chuyển động.
Hai luồng năng lượng tinh thần lực trong nháy mắt liền tiếp cần bạch sắc năng lượng của Hàn Phong. Thấy hai người tựa hồ muốn vây công mình, sắc mặt Hàn Phong đại biến. Chẳng qua trong mắt hắn cũng hiện lên một tia tiếu ý nhàn nhạt.
Mà mọi người đang ngồi trên khán đài quan khán thấy Vân Thành Hạo và Dịch Phong hai vị luyện dược sư cấp bậc đại sư đã thành danh từ lâu dĩ nhiên lại liên thủ đối phó với một thiếu niên nhất thời có chút kinh ngạc không thôi.
Về phần này thì những luyện dược sư bại trạn còn kinh ngạc hơn. Nhưng thật ra có vài người lúc nãy bị Hàn Phong mạc danh kỳ diệu đánh bại cũng cảm thấy thoải mái. Ngay cả luyện dược sư cấp bậc đại sư cũng phải liên thủ để đối phó thì có thể thấy bọn họ thua không có oan uổng chút nào.
Chẳng qua tràng cảnh kế tiếp khiến mọi người kinh ngạc.
Ngay khi Vân Thành Hạo và Dịch Phong điều khiển năng lượng tinh thần lực tiếp cận Hàn Phong thì năng lượng bạch sắc tinh thần lực của hắn nguyên bản đang bao vây tinh thần lưc xanh đậm của Hinh Nhã bất chợt phân ra thành hai luồng năng lượng.
Hơn nữa hai luồng năng lượng này lại triệt để chia lùa, nhất thời xuất hiện trên đỉnh đầu Hàn Phong là ba đạo năng lượng bạch sắc.
Trừ luồng năng lượng đang vây khống năng lượng tinh thần lực của Hinh Nhã ra thì hai đạo năng lượng còn lại trong chớp mắt liền tiến về phía luồng năng lượng tinh thần lực của Vân Thành Hạo và Dịch Phong.
Thấy một màn như vậy, lúc này mọi người đã kinh ngạc không nói nên lời.
Bọn họ chưa từng thấy qua có luyện dược sư giống như Hàn Phong có thể đem tinh thần lực của mình chia ra làm ba còn có thể tuỳ hứng điều khiển như thưởng.
Quan trọng hơn là bây giờ Hàn Phong chính thức đối kháng với ba gã luyện dược sư cấp bậc đại sư. Chỉ như vậy thôi cũng có thể khiến cho khán giả ở trên khán đài kích động không ngớt.
Mà Tiêu Tân đến ngồi ở phía trên cũng không nhịn được mỉm cười. Tiêu Tấn biết Hàn Phong không chỉ có thiên phú về đấu khí chính là về phương diện luyện đan hắn cũng có thiên phú tương tự. Bằng không thì Tiêu Tấn cũng không có đơn giản lựa chọn Hàn Phong làm đại biểu cho Thiên Tinh đế quốc tham dự đại hội lần này.
Nhưng Tiêu Tấn cũng chưa từng có nghĩ tới Hàn Phong ở phương diện luyện dược sư cũng có thể cường hãn đến như vậy.
Chỉ là lúc trước có thể cùng với Hinh Nhã đối kháng, cuối cùng thì phản kích bắt giữ. Nhưng giờ phút này hắn lại có thể đồng thời cùng lúc đối kháng với hai người nữa. Dù cuối cùng Hàn Phong có thất bại thì cũng đủ chứng minh Hàn Phong hắn rất cường đại.
Mà Lâm Chân Khôn ngồi ở trên khán đàu lúc này hai mắt có vẻ lo lắng nhìn Hàn Phong ở trên khán đài. Từ biểu tình của hắn cũng không thể nhìn ra được trong nội tâm hắn suy nghĩ cái gì.
Mà gia chủ Hàn gia Hàn Thiên Sơn thì đồng dạng hai mắt có chút phức tạp nhìn Hàn Phong ở giữa sân. Tuy rằng biểu tình không có biến hoá nhưng chắc hẳn bây giờ nội tâm hắn cảm thấy hối hận không thôi.
Một thiếu niên ưu tú như vậy ba năm trước từng là người của Hàn gia. Hơn nữa hắn còn là tôn tử của mình. Nhưng cũng bởi vì hắn không có coi trọng mà kết quả lại đem bức Hàn Phong ra khỏi Hàn gia. Mỗi khi nghĩ tới đây Hàn Thiên Sơn lại cảm thấy phiền muộn. Không nói Hàn Phong mà chính là Hàn Nhất Nguyên cũng là con tư sinh của hắn từng bị hắn không coi ra gì mà đến bây giờ cũng trở thành Địa giai cao thủ.
Cũng may giờ đây Hàn Nhất Nguyên cũng đã trở lại Hàn gia, cuối cùng cũng bù đắp được một điểm tổn thất.
Hơn nữa hắn cũng rõ ràng, Hàn Nhất Nguyên chắc chắn sẽ chở về. Đồng thời bất kể trước đây mọi người trong tộc đối xử với hắn tệ bạc cũng chỉ vì hắn là con tư sinh của mình cũng có thể nói là không phải.
Kỳ thực mấu chốt chính là mẫu thân của Hàn Nhất Nguyên đã chết. Hàn Thiên Sơn trong một lần say rượu đã ngủ với một tỳ nữa. Kỳ thực tỳ nữ này chính là thiếp thân của Hàn Thiên Sơn khi còn trẻ. Đối với Hàn Thiên Sơn cũng có ái mộ.
Thế nhưng Hàn Thiên Sơn đối với nàng không có bất kỳ tình cảm nào. Vì vậy sau lần ngoài ý muốn đó Hàn Thiên Sơn cũng không có để trong lòng.
Nhưng tỳ nữ này cũng không có tính toán với hắn. Trái lại vẫn yêu quý Hàn Thiên Sơn. Chính vì vậy mà trước khi chết nàng dặn dò Hàn Nhất Nguyên phải đạt được sự tán thành của Hàn Thiên Sơn. Đây cũng chính là tâm nguyện của nàng.
Cũng chính vì vậy mà Hàn Nhất Nguyên những năm gần đây mới có thê chịu đừng được những lời châm chọc, khiêu khích. Thuỷ chung không có ly khai Hàn gia.
Lúc này trên quảng trường Hàn Phong cùng với Vân Thành Hạo và Dịch Phong cũng đã bắt đầu giao phong.
Hai luồng bạch sắc năng lượng phân biệt hành động.
Trong nháy mắt ba loại sắc màu bất đồng tinh thần lực ở giữa không trung triển khai va chạm kịch liệt.
Một trận quyết đấu đặc sắc như vậy mọi người ở dưới tráng đều phải chăm chú quan sát.
Mà trải qua thời gian ngắn giao phong, Vân Thành Hạo và Trình Dịch Phong đều rõ rằng, lúc này bọn họ dưới áp bách của Hàn Phong mơ hồ cảm thấy có chút cật lực.
Điều này khiến cho hai vị đại sư thành danh đã lâu phiền muộn không thôi.
Ba người cũng chỉ giao phong trong chốc lát, hai đạo tinh thần lực của Vân Thành Hạo và Dịch Phong sau khi giáp công với bạch sắc năng lượng tinh thần lực của Hàn Phong thì tựa hồ dần dần có chút dấu hiệu bại lui.
Đồng thời tinh thần lực xanh đậm của Hinh Nhã vốn bị tinh thần lực của Hàn Phong triệt để bao vây bây giờ tựa hồ lại có chút buông lỏng.
Hinh Nhã hiển nhiên là phát hiện ra điểm này, cũng không có thực lực điều khiển tinh thần lực của bản thân để thoát khỏi sự vân khốn của Hàn Phong.
Tình huống này xuất hiện khiến cho mọi người ở trên khán đài ngừng thở. Đương nhiên có một nhóm người cảm thấy Hàn Phong quá sức cuồng vọng. Dĩ nhiên lại muốn đồng thời đối kháng ba gã luyện dược sư cấp bậc đại siw. Quả thực không biết lượng sức.
Bất quá những luyện dược sư còn lại thì bị tinh thần lực cường đại của Hàn Phong khuất phục. Thử hỏi thiên hạ này có người nào có thể cùng lúc đối kháng với ba gã luyện dược sư cấp bậc đại sư lâu như vậy.
Vì vậy cho dù Hàn Phong có bại thì cũng là bại trong vinh quang.
Ba người ở trên sân cũng minh bạch được điểm đó nhưng đến bây giờ thì thì bọn họ cũng không thể có đường lui nữa. Vân Thành Hạo tức giận nói:
- Ghê gớm! Tinh thần lực của tiểu tử này thật cường đại. Dĩ nhiên có thể khống chế được tinh thần lực của Hinh Nhã mà vẫn còn dư sức đối phó với chúng ta.
Một bên Dịch Phong cũng nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Đây là Thiên Linh chi cảnh sao? Quả thật đáng sợ!
Mà Hinh Nhã từ đầu đến cuối vốn không có mở miệng lúc này cũng bất chợt nói:
- Hai vị tiền bối, Thiên Linh chi cảnh tuy rằng đáng sợ nhưng cũng không phải là không có biện pháp đối phó.
- Nga? Ngươi có phương pháp gì?
Vân Thành Hạo nghe vạy khẩn trương nói.
Trình Dịch Phong mặc dù không có nói chuyện nhưng nhìn ánh mắt Hinh Nhã cũng tràn ngập vẻ tò mò rất nồng đậm.
Lúc này Hinh Nhã cắn răng nói:
- Linh hồn hợp kích chi thuật!
- Cái gì?
Vân Thành Hạo và Dịch Phong nghe thấy Hinh Nhã nói như vạy thì sắc mặt cũng đại biến.
Linh hồn hợp kích chi thuật này bọn họ cũng biết. Nó chính là một loại thuật công kích tinh thần vô cùng bá đạo.
- Này... Tuy rằng chúng ta là Địa Linh chi cảnh tinh thần lực nhưng nếu như sử dụng Linh hồn hợp kích chi thuật quả thật có thể cùng chiến đấu với Thiên Linh chi cảnh. Chỉ bất quá....
Vân Thành Hạo hiển nhiên có chút do dự nói.
Hinh Nhã cũng không có đợi Vân Thành Hạo nói xong mà trực tiếp cắt ngang nói:
- Chỉ cần hai vị tiền bối có thể trợ giúp ta thoát khỏi sự vân khốn của Hàn Phong thì Hinh Nhã nguyện ý dùng linh hồn làm vật dẫn để thi thuật.
Hinh Nhã nói ra những lời này thì trong con ngươi của nàng tràn ngập sự kiên nghị chấp nhất không gì so sánh được.
Mà nghe được Hinh Nhã nói như thế thì Vân Thành Hạo và Dịch Phong đương nhiên là đồng ý.
- Thành giao! Vân Thành Hạo hào sảo nói.
Kỳ thực Linh hồn hợp kích chi thuật chính là một luyện dược sư quán trú tinh thần lực lên người ột vị luyện dược sư khác. Người được quán trú sẽ làm chủ đạo thi triển dung hợp tinh thần lực.
Tuy rằng sau khi dung hợp thì tinh thần lực thập phần to lớn. Thế nhưng đồng dạng luyện dược sư lấy bản thân làm vật dẫn cũng không thể chịu được sự phản phệ của tinh thần lực cường đại.
Loại phản phệ tinh thần lực này không thể nghi ngờ chính là nhất kích trí mạng.
Thế nhưng từ nhỏ Hinh Nhã vốn luôn cao ngạo, hiển nhiên đối với Hàn Phong có đả kích không nhỏ. Vì vậy bây giờ mới xuất hiện ý niệm điên cuồng như vậy.
Nhưng đối với Vân Thành Hạo và Dịch Phong mà nói thì Hinh Nhã sống hay chết không có quan hệ đối với bọn họ. Trái lại nếu như Hinh Nhã thụ thương thì đối với bọn họ chính là giảm thiểu một đối thủ có tính uy hiếp. Bọn họ tự nhiên là đồng ý.
Giữa lúc Vân Thành Hạo và Dịch Phong hai người chuẩn bị xuất thủ thì Hàn Phong vẫn chưa từng làm bất cứ động tác gì thế nhưng lại bước tới gần ba người, đồng thời trên mặt lộ ra một tia tiếu ý nhàn nhạt.
- Linh hồn hợp kích chi thuật sao? Thuật nhìn rất thú vị. Vậy liền cho các ngươi thử xem!
Hàn Phong nhàn nhạt nói.
Nói xong Hàn Phong liền khống chế bạch sắc năng lượng tinh thần lực buông thả tinh thần lực xanh đậm của Hinh Nhã.
Mà Hinh Nhã cảm thấy tinh thần lực của mình được thả lòng, không kịp có bất cứ biểu hiện kinh ngạc nào vội vàng điều khiển tinh thần lực năng lượng của mình phi toái tách ra khỏi Hàn Phong.
Ba người thấy Hàn Phong dĩ nhiên lại có thể cuồng vọng như vậy không hề có chút sợ hãi nào. Nhất thời có chút tức giận trong lòng.
Nhất thời Vân Thành Hạo ngay trước khi đại hội bắt đầu hắn còn cười nhạo châm chọc vài câu. Chỉ bất quá lúc đó Hàn Phong không có phản ứng gì, khiến cho hắn cảm giác Hàn Phong sợ hắn.
Nhưng bây giờ, Hàn Phong thể hiện thực lực cường đại như vậy thì Vân Thành Hạo mới hiểu được nguyên lai đối phương không xem hắn ra gì.
Điều này là cho tâm cao khí ngạo của Vân Thành Hạo không thể nào chấp nhận được. Lúc thấy Hàn Phong dĩ nhiên kiêu ngạo như vậy thì trầm giọng nói:
- Tiểu tử! Không thể không thừa nhận tinh thần lực của ngươi binh sinh cũng không có ai có được. Rất cường đại. Ngay cả Thượng Quan Vô Ngã lão gia hoả cũng không phải đối thủ của ngươi. Nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể chóng lại được một kích liên thủ của ba người chúng ta sao?
- Ta nói! Lão gia này, một đối một các ngươi không có đánh lại ta. Các ngươi muốn sử dụng thuật hợp kích gì đó ta liền cho các ngươi cơ hội. Không phải đây chính là kết quả mà các ngươi muốn sao? Vì sao bây giờ ngươi lại đổi trắng thay đen như vậy!
Hàn Phong đối với Vân Thành Hạo không có bất cứ hảo cảm nào, vì vậy mà cũng không có lưu tình chế nhạo nói.
Vân Thành Hạo nghe vạy thì nét mặt già nua của hắn càng thêm đỏ bừng, thật vất vả lắm mới có thể không chế được tâm tình, tức giận nói:
- Ta sẽ cho ngươi hối hận.
Dứt lời Vân Thành Hạo liền quay đầu nhìn hai người còn lại. Lập tức Vân Thành Hạo, Dịch Phong cùng không chế tinh thần lực của bản thân phi toái về một phía sẵn sàng quán trú lên người Hinh Nhã.
Mà Hàn Phong chẳng qua là đứng ở một bên nhưng không có quấy rầy, trong lòng hắn cũng hết sức tò mò. Linh hồn hợp kích chi thuật Hàn Phong ở kiếp trước tự nhiên cũng nghe nói qua nhưng cũng chỉ vẻn vẹn chỉ giới hạn ở việc nghe nói mà thôi. Vì vậy bây giờ hắn thập phần muốn biết một chút về truyền thuyết của bí pháp này.
Về phần phương pháp này có hay không sẽ mang đến cho hắn nguy hiểm, Hàn Phong căn bản ngay cả lo lắng cũng chưa từng nghĩ đến.
Dù sao thì tinh thần lực của hắn so với Thiên Linh chi cảnh còn cường đại hơn rất nhiều.
Mặc dù tinh thần lực của ba người cùng quán trú hợp nhất thành một nhưng cũng không phải là đối thủ của hắn.
Dưới con mắt chờ mong của Hàn Phong thì Vân Thành Hạo và Trình Dịch Phong hai người đã quán trú tinh thần lực của mình vào bên trong tinh thần lực của Hinh Nhã.
Trên bầu trời một vàng một dỏ hai đạo năng lượng tinh thần lực đang chậm rãi dung hợp với đạo năng lượng tinh thần lực xanh đậm.
Sau một lát, ba đạo năng lượng tinh thần lực có màu sắc khác nhau đã dung hợp thành một đoàng năng lượng khổng lồ màu sắc sặc sỡ.
Ngay sau đó hai mắt Hinh Nhã xuất hiện một đạo quang mang. Chỉ thấy nguyên bản luồng năng lượng sặc sỡ này đang bành trướng thì nhanh chóng áp súc lại. Trong khoảng khắc chỉ còn lại không đến một phần năm ban đầu.
Mà giờ khắc này sắc mặt của Hinh Nhã cũng bắt đầu tái nhợt. Cái miệng gợi cảm nhỏ nhắn mê ngươi cũng bắt đầu xuất hiện một dòng máu tươi chảy ra.
Hiên nhiên dùng linh hồn làm vật dẫn, Hinh Nhã đang chịu đựng sự phản phệ của việc tinh thần lực dung hợp.
Ngược lại Vân Thành Hạo và Dịch Phong hai nguwofi vẫn còn duy trì một mối liên hệ với tinh thần lực nên cũng bị ảnh hưởng cảm thấy trong người không được khoẻ.
Toàn bộ luyện dược sư ở dưới đài cùng với một số võ giả có hơi chút hiểu biết về phương diện luyện đan thì nhìn thấy một màn này không khỏi cảm thấy sợ hãi mà than một tiếng.
Trong giới luyện dược sư thì đại danh đỉnh đỉnh của Linh hồn hợp kích chi thuật hiển nhiên ai ai cũng đã nghe qua.
Bây giờ nhìn thây ba gã đại sư luyện dược sư dĩ nhiên liên thủ thi triển thì trong mắt mọi người không khỏi lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Mọi ngời ở đây dùng ánh mắt cuồng nhiệt để quan khán thì Hinh Nhã ở phía dưới dài bỗng nhiên quát khẽ một tiếng. Ngay sau đó năng lượng sặc sỡ trên bầu rời rung động kịch liệt một trận.
Nương theo trận rung động này thì đoàn năng lượng sặc sỡ này lập tức bộc phát một cỗ khí tức cường đại. Ngay lập tức dùng mắt thường cũng có thể thấy được luồng năng lượng này bắt đầu bành trướng.
Theo đó một tràng âm thanh giống như tiếng bước chân của ma thủ vang lên trong lòng mọi người.
Tinh thần lực cường đại trực tiếp xuyên thấu qua cơ thể mọi người đồng thời cũng ảnh hưởng trực tiếp đến bọn họ.
Mà theo tràng âm thanh này thì một con phượng hoàng màu sắc sặc soẽ nhanh chóng xuất hiện trên bầu trời phía trên đầu của Hinh Nhã.
Thấy một màn kinh người như vậy, mọi người ngồi trên khán đài không ngừng mở to mắt. Bọn họ chưa từng gặp qua một màn chấn động như vậy.
Thấy con phượng hoàng xuất hiện trên mặt đất Hinh Nhã cũng hơi xả giận. Sắc mặt nàng tái nhợt cũng lộ ra một tia vui mừng, dáng vẻ tươi cười. Hiển nhiên nàng đối với Linh hồn hợp kích chi thuật này vô cùng tự tin.
Bất quá lúc này nàng nhìn thấy biểu tình của Hàn Phong thì nội tâm không khỏi rung động.
Lúc này Hàn Phong đang nhìn Hinh Nhã thi triển Linh hồn hợp kích chi thuật truyền thuyết cũng vô cùng kinh ngạc. Hắn cảm nhận được uy thế của con phượng hoàng màu sắc sặc sỡ truyền đến người. Hàn Phong cảm khái không thôi. Dù thế nào thì cũng là ba vị đại sư luyện dược sư liên thủ thi triển. Xác thực không thể coi thường.
Nghĩ tới đây vẻ tiểu ý trên mặt Hàn Phong càng nồng đậm.
Hàn Phong bất chợt đi về phía trước hai bước, chậm rãi nói:
- Các ngươi đã chuẩn bị tốt, như vạy kế tiếp đến phiên ta.
Dứt lời, trong khi ba người còn không có giải thích được, kinh ngạc nhìn Hàn phong nhanh chóng điều động toàn bộ tinh thàn lực tập trung ở phía trên đầu hắn.
Quá trình diễn ra không quá phức tạp. Hàn Phong chậm rãi nhắm mắt, trong đầu hắn đột nhiên hồi tưởng lại lúc trước khi đạt được bí quyết Ngạo Thị Thiên Địa, bên trong tâm pháp có ghi chép lại một loại sinh vật.
Lúc này Hàn Phong cũng không có nhận ra sinh vật này có bất kỳ cai gì kỳ lạ. Chẳng qua hắn cũng chỉ nghe Vô Cực chân nhân mieu tả, tựa hồ đối với loại sinh vật này vô cùng kính nể.
Mà Hàn Phong đối với sinh vật không biết tên này cũng thập phần yêu thích.
Nghĩ thông suốt, Hàn Phong liền có chủ ý, lập tức bạch sắc năng lượng trên đầu hắn cũng không ngừng lớn mạnh nhanh chóng biến hoá.
Ngay sau đó một tiếng long ngâm vang dội vang lên trong nội tâm mọi người. Ba người Hinh Nhã cũng vơi các luyện dược sư khác dưới ánh mắt khiếp sợ nhìn bạch sắc năng lượng trên đầu Han Phong chỉ trong nhất thời biết hoá thành một sinh vật kỳ lạ đang không ngừng xoay quanh Hàn Phong.
Một sinh vật đột nhiên xuất hiện có thể khiến cho mọi ngươi vô cùng nghi hoặc, nhất thời không giải thích được. Sinh vật xuất hiện trước mắt căn bản mọi người chưa từng gặp qua.
Nhưng lúc này sinh vật kỳ lạ này lại khiến cho mọi người chấn động. Một sự rung động kịch liệt đến từ sâu thẳm trong linh hồn.
Đột nhiên một sinh vật lạ xuất hiện khiến cho mọi người giật mình không ít.
Trông thấy sinh vậy không ngừng bay lượn trên bầu trời phía trên Hàn Phong. Đầu của sinh vật này gần giống với Địa Huyết Á Long sống trong U Ám Sâm Lâm.
Nhưng so với thân thể mập mạp của Địa Huyết Á Long thì sinh vật do bạch sắc năng lượng huyễn hoá ra này thoạt nhìn yếu hơn Địa Huyết Á Long gấp trăm lần.
Thân thể của nó giống như thân thể của một con mãng xà, toàn thân là lân phiến bạch sắc. Có phần giống với ma thú. Nhìn qua chính là huyễn sắc mê người.
Mọi người tuy rằng không có nhận ra được sinh vật này là gì nhưng cũng không nhịn được mà cảm khái không thôi.
Nghĩ không ra trên thê giới này lại có một sinh vậy giống như vậy tồn tại.
Mà lúc này Hàn Phong lại một lần nữa mở mắt, ánh mắt hỏi đảo qua kiệt tác của mình.
Trong Ngạo Thị Thiên Địa bí quyết thì sinh vật kỳ lạ này được gọi là ' Long'. Lần đầu tiên dùng loại hình thái này xuất hiện trong mắt thế nhân.
Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Phong cũng hơi có chút hưng phấn. Giống như có thể cảm thụ được nội tâm Hàn Phong biến hoá mà cự long đang bay trên đầu hắn lại phát ra một tiếng long ngâm. Mà thân hình thon dài của nó cũng thep tiếng ngâm mà chậm rãi di động.
Tràng cảnh này khiến cho mọi người ngồi trên khán đài bị tiếng long ngâm làm cho khiếp sợ. Một nỗi khiếp sợ đến từ sâu thẳm linh hồn của mỗi người.
Hàn Phong dùng toàn bộ tinh thần lực huyễn hoá ra một bạch sắc cự long mang đến cho mọi người sự trùng kích rất lớn. Dường như con cự long này còn vượt xa con phượng hoàng mà ba người Hinh Nhã lúc trước liên thủ tạo ra.
Bây giờ thì Hinh Nhã ba người ánh mắt đều tràn nhập sự bât khả tư nghị, ngẩng đầu nhìn lên bạch long trên bầu trời phía trên đầu Hàn Phong.
Mà phượng hoàng trên đầu Hinh Nhã dường như cảm nhận được một trận uy hiếp cường đại trên người bạch long cho nên thân thể sặc sỡ của nó không ngừng run rẩy.
Thấy một màn như vậy, cuối cùng Hinh Nhã cũng cảm thấy sợ hãi Hàn Phong. Phục hồi lại tinh thần, lần này ba người bọn họ liên thủ mới thí triển ra được phượng hoàng mà dường dư bạch long của Hàn Phong còn mạnh mẽ hơn. Trong lúc nhất thời trong lòng ba người cũng không khỏi dao động.
Bất quá Hinh Nhã cũng nhanh chóng cắn chặt răng, lập tức thao túng phượng hoàng phi toái về phía bạch long tấn công.
Trong lòng nàng rất rõ, nếu như tiếp tuc kéo dài thì Hàn Phong sẽ bày ra khí thế cường đại không thể nào phản kháng. Do đó nàng cũng không nghĩ ngợi nhiều mà quyết định tấn công.
Mặc dù bây giờ nàng không còn nắm chắc phần thắng nữa nhưng nàng vẫn cố chấp khởi xướng tiến công.
Trông thấy phượng hoàng bay tới, Hàn Phong cũng không có di dự theo ý niệm của hắn thì bạch long trên đầu trong chớp mắt lao về phía trước.
Một thân thon dài của cự long trong nháy mắt toàn bộ triển khai, giữa không trung thanh hình bạch long nhất thời bắn về phía phượng hoàng. Tiếp theo phượng hoàng đa sắc và cự long giao tranh với nhau. Bởi vì là tinh thần lực nên cũng không có sinh ra bất kỳ âm hưởng nào giống như trong tưởng tượng.
Nếu có cũng chỉ là một đạo tinh thần bao độn theo hai động thân ảnh va chạm và tán tứ ra ngoài.
Không thể không nói Linh hồn hợp kích chi thuật do ba gã đại sư luyện dược sư liên thủ uy lực vô cùng cường đại .
Khi con sinh vậy giao tranh thân hình của phượng hoàng tuy nhỏ nhưng mơ hồ vẫn có thể cùng cự long phân tranh chống đỡ.
Thấy một màn như vậy, mọi người cũng chỉ còn biết nhịn thở mà quan khán.
Mặc dù đối với người ngoài nghề thì cũng không thể nhìn ra thành bại lúc này. Thế nhưng trong lòng mọi người đối với Hàn Phong còn kinh ngạc hơn.
Dùng sức một người độc chiến ba gã đại sư luyện dược sư. Thực lực bậc này mặc dù có bại nhưng cũng có thể nói là thắng.
Có lẽ trong lòng mọi người cho rằng Hàn Phong lúc này bày ra thực lực hết sức kinh người. Thế nhưng nếu muốn đánh bại ba gã đại sư liên thủ thi thuật thù hiển nhiên có chút chênh lệch.
Bất quá Hàn Phong đối với thực lực của chính mình thì rõ hơn ai hết. Hắn nhìn phượng hoàng ngoan cố kháng cự lại công kích của cự long, Hàn Phong cũng không có nóng nảy, ý niệm lập tức động khỏi.
Chỉ thấy đuôi của cự long đột nhiên hung hăng vung lên trực tiếp nện lên lưng của phượng hoàng.
Phượng hoàng bị một kích bất thình lình như vậy cũng có chút ngoài ý muốn. Thân thể của nó không ngừng run rẩy. Hinh Nhã thấy thế đang muốn khống chế phượng hoàng trước tiên tránh đi. Nhưng Hàn Phong làm sao có thể để cho nàng được như ý. Thân thể bạch long lại phát động. Trong nháy mắt thân thể của phượng hoàng bị thân thể của bạch long chậm rãi quấn chặt.
Phượng hoàng không khỏi kêu lên một tiếng. Thân thể nó không ngừng giãy giụa, tựa hồ muốn thoát ra khỏi sự khống chế của bạch long.
Nhưng Hàn Phong làm sao đơn giản buông tha cơ hội như vậy. Thân thể bạch long lại động một lần nữa. Lần này nó phát lực quấn chặt lấy phượng hoàng.
Mặc dù ba người Hinh Nhã ở giữa sân sắc mặt vô cùng ảm đạm. Nhất mà Hinh Nhã nguyên bản nàng lấy linh hồn mình làm vật dẫn cho nên phải chịu sự phản phệ cường đại nhất. Hơn nữa việc phượng hoàng vị bắt, mắt thấy sẽ bị đánh bại khiến Hinh Nhã tức giận không thôi. Một ngụm máu tươi cũng không thể áp chế không ngừng phun ra.
Tuy rằng Hàn Phong thấy biến hoá đó của Hinh Nhã thế nhưng hắn cũng không có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc. ý niệm khẽ động cự long trên bầu trời một lần nữa gầm lên một tiếng. Thân thể bạch long run lên dùng sức quấn chặt lấy phượng hoàng trực tiếp biến thành mạt phấn.
Đồng thời dưới đài Hinh Nhã cũng dính phải phệ nghiêm trọng, máu tươi không ngừng từ trong miệng nàng tuôn ra. Trong nháy mắt máu tươi nhuộm đỏ cả một mảng áo trắng trước ngực nàng. Dưới ánh dương quang chiếu rọi có vẻ đặc biệt chói mắt.
Nhìn phượng hoàng mà mình không tiếc đại giới thi triển lại bị Hàn Phong dễ dàng phá huỷ như vậy thì lòng tin và sự cao ngạo của Hinh Nhã cũng theo phượng hoàng mà tiêu tan. Khuôn mặt nàng tái nhợt lộ ra dáng vẻ tươi cười thảm thương. Hinh Nhã lẳng lặng nhìn Hàn Phong. Lập tức một trận mê muội kéo tới. Ngay sai đó thân thể Hinh Nhã cũng mất đi khí lực mà ngã xuống đất.
Mất đi sự khống chế của Hinh Nhã thì một phần năng lượng tinh thần lực còn dư lại trên bầu trời cũng vì thế mà tứ tán ra xung quanh, trong chớp mắt đã tiêu thất không thấy đâu.
Đên lúc này thì Hàn Phong cũng chậm rãi lắc đầu. Ý niệm của hắn khẽ động bạch long trên bầu trời ngẩng đầu lên sinh ra một tiếng than nhẹ, thân thể cũng chậm rãi tiêu thất.
Mà giờ khắc này thần sắc Vân Thành Hạo và Trình Dịch Phong hai người vô cùng phức tạp, thập phần không thể nào tin được.
Theo sự tan biến của phượng hoàng, tuy rằng bọn họ không có giống như Hinh Nhã lấy linh hồn làm vật dẫn trực tiếp công kích thế nhưng dù sao phượng hoàng đó cũng có một phần tinh thần lực của bọn họ cấu thành. Hôm nay bị Hàn Phong áp đảo trực tiếp phá huỷ đối với bọn họ chính là đả kích không nhỏ. Điều này từ sắc mặt tái nhợt của bọn họ cũng có thể thấy được.
Hàn Phong nhìn hai người nói:
- Còn muốn tiếp tục không?
Ngữ khí thập phần bình thàn nhưng trong tai, trong mắt hai người thì thập phần chói tai.
Bất quá trải qua lần giao phong vừa rồi, hai người bọn họ cũng rõ ràng, tinh thần lực của bọn họ và Hàn Phong thực sự có cách biệt vô cùng to lớn.
Dịch Phong nhìn Hàn Phong rồi cũng thở dài, nói:
- Ta thua!
Nói xong Dịch Phong cũng không có để ý tới người khác trực tiếp xuống đài.
Mà Vân Thành Hạo tâm tình âm trầm bất định nhìn Hàn Phong, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử, chớ có đắc ý. Bất quá tinh thần lực bất quá cũng chỉ là năng lực của luyện dược sư mà thôi. Cuộc đấu chân chính còn ở phía sau. Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết thế nào là luyện dược sư.
Vân Thành Hạo nói xong, liền phất ống tay áo theo sau Dịch Phong ly khai. Bất quá động tác của hai người cũng khiến cho Hàn Phong có chút kinh ngạc.
Hai người bọn họ tựa hồ quên mất giữa sân đấu còn có một Hinh Nhã té xỉu. Tốt xấu gì thì lúc trước ba người cũng hợp tác với nhau. Dĩ nhiên cũng có thể coi là đồng đội.
Huống chi người ta là nhữ tử. Nghĩ tới đây Hàn Phong cũng không khỏi lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Hinh Nhã cách đó không xa, thoáng tự hỏi. Cuối cùng thì hắn cũng phải thở dài đi về phía Hinh Nhã.
Đi tới trước mặt Hinh Nhã, Hàn Phong thấy nàng tuy đã ngất đi nhưng vẫn lộ ra một tia quật cường, trong lòng cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Không thèm để ý những người xung quanh Hàn Phong nhẹ nhàng đỡ Hinh Nhã dậy để nàng tựa vào người mình. Từ trong lòng móc ra một viên tiểu dược hoan cho nàng uống.
Mà đúng lúc này vào đạo âm thanh đồng thời xuất hiện xunh quanh Hàn Phong và Hinh Nhã.
Trong đó một đại hồ tử trung niên đại hán trong tay nắm một bả đại kiếm hướng về phía Hàn Phong lạnh giọng quát lên:
- Ngươi làm cái gì, mau thả Hinh Nhã tiểu thử ra!
Nghe vạy, Hàn Phong cũng sửng sốt, lập tức minh bạch những người này hẳn là hộ về mà Hinh Nhã mang tới.
Hàn Phong cũng không để ý tới đối phương la rầy, mà thoáng cúi đầu xem Hinh Nhã rồi mới mở miệng nói:
- Yên tâm đi! Trước mặt nhiều người như vậy thì ta có thể làm gì. Ta cũng chỉ hảo tâm giúp nàng trị thương mà thôi.
- Ngươi không nên giả mù sa mưa. Ai mà biết được ngươi có hay không e ngại thực lực của nàng mà muốn động tay động chân.
Tên hán tử trung niên xem thường nói.
Mà Hàn Phong nghe vậy không khỏi cảm thấy buồn cười, lập tức liếc mắt nhìn đại hán nói:
- Ngươi không sẽ không có mắt. Vừa rồi tiểu thư nhà ngươi cùng với hai người nữa liên thủ cũng phải là đối thủ của ta. Ngươi cảm thấy ta cần phải làm như vậy sao?
Nói đến đây thì toàn thân Hàn Phong tản mát ra một cỗ tự tin cường đại.
Nghe được Hàn Phong nói vậy thì trung niên đại hán cũng kịp phản ứng biết mình vừa rồi nói có chút đuối lý. Khuôn mặt ngăm đen của hắn cũng không khỏi đỏ lên trong lúc nhất thời không biết nói gì.
Mà lúc này Hinh Nhã ở trong lòng của Hàn Phong cũng bắt đầu tỉnh dậy, đội lông mi của nàng hơi rung động. Tiếp theo đôi mắt sáng như sao lần thứ hai xuất hiện trong tầm mắt của Hàn Phong.
Lời còn chưa dứt, thân hình Hàn Phong đã loé lên biến mất trước mặt mọi người.
Hành động của Hàn Phong khiến mọi người kinh ngạc không hiểu ra sao. Nhưng Phí lão rất nhanh phản ứng lại:
- Bệ hạ, ta đi theo xem sao.
Tiêu Tấn lập tức gật đầu, nhưng ánh mắt lại hữu ý liếc nhìn vế phía Lâm Chấn Khôn đằng xa.
Hàn Phong lúc này rất lo lắng cho nên tốc độ của hắn đề cao tới tận cùng, nơi hắn đi qua chỉ để lại nhữung đạo tàn ảnh nhàn nhạt.
Vừa rồi, trong đầu hắn, một tia tinh thần lực đột nhiên sinh ra ba động rất nhỏ.
Mà chính sự ba động nhỏ này lại khiến hắn kinh hãi không thôi.
Bởi vì loại ba động tinh thần này là do Hàn Phong dùng một thủ pháp đặc thù thi triển trên người Hàn Nhất Nguyên. Một khi Hàn Nhất Nguyên bị thương thì tia tinh thần lực này lập tức sẽ báo động cho Hàn Phong biết.
Loại thủ pháp này Hàn Phong có được từ trong một quyển sách cổ ở kiếp trước, nhưng chỉ có những người có huyết mạch tương liên mới có hiệu quả.
Do đó, khi tia tinh thần lực này ba động Hàn Phong liền khẳng định Hàn Nhất Nguyên đã gặp phải chuyện gì đó. Hơn nữa ba động này rất nhanh, chứng tỏ Hàn Nhất Nguyên đang gặp phải nguy hiểm rất lớn, có thể bị uy hiếp tới tính mạng.
Hàn Phong tận lực kích phát tốc độ cực hạn lao về hướng của Hàn Nhất Nguyên.
Mà lúc này, Phí lão cũng đã đuổi kịp hắn. Tuy tốc độ của Hàn Phong rất nhanh nhưng Phí lão dù sao cũng là một Thiên giai cường giả cho nên nháy mắt liền có thể đuổi kịp Hàn Phong.
Thấy vẻ mặt lo lắng của Hàn Phong, sắc mặt Phí lão cũng trầm trọng, nhẹ giọng hỏi:
- Hàn tiểu tử, xảy ra chuyện gì, sao ngươi lại lo lắng như vậy?
Thấy Phí lão đi theo, Hàn Phong cũng không hề cảm thấy bất ngờ. Sau khi bình tâm lại một chút, hắn liền trầm giọng nói:
- Phụ thân ta gặp chuyện!
Sau đó hắn liền giản lược sự tình lại một lần.
Phí lão sau khi nghe xong liền nhíu mày nói:
- Phụ thân ngươi hôm qua đã trở lại Hàn gia. Ở đế đô này, Hàn gia tuy thực lực có xuống dốc nhưng vấn đề an toàn cũng không có gì, phụ thân ngươi sao có thể gặp chuyện được?
Hàn Phong nghe vậy thì lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ ràng lắm, chúng ta nhanh chóng tới đó xem là biết!
Những điều Phí lão nói, Hàn Phong sao lại không biết nhưng theo khoảng cách ngày càng gần, loại ba động kia cũng càng mãnh liệt.
Tiếp đó hai người cũng không nhiều lời mà cấp tốc hướng chỗ Hàn gia chạy tới.
Hàn gia lãnh địa kỳ thực không phải ở trong đế đô mà ở vùng ngoại thành. Đây là do ngàn năm trước, Thiên Tinh đại đế an bài như vậy. Ông đem tam đại thế gia đặt ở ba phương vị khác nhau ngoài thành nhằm mục đích thủ hộ đế đô.
Vì vậy, mặc dù tốc độ của hai người Hàn Phong rất nhanh nhưng cũng phải mất một chút thời gian mới tới được lãnh địa của Hàn gia.
Khi hai người vừa tới đây liền phát hiện tràng cảnh thương tâm. Tiểu đội phụ trách hộ vệ Hàn gia lúc này đều nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, xung quanh nhuộm đỏ một màu máu tươi.
Hàn Phong và Phí lão liếc nhìn nhau rồi không hề do dự, tiếp tục lao vào bên trong.
Những nơi hai người đi qua đều là cảnh máu chảy thành sông, một đường đi tới, Hàn Phong phát hiện Hàn gia hộ vệ chết hơn trăm người, trong đó có không ít Hàn gia trực hệ đệ tử.
Đối với sống chết của những người này Hàn Phong cũng không hề quan tâm, bây giờ hắn chỉ lo lắng cho phụ thân hắn mà thôi.
Tiếp tục đi sâu vào bên trong, thi thể ngày càng nhiều. Nhìn cảnh này, trong lòng Hàn Phong càng trầm xuống.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nghĩ tới, kiếp trước tựa hồ cũng trong khoảng thời gian này, Hàn gia bị một thế lực đáng sợ sát diệt. Phụ thân hắn cũng chết vào lúc đó.
Do Hàn Phong cũng không có cảm tình gì với Hàn gia nên không quá để tâm chuyện này. Lúc trước hắn sở dĩ định trợ giúp Hàn gia một tay là bởi vì phụ thân hắn.
Vài ngày trước, Tiêu Tấn cũng có đề cập chuyện mượn sức Hàn gia đối với Lâm gia với hắn. Tuy Hàn gia hiện giờ không có cường giả Thiên giai toạ trấn, nhưng gia tộc tồn tại cả trăm năm thì nội tình cũng không đơn giản. Nếu không, Hàn gia hiện giờ không có Thiên giai cường giả làm sao vẫn có thể đứng ở vị trị tam đại thế gia ở đế đô.
Đối với đề nghị của Tiêu Tấn, Hàn Phong cũng đã suy nghĩ cẩn thận. Với việc nắm trong tay Hàn gia hắn quả thật không có hứng thú. Tuy Hàn Thiên Sơn đã từng phái người tới thông báo muốn gặp mặt hắn một lần, nhưng Hàn Phong liền trực tiếp từ chối. Đối với vị gia gia này hắn không có chút hảo cảm nào. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn mới để phụ thân hắn đi tới Hàn gia. Nếu Hàn gia khẳng khái trợ giúp hoàng thất đối phó Lâm gia thì sau khi mọi chuyện thành công, hắn sẽ cấp cho Hàn gia một viên Đoạt Thiên đan miễn phí.
Đây cũng là mục đích khi hắn để Hàn Nhất Nguyên trở lại Hàn gia.
Không nền xem thường một viên Đoạt Thiên đan này. Đoạt Thiên đan lúc trước Hàn Phong luyện chế cho Huyền Cơ Tử so với lần này bất đồng. Với tình huống của Huyền Cơ Tử, Hàn Phong tin tưởng Huyền Cơ Tử có thể trong vòng vài năm đột phá tới Thiên giai.
Mặc dù hắn không có hảo cảm gì với Hàn Thiên Sơn nhưng đối với thiên phú của lão hắn cũng biết, so với Huyền Cơ Tử lão chỉ hơn chứ không kém.
Vì vậy, một viên Đoạt Thiên đan đã đủ rồi. Hơn nữa, hắn tin chắc Hàn Thiên Sơn sẽ đồng ý giao dịch này. Mê hoặc của cảnh giới Thiên giai ở ngay trước mắt, đổi thành bất cứ kẻ nào, chắc chắn sẽ không buông tha.
Nhưng Hàn Phong vạn lần không ngờ, thế lực thần bí kia lại ra tay nhanh như vậy.
Theo ký ức kiếp trước thì lúc Hàn gia bị diệt hẳn là phải sau khi đại hội luyện dược kết thúc mấy ngày. Nhưng bây giờ sự viễn diễn ra sớm hơn so với kiếp trước rất nhiều. Xem ra, bởi vì hắn trọng sinh nên đã làm thay đổi một chút quỹ tích của lịch sử!
Mang theo nghi hoặc trong lòng, Hàn Phong và Phí lão rất nhanh đã tới trung tâm lãnh địa Hàn gia, nơi này chính là hạch tâm của toàn bộ Hàn gia.
Đến gần khu trung tâm, Hàn Phong phát hiện số lượng thi thể ngày càng nhiều. Trong đó, đại bộ phận là Hàn gia đệ tử, nhưng những người này Hàn Phong nhận thức cũng không nhiều.
Khi hai người vừa tiến vào trong nội viện liền nghe thấy âm thanh chiến đấu kịch liệt truyền tới. Đồng thời tia tinh thần ba động trong lòng Hàn Phong lúc này càng mãnh liệt.
Thấy vậy, Hàn Phong không hề do dự phóng vào bên trong. Mặc kệ bên trong là ai, hắn nhất định không thể lần thứ hai trơ mắt nhìn phụ thân bị ngộ hại được.
- Hắc hắc! Hàn Thiên Sơn, vô dụng thôi, ta khuyên ngươi buông tha đi. Chênh lệch giữa Thiên giai và Địa giai là không thể vượt qua được!
Lúc này bên trong nội viện, Hàn Thiên Sơn đang một tay cầm kiếm, sắc mặt đỏ hồng, hơi thở dồn dập, nhưng nhãn thần lại rất kiên cường.
Nhìn người toàn thân hắc bào chỉ lộ ra đôi tay tái nhợt trước mặt, Hàn Thiên Sơn lạnh lùng nói:
- Hôm nay cho dù chết ta cũng muốn kéo theo vài cái đệm lưng!
- Ha ha! Khẩu khí thật lớn, bất quá sao ngươi không nhìn sau lưng ngươi thử xem, Hàn gia các ngươi đã đến lúc diệt vong!
Hắc bào nhân có chút đều đều nói.
Nghe vậy, trong mắt Hàn Thiên Sơn chợt hiện lên vẻ thống khổ, đau đớn.
Khoé mắt khẽ liếc nhìn về phía sau, hiện trường lúc này ngoại trừ Hàn Thiên Sơn hắn cũng chỉ còn một mình đứa con tư sinh mà lúc trước hắn không xem trọng là Hàn Nhất Nguyên còn đứng được.