Trong nháy mắt khi hai bả vai bị đối phương chế trụ. Trịnh Hạo Thiên lập tức xoay người, trong thời gian nửa khắc đã hoàn thành yêu hóa biến thân.
Cuồng bạo hùng vương, lực lượng cuồng bạo và hung lệ của nó vào giờ khắc này đã hoàn toàn được phóng thích, không lưu lại chút nào.
Một đôi tay gấu giang rộng, ôm chặt lấy đối phương, giống như ôm lấy người yêu, cực kỳ thán mật (ọe, đoạn này tả buồn nôn quá). Dưới lực lượng có thể so sánh với cự tượng của hùng vương. Hách Khuynh Thụ cho dù có giãy dụa thế nào cũng đừng mơ tưởng có thể thoát ra.
Mà sau khi yêu hóa biến thân, chuyện thứ hai Trịnh Hạo Thiên làm chính là dùng cái đầu gấu to tướng của hắn, táng thẳng về phía trước.
"Oanh...."
Phảng phất như tiếng chuông đồng treo trong miếu cỗ vạn năm chậm rãi vang lên, lại phảng phất như ngọn núi khổng lồ, đỉnh chạm tới mây ầm ầm đổ sụp.
Hách Khuynh Thụ đầu óc choáng váng, Một khắc khi nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên yêu hóa biến thân, nổi kinh hãi trong lòng hắn thực sự dùng văn chương cũng không thể nào hình dung được.
Luyện yêu võ giả...
Trịnh Hạo Thiên còn là một luyện yêu võ giả.
Đã là một siêu phẩm linh khí sư, không ngờ hắn còn đi tu luyện chân khí, còn muốn làm luyện yêu võ giả nữa ư?
Hách Khuynh Thụ cảm thấv thế giới này thật sự quá điên cuồng rồi. Chẳng lẽ không có ai nói cho hắn biết, phân tâm tu luyện như thế,đối với một người tu luyện mà nói là chuyện kiêng kỵ cỡ nào ư?
Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ ràng cái đầu gấu gần như hoàn mỹ của Trịnh Hạo Thiên, trong lòng hắn lại càng lúc càng hoảng sợ.
Hoàn mỹ.
Ngay cả đầu hắn cũng đã biến thành một cái đầu gấu hoàn mỹ.
Cái này đại biểu cho điều gì?
Là một luyện yêu võ giả tứ giai, hắn làm sao không biết chứ.
Hai cái tên nghe đến nhàm tai, nhưng đồng thời cũng là hai cụm danh từ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết đột nhiên hiện lên trong lòng hắn.
Không ngờ trên phương diện yêu hóa biến Thân, hắn cũng có tư chất siêu phẩm.
Một thiên phú siêu phẩm đã đại biểu cho tài năng vô cùng, nhưng khi một người lại có thiên phú siêu phẩm trên cả hai phương diện, vậy người đó sẽ phát triển đến mức nào?
Hách Khuynh Thụ không biết, và hắn vĩnh viễn sẽ không biết.
Vì ỷ niệm đó vừa mới xuất hiện trong đầu, thì đầu của hắn đã bị một cái đầu gấu khủng bố va thẳng vào.
Nếu như nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên yêu hóa biến than, hắn đã khiếp sợ đến tột cùng, thì khi hắn nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên yêu hóa xong, nổi khiếp sợ đã chuyển thành chấn động.
Hai cái đầu đập vào nhau, kết quả là bên trong đầu hắn phảng phất như có vô số tiếng răng rắc, trầm thấp vang lên.
Thân thể hắn khẽ run lên, thậm chí còn chưa kịp phản ứng chút nào thì một loạt những tiếng răng rắc từ trong đầu hắn lại bạo phát ra.
Một cái. hai cái.... chín, mười cái!
Khi Trịnh Hạo Thiên ngừng lại, thân thể Hách Khuynh Thụ đã hoàn toàn mềm oặt xuống, ngay cả một chút hơi thở cũng không còn.
Mà đầu của hắn, cái đầu của nhân loại đã bị táng nát bét. không nhìn ra cái hình dạng gì nữa ( ặc ặc. tàn nhẫn vãi).
Trịnh Hạo Thiên buông lỏng, hắn thở phì phò từng ngụm từng ngụm, đẩy thi thể Hách Khuynh Thụ ngã vật ra đất.Lúc này đầu của hắn đã bê bết máu, ngay cả thân thể cũng bị máu thắm ướt đẫm.
Những mảnh óc trắng nhởn pha lẫn máu đỏ tươi bắn vảng tung tóe kháp nơi. Dưới tình huống như vậy, hắn cản bản không thể nào né tránh được.
Bất quá, khi vừa mới đầy thi thể ra. Trịnh Hạo Thiên lại nhảy dựng lên như dưới chân được lắp thêm lò xo.
Hắn vội nhảy vọt tới bén người Hách Khuynh Thụ, lấy lại đai lưng và túi không gian từ trên người đối phương.
Sau khi đeo lại đai lưng lên hông, nắm giữ bảo khí thiền trượng trong tay một lần nữa. lòng hắn mới chính thức bình tĩnh trở lại.
Nói thật, tuy hắn có khả năng yêu hóa biến thân hoàn toàn, nhưng nếu không có linh khí và bảo khí phụ trợ thì chưa chắc đã thắng được Hách Khuynh Thụ cầm hai kiện thần binh bảo khí trong tay.
Mặc dù mức độ cường hãn thân thể của luyện yêu võ giả sau khi yêu hóa hoàn toàn chẳng thua kém yêu thú là bao,nhưng cuồng bạo hùng vương đâu phải là Thiên Bằng.
Thiên Bằng chỉ cần thực lực tam giai đã có thể đánh cho Hách Khuynh Thụ lên trời không đường, xuống đất không lối, nhưng cuồng bạo hùng vương vị tất đã làm được.
Cho nên Trịnh Hạo Thiên mới cốý tỏ ra yếu thế. dụ Hách Khuynh Thụ chủ động tới gần. Trong khoảng khắc khi hắn yêu hóa biến thân thành cuồng bạo hùng vương, đồng thời thành công ôm chặt lấy đối phương, kết cục trận chiến này kỳ thật đã được xác định rồi.
Lâm Đình sỡ dĩ có thể đánh ngang tay với Dư Uy Hoa đó là bởi vì hắn không đọ lực lượng với Dư Uy Hoa, mà dùng ưu thế phi hành của yêu hóa biến thân loại phi cầm đồng thời không ngừng đánh tĩa.
Hách Khuynh Thụ cũng là yêu hóa biến thân loại phi cầm, thể chất mặc dù cường hãn hơn xa linh khí sư, nhưng nếu đem ra so sánh với cuồng bạo hùng vương thì chẳng khác nào trời với đất.
Đặc biệt là sau khi hai cái đầu đập vào nhau, Hách Khuynh Thụ quá choáng váng, mất đi ý thức? chiến giáp cũng chẳng kịp gọi là đã bị nện chết tươi mất rồi.
Chết kiều này, so với đám người Hàn Thế Hùng đúng là còn oan uổng hơn.
Thở phào một hơi. Trịnh Hạo Thiên mở túi không gian, lấy ra một túi nước, dùng nước trong đó rửa qua vết máu trên cơ thể một chút.
Áo ngoài và những thứ khác đều đã rách tan nát sau khi hắn yêu hóa biến thân, chỉ còn bộ linh y là vẫn còn hoàn hảo, không tổn hao gì. Sau khi rửa ráy sạch sẽ vết máu trên mặt. cảm giác của hắn mới khá hơn một chút.
Trước khi tiến vào Luyện Yêu động, hắn còn định lấy yêu thú khai đao. tiến hành thí luyện.
Nhưng từ khi tiến vào đến giờ, hắn chỉ gặp đúng một con đại bằng, mà con đại bằng đó lại không phải chết trong tay hắn.
Chim đại bằng....
Hai mắt sáng ngời, Trịnh Hạo Thiên vừa bình ổn tâm tình trở lại liền lập tức bắt đầu tìm kiếm chiếc túi không gian chứa xác Thiên Bằng.
Trên người Hách Khuynh Thụ còn có mấy chiếc túi không gian, đó là đồ của đám người Hàn Thế Hùng, bên trong không chỉ có binh khí tùy thân của bọn họ mà còn có một ít vật phẩm chuẩn bị đề tiến vào Luyện Yêu động.
Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn tìm thấy một tấm Sinh Mệnh phù và hai tấm Linh Quang phù.
Tuy đẳng giai phẩm cấp của mấy tấm phù triện này không cao, nhưng được trang bị phù triện như vậy. chứng tỏ mấy người bọn họ vẫn có địa vị nhất định trong Bá Vương phong.
Khóe miệng hơi nhếch lên. Trịnh Hạo Thiên trong lòng vui vẻ. Bá Vương phong lần này tồn thất kha khá đây, sau khi biết chuyện này, phỏng chừng cái tên Hàn Lũy Nguyên cao cao tự đại kia sẽ đau lòng lắm.
Cuối cùng, Trịnh Hạo Thiên cũng tìm thấy chiếc túi không gian chứa xác Thiên Bằng trên người Hách Khuynh Thụ.
Hơi do dự một chút, cuối cùng Trịnh Hạo Thiên vẫn mở túi không gian, đồng thời đổ thi thể Thiên Bằng ra ngoài.
Con chim đại băng này bị Chân trưởng lão xé thành hai mảnh, chết tươi. Máu trên người cũng bị chảy mất gần hết, hầu như chẳng còn. bất quá thi thể của nó vẫn được bảo tồn tương đối hoànhảo.
Đương nhiên, thứ chân chính khiến Trịnh Hạo Thiên động tâm không phải là xác của Thiên Bằng, mà là yêu đan của nó.
Bàn tay khẽ vỗ lên hông, kiếm quang linh khí lập tức lóe lên xuất hiện, bay lượn trên không trung một vòng rồi chém xuống đầu Thiên Bằng.
"Đinh....”
Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, kiếm quang tiêu tán, mà đầu Thiên Bằng không ngờ không rụng một sợi lông.
Trịnh Hạo Thiên hít một hơi lạnh thật sâu. Thân thể con yêu thú này không ngờ lại mạnh mẽ đến mức này. Chẳng trách Hách Khuynh Thụ bị nó đuổi chạy trối chết, không có lực hoàn thủ.
Bất quá lại nhớ tới vị Chân trưởng lão có thể điều động lực lượng của gió trong thiên địa, hóa thành bàn tay khổng lồ. một chiêu xé đôi Thiên Bằng, trong lòng hắn lại cảm thấy lạnh lẽo.
Thần thông người này mới gọi là cường đại chân chính a.
Lại đưa tay lên hông một lần nữa. bảo khí chỉ quang của thiền trường lập tức xuất hiện.
Một trăm con thương long bay lượn, đùa giỡn nhau trong hư không, cuối cùng xếp thành một hàng dài. thẳng tắp rồi hướng thẳng về phía chim đại băng mà lao tới.
Những tiếng nổ ầm ầm liên tiếp vang lên. đầu Thiên Bằng cuối cùng cùng bị nổ vỡ. để lộ ra một lổ thủng thật lớn.
Trịnh Hạo Thiên không hề keo kiệt, lập tức sử dụng một tấm Linh Quang phù.
Trong một nơi nguy cơ tứ phía như Luyện Yêu động, hắn luôn phải bảo trì lực lượng của mình ở mức cao nhất.
Các loại tao ngộ gặp phải sau khi tiến vào nơi đây đã dạy cho hắn một bài học, nơi này tuyệt đối không phải là nơi du sơn ngoạn thủy, chỉ cần hơi sơ suất thì kết cục cuối cùng sẽ cực kỳ bi thảm
Thương long ngâm một tiếng dài đầy đắc ý, tiếp đó nhanh chóng bay trở về trong thiền trượng.
Trịnh Hạo Thiên lại kinh ngạc một hồi, trong tiếng thương long ngâm vừa rồi, hình như còn ẩn chứa cả một chút tình cảm nào...
Nhưng bảo khí thiền trượng chỉ là một bảo khí cực phẩm mà không phải là pháp khí trong truyền thuyết. Khí phách bên trong tại sao lại kỳ lại như vậy?
Hắn cau mày tự hỏi một hồi lâu. nhưng vẫn không thể thu hoạch được gì.
Ném ý nghĩ này ra khỏi đầu. Trịnh Hạo Thiên đưa tay vào trong đầu Thiên Bằng, hai mắt khép hờ, linh lực không ngừng tìm kiếm.
Sau một lát. trong lòng hắn khẽ động, lập tức vươn tay tới một chỗ lần mò.
Động tác của hắn đột nhiên ngừng lại, chậm rãi rút tay ra. Khi tay hắn ra khỏi đầu Thiên Bằng thì trong tay hắn đã có thêm một viên yên đan tròn xoe, sáng lấp lánh.
Đây là một viên yêu đan Thiên Bằng, tuy chỉ là nội đan Thiên Bằng con. nhưng cũng rất trân quý rồi.
Phía trên yêu đan. cũng có một tầng sương mù nhàn nhạt bao phủ. bên trong tầng sương mù này. một con Thiên Bằng thật lớn đang giương cánh muốn bay. Nhưng cho dù nó có cố gắng thế nào thì vẫn không thể thoát khỏi sự giam cầm của yêu đan. chỉ có thể lặng im chờ đợi ở trong đó.
Bên ngoài viên yêu đan không ngừng tòa ra một cỗ khí tức cường đại, nhị giai yêu đan còn xa mới có thể so sánh, thậm chí cả yêu đan tam giai bình thường cũng không thể.
Trong đầu Trịnh Hạo Thiên không ngừng hiện ra những miêu tả về Thiên Bằng.
Đây chính là vương giả trong những con yêu thú phi cầm. là loài yêu thú được xưng tụng là phi hành nhanh nhất thế gian.
Nghe nói Thiên Bằng trưởng thành chỉ cần vỗ cánh một cái đã có thể phi hành chín ngàn dặm. đây quả thực chính là thần thoại trong truyền thuyết rồi.
Trong lòng hồi tương lại những gì mình biết. Trịnh Hạo Thiên lại thầm than thở trong lòng không thôi. Con Thiên Bằng này mặc dù còn nhỏ, chưa kịp trường thành, hơn nữa biểu hiện của nó cũng không cường đại như vậy. nhưng tốc độ vẫn cực nhanh, hơn xa nhân loại phi hành.
Nếu vị Chân trưởng lão kia không vừa xuất hiện đã dùng cuồng phong hóa thành cự chưởng ( bàn tay khổng lồ), bắt sống Thiên Bằng thì khi Thiên Bằng thật sự giương cánh bay đi. hắn cũng khó mà đuổi kịp.
Bàn tay khẽ vuốt ve viên yêu đan. chẳng biết tại sao, trong lòng hắn đột nhiên lại dâng lên một nổi xúc động mãnh liệt, chỉ muốn lập tức nuốt viên yêu đan này vào trong bụng.
Bất quá. nghĩ kỳ lại. hắn vẫn hơi do dự.
Hắn vốn có biến thân là cuồng bạo hùng vương, mà biến thân của thú so với phi cầm lại khác nhau nhiều lắm.
Tuy chuyện phục dụng hồn tạp yêu đan không phải là không có, nhưng kểt quả thế nào, là tốt hay là xấu thì không người nào có thể cam đoan.
Trầm ngâm một hồi lâu. cuối cùng hắn vẫn cất viên yêu đan đi. Thứ này cứ cầm về cho Lâm Đình phục dụng thì tốt hơn.
Đột nhiên trong lòng hắn phát lạnh, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời thì thấy một đạo quang mang chợt lóe lên ở phương xa. hơn nữa còn có đấu hiệu đang bay về phía nơi này....
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào(Truyện chiến thiên có khả năng sắp ngủm củ tỏi nên bác nào thích bộ này hãy tài trợ để truyện đc tiếp tục,mọi chi tiếc liên hệ với mình hoặc anh baongoc)Thân
Khi đạo quang mang kia lóe lên ở phía chân trời xa xôi. Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực khổng lồ. giống như mày đen áp đỉnh, cuồn cuộn tràn tới.
Trong lòng hắn khẽ động, không dám chậm trễ. lập tức thu thi thể Thiên Bằng cùng yêu đan vào trong túi không gian, đồng thời thân hình nhoánglên một cái, đã lui ra ngoài mấy trượng.
Kiếm quang trên người thoáng hiện, chỉ trong chốc lát dưới chân hắn đã xuất hiện thêm một cái hố khá sâu. Hắn không chút do dự lấy ra một tấm ván gỗ. Phủ bùn đấy lên ngụy trang, sau đó nhảy vào trong hố. đậy tấm ván gỗ lên.
Cơ quan thuật đối với Trịnh Hạo Thiên hiện giờ mà nói thì quá dễ dàng. Hắn đã tu luyện tới mức lô hỏa thuần thanh, chỉ cần trong thời gian vài hơi thở đã có thể lợi dụng kiếm quang, làm ra một cái bẫy. cơ quan hoàn mỹ vô khuyết.
Đương nhiên cái cơ quan này cũng có tác dụng ẩn nấp.
Sau khi nhận được một bài học từ Chương Đào, Trịnh HạoThiên hiểuđược,cái cơquan nàyvẫn không thể nào tránh được tra xét bằng khứu giác.Nhưng sau khi nhìn thấy tốc độ của đạo quang mang phía chân trời,hắnliềnhiểuđược, mìnhtuyệt đối không thể chạy thoát trước mặt người kia.So với bị người ta đuổi giết không tha. không bằng buông tay đánh cược một lần. Thử xem có qua mắt được đối phương không.
Hắn không tin, trên thế giới này người nào cùng có cái mũi chó giống như Chương Đào.
Trịnh Hạo Thiên vừa mới ẩn nấp được không lâu. quang mang trên bầu trời đã bay tới nơi. Hơn nữa bay tới không phải là một đạo quang mang như Trịnh Hạo Thiên vẫn nghĩ, mà là hai đạo phi hành song song.
Chúng lơ lửng trên bầu trời, xoay tròn một vòng rồi mới hạ xuống, hơn nữa khi hạ xuống lại hướng thẳng tắp về phía thi thể Hách Khuynh Thụ.
Trịnh Hạo Thiên nấp trong hố sâu, vội vàng bế chặt hô hấp, chân khí toàn thân tận hết khả năng thu liễm vào trong đan điền, mà ngay cả khí xoáy trong nào vực cũng bị hạt nhân quang ám can thiệp, khiến tốc độ giảm tới mức thấp nhất.
Vô luận là lực lượng đan điền hay là hạt nhân quang ám. tựa như đều cảm nhận thấy nguy hiểm mà tiến hành biến hóa, ứng đối tình huống.
Lúc này, hắn phảng phất như đã dung nhập với đại địa hoàn toàn thành một thể.
Trên bầu trời, hai đạo quang mang chợt hạ xuống, một trong hai người đó không thể nghi ngờ chính là Chân trưởng lão, mà người còn lại lại là một thanh niên, mặt đầy khí tức dương quang. Thân hình của hắn cao lớn thẳng tắp. một đôi mắt thâm sâu khôn lường, mênh mông giống như biển lớn.
Ánh mắt Chân trưởng lão thoáng nhìn thi thể trên mặt đất. tiếp đó một giọng nói tràn ngập lửa giận vang lên.
"Cái quái gì thế này? Sau hắn lại chết?'
Người thanh niên kia hơi nhíu mày. nói: "Chân huynh. trước tiên cứ thử xem thứ kia còn ở trên người hắn hay không?”
Chân trường lão giật mình nói: "Tiết huynh nói không sai." Hắn vừa sải bước thì đã đi tới trước thi thể. mặc kệ máu tươi dính lên người.. bắt đầu kiểm tra thi thể. Chỉ là sau khi kiểm tra một lúc,sắc mặt hắn càng lúc càng trở nên khó coi.
"Chân trưởng lão, chẳng lẽ không tìm thấy thứ đó?" Người thanh niên họ Tiết sắc mặt cũng không tốt lắm. Khi hắn nói chuyện, thậm chí ngay cả cách xưng hô cũng có thay đổi.
Chân trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói: "Không sai. đồ đã bị người ta cướp đi rồi."
Sắc mặt thanh niên họ Tiết trầm xuống, nói: "Chân trưởng lão, nếu như như đồ đã không còn. vậy điều kiện ta đáp ứng người đều phải hủy bỏ rồi.”
Chân trưởnglão nhướng mày, nhìn xung quanh một vòng, nghiến răng ken két. nói: "Ngươi yên tâm, ta xem có lẽ hắn cùng vừa mới chết thôi. Người giết hắn nhất định còn chưa kịp chạy xa đâu. Chỉ cần chúng ta truy tìm một lát, nhất định có thể tìm được hắn."
Tiết trưởng lão khẽ nhếch miệng lên, nói: "Chỉ mong được như lời ngươi nói. Bất quá, nếukhông thấy yêu đan Thiên Bằng, ngươi trước tiên cứ trả lại ta một nửa kia đi."
Khí tức trên người Chân trưởng lão ẩn ước phát lạnh, nói: "Tiết Càn Khôn, tâm pháp tu luyện cường đại nhất của Kim Quang động các ngươi chính là Kim Quang thần mục. nhưng muốn tu luyện tới đỉnh phong thì nhất định phải có yêu đan loại thiên cầm. Hơn nữa thiên cầm càng cao cấp càng tốt. Con đại bằng mà lão phu giết chính là một con Thiên Bằng con - một trong yêu ma tinh quái thập nhị tứ thánh. Giá trị của nó đối với ngươi thế nào. chắc ngươi hiểu rõ. Cho nên bây giờ tốt nhất là ngươi cùng lão phu tìm kiếm, nếu bởi vì tranh chấp lẫn nhau mà xảy ra sơ xuất. Hắc hắc, đến lúc đó không biết ai mới là người phải hối hận đâu."
Sắc mặt Tiết Càn Khôn khẽ biến, nói: "Chân Cừu nhà ngươi được lắm. Quả nhiên có tài ăn nói. Được rồi. thứ đó tạm thời gửi ở chỗ ngươi, nếu như tìm được yêu đan Thiên Bằng. ta chắc chắn sẽ thực hiện lời hứa, đưa một nửa còn lại cho ngươi. Nhưng nếu không tìm thấy, hừ hừ. ngươi nên biết hậu quả đó."
Hắn vừa dứt lời. Thân hình đã bay thẳng lên trời, bay lòng vòng phía trên cánh rừng rậm. cố gắng tìm kiếm mục tiêu.
Chân Cừu cười lạnh một tiếng, bất quá trong lòng hắn cũng tràn ngập tức giận, chỉ hận không thể xé xác cái tên giết Hách Khuynh Thụ thành trăm ngàn mảnh.
Mũi chân khẽ phát lực. Hắn đã nhảy lên giữa không trung, sử dụng linh khí phi hành trên bầu trời, cũng bắt đầu tìm kiếm.
Hai người bọn họ đều tự xưng mắt thần như điện, sau khi tìm kiếm một lúc mà không có phát hiện, liền lập tức liếc mắt nhìn phía sâu trong biển rừng, mà không tiếp tục tìm kiếm ở vùng phụ cận nữa.
Bọn họ có niềm tin cường đại. cho rằng không ai có thể qua mắt được bọn họ.
Nhưng hàm tịnh thuật và cơ quan thuật Trịnh Hạo Thiên học từ bảo điển gia truyền tuy đơn giản, nhưng lại rất thực dụng. Cho dù là hai người bọn họ. trong thời gian ngắn đừng hòng tìm ra được manh mối.
Bất quá, lúc này đang nấp trong hố sâu. Trịnh Hạo Thiên cũng phát lạnh cả người.
Chỉ cần nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ là biết, yêu đan Thiên Bằng đối với bọn họ đã là tình thế bắt buộc.
Tiết Càn Khôn tính cách thế nào thì khó đoán, nhưng Chân Cừu lại là kẻ tâm ngoan thủ lạt. là người lạnh lùng quyết đoán. Nếu như hắn không tìm thấy, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha. Không lật tung cả cánh rừng này lên. hắn tuyệt đối không chịu bỏ qua.
Kế hoạch đợi bọn họ rời đi rồi mới bỏ trốn, chỉ sợ khó mà thành công được.
Trong nháy mắt, vô số kể hoạch khác không ngừng lóe lên trong đầu hắn. Nhưng những kế hoạch này lần lượt bị hắn phủ quyết.
Chênh lệch thực lực giữa hắn và hai người đối phương quá lớn. Trịnh Hạo Thiên tin tưởng, chỉ cần mình vừa ló đầu ra là bị bọn họ phát hiện ngay lập tức. Đến lúc đó tất chết chẳng phải nghi ngờ.
Bởi vì bọn họ tuyệt đối không thả mình ròi đi trăm phần trăm sẽ giết người diệt khẩu.
Trong lòng hắn thầm nén giận. Nơi này rõ ràng tầng thứ hai Luyện Yêu động, chỉ dành cho tu luyện giả cấp thấp, nhưng có cường giả như vậy tiến vào, chẳng lẽ bát đại siêu cấp môn phái không lý đến ư?
Tiếp tục suy nghĩ thêm một hồi lâu, trong con ngươi Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc hiện lên một vẻ quyết đoán.
Hắn lại mở túi không gian, dùng tốc độ nhanh như chớp lấy yêu đan Thiên Bằng ra.
Viên yêu đan được bao phủ bởi một lớp sương mù nhàn nhạt này chỉ dừng lại trong không trung chưa tới một giây đã bị Trịnh Hạo Thiên nuốt vào trong bụng.
Nếu đằng nào cũng phải chết thì hắn thà phá hủy yêu đan Thiên Bằng chứ tuyệt đối không để cho hai kẻ này. Yêu đan vừa nuốt vào trong bụng, chân khí trong cơ thể bắt đầu trở nên sôi trào.
Chân khí vốn bị đan điền giam cầm tựa hồ cũng được phóng thích ra. dần dần tràn về phía yêu đan. đồng thời bắt đầu luyện hóa thuần thục.
Nếu như Chân Cừu và Tiết Càn Khôn còn ở chỗ này. một chút dao động chân khí của Trịnh Hạo Thiên dưới hố sâu nhất định không thể qua mắt được bọn họ.
Nhưng đáng tiếc là, lúc này bọn họ lại đang ở trăm trượng trên không trung, dùng mắt và thầnniệm của bọn họ tìm kiếm trong cánh rừng gần đó,đồng thời còn không ngừng mở rộng phạm vi tìmkiếm.
Nơi này đã ra khỏi vùng đồng bằng hoang vu. không còn là địa bàn của Thiên Bằng nữa.
Trong rừng cũng có không ít yêu thú cấp hai. Chúng cảm ứng được hai tồn tại cường đại trên bầu trời, cho nên bắt đầu hướng về phương xa mà bỏ chạy.
Động tác những con yêu thú này hấp dẫn phần lớn lực chú ý của hai người Chân Cừu. Bọn họ không ngừng điều khiển linh khí chi quang, giết từng con từng con yêu thú.
Thà giết nhầm một vạn chứ không thể bỏ sót một con.
Khi bọn họ ra tay. không ngờ không có lấy một chút do dự. Máu lạnh khiến người ta phải sợ hãi.
Tuy Trịnh Hạo Thiên ẩn thân trong hố sâu, nhưng thính lực của hắn lại rất cường đại. Nghe tiếng yêu thú kêu gào thảm thiết không ngừng bên ngoài truyền đến. hắn lập tức minh bạch thủ đoạn của hai ngươi kia. Trong lòng lập tức không ôm chút hy vọng may mắn nào nữa.
Thu liễm tâm thần, hắn kiệt tâm kiệt lực khống chế chân khí vận hành.
Luyện hóa yêu đan không phải là chuyện dễ dàng. Mà lúc này, trong quá trình luyện hóa. Trịnh Hạo Thiên cũng không thể để mặc chân khí hoạt động tự do, nếu không sẽ khiến cho hai kẻ kia cảm ứng được sự tồn tại của hắn. Đúng là đã khó lại càng thêm khó.
Bất quá, phảng phất như biết hắn đang lâm vào hiềm cảnh. Lực lượngtrong đanđiền vàhạtnhân quang ám trong khí xoáy không ngờ lại bắt đầu phối hợp với nhau.
Từng luồng từng luồng chân khí từ từ tràn ra, cuốn lấy yêu đan. Hơn nữa những luồng chân khí này chỉ được duy trì ở mức vừa đủ để luyện hóa yêu đan thôi.
Nó bình tĩnh, lặng lẽ. phảng phất như biển cả mênh mông, sâu không lường được.
Đây chính là lực lượng của đan điền. Khi Trịnh Hạo Thiên tập trung tinh thần cao độ,đã kích phát tiềm lực và sử dụng nó vô cùng nhuần nhuyễn.
Yêu đan dần dần bị hòa tan. từng đạo từng đạo yêụ lực và phách lực dung nhập với thân thể Trịnh Hạo Thiên, dung nhập vào huyết mạch trong cơ thể hắn.
Khi luyện hóa yêu đan cuồng bạo hùng vương nhị giai. Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn không có bất cứ cảm giác nào.
Nhưng lúc này, khi hắn luyện hóa yêu đan Thiên Bằng tam giai, cảm giác đau đớn đến cực điểm không ngờ lại đột nhiên xuất hiện.
Đây là một nổi thống khổ gần như không ai có thể chịu đựng được, giống như cầm cả người hắn ném vào trong lửa, thiêu sống hắn.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên dồn máu đỏ bừng, nhưng hô hấp của hắn vẫn không thay đổi, như có như không.
Những tiếng kêu rú thảm thiết bên ngoài không ngừng vọng vào tai hắn, như muốn nhắc nhỡhắn....
Thế giới bên ngoài, rất nguy hiểm....
Từng luồng lực lượng kỳ dị dần dần thẩm thấu vào khắp nơi trong cơ thể hắn. Trong bất tri bất giác, thân thể Trịnh Hạo Thiên đã xảy ra biến hóa cực kỳ rõ ràng.
Hắn đã từ từ yêu hóa biến thân, nhưng lúc này đây, yêu thú do hắn biến thành không còn là cuồng bạo hùng vương nữa, mà là hồng hoang cổ thú trong truyền thuyết, một trong yêu ma tinh quái thập nhị tứ thánh - Thiên Bằng.
Dưới nách của hắn, chậm rãi mọc ra hai chiếc cánh chim thật lớn, mỗi một chiếc lông chim đều thuôn dài, mọc chỉnh tề, cứng rắn như sắt thép. Chiều dài của một chiếc cánh thậm chí còn dài hơn thân thể Trịnh Hạo Thiên nhiều.
Chân khí trong cơ thể dần dần sôi trào. Khi yêu đan đã hoàn toàn bị luyện hóa, lực lượng sinh ra đã khiến hắn không thể ấn nấp, và cũng chẳng cần giấu diếm nữa
Đôi cánh giang rộng, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phá đất lao ra, trong nháy mắt đã bay lên bầu trời xanh cao vợi
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào(Truyện chiến thiên có khả năng sắp ngủm củ tỏi nên bác nào thích bộ này hãy tài trợ để truyện đc tiếp tục,mọi chi tiếc liên hệ với mình hoặc anh baongoc)Thân
Khí tức khổng lồ trong nháy mắt hoàn toàn bạo phát ra. thân thể trong bùn đất nhẹ nhàng rung lên. một đôi cánh chim khổng lồ tức giương rộng, phá hủy toàn bộ chỗ ẩn thân của hắn.
Tiếp đó, thân hình Trịnh Hạo Thiên lóe lên như điện, đã bay lên. hòa mình vào hư không.
Trong cơ thể hắn, chân khí đã hoàn toàn sôi trào, không cần che dấu gì nữa. Đan điền vốn vẫn phun ra hút vào chân khí một cách keo kiệt trong nháy mắt đã tháo bỏ giới hạn, khiến cho toàn bộ chân khí điên cuồng phóng thích ra ngoài.
Lúc này, Trịnh Hạo Thiên cảm thấy trong cơ thể hắn như đang có một cái lò lửa, đang thỏa sức thiêu đốt.
Chất dinh dưỡng trong lò lửa chính là viên yêu đan Thiên Bằng tuy đã luyện hóa nhưng chưa hấp thu hoàn toàn.
Yêu lực và phách lực ẩn chứa trong viên yêu đan tam giai này đã cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng được. Tuy lúc này hắn đã thuận lợi biến thân thành Thiên Bằng, nhưng lực lượng còn sót lại vẫn mênh mông, cường đại vô cùng.
Trịnh Hạo Thiên có một nổi xúc động đến cực độ, chỉ muốn phát tiết toàn bộ lực lượng đó ra ngoài.
Đương nhiên, hắn tuyệt đối không ngu ngốc đến mức đi khiêu chiến hai vị cao thủ cường đại kia, mà giang cánh bay lượn, hướng về phía mặt trời vừa mọc và lao đi.
Thời gian phảng phất như đứng lại trong tích tắc, tiếp đó hai tiếng rống giận rung trời không hẹn mà cùng vang lên.
Chân Cừu cùng Tiết Càn Khôn cùng hóa thành hai đạo tinh quang, quyết đoán bỏ qua cánh rừng rộng lớn mà lập tức quay lại. đuổi theo Trịnh Hạo Thiên.
"Huuuuu.... ú "
Trịnh Hạo Thiên giang rộng hai cánh, liên tục huy vũ tạo thành một tư thế cực kỳ tao nhã.
Trong miệng hắn phát ra từng tiếng hú dài kinh thiên động địa, tràn đầy vẻ hưng phấn và kinh hỉ....
Bay lượn....
Đây chính là giấc mộng mà bất cứ ai cũng có hoặc đã từng có.
Nhưng cho dù là trong giới tu luyện giả, cũng chỉ cường giả tứ giai trở lên mới có thể dựa vào linh khí mà miễn cưỡng phi hành trên không trung. Mà muốn phi hành trong cự ly trung bình thì nhất định phải có thực lực ngũ giai trở lên.
Chỉ có đạt tới thất giai trở lên, thì tiêu hao chân khí hoặc linh lực khi phi hành mới không thể tạo thành áp lực quá lớn cho tu luyện giả. Bởi vì khi đó bọn họ đã có được trụ cột vững chắc, có thể khống chế linh khí để phi hành trong một khoảng thời gian dài.
Bất quá, trên thế giới này vẫn có một loại người là ngoại lệ.
Cho dù thực lực chưa đạt tới tứ giai.. nhưng bọn họ vẫn có năng lực phi hành.
Đó chính là luyện yêu võ giả, luyện yêu võ giả loại thiên cầm.
Bọn họ dựa vào đôi cánh mọc ra trên lưng, có thể bay lượn trong bầu trời rộng lớn khôn cùng. Tuy bọn họ cũng bị hạn chế về chân khí, nhưng phương thức phi hành dựa theo bản năng lại rất dựa vào chân khí rất ít. Cho dù chân khí không hùng hậu nhưng cũng đủ để giúp bọn họ bay lượn trên trời cao rồi.
Lúc này, Trịnh Hạo Thiên đúng là như thế.
Tuy đây là lần đầu tiên hắn sử dụng đôi cánh của mình để bay lượn trên không trung, nhưng động tác của hắn lại không hề có một chút xa lạ nào.
Thân hình của hắn không ngừng bay lên, không ngừng hướng về phía Đông mà bay đi. Trong huyết mạch của hắn tựa hồ có vô số trí nhớ được truyền thừa từ đời này sang đời khác, khiến cho hắn cảm thấy không trung không hề có chút xa lạ và sợ hãi nào.
Khi hắn hòa mình vào không trung, không ngờ lại có một thứ cảm giác giống như cá về biển rộng, giống như được về tới nhà của mình, tràn đầy cảm giác dễ chịu, thoải mái.
Chính vì thế, trong lần đầu tiên hắn vung đôi cánh lên, hắn đã có thể dùng kỹ xảo vô cùng thành thạo mà bay múa trên bầu trời. Hắn giống như một con Thiên Bằng chân chính, hướng về phương Đông xa xôi mà bay lượn, không ngừng bay lượn....
Lúc này, hắn phi hành căn bản chẳng hề có mục đích, mà ngay cả chính hắn cũng không biết mục tiêu rốt cuộc ở nơi nào nữa.
Vào giờ khắc này, hắn thậm chí còn quên mất phía sau hắn đang có hai vị cường giả truy đuổi, mà hoàn toàn đắm chìm vào cái cảm giác kỳ điệu này (khặc. thằng này đang phê thuốc).
Thì ra, thoát khỏi lực hút của đại địa,bay lượn tự do trên bầu trời lại có cảm giác tuyệt diệu đến thế.
Đôi mắt hắn khép hờ, có lẽ là bởi vì yêu hóa biến thân, nên mặc dù quanh người hắn gió rít điên cuồng, nhưng căn bản không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đến thị lực của hắn.
Yêu thú mà hắn đang biến thân chính là Thiên Bằng, mà không phải là Thương Ưng, nhưng thị lực của hắn vẫn đột tăng tới một mức độ không tưởng tượng nổi.
Trong mắt hắn. bất luận thứ gì trên mặt đất, kể cả là những vật thể nhỏ bé cũng hiện rõ ràng trong mắt hắn.
Một con kiếm từ trong tổ chui ra. vội vàng cụng đầu với đồng loại một cái rồi lập tức hướng về phương xa mà bò đi. Một con vân tước vừa liệng qua một cành cây, trên miệng nó đã xuất hiện thêm một con sâu róm. Một con hắc lang hung hăng nhảy vọt tới, hai chiếc răng nanh sắc bén hung hăng đâm sâu vào cổ họng con mồi, máu tươi chậm rãi chảy ra, nhuộm đỏ cả khoanh đất xung quanh.
Thị lực của hắn, vào giờ khắc này không ngờ lại cường đại như thế....
Hắn ngửa cổ, tận tình gầm rú những âm thanh chói tai ra, thể hiện nỗi sung sướng của bản thân.
Phía sau, sắc mặt Chân Cừu và Tiết Càn Khôn đã trở nên vô cùng khó coi.
Nghe thấy những gầm rú gần như điên cuồng của Trịnh Hạo Thiên, nhưng bóng dáng đối phương lại càng lúc có xu thế xa dần. bọn họ đã đoán ra được đáp án.
Vị luyện yêu võ giả kia chính là kẻ đã sát hại và đoạt lấy yêu đan Thiên Bằng từ tay Hách Khuynh Thụ.
Người này sau khi lấy được yêu đan. không ngờ lại to gan lớn mật, không lập tức bỏ đi, mà lại ẩn nấp cách thi thể Hách Khuynh Thụ không xa, mà hai người bọn họ lại hoàn toàn xem nhẹ cái điểm mù này.
Tiếp đó, người này nuốt yêu đan Thiên Bằng, sau khi trải qua quá trình luyện hóa, không ngờ đã luyện hóa thành công yêu đan. đồng thời hóa thân thành Thiên Bằng.
Tốc độ phi hành của Thiên Bằng cực nhanh, được xung tụng "trên trời dưới đất. thiên hạ đệ nhất.”(chém vkl)
Chân Cừu sỡ dĩ có thể xé chết Thiên Bằng không phải bởi vì tốc độ của hắn nhanh hơn Thiên Bằng, mà là vì hắn xuất thủ bất ngờ, chụp sống được Thiên Bằng.
Nếu song phương cùng phi hành, thì hắn căn bản không thể nào đuổi kịp được Thiên Bằng.
Cho nên, khi người kia hóa thân thành Thiên Bằng, giương cánh bỏ chạy, hắn càng đuổi lại càng tụt lại phía sau.
Tiết Càn Khôn đột nhiên hú lên một tiếng, thân thể hắn lập tức xảy ra biến hóa kỳ đị, từ trên lưng hắn không ngờ cũng mọc ra hai chiếc cánh chim.
Trong khoảnh khắc khi đôi cánh chim này xuất hiện, tốc độ của hắn liền đột tăng, lập tức bỏ lại Chân Cừu lại phía sau.
Sắc mặt Chân Cừu đỏ lên. trong lòng thầm mắng.
Đám người của Kim Quang động quả nhiên đều là lũ súc sinh mò nhọn, so đấu tốc độ phi hành với bọn chúng, quả thực chính là tự tìm khổ.
Qua một hồi lâu, tốc độ của Chân Cừu càng lúc càng chậm, cuối cùng cùng dừng hẳn lại.
Bởi vì hắn đã hoàn toàn để mất dấu Trịnh Hạo Thiên và Tiết Càn Khôn rồi. Cho dù lúc đầu còn có thể nhìn thấy một cái điểm đen nho nhỏ, nhưng lúc này thì đúng là hoàn toàn biến mất rồi.
Con ngươi trong mắt đảo một vòng, nếu như yêu đan Thiên Bằng đã bị người ta nuốt mất rồi. thì điều kiện Tiết Càn Khôn đáp ứng hắn tất nhiên không thể thực hiện. Cho dù Tiết Càn Khôn có đuổi kịp người kia, bằm thây đối phương thành vạn đoạn thì cũng không thể lấy yêu đan Thiên Bằng trở về.
Hắn thò tay vào túi không gian, nắm lấy món bảo vật mà hắn vẫn thiết tha mơ ước. Tuy món bảo vật này chỉ có một nửa, còn nửa kia lại nằm trên người Tiết Càn Khôn.
Nhưng có được một nửa vẫn còn hơn là không có tí nào.
Vừa nghĩ đến đây. hắn xoay phất người lại. hướng về phía Truyền Tống trận cố định gần nhất mà bay đi...
"Hô... hô...."
Tiếng gió rít không ngừng vang lên bên tai. Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng thu liễm tâm tình điên cuồng của mình lại.
Nam nhân mà....
Trong lần đầu tiên phi hành, nhiều ít đều sẽ xuất hiện một chút cảm xúc không thể khống chế được. Bất quá may mắn là, trải qua kích động một thời gian ngắn, cuối cùng hắn cũng bình tĩnh trở lại.
Tâm tình vừa trở lại bình thường, Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức cường liệt, tràn đầy sát khí lăng lệ ở phía sau lưng.
Vừa bay vừa quay đầu lại? Trịnh Hạo Thiên liền nhìn thấy một quang điểm nho nhỏ ở phía chân trời xa xôi.
Không hỏi cùng biết, quang điểm này nhất định là một trong hai vị cường giả.
Khiển Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh hãi vô cùng chính là, vị cường giả kia không biết thi triển bí thuật gì mà tốc độ phi hành lại cực nhanh, không ngờ đạt tới mức khó tưởng tượng nổi. Cho dù hắn dùng Thân thể Thiên Bằng phi hành nhưng khoảng cách song phương vẫn không thể kéo dài ra, thậm chí còn ẩn ước có xu thế thu hẹp lại.
Trong lòng hắn cực kỳ buồn bực, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có tốc độ kinh khủng như thế.
Vận dụng thị lực đến cực hạn, Trịnh Hạo Thiên mơ hồ nhìn thấy, phía trên lưng người kia tựa hồ cũng có hai chiếc cánh chim trắng toát, không ngừng vỗ xuống.
Trong lòng hắn giật mình, người này nhất định là cường giả của Kim Quang động rồi.
Cũng chỉ có yêu hóa biến thân loại phi cầm, mới có thể phi hành với tốc độ này thôi.
Bất quá, trong con ngươi đại bằng của Trịnh Hạo Thiên lại lóe lên một tia quang mang trào phúng.
Chẳng lẽ, hắn cho ràng đây là tốc độ cực hạn của Thiên Bằng ư?
Thiên Bằng chính là một trong những hồng hoang cổ thú, dung tốc độ đệ nhất thiên hạ mà ngạo thị chúng sinh.
Vừa rồi hắn chỉ dựa vào lực lượng thân thể để phi hành, mà đã khiến Chân Cừu phải hít khói, không thấy tung tích đâu nữa.Nhưng tốc độ cực hạn của Thiên Bằng đâu chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng cơ thể...
Hít thật sâu một ngụm không khí lạnh như băng trên bầu trời, yêu lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển.
Đây là ưu thế lớn nhất của yêu hóa biến Thân hoàn toàn. Ngay cả chân khí trong cơ thể hắn cũng chuyển hóa hoàn toàn thành yêu lực.
Nên lúc này đặt Trịnh Hạo Thiên vào giữa một đám Thiên Bằng chân chính, thì cam đoan chẳng ai có thể phân biệt được thật giả cả.
Phía trên đôi cánh đột nhiên bùng lên một đạo thanh sắc quang mang.
Tiếp đó, toàn bộ thân thể Thiên Bằng đều được bao phủ bởi những bức hoa văn, tựa như những đạo phù triện, như ẩn như hiện.
Đây mới là bí mật lớn nhất của yêu thú Thiên Bằng.
Nếu hắn không luyện hóa hoàn toàn yêu đan, nếu hẳn không có yêu hóa biến thân hoàn toàn, thì căn bản khôngthể sử dụng lực lượng cường đại nhất, bí ẩn nhất của Thiên Bằng.
Ngay sau đó. tất cả những đạo phù triện đều tòa sáng, một cỗ lực lượng thần kỳ mà huyền ào lập tức tràn ngập trong khắp cơ thể Thiên Bằng, mà thậm chí ngay cả không gian xung quanh hắn cũng xảy ra biến hóa cực kỳ vi điệu.
Hai cánh kịch liệt vung lên, toàn bộ lực lượng của những đạo phù triện tựa như núi lửa phun trào, triệt để khởi động.
Trên bầu trời, thân hình Thiên Bằng đột nhiên trở nên mơ hồ. Ngay sau đó, hắn hóa thành một đạo quang mang, trong nháy mắt đã vượt qua một quãng đường vô cùng vô tận, biến mắt ở cuối đường chân trời, chỉ còn lại một dải quang huy đang dần dần tiêu tán.
Thân hình Tiết Càn Côn đang phi hành đột nhiên khựng lại. Hắn trợn mắt líu lưỡi nhìn cảnh tượng này, trong đôi mắt dần dần phóng ra nộ hỏa khắc cốt ghi tâm.
Đột nhiên hắn ngửa đầu. phát ra một tiếng rống giận thê lương, không cam lòng.
"A....aaaaaaaaaaa."
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào(Truyện chiến thiên có khả năng sắp ngủm củ tỏi nên bác nào thích bộ này hãy tài trợ để truyện đc tiếp tục,mọi chi tiếc liên hệ với mình hoặc anh baongoc)Thân
Từ phía chân trời, đột nhiên có một đạo quang mang xẹt qua.
Tốc độ đạo quang mang này ở trong tầng hai Luyện Yêu động đã đạt tới mức độ không thể tưởng tượng được, chỉ trong thời gian một cái nháy mắt đã từ phía đường chân trời bay vụt qua đầu.
Nhanh....
Đây chính là từ duy nhất và ngay lập tứ xuất hiện trong đầu những tu luyện giả nhị giai sau khi nhìn thấy đạo quang mang này.
Đối với bọn họ mà nói. đạo quang mang này chính là thứ cả đời bọn họ không thể nào với tới được và cảnh tượng này cũng thứ mà suốt đời bọn họ không thể nào quên.
Đột nhiên đạo quang mang này chợt trở nên ảm đạm, đồng thời nhanh chóng hạ xuống phíadưới.
Khí tức cường giả tam giai không chút kiêng nể gì phóng thích ra. tất cả yêu thú xung quanh đều hoảng hốt bỏ chạy tứ tán khắp nơi.
Cho dù một con yêu thú đã tấn thăng tam giai ở cách đây khá xa, sau khi cảm ứng thấy khí tức Thiên Bằng, liền lập tức chạy đi thật xa. không dám tiến đến khiêu khích.
Thiên Bằng chính là thượng cổ hung cầm, một trong yêu ma tinh quái thập nhị tứ thánh.
Tuy con Thiên Bang này còn nhỏ tuổi, còn chưa thể lột xác trở thành tồn tại khủng bố. nhưng huyết mạch trên người nó lại tinh túy vô cùng, được chân khí của Trịnh Hạo Thiên kích phát, khí tức tỏa ra đủ để khiến tất cả những con yêu thú bình thường phải nhượng bộ lui binh.
Hai cánh đột nhiên thu lại, Trịnh Hạo Thiên đáp xuống mặt đất. Hắn không chút do dự lập tức lật tay, vỗ một tấm phù triện lên ngực.
Tiếp đó, vô số quang điểm từ trong tấm phù tràn ra, giống như bầu trời sao tỏa sáng rực rỡ.
Chỉ là trong chốc lát, vô số quang điểm vừa xuất hiện này đã ồ ạt dung nhập vào thân thể hắn.
Chân khí vốn gần như đã khô cạn trong nháy mắt đã khôi phục được trên dưới một nữa.
Đây chính là diệu dụng của Sinh Mệnh phù. Mồi một điểm quang mang đều đại biểu cho lực lượng sinh mệnh, có thể khiến chân khí của luyện yêu võ giả hồi phục trong nháy mắt.
Vươn tay, lại dán một tấm phù triện nữa lên người, từ trên tấm phù triện lại một nữa tràn ra vô số quang điểm.
Sau khi những đạo quang điểm này hoàn toàn tiêu tán. chân khí trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên đã khôi phục toàn bộ, một lần nữa đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Nên như để cho những luyện yêu võ giả khác nhìn thấy cảnh tượng này, họ nhất định sẽ đau lòng đến chết.
Hiện giờ Trịnh Hạo Thiên chỉ là nhị giai linh khí sư, phù triện cấp bậc cao nhất mà hắn có thể luyện chế cùng chỉ là nhị giai Sinh Mệnh phù mà thôi.
Nhưng chân khí của hắn lại cường đại tương đương với tam giai liệp vương, cũng chính là tam giai luyện vêu võ giả. Nhị giai Sinh Mệnh phù đối với hắn hiện giờ mà nói, rõ ràng không đủ dùng nữa rồi.
Chỉ là Sinh Mệnh phù Trịnh Hạo Thiên chuẩn bị cho bản thân đương nhiên là loại cao cấp nhất. Hai tấm Sinh Mệnh phù hắn vừa dùng đều là nhị giai siêu phẩm.
Một tấm nhị giai siêu phẩm Sinh Mệnh phù có thể giúp luyện yêu võ giả tam giai khôi phục trên dưới một nửa chân khí, nếu đùng hai tấm tất nhiên có thể hoàn toàn bổ sung đầy chân khí rồi.
Chỉ là hành động xa xỉ như thế. ở trong Vạn Kiếm tông, e rằng ngoài Trịnh Hạo Thiên ra thì chẳng có người thứ ba dám lãng phí như thế.
Sau khi chân khí trong cơ thể khôi phục hoàn toàn. Trịnh Hạo Thiên quay đầu nhìn lên không trung ở phía sau lưng.
Mặc dù trong tầm mắt của hán không hề có bắt cứ dấu hiệu nào, nhưng trong lòng vẫn có thêm một chút run rẩy khó có thể hình dung được.
Vừa rồi có thể chạy thoát khỏi tay hai đại cường giả. thật sự là may mắn đến không thể may mắn hơn.
Nếu không phải hắn quyết đoán, nuốt yên đan Thiên Bằng, nếu hắn không phải là siêu phẩm luyện yêu võ giả yêu hóa hoàn toàn, Nếu hắn không lĩnh ngộ được bí mật phi hành lớn nhất trênngười Thiên Băng, nêu Thiên Bằng không phải là yêu thú phi hành nhanh nhất thế gian....
Nếu không phải có tất cả những điểm trùng hợp này. Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không thể thoát được một mạng hôm nay.
Đặc biệt là vị cường giả kia, không ngờ cũng có được yêu hóa biến thân loại phi cầm, tốc độ phi hành cực nhanh, so với Thiên Bằng lúc phi hành bằng lực lượng cơ thể còn nhanh hơn một bậc.
Khẽ lắc lắc đầu. Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm khó chịu. Cái Luyện Yêu động này thật chẳng ra làm sao.
Không ngờ lại để mặc một cường giả như thế hoành hành ngang ngược ở nơi này. chẳng lẽ không sợ bọn họ giở trò ám muội, cuối cùng lại khiến các môn phái xung đột ư?
Ánh mắt nhìn về phương xa dần dần trở nên kiên định. Trịnh Hạo Thiên một lần nữa cảm nhận được chênh lệch thực lực của mình và thế giới bên ngoài.
Trong lòng hắn chưa bao giờ khát khao thực lực như lúc này. Nếu hắn có được thực lực như Văn Nhân Băng Oánh, hay đại sư huynh các đại trung phong, thì chỉ cần vung tay lên là có thể giết sạch Chân Cừu cùng Tiết Càn Khôn, làm sao phải chạy trốn như chó nhà có tang thế này.
Trong lúc suy nghĩ. Trịnh Hạo Thiên không hề phi hành nữa. mà thu liễm khí tức trở lại.
Tiếp đó, hắn lấy từ trong túi không gian ra một cái bình nhỏ. Đổ ra một ít chất lỏng rồi bôi lên quần áo.
Một mùi hương thơm nhàn nhạt lập tức tỏa ra, đồng thời chỉ trong một thời gian ngắn đã hoàn toànbay hơi.
Đây là một loại dược liệu có thể làm lẫn lộn mùi cơ thể do hắn tự điều chế. Làm như vậy là đề dự phòng, chẳng may có gặp lại mấy luyện vêu võ giả có cái mũi chó cũng không đáng lo.
Tuy loại xác suất này cực nhỏ. nhưng Trịnh Hạo Thiên đã chịu thua thiệt một lần rồi, làm sao có thể để chuyện như vậy phát sinh lần thứ hai chứ.
Nhắm về phía xa xa. hắn sải bước chạy như bay. Chỉ sau một canh giờ.. hắn đã đi tới một cánh rừng đá. nhìn cảnh vật bốn phía xung quanh khá an tĩnh, rất thích họp để che dấu hành tung.
Nếu đám ngươi Tiết Càn Khôn còn có thể đuổi theo tới đây. Thì Trịnh Hạo Thiên cam tâm tình nguyện chịu chết thôi.
Sau khi an định trở lại, Trịnh Hạo Thiên lại lấy mở túi không gian, lấy ra một khối ngọc bài.
Thứ ghi lại trong tấm ngọc bài này chính là bí pháp mà Lâm Đình tu luyện - Thiên Bằng Tung Hoành quyết. Văn Nhân Băng Oánh đã từng hứa với Lâm Đình, chỉ cần hắn gia nhập Vạn Kiếm tông, thì sau này tông môn nhất định sẽ ban thưởng một viên yêu đan Thiên Bằng. Tuy viên yêu đan này không phải là yêu đan của Thiên Bằng chân chính, mà chỉ là yêu đan của hung cầm có được huyết mạch Thiên Bằng. Nhưng chỉ điều này cùng đủ khiến Lâm Đình vui mừng không thôi, đồng thời bắt đầu chuẩn bị cho tương lai sau này.
Thiên Bằng Tung Hoành quyết.
Nếu tên môn công pháp này đã có hai chữ Thiên Bằng, thì nó đương nhiên là bí quyết thích hợp nhất cho hắn (Lâm Đình ) tu luyện rồi.
Bất quá, đối với Trịnh Hạo Thiên lúc này mà nói. loại công pháp này này cũng thích hợp nhất.
Chân khí thôi động, một đám văn tự kỳ dị bắt đầu lần lượt hiện ra. Tinh thần Trịnh Hạo Thiên lập tức tập trung cao độ, bắt đầu lặng lẽ ghi nhớ những văn tự đó vào trong đầu.
Một khắc đồng hồ sau, hắn thu hồi ngọc bài, mà những văn tự đó dường như đã được khắc thật sâu vào trong đầu của hắn, có muốn quên cũng không thể quên được.
Thiên Bằng Tung Hoành quyết, là một môn tâm pháp võ đạo bác đại tinh thâm.
Tất cả những luyện yêu võ giả có hai cánh đều có thể tu luyện môn công pháp này. Hơn nữa, nếu môn công pháp này đã lấy tên là Thiên Bằng, thì nó đương nhiên là siêu cấp công pháp chú trọng tốc độ nhất rồi.
Sau khi nhớ lại một lượt và thể ngộ môn công pháp này. Trịnh Hạo Thiên đã có một chút kiến giải, mà thứ khiển hắn phải động tâm nhất chính là bí pháp thôi động chân khí đặc biệt trong đó.
Một khi thi triển môn bí pháp này, người thi triển có thể thiêu đốt chân khí của cơ thể trong nháy mắt.
Bất quá, hiệu quả sau khi thiêu đốt chân khi không phải là để liều mạng với người ta, mà là để gia tốc phi hành trong nháy mắt, khiến cho tốc độ người sử dụng trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi được tăng cao lên gấp mấy lần.
Kỳ thật, bất kể là Kim Cương Bạt Sơn quyết mà Dư Uy Hoa lấy được hay là Thiên Bằng Tung Hoành quyết mà Lâm Đình lấy được? đều chỉ có tâm pháp và khẩu quyết trước tam giai thôi. Với thực lực hiện giờ của Trịnh Hạo Thiên mà nói. tâm pháp trụ cột cấp thấp thực sự không có lực hấp dẫn quá lớn.
Nhưng Thiên Bằng Tung Hoành quyết trước tam giai có loại bí pháp thiêu đốt chân khí này thì thật vượt ra khỏi dự liệu của Trịnh Hạo Thiên.
Tốc độ, thứ này đối với luyện yêu võ giả loại phi cầm mà nói có địa vị hết sức quan trọng.
Từ khi đào thoát khỏi tay Tiết Càn Khôn. Trịnh Hạo Thiên có ấn tượng sâu sắc về điểm này hơn ai hết.
Nếu hắn không có hóa thân Thiên Bằng, kích phát tốc độ cực hạn thì căn bản đừng hòng thoát được khỏi tay Tiết Càn Khôn. Mà một khi bị hắn bắt kịp, hậu quả lúc đó thực sự khó mà tưởng tượng được.
Cho nên sau khi phát hiện ra loại bí pháp có thể giúp tốc độ phi hành đột tăng, trong lòng hắn đương nhiên vui mừng như điên rồi.
Ngâm tụng từng câu từng chữ bí pháp đó trong não hải. đồng thời chân khí trong cơ thể hắn cũng bắt đầu tiến hành một loại chuyển hóa vi diệu nào đó.
Trong Thiên Bằng Tung Hoành quyết có ghi lại, muốn sử dụng bí pháp vận hành chân khí quỷ dị này thì ít nhất cũng phải có tu vi tam giai trở lên mới được thi triển, nếu không, trong khoảnh khắc năng lượng bạo phát ra. kinh mạch trong cơ thể nhất định sẽ bị thương tổn rất nghiêm trọng.
Cũng may hiện giờ Trịnh Hạo Thiên đã tấn thăng thành luyện yêu võ giả tam giai. Nếu không hắn cũng không dám liều mạng thử nghiệm đâu.
Dần dần, chân khí trong cơ thể hắn đã chuyển hóa trong, dùng một phương thức kỳ dị nào đó mà xoắn quyện với nhau trong kinh mạch....
Trịnh Hạo Thiên cẩn thận cảm ngộ tất cả. trong lòng hắn lập tức giật mình.
Hiện giờ cơ thể hắn đã giống như một thùng thuốc súng khổng lồ chưa châm ngòi. Một khi châm ngòi nhất định sẽ gây ra một vụ nổ khủng bố không gi so sánh nổi.
Nếu loại lực lượng này không được phát tiết kịp thời, thi ngay cả bản thân hắn cũng bị nổ cho tan thành từng mảnh.
Tuy còn chưa xác định môn bí pháp này có hiệu quả ra sao, nhưng sự bá đạo của nó đã thể hiện ra rất rõ ràng rồi.
Hít một hơi thật sâu, thân hình Trịnh Hạo Thiên đột nhiên rung lên, toàn bộ cơ thể nhanh chóng trở bên bành trướng.
Ngay sau đó, một con chim đại bằng nhanh chóng xuất hiện. Hai cánh của nó vừa vung lên đã phá không lao thẳng lên trời, chao liệng trên đường chân trời vô biên.
Trịnh Hạo Thiên đang định phóng xuất cỗ lực lượng kia trong cơ thể ra ngoài, nhưng trong lòng đột nhiên chọt lóe lên một ý nghĩ. Trên thân thể Thiên Bằng một lần nữa hiện lên vô số hoa văn kỳ dị, những hoa văn này vừa xuất hiện đã tự động ghép lại với nhau, tổ hợp thành một chinh thể hoàn mỹ.
Trong khoảnh khắc khi hoa văn hiện lên toàn bộ, chân khí trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên cũng bắt đầu bùng nổ.
Đúng như hắn dự liệu lúc trước, toàn bộ chân khí đã hoàn toàn nổ tung giống như một thùng thuốc súng khổng lồ.
Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng cường đại không thể nào hình dung được đã tràn ngập mọi ngóc ngách trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên, khiến cho hắn có một loại cảm giác như sắp nổ tung đến nơi, cực kỳ khó chịu.
Đúng lúc này, vô số hoa văn hiện lên bên ngoài thân thể đột nhiên lại như sống dậy,gia tốc xoay tròn không ngừng.
Chúng tận tinh hấp thu lực lượng bùng nổ trong cơ thể, đồng thời chuyển hóa thành động lực phi hành.
Trên bầu trời, Thiên Bằng phảng phất như đột ngột đứng khựng lại một tích tắc, nhưng chỉ trong một tích tắc thời gian thôi.
Một tích tắc qua đi, nó lập tức như đã xé tan không gian trước mắt, biến mắt ở phía cuối chân trời xa xôi
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào(Truyện chiến thiên có khả năng sắp ngủm củ tỏi nên bác nào thích bộ này hãy tài trợ để truyện đc tiếp tục,mọi chi tiếc liên hệ với mình hoặc anh baongoc)Thân
"Phù... phù... phù."
Trịnh Hạo Thiên thở hổn hển. vội vàng dán hai tấm siêu phẩm sinh Mệnh phù nhị giai lên người.
Kết quả thử nghiệm lần này khiến cho hẳn vừa vui vừa sợ hãi.
Thuật bí truyền trong Thiên Bằng Tung Hoành quyết phối hợp với yêu hóa biến thân có huyết mạch Thiên Bằng chân chính quả nhiên uy lực vô cùng. Tuy hiện giờ hắn chỉ là tam giai, không thể phát huy sức mạnh chân chính của Thiên Bằng trong thập nhị tứ thánh, nhưng trên phương diện tốc độ cùng đạt tới một trình độ khủng bố rồi.
Sau khi hai thứ hợp nhất, Trịnh Hạo Thiên chỉ cần vồ cánh một cái đã lập tức bay xa mười dặm. Cái loại tốc độ này. cho dù là Văn Nhân Băng oánh sử dụng kiếm quang phi độn. e rằng cũng phải cố sức liều mạng mới theo kịp.
Một luyện yêu võ giả tam giai có thể so đấu tốc độ với tu luyện giả thập giai đỉnh phong....
chuyện này chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ khiến cho người ta phải rung động không thôi. Nhưng để đạt được tốc độ khủng bố như vậy, cái giá phải trả cùng không nhỏ.
Lực lượng sinh ra do chân khí bùng nổ càng cường đại. tốc độ phi hành lại càng nhanh, chính vì vậy, lượng tiêu hao chân khí khi thi triển bí thuật cũng võ cùng lớn. ngay cả bản thản Trịnh Hạo Thiên cũng khó mà chịu nổi.
Hai cánh chỉ cần khẽ vỗ nhẹ vài cái, toàn bộ chân khí sung mãn trong cơ thể hắn lập tức trở nên trống rỗng.
Nếu không phải hắn giàu nứt lố đỗ vách, trong người mang theo hàng tá sinh Mệnh phù, thì căn bản không thể nào tiến hành thử nghiệm loại phi hành này.
Cùng không biết đã bay được bao lâu. trước mắt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện một màn sương mù.
Trịnh Hạo Thiên quá hưng phấn, chẳng cần nghĩ ngợi nhiều, lao vào trong sương mù nhanh như một tia chớp.
Lúc này, hắn có tự tin tuyệt đối. Ở trong Luyện Yêu động, ngoại trừ những người thủ vệ của các siêu cấp đại môn phái ra thì chẳng có nơi nào có thể lưu được hắn.
Sương mù nơi này mặc dù có chút kỳ quái, nhưng hắn vẫn chẳng sợ chút nào. Hai cánh giang rộng, hắn đã xuyên thẩu qua sương mù, tiến vào một cái sơn cốc khổng lồ, u tĩnh.
Không biết vì lý do gi mà trong khắp sơn cốc này, không hể phát hiện được bất cứ dấu tích con người nào, thậm chí ngay cả tung tích, yêu thú cũng chưa từng xuất hiện.
Trịnh Hạo Thiên đứng lơ lửng giữa không trung, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, cuối cùng cũng phát hiện ra một số điểm bất thường của nơi này.
Xung quanh bốn phía sơn cốc này đều bị một lớp sương mù dày đặc bao phủ, mà linh khí ở nơi này cũng nồng đậm đến mức độ rợn người.
Đừng nói đến phó phong như Bạch Thảo phong, cho đù là mật thất tu luyện trong Phi Thiên hạ phong cũng có vẻ không bầng.
Chậm rãi thu đôi cánh lại thân thể Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Hắn mơ hồ cảm thấy nơi này nhất định có điều gì có cổ quái, nhưng đáng tiếc chính là, vì hạn chế kiến thức học vấn, nên hắn căn bản không thể nhìn ra chút manh mối nào.
Trầm ngâm một lát, chân khí trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên thoáng vận chuyển, trên mặt hắn lập tức lộ ra một vè kinh ngạc.
Linh khí ở nơi này không chỉ nồng đậm và hình như còn rất thích hợp để thân thể con người hấp thu.
Nơi có linh khí càng nồng đậm thỉ càng thích hợp để tu luyện. Đặc biệt là đối với những người muốn phá tan cực hạn, tấn chức lên đẳng giai mới mà nói khát vọng đối với nơi có linh khí nồng đậm lại càng lớn.
Dù sao chỉ cần có đẩy đủ đan được, mọi người đều có thể tích lũy chân khí hoặc linh lực đến đỉnh phong cảnh giới hiện tại.
Nhưng nếu tu luyện đến bước này. mà không có cách nào đột phá tắn chức, thì tu vi của người đó đành phải dừng ở đây cả đời thôi.
cho đù là nuốt nhiều đan được hơn nữa cùng đừng mơ tướng gia tăng thèm chân khí, linh lực.
Lúc này, tác dụng quan trọng của nơi có linh khí nồng đậm lại trở nên nổi bật. Đây cũng chính là nguyên nhân lớn nhất mà các đệ tử sắp chuẩn bị đột phá trong Vạn Kiếm tông lại tìm trăm phương ngàn kế chỉ để được bế quan tu luyện trong chủ phong.
Mà linh khí nơi đây lại nồng đậm võ cùng, không ngờ đạt tới mức độ nghịch thiên, nghe mà rợn cả người. Thậm chí so với Phi Thiên hạ phong còn nồng đậm hơn.
Sau khi đáp xuống đất, thân hình Trịnh Hạo Thiên vừa động đã lao đi tựa như một con báo săn.
Thân hình hắn nhanh như điện, sau khi chạy quanh sơn cốc này một vòng, hai mắt hắn ẩn ước tòa ra ánh sáng, hai lỗ tai hơi nhúc nhích, tất cả những điều gì bất thường xảy ra. cho dù là gió thổi cây lay cùng không thể giấu diếm được cảm giác của hắn.
Chẳng bao lâu sau, Trịnh Hạo Thiên ẩn ước đã phát hiện được một điều đặc biệt. Đột nhiên hắn ngừng bước, gật gật đầu. vẻ mặt như đã hiểu.
Nếu không nhầm, nơi này thật ra là bị một trận pháp bao phủ. Diện tích của cái trận pháp này cùng không quá lớn. nhưng khu vực được nó bao phủ lại có uy năng cực kỳ cổ quái.
Đương nhiên, với năng lực hiện giờ của Trịnh Hạo Thiên, thỉ không thể nào nhìn ra trong trận pháp này rốt cuộc cất đấu bao nhiêu huyền cơ.
Lúc này điều duy nhất khiến hẳn cảm thấy tò mò chính là, không biết cái trận pháp này là do người nào bố trí. xem qua thì có vè như trận pháp này đã bị người đó bó đi. nhưng trận pháp vẫn liên tục vận chuyển như trước.
Trầm ngâm một lát, Hắn lắc lắc đầu. mặc kệ đây là nơi nào, nếu đã tiến vào đây. Hắn đương nhiên không muốn tay không trở về.
Thản hình hơi rung lên, hắn đã biến trở về thản hỉnh nhân loại. Tiếp đó hắn móc ra một chiếc bình ngọc, đổ ra một viên đan dược rải nuốt xuống bụng. Đây là một viên Linh Khí đan. là đan được mà tất cả giới linh khí sư đều phục dụng lúc tu luyện, tích lũy linh lực.
Hiện giờ chân khí của Trịnh Hạo Thiên đã đạt đến cánh giới tam giai, nhưng linh lực vẫn đừng ở cảnh giới nhị giai, cho nên, việc đầu tiên hắn nghĩ tới chính là tu luyện linh lực của minh.
Đan được vào bụng, lập tức hóa thành nhiệt lượng, cuồn cuộn đổ về phía não vực. Mỗi khi phục dụng đan được, Trịnh Hạo Thiên đều cảm khái không thời. Luyện đan sư đúng là nghề nghiệp thần kỳ, có thể luyện chế đan được - bảo vật không thể thiếu đối với tu luyện giả.
Nếu không phải hắn có bảo điển gia truyền, có lẽ đã lựa chọn con đường luyện đan rồi. Cùng với những luồng nhiệt lưu không ngừng dũng mãnh tràn vào, tâm thần Trịnh Hạo Thiên cùng dần dần thu liềm lại.
Hô hấp của hắn từ từ trở nên vững vàng, hơi thở như có như không, rất đều đặn, không có nửa điểm bất ổn.
Mà ở trong não vực của hắn. tốc độ xoay tròn của hai mươi cái khí xoáy bắt đầu tăng dần. Chúng đang cố gắng hấp thu những luồng nhiệt lưu tiến vào não vực.
Cứ mỗi khi khí xoáy xoay tròn một vòng, nó lại hấp thụ một chút linh khí từ ngoại giới bên ngoài, sau khi trải qua tinh luyện, một ít linh khí mới lắng đọng lại trong người đồng thời trở thanh linh lực của hắn.
Nhưng đan dược lại biến quá trình này trở nên đơn gian hơn rất nhiều. Những luồng nhiệt lưu này vừa dung nhập vào bên trong khí xoáy liền tự nhiên biến thành linh lực của hắn. Đây chính là tác dụng lớn nhất của đan được, đặc biệt là trong quá trình tích lũy lực lượng, trên căn bản là thứ không thể thay thế.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Trịnh Hạo Thiên phục dụng linh khí đan. hắn dễ dàng biến lực lượng ẩn chứa trong đan dược chuyển hóa thành linh lực của bản thân.
Nhưng sau khi lực lượng trong đan được bị khí xoáy hấp thu hoàn toàn, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phát hiện, khí xoáy của hắn hình như đã xảy ra biến hóa vi điệu. Hạt nhân quang và ám vốn cân bằng tuyệt đối tựa hồ đã phân ra yếu mạnh.
Phát hiện này đúng là không thể coi thường. Tuy không đến mức khiến hắn hồn phi phách tán, nhưng tuyệt đối cũng phải hết hồn.
Lực lượng quang và ám đểu là chỗ dựa lớn nhất của hắn. Vô luận là khuyết thiếu một cái nào cũng đủ khiến đau xót muốn chết.
cẩn thận cảm ứng một hồi lầu. hắn cuối cùng cũng xác định, hiện giờ bên trong khí xoáy, lực lượng hắc ám đã vượt qua lực lượng quang minh một quãng lớn.
Thật giống như một người bình thường đột nhiên phát hiện ra. hai cái chân của mình tụ dưng biến thành một cái dài một cái ngắn, loại cảm giác này đúng là rất khó chịu. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng duy trì tâm trí thật bình tĩnh.
Càng là giờ khắc quan trọng như thế này lại càng không được kích động. Đây chính là câu nói hắn được dạy từ bé. và hiện giờ nó đã hoàn toàn trở thành thói quen bản năng của hắn.
Cẩn thận hồi tướng lại những gì đã phát sinh trong khoảng thời gian gần đây. hắn ẩn ước cảm thấy chuyện mình luyện hóa hấp thu Mê Thiên đàn hương nhất định không tránh thoát khỏi liên quan.
Loại lực lượng kỳ dị này sau khi tiến vào cơ thể hắn liền khiến cả người hắn thoát lực. không thể nhúc nhích mảy may.
Bắt quá, sau khi loại lực lượng này gặp phải hạt nhân hắc ám và quang minh, liền lập tức bị chúng hóa giải. Lực lượng quang minh phân giải sau đó lực lượng quang ám cắn nuốt.
Đúng rồi, không phải tiêu diệt, mà là cắn nuốt.
Đây là khả năng duy nhất mà Trịnh Hạo Thiên có thề nghĩ tới. có lẽ chính bởi vì cắn nuốt loại lực lượng kỳ dị này mới khiến cho lực lượng quang và ám mất cản bằng.
Vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu. Trịnh Hạo Thiên đã hạ quyết định.
Đại Quang Minh Thánh Linh pháp lại một lần nữa bắt đầu vận chuyển, khi môn tâm pháp tu luyện linh khí thuộc tính quang minh này bắt đầu được sử dụng, trong nào vực lập tức bùng lên quang minh mãnh liệt, đặc biệt là hạt nhân quang minh giống như nhận được vò tận chất đỉnh dưỡng, không ngờ có một tia cảm giác phá vò nảy mầm.
Đương nhiên, Trịnh Hạo Thiên biết, loại cảm giác này chẳng qua chỉ là giả mà thôi, với thực lực hiện giờ của hắn. muốn khiến hạt nhân quang minh và hắc ám biến hóa về chất thỉ tuyệt đối là si tâm vọng tưởng.
Bất quá, sau khi sử dụng Đại Quang Minh Thánh Linh pháp, lực lượng quang minh đã tăng vọt, đuổi kịp lực lượng hắc ám, thậm chí còn có xu thế vượt lên.
Trong khí xoáy, lực lượng quang minh vốn đang bị chèn ép lập tức chiếm lại thế thượng phong, bắt đấu chèn ép ngược lại lực lượng hắc ám.
Đen lúc này, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên lại thay đổi pháp quyết vận hành linh khí.
Đại Quang Minh Thánh Linh pháp đình chi. Đại Hắc Ám Tà Linh pháp vận chuyển. Ngay lập tức, lực lượng trong khí xoáy lại tăng trướng như điều gặp gió. vượt qua lực lượng quang minh.
Cứ như vậy, Trịnh Hạo Thiên thật cẩn thận khống chế hai loại tâm pháp bi quyết bất đồng, khiến cho lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám tiến hành áp chế và cắn nuốt lẫn nhau trong phạm vi khống chế. Đây là biện pháp tốt nhất đề Trịnh Hạo Thiên duy trì cân bằng giữa lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám.
Không ngừng thay đổi. không ngừng cắn nuốt, lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám đần dần trở nên thân cận hơn. đồng thời cũng có xu thế cản bằng trở lại. Nhưng trong quá trình này, Trịnh Hạo Thiên lại bất ngờ phát hiện, mồi một lần lực lượng quang minh và hắc ám tiến hành trao đổi, lực lượng của bọn chúng tựa hồ lại cường đại thêm vài phần.
Loại biên độ tăng trưởng này không phải lúc tu luyện bình thường có thể so sánh được.
Trong thoáng chốc, hắn đã hơi hiểu ra.
Mẽ Thiên đàn hương...
Đây mới là uy năng chân chính ẩn chứa trong Mê Thiên đàn hương.
Lúc trước, tuy hắn đã cắn nuốt sạch sẽ cỗ lực lượng này. nhưng vẫn chưa chân chính luyện hóa. Cho nên lực lượng này mới được tích trữ trong hạt nhân hắc ám, đồng thời tạo thành cục điện quang ám mắt cân bằng.
Nhưng khi hắn dùng hai đại bí pháp tu luyện linh khí cản bằng lực lượng quang ám. cỗ lực lượng này liền không thể ẩn nấp được nữa. Đến lúc này, chúng mới chính thức bị Trịnh Hạo Thiên luyện hóa, đồng thời khiến cho linh khí của hắn bắt đầu tăng lên như điên như cuồng.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào