Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 249: Từ hôn
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Hết cách rồi, ai bảo thế lực Lý gia quá yếu, so sánh với Thượng Quan gia, căn bản là cái rắm cũng không tính một cái? Người ta chỉ cần thổi một hơi, là có thể tiêu diệt Lý gia a.
Sắc mặt Trong nháy mắt này, Thượng Quan Giang Vũ, Hướng Diễm, Thượng Quan Niên, lập tức trở nên khó coi.
Thượng Quan gia bọn hắn tại HongKong là địa vị dạng gì? Hướng Diễm lại có một lão cha là một trong Tam đại Hắc Bang HongKong. Thế lực mạnh bao nhiêu?
Tại HongKong, bọn hắn hắt hơi một cái, là có thể để cho HongKong run rẩy vài ngày.
Nhưng mà, một cái thực lực khổng lồ như vậy, vậy mà bị một tiểu gia tộc từ hôn. Đối tượng bị từ hôn, vẫn là Thượng Quan Giang Vũ, người thừa kế Thượng Quan gia cùng Hắc Bang HongKong.
Nếu như bị truyền đi, cái này lại để cho mặt của bọn hắn vào đâu?
Đây quả thực là trần trụi, trắng trợn đánh mặt của bọn hắn, làm cho Thượng Quan gia bọn hắn cùng Hắc Bang HongKong mất hết mặt mũi.
- Tiện nữ nhân, ngươi nói cái gì?
Thượng Quan Giang Vũ, diện mục dữ tợn, tức giận quát:
- Ngươi cũng dám từ hôn? Có gan ngươi nói lại lần nữa xem?
- Lý Diệc Phong!
Hướng Diễm giận dữ, lạnh giọng hét to:
- Cái này là con gái của ngươi sao, chính mình làm tiện nữ nhân, còn dám chủ động nói từ hôn.
Cha của Hướng Diễm là lão đại Hắc Bang HongKong, với tư cách con gái lão đại Hắc Bang, Hướng Diễm từ nhỏ sinh hoạt trong loại hoàn cảnh này, không bị ảnh hưởng đến mới là lạ.
Mắng chửi người, nói lời thô tục, cái kia còn không phải chuyện đùa sao?
Nếu như không phải Hướng Diễm kết hôn, lại có Thượng Quan Giang Vũ, thu liễm đi rất nhiều, nàng đã không chỉ là chửi ầm lên, nói tục đơn giản như vậy.
Đổi lại tính tình của Hướng Diễm ở dĩ vãng, cái kia còn không trực tiếp động thủ mới là lạ.
- Con mẹ nó, cũng không nhìn một chút ngươi là cái đồ chơi gì.
Hướng Diễm gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Nhược Băng, vẻ mặt ác độc, dữ tợn nói:
- Thực cho rằng dính vào đùi của Trần Thanh Đế, có thể hoành hành ngang ngược sao? Có thể không đem Thượng Quan gia chúng ta để vào mắt sao?
- Thực cho rằng, lão tử thật sự thích ngươi? Cũng không nhìn một chút xem Lý gia các ngươi tính toán là cái gì, cũng xứng quan hệ thông gia cùng Thượng Quan gia chúng ta?
- Tiện nữ nhân, lão tử thậm chí nghĩ, chờ chơi ngươi chán sẽ một cước đạp ngươi ra đường.
- Lão tử còn không có chơi ngươi, ngươi con mẹ nó vậy mà đội nón xanh cho lão tử.
Trong hai tròng mắt của Thượng Quan Giang Vũ tràn đầy ác độc chi sắc, nhổ một bải nước miếng mang theo máu, vô cùng dữ tợn nói:
- Từ hôm nay trở đi, lão tử không chỉ muốn hung hăng đẩy ngã ngươi, còn muốn tìm một đám huynh đệ, luân phiên cưỡng gian ngươi. Lão tử không cho các huynh đệ khác chơi ngươi, lão tử không gọi Thượng Quan Giang Vũ.
- Trần Thanh Đế...
Lúc này Lý Nhược Băng sắc mặt trắng bệch vô huyết, toàn thân đều không ngừng run rẩy, nắm cánh tay của Trần Thanh Đế, càng thêm dùng sức.
Nước mắt ủy khuất kia của Lý Nhược Băng, cũng ngăn không được chảy xuống.
Trần Thanh Đế đem ánh mắt từ trên người Thượng Quan Niên thu trở lại, cúi đầu nhìn Lý Nhược Băng, ôn nhu nói:
- Có ta ở đây, không cần phải sợ.
- Tin tưởng ta, chỉ cần có ta ở đây, không có người nào khi nhục cô, còn có thể không hề tổn hại.
Ở chỗ sâu trong con ngươi của Trần Thanh Đế, sát cơ lan tràn:
- Bất kể là ai, thân phận gì, ta cũng để cho hắn trả giá thảm trọng.
Hướng Diễm cùng Thượng Quan Giang Vũ, đã triệt để chạm đến điểm mấu chốt của Trần Thanh Đế. Cho nên, hiện tại Trần đại thiếu rất phẫn nộ, trong nội tâm tràn đầy sát cơ đầm đặc.
- Ân, ta tin tưởng ngươi.
Lý Nhược Băng nhẹ gật đầu, duỗi tay gạt đi nước mắt trên mặt, cố nén không để cho mình tiếp tục rơi lệ.
- Ta mang cô qua bên kia ngồi xuống.
Trần Thanh Đế không nhìn bọn người Hướng Diễm, vịn Lý Nhược Băng, đi tới bên cạnh ghế salon, thấp giọng nói ra:
- Hết thảy có ta!
Đây là một cái hứa hẹn của Trần Thanh Đế.
- Có ngươi? Ngươi con mẹ nó tính toán cái gì đó?
Hướng Diễm bị không để ý tới, lập tức vô cùng phẫn nộ, thò tay chỉ vào Trần Thanh Đế, chửi ầm lên.
- Cẩu tạp chủng, ngươi nhất định phải chết.
Thượng Quan Giang Vũ diện mục dữ tợn, nghiêm nghị quát:
- Ta nói rồi, ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết, sống không bằng chết.
Trần Thanh Đế cũng không nói lời nào, chỉ là lập tức tăng tốc độ lên tới cực hạn, thân thể khẽ động, nhanh chóng đập tới khuôn mặt của Hướng Diễm.
Giờ phút này, Trần đại thiếu có tu vi Luyện Khí tầng năm, bị hắn phát huy vô cùng tinh tế.
Ba ba ba...
Tiếng giòn vang liên tiếp, hợp thành một mảnh. Hướng Diễm còn không biết là chuyện gì xảy ra, đã cảm giác mặt mình rất đau, rất nóng.
- A...
Sau một lát, Hướng Diễm phát ra một tiếng kêu thảm thiết như là tiếng giết heo, bụm mặt, điên cuồng kêu lên. Mà lúc này, mặt của nàng, đã bị Trần đại thiếu đánh cho biến hình rồi.
Coi như là cha của Hướng Diễm, nhìn thấy nàng cũng tuyệt đối không thể tin được, đây chính là con gái của hắn.
- Trần Thanh Đế...
Thượng Quan Niên cũng thật không ngờ, Trần Thanh Đế sẽ không chỗ cố kỵ đột nhiên động thủ, tốc độ công kích lại nhanh như thế.
Thượng Quan Niên muốn ngăn cản, cũng đã không kịp, Trần đại thiếu đã đánh xong.
- Phốc Phốc Phốc...
Hướng Diễm bên trong tiếng kêu thảm thiết, cảm giác trong miệng của mình có đồ vật gì đó, nhổ ra bên ngoài, dĩ nhiên là hàm răng mang theo máu. Một hàm răng, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị đánh gãy.
- Ta là người không thích đánh nữ nhân, bất quá, ngươi chưa tính là nữ nhân.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 250: Đánh cho tàn phế
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, một cước đạp bay Hướng Diễm.
- Hướng Diễm!
Nhìn thấy Hướng Diễm bị Trần Thanh Đế một cước đạp bay, Thượng Quan Niên đã kịp phản ứng, không dám có chút do dự, thân thể khẽ động, nhanh thò tay đi đón Hướng Diễm.
- Oanh!
Một tiếng trầm đục, Thượng Quan Niên tiếp được Hướng Diễm, sắc mặt biến đổi, cả thân thể không ngừng lui về phía sau, đánh tới trên tường mới ổn định lại.
Oanh!
Thượng Quan Niên vừa đứng vững, sắc mặt càng thêm khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, toàn thân tràn ngập sát khí.
Bởi vì, Trần Thanh Đế đem con của hắn, Thượng Quan Giang Vũ một cước đá ngã xuống đất.
Rầm rầm rầm...
Trần Thanh Đế đối với Thượng Quan Giang Vũ bị hắn đá ngã xuống đất, là một hồi đạp mãnh liệt, nhất là mặt cùng miệng, đã bị Trần đại thiếu đại lượng chiếu cố.
- A...
Thượng Quan Giang Vũ kêu thảm thiết liên tục, chỉ cảm giác mặt của mình tê liệt, xương mũi đã nát bấy. Xương cốt toàn thân, cũng không biết đã gãy bao nhiêu cái.
Toàn thân đều kịch liệt đau nhức, cả thân thể đều không có chút quy luật nào không ngừng run rẩy.
Hắn là muốn hôn mê cỡ nào, hoặc là trực tiếp chết đi coi như xong.
Oanh!
Trần đại thiếu đối với hai chân của Thượng Quan Giang Vũ, hung hăng đạp một cước, Thượng Quan Giang Vũ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, hạnh phúc hôn mê.
Rốt cục có thể mất đi tri giác.
Chỉ là, Thượng Quan Giang Vũ lại không biết, lúc này đồ vật ở giữa hai chân của hắn, ở dưới một cước này của Trần đại thiếu, đã bị đạp nát rồi.
Tiểu huynh đệ dưới khố, treo rồi.
Trứng, đã nát bét.
Oanh!
Ngay sau đó, Trần Thanh Đế một cước đá vào bên hông Thượng Quan Giang Vũ, Thượng Quan Giang Vũ đã hôn mê trực tiếp bị Trần đại thiếu đạp bay, đập tới Thượng Quan Niên.
- Vũ nhi!
Thượng Quan Niên nhìn thấy một màn này, vứt Hướng Diễm ở trong ngực ra mặt đất, nhanh đi tiếp Thượng Quan Giang Vũ.
Phốc!
Thượng Quan Niên thành công tiếp được Thượng Quan Giang Vũ, chỉ cảm giác lồng ngực của mình, như là nhận lấy trọng kích, phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, trước sau tiếp được Hướng Diễm cùng Thượng Quan Giang Vũ, Thượng Quan Niên đã bị nội thương.
- Vũ nhi, con như thế nào? Con có làm sao không? Không nên làm cha sợ...
Thượng Quan Niên nhìn về chỗ giữa hai chân Thượng Quan Giang Vũ, lập tức tròn mắt, liên tục lui về phía sau mấy bước.
Thượng Quan Niên biết rõ, con của hắn, tiểu huynh đệ dưới khố của Thượng Quan Giang Vũ, đã triệt để phế đi.
- Trần Thanh Đế...
Hai mắt Thượng Quan Niên sung huyết, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, điên cuồng gào thét:
- Mày đoạn tử tôn của tao, tao muốn giết mày, giết mày.
- Mày xác định?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu mày xác định mày có thể giết ta? Mà không phải, tất cả các ngươi đều chết ở chỗ này?
- Tuy Trần Thanh Đế ta không phải người tốt lành gì, nhưng con trai cặn bã cùng nữ nhân của ngươi lại chạm đến điểm mấu chốt của ta.
Thượng Quan Niên nhìn hằm hằm Trần Thanh Đế, nhưng cũng biết, hắn căn bản không phải là đối thủ của Trần Thanh Đế. Nếu như Trần đại thiếu thực muốn giết bọn hắn, tối đa chỉ là hắn có thể miễn cưỡng có hi vọng đào tẩu.
Thượng Quan Niên hắn đào tẩu rồi, Hướng Diễm cùng Thượng Quan Giang Vũ thì sao?
Tuy Thượng Quan Niên vô cùng phẫn nộ, nhưng cũng biết, nơi đây không nên ở lâu. Chịu đựng lửa giận trong lòng, ôm Thượng Quan Giang Vũ đã hôn mê, kéo Hướng Diễm lên.
- Chúng ta đi!
Thượng Quan Niên âm trầm nói.
- Đi? Hắn đánh em cùng con thành như vậy, sao có thể bỏ qua?
Hướng Diễm đã biến thành đầu heo, như là bị điên tức giận quát:
- Thượng Quan Niên, ông đến cùng có phải là nam nhân hay không?
Ba!
Một tiếng giòn vang, Thượng Quan Niên cái gì cũng không nói, một cái tát hung hăng đánh vào trên mặt đã biến thành đầu kia của Hướng Diễm.
- Ông... Thượng Quan Niên, ông lại dám đánh tôi?
Hướng Diễm bụm mặt, chỉ vào Thượng Quan Niên, quát:
- Tôi cùng con trai bị người đánh, ông vậy mà lùi bước, hiện tại còn đánh tôi?
- Không muốn chết, thì nhanh đi cho tôi.
Trên mặt Thượng Quan Niên, lập tức trở nên vô cùng âm trầm, lôi kéo Hướng Diễm đi ra ngoài.
- Thượng Quan Niên, ông không phải nam nhân, ông đừng kéo tôi, tôi muốn báo thù cho con...
Hướng Diễm không ngừng giãy giụa, lại tránh không khỏi, chỉ vào Trần Thanh Đế chửi ầm lên nói:
- Ngươi cái cẩu tạp chủng này, tao nhất định phải giết mày, còn Lý gia các ngươi nữa, toàn bộ đều phải chết.
- Thượng Quan Niên, ông đến cùng có phải nam nhân hay không? Ông xem tôi cùng con trai bị cẩu tạp chủng Trần Thanh Đế kia đánh thành bộ dáng gì rồi hả?
Bị Thượng Quan Niên kéo đến trên xe, Hướng Diễm chỉ vào Thượng Quan Giang Vũ trong ngực, giống như người đàn bà chanh chua, mắng:
- Huyết tính bình thường của ông đi đâu rồi? Sớm biết hôm nay ông sẽ uất ức như vậy, lão nương đã không gả cho ông rồi.
- Câm miệng cho tôi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 251: Tôi không phải đối thủ
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Thượng Quan Niên lạnh quát một tiếng, cũng không quay đầu lại, nhanh chóng lái xe. Hiện tại Thượng Quan Giang Vũ thương thế quá nặng, phải đưa vào bệnh viện cấp cứu.
Lúc này Thượng Quan Niên, trong nội tâm còn có một tia hi vọng, hy vọng có thể chữa tốt tiểu huynh đệ dưới khố của Thượng Quan Giang Vũ.
- Câm miệng?
Hướng Diễm như đầu heo, tức giận quát:
- Cho tới bây giờ, ông còn bảo tôi câm miệng? Ông làm một nam nhân, ngay cả vợ con của mình cũng bảo hộ không được, cuối cùng như chó nhà có tang, bị người đánh chạy ra, ông còn bảo tôi câm miệng?
- Ông ngừng xe cho tôi, tự tôi đưa con tới bệnh viện
Hướng Diễm càng nói càng phẫn nộ, như thế nào cũng thật không ngờ, Thượng Quan Niên vậy mà sẽ nhát gan sợ phiền phức như thế.
Trần gia thì có làm sao?
Chẳng lẽ Thượng Quan gia cùng Hướng gia chúng ta, còn có thể sợ một Trần gia hay sao? Cho dù thế lực gia tộc bọn ta không ở đại lục, cái kia thì như thế nào?
- Cô không muốn làm cho Thượng Quan gia chúng ta đứt mất hương hỏa, không muốn làm cho Hướng gia các ngươi cũng không có người thừa kế, cô cứ tiếp tục náo.
Thượng Quan Niên, tức giận quát:
- Con của cô bị phế đi, phải mau chóng đưa đến bệnh viện, nếu không cho dù cứu sống, cũng không thể nối dõi tông đường.
- Cái gì?
Hướng Diễm chấn động toàn thân, nước mắt lập tức chảy xuống, lúc này nàng mới phát hiện, dưới khố Thượng Quan Giang Vũ ướt một mảnh, tất cả đều là máu.
- Ta muốn giết cẩu tạp chủng Trần Thanh Đế kia, ta muốn giết hắn...
Hướng Diễm vô cùng phẫn nộ rống lên, tuổi trẻ nhất mạch của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, chỉ có Thượng Quan Giang Vũ là nam.
- Thượng Quan Niên, con trai đã bị phế đi, ông... ông dĩ nhiên cứ như vậy đã đi ra? Ông...
Hướng Diễm nổi giận không thôi, đối với Thượng Quan Niên càng ngày càng thất vọng. Bất quá, nàng nói còn chưa dứt lời, đã nói không được nữa.
- Tôi không phải là đối thủ của hắn, lưu lại, tất cả chúng ta đều sẽ chết.
Tuy Thượng Quan Niên không muốn thừa nhận, nhưng hắn không thể nói sai sự thật:
- Nếu như lưu lại có thể báo thù cho con, coi như là tôi liều chết, cũng phải giết Trần Thanh Đế.
Trong lúc nói chuyện, khóe miệng của Thượng Quan Niên chảy ra máu tươi.
Xem ra, Thượng Quan Niên bị nội thương, chính xác là không nhẹ.
- Ông... Ông như thế nào bị thương? Chẳng lẽ...
Hướng Diễm nhìn máu trên khóe miệng của chồng, hoảng sợ nói:
- Chẳng lẽ là bởi vì ông ra tay tiếp được tôi cùng Vũ nhi, bị thương?
Phải biết rằng, Thượng Quan Niên ngoại trừ động thủ tiếp bọn hắn, căn bản không có giao thủ cùng Trần Thanh Đế.
Nhưng mà, Thượng Quan Niên lại bị thương.
- Không sai.
Thượng Quan Niên trầm ngâm một tiếng, duỗi tay gạt đi máu tươi trên khóe miệng, nói ra:
- Bây giờ cô đã biết rõ, vì cái gì tôi như chó nhà có tang đi ra a?
- Nếu như lúc kia không ly khai, cho dù tôi dốc sức liều mạng đào tẩu, cũng phải trọng thương. Tôi có thể vứt bỏ cô cùng Vũ nhi mặc kệ sao?
Thượng Quan Niên âm trầm nói:
- Không biết hiện tại tình huống của Vũ nhi như thế nào, lựa chọn ly khai, ít nhất còn có một tia hi vọng.
- Về phần báo thù, hiện tại hai vợ chồng ta, thực lực căn bản là không đủ.
Thượng Quan Niên hít sâu một hơi, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang:
- Ta quyết định sẽ không bỏ qua Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế phải chết.
- Cái kia... Vậy ông còn không nhanh lên, vạn nhất chưa tới bệnh viện, con trai đã xảy ra chuyện gì, tôi không tha cho ông.
Hướng Diễm đã biết cách nghĩ của Thượng Quan Niên, cũng không hồ đồ, liên tục thúc giục.
Đồng thời, Hướng Diễm cũng bị sức chiến đấu của Trần Thanh Đế mà cảm thấy khiếp sợ. Phải biết rằng, chồng của nàng, Thượng Quan Niên là một cao thủ a.
Thượng Quan gia, không chỉ là mặt ngoài đơn giản như vậy.
Cụ thể Thượng Quan gia là một gia tộc thế nào, coi như là Hướng Diễm là con dâu Thượng Quan gia, cũng không biết, không có tư cách biết rõ kia.
Nhưng mà Hướng Diễm biết rõ, thực lực chân chính của Thượng Quan gia, sẽ không yếu hơn Hướng gia bọn hắn, thậm chí còn mạnh hơn.
...
- Trần đại thiếu, cái này...
Nhìn thấy Thượng Quan Niên ôm Thượng Quan Giang Vũ, tay kéo Hướng Diễm ly khai, sắc mặt Lý Diệc Phong vô cùng khó coi.
Lý Diệc Phong như thế nào cũng thật không ngờ, sự tình sẽ náo đến một bước này. Không nghĩ tới Trần đại thiếu ra tay ác như vậy, không chỉ có đánh Hướng Diễm thành đầu heo, càng là đạp nát tiểu huynh đệ dưới khố của Thượng Quan Giang Vũ.
Lúc này đây, tính toán Lý Diệc Phong thật sự kiến thức, Trần đại thiếu không chỗ cố kỵ, tùy ý làm việc, bất kể hậu quả.
Vừa lên đến cái gì cũng không hỏi, cũng mặc kệ Thượng Quan gia là thực lực dạng gì, trực tiếp động thủ. Đánh thì cũng thôi, còn phế đi Thượng Quan Giang Vũ, đã đoạn tử tôn Thượng Quan gia.
Thượng Quan gia, bên trong trẻ tuổi, chỉ có Thượng Quan Giang Vũ là nam a.
Không chỉ là Thượng Quan gia, ngay cả ông ngoại của Thượng Quan Giang Vũ là Hướng gia cũng là như thế, Thượng Quan Giang Vũ hắn là người thừa kế duy nhất của Thượng Quan gia cùng một trong ba hắc bang lớn nhất HongKong.
Một cước này của Trần đại thiếu, đoạn không chỉ là tử tôn Thượng Quan gia, ngay cả Hướng gia cũng đã đoạn.
Siêu cấp đại gia tộc như Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng không thể để cho một người không thể sinh sản đến kế thừa a?
Không nghĩ tới... Lý Diệc Phong thật sự không nghĩ tới, náo đến cuối cùng, vậy mà sẽ dùng loại phương thức này xong việc, hơn nữa mới chỉ là bắt đầu.
Đúng, đây chỉ là một bắt đầu.
Thượng Quan gia cùng Hướng gia, sẽ không để yên chuyện này.
Chỉ là vừa mới bắt đầu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 252: Thế lực rất mạnh
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Trần đại thiếu đánh Hướng Diễm thành đầu heo, lại phế đi Thượng Quan Giang Vũ. Thượng Quan gia cùng Hướng gia, há có thể cứ như vậy được rồi?
Vô luận là Thượng Quan gia, hay là Hướng gia, đều không có một cái nào là đèn đã cạn dầu. Tại HongKong, hai nhà này đều là tồn tại đỉnh tiêm a.
Lực ảnh hưởng của Hướng gia tại hắc đạo Hồng Kông, là giống như lực ảnh hưởng của Trần gia trong quân đội. Lực ảnh hưởng của Thượng Quan gia ở quan trường cùng giới kinh doanh, tương đương với Lữ gia ở đại lục.
Nếu Trần gia cùng Lữ gia liên hợp lại, ai có thể ngăn cản?
Cái này là đạo lý giống nhau.
Đương nhiên, thế lực của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng chỉ là cực hạn ở HongKong. Tay của hai nhà bọn họ còn không có dài như vậy, cũng không có bổn sự đưa thế lực vào đại lục.
Cùng đạo lý, Trần gia ở HongKong cũng không có thế lực gì.
- Trần đại thiếu, chuyện lần này náo quá lớn a. Ngươi không nên... Không nên phế Thượng Quan Giang Vũ a.
Lý Diệc Phong hít sâu một hơi, sắc mặt khó coi nói:
- Thượng Quan gia, địa vị ở thương chính lưỡng giới của HongKong, giống như là Lữ gia ở đại lục. Mà ông ngoại của Thượng Quan Giang Vũ, càng là người cầm lái một trong Tam đại cự đầu của Hắc Bang HongKong.
- Trọng yếu hơn là, Thượng Quan Giang Vũ là người thừa kế tương lai của Thượng Quan gia cùng Hướng gia a.
Lý Diệc Phong biết rõ cái gì, tất cả đều nói cho Trần Thanh Đế.
Về phần sự tình có quan hệ Hướng gia, Lý Diệc Phong biết rõ, ngay cả da lông cũng không tính. Lý Diệc Phong ngay cả ông ngoại của Thượng Quan Giang Vũ tên gọi là gì cũng không biết.
Nhưng Lý Diệc Phong biết một chút, đó chính là, Thượng Quan gia cùng Hướng gia rất mạnh...
- Trần Thanh Đế tôi còn thật không có sợ qua ai, mặc kệ đối phương là người nào, bối cảnh mạnh ra sao, chỉ cần chạm vào điểm mấu chốt của tôi, vậy thì phải trả giá thảm trọng.
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt lạnh như băng.
Thả bọn người Thượng Quan Niên ly khai?
Không nói đến, sau khi thả bọn họ còn sống rời khỏi hậu quả như thế nào, chỉ cần là Thượng Quan Giang Vũ cùng Hướng Diễm chạm đến điểm mấu chốt của Trần đại thiếu, vậy cũng tuyệt đối không thể buông tha.
Ở Trần đại thiếu xem ra, loại người như Thượng Quan Giang Vũ cùng Hướng Diễm này, căn bản là không xứng sống trên đời.
Chết!
Đây là kết quả Trần đại thiếu cho bọn hắn.
Bất quá, rất hiển nhiên, hiện tại còn không phải thời điểm giết bọn chúng đi, càng không thể ở Lý gia, giết ba người Thượng Quan Giang Vũ.
Lý gia cuối cùng chỉ là một tiểu gia tộc, căn bản là không chịu nổi Thượng Quan gia trả thù. Người ta chỉ cần phun một hơi, cũng không phải Lý gia có khả năng tiếp nhận.
- Ai...
Lý Diệc Phong thở dài một hơi, lắc đầu cười khổ. Hắn biết rõ, tiểu gia tộc như Lý gia bọn hắn, là muốn xui xẻo.
- Lý thúc, ngài cũng không phải sợ, hết thảy có ta.
Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ, Lý Diệc Phong đang lo lắng cái gì, cần chính là cái gì.
Người tốt làm đến cùng, đã giúp, vậy thì giúp đến cùng.
Mà Lý Diệc Phong nghe được Trần Thanh Đế nói, trong lòng chấn động, hắn muốn đúng là một câu như vậy. Một cái hứa hẹn của Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu.
Mặc kệ về sau, Trần đại thiếu còn nhớ rõ hay không, ít nhất bây giờ hắn là an lòng.
- Lý Nhược Băng, cô là ở nhà, hay là có ý định đi trường học?
Sự tình tạm thời kết thúc một giai đoạn, Trần Thanh Đế cũng không có tất yếu ở lại rồi.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng tin tưởng, cho dù Thượng Quan Niên muốn trả thù, cũng sẽ trước động thủ với hắn. Về phần Lý gia, Thượng Quan gia người ta còn không để vào mắt.
Chỉ phất tay là có thể diệt sát.
- Tôi... hôm nay ta không đi trường học.
Lý Nhược Băng khóc đỏ tròng mắt, lắc đầu nói:
- Tôi muốn ở trong nhà, nghỉ ngơi một chút.
- Ân, như vậy cũng tốt, dùng trạng thái hiện tại của cô, hoàn toàn không thích hợp đi trường học.
- Lý thúc, chuyện kế tiếp, người nên biết phải làm sao. Cháu sẽ không quấy rầy.
Nói xong, Trần Thanh Đế rời khỏi Lý gia.
Ở một bệnh viện cỡ lớn nào đó, Trần Thanh Đế thình lình xuất hiện ở chỗ này.
Nhìn xem phòng giải phẫu đóng chặt, cùng với Thượng Quan Niên ở bên ngoài phòng giải phẫu, lo lắng không thôi, cùng Hướng Diễm đầu bị quấn băng như xác ướp, chỉ lộ ra con mắt cùng miệng, trong nội tâm Trần đại thiếu cười lạnh một tiếng, lách mình đi ra.
Trần Thanh Đế há sẽ bỏ qua mấy người Thượng Quan Niên?
Đã không có tính toán buông tha bọn hắn, vì có thể biết rõ bọn hắn ở địa phương nào, Trần Thanh Đế ở bên trong vô thanh vô tức, đã ở trên thân ba người Thượng Quan Niên, phân biệt lưu lại một tia linh khí.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới có thể biết rõ, bọn hắn ở bệnh viện này.
- Ta đã hạ thủ, trừ ta ra, bất luận bệnh viện nào cũng đừng nghĩ trị liệu tốt Thượng Quan Giang Vũ. Về sau, liền làm thái giám a.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh không thôi, điều khiển xe rời đi.
Trần đại thiếu cũng không có đi trường học, mà là về tới biệt thự.
Sau khi Trần đại thiếu trở lại biệt thự, trong biệt thự lại có khách nhân.
Sơn Khẩu Tổ Thiếu tổ trưởng, Tá Đằng Trung Càn lại tới nữa, cái này lại để cho Trần Thanh Đế đột nhiên sáng ngời.
- Nếu để cho người Sơn Khẩu Tổ động thủ giết bọn người Thượng Quan Giang Vũ...
Trần Thanh Đế nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Kể từ đó, Sơn Khẩu Tổ cũng lẫn vào trong đó.
- Ta chỉ là đả thương Thượng Quan Giang Vũ, lại không có giết. Giết bọn hắn chính là người Sơn Khẩu Tổ, cần phải hảo hảo nghĩ kế hoạch, lợi dụng Sơn Khẩu Tổ thoáng một phát, trong lòng Trần Thanh Đế vui vẻ càng đậm.
- Trần Thanh Đế tiên sinh...
Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã về, trong nội tâm Tá Đằng Trung Càn vui vẻ nói:
- Ta đang định đi trường học tìm ngươi, không nghĩ tới ngươi lại trở về, thật sự là quá tốt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích -----oo0oo-----
Chương 253: Phái người càng mạnh
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?
Trần Thanh Đế nhíu mày, biết rõ còn cố hỏi.
- Đương nhiên là sự tình hợp tác rồi, chẳng lẽ Trần Thanh Đế tiên sinh đã quên?
Tá Đằng Trung Càn hưng phấn ngạo nghễ nói:
- Ông nội của ta phái người tới, đã đến, tất cả đều là cao thủ.
- Tất cả đều là cao thủ?
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Lúc này Sơn Khẩu Tổ phái người tới, thực lực ít nhất cũng cùng đám người Hắc y nhân Thập Nhất không sai biệt lắm. Tuyệt đối không thể kém.
Thực lực của ba người Hắc y nhân Thập Nhất, sau khi đi vào Hoa Hạ, một cái không còn, tất cả đều treo. Hơn nữa, Tá Đằng Trung Càn này, cũng bị 'Lữ Đông' nhiều lần nhục nhã.
Dùng bản tính của Tá Đằng Trung Càn, hơn nữa tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ yêu thương đối với Tá Đằng Trung Càn, khẳng định phải báo thù thay Tá Đằng Trung Càn.
Lại phái tới người, thực lực kém, nhân số ít, có rắm dùng?
Phải biết rằng, không chỉ là mấy người Hắc y nhân Thập Nhất bị giết, ngay cả hai mươi tên Ninja về sau lẻn vào Linh Vụ Sơn kia, cũng là không một cái may mắn thoát khỏi.
Đây chính là vết xe đổ.
Trần đại thiếu tin tưởng, lần này Ninja được tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ phái tới, hoặc là số lượng không nhiều lắm, nhưng thực lực mỗi người đều cường hãn, tinh anh bên trong Ninja.
Hoặc là, số lượng sẽ rất nhiều, nhưng mà, thực lực quyết không yếu hơn ba người Hắc y nhân Thập Nhất quá nhiều.
Trần Thanh Đế có thể tinh tường cảm giác được, thực lực của Thượng Quan Niên rất không tồi. Không giống như là cao thủ bình thường, hơn nữa, cùng con đường của những quân nhân kia cũng bất đồng.
Rất có một loại cảm giác tu luyện qua công phu nội gia.
Chỉ là cao thủ, muốn giết Thượng Quan Niên, còn thật không có dễ dàng như vậy. Coi như là để cho Liễu Nhất Thôn xuất động, mặc dù có thể giết Thượng Quan Niên, chỉ sợ cũng phải trọng thương.
Liễu Nhất Thôn là đội trưởng Huyết Nhận a, thực lực là rất cường hãn.
Như loại xuất lực không cần trả tiền này, lại có Ninja Sơn Khẩu Tổ có thể lấy ra lợi dụng, không lợi dụng cái kia chính là ngốc bức.
Bất quá, Trần đại thiếu sẽ biểu hiện ra ngoài sao?
- Trần Thanh Đế tiên sinh, lần này ông nội của ta phái người tới, nhân số không nhiều, nhưng đều là tinh anh trong tinh anh.
Nhìn Trần Thanh Đế không nói lời nào, hắn mang theo vẻ mặt khinh thường cùng phẫn nộ, liền nói:
- Lần này người tới, bất kỳ một cái nào đều có thể giết Lữ Đông kia đi.
- A? Có thể giết Lữ Đông?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Xem ra, gia gia của ngươi, đối với ngươi còn không phải coi trọng bình thường a. Vậy mà, phái ra cao thủ có thể giết Lữ Đông.
- Đó là đương nhiên...
Tá Đằng Trung Càn lập tức kiêu ngạo nói:
- Ông nội của ta là tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ, mà ta là Sơn Khẩu Tổ Thiếu tổ trưởng, về sau Sơn Khẩu Tổ chính là của ta. Ta bị người Lữ gia nhục nhã, ông nội của ta há sẽ bỏ qua Lữ gia, không báo thù?
- Điểm này, ta cũng không nghi ngờ. Bất quá...
Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói:
- Ngươi sẽ không ngay cả thế cục trước mắt cũng không biết a? Trần gia chúng ta bày ra thực lực, cần hợp tác với Sơn Khẩu Tổ các ngươi sao?
- Cái này...
Tá Đằng Trung Càn mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo lập tức trở nên vô cùng xấu hổ. Đúng vậy a, hiện tại Lữ gia đang nhức đầu kia kìa.
Vì cái gì đau đầu?
Còn không phải bởi vì Trần gia sắc bén xuất kích sao?
Trần gia bất động thì thôi, khẽ động, không chỉ có giải quyết tất cả phiền toái, còn lợi dụng người Lữ gia kiếm một bả không nói. Càng là trực tiếp điều động quân đội, bắt không ít người phe phái Lữ gia.
Những người trong phe phái Lữ gia bị bắt, còn có mấy nhân vật trọng yếu.
Trần gia người ta, còn cần theo chân Sơn Khẩu Tổ bọn họ hợp tác sao?
Sơn Khẩu Tổ ngươi có cái gì?
Không phải là phái đến vài tên Ninja thực lực cường hãn sao? Ngoại trừ vũ lực ra, còn có cái gì? Chẳng lẽ Trần gia người ta không có vũ lực?
Thật sự là đến thời điểm muốn động vũ lực, Trần gia trực tiếp điều động quân đội, ai có thể ngăn cản được? Đêm qua phát sinh chuyện tình, là ví dụ rõ rang nhất.
Lữ gia làm sao? Cuối cùng còn không phải trợn tròn mắt, trơ mắt nhìn, không dám nói một tiếng a.
- Trần Thanh Đế tiên sinh, ta cũng không có ý tứ hoài nghi thực lực Trần gia các ngươi. Trái lại, thực lực Trần gia các ngươi là phi thường cường hãn.
Tá Đằng Trung Càn, hít sâu một hơi, nói ra:
- Trần gia có thể điều động quân đội là không sai, bất quá, thực sự phải có chứng cớ mới được.
- Người Sơn Khẩu Tổ chúng ta bất đồng, vẫn là câu nói kia, một ít sự tình Trần gia các ngươi không thể ra mặt, chúng ta có thể âm thầm dọn dẹp.
Nói đến đây, Tá Đằng Trung Càn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chỉ cần là sự tình có thể trả thù Lữ gia, Sơn Khẩu Tổ chúng ta tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó.
- Lời nói, ai cũng có thể nói, đừng chỉ là nói không làm.
Trần Thanh Đế nhíu mày, liếc mắt nhìn Tá Đằng Trung Càn, nói ra:
- Ngươi nói các ngươi phái tới người có thực lực rất mạnh đến, ta sẽ tin sao?
- Lữ Bất Phàm trọng thương, bây giờ đang ở bệnh viện, ngươi nên biết a?
Trần Thanh Đế vẻ mặt ngạo khí nói:
- Chờ Sơn Khẩu Tổ các ngươi, làm ra một chút thành tích. Chứng minh lần này Sơn Khẩu Tổ các ngươi phái người tới, thực lực hoàn toàn chính xác không tệ, rồi hãy tới tìm ta.
- Trần Thanh Đế tiên sinh, ý của ngươi là...
Tá Đằng Trung Càn chấn động tinh thần, nhịn không được nói:
- Ngươi là muốn chúng ta giết...
- Ta không có bất kỳ ý tứ gì, về phần các ngươi làm sao để chứng minh thực lực của các ngươi, cái kia là chuyện của các ngươi.
Trần Thanh Đế không đợi Tá Đằng Trung Càn nói xong, trực tiếp cắt đứt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius