 |
|

26-05-2009, 10:54 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 27 -
Piotr đã Ä‘inh ninh tá»± nhá»§ rằng từ bây giá» cho tá»›i khi hoà n thà nh ý định chà ng sẽ không để lá»™ tên há» mình ra và cÅ©ng sẽ giấu kÃn không cho ai biết là chà ng biết tiếng Pháp. Chà ng đứng bên cánh cá»a hé mở trong dãy hà nh lang, định là há»… quân Pháp và o thì sẽ lánh mặt ngay. Nhưng quân Pháp đã và o mà Piotr vẫn đứng yên ở cá»a: má»™t sá»± tò mò không sao khắc phục nổi đã giữ chà ng lại.
Cả thảy có hai ngưá»i Pháp. Ngưá»i thứ nhất là má»™t viên sÄ© quan; má»™t ngưá»i cao lá»›n, xốc vác và đẹp trai, ngưá»i kia chắc là má»™ ngưá»i lÃnh hay má»™t ngưá»i cần vụ vì đấy, dáng ngưá»i thấp bé, gầy gò nước da Ä‘en sạm, má hóp, vẻ mặt ngá» nghệch. Viên sÄ© quan chống má»™t chiếc can Ä‘i kháºp khiá»…ng bước và o hà nh lang. Äi và o được mấy bước, viên sÄ© quan như đã yên chà rằng đây là má»™t chá»— ở tốt, bèn dừng lại, quay vá» phÃa hai ngưá»i lÃnh Ä‘ang đứng ở phÃa ngoà i cổng, lá»›n tiếng sai há» dắt ngá»±a và o. Là m xong công việc đó, viên sÄ© quan đưa tay lên sá»a lại bá»™ ria, khuá»·u tay khuỳnh ra trông rất ngang tà ng, rồi đưa bà n tay chạm và o và nh mÅ©.
- Chà o tất cả! - viên sÄ© quan mỉm cưá»i nói, đưa mắt vui vẻ nhìn quanh.
Không ai đáp lại má»™t tiếng. Viên sÄ© quan quay sang nhìn Geraxim há»i:
- Ông là chủ nhà phải không?
Geraxim sợ sệt và bỡ ngỡ nhìn viên sĩ quan.
- Quắc-tia, quắc-tia(1), chá»— ở ấy mà - viên sÄ© quan nói, miệng mỉm má»™t nụ cưá»i hồn háºu và ra vẻ bá» trên, đưa mắt xuống ông già thấp bé. - Ngưá»i Pháp rất hiá»n là nh. Có quái gì đâu nà o! Thôi đừng giáºn, ông bạn già nhé! - viên sÄ© quan vừa nói thêm vừa vá»— vai Geraxim bấy giá» lặng thinh, có vẻ hoảng sợ.
- Chà ! thế ra trong cá»a hiệu nà y không có ai biết nói tiếng Pháp à ? - Ngưá»i Pháp nói thêm, đưa mắt nhìn quanh và bắt gặp đôi mắt cá»§a Piotr, Piotr vá»™i lảng Ä‘i.
Viên sÄ© quan lại quay vá» phÃa Geraxim, bảo hắn ta dẫn hắn Ä‘i xem các phòng trong nhà .
- Ông chá»§, không có lá»›, tôi, không hiểu lá»›. - Geraxim nói, ý chừng lão cho rằng nói trá» trẹ Ä‘i như váºy thì ngưá»i Pháp kia may ra má»›i hiểu.
Viên sÄ© quan Pháp mỉm cưá»i xòe hai bà n tay ra khua khua trước mÅ©i Geraxim để tá» ra rằng hắn ta cÅ©ng chẳng hiểu gì nốt rồi kháºp khiá»…ng bước vá» phÃa cánh cá»a có Piotr đứng.
Piotr đã toan lẩn Ä‘i, nhưng ngay lúc ấy chà ng trông thấy Makar Alekxeyevich tay cầm súng ngắn từ cá»a nhà bếp lù lù bước ra. Vá»›i cái vẻ tinh quái cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘iên Makar Alekxeyevich đưa mắt nhìn viên sÄ© quan Pháp từ đầu đến chân rồi giÆ¡ súng lên nhằm.
- Xung phong! - Ngưá»i say rượu quát to và luồn ngón tay và o bấm cò. Viên sÄ© quan Pháp nghe tiếng quát giáºt mình quay lại, và cÅ©ng ngay lúc ấy Piotr đã lao ngưá»i và o Makar Alekxeyevich. Trong khi Piotr nắm lấy khẩu súng ngắn và nhấc bổng lên, ngưá»i say rượu đã bấm trúng cò và má»™t phát súng nổ choáng tai, khói thuốc bao bá»c lấy má»i ngưá»i. Ngưá»i Pháp tái mặt Ä‘i và chạy ra cá»a.
Quên mất ý định giấu không cho ai biết mình biết tiếng Pháp, Piotr giáºt khẩu súng ngắn vứt Ä‘i, và chạy lại gần viên sÄ© quan nói vá»›i hắn bằng tiếng Pháp:
- Ông không bị thương chứ?
- Hình như không, - Viên sÄ© quan vừa đáp vừa nắn nắn khắp ngưá»i - nhưng lần nà y thì suýt nữa toi mạng - hắn nói thêm, tay chỉ và o chá»— vừa bị sứt ở trên tưá»ng, rồi đưa mắt nghiêm nghị nhìn Piotr, hắn há»i - Ngưá»i nà y là ai?
- á»’ tôi tháºt vô cùng ân háºn vá» việc xảy ra, - Piotr nói nhanh, bây giá» chà ng đã quên hẳn vai trò cá»§a mình. - Äó là má»™t ngưá»i Ä‘iên, má»™t ngưá»i khốn khổ chẳng biết mình là m gì nữa.
Viên sĩ quan lại gần Makar Alekxeyevich và túm lẩy cổ áo hắn.
Makar Alekxeyevich, môi trá» xuống, ngưá»i lắc lư dá»±a và o tưá»ng, như ngưá»i ngá»§ gáºt.
- Äồ kẻ cướp, mà y sẽ biết tay tao - ngưá»i Pháp bá» tay ra nói - Ngưá»i Pháp chúng tôi rất khoan hồng sau khi thắng tráºn, nhưng chúng tôi không dung thứ những kẻ phản trắc! - Hắn nói thêm, vẻ mặt trang trá»ng và nghiêm khắc, tay là m má»™t cá» chỉ cương quyết trông rất đẹp mắt.
Piotr tiếp tục dùng tiếng Pháp xin viên sÄ© quan đừng chấp là m gì má»™t kẻ Ä‘iên rồ say rượu. Ngưá»i Pháp lặng thinh nghe chà ng nói, vẻ mặt lầm lầm vẫn không thay đổi, rồi bá»—ng mỉm cưá»i ngoảnh vá» phÃa Piotr, im lặng nhìn chà ng má»™t lát. Trên gương mặt tuấn tú cá»§a hắn hiện lên má»™t sắc thái dịu dà ng rất bi kịch. Hắn chìa tay ra.
- Ông đã cứu sống tôi! Ông là ngưá»i Pháp - Hắn nói.
Äối vá»›i má»—i ngưá»i Pháp, đó là má»™t kết luáºn chắc chắn không còn phải nghi ngá» gì nữa. Chỉ có má»™t ngưá»i Pháp má»›i có hà nh động cao cả được, mà cứu sống hắn, là M. Rambal, đại uý cá»§a trung Ä‘oà n khinh binh thứ mưá»i ba, chắc chắn phải là hà nh động cao cả nhất.
Nhưng mặc dù cái kết luáºn ấy tháºt không còn có thể nghi ngá» gì nữa, viên sÄ© quan má»™t má»±c tin chắc như váºy, Piotr vẫn thấy cần là m cho hắn ta vỡ má»™ng.
- Tôi là ngưá»i Nga! - Chà ng nói nhanh.
- Ô chà chà , thôi xin ông, - ngưá»i Pháp vừa nói vừa giÆ¡ ngón tay lên khua khua trước mÅ©i. - Chốc nữa ông kể cho tôi nghe đầu Ä‘uôi câu chuyện nhé. Rất sung sướng được gặp má»™t ngưá»i đồng bang.
- Thế nà o! Bây giá» ta xá» trà ngưá»i nà y ra sao? - Hắn nói thêm vá»›i Piotr, giá»ng đã thân máºt như chá»— anh em.
Dù Piotr không phải là ngưá»i Pháp thì má»™t khi đã được nháºn cái danh hiệu cao cả nhất trên Ä‘á»i nà y, chà ng ta cÅ©ng không thể nà o khước từ nó được, - giá»ng nói và vẻ mặt cá»§a viên sÄ© quan Pháp biểu lá»™ rõ rà ng ý nghÄ© đó.
Piotr phân trần má»™t lần nữa cho nên viên sÄ© quan hiểu Makar Alekxeyevich là ngưá»i thế nà o, chà ng cắt nghÄ©a rằng ngay trước khi hỠđến, con ngưá»i Ä‘iên rồ và say rượu ấy đã lôi ở đâu ra má»™t khẩu súng có nạp đạn, ngưá»i nhà chưa kịp lấy lại thì hỠđã và o, và chà ng yêu cầu viên sÄ© quan đừng trừng trị hà nh động đó. Ngưá»i Pháp ưỡn ngá»±c ra và dang tay là m má»™t cá» chỉ đế vương:
- Ông đã cứu sống tôi, ông là ngưá»i Pháp, ông xin ân xá cho tên nà y? Tôi xin chiá»u ông. Quân bay Ä‘em tên kia Ä‘i!
Ngưá»i Pháp nói nhanh, giá»ng cương quyết. Hắn khoác tay Piotr ngưá»i đã được hắn phong là ngưá»i Pháp vì đã cứu hắn thoát chết, và cùng Ä‘i vá»›i Piotr và o phòng trong.
Những ngưá»i lÃnh đợi ở ngoà i sân nghe tiếng súng nổ chạy và o phòng ngoà i há»i xem có việc gì xảy ra, ra vẻ sẵn sà ng trừng trị những kẻ thá»§ phạm; nhưng viên sÄ© quan nghiêm nghị cản há» lại nói:
- Khi nà o ta cần đến các chú, ta sẽ cho gá»i.
Mấy ngưá»i lÃnh lui ra. Ngưá»i lÃnh cần vụ, lúc bấy giỠđã có đủ thì giá» và o thăm nhà bếp, lại gần viên sÄ© quan nói:
- Thưa đại uý, trong nhà bếp có xúp và có đùi cừu ạ. Có phải dá»n lên hầu ngà i không ạ?
- Có cả rượu vang nữa nhé! - Viên đại uý nói trong gian phòng khách lá»›n, gian phòng đầu tiên hai ngưá»i và o.
Khi Piotr khẳng định rằng chà ng không phải là ngưá»i Pháp, viên đại uý chắc hẳn là không hiểu nổi tại sao ngưá»i ta lại từ chối má»™t tước vị cao quý như váºy, liá»n nhún vai nói rằng chà ng cứ khăng khăng nhất định bảo mình là ngưá»i Nga thì thôi, cÅ©ng được nhưng hắn ta thì dù sao cÅ©ng vẫn biết Æ¡n chà ng trá»n Ä‘á»i vì đã cứu mạng hắn.
Giả sá» ngưá»i Pháp nà y có khả năng hiểu biết ttình cảm cá»§a ngưá»i khác và đoán được những cảm giác cá»§a Piotr thì có lẽ Piotr đã bá» Ä‘i rồi; nhưng đằng nà y hắn không có lấy má»™t chút khả năng thông cảm nà o đối vá»›i những cái gì không phải là chÃnh bản thân hắn ta và cái vẻ say sưa hồ hởi cá»§a hắn đã chinh phục được Piotr.
- Dù ông là ngưá»i Pháp hay là má»™t vị hoà ng thân Nga ẩn danh, - ngưá»i Pháp vừa nói vừa nhìn chiếc áo sÆ¡ mi tuy bẩn nhưng rất mịn cá»§a Piotr và chiếc nhẫn chà ng Ä‘eo trên ngón tay, tôi cÅ©ng đã nhỠông mà thoát chết và xin ông nháºn cho tình bằng hữu cá»§a tôi. Má»™t ngưá»i Pháp không bao giá» quên má»™t lá»i nhục mạ hay má»™t công Æ¡n. Xin ông vui lòng nháºn tình cảm cá»§a tôi. Tôi chỉ muốn nói có thế thôi!
Giá»ng nói, vẻ mặt và cá» chỉ cá»§a viên sÄ© quan nà y có má»™t cái gì hiá»n là nh và cao thượng (theo cách quan niệm cá»§a ngưá»i Pháp vá» chữ nà y) đến ná»—i Piotr bất giác mỉm cưá»i đáp lại nụ cưá»i cá»§a ngưá»i Pháp và khi hắn giÆ¡ tay ra chà ng cÅ©ng bắt tay hắn.
Viên đại uý chân hÆ¡i kháºp khiá»…ng huýt sáo khe khẽ, bước và o phòng.
Những câu chuyện gẫu cá»§a ngưá»i Pháp lúc nãy chà ng thấy là ngá»™ nghÄ©nh thì bây giá» chà ng lại thấy nó khả ố quá. Và điệu hát mà hắn huýt sáo mồm, và cả dáng Ä‘i, Ä‘iệu bá»™, cả cái cá» chỉ vân vê ria mép cá»§a hắn bây giá» Piotr Ä‘á»u thấy là những Ä‘iá»u là m chà ng xấu hổ.
"Ta sẽ Ä‘i ngay, ta sẽ không nói vá»›i hắn má»™t lá»i nà o nữa" Piotr suy nghÄ© như váºy, nhưng vân ngồi ở chá»— cÅ©. Má»™t cảm giác yếu Ä‘uối kỳ dị như đóng Ä‘inh chà ng và o chiếc ghế. Chà ng muốn đứng dáºy bá» Ä‘i nhưng không sao đứng dáºy được.
Viên đại uý thì ngược lại, có vẻ rất vui. Hắn Ä‘i qua Ä‘i lại hai lượt trong gian phòng. Mắt hắn sáng long lanh, bá»™ ria khẽ nhÃch nhÃch lên như thể hắn Ä‘ang cưá»i tá»§m tỉm má»™t mình vá» má»™t ý nghÄ© gì rất ngá»™ nghÄ©nh.
- Thú tuyệt, - hắn bá»—ng nói, - Viên đại tá cá»§a ta cái bá»n Vurtemberg thú tuyệt! Lão ta là ngưá»i Äức. Ấy thế mà lại rất tốt nhưng vẫn là ngưá»i Äức.
Hắn ngồi xuống trước mặt Piotr.
- Nà y thế ra ông cÅ©ng biết tiếng Äức à ?
Piotr lặng thinh nhìn hắn.
- Nhà cứu tế tiếng Äức nói thế nà o nhỉ?.
- Nhà cứu tế à ? - Nhà cứu tế tiếng Äức là Unterkunft.
- Ông bảo sao? - Viên đại uý há»i lại rất nhanh, vẻ bỡ ngỡ.
- Unterkunft - Piotr nhắc lại.
- Onterkoff. - Viên đại uý nói Ä‘oạn đưa dôi mắt tươi cưá»i nhìn Piotr má»™t lát. - Ngưá»i Äức há» ngốc ra trò, có phải không ông Piotr nhỉ? - Hắn kết luáºn. - Nà o, là m thêm má»™t chai Bordeaux Moskva nữa chứ? Morel Ä‘em hâm cho ta má»™t chai nữa Ä‘i nà o. Morel - viên đại uý vii vẻ cất tiếng gá»i to.
Morel Ä‘em nến và rượu vang ra. Viên đại uý nhìn Piotr dưới ánh nến, và hình như lấy là m lạ vì vẻ mặt á»§ dá»™t cá»§a chà ng, Rambal, vẻ buồn rầu và ái ngại thà nh tháºt, tiến lại gần Piotr và cúi xuống phÃa chà ng.
- Thế nà o anh bạn cá»§a tôi buồn à , - Hắn vừa nói vừa đặt tay lên cánh tay Piotr. - Hay tôi có Ä‘iá»u gì là m anh phải pháºt ý, không, chắc anh có gì giáºn tôi tháºt rồi, - hắn há»i lại. - Hay có lẽ vì tình thế hiện nay?
Piotr lặng thinh không đáp, nhưng dịu dà ng nhìn thẳng và o mặt ngưá»i Pháp. Vẻ ái ngại cá»§a hắn là m cho chà ng thấy dá»… chịu.
Xin lấy danh dá»± mà nói rằng dù không kể đến chuyện tôi chịu Æ¡n ông nữa, tôi cÅ©ng vẫn thấy mến ông lắm. Ông có cần tôi giúp việc gì không? Xin ông cứ bảo. Sống chết tôi cÅ©ng xin hết lòng. Tôi xin để tay lên tim mà nói như váºy! - hắn vừa nói vừa vá»— tay lên ngá»±c.
- Cám Æ¡n ông, - Piotr nói. Viên đại uý nhìn Piotr chằm chằm, đúng như khi được biết nhà cứu tế tiếng Äức nói thế nà o, và gương mặt hắn ta bá»—ng bừng sáng lên.
- À! Nếu váºy tôi xin nâng cốc mừng tình bạn cá»§a chúng ta - hắn vui vẻ reo to và rót hai cốc rượu vang.
Piotr cầm lấy cốc rượu và uống cạn Rambal cũng uống cạn cốc của mình, bắt tay Piotr một lần nữa và chống khuỷu tay lên bà n, trong một tư thế u hoà i và tư lự.
- Phải, bạn ạ, những cảnh xoay vần bất ngá» cá»§a số mệnh là thế đấy. Xưa kia có ai dè rằng tôi là má»™t quân nhân và là má»™t đại uý long kỵ trong quân đội cá»§a Bonaparte như hồi đó chúng tôi vẫn gá»i Ngưá»i. Ấy thế mà giá» dây tôi Ä‘ang ở Moskva vá»›i Ngưá»i. Bạn thân mến ạ. - hắn nói tiếp vá»›i cái giá»ng buồn buồn và đá»u như khi sắp kể má»™t câu chuyện rất dà i, - cần phải nói để bạn rõ rằng dòng há» chúng tôi là má»™t dòng quý tá»™c lâu Ä‘á»i và o báºc nhất ở Pháp. - Và vá»›i thái độ cởi mở dá»… dà ng và ngây thÆ¡ mà ngưá»i Pháp vốn có, viên đại uý kể cho Piotr nghe chuyện các tổ tiên cá»§a hắn ta, liệt kê tất cả các bà con há» hà ng, các quan hệ tà i sản và gia đình. - Cố nhiên "bà mẹ đáng thương cá»§a tôi": đóng má»™t vai trò quan trá»ng trong câu chuyện nà y. Nhưng tất cả những thứ đó chỉ má»›i là sá»± dà n cảnh cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, thá»±c chất cá»§a nó là ái tình kia. Ãi tình! Có phải không ông Piotr? - hắn cà ng nói cà ng hăng. - Thêm cốc nữa nhé!
Piotr lại uống cạn và rót cho mình một cốc nữa.
- Chao ôi! Äà n bà , đà n bà - và viên đại uý hai mắt sáng long lanh nhìn Piotr, bắt đầu nói vá» tình yêu và kể lại những chuyện yêu đương cá»§a mình. Những chuyện ấy rất nhiá»u. Cứ trông khuôn mặt bảnh bao và tá»± mãn cá»§a viên sÄ© quan và vẻ hứng khởi hân hoan cá»§a hắn ta khi nói đến đà n bà cÅ©ng đủ có thể tin được Ä‘iá»u đó. Mặc dầu tất cả những câu chuyện tình cá»§a Rambal Ä‘á»u có cái sắc thái sà m sỡ mà ngưá»i Pháp vẫn thưá»ng xem là nhân tố tạo nên tất cả sức mê hoặc và thi vị cá»§a tình yêu, như má»™t viên đại uý kể chuyện mình vá»›i má»™t lòng tin chắc chắn rằng chỉ riêng hắn ta má»›i được nếm và biết hết những cái thú tuyệt vá»i cá»§a tình yêu, và mô tả phụ nữ má»™t cách duyên dáng hấp dẫn đến ná»—i Piotr cÅ©ng phải tò mò lắng nghe hắn ta.
Rõ rà ng thứ ái tình mà ngưá»i Pháp kia ưa thÃch say mê chẳng phải là thứ tình yêu hạ đẳng và đơn giản mà Piotr đã từng có đối vá»›i vợ chà ng, cÅ©ng chẳng phải là thứ tình yêu lãng mạn cá»§a chà ng đối vá»›i Natasa, má»™t tình yêu mà chÃnh chà ng Ä‘ang cố nhen lên, cả hai loại ái tình nà y Rambal Ä‘á»u khinh miệt như nhau - má»™t loại là ái tình cá»§a bá»n phu xe, loại kia thì lại là ái tình cá»§a những thằng ngốc, thứ ái tình mà ngưá»i Pháp thá»i ấy thá» phụng chá»§ yếu xây dá»±ng trên những quan hệ tá»± nhiên dối vá»›i phụ nữ và trên sá»± kết hợp những cách bố trà kỳ quặc gây thà nh sức hấp dẫn chÃnh cá»§a tình cảm.
Chẳng hạn, viên đại uý kể câu chuyên tình lâm ly cá»§a hắn ta vá»›i má»™t hầu tước phu nhân ba mươi lăm tuổi rất má»±c kiá»u diá»…m và đồng thá»i vá»›i cô con gái cá»§a phu nhân, má»™t thiếu nữ mưá»i bảy tuổi, ngây thÆ¡ và duyên dáng tuyệt vá»i. Cuá»™c tranh Ä‘ua vá» lòng đại lượng giữa hai mẹ con rốt cuá»™c Ä‘i đến chá»— là ngưá»i mẹ tá»± hy sinh, thuáºn lòng gả con gái cho tình nhân cá»§a mình. Mãi cho đến nay, cuá»™c tranh Ä‘ua ấy tuy chỉ là má»™t ká»· niệm xa xưa, nhưng vẫn là m cho viên đại uý xúc động. Sau đó hắn ta kể má»™t câu chuyện trong đó ngưá»i chồng đóng vai trò tình nhân, còn hắn ta (tức ngưá»i tình nhân) thì lại đóng vai trò ngưá»i chồng, và thêm nhiá»u mẩu chuyện buồn cưá»i khác trong số các ká»· niệm đất Äức, nÆ¡i mà nhà cứu tế được gá»i là Unterkunft, nÆ¡i mà các đức ông chồng ăn dưa bắp cải. Và là nÆ¡i mà tóc các thiếu nữ quá và ng.
Cuối cùng là câu chuyện xảy ra cách đây không lâu ở Ba Lan, hãy còn tươi rói trong ký ức cá»§a viên đại uý. Chuyện nà y hắn ta vừa kể vừa hoa tay lia lịa, mặt đỠbừng lên: Hắn đã cứu sống má»™t ngưá»i Ba Lan (nói chung trong các câu chuyện cá»§a viên đại uý luôn luôn xảy ra những trưá»ng hợp cứu mạng như thế) và ngưá»i Ba Lan nà y giao ngưá»i vợ kiá»u diá»…m cá»§a mình (ngưá»i thì Ba Lan nhưng tâm hồn thì lại là tâm hồn má»™t cô gái Paris) cho hắn ta trông nom há»™, còn bản thân ngưá»i kia thì tình nguyện xung và o quân đội Pháp.
Viên đại uý rất sung sướng, ngưá»i thiếu nữ Ba Lan xinh đẹp muốn Ä‘i trốn vá»›i hắn ta; nhưng vì lòng đại lượng, viên đại uý đã trả vợ lại cho ngưá»i Ba Lan, nói vá»›i anh chồng rằng: "Tôi đã cứu mạng cho ông, và bây giá» thì tôi cứu vá»›t danh dá»± cá»§a ông!". Khi nhắc lại mấy lá»i nà y, viên đại uý dịu mắt và lắc mạnh cái đầu như đỠxua Ä‘uổi má»™t cảm xúc uá»· mị Ä‘ang trà n và o lòng mình khi gợi lại những á»· niệm động lòng ấy.
Trong lúc nghe viên đại uý kể chuyện, - những khi đêm đã khuya và có hÆ¡i men ngưá»i ta vẫn thưá»ng thấy như váºy - Piotr theo dõi tất cả những Ä‘iá»u viên đại uý nói, hiểu tất cả và đồng thá»i cÅ©ng lần theo dòng ká»· niệm riêng cá»§a mình, những ká»· niệm bá»—ng dưng hiện lên trong trà nhá»› cá»§a chà ng. Khi chà ng nghe kể những câu chuyện tình ấy, chà ng chợt nhá»› lại tình yêu cá»§a mình đối vá»›i Natasa, và trong khi ôn lại những bức tranh cá»§a mối tình nà y chà ng thầm so sánh những cảnh ấy vá»›i những câu chuyện cá»§a Rambal.
Lắng nghe chuyện đấu tranh giữa tình yêu và bổn pháºn, Piotr thấy hiện ra trước mắt cuá»™c gặp gỡ vừa rồi giữa chà ng vá»›i ngưá»i mà chà ng yêu dấu ở gần tháp Xukharev. Hôm ấy, cuá»™c gặp gỡ không có ảnh hưởng gì trong lòng chà ng; tháºm chà chà ng cÅ©ng không có lần nà o nhá»› lại cuá»™c gặp gỡ đó. Nhưng bấy giá» chà ng lại có cảm tưởng rằng cuá»™c gặp gỡ vừa qua có má»™t cái gì đầy ý nghÄ©a và rất nên thÆ¡.
"Anh Piotr Kirilits, anh lại đây, tôi nháºn ra anh rồi", - Câu nói cá»§a Natasa như còn văng vẳng bên tai chà ng, và đôi mắt, nụ cưá»i, chiếc mÅ© chụp Ä‘i đưá»ng trưá»ng, món tóc xổ ra ngoà i và nh mÅ© hiện rõ cả trước mắt chà ng, và chà ng thấy tất cả những thứ đó có má»™t cái gì cảm động lạ thưá»ng khiến lòng chà ng lại dịu hẳn Ä‘i.
Kể xong câu chuyện vá» cô gái Ba Lan kiá»u diá»…m, viên đại uý há»i Piotr xem chà ng đã bao giá» có cái cảm giác cá»§a kẻ tá»± hy sinh vì tình yêu và lòng ghen ghét đối vá»›i ngưá»i chồng hợp Pháp như váºy chưa.
ÄÆ°á»£c câu há»i nà y khÃch lệ, Piotr ngẩng đầu lên và thấy cần phải nói rõ những ý nghÄ© Ä‘ang khiến chà ng báºn tâm; chà ng bắt đầu giãi bà y rằng mình có má»™t quan niệm hÆ¡i khác vá» tình yêu đối vá»›i phụ nữ. Chà ng nói rằng suốt Ä‘á»i chà ng chỉ yêu có má»™t ngưá»i đà n bà , nhưng ngưá»i đà n bà ấy không bao giá» có thể là vợ chà ng.
- Chà ! - Viên đại uý nói.
Sau đó Piotr phân trần rằng chà ng đã yêu ngưá»i đà n bà ấy từ thá»i còn niên thiếu; vì nà ng còn trẻ quá, còn chà ng thì khi ấy chỉ là má»™t đứa con bất hợp pháp chẳng có tên há». Rồi vá» sau, khi chà ng đã có tên há» và cá»§a cải, chà ng cÅ©ng vẫn không dám nghÄ© đến nà ng, vì chà ng yêu nà ng quá, chà ng đặt nà ng cao hÆ¡n tất cả, và do đó, lại cà ng quá cao đối vá»›i bản thân chà ng. Kể đến chá»— nà y, Piotr há»i viên đại uý có hiểu Ä‘iá»u đó không.
Viên đại uý là m một cỠchỉ dù hắn ta hiểu chăng nữa cũng xin Piotr cứ kể tiếp cho.
- Tình yêu lý tưởng, mây mù… - Hắn lẩm bẩm. Không biết vì hÆ¡i men, hay vì Ä‘ang cần thổ lá»™, hay vì nghÄ© rằng ngưá»i nà y hiện không biết và sẽ không bao giá» biết được má»™t nhân váºt nà o trong câu chuyện mình kể, hay vì tất cả những thứ đó gá»™p lại, Piotr nói rất tá»± do, chẳng giữ gin gì cả, đôi mắt mÆ¡ má»™ng nhìn và o cõi xa xăm, miệng dấp dÃnh, Piotr lè nhè kể lại tất cả chuyện Ä‘á»i cá»§a mình: cuá»™c hôn nhân cá»§a chà ng, chuyện Natasa yêu ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a chà ng, chuyện nà ng phản bá»™i ngưá»i yêu, và tất cả những mối quan hệ đơn giản giữa chà ng và nà ng. ÄÆ°á»£c những câu há»i cá»§a Rambal khÃch lệ thêm, chà ng nói luôn cả những Ä‘iá»u mà lúc đầu chà ng đã giấu giếm, - Äịa vị cá»§a chà ng trong xã há»™i và tháºm chà cả tên há» chà ng nữa.
Trong câu chuyện cá»§Ã Piotr kể, Ä‘iá»u khiến cho viên đại uý kinh ngạc hÆ¡n cả là Piotr rất giầu, chà ng có hai toà lâu đà i ở Moskva mà lại ở lại trong thà nh phố, giấu kÃn tên há» và tung tÃch.
Äêm đã khuya khi há» cùng nhau bước ra phố. Äêm hôm ấy trá»i ấm áp và sáng sá»§a. Vá» phÃa bên trái ngôi nhà , trên trá»i hừng lên má»™t ánh sáng má» má»: ánh lá»a cá»§a đám cháy đầu tiên ở Moskva, bùng lên ở phố Pechovka. Vá» bên phải, vầng trăng lưỡi liá»m treo cao trên ná»n trá»i, và ở phÃa đối diện vá»›i mặt trăng lÆ¡ lá»ng ngôi sao chổi vốn gắn bó vá»›i tình yêu cá»§a Piotr trong lòng chà ng. Bên cổng, bác Geraxim, bà nấu bếp cùng đứng vá»›i hai ngưá»i lÃnh Pháp. Há» Ä‘ang cưá»i cưá»i nói nói, má»—i đằng má»™t thứ tiếng, chẳng hiểu nhau tà gì cả.
Há» nhìn cái ráng đỠcháºp chá»n trên thà nh phố. Má»™t vụ cháy nhỠở xa trong má»™t thà nh phố rá»™ng lá»›n thì chẳng có gì là đáng sợ cả.
Nhìn bầu trá»i cao đầy sao, nhìn vầng trăng, ngôi sao chổi và ánh lá»a má» má», Piotr thấy lòng vui khấp khởi và đồng thá»i dịu lại. "Äấy, thế nà y cÅ©ng tốt quá rồi, còn cần gì hÆ¡n nữa?" - chà ng thầm nghÄ©. Và đột nhiên sá»±c nhá»› lại ý định cá»§a mình, chà ng chợt thấy choáng váng khó ở đến ná»—i chà ng phải dá»±a và o hà ng rà o cho khá»i ngã.
Không cáo từ ngưá»i bạn má»›i, Piotr loạng choạng rá»i cổng bước và o phòng, ngả lưng trên Ä‘i-văng và láºp tức ngá»§ thiếp Ä‘i.
Chú thÃch:
(1) Quanter (tiếng Äức) hay kvartira (tiếng Nga) Ä‘á»u có nghÄ©a chá»— ở.
(2) Thứ nước giải khát là m bằng nước quả ép, vị hơi chua chua.
(3) François Joseph Talma, diá»…n viên bi kịch ưu tú cá»§a thá»i Napoléon(1763-1826)
Catherine Joséphine Duchesnois, nữ diễn viên bi kịch có tiếng (1777-1835)
Robet Joseph Pothier (1699 - 1772) nhà luáºt há»c: giáo sư và chánh án ở Orléant.
Tên trưá»ng thần há»c cao đẳng ở Paris, thà nh láºp năm 1253, vá» sau là trưá»ng Äại há»c tổng hợp Paris.
|

26-05-2009, 10:57 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -28 -
Ãnh lá»a cá»§a vụ hoả hoạn đầu tiên xảy ra hôm mồng hai tháng chÃn được những ngưá»i dân Ä‘ang Ä‘i lánh nạn và những đạo quân Ä‘ang rút lui nhìn thấy từ nhiá»u nẻo đưá»ng khác nhau và vá»›i những tình cảm khác nhau.
Äêm hôm ấy, Ä‘oà n xe cá»§a gia đình Roxtov ghé lại Mytisi cách Moskva hai mươi dặm. Ngà y mồng má»™t tháng chÃn, há» ra Ä‘i muá»™n, đưá»ng Ä‘i cháºt nÃch những xe cá»™ và quân lÃnh, đồ đạc thì bá» quên rất nhiá»u, cứ phải luôn luôn cho ngưá»i vá» lấy, đến ná»—i đêm hôm ấy phải quyết định dừng lại nghỉ đêm cách Moskva năm dặm. Sáng hôm sau há» dáºy muá»™n, và giữa đưá»ng Ä‘i, phải dừng lại nhiá»u chặng, thà nh thá» chỉ Ä‘i được đến Äại Mutisi. Äến mưá»i giá», gia đình Roxtov và những ngưá»i thương binh cùng Ä‘i vá»›i há» Ä‘á»u phân tán và o các sân và các nhà nông dân trong là ng. Gia nhân, xà Ãch cá»§a nhà Roxtov và lÃnh cần vụ cá»§a các sÄ© quan bị thương, sau khi đã dá»n chá»— ngá»§ cho chá»§, ngồi lại ăn bữa khuya, cho ngá»±a ăn cá» và ra thá»m đứng.
Trong ngôi nhà bên cạnh có má»™t viên sÄ© quan phụ tá cá»§a Raivexki, cổ tay bị Ä‘áºp nát, vết thương Ä‘au đớn khá»§ng khiếp khiến ông ta không ngừng rên rỉ thảm thiết, và những tiếng rên ấy vang lên nghe tháºt rùng rợn trong đêm thu tối mịt. Äêm hôm trước viên sÄ© quan hà nh dinh nà y cùng ngá»§ trong má»™t sân vá»›i gia đình Roxtov.
Bá tước phu nhân nói rằng nói rằng bà nghe tiếng rên ấy không thể nà o chợp mắt được, cho nên khi đến Mytisi bà đã sang ở má»™t ngôi nhà tồi tà n hÆ¡n chỉ cốt sao cách xa ngưá»i bị thương má»™t chút.
Má»™t ngưá»i gia nhân nhìn qua nóc má»™t chiếc xe song mã đỗ ở trước thá»m trông thấy trong đêm tối có ánh lá»a cá»§a má»™t đám cháy khác không lá»›n lắm. Ãnh lá»a trước thì ngưá»i ta đã thấy từ lâu và ai cÅ©ng biết rằng đó là đám cháy ở Tiểu Mutisi do quán cô-dắc cá»§a Mamonov đốt lên.
Má»™t ngưá»i lÃnh cần vụ nói:
- Nà y các bác, lại có một đám cháy khác kìa.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u chú ý đến ánh lá»a má»›i hừng lên.
- Nghe nói là lÃnh cô-dắc đốt Tiểu Mytisi đấy.
- ChÃnh há»! Nhưng đấy không phải là Mytlisi, xa hÆ¡n kia.
- Nhìn mà xem cứ như ở Moskva ấy.
Hai ngưá»i đà y tá»› bước xuống báºc thá»m, Ä‘i vòng ra sau xe và ngồi lên báºc xe.
- Không phải ở Mytisi rồi! Mytisi ở vá» phÃa nà y, chếch sang bên phải, chứ đằng nà y lại chếch sang bên trái.
Mấy ngưá»i nữa nháºp bá»n. Má»™t ngưá»i nói:
- Thấy chưa, cháy to lắm, đúng là ở Moskva rồi, các bác ạ; ở phố Xusevxkaya hay ở Rogxkya gì đấy.
Không ai đáp lại câu vừa rồi. Và đám ngưá»i im lặng má»™t lúc khá lâu nhìn ánh lá»a báºp bùng xa xa cá»§a đám cháy má»›i.
Danilo Terentits, ngưá»i hầu phòng già cá»§a bá tước, lại gần đám đông và cất tiếng gá»i Miska.
- Có cái gì đâu mà xem, cái thằng ôn con kia. Bá tước mà gá»i má»™t cái thì có ai thưa; Ä‘i và o mà xếp dá»n quần áo.
- Thì cháu chỉ mới chạy ra lấy nước một tý thôi mà , - Miska nói.
- Bác thấy thế nà o hở bác Danilo Terentits? - má»™t ngưá»i gia đình nói, - Cứ như ở Moskva ấy nhỉ?
Danilo Terentits lặng thinh không đáp, và má»i ngưá»i lại im lặng hồi lâu. Ãnh lá»a lan rá»™ng dần và má»—i lúc má»™t to thêm.
- Lạy chúa! Trá»i thì hanh mà gió lại to thế nà y. - có tiếng nói.
- Xem kìa, cứ lan rá»™ng ra mãi. Trá»i Æ¡i! Trông thấy cả lÅ© quạ kia kìa.
- Lạy chúa tha tội!
- Chắc há» sẽ dáºp tắt, lo gì.
- Ai dáºp tắt má»›i được chứ? - Danilo Terentits nãy giá» lặng thinh, bá»—ng cất tiếng nói, giá»ng bình tÄ©nh và cháºm rãi - ChÃnh là Moskva đấy các chú ạ, chÃnh thà nh phố mẹ đẻ cá»§a chúng ta, thà nh phố có những bức thà nh trắng… - giá»ng nói cá»§a ông già nghẹn ngà o trong cổ và báºt lên thà nh tiếng nấc khà n khà n cá»§a những ngưá»i già cả. Và dưá»ng như má»i ngưá»i chỉ chỠđợi có thể để hiểu rõ ý nghÄ© cá»§a cái ánh lá»a báºp bùng kia đối vá»›i há». Có những tiếng thở dà i, tiếng lâm râm cầu nguyện và tiếng khóc thút thÃt cá»§a ngưá»i hầu phòng già cá»§a bá tước.
|

26-05-2009, 11:03 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -29 -
Ngưá»i hầu phòng quay trở và o và báo cáo vá»›i bá tước rằng Moskva Ä‘ang bốc cháy. Bá tước mặc áo ngá»§ và ra ngoà i xem.
Sonya, bấy giá» chưa cởi áo, và cả bà Schoss cÅ©ng cùng ra theo. Chỉ còn Natasa và bá tước phu nhân ngồi lại trong phòng. (Petya bấy giá» không ở vá»›i gia đình nữa, cáºu ta đã cùng vá»›i trung Ä‘oà n Ä‘i đến Troisk).
Nghe tin Moskva bốc cháy, bá tước phu nhân khóc oà lên.
Natasa, gương mặt tái xanh, mắt đỠđẫn, ngồi trên chiếc ghế dà i ở phÃa dưới các tượng thánh (ngay ở chá»— nà ng ngồi xuống khi vừa má»›i đến đây) và không hỠđể ý những lá»i cha nà ng vừa nói. Nà ng lắng tai nghe tiếng rên không ngá»›t cá»§a viên sÄ© quan phụ tá tuy ở cách đây ba nhà mà vẫn vá»ng tá»›i.
Sonya từ ngoà i sân trở và o run cầm cáºp, vẻ hoảng hốt, kêu lên:
- Trá»i Æ¡i!, kinh khá»§ng quá! Chắc là cả thà nh Moskva Ä‘ang bốc cháy, ánh lá»a to quá! Natasa nhìn mà xem nà y, bây giá» nhìn ra cá»a sổ cÅ©ng thấy đấy, - nà ng nói, chắc là muốn là m cho cô em khuây khoả. Natasa đưa mắt nhìn nà ng, nhưng không hiểu ngưá»i ta muốn há»i gì mình, rồi lại thẫn thá» nhìn và o góc lò sưởi. Natasa thẫn thá» như váºy từ sáng hôm nay, ngay từ khi Sonya tá»± dưng thấy cần nói cho Natasa biết công tước Andrey bị thương và hiện cùng Ä‘i vá»›i Ä‘oà n xe cá»§a gia đình. Không hiểu tại sao Sonya lại là m như váºy, và điá»u đó là m cho bá tước phu nhân rất ngạc nhiên và bá»±c mình; bà giáºn Sonya lắm, Ãt khi thấy bà nổi giáºn như váºy. Sonya khóc và xin mẹ thứ lá»—i, và bây giá» dưá»ng như để chuá»™c lá»—i, nà ng cứ theo săn sóc Natasa từng ly từng tÃ.
- Natasa xem kìa, cháy ghê chưa, - Sonya nói.
- Cái gì cháy? - Natasa há»i, - À phải, Moskva.
Và dưá»ng như không muốn từ chối, để cho Sonya khá»i pháºt lòng và để cho cô ta Ä‘i cho rảnh, nà ng quay đầu vá» phÃa cá»a sổ nhìn má»™t lúc - nhưng nhìn như váºy rất rõ rệt là chẳng trông gì hết, - rồi lại ngồi yên như cÅ©.
- Nhưng cô đã trông thấy gì đâu?
- Không, em thấy rồi, tháºt mà . - Natasa nói, giá»ng như van xin Sonya để cho mình yên.
Và cả bá tước phu nhân lẫn Sonya Ä‘á»u Ä‘á»u hiểu rõ rằng Moskva, đám cháy ở Moskva hay dù là chuyện gì hay chăng nữa Ä‘á»u chẳng có nghÄ©a lý gì vá»›i Natasa hết.
Bá tước lại trở vỠnằm sau tấm vách ngăn. Bá tước phu nhân lại gần Natasa, lấy lưng bà n tay khẽ chạm lên đầu nà ng như những khi nà ng ốm, rồi lại đưa môi chạm và o trán nà ng như để xem nà ng có sốt không và hôn nà ng, nói:
- Con lạnh à ? Con run rẩy cả ngưá»i. Con Ä‘i nằm Ä‘i con ạ.
- Äi nằm? Vâng được ạ, con sẽ Ä‘i nằm. Con sẽ Ä‘i nằm ngay, - Natasa nói.
Sáng hôm nay, từ khi biết được công tước Andrey bị thương nặng và hiện Ä‘ang Ä‘i trong Ä‘oà n xe cá»§a nhà nà ng, lúc má»›i đầu Natasa há»i tá»›i tấp những là chà ng Ä‘i đâu? Chà ng ra sao? Vết thương có nguy hiểm không? Có thể gặp chà ng được không? Nhưng sau khi nghe nói là không thể gặp công tước Andrey được, là chà ng bị thương nặng nhưng không nguy hiểm đến tÃnh mệnh, rõ rà ng nà ng không tin những Ä‘iá»u đó, nhưng nà ng biết chắc rằng dù mình có há»i gì thì ngưá»i ta sẽ vẫn cứ trả lá»i y như thế, nên nà ng không há»i và không nói gì nữa. Suốt dá»c đưá»ng, đôi mắt nà ng mở trừng trừng, đôi mắt mà bá tước phu nhân biết rất rõ và rất sợ. Nà ng ngồi im không động Ä‘áºy trong góc xe; và đến bây giá» nà ng vẫn cứ ngồi im như thế trên chiếc ghế dà i từ khi và o nhà nà y. Nà ng đã nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u gì đây, nà ng Ä‘ang quyết định hay đã quyết định xong má»™t Ä‘iá»u gì đây bá tước phu nhân biết rõ như váºy, nhưng Ä‘iá»u ấy là điá»u gì thì phu nhân không biết, và chÃnh vì váºy phu nhân lo sợ và khổ tâm.
- Natasa, cởi áo ra con ạ, nằm trên giưá»ng vá»›i mẹ. (Ngưá»i ta chỉ dá»n giưá»ng cho má»—i má»™t mình bá tước phu nhân: bà Schoss và hai cô tiểu thư Ä‘á»u phải lót rạ nằm trên sà n nhà ).
- Không, con nằm sà n thôi mẹ ạ, - Natasa bá»±c bá»™i trả lá»i. Nà ng lại gần cá»a sổ và mở nó ra. Qua khung cá»a sổ mở rá»™ng, tiếng rên cá»§a viên sÄ© quan phụ tá nghe cà ng rõ mồn má»™t. Nà ng ló đầu ra ngoà i không khà ẩm thấp cá»§a ban đêm, và bá tước phu nhân thấy cái cổ mảnh nà ng rung lên từng đợt chạm và o khung cá»a, Natasa biết rằng tiếng rên ấy không phải cá»§a công tước Andrey. Nà ng biết rằng công tước Andrey nằm cùng má»™t nhà vá»›i gia đình nà ng, nhưng trong má»™t gian khác, bên kia phòng ngoà ì; nhưng tiếng rên khá»§ng khiếp không lúc nà o ngá»›t ấy vẫn khiến nà ng khóc ngất lên. Bá tước phu nhân và Sonya đưa mắt nhìn nhau.
- Äi nằm Ä‘i con ạ, Ä‘i nà m Ä‘i, cô bạn nhá» cá»§a mẹ! - bá tước vừa nói vừa lấy tay khẽ chạm và o vai Natasa. - Nà o thôi, Ä‘i nằm Ä‘i con.
- À vâng… Con Ä‘i nằm ngay bây giỠđây, - Natasa nói Ä‘oạn hấp tấp cởi áo ngoà i và tháo dây thắt lưng. Sau khi cởi áo và khoác chiếc áo ngá»§ lên ngưá»i, nà ng xếp chân ngồì và o chá»— ngá»§ dà nh cho nà ng ở giữa sân, vắt chiếc bÃm tóc má»ng và không dà i lắm qua vai và bắt đầu tết lại. Mấy ngón tay thon thon cá»§a nà ng nhanh nhẹn, khéo léo và thà nh thạo tháo bứn tóc, tết lại rồi thắt nút ở phÃa dưới.
Mái đầu nà ng nghiêng bên nà y rồi lại nghiêng sang bên kia vá»›i má»™t cá» chỉ quen thuá»™c, nhưng đôi mắt nà ng trừng trừng mở rá»™ng như trong cÆ¡n sốt cứ nhìn và o trước mặt. Khi đã soạn sá»a xong để Ä‘i ngá»§, Natasa từ từ ngả lưng xuống tấm chăn trải trên lá»›p rạ cạnh cá»a ra và o.
- Natasa nằm giữa nhé, - Sonya nói.
- Tôi nằm đây, - Natasa nói. - Kìa chị nằm Ä‘i chứ, - nà ng nói thêm giá»ng gắt gá»ng. Và nà ng úp mặt và o má»™t chiếc gối.
Bá tước phu nhân, bà Schoss và Sonya vá»™i vã cởi áo Ä‘i nằm. Trong phòng chỉ còn má»™t ngá»n đèn thá» leo lét. Nhưng ở bên ngoà i ánh lá»a cháy ở tiểu Mytisi cách hai vecxta, vẫn toả sáng và từ quán rượu ở góc phố bị lÃnh cô-dắc Mamonov cướp phá vang lại những tiếng rên la á»›i á»›i.
Tiếng rên của viên sĩ quan vẫn kéo dà i không ngớt.
Hồi lâu Natasa nằm yên không động Ä‘áºy, lắng tai nghe ngóng những tiếng động ở trong nhà và ở bên ngoà i vẳng lại. Lúc đầu nà ng, nghe tiếng mẹ nà ng cầu nguyện và thở dà i, tiếng chiếc giưá»ng kêu răng rắc dưới ngưá»i bà , tiếng ngáy huýt lên như còi cá»§a bà Schoss mà nà ng quen thuá»™c, tiếng thở nhè nhẹ cá»§a Sonya. Rồi bá tước phu nhân cất tiếng gá»i Natasa. Natasa lặng thinh không đáp.
- Hình như nó ngá»§ rồi mẹ ạ, - Sonya khẽ nói. Bá tước phu nhân im lặng má»™t lúc rồi lại cất tiếng gá»i lần nữa nhưng lần nà y chẳng có ai thưa cả.
Chẳng bao lâu nghe tiếng thở Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a mẹ. Natasa không nhúc nhÃch, mặc dầu bà n chân nhá» cá»§a nà ng để thòi ra ngoà i chăn chạm và o sà n nhà lạnh buốt.
Dưá»ng như mừng rỡ vì đã thắng má»i váºt, má»™t con dế bắt đầu kêu ri rỉ trong má»™t khe vách. Có tiếng gà gáy xa xa, và má»™t tiếng gà ở gần đâu đây đáp lại. Những tiếng hò hét bên quán rượu đã im, chỉ còn tiếng rên cá»§a viên sÄ© quan phụ tá vẫn kéo dà i như cÅ©. Natasa nhổm dáºy.
- Sonya, chị ngủ rồi à ? Mẹ ơi? - Nà ng thì thà o.
Không ai đáp lại Natasa cháºm rãi và tháºn trá»ng đứng dáºy, là m dấu thánh giá và rón rén đặt bà n chân mảnh khảnh và má»m mại lên tấm sà n nhà bẩn lạnh. Mấy tấm ván kêu cót két. Nà ng thoăn thoắt đưa chân chạy mấy bước, nhẹ nhà ng như má»™t con mèo con, và đặt tay lên cánh cá»a lạnh buốt.
Nà ng có cảm tưởng như má»™t váºt gì rất nặng Ä‘ang nện thình thịch lên các bức tưá»ng cá»§a ngôi nhà ; đó là tiếng Ä‘áºp cá»§a quả tim nà ng, Ä‘ang lịm Ä‘i, Ä‘ang muốn vỡ tung ra vì sợ hãi, khá»§ng khiếp và yêu đương.
Nà ng mở cá»a, bước qua ngưỡng cá»a và đặt chân lên ná»n đất ẩm thấp và lạnh lẽo cá»§a dãy nhà cầu. Không khà lạnh buốt thấm và o ngưá»i khiến nà ng trở nên tỉnh táo. Nà ng lấy bà n chân không thá» chạm và o má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm ngá»§ giữa phòng, bước ngang qua ngưá»i ấy và mở cá»a dẫn và o phòng công tước Andrey. Trong phòng tối mịt. Ở góc phòng bên kia, bên cạnh cái giưá»ng trên đấy có má»™t hình ngưá»i Ä‘ang nằm dà i, má»™t ngá»n đèn bạch lạp cháºp chá»n trên chiếc ghế dà i sắp chảy xuống thà nh hình chiếc nấm lá»›n.
Ngay từ sáng nay, khi biết rằng công tước Andrey bị thương và hiện Ä‘ang Ä‘i cùng trong Ä‘oà n xe, Natasa quyết định là phải gặp chà ng. Nà ng không biết gặp như thế để là m gì, nà ng biết cuá»™c gặp mặt sẽ Ä‘au đớn, nhưng chÃnh vì váºy nà ng cà ng thấy rõ rà ng thế nà o cÅ©ng phải gặp chà ng.
Suốt ngà y hôm nay nà ng chỉ sống vá»›i hy vá»ng là đêm nay sẽ được gặp chà ng. Nhưng bây giá», khi giây phút ấy đã đến, nà ng bá»—ng thấy sợ hãi những Ä‘iá»u nà ng sắp trông thấy. Chà ng bị què quặt ra sao? Chà ng còn lại được những gì? Chà ng có giống như tiếng rên không ngá»›t cá»§a viên sÄ© quan phụ tá kia không? Phải rồi chà ng giống hệt như thế. Trong tưởng tượng cá»§a nà ng, chà ng chÃnh là hiện thân cá»§a tiếng rên kinh khá»§ng ấy. Khi nà ng trông thấy cái khối lá» má» trong góc phòng mà nhầm tưởng hai đầu gối cá»§a chà ng nhô lên dưới lá»›p chăn là hai vai cá»§a chà ng, nà ng hình dung thấy má»™t thân thể gì gá»›m guốc, và hoảng sợ dừng lại. Nhưng má»™t sức mạnh không sao cưỡng nổi lôi nà ng vá» phÃa trước. Nà ng rón rén bước má»™t bước, má»™t bước nữa và thấy mình đứng giữa gian phòng cháºt hẹp chất đầy những đồ đạc. Trên chiếc ghế dà i, bên dưới các tượng thánh có má»™t ngưá»i nằm (đó là Timokhin) và trên ná»n nhà lại có hai ngưá»i khác nữa (đó là ngưá»i thầy thuốc và ngưá»i hầu phòng).
Ngưá»i hầu phòng nhổm dáºy và nói thì thầm mấy tiếng gì không rõ. Timokhin vì chân Ä‘au nhức không ngá»§ được, giương mắt to nhìn cái bóng hiện hình kỳ dị cá»§a ngưá»i con gái mặc áo thụng trắng và đội mÅ© chụp ban đêm. Câu há»i ngái ngá»§ và hoảng sợ cá»§a ngưá»i hầu phòng: "Cái gì thế? Cô muốn gì" chỉ là m cho Natasa rảo bước Ä‘i vá» phÃa cái hình ngưá»i nằm ở góc phòng. Dù cái hình thù dá»… sợ ấy chẳng có gì giống ngưá»i, nà ng quyết phải đến gặp nó. Nà ng Ä‘i ngang qua ngưá»i hầu phòng, cái nấm bằng sáp đổ xuống và nà ng nhìn rõ rệt công tước Andrey nằm trên tấm chăn, hai tay dang rá»™ng, vẫn giống hệt như trước kia nà ng thưá»ng thấy.
Chà ng vẫn như xưa: Nhưng nước da đỠbừng trong cÆ¡n sốt, đôi mắt sáng long lanh Ä‘ang hân hoan nhìn nà ng và nhất là cái má»m yếu như trẻ con lá»™ ra ngoà i cổ áo sÆ¡ mi mở rá»™ng, là m cho chà ng có má»™t vẻ ngây thÆ¡ như con trẻ, má»™t vẻ gì đặc biệt mà dù sao nà ng cÅ©ng chưa bao giá» thấy được ở công tước Andrey. Nà ng lại gần chà ng và vá»›i má»™t động tác nhanh nhẹn, má»m mại, trẻ trung, nà ng quỳ xuống cạnh giưá»ng.
Chà ng mỉm cưá»i và giÆ¡ tay vá» phÃa nà ng.
|

26-05-2009, 11:04 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 30 -
Bẩy ngà y đã trôi qua từ khi công tước Andrey hồi tỉnh ở trạm cứu thương cá»§a chiến trưá»ng Borodino. Suốt thá»i gian ấy, hầu như chẳng lúc nà o chà ng không mê man bất tỉnh. Theo ý kiến ngưá»i bác sÄ© được cá» Ä‘i theo ngưá»i bị thương thì vá»›i trạng thái sốt nóng và chá»— ruá»™t bị phạm phát viêm lên như váºy, chà ng sẽ không thể nà o qua khá»i. Nhưng đến ngà y thứ bảy chà ng ăn má»™t miếng bánh mỳ và uống má»™t Ãt nước trà thấy ngon miệng, và ngưá»i thầy thuốc nháºn thấy trạng thái sốt nóng đã thuyên giảm. Sáng hôm sau, công tước Andrey tỉnh lại. Äêm đầu tiên sau khi ra khá»i Moskva trá»i khá ấm, cho nên hỠđể công tước Andrey nằm nghỉ đêm trong chiếc xe song mã; Nhưng đến Mytisi thì chÃnh ngưá»i bị thương đòi được khiêng và o nhà và bảo pha trà cho mình uống. Trong khi chuyển, chà ng Ä‘au quá và báºt ra tiếng rên và ngất Ä‘i má»™t lần nữa. Khi hỠđặt chà ng lên chiếc giưá»ng xếp, chà ng nằm im hồi lâu không động Ä‘áºy, hai mắt nhắm nghiá»n. Má»™t lát sau chà ng mở mắt ra và thì thà o: "Thế nà o có trà chưa?" thấy chà ng nhá»› được những chi tiết sinh hoạt nhá» nhặt như váºy, viên bác sÄ© rất lấy là m lạ. Ông ta bắt mạch cho chà ng và khi nháºn thấy mạch Ä‘áºp tốt hÆ¡n trước, ông rất ngạc nhiên và phiá»n lòng. Phiá»n lòng vì kinh nghiệm đã cho ông biết chắc chắn rằng công tước Andrey không thể sống được, và nếu chà ng không chết ngay thì cÅ©ng sẽ chết sau má»™t thá»i gian ngắn trong những cÆ¡n Ä‘au còn ghê gá»›m hÆ¡n nữa mà thôi. Äi cùng xe vá»›i công tước Andrey có viên thiếu tá Timokhin mÅ©i đỠthuá»™c trung Ä‘oà n chà ng, đã bắt liên lạc vá»›i chà ng ở Moskva. Ông ta bị thương ở chân, cÅ©ng ở trong tráºn Borodino. Cùng Ä‘i vá»›i há» còn có ông thầy thuốc, ngưá»i hầu phòng và công tước, ngưá»i xà Ãch cá»§a chà ng và hai ngưá»i lÃnh cần vụ.
Há» dá»n trà cho công tước Andrey. Chà ng uống lấy uống để, đôi mắt long lanh trong cÆ¡n sốt nhìn thẳng vá» phÃa cánh cá»a trước mặt như Ä‘ang cố hiểu và nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u gì.
- Thưa công tước đại nhân, tôi đây ạ.
- Vết thương thế nà o?
- Vết thương của tôi ấy à ? Cũng đỡ. Nhưng công tước thì sao ạ?
Công tước Andrey lại trầm ngâm như muốn nhá»› lại Ä‘iá»u gì.
Là m sao kiếm được quyển sách ấy nhỉ? - Chà ng nói.
- Quyển gì ạ?
- Quyển Phúc âm! Tôi hiện không có.
Ngưá»i thầy thuốc hứa sẽ tìm cho chà ng và há»i xem chà ng thấy trong ngưá»i ra sao. Công tước Andrey trả lá»i tất cả các câu há»i cá»§a ngưá»i thầy thuốc má»™t cách miá»…n cưỡng nhưng phải chăng, rồi nói rằng cần kê thêm má»™t cái gối dưới lưng, chứ không thì chà ng thấy vướng và đau lắm. Ngưá»i thầy thuốc và ngưá»i hầu phòng giở chiếc áo khoắc đắp lên ngưá»i chà ng, và nhăn mặt vì mùi thịt rất nặng từ vết thương bốc lên, há» bắt đầu xem xét cái chá»— khá»§ng khiếp ấy(1).
Ngưá»i thầy thuốc lá»™ vẻ bá»±c bá»™i má»™t Ä‘iá»u gì không rõ, nắn nắn chữa chữa má»™t lúc, đặt ngưá»i bị thương nằm lại cách khác, khiến cho chà ng rên lên vì Ä‘au đớn và ngất Ä‘i má»™t lần nữa. Chà ng bắt đầu nói sảng. Chà ng cứ nhắc lại là phải kiếm ngay cho chà ng quyển sách ấy và để nó bên cạnh chà ng.
- Thì các ngưá»i có mất gì đâu nà o! - Chà ng nói. - Tôi hiện không có quyển ấy, xin các ngưá»i kiếm cho tôi, để đây cho tôi má»™t lúc chà ng nói vá»›i má»™t giá»ng thảm thương.
Bác sÄ© ra phòng ngoà i để rá»a tay.
- Chà các anh tháºt là vô lương tâm, tháºt đấy, -¨Ông ta nói vá»›i ngưá»i hầu phòng bấy giá» Ä‘ang dá»™i nước cho ông rá»a tay, - Tôi má»›i quay lưng ra má»™t phút mà nó đã thế, Ä‘au đến thế kia mà chịu được thì lạ tháºt.
- Lạy chúa, chúng ta đặt như vừa rồi may ra cÅ©ng đỡ, - ngưá»i hầu phòng nói.
Lần đầu tiên công tước Andrey đã hiểu mình Ä‘ang ở đâu và đã gặp phải việc gì. Chà ng nhá»› ra rằng chà ng bị thương, và cÅ©ng nhá»› rằng chiếc xe đỗ lại ở Mytisi chà ng đã yêu cầu hỠđưa chà ng và o nhà , sau khi Ä‘au quá ngất Ä‘i, chà ng lại hồi tỉnh trong căn nhà gá»— khi chà ng uống nước trà , và đến đây chà ng ôn lại má»™t lần nữa trong trà nhá»› tất cả những gì đã xảy ra. Chà ng hồi tưởng thấy lại rõ rệt hÆ¡n cả cái phút nằm trong trạm cứu thương, khi mà trước cái cảnh kẻ thù cá»§a chà ng quằn quại Ä‘au đớn, những ý nghÄ© má»›i mẻ đã đến chà ng là m cho lòng chà ng hạnh phúc. Và những ý nghÄ© nà y, tuy mÆ¡ hồ mông lung, bây giá» lại trà n ngáºp lòng chà ng. Chà ng nhá»› ra rằng nay chà ng đã có má»™t hạnh phúc má»›i, và cái hạnh phúc nà y có liên quan thế nà o đấy vá»›i quyển Phúc âm. ChÃnh vì thế mà chà ng há»i quyển sách nà y. Nhưng vì bị đặt nằm không thuáºn, rồi sau đó lại bị trở ngưá»i lần nữa, trà óc chà ng lại chìm và o cõỉ hôn mê, và khi chà ng hồi tỉnh thứ ba thì quanh chà ng là bóng đêm im phăng phắc.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đã ngá»§ yên. Có tiếng dế ri rỉ lá»t qua cá»a phòng ngoà i, ngoà i phố có ai reo và hát, mấy con gián chạy sá»™t soạt trên bà n, trên các bức tượng thánh và trên tưá»ng, má»™t con nhặng húc đầu và o gối chà ng và bay vo ve quanh cây bạch lạp đặt cạnh giưá»ng chà ng cháy thà nh hình chiếc nấm lá»›n.
Tâm trà chà ng Ä‘ang ở má»™t trạng thái không bình thưá»ng. Má»™t ngưá»i khoẻ mạnh thưá»ng tư duy, cảm giác và nhá»› lại rất nhiá»u Ä‘iá»u trong má»™t lúc, nhưng lại có đủ sức lá»±a chá»n lấy má»™t loạt ý nghÄ© hay hiện tượng nà o và hướng sá»± chú ý cá»§a mình và o đấy. Dù trong phút suy nghÄ© đăm chiêu nhất, ngưá»i khoẻ mạnh cÅ©ng có thể dứt ra khá»i ý nghÄ© cá»§a mình để chà o há»i má»™t ngưá»i má»›i bước và o phòng, rồi sau đó lại trở vá» những ý nghÄ© lúc nãy. Vá» mặt tâm lý cá»§a công tước Andrey Ä‘ang ở má»™t trạng thái không bình thưá»ng. Tất cả những công năng tinh thần cá»§a chà ng bấy giá» linh hoạt và sáng suốt hÆ¡n khi nà o hết, nhưng nó hoạt động bên ngoà i ý chà cá»§a chà ng. Những tư tưởng và những biểu tượng hết sức khác nhau đồng thá»i trà n và o tâm trà chà ng. Äôi khi tư duy cá»§a chà ng đột nhiên bắt đầu hoạt động, và hoạt dá»™ng vá»›i má»™t sức mạnh, má»™t sá»± minh mẫn và má»™t chiá»u sâu mà trong trạng thái hoạt động như váºy, nó bá»—ng đứt quãng giữa chừng, nhưá»ng chá»— cho má»™t hình ảnh khác rất bất ngá», và không sao có thể trở lại vá»›i ý nghÄ© cÅ© được nữa.
"Phải, ta đã thấy má»™t hạnh phúc má»›i mẻ, không thể tách rá»i ra khá»i con ngưá»i, - Chà ng nghÄ© trong khi nằm trong gian phòng im lặng tối má» má», hai mắt trân trân mở rá»™ng nhìn thẳng vá» phÃa trước. - Má»™t hạnh phúc không tuỳ thuá»™c những sức mạnh váºt chất, những ảnh hưởng ngoại lai vá»›i con ngưá»i, hạnh phúc riêng cá»§a tâm hồn, hạnh phúc cá»§a tình thương! Bất cứ ngưá»i nà o cÅ©ng có thể hiểu được Ä‘iá»u đó nhưng chỉ có Thượng đế má»›i có thể soi sáng và phán truyá»n Ä‘iá»u đó được. Nhưng thượng đế phán truyá»n đạo luáºt nà y như thế nà o? Tại sao lại là Chúa Con?… "Rồi đột nhiên dòng tư tưởng ấy lại bị cắt đứt, và công tước Andrey nghe (không biết trong tâm hồn mê hay là trong cõi thá»±c) má»™t tiếng nói gì thì thầm khe khẽ nhắc Ä‘i ahắc lại Ä‘á»u đặn: "I - pi - chi pi - chi pi - chi" rồi sau đó là " chi - chi" rồi lại "pi - chi pi - chi" rồi lại "i - chi - chi". Äồng thá»i, trong âm thanh rả rÃch cá»§a Ä‘iệu nhạc nà y, công tước Andrey cảm thấy ở trên mặt mình, ngay ở chÃnh giữa, dần dần nổi lên má»™t toà kiến trúc kỳ lạ nhẹ nhà ng như không khÃ, là m toà n bằng kim loại hay bằng vá» bà o. Chà ng cảm thấy (tuy Ä‘iá»u đó là m cho chà ng khổ sở) rằng mình phải cố giữ thăng bằng sao cho toà kiến trúc ấy đừng đổ nhưng nó vẫn đổ sụp xuống, rồi sau đó lại từ từ dá»±ng lên trong những âm thanh Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a Ä‘iệu nhạc rả rÃch. "Nó cứ kéo dà i? Cứ kéo dà i mãi, cà ng dà i cà ng mảnh, và vẫn cứ kéo dà i" - Công tước Andrey tá»± nhá»§. Trong khi lo lắng nghe tiếng nhạc thì thầm và cảm thấy toà kiến trúc bằng kim kia kéo dà i và dâng cao lên, công tước Andrey đồng thá»i cÅ©ng thấy cái quầng đỠcháºp chá»n cá»§angá»n nến và nghe tiếng đà n gián bò sá»™t soạt, tiếng vo ve cá»§a con nhặng chốc chốc lại húc và o đầu gối và và o mặt chà ng. Và cứ má»—i lần con nhặng chạm và o mặt chà ng, nó lại gây nên má»™t cảm giác nhức buốl như khi bị bá»ng; nhưng đồng thá»i chà ng lấy là m lạ không hiểu sao khi nó húc và o toà kiến trúc Ä‘ang dá»±ng lên trên mặt chà ng, nó lại gây nên má»™t cảm giác nhức buốt như bị bá»ng; nhưng đồng thá»i chà ng lấy là m lạ không hiểu sao khi nó húc và o toà kiến trúc Ä‘ang dá»±ng lên trên mặt chà ng, con nhặng lại không là m cho toà kiến trúc ấy đổ xuống. Nhưng ngoà i Ä‘iá»u đó ra, lại còn má»™t Ä‘iá»u nữa rất quan trá»ng. Äó là má»™t cái gì trăng trắng ở cá»a, đó là má»™t pho tượng cá»§a con Sphynx(2) và nó cÅ©ng Ä‘ang đè nặng trên bóng vÃa chà ng.
"Nhưng có lẽ đây là chiếc áo sÆ¡ mi cá»§a ta để trên bà n - công tước Andrey nghÄ©, - và đây là chân cá»§a ta, còn đây là khung cá»a; nhưng tại sao nó lại cứ kéo dà i, lan rá»™ng ra mãi mãi và "pi - chi pi - chi i chi - chi i pi - chi - pi - chi.".
- Thôi đủ rồi xin thôi cho, đừng thế nữa, - Công tước Andrey khó nhá»c cầu xin ngưá»i nà o không rõ. Và đột nhiên tư duy, cảm giác lại có má»™t sức mạnh và má»™t sá»± minh mẫn lạ thưá»ng.
"Phải, tình yêu thương (chà ng lại nghÄ© má»™t cách sáng suốt hoà n toà n), nhưng không phải là thứ tình thương có lý do, có nguyên nhân và có mục Ä‘Ãch, mà là thứ tình thương ta đã cảm thấy lần đầu khi trên gưá»ng bệnh ta trông thấy kẻ thù nhưng ta vẫn thương yêu kẻ đó. Ta đã có thể được cái tình thương vốn chÃnh là thá»±c chất cá»§a linh hồn, thứ tình thương không cần có đối tượng. Và ngay bây giỠđây ta cÅ©ng vẫn có cái tình cảm diá»…m phúc đó. Thương yêu đồng loại, thương yêu kẻ thù cá»§a mình. Thương yêu tất cả - thương yêu Thượng đế trong tất cả những sá»± thể hiện cá»§a Ngưá»i. Có thể thương yêu má»™t ngưá»i chà thân bằng tình yêu cá»§a con ngưá»i, nhưng chỉ có thể thương yêu má»™t kẻ thù bằng tình yêu cá»§a Thượng đế. ChÃnh vì thế mà ta thấy vui sướng khi cảm thấy mình yêu thương ngưá»i ấy. Ngưá»i ấy nay ra sao? Có còn sống không?… Khi yêu thương bằng tình yêu cá»§a con ngưá»i, có thể từ yêu thương chuyển sang thù ghét; nhưng tình yêu cá»§a Thượng đế thì không thế thay đổi được. Không có gì, dù là cái chết cÅ©ng váºy, không có gì có thể phá hoại tình yêu đó. Nó là thá»±c chất cá»§a linh hồn Trong Ä‘á»i ta, ta đã thù ghét biết bao nhiêu ngưá»i. Và trong tất cả má»i ngưá»i, không có ai yêu thương và thù ghét cho bằng nà ng". Và vá»›i tất cả sức tưởng tưởng cá»§a mình, chà ng hình dung Natasa không phải như chà ng vẫn hình dung trước kia, chỉ có những nét đáng yêu là m cho chà ng say sưa; nhưng lần đầu tiên chà ng đã hình dung được tâm linh nà ng. Và chà ng đã hiểu tình cảm cá»§a nà ng, những ná»—i Ä‘au khổ, sá»± hổ thẹn, lòng hối háºn cá»§a nà ng. Bây giá» lần đầu tiên chà ng đã hiểu được tất cả sá»± tà n nhẫn cá»§a chà ng khi cá»± tuyệt nà ng, chà ng đã thấy rõ sá»± tà n nhẫn cá»§a việc Ä‘oạn tuyệt nà y. "Giá có thể gặp nà ng má»™t lần nữa thôi, để nhìn và o đôi mắt ấy mà nói rằng…"
Pi - chi pi - chi. i chi - chi, i pi - chi pi - chi bùm! Con nhặng vừa húc và o gối. Và sức chú ý cá»§a chà ng bá»—ng chuyển sang má»™t thế giá»›i khác vừa thá»±c vừa ảo, trong đó Ä‘ang xảy ra má»™t Ä‘iá»u gì khác thưá»ng. Trong thế giá»›i đó cái toà kiến trúc kia vẫn cứ từ từ dá»±ng lên không ngừng, vẫn có cái gì kéo dà i mãi, ngá»n nến vẫn cháy thà nh má»™t quầng Ä‘á», vẫn chiếc áo sÆ¡ mi Sphynx nằm ở cá»a và o: nhưng ngoà i tất cả các thứ đó ra có cái gì kêu đánh kẹt má»™t tiếng, má»™t luồng gió mát thổi và o, và má»™t con Sphynx khác, trắng toát đứng thẳng, hiện ra trước khung cá»a. Và mặt cá»§a con Sphynx ấy chÃnh là khuôn mặt xanh nhợt và đôi mắt long lanh cá»§a Natasa, ngưá»i mà chà ng vừa nghÄ© đến.
"Ôi cứ mê sảng liên miên như thế nà y thì khổ tháºt!" - công tước Andrey nghÄ© thầm, cố xua Ä‘uổi cái khuôn mặt ấy ra khá»Ã¬ tâm trà tưởng tượng. Nhưng khuôn mặt ấy cứ ở trước mặt chà ng vá»›i sức mạnh cá»§a hiện thá»±c, và nó Ä‘ang nhÃch lại gần. Công tước Andrey muốn trở vá» cái thế giá»›i tư duy thuần tuý trước dây, nhưng không được và cõi hôn mê lại lôi cuốn chà ng và o lÄ©nh vá»±c cá»§a nó. Tiếng nhạc rả rÃch kia vẫn tiếp tục thì thầm, và có má»™t cái gì đè ép chà ng, kéo dà i ra, và khuôn mặt kỳ dị ấy đứng trước mặt chà ng. Công tước Andrey thu hết tà n lá»±c để tỉnh dáºy; chà ng khẽ cá»±a mình và trong tai chà ng bá»—ng có má»™t tiếng kêu ong ong, mắt chà ng má» tối, và như má»™t ngưá»i chìm nghỉm xuống nước, chà ng ngất Ä‘i. Khi chà ng bừng tỉnh, Natasa, chÃnh Natasa bằng xương bằng thịt, ngưá»i mà chà ng tha thiết ước ao được yêu vá»›i tình thương má»›i mẻ, tình yêu cá»§a Thượng đế tình yêu thuần tuý mà chà ng đã tìm thấy, chÃnh Natasa Ä‘ang quỳ trước mặt chà ng. Chà ng đã hiểu rằng đây chÃnh là Natasa tháºt, và chà ng không ngạc nhiên, mà chỉ thấy má»™t ná»—i vui mừng êm dịu. Natasa quỳ bên gưá»ng, đôi mắt sợ hãi nhìn chà ng không chá»›p (nà ng không sao cỠđộng được). Nà ng cố ghìm tiếng nấc; mặt nà ng xanh xao và bất động. Chỉ có phÃa dưới hÆ¡i run rẩy.
Công tước Andrey thở dà i nhẹ nhõm, mỉm cưá»i và đưa tay ra cho nà ng.
- Cô đấy à ! - Chà ng nói - Sung sướng quá?
Natasa nhanh nhẹn nhưng tháºn trá»ng nhÃch đến gần chà ng, cầm lấy tay chà ng và cúi mắt xuống hôn, môi chỉ khẽ chạm và o bà n tay.
- Anh tha thứ cho em! - Nà ng nói thì thà o và ngẩng dầu lên nhìn chà ng. - Xin anh tha thứ cho em!
- Tôi yêu Natasa, - Công tước Andrey nói.
- Anh tha thứ…
- Tha thứ việc gì? - Công tước Andrey há»i.
- Xin anh tha thứ tất cả… những gì em đã… là m - Natasa thì thầm, giá»ng đứt quãng, khẽ đến ná»—i công tước chỉ vừa đủ nghe thấy, và liên tiếp hôn lên khắp bà n tay chà ng, môi chỉ khẽ chạm và o da.
- Anh yêu em nhiá»u hÆ¡n, đằm thắm hÆ¡n trước, - Công tước Andrey nói và lấy tay nâng mặt nà ng để có thể nhìn thẳng và o mắt nà ng.
Äôi mắt ấy rưng rưng những giá»t nước mặt vui sướng, Ä‘ang rụt rè, thương xót và âu yếm nhìn chà ng. Khuôn mặt gầy xanh cá»§a Natasa vá»›i đôi môi sưng húp trông chẳng đẹp chút nà o, lại dá»… sợ nữa. Nhưng công tước Andrey không trông thấy khuôn mặt ấy, chà ng trông thấy ánh mắt sáng long lanh. Äôi mắt ấy đẹp lạ lùng. PhÃa sau há» có tiếng nói lao xao.
Piotr, ngưá»i hầu phòng, bấy giỠđã tỉnh hẳn và đã đánh thức ngưá»i thầy thuốc dáºy. Timokhin, suốt đêm không chợp mắt vì Ä‘au chân, đã trông thấy từ lâu má»i việc Ä‘ang xảy ra, và cố lấy chăn đắp kÃn tấm thân không mặc áo cá»§a mình co ro trên ghế dà i.
- Cái gì thế? - Ngưá»i thầy thuốc nói trong khi nhổm dáºy.
- Xin tiểu thư đi ra cho.
Vừa lúc ấy có tiếng gõ cá»a cá»§a má»™t ngưá»i đầy tá»› gái được bá tước phu nhân sai Ä‘i tìm Natasa.
Như má»™t ngưá»i mắc chứng má»™ng du (3) bị ngưá»i ta đánh thức trong khi Ä‘ang ngá»§ say, Natasa Ä‘i ra và trở vá» phòng gieo mình xuống đệm rÆ¡m khóc nức nở.
Từ hôm ấy, trong suốt cuá»™c hà nh trình cá»§a gia đình Roxtov, những khi dừng lại hoặc nghỉ đêm, Natasa không lúc nà o rá»i khá»i Bolkonxki, và ngưá»i thầy thuốc phải thú nháºn rằng ông không ngá» má»™t ngưá»i con gái lại có thể cương nghị và khéo léo chăm sóc ngưá»i bị thương đến thế.
Tuy bá tước phu nhân rất khiếp sợ khi nghÄ© rằng công tước Andrey có thể chết trên tay con gái mình (theo lá»i ngưá»i thầy thuốc thì Ä‘iá»u đó rất có thể xảy ra) bà vẫn không ngăn cấm Natasa được. Mặc dù sá»± gần gÅ©i giữa công tước Andrey và Natasa khiến ngưá»i ta nghÄ© rằng nếu chà ng khá»i thì những mối quan hệ trước kia giữa hai vợ chồng chưa cưới sẽ được nối lại, trong nhà vẫn không ai nói đến Ä‘iá»u đó: cái vấn đỠchưa được giải quyết, vấn đỠsống hay chết, Ä‘ang treo lÆ¡ lá»ng không những trên đầu công tước Andrey mà còn trên đầu toà n thể nước Nga nữa, bây giỠđã lấn át hết má»i ý nghÄ© khác.
Chú thÃch:
(1) Y há»c thá»i ấy (1812) chưa biết cách ngừa và trị chứng hoại thư. Văn hà o Anton Tshekhov vốn là bác sÄ©. Có nói rằng ông có thể chữa được chứng hoại thư cá»§a công tước Andrey
(2) Má»™t con váºt hoang đưá»ng trong truyá»n thuyết Hy Lạp, tượng trưng cho sá»± bà ẩn, thưá»ng được hình dung như má»™t con sư tỠđầu ngưá»i có cánh
(3) Ngưá»i mắc bệnh Ä‘i lang thang trong khi Ä‘ang ngá»§.
|

26-05-2009, 11:05 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương -31 -
Ngà y mồng ba tháng chÃn Piotr dáºy muá»™n. Äầu chà ng nhức buốt, bá»™ quần áo mà chà ng không cởi ra khi Ä‘i ngá»§ là m cho thân thể chà ng thấy bức bối, và trong tâm trà chà ng có ý thức mÆ¡ hồ rằng hôm qua mình đã là m má»™t việc gì đáng hổ thẹn: đó là cuá»™c nói chuyện vá»›i đại uý Rambal.
Äồng hồ chỉ mưá»i má»™t giá», nhưng ở bên ngoà i trá»i có vẻ u ám lạ thưá»ng. Piotr đứng dáºy, địu mắt và khi trông thấy khẩu súng tay vá»›i chiếc cán chạm mà Geraxim đã đặt lại trên bà n viết, Piotr sá»±c nhá»› mình hiện Ä‘ang ở đâu, và ngà y hôm nay mình phải là m gì.
"Không biết có cháºm không? - Piotr nghÄ© - Không có lẽ Ãt nhất phải đến mưá»i hai giá» hắn má»›i và o Moskva". Piotr không cho phép mình nghÄ© ngợi vá» những Ä‘iá»u sắp phải là m, nhưng vá»™i vã tìm cách hà nh động cho tháºt chóng.
Chà ng xốc lại áo, cầm lấy khẩu súng ngắn và đã toan Ä‘i. Nhưng đến đây, lần đầu tiên chà ng băn khoăn tá»± há»i mình sẽ mang vÅ© khà như thế nà o để Ä‘i giữa đưá»ng. Cầm ở tay thì không được rồi. Ngay dưới tà áo kaftan rá»™ng thùng thình cÅ©ng khó lòng giấu được khẩu súng to tướng. Giắt ở lưng hay cắp ở nách thì ngưá»i ta trông thấy mất. HÆ¡n nữa, viên đạn trong khẩu súng đã bắn ra rồi, và Piotr chưa kịp nạp lại viên khác. "Thôi, dao găm cÅ©ng được", Piotr tá»± nhá»§ mặc dầu. Trong khi suy tÃnh cách thá»±c hiện ý định, chà ng đã nhiá»u lần nghÄ© rằng cái sai lầm chá»§ yếu cá»§a ngưá»i sinh viên năm 1809 là ở chá»— anh ta muốn giết Napoléon bằng dao găm. Nhưng tá»±a hồ như mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a Piotr không phải là thá»±c hiện má»™t công việc đã dá»± tÃnh, mà là cố sao tá» rõ cho bản thân mình thấy rằng mình không từ bá» cái ý định và đang là m đủ cách để thá»±c hiện ý định đó, Piotr vá»™i vã cấm lấy con dao găm vừa cùn vừa đút trong chiếc vá» xanh mà chà ng đã mua ở tháp Xukharev cùng vá»›i má»™t khẩu súng ngắn, rồi giấu nó dưới lần áo gi-lê.
Sau khi đã thắt áo kaftan và đội cái mÅ© chụp xuống mắt. Piotr cố tránh mặt viên đại uý, Ä‘i tháºt im lặng qua hà nh lang và ra đưá»ng.
Äám cháy mà tối hôm qua chà ng đã đứng má»™t cách thản nhiên như váºy, nay qua má»™t đêm đã to lên khá nhiá»u. Bây giá» thà nh Moskva đã bốc cháy từ nhiá»u phÃa. Xóm hà ng xe, khu tả ngạn Moskva, khu Goxtiny Dvor, phố Povarxkaya, xóm thợ thuyá»n trên sông Moskva và khu chợ cá»§i cầu Dorogomilov cùng cháy má»™t lúc.
ÄÆ°á»ng Ä‘i cá»§a Piotr băng qua các ngõ hẻm đến phố Povarxkaya và từ đó rẽ sang Arbat, Ä‘i vá» phÃa nhà thá» Nikolai Yavlefmy, nÆ¡i mà từ lâu trong trà tưởng tượng chà ng đã chá»n để thá»±c hiện ý định cúa mình. Phần lá»›n các nhà đá»u đóng cá»a kÃn mÃt. Phố xá và ngõ hẻm Ä‘á»u vắng tanh. Không khà phảng phất mùi khói và mùi cháy khét. Thỉnh thoảng má»›i gặp những ngưá»i Nga vá»›i bá»™ Ä‘iệu cá»§a má»™t đám quân vô lệnh Ä‘i nghênh ngang ở chÃnh giữa phòng. Cả ngưá»i Nga lẫn ngưá»i Pháp Ä‘á»u nhìn Piotr có vẻ ngạc nhiên. Ngoà i cái thân hình cao lá»›n đẫy đà , ngoà i cái vẻ mặt và dáng Ä‘iệu đăm chiêu, á»§ dá»™t và khổ sở rất kỳ lạ cá»§a chà ng, ngưá»i Nga còn chú ý nhìn Piotr vì há» không hiểu con ngưá»i kia thuá»™c tầng lá»›p nà o. Còn ngưá»i Pháp thì ngạc nhiên đưa mẳt nhìn theo chà ng đặc biệt vì trong khi tất cả những ngưá»i Nga khác Ä‘á»u nhìn ngưá»i Pháp má»™t cách sợ sệt và tò mò, thì trái lại Piotr chẳng hỠđể ý đến há» má»™t chút nà o cả. Ở bên cổng má»™t ngôi nhà chà ng Ä‘i qua, ba ngưá»i Pháp Ä‘ang muốn nói gì vá»›i mấy ngưá»i Nga nhưng há» nghe chẳng hiểu gì cả, bèn chặn Piotr lại há»i xem chà ng có biết tiếng Pháp không.
Piotr lắc đầu ra hiệu không biết và tiếp tục Ä‘i. Ở má»™t ngõ khác, má»™t tên lÃnh canh đứng cạnh má»™t cái thùng sÆ¡n xanh, lá»›n tiếng gá»i chà ng, và mãi đến khi nghe tiếng quát thứ hai và tiếng súng lách cách cá»§a tên lÃnh canh Ä‘ang giÆ¡ súng lên. Piotr má»›i hiểu ra rằng chà ng chẳng nghe thấy gicả, chẳng trông thấy gì ở xunh quanh hết.
Hấp tấp và sợ hãi, chà ng mang cái ý định cá»§a mình trong lòng như má»™t váºt gì kinh khá»§ng và xa lạ đối vá»›i chà ng, chỉ sợ xao nhãng mất ý định ấy, kinh nghiệm tối qua đã giữ trá»n được tâm trạng cá»§a mình cho đến nÆ¡i đến chốn. HÆ¡n nữa, trên đưá»ng Ä‘i không có gì trở ngại, ý định cá»§a chà ng cÅ©ng không thể nà o thá»±c hiện được nữa rồi, vì má»™t lẽ giản đơn là Napoléon đã từ ngoại ô Dorogomilov Ä‘i qua Arbat để và o thà nh Kreml cách đây bốn tiếng đồng hồ và hiện Ä‘ang ngồi ở phòng giấy cá»§a Sa hoà ng trong cung Ä‘iện vá»›i má»™t tâm trạng tháºt là ảo não, và đang ra những mệnh lệnh tá»· mỉ, tưá»ng táºn vá» những biện pháp cần thi hà nh để dáºp tắt đám cháy, ngăn cản việc cướp bóc và ổn định nhân tâm. Nhưng Piotr không biết thế, tâm trà chà ng dồn cả và o việc là m, chà ng khổ sở như những ngưá»i Ä‘ang cố tâm mưu đồ má»™t việc gì không thể là m được, không phải vì việc đó có nhiá»u khó khăn mà vì nó không hợp chút nà o vá»›i bản thân cá»§a mình, chà ng khổ sở vì sợ rằng mình sẽ nao núng trong giá» phút quyết liệt và sau đó sẽ tá»± khinh mình.
Tuy chà ng chẳng nghe thấy gì, chẳng trông thấy gì ở xung quanh, nhưng trá»±c giác cÅ©ng mách chà ng Ä‘i đúng đưá»ng, và chà ng đã không lạc lối khi Ä‘i và o các ngõ hẻm dẫn đến phố Povarxkaya.
Cà ng đến gần phố Povarxkaya, khói cà ng dà y đặc, và tháºm chà cà ng thấy nóng ngưá»i lên vì hÆ¡i lá»a toả ra. Thỉnh thoảng lại trông thấy những ngá»n lá»a liếm trên cái mái nhà . Trên đưá»ng phố gặp nhiá»u ngưá»i hÆ¡n trước và những ngưá»i đó lại có vẻ lo lắng hÆ¡n.
Nhưng tuy chà ng cảm thấy có má»™t cái gì đó khác thưá»ng Ä‘ang diá»…n ra quanh mình. Piotr cÅ©ng vẫn không nháºn thức được rằng mình Ä‘ang đến gần má»™t đám cháy. Äang Ä‘i theo má»™t con đưá»ng mòn băng qua má»™t khoảng đất trống chưa xây nhà , má»™t mặt giáp vá»›i phố Povarxkaya còn mặt kia thì giáp khu vưá»n cá»§a nhà công tước Gruzinxki, Piotr chợt nghe tiếng má»™t ngưá»i đà n bà khóc thảm thiết ngay sát cạnh mình. Chà ng dừng lại sá»±c tỉnh và ngẩng đầu lên.
Bên cạnh con đưá»ng, trên lá»›p cá» cháy khô và phá»§ bụi, chồng đống má»™t má»› những đồ gia dụng: nệm lông, ấm lò, tượng thánh và rương hòm. Bên cạnh mấy cái hòm có má»™t bà đã lá»›n tuổi, gầy gò, răng dà i và vẩu mặc áo choà ng mà u Ä‘en và đội mÅ© chụp, Ä‘ang ngồi giữa đất.
Ngưá»i đà n bà ấy vừa lắc lư vừa khóc nức nở, mồm không ngá»›t kể lể than vãn. Hai đứa con gái khoảng từ mưá»i đến hai mươi, mình mặc váy ngắn và sợ hãi trên gương mặt tái xanh. Má»™t đứa bé con trai lên bảy, mặc chiếc áo rá»™ng và đội má»™t cái mÅ© lưỡi trai to tướng, Ä‘ang khóc lè nhè trên tay bà u già . Má»™t ngưá»i đầy tá»› gái bẩn thỉu Ä‘i chân không ngồi trên chiếc hòm Ä‘ang tháo cái bứn tóc mà u và ng chốc chốc lại đưa lên mÅ©i ngá»i. Ngưá»i chồng, má»™t ngưá»i thâm thấp, mặc y phục công chức, lưng hÆ¡i gù, râu quai nón, hai thái dương phẳng phiu lá»™ rõ dưới chiếc mÅ© lưỡi trai đội rất ngay ngắn, vẻ mặt đỠđẫn, Ä‘ang xê dịch mấy cái rương chồng lên nhau, tôi ra mấy thứ quần áo. Trông thấy Piotr, ngưá»i đà n bà gần như phá»§ phục xuống chân chà ng.
- Các ông Æ¡i, các ông là ngưá»i CÆ¡-đốc chÃnh giáo, các ông cứu giúp chúng tôi vá»›i, xin các ông rá»§ lòng thương cho! Có ai cứu tôi vá»›i! Con gái tôi! Há» bá» sót đứa con gái út cá»§a tôi lại rồi! Nó chết cháy mất! Trá»i ô - ô - ôi! Mẹ nuôi dưỡng nâng niu con bấy lâu mà bây giỠô - ô - ôi!
- Thôi Ä‘i nà o, Maria Nikolaievna, - ngưá»i chồng nói khẽ vá»›i vợ, hẳn là chỉ để thanh minh trước ngưá»i lạ mặt. - Chắc là cô em đã bế nó rồi, chứ không thì sao chẳng thấy nó đâu cả!
- Äồ quá»· sứ, đồ khốn nạn? - ngưá»i đà n bà bá»—ng thôi khóc, rÃt lên má»™t cách hằn há»c - Mà y tháºt không có lương tâm, con mà y mà mà y cÅ©ng không biết thương. Giá ngưá»i khác thì ngưá»i ta đã xông và o lá»a cứu nó ra rồi. Còn mà y là quá»· chứ không phải là ngưá»i, mà y không phải là ngưá»i bố. Ông là ngưá»i có lòng tốt, - ngưá»i đà n bà quay sang Piotr, nói rất nhanh; vừa nói vừa khóc thút thÃt. - Nhà bên cạnh cháy, thế là lan sang nhà chúng tôi. Con sen kêu: cháy rồi! Chúng tôi chạy Ä‘i vÆ¡ vén đồ đạc. Vá»› được cái gì thì mang cái ấy. Äây ngần nà y đồ đạc đây… Cái tá»§ thá» và cái gương hồi môn Ä‘á»u mất cả. Khi nhìn lại bầy con thì chẳng thấy con Katya đâu. Trá»i ô ô - ôi! và bà ta lại khóc nấc lên. - Con tôi, đứa con yêu quý cá»§a tôi chết cháy mất rồi! Chết cháy mất rồi!
- Nhưng nó ở đâu, nó ở đâu má»›i được chứ? - Piotr há»i.
Trông vẻ mặt hăm hở cá»§a chà ng ngưá»i đà n bà kia đã hiểu rằng ngưá»i nà y có thể giúp được mình.
- Con Æ¡i! Con đẻ cá»§a tôi! - bà ta kêu lên, ôm chặt lấy chân chà ng. - Ân nhân Æ¡i, xin ông cứu giúp cho tôi yên lòng… Aniska, con trá»i đánh kia, Ä‘i Ä‘i, đưa ông ấy Ä‘i - bà ta giáºn dữ há mồm ra quát ngưá»i đà y tá»› gái, là m cho mấy cái răng vẩu lá»™ rõ hÆ¡n nữa.
- Chị đưa tôi Ä‘i, tôi tôi sẽ là m, - Piotr nói vá»™i, giá»ng há»›t hải.
Ngưá»i con gái bẩn thỉu ngồi trên rương đứng dáºy, sá»a lại bÃm tóc thở dà i rồi bước trên hai bà n chân đất to tướng và bẩn thỉu, Ä‘i theo con đưá»ng mòn. Piotr như sá»±c tỉnh sau má»™t cÆ¡n mê rất dà i.
Chà ng cất cao mái đầu lên, mắt chà ng sáng long lanh và đầy sinh khÃ, chà ng bước nhanh theo ngưá»i đầy tá»› gái, vượt qua chị ta và bước ra phố Povarxkaya. Suốt dãy phố bị che kÃn trong má»™t đám khói Ä‘en nghịt. Dân chúng chen chúc thà nh má»™t đám rất đông đứng trước đám cháy. Ở giữa đưá»ng má»™t viên tướng Pháp Ä‘ang đứng nói gì vá»›i mấy ngưá»i vây quanh. Piotr và ngưá»i đầy tá»› gái toan đến gần chá»— viên tướng, nhưng má»™t tốp lÃnh Pháp chặn há» lại.
- Không đi được! - có tiếng quát.
- Äi lối nà y bác ạ ngưá»i đà y tá»› gái nói, - Ta sẽ và o ngõ, Ä‘i qua sân nhà bác Nikulin.
Piotr quay trở lại và bước ra, chốc chốc lại nhảy mấy bước để theo kịp chị ta, ngưá»i đà y tá»› gái chạy qua đưá»ng, quay sang trái, rẽ và o ngõ và đi qua ba nhà rồi quay sang phải, rẽ và o má»™t cái cổng.
- Äây sắp đến rồi, - chị ta nói, Ä‘oạn chạy qua sân mở má»™t cánh cá»a Ä‘i qua má»™t hà ng rà o bằng gá»—, rồi đứng lại chỉ cho Piotr thấy má»™t dãy nhà ngang nhá» bằng gá»— Ä‘ang cháy rất to, hÆ¡i lá»a bốc ra nóng hừng há»±c. Má»™t bên nhà đã sụp xuống, bên kia thì Ä‘ang cháy, và những ngá»n lá»a sáng rá»±c từ trong các khung cá»a sổ và từ dưới mái nhà lem lém bùng lên.
- Nhà nà o, nhà nà o? - Chà ng nói.
Trá»i ô - ôi - ngưá»i đà y tá»› gái kêu rống lên và giÆ¡ tay chỉ dãy nhà ngang.
- ChÃnh đây, nhà chúng tôi ở đây. Cô chết cháy mất rồi cô Katya Æ¡i là cô Katya! Trá»i ô - ô - ôi! - Aniska tru tréo lên: khi trông thấy căn nhà cháy, chị ta cÅ©ng cảm thấy cần thổ lá»™ tình cảm cá»§a mình ra như váºy.
Piotr lao mình vá» phÃa căn nhà , nhưng lá»a nóng lên đến ná»—i chà ng bất giác Ä‘i vòng quanh dãy nhà và thấy mình đứng trước mặt má»™t toà nhà lá»›n chỉ má»›i cháy má»™t bên mái. Bên cạnh toà nhà có má»™t đám đông lÃnh Pháp Ä‘i lại lố nhố. Lúc đầu không hiểu bá»n lÃnh nà y là m gì mà lôi kéo đồ đạc Ä‘i như váºy; nhưng khi thấy má»™t tên lÃnh Pháp dùng sống gươm đánh má»™t ngưá»i mu-gich và cởi chiếc áo khoác lông chồn cá»§a anh ta, Piotr hiểu lá» má» rằng há» Ä‘ang cướp cá»§a, nhưng chà ng không có thì giá» nghÄ© đến việc nà y.
Tiếng những bức vách gá»— và những tấm trần nhà gãy răng rắc và đổ xuống ầm ám, tiếng lá»a réo ù ù và tiếng kêu la Æ¡i á»›i cá»§a dân chúng, cảnh những đám khói khi thì ùn ùn tụ lại dà y đặc và đến ngòm, khi thì bốc lên sáng rá»±c vá»›i những tia lá»a tung toé, những ngá»n lá»a Ä‘ang táp lên các bức tưá»ng, nÆ¡i thì đỠvà dà y như những bó lúa, nÆ¡i thì và ng óng lên, hÆ¡i nóng, khói và những động tác mau lẹ tất cả những thứ đó đã có tác dụng kÃch thÃch Piotr như các đám cháy vẫn thưá»ng có. Äối vá»›i Piotr, các tác dụng nà y lại cà ng mạnh hÆ¡n nữa là vì khi trông thấy đám cháy, Piotr bá»—ng cảm thấy mình được giải thoát ra khá»i những ý nghÄ© Ä‘ang đè nặng lên tâm tư.
Chà ng cảm thấy mình trẻ trung, vui vẻ, nhanh nhẹn và quả quyết.
Chà ng chạy vòng qua dãy nhà ngang từ phÃa toà nhà lá»›n và đã toan xông và o gian nhà còn đứng vững, thì ngay trên đỉnh đầu chà ng nghe có mấy tiếng ngưá»i kêu lên và tiếp theo là tiếng má»™t váºt gì nặng đổ xuống ầm ầm bên cạnh chà ng.
Piotr ngẩng lên nhìn và thấy. Ở khung cá»a sổ cá»§a toà nhà có mấy tên lÃnh Pháp vừa vứt xuống má»™t cái ô kéo tá»§ ngăn đựng đầy những đồ đạc bằng kim loại. Mấy tên khác đứng ở dưới Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa cái ô kéo.
- Nà y cái anh kia muốn gì hả? - Má»™t tên lÃnh Pháp quát Piotr.
- Có một đưa bé đang ở trong nhà . Các ông có thấy một đứa bé không? - Piotr nói.
- Chà , cái thằng cha kia nói lảm nhảm cái gì thế hả? cút Ä‘i! - có mấy tiếng nói, và mòt tên lÃnh Pháp, chắc là sợ Piotr lấy mất chá»— đồ bạc và đồ đồng trong ô kéo, liá»n tiến vá» phÃa chà ng, vẻ mặt dữ tợn.
- Má»™t đứa bé à ? - má»™t tên lÃnh Pháp ở trên gác nói to. - Tá»› có nghe cái gì léo nhéo ở ngoà i vưá»n ấy. Có lẽ là thằng nhóc cá»§a lão kia cÅ©ng nên. Phải nhân đạo chứ, các cáºu…
- Nó ở đâu? Nó ở đâu rồi? - Piotr há»i.
- PhÃa nà y nà y, phÃa nà y nà y! - tên lÃnh Pháp trên cá»a sổ nói to, tay chỉ ra khu vưá»n ở sau nhà . - Äợi má»™t tà tôi sẽ xuống ngayl
Và quả nhiên má»™t phút sau tên lÃnh Pháp, má»™t gã trai tráng mắt Ä‘en có cái bá»›t ở bên má, mình chỉ mặc áo sÆ¡ mi, từ khung cá»a sổ tầng dưới nhảy ra và vá»— vai Piotr má»™t cái rồi cùng chà ng chạy ra vưá»n.
- Còn các chú kia nhanh lên, - hắn quát bá»n lÃnh, - Bắt đầul nóng quá rồi đấy!
Há» vòng ra sau nhà và chạy và o má»™t lối Ä‘i rải cát. Tên lÃnh Pháp kéo tay Piotr và chỉ cho chà ng má»™t váºt gì tròn tròn. Dưới má»™t cái ghế dà i có má»™t đứa con gái ba tuổi mặc áo dà i mà u hồng nằm co ro.
- Thằng nhóc cá»§a ông đấy. À! Má»™t đứa con gái, cà ng tốt, - tên Pháp nói, - Chà o ông béo, ông phải nhân đạo chứ. Chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i, Ä‘á»u có lúc chết cả ông ạ! - Nói Ä‘oạn tên Pháp có cái bá»›t ở má chạy vá» phÃa các bạn hắn.
Piotr mừng đến nghẹt thở vá»™i chạy đến gần đứa bé và toan bế nó lên. Nhưng trông thấy ngưá»i lạ, đứa con gái, vẻ ốm yếu và cam sà i, trông rất dá»… ghét, giống hệt mẹ nó, bá»—ng kêu thét lên và vùng chạy.
Tuy váºy, Piotr chá»™p lấy nó và bế nó lên; nó hét lên the thé, giá»ng hằn há»c, lấy hai tay cố gỡ tay Piotr ra và giÆ¡ cái mồm đầy rãi nhá»›t ra, cắn tay chà ng. Piotr thấy kinh hãi và ghê tởm như khi nhỡ chạm và o má»™t con sâu. Tuy váºy chà ng cố tá»± chá»§ để đừng thả rÆ¡i đứa bé, và bế nó chạy vá» phÃa toà nhà lá»›n. Nhưng bây giá» không thể nà o trở vá» theo lối cÅ© được nữa; cô đà y tá»› gái Aniska chẳng thấy đâu, và Piotr, trong lòng vừa thương hại vừa ghê tởm, cố ôm đứa bé ướt át và o lòng má»™t cách dịu dà ng trong khi nó khóc hét lên, rồi chà ng chạy qua vưá»n Ä‘i tìm má»™t lối ra khác.
|
 |
|
| |