17-03-2009, 02:23 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 71: Kình tung (16/03/2009 - Kết thúc)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 71: Kình tung (16/03/2009 - Kết thúc)
Bá»—ng từ cuối thuyá»n truyá»n đến má»™t giá»ng nói uyển chuyển:
- Phải Bộ chủ đang ở trên đấy không?
Lục Tiệm thoáng rúng động, nghÄ© thầm "Há»ng bét! Sao mình lại có thể quên bẵng hỠđược chứ!"
Gã láºp tức cúi mình xuống, nói:
- Tiết NhÄ© , Thanh Nga, hai ngưá»i hãy lên nghỉ má»™t lúc Ä‘i!
Nói xong, gã kéo thùng rượu lên trên sà n thuyá»n.
Hai ngưá»i toà n thân ướt đẫm, không ngừng run lẩy bẩy, bảo là sóng gió to quá, đã đánh trà n nước biển và o đầy thùng.
Lục Tiệm vá»™i đưa hai ngưá»i vá» phòng thay đổi y phục.
Cốc Chẩn triệu táºp cả bá»n lại, trình bà y tá»± sá»±. Tất cả Ä‘á»u thấy chuyện tháºt khó tưởng, khó nghÄ© được, nhưng cÅ©ng phải chia nhau là m hai toán Ä‘i tìm từ đầu thuyá»n đến cuối thuyá»n, rốt cục không thấy chút tung tÃch nà o cá»§a Vạn Quy Tà ng.
Ngu Chiếu chẳng mấy vui vẻ, bảo:
- Lão đệ, lá gan đệ ngà y má»™t teo lại, cho dù có sợ Vạn Quy Tà ng, cÅ©ng không nên bà y trò giả thần giả quá»· váºy, ầm ầm Ä© Ä© lên, đã chẳng là m cá»±c nhá»c má»i ngưá»i lắm ru?
Cốc Chẩn không nhẫn nại được, đáp:
- Chuyệ đệ nói là sự thực hoà n tòan, lão đầu tỠrõ rà ng đang ở cách đây không xa lắm đâu!
- Không xa? - Ngu Chiếu hứ lạnh má»™t tiếng, - Bốn bá» trống trÆ¡n như vầy, trừ phi là m chim hay là m cá, Vạn lão quá»· không có trên thuyá»n, chẳng lẽ lão đã biến hoá thà nh chim, thà nh cá rồi sao?
Tiên BÃch cÅ©ng nói:
- Äúng thế! Cốc Chẩn đệ có khi lo lắng quá đấy thôi!
Cốc Chẩn có muốn giải thÃch thêm, cÅ©ng không tìm ra lá»i, bá»—ng gã thấy Tả Phi Khanh không nói má»™t lá»i, tiến đến gần cá»™t buồm, tung mình bay lên trên chòi canh, giương mắt nhìn khắp nÆ¡i.
Chợt máy động trong lòng, Cốc Chẩn gá»i lên:
- Phong Quân hầu, huynh có thấy gì không?
Tả Phi Khanh đáp:
- Trá»i tối quá, trông không rõ gì cả!
Ninh Ngưng một thoáng do dự, rồi cô nói:
- Äể muá»™i lên xem thá» xem sao!
Ãnh mắt Tiên BÃch nhìn và o Ninh Ngưng đầy ẩn ý, rồi cô cưá»i, bảo:
- Äúng thế! Mắt cá»§a "Sắc Không huyá»n đồng", đêm tối có thể nhìn rõ sá»± váºt!
Äôi gò má thoáng nóng há»±c, Ninh Ngưng tung mình, phi thân lên đỉnh cá»™t buồm, cô đảo mắt nhìn quanh, bá»—ng thất thanh hô lá»›n:
- Äà ng sau ... Äà ng sau, có má»™t cá»— thuyá»n!
Má»i ngưá»i bên dưới Ä‘á»u thấy tim gan quặn thắt, cùng lúc, từ xa, có má»™t tiếng nói theo gió truyá»n đến:
- Các vị đồng đạo, đã lâu không gặp, chắc thảy Ä‘á»u ổn cả chứ?
Má»—i chữ nói ra, tiếng lại và o gần thêm má»™t chút, đến ngang "chứ", thấy má»™t đạo thanh quang như xé toạc mà n đêm Ä‘en ngòm lao tá»›i, Vạn Quy Tà ng dáng tiêu sái, đứng ngạo mạn nÆ¡i đầu thuyá»n!
Má»i ngưá»i bị thá»§ Ä‘oạn xuất quá»· nháºp thần cá»§a lão là m kinh hoà ng đến nghẹn há»ng, chỉ Ngu Chiếu không dằn được, giáºn dữ la lá»›n:
- Vạn Quy Tà ng, đừng giở giá»ng ve vãn nữa, ai là đồng đạo cá»§a ngươi?
Vạn Quy Tà ng vẫn cưá»i cưá»i, đáp:
- Äồng đạo đây không phải là cùng theo má»™t đạo, mà là đi cùng má»™t con đưá»ng, tất cả bá»n mình theo cùng má»™t đưá»ng Ä‘i tìm Tiá»m Long, không "đồng đạo" thì là cái gì?
Lão nói bỡn cợt, nhưng má»—i má»—i Ä‘á»u khiến má»i ngưá»i trong lòng má»—i chấn động.. Từ xa trông lại, Horkins thấy hết sức kỳ quái, tá»± lẩm nhẩm trong miệng: "Lão già nà y ná»a ngưá»i ná»a quá»·, hổng biết từ đâu hiện ra! Mà mấy ngưá»i Trung quốc nà y thiệt cổ quái, chả hiểu có phải rặt má»™t thứ pháp sư cá»§a xứ Ai Cáºp ngà n lẻ má»™t đêm không? Ai da ... thiệt xui xẻo quá chừng, chuyến đầu đưa khách viá»…n du, sao mà vá»› phải đầy má»™t thuyá»n những quái nhân! Lần sau mà có chở khách, bất kể ngưá»i Trung quốc, ngưá»i Ma nÃ, ngưá»i Ả ráºp hay cho đến ngưá»i Ấn độ Ä‘i nữa, cÅ©ng Ä‘á»u không chÆ¡i!
Lão còn đang lẩm nhẩm, Vạn Quy Tà ng đã đi đến bên dưới lá buồm, vỗ vỗ và o cột buồm, ánh mắt long lanh, nói bằng tiếng Anh:
- Äúng là má»™t cá»— thuyá»n tốt số má»™t, chạy nhanh gấp mấy lần cá»— thuyá»n cá»§a ta! Thuyá»n trưởng tiên sinh, ngà i có má»™t cá»— thuyá»n chạy nhanh cỡ đó, để ta mách ngà i má»™t cách nà y, bảo đảm kiếm được thiệt nhiá»u tiá»n, già u sang, quyá»n thế còn hÆ¡n cả Nữ hoà ng xứ ngà i!
Lão dùng Anh ngữ nói là u là u đã là một chuyện lạ, mà còn nói chuyện già u sang địch quốc, cà ng khiến Horkins kinh ngạc vô ngần.
Tiên BÃch không dằn nổi, cô nhá» giá»ng nói:
- Kỳ thiệt là kỳ! Ta quen biết Vạn Quy Tà ng mấy mươi năm nay, mà cÅ©ng không biết lão nói giá»i tiếng Anh, hồi ta còn nhá», cha mẹ ta má»—i khi bà n luáºn vá» lão, sợ lão nghe hiểu, Ä‘á»u toà n dùng tiếng Anh trò chuyện nhau, Vạn Quy Tà ng tuy có nghe há» nói, cÅ©ng không thấy lá»™ vẻ am hiểu!
Cốc Chẩn lạnh nhạt bảo:
- Lão đầu tá» tinh thông chÃn ngôn ngữ nước ngoà i, má»™t môn Anh ngữ thì có gì là khó cho lão!
Tiên BÃch phải mẻ hoảng hồn, cô dòm qua dòm lại Vạn Quy Tà ng, mắt ngá» vá»±c, cuối cùng không dằn được nữa, cô há»i:
- Vạn Quy Tà ng, ông là m sao tìm được đến đây váºy?
Vạn Quy Tà ng lưá»m cô, trách:
- Tiểu BÃch Nhi, con gá»i thẳng tên ta, mà không gá»i ta má»™t tiếng nghÄ©a phụ, là sao váºy?
Tiên BÃch khẽ rùng mình, cô lắc đầu, đáp:
- Và o cái ngà y ông giết chết Tả Thà nh chá»§, danh nghÄ©a cha nuôi cá»§a ông vá»›i Tiên BÃch cÅ©ng đã chết theo. Hồi gặp lại ông trên Äông Äảo, ta cứ nghÄ©, giá ông chết Ä‘i rồi, thì giữa ông và ta hãy còn cái tình nghiã cha con, nhưng ông còn sống ...
Cô nói đến đấy, cổ há»ng nghẹn cứng, nhãn châu lấp loáng má»™t chút ngấn nước mắt.
Vạn Quy Tà ng thở ra má»™t hÆ¡i, ngẩng nhìn trá»i cao, dưá»ng như Ä‘ang suy nghÄ© gì đó, rồi lão cháºm rãi nói:
- Tiểu BÃch Nhi, con hồi nhá» rất hoạt bát khả ái, lòng dạ hiá»n lương, rất hợp vá»›i khẩu vị lão phu, mấy chục năm nay, cha mẹ con coi ta chẳng ra gì, ta Ä‘á»u biết cả, nếu không có mặt con ở đấy, là hỠđã chết không biết bao nhiêu lần rồi! Lại còn vụ tên Tả Phi Khanh nà y nữa, nó là con cá»§a cừu địch, lẽ ra ta đã trừ khá» rồi, nhưng có con cùng mẹ con đến cầu xin ta ba lần bốn lượt, lão phu đã dung tha cho nó má»™t mạng sống, rồi đến tráºn chiến trên Äông đảo, ta cÅ©ng vẫn giữ lá»i hứa, dù đã giết chết Lão Bổn Hùng, mà vãn tha mạng cho tiểu tá» nà y, chỉ trừng phạt chút đỉnh để dạy dá»—, là m hắn thụ thương sÆ¡ sà i. Tức cưá»i là , cái mụ phiên bà tỠÔn Äại đó cứ tưởng lão phu không giết nó vì còn hãy nể mặt mụ!
Cá bà máºt đó được giấu kÃn giữa hai ngưá»i Vạn, Tiên bấy nhiêu năm, đến cả hai chá»§ bá»™ Ngu, Tả cÅ©ng không hay, nhất thá»i, Ngu Chiếu dòm dòm và o Tiên BÃch, thần sắc kinh mang. Còn Tả Phi Khanh lòng rối như thuá»· triá»u dâng, gã chăm chăm nhìn Tiên BÃch, thân mình run rẩy!
Äôi gò má nóng hừng há»±c, Tiên BÃch nghiến răng, bảo:
- Vạn Quy Tà ng, chuyện nà y, ông đã hứa cùng ta, chấp thuáºn giữ kÃn, không bao giá» nói ra mà !
Tả Phi Khanh buột miệng la lớn:
- Tại sao váºy?
Tiên BÃch mặt mà y trắng bệch, gượng má»™t nụ cưá»i lạnh lẽo, cô nói:
- Ta Ä‘i khóc lóc cầu khẩn ngưá»i ta, bá»™ danh giá lắm đấy sao? Mà nói tháºt ra, nếu huynh biết là do ta Ä‘i cầu khẩn, nhất định huynh sẽ muôn ngà n lần cảm kÃch, chẳng là m ngưá»i ta đây phiá»n hà lắm sao? Ta không muốn huynh biết đấy là do ta ... ta muốn để huynh cảm kÃch mình mẹ ta thôi!
Bất giác Tả Phi Khanh run rẩy, còn Ngu Chiếu thì vỗ tay, nói:
- Hay tháºt đấy! Là m Æ¡n mà không để lá»™ ra, cái đó má»›i là hà nh vi cuả hiệp nghÄ©a, Ä‘iểm mà ta vẫn cứ thắc mắc ở cô, bữa nay má»›i rõ được duyên cá»›!
Tiên BÃch giáºn đến mặt mà y tái ngắt, bảo:
- Ô hay ! Ngoà i cái đó, ta không có gì khác tốt đẹp ư?
Ngu Chiếu ngẩn ngưá»i, nhăn nhó suy nghÄ© má»™t lúc, rôi lắc đầu, bảo:
- NghÄ© hoà i mà không ra, má»™t kiểu bà bà mụ mụ như cô, ba Ä‘iá»u bốn chuyện, chuyện nà y thì không được, chuyện kia thì không thể, ngoà i vụ ưa cấm cản ta uống rượu, nói cho cùng, tháºt chưa thấy có chuyện gì hay cả!
Nghe gã nói váºy, Tiên BÃch dÄ© nhiên giáºn đến nghẹn há»ng, Tả Phi Khanh cÅ©ng cảm thấy tức bá»±c không kém, gã háºn gã đã không thể ngăn chặn không cho những lá»i đó tuôn ra, đôi mắt chằm chằm nhìn và o Ngu Chiếu, những muốn bóp cổ cái tên đó.
Còn Vạn Quy Tà ng thì xua xua tay, nhìn Cốc Chẩn, vui vẻ há»i:
- Cốc tiểu tá», ta đến là m khách ở thuyá»n đây, ngươi thấy sao, thÃch hay không thÃch?
Cốc Chẩn thoáng chá»›p mi, cưá»i ná»a miệng, nói:
- ThÃch chứ sao lại không thÃch, đại giá lão đầu tá» lão quang lâm, tốt biết mấy, chỉ có Ä‘iá»u thuyá»n nà y thuá»™c loại nhá», sợ không vừa lòng tôn giá!
Vạn Quy Tà ng cưá»i cưá»i:
- Nếu váºy, ta cÅ©ng tạm ngồi xuống thôi!
Rồi lão đưa tay vỗ mạnh và o cột buồm, bảo:
- Thuyá»n khá lắm! So vá»›i cá»— thuyá»n cá»§a ta thì nhanh hÆ¡n nhiá»u!
Nói xong, lão cháºm rãi bước xuống khoang, Cốc Chẩn dòm thấy, chẳng nhịn nổi nữa, há»i:
- Lão đầu tá», hồi ở miá»…u Oanh Oanh, lão đã nhìn thấy cả rồi, phải không?
- Ta đã nhìn thấy gì đâu? - Vạn Quy Tà ng đảo nhanh ánh mắt, cưá»i nụ, bảo - Vạn má»— mắt kém, những gì là hình bóng tương phản a, những gì là "Nhất nguyệt chiếu tam giang" a, ai da ... Ä‘á»u không hiểu gì cả, ta đến được chá»— nà y, toà n nhá» và o món "Tá» Vi nghi', váºy thì, Cốc đại tiên sinh, cái nà y có được tÃnh là đấu trà hay không đây?
Cốc Chẩn bất giác nghẹn há»ng, gã tá»± hiểu, bao nhiêu kế sách cá»§a gã, Ä‘á»u đã bị Vạn Quy Tà ng nắm hết tẩy. Tháºt ra, ngà y đó, tại miếu Oanh Oanh, ánh mắt sắc sảo cá»§a Vạn Quy Tà ng sá»›m đã nhìn ra có máºt thất khác đà ng sau, nhưng lão vá» như không biết, nhưá»ng cho Cốc Chẩn lấy được cái Tá» Vi nghi tháºt, rồi lão cứ má»™t mạch Ä‘i theo bá»n gã đến vùng biển gần Anh Cát Lợi, giải câu đố vá» "kình tung". Trong toan tÃnh cá»§a Vạn Quy Tà ng, tốt hÆ¡n hết là để cho bá»n Cốc Chẩn lần lượt giải các câu đố, đến khi há» tìm được Tiá»m Long, lão sẽ ra tay cướp lấy.
Lúc cả bá»n ra khÆ¡i , lão đã dùng vÅ© lá»±c cưỡng chiếm má»™t cá»— thuyá»n Tây Ban Nha, truy Ä‘uổi đà ng sau, không ngá», mặt biển mênh mông, không giống trên đất liá»n, nÆ¡i dù ngá»±a chạy hay đến mấy, lão vẫn có thể cảm ứng được Cốc Chẩn, mà vô thanh vô tức, bám theo sau. Lên đến mặt biển, nhanh cháºm trông và o sức thuyá»n, cho dù thần thông Vạn Quy Tà ng cao đến đâu, cÅ©ng không thể tá»± mình cưỡi sóng vượt biển khÆ¡i mênh mông được!
Lão không tÃnh đến chá»— thuyá»n Anh Cát Lợi cá»§a Horkins tốc độ bá» xa các đại thuyá»n Tây Ban Nha, khi nó rá»i xa vùng đá ngầm, lão đã mất dấu thuyá»n cá»§a Cốc Chẩn. Ban đầu, Vạn Quy Tà ng còn muốn giấu mình, không cho Cốc Chẩn biết lão Ä‘ang theo Ä‘uổi đà ng sau, đến khi biệt tung thuyá»n cá»§a gã, lão bất đắc dÄ© phải váºn dụng thần thông , dùng phép "Äồng khà tương cầu" ra sức truy tìm phương vị Cốc Chẩn, lợi dụng lúc Cốc Chẩn ngá»§ mê, thần tư buông lá»ng, sẽ phÆ¡i bà y ra, giúp lão nháºn biết, Vạn Quy Tà ng tức thì thôi thúc thuyá»n mình rượt theo. Trong lòng lão hiểu là sẽ có lúc đánh động Cốc Chẩn, khi đó, lão đã là m thì là m tá»›i cùng, bá» thuyá»n mình, nhảy lên thuyá»n Cốc Chẩn.
Cốc Chẩn biết rõ thá»§ Ä‘oạn Vạn Quy Tà ng, nhưng gã có mở miệng há»i, thì lão đầu tá» nà y câu tháºt câu dối, cứ nằng nặc bảo nhá» và o "Tá» Vi nghi", ngay đến những gì là "Viên đẩu vÄ©" , "Xà quáºt" , cho dù Cốc Chẩn không nói, lão cÅ©ng không cần há»i, và o tình hình trước mắt, Cốc Chẩn không thể từ bá» tìm kiếm Tiá»m Long, mặc dù gã biết rõ tâm thuáºt Vạn Quy Tà ng, mà cÅ©ng cứ phải nhắm mắt đâm đầu và o.
Tá»›i nước nà y, bá»n ngưá»i Trung thổ má»›i nháºn chân cái lợi hại cá»§a Vạn Quy Tà ng, bà n vá» năm cái cốt yếu cá»§a Chu Lưu là thá»i, thế, pháp, thuáºt, khÃ, Vạn Quy Tà ng đã thâu tóm được bốn cái. Vá» thá»i: cái sinh tá» cá»§a Diêu Tình ká» cáºn trước mắt, bá»n há» không thể chần chừ, kéo dà i ngà y tháng, Vá» thế: năm cái đầu mối, lão đã qua được hÆ¡n ná»a. Vá» pháp: con đưá»ng truy tầm Tiá»m Long đã vạch ra rồi. Vá» khÃ: cá»— thuyá»n nà y như lá»i lão bảo, là má»™t cá»— khoái thuyá»n cá»±c tốt. Có Ä‘iá»u, bá»n há» nổi giáºn vì bốn cái đó toà n do nÆ¡i Cốc Chẩn đơn phương tạo ra, tháºt Ä‘Ãch xác lá»i tục thưá»ng nói: "Tá»± mua dây buá»™c mình!"
Và o má»™t khoảnh khắc, nhìn theo sau lưng Vạn Quy Tà ng, cả bá»n Ä‘á»u buồn bá»±c, trong lòng nguá»™i lạnh, những muốn vất bá» tất !
--- Hết hồi 71 ---
Tà i sản của livan
20-03-2009, 07:35 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 72: Thiệt chiến (19/03/2009 - Mở đầu)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 72: Thiệt chiến (19/03/2009 - Mở đầu)
Thiệt chiến: Äấu lý.
Trở và o trong khoang, má»i ngưá»i nÃn thinh, khoang thuyá»n tÄ©nh lặng, mang bầu không khà ngá»™t ngạt. Ngồi ngán ngẩm má»™t hồi lâu, chợt Cốc Chẩn vá»— tay đôm đốp, gã vui vẻ nói:
- Tình hình hiện giá» không giải pháp nà o hay! Tá»· tá»· Tiên BÃch hãy chỉ huy cho khai thuyá»n, Tiết NhÄ© tiếp tục truy lùng cá kình, còn vụ Vạn Quy Tà ng, để đệ tìm cách đối phó.
Tiên BÃch thấy gã nói kì lạ, bèn há»i:
- Äệ đối phó như thế nà o? Äệ thắng nổi lão ấy không?
- Äánh thì không thắng nổi - Cốc Chẩn cưá»i cưá»i, tiếp - Nhưng trên Ä‘á»i ngoà i tướng quân bách chiến bách thắng, cÅ©ng vẫn có má»™t loại há»c giả có sức lay chuyển tình thế, hoặc má»™t câu thuyết có thể là m hưng vượng đất nước, hoặc má»™t lá»i bà n cÅ©ng có thể đưa tổ quốc đến loạn lạc.
Tả Phi Khanh há»i:
- Phải đệ muốn nói đến các tay thuyết khách hợp tung, liên hoà nh như Tô Tần, Trương Nghi?
Cốc Chẩn đáp:
- Äúng đấy! Nói không chừng, bữa nay đệ thá» há»c theo Tô Tần, Trương Nghi, Ä‘i du thuyết lão đầu tá».
- Chuyện vô lý! - Tả Phi Khanh đứng nhổm dáºy, mặt đỠnhư gấc, hét lên - Äệ định đến van xin Vạn Quy Tà ng Ä‘oái hoà i?
Cốc Chẩn dang rộng hay tay, nhăn nhó:
- Ngoà i cách đó, còn là m gì khác được không?
Tả Phi Khanh nghẹn há»ng, nhưng tức giáºn không chá»— phát tiết, gã dòm dòm Cốc Chẩn, lồng ngá»±c thở nhấp nhô. Tiên BÃch vá»™i nhà o ra, bảo:
- Phi Khanh, Cốc Chẩn nói đúng đấy, giá» cả đấu trà lẫn đấu sức Ä‘á»u thua lão, nếu cứ cứng rắn đối đầu, sẽ chẳng thể thoát cảnh ngói tan ngá»c nát! Äi đà m thuyết vá»›i Vạn Quy Tà ng, có khi nảy sinh được chút cÆ¡ may!
Tả Phi Khanh cưá»i nhạt, nói:
- Ừ đấy! Lão là nghÄ©a phụ ngon cá»§a cô, nói không chừng, khi lão thấy bá»™ mặt quý báu cá»§a cô, sẽ láºp tức buông Ä‘ao đồ tể, đắc đạo thà nh Pháºt liá»n!
Tiên BÃch tức giáºn, mặt đỠgay, la ó:
- Tả Phi Khanh, ngươi nói năng váºy là ý gì?
Lá»i vừa thốt ra, Tả Phi Khanh đã vụt hối háºn, gã căm thù Vạn Quy Tà ng không biết để đâu cho hết, mối căm phẫn nhất thá»i không chá»— phát tiết, gã bèn vung vẩy tay áo, phóng mình chạy ra ngoà i! Nhìn tình hình, Ninh Ngưng dợm đứng dáºy Ä‘i theo, nhưng má»™t thoáng ngần ngừ trên mặt, cô rút cục ngồi xuống trở lại.
Tiên BÃch cố trấn áp tâm tình, cô day sang bảo Cốc Chẩn:
- Äệ có Ä‘i, cho tá»· theo cùng vá»›i, hoặc giả, như lá»i Tả Phi Khanh vừa bảo, lão ta cÅ©ng nể mặt tá»· đôi ba phần!
Cốc Chẩn xua tay, rầu rĩ nói:
- Tá»· tá»· là m nghÄ©a nữ cá»§a lão, nhưng lại không hiểu tÃnh nết lão ta! Con ngưá»i Vạn Quy Tà ng, vô tình, vô thân, vô tư, tuyệt chẳng khi nao để tình cảm là m má»m yếu ý chÃ! Cái thân tình lão dà nh cho tá»·, theo như lão bảo, là chuyện quý hoá khó kiếm đấy, thế nhưng trong lão, gốc ác đã ăn sâu trong đầu, bưã nay, lão Ä‘em kể huỵch toẹt chuyện tá»· cầu xin lão dung mạng cho Phong Quân hầu, tức là có ý muốn cắt đứt mối ân tình giữa hai ngưá»i, nhất đán xảy chuyện không hay, lão sẽ Ä‘em tá»· ra khai Ä‘ao trước nhất! Trên đảo Linh Ngao, lão trước tiên, ra tay giết chết Thôi Nhạc, là má»™t bằng chứng! Ân nghÄ©a Thôi Nhạc dà nh cho lão rá»™ng lá»›n vô cùng, mà lão còn giết Thôi Nhạc luôn, váºy có ai mà lão tha!
Tiên BÃch nghe mà giáºt mình, cô nhá»› đến, thưở nhá», cô đã được Vạn Quy Tà ng đối xá» cá»±c tối, đến nước nà y, những ká»· niệm đó thá»±c sá»± khiến ngưá»i ta không sao tránh khá»i Ä‘au lòng.
Nhìn thần thái cô, Cốc Chẩn thở ra:
- Mấy ngà y tới đây, tỷ tỷ phải tránh đừng để lão bắt gặp!
Rồi gã láºp tức đứng dáºy, bá»—ng nghe Lục Tiệm nói:
- Cốc Chẩn, để ta cùng đi với!
Cốc Chẩn biết Lục Tiệm lo lắng cho mình, bèn gáºt đầu đồng ý.
Khoảng phiá Ä‘uôi thuyá»n vượt cao trên boong, trong tất cả các khoang thuyá»n, đó là nÆ¡i cao nhất, chiếm má»™t vị thế rất tiện lợi, Vạn Quy Tà ng đóng ở đấy, là lão láºp tâm khống chế toà n bá»™ con thuyá»n. Chưa đến gần, hai ngưá»i đã nghe Vạn Quy Tà ng dùng Anh ngữ trò chuyện cùng Horkins. Mấy lúc sau nà y, Cốc Chẩn nghe thứ tiếng nà y nhiá»u, gã ẩn ước hiểu lõm bõm đôi ba từ, đại khái nháºn biết "Tây Ban Nha" , "Hoà ng kim" , "Ä‚n cướp" ... giá»ng Ä‘iệu Horkins nghe chừng tháºp phần khoái chÃ.
Chốc lát sau, cuá»™c trò chuyện chấm dứt, Horkins miệng huýt sáo, chân bước ra khá»i cá»a khoang, khi thấy hai ngưá»i, lão cưá»i hô hố, vẻ mặt cá»±c kỳ đắc ý, rồi khệnh khạng bá» Ä‘i.
Lục Tiệm nhìn theo sau lưng lão, cưá»i nhạt:
- Tên đầy tá»› nà y cÅ©ng đã đầu nháºp và o là m môn hạ Vạn Quy Tà ng rồi!
Cốc Chẩn cưá»i bảo:
- Cái đó kêu là "Mèo mả há»p đảng cùng gà đồng, mạt cưa cùng mướp đắng Ä‘em bó và o má»™t giuá»™c!"
Gã chưa dứt lá»i, đã nghe tiếng Vạn Quy Tà ng từ trong khoang nói vá»ng ra:
- Tiểu Cốc nhi! Lén nói xấu sau lưng, đâu phải hà nh vi cá»§a báºc đại trượng phu!
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i, đáp:
- So vá»›i lão đầu tá», kẻ hèn nà y giống như trẻ nÃt há»c trò thò lò mÅ©i xanh, dám đâu xưng đại trượng phu!
Gã đột nhiên tá»± hạ thấp thân pháºn, khiến Vạn Quy Tà ng cÅ©ng thấy lạ, lão hứ lạnh má»™t tiếng, rồi nói:
- Äang muốn cầu cạnh gì thì má»›i xun xoe, nhà ngươi nhắm nhÃa gì đây?
Cốc Chẩn cưá»i hì hì, gã bước và o trong khoang, mắt đảo ngang liếc dá»c. Vạn Quy Tà ng Ä‘ang ngồi chá»…m chệ cạnh bà n, trên mặt bà n đặt má»™t đĩa đèn đốt dầu cá, ánh sáng và ng vá»t, lão nhìn hai ngưá»i Cốc, Lục, há»i:
- Bá»n ngươi đến có việc gì?
Cốc Chẩn vui vẻ đáp:
- ÄÆ°á»ng dà i hiu quạnh, muốn đến rá»§ lão đầu tỠđấu chÆ¡i và i ván song lục, tiêu khiển giải trÃ.
Vạn Quy Tà ng nhếch mép cưá»i mỉm, há»i:
- Ủa! Ngươi có mang theo bà n cỠà ?
Cốc Chẩn hà o hứng đáp:
- Trò chÆ¡i nà y là do lão đầu tá» dạy ta, thấy cá» lại nhá»› đến ngưá»i, ta lúc nà o cÅ©ng bá»c nó theo trong mình!
Gã lấy từ trong bá»c má»™t há»™p nhá», mở tấm lụa bên trong ra, thấy và i chục quân cá» ngà , rồi Ä‘em tấm lụa trải rá»™ng thà nh bà n cá».
Vạn Quy Tà ng hừ nhẹ má»™t tiếng, không tỠý chấp thuáºn hay khước từ, khi thấy Cốc Chẩn bà y biện các quân cá» xong, lão tiện tay nhón lấy má»™t quân, miệng không nói năng gì, tay đặt quân đó xuống bà n cá».
Cốc Chẩn Ä‘i nước kế tiếp, cưá»i cưá»i:
- Lão đầu tá» vừa rồi cho Horkins ăn món bánh vẽ gì mà là m hắn mặt vênh mà y váo, má»™t tấc lên đến trá»i!
Vạn Quy Tà ng nhạt nhẽo nói:
- Ta dạy hắn má»™t trò không tốn má»™t đồng vốn mà thu vá» vạn lợi, tiá»n vô như nước!
- Äể ta Ä‘oán thá» nhé! - Cốc Chẩn dụ dá»± má»™t chút, rồi tiếp - Chắc lão bảo hắn Ä‘i đánh cướp thương thuyá»n Tây Ban Nha?
Vạn Quy Tà ng thong thả Ä‘i má»™t nước cá», tá»§m tỉm:
- Tiểu tá» ngươi cÅ©ng có chút lanh lợi đấy! HÆ¡n mấy chục năm trước đây, có má»™t tay Ä‘i biển phát kiến má»™t lục địa bên kia biển, mà sách "SÆ¡n Hải kinh" , "Vạn Quốc đồ chà " (bản đồ vạn quốc) chưa từng nói qua, từ thưở hồng hoang đến khi ấy chưa có ai khác biết tá»›i. Trên lục địa đó có má»™t số tiểu quốc chưa khai hoá, khi ngưá»i Tây Ban Nha đặt chân tá»›i, hỠđã ra tay nhẹ nhà ng thâu tóm hết. Äiá»u đáng buồn, mấy tiểu quốc đó tuy hèn yếu, nhưng lại già u sang, kim ngân vô số kể, bị ngưá»i Tây Ban Nha tá»›i thống trị, ngà y đêm cướp Ä‘oạt, vÆ¡ vét tom góp hết tà i bảo, chất chở đầy nhóc những thuyá»n Ä‘em vá» nước nhà . Các tiểu quốc bị áp bức trăm ngà n khổ sở, kiệt quệ khánh kiệt, Tây Ban Nha nhỠđó mà trở thà nh già u mạnh má»™t góc trá»i, má»™t thá»i oai hùng!
Nghe đến đấy, Lục Tiệm chẳng dằn nổi, la lớn:
- Nói váºy, chả phải là già u mạnh cá»§a Tây Ban Nha toà n là từ các cá»§a bất nghÄ©a sao?
Vạn Quy Tà ng cưá»i, đáp:
- Không sai! Nhưng hai chữ "bất nghÄ©a" nà y có thể châm chước được nhiá»u lắm! Ngưá»i không cá»§a cải hoạnh tà i sẽ chẳng già u, ngá»±a không có được nhiá»u cỠđể xÆ¡i sẽ chẳng béo tốt. Cái xứ Tây Ban Nha nà y năm xưa nghèo khốn, nếu không nhá» và o đó, là m sao già u mạnh lên được! Thế nhưng con tạo trêu ngươi, từ lục địa ấy vá» Tây Ban Nha đưá»ng xa khÆ¡i vạn dặm, không đủ quân binh há»™ tống, không có hiểm nguy nà o to hÆ¡n, thuyá»n bè Tây Ban Nha chở đầy tà i váºt Ä‘i rất cháºm, lÅ© nha trảo cá»p beo kia chỉ cần có thuyá»n chạy cho nhanh, có đại pháo cho nhiá»u, là cứ ung dung mà đánh cướp!
Lục Tiệm cau mà y, bảo:
- Lão nói váºy, chả phải Ä‘ang cổ vÅ© ngưá»i ta Ä‘i là m cướp biển à ?
- Cướp biển? - Vạn Quy Tà ng hứ lạnh má»™t cái, nhạt giá»ng bảo - Kim ngân toà n là những thứ bá»n Tây Ban Nha cuá»›p Ä‘oạt từ thuá»™c địa, tá»± nó cÅ©ng đã là thứ bất nghÄ©a rồi, có lấy Ä‘i cÅ©ng chả là gì hết! Cái đó Ä‘Ãch thá»±c Ä‘em cưá»ng bổ nhược, hợp theo Thiên Äạo. Cốc tiểu tá», mấy chuyện nà y ngươi cÅ©ng đã từng là m qua rồi mà ! Tầu bè bá»n tứ đại khấu chở hà ng hoá ăn cướp, đã bị ngươi cháºn đánh, xoá sổ ráo trá»i, là m thằng Uông Trá»±c tức phát Ä‘iên, xém đâm đầu xuống biển tá»± tá»!
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
22-03-2009, 01:30 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 72: Thiệt chiến (21/03/2009)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 72: Thiệt chiến (21/03/2009)
Nghe lão nói đến thà nh tÃch gã trước giá» vẫn thưá»ng đắc ý, Cốc Chẩn gãi gãi đầu, cưá»i hô hố, nói:
- Quá khen, quá khen! Chuyện đó là m đã lâu lắm rồi, giá» ta đổi nghá», không còn kiếm ăn kiểu đó nữa!
- Cái gì mà đổi nghá»? Rõ rà ng thay đổi tÃnh tình thì có!
Giá»ng cưá»i là nh lạnh, Vạn Quy Tà ng bảo:
- Tiểu tá» ngươi cà ng ngà y cà ng Ãt tham vá»ng, những nhuệ khà thưở thiếu thá»i đã tiêu ma hết ráo, là m ngưá»i ta thấy mà thất vá»ng quá sức!
Cốc Chẩn vui vẻ đáp:
- Lão đầu tá», đấy Ä‘Ãch thị chá»— ta và lão không giống nhau. Lão thì ưa thÃch giết ngưá»i, còn ta thì khi nà o không cần giết thì không giết, chá»— nà o tha được thì tha.
Vạn Quy Tà ng lắc đầu, bảo:
- Ngưá»i Ä‘á»i ngu muá»™i, cứng cổ, không giết thì không cảnh tỉnh ngưá»i khác được, không giết thì không đặt ra được chÃnh pháp, nhà Tần chuyên tà n sát, đã nhất thống được lục quốc, nhà Hán tôn sùng đạo Nho, đặt ra dầy đặc ba thước những luáºt lệ, thá» há»i cÅ©ng đã tạo bao nhiêu oan hồn, cô quá»·?
- Cảnh tỉnh ngưá»i bằng luáºt pháp? - Khoé mắt ẩn ý nét cưá»i, Cốc Chẩn nói - Váºy là tiểu tá» ta đã nháºn lầm con ngưá»i lão rồi! Thì ra lão đầu tỠđây không phải Ma Vương quấy loạn trần gian, mà chÃnh là má»™t Bồ Tát có lòng thương trải rá»™ng khắp cả chúng sinh!
Nói xong, gã vỗ tay, rồi dằn mạnh một quân cỠxuống.
- Bồ Tát thì là quái gì? - Vạn Quy Tà ng nhón má»™t quân cá», nhưng chưa đặt xuống ngay - Và o ngà y Pháºt Văn Thù đắc đạo, đã quét sạch mưá»i vạn quân ma, cái đó không tÃnh là đa sát sao?
Cốc Chẩn chưa kịp trả lá»i, Lục Tiệm đã chen và o:
- Äấy là giết ma, chẳng phải giết ngưá»i!
Vạn Quy Tà ng bảo:
- Váºy mà cÅ©ng dám nói! Trong số mưá»i vạn ma đó, nếu có má»™t ma vô tá»™i thì sao?
Lục Tiệm giáºt mình, gã cứ tưởng ngưá»i là ngưá»i, ma là ma, chuyện ma vô tá»™i, tháºt chưa khi nà o gã nghÄ© tá»›i.
Cốc Chẩn cứ cưá»i, đỡ cho gã:
- Ma thì toà n là m ác, váºy đáng giết!
Vạn Quy Tà ng bảo:
- Cái ác cá»§a con ngưá»i liệu có kém ma không? Giả tỉ có má»™t ma sinh và o trong ma tá»™c, nhưng còn nhá» dại, chưa là m gì ác, thì có coi là vô tá»™i hay không?
Cốc Chẩn đáp:
- Ma thì vẫn cứ là ma, tới bữa nay chưa là m ác, trong tương lai chắc gì sẽ không là m!
Vạn Quy Tà ng cưá»i ầm, quân cá» trong tay nện khoan thai đĩnh đạc xuống má»™t nước, bảo:
- Ngưá»i ta cÅ©ng váºy, tá»›i giá» tuy chưa là m ác, tương lai chưa hẳn là không, ha ha ...tương lai ... chuyện là m nÆ¡i tương lai, có ai nói trước được bây giá» sao? Như lá»i ngươi nói, là không khả năng ngưá»i thiên hạ Ä‘á»u sẽ chẳng là m báºy ư?
Cốc Chẩn ngá»› ngưá»i, mắt dòm và o bà n cá», miệng nói:
- Mạnh Tá» bảo "Nhân chi sÆ¡ tÃnh bổn thiện", ngưá»i ta sinh ra như tá» giấy trắng, chưa thấm giá»t má»±c nà o, rồi có trắng, có Ä‘en, toà n là do chuyện há» là m vá» sau!
Gã vừa cưá»i nói, vừa khoan thai hạ quân xuống, Ä‘i má»™t nước, hoá giải thế cá» hiểm hóc mà Vạn Quy Tà ng vừa bà y ra.
Vẫn cưá»i cưá»i, Cốc Chẩn nói tiếp:
- Nói huyên thuyên cả buổi, Pháºt giáo, Nho gia Ä‘á»u là hạng chém giết cao cấp, váºy còn Äạo gia thì sao? Há» rong chÆ¡i nhà n nhã khắp chốn sÆ¡n thuá»·, dá»ng dưng chuyện giang hồ, thả hồn những chốn là ng quê xÆ¡ xác, váºy há» có dÃnh dáng gì đến chuyện đồ sát hay không?
Vạn Quy Tà ng tá»§m tỉm, Ä‘i má»™t nước cá», nhạt giá»ng nói:
- Nói vỠđồ sát, Äạo gia má»›i đúng là tổ sư nghá» sát nhân!
Cốc Chẩn thắc mắc liá»n:
- Nghĩa là sao?
Vạn Quy Tà ng đáp:
- Xin há»i, xưa nay, chuyện gì gây chết chóc nhiá»u nhất?
Cốc Chẩn trầm ngâm, rồi nói:
- Chết chóc nhiá»u nhất, không gì qua được chuyện binh Ä‘ao, sát vạn ngưá»i, huá»· thà nh quách, máu chảy thà nh sông, thây phÆ¡i ngà n dặm!
Vạn Quy Tà ng thốt má»™t tiếng "Äúng", rồi tiếp - Äạo Äức kinh có câu "Kiêu binh tất bại, ai binh tất thắng", là còn Ä‘i trước cả Tôn Tá»,! Từ đó vá» sau, Äạo không tách rá»i khá»i quân sá»±, việc quân không ly khai khá»i Äạo, các nhà Binh gia hay Äạo gia, đưá»ng lối tuy khác mà cùng chung má»™t gốc gác.
Lục Tiệm chẳng dằn được, bảo:
- Äạo sÄ© là đạo sÄ©, Tướng quân là Tướng quân, hai đà ng khác nhau xa lắc, sao chung má»™t gốc được?
Vạn Quy Tà ng vẫn cưá»i cưá»i, đáp:
- "Äạo Äức kinh" khi bà n vá» Äạo, đã so nó vá»›i "Nước chảy", bảo là "Thượng thiện nhược thá»§y", Ä‘em so "Sá»± lưu chảy cá»§a nước" như Äạo, nước không bị chặn lại trước bất cứ gì, nước tuỳ theo váºt chứa đựng mà thay đổi hình thể. Luáºn vá» binh pháp, Tôn Tá» cÅ©ng Ä‘em chuyện dùng binh đặt ngang vá»›i sá»± chảy cá»§a nước, bảo là "Binh hình tượng thá»§y", Ä‘em chuyện dụng binh như chuyển dòng chảy cá»§a nước, theo thá»i mà thay đổi, không khư khư theo má»™t lá» thói thông thưá»ng, Lý thuyết Äạo lấy thá»±c là m hư, lấy thoái là m tiến, lấy nhược thắng cưá»ng, xem "Vô vi" là "chẳng vô vi" (không là m gì ... chÃnh là là m đấy!), lý luáºn cá»§a Äạo gia đâu đâu cÅ©ng Ä‘em áp dụng và o việc quân trở thà nh binh pháp! Cứ lấy mưá»i ba chương cá»§a Tôn Tá»§ mà xem, việc binh có năm cốt lõi: "đạo" , "thiên" , "địa" , "tương" , "pháp", trong đó lấy Äạo là m đầu! Ngoà i phần đưa và o "binh gia", chuyện khốc liệt khởi nguồn từ thuáºt pháp cá»§a Hoà ng (Hoà ng đế), Lão (Lão Tá»), nghÄ©a là sao? Äạo gia chăm chăm sùng kÃnh chuyện đạt bằng được Thiên Äạo mà vất bá» lòng ham muốn cá»§a con ngưá»i, coi hai sá»± đó khác xa nhau, tháºt không hợp lý lẽ con ngưá»i, trá»ng thần thánh mà coi phà m nhân như rác, coi mạng ngưá»i rẻ như sâu bá», Ä‘em các giáo lý áp đặt trùm lên nhân gian, đưa đến tạo thà nh những hình phạt, đã gian trá lấy chuyện bùa phép, mà hà nh sá»± hà khắc, tà n bạo phi thưá»ng. Tư Mã Thiên cÅ©ng đã nháºn biết rõ rà ng, ông ta đã đặt đạo cuả Lão, Trang, ngang vá»›i pháp chế cuả há» Thân, há» Hà n, dá»±a theo giáo Ä‘iá»u "Vi thân bất hại" (không là m gì hại cho chÃnh mình) bắt nguồn từ Hoà ng, Lão. Hà n Phi Tá» lúc dụng pháp thì cá»±c thảm khốc mà gia ân thì rất Ãt, Ä‘á»u là lấy ý từ Lão, Trang. Nhà Tần gồm thâu lục quốc xong, bên ngoà i thì dụng binh, bên trong thì thi hà nh pháp luáºt, đâu có hay nghỠđó là nghá» cá»§a Tổ Sư Äạo gia. CÅ©ng vì cá»› ấy, đạo gia các Ä‘á»i sau phần lá»›n Ä‘á»u gây hoạ, trước hết là vụ Trương Äạo Lăng chiếm đất, rồi sau đó là hoạ "Thái Bình thiên quốc", trăm vạn phản loạn "Hoà ng Cân" (giặc khăn và ng thá»i khởi đầu Tam Quốc), hoà nh hà nh Trung thổ, Rồi Hà Yến (chú: thái giám bức bách hai vua nhà Hán cùng chạy loạn), Äà m Huyá»n, đã lưu biết bao nhiêu là độc hại khôn cùng cho Ä‘á»i sau, đã mở ra cái chiến loạn trải dà i năm trăm năm, đến mức gần là m tuyệt diệt vùng Hoa Hạ. Váºy Cốc tiểu tá» ngươi nói thá» xem, bá»n Äạo gia có phải là tổ sư cuả đồ sát hay không?
Tay Ä‘i quân cá» nhanh như sao xẹt, miệng Vạn Quy Tà ng nghị luáºn trÆ¡n tru, lý luáºn lão sắc bén, nhất thá»i Cốc Chẩn không sao phản bác, gã đà nh cưá»i cưá»i:
- Nói như lão, chỉ còn Mặc Gia là tốt nhất, há» chá»§ trương dùng kiêm ái là m mÅ©i nhá»n!
Vạn Quy Tà ng lạnh lùng đáp:
- Mặc Gia ý thì cao siêu nhưng thá»§ Ä‘oạn lại là thứ hạng bét, miệng nói "DÄ© chiến chỉ chiến, dÄ© sát chỉ sát", váºy khi há» không đưa ra được mÅ©i nhá»n tấn công, tất bị ngưá»i ta tấn công lại! Mình không giết ngưá»i, ắt bị ngưá»i giết, nói cho cùng, cÅ©ng lại là đồ sát cả thôi!
Nghe lão nói thế, Lục Tiệm bất giác thở ra:
- Chẳng lẽ, thế gian nà y không có phương thức nà o không dùng đến giết chóc hay sao?
Vạn Quy Tà ng vẫn cưá»i cưá»i:
- Không hẳn là không có đâu!
Nhất thá»i, trong lòng mừng húm, Lục Tiệm quên béng hai bên còn Ä‘ang trong thế đối đầu, gã há»i ngay:
- Phương thức nà o?
Vạn Quy Tà ng đáp:
- Binh pháp dạy, "Bách chiến bách thắng, phi thiện chi thiện giả dã", trăm tráºn trăm thắng, không cần hà nh thiện mà vẫn là thiện, không đánh mà khuất phục được ngưá»i, ấy là thiện đấy. Chỉ cần không đánh mà vẫn khiến ngưá»i khuất phục, thì đâu cần gì giết chóc!
Lục Tiệm thắc mắc:
- Cách dụng binh "Bất chiến nhi khuất", không đánh mà thu phục được ngưá»i, là phải là m như thế nà o?
Vạn Quy Tà ng liếc sang Cốc Chẩn, bảo:
- Cốc tiểu tá», ngươi giải thÃch xem?
Cốc Chẩn đáp:
- Binh pháp cÅ©ng có nói, dụng binh trước phải dùng mưu, rồi kế đó là dùng ngoại giao, sau đó má»›i xuất binh, muốn không dùng binh đánh ngưá»i, phải chú trá»ng vá» mưu lược, ngoại giao, là m sao cho đối phương váng đầu, hoa mắt, sẽ hết dám đương đầu vá»›i mình!
Vạn Quy Tà ng chỉ cưá»i, không nói!
Cốc Chẩn dòm dòm lão, há»i:
- Không lẽ đã nói sai?
Vạn Quy Tà ng cưá»i :
- Bấy nhiêu năm rồi, mà tiểu tá» ngươi vẫn không sá»a được cái táºt đầu óc bá»™p chá»™p! Ngươi nói thì không sai, nhưng đã không nói và o Ä‘iểm chÃnh yếu nhất! Từ xưa đến giá», số quốc gia giá»i dụng mưu, dùng ngoại giao là không Ãt, nhưng phần lá»›n trong đó rồi cÅ©ng bị diệt vong. Cái gốc Ä‘Ãch xác, muốn không chiến mà khuất phục được ngưá»i, chỉ má»—i má»™t đưá»ng, ấy là mình mạnh hÆ¡n ngưá»i, nếu dụng mưu, dùng ngoại giao, dùng binh lÃnh gì cÅ©ng hÆ¡n hẳn đối thá»§, Ä‘em cái chà cưá»ng khuất phục cái chà nhược, tất nhiên không chiến mà vẫn thắng, đã không cần đến chiến, đâu cần phải giết chóc!
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
24-03-2009, 12:39 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 72: Thiệt chiến (23/03/2009)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 72: Thiệt chiến (23/03/2009)
Cốc Chẩn dòm dòm lão, gã hÆ¡i cưá»i cưá»i:
- Tỉ dụ như, lão đầu tỠông, chá»— nà o cÅ©ng ăn đứt bá»n ta, có thể bất chiến mà khuất phục được ngưá»i, cần gì phải cáºp ráºp, chăm chăm ra tay giết chóc?
Vạn Quy Tà ng cưá»i nụ, bảo:
- Nói Ãt mà hiểu nhiá»u, câu đó nghe được đấy!
Cốc Chẩn nói:
- Mà lão đã từng bảo ta, Äạo Trá»i, là lấy chá»— thừa bù và o chá»— thiếu, lấy mạnh thêm và o yếu, má»™t bên là Thiên Äạo, bên kia, lấy yếu bù cho mạnh, thì là Äạo cá»§a Ngưá»i.
Vạn Quy Tà ng cưá»i rằng:
- Ngươi chỉ biết má»™t mà chẳng biết hai, Ngưá»i là từ đâu ra? Trá»i sinh ngÅ© cốc, ngÅ© cốc ăn và o hoá thà nh khÃ, khà biến thà nh huyết, tinh huyết sinh ra ngưá»i, rõ rà ng Ngưá»i là từ Trá»i mà ra. Äạo cá»§a Ngưá»i gốc gác cÅ©ng là từ đạo cá»§a Trá»i, chỉ có Ä‘iá»u, Thiên đạo như nước, tuỳ theo váºt chứa mà lấy hình dạng, trên tầng cao bên trên, thì hình dạng thế nà y, xuống đến đáy nước, thì lại ra hình dạng khác, lẫn và o cùng đám Ngưá»i, thì hình dạng như vầy ... váºy má»›i nói Thiên đạo tinh vi, đạo cuả phà m nhân thì nhá» bé, đến cả Lão Tá», Pháºt Äà cÅ©ng chỉ biết má»™t khÃa cạnh, không nắm được khắp cả. Tổn cưá»ng bổ nhược là Thiên đạo, còn "Tổn nhược bổ cưá»ng" vì sao lại không thể là Äạo Trá»i? Không "Tổn nhược", thì Cưá»ng ở đâu mà ra, nếu đã không Cưá»ng, thì lấy bá»›t Nhược ở đâu?
Mấy lá»i nà y chứa huyá»n cÆ¡ sâu xa, Lục Tiệm nghe qua mà đầu óc lùng bùng, ngồi má»™t bên, gã trở thà nh bứt rứt. còn Cốc Chẩn thì suy nghÄ© má»™t chặp, rồi vui vẻ bảo:
- Lão đầu tá», nãy giá» nói loanh quanh, bá»n ta đến đây, chỉ muốn khuyên ông hai câu. Giang hồ bây giá» là má»™t đám vÅ© phu ô hợp, cho dù nhất thống được, thì để là m gì? Còn lên là m vua, cÅ©ng chẳng có gì là khoái, má»—i ngà y má»—i phải nghe tấu chương, há chẳng khiến ngưá»i ta nhà m chán lắm ru! Ngay khi ông rõ rà ng võ công cái thế, nhưng tuổi đã ngoà i năm mươi, phải khuya sá»›m triá»u chÃnh, chả phải tá»± rước và o mình lắm tá»™i vạ ư? Chỉ vì muốn hao phà sức lá»±c để dẹp bá» má»™t cái ngai và ng thối nát, mà là m tổn hại đến tÃnh mạng vô số dân Ä‘en, liệu đáng bổ công sức lá»›n và o không? Lão đầu tỠông sao không nghÄ© chÃn hÆ¡n má»™t chút nữa, Ä‘i là m má»™t phú ông, táºn hưởng thú vui gia đình con cái, chẳng sướng hÆ¡n sao?
Vạn Quy Tà ng cưá»i hô hố, rồi liếc liếc Cốc Chẩn, lão bảo:
- Tiểu tá», ngươi khinh ngưá»i quá lắm! Lão phu mà muốn là m phú ông, thì đã là m từ lâu rồi. Ta há»i ngươi, để ta là m vua thì tốt, hay để cái thằng ngu xuẩn Gia TÄ©nh đó là m vua thì hÆ¡n?
Cốc Chẩn đáp, không cần suy nghĩ:
- DÄ© nhiên lão đầu tá» là m hay hÆ¡n nhiá»u!
Vạn Quy Tà ng bảo:
- Nếu bảo lấy "Nhược bổ Cưá»ng" là Thiên Äạo, lão phu trừ phứt cái thằng ngu xuẩn đó Ä‘i, chả phải Ä‘Ãch thá»±c Ä‘ang thế thiên hà nh đạo sao Còn cái ngai mục nát đó nó như thế nà o, Vạn má»— tịnh chẳng thèm để tâm, đứa nà o ngồi lên đó là đứa vừa ngu vừa ngốc, chỉ tổ cho ngưá»i ta ghét bá» thôi! Mạnh thì là m vua, đó chÃnh là đạo nghÄ©a trá»i đất, Cốc tiểu tá», ngươi định khuyên ta, ngược lại, ta chÃnh ra cÅ©ng có má»™t đỠnghị dung hoà nà y, ngươi muốn nghe chăng?
Cốc Chẩn vui vẻ trả lá»i:
- Xin dá»ng tai lên nghe!
Vạn Quy Tà ng cưá»i tá»§m tỉm. nói:
- Vạn má»— không con không cái, chiếm được giang sÆ¡n đó rồi, cÅ©ng không có ai để truyá»n ngôi vá» sau. Nếu ngươi chịu theo ta, trong tương lai, khi ta chiếm được ngai và ng đó rồi, cho ngươi lên là m vua, lão phu chỉ cần cái danh nghÄ©a là m thái thượng hoà ng, ngươi nghÄ© sao?
Hai gã Cốc, Lục thảy Ä‘á»u ngẩn ra, câu há»i dầy đặc sá»± long trá»i dáºy đất đó đặt ra đột ngá»™t, tưởng chừng như bão táp vụt nổi lên giữa khoảng trá»i vắng lặng, phút chốc đã thay đổi tình thế, trở thà nh phản khách vi chá»§.
Cốc Chẩn đáp cũng không xong, mà không đáp cũng chẳng được, gã dòm và o Vạn Quy Tà ng, trên mặt hiện đầy vẻ nghi ngại.
Vạn Quy Tà ng chỉ cưá»i cưá»i, rồi lão thong thả bảo:
- Ngươi là đứa đệ tỠđắc ý cuả ta, đã kế thừa được Thương đạo cá»§a ta, võ công cá»§a ta mà muốn truyá»n lại, khó nhất là tìm được ngưá»i có khà độ như ngươi, vừa ung dung vừa có dáng dấp vương giả, có cái cốt lõi đế vương trá»i sanh. Nếu hai ta liên thá»§, thiên hạ hiện thá»i, có ai cá»± lại nổi? Ha ha ... Cốc tiểu tá», là m rồng hay là m rắn, chỉ má»™t quyết ý thôi, nếu ngươi chống ta, bằng và o sức lá»±c ngươi, thua là cái chắc, còn nếu chịu theo ta, thu lượm tốt đẹp thì khá»i nói, ngươi là ngưá»i hiểu biết, bên trá»ng bên khinh, ắt ngươi tá»± nghÄ© ra!
Nhìn vẻ mặt do dự của Cốc Chẩn, Lục Tiệm lo gã động tâm, bèn chẳng dằn nổi, la lên:
- Cốc Chẩn, đừng nghe lão ta, là kế ly gián đó!
Vạn Quy Tà ng khoát mạnh tay, lão tức tối:
- Cút đi! Ngươi thì biết cái gì?
Lục Tiệm hét ầm:
- Ngươi là thứ đồ gian xảo, bất tÃn, có câu nà o cá»§a ngươi mà đáng tin! Hồi đó, ngươi hứa truyá»n Chu Lưu Lục hư cho Cừu Thạch, còn hứa sẽ đưa hắn lên là m Thà nh chá»§, đến lúc và o cuá»™c, đã để mặc hắn táng mạng, chẳng động má»™t ngón tay cứu viện cho hắn!
Vạn Quy Tà ng cưá»i to, bảo:
- Äến như ngươi mà nó cÅ©ng không giết nổi, váºy là m sao kế thừa nổi y bát cá»§a lão phu?
Lục Tiệm đáp:
- Ta thấy ngươi chỉ toà n hứa hão, ngay từ đầu, đã không há» có ý truyá»n y bát cho hắn!
Vạn Quy Tà ng chẳng thèm lý tới Lục Tiệm, lão quay sang bảo Cốc Chẩn:
- Cốc tiểu tá», bất cứ việc gì. cÅ©ng phải tá»± mình chá»§ trương, đừng Ä‘i nghe ngưá»i ngoà i chõ mồm bà n ra. Nếu ngươi chưa thể quyết định ngay, hãy cứ suy nghÄ© Ä‘i, rồi sẽ trả lá»i sau!
Cốc Chẩn chá»›p chá»›p hà ng mi, mỉm cưá»i, rồi thở ra:
- Lão đầu tá», cái đỠnghị nà y cá»§a ông tháºt hấp dẫn, chỉ có má»™t chá»— khó, là m ta đây ngần ngại quá!
Nghe gã nói, Lục Tiệm bất giác tái mặt, giá»ng gã lạc hẳn Ä‘i:
- Cốc Chẩn ...
Vạn Quy Tà ng xua tay gạt Ä‘i, rồi cưá»i, há»i:
- Chỗ nà o khó?
Cốc Chẩn đáp:
- Ta còn chưa là m vua, mà đã phải gánh trước má»™t cái há», mà cái há» nà y thiệt là cá»±c kỳ tệ hại, là m cho ngưá»i ta thấy khó chịu vô cùng!
Vạn Quy Tà ng lấy là m lạ:
- Còn có chuyện đó nữa sao? Há» gì váºy?
- Há» NHI (trẻ con) - Cốc Chẩn trả lá»i - Nếu ta là m y như lá»i lão nói, thà nh cái đưá trẻ con đó, là m vua , lên ngai ngồi rồi, phải đội má»™t vị thái thượng hoà ng là lão ở trên đầu, thiệt là rầu đến phát chết mất!
Vạn Quy Tà ng hứ má»™t tiếng, há»i:
- Váºy ngươi muốn thế nà o?
Cốc Chẩn cưá»i hì hì, đáp:
- Nếu ta thÃch là m vua rồi, chuyện già nh giang sÆ¡n cứ giao hết cho ta, chẳng phải phiá»n đến lão đầu tỠông đâu! Lão nhân gia ông chi bằng từ bữa nay bắt đầu lui khá»i giang hồ, đứng khoanh tay má»™t bên mà xem ta già nh giáºt giang sÆ¡n, là m hoà ng đế, lão chỉ đứng trông thôi, không cần xuất lá»±c, thênh thênh thang thang, chẳng phải sẽ nhanh chóng hÆ¡n sao?
Trong lòng Lục Tiệm thầm khen "tuyệt", mấy câu nà y cá»§a Cốc Chẩn liên tục phản bác, má»—i má»—i Ä‘á»u đối đáp và o từng Ä‘iểm cá»§a Vạn Quy Tà ng.
Trong má»™t lúc, thấy sắc mặt Vạn Quy Tà ng âm trầm, rồi lão nhặt má»™t quân, cháºm rãi đặt xuống bà n cá», nhạt giá»ng nói:
- Cốc tiểu tá», ngươi thua rồi!
Cốc Chẩn chỉ lo đấu trà cùng Vạn Quy Tà ng, nhất thá»i gã không để tâm và o thế cá», giỠđây, gã đà nh cúi thấp đầu, đại cục trên bà n cỠđã há»ng, gã gượng cưá»i, vịn tay ghế, đứng lên, nói:
- Lão đầu tá», ta còn thêm má»™t câu nà y nữa khuyên ông, tá»± mãn lắm là sẽ mất mát nhiá»u, khiêm cung thì má»›i hữu Ãch. Ông bây gá» Ä‘ang đăng phong tạo cá»±c, nếu còn ham muốn vô độ nhiá»u nữa, ắt sẽ bị trá»i phạt.
Vạn Quy Tà ng mỉm cưá»i, khẽ khà ng đáp:
- Cốc tiểu tá», rốt cục, ngươi vẫn không hiểu rõ con ngưá»i Vạn Quy Tà ng ta! Cuá»™c Ä‘á»i nà y, lão phu thà chết trong niá»m thoả mãn cùng cá»±c, còn hÆ¡n phải sống bám trong tiếc nuối.
Trong má»™t tÃch tắc, hai thầy trò đứng cách má»™t cái bà n, ngá»n lá»a đèn cháºp chá»n, bá»—ng bị má»™t cÆ¡n gió lùa mạnh và o, vụt tắt ngấm, chỉ còn lá» má» quầng sáng bên ngoà i cá»a, trong lúc há» không hay không biết, trá»i đã trở sáng!
--- Còn tiếp ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 28-03-2009 at 02:19 PM .
29-03-2009, 06:09 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 72: Thiệt chiến (28/03/2009 - Kết thúc)
Táºp 33: Bách xuyên quy hải
Hồi 72: Thiệt chiến (28/03/2009 - Kết thúc)
Ra khá»i cá»a khoang, bước chân Cốc Chẩn nặng ná», Lục Tiệm vẫn Ä‘i bên cạnh gã, cả hai nÃn thinh, cùng bước đến đứng ká» vai nÆ¡i đầu thuyá»n, lắng nghe từ bên trên, vá»ng xuống khúc nhạc du dương, ai oán cá»§a má»™t thuá»· thá»§ ngưá»i Ãi NhÄ© Lan Ä‘ang chÆ¡i đà n gió, tiếng đà n nghe như khóc như than, chứa chan tình cảm da diết.
Nhìn mặt biển tối ám đang sáng dần, thở một hơi thở dà i, Cốc Chẩn nói:
- Lão đầu tá» là ân sư ta, cÅ©ng là m ân nhân cứu mạng, không có lão, sẽ không có Cốc Chẩn nà y trên Ä‘á»i. Ngay cả tÃnh đến bữa nay, lão là ngưá»i ta bá»™i phục nhất thế gian nà y, phải đối đầu cùng lão, tháºt khó cho ta quá!
Gã nói đến đấy, buông má»™t tiếng thở dà i, nét sầu khổ hiện rõ giữa hà ng mi. NghÄ© đến tình thầy trò cá»§a hai ngưá»i, lòng Lục Tiệm vô cùng cảm khái, gã hiểu rất rõ, chưa khi nà o Cốc Chẩn tá» vẻ e ngại bất cứ đối thá»§ nà o, giá» tá»± miệng gã thốt ra "khó cho ta quá", hiểu là , nếu gã không giốc lòng gắng sức, sẽ khó thể cắt đứt sợi dây tình cảm còn kết nối hai thầy trò.
Äi tá»›i Ä‘i lui mấy buá»›c,Cốc Chẩn bá»—ng vung mạnh tay, Ä‘iệu bá»™ như Ä‘ang hoa trưá»ng kiếm chém ra má»™t nhát trầm trá»ng, gằn giá»ng:
- Lão đầu tỠđắm mê cưá»ng quyá»n, cứng đầu cứng cổ không chịu sá»a đổi, chỉ còn cách lấy sức mạnh chống sức mạnh, Ä‘em bạo lá»±c áp chế bạo lá»±c, má»›i có thể là m lão hồi tâm nghÄ© lại!
Lục Tiệm bảo:
- Nhưng muốn thắng lão, đâu có dá»… dà ng như nói lá»i nói suông!
Tròng mắt chợt loé sáng, Cốc Chẩn nhỠnhẹ đáp:
- Cách thức thì cũng có đấy!
Lục Tiệm kì lạ:
- Cách nà o?
Cốc Chẩn trả lá»i:
- Giá» trên mặt biển mênh mông, nếu phóng hoả thiêu trá»n cá»— thuyá»n, cùng lão "Äồng quy vu táºn"?
Nói rồi, nhìn Lục Tiệm nhăn mà y nhÃu mặt liá»n liá»n, gã cưá»i xoà , xua tay, tiếp:
- Thôi dẹp! Cách đó tà n độc quá, huynh cứ coi như đệ chưa từng nói đến!
Lục Tiệm má»™t thoáng trầm ngâm, gắng hạ thấp giá»ng xuống:
- Mấy hôm nay, ta có nghĩ đến một phương pháp nà y, nhưng cũng không hiểu có nên đem ra dùng hay không!
Cốc Chẩn vui vẻ há»i:
- Phương pháp gì thế?
Lục Tiệm đáp:
- Ngươi còn nhá»›, lúc thấy ta Ä‘em truyá»n "Lục Hư độc" và o ná»™i thể ngươi, Vạn Quy Tà ng có nói câu gì không?
Cốc Chẩn ngẫm nghĩ, moi óc nhớ lại, rồi đáp:
- Lão bảo "Lục Hư độc, má»™t khi Ä‘em chuyển qua cho ngưá»i khác, sẽ giết chết ngưá»i đó, không còn gì phải nghi ngá» nữa". Rồi lão lại còn tiếp "Lục Hư độc giống như má»™t thứ tầm độc, được nuôi dưỡng bằng nguyên khà ná»™i thể, có tÃnh tương thông , ngay khi truyá»n qua kẻ khác, sẽ như ngà i hoá bướm, uy lá»±c nó sẽ tăng gấp không chỉ mưá»i lần", rồi còn thêm "sau khi tái chuyển, Lục Hư độc sẽ không sao bức ra ngoà i được nữa!" Äệ nhá»› váºy, đúng không?
- Chẳng sai chá»— nà o hết! - Lục Tiệm ngợi khen - Cốc Chẩn ngươi trà nhá»› tốt tháºt, ta mà được phân ná»a cái đó, thì hay biết mấy!
Cốc Chẩn cưá»i, trả lá»i:
- Diêu đại mỹ nữ có trà nhá»› cÅ©ng khá, mai sau hai ngưá»i thà nh hôn, vợ chồng tuy hai mà má»™t, trà nhá»› đó chẳng phải thuá»™c vá» huynh hay sao?
Mặt mà y đỠá»ng, Lục Tiệm gắt:
- Ta đang nói chuyện đứng đắn, ngươi chớ có mà đâm ba chẻ củ!
Cốc Chẩn cưá»i ồ:
- Chuyện đệ nói cÅ©ng là chuyện đứng đắn đấy chứ, tang ma, hôn lá»…, là những đại sá»± má»™t Ä‘á»i ngưá»i, chẳng phải là chuyện đứng đắn sao?
Nhưng khi thấy Lục Tiệm bối rối, gã cảm thấy không nỡ, bèn vui vẻ bảo:
- Äệ thôi không giỡn vá»›i huynh nữa, thá»±c ra, ông trá»i đãi huynh cá»±c háºu, đại ca đây tuy Ãt á»i phần thiên tư, nhưng lại có được má»™t kiếp nô tuyệt diệu, tên gá»i "Bất Vong" (ý ám chỉ kiếp nô Mạc Ất mang danh hiệu Bất Vong Sinh), hai chữ đó ai mà dám đến so Ä‘o cùng! Thá»±c tâm mà nói, đệ ganh quá đấy chứ!
Lục Tiệm nói:
- Cái đó có gì mà ganh? Ta chẳng lấy thế là m mừng, toà n là tội nghiệt của Trầm Chu Hư tạo nên, ta phải dẫn hỠtheo, thiệt vì không có cách nà o khác!
Cốc Chẩn cưá»i không ngá»›t, rồi há»i:
- Thôi được rồi! Câu há»i cá»§a huynh truá»›c đây, là ý tứ gì váºy?
Lục Tiệm đáp:
- Câu thứ nhất, "Lục Hư tái truyá»n , tất tá» vô nghi", váºy mà ngươi không bị chết, đúng là không còn gì hay hÆ¡n! Nếu ngươi vì váºy mà chết Ä‘i, ta suốt Ä‘á»i mang ná»—i Ä‘au khổ hối háºn, để đâu cho hết!
Nghe qua, lòng Cốc Chẩn cá»±c kỳ thấm thÃa, gã kêu lên:
- Äại ca!!!
Lục Tiệm nói tiếp:
- Câu thứ hai má»›i cá»±c kỳ quan trá»ng! Lục Hư độc được duy trì bằng nguyên khà ná»™i thể, má»™t khi Ä‘em chuyển qua ngưá»i khác, hệt như từ ngà i hoá bướm, uy lá»±c đâu chỉ là tăng gấp mưá»i lần! Mà Lục Hư độc chÃnh lại là Chu Lưu bát kình! Ngươi luyện thà nh công 'Chu Lưu Lục hư công', Chu Lưu bát kình không ngừng tiến triển. chẳng qua chưa được lợi hại như mức cá»§a Vạn Quy Tà ng, ta có cách nà y, Ä‘em chuyển Lục Hư lần nữa, uy lá»±c sẽ tăng gia, tại sao ngươi không đưa nó qua trở lại cho ta?
Cốc Chẩn không nhịn được, cướp lá»i:
- Rồi sau khi huynh dùng chân khà nuôi nó, sẽ đem đưa trở lại cho đệ?
Hai câu nói thốt ra xong, hai ngưá»i bốn mắt nhìn nhau, đôi tim Ä‘áºp thình thịch, má»™t lúc tháºt lâu sau, Cốc Chẩn lẩm nhẩm:
- Äã đến bước đưá»ng cùng nà y, sống chết gì cÅ©ng chịu, cho dù có thể không thà nh công, mình cÅ©ng vẫn phải thá»!
Lục Tiệm bảo:
- Äúng thế! Thà chết như váºy, còn hÆ¡n phải bó tay chịu thua!
Cùng cưá»i má»™t trà ng dà i, hai ngưá»i và o khoang thuyá»n cá»§a Lục Tiệm, đúng lúc Diêu Tình má»›i tỉnh giấc, Lục Tiệm há»i han cô qua loa đôi câu, rồi không nói gì khác, gã ngồi xếp bằng, đâu mặt Cốc Chẩn, má»—i ngưá»i đưa áp má»™t tay và o tay ngưá»i kia, tay còn lại Ä‘em đè lên bụng dưới ngưá»i đối diện Có cảm giác bị đối xá» lãnh đạm, Diêu Tình trong lòng không vui, nhưng khi thấy há» ngồi trong tư thế kỳ quặc, cô hiếu kỳ vô cùng, Ä‘ang định mở miệng chất vấn, bá»—ng má»™t cÆ¡n uất khi dâng lên là m cô nghẹn ngang há»ng , hÆ¡i thở phát khò khè, Lan U nhanh chóng giúp cô uống má»™t chút nước sâm, rồi cô hôn mê trở lại.
Khi bát kình đưa và o cÆ¡ thể Lục Tiệm, Äại Kim Cương thần lá»±c láºp tức phát sinh cảm ứng , bát kình muốn tan biến vô, Äại Kim Cương thần lá»±c bèn cản trở, hai loại thần thông thẳng cánh đối đầu như tráºn chiến giữa thá»§y cùng há»a, dùng cÆ¡ thể Lục Tiệm là m bãi chiến trưá»ng, kịch chiến vá»›i mức độ kịch liệt khôn tả. Lục Tiệm Ä‘au đớn cùng cá»±c, nhưng nhỠđịnh lá»±c tháºt cao, gã đã dần dà bức bách toà n bá»™ khối Lục Hư kình di chuyển má»™t vòng khắp châu thân, Ä‘i từ nÆ¡i tay, khi chuyển đến Tam Tiêu, gã bèn dùng pháp môn mà Cốc Thần Thông đã truyá»n thụ, đẩy chúng và o Äan Äiá»n cá»§a Cốc Chẩn.
Bát kình mà Cốc Chẩn đưa sang cho Lục Tiệm. khi xuất phát thì má»ng mảnh tá»±a sợi tÆ¡, lúc quay vá» Äan Äiá»n, thì như má»™t cÆ¡n hồng thuá»· ồ ạt, gã chưa kịp chuẩn bị trước, đã phải vá»™i và ng dùng cách "Tổn cưá»ng bổ nhược", Ä‘em luồng bát kình đó sáp nháºp và o thà nh chân khà bản thân.
Là m được má»™t chuyến, trong đầu cả hai Ä‘á»u minh bạch, phương pháp cá»§a Lục Tiệm Ä‘Ãch thá»±c có thể áp dụng, cả hai bất giác mở to mắt, nhìn nhau, nõi vui sướng trà o dâng như Ä‘iên cuồng, bèn cứ y theo cách đó Ä‘em toà n lá»±c ra thi hà nh, phát kình, lưu chuyển, phản hồi, Chu Lưu bát kình cá»§a Cốc Chẩn Ä‘ang má»ng manh, thô sÆ¡, bèn hoá từ má»™t dòng yếu á»›t thà nh má»™t biển khà kình mênh mông trà n trá».
Cốc Chẩn vừa kinh hãi vừa vui sướng, gã cảm thấy cách thức ấy y hệt loại là m ăn má»™t vốn đẻ ra trăm ngà n lợi, bá» má»™t xu, thu vá» mưá»i xu, mưá»i xu bá» tiếp lại thu vá» trăm xu, như má»™t hòn tuyết nhá» hình cầu được Ä‘em lăn trong tuyết, má»—i lúc má»™t tăng khối lượng. Bản chất thương nhân trong Cốc Chẩn láºp tức nổ bùng, gã vui sướng khôn xiết, đôi khi ngẫu nhiên tạm dừng, là để xem lợi Ãch cá»§a chân khà đang gia tăng, tạo gã cảm tưởng như ban ngà y hốt bạc, tối đến đốt đèn Ä‘em ra tÃnh, Ä‘em ra đếm mà ghi vô sổ sách.
Cốc Chẩn thì vui sướng khôn cùng, còn tư vị Lục Tiệm Ä‘ang chịu thì khác hẳn, má»—i lần Chu Lưu bát kình đưa và o, đẩy ra, Ä‘á»u cáºt lá»±c giao chiến cùng Äại Kim Cương thần lá»±c. Ná»™i lá»±c Cốc Chẩn cà ng tăng lên, bát kình cÅ©ng mạnh lên theo, dẫu không kinh khiếp như cá»§a Vạn Quy Tà ng, cÅ©ng là m hệt như lấy lá»a hÆ¡ và o băng, tầng tầng lá»›p lá»›p bóc má»ng Äại Kim Cương thần lá»±c Ä‘i. Má»—i lần Äại Kim Cương thần lá»±c hÆ¡i bị kém, kinh mạch Lục Tiệm láºp tức bị xung kÃch, tạo cảm giác Ä‘au buốt ra toà n thân, rồi vô và n xúc cảm Ä‘au nhức chấn động mạnh lên khắp cÆ¡ thể, gã vẫn cố gắng triệt để huy động tinh thần, chú tâm đỠkháng. Dù ná»— lá»±c hết sức, các ná»—i Ä‘au đớn vẫn không giảm, chẳng mấy chốc, mồ hôi đổ ra như tắm, trên đỉnh đầu bốc ra má»™t tia bạch khÃ, Lục Tiệm muôn ngà n lần không dè cách thức luyện công nà y do gã bà y ra, lại cá»±c khổ gấp mấy lần lúc gã đương đầu kình địch.
Thà nh thá», hai ngưá»i Lục , Cốc tuy tuổi Ä‘á»i còn Ãt, nhưng đã thấu hiểu được nguyên lý võ há»c.
Thế gian nà y, luyện công có muôn trùng vạn lá»›p cách Ä‘i tắt,nhưng chÃnh đạo cá»§a võ há»c Ä‘á»u đòi há»i ngưá»i ta phải chăm chỉ khổ luyện, trải muôn đắng ngà n cay má»›i đạt thà nh tá»±u. Cà ng nếm chịu nhiá»u gian khổ , thà nh tá»±u cà ng lá»›n. đó vốn là chân lý bất di bất dịch cá»§a muôn Ä‘á»i. Còn Ä‘i đưá»ng tắt, ắt sẽ gặp nguy hiểm, cà ng rút ngắn chừng nà o, nguy hiểm cà ng dầy đặc chừng nấy, có được thì cÅ©ng phải có mất. Tỉ dụ như luyện thần mà đi tắt theo "Hắc Thiên thư", tất gánh chịu cái khổ ải cùng cá»±c cá»§a "Hắc Thiên kiếp". Môn Chu Lưu Lục hư là thứ thần thông siêu đẳng, trước khi đạt đến mức quán thông, phải qua phân chia nhá»u kiếp, hung hiểm khôn xiết, cÅ©ng như đấng Như Lai , trước khi ngà i gÃac ngá»™, đã bị đủ loại ma quân từ tháºp phương rùng rùng kéo đến công kÃch, có thể bình tÄ©nh đối phó ngà n vạn công kÃch đó, chẳng tìm được lấy má»™t ngưá»i.
Cách thức mà Lục Tiệm nghÄ© ra thì không tồi, nhưng đã phạm và o chá»— ham muốn thà nh công lá»›n tháºt nhanh chóng, phạm và o bệnh muốn mau mắn gặt hái đại lợi. Tu vi cá»§a Cốc Chẩn tăng tiến thần tốc, hệt như rút ngắn công trình tu luyện cá»§a hà ng chục năm xuống còn trong và i ngà y, thế nhưng những gian khổ cá»§a hà ng chục năm tu luyện lại không vứt bỠđược, chỉ là hai ngưá»i luyện công, bao nhiêu gian khổ đó trút cả lên đầu Lục Tiệm.
Những thu hoạch vá» chân khà cá»§a Cốc Chẩn không phải từ trên trá»i rÆ¡i xuống, nguyên lai được chuyển trả sau khi xông pha trong cÆ¡ thể Lục Tiệm, mà "Lục Hư độc" vốn là thứ kình khà tuyệt độc trong thiên hạ, đạt đến mức độ mà trên Ä‘á»i nà y không ai chống cá»± được ngoà i ba ngưá»i Vạn, Cốc, Lục. Nhưng, thứ nhất, hai ngưá»i Vạn, Cốc đã không tu luyện theo cùng má»™t cách thức, hai ngưá»i phải tin tưởng lẫn nhau, để cho ngưá»i ta đè tay và o Äan Äiá»n cá»§a mình, nhân lúc ngưá»i kia mải luyện công mà tặng cho má»™t kÃch, láºp tức kết liá»…u tÃnh mạng đối phương! Thứ hai, dù cùng cách thức, há» Vạn mạnh mà há» Cốc thì yếu, theo đặc tÃnh chân khà mà nói, cách chân khà váºn chuyển và tÃnh chất giống nhau, khà kình Cốc Chẩn xâm nháºp và o ná»™i thể Vạn Quy Tà ng rồi, sẽ tá»±a như giá»t nước hòa và o biển cả, sẽ bị hoá giải trong tÃch tắc. Trong khi đó, chân khà cá»§a Vạn Quy Tà ng mênh mang vô bá» bến, khi lá»t và o ná»™i thể Cốc Chẩn, chưa nói Cốc Chẩn có thể hoá giải được nó dá»… dà ng hay không, ná»™i chuyện đỠkháng nó cÅ©ng đã đủ vất vả rồi.
Äại Kim Cương thần lá»±c cá»§a Lục Tiệm tuy yếu hÆ¡n Chu Lưu Lục hư công, nhưng tu vi Cốc Chẩn còn non kém, chưa đủ sức phá tan thần thông há»™ thể cá»§a Lục Tiệm, khi Chu Lưu bát kình chá»i và o Äại Kim Cương thần lá»±c, Lục Tiệm đã nháºn rõ rằng chân khà bản thân gã là không thua sút, mà gã còn có thể dẫn dắt nó Ä‘i má»™t vòng kinh mạch rồi đưa hoà n trả vá» Cốc Chẩn, tạo nên má»™t tình huống quân bằng vi diệu, Äại Kim Cương thần lá»±c tụ rồi tan, tan rồi tụ, biến thà nh Chu Lưu bát kình, đưa trả vá» cÆ¡ thể Cốc Chẩn. Má»—i lần xoay vòng, ná»™i lá»±c Lục Tiệm lại giảm Ä‘i má»™t Ãt, còn may ở chá»— gã thông suốt được cả hai hiển và ẩn mạch, đạt trình độ thiên nhân hợp nhất, ná»™i lá»±c cứ liên miên tái tạo. Bằng không, và o má»™t ngưá»i khác, chỉ má»™t tÃch tắc thôi, sẽ bị khà tán, công tiêu mà lâm đại hoạ tẩu há»a nháºp ma.
Lục Tiệm không rõ cái đạo lý đó, bị Ä‘au đớn cùng cá»±c, gã chỉ cố nghiến răng chịu đựng, qua má»™t thá»i thần, áo gã đẫm ướt mồ hôi, hÆ¡i thở khó khăn, vốn sợ Cốc Chẩn hay được, thôi không luyện công nữa, gã cố trước sau không hé răng nói lấy má»™t tiếng. cứ bình thản hứng chịu. Thêm má»™t thá»i thần nữa, đến giỠăn, cả hai Ä‘á»u ngừng luyện công. Cốc Chẩn còn chưa nháºn ra được biến chuyển gì khác lạ, gã vừa mừng vui vưà kinh ngạc, mặt mà y há»›n hở, nói năng khoái trá. Riêng Lục Tiệm chỉ cưá»i nụ mà nghe, không hé răng má»™t chút gì vá» những khổ sở mà gã đã phải gánh chịu.
--- Hết hồi 72 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 29-03-2009 at 06:41 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå