"Thiên sơn phi điểu minh, bách phượng hướng dương quy.
Vân thâm vụ viễn xử, tiên cảnh vô lai hồi.
(Thiên sơn vắng tiếng chim, chúng phượng hướng mặt trời
Mây tầng tầng xa thẳm, tiên cảnh có phải đây - huntercd)"
theo tôi hiểu chữ "minh" ở trên phải hiểu là "vang vọng" chứ không thể là "vắng" như chữ "minh" trong "u minh" vốn có nghĩa là "mờ mịt, u mê". Vì vậy hai câu thơ trên nên dịch như thế này
" Thiên Sơn vang tiếng chim, Trăm phượng hướng mặt trời
Mây tầng tầng xanh thẳm, tiên cảnh đây người ơi".
truyện càng ngày càng hay không biết rồi nhac phàm có thể vững vàng bước đi trên con đường của mình đã chon không nữa. thù hận có trả được không, thân nhân có tìm lại được không đúng là một ẩn số.
Một con người đơn thân độc mã đi trên con đường của riêng mình, tự mình sáng tạo ra một đường lối võ công riêng biệt, một con người với một ý chí kiên định không gì lay chuyển nổi ---> Lý Nhạc Phàm --> VIP.