Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 254: Vong ân phụ nghĩa
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sau khi Liễu Mộng Nhi thu ba khối Địa Tâm thần quả cẩn thận, Trầm Tường cười nói:
- Đừng có ăn vụng, ta sẽ đi hỏi Tiên Tiên.
- Ngươi lẽ nào không tin ta?
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Nói như thế nào ta cũng là sư phụ của thê tử ngươi, ngươi lặp đi lặp lại vô lễ nhiều lần đối với ta, ta cũng chưa hề nói ngươi.
Trầm Tường bĩu môi, nói:
- Khách khí như vậy làm gì? Nói như thế nào ta cũng giúp tỷ có một thần binh lợi khí.
Nói tới Chu Tước nhu tình ti kia, Liễu Mộng Nhi xác thực phi thường cảm kích Trầm Tường, bởi vì đây là một thần khí, hiện tại cùng nàng huyết mạch liên kết, làm cho nàng cảm giác được mình mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Trầm Tường nói:
- Mộng Nhi tỷ, tỷ cùng Đan trưởng lão kia là quan hệ như thế nào? Tại sao tỷ là Băng Phong cốc cốc chủ?
- Ta không có quan hệ gì với nàng, Băng Phong cốc cốc chủ từ xưa tới nay đều là như vậy, hơn nữa tất cả đều là do chưởng giáo Thần Binh môn đến chưởng quản, ta đổi Thần Binh môn thành Thần Binh Thiên quốc chính là vì cho dễ quản lý, có thể làm cho ta có một ít thời gian ở Băng Phong cốc.
Liễu Mộng Nhi nói, bây giờ đều bị Trầm Tường xem thấu, nàng không dấu diếm nữa, nàng đối với Trầm Tường cũng có một loại tín nhiệm nói không ra.
Khả năng là bởi vì nàng biết không ít bí mật của Trầm Tường, mà Trầm Tường cũng là như thế.
- Tỷ chạy tới chạy lui không mệt mỏi sao?
Sau khi biết được bí ẩn của Thần Binh môn cùng Băng Phong cốc, Trầm Tường âm thầm kinh ngạc,
- Không phiền lụy, Băng Phong cốc cùng Thần Binh Thiên quốc có một Thái cổ truyền tống trận, chỉ cần một ít tinh thạch để thôi thúc trận pháp liền có thể trong nháy mắt truyền tống ta về Thần Binh Thiên quốc, những bí mật này ngươi tuyệt đối đừng nói cho người khác biết.
Liễu Mộng Nhi dặn dò.
- Biết, hiện tại ta bắt đầu hoài nghi Đan trưởng lão có một thân phận khác, nàng có thể là chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên!
Trầm Tường vuốt cằm trầm tư.
Liễu Mộng Nhi cau mày nói:
- Ta cũng hoài nghi, không nói gạt ngươi, chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên so với ta còn thần bí hơn. . . Chính là thân phận Băng Phong cốc chủ của ta.
- Lần trước ta nói chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên truyền thụ thuật luyện đan cho ta, khi đó nàng rất khẳng định nói không phải.
Trầm Tường nói:
- Xem ra cần phải đi về hỏi nàng.
Liễu Mộng Nhi hơi kinh hãi, nói:
- Thuật luyện đan của ngươi không phải Đan trưởng lão truyền thụ cho ngươi sao?
Trầm Tường cười nói:
- Không phải, có một người khác, đó là bí mật của ta.
- Hừ, đúng rồi, ngươi cùng Đan trưởng lão quan hệ rất tốt sao? Ngươi mới vừa nói. . . nói ngươi xem qua nàng. . .
Lúc này Liễu Mộng Nhi cũng không tiện nói tiếp, nàng đột nhiên phát hiện mình thật sự rất quan tâm chuyện này.
- Lừa tỷ rồi, ha ha. . .
Trầm Tường cười to nói.
Liễu Mộng Nhi cắn răng hừ một tiếng, nói:
- Ngươi khẩn trương về Thái Vũ môn đi, gia hỏa môn phái ma đạo đã ngồi không yên, mấy đại phái bọn hắn đều chen chúc trên một châu, tài nguyên khuyết thiếu, vì ứng phó tràng sóng gió kia hiện tại, bọn họ bắt đầu cướp đoạt tài nguyên chung quanh, chuyện nơi đây liền giao cho ta đi!
- Ừm, cảm tạ Mộng Nhi tỷ!
Trầm Tường cười nói.
Liễu Mộng Nhi gắt giọng:
- Vừa nãy chính ngươi còn nói đừng khách khí. . . Ma đạo cùng chính đạo có thể sẽ phát sinh xung đột, ngươi phải cẩn thận một ít, đừng đi loạn khắp nơi! Hơn nữa, bây giờ ngươi vẫn chưa thể mang theo U Lan xông loạn khắp nơi, ngươi không ngẫm lại vì mình, cũng nên nghĩ cho nàng
- Còn nữa, đừng trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ngươi có U Lan cùng Tiên Tiên lẽ nào còn chưa đủ sao?
Liễu Mộng Nhi đã xem Lãnh U Lan thành nữ nhân của Trầm Tường, mặc dù hiện tại quan hệ của bọn họ vẫn là huynh muội.
Trầm Tường bĩu môi, nói:
- Như vậy bây giờ ta ở cùng với tỷ, có tính là trêu hoa ghẹo nguyệt hay không?
- Đương nhiên không tính. . . tiểu tử ngươi thực sự là.. . . Hừ!
Liễu Mộng Nhi hết chỗ nói rồi, chỉ cần ở cùng Trầm Tường, mặc kệ cái gì nàng cũng sẽ chịu thiệt.
- Khà khà, tuy rằng Tiên Tiên cùng U Lan theo ta rất thân mật, nhưng ta chưa có xem qua đại bạch thỏ của các nàng, nhưng Mộng Nhi tỷ. . . Ha ha. . .
Trầm Tường nói xong, vội vàng chạy ra khỏi nhà đá, chỉ nghe thấy Liễu Mộng Nhi kiều mạ liên tục.
Liễu Mộng Nhi vội vàng mang mặt nạ đuổi theo, nàng đi ở phía sau Trầm Tường, nắm cánh tay Trầm Tường một thoáng, thấp giọng nói:
- Đừng nói cho U Lan thân phận thật sự của ta!
- Tỷ hôn ta một cái, ta sẽ đáp ứng!
Trầm Tường cười cợt nói.
- Tiểu tử thúi, sẽ có một ngày ta cho ngươi đẹp mặt.
Liễu Mộng Nhi cắn răng nói.
Đi tới trong sảnh, Lãnh U Lan vội vàng đi tới bên người Trầm Tường, nàng thấy Trầm Tường cười hì hì, liền thở phào nhẹ nhõm, lúc này Liễu Mộng Nhi lại thả ra một cỗ hàn khí, hơn nữa so với trước càng thêm lạnh, bởi vì nàng đang tức giận.
- U Lan, nhanh đi về, trong cốc có việc trọng yếu cần tuyên bố!
Liễu Mộng Nhi nói một cách lạnh lùng.
- Cốc chủ...
Lãnh U Lan có chút không muốn, nàng đi tới Trầm Tường nói:
- Ca, bây giờ ta vẫn chưa thể cùng ngươi đồng thời tung hoành thiên hạ, bất quá nhất định sẽ có cơ hội!
Trầm Tường sờ sờ mái tóc mềm mại mỹ lệ kia của nàng, ôm nàng vào trong ngực, cười nói:
- Ừm, muội phải nỗ lực tu hành, tăng thực lực lên, lần sau gặp mặt, ta nhất định sẽ kiểm nghiệm thực lực của muội!
Lãnh U Lan gật đầu, lúc này Trầm Tường tựa ở một bên gò má của nàng, nhẹ nhàng nói:
- U Lan, nếu như cốc chủ này dám làm khó muội, muội liền nói đại bạch thỏ, nàng nhất định không dám làm gì muội.
- Đại bạch thỏ?
Lãnh U Lan trong lòng nghi hoặc, bất quá nàng vẫn gật đầu.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 255: Vong ân phụ nghĩa (2)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Liễu Mộng Nhi là Niết Bàn cảnh, đương nhiên nghe được Trầm Tường nói, tức giận đến thân thể mềm mại hơi run, âm thầm cắn răng, Tiên Tiên là đồ nhi của nàng, cũng là thê tử của Trầm Tường, Lãnh U Lan cũng coi như là đệ tử của nàng, mặc dù là nghĩa muội của Trầm Tường, nhưng hiện tại xem ra, không chỉ là đơn giản như vậy.
- Chuyện nơi đây giao cho ta đến xử lý! Ta cùng Cổ Đông Thần cũng có giao tình, này đối với ta mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ!
Liễu Mộng Nhi nói.
Tuy rằng thời gian Lãnh U Lan cùng Trầm Tường gặp nhau rất ngắn, nhưng cũng làm cho nàng rất vui vẻ, tuy vẫn còn có chút không muốn, nhưng nàng cũng đủ hài lòng, mang theo nụ cười ngọt ngào, theo Liễu Mộng Nhi rời đi, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi hơi kinh ngạc, phải biết bình thường Lãnh U Lan chính là một nữ nhân lạnh lẽo, dũng mãnh, bá đạo dã man, nhưng bây giờ nhìn như thiếu nữ bình thường.
Lúc này nàng không khỏi nhớ tới mình, thời điểm mình và Trầm Tường cùng nhau, không phải cũng giống như vậy sao? Nghĩ đến cùng Trầm Tường phát sinh các loại sự tình, mặt nàng hơi hồng lên, trong lòng cũng rất là phức tạp.
Sau khi Liễu Mộng Nhi mang theo Lãnh U Lan rời đi, Trầm Tường tiếp tục lưu lại nơi này, chờ thương thế của Đan Nguyên hoàn toàn khôi phục, hắn mới có thể rời đi, mấy ngày qua, Băng Phong cốc quả nhiên phái người tới, tuy rằng chỉ có hai mươi người, nhưng hai mươi người này đều là Chân Võ Cảnh.
Sau khi mỏ quặng an toàn, Trầm Tường cùng Đan Nguyên nói lời từ biệt, trở về Thái Vũ môn!
Trầm Tường một bên phi hành, vừa nghĩ tới phải làm sao đối phó Lữ gia cấu kết ma đạo cùng Thanh trưởng lão kia, hắn nhất định phải diệt trừ loại nhân vật nguy hiểm này!
Sáu ngày trôi qua, Trầm Tường ở bên trong Đào Nguyên châu, hắn ở trên đám mây, không nhìn thấy cảnh sắc mỹ lệ phía dưới, ngược lại cũng vô cùng tẻ nhạt, thời điểm hắn muốn bay nhanh thêm một ít, một đạo kình khí đột nhiên bay vụt đến không trung, nổ tan một đám mây lớn, điều này làm cho hắn nhất thời kinh hãi, hắn tỉ mỉ nhất định, âm thanh ầm ĩ của một trận chiến truyền đến, phía dưới thậm chí có chiến đấu.
Trầm Tường ẩn giấu ở trên tầng mây, sau khi bay đến chỗ thật xa, đáp xuống trên một ngọn núi cao, nhìn địa phương chiến đấu kia, chỉ thấy có rất nhiều người áo đen vây công một đám người áo bào trắng.
- Đây không phải là đệ tử Đan Hương Đào Nguyên sao? Những người áo đen kia chẳng lẽ là võ giả ma đạo?
Trầm Tường nghi ngờ nói, từ bên trên núi cao bay xuống, lấy ra một thanh kiếm.
Trong tay những người áo đen kia đều cầm binh khí hình thù kỳ quái, chân khí vô cùng tà dị, sau khi tới gần, Trầm Tường có thể xác định những võ giả này chính là ma đạo, người bị công kích không chỉ là Đan Hương Đào Nguyên, còn có đệ tử Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn.
Quan hệ giữa Thái Vũ môn cùng Đan Hương Đào Nguyên đều rất tốt, chưa từng có xung đột gì, Trầm Tường đương nhiên phải cứu bọn hắn, bởi vì tình cảnh của bọn hắn bây giờ rất bất lợi, bị rất nhiều võ giả ma đạo bao quanh, hơn nữa thực lực những võ giả ma đạo kia đều mạnh hơn bọn hắn.
- Thậm chí có hai Chân Võ Cảnh tam đoạn, xem ra ma đạo bị dồn ép đến nóng nảy!
Trầm Tường lấy ra Thanh Long đồ ma đao, không có thần đao này, hắn không thể ung dung giải quyết, hơn nữa hắn còn phải đề phòng người của Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn.
Thanh Long chân khí rót vào trong Thanh Long đồ ma đao, một cỗ khí tức làm người ta sợ hãi nhất thời tràn ra, Trầm Tường quơ đại đao, nhằm phía trong đám người, một đao xuống, vẽ ra một đạo quang ảnh mang theo ánh sáng màu xanh, phát sinh âm thanh “phì phì”, một đao kia chém xuống, liền chém giết chừng mười võ giả ma đạo Phàm Võ Cảnh mười tầng.
Trên người Trầm Tường thả ra một cái lồng khí, đây là Huyền Vũ La Thiên Tráo, có thể phòng hộ chu toàn, hơn nữa ở trên người hắn còn có một lồng khí vô hình, người thực lực không ăn thua tới gần hắn, đều sẽ cảm giác được mình bị sóng xung kích hất bay.
Đệ tử Đan Hương Đào Nguyên thấy có người giúp đỡ, hơn nữa binh khí sử dụng bọn họ cũng hết sức quen thuộc, chính là bảo đao mà Trầm Tường sử dụng trong truyền thuyết, điều này làm cho bọn họ nhất thời ung dung không ít, bởi vì Trầm Tường vừa đến, nhanh gọn chém giết mấy chục Phàm Võ Cảnh mười tầng.
Trầm Tường sát phạt chi tâm đang nhảy nhót, thu lấy lượng lớn lệ khí, đồng thời cũng thả ra từng trận sát khí khốc liệt, những ma đạo võ giả kia sợ đến mức tim mật đều nát, phảng phất gặp được Ma thần.
Trầm Tường đao như lôi đình múa tung, giết đến những võ giả ma đạo kia người ngã ngựa đổ, máu tươi ba thước, trong chốc lát cũng chỉ còn sót lại hai Chân Võ Cảnh tam đoạn.
- Trầm Tường, Hóa Cốt môn chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Một đại hán độc nhãn nói, một chưởng đánh vào trên người thanh niên cao gầy bên cạnh hắn, chưởng lực mạnh mẽ đánh lên thân thể gầy yếu kia, đẩy hắn bay về phía Trầm Tường, thanh niên kia phát ra một tiếng oán độc, thân thể liền biến thành một trận hắc thủy mang độc, bao trùm lấy Trầm Tường.
Trầm Tường chỉ là một cái lắc mình liền tránh thoát, hắn không nghĩ tới võ giả ma đạo độc ác như vậy, hi sinh đồng bạn của mình để đào tẩu.
Đại hán độc nhãn kia nghĩ mình có thể ngăn cản Trầm Tường một chút thời gian, có thể cho hắn chạy trốn, nhưng hắn vừa chạy trốn không bao xa, liền cảm giác được một trận áp lực bức người từ sau lưng của hắn tấn công tới.
Trầm Tường đuổi sát đại hán độc nhãn, phất Thanh Long đồ ma đao lên, chính là một đao mạnh mẽ, đại đao chém xuống, âm thanh nổ vang, chém đại hán độc nhãn kia nát tan.
Đệ tử Đan Hương Đào Nguyên, Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn nhìn thấy, không khỏi run lên một cái, trước đó bọn họ rơi vào bên trong khổ chiến, tiếp tục nữa, nhất định sẽ toàn quân bị diệt, nhưng không nghĩ tới Trầm Tường vừa xuất hiện, một người liền chém giết toàn bộ những đệ tử Hóa Cốt môn kia.
- Đây chính là đệ nhất cường giả trẻ tuổi của Thái Vũ môn Trầm Tường sao? Giá trị bản thân 10 triệu tinh thạch!
Một đệ tử Đan Hương Đào Nguyên kinh thán nói.
- Là hắn không sai! Tuy rằng dung mạo có thay đổi rất lớn, nhưng thanh đại đao này ta có nhìn thấy trong bản thông cáo!
Một người khác nói.
Ngay thời điểm những đệ tử Đan Hương Đào Nguyên muốn lên cảm kích, chỉ thấy đệ tử Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn như ong vỡ tổ xông lên, nhấc theo binh khí, một mặt tham lam mà nhìn về phía Trầm Tường, bọn hắn cho rằng bọn hắn nhiều người như vậy nhất định có thể bắt Trầm Tường, đến thời điểm đó có thể được bảo đao trong tay Trầm Tường cùng 10 triệu tinh thạch.
- Gia hỏa vong ân phụ nghĩa, ngăn bọn hắn lại!
Một trung niên nam tử của Đan Hương Đào Nguyên quát, cầm một cây trường thương, bay vút qua, không chút do dự chết một tên đệ tử Chân Vũ môn.
Đan Hương Đào Nguyên thấy người bọn họ dẫn đầu làm như vậy, dồn dập xông lên trên, tranh đấu cùng đệ tử Chân Vũ môn, Thú Vũ môn.
- Các sư huynh đệ Đan Hương Đào Nguyên, toàn bộ đến phía sau của ta!
Trầm Tường hô, khắp khuôn mặt là sương lạnh, vừa nãy hắn là cứu đệ tử của Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn, bọn họ không những không cảm kích, còn muốn ngược lại giết hắn!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương Tiền trảm hậu tấu
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Đệ tử Đan Hương Đào Nguyên nghe được Trầm Tường kêu to, lập tức chạy gấp tới, bọn hắn không biết Trầm Tường muốn làm gì, thế nhưng bọn họ từ âm thanh nghe được Trầm Tường rất sốt ruột.
Người Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn thấy đệ tử Đan Hương Đào Nguyên lại trợ giúp Trầm Tường, nhất thời không biết bây giờ nên làm gì, bọn họ nguyên bản cho rằng, đệ tử Đan Hương Đào Nguyên cũng sẽ như bọn họ đi công kích Trầm Tường.
- Hừ, cho dù ta cứu một con chó, con chó kia cũng sẽ lúc lắc đuôi với ta, nhưng các ngươi còn muốn ngược lại giết ta, các ngươi ngay cả chó cũng không bằng!
Trầm Tường nổi giận mắng, hắn nguyên bản chỉ cho là Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn đều là cao tầng gian ác mà thôi, không nghĩ tới những môn hạ đệ tử này cũng là như thế.
- Cái kia thì thế nào!
Một đệ tử Chân Vũ môn không biết trời cao đất rộng hô, bọn họ cho là mình nhiều người nhất định sẽ thắng, hơn nữa bên bọn họ còn có mấy Chân Võ Cảnh.
Trầm Tường cười gằn một tiếng, thân thể của hắn nhất thời thiêu đốt lửa cháy hừng hực, sau đó xông tới trước mặt đệ tử hai môn phái kia, đồng thời sau lưng của hắn bốc lên một đôi Chu Tước hỏa dực vô cùng lớn, lúc này Trầm Tường giống như là Chu Tước, đôi hỏa dực này phất mạnh, nhằm về phía đệ tử hai môn phái kia.
Trong chớp mắt, Trầm Tường phảng phất giống như chim lửa to lớn, mạnh mẽ va chạm về đám người kia, đám người kia vẫn không có phản ứng lại, đã bị Trầm Tường thả ra hỏa dực to lớn xung kích, sau khi Trầm Tường xuyên thấu đoàn người, nơi đó còn thiêu đốt hỏa diễm, mà toàn bộ những người kia cũng bị đốt thành tro bụi!
Đệ tử Đan Hương Đào Nguyên xem như là mở rộng tầm mắt, chỉ là một cái bay tới, liền làm mấy chục đệ tử hai môn phái kia trong nháy mắt hóa thành tro tàn, loại thực lực khủng bố này, không thẹn là đệ nhất cường giả trẻ tuổi của Thái Vũ môn.
- Bằng hữu Đan Hương Đào Nguyên, ta còn phải chạy về Thái Vũ môn, không thể đi Phiêu Hương thành làm khách! Sau này còn gặp lại!
Trầm Tường cười sang sảng nói, thả ra Chu Tước hỏa dực, mấy cái chớp mắt liền bay đến trên không, biến mất ở bên trong vân tiêu.
- Xem ra những nghe đồn kia đều là bôi đen Trầm Tường, hắn cũng không phải ác độc như trong truyền văn!
Một đại hán nói.
- Chỉ là hắn chọc tới quá nhiều người mà thôi!
- Có cơ hội nhất định phải cùng hắn uống hai chén, chúng ta nhanh đi về đi! Gia hỏa Ma đạo càng ngày càng càn rỡ rồi!
Trầm Tường trở lại Thái Vũ môn, lập tức đi tìm Thanh trưởng lão kia, mặc dù là chạng vạng, thế nhưng Thanh trưởng lão kia vẫn nhiệt tình tiếp đãi hắn.
Thấy Trầm Tường có thể an toàn trở về, trong lòng Thanh trưởng lão khiếp sợ không thôi, nhưng trên khuôn mặt già nua vẫn chất đầy nụ cười:
- Xem ra sự tình hẳn là đã giải quyết đi!
Trầm Tường gật đầu cười nói:
- Vẫn rất ung dung, đa tạ Thanh trưởng lão sắp xếp một nhiệm vụ nhẹ nhàng như vậy, cấp bậc lại cao cho ta, đây cũng là nhiệm vụ cấp sáu, nhưng ta chỉ là tùy tiện chạy một thoáng liền giải quyết!
Trong lòng Thanh trưởng lão nghi hoặc không ngớt, bởi vì hắn biết rõ người mai phục Trầm Tường kia là một ít nhân vật cấp bậc nào, hơn nữa bây giờ hắn cũng chưa có nhận được tin tức từ Sương Kiếm thành.
- Vậy thì tốt!
Thanh trưởng lão cười nói.
Trầm Tường đột nhiên một mặt nghiêm túc, nói:
- Thanh trưởng lão, ta đi một chuyến này chiếm được một đồ tốt, không biết có phải nộp lên hay không?
- Ồ?
Trong lòng Thanh trưởng lão âm thầm kinh nghi, Trầm Tường đạt được đồ vật tại sao còn phải nói ra.
- Ta biết này là đồ tốt, nhưng không biết là cái gì, Thanh trưởng lão kiến thức rộng rãi, có thể giúp ta nhìn một chút hay không.
Trầm Tường thấp giọng nói, lấy ra một khối tuyệt phẩm tinh thạch nhỏ, đưa cho Thanh trưởng lão.
Thấy hòn đá kia tản ra Bạch Quang cùng cỗ linh khí có tính xung kích này, Thanh trưởng lão lập tức liền xác nhận là tuyệt phẩm tinh thạch.
- Đây không phải là tuyệt phẩm tinh thạch, Thanh trưởng lão dùng thần thức tỉ mỉ tra xét một thoáng, sẽ có một loại cảm giác kỳ dị, ta hoài nghi đây là Đế Vương tinh, bởi vì ta là từ trên người một võ giả ma đạo thực lực khá mạnh cướp đến, mà võ giả ma đạo này đã tiến vào toà mỏ kia của Thái Vũ môn chúng ta.
Trầm Tường nói.
Đế Vương tinh! Sau khi Thanh trưởng lão nghe được, hơi kinh hãi, lập tức truyền thần thức vào bên trong, đừng nói là Đế Vương tinh, cho dù là khối tuyệt phẩm tinh thạch lớn như vậy cũng không dễ thấy, mà Trầm Tường giao trong tay hắn, điều này làm cho Thanh trưởng lão không có hoài nghi Trầm Tường.
Ngay sau khi Thanh trưởng lão rót thần thức vào bên trong Đế Vương tinh, Trầm Tường dùng thần thức đối với Long Tuyết Di hô:
- Tiểu Thí Long, mượn chút sức mạnh đi!
- Được!
Long Tuyết Di lập tức đáp ứng.
Trầm Tường lặng lẽ đi vòng qua sau lưng Thanh trưởng lão, đột nhiên lấy ra Thanh Long đồ ma đao, ở thời điểm này, Càn Khôn chân khí toàn thân hắn cùng lực lượng mà Long Tuyết Di cho mượn tràn vào trong đao, chém xuống Thanh trưởng lão kia.
Thanh trưởng lão đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng bố, vừa muốn lắc mình rời khỏi, nhưng đã chậm một bước, đại đao của Trầm Tường đã chém xuống, chém Thanh trưởng lão thành hai khúc!
Đối với sự tình Thanh trưởng lão này, Trầm Tường nguyên bản không dự định trước tiên nói cho mấy người Cổ Đông Thần, hắn đây là tiền trảm hậu tấu, miễn cho đến thời điểm đó bị Thanh trưởng lão này phát hiện, bị hắn chạy thoát!
Sau khi Trầm Tường rời khỏi chỗ Thanh trưởng lão, đi tới bên trong Thái Vũ Huyền Cảnh, gặp Vũ Khai Minh, nói chuyện đã xảy ra cho hắn, hơn nữa còn lấy ra những địa đồ kia, đưa cho Vũ Khai Minh.
Sau khi Vũ Khai Minh biết được chuyện này, phi thường căm tức:
- Thái Vũ môn đến cùng là thế nào? Liên tiếp xuất hiện nội gian! Sự tình toà mỏ quặng kia ta cùng chưởng giáo lão đại căn bản không biết, bằng không cũng sẽ không chỉ để một mình ngươi đi, sự tình toà mỏ quặng kia vẫn luôn là do Thanh Phong phụ trách, không nghĩ tới hắn lại giấu diếm ta không báo!
- Đi, chúng ta đi tìm Thanh Phong!
Vũ Khai Minh nói.
- Ừm! Bất quá nơi này chỉ có thi thể của hắn!
Trầm Tường cười nhạt.
Vũ Khai Minh ngây ngốc, nói:
- Không thể nào...
Nói xong liền đi đến chỗ của Thanh Phong.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 257: Bốn môn ma công
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Không bao lâu, Vũ Khai Minh đã nhìn thấy thi thể của Thanh Phong bị Trầm Tường chém thành hai nửa, một mảnh máu tươi đầm đìa, Vũ Khai Minh chỉ có thể thở dài, hắn bắt đầu hoài nghi Trầm Tường có phải bước vào cảnh giới cực hạn hay không, dĩ nhiên có thể hai lần chém giết trưởng lão.
- Ngươi đi nghỉ trước đi, sự tình mỏ quặng Sương Kiếm thành đã có Băng Phong cốc chủ tiếp nhận, chúng ta cũng không cần phải lo lắng! Nơi này để ta thu thập, sau đó ta sẽ đi tìm chưởng giáo lão đại nói chuyện.
Vũ Khai Minh nói xong, lúc này tâm tình của hắn rất nhỏ bình tĩnh, bởi vì Lữ Thượng cùng Thanh Phong đều là hắn một tay bồi dưỡng, để bọn hắn ngồi lên vị trí trưởng lão, nhưng không nghĩ tới lại rơi vào kết quả như thế.
Trầm Tường đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, nhưng cũng biết được bọn hắn đều đi làm nhiệm vụ, trước đây bọn họ là ghét nhất đi làm những đồ vật này, nhưng hiện tại không thể không làm, bởi vì khen thưởng quá mê hoặc.
Thái Đan Vương Viện, sau khi Trầm Tường trở lại gian nhà nhỏ kia của mình, lập tức đi tới hậu viện, ngẩng đầu nhìn một cái, trên cây Thanh Huyền quả kia kết ra ba mươi chín trái cây, mà Đan trưởng lão cũng ngồi ở dưới cây nhìn lên, trong tay vẫn cầm một đóa Thanh Huyền hoa tản ra ánh sáng màu xanh!
- Ha ha, trái cây rất đẹp, nhưng không có phần của ngươi!
Trầm Tường cười to nói.
Đan trưởng lão đứng lên, nói:
- Ta bây giờ không thiếu Trúc Cơ đan, chính ngươi luyện chơi đi!
Trầm Tường cười nói:
- Như vậy hay nhất, ta cần gấp một nhóm Trúc Cơ đan, tiểu nha đầu ngươi giúp ta thu thập tài liệu.
Ba mươi chín trái Thanh Huyền quả, liền cần ba mươi chín phần dược liệu. Thiên Văn quả, Kim Linh quả, dược liệu phụ trợ cùng thú đan hắn đều không thiếu, trước hắn ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh có được dược liệu có thể luyện chế tám trăm hạt Trúc Cơ đan, hắn hỏi như thế chỉ là muốn nhìn Đan trưởng lão có thật không thiếu Trúc Cơ đan hay không.
Đan trưởng lão lắc đầu một cái:
- Lần trước ta đã tận lực góp nhặt, không phải ta không giúp ngươi, mà là hiện tại Kim Linh quả cùng Thiên Văn quả đều phi thường khan hiếm.
Trầm Tường biết Đan trưởng lão không có nói láo, bởi vì hiện tại hắn hoài nghi Đan trưởng lão này là chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên, bằng không lần trước nàng không cách nào nhanh như vậy tập hợp đủ nhiều dược liệu luyện chế Trúc Cơ đan.
- Tiểu nha đầu, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi thành thật trả lời ta!
Trầm Tường nói:
- Ngươi đã biết ta có Hỏa Hồn, hơn nữa ta đối với ngươi cũng không tệ đi!
- Ta có thể lựa chọn đáp hay là không đáp!
Đan trưởng lão nói, trong lòng nàng âm thầm nghi hoặc Trầm Tường sẽ hỏi vấn đề gì, không ngờ thật tình như thế.
Trầm Tường gật đầu:
- Ngươi là chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên sao?
Đan trưởng lão không hề trả lời, cũng không nói chuyện, cứ như vậy nhìn Trầm Tường, lúc này Trầm Tường đã có thể xác nhận, nàng chính là chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên.
- Không phải, ta không phải chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên! Bất quá ta cùng nàng rất quen thuộc!
Đan trưởng lão phủ nhận, nhưng Trầm Tường đối với việc này rất khẳng định.
- Ngươi không gạt ta?
Trầm Tường có chút không tin.
- Không lừa ngươi! Có muốn ta thề hay không?
Đan trưởng lão nói.
- Miễn!
Trầm Tường đi lấy xuống những Thanh Huyền quả kia, nói:
-Tiểu nha đầu, tài liệu Ngũ hành Chân Nguyên đan kia có tăm tích không?
- Vẫn không có, nếu như có, ta sẽ trước tiên đi xác nhận, ta sẽ mua về!
Đan trưởng lão ngửi ngửi đóa hoa màu xanh trong tay, nhìn ra được nàng rất yêu thích đóa hoa này.
Trầm Tường cười nói:
- Vậy thực sự là cảm tạ ngươi, tuy trước kia ngươi như vậy đối với ta, nhưng xưa nay ta chưa từng có chán ghét qua ngươi! Khà khà, nói thật, ta rất muốn nhanh chóng đánh bại ngươi một chút, để ngươi gả cho ta, ta muốn nhìn ngươi một chút đến cùng là dáng dấp gì, có phải như tự ngươi nói, so với Tiên Tiên còn đẹp hơn hay không.
Đan trưởng lão hừ một tiếng:
- Vậy ngươi nhanh trở nên mạnh mẽ đi, đừng gây chuyện khắp nơi, lại quá một ít năm, sẽ có một hồi hạo kiếp giáng lâm, ngươi bây giờ phải chăm chú tu hành!
- Nếu như ngươi muốn thu thập nhiều hơn chút dược liệu quý giá, tốt nhất là đi Đan Hương Đào Nguyên, nơi này có đấu giá hội! Ta muốn bế quan một quãng thời gian.
Sau khi Đan trưởng lão rời đi, Trầm Tường thì thào nói:
- Nữ nhân này vẫn ở chỗ này chờ ta trở về, mới đi bế quan? Thực sự là một nữ nhân khiến người ta không hiểu.
Trầm Tường cũng cảm thấy bây giờ là nên bình tĩnh lại tâm tình tu luyện, bất quá trước đó, hắn phải trồng cây! Thiên Văn quả cùng Kim Linh quả hắn đều không thiếu, chỉ là thiếu Thanh Huyền quả, cho nên hắn còn phải trồng nhiều hai cây.
Bây giờ hắn có hoàng kim Long Tiên, có thể thúc dục càng nhanh hơn, chỉ cần luyện chế nhiều Trúc Cơ đan, hắn ắt có niềm tin bồi dưỡng được một nhóm võ giả Chân Võ Cảnh.
Đương nhiên, cũng có thể mang đến cho hắn của cải to lớn, để hắn dùng càng nhiều tài lực đi mua những dược liệu quý hiếm kia.
Thái Đan Vương Viện rất thanh tĩnh, chỉ có một mình Trầm Tường, Ngô Thiên Thiên cũng không biết bị Đan trưởng lão đưa đi nơi nào, Trầm Tường đã rất lâu chưa từng thấy nàng.
- Hiện tại đến lúc rồi, bắt đầu tu luyện ma công của ta đi! Tam giới sắp tụ hợp, ngươi vẫn nên học tập nhiều một ít võ công lợi hại để cho mình càng cường đại hơn!
Bạch U U nói.
Trầm Tường gật đầu, ban ngày luyện công, buổi tối ngưng tụ hoàng kim Long Tiên, này cũng rất tốt.
- Ma công của ta yêu cầu đối với thân thể, chân khí, thần thức đều rất cao, thích hợp ngươi dùng tổng cộng có năm môn, bây giờ ngươi đã học được Thôn Phệ ma công! Sau đó ngươi phải học chính là Hóa Cốt ma chưởng, Thấu Tâm ma nhãn, Nhiếp Hồn ma chú, Băng Phách ma cương!
Bạch U U nói, bắt đầu dùng thần thức truyền thụ những ma công cho Trầm Tường kia.
Dùng thần thức truyền công cũng không phải là một chuyện đơn giản, trước đó sư phụ Hoàng Cẩm Thiên của Trầm Tường không thể thông qua phương thức như thế, Trầm Tường xem qua một ít thư tịch, cũng không có tìm được loại phương thức truyền công này, cho nên hắn hoài nghi Tô Mị Dao cùng Bạch U U khả năng không phải người Phàm giới.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 258: Dược Vương sơn
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Hóa Cốt ma chưởng, Thấu Tâm ma nhãn, Nhiếp Hồn ma chú, Băng Phách ma cương! Bốn môn ma công này nghe tới đều phi thường lợi hại, sau khi trong đầu Trầm Tường truyền đến rất nhiều nội dung tương quan, lí giải đối với bốn môn ma công này càng thêm thấu triệt.
Trong môn phái Ma đạo có một Hóa Cốt môn, cái kia là bởi vì võ công bọn hắn sử dụng có thể làm xương cốt của người hóa thành một bãi độc thủy, hóa cốt môn là lấy Hóa Cốt độc chưởng mà nổi tiếng, nhưng hiện tại Trầm Tường học tập Hóa Cốt ma chưởng không giống Hóa Cốt môn.
Hóa Cốt ma chưởng không chỉ là có thể đánh người, công kích một ít đồ vật rất cứng cũng có thể thực hóa đi, nếu như đánh người, chỉ làm xương người tan đi, huyết nhục cùng kinh mạch đều tồn tại, không chỉ có thể công kích gần, khoảng cách xa ngưng tụ chân khí công kích cũng có thể, là một loại võ công không chính không tà.
Thử nghĩ thời điểm chiến đấu, người đánh đối thủ xương cốt toàn bộ hòa tan, người kia sẽ biến thành như thế nào? Cái này đối với chân khí yêu cầu rất cao.
Thấu Tâm ma nhãn, thời điểm Trầm Tường vừa nghe được, còn tưởng rằng đây là võ công có thể nhìn thấu trong lòng người khác nghĩ cái gì, nhưng không phải, mà là có thể từ hai mắt thả ra một vệt sáng, chuyên môn công kích trái tim người khác, có thể trực tiếp thấu tâm mà ra, hủy diệt trái tim! Đương nhiên, không chỉ có thể công kích trái tim, công kích vị trí khác cũng rất bình thường, là một loại ma công âm người, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm vui mừng, hắn thích nhất chính là âm người. (DG: Mịa, ngươi thật tà ác, bất quá ta thích.)
Thời điểm chiến đấu, đột nhiên từ con mắt bắn ra hai đạo chân khí hùng hậu ngưng tụ thành chùm sáng, xuyên thấu trái tim người khác, đây là chiêu thức nham hiểm cỡ nào a! Bất quá chuyện này đối với chân khí cùng thần thức yêu cầu đều rất cao.
- Ngươi tốt nhất đừng cho quá nhiều người biết sự tình ngươi tu luyện Thấu Tâm ma nhãn, bằng không người khác sẽ có đề phòng.
Bạch U U dặn dò, nàng là một nữ nhân thích giết chóc, hơn nữa thích dùng các loại phương thức kỳ lạ để giết.
Nhiếp Hồn ma chú, Trầm Tường đã học quá một chút, đó là có thể khiến người ta nói thật, cái này đối với thần thức yêu cầu rất cao, Nhiếp Hồn ma chú không chỉ là khống chế linh hồn người khiến người ta nói thật, hơn nữa còn có thể lấy linh hồn người ra, còn có thể khống chế tâm thần người khác. Cũng là một loại võ công vô cùng tà dị.
Cuối cùng là Băng Phách ma cương, loại võ công này cũng rất âm, bởi vì lúc thả ra không phải chân khí, hơn nữa thông qua hàn băng chân khí nhanh chóng chuyển hóa thành một loại thần thức lạnh lẽo, chính là băng phách! Ở thời điểm chiến đấu, lặng yên thả ra băng phách ngưng tụ thành cương khí đi công kích người, vô hình vô sắc, sau khi bị công kích, thân thể sẽ không có cái gì không thích hợp, chỉ là trong tiềm thức hắn sẽ rất lạnh, phảng phất mình bị đóng băng, đối với tinh thần sẽ tạo thành thương tổn rất lớn.
Cơ sở của Trầm Tường phi thường vững chắc, bất kể là chân khí hay là thần thức, thân thể, cho nên hắn tu luyện bốn môn ma công này là làm ít mà hiệu quả nhiều, rất dễ dàng liền nắm giữ, sau đó chỉ là không ngừng tăng lên mọi mặt, có thể phát huy những ma công này vô cùng nhuần nhuyễn!
Mười ngày trôi qua, lại có hai cây Thanh Huyền quả thụ xuất hiện ở trong tiểu viện, may là cây không phải rất lớn, bằng không tiểu viện này sẽ chứa không nổi.
Mười ngày này Trầm Tường đều không hề rời khỏi Thái Đan Vương Viện, hắn không phải đang tu luyện ma công, chỉ là thúc những Thanh Huyền quả thụ kia, hắn cũng không có ý định đi quan tâm sự tình ngoại giới, hắn lo lắng mình sẽ ngồi không yên, lại đi xông loạn bên ngoài.
Bất quá hôm nay có người gõ cửa Thái Đan Vương Viện, Đan trưởng lão từng nói, người dám gõ cửa không phải Cổ Đông Thần chính là Vũ Khai Minh, vì lẽ đó Trầm Tường lập tức đi mở cửa.
Đây là địa bàn của Đan trưởng lão, cho dù là Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh cũng không dám tùy tiện vào.
Sau khi mở cửa, Trầm Tường nhìn thấy Vũ Khai Minh!
- Tiểu đầu trọc, có chuyện gì không? Đi vào rồi nói sau!
Trầm Tường nói.
- Không tính là chuyện lớn, nhưng không phải việc nhỏ, ta ở nơi này nói là được!
Vũ Khai Minh nói:
- Mười ngày qua ma đạo cùng chính đạo xung đột càng ngày càng nhiều, Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn đều tạm thời thả xuống ân oán cùng Thái Vũ môn, nhưng vẫn tiếp tục treo giải thưởng ngươi!
Trầm Tường gật đầu, môn phái chính đạo muốn liên hợp lại đối phó môn phái ma đạo, nếu để cho những môn phái ma đạo kia làm loạn, trường hạo kiếp kia còn chưa tới, Thần Vũ đại lục đã xong đời.
- Nhưng Thái Vũ môn chúng ta vẫn không có đồng ý, chưởng giáo lão đại bảo ta tới hỏi Tiểu sư thúc một thoáng, nhìn quyết định của ngươi.
Vũ Khai Minh nói.
- Tùy tiện, cho dù bọn họ treo giải thưởng một trăm triệu tinh thạch, chỉ cần câu nói kia của tiểu mao đầu còn có hiệu quả, ta sẽ không sợ!
Trầm Tường một mặt không thèm để ý nói:
- Cùng bọn họ liên hợp lại đi, bất quá ngươi bảo tiểu mao đầu nói cho những gia hoả kia, bất kể là ai, nếu như ai muốn giết ta, phải làm tốt chuẩn bị bị ta đòi lại gấp mười lần!
Vũ Khai Minh nói:
- Yên tâm, ta cùng chưởng giáo lão đại nhất định sẽ toàn lực bảo vệ, sẽ không có người quá mạnh mẽ tới đối phó ngươi!
- Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ma đạo cùng chính đạo chuẩn bị muốn ra tay đánh nhau, nếu như bàn xong xuôi, đều sẽ lấy một phương pháp khá ôn hòa để giải quyết phân tranh, có thể làm cho người song phương tử thương ít một chút, rất có thể là an bài một ít môn hạ đệ tử đi luận võ cùng đệ tử ma đạo bọn hắn.
Sau khi Vũ Khai Minh rời đi, Trầm Tường lập tức bắt đầu luyện đan, hắn phải nhanh chóng bước vào Chân Võ Cảnh tam đoạn một chút! Bất kể như thế nào, chính đạo cùng ma đạo trong lúc đó chung quy đều sẽ có một trận chiến.
Tài liệu luyện chế Trúc Cơ đan đã đủ, hắn bây giờ có ba mươi bảy trái Thanh Huyền quả, có thể luyện chế ba mươi bảy lô, lấy tốc độ của hắn, ba ngày liền có thể quyết định, đến thời điểm đó hắn sẽ có hơn một trăm hạt Trúc Cơ đan!
Bên trong Thần Vũ đại lục, số lần luyện chế Trúc Cơ đan nhiều nhất chỉ sợ chính là Trầm Tường, chỉ có hắn mới có tài nguyên phong phú như thế, luyện chế Trúc Cơ đan hắn đã sớm hết sức quen thuộc, hiện tại ngựa quen đường cũ mà chỉnh lý dược liệu.
Từ khi nắm giữ Thiên Dương hỏa hồn, tốc độ hắn luyện đan có tính tăng lên bay vọt, hơn nữa phối hợp Viêm Long bảo lô, đan dược Huyền cấp hạ phẩm đều có thể nhanh chóng luyện chế ra.
Ba ngày qua đi, hắn luyện chế xong ba mươi bảy trái Thanh Huyền quả kia, tổng cộng là ba mươi bảy lô, nhưng cũng thất bại hai lô, ba mươi lăm lô thành công kia đều là mỗi lô bốn hạt, thêm vào trước hắn đạt được những Trúc Cơ đan kia, bây giờ hắn đã có 150 hạt.
Sau khi thành công, Long Tuyết Di ồn ào đòi Trầm Tường cho nàng Trúc Cơ đan, sau khi Trầm Tường biết Long Tuyết Di lợi hại, đối với nàng vô cùng hào phóng, nhưng cũng sẽ không quá chìu nàng, cho nên hắn chỉ cho Long Tuyết Di hai hạt.
Sau khi cho Tiểu Long xong, Trầm Tường một hơi nuốt vào tám hạt Trúc Cơ đan, bắt đầu tu luyện, đem chân khí áp súc bên trong năm tôn thú tượng, để những hạt chân nguyên kia phát quang.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin