16-10-2009, 10:46 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
------------o0o------------
Chương 200: Cô nương mỹ lệ
Vừa rồi bá»n há» nói gì Hồng Lăng Ä‘á»u nghe rõ, biết vị Từ Khâm nà y chÃnh là háºu nhân của Trung sÆ¡n vÆ°Æ¡ng Từ Äạt, là Ngụy quốc công, là hoà ng thân quốc thÃch. Nếu nhÆ° nà ng có thể theo y, thì vinh hoa phú quýe Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hưởng không hết, Hồng Lăng nhất định sẽ không cá»± tuyệt, nhÆ°ng tháºt không ngá» nà ng lại lắc đầu.
Từ Khâm tức giáºn quát há»i: "Vì sao?"
Hồng Lăng cúi đầu không đáp.
Từ Khâm còn muốn há»i nữa, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã cÆ°á»›p lá»i: "Nếu nhÆ° Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng không nguyện ý, dù sao cÅ©ng không thể miá»…n cưỡng được."
Từ Khâm nhìn sá»ng Hồng Lăng, khe khẽ lắc đầu: "Ta cÅ©ng biết lần nà y trở vá» chết hay sống còn chÆ°a biết, đổi ta thà nh Hồng Lăng ta cÅ©ng sẽ không đáp ứng."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thầm nghÄ©: Dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»± biết ngÆ°á»i biết ta.
Từ Khâm lòng đầy yêu thÆ°Æ¡ng nhìn Hồng LÆ°Æ¡ng, mãi vẫn không nỡ dá»i ánh mắt Ä‘i, cất lá»i chua xót bảo cầu khẩn DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "DÆ°Æ¡ng đại nhân, Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng có thân pháºn hịện tại là tiểu thiếp của Má»… viên ngoại. Má»… viên ngoại lần nà y chỉ sợ khó thoát tai kiếp, nếu nhÆ° có ngà y đó, ngà i có thể phát từ bi, chiếu cố má»™t chút cho Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng được không?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn sâu Hồng Lăng má»™t lúc, thầm nghÄ© cô gái nà y tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng, giống nhÆ° cá»ng lục bình trôi giữa dòng, ai muốn vá»›t muốn hái trao qua đổi lại gì cÅ©ng được. Hắn cất tiếng đáp: "Hạ quan sẽ y luáºt mà là m, nhÆ°ng ta có thể bảo chứng Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng sẽ không bị ngÆ°á»i khinh khi hay là m nhục."
Hắn quay sang bảo La thiên há»™: "La đại nhân, thỉnh ông phái má»™t phó thiên há»™ Ä‘em theo hai trăm cẩm y vệ phong tá»a tòa hoa viên tiểu lâu nà y, bảo há»™ cho Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng cùng những ngÆ°á»i khác, không có mệnh lệnh của ta, không ai được tiến và o quấy nhiá»…u, ai trái lệnh, chém!"
"Tuân lệnh!" La thiên há»™ khom ngÆ°á»i đáp.
Từ Khâm mừng rỡ: "Äa tạ DÆ°Æ¡ng đại nhân!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thầm nghÄ©, lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i thiệt là kỳ quặc, thân pháºn của Hồng Lăng ngÆ°á»i ta là tiểu thiếp của Má»… viên ngoại, hiện giỠđã không chịu theo cùng ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đứng ở góc Ä‘á»™ nà o mà cảm Æ¡n chứ?
Hồng Lăn hÆ°á»›ng vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói lá»i vạn phúc, dùng giá»ng nói nhu mị đến nà o lòng và ngá»t ngà o đến sót ruá»™t thÆ°a: "Hồng Lăn Ä‘a tạ đại nhân đã chiếu cố!"
Äiá»u khó tiêu thụ nhất trên Ä‘á»i chÃnh là ân của mỹ nhân, DÆ°Æ¡ng Thu Trì dù sao cÅ©ng hiểu, vá»™i vã trả lá»…: "Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng không cần khách khà nhÆ° váºy."
An bà i xong xuôi, Từ Khâm nhìn sững Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng má»™t lúc nữa rồi chuyển thân ra khá»i phòng, cẩm y vệ áp giải lão hán lÆ°ng gù bám sát theo ngay.
Chá» bá»n há» Ä‘i rồi, DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c lại trÆ°á»›c mặt Hồng Lăng cô nuÆ¡ng, chấp tay hạ giá»ng nói: "Cô nÆ°Æ¡ng, vừa rồi có Ä‘iểm mạo phạm, thỉnh cô bá» qua cho." Dừng lại má»™t chút, hắn lại tiếp: "Äa ta cô nÆ°Æ¡ng chỉ Ä‘iểm cho nên má»›i thuáºn lợi bắt giữ được phản tặc."
Hồng Lăng e thẹn cúi đầu, trả lại má»™t lá»…: "DÆ°Æ¡ng đại nhân quá lá»i rồi, Hồng Lăng có thể quen biết đại nhân đó chÃnh là phúc khà của cả Ä‘á»i a."
Lòng Dương Thu Trì cực kỳ vui, cô nương Hồng Lăng nà y quả là biết cách nói chuyện, hắn chấp tay nói: "Cô hiện giỠở đây sẽ rất an toà n, không cần lo lắng đâu. Ta đi trước đây." Nói xong hắn chuyển thân định đi.
Hồng Lăng vá»™i vã kêu: "Äại nhân, ngà i còn... còn trở lại không?"
Hồng Lăng nà y đã coi hắn là chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a! DÆ°Æ¡ng Thu Trì gáºt gáºt đầu. Mặt Hồng Lăng đầy vẻ vui mừng.
PhÃa sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì truyá»n lại giá»ng nói lạnh lùng của Tống Vân Nhi: "Ca, huynh nếu mà không Ä‘i, trá»i sáng luôn rồi đấy!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quay lại nhìn Tống Vân Nhi báºm gÆ°Æ¡ng mặt xinh, mỉm cÆ°á»i ra vẻ có lá»—i, ra cá»a bá» Ä‘i. Tống Vân Nhi cùng Nam Cung Hùng và các cẩm y vệ bám sát theo.
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá», DÆ°Æ¡ng Thu Trì phân công La thiên hệ Ä‘em Quyá»n bố chánh sứ, Äà m tri phủ và lão hán lÆ°ng gù vá» nha môn của cẩm y vệ giam và o trong đại lao. Äem Ngụy Quốc công Từ Khâm giam lá»ng má»™t mình trong thiên há»™ sở của cẩm y vệ. CÅ©ng tại nÆ¡i nà y, Má»… viên ngoại cÅ©ng đã bị cẩm y vệ Ä‘em phân cách ra giảm lá»ng lại trÆ°á»›c rồi.
DÆ°Æ¡ng Thu trì mang theo cẩm y vệ trÆ°á»›c hết trở vỠđại Ä‘Æ°á»ng của nha môn tri phủ tra khán tình hình chẩn tai phát lÆ°Æ¡ng, những quan lại địa phÆ°Æ¡ng biết lần nà y có cẩm y vệ nhúng tay và o, không phải là chuyện đùa, hÆ¡n nữa Tả bố chánh sứ Tiá»n đại nhân Ä‘Ãch thân đứng ra tổ chức chuyện nà y, cho nên tiến hà nh công việc không có ná»a Ä‘iểm sai sót. Tất cả há» Ä‘á»u lấy hết tinh thần, chia nhau là m việc, theo quy cÅ© và trình tá»± thá»±c hiện việc phát lÆ°Æ¡ng thá»±c rất xuôi chèo mát mái, tốc Ä‘á»™ rất nhanh, và đã có hÆ¡n phân ná»a ngÆ°á»i nháºn được lÆ°Æ¡ng thá»±c rá»i khá»i thà nh. Trong thà nh VÅ© XÆ°Æ¡ng hiện giỠđã an tÄ©nh Ä‘i rất nhiá»u.
Chứng kiến việc chẩn tai tiến hà nh thuáºn lợi, DÆ°Æ¡ng Thu Trì bấy giá» má»›i yên tâm mang các há»™ vệ đến nha môn thiên há»™ sở của cẩm y vệ, xem xét tình hình áp giải phạm nhân, sau đó tổ chức cho tiêu sứ tiến hà nh biện nháºn đối vá»›i Từ Khâm, chế tác bút lục nháºn dạng.
Tiếp theo đó, DÆ°Æ¡ng Thu Trì lệnh cho Kim sÆ° gia viết báo cáo máºt trình lên cẩm y vệ chỉ huy sứ Ká»· CÆ°Æ¡ng, Ä‘em tình hình tra án nhÆ° thế nà o thuáºt lại rất chi tiết và cặn kẽ, đặc biệt là tá»™i hạnh của Ngụy quốc công Từ Khâm, tá»™i hạnh của Má»… viên ngoại cùng quan hệ của lão đối vá»›i con trai Từ Cảnh XÆ°Æ¡ng của Äịnh quốc công Từ Tăng Thá», rồi án chiếu lá»i hứa của mình, mố tả công lao chỉ Ä‘iểm các đầu mục mÆ°u phản của Quyá»n bố chánh sứ và Äà m tri phủ, thỉnh cầu chỉ thị, rồi Ä‘em tất cả các chứng cứ khẩu cung phong kÃn lại cẩn tháºn, dùng Cẩm y vệ bát bách lý cấp báo lên cẩm y vệ ở kinh thà nh.
Thứ máºt báo quan trá»ng nà y không có cách gì dùng bồ câu để Ä‘Æ°a Ä‘i, má»™t là vì nó không khẩn cấp nhÆ° lần trÆ°á»›c khi Kiến Văn dÆ° đảng mÆ°u đồ bắt cóc Quyá»n phi, hai là phải trình bà y cho rõ ngá»n ngà nh, ná»™i dung rất nhiá»u, bồ câu mang không nổi. Do đó, DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã dùng phÆ°Æ¡ng tiện liên lạc chuyên môn của cẩm y vệ để máºt báo.
Thứ cẩm y vệ bát bách lý nà y tháºt ra là má»™t loại hình dịch trạm án theo địa lý mà đổi ngá»±a đổi ngÆ°á»i má»™t cách liên tục, chạy suốt ngà y suốt đêm để Ä‘em tin tức báo cáo má»™t cách nhanh chóng nhất. Hệ thống nà y có thể nói là hệ thống truyá»n tin nhanh nhất sau bồ câu Ä‘Æ°a thÆ° ở thá»i trung cổ.
Tin tức đã báo lên trên, lòng Dương Thu Trì an định, cứ việc chỠđợi chỉ thị từ trên.
Những chuyện nà y là m xong thì đã hết canh năm, Dương Thu Trì lúc nà y mới dẫn theo Tống Vân Nhi và các hộ vệ trở vỠdịch trạm.
Bạch Tố Mai và tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n vẫn còn thức, hai ngÆ°á»i chong đèn ngồi ở phòng chá» DÆ°Æ¡ng Thu Trì trở vá». Tiểu hắc cẩu thì cứ cuá»™n tròn quanh chân hai ngÆ°á»i ngủ gáºt, khi nghe cá»a vÆ°á»n của dịch trạm bị mở ra, láºp tức cảnh giác ngẩng đầu dá»ng tai nghe, sủa uông uông hai tiếng rồi tung thân đến cá»a phòng, dùng chân trÆ°á»›c cà o cá»a.
Äến lúc nà y, ngoà i vÆ°á»n đã nghe tiếng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì và má»i ngÆ°á»i, Nguyệt Thiá»n mừng rỡ nói: "Thiếu gia trở vá» rồi!" Xong chạy gấp ra mở cá»a, tiểu hắc cẩu phóng ra chỉ để lại má»™t vệt Ä‘en, cái Ä‘uôi Ä‘áºp loạn trên thang lầu xuống đất, rồi giống nhÆ° dòng suối chạy à o đến cạnh ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vui vẻ cúi ngÆ°á»i ẵm nó lên: "Tiểu hắc, ngoan không nà o, nhá»› ta không?"
"Gâu gâu!" Tiểu hắc cẩu ngước mặt sủa Dương Thu Trì hai tiếng, thè cái lưỡi dà i ra liếm mặt hán.
"Äược rồi được rồi, là m mặt ta dÃnh đầy nÆ°á»›c miếng, thiệt là không biết giữ vệ sinh gì hết đó nghe!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì vừa lên lầu vừa vuốt ve đầu tiểu hắc cẩu.
Nguyệt Thiá»n đứng ở đầu cầu thang, lòng đầy sá»± hoan hỉ, reo lên: "Thiếu gia, ngÆ°á»i trở vá» rồi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy Nguyệt Thiá»n y sam chỉnh tá», hiển nhiên chÆ°a há» ngủ, nhất trá»±c chá» mình, xót xa bảo: "Con nha đầu ngốc kia, sao lại không chịu ngủ trÆ°á»›c Ä‘i? Chá» ta là m cái gì?"
Nguyệt Thiá»n hÆ¡i e thẹn đáp: "Thiếu gia chÆ°a vá», Nguyệt Thiá»n ngủ không được." Nói xong chạy trở vá» phòng chuẩn bị qua nÆ°á»›c nóng cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì rá»a chân.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bá» tiểu hắc cẩu xuống, ngồi trÆ°á»›c bà ng thòng chân và o cháºu rá»a ngâm, mệt mõi cả đêm, ngâm chân rá»a ráy má»™t chút quả là thÃch. Tiểu hắc cẩu nằm phục cạnh bồn, ngưỡng cổ ngÆ°á»›c đầu, đôi mắt Ä‘en láy lung linh nhìn hắn.
Vụ án đã được phá giải thuáºn lợi, tâm tình của DÆ°Æ¡ng Thu Trì rất thoải mái, cầm má»™t chiếc vá»› vừa chá»c tiểu hắc cẩu, vừa há»i: "PhÃa Bạch cô nÆ°Æ¡ng khá»e không?"
Nguyệt Thiá»n Ä‘ang trải giÆ°á»ng cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Rất khá»e a, vừa rồi Bạch cô nÆ°Æ¡ng nhất má»±c ở tại phòng nà y chá» thiếu gia, nghe thiếu gia trở vá» thì cô ấy nói thế là yên tâm rồi, đêm hôm không tiện tÆ°Æ¡ng kiến, do đó tá»± trở vá» phòng ngủ rồi."
TrÆ°á»›c mắt DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt hiện lên hình bóng Bạch Tố Mai trong xiêm y mà u trắng, ốm yếu rất đáng thÆ°Æ¡ng, lòng hắn chùn lại, há»i: "Không có chuyện gì hết, hai ngÆ°á»i chá» ta là m cái gì?"
Nguyệt Thiá»n đã trải giÆ°á»ng gối xong, bÆ°á»›c lại cúi xuống rá»a chân cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Còn nói không có chuyện gì, nghe ngừoi của dịch trạm nói, bên ngoà i Ä‘á»u suýt loạn cả lên trá»i, dân đói toà n thà nh Ä‘á»u kéo đến tri phủ nha môn, còn có rất nhiá»u quan binh, lại còn nói dân đói muốn xông và o nha môn cÆ°á»›p lÆ°Æ¡ng, Bạch cô nÆ°Æ¡ng lo cho thiếu gia, cầu mong đừng có xảy ra chuyện gì hết."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cúi ngÆ°á»i xuống, nhìn lén và o cái cổ trắng nhÆ° tuyết của Nguyệt Thiá»n: "Váºy còn ngÆ°Æ¡i thì sao? NgÆ°Æ¡i có lo cho ta không?"
Nguyệt Thiá»n ngẩng đầu lên nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, mở đôi mắt tháºt lá»›n, tháºt thà thÆ°a: "Lo lắm a, thiếu gia mà xảy ra chuyện gì, các tiểu nha đầu chúng tôi Ä‘á»u xúi quẩy hết. TrÆ°á»›c khi ra Ä‘i, lão thái thái, đại phu nhân Ä‘á»u đã dặn dò kỹ rồi."
"Váºy riêng ngÆ°Æ¡i thì sao?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cố ý chá»c nà ng.
Nguyệt Thiá»n không lên tiếng, nhÆ°ng đến cả hai và nh tai cÅ©ng Ä‘á», cuối cùng chỉ khẽ gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i ha ha nói: "Váºy thì tốt. Thôi được rồi, trá»i sắp sáng đến nÆ¡i, mau Ä‘i ngủ Ä‘i thôi. Ngà y mai chúng ta còn đến Hoà ng Hạc lâu chÆ¡i nữa."
Nguyệt Thiá»n không biết Hoà ng Hạc lâu là gì, hiếu kỳ há»i: "NÆ¡i đó thú vị không?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên thú vị, lên cao dõi mắt, buồm lẻ loi xa, sóng xanh má»™t dãy, nhìn má»™t cái thÃch ngay."
"Thiếu gia đến đó rồi sao?" Nguyệt Thiá»n nghe DÆ°Æ¡ng Thu Trì kể mà có chen lẫn lá»i thÆ¡ ý há»a nhÆ° váºy, không khá»i có ý mê mẩn.
"Không, ta nghe ngÆ°á»i xÆ°a nói."
Nguyệt Thiá»n cà ng cảm thấy kỳ quái: "Nghe ngÆ°á»i xÆ°a nói sao? NgÆ°á»i xÆ°a là m sao mà nói được?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thÆ°Æ¡ng yêu ná»±ng lên gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° đóa hoa của nà ng: "Nha đầu ngốc, ta xem bá»n há» tả thi mà tưởng tượng ra, hiểu chÆ°a?"
Nguyệt Thiá»n lúc nà y má»›i biết thiếu gia Ä‘ang chá»c nà ng, cÆ°á»i hì hì, lau khô chân cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì, mang hà i cho hắn, rồi mang bồn nÆ°á»›c Ä‘i đổ, sau đó lau khô tay trở vá» phòng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã ngồi ở mép giÆ°á»ng, hắn rất mệt, toà n thân Ä‘á»u tê tái nhÆ° tượng váºy. Nguyệt Thiá»n hầu hạ hắn cởi y phục, giúp hắn đắp má»n, hạ mà n hai bên xuống tấn lại, rồi má»›i thổi đèn ra gian ngoà i ngủ.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy rất mệt, nhÆ°ng không thể ngủ ngay được, cÅ©ng có thể là chăn Ä‘Æ¡n gối chiếc khó ngủ, cÅ©ng có thể là chốn lạ nhá»› hiá»n thê.
Äêm đầu tiên xuyên việt đến Minh triá»u, hắn đã cùng Phùng Tiểu Tuyết mÆ°a gió má»™t phen. Cảnh đó hiện giá» hiện trở lại trong đầu từng chút má»™t, Tiểu Thuyết ôn thuáºn dịu dà ng, da thịt mịn mà ng, hai gò ngá»±c săn chắc nhu nhuyá»…n, khiến cho lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì cồn cà o dáºy sóng, lầm thầm há»i khẽ: "Tiểu Tuyết, nà ng có khá»e không?"
Nhá»› tá»›i Tiểu Thuyết, đầu óc hắn lại xuất hiện thân ảnh của Tần Chỉ Tuệ, nhá»› tá»›i tình cảnh nà ng trúng Ä‘á»™c nằm phục trong lòng hắn, vô lá»±c nhìn hắn... Hắn nhá»› tá»›i quang cảnh nÆ¡i bãi cá» hoang sau núi ở Quảng Äức huyện, nhá»› đến hình dáng cô khổ thê lÆ°Æ¡ng của nà ng, lòng Ä‘au nhÆ° cắt, lại lặng lẽ há»i thầm: "Chỉ Tuệ, hiện giá» nà ng ở đâu?"
Khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhá»› đến búp bê bùn Tống Tình, tháºt kỳ quái, vì hắn chẳng thể nà o nhá»› đến hình dạng của Tống Tình thế nà o, tất cả chỉ là lúm đồng tiá»n nho nhá» mê ngÆ°á»i, bá»™ dạng ngoan ngoãn đáng yêu, còn tất cả những cái khác Ä‘á»u quên sạch.
DÆ°Æ¡ng Thu trì lại nghÄ© đến tên giả tiểu tá» Tống Vân Nhi nhất má»±c tình thâm đối vá»›i mình, rồi nhá»› đến Hác Thiến tà i mạo song toà n nhÆ°ng cuối cùng vì tình mà chết, nghÄ© miên man cho đến má»™t bóng dáng có dung mạo vÅ© mỵ tuyệt luân, giá»ng nói thá» thẻ, nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o đáng yêu của Hồng Lăng cô nÆ°Æ¡ng.
NghÄ© mãi nghÄ© mãi, cÆ¡n mệt má»i và buồn ngủ kéo đến... khi hắn mông lung rÆ¡i và o giấc má»™ng, thì cÅ©ng là lúc mÆ¡ mà ng kéo theo ngÆ°á»i đã từng tiếp xúc qua da thịt, liên tiếp chịu tai nà n - Bạch Tố Mai!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký của ToÌ€.TiÌ.Te [B][SIZE="4"][COLOR="Red"][FONT="Comic Sans MS"]A ToÌ€[/FONT][/COLOR][/SIZE][/B]
18-10-2009, 11:57 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: tuyệt vá»ng
Bà i gởi: 620
Thá»i gian online: 1 giá» 55 phút 51 giây
Thanks: 410
Thanked 572 Times in 124 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
------------o0o------------
Chương 201 HÒANG HẠC LÂU
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngÅ© má»™t giấc tỉnh dáºy thì mặt trá»i đã lên đến ba con sà o.
Hắn lÆ°á»i biếng nằm ở giÆ°á»ng không muốn dáºy, tuy hôm nay khà trá»i không tệ, nhÆ°ng dù sao vẫn còn lạnh đến thấu xÆ°Æ¡ng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì không nỡ rá»i má»m ấm nệm êm, vùi mình và o trong đó chỉ thò đầu ra, muốn tiếp tục ngủ nÆ°á»›ng.
ChÃnh Ä‘ang lúc hắn mê mê hồ hồ, chợt nghe có ngÆ°á»i gá»i: "Thiếu gia, thiếu gia!" Nghe thanh âm dÆ°á»ng nhÆ° là của tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n.
Không có chuyện gì thì Nguyệt Thiá»n sẽ không gá»i hắn nhÆ° thế. DÆ°Æ¡ng Thu Trì chòi ngÆ°á»i ra khá»i má»n gối, Ä‘Æ°a tay vén rèm, thò đầu ra ngoà i: "Gì thế?"
Tiểu hắc cẩu nằm ở bên giÆ°á»ng, nghe DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói chuyện liá»n nghá»…n cổ lên nhìn hắn, le lưỡi liếm mép, rồi nằm phục xuống ngủ tiếp.
Nguyệt Thiá»n nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì thò đầu ra mà mắt nhắm mắt mở, liá»n che miệng cÆ°á»i nói: "Thiếu gia, Tả bố chánh sứ Tiá»n đại nhân, Äá» hình án sát sứ Thi đại nhân, Äô chỉ huy sứ VÅ© đại nhân và cẩm y vệ thiên há»™ La đại nhân đến bái phá»ng, Ä‘ang ở phòng khách của dịch trạm chá»."
A? DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức tan cÆ¡n ngáy ngủ, trần nhÆ° nhá»™ng đứng lên: "Mau, mau giúp ta mặc y phục."
Nguyệt Thiá»n dạ má»™t tiếng, cầm y phục đã sá»›m đặt cạnh há»a lò ủ ấm giúp DÆ°Æ¡ng Thu Trì mạc và o, lại mang thêm cháºu nÆ°á»›c ấm giúp hắn rá»a mặt đánh răng.
Sau khi thu tháºp đủ má»i thứ, DÆ°Æ¡ng Thu Trì đẩy cá»a bÆ°á»›c ra hà nh lang, Tống Vân Nhi đã trá» tá»›i bảo: 'Sâu ngủ lÆ°á»i, cuối cùng cÅ©ng chịu dáºy rồi à ?"
"Ài, đêm rồi ngủ trá»… nhÆ° váºy mà sao muá»™i có thể dáºy sá»›m được nhÆ° thế?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì kinh ngạc há»i.
"Äã quen rồi." Tống Vân Nhi khẽ cÆ°á»i, nói tiếp: "Các vị đại nhân đã đến sá»›m chỠđược má»™t chút rồi, Ä‘i mau Ä‘i."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chân bÆ°á»›c và o đại sảnh, Tiá»n bố chánh sứ vá»™i vã đứng lên chấp tay thi lá»…. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng vá»™i hoà n lá»…. Sau khi phân chủ khách ngồi xong, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói: "Các vị đại nhân sau nà y bất tất khách khà nhÆ° thế, ta hiện giá» chỉ là má»™t tiểu huyện lệnh đó nha, các ngÆ°á»i bất luáºn là thế nà o cÅ©ng cao hÆ¡n ta nhiá»u cấp lắm."
Tiá»n bố chánh sứ ngượng ngáºp cÆ°á»i: "Äại nhân, ngà y là cẩm y vệ chỉ huy sứ đặc sứ, lại phụng thánh chỉ của hoà ng thượng tra án, chúng tôi nà o có thể sánh vá»›i đại nhân được." Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng vá»™i vã phụ há»a theo.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghiêm sắc đáp: "Ta cÅ©ng muốn nói vá»›i các ngÆ°á»i vá» chuyện nà y, ta phụng chỉ tra xét tróc nã các dÆ° đảng của Kiến Văn, Kiến Văn và đương kim hoà ng thượng có quan hệ thế nà o các ngÆ°á»i Ä‘á»u biết rõ, hoà ng thượng không hi vá»ng chuyện nà y bị là m rõ ra, chỉ có thể tiến hà nh trong bà máºt.
"Chuyện tối qua quá khẩn cấp, ta bất đắc dÄ© má»›i để bạo lá»™ thân pháºn, nhÆ°ng ngÆ°á»i biết rõ thân pháºn của ta chỉ có những ngÆ°á»i mà ta tin tưởng được. Hiện giá» ta trịnh trá»ng yêu cầu các vị đại nhân, không những các ngà i cần phải giữa bà máºt dùm ta, hÆ¡n nữa sau khi trở vá» nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i biết chút Ãt vá» chuyện nà y cho tháºt kỹ, nếu nhÆ° có ngÆ°á»i để lá»™ thân pháºn của ta, cần phải nghiêm khắc trừng trị, không thể nà o tha."
Tiá»n bố chánh sứ cùng những ngÆ°á»i khác gáºt đầu lia lịa, luôn miệng thÆ°a là tuyệt không dám tiết lá»™ cÆ¡ máºt của đặc sứ.
Sắc mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì dãn ra, há»i: "Các vị đại nhân sáng sá»›m nhÆ° váºy đến đây chẳng hay có chuyện gì không ạ?"
Tiá»n bố chánh sứ nhìn ra ngoà i cá»a, lòng nghÄ© đã sắp đến trÆ°a rồi thế mà còn nói là sáng sá»›m, nhÆ°ng mặt lão hiện nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, chấp tay nói: "DÆ°Æ¡ng đại nhân, chúng tôi đến đây là để bẩm báo vá»›i ngà i, chuyện phát lÆ°Æ¡ng chẩn tai đã thá»±c hiện xong toà n bá»™, má»i dân đói Ä‘á»u đã được phát lÆ°Æ¡ng thá»±c và lục tục kéo vá» quê, tráºt tá»± ổn định không xảy ra chuyện gì. VÅ© XÆ°Æ¡ng thà nh đã khôi phục bình tÄ©nh rồi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì rất cao hứng: "Quá tốt rồi! Các ngÆ°á»i tháºt là cá»±c khổ!"
Tiá»n bố chánh sứ thÆ°a: "Chúng tôi mà đáng kể gì, DÆ°Æ¡ng đại nhân ngà i má»›i tÃnh là cá»±c khổ thá»±c sá»±. Nếu không phải Ä‘ai nhân đêm qua tÃnh toán đúng cách, chỉ huy có Ä‘Æ°á»ng, hóa giải được trà ng nguy cÆ¡ cấp thiết của VÅ© XÆ°Æ¡ng thà nh chúng ta đây, thì hiện giỠđầu chúng tôi không còn dÃnh trên cổ nữa chứ đừng nói gì đến các mão ô sa."
Äô chỉ huy sứ VÅ© đại nhân là ngÆ°á»i có quan phẩm tối cao trong những ngÆ°á»i nà y, lại là võ tÆ°á»›ng xuất sinh, đối vá»›i việc DÆ°Æ¡ng Thu Trì đối diện vá»›i mấy vạn dân đói tao loạn đêm qua mà trấn định nhÆ° không, ung dung chỉ huy, hóa hiểm thà nh cát, lòng cảm thấy bá»™i phục vô cùng, láºp tức cÆ°á»i ha ha tiếp lá»i: "Äúng a, DÆ°Æ¡ng đại nhân niên kỹ còn trẻ, thế mà là m chuyện lại lão thà nh rất nhiá»u a. Má»™t trà ng nguy cÆ¡ lá»›n nhÆ° váºy, ta tháºm chà còn nghÄ© lần nà y là hoà n đản rồi, thế mà đại nhân chỉ cần phất tay cất chân và i cái đã san bằng tất cả, tháºt đúng là là m cho VÅ© má»— bá»™i phục sát đất a!"
Äá» hình án sát sứ Thi đại nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cam lạc háºu, nói: "Cục diện đêm qua phức tạp và đa Ä‘oan nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng đại nhân chỉ cần nhìn má»™t cái là nhìn ra ở trong có quá»·. Nhất cá» chỉ ra Quyá»n bố chánh sứ, Äà m tri phủ cùng Má»… viên ngoại cấu kết trong ngoại, chủ mÆ°u tạo phản, nghe nói tối qua còn bắt luôn cả nguyên hung đứng sau vụ nà y, quả tháºt là vừa Ä‘á»™ng là đạt, phá án nhÆ° thần a!" Nói xong lão còn giÆ¡ ngón tay cái lên chặt lưỡi mấy tiếng.
Cẩm y vệ La thiên há»™ cÅ©ng nói: "Äúng a, VÅ© XÆ°Æ¡ng xảy ra sá»± tình lá»›n nhÆ° váºy, thiên há»™ tôi đây còn má» mịt ở đằng mông, tháºt là thất chức thất trách. Rất may DÆ°Æ¡ng đại nhân xuất thủ hóa giải nguy cÆ¡, thuáºn dây hái quả, tìm hiểu táºn cá»™i nguồn, triệt để phá giải trà ng âm mÆ°u sâu hiểm nà y, nhất cá» bất trá»n cả quần tặc mÆ°u phản. Tôi thủy chung theo sát bên cạnh đại nhân, thấy nhãn quang của đại nhân tháºt mẫn duệ, xá» trà có Ä‘á»™ lượng, thiệt là khiến tôi bá»™i phục đầu rạp xuống đất."
Bá»n há» má»—i ngÆ°á»i nói má»™t câu, không ngừng khen ngợi DÆ°Æ¡ng Thu Trì, bốc hắn đến táºn mây xanh, anh hùng cái thế nhất trụ kình thiên. DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy luôn miệng nói lá»i khiêm tốn, nhÆ°ng trong bụng thì vui mừng đến ná»—i miệng cÆ°á»i chẳng thể khép.
Tiá»n bố chánh sứ lại nói: "Ty chức cùng má»i ngÆ°á»i để biểu đạt sá»± cảm kÃch, đã cùng thượng lượng chuẩn bị má»™t tá»u yến tại Hoà ng Hạc lâu, muốn thỉnh đại nhân đến thưởng lãm, má»™t là táºn cái tình địa chủ, hai là biểu đạt tình cảm kÃch của chúng tôi. Mong đại nhân ngà n vạn lần đừng từ chối."
Bá»n há» khen ninh cả ná»a ngà y, thì ra là muốn má»i mình Ä‘i uống rượu, DÆ°Æ¡ng Thu Trì vừa cảm thấy đói bụng, nên cÅ©ng cÆ°á»i ha ha đáp: "Nếu nhÆ° các vị đại nhân đã háºu ái nhÆ° thế, bá»—n quan Ä‘Ã nh cung kÃnh bất nhÆ° tòng mệnh váºy. HÆ¡n nữa, Hoà ng Hạc lâu là thắng cảnh nổi danh của VÅ© XÆ°Æ¡ng chúng ta, ta đã hâm má»™ rất lâu, có thể ở dÆ°á»›i Hoà ng Hạc lâu uống rượu vui ca, tháºt là chẳng có diá»…m phúc nà o hÆ¡n được!"
Các vị đại nhân cùng vá»— tay cÆ°á»i lá»›n xÆ°ng phải.
Bạch phu nhân và Bạch Tố Mai là lưu phạm, không thể tham gia loại yến hội như thế nà y, cho nên cùng nha hoà n Oái nhi và hai quan sai áp giải lưu lại dịch trạm.
Dịch trạm nà y ở trong thà nh VÅ© XÆ°Æ¡ng, việc ăn uống Ä‘á»u thuáºn tiện, lại có quan binh cảnh giá»›i, vừa an toà n lại vừa có tiểu nha hoà n Oái nhi vừa má»›i thu lo lắng cho há», nên DÆ°Æ¡ng Thu Trì yên tâm, để lại tiểu hắc cẩu bên há» luôn.
Tiá»n bố chánh sứ và những ngÆ°á»i khác đã chuẩn bị mấy quan kiệu, DÆ°Æ¡ng Thu Trì, Tống Vân Nhi, tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n ngồi riêng má»™t kiá»u, Nam Cung Hùng, Hạ Bình cùng toà n bá»™ cẩm y vệ há»™ vệ và hai vị sÆ° gia cưỡi ngá»±a Ä‘i theo. Tiá»n bố chánh sứ cùng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng tá»± lên kiệu của mình, chúng nha dịch của Bố chánh sứ đị trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, thân binh của đô chỉ huy sứ cảnh giá»›i hai bên. Äao thÆ°Æ¡ng má»™t rừng, lắp la lắp lánh, khiến cho những ngÆ°á»i hai bên Ä‘Æ°á»ng hoảng hốt tránh xa.
Cả Ä‘oà n ngÆ°á»i ồn à o thẳng tiến Hòng Hạc Lâu.
Äây là lần đầu tiên DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi lên quan kiệu, sá» sá» chá»— nà y, nhìn nhìn chá»— kia, cái gì cÅ©ng cảm thấy má»›i lạ. Äấy chÃnh là đại kiệu tám lÃnh khiêng, tuy dáºp dá»nh má»™t chút nhÆ°ng cÅ©ng bình cÅ©ng ổn, DÆ°Æ¡ng Thu Trì vén má»™t góc rèm nhìn ra ngoà i, thấy hai bên có quan binh nha dịch chạy bá»™ theo, ngÆ°á»i bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u tránh xa xa, bấy giá» má»›i thể há»™i được sá»± uy nghiêm của quan quyá»n thá»i cổ đại, cảm thấy tháºt là sÆ°á»›ng, và chả trách thế nhân cứu châu đầu và o muốn là m quan.
Hoà ng Hạc lâu nguy nga tráng lệ trụ trến Xà sÆ¡n của VÅ© XÆ°Æ¡ng. Äá»™i ngÅ© đến nÆ¡i nà y, kiệu dừng lại trÆ°á»›c Hoà ng Hạc lâu, DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c xuống kiệu, ngẩng đầu nhìn, cả kinh than: "Thiệt là má»™t tòa cao lâu hùng vÄ©!"
Tiá»n bố chánh sứ đến bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, ngẩng đầu nhìn Hoà ng Hạc lâu, giá»›i thiệu: "DÆ°Æ¡ng đại nhân, hoà ng hạc lâu nà y ở bốn phÃa có tám cạnh, vị chi là Tứ Diện Bát PhÆ°Æ¡ng, hình nhÆ° hoà ng hạc, vÆ°Æ¡n cánh chuẩn bị bay."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì khen: "Quả nhiên lầu nhÆ° kỳ danh, tháºt giống vá»›i hình má»™t hoà ng hạc chuẩn bị bay lên không, trong cái hùng hồng không mất cái tinh xảo, hay ở chá»— váºn vị và mỹ cảm biến hóa!"
Äến lúc nà y, tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n cÅ©ng xuống kiệu, chạy đến bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, vá»— tay tán thánh: "Tháºt là hùng tráng nha!"
"Ta nói có sai không?" DƯơng Thu Trì vá»— vai Nguyệt Thiá»n, "Lên đến đỉnh lầu, nhìn xa trông rá»™ng má»›i thấy thần thanh khà sảng nhÆ° thế nà o."
Tống Vân Nhi hạ kiệu ngẩng đầu nhìn Hoà ng Hạc lâu, xong bÆ°á»›c lại cÆ°á»i hì hì nói: "Lầu nà y quả tháºt là không tệ, nhÆ°ng mà muốn thần thanh khà sảng thì lên cao còn chÆ°a đủ, cần phải ở trên mái cong của đỉnh lâu, thanh phong thổi tá»›i má»›i cảm thấy thần thanh khà sảng là cái gì!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn mái cong nhÆ° nháºp và o mây trên mái lầu, tưởng tượng có thể phi thiá»m tẩu bÃch bay qua bay lại trên đó, rồi má»™t tráºn gió lạnh thổi tá»›i, không khá»i cảm thấy rùng mình, há»i: "Vân nhi, lầu cà o thế nà y, ai có bản lãnh nhÆ° váºy chứ? Chà Ãt là ta không thể được, hay là muá»™i bay lên đó cho ta xem?"
Tống Vân Nhi cÆ°á»i đáp: "Äược a, chá» má»™t lúc lên đỉnh lầu, muá»™i cưỡi lên mái cong cho huynh xem!"
"Không không! Ta chỉ nói chơi thôi mà !" Dương Thu Trì vội vã đáp, "Nếu mà muội có mệnh hệ nà o, ta biết phải là m sao!"
"NhÆ° váºy thì đã tÃnh gì, thứ phi thiá»m tẩu bÃch qua những cao lâu hay vách núi thế nà y muá»™i thÆ°á»ng chÆ¡i quen, ngÆ°á»i há»c võ không thiếu mấy món nà y được đâu."
Dương Thu Trì khẩn trương kéo tay nà ng: "Vân nhi, đừng thế có được không?"
Tống Vân Nhi thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì lo lắng cho mình nhÆ° váºy, lòng cảm thấy vô cùng ngá»t ngà o, khe khẽ tránh thoát tay hắn, cÆ°á»i cÆ°á»i: "Kêu muá»™i Ä‘i cÅ©ng là huynh, không Ä‘i cÅ©ng là huynh, rốt cuá»™c muốn muá»™i là m sao đây?"
"Ta chỉ muốn muá»™i hảo hảo (vui vẻ, ở đây tác giả chÆ¡i chữ, còn có ý nghÄ©a thứ hai là "lắm lắm") thôi mà ." DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói lá»i trung dung.
Tống Vân Nhi Ä‘á» mắt, liếc vá» phÃa Tiá»n bố chánh sứ cùng má»i ngÆ°á»i, hạ giá»ng nói vá»›i hắn: "'Äừng có nói nữa, quê má»™t cục ấy!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i hắc hắc tháºt vui.
Tiá»n bố chánh sứ ho khan má»™t tiếng, chen lá»i nói: "DÆ°Æ¡ng đại nhân, ti chức cùng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng nghÄ© nhÆ° đại nhân váºy, chúng tôi đã bà y tiệc rượu ở trên đỉnh tá»u lâu, những ngÆ°á»i nhà n tạp đã tránh hết rồi. Äại nhân có thể yên tâm quan thưởng cảnh trà mỹ lệ. Chúng ta lên lầu Ä‘i thôi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đáp: "Äựơc a, lên lầu!"
Trên đỉnh Hoà ng Hạc lâu vô cùng rộng rãi, và ở đó đã bà y sẵn một bà n rượu lớn, gà vịt cá trâu, sơn hà o hải vị đủ các món bà y đầy cả bà n.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngồi ở ghế thủ tịch, Quyá»n bố chánh sứ và Äô chỉ huy sứ hai ngÆ°á»i có chức quan lá»›n nhất ngồi hai bên phải trái của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Những quan viên khác ngồi ở dÆ°á»›i. Tống Vân Nhi có tháºn pháºn bảo tiêu, án đạo lý không thể nháºp tiệc. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngoắc tay bảo nà ng ngồi xuống, những quan viên kia nà o dám nói chữ không.
Hai vị sÆ° gia được an bà i dùng cÆ¡m ở dÆ°á»›i lầu. Tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n đứng sau lÆ°ng hầu hạ DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Nam Cung Hùng, Hạ Bình là m nhiệm vụ há»™ vệ tuần tra xung quanh, cẩn tháºn cảnh giá»›i. Những cẩm y vệ há»™ vệ khác phân ra thủ các tầng. DÆ°á»›i Hoà ng Hạc lâu bố trà nha dịch và lÃnh của đô chỉ huy sứ và bố chánh sứ.
Tà i sản của tunglam1903
Chữ ký của tunglam1903 [MARQUEE]:0 (7): [B][I][SIZE="4"][COLOR="Red"]ÄẠI NÃO THIÊN CUNG CƯỚP HỘI BÀN ÄÀO [/COLOR]:0 (45):[/MARQUEE]
[/SIZE][/I][/B]
[B][SIZE="3"][COLOR="Green"][MARQUEE][COLOR="Green"]HIỀN ÄỆ CỦA NGƯU MA ÄẠI ÄẾ[/COLOR][/MARQUEE][/COLOR][/SIZE][/B]
19-10-2009, 09:53 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
------------o0o------------
ChÆ°Æ¡ng 202: Hắc y nữ tiá»n bối
Hiện giỠđã là tháng hai, lại là giữa trÆ°a, gió xuân thổi đến, đã không còn lạnh nhiá»u nữa.
Và i chung rượu và o trong bao tá», cà ng khiến má»i ngÆ°á»i nhiệt huyết phi đằng. Tá»u lượng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì được xem là không tệ, án đạo lý Bố chánh sứ và mấy lão già kia không phải là đối thủ của hắn, nhÆ°ng những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là từ tá»u tinh mà nghiên cứu chui ra là m quan, ai cÅ©ng Ä‘á»u tá»u lượng nhÆ° biển, lại cố ý phụng thừa, luân phiên kÃnh tá»u DÆ°Æ¡ng Thu Trì, khiến hắn uống vô cùng cao hứng, dốc cạn chén liên hồi.
Äang uống đến cá»±c vui, má»™t tráºn gió mát thổi tá»›i, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy vô cùng sÆ°á»›ng khoái, đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i lan can, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÆ°Æ¡ng xa, thấy trÆ°á»ng giang cuồn cuá»™n chạy vỠđông, nhất thá»i hứng khởi, xoay đầu xoya cổ ngâm má»™t bà i của Mao lão nhân gia: "Tà i ẩm kinh thà nh thủy, há»±u thá»±c vÅ© xÆ°Æ¡ng ngÆ°. Vạn lý trÆ°á»ng giang hoà ng Ä‘á»™, cá»±c mục Sở thiên thÆ°. Bất quản phong xuy lãng đã, thắng tá»± nhà n đình tÃn bá»™, kim thiên đắc khoan dÆ°. Tá» tại Xuyên thượng viết: Thệ giả nhÆ° tÆ° phủ!" (Bà i Thủy Äiá»u Ca Äầu của Mao Trạch Äông)
(Tạm dịch : Ta đã từng uống nÆ°á»›c TrÆ°á»ng Sa, nếm cá VÅ© XÆ°Æ¡ng. Vượt TrÆ°á»ng Giang quanh co vạn dặm, táºn mắt chứng kiến trá»i Sở. Không cần quản gió vùi sóng dáºp, thắng ở chổ nhà n tãn tá»± tin, hôm nay rá»—i rảnh nÆ¡i nà y, từng nghe báºc thầy đã viết: Chết, là đi và o cõi vinh hằng mặc cho nÆ°á»›c sông trôi.)
"Bà i từ hay! Hai chó câu 'Tỉnh thị nhà n đình tÃn bá»™!" Tả bố chánh sứ vá»— tay nói, 'DÆ°Æ¡ng đại nhân đêm qua lá»±c xoay tình thế, chÃnh là nhà n đình tÃn bá»™, và chỉ có nhân váºt hùng tà i đại lược nhÆ° DÆ°Æ¡ng đại nhân, má»›i có thể ngâm được thi từ hay nhÆ° thế nà y a!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i thầm: "Äem ta mà so vá»›i Mao lão nhân gia à ? Ha ha, hay là bắt chÆ°á»›c má»™t câu của LÆ°u Hải Khâm a: Váºy thì ta không thể sánh được đâu!"
Äá» hình án sát Thi đại nhân cÅ©ng tán: "Äúng a, DÆ°Æ¡ng đại nhân quả tháºt là văn võ song toà n!" Dừng má»™t chút, y lại kÃnh tá»u Ä‘á» nghị: "DÆ°Æ¡ng đại nhân dÆ°á»ng nhÆ° chỉ phà còn má»™t ná»a, chúng ta sao không thỉnh Ä‘ai nhân Ä‘á»c ná»a bà i phà còn lại ra, tôi lệnh cho ngÆ°á»i khắc bia ở đây, Hoà ng Hạc lâu là có thêm má»™t danh thắng, có thêm má»™t giai thoại a!"
Má»i ngÆ°á»i vô tay cho là phải, Tả bố chánh sứ nâng chén lến Ä‘á» nghị: "Tôi và má»i ngÆ°á»i ở đây cùng kÃnh đại nhân má»™t chung được không ạ?" Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tán đồng, nâng chén hÆ°á»›ng vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Thu Trì tỠý: "DÆ°Æ¡ng đại nhân, thỉnh!" Rồi uống cạn sạch má»™t hÆ¡i.
"Các vị đại nhân, thỉnh!" Dương Thu Trì cũng nâng chén uống cạn.
Trở vá» cổ đại, đạo văn thÆ¡ của Mao chủ tịch không bị phát giác, còn được nở mặt nở mà y, DÆ°Æ¡ng Thu Trì đắc ý vô cùng, lòng nghÄ©, nếu nhÆ° bà i từ của Ma chủ tịch bị bản thân hắn ngâm tụng xong, lại bị bõn há» khắc lÆ°u lại tại Hoà ng Hạc lâu, mấy trăm năm sau, Mao chủ tịch lại muốn ngâm tụng bà i từ nà y, lúc đó không biết là ai sao chép của ai, thế má»›i thá»±c là tức cÆ°á»i a.
NghÄ© đến đây, DÆ°Æ¡ng Thu Trì định mở miệng Ä‘á»c phần sau của bà i từ ra, Ä‘á»™t nhiên Ä‘á»™ng tâm, thầm kêu không ổn, vì phần sau của bà i từ Mao chủ tịch là m có hai câu "Nhất kiá»u phi giá nam bắc" "Canh láºp tây giang thạch bÃch", ý nói chÃnh là việc Ä‘ang thi công xây dá»±ng cây cầu lá»›n tại VÅ© Hán bắc ngang TrÆ°á»ng Giang và kế hoạch xây dá»±ng má»™t trạm thủy Ä‘iện lá»›n sau nà y (Xem chú thÃch). Những ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u xuất thân từ cá» nhân và tiến sÄ©, nhất định sẽ há»i má»™t hai câu vá» hà m nghÄ©a của chúng, váºy là m sao bây giá»? Hắn nhất thá»i bán khắc không nghÄ© ra câu nà o có thể thay cho hai câu nà y, lòng hÆ¡i gấp, trán rịn cả mồ hôi.
ChÃnh và o lúc nà y, má»™t tiếng Ä‘á»™ng cá»±c lá»›n vang lên, má»™t đạo hắc ảnh từ trên trá»i rÆ¡i xuống!
NgÆ°á»i sao có thể từ trên không đáp xuống được? Sợi dây sau lÆ°ng đã giải thÃch Ä‘iá»u đó, ngÆ°á»i nà y dùng má»™t sợi dây từ ngoà i phóng tiến và o lầu. NhÆ°ng nếu từ trong nhìn ra, dÆ°á»ng nhÆ° thiên không có má»™t ngừơi bay đến.
Tống Vân Nhân thấy ngÆ°á»i nà y mặc quần áo Ä‘en, tức thá»i hất tay, thò ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm, quát chìm má»™t tiếng. NhÆ°ng hắc y nhân kia chỉ phất tay má»™t cái, Tống Vân Nhi bị chấn lùi vá» sau hai bÆ°á»›c.
Hắc y nhân chợt vÆ°Æ¡n tay trái chá»™p tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hắn tức thá»i cảm thấy toà n thân tê dại, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì được. NgÆ°á»i nà y nhất định là dÆ° đảng của Kiến Văn sai đến ám sát hắn, nên lòng hắn vô cùng kinh hải, muốn rút tay thối lui, nhÆ°ng hai cánh tay dÆ°á»ng nhÆ° không còn thuá»™c vê bản thân hắn nữa.
Tả bố chánh sứ cùng má»i ngÆ°á»i hoảng sợ hét lá»›n có thÃch khác! Tiếp theo đó há» chui trốn và o dÆ°á»›i bà n, Äô chỉ huy sứ VÅ© đại nhân nâng má»™t cái ghế lên định xông tá»›i, nhÆ°ng thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã bị bắt, y lại không giá»i vá» chuyện đánh đấp trong không gian gần, sợ là m bị thÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, cho nên nhất thá»i do dá»± không biết nên là m thế nà o cho phải.
Nguyệt Thiá»n kêu thét lên định nhà o đến giằng lại DÆ°Æ¡ng Thu Trì, bị Hạ Bình giữ lại. Hạ Bình tùy cÆ¡ rút trÆ°á»ng kiếm ra, phi thân phóng lên.
Nam Cung Hùng đứng cách đó xa hÆ¡n, nhÆ°ng chút thá»i gian nà y cÅ©ng đủ y sá» thế đại bằng triển cánh, Ä‘Æ¡n Ä‘ao xông tá»›i hắc y nhân.
Cùng lúc đó, hà n quang lóe lên, đoản kiếm của Tống Vân Nhi lần nữa đâm tới hắc y nhân .
Tay trái của hắc y nhân đó vẫn còn giữ chặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì, Ä‘oản kiếm ở tay phải chợt huy, tiếng lanh canh vang lên rất ngá»t, thân hình của y Ä‘á»™t nhiên rúng Ä‘á»™ng, nhÆ°ng vẫn giữ chặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Tống Vân Nhi bị chấn lui lại một bước, Nam Cung Hùng thì lùi hai bước, còn Hạ Bình lui liên tiếp năm sáu bước, rồi đụng mạnh và o bà n tiệc, khiến cho chén đĩa chung rượu rớt hết xuống đất!
Tống Vân Nhi, Nam Cung Hùng là hai đại cao thủ, cá»™ng thêm Hạ Bình ba ngÆ°á»i dùng toà n lá»±c đánh má»™t chiêu nhÆ° thế mà chỉ khiến hắc y nhân lắc lÆ° ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa má»™t tay còn giữ chặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì, võ công cao đến ná»—i khiến ngÆ°á»i ta kinh hãi.
Hắc y nhân khen má»™t câu: "Hảo công phu!" Nghe thanh âm giống nhÆ° chuông ngân, rõ rà ng y là má»™t nữ tá». Hắc y nhân thấy hai ngÆ°á»i còn muốn xông lên, cổ tay khẽ lắc, thanh Ä‘oản kiếm đã ká» sát cổ DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Tống Vân Nhi và Nam Cung Hùng tức thá»i dừng chân, Tống Vân Nhi tái hẳn sắc mặt, nhìn hắc y nhân trừng trừng nhÆ° muốn nói gì đó, nhÆ°ng bá» môi rung Ä‘á»™ng má»™t hồi mà chẳng nói được tiếng nà o.
Lúc nà y, Hạ Bình thở há»—n há»…n lấy lại hÆ¡i xong, Ä‘á»™t nhiên tÄ©nh ngá»™, kêu lên tháºt lá»›n: "Ả chÃnh là ngÆ°á»i bắt nhị phu nhân Ä‘i! Äừng để ả chạy thoát!"
NhÆ°ng lá»i nà y đã trá»… mất rồi, hắc y nhân đã xốc DÆ°Æ¡ng Thu Trì giữ dÆ°á»›i nách, Ä‘á»™t nhiên lùi ra sau bay xuống dÆ°á»›i, Ä‘oản kiếm trong tay đã biết mất không còn thấy nữa, tay không chá»™p lấy má»™t sợ dây thừng dà i thòng xuống dÆ°á»›i Hoà ng Hạc lâu, từ cao hạ xuống đất tháºt nhanh.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị hắc y nhân kẹp dÆ°á»›i nách, chẳng Ä‘á»™ng Ä‘áºy được chút nà o, chá» cho hắc y nhân phóng và o không trung, do đầu của DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ°á»›ng ra ngoà i, không thấy được hắc y nhân chá»™p giữ sợ thừng ở sau lÆ°ng, thấy tá»± thân bay nhanh xuống dÆ°á»›i, lÆ°á»›t qua từng tầng lâu son gác tÃa, tim Ä‘áºp rá»™n vì rÆ¡i xuống quá nhanh, tháºm chà còn cho là hắc y nhân ôm mình nhảy lầu cùng tá»± vẫn, sợ hãi kêu thét lên.
ChÃnh và o lúc DÆ°Æ¡ng Thu Trì kinh khủng chỠđợi sá» não của mình va và o đá xanh nát bét, chỠđợi tá» thần đến rÆ°á»›c, thì thân hình chợt chấn Ä‘á»™ng dừng hẳn lại, không há» chết, lòng vui sÆ°á»›ng không gì tả được.
Quan binh nha dịch dÆ°á»›i lầu kêu lên: "NgÆ°á»i nà o đó! Dừng lại!" Rồi cùng vác Ä‘ao thÆ°Æ¡ng phóng tá»›i, nhÆ°ng khi thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị hắc y nhân kẹp và o nách, ném chuá»™t sợ vỡ đồ, chỉ còn biết lá»›n tiếng hò hét nhÆ°ng không dám tiến lên chặn đánh.
Từ giữa không trung chợt nghe tiếng của Tống Vân Nhi: "ChỠđó! Y là ca ca của ta! Äừng bắt y!" Thanh âm nhanh chóng tiến tá»›i gần, chÃnh là Tống Vân Nhi thuáºn theo sợi dây thừng để lại đó tụt nhanh xuống.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy rất ấm lòng, cảm thấy thá»i khắc nà y Tống Vân Nhi đối vá»›i bản thân trá»ng yếu nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng không đợi hắn tiếp tục cảm khái, hắc y nhân kia đã mang hắn nhanh chóng phóng ra ngoà i.
Lá»i của Hạ Bình DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng đã nghe rõ, lòng vừa kinh vừa mừng, nữ tá» nà y chẳng lẽ là võ lâm nữ tiá»n bối hay sao? Và cÅ©ng là bà già mắc dịch cÆ°á»›p hai tiểu thiếp của hắn đây sao? Không đúng a, DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy không nhìn thấy mặt nà ng ta, nhÆ°ng từ cánh tay giữa chặt hắn, có thể thấy da dẻ trắng mịn non tÆ¡, cho thấy nữ tá» nà y tối Ä‘a là ba chục tuổi, chẳng lẽ nà ng ta tá»± xÆ°ng mình là lão thân, thuần túy là đánh lừa dÆ° luáºn mà thôi?
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hiện giá» không còn cách gì suy xét vấn Ä‘á» nà y, mặt của hắn hÆ°á»›ng ra ngoà i lại bị kẹp dÆ°á»›i nách nữ tá», thân hình má»m nhÅ©n chẳng Ä‘á»™ng Ä‘áºy được gì, chỉ nhìn thấy từng gốc cây ngá»n cá» nhanh chóng trôi Ä‘i vá» phÃa sau, phÃa sau không ngừng truyá»n lại tiếng gá»i của Tống Vân Nhi và Nam Cung Hùng, so ra là hai ngÆ°á»i vẫn Ä‘uổi theo không bá».
Äến lúc nà y, thân hắn chợt chuyển, tiếp đó là bịt má»™t tiếng, mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị quẳng áp sát và o lÆ°ng má»™t con ngá»±a mà u hồng.
Tiếp theo đó, toà n thân hắc bị má»™t cái hắc bố bao kÃn. Hắc y nhân phóng lên ngá»±a, tay án lên lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, giáºt cÆ°Æ¡ng ra roi, hai đùi ép chặt và o bụng ngá»±a, con ngá»±a hà dà i rồi chạy Ä‘i nhanh nhÆ° Ä‘iện xét.
Thá»›t ngá»±c nà y hiển nhiên là thần câu, DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy bị bó trong má»™t cái bố, nhÆ°ng mặt thò ra chúc xuống dÆ°á»›i còn nhìn rõ tình hình dÆ°á»›i đất. Hắn chứng kiến mặt đất đã bắt đầu nảy mầm xanh không ngừng trôi vá» phÃa sau, tốc Ä‘á»™ so vá»›i lúc nảy nhanh hÆ¡n nhiá»u. Tốc Ä‘á»™ của ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể sánh vá»›i ngá»±a. Tiếng gá»i của Tống Vân Nhi cà ng lúc cà ng xa, sau đó không còn nghe thấy nữa.
Cho dù con ngá»±a nà y là thần câu, khi chạy nhanh vẫn xóc vô cùng. XÆ°Æ¡ng sÆ°á»n của DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị áp trên yên ngá»±a, theo sá»± dằn xóc ấy cảm thấy cà ng lúc cà ng Ä‘au, khiến hắn không khá»i nghÄ© tá»›i không biết trong Thiên Long Bát Bá»™ của Kim Dung, khi Äoà n Dá»± bị Má»™c Uyển Thanh bắt được, cÅ©ng bị đặt lên lÆ°ng ngá»±a chạy Ä‘i thế nà y sẽ có cảm giác gì. Chỉ có Ä‘iá»u, chẳng hiểu ngÆ°á»i bắt hắn đây có phải là mỹ nữ giống nhÆ° Má»™c Uyển Thanh kia không.
Nếu có chết trong tay của mỹ nữ, cÅ©ng ứng vá»›i câu: "Mẫu Ä‘Æ¡n hoa hạ tá», tố quá»· dã phong lÆ°u." (Chết dÆ°á»›i hoa mẫu Ä‘Æ¡n, cho dù là m quá»· cÅ©ng phong lÆ°u - à nói chết dÆ°á»›i tay phụ nữ, dù sao cÅ©ng cảm thấy phong lÆ°u sung sÆ°á»›ng). NhÆ°ng mà , thứ phong lÆ°u nà y má»™t khi chÃnh thức rÆ¡i và o đầu hắn, ná»a Ä‘iểm thi ý cÅ©ng không có a!
Nữ tỠđó không nói gì, chỉ má»™t má»±c thúc ngá»±a ra roi. DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị nà ng ta đè ép, toà n thân tê nhức Ä‘á»™ng Ä‘áºy không được, nhÆ°ng miệng dù sao vẫn còn có thể hoạt Ä‘á»™ng. Nữ tá» nà y cÆ°á»›p Ä‘i tiểu thiếp của mình, hiện giá» còn bắt mình Ä‘i, rốt cuá»™c là muốn là m cái gì, sao lại khẩn trÆ°Æ¡ng là m váºy. Hắn vừa tức vừa háºn cất giá»ng há»i: "Ê! NgÆ°Æ¡i là ai? Bắt ta là m cái gì?"
Nữ tỠđó không hỠđể ý đến hắn.
"Ngươi câm rồi hả?"
Vẫn không trả lá»i, chỉ có tiếng vó ngá»±a cấp xúc.
"Ta Ä‘oán ra rồi, ngÆ°Æ¡i là con mẹ xấu kinh ghá»›m ghiếc, cho nên má»›i che mặt không dám gặp ngÆ°á»i!"
Bốp! Mông Ä‘Ãt của DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị ngay má»™t cái vá»— cá»±c mạnh và đau Ä‘iếng! DÆ°Æ¡ng Thu Trì kêu lên má»™t tiếng thảm thiết, sau đó ráng nhịn Ä‘au cÆ°á»i ha hả tiếp: "Thẹn quá hóa giáºn, bị ta Ä‘oán trúng rồi phải không, ha ha ha ha... ối da!" Mông Ä‘Ãt lại ăn thêm má»™t cái đét nữa.
"Ê! Ngươi là một cô nương mà sao lại đi vỗ mông đà n ông thế, không biết thẹn à ?"
Bốp! Lại má»™t cái đét Ä‘Ãt rõ to. Chá» DÆ°Æ¡ng Thu Trì kêu thảm thiết xong rồi tạm ngÆ°ng lại, nữ nhân kia má»›i lạnh lùng bảo: "ngÆ°Æ¡i còn dám nói nhăng nói cuá»™i nữa, ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i treo ở sau ngá»±a kéo lôi Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì sợ hãi nÃn miệng ngay, nghÄ© đến chuyện Äoà n Dá»± chẳng phải là bị Má»™c Uyển Thanh dà y vò nhÆ° váºy sao. Ả nà y có phải là Má»™c Uyển Thanh không váºy cà , sao ý nghÄ© lại giống nhau thế? Cái khổ trÆ°á»›c mắt không chịu là tốt hÆ¡n, cho nên hắn không dám nói loạn nữa.
Nữ tá» kia thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì im miệng không dám nói nữa, hừ lạnh má»™t tiếng, tiếp tục giục ngá»±a phi bôn. Chạy khoảng tà n má»™t nén hÆ°Æ¡ng, thì ả cho ngá»±a rá»i Ä‘Æ°á»ng lá»›n, rẻ và o Ä‘Æ°á»ng nhá» tiếp tục chạy Ä‘i.
Chú thÃch:
Phần sau của bà i từ do Mao Trạch Äông sáng tác là :
"Phong, tÆ°á»ng Ä‘á»™ng,
Quy, xà tỉnh.
Khởi hoằng đồ!
Nhất kiá»u phi giá nam bắc, tiệm đạp biến thong đồ
Cánh láºp Tây Giang thạch bÃch, triệt Ä‘oạn Vu SÆ° vân vÅ©
Cao giáp xuất bình hồ, Thần Nữ ứng vô thắc, Äán kinh thế giá»›i thù "
Tạm dịch:
Gió, buồm động
Rùa, rắn im
Khởi chà lớn
Má»™t cầu nối liá»n nam bắc, để thông thoáng bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng.
Láºp dãy tÆ°á»ng đá chặn dòng Tây, ngăn cách gió mÆ°a trên đỉnh Vu SÆ°.
Núi con sẽ xuất hồ phẳn, Thần Nữ cũng ngạc nhiên, kinh cho thế gian biến đổi.
Sông TrÆ°á»ng Giang nổi tiếng hung dữ nhất Trung Quốc. Mao Trạch Äông đã mong má»i biến con sông nà y thà nh má»™t nguồn nÆ°á»›c phát triển nông nghiệp và nuôi dưỡng hà ng tá»· dân Trung Quốc. Vá»›i ông, thuần hóa con sông nà y còn mang ý nghÄ©a chinh phục thiên nhiên, vá»›i núi sông và thần thánh. Ông chỉ dá»± tÃnh thế, không ngá» 16 năm sau khi mất, dá»± án xây Ä‘áºp thủy Ä‘iện chinh phục dòng sông đã được chấp thuáºn trên nguyên tắc (năm 1992) và chÃnh thức khởi công, hoà n tất và o năm 2004.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
20-10-2009, 05:17 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
------------o0o------------
Chương 203: Sư phụ của Tống Vân Nhi
Dương Thu Trì quan sát tình huống dưới đấ, phát hiện lồi lồi lõm lõm, chỗ nà o cũng có dấu chân ngựa, đừng nói gì Tống Vân Nhi thẳng ruột ngựa, cho dù là hắn cũng khó căn cứ và o dấu chân ngựa để truy tung.
Sau khi Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c hÆ¡n má»™t canh giá», lại len và o má»™t Ä‘Æ°á»ng nhá» theo hình ruá»™t dê, chạy má»™t lúc lại thấy bá»t sóng tung tòe, con ngá»±a hồng đã chạy và o trong má»™t dòng sông sâu tá»›i eo.
Äến lúc nà y thì DÆ°Æ¡ng Thu Trì hoà n toà n mất hết hy vá»ng. Dòng nÆ°á»›c sẽ cuốn trôi má»i mùi vị, cho dù Tống Vân Nhi và má»i ngÆ°á»i có dùng đến tiểu hắc cẩu, đến được nÆ¡i nà y cÅ©ng không còn biện pháp gì truy tung nữa.
Con ngá»±a mà u mứt táo ấy cứ đạp trên bá»t nÆ°á»›c mà chạy, từ từ nÆ°á»›c ngáºp đến cổ ngá»±a, tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã ngáºp trong nÆ°á»›c, và nÆ°á»›c sông đầu tháng hai nà y vẫn còn giá lạnh nhÆ° cắt, lại không ngừng có bá»t nÆ°á»›c văng bắn và o mặt, khiến hắn lạnh run.
Tốc Ä‘á»™ từ từ cháºm lại, DÆ°Æ¡ng Thu Trì chịu dằn xóc tả tÆ¡i dÆ°á»›i bụng cuối cùng cÅ©ng dá»… chịu được má»™t chút. Hắn cố sức nhìn vá» phÃa hà i của nữ tá», muốn từ nó mà phán Ä‘oán ra chút gì đó.
Nữ tá» nà y mang má»™t đôi hà i mà u Ä‘en đế má»ng, có thêu hoa mà u và ng kim, thủ công rất tinh xảo. Chỉ từ đôi già y nà y mà xét, DÆ°Æ¡ng Thu Trì chẳng nhìn ra cái gì, lại không dám nói chuyện cùng ả, chỉ còn biết tiếp tục buồn bả gục gặc đầu.
Sau khi qua sông, há» lại dá»c theo đó chạy má»™t Ä‘oạn ngắn lên thượng du chừng tà n má»™t nén hÆ°Æ¡ng, sau đó lại Ä‘i theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» hình ruá»™t dê uốn éo từ từ Ä‘i lên nữa.
Cá» tranh và bụi ráºm hai bên Ä‘Æ°á»ng không ngừng cắt và o cánh tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì, lÆ°u lại từ vết cứa nhá». DÆ°Æ¡ng Thu Trì bị dằn xốc cả má»™t Ä‘oạn dà i, đầu lại bị dốc xuống, toà n thân đã sắp tan rã đến nÆ¡i, còn hÆ¡i sức đầu mà để ý đến mấy Ä‘iểm tiểu thÆ°Æ¡ng nà y nữa.
Lại Ä‘i thêm nữa canh giá» nữa, DÆ°Æ¡ng Thu Trì tháºt là chịu hết nổi rồi, thở hổn há»…n nói: "Cô nÆ°Æ¡ng, ta mót quá!"
Nữ tỠấy không lên tiếng.
"Ê! Ta mót quá, chịu hết nỗi rồi!"
Vẫn không lý gì đến hắn.
"Ê! Ta muốn đại tiện! Sắp sá»a ra đến nÆ¡i rồi đây!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức giáºn bắt đầu giở trò vô lại.
Con ngá»±a mà u mứt táo cuối cùng cÅ©ng dừng lại, nữ tỠấy chụp lÆ°ng DƯơng Thu Trì quăng ra ngoà i. DÆ°Æ¡ng Thu Trì đằng vân giá vụ bay qua má»™t bên, sau đó ngả phịch tháºt mạnh xuống đất. Tuy cá» trên đất rất êm, nhÆ°ng bị xốc cả Ä‘Æ°á»ng dà i DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã choáng váng mặt mÅ©i rồi, nên hắn nằm dà i ra đất, rên la má»™t hồi rồi má»›i bò dáºy được.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì phát hiện tay chân mình đã có thể Ä‘á»™ng, lấy là m kỳ quái lắm, chẳng rõ có phải là nữ tá» nà y đã trong lúc quăng hắn ra, giải tá»a huyệt đạo cho hắn luôn không.
Nữ tỠđó lạnh lùng nói: "Chỉ cấp cho ngÆ°Æ¡i thá»i gian uống cạn chung trà thôi!" Giá»ng nói nhÆ° chuông ngân dá»… nghe vô cùng, dù lạnh nhÆ° sÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì biết loại ngÆ°á»i trong võ lâm nà y nói là là m, và tháºt ra hắn chẳng mắc tiểu gì, chỉ muốn mượn cá»› để hoạt Ä‘á»™ng gân cốt má»™t chút, chứ nếu cứ bị dằn xóc nhÆ° thế nữa, chẳng bị giết chết thì cÅ©ng bị nôn mữa tá»›i máºt và ng mà chết.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cố ý rên rÄ© ái yêu, loạng choạng ngồi dáºy, dùng góc mắc nhìn khắp chung quanh, coi xem cÆ¡ cÆ¡ há»™i Ä‘Ã o tẩu nà o không.
Sau lÆ°ng hắn truyá»n lại thanh âm của nữ tỠđó: "Nếu ngÆ°Æ¡i muốn chạy thì cứ thá» ta coi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì biết, trÆ°á»›c mắt loại cao thủ nhÆ° thế nà y, bản thân quả tháºt nhÆ° là má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh váºy, chẳng có chút phản kháng nà o. DÆ°Æ¡ng Thu Trì tiếp đó xoay tay nắn chân, sỠđến khẩu súng ngắn ở trong bắp chân của mình, lòng hÆ¡i bá»›t lo. Súng còn chÆ°a rá»›t, thì lòng còn có chá»— dá»±a.
NhÆ°ng mà , DÆ°Æ¡ng Thu Trì không chuẩn bị dùng súng, chà Ãt hiện giá» không dùng, vì nữ tá» nà y vừa rồi đánh má»™t chiêu đã đẩy lui cùng má»™t lúc Tống Vân Nhi, Nam Cung Hùng và Hạ Bình liên thủ, cho thấy võ công cá»±c kỳ cao, trong khi bản thân hắn hiện giá» tay chân tê nhức, hÆ¡n nữa muốn bắn thì cần mở khóa bảo hiểm, lên nòng, nhắm bắn. Mà đối phó vá»›i loại cao thủ nà y, má»™t phát không trúng thì không còn cÆ¡ há»™i thứ hai nữa.
HÆ¡n nữa, hai tiểu thiếp của hắn là Tần Chỉ Tuệ và Tống Tình vẫn còn ở trong tay ngÆ°á»i ta, giết chết ả rồi chạy Ä‘i đâu tìm há» bây giá». Do đó DÆ°Æ¡ng Thu Trì quyết định, không đến lúc vạn bất đắc dÄ©, không thể dùng súng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi trên cá» nhìn nữ tá» há»i: "Là ngÆ°Æ¡i bắt cóc hai tiểu thiếp của ta, đúng không?"
Nữ tá» kia không há» trả lá»i, gió núi thổi đến, mạng che mặt của ả khe khẽ phất phÆ¡, có thể thấy cái cổ trắng ngần.
"Vì sao ngÆ°Æ¡i muốn bắt hai tiểu thiếp của ta Ä‘i? Ta đắc tá»™i vá»›i ngÆ°Æ¡i sao?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì khi nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, tức thá»i lá»a giáºn bốc lên, "NgÆ°Æ¡i Ä‘em tiểu thiếp của ta giấu đâu rồi?"
Vẫn không hồi đáp.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cà ng tức khà hÆ¡n, "Ê! NgÆ°Æ¡i Ä‘iếc hay là câm? Ta há»i sao ngÆ°Æ¡i không trả lá»i!"
Nữ tỠvẫn không lên tiếng.
"Ta biết rồi, ngÆ°Æ¡i nhìn trúng ta, tức giáºn vì ta nạp thiếp, cho nên bắt bá»n há» Ä‘i, để ta cÆ°á»›i ngÆ°Æ¡i, đúng không?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì có ý trà o phúng và khoa trÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói, "Tuy DÆ°Æ¡ng Thu Trì ta hÆ¡i hiếu sắc, nhÆ°ng đối vá»›i loại xấu ma chê quá»· há»n nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ta không thèm!"
Nữ tá» dÆ°á»ng nhÆ° chẳng nghe lá»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói, giống nhÆ° đối tượng mà DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói chẳng phải là ả, cho nên chẳng nói chẳng rằng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i lá»›n tiếp: "Nếu ngÆ°Æ¡i không muốn gả cho ta, cÆ°á»›p tiểu thiếp của ta Ä‘i là m cái gì? NgÆ°Æ¡i nếu không ma lem ma liếc, che mặt để là m cái quá»· gì?"
Nữ tỠđó cuối cùng cÅ©ng lên tiếng, nhÆ°ng rất lạnh lùng: "Thá»i gian cạn chung trà đã xong!" Tiếp theo đó, phi thần từ trên lÆ°ng hồng mã đáp xuống trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì kêu lên má»™t tiếng lá»›n, cuá»™n ngÆ°á»i lăn lôn glốc xuống chân núi, nhÆ°ng lại bị cái gì đó ngăn lại. Khi hắn định thần nhìn, thì ra là hai chân trong đôi già y thêu mà u Ä‘en ấy... Sau đó, thân thể hắn bị nữ tá» chá»™p lấy, kẹp và o nách.
Lần trÆ°á»›c DÆ°Æ¡ng Thu Trì kinh khủng không chú ý, lần nà y thanh tỉnh hÆ¡n nhiá»u, cảm giác nữ tá» nà y có bá» eo má»m mịn, lại ngá»i được mùi u hÆ°Æ¡ng nhè nhẹ, thứ mùi hÆ°Æ¡ng nà y rất quen, chẳng hiểu là đã ngá»i ở đâu đó rồi?
Nữ tỠkẹp Dương Thu Trì đi đến trước ngựa hồng, định bỠhắn lên trên yên ngựa.
Dương Thu Trì lớn tiếng hô: "Ngươi là sư phụ của Vân nhi?"
Nữ tỠđó dừng ngay Ä‘á»™ng tác, từ từ đặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì xuống bãi cá», lạnh lùng há»i: "Sao ngÆ°Æ¡i biết được?"
"Hai ngÆ°á»i dùng nÆ°á»›c hoa, à không, hÆ°Æ¡ng liệu giống nhau, lại dùng Ä‘oản kiếm giống nhau! Vừa rồi Vân nhi thuáºn theo dây thừng phóng xuống lầu, nói là 'ChỠđã, hắn là ca ca của ta! Äừng bắt hắn!', mà không phải nói 'Dừng lại, bá» hắn ra!' cho thấy Vân nhi đã nháºn ra được ngÆ°Æ¡i!"
Nữ tá» không nói lá»i nà o, mặt che kÃn bằng vuông lụa, chỉ lá»™ ra đôi mắt Ä‘en láy lạnh lùng nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
"Ta nói không sai chứ?" DƯơng Thu Trì đắc ý nói, nếu nhÆ° đã biết ngÆ°á»i nà y là sÆ° phụ của Vân nhi, thì bắt Tần Chỉ Tuệ và Tống Tình Ä‘i nhất định có mục Ä‘Ãch khác. mục Ä‘Ãch nà y không khó Ä‘oán, chẳng ngoà i ý là để hắn đối tốt má»™t chút vá»›i Vân nhi, nạp nà ng là m tiểu thiếp. Äáp ứng ả ta là xong, dù gì Tống Vân Nhi cÅ©ng không tệ, tuy có Ä‘iểm giống con trai, nhÆ°ng là m tiểu thiếp cho hắn thì chẳng khiến hắn thiệt thòi gì.
Dương Thu Trì biết bản thân không nguy hiểm nữa, lòng đại định, tâm tình cũng nhẹ nhà ng hơn. Hắn rất hiếu kỳ nhìn nữ tỠđánh giá tới lui, cố ý khoa trương nghiêng đầu nghiêng mặt nhìn gương mặt bị che của nà ng ta, rồi lắc lắc đầu.
Nữ tá» lạnh lùng há»i: "NgÆ°Æ¡i lắc đầu là m cái gì?"
"Vân nhi lừa ta, muá»™i ấy nói sÆ° phụ của muá»™i ấy chỉ má»›i hÆ¡n ba chục tuổi đầu, nhÆ°ng ta hiện giá» thấy ngÆ°Æ¡i đây giá»i lắm là hai chục tuổi - hừ! Ả Vân nhi nà y dám lừa ca ca! Quay vá» nhất định phải dạy dá»— ả tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn má»›i được!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thầm nghÄ©, nữ tá» ba chục tuổi sợ nhất là bị ngÆ°á»i khác nói già . Nữ tá» nà y tuy võ công cao, nhÆ°ng Ä‘iểm nà y nhất định là cùng má»™t dạng vá»›i nữ nhân khác, không thể thoát tục, và khi nghe bản thân khen nà ng ta nhất định sẽ cao hứng. Và khi đẩy Ä‘Æ°a Ä‘Æ°a đẩy cho quan hệ than tình rồi, đến lúc đó nghÄ© biện pháp cứu hai tiểu thiếp của mình vá» nhất định chẳng phải là vấn Ä‘á» gì khó.
NhÆ°ng khi hắn đắc ý dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng nhìn qua nữ tá», lúc nà y má»›i phát hiện bản thân đã nghÄ© sai rồi. Äôi mắt Ä‘en láy của nữ tá» vẫn lạnh lùng đến ná»—i khiến ngÆ°á»i ta lạnh lòng, chẳng có chút vui cÆ°á»i gì cả.
Nụ cừơi trên mặt Dương Thu Trì cứng lại, nhưng hắn không cam tâm thất bại, tiếp tục vuốt mông ngựa: "Cô bắt tiểu thiếp của ta đi, còn lưu lại giấy xưng lão thân với ta, có bà già nà o mới hai chục tuổi trên thế gian nà y à ?"
Nữ tỠđáp: "Bá»›t nói lá»i thừa Ä‘i! Äi!" Thanh âm nghe ra còn lạnh lùng hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì á» Ã há»i: 'Äi đâu?"
"Äến nÆ¡i thì tá»± ngÆ°Æ¡i sẽ biết!"
"Nhưng ta chưa đi giải xong mà !"
Nữ tỠhừ lạnh một tiếng, phẫy phẫy tay.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng nhÆ° má»™t là n khói chạy nấp và o sau má»™t tảng đá lá»›n Ä‘i vệ sinh. Nếu nhÆ° đã biết nà ng ấy là sÆ° phụ của Tống Vân Nhi, và là ngÆ°á»i bắt tiểu thiếp của hắn Ä‘i, thì hắn nhất định mượn cÆ¡ há»™i nà y đòi lại tiểu thiếp của mình, đến lúc nà y đừng nói là chạy trống, cho hắn Ä‘i hắn cÅ©ng không thèm Ä‘i.
Sau khi Ä‘i giải xong, DÆ°Æ¡ng Thu Trì chạy trở lại, nói: "Äi thôi." NghÄ© đến cả Ä‘Æ°á»ng dà i dằn xóc, hắn tiếp luôn: "SÆ° phụ, đừng có bá» tôi vắt ngang lÆ°ng ngá»±a nữa được không? Lắc lÆ° là m bụng tôi Ä‘au lắm, toà n thân sắp tan ra đến nÆ¡i rồi."
Nữ tỠđáp: "Ta không phải là sư phụ của ngươi, đừng có xưng hô loạn!"
"NgÆ°Æ¡i là sÆ° phụ của Vân nhi, Vân nhi là muá»™i muá»™i của ta, ta theo muá»™i muá»™i gá»i má»™t tiếng sÆ° phụ cÅ©ng nên mà ."
Nữ tá» hừ lạnh: "Không được! Hiện giá» chỉ có thể gá»i ta bằng tiá»n bối!"
"Váºy chừng nà o thì có thể gá»i bằng sÆ° phụ?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt Ä‘á»™ng tâm, chẳng lẽ ả nà y muốn thu hắn là m đồ đệ? NhÆ° váºy không được a, hÆ¡n hai chục tuổi má»›i há»c võ, đừng nói gì cá»±c khổ, nhá»c chết luôn chứ không biết chừng. Lòng nghÄ© váºy, miệng liá»n nói ra luôn: 'Nói chuyện thì cần rõ rà ng, ta không thể là m đồ đệ của cô đâu nha!"
"Äừng có mÆ¡!" Nữ tá» hừ lạnh, "Nói Ãt lá»i thừa thôi, lên ngá»±a!"
Nữ tá» nà y tì khà rất cổ quái, bản thân cần phải cẩn tháºn. DÆ°Æ¡ng Thu Trì không dám há»i nhiá»u, bÆ°á»›c lên bà n đạp trèo lên ngá»±a, ngồi lên yên, xong chuyển đầu kỳ quái há»i nữ tá»: "Tiá»n bối, tôi lên ngá»±a rồi, ngÆ°á»i ngồi ở đâu?"
Nữ tá» Ä‘iểm má»™t chân lên đất, phi thân lên ngá»±a, ngồi sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, chụp lấy eo hắn nhấc lên đặt lên phÃa trÆ°á»›c, để cho hắn ngồi ở khoảng giữa cổ ngá»±a và yên. Sau đó, nà ng ta nhÃch ngÆ°á»i ngồi và o trong yên ngá»±a.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i cảm thấy thẹn, thì ra ngÆ°á»i ta không há» có ý cho mình ngồi lên yên, định là nhà lên tiếng nhÆ°ng kịp dằn lại được. Nữ tỠđó thúc chân và o bụng ngá»±a, con ngá»±a hồng chạy dá»c theo sÆ¡n lá»™ lên núi.
Dương Thu Trì không có chỗ đặt chân, tay không biết vịn nơi nà o, ngựa vừa động là suýt bị ngã xuống. Nữ tỠấy chụp giữ vai hắn, bấy giỠmới ổn định được. Dương Thu Trì nhanh chóng dùng hai chân kẹp chặt cổ ngựa, hai tay giữ chặt mấy chùm lông gáy của nó.
Có nữ tỠđó giữ vai, DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi trên cổ ngá»±a bình ổn hÆ¡n nhiá»u.
Tuy con Ä‘Æ°á»ng nhá» cong queo nhấp nhô, nhÆ°ng ngá»±a hồng chạy rất nhanh, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cứ lo sợ lỡ khi chân nó chợt bÆ°á»›c và o khoảng không, cả ngÆ°á»i và ngá»±a lá»™n cổ xuống núi. Tuy nhiên, ngá»±a chạy rất nhanh những vô cùng ổn định.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
20-10-2009, 05:18 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
------------o0o------------
ChÆ°Æ¡ng 204: Tuyệt đỉnh huyá»n nhai
Chạy được má»™t lúc, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy an toà n, nên bắt đầu yên tâm, há»i: "Tiá»n bối sÆ° phụ, ngÆ°á»i vì sao lại bắt hai tiểu thiếp của tôi váºy? Có chuyện gì không thể trá»±c tiếp thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i tôi sao? NgÆ°á»i là sÆ° phụ của Vân nhi, chuyện khó cách mấy tôi cÅ©ng sẽ đồng ý giúp ngÆ°á»i a."
"Không cần ngươi đồng ý." Nữ tỠlạnh lùng đáp "Chỉ cần ngươi là m theo!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy rúng Ä‘á»™ng, ẩn Æ°á»›c cảm giác có gì không hay, nghe ý tứ qua lá»i nói của ả, thì yêu cầu của ả chÃnh là mệnh lệnh, không còn có chá»— cho sá»± thÆ°Æ¡ng lượng, chỉ có thể tuân theo và chấp hà nh mà thôi. NgÆ°á»i có vÅ© công cao cÆ°á»ng sao lại ngang ngược thế chứ?
Chẳng lẽ ả nà y cÅ©ng tÃn phụng cÆ°á»ng quyá»n nhÆ° Mỹ quốc váºy? Äả đảo đế quốc chủ nghÄ©a! DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá»± gà o thét trong lòng.
Äế quốc chủ nghÄ©a Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể hô đả đảo, nhÆ°ng ngÆ°á»i ở sau lÆ°ng hắn còn sá» dụng cÆ°á»ng quyá»n hÆ¡n cả đế quốc chủ nghÄ©a, nên DÆ°Æ¡ng Thu Trì không dám hô đả đảo.
Lại Ä‘i thêm má»™t Ä‘oạn nữa, DÆ°Æ¡ng Thu Trì quay đầu lại há»i: "Tiá»n bối sÆ° phụ, có thể cho tôi biết phÆ°Æ¡ng danh của ngÆ°á»i hay không?"
Nữ tỠấy trách mắng: "Kêu loạn cái gì đó? Không biết lá»›n nhá»!"
"CÔ không nói tên của mình, ta là m sao mà gá»i? Cô bảo ta gá»i cô là tiá»n bối, nhÆ°ng trông cô còn nhá» hÆ¡n cả ta, chẳng là m nổi chức tiá»n bối đâu. CÔ là sÆ° phụ của Vân nhi, cho nên ta má»›i gá»i cô là sÆ° phụ a."
"Ta há» Liá»…u, tên là Nhược Băng." Nữ tỠđáp, lá»i vẫn lạnh lùng nhÆ° băng.
"Liá»…u Nhược Băng, tên đẹp quá. 'DÆ°Æ¡ng liá»…u thanh thanh giang thủy bình, văn lang giang thượng xÆ°á»›ng ca thanh. Äông biên nháºt đầu tây biên vÅ©, đạo thị vô tình khÆ°á»›c hữu tình.' (*) Tên hay! Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng má»™t lòng cứ muốn đối tốt vá»›i Vân nhi, tháºt là ứng vá»›i câu 'Äạo thị vô tình khÆ°á»›c hữu tình'. Tên hay!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì tán dÆ°Æ¡ng không ngá»›t lá»i, cố sức vuốt mông ngá»±a.
(Chú (*): Äây là bà i thÆ¡ ÄÆ°á»ng rất hay, tên là Trúc Chi Từ của LÆ°u VÅ© TÃch. Tạm dịch nhÆ° sau:
Liễu xanh tha thướt bên dòng nước
Văng vẳng bên tai tiếng xướng ca
Nắng bỠđông, mưa ở bỠtây
Tuy nói vô tình, lại hữu tình.")
Liá»…u Nhược Băng không há» Ä‘á»™ng lòng, lại dùng giá»ng nói lạnh nhÆ° băng dù trong treo nhÆ° chuông ngân bảo: "NgÆ°Æ¡i có thể gá»i ta là Liá»…u tiá»n bối, ngoà i ra không được xÆ°ng hô loạn."
"Tiá»n bối? Cô trẻ tuổi thế kia..." DÆ°Æ¡ng Thu Trì còn muốn đùa cợt nữa, nhÆ°ng bị Liá»…u Nhược Băng cắt ngang: "Ta lặp lại má»™t lần nữa, chỉ có thể gá»i ta là 'Tiá»n Bối', từ giá» trở Ä‘i, ngÆ°Æ¡i mà mở miệng gá»i loạn nữa, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i nằm ngang lÆ°ng ngá»±a trở lại!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng im miệng, không dám chá»c nà ng ta nữa. Lòng thầm nghÄ©: Há» Liá»…u? Há» thì ôn nhu nhÆ° váºy, sao tÃnh khà dã man quá trá»i, thiệt đúng là cÆ°á»ng quyá»n xuất chân lý, báng súng xuất chÃnh quyá»n hay sao?
Cứ vá»›i không khà trầm muá»™n nhÆ° váºy, há» Ä‘i khoảng hÆ¡n má»™t canh giá» nữa, thế núi cà ng lúc cà ng hiểm, các thạch trụ to lá»›n cao vút táºn mây tiếp nối nhau, đã không còn Ä‘Æ°á»ng để Ä‘i nữa, ngá»±a hồng cứ vẹt cá» mà tiến, dÆ°á»ng nhÆ° đã tá»± biết mục tiêu của mình.
Nếu nhÆ° không thể nói chuyện, DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Ã nh ngÆ°á»›c đầu nhìn phong cảnh khắp bốn phÃa. Những thạch trụ cá»±c lá»›n nà y tháºt là hiểm, từ dÆ°á»›i đất má»c thẳng lên, khà thế bà ng bạc. Vách đá giống nhÆ° bị Ä‘ao gá»t búa đẻo váºy, trÆ¡n lán, tháºt khiến ngÆ°á»i ta cảm thán cho thiên nhiên tạo váºt nhÆ° có quá»· phủ thần công sắp bà y.
Nếu nhÆ° sÆ° phụ của Tống Vân Nhi Ä‘em Tần Chỉ Tuệ và Tống Tình lên giấu ở chá»— chẳng có má»™t bóng ngÆ°á»i, hiểm trở gian nan thế nà y, chỉ sợ cẩm y vệ khó mà tìm thấy được.
Vừa nghĩ đến sẽ nhanh chóng gặp Tần Chỉ Tuệ và Búp bê bùn Tống Tình, nhiệt huyết của Dương Thu Trì bốc lên đỉnh đầu, lòng mừng phấp phới, nhịn không được bắt đầu xoay đầu lắc cổ định ngâm tụng đến nơi.
Äá»™t nhiên, tay Liá»…u Nhược Băng giữ vai DÆ°Æ¡ng Thu Trì xiết chặt hÆ¡n, DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức cảm thấy ná»a bên ngÆ°á»i vừa tê vừa buốt, không khá»i kêu oái lên má»™t tiếng. Hắn định tranh cãi, nhÆ°ng sợ Liá»…u Nhược Băng mượn cá»› nà y Ä‘Ã y Ä‘á»a hắn nữa, cho nên Ä‘Ã nh ráng nhịn. Rất may má»™t lúc sau, thân thể lại khôi phục lại bình thÆ°á»ng.
Äến lúc nà y thì DÆ°Æ¡ng Thu Trì không dám loạn Ä‘á»™ng, tháºt thà ôm cổ ngá»±a, giữa chặt bá», mắt nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, không dám lắc lÆ° nhúc nhÃch nữa.
Trá»i bắt đầu chạng vạng, ngá»±a hồng chạy đến má»™t thạch trụ cá»±c lá»›n thì dừng lại. Liá»…u Nhược Băng phi thân xuống ngá»±a, lạnh lùng bảo: "Xuống đây!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lò dò từ cổ ngá»±a tụt xuống, đứng ở đám cá» tranh cao tá»›i eo, ngẩng đầu nhìn thạch trụ cá»±c lá»›n nà y, thấy nó cao Ãt nhất là tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i tòa lầu ba mÆ°Æ¡i tầng, đá xanh trÆ¡n nhẵn giống nhÆ° được thợ chuyên tâm gá»t đẽo mà ra, ngay cả má»™t chá»— nứt hay ráp nối cÅ©ng không có. Chỉ có ở giữa trụ có má»™t và i cây nhá» thò ra, rung Ä‘á»™ng trong gió xuân.
Liá»…u Nhược Băng lấy má»™t túi da nhá» trên yên ngá»±a xuống, sau đó vá»— và o lÆ°ng nó và i cái nhẹ, ngá»±a hồng vô cùng hiểu ý, chạy nÆ°á»›c kiệu ra khá»i chá»— đó.
Nà ng ta mở túi da, lấy từ trong đó ra má»™t dây thừng mảnh Ä‘en xì xì, Ä‘Ãnh ở đầu má»™t cái phi trảo, rất giống thứ mà Tống Vân Nhi dùng. Chỉ có Ä‘iá»u, sợi dây thừng nà y dà i hÆ¡n nhiá»u.
Nữ tỠcầm phi trảo và dây thừng, nhanh chóng quay hai vòng, đột nhiên phóng vụt lên không. Phi trảo mang theo dây thừng dà i mảnh phóng vút lên quấn và o một cây tùng nhỠthò ra giữa thạch trụ.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn mà chép miệng liên hồi, cá»± li xa nhÆ° váºy, bản thân hắn dù có ném cÅ©ng chẳng ném tá»›i được phân nữa, đừng nói gì là phải ném quấn trúng cây tùng trên kia.
Liễu Nhược Băng không thèm quay đầu lại, nói với Dương Thu Trì: "Ta lên đó trước, dùng dây thừng kéo ngươi lên."
"Lên trên đó là m cái gì? Cao như thế, tôi không lên đâu!" Dương Thu Trì hơi có điểm sợ độ cao, nếu phải lên đến chỗ cao như thế, hắn không dám là m chút nà o.
"NgÆ°Æ¡i khôngmuốn gặp tiểu thiếp của ngÆ°Æ¡i thì không cần phải lên." Dừng lại má»™t chút, nà ng ta tiếp, "Khuôn viên trăm dặm quanh nÆ¡i nà y hoang vu không ngÆ°á»i không bếp, dã thú đầy rẫy, ngÆ°Æ¡i muốn đói chết hay bị dã thú ăn thịt thì tùy ngÆ°Æ¡i!" Nói xong, nà ng ta không thèm để ý gì đến hắn nữa, giữ chặt phi trảo bay vụt lên trên, chá»›p mắt sau đã đến được cây tùng nhỠở giữa vách đá đó.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i có Ä‘iểm kỳ quái, nà ng ta lên đến giữa chừng rồi thì là m cách nà o mà lên tiếp nữa đây? Vách đá ở trên đó cÅ©ng trÆ¡n nhẵn nhÆ° kÃnh váºy.
ChÃnh và o lúc hắn nghi hoặc, thì Liá»…u Nhược Băng tháo dây thừng ra, kéo má»™t bá»™ pháºn dây thừng lên trên, sau đó quay vòng phóng vụt má»™t cái nữa, phi trảo bay cao quá đỉnh thạch trụ, bám chặt và o trên đó. Rồi nà ng ta nhÆ° má»™t đóa hắc vân bay vụt lên trên, bay qua khá»i đỉnh thạch trụ, biến mất không còn thấy nữa.
Chá»›p mắt sau, chợt nghe giá»ng nói lạnh và trong trẻo nhÆ° chuông của nà ng: "Cá»™t dây thừng và o quanh eo, ta kéo ngÆ°Æ¡i lên!" Lá»i đó phát ra giống nhÆ° âm thanh truyá»n đến từ trá»i cao, xuyên qua hÆ° vô phiêu miá»…u đến tai hắn, đầy vẻ uy nghiêm và không cho phép cãi lại, sau đó còn kèm thêm má»™t câu: "Cá»™t xong rồi giáºt dây và i cái!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i chần chá», hiện giá» hắn không còn lá»±a chá»n nà o khác. CÆ°á»›p má»™t con ngá»±a chạy trốn Æ°? Con ngá»±a ấy đã biến mất tiêu rồi, hÆ¡n nữa thứ ngá»±a nà y nhất định là chỉ nghe lá»i của chủ nhân, và không nghe theo hắn. HÆ¡n nữa, nếu nhÆ° nà ng ta tháºt sá»± nhốt Tần Chỉ Tuệ và Tống Tình trên đó thì sao?
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c lên kéo dây thừng cá»™t chặt quanh eo, sau đó dùng hai tay kéo mạnh thêm và i cái nữa, xong rồi má»›i giáºt giáºt dây thừng.
Tức thá»i, thân hình DÆ°Æ¡ng Thu Trì bay vụt lên nhÆ° ở má»™ng Ä‘Ãt có gắn má»™t há»a tiá»…n đẩy váºy, vù vù bay vụt lên trên khiến hắn sợ hãi kêu to má»™t tiếng, xong chuyển đầu nhìn xuống dÆ°á»›i, thấy cảnh váºt bên dÆ°á»›i nhanh chóng thu nhá» lại, nhanh chóng rá»i xa thân hắn, khiến hắn khẩn trÆ°Æ¡ng kêu lên má»™t tiếng nữa, nhắm chặt hai mắt lại, cảm giác ba hồn bảy vÃa đã bay mất mấy phần.
ChÃnh lúc hắn khẩn trÆ°Æ¡ng đến nổi gai ốc, lÆ°ng gáy dá»±ng đứng, mồ hôi lạnh toát ra, thì tốc Ä‘á»™ bay lên của thân ngÆ°á»i giảm xuống, sau đó dừng lại, rồi bắt đầu rÆ¡i!
"Dây thừng đứt rồi!" Dương Thu Trì lóe lên ý niệm ấy, "Ta sắp rơi từ thạch trụ cao bằng tòa nhà mấy chục tầng xuống, biến thà nh đống thịt nát như tương rồi!" Trong đầu hắn hiện lên những thi thể huyết nhục mơ hồ chết vì nhảy lầu tự vẫn đã kiểm nghiệm trong dĩ vãng, không tự chủ được hét lớn lên: "Mẹ ơi!"
Thân hình của hắn chợt dừng lại, rớt xuống mặt gì đó khá êm.
Thạch trụ cao như thế nà y, nếu rơi xuống sẽ không nhanh như thế, chẳng lẽ hắn đã rớt nhằm đỉnh của thạch trụ?
Khẳng định là váºy rồi, nghÄ© thế, DÆ°Æ¡ng Thu Trì mừng rỡ mở mắt ra, thấy Liá»…u Nhược Băng đứng cách đó mấy bá»™, lạnh lùng nhìn hắn.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i cảm thấy thẹn, sau đó nghÄ© ngay đến Tần Chỉ Tuệ và Tống Tình, báºt gá»i to lến: "Chỉ Tuệ! Búp bê bùn!" hắn không kịp cỡi dây thừng ra, kéo lê lục cục chạy nhìn ra tứ phÃa.
Äỉnh thạch trụ có chu vi khoảng má»™t sân bóng đá, cao thấp không Ä‘á»u, má»c đầu cây bụi và cá» ngáºp đầu gối. Ở bến rìa xa có má»™t hòn Ä‘a cao nhÆ° tòa lầu, ngoà i ra không còn váºt gì khác, cÅ©ng không thấy hai tiểu thiếp Tần Chỉ Tuệ và Tống Tình của hắn đầu.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c, lá»›n tiếng gá»i: "Chỉ Tuệ, Búp Bê bùn!"
Vẫn không có tiếng trả lá»i, bên tai chỉ toà n là gió núi lạnh thổi vù vù, cùng tiếng cà nh nhánh cây phát ra tiếng u u.
Lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức thá»i chùn xuống, hắn hoản loạn cởi dây thừng ra, vừa cất tiếng gá»i hai ngÆ°á»i vừa chạy loạn. Liá»…u Nhược Băng không há» can thiệp, tÄ©nh lặng đứng đó chá».
Rất nhanh sau đó, DÆ°Æ¡ng Thu Trì tìm khắp trá»n chu vi quanh đó, đừng nói là Tần Chỉ Tuệ và Búp bê bùn, ngay cả con chuá»™t nhắc cÅ©ng không có. Thạch trụ nà y cao nhÆ° váºy, bốn bên trÆ¡n tuá»™t nhÆ° kÃnh, chuá»™t đồng chuá»™t cống gì cÅ©ng chẳng thể trèo lên, mà cho dù có leo lên được, không có gì ăn cÅ©ng chết nhăn răng phÆ¡i xác mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuyệt vá»ng, chạy đến trÆ°á»›c mặt Liá»…u Nhược Băng, quát bảo: "NgÆ°Æ¡i lừa ngÆ°á»i! Tiểu thiếp của ta căn bản không ở ở trên nà y!"
"Ta nà o có nói hỠở trên nà y." Liễu Nhược Băng nói.
"NgÆ°Æ¡i có nói qua rồi, ngÆ°Æ¡i nói 'NgÆ°Æ¡i không muốn gặp tiểu thiếp của ngÆ°á»i thì không cần lên nữa' - chẳng phải là váºy hay sao?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức giáºn quát, ngay sau đó tỉnh ngá»™, bản thân hắn đã trúng kế rồi.
Quả nhiên, Liá»…u Nhược Băng lạnh lùng nói: "NgÆ°Æ¡i không lên đây thì nhất định sẽ không thể nà o gặp được tiểu thiếp của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ta không há» nói bá»n hỠở trên nà y."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức giáºn phát Ä‘iên: "NgÆ°Æ¡i , ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i..." NgÆ°Æ¡i cả ná»a ngà y mà chẳng nói ra được cái gì nữa, không thể là m gì ngÆ°á»i ta được, hắn ngồi bẹp xuống đất thở phì phò.
Liá»…u Nhược Băng bÆ°á»›c đến má»™t khối đá ngồi xuống, lá»™t cái khăn Ä‘en trùm kÃn đầu xuống, lá»™ ra mái tóc xanh tùy gió phiêu đãng. GÃo núi thổi từ sau tá»›i, thổi loạn mái tóc dà i của nà ng, che kÃnh ná»a gÆ°Æ¡ng mặt, cái khăn bịt mặt cÅ©ng bị gió thổi tốc lên má»™t chút, lá»™ ra cái cằm xinh tÆ°Æ¡i trắng mịn.
Dương Thu Trì ngồi bó gối, hai tai ôm vai: "Nói đi, bắt ta đến đây là m gì?"
Liá»…u Nhược Băng quay lại lạnh lùng nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Tháºt Ä‘Æ¡n giản: quay vá» láºp tức bá» vợ Phùng Tiểu Tuyết của ngÆ°Æ¡i, minh môi chánh thú cÆ°á»›i Vân Nhi vá» là m vợ." Dừng lại má»™t chút, nà ng ta lại quay đầu nhìn vá» eo núi đầy mà u sắc ở phÃa xa, nói tiếp: "Nếu không, ngÆ°Æ¡i sẽ ở trên vách núi nà y cho tá»›i già tá»›i chết!"
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
baychimchit choe thang , chuyen nap thiep ky , co dai trinh tham , co dai trinh tham i , doc nap thiep ki 4vn , doc nap thiep ky , doc truyen nap thiep ky1 , down nap thiep ky , ëèòåðàòóðà , ëîãè÷åñêèå , êîòòåäæ , êîðáèíà , ìàãàçèíû , ïàðàãðàô , ïåðâûé , ìàøèíû , íèêîëü , kim ki242 lauxanh , lauxanh.us nap thiep ky , llg.lauxanh.us , nao thiep ky i , nap kiem ky txt , nap kiep ky txt , nap thiêp ky 1 , nap thiep download full , nap thiep ki , nap thiep ki 1 , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 242 , nap thiep ki 4eu , nap thiep ki chuong 250 , nap thiep ki online , nap thiep ky , nap thiep ky 1 , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full , nap thiep ky 1.txt , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 307 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky c413 , nap thiep ky chuong 242 , nap thiep ky chuong 243 , nap thiep ky chuong 275 , nap thiep ky chuong 285 , nap thiep ky ful , nap thiep ky full , nap thiep ky full txt , nap thiep ky hoan thanh , nap thiep ky i full text , nap thiep ky iii txt , nap thiep ky moc dat , nap thiep ky moc dat 4vn , nap thiep ky txt , nạp thiêp ký , nạp thiêp ký 1 2 , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , nạp thiếp ký 242 , nạp thiếp ký online , nạp thiếp lý 1 , nhap thiep ky , òåíäåð , ôèíñêàÿ , ôèòíåñ , phim nap thieu ky , tieu thiep thu 101 , tong hop truyen txt , trinh tham txt , truyen nap thiep ki , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky 1 , truyen napthiepky , truyen txt trinh tham , ðàñïðîäàæà