Cửu giai thánh kiếm sư của Thương Tùng Phái cảm thụ được cổ khí thế do kiếm ý lăng lệ truyền đến, cũng còn không biết người tới là địch hay bạn!
Chờ đợi bọn hắn kế tiếp, tự nhiên là vạn ngàn kiếm khí từ trên trời giáng xuống, mang theo một cổ uy thế diệt tuyệt đang gào thét, đem đông đảo đệ tử đang bị vây trong vòng vây không thể tránh khỏi kia xuyên thủng! Có kiếm thế áp chế ở phía trên, cho dù là những kiếm khí này chỉ là kiếm khí phổ thông, cũng đủ để lấy đi tính mệnh của bọn họ, huống chi là Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cực kỳ sắc bén!
Vị cửu giai thánh kiếm sư kia nhận thấy được khí thế cường đại cùng với địch ý của người tới, bị dọa tới mức hồn phi cửu thiên, chuyển thân hướng giữa hư không bỏ chạy.
Bất quá Thanh Trúc ở một bên như thế nào để cho hắn được như ý?
Trong sát na hắn sơ ý chuyển thân, Thanh Trúc lập tức điều động tinh thần lực lượng còn sót trong thể nội, khẽ kêu một tiếng, một đạo kiếm quang xen lẫn tinh thần lực lẫn không gian lực trong nháy mắt xuyên thủng đấu khí khải giáp bên ngoài thân, tiện thể mang đi sinh mệnh của hắn!
Thi triển xong một kích này, Thanh Trúc như nỏ hết đà, vội vàng hạ xuống mặt đất, không để ý tới hình tượng Kiếm Thánh, ngồi bệch xuống mà khôi phục.
Kiếm thế đáng sợ như thế, không cần đoán, nàng cũng đủ biết người tới là người nào.
Lăng Vân thân như lưu quang, trực tiếp hạ xuống trước mặt Thanh Trúc và Thanh Ương. Thánh kiếm sư xung quanh không biết đây là bằng hữu, trước tiên cảnh giới theo dõi hắn, dù cho biết rõ là không địch lại, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không chút do dự mà xông lên phía trước, lấy sinh mệnh bảo hộ hai người Thanh Trúc.
Thanh Trúc phất phất tay:
- Các ngươi lui ra! Đây là đồng minh của ta - Kiếm Thánh Lăng Vân các hạ.
Vừa nghe đến tên Lăng Vân, trong mắt những kiếm sư kia đồng thời toát ra một trận nóng bỏng, tâm cảnh giới cũng nhanh chóng bỏ xuống. Trừ bỏ vài người canh gác, đại đa số đều ngồi tại chỗ chữa thương cho mình, cũng không hề để ý tới tín hiệu cầu cứu do Thương Tùng Phái phát ra lúc trước.
Tự nhiên là mọi người đều tin tưởng lấy thực lực một địch ba này của Lăng Vân, thì mọi chuyện đều có thể giải quyết. Mọi người đúng là đều phát ra một cổ thán phục từ nội tâm.
Lúc này, Tử Ngọc cũng đã đuổi tới nơi, thấy một màn trước mắt, không khỏi thất sắc nói:
- Sư thúc, các ngươi đây là.. đây là thế nào?
Thanh Trúc liếc nhìn Lăng Vân một cái, cũng không giấu diếm nói:
- Lần trước ba người chúng ta tính kế giết chết thê tử của Thương Tùng Phái chưởng môn - Kiếm Thánh Liễu Hà. Khiến cho thế lực của Thương Tùng Phái giảm mạnh. Không biết có phải là tự biết việc tranh đoạt danh ngạch đã là vô vọng hay là vì trả thù ba tỷ muội chúng ta. Thương Tùng Phái cư nhiên bỏ qua việc tranh đoạt quyền tiến nhập Chí Cao Thần Giới mà cùng với Trích Tinh Lâu hợp tác! Bọn họ trợ giúp Trích Tinh lâu đoạt lấy danh ngạch, mà Trích Tinh lâu lại trợ giúp bọn họ bảo chứng địa vị bá chủ của Đông Huyền Hải Vực. Ngay ngày hôm qua, Thương Tùng Phái chưởng môn đã tính kế dụ chúng ta tiến vào chỗ này, sau đó hợp lực với Trích Tinh Lâu tổng cộng có năm vị Kiếm Thánh vây công tỷ muội chúng ta... Tuy rằng chúng ta may mắn trốn thoát, bất quá tỷ tỷ thân đã thụ trọng thương. Chỉ sợ rằng dù sư tôn có ban cho thần dược, nếu không có ba bốn tháng điều tức thì cũng khó mà khôi phục...
"Trích Tinh Lâu liên hiệp với Thương Tùng Phái..."
Tuy rằng Thanh Bích nói rất là uyển chuyển, nhưng cũng không khó để đoán được. Nhất định là vì nguyên nhân Thương Tùng Phái muốn trả thù.
Một đôi phu thê tu luyện cùng nhau tới cảnh giới Kiếm Thánh. Nhiều năm ở chung như vậy, tình cảm thắm thiết người bình thường căn bản khó có thể tưởng tượng được. Cổ Tùng vì cái chết của Liễu Hà mà hãm nhập trong điên cuồng, hoàn toàn là hợp tình hợp lý.
- Tất cả thế lực của Tam Thánh Đảo chúng ta, sợ rằng đã bị hai phái nhổ tận gốc. Chiến trường của Uyên Ương Chi Hải, chúng ta coi như là hoàn toàn bất lợi. Đành phải mau sớm lui về Tam Thánh Đảo, bàn bạc kỹ hơn chuyện phản kích.
- Thương Tùng Phái nếu có thể liên hiệp với Trích Tinh Lâu, các ngươi vì sao không cân nhắc việc liên hiệp với Hạo Thiên Kiếm Phái?
Thanh Trúc lắc lắc đầu:
- Thực lực hiện tại của Trích Tinh Lâu rõ ràng mạnh hơn so với Thương Tùng Phái, cho nên khi song phương bọn họ liên hiệp, Trích Tinh Lâu cũng không lo lắng Thương Tùng Phái có quỷ kế gì. Nhưng chúng ta cùng với Hạo Thiên Kiếm Phái...bọn họ không có nhân cơ hội này mà bỏ đá xuống giếng, thì chúng ta cũng đã tạ thiên tạ địa rồi.
Lăng Vân nhíu mày.
Tử Ngọc còn ở bên cạnh cẩn thận giải thích:
- Tuyết Vực Đảo chúng ta trừ bỏ việc tranh đoạt danh ngạch tiến nhập của Đông Huyền Hải Vực ra, đối với Vô Tẫn Nhai, Thâm Uyên Cốc hai nơi này cũng không có buông bỏ. Trong đó ở Vô Tẫn Nhai hiện tại chỉ còn lại chúng ta cùng với Hạo Thiên Kiếm Phái lưỡng phương! Dưới tình huống như vậy, chúng ta cùng với Hạo Thiên Kiếm Phái liên hiệp là điều rất không thực tế.
Nguyên bản theo cách nói của Thanh Ương, Tuyết Vực Đảo bọn họ tựa hồ tại Đông Huyền Hải Vực chiếm cứ lấy không ít ưu thế, nếu không mà nói bọn họ làm sao có thể phân tâm nhúng tay vào sự tình của Vụ Át Sơn? Hiện tại xem ra... trước là có Tô Tiểu Tiên, bây giờ lại có thêm một cái liên minh giữa Trích Tinh Lâu cùng với Thương Tùng Phái...
Thế cục không có lạc quan như mình tưởng tượng a.
Bất quá vô luận lạc quan hay không, hiệp ước đã ký kết, vô luận như thế nào, danh ngạch của Đông Huyền Hải Vực hắn vẫn phải giúp ba người Thanh Ương nắm bắt tới tay.
Hơn nữa...
Hắn hiện tại, căn bản không có cảm nhận được một điểm bóng dáng của nhân đạo, mà trước khi cảm nhận được, hắn còn phải tiếp tục đi theo con đường sát đạo.
- Trước tiên hãy ly khai nơi này thôi, chậm nữa sợ rằng sinh biến.
Thanh Trúc vốn muốn mở miệng, thỉnh cầu Lăng Vân đi đoạt lại địa bàn đã mất của Tam Thánh Đảo. Bất quá cân nhắc việc nguyên khí của mình kịch liệt hao tổn, mà đại tỷ thân lại thụ trọng thương, nếu để cho người ta là một ngoại nhân lại đi giúp các nàng thừa thụ sự trả thù điên cuồng phía trước, không khỏi có phần không thể nào nói nổi. Đành phải đem ý nghĩ này áp chế xuống.
Thời gian vẫn còn ba năm. Trong ba năm này, đủ để cho thương thế các nàng khôi phục, khi đó sẽ mượn lực lượng của Lăng Vân để ngóc đầu trở lại.
Một nhóm ba mươi mấy vị tàn binh bại tướng dưới sự hộ tống của Lăng Vân, tốc độ có chút chậm chạp hướng phía Tam Thánh Đảo bay đi. Bởi vì sợ hãi người của Thương Tùng Phái cùng với Trích Tinh Lâu đuổi theo, bọn họ không thể chọn hải vực nguy hiểm một chút mà đi, khiến cho đội ngũ nguyên vốn đã chậm chạp, lại càng chậm chạp thêm.
Dọc đường bọn họ cũng đã nghĩ hết mọi biện pháp, tận lực tránh khỏi sự truy đuổi.
Bất quá vào ngày thứ bảy, lúc nghỉ ngơi trên một tiểu đảo tiếp cận khu vực bên ngoài của Tam Thánh Đảo, bọn họ rốt cuộc vẫn không thể tránh khỏi bị đại đội nhân mã ngăn chặn.
Chẳng qua là lần này đuổi tới không phải là Thương Tùng Phái, cũng không phải là Trích Tinh Lâu, mà là thế lực cường đại nhất trong bốn thế lực - Hạo Thiên Kiếm Phái.
Người của Hạo Thiên Kiếm Phái hiển nhiên là toàn diện xuất động, do Tô Tiểu Tiên dẫn đầu, tổng cộng hơn tám mươi vị thánh kiếm sư cường giả gào thét từ cuối chân trời đánh tới. Hơn tám mươi vị thánh kiếm sư lấy kiếm vi tôn, kiếm ý tản mát ra từ trên người bọn họ, áp đảo trên hẳn Kiếm Thánh! Mà ở trong đám người kia, một vị thiếu nữ xinh đẹp thân vận bạch y như tuyết, nhìn tựa như tiên tử hình như đã đem tất cả những cổ kiếm ý này hội tụ cùng một chỗ, hình thành nên một cổ kiếm thế vô cùng cường đại! Tại trước mặt cổ kiếm thế đáng sợ này, ngay cả Lăng Vân cũng nhịn không được mà sắc mặt hơi đổi.
- Cuối cùng cũng đuổi kịp.
Tô Tiểu Tiên nhìn thấy tiểu đảo nơi mọi người đang nghỉ ngơi, kêu gọi hơn tám mươi người hạ xuống, khẽ cười một tiếng:
- Thanh Ương tỷ tỷ, các ngươi thật đúng là có khả năng chạy nha, so với tốc độ mà một năm trước ta chạy trốn còn muốn nhanh hơn nhiều.
Một năm trước tam thánh đã tính kế tấn công Tô Tiểu Tiên, nhưng nàng cũng đã may mắn tẩu thoát. Hôm nay nàng nhắc lại chuyện xưa đích thị là không có hảo ý gì.
Nhìn thấy hơn tám mươi vị thánh kiếm sư, cùng với một vị lão giả đang mỉm cười phía sau Tô Tiểu Tiên, sắc mặt Thanh Trúc hơi đổi:
- Tô Tiểu Tiên, các ngươi sao không lo nghĩ biện pháp đối phó với Trích Tinh Lâu, lại đuổi theo chúng ta làm gì? Lần này các ngươi toàn bộ xuất động, chẳng lẻ không sợ Trích Tinh Lâu nhân cơ hội đem tất cả địa bàn của bọn ngươi chiếm lấy? Phải biết rằng, các ngươi bây giờ, chính là địch nhân lớn nhất trong mắt của Trích Tinh Lâu.
Tô Tiểu Tiên cười cười. Nụ cười của nàng mới nhìn qua làm cho người ta cảm thấy rất ngọt ngào, rất ấm áp. Bất quá giờ khắc này, người của Tam Thánh Đảo lại cảm thấy nụ cười này so với ác ma còn muốn đáng sợ hơn.
- Chuyện của Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta cũng không phiền tỷ quan tâm. Có thấy những người phía sau ta không, đây là toàn bộ nhân số còn thừa lại của Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta, chúng ta cũng định thối lui khỏi Đông Huyền Hải Vực.
"Thối lui khỏi!"
Sắc mặt Thanh Trúc khẽ biến, nếu như tất cả Kiếm Thánh cũng đều thối lui, Hạo Thiên Kiếm Phái chẳng phải là nhiều ra hai vị Kiếm Thánh nhàn rỗi sao!? Trong lòng mặc dù đối với cái ý nghĩ cảm thấy giật mình, nhưng trên mặt nàng cũng vẫn bất động thanh sắc nói:
- Hạo Thiên Kiếm Phái các ngươi cùng với Cửu Tinh Sơn còn có lực đánh một trận, làm sao lại có thể bỏ qua nỗ lực nhiều năm như vậy đây?
Tô Tiểu Tiên nhìn thoáng qua đám người Tam Thánh Đảo:
- Như thế nào lại không thấy Thanh Ương tỷ tỷ ở đây? Nhân gia đã lâu không gặp, cũng rất nhớ nàng ấy a.
- Tỷ tỷ đã đi Tam Thánh Đảo trước rồi, cũng không có ở chỗ này.
- Nha.
Tô Tiểu Tiên bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó, nàng lại là ra vẻ nghi ngờ nói:
- Không đúng nha, ta ngày hôm qua mới từ Tam Thánh Đảo của các ngươi trở lại, cũng không nhìn thấy Thanh Ương tỷ tỷ a, có phải thân thể tỷ tỷ không thoải mái hay không, cho nên không muốn gặp ta?
Lời này vừa nói ra, không chỉ là mọi người ở phía sau, mà ngay cả sắc mặt của Thanh Trúc cũng phải đại biến, cuống quít quát hỏi:
- Ngươi nói cái gì, ngươi nói các ngươi ngày hôm qua mới vừa đi Tam Thánh Đảo!?
- Đúng vậy nha, không tin, ngươi có thể hỏi Thanh Bích tỷ tỷ a.
Nói xong, Tô Tiểu Tiên đối với bên trong đám người ở bên mình vung tay lên:
- Thanh Bích tỷ tỷ, ngươi nói cho Thanh Trúc tỷ tỷ hay, Thanh Ương tỷ tỷ có ở Tam Thánh Đảo của các ngươi hay không a.
Tùy theo đám người tản ra, một vị nữ tử mà khí tức toàn thân so với phổ thông kiếm sư cũng không bằng bị hai vị thánh kiếm sư dẫn ra ngoài, đúng là vị mấy hôm trước còn ra nghênh đón Lăng Vân - Thanh Bích.
- Tam muội...
Thanh Bích la lên một tiếng hư nhược, cả người không còn có tinh thần phấn chấn cùng với dương quang như thường ngày, lại giống như một người ở tuổi xế chiều sắp chết!
Nhìn thấy tỷ tỷ mình biến thành bộ dạng như thế này, Thanh Trúc rốt cục cũng nhịn không được lớn tiếng hét lên:
- Tô Tiểu Tiên, ngươi, ngươi cư nhiên dám phá Thánh Vực của tỷ tỷ... lại còn phế bỏ tu vị của nàng...
Tô Tiểu Tiên làm ra vẻ vô tội nhìn Thanh Trúc, cặp mắt tràn ngập sự ngây thơ, nói:
- Ta cũng không muốn như vậy mà, chính là tỷ tỷ nàng không nghe lời của ta, nhất định phải phản kháng chúng ta, cho nên...
Thanh Trúc giận dữ, chỉ vào Tô Tiểu Tiên mà nói không ra được lời.
Mà Thanh Ương ẩn tàng phía sau Lăng Vân rốt cục cũng là kìm nén không được đi ra, trong mắt lóe ra quang mang hận ý:
- Tô Tiểu Tiên, ngươi thật sự là khinh người quá đáng!
- Ai nha, Thanh Ương tỷ tỷ, nguyên lai người cũng ở nơi đây à. Một năm không gặp, nhân gia đối với ngươi vô cùng hoài niệm a.
Sau khi nàng xác định uy hiếp của Thanh Ương còn thấp hơn một vị phổ thông thánh kiếm sư, nụ cười trên mặt không khỏi càng thêm ngọt ngào:
- Thật là tốt a, Thanh Ương tỷ tỷ, ba tỷ muội các ngươi lập tức có thể được đoàn tụ rồi.
Đoàn tụ là không giả, bất quá tất cả mọi người đều biết (ta cũng biết - DG), Tô Tiểu Tiên chỉ đoàn tụ, tuyệt đối là ở dưới mặt đất!
- Hừ!
Thanh Ương cố nén phẫn nộ trong lòng mình lại, thu hồi mục quang, sau đó ánh mắt khó hiểu lại hướng về phía Lăng Vân, không tiếc lấy thân phận Kiếm Thánh thận trọng hành một cái đại lễ:
- Các hạ, chỉ cần ngươi có thể cứu Nhị muội về, hộ tống tỷ muội chúng ta lúc này rời đi, chuyện giữa song phương chúng ta liền thanh toán xong, từ nay không ai thiếu nợ ai!
Trước thực lực khổng lồ phe mình, Thanh Ương lại còn hướng vị nam tử nhìn qua dung mạo tầm thường kia khẩn cầu?
Chẳng lẽ vị nam tử kia là cao thủ, có thể ngăn được cơn sóng dữ?
Không đúng nha, khí tức của hắn, rõ ràng cùng với thánh kiếm sư phổ thông cũng không sai biệt lắm a!
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của toàn bộ mọi người của song phương đều rơi xuống trên người Lăng Vân.
Thỉnh cầu của Thanh Ương tất nhiên là có tính toán của nàng trong đó.
Hiện tại mới nhìn qua thì thấy Hạo Thiên Kiếm Phái tựa hồ như có ý định rút lui khỏi Đông Huyền Hải Vực, nhưng trên thực tế rõ ràng là bọn họ đang dùng kế lấy lui làm tiến!
Chỉ cần Hạo Thiên Kiếm Phái có thể đem toàn bộ Tuyết Vực đảo tam thánh lưu ở nơi này, liền có thể tương đương với bọn họ có thêm hai vị Kiếm Thánh - Tô Tiên nhi và La Toàn! Nếu như hai vị Kiếm Thánh này tham gia chiến sự ở Vô Tẫn Nhai, lập tức có thể đánh vỡ thế thăng bằng giữa song phương, khiến cho Tuyết Vực Đảo bị thất bại ở chiến trường Vô Tẫn Nhai! Đánh hạ Vô Tẫn Nhai xong, phỏng chừng lúc đó liên minh giữa Thương Tùng Phái và Trích Tinh Lâu cũng đã kết thúc, bọn họ liền có thể liên hiệp với nhân mã của Vô Tẫn Nhai cùng nhau giết tới Đông Huyền Hải Vực, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đem từng bộ phận của hai phương thế lực này tiêu diệt, tiến tới xưng bá ở Đông Huyền Hải Vực, chung quy là có thể chiến thắng một lần ở hai chiến trường!
Rút giây động rừng, vô luận như thế nào, ba tỷ muội các nàng nhất định không thể xảy ra chuyện gì.
Lăng Vân cũng không muốn ở thời khắc nào cũng bị người khác chế trụ, cho dù là chí cao pháp tắc mịt mờ như hư vô kia cũng không ngoại lệ. Nếu Thanh Ương lên tiếng khẩn cầu, hắn tất nhiên sẽ không cự tuyệt:
- Có thể.
Nhận được câu này của Lăng Vân, nàng nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Quân địch tuy có hơn tám mươi vị thánh kiếm sư cùng với hai vị Kiếm Thánh, nếu chính diện chống lại thì tất nhiên sẽ không có phần thắng, nhưng với thực lực của Lăng Vân, muốn bảo hộ ba tỷ muội các nàng ly khai nơi đây vẫn là không thành vấn đề.
Tô Tiểu Tiên cũng không phải là kẻ ngốc, vừa nghe thế cơ hồ đã xác định Lăng Vân đúng là một cao thủ, nếu không Thanh Ương hà tất gì phải tin tưởng hắn như thế. Trên mặt của nàng lập tức để lộ ra một nụ cười ngọt lịm, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền khả ái:
- Vị đại ca này, người có thể hay không không can dự vào sự tình của Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta? Tiểu Tiên xin ở chỗ này cám ơn ngươi trước. Nếu như người có chuyện gì khó xử thì cứ nói cho Tiểu Tiên nghe, Tiểu Tiên nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp để giúp cho người. Dù cho Tiểu Tiên không giúp được, thì cha của ta cũng có thể giúp người. Người cứ yên tâm, cha ta là bán Thần đứng hàng thứ ba, ở Trung Ương Tinh này cơ hồ chuyện gì cha cũng có thể làm được.
Những lời này nhìn qua có vẻ như muốn cho Lăng Vân yên tâm, nhưng trên thực tế đó là lời uy hiếp trắng trợn. Cha ta làm bán Thần, không phải một Kiếm Thánh nho nhỏ có thể tùy tiện trêu chọc.
Không thể không nói là thật đáng tiếc. Lăng Vân ngay cả Chân Thần còn dám đắc tội, thì bán Thần hắn có coi làm gì? Định Hồn kiếm phát ra môt cổ kiếm khí vô cùng lăng lệ. Trong nháy mắt vụt lên cọ sát với không gian phát ra những tiếng rít gào, xông thằng về phía đại trận do những thánh kiếm sư bên phía Tô Tiểu Tiên tổ kiến ra.
Đặc thù của Định Hồn kiếm là linh hồn công kích. Trực tiếp khiến cho hơn tám mươi vị thánh kiếm sư đều bị đình trệ, sau đó liền đánh một kích đẩy lui Tô Tiểu Tiên lại.
Nàng vừa lui, cổ kiếm ý khổng lồ được ngưng tụ từ các vị thánh kiếm sư liền mất đi kiếm nhận, nhất thời ầm ầm sụp đổ, tiêu thất vô tung!
Cảm thụ được sự lăng lệ được truyền lại từ trong cổ kiếm khí này, nụ cười ngọt ngào trên mặt Tô Tiểu Tiên nhất thời ngưng trọng:
- Đại ca ca, người là người của Hoàng Giả Chi Thành sao?
Hồi đáp nàng là một cổ khí cơ khí cơ cường hoành nương theo không gian ba động, trong nháy mắt tiếp cận Thanh Bích.
- Không đúng, kiếm khí của Hoàng Giả Chi Thành không có lăng lệ như vậy...
Tô Tiểu Tiên vội vàng hướng Kiếm Thánh La Toàn nói:
- La thúc thúc, trước tiên dẫn người đi đã.
Mà lúc này trên mặt nàng cũng lộ ra một tia hưng phấn, ngưng tụ ra Hạo Thiên kiếm khí từ trong thể nội hướng phía trước Lăng Vân đón đầu!
Thực lực của Tô Tiểu Tiên nhiều nhất cũng chỉ tương đương với Lăng Vân. Bất quá nàng dù sao cũng là ái nữ của Hạo Thiên Kiếm Phái chưởng môn, thân phận quý trọng, kể từ khi tấn thăng đến Kiếm Thánh đỉnh phong, cũng chưa đụng qua đối thủ nào tương xứng, kinh nghiệm đối địch cùng với nhãn lực vẫn là kém một chút. Cho nên cũng không hề toàn tâm đề phòng với Lăng Vân, lại còn quay sang phân phó La Toàn một câu, kể từ đó, nàng cũng liền mất đi tiên cơ.
Tại sát na nàng xuất kiếm nghênh tiếp, ngụy Thần chi kiếm khí uẩn hàm bên trong Định Hồn kiếm đột nhiên bạo phát, đem Hạo Thiên kiếm khí của Tô Tiểu Tiên hoàn toàn chấn tan, thế như chẻ tre trực tiếp trùng kích trên thân Thần kiếm của nàng!
"Thương!"
Một tiếng trầm đục vang lên, giống như ẩn chứa một loại ma lực kỳ lạ, khiến cho đại não của những người đang đứng gần đó trở nên mông lung.
Mà Tô Tiểu Tiên ở gần nhất, linh hồn của nàng giống như bị đánh bay, mê mẩn thờ người ra. Nếu không có Trấn Phái Thần Ngọc mang theo bên người trong nháy mắt phát huy hiệu lực, đem cảm giác không thoải mái này xua tan, chỉ sợ một kích này đủ để khiến cho nàng thất thần.
Thất thần? Lúc này mà thất thần thì sẽ có loại kết quả gì?
Lui!
Không cần biết phía trước đã phát sinh chuyện gì, nhưng bản năng trước nguy cơ, vẫn là làm cho nàng tỉnh táo trở lại, trong nháy mắt lựa chọn lui về phía sau!
Tuy rằng nàng phản ứng kịp thời, nhưng tiên cơ vẫn là bị mất đi, khoảng cách với Lăng Vân đã bị thu xuống còn vài thước.
Cảm thụ được sự áp bách khiến cho người ta hít thở không thông của kiếm ý cường đại, nụ cười trên mặt của Tô Tiểu Tiên rốt cục cũng biến thành vẻ chấn kinh! Cự ly gần như thế, nếu như Lăng Vân toàn lực phát động công kích, như vậy chờ đợi nàng, chỉ sợ nếu không phải là tử vong, cũng tất nhiên là phải thụ trọng thương, nói không chừng lại giống như lần bị tam thánh vây khốn lúc trước, phải nghỉ ngơi vài tháng mới có thể khôi phục lại.
Khuôn mặt nàng trực tiếp trở nên lạnh lùng, lần đầu tiên nàng cảm nhận được khí tức của tử vong gần như thế.
Trong sát na này, thời gian phảng phất tạm dừng trong nháy mắt.
"Hưu!"
Thân ảnh của Lăng Vân trực tiếp hướng một bên Tô Tiểu Tiên rít gào bay qua, kình phong mãnh liệt tạo ra khi phi hành nhất thời đem nàng tỉnh lại trong sự áp bách của khí tức tử vong!
Lăng Vân cũng không có thừa dịp thắng thế mà hạ sát thủ đối với nàng, trực tiếp vượt qua sự ngăn chặn của nàng, như thiểm điện đánh tới trước người La Toàn, ngụy Thần chi kiếm khí gào thét phá toái không gian, giống như những đầu đạn đạo bắn ra từ căn cứ, hung hăng oanh kích trên thân kiếm của La Toàn đang cực lực chắn đường.
"Phốc xuy!"
La Toàn phun ra một ngụm tiên huyết, tâm thần cả người kịch liệt chấn động, bị một kiếm này oanh kích liền liên tiếp lui về phía sau.
Mà ngụy Thần chi kiếm khí bị ngăn chặn kia lại tiếp tục tán ra tứ phía, khiến cho hai vị thánh kiếm sư đang vọt tới trở tay không kịp bị xuyên thủng trong nháy mắt, còn những người khác thì bị bị dọa tới mức vội vàng lui về sau.
Thừa dịp này, Lăng Vân lắc mình xuất hiện ở bên cạnh Thanh Bích, cũng không để ý đối phương chỉ là một nữ tử, cắp lấy nàng bay vút đi.
Lúc này Tô Tiểu Tiên cũng đã phục hồi tinh thần lại, vốn là có cơ hội ngăn cản, bất quá nàng hiển nhiên là đang bị vây trong suy tư, vì các gì vừa rồi Lăng Vân không có hạ sát thủ. Chút ít kinh nghiệm chiến đấu của nàng chỉ đủ để lý giải mơ hồ về vấn đề này. Ngay từ đầu mục tiêu của Lăng Vân chính là cứu ra Thanh Bích từ trong trọng trọng vòng vây của Hạo Thiên Kiếm Phái!
Sau khi đem Thanh Bích cứu về, Lăng Vân trực tiếp ném nàng cho đồ đệ bảo bối của nàng Tử Ngọc, nói một câu:
- Ta cản ở phía sau!
- Nga nga nha.
Tử Ngọc có chút mơ hồ đáp lại.
Chuyện phát sinh trước mắt đúng là quá nhanh, trong lúc nhất thời làm cho nàng còn có chút phản ứng không kịp.
Điều này quá đơn giản sao.
Lăng Vân lẻ loi một mình, đẩy lui Tô Tiểu Tiên, sát nhập trận doanh của Hạo Thiên Kiếm Phái, lại bức lui Kiếm Thánh La Toàn, cuối cùng thuận lợi cứu ra sư phụ của mình. Hết thảy mọi chuyện, nhìn qua hẳn là giống như nước chảy mây trôi, cứ như đây là một cuộc diễn luyện thông thường vậy.
Bất quá Thanh Trúc cùng với Thanh Ương cũng biết, đây tuyệt đối không phải là diễn luyện, các nàng đã từng chịu thiệt thòi trước Định Hồn kiếm, tự nhiên là biết nói lợi hại như thế nào. Hơi trọng yếu hơn chính là thực lực của Lăng Vân, với kiếm khí đáng sợ vô cùng lăng lệ như thế này, không phải là những người tầm thường có thể ngăn cản, ngay cả Thanh Ương là Kiếm Thánh đỉnh phong cũng không ngoại lệ. Điểm này, có thể dễ dàng nhìn ra trên người của La Toàn.
Nghe được lời của Lăng Vân, Thanh Trúc lập tức gật đầu:
- Chuyện cản đường phía sau làm phiền Lăng Vân các hạ rồi, ba tỷ muội chúng ta vô cùng cảm kích.
Nói xong nàng liền cùng với vài vị thánh kiếm sư hộ tống, vội vàng hướng chỗ Tam Thánh Đảo bay đi.
Tam Thánh Đảo tuy rằng bị Hạo Thiên Kiếm Phái công phá, nhưng nơi này là nơi ba tỷ muội các nàng sống đã nhiều năm như vậy, tự nhiên là có truyền tống trận không ai biết. Các nàng phải lấy tốc độ nhanh nhất thông qua truyền tống trận này để phản hồi Tuyết Vực Đảo dưỡng thương, sẵn sàng đối phó với nguy cơ từ Vô Tẫn Nhai.
Đồng thời, các nàng còn hi vọng sư tôn của mình có thể thi triển pháp thuật nghịch thiên, khôi phục tu vi bị phế của Thanh Bích.
Tô Tiểu Tiên nhìn về phía Lăng Vân, mục quang hơi có chút dị thường. Chẳng qua là nàng đã vất vả đuổi tới đây, tự nhiên không muốn tay không đi về, nàng vung tay lên, hơn tám mươi vị thánh kiếm sư phía sau đồng thời đằng không bay lên hướng đám người Thanh Ương đuổi theo.
Nhưng trong sát na này, Lăng Vân đồng dạng cũng bay lên, trên người bạo phát ra một cổ không gian lực lượng cường đại. Cổ không gian lực lượng vô hình này giống như một đạo khí trụ, trực tiếp xông thẳng lên hư không, phá vỡ những tầng mây dày đặc, hình thành nên một lỗ thủng khổng lồ giữa hư vô. Tại trong lỗ thủng này, một cổ uy áp khổng lồ đến từ vũ trụ xa xôi nhất thời tràn ra, chưa chân chính phủ xuống, những áp bách như sắp va chạm phải vẫn thạch đã phủ xuống trong lòng mọi người!
La Toàn cảm nhận được cổ lực lượng dị thường này, nhất thời đại kinh thất sắc:
`
- Đây là... Thiên vị tinh thần lực lượng!
Mà Tô Tiểu Tiên lần này cũng không có dài dòng, trực tiếp vận khởi ra một kiếm quyết kỳ dị, bạch y như tuyết tại trong hư không nhẹ nhàng phất phới, tựa như Cửu Thiên tiên tử hàng lâm xuống phàm trần, toả sáng ra sắc thái mê người như mộng như ảo, cơ hồ khiến cho tâm thần con người cũng phải chìm đắm trong đó!
Tâm cảnh của Lăng Vân đã trải qua nhiều năm mài dũa như vậy, tất nhiên là sẽ không chịu ảnh hưởng. Mà hắn chỉ cảm ứng được một loại quỹ tích huyền ảo vô pháp nói rõ giống như ẩn chứa pháp tắc bên trong, lấy Tô Tiểu Tiên làm trung tâm, nhanh chóng chuyển động, kéo dài ra!
Sau khi loại chuyển động này kéo dài liên tục đến trình độ nhất định, không gian lực lượng của cả phiến hư không dĩ nhiên là dần dần trở nên hỗn loạn, mà không gian lực lượng đang dẫn dắt tinh thần lực cũng bị cổ ba động này quấy nhiễu, trở nên yếu ớt!
Tinh thần lực trên thiên không vừa suy yếu, những nhóm thánh kiếm sư kia đã lập tức gào thét lao tới, trừ bỏ ba mươi sáu người ra, còn lại đều hướng đám người Thanh Ương giết tới.
Ba mươi sáu vị thánh kiếm sư còn lưu lại chân dẵm bạo bước, dọc theo ba động của sự chuyển tròn vô cùng huyền ảo mà vờn quanh Tô Tiểu Tiên, mơ hồ hình thành nên một loại trận thế kỳ lạ, có khuynh hướng đem kiếm thế của nàng cùng với ba mươi sáu vị thánh kiếm sư lần nữa ngưng tụ.
Nếu thật sự để cho Tô Tiểu Tiên cùng với ba mươi sáu vị thánh kiếm sư hình thành nên trận thế liên thủ, đến lúc đó...
Bất quá La Toàn hiển nhiên là đang thủ hộ kiếm trận. Mắt thấy Lăng Vân đang có ý định phá trận, hắn liền hét lớn một tiếng:
- Để cho ta tới lĩnh giáo một phen cao chiêu của các hạ.
Vừa nói xong, Thánh Vực đã hiện ra sau lưng hắn, đại lượng tinh thần lực liên miên không dứt được khiên dẫn ra từ trong Thánh Vực, quán chú vào thể nội, lại thông qua phương pháp kỳ diệu nào đó chuyển hóa thành từng đạo tinh thần kiếm khí, không ngừng hướng Lăng Vân bắn tới.
Gặp phải những kiếm khí không ngừng bắn ra này, Lăng Vân không hề sợ hãi chút nào, ngược lại hắn cũng xuất ra những cổ kiếm khí dày đặc như mưa phóng tới, hóa thành vạn ngà vạn ngàn kiếm ảnh tràn ngập trong cả phiến không gian, trong nháy mắt kiếm khí của song phương va chạm phát ra âm thanh phá hủy liên thiên bên tai.
"Cửu Cửu Thượng Huyền, Kinh Phong kiếm khí"
Kinh Phong kiếm khí lấy tốc độ cực nhanh làm đặc điểm, tùy theo tu vi của Lăng Vân tăng lên dĩ nhiên là đã đạt tới một cái độ cao bất khả tư nghị, tinh thần kiếm khí của La Toàn tuy nhiều, nhưng làm sao so được với Kinh Phong kiếm khí, những kiếm khí ấy cơ hồ còn chưa thể ngăn cản được thân hình Lăng Vân mảy may đã bị Lăng Vân phá sạch mà đánh tới, đúng là một kiếm ý đáng sợ gần như có thể phá khai hết thảy sinh mệnh nào dám ngăn cản.
Hạo Thiên Kiếm Phái tuy rằng lấy kiếm vi tôn, tuy rằng tu luyện kiếm, nhưng những thứ bọn họ tu luyện thủy chung chẳng qua là vẻ bề ngoài, chỉ có thể coi như là kiếm tu ngoại lưu so với kiếm tu chân chính như Lăng Vân.
Đại lượng tinh thần kiếm khí bị tàn phá dữ dội, Thánh Vực cũng bị rung động kịch liệt toàn diện, dường như muốn rách toạc ra.
Bất quá La Toàn chung quy cũng không thể so với Tô Tiểu Tiên, mà là hạng người tàn nhẫn đã quen với sinh tử. Mắt thấy Thánh Vực có dấu hiệu tan biến, hắn dĩ nhiên là hoàn toàn bỏ qua việc giữ lại Thánh Vực, quát lên một tiếng phẫn nộ, đem cả người Lăng Vân bao phủ bởi Thánh Vực rồi sau đó dẫn bạo toàn bộ tinh thần lực lượng bên trong Thánh Vực.
Tinh thần lực mãnh liệt bạo phát, không gian rung lên một trận kịch liệt, không gian ba động khuếch tán ra, sắc mặt La Toàn trong nháy mắt trở nên tái nhợt vô cùng, tựa như người sắp chết, nhịn không được phun ra một ngụm tiên huyết, tu vị nhanh chóng tụt xuống, trong khoảnh khắc đã hạ tới cửu giai đỉnh phong.
"Bức bách ta tự bạo Thánh Vực! Dù cho ngươi có là Kiếm Thánh đỉnh phong, ta cũng không tin ngươi còn có khả năng tái chiến!"
La Toàn nói thầm trong lòng.
Không đợi hắn kịp thấy rõ tình huống bên trong Thánh Vực đến tột cùng như thế nào, một điểm lam quang, đã muốn từ trong tinh thần năng lượng hỗn loạn mở rộng ra, ngay sau đó một đạo kiếm khí so với lúc trước không hề yếu hơn hung hãn phóng lên cao, kiếm ý vô cùng vô tận mạnh mẽ lan ra, đem toàn bộ tinh thần lực hỗn loạn bổ ra, nhằm thẳng hướng Tô Tiểu Tiên.
Đồng thời bị bổ ra, còn có phiến Thánh Vực bị tàn phá nặng nề kia của La Toàn!
"Lĩnh vực..."
La Toàn có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn một kiếm trùng thiên này, lại nhìn Lăng Vân ở trong hư không đang chuyển thân thẳng hướng đám người Tô Tiểu Tiên, hắn đúng là không biết nói gì nữa.
Bằng vào lĩnh vực của cửu giai thánh kiếm sư, ngăn cản tinh thần lực lượng trong Thánh Vực của Kiếm Thánh cường giả tự bạo?
Lăng Vân tuy rằng lao ra được khỏi Thánh Vực, nhưng chung quy cũng bị ngăn cản một chút! Khi hắn đánh tới trước trận, Tô Tiểu Tiên rốt cục cũng lại hiện ra nụ cười quen thuộc, nàng khẽ vung kiếm lên, khiên dẫn lực lượng của trận thế, kiếm thế từ trong thể nội của ba mươi sáu thánh kiếm sư phối hợp với Kiếm Thánh đỉnh phong kiếm thế của nàng, hình thành nên một cổ kiếm khí đáng sợ chấn động đến cả hư không, mang theo một trận kinh lôi gào thét, chính diện oanh kích với kiếm thế của Lăng Vân!
Hai cổ kiếm thế tại trong hư không va chạm, hình thành một trận phong bạo mãnh liệt khuếch tán ra bốn phía, một ít cỏ cây trên mặt đất cơ hồ đều bị đánh cho bạt gốc, tốc lên hư không!
Bất quá không hề nghi ngờ rằng lần va chạm này, chiếm thượng phong tuyệt đối chính là kiếm thế của đám người Tô Tiểu Tiên. Cả người Lăng Vân bị đánh văng ra tới ba, bốn trăm mét thị mới khó khăn ổn định lại thân hình.
Nhìn thấy Lăng Vân bị một kiếm này đẩy lui, Tô Tiểu Tiên lại mỉm cười ngọt ngào lên, hai cái má lúm đồng tiền khả ái lại hiện lên vẻ đỏ ửng mê người:
- Xem ra, trận pháp của Tiểu Tiên vẫn lợi hại hơn một chút nha. Đại ca ca, lần này ta cũng không bại bởi tay ngươi nữa.
Vừa nói xong, cả người nàng lập tức bay tới, hướng Lăng Vân vốn khí huyết đang sôi trào kia đánh tới. Nàng vừa động, ba mươi sáu người kia cũng theo đơn vị sáu người một nhóm, phụ trợ nàng tiến tới Lăng Vân.
Mặc dù là nhiều người, nhưng dưới sự dẫn dắt của lực lượng huyền ảo, trong khi phi hành bọn họ không hề có chút hỗn loạn, tựa như đây chính là một chỉnh thể vậy, khí cơ phóng thích ra khóa chặt Lăng Vân lại.
Nhìn đám người trước mắt tạo thành trận thế kỳ lạ, Lăng Vân mơ hồ cảm giác có chút quen thuộc, bất quá có vẻ thập phần xa xôi, hắn có nghĩ thế nào cũng vô pháp nhớ rõ nó đến tột cùng là quen thuộc ở chỗ nào.
Đại địch trước mặt, hắn cũng không thể hồ tư loạn tưởng thêm được nữa, ngụy Thần chi kiếm khí liền phối hợp với Định Hồn kiếm, lại lần nữa hướng đám người Tô Tiểu Tiên phát ra một đạo trùng kích. Bất quá lần này Tô Tiểu Tiên hiển nhiên đã có chuẩn bị, một màn ánh sáng nhạt chớp lóe, đem một kiếm này của hắn chặn lại.
"Trấn Phái Thần Ngọc!"
Mục quang của Lăng Vân lập tức rơi xuống khối ngọc tản ra quang mang xanh biếc trên cổ của Tô Tiểu Tiên.
- A a, đại ca, người người, người nhìn gì vậy.
Loại ánh mắt này khiến cho cổ của Tô Tiểu Tiên không khỏi nổi lên một trận đỏ ửng khả ái, thẹn quá hóa giận lại thúc dục lực lượng của trận thế, kiếm khí phối hợp với kiếm thế, dâng lên một cổ áp bách vô cùng cường thế, quả thực là giống như chủ pháo của chiến hạm, phát ra một kích có uy lực hủy diệt! Trong sát na một kích kia được phóng thích, nó tựa hồ như che phủ cả phiến thiên địa, trong nháy mắt vượt qua cự ly không gian, hung hăng trùng kích trên một thước lĩnh vực của Lăng Vân.
Mặc dù năng lực phân giải của một thước lĩnh vực đã được nâng lên một tầm cao mới, nhưng dưới lực trùng kích khủng bố này, vẫn bị hỏng đi một cách nhanh chóng, đạo kiếm khí kia cũng không hề lưỡng lự đánh vào thể nội của Lăng Vân.
Uy lực khổng lồ trực tiếp xé rách thân thể hắn, thống khổ mãnh liệt trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân! Mà cả người hắn cũng dưới một kích này tiếp tục văng ra, một ngụm tiên huyết không tài nào ngăn chặn được phụt ra từ trong miệng hắn, sái lạc giữa hư không!
Tô Tiểu Tiên có chút tức giận nhìn Lăng Vân bị lực lượng trận thế đánh bay, âm thanh trách cứ nói:
- Đại ca ca, người thật sự là rất xấu, phải được hảo hảo dạy dỗ mới được.
Lăng Vân vất vả điều động lực lượng kiếm hồn đem kiếm khí xâm nhập thể nội hóa giải, trong lòng không khỏi có một trận kinh ngạc. Không nghĩ tới nhờ vào sự tăng phúc của trận pháp, Tô Tiểu Tiên thoáng một cái đã cường đại hơn nhiều như vậy. Không chỉ có thể dễ dàng đánh lui hắn, mà lại còn có vẻ rất thành thạo...
Đang lúc Lăng Vân đang âm thầm giật mình, một thanh âm đột nhiên vang lên trong não hải:
- Cẩn thận, nàng lại tới nữa rồi.
Quả nhiên, Lam Sắc Kiếm Linh vừa nói xong, Tô Tiểu Tiên cũng là lại nói:
- Ai nha, đại ca ca người thật đúng là lợi hại, nhìn qua dường như không có chuyện gì thì phải. Thử một chút nữa nha. (Ngồi dịch nghe Tiểu Tiên nói ta nổi hết da gà rồi, không thể dịch nhanh được, khổ thế đấy chứ - DG)
Vừa nói xong, đằng không bay lên kiếm khí còn mạnh mẽ hơn trước trực tiếp phá không lao tới, không hề báo trước phủ xuống trước người Lăng Vân.
Lần này Lăng Vân được Lam Sắc Kiếm Linh nhắc nhở nên kịp thời ngưng tụ ra một đạo ngụy Thần chi kiếm khí ngăn cản, dù không thể đem kiếm khí của đối phương chấn tán, nhưng suy yếu lực đạo uẩn hàm bên trong thì lại không thành vấn đề, lực lượng còn lại thì một thước lĩnh vực miễn cưỡng có thể thừa thụ, cũng coi như là may mắn tránh được một kích hung hiểm!
- Lăng Vân, ngươi phải cẩn thận, nàng nói chuyện để phân tán lực chú ý của ngươi, kỳ thực chính là muốn thông qua một loại lực lượng thần bí kỳ diệu đem ngươi định vị, loại phương pháp định vị này tựa hồ có chút kỳ quái. Một khi nói chuyện với ngươi, lực lượng thần bí sẽ cùng nàng cộng minh, làm cho việc định vị hình thành, sau đó chính là phát động công kích có tốc độ siêu nhanh.
"Ngôn ngữ, mục quang."
Lăng Vân trong lòng thất kinh, phương pháp định vị thật quỷ dị.
Ngôn ngữ, mục quang... Chờ một chút!
Trong đầu Lăng Vân linh quang chợt lóe, tựa như liên tưởng tới điều gì, trong mắt đột nhiên nổ bắn ra một đạo tinh quang kinh hãi!
"Điều này không có khả năng!"
Trong lúc nhất thời, hắn không thể không để ý tới việc thông qua mục quang thì có thể bị trận pháp này định vị, trong mắt hắn quang mang đại thịnh hướng đám người Tô Tiểu Tiên nhìn lại.
Tô Tiểu Tiên thấy Lăng Vân cư nhiên lại có thể đỡ được một kích của mình, không khỏi hơi ngẩn ra, trong lòng âm thầm cầu khấn một câu:
"Trùng hợp, trùng hợp, nhất định là trùng hợp."
Trong miệng cũng lại lần nữa cả kinh nói:
- Oaaaaa, đại ca ca người là người đầu tiên nhận ra được quỹ tích của công kích phát ra từ kiếm trận nha. Thật lợi hại! Bất quá hãy để cho Tiểu Tiên xác nhận một chút xem nó có phải thật vậy hay không, nếu quả thật là vậy, sẽ có phần thưởng nha.
- Vu thị Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận!
Tô Tiểu Tiên vốn định phát động công kích mới, vừa nghe Lăng Vân nói một câu, công kích trên tay đột nhiên dừng lại.
Lăng Vân cuối cùng cũng nhớ lại, vì cái gì mà hắn lại sinh ra cảm giác quen thuộc, đó là vì trận pháp này hắn căn bản là đã nhìn thấy qua trước kia!
Bất quá, cũng không phải là ở Trung Ương Tinh, cũng không phải là chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, mà là ở Địa Cầu, cách nơi này một màng phân cách thế giới!
Khi hắn ở Địa Cầu cũng đã từng đi lịch lãm tứ xứ, từng ở trong núi rừng gặp qua một bộ lạc là hậu nhân của vu tộc, hơn nữa cũng đã từng phát sinh xung đột nghiêm trọng với bọn họ, cuối cùng bọn họ liền bày ra trận pháp được truyền thừa từ thượng cổ vu tộc để đối phó với chính mình.
Trận pháp trên địa cầu, cư nhiên lại xuất hiện ở cái thế giới này!?
Bản thân Lăng Vân xuất hiện ở cái thế giới này liền là một loại sự tình khó có thể lý giải, hiện tại lại còn xuất hiện một cái trận pháp đến từ địa cầu... Thế giới này cùng với địa cầu giới đến tột cùng có nguyên nhân gì? Hắn không giải thích được việc đi đến thế giới này, hơn nữa trong thể nội vẫn ẩn chứa một đạo Công đức chi khí, đây là xảo hợp, hoặc là có nguyên nhân gì khác?
Không đợi Lăng Vân nói ra nghi hoặc trong lòng, Tô Tiểu Tiên đã nhịn không được phát ra ngữ khí vô cùng kinh ngạc:
- Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận!? Ngươi làm sao biết tên của trận pháp này!?
- Các ngươi là từ chỗ nào tập được trận pháp này?
- Ngươi trả lời ta trước, ngươi làm sao biết được tên của trận pháp này, loại thượng cổ Thần văn này, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta phải hao tốn tinh lực mấy ngàn năm mới có thể tại hơn sáu mươi năm trước phiên dịch ra một phần hữu hạn, ngươi là từ chỗ nào biết được?
Hai người đều muốn biết trước câu trả lời mình cần.
Lăng Vân đối với thân phận chân chính của mình là đến từ địa cầu không quá mức để ý, cũng không có hồi đáp câu hỏi của Tô Tiểu Tiên. Mục quang của hắn như đuốc ra vẻ đe dọa nhìn Tô Tiểu Tiên, trong ánh mắt để lộ ra một loại áp bách cường đại!
Kiếm trận này có quan hệ đến nguyên nhân chủ yếu để Hạo Thiên Kiếm Phái có thể ở thế chân vạc đối với các thế lực khác ở Trung Ương Tinh, Tô Tiểu Tiên tự nhiên biết tầm quan trọng của nó, nếu không thể xác định thân phận chân chính của Lăng Vân trước thì nhất định cũng sẽ không nhả ra câu trả lời.
Trong lúc nhất thời, mục quang hai người va chạm vào nhau, một mùi hỏa dược vô hình tràn ngập khắp trong hư không, không khí ngưng trọng nhất thời đạt đến đỉnh điểm!
Cảm thụ đến Thần khí Định Hồn kiếm trong tay, Lăng Vân nhất thời liên tưởng đến câu hồn châu có khả năng thu lấy ký ức, nhưng bây giờ trên tay hắn cũng không có vật này!
Trừ phi, hắn đem Tô Tiểu Tiên trước mắt bắt giữ lại, tuy khó khăn, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thể!
- Nếu như thế, ta sẽ tự thân động thủ để tìm đáp án.
- Đại ca ca, chúng ta thật sự là tâm ý tương liên nha, Tiểu Tiên cũng vừa mới nghĩ như vậy!
Tô Tiểu Tiên nhận thấy được hàn quang trong mắt Lăng Vân, nụ cười trên mặt lại càng nở rộ ra, một cổ kiếm khí không hề có dấu hiệu phóng ra, giống như một ngọn núi lửa đột nhiên phun trào, dung nham có thể hủy diệt mọi thứ oanh long bắn vào hư không, hóa thành một đạo kiếm thế bao trùm thiên địa giương nanh múa vuốt hướng Lăng Vân ép tới!
Một kiếm này dĩ nhiên là điều động toàn bộ lực lượng của ba mươi sáu vị thánh kiếm sư, đồng thời tại điểm cuối của hư không, mơ hồ có vài khỏa tinh cầu cùng với trận pháp sinh ra cảm ứng, truyền lại tinh thần uy áp vô cùng huyền bí. Rõ ràng là khi kiếm thế được phát động thì ở trên không trung đã hình thành nên một trận đồ thần bí như có như không.
Đã từng tiếp xúc qua, Lăng Vân tự nhiên biết được sự lợi hại của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận, năm đó cũng may là vì tu vi của vu tộc hậu nhân có sự hạn chế, uy lực thi triển ra cũng chỉ như một góc của băng sơn, mà nghe nói trận pháp này khi tu luyện tới cực hạn, chẳng những có thể chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể khiên dẫn tinh thần lực, mà còn có thể gia trọng thêm huyễn tượng của Vực Ngoại Thiên Ma, khiến cho đối thủ bị tâm ma phản phệ mà chết!
Trước mắt Tô Tiểu Tiên đối với Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận tuy rằng vô pháp đạt tới trình độ khiên dẫn Vực Ngoại Thiên Ma, nhưng cũng đã có thể khiên dẫn tinh thần lực lượng, so với uy thế do vu tộc hậu nhân tạo ra thì không thể nghi ngờ là mạnh hơn vô số lần.
Tại sát na trận đồ hình thành, Lăng Vân cũng đã bước ra một bước, không gian lực lượng trong thể nội nhanh chóng ngưng tụ trên ngụy Thần chi kiếm khí, hình thành một đạo kiếm khí sắc bén gần như có thể cắt rách không gian. Tại xung quanh kiếm khí, từng trận không gian chấn động như có như không không ngừng hướng bốn phía phát ra, khiến cho không gian quanh người hắn xuất hiện những trận vặn vẹo méo mó, khiến cho cả người hắn nhìn qua giống như là đang ở trong nước mờ mờ ảo ảo.
Ngay sau đó, ý niệm của hắn trong nháy mắt chuyển động, một cổ không gian lực không ngừng xông lên hư không, đối với trận đồ này cùng với kiếm khí tạo thành một loại ảnh hưởng khó có thể lý giải. Mỗi một đạo trùng kích của không gian lực, tựa hồ cũng có một loại lực lượng thần bí uẩn hàm trong đó, đem trận đồ kia hòa tan, khiến cho uy áp trong hư không không ngừng suy giảm.
Trong khi lấy không gian lực ngăn cản kiếm khí trận đồ giữa hư không, kiếm hồn trong thể nội của cũng không có chút nào dừng lại.
Thần chi kiếm khí cùng với không gian lực trong nháy mắt hoàn thành việc ngưng tụ, liên tục bốn mươi chín đạo kiếm khí gào thét, xuyên qua không gian, bắn vào ba mươi sáu vị thánh kiếm sư cùng với Tô Tiểu Tiên ở trong kiếm trận! Bốn mươi chín đạo kiếm khí này tuân theo một loại quỹ tích huyền diệu bắn ra, lại mượn không gian lực gia tốc, ba mươi sáu vị thánh kiếm sư căn bản là không kịp né tránh.
Cũng có lẽ là bọn họ căn bản cũng không có ý tứ né tránh.
Tùy theo Tô Tiểu Tiên vung tay lên, ba mươi sáu vị thánh kiếm sư đồng thời phóng thích ra đấu khí khải giáp bên ngoài cơ thể, những đấu khí khải giáp này thông qua khí cơ hợp thành một thể, hơn nữa còn bắn ra kiếm khí để lấp lại những kẽ hở, toàn bộ kiếm trận nhìn qua đúng là giống như một tòa pháo đài công thủ nhiều mặt đều có đầy đủ, mà lực phòng ngự cường hãn đừng nói là Kiếm Thánh đỉnh phong, cho dù là bán thần cấp bậc cường giả, nhất thời nửa khắc cũng đừng mơ tưởng công phá.
Bất quá lần này, nhất định là làm cho đám người Tô Tiểu Tiên thất vọng rồi.
Trăm khoanh vẫn quanh một đốm! Trận pháp của vu tộc hậu nhân tuy rằng nhìn qua uy lực không lớn, bất quá bàn về trình độ tinh diệu, so với trận pháp trước mắt thì lại hơn xa, điều khác biệc duy nhất chính là tu vi. Nếu như hôm nay trước mặt Lăng Vân chính là vu tộc hậu nhân, hắn có thể sẽ cân nhắc việc bỏ chạy, bất quá hiện tại...
Bằng vào lý giải đối với trận pháp này, bốn mươi chín đạo kiếm khí chuẩn xác bắn trên những tiếp điểm của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận, khi một đạo bắn trúng tiếp điểm thì trận pháp lại yếu đi một chút, đến khi bốn mươi chín đạo kiếm khí hoàn toàn đánh trúng, thì hẳn là có thể đem toàn bộ trận pháp này chấn tán, do dù là bọn họ liên hợp đấu khí khải giáp lại với nhau, cũng bị Lăng Vân thông qua thủ pháp phá giải tiếp điểm, tạo thành vô số thương tổn.
Mất đi sự bảo hộ của trận pháp, thánh kiếm sư căn bản không có thể ngăn chặn được Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả!
Hơn nữa, đã không có trận pháp quấy nhiễu, Lăng Vân lại có thể lấy được sự liên hệ với tinh thần lực lượng phía trên hư không, sau khi hao phí đại lượng tâm thần để điều động, tinh thần lực trong nháy mắt thông qua thông đạo không gian lực, đem toàn bộ trận đồ phân tán, oanh long vang dội giống như trời sập, không ít tầng mây lại bị xé rách thêm lần nữa, uy áp khủng bố của tinh thần lực lượng đánh thẳng vào ba mươi sáu vị thánh kiếm sư!
Trước một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả chưởng quản tinh thần lực lượng, những thánh kiếm sư với thân phận tôn quý cũng trở nên vô cùng yếu nhược! Trừ bỏ những vị đã đạt tới cửu giai lại có thêm đạo cụ hộ thân ra, toàn bộ đều bị tinh thần quang thúc đánh cho tan sát!
Một màn trước mắt, phảng phất như là một bộ phim khoa học viễn tưởng đang được chiếu - một chiếc chiến hạm khổng lồ cấp bậc vũ trụ thông qua rada khóa chặt những còn người không có sức phản kháng này lại, khởi động tinh thần chủ pháo, đối với bọn họ bắn ra vô số pháo xa...
Mặc dù Tô Tiểu Tiên có tâm cứu trợ những thánh kiếm sư này, nhưng thiên vị tinh thần lực lượng cùng với tinh thần lực lượng căn bản là hai khái niệm khác nhau, cũng giống như trong bộ phim vừa rồi, những quân nhân bình thường trên trái đất cũng chỉ có thể đứng nhìn người dân vô tội bị sát hại, cũng chẳng có thể làm gì hơn.
Mắt thấy chưa đầy một phút đồng hồ ba mươi sáu vị thánh kiếm sư đã chết quá nửa, Tô Tiểu Tiên rốt cục cũng nhịn không được mà phát sinh đau đớn trong lòng! Đây đều là những vị thánh kiếm sư được lựa chọn để huấn luyện việc lập trận, hơn xa những thánh kiếm sư bình thường. Bởi vậy vội vàng hô lên:
- Dừng tay dừng tay, đừng đánh đừng đánh nữa, đại ca ca, Tiểu Tiên không cùng ngươi đánh nữa.
Tiết tấu công kích của Lăng Vân thoáng dừng lại, nhưng tinh thần lực lượng đang quay cuồng giữa thiên không vẫn tản ra áp bách vũ lực cường hoành:
- Các ngươi là từ chỗ nào tập cái trận pháp này?
Tô Tiểu Tiên u oán liếc hắn một cái, có chút không vui nói:
- Trước tiên, người phải nói cho ta biết danh tự của người mới được.
Danh tự...
Lăng Vân cũng không biết đây là dụng ý gì, bất quá danh tự của hắn cũng không phải là cái gì bí mật, nói ra cũng không sao cả:
- Lăng Vân.
- Lăng Vân, chí hướng ngút trời! Thật là một cái danh tự hay, thật là giống với con người của ca ca, chẳng những có chí hướng ngút trời, mà còn có lực lượng ngút ngàn.
Tô Tiểu Tiên thấy hắn tựa hồ có chút không nhịn được, trong mắt lóe ra quang mang khẩn cầu, làm bộ điềm đạm đáng yêu:
- Lăng Vân ca ca, chúng ta hãy nghĩ tới một biện pháp điều hòa có được hay không?
Lăng Vân nhướng mày, tinh thần lực lượng giữa hư không lại lóe ra một trận quang mang chói lòa, có xu thế phủ xuống lần nữa!
Tô Tiểu Tiên vừa thấy, vội vàng nói:
- A a a, ta không phải đang nói giỡn, Lăng Vân ca ca người mau dừng tay, ta cho ngươi biết cũng không có sao.
- Nói!
Lòng còn sợ hãi liếc nhìn qua đông đảo thánh kiếm sư bị dọa cho không dám nhúc nhích kia, có chút khó xử nói:
- Lăng Vân ca ca, chuyện này quan hệ đến bí ẩn của Hạo Thiên Kiếm Phái ta. Ta chỉ có thể lén nói cho ngươi biết, nếu không mà nói, phụ thân nhất định sẽ mắng chết Tiểu Tiên.
Về chuyện này Lăng Vân cũng không muốn nói cho ai khác, gật đầu rồi cùng nàng hướng một bên bay đi.
Kiêng kỵ về chủ đề có liên quan đến địa cầu? Bản thân hắn cũng không biết đây là một loại tâm tính dạng gì!
Chẳng lẽ là vì sợ chiến tranh ngày sau của tinh cầu này lan đến gần địa cầu? Dù sao lấy khoa học kỹ thuật ở địa cầu so với vũ lực, muốn đọ lại cường đại đích thực của thế giới này đúng là người si nói mộng! Không nói Chân Thần, cho dù là một vị Kiếm Thánh cũng gây ra tai hoạ khủng bố đối với địa cầu.
Tô Tiểu Tiên đang bay bên cạnh, không ngừng đánh giá Lăng Vân, trên mặt lộ vẻ sùng bái:
- Lăng Vân ca ca, người cũng thật là lợi hại, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta dùng kiếm trận này vô số năm qua, đả bại không biết bao nhiêu Kiếm Thánh rồi, thậm chí phụ thân còn dùng nó diệt sạch 6 vị bán Thần cấp cường giả. Nhưng lần này thì lại thất bại trên tay ca ca, thật sự quá lợi hại. Lăng Vân ca ca cùng với Tiểu Tiên đều là Kiếm Thánh đỉnh phong mà lại lợi hại như thế, Tiểu Tiên không phục lắm đâu.
Lăng Vân nhướng mày:
- Hãy bớt sàm ngôn đi, trận pháp của các ngươi đến từ đâu!? Chẳng lẻ ngươi còn muốn chiến thêm một tràng nữa phải không!?
- A a a, không không không, Tiểu Tiên không đánh cùng người, ta đánh không lại người.
Nói xong, nàng lại nghĩ đến trò gì đó, vân vê nắm tay khả ái của mình:
- Bất quá, tuy rằng Tiểu Tiên đánh không lại người, nhưng ta cũng đã nghĩ ra biện pháp.
Cả người Lăng Vân lập tức cảnh giác lên, một đạo ngụy Thần chi kiếm khí lập tức được xuất ra.
Tô Tiểu Tiên tựa hồ như không thấy Lăng Vân đang đề phòng, lại lộ ra vẻ tươi cười:
- Ta quyết định, Lăng Vân ca ca, ta quyết định theo đuổi người. Ta muốn dùng mị lực của ta chinh phục người! Người sẽ khăng khăng một mực yêu thích Tiểu Tiên, trở thành Lăng Vân ca ca của Tiểu Tiên! Cho đến lúc đó, người đích thị là của ta, mà ta cũng là của người, vô luận là có chuyện gì ta cũng không còn sợ nữa rồi, hi hi.
"Hưu!"
Một đạo ngụy Thần chi kiếm khí vô cùng sắc bén trong nháy mắt tiến sát trán của Tô Tiểu Tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể đem đầu nàng bổ đôi.
- Ngươi còn có một cơ hội cuối cùng! Nếu ngươi còn có tình tránh né vấn đề, một kiếm này tuyệt đối sẽ không dừng lại trước trán của ngươi!
- Cái gì gọi là tránh né vấn đề, ta đây là nói thật, ta thật sự thích ngươi. (Lại nổi da gà lần nữa :0 (64):- DG)
Tô Tiểu Tiên ủy khuất nói, bất quá khi nàng nhìn thấy sát khí lạnh lẽo lóe lên trong mắt Lăng Vân, nhất thời làm ra vẻ giảo hoạt nói:
- Lăng Vân ca ca, để ta hỏi người một vấn đề nha, người có biết hay không, ở trên thế giới này có một loại đạo cụ tên là Thế Thân Linh Vụ không?
Thế Thân Linh Vụ!
Một loại đạo cụ thần bí không kém hơn Thần phân thân!
Lăng Vân giống như liên tưởng tới điều gì, linh thức lập tức bạo phát ra, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi.
Song, tại bên trong cảm ứng của hắn, mười mấy vị thánh kiếm sư còn du lại cư nhiên đã toàn bộ tiêu thất trong phạm vi bao phủ của linh thức!
Ngay khi Lăng Vân phóng ra linh thức, Tô Tiểu Tiên lại lộ ra đôi má lúm đồng tiền khả ái, cười nói:
- Lăng Vân ca ca, lời ta nói là sự thật nga, lần này chúng ta hàn huyên thật sự rất khoái trá, lần này phải cảm ơn Thanh Ương tỷ tỷ để cho ta gặp mặt được người! Lần sau nếu Tiểu Tiên còn có cơ hội sẽ tới tìm người. Lấy hành vi đối nhân xử thế của ca ca, tin tưởng rằng phụ thân cũng sẽ rất thích, đến lúc đó ta sẽ dẫn phụ thân cùng đi để gặp Lăng Vân ca ca.
Vừa nói xong, thân ảnh Tô Tiểu Tiên nhất thời xuất hiện một trận mông lung, trong chớp mắt đã hóa thành một đám sương mù trong suốt rồi tiêu thất trong hư không, chỉ để lại một câu "Nhớ nghĩ đến ta nha, Tiểu Tiên cũng sẽ nghĩ tới người." Dư âm mấy chữ này vẫn còn quanh quẩn vang vọng khắp hư không...
...
Tô Tiểu Tiên nhắc tới Thanh Ương, còn nói rằng nàng rất khoái trá, những lời này thầm ám chỉ rằng Lăng Vân đã làm hỏng mất chuyện tốt của nàng, chuyện này tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy mà bỏ qua. Hơn nữa, chờ đợi Lăng Vân chính là cơn giận giữ như lôi đình của Bán Thần cường giả.
Nhìn hư không không còn bóng người, Lăng Vân trầm mặc trong chốc lát, rồi chuyển thân hướng Tam Thánh Đảo bay đi.
Thực lực của Tô Tiểu Tiên tịnh không yếu, nếu thật lực đánh cùng mình một trận thì thắng thua chưa thể nói trước, bất quá sau lưng nàng còn có Hạo Thiên Kiếm Phái, còn mình thì chỉ là một tán nhân mà thôi. Vì thế nàng phải lấy đại cục làm trọng, không tiếc tiêu hao Thế Thân Linh Vụ, bảo toàn bản thân ly khai.
Nếu mình thật sự theo sát không bỏ, làm cho nàng muốn lui cũng không thể lui, tất nhiên sẽ dẫn tới một tràng đại chiến.
"Thật là một tiểu nha đầu thông minh."
Vì Tuyết Vực đảo tam thánh cùng với Tô Tiểu Tiên mà tử chiến? Cái này cũng không đáng giá!
Khi Lăng Vân đi tới Tam Thánh Đảo, khắp nơi là một phiến tịch mịch, đồ vật kiến trúc cơ hồ hoàn toàn bị phá hủy, sợ rằng chủ truyền tống trận kia cũng bị hủy diệt mất! Tuy rằng hắn biết, trên đảo này khẳng định có truyền tống trận bí mật, bất quá truyền tống trận này nhất định là có kết giới ngăn cách khí tức, cho dù hắn muốn tìm cũng không tìm được.
Đang lúc hắn định ly khai, từ phía trên đảo lại bỗng nhiên bay ra một bóng hình xinh đẹp, nhìn thấy Lăng Vân thì lập tức hân hỉ hô lên:
- Lăng Vân các hạ, ngài đã trở lại.
Cũng không phải ai khác, đúng vậy đệ tử của Thanh Bích - Tử Ngọc!
Tử Ngọc liếc nhìn Lăng Vân cũng không có trọng thương gì, thoáng thở phào một cái, đồng thời trong mắt cũng tràn đầy vẻ kính nể:
- Lăng Vân các hạ, người không có chuyện gì thì thật sự quá tốt. Sư phó để cho ta ở lại đợi ngài, quả nhiên ngài đã trở lại, hi vọng ngài có thể đi Tuyết Vực Đảo một chuyến. Lần này các hạ cứu Tam Thánh Đảo nhất mạch chúng ta, đối với chúng ta có đại ân đại đức, sư phó vô cùng cảm kích, cũng muốn báo đáp ân tình lần này của các hạ một phen.
- Không cần, đây chẳng qua là hiệp ước giữa chúng ta mà thôi.
Tử Ngọc trước đó đã được Thanh Ương dặn dò, vô luận như thế nào cũng phải mời Lăng Vân cho bằng được.
Hiện tại chiến sự của Tuyết Vực Đảo ở Đông Huyền Hải Vực gặp phải bất lợi, Tam muội bị phế đi tu vi, Nhị muội thân thụ trọng thương, vô lực tái chiến, nếu muốn chiến sự ở Vô Tẫn Nhai tiến hành thuận lợi, biện pháp duy nhất chính là dựa vào lực lượng của Lăng Vân. Chỉ có hắn, mới có thể tạm thời níu kéo được chiến sự ở Vô Tẫn Nhai, đợi đến khi bọn họ hoàn toàn khôi phục.
- Lăng Vân các hạ, lần này ba vị sư trưởng thật lòng muốn mời các hạ đi Tuyết Vực Đảo, không còn toan tính gì khác! Các hạ không phải muốn đi Chí Cao Thần Giới sao, chúng ta có rất nhiều kinh nghiệm sau nhiều năm tiến nhập trong đó, chúng ta sẵn sàng chia sẻ nó với các hạ. Tin tưởng rằng nó có thể trợ giúp các hạ không ít.
Lăng Vân trầm ngâm trong chốc lát, hắn thừa biết nguyên nhân vì sao bọn họ muốn mời mình đi Tuyết Vực Đảo. Hơn nữa... Lai lịch của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận kia, hắn cũng phải tra cho rõ ràng.
Nghĩ vậy, hắn lập tức gật đầu nói:
- Dẫn đường.
Tử Ngọc nhất thời mừng rỡ, vội vàng cúi người chào nói:
- Cảm ơn người Lăng Vân các hạ, thỉnh các hạ đi theo ta.
Nàng cũng không cho là Lăng Vân không biết nguyên nhân chuyến đi lần này, nếu hắn đã đáp ứng thì chứng tỏ hắn thực sự muốn trợ giúp cho Tuyết Vực Đảo rồi, bởi vậy Tử Ngọc mới có thể phát ra tiếng cảm tạ từ nội tâm.
Dùng tay ra dấu mời Lăng Vân tiến nhập truyền tống trận. Tùy theo quang mang chớp lóe, năng lượng của truyền tống trận dần dần tản ra, chỉ chốc lát sau, đã tới một đại điện có sáu vị thánh kiếm sư đang nghiêm chỉnh đứng gác! Sáu vị thánh kiếm sư này đều đạt tới cửu giai đỉnh phong, hơn nữa có vẻ như đều tinh thông hợp kích với nhau, dưới tình huống như vậy, cho dù là Kiếm Thánh tùy tiện đến đây, dưới sự ứng phó không kịp, cũng có thể bị sáu người bọn họ chế phục.
Sáu người đều tập trung đề phòng cao độ, sau khi thấy rõ người đến là Tử Ngọc thì mới gật đầu rút lui, quay lại chức trách thủ hộ của mình.
Tử Ngọc hướng sáu người hơi hoàn lễ, còn Lăng Vân thì lại hướng bên ngoài đại điện đi ra!
Đây là lần đầu tiên Lăng Vân đặt chân lên chỗ của một trong mười hai đại thế lực của Trung Ương Tinh! Bất quá Tuyết Vực Đảo trước mắt, tựa hồ cũng không có sự phồn hoa của một đại thế lực, người trên đảo cũng rất thưa thớt, ngay cả đệ tử cũng không thấy đi tới đi lui nhiều, trừ bỏ những người phụ trách thủ vệ ra ngoài, cơ hồ không thấy kể cả những người tạp vụ. Cả đảo toát ra vẻ vắng lạnh, so với Vọng Hải Phái cũng hơi có chút không bằng.
Tử Ngọc phảng phất như nhìn thấu nghi ngờ của hắn, giải thích:
- hiện tại là thời kỳ tranh đoạt danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới, tất cả cao thủ trong cửa cơ hồ đều có nhiệm vụ, đều đã đi ra ngoài, cho nên đảo hơi có chút lãnh đạm. Chờ thêm một thời gian nữa, các sư huynh đệ trở về, thì đó là thời kỳ náo nhiệt nhất của Tuyết Vực Đảo.
Lăng Vân gật gật đầu, cũng không có hỏi nhiều.
Trong lúc đi đường, Thanh Trúc nhìn qua đã thoáng có chút khôi phục nguyên khí đã ra đón tiếp, thấy Lăng Vân đến liền lộ ra vẻ cảm tạ, hàn huyên một chút sau đó liền tiến nhập chủ đề:
- Lăng Vân các hạ, đảo chủ đại nhân cho mời, kính mời các hạ theo ta đến Thần điện.
- Đảo chủ? Đảo chủ của các ngươi không đi trợ giúp chiến trường khắp nơi, mà lại tọa trấn trong đảo?
Thanh Trúc liếc nhìn Lăng Vân một cái, trong lòng âm thầm kinh ngạc về chuyện Lăng Vân thậm chí ngay cả điểm này cũng không biết.
Bất quá liên tưởng đến thông tin tình báo về Lăng Vân thời gian qua, nàng càng thêm xác nhận về độ xác thực của nó:
- Lăng Vân các hạ có điều không biết! Bán Thần cường giả bởi vì thực lực cường đại, cho dù là Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả cũng có thể đấu với 5 người, nếu bọn họ đi tranh đoạt danh ngạch, còn có Kiếm Thánh nào dám tham gia náo nhiệt nữa chứ? Vì bảo đảm tính công chính cho việc tranh đoạt danh ngạch, Chí Cao Thần Điện cũng đã cấp cho bọn họ ba cái danh ngạch, để cho bọn họ không được tùy tiện xuất thủ, nếu không sẽ bị tước đoạt quyền lợi tham dự.
Bán Thần cường giả không được tùy tiện xuất thủ...
Nếu như sớm biết thế, hắn cũng không cần lo lắng việc đi tới Tuyết Vực Đảo. Mà như thế mọi người tự nhiên sẽ xem mình là người của Tuyết Vực Đảo, dù cho hắn cũng không có quan hệ gì với bọn họ. Lắc lắc đầu, Lăng Vân đành phải buông xuống tâm tư. Đã đi đến bước này, hối hận cũng không có ý nghĩa gì.