Sau khi huấn luyện Khôi Yêu Trận đạt tới độ ăn ý nhất định, trong thực chiến Đường Tiêu có thể mượn lực của Khôi Yêu Trận, để cho hắn và tất cả khôi lỗi tạo thành một chỉnh thể, cùng ngưng tụ Luyện yêu Đại Thủ Ấn, từ đó khiến cho uy lực của Luyện Yêu Đại Thủ Ấn đặc biệt được tăng cường.
Sau khi cẩn thận nghiên cứu Khôi Yêu Trận, Đường Tiêu xem qua nguyên lý của trận pháp này. Mặc dù hiện tại hắn đã có được mấy tên khôi lỗi có võ học tu vi đều ở cấp Địa Nguyên nhị, tam giai, nhưng chiến pháp của những người này lại có bất đồng rất lớn trong thực chiến.
Ví dụ như sau khi Đường Tiêu mặc Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp, phối hợp thêm ngạc mai rùa và Ám Kim nội giáp, tất cả khôi lỗi của hắn đều thuộc về loại rất chịu đánh. Còn Lâm Quý có được Kim Bát hộ thể, hơn nữa có tu vi Địa Nguyên tam giai, đồng dạng cũng rất chịu đánh, vũ khí chủ công của hai người một là kích, một là mâu, cũng có thể tạo thành tổn thương cận chiến rất lớn với mục tiêu, bởi vậy hai người có thể xông về phía trước trong trận hình khôi lỗi, chân khí cũng chủ yếu tập trung đến hộ thể cương khí, dùng khiên thịt ngăn cản công kích của địch quân đối với toàn bộ “Khôi Yêu Trận”.
Nếu không lấy Ngân Thứ thú thủ lĩnh luyện đan, cũng là một tấm khiên thịt không tệ, thậm chí còn có thể giúp hắn tiến lên gần phía trước hơn, phối hợp với Lâm Quý, tạo thành xu thế tiến lên một trái một phải.
Giống như Chung Lam đang mặc giáp da, di động tương đối nhẹ nhàng, khống chế Từ Vân Tịch Tinh kiếm, tương đối thích hợp công kích từ xa, có Đường Tiêu và Lâm Quý ở phía trước chặn hơn phân nửa công kích của đối phương, nàng có thể ngưng tụ một số lượng lớn chân khí hộ thể cương khí tập trung vào trong công kích, gia tăng uy lực công kích của nàng. Vũ khí chủ công của Ngân Thứ thú thủ lĩnh là thần ngưu cung, đồng dạng cũng là một hảo thủ tấn công từ xa, sau khi kết thành Khôi Yêu Trận, hắn chỉ cần núp ở phía sau không ngừng bắn tên là được, không cần lo lắng chuyện cận chiến.
Một loại đội hình tác chiến như vậy, có khiên thịt, có tấn công từ xa, so với trận hình cùng lúc xông ra, chiến đấu hỗn loạn lúc trước, hiệu suất đương nhiên cao hơn không ít. Hơn nữa Đường Tiêu sớm đã phát hiện phù triện có hiệu quả trị liệu, đặc biệt hiệu quả trị liệu của điện quang phù triện rất tốt. Hắn lo lắng sau này khi tu vi tiến thêm một bước tấn giai, có thể đặc biệt rút ra một số nhân thủ đặc biệt luyện tập hiệu quả trị liệu lâm chiến của phù triện, chuyên môn phụ trách dùng phù triện tiến hành cứu chữa cấp tốc đối với đội viên bị thương. Cứ như vậy, tất cả khôi lỗi trong Khôi Yêu Trận, có thể giảm bớt số lượng lớn thương vong không tất yếu trong thực chiến, chiến lực tiếp tục cũng sẽ kéo dài hơn.
Sau này trong phương diện tìm kiếm pháp khí, phải chú trọng vấn đề cân đối công thủ của toàn bộ Khôi Yêu Trận, năng lực khôi lỗi không theo kịp, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành đào thải, thay thế, nhưng pháp khí trong tay bọn họ sẽ lưu lại cho khôi lỗi mạnh hơn. Nhưng tất cả những tưởng tượng này, sau khi trải qua huấn luyện và kiểm nghiệm thực chiến, mới biết được rút cuộc có thể dùng được hay không.
Đường Tiêu cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, tiếp tục nghiên cứu những biến hóa khác trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, trong gian phòng “Dược kinh” Đường Tiêu đã tìm được phương pháp luyện chế “Tẩy Tủy Đan”, đây hiển nhiên là vì phối hợp với “Tẩy Huyết Hoán Tủy” để rút ngắn quá trình công pháp. Không chỉ như vậy, khi tiến vào một gian phòng có chữ “Trì”, Đường Tiêu còn phát hiện một Hóa Huyết Trì cực đại.
Trong Hóa Huyết Trì chỉ có một tầng huyết thủy mỏng manh, căn cứ vào văn tự bên cạnh Hóa Huyết Trì nói rõ, Hóa Huyết Trì này chính là một tầng huyết thủy do chủ nhân của “Luyện Yêu Thối Ma Hồ” tẩy huyết hoán tủy, hiển nhiên là thứ Đường Tiêu lưu lại trước khi giết những người kia.
Đại khái ý tứ của văn tự bên cạnh Hóa Huyết Trì đó là, để cho Luyện Yêu Thối Ma Hồ thu thập huyết thủy của vạn người, tiến hành tinh luyện trong ao, sau đó lại thêm vào các loại dược liệu cần thiết, bài trừ tạp chất, có thể luyện chế thành huyết tủy tiểu bán trì. Chủ nhân của Luyện Yêu Thối Ma Hồ trực tiếp hấp thu tinh hoa huyết tủy của Hóa Huyết Trì tràn đầy huyết tủy, có thể rất nhanh hoàn thành quá trình Tẩy huyết hoán tủy.
Nếu Hóa Huyết Trì này chứa đầy máu, có thể cho ba gã khôi lỗi cấp Địa Nguyên nhị giai đồng thời tiến hành quá trình tẩy huyết hoán tủy.
Máu của một vạn người. . . . . .
Đường Tiêu lắc đầu, trước kia khi hắn luyện chế đan, mặc dù rút gân lột da nhiều người rất tàn nhẫn, nhưng mục tiêu chỉ giới hạn ở những người muốn giết hắn, và những thế lực sau lưng những người này. Lúc này kêu hắn vô duyên vô cớ đi làm một trận đại đồ sát, thu huyết tủy của hơn một vạn người vào trong Hóa Huyết Trì này là không có khả năng, trừ phi trên Áo Bỉ Đảo phát sinh chiến tranh đại quy mô, để cho Luyện Yêu Thối Ma Hồ có thể tự thu thập đầy đủ máu huyết, nếu không Đường Tiêu sẽ không đi đồ sát một vạn người để bản thân có thể tấn cấp.
Cho nên, chuyện này tạm thời gác lại không nhắc tới, cho dù đây là một con đường có thể hoàn thành quá trình tẩy huyết hoán tủy nhanh nhất.
Đường Tiêu lại tiến nhập vào căn phòng chữ “nhân”, những khôi lỗi mới vừa rồi bị Đầu đà hồng y đánh trọng thương đang tĩnh dưỡng, Đường Tiêu vừa giúp bọn hắn gia tốc trị liệu, vừa xâm nhập thần hồn của bọn hắn, tìm kiếm phương pháp ngưng tụ phù triện thành vân triện. Kết quả đều tìm thấy trong trí nhớ của Chung Lam và Lâm Quý, mặc dù bọn hắn đều không có chín đạo phù triện, nhưng trong đầu lại nhớ rất nhiều công pháp cao cấp trong tông hoặc trong gia tộc, mà ngưng tụ phù triện thành vân triện, chỉ là một môn công pháp rất bình thường mà thôi.
Khó trách Luyện Yêu Thối Ma Hồ không tiến hành sử dụng thu nhận.
Công pháp ngưng luyện vân triện của Từ Vân tông và Lâm gia cơ bản giống nhau, sau khi thần hồn của Đường Tiêu rời khỏi Luyện Yêu Thối Ma Hồ, lại triệu hoán chín đạo phù triện trong cơ thể ra ngoài, dựa theo giới thiệu liên quan đến công pháp ngưng luyện vân triện lấy từ chỗ Chung Lam và Lâm Quý, sau khi so sánh tổng kết, bắt đầu sắp xếp trận hình phù triện nhất định, dùng chân khí trong cơ thể tiến hành xe chỉ luồn kim, khiến chúng ngưng tụ thành vân triện.
Toàn bộ quá trình hao tốn gần hai canh giờ của Đường Tiêu, cuối cùng sau khi chín miếng phù triện ngưng luyện thành vân triện, một đạo điện quang vân triện xuất hiện trong mật thất, khi di động phát ra tiếng nổ phá nát hư không giống như điện giật, bên trong ẩn chứa sức mạnh hủy diệt cường đại.
Nhưng đó cũng không phải chuyện khiến cho Đường Tiêu cao hứng nhất, chuyện khiến cho hắn cao hứng chính là, sau khi đạo vân triện này ngưng luyện kết thành, Luyện yêu Đại Thủ Ấn mà hắn vốn mất canh giờ mới có thể ngưng luyện ra, lại có thể tùy tâm mà phát, căn bản không cần thời gian tiến hành cấp tốc ngưng luyện, chỉ cần chân khí trong cơ thể không tiêu hao hết, hắn có thể liên tục đánh ra Luyện yêu Đại Thủ Ấn trong thực chiến.
- Ha ha ha ha ha ha ha ha ha. . . . . .
Đường Tiêu cười điên cuồng, không khí trong mật thất cũng theo tiếng cười của hắn không ngừng chấn động run rẩy, lực lượng bạo tăng khiến cho Đường Tiêu có một loại kích động muốn lập tức đi dời non lấp núi.
Chỗ cường hãn của Luyện yêu Đại Thủ Ấn không chỉ ở chỗ có thể thu phục khôi lỗi để bản thể sử dụng, uy lực công kích của Luyện yêu Đại Thủ Ấn cũng tương đối bá đạo, đặc biệt là Luyện yêu Đại Thủ Ấn do võ giả sau cấp Địa Nguyên nhị giai sử xuất, uy lực phần lớn thể hiện trên độ suy yếu thần hồn của mục tiêu.
Pháp khí phòng hộ và tố chất thân thể của một người quyết định hắn có thể chịu đựng đả kích vật lý lớn như thế nào, nhưng thần hồn của người bị Luyện Yêu Đại Thủ Ấn trực tiếp phá hủy, tạo thành tổn thương với thần hồn vượt xa tổn hại tạo thành đối với nhân thể. Nói cách khác, cho dù thân thể của một người không bị trọng thương, nhưng rất có thể thần hồn bị Luyện yêu Đại Thủ Ấn gây ra trọng thương, đồng dạng cũng sẽ hấp hối, mất đi năng lực chống cự.
Lúc trước Đường Tiêu ngưng luyện Đại Thủ Ấn không dễ dàng, cho nên tới bây giờ đều sử dụng vô cùng cẩn thận, để tránh đến lúc muốn thu khôi lỗi lại không phát ra được. Nhưng bây giờ, hắn có thể tiện tay phát ra một Luyện yêu Đại Thủ Ấn, thậm chí dùng nó trực tiếp công kích mục tiêu, một khi thân thể mục tiêu hoặc là thần hồn suy yếu tới trình độ nhất định, hắn có thể lợi dụng Luyện yêu Đại Thủ Ấn thu mục tiêu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, biến thành khôi lỗi của mình.
Luyện yêu Đại Thủ Ấn, từ nay về sau sẽ trở thành một loại thủ đoạn công kích thông thường của Đường Tiêu,
Đường Tiêu lấy ra một bộ y phục sạch sẽ từ trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ mặc lên người, che phủ thân thể, sau đó gọi Dực Thai công chúa từ trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ ra ngoài.
- Vừa rồi ta đã đến chỗ nào vậy?
Dực Thai công chúa chỉ nhớ rõ Đầu đà hồng y lao về phía nàng, tựa hồ như sắp giết chết nàng, không biết ai đã tát nàng một cái, sau đó nàng lại tiến vào một mật thất, bị giam cầm bên trong không cách nào rời khỏi, cho đến khi bay ra khỏi gian phòng chữ “Nhân”, mới trở lại bên cạnh Đường Tiêu.
- Ta cũng không biết, vừa phát hiện ra ngươi ở đây.
Đường Tiêu thấy Dực Thai công chúa không biết rõ tình hình, dứt khoát lừa gạt nàng.
- Đây là nơi nào?
Dực Thai công chúa mê hoặc nhìn xung quanh.
- Ngươi có muốn tiến vào cấp Địa Nguyên không?
Đường Tiêu chuyển chủ đề.
- Tiến vào cấp Địa Nguyên?
Dực Thai công chúa mở to hai mắt, có chút không tin nhìn Đường Tiêu.
- Đúng, quá trình tiến vào cấp Địa Nguyên này, ngươi có thể sẽ nếm chút khổ sở, nhưng khẳng định đáng giá.
Đường Tiêu nhẹ gật đầu.
- Nếu có thể tiến vào cấp Địa Nguyên, chịu nhiều cực khổ hơn ta cũng không sợ.
Dực Thai công chúa rất kiên định trả lời Đường Tiêu.
- Vậy được rồi, ngươi xoay mặt qua chỗ khác đi.
Đường Tiêu gọi Chung Lam ra, lập tức lại đưa Dực Thai công chúa trở về Luyện Yêu Thối Ma Hồ, sau khi Dực Thai công chúa tiến vào căn phòng chữ “nhân”, liền lấy ra một viên nhân đan.
- Vừa rồi ta bị bắt vào đây, tại sao ngươi cũng vào được?
Dực Thai công chúa rất ngạc nhiên nhìn Đường Tiêu.
- Đây là một không gian độc lập, tiến vào đây chỉ là vì giúp ngươi tăng cường công lực, hiện tại ta chỉ ở trạng thái thần hồn, ngươi đừng nói chuyện này với người khác, bằng không sau này ta không thể không giúp ngươi tăng cường võ công được.
Đường Tiêu đe dọa Dực Thai công chúa.
- Không gian độc lập?
Dực Thai công chúa bán tín bán nghi nhìn Đường Tiêu.
- Ăn cái này vào.
Đường Tiêu không nói nhiều lời, đút cho Dực Thai công chúa một viên nhân đan.
Sau khi Dực Thai công chúa nuốt nhân đan vào, toàn thân cực độ đau đớn, nàng cố gắng chịu đựng kêu lên. Cũng may Đường Tiêu đã có kinh nghiệm cường hóa trước đó, hơn nữa hiện tại công lực của hắn đại tăng, đạo điện quang vân triện trong cơ thể chia thành tốp nhỏ, tiến vào khắp thân thể Dực Thai công chúa, mạnh mẽ bảo vệ kinh mạch trọng yếu của nàng.
Từ cấp Địa Nguyên nhất giai tiến vào nhị giai, thực lực của Đường Tiêu tăng lên năm, sáu lần, theo đó năng lực trị liệu của hắn cũng tăng lên gấp bội, hiện tại đối phó với những tổn thương bên trong cơ thể Dực Thai công chúa quả thực dễ như trở bàn tay.
Sau khi liên tiếp nuốt vào hai viên nhân đan, tình huống trong cơ thể Dực Thai công chúa dĩ nhiên đạt đến trạng thái cấp Nhân Nguyên đỉnh phong, tu dưỡng điều chỉnh sau nửa canh giờ, Đường Tiêu lấyLuyện Yêu Thối Ma Hồ cho nàng, sau đó cho nàng tiếp tục dùn một viên Địa Nguyên đan.
- Trùng kích cấp Địa Nguyên, vạn nhất trùng kích thất bại, kinh mạch bị hao tổn, ta giúp ngươi chữa trị là được.
Đường Tiêu nói với Dực Thai công chúa, sau đó nói cho nàng một số kinh nghiệm tâm đắc khi trùng kích cấp Địa Nguyên.
- Đơn giản như vậy sao? Ngươi có thể giúp ta tiếp tục không?
Dực Thai công chúa hiển nhiên đã sinh ra tâm lý ỷ lại vào Đường Tiêu.
- Sau này ta không thể giúp ngươi được.
Đường Tiêu lắc đầu. Trùng kích Địa Nguyên, ngươi càng mạnh, gặp được trở ngại càng lớn, có hắn ở bên cạnh, khi Dực Thai công chúa trùng kích cấp Địa Nguyên, không những không chiếm được trợ giúp, ngược lại còn sẽ phiền toái nhiều hơn.
- Vậy được rồi, để ta tự tiếp tục được rồi.
Dực Thai công chúa cắn răng, nhắm mắt lại, khu động phù triện trong cơ thể.
Đường Tiêu triệu hoán ra tất cả khôi lỗi cấp Địa Nguyên khác trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, bắt đầu diễn luyện “Khôi Yêu Trận” của hắn. Dựa theo miêu tả trong công pháp, sau khi thuần thục Khôi Yêu Trận, khi Đường Tiêu đánh nhau với người khác, có thể mượn nhờ lực của Khôi Yêu Trận, tăng cường thực lực của mình.
Bảy tên khôi lỗi có thể cung cấp hơn mười đạo phù triện cho Đường Tiêu, dưới sự diễn luyện của Đường Tiêu, sau khi mượn dùng lực của hơn mười đạo phù triện, hắn có thể đạt được sức mạnh không khác biệt hai đạo vân triện sau khi Khôi Yêu Trận kết thành.
Đầu đà hồng y bên ngoài không biết được cơ duyên gì, tuy chỉ có tu vi cấp Địa Nguyên tam giai, nhưng cũng đã có được hai đạo vân triện. Trước khi Đường Tiêu tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, hắn và tất cả khôi lỗi cộng lại chỉ có hơn mười đạo phù triện, trước mặt Đầu đà hồng y có hai đạo vân triện, căn bản không cách nào chống lại.
Đặc biệt khi đó Đường Tiêu còn chưa có Khôi Yêu trận dùng ngưng tụ chỉnh thể chiến cương, khi khôi lỗi hoặc Đường Tiêu một mình ứng đối với công kích của Đầu đà hồng y, quả thực không chịu nổi một kích.
Nhưng tình huống bây giờ không còn giống lúc trước.
Bản thân Đường Tiêu đã có được một đạo vân triện, từ trong Khôi Yêu Trận lại có thể mượn được lực của một đạo vân triện, cộng thêm Luyện yêu Đại Thủ Ấn cuối cùng đã đại thành, hiện tại đối mặt với Đầu đà hồng y có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Khôi Yêu Trận phải có thành tựu trước đã.
. . . . . .
Ngày tiếp theo, Đường Tiêu dẫn theo đám khôi lỗi không ngừng diễn luyện Khôi Yêu Trận, khi Dực Thai công chúa mở mắt ra, khôi yêu trận của Đường Tiêu và đám khôi lỗi dĩ nhiên đã có thành tựu. Ít nhất khi Đường Tiêu sử dụng Luyện yêu Đại Thủ Ấn lúc, cũng không gặp vấn đề gì khi mượn lực của bọn họ.
- Lâu như vậy? Trùng kích có thành công không?
Đường Tiêu thu hồi đám khôi lỗi, nhìn về phía Dực Thai công chúa.
- Không có. . . . . .
Dực Thai công chúa rất ủ rũ trả lời Đường Tiêu.
- Không thành công sao? Bị thương sao?
Đường Tiêu nhíu mày, đưa tay kéo tay Dực Thai công chúa, lập tức phát hiện chỗ dị thường của nàng.
- Ngươi nghĩ bổn cung là thiên tài võ học hoàng gia Đại Minh triều, lại ăn Địa Nguyên đan của ngươi, làm sao có thể trùng kích thất bại? Ngươi đúng là dễ mắc lừa.
Dực Thai công chúa rất đắc ý nở nụ cười.
- Dám gạt ta?
Đường Tiêu rất tức giận túm lấy Dực Thai công chúa, đánh một chưởng lên mông đít này.
- Này, ngươi làm gì thế?
Đây là lần đầu tiên Dực Thai công chúa bị người ta đánh đòn, hơn nữa còn là bị nam nhân đánh, liền xấu hổ đỏ mặt.
- Đây là kết quả khi ngươi dám lừa gạt phu quân của mình.
Đường Tiêu rất uy nghiêm trừng mắt nhìn Dực Thai công chúa. Trong lòng hắn ngược lại cảm thấy có chút áy náy, vừa rồi đánh Dực Thai công chúa hình như không nhẹ.
- Ta chỉ muốn trêu ngươi một chút mà thôi.
Dực Thai công chúa bĩu môi nói, làm sao Đường Tiêu lại không hiểu phong tình này chứ.
Nhìn thấy Dực Thai công chúa bĩu môi, Đường Tiêu đột nhiên lại hồi tưởng lại chuyện xảy ra giữa mình và Chung Lam, trong lòng bất giác có chút kích động.
Sau khi tiến vào kiếp này, lúc nào cũng rất vất vả luyện công, một khắc cũng không dám để mình nghỉ ngơi, nhưng vừa mới từ cấp Địa Nguyên nhất giai đột phá nhị giai, hoàn thành đột phá lớn như vậy, nên phóng túng một chút.
Lúc trước khi ở cùng Chung Lam, Đường Tiêu thiếu chút nữa đã hạ thủ với nàng, nhưng một khi thật sự ra tay với Chung Lam, cũng có chút vượt qua giới hạn làm người. Nhưng hiện tại đối với Dực Thai công chúa lại hoàn toàn bất đồng, nàng là thê tử tương lai của hắn, trở về Đài Kinh thành thì có thể lấy nàng bất cứ lúc này, Đường Tiêu cũng không có gánh nặng tâm lý gì đối với nàng.
- Từ Phương Lâm trấn đến Hoa Liên thanh, lại đến đây, từ Nhân Nguyên tứ giai tiến vào Địa Nguyên, muốn cảm tạ ta như thế nào đây?
Đường Tiêu nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của Dực Thai công chúa, trong lòng bắt đầu có một số chủ ý bất lương.
- Rất đa tạ ngươi.
Dực Thai công chúa không nhìn thấy ý đồ trong mắt Đường Tiêu, không kìm lòng được nhào vào trong lòng Đường Tiêu. Trong thời gian ngắn ngủn một tháng, nàng trực tiếp từ cấp Nhân Nguyên tứ giai tiến vào cấp Địa Nguyên, đã trở thành cường giả cấp Địa Nguyên trên Áo Bỉ Đảo, từ nhỏ đến giờ, chưa có chuyện gì khiến nàng vui mừng như vậy.
- Ha ha ha ha. . . . . .
Đường Tiêu cũng vô cùng có cảm giác thành tựu, Luyện Yêu Thối Ma Hồ uy lực cường đại như vậy, không chỉ có thể giúp hắn phát triển rất nhanh mà còn có thể giúp hắn cường hóa đồng bạn bên cạnh.
Một lát sau Đường Tiêu cảm thấy có chút không đúng, hắn hỏi Dực Thai công chúa cảm tạ hắn như thế nào, tại sao nha đầu đó chỉ ôm hắn?
Như vậy khẳng định không được.
Ít nhất phải lấy thân báo đáp? Ha ha ha ha ha ha ha. . . . . .
Đường Tiêu ôm lấy khuôn mặt Dực Thai công chúa, hít hà gương mặt nàng, thân thể của thiếu nữ mười sáu tuổi có một mùi thơm vô cùng khác thường, hoàn toàn khác biệt với khí tức từ cơ thể Chung Lam phát ra.
Mặc dù Đường Tiêu cũng chỉ có mười sáu tuổi, nhưng tuổi thật của hắn đã tương đương 24 tuổi, ôm một thiếu nữ 16 tuổi thanh khiết như vậy trong lòng, không thể không sản sinh ra suy nghĩ thèm muốn, huống hồ trước đó hắn đã có suy nghĩ này rồi…
- Người… làm gì vậy?
Dực Thai công chúa thấy Đường Tiêu giống như sói ngửi thấy đồ ăn tiến tới trước mặt nàng, liền có chút hăm dọa. Hắn ta không phải đột nhiên cuồng tính phát tác, muốn ăn thịt nàng?
- Ngươi là vợ của ta, ngươi nói ta muốn làm gì?
Đường Tiêu tiếp tục hướng tới chỗ Dực Thai công chúa ngửi ngửi, sau đó…. Ngửi thấy nàng mặc dù rất kiên quyết nhưng vẫn lộ ra bộ ngực non nớt.
- Này…này…này… Ngươi…
Dực Thai công chúa dường như ý thức được Đường Tiêu chuẩn bị làm gì với nàng, có chút sợ hãi, lại có chút thẹn thùng, sắp nói không ra lời.
Bộ ngực thiếu nữ, lần thứ nhất bị người ta đụng vào sẽ vô cùng mẫn cảm, dù là hiện tại Đường Tiêu không sờ đến, chỉ là đụng nhẹ phía trước ngửi ngửi.
- Haha.
Đường Tiêu vui vẻ lên, vẻ thẹn thùng của Dực Thai công chúa càng thêm kích thích khao khát muốn nhìn thấu của hắn. Hắn đột nhiên nắm chắc lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Dực Thai công chúa, hướng tới cái miệng hồng hồng nhỏ xinh của nàng cưỡng hôn.
- A …a….
Dực Thai công chúa lần đầu tiên bị nam nhân cưỡng hôn, hôm nữa lại là khi chưa thành thân. Chưa bước vào nhà chồng đã bị nam nhân ôm hôn môi như vậy. Toàn bộ hành vi này là vô cùng trái với lễ phép của triều Đại Minh. Vì thế liền dốc hết sức liều mạng vùng vẫy.
- Ah…..
Lúc Dực Thai công chúa giãy dục, ngực trước đột nhiên bị tay của Đường Tiêu nắm chặt, sau khi bị chạm nhẹ vào thì thân thể lập tức có chút như nhũn ra, ý chí chống cự trong nháy mắt đã giảm đi không ít.
Toàn thân bị một cảm giác ngứa ngáy chưa từng trải nghiệm qua. Khiến cho Dực Thai công chúa trong giờ phút này đầu óc một màn hỗn loạn. Mặc dù biết hiện tại hành vi của nàng và Đường Tiêu rất không phù hợp với lễ phép triều Đại Minh. Nhưng cảm giác ôm ấp sờ soạn của Đường Tiêu khiến nàng khó có chút kháng cự.
Bờ môi dầy của Đường Tiêu lại một lần nữa đặt trên đôi môi hồng của công chúa Dực Thai, công chúa Dực Thai cuối cùng dừng lại tất cả sự giãy dụa và phản kháng, theo bản năng hôn vào bờ môi của Đường Tiêu.
Đường Tiêu không chút ngượng ngùng dùng đầu lưỡi mở cái miệng nhỏ nhắn của công chúa sớm đã trở nên mềm nhũn, sau đó đi vào sâu trong, dùng đầu lưỡi trêu đùa đầu lưỡi nhạy cảm của công chúa Dực Thai. Khi thì đẩy ra, khi thì hút vào, khi thì mút lấy dịch mềm mại trong miệng thiếu nữ. Không lâu sau liền chọc cho toàn thân công chúa nóng rực. Hơn nữa Đường Tiêu xoa bóp không ngừng trước ngực nàng khiến cho toàn thân nàng giác không tự chủ được mà bắt đầu tập trung hướng xuống phía dưới bụng.
- Ah….ta…
Dực Thai công chúa đột nhiên trở nên thần trí mơ hồ, chỉ mơ màng cảm thấy càng ngày càng vượt qua lễ phép Đại Minh, bản năng muốn thoát khỏi nhưng lại không có lực kháng cự.
Nàng không thể không thừa nhận, nàng yêu người đàn ông này. Cho nên mặc dù biết những hành vi này là nghiêm cấm tuyệt đối của lễ phép Đại Minh nhưng cũng không có cách nào kháng cự lại những gì mà ngươi đang làm với nàng.
Có điều khi Đường Tiêu bắt đầu thò tay cởi nút áo trước ngực nàng, Dực Thai công chúa lập tức tỉnh lại, dốc sức liều mạng kéo tay Đường Tiêu, vẻ mặt sợ hãi hướng lên Đường Tiêu cầu khẩn. Rõ ràng thân là công chúa một nước, giáo dục của hoàng gia đối với sự liên sỉ vẫn khiến nàng trong lúc Đường Tiêu mạnh mẽ cởi nút áo ra nảy sinh tâm lí do dự, sợ hãi vô cùng lớn.
Đường Tiêu đang vào lúc bừng bừng lửa, giờ phút này căn bản không muốn dừng tay, nhưng ý chí chống cự của Dực Thai công chúa chỉ khiến cho hắn càng thêm kiên quyết, trong mắt tất cả là một vẻ cầu khẩn. Giống như Đường Tiêu hiếu thắng muốn nổ tung nàng ra vậy. Đường Tiêu có chút buồn bực, nhưng lửa bên trong chưa hết. Muốn áp chế cũng không áp được. Đặc biệt là trong ngực ôm một tiểu mỹ nữ quốc sắc thiên hương như vậy, nếu như còn có thể cưỡng chế được nội hỏa, xem ra thật sự không phải là đàn ông.
Đường Tiêu tiếp tục hôn hút lấy đôi má, bờ môi của Dực Thai công chúa, trong phạm vi khiến cho nàng có thể tiếp nhận được. Lại một lần nữa nhen nhóm lên khát vọng bên trong thân thể nàng, chầm chậm tìm cơ hội thâm nhập vào từng bước.
Mặc dù Đường Tiêu được nếm qua nhiều lần nhưng Dực Thai công chúa lại bị hắn nhen nhóm lại. Nhưng mỗi khi Đường Tiêu có ý đồ muốn cởi bỏ quần áo của nàng, sau đó càng tiến vào một chút ít thì nàng lại lập tức tỉnh táo lại, dốc sức liều mạng để bảo vệ điều cuối cùng. Dùng năng lực của Đường Tiêu, mạnh mẽ bò trên quần áo của công chúa, cưỡng ép nàng đòi làm. Cũng không phải chuyện gì khó khăn nhưng dù sao những chuyện này vẫn nên đôi bên tình nguyện thì tốt hơn.
Không cởi được quần áo của Dực Thai công chúa, Đường Phi đem cởi bỏ quần của mình, đem cái vật bừng bừng đó sôi sục rất nhanh. Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của quần áo cái vật này dường như thăng thiên, cảm giác sáng khoái vô cùng, muốn tìm một hồ nước thu chỗ để chui vào, chơi đùa bên trong đó một phát.
Đáng tiếc, trước mặt nước hồ thu đó bị một tầng quần áo mỏng ngăn cản, thần long thoát khỏi chỉ có thể tạm thời nhìn qua mà giải khát.
Đường Tiêu vẻ mặt cười xấu xa, đem Dực Đaì công chúa áp xuống mặt đất, sau đó đứng thẳng người, về phía trước hai bước, đem thần long liều đưa vào trước Dực Thai công chúa. Cái hồ nước mùa thu phía dưới hắn không hề đi vào, thay đổi sang cái đầm bên trên tốt hơn. Không tìm một nơi đi vào không được?
Dực Thai công chúa lần từ khi sinh ra tới giờ nhìn thấy thần long cao ngất, ban đầu không biết vật ấy là vật gì, chỉ cảm thấy bộ dạng lớn lên của thần long thật đáng sợ, trên đầu trơn bóng ngay cả con mắt cũng không có. Chợt nhìn còn tưởng là yêu thú dị hình mà Đường Tiêu nuôi, sợ tới mức hét lên một tiếng nhắm mắt lại lùi về sau. Hahahahah. Phản ứng của Dực Thai công chúa càng khiến cho Đường Tiêu thoải mái, nàng nhắm mắt lại không dám nhìn, cũng rất hợp với ý của Đường Tiêu.
Đường Tiêu điều khiển cho thần long tiến đến thể trước Dực Thai công chúa, dùng mặt trên của thần long vẽ lên trên mặt Dực Thai công chúa một cái vòng lớn, giống như xác định mục tiêu. Sau đó lại để cho thần long thân mật đụng vào cái miệng hồng hồng nhỏ nhỏ của Dực Thai công chúa. Cái miệng nhỏ nhắn của Dực Thai công chúa vừa trải qua hôn môi sau đó rất là dịu dàng. Cảm giác ma sát phía trên của thần long thật đúng là tuyệt diệu vô cùng. Từ chỗ đầu vào trơn bóng đến phần nhạy cảm truyền khắp toàn thân Đường Tiêu, kích thích nội đạo vừa cứng vừa thô mà không ngừng run rẩy như có điện của Đường Tiêu.
- Thoải mái quá!
Đường Tiêu lại dùng lực liếm vào cái miệng nhỏ nhắn của Dực Thai công chúa.
Dực Thai công chúa cảm giác tiếp xúc trên môi có chút không đúng lắm, vì vậy lén trợn mắt nhìn một chút, phát hiện là dị hình kia đang cọ vào nàng, sợ hãi tới mức vội vàng ngắm mắt lại, duỗi hai bàn tay nhỏ bé che lấy, không cho Đường Tiêu tiếp tục làm cái chuyện kỳ quái này nữa.
Vốn dĩ Đường Tiêu còn muốn dùng thần long đẩy vào cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng của nàng, ở bên trong cái lưỡi mềm mại của nàng chơi đùa một phen, kế hoạch này đã hoàn toàn thất bại. Lửa trong đốt lên nóng bừng không chỗ phát tiết, Đường Tiêu lại một lần nữa đặt trên người Dực Thai công chúa, dùng sức mở rộng hai chân của Dực Thai công chúa, sau đó cách quần áo nàng dồn sức hướng vào.
Lần này động tác quá thô lỗ, đâm cho Dực Thai công chúa đau không nhịn được, kêu thảm thiết một tiếng, sắc mặt trắng bệch ra. Mở to mắt ra, trên nét mặt thêm vài phần cầu xin, nhìn về phía Đường Tiêu vô cùng đáng thương.
Đường Tiêu không thể không ngừng lại, lại lần nữa bắt đầu vuốt ve Ôn Nhu, nhưng Dực Thai công chúa bị Đường Tiêu dày vò nhiều, trong tâm cũng có chút cảnh giác. Nàng một mặt cảm thụ được cảm giác vô cùng thoải mái sẽ chịu, một mặt lại lo lắng Đường Tiêu lại một lần nữa lấn lướt qua Lôi Trì. Dù sao đây là thế giới tôn ti nam nữ, đối với nam nhân hạn chế cực thấp, cũng tại trong lòng phụ nữ có một dấu ấn kinh khủng.
Đường Tiêu ôm cái eo nhỏ nhắn của Dực Thai công chúa, không ngừng vuốt ve trên bộ ngực ấm áp của nàng, lại chuyển qua vai nàng, vị vào thân thể nằm nghiêng của nàng, mò tới phần lưng sau. Sau đó dần dần chạm tới mông đít đầy đặn của thiếu nữ, thân thể thiếu nữ đặc biệt ở đường cong, sờ tới vô cùng kỳ diệu.
Mặc dù trước khi thần long của Đường Tiêu dùng sức mạnh mẽ khiến cho công chúa cảnh giác nhưng có lẽ chính là động tác về sau, lại để cho công chúa Dực Thai vào thời điểm mấy chốt lại lặng lẽ di chuyển, cho nên hiện tại Đường Tiêu sờ đến mông nàng, nàng lại không có vẻ kháng cự. Hay là loại sờ này khiến cho nàng vô cùng thích thú, thế nên không muốn cho Đường Tiêu dừng lại.
Dực Thai công chúa một mắt nhắm lại, tựa hồ như đang mong chờ, lại như đang phòng ngự cử động dị thường của Đường Tiêu. Thiếu nữ đang trải qua lần đầu tiên chuyện nam nữ, trong nội tâm vô cùng mâu thuẫn.
Đường Tiêu lại đang sờ soạn bốn phía trên người Dực Thai công chúa, sờ trong chốc lát, chậm rãi bắt tay tiến vào chỗ hai chân của nàng, sau đó rất nhẹ nhàng sờ bàn tay vào, sau đó chậm chạm sờ soạn bên cạnh quần áo.
Có thể bởi vì chạm đến chỗ nào đó, cảm giác giống như điện giật, thoáng qua khiến cho Dực Thai công chúa như được đốt cháy lên, nàng thở nhẹ một tiếng, thân thể cũng kéo căng ra bắt đầu. Thỉnh thoảng con mắt mở ra về sau có chút do dự bất định nhìn Đường Tiêu, bờ môi cắn chặt. Dường như nội tâm vô cùng mâu thuẫn phải chăng ngăn cản Đường Tiêu tiếp tục, nhưng bỗng nhiên lại nhắm mắt lại, giống như cảm thụ cảm giác đó, vì sao lại tuyệt vời đến thế.
Mượn cơ hội này, Đường Tiêu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của công chúa, lại cho nàng nắm lấy thần long trên thân thể vốn đã nóng đến không thể nhịn được.
- Ah!
Một tiếng kêu nhỏ, Dực Thai công chúa giống như cầm vào lửa rụt tay trở lại, nhưng Đường Tiêu càng nắm lấy tay nàng bắt nàng một lần nữa nắm chắc lấy thần long thô ráp kia.
Dực Thai công chúa trong nháy mắt dường như đã hiểu được thần long kia rốt cuộc là dị vật gì, nàng lo lắng toàn thân run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hai mắt căn bản không dám nhìn Đường Tiêu. Nhưng cảm giác trong tay càng ngày càng rõ ràng, dường như tim đập mạnh như nhảy lên rung động.
Đường Tiêu dặt bàn tay nhỏ bé của Dực Thai công chúa bên ngoài, sau đó toàn thân có chút giật giật, truyền thụ kỹ xảo của Dực Thai công chúa. Cảm giác này khiến cho Đường Tiêu hưởng thụ, hắn nhịn không được lại tiếp tục hôn môi, má, khóe miệng Dực Thai công chúa. Toàn thân nàng đều là nước miếng của hắn, dường như quên mất vừa rồi thần long còn dao động qua chỗ này.
Sau đó Đường Tiêu lại tiếp tục vuốt ve thân thể công chúa Dực Thai, tâm trạng lo lắng của công cháu từ từ giảm bớt xuống, cử động tiết tấu trong tay nàng chủ động khiến cho Đường Tiêu giật giật.
Nhìn thấy Đường Tiêu thể hiện vẻ thoải mái, liên tưởng tới lúc trước hắn vuốt ve thân thể nàng, nàng cảm nhận được cảm giác của dị vật kia. Trời sinh công chúa Dực Thai thông mình rất nhanh liền hiểu được một chút. Vì vậy lại như đang nịnh nọt bỏ thêm chút lực trên tay, hơn nữa tạo bạo tự điều khiển tìm hiểu bên cạnh thần long một phen, muốn hiểu rõ xem rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì.
- Nhẹ một chút…
- Được rồi… đừng có sờ xuống dưới…
-
- Này này! Chơi ăn gian!
- Hai cái đó không phải bóng thể hình sao?
……
Đường Tiêu không thể không lúc nào nhắc nhở Dực Thai công chúa mấy câu, hiển nhiên nàng bây giờ vẫn chưa có kinh nghiệm gì, ra tay cũng không có nặng nhẹ, cầm chỗ trứng chim của hắn làm củ cải chơi.
Dưới sự dạy dỗ của Đường Tiêu, Dực Đức công chúa dần dần thượng thủ được một chút, chậm rãi nắm lấy quy luật Đường Tiêu. Đường Tiêu cũng thuận thế vọt tay ra, tiếp tục vuốt qua lại dưới bụng dưới của Dực Thai công chúa. Dực Thai công chúa thở lên càng dồn dập, môi đỏ tươi như máu, toàn thân thể trở nên cứng ngắc. Bất giác thở ra nhẹ, hành động của tay không tự chủ được dừng lại, nhưng lực nắm trong tay càng lúc càng mạnh hơn.
Đường Tiêu biết Dực Thai công chúa đã tiến vào trạng thái giới hạn, vì vậy tăng thêm một ít thủ pháp, không bao lâu sau thân thể căng cứng của Dực Thai công chúa cũng rung động kịch liệt. Tiếng rên rỉ kìm nén trong miệng biến thành gọi lên cuồng loạn. Hai tay nắm lấy, bắt loạn, hai chân đạp loạn xạ, đặc biệt hai tay dùng lực bắt vào cái dị vật kia. Đường Tiêu chỉ có thể vận dụng công lực cắn răng chịu đựng, bằng không thì đã bị nàng trực tiếp bóp vỡ rùi.
Đã qua hơn nửa ngày, Dực Thai công chúa mới khôi phục được thần thức, một lần nữa mở mắt, vẻ mặt thẹn thùng nhìn Đường Tiêu. Nàng dường như ý thức được việc mình đã không nên làm, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, hơn nữa rất thoải mái…. Nàng cũng không biết bây giờ nàng nên nói gì mới được, chỉ là cảm thấy về sau nàng không cách nào rời khỏi người đàn ông trước mặt.
Đường Tiêu giơ tay lên nhìn nhìn, sau đó nhíu mày:
- Công chúa sao nàng đái ra quần rồi?
Dực Thai công chúa ngây cả người, sau đó cảm giác thoáng qua dưới bên dưới mình toàn thân quầ áo đều thấm ướt. Cái này khiến nàng mắc cỡ vô cùng, nện cho Đường Tiêu một quả đấm, về sau quỳ người xuống vội che mặt, nhắm mắt lại, cũng không dám liếc nhìn Đường Tiêu.
- Hahahah…..
Đường Tiêu cười xong ngược lại có chút buồn buồn, làm cho nàng thoải mái, nằm rạp trên mặt đất không động đậy, hắn bây giờ còn khó chịu hơn đây này….
Đường Tiêu dứt khoát bò trên lưng Dực Thai công chúa, thần long cũng đúng lúc chống đỡ lại cảm giác mềm mại trên mông của công chúa, tuy cách quần áo nhưng cảm giác vô cùng thoải mái dễ chịu. Đường Tiêu dứt khoát xâm nhập sâu xuống một ít, khiến cho thần long tự lực cánh sinh tìm một chỗ thoải mái mà bắt đầu.
Dực Thai công chúa rất rõ ràng cảm giác Đường Phi đang làm gì, không biết thẹn thùng vì Đường Tiêu không cởi bỏ quần áo nàng mà dứt khoát gục ở chỗ này không nhúc nhích, tùy ý Đường Tiêu tự lực cánh sinh. Về sau động tác của Đường Tiêu ngày càng mạnh mẽ, thần long cách áo quần nhưng ngẫu nhiên vẫn có cơ hội chạm vào chỗ đó, khiến cho Dực Thai công chúa toàn thân căng cứng. Thần long khiến cho quần áo của Dực Thai công chúa vốn bị nàng làm ướt càng thêm trơn ướt trong nháy mắt. Đường Tiêu quát to một tiếng, hoàn thành trận thần long bạo cả thể xác lẫn tinh thần trong ngày hôm nay.
Dực Thai công chúa cảm giác được dị thường, sau đó nhận thức sờ soạng vào thần long thô bạo, kết quả sờ vào thứ kỳ quái, nàng lại càng hoảng sợ. Chút ngây thơ trong suy nghĩ càng hiểu thêm vài phần, nhưng lập tức nội tâm càng trở nên vô cùng ngượng ngùng, cảm giác mình chưa thành thân đã cùng Đường Tiêu tiến hành tới nước này, liền thầm mắng mình là thấp hèn đê tiện.
Trong giờ phút này Dực Thai công chúa nội tâm vừa hưng phấn, vừa hối hận, lại chờ mong, lại sợ hãi nhưng có chút chưa thỏa mãn. Nàng có chút không thể chờ đợi được muốn kết hôn với Đường Tiêu, trong đêm động phòng liền không cần chân tay cơ cứng như hôm nay, lại có thể hoàn toàn cởi quần áo, không cần lo lắng mà hưởng thụ khoái hoạt này rồi.