Quyển 3: Hãn Hải Đại Lục
Chương 9: Giết chết Giả Anh tu sĩ
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Ares
Biên dịch: Biên tập: tuanff10
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Boom nhân Kỷ niệm 122 năm ngày sinh chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại (19/5/1890 - 19/5/2012)
Quả số 25
- Ân, việc này lão phu đã biết, tiểu tử kia, nếu bản tôn đã đến đây mà ngươi còn không nhanh thủ chịu trói, đỡ cho thân thể phải chịu nhiều đau khổ.
Người cầm đầu là một lão già râu tóc bạc trắng, lão thản nhiên nói. Người này tuy chưa lộ chút tu vi nào, nhưng chỉ bằng thần quang ngẫu nhiêu xẹt qua từ trong đôi mắt khép hờ cũng đủ khiến kẻ khác sợ hãi!
Kim Đan Đại viên mãn, Giả Anh tu sĩ!
Sắc mặt Tiêu Thần âm trầm, lão giả này thực lực không thua kém Mộc gia lão tổ cùng Hắc Phong chân quân, đều là những tu sĩ thực lực mạnh nhất mà hắn từng gặp, tu vi gần đến lúc Kết Anh! Bất quá bằng vào tu vi loại này mà muốn bắt hắn chỉ sợ còn chưa đủ!
- Hừ! Chắc vừa rồi ngươi là một trong những người xuất hiện tại Phách Mại Hành, muốn giết người đoạt bảo thì cứ việc nói thẳng, việc gì phải mang cái cớ đó ra khiến người khinh thường!
Tiêu Thần cười lạnh:
- Mau động thủ đi, đuổi các ngươi xong ta còn phải rời đi sóm một chút!
- Hắc hắc, hay cho một tiểu tử liều lĩnh, chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ nho nhỏ không ngờ dám nói với ta như vậy, chắn hẳn có chỗ dựa vào! Bất quá hôm nay lão phu liền cho ngươi biết, cái tu sĩ chú trọng vẫn là tu vi bản thân, dựa vào ngoại vật cuối cùng thì vẫn không chịu nổi một kích!
Thần Phong Tông đại trưởng lão bị Tiêu Thần mắng xong sắc mặt liền trở nên trắng bệch, vốn tưởng rằng sau khi hắn làm lộ ra tu vi, tiểu bối này sẽ sợ tới mức tè ra quần đưa tay chịu trói, không nghĩ tới tên tiểu tử đó lại trực tiệp nhục mạ.
Người này thẹn quá hoá giận, cũng không tiếp tục giả tạo hiền lành nữa, diện mạo bỗng dữ tợn hẳn lên!
Đại trưởng lão có tu vi đã sớm đạt tới cảnh giới Giả Anh, bởi vì không có nắm chắc cho nên cứ trì trệ mà không dám Kết Anh, nhưng Sát Ma Đan xuất hiện khiến hắn lập tức thấy được hi vọng! Tăng lên một thành rưỡi xác suất Kết Anh, có được đan dược này hắn liền nắm chắc quá nửa Kết Anh thành công, cho nên lúc nghe được tin tức truyền về, người này mừng như điên liền nháy mắt đuổi tới, muốn giết người đoạt bảo!
- Người này tuổi còn nhỏ như thế mà sao lại có thể có bảo vật nghịch thiên cỡ này, hiển nhiên là gặp được duyên kỳ ngộ, đợi ta bắt hắn thi triển Sưu Hồn Đại Pháp là sẽ biết được hết thảy, nói không chừng còn có thể có thu hoạch lớn ấy chứ! Ha ha, thật sự là trời cũng giúp ta, cơ duyên thiên đạo của kẻ này là để trao tặng cho ta Kết Anh, từ nay về sau trở thành kẻ mạnh nhất thế gian!
Nghĩ đến đây, trong lòng đại trưởng lão càng thêm nóng bỏng, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần giống như đang nhìn một tòa bảo tàng lớn di động.
- Tin tức Sát Ma Đan xuất thế sẽ nhanh chóng truyền ra, để tránh có kẻ nẫng tay trên, ta phải mau đem kẻ này bắt giữ, Sưu Hồn rồi diệt sát, như vậy mới không sơ hở nào!.
Đáy mắt hiện lên một tia hàn mang, đại trưởng lão nháy mắt ra tay!
Người này từ đầu đã không nghĩ tới sẽ lưu cho Tiêu Thần chút đường sống nào!
- Tiểu tử, hôm nay lão phu khiến ngươi phải trả giá vì sự cuồng vọng của mình!
Trong mắt đại trưởng lão Thần Phong tông chợt lóe hàn mang, trên người độn quang hiện lên, đã bắt đầu động thủ.
Nhưng vào thời khắc này, Tiêu Thần bỗng nhiên ngẩng đầu, một cỗ sát khí lạnh lẽo đến kinh thiên động địa nháy mắt bộc phát ra từ trong cơ thể, làm trăm trượng quanh đó trong thời gian ngắn phong vân biến sắc!
Khiến cho linh lực thiên địacộng hưởng, đó là dấu hiệu của tu sĩ Kim Đan kỳ!
Nhưng giờ phút này Tiêu Thần lại cũng có thể làm được chuyện này!
- Không tốt, tiểu tử này ẩn tàng tu vi!
Đại trưởng lão biến sắc, nhưng lập tức trong lòng lại càng thêm cuồng nhiệt:
- Còn chưa Ngưng Đan đã có tu vi Kim Đan sơ kỳ, có thể thấy kẻ này lấy được cơ duyên nghịch thiên! Nhưng kể từ hôm nay, tất cả sẽ đều về tay lão phu!
Lão cười gằn, đang muốn động thủ thì đột nhiên sắc mặt nháy mắt biến thành trắng bệch, ngửa mặt phun ra một ngụm tiên huyết, khí tức trong cơ thể nhanh chóng suy yếu.
- Thần thức công kích! tu sĩ Nguyên Anh kỳ! Ngươi lại là tu sĩ Nguyên Anh kỳ!
Trong mắt lão nhanh chóng hiện lên vẻ sợ hãi, độn quang trên người chợt lóe nhanh chóng muốn chạy trốn.
Trong mắt Tiêu Thần chợt lớ hàn quang, lấy tu vi nguyên thần trước mắt của hắn có thể so với cảnh giới Giả Anh, lại thêm kim ấn chồng liên khiến tu tăng lên năm lần cho dù có so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ e rằng cũng không khác lắm, Thứ Thần Trùy hung hãn ra tay, nháy mắt liền khiến lão bị thương nặng!
Đám tu sĩ này muốn giết người đoạt bảo, Tiêu Thần đương nhiên sẽ không để họ rời đi, đưa tay vỗ lên trên túi trữ vật, rồi phất tay, Tiểu Chuyên nháy mắt hiện ra giữa không trung, hình thể hóa thành chín mươi chín trượng Di Thiên, lấy khí thế bạo phá ầm ầm hướng đám người đại trưởng lão nện xuống!
- Không!
Cảm ứng được khí tức mạnh mẽ từ Tiểu Chuyên, trong mắt đại trưởng lão nháy mắt toát ra vẻ tuyệt vọng, đưa tay xuất ra từ trong túi trữ vật một kiện Thuẫn Bài pháp bảo chắn trước người, về phần đám người Thiếu tông chủ của Thần Phong tông, thì hiện giờ này hắn không quản nổi!
Oanh!
Tiểu Chuyên giống như một sơn thần thượng cổ, ầm ầm nện xuống, đám người Thiếu tông chủ Thần Phong tông đang trong hoảng sợ không kịp chút phản ứng nào nên trực tiếp bị nện trúng, thành một đoàn huyết nhục rơi xuống mặt biển.
Về phần đại trưởng lão, tuy rằng dựa vào pháp bảo có thể kiên trì một lát, nhưng nguyên thần của hắn bị Tiêu Thần đả thương nặng, thực lực phát huy không tới năm thành, sau vài lần chống đỡ pháp bảo kia đã vỡ vụn, tức thì bị Tiểu Chuyên hung hăng trấn áp, nháy mắt đem thân thể cùng nguyên thần diệt sát!
Sau khi Tiểu Chuyên nện xuống đám người này, độn quang trên người Tiêu Thần chợt lóe, bên cạnh hiện ra thi thể một người. Hắn đưa tay vào trong túi trữ vật lấy ra một tiểu cung đen sì nhỏ bằng bài tay, đem phần đầu nhọn cắm vào ngực người này.
Đầu nhọn cắm vào, thi thể đại trưởng lão nhanh chóng khô quắt lại, chỉ qua mấy nhịp thở đã trở thành một thây khô, mà sau khi thôn phệ tinh hoa huyết nhục toàn thân của lão thì tiểu cung đen sì cũng không có gì biến hóa, bất quá màu sắc có vẻ nội liễm hơn.
- Bảo vật này này đến giờ ta vẫn chưa sử dụng, nhưng lần này thôn phệ một tu sĩ cảnh giới Giả Đan, khi phóng xuất ra Tuyệt Diệt Phù Đồ tiễn chỉ sợ đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn, cũng coi như trong tay có lại thêm một lá bài tẩy nữa!
Đem Tuyệt Diệt Phù Đồ Cung cầm trong tay, cẩn thận đánh giá một lát, Tiêu Thần vừa lòng gật đầu, ánh mắt đảo qua xung quanh, đem túi trữ vật của đám người đại trưởng lão thu vào trong tay, Tiêu Thần nhẹ nhàng phất tay, Tiểu Chuyên nhất thời thu nhử lại bằng miếng gạch trở về trong tay. Về phần thi thể đám người đại trưởng lão do mất đi sự trói buộc của Tiểu Chuyên liền lập tức rơi vào trong biển, trong khoảnh khắc đã bị nước biển bao phủ!
- Hô!
Tiêu Thần thở sâu một cái, đem tiểu chuyên thu vào túi trữ vật, trong lòng nhất thời có cảm giác cực kỳ thống khoái!
Lúc trước bị kia Mộc gia lão tổ, Hắc Phong chân quân hai người đùa bỡn trong tay, mắt thấy gia tộc thân nhân, sư phụ tông môn bị hãm hại cũng đành bất lực, một cỗ áp lực như núi cao đè nặng trước ngực Tiêu Thần, để cho hắn mỗi một lần hô hấp đều cực kỳ khó khăn! Giờ phút này diệt sát đám người đại trưởng lão, cũng khiến cho hắn xả ra một ngụm ác khí, cảm giác áp lực trong lòng kia cũng giảm rất nhiều!
- Mộc lão quỷ, Hắc Phong lão quỷ, hiện tại ta đã có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, các ngươi chờ đó, ta sẽ rất nhanh tiến bộ, tương lai không xa ta nhất định sẽ trả lại hết những gì các ngươi đã làm!
Trong mắt hàn mang chợt lóe, Tiêu Thần phát ra độn quang, Ma Phong Độn được thi triển tới cực hạn, chỉ qua vài nhịp thở đã biến mất nơi cuối chân trời.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Ares
Biên dịch: Biên tập: tuanff10
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Boom nhân Kỷ niệm 122 năm ngày sinh chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại (19/5/1890 - 19/5/2012)
Quả số 26
Một lát sau, chờ khi Tiêu Thần hoàn toàn đi mất, từ trong hư không cách nơi giao chiến không xa đột nhiên xuất hiện vài gợn sóng. Giữa những gợn sóng lăn tăn, thân ảnh bốn gã tu sĩ chậm rãi hiện lên, đúng là bốn người Hoàng Tuyền tông!
Bốn người này sắc mặt tái nhợt, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin, một tia hàn khí theo trong lòng dâng lên bao phủ khắp người, khiến bọn họ không nhịn được mà khẽ rùng mình.
- Nguyên thần của người này có thể so với Nguyên Anh tu sĩ! Pháp bảo của hắn có thể sánh với đạo khí! Hai thứ kết hợp lại, tu sĩ Giả Anh hoàn toàn không phải đối thủ, nháy mắt bị diệt sát!
Sắc mặt thiếu chủ Hoàng Tuyền tông càng thêm tái nhợt, trong lòng nhịn không được sinh ra cảm giác may mắn. May mắn là vừa rồi hắn tính kế bọ ngựa bắt ve sầu, nên mới ở lại phía sau, khiến đám người Thần Phong tông kia ra tay trước, cũng chính bởi vì vậy mới có thể bảo toàn được tính mạng! Nếu không cho dù bọn họ có bốn người đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng sẽ bị giết sạch!
Người này thật sự quá khủng bố! Tu vi thần thông tuy rằng không bằng tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu!
- Đáng chết, hắn làm sao có thể mạnh được như vậy, bổn thiếu tông thiên tư tuyệt hảo, từ nhỏ lại được tông môn toàn lực bồi dưỡng mới có thể ngưng kết Kim Đan trước hai mươi lăm tuổi, tốc độ mức này có thể nói là tiếu ngạo ngàn năm, người có thể sánh ngang ít càng thêm ít, nhưng tiểu tử này tuổi tựa hồ còn nhỏ hơn ta, nhưng tu vi thần thông lại trên ta rất nhiều! Người này hiển nhiên là chiếm được đại cơ duyên nghịch thiên nào đó, nguyên thần hắn cường đại như thế, chắc phải do tu luyện công pháp thần kỳ nào đó, còn có pháp bảo Tiểu Điện kia, uy lực có thể so với đạo khí, hắn còn trẻ lại không có bối cảnh gì thì sao có thể có được! Xem ra, người này chắc chắn là chiếm được thượng cổ tông môn bị diệt vong truyền thừa! Đúng! Chắc chắn là như thế! Nếu ta đem hắn diệt sát, liền có thể có được mọi thứ, ngưng kết Nguyên Anh cũng là việc dễ như trở bàn tay! Người này nhất định phải chết! Ta có muốn toàn bộ những gì hắn có!
Ý niệm nhanh chóng xoay chuyển trong đầu vị thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông, dục vọng sản sinh, một cỗ sát khí âm lãnh từ trong cơ thể chậm rãi phát tán ra.
Vỗ túi trữ vật bên người, một mảnh ngọc giản truyền âm liền hiện ra trong tay, hắn áp lên trán, một lát sau ném đi, truyền tin ngọc giản nhất thời hóa thành một đạo lưu quang biến mất không thấy gì nữa.
- Hừ! Cho dù pháp lực thần thông của ngươi có thể so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng tất nhiên vẫn không phải đối thủ tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đợi cho đến khi cao thủ Hoàng Tuyền tông đến, ngươi chắc chắn phải chết! Đi, chúng ta lặng lẽ theo sau xác minh động phủ của hắn, sau đó chờ đợi cao thủ tông môn tới đem người này treo cổ!
Khi nói chuyện, người này không biết kích phát vật gì, bốn người thân thể chậm rãi tiêu tán tại hư không.
. . . . .
Vụ đảo.
Một đạo thanh sắc cầu vồng từ phía chân trời bay tới, gào thét nhảy vào Vụ đảo rồi biến mất không thấy gì nữa.
Tiêu Thần dừng bên ngoài động phủ, nguyên thần cẩn thận đảo qua một bên, xác định không có bất cứ dị thường nào mới vừa lòng gật đầu, phất tay bài trừ cấm chế hướng bên trong bước vào.
- Đệ đệ, lấy thần thông hiện giờ của đệ, diệt sát Giả Anh tu sĩ cũng chỉ nháy mắt, dù so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng đã không kém bao nhiêu!
Linh quang chợt lóe lên, thân ảnh Ngu Cơ nhất thời hiện ra bên người:
- Hiện giờ đệ lại chiếm được chí bảo Bồ Đề, lúc Ngưng Đan đem luyện hóa nó, một khi Ngưng Đan thành công, nguyên thần pháp lực sẽ tăng vọt, cho dù đối mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng có thực lực tự bảo vệ mình!
Lúc trước tại Lạc Vân cốc chỉ là một gã ký danh đệ tử, đến nay pháp lực thần thông có thể so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ khủng bố, trong khoảng thời gian ngắn tu vi Tiêu Thần tăng tiến cực nhanh, đã vượt xa khỏi dự đoán của Ngu Cơ! Điều này cũng làm cho nàng đối với Tiêu Thần tràn ngập tin tưởng, cuối cùng sẽ có một ngày, nàng cùng đệ đệ đều trở thành người mạnh nhất thế gian!
Tiêu Thần nghe vậy cũng nhịn không được trên mặt lộ ra ý cười, thu hoạch lần này tại Thần Phong thành quả thật vượt xa tưởng tượng của hắn! Không chỉ chiếm được Bồ Đề Tử, mà còn đem oán khí đọng lại trong lòng giải khai, nếu không một khi Kết Đan, oán khí này biến hóa hóa thành tâm ma cực kỳ cường đại sẽ làm tăng thêm nhiều rủi ro.
- Tỷ tỷ, giờ phút này pháp lực, nguyên thần, ý niệm đệ tất cả đều ở trạng thái bão hòa, đã đủ lực ngưng kết Kim Đan, thỉnh tỷ tỷ hãy cho hộ pháp cho đệ.
Ngu Cơ nghe vậy khẽ gật đầu, nói:
- Đệ đệ yên tâm, có tỷ tỷ ở đây, tuyệt đối không kẻ nào có thể đã quấy rầy được đệ ngưng kết Kim Đan.
- Uy lực của Tiểu Điện hiện giờ đủ để khiến tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cũng không chống lại được bao nhiêu thời gian, để nó ở đây, đệ cũng có thể an tâm rất nhiều.
- Ân, uy lực Tiểu Chuyên quả thật mạnh mẻ, có nó ở đây, đệ đệ càng thêm không cần lo lắng.
Tiêu Thần cười, dùng nguyên thần dặn dò Tiểu Chuyên một phen, lập tức xoay người nhanh chóng hướng tu luyện mật thất bước vào.
- Đợi ta xuất quan, khi đối địch tu sĩ Nguyên Anh kỳ thông thường, ta cũng có nắm chắc đem diệt sát.
Thanh âm bình thản, lại ẩn chứa một cỗ ý niệm kiên định không thể lay chuyển, khiến người khác không thể nghi ngờ!
Ầm!
Nhìn cửa đá trước mặt hạ xuống, ánh mắt Ngu Cơ lộ vẻ chờ mong, trong nội tâm thêm vài phần tò mò, sau khi Ngưng Đan, thực lực Tiêu Thần đến tột cùng có thể đạt tới loại tình trạng nào?
Tiêu Thần khoanh chân ngồi trên giường đá, pháp lực trong cơ thể tùy ý tự vận chuyển, hô hấp chậm rãi, tâm tình hoàn toàn yên tĩnh trở lại, giống như tại đáy nước sâu, chưa từng sinh ra nửa điểm gợn sóng.
Liền trong nháy mắt, hắn tự tay từ trong túi trữ vật liên tục lấy ra Sát Ma Đan cùng Bồ Đề Tử. Đem Sát Ma Đan cầm trong tay, trong cơ thể pháp lực cuồn cuộn chảy vào trong đó, Sát Ma Đan nảy lên giống như trái tim vậy, thể tích lại càng nhanh chóng thu nhỏ lại, cho đến lúc này hóa thành hòn đá nhỏ, Tiêu Thần liền ngửa mặt đem nuốt vào.
Bồ Đề Tử, thiên địa linh vật, tiên huyết tế luyện, có thể tan ra trong cơ thể!
Tiêu Thần kéo ống tay áo, trên tay linh lực chớp lên vạch một vết thương trên cánh tay, lúc sau mang Bồ Đề Tử đặt vào trong đó!
Ầm!
Bồ Đề Tử vừa chạm vào nháy mắt bộc phát một cỗ năng lượng mạnh mẽ, hóa thành làn sóng, cuồn cuộn cuốn vào toàn thân!
- Vừa Trúc Cơ được mấy tháng hiện giờ đã Ngưng Đan ngưng đan lần nữa, sự tình như vậy chỉ sợ xưa nay chưa từng có! Nhưng Tiêu Thần ta vốn không phải là hạng người tầm thường, trong cơ thể không có linh căn cũng có thể tu luyện tới cảnh giới thế này, càng có thể diệt sát Giả Anh tu sĩ chỉ bằng một cái nhấc tay! Hôm nay, ta ngưng kết Kim Đan, từ nay về sau chính thức bước vào hàng ngũ tu sĩ cao cấp, không sợ Nguyên Anh kỳ, tung hoành trong thiên địa.
Tiêu Thần đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đen nhánh giờ phút này sáng ngời giống như thần bí tinh không, sinh ra không gian mênh mông rộng lớn, hình như vạn vật trên thế gian đều có thể bị này hút vào trong đó, nếu giờ phút này người khác liếc mắt một cái nhìn lại sẽ nhịn không được sinh ra ý kính sợ!
Một cỗ hào khí trùng thiên được sinh ra, khiến tinh khí cả người hắn nháy mắt đạt đến trạng thái cực hạn, giờ phút này hắn cần phải Kết Đan, ai cũng đều không thể ngăn chặn hắn! Mặc dù là trời này đất này cũng không được!
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Ares
Biên dịch: tuanff10
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Boom nhân Kỷ niệm 122 năm ngày sinh chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại (19/5/1890 - 19/5/2012)
Quả số 27
Năng lượng ẩn chứa bên trong Bồ Đề Tử mạnh mẽ bạo phát ra, khiến pháp lực từ trong đan điền Tiêu Thần nháy mắt rụng chuyển, hóa thành sóng triều cuồn cuộn dọc theo kinh mạch điên cuồng vận chuyển khắp cơ thể .
Sắc mặt Tiêu Thần thận trọng, trong ánh mắt cũng ẩn chứa sự tự tin mạnh mẻ, nguyên thần chẳng những không ước thúc thêm năng lượng kia, ngược lại thúc dục pháp lực vận chuyển, khiến cho tốc độ càng lúc càng nhanh!
- Vận chuyển pháp lực quanh thân, tốc độ càng nhanh, cuối cùng khả năng Ngưng Đan thành công trong nháy mắt càng lớn! Ta không ngừng luyện hóa Huyết Ngọc Long Nha Mễ, thân thể lại càng mạnh mẽ thêm, hiện giờ đạt tới trình độ đẳng cấp pháp bảo hạ phẩm, độ dai, rộng của kinh mạch cao hơn nhiều so với tu sĩ thông thường, như vậy vừa may có thể chịu được pháp lực vận chuyển nhanh hơn! Ta muốn tốc độ đạt tới cực hạn, nháy mắt nghịch chuyển pháp lực trong cơ thể, quay về đan điền rồi lập tức ngưng kết Kim Đan!
Hai mắt Tiêu Thần sáng rực, pháp lực trong cơ thể vận chuyển phát ra âm thanh ầm vang giống như trường giang đại hải chảy xiết thét gào, thanh thế to lớn làm cho người ta sợ hãi! Tốc độ vận chuyển này đã sớm vượt qua cực hạn tu sĩ thông thường, nếu đổi là người khác, chỉ sợ kinh mạch sớm bị pháp lực làm vỡ vụn, nhưng Tiêu Thần bất quá chỉ cảm thấy kinh mạch thoáng phồng lên thôi.
- Còn chưa đủ, tốc độ vẫn chưa đạt cực hạn mà ta có thể chịu được, tiếp tục gia tăng tốc độ!
Pháp lực trong cơ thể vận chuyển càng lúc càng nhanh, dần dần giống như âm thanh Trường Giang, Hoàng Hà gào rít chảy xiết ra biển khơi mà, mà cái trán Tiêu Thần cũng là sinh ra một tầng mồ hôi tinh mịn, thân thể khắp nơi truyền đến từng trận cảm giác đau đớn!
- Cực hạn!
- Pháp lực đảo lưu, ngưng kết Kim Đan!
Tiêu Thần bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, tốc độ pháp lực trong cơ thể cực nhanh, gào thét lao thẳng tới đan điền!
Vô số đạo kinh mạch, vô số đạo linh lực, giống như dòng nước lũ nổi giận, khí thế mạnh mẽ, va chạm ầm ầm vào bên trng đan điền.
- Hừ!
Chỗ pháp lực va chạm tạo nên lực phản chấn mạnh mẽ, khiến Tiêu Thần kêu lên một tiếng đau đớn, thế nhưng hắn lại không có chút dừng lại, nguyên thần toàn lực vận chuyển đem pháp lực trong cơ thể dẫn đường dũng mãnh nhập đan điền!
Ầm! Ầm! Ầm!
Theo từng đạo linh lực liên miên không dứt ở cùng điểm va chạm, một vòng xoáy linh lực nhỏ dần sinh ra, hơn nữa theo pháp lực dung nhập, vòng xoáy này xoay chuyển tốc độ càng lúc càng nhanh, thể tích cũng nhanh chóng bành trướng, giống như một Tinh Vân thật lớn!
Lốc xoáy thành, Kim Đan hiện!
Tiêu Thần giờ phút này đã tới thời khắc cuối cùng của ngưng kết Kim Đan, hắn tâm tình bình tĩnh như nước, không hề bận tâm, cứ như việc này không phải là phát sinh ở trong cơ thể hắn, giống như người ngoài cuộc, bình tĩnh nhìn thấy lốc xoáy gào thét chuyển động, đem càng lúc càng nhiều pháp lực mạnh mẽ nuốt vào trong đó!
Két!
Đột nhiên, một tiếng vang nhỏ phát ra từ chỗ sâu trong nguyên, âm thanh này người ngoài không thể nghe được, nhưng ở bên trong nguyên thần Tiêu Thần lại giống như đạo thần lôi đầu tiên sau khi khai thiên tích địa ầm ầm hạ xuống, đưa hắn từ trong vô tri vô giác nháy mắt bừng tỉnh, một cảm giác không thể nói được đã sinh ra trong lòng hắn.
Kể từ lúc đó, dưới sự cảm ứng của hắn nháy mắt đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lốc xoáy trong đan điền dưới pháp lực điên cuồng dung nhập, lúc này chậm rãi ngưng tụ một vòng kim sắc, nhưng cực bất ổn định, lúc sáng lúc tối, hình dạng cũng là không ngừng phát sinh biến hóa, nhưng theo pháp lực cuồn cuộn không ngừng tiến vào, vòng kim sắc nhanh chóng ổn định, thể tích từ từ mở rộng!
Dưới lốc xoáy xoay chuyển cực nhanh, kim sắc dần dần hóa thành một hình bầu dục, hình thể càng lúc càng mượt mà, giống như một lạp Thiên Địa thần đan, phóng thích ra thần quang trầm tĩnh!
Kim Đan, ngưng!
Trong cơ thể tu sĩ vừa mới ngưng tụ ra Kim Đan cũng không ổn định, cần phải cẩn thận tế luyện tiến hành dung nhập pháp lực cố định hình thể, đợi cho hoàn toàn định hình mới có thể xưng là đại thành.
Trong mắt Tiêu Thần khó có thể che giấu đi vẻ vui mừng, Kim Đan ngưng hình đã từng bước mà thành, tiếp theo chỉ cần cẩn thận thao tác pháp lực không ngừng dung nhập Kim Đan đem củng cố tăng uy lực của Kim Đan hơn nữa.
Kim Đan thông thường! Tinh Kim Kim Đan! Xích Kim Kim Đan!
Tùy theo tu sĩ pháp lực trong cơ thể hùng hậu đến mức nào mà ảnh hưởng trực tiếp tới lúc Ngưng Đan.
Tu luyện công pháp thông thường, trong cơ thể pháp lực thường thường, như vậy tu sĩ cho dù may mắn Ngưng Đan, Kim Đan cũng chỉ thuộc hàng ngũ bình thường, chỉ tính là Kim Đan tu sĩ phổ thông nhất!
Nếu là tu luyện Địa Cấp thượng phẩm công pháp trở lên, trong cơ thể pháp lực hùng hậu, lúc Ngưng Đan lại có linh vật thiên địa chứa nhiều năng lượng mạnh mẻ tương trợ thì càng có cơ hội ngưng kết cao hơn nhất đẳng Tinh Kim Kim Đan!
Về phần Xích Kim Kim Đan là tồn tại trong truyền thuyết. Nhân vô hoàn nhân kim vô xích kim (người chẳng có ai hoàn mỹ, vàng cũng chẳng có vàng tinh khiết), đủ thấy ngưng kết Xích Kim Kim Đan có bao nhiêu khó khăn, cho dù Tu Chân Giới từ trăm triệu năm nay người đạt được theo sách cổ ghi lại là vô cùng quý hiếm!
Nhưng những người này một khi Ngưng Đan thành công, pháp lực trong cơ thể hùng hậu cực kỳ kinh người, Kim Đan sơ kỳ có thể so với tu sĩ hậu kỳ thông thường, nếu không bị đi sai lối, thì cuối cùng phần lớn trở thành một người cự phách nhất Tu Chân Giới!
- Tiêu Thần ta pháp lực trong cơ thể vốn có thể so với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, có thêm Bồ Đề Tử ẩn chứa năng lượng mạnh mẻ vô cùng, ngưng kết Xích Kim Kim Đan cho dù gian nan ta cũng muốn thử một lần! Pháp lực vô tận , tất cả đềudung nhập cho ta, tăng lên Kim Đan phẩm cấp!
Trong lòng Tiêu Thần gầm nhẹ một tiếng, pháp lực trong cơ thể hóa thành cuồng triều cuồn cuộn gào thét dũng mãnh dung nhập vào đan điền, bị Kim Đan kia hoàn toàn thôn phệ!
Theo pháp lực dung nhập, màu sắc của Kim Đan càng phát ra sáng ngời, vốn là ảm đạm giống như đồng thau, thế nhưng lúc này là đã trở thành màu vàng chói lọi.
- Tinh kim Kim Đan!
Sau khi tia pháp lực cuối cùng dung nhập Kim Đan, nhìn thấy Kim Đan chói mắt, Tiêu Thần khóe miệng nhịn không được lộ ra vài phần vui mừng.
Tuy rằng pháp lực trong cơ thể đã tiêu hao không còn, nhưng Bồ Đề Tử ẩn chứa năng lượng mạnh mẽ, giờ phút này vẫn đang không ngừng trào ra, dường như không có điểm dừng!
- Bồ Đề Tử không hổ là thiên địa thần vật, có nó tương trợ ngưng kết Xích Kim Kim Đan ta cũng có thêm vài phần nắm chắc!
Ầm! Ầm! Ầm!
Năng lượng mạnh mẽ vận chuyển theo kinh mạch trong cơ thể không ngừng dũng mãnh tiến vào đan điền, lực lượng cực kỳ tinh thuần, căn bản không cần luyện hóa liền bị Kim Đan dễ dàng dung nhập, theo năng lượng không ngừng dung nhập, màu sắc Kim Đan từ sáng ngời dần dần thu liễm, tuy trở nên không hề chói mắt, nhưng lại trở thành màu như lửa đỏ mạnh mẽ đánh vào thị giác, giống như nung chảy được vạn vật thế gian! Mà cùng lúc đó, một cỗ uy áp ngày càng mạnh mẻ từ trong Kim Đan chậm rãi tán phát ra, dần dần tràn ngập cả bên trong mật thất.
Một lát sau.
Tiêu Thần nhíu chặt lông mày, trên mặt lộ ra vài phần khó hiểu, hắn có thể cảm giác được Kim Đan trong cơ thể đã đạt đến cực hạn nào đó, chỉ cần bước một bước cuối cùng là có thể tiến vào một trình độ hoàn toàn mới—— Xích Kim Kim Đan! Nhưng lúc này vô luận hắn có cố gắng như thế nào, nhưng vẫn cũ không thể bước thêm một bước cuối này.
Năng lượng tinh thuần bên trong Bồ Đề Tử mãnh liệt mênh mông như cũ, hình như trợ giúp Tiêu Thần ngưng kết Kim Đan chỉ thành tiêu hao chút tiêu hao không đáng kể, năng lượng sau khi tiến vào đan điền lại không có cách nào tiếp tục bị Kim Đan hấp thu, chỉ có thể tán vào thể nội huyết nhục. Mà sau khi thân thể hấp thu năng lượng tinh thuần như vậy, một cỗ cảm giác ê ẩm tê dại cũng là dần dần truyền ra, Tiêu Thần có thể rõ ràng cảm ứng được thân thể đang không ngừng trở nên mạnh mẻ, tuy rằng tốc độ cực kỳ chậm rãi, nhưng lại thật sự tồn tại.
- Bồ Đề Tử vốn là thiên địa thần vật, ẩn chứa đại tạo hóa đại cơ duyên, ta có thần vật tương trợ, Kim Đan trong cơ thể đạt tới Tinh Kim Kim Đan cực hạn, nếu không thỏa mãn thì quả thực quá mức tham lam. Hơn nữa vật ấy ẩn chứa năng lượng tinh thuần khổng lồ, ta có dự cảm, điều này đối với tương lai của ta cực kỳ trọng yếu, nếu giờ phút này không thể tiếp tục tăng được phẩm chất của Kim Đan, tùy ý cường hóa thân thể thìnthật sự là quá mức lãng phí. Dù sao ta có khá nhiều Huyết Ngọc Long Nha Mễ, thân thể cường hóa hoàn toàn không cần sử dụng năng lượng bên trong Bồ Đề Tử.
- Một khi đã như vậy, vậy liền đình chỉ thôi.
Tiêu Thần thở dài một tiếng trong lòng, ý niệm vừa động nhất thời dùng nguyên thần lực đem Bồ Đề Tử bọc lại, kéo vào trong nguyên thần không gian. Bồ Đề Tử cùng huyết nhục thoát ly, năng lượng điên cuồng trào ra nhất thời dừng lại, một lần nữa hóa thành hòn đá không chút bắt mắt, trôi nổi ở trong không gian nguyên thần của Tiêu Thần.
- Hô! Ngưng tụ Kim Đan đã hoàn thành, tiếp theo hẳn là trùng kích tâm ma!
Tiêu Thần thì thào tự nói, đối với phần lớn tu sĩ mà nói Kim Đan ngưng tụ cũng không tính là quá khó khăn, thật sự nguy hiểm đó là tâm ma công kích cùng Thiên Lôi lôi kiếp theo sát phía sau mà đến.
Trong lòng như vậy một năm đã trôi qua, bên tai Tiêu Thần bỗng nhiên truyền đến âm thanh kinh hoảng của Ngu Cơ:
- Đệ đệ, mau tới cứu ta, bên ngoài có cường địch, ta không phải đối thủ!
Tiêu Thần nghe vậy sắc mặt nháy mắt biến đổi, theo thanh âm kia hắn có thể cảm ứng được Ngu Cơ hiển nhiên suy yếu tới cực điểm, nếu không lấy tính cách của nàng, tuyệt đối sẽ không mở miệng xin giúp đỡ!
- Tỷ tỷ nguy hiểm, không được, ta muốn lập tức đi ra ngoài cứu nàng!
Một cảm xúc hung tàn từ trong lòng sinh ra, hơn nữa nhanh chóng lớn mạnh, cuối cùng hóa thành một cỗ sát khí hừng hực, khiến Tiêu Thần muốn đem những người xâm phạm đều diệt sát!
Ngay tại lúc Tiêu Thần không ngăn cản được mình sinh ra sát ý, một cỗ ý thiện lương bỗng nhiên từ trong cơ thể tán phát ra. Sát khí hung tàn trong lòng dưới ý thiện lương nháy mắt giảm đi rất nhiều.
- Ân? Không tốt, vừa rồi không phải là tỷ tỷ xin giúp đỡ, mà là tâm ma xâm lấn!
Tiêu Thần cả kinh, tâm thần nháy mắt kịp phản ứng, sau lưng không khỏi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, vừa rồi nếu không phải Sát Ma Đan nuốt vào thể nội phát sinh tác dụng, hắn giờ phút này hoàn cảnh khó lường!
- Tâm ma này quả nhiên quỷ dị dị thường, có thể căn cứ cảm xúc trong lòng tu sĩ biến ảo mà sinh ra ảo cảnh công kích, thực khó có thể đề phòng!
Nhìn thấu tâm ma công kích, Tiêu Thần tâm thần nháy mắt bình tĩnh lại, một lần nữa khôi phục về trạng thái không hề bận tâm, tuy rằng thanh âm cầu cứu của Ngu Cơ ngày càng phát ra dày đặc và thê thảm, nhưng hắn đã giống như lão tăng nhập tọa, mặc cho tâm ma tìm mọi cách dụ dỗ cũng đều không hề để ý tới!
Dần dần, tâm ma kia hình như cũng hiểu không thể tạo thành ảnh hưởng đối với Tiêu Thần, thanh âm Ngu Cơ chậm rãi giảm đi, tâm thần Tiêu Thần cũng vô pháp cảm ứng được gì khác thường.
- Ân? Chẳng lẽ cửa tâm ma lại dễ dàng vượt qua như vậy sao?
Tiêu Thần khẽ cau mày, trước khi Ngưng Đan Ngu Cơ từng nhắc tới kiếp tâm ma này cực kỳ hung hiểm, cần thật cẩn thận ứng phó, nhưng hôm nay tựa hồ có chút quá mức đơn giản .
Tiêu Thần từ từ nghi hoặc, tâm tư cảnh giác cũng tự nhiên hoà dịu vài phần.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: tuanff10
Biên dịch: Ryno_nguyen
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Boom nhân Kỷ niệm 122 năm ngày sinh chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại (19/5/1890 - 19/5/2012)
Quả số 28
Giờ phút này Tiêu thành là một mảnh hỗn loạn, tiếng khóc, tiếng quát, âm thanh bi thảm trộn lẫn lại với nhau, giống như là điạ ngục giữa nhân gian.
Đại điện Tiêu gia, Mộc gia lão tổ trôi nổi giữa không trung, phía sau có hơn mười tu sĩ Kim Đan kỳ của Mộc gia đi theo, trên mặt đất, đứng đầu là Tiêu phụ, Tiêu mẫu cùng mấy trăm tộc nhân Tiêu thị sắc mặt tái nhợt đang quỳ rạp xuống mặt đất.
- Tiêu Thần phá hư đại trận Thôn Linh của Mộc gia ta, hủy đi căn bản truyền thừa trước giờ của Mộc gia, mối hận lớn như thế thì lão phu làm sao cho các ngươi sống tốt được! Tiểu tặc kia đã bị ta đẩy vào bên trong khe không gian, đương nhiên sẽ thập tử nhất sinh. Hôm nay lão tổ ta từ bi, có lòng tặng bọn người một nhà sum họp dưới đó!
Sắc mặt lão tổ Mộc gia dữ tợn, trong mắt lóe ra sát khí, ống tay áo vung lên, một biển lửa sinh ra giữa không trung, tràn ngập cả Tiêu gia, đem mọi người bao phủ ở bên trong! Dưới ngọn lửa hừng hực, đám người tộc nhân Tiêu thị kêu bi thảm liên tục, giãy dụa thống khổ trong hỏa diễm.
- Không! Không! Không! Mộc lão quỷ, ngươi dám làm tổn thương thân nhân Tiêu Thần ta nhất định phải hủy diệt toàn bộ tộc nhân ngươi!
Tiêu Thần hình như nhận lấy một lực lượng cường đại nào đó ngăn cản lại, gắt gao chấn áp, trơ mắt nhìn Tiêu gia lâm vào trong biển lửa mà không thể làm gì được, chỉ còn biết điên cuồng thét lớn!
Tiêu phụ trong hỏa diễm kia, trong miệng liên tục phát ra tiếng kêu bi thảm, đột nhiên mắt lão đảo qua nhìn lên trên không, dường như đã thấy Tiêu Thần, trong măt toát ra vẻ kinh hỉ vô cùng.
- Thần nhi, là cha đây, Thần nhi mau mau cứu cha, ngọn lửa này thiêu đốt thân thể cha, linh hồn cha, loại thống khổ này cha thực sự không thể chịu nổi, thần nhi, con xuống đây cứu cha nhanh lên!
- Thần nhi, mẫu thân không chịu nổi nữa, con mau cứu mẹ với, cứu cứu mẹ!
Tiêu mẫu cũng nhìn thấy Tiêu Thần, nước mắt nhanh chóng chảy ra, nhưng tất cả lại bị hỏa diễm hừng hực kia làm bốc hơi hết.
- Tiêu Thần điệt nhi, cứu chúng ta nhanh lên, chúng ta không muốn chết!
- Tiêu Thần đại ca, mau xuông đây đi.
- Thúc thúc, bọn cháu còn nhỏ, bọn cháu không muốn phải chết bây giờ. Thúc thúc, người cứu chúng cháu với
. . . . .
Từ già đến trẻ của Tiêu gia có đến mấy trăm người, đang lăn lộn khóc thét đầy thống khổ trong ngọn lửa kia, đưa tay hướng tới Tiêu Thần, trong miệng liên tục cầu cứu.
Mộc gia lão tổ cùng một đám tu sĩ Kim Đan kỳ đều xoay người lại, nhìn thấy Tiêu Thần ở trên không trung, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười dữ tợn:
- Tiểu tặc, ngày đó ngươi chạy trốn không chết thì sao, lão tổ ta vẫn có vô số thủ đoạn khiến cho Tiêu gia nhà tan cửa nát, hôm nay ta hoàn toàn hủy diệt Tiêu thị gia tộc của ngươi, để xem người làm gì được nào?
- Ha ha ha ha ha! Giết giết giết giết giết! Giết hết Tiêu thị gia tộc đi!
Ở phía sau, Mộc Mộc cầm đầu vô số tu sĩ Kim Đan kỳ cười lạnh dữ tợn, bên ngoài sát khí sôi trào, giống như trong lòng Tu La vậy!
Hai mắt Tiêu Thần nhanh chóng nổi đầy tơ máu, rồi hóa thành vẻ đỏ sẫm, trong miệng gầm liên tục như dã thú! Hắn vẫn điên cuồng giãy dụa, nhưng thân thể không cách nào di động được, chỉ đành trơ mắt nhìn tộc nhân đứng trong biển lửa chịu mọi cực khổ!
- Thần nhi, chẳng nhẽ ngươi vì muốn sống một mình mà không muốn cứu cha sao? Ta nhìn nhầm người rồi!
- Thần nhi, mẫu thân sắp chết cháy rồi, chẳng nhẽ ngươi cứ khoanh tay đứng nhìn như thế sao?
- Tiêu Thần, ngươi không cứu chúng ta, dù chúng ta có chết, hóa thành lệ quỷ cũng tuyệt đối không tha cho ngươi đâu!
Một lát sau, tộc nhân Tiêu thị gầm lên liên tục, gào rít không ngớt, âm thanh tràn đầy thất vọng, tuyệt vọng, không cam lòng, oán hận. Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần tràn đầy cừu hận, dường như muốn đem hắn ra xé xác một cách không khoan nhượng vậy.
Mà đúng lúc này, thân thể Tiêu Thần đang giãy dụa cũng đột nhiên thả lỏng, từng luồng ý chí nhẹ nhàng không ngừng tuôn ra, còn huyết sắc trong mắt hắn lại không thấy giảm bớt chút nào. Nhưng quỷ dị thay, đôi mắt mang huyết sắc kia lại mang một sự điềm tĩnh, không có vẻ gì là có dấu hiệu tâm ma khống chế cả.
- Tâm ma, ta thật kinh ngạc với năng lực của ngươi, có thể đào được hình ảnh sợ hãi nhất trong lòng ta ra, thừa dịp ta hơi buông lỏng một chút ngươi liền kéo ta vào trong đó, ngươi làm một cách rất hoàn mỹ, nhưng lại có một thứ khiến nó sai hoàn toàn.
Ánh mắt Tiêu Thần hờ hững nhưng lạnh lùng, nhìn về phía song thân mình đang giãy dụa trong biển lửa, nói:
- Song thân của ta, yêu ta gấp trăm gấp ngàn lần thế này, nếu bọn họ thật sự đối mặt với tuyệt cảnh sinh tử, vì an toàn của ta, bọn họ sẽ toàn lực khuyên ta rời đi. Mà để tránh ta liều lĩnh, họ thậm chí còn tìm cách tự cứu lấy tính mạng bọn họ. Đó chính là tình yêu sâu đậm của cha mẹ dành cho đứa con của mình, cho dù chính mình tử vong cũng không muốn con bọn họ bị tổn thương chút nào! Tuy rằng ngươi có thể biết hết bí mật trong lòng bàn tay, nhưng loại thân tình này thì ngươi vĩnh viễn không thể nhận ra được. Cho nên ngay từ đầu ta đã biết rằng tất cả mọi chuyện này chẳng qua chỉ là do ngươi tạo ra ảo giác, để dẫn ta nhập vào ảo giác ma hình mà thôi!
Huyết sắc trong đôi mắt Tiêu Thần càng lúc càng đậm, âm thanh phát ra lạnh lẽo như truyền đến từ địa ngục, đủ để đông lạnh khắp thiên địa.
- Nhưng người lại thực sự khơi lên sát ý trong lòng ta! Cha mẹ thân nhân ta, tuyệt đối không để người khác làm thương tổn, cho dù chỉ là ảo ảnh, cung không được. Ảo ảnh của ngươi là hiện lên hình ảnh cha mẹ thân nhân ta bị hại, ta đành cho ngươi chết vậy.
Âm thanh vừa dứt, hắn đã ngẩng đầu lên, thân thể phá xiềng xích khôi phục tự do
- Thế giới ảo ảnh, vỡ vụn cho ta!
Màu đỏ trong đôi mắt Tiêu Thần bộc phát lên một cỗ ý chí cường hãn, ý chí tại đây khiến không gian nháy mắt bị phá hủy và tan vỡ. Lấy Tiêu Thần làm trung tâm, thế giới xung quanh hắn giống như mặt kính nhanh chóng vỡ vụn ra.
Mộc gia lão tổ cùng đám người Mộc Mộc đang nhe răng cười cũng hóa thành tro bụi.
Trước đại điện Tiêu gia, đám người tộc nhân đang kêu gào thống khổ chậm rãi tiêu tán.
Cuối cùng toàn bộ thế giới đó đã biến thành một mản không gian tối đen, trong không gian có hai Tiêu Thần đang đứng trên không, xa xa nhìn nhau.
Một người thân mặc áo màu xanh, đôi mắt màu đỏ, sát khí trên người cao ngất trời, giống như sát thần thượng cổ!
Người còn lại mặc một bộ quần áo màu đen, khóe miệng toát ra vài phần dữ tợn.
Hai người này nhìn bề ngoài giống nhau như đúc, nhưng khí tức trên thân lại hoàn toàn bất đồng!
- Ngươi là tâm ma của ta?
Đôi mắt màu đỏ của Tiêu Thần chậm rãi ngước lên, nhìn Tiêu Thần mặc bộ đồ đen nói.
Tiêu Thần mặc bộ đồ đen nghe vậy trên mặ lộ ra vài phần quỷ dị, nói:
- Ta là tâm ma của ngươi, ngươi không thấy cảm giác hài lòng với tâm ma này sao? Chỉ cần dẫn ngươi hoàn toàn gia nhập vào ma đạo, đến lúc đó ta có thể hoàn toàn thay ngươi nắm giữ thân thể, đem ngươi khóa vào thế giới tăm tối vô tạn này!
Khi nói chuyện, trong mắt Tiêu Thần mặc áo đen lộ ra vẻ tham lam điên cuồng.
- Đáng tiếc lần này vận khí ngươi lại tốt, nhìn thấu sắp đặt của ta, nhưng lần tiếp theo ta cam đoan ngươi không có vận khí tốt như vậy đâu.
Con ngươi đỏ của Tiêu Thần không chút thay đổi, khẽ lắc đầu nói:
- Ta đã nói rồi, hôm nay ngươi chắc chắn sẽ phải chết.
- Hắc hắc! Phải không, tuy rằng ngươi đang ở cảnh giới Kim Đan kỳ mà lại có thể tiến vào thế giới tâm ma, điểm ấy làm ta hết sức ngạc nhiên đấy! Thế nhưng muốn giết chết ta ư, ta chỉ sợ ngươi không có cái bản lĩnh đó thôi.
Tiêu Thần mặc áo đen lạnh lùng cười, hoàn toàn không có chút nào gọi là sợ hãi.
Con ngươi đỏ hỏn của Tiêu Thần hơi trầm ngâm, nói:
- Lấy tu vi của ta bây giờ, quả thật không thể hoàn toàn giết được ngươi, nhưng đánh tan hoàn toàn hình thể của ngươi, thì ta lại có thể dễ dàng làm được! Hôm nay ta tạm thời cho ngươi thoi thóp, lần sau ta tất nhiên sẽ hoàn toàn cho ngươi tuyệt diệt!
- Tâm ma, thoát phá!
Huyết sắc trong mắt Tiêu Thần chợt lóe lên, một lực ý niệm kinh khủng trong cơ thể nhất thời bộc phát ra, hóa thành một lực kinh thiên hường tới tâm ma kia mà ầm ầm chém xuống!
Tâm trong như gương, ý như đao!
Bằng vài ý niệm mạnh mẽ, chém thẳng đến tâm ma, mặc dù không thể hoàn toàn giết chết, nhưng cũng có thể khiến cho tâm ma bị thương nặng
- A! Làm sao có thể chứ, sao tâm cảnh của ngươi lại có thể đạt đến cảnh giới này được!
Mắt thấy đao mang chém tới, trong mắt Tiêu Thần áo đen rốt cuộc cũng đã lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng không đợi hắn phản kháng, đao mang đó đã chém thẳng lên người hắn.
Tâm ma tâm ma, vô hình vô dạng, do ý niệm sinh ra, cho nên không thể phá hủy!
Nếu muốn bài trừ, phá hủy nó, chỉ có thể dựa vào chính ý niệm, ý chí mạnh mẽ của tu sĩ để giết chết tâm ma đó mà thôi!
Ầm!
Đao mang chém qua thân thể, nháy mắt tiêu tán
Rắc! Rắc! Rắc!
Trong tiếng vơ vụn, bên ngoài cơ thể Tiêu Thần áo đen nhất thời hiện lên vô số vết nứt, giăng khắp thân thể hắn.
- Ngươi, ngươi vẫn không thể giết ta, cứ chờ xem, lần sau đợi khi ta ngưng tụ lần nữa, nhất định sẽ cường đại hơn bây giờ. Cuối cùng sẽ có một ngày ta hoàn toàn cắn nuốt được ngươi, trở thành chủ nhân thân thể ngươi, hành tẩu nhân gian! Chủ thể, rồi ta sẽ trở lại!
Âm thanh dữ tợn, oán độc phát ra từ trong miệng của tâm ma, sau đó thân thể nó lập tức vỡ vụn, hóa thành một mảng đen tối, dung nhập vào thế giới tâm ma rồi biến mất không còn thấy gì nữa.
- Thế giới tâm ma chỉ cần một ngày chưa phá, thì ta vĩnh viễn không thể giết chết được hắn! Cùng với việc tu vi ta tăng tiến, thì tu vi tâm ma cũng mạnh mẽ theo, hắn với ta vốn cùng một thể, bất quả ta làm chủ thể còn hắn chỉ mà phụ thể mà thôi! Tuy rằng ngươi có thể càng ngày càng mạnh lên, nhưng chung quy là ngươi vẫn lấy lực lượng từ ta mà thôi, nếu ngươi càng cố chấp, thì ta sẽ càng mạnh hơn so với ngươi! Để rồi nhất định ta sẽ băm ngươi ra!
Tiêu Thần thản nhiên nói, quang quẩn trong không gian tâm ma, ánh mắt chậm rãi đảo qua, thân thể lập tức run lên, rồi hoàn toàn biến mất.
Vụ đảo, động phủ, trong mật thất tu luyện!
Nam tử áo xanh đang nằm trên giường đá từ từ mở hai mắt đang nhắm chặt ra, ánh mắt bộc phát ra khiến cho người ta nhanh chóng trở nên sợ hãi, bắn vào hư không. Hắn vươn người đứng dậy, một cỗ khí tức vô tận nháy mắt phát ra, bay thẳng đến tận chân trời, làm cho phong vân bắt đầu nổi lên!
Ngưng kết Kim Đan, phá tâm ma, Thiên Kiếp xuống!
Tu sĩ có ba kiếp Ngưng Đan, Tiêu Thần đã qua kiếp thứ hai, chỉ còn một kiếp cuối cùng nguy hiểm nhất đó chính là Lôi Đình chi kiếp!
Nếu lên Kim Đan kỳ thành công, pháp lực thần thông tăng vọt, hưởng thêm năm trăm năm thọ nguyên, bước vào hàng ngũ tu sĩ cao cấp!
Còn nếu không được sẽ bị hôi phi yên diệt, cố gắng tu đạo nhiều năm cuối cùng sẽ thành trăng trong nước, hoa trong kính!
- Lôi Đình chi kiếp, để Tiêu Thần ta xem hôm nay ngươi rốt cuộc mạnh đến nhường nào, có đem ta đánh vỡ thành tro bụi được không!
Một ý miện cao ngút trời bộc phát ra, nó phá tan cả mây trời!
Hô! Hô! Hô!
Trong sát na khắp trời phong vân đột biến, một cỗ ba động kỳ dị đang truyền khắp thiên địa, lấy vụ đảo kia làm trung tâm, một cỗ uy áp vô hình chậm rãi tản phát ra bao phủ cả hải vực
Mây đen không biết từ đâu xuất hiện đầy trời, điên cuồng ngưng tụ thành một đám may hình tròn dài mấy trăm trượng, một tia Lôi Đình mạnh mẽ ở trong đó chạy không ngớt, va chạm lẫn nhau phát ra những tiếng nổ ầm ầm, giống như là Lôi Thần đang tức giận.
Quyển 3: Hãn Hải Đại Lục
Chương 13: Dục độ kiếp, Kim Đan tới
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: tuanff10
Biên dịch: Ryno_nguyen
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Boom nhân Kỷ niệm 122 năm ngày sinh chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại (19/5/1890 - 19/5/2012)
Quả số 29
Ầm Ầm!
Đây chỉ là những tia Lôi Đình nhỏ bé khi chạm vào nhau đã nổ khủng bố như vậy rồi, nếu nó tập hợp lại làm một Lôi Đình đầy đủ thì sau khi ầm âm rớt xuống, sẽ giết chết người độ kiếp ngay tức khắc!
Tiếng sấm cuồn cuộn, mỗi một đoạn thời gian trôi qua, uy áp từ Lôi Vân kia càng phát ra mạnh mẽ, dần dần đạt đến đẳng cấp uy áp của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng Lôi Đình lực lại không ngừng ngưng tụ tăng cường, uy áp phát ra cũng ngày càng mạnh mẽ.
Sắc mặt Tiêu Thần chặt chẽ cẩn thận, ngẩng đầu nhìn về phía trước, hình như xuyên qua thạch bích nhìn thấy Lôi vân gào rít không ngớt, cùng với việc uy áp không ngừng tăng cường, nhưng lòng hắn lại thấy không có chút sợ hãi nào, ngược lại đối với uy áp này, nguyền thần hắn lại sinh ra một cỗ chiến ý mạnh mẽ!
Chiến ý này phát ra từ sâu trong nguyên thần, không rõ đến từ đâu, cũng khiến huyết nhục toàn thân Tiêu Thần điên cuồng rùng mình, đó không phải là sợ hãi mà lại là hưng phấn, bởi vì hắn sắp phải đối mặt với ý niệm mạnh mẽ của Lôi Kiếp một lần!
. . . . .
Ngoài Vụ đảo, phong vân đột biến, gió bống to lên, mây đen đầy trời, sét bắn tùm lum! Theo Lôi Vân kia ngưng tụ mà ra, nó lại càng giống như cảnh tượng diệt thế vậy.
Thân ảnh Ngu Cơ đứng trên không cách động phủ mấy trăm trượng, Nhìn Lôi Vân di chuyển, trong lòng không nhịn được lộ ra thần sắc lo lắng, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Uy lực của Lôi Kiếm lần này đối với Tiêu Thần, hình như có chút kinh người a. Bất quá lấy tu vi của hắn, e rằng Lôi Vân bình thường không thể tạo ra bất cứ uy hiếp gì cho hắn, Thiên Đạo này cũng cực kỳ công bằng. Nhưng uy lực Lôi Kiếp càng mạnh, thì Tiêu Thần độ kiếp càng nhiều chỗ tốt hơn! Thật sự đáng chờ mong, đợi sau khi độ kiếp xong, không biết thực lực của đệ đệ sẽ đạt đến cảnh giới nào nhỉ, e rằng còn mạnh hơn cả với tu sĩ Kim Đam kỳ ấy chứ.
Âm thanh của Ngu Cơ dần dần giảm xuống, trong thần sắc lo lắng cũng đã bắt đầu lộ vẻ chờ mong. Lôi Kiếp lần này, uy lực dù mạnh, nhưng tuyệt đối không thể ngăn cản được bước đi của Tiêu Thần!
Đó là một lọai tin tưởng tuyệt đối của nàng đối với hắn.
. . . . .
Cách Vụ đảo mấy chục dặm, bốn đạo nhân ảnh đứng ở trên mặt biển, ánh mắt nhìn về phía chỗ Lôi Vân ngưng tụ, trên mặt tất cả đều lộ ra sắc mặt vui mừng.
- Ha ha, xem ra trời thật sự giúp ta, vốn ta còn đang lo lắng trước khi sư thúc đên, tiểu tử này sẽ đem bảo vật chạy trốn, như vậy thì chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn chúng rời đi. Không nghĩ rằng hắn lại đến đảo hoang trên Hải vực mờ mịt này để ngưng kết Kim Đan, bởi vậy ta lại càng xác nhận rõ thân phận của hắn. Người này chắc chắn nhờ vận may đã được tông môn thượng cổ truyền thừa hoặc là tu sĩ tán tu gặp được cơ duyên. Tán tu mà có thể trưởng thành thì sẽ trở thành tu chân cường giả đáng sợ hơn cả ta, vậy nên cơ duyên người này đoạt được chắc chắn là cực kỳ nghịch thiên! Nhưng hôm nay tất cả những thứ đó sẽ thuộc về ta!
- Nhanh chóng xuất phát, người này đã tới bước Lôi Kiếp rồi, sẽ là một cơ hội tốt để ta ra tay!
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông nhìn thấy Lôi Vân, trong mắt bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng vô tận.
Lão gìa Kim Đan hậu kỳ phía sau, nghe vậy cau mày nói:
- Tiếu chủ, theo lão phu, không bằng chúng ta chờ thêm một lát nữa, ngài đã phát ra ngọc điệp truyền tin cho thất trưởng lão, dựa theo tốc độ của thất trưởng lão thì không bao lâu nữa sẽ tới được đây. Đến lúc đó lão nhân gia tự mình ra tay, đương nhiên là sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông nghe vậy trong mắt liền hiện lên sát khí, xoay người lại, ánh mắt như dao đâm nhìn thẳng vào lão già này, âm trầm nói:
- Khô Hủ Tử, đừng tưởng ta không biết chủ ý trong lòng ngươi là gì, đợi cho thất sư thúc đến quả thật không có bất cứ nguy hiểm gì, nhưng bảo vật lấy được, chỉ sợ hơn phân nữa sẽ rơi vào tay hắn! Lúc trước ta gọi hắn bởi vì ta không nắm chắc được phần thắng, hiện tại đã có cơ hội tuyệt vời như vậy, vì sao ta phải chắp tay đưa bảo vật cho người ta chứ! Ngươi cần nhớ kỹ cho ta, phụ thân ta sai khiến ba người các ngươi đi theo ta, thì các ngươi sẽ là thủ hạ của ta, không còn là tam sư thúc, ngũ sư thúc và đệ tử của thất sư thúc nữa, nếu không tâm niệm ta vừa động, cấm chế dung nhập vào cơ thể các ngươi sẽ làm các ngươi đau đớn muốn chết! Các ngươi phải rõ ràng, chỉ có một mình ta mới là chủ nhân của các ngươi thôi!
Lời nói lạnh lẽo rơi vào trong tai ba tu sĩ Kim Đan kỳ kia, khiến sắc mặt họ nhất thời đại biến, ánh mắt lộ ra sự e ngại
- Thiếu chủ minh giám, lão phu tuyệt đối không dám không trung thực, chỉ là vì xuất phát từ an toàn của thiếu chủ nên mới khuyên bảo như vậy!
Khô Hủ Tử xoay người quỳ xuống đất, thần sắc lo sợ không yên.
- Chúng tôi chỉ một lòng trung thành với thiếu gia, tuyệt đối không hai lòng, xin thiếu chủ chứng giám!
Phía sau, hai tu sĩ Kim Đan sắc mặt cũng tái nhợt, quỳ xuống trên không.
- Hừ! Một khi đã vậy, thế thì chúng ta hãy mau chóng ra tay, cùng nhau trừ khử hắn đi! Các ngươi yên tâm, chỉ cần trung thành với ta, đợi tương lai ta nắm giữ quyền lực lớn, tất nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông này cũng là ngươi am hiểu quản lý thuộc hạ, giờ phút này ngữ khí thay đổi, đã ôn hòa đi rất nhiều
- Chúng thần thề chết đi theo thiếu chủ!
Nghe được thông tin trong lời nói, nội tâm ba tu sĩ Kim Đan kỳ đều chấn động, thần sắc lại càng thêm kính cẩn.
- Ha ha, hôm nay nếu các ngươi giúp bổn thiếu gia giết chết người này đoạt được cơ duyên, ta liền nhớ đến công lao to lớn của các ngươi, tương lai tất sẽ có ban thưởng.
- Xuất phát!
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông hài lòng gật đầu, đột nhiên phất tay, thân ảnh liền hóa thành đạo lưu quang, bay thẳng đến Vụ đảo kia.
Phía sau, ba tu sĩ Kim Đan kỳ nháo nhác theo sau.
Cách đó hơn mười dặm, bất quá chỉ qua mấy nhịp thở, thân ảnh bốn người liền xuất hiện giữa không trung phía trên Vụ đảo.
Cùng lúc đó, Ngu Cơ trên vụ đảo biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ băng lãnh, hừ lạnh một tiếng cùng Tiểu Chuyên bay tới.
Sương mù dày đặc dạt sang hai bên, lộ ra một người trên thông đạo, vẻ mặt Ngu Cơ căng thẳng, bước nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt bốn người Hoàng Tuyền Tông.
- Ân? Nơi này sao lại có người khác vậy, chẳng nhẽ tiểu tử kia lại có người giúp đỡ?
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông cả kinh, thần thức lập tức đảo qua trên người Ngu Cơ, trên mặt nhất thời lộ vẻ ngạc nhiên:
- Thân thể Nguyên Thần!
Lập tức, ánh mắt hắn nhìn đến dang người tuyệt mỹ của Ngu Cơ, đáy mắt dần dần sinh ra vẻ dục vọng.
- Hắc hắc, không sai, là nguyên thần thể, tu vi lại đạt cấp độ Kim Đan trung kỳ, quả nhiên là khó có được. Nếu thiếu chủ bắt nàng, thi triển bí pháp nguyên thần giao hợp của Hoàng Tuyền Tông ta, đương nhiên có thể đạt được tiên nghi không nhỏ. Hơn nữa nàng trời xinh đẹp tuyệt vời, có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, cho dù có so với cung nữ của thần cung Yêu Nguyệt Tinh chỉ có hơn chứ không kém nha!
Thần thức Khô Hủ Tử đảo qua, trong mắt nhất thời lộ vẻ nóng bỏng, nhưng nháy mắt lại áp chế xuống.
- Thiếu chủ quả nhiên gặp đại cơ duyên, xem ra lần này báu vật mỹ nhân đều cùng vào tay ngài.
Hai tu sĩ trung kỳ khác cũng ra sức nói lấy lòng.
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông nghe vậy rất vừa lòng, nhìn nữ tử tuyệt mỹ đi từ trong sương mù ra, ánh mắt lại càng thêm dục vọng.
- Tiểu mỹ nhân, hôm nay chủ nhân nàng chắc chắn sẽ phải chết, nếu nàng chịu thuận theo ta, bổn thiếu chủ tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, thế nào?
Ánh mắt Ngu Cơ đảo qua bốn người, trong lòng bất giác trầm xuống, toàn bộ bốn người này lại là tu sĩ Kim Đan kỳ!
- Bốn người này tu vi thâm hậu, nhất là tu sĩ trẻ tuổi, bằng ấy tuổi đã đạt đến tu vi Kim Đan sơ kỳ, lại có ba gã cũng tu vi Kim Đan kỳ làm hộ vệ. Nghe cách xưng hô chắc hẳn là đệ tử đại tông môn nào đó của Hãn Hải đại lục! Người như thế có thể hoành hành không cố kỵ, e rằng hôm nay không yên rồi! Nhưng Tiêu Thân ngưng đan đã đến thời khắc cuối cùng rồi, ta tuyệt đối không thể để bốn người này ra tay quấy rối, bất kể như thế nào cũng phải ngăn cản được bọn họ!
Ý niệm trong lòng vừa chuyển, lúc này tu sĩ trẻ tuổi lại mở miệng khinh bạc, sát khí trong lòng Ngu Cơ bỗng nổi lên, đôi môi xinh đẹp mấp máy, đôi mắt diễm lệ toát ra sát khí kinh khủng.
- Tiểu Chuyên, tu sĩ Kim Đan hậu kỳ kia cho ngươi đối phó, ba người này giao cho ta, động thủ!
Ngu Cơ kiều diễm quát một tiếng, gào thét xông về trước.
Tiểu Chuyên quay tít một vòng, thể tích dần dần tăng lên, ầm ầm phình to lên đếm cực hạn hơn chín mươi chín trượng, hướng Khô Hủ Tử ầm ầm nện xuống!
Khô Hủ Tử biến sắc, sắc mặt có chút khó coi, trừng mắt nhìn pháp bảo Tiểu Chuyên không lâu trước đây đã nháy mắt giết chết một tu sĩ cảnh giới Giả Anh, hắn đương nhiên không dám đỡ! Trên người độn quang chợt lóe, bay nhanh qua bên cạnh, đồng thời miệng quát to:
- Thiếu chủ, lão phu tạm thời thu hút pháp bảo này, ba người hãy mau chóng bắt giữ cô gái đó lại giúp ta!
Hắn quát lớn, người này đưa tay vỗ lên hộp trữ vật, sau đó xuất ra một món đồ âm khí dày đặc, được làm từ khung xương yêu thú luyện chế thành cốt tán, sau khi kích thích hướng Tiểu Chuyên đánh tới.
Sắc mặt thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông trở nên âm trầm, không nghĩ tới Ngu Cơ lại quả quyết như vậy, nàng ngang nhiên ra tay luôn không cho bọn họ có bất cứ cơ hội nào. Trong lòng hắn cười lạnh lùng, tuy rằng có chút kinh nghi nhưng hoàn toàn không sợ hãi.
Lây tu vi Khô Mục Tử cho dù không phải là đối thủ của Tiểu Chuyên, nhưng vẫn có thể kiên trì một lát, đợi ba người mình bắt giữ cố gái này, Tiêu Chuyên kia tự nhiên khó thoát khỏi kết cục bị phong ấn.
- Động thủ, tốc chiến tốc thắng, bắt nàng lại!
Hắn khẽ quát một tiếng, ba người nhất tề xuất ra pháp bảo, vây quanh Ngu Cơ lập thành một hình tam giác.
Đối mặt với thế vây công của ba tu sĩ Kim Đan kỳ kia, sắn mặt Ngu Cơ vẫn bình thản, không lộ ra một chút kinh hoàng, ánh mắt đảo qua trên thân ba người, đôi mắt xinh đẹp cũng hóa thành tối đen, đông thời đánh ra liên tiếp hơn trăm đạo pháp quyết, chỉ trong vài nhịp thở hai tay múa lượng như đôi Hồ Điệp.
Một tía hắc khí quỷ dị đột nhiên sinh ra bên trong hư không, nó thu hút, bám víu với nhau dần dần hóa thành một mảng không khí đen xì hơn mười trượng, ma khí cứ từ đó nhè nhẹ toát ra, phóng ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo!
Nó là một ngọn lửa tên Ma Diễm, không có độ ấm, càng thiêu đốt thì nhiệt độ càng thấp
- Ma Diễm Ngục, trói buộc!
Ngu Cơ yêu kiều quát một tiếng, đạo pháp quyết cuối cùng đồng thời được đánh ra.
Bá!
Âm thanh vừa dứt, Ma Diễm liền nhanh như chớp bao vây ba người thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông ở bên trong!
Chỉ trong nháy mắt, ba người trong đó gầm lên liên tục, đầy tiếng pháp bảo oanh kích, bọn họ tả xung hữu đột như thế nhưng vẫn không thoát ra khỏi Ma Diễm Ngục.
Thi triển thuật này, sắc mặt Ngu Cơ đôt nhiên tái nhợt, quay đầu liếc mắt nhìn Lôi vân một cái, lẩm bẩm nói:
- Tỷ tỷ đã dốc hết sức giúp đệ ngăn cản bọn họ, việc còn lại phải để tự đệ thôi.
Nói xong, nàng bước đi từng bước, thân ảnh nhất thời dung nhập vào trong Ma Diễm ngục biến mắt không thấy đâu.