|
|
16-11-2010, 11:28 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 254 A Thiến run rẩy.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Trong bóng đêm thê lương, một chiếc xe mà u đen xa hoa đang lao vùn vụt tới tiểu khu Phong Nhã.
Chiếc xe dừng ở căn nhà thứ hai trong tiểu khu, sau đó Ä‘i ra má»™t ngÆ°á»i thanh niên có vẻ mặt lạnh lùng, chÃnh là Sở Phà m.
Sở Phà m xuống xe nhìn nhìn xung quanh. Sau đó Ä‘i lên lầu 4. Theo lá»i nói của Trần Tuấn Sinh thì hắn biết được A Thiến Ä‘ang sống ở trong phòng 1 của lầu 4.
Sở Phà m sau khi lên đến lầu 4 thì gõ cá»a phòng.
A Thiến Ä‘ang ở trong phòng, cô Ä‘ang thu dá»n quần áo và hà nh lý. Bởi vì theo lá»i nói của TrÆ°Æ¡ng thiếu đêm nay cô sẽ nháºn được má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i vạn, sau khi nháºn được từng nà y tiá»n cô sẽ rá»i khá»i đây. Tuy nói hÆ¡n mÆ°á»i ngà y nay cô liên tục phải phục vụ Trần Tuấn Sinh nhÆ°ng vì má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i vạn mà là m thì vẫn đáng giá.
Äúng lúc nà y cô bá»—ng nghe thấy có tiếng Ä‘áºp cá»a. Cô sá»ng sốt, nghÄ© thầm liệu có phải Trần Tuấn Sinh lại tá»›i nữa? Hay là TrÆ°Æ¡ng thiếu mang tiá»n tá»›i?
NghÄ© váºy trong lòng cô liá»n cảm thấy vui mừng, vá»™i và ng chạy tá»›i cái lá»— thông vá»›i bên ngoà i trên của nhìn. NhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng mà cô nhìn thấy lại hoà n toà n xa lạ. Cô không khá»i mở miệng há»i:
- Anh là ai?
- Trương thiếu phái tôi tới tìm cô.
Ở ngoà i cá»a, Sở Phà m lên tiếng trả lá»i. Hắn tin rằng sau khi hắn nói nhÆ° váºy A Thiến chắc chắn sẽ mở cá»a ra.
Quả nhiên, "kẹt" má»™t tiếng, cánh cá»a đã được mở ra. Má»™t cô gái có dáng ngÆ°á»i xinh đẹp đứng trÆ°á»›c mặt Sở Phà m. Mái tóc cô hÆ¡i nhuá»™m mà u và ng, vẻ xinh đẹp vô cùng quyến rÅ©,má»™t dáng ngÆ°á»i gợi cảm, khó trách Trần Tuấn Sinh bị A Thiến là m cho mê mẩn thần hồn.
Sau khi A Thiến mở cá»a, Sở Phà m Ä‘i thẳng và o trong nhà rồi trở tay đóng cá»a lại, lạnh lùng há»i:
- Cô chÃnh là A Thiến phải không?
- Vâng, đúng váºy! Anh chÃnh là ngÆ°á»i do TrÆ°Æ¡ng thiếu phái đến tìm tôi phải không?
A Thiến kÃch Ä‘á»™ng há»i.
- Hừ, nếu tôi là do Trương thiếu phái đến thì cô đã sớm phải chết rồi!
Sở Phà m cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói.
- Anh, anh nói váºy là có ý tứ gì?
A Thiến kinh ngạc há»i.
- Tôi không phải là ngÆ°á»i của TrÆ°Æ¡ng thiếu, mà hoà n toà n ngược lại, tôi chÃnh là ngÆ°á»i mà TrÆ°Æ¡ng thiếu tìm trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế để diệt trừ. Tôi là Sở Phà m, tôi tin rằng cô cÅ©ng biết tôi phải không?
Hai mắt của Sở Phà m sắc như dao, lạnh lùng nhìn A Thiến, thản nhiên nói.
- A? Là , là anh ư?
A Thiến không tá»± chủ được lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, trên khuôn mặt vừa lá»™ ra má»™t vẻ kinh ngạc lại vừa hoảng sợ. Tên Sở Phà m nà y cô đã nghe Từ Lãng, Trần Tuấn Sinh nhiá»u lần nói đến. Cô cÅ©ng biết Sở Phà m chÃnh là mục tiêu mà TrÆ°Æ¡ng thiếu muốn trừ khá», hÆ¡n nữa ngÆ°á»i mà lần nà y Trần Tuấn Sinh đối phó cÅ©ng chÃnh là Sở Phà m. Theo kế hoạch thì Sở Phà m đáng ra phải chết rồi má»›i đúng, tại sao hắn bá»—ng nhiên lại Ä‘i đến nÆ¡i nà y?
Trong lòng A Thiến bắt đầu có cảm giác sợ sệt. Vẻ mặt lạnh lùng của Sở Phà m khiến cô cảm thấy bất an. Cô lúng túng nói:
- Hết, hết thảy má»i việc Ä‘á»u không liên quan tá»›i tôi, anh đừng tá»›i tìm tôi.
- Cô yên tâm, tôi sẽ không là m gì cô, ngược lại tôi tá»›i đây chÃnh là để cứu cô.
Ãnh mắt của Sở Phà m trầm xuống, cháºm rãi nói.
- Cứu, cứu tôi ư?
A Thiến cảm thấy việc nà y khó mà tin được. Cô nghĩ Sở Phà m đến tìm cô để báo thù mới đúng
- Tôi đến cứu cô thoát khá»i TrÆ°Æ¡ng thiếu, bởi vì hắn trÆ°á»›c hết sẽ phái ngÆ°á»i tá»›i đây giết ngÆ°á»i diệt khẩu!
Sở Phà m thản nhiên nói.
- Giết, giết ngÆ°á»i diệt khẩu Æ°? TrÆ°Æ¡ng thiếu? Không thể, Ä‘iá»u nà y là m sao có thể xảy ra?
Vẻ mặt của A Thiến trở nên ngẩn ngơ nói.
- Bởi vì Trần Tuấn Sinh đã chết, TrÆ°Æ¡ng thiếu muốn hoà n toà n thoát khá»i sá»± liên quan vá»›i gã, cho nên hắn phải giết ngÆ°á»i diệt khẩu. Bởi vì cô biết TrÆ°Æ¡ng thiếu đã dùng những thủ Ä‘oạn nà o để khiến Trần Tuấn Sinh mắc nghiện Băng Äá»™c, đồng thá»i kìm chế hắn... Cô cho rằng TrÆ°Æ¡ng thiếu sẽ để cô được sống lại trên Ä‘á»i sao?
Sở Phà m hỠhững nói.
A Thiến nghe váºy thì sắc mặt trở nên tái nhợt. Nhất thá»i rất sá»ng sốt, không biết phải là m thế nà o cho phải.
- Äi thôi, nếu không lát nữa TrÆ°Æ¡ng thiếu sẽ phái ngÆ°á»i đến đây!
Sở Phà m lạnh lùng nói.
A Thiến khôi phục lại tinh thần. Äôi mắt trà n ngáºp sá»± sợ hãi nhìn vá» phÃa Sở Phà m. NhÆ°ng thân hình lại lùi từng bÆ°á»›c. Rõ rà ng đối vá»›i lá»i nói của Sở Phà m cô cÅ©ng không hoà n toà n tin tưởng.
Ãnh mắt Sở Phà m trầm xuống, thân hình khẽ Ä‘á»™ng, A Thiến còn chÆ°a hiểu ra chuyện gì thì Sở Phà m đã vá»t đến sau ngÆ°á»i cô, đồng thá»i cô cảm thấy eo lÆ°ng tê rần. Cô Ä‘Æ°a mắt nhìn nhìn, má»™t con dao sắc nhá»n Ä‘ang để lên eo lÆ°ng của cô. Vẻ mặt của cô trong nháy mắt đại biến.
- Bây giỠcô không muốn chết chứ? Không muốn thì bước đi!
Sở Phà m trầm giá»ng nói.
Trong lòng A Thiến sợ hãi đến nỗi không dám mở miệng, cô như một cái máy bị Sở Phà m đẩy đi ra ngoà i.
- Cô không cần tìm cách la lên hay chạy trốn, bởi vì tôi hoà n toà n có thể lấy mạng cô trước khi cô hét to lên một giây.
Sở Phà m lạnh lùng ghé sát tai A Thiến nói.
Sau khi ra khá»i căn phòng bá»—ng Sở Phà m mÆ¡ hồ nghe được má»™t âm thanh truyá»n tá»›i từ cầu thang. Trong lòng hắn chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đấy, hắn ghé sát tai A Thiến trầm giá»ng nói:
- Äừng lên tiếng, mau Ä‘i lên trên lầu.
Sở Phà m nói xong liá»n bức ép A Thiến Ä‘i lên trên lầu năm, sau khi lên tá»›i nÆ¡i hắn tỠý bảo A Thiến nhìn xuống. Nhìn thoáng qua xung quanh, quan sát Ä‘á»™ng tÄ©nh ở cầu thang.
Chỉ má»™t lúc sau hai ngÆ°á»i đã trông thấy má»™t ngÆ°á»i thanh niên đẹp trai nhã nhặn Ä‘eo kÃnh mắt dẫn theo hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n Ä‘i lên lầu bốn. Ãnh mắt của Sở Phà m trở nên lạnh lẽo, tay trái hắn che kÃn miệng A Thiến, con dao ở bên tay phải để lên trên cổ của cô. A Thiến ngay cả thở mạnh cÅ©ng không dám cho dù cô đã thấy rõ ngÆ°á»i thanh niên Ä‘i lên lầu kia chÃnh là Từ Lãng.
-A Thiến, A Thiến, tôi là Từ Lãng, cô mau ra mở cá»a.
Từ Lãng vừa Ä‘áºp cá»a phòng của A Thiến vừa lá»›n tiếng nói.
NhÆ°ng không có lá»i đáp lại, Từ Lãng giáºt mình, gã lại vừa Ä‘áºp cá»a vừa kêu to. Thế nhÆ°ng vẫn nhÆ° cÅ©, trong phòng không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o vang lên. Từ Lãng nhÃu nhÃu mà y, rút Ä‘iện thoại ra gá»i cho A Thiến. A Thiến bị Sở Phà m vá»™i và ng bắt cóc lên đây, di Ä‘á»™ng không mang theo ngÆ°á»i, do đó từ trong phòng truyá»n ra tiếng chuông di Ä‘á»™ng của cô.
- Con ** nà y nó đi đâu rồi?
Từ Lãng vừa cất chiếc Ä‘iện thoại vừa chá»i mắng. Sau đó gã quay vá» phÃa má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n nói:
- Phá cá»a cho tao, tuyệt đối không thể để cho con ** nà y chạy mất được!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nghe váºy thì lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t con dao nhá», rồi hÆ°á»›ng vá» phÃa cảnh cá»a nạy bẩy má»™t hồi. Cánh cá»a nà y cÅ©ng không phải là loại cá»a dùng để phòng ngừa trá»™m cắp, váºy nên chỉ trong chốc lát, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia đã phá của thà nh công. Cánh cá»a được mở ra, sau khi ở trong đó má»™t lúc bá»n há» lại Ä‘i ra. Từ Lãng tức giáºn mắng:
- Chúng ta tá»›i cháºm má»™t bÆ°á»›c rồi, con ** nà y nó đã chạy mất rồi. Chúng mà y mau quay vá» sắp xếp ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i những nhà ga, sân bay truy lùng nó cho tao.
Sau khi bá»n Từ Lãng Ä‘i, Sở Phà m má»›i buông cánh tay trái che kÃn miệng của A Thiến ra. A Thiến thở mạnh má»™t cái. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trÆ°á»›c mắt, cô bắt đầu cảm thấy tin tưởng lá»i nói trÆ°á»›c kia của Sở Phà m. Cô ngà n vạn lần không ngá» là TrÆ°Æ¡ng thiếu lại phái ngÆ°á»i đến đây giết chết cô!
- Ba ngÆ°á»i lúc nà y là thủ hạ của TrÆ°Æ¡ng thiếu phải không?
Sở Phà m nhìn vẻ sá»ng sốt trên khuôn mặt của A Thiến, thản nhiên há»i.
- Äúng, đúng. NgÆ°á»i thanh niên kia chÃnh là Từ Lãng.
A Thiến thẫn thỠđáp.
- Chà , hóa ra hắn chÃnh là Từ Lãng. Váºy chắc cô cÅ©ng đã biết Từ Lãng lúc nà y đến tìm cô để là m gì rồi chứ? Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo mà u Ä‘en bên cạnh hắn Ä‘á»u cất giấu dao ở trong ngÆ°á»i, tháºm chà là mang súng nữa đấy.
Sở Phà m nói.
- Há», bá»n há» muốn giết tôi? Vì cái gì, vì cái gì…….
A Thiến dÆ°á»ng nhÆ° không thể tin nổi được những gì mình đã thấy.
- Vì cái gì thì tôi đã nói rất rõ rà ng cho cô. Äược rồi, bây giá» cô đã muốn Ä‘i theo tôi chÆ°a? Tôi tin rằng đêm nay TrÆ°Æ¡ng thiếu chắc chắn sẽ dốc toà n lá»±c để tìm ra cô. Cô nên nghÄ© lại Ä‘i.
Sở Phà m nói.
- Tôi, tôi đồng ý Ä‘i theo anh. NhÆ°ng anh có thể Ä‘Æ°a tôi ra khá»i Bắc Kinh không?
A Thiến sợ hãi nói.
- Cái nà y còn tùy thuá»™c và o thái Ä‘á»™ của cô. Äược rồi, chúng ta Ä‘i thôi.
Sau đó hắn Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu, A Thiến vá»™i và ng theo sau hắn. Bây giá» cho dù Sở Phà m không cần dùng dao bức bách cô, cô cÅ©ng sẽ Ä‘i sát theo đằng sau hắn, bởi vì hắn chÃnh là khúc cây cứu mạng của cô. Cô không ngu ngốc, ngược lại rất thông minh, cô hiểu má»™t ngÆ°á»i có gan đối đầu vá»›i TrÆ°Æ¡ng thiếu thì chắc chắn không thể là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản. Huống chi, Ä‘i bên cạnh Sở Phà m cô lại cảm thấy can đảm hẳn lên.
Khi A Thiến ngồi đằng sau chiếc xe của Sở Phà m cô lại hÆ¡i kinh ngạc. Cô thầm nghÄ© Sở Phà m tháºt không Ä‘Æ¡n giản. Có thể lái được chiếc xe đắt tiá»n nà y thì tuyệt đối không thể là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản.
- Chúng ta, chúng ta đi đâu đây.
A Thiến cắn môi, nhìn Sở Phà m há»i.
- Khách sạn.
Sở Phà m thản nhiên nói.
- Khách sạn ư?
A Thiến hÆ¡i giáºt mình. Cô nam quả nữ đến khách sạn để là m gì ngoại trừ cái việc đó?
A Thiến nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Sở Phà m. Trong lòng thầm nghÄ©, nếu nhÆ° ở trong cái khách sạn kia, Sở Phà m giở trò cÆ°á»ng bạo vá»›i cô thì cô nên phản kháng hay là nên ngoan ngoãn nghe theo hắn?
Cô nhá»› tá»›i má»™t câu nói: Không có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o trên thế gian là không háo sắc. Äối vá»›i dung mạo và vóc dáng của mình, A Thiến rất tá»± tin cho nên cô không khá»i liên tưởng đến việc chăn gối của nam nữ.
Sở Phà m dừng xe trÆ°á»›c cổng má»™t khách sạn, Ä‘i cùng A Thiến và o bên trong đó. Hắn thuê má»™t căn phòng xa xỉ, sau khi lấy chìa khóa phòng, hắn dắt A Thiến lên căn phòng 108. A Thiến vì vá»™i và ng Ä‘i nên ăn mặc rất tùy tiện, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng rất khêu gợi. Dù sao lúc đó cô ở nhà cÅ©ng có má»™t mình, trong nhà ngoại trừ cô không có ngÆ°á»i nà o khác. Cô ăn mặc tuỳ tiện lá»™ liá»…u đến ná»—i chỉ mặc má»™t cái áo lót có dây và má»™t cái quần soóc ngắn, đôi chân thì Ä‘i già y xăng Ä‘an. Nhìn trông rất thoải mái, đồng thá»i lại lá»™ ra má»™t sá»± gợi cảm hoang dã.
Sau khi Sở Phà m và A Thiến Ä‘i và o căn phòng 1082, hắn trở tay đóng cá»a lại. Căn phòng nà y rất rá»™ng và sang trá»ng. Trên chiếc giÆ°á»ng lá»›n, chăn má»n được xếp rất gá»n gà ng. A Thiến nhìn thấy cái giÆ°á»ng thì ý nghÄ© khi còn ở trong xe cà ng thêm được khẳng định. Cô lo lắng không biết mình phải dùng thái Ä‘á»™ nà o để cÆ° xá» vá»›i yêu cầu của Sở Phà m đây?
Cá»± tuyệt? Không được. Chá»c giáºn hắn chÃnh là mất mạng. Thuáºn theo? CÅ©ng không được.Nếu đã không tránh khá»i thì phải kÃch thÃch lòng ham muốn của hắn chứ?
- Äêm nay cô ở tạm chá»— nà y.
Sở Phà m nói.
Lá»i nói của Sở Phà m đã cắt đứt suy nghÄ© trong đầu của A Thiến. Cô tỉnh táo trở lại, nhìn thấy Sở Phà m chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy trong ngÆ°á»i nóng lên, giống nhÆ° mong muốn Sở Phà m hà nh Ä‘á»™ng thêm má»™t bÆ°á»›c nữa.
- Ừm. Nơi nà y an toà n không?
A Thiến kinh ngạc há»i.
- TrÆ°Æ¡ng thiếu tạm thá»i sẽ không tìm ra nÆ¡i nà y đâu. Bây giá» hắn bây giá» Ä‘ang táºp trung lá»±c lượng ở bến xe, nhà ga và sân bay. Cho nên cô không cần lo lắng, tôi sẽ chắc chắn đảm bảo cho cô được an toà n.
Sở Phà m nói.
- Cảm, cảm ơn anh.
A Thiến khẽ nói.
- Äến đây ngồi.
Sở Phà m đến bên giÆ°á»ng ngồi xuống, vá»— vá»— xuống tấm đệm bên cạnh nói.
A Thiến thấy váºy thì run sợ, thầm nghÄ©: "Sao lại nhanh nhÆ° váºy? CÅ©ng phải uống chén rượu hồng đã chứ, má»™t chút tình cảm cÅ©ng không có!" NhÆ°ng cuối cùng A Thiến vẫn nghe theo, Ä‘i đến ngồi bên cạnh của Sở Phà m. Cô ngồi xuống, mặt sau của cái quần short co lại, lá»™ ra cặp đùi và cái quần lót bên trong có mà u Ä‘á» thẫm. Cô trong lòng lúng túng, hai chân khép chặt lại, không dám ngẩng đầu liếc nhìn Sở Phà m má»™t cái nà o.
Hai mắt Sở Phà m nhìn chằm chằm và o cặp đùi của A Thiến, cặp đùi rất tròn trịa, trắng nõn nà . Vừa nhìn thấy đã biết ở đó có rất nhiá»u thịt, nếu mà vuốt ve và o đó thì chắc hắn sẽ rất khoan khoái. Không chỉ chá»— đó mà rất nhiá»u chá»— khác trên ngÆ°á»i của cô gái nà y Ä‘á»u có rất nhiá»u thịt, nhÆ°ng lại không béo. Tháºt là má»™t váºt báu trên giÆ°á»ng trá»i sinh.
- Tôi chỉ muốn há»i cô mấy vấn Ä‘á», hy vá»ng cô sẽ hợp tác. Nếu nhÆ° cô hợp tác chúng ta Ä‘á»u vui vẻ, nếu nhÆ° cô không hợp tác thì tôi Ä‘Ã nh phải áp dụng má»™t số thủ Ä‘oạn khác ngÆ°á»i má»™t chút.
Sở Phà m lạnh nhạt nói.
- Anh, anh muốn há»i cái gì?
A Thiến trong lòng có cảm thấy chút cảm giác mất mát. Vốn dÄ© khi cô thấy Sở Phà m nhìn chằm chằm và o cặp đùi của mình tháºt lâu, cô nghÄ© hắn sẽ vuốt ve nó.
- Có phải cô chủ động câu dẫn Trần Tuấn Sinh?
Sở Phà m há»i.
A Thiến có hơi ngẩn ra, sau đó cô nói:
- Không, không phải. Tôi tiếp cáºn Trần Tuấn Sinh là do ngÆ°á»i khác sai khiến.
- Ai, ai sai khiến cô?
-Từ Lãng.
- Từ Lãng chỉ là má»™t quân cá» phải không? Tôi muốn há»i ngÆ°á»i thá»±c sá»± đứng đằng sau sai khiến hắn.
- Có phải là TrÆ°Æ¡ng thiếu, con của bà thÆ° thị ủy TrÆ°Æ¡ng Bằng không? Cô nói cho tôi biết, TrÆ°Æ¡ng thiếu sắp xếp cô tiếp cáºnTrần Tuấn Sinh là có mục Ä‘Ãch gì?
- TrÆ°Æ¡ng thiếu ra lệnh cho tôi mê hoặc Trần Tuấn Sinh, đồng thá»i Từ Lãng cho hắn dùng Băng. Trên ngÆ°á»i Trần Tuấn Sinh sẽ xuất hiện dấu hiệu nghiện Băng, sau đó sẽ khống chế hắn.
- Cuối cùng Trần Tuấn Sinh đã bị nghiện. Sau đó hắn hoà n toà n phải nghe lệnh TrÆ°Æ¡ng thiếu, trở thà nh ngÆ°á»i của TrÆ°Æ¡ng thiếu.
- TrÆ°Æ¡ng thiếu cho dù muốn biến Trần Tuấn Sinh trở thà nh ngÆ°á»i của hắn cÅ©ng không cần dùng đến phÆ°Æ¡ng pháp nghiện Băng để khống chế Trần Tuấn Sinh. Tôi nghÄ© không ra rốt cục má»™t con nghiện thì có tác dụng gì vá»›i TrÆ°Æ¡ng thiếu! Theo tôi thấy TrÆ°Æ¡ng thiếu không phải muốn biến Trần Tuấn Sinh trở thà nh ngÆ°á»i của mình, mà muốn cho Trần Tuấn Sinh phải chết. NhÆ°ng mà Trần Tuấn Sinh vá»›i hắn không oán không cừu tại sao hắn lại muốn Trần Tuấn Sinh phải chết? Cô nghÄ© lại Ä‘i có phải ngÆ°á»i muốn tÃnh mạng của Trần Tuấn Sinh má»›i chÃnh là ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng thiếu muốn mượn dùng thế lá»±c?
Sở Phà m kiên nhẫn giải thÃch, dẫn dắt A Thiến tá»›i trung tâm của vấn Ä‘á».
A Thiến suy nghÄ© má»™t chút rồi bá»—ng nhá»› tá»›i cái đêm bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu mÆ°u đồ ám sát Sở Phà m ở cái công trÆ°á»ng bà máºt, cô Ä‘á»™t nhiên nói:
- A, đúng rồi, hình nhÆ° Trần Tuấn Sinh và má»™t ngÆ°á»i có tên là Lâm Phi Dáºt từng có mâu thuẫn cho nên Lâm Phi Dáºt tìm tá»›i TrÆ°Æ¡ng thiếu, nhÆ°ng sau đó TrÆ°Æ¡ng thiếu đã giảng hòa cho hai ngÆ°á»i bá»n há».
- à của cô là ban đầu Lâm Phi Dáºt không vừa lòng vá»›i Trần Tuấn Sinh nên anh ta má»›i tìm đến TrÆ°Æ¡ng thiếu. TrÆ°Æ¡ng thiếu má»›i sai cô và Từ Lãng dùng thuốc Ä‘á»™c khống chế Trần Tuấn Sinh, khiến cho Trần Tuấn Sinh hòan toà n nghe lệnh hắn, đúng không?
Sở Phà m cháºm rãi nói.
- Äúng, Tôi nghÄ© đúng là nhÆ° thế!
A Thiến nói.
Sở Phà m nghe váºy thì hÆ¡i cÆ°á»i cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay và o trong túi tắt cái máy ghi âm mini, hắn đã thu lại toà n bá»™ ná»™i dung lúc nãy. Äối vá»›i chuyện nà y hắn đã Ä‘oán ra tất cả, sở dÄ© hắn há»i A Thiến nhiá»u nhÆ° thế, chÃnh là muốn lấy lá»i khai của cô ta.
A Thiến quay đầu nhìn Sở Phà m, Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Tiếp theo, chúng ta là m gì?
Tiếp theo chúng ta là m gì?
Lá»i nói nà y rất có sức dụ hoặc, đặc biệt được thốt ra từ má»™t cô gái xinh đẹp ăn mặc gợi cảm, cà ng khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy mê mẩn.
NhÆ°ng mà đêm nay Sở Phà m không có tâm trÃ. Vá»›i má»™t cá» chỉ khó hiểu, hắn mỉm cÆ°á»i nói:
- Tra há»i thôi!
“Tra há»i? Thế nà o gá»i là tra há»i?†A Thiến há»i thầm trong lòng. Cô thầm nghÄ©, ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c muốn gì? Mang mình đến nÆ¡i nà y lại còn trang nghiêm nữa. Giả bá»™ cái gì chứ.
- Tôi muốn há»i cô, Từ Lãng Ä‘Æ°a cho Trần Tuấn Sinh nghiện Băng là có mục Ä‘Ãch gì
Ãnh mắt của Sở Phà m trầm xuống, nhìn chằm chằm và o A Thiến, từng chữ, từng chữ há»i.
A Thiến nghe váºy thì kinh ngạc, sau đó trong mắt của cô lóe lên má»™t sá»± hoảng sợ.
- Tôi, tôi không biết. Chuyện, chuyện của hắn tôi không há»i đến.
A Thiến hoảng sợ nói.
Ãnh mắt Sở Phà m trở nên lạnh lẽo. Dá»±a và o thần tình trong mắt của A Thiến, hắn hiểu được A Thiến biết rõ ná»™i tình, chỉ là vì má»™t lý do gì đó mà cô không dám nói ra.
- Chẳng lẽ cô đã quên sao, nếu như cô không hợp tác thì tôi sẽ buộc phải áp dụng thủ đoạn độc ác!
Sở Phà m đặt bà n tay phải và o má của A Thiến, từ trên má trượt xuống cổ rồi sau đó dá»c theo khe rãnh giữa hai bá»™ ngá»±c của cô mà đi xuống.
Sở Phà m chạm và o bộ ngực của A Thiến thì trong lòng thầm nghĩ. Cô gái nà y không mặc áo lót à ?
Thân thể của A Thiến run nhè nhẹ khi Sở Phà m chuyển Ä‘á»™ng tay xuống phÃa dÆ°á»›i. Cảm giác nóng rá»±c thiêu đốt kì lạ kia lại xuất hiện lần thứ hai. Äó là tÃn hiệu của cÆ¡ thể. Má»™t loại tÃn hiệu mở rá»™ng tiếp nháºn.
"Chẳng lẽ thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác mà hắn nói chÃnh là cái nà y?†Thân thể của cô trở nên tê dại, trong ngÆ°á»i kÃch Ä‘á»™ng hÆ°ng phấn, cái cảm giác nà y đã rất lâu rồi cô chÆ°a từng có, váºy mà đêm nay đối diện vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xa lạ tại sao cô lại có cảm giác nà y? “Xem ra mình quả là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà phóng đãng, nhÆ°ng mà rõ rà ng khi hắn chạm và o mình thì rất kÃch thÃch!" HÆ¡i thở A Thiến trở nên dồn dáºp, trong lòng nhanh chóng nghÄ©.
Bà n tay phải của Sở Phà m trượt đến tới rốn thì dừng lại. Hắn thản nhiên nói:
- MÆ°á»i mấy ngà y nay, Từ Lãng đã không ngừng cung cấp Băng cho Trần Tuấn Sinh. Tôi nghÄ© những thứ đó không phải do Từ Lãng tá»± mình Ä‘i mua phải không? Gần đây nghe nói có má»™t tổ chức ngầm buôn bán Băng ở Bắc Kinh. Cái tổ chức nà y gá»i là gì nhỉ? Từ Lãng và cái tổ chức nà y có liên hệ gì không? Ở thủ đô, ai là ngÆ°á»i thế lá»±c nà o chống đỡ cho cái tổ chức nà y?
Sở Phà m há»i những Ä‘iá»u nà y liên tục giống nhÆ° súng liên thanh khiến cho A Thiến cà ng thêm sợ hãi. Cô nhanh chóng nói:
- Tôi không biết, tôi không biết, tôi cái gì cũng không biết. Anh là m ơn tha cho tôi, tôi cầu xin anh tha cho tôi.
- Tôi dÄ© nhiên có thể tha cho cô, nhÆ°ng bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu sẽ không tha cho cô đâu. TrÆ°á»›c mắt có thể nói, cô và tôi Ä‘ang ở trên cùng má»™t chiếc thuyá»n, nếu nhÆ° cô không hợp tác vá»›i tôi thì chiếc thuyá»n sẽ phải láºt. Nếu nhÆ° cô nói cho tôi biết má»™t chút thông tin thì chúng ta có thể cùng nhau vượt qua sóng gió!
Sở Phà m trầm giá»ng nói.
- Không, tôi không biết, tôi việc gì cũng không biết.
A Thiến nói xong không tự chủ được xê ra xa Sở Phà m một chút.
Sở Phà m khẽ than nhá» má»™t tiến, tay phải giÆ¡ lên, má»™t con dao nhá» sáng chói đã nằm trong tay của hắn. MÅ©i dao sắc bén là m ngÆ°á»i ta phải chói mắt.
- Anh, anh muốn là m gì?
A Thiến không kìm được đứng lên, từng bước một lùi xuống.
Sở Phà m đứng lên, đi đến gần A Thiến.
A Thiến lùi xuống, trong lòng cô vô cùng hoảng sợ. Cảm giác hÆ°ng phấn kÃch thÃch khi Sở Phà m khiêu khÃch trượt trên ngÆ°á»i của cô đã không còn Ä‘á»ng lại má»™t chút gì mà trở thà nh má»™t cảm giác vô cùng sợ hãi.
Trên khuôn mặt Sở Phà m không có chút cảm xúc, hai mắt lạnh như dao, nhìn và o khuôn mặt của A Thiến vì sợ hãi mà trở nên trắng bệch, đi từng bước tới gần cô.
Äá»™t nhiên, A Thiến cảm thấy lÆ°ng của cô đã chạm và o tÆ°á»ng. Cô đã không còn Ä‘Æ°á»ng lui,
- Anh, anh muốn là m gì? Anh, anh không phải đã nói là sẽ không giết tôi sao?
A Thiến run rẩy nói.
- Tôi sẽ không giết cô, tôi chỉ là m má»™t số việc để cô muốn nói ra sá»± tháºt thôi!
Sở Phà m thản nhiên nói, sau đó con dao trong tay khẽ Ä‘Æ°a lên trên mặt của A Thiến. Trên mặt cảm nháºn được mÅ©i dao lạnh nhÆ° băng đó xâm nháºp và o thể xác và tinh thần của A Thiến khiến cho tim cô Ä‘áºp thình thịch.
Äá»™t nhiên. Sở Phà m kéo cái dây Ä‘eo trên ngÆ°á»i của A Thiến xuống, con dao sắc bén bên tay phải cắt má»™t cái.
- A!
A Thiến không nhịn được hô lên má»™t tiếng. Cô nhắm mắt lại, hÆ¡n mÆ°á»i giây sau cô vẫn cảm thấy mình vẫn bình yên vô sá»± nhÆ°ng cô bá»—ng cảm thấy bá»™ ngá»±c của mình bá»—ng trở nên mát lạnh. Thì ra chiếc áo của cô đã bị cắt đứt cho nên bá»™ ngá»±c của cô đã bị lá»™ ra.
A Thiến không mang áo ngá»±c, dây Ä‘eo lại bị cắt đứt. Bá»™ ngá»±c tròn trịa, đầy đặn nhÆ° hai quả Ä‘u đủ, trắng nhÆ° tuyết đã bị lá»™ ra, bây giá» vẫn còn hÆ¡i hÆ¡i run. Bên cạnh bầu vú á»ng Ä‘á» còn nhìn thấy được rõ rà ng những mạch máu Ä‘ang chảy. Sở Phà m nhìn chằm chằm không chá»›p mắt và o bá»™ ngá»±c lõa lồ của A Thiến.
Nhìn thấy ánh mắt nóng bá»ng của Sở Phà m. A Thiến cảm thấy bụng dÆ°á»›i nóng lên, cái cảm giác nhục dục nà y truyá»n khắp toà n thân, thân thể má»m mại của cô không kìm được khẽ run rẩy. Cùng lúc đó, ánh mắt chăm chú của Sở Phà m cÅ©ng trở nên ngà y cà ng nóng bá»ng.
Khuôn mặt xinh đẹp của A Thiến khẽ á»ng hồng. CÆ¡ thể cô cố gắng dá»±a và o vách tÆ°á»ng. Váºy là bá»™ ngá»±c của cô sẽ chạm và o ngá»±c của Sở Phà m. Bụng dÆ°á»›i của cô lại thÆ°á»ng xuyên co rút lại. Cô Ä‘á»™t nhiên có má»™t cảm giác nhục nhã. Tất cả sáng nhÆ° ban ngà y, Ä‘á»u bị Sở Phà m nhìn chằm chằm. Thình lình cô nhìn thấy bà n tay của Sở Phà m hÆ°á»›ng vá» phÃa bá»™ ngá»±c trần của cô....
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:36 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 255
Thân thể má»m mại run rẩy dÆ°á»›i ngá»n dao.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Không có bất cứ dấu hiệu nà o mà giống như là báo trước, Sở Phà m vươn bà n tay trái ôm lấy bộ ngực đầy đặn, sung sức đang lõa lồ của A Thiến.
A Thiến há to miệng, nhÆ°ng lại kêu không ra tiếng được. Cô tháºt không ngá» chuyện mà cô dá»± kiến lại phát sinh trong tình huống nà y. Vốn dÄ© cô cho rằng Sở Phà m chắc sẽ là m những chuyện thế nà y trên giÆ°á»ng, không ngá» là hắn má»™t tay cầm dao, má»™t tay lại sá» soạng nhÆ° váºy. Không hiểu hắn định là m gì nữa.
Trong lòng A Thiến có chút oán giáºn, má»›i má»™t giây nà y trong lòng cô còn Ä‘ang oán giáºn thì giây tiếp theo cô lại cảm thấy hứng thú, phấn khÃch rất khó hiểu. Bà n tay phải của Sở Phà m tuy vẫn Ä‘ang nắm ngá»n dao lóng lánh, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó chỉ mang lại cho cô cảm giác kÃch thÃch, hÆ°ng phấn khác thÆ°á»ng thôi. Cô có cảm thấy là mình bị cÆ°á»ng bạo, nhÆ°ng trong lòng thì lại hưởng ứng sá»± cÆ°á»ng bạo đó. Lần đầu tiên cô nháºn ra rằng, cứ nhÆ° thế nà y sẽ mang lại cho cô cảm giác hÆ°ng phấn và kÃch thÃch rất mãnh liệt vá» cả thể xác lẫn tinh thần.
Cô cảm thấy rõ rà ng hạ thân Ä‘ang không kìm được mà co rút tháºt mạnh, thả lá»ng, rồi lại co rút tháºt mạnh, sau đó, ứa nÆ°á»›c tháºt nhiá»u.
Kỳ tháºt, ngay khi Sở Phà m vÆ°Æ¡n tay ôm bá»™ ngá»±c của cô thì cảm giác kÃch thÃch khiến cÆ¡ thể ngÆ°á»i ta phát run lên đã là m cô ẩm Æ°á»›t hết rồi. Lúc nà y đây, từ trên ngÆ°á»i cô có thể cảm nháºn được nguyên vẹn ý nghÄ©a sâu xa của câu nói: “phụ nữ là từ nÆ°á»›c tạo thà nhâ€
Cho tá»›i nay, bá»™ ngá»±c vẫn là nÆ¡i cô tá»± hà o là gợi cảm nhất. Cô cho rằng Ä‘Ã n ông ai cÅ©ng thế, đã ghé đầu và o bá»™ ngá»±c cao ngất của cô thì chắc chắn sẽ sá»›m lạc hÆ°á»›ng. Trong đầu cô Ä‘á»™t nhiên nảy ra má»™t ý tưởng: cô phải dá»±a và o thân thể mình mà túm chặt lấy Sở Phà m, rồi mê hoặc, tháºm chà là khống chế được hắn.
Tay trái của Sở Phà m ra sức xoa nắn bầu ngá»±c của A Thiến. Bá»™ ngá»±c bị cá» xát đến Ä‘á» bừng lên đã sá»›m cứng ngắc, cá» xát và o lòng bà n tay hắn, khiến hắn cảm thấy má»™t cảm giác rất kỳ dị. Cảm giác vuốt ve rất dá»… chịu. Má»m mại, co dãn, sung mãn, là m cho ngÆ°á»i ta ôm nắm, cấu nhéo rồi còn muốn cắn má»™t miếng cho đã.
A Thiến lim dim hai mắt, má lúm đồng tiá»n á»ng hồng, hÆ¡i thở dồn dáºp, bá»™ ngá»±c pháºp phồng nhÆ° cuá»™n sóng. Hai chân cô khép lại, thân thể nhanh chóng có phản ứng mãnh liệt. Theo nhÆ° cô dá»± kiến thì bÆ°á»›c tiếp theo, Sở Phà m chắc là sẽ cởi quần áo ra. Cô biết rõ cÆ¡ thể và vẻ đẹp của mình có sức hấp dẫn thế nà o vá»›i những thanh niên Ä‘ang tuổi sung sức.
Nà o ngá», Sở Phà m nói ra má»™t câu rất không đâu và không há» phù hợp vá»›i không khà hiện tại:
- Thực ra, cảm giác nà y không khác lắm lúc mình sỠvà o chăn bông đắp khi đi ngủ.
- Chăn bông ư?
A Thiến có chút khó hiểu, mở to mắt há»i.
- Äúng váºy, buổi tối Ä‘i ngủ đắp chăn bông, sá» lên cÅ©ng có cảm giác má»m mại thế nà y, không khác mấy đâu.
Sở Phà m kiên nhẫn giải thÃch.
A Thiến lúc nà y đã nghe ra ý tứ Sở Phà m muốn nói. Cô uất đến suýt nữa thì mất hết cả lý trà -- "Äồ khốn nà y, đã lấy dao cắt quần áo của mình, sá» soạng ngá»±c mình rồi cuối cùng không ngá» lại dám bảo là giống nhÆ° sá» và o chăn bông. Quả thá»±c là khốn nạn, không thể tha thứ được. Cái gì mà chăn bông chứ, là m sao so sánh được vá»›i ngá»±c mình chứ?â€
- Anh, anh là đồ đốn mạt. Anh mau bỠtay ra.
A Thiến nói rồi hất tay Sở Phà m ra. DÆ°á»›i ánh đèn, bá»™ ngá»±c sung mãn tròn trịa của cô bị Sở Phà m vuốt ve tá»›i mức hồng cả lên. Hai Ä‘iểm Ä‘á» hồng trên ngá»±c vÆ°Æ¡n cao ngạo nghá»…, dÆ°á»ng nhÆ° đã đạt đến Ä‘iểm hÆ°ng phấn rồi.
Äôi mắt Sở Phà m nhìn chằm chằm và o A Thiến, trong ánh mắt có ý bỡn cợt, vui đùa. A Thiến Ä‘Æ°a cả hai tay lên che ngá»±c, muốn che bá»›t phần nà o bá»™ ngá»±c Ä‘ang hở hang. Tiếc là bá»™ ngá»±c quá lá»›n, chỉ có thể miá»…n cưỡng che được phần nà o thôi. TÆ° thế che Ä‘áºy xấu hổ thế nà y mà không là m cho ngÆ°á»i khác nảy sinh ý đồ Ä‘en tối thì má»›i là lạ.
Sở Phà m giơ con dao nhỠsắc bén trong tay lên, thản nhiên nói:
- Không thể không thừa nháºn là bá»™ ngá»±c của cô rất lá»›n. Sá» và o có cảm giác tốt lắm. Khó trách được Trần Tuấn Sinh lại mê mệt cô nhÆ° thế. Tôi nghÄ© là cô nên bá» tay ra Ä‘i thì hÆ¡n. Cô có muốn che cÅ©ng che không kÃn hết được. Là m thế không phải là thừa việc ra hay sao?
A Thiến nhìn con dao nhỠsắc bén trong tay Sở Phà m, không tự chủ được lại từ từ bỠhai tay đang che ngực xuống.
Ngá»n dao nhá» trong tay Sở Phà m nhẹ nhà ng trượt trên ngá»±c A Thiến, trượt thẳng xuống dÆ°á»›i. Ngá»n dao nhẹ nhà ng từ từ trượt qua đầu ngá»±c. Sắc mặt A Thiến tái nhợt. Khi ngá»n dao lÆ°á»›t trên da thịt, cô cảm thấy lạnh cả ngÆ°á»i, lạnh tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy. NhÆ°ng mà ngay sau đó, trong lòng cô lại có cảm giác kÃch thÃch rất khó hiểu. Cái cảm giác trong sợ hãi lại mang theo cả sá»± kÃch thÃch khiến cho cả ngÆ°á»i cô có sá»± phấn khÃch không ngá». Thân thể má»m mại của cô cứ run lên, trong miệng không kìm nổi phát ra những tiếng rên rỉ rất nhá».
Äá»™t nhiên, thân thể má»m mại của A Thiến run mạnh. Ngá»n dao trong tay Sở Phà m đã chÃch và o trong bụng cô má»™t chút, vết dao không sâu nhÆ°ng cÅ©ng ứa ra má»™t chút máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i. Vết máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i trên là n da tuyết trắng mịn mà ng, trông lại cà ng nổi báºt.
NhÆ°ng mà , kỳ lạ là , A Thiến nhìn đến vết rạch đến đổ máu trên bụng mình lại không há» cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n, ngược lại, lại cảm thấy hÆ°ng phấn và vô cùng kÃch thÃch. Má»™t chút Ä‘au Ä‘á»›n kia ngược lại, lại cà ng là m tăng thêm sá»± hÆ°ng phấn trong lòng cô.
Ngá»n dao trong tay Sở Phà m dừng lại ở quần sooc của A Thiến. Äôi mắt hắn lóe lên má»™t tia cÆ°á»i dung tục, rồi tay khẽ Ä‘Æ°a, cắt luôn khuy quần, rồi kéo khóa xuống, kéo cả chiếc quần sooc của A Thiến Ä‘ang mặc xuống luôn. Sau lá»›p quần lót lụa mà u Ä‘á», má»™t vùng đồng cá» hình tam giác nổi báºt nhÆ° Ä‘áºp và o mắt hắn.
Ãnh mắt Sở Phà m không tá»± chủ được cứ tiếp tục nhìn ngắm, và rồi nhìn thấy vùng ẩm Æ°á»›t rất lá»›n trên quần lót của A Thiến. Trong không khÃ, dÆ°á»ng nhÆ° tản mát có hÆ°Æ¡ng vị đặc biệt từ trên cÆ¡ thể phụ nữ.
Khóe miệng Sở Phà m hÆ¡i nhếch, mỉm cÆ°á»i, thầm nghÄ©, “Cô gái nà y, có sức ham muốn tháºt lá»›n!â€
Nụ cÆ°á»i má»m mại của Sở Phà m trong mắt A Thiến lại thà nh ra trà n đầy cảm giác tục tÄ©u và tà ác. Cô Ä‘á»™t nhiên cảm thấy rất ngượng ngùng, hai chân khép lại, hÆ¡i thở dồn dáºp hẳn lên. Sá»± tình đã phát triển tá»›i nÆ°á»›c nà y, cô dÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘oán được tiếp tá»›i đây Sở Phà m sẽ là m gì. Cô nháºn ra chÃnh mình cÅ©ng vô lá»±c chống cá»± lại, mà cô cÅ©ng không muốn chống cá»±. Thể xác và cả tinh thần cô đã Ä‘ang trong trạng thái được kÃch thÃch hÆ°ng phấn đến cá»±c Ä‘á»™, chỉ chá» mong hà nh vi xâm chiếm mang tÃnh chất ngược đãi nà y của Sở Phà m.
- PhÃa dÆ°á»›i của cô Æ°á»›t hết rồi!
Sở Phà m nhìn A Thiến, giá»ng Ä‘iệu rất hứng thú.
- Thôi, anh… anh muốn là m gì? Anh … anh đừng tra tấn tôi như thế nữa. Anh muốn là m gì thì …thì là m sớm một chút đi.
A Thiến Ä‘á» bừng mặt, ngáºp ngừng nói đứt quãng.
- Tôi cÅ©ng chẳng muốn là m gì cả. Tôi chỉ muốn há»i để cô trả lá»i thôi. Cô nói Ä‘i, thuốc phiện của Từ Lãng lấy từ đâu? Hắn có quan hệ thế nà o vá»›i đám ngÆ°á»i đó?
Sở Phà m lạnh lùng há»i.
- Tôi, tôi không biết….
A Thiến lắc lắc đầu, giá»ng van xin.
Sở Phà m nhÃu mà y, tay trái trượt từ trên cái bụng bóng loáng của A Thiến, khoắng và o trong quần lót của cô. Trong má»™t giây đồng hồ đó, A Thiến không kìm nổi, kêu “ác†má»™t tiếng rên rỉ, thân thể má»m mại lại vặn vẹo, hÆ¡i thở cà ng dồn dáºp hÆ¡n, sắc mặt á»ng hồng.
Trong mắt Sở Phà m hiện lên vẻ cÆ°á»i tà ác. Tiếp theo đó, tay trái của hắn dùng sức mạnh má»™t chút.
“A….†A Thiến không nhịn được báºt lên má»™t tiếng kêu lá»›n. Sau đó, cô mở rá»™ng hai chân, há mồm lá»›n thở dốc, ánh mắt vừa nhÆ° thống khổ, lại vừa nhÆ° Ä‘ang hưởng thụ. Cô hÆ¡i chùn lÆ°ng xuống má»™t chút, dÆ°á»ng nhÆ° bà n tay trái vừa dùng sức của Sở Phà m kia đã rút hết cả tinh thần và nguyên khà của cô. Cả ngÆ°á»i cô má»m nhÅ©n nhÆ° không xÆ°Æ¡ng. Mấy phút sau, Sở Phà m chầm cháºm rút tay ra, chỉ thấy trong lòng bà n tay hắn, cả năm ngón tay Ä‘á»u Æ°á»›t đẫm, dÃnh đầy má»™t thứ chất lá»ng dinh dÃnh, trong suốt. Bà n tay đó của hắn lại sá» lên ngá»±c A Thiến, vẫn cái bà n tay đầy chất dịch lá»ng dinh dÃnh và trong suốt đó ôm vuốt bá»™ ngá»±c cao ngất của A Thiến. Sau đó, Sở Phà m hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, say mê nói:
- Tháºt là hÆ°Æ¡ng vị phụ nữ Ä‘áºm đặc! Có phải là cô rất thÃch những cảm giác nhÆ° vừa rồi không?
A Thiến thở dốc, ngẩng đầu lÆ°á»m Sở Phà m má»™t cái, ánh mắt giống nhÆ° lÆ°á»m má»™t kẻ ác ma hoặc là má»™t kẻ biến thái. NhÆ°ng thá»±c sá»± táºn thâm tâm mà nói, cảm giác vừa rồi khiến cô cá»±c kỳ hÆ°ng phấn và kÃch Ä‘á»™ng. HÆ¡n nữa, ngá»n lá»a thiêu đốt trong lòng cô lại cà ng bừng lên mãnh liệt.
Sở Phà m cÆ°á»i ảm đạm, há»i tiếp:
- Nếu cô không mở miệng ra nói chuyện, chỉ sợ là tôi phải tăng cÆ°á»ng thêm chút hà nh vi biến thái nữa thôi. Trong lòng cô chắc không phải là đang mong chá» tôi là m nhÆ° thế chứ?
Giá»ng Ä‘iệu A Thiến yếu á»›t:
- Ãc ma, anh là má»™t ác ma!
- Có lẽ thế. Là một ác ma từ địa ngục.
Sở Phà m nói xong, ngá»n dao trong tay lại lÆ°á»›t mạnh trên bá»™ ngá»±c A Thiến, Ä‘á»™t nhiên tiếp:
- Tôi chợt nghÄ©, nếu bá»™ ngá»±c nà y của cô mà không có hai khối tròn căng thế nà y thì còn có thể khiến ngÆ°á»i khác say mê được không nhỉ?
- Cái … cái gì cơ? Anh vừa nói cái gì?
Sắc mặt A Thiến đại biến, toà n thân tự động lui thêm hai bước.
- Cô có vẻ nghe chÆ°a rõ nhỉ? Tôi Ä‘ang nghÄ© là nếu nhÆ° ngá»±c cô mà không có hai khối căng tròn nà y thì trông sẽ thế nà o nhỉ? Cô có biết là loại ngÆ°á»i nhÆ° tôi là lòng hiếu kỳ rất lá»›n không?
- Không, đừng là m thế mà .
A Thiến rất hoảng sợ.
- Vì sao mà không được là m thế cơ chứ? Bộ ngực của cô lớn như thế, cho dù có thiếu bớt đi hai miếng thịt cũng không vấn đỠgì đâu.
Ngá»n dao trong tay Sở Phà m chuyển Ä‘á»™ng theo lá»i hắn nói. Ngá»n dao linh hoạt, sắc bén, là nh lạnh Ä‘ang chuẩn bị lÆ°á»›t dá»c trên bầu ngá»±c trái của A Thiến.
A Thiến vội vã kêu lên:
- Không, đừng mà . Äược rồi, để tôi, tôi kể hết những Ä‘iá»u tôi biết vá»›i anh. Anh đừng, đừng là m thế.
Sở Phà m dừng tay, nhÆ°ng ngá»n dao sắc bén cÅ©ng đã sượt và o bên cạnh đầu vú A Thiến má»™t vết nhẹ, ứa ra má»™t chút máu Ä‘á». Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên cúi ngÆ°á»i, vÆ°Æ¡n đầu lưỡi liếm láp vị trà đó, liếm láp má»™t chút, rồi gáºt gù nói:
- Hương vị pha trộn của máu tươi và nước của cô cũng không tệ lắm. Nói đi, tôi đang nghe đây.
A Thiến bị Sở Phà m liếm láp má»™t lúc thì thân thể má»m mại lại run rẩy. Cô phát hiện ra cô bị Sở Phà m tra tấn đến không thể là m gì được, dù là vá» mặt thể xác hay tinh thần.
Rốt cuộc, cô đà nh mở miệng nói:
- Thuốc phiện của Từ Lãng là lấy được từ chỗ Nhạc ca.
- Nhạc ca? Nhạc ca là ai?
- Nhạc ca là tên gá»i cua Hứa Nhạc, ngoại hiệu của anh ta là Tiếu Diện Hổ, nắm trong tay hoạt Ä‘á»™ng buôn bán là m ăn của hÆ¡n mÆ°á»i song bạc ngầm trong thủ đô. Theo tôi biết, hÆ¡n mÆ°á»i địa Ä‘iểm ăn chÆ¡i cung cấp mại dâm tại chá»— ở trong thà nh phố cÅ©ng là do Nhạc ca bao thầu hết. Anh ta còn âm thầm khống chế hoạt Ä‘á»™ng giao dịch thuốc phiện ở thu đô. Thế lá»±c của Nhạc ca ở đây rất lá»›n, má»™t số quan chức còn tạo ô dù cho anh ta nữa.
- Từ Lãng là ngÆ°á»i của TrÆ°Æ¡ng thiếu. Từ Lãng và Hứa Nhạc giao thiệp vá»›i nhau thì chắc cÅ©ng có sá»± cho phép của TrÆ°Æ¡ng thiếu chứ? Nếu nói váºy, Hứa Nhạc vá»›i TrÆ°Æ¡ng thiếu là ngÆ°á»i má»™t nhà rồi, phải không?
- Cái nà y, cái nà y tôi không rõ lắm. NhÆ°ng tôi có nghe Trần Tuấn Sinh nói, lúc nà y đây, TrÆ°Æ¡ng thiếu dùng ngÆ°á»i đối phó vá»›i anh chÃnh là do Nhạc ca cung cấp.
A Thiến run giá»ng đáp.
- A, nói thế thì quả thá»±c là TrÆ°Æ¡ng thiếu vá»›i Nhạc ca cùng cấu kết rồi. CÅ©ng khó trách, cả nồi nÆ°á»›c luá»™c sòng bạc ngầm, phà bảo kê tụ Ä‘iểm trác táng, giao dịch thuốc phiện lá»›n đến nhÆ° thế mà TrÆ°Æ¡ng thiếu không được bát nà o thì cÅ©ng khó chấp nháºn được. HÆ¡n nữa, Nhạc ca cÅ©ng không phải loại ngÆ°á»i hồ đồ rồi. Chắc chắn là hắn sẽ chủ Ä‘á»™ng nịnh bợ TrÆ°Æ¡ng thiếu, để tạo thuáºn lợi cho hoạt Ä‘á»™ng ở trong thủ đô của hắn. NhÆ° thế là đôi bạn cùng tiến ròi. Nếu nhÆ° tấn công và o cái Ä‘á»™t phá khẩu Nhạc ca nà y thì có thể tiến má»™t bÆ°á»›c dà i láºt mặt được TrÆ°Æ¡ng thiếu đây.
A Thiến nghe xong thì lÃu hết cả lưỡi và o. Mục tiêu của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mặt cô không ngá» lại là má»™t mẻ lÆ°á»›t vét cả Nhạc ca và TrÆ°Æ¡ng thiếu? Tháºt sá»± là là m ngÆ°á»i ta choáng váng.
- Tôi, tôi nói vá»›i anh những Ä‘iá»u nà y, nếu nhÆ° để cho Nhạc ca biết được thì chắc chắn là tôi chết không toà n thây. Anh phải bảo vệ tôi má»›i được.
Lá»i nói của A Thiến có vẻ nhÆ° dá»±a dẫm và o Sở Phà m.
Sở Phà m liếc nhìn A Thiến, trên khuôn ngá»±c căng tròn có má»™t vết máu, nhìn qua cÅ©ng có cảm giác thấy tá»™i. Thá»±c ra cô gái trÆ°á»›c mặt hắn bây giá» mang lại cho hắn má»™t cảm giác thÆ°Æ¡ng hại. Chẳng qua cô cÅ©ng chỉ là má»™t quân cá» trong tay TrÆ°Æ¡ng thiếu và Từ Lãng cho bá»n chúng đùa bỡn thôi.
Bá»—ng nhiên hắn há»i:
- Tôi nhớ cô bảo là cô không phải là chủ động đến dụ dỗ Trần Tuấn Sinh phải không? Thế Trương thiếu cho cô thù lao thế nà o?
- Bá»n hỠđồng ý trả cho tôi 1,5 triệu. Há» Ä‘Æ°a tôi còn thiếu 1 triệu nữa thôi.
- Má»™t triệu kia sẽ không tá»›i tay cô được đâu. Quên Ä‘i, cô cÅ©ng mang lại cho tôi không Ãt tin tức có giá trị. Chá» sau khi chứng thá»±c được má»™t số sá»± việc thì tôi sẽ sắp xếp để cô rá»i khá»i đây. Äồng thá»i, tôi sẽ cho cô má»™t triệu.
A Thiến nói váºy thì ngẩn ra. Cô tháºt không ngá» Sở Phà m chẳng những sẽ giúp cô rá»i khá»i đây mà lại còn trả tiá»n cho cô nữa.
- Cảm ơn! Cảm ơn anh!
A Thiến cúi đầu, nói.
- Giá» cô Ä‘i tắm Ä‘i. Äã phá há»ng quần áo và là n da của cô. Äể tôi Ä‘i mua cho cô mấy bá»™ quần áo và Ãt thuốc men, má»™t Ãt thức ăn nữa.
Hắn ná»i rồi Ä‘i ra ngoà i.
A Thiến nhìn theo bóng dáng Sở Phà m, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ nén giáºn.
Cô nhìn lại chÃnh mình, trên ngá»±c có cảm giác hÆ¡i dinh dÃnh, đó chÃnh là chất dịch lá»ng từ hạ thân của mình. Mà bên dÆ°á»›i mình cÅ©ng Æ°á»›t hết rồi, đúng là nên tắm rá»a má»™t chút.
Khoảng hơn một tiếng sau, Sở Phà m quay trở lại, mang theo cả một cái hòm lớn.
A Thiến nhìn thấy hắn mang cái hòm lá»›n nà y đến thì trợn tròn cả mắt. Kia chÃnh là hòm đồ mình đã thu xếp đồ đạc ở trong phòng trá» mà . Là m sao mà hắn còn lấy vỠđây được nhỉ?
- Tháºt có lá»—i. Hiện giá» các cá»a hà ng trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u đóng cá»a, không biết mua quần áo ở đâu được nên tôi Ä‘Ã nh phải vá» chá»— cô ở trá» tìm quần áo. Vừa hay lại thấy cái hòm đồ cô đã sá»a soạn rồi nên mang lại đây cho cô luôn.
- Cảm Æ¡n! Trong hòm tôi đã sắp xếp má»™t Ãt quần áo, còn cả đồ trang Ä‘iểm nữa. Cảm Æ¡n nhé.
A Thiến đã tắm rá»a xong, trên ngÆ°á»i Ä‘ang mặc áo choà ng tắm. Cô rất cảm kÃch nói lá»i cảm Æ¡n hắn.
Sở Phà m không nói chuyện, lấy từ cái bá»c to bên ngÆ°á»i ra nà o là nÆ°á»›c tẩy trùng và bông băng gạc, đến bên cạnh A Thiến, nói:
- Nà o, qua đây, để tôi Ä‘iá»u trị vết đứt cho cô. Tuy là má»›i sượt qua má»™t chút thôi, nhÆ°ng Ä‘iá»u trị sá»›m thì khá»i lÆ°u lại vết sẹo.
A Thiến nghe thế thì Ä‘á» cả mặt. Hai vết dao kia má»™t ở trên vú, má»™t ở trên bụng, Ä‘á»u là địa phÆ°Æ¡ng bà ẩn, kÃn đáo cả. Nhất thá»i cô có chút ngượng ngùng.
Sở Phà m như nhìn ra vẻ ngại ngần của A Thiến, thản nhiên nói:
- Không muốn hả?
A Thiến thấy trong mắt Sở Phà m dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ lạnh lùng, trong lòng khẽ run lên, vá»™i và ng nói:
- Không, không phải.
A Thiến nói rồi nhẹ nhà ng cởi bỠáo choà ng tắm trên ngÆ°á»i, đến ngang hông thì dừng lại.
Sau khi tắm xong, ná»a phần cÆ¡ thể cô thÆ¡m ngát, trắng mịn mà ng, đầy đặn lõa lồ trÆ°á»›c mắt Sở Phà m. Bá»™ ngá»±ctrắng mịn, cao ngất, ngạo mạn giống nhÆ° hai ngá»n núi nhá», đứng sừng sững trÆ°á»›c mặt hắn.
Tam Quốc hồi sau lại tiếp tục ạ
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:40 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 256 Tôi không phải đà n ông ư?
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Sở Phà m dùng bông thấm nÆ°á»›c nóng rồi cẩn tháºn tỉ mỉ, từ từ khẽ thoa và o vết thÆ°Æ¡ng ở ngá»±c bên trái của A Thiến. Má»™t cảm giác hÆ¡i Ä‘au Ä‘á»›n truyá»n đến, cô Ä‘Æ°a mắt liếc trá»™m nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang xá» lý vết thÆ°Æ¡ng giúp mình, trong lòng dâng lên má»™t tình cảm ấm áp và ôn nhu.
Rốt cuá»™c đã bao nhiêu thá»i gian trôi qua cô cÅ©ng không nhá»› rõ, chỉ biết rằng từ rất lâu rồi nÆ¡i má»m yếu trong ná»™i tâm của cô chÆ°a được có cảm giác xúc Ä‘á»™ng nhÆ° thế. Ở chốn thà nh đô phồn thịnh nà y cô cÅ©ng giống nhÆ° bất kỳ ngÆ°á»i phụ nữ nà o Ä‘á»u biết cách che dấu ná»™i tâm, phải tá» ra mình rất cứng rắn, có nhÆ° váºy má»›i có thể sống trong cái xã há»™i nà y được.
Trong Ä‘á»i cô đã từng gặp nhiá»u loại ngÆ°á»i lòng lang dạ sói, hạ lÆ°u vô sỉ, gian dối đạo đức giả, cho nên cô tưởng trái tim mình đã chết. NhÆ°ng giá» phút nà y cô lại vì má»™t hà nh Ä‘á»™ng nhá» bé của Sở Phà m mà cảm thấy ấm áp. Cô cảm thấy khó mà có thể tin được chuyện nà y nhÆ°ng cảm giác ấm áp lan truyá»n khắp ngÆ°á»i đã nhắc nhở cô rằng tất cả những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u là sá»± thá»±c.
Sở Phà m cúi đầu, khẽ xoa lên vết thÆ°Æ¡ng bị dao cắt của A Thiến má»™t cách vô cùng chăm chú và cẩn tháºn.
A Thiến lúc nà y cÅ©ng không biết Ä‘ang nghÄ© gì, khoé mi của cô đã ứa nÆ°á»›c mắt. Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hai mắt căng ra giống nhÆ° muốn dùng hết sức lá»±c để kìm chế tâm trạng của mình.
- Cám ơn.
Cô nhẹ giá»ng nói sau khi Sở Phà m đã giúp cô xá» lý xong vết thÆ°Æ¡ng.
Sở Phà m hÆ¡i sá»ng sốt, ngượng ngùng cÆ°á»i nói:
- Có gì đâu mà phải cảm ơn. Vết thương nà y là do tôi gây nên, tôi còn chưa xin lỗi cô mà cô đã cám ơn tôi.
A Thiến nghe váºy thì khẽ cúi đầu không nói, chẳng biết bây giá» trong đầu cô Ä‘ang nghÄ© đến chuyện gì, chỉ có Ä‘iá»u cô vẫn không có má»™t hà nh Ä‘á»™ng nà o cho thấy là định mặc lại áo choà ng tắm lên ngÆ°á»i cả, cho nên ná»a thân trên trắng nhÆ° tuyết của cô vẫn loã lồ.
- A Thiến, cô mặc áo và o đi, coi chừng vết thương bị lạnh đó.
Sở Phà m nhẹ nhà ng nói.
A Thiến cảm thấy căng thẳng trong lòng, cô nhá»› ra đây là lần thứ hai Sở Phà m gá»i cô bằng hai tiếng "A Thiến". Lần đầu tiên chÃnh là ở phòng trá» của cô, hắn há»i cô rằng tên cô có phải là A Thiến hay không?
Khuôn mặt xinh đẹp của A Thiến hÆ¡i á»ng hồng. Cô kéo áo choà ng tắm lên che bá»™ ngá»±c lại sau đó nhẹ giá»ng há»i:
- Äêm nay anh cÅ©ng ở đây Æ°?
Sở Phà m cÆ°á»i nói:
- Tôi ngủ ở đây thì cô ngủ ở đâu? Äêm nay cô ở đây Ä‘i, tôi còn phải Ä‘i vá». MÆ°á»i hai giá» rồi, phải vá» sá»›m còn nghỉ ngÆ¡i. Sáng mai tôi sẽ tá»›i đây tìm cô, sau đó Ä‘Æ°a cô tá»›i má»™t nÆ¡i khác an toà n hÆ¡n.
- Váºy à , thá»±c ra, thá»±c ra chiếc giÆ°á»ng nà y cÅ©ng rất lá»›n, có phải không?
A Thiến ngẩng đầu, cố lấy dÅ©ng khà nhìn và o mắt Sở Phà m, trái tim cô không ngừng Ä‘áºp thình thịch.
Sở Phà m sá»ng sốt, ngẩn ra. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà nói gặp phải ám hiệu ngầm nhÆ° thế nà y thì khó ai có thể từ chối được. Hắn nói:
- Tôi biết là chiếc giÆ°á»ng nà y lá»›n nhÆ°ng tôi tháºt sá»± còn có việc phải Ä‘i. Cô cứ nghỉ ngÆ¡i cho tốt, có chuyện gì thì gá»i Ä‘iện thoại cho tôi. Chúc ngủ ngon!
Sở Phà m nói xong xoay ngÆ°á»i định Ä‘i ra ngoà i.
- Sở Phà m!
- Chuyện gì?
Sở Phà m quay đầu lại.
- Anh không phải là đà n ông!
Khuôn mặt của A Thiến Ä‘á» bừng lên, cô lá»›n tiếng nói. Trong ánh mắt của cô dÆ°á»ng nhÆ° đã có ngấn lệ.
- Tôi không phải đà n ông ư?
Sở Phà m lẩm bẩm nhắc lại lá»i của A Thiến, cảm thấy lá»i của cô tháºt khó hiểu.
- Nếu như anh là đà n ông thì tại sao lại không ở lại?
A Thiến nói to.
- Hừ, xin lỗi, tôi không phải là Trần Tuấn Sinh.
Sở Phà m lạnh lùng nói.
A Thiến hÆ¡i sá»ng sốt, lá»i nói của Sở Phà m giống nhÆ° là má»™t con dao nhá»n đâm và o trái tim cô.
- Váºy, váºy tại sao, tại sao lúc nãy anh lại là m nhÆ° thế?
A Thiến cố gắng kìm nén không khóc nói.
- Có thể đó là tại cô hiểu lầm thôi.
Sở Phà m nói.
- Hiểu lầm ư? Ha ha ...
A Thiến Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lá»›n, nhÆ°ng cô không chỉ cÆ°á»i mà còn khóc. Bây giá» từng nÆ°á»›c mắt trong nhÆ° ngá»c của cô giống nhÆ° thác lÅ© không ngừng chảy xuống , chảy xuống. Cô nói tiếp:
- Anh căn bản là ghét tôi, ghét tôi dÆ¡ bẩn. Tôi thừa nháºn là tôi nhÆ¡ nhuốc. Cứ má»—i lần tên Trần Tuấn Sinh đó đụng và o ngÆ°á»i của tôi là tôi muốn buồn nôn. Tôi thừa nháºn là tôi cÅ©ng chỉ vì tiá»n, vì má»™t triệu rưỡi ấy mà là m những chuyện hèn hạ. Thế nhÆ°ng Ä‘Ã n ông các anh thì sao nà o? Äà n ông các anh có quyá»n gì mà được ghét bá» chúng tôi chứ? Bá»n Ä‘Ã n ông các anh Ä‘á»u chỉ nghÄ© đến lợi Ãch của mình, không há» quan tâm đến cảm nháºn của phụ nữ, các anh chÆ°a từng, chÆ°a từng bao giá».
Sở Phà m kinh ngạc, không biết phải là m sao trước tình huống trước mắt.
- Ba năm trÆ°á»›c tôi đến Bắc Kinh là m công. Tôi chẳng có bằng cấp gì bởi vì cÆ¡ há»™i và o các trÆ°á»ng đại há»c tôi cÅ©ng không có. CÆ¡ há»™i đó tôi nhÆ°á»ng lại cho em gái của tôi, còn tôi thì Ä‘i là m công kiếm tiá»n cho nó được đến trÆ°á»ng. Khi đến Bắc Kinh tôi má»›i biết, Bắc Kinh không đẹp nhÆ° trong trà tưởng tượng của tôi, tiá»n là m thuê má»—i tháng chỉ đủ để trả cho tôi thuê phòng và ăn uống. Cho đến má»™t năm trÆ°á»›c, tôi vô tình gặp được Từ Lãng. Hắn thấy tôi xinh đẹp nên Ä‘á» nghị tôi là m bạn gái của hắn, mà má»—i tháng hắn cÅ©ng sẽ Ä‘Æ°a cho tôi mÆ°á»i nghìn tệ, đến lúc đó tôi má»›i rÆ¡i và o cuá»™c sống sa Ä‘oạ trong cái thủ đô nà y. Từ Lãng không chỉ có má»™t mình tôi mà còn có những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác nữa. NhÆ°ng tôi cÅ©ng chẳng quan tâm. Tôi vá»›i hắn không há» có chút tình cảm nà o mà chỉ có quan hệ xác thịt. Anh có nghÄ© rằng tôi rất thấp hèn và rất đạo đức giả không?
Lệ của A Thiến vẫn rơi, cô tiếp tục nói:
- Nhiá»u lúc tôi rất háºn tại sao mình lại nhÆ° váºy? Biến mình thà nh má»™t công cụ để cho ngÆ°á»i ta tiết dục, nhÆ°ng má»—i khi nhìn thấy em gái của mình khi đến trÆ°á»ng không phải lo nghÄ© đến chuyện cÆ¡m áo gạo tiá»n, an tâm mà há»c táºp thì tôi thấy những việc tôi là m tháºt sá»± đáng giá. NhÆ°ng tôi thá»±c sá»± không ngá» Từ Lãng lại tà n nhẫn lạnh lùng đến nhÆ° váºy. Hắn chỉ vì hoà n thà nh nhiệm vụ mà TrÆ°Æ¡ng thiếu giao, vì lấy lòng của TrÆ°Æ¡ng thiếu mà sai tôi Ä‘i quyến rÅ© Trần Tuấn Sinh. Lúc đầu nghe hắn nói nhÆ° váºy tôi vô cùng tức giáºn và kịch liệt phản đối nhÆ°ng sau đó hắn uy hiếp tôi, lại còn hứa sẽ cho tôi má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i vạn tôi má»›i Ä‘Ã nh phải bất đắc dÄ© mà đáp ứng hắn. Má»—i lần xong việc tôi liá»n chạy nhanh tá»›i phòng vệ sinh mà tẩy rá»a thân thể của mình. Má»—i lần nhÆ° váºy là má»™t lần tôi khóc, khóc đến mức mà nÆ°á»›c mắt của tôi vẫn không còn, nhÆ°ng có ai nhìn thấy tôi nhÆ° váºy mà há»i tôi tại sao tôi lại Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy không? Không có, không há» có má»™t ai, tất cả Ä‘á»u giống nhÆ° anh, nhìn tôi giống nhÆ° là đang nhìn má»™t cô gái dá»… dà ng ức hiếp.
NÆ°á»›c mắt của A Thiến không ngừng ứa ra, giống nhÆ° là má»™t dòng suối nhá», chảy và o trong lòng những ai chứng kiến tâm trạng của cô lúc nà y.
- A Thiến, tôi, tôi... xin lá»—i cô. Lá»i nói lúc nãy của tôi không phải là có ý đó. Tôi thá»±c sá»± chÆ°a từng coi cô là loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Sở Phà m thà nh tháºt giải thÃch và nháºn lá»—i. Thá»±c sá»± thì câu nói vừa rồi của hắn cÅ©ng hÆ¡i nặng ná».
- Bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu muốn giết tôi để diệt khẩu, tôi không biết anh tại sao lại cứu tôi, nhÆ°ng tôi cÅ©ng không cần tìm hiểu, tôi biết anh không phải là loại ngÆ°á»i giống nhÆ° Từ Lãng và TrÆ°Æ¡ng thiếu. Anh xá» lý vết thÆ°Æ¡ng khiến tôi vô cùng cảm Ä‘á»™ng, còn nữa khi anh nói lúc Ä‘Æ°a tôi rá»i khá»i thủ đô sẽ cho tôi má»™t Ãt tiá»n tôi thá»±c sá»± vô cùng xúc Ä‘á»™ng. Tôi không biết lấy gì để Ä‘á»n đáp anh cả. Thứ duy nhất mà tôi có thể là giúp cho anh được phong lÆ°u khoái hoạt!
Lệ chảy xuống cả khoé môi của A Thiến, giá»ng nói của cô trở nên bi thÆ°Æ¡ng:
- Tôi biết tôi rất là dÆ¡ bẩn, tôi biết là anh sẽ không chấp nháºn tôi. NhÆ°ng ngoại trừ nÆ¡i dÆ¡ bẩn phÃa dÆ°á»›i đó tôi còn có thể dùng miệng, dùng bá»™ ngá»±c của mình để là m anh sung sÆ°á»›ng. NhÆ°ng bây giá» thì tôi đã biết tôi sai lầm rồi, bất kể tôi tình nguyện nhÆ° thế nà o, cá» rá»a thân thể nhiá»u nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể loại bá» những thứ dÆ¡ bẩn đã bám sâu trên ngÆ°á»i của tôi được.
Sở Phà m nghe cô nói váºy thì trong lòng không khá»i thÆ°Æ¡ng cảm. Hắn từ từ tiến tá»›i ôm lấy A Thiến, dịu dà ng nói:
- Cô không sai, là tôi đã sai rồi!
Tá»±a và o bá» vai của Sở Phà m, A Thiến vì thÆ°Æ¡ng tâm mà khóc to lên, tiếng khóc tuyệt vá»ng bi ai không ngừng vang lên trong căn phòng
Last edited by Lệ Vô Tình; 16-11-2010 at 11:42 AM.
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:46 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 257
Nhị tiểu thư hóa ra cũng rất đầy đặn!
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Tháºt lâu sau, tiếng khóc bi ai cÅ©ng dần dần lắng xuống, cháºm rãi biến thà nh tiếng nức nở.
Việc duy nhất Sở Phà m có thể là m chỉ là gắt gao ôm cô, cho cô má»™t bá» vai để dá»±a và o, cho cô tùy ý bá»™c lá»™ hết má»i tủi thân uất ức, thống khổ, tuyệt vá»ng trong lòng.
Sở Phà m cÅ©ng thầm suy nghÄ©, “Äứng trên láºp trÆ°á»ng của mình liệu có ghét bá» A Thiến chăng? Tuy biết ná»—i khổ tâm của cô ấy, nhÆ°ng thân thể của cô ấy không còn trong sạch. Liệu mình có ghét bá» cô ấy hay không? Tuy ngoà i miệng không thừa nháºn, nhÆ°ng trong lòng vẫn có chút để ý.â€
Chung quy lại thì Ä‘Ã n ông so vá»›i phụ nữ luôn Ãch ká»· hÆ¡n. Thá» há»i trên Ä‘á»i nà y, có bao nhiêu Ä‘Ã n ông nguyện ý chấp nháºn việc vợ mình không còn là xá» nữ? Äà n ông có thể chÆ¡i bá»i, đùa bỡn vá»›i rất nhiá»u cô gái. NhÆ°ng vá» sau lại dõng dạc yêu cầu bạn gái hoặc vợ mình phải là xá» nữ. NhÆ°ng có má»™t số cô gái từng có bạn trai và không còn trinh nữa thì lại thÆ°á»ng bị Ä‘Ã n ông đánh giá bằng ánh mắt khinh miệt trà o phúng. Chuyện nà y tháºt buồn cÆ°á»i!
Äà n ông thỉnh thoảng nói:
- Không phải chỉ một lớp mà ng thôi sao, tôi không cần!
NhÆ°ng chân chÃnh không cần thì có mấy ngÆ°á»i. Tôi cho rằng Ä‘a số má»i ngÆ°á»i bá» ngoà i nói rằng không cần, nhÆ°ng trong lòng lại vẫn có vÆ°á»›ng mắc.
Sở Phà m vá»— nhẹ lÆ°ng A Thiến. Hắn không biết phải an ủi cô nhÆ° thế nà o trong tình huống nà y nữa. Có lẽ lúc nà y cứ để cô giải tá»a má»™t chút tâm tình của mình là lá»±a chá»n tốt nhất.
Cuối cùng, A Thiến cÅ©ng rá»i khá»i bá» vai của Sở Phà m. Cô nhẹ nhà ng lấy tay lau nÆ°á»›c mắt Ä‘i và nói:
- Cám ơn bỠvai của anh.
Trong giá»ng nói vẫn hÆ¡i nghẹn ngà o.
- Không cần, ở đây cô vẫn còn nước mắt nà y.
Sở Phà m nhẹ nhà ng xoa xoa giá»t nÆ°á»›c mắt bên cạnh khóe miệng cô.
- Anh có thể đi được rồi. Tôi không sao đâu.
A Thiến nói xong miá»…n cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i của cô lại rất thê lÆ°Æ¡ng.
- A Thiến.
Sở Phà m thở dà i một tiếng:
- Có những ngÆ°á»i phụ nữ tuy rằng thân thể còn trinh trắng nhÆ°ng ná»™i tâm lại nhÆ¡ nhuốc. Lại có những ngÆ°á»i phụ nữ tuy đã mất Ä‘i trinh tiết nhÆ°ng ná»™i tâm lại rất trong sáng. Nếu có ngÆ°á»i há»i tôi thÃch kiểu phụ nữ thế nà o? Tôi sẽ không do dá»± lá»±a chá»n ngÆ°á»i phụ nữ thứ hai! Có những việc không thể trách mình, mà chỉ có thể trách mình gặp gỡ sai ngÆ°á»i. NhÆ°ng từ lúc đó, cô có thể lá»±a chá»n cuá»™c sống má»›i, không cần vì thân thể dÆ¡ bẩn mà phải cam chịu số pháºn. Cô vẫn còn cha mẹ và em gái mà ? Hãy sống vì há», và cÅ©ng là vì chÃnh mình, hãy dÅ©ng cảm đối diện vá»›i quá khứ, dÅ©ng cảm sinh tồn.
Nghe những lá»i nà y, trong lòng A Thiến bá»—ng ấm áp hÆ¡n. Cô nhẹ nhà ng nói:
- Cám ơn.
- Tôi cứu cô Ãt nhiá»u gì cÅ©ng vì có tÆ° tâm. Cho nên cô không cần nghÄ© rằng tôi tháºt vÄ© đại. Tôi giúp cô rá»i khá»i thủ đô và cÅ©ng hứa hẹn cho cô má»™t Ãt tiá»n, đó là trong giao dịch của chúng ta. Cô không cần phải cảm thấy nợ gì tôi cả, cÅ©ng không cần báo đáp. Nếu cô muốn vì Ä‘iá»u nà y mà dùng thân thể báo đáp. Thứ lá»—i cho tôi, tôi không thể chấp nháºn được.
Sở Phà m cháºm rãi nói.
- Xin lá»—i, là tôi không đúng. Tôi không nên Ä‘Æ°a ra yêu cầu nhÆ° váºy.
A Thiến đỠmặt nói.
- Äược rồi. Không nên nói những Ä‘iá»u đó nữa. Cô là má»™t cô gái gợi cảm và xinh đẹp. Có lẽ vá» sau có khitôi sẽ vô tình bị cô hấp dẫn mất. Ha ha.
Sở Phà m cÆ°á»i nói:
- Äêm nay, tôi còn có chút việc cần phải là m. Cô nghỉ ngÆ¡i sá»›m Ä‘i. Ngà y mai, tôi tá»›i gặp để Ä‘Æ°a cô ra khá»i đây. Äược không?
- Äược, tất cả nghe theo anh.
A Thiến nhoẻn miệng cÆ°á»i, trong mắt vẫn còn vÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c mắt.
- Váºy nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút Ä‘i. Tôi phải Ä‘i rồi. Ngủ ngon nhé!
Sở Phà m vẫy vẫy tay vá»›i A Thiến rồi bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
A Thiến nhìn theo bóng dáng dần biến mất ở hà nh lang rồi đóng cá»a phòng lại. NÆ°á»›c mắt lại không kìm được chảy ra.
Sở Phà m lái xe chạy trên con Ä‘Æ°á»ng đêm. Tâm tình hắn không thể bình ổn được. Có phải tiếng khóc xúc Ä‘á»™ng rất bi ai của A Thiến đã khiến hắn Ä‘á»™ng lòng?
Dừng xe lại ăn bên má»™t quán ven Ä‘Æ°á»ng, mua Ãt đồ ăn khuya. Sau đó Sở Phà m liá»n phóng nhÆ° bay vá» biệt thá»± Lam Hải.
Lúc trở vá» biệt thá»± Lam Hải đã 1giá» rưỡi sáng. Sở Phà m bÆ°á»›c lên lầu, nhìn đèn của phòng đại tiểu thÆ° cùng nhị tiểu thÆ° Ä‘á»u đã tắt. Xem ra các nà ng Ä‘á»u ngủ hết rồi.
- Không biết hai cô bé Tiểu Phi và Tiểu Lâm có trong phòng nhị tiểu thÆ° không nhỉ? Nếu đúng thì tháºt không dá»… là m.
Sở Phà m thì thà o nói, rồi nhẹ nhà ng mở cá»a phòng nhị tiểu thÆ° ra.
Khi mở của, hắn phát hiện cá»a phòng không khóa trái. Sở Phà m mừng thầm, nhẹ nhà ng mở cá»a ra rồi Ä‘i và o phòng.
Sở Phà m mở cá»a ra, trong phòng chỉ còn ánh sáng nhẹ nhà ng của ngá»n đèn ngủ. Hắn bắt gặp nhị tiểu thÆ° im lặng ngủ, Sở Phà m lẳng lặng nhìn vẻ mặt thanh thuần của cô, không khá»i cÆ°á»i cÆ°á»i. Cô bé nà y chỉ khi ngủ má»›i im lặng được.TÃnh cách hoạt bát của cô tháºt không giống tÃnh cách của chị cô.
Sở Phà m nhìn đồng hồ, thầm nghÄ©, “lúc nà y nhị tiểu thÆ° cÅ©ng nên tỉnh rồi chứ nhỉ? Thủ pháp của mình khiến cô bé bất tỉnh, nhÆ°ng hiện tại cÅ©ng nên tỉnh lại rồi chứ!â€
NhÆ°ng trên giÆ°á»ng, nhị tiểu thÆ° vẫn ngủ an là nh, cô mặc chiếc áo ngủ nhá» , chăn chỉ che đến ngá»±c, khiến bá»™ ngá»±c còn chÆ°a thà nh thục hÆ¡i lá»™ ra. Tuy cái nhìn của Sở Phà m rất đứng đắn, quần áo cÅ©ng không bị xốc lên, nhÆ°ng hắn có thể nhìn thấy bá»™ ngá»±c của nhị tiểu thÆ° dÆ°á»ng nhÆ° to ra má»™t chút.
“Có phải là cô bé nà y âm thầm dùng sá» dụng sản phẩm tăng vòng má»™t không nhỉ? Mấy ngà y không để ý, dÆ°á»ng nhÆ° ngá»±c lại to lên má»™t Ãt.â€
Sở Phà m thầm nghĩ.
“Kỳ tháºt, ngoại trừ bá»™ ngá»±c không được đầy đặn cho lắm thì tay và đùi cô nà ng cÅ©ng tháºt má»m mại, đặc biệt là cái mông cong vểnh lên tháºt giống Tiểu Lâm, chỉ không to bằng thôi.â€
Sở Phà m nhân lúc nhị tiểu thư đang ngủ soi mói nhìn.
Sở Phà m lẳng lặng nhìn cô Ä‘ang ngủ say. Sau ná»a giá», thân thể cô bắt đầu giáºt giáºt, trong miệng nói má»› “vângâ€, có vẻ là sắp tỉnh dáºy.
- Nhị tiểu thư, nhị tiểu thư… …
Sở Phà m nhẹ nhà ng gá»i.
- Ừ
Nhị tiểu thư trở mình mơ mà ng nhìn Sở Phà m đang ngồi bên cạnh mình, cô nỉ non nói:
- Sở ca ca, tại sao tôi lại ngủ ở đây? Äây là nÆ¡i nà o?
Hiển nhiên còn chÆ°a tỉnh hẳn nên cô không biết mình Ä‘ang ngủ trong chÃnh căn phòng của mình.
- Cô đương nhiên ngủ trong phòng mình rồi.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i.
- Trong phòng của mình? A!
Nhị tiểu thư la lên một tiếng:
- Sở ca ca, tại sao anh lại ở trong phòng của tôi? Tôi nhớ rõ là tôi bị tên Trần Tuấn Sinh khốn kiếp bắt cóc mà , thế nà o lại trở lại được phòng ngủ của mình?
- Lúc tôi cứu cô ra, cô rất là mệt má»i, rồi lăn ra ngủ nên tôi Ä‘Æ°a cô vá» nghỉ ngÆ¡i.
Sở Phà m nói.
- Thế ư?
Nhị tiểu thư cố gắng nhớ lại, sau đó dướng như nhớ được cái gì, vội và ng la lên:
- Váºy tên khốn kiệp Trần Tuấn Sinh đâu rồi? Sở ca ca có dạy dá»— nó cẩn tháºn không váºy?
- Còn không kịp dạy dá»— gì đâu. ChÃnh ngÆ°á»i của bá»n chúng chia thà nh hai phe bắn nhau, tình hình lúc đó rất há»—n loạn. Thế nên tôi liá»n ôm cô rá»i Ä‘i, nên cÅ©ng không biết kết quả cuối cùng nhÆ° thế nà o.
Sở Phà m vẻ mặt rất ngay tháºt nói.
- Ui trá»i, tháºt đáng tiếc. Nếu lần sau gặp lại nó thì phải dạy dá»— lại nó má»™t chút má»›i được.
Nhị tiểu thÆ° oán háºn nói.
Sở Phà m cÆ°á»i thầm, hắn biết rằng nhị tiểu thÆ° không có cÆ¡ há»™i nà y.
- Nhị tiểu thư, cô không cảm thấy đói sao?
Sở Phà m biết rằng cả đêm cô còn chÆ°a ăn gì nên há»i.
- Äói á?
Nghe lá»i Sở Phà m nói, cô chợt thấy mình rất đói bụng nên cô bảo:
- Äúng váºy, tôi cảm thấy tháºt đói bụng, tháºt là muốn ăn cái gì đó.
- Ha ha,tôi đặc biệt mua cho cô đây nà y.
Sở Phà m cÆ°á»i nói.
- Oa. Là cháo ếch, tôi rất thÃch cháo ếch đấy.
Nhị tiểu thÆ° cao hứng cÆ°á»i, rồi xốc chăn đứng lên.
Sau khi xốc chăn lên, nhị tiểu thÆ° bá»—ng trợn hết cả mắt. Trên ngÆ°á»i cô chỉ mặc chiếc áo ngủ cÅ©n cỡn cùng vá»›i chiếc quần chÃp có hình nhân váºt hoạt hình!
- Tháºt đáng yêu!
Sở Phà m thì thà o nói.
- Cái, cái gì đáng yêu?
Khuôn mặt của nhị tiểu thư đỠmặt nói, rồi dùng chăn che lại những chỗ mẫn cảm của mình.
- Cái nhân váºt hoạt hình kia. Tôi thá» rằng tôi chỉ nhìn thấy nhân váºt hoạt hình đó thôi.
Sở Phà m nghiêm trang nói.
- Äáng ghét, anh, không cho phép anh được nhìn tôi, đồ háo sắc!
Nhị tiểu thÆ° sẵng giá»ng nói.
- Äược rồi, để tôi xoay ngÆ°á»i sang hÆ°á»›ng khác, cho cô năm giây để mặc quần và o đấy.
Sở Phà m quay sang hướng khác rồi bắt đầu đếm.
- Không cho anh quay lại, anh đếm nhanh nhÆ° váºy ngÆ°á»i ta còn chÆ°a mặc quần xong, nếu anh quay lại, tôi sẽ mách chị.
Nghe nhị tiểu thÆ° muốn mách đại tiểu thÆ°, Sở Phà m cÆ°á»i khổ rồi đếm cháºm dần:
- 4.1, 4.2,…….
Äến khi đếm đến 4.9 thì cô má»›i cho phép hắn quay đầu lại.
Lúc nà y, nhị tiểu thư đã thay một bộ đồ ngủ rồi, nhưng khuôn mặt đáng yêu xinh đẹp vẫn đỠbừng.
- Hừ, tại sao ná»a đêm rồi anh còn đến phòng tôi là m gì?
Nhị tiểu thư lẩm bẩm nói.
- Cô không ăn tối, nên tôi biết là ná»a đêm cô sẽ đói. Váºy nên tôi cố ý Ä‘i mua cháo ếch cho cô mà .
Sở Phà m đáp.
- Sở ca ca tháºt tốt !
Nhị tiểu thÆ° ăn bát cháo ếch rồi cÆ°á»i nói.
- Äó là đương nhiên, ai bảo Sở ca ca quý cô chứ.
Sở Phà m dừng một chút rồi nói to.
- Ai nha, Sở ca ca dÆ°á»ng nhÆ° đẹp trai hÆ¡n trÆ°á»›c đó.
Nhị tiểu thÆ° vui vẻ cÆ°á»i, nghe ngÆ°á»i khác nói thÃch mình tháºt hạnh phúc.
- Chẳng lẽ Sở ca ca trước kia rất xấu trai sao?
Sở Phà m xị mặt ra há»i.
- Không có, chỉ có hơi ngốc thôi, ha ha
Nhị tiểu thu cÆ°á»i rá»™ lên rất vui vẻ.
Sở Phà m cÅ©ng cÆ°á»i.
Nhị tiểu thư ăn cháo ếch được giữa chừng rồi đột nhiên là m nũng nói:
- Sở ca ca, anh bón cho tôi ăn nhé.
- Hả?
Sở Phà m hơi ngạc nhiên.
- Anh có thể bón cho chị tôi ăn cháo mà không thể bón cho tôi được à ?
Nhị tiểu thư nói.
Sở Phà m gãi gãi đầu rồi nói:
- Äược rồi, há mồm nà o , Ooooooooooo.
- Äúng rồi nhị tiểu thÆ°, nếu đại tiểu thÆ° cùng Tiểu Lâm các cô ấy có há»i chuyện đêm nay thì đừng có nói chuyện cô bị Trần Tuấn Sinh bắt cóc nhé. Hãy nói là cô giáºn tôi rồi cuối cùng là tôi đến đón cô trở vỠđược không?
Sở Phà m vừa bón cháo cho nhị tiểu thư, vừa nói.
- Tại sao váºy?
Nhị tiểu thư khó hiểu nói.
- Những việc thế nà y cà ng Ãt ngÆ°á»i biết cà ng tốt. HÆ¡n nữa khi Ä‘i cứu cô, tôi cÅ©ng nói dối vá»›i các cô ấy nhÆ° váºy.
Sở Phà m nói.
- Äược rồi, Sở ca ca nói váºy cÅ©ng được nhÆ°ng anh phải đồng ý giúp tôi dạy dá»— thằng Trần Tuấn Sinh má»™t tráºn.
Nhị tiểu thư chẩu miệng nói.
- Äược, má»™t lá»i đã định.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i.
- Ngoéo tay, không được gạt ngÆ°á»i ta, nếu không sẽ là con chó nhá».
Nhị tiểu thÆ° nói, đồng thá»i ngón út của cô và Sở Phà m cÅ©ng ngoắc và o nhau.
Tuy đêm đã khuya, nhưng Sở Phà m cùng nhị tiểu thư vẫn nói chuyện vui vẻ trong phòng
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:51 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 258
Nhị tiểu thư, bộ ngực của cô rất đẹp.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Bình minh.
Sở Phà m tỉnh lại trong tiếng đồng hồ báo thức, mắt có chút Ä‘á», chỉ trách tối hôm qua cùng cô bé nhị tiểu thÆ° tâm tình đến táºn ba giá» sáng. Hắn cảm thấy mình nằm xuống chÆ°a được bao lâu thì chuông báo thức đã vang lên rồi.
Sở Phà m ngồi dáºy, sau khi rá»a mặt đánh răng và mặc quần áo, nhìn và o gÆ°Æ¡ng chải chuốt má»™t tý rồi má»›i Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a phòng nhị tiểu thÆ°. Hắn gõ gõ cá»a, sau đó ghé miệng và o kẻ cá»a, nói:
- Nhị tiểu thÆ°, dáºy Ä‘i há»c thôi!
- Anh không được đi và o—
Tiếng kêu hoảng hốt của nhị tiểu thÆ° truyá»n tá»›i. Truyện "Cáºn Chiến Bảo Tiêu " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Äáng tiếc, tất cả đã cháºm, đầu của Sở Phà m đã thò và o phòng, vì váºy hắn thấy được má»™t cảnh tượng nhÆ° sau:
Nhị tiểu thÆ° vừa má»›i cởi nịt ngá»±c từ trên ngÆ°á»i xuống, Ä‘ang chuẩn bị cởi luôn cả quần chip. Hic, hai tay của cô Ä‘ang đặt ở hai bên cái quần nhá» và đang định kéo xuống. Thì đúng lúc nà y cô thấy tên Sở Phà m chết tiệt đã thò đầu và o phòng, là m cho cô cảm thấy tức giáºn và ngượng ngùng. Mà đúng là tên Sở Phà m chết tiệt nà y cÅ©ng không có ý tứ gì là muốn rút đầu lại, ngược lại cứ nhìn chòng chá»c lên phần trên cÆ¡ thể cô.
“Trên ngÆ°á»i mình Ä‘ang thế nà o? Cái kia, đó không phải là , ngá»±c mình sao? Mình vừa má»›i cởi áo lót ra aaaaa…†Nhị tiểu thÆ° Ä‘á»™t nhiên hiểu được, hai tay vá»™i và ng ôm lấy ngá»±c, lá»›n tiếng mắng:
- Äồ háo sắc, anh mau Ä‘i ra ngoà i, nhanh lên!
Sở Phà m tá»± cho là đúng rồi, cÆ°á»i má»™t cái tháºt thuần khiết. Nhị tiểu thÆ° xinh đẹp Ä‘ang ôm chặt lấy nụ hoa nhÆ°ng nó đã bị hắn nhìn thấy rất rõ rà ng rồi. “Săn chắc không lá»›n cÅ©ng không nhá», nụ hoa đó mà cầm và o tay thì nhất định sẽ rất thoải mái rồi? Tháºt sá»± khó mà tin được là n da trên ngÆ°á»i nhị tiểu thÆ° lại má»m mại và trong suốt nhÆ° váºy, nhìn khiến ngÆ°á»i ta chảy cả nÆ°á»›c miếng.†Sở Phà m thầm nghÄ©.
Lúc nà y, hai tay nhị tiểu thÆ° đã ôm lấy ngá»±c. Ãnh mắt của Sở Phà m lại hạ xuống. Ãch, quần nhá» mà u trắng bằng tÆ¡ của những nhân váºt phim hoạt hình, rất đáng yêu!
Khi nhị tiểu thÆ° hô lên má»™t tiếng thì Sở Phà m vá»™i rụt cái đầu, đóng cá»a lại. NhÆ°ng mà Äại tiểu thÆ° ở trong phòng dÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy có chuyện gì đó. Nà ng mở cá»a phòng thấy Sở Phà m Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c cá»a phòng nhị tiểu thÆ°, không khá»i há»i: Truyện "Cáºn Chiến Bảo Tiêu " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
- Có chuyện gì váºy?
- Ãch, tôi… tôi đến để kêu nhị tiểu thÆ° thức dáºy Ä‘i há»c.
Sở Phà m sau khi nhìn thấy đại tiểu thư thì hơi hoảng, vội và ng bình tĩnh nói.
- A! Tiểu Vân nó còn chÆ°a dáºy sao?
Äại tiểu thÆ° há»i.
- Thức dáºy rồi, dáºy rồi. Äại tiểu thÆ° cÅ©ng má»›i thức dáºy à ?
Sở Phà m có chút si ngốc nhìn đại tiểu thÆ°. Äại tiểu thÆ° mặc đồ ngủ, tóc xõa xuống tùy ý, trên mặt là má»™t vẻ đẹp yêu kiá»u, khuôn mặt nhÆ° hoa. Sở Phà m má»—i lần nhìn đại tiểu thÆ° thì giống nhÆ° là đang nhìn tiên nữ váºy.
- Ừ. Vừa má»›i ngủ dáºy. Hôm nay phải lên công ty.
Äại tiểu thÆ° nói. Nà ng sau khi nhìn thấy Sở Phà m cứ nhìn chằm chằm và o mình thì sắc mặt Ä‘iểm chút hồng. NhÆ°ng mà trong lòng nà ng cÅ©ng không có má»™t chút oán háºn nà o. Nà ng nói tiếp:
- Tôi còn chÆ°a rá»a mặt. Tôi Ä‘i rá»a mặt đây.
Nói xong thản nhiên cÆ°á»i, khép cá»a lại Ä‘i rá»a mặt.
Trong bữa ăn sáng.
Äôi mắt phượng của nhị tiểu thÆ° có chút tức giáºn cứ nhìn chằm chằm và o Sở Phà m. Mà Sở Phà m giống nhÆ° là không nhìn thấy, cố gắng ăn bánh bao vẫn còn nóng hổi. Nhị tiểu thÆ° cà ng nhìn cà ng giáºn. “Tên háo sắc nà y chết tiệt nà y, rõ rà ng Ä‘Æ°a đầu và o nhìn thấy mình Ä‘ang thay đồ lót mà vẫn còn biểu hiện thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, giống nhÆ° là không có chuyện gì xảy ra váºy. Tháºt là tức chết Ä‘i được.â€
Lúc nà y, đại tiểu thÆ° Ä‘i xuống, khuôn mặt xinh đẹp trang Ä‘iểm nhẹ, bá»™ đồ cao quý và đẹp đẽ Ä‘ang mặc hoà n toà n phô bà y những Ä‘Æ°á»ng cong tuyệt mỹ của nà ng, khà thế thanh cao và hoa lệ chấn Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
- Chị, Sở, Sở ca ca là đồ háo sắc cực kỳ.
Nhị tiểu thÆ° chỉ và o Sở Phà m căm giáºn và bất bình nói.
- Phụt!
Sở Phà m vừa Ä‘Æ°a sữa Ä‘áºu nà nh lên miệng uống không nhịn được phải phun ra. Vẻ mặt hắn ngạc nhiên nhìn vá» phÃa nhị tiểu thÆ°, trong mắt đầy khó hiểu.
Nhị tiểu thÆ° nhìn thấy bá»™ dạng kia của Sở Phà m nhịn không được mà cÆ°á»i rá»™ lên “Hì hìâ€, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý.
- Tiểu Vân em nói báºy bạ gì đó?
Äại tiểu thÆ° sẵng giá»ng.
- Tháºt mà , ngà y hôm nay ngÆ°á»i ta ở trong phòng thay, thay đồ thì hắn đẩy cá»a tiến và o nhìn lén. Nhìn thấy, nhìn thấy… …
Nhị tiểu thư sắc mặt đỠhồng, có chút xấu hổ nói, chuyển đỠtà i, nói:
- Nói chung anh ta nhìn lén em thay quần áo. Chị, chị xem, anhta bộc lộ bản chất ra như thế đấy.
Äại tiểu thÆ° sau khi nghe xong thì quay đầu nhìn vá» phÃa Sở Phà m, trong ánh mắt có chút khó hiểu có chút nghi hoặc và còn mang theo ý há»i.
- Không, không phải nhÆ° váºy. Lúc đó tôi định Ä‘i gá»i nhị tiểu thÆ° dáºy để Ä‘i há»c. Ai ngá» phòng của nhị tiểu thÆ° không khóa, tôi má»›i Ä‘i và o, tháºt không phải cố tình. HÆ¡n nữa, tôi là m sao mà lại trắng trợn nhìn trá»™m nhÆ° váºy được chứ? Anh hoà n toà n có thể… …
Sở Phà m vội và ng im miệng, thiếu chút nữa là lỡ miệng nói ra chuyện mang camera rình coi mất rồi.
Nhưng mà nhị tiểu thư lại nghe được ý nghĩa trong câu nói của Sở Phà m, vẻ mặt của một con hổ cái, lớn tiếng nói:
- Hoà n toà n có thể cái gì?
Sở Phà m nhìn đại tiểu thÆ° má»™t chút, phát hiện trong mắt của nà ng cÅ©ng có ý tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° váºy, Lòng hắn thầm kêu há»ng bét. Äầu óc hoạt Ä‘á»™ng, nói:
- Tôi hoà n toà n có thể xem chÆ°Æ¡ng trình tuyển chá»n ngÆ°á»i đẹp trên ti vi mà , vóc dáng của những ngÆ°á»i đẹp trên đó Ä‘á»u… Tôi sao lại phải nhìn trá»™m cô chứ!
- Anh…Äáng ghét, tức chết tôi mất.
Nhị tiểu thÆ° nghe được ý nghÄ©a trong câu nói của Sở Phà m, rõ rà ng là ám chỉ dáng ngÆ°á»i của cô không được đẹp rồi, việc nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khiến cho nhị tiểu thÆ° vừa giáºn vừa tức.
- Chị, chị cÅ©ng không giúp em sao? Hắn ta tháºt xấu xa, hừ!
Nhị tiểu thư yêu cầu đại tiểu thư giúp đỡ, nói.
Äại tiểu thÆ° dÆ°á»ng nhÆ° đã hiểu rõ “đầu Ä‘uôi†câu chuyện, không tức giáºn mà chỉ cÆ°á»i nói:
- Äược rồi, Tiểu Vân, ăn sáng xong thì nhanh Ä‘i há»c Ä‘i, đừng là m ồn nữa.
- A? Chị cũng giúp hắn ta à ? Huhuhu….
Nhị tiểu thư chu cái miệng nhỠra, nói.
- Váºy em muốn sao giá»?
Äại tiểu thÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i.
- Nhị tiểu thÆ°, cá»a phòng của tôi lúc nà o cÅ©ng không khóa. Nếu cô muốn trả thù thì lúc nà o cÅ©ng có thể mở cá»a phòng mà nhìn trá»™m, tôi sẽ rất sẵn sà ng.
Sở Phà m là m bộ hiên ngang lẫm liệt nói.
Bịch bịch bốp bốp!
Nhị tiểu thư đôi bà n tay phấn đánh như mưa lên lưng của Sở Phà m.
--------------.
Nhị tiểu thÆ° vẫn để xe thể thao ở trong trÆ°á»ng há»c từ tối hôm qua. Váºy nên Sở Phà m phải lái xe Ä‘Æ°a cô đến trÆ°á»ng. Còn đại tiểu thÆ° thì tá»± mình lái xe Ä‘i là m.
- Rất đáng yêu!
Sở Phà m nói liên tục ba lần nhÆ° váºy.
Nhị tiểu thÆ° nghe được có chút không hiểu, Hừ, không nhịn được phải há»i:
- Äồ háo sắc, anh nói cái gì đáng yêu chứ?
-- Từ chuyện sáng nay, sau khi nhìn trá»™m thì nhị tiểu thÆ° gán luôn cho Sở Phà m má»™t cái biệt hiệu: “Äồ háo sắcâ€
- Nhân váºt phim hoạt hình ấy mà , tháºt là đáng yêu!
Sở Phà m vẻ mặt trong sáng cÆ°á»i.
- Nhân váºt phim hoạt hình Æ°?
Nhị tiểu thÆ° lẩm bẩm và i lần, sau đó láºp tức nhá»› tá»›i cái quần lót mà u trắng có in hình các nhân váºt trong phim hoạt hình của mình, sắc mặt cô trầm xuống, lá»›n tiếng nói:
- Äồ háo sắc, đồ háo sắc, đồ háo sắc. Hừ! Không thèm để ý đến anh nữa, nhìn trá»™m ngÆ°á»i ta…Bại hoại!
Nhị tiểu thư xấu hổ đỠcả mặt, cúi đầu sang một bên, không thèm để ý đến Sở Phà m.
- Nhị tiểu thÆ°, cô nghi oan cho tôi rồi. Mắt tôi chỉ thấy những nhân váºt phim hoạt hình. Tháºt mà , không nói dối cô tà nà o đâu.
Sở Phà m vẻ mặt nghiêm túc nói.
Nhị tiểu thÆ° bÄ©u môi, khuôn mặt xinh đẹp Ä‘á» hồng lên. Äôi mắt to xinh đẹp trà n đầy oán giáºn. Trong lòng cô lại tụng niệm má»™t lần rồi lại má»™t lần nữa, đồ háo sắc, đồ bại hoại… …
- Äúng rồi, có chuyện nà y muốn nói vá»›i nhị tiểu thÆ°. Tôi chỉ nói đến quan Ä‘iểm của cá nhân tôi, hi vá»ng cô sẽ không nghÄ© là tôi nói lá»i hạ lÆ°u, có được không?
Sở Phà m đột nhiên nói.
- Cái gì mà quan điểm cá nhân chứ?
Nhị tiểu thÆ° tức giáºn há»i.
- Quan điểm của cá nhân vỠbộ ngực của cô. Nếu như cô cho phép thì tôi mới dám nói ra quan điểm thực sự của tôi được.
Sở Phà m nghiêm nghị nói.
- Anh…đồ lưu manh!
Mặt của nhị tiểu thÆ° lại cà ng Ä‘á».
- Váºy thì thôi, tôi cÅ©ng không dám nói nữa.
Sở Phà m nhún vai.
… …. ….. ….
Qua năm phút sau, mắt của nhị tiểu thÆ° thỉnh thoảng lại liếc sang Sở Phà m. Cuối cùng cô cố lấy dÅ©ng khÃ, ngáºp ngừng nói:
- Nà y, dù sao cÅ©ng không có chuyện gì nói thế nà y thì cÅ©ng nhà m chán. Anh, anh thá» nói vá» cái quan Ä‘iểm kia của anh Ä‘i. NhÆ°ng mà không được nói những Ä‘iá»u hạ lÆ°u. Không thì tôi sẽ Ä‘i mách lại vá»›i chị đấy.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì cÆ°á»i thầm trong lòng, vẻ mặt nghiêm nghị nói:
- Nhị tiểu thÆ°, tháºt ra bá»™ ngá»±c của cô cÅ©ng rất đẹp, ngá»±c cÅ©ng đã rất đầy đặn và mượt mà rồi. Tuy không phải rất lá»›n cÅ©ng chẳng phải nhá». Tôi cảm thấy cô căn bản không cần phải có bá»™ ngá»±c lá»›n là m gì.
Nhị tiểu thÆ° xấu hổ Ä‘á» bừng mặt nghe quan Ä‘iểm cá nhân của Sở Phà m đối vá»›i bá»™ ngá»±c của mình. Nghe xong thì cô cÅ©ng thấy mừng thầm. Dù sao đây cÅ©ng là lần đầu tiên cô nghe má»™t ngÆ°á»i con trai đánh giá vá» bá»™ ngá»±c của mình, hÆ¡n nữa lá»i nháºn xét nà y cÅ©ng không tệ lắm. Từ trÆ°á»›c đến giá» cô ở trÆ°á»›c mặt những ngÆ°á»i bạn thân là Trầm Má»™ng Lâm và Tô Phỉ thÆ°á»ng cảm thấy tá»± ti vì bá»™ ngá»±c của mình nhá» hÆ¡n má»™t chút. Sau khi nghe xong lá»i nói của Sở Phà m, cô cảm thấy bá»™ ngá»±c của mình thá»±c ra cÅ©ng rất xinh đẹp rồi.
- Anh, anh nói Ä‘á»u là tháºt sao? Truyện "Cáºn Chiến Bảo Tiêu " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Nhị tiểu thÆ° trên mặt có chút vui mừng, nhẹ giá»ng há»i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt rồi. Sáng nay vô tình nhìn thấy cho nên tôi má»›i Ä‘Æ°a ra kết luáºn đó thôi. Äáng tiếc là còn chÆ°a thấy được rõ rà ng thì đã bị cô dùng tay che mất rồi. Nếu không thì tôi còn có thể rút ra được kết luáºn nhiá»u hÆ¡n nữa.
Sở Phà m nói.
- Anh tháºt là đồ háo sắc. Anh đã nhìn trá»™m tôi rồi lại còn muốn tôi cho anh xem à ? Bại hoại, bại hoại!
Nhị tiểu thư lớn tiếng mắng.
- Tôi xin thá» lúc đó tôi vô ý má»›i nhìn thấy chứ trong lòng cÅ©ng không có bất cứ má»™t tà suy nghÄ© báºy bạ nà o. Tháºt ra cÆ¡ thể của nhị tiểu thÆ° cÅ©ng không thể là m cho tôi sinh ra ý niệm báºy bạ được!
Sở Phà m cÆ°á»i nói.
- Anh nói cái gì?
Nhị tiểu thư trợn tròn mắt lên.
- à của anh là tôi, tôi không có lực hấp dẫn chứ gì?
- Không phải không phải. Cô vẫn còn nhá» mà , còn phải từ từ má»›i dáºy thì hết, phải không? Chuyện nà y là cả má»™t quá trình, hÆ¡n nữa bản tÃnh tôi vốn là không gần nữ sắc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đối vá»›i cô sẽ không sinh ra suy nghÄ© báºy bạ gì được cả!
Sở Phà m vui vẻ nói.
- Äi chết Ä‘i, mặc kệ anh!
Nhị tiểu thư hừ một tiếng.
Nhìn khuôn mặt nhị tiểu thÆ° là m bá»™ ra vẻ tức giáºn rất đáng yêu, Sở Phà m không khá»i cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Nhị tiểu thÆ°, tôi cảm thấy bá»™ ngá»±c của cô sau nà y từ từ trưởng thà nh chắc chắn sẽ đầy đặn và xinh đẹp hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i Tiểu Lâm. Ngay cả Tiểu Phỉ so vá»›i cô cÅ©ng chÆ°a biết được ai hÆ¡n ai đâu.
- Tháºt sao?
Nhị tiểu thÆ° nghe được thì cảm thấy hứng thú. Äừng nói lá»›n hÆ¡n so vá»›i Má»™ng Lâm thá»±c ra chỉ cần bằng vá»›i Má»™ng Lâm thì cô cÅ©ng đã thá»a mãn rồi.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt rồi, lừa cô là m gì chứ.
Sở Phà m tức giáºn nói.
Nhị tiểu thÆ° nhịn không được phải cÆ°á»i cÆ°á»i, sau đó cô nghÄ© lại thì cảm thấy có chá»— không ổn. Vì váºy phụng phịu nói:
- Nói, anh là m sao mà biết được ngực của Mộng Lâm và Phỉ Phỉ lớn chứ? Anh không phải là cũng trộm nhìn ngực của các cô ấy rồi hả?
Sở Phà m có chút sá»ng sốt, vá»™i và ng nói:
- Việc nà y còn phải nhìn lén sao? Từ quần áo Tiểu Lâm và Tiểu Phỉ mặc trên ngÆ°á»i là có thể nhìn thấy rồi mà .
- A! Cũng đúng.
Nhị tiểu thÆ° gáºt đầu nói, sau đó trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt, nói:
- Sở ca ca, tôi há»i anh má»™t chuyện anh phải trả lá»i cho tôi nhé!
- Ừ! Là chuyện gì?
- Gần đây tôi thấy ánh mắt của anh rất kỳ quái. Anh không phải là thÃch tôi rồi đấy chứ?
Sở Phà m vừa nghe thấy thì “hả?†má»™t tiếng, mồm há hốc ra không ngáºm lại được.
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn can chien bao tieu, 4vn can chjen bao tjeu, àðõèòåêòóðà, bao tieu can chien, baotieu, cam chien bao tieu, can chiên bao tieu, can chien ba tieu, can chien bảo tiêu, can chien bao ieu, can chien bao thieu, can chien bao tiêu, can chien bao tiereu, can chien bao tieu, can chien bao tieu (4vn), can chien bao tieu 148, can chien bao tieu 158, can chien bao tieu 219, can chien bao tieu 22, can chien bao tieu 4eu, can chien bao tieu 4vn, can chien bao tieu full, can chien bao tieu hoan, can chien bao tieu., can chien bao tiu, can chien bao tjeu, can chien baotieu, can chien bâo tieu, can chien bảo tiêu, can chieu bao tieu, can chjen bao tieu, can chjen bao tjeu, can cien bao tieu, can than bao tieu, can than bao tieu 4vn, can.chien.bao.tieu, canchienbaotieu, canchienbaotieu chuong1, cantchienbaotieu, can_chien_bao_tieu, cân chien bao tieu, cáºn chiến bao tiêu, cáºn chiến bảo tieu, cáºn thân bảo tiêu, do thi bao tieu 4vn, doc truyen sac hiep, êóïàëüíèêè, èæåâñê, feierge man, google, ngon tinh sieu sac, ngon tinh sieu sac 22, òàéëàíä, òåïëûé, phù sinh má»™ng Äoạn, phu sinh mong doan, sac truyen, sieu sac 22, than can bao tieu, truyện săÌc hiệp, truyên săc hiêp, truyê, truye sac hiep, truyen can than bao tieu, truyen do thi sac hiep, truyên s c hiêp., truyen sac full, truyen sac hiêp, truyen sac hiep, truyen sac hiep full, truyen sac hiep vn, truyensac hiep, truyensachiep, www.can chien bao tieu, xem can chien bao tieu, ðîñáàíê, øàõìàòû |
| |