Kim Xà vẫn như trước đang trong giấc ngủ say, nói cách khác độc tố của Kim Bối Ngô Công hiện tại có uy hiếp trí mạng đối với Long Tiêu Diêu, mà đàn ngô công này còn đang canh gác ở lối ra không gian, cho dù hắn muốn né tránh vượt qua cũng không có khả năng.
Điều này đương nhiên lại là người kiến tạo ra không gian này tính toán thiết kế tỉ mỉ, ở chỗ lối ra không gian gieo trồng rất nhiều Phong Vân Thảo, mà Kim Bối Ngô Công thích nhất là mùi thơm của loại linh thảo này phát ra, đương nhiên đều bị thu hút lại đây. Mà cấm chế thông đạo của phiến không gian này cũng giống như các địa điểm thí luyện khác, chỉ có thể cho phép người tu tiên nhân loại ra vào, yêu thú thì không thể ra vào. Ngô Công Vương chính là nằm ngay trên lối ra vào, cùng bình thản không có gì khác biệt.
Long Tiêu Diêu bay tới vị trí phụ cận Kim Bối Ngô Công, lại đột nhiên phát hiện mình không thể bảo trì ổn định trạng thái phi hành. Hắn lập tức biết rằng chỗ khu vực lối ra không gian tất nhiên có cấm chế phi hành, xem ra người thiết kế không gian này cũng tính toán không để cho người tu tiên có thể dựa vào ưu thế phi hành, ở giữa không trung khi dễ đàn ngô công này.
Đối với người thiết kế không gian này Long Tiêu Diêu không khỏi cảm khái không thôi, nhưng mà, ngay sau đó hắn lại bắt đầu cảm tạ người thiết kế: người này vẫn còn rất thiện lương, khi bố trí Pháp trận cấm phi hành, áp dụng từ ở bên ngoài khu vực dần dần không thể bảo trì ổn định phi hành, để cho người ta còn có một quá trình chuẩn bị giảm xóc. Nếu không có dấu hiệu báo trước đột nhiên xuất hiện cấm chế phi hành, người phi hành tất nhiên sẽ lập tức rơi xuống, trước không nói có té ngã bị thương hay không, mà đột nhiên rơi xuống giữa đám ngô công, chỉ sợ bất luận kẻ nào đều khó có thể chạy thoát khỏi số mạng bị tiêu diệt.
Đây là một trong ưu điểm của Long Tiêu Diêu, bất kể gặp phải tình huống khó khăn cỡ nào, cuối cùng hắn chỉ nghĩ đến mặt tốt của sự việc, có như vậy hắn mới có thể điều chỉnh tốt tâm tình, cuối cùng luôn giữ cho tâm tình của mình luôn ở trạng thái tốt nhất.
Long Tiêu Diêu khống chế thân hình, tà tà hạ xuống, rồi đi tới trước cách đàn ngô công chừng hơn ba trăm thước, quan sát kỹ đàn Kim Bối Ngô Công và môi trường chung quanh.
Đây là một khu vực bằng phẳng, với lối ra không gian làm trung tâm, mấy trăm cây Phong Vân Thảo sinh trưởng ở quanh đó. Phong Vân Thảo vốn là nguyên liệu trọng yếu để luyện chế đan dược phụ trợ Nguyên Anh Kỳ tu luyện, giới bên ngoài cơ bản cũng đã tuyệt tích. Mà mảng dược thảo này chẳng những số lượng khổng lồ, niên đại dược thảo cũng đều đạt tới ngàn năm, hơn nữa ở ngay gần lối ra thông đạo có hơn hai mươi cây niên đại lại đạt tới cả vạn năm.
Cũng chính vì thế, Ngô Công Vương cùng các ngô công cấp tám khác đều tập trung ở vị trí trung ương, còn ngô công cấp sáu, cấp bảy thì ở bên ngoài khu vực.
Khu vực này ngô công cấp bậc thấp nhất cũng đạt tới cấp sáu, không biết ngô công cấp thấp hơn nữa núp trốn ở địa phương nào khác, hay là căn bản không có con cháu của Kim Bối Ngô Công.
Long Tiêu Diêu lấy ra trận bàn chuẩn bị thỏa đáng, sau đó mới cất bước chậm rãi tiến tới phía trước, từng chút một tiếp cận chỗ vị trí đàn ngô công. Cuối cùng khi hắn đi tới cách đàn ngô công chừng một trăm mét thì dừng lại.
Kim Bối Ngô Công chủ yếu dựa vào khứu giác tra xét con mồi, Long Tiêu Diêu mặc dù luôn luôn nhẹ bước đi tới rất cẩn thận, nhưng mà Kim Bối Ngô Công vẫn dựa vào khứu giác phát hiện có con mồi tiếp cận, đại đa số ngô công đều không hẹn mà cùng quay đầu về hướng hắn đang đi tới. Trong đó hơn hai mươi con ngô công cấp sáu, cấp bảy dưới dẫn đầu của một con ngô công cấp tám, nhanh chóng chuyển mình đi tới vị trí của hắn.
Long Tiêu Diêu thấy thế không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, hắn sợ nhất chính là những ngô công này dùng bất biến ứng vạn biến, nếu vậy hắn cũng chỉ có chủ động công kích, như vậy hắn phải cùng một lúc đối mặt với tất cả ngô công. So sánh mà nói, nếu có thể nghênh chiến với từng nhóm ngô công này, thành công của hắn không thể nghi ngờ phải lớn hơn.
Với tốc độ di chuyển của Kim Bối Ngô Công, khoảng cách trăm mét cũng chỉ trong giây lát là tới. Long Tiêu Diêu lập tức phát động Cự Thạch Trận, đồng thời gọi ra Lôi Điện Kiếm từ giữa không trung phát động công kích về hướng ba con ngô công cấp bảy chạy tới trước nhất.
Kim Bối Ngô Công chung quy linh trí thấp, vẫn chưa phát hiện trên không trung giáng xuống nguy hiểm, ba con ngô công cấp bảy dẫn đầu lập tức liền bị Lôi Điện Kiếm đâm trúng.
Kim Bối Ngô Công sở trường ở chỗ tốc độ mau lẹ, thân hình hay vặn vẹo thay đổi, cùng với độc tố trí mạng, nhưng lực phòng ngự của bản thể chúng lại không cao. Ba con ngô công dẫn đầu, mỗi con đều bị hơn hai thanh Lôi Điện Kiếm đâm trúng, phi kiếm phóng thích lôi điện đánh lên trên người ngô công, lập tức khiến cho ngô công đang trong phấn chấn mất đi năng lực phản kháng, trong nháy mắt bị phi kiếm xuyên thủng bỏ mình.
Đám ngô công còn lại đương nhiên lúc này cũng phát hiện uy hiếp đến từ không trung, lập tức theo bản năng biến hóa, vốn đang đi thẳng tới, đều thi triển ra Mê Tung Bộ rất nhanh phóng ào tới vị trí Long Tiêu Diêu.
Kim Bối Ngô Công không hổ là kỳ trùng hồng hoang, sau khi thi triển ra thần thông kế thừa, ngay cả Long Tiêu Diêu dùng thần thức cường đại đều cảm giác khó có thể tập trung hành tung của chúng. Nhất là con ngô công cấp tám kia, thân hình cực nhanh, giống như đồng thời có ba cái thân ảnh chạy tới phía trước, làm cho người ta khó có thể nắm lấy động thái của nó.
Quần thể công kích của người tu tiên tuy rằng cũng không cần phải tập trung đối thủ, nhưng Pháp kỹ, pháp khí là đơn thể công kích, nếu không thể tập trung vào đối thủ, cũng chỉ có thể đánh ra lung tung hên xui, không thể bảo đảm công kích hữu hiệu, chỉ cần đối thủ tránh đi, công kích cũng tự nhiên thất bại. Còn nếu là công kích tập trung thì bất cứ lúc nào cũng có thể điều chỉnh phương hướng tiến hành truy tung công kích, xác xuất thành công của công kích tự nhiên tăng lên.
Kim Bối Ngô Công thi triển Mê Tung Bộ tuy rằng phải tiêu hao rất nhiều yêu nguyên lực, nhưng tốc độ tiến tới của nó cũng không bị ảnh hưởng nhiều lắm. Trong nháy mắt, mười mấy con ngô công đã đi tới phạm vi cách Long Tiêu Diêu không tới mười thước.
Long Tiêu Diêu lập tức phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận cùng chính kỳ Ngũ Hành Trận, đám ngô công đang xuất kích này lập tức rơi vào trong màn mưa bụi mù mịt bị lạc phương hướng. Đồng thời, Long Tiêu Diêu dùng trận kỳ khống chế Ngũ Hành Trận phát động công kích thuộc tính hỏa, một đám hỏa cầu bay tới công kích đàn ngô CÔNG kia.
Kim Bối Ngô Công rơi vào Pháp trận đầu tiên là hoảng sợ chạy loạn bên trong màn mưa bụi. Tác dụng của mê trận khiến chúng nó không ngừng chạy vòng quanh trong Pháp trận. Nhưng chỉ chốc lát sau, trên thân mình đám ngô công tản phát ra màn sương mờ màu vàng, chính là hơi độc do độc tố của chúng ngưng kết thành. Mưa bụi mù mịt trong Pháp trận dưới ăn mòn của màn sương mờ màu vàng dần dần tiêu tán đi. Còn hỏa cầu khi bay tới gần màn sương mờ màu vàng, lại là không ngừng rung động, hỏa diễm lập lòe quanh hỏa cầu dần dần ảm đạm rồi biến mất.
Hỏa diễm vốn đối với độc vật có hiệu quả khắc chế nhất định, nhưng mà, chính kỳ Ngũ Hành Trận phát động công kích thuộc tính hỏa chẳng qua là loại hỏa diễm Ngũ Hành bình thường, mà màn hơi độc bản mạng của Kim Bối Ngô Công lại thuộc vào một trong các loại độc vật cao cấp nhất, sự cao thấp của phẩm chất đã quyết định. Hơn nữa hỏa diễm chỉ có thể làm suy yếu những hơi độc kia, nhưng không thể tạo thành uy hiếp trí mạng đối với ngô công.
Tuy nhiên, lúc này Long Tiêu Diêu đã khống chế Tinh Túc Kiếm Trận gia nhập chiến đấu, ở dưới uy áp của kiếm trận và công kích của kiếm khí, màn hơi độc màu vàng bên ngoài thân ngô công không ngừng bốc hơi giảm bớt, tốc độ hành động của ngô công cũng giảm chậm lại rất nhiều.
Mà đúng lúc này Lôi Điện Kiếm cũng nhân cơ hội xuất kích, tuy rằng ngoài thân ngô công như trước có độc vụ bảo hộ, nhưng dưới công kích lôi điện của phi kiếm phóng ra, những hơi độc kia đều dần tiêu tán đi, làm cho bản thể của ngô công trực tiếp phơi bày ra dưới công kích của Lôi Điện Kiếm. Kết quả đương nhiên là tất cả đều chết sạch.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chỉ trong thoáng chốc Long Tiêu Diêu đã giải quyết sạch hơn hai mươi con ngô công cấp sáu, cấp bảy đang xuất kích, chỉ có con ngô công cấp tám kia dưới tác dụng của hơi độc, cơ bản không bị khống chế của Tinh Túc Kiếm Trận, cậy vào thân pháp biến ảo kỳ diệu, bổ nhào vào chỗ kết giới Cự Thạch Trận.
Đương nhiên, điều này chủ yếu là Long Tiêu Diêu nhất thời khó có thể tập trung mục tiêu, hắn không muốn chậm trễ thời gian liền tập trung công kích số ngô công cấp thấp. Chỉ cần tiêu diệt đám ngô công này, còn lại một con ngô công cấp tám, uy hiếp đối với hắn cũng bé nhỏ không đáng kể.
Con ngô công cấp tám bổ nhào vào chỗ kết giới Cự Thạch Trận, lập tức há miệng dùng răng nanh nâu đen dài tới hai ba tấc cắn xé kết giới Pháp trận. Răng nanh của ngô công cũng ẩn chứa độc tố, kết giới Pháp trận màu trắng ngà lập tức biến thành màu xám, đồng thời với màu sắc dần dần sậm đi, kết giới cũng bắt đầu lấp lóe không ngừng, linh quang giảm dần.
Lúc này, Long Tiêu Diêu đã giải quyết đám ngô công kia, lập tức khống chế bảy thanh Lôi Điện Kiếm công kích về hướng con ngô công cấp tám. Ngô công đang toàn lực cắn xé kết giới, bị lôi điện của Lôi Điện Kiếm phóng ra đánh trúng, lập tức run rẩy héo rút thành một đoàn, trong nháy mắt bị Lôi Điện Kiếm xuyên qua thân mình. Kim Bối Ngô Công cấp tám cũng như cũ là độc trùng, hiệu quả khắc chế của lôi điện đối với nó vẫn có tác dụng làm cho nó không thể chống đỡ.
Long Tiêu Diêu giết hết ngô công, sau đó thu hồi thi thể ngô công, nhưng hết thảy ngô công còn thừa lại nhìn thấy đều thờ ơ không nhúc nhích, dường như hoàn toàn xem thường hắn, một đám nằm úp sấp ở chỗ cũ, dường như không có ý tiếp tục phát động công kích.
Long Tiêu Diêu im lặng ở tại chỗ đợi một lát, thấy đàn ngô công còn lại căn bản không thèm nhìn hắn, cũng chỉ đành thu hồi Pháp trận, lại chậm rãi đi tới gần đám ngô công.
Nhưng mà, ngay thời điểm Long Tiêu Diêu mới vừa di chuyển tới phía trước chừng hơn hai mươi thước, con Kim Bối Ngô Công to lớn vốn đang lười biếng nằm ở chỗ lối ra kia đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía vị trí của hắn. Tiếp theo, nó phát ra tiếng kêu “ríu ríu”, tất cả ngô công nghe được tiếng kêu, lại đồng thời rất nhanh phóng tới chỗ hắn, mà con ngô công lớn đó cũng không nhanh không chậm đi theo phía sau đội ngũ.
Long Tiêu Diêu thấy thế không khỏi thầm than khổ, đối mặt với đàn ngô công như nước thủy triều cuốn tới, trong lòng hắn cũng có vài phần kiêng kị. Hắn lập tức phát động Cự Thạch Trận, đồng thời lấy ra mấy tấm Lôi Thuẫn Phù tạo thành một phòng tuyến lôi điện phía trước thân mình mấy thước, ngăn cản hướng đi tới của ngô công.
Lúc này ngô công còn thừa có tới tám mươi con, tạo thành một chi đại quân ngô công hùng dũng tiến bước, đồng thời dùng Mê Tung Bộ rất nhanh tới gần
Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên, ngô công trời sinh vốn sợ hãi lôi điện, đội ngũ ngô công tới gần mấy thước trước phòng tuyến lôi điện, tốc độ đi tới liền giảm chậm lại.
Long Tiêu Diêu xây dựng phòng tuyến lôi điện chỉ rộng năm, sáu thước, phần lớn ngô công thấy thế, đều lựa chọn sách lược đi vòng qua, ý đồ đi vòng tấn công vào hai bên phòng tuyến, tuy nhiên, cũng có hơn hai mươi con ngô công há miệng phun ra độc tố hình sợi vàng, công kích thẳng vào phòng tuyến.
Kim Bối Ngô Công phun ra kim tuyến tuy là độc tố bản mạng của nó ngưng tụ mà thành, nhưng lúc này chúng nó đối mặt không phải là hỏa diễm, mà là lôi điện có hiệu quả khắc chế đối với độc vật càng tốt hơn. Tuy rằng phòng tuyến lôi điện là do Lôi Thuẫn Phù tạo thành, nhưng Lôi Thuẫn Phù vốn là Long Tiêu Diêu dùng chân khí vẽ ra, hình thành lôi thuẫn cũng dung hợp vào năng lượng thiên phú Thần Lôi của Long tộc và điện lưu của Điện Man, uy lực tự nhiên vượt hơn xa lôi điện bình thường.
Kim tuyến bay vọt tới phòng tuyến lôi điện, không ngừng cùng lôi điện tan rã lẫn nhau. Mặc dù phòng tuyến không ngừng ảm đạm suy yếu, nhưng đám ngô công kia nhất thời cũng khó có thể phá vỡ.
Long Tiêu Diêu cũng không cho rằng một phòng tuyến lôi điện đơn giản như vậy có thể ngăn cản thế công của ngô công, hắn cần chính là giằng co làm chậm bước tiến của địch nhân. Trong nháy mắt tốc độ đi tới của ngô công chậm lại, hắn đã phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận cùng chính kỳ Ngũ Hành Trận, đồng thời triển khai Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm công kích cùng một lúc, hai tay điểm ra liên tiếp, phát động từng đạo lôi điện màu tím vàng công kích về phía ngô công.
Đàn Kim Bối Ngô Công này bất ngờ rơi vào trong mưa bụi mù mịt, cũng thoáng xuất hiện bối rối, nhưng mà, sau khi con ngô công lớn kia phát ra hai tiếng rít ngắn ngủi, đám ngô công liền bình tĩnh lại, đồng thời trên thân chúng bắt đầu toát ra sương mù màu vàng.
Long Tiêu Diêu thấy thế vô cùng kinh hãi, con Ngô Công Vương kia lại đã mở ra một ít linh trí, dưới chỉ huy của Ngô Công Vương, đàn ngô công hoàn toàn phối hợp thống nhất giống như một đội quân, khiến cho thực lực của chúng tăng lên trên diện rộng.
Màn mưa bụi trong Pháp trận thoáng cái đã bị sương mù màu vàng xua tan hơn phân nửa, đàn ngô công kia bắt đầu từ tứ phía bao vây đánh úp tới chỗ vị trí Long Tiêu Diêu.
Lúc này Long Tiêu Diêu điều khiển Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm, trong thời gian ngắn nhất đã giết chết hơn hai mươi con ngô công. Tuy rằng thân hắn bị hãm trong vòng vây của ngô công, lại mất đi năng lực phi hành, nhưng cũng không kinh hoảng chút nào. Hắn vốn còn có thể thi triển Địa Độn Thuật, vạn nhất không địch lại, trốn vào trong lòng đất chạy trốn cũng không thành vấn đề.
Mấy con ngô công chạy trước nhất đã bắt đầu nhào vào kết giới Cự Thạch Trận không ngừng cắn xé, mà đám ngô công công kích phòng tuyến lôi điện, lúc này sau khi trải qua hai đợt phun lên độc tố, rốt cục cũng phá vỡ đạo phòng tuyến kia. Nhưng chúng nó cũng vì tiêu hao rất nhiều độc tố bản mạng, cả một đám đều có vẻ uể oải không phấn chấn.
Lúc này Long Tiêu Diêu biết rõ những con ngô công có vẻ uể oải kia là dễ dàng giết chết nhất, nhưng nhất thời cũng không thể ra tay công kích chúng nó được. Kết giới Cự Thạch Trận bị ngô công cắn xé có vẻ lung lay sắp đổ, hắn chỉ đành phải dùng toàn bộ tinh lực tập trung trên mình mấy con ngô công phía này.
Mấy con ngô công đang cắn xé kết giới Pháp trận đều chồm nửa thân mình lên, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên kết giới, phòng ngự của bản thân chỉ ỷ lại vào lớp khói độc màu vàng bên ngoài thân. Tinh Túc Kiếm Trận, Lôi Điện Kiếm phối hợp cùng Tử Lôi Quyết liền công kích mãnh liệt vào mấy con ngô công đang phơi mình này, trong nháy mắt, chúng đều chết dưới công kích.
Nhưng mà, càng nhiều ngô công lại điên cuồng phóng lên, nguyên vốn không có linh trí chúng nó dường như không hề sợ hãi uy hiếp của cái chết. Dưới chỉ huy của Ngô Công Vương, cả đám đều tỏ ra dũng cảm tiến tới không sợ chết.
Ngô Công Vương vẫn đi theo phía sau đàn ngô công, khi các ngô công khác rơi vào Pháp trận, nó lại vì đi theo phía sau khoảng cách hơi xa mà may mắn thoát khỏi. Tuy rằng Ngô Công Vương linh trí cũng không cao lắm, nhưng cũng tuyệt không tùy tiện lao vào chỗ nguy hiểm tiến vào Pháp trận, mà từ xa phun ra một luồng sương mù màu vàng công tới kết giới Pháp trận, với ý đồ dùng nọc độc bản mạng của nó công phá Pháp trận.
Ngô Công Vương phun ra sương mù màu vàng bám vào trên kết giới Pháp trận, kết giới lập tức biến thành màu vàng mờ nhạt, đồng thời phát ra tiếng “rào rào”. Kết giới bị ăn mòn nhanh chóng trở nên càng ngày càng yếu ớt.
Long Tiêu Diêu đương nhiên phát hiện hành động của Ngô Công Vương, nhưng hắn cũng bất lực không thể ngăn cản hết thảy, chỉ có thể nắm bắt thời gian bằng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt đàn ngô công rơi vào trong Pháp trận. May mà lực phòng ngự của ngô công cũng không mạnh lắm, lại không có mảy may linh trí, dưới công kích liên hợp của Tinh Túc Kiếm Trận, Lôi Điện Kiếm cùng Tử Lôi Quyết, mỗi thời mỗi khắc đều có ngô công bị mất mạng.
Độc tố bản mạng của Ngô Công Vương công hiệu hơn xa đám ngô công bình thường, kết giới Pháp trận sau khi bị sương mù màu vàng của nó bám vào, chỉ chốc lát sau liền bị ăn mòn vỡ nát, Bạo Vũ Nùng Vụ Trận và chính kỳ Ngũ Hành Trận tự nhiên cũng mất đi tác dụng, đàn ngô công còn thừa lập tức đánh về phía Long Tiêu Diêu.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lúc này mặc dù Long Tiêu Diêu đã tiêu diệt phần lớn ngô công, nhưng vẫn còn có hơn ba mươi con ngô công may mắn còn sống, trong đó lại có mười mấy con ngô công cấp tám.
Sau khi kết giới Pháp trận biến mất, Ngô Công Vương lập tức phát hiện nhiều thủ hạ đã bị giết chết, nó phẫn nộ ngẩng cao phần thân trên nhìn về phía Long Tiêu Diêu, đồng thời chỉ huy đàn ngô công còn lại phát động toàn lực công kích, những con ngô công kia đều nhắm vào kết giới Cự Thạch Trận phun ra từng đạo nọc độc hình kim tuyến. Chỉ trong nháy mắt, kết giới phòng ngự của Cự Thạch Trận bị nọc độc công kích vỡ nát biến mất.
Kịch độc của ngô công chính là Long Tiêu Diêu kiêng kị nhất, mà lúc này Kim Xà vẫn còn đang ngủ say, đối phó với đàn ngô công này hoàn toàn phải dựa vào chính hắn. Tuy rằng hắn thừa kế thần thông tự lành, nhưng thần thông đó chỉ là trị liệu đối với vết thương, còn với trúng độc thì không có hiệu quả, nếu bị ngô công phun độc trúng thân mình, chỉ sợ hắn cũng là dữ nhiều lành ít.
Long Tiêu Diêu sao dám có chút sơ suất, lập tức gọi ra Lôi Điện Tráo bảo vệ toàn thân trong đó, đồng thời, thúc động Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm tăng mạnh thế công, hai tay hắn liên tục điểm ra, vừa bổ sung chân khí cho phi kiếm, vừa thi triển Tử Lôi Quyết mở rộng công kích vào đám ngô công.
Lúc này đàn ngô công nhìn thấy kết giới Cự Thạch Trận biến mất, lập tức đánh về phía Long Tiêu Diêu, nhưng mà, đột nhiên trước mắt hiện ra Lôi Điện Tráo dẫn tới hiệu quả chấn nhiếp, ngô công vốn thiên tính sợ hãi lôi điện, vì thế chúng đều dừng lại trước Lôi Điện Tráo không dám tiến tới.
Long Tiêu Diêu thừa dịp này ra tay giết chết ngô công. Ngô công vốn lực phòng ngự cũng không cao, trong nháy mắt dưới công kích liên hợp của phi kiếm và Tử Lôi Quyết bị giết gần phân nửa.
Ngô Công Vương trước hết kịp phản ứng, lập tức phát ra tiếng rít thúc giục ngô công còn thừa lại triển khai công kích. Ngô công nghe được mệnh lệnh của Ngô Công Vương đều phun ra nọc độc ào ào tiếp tục công kích.
Long Tiêu Diêu lập tức thi triển ra Thanh Ba Công Kích và Huyễn Vựng công kích, ngô công chung quy linh trí không cao, thần hồn tự nhiên cũng tương đối yếu ớt. Tuy rằng số ngô công còn lại đều đạt tới cảnh giới cấp bảy, tám, nhưng dưới công kích liên hợp nhằm vào thần hồn, chúng đều ngã xuống trên mặt đất, trong đó ngô công cấp bảy thậm chí đều bị tạm thời ngất đi.
Long Tiêu Diêu thừa dịp này đại khai sát giới, trong nháy mắt đã giết chết hơn phân nửa ngô công còn lại, chỉ còn mười mấy con ngô công, chúng mới vừa khôi phục năng lực hành động, Long Tiêu Diêu lại tiếp tục phát động Thanh Ba Công Kích và thần thông Huyễn Vựng.
Công kích của Long Tiêu Diêu tuy rằng có thể làm cho những con ngô công bình thường rơi vào trạng thái choáng váng, nhưng đối với Ngô Công Vương cũng không có hiệu quả. Ngô Công Vương phát hiện thủ hạ dưới công kích của Long Tiêu Diêu đều hoàn toàn không có sức phản kháng, nó cũng không còn kiên nhẫn, tự mình tiến lên công kích.
Long Tiêu Diêu luôn luôn chú ý tới hành động của Ngô Công Vương, phát hiện Ngô Công Vương tiến tới đánh về phía mình, lập tức điều động Lôi Điện Kiếm bay tới đâm vào Ngô Công Vương, tay phải bấm quyết thi triển ra Tử Lôi Quyết, một đạo lôi điện màu tím vàng bay vụt tới tấn công Ngô Công Vương, còn Tinh Túc Kiếm Trận thì tiếp tục giết chết đám ngô công còn đang choáng váng kia.
Nhưng mà, ngay trong nháy mắt Long Tiêu Diêu triển khai công kích nhằm vào Ngô Công Vương, Ngô Công Vương đột nhiên thi triển ra thần thông Mê Tung, không ngờ thân ảnh nó biến thành năm hư ảnh, tiếp tục đánh tới hướng Long Tiêu Diêu. Ngô Công Vương vô cùng tự tin, nó chỉ cần thi triển ra Mê Tung Bộ, đối thủ dứt khoát không thể nhận ra bản thể của nó rốt cuộc là hư ảnh nào trong đó, dĩ nhiên cũng không thể tập trung công kích.
Tử Lôi Quyết cùng Lôi Điện Kiếm đã bay vụt tới trước thân mình Ngô Công Vương không tới nửa thước, đột nhiên xảy ra biến hóa, làm cho Lôi Điện Kiếm và Tử Lôi Quyết đồng thời mất đi mục tiêu, xuyên qua hai cái hư ảnh trong đó.
Vào lúc này trong mắt Long Tiêu Diêu chợt lóe sáng kim quang, hắn thi triển ra Thần Mục Kim Tình, lập tức phát hiện hư ảnh thứ hai bên trái chính là bản thể của Ngô Công Vương. Tuy nhiên, thân hình Ngô Công Vương đang lay động không ngừng, bản thể cũng đang không ngừng chuyển đổi vị trí, cho dù bất cứ lúc nào Long Tiêu Diêu CŨNG có thể nhận ra vị trí của bản thể ngô công, nhưng cũng rất khó tập trung công kích Ngô Công Vương.
Ngô Công Vương bổ nhào tới trước Lôi Điện Tráo không tới một thước, rồi nó liền dựng đứng nửa thân trên lên, nhắm về phía Lôi Điện Tráo phun ra một luồng chất lỏng hình sợi tơ màu vàng mờ nhạt. Đúng là Ngô Công Vương dùng nọc độc bản mạng CÔNG kích.
Thế nhưng, ngay lúc Ngô Công Vương phun ra nọc độc, vị trí biến hóa của nó cùng tạm thời dừng lại, tuy nhiên, bên cạnh nó vẫn còn có bốn hư ảnh kèm theo, khiến cho đối thủ khó có thể công kích chính xác vào nó.
Long Tiêu Diêu vẫn luôn đang chờ đợi thân hình ngô công dừng lại, hắn có thể dựa vào mắt thần nhận ra bản thể của Ngô Công Vương, nhưng thân hình Ngô công Vương quả thật biến hóa quá nhanh, rất khó công kích chính xác. Lúc này, rốt cục xuất hiện cơ hội, bảy thanh Lôi Điện Kiếm cùng Tử Lôi Quyết ở dưới điều khiển của hắn, cùng nhau bay tới công vào bản thể của Ngô Công Vương.
Nhưng ngay thời điểm phi kiếm và Tử Lôi Quyết bay vọt tới trước Ngô Công Vương, Ngô Công Vương lập tức cảm nhận được nguy hiểm, trên người đột nhiên toát ra màn sương mù màu vàng bao bọc toàn thân nó ở trong đó. Đây là Ngô Công Vương dùng nọc độc của bản thể hình thành màn độc vụ phòng ngự.
Long Tiêu Diêu lo lắng phi kiếm bị độc vụ ăn mòn, không dám để phi kiếm tiến vào phạm vi sương mù màu vàng của Ngô Công Vương, mà khống chế Lôi Điện Kiếm dừng lại trước màn sương mù chừng một thước, dùng lôi điện của phi kiếm phóng ra triển khai công kích. Đồng thời, Tử Lôi Quyết bay tới đánh vào sương mù màu vàng.
Độc vụ bản mạng của Ngô Công Vương này độc tính không phải là nhỏ, tuy rằng bản thân lôi điện có hiệu quả khắc chế độc vụ, nhưng sau khi lôi điện của Lôi Điện Kiếm phóng ra đánh vào phạm vi độc vụ bản mạng của Ngô Công Vương, lập tức nhanh chóng tan rã giảm bớt, không lâu liền biến mất không thấy. Tuy nhiên, màn sương mù bên ngoài thân Ngô Công Vương cũng bị lôi điện làm tan đi không ít, sương mù màu vàng dần dần trở thành nhạt màu.
Tử Lôi Quyết vốn là Pháp kỹ lôi điện kết hợp, trong đó vốn đã dung hợp thiên phú Thần Lôi kế thừa Long tộc cao nhất trên đời, uy lực hơn xa Pháp kỹ thuộc tính lôi bình thường. Thế mà, lôi điện của Tử Lôi Quyết sau khi tiến vào không gian phòng ngự màn sương độc màu vàng của Ngô Công Vương, cũng bị độc vụ ăn mòn không ngừng suy yếu, lôi điện từ thô to bằng nửa cổ tay nhanh chóng biến thành nhỏ đi.
Tử Lôi Quyết không hổ là Pháp kỹ lôi dung hợp, hơn nữa, sự việc xảy ra đột ngột, màn sương độc bao bọc bên ngoài cơ thể Ngô Công Vương cũng không quá mức đậm đặc, nên Tử Lôi Quyết tuy bị tan rã giảm nhỏ, nhưng cũng nhanh chóng bay tới gần Ngô Công Vương. Tới khi lôi điện giảm nhỏ còn bằng cỡ chiếc đũa, rốt cục cũng xuyên qua màn sương độc bắn trúng trên thân Ngô Công Vương.
Tử Lôi Quyết tuy bị suy yếu rất nhiều, uy lực không còn tới một phần mười, nhưng thuộc tính lôi đối với độc trùng vốn có tác dụng khắc chế, mà lực phòng ngự của loại yêu trùng ngô công lại yếu kém, phần nhiều nó chỉ dựa vào thần thông Mê Tung Bộ kế thừa cùng với kịch độc của bản thân đánh bại địch nhân.
Tử Lôi Quyết bắn trúng trên thân Ngô Công Vương, lập tức làm cho Ngô Công Vương run rẩy một chút, thân hình cũng xuất hiện ngưng trệ, bốn hư ảnh biến ảo cũng trở nên mờ nhạt đi, màn sương độc màu vàng bao bọc quanh thân Ngô Công Vương vốn đã bị lôi điện tiêu hao một chút, lúc này, không ngờ lại tiêu tán thêm một ít, bản thể của Ngô Công Vương lộ ra mờ mờ ở trước mặt Long Tiêu Diêu.
Tuy nhiên, Tử Lôi Quyết còn sót lại đã rất yếu, Ngô Công Vương bị bổ trúng trong nháy mắt liền khôi phục bình thường. Là một vương giả ở khu không gian này, chưa từng nếm qua thiệt thòi như thế, nó không khỏi phẫn nộ, thân hình lắc động lập tức lại hóa thành năm hư ảnh tiếp tục đánh tới Long Tiêu Diêu, đồng thời lại phun ra một chùm tia màu vàng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Khi một lần nữa Ngô Công Vương phun ra một chùm tia nọc độc màu vàng, Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Lôi Điện Thuẫn đón chặn nọc độc. Tuy rằng chùm tia nọc độc chỉ không bằng chiếc đũa, nhưng hắn cũng không dám mảy may sơ suất, còn phát ra Tử Lôi Quyết đón đánh luồng nọc độc đó.
Tử Lôi Quyết cùng luồng nọc độc gặp nhau ở giữa không trung, lập tức xung khắc như nước với lửa cắn nuốt tan rã lẫn nhau. Tuy rằng Tử Lôi Quyết thuộc loại Pháp kỹ dung hợp, uy lực không nhỏ mà còn khắc chế hết thảy độc vật, nhưng so với nọc độc bản mạng của Ngô Công Vương vẫn có vẻ hơi yếu một chút. Sau khi Tử Lôi Quyết hao hết năng lượng, luồng nọc độc màu vàng của Ngô Công Vương CŨNG chỉ nhỏ đi gần phân nửa mà thôi.
Ngay sau đó, tia nọc độc màu vàng tiến vào phòng tuyến lôi điện của Lôi Điện Thuẫn hình thành. Phòng tuyến lôi điện của Lôi Điện Thuẫn tuy rằng về phẩm chất không bằng Tử Lôi Quyết, nhưng thắng về mặt có bản thể pháp khí làm hậu thuẫn. Phía trước Lôi Điện Thuẫn liền hình thành một phòng tuyến lôi điện.
Tuy thế nọc độc kim tuyến của Ngô Công Vương lọt vào phòng tuyến lôi điện, mặc dù bị lôi điện không ngừng làm suy yếu, nhưng vẫn nhanh chóng xuyên qua ngăn cản của lôi điện, bắn trúng trên bản thể Lôi Điện Thuẫn.
May mà lúc này nọc độc kim tuyến đã bị suy yếu đến không tới một nửa trước đó, kim tuyến bắn trúng bản thể Lôi Điện Thuẫn, tấm thuẫn lập tức hiện ra màu sắc đen sì, lôi điện trên tấm thuẫn cũng trong nháy mắt yếu bớt gần phân nửa, nhưng nọc độc kim tuyến của Ngô Công Vương cũng bị lôi điện làm tiêu tan không còn, cũng chưa thể phá vỡ phòng ngự của Lôi Điện Thuẫn.
Nhưng sau khi Lôi Điện Thuẫn chống đỡ công kích của nọc độc, cũng vì hiệu quả ăn mòn của nọc độc mà bị hao tổn, ở mặt ngoài tấm thuẫn mơ hồ có thể thấy được xuất hiện những vết lõm, lôi điện lấp lóe trên tấm thuẫn cũng bị yếu bớt đi rất nhiều.
Đợt thứ nhất công kích nọc độc của Ngô Công Vương tuy rằng bị ngăn cản, tiếp theo sau đợt nọc độc thứ hai lại bay vọt tới. Long Tiêu Diêu đã thấy qua uy lực nọc độc của Ngô Công Vương, lúc này không dám chậm trễ, hai tay cùng lúc điểm ra, hai đạo Tử Lôi Quyết bay ra đón chặn đợt nọc độc thứ hai của Ngô Công Vương.
Lúc này, đàn ngô công tạm thời rơi vào choáng váng dưới tàn sát của Tinh Túc Kiếm Trận, đã không có mấy con còn sống. Long Tiêu Diêu lại phát động Thanh Ba Công Kích và thần thông Huyễn Vựng, đồng thời khống chế Tinh Túc Kiếm Trận, nhanh chóng tiêu diệt đám ngô công còn sót lại.
Ngô Công Vương bởi vì phát động hai đợt công kích nọc độc, cùng với màn độc vụ phòng ngự, nên độc tố bản mạng của nó tiêu hao nghiêm trọng, thực lực bản thân CŨNG bị giảm xuống. Một đợt Thanh Ba Công Kích cùng thần thong Huyễn Vựng, dù chưa có thể làm cho Ngô Công Vương choáng váng, nhưng làm cho thân mình nó đang đánh về phía Long Tiêu Diêu xuất hiện một chút trì trệ, Long Tiêu Diêu lập tức điều khiển Lôi Điện Kiếm công tới bản thể Ngô Công Vương.
Hai đạo Tử Lôi Quyết đón chặn nọc độc của Ngô Công Vương, tuy rằng nọc độc của Ngô Công Vương vẫn như trước chiếm thượng Phong, nhưng sau khi làm tiêu tan hai đạo lôi điện, nọc độc kim tuyến cũng chỉ còn không tới một nửa. Nhưng mà, lúc này Lôi Điện Thuẫn đã bị hao tổn, lôi điện bên ngoài tấm thuẫn bị yếu đi không ít, nọc độc kim tuyến còn sót lại như trước xuyên qua vầng bảo hộ lôi điện, bắn trúng trên bản thể Lôi Điện Thuẫn.
Lôi Điện Thuẫn nguyên vốn cũng đã bị hao tổn, nọc độc kim tuyến bám vào trên Lôi Điện Thuẫn làm cho mặt ngoài tấm thuẫn lập tức biến thành chỗ lõm lỗ chỗ, linh lực tổn hao nhiều.
Lôi Điện Kiếm bay tới đâm vào bản thể Ngô Công Vương, lúc này Ngô Công Vương vì độc tố tiêu hao mà làm cho các loại năng lực giảm xuống, mà bản thân nó chỉ là dựa vào thần thông Mê Tung để phòng ngự, hiện giờ đối mặt với phi kiếm công kích chính xác, nó cũng chỉ có thể thi triển độc vụ phòng ngự, một màn sương mù màu vàng mờ nhạt bao bọc toàn thân nó ở trong đó.
Lúc này tuy rằng Long Tiêu Diêu chỉ mới giao đấu hai hiệp với Ngô Công Vương, nhưng hắn đã lợi dụng thời gian ngắn ngủi này, một mặt hắn khống chế Tinh Túc Kiếm Trận tiếp tục giết chết mấy con ngô công còn sót lại, một mặt khống chế lôi điện của Lôi Điện Kiếm phóng ra công kích Ngô Công Vương, đồng thời lại thi triển Tử Lôi Quyết, công tới hướng Ngô Công Vương.
Ngô Công Vương bởi vì độc tố bản mạng tiêu hao nghiêm trọng, màn độc vụ quanh thân nó loãng bớt một ít so với lần trước, lôi điện của Lôi Điện Kiếm bay vào màn độc vụ màu vàng, cùng độc vụ tan rã lẫn nhau, mặc dù cuối cùng bị độc vụ ăn mòn hầu như không còn, không thể xuyên qua tầng phòng ngự độc vụ, nhưng cũng làm tiêu hao không ít độc vụ.
Hai đạo Tử Lôi Quyết khác đúng lúc này bắn nhanh tới, thừa cơ hội màn độc vụ loãng đi, xuyên qua tầng phòng ngự của độc vụ. Tuy rằng Tử Lôi Quyết cũng bị tiêu hao hơn phân nửa năng lượng, nhưng năng lượng của hai đạo lôi điện còn thừa bổ vào trên thân mình Ngô Công Vương, vẫn khiến cho toàn thân Ngô Công Vương run rẩy, rơi vào choáng váng ngắn ngủi, màn độc vụ quanh thân nó cũng vì không khống chế được mà tiêu tán đi.
Long Tiêu Diêu thấy thế nhanh chóng điều khiển Lôi Điện Kiếm bay tới đâm vào Ngô Công Vương, thừa dịp trong nháy mắt Ngô Công Vương mất đi năng lực chống đỡ, đâm vào trên thân Ngô Công Vương. Ngô Công Vương tuy rằng thực lực mạnh hơn xa ngô công khác, nhưng lực phòng ngự của nó cũng không cao, lúc này đành chịu chết dưới Lôi Điện Kiếm.
Long Tiêu Diêu lập tức thu hồn phách Ngô Công Vương. Lúc này, cả đàn ngô công trước sau CŨNG bị hắn giết chết toàn bộ, hắn liền thu hết thi thể ngô công, rồi nhổ trồng toàn bộ Phong Vân Thảo vào không gian Vạn Thú Lệnh. Sau đó, hắn CŨNG không vội rời đi, ở tại chỗ tu luyện khôi phục, tiếp theo hấp thu hồn phách của Ngô Công Vương.
Long Tiêu Diêu cảm thấy rất hứng thú với thần thông Mê Tung Bộ của Ngô Công Vương! Thần thông Ngư Hình Bách Biến có thể tính là thân thể tránh né tốt nhất, nhưng mà, thần thông của Ngô Công Vương biến ảo nhiều hư ảnh, lại có thể khiến cho đối thủ khó có thể phân biệt tập trung, dùng cho công phòng đều có kỳ hiệu, vì thế hắn thu hồn phách của Ngô Công Vương vào chủ huyệt: huyệt Thái Uyên.
Hồn lực của Ngô Công Vương so với yêu thú đồng cấp hơi yếu kém một bậc, quá trình hấp thu đương nhiên vô cùng thuận lợi. Sau khi Long Tiêu Diêu hấp thu hồn phách Ngô Công Vương, như mong muốn thừa kế thần thông Mê Tung.
Sau đó, Long Tiêu Diêu lập tức theo lối ra rời khỏi không gian này. Hiện giờ, mục đích tham gia thí luyện của Long Tiêu Diêu đã cơ bản hoàn thành, nhưng hắn còn cần tiếp tục hấp thu thú hồn, lúc này không chút do dự lại chọn lựa một cái quang cầu khác, sau khi đánh dấu ký hiệu trên mặt đất, lập tức tiến vào quang cầu.
Sau phút choáng váng ngắn ngủi Long Tiêu Diêu khôi phục lại, phát hiện mình đang đứng trong một vùng thảo nguyên. Không gian này không có cấm chế phi hành, hơn nữa trời quang vạn dặm, tầm nhìn rất trống trải.
Long Tiêu Diêu ngự kiếm phi hành về phía trước, ở độ cao cách mặt đất chừng mấy thước, đồng thời tra xét môi trường trong không gian. Bởi vì tình huống trong mỗi không gian Phiêu Miểu Thí Luyện đều không giống nhau, hắn CŨNG không biết trong không gian này sẽ xuất hiện thứ gì nguy hiểm, đương nhiên không dám mảy may sơ suất. Đồng thời, không gian loại thảo nguyên bình thường đều ẩn chứa dược thảo Phong phú, đương nhiên hắn cũng không muốn lãng phí cơ hội này.
Quả nhiên, Long Tiêu Diêu phi hành trong thảo nguyên về phía trước vài dặm, liền phát hiện một mảng Ngọc Linh Thảo niên đại tới hơn một ngàn năm, tiếp theo đó hắn lại trước sau phát hiện nhiều loại dược thảo quý báu, khiến hắn cảm thấy chuyến đi này thật không tệ. Tuy nhiên, hắn tiến vào không gian này cả nửa ngày CŨNG chưa phát hiện có gì nguy hiểm, hắn một đường thuận lợi sưu tầm dược thảo trong thảo nguyên.
Long Tiêu Diêu bởi vì tìm kiếm nhổ trồng dược thảo, tốc độ đi tới rất thong thả. Thời gian một ngày, mới đi sâu vào trong không gian chừng hơn mười dặm. Ngày hôm sau khi hắn đang ở nhổ trồng Long Lân Thảo, đột nhiên phát hiện trên không trung có mười mấy con Kim Điêu đang bay tới chỗ hắn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thời điểm Long Tiêu Diêu phát hiện Kim Điêu, Kim Điêu còn ở xa tít trên trời cao. Nhưng mà, tốc độ phi hành của Kim Điêu quả thực nhanh như điện chớp, trong nháy mắt liền bay đến trên bầu trời trên đầu hắn, cũng từ trên cao phóng ào xuống.
Kim Điêu là loài yêu thú phi cầm có thị lực tốt nhất, từ lúc ở ngoài mười dặm đã phát hiện tung tích Long Tiêu Diêu. Yêu thú chiếm cứ trong phiến không gian chính là một đám Kim Điêu, lúc này phát hiện con mồi, chúng kết thành quần đội bay tới mục tiêu.
Long Tiêu Diêu thấy thế trong lòng thầm kêu khổ, trong các loại yêu thú hắn vốn biết rằng khó đối phó nhất chính là yêu cầm, chẳng những công kích hung mãnh, hơn nữa tốc độ cực kỳ mau. Chẳng những công phòng đều khó khăn, mà ngay cả muốn phi hành bỏ chạy cũng căn bản không có khả năng, tốc độ phi hành của yêu cầm cấp tám, tuyệt đối nhanh hơn rất nhiều so với người tu tiên Kim Đan Kỳ.
Kim Điêu thuộc loại yêu cầm thuộc tính kim, bản thân chúng vốn sở trường về lực công kích, nếu gặp một đám Kim Điêu vây công, chỉ sợ cho dù năm sáu tu sĩ Kim Đan Kỳ liên thủ cũng dữ nhiều lành ít.
Lôi Điện Thuẫn của Long Tiêu Diêu ở trong không gian ngô công đã bị hao tổn, vì để giảm chậm thế nhào xuống công kích của Kim Điêu, hắn lập tức gọi ra Pháp bảo trung phẩm Hỏa diễm Thuẫn che chắn cách ba thước trên đỉnh đầu, đồng thời lấy ra mười tấm Lôi Thuẫn Phù hình thành một tuyến phòng ngự, ngăn cản Kim Điêu từ trên không nhào xuống.
Kim Điêu vốn thuộc loại yêu cầm thuộc tính kim, đối với thuộc tính lôi, hỏa trời sinh sợ hãi hơn các yêu thú thuộc tính khác. Đàn Kim Điêu này toàn bộ là yêu cầm cấp bảy, cấp tám. Trong đó đạt tới cấp tám có sáu con, tốc độ phi hành tương đối nhanh hơn, dẫn đầu từ không trung bổ xuống. Mà ở trong đàn Kim Điêu này, có ba con dường như đã bị thương, tốc độ phi hành chậm một chút so với Kim Điêu khác.
Tuy nhiên, ngay lúc Kim Điêu bổ nhào xuống cách Long Tiêu Diêu chỉ có mấy trượng, bất thình lình xuất hiện tuyến phòng ngự của Lôi Thuẫn Phù cùng Hỏa diễm Thuẫn hình thành. Xuất phát từ sợ hãi đối với lôi hỏa, thân hình bốn con Kim Điêu cấp tám trong số đó đang gập cánh nhào xuống, lại giương cánh bay về phía trời cao. Nhưng hai con Kim Điêu cấp tám khác vẫn không ngừng lại, phân biệt há mỏ phun ra một đạo kim quang tấn công tuyến phòng ngự, thân hình cũng tiếp tục bổ nhào xuống tuyến phòng ngự.
Kim Điêu phun ra kim quang to cỡ ngón cái, dài hơn nửa thước. Kim quang này là từ yêu nguyên lực ngưng kết thành, là yêu kỹ công kích từ xa của Kim Điêu. Nhưng mà, tuy rằng Kim Điêu đạt tới cấp tám, nhưng yêu kỹ thuộc tính kim bị thuộc tính lôi hỏa khắc chế, kim quang bay đến trên phòng tuyến, lập tức bị lôi điện và hỏa diễm trên phòng tuyến làm tan rã.
Hai con Kim Điêu cấp tám toàn thân lấp lóe kim quang, bổ nhào vào phía trên tuyến phòng ngự, đều vươn ra đôi lợi trảo chụp xuống tuyến phòng ngự. Tuyến phòng ngự phóng ra lôi điện bao bọc lợi trảo của Kim Điêu, nhưng trong nháy mắt đã bị lợi trảo xé nát, biến thành điểm điểm điện quang bám vào lợi trảo của Kim Điêu, kim quang trên lợi trảo lập tức ảm đạm đi vài phần.
Nhưng hai con Kim Điêu vẫn không lùi bước, vung lợi trảo hung hăng chộp vào tuyến phòng ngự. Lợi trảo của Kim Điêu cấp tám có lực công kích có thể so với Pháp bảo cực phẩm, dưới công kích của lợi trảo, lôi điện trên tuyến phòng ngự lập tức bị xé mở thành một lỗ hổng, trên không trung rơi xuống bốn năm mảnh phù vỡ nát. Còn Hỏa diễm Thuẫn không ngừng rung chuyển, hỏa diễm cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Tuy nhiên, kim quang phòng ngự trên lợi trảo của Kim Điêu cũng bị lôi điện và hỏa diễm làm tan rã không còn. Lôi điện và hỏa diễm tạo thành thương tổn cho lợi trảo của Kim Điêu. Kim Điêu lập tức rút lợi trảo về, thân hình đang nhào xuống cũng tạm dừng lại trước tuyến phòng ngự.
Lúc này, đám Kim Điêu cấp bảy cũng theo sau đáp xuống, đứng ở trước tuyến phòng ngự. Một con Kim Điêu đang bay vòng trên không trung thấy thế liền phát ra một tiếng kêu dài. Đông đúc Kim Điêu cấp bảy nghe tiếng kêu lập tức đều đánh về phía tuyến phòng ngự, trên thân chúng lấp lóe kim quang, giương ra lợi trảo chụp vào tuyến phòng ngự.
Tuy rằng tuyến phòng ngự có thuộc tính khắc chế Kim Điêu, nhưng dưới công kích liên hợp của nhiều Kim Điêu như vậy tuyến phòng ngự cũng không thể chống đỡ, từ không trung rơi xuống sáu tấm phù vỡ nát, hỏa diễm trên Hỏa diễm Thuẫn cũng hoàn toàn bị dập tắt, thu nhỏ lại đến không bằng một phần ba trước đó, bị ép hạ xuống phía dưới hơn một thước. Nhưng đàn Kim Điêu này cũng có hai con lợi trảo bị lôi điện cùng hỏa diễm của tuyến phòng ngự làm bị thương.
Đúng lúc này, Long Tiêu Diêu phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận cùng chính kỳ Ngũ Hành Trận. Kim Điêu lập tức rơi vào trong màn mưa bụi khó phân biệt phương hướng. Chính kỳ Ngũ Hành Trận cũng phát động công kích thuộc tính hỏa, từng đạo hỏa diễm bay tới tấn công Kim Điêu. Cùng lúc đó, Tinh Túc Kiếm Trận cùng Lôi Điện Kiếm của Long Tiêu Diêu đồng thời bay ra tấn công Kim Điêu bị vây trong Pháp trận.
Những con Kim Điêu rơi vào Pháp trận lúc này đang hoảng loạn bay loạn bậy. Tuy rằng tốc độ phi hành của Kim Điêu vô cùng mau lẹ, nhưng rơi vào trong Bạo Vũ Nùng Vụ Trận, bất kể chúng nó cố gắng như thế nào, cũng chỉ không ngừng đảo quanh trên không trung, không thể thoát khỏi khống chế của Pháp trận. Mà đối mặt với công kích hỏa diễm của Ngũ Hành Trận. Kim Điêu chỉ có thể không ngừng tiêu hao yêu nguyên lực thi triển kim quang hộ thể để phòng ngự.
Long Tiêu Diêu nắm lấy cơ hội điều khiển Tinh Túc Kiếm Trận công kích đàn Kim Điêu cấp bảy trong Pháp trận, còn bảy thanh Lôi Điện Kiếm thì dùng Bắc Đấu Kiếm Trận tập trung công kích một con Kim Điêu cấp tám.
Kim Điêu tuy rằng lực công kích cường hãn, nhưng mà lực phòng ngự cũng không cao, hiện giờ rơi vào trong Pháp trận, mất đi ưu thế tốc độ, chỉ có thể dựa vào lợi trảo và mỏ nhọn chống đỡ công kích của phi kiếm.
Nhưng Kim Điêu thân bị vây trong mưa bụi, thị giác chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy trong phạm vi nửa thước, khi chúng phát hiện phi kiếm thì đã khó mà phòng ngự kịp, hơn nữa, uy áp của kiếm trận và kiếm khí vô hình vô chất, mặc dù lợi trảo có thể xé rách, nhưng dưới uy áp của kiếm khí và kiếm trận liên miên không ngừng, thân thể chúng cũng phải bị kích trúng. Chỉ chốc lát sau đã có ba con Kim Điêu cấp bảy bị Tinh Túc Kiếm Trận giết chết.
Bảy thanh Lôi Điện Kiếm dưới điều khiển của Long Tiêu Diêu bay vụt tới một trong hai con Kim Điêu cấp tám rơi vào Pháp trận. Con Kim Điêu này cho đến lúc phi kiếm bay tới gần không tới một thước, nó mới phát hiện nguy hiểm, lập tức VUNG hai trảo chụp vào phi kiếm.
Thế nhưng, Lôi Điện Kiếm dưới điều khiển của Long Tiêu Diêu từ bốn phía gần như cùng một lúc công kích vào Kim Điêu, nó hoàn toàn bất lực không thể ngăn cản được toàn bộ, hai trảo liên tục đánh bay bốn thanh phi kiếm ở mặt trước và hai bên hông, nhưng ba thanh phi kiếm bay tới từ phía sau lưng và đuôi Kim Điêu cùng lúc đâm vào trong cơ thể Kim Điêu, lập tức con Kim Điêu cấp tám rơi xuống mặt đất chết tươi.
Long Tiêu Diêu vội khống chế phi kiếm công tới một con Kim Điêu cấp tám khác bị nhốt trong pháp trận, đồng thời cũng gia tăng thế công của Tinh Túc Kiếm Trận, phải bằng tốc độ nhanh nhất giết chết toàn bộ Kim Điêu rơi vào Pháp trận.
Lúc này, bốn con Kim Điêu cấp tám bay trên trời cao đã phát hiện biến hóa phía dưới, cũng nghe được tiếng kêu gào của đồng bọn giãy chết, lập tức từ giữa không trung đáp xuống, ý đồ nghĩ cách cứu viện đồng bọn của chúng.
Long Tiêu Diêu khống chế Lôi Điện Kiếm tiếp tục đánh tới con Kim Điêu cấp tám khác ở bên cạnh, cũng thuận lợi giết chết nó. Tuy nhiên, mặc dù hắn tăng mạnh thế công, nhưng đám Kim Điêu cấp bảy toàn lực chống đỡ, trong thời gian ngắn ngủi Tinh Túc Kiếm Trận cũng chỉ giết chết bảy con, trong đó vẫn có bốn con Kim Điêu cấp bảy tạm thời ngăn chặn được công kích của kiếm trận.
Mà Kim Điêu trên không trung nhào xuống chỉ nháy mắt liền bay đến phía trên kết giới Pháp trận. Con Kim Điêu cấp tám dẫn đầu vươn lợi trảo hung hăng chộp vào kết giới, kết giới Pháp trận lập tức vặn vẹo biến hình, trong nháy mắt liền vỡ nát biến mất. Lúc này Pháp trận cũng mất đi tác dụng, thân mình Long Tiêu Diêu liền bị lộ ra ở trước mặt Kim Điêu.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào