Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 188: Chúc mừng
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Trước kia, Cứu Uy Tân cũng đã từng có tâm tư đầu nhập vào La Trạch Minh, dù sao, sau lưng La Trạch Minh là một chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh, không gian tiến bộ lên chức rất lớn.
Sau lưng Thạch Phong Tín thì là cái gì cũng không có, bằng không thì Thạch Phong Tín làm ra chiến tích lớn như vậy tại Nam Hồ, đã nhiều năm như vậy, vẫn không thể bò lên, lẹt đẹt làm một cái bí thư thị ủy thành phố hạng hai.
Điểm ấy, Cứu Uy Tân nhìn thấy rất rõ ràng, nhất là đại nhiệm kỳ mới sắp tới, lão bí thư tỉnh ủy sắp lui về tuyến hai, Hoàng Văn Thanh rất có thể tiến một bước, nhậm chức bí thư tỉnh ủy, khi đó, con đường làm quan của La Trạch Minh lại càng tăng tiến.
Đây mới đúng là nguyên nhân khiến cho Cứu Uy Tân mang lòng thần phục La Trạch Minh.
“ Đa tạ thị trưởng quan tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ công tác để được thị ủy ủy ban thành phố tán thành! “ Cứu Uy Tân nói những lời này, coi như là hướng La Trạch Minh, bày tỏ lòng trung thành của mình.
La Trạch Minh gật gật đầu, lại an ủi Cứu Uy Tân vài câu, sau đó mới để điện thoại xuống.
Kỳ thật, mục đích của La Trạch Minh cũng rất đơn giản, đơn giản chính là muốn lôi kéo Cứu Uy Tân một tý, phải biết rằng, địa vị tập đoàn Nam thép tại cả kinh tế Nam Hồ, chính là một đầu tầu, La Trạch Minh muốn triệt để khống chế ủy ban thành phố, muốn khống chế cái Nam thép này, còn có cả kim loại màu Long Sơn, hai xí nghiệp nhà nước đứng đầu kinh tế Nam Hồ.
Tuy nhiên, hiện tại, uy vọng La Trạch Minh ở cả ủy ban thành phố không tính thấp, tuy đại bộ phận hạch tâm người phụ trách các nghành ủy ban thành phố đều là người già thời đại Thạch Phong Tín lưu lại, cũng đều rất phối hợp công tác với La Trạch Minh, nhưng La Trạch Minh vẫn cảm giác không tiêu sái tự nhiên, không mở ra được cục diện.
Lần này lôi kéo được Cứu Uy Tân, bộ hạ cũ của Thạch Phong Tín, kỳ thật cũng là La Trạch Minh hắn hướng Thạch Phong Tín, khởi động một cái tín hiệu khiêu chiến, Cứu Uy Tân này là cán bộ bản địa, lại đầu phục hắn, cũng có thể khiến cho một ít cán bộ bản địa đang đứng xem đầu nhập vào hắn, phát ra nổi hiệu ứng ăn theo.
Bị bộ hạ cũ phản bội, cũng có thể tạo thành trùng kích nhất định trên tâm lý đối với Thạch Phong Tín.
Đây mới là mục đích thực sự của La Trạch Minh.
...
Vài ngày sau, hội nghị thị ủy mời thường ủy mở rộng, trên hội nghị, tuyên bố quyết định của tỉnh ủy, Dương Tử Hiên chính thức nhậm chức.
Dương Tử Hiên chính thức lộ diện tại thành ủy, dùng thân phận phó thị trưởng kiêm nhiệm công ủy bí thư khu công nghiệp.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Dương Tử Hiên không ở lại nội thành, mà là ngồi xe về cao ốc văn phòng đảng chính khu công nghiệp.
Không ít lãnh đạo khu công nghiệp nhận được tin tức, tựa như Thư Bình, Lưu mặt đen, Chương Bằng đều ào ào chạy tới văn phòng bí thư chúc mừng.
“ Bí thư, chúc mừng, ngài đã không còn chỉ là lãnh đạo khu công nghiệp chúng ta, mà là lãnh đạo toàn bộ thành phố rồi! “
Thư Bình ngồi ở đối diện Dương Tử Hiên, cười nói, vẻ mặt Hồ Khải cũng rất vui mừng.
Trước kia, sau khi hội thường ủy thị ủy thông qua ý kiến đề bạt, Dương Tử Hiên một mực không nói ở khu công nghiệp, khu công nghiệp cũng không có mấy người biết rõ, sau khi biết hôm nay, trên hội nghị thường ủy thị ủy mở rộng, tỉnh ủy tuyên bố quyết định, khu công nghiệp mới bắt đầu oanh động.
“ Bí thư, ngài dấu diếm quá mức, làm chúng tôi thật vất vả, trước kia, một chút tiếng gió cũng không rò ra! “ Lưu mặt đen cũng cười ha ha nói.
Dương Tử Hiên chỉ cười mà không nói.
Chương Bằng ở một bên, nhìn bộ dáng trấn định của Dương Tử Hiên, trong nội tâm lại thập phần bội phục công phu hàm dưỡng của Dương Tử Hiên, bên trong phòng tuyên truyền thành phố cũng có một cán bộ cấp ban hơn hai mươi tuổi, Chương Bằng đã tiếp xúc qua, nhưng người trẻ tuổi cấp ban kia đúng là thập phần kiêu căng, mắt cao hơn đầu, nào có vẻ ổn trọng đầy lão luyện như Dương bí thư.
“ Bí thư lên chức, cũng nên đi chúc mừng một chút chứ, chúng ta đến khách sạn thành phố Nam Hồ, thế nào? “ Chương Bằng đề nghị, mặc dù cái danh hiệu phó thị trưởng này cũng không thể cho Dương Tử Hiên tăng thêm thực quyền gì, nhưng dù sao cũng là lên cấp lãnh đạo thành phố, cho nên, nói lên chức cũng không sai.
Mấy người Thư Bình, Lưu mặt đen đều ào ào tán thưởng, Dương Tử Hiên vốn định thoáng chối từ một tý, cuối cùng cũng không lay chuyển được, đánh phải tùy bọn hắn.
“ Đã chúc mừng, vậy hãy gọi tất cả lãnh đạo khu công nghiệp lên đi! “
Dương Tử Hiên phân phó, tiện đường phân phó luôn Lý Bất Phàm, nói: “ Lão Lý, anh đi liên lạc với Trần cục trưởng, Lâm trưởng phòng, Diêu phó chủ nhiệm, Bạch phó chủ nhiệm, Trương phó chủ nhiệm, chúng ta trước đi, đến bên kia rồi chờ bọn hắn. “
Mấy người Thư Bình đều gật đầu phụ họa, trước khi đi ra cửa, Lý Bất Phàm theo đuôi sau lưng Dương Tử Hiên, hỏi: “ Bí thư, khoản chi này nhét vào khoản chi tiêu công của văn phòng đảng chính chúng ta hay là thu tiền mọi người? “
Dương Tử Hiên cười cười, mắng: “ Thu tiền của những lãnh đạo khu công nghiệp này sao, vậy mà cậu cũng nghĩ ra được, như vậy đi, lần này chúc mừng, không dùng phí nghiệp vụ bên trong văn phòng đảng chính nữa, tự mình xuất tiền túi mời khách, hiện tại tài chính khu công nghiệp túng quẫn, có thể tiết kiệm là tốt nhất, tôi là công ủy bí thư, cũng không thể dẫn đầu trong khoản ăn uống công! “
Dương Tử Hiên cũng biết, vị trí mình càng ngày càng cao rồi, người nhìn mình chằm chằm cũng càng ngày càng nhiều, không nên để lộ ra một ít chuyện nhỏ, làm cho đám tiểu nhân bắt được cái đuôi.
Một đám lãnh đạo cấp ban khu công nghiệp đều chạy tới khách sạn Tĩnh Thủy.
Khách sạn Tĩnh Thủy là một trong những khách sạn nổi danh nhất nội thành, không chỉ là bởi vì nó có bối cảnh chính phủ của khu Tĩnh Thủy, tiêu chuẩn phục vụ tại cả nội thành Nam Hồ cũng tuyệt đối đứng đầu tiên.
Năm trước, khách sạn Tĩnh Thủy được một người thương nhân Hongkong nổi tiếng bơm tiền, hơn nữa còn tiến cử hệ thống quản lý phục vụ tiếp cận khách sạn quốc tế, khiến cho thanh danh khách sạn Tĩnh Thủy càng nổi tiếng hơn ở Nam Hồ, giới kinh doanh Nam Hồ ai cũng biết, không ít người xuất nhập khách sạn Tĩnh Thủy đều là nhân vật nổi tiếng trong thành phố.
Một đoàn người Dương Tử Hiên đi tới khách sạn, về sau, Lưu mặt đen tranh thủ thời gian đi lên an bài một gian phòng, chỉ là, người quản lý kinh doanh nói các phòng đã chật ních, cho nên một đoàn người Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể ngồi ở đại sảnh.
Sau khi ngồi xuống, mọi người mà bắt đầu gọi món ăn rồi, tất cả lại có vẻ rất vui vẻ hòa thuận, không hề có vẻ quan hệ khẩn trương như bình thường.
Chỉ chốc lát sau, mấy người Trương Lan, Bạch Thự, Diêu Thiên Thư cũng đều ào ào chạy tới, tìm ghế ngồi xuống.
“ Bí thư, ngài đúng là phong tỏa tin tức quá gay gắt, đáng nhẽ nên sớm nói sự tình hội thường ủy đã thông qua ngài làm phó thị trưởng, ngài còn phải đợi cho người phòng tổ chức tỉnh ủy tới tuyên bố, mới để chúng ta biết! “ Bạch Thự giơ chén rượu, vừa cười vừa trách Dương Tử Hiên.
“ Bí thư, tôi xin kính trước, chúc ngài từng bước thăng chức càng cao hơn! “ Bạch Thự giơ chén rượu về hướng Dương Tử Hiên, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Mặc dù Dương Tử Hiên không quan tâm đến Bạch Thự, nhưng là có lẽ vẫn bội phục tính cách co được dãn được của Bạch Thự, tuy trước đó không lâu mình còn dẫn đội công an, tiến đến vây khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, hiện tại hắn vẫn mang một bộ dáng điềm nhiên như không có việc gì.
Người miệng nam mô, bụng một bồ dao găm như vậy, khó đối phó hơn nhiều so với nhân vật kiêu ngạo như Trương Bảo Quốc.
Dương Tử Hiên cười cười, nhấp một ngụm rượu.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 189: Rắc rối bất ngờ(1)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Chỉ chốc lát sau, Lý Bất Phàm cùng Trần Long Sinh cũng chạy đến, ngồi ở đại sảnh, đầy một bàn, Lý Bất Phàm nói mấy câu tại bên tai Hồ Khải, Hồ Khải đi đến nói bên tai Dương Tử Hiên: “ Bí thư, Lý phó chủ nhiệm nói lần này Lâm Hạ Viên trưởng phòng bị bệnh, không tới được, xin thỉnh tội với ngài! “
“ Lần này lại bị bệnh? Lâm trưởng phòng thân thể yếu nhược nhiều bệnh như vậy sao? “ Dương Tử Hiên cố ý chuyện rất lớn, lãnh đạo chủ yếu khu công nghiệp ngồi bốn phía đều sững sờ.
Trong nội tâm mọi người thầm nói, Lâm Hạ Viên này thật đúng là không để cho Dương Tử Hiên mặt mũi, nói như thế nào thì Dương Tử Hiên cũng là người đứng đầu khu công nghiệp, cái thời gian vui mừng này, không thể vắng họp được.
“ Bí thư, lần này Lâm trưởng phòng thật sự là bị bệnh, bây giờ đang ở trong bệnh viện khu công nghiệp tiếp nước muối! “ Lý Bất Phàm vội vàng đứng dậy trả lời, hắn đã tự mình đi một chuyến đến bệnh viện khu công nghiệp, Lâm Hạ Viên đã tiều tụy nằm ở trên giường, nói không ra lời.
Lý Bất Phàm cũng biết, hội thường ủy lần trước, Dương Tử Hiên điều Trang Triệu Lâm đến khu nam trấn làm trấn ủy bí thư, lại để cho Lí Tiểu Mục tiếp nhận công tác của Trang Triệu Lâm, chiêu thức ấy đánh ra thập phần xinh đẹp.
Lâm Hạ Viên về đến nhà, tức giận không nhẹ, hơn nữa còn đang ở trong khoảng thời gian hạ thu giao mùa, rõ ràng sinh ra một đợt bệnh nặng, trong vòng một đêm, dường như đã già đi rất nhiều, vài ngày này đều nằm ở trong bệnh viện khu công nghiệp, chậm rãi tĩnh dưỡng.
Lúc ấy chứng kiến Lâm Hạ Viên trên giường bệnh, hoàn toàn mất hết bộ dáng khiêm tốn nhưng lại thập phần cường thế của trưởng ban tổ chức ngày xưa, lại giống như là một người dần dần già nua, trong nội tâm Lý Bất Phàm cũng âm thầm cảm thán.
Dương Tử Hiên này thật đúng là rất lợi hại, thoáng cái đã thu thập một trưởng ban tổ chức cường thế thành cái dạng này, may mắn lúc trước chính mình không đứng ở mặt đối lập với Dương Tử Hiên, bằng không thì cũng sẽ chết vô cùng thảm.
Phải biết rằng, Dương Tử Hiên thu thập một phó chủ nhiệm văn phòng đảng chính, dễ dàng hơn nhiều so với thu thập một trưởng phòng tổ chức.
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Đã như vậy, coi như xong, lát nữa lão Lý đi bệnh viện, vấn an Hạ Viên cho tôi, Lâm trưởng phòng là cán bộ kỳ cựu khu công nghiệp chúng ta, sinh bệnh rồi, cũng nên tỏ vẻ một chút! “
Nói xong, hắn liền cầm menu trên mặt bàn lên, gọi đồ ăn đến, bởi vì khách sạn Tĩnh Thủy có một bộ phận cổ phần nằm trong tay thương nhân Hồng Kông, quản lý kinh doanh cơ bản đều là cách thức quản lý của khách sạn quốc tế, menu cũng tương đối phong phú đặc sắc.
Không ít món đều tương đối lạ lẫm với người bản địa Nam Hồ, chỉ là, đối với Dương Tử Hiên, người đời sau đã lão luyện tại cửa hàng này, những thức ăn trong menu đều rất quen thuộc, liền chọn vài món ăn có tên tương đối lạ lẫm.
Phục vụ viên là một nữ nhân trẻ tuổi, cười nói: “ Ngài gọi vài món thức ăn này, bình thường cũng tương đối ít khách nhân chọn, chúng ta có một vị đầu bếp, làm mấy thứ này đúng là thập phần sở trường, đáng tiếc một mực không có cơ hội biểu hiện ra, trong khoảng thời gian này vẫn đang buồn lắm! “
“ Được! “ Dương Tử Hiên cười một tiếng, nói “ Chúng ta hôm nay đúng là có lộc ăn rồi! “
“ Xem ra ngài là một khách nhân rất hiểu thưởng thức món ăn đó! “ Phục vụ viên nhõng nhẽo cười cười, mông đít nhỏ tròn trịa chập chờn, sau đó mới cầm menu đi ra.
“ Bí thư của chúng ta là khách quý của các người đó! “ Lý Bất Phàm cũng không kiêng kỵ, vỗ vỗ mông ngựa tâng bốc Dương Tử Hiên, hiện tại trong khu công nghiệp không có mấy người không biết Lý Bất Phàm đã triệt để dựa vào Dương Tử Hiên.
Hồ Khải lại có vẻ hơi câu nệ một chút, hôm nay lãnh đạo khu công nghiệp đầy một bàn, hắn là thư ký, cấp bậc thấp nhất, người khác đều là nhân vật nhấc chân đạp khu công nghiệp một phát, khu công nghiệp sẽ động đất, cho nên, Hồ Khải chỉ dám an vị ở bên trong một góc hẻo lánh, âm thầm quan sát người bốn phía giao tiếp nói chuyện, không ngừng quan sát học tập.
Hồ Khải rất quý trọng cơ hội hiện tại, làm thư ký cho một đại lãnh đạo như Dương Tử Hiên, có thể không ngừng hấp thu học tập rất nhiều kinh nghiệm quan trường.
Đồ ăn được gọi lục tục được đưa lên bàn, Dương Tử Hiên gọi mấy món đồ ăn, tất cả mọi người lạ lẫm, nhưng vẻ ngoài lại thập phần mê người, xem tên đồ ăn, hoàn toàn không thể tưởng được thực tế lại mê người như vậy.
Mọi người nếm thử, đều âm thầm bội phục kiến thức của Dương Tử Hiên, quả nhiên là người từ kinh thành đến, kiến thức cũng rộng hơn nhiều so với bọn hắn.
Kế tiếp chính là nâng ly cạn chén theo lệ, các lãnh đạo chủ yếu khu công nghiệp phân biệt đi lên mời rượu Dương Tử Hiên, trong đầu Dương Tử Hiên cũng rất cao hứng, uống không ít rượu, Thư Bình là phu nhân, liền lấy trà thay rượu.
Tửu lượng Dương Tử Hiên không cao lắm, uống một lúc đã phải đi vào nhà vệ sinh giải sầu.
Trên đường lên toa-lét không thấy gì, vừa đi vào toa-lét, chợt nghe được mấy cái thanh âm nôn mửa, hiển nhiên đều là người uống nhiều rượu, trong nhà vệ sinh cũng tràn đầy mùi rượu.
Vừa đi ra cửa nhà vệ sinh, một người nam tử đầy mùi rượu không biết từ nơi nào lao ra sau lưng, mạnh mẽ va chạm về hướng lưng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên lảo đảo một cái, lao một chút về hướng cánh cửa đối diện, nam tử sau lưng cũng mất đi trọng tâm, lao xuống theo Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên vội vàng quay ngược trở lại một cái, mới khó khăn lắm tránh thoát khỏi nam tử say rượu nôn mửa.
Dương Tử Hiên nhìn một đống chất nhầy trên đất, cách chân mình không đến nửa thước, trong lòng thầm tức giận, quay đầu nhìn nhìn nam tử, muốn mắng vài câu, nhưng nghĩ lại, so đo và cãi lộn cùng một nam nhân say rượu thật sự không sáng suốt, mình cũng không bị bẩn, còn chưa tính là đụng độ nhau.
Vỗ vỗ quần áo, đang muốn vượt qua nam tử đi ra ngoài, sau lưng bỗng nhiên truyền tới một tiếng con gái thét lên.
“ Dê xồm! “
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, vỗ vỗ cái gáy, nhìn nhìn hình vẽ trên đầu—— nhà vệ sinh nữ
Vừa rồi từng bước từng bước lao đi, biên độ quá lớn, vậy mà đã vọt vào nhà vệ sinh nữ bên này rồi, Dương Tử Hiên nhìn nữ nhân phía sau, quần áo có chút không ngay ngắn, hiển nhiên là nghe được cửa nhà vệ sinh nữ có động tĩnh, liền vội vội vàng vàng đi ra.
Người này lớn lên có vẻ rất ôn nhu, lông mi như vẽ, mắt hạnh đang trợn lên, trừng mắt nhìn Dương Tử Hiên
“ Không có ý tứ, là hắn thiếu chút nữa nôn lên trên người của tôi! “ Dương Tử Hiên không nghĩ tới, trước cửa toa-lét mà cũng tao ngộ tai bay vạ gió như vậy, thật đúng là vô cùng phiền muộn, vốn là muốn từ từ ăn một bữa tiệc ăn mừng, giờ lại biến thành một trò khôi hài như vậy, thật sự làm cho người ta dở khóc dở cười.
“ ĐCM mày, đi đường không mang theo mắt à? “ Nam tử say rượu giống như rất có lý, chứng kiến bên cạnh có một nữ nhân xinh đẹp, lại kích thích bản năng sinh dục của hắn, thanh âm thoáng cái đã đề cao lên mấy chục đê-xi-ben.
Dương Tử Hiên nhíu mày, không muốn dây dưa cùng người như vậy, hướng người con gái xinh đẹp xin lỗi, liền muốn đi khỏi nơi này.
Nam tử say rượu kéo chân qua một bước, lạnh lùng nói: “ Mày đi đường không đeo mắt kính, đụng vào tao không nói, rõ ràng lại còn mang tâm lý biến thái, nói tao đẩy mày vào nhà vệ sinh nữ, mày muốn đi như vậy sao? “
Dương Tử Hiên nhíu mày, nhìn nhìn nam tử say rượu một thân quần áo ngăn nắp, hơn nữa giá trị còn khá xa xỉ, chắc hẳn cũng là một nhân vật, nghĩ đến đây, liền mở miệng lạnh nhạt nói: “ Anh hẳn cũng là một nhân vật có địa vị, làm rối loạn như vậy sẽ không có lợi với anh đâu! “
“ Ai nha nha, tao nói mày, sao có thể kiêu ngạo như vậy, như vậy đi, mày lập tức nói lời xin lỗi với tiểu thư này, tao liền không so đo chuyện mày đụng phải tao nữa! “ Nam tử say rượu cười hì hì, rất nịnh nọt liếc nhìn tiểu mỹ nhân đứng bên cạnh.
Tiểu mỹ nhân dung nhan như tranh, mi mắt như vẽ, tóc dài thẳng băng, hơi có chút dáng vẻ cung nữ cổ đại, vẻ quyến rũ của con gái ngoan trong gia đình, nữ nhân như vậy, cho tới bây giờ, mình tuyệt đối chưa từng thưởng thức qua.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 189: Rắc rối bất ngờ(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Anh lật ngược phải trái trắng đen, không có ý tứ, tôi đi đây! “ Dương Tử Hiên không thể nhịn được nữa, hung hăng đẩy cánh tay nam tử say rượu một cái.
Nam tử say rượu không nghĩ tới lực đạo cánh tay Dương Tử Hiên lại lớn như thế, lảo đảo một cái đã bị Dương Tử Hiên đẩy ngã xõng soài trên mặt đất, Dương Tử Hiên nhìn cũng chẳng thèm liếc nhìn hắn, trực tiếp đi ra ngoài.
Lúc này, lại có hai người trẻ tuổi từ bên ngoài đi vào, quần áo tây, giày da, ợc lại có vẻ như là dạng chó hình người, Dương Tử Hiên xem xét, liền biết hai người này hơn phân nửa là nhân viên công tác trong cơ quan.
Nhìn thấy nam tử say rượu ngã ở trên mặt đất, hai nhân viên cơ quan này vội vàng chạy đến giúp đỡ hắn đứng dậy, nói: “ Cục trưởng, ngài làm sao vậy, sớm biết như vậy, chúng ta đã tự mình vịn ngài vào! “
Nam tử say rượu khoát tay áo, mặt đầy màu đỏ, nhìn Dương Tử Hiên, nói: “ Thằng nhóc này đánh tôi, đẩy ngã tôi! “
Nói xong, còn liếc nhìn tiểu mỹ nhân đứng bên cạnh, một mực không lên tiếng, thầm nghĩ, lần này đúng là cơ hội ra oai trước mặt tiểu mỹ nhân rồi, vừa nãy cũng bởi vì chứng kiến mỹ nhân này từ bên ngoài phòng đi vào được toilet, hắn mới có cách nghĩ xấu, muốn đi vào nhà WC nhìn lén một chút.
Nghĩ tới đây, lại càng oán giận nhìn Dương Tử Hiên vài lần.
Trong nội tâm hai thanh niên thầm kinh hãi, đánh cục trưởng đơn vị của mình, cái này còn có vương pháp không? Quả thực là không cách nào chịu được.
“ Cậu tên là gì, làm ở đơn vị, vậy mà dám đánh cục trưởng chúng tôi, cậu muốn bị kiện hay là ngồi chồm hổm trong nhà lao! “ Thanh niên cơ quan vốn mang vẻ mặt đầy nịnh nọt đối với cục trưởng, vừa quay đầu lại, nói với Dương Tử Hiên, lại biến thành thanh âm nghiêm trang nghiêm khắc.
Dương Tử Hiên mặc kệ những người này, vỗ vỗ tro bụi trên quần áo, xoay người rời đi.
“ ĐCM, dám đánh lãnh đạo chúng tao thành như vậy, lá gan mày thật sự cũng quá lớn đó! “
Một mồi lửa bốc lên.
Một người thanh niên trong đó lập tức tiến lên, muốn bắt lấy Dương Tử Hiên, cũng bị Dương Tử Hiên hung hăng vung tay đẩy sang một bên.
“ Không biết phải trái! “ Dương Tử Hiên hừ lạnh một tiếng.
Cô gái xinh đẹp đứng ở một bên cũng không đứng yên được rồi, chỉ chỉ vào Dương Tử Hiên, mở miệng nói: “ Các người cũng đừng có đổi trắng thay đen thị phi, mặc dù người này cũng không phải là người gì tốt, nhưng hắn xác thực không đánh cục trưởng các cậu, là cục trưởng các cậu muốn ngăn cản hắn, không ngăn được, bản thân lại ngã sấp xuống! “
Dương Tử Hiên cười khổ một tiếng, không nghĩ đến, trong lòng cô gái này vẫn cho là mình có tâm lý biến thái, cố ý đi vào toilet nữ, xem ra oán khí của nàng đối với chính mình không nhỏ.
Dương Tử Hiên cũng không có ý định phân tích cái gì, trực tiếp trở về bàn cơm.
Trên bàn cơm, vài món thức ăn Dương Tử Hiên gọi đã được ăn không sai biệt lắm, mời rượu theo lệ cũng đã kính mấy vòng, Dương Tử Hiên nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm, liền đề nghị nói: “ Hôm nay đã ăn không sai biệt lắm, đã đến thời điểm trở về rồi, phục vụ viên, tính tiền! “
Trương Lan cùng Bạch Thự vội vàng ngăn cản, nói: “ Bí thư, hôm nay là ngày chúc mừng ngài thăng chức đây, sao có thể để cho ngài tự móc tiền túi, ngài đã không muốn lấy tiền từ trong nhà nước ra, vậy thì cứ lấy tiền của chúng ta đi, hai người chúng ta, mỗi người lấy ra 500, người khác thì tùy ý! “
Các thành viên khác trên bàn ăn đều ào ào phụ họa muốn tranh cướp phần góp tiền.
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Như vậy không tốt, tiền mọi người đưa ra, tôi cũng không dám thu, có lẽ là để bản thân tôi trả đi! “ Nói xong, hắn cũng để cho Hồ Khải cầm cặp công văn đi thanh toán tiền.
Một đám người khu công nghiệp thấy Dương Tử Hiên một mực kiên trì, cũng đành phải để Dương Tử Hiên tính tiền.
Mấy người Bạch Thự, Trần Long Sinh cảm thấy trở về cùng Dương Tử Hiên có thể sẽ có chút xấu hổ, ngay tại sau khi tính tiền, liền một trước một sau tìm cớ đi trước.
Diêu Thiên Thư chính là có chút cảm khái nhìn Dương Tử Hiên, toàn một bộ dáng nhàn nhã không vui không buồn.
Thiếu niên đắc chí, thiếu niên đắc chí.
Diêu Thiên Thư lắc đầu, chính mình một thời gian ngắn trước đây còn muốn cùng vài người Bạch Thự liên thủ, ném Dương Tử Hiên đi, ai ngờ trong nháy mắt, người ta liền thượng vị phó thị trưởng, Diêu Thiên Thư cũng không biết Dương Tử Hiên làm như thế nào, vừa tới không lâu, đã có được nhiều thường ủy như vậy ủng hộ cùng đưa lên chức.
Phải biết rằng, Diêu Thiên Thư hiện tại vẫn chưa được bao nhiêu lãnh đạo thành phố thưởng thức, quan hệ cá nhân cùng đám thường ủy thị ủy Nam Hồ, cơ hồ là không có.
Cho nên, Diêu Thiên Thư cũng thập phần phiền muộn.
Trong lòng Diêu Thiên Thư không vui, cũng tìm cớ chuồn đi rồi, trong nháy mắt, trên bàn cơm chỉ còn lại vài người Thư Bình, Lưu mặt đen, Chương Bằng, Ngô Lực Khắc, Lý Bất Phàm, Hồ Khải đi tính tiền, còn chưa trở lại.
“ Thì ra thằng nhóc mày ở chỗ này! “
Mấy lão già và mấy người trẻ tuổi cùng đi về phía bàn ăn Dương Tử Hiên, cười hắc hắc nói.
Dương Tử Hiên nhíu mày, thoáng cái liền nhận ra đám người kia có nam tử say rượu vừa rồi, còn có cả kia hai thanh niên cơ quan, nhóm người này thật đúng là dai dẳng.
Nhưng lại không thấy được báu vật xinh đẹp kia, thật sự đáng tiếc.
“ Thằng nhóc này, vừa rồi mày làm bẩn hết quần áo tao, khoản này sổ sách tính toán như thế nào? “ Nam tử say rượu chạy ba bước tới trước mặt Dương Tử Hiên, vỗ mạnh cái bàn một cái, lạnh lùng nói.
Nam tử say rượu đúng là tức đến mức máu xông lên tận trên đầu, thật vất vả mới gặp như vậy một báu vật xinh đẹp, đang muốn ra tay, lại bị Dương Tử Hiên làm rối loạn toàn bộ, trong lòng sao có thể không tức giận.
Trên bàn cơm, mấy lãnh đạo khu công nghiệp đều là sững sờ, làm sao lại có một người khách say khướt không mời mà đến, còn dám vỗ bàn trước mặt Dương bí thư nữa.
Phải biết rằng, Dương Tử Hiên hiện tại đúng là phó thị trưởng, mặc dù là La Trạch Minh hay Thạch Phong Tín, cũng sẽ không tùy tiện vỗ bàn tại trước mặt Dương Tử Hiên, nam tử này xem như quá hổ báo rồi.
“ Các người ở đơn vị nào? Thằng nhóc này dám đánh cục trưởng chúng ta, khoản sổ sách này không thể cứ như vậy mà bỏ qua được. “ Nói chuyện chính là mấy thanh niên cơ quan, các thanh niên không đủ ổn trọng, bình thường trong cơ quan cũng là cả ngày phải xem sắc mặt lãnh đạo, làm ra khuôn mặt tươi cười, nghẹn đã lâu, tâm lý tự nhiên có chút vặn vẹo, thật vất vả mới bắt được cơ hội này, tự nhiên muốn cáo mượn oai hùm chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng ở trước mặt Dương Tử Hiên một phen.
Ngược lại, mấy người già bên cạnh, đoán chừng là phó cục trưởng, tuy thần thái kiêu căng, nhưng cũng tương đối ổn trọng, không nói năng bừa bãi.
“ Tôi đã nói rồi, tôi không đánh anh, vừa rồi cô gái kia đã làm chứng cho tôi, nếu anh cứ dây dưa như vậy, cũng đừng trách tôi không khách khí, tại đây không phải là địa phương để anh tự do buông thả! “ Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.
Mấy lãnh đạo khu công nghiệp khác ngồi trên bàn ăn đều có chút ít nghi hoặc nhìn xem tràng diện này, rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra?
“ Cô tới đây, gọi người quản lý kinh doanh các cô tới đây, nói người này làm bẩn hết quần áo tôi, lại để cho hắn ra để xem xét xử lý như thế nào! “ Nam tử say rượu hướng một nữ nhân viên phục vụ vừa rồi vẫy vẫy tay, sau đó liền nói với Dương Tử Hiên: “ Hôm nay, tao muốn nói cho mày biết, nơi này chính là địa phương để tao giương oai! “
Nữ nhân viên phục vụ lại có ấn tượng rất tốt đối với Dương Tử Hiên, vóc người đẹp mắt, lại hiểu sách dạy nấu ăn, hơn nữa còn nghe người trên bàn ăn cơm gọi hắn là bí thư, tuy không biết là bí thư gì, nhưng ít ra cũng là quan đó, cho nên, Dương Tử Hiên ở trong mắt tại nữ nhân viên phục vụ này, chính là một người yêu rất lý tưởng.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 190: Cục chiêu thương
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Tuy nhân viên phục vụ không quá nguyện ý, nhưng nàng cũng biết, cục diện như vậy, không phải việc mình có thể xử lý, lắc lắc mông đít nhỏ, liền đi ra gọi người quản lý đến.
Quản lý nghe được cũng cảm thấy chấn động, bình thường, khách sạn Tịnh Thủy cũng không ít sự kiện náo loạn như vậy, sự kiện đám con ông cháu cha quần là áo lượt tranh giành tình nhân cũng là nhìn mãi mà quen mắt.
Mỗi lần đều làm cho quản lý xử lý đến đau đầu, dù sao, có thể ở chỗ này ăn cơm, đều ít nhất là nhân vật có tiếng ở khu Tĩnh Thủy, thậm chí là cả Nam Hồ, đều có chút uy tín danh dự, một phương nào trong đó, cũng không phải là hắn, một người quản lý kinh doanh nho nhỏ có thể đắc tội.
“ Chiêm quản lý, anh tới rất vừa vặn, người này nói tôi không dám giơ oai ở khách sạn Tĩnh Thủy các anh, anh nói một chút xem tôi có dám hay không! “ Nam tử say rượu vỗ vỗ bả vai Chiêm quản lý đang chạy đến.
Tiểu phục vụ viên đứng ở một bên, đáng thương nhìn Dương Tử Hiên, nam tử say rượu này, nàng cũng quen biết, là cục trưởng cục chiêu thương thành phố Nam Hồ, mặc dù cục chiêu thương là nghành vừa thiết lập không lâu, nhưng vì thị ủy ủy ban thành phố đều thập phần coi trọng công tác kêu gọi thương nhân, cho nên chức quyền cục trưởng cục chiêu thương này không nhỏ, ngoài ra còn là một cái chức quan béo bở, các bữa tiệc chưa bao giờ gián đoạn, tài chính nghiệp vụ thành phố đẩy đến trên đầu cục chiêu thương cũng cực kỳ nhiều.
Cho nên, cục trưởng cục chiêu thương này lại thường xuyên làm tiệc tại Tĩnh Thủy khách sạn, mở tiệc chiêu đãi thương nhân đầu tư, thương nhân Hồng Kông các loại đại nhân vật..., khách sạn Tĩnh Thủy cũng thập phần coi trọng khách hàng này.
Cho nên, phục vụ viên này chắc chắn Chiêm quản lý nhất định sẽ giúp cục trưởng cục chiêu thương này xuất đầu , có chút thương cảm liếc nhìn một đám người Dương Tử Hiên một chút.
“ Tô cục trưởng, ngài là khách quý của chúng ta, ngài uống rượu rồi, xin đi nghỉ ngơi một hồi! “ Chiêm quản lý là loại người thập phần hiểu được cách nhìn mặt mà nói chuyện, xem tư thế người ngồi trên bàn Dương Tử Hiên, chỉ sợ địa vị không nhỏ, cho nên cũng không dám đắc tội đám người Dương Tử Hiên.
“ Tôi không say, người này vừa rồi đánh tôi, anh lập tức bảo các bảo vệ khách sạn, bắt lấy hắn, bằng không thì bố mày về sau không bao giờ đến khách sạn Tĩnh Thủy các người nữa, tài chính và thuế vụ bên kia, tôi cũng rất quen thuộc, tôi sẽ khuyên bọn họ không tiếp tục đến khách sạn Tĩnh Thủy các người nữa! “ Tô cục trưởng đe dọa nói.
Tài chính và thuế vụ, những đơn vị này đúng là nhà giàu tiêu phí khoản chi tiêu công, thật sự bị Tô cục trưởng ném cho Tĩnh Thủy khách sạn một thanh danh thối, chỉ sợ cũng là một cái đả kích nặng nề đối với khách sạn Tĩnh Thủy.
Chiêm quản lý cũng chỉ có thể kiên trì hướng Dương Tử Hiên nói: “ Vị khách nhân này, thực xin lỗi, tuy tôi không biết có phải là ngài đánh Tô cục trưởng hay không, nhưng cũng có mấy người làm chứng rồi, hay là ngài đi trước với tôi đến phòng an ninh đăng ký một chút đi, cũng chỉ là đi một chút chương trình mà thôi, sẽ không để cho ngài tổn thất cái gì! “
Ánh mắt Dương Tử Hiên dần dần lạnh xuống, Chiêm quản lý bị Dương Tử Hiên nhìn, da đầu có chút phát run lên, không biết vì cái gì mà mí mắt luôn không ngừng nhảy nhảy, trong nội tâm dường như cũng có cảm giác sợ hãi khó tả, đây chính là tình huống cho tới bây giờ hắn chưa từng gặp qua.
Chỉ cảm thấy khí thế Dương Tử Hiên phát ra, đã tạo cho hắn lực áp bách rất lớn, lực áp bách lớn như vậy, là thứ Chiêm quản lý hắn trước kia cho tới bây giờ chưa từng được gặp qua.
Trước kia hắn cũng tiếp đãi qua khu ủy bí thư khu Tĩnh Thủy, nhưng mặc dù là thời điểm đối mặt với bí thư Từ Á Bình khu Tĩnh Thủy, hắn cũng không cảm thấy áp lực lớn như thế.
Chiêm quản lý dùng cánh tay lau dấu vết mồ hôi trên trán, trong nội tâm rất hối hận vì mình nói như vậy với Dương Tử Hiên.
“ Anh là cục trưởng cục nào? “ Ánh mắt Dương Tử Hiên lướt qua Chiêm quản lý, trực tiếp rơi vào trên người Tô cục trưởng, ngữ khí bình tĩnh đến mức làm cho người ta có chút khó có thể chịu được.
“ Cục chiêu thương! “
Tô cục trưởng cũng cảm giác được không khí bốn phía có điểm gì là lạ, tuy thanh âm Dương Tử Hiên rất bình tĩnh, nhưng hắn nghe thấy lại toàn thân không thoải mái, không biết là nguyên nhân gì, trong đầu mình giống như bị đánh, thậm chí có chút sợ người trẻ tuổi này, rốt cuộc là do nguyên nhân gì?
“ Mày là người đơn vị nào? Do ai quản? “
Mấy thanh niên cơ quan đằng sau Tô cục trưởng lại không biết không sợ, chỉ vào Dương Tử Hiên hỏi.
“ Tôi là người do La thị trưởng và Thạch bí thư quản! “ Dương Tử Hiên dùng ngữ khí bình thản nói.
Lời vừa nói, lại dẫn tới không ít tiếng cười nhạo từ bốn phía, nhất là mấy thanh niên cơ quan, còn có cả Tô cục trưởng, đều là cười đến ngặt nghẽo.
“ Tôi cho cậu biết, chúng ta đều là người do La thị trưởng cùng Thạch bí thư quản, mấy trăm vạn người dân thành phố Nam Hồ chúng ta, đều là do La thị trưởng cùng Thạch bí thư quản! “ Mấy thanh niên cơ quan cười nói.
Một đoàn người Thư Bình đều nhíu mày, cục trưởng cục chiêu thương này cũng quá kênh kiệu đi à nha, tuy kêu gọi thương nhân tại ủy ban thành phố cũng coi như đơn vị thực quyền không tệ, nhưng cũng không quản được đến trên đầu khu công nghiệp bọn hắn.
Tuy ai cũng muốn mở miệng giáo huấn đám gia hỏa cục chiêu thương mắt cao hơn đầu này một tý, nhưng Dương Tử Hiên không lên tiếng, bọn hắn cũng không dám xuất đầu trước.
“ Đủ rồi! “ Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.
Bốn phía chợt im lặng xuống.
“ Anh là Tô Minh Danh cục chiêu thương, cái tên này, tôi nhớ kỹ rồi, người tố chất như anh, tôi không rõ lãnh đạo thành phố làm sao lại an bài anh đến vị trí cục trưởng cục chiêu thương? “
“ Cục chiêu thương là mặt tiền cửa hàng thành phố chúng ta chuyên môn thiết lập ra để kêu gọi thương nhân bên ngoài, người đứng đầu giơ tay nhấc chân, đều đại biểu cho hình tượng cả thị ủy ủy ban thành phố Nam Hồ, chỉ bằng vào tố chất đổi trắng thay đen thị phi của anh hôm nay, tôi đã biết cục chiêu thương gây ra bao nhiêu vết tích xấu cho Nam Hồ chúng ta! “
“ Khó trách mấy năm này, công tác kêu gọi thương nhân của Nam Hồ chúng ta đều không có gì khởi sắc, thì ra là bởi vì có người như anh! “ Dương Tử Hiên hừ lạnh một tiếng.
Bốn phía nhất thời có chút lặng ngắt như tờ, thanh âm Dương Tử Hiên nghiêm túc, phát biểu vô cùng rõ ràng, thật sự khiến người xung quanh có chút kinh sợ.
Người thanh niên này phẫn nộ, thật đúng là rất có quan uy.
Chiêm quản lý cũng hiểu cách nhìn người, lúc này cũng nhìn ra lai lịch Dương Tử Hiên không nhỏ.
Ít nhất, phần quan uy này không phải người bình thường có thể bày ra được.
Ở trong mắt Chiêm quản lý, Dương Tử Hiên có thể ở sau khi Tô Minh Danh tên báo ra địa vị cục trưởng cục chiêu thương, vẫn y nguyên lớn tiếng quát lớn giáo huấn Tô Minh Danh, chỉ biết người này hoặc là chức quan còn cao hơn so với Tô Minh Danh, hoặc chính là bối cảnh thập phần sâu.
Chiêm quản lý suy nghĩ, Dương Tử Hiên còn trẻ như vậy chức quan cao hơn Tô Minh Danh là không thể nào, xem tuổi giống như là một con ông cháu cha, chỉ là, trong đầu Chiêm quản lý sưu tầm đại lão thành phố, dường như cũng không ai có môt đứa con trai như vậy.
Con cái một ít thường ủy trong thành phố, cho dù Chiêm quản lý không biết, cũng đều đứng bái kiến xa xa, không hề nghĩ ra nhân vật số má như Dương Tử Hiên.
“ Cậu là người đơn vị nào, cậu dám giáo huấn tôi sao? “ Mặt mo của Tô Minh Danh có chút không chịu được rồi.
Kỳ thật, chỉ cần là người quen thuộc các đại cơ quan lệ thuộc trực tiếp ủy ban thành phố, đều biết cục chiêu thương mấy năm này không có tư cách gì rồi, cũng làm rất nhiều chuyện khiến cho người ta lên án.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 191: Ngày đầu nhậm chức(1)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Tài chính dự toán hàng năm đều có rất nhiều phí nghiệp vụ nện vào Cục chiêu thương, nhưng trước mắt, công tác có thể được xưng tụng là điểm sáng kêu gọi thương nhân, cơ hồ là không có.
Nhưng vô luận là bí thư thị ủy Thạch Phong Tín hay là thị trưởng La Trạch Minh, dường như đều thập phần quan tâm đến việc kêu gọi thương nhân, cho rằng đó là một chính sách quan trọng của địa phương, cho nên, cũng một mực để Tô Minh Danh làm rối loạn tại cục chiêu thương.
“ Xem xét đã biết cậu chưa quen thuộc đối với cơ quan chính phủ chúng ta, chỉ cần quen thuộc người làm cục chiêu thương như chúng ta đây, ít nhất cũng sẽ không nói về cục chiêu thương chúng ta những lời nói không đủ tư cách như vậy! “ Tô Minh Danh đỏ mặt tía tai, thanh âm vô cùng mạnh mẽ nói.
“ Chỉ cần mấy ngày nữa, sẽ có rất nhiều đoàn khảo sát đầu tư Tô thành phố đến thành phố ta, làm công việc khảo sát đầu tư, thậm chí cả tập đoàn điện tử Đài Loan Hiện Hải Cự Vô Phách (Big Mac) như vậy, cũng muốn ngụ lại vài ngày ở thành phố!”
“Những điều này đều là việc trọng đại của thành phố trong công cuộc kêu gọi thương nhân sắp tới, cậu là một người ngoài cuộc, không biết thì đứng nên nói lung tung, cẩn thận cái miệng đấy! “ Tô Minh Danh lạnh lùng nói.
Đứng ở một bên, Chiêm quản lý nghe được tin tức này, ánh mắt sáng lên, trước kia hắn chưa từng nghe nói về tin tức như vậy, nếu như có thể có nhóm thương nhân đầu tư Tô thành phố này ngụ lại ở khách sạn Tĩnh Thủy hắn, chỉ sợ sẽ cực kỳ tốt đối với việc đề cao danh dự của Tĩnh Thủy khách sạn.
Dương Tử Hiên cùng một đám lãnh đạo khu công nghiệp thiếu chút bật cười tại chỗ.
Da mặt Tô Minh Danh này coi như đã đạt đến một cái cảnh giới, nếu như không phải do nhân phẩm quá kém, ngồi ở vị trí cục trưởng cục chiêu thương này lại rất thích hợp.
“ Tôi nói Tô cục trưởng này, anh thật đúng là thích tự mình dán thiếp vàng lên trên mặt sao? “
“ Nếu như tôi nhớ không lầm, lần trước, bên trong đoàn khảo sát đi Tô thành phố, không hề có anh cùng đi! “ Dương Tử Hiên cười cười nói.
Tô Minh Danh có chút kinh ngạc, mặt già đỏ lên, lần trước, danh sách đi Tô thành phố khảo sát, xác thực không có tên của hắn, kỳ thật cũng bởi vì La thị trưởng hết sức bất mãn đối với công tác kêu gọi thương nhân của hắn, cố ý loại trừ hắn, cục trưởng cục chiêu thương này ra ngoài.
“ Hơn nữa, lần này, đoàn khảo sát đầu tư Tô thành phố chủ yếu khảo sát khu công nghiệp Nam Hồ chúng ta, cho nên có thể nói, Tô thành phố đoàn khảo sát đầu tư đến Nam Hồ chúng ta, cùng cục chiêu thương các cậu, đúng là một chút quan hệ cũng không có! “ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói.
“ Anh sao, cũng không cần dát thiếp vàng lên trên mặt chính mình nữa, nói mạnh miệng như vậy, con mắt cũng không nháy một tý, chúng tôi cũng đều xấu hổ thay anh đó! “ Dương Tử Hiên chậm rãi vừa cười vừa chế nhạo.
“ Cậu chỉ là một thằng nhóc con, biết rõ cái gì ? Làm sao cậu biết cục chiêu thương chúng ta không tham dự sự tình chiêu thương ở Tô thành phố, thằng nhóc, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời nói cũng không thể nói lung tung được! “ Tô Minh Danh có chút thẹn quá hoá giận.
Dương Tử Hiên cười nói: “ Miệng của anh có thể thổi phồng rất vang dội đấy! “
“ Cái đoàn khảo sát Tô thành phố này, chính là bí thư chúng ta đích thân làm ra, đưa tới khu công nghiệp chúng ta, anh ở trước mặt bí thư làm đồ mặt dầy nhận vơ, giống như là múa búa trước mặt Lỗ Ban! “ Ở một bên, Lý Bất Phàm thật sự là không thể xem xét nổi nữa, ngắt lời.
Tô Minh Danh sững sờ, vô ý thức hỏi: “ Bí thư các người? Bí thư của các người là ai? “
Lý Bất Phàm cũng không phải hề sợ Tô Minh Danh này, dù sao, cho dù cánh tay Tô Minh Danh kéo dài đến mấy, cũng không quản được chính mình, hắn tức giận nói: “ Vị này chính là công ủy bí thư Dương bí thư khu công nghiệp chúng ta, đoàn khảo sát Tô thành phố chính là do bí thư mà đến đầu tư, tin tưởng Tô cục trưởng cũng sẽ không ngờ nghệch như thế! “
“ Chúng ta vốn có ý định ở chỗ này chúc mừng Dương bí thư của chúng ta kiêm nhiệm phó thị trưởng thành phố Nam Hồ, ai biết Tô cục trưởng một mực đến đây dây dưa không rõ, không biết là có dụng ý gì ? “ Thanh âm Lý Bất Phàm giống như là một cây châm, thoáng cái đâm vào trong lòng mọi người xung quanh.
Phó thị trưởng?
Tô Minh Danh liền biến sắc, nhìn nhìn sắc mặt bình tĩnh của Dương Tử Hiên, chợt nhớ tới, trong khoảng thời gian này, cơ hồ tất cả nghành cơ quan lệ thuộc trực tiếp thành phố, đều đang đàm luận về phó thị trưởng khu công nghiệp Nam Hồ năm nay mới hơn hai mươi tuổi, lại thoáng so sánh với Dương Tử Hiên trước mắt một tý, thật đúng là ăn khớp.
Oanh.
Đầu Tô Minh Danh nổ vang một tiếng, lần này hắn biết mình đúng là gây họa rồi, mình thật đúng là ngu ngốc, tự mình chuyển tảng đá nện vào chân của mình.
Chiêm quản lý cùng cô nương phục vụ viên kia cũng chấn động, người thanh niên này dĩ nhiên lại là phó thị trưởng, cái này cũng quá khoa trương đi, Chiêm quản lý nhìn nhìn sắc mặtTô Minh Danh biến ảo, liền biết sự tình không giả.
Khách sạn Tĩnh Thủy này, mặc dù có thương nhân Hồng Kông bơm tiền, nhưng tầng quản lý vẫn có cấp bậc hành chính, trong nội tâm, tư tưởng quan mới là lớn nhất đã sớm đâm sâu vào trong đầu rồi.
Chiêm quản lý vội vàng vấn an Dương Tử Hiên: “ Dương phó thị trưởng, đều tại trước kia tôi không nhận ra ngài, ngài có rất nhiều độ lượng, xin chớ trách kẻ hèn này! “
“ Dương thị trưởng có thể tới khách sạn Tĩnh Thủy chúng ta ăn cơm, thật đúng là đã vẻ vang cho khách sạn Tĩnh Thủy chúng ta! “ Chiêm quản lý cười nói, lúc nói chuyện, cẩn thận từng li từng tí giảm bớt chữ “ phó “ trong Dương phó thị trưởng.
“ Trước khi ngài đến, nên điện thoại cho cửa hàng chúng ta trước, để chúng ta có thể an bài cho ngài căn phòng tốt nhất! “ Chiêm quản lý cong eo, cẩn thận từng li từng tí nhìn Dương Tử Hiên mặt chìm như nước.
Bên cạnh, một đám người cục chiêu thương lại không dám lên tiếng nữa, tuy Dương Tử Hiên đã là một phó thị trưởng, hiện tại, các ngành mấy phó thị trưởng ủy ban thành phố được phân công còn chưa điều chỉnh, nhưng phỏng chừng cũng sẽ điều chỉnh rất nhanh thôi.
Không loại trừ khả năng, đến lúc đó, Dương Tử Hiên có thể được phân công quản lý một khối công tác kêu gọi thương nhân này, vậy thì, Dương Tử Hiên tuyệt đối chính là lãnh đạo trực tiếp phân công quản lý cục chiêu thương bọn họ.
Mặc dù chẳng được phân công quản lý khối công tác kêu gọi thương nhân này, Dương Tử Hiên cũng thành viên đảng ủy ủy ban thành phố, đối với vô cùng nhiều hạng mục trong ủy ban thành phố đều có một phiếu để quyết sách, muốn tìm một cơ hội cho cục chiêu thương bọn hắn ăn khổ thì vẫn rất dễ dàng.
Cho nên, đám người cục chiêu thương này không sợ hại mới là chuyện lạ.
Thân thể Tô Minh Danh và mấy phó cục trưởng cục chiêu thương đều run rẩy lẩy bẩy, Dương Tử Hiên càng bình tĩnh như vậy, càng có khả năng đến lúc tiền nhiệm, sẽ làm cho cục chiêu thương bọn hắn ăn khổ sở.
Dương Tử Hiên mặc kệ đám người này, mắt nhìn thấy đám người cũng đã nhận phải kinh sợ nhất định, phỏng chừng trong khoảng thời gian này cũng trằn trọc khó có thể ngủ yên, cảm thấy mình giáo huấn đủ rồi, đáp lại Chiêm quản lý vài câu, liền mang theo Hồ Khải cùng các lão gia khu công nghiệp đi ra ngoài, lên ô-tô về tới khu công nghiệp.
...
Buổi sáng, lúc làm việc, Dương Tử Hiên đi một chuyến đến nhà khách Mây Trắng, vừa vặn, đoàn phim của Hứa Tinh vẫn chưa đi ra ngoài quay chụp ngoại cảnh, Dương Tử Hiên liền tiến đến chào hỏi một chút.
“ Dương bí thư, buổi sáng tốt lành, nghe nói cậu lại thăng chức quan rồi, xem ra cậu thật đúng là rất lợi hại. “ Hứa Tinh nhìn Dương Tử Hiên, cười nói.
Lần này Hứa Tinh mặc cổ trang diễn xuất, bên ngoài ăn mặc chính là áo gấm thanh trù, eo nhỏ nhắn cong cong, lộ ra dáng người xinh đẹp, cách đó không xa, mấy nam tử trong đoàn phim cũng thỉnh thoảng vụng trộm ngắm Hứa Tinh vài lần.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc