08-12-2008, 01:53 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 223)
Chương 223 - Phương Tung Yểu Yểu
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & Biên táºp:hoangtuech12
Nguồn: TTV
Äằng xa, trong đám ngưá»i Ä‘ang đùa bỡn vui vẻ, má»™t nữ tỠáo và ng, lụa má»ng che mặt, nhẹ nhà ng thong thả, tuy trong đám ngà n vạn ngưá»i, nhưng lại dang dấp vẫn má»m mại , đẹp không nói lên lá»i, trong đám đông không má»™t ái có thể lại gần bên ngưá»i nà ng.
Bút chì trong tay Lâm Vãn Vinh rÆ¡i trên măt đất, trong đầu trống rá»—ng, nghÄ© tá»›i vô số tình cảnh gặp phải, nhưng khi chÃnh thức tá»›i, lại nhanh như thế, hắn cÅ©ng có chút ứng phó không kịp. Ngây ngốc chăm chú nhìn hình bóng cá»§a nà ng, tuy là không thấy rõ khuôn mặt, nhưng thân thình xa la kia lại có chút thân thiết, hắn nhịn không được trong lòng nhảy cẫng lên: â€Thanh Tuyá»n, tháºt sá»± là nà ng sao?â€
“Ngươi là m sao rồi?†Äại tiểu thư tay cầm những dòng chữ nhá», nhẹ nhà ng há»i.
Lâm Vãn Vinh nhất thá»i tỉnh lại, ta ngốc rồi? Sao thấy Thanh Tuyá»n cÅ©ng không mở miệng. Hắn cÅ©ng bất chấp hai ngưá»i tá»· muá»™i trước mắt, phóng chân chạy tá»›i nÆ¡i nữ tá» kia, trong miệng hô to: â€Thanh Tuyá»n , Thanh Tuyá»n, ta ở chá»— nà y –“
Äại tiểu thư cầm hồng tuyết quấn lên, liếc trá»™m hắn, vốn trong lòng có chút kinh hỉ, đợi tá»›i lúc nghe tá»›i hắn hô lên tên nữ tá», lại như bị ngưá»i Ä‘iểm trúng huyển đạo, ngây ngốc như đứng ở nÆ¡i nà o, nói không nên lá»i.
Nà ng và Lâm Tam cùng nhau bị bắt, tá»± nhiên biết hắn trong miệng hô hà o Thanh Tuyá»n là ai, cÅ©ng biết hắn Ä‘i tá»›i Kinh thà nh là vì Thanh Tuyá»n tiểu thư. Lâm Tam tuy chưa bao giá» nói cẩn tháºn vá» bị tiểu thư nà y, nhưng từ trong ngôn tá» cá»§a hắn, Tiêu Ngá»c Nhược liá»n có thể suy Ä‘oán, vị Thanh Tuyá»n tiểu thư nà y ở trong tâm tưởng cá»§a hắn chiếm địa vị cá»±c lá»›n, có Æ¡n cứu mạng, lại có tình ân ái, nói là quan trá»ng nhất cÅ©ng không quá đáng.
Chỉ là vừa má»›i tá»›i kinh thà nh, ngay cả chân cÅ©ng chưa được nghỉ ngÆ¡i, Ä‘ang chá» hắn cùng nhau thả đèn lồng hồng tuyết nà y, hắn lại gặp được ngưá»i quan trong nhất trong lòng. Chẳng lẽ đây Ä‘á»u là thiên ý? Nhá»› tá»›i cảnh tượng lần trước ở trên thuyá»n cá»§a Tô Khanh Liên bị Tần Tiên Nhi chém đứt hồng tuyến, Äại tiểu thư nhịn không được, mắt nổi ánh lệ, đây là váºn mệnh cá»§a ta sao?
Trước kia ở Kim Lăng còn chưa biết, đến kinh thà nh rồi. Bá»—ng nhiên gặp nữ tá» nà y, Lâm Vãn Vinh má»›i đột nhiên mãnh liệt nháºn ra, Thanh Tuyá»n lại chiếm vị trà quan trá»ng trong lòng mình như thế, ngay cả chÃnh mình cÅ©ng không nháºn thấy được.
Hắn lá»›n tiếng hô hà o, chạy tá»›i nữ tá» rất giống Thanh Tuyá»n kia. Chỉ là hai ngưá»i cách nhau cá»±c xa, ở giữa ngưá»i qua lại như nước, đèn như thuá»· triá»u, nói cưá»i vui vẻ không ngừng, hắn vừa má»›i hét ra khá»i miệng, liá»n bị bao phù trong tiếng ồn à o, cách mấy trượng Ä‘á»u không nghe thấy tiếng cá»§a hắn.
Hắn dùng sức tách đám ngưởi ra. Không ngừng hô hoáng, dùng sức tiến vỠđám đông phÃa trước. Vừa má»›i kéo má»™t ngưá»i ra. Liá»n lại nhanh chóng bị ngưá»i khác lấp và o, dòng ngưá»i nà y tạo thà nh chuá»—i không thể cắt đứt, giống như tưá»ng ngưá»i không ngừng tăng cưá»ng đà n hồi, Ä‘em hắn và nữ tá» kia tách ra xa, không thẻ tụ há»p. Ngưá»i đẩy ngưá»i, ngưá»i chen ngưá»i, dù có là Äại La Kim Tiên hạ phà m trần. CÅ©ng không có biện pháp.
Tiếu Thanh Tuyá»n tay áo phất phÆ¡, cước bá»™ nhẹ nhà ng, cÅ©ng không quanh đầu lại Ä‘i vá» phÃa trước, không biế nà ng là m cách nà o, má»i ngưá»i lại không cách nà o tá»›i gần nà ng, đảo mắt liá»n bị bao phú trong đám ngưá»i, rốt cuá»™c cÅ©ng không nhìn thấy tung tÃch.
Ta tháºt ngốc, Lâm Vãn Vinh bị ép trong đám ngưá»i, trong lòng giống như có má»™t vòng lá»a thiêu đốt, hắn sá»›m chằng còn biết đã hô bao nhiêu tiếng, chẳng biết gạt bao nhiêu ngưá»i, nhìn bóng lưng mỹ diệu cá»§a Thanh Tuyá»n biến mất trong đám ngưá»i, hắn dùng khà lá»±c toà n thân, hét lên má»™t tiếng thê lương: â€Thanh Tuyá»n –“ âm thanh xuất ra, nhưng lại chỉ có chÃnh mình nghe được, kêu má»™t hồi lâu, tiếng cÅ©ng đã khà n Ä‘i.
Äứng ở trong đám đông, nhìn Ä‘iểm Ä‘iểm hoa đăng sáng loáng, tiếng cưá»i không dứt trong đám đông, hắn ngây như con gà gá»—, có má»™t loại cảm giác không thể tin được: â€Vừa má»›i nhìn thấy đúng là Thanh Tuyá»n sao? Ta không phải hoa mắt chứ? Dá»… dà ng như thế liá»n gặp được Thanh Tuyá»n? Lại dá»… dà ng như thế mất Ä‘i tung tÃch cá»§a nà ng? Ta ngốc tháºt –“
Trông đợi đã lâu, chợt thấy Thanh Tuyá»n liá»n kinh hỉ, gần trong gang tấc, cảm giác được rồi lại mất, đồng thá»i nổi lên trong lòng, đó dù là sắt thép kim cương cÅ©ng chẳng chịu được. Lâm Vãn Vinh hai tay nắm chặt, đứng trên con đưá»ng dà i, đối diện vá»›i dòng ngưá»i qua lại, kêu lá»›n “ A---- a ---“, âm thanh khà n khà n như tiếng la nghe chói tai, lại xuất ra sá»± bi thương cùng Ä‘au khổ.
Äèn chiếu bên đưá»ng, dòng ngưá»i như nước, có ngưá»i cưá»i vui, có ngưá»i Ä‘au buồn, Lâm Vãn Vinh ngây ngốc sững sở ná»a ngà y, trong lòng lạnh tá»›i đáy, Hắn vốn là loại gặp việc không nổi giáºn, nhưng chỉ xÃch thiên nhai (gần lại xa), cảm giác chợt được lại mất, là loại là m tan nát cõi lòng nhất, mắc dù hắn là ngưá»i má»—i ngà y cưá»i từ miệng cho đến táºn trong lòng, cÅ©ng khó có thể tiếp nháºn.
“Lâm Tam, Lâm Tam ---“ Lâm Vãn Vinh Ä‘ang sững sá» chợt nghe má»™t tráºn hô yêu kiá»u rÆ¡i và o trong tai mình, âm thanh nà y trong dòng ngưá»i ầm Ä© cá»±c kỳ nhá» bé, nếu không phải là khoảng cách gần, hắn căn bản là không nghe thấy.
“ Äại tiểu thư, nhị tiểu thư –“ Lâm Vãn Vinh nghe âm thà nh nà y, trong lòng cả kinh, ái chà , má»›i vừa rồi chỉ lo tá»›i Thanh Tuyá»n, quên mất các nà ng.
Hăn vá»™i và ng ngẩng đầu nhìn vá» phÃa sau, đã thấy trong đám ngưá»i không xa, Ngá»c Nhược nắm chặt Ngá»c Sương sắc mặt đỠbừng, lo lắng nhìn vá» bên nà y, mấy ngưá»i mặt cưá»i cợt ô trá»c Ä‘ang từ từ tiá»n tá»›i gần các nà ng, trên mặt Ngá»c Sương tá» vẻ hoảng sợ, Ngá»c Nhược mặt trà n đầy vẻ kiên định, hai ngưá»i tá»· muá»™i dắt dÃu nhau Ä‘i vá» phÃa trước, trong tay còn cầm hồng tuyến hoa đăng chưa kịp phóng.
Mẹ nó chứ, Lâm Vãn Vinh lá»a trong lòng cá»±c thịnh, chen mạnh vai quay lại, hai ba cái liá»n tá»›i bên ngưá»i hai tá»· muá»™i. Ngá»c Sương nhìn thấy hắn, duyên dáng khóc má»™t tiếng tiến và o trong lòng hắn, cÅ©ng không muốn buông ra. Äại tiểu thư cắn răng không nói lá»i nà o, nắm chặt hoa đăng trong tay, không chịu buông ra. Hoa đăng trong khi hai ngưá»i chạy trong đám đông, cánh đã sá»›m toán loạng, chỉ là hồng tuyến quấn và o đôi nam nữ kia vẫn chặt chẽ dá»±a và o má»™t chá»—.
“Hai vị tiểu nương tá», các nà ng là tiểu thư nhà ai a ?†Mấy tên tiểu há»—n há»—n cháºm rãi tá»›i gần vây quanh, đám đông xung quay thấy đám tiểu há»—n tá» nà y, liá»n như gặp phải quá»· láºp tức tản ra, chá»a lại má»™t khoảng đất trống.
“Äại tiểu thư nà ng có hoảng sợ không?†Lâm Vãn Vinh đưa hai nữ tá» che ở sau ngưá»i, mặt không chút thay đổi nói.
“Nếu ngươi không Ä‘i, chúng ta sẽ không sợ.†Tiêu Ngá»c Nhược nhẹ nhà ng nói.â€
“Nhá»› kỹ rồi, vÄ©nh viá»…n ở cùng má»™t chá»—, đánh chết cÅ©ng không tách ra.†Lâm Vãn Vinh đột nhiên nhá»› tá»›i khi xuống ngá»±a, chình mình cùng hai nữ tá» nói qua lá»i nà y, lúc ấy hì hì hà hà , không há» nghÄ© tá»›i phải nuốt lá»i, váºy mà gặp được Thanh Tiá»n, đầu tiên tách khá»i các nà ng, lại là chÃnh mình.
“Xin lá»—i, lần nà y là ta sai.†Lâm Vãn Vinh áy náy, cùng đại tiểu thư quen biết má»™t thá»i gian dà i như váºy đây là lần đầu tiá»n hắn có cảm giác xấu hổ.
Äại tiểu thư khẽ ừ má»™t tiếng, trên mặt thoáng á»ng hồng, nhá» giá»ng nói: â€Lúc nà y là m sao bây giá»? Chúng ta má»›i tá»›i kinh thà nh, hay là đừng có gây chuyện.â€
Tình thế trước mắt, là ta muốn gây chuyện sao? Là chuyện muốn gây vá»›i ta à , lòng hắn đối vá»›i đại tiểu thư còn áy náy, cưá»i khổ nói: â€Ta sẽ cố hết sức.â€
Tâm tình cá»§a hắn hôm nay vô cùng không tốt, liếc mắt đánh giá bốn phÃa, nhặt lên hai cây gáºy gá»— rÆ¡i trên mặt đất, không phà chút sức hung hăng đồng thá»i ném Ä‘i, hai cây gáºy gá»— kia cùng lúc vang lên tiếng gẫy. Hắn là ngưá»i trải qua chiến trưá»ng, mấy tên há»—n há»—n nà y đâu thèm để trong mắt, mắt trở nên lạnh lẽo, hung quan ẩn hiện, sát khi sinh ra.
Mấy tên há»—n há»—n kia Ä‘ang vây lấy trong lòng cả kinh, trong đó má»™t tên dáng vẻ đầu lÄ©nh vá»™i há»i:†Ngươi, ngươi muốn là m gì? Ta, chúng ta chÃnh là ở phá»§ Thiết Thị Lang.â€
Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, sát khà đằng đằng nói: â€Binh bá»™ Thiết Thị Lang? Hừ hừ, như váºy rất tốt, thứ chó má, nếu không phải Từ đại nhân không cho ta gây chuyện, tối nay ta nhất định phế bá» lÅ© tạp chá»§ng các ngươi,â€
“Từ, từ đại nhân?†Tên đầu lÄ©nh bá»™ dạng há»—n há»—n kia lặp bắp và i cái nói :†Từ đại nhân nà o?â€
Lâm Vãn Vinh Ä‘em má»™t Ä‘oạn gáºy trong tay vứt Ä‘i, nện đúng và o ngưá»i tên đầu linh kia, cả giáºn nói: â€Ngươi lá»›n gan? Dám há»i như váºy? Khi ta cùng Từ đại nhân tiêu diệt Bạch Liên, váºy có thứ chó má các ngươi nói chuyện?
Ngưá»i có danh, cây có bóng, Từ Vị là thiên hạ đệ nhất há»c sÄ©, đệ nhất sá»§ng thần cá»§a hoà ng đế, lại tá»± mình chỉ huy tiêu diệt Bạch Liên, lúc nà y danh tiếng Ä‘ang thịnh, trong kinh không ai có thể địch được. Mấy tên há»—n há»—n nà y dá»±a và o ngưá»i đằng sau, bình thưá»ng quen hoà nh hà nh, thá»±c tế chỉ là bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, thấy gia định trước mắt đầy sát khÃ, lại nghe hắn nói tá»›i Từ đại nhân, trong lòng nhất thá»i có trá»±c giác, nếu chá»c giáºn ngưá»i trước mắt, sợ rằng chÃnh mình ngay cả chết thế nà o Ä‘á»u không biết.
“ Còn không mau cút Ä‘i .†Lâm Vãn Vinh nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, mấy tên há»—n há»—n đưa mắt nhìn nhau, vá»™i và ng chạy Ä‘i mất. Vốn là má»™t chá»— trống không, trong nháy mắt lại đầy ngưá»i, phảng phất giống như vừa rồi không phát sinh chuyện gì.
Nhị tiểu thư nhìn hắn, trong mắt hiện lên tráºn tráºn nhu tình nói :â€Äại phôi đản, ngươi má»›i vừa rồi nói tháºt sao ? ngươi tháºt sá»± cùng Từ đại nhân cùng nhau ra chiến trưá»ng, giết Bạch Liên rồi?â€
Lâm Vãn Vinh kéo bà n tay nhá» bé cá»§a nà ng qua, hi hi cưá»i nói: â€Giả đấy, ta lừa gạt bá»n gia há»a kia.â€
“Bại hoại gạt ngưá»i.†Nhị tiểu thư khẽ gắt má»™t tiếng, giữ chặt tay hắn, cÅ©ng chẳng chịu buông ra.â€
Lâm Vãn Vinh quay đầu nhìn lại, thấy đại tiểu thư nhìn hồng tuyến đăng tán loạng trong tay sững sá», vá»™i và ng há»i: â€Äại tiểu thư yên tâm, ta nhất định sẽ là m hồng tuyết đăng nà y hoà n chỉnh không chút tổn hại bay lên trá»i, nà ng tin tưởng ta Ä‘i.â€
Tiêu Ngá»c Nhược khẽ mỉm cưá»i, nhẹ nhà ng vuốt ve hoa đăng trong tay, ôn nhu nói:
â€Má»›i vừa rồi, ngươi tháºt sá»± nhìn thấy Tiêu tiểu thư sao?â€
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu, thần sắc buồn bã, than vãn :†Ta thấy nà ng, nhưng nà ng lại không thấy ta. Nhân sinh vô thưá»ng như thế, vô tình gặp được lại trong vô tình mất Ä‘i.
Äại tiểu thư dịu dà ng an á»§i: â€Äừng ngã lòng như thế, không giống ngươi trước đây. NghÄ© ở má»™t góc độ khác, ngươi má»›i tá»›i kinh thà nh, liá»n có may mắn gặp được Tiêu tiểu thư, đây không phải là má»™t khởi đầu tốt sao? Chỉ cần ngươi cố gắng tìm, cuối cùng cÅ©ng có ngà y sum há»p.â€
“Ta cÅ©ng nghÄ© như thế.†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha “Äại tiểu thư, nếu nà ng má»—i ngà y Ä‘á»u nói chuyện ôn nhu như thế, váºy ta có thể có phúc rồi.â€
“Mồm miệng lém lỉnhâ€. Äại tiểu thư trên mặt đỠlên, khẽ sẵng giá»ng.
Hai tiếng “ Äoà ng Ä‘oà ng “ liên thanh vang lên, xa xa pháo hoa vá»t lên trá»i bay múa, trong vòng hoa lá»a mà u bạc, má»™t cặp liên hoa đăng tháºt lá»›n, từ má»™t tá»u lâu từ từ bay lên không, chầm rãi múa lượn, hai cặp liên hoa đỠhồng dáºt dá» trong không trung, ánh sáng lấp lánh muôn phần, sáng chói rá»±c rỡ.
Má»™t nữ tỠáo và ng phất phá»›i đứng trên đỉnh lầu, da thịt trắng hÆ¡n tuyết, đôi mắt đẹp khẽ Ä‘á»ng lại, nhìn và o liên hoa nở rá»™, đột nhiên mấy giá»t nước mắt trong suốt rÆ¡i xuống, liá»n như tiên tá» giáng trần, xinh đẹp không thể sánh được.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing
08-12-2008, 03:15 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 224)
Chương 224 : Kiếm bóng tìm hình
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & Biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh cùng hai vị tiểu thư nhìn liên đăng (đèn hoa sen) nhẹ bay, ba ngưá»i đứng lặng lẽ, liá»n như viên đất chìm nháºp và o trong biển ngưá»i, chẳng ai thấy rõ tung tÃch cá»§a há».
Giương mắt nhìn vầng sáng lấp lánh như ngá»c giữa không trung, nữ tỠđứng trên đỉnh lâu khe khẽ thở dà i, ánh mắt vô ý đảo qua đám ngưá»i ồn ã vui đùa, nhưng chẳng chú ý đến ba hòn đất giữa biển ngưá»i ngà n vạn.
Quầng mắt lệ quang long lanh, nữ tỠđiểm nhẹ bà n chân, trong nháy mắt hóa thà nh chim hồng mỹ lệ bay dưới bóng nguyệt, biến mất giữa mà n đêm mênh mông.
Nhìn đôi liên hoa đăng kia từ từ bay quá đỉnh đầu, Tiêu Ngá»c Sương mừng rỡ vá»— tay nói: “Không biết là tiểu thư nhà ai phóng hoa đăng, tháºt sá»± đẹp mắt. Chắc rằng vị tá»· tá»· nà y nhất định Ä‘ang tương tư vá» tình lang rồi.â€
Liên hoa đăng cà ng bay cà ng cao, phảng phất như có ngà n vạn hương hoa tá»a ra, khiến ngưá»i ta mắt hoa hồn mê, trở thà nh cảnh quan đẹp nhất trong há»™i hoa đăng. Vô số si nam oán nữ hai tay chắp lại, thà nh kÃnh cúng bái, thần sắc cá»±c kỳ thà nh tÃn.
Trong cõi u minh tá»±a hồ như có má»™t cá»— lá»±c lượng kêu gá»i chÃnh mình, ánh mắt Lâm Vãn Vinh đưa tá»›i đỉnh lâu kia, chỉ thấy ánh trăng sáng trên không, muôn dặm bà ng bạc, chốn kia mênh mông trống trải, nà o đâu thấy bóng ngưá»i.
“Ngươi Ä‘ang nhìn cái gì?†Äại tiểu thư thấy hắn sững sá», vá»™i nhẹ giá»ng há»i.
“Tá»u lâu kia, ta muốn Ä‘i xem sao†Lâm Vãn Vinh kiên định nói.
Äại tiểu thư ừ má»™t tiếng: “Tá»u lâu? CÅ©ng vừa hay, Ä‘i đưá»ng nhiá»u ngà y như váºy rồi, rốt cục đã tá»›i kinh thà nh, chúng ta liá»n đến chá»— nà o đó hưởng dụng tá» tế má»™t phen, coi như chúc mừng. Cho phép ngươi uống chút rượu, nhưng không được gây chuyện.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, cách quản lý cá»§a Äại tiểu thư cà ng ngà y cà ng thêm nhân tÃnh, có tiá»n đồ đây.
Mấy ngưá»i thấy tá»u lâu kia tá»a lạc chÃnh giữa đưá»ng, vị trà địa lý cá»±c tốt, cao chừng năm sáu tầng, khà thế hùng vÄ©, lá»™ng lẫy huy hoà ng, là tòa tá»u lâu phồn hoa nhất trên đưá»ng lá»›n nà y.
Lâm Vãn Vinh nắm hai vị tiểu thư, tháºt vất vả má»›i chen được tá»›i trước tá»u lâu, chỉ thấy tá»u lâu kia từ trên xuống dưới, khắp nÆ¡i treo các loại hoa đăng lá»›n nhá» khác nhau, chÃnh giữa là má»™t tấm biển và ng, trên đỠbốn chữ to “Vân Lai Tiên Cảnhâ€.
Trá»i ạ, quán ăn cÅ©ng lấy tên như váºy? Tháºt sá»± là phong nhã quá mức rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, Äại tiểu thư kéo hắn, chỉ và o mấy chữ nhá» trên hoà nh phi nói: “Ngươi xem.â€
Má»›i rồi chỉ thấy mấy chữ to kim quang lấp lóe mà lại bá» qua mấy chữ nhỠở góc. ÄÆ°á»£c đại tiểu thư nhắc nhở, hắn ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy dưới hoà nh phi kia còn đỠmấy chữ nhỠ“Từ Vị Ä‘á»â€.
Tá»u lâu nà y cÅ©ng được Từ lão đầu đỠtá»±? Quả nhiên rất phong nhã, váºy cà ng phải Ä‘i xem rồi, Lâm Vãn Vinh gáºt đầu cưá»i nói: “Hai vị tiểu thư, chúng ta ở chá»— nà y ăn uống thôi.â€
Ba ngưá»i Ä‘ang muốn lên lầu, lại có má»™t tiểu nhị khuôn mặt tươi cưá»i ngăn há» lại: “Chư vị khách quan, tháºt không khéo. Tối nà y Vân Lai Tiên Cảnh cá»§a chúng ta được ngưá»i bao trá»n rồi, không thể tiếp đãi khách. Má»i các vị Ä‘i tìm chá»— khác váºy, tháºt xin lá»—i, tháºt sá»± xin lá»—i!â€
Tá»u lâu bị ngưá»i bao hết, đây cÅ©ng là chuyện thưá»ng, huống chi má»™t ngà y lá»… lá»›n như há»™i hoa đăng nà y cà ng không phải nói nữa. Thái độ cá»§a tiểu nhị nà y cÅ©ng không tệ, Äại tiểu thư gáºt gáºt đầu muốn rá»i Ä‘i, Lâm Vãn Vinh trong lòng còn vướng mắc tá»›i ngưá»i thả liên hoa đăng trên đỉnh lâu, trong lòng luôn có chút không cam chịu, phảng phất như nếu bá» qua nÆ¡i nà y, sẽ bá» qua rất nhiá»u thứ.
“Vị huynh đệ nà y, tháºt sá»± là không lên được sao? Hai vị tiểu thư nhà ta từ xa đến, đặc biệt tá»›i nÆ¡i đây thưởng đăng, đó là vì ngưỡng má»™ danh tiếng cá»§a Vân Lai Tiên Cảnh, lúc nà y ba chá»— ngồi cÅ©ng không nặn ra được sao ?†Lâm Vãn Vinh há»i.
Tiểu nhị kia tá» vẻ khó khăn: “Vị lão huynh nà y, không nói dối ngươi, hôm nay Vân Lai Tiên Cảnh chúng ta là do các công tá» tiểu thư cá»§a Kinh Hoa há»c viện bao để thưởng đăng và đoán mê đăng. Bá»n hỠđã dặn dò rồi, không muốn những ngưá»i rảnh rá»—i quấy rầy, tÃnh khà cá»§a các công tá» tiểu thư đó Ä‘á»u khó hầu hạ, lão huynh ngươi không nên muốn là m khó ta nữa.â€
“Kinh Hoa há»c viện?†Nhị tiểu thư cả kinh, láºp tức hưng phấn giữ chặt tay Tiêu Ngá»c Nhược há»i: “Tá»· tá»·, Kinh Hoa há»c viện nà y chẳng lẽ chÃnh là nÆ¡i ta muốn xin há»c phải không?â€
Äại tiểu thư gáºt đầu nói: “Trong kinh thà nh nghÄ© rằng chỉ có má»™t Kinh Hoa há»c viện, hẳn là đúng rồi.â€
Ngá»c Sương nhất thá»i trở nên hưng phấn, Tiêu phu nhân cho phép nà ng tá»›i kinh thà nh cầu há»c, liên hệ cho nà ng Kinh Hoa há»c viện nà y. Lâm Vãn Vinh cÅ©ng sá»ng sốt má»™t chút, Kinh Hoa há»c viện? Äây chẳng phải đại há»c trong truyá»n thuyết sao? Bá»n quái quá»· nà y hẳn có rất nhiá»u tiá»n, vừa ra tay đã bao cả má»™t tá»u lâu lá»›n như thế.
Ba ngưá»i vốn có thể tùy tiện tìm má»™t quán rượu để giải quyết vấn đỠcÆ¡m nước, nhưng bây giá» nghe đến tên Kinh Hoa há»c viện, Nhị tiểu thư lòng trà n đầy mong đợi, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có ná»—i lo nghÄ©, muốn lên lầu xem sao. Äang khi mấy ngưá»i Ä‘ang chần chừ, bên ngoà i Ä‘i tá»›i má»™t vị công tá» thân mặc áo hoa, mang theo hai gã sai vặt lên thẳng trên lầu.
Tiểu nhị kia vá»™i và ng tiến lên chà o há»i: “Äiá»n công tá», ngà i tá»›i rồi? Các vị công tá» tiểu thư Ä‘á»u chỠở bên trên.â€
Thanh niên kêu là Äiá»n công tá» nà y phong lưu lá»—i lạc, tiêu sái bất phà m, gáºt đầu ừ má»™t tiếng nói “ Chỉ Tình tiểu thư và Äiệp công tỠđã tá»›i chưa?â€
Tiểu nhị vá»™i và ng đáp: “Hai vị ấy còn chưa đến, bất quá các công tá» tiểu thư khác sá»›m đã tá»›i rồi.â€
Äiá»n công tỠừ má»™t tiếng, Ä‘ang muốn Ä‘i lên lầu, khi ngang qua bên ngưá»i hai vị tiểu thư, vô ý liếc qua má»™t cái, nhất thá»i trong mắt sáng lên, cước bá»™ dừng lại, vuốt lại y phục và i cái, xoay ngưá»i lại tiêu sái hà nh lá»… nói: “Xin há»i hai vị tiểu thư cÅ©ng là tá»›i tham gia há»™i hoa đăng cá»§a Kinh Hoa há»c viện sao? trước đây ta thế nà o chưa há» gặp qua hai vị?â€
Mắt hắn hiện nét cưá»i, sắc mặt ân cần, phong độ khà thế Ä‘á»u là bất phà m, ánh mắt hòa nhã hạ xuống trên mặt hai vị tiểu thư, là m cho ngưá»i ta vừa thấy đã sinh ra hảo cảm. Những kẻ khác tá»± nhiên Ä‘á»u bị hắn bá» rÆ¡i ra ngoà i.
Xinh đẹp luôn luôn là tốt a, khắp nÆ¡i Ä‘á»u có ngưá»i chà o há»i. Lâm Vãn Vinh trong lòng khinh bỉ, nhưng lại không là m gì được, cÅ©ng không thể tiến lên đánh bẹp tên khỉ gió dám mạo muá»™i đặt câu há»i nà y xuống đất.
Äại tiểu thư vui vẻ cưá»i đáp: “Công tá» quá thá»§ lá»… rồi, tá»· muá»™i chúng ta không phải là ngưá»i kinh thà nh mà má»›i ở xa đến, từ lâu nghe đại danh cá»§a Vân Lai Tiên Cảnh, hôm nay lại vừa gặp Tết nguyên tiêu, liá»n muốn đến xem há»™i hoa đăng náo nhiệt.â€
Äiá»n công tỠồ dà i má»™t tiếng, ân cần nói: “Nguyên lai là váºy, hai vị tiểu thư xinh đẹp như thế, tá»±a tiên tá» thoát trần, không biết là từ đâu đến, chẳng lẽ là Hằng Nga trong cung trăng hạ phà m?â€
Nhị tiểu thư tuổi còn nhá», nghe vị công tá» nà y trước mặt má»i ngưá»i tán tụng hai nà ng, trên mặt không khá»i nóng lên, ngượng ngùng cúi đầu.
Ngất, da mặt so vá»›i lão tá» còn dà y hÆ¡n a. Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, lão bà cá»§a ta cần ngươi tá»›i khen đẹp sao. Ngá»c Sương len lén kéo kéo tay hắn, khuôn mặt tươi cưá»i hé ra, ôn nhu nói: “Tên xấu xa, ta vẫn thÃch ngươi khen ta xinh đẹp.â€
Äại tiểu thư cưá»i thản nhiên: “Công tá» khen sai rồi, ngu tá»· muá»™i từ Kim Lăng đến.â€
Äiá»n công tá» kia cả kinh: “Nguyên lai là Giang Nam giai lệ (tươi đẹp), khó trách tươi trẻ thoát tục, tướng mạo bất phà m như thế. Hai vị tiểu thư vì sao không lên lầu ngắm hoa đăng?â€
“Ồ, hai vị tiểu thư cá»§a ta vừa muốn lên lầu ngắm hoa đăng, chỉ là vị huynh đệ nà y nói, tòa tá»u lâu nà y đã bị ngươi cùng đồng bạn bao rồi, cho nên chúng ta má»›i không lên.†Lâm Vãn Vinh hì hì cưá»i nói.
Äiá»n công tá» kia vốn muốn cùng hai vị tiểu thư nói chuyện, nhưng thấy lúc nà y má»™t tên gia Ä‘inh tiến đến xen miệng và o, cắt đứt lá»i nói cá»§a tiểu thư, nhịn không được nhướng mà y, thầm nghÄ© tên hạ nhân nà y tháºt không có quy cá»§.
Nhưng thấy hai vị tiểu thư ngưá»i ta không có nói gì, hắn cÅ©ng không tiện phát tác, chỉ đà nh cưá»i xấu hổ: â€œÄÆ°á»ng đột! tháºt sá»± đưá»ng đột vá»›i giai nhân a! Chuyện nà y tất nhiên có chút hiá»u lầm, tại hạ Äiá»n Văn KÃnh, cùng chư vị hảo hữu cá»§a Kinh Hoa há»c viện hẹn tối nay đến đây thưởng đăng, má»›i bao hết tá»u lâu nà y, má»™t là tránh được ngưá»i khác quấy rầy, hai là đoán mê đăng, chÆ¡i đùa vui vẻ. Dá»±a theo quy cá»§ cá»§a chúng ta, ngưá»i nà o Ä‘oán được mê đăng Ä‘á»u có thể lên lầu thưởng đăng, không nghÄ© tá»›i bởi váºy là m phiá»n hai vị tiểu thư, tháºt sá»± lá»—i quá lá»—i quá. Tại hạ hướng tá»›i hai vị tiểu thư bồi tá»™i, cÅ©ng xin má»i hai vị tiểu thư lên lầu cùng thưởng hoa đăng.â€
Äại tiểu thư nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, tuy không biết hắn vì sao phải lên Vân Lai Tiên Cảnh, nhưng nếu hắn muốn váºy tá»± nhiên là có đạo lý, huống chi muá»™i muá»™i cÅ©ng muốn lên gặp những tà i tá» tà i nữ cá»§a Kinh Hoa há»c viện má»™t phen, liá»n mỉm cưá»i nói: “Nguyên lai là phải Ä‘oán mê đăng má»›i được lên lầu? Váºy cÅ©ng không trách được. Hai tá»· muá»™i chúng ta mạo muá»™i quấy rầy đã là không nên, cà ng không thể phá hoại quy cá»§, váºy xin má»i Äiển công tá» lấy má»™t hoa đăng Ä‘em lại, tiểu nữ tá» Ä‘oán thá» má»™t phen.â€
“Thì ra tiểu thư còn là tà i nữ, thất kÃnh thất kÃnh.†Äiá»n công tá» kia trong mắt hiện lên má»™t tia sáng, trên mặt cà ng phát ra nụ cưá»i sốt sắng: “Mê đăng nà y cÅ©ng chỉ là chÆ¡i thôi, tùy tiện là m ra, tiểu thư không cần để ý. Không bằng hôm nay do Äiển má»— là m chá»§, xin má»i hai vị tiểu thư cùng tiến lên lầu, thưởng thức cảnh đẹp hoa đăng và mừng năm má»›i thịnh vượng.â€
Äại tiểu thư mỉm cưá»i không nói gì, Lâm Vãn Vinh đưa tay kéo mấy trà ng hoa đăng treo lÆ¡ lá»ng bên cạnh lại, trong lòng nghÄ© thầm: “Năm má»›i thịnh vượng? Nói y như tháºt váºy. Ai mà tin nổi ngươi thì ngà y mai liá»n quay lại thà nh năm cÅ© mất.â€
Vị Äiá»n công tá» kia thấy Äại tiểu thư thái độ kiên quyết, bất đắc dÄ© gáºt đầu, chỉ và o các loại hoa đăng treo trên lầu, ân cần cưá»i nói: “Váºy xin má»i tiểu thư chá»n má»™t cái.â€
Äại tiểu thư quay vá» Ngá»c Sương phất tay nói: “Muá»™i muá»™i thay ta chá»n nhé.â€
Nhị tiểu thư gáºt đầu, ngón tay nhá» nhắn duá»—i ra, chỉ và o má»™t chiếc hồ Ä‘iệp đăng (đèn bươm bướm) nói: “Váºy thì cái nà y.â€
Tiểu nhị cá»§a tá»u lâu vá»™i và ng giÆ¡ sà o trúc lấy đèn kia xuống, Äiá»n công tá» hai tay đưa tá»›i trong tay Äại tiểu thư ân cần nói: “Xin má»i hai vị tiểu thư mở mê diện (lá»i gợi ý).â€
Äại tiểu thư gáºt đầu, lấy ra mảnh giấy trong đèn kia đưa cho tiểu nhị, tiểu nhị lại chuyá»n cho Äiá»n công tá».
Äiá»n công tá» nhìn mê diện sá»ng sốt má»™t chút thì thầm: “Tiểu thư, đây là má»™t câu đố. Ngá»™ thá»§y tắc thanh, ngá»™ há»a tắc minh (Gặp nước thì xong, gặp lá»a thì sáng). Hãy Ä‘oán má»™t chữ.â€
Cái loại đỠmục lòng vòng nà y là thứ Lâm Vãn Vinh am hiểu nhất, hắn tÃnh toán trong chốc lát đã có đáp án. Nhìn lại Äại tiểu thư đôi mi thanh tú khẽ nhÃu, suy nghÄ© trong má»™t thoáng, liá»n nhắc tiểu nhị tá»u lâu kia dâng lên má»™t mảnh giấy nhỠđặt ngay ngắn trên bà n, viết lên đó má»™t chữ nhỠđẹp đẽ - “Äăngâ€.
Tà i sản của Silverwing
Last edited by livan; 08-12-2008 at 08:10 PM .
08-12-2008, 07:32 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Chương 225 - Äăng Mê (Câu đố trong đèn lồng) - Thượng
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch:hieusol
Biên táºp: hieusol
Nguồn: TTV
“Hay!†Äiá»n công tá» khẽ Ä‘áºp chiếc quạt nhá» và o lòng bà n tay, trên mặt trà n đầy nét cưá»i: “Tiểu thư dung nhan tuyệt lệ tá»±a tiên nữ hóa thân, lại tà i hoa như thế, Äiá»n má»— bá»™i phục bá»™i phục, hai vị tiểu thư má»i mau lên lầu.â€
Lâm Vãn Vinh giÆ¡ ngón cái vá»›i Äại tiểu thư, Tiêu Ngá»c Nhược sắc mặt khẽ đỠliếc nhìn hắn, kéo tay muá»™i muá»™i nói: “Ngá»c Sương chúng ta lên xem.â€
Äiá»n công tá» kia liá»n Ä‘i trước dẫn hai vị tiểu thư lên lầu, thỉnh thoảng nói và i câu cùng hai nà ng, tư thái lịch thiệp, ngôn từ lá»… độ, nói ná»a ngà y trá»i nhưng vẫn cẩn trá»ng nghi lá»…, không há»i danh tÃnh tiểu thư, tháºt sá»± là phong độ thong dong, khiến ngưá»i ta sinh lòng hảo cảm.
Vá»›i thân pháºn cá»§a Lâm Vãn Vinh, tá»± nhiên chỉ có thể Ä‘i ở cuối cùng, hắn lÆ¡ đễnh cưá»i cưá»i, theo phÃa sau mấy ngưá»i.
Lên trên lầu rồi, bên trong đã thấy tiếng ngưá»i ồn à o, tiếng khen hay, cưá»i duyên không dứt bên tai.
Lâm Vãn Vinh ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Vân Lai Tiên Cảnh nà y cảnh trà u nhã, bố trà đơn giản mà phóng khoáng, nÆ¡i nÆ¡i treo đèn kết hoa sáng rá»±c, tháºt là tao nhã. Trong sảnh đặt rất nhiá»u bà n thấp vây thà nh hình tròn, từng cặp đôi cặp ba vị tiểu thư công tá» ngồi ở trước chiếu, viết chữ ra viết chữ, là m thÆ¡ ra là m thÆ¡, gảy đà n ra gảy đà n, tháºt là náo nhiệt.
Thấy Äiá»n công tỠđến, mấy vị tà i tá» trẻ tuổi bước lại ôm quyá»n nói: “Äiá»n huynh, ngưá»i sao đến muá»™n thế, phải phạt rượu, phạt ba chén rượu.â€
Äiá»n Văn KÃnh vái chà o đáp: “Vừa rồi có chút việc trì hoãn nên tá»›i trá»…, chư vị đồng liêu chá»› lạ.â€
Những nữ tá» vốn Ä‘ang cưá»i đùa ồn ã Ä‘á»u ngừng lại, Ä‘i tá»›i mỉm cưá»i hà nh lá»…. Trong đó má»™t nữ tá» thấy hai tá»· muá»™i Tiêu gia ở bên cạnh Äiá»n công tá», nhất thá»i cả kinh há»i: “Äiá»n công tá», tá»· tá»· muá»™i muá»™i nà y là ngưá»i tìm thấy ở nÆ¡i nà o, xinh đẹp như váºy, hi hi…â€
Äiá»n Văn KÃnh gáºt đầu cưá»i: “Hai vị tiểu thư đây từ Kim Lăng tá»›i. Không chỉ tướng mạo xinh đẹp, tà i há»c cÅ©ng hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc, Äiá»n má»— bá»™i phục vạn phần a.†Hắn mỉm cưá»i nhìn Äại tiểu thư nói: “Ồ, Äiá»n má»— đưá»ng đột, còn chưa thỉnh giáo tôn tÃnh phương danh cá»§a hai vị tiểu thư.â€
Äiá»n công tá» nà y tháºt ra cố tình, chá»— riêng tư không há»i danh tÃnh, tá»›i đây đông đảo má»i ngưá»i má»›i mở miệng há»i, lá»i nói tá»± nhiên nhưng là m ngưá»i ta không cá»± tuyệt được.
Äại tiểu thư vốn xuất thân chốn thương trưá»ng nên chẳng ngại ngần gì, gáºt đầu lên tiếng: “Tiểu nữ há» Tiêu, gá»i là Ngá»c Nhược, đây là gia muá»™i Ngá»c Sương, má»›i từ Kim Lăng đến. Vì kÃnh ngưỡng mỹ danh cá»§a Vân Lai Tiên Cảnh nên mạo muá»™i quấy rầy, xin các vị công tá» tiểu thư thứ lá»—i.â€
Äiá»n công tá» nói: “Tiêu tiểu thư chá»› khách khÃ, nà ng là chÃnh đại quang minh lên lầu.†Hắn Ä‘em việc mê đăng vừa rồi kể lại. Má»i ngưá»i Ä‘á»u tán tụng khiến Äại tiểu thư có chút ngượng ngùng.
Lâm Vãn Vinh lên tá»u lâu nà y vá»›i mục Ä‘Ãch tìm kiếm má»™t phen, nhưng thấy trên lầu không có thang dẫn lên đỉnh lâu, lòng hắn thoáng chút thất vá»ng.
Trong không khà truyá»n đến má»™t là n hương thÆ¡m hoa lan nhà n nhạt, má»i ngưá»i không ai để ý. Lâm Vãn Vinh lại hết sức mẫn cảm. Nước hoa hương hoa lan nà y là do chÃnh hắn là m ra, tá»± nhiên rất quen thuá»™c, trong lâu nà y dùng nước hoa chỉ có hai ngưá»i Äại tiểu thư và Nhị tiểu thư, vả lại hai tá»· muá»™i nà ng cùng Tiêu phu nhân Ä‘á»u cùng thÃch nước hoa mân côi, chỉ độc nháºt vô nhị Thanh Tuyá»n dùng nước hoa hương lan.
Hắn dùng sức hÃt ngá»i và i lần, trong lòng mừng rỡ, vá»™i và ng bắt đầu tìm xung quanh.
Trên lâu nà y trống trải, má»—i ngưá»i Ä‘á»u thấy rõ rà ng. Lâm Vãn Vinh cháºm rãi tá»›i gần bên cá»a sổ, mùi thÆ¡m kia tá»±a như từ đỉnh lâu truyá»n đến. Hắn tá»± mình Ä‘i xung quanh đánh giá, chỉ thấy ánh trăng như nước, vô cùng tÄ©nh mịch, chẳng tìm đâu ra hình bóng Thanh Tuyá»n. Nhá»› tá»›i đôi liên hoa đăng kia, Lâm Vãn Vinh ngây ngốc sững sá» má»™t lúc lâu, nguyên lai Thanh Tuyá»n tháºt sá»± đã tá»›i.
Äiá»n công tá» cá»±c kỳ ân cần Ä‘em má»™t loạt các công tá» tiểu thư cá»§a Kinh Hoa há»c viện giá»›i thiệu từng ngưá»i cho Äại tiểu thư biết. Äại tiểu thư nghÄ© ngà y sau khi kinh doanh ở kinh thà nh, đây Ä‘á»u là nguồn nhân lá»±c quý giá, liá»n mỉm cưá»i ra mắt.
Äiá»n công tá» thấy vị Tiêu đại tiểu thư tá»›i từ Kim Lăng nà y hòa nhã hiểu lẽ, xinh đẹp phóng khoáng, trong lòng cà ng cao hứng, cưá»i nói: “Tiêu tiểu thư, mấy vị đây Ä‘á»u là những tà i tá» giai nhân có tiếng cá»§a Kinh Hoa há»c viện, có cả giáo táºp Ä‘á»c thi thư, có đệ tá» tà i hoa xuất chúng, trong đó còn có và i vị được và o triá»u đưá»ng nghe nghị chÃnh, là trụ cá»™t tương lai cá»§a Äại Hoa ta. Ngoà i ra còn hai vị chưa đến chÃnh là tà i tá» giai nhân danh chấn Kinh Hoa, thanh danh cá»±c thịnh hiếm ai sánh bằng, đợi chút nữa ta lại giá»›i thiệu bá»n há» cùng nà ng.â€
Vị Äiá»n công tá» nà y lần đầu gặp mặt đã nhiệt tâm như thế, Äại tiểu thư cÅ©ng có chút bối rối, gáºt đầu cảm Æ¡n: “Thấy Äiá»n công tá» há»c vấn đầy bụng, là ngưá»i khiêm hòa, rất có phong phạm, không biết là công tá» nhà ai?â€
Má»™t ngưá»i đứng bên cạnh tên là Dư Hà ng Äịa công tá» cưá»i nói: “Tiêu đại tiểu thư nà ng không biết sao, vị Äiá»n Văn KÃnh Äiá»n huynh nà y cá»§a chúng ta chÃnh là công tá» cá»§a Công Bá»™ thượng thư Äiá»n đại nhân, là háºu nhân cá»§a danh môn.â€
“Ồ?†Tiểu thư thốt lên ngạc nhiên: “Nguyên lai là công tá» cá»§a Äiá»n đại nhân, tiểu nữ tá» có mắt không thấy núi Thái SÆ¡n rồi.â€
Äiá»n Văn KÃnh vá»™i và ng khiêm nhưá»ng đáp: “Tiêu tiểu thư nói đùa rồi. Gia phụ thưá»ng dạy Văn KÃnh là m ngưá»i phải khiêm cẩn, không thể á»· thế dá»a ngưá»i, không thể bắt nạt kẻ yếu, Văn KÃnh luôn luôn tuân theo lá»i dạy dá»— cá»§a lão nhân gia, là m ngưá»i khiêm tốn, là m ngưá»i khiêm tốn, vạn sá»± chỉ cần khiêm tốn.†Hắn trên mặt khiêm cung, trong mắt lại hiện lên vẻ hÆ¡i tá»± mãn.
Lâm Vãn Vinh tuy lòng còn mắc mứu vá»›i Thanh Tuyá»n, chỉ là nghe Äiá»n công tá» nói, cÅ©ng nhịn không được cưá»i trá»™m. Khiêm tốn? Tiểu tá» ngươi quả nhiên khiêm tốn, so vá»›i ta còn khiêm tốn hÆ¡n.
Äại tiểu thư mỉm cưá»i, cÅ©ng chẳng tá» vẻ xúc động như trong tưởng tượng cá»§a Äiá»n Văn KÃnh, Ä‘iá»u nà y là m Äiá»n công tá» có chút thất vá»ng, nhưng lại cà ng cảm thấy hứng thú.
Thấy Lâm Vãn Vinh tâm tư chán nản không nói má»™t lá»i, Äại tiểu thư lặng lẽ Ä‘i tá»›i, kéo ống tay áo hắn nhẹ giá»ng há»i: “Ngươi là m sao váºy?â€
Lâm Vãn Vinh ngẩng đầu cưá»i đáp: “Không có gì, chỉ là đói bụng chút thôi. Äại tiểu thư, chúng ta ăn tối Ä‘i, hôm nay nà ng má»i khách!â€
Äại tiểu thư khẽ gắt má»™t tiếng: “Ngươi muốn ăn thì ăn Ä‘i, còn ai có thể trói buá»™c ngươi được chứ.â€
Trước khi lên lầu, vị “khiêm tốn†công tá» kia nói hôm nay do hắn là m chá»§, biết công tá» nà y muốn lấy lòng Äại tiểu thư, đã có kẻ ngốc lãnh nợ là m chá»§, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không khách khÃ, chá»n ngay và i món đắt tiá»n.
Äại tiểu thư biết hôm nay tâm tình hắn không tốt liá»n cầm lấy bầu rượu, Ä‘em mỹ tá»u đổ ra má»™t ná»a rồi má»›i đưa cho hắn, bảo: “Hôm nay không cho phép uống nhiá»u, cẩn tháºn gặp chuyện.â€
Bên kia Äiá»n công tá» thấy Tiêu đại tiểu thư đối vá»›i má»™t hạ nhân khách khà như thế, có chút sững sá», tên Dư Hà ng công tá» bên cạnh hắn để ý thấy váºy, nhãn châu xoay chuyển, trong lòng tÃnh kế.
Dư Hà ng đứng dáºy, khẽ vá»— bà n lên giá»ng: “Các vị, nếu Diệp công tá» cùng Chỉ Tình tiểu thư chưa đến, chúng ta trước tiên kiếm chút vui vẻ thôi. Hôm nay ngà y mưá»i lăm giữa tháng, chÃnh là lúc thưởng hoa đăng, Ä‘oán đăng mê. Tiểu đệ bất tà i, liá»n mượn ngói dẫn ngá»c ra má»™t câu đố, cùng các vị Ä‘oán má»™t lần. câu đố cá»§a ta là : ‘Thỉ phẩm giai nhưỡng miêu há»c bộ’ (Lợn rót rượu ngon, mèo bắt chước), chÃnh là đoán má»™t sá»± váºt trong sảnh.â€
Lá»i vừa nói ra, trong sảnh má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i ha hả, tên gia Ä‘inh Tiêu gia kia Ä‘ang nâng mỹ tá»u rót và o chén muốn thưởng thức, Dư Hà ng công tá» liá»n chá»n lấy Ä‘iển cố nà y, ý rõ rà ng là đoán má»™t sá»± váºt trong sảnh, chÃnh là cố ý là m nhục hạ nhân Tiêu gia.
Thấy câu đố cá»§a mình được má»i ngưá»i tán thưá»ng, Dư Hà ng nâng trưá»ng bà o, đắc ý ôm quyá»n bốn phÃa, cưá»i nói: “Äa tạ, Ä‘a tạ.†Hắn hình thể cao gầy, là m ra động tác nà y nhìn như khỉ vái chà o, khiến má»i ngưá»i không nhịn được cưá»i.
Câu đố nà y không cần Ä‘oán, má»i ngưá»i cÅ©ng biết là nói ai. Khi chúng nhân hi hi ha ha, khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Äại tiểu thư nổi cÆ¡n tức giáºn, Ä‘ang muốn đứng dáºy, Lâm Vãn Vinh liá»n giữ chặt tay nà ng nói: “Äể ta, việc nà y là ta am hiểu nhất.â€
Nhị tiểu thư nghe được những ngưá»i nà y vÅ© nhục Lâm Tam, sá»›m đã lá»a giáºn ngút trá»i, gắt gao giữ chặt tay Lâm Tam nói: “Tên xấu xa nà y, hãy giáo huấn bá»n há» cho tá» tế và o.â€
Lâm Vãn Vinh khẽ vuốt bà n tay nhá» bé cá»§a nà ng má»™t chút, đứng dáºy cưá»i dà i nói: “Vị nà y là Dư Hà ng Dư công tá» phải không, tên hay, khà thế hay. Má»›i vừa rồi ngà i đưa ra câu đố, tại hạ ngu xuẩn, nghe mà không hiểu.â€
Dư Hà ng cưá»i khinh miệt: “Khả năng cá»§a ngươi tất nghe không hiểu. Má»™t hạ nhân thô bỉ, vượt mặt chá»§ nhân, trước mặt chá»§ tá» còn có chá»— cho ngươi ngồi sao?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc: “Ta ngồi hay không ngồi, cÅ©ng chẳng phải là ngươi định Ä‘oạt, Dư công tá» tà i cao, câu đố kia cá»§a ngươi ta Ä‘oán không ra. Bất qua ta cÅ©ng có mê đăng, không biết Dư công tá» có thể Ä‘oán ra không. Äăng mê kia cá»§a ngươi là ‘Thỉ phẩm giai nhưỡng miêu há»c bộ’ (Lợn rót rượu ngon, mèo bắt chước), câu đố nà y cá»§a ta gá»i là : ‘Viên thư tà n tà khuyển tác ấp’ (Vượn đưa tay gãy, chó vái chà o), cùng vá»›i câu kia cá»§a ngà i tương ứng, cÅ©ng là đoán sá»± váºt trong sảnh nà y.â€
Má»i ngưá»i sá»ng sốt, Tiêu gia hai vị tiểu thư lại cưá»i phì ra má»™t tiếng nhá». Má»™t cầu chá»i trả lại má»™t câu chá»i. Câu nà y cá»§a Lâm Tam tháºt quá hay!
Tà i tá» kêu là Dư Hà ng kia mặt đỠbừng, không nói ra lá»i. Các công tá» tiểu thư Kinh Hoa há»c viện đưa mắt nhìn nhau, không ai dám cưá»i ra tiếng. Không nghÄ© tá»›i Tiêu gia không chỉ có tiểu thư đầy tà i hoa, ngay cả má»™t ngưá»i gia Ä‘inh cÅ©ng cÆ¡ trà như thế, tháºt sá»± chẳng thể coi thưá»ng.
Lâm Vãn Vinh Ä‘i trở vá» bên ghế cá»§a mình, Äại tiểu thư khẽ gắt: “Lại là m cà nâ€, trên mặt lại cưá»i thà nh má»™t đóa hoa.
Äiá»n Văn KÃnh nãy giá» lạnh lùng nhìn khung cảnh trước mắt trầm mặc không nói, liá»n cưá»i lên: “Vừa rồi chỉ là trò đùa nho nhá», chư vị không nên để á»·. Hôm nay là thưởng đăng Ä‘oán câu đố, váºy chúng ta liá»n từ trong sảnh nà y bắt đầu treo đèn lồng lên thôi. Má»i ngưá»i nhìn thấy tua ngá»c dưới đèn lồng nà y không, mà u sắc khác nhau đại biểu cho độ khó khác nhau. Có cam, Ä‘á», xanh ba loại mà u. Mà u cam là khó nhất, đó là câu đố do Chỉ Tình tiểu thư tá»± mình đưa ra, độ khó chỉ cần nghÄ© là biết.â€
Vừa nghe rằng do Chi Tình tiểu thư tá»± mình ra câu đố, má»i ngưá»i trong sảnh liá»n lá»™ ra vẻ hưng phấn, trong đó lại mang theo thần sắc e ngại. Lâm Vãn Vinh không biết vị Chỉ Tình tiểu thư nà y là ai, liá»n kéo Ngá»c Nhược há»i: “Äại tiểu thư, Chỉ Tình tiểu thư nà y là lão hổ sao? Tại sao nhiá»u ngưá»i biến sắc như váºy?â€
Äại tiểu thư không nói gì, Ngá»c Sương lại cưá»i đáp: “Ta biết rồi, nhất định vị Chỉ Tình tá»· tá»· tà i há»c hÆ¡n ngưá»i, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không đáp được đỠmục nà ng xuất ra, nên đối vá»›i nà ng vừa kÃnh lại vừa sợ. Hừ, ngay cả má»™t đỠmục má»™t nữ tỠđưa ra cÅ©ng không Ä‘oán được, những ngưá»i nà y tháºt không có lá gan, vẫn là tên xấu xa ngươi có bản lÄ©nh.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, ghé bên tai nà ng khẽ nói: “Váºy không bằng nà ng cÅ©ng ra mấy câu đố, ta Ä‘oán má»™t cái. Äoán trúng rồi, liá»n phạt nà ng bị ta hôn má»™t cái, Ä‘oán không trúng thì ta bị nà ng phạt hôn má»™t cái, thế nà o?â€
Nhị tiểu thư khẽ phì má»™t tiếng, Äại tiểu thư nghe được và o tai cÅ©ng mặt mÅ©i đỠbừng. Ba ngưá»i ở trước ngưá»i khác phải là m bá»™ nghiêm trang, ngoà i khẩn trương ra còn có chút kÃch thÃch.
“Äể chÆ¡i đùa nà o nhiệt má»™t chút, nếu ai Ä‘oán không trúng, váºy liá»n phạt má»™t chén rượu. Mà nếu có ngưá»i Ä‘oán trúng câu đố cá»§a Chỉ Tình tiểu thư, đợi khi nà ng đến liá»n má»i Chỉ Tình tiểu thư cùng ngưá»i đó uống má»™t chén, chư vị thấy thế nà o?â€
Má»i ngưá»i ầm ầm kêu hay, mặt mà y thần sắc háo hức muốn thá», xem ra Chỉ Tình tiểu thư kia mị lá»±c không nhá». Äại tiểu thư thân ở trong đám ngưá»i, muốn ngăn cản cÅ©ng không kịp nữa rồi.
Äiá»n Văn KÃnh trước tiên hạ xuống má»™t đèn lồng có tua hồng, giao cho má»™t chấp sá»±, chấp sá»± kia lấy ra câu đố Ä‘á»c lên: “Nhân vô tÃn bất láºp (Ngưá»i không có niá»m tin không thể đứng vững). Äoán má»™t chữ.â€
Äiá»n Văn KÃnh cưá»i nói: “Như thế xem ra ta đã chá»n câu đơn giản nhất rồi, đó là từ ‘Ngôn’ (言 – Nói, lá»i nói, chữ. Äoán từ theo lối chiết tá»±, chữ chữ TÃn ä¿¡ không có phần dứng thẳng - ở đầu chữ thà nh ra chữ Ngôn 言). Chúng nhân cùng vá»— tay khen ngợi, hùa theo không dứt.
Lâm Vãn Vinh nghe váºy thầm cưá»i, con mẹ hắn câu đố đơn giản như thế, má»™t đứa nhá» mưá»i tuổi cÅ©ng giải được.
Tiếp theo liá»n đến Dư Hà ng kia, Dư Hà ng tá»± mình trèo lên thang, hạ xuống tiếp má»™t cái đèn lồng tua Ä‘á», mở ra câu đố là “Nhất khẩu giảo Ä‘iệu ngưu vÄ© ba†(Má»™t miệng ngoạm hết cả Ä‘uôi trâu).
Äá» nà y có chút khó khăn, Dư Hà ng nghÄ© ná»a ngà y trá»i, Ä‘ang mặt mÅ©i nhăn nhó, bên nà y Nhị tiểu thư khẽ cưá»i nói: “Tháºt ra không phải là chữ ‘Cáo’ sao?†(Chữ Cáo 告 có cái mồm/chữ Khẩu å£ á»Ÿ dưới rồi đến chữ Ngưu 牛)
Nhị tiểu thư giá»ng tuy nhá», lại rÆ¡i và o tai má»i ngưá»i, Dư Hà ng mặt mÅ©i đỠlên, các vị tà i tá» tà i nữ thấy Nhị tiểu thư mắt ngá»c mà y ngà i, cá»±c kỳ xinh đẹp, liá»n Ä‘á»u rối rÃt vá»— tay.
Lâm Vãn Vinh hướng tá»›i nà ng giÆ¡ ngón cái lên, quả nhiên không hổ là lão bà cá»§a ta a, thấm sâu được chân truyá»n cá»§a ta. Ngá»c Sương mặt đẹp đỠbừng, trốn ở trong lòng tá»· tá»· không dám ngẩng đầu lên.
Tiếp theo liá»n đến lượt Ngá»c Nhược Ä‘oán câu đố. Nà ng trước ba đèn lồng tua mà u cam, Ä‘á», xanh lại có chút suy nghÄ©, khẽ giá»ng há»i Lâm Vãn Vinh: “Lâm Tam, ta chá»n cái nà o thì tốt?â€
Văn KÃnh thấy Äại tiểu thư chần chừ, liá»n cưá»i nói: “Tiêu tiểu thư, nà ng hãy chá»n đèn lồng tua đỠđi. Nà ng tà i há»c xuát chúng, tua đỠnà y khó đánh ngã được nà ng. Cùng lắm tại hạ và nà ng cùng nhau Ä‘oán câu đố là được.â€
Äại tiểu thư nghe váºy sắc mặc biến đổi, cùng Ä‘oán má»™t câu đố. Äiá»n công tá» nà y má»›i vừa rồi lịch thiệp lá»… độ, chỉ là những lá»i hiện tại gần như khinh bạc rồi. Nà ng thế nà o chịu được, nhịn không được hừ má»™t tiếng.
Äiá»n Văn KÃnh kia Ä‘ang đắc ý, lá»i vừa ra khá»i miệng liá»n biết mình phạm sai lầm lá»›n, vá»™i và ng nói: “Tiêu đại tiểu thư đừng vá»™i hiểu lầm, ý tại hạ không phải là … như thế.â€
Trong mắt kẻ lưu manh không bá» sót má»™t hạt cát, Lâm Văn Vinh là nhân váºt nà o, thiên hạ há từng có ngưá»i hắn sợ qua? Mắt thấy Äại tiểu thư bị đùa bỡn trước mắt mình, sao có thể nhịn không nói, váºy không bằng hắn trá»±c tiếp lên lầu nhảy xuống quách cho xong.
Lâm Vãn Vinh xoạt má»™t cái đứng lên. Con mẹ ngươi, lão tá» không không thu tháºp ngươi, ngươi sẽ chẳng biết mông cá»§a Tam ca không được sá».
Äại tiểu thư thấy thần sắc cá»§a hắn liá»n biết tên nà y muốn gây giông tố rồi, vá»™i và ng kéo hắn lại, vẻ mặt ánh mắt cầu khẩn nhìn hắn, ý bảo không nên dÃnh và o. Lâm Vãn Vinh hừ lạnh: “Hắn khi dá»… nà ng chÃnh là khi dá»… ta. Nà ng ngồi yên đấy, đừng nói gì cả.â€
Tà i sản của dracupi
08-12-2008, 07:37 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Chương 225 - Äăng Mê (Câu đố trong đèn lồng) - Hạ
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch:hieusol
Biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
Thấy hắn bá đạo như thế, Tiêu Ngá»c Nhược trong lòng vừa á»§y khuất, lại có chút ngá»t ngà o. Nhưng lại không dám nói thêm, kéo muá»™i muá»™i cùng ngồi xuống, xem hắn trừng trị ngưá»i ra sao.
“Tiêu tiểu thư đừng vá»™i hiểu lầm, vừa rồi tại hạ chỉ là nói lá»i quan tâm, không há» có ý…â€, Äiá»n Văn KÃnh trong lòng hối háºn vô hạn, Ä‘ang muốn hướng tá»›i Tiêu tiểu thư giải thÃch, đã thấy gia Ä‘inh Tiêu gia kia hì hì đứng lên, miệng cưá»i mặt không cưá»i nói: “Vị nà y là Äiá»n Nhãn KÃnh công tỠđúng không ?â€
Äiá»n Văn KÃnh ở trước mặt hạ nhân chẳng thể nhẫn nhịn, sắc mặt nghiêm lại, trả lá»i: “Ta là Äiá»n Văn KÃnh, không phải Äiá»n Nhãn KÃnh.â€
“ á»’, xin lá»—i, nhá»› nhầm rồi. Gần đây báºn rá»™n Ä‘i lại vá»™i vã, thiếu ngá»§ nghiêm trá»ng, trà nhá»› suy giảm, Äiá»n Nhãn KÃnh… á»’, Äiá»n Văn KÃnh công tá» chá»› nên trách cứ.†Lâm Văn Vinh hai tay giang ra, hì hì cưá»i ngăn trước ngưá»i hắn.
“Ngươi muốn là m gì?†Vì thấy hắn là gia nhân cá»§a Tiêu gia, Äiá»n Văn KÃnh do muốn giữ lại ấn tượng tốt, chỉ đà nh cố nhịn không phát tác.
“Chẳng là m gì cả, Äiá»n công tá» không phải muốn cùng tiểu thư nhà ta Ä‘oán má»™t câu đố sao? Tại hạ chịu sá»± á»§y thác cá»§a tiểu thư, liá»n tá»›i khảo sát Äiá»n công tá» má»™t phen, xem xem ngà i có đủ tư cách hay không.†Lâm Vãn Vinh sắc mặt má»™t má»±c nghiêm chỉnh, nói ra lá»i lại khiến ngưá»i ngồi đầy ở đây Ä‘á»u kinh hãi.
Cho dù Äiá»n công tá» nói sai trước, nhưng chỉ vì chuyện nà y, Tiêu tiểu thư cÅ©ng phái má»™t gia Ä‘inh nho nhá» tá»›i khảo sát Äiá»n công tá», không phải là quá không để ai trong mắt sao? Má»™t gia Ä‘inh nho nhá» có thể có tà i năng gì?
Äiá»n Văn KÃnh nhìn sang Tiêu đại tiểu thư, thấy nà ng mỉm cưá»i không nói, không phá»§ nháºn lá»i nói cá»§a gia Ä‘inh nà y, váºy là thừa nháºn rồi. Äiá»n Văn KÃnh thân là giáo táºp cá»§a Kinh Hoa há»c viện, vừa là công tá» cá»§a Công Bá»™ thượng thư Äiá»n đại nhân, vốn có danh tà i, hôm nay bị khinh thị như váºy, lại còn ở trước mặt nữ tá» lá»t và o mắt xanh cá»§a mình, có thể nà o không là m hắn bốc lá»a ba trượng.
Thấy Äiá»n Nhãn KÃnh sắc mặt xám lạnh, Lâm Vãn Vinh liên tục cưá»i lạnh. Mẹ nó, dám ở trước mặt ta đùa bỡn Äại tiểu thư, tháºt ngươi sống thiếu biết Ä‘iá»u rồi. Äại tiểu thư là nhân váºt nà o, ngoại trừ Tam ca ta, ai cÅ©ng không được đùa giỡn.
“Thế nà o, sợ rồi à ?†Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì há»i.
Äiá»n Văn KÃnh hừ lạnh nói: “Má»™t gia Ä‘inh nho nhá» nhà ngươi có tư cách gì cùng ta giải câu đố? HÆ¡n nữa, đèn lồng tua đỠkia, bổn công tá» cÅ©ng không thèm Ä‘oán cùng ngươi, ngược lại ngươi có thể cùng hạ nhân nhà ta giao lưu má»™t chút.â€
“Ha ha…â€, chúng nhân cá»§a Kinh Hoa há»c viện lá»›n giá»ng cưá»i lên, hạ nhân nà y cá»§a Tiêu gia cÅ©ng tháºt là gan lá»›n trùm trá»i, dám khiêu chiến Äìá»n công tá».
Lâm Vãn Vinh nhún vai há» hững nói: “Vốn ta cÅ©ng không thèm Ä‘oán câu đố vá»›i ngươi, bất quá ngươi lại muốn cùng tiểu thư nhà ta giải đố. Mà tiểu thư nhà ta tà i hoa cái thế, thiên hạ vô song, há kẻ nà o cÅ©ng có thể tiếp xúc vá»›i nà ng? Bất đắc dÄ©, tại hạ không thể là m gì khác hÆ¡n là tiên phong, nếu ngươi thắng ta rồi má»›i có thể có tư cách cùng tiểu thư nhà ta nói chuyện, cái nà y gá»i là công bình. Còn vá» vấn đỠchá»n đèn lồng mà u gì, Äiá»n công tá» nói rất đúng, đèn lông tua xanh không may mắn, chúng ta không chá»n. Muốn chá»n phải chá»n cẩn tháºn chút, miá»…n miá»…n cưỡng cưỡng, tua mà u cam kia nhìn đẹp mắt, váºy chá»n chiếc ấy Ä‘i.â€
“To gan!†Dư Hà ng kia nhảy dá»±ng lên nói: “Äèn lồng mà u chanh chÃnh do Chỉ Tình tiểu thư ra Ä‘á», trên Ä‘á»i nà y có thể có mấy ngưá»i giải được? Ngươi tháºt sá»± là thứ không biết tốt xấu.â€
Lâm Vãn Vinh sắc mặt biến đổi, cưá»i lạnh nói: “Tháºt hay, tháºt hay, ngay cả Từ Vị Từ đại nhân cÅ©ng không dám nói ta chẳng biết tốt xấu, tên khỉ vái chà o nhà ngươi ngược lại có đảm lượng như thế.â€
Nhắc tá»›i Từ Vị, má»i ngưá»i Ä‘á»u sá»ng sốt, má»™t gia Ä‘inh nho nhá» như hắn, như thế nà o biết thiên hạ đệ nhất há»c sÄ©? Nhất định là giả mạo.
Äiá»n Văn KÃnh thấy hắn nước da đặc biệt, tuy là quần áo vải xanh nhưng lại chẳng chút khúm núm, eo lưng thẳng tắp, căn bản chẳng có chá»— nà o nhìn ra là má»™t hạ nhân, trong lòng ngược lại có chút chần chá».
Tên cá»§a lão Từ đưa ra tháºt có tác dụng a, Lâm Vãn Vinh trong lòng trá»™m cưá»i, đèn lồng mà u cam nà y hắn cÅ©ng không nắm chắc phần Ä‘oán trúng, bất quá nhìn đám ngưá»i không má»™t ai dám Ä‘oán câu đố mà u cam, cÅ©ng biết bá»n chúng không tá»± tin. Nếu chỉ Ä‘i Ä‘oán đèn lồng mà u đỠđộ khó hạng trung kia, dá»±a và o khả năng cá»§a Äiá»n Văn Kinh, tất nhiên sẽ Ä‘oán trúng và i câu. Như thế không bằng Ä‘i Ä‘oán đèn lồng mà u cam độ khó cao nhất, dù sao chân không chẳng sợ xuyên qua hà i. Cùng lắm má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘oán không trúng, ta cÅ©ng chẳng tổn thất gì.
Äiá»n Văn KÃnh do dá»± má»™t lúc lâu, má»›i nói: â€œÄÆ°á»£c, nếu ngươi đã có đảm lượng như thế, ta liá»n cùng ngươi Ä‘oán má»™t lần. Äể phòng có ngưá»i nói ta bắt nạt ngươi, ta liá»n cho ngươi cÆ¡ há»™i chá»n lại má»™t lần, đèn tua mà u đỠcùng mà u cam, ngươi tùy tiện chá»n Ä‘i.â€
“ Mà u cam, ta đã sá»›m chá»n rồi, Cà ng khó ta cà ng thÃch.†Lâm Vãn Vinh cưá»i đáp.
Äiá»n Văn KÃnh nhìn sang Tiêu đại tiểu thư, Ä‘oạn cắn răng: “Mà u cam thì mà u cam. Hai chúng ta cùng Ä‘oán, ai Ä‘oán trúng trước là thắng.â€
Lâm Vãn Vinh thấy hình dáng hắn khẩn trương như thế, cưá»i sang sảng, lá»›n tiếng: “ChÃnh nên như thế.â€
Äăng mê cá»§a Chỉ Tình tiểu thư treo lên cả thảy có bốn Ä‘á». Chá»n Như à Cát Tưá»ng là m Ä‘á». Tuy chỉ có bốn Ä‘á», nhưng má»—i năm Ä‘á»u là đỠkhó Ä‘oán nhất, Ä‘oán trúng chỉ có và i ngưá»i, nên má»i ngưá»i Ä‘á»u hình thà nh tâm lý sợ hãi, phà m là đèn lòng cá»§a Chỉ Tình tiểu thư, không ai dám hái.
Không nghÄ© tá»›i hôm nay nhá» Tiêu tiểu thư từ Kim Lăng tá»›i, Äiá»n công tá» muốn hái đèn lồng, má»i ngưá»i trở nên khẩn trương, lại cảm thấy kÃch thÃch.
Chấp sá»± được má»i ngưá»i chá»n ra kia liá»n cháºm rãi gỡ đèn lồng tua mà u cam xuống, rút ra má»™t cuá»™n giấy, lá»›n tiếng Ä‘á»c: “Ba đỠđầu chÃnh là đoán má»™t chữ. ÄỠđầu tiên là – KÃnh trung nhân! (Ngưá»i trong gương)â€.
Lá»i vừa dứt, Äiá»n Văn KÃnh kia liá»n nhăn mà y nhÃu mặt, suy nghÄ© tháºt kỹ.
Lâm Vãn Vinh vừa nghe, sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức cưá»i rá»™ lên. Mẹ nó, đây chẳng phải chÃnh là xoay chuyển trà não sao? ChÆ¡i cái trò nà y vá»›i ta, còn ai có thể so sánh cùng ta.
Äại tiểu thư thấy hắn vừa sững sá» lại vừa cưá»i, tâm lý nà ng khẩn trương đến lòng bà n tay trà n đầy mồ hôi, không biết hắn là m thế nà o đây.
Lâm Vãn Vinh lấy ra bút chì, viết bốn chữ nhá», lại cưá»i vá»›i Äiá»n Văn KÃnh nói: “Äiá»n công tá», Ä‘oán ra chưa? CÆ¡ há»™i vòng thứ nhất nà y ta cho ngươi Ä‘oán trước, đáp được mau đáp Ä‘i, ngà n vạn lần không nên khách khà vá»›i ta aâ€.
Äiá»n Văn Kinh khẩn trương mồ hôi đầy đầu, không dám tiếp chuyện hắn, rất sợ mở miệng bị rối loạn tấm thần.
Lâm Vãn Vinh đưa tá» giấy có chữ viết cho chấp sá»±, bảo: “Äá»c bốn chữ nà y má»™t lần.â€
Chấo sá»± kia không biết ý hắn là gì, chỉ đà nh cầm lấy cuá»™n giấy Ä‘á»c to: “Xuất Nháºp Bình An, đây là ý gì, chẳng lẽ là đáp án cá»§a ngươi?â€
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i nói: “Chá»› vá»™i chá»› vá»™i, chữ thứ hai trong bốn chữ nà y, ngươi Ä‘á»c lại má»™t lần nữa.â€
Chấp sá»± kia chỉ đà nh Ä‘á»c: “Chữ thứ hai là , Xuất Nháºp Bình An lại Nháºp!â€
Lâm Vãn Vinh vá»— tay nói: “ChÃnh xác, Nháºp cá»§a Xuất Nháºp Bình An, đó là lá»i giải.â€
Má»i ngưá»i trong sảnh sá»ng sốt má»™t chút, không lâu sau có kẻ phản ứng, câu đố nà y chẳng lẽ chÃnh là chữ “Nháºpâ€? (Chữ Nháºp å…¥ hình dáng tương tá»± chữ Nhân 人, chỉ thêm cái gạch nhá» phÃa trên. "KÃnh trung nhân - ngưá»i trong gương" là chữ có hình phản chiếu giống chữ Nhân).
“Lâm Tam, ngươi tháºt lợi hại!†Tiêu Ngá»c Nhược mặt đầy vẻ cưá»i, chuyển thân đứng dáºy dùng sức vá»— tay. Äại tiểu thư cÅ©ng cưá»i cưá»i vá»›i hắn, khẽ gáºt đầu.
Cám Æ¡n thầy dạy Váºt lý, cám Æ¡n thầy dạy Số há»c, là m ta hiểu được định lý ảnh ảo và phản chiếu, Lâm Vãn VÃnh nước mắt lá»™p độp chảy xuống.
Äiá»n Văn KÃnh không nghÄ© tá»›i má»™t gia Ä‘inh nho nhá» lại Ä‘oán trúng câu đố đầu tiên, trong lòng lo lắng, vá»™i la lên: “Äá» thứ hai, mau Ä‘á»c đỠthứ hai!â€
Chấp sá»± kia cÅ©ng sốt ruá»™t, vá»™i và ng gỡ câu đố tiếp theo, là bốn chữ “Hoa tiá»n liá»…u bạn†(Trước hoa bên liá»…u).
Äiá»n Văn Kinh trên trán mồ hôi ròng ròng, Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh khinh miệt, chỉ bằng Ä‘iểm tố chất tâm lý nà y, ngươi đã thua rồi.â€
“Mang giấy lại!†Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, nhẹ nói. Äiá»n Văn Kinh kia kinh hãi nhìn hắn, chẳng lẽ hắn lại Ä‘oán ra rồi sao?
“Không cần khẩn trương, lau chút mồ hôi mà thôi.†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, nháºn lấy hai nếp giấy trắng chấp sá»± đưa cho, má»™t tá» lau tay, còn ở tá» kia lại viết lên bốn chữ.
Má»i ngưá»i nhìn tá»›i, bốn chữ kia chÃnh là “Nguyên tiêu giai tiết!â€
“Là ý tứ gì?†Chấp sá»± kia há»i.
“Nhìn chữ thứ tư!†Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì trả lá»i.
“Tiết!†Chấp sá»± kia tức thì sắc mặt trắng bệch, má»i ngưá»i cÅ©ng hiểu được, má»™t tráºn nà y gia Ä‘inh Tiêu gia lại thắng.
(Phần trên của chữ Hoa 花 và phần bên của chữ Liễu 柳 ghép thà nh chữ Tiết 节).
Äiá»n Văn KÃnh không dám kêu đỠnữa, hắn lúc nà y hiểu ra, khó trách gia Ä‘inh Tiêu gia dám kiêu ngạo như thế, nói vá» bản lÄ©nh Ä‘oán câu đố, ngưá»i nà y quả thá»±c có tà i năng, không ai dám Ä‘oán đăng mê cá»§a Chỉ Tình tiểu thư, hắn lại như lấy đồ trong túi, sao không khiến ngưá»i khiếp sợ. Má»™t tên gia Ä‘inh mà đã có bản lãnh như thế, Tiêu đại tiểu thư nà y lại còn như thế nà o? Chẳng lẽ là má»™t nhân váºt tương tá»± Chỉ Tình tiểu thư?
“Äiá»n thiếu gia, còn muốn kêu đỠnữa không? Chấp sá»± kia len lén há»i Äiá»n Văn KÃnh.
Äiá»n Văn KÃnh còn chưa nói, trong sảnh sá»›m đã có ngưá»i kêu gá»i: “Tiêu đại tiểu thư, bảo gia nhân nà y cá»§a ngưá»i Ä‘em cả bốn đỠđoán hết Ä‘i. Chỉ Tình tiểu thư hà ng năm ra bốn Ä‘á», chưa bao giá» có ai Ä‘oán trúng toà n bá»™, hôm nay hãy để gia nhân nà y cá»§a ngưá»i thá» váºn khà đi.â€
Äại tiểu thư nhìn sang Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng không biết nên như thế nà o má»›i tốt, cái tên thÃch danh tiếng nà y Ä‘oán trúng hai Ä‘á», rÆ¡i và o cảnh lưng chừng dở dở ương ương, xem ngươi kết thúc thế nà o. Tuy nghÄ© như thế, nhưng nụ cưá»i trên mặt nà ng có ngăn cÅ©ng không ngăn lại được.
Toát mồ hôi, là m như lão tá» là đứng đưá»ng bán nghệ sao, ngươi nói Ä‘oán là đoán à , không có chút lợi Ãch ai cố gắng là m việc vô nghÄ©a là m gì? Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, Ä‘ang muốn Ä‘i xuống, Tiêu Ngá»c Sương đã loạt xoạt chạy đến bên ngưá»i hắn, hai má đỠlên, nhẹ giá»ng nói: “Tên xấu xa nà y, ngươi lại Ä‘oán hai cái trên Ä‘i. Cùng lắm ngưá»i ta cho ngươi hôn má»™t chút là được.â€
Nha đầu nà y, lấy sắc dụ dá»— a, lão tỠ“ăn†luôn “món†nà y. Lâm Vãn Vinh ở bên tai nà ng khinh bạc: “Hôn ở đâu a? Chá»— bình thưá»ng ta không hôn, hắc hắc.â€
“Äáng ghét!†Ngá»c sương sắc mặt đỠbừng, chạy đến bên tá»· tá»· trốn trong lòng nà ng không dám ra.
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i nói: “Tốt, vì má»™t sứ mạng quanh vinh vÄ© đại, ta sẽ lại Ä‘oán, má»i ngưá»i đừng nên chê cưá»i.â€
“Hay!†Lần nà y lại là chúng nhân Kinh Hoa há»c viện chút động khen hay, ngưá»i dám khiêu chiến Chỉ Tình tiểu thư, cho đến đầu năm nay không gặp nhiá»u lắm a.
Chấp sá»± kia vá»™i và ng hạ đèn lồng tua mà u cam kế tiếp, cung kÃnh Ä‘á»c: “Äá» thứ ba chÃnh là câu đố má»™t chữ.â€
Hắn lấy ra cuá»™n giấy, má»i ngưá»i Ä‘á»u cả kinh, chỉ thấy trên giấy trắng sạch sẽ không có chữ nà o.
Má»i ngưá»i quay mặt nhìn nhau? Äây là ý tứ gì? không phải là Chỉ Tình tiểu thư nhầm rồi chứ.
Chấp sá»± kia cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i, chỉ đà nh nhìn Lâm Vãn Vinh, hi vá»ng hắn mở lá»i.
Hé ra giấy trắng? Lâm Vãn Vinh trong lòng giáºt mình, cô nà ng kia lại chÆ¡i trò nà y à ? Hắn vá»™i bước Ä‘i và i bước, cháºm rãi dạo trong sảnh. Má»i ngưá»i thấy hắn không nói lá»i nà o, tất cả Ä‘á»u im lặng, sợ quấy rầy suy nghÄ© cá»§a hắn.
Lâm Vãn Vinh không cho rằng đây là câu đố viết nhầm, đầu năm nay tháºt lắm ngưá»i thÃch ra vẻ huyá»n bÃ, không lẽ vị Chỉ Tình tiểu thư nà y là má»™t ngưởi thÃch chÆ¡i câu đố không chữ sao?
Câu đố không có chữ? Trong đầu hắn lóe lên má»™t ý niệm, cao hứng thiếu chút nữa nhảy dá»±ng lên, trá»i a, đây chẳng phải là câu đố không chữ sao? Hắn lấy ra bút chì, xoạt xoạt xoạt xoạt, rồng bay phượng múa viết lên bốn chữ to.
Tà i sản của dracupi
08-12-2008, 11:35 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 226)
Chương 226 - Hoa đăng hồng tuyến - Thượng
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch:hieusol
Biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
Äăng mê không chữ nà y, má»i ngưá»i ngay cả câu đố cÅ©ng chẳng nhìn ra, cà ng không dám nói là nhầm câu đố. Má»i ngưá»i thấy hắn đỠbút, chỉ biết chắc chắn có đáp án, mắt thấy ba đăng mê cá»§a Chỉ Tình tiểu thư cÅ©ng bị phá rồi, má»i ngưá»i nhất thá»i trở nên hưng phấn.
Lâm Vãn Vinh đưa tá» giấy viết cho chấp sá»±, nói: “Lại má»i ngươi Ä‘á»c má»™t lầnâ€.
Chấp sá»± kia cầm lấy, Ä‘á»c lá»›n: “Mê - Äồ - Tri - Phản.â€
Má»i ngưá»i nghe bốn chữ nà y cá»§a hắn, nhưng lại không hiểu được ý tứ là sao. Lần nà y viên chấp sá»± cÅ©ng khôn ra, vá»™i há»i: â€Xin cho biết lần nà y là đoán chữ thứ mấy?â€
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i đáp: “Chữ thứ nhất, đó là má»™t câu đố không chữ.â€
Chấp sá»± kia không chút nghÄ© ngợi, liá»n lá»›n tiếng tuyên bố: “Nguồn gốc câu đố là , chữ Mê trong Mê đồ tri phản (Lạc đưá»ng quay lại).â€
Chúng nhân Ä‘á»u bà n luáºn, không nghÄ© ra tại sao lại là chữ “Mêâ€.
Äại tiểu thư thấy Lâm Tam hình dáng đắc ý phÆ¡i phá»›i tá»±a gió xuân, trong lòng buồn cưá»i, liá»n Ä‘i tá»›i giữ ống tay áo hắn nói: “Äừng rưá»m rà nữa, mau nói ngươi như thế nà o Ä‘oán ra.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì: “Ta nói ra rồi, nà ng cÅ©ng hôn ta má»™t cái?â€
Äại tiểu thư trái tim Ä‘áºp mạnh, sắc mặt trở nên nghiêm chỉnh: “Cứ thÃch nói năng lung tung, ngươi có nói hay không, ta cÅ©ng chẳng muốn quản ngươi nữa.â€
Nha đầu nà y da mặt tháºt là non a, Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i to lên tiếng: “Chư vị ở trong lòng nhất định kỳ quái câu trả lá»i vì sao lại là chữ Mê trong Mê - Äồ - Tri -Phản. Kỳ thá»±c nói ra không đáng má»™t đồng, chỉ cần má»i ngưá»i hiểu được câu đố nà y, váºy cÅ©ng là đoán ra câu trả lá»i rồi.â€
Má»™t tà i tá» kêu lên: “Vị lão huynh nà y, ngươi không phải nói nhảm chứ. Äoán đăng mê, cái nà o chẳng phải là hiểu câu đố má»›i có thể Ä‘oán ra câu trả lá»i?â€
Lão tá» thÃch nói nhảm, ngươi quản được sao, Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i bảo: “Huynh đà i nói cá»±c kỳ đúng. Vị Chỉ cái gì đó tiểu thư nà y, ra đăng mê phần lá»›n khó khăn ở phần trình bà y câu đố. Mượn má»™t đỠnà y mà nói, trương ra giấy trắng không má»™t chữ, cho dù ai cÅ©ng không Ä‘oán ra ý tứ cá»§a nà ng. Váºy giấy trắng nà y là ý gì? Äấy chÃnh là vị tiểu thư đưa ra má»™t chữ Mê (謎 – câu đố) Trong câu đố nà y không có chữ nà o. Chữ Mê bá» Ä‘i chữ Ngôn bên cạnh, chẳng phải là chữ Mê (è¿· – lầm, lạc, lá» má»â€¦) trong Mê - Äồ - Tri - Phản sao?
[Chú giải: Có 2 chữ Mê, má»™t là Mê 謎 câu đố) có ẩn chữ Ngôn (言 chữ) bên trong. Vì câu đố không có chữ, ta bá» chữ Ngôn trông Mê (謎 câu đố) ra, thà nh chữ Mê Mê (è¿· – lầm, lạc, lá» má»â€¦)].
Chúng nhân giáºt mình hiểu ra, nguyên lại chữ Mê nà y là đoán như thế. Äem câu trả lá»i nói ra thì cá»±c kỳ đơn giản, cÅ©ng không cần bao nhiêu há»c vấn, tháºm chà má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© rằng mình có thể Ä‘oán trúng. Nhưng khi thân ở trong cuá»™c, tư duy liá»n bị bó buá»™c khó có thể phát huy, cho nên má»›i có niá»m vui thú “Liá»…u ám hoa minh†(tia sáng cuối đưá»ng hầm) nà y, hạ nhân cá»§a Tiêu gia quả nhiên cÆ¡ trà hÆ¡n ngưá»i, khó trách hắn tuyên bố trước tiên muốn kiếm tra Äiá»n Văn KÃnh má»™t chút, dá»±a và o mấy lần biểu hiện cá»§a hắn, hắn tháºt sá»± có tư cách đó.
“Huynh đà i, váºy liá»n má»i ngưá»i mau Ä‘oán đăng mê thứ tư cá»§a Chỉ Tình tiểu tư Ä‘i. Năm nay nhất định phải phá được câu đố cá»§a Chỉ Tình tiểu thư, vì nam tá» chúng ta già nh tiếng nói.†Má»™t công tá» cá»§a Kinh Hoa há»c viện kêu lá»›n. Bốn câu đố phá ba, chỉ cần cố thêm má»™t chút, váºy thần thoại đăng mê vô địch cá»§a Chỉ Tình tiểu thư liá»n bị phá vỡ hoà n toà n rồi, sao có thể khiến ngưá»i ta không khá»i hưng phấn.
Lâm Vãn Vinh thấy thế khẽ mỉm cưá»i, vị Chỉ Tình tiểu thư nà y cuối cùng là thần thánh phương nà o? Má»™t đám công tá» lòng kiêu hãnh thấu trá»i cÅ©ng cam chịu thần phục nà ng, chuyện nà y tháºt kỳ quái.
Chấp sá»± kia gỡ xuống chiếc đèn lồng tua mà u cam cuối cùng, nói: “Bẩm cáo công tá», Chỉ Tình tiểu thư đưa ra đăng mê, ba cái là đoán chữ, má»™t cái là đoán váºt. Chiếc đèn lồng cuối cùng nà y chÃnh là ứng vá»›i Ä‘oán váºt.†Thấy Lâm Vãn Vinh biểu hiện xuất chúng bất phà m, gã cÅ©ng khôn ngoan đưa thân pháºn hắn tăng lên, gá»i là “công tá»â€.
Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© cưá»i đáp: “Äoán váºt thì Ä‘oán váºt váºy, dù ta Ä‘oán không ra, tin rằng các vị công tá» tiểu thư cÅ©ng sẽ không trách ta.â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đặt kỳ vá»ng lên trên ngưá»i hắn, nghe váºy liá»n cuống quÃt gáºt đầu, cho dù câu đố cuối cùng nà y Ä‘oán không ra, bằng và o khả năng liên tục phá ba ván cá»§a hắn. là m giáo táºp cá»§a Kinh Hoa há»c viện cÅ©ng dư sức rồi.
Chấp sá»± lấy ra cuá»™n giấy cuối cùng, Ä‘á»c:
“Ngồi cÅ©ng là ngồi, đứng cÅ©ng là ngồi, Ä‘i cÅ©ng là ngồi, nằm cÅ©ng là ngồi.â€
“Ngồi cÅ©ng là đứng, đứng cÅ©ng là đứng, Ä‘i cÅ©ng là đứng, nằm cÅ©ng là đứng.â€
“ Ngồi cÅ©ng là đi, đứng cÅ©ng là đi, Ä‘i cÅ©ng là đi, nằm cÅ©ng là đi.â€
“ Ngồi cÅ©ng là nằm, đứng cÅ©ng là nằm, Ä‘i cÅ©ng là nằm, nằm cÅ©ng là nằm.â€
“Ồ, Chỉ Tình tiểu thư viết rõ, má»—i câu Ä‘oán má»™t loại động váºt, cá»™ng lại là bốn loại, Ä‘oán trúng hai loại coi như là phá được câu đố.â€
Tiểu nữu nà y chÆ¡i trò gian trá, Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, má»™t cái đăng mê phải Ä‘oán bốn thứ, coi lão tá» là kẻ ngu à , rất không thà nh tháºt rồi.
Má»i ngưá»i trong sảnh Ä‘á»u bà n luáºn, Ä‘ua nhau Ä‘oán bốn thứ nà y là váºt gì.
Lâm Vãn Vinh trong lòng khinh thưá»ng, cÅ©ng chẳng muốn Ä‘oán nữa, cháºm rãi Ä‘i trở vá» bên ngưá»i Tiêu gia tá»· muá»™i, nhẹ giá»ng há»i:†Hai vị tiểu thư ăn có no không?â€
Ngá»c Sương cưá»i rằng: “Chúng ta có thể ăn bao nhiêu, tháºt ra ngươi luôn kêu đói, kêu ngươi ăn no má»›i đúng.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc: “Ta đã sá»›m no rồi, đợi ở nÆ¡i nà y cÅ©ng không có ý tứ gì, chúng ta mau xuống lầu Ä‘i thôi.â€
Äại tiểu thư tưởng rằng hắn Ä‘oán không trúng câu trả lá»i cuối cùng nà y, liá»n gáºt đầu: “Như thế cÅ©ng tốt, ngươi đã Ä‘oán được ba lần, cÅ©ng coi như được rồi.â€
Nhị tiểu thư cưá»i ngá»t ngà o: “Tên xấu xa, ngươi tháºt có bản lÄ©nh. Dứt khoát ta không Ä‘i Kinh Hoa há»c viện nữa, vì ngươi ở nhà dạy ta cÅ©ng tốt là m rồi, đảm bảo so vá»›i mấy tiên sinh kia dạy phải hÆ¡n nhiá»u lắm.â€
Lâm Vãn Vinh trên mặt nổi lên nụ cưá»i dâm đãng, hắc hắc gáºt đầu nói: “Như thế rất tốt, trong tay ta có nắm giữ Bão Phác Tá» trưá»ng sinh thuáºt, Kim Bình Mai, Äăng Thảo hòa thượng (các dâm thư nổi tiếng TQ), cÅ©ng đủ dạy nà ng ba năm năm rồi, chúng ta dà nh thá»i gian nghiên cứu má»™t chút.â€
Hai vị tiểu thư mặc dù không biết Bão Phác Tá» trưá»ng sinh thuáºt, Kim Bình Mai, Äăng Thảo hòa thượng trong lá»i nói cá»§a hắn là há»c vấn gì, nhưng cùng hắn ở má»™t chá»— thá»i gian dà i, chỉ nhìn nụ cưá»i trên mặt hắn, cÅ©ng biết hắn nghÄ© gì, nhất thá»i gò má hai ngưá»i Ä‘á»u đỠlên, đồng thá»i khẽ gắt má»™t tiếng.
Bà n tay nhá» cá»§a Ngá»c Sương nhéo lên chá»— thịt má»m bên hông hắn, e thẹn gắt: “Ngươi sau nà y còn nói những lá»i lung tung, cẩn tháºn ta không để ý tá»›i ngươi, còn kêu tá»· tá»· cÅ©ng không để ý tá»›i ngươi.â€
Oa ha ha ha, Lâm Vãn Vinh nhún vai cưá»i to, hai nà ng cà ng ngượng ngùng không chịu nổi, trong nhất thá»i không khà tháºt ôn nhu và ấm áp, Khiến cả nhóm ngưá»i bên cạnh cÅ©ng muốn nóng lên theo. Äại tiểu thư vốn muốn há»i hắn lên Vân Lai Tiên Cảnh nà y là m gì, nhưng thấy hắn cưá»i vui tươi, đã mất Ä‘i Ãt nhiá»u vẻ chán nản, liá»n yên lòng lại, đứng dáºy hướng vá» bá»n ngưá»i Äiá»n Văn KÃnh nói lá»i tá» biệt.
Má»i ngưá»i Ä‘ang trao qua đổi lại Ä‘ua tranh Ä‘oán câu đố náo nhiệt, thấy Äại tiểu thư dẫn theo hạ nhân thông minh cÆ¡ trà kia muốn Ä‘i, Ä‘á»u sá»ng sốt. Äiá»n Văn KÃnh vá»™i và ng giữ lại nói: “Tiêu tiểu thư, Kinh Hoa há»c viện ta còn có hai vị yếu nhân chưa đến đây, bá»n há» kiến thức rá»™ng lá»›n, há»c vấn phi phảm, chÃnh là tà i tá» giai nhân số má»™t số hai cá»§a Äại Hoa. Äợi bá»n há» tá»›i, ta sẽ giá»›i thiệu vá»›i các nà ng má»™t phen. Sau đó tiá»…n nà ng Ä‘i cÅ©ng không trá»… mà .â€
Äại tiểu thư lắc đầu mỉm cưá»i: “Mạo muá»™i quấy rầy đã không nên rồi, lại quấy nhiá»…u lâu như thế, tiểu nữ tá» tháºt sá»± cảm thấy có lá»—i. Hai ngưá»i tá»· muá»™i ta má»›i tá»›i kinh thà nh, còn nhiá»u chuyện chưa là m, lúc nà y không còn sá»›m nữa, chúng ta phải vá» nhà an bà i má»™t chút má»›i được. Gia nhân nà y cá»§a ta không biết lá»… phép, đắc tá»™i vá»›i các công tá» tiểu thư, xin chá»› trách.â€
Äiá»n Văn KÃnh thấy Äại tiểu thư đã quyết ý Ä‘i, tá»± biết không cố giữ được. Hắn tối nay lúc đầu biểu hiện cá»±c tốt, sau lại đắc ý quên hết tất cả lá»… độ, Ä‘oán câu đố lại thua má»™t hạ nhân cá»§a ngưá»i ta, trong lòng quả tháºt có chút thất ý, chỉ đà nh gượng cưá»i và i tiếng.
Ngưá»i trong đại sảnh nguyên đối vá»›i Lâm Vãn Vinh ôm hi vá»ng cá»±c lá»›n, nhưng thấy hắn lúc nà y phải Ä‘i, Ä‘á»u tưởng rằng câu đố cưá»i cùng hắn cÅ©ng Ä‘oán không ra, Ä‘á»u có chút thất vá»ng.
Vị công tá» má»›i vừa rồi mấy lần cổ vÅ© Lâm Vãn Vinh, khen hắn giá»i hay Ä‘i tá»›i lên tiếng: “Vị huynh đà i nà y, tại hạ Phương Như Xuyên, ở nÆ¡i nà y xin kÃnh lá»…. Má»›i vừa rồi huynh đà i liên tục Ä‘oán ba câu đố, há»c vấn phi phà m, câu đố cuối cùng nà y vì sao lại không Ä‘oán nữa? Chẳng lẽ tháºt sá»± Ä‘oán không ra sao? Thế nà y tháºt đáng tiếc. Nếu ngươi có thể Ä‘oán trúng cả bốn cái, váºy ngươi có thể trong má»™t đêm nổi danh rồi.â€
Phá giải đăng mê cá»§a tiểu thư gì đó là có thể nổi danh sao? Lâm Vãn Vinh nhịn không được có chút lắc đầu, thấy Phương Nhu Xuyên nà y thần thái hòa ái, không giống lúc trước cao ngạo, liá»n chỉ cưá»i cưá»i, chẳng nói đúng, cÅ©ng chẳng nói không đúng.
Äiá»n Văn KÃnh nhìn thấy hình dáng cưá»i cợt cá»§a Lâm Vãn Vinh, trong lòng căm phẫn, không nhịn được hừ má»™t tiếng nói: “Äoán không ra cÅ©ng tốt, nếu Chỉ Tình tiểu thư biết đăng mê cá»§a nà ng bị má»™t tên hạ nhân Ä‘oán ra, sợ rằng cÅ©ng sẽ không cao hứng.â€
Nhị tiểu thư thấy hắn hạ thấp Lâm Tam, trong lòng giáºn dữ, mở miệng mắng: “Ngươi ngay cả má»™t hạ nhân Ä‘á»u không bằng! Lâm Tam, chúng ta Ä‘i, không để ý tá»›i hắn.â€
Äại tiểu thư cưá»i cưá»i không nói gì. Ngá»c Sương hừ má»™t tiếng, kéo Lâm Vãn Vinh Ä‘i xuống lầu.
“Nhị tiểu thư, là m gì tức giáºn như váºy, mồm ở trên ngưá»i há», mặc cho bá»n há» nói Ä‘i, chẳng mất miếng thịt nà o đâu.†Lâm Vãn Vinh chẳng thèm để ý, cưá»i nói.
Hừ, ngươi so vá»›i bá»n hắn há»c vấn cao hÆ¡n, ai dám khi dá»… ngươi, ta sẽ không buông tha cho hắn. HÆ¡n nữa, đợi qua hai năm chúng ta thà nh thân, ngươi chÃnh là cá»§a ta, chÃnh là …†Nhị tiểu thư mặt đỠbừng, mấy câu sau không nói nên, Lâm Vãn Vinh kỳ quái há»i: “Là gì cá»§a nà ng?â€
“Là tướng công cá»§a ta!†Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Ngá»c Sương đỠlên nhẹ giá»ng nói, bá»™ ngá»±c sữa dùng sức ưỡn lên, ngượng ngùng mà lại kiên định.
Äại tiểu thư nghe hai ngưá»i nói chuyện, cÅ©ng có chút nóng lên, nhịn không được nhẹ nhà ng lôi kéo cánh tay nhá» cá»§a muá»™i muá»™i: “Quá»· nha đầu, nói chuyện cÅ©ng không biết ngượng.â€
Ha ha, Lâm Vãn Vinh nghe được, hoa lòng nở rá»™, tá»±a như ăn được và i cân viagra tinh thần, xuống thang được má»™t ná»a, đột nhiên xoay ngưá»i hô: “Cái gì gì Phương Như Xuyên huynh, ngưá»i tá»›i đây má»™t chút.â€
Phương Như Xuyên sá»ng sốt má»™t chút, vá»™i cất tiếng: “Huynh đà i, ngươi gá»i ta sao?â€
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu, tìm giấy bút viết lên bốn chữ, cưá»i nói: “Câu trả lá»i cuối cùng ở đây, ngươi muốn xem tá»›i mà lấy.â€
Phương Như Xuyên mừng rỡ, vá»™i và ng chạy tá»›i, Lâm Vãn Vinh đưa mảnh giấy ná» và o tay hắn, trong tiếng cưá»i ha ha kéo hai vị tiểu thư xuống lầu mà đi.
Phương Như Xuyên nhìn mấy chữ kia, ngây ngốc sững sá» hồi lâu má»›i nhảy dá»±ng kêu lên: “Huynh đà i Ä‘oán trúng rồi, quả nhiên Ä‘oán trúng rồi, ngươi phá được bốn đăng mê cá»§a Chỉ Tình tiểu thư rồi.â€
Tà i sản của Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì