Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 8: Độc Tài Thương Khung
Chương 853: Toàn diện bộc phát
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm by acquyden
Tuyết Lệ Hàn giải vây cười nói : “ thật cũng không sao, ta ngược lại cảm thấy đây là một quyết định tốt, dù sao cái chỗ ngồi này sớm muộn cùng cho hẳn, hắn nếu đà ra quyết định, trừ nhìn tình huynh đệ ra, còn có ý nghĩa hắn đà nguyện ý gánh vác trọng trách, ngươi nên cảm thấy cao hứng mới đúng... thật không phải là chuyện mất mặt, không chỉ có Yêu Hoàng Thiên, ngay cả Đông Hoàng Thiên của ta cũng đà muốn tuyên bố, tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa, Hơn nữa bắt đầu tiêu diệt Thánh Hoàng Cung thế lực, diệt sạch Vạn thánh chân linh..."
"Dù sao trong lòng lào nương chính là không thoải mái, lần này trở về, ta không đem gia hòa này khốn kiếp đánh kêu cha gọi mẹ..." Yêu Hậu oán hận nói.
Tuyết Lệ Hàn ha ha cười một tiếng, nhưng ngay sau đó rất có chút ít cảm khái thở dài.
Nhìn đám người Sở Dương mà trong lòng một trận thổn thức.
Vốn là tự mình nghĩ, đám người Sở Dương có thể ở trong thời gian một vạn năm vượt qua bản thân cũng đà rất tốt, đã là đáng quý. về phần là mấy ngàn năm, mấy trăm năm vượt qua bản thân, mặc dù là hy vọng xa vời nhưng cùng không phải là tuyệt đối không thể nào...
Nhưng hiện tại...
Không phải là vạn năm, ngàn năm, trăm năm, mà là mấy năm!
Tuyết Lệ Hàn đột nhiên cảm giác được bản thân chẳng lẽ thật là có chút ít già rồi? !
"Sông lớn sóng sau đè sóng trước a..." Tuyết Lệ Hàn thở dài, nhìn Yêu Hậu nói.
Yêu Hậu cả giận nói: “Ngươi nhìn ta xong rồi sao? Châm chọc ta già rồi sao?"
Trong lúc bất chợt tâm tư nhất chuyển, trên mặt vọt thoáng cái đỏ.
Tuyết Lệ Hàn rò ràng là có ý thổn thức tự giễu, còn có ý tứ 'Sắp bị thay thế được, muốn lập tức quy ẩn điền viên' như thế. về phần nhìn mình chắc là hy vọng mình cùng hắn...
"Hừ!" Yêu Hậu đỏ bừng cả khuôn mặt hừ một tiếng, nghiêng đầu đi.
"Ồ! ?" Mạc Thiên Cơ kinh ngạc kêu lên.
Trong khoảng thời gian này Mạc Thiên Cơ vẫn tiếp thu tình báo, đại lượng tình báo theo nhau mà đến, giờ phút này lại đột nhiên lên tiếng, hơn nữa trong giọng nói tràn đầy sự khác thường làm mọi người không khỏi tò mò.
"Xảy ra chuyện gì vậy? mau nói đi!" Mọi người rối rít hôi.
"Con trai của Vân Thượng Nhân, Vân Trung Thiên, ở Trung Cực Thiên gặp gỡ phục kích cùng một đám tùy thân hộ vệ, đồng thời chết oan chết uổng... Người xuất thủ chính là con trai của nguyên Thanh Tiêu Thiên Thiên Đế, Mạch Lộ!"
Mọi người nghe vậy cũng là lấy làm kinh hãi.
Tin tức này có thể nói là ngoài ý muốn cực kỳ. Sở Dương nhớ tới khi bản thân vừa tới Đông Hoàng Thiên, lần đầu tiên nhìn thấy Vân Trung Thiên, mạnh làm gạo, bạo làm tiền, thần thái phi dương không khôi có chút thôn thức.
Hắn tuyệt đối cũng là nhân tài. Nhưng, nhưng căn bản không còn kịp làm chuyện gì đà bị bóp chết!
Tuyết Lệ Hàn vẻ mặt phá lệ phức tạp.
Vân Trung Thiên nếu có thể sống đến bây giờ, hơn phân nửa là con trai của Tuyết Tiên Nhi, cũng là cháu ngoại của mình sao? chết?
Hắn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, trong lúc nhất thời không biết trong lòng có tư vị gì.
"Đại La Thiên Vô Cực Thiên Đế Tử Vô Cực phát ra mệnh lệnh, đuổi giết Thánh Hoàng Cung dư nghiệt... Chém giết Vạn thánh chân linh. Tuy nhiên đạo mệnh lệnh này của hẳn bị nhiều vị Thiên Đế nhất trí chỉ trích..." Mạc Thiên Cơ hình như là nhận được tin tức mới nhất mà phì cười không ngừng nói.
"Cái gì? Chỉ trích? làm sao a? Mọi người không hiểu chút nào.
“ Đúng, thật đúng là chỉ trích." Mạc Thiên Cơ nói: “Mặc Vân Thiên, Đại Tây Thiên, Trung Cực Thiên, Thanh Tiêu Thiên, Yêu Hoàng Thiên phương diện... Liên hiệp chất vấn Vô Cực Thiên Đế: Làm sao không tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa?"
Loại chỉ trích này thật sự là vô lễ cậy mạnh cực kỳ!
Sở Dương là lão đại các ngươi, cũng không phải là lão đại người khác. Bằng vào cái gì mà phải tôn kính ngự tọa?
Nếu nói không nói đạo lý, chỉ sợ không ai bằng !
"Khụ khụ..." Mạc Thiên Cơ đối với việc các huynh đệ cậy mạnh dường như có chút lúng túng, nói : “Các vị Thiên Đế phát ra thanh minh: Nếu có một ít thiên địa không tôn kính Sở Dương làm ngự tọa... Như thế nào như thế nào... Trước mắt Đại La Thiên đang triệu khai hội nghị khẩn cấp... thương nghị cái gì... Khụ khụ khụ..."
Triệu khai hội nghị khẩn cấp... Có thể thấy được đã đem người ta ép đến trình độ nào...
"Đông Hoàng Thiên phương diện ban bố tin tức ... Đuổi giết Thánh Hoàng Cung dư nghiệt và Vạn thánh chân linh, nhưng, cũng không có tuyên bố tin tức về Quỳnh Tiêu Ngự Tọa... Cho nên tao ngộ đồng dạng chỉ trích... Chất vấn..."
Mạc Thiên Cơ liếc mắt nhìn Tuyết Lệ Hàn.
Tuyết Lệ Hàn đang ôm bụng cười cười to làm Vô Cực Thiên Đế nay liền ngẩn ngơ, nhưng ngay sau đó giận tím mặt nói : “Ta nói, các ngươi làm việc quá không nói đạo lý đi? Có còn điểm công lý đạo nghĩa nào không?!"
Mới vừa rồi còn nhìn người có chút hả hê, đảo mắt đến phiên mình.
Mạc Thiên Cơ cùng Tạ Đan Quỳnh lào thần khắp nơi mỉm cười nói: “Đông Hoàng bệ hạ, chúng ta cảm thấy, chuyện này hay là thống nhất trình tự đi... Mới vừa rồi ngài không phải là cũng tán dương chuyện làm tốt lắm sao, làm sao lúc này lại nói..."
Tuyết Lệ Hàn một đầu khó hiểu, gầm hét lên nói: “Đạo lý không nói không rò, công đạo tự tại nhân tâm, các ngươi đây là đang uy hiếp, hiếp bức, áp bách... Quả thực là cố tình gây sự! Không nói đạo lý cực kỳ!"
Tạ Đan Quỳnh cười hắc hắc, nói "hiệu quả và lợi ích thật ở nhân tâm sao ? ta xem là quan tâm đến thực lực hơn thì có? ... Thật ra thì đây hết thảy không cùng là ngài một tay chế tạo nên sao ? tức giận cái gì? Quá giả đi? ! Xem ngươi miệng cũng há đến sau tai, lại còn trang mô tác dạng phản đối..."
Tuyết Lệ Hàn ngây ngốc, thiếu chút chuyển giận mỉm cười, mạnh mê ho khan một tiếng, mới nhịn được.
Đúng như Tạ Đan Quỳnh nói, hôm nay tất cả cục diện, Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn mới thật sự là người khởi xướng!
Tuyết Lệ Hàn ho khan mấy tiếng mới giả ra tới một bộ bất đắc dĩ nói : “Ta không có tức giận... Ta cũng cảm thấy thống nhất là tốt nhất, nhưng ta còn chưa có trở về, các ngươi lại bắt đầu bắt nạt người, nhất là ngươi, Tạ Đan Quỳnh, ngươi là người không nói đạo lý nhất, ta nhìn lâm ngươi rồi, tiêu bạch kiêm ngươi thật không có hảo tâm, nêu không bọn họ cùng không gọi ngươi là Tạ thỏ tử, ta còn buồn bực tại sao là cái tên như thế, bây giờ nhìn lại, thật là danh phù kỳ thực..."
Mọi người nghe vậy cười ha ha.
Tạ Đan Quỳnh vô tội trúng thương, khuôn mặt khó hiểu. Chuyện này cùng ngoại hiệu của ta có quan hệ gì ? Đây cũng quá không nói đạo lý đi ...
Thế cục đã phát triển đến trình độ hiện nay, bên này mọi người cũng bắt đầu bắt tay vào làm động tác.
Mọi người căn bản không cần thương lượng cái gì, tức thì mỗi người đi một ngả.
Yêu Hậu cần tức thì quay lại Yêu Hoàng cung, chủ trì đại cục, ổn định yêu tâm, Yêu Ninh Ninh vừa ra, lấy khí tràng của mô thái tử hiện tại dường như chưa chắc đã có thể trấn trụ tràng, cho nên cần Yêu Hậu lào nhân gia tự mình ra sân trấn tràng.
Còn có Đông Hoàng cũng muốn tức thì đi Đông Hoàng Thiên, an bài sự nghi, chủ yếu nhất chính là cũng phải chính thức thả ra một cái tin tức "Tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa" bổ sung, làm các khác trong Cửu Đế Nhất Hậu có biểu hiện.
Hơn nữa muốn có đủ lý do, hợp tình hợp lý, không lộ vẻ bị buộc vội vã.
Nếu không... Cửu Trọng Thiên Khuyết khuyết sẽ thành quá mất giá.
Tuyết Lệ Hàn bản thân đối với cái an bài này tương đối bất màn, nguyên nhân đầu là bản thân cư nhiên bị sai khiến... Mặc dù cam tâm tình nguyện nhưng cũng có chút không thoải mái. Cái tâm ý này là phức tạp cực kỳ.
Nguyên nhân thứ hai cũng là phi thường khó có thể dễ dàng tha thứ được, mình mới cùng Tâm Nhi thành lập quan hệ, đang mong đợi có thể tiến hành sâu thêm tầng thứ, càng thảm nhập trao đổi, hy vọng rất lớn. Nhưng... Tại thời cơ này ngươi bảo ta trở về Đông Hoàng Thiên, như vậy là chia rẽ chúng ta đây, có còn điểm công lý đạo nghĩa nhân tình nào ko?
Thật là không có thể nhẫn, thúc có thể nhẫn thẩm cùng không thể nhẫn, không đúng, là thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhẫn!
Đông Hoàng bệ hạ thở dài, cảm thấy nhân sinh ly tán vô thường, thế sự khó có thể dự liệu, tràn đầy nỗi buồn ly biệt cảm xúc biệt ly.
"Trên đời khó khăn nhất là tương tư, chia ly hơn tương tư; tương tư mới biết tương tư khổ..." Đông Hoàng bệ hạ muốn viết bài thơ nhưng moi ruột gan chẳng qua là ngâm ra được mấy câu là tịt.
Bởi vì cái mông của hắn đã bị Yêu Hậu mặt đỏ bừng hung hăng đạp một cước; nhưng ngay sau đó, Yêu Hậu bệ hạ cũng phiêu diêu dao động đi, lưu lại một câu tàn bạo nói : “Già mà không tự trọng! Ta để ngươi tương tư!"
Mọi người thấy Tuyết Lệ Hàn bị đạp ngã sấp buồn cười mà không dám cười.
"Đúng vậỵ... Chính là ngươi để cho ta tương tư..." Đông Hoàng vỗ vỗ cái mông ngồi dậy, không chút phật lòng, vẻ mặt như có điều suy nghĩ nói.
"Phốc"
Mọi ngươi rốt cục phun ra.
Chẳng qua là Đông Hoàng oán thầm thuộc về oán thầm, Đông Hoàng Thiên vẫn phải là trở về, hiện tại "Tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa" là chuyện trọng yếu nhất, những thứ hoa dưới ánh trăng, ngươi trông ta trông chờ có thời gian rồi nói sau...
Trừ Đông Hoàng Yêu Hậu chạy về thiên địa riêng của mình ra, Tạ Đan Quỳnh cùng đêm tối chạy về Mặc Vân Thiên, còn có Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch Nhuế Bất Thông, cùng đồng loạt lên đường trờ về thiên địa của mình, chuẩn bị làm một cuộc, cũng không thể để cho đám người Cố Độc Hành, Đông Vô Thương giành riêng việc đẹp trước, "Tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa" chuyện tốt này tại sao có thể thiếu bản thân một phần đây!.
Chi bất quá gặp nhau thời gian ngăn ngủi, mọi người lại như tinh lưu mây bay, đường ai nấy đi.
Mà toàn bộ thiên hạ, bao gồm Xích Bắc Thiên, cùng Nam Cực Thiên cùng Phù Đồ Thiên, cũng bắt đầu ban bố thanh minh tương tự; đuổi giết Vân Thượng Nhân, hủy diệt Thánh Hoàng Cung thực lực, tiễu trừ Vạn thánh chân linh!
Đến đây, cả Cửu Trọng Thiên Khuyết, hoàn toàn không có đất đặt chân cho Duy Ngà Thánh Quân Vân Thượng Nhân nữa!
Mà hết thảy đều ở sau đại chiến trong nháy mắt hoàn toàn toàn diện bộc phát.
Tổ chức tình báo Thiên cơ lúc này thể hiện ra uy lực cực kỳ kinh khủng
Khi Mạc Thiên Cơ cùng Sở Nhạc Nhi khác một đạo dắt tay nhau rời khỏi, Mạc Thiên Cơ nói: “Lần này trên căn bản tất cả mọi người là từng người tự chiến. Hơn nữa mọi người cũng không thể chiếu cổ nhau. Cho nên, ta đà truyền xuống tin tức."
Sở Dương hỏi nói: “Tin tức gì?"
"Tin tức chính là... Tất cả mọi người tự chiếm lĩnh một phương thiên địa riêng của mình, chiếm cứ thành công, coi như là thành công, có sức mạnh căn bản; mà tương lai quyết chiến Tử Tiêu Thiên, xem ai cống hiến lớn..."
Mạc Thiên Cơ thần bí cười nói: “Cái độ cống hiến này liên quan đến thưởng phạt. Bất quá... Lào đại, ngươi và ta có thể ngoại trừ, không tham dự cái cạnh tranh này."
Sở Dương kinh ngạc nói: “Bằng cái gì ngươi có thể được ngoại trừ?"
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Sở Dương có chút buồn bực, bản thân bị các vị huynh đệ đẩy lên ngự tọa tất cả thiên địa tự nhiên là có thể ngoại trừ, nhưng, Mạc Thiên Cơ tại sao phải được ngoại trừ? Không sợ bị cùng tấn công hay sao?
"Ha hả ha hả... Bởi vì ta đà có thế lực thuộc về của chính ta, hay là cái loại thực lực vĩnh viễn sè không suy yếu..." Mạc Thiên Cơ nhàn nhạt cười, tràn đầy tự tin nói : “Tình báo vương quốc ! Ở trong lĩnh vực này ta đúng là không thề chiến thắng, không thể địch nổi. Cho nên... Sẽ cùng mọi người đoạt cái gì."
"Thiên Cơ Đại Đế đà là danh phù kỳ thực..." Mạc Thiên Cơ mỉm cười nói: “Chẳng lẽ lão đại ngươi không cảm thấy sao?"
Sở Dương nghe vậy ha ha cười một tiếng, kinh ngạc tiêu hết.
Lời này nói cũng đúng
Mạc Thiên Cơ hiện tại có tình báo vương quốc đã hoàn toàn thành hình, chi cần một cái hiệu lệnh có thể làm Cửu Trọng Thiên Khuyết đồng thời chấn động, đúng là cũng không cần chiếm lĩnh cái gì lành thổ nữa.
Ngoài ra, Mạc Thiên Cơ những lời này còn mơ hồ biểu lộ ra phương hướng đám người Sở Dương cần một mực cố găng.
Chúng ta... Tuyệt đối không thể có thể ở Cửu Trọng Thiên Khuyết dừng bước.
Trước là Cửu Trọng Thiên, hiện nay là Cửu Trọng Thiên Khuyết, tương lai, nhưng đúng càng rộng rãi hơn!
Chúng ta, tương lai thế tất có bát ngát không gian. Nếu có thiên địa dĩ nhiên lại là có ràng buộc.
Những người khác hoặc là có thể bất cứ lúc nào rút tay mà đi, chỉ có Mạc Thiên Cơ là không được. Mạc Thiên Cơ chính là loại người chi cần ta làm việc thì nhất định phải làm được người tốt nhất.
Để không phải sử dụng nhiều thủ đoạn, Mạc Thiên Cơ dứt khoát thối lui khỏi lần cạnh tranh này !
Cũng tránh khỏi bản thân tương lai không bỏ được đi... Cái loại kết cục lúng túng.
Mạc Thiên Cơ xây dựng tổ chức tình báo Thiên cơ, kì thực cùng là một thế lực dị thường khổng lồ, nói riêng về lực ảnh hưởng ở Thiên Khuyết thiên địa không thế lực nào bằng.
Chẳng qua là cái tổ chức tình báo này có một chỗ tốt, đó chính là khi không có Mạc Thiên Cơ vẫn vận hành được, cố nhiên có Mạc Thiên Cơ thì hiệu suất cao hơn nhưng không có cũng không toàn diện tan rà. Mà nó đạt tới trạng huống này cùng không phải là Mạc Thiên Cơ cố ý tạo ra nên, bởi vì Mạc Thiên Cơ đối với mình, đối với Sở Dương, đối với một đám huynh đệ có lòng tin tuyệt đối. Tương lai của mình và chúng huynh đệ sè không dừng bước tại Cửu Trọng Thiên Khuyết!
"Chờ khi huynh đệ chủng ta gặp lại, hẳn là ở Tử Tiêu Thiên, thiên ma trận tiền !" Mạc Thiên Cơ khẽ mỉm cười, nói.
Sở Dương trầm tư, nói : “Có lẽ, khi cùng Thánh Quân đánh một trận cuối cùng vẫn có thể tụ lại một lần."
Mạc Thiên Cơ lắc đầu nói : “Khả năng không lớn. Coi như là gặp nhau, cùng sè không tụ toàn bộ. Hiện tại Thánh Quân, đà không có phân lượng... Không đáng giá để chúng ta toàn bộ tụ."
Những lời này thật là khẩu khí lớn tới cực điểm.
Một đời Duy Ngã Thánh Quân, lại ở trong miệng Mạc Thiên Cơ cùng mất đi tư cách bị vây công!
Nhưng tất cả ai nghe được nhưng không có tô vẻ phản đối. Bởi vì, sự thật như thế.
Mọi người, cũng đà là nhóm người cao nhất rồi.
Mạc Thiên Cơ mỉm cười nhìn Mạc Khinh Vũ nói: “Tiểu muội, ca ca không có ở bên cạnh ngươi chiếu cố, ngươi cần phải bảo trọng bản thân."
Mạc Khinh Vũ biết điều gật đầu.
Sở Dương không nhịn được nói : “ nói cái gì, lào bà của chính ta không cần ngươi quan tâm, ngươi đi nhanh lên, mau cút! nói những thứ không có ý nghĩa đó làm gì. Ai, đừng quên chiếu cố tốt muội muội của ta, muội muội của ta nếu bị nửa điểm ủy khuất, ta lột da của ngươi ra!"
Mạc Thiên Cơ ha ha cười một tiếng, mang theo Sở Nhạc Nhi, nghênh ngang rời khỏi.
Chi nghe thanh âm Sở Nhạc Nhi hạnh phúc thỏa mãn xa xa truyền đến nói : “Đại ca ngươi không cần lo lắng cho ta, khá bảo trọng bản thân..." được đại ca của mình quan tâm, Sở Nhạc Nhi trong lòng vui vẻ chí cực.
Lời này còn chưa dứt, đà bóng người không thấy.
Sở Dương vuốt lỗ mũi, đáy lòng một trận cười khổ, thầm nghĩ: Muội muội rời xa, nhớ thương là khẳng định nhớ thương, nhưng là ta thật không lo lẳng cho ngươi, bên cạnh có Mạc Thiên Cơ chiếu cố không nói, bản thân mình còn có được Thánh Nhân đinh tầng thứ tu vi, còn có độc thuật không ai có thể địch nổi...
Ta muốn lo lắng ngươi chính là ăn no rỗi việc làm người khác bị hành hạ có chút đáng thương...
Trong nháy mắt, chúng huynh đệ cũng đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hiện trường, chỉ có Sở Dương, Tử Tà Tình, Mạc Khinh Vũ, Thiết Bổ Thiên, Ô Thiến Thiến một nhà năm miệng...
Ân, còn có Tinh linh ngũ thần.
Nhìn Tinh linh ngũ thần tràn đầy mong đợi nhìn mình, Sở Dương thở dài, nói : “Chúng ta đi trước Thiên Binh Các, an bài tốt chuyện tình đó, sau đó lập tức phải đi Tinh linh Chi Sâm, giải quyết vấn đề Sinh Mệnh Chi Tuyền."
Đám người Tiễn Thần nghe vậy cũng là một trận hưng phấn, tự đáy lòng hưng phấn, phát từ đáy lòng hưng phấn!
Rốt cục đã nhả ra.
Tinh linh Tộc, được cứu rồi.
Vào giờ khắc này, Tiễn Thần cảm giác vô hạn may mắn.
Trời cao đà chiếu cố Tinh linh Tộc!
May nhờ a... Ban đầu Thánh Quân hết sức sở trường khích bác, làm cho mình đi Thiên Binh Các ám sát Tử Tà Tình, may nhờ bản thân sự đáo lâm đầu không có nhẫn tâm hạ thủ, nếu không...
Nếu lúc ấy tay khẽ run rẩy, mũi tên xuất thủ... Nghĩ tới đây, Tiễn
Thần chính là một thân mồ hôi lạnh.
Giờ khắc này nào còn có thể nói tới cái gì Tinh linh Hoàng Án Sinh Mệnh Chi Tuyền? Sợ rằng hiện tại cả Tinh linh Tộc cũng đà không tồn tại nữa rồi?
Quả thực là cực kỳ nguy hiểm...
Mũi tên không có bắn đi ra, trừ là trời cao chiếu cố, hay là Tinh linh nhất tộc được liệt tổ liệt tông phù hộ a...
Đoàn người trở lại Thiên Binh Các, Sở Dương lập tức bắt tay vào làm phân công nhiệm vụ, hiện tại toàn lực luyện binh là trọng yếu nhất. Hết thảy chuyện luyện binh cũng giao cho Mộng Vô Nhai cùng Lý Quan Ngư, về phần huấn luyện sát thủ thì là hoàn toàn giao cho đám người Vương Đao chịu trách nhiệm.
Sở Dương yêu cầu chính là: Quân đội chính quy, đường đường chi sư ít nhất đạt tới 500 vạn chi chúng, trong đó, không cho phép xuất hiện tay mơ, không cho phép có thật giả lân lộn!
Tùy tiện một người lây ra ít nhất cũng có thể một mình chiến thắng một Ma Đầu
Về phần sát thủ, số lượng ít nhất không thể thấp hơn một vạn người.
Mấy cái chữ này là yêu cầu thấp nhất của Sở Dương.
Hơn nữa liên tục cường điệu một điểm chính là: Bất kể là tầng thứ cao thủ gì nhất định phải lấy phục tòng mệnh lệnh là điều kiện tiên quyết!! Bất kỳ ai không phục tòng mệnh lệnh làm theo ý mình kiệt ngao bất tuần, coi như là Thánh Nhân đỉnh cao thủ đứng đầu, vậy cũng không được !
Một người không nghe mệnh có thể sẽ thành nhân tố đảo loạn chiến cuộc!
Đối với chi thị của Sở Dương, Mộng Vô Nhai tuân thủ một cách nghiêm chinh, vừng vàng nhớ kỳ, bảo đảm sẽ không có nửa điểm sai lầm.
Ngoài ra, Mộng Vô Nhai cố ý hỏi một câu.
"Hiện tại Thánh Quân, còn có thế lực Thánh Hoàng Cung và thế lực khác liên quan chúng ta phải làm như thế nào?"
Sở Dương trầm ngâm một chút, nói: “Thánh Quân hiện tại rất có thể đã trốn ra khỏi Yêu Hoàng Thiên, đi đến chỗ một cụ phân thân khác để khôi phục tự thân thương thế, thực lực; mà tất cả thế lực Thánh Hoàng Cung tồn tại ở Yêu Hoàng Thiên cũng đà bị Yêu Hoàng Thiên nhổ tận gốc... Rồi hãy nói, bên kia trụ sở cũng đã bị hủy diệt, tin tưởng thế lực Thánh Hoàng Cung ở Yêu Hoàng Thiên còn sót lại đã trăm không còn một, các ngươi chi cần thêm cảnh giác, sau đó cứ theo lê thường huấn luyện là được, không nên cố ý đi làm cái gì..."
"hiểu rồi, Mộng Vô Nhai gật đầu".
Sở Dương an bái như thế, có thể nói là thỏa đáng nhất.
Nơi này chính là Yêu Hoàng Thiên, cũng không phải là Thiên Binh Các hoàn toàn một nhà làm chủ. Đây vẫn còn là địa bàn của Yêu Hậu .
Yêu Ninh Ninh cùng Yêu Hậu hoặc là không cần Thiên Binh Các làm gì, thậm chí là đại lực ủng hộ, nhưng, tuyệt đại đa số Yêu Hoàng Thiên yêu vẫn không thể chịu được việc Thiên Binh Các thái quá đoạt chủ vị.
"Các ngươi nắm chắc hết thảy thời gian tích cực luyện binh. Có lẽ tương lai một ngày nào đó, ta sẽ không về đây trấn giữ mà trực tiếp mượn Tổ chức tình báo Thiên cơ phát lệnh, đến lúc đó... Chính là tức thì đại quân Bắc thượng, giết đến Tử Tiêu Thiên, thu phục cố thổ, tàn sát hết thiên ma!"
Sở Dương nói như thế.
"Dạ." Mộng Vô Nhai khom người lĩnh mệnh.
"Còn có, giúp ta chuyển cáo Đường gia thiếu chủ, để cho hấn đem tất cả lương thảo đại chiến cần có, nhất định phải chuẩn bị xong! Bất kể là ăn hay là uống, bao gồm y phục, binh khí, dược liệu... Vân vân, cùng phải chuẩn bị tất cả, không được sai sót
Sở Dương liên tục dặn dò nói : “Còn có, trừ cung cấp cho mỗi một quân sĩ 1 cái không gian giới chi ra chứa lương thực ra; trong đại doanh, cùng nhất định phải có một chút lượng dự phòng, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào!"
"Cái này đà được trù bị, nhất định không có vấn đề đâu." Tử Tà Tình chen miệng nói.
" Cũng tốt."
Sở Dương nói : “Trừ cái đó ra, phải tận lực tuyên truyền, kích động. Hiện tại, đà tới thời điểm mài dao sắc huyết chiến, tất cả thủ đoạn nên dùng cùng phải dùng. Hết thảy cũng làm cho Cửu Trọng Thiên Khuyết ổn định và hoà bình lâu dài. Lúc này cũng không cần cố kỵ cái gì."
Sở Dương nói vô cùng mịt mờ, nhưng đám người Mộng Vô Nhai toàn bộ cũng hiểu rồi.
Thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, ở trước đại nghĩa, ngay cả là dùng một chút thủ đoạn không thể lộ ra ngoài ánh sáng cùng phải dùng, hết thảy lấy việc trọng quang Tử Tiêu, tiêu diệt thiên ma là điều kiện tiên quyết!
"Tinh linh Hoàng bệ hạ..." Tiễn Thần nói : “Tinh linh Tộc chiến lực có cần cùng Thiên Binh Các phối hợp một chút không ? Tỷ như trong bộ đội thêm vào một số cung thủ, cùng với một số ám dạ sát thủ các chủng tiến hành phối hợp?"
Vừa nói như thế, ngay cả đám người Mộng Vô Nhai cũng là ánh mắt tỏa sáng.
Tiễn Thần đề nghị không những có thể được, quả thực là quá có thể được đi.
Nếu có thể trống rỗng gia tăng những thứ chiến lực này, đối với mọi người mà nói, đây là tuyệt đại - hảo sự.
Tinh linh Tộc có tài bắn cung xưa nay có một không hai tại Thiên Khuyết, ám dạ sát thủ thực lực cũng không tầm thường, nếu có thể có chiến lực này gia nhập, thực lực Thiên Binh Các chắc chắn xoay mình tăng mấy thành.
Nhưng, Sở Dương trầm ngâm hồi lâu rốt cục vẫn phải cự tuyệt.
"Không cần. Tinh linh nhất tộc dựa theo chế độ của bổn tộc tự hành thành quân là tốt rồi. Chi cần làm tốt chuẩn bị chiến đấu, có thể sau khi có lệnh một tiếng là có thể đi đến chiến trường... Những thứ khác, cùng không có vấn đề gì lớn."
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tử Tà Tình rất là không giải thích được, nói : “Làm sao không thể hai quân thống nhất? Hợp tác cùng có lợi, phối hợp lẫn nhau, bù đắp thiếu sót, thực lực chiến đội gia tăng. Lấy Tinh linh làm thí dụ, Tinh linh mặc dù ai nấy đều có thực lực cao, lại càng là trời sanh cung tiễn thủ, có sờ trường viễn công, Thiên Khuyết tuyệt không đối thủ, nhưng không am hiểu cận chiến, quân chiên, một khi phát sinh tiếp xúc chiên, tổn thất tất lớn."
Sở Dương cười khổ nói: “Ta làm sao không biết hợp tác cùng có lợi nhưng Tinh linh nhất tộc bản tính kiêu ngạo, tự phụ, hơn nữa sạch sẽ, tranh cường háo thắng... tự nhiên đây là ưu điểm của bọn hấn nhưng đối với chiến trường mà nói, những thứ này lại biến thành khuyết điểm. ít nhất về kỷ luật nghiêm minh, nói làm ngay, Tinh linh sẽ rất khó làm được. Lúc trước 2 bên lại càng chưa từng mài hợp quá, nếu tùy tiện hai quân thống nhất, tất nhiên sẽ có ma sát."
"Quân đội mấy trăm vạn người thống nhất, thời gian mài hợp ít nhất phải có nửa năm, hơn nữa trong vòng nửa năm, cái gì đều không làm được, thậm chí, không có thể bảo đảm nửa năm sau có thể hòa hợp không, nếu thời gian đầy đủ, ta tự nhiên muốn nếm thử mài hợp, nhưng nay là..."
"Không có trải qua mài hợp, chiến lực ngược lại là tổn thất." Sở Dương trầm trọng nói : “Tinh linh Tộc cao ngạo.. Một Tinh linh bình thường ngay cả đối với cao thủ đinh cao của loài người cũng xem thường, huống chi là Tinh linh cường giả?"
"Bất kể là Nhân tộc chiến sĩ chúng ta, hay là Tinh linh Tộc chiến sĩ cũng đã có tinh thần vì Thiên Khuyết ngày mai mà kính dâng tánh mạng, nhưng hai người tụ cùng một chỗ lại cần có sự ủy khuất nhất định. Cần gì phải làm cho các chiến sĩ trước khi đẫm máu chém giết bị đè nén bản thân? ủy khuất bản thân?"
Sở Dương trầm trọng nói: “thời gian còn lại chân chính không nhiều lắm. Nếu các chiến sĩ có thể còn sống sót, để cho bọn họ mang theo vô hạn vinh quang, bất chiết bất khấu vinh quang mà sống, nếu có người bất hạnh, cuối cùng là chết trận sa trường, để cho bọn họ hào hùng đầy cõi lòng chết đi. Không nên trước khi chết bị đè nén một hồi."
"Ngươi suy nghĩ chính là chiến lực, ta suy nghĩ lại là nhân tâm." Sở Dương nói: “Cái cuối cùng quyết định chiến lực vẫn là nhân tâm!"
Sở Dương nói lời này làm cho đám người Mộng Vô Nhai Lý Quan Ngư cũng là hoàn toàn trầm mặc lại.
Thậm chí bao gồm Tinh linh ngũ thần, sau khi nghe cũng là một trận trầm mặc.
Người trong nhà tự nhiên biết chuyện nhà mình, Sờ Dương băn khoăn tuyệt đối không sai, bất luận kẻ nào cũng không cách nào mạt sát được. Tinh linh ngũ thần ai nấy cũng là lão quái vật, như thế nào không rõ đạo lý trong đó, nếu như là bọn hán vỗ ngực bảo đảm, bảo đảm Tinh linh có thể làm được như thế nào, không nói đám người Sở Dương, ngay cả chính bọn họ cũng là không tin!
Thật ra thì cũng không riêng gì Tinh linh ngũ thần, không thể không thừa nhận, điểm này mọi người cũng chưa nghĩ tới, cái nghĩ đến cũng chi là lực chiến đấu cường đại mà căn bản không nghĩ tới tình huống, đó căn bản là Kính Hoa Thủy Nguyệt mà thôi.
Nhưng, Sờ Dương cũng đà đem tâm tư hai bên hoàn toàn nghĩ đến thông thấu.
Sở Dương băn khoăn như vậy mới thật sự là có đạo lý, nhìn xa trông rộng, mưu tính sâu xa.
Sau khi an bài một lần, xác nhận không còn sơ hờ, Sở Dương đặc biệt ở phụ cận Lạc Hoa thành, trên núi lớn gieo rắc một nơi Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Đền bù cho Tử Tà Tình ban đầu phóng hỏa núi non ba nghìn dặm.
Nhìn Sinh Mệnh Chi Tuyền nồng nặc ờ trong tay Sở Dương rơi xuống mà núi lớn trụi lủi trong nháy mất khôi phục sức sống, trở nên thông xanh lá mạ lục vạn tím nghìn hồng, đám người Tiễn Thần trợn mắt nhìn đi ra ngoài.
Sớm biết Sở Dương có Sinh Mệnh Chi Tuyền, nhưng không có nghĩ đến trong tay Sở Dương có nhiều như vậy... Hơn nữa quả nhiên là thuần chánh nhất... Hơn nữa mơ hồ đột nhiên còn vượt ra khỏi...
Tiên Thân cơ hô than thở khóc lóc.
Sở Dương rốt cục nhả ra Sinh Mệnh Chi Tuyền rồi cùng đám người Tử Tà Tình nhích người rời khỏi Yêu Hoàng Thiên Thiên Binh Các, đi về hướng Tinh linh đại doanh.
Sau khi tới Tinh linh đại doanh, Tinh linh ngũ thần muốn Sờ Dương biểu diên Tinh linh Hoàng Án, Sở Dương cũng không có keo kiệt, theo lời biểu diễn Tinh linh Hoàng Ấn. Tinh linh Hoàng Ấn trong nháy mắt hiện, ngàn vạn Tinh linh đại quân, cũng quỳ rạp xuống đất, tham bái Tinh linh Hoàng, Sở Dương đại nhân.
Sau đó, tất cả Tinh linh đại quân lập tức lên đường, trờ về Tinh linh Chi Sâm, nhanh đi về chuẩn bị chuyện Sinh Mệnh Chi Tuyền, mau sớm cả hoàn thành chuyện này mới có thể làm cho Tinh linh Tộc không có buồn phiền mà toàn tâm tham chiến, chuẩn bị quyết chiến cuối cùng!
Chẳng qua là trên đường đi Tinh linh Tộc đại quân la khẩu hiệu làm cho Sở Dương thực khó hiểu !
"Bảo vệ Cửu Trọng Thiên Khuyết, đồ diệt Vực ngoại thiên ma! Đó chính là trách nhiệm cùng nghĩa vụ của a Tinh linh Tộc thần thánh chúng ta!"
Tuy nhiên còn có khẩu hiệu nữa làm Sở Dương nghe được mà có thể xấu hổ?
Còn có là "Bảo vệ cả nhân loại, đó là vinh quang của Tinh linh Tộc chúng ta.
Sở Dương trên trán khó hiểu giăng đầy.
Đối với cái này, Tiễn Thần cũng rất có chút lúng túng.
Tinh linh Tộc luôn luôn lấy việc thủ hộ cho loài người, vai trò là chúa cứu thế là vinh quang của mình.
Nhưng hiện tại, tân nhậm Tinh linh hoàng bệ hạ đối với cái này dường như rất không vui... cũng khó trách, Tinh linh Hoàng bệ hạ... Bàn thân chính là nhân loại, đối với khẩu hiệu này có thể thích mới thật sự là gặp quỷ đây!
Nhưng Sở Dương cũng sẽ không nói gì... trước Đại chiến, loại cảm giác bản thân tốt đẹp giác càng là bành trướng càng tốt! Chiến lực sẽ càng cao!
May nhờ Sờ Dương cũng không có nói gì, Tinh linh ngũ thần coi như là len lén thờ phào nhẹ nhõm.
"Ta muốn hỏi, Tinh linh nhất tộc có thể ra... Thiên cấp trờ lên chiến lực bao nhiêu người?" Sở Dương hỏi.
"Đại khái... Sẽ không ít hơn tám trăm vạn!" Tiễn Thần thô sơ giản hơi phán đoán một chút, hồi đáp.
Cả Tinh linh Tộc toàn bộ cũng bất quá một hai ức, Thiên cấp trở lên có không dưới tám trăm vạn người, cái tỷ lệ này là tương đối kinh người.
"Tinh linh Tộc chiến lực quả nhiên danh bất hư truyền, có Tinh linh Tộc trợ giúp, trận chiến này phần thăng tăng thêm không ít." Sở Dương ngâm nghĩ một chút nói: “Có ai có khả năng chỉ huy đặc biệt không ?"
"Có." Tiễn Thần nói: “Chi huy của chúng ta hoặc là cũng không nhất định có được cao thâm võ học, nhưng, mỗi người cũng là chiến trận cao thủ. Có đầy đủ biên chế chiến đấu, về điểm này ngài cũng có thể yên tâm, một khi chiến sự khai hỏa, ngài sẽ nhìn thấy phong thái của Tinh linh chiến trận."
"Tốt, đến lúc đó nhìn Tinh linh chiến trận thi thố tài năng."
Sờ Dương thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn Tinh linh đại quân quanh co ngàn dặm hành quân, Tiễn Thần thờ dài một hơi nói: “Lân này trờ lại Tinh linh Chi Sâm, dành thời gian ngán ngủi nghi ngơi và hồi phục và cũng có thể để cho tất cả Tinh linh tộc nhân chứng kiến Sinh Mệnh Chi Tuyền kéo dài mà yên tâm. Để cho bọn họ hiểu, Tinh linh Tộc đã được cứu, còn có tương lai, thiên không dứt Tinh linh nhất tộc."
"Đợi đến khi lại một lần nữa từ Tinh linh Chi Sâm lúc đi ra, đó chính là thời điểm quyết chiến Thiên Ma. Thiên ma không diệt, chúng ta coi như là toàn quân bị diệt, cũng tuyệt đối sè không có một Tinh linh rút về!"
Sở Dương ngực có chút trầm trọng, nói : “Trận chiến này có thể dị thường thảm thiết, hơn nữa có rất nhiều hy sinh, các ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt a."
"Bệ hạ nhân đức, chúng ta cũng đà tính toán đến tình huống xấu nhất, điều duy nhất làm cho chúng ta không yên lòng, chính là... Tinh linh nhất tộc tương lai." Tinh linh Tiên Thần nghiêm túc trả lời.
Sở Dương khẽ gật đầu.
Trong đoạn đường đi này, Sở Dương có thể cảm giác được, tu vi của mình lại lấy phương thức thoáng như không có hạn chế đột nhiên tăng mạnh. Lực lượng trước nay chưa từng có lực lượng từ trong thiên địa bốn phương tám hướng mà đến, trăm sông hợp thành biển, như thể hồ quán đính vậy, tiến vào thân thể của mình, sau đó, phát triển đến thần trí của mình...
Còn có một chút lực lượng hết sức thuần túy màu xanh biếc, trong đó hàm chứa sinh mệnh khí tức nồng đậm dị thường, từng điểm từng điểm rèn luyện thân thể của mình.
"Loại năng lượng màu xanh biếc này hẳn là chính là Tinh linh nhất tộc ủng hộ lực do Tinh linh Hoàng Ấn hấp dân tới và thiên địa Tinh linh năng lượng..."
Sở Dương trong lòng âm thầm phân biệt, tính toán nói : “Mà lực lượng từ bốn phương tám hướng truyền đến hẳn là chính là tân tấn Quỳnh Tiêu Ngự Tọa khí vận lực... Khó trách Thánh Quân bất tử bất diệt, nguyên lai là có cường đại khí vận lực gia trì ở trên người của hắn. Có lực lượng này gia trì làm sao có thể sẽ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn?"
Nhưng ngay sau đó trong lòng lại nổi lên buồn bực nói: “Nhưng tựa hồ lại nói không thông phương, bản thân nếu có thể cảm thụ được rõ ràng, Thánh Quân tại vị dài đến hơn trăm vạn năm tháng, tu vi sao lại chi có thể đến loại trình độ hiện tại? Hẳn là phải cao hon mới đúng, điểm này cũng là không thể giải."
Cái vấn đề này, hán khi hành quân, lúc không có chuyện gì làm cùng Mạc Khinh Vũ Tử Tà Tình thương lượng, nhưng đưa tới một mảnh dè bỉu.
"Ngươi thấy ngu chưa?" Tử Tà Tình nói chuyện không khách khí nói : “ cổ khí vận lực đến từ chính thiên địa này cực kỳ đường hoàng quang minh, bất kỳ hạng người tà nịnh này tránh sợ không kịp, chỉ có người tâm chính ý chuyên mới có thể tới tương hợp được. Ngươi là ai? Ngươi thời thời khác khác nghĩ tới chuyện diệt sạch thiên ma, bảo toàn Thiên Khuyết, chưa từng có tư tâm, ngươi làm sao có thể cảm thụ không được?"
" Thánh Quân thì lúc nào cũng là vẻ mặt chánh nhân quân tử, nhất phái chính khí nghiêm nghị, nhưng hắn trong xương là cái dạng gì? Lúc nào thật sự suy nghĩ cho thiên hạ thương sinh? bản thân tư dục, hắn ngay cả cha của mình cũng đã giết, hắn làm sao có thể được ý niệm lực lượng thuần chánh nhất trong thiên địa cho phép? bản thân tu vi, công thể lại cùng cổ khí vận lực này có bản chất hoàn toàn trái ngược, đi ngược lại, hắn không bị cán trả chính là tiện nghi rồi, còn vọng tưởng muốn được cỗ lực lượng này gia trì sao..."
Tiễn Thần cũng là mỉm cười giải thích nói : “Cho nên, Thánh Quân chỉ cần không buông bỏ ý niệm hèn hạ trong đầu, lực lượng này hấn vĩnh viên không thể nào hường thụ được!"
"Mà Đông Hoàng làm sao trở thành đệ nhất nhân trong Cửu Đế Nhất Hậu, mấu chốt cũng chính bởi vì điểm này, còn có, Thánh Quân thực lực thật là không kém, so sánh với Yêu Hậu mạnh hơn không chi một bậc, nhưng Yêu Hậu tới giao thủ, mặc dù hơi hạ phong nhưng thủy chung có thể cuốn lấy hẳn, không thường là bởi vì Yêu Hoàng Thiên khí vận gia trì chi viện, lúc này mới có thể cùng Thánh Quân toàn lực chiến đấu."
"Thì ra là như vậy." Sở Dương bừng tinh đại ngộ.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 8: Độc Tài Thương Khung
Chương 856: Đông Hoàng kết quả
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm by acquyden
Sở Dương lúc trước vẫn buồn bực, thực lực của mình rõ ràng đã không kém hơn Đông Hoàng, càng cảm thấy đã tại trên Yêu Hậu nhưng Yêu Hậu có thể cuốn lấy Thánh Quân một thời gian ngắn, nhưng đến phiên của mình, nếu không phải là có Cửu Trọng Thiên Thần Công, chín đan điền, Cửu Kiếp Kiếm làm phụ vẫn không phải là đối thủ của Thánh Quân, đại đế cũng là do khí vận gia trì diệu dụng.
Mạc Khinh Vũ nháy mắt hỏi nói: “ nói như vậy... Thánh Quân chẳng phải là chỉ cần cải tà quy chánh, thật sự vô địch thiên hạ sao?"
Những lời này để cho tất cả mọi người nở nụ cười.
"Giang sơn dễ đổi, bản tính khó thay đổi!" Sở Dương cười cười nói: “Hắn muốn đạt được cỗ lực lượng này gia trì, bước đầu tiên cần trước phế bỏ tất cả Vạn thánh chân linh... Ngươi nói hẳn có thể bỏ được sao?
Mọi người cũng một trận cười to.
Nhưng cẩn thận thử nghĩ xem cũng thật là.
Thánh Quân nếu đi tới một bước này cho dù biết rò quay đầu lại là bờ, nhưng cùng không thể có thể quay đầu lại, bởi vì từ bước đầu tiên hắn cùng sớm đà đi nhầm, đi lại từ đầu vốn là chuyện không phải là người như hắn có thề làm...
Lấy tâm thái của một người cùng hung cực ác đi làm nhiều tội ác, nhưng một khi hoàn toàn tinh ngộ, chẳng qua là cái loại lương tâm khiển trách cùng có thể đem chính hắn bức tử...
"Cho nên kết cục của hẳn cũng chỉ có thể hỏng rồi. Bởi vì hắn đã đến trình độ không cách nào quay đầu lại được." Sở Dương thở dài, nhớ tới việc bản thân từ trong cung điện kỳ lạ lấy được quyển sách, trong đó đã từng có một câu nói, gọi là 'Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật'.
Những lời này đại khái là ngay cả là ác nhân tàn nhẫn như thế nào chi cần buông xuống Đồ Đao giết người là có thể trở thành "Phật." là siêu nhiên tồn tại!
Nhưng, ở sau câu nói này lại có một câu chú thích, chính là thần bí nhân đó tự tay viết, câu nói đầu tiên là: Đồ Đao có thể để được xuống tuyệt đối không phải là chân chính Đồ Đao! Chân chính Đồ Đao là không bỏ xuống được.
Đối với câu chú thích, Sở Dương cực kỳ đồng ý!
Ác nhân chính là ác nhân!
Đoạn đường này hành quân, dị thường bình tĩnh, dị thường vừng vàng.
Dọc đường, thinh thoảng có thể thấy Yêu Hoàng Thiên cao thủ công kích Thánh Hoàng Cung dư âm nghiệt, mỗi lần gặp chiến đấu. Sở Dương cùng sè ra lệnh cho đại quân dừng lại đi trước xem chiến chốc lát.
Sau đó lúc trở lại có chút thở dài
Đám người Tiễn Thần cũng tùy theo thở dài.
"Trong những người này, Vạn thánh chân linh thật không ít." Tiễn Thần thở dài thở ngăn nói: “Chẳng qua là đoạn đường này trở đi, chúng ta thấy nhiều người sau khi chết hoàn toàn không có chân linh tồn tại... Cùng đà tương đối không ít. Chớ đừng nói chi là lần này phạm vi tiễu sát che phủ cả Cửu Trọng Thiên Khuyết tất cả mười phương thiên địa... Đến tột cùng sè có bao nhiêu người chết đây..."
“ Đúng, dựa theo tình trạng hiện nay suy tính, Cửu Trọng Thiên Khuyết đồ diệt Thánh Hoàng Cung càng nhanh, tốc độ Thánh Quân khôi phục thương thế cũng là càng nhanh! Bởi vì, cả Cửu Trọng Thiên Khuyết đều tiễu sát Vạn thánh chân linh... Thật ra thì cùng chẳng khác gì là cả tất cả thế lực Cửu Trọng Thiên Khuyết đều đang vì Thánh Quân chuyển vận lực lượng, khôi phục thương thế..."
" một môn công pháp này quả nhiên là tà ác đến mức làm người ta giận sôi!" Tử Tà Tình oán hận nói.
"Cho nên lần này, Bên Thánh hoàng cung căn bản không có tổ chức phản kích quy mô lớn... Thật ra thì, đây cũng là Thánh Quân cố ý làm sao." Sở Dương nói: “Loại người này lòng dạ chính là quá độc. Ta thà rằng hủy diệt thiên hạ, nhưng ta cũng muốn báo thù! Tổn hại thiên hạ mà lợi một người, chỉ cần ta có lợi, thiên hạ bị hủy thì như thế nào! Ngược lại, ta nếu không tồn tại, thiên hạ ngay cả ổn định và hoà bình lâu dài, ta cũng ích >?
Đám người tiễn thần cười khổ gật đầu.
Đúng vậy, Vân Thượng Nhân là một người, triệt đầu triệt đuôi muốn lợi mình.
Dù sao, hiện nay Thánh Hoàng Cung cao thủ tồn tại hay không, đối với Vân Thượng Nhân mà nói, có cụng được mà không có cùng không sao, các ngươi muốn giết liền giết tốt lắm, toàn bộ giết hay... Vừa lúc hiện tại ta cần những thứ năng lượng này tới chữa thương đây...
"Một khi Vân Thượng Nhân khôi phục như cũ, tất nhiên đem mang đến một cuộc gió tanh mưa máu khác..." Sở Dương thở dài một tiếng nói.
Chẳng qua là Sở Dương thở dài thì thờ dài, nhưng không có nhiều lo lắng.
Chúng huynh đệ trong khoảng thời gian này thực lực giống như trước đột nhiên tăng mạnh, nhất là sau khi ai nấy đều tự tìm được 'Đại đạo' thuộc về mình, tiến bộ càng thêm rò ràng.
Coi như là người thực lực yếu nhất, một mình đối mặt Thánh Quân, đánh không lại, cũng chung quy có thể chạy thoát, toàn thân trở lui cũng không là vấn đề.
Huống chi hiện tại Thánh Quân, trong tay đã không có Sơn Hà Kiếm, một thân thực lực vô hình trung tổn hại mấy thành!
Phía trước chính là Tinh linh Chi Sâm.
Vừa lúc đó, Sở Dương ngoài ý muốn có được tin tức do Tổ chức tình báo Thiên cơ truyền đến.
"Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn, ở trên đường trở về Đông Hoàng Thiên bày dụ địch bây rập, dụ dô Thánh Hoàng Cung dư nghiệt đến đây trả thù. Quả nhiên, khi sắp trở lại Đông Hoàng Thiên gặp gỡ Thánh Hoàng Cung thế lực còn sót lại phục kích. Tham chiến có Đông Hoàng Thiên Thừa tướng, Tuyết Thất, Đông Hoàng và còn có Đông Hoàng Thiên tinh nhuệ... Mà Thánh Hoàng Cung là do Thánh Hậu tự mình xuất chiến, suất lĩnh số lượng cao thủ còn sót lại hơn ba trăm người... Hai bên đại chiến một cuộc, cuối cùng lường bại câu thương, trừ Thánh Hậu bị thương trốn chạy ra, tất cả cao thủ Thánh Hoàng Cung còn lại tham dự bị chết hết. Đông Hoàng Thiên phương diện, Thừa tướng trọng thương, Tuyết Thất trọng thương, Đông Hoàng thương nhẹ, có mấy cao thủ khác vẫn lạc."
"Trước mắt Đông Hoàng đã bình an trở lại Đông Hoàng Thiên, hơn nữa tuyên bố, tôn kính Sở Dương làm Cửu Trọng Thiên Khuyết Quỳnh Tiêu Ngự Tọa!"
Tin tức này để cho tất cả mọi người chấn động. Nhưng đám người Sở Dương biết nội tình lại cảm thấy ngực khó chịu, một cỗ ý tứ bi ai nồng đậm từ trong lòng nổi lên.
Phần bi ai thê lương này không phải là vì bản thân, mà là vì Đông Hoàng và Tuyết Thất.
"Trận chiến này ..." Sờ Dương dàng dặc thờ dài nói : “Thật không biết... Ở trong lòng Đông Hoàng cùng Tuyết Thất rốt cuộc có tư vị gì... Lấy Đông Hoàng Thiên lực lượng, lấy tu vi Đông Hoàng cùng Tuyết Thất nếu toàn lực đánh một trận, tin tưởng Thánh Hậu Tuyết Tiên Nhi cùng không cách nào toàn thân trở lui. Nhưng cuối cùng kết quả lại là Tuyết Thất trọng thương, Đông Hoàng thương nhẹ, mà Tuyết Tiên Nhi cùng là một người duy nhất may mắn còn sống sót, may mắn chạy trốn..."
"Trong đó nếu không có phát sinh chuyện kỳ quái, vậy là ai cùng sẽ không tin tưởng."
Sở Dương cười khổ nói.
"Chuyện kỳ quái? Bệ hạ là nói có cái gì kỳ hoặc sao?" Tinh linh ngũ thần đối với Sở Dương giải thích rất có chút ít buồn bực, rò ràng là đại hoạch toàn thắng, không đúng chỗ nào.
"Cũng không phải là cái gì kỳ hoặc, ta chi là kết luận... Thánh Hậu cuối cùng có thể chạy trốn, tất nhiên là Đông Hoàng cố ý thả cho bỏ chạy..." Sở Dương thản nhiên thở dài nói.
"Chính xác. Tuyết Lệ Hàn đa mưu túc trí, cùng với hiểu rõ bọn họ, nếu đà sớm bày bây rập, đợi chờ địch nhân đến, lại có cao thủ như Tuyết Thất tu vi đà đạt đến cấp Cửu Đế Nhất Hậu chi viện, đó chính là có thể hoàn toàn nắm chắc, làm sao có thể còn để cho Tuyết Tiên Nhi chạy trốn? Thậm chí làm cho Tuyết Thất bị thương nặng đây!"
"Các ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?" Tiễn Thần có chút buồn bực nói: “Ta làm sao một câu nói cũng nghe không hiểu?"
Sở Dương vẻ mặt có chút cô đơn, nói: “Ngươi dĩ nhiên nghe không hiểu, thậm chí, ngay cả Thánh Hậu Tuyết Tiên Nhi may mắn chạy trốn được hơn phân nửa cũng không hiểu, Tuyết Lệ Hàn toàn diện chiếm cứ thượng phong làm sao xảy ra sai lầm..."
Hắn thở dài thật sâu nói: “Bởi vì, Thánh Hậu Tuyết Tiên Nhi, trừ là đệ nhất thiên hạ mỹ nhân năm đó ra thì còn là thân muội muội của Đông Hoàng..."
"A! ! tin tức này tất nhiên là cực kỳ chấn động!
Ngay cả lấy tu vi của Tiễn Thần và trăm vạn năm tâm tính tu dường, đột nhiên nghe thấy tin tức này cũng không khỏi quá sợ hãi, trợn mắt há hốc mồm!
"Chuyện này hoặc là nói thân phận thật sự của Đông Hoàng Tuyết Tiên Nhi bản thân cũng không biết, Thánh Quân Vân Thượng Nhân, cũng không biết. Nếu không ở trong hơn một trăm vạn năm qua, chi bởi vì tầng quan hệ này, Tuyết Lệ Hàn chi sợ đà chết không biết bao nhiêu lần rồi..." Sở Dương thản nhiên nói.
Những lời này, nói tất nhiên một chút cũng không có nói sai.
Tuyết Lệ Hàn bất kể là căn cứ cái ý nghĩ gì mà vẫn không có bại lộ thân phận, nhưng nguyên nhân bên trong nhất định có một cái: Một khi thân phận bại lộ, quan hệ thân thích trong sáng.
Thánh Quân sè trống rỗng có thêm vô số cơ hội có thể đưa Tuyết Lệ Hàn vào chỗ chết!
về phần Tuyết Tiên Nhi... Ngay cả cha ruột cũng sè không để ý, như thế nào lại quan tâm đến sinh tử tồn vong của thân ca ca mình đây! ?
Lần này bẫy rập, phục kích, mong rằng đối với Đông Hoàng mà nói cùng là một lần nội tâm quyết liệt sao.
Trên thực tế cái này cùng đúng như Sở Dương đoán.
Lần này quyết chiến, để cho Đông Hoàng quả nhiên là tâm thần đều bị đả thương, nhất là cực kỳ đau lòng.
Hiện tại Đông Hoàng, đang trầm mặc.
Hắn trầm mặc, đến từ chính hai câu nói.
Đến từ chính lập trường bất đồng, mỗi người một câu nói.
Thừa tướng đại nhân thân chịu trọng thương, sau khi trở lại Đông Hoàng Thiên đã từng thấp thỏm hỏi mình một câu: “Bệ hạ... Lần này, hạ thần thật là có chút không giải thích được, bệ hạ ngài cố ý đối với Thánh Hậu hạ thủ lưu tình, hơn nữa thả cho rời khỏi... Có phải là buông câu câu cá lớn hay không đây?"
Đây là Thừa tướng một câu thử dò xét.
Tuyết Lệ Hàn trầm mặt, cũng không có cho ra câu trả lời.
Nhìn cái huynh đệ cả đời cũng đối với mình trung thành cảnh cảnh, hảo bộ hạ, hảo thần tử, trong lúc nhất thời thế nhưng không phản bác được.
Thật ra thì, cũng không cần trả lời.
Bởi vì, ngay cả hỏi ra những lời này Thừa tướng đại nhân, cũng biết cái suy đoán này của mình tuyệt đối là không đáng tin.
Hiện tại Thánh Hoàng Cung, tất cả thuộc hạ thế lực của Thánh Quân cùng đà toàn diện tan thành mây khói. Nơi nào còn có cái gì 'Cá lớn' để câu. Nguyên nhân gì, để cho Đông Hoàng bệ hạ đối với Tuyết Tiên Nhi hạ thủ lưu tình đây?
Còn có một câu, thì là đến từ Tuyết Tiên Nhi "Tuyết Lệ Hàn,
ngươi hôm nay thả ta rời khỏi, ta sẽ không cảm kích ngươi! Ngươi hủy tâm huyết của vợ chồng ta, thù không đội trời chung! Cuối cùng có một ngày, ta muôn ngươi chết dưới tay ta, thân hôn câu diệt, vĩnh viên không siêu sinh!"
Tuyết Lệ Hàn dằng dặc dạo bước đến cửa sổ, thở dài thật sâu một tiếng.
"Ngươi người chính là mềm lòng!" toàn thân vết thương chổng chất Tuyết Thất tàn bạo càu nhàu nói : “Cái gọi là Đông Hoàng, lại là người không quả quyết, ta thật là nhìn lầm rồi!"
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 8: Độc Tài Thương Khung
Chương 857: Huynh muội chi chiến
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm by acquyden
Hiện tại trong đại điện, cũng chỉ có hai huynh đệ bọn họ.
Cho nên Tuyết Thất nói chuyện cũng không có cái gì cố kỵ.
Tuyết Lệ Hàn dàng dặc nói : “Nếu như ngươi không mềm lòng, tại sao lại bị đả thương?"
Tuyết Thất nhất thời đóng ngừng miệng.
Tuyết Thất không nói câu nào, trong miệng mặc dù từ hừm hừ luôn miệng, vẻ mặt không phục không cam lòng nhưng ánh mắt cũng thống khổ.
"Trận chiến này, tình cảm vậy là đủ rồi sao?"
Tuyết Lệ Hàn sâu kín hỏi.
Tuyết Thất trong mắt, đột nhiên nước mất chảy xuống.
Ở trên trời phụ thân mẫu thân của chúng ta, các ngươi cũng thấy được sao? Trận chiến này tình cảm vậy là đủ rồi sao? Chúng ta có thể bỏ qua cho nàng, thật sự bời vì nàng là muội muội của chúng ta...
Nhưng nàng... Sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?
Ngoài cửa sổ ánh trăng mông lung, chiếu vào trên thân hai người, sương khói mông lung như chợt hiểu ra mà lại như mộng.
Trận chiến này hai huynh đệ người quả nhiên là cả đời khó quên!
Từng ấy năm tới nay, Tuyết Lệ Hàn vẫn cũng chú ý đến Thánh Hoàng Cung động tĩnh, nhất là, chú ý đến Tuyết Tiên Nhi.
Mặc dù Tuyết Tiên Nhi căn bản cũng không biết, trên thế giới này còn có hai thân ca ca.
Nhưng hai ca ca đối với thân muội muội của mình cũng là thời thời khác khác chú ý, chưa từng quên.
Chú ý toàn diện, bao gồm Tuyết Tiên Nhi bình thường làm chuyện gì, làm ra quyết định gì, Tuyết Lệ Hàn cũng là biết rõ một hai.
Nhưng chính là bời vì như vậy mà Tuyết Lệ Hàn cùng Tuyết Thất đáy lòng càng ngày càng lạnh, càng ngày càng thất vọng.
Kể từ một số lần, Tuyết Tiên Nhi lấy thủ đoạn tàn nhẫn chí cực hành hạ đến chết mấy vị cơ thiếp của Vân Thượng Nhân ...
Một ít lần, Tuyết Tiên Nhi tàu nhẫn sát hại mấy hài tử của Vân Thượng Nhân...
Một ít lần, Tuyết Tiên Nhi đem người ngưỡng mộ mình toàn bộ chiêu đến Thánh Hoàng Cung, sau đó những người đó toàn bộ biến thành tay sai của Vân Thượng Nhân ...
Một ít lần...
Một lần rồi lại một lần để cho Tuyết Lệ Hàn cùng Tuyết Thất từ thất vọng, đến căm hận, đến vô lực.
Ngươi giết tình địch, có thể giải thích là nữ nhân thiên tính, ghen tị. Mặc dù thủ đoạn quá kích, nhưng cũng còn có thể hiểu được.
Nhưng ngươi giết chết những đứa trẻ nít này... lại là làm sao?
Những trẻ nít này là cốt nhục của trượng phu ngươi!
Ngươi tùy ý sát hại, có còn nhân tính hay không?
Nếu chi là những thứ này, thủy chung là chuyện nhà của các ngươi, ngoại nhân khó có thể bình luận, nhưng đem người ngưỡng mộ mình toàn bộ lừa gạt, lợi dụng những người này ngưỡng mộ, si tình, đưa bọn họ dụ dỗ tới đây, sau đó trượng phu ngươi đem những người này toàn bộ biến thành Vạn thánh chân linh, biến thành hành thi tẩu nhục, vừa coi là cái gì...
Loại hành vi này đã không đơn thuần có thể dùng thiên tính lương bạc để giải thích nữa!
Cái này đà là phát rồ, diệt sạch nhân tính, làm người ta giận sôi!
Nhiều người có đủ tư cách ái mộ cho tới theo đuổi Tuyết Tiên Nhi, có ai là kẻ đầu đường xó chợ? Ai mà không tu vi cao cường? Ai mà không trời sanh ngông nghênh?
Nhưng, cũng là bời vì bọn họ yêu sai người, đà bị lừa mà giao ra cả đời!
Yêu ngươi, có tội sao?
Tuyết Tiên Nhi lợi dụng hiệu triệu lực của mình đem tất cả cao thủ Tuyết gia lưu lạc bên ngoài triệu tập lại, sau đó đem những người này cũng toàn bộ biến thành tay sai cho Vân Thượng Nhân, hơn nữa một lần đó suýt để cho thân phận của Tuyết Thất cùng Tuyết Lệ Hàn bại lộ
Hai huynh đệ người rốt cục đối với cô muội muội này hoàn toàn hết hy vọng!
Tuyết Tiên Nhi đà táng tận thiên lương, không thể cứu vãn!
Mãi cho đến gần nhất mới biết được, Vân Thượng Nhân còn thật đúng là như vậy đứng đầu Vạn thánh chân linh!
Ban đầu Tuyết Tiên Nhi liều mạng triệu tập những cao thủ kia còn dễ giải thích.
Nhưng cái giải thích này để cho Tuyết Lệ Hàn cùng tuyết Thất huynh đệ trong lòng hai người là một mảnh lạnh như băng.
Thì ra ngươi đã biết... Trượng phu của ngươi chính là Vạn thánh chân linh đứng đầu!
Thì ra Tuyết Tiên Nhi, mới đúng người thứ nhất biết được thân phận chân thật và bối cảnh lai lịch của Vân Thượng Nhân !
Ngươi biết rất rõ ràng trượng phu của ngươi là một người tà ác, nhưng ngươi lại đem tất cả người có tình với ngươi lừa gạt, để cho trượng phu ngươi đem bọn họ biến thành Vạn thánh chân linh!
Tuyết Lệ Hàn cùng Tuyết Thất hoàn toàn đối với cô muội muội tuyệt vọng.
Nhưng, tuyệt vọng lại cũng không đại biểu cho sự không hề chú ý.
Giống như phòng bị địch nhân... Phòng bị, chú ý!
Lần này, khi Tuyết Lệ Hàn rời khỏi Yêu Hoàng Thiên có đưa tin cho Tuyết Thất: Chuẩn bị chiến đấu! Bầy rập, như thế nào như thế nào...
Tuyết Thất lập tức bất đầu bắt tay vào làm trù bị.
Cho nên ra mặt xem ra, Tuyết Lệ Hàn một thân một mình, lặn lội đường xa mười mấy vạn dăm trở về Đông Hoàng Thiên.
Nhưng trên thực tế, Đông Hoàng Thiên phương diện tuyệt đinh cao thủ cũng đà được Tuyết Thất, Thừa tướng và Lam đại tướng quân suất lĩnh, bí mật cải trang giả dạng một đường đến đây tiếp ứng...
Tuyết Thất cùng Tuyết Lệ Hàn hai vị ca ca như thế nào không rõ tính muội muội của mình là có thù tất báo! Tuyết Tiên Nhi cùng Vân Thượng Nhân giống nhau, cũng là một liều mạng chiếm tiện nghi, cận kề cái chết không thiệt thòi, là hung ác nhân vật, nếu không tại sao có thể ở chung hơn trăm vạn năm.
Lần này Vân Thượng Nhân bị hàm hại được thân bại danh liệt, cơ nghiệp hủy hết!
Thậm chí, thiếu chút chính là đi đời nhà ma.
Lấy tính Tuyết Tiên Nhi tự nhiên là sớm đã hận Tuyết Lệ Hàn đến tận xương tủy.
Chỉ cần cho nàng cơ hội, nhất định sẽ trả thù.
Mà hành cung Tuyết Tiên Nhi thích nhất vừa lúc tọa lạc tại trên đường Tuyết Lệ Hàn trở về Đông Hoàng Thiên; Tuyết Lệ Hàn lại là nhân vật hay đơn độc độc hành thiên hạ, trời ban cơ hội tốt, Tuyết Tiên Nhi làm sao có thể bỏ qua cho!
Lúc ấy tất cả nhân vật đối phó Thánh Quân..., hoặc là tiền hô hậu ủng, người đông thế mạnh, hoặc là hành tung quỷ bí căn bản bắt sờ không tới! Cũng chỉ có Đông Hoàng một người này chính là một thân một mình, bôn ba mây vạn dặm trở vế Đông Hoàng thiên.
Hơn nữa còn là đại thù số một!
Trong suy nghĩ của Tuyết Tiên Nhi, dõi mắt cả Thiên Khuyết, cũng chỉ có Đông Hoàng, Yêu Hậu mới xứng cùng Vân Thượng Nhân đấu, thậm chí Yêu Hậu còn muốn kém một chút, chủ yếu chính là Tuyết Lệ Hàn, lần này bẫy rập nhất định chính là do Đông Hoàng chủ mưu, đại thù như thế có cơ hội, há có thể không có hành động!
Cho nên, có cái cục diện này !
Lại nói cái cục diện này cũng là do Tuyết Lệ Hàn bố trí để diệt địch và lại càng là bảo vệ tánh mạng mình;
Cái cục diện này chẳng khác gì là Tuyết Lệ Hàn liên thủ với Tuyết Tiên Nhi bày ra.
Tuyết Tiên Nhi tuyệt đối sẽ không cho Tuyết Lệ Hàn long về biển rộng, cho nên nhất định sẽ đánh chặn đường!
Mà Tuyết Lệ Hàn bày cái bẫy rập này, thứ nhất là tiêu diệt Thánh Hoàng Cung sinh lực cuối cùng, thứ hai quả thật cũng là để tự vệ!
Nếu không có bố trí đám người Tuyết Thất đến đây tiếp ứng, mà Tuyết Lệ Hàn vừa không muốn cải trang giả dạng trở về, đoạn đường này chưa chắc không có khả năng bị Tuyết Tiên Nhi sử dụng đủ loại thủ đoạn hèn hạ kỳ lưỡng đánh chết!
Tuyết Lệ Hàn suy đoán thật không có nửa điểm sai lầm.
Kể từ khi lên đường, sau khi đi qua bốn ngàn dặm đường bình tĩnh Tuyết Lệ Hàn bất đầu liên tiếp không ngừng bị cao thủ do Tuyết Tiên Nhi phái ra tập kích.
Những công kích này thật ra cũng không mong đợi có thể giết chết Đông Hoàng, cũng là chỉ thử dò xét.
Thử dò xét xem Đông Hoàng ngươi rốt cuộc có cao thủ ẩn núp trong bóng tối đi theo không...
Đồng thời,... tập kích để trì hoãn lộ trình của Tuyết Lệ Hàn, cho Tuyết Tiên Nhi đầy đủ thời gian chuẩn bị bố trí sát cục! Dù sao hiện tại Thánh Hoàng Cung đã là bấp bênh, giống như chuột chạy qua đường người bình thường người la đánh, muôn tô chức một cô chiên lực khả quan, hơn nữa đối tượng muốn ám sát còn là nhân vật danh chấn thiên hạ Đông Hoàng... Nếu không có chuẩn bị tốt thì cơ bản cũng là không có khả năng.
Đông Hoàng vạn dặm độc hành, một đường không ngừng gặp tập kích!
Mặc dù cũng là tiểu quy mô tập kích, nhưng kèm theo ùn ùn mưu mẹo nham hiểm.
Nhất là sau khi lộ trình đi được một nửa thì tập kích tần số càng trở nên càng ngày càng là dày đặc.
Đó là, Đông Hoàng cũng đã lường trước Tuyết Tiên Nhi sẽ có thủ đoạn.
Bằng không, thành thật không có thể điên cuồng như thế, không chừa thủ đoạn nào muốn ngăn cản cước bộ của mình như vậy, lý do duy nhất chính là còn chưa có chuẩn bị xong.
Thật ra thì cũng hợp tình lý, hiện tại Thánh hoàng cung cao thủ đang bị gặp toàn bộ thiên hạ tiễu trừ, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp gở người Cửu Trọng Thiên Khuyết đánh chặn đường. Tuyết Tiên Nhi ở thời điểm này muốn tổ chức một cỗ lực lượng mạnh mẽ nhất định là rất khó khăn.
Nhất là người bên Thánh hoàng cung ngày thường trước sau lên giọng, căn bản không cần che dấu bản thân.
Chợt đối mặt với tình huống ác liệt, đối với cao thủ Thánh hoàng cung mà nói, tổn thất tất nhiên là khổng lồ!
Nhưng Tuyết Lệ Hàn tin tưởng, bằng vào thủ đoạn của muội muội hắn, nhất định có thể làm được, cái sát cục này nhất định có thể thành hình !
Quả nhiên, lúc sắp đến Đông Hoàng Thiên... sát cục do
Tuyết Tiên Nhi bố trí rốt cục ở trong một mảnh núi rừng triển khai!
Tuyết Tiên Nhi tự mình xuất thủ! Còn có một hơn ngàn tên cao thủ Thánh hoàng cung cơ hồ toàn bộ cũng đầu nhập vào trận chiến đấu này !
Mục đích chỉ có một tuyệt sát Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn!
Bố cục như vậy không khó nhìn ra được hận ý của Tuyết Tiên Nhi đối với Tuyết Lệ Hàn mạnh như thế nào.
Tuyết Lệ Hàn đến nay không quên được một khắc này ; khi Tuyết Tiên Nhi đột nhiên xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía mình.
Nàng nói 1 câu : “Tuyết Lệ Hàn, ngươi tên súc sinh kia! Hôm nay, tử kỳ của ngươi đến rồi!"
Sau đó, nàng không có chút nào giữ lại triển khai đại pháp mị hoặc thiên hạ!
1300 Thánh Hoàng Cung cao thủ, cũng tùy theo toàn lực xuất thủ!
Đối mặt với đại pháp được xưng là có thể mê đảo thiên hạ nam nhân, Tuyết Lệ Hàn không có cảm thấy bị mị hoặc, chi cảm thấy lòng chua xót, hay hoặc giả là khó chịu, còn có chút không khỏi thờ dài, dù sao cũng không có cảm thấy hấp dẫn.
Ngươi mị hoặc thiên hạ... Hoặc là đối với thế gian bất kỳ nam nhân nào đều hữu dụng, nhưng duy chi có đối với ta cùng Tuyết Thất là không dùng được!
Bời vì, chúng ta là thân ca ca của ngươi!
Cõi đời này tin tường không có muội muội nào lại có thể mị hoặc được ca ca của mình?
Cái này căn bản là chuyện tuyệt đối không thể nào!
Không đợi ngươi mị hoặc, một cái bạt tai quăng đi tới, cùng với một câu: Xú nha đầu!
Nhưng trận chiến này Tuyết Lệ Hàn thừa nhận áp lực vẫn như cũ là khổng lồ.
Tuyết Tiên Nhi không hổ danh một đời âm mưu cao thủ, riêng chi là chọn địa hình trên mặt đất đã làm cho Đông Hoàng khó có thể xê dịch, chỉ có thể lựa chọn liều mạng.
Trận chiến này ở trong 1 tấm hoang vu son cốc, Đông Hoàng lấy một đôi tay giết cho nhật nguyệt vô quang, thiên địa buồn thảm.
Đồng dạng là trong trận chiến này, Tuyết Lệ Hàn lần đầu tiên lãnh giáo được thực lực của muội muội mình.
Ban đầu Tuyết Tiên Nhi không chi là đệ nhất thiên hạ mỹ nhân, đồng thời cũng là đệ nhất thiên tài của Tuyết gia!
Trong những năm nay tu vi của nàng thủy chung không có rơi xuống. Vừa mới giao thủ, Tuyết Lệ Hàn cũng cảm giác được áp lực đến từ chính Tuyết Tiên Nhi thật lớn!
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden