Trong không gian Thập Phương Ca Sa, phân thân Thần Long cảm nhận được áp lực lớn lao.
Lại nói tiếp, phân thân này của nó là nguy hiểm nhất.
Bị giam trong không gian Thập Phương Ca Sa, chỉ cần một ý niệm trong đầu Dương Thạc cũng bị tan thành mây khói, thậm chí toàn bộ thần hồn đều bị đánh tan, hoàn toàn vẫn lạc.
Nhưng ở phương diện nào đó, nơi này là an toàn nhất!
Nếu phân thân Thần Long đều tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa này, chỉ cần Dương Thạc không giết nó thì sẽ không ai có thể gây thương tổn cho nó!
Dù sao phân thân khác không tiến đến, Dương Thạc thật sự muốn giết nó, nó cũng không thể may mắn thoát khỏi được. Trong tình huống này, trong không gian Thập Phương Ca Sa hoàn toàn là nơi tránh thân an toàn nhất của phân thân Thần Long.
- Đáng tiếc, tiểu gia hắn đang tu luyện thần hồn. Chờ hắn tu luyện xong, ta sẽ nói với hắn một chút, thu hết phân thân của ta vào!
Trong lòng phân thân Thần Long thầm nghĩ.
Hiện tại Dương Thạc đang ngồi xếp bằng tu luyện.
Dương Địch cầm Đại Phạm Âm Chung trong tay, nhìn chằm chằm Thần Long này, tránh cho nó còn muốn tự bạo.
Dương Địch nắm giữ hai đại bí pháp Đại Phạm Âm Chưởng, Đại Thiên Âm Chưởng, phân thân Thần Long này chỉ cần có hành động khác lạ thì sẽ oanh kích hai chưởng qua.
- Sao tiểu gia còn chưa tu luyện xong?
Hai mắt châu to nhìn chằm chằm Dương Thạc, phân thân Thần Long này đều sốt ruột vì Dương Thạc.
Ông…
Đúng lúc này, trong thân thể Dương Thạc chợt hiện ra một đạo quang mang màu xanh nhạt!
Trên đỉnh đầu Dương Thạc hiện ra một hư ảnh nam tử thanh niên mờ ảo, đúng là Dương Thạc.
Thần hồn xuất khiếu!
Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật này cũng không dễ dàng tu luyện, phải ba ngày mới có thể xuất khiếu.
- Phân!
Thần hồn xuất khiếu, Dương Thạc lập tức cảm giác được thần hồn của hắn suy yếu một hồi, gần như sắp sụp đổ tan vỡ ra. Rời khỏi thân thể, thần hồn của hắn nhiều nhất chỉ giữ được một lát. Không dám chần chờ, tâm niệm vừa động, Dương Thạc thi triển bí pháp, thần hồn bỗng nhiên phân ra rồi biến thành hai hư ảnh thần hồn!
Hai hư ảnh thần hồn đều là dáng vẻ của Dương Thạc, chỉ có điều sắc thái hơi ảm đạm.
- Quy khiếu!
Một cái trong đó nhanh chóng nhoáng lên rồi chui vào trong thân thể.
Sau một khắc, thần hồn này mang theo Cửu Dương Chân Thân rời khỏi thân thể Dương Thạc. Lúc Cửu Dương Chân Thân thoát ra, một thần hồn khác cũng nhanh chóng về thân thể.
Thông suốt được, thân thể cũng bỗng nhiên mở hai mắt ra.
- Biến thành hai cái rồi à?
Âm thanh giống nhau đồng thời truyền ra từ trong miệng thân thể và chân thân Dương Thạc.
Giờ phút này, thần hồn Dương Thạc đã hoàn toàn một chia làm hai, biến thành hai cái phân biệt điều khiển nhục thể, chân thân của hán.
Nhưng tuy thần hồn đã tách ra, trong tối tăm vẫn có một loại liên hệ, Dương Thạc vẫn còn là một người. Giống như là Dương Thạc nhiều hơn hai cái mắt, hai cái miệng, nhiều hon hai đôi chân tay vậy. Thân thể, chân thân, hắn cũng đều có thể khống chế đồng thời.
Vừa mới bắt đầu, Dương Thạc còn có chút không quen.
Nhưng sau một lát, Dương Thạc đã gần như thích ứng được. Đơn giản điều khiển được hai thân thể mà thôi, ý niệm vẫn là cùng một người. Thật giống như một người có hai cánh tay, có thể dễ dàng khống chế hai cánh tay làm ra động tác khác nhau. Hiện tại Dương Thạc đã tương đương có hai thân thể, có thể điều khiển hai thân thể làm những chuyện khác nhau.
Thân thể và chân thân liếc nhìn nhau, không khỏi cười cười, Dương Thạc cảm giác hơi cổ quái.
- Phân Thần Hóa Niệm, tu luyện thành công rồi!
- Hiện tại cũng nên vào trong động đá vôi tìm kiếm bí bảo!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Đúng lúc này, Dương Thạc chợt cảm giác được bên ngoài không gian Thập Phương Ca Sa, khí kình phát động, một trận bạo vang truyền đến.
Hình như có hai võ giả cường đại đang ở bên cạnh chém giết.
- Hả? Chẳng qua chỉ là mấy ngày, dưới động đá vôi này rõ ràng đã có nhiều võ giả như vậy, lại cũng bắt đầu xung đột lẫn nhau?
Dương Thạc nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ.
Bên ngoài Thập Phương Ca Sa, các luồng khí rung chuyển ầm ầm.
Thần niệm của Dương Thạc xuyên qua Thập Phương Ca Sa, có thể thấy rõ ràng bên ngoài Thập Phương Ca Sa, trong hang động đá vôi này, có hai gã cao thủ Võ Tôn đang đánh nhau. Hai người này đều là Võ Tôn hậu kỳ, khoảng ba bốn mươi tuổi, không biết vì cái gì mà đánh nhau.
- Vương Luân, để lại ba thanh đạo hoàng kiếm này thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Một người trong đó, hình dáng hơi gầy, vẻ mặt ác độc, ra tay toàn những chiêu tàn nhẫn.
Dưới sự tấn công của hắn, một cao thủ khác tên là Vương Luân không thể ngăn cản, đang không ngừng lui lại.
- Lưu Tông, nếu có bản lĩnh thì ngươi tới mà lấy ba thanh đạo hoàng kiếm này đi.
Tuy Vương Luân không phải đối thủ của Lưu Tông, nhưng cũng cố gắng chịu đau ngăn cản.
- Vậy đừng trách ta không khách khí.
Người đàn ông nhỏ gầy tên Lưu Tông nhếch miệng, dữ tợn cười.
- Tuyệt Hộ Thủ.
Đột nhiên, chiêu thức của Lưu Tông càng tàn nhẫn hơn, đánh thẳng vào hạ bộ Vương Luân, tung ra mấy trảo, muốn bóp nát hạ thân Vương Luân.
Xoẹt!
Vương Luân vội vàng tránh né, nhưng vẫn không kịp, tuy không bị đánh trúng hạ thân nhưng vẫn bị móng vuốt của Lưu Tông xoẹt qua phần eo, khiến quần áo rách tươm.
Vèo…o…o! Vèo…o…o! Vèo…o…o!
Ba thanh kiếm nhỏ màu trắng dài khoảng hai thước từ trong chỗ quần áo bị rách của Vương Luân bay ra ngoài. Đây chính là ba thanh đạo hoàng kiếm.
- Của ta.
- Là của ta.
Khi ba thanh đạo hoàng kiếm bay ra, hai cao thủ Võ Tôn này liền nhìn chằm chằm chúng, không thèm tấn công đối phương, mà lao nhanh về phía ba thanh kiếm này. Tốc độ của người đàn ông nhỏ gầy tên Lưu Tông nhanh hơn một chút, nháy mắt đã đến chỗ ba thanh tiểu kiếm, vươn tay, chuẩn bị chộp ba thanh kiếm này.
- Ha ha, là của ta.
Bàn tay của Lưu Tông chỉ còn cách ba thanh kiếm một vài cm.
Xoẹt!
Đúng lúc này, một thanh âm nhỏ vang lên trước mặt Lưu Tông.
Hư không bị xé rách.
Một bóng người được bao trùm trong bộ áo giáp màu đen, mặc trên người áo cà sa, sau lưng có hai cái cánh lớn, bước ra từ trong hư không nơi này, tay hơi nhấc lên, tốc độ còn nhanh hơn Lưu Tông mấy lần, trực tiếp nắm ba thanh đạo hoàng kiếm trong tay.
- Dám tranh giành đạo hoàng kiếm trước mặt ta à. Ta sẽ lấy ba thanh đạo hoàng kiếm này. Cộng thêm ba thanh này thì tổng cộng đã có chín mươi thanh đạo hoàng kiếm rồi. Còn các ngươi, mau cút đi.
Người đó xuất hiện, lấy đi ba thanh đạo hoàng kiếm, ánh sáng trắng loé lên, ba thanh đạo hoàng kiếm đã được thu vào trong một pháp khí không gian. Đối mặt với sự tấn công của Lưu Tông, người này giơ tay lên, bỗng nhiên vang lên những tiếng ầm ầm, thoáng cái đã bao phủ Lưu Tông, chụp mạnh một cái, Lưu Tông bị đánh bay ngược ra xa.
- Đây là … Đại Bằng Kim Sí Vương ư?
Khi vừa bay ra xa, Lưu Tông lập tức mở to hai mắt nhìn.
- Trốn thôi.
Không chút chậm chạp, sau khi Lưu Tông rơi xuống đất liền nhanh chóng chạy thục mạng.
Lúc này, tên Vương Luân cũng rất sợ hãi, không dám tấn công bóng người kia, cũng vội vàng chạy đi. Chỉ trong chớp mắt, hai người này đã chạy được trăm trượng, sắp biến mất khỏi động đá vôi này.
Bóng người này đúng là Dương Thạc.
Nói đúng ra chính là biến thân Huyền Ưng tầng thứ hai của Dương Thạc, Cửu Dương Chân Thân.
Trạng thái Cửu Dương Chân Thân này cực kỳ giống với Đại Bằng Kim Sí Vương. Mà danh tiếng của Đại Bằng Kfim Sí Vương như sấm bên tai, có không ít cao thủ đã nghe nói qua, thậm chí là tận mắt nhìn thấy trạng thái nửa người nửa yêu của Đại Bằng Kim Sí Vương. Bởi vậy, khi Dương Thạc xuất hiện với trạng thái Cửu Dương Chân Thân thì những cao thủ này liền bị doạ chạy.
Dương Thạc vô tình chiếm được ba thanh đạo hoàng kiếm này cũng rất tốt.
Chỉ có điều…
Dương Thạc không ngờ rằng, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà đã có rất nhiều cao thủ tới động đá vôi này rồi, thậm chí có một số cao thủ vì tranh đoạt bảo vật mà phát sinh mâu thuẫn.
- Haiz…
Thở dài một tiếng.
- Xem ra phải nhanh chóng tìm kiếm bảo vật thôi. Các cao thủ vào trong hang động đá vôi này ngày càng nhiều, thì cơ hội đoạt được bảo vật sẽ ngày càng thấp.
Chậm mất ba ngày quan trọng này, Dương Thạc đã không còn bao nhiêu tiên cơ rồi.
- Cũng may, mình đã tu luyện được bí pháp phân thần hoá niệm, nên thân thể cùng chân thân có thể chia nhau hành động, như vậy, cơ hội đoạt được bảo vật cũng sẽ tăng thêm mấy phần rồi.
Dương Thạc thầm nghĩ, thân thể mình ở trong Thập Phương Ca Sa cũng có thể ra ngoài, cùng Cửu Dương Chân Thân tìm bảo vật trong hang động đá vôi này.
Chẳng qua, không đợi thân thể Dương Thạc ra ngoài, phân thân Thần Long trong không gian Thập Phương Ca Sa kia liền chợt kêu lên.
- Ta…, đã có không ít võ giả nhân loại tiến vào hang động đá vôi này, những cái phân thân kia của ta, tối đa chỉ là cảnh giới Đại Tông Sư, nếu gặp phải cao thủ Đại Tông Sư hay hai ba tên Võ Tôn thì còn có thể chạy trốn được, thỉnh thoảng vận may không tốt bị những tên này bắt được. Việc này… ta, chúng ta thương lượng xem có thể để cho những phân thân kia của ta tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa này của ngài để trốn, trốn một chút không?
Vừa rồi, khi Dương Thạc tu luyện xong phân thần hoá niệm, phân thân Thần Long đã muốn nói chuyện này với Dương Thạc.
Chẳng qua, ngay sau đó, bên ngoài có người đánh nhau, nên Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc ra bên ngoài đoạt đạo hoàng kiếm rồi. Thần Long không dám quấy rầy Dương Thạc nên chưa nói.
Bây giờ, hắn đã đoạt được đạo hoàng kiếm, mà thân thể của Dương Thạc cũng sắp phải rời khỏi không gian Thập Phương Ca Sa, nên phân thân Thần Long thừa dịp khi thân thể của Dương Thạc chưa đi, vội vàng nói ra yêu cầu này.
- Cho những phân thân kia của ngươi vào đây ư?
Dương Thạc vừa nghe, đã hiểu ý của Thần Long.
Đơn giản là coi Thập Phương Ca Sa thành nơi tránh nạn mà thôi.
Để cho các phân thân của Thần Long đi vào cũng không phải việc gì lớn. Chẳng qua, phân thân của Thần Long có đến ngàn vạn cái mà bây giờ chưa thể ngưng tụ được, nếu để chúng trong không gian Thập Phương Ca Sa thì hơi lộn xộn.
- Hoá thân ngàn vạn sao… A, đúng rồi!
Nghĩ đến vô số phân thân Thần Long, hai mắt Dương Thạc chợt sáng ngời.
- Thần Long, ngươi có tới ngàn vạn phân thân, rải rác ở trong hang động đá vôi này. Nếu chúng đồng thời hành động thì nhất định có thể nhanh chóng tìm được các bảo vật trong hang động đá vôi này phải không?
Dương Thạc nhìn chằm chằm phân thân Thần Long, nói.
Phân thân Thần Long này ngẩn người.
- Tiểu gia, ngài muốn tôi giúp ngài đi tìm bảo vật sao?
Sau một khắc, vẻ mặt Thần Long đau khổ.
Vốn nó muốn các phân thân của mình chạy đến trong không gian Thập Phương Ca Sa để trốn, nhưng không ngờ Dương Thạc lại có ý đồ với ngàn vạn phân thân của mình.
Phân thân Thần Long này cảm giác như mình ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo vậy.
Rốt cuộc, phân thân Thần Long này đã cực kỳ sợ hãi Dương Thạc, không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể vẻ mặt đau khổ, gật đầu, nói:
- Tiểu gia, các phân thân của tôi có thể giúp ngài tìm bảo vật. Nhưng ngày càng nhiều cao thủ đến chỗ này, những phân thân của tôi chạy trốn thì còn dễ, chứ khi tìm bảo vật mà gặp phải mấy tên Đại Tông Sư thì nguy hiểm sẽ tăng lên rất nhiều.
- Như vậy đi, đa số phân thân của ngươi sẽ trốn trong không gian Thập Phương Ca Sa, còn một nghìn phân thân khác thì giúp ta tìm bảo vật.
Dương Thạc suy nghĩ một chút rồi nói.
Phân thân của Thần Long này khoảng ngàn vạn, số lượng cụ thể chắc là hơn chín nghìn. Số đã bị Dương Thạc cùng Đại Bằng Kim Sí Vương bắt đi chỉ như chín trâu mất sợ lông mà thôi.
Dương Thạc để tám nghìn phân thân của nó trốn trong không gian Thập Phương Ca Sa, đảm bảo an toàn cho tám nghìn cái phân thân này, còn một nghìn phân thân giúp hắn tìm bảo vật. Đây đã coi như hết lòng giúp đỡ Thần Long này rồi. Dù một nghìn cái phân thân này chết hết thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến thực lực của Thần Long.
Còn nếu Dương Thạc không giúp Thần Long này thì… Bây giờ, có ít cao thủ đến chỗ này thì Thần Long không có nguy hiểm gì, nhưng sau này nhiều cao thủ đến hơn, muốn bắt phân thân của Thần Long thì chỉ sợ, tám chín nghìn phân thân Thần Long này sẽ nhanh chóng bị đuổi giết hơn một nửa thôi.
- Lưu lại một nghìn phân thân giúp ngài tìm bảo vật sao?
Nghe được lời nói của Dương Thạc, hai mắt Thần Long sáng ngời.
Đây coi như là kết quả tốt nhất đối với nó rồi.
Tuy còn một nghìn phân thân ở bên ngoài, nhưng chưa chắc một nghìn phân thân này sẽ chết hết, tối đa thì chỉ mất mấy trăm mà thôi, đây còn chưa tính là gì.
- Tiểu gia, tôi nghe lời ngài.
Gần như không chút do dự, Thần Long đã lập tức đồng ý với Dương Thạc.
- Được. Vậy gọi chúng nó tới đây đi.
Dương Thạc gật đầu nói.
Lưu lại một nghìn phân thân cũng không phải là ít đâu.
Dù sao bây giờ, số lượng cao thủ trong hang động đá vôi này cũng chỉ khoảng trăm người thôi.
Dương Thạc dùng một nghìn phân thân Thần Long để tìm bảo vật, so với các cao thủ khác một mình tìm bảo vật trong hang động này thì hiệu quả gấp mười lần . Dựa theo xác suất này thì có 90% là bảo vật sẽ rơi vào tay Dương Thạc.
Tất nhiên, Dương Thạc cũng biết chuyện không đơn giản như vậy.
Những bảo vật trong hang động đá vôi này đều do các cao thủ thượng cổ để lại. Mà mỗi một vật đều không đơn giản. Dù ngươi có thể tìm được chúng nhưng chưa chắc có thể lấy được.
Huống chi, dù phân thân Thần Long tìm được tất cả bảo vật thì cũng phải do Dương Thạc đi lấy từng thứ một.
Một số bảo vật có thể tồn tại ở nơi nguy hiểm, muốn lấy được chúng thì rất tốn công.
Cho nên, có thể lấy được hai ba bảo vật ở đây đã coi như may mắn lắm rồi.
- Có thể lấy được một thứ cũng đáng giá.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Vèo…o…o! Vèo…o…o!
Trong hang động đá vôi, có không ít các phân thân Thần Long đang bay nhanh về chỗ Dương Thạc.
- Đi tìm tiểu gia.
- Trốn vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, bảo tồn lực lượng.
Các phân thân Thần Long trốn trong các góc vắng vẻ của hang động đều chui ra ngoài.
Một góc trong hang động đá vôi, có một Đại Tông Sư trung niên áo đen đang đi tìm bảo vật. Tên Đại Tông Sư này chính là một trong số tám anh em Địa Sát.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 267 : Đại Phạm Âm chưởng của ta có thể giết ngươi hay không?
Nguồn: VIP
Bỗng nhiên, bảy tám cái phân thân Thần Long bay qua trước mắt hắn.
- A, sao nhiều tiểu long như vậy?
Đại Tông Sư Địa Sát này khẽ nhíu mày.
- Bảy tám con đi cùng nhau sao? Chắc chắn là có chuyện. Đi theo xem sao.
Vừa nghĩ, tên Đại Tông Sư Địa Sát này đã di chuyển, bám sát theo mấy con rồng nhỏ.
Đi liên tục bảy tám dặm, mấy con rồng nhỏ này lắc mình một cái liền biến mất.
Phía trước, trong một góc của hang động đá vôi, Dương Thạc mặc Thập Phương Ca Sa bay lơ lửng trên không trung, Dương Địch đeo Thiên Âm Dực, cũng bay lơ lửng đứng bên cạnh Dương Thạc. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc có cánh, nên dù không mang theo cánh cũng có thể bay. Mà thân thể của hắn thì không biết bay, nên Dương Thạc phải mặc Thập Phương Ca Sa trên người. Còn Cửu Dương Chân Thân mặc áo cà sa là do lực lượng thần hoang huyễn hoá ra.
Cửu Dương Chân Thân là bất tử bất diệt, dù bị một quyền đánh tan nhưng nó vẫn có thể ngưng tụ lại, nhanh chóng chạy trốn.
Thân thể thì không có khả năng như vậy.
Thân thể mặc Thập Phương Ca Sa là để dễ dàng chạy trốn.
Nhìn thấy bảy tám con rồng nhỏ chạy về phía thân thể mình, Dương Thạc biết, chúng nó là đang chạy về trong không gian Thập Phương Ca Sa của mình để trốn đấy.
Xoẹt!
Xé rách hư không để cho bảy tám con rồng nhỏ này chui vào.
Sau một lát, tên cao thủ Địa Sát kia cũng xuất hiện trong chỗ này của hang động đá vôi.
- Ồ, người kia là…
Thấy Dương Thạc đang lơ lửng giữa không trung, tên Địa Sát này nhanh chóng nhìn kĩ.
- Dương Thạc.
- Hoá ra lại là Dương Thạc. Đúng là đi mòn gót giầy mà không thấy, vô tình tìm được chẳng tốn công. Vậy là mình đã gặp được Dương Thạc rồi.
Đột nhiên, tên Địa Sát này nhìn chằm chằm vào Dương Thạc đang ở giữa không trung.
- Gì vậy?
Trong tích tắc, Dương Thạc cũng cảm ứng được.
Giống như mình bị một con thượng cổ mãnh thú nhìn chằm chằm, bỗng nhiên tóc gáy toàn thân dựng đứng lên.
- Chuyện gì vậy?
Trong lòng vừa có cảm ứng, Dương Thạc liền bay nhanh về phía tên cao thủ Địa Sát.
Thị lực của Dương Thạc rất tốt, dù ở dưới lòng đất, trong hang động đá vôi, bầu trời tối đen, thì hắn cũng có thể thấy được cao thủ Địa Sát ở ngoài mười trượng kia. Mặc dù hắn không nhìn thấy nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được sát khí nồng đậm trên người tên cao thủ Địa Sát kia.
- Cao thủ cấp độ Đại Tông Sư à?
Dương Thạc thầm nghĩ.
Hàng lông mày nhanh nhíu lại.
Tuy Dương Thạc không nhận ra tên cao thủ Đại Tông Sư ở phía xa kia, nhưng Dương Thạc có thể cảm nhận được nồng đậm sát khí của tên cao thủ Đại Tông Sư này đang tập trung trên người mình.
- Mình không cừu không oán với tên này, sao hắn lại muốn giết mình?
Dương Thạc nhanh chóng suy nghĩ:
- Trên người tên này mang theo khí tức tội phạm nồng đậm, chắc là người trong hắc đạo của nam bắc Thập Tam tỉnh, do Mạc Vân Cốc phái tới.
Chỉ một lát, Dương Thạc đã suy đoán được thân phận của tên cao thủ Địa Sát bày.
Dương Thạc cũng không đắc tội với quá nhiều người, chỉ có Dương Thiên, Kim Phật tự, hắc đạo nam bắc Thập Tam tỉnh Tổng Biều Bả Tử Mạc Vân Cốc. Tuy Dương Thiên cùng Kim Phật tự đều rất hung hãn, nhưng một kẻ có chứa khí chất của quân nhân rất nghiêm khắc, còn một kẻ khác thì giống như A Mục Đạt Vượng, trên người có phật tính. Vậy còn lại chỉ có thuộc hạ vủa Mạc Vân Cốc thôi. Chỉ trên người của kẻ trong hắc đạo mới có khí tức tội phạm này.
- Ha ha, đồ súc sinh, rốt cuộc ông đây đã tìm được mày.
Tên cao thủ Địa Sát nhìn thấy Dương Thạc liền cười lớn.
Cả người hơi di chuyển, mang theo sát khí nồng đậm, hung hăng đánh về phía Dương Thạc.
Bàn tay vừa lật, một tấm lệnh bài truyền tấn liền xuất hiện trong tay tên cao thủ Địa Sát này.
- Đại ca, các vị huynh đệ, đã tìm thấy tên súc sinh Dương Thạc rồi. Hắn đang ở trong hang động đá vôi gần trung tâm Yến Sơn.
Tên cao thủ Địa Sát này nhanh chóng truyền tin cho mấy người khác trong Địa Sát.
- Đã tìm được rồi sao?
- Lão Tam, giữ chân tên ranh con đó, lão Thất cùng lão Thập đang ở gần đó, bọn họ sẽ đến đấy nhanh thôi.
Một thanh âm uy nghiêm truyền ra từ trong tấm lệnh bài truyền tấn.
Đúng là giọng nói của lão đại Địa Sát.
Vốn Địa Sát có bốn mươi tám vị Võ Tôn, nhưng năm đó, khi đánh nhau với Càn Ngọc Long thì có bốn mươi người bị giết chết. Mấy tên còn lại, theo thứ tự từ lão đại đến lão ngũ là năm người, cộng thêm lão Thất, lão Thập, lão Thập Tam, tổng cộng là tám người.
Gần chỗ này, ngoại trừ lão Tam phát hiện Dương Thạc thì còn có hai người khác.
Sau khi hai người này nhận được tin thì sẽ đến đây rất nhanh.
- Đại ca yên tâm đi. Hắn chỉ là một tên Võ Tôn, không chạy thoát được.
Lão Tam Địa Sát nhe răng cười to, cả người đã sớm đi tới trước mặt Dương Thạc, tung ra một quyền, đánh về phía ngực Dương Thạc.
Ầm ầm!
Một quyền này đánh ra khiến cho không khí xao động, phát ra từng tiếng nổ lớn.
Tiếng vang như sấm bỗng nhiên vang lên, trong đó xen lẫn một chút thanh âm gào rú của mãnh thú, giống như hổ như lang, lại giống như mãnh thú khác.
Trong một khắc kia, Dương Thạc cảm thấy mình như lạc vào một khu rừng rậm, bốn phía bị các mãnh thú vây quanh, chúng thi nhau gào thét, rồi nháy mắt lao về phía mình.
- Hổ báo lôi âm tầng thứ hai ư?
Dương Thạc nhíu mày.
- Lực lượng khí huyết của tên này còn mạnh hơn A Mục Đạt Vượng, gần như là bằng Đại Tông Sư trung kỳ.
Đồng thời, Dương Thạc cũng đoán được cảnh giới thực lực của tên lão Tam Địa Sát này.
Đại Tông Sư trung kỳ còn mạnh hơn A Mục Đạt Vượng.
- Tiểu Địch, tránh ra.
Một tay kéo Dương Địch về sau lưng mình.
Sau một khắc.
Tách tách tách! Tách tách tách!
Trong cơ thể Dương Thạc bỗng nhiên vang lên những tiếng nổ nho nhỏ, theo đó là một tiếng gầm lớn truyền ra từ trong miệng hắn. Chỉ trong nháy mắt, cả người Dương Thạc đã cao lớn hơn rất nhiều, tóc đen cũng biến thành màu tuyết trắng. Từ hai cánh tay phát ra những tiếng răng rắc, rồi được bao phủ bởi một lớp áo giáp cứng.
Biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai.
Vốn sức mạnh thân thể đã ở cảnh giới Võ Sư đỉnh phong, sau khi biến thân Hắc Hùng tầng hai thì đã lập tức tăng bốn cấp, tiến vào cảnh giới Võ Tôn đỉnh phong, cách cảnh giới Đại Tông Sư không còn xa.
Ầm ầm!
Dương Thạc đánh ra một quyền, đỡ một chưởng của lão Tam Địa Sát.
Thanh âm thú rống vang lên, cũng là hổ báo lôi âm tầng thứ hai. Đồng thời, hắn thi triển ưng gấu kết hợp tấn công, đánh mạnh về phía lão Tam Địa Sát.
Oanh!
Quyền chưởng gặp nhau, phát ra những tiếng bạo tạc.
Dương Thạc cảm thấy như có một lực lượng mạnh mẽ đập vào trên hai tay mình, cả người bay thẳng tắp ngược lại. Cánh tay phải vô cùng đau nhức, răng rắc hai tiếng, tức thì lớp áo giáp màu đen bao phủ trên hai tay mình đã bị vỡ tan, máu tươi chảy ra. Cũng may, Hắc Hùng giáp rất cứng, tuy bị một quyền của Lão Tam Địa Sát đánh tan, nhưng nó cũng giúp giảm bớt chín phần lực đạo, phần còn lại thì không thể làm tổn thương gân cốt tay phải của Dương Thạc được.
Bịch bịch bịch!
Bị lão Tam Địa Sát đánh bay, Dương Thạc liền rơi xuống đất, lùi lại bảy tám bước mới đứng vững.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Dương Thạc khống chế được hổ báo lôi âm tầng thứ thể thì kém một chút. Dựa vào biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai để gia tăng hai nên cũng được coi là cao thủ lôi âm tầng hai, so về cảnh giới võ đạo thì không kém lão Tam Địa Sát cảnh giới Đại Tông Sư, nhưng so về sức mạnh thân lực lượng, thì ở một góc độ nào đó, Dương Thạc có thể ngăn cản sự tấn công của lão Tam Địa Sát.
Dương Địch vẫn được Dương Thạc bảo vệ ở sau lưng.
- Hả? Không chết à?
Đánh một quyền vào Dương Thạc mà Dương Thạc gần như không bị thương khiến cho tên lão Tam Địa Sát này phải nhíu mày.
- Tên ranh con cũng có chút bản lĩnh đấy. Đáng tiếc, ngươi có giỏi hơn thì cũng không trốn thoát được bị ông đây đuổi đánh.
- Khà khà, trước mặt ông đây mà mày còn dám dùng Thập Phương Ca Sa xé rách hư không để trốn cũng không có cơ hội đâu.
Tên lão Tam Địa Sát này nhe răng cười, rồi lại di chuyển đến trước mặt Dương Thạc.
Tốc độ của hắn rất nhanh.
Dù bây giờ Dương Thạc muốn xé rách hư không để chạy trốn cũng không kịp.
Dù là xé rách hư không được, nhưng chưa kịp trốn thì một quyền của tên lão Tam Địa Sát này cũng đuổi tới rồi, nếu trúng thì Dương Thạc sẽ bị thương nặng.
Vậy nên, giờ phút này Dương Thạc sẽ không trốn.
- Tiểu Địch, lui ra phía sau, ta sẽ đối phó người này.
Quát khẽ một tiếng, Dương Thạc không lùi mà tiến, lao nhanh về phía tên lão Tam Địa Sát này.
Roẹt roẹt!
Trong thân thể hắn, Thái Âm Chân Hoả hình thành cương khí bỗng nhiên loé lên.
- Gì vậy? Thái Âm cương khí sao? Đáng tiếc, đối với ông đây thì nó vô dụng thôi.
Lão Tam Địa Sát cười ha hả, khí kình trên người cũng chuyển động, tạo thành một vòng cương khí xoay xung quanh thân thể hắn. Vòng cương khí này có màu xanh đen, trông giống như kim châm, sát khí nồng đậm từ trong đó truyền ra. So về độ đậm đặc thì khí tức của hắn còn hơn Thái Âm cương khí của Dương Thạc.
- Dương Thạc, đây là sát khí. Hắn là cao thủ trong tổ chức Địa Sát của giới hắc đạo.
Dương Địch ở xa cảm nhận được luồng khí tức trên người lão Tam Địa Sát thì không khỏi sợ hãi kêu lên.
- Quả nhiên là người của Mạc Vân Cốc.
Giới hắc đạo, tổ chức Địa Sát, đúng là thuộc hạ của Mạc Vân Cốc. Suy đoán lúc trước của Dương Thạc đã đúng.
Ầm!
Cơ thể hai người va chạm mạnh với nhau.
Xoẹt! Xoẹt!
Hai luồng cương khí va chạm với nhau, phát xa những tiếng xoẹt xoẹt.
- Cô nương, ngươi cũng có kiến thức đấy, còn biết đây là cương khí Địa Sát. Ông đây chính là Lão Tam trong Địa Sát. Hãy nếm thử Địa Sát Vương quyền của ta đi.
Lão Tam Địa Sát quát khẽ một tiếng, rồi sử dụng một bộ quyền pháp hung ác, từng chiêu tàn nhẫn, tấn công vào các cơ quan quan trọng của Dương Thạc.
Giờ phút này, Dương Thạc cảm giác như tất cả sát khí trong lòng đất đều tập trung vào trong mỗi một quyền của lão Tam Địa Sát. Tuy nó khó có thể gây tổn thương tới Dương Thạc, nhưng sát khí này giống như kim châm có thể đâm rách vòng bảo hộ cương khí của Dương Thạc, tác động đến trên người Dương Thạc.
Dưới sự tấn công không ngừng của sát khí, Dương Thạc cảm thấy gương mặt có chút đau đớn.
- Địa Sát Vương quyền ư? Ít nhất là võ công cao giai rồi. Quả nhiên không tầm thường chút nào.
Lúc này, Dương Thạc lại sử dụng trảo hùng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tên lão Tam Địa Sát này liên tục tấn công vòng phòng ngự của Dương Thạc. Mỗi một Địa Sát Vương quyền đều khiến Dương Thạc phải lui ba bốn bước, nhưng lại không thể tổn thương thật sự tới Dương Thạc.
- Tên ranh con, cũng bền bỉ đấy.
- Đáng tiếc, trước mặt ông đây thì chỉ có thể bị đánh tan thành cặn bã mà thôi.
Lão Tam Địa Sát nhe răng cười không ngừng, đồng thời tăng thêm vài phần lực đạo. Những tiếng ầm ầm tiếp tục vang lên, Dương Thạc giống như cánh hoa lục bình trên biển, liên tục bị đánh lui về sau.
Ô…ô…ô…n…g!
Ô…ô…ô…n…g!
Đúng lúc này, một luồng sóng âm kỳ dị vang lên, trong đó xen lẫn cả tiếng phạm âm, nhanh chóng đánh về phía lão Tam Địa Sát. Dưới sự tấn công của hai luồng sóng âm, lão Tam Địa Sát dừng lại một chút, mày nhíu lại, giống như thần hồn hơi bị chấn động vậy.
- Đại Thiên Âm chưởng hay Đại Phạm Âm chưởng? Cô nương, ngươi là người của Thiên Âm môn hả? Đáng tiếc, tu vi của ngươi quá thấp, không ảnh hưởng được ông đây. Nể mặt Trấn Quốc Công, ông đây sẽ không giết ngươi.
- Chẳng qua, để ngươi ở đây quấy rối cũng rất phiền phức, đánh bất tỉnh ngươi trước đã.
Hắn quát lớn một tiếng, sau đó hơi di chuyển, nhanh như tia chớp lao về phía Dương Địch.
- Đại Phạm Âm chưởng của cô ấy không làm gì được ngươi, vậy còn ta thì sao?
Chỉ trong tích tắc này, một giọng nói ồm ồm vang lên sau lưng lão Tam Địa Sát.
Vèo…o…o!
Từ ngoài trăm trượng, một tia sáng màu đen nhanh chóng bay tới, nháy mắt đã đến sau lưng lão Tam Địa Sát.
Ầm ầm ầm!
Dương Thạc đánh ra một chưởng, tiếng phạm âm lượn lờ, thoáng cái đã đánh đến sau đầu lão Tam Địa Sát.
Lập tức, lão Tam Địa Sát dừng lại, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.
Đại Phạm Âm chưởng, trực tiếp tấn công thần hồn.
Chẳng qua, thần hồn của tên lão Tam Địa Sát này rất cứng, chỉ bị đau đầu một lát liền khôi phục hơn nửa. Theo bản năng, tên lão Tam Địa Sát này quay người lại.
Giờ phút này, lão Tam Địa Sát mới phát hiện, có một bóng người được bao trùm trong bộ áo giáp màu đen, sau lưng mọc lên hai cái cánh, mặc một bộ áo cà sa đang lao nhanh về phía mình.
- Đại Bằng Kim Sí Vương, sao lại là ngài?
Sắc mặt lão Tam Địa Sát kinh sợ, nghẹn ngào kêu lên.
Oanh!
Không đợi hắn nói hết câu, bóng người trong bộ áo giáp màu đen này va mạnh vào người hắn.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.
Xương ngực của tên lão Tam Địa Sát đã bị vỡ vụn, nội tạng bị thương nặng, cả người bay thẳng ra mấy chục trượng bên ngoài. Nhưng lúc này, Dương Thạc lại như tia chớp, di chuyển đến sau lưng lão Tam Địa Sát, đập mạnh vào sau gáy hăns.
Phốc!
Máu tươi trào ra từ trong miệng tên lão Tam Địa Sát, kèm theo đó là một trái tim đã bị thương nặng.
Cao thủ Đại Tông Sư trung kỳ đã chết.
Trái tim trực tiếp bị đánh nát, nôn ra từ trong miệng. Đừng nói là lão Tam Địa Sát này, cho dù là đệ nhất võ giả của Đại Chu Dương Thiên, nếu bị thương thế nghiêm trọng như vậy, sợ rằng cũng đoạn tuyệt sinh cơ, không thể tiếp tục sống được. Cũng chỉ có cấp độ Thần Long thượng cổ kia, huyết nhục diễn hóa, hóa thân ngàn vạn mới có thể không e ngại loại trình độ tổn thương này.
Đáng tiếc, cảnh giới của lão Tam Địa Sát này thực sự còn kém Thần Long thượng cổ quá xa.
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lão Tam Địa Sát này bỗng nhiên trở nên xanh trắng.
Trên mặt còn lộ ra thần sắc không thể tin.
- Làm sao có thể… Đại Bằng Vương… ngươi…
Một tay chỉ vào thân ảnh áo giáp đen hai cánh trước mặt kia, lão Tam Địa Sát đã nghi ngờ đến cực hạn.
Đại Bằng Kim Sí Vương?
Hắn làm sao có thể còn ở lại đây, hơn nữa còn ra tay với mình?
Nghi vấn này không ngừng quanh quẩn trong đầu lão Tam Địa Sát này.
Đáng tiếc, Dương Thạc không thể nào trả lời hắn.
Thân ảnh mặc áo giáp đen này tự nhiên chính là Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đã rời khỏi thân thể, hành động độc lập. Nhưng nó vẫn giữ khoảng cách rất gần với thân thể, một khi xảy ra chuyện gì đều chạy tới đầu tiên.
Lúc trước lão Tam Địa Sát này công kích Dương Thạc, căn bản không phòng bị Cửu Dương Chân Thân này nên đã bị Cửu Dương Chân Thân một kích tất trúng.
Đầu tiên dùng Đại Phạm Âm Chưởng đánh lén, ngay sau đó dùng chân thân Nhị Cấp Thần Binh trực tiếp va chạm. Cho dù lão Tam Địa Sát này có là cương gân thiết cốt thì trong lần va chạm này, sợ rằng cũng phải bị vỡ thành đống sắt vụn!
- Võ giả Đại Tông Sư, khí huyết vô cùng vượng uy, nôn tim ra mà còn không chết?
Cửu Dương Chân Thân lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão Tam Địa Sát, âm thanh ồm ồm truyền ra.
Cho dù là Già La Minh, đã bị đốt mất nội tạng nhưng cũng có thể bộc phát đả thương người!
Lão tam Địa Sát này là cường giả Đại Tông Sư, cho dù nôn ra trái tim, nhất thời nửa khắc cũng không hoàn toàn chết được.
Dương Thạc đánh trúng một quyền vào trái tim, hắn lập tức lui về phía sau hơn mười trượng, phòng bị lão Tam Địa Sát này phản kích trước khi chết.
- Khí huyết rất vượng uy. Chẳng qua không biết nếu so sánh với Thần Long, điểm khí huyết ấy của ngươi có tính là mạnh mẽ hay không đây…
Vừa nói xong, Dương Thạc liền vung tay lên.
Xoẹt!
Hư không mở ra.
Rống! Rống!
Có vài phân thân Thần Long bỗng nhiên mạnh mẽ bay ra, vọt tới trước mặt lão Tam Địa Sát này, nhe răng cười hắc hắc mấy cái. Mấy phân thân Thần Long mạnh mẽ va chạm quấn quanh thân thể lão Tam Địa Sát này. Sau một khắc, trên người lão Tam Địa Sát này phát ra âm thanh răng rắc, cơ bắp xương cốt hầu như bị đứt gãy vỡ vụn toàn bộ.
Phân thân Thần Long e ngại Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm của cường giả Đại Tông Sư. Nhưng lão Tam Địa Sát này đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ còn lại một thân khí huyết. Đánh chó mù đường, phân thân Thần Long rất thích làm đấy. Nếu chỉ cộng khí huyết đơn thuần, tám huynh đệ Địa Sát không phải đối thủ của phân thân Thần Long.
Thân thể trực tiếp bị phân thân Thần Long quấn vỡ, sinh cơ trong hai mắt lão Tam Địa Sát này nhanh chóng tan rã.
Mấy phân thân Thần Long này hoan hô tung tăng như chim sẻ, lại chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Hai đại pháp thân Dương Thạc đều mặt không biểu tình liếc nhìn lão Tam Địa Sát này.
Cường giả Đại Tông Sư trung giai đều bị hắn đuổi giết!
Thành tựu như vậy đủ để khiến Dương Thạc tự ngạo vạn phần rồi.
Đương nhiên đây cũng là do phân thần hóa niệm, hai đại pháp thân có thể liên thủ giết địch. Trong tình huống bình thường, Dương Thạc chỉ có thể điều khiển một thân thể, phát huy ra sức chiến đấu vô cùng có hạn.
Mà bây giờ là hai đại pháp thân đồng thời vây giết.
Vây giết, hiệu quả cộng thêm cũng phải đơn giản như một cộng một bằng hai!
Hơn mười Võ Tôn Thiên Cương đều dám ra tay vây giết Yêu Thánh Bạch Viên. Cao thủ vây giết, phối hợp ăn ý thì ưu thế số lượng có thể đền bù chênh lệch cấp độ võ đạo cực lớn! Ở Chân Vũ Môn có không ít trận pháp, cao thủ cấp độ Đại Tông Sư lợi dụng trận pháp phối hợp đều có thể đối phó với cường giả Võ Thánh.
Đương nhiên đây là dưới tình huống phối hợp ăn ý hiệu quả. Phối hợp không ăn ý, càng nhiều người lại càng loạn, hiệu quả một cộng một thậm chí nhỏ hơn hai.
Hai đại pháp thân của Dương Thạc chưa bao giờ phối hợp.
Nhưng phải dùng tới phối hợp sao?
Hai đại pháp thân này đều do thần hồn ý niệm của Dương Thạc điều khiển, chắc khác nào hai cánh tay trên cùng một thân thể, chẳng lẽ còn có tình huống phối hợp không ăn ý?
Tuy thực lực hai đại pháp thân đều cách một chút so với cấp độ Đại Tông Sư, nhưng liên thủ vây công gần như có thể so với ba cao thủ Đại Tông Sư liên thủ rồi. Đại Tông Sư cấp trung giai, lão Tam Địa Sát này chết trong tay Dương Thạc thực ra cũng không oan uổng.
- Chỉ cần không gặp phải cao thủ Võ Thánh, Đại Tông Sư bình thường có lẽ ta cũng có thể ứng phó được. Cho dù không thắng được nhưng có cơ hội đào thoát rất lớn…
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
Chíu! Chíu!
Nhưng đúng lúc này, xa xa mấy trăm trượng bên ngoài lại có hai đạo thân ảnh khí huyết nồng đậm nhanh chóng bay về phía này.
- Tam ca, tiểu súc sinh kia ở đâu?
- Chém giết hắn, báo thù cho Thiếu đương gia!
Hai đạo thân ảnh này liên tục bạo rống.
- Hai người khác trong Địa Sát?
Trong lòng Dương Thạc khẽ động.
- Chắc hẳn tổ chức Địa Sát này đã đến không ít người, ngoại trừ tầm bảo bên ngoài thì còn muốn chém giết ta để báo thù cho Mạc Địch kia. Cũng được thôi, bọn hắn muốn giết ta, ta cũng không nên nhân từ nương tay. Hai cao thủ Địa Sát cấp độ Đại Tông Sư này mà dám tới đây, vậy dứt khoát phải chém giết!
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Tiểu Địch, trước tiên trở lại không gian Thập Phương Ca Sa đi.
Dương Thạc nói xong liền nhanh chóng mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, hai đại pháp thân và Dương Địch chui vào.
Sau một khắc, trong động đá vôi này có hai nam tử trung niên bay nhanh tới!
Một người trong đó thân hình cao lớn, tám thước có thừa, cơ bắp trên người từng cục, trên mặt vô cùng hung hãn. Một người khác có khuôn mặt hơi nhỏ gầy mang theo vết sẹo, sau lưng còn có một thanh trường đao.
- Tam ca?
Hai người này đi đến động đá vôi, lập tức nhìn thấy thân thể bị tổn thương đang hấp hối của lão Tam Địa Sát.
Nam tử có thân hình cao lớn kia nhanh chóng tiến lên, nâng lão Tam Địa Sát dậy.
- Làm sao mà… Tam ca, sao ngươi lại biến thành cái dạng này?
Hai người nhìn thấy bộ dạng hiện tại của lão Tam Địa Sát thì đều kinh sợ đến cực hạn.
- Lão Thất, là… là Đại Bằng Vương…
Mấy chữ đứt quãng truyền ra từ trong miệng lão Tam Địa Sát.
- Cái gì? Đại Bằng Vương?
Lão Thất, lão Thập Địa Sát liếc nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.
- Làm sao có thể chứ? Không phải Đại Bằng Kim Sí Vương đã sớm rời đi rồi sao? Cho dù hắn còn ở đây thì cũng làm sao có thể trợ giúp tiểu súc sinh Dương Thạc kia được. Chẳng lẽ tiểu súc sinh Dương Thạc kia đã đầu phục Kim Phật Tự? Hay cho một tên tiểu súc sinh bán quốc cầu vinh! Đường đường là người Đại Chu mà dám đầu phục thánh địa võ đạo Ni La Quốc…
Lão Thất Địa Sát căm hận nói.
- Báo thù cho…
Nói xong một câu này, lão Tam Địa Sát hoàn toàn mất hết sinh cơ, dĩ nhiên chết đi.
- Khốn khiếp!
Lão Thất Địa Sát buông thi thể lão Tam Địa Sát ra, sắc mặt tái nhợt.
- Lão Thập, chúng ta bẩm báo đại ca, nói tiểu súc sinh Dương Thạc kia đã cấu kết với Kim Phật Tự, mời Tổng Kiểu Bả Tử Mạc gia và Trấn Quốc Công chủ trì công đạo, giết chết tên tiểu súc sinh này!
Lão Thất Địa Sát trầm giọng nói.
- Mời Mạc Vân Cốc và Dương Thiên đến? Không cần!
Gần như khi lão Thất Địa Sát vừa mới nói ra câu này thì đồng thời, một âm thanh băng hàn liền vang lên trước mặt hắn.
Xoẹt!
Phá vỡ hư không!
Rầm rầm rầm!
Một thân hình cao hơn một trượng như bạo hùng thoáng cái lao ra từ trong hư không này, mang theo khí tức khí huyết đậm đặc đến trước mặt lão Thất Địa Sát chỉ trong chốc lát.
Một quyền đánh ra!
Rầm rầm rầm! Hống hống hống!
Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm bỗng nhiên bắn ra, Ưng Hùng Hợp Kích mạnh mẽ thúc giục. Thân ảnh cực lớn này đúng là thân thể biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng của Dương Thạc!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 269: 99 Đạo Hoàng Kiếm, pháp khí chân chính!
Nguồn: VIP
- Tiểu tử kia, còn chưa đi sao?
Lão Thất Địa Sát còn tưởng rằng Dương Thạc đã sớm phá toái hư không rời đi. Không thể ngờ được, Dương Thạc căn bản chưa chạy đi, chẳng qua là trốn vào trong không gian Thập Phương Ca Sa. Hiện tại hai Đại Tông Sư đến, vậy mà hắn không sợ hãi chút nào, ngang nhiên ra tay!
- Ngươi muốn chết!
- Đền mạng cho Tam ca của ta!
Lão Thất Địa Sát nổi giận gầm lên một tiếng, cũng không tránh né, cũng đánh ra một quyền lên thân thể Dương Thạc.
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang. Thân thể Dương Thạc bỗng nhiên lui về phía sau ba bốn bước.
Lão Thất Địa Sát này cũng lui về phía đằng sau. Thực lực của hắn xa xa không bằng lão Tam Địa Sát, chỉ là Đại Tông Sư sơ giai, đấu khí huyết với Dương Thạc không chiếm được quá nhiều thượng phong.
Chíu!
Lão Thất Địa Sát này vừa mới rời khỏi hai bước, chợt thấy sau đầu có tiếng gió vang lên!
- Không tốt!
Cảm giác nguy hiểm vô cùng nồng đậm chợt xuất hiện trong lòng lão Thất Địa Sát.
Phốc!
Trong nháy mắt tiếp theo, lão Thất Địa Sát chợt cảm giác một trận đau đớn sau đầu hắn.
Một tiếng trầm đục vang lên, một cánh tay màu đen nhanh như chớp đâm vào sau đầu lão Thất Địa Sát, trực tiếp xuyên qua đầu hắn. Ba ngón tay sắc bén được áo giáp đen bao phủ, trên trán hắn, khuôn mặt lộ ra một tia huyết hoa.
Hô!
Phát động Thái Dương Chân Hỏa, đầu của lão Thất Địa Sát này trực tiếp bị đốt cháy không còn một mảnh, thần hồn trực tiếp bị diệt. Lão Thất Địa Sát này đã chết đến mức không thể chết lại rồi. Thân thể hắn ngã thẳng về phía trước, trên mặt còn mang theo thần sắc mê man. Không trung phía sau hắn xuất hiện một thân hình, toàn thân mặc áo giáp đen, sau lưng mang theo hai cánh chim cực lớn, đúng là Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.
Gần như là vừa mới đối mặt đã chém giết một tên cường giả Đại Tông Sư.
- Thất ca!
Lão Thập Địa Sát nhìn thấy Dương Thạc bỗng nhiên ra tay, hai đại pháp thân phối hợp, trong thời gian ngắn đã chém giết Thất ca, hắn không khỏi trợn trừng mặt.
Chợt quát một tiếng. Keng một phát, lão Thập Địa Sát nhanh chóng rút thanh trường đao sau lưng ra, nhanh như chớp xẹt qua một đường vòng cung, trong chốc lát đã đến trước người Dương Thạc. Một đao kia đúng là muốn chém Dương Thạc làm hai nửa!
Keng!
Một tiếng giòn tan, đoạn trảo Huyền Ưng thượng cổ xuất hiện trên thân thể Dương Thạc, vững vàng tiếp được một đao của lão Thập Địa Sát này.
- Chỉ là cường giả Đại Tông Sư sơ giai mà cũng dám ra uy?
- Lão Tam Địa Sát của các ngươi là cường giả Đại Tông Sư trung giai, ta đều có thể giết được. Chẳng lẽ ta lại giết không được một lão Thập Địa Sát mới chỉ là Đại Tông Sư sơ giai sao?
Âm thanh ồm ồm truyền ra từ trong miệng Cửu Dương Chân Thân.
Sau khi tiếp được một đao của lão Thập Địa Sát này, thân thể Dương Thạc liền bay lui về phía sau.
Chíu!
Cửu Dương Chân Thân nhanh như chớp đến trước mặt lão Thập Địa Sát.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Cửu Dương Chân Thân hung hãn không sợ chết, trực tiếp dùng thân thể chém giết lão Thập Địa Sát này. Liên tục giao kích vài chục lần, trường thương trong tay lão Thập Địa Sát này thậm chí không thể nào chém đứt áo giáp cứng của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
- Chết!
Đại Thiên Âm Chưởng đánh thẳng về phía lão Thập Địa Sát.
Phạm âm lượn lờ, sắc mặt lão Thập Địa Sát này hơi ngẩn ngơ.
Ngay trong tích tắc trì hoãn này, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc khẽ nhoáng lên, nhanh như chớp đến trước mặt lão Thập Địa Sát, đánh ra một quyền. Răng rắc một tiếng, hắn đã trực tiếp đánh gãy xương cổ của lão Thập Địa Sát!
Cường giả Địa Sát lại chết một người!
Thực lực của lão Thập Địa Sát này còn kém hơn lão Thất Địa Sát một chút!
Tuy hắn cũng là cường giả cấp độ Đại Tông Sư nhưng chỉ vừa mới bước vào cảnh giới Đại Tông Sư mà thôi. Trên thực tế, nếu so với A Mục Đạt Vượng của Kim Phật Tự, thực lực của hắn còn hơi kém hơn một chút. Dù sao A Mục Đạt Vượng chính là cao thủ Phật môn, tu vi tâm cảnh rất mạnh. Nội tình Kim Phật Tự không phải thứ tổ chức Địa Sát có khả năng sánh bằng được.
Thứ lão Thập Địa Sát này dựa vào đơn giản là trường đao trong tay hắn.
Có thanh đao này, cường giả Đại Tông Sư bình thường tay không tấc sắt đều không phải đối thủ của hắn.
Nhưng hắn lại gặp Dương Thạc!
Sau khi biến thân thành Cửu Dương Chân Thân, Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng, độ cứng bản thân có thể so sánh với Nhị Cấp Thần Binh!
Tuy trường đao trong tay lão Thập Địa Sát không phải thứ bình thường, nhưng mức độ sắc bén tối đa cũng chỉ là Tam Cấp Thần Binh, cùng loại với đoạn trảo thượng cổ Huyền Ưng. Mặc dù mạnh mẽ hơn áo giáp đen Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc một chút nhưng muốn một đao hoàn toàn trảm rách áo giáp đen thì cũng hầu như là chuyện không thể nào.
Trước mặt Dương Thạc, chỗ dựa lớn nhất của hắn hầu như không có hiệu quả!
Trận đánh này gần như nghiêng về một bên.
Huống hồ Dương Thạc nắm giữ một số công pháp cấp độ thần công bí điển như Đại Phạm Âm Chưởng, Ưng Gấu Hợp Kích, muốn giết lão Thập Địa Sát đương nhiên là vô cùng đơn giản.
- Ngươi… không phải Đại Bằng…
Lão Thập Địa Sát này bị đánh nát xương cổ, trong miệng truyền ra tiếng đứt quãng mơ hồ, không rõ âm tiết.
Trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Lúc trước A Mục Đạt Vượng chém giết với Dương Thạc đều có thể nhận ra Dương Thạc không phải Đại Bằng.
Lão Thập Địa Sát chém giết với Dương Thạc một lúc, đương nhiên cũng biết rõ tuy thân ảnh áo giáp đen có hai cánh này vô cùng lợi hại nhưng nếu so sánh với Đại Bằng Kim Sí Vương thì còn kém rất xa.
Uỳnh!
Không đợi lão Thập Địa Sát này nói gì nữa, một tay Dương Thạc khẽ nhoáng lên, thủ trảo dĩ nhiên đâm vào trong đầu lâu lão Thập Địa Sát này.
Hô!
Hắn phát động Thái Dương Chân Hỏa. Đầu lão Thập Địa Sát này trực tiếp bị đốt thành tro bụi, thần hồn ý niệm cũng tan thành mây khói.
Mới chỉ trong chốc lát, ba Đại Tông Sư Địa Sát này đã bị chết hết trong tay Dương Thạc. Liên tục giết ba Đại Tông Sư, mặc dù trong đó có dùng đánh lén nhưng cũng chứng tỏ thực lực của Dương Thạc đã mạnh mẽ đến cực điểm. Lúc trước Dương Thạc nhờ vào lực lượng Cửu Dương Chân Thân mà có thể tàn sát cao thủ cấp độ Võ Tôn. Bây giờ nhờ vào phối hợp Cửu Dương Chân Thân và thân thể, Dương Thạc đã có thể chém giết cường giả cấp độ Đại Tông Sư.
Tiện tay hất lên, thi thể lão Thập Địa Sát này trực tiếp rơi ầm ầm xuống mặt đất.
Thân hình khẽ nhoáng lên, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đi tới bên cạnh thi thể lão Thập Địa Sát, thò tay lục lọi trên thi thể hắn. Thân thể đồng thời cũng lục lọi thi thể lão Thất Địa Sát.
Giết người đoạt bảo.
Cường giả Địa Sát này khác với A Mục Đạt Vượng.
Khổ hạnh tăng như A Mục Đạt Vượng có thể nói là nghèo rớt mùng tơi, trên người ngoại trừ có bí bảo Đại Phạm Âm Chung của Kim Phật Tự thì ngoài ra hầu như không có thứ gì tốt.
Mà đám người Địa Sát này lại không giống thế.
Từ ba mươi năm trước, Địa Sát đã tung hoành mười ba tỉnh nam bắc, là hải tặc thanh danh hiển hách!
Bọn hắn bình thường đều đốt giết đánh cướp, thứ tốt trên người tuyệt đối không ít!
Như Truyền Tấn Lệnh kia, cho dù là Nam Lâm Tự thì nhiều nhất cũng chỉ có mấy khối mà thôi. Dương Thạc cũng kế thừa một khối từ bên người đại sư Dũng Tín kia. Mà trên tay tám người Địa Sát này đều mang theo Truyền Tấn Lệnh. Chỉ nói mỗi điểm này cũng đủ để nói rõ những người tổ chức Địa Sát tài đại khí thô!
Hiện tại Dương Thạc chém giết ba người Địa Sát, nhất định phải tìm tòi một ít bảo bối trên người bọn hắn!
- Truyền Tấn Lệnh? Thứ này coi như không tệ, có thể cầm lấy!
Trước tiên thu mấy khối Truyền Tấn Lệnh này vào.
Tiếp theo chính là thanh trường đao trong tay lão Thập Địa Sát kia rồi.
Thanh trường đao này là binh khí cấp độ Tam Cấp Thần Binh, chất liệu không khác biệt lắm so với Thiên Cương Kiếm trong tay Dương Môn của Chân Vũ Môn, nhất định cũng là thần binh lợi khí hiếm có.
Nhưng đối với Dương Thạc, thanh trường đao này không có tác dụng lớn.
Trong không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc có không ít trường đao trường kiếm cùng loại, chỉ là không có Tứ Cấp Thần Binh mà thôi. Đã có đoạn trảo Huyền Ưng, Dương Thạc hầu như không dùng đến những thứ này. Mặc dù Cửu Dương Chân Thân chỉ là Nhị Cấp Thần Binh, nhưng sau khi Cửu Dương Chân Thân bị người khác phá hỏng còn có thể ngưng tụ. Tổng thể mà nói, nó còn cường đại hơn cả Tam Cấp Thần Binh, cũng không cần mang theo một thanh Tam Cấp Thần Binh như vậy.
Có còn hơn không, Dương Thạc trực tiếp ném nó vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
- Còn có những đan dược này…
Ngoại trừ thanh trường đao thì Dương Thạc vẫn còn phát hiện một ít đan dược trên người ba người Địa Sát.
Mở những đan dược này ra, mùi thơm nồng nặc lập tức truyền ra. Chẳng qua là mới ngửi thoáng qua, Dương Thạc đã cảm thấy đầu óc tỉnh táo không ít. Những đan dược này hiển nhiên đều vô cùng trân quý.
Thậm chí ở trong đó Dương Thạc còn tìm được hai viên Tiểu Hồi Thiên Đan!
Những đan dược còn lại cũng hầu như không thua kém Tiểu Hồi Thiên Đan.
Những người Địa Sát này có lẽ có không ít bảo vật. Nhưng các loại binh khí mang trên người cũng chỉ có nhiều nhất một hai kiện, tuyệt đại bộ phận vẫn là những đan dược này. Dù sao có nhiều binh khí hơn nữa, hai cánh tay có thể dùng mấy kiện đây? Mà đan dược, lúc bọn hắn bị thương, những đan dược này đều có thể cứu bọn hắn một mạng, đương nhiên là muốn tùy thân mang theo rồi.
Toàn bộ những đan dược này đều bị Dương Thạc thu vào. Trong lúc bản thân tu luyện, những đan dược này có một số có thể tạo tác dụng gia tăng hiệu suất.
- Ồ, còn có mấy thanh Đạo Hoàng Kiếm?
Ngoài những đan dược này, trên người ba người Địa Sát, Dương Thạc còn tìm được một ít Đạo Hoàng Kiếm.
Gom lại có hơn mười thanh!
- Đạo Hoàng Kiếm là bí bảo dưới lòng đất Yến Sơn, xuất thế sớm nhất. Đại bộ phận Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm đều phân tán ra. Ba tên cao thủ Đại Tông Sư này tìm được mười thanh trong đó cũng coi như bình thường.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Đạo Hoàng Kiếm tổng cộng có 3000 thanh. Hai người Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương chiếm giữ khoảng 2000 thanh, Hỏa La Vương cũng lấy được ba bốn trăm thanh.
Hơn nữa trong tay Dương Thạc cũng có gần trăm thanh, còn lại cũng có hơn năm trăm thanh.
Hiện tại võ giả tiến vào động đá vôi dưới lòng đất Yến Sơn, cấp độ Đại Tông Sư có tối đa hai ba mươi người.
Mỗi người tìm được ba đến năm thanh Đạo Hoàng Kiếm cũng là bình thường.
- Đạo Hoàng Kiếm, xem ra cũng không tệ.
Tốt xấu gì Đạo Hoàng Kiếm cũng là bí bảo trong tay, đương nhiên xem như binh khí thật tốt, mạnh hơn trường đao của lão Thập Địa Sát kia không ít.
Sau khi tìm được những Đạo Hoàng Kiếm này, Dương Thạc cũng không tìm được thứ gì khác trên người ba người này.
- Rời khỏi đây đã!
Dương Thạc biết rõ những cường giả còn lại nhất định sẽ đuổi về hướng này.
Một hai Đại Tông Sư Địa Sát còn đối phó dễ dàng, nếu là ba bốn người cùng đi, Dương Thạc cũng phải chạy trốn. Thậm chí những Đại Tông Sư này phong tỏa hư không, hắn muốn trốn chỉ sợ cũng vô cùng khó khăn. Hiện tại chém giết ba gã cường giả Địa Sát, Dương Thạc coi như là chuyển biến tốt rồi, lập tức chuẩn bị đi ra.
Xoẹt!
Mở hư không ra, Dương Thạc biến mất.
Chíu! Chíu! Chíu!
Hầu như ngay khi Dương Thạc biến mất không lâu thì lại có ba gã cường giả Đại Tông Sư cùng nhau đến vị trí động đá vôi lúc trước của Dương Thạc.
Ba gã cường giả Đại Tông Sư này đều mang dáng vẻ trung niên bốn năm mươi tuổi, khí huyết trên người đều vô cùng đậm đặc, trong đó thậm chí có hai người là cao thủ Đại Tông Sư trung giai, người còn lại cũng là Đại Tông Sư sơ giai. Y phục trên người bọn hắn đều là màu xanh đen, giống trang phục với ba người Địa Sát mà Dương Thạc vừa chém giết.
- Lão Tam, lão Thất, lão Thập!
Vào trong động đá vôi này, ba người lập tức phát hiện ra thi thể bị tàn phá của ba người Địa Sát!
Sắc mặt ba người đều đại biến, trừng mắt muốn nứt ra.
Ken két!
Người cầm đầu bọn hắn cắn cắn răng còn nghe thấy âm thanh ken két, gần như muốn tóe lửa.
- Đã xảy ra chuyện gì? Bọn lão Tam không phải đi tìm Dương Thạc kia sao? Sao hiện tại lại chết hết rồi?
Nâng thi thể của lão Tam Địa Sát lại, người cầm đầu này trầm giọng quát lạnh.
- Nhị ca, vừa rồi bọn Tam ca không tiếp tục đưa tin với chúng ta, ta cũng cảm giác hơi không đúng…
Trong ba người, một người có thực lực kém nhất, vẻ mặt ngưng trọng, chậm rãi nói ra.
Lúc lão Tam Địa Sát phát hiện Dương Thạc đã từng đưa tin cho các huynh đệ khác.
Nhưng sau khi giao chiến, lão Tam Địa Sát cũng sẽ không thừa tinh lực để tiếp tục đưa tin, mãi cho đến khi hắn bị chết cũng không truyền tin tức.
Sau khi lão Thất, lão Thập Địa Sát phát hiện ra thi thể lão Tam, ngược lại cũng muốn đưa tin cho các huynh đệ khác. Chỉ tiếc là không chờ bọn hắn làm vậy, Dương Thạc đã đột ngột ra tay chém giết lão Thất Địa Sát rồi chém giết lão Thập Địa Sát. Hai người này đến chết vẫn không truyền ra nửa câu tin tức nào.
Lúc trước, những người Địa Sát khác cũng cảm giác không đúng.
Dù sao nếu bọn người lão Tam Địa Sát bắt hoặc chém giết được Dương Thạc thì nhất định sẽ báo tin vui.
Cho dù để Dương Thạc chạy thoát, bọn hắn cũng đưa tin.
Bọn hắn không truyền tin chỉ có hai nguyên nhân. Một là bọn hắn đang chiến đấu chém giết, không thừa tinh lực. Thứ hai chính là bọn hắn bị người khác giết chết!
Hiện tại, tình hình xấu nhất đã xảy ra.
- Lão Yêu, đưa tin cho đại ca! Lão Ngũ, cảnh giới tình huống xung quanh!
Trong ba người Địa Sát này, đầu lĩnh tên Nhị ca kia nhanh chóng nói ra.
Vừa nói, lão Nhị Địa Sát cũng xem xét nguyên nhân cái chết của lão Tam, lão Thất, lão Thập.
- Ồ? Bọn lão Thất, lão Thập bị người khác lấy thủ trảo trực tiếp cắm vào đầu lâu, dùng hỏa diễm chân khí cắn nát đầu. Dương Thạc là thân thể phàm thai, thủ trảo không cứng như vậy. Người giết chết bọn lão Thất tuyệt đối là một người khác!
Sau khi xem xét nguyên nhân cái chết của ba người Địa Sát, lão Nhị Địa Sát cau mày, hơi nghi ngờ nói.
- Không biết là người nào có cừu oán với Địa Sát chúng ta…
- Hoặc là người nọ có quan hệ không tệ với Dương Thạc, vì Dương Thạc nên mới đối phó với chúng ta…
Ánh mắt lão Nhị Địa Sát lộ ra vẻ băng hàn.
- Tuy thực lực người nọ không tệ nhưng giết chết lão Thất lão Thập đều dựa vào đánh lén. Bản lãnh của hắn tối đa là Đại Tông Sư cao giai, có lẽ còn không bằng đại ca… Bất kể là ai, giết người của chúng ta nhất định nợ máu trả bằng máu!
Lão Nhị Địa Sát này điên cuồng kêu gào.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Hơn mười dặm bên ngoài.
Dương Thạc đã sớm đến một động đá vôi khác.
Giờ phút này Dương Thạc xếp bằng trong không gian Thập Phương Ca Sa, trước mặt hắn đặt gần trăm thanh Đạo Hoàng Kiếm.
Ông… ông…
Những thanh Đạo Hoàng Kiếm này tập trung lại với nhau, ông ông loạn động. Đột nhiên 99 thanh Đạo Hoàng Kiếm run lên bần bật, chíu một phát liền bay lên giữa không trung, bỗng nhiên ngưng tụ thành một thanh!
- Ồ?
Tâm niệm Dương Thạc khẽ động.
- Đơn độc mấy chuôi Đạo Hoàng Kiếm thì không có tác dụng gì. Chín chín thanh Đạo Hoàng Kiếm có thể ngưng tụ thành một thanh sao?
Dương Thạc cảm giác rõ ràng sau khi chín chín thanh Đạo Hoàng Kiếm ngưng tụ lại liền có một ít đặc tính của pháp khí, có lẽ có được đặc hiệu nhất định.
Một thanh Đạo Hoàng Kiếm đơn độc chẳng qua chỉ là một thanh tiểu kiếm mà thôi.
Độ cứng mạnh hơn Thiên Cương Kiếm một chút. Nhưng thanh tiểu kiếm này cực nhỏ, mỏng, dài hơn hai thước, thậm chí ngay cả chuôi kiếm đều không có, căn bản không thể nào cầm trong tay sử dụng được. Cho nên sau khi chiếm được những thanh Đạo Hoàng Kiếm này, Dương Thạc liền ném chúng vào trong huyết trì trong thân thể Hắc Hùng thượng cổ, không quản chúng nữa.
Hiện tại lại chiếm được một ít Đạo Hoàng Kiếm trên người đám người Địa Sát, Dương Thạc liền lấy những Đạo Hoàng Kiếm này ra.
Không thể tưởng tượng được những thanh Đạo Hoàng Kiếm này, chín chín thanh rõ ràng ngưng tụ thành một thanh!
Một thanh Đạo Hoàng Kiếm này, tuy vẫn vô cùng nhỏ, mỏng nhưng miễn cưỡng bằng một cây chủy thủ rồi.
Giờ phút này, Đạo Hoàng Kiếm lơ lửng trước mặt Dương Thạc.
Ông…
Trên thân kiếm tản mát ra âm thanh kiếm minh ông ông.
Dương Thạc có thể cảm giác được trong Đạo Hoàng Kiếm này dường như tồn tại một thần hồn vậy. Chín chín thanh tiểu Đạo Hoàng Kiếm tập trung lại khiến thần hồn này cường tráng thêm một chút. Dương Thạc còn mơ hồ cảm giác được thần hồn này hình như còn hơi tung tăng như chim sẻ.
- Thần hồn này chính là kiếm linh trong Đạo Hoàng Kiếm sao?
Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.
- Chẳng qua là không biết khống chế kiếm linh này thế nào, điều khiển Đạo Hoàng Kiếm này thế nào…
Dương Thạc thì thào lẩm bẩm.
Nghe thấy Dương Thạc lẩm bẩm lầu bầu, phân thân Thần Long nằm sấp trên mặt đất bên cạnh chợt ngẩng đầu lên.
- Vạn năm qua, Đạo Hoàng Kiếm này vẫn luôn cắm trên người của ta, hấp thu không ít máu huyết của ta. Thanh Đạo Hoàng Kiếm này vốn chỉ là bí bảo cấp bậc cường giả Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm. Hiện tại chín chín thanh tiểu kiếm tổ hợp lại đã đạt tới bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm rồi. Nếu ba ngàn thanh Đạo Hoàng Kiếm này tổ hợp lại hoàn toàn thì ít nhất cũng phải là đại bí bảo cấp độ Võ Thánh Thất Trọng Lôi Âm.
Phân thân Thần Long nói.
Bí bảo cũng phân chia đẳng cấp đấy.
Ví dụ như Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn. Đối với cường giả Võ Sư mà nói thì xem như đỉnh cấp thần bình. Đối với Võ Tôn mà nói thì cũng không tệ lắm. Nhưng đối với Đại Tông Sư, nó cũng tương đối bình thường.
Đây là thần binh cấp độ Võ Tôn!
Ví dụ như Đại Phạm Âm Chung. Đối với Đại Tông Sư mà nói, đều là bí bảo siêu cường. Đối với Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm mà nói thì cũng không tệ lắm. Cho nên có thể nói nó là bí bảo cấp độ Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm.
Nhưng đối với những cao thủ như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương mà nói, bí bảo như vậy hầu như chẳng thèm ngó tới rồi!
Đối với những bí bảo bình thường dưới Yến Sơn này, Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương đều không thể nào để ý tới.
Nhưng lúc Đạo Hoàng Kiếm xuất thế, hai đại cao thủ này đều tranh đoạt bảy tám trăm thanh cho bản thân!
Thậm chí Dương Thiên cũng không tiếc tự hạ thân phận, đánh lén công sát Bỉ Lạc Duy Kỳ, đoạt được năm trăm thanh Đạo Hoàng Kiếm. Đây đủ để nói rõ sự cường đại của Đạo Hoàng Kiếm rồi!
Chắc hẳn Dương Thiên lấy được một ngàn năm trăm thanh Đạo Hoàng Kiếm, những Đạo Hoàng Kiếm này tổ hợp lại, uy lực thậm chí còn vượt xa cả bí bảo Võ Thánh Lục Trọng Lôi Âm bình thường!
Nếu như là Đạo Hoàng Kiếm nguyên vẹn thì sẽ càng cường đại hơn, đủ để đạt tới bí bảo cấp độ Thất Trọng Lôi Âm.
- Tiểu gia, nếu ngươi muốn điều khiển Đạo Hoàng Kiếm thì rất dễ dàng. Phân ra một thần hồn tiến vào trong Đạo Hoàng Kiếm thì có thể sinh ra một loại liên hệ với kiếm linh bên trong, tự nhiên có thể dễ dàng điều khiển Đạo Hoàng Kiếm rồi!
Phân thân Thần Long nói.
- Như vậy sao?
Đối với lời nói của phân thân Thần Long, Dương Thạc không hoài nghi.
Bản thân khống chế phương pháp Phân Thần Hóa Niệm, phân ra một thần hồn cũng rất đơn giản.
Nhanh chóng thần hồn xuất khiếu.
Chíu!
Trong thần hồn của Dương Thạc, một thần hồn cực yếu liền phân ra, nhiều nhất chỉ chiếm một phầm trăm lực lượng thần hồn Dương Thạc.
Hắn điều khiển phân thân thần hồn này chui vào trong Đạo Hoàng Kiếm.
Tiến vào Đạo Hoàng Kiếm thì đồng thời Dương Thạc lập tức cảm giác được kiếm linh trong Đạo Hoàng Kiếm này liền tới gần thần hồn của hắn. Thoáng một cái, nó đã cắn nuốt phân thân của hắn!
- Hả?
Phân thân thần hồn bị cắn nuốt, Dương Thạc cảm giác được ý niệm thần hồn của hắn dường như đã hoàn mỹ dung hợp với kiếm linh này.
Đạo Hoàng Kiếm giống như đã trở thành một bộ phận trong thân thể hắn, có thể điều khiển dễ dàng.
Chíu!! Chíu!! Chíu!!
Dưới sự điều khiển của Dương Thạc, Đạo Hoàng Kiếm này liền bay loạn khắp nơi giữa không trung.
- Khó trách Đạo Hoàng Kiếm không có chuôi kiếm, thì ra là dựa vào thần hồn ý niệm để điều khiển. Một thanh kiếm như vậy hầu như không thể xem như là kiếm rồi, phải coi là một loại pháp khí cường đại. Đạo Hoàng Kiếm có thể công kích địch nhân từ bất kỳ góc độ nào, khó lòng phòng bị! Có thể sử dụng ý niệm điều khiển, phi hành chém giết, giá trị của thần kiếm này không thể đo lường được!
Một thanh Đạo Hoàng Kiếm như vậy, theo như lời phân thân Thần Long mà nói, tuyệt đối cũng coi như bí bảo cấp bậc Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm!
- Không thể tưởng tượng được. Ở đây không tìm được bí bảo khác, Đạo Hoàng Kiếm lại là bảo vật hiếm có. Chỉ tiếc rằng tuyệt đại bộ phận Đạo Hoàng Kiếm đã bị Dương Thiên cầm đi…
Dương Thạc đạt được Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm này, cũng đáng mừng.
Đáng tiếc chính là Dương Thạc đã lấy mất một ngàn năm trăm Đạo Hoàng Kiếm, thu hoạch vượt xa Dương Thạc!
- Hô… Dương Thiên rốt cục là Võ Thánh đỉnh cấp. Ta tạm thời không thể nào so sánh với hắn được!
Hít sâu một hơi, Dương Thạc biết rõ bản thân cứ so sánh với Dương Thiên là tự rước lấy nhục.
Hiện tại Dương Thạc không thể nào là đối thủ của Dương Thiên. Nhưng chỉ cần Dương Thạc tu luyện từng bước, một ngày nào đó có thể vượt qua Dương Thiên!
- Đạo Hoàng Kiếm này coi như là vũ khí của Cửu Dương Chân Thân đi!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Thân thể đã có đoạn trảo Huyền Ưng, cũng không cần vũ khí khác.
Tuy Cửu Dương Chân Thân là thần binh hình người nhưng chỉ là Nhị Cấp Thần Binh, thực lực còn chưa đủ mạnh mẽ. Nếu có Đạo Hoàng Kiếm, thực lực Cửu Dương Chân Thân lại càng tiến thêm một bước.
Đây là át chủ bài mạnh nhất của Dương Thạc, nó càng mạnh mẽ, Dương Thạc cũng càng mạnh mẽ hơn!
- Bí bảo còn lại trong động đá vôi Yến Sơn này, ta cũng phải mau chóng tìm kiếm…
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba