Dương Dĩnh là đóa hoa bách hợp, thanh nhã hào phóng, Yên Vũ Nguyệt là đóa không cốc U Lan, xinh đẹp trung mang theo một chút u buồn cùng thần bí. Mã Điềm Nhi lộ ra chính là đáng yêu thiện lương, mà nữ nhân trước mắt này lại làm cho Vương Mãnh trong khoảng thời gian ngắn không biết hình dung như thế nào.
“Nếu như không lâu sau mà nói... ta có thể chờ một lát, ngươi cũng biết đây, chưởng viện của chúng ta tính tình rất xấu.”
Vương Mãnh cười cười.
“Vậy thì đa tạ.” Nữ nhân gật gật đầu, đi đến một đan phương ở bên trong.
Vương Mãnh đương nhiên không có đi quấy rầy nàng, xinh đẹp thì thưởng thức một chút là tốt rồi. Trong đầu hắn đang cân nhắc chính là một ít chuyện, choáng, chỗ nào mới có thể kiếm được tiền nha, cứ như vậy mà đi xuống thật không phải là biện pháp, không phải mỗi lần đều có thể gặp được Yên Vũ Nguyệt, nghĩ đến Yên Vũ Nguyệt, Vương Mãnh còn thiếu người ta một cái nhân tình nữa.
Vương Mãnh hát một tiểu khúc chờ đối phương, Di Đạo người này mặc dù có chút ít lợi thế, nhưng nói tóm lại vẫn là tạm được. Về sau này Vương Mãnh cùng Phạm Hồng mới biết được, cái gọi là chưởng viện chính là chấp sự làm lâu thăng lên thôi, nói trắng ra là chính là trông coi cái đan đạo viện này mà thôi, lão đại canh cổng.
Trong tu chân học viện này có thể nhậm chức, nhiều hay ít đều là có điểm tốt cùng tiện lợi, có lẽ là có không ít người ưa thích làm.
“Cảm ơn, ta đã dùng xong rồi.”
“Chuyện nhỏ.” Vương Mãnh cười cười, đi vào đan phòng đối phương đã dùng qua, đại khái đây là lần đầu tiên thấy có người dùng hết rồi, còn thu thập sạch sẽ. “Không tệ, người bộ dáng xinh đẹp, tâm cũng tốt.”
Tùy ý ăn chút gì đó, Vương Mãnh trở lại gian phòng của mình, đóng cửa lại, treo lên lệnh bài miễn quấy rầy, mà bắt đầu tu luyện.
Bên trong Thiên địa khóa linh trận, Vương Mãnh đang cùng “Mạc Sơn” đối luyện vòng cung kiếm pháp, xem ra hay là phải tiến hành theo chất lượng, đem vòng cung kiếm pháp luyện đến tình trạng thuần thục, mới có thể tiến thêm một bước.
Cùng là vòng cung kiếm pháp, nhưng Vương Mãnh đánh ra lại cảm giác có điểm khác biệt với do Mạc Sơn đánh ra.
Vương Mãnh ý đồ thắng được một ván trong tay Mạc Sơn căn bản là vọng tưởng, vô luận vận dụng cái chiêu gì, vô luận chiến đấu bao nhiêu lần, nhưng là đối thủ chính là không cho hắn chút cơ hội nào.
Dưới tình huống cùng nguyên lực, cũng hạn định cùng chiêu số, đúng là kiếm pháp của Mạc Sơn nhanh hơn chuẩn xác hơn.
Mỗi lần nhìn qua kiếm khí của đối phương giết đến, Vương Mãnh dần dần có một loại mê say, đây là một loại kiếm pháp giống như nghệ thuật, vừa hoàn mỹ lại tràn ngập lực lượng.
Đồng thời với quá trình thưởng thức, Vương chân nhân đã bay đi.
Vô luận là dùng Mạc Sơn phong cách hay là Vọng Thiên phong cách một khi đã phóng đi ra, đều là một vấn đề khó giải.
Vọng Thiên cùng Mạc Sơn nếu như đều ở cấp thấp mà tác chiến thì không cách nào phân ra thắng bại, đến cấp độ như bọn hắn, đều nắm giữ lực lượng pháp tắc như nhau, rất khó phân biệt.
Nhìn như là vòng cung kiếm pháp giống nhau, lại đại biểu hai loại ý cảnh khác biệt.
Vương Mãnh có thể cảm giác được một chút, nhưng không cách nào tới gần, cho nên hắn đối với vòng cung kiếm pháp của mình không có cách nào sinh ra cảm giác thỏa mãn được.
Nói đơn giản là không thể so được, nhưng là ở trong loại đối kháng này, Vương Mãnh đã có một chút tiến bộ.
Đi vào tu chân học viện, mang cho Vương Mãnh trùng kích không phải chỉ một chút hay một vài lần, đó là trình độ cùng ý niệm đổi mới rất nhiều. Hơn nữa còn làm cho hắn không còn kính sợ với thần cách, mà là nghĩ biện pháp để nghiên cứu, chuyển loại lực lượng này trở thành của chính mình.
Mạc Sơn thần cách có thể bắt chước được ý cảnh tầng thấp của Vọng Thiên, đây là gợi ý rất tốt cho Vương Mãnh, từ khi mới bắt đầu thì có điểm chú ý, khi chạm được tới tay thì tầm mắt sẽ càng trở nên rộng lớn.
Tiến vào tu chân học viện năm thứ hai, đối với rất nhiều người mới mà nói khả năng đều có rất lớn trùng kích cùng biến hóa, nhưng đối với Vương Mãnh mà nói biến hóa cũng không lớn, vẫn là từng bước tu luyện, chỉ là thêm chút thời gian ở đan đạo viện học tập thoáng một chút đan pháp.
Người khác chỉ là đơn thuần học tập pháp thuật, Vương Mãnh đứng ở một cái rất cao độ cao, vô luận là dạng gì pháp thuật, Vương Mãnh cũng sẽ không mê tín vào lực lượng, mà dùng phương thức của mình để hấp thu. Ví dụ như tâm thần luyện đan, bình thường khẳng định không người hỏi thăm, cho dù thấy được cũng cho rằng là ý nghĩ hão huyền. Vương Mãnh cũng nhìn thấy, là có chút ý nghĩ hão huyền, nhưng lấy tình huống của hắn lại không phải là không thể được.
Vương Mãnh bề bộn nhiều việc lĩnh ngộ vòng cung kiếm pháp, tận khả năng làm cho vòng cung kiếm pháp của mình ngày càng hoàn mỹ, ban ngày còn tu hành, cùng với tại đan đạo viện bề bộn công việc. Duy nhất lúc nghỉ ngơi chính là cùng Phạm Hồng chém gió trên trời dưới đất. Phạm Hồng cũng dần dần đi ra khỏi cái bóng thất tình, ít nhất biểu hiện ra ngoài hắn đã muốn khôi phục bình thường, rất cố gắng đề cao chính mình.
Vương Mãnh cũng thật không có nhiều tâm tư đi quản chuyện này, dùng Phạm Hồng Ngũ Hành tính cách luận, Vương Mãnh trước mắt mặc dù có chút khó có thể phán đoán. Nhưng rất có thể là hỏa hệ, tính cách xúc động, loại người theo chủ nghĩa hiện thực, có những việc sẽ không chủ động, có đôi khi chỉ biết làm những việc không nịnh nọt một ai, hơn nữa làm việc cũng không cầu hồi báo gì cả.
Vương Mãnh đối với Phạm Hồng thuyết pháp từ chối cho ý kiến, tùy ý để Phạm Hồng phát huy, hiện tại Phạm Hồng thấy ai cũng muốn phân tích ngũ hành tính cách của người ta. Bình thường tất cả đều lười nói chuyện này với hắn, nhưng mà Phạm Hồng có thể đoán được thuộc tính ngũ hành của đối phương, thực sự có thể khiến cho người khác hứng thú.
Tính cách bắt đầu sáng sủa hơn, nhận thức nhiều bằng hữu hơn, tâm tình cũng sẽ tốt, Vương Mãnh cũng có thể dùng nhiều tâm tư tại kiếm pháp của mình hơn.
Vương Mãnh thủy chung không tin, chính mình vô pháp chiến thắng đối thủ giả thuyết, thần cách là hoàn mỹ, nhưng là tiêu chuẩn lực lượng hạn định tại cùng hắn giống như đúc, chẳng lẽ hắn không có một chút cơ hội nào sao?
Trong thế gian, có câu nói gọi là nhân định thắng thiên.
Không thể nghi ngờ thần cách tuần hoàn pháp tắc chi lực là hoàn mỹ, nhưng mà lực lượng của con người càng mạnh, ý chí của con người mà bộc phát, thường thường có thể sáng tạo kỳ tích.
Vương Mãnh gần đây đang không ngừng trong luyện tập mà dần dần tìm được cảm giác, hắn nhất định phải thắng một lần.
Sau vài ngày tích lũy lực lượng, sau đó lại bị Mạc Sơn và Vọng Thiên thay nhau giây sát liên tục.
Từ trong thiên địa khóa linh trận đi ra, Vương Mãnh ngơ ngác nhìn trần nhà, toàn thân đã muốn mồ hôi đầm đìa, tại sao lại như vậy chứ?
Thần cách ra tay hình thức là cố định, Vọng Thiên ra tay muốn hơi cao hơn Mạc Sơn, trải qua vô số lần lịch lãm rèn luyện. Vương Mãnh phát hiện bọn họ cơ hồ mỗi lần đều có hình thức giống nhau. Nhưng mà tại sao vậy chứ, vì cái gì mà không thể phá giải được!
Vương Mãnh sững sờ, đối phương hình thức đều cố định rồi, kiếm pháp của mình cũng giống như vậy, uy lực cũng không khác, hẳn là có thể tìm được phương pháp phá giải rồi chứ. Nhưng là chính bản thân hắn cho rằng đã tìm phương pháp hóa giải rồi, vậy mà đều bị thoải mái giết chết.
Vương Mãnh không nghĩ ra, lại không thể không nói Phạm Hồng rất cố chấp, hắn xác thực cảm thấy Vương Mãnh có tính cách của hỏa hệ. Vương Mãnh đôi khi là ưa thích xen vào việc của người khác, nhưng là tính cách nóng nảy của hắn rất khác với những người khác. Vương Mãnh trong bản chất còn có thổ hệ, thổ hệ ý chí kiên định, sức phán đoán đối với sự vật đối với người khác là rất mạnh, chỉ có thể thay đổi người, mà sẽ không bị người thay đổi. Cho nên Vương Mãnh không phải là người nào cũng giúp, hắn chỉ biết tiếp nhận loại người hắn muốn giúp, còn muốn lừa gạt hắn càng là không thể nào.
Nhưng là trong ý thức của Phạm Hồng, căn bản không có loại người này.
Vương Mãnh biết thời điểm phải thay đổi tâm tình, tuy rằng ý chí của hắn kiên định, có thể chịu được để người hành hạ qua hành hạ lại, mấu chốt là hắn thật sự tìm không thấy phương pháp hóa giải.
Không gian chiến đấu.
Vương Mãnh xuất hiện, phát động tùy cơ hội chiến, có lẽ là khác với lúc trước, rất nhanh Tinh Minh tìm được đối thủ tương xứng.
Vương Mãnh vẫn còn suy nghĩ một kiếm cuối cùng mà Mạc Sơn đánh hắn kia, chiêu kiếm của mình cũng rất không tồi nha, hơn nữa có thể biến hóa góc độ cùng vị trí, trên trời dưới đất chung quanh, cũng có thể nhằm vào, tuy nhiên lại không dùng được.
Đối thủ của Vương Mãnh xuất hiện.
Tuyết Vực tiểu thiên giới Tuyết Tiên phái chưởng môn đệ tử, thủy hệ, thủ đoạn lạnh vô cùng, Băng Phách kiếm tương đối nổi danh, trong khu vực học viện dưới 30 tầng, danh hào của hắn tuyệt đối xếp phía trên.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Mộ Dung Đông Vũ không phải đến hành hạ thái điểu, đối với loại cao thủ có tỷ lệ thắng ổn định duy trì hơn 50% như hắn, hiển nhiên không cần phải đi hành hạ thái điểu để đề cao tỷ lệ thắng của mình.
Hắn là không tin một gia hỏa thua vô số trận lại có thể bỗng nhiên xuất ra được vòng cung kiếm khí.
Bởi vì vòng cung kiếm khí đúng vậy hắn đã phá được, hơn nữa còn có điểm tâm đắc, hắn biết rõ độ khó của vòng cung kiếm pháp, mà tên gia hỏa trước mắt này chỉ có tầng hai mươi nguyên lực...
“Ta gọi Mộ Dung Đông Vũ, 56 thắng, bảy hòa, bốn mươi mốt thua, nhớ kỹ, đánh bại ngươi chính là Tuyết Tiên phái, ngươi yên tâm, ta sẽ không khi dễ ngươi, hãy dùng vòng cung kiếm pháp đi!”
Mộ Dung Đông Vũ rất ngạo khí, tu thành vòng cung kiếm pháp, hắn biết rõ vòng cung kiếm pháp uy lực mạnh mẽ thế nào. Nếu có thể đem vòng cung kiếm pháp dung nhập đến Hàn Băng Phách kiếm của hắn, như vậy Hàn băng phách kiếm uy lực sẽ tăng lên về chất rất lớn.
Lúc này ở bên trong hư vô đấu pháp đài, có hơn năm mươi {Tu Chân giả} đang theo dõi, bọn họ đều là đến xem náo nhiệt, nếu như lần đầu tiên có lẽ là tung tin vịt, nhưng mà có lần thứ hai, số người nhìn thấy lại nhiều hơn, nói cách “Chân nhân” rất nổi danh bên trong không gian chiến đấu này thật sự dùng được vòng cung kiếm pháp.
“Ta thật ghét vẻ mặt của Mộ Dung Đông Vũ, chẳng phải chỉ học được vòng cung kiếm pháp thôi sao, còn chạy đến nơi đây khoe khoang!”
“Vậy thì có biện pháp gì chứ, ngươi nếu dùng được cũng có thể khoe khoang mà, vòng cung kiếm pháp tại trụ cột kiếm pháp thuộc về cấp bậc siêu cấp khó luyện.”
“Chân nhân khó thắng rồi, chân nhân dường như chỉ thủ đoạn như vậy, cũng đều là một loại kiếm pháp...”
“Chân nhân có thể là bị danh hiệu của Mộ Dung Đông Vũ hù dọa rồi, hơi khẽ cúi đầu, cũng không phản bác.”
Vương Mãnh đang suy nghĩ, vì cái gì đều là một loại kiếm pháp, uy lực lại có khác biệt lớn như vậy, Mạc Sơn cùng Vọng Thiên là có đủ năng lực thống trị tuyệt đối sao?
Mộ Dung Đông Vũ đối với thái độ của đối phương rất hài lòng, quát lớn một tiếng, nguyên lực trút xuống, trong tay là Băng Cực kiếm được rèn từ vạn năm hàn băng quặng trong Tuyết Vực tiểu thiên giới bộc phát ra cường quang. Bất luận kiếm chiêu nào thông qua Băng Cực kiếm xuất ra đều chưa lực đóng băng mãnh liệt, hiện tại phối hợp thêm tu chân học viện thủy hệ công pháp, lại càng như hổ thêm cánh.
Hào quang bắn ra bốn phía, kiếm khí mãnh liệt khiến cho Vương Mãnh tỉnh lại, trong khoảnh khắc trong đầu Vương Mãnh hiện lên cảnh Mạc Sơn đâm ra một kiếm.
Sát ~~~
Một đạo kiếm khí giống như điện quang bắn ra, cũng chính là vòng cung kiếm khí.
Vụt...
Một mảnh tĩnh mịch, Mộ Dung Đông Vũ vòng cung kiếm khí tương đối lợi hại, 27 cấp nguyên lực, tăng thêm Băng Cực Kiếm có công năng đặc thù, làm cho vòng cung kiếm khí của hắn tăng thêm rét lạnh thấu xương.
Nhưng là một một kiếm kia của Vương Mãnh chém ra, toàn bộ đều tiêu tán.
Đó là một kiếm không cách nào có thể hình dung, không sợ không nhìn được hàng chỉ sợ hàng so với hàng. Dưới một kiếm kia của Vương Mãnh, Mộ Dung Đông Vũ vòng cung kiếm khí giống như một con giun vậy.
Đó là một đường vòng cung cực kỳ xinh đẹp, dường như chém giết tới như một loại nghệ thuật vậy.
Mộ Dung Đông Vũ khổ công nghiên cứu vòng cung kiếm khí, khi hắn chứng kiến đối thủ cũng dùng vòng cung kiếm khí, tâm thần lập tức thất lạc đi.
Phù phù.
Mộ Dung Đông Vũ quỳ rạp xuống đất, ánh mắt y nguyên nhìn quỹ tích vòng cung kiếm khí xuất hiện trong hư không.
“Hoàn mỹ, hoàn mỹ, làm sao có thể có người có thể dùng tới hoàn mỹ như vậy...”
Mộ Dung Đông Vũ bản thân nhận thức được, những tu chân giả khác đang trong hư không lại càng xem rành mạch.
Một kiếm này làm cho tất cả mọi người không thể cười nổi rồi, xuất ra vòng cung kiếm khí rất khó, nhưng có không ít cao thủ có thể làm được. Nhưng mà có thể dùng vòng cung kiếm khí thành như vậy, cả tu chân học viện liệu có mấy người?
Đây là người thật sao?
Hắn là ai???
Vương Mãnh đốn ngộ rồi, hắn không để ý đến đối thủ, trực tiếp rời đi không gian chiến đấu, rất nhanh tiến vào bên trong thiên địa khóa linh trận.
Hắn rốt cuộc hiểu rõ, hắn vừa rồi khác biệt với …tên gì nhỉ, đối thủ, cũng giống như khác biệt giữa hắn và Mạc Sơn.
Kiếm pháp cho dù là giống nhau, nhưng khác nhau ở cảnh giới khống chế, càng là kiếm pháp giống nhau như đúc, cảnh giới càng trọng yếu, mỗi một loại kiếm pháp đều có một loại hoàn mỹ riêng.
Không phải Mạc Sơn, cũng không phải Vọng Thiên, mà là của mình, cuối cùng cũng phải đến cực hạn, kiếm pháp giống nhau, nguyên lực giống nhau, cảnh giới giống nhau, hắn không thể nào chiến thắng được Mạc Sơn. Đồng thời Mạc Sơn cũng không thể chiến thắng hắn, kiếm pháp là không có sai, hắn không phải bắt chước ai, mà là phải tìm được một kiếm mạnh nhất của mình.
Vương Mãnh tìm được đáp án đáp án rồi, bắt đầu điên cuồng luyện tập, người thuộc hỏa hệ, tính tình rất nóng vội, tính nhẫn nại kém, nhưng thổ hệ cá tính chính là vô cùng chấp nhất. Vương Mãnh căn bản không quan tâm tới thất bại, hắn đã tìm được điểm mấu chốt, cũng không gì có thể ngăn cản.
Phạm Hồng chỉ có thể xin phép cho Vương Mãnh nghỉ phép, chuyện này làm cho chưởng viện đại nhân tương đối khó chịu. Nhưng mà may mắn Phạm Hồng năm nay được cung cấp, tương đối phong phú, hơn nữa không dùng cho Thiền Tinh, hắn cũng đủ tiêu xài, cho Di Đạo chưởng viện một chút ngon ngọt, chính hắn lại hoàn thành toàn bộ công việc, Di Đạo có thể mở một mắt nhắm một con mắt mà cho qua.
Mỗi người bên trong học viện tu chân đều có việc của mình cả, chiến đấu là chắc chắn, nhưng phương diện khác cũng không phải nhỏ, quy tắc là tử, người là sống. Bên trong tu chân học viện cũng không phải một gậy giáng chết tươi những thiên tài ở các phương diện khác. Nếu không cũng không phải mở ra cái đan đạo viện này muốn làm cho thật tốt, chỉ là đối với thiên tài phát triển theo phương hướng khác này thì yêu cầu cũng rất cao.
Cuối cùng muốn trùng kích làm thành viên của Tinh Minh cũng phải theo tiêu chuẩn cũ mà đạt được, chỉ cần đạt tới tiêu chuẩn, có thể tham gia tuyển chọn thành viên Tinh Minh, phải biết rằng đây là đãi ngộ chỉ có trong tu chân học viện mà thôi.
Một khi trở thành thành viên của Tinh Minh, ngươi có thể ngồi cùng một chỗ với tông chủ môn phái mình, chiếm được một ghế bên trong Tinh Minh.
Những lão tổ kia, nhìn thấy ngươi đều phải tôn xưng, địa vị cùng một bậc với tông chủ, đây là chuyện vinh quang cỡ nào chứ. Lợi ích từ việc làm thành viên của Tinh Minh thì càng không phải nói, mà thực tế những học viên trong tu chân học viện này đều là cao thủ trẻ tuổi.
Cho nên những cường giả kia đều chưa từng buông tha cho ý nghĩ này, mặc cho ai ở chỗ này thế nào, người muốn trở lại tiểu thiên giới trước kia cũng không có nhiều, trừ phi là lăn lộn không được, còn nếu muốn lên trên đều phải buộc chặt cùng một chỗ với Tinh Minh.
Vương Mãnh tìm được phương pháp phát triển vòng cung kiếm khí của mình rồi, một kiếm này của hắn giết ra, đúng là triệt để rung động tu chân học viện.
Không biết là tên quỷ nào thiếu đạo đức, ít nhất là do Mộ Dung Đông Vũ cho là như vậy, vậy mà vụng trộm chế tác phù lục hình ảnh, đem hình ảnh hai người chiến đấu chế tác thành phù lục hình ảnh, bán ra khắp nơi.
Vừa mới bắt đầu chỉ là một khối trung phẩm linh thạch, bây giờ lại bão tố lên tới một khối thượng phẩm linh thạch rồi.
Nhất tấm phù lục đáng giá mấy đồng tiền?
Chỉ là trọng điểm không phải ở chỗ này, người tiêu một khối thượng phẩm linh thạch tại tu chân học viện cũng không nổi thật đúng là không nhiều lắm, vấn đề là đồ vật bên trong có đáng giá hay không.
Nhưng giá cả tăng vọt như thế này, đủ để nói rõ vấn đề.
Tất cả đã mọi người từng nhìn thấy đều chấn kinh rồi, ngươi không thể tin một người vậy mà có thể đem sử dụng vòng cung kiếm khí hoàn mỹ tới như vậy.
Chỉ là tầng hai mươi nguyên lực, ở trước mặt của hắn, cái vòng cung kiếm pháp được tăng thêm cả hàn băng phụ trợ vào cũng coi như là đồ bỏ đi.
Càng là cao thủ càng có thể nhìn ra khác biệt trong đó.
Lý Thiên Nhất cầm trong tay chính là một phù lục hình ảnh vòng cung kiếm pháp, Vương Mãnh có thể từ đó tìm được vòng cung kiếm pháp, Lý Thiên Nhất cũng giống như vậy, hơn nữa hắn đã luyện thành vòng cung kiếm pháp, bao gồm cả việc hắn sáp nhập vòng cung kiếm pháp vào bên trong Cửu Thiên Ly Hỏa Kiếm.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Cửu Thiên Ly Hỏa Kiếm là Lý gia tuyệt học, hơn nữa cũng là hỏa hệ kiếm pháp, cũng không có xung đột với công pháp hiện tại của hắn, sau khi đem vòng cung kiếm pháp dung nhập vào trong Cửu Thiên Ly Hỏa kiếm, kiếm pháp của hắn đã tăng vọt về lực lượng.
Cái quyển trục này chỉ là Lý Thiên Nhất tùy ý mà mua, không thể không nói hắn đi đường tư thế đều giống như kẻ có tiền, người ta khẳng định tìm hắn chào hàng, đối phương ba hoa chích choè khoe khoang mới đến một nửa, Lý Thiên Nhất đã không kiên nhẫn nổi mà mua một cái.
Nhìn thấy một kiếm của Mộ Dung Đông Vũ, Lý Thiên Nhất cười lên một cái, cái gì mà hàn băng vòng cung kiếm pháp, đó chỉ là công năng của bản thân tiên kiếm, trên phương diện kiếm đạo bản thân, hắn chỉ miễn cưỡng vượt qua kiểm tra mà thôi, cái này có gì đẹp mắt chứ?
Nhưng khi người ẩn danh đối diện xuất ra một kiếm kia, nhất thời Lý Thiên Nhất thân thể cứng ngắc lại, ánh mắt của hắn như thiêu đốt.
Đây là một kiếm tinh diệu cỡ nào chứ, đây không phải là đối thủ mà hắn một mực tìm kiếm sao??
Lý Thiên Nhất là người dễ xúc động nhiệt huyết nhất, lại dễ thiêu đốt, quản hắn là chân nhân hay không, chỉ cần hắn nguyện ý chiến, Lý Thiên Nhất tuyệt đối phụng bồi!
Một kiếm này đương nhiên không chỉ khiến cho một mình Lý Thiên Nhất chú ý, cũng có những người khác, nhất là tất cả những trận doanh lớn nhỏ kia, đúng là không người nào biết chân nhân là ai.
Chỉ biết là người này sau hơn một năm xuất hiện, sau đó nhanh chóng “nổi danh”, người khác là thắng nổi danh, hắn là thua nổi danh. Nhưng mà đột nhiên, hắn bắt đầu thắng, ba trận thắng, ba kích vòng cung kiếm pháp, hơn nữa nếu như liên tục quan sát ba trận này sẽ phát hiện ra, ba lượt kiếm pháp này trình độ lần sau lại cao hơn lần trước.
Đến lần thứ ba, đã có thể nói là đạt tới hoàn cảnh hoàn mỹ rồi.
Tu chân học viện vốn là địa phương không có bí mật gì có thể giấu, lòng hiếu kỳ lại càng tràn lan, chân nhân đến tột cùng có trình độ gì, đúng là rất khó đánh giá, nhưng là một người thua tới mức quần cộc cũng không còn, sao có thể thắng?
Nhất là trước những trận thắng kia, lúc mọi người đàm tiếu, chân nhân mà có thể thắng, heo mẹ cũng có thể tu chân được nha!
Heo mẹ có thể tu chân được hay không thì không có người nào biết rõ, nhưng chân nhân rõ ràng đã thắng.
Vương Mãnh thật đúng là không có thời gian phản ứng với cái gọi là hoàn mỹ này, hơn nữa hắn cũng không có xa xỉ tới mức tiêu một khối thượng phẩm linh thạch để mua cái hình ảnh quyển trục, hắn hiện tại chính đang theo đuổi chính mình hoàn mỹ.
Ít nhất phải đạt tới cảnh giới hắn muốn, tới trạng thái cao nhất, nếu như đạt tới, trong nội tâm sẽ có một chút cảm giác, đến, chính là đến, minh bạch đúng là minh bạch, mà hiển nhiên, Vương Mãnh biết rõ, vòng cung kiếm pháp của mình vẫn còn có sơ hở.
Vương Mãnh đương nhiên cũng không thể để cho Phạm Hồng trực ban toàn bộ cho mình được, không gặp thì không sao, kết quả vừa thấy mặt là Phạm Hồng muốn trả tiền.
“Vương Mãnh, ta thật sự có không ít, tiêu cũng không hết, ngươi biết ta là người cũng không có ham mê gì cả, chúng ta cũng không cần phải thiếu người ta nhân tình.”
Vương Mãnh lắc đầu, “Thật sự không cần, việc cũng muốn xong rồi, nếu như chúng ta làm như vậy, ngược lại cảm thấy có chút chuyện bé xé ra to, ngươi yên tâm, nàng cũng không thiếu.”
“Vậy ta đưa cho ngươi đi, tăng thêm tiền lãi.” Phạm Hồng biết rõ Vương Mãnh thiếu, nhưng lại không cần phải nói rõ ra.
Vương Mãnh cười cười, “Ta biết rõ ý tốt của ngươi, như vậy đi, mua một chút tài liệu, chúng ta đã ở đan đạo viện vất vả nhiều ngày như vậy rồi, còn chưa bao giờ dùng qua lò đan lần đầu tiên đấy.”
“À! ta làm sao lại không nghĩ tới cái này nhỉ, một ít tài liệu cũng tốt, tốt, tốt.”
Phạm Hồng cười nói, trước kia hắn tuy rằng mơ mơ màng màng, nhưng hắn nhớ kỹ trọng điểm nhất thì phải là Thiền Tinh, hiện tại hắn thanh tỉnh, tuy nhiên lại mất đi trọng điểm. Đối với người Mộc hệ, còn sống phải có mục tiêu mà cố gắng, hiện tại mục tiêu đã không có, Phạm Hồng cũng thực không có gì đáng phải quan tâm, người của mộc hệ vừa vặn lại có thể thích ứng trong mọi tình cảnh, cũng không có chấp nhất như người thuộc thổ hệ.
Chuẩn xác mà nói, bọn họ là người thiện lương nhất.
Vương Mãnh bây giờ là fans hâm mộ ngũ hành tính cách luận của Phạm Hồng, những thứ khác không nói, bộ này lý luận dùng ở trên người Phạm Hồng đều cực kỳ chuẩn xác.
Thiện lương cũng không phải nói người ta ngu ngốc, chỉ là tấm lòng bao dung càng mạnh hơn người khác, càng có thể vì người khác mà suy nghĩ. Vương Mãnh nhìn ra được, Phạm Hồng cũng không ghi hận Thiền Tinh một chút nào, thậm chí khả năng trong lòng còn đang yên lặng chúc phúc đối phương.
Ít nhất chuyện như vậy Vương Mãnh không thể làm được.
Di Đạo đại chưởng viện xem trọng phân lượng linh thạch, đúng là không có làm khó xử Vương Mãnh, đối với hai người cũng ôn hòa hơn một chút.
“Ta biết rõ các ngươi cũng không dễ dàng gì, sửa sang lại xong rồi, muốn dùng hay không dùng cũng được, nhưng mà đừng làm hư.” Nói xong nhìn nhìn qua Vương Mãnh lại nhìn một chút Phạm Hồng, “Hơn nữa nhìn xem hai người, lực phá hoại cùng lắm thì chỉ mấy cái bình cái lọ với vẩn mà thôi.”
Vương Mãnh cùng Phạm Hồng hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ bộ dạng không giống cao thủ gì hay sao?
“Phạm Hồng, ngươi cảm thấy Di Đạo chưởng viện là thuộc hệ ngũ hành gì?”
Phạm Hồng sờ lên cằm, “Người này mặc dù có chút vẻ lõi đời, nhưng chỉ sợ cũng là do hoàn cảnh tạo thành, tính cách không vội, nhưng là tính toán không được trầm ổn, chỉ sợ là thủy, mộc song hệ, đây là thuộc tính không tệ nha, Thủy Mộc tương sinh, tướng tinh không tệ, người này có tiền đồ, mệnh không tệ.”
Vương Mãnh ngơ ngác nhìn qua Phạm Hồng, người này thực sự có chút khí chất của thầy tướng số, khoan hãy nói chuyện khác, nhưng nghe hắn nói đều có rất có đạo lý, không biết Di Đạo này thực lực như thế nào, hình như người ta tốt xấu cũng lăn lộn được cái chức chưởng viện ở nơi này, việc này cũng không phải là người nào cũng có thể làm được.
“Nếu như Ngũ Hành chủ song hệ, nhưng tương khắc sẽ như thế nào, ví dụ như nước với lửa?”
Vương Mãnh hỏi, hắn nhớ tới chính là Hồ Tĩnh, Hồ Tĩnh thủy hỏa tương khắc tương đối điển hình.
“Cái này sao?” Phạm Hồng sờ lên cằm, ra vẻ suy nghĩ nói
“Loại người có hai hệ tương khắc này ngược lại càng dễ tạo được thành tích, nhưng loại người này nhất định không quan hệ tới hạnh phúc, nói đơn giản, chính là khuyết thiếu chút số phận, trừ phi gặp được loại người tương khắc vừa vặn xứng đôi với hắn.”
Vương Mãnh tức cười, người này dường như cũng không có chuẩn xác như vậy, Mạc Sơn thuộc về kim, hỏa, thủy, cho nên có được siêu cường thành tựu, nhưng mà hạnh phúc sao?
Mạc Sơn cả đời cô độc, cuối cùng thần cách còn bị hắn tìm được.
Hồ Tĩnh... dường như vận khí rất tốt nha, coi như là thuận buồm xuôi gió, hạnh phúc sao? Khả năng là rất hạnh phúc, ít nhất trước mắt là không có gì.
Phạm Hồng vẫn chưa thỏa mãn, “Nói cho ngươi biết, người có được tương sinh thuộc tính người rất dễ dàng hấp dẫn lẫn nhau.”
Phạm Hồng vừa nói lại nghẹn lại, bởi vì hắn nghĩ tới chính mình, Thiền Tinh chính là thủy hệ, mà hắn là Mộc hệ, cho nên không thể tự kềm chế thích Thiền Tinh, mà người tình địch lại là kim hệ.
Vương Mãnh biết rõ Phạm Hồng nghĩ tới Thiền Tinh, “Khục khục, vậy thì người toàn bộ ngũ hành đều có thì sao, là không có nhân ái phải không, hay là ai cũng yêu.”
Phạm Hồng vừa nghe vui vẻ, nói “Ngươi coi ngươi là thần sao, Ngũ Hành đều đủ, cái loại này đương nhiên là ai cũng yêu, bất quá trên cơ bản loại nghịch thiên tồn tại này không phải sét đánh chết, thì chính là chết non rồi, lão thiên gia cũng sẽ ghen tỵ với hắn!”
Vương Mãnh lau mồ hôi một cái, hắn có nghiệp chướng như vậy sao?
Bất quá ngẫm lại nếu không phải tìm được thần cách, vài cái mạng nhỏ cũng không đủ dùng.
Vương Mãnh giơ ngón tay cái lên, “Phạm Hồng, về sau ngươi có thể tự gánh vác môn hộ, sáng lập Ngũ Hành bà mối môn!”
Hai người cười to, bắt đầu rất nghiêm túc thu dọn đan phòng, cơ hồ mỗi ngày đan phòng đều có người dùng, thành công khá tốt, những mà nếu thất bại, cũng không biết sẽ làm cho đan phòng biến thành cái dạng gì nữa.
Nhưng mà lô đan ở đây đều là do Tinh Minh chế tác, không biết được làm từ chất liệu gỗ gì, tạc lô là thường xuyên, nhất là đối với thủ mới, nhưng có thể phá hư được lô đan là rất ít.
Phải biết rằng Vương Mãnh lúc trước đi theo Chu Phong, đúng vậy thiếu chút nữa đã làm tạc hết lô của Chu Phong.
Hai người bởi vì muốn chính mình động thủ, cho nên thu dọn đặc biệt nhanh, không bao lâu Phạm Hồng đã trở lại rồi, từ trong túi càn khôn móc ra một đống tài liệu.
“Những thứ này đều đủ cả rồi, ta mua sạch cả hơn năm mươi loại thường dùng.”
Vương Mãnh nhìn qua một đống dược liệu, “Mất bao nhiêu?”
“Sáu mươi bảy khối thượng phẩm, bọn hắn người rất tốt cho ta đánh cho chiết khấu, chỉ lấy 65 khối.”
Nhìn qua vẻ mặt của Phạm Hồng, Vương Mãnh im lặng hỏi nóc nhà, choáng nha, cũng bởi vì có loại người này tồn tại mà gian thương mới có thể hoành hành, về sau nếu là hắn mở cửa tiệm nhất định cho loại này khách nhân này có đãi ngộ của khách quý.
Vương Mãnh chọn ra vài loại tài liệu chính mình cần dùng, hắn muốn trước tiên làm quen lô đan tại đây một chút, không thể dùng tài liệu quá tốt được.
Vô luận là được Chu Phong truyền thụ cho hay là học được tại đây thì quy tắc cơ bản của luyện đan đều là giống nhau, trước tiên nắm giữ tốt tình hình của lô đan đã.
Bên phía Phạm Hồng lại càng hào hứng bừng bừng, hắn đã mất đi mục tiêu, tóm lại muốn tìm chút việc làm cho cuộc sống của mình, Vương Mãnh làm cái gì hắn hãy theo làm cái đó nha.
Hai người bắt đầu rồi, Vương Mãnh trước tiên vuốt ve lô đan, rót vào Ngũ Hành chi hỏa của mình, nhận thức phản ứng của ngũ hành chi hỏa với lô đan.
...Ầm...
Một tiếng vang thật lớn dọa Vương Mãnh nhảy dựng, lúc này mới phát hiện bạo phát không phải mình, vội vàng vọt tới bên cạnh, Phạm Hồng mặt cắt không còn chút máu, trong tay cầm một cái hỏa hồ lô bị tàn phá, vẻ mặt mờ mịt, “Nó ... Làm sao lại bạo?”
Vương Mãnh lúc này mới nhớ tới, Phạm Hồng là Mộc hệ, công pháp cũng là Mộc hệ công pháp, dùng loại nguyên lực này thúc dục hỏa hồ lô, nó không bạo, ai bạo?
Nghe rõ nguyên do, Phạm Hồng đặt mông ngồi dưới đất, “Đây chẳng phải là nói, ta không làm được cái này sao?”
“Ngươi thật đúng là không làm được cái này.” Vương Mãnh cười khổ,
“Bất quá đan tu trung quả thật có loại thích hợp cho ngươi, chỉ là không phải luyện đan, mà là sử dụng một vài loại pháp thuật cứu chữa sai lầm, cái này thích hợp hơn với người thuộc mộc hệ.”
Cái này cơ bản nhất vậy mà quên, nếu Chu Phong biết chắc chết cười.
“Ta thử lại lần nữa, nếu như không được, ta đổi nghề.”
Phạm Hồng lại móc ra một cái hỏa hồ lô, sau đó lại là một hồi bạo vang lên, hắn lại té chạy ra ngoài.
“Không thử rồi, không thử rồi, cái này đâu phải là luyện đan, đây là luyện mệnh mà!”
“Do bản thân mình thôi, tốt nhất ngươi đi tới pháp trận truyền thụ nhìn xem cho rõ ràng đi ra, ta phải tiếp tục đây.”
Vương Mãnh trở lại đan phòng của mình, tìm một thời gian ngắn lẳng lặng nhận thức lấy lô đan. Lúc luyện đan phải coi lô đan trở thành một bộ phận thân thể của mình, đây là Chu Phong đã dạy cho hắn, cho dù tại tu chân học viện cũng không có loại này thuyết pháp, nhưng mà Vương Mãnh cho rằng Chu Phong nói mới đúng.
Làm cho đan hỏa của mình chậm rãi quay bên trong lô đan, tâm thần cũng bao phủ lô đan, cảm thụ được toàn bộ lô đan. Vương Mãnh đắm chìm trong đó, dần dần cùng lô đan đạt thành một loại dung hợp.
Đợi một lần nữa mở mắt ra, Vương Mãn lúc nhìn về phía lô đan cảm giác cảm giác đã hoàn toàn khác biệt rồi, đây không phải là một cái lô đan bình thường nữa, mà là bằng hữu của hắn, cảm giác rất quen thuộc.
Hôm nay hắn luyện chế có lẽ bắt đầu từ bình thường đi, chủ yếu là vì luyện tập, cấp cứu đan, nhu yếu phẩm ở đâu cũng cần có, nhiều lắm là luyện pháp khác biệt mà hiệu quả cũng khác biệt mà thôi.
Vương Mãnh bản thân còn sáng tạo ra Ngũ Hành đan, Ngũ Hành thiếu khuyết, bổ sung hỏa thuộc tính, Vương Mãnh quen việc dễ làm mà luyện chế lấy, chỉ là lần này vô ý thức sáp nhập vào tâm thần, thử xem tâm thần của mình hướng tới bên trong nội đan cấp cứu đan mà dung hợp thì thế nào.
Đúng là lý luận cùng thực tế hoàn toàn là hai việc khác nhau, đây chính là hai loại chất môi giới hoàn toàn khác biệt, lý niệm là tốt, tuy nhiên lại không thể thực hiện.
Thử rất nhiều lần, Vương Mãnh đều phát hiện chính là mình đang dã tràng xe cát biển động, nhưng lúc này hắn chợt nhớ một tia thần thức kia. Vương Mãnh chậm rãi phát ra một tia thần thức ẩn giấu ở trong tâm thần mình.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Điều kỳ diệu thật sự đã xảy ra, thần thức vậy mà thật sự dung nhập vào bên trong, lô đan kim quang đại phát, lò lửa cũng không kiểm soát, điên cuồng thiêu đốt, cả lô đan đều trở nên hỏa hồng.
Vương Mãnh cũng ngây người, sau một lát, lô đan chậm rãi bay lên, một đạo kim quang hiện lên, một cỗ hương khí thấm vào ruột gan nhẹ nhàng bay ra.
Loại này hương vị... Vương Mãnh hít đi vào một chút, trong lô đan một khỏa đan dược màu vàng nhạt đang yên lặng nằm.
Vương Mãnh cầm đan dược lên, trong nháy mắt vừa đụng vào giống như là điện giật vậy, đây là cấp cứu đan sao?
Vương Mãnh nhìn sắc trời một chút, đem khỏa cấp cứu đan kỳ lạ này vào trong túi càn khôn của mình.
... Bên ngoài Phạm Hồng đã muốn ngáy rung trời, hắn ngủ thật là say.
“À! Vương Mãnh mấy giờ rồi, trời đã sáng à.”
“Ngươi không phải đang xem thuật luyện đan sao, sao lại ngủ ở đây?”
Phạm Hồng lau nước miếng, “Không biết như thế nào, vừa nhìn xem lại cảm thấy đói bụng, bị đói liền buồn ngủ mất rồi, ha ha.”
Sặc ~~~
“Ngươi thì làm sao?”
“Cũng được a, có đôi chút cảm giác, đi thôi.”
Hai người đóng cửa lại rồi bỏ đi.
Lúc này lô đan trong phòng luyện đan của Vương Mãnh, xuất hiện một vết rạn, sau đó hóa thành mảnh nhỏ.
Trở lại gian phòng của mình, Vương Mãnh nằm ở trên giường, loay hoay lấy đan dược của mình vừa luyện chế ra, hắn hiện tại thật sự không dám tùy tiện ăn bậy, vạn nhất biến thành dị hình cũng không chừng, thật không thể xằng bậy.
Đúng là khỏa đan dược này làm cho người ta quả thực có cảm giác không bình thường, Vương Mãnh trực giác nói cho hắn biết, cấp cứu đan này có hiệu quả, dù sao dung hợp một tia thần thức, dù thế nào cũng không đến mức biến thành độc dược đi?
Nhưng mà đan dược cũng phải sử dụng mới biết được hiệu quả, Chu Phong lại không tại đây, hắn cũng không có biện pháp, cũng chỉ có thể để tạm thế thôi.
Di Đạo sáng sớm liền đi tới địa bàn của mình, gần đây chiêu mộ được hai tên tiểu tử thật không tồi, tuy rằng thực lực rất kém, nhưng quét dọn đan phòng, cần quái gì tới thực lực, mấu chốt nhất là cần cù và thật thà sẽ làm được thôi. Tiểu tử Phạm Hồng kia không nghĩ tới có lẽ là công tử của Pháp Hoa Môn, thiếu chút nữa nhìn lầm rồi, ra tay lại hào phóng, Di Đạo là phi thường tán thưởng.
Với tư cách chưởng viện, Di Đạo cũng không có ý chịu khó tới như vậy, chỉ là sáng sớm nay có đại nhân vật đến, đại nhân vật có thể sử dụng chỗ của hắn, hoàn toàn là cho hắn mặt mũi nha.
Di Đạo cung kính chờ.
“Di Đạo chưởng viện.”
“Ngài đã tới, mời vào bên trong, mời vào bên trong, ta đã dặn trước qua rồi, hôm nay khai mở viện sẽ lùi lại một canh giờ.”
Di Đạo không dám ngẩng đầu lên, bởi vì hắn biết rõ nữ nhân ôn hòa trước mắt này đáng sợ tới mức nào, trong nháy mắt có thể làm cho hắn tan thành mây khói, tên của nàng cũng không phải ai cũng có thể nói ra được.
Di Đạo là lão nhân ở tu chân học viện, hắn hiểu rất nhiều quy củ.
Nữ tử gật gật đầu, Di Đạo giống như người hầu vận cẩn thận từng li từng tí đi theo ở phía sau, không chút cảm thấy mất mặt, thậm chí còn có chút vinh quang.
Cửa mở ra, một cỗ hương thơm rất nhạt rất nhạt truyền tới, nhìn theo phương hướng của mùi thơm Di Đạo sắc mặt lập tức tái nhợt, mồ hôi chảy ra ròng ròng rồi.
Trong lòng hắn hận không thể bóp chết hai tiểu tử Vương Mãnh cùng Phạm Hồng ngay lập tức, ngày hôm qua nói như thế nào rồi, dặn đi dặn lại phải chuẩn bị cho thật tốt, dọn dẹp chỗ này thật sạch sẽ, hai tên mấy lần bình thường một mực rất chân thành này hôm qua làm cái gì vậy.
Cách đó không xa một đan lô bị cháy đen, hiển nhiên là tạc lô rồi, hơn nữa loạn thất bát tao đều không có thu thập.
Phạm Hồng là ý định sáng sớm tới thu dọn, kết quả... quên khuấy mất.
Nữ tử hít nhẹ một hơi, hướng tới phía trước đi đến, Di Đạo bắp chân cũng bắt đầu co rút lại, nàng là đại nhân vật đương nhiên sẽ không chấp nhặt với hắn, nhưng nếu là nàng có một chút không vui, người phía dưới nàng còn không chặt hắn ra làm mấy đoạn.
Trời ơi, ta đúng là rất thành kính, lúc nào đắc tội ngươi chứ, không cần phải phái hai tên tiểu tử như vậy tới thu thập ta đi, ta chỉ là thu một chút tiền nhỏ nhoi, nếu để cho ta vượt qua một kiếp này, ta nhất định cho ngược lại bọn hắn.
“Khụ khụ, đây là sai lầm, khẳng định chấp sự lười biếng, ta nhất định hung hăng giáo huấn bọn hắn, ngài có phải là...”
Nữ tử nhàn nhạt liếc nhìn Di Đạo, Di Đạo lập tức câm miệng rồi, hắn muốn giải thích, nhưng mà bị ánh mắt kia nhìn lướt qua, một câu cũng không thể nói ra được.
Nữ tử theo hương khí, đi tới đan phòng mà Vương Mãnh đã luyện đan, cửa vừa mở ra, Di Đạo tâm đều nguội cả rồi, trên mặt đất tất cả đều là mảnh nhỏ, hắn không biết tại sao có gian phòng này, có lẽ là lần trước nàng đã dùng qua, nhưng...
Nhìn qua ánh mắt nghi hoặc của nữ tử, Di Đạo chân mềm nhũn, lập tức quỳ rạp xuống đất, “Ta thật sự không biết, thật không phải là ta làm như vậy, ngài cho ta thời gian một ngày, ta nhất định sẽ tra ra manh mối, nếu...”
Nữ tử không để ý đến Di Đạo, đi vào, nhặt lên một khối mảnh nhỏ, ngón tay sáng bóng giống như ngọc của nàng nhẹ nhàng phất qua mặt ngoài mảnh nhỏ.
“Tìm bằng được người này, đừng cho người thứ 3 biết rõ.”
“Đúng, đúng, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đem hắn...” Lão thiên gia mở mắt, chỉ cần còn cho hắn cơ hội, Di Đạo nhất định sẽ rút da của tên kia ra.
“Ngươi dường như nghe không hiểu được ý của ta, ngươi, tìm được hắn.”
Nữ tử thản nhiên nói, Di Đạo vừa nghe vừa điên cuồng gật đầu, nịnh bợ liên tục.
Đợi khi ngẩng đầu lên, nữ tử đã không thấy nữa rồi, Di Đạo xoa xoa mồ hôi trên trán, toàn thân đã ướt đẫm rồi, con bà nó chứ, hắn nhìn qua trên đất mảnh nhỏ, Di Đạo cảm giác tay chân đều không phải là của mình rồi, đúng là “Vạn người chém” trong truyền thuyết mà....
Đến tột cùng là cái tên hỗn đản nào tạo cho hắn tạo phiền toái lớn như vậy?!
Chính mình lại ngớ ngẩn rồi, người ta có thân phận gì chứ, nào đến phiên hắn ra tay, mặc kệ cái gia hỏa không may kia là ai, tốt nhất lập tức tự vận đi được rồi, còn thống khoái một chút.
Vương Mãnh cùng Phạm Hồng cứ theo lẽ thường xuất hiện ở đan đạo viện, Di Đạo biểu lộ vô cùng nghiêm túc, “Hai người các ngươi thành thật khai báo cho ta, ngày hôm qua là chuyện gì xảy ra?”
Phạm Hồng mặt đen xì, lúc này mới nhớ tới ngày hôm qua tạc lô hai lần, khẳng định loạn thất bát tao.
“Chưởng viện, là lỗi của ta, quá ngượng ngùng, đêm qua ta dùng lô đan, nhưng là...” Nói xong một nhét một túi linh thạch vào trong tay Di Đạo.
Di Đạo nhìn qua cái túi lớn nhỏ này, biết rõ là tại Phạm Hồng này rồi, nhưng mà tiền này là tiền toi mệnh của người ta, không thể cầm à.
Trong lòng hắn cảm khái, tìm được người sẽ không phải là chuyện của hắn nữa rồi, lập tức cảm thấy Phạm Hồng có chút đáng thương, cũng không dễ dàng gì.
“Được rồi, được rồi, ta đã cho người thu dọn xong, hai người các ngươi về sau chú ý nhiều hơn một chút, một lần nữa mang phiền toái cho ta, xem ta thu thập các ngươi như thế nào.”
Di Đạo không muốn quản nhiều, rất hiển nhiên xét theo thái độ của đại nhân vật kia, vị kia rất chán ghét người khác tự tiện chủ trương, người đã tìm được, nói như thế nào hắn cũng không tự tiện chủ trương làm cái gì được cả.
Nhìn ánh mắt của Phạm Hồng, Di Đạo không nhịn được lại lắc đầu, vỗ vỗ bả vai Phạm Hồng “Hôm nay các ngươi không cần phải làm rồi, trở về có cái gì có thể ăn thì ăn nhiều một chút, có thể uống thì uống nhiều một chút a.”
Di Đạo làm động tác này làm cho Vương Mãnh và Phạm Hồng như hai hòa thượng gãi đầu nhìn nhau không hiểu cái gì.
“Đây là có chuyện gì nhỉ? Có phải là chê ít không?” Phạm Hồng gãi gãi đầu, “Chúng ta ngày hôm qua cũng không có làm cái gì mà?”
Vương Mãnh cũng có chút không hiểu thấu, hôm qua chỉ là luyện đan dược, lúc rời đi cũng đã thu dọn sạch sẽ, Phạm Hồng bên kia cũng không quá đáng là dơ dáy bẩn thỉu một chút, cũng không phải là đại sự gì lớn mà.
Hai người cũng không có để ý, chỉ là do tố chất thần kinh của Di Đạo mà thôi, cũng không có gì phải quan tâm.
Lúc này Tinh Hoàn của Vương Mãnh loang loáng, Vương Mãnh bắn ra pháp trận, xuất hiện chính là Yên Vũ Nguyệt.
“Vương Mãnh, buổi chiều tại cửa ra vào ở Bách Chiến Các.”
Phạm Hồng ánh mắt sáng quắc, “Đẹp quá, chẳng lẽ đây là Yên Vũ Nguyệt trong truyền thuyết?”
“Có phải là truyền thuyết hay không thì ta không biết, nàng quả thực là Yên Vũ Nguyệt.”
Phạm Hồng vỗ vỗ vai Vương Mãnh, “Bạn thân, mỹ nữ này không tệ, lại tới từ cùng một tiểu thiên giới với ngươi, thời buổi hiện nay bà con xa không bằng láng giềng gần, đến đại nguyên giới, các ngươi chính là đồng hương rồi, phải thân cận nhiều hơn mới tốt!”
“Chúa ơi ... ngươi không phải đã nói, Thánh Tà bất lưỡng lập sao!”
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
“Cái gì??, ta nói như vậy lúc nào, thánh tà bất quá chỉ là phương pháp tu hành mà thôi, ngươi sao lại cực đoan như vậy chứ, thời buổi hiện giờ người nhát gan thì chết đói mà thôi, ngươi thủ dùng sức mà nói không chừng có cơ hội, ta xem nàng đối với ngươi có ý tứ đấy!”
Phạm Hồng gần đây có xu thế từ một mặt cực đoan đi về phía một mặt cực đoan khác.
“Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều quá.” Vương Mãnh cười cười, không có phản ứng đến hắn, không muốn nói tới chuyện của Dương Dĩnh, sợ lại kích thích hắn.
Vương Mãnh biết rõ, Yên Vũ Nguyệt gọi hắn khẳng định là vì cái nhiệm vụ gì gì đó.
Trong tu chân học viện có Tinh Minh trao quyền cho cấp dưới đưa ra các loại nhiệm vụ, có đơn giản bắt linh thú, có lớn thậm chí trực tiếp phái đi tới tiểu thiên giới nào đó tiến hành hủy diệt chiến.
Căn cứ trình độ hoàn thành nhiệm vụ mà sẽ ban thưởng khác nhau cho cá nhân cùng môn phái.
Vương Mãnh đối với Tinh Minh cũng hiểu khá rõ ràng, Vương Mãnh cũng không khỏi thán phục, chiêu thức này thật sự là bưu hãn, đem tất cả tiểu thiên giới cột vào con thuyền lớn là Tinh Minh. Ai dám phản kháng, chẳng những tất cả các môn phái, mà còn khống chế tất cả tinh anh của các môn phái này trong lòng bàn tay. Nhưng tệ hại nhất là, không phải dùng thực lực đi cưỡng bức, bắt buộc, mà là uy bức lợi dụ, hai bút cùng vẽ, lại để cho mỗi môn phái đều cam tâm tình nguyện đưa đệ tử tốt nhất tới nơi này, thậm chí là cướp đưa tới.
Trước mắt đã biết tiểu thiên giới có tới hơn một ngàn cái, có thể được Tinh Minh tán thành chỉ vẹn vẹn có một nửa, những tiểu thiên giới không đủ tư cách phần lớn đang ở giai đoạn quan sát.
Vương Mãnh đúng hẹn đi tới cửa ra vào của bách chiến các, đợi trong chốc lát, Yên Vũ Nguyệt cùng ba người khác đã đi tới.
“Ta giới thiệu cho các ngươi một chút, Vương Mãnh, cũng giống như ta, đều đến từ tứ phương tiểu thiên giới, kiếm tu.” Yên Vũ Nguyệt nói ra, “Ba vị này là bằng hữu ở Long Vương trận doanh, Lý Ly Thương, Thị Nguyệt tiểu thiên giới, kiếm tu.”
Lý Ly Thương rõ ràng là xem thường Vương Mãnh, nhưng là ngại Yên Vũ Nguyệt nên cũng không dám nói gì thêm, kiêu căng gật đầu.
Có thể có tư cách gia nhập Long Vương trận doanh, đều là người nổi bật.
“Lữ Bất Hối, yêu pháp tiểu thiên giới, thể tu, Long Vương trận doanh tiên phong đội.”
Lữ Bất Hối thì là hiếu kỳ đánh giá Vương Mãnh, “Đến, nắm tay một cái, coi như làm quen.”
Lữ Bất Hối bàn tay lớn đột nhiên cầm lấy tay Vương Mãnh, lực lượng khổng lồ đánh úp lại, Vương Mãnh mỉm cười, cũng không có sử dụng nguyên lực chống cự, bởi vì đối phương cũng không sử dụng nguyên lực.
Hai người cũng không có giằng co quá lâu, Lữ Bất Hối cười cười, đối với Vương Mãnh có chút hảo cảm rồi.
“Tưởng Tình Tình, hồng nhan tiểu thiên giới, thuật tu.”
Tưởng Tình Tình bộ dáng cũng không tệ, khóe mắt dài, có vẻ đặc biệt xinh đẹp, đánh giá Vương Mãnh, dùng lý luận về nhan sắc của Vương Mãnh mà nói, vị này chỉ sợ cũng là điển hình nữ nhân thủy hệ.
Tưởng Tình Tình ánh mắt bỗng nhiên phát sáng lên.
“Tình Tình, không cần phải hồ đồ!” Yên Vũ Nguyệt bỗng nhiên nói ra.
Tưởng Tình Tình cười cười, “Nguyệt tỷ, người ta chỉ là muốn thử xem hắn một chút thôi mà, nhiệm vụ lần này của chúng ta cũng rất nguy hiểm, nếu là thực lực không đủ đúng là rất nguy hiểm.”
Yên Vũ Nguyệt nhàn nhạt nhìn thoáng qua Tưởng Tình Tình, “Ngươi không tín nhiệm ta?”
Tưởng Tình Tình có chút dừng lại, “Làm sao lại như vậy chứ, Nguyệt tỷ tỷ là lãnh tụ mới trong Long Vương trận doanh chúng ta mà.”
Vương Mãnh nghe được có chút ý vị đọ sức đây, trong các đại trận doanh, nhất là mạnh nhất ba đại trận doanh, đẳng cấp phi thường sáng choi, Yên Vũ Nguyệt là Long Vương khâm điểm trở thành người lãnh tụ bậc thang thứ ba.
Bậc thang thứ nhất, đương nhiên là Long Vương, bậc thang thứ hai, là tướng lãnh chủ yếu cùng với lực lượng trung kiên bên trong Long Vương trận doanh, bậc thang thứ ba chính là những thành viên mới. Những người mới tới trong vài năm đều tính toán là thành viên mới cả, mà Yên Vũ Nguyệt mới tiến vào trận doanh được một năm liền trở thành lãnh tụ mới của trận doanh, cũng không phải tất cả mọi người đều chịu phục.
“Không có việc gì, nếu là đoàn đội tác chiến, đây cũng là nên vậy, không phải có câu nói, không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo sao.”
Vương Mãnh cười nói.
Ba người sững sờ, cũng không nhịn được mà mỉm cười, Lữ Bất Hối gật gật đầu, “Ngươi người này rất thú vị, Tình Tình, ngươi thử xem hắn một chút đi, chúng ta lần này đi tới địa phương có không ít mê hồn thú, nếu là không thể ngăn cản được, cũng là phiền toái.”
Tất cả mọi người nói như vậy, Yên Vũ Nguyệt cũng không thể nói gì hơn.
Tưởng Tình Tình ánh mắt lần nữa hiện ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt, Vương Mãnh rất tùy ý nhìn qua Tưởng Tình Tình.
... Một chút việc gì cũng không có xảy ra.
Ánh sáng tím giảm đi, Tưởng Tình Tình cũng rất kinh ngạc, “Được rồi.”
“Ha ha, tốt, hoan nghênh gia nhập.” Lữ Bất Hối nói ra.
Bách chiến các, là một trong những nơi tiếp nhận nhiệm vụ ở trong tu chân học viện, trong này có rất nhiều {Tu Chân giả} lui tới, hiển nhiên Yên Vũ Nguyệt đều đã chuẩn bị rất tốt rồi, Vương Mãnh chỉ cần đi theo là được.
Nhưng mà Yên Vũ Nguyệt vì sao lại phải gọi hắn chứ?
“Vương Mãnh, nhiệm vụ lần này của chúng ta là đi Hải hoàng tiểu thiên giới săn giết Ảnh Giao lấy nội đan.”
Sau khi vào trong truyền tống trận pháp, Yên Vũ Nguyệt mới nói, ba người khác hai mặt nhìn nhau,... không phải là Vương Mãnh này tới hiện tại mới biết được nhiệm vụ chứ?
Vương Mãnh gật gật đầu, “Ta thiếu nợ phải trả, tự nhiên muốn làm gì cũng được.”
Trận pháp vận chuyển, hào quang bắn ra bốn phía, năm người thân hình biến mất.
Hải hoàng tiểu thiên giới, tại nơi này hải dương chiếm chín phần, rất nhiều động vật biển sinh sống ở trong này, đây cũng là một bí cảnh đầy tài nguyên mà Tinh Minh khai quật ra, trong thế giới này không có {Tu Chân giả}nào cả, chỉ là thế giới của các loại động vật biển.
Động vật biển ở nơi này cũng cường đại dị thường, có thực lực khủng bố đến cấp độ Đại viên mãn, đương nhiên loại địa phương này {Tu Chân giả} cũng đều phải đi đường vòng.
Đám người Vương Mãnh lần này cần săn giết Ảnh Giao, là một loại giao long, hình thể khoảng chừng dài bảy tám trượng gì đó, có thể phát ra tiếng rít gào thê lương, có thể công kích tâm thần, thuộc về Ngũ Hành hệ thủy, lực cắn xé cũng phi thường lợi hại.
Quang mang chớp qua, năm người xuất hiện ở trên không trung, ào ào sử dụng ngự không thuật ngừng trên không trung, phía dưới là một mảnh đại dương rộng lớn.
Đối với người chưa từng thấy qua biển như Vương Mãnh mà nói, ngược lại cảm giác rất là mới lạ, biển cả xanh thẳm, liếc mắt trông không đến bến bờ, cùng với mặt biển xanh thẳm là bầu trời bao la, có một loại cảm giác trời cao biển rộng.
Không riêng gì Vương Mãnh, những người khác cũng là như vậy.
“Sớm nghe nói Hải hoàng tiểu thiên giới xinh đẹp dị thường, hôm nay vừa thấy quả nhiên không giống bình thường.” Nữ hài tử đều ưa thích sự vật xinh đẹp, đang khi nói chuyện, Tưởng Tình Tình ném ra một tấm phù lục, hóa thành một chiếc thuyền lớn, phiêu phù ở trên mặt biển.
Đám người Vương Mãnh ào ào đáp xuống trên thuyền lớn, dùng nguyên lực trước mắt của bọn họ, có lẽ là không thích hợp mà dùng thời gian dài thi triển ngự không thuật.
“Dựa theo kế hoạch đã định ra từ sớm, Vương Mãnh, vừa mới bắt đầu ngươi không cần động thủ, đợi tín hiệu của ta.” Yên Vũ Nguyệt nhìn qua mặt biển nói ra.
Ba người khác lại càng hiếu kỳ rồi,... nhìn như thế nào cũng không giống như là để cho thánh tu Vương Mãnh này tới hỗ trợ mà càng giống hơn chính là …giới thiệu cho mọi người làm quen vậy?
Vương Mãnh gật gật đầu, hắn là đến trả nợ, đương nhiên là nghe chủ nợ phân phó.
“Tình Tình, bắt đầu đi.”
Tưởng Tình Tình gật gật đầu, từ túi càn khôn trung lấy ra một cây sáo màu ngọc bích, nhẹ nhàng đặt ở bên miệng.
Tiếng nhạc du dương vang lên, dần dần khuếch tán ra chung quanh, những người khác thì là sẵn sàng nghênh đón quân địch.
Khác với những người khác đang chuẩn bị nghênh đón địch, Vương Mãnh đối với tiếng địch này ngược lại rất cảm thấy hứng thú, đây đại khái là một loại pháp khí, ở trong tứ phương tiểu thiên giới của mình làm gì có loại vật này, pháp khí công kích loại sóng âm, dường như còn mang theo loại pháp thuật mê hồn.
Trong tu chân học viện, mê hồn pháp thuật cũng là một loại pháp thuật, hơn nữa thuộc về loại tương đối cao, tới trình độ nhất định, mỗi một tu chân giả bên trong học viện đều phải học được phương pháp ngăn cản tâm thần công kích, cái gọi là mê hồn công kích, rất nhiều tiểu thiên giới yêu thú đều am hiểu loại công kích này.
Mà giống như Tưởng Tình Tình thì thuộc về loại thiên phú tương đối khá, có thể thi triển loại pháp thuật này, đồng thời còn là thuật tu, khó trách có thể gia nhập Long Vương trận doanh.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina