24-10-2009, 10:16 AM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
Chương 210: Sạch không dấu vết
Tiếng ì ầm lại vang đến bên tai Dương Thu Trì, như nhịp tim rộn lên trong lòng hắn.
"Trá»i gầm rồi! Chắc trá»i sắp mÆ°a a." Bạch Tố Mai ngẩng đầu nhìn trá»i, quả nhiên, mây Ä‘en cuồn cuá»™n, e rằng lại có má»™t tráºn mÆ°a giông.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã quấn má»™t cái má»n to, thân thể không cảm thấy lạnh, nhÆ°ng gió lạnh thổi qua mặt vẫn cảm thấy buốt da xÆ°Æ¡ng vô cùng. Từ khi hắn chết Ä‘i sống lại từ sau tráºn mÆ°a lạnh gió gầm kia, hắn không hi vá»ng gặp lại nó lần thứ hai nữa, huống chi hiện giá» còn có Bạch Tố Mai.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vá»™i vã nói: "Mau! Mau đỡ ta lên." Thân thể của Bạch Tố Mai che mất thị tuyến của hắn, hắn không thấy tình hình Ä‘á»ng nÆ°á»›c trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, muốn trÆ°á»›c khi tráºn mÆ°a to nà y tá»›i, phải tát cho nÆ°á»›c trong Ä‘á»™ng cạn sạch, sau đó đắp bá» bao tháºt cao, quyết không để nó ngáºp bể nhÆ° lần trÆ°á»›c nữa.
Bạch Tố Mai không biết hắn muốn là m gì, nhanh chóng dùng sức đỡ ngÆ°á»i hắn lên. Chá» cho hắn ngồi dáºy xong, Bạch Tố Mai quỳ sau lÆ°ng hắn, hai tay ôm chặt eo hắn, để hắn dá»±a và o lòng của mình, kéo gối qua kê chặt.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lúc nà y không để ý gì đến chuyện khác, nhanh chóng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn vá» phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Æ i! Những gì nhìn thấy khiến DÆ°Æ¡ng Thu Trì mừng rỡ vô cùng, sÆ¡n Ä‘á»™ng đã được đắp má»™t bức tÆ°á»ng ngăn bằng cá» và đất quây quanh, cao lên đến táºn eo, bên trong không còn chút nÆ°á»›c Ä‘á»ng nà o.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vui vẻ há»i: "Bạch cô nÆ°Æ¡ng, cái, cái đê bao cá»a Ä‘á»™ng đó là do cô là m hả?"
"Không phải a, tôi lên đến nÆ¡i là đã có rồi. Sao váºy?"
"Ta nhân vì tối hôm kia không có đê bao nhÆ° thế đó mà nÆ°á»›c Ä‘á»ng trà n ngáºp cả Ä‘á»™ng, gió lạnh cÅ©ng mÆ°a băng đã suýt lấy mạng của ta."
A! Bạch Tố Mai kinh ngạc, ngẩn đầu nhìn trá»i, lo lắng há»i: "Xem dạng trá»i sắp mÆ°a rồi, là m thế nà o bây giá»?" Äá»™t nhiên, khóe mắt của nà ng chợt nhìn thấy má»™t nhân ảnh, lòng cả kinh quay đầu qua nhìn, thấy ở mép huyá»n nhai có má»™t hắc y nữ tá» Ä‘ang đứng, mặt Ä‘eo mạng che mà u Ä‘en, thân hình xinh xắn, áo quần theo gió lạnh phất phÆ¡. NgÆ°á»i đó chÃnh là sÆ° phụ của Tống Vân Nhi - Liá»…u Nhược Băng.
"Liá»…u tiá»n bối!" Bạch Tố Mai vui mừng reo lên.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quay đầu lại nhìn, thấy Liá»…u Nhược Băng Ä‘ang đứng đó nhÆ° má»™t đóa hắc mẫu Ä‘Æ¡n Ä‘ang nở rá»™, tức thá»i nghÄ© đến giấc mÆ¡ xuân vừa trải qua.
Liá»…u Nhược Băng bÆ°á»›c đến cạnh hai ngÆ°á»i, bảo: "Bạch cô nÆ°Æ¡ng, cô đến sÆ¡n Ä‘á»™ng kia. Ta có lá»i muốn nói vá»›i DÆ°Æ¡ng công tá»." Lá»i nói của nà ng ta tuy hòa hoãn, nhÆ°ng không há» dà nh cho ngÆ°á»i khác ná»a Ä‘iểm thÆ°Æ¡ng lượng.
Bạch Tố Mai đáp ứng, từ từ buông Dương Thu Trì ra, thấy hắn có thể tự ngồi rồi mới yên tâm đi đến sơn động tránh đi.
Kỳ tháºt, DÆ°Æ¡ng Thu Trì hôn mê khá lâu, má»›i vừa tỉnh dáºy, thân thể cá»±c kỳ yếu á»›t, nên khi ngồi xuống đất, hai chân Ä‘au nhÆ° châm đâm và o váºy, chỉ còn biết cắn răng mà kiên trì.
Liá»…u Nhược Băng ngồi ghé xuống má»™t tảng đá, ngẩng đầu nhìn đám mây Ä‘en ở bên trá»i, há»i: "NghÄ© kỹ chÆ°a?"
"NghÄ© kỹ rồi." DÆ°Æ¡ng Thu Trì đáp, lòng vẫn Ä‘áºp thình thịch. Nghỉ thêm má»™t chút, thân thể DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy yếu á»›t cá»±c kỳ, nhÆ°ng hắn vẫn kiên trì ngồi tiếp được.
"Ngươi tình nguyện bỠvợ cưới Vân nhi à ?"
"Tôi nguyện ý cưới Vân nhi là m tiểu thiếp, nhưng không thể bỠvợ." Nói đến vấn đỠnà y, con tim rộn rã của Dương Thu Trì trầm tỉnh lại ngay.
Liá»…u Nhược Băng quay lại, kỳ quái nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "NgÆ°Æ¡i có biết không, cho đến giá» ngÆ°Æ¡i đã hôn mê suốt ba ngà y ba đêm rồi. NgÆ°Æ¡i suýt chút nữa chết trên huyá»n nhai nà y!"
Ba ngà y ba đêm? Bạch Tố Mai chỉ đến có má»™t ngà y má»™t đêm, váºy còn lại hai ngà y hai đêm nữa thì sao? Chẳng lẽ cái gì, cái gì hắn cÅ©ng được Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng lạnh nhÆ° băng nà y chiếu cố hết sao?
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chuyển đầu nhìn qua, bốn mắt đối nhau, đôi mắt của Liá»…u Nhuợc Băng vẫn sáng và đầy vẻ lạnh lùng nhÆ° thÆ°á»ng. Nhìn chăm chú má»™t hồi, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t chút xÃu hoảng loạn khẽ thoáng qua trong mắt Liá»…u Nhược Băng, hiện rồi tan biến rất nhanh.
Lòng hắn tức thá»i Ä‘áºp loạn binh binh bang bang, vá»™i vã cúi đầu nói: "Äa tạ Liá»…u tiá»n bối đã cứu mạng."
"NgÆ°Æ¡i chết má»™t lần rồi còn không biết quý tiếc hay sao?" Lá»i nói của Liá»…u Nhược Băng vẫn bình tÄ©nh nhÆ° trÆ°á»›c, tháºt không biết trên thế giá»›i nà y còn có cái gì có thể khiến nà ng ta Ä‘á»™ng tâm.
"ChÃnh vì tôi biết quý tiếc, cho nên tôi má»›i không đáp ứng." DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng dùng ngữ khà bình tÄ©nh để đáp. Do thân thể yếu á»›t cá»±c Ä‘á»™, giá»ng nói phá»u phà o của hắn chẳng có biểu hiện hà o khà nà o, nhÆ°ng lá»i lẽ vẫn kiên định vô cùng.
"Ả Phùng Tiểu Tuyết đó tháºt đáng cho ngÆ°á»i dùng sinh mệnh để bảo há»™ hay sao?"
"Nà ng ấy là thê tá» của tôi, nà ng ấy đối vá»›i tôi rất tốt, tôi không thể cô phụ nà ng ấy." DÆ°Æ¡ng Thu Trì không hỠđáp thẳng, mà nói tiếp: "Nếu nhÆ° Vân nhi gả cho tôi, tôi sẽ đối vá»›i Vân nhi cÅ©ng nhÆ° đối vá»›i Tiểu Tuyết váºy."
"Ta tin, nhÆ°ng ta muốn cấp cho đồ nhi của ta má»™t danh pháºn, chứ không chỉ là cảm tình."
"Liá»…u tiá»n bối, xin lá»—i... tôi có thể đáp ứng ngÆ°á»i là nếu Vân nhi được gả vá» cho tôi, tôi sẽ đối muá»™i ấy nhÆ° thể tá» váºy, nhÆ°ng tôi... không thể đáp ứng ngà i.... bá» vợ cÆ°á»›i ngÆ°á»i khác!" Lá»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì cà ng lúc cà ng yếu, ngồi má»™t lúc nhÆ° thế nà y, thân thể yếu á»›t của hắn đã kiên trì không nổi, cảm thấy đấu váng mắt hoa, lắc lÆ° muốn ngã.
Bạch Tố Mai cứ ở cá»a Ä‘á»™ng xa xa nhìn vá» phÃa nà y, thấy tình cảnh nhÆ° thế vá»™i vã chạy tá»›i, quỳ xuống đỡ DÆ°Æ¡ng Thu Trì, nói vá»›i Liá»…u Nhược Băng: "Tiá»n bối, huynh ấy vừa má»›i tỉnh dáºy, thân thể quá yếu, ngồi lâu không được."
Liá»…u Nhược Băng thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì xuất mồ hôi lạnh đầy mặt, không nói gì, bÆ°á»›c lên, Ä‘Æ°a hai tay nhẹ nhà ng ôm giữa hắn, nói vá»›i Bạch Tố Mai: "Sắp mÆ°a rồi, ngÆ°Æ¡i Ä‘em má»n gối và o trong sÆ¡n Ä‘á»™ng bà y cho kỹ, ta ẵm hắn và o." Nói xong, ôm xốc ngang DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘i tá»›i cá»a Ä‘á»™ng.
Tuy Liệu Nhược Băng cố hết sức không cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì dá»±a và o ngÆ°á»i mình, nhÆ°ng cổ của DÆ°Æ¡ng Thu Trì yếu á»›t không thể nà o chịu được cái đầu cứ ngá»a ra sau, dáng vẻ rất thống khổ. Liá»…u Nhược Băng cuối cùng vẫn phải khoà nh má»™t cánh tay ra, cho đầu hắn dá»±a và o cánh tay mình.
Thế nà y thì dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u, DÆ°Æ¡ng Thu Trì thở và i hÆ¡i trá»c khÃ, cảm kÃch nói: "Äa tạ cô, Liá»…u tiá»n bối."
Liá»…u Nhược Băng không thèm lý gì đến lá»i cảm tạ không hợp đầu Ä‘uôi của hắn.
Bạch Tố Mai Ä‘ang vá»™i vá»™i và ng và ng ôm má»n gối Ä‘em trải trong sÆ¡n Ä‘á»™ng. DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngẩng đầu nhìn Liá»…u Nhược Băng, lấy hết dÅ©ng khà há»i: "Liá»…u tiá»n bối, hai tiểu thiếp mà cô bắt của ta không ở gần đây phải không."
"Äúng váºy," Liá»…u Nhược Băng vẫn nhìn Bạch Tố Mai báºn rá»™n, "Là m sao ngÆ°Æ¡i biết được?"
"Ta Ä‘oán ngà y đó cô lên trên huyá»n nhai nà y phát hiện ta sắp chết rồi, cô không tiện chiếu cố ta, tiểu thiếp của ta lại không ở gần đây, cho nên cô bất đắc dÄ© má»›i tìm Bạch cô nÆ°Æ¡ng đến chiếu cố cho ta."
Lá»i tuy nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì thì nghÄ©, cô chiếu cố cho ta hết hai ngà y hai đêm rồi còn nói tiện hay không tiện gì nữa, nhÆ°ng mà cái mặt của cô má»ng, thấy ta đã vượt qua thá»i kỳ nguy hiểm, ngượng không thể chăm sóc ta được ná»±a, má»›i kiếm Bạch cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a đến thay.
"Ngươi rất thông minh."
"Chỗ cô ngụ nhất định không có nam nhân, hơn nữa chỗ đó khẳng định là không ở trong thôn trấn, xem ra rất xa nơi nà y."
Liá»…u Nhược Băng đến lúc nà y thì có hÆ¡i bất ngá», cúi đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Là m sao ngÆ°Æ¡i biết được?"
"Rất Ä‘Æ¡n giản, nếu nhÆ° cô có thể tìm được y bà o của nam nhân, lúc cứu ta nhất định sẽ không lấy y phục của cô cho ta mặc." Dừng lại má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên hắn nói: "Kỳ tháºt ta biết, trÆ°á»›c khi Bạch cô nÆ°Æ¡ng tá»›i, ta hôn mê suốt hai ngà y hai đêm Ä‘á»u là do cô túc trá»±c chăm sóc ta. Äa tạ cô! Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng." DÆ°Æ¡ng Thu Trì cố ý không gá»i nà ng ta là tiá»n bối nữa mà gá»i là Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, nhìn thẳng và o mắt nà ng.
Trong mắt của Liễu Nhược Băng lại hiện lên vẻ hoảng loạn thoáng qua không dễ gì phát giác! Sau đó, nà ng ta nhanh chóng tránh ánh mắt của hắn, nói: "Lần nà y ta đi mua y bà o của nam nhân rồi, chỠmột lát ngươi để ả giúp ngươi thay."
"Äa tạ Liá»…u tiá»n bối chu đáo nhÆ° váºy." Phát hiện ra chân tÆ°á»›ng, tim DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘áºp dồn dáºp nhÆ° trống tráºn, vá»™i cố đè nén lại há»i: "Liá»…u tiá»n bối, ngÆ°á»i vì sao không tìm tiểu nha hoà n Nguyệt Thiá»n đến phục thị tôi?"
"Nó và Vân nhi cùng ở dịch trạm, mà cÅ©ng lÆ°á»i tìm nó." CÅ©ng có thể nhân vì bản thân suýt hại chết DÆ°Æ¡ng Thu Trì, lòng Liá»…u Nhược Băng có chút áy náy, cho nên lần nói chuyện nà y rất kiên nhẫn. Nà ng ta cúi đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, há»i tiếp: "Ta tìm Bạch cô nÆ°Æ¡ng đến, chẳng phải là quá hợp vá»›i ý ngÆ°Æ¡i hay sao?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngượng ngáºp đáp: "Váºy, sao ngÆ°á»i chẳng thẳng thừng gá»i Vân nhi đến chiếu cố tôi luôn?" Lá»i nà y vừa nói ra, hắn đã tá»± có đáp án trong đầu: "Tôi biết rồi, ngÆ°á»i sợ Vân nhi biết ngÆ°á»i bức tôi bá» vợ, sẽ là m loạn lên vá»›i ngÆ°á»i, tháºm chà còn lén thả tôi Ä‘i, là m há»ng đại sá»±. Äúng không?"
Lần nà y thì Liá»…u Nhược Băng trừng mắt: "NgÆ°Æ¡i không nói ngÆ°á»i ta không bảo ngÆ°Æ¡i câm đâu!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng im miệng, nà ng nà y quả tháºt là nói trở mặt là trở mặt ngay, nhÆ° là má»™t đứa con nÃt váºy.
Bạch Tố Mai đã bố trà sÆ¡n Ä‘á»™ng xong, tuy không biết cây súng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì là gì, nhÆ°ng cÅ©ng mang nó cùng món thuốc tà u đã nấu tháºt kỹ và o để trong sÆ¡n Ä‘á»™ng. Sau đó má»›i chạy ra thÆ°a: "Liá»…u tiá»n bối, xong rồi, Ä‘Æ°a DÆ°Æ¡ng công tá» cho tôi."
Liá»…u Nhược Băng chẳng nói chẳng rằng, Ä‘Æ°a DÆ°Æ¡ng Thu Trì đặt ngang và o hai tay Bạch Tố Mai. Hai tay Bạch Tố Mai láºp tức trầm xuống, suýt chút nữa để hắn rÆ¡i xuống đất, liá»n vá»™i ôm chặt lại, cố sức dùng thân thể giữ thân hình trầm trá»ng của hắn, lảo đảo tha lôi hắn tiến tá»›i trÆ°á»›c sÆ¡n Ä‘á»™ng, vượt qua đê bao trÆ°á»›c cá»a, rồi ngồi trên đó thở phì phò, xong quỳ má»™t chân xuống cẩn tháºn ôm DÆ°Æ¡ng Thu Trì đặt lên cái ghế đá nhÆ° cái trống ở trong Ä‘á»™ng.
SÆ¡n Ä‘á»™ng nà y rất nhá», hai ngÆ°á»i tiến và o Ä‘á»u rất khó xoay ngÆ°á»i, Bạch Tố Mai đã dùng má»n gối lót phÃa dÆ°á»›i, lúc nà y lại lấy thêm má»™t cái má»n đắp qua ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì, sau đó ngồi xuống bên cạnh hắn.
Liá»…u Nhược Băng bÆ°á»›c đến mép huyá»n nhai lúc nãy vừa đứng, kéo lên mấy thứ rồi mang lên để trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, đó chÃnh là má»™t cái là n trúc, má»™t cái ô che mÆ°a và mấy bá»™ y phục.
Liễu Nhược Băng nói với Bạch Tố Mai: "Trong nà y có một bát canh gà , chỠmột lúc ngươi bón cho hắn ăn, món trung dược đó đừng quên cho hắn uống, cái dù nà y lưu ở đây có thể sẽ hữu dụng, còn mấy bộ y phục nà y cho hai ngươi."
Nà ng ta lại lạnh lùng nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "NgÆ°Æ¡i hãy nghÄ© tiếp cho kỹ Ä‘i, ngà y mai ta sẽ đến há»i ngÆ°Æ¡i tiếp." Nói xong nà ng ta quay ngÆ°á»i Ä‘i và i bÆ°á»›c vá» phÃa huyá»n nhai, rồi dừng lại nói: "Có má»™t Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i không Ä‘oán đúng - ta gá»i Bạch cô nÆ°Æ¡ng đến chiếu cố ngÆ°Æ¡i, chÃnh là muốn ngÆ°Æ¡i và cô ấy ở tại nÆ¡i nà y đến suốt Ä‘á»i!"
Nói xong, Liá»…u Nhược Băng không thèm đến cạnh mép huyá»n nhai nữa, mà cầm cái phi trảo và dây thừng lên, nhúng ngÆ°á»i nhảy xuống huyá»n nhai luôn.
A! Bạch Tố Mai kêu má»™t tiếng lá»›n, định nhá»m dáºy ra xem xét.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bảo: "Không cần Ä‘i xem, ta thấy bà ta nhảy qua rồi, đấy chÃnh là biện pháp của bà ta, không chết được đâu."
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký của ToÌ€.TiÌ.Te [B][SIZE="4"][COLOR="Red"][FONT="Comic Sans MS"]A ToÌ€[/FONT][/COLOR][/SIZE][/B]
24-10-2009, 10:07 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
Chương 211: Cô nam quả nữ
Bạch Tố Mai lúc nà y má»›i yên tâm, chồm tá»›i đắp kỹ má»n cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì, sắc mặt hiện vẻ vui mừng. DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i kỳ quái, há»i: "Bà ta muốn cô ở cùng ta cả Ä‘á»i, cô còn cÆ°á»i?"
Bạch Tố Mai vá»™i vã thu lại nụ cÆ°á»i, cố giấu diếm nói: "Không có a." Dừng lại má»™t chốt, nà ng tiếp: "Kỳ tháºt cÅ©ng không có gì, tôi trÆ°á»›c đây xuất gia đã ở Tịnh Tuyết am, cÅ©ng hoang lÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà y, nÆ¡i nà y cÅ©ng hợp vá»›i chuyện bế quan tu hà nh lắm."
"Cô xuất gia bế quan tu hà nh, còn ta thì tu cái gì?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì dá»±a tà tà và o vách Ä‘á»™ng, trên dÆ°á»›i Ä‘á»u có má»n ấm nên từ từ lấy lại chút tinh thần, cÆ°á»i nói chá»c nà ng.
"Thì huynh tu luyện võ công a, Tống cô nÆ°Æ¡ng đối vá»›i huynh tốt nhÆ° váºy, nhất định sẽ dạy cho huynh võ công, chá» võ công của huynh cao cÆ°á»ng rồi, đánh bại tiá»n bối đó, chúng ta xuống dÆ°á»›i là được." Bạch Tố Mai cÅ©ng cÆ°á»i đáp.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i khổ: "Võ công của Vân nhi chẳng sánh vá»›i tiá»n bối đó được, há»c và mạnh nhÆ° Vân nhi cÅ©ng chẳng Ãch lợi gì. HÆ¡n nữa ta chẳng há» thÃch há»c võ công." Hắn thầm nghÄ©, nếu nhÆ° tháºt sá»± muốn Ä‘á»™ng thủ, ta còn có cây súng đây chi, lúc trÆ°á»›c đại ná»™i thị vệ tổng quản của Kiến Văn là Hồng Ưng còn chịu không nổi má»™t phát đạn của ta nữa à .
SÆ° phụ của Tống Vân Nhi tuy có võ công cao hÆ¡n Hồng Ưng, nhÆ°ng nhất định là không cao quá súng đạn. NhÆ°ng mà , nà ng ta dù sao cÅ©ng là sÆ° phụ của Tống Vân Nhi, bắn chết hay bắn bị thÆ°Æ¡ng gì nà ng ta Ä‘á»u cÅ©ng không thá»a, do đó chẳng thể nà o dùng sức mạnh, chỉ có thể dùng trÃ, không thể dùng lá»±c để bắt ngÆ°á»i.
NghÄ© đến súng, DÆ°Æ¡ng Thu Tri kêu ai da lên má»™t tiếng, chợt nhá»› là súng đã từng ngáºp trong nÆ°á»›c, cần phải nhanh chóng lau khô, nếu không bị gỉ sét thì phiá»n. NghÄ© thế nên thò tay từ trong má»n ra, nhÆ°ng tay má»m nhÅ©ng chẳng có chút sức lá»±c nà o, tuy cái Ä‘au nhÆ° kim châm đã từ từ giảm nhiá»u, nhÆ°ng trên ngÆ°á»i chả có tà sức lá»±c gì.
Bạch Tố Mai vá»™i há»i: "DÆ°Æ¡ng công tá», có chuyện gì váºy?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chu môi chỉ vá» phÃa cây súng Ä‘ang nằm trên đất đó: "Lấy nó qua đây."
Bạch Tố Mai chồm ngÆ°á»i lấy súng Ä‘Æ°a lại trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Äây là cái gì a? Sao nặng quá!"
"Là má»™t loại ám khÃ, rất nguy hiểm, cô đừng loạn Ä‘á»™ng a."
Bạch Tố Mai giáºt nãy ngÆ°á»i, suýt chút nữa quẳng cây súng Ä‘i. DÆ°Æ¡ng Thu Trì vá»™i vã nói: "Äừng sợ, cô không táy máy, cứ cầm nhÆ° váºy thì sẽ không là m hại ai cả."
Nghe lá»i nà y, Bạch Tố Mai an tâm, cẩn tháºn rút súng từ trong bao ra, Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì. DÆ°Æ¡ng Thù Trì xem xét, thấy phÃa ngoà i súng khô ráo, xem ra khi Liá»…u Nhược Băng dá»n đồ trong Ä‘á»™ng, phát hiện ra cây súng nà y, tuy không biết là thứ gì, nhÆ°ng biết đó là thứ của hắn, nên bảo quản kỹ giùm hắn. Chỉ hy vá»ng nà ng ta phát hiện ra súng sá»›m, đặt ở chá»— khô ráo để tránh ngâm trong nÆ°á»›c lâu mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bảo Bạch Tố Mai quay nòng súng lại cho hắn xem, thấy há»ng súng không gỉ sét, nên hÆ¡i yên tâm. Hiện giá» hắn không có hÆ¡i sức Ä‘á»™ng Ä‘áºy, không lai chùi súng được, dù gì đã trải qua mất ba ngà y, chá» thêm và i giá» nữa chả sao, sức lá»±c khôi phục lại rồi tÃnh, cho nên hắn bảo Bạch Tố Mai bá» súng lại và o bao.
Bạch Tố Mai cẩn thân đặt súng dÆ°á»›i chân DÆ°Æ¡ng Thu Trì, thở phà o rồi nhìn cái là n thức ăn do Liá»…u Nhược Băng mang đến, há»i: "Tôi bón canh gà cho huynh nhé, được không?"
Nghe nà ng nói nhÆ° thế, DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức cảm thấy bụng sôi rá»™t rá»™t, nên gáºt đầu ngay.
Äến lúc nà y thì sắc trá»i dần dần hôn ám, và i tia sét nhánh lên, nÆ°á»›c mÆ°a cuối cùng cÅ©ng lá»™p Ä‘á»™p rÆ¡i xuống. DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn đê bao được đấp cao hÆ¡n ná»a thân ngÆ°á»i, an tâm vô cùng, vì cho dù là gặp tráºn mÆ°a lá»›n nhÆ° đêm ná», đê bao nà y vẫn đủ ngăn cản nÆ°á»›c Ä‘á»ng chảy và o.
Bạch Tố Mai chÆ°a há» trải qua đêm cuồng phong bạo vÅ© suýt là m DÆ°Æ¡ng Thu Trì chết cóng đêm đó, cho nên không há» khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° hắn. Nà ng ngược lại cảm thấy rất lạ lẫm và thÃch thú nhìn mÆ°a xuân có mấy phần thi ý, tuy xuân ở đây là xuân tháng hai, gió lạnh trùng trùng. Trong cÆ¡n mÆ°a lạnh thế nà y, thiếu nữ cùng nam nhân của lòng mình cùng nấp trong má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng trên tuyệt bÃch hoang lÆ°Æ¡ng, dÄ© nhiên má»i thứ Ä‘á»u mang ý thÆ¡ rồi.
Bạch Tố Mai mở là n thức ăn ra, bên dÆ°á»›i có má»™t thố canh súp Ä‘áºy nắm, cùng và i cái bánh gạo, hai đôi Ä‘Å©a và má»™t cái muá»—ng súp.
Trong cái thố sà nh có ná»a con gà được hầm nhừ, sá» và o còn nong nóng. Bạch Tố Mai dụng muá»—ng súp múc má»™t miếng, thổi nhẹ rồi bón cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Súp gà tá»a mùi rất thÆ¡m, nhÆ°ng uống và o có hÆ¡i đắng, rõ rà ng là Liá»…u Nhược Băng đã cho và o đó thêm và i vị thuốc. Húp và o má»™t muá»—ng nÆ°á»›c gà tiá»m, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy má»™t luồng hÆ¡i nóng chạy khắp toà n thân, thoải mái vô cùng.
Bạch Tố Mai dùng đủa xé má»™t miếng thịt gà đưa và o táºn miệng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hắn há miệng, cái môi hồng của Bạch Tố Mai cÅ©ng khẽ há ra má»™t chút má»›i bón miếng thịt gà và o miệng hắn.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhai miếng thịt, cảm thấy Ä‘á»™ chÃn rất vừa, mùi hÆ°Æ¡ng bốc đầy khoang mÅ©i, không khá»i cất tiếng khen: "Thiệt là ngon qua, nhìn không ra Liá»…u tiá»n bối nà y còn có tay nghá» nấu nÆ°á»›ng khéo nhÆ° váºy. Bạch cô nÆ°Æ¡ng, cô cÅ©ng ăn má»™t chút Ä‘i."
Bạch Tố Mai lắc đầu, âu yếm nhìn hắn đáp: "Lát nữa tôi sẽ ăn." Nói xong lại múc súp bón cho Dương Thu Trì.
Dương Thu Trì nghiêng đầu, bảo: "Cô không ăn ta cũng không ăn!"
Bạch Tố Mai khẽ mỉm cÆ°á»i: "Ngoan nà o, huynh ăn trÆ°á»›c Ä‘i, nếu không sẽ nguá»™i mất không ngon đâu." Ngữ khà của nà ng giống nhÆ° Ä‘ang dá»— dà nh má»™t đứa bé tinh nghịch ăn cÆ¡m váºy.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy lòng tháºt ấm áp, ngoan ngoãn há miệng ra.
Thân thể của hắn yếu ớt, ăn được và i miếng rồi thôi. Bạch Tố Mai cầm lấy một cái bánh lên, chấm và o nước canh mà ăn.
Bệnh nặng má»›i hết, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy rất mệt má»i, dá»±a và o vách Ä‘á»™ng, nặng ná» ngủ thiếp Ä‘i.
Không biết đã ngủ được bao lâu, DÆ°Æ¡ng Thu TRì bị tiếng sét ầm ầm giáºt mình tỉnh giấc, khi còn chÆ°a mở mắt, bên tai hắn đã nghe tiếng à o à o của những hạt mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c rất quen tai. Hắn đã bị thứ âm thanh là m cho sợ đến ná»—i có Ä‘iểm thần kinh chất rồi, nên cả kinh mở mắt, thấy ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng Ä‘en nhÆ° má»±c, mÆ°a nhÆ° thác đổ, sấm sát liên hồi.
"Huynh tỉnh rồi!" Là tiếng của Bạch Tố Mai, 'MÆ°a lá»›n quá!" Thanh âm đó hÆ¡i run run, hai tay nà ng không tá»± chủ nÃu chặt lấy má»n Ä‘ang đắp trên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
"ừ" DÆ°Æ¡ng Thu Trì đáp, "Sao ta ngủ thiếp Ä‘i lúc nà o không hay, trá»i đổ mÆ°a cÅ©ng không biết."
"Äúng a, tôi thấy huynh ngủ rất ngon - mÆ°a lá»›n quá..."
Nà ng lặp lại câu nói nà y những hai lần, DÆ°Æ¡ng Thu Trì biết nà ng Ä‘ang sợ. Nữ nhân Ä‘á»u sợ bóng tối, trong bóng tối giữa nÆ¡i hoang lÆ°Æ¡ng trên huyá»n nhai nà y, cuồng phong bạo vÅ© mù trá»i, nà ng không sợ hét toáng khóc toáng lên đã là kiên cÆ°á»ng lắm rồi.
Trong bóng đêm, mượn ánh sáng lá» nhá» ngoà i Ä‘á»™ng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì có thể nhìn thấy đôi mắt kinh khủng của nà ng, tháºm chà cách lá»›p má»n mà còn cảm thấy thân hình của nà ng hÆ¡i run, không khá»i cảm thấy Ä‘au lòng xót dạ, bảo: "Bạch cô nÆ°Æ¡ng, không sao đâu, chúng ta nấp trong sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y an toà n lắm."
"Tôi không sợ, tôi đã chết Ä‘i sống lại mấy lần rồi, có gì mà đáng sợ nữa chứ," Bạch Tố Mai gượng cÆ°á»i, và để xua Ä‘uổi nổi sợ hãi trong lòng, nà ng lại cố ý là m ra vẻ ung dung nói: "Cho dù có gì nguy hiểm, huynh Ä‘á»u có thể giúp tôi hóa hiểm thà nh an, đúng không?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i cÆ°á»i: "Äúng a, lúc trÆ°á»›c ở Vân Nhai sÆ¡n cÆ°á»ng địch vây khốn cÅ©ng không là m gì chúng ta được, huống chi là tráºn mÆ°a gió sấm chá»›p nà y. Không cần phải sợ, có ta đây!"
Câu nói vừa rồi xem ra có tác dụng hÆ¡n bất cứ thứ gì, DÆ°Æ¡ng Thu Trì từng cứu Bạch Tố Mai thoát khá»i cái chết tá»›i bốn lần, cho nên trong mắt và tâm nà ng, hắn chÃnh là thủ há»™ thần của chÃnh nà ng. Bạch Tố Mai gáºt gáºt đầu, đáp: "Dạ! Tố Mai không sợ."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì muốn Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— vai để an ủi nà ng, hán cố sức rút tay ra khá»i chăn, nhÆ°ng Ä‘á»™ng Ä‘áºy má»™t hồi vẫn không rút ra được. Tuy là ngủ má»™t giấc xong rồi hắn đã lấy lại sức lá»±c nhiá»u hÆ¡n, nhÆ°ng dù gì thì hắn cÅ©ng hôn mê đến ba ngà y ba đêm, má»›i vừa từ quá»· môn quan trở vá», nhất thá»i bán khắc là m sao có thể khôi phục lại nhÆ° thÆ°á»ng được.
MÆ°a ở bên ngoà i từ từ nhá» lại, bà ng quang của DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngược lại lại phình to. Từ khi hắn tỉnh lại tá»›i giá» chÆ°a há» Ä‘i tiểu tiện, lại uống nhiá»u nÆ°á»›c canh gà tiá»m nhÆ° váºy, trong đó còn có thuốc, nên không muốn Ä‘i tiểu má»›i là lạ. Hiện giá» mÆ°a rÆ¡i bên ngoà i, thân thể hÆ¡i nhúc nhÃch, cà ng cảm thấy mót hÆ¡n. Tuy nhiên hai tay của hắn vô lá»±c, Ä‘á»™ng Ä‘áºy không xong, Bạch Tố Mai lại là đà n bà con gái, là m sao bây giá»?
Nếu nhÆ° hắn có thể giống nhÆ° những nhân váºt trong tiểu thuyết võ hiệp, chẳng cần Ä‘i nhà xà bao giá» thì hay quá. Trong truyện Anh Hùng Xạ Äiêu của Kim Dung, Quách TÄ©nh và Hoà ng Dung ở trong máºt thất liệu thÆ°Æ¡ng đến bảy ngà y bảy đêm mà không cần Ä‘i nhà xÃ, còn hắn má»›i chỉ chịu có ná»a ngà y mà đã không chịu nổi rồi, thiệt là mất mặt quá Ä‘i!
NhÆ°ng mà cÆ¡n buồn tiểu quả tháºt rất khó chịu, mÆ°a ở ngoà i tuy đã nhá» rồi, nhÆ°ng nghe qua giống nhÆ° là đứa bé vừa má»›i tè xong, cà ng là m cho ngÆ°á»i ta khó chịu, nên hắn bất giác Ä‘á»™ng Ä‘áºy thân thể, đổi tÆ° thế xem coi có dá»… chịu hÆ¡n không.
Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng rất tối, Bạch Tố Mai cảm giác được Ä‘á»™ng tác của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, vá»™i há»i: "Huynh muốn gì nà o? Äể tôi giúp cho, muốn ăn hả?"
"Giúp ta... giúp ta lấy tay ra ngoà i." TrÆ°á»›c đó Bạch Tố Mai sợ DÆ°Æ¡ng Thu Trì lạnh, cho nên đắp má»n rất chặt, DÆ°Æ¡ng Thu Trì không rút tay ra được.
Bạch Tố Mai nhanh chóng giúp hắn ná»›i chút má»n ra, kéo hai tay ra ngoà i, há»i: "Huynh rút tay ra ngoà i là m gì?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì muốn thá» xem tá»± mình có thể Ä‘i vệ sinh hay không, trÆ°á»›c hết Ä‘á»™ng Ä‘áºy mấy ngón tay, có thể, lòng liá»n mừng, lại Ä‘á»™ng cổ tay, có thể, cà ng cao hứng hÆ¡n, liá»n nắm tay lại, ngón tay hÆ¡i cong nhÆ°ng không nắm được thà nh quyá»n, cố sức cả buổi mà không được.
Trong Ä‘á»™ng rất tối, Bạch Tố Mai chỉ có thể lá» má» nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì, không rõ hắn Ä‘ang là m gì, liá»n Ä‘Æ°a tay qua nắm tay hắn lại, há»i: "Huynh định là m gì? Tôi giúp huynh."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì rất muốn nói: Ta muốn tiểu tiện, nhÆ°ng chuyện nà y má»™t cô gái nhÆ° nà ng ta có thể giúp gì, cho dù hai ngÆ°á»i đã từng tiếp xúc qua da thịt, nhÆ°ng đó là vì cứu ngÆ°á»i, vạn bất đắc dÄ©, hÆ¡n nữa lúc đó Bạch Tố Mai Ä‘ang trong tình trạng giả tá», căn bản chẳng biết gì, sau nà y má»›i nghe nói lại. Còn tình hình hiện giá», chuyện đó mà để má»™t cô gái giúp, DÆ°Æ¡ng Thu Trì quả tháºt chẳng thể mở lá»i.
Hắn lại cắn răng nắm chặt tay, nhÆ°ng vẫn không thà nh quyá»n. Ngay cả tay mà cÅ©ng không co khép lại được, là m sao có thể cởi quần? Thôi thì thỠđứng lên xem sao, có thể lúc đứng có thể dá»… là m hÆ¡n.
"Äỡ ta đứng dáºy." DÆ°Æ¡ng Thu Trì hiện giá» nhịn không nổi nữa rồi, cuối cùng Ä‘Ã nh nói ra má»™t câu nhÆ° váºy. Bạch Tố Mai cÅ©ng Ä‘oán ra hắn muốn là m gì, tức thá»i thẹn đến Ä‘á» bừng cả mặt, đáp ứng má»™t tiếng xong vá»™i đỡ hắn dáºy.
Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng chỉ có thể khòm lÆ°ng mà đi chứ không thể nà o đứng thẳng được, và vá»›i tÆ° thế nà y thì nam nhân chẳng có cách gì tiểu tiện cho được, hÆ¡n nữa cÅ©ng không thể tiểu trá»ng Ä‘á»™ng, mà cần phải ra ngoà i.
Rất may là Liá»…u Nhược Băng có để lại cây dù, hÆ¡n nữa hiện giá» trá»i đã dịu mÆ°a.
Hãy tham gia cuộc thi "TÆ°Ì PhÆ°Æ¡ng Äệ NhâÌt BuÌt" , để thể hiện chiÌnh miÌ€nh vaÌ€ nhận những giải thưởng cÆ°Ì£c lÆ¡Ìn .
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
24-10-2009, 11:58 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
ChÆ°Æ¡ng 212: Äịnh tình
Bạch Tố Mai cố nén sự thẹn thùng, trước hết đem cây dù đặt nghiêng lên đê bao, sau đó đỡ một cánh tay của Dương Thu Trì choà ng qua vai mình, dùng tay giữa chặt, tay còn lại choà ng qua eo của hắn đỡ lên.
Trá»ng lượng ná»a ngÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘á»u áp lên ngÆ°á»i Bạch Tố Mai, khiến nà ng loạng choạng hai ba bÆ°á»›c má»›i tá»›i ngồi sụp xuống đê. Bạch Tố Mai giúp DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a hai chân ra ngoà i, sau đó giÆ°Æ¡ng dù, má»™t tay giữ dù, má»™t tay đỡ hắn dá»±a lần và o khối đá ngoà i cá»a Ä‘á»™ng Ä‘i ra.
Má»™t tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá»±a và o vai Bạch Tố Mai, tay còn lại chống lên đá, lần dò từng bÆ°á»›c ra ngoà i sau Ä‘á»™ng. Thân thể của hắn yếu á»›t cá»±c Ä‘á»™, cảm thấy hai chân nhÆ° muốn sụm xuống, trá»i đất quay cuồng, nếu nhÆ° không có Bạch Tố Mai nâng đỡ, chỉ dá»±a và o đá thì ngay cả đứng hắn cÅ©ng không là m nổi, huống gì là bÆ°á»›c Ä‘i.
Khó khăn lắm má»›i bÆ°á»›c được năm sáu bÆ°á»›c, nghe tiếng thở của Bạch Tố Mai ngà y cà ng nặng nhá»c, biết nà ng là má»™t cô gái yếu Ä‘uối, không còn sức lá»±c chịu Ä‘á»±ng được nữa, nên hắn bèn bảo: "Äược rồi, cứ ở đây thôi." DÆ°Æ¡ng Thu Trì muốn dá»±a và o vách đá, Bạch Tố Mai nhanh chóng ôm giá»± hắn bảo: "Không được, vách đá dÃnh nhiá»u nÆ°á»›c mÆ°a lắm, sẽ là m Æ°á»›t ngÆ°á»i huynh hết."
MÆ°a lại trở lá»›n, nếu không có dù chá»›p mắt hắn sẽ trở thà nh con gà nhúng nÆ°á»›c ngay, và nÆ°á»›c mÆ°a lạnh kiểu nà y so vá»›i ngÆ°á»i vừa bệnh dáºy nhÆ° hắn nhất định là thứ trà mạng.
Bạch Tố Mai không dám lơ là , một tay giữ dù, một tay giữ eo Dương Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bảo: "Tháºt xin lá»—i, Bạch cô nÆ°Æ¡ng, cô cứ buông ta ra, chắc không sao đâu."
Bạch Tố Mai thá» buông hắn ra, nhÆ°ng vừa lá»ng tay thì hai chân của DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã phát run, má»m nhÅ©n ngã xuống, Bạch Tố Mai phải nhanh chóng giữ chặt hắn lại, dùng thân thể chịu, bấy giá» má»›i tránh khá»i ngồi phệch xuống đất.
MÆ°a cà ng lúc cà ng lá»›n, dù thì nhá», má»™t bên vai của hai ngÆ°á»i đã Æ°á»›t hết, nếu nhÆ° thế nà y mãi thì tháºt là phiá»n. Bạch Tố Mai thầm nghÄ© DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã bốn lần cứu mạng nà ng, nếu nhÆ° nà ng ngay cả chuyện nà y mà cÅ©ng không giúp được ân nhân, thì quả tháºt là chẳng còn gì để nói nữa.
Bạch Tố Mai lấy hết can đảm, không cho phép hắn cãi, dựa lưng và o vách đá, ôm chặt hắn và o lòng, một tay chịu cây dù, một tay lần và o cỡi dây quần của hắn ra, rồi kéo khố hắn xuống.
Lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì trà n đầy sá»± cảm kÃch, lại cảm thấy toà n thân phát nhiệt, không biết là quẫn bách hay là động tâm khiến đầu nóng bừng lên.
Tiếng mưa rơi rất lớn, nên cũng che bớt phần nà o đó sự ngượng ngùng.
Má»™t lúc sau, DÆ°Æ¡ng Thu Trì thở phà o nhẹ nhõm, đúng là con ngÆ°á»i ta có ba Ä‘iá»u gấp (*), trong đó gấp giải quyết chuyện tiêu tiểu nà y là má»™t, xong rồi thì toà n thân nhẹ nhà ng ngay: "Äược rồi. Cảm Æ¡n cô."
"Không cần khách khÃ." Lá»i nói của Bạch Tố Mai đầy sá»± thẹn thùng. Nà ng lại giúp DÆ°Æ¡ng Thu Trì kéo khố lên, cá»™t dây lÆ°ng, rồi đỡ hắn vá» trong sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Má»™t bên vai DÆ°Æ¡ng Thu Trì Æ°á»›t đầm đìa, Bạch Tố mai vuốt nÆ°á»›c, bảo: "DÆ°Æ¡ng công tá», tôi giúp huynh thay quần áo, Æ°á»›t thế nà y sẽ là m bệnh nặng thêm."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng cảm thấy bên vai Æ°á»›t lạnh đó tháºt khó chịu, Ä‘ang sợ bệnh sẽ nặng thêm, giá» nghe lá»i nà y của nà ng, lòng nghÄ©, Bạch cô nÆ°Æ¡ng ngay cả Ä‘i tiểu tiện cÅ©ng giúp mình, giá» giúp thay quần áo thì có là m sao, bèn hÆ¡i áy náy nói: "Tháºt khổ cô rồi, Bạch cô nÆ°Æ¡ng."
"Mạng của Tố Mai là do huynh cứu vá», Tố Mai tuy là pháºn nữ lÆ°u, nhÆ°ng cÅ©ng biết câu má»™t giá»t nÆ°á»›c ân tình chết xuống suối và ng còn báo a, chút chuyện nhÆ° thế nà y có đáng kể gì."
Bạch Tố Mai trÆ°á»›c hết bà y quần áo để thay ra để sẳn, sau đó giúp DÆ°Æ¡ng Thu Trì cởi y phục Æ°á»›t ra, rồi nhanh chóng mặc y phục má»›i và o. Y phục má»›i nà y là quần áo mùa đông, rất dà y rất ấm, mặc và o lại hợp vá»›i ngÆ°á»i, cho thấy Liá»…u Nhược Băng là ngÆ°á»i rất có tâm.
Vừa rồi Bạch Tố Mai giúp DÆ°Æ¡ng Thu Trì thay y phục, Ä‘á»™ng chạm lên thân thể rắn chắc của hắn, ngá»i khà tức nam tá» trên ngÆ°á»i hắn, nên con tim nà ng rá»™n nhịp nhÆ° con nai nhá» nhảy quanh. Rất may là bóng đêm đã che dấu tất cả, nếu không, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhất định sẽ nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt ngượng Ä‘á» nhÆ° nÆ°á»›c vá» lá»±u của nà ng.
Sau khi thay y phục xong, Dương Thu Trì chần chỠmột lúc, rốt cuộc lấy hết dũng khà nói: "Bạch cô nương, vừa rồi cô dựa lưng và o vách đá đầy nước mưa, y phục ướt hết rồi, cô cũng thay y phục đi thôi, coi chừng cảm lạnh."
SÆ¡n Ä‘á»™ng nà y rất tối, chỉ có thể nhìn thấy vóc ngoà i nhá» nhá» của đối phÆ°Æ¡ng, có hắc ám yểm há»™, và trải qua chuyện vừa rồi, gan của Bạch Tố Mai đã to ra, đáp ứng má»™t tiếng, cầm lấy y phục chần chá» má»™t chút rồi xe ngÆ°á»i ra má»™t chút, xoay lÆ°ng lại bắt đầu cởi bá» quần áo.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy chỉ thấy được bóng lÆ°ng của nà ng, nhÆ°ng má»™t cô gái Ä‘ang thay y phục chỉ cách mình má»™t tầm tay vá»›i chÃnh là má»™t thứ khảo nghiệm tinh thần cả Ä‘á»i có má»™t của nam nhân a. Tuy hắn bệnh nặng má»›i khá»i, tháºm chà còn không thể hoạt Ä‘á»™ng tá»± do, nhÆ°ng dục há»a trong ná»™i tâm nhanh chóng bị đốt cháy, toà n thân phát nhiệt, miệng khô cổ rát.
Äá»™ng tác thay y phục của Bạch Tố Mai rất nhanh, nhÆ°ng khi nà ng vừa cởi áo quần lót ra để xuống đất, thì má»™t tia sét sáng lòa chiếu rõ tất cả má»i thứ, Ä‘em thân thể trắng nhÆ° tuyết tuyệt trần của nà ng trình hiện từng ly từng tà ra trÆ°á»›c mắt DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
A! Bạch Tố Mai kêu lên cả kinh, muốn cúi ngÆ°á»i xuống lượm đồ lót lên, nhÆ°ng má»™t tia sét nữa lại nháng lên, khiến cho khúc tuyến mỹ lệ, má»™t bên ngá»±c đầy đặn cao vá»i, cùng cái đùi ngá»c thon dà i bà y ra toà n bá»™ trÆ°á»›c mắt DÆ°Æ¡ng Thu Trì, khiến cho dục vá»ng của hắn bị đốt cháy phừng phừng. Rất tiếc là , thân thể vô lá»±c do bệnh má»›i hết của hắn chẳng thể biến dục vá»ng đó thà nh hà nh Ä‘á»™ng gì thá»±c sá»±.
Ầm ầm ầm! Má»™t loạt tiếng sét nhÆ° nổ ngang đầu, chấn cho huyá»n nhai rung rinh sắp đổ.
Tiếng sét nà y đột nhiên vang lên, khiến cho Bạch Tố Mai sợ hãi kêu lên thất thanh, chẳng nghĩ ngợi gì nhảy phốc và o lòng Dương Thu Trì.
Và cũng có lẽ là tiếng sấm đã cấp cho Dương Thu Trì sức lực, hoặc là do bản năng hộ hoa sứ giả của nam nhân, một cánh tay hắn vòng ra ôm chặt nà ng.
Tuy hai tay của hắn vô lá»±c, nhÆ°ng cái ôm nà y cÅ©ng đã đủ phá vợ chút cẩn trá»ng cuối cùng của Bạch Tố Mai, gá»™t sạch bao nhiêu e ấp và cố kỵ của nà ng, khiến nà ng ép chặt và o lòng hắn hÆ¡n, gÆ°Æ¡ng mặt nóng hừng há»±c dá»±a hẳn và o bá» vai hắn, cốt giá»ng thì thầm: "Thủ Trì!"
Má»™t tiếng gá»i khẽ nà y sao mà chấn Ä‘á»™ng cả ruá»™t gan đến là váºy. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cúi đầu xuống, thuáºn theo gÆ°Æ¡ng mặt nà ng tìm đến bá» môi.
Theo bản năng, nà ng hÆ¡i tránh né má»™t chút, chỉ má»™t chút, để rồi bất Ä‘á»™ng, tÄ©nh lặng chá», chá» má»™t bÆ°á»›c ngoặc má»›i của cuá»™c Ä‘á»i.
Hai và nh môi áp và o nhau, hôn nhau tháºt sau, tháºt đượm. DÆ°Æ¡ng Thu Trì say sÆ°a hút máºt từ đôi môi và đầu lưỡi thÆ¡m lừng của nà ng, khiến cho lá»a trong lòng nà ng từ từ bừng cháy.
Thân thể trần truồng của Bạch Tố Mai ôn nhu quấn quýt trong lòng Dương Thu Trì.
Hắn từ từ lấy hết sức cất tay, rất cáºt lá»±c, rất khổ sở. Bà n tay ngá»c của Bạch Tố Mai trong bóng tối chợt nắm lấy cổ tay hắn, há»™ tống cái ma trảo Ä‘ang rung rẫy ấy lần tá»›i gò nhÅ© phong của nà ng, rồi không ngừng giúp nó sá» qua soạng lại.
"Ư!" Má»™t tiếng rên mê ngÆ°á»i cất lên, "Thu Trì!" Bá» môi hồng của nà ng rá»i miệng hắn, khẽ khẽ rên, "Thiếp sợ..."
Miệng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức vÆ°Æ¡n tá»›i bịt kÃn đôi môi nhá» xinh của nà ng, ôn nhu nhÆ°ng rồi có phần cuồng dã hôn nà ng, cho đến khi nà ng thở hà o há»…n, run rẫy toà n thân. Miệng DÆ°Æ¡ng Thu Trì rá»i khá»i môi nang, hôn lên gÆ°Æ¡ng mặt mịn mà ng của nà ng, mút khẽ và nh tai nà ng, mê loạn nói vá»›i nà ng: "Giúp ta cởi bá» y phục, ta muốn nà ng..."
"Không! Không!" Bạch Tố Mai Ä‘á»™t nhiên cả kinh tỉnh lại, láºp tức giữ chặt bà n tay của hắn Ä‘ang mân mê ngá»±c nà ng, "Hiện giá» không được!" Trong lá»i nói hiện vẻ e thẹn nhÆ°ng rất kiện định.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i, miệng rồi khá»i và nh tai nà ng: "Vì sao?"
Bạch Tố Mai phát giác mình là m nhÆ° váºy có thể khiến DÆ°Æ¡ng Thu Trì thÆ°Æ¡ng tâm, nà ng áy náy hôn môi hắn, đáp: "Cha của thiếp vừa qua Ä‘á»i, thiếp cần phải thủ hiếu 3 năm."
Nghe nói đến chuyện nà y, lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i chá»±ng lại, nhÆ°ng dù hiện tại cảm thấy nhÆ° váºy là không thá»a, ngặt má»™t nổi là bà n tay của hắn vẫn còn trên ngá»±c của Bạch Tố Mai, lá»a dục Ä‘ang thiêu đốt và áp chế cả lý trÃ, nên hắn há»—n há»…n bảo: "Tố Mai, hiện giá» gả cho ta, được không? Ta rất muốn nà ng...."
Thân thể của Bạch Tố Mai hÆ¡i rá»i khá»i hắn má»™t chút, kiên định nói: "Không, cầu xin chà ng, cầu xin chà ng mà , thiếp không thể không phải vá»›i cha của thiếp, ngÆ°á»i chỉ má»›i mất có ba tháng..."
Nghe lá»i nà y, lý trà của DÆ°Æ¡ng Thu Trì cuối cùng cÅ©ng trở lại đầu óc, trong hắc ám khẽ gáºt đầu, nhá» giá»ng nói: "Xin lá»—i."
Bạch Tố Mai rất sợ DÆ°Æ¡ng Thu Trì vì chuyện nà y mà khó chịu, cứ để thân thể trần truồng nhÆ° váºy áp lại hôn hắn, nói: "Nếu chà ng tháºt sá»± thÃch thiếp, hãy chá» thiếp ba năm, được không?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì khẽ miết tay lên ngá»±c nà ng, cúi đầu hôn sâu nà ng má»™t lúc, rồi đáp: "Äược, ta chá» nà ng ba năm, chá» khi hiếu kỳ của nà ng mãn rồi, ta sẽ cÆ°á»›i nà ng vá», chịu không?"
"Dạ!" Bạch Tố Mai hoan hỉ vô cùng, ôm chặt hắn, nhắm mắt lại lắng nghe niá»m hoan lạc khổ táºn cam lại, "chà ng tháºt tốt, thiếp cứ mãi chỠđợi đến ngà y nhÆ° thế nà y."
Tay Dương Thu Trì lần tới vai nà ng, khe khẽ sỠnắn: "Ta cũng mong tới ngà y đó, từ ngà y ở trong phòng liệm, ta đã hôn qua nà ng, sỠsoạng nà ng, và từ đó không thể nà o quên được nà ng."
"Thiếp cÅ©ng váºy, Ân Äức và phụ thân của y gian sát muá»™i muá»™i của thiếp, trong lòng thiếp nhá» lệ mà không thể tố cáo há», lúc đó thiếp tháºt muốn chết, trong lòng đã có chủ ý đó rồi, nhÆ°ng thiếp dù có chết cÅ©ng không muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i há»," Bạch Tố Mai vừa sá» nắn gò ngá»±c rắn chắc của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, vừa thá» thẻ, "Sau đó, chà ng giúp nhà thiếp báo cừu, thiếp cảm kÃch chà ng đế táºn tâm can, lúc cha của thiếp muốn gả thiếp cho chà ng, thiếp... trong lòng thiếp... rất là sung sÆ°á»›ng...."
Nói đến đây, lá»i của Bạch Tố Mai nghẹn lại, không tiếp được nữa.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cháºm rãi vuốt ve thân thể nà ng, bảo: "Ta vốn cÅ©ng rất cao hứng, nhÆ°ng sau đó..."
Trong hắc ám, bà n tay thon dà i của Bạch Tố Mai bịt miệng DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Ngà y hôm đó thiếp có nghe lén hết tất cả, chà ng không chịu bá» vợ, thiếp tuy thất vá»ng, nhÆ°ng do đó biết chà ng là ngÆ°á»i hữu tình hữu ý, lúc đó thiếp cứ nghÄ©, nếu nhÆ° có má»™t ngà y ông trá»i chiếu cố, để cho thiếp là m tiểu thiếp của chà ng, chà ng nhất định sẽ đối vá»›i thiếp giống nhÆ° đối vá»›i Tiểu Tuyết váºy. Äúng không?"
"Äúng váºy, ta sẽ đối vá»›i nà ng cÅ©ng nhÆ° đối vá»›i Tiểu Tuyết váºy, hãy tin ta!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì lại hôn nà ng lần nữa, đáp vá»›i giá»ng kiên định.
"Dạ!" Bạch Tố Mai mừng rỡ gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói tiếp: "Sau khi chúng ta trở vá», ta sẽ thÆ°a chuyện nà y vá»›i mẹ nà ng, định hôn sá»± xong, rá»i viết thÆ° thÆ°a vá»›i mẹ ta và tiểu Tuyết, chá» nà ng để tang ba năm xong, thá»i kỳ Ä‘i Ä‘Ã y cÅ©ng mãn, ta sẽ cÆ°á»›i nà ng vá» nhà ."
"Dạ!" Bạch Tố Mai ôm cổ DÆ°Æ¡ng Thu Trì, dâng cho hắn má»™t nụ hôn say đám, "Tố Mai nhất định sẽ chiá»u chồng dạy con, là m má»™t hiá»n thê tháºt tốt cho phu quân đó!"
Chú thÃch:
(*): Nhân hữu tam cấp: Có rất nhiá»u cách giải thÃch khác nhau liên quan đến vấn Ä‘á» nà y:
- Con ngÆ°á»i có ba chuyện luôn luôn sốt ruá»™t bồn chồn, muốn là m cho nhanh cho dứt, đó là : ná»™i cấp, tÃnh cấp, tâm cấp. Ná»™i cấp tức là cái gấp phải Ä‘i nhà xÃ. TÃnh cấp là cái gấp khi vợ má»›i cÆ°á»›i vá», muốn Ä‘á»™ng phòng ngay. Tâm cấp là khi vợ Ä‘ang ở trong phòng chá» sinh con, ngÆ°á»i chồng đứng ở ngoà i chá» bồn chồn sốt ruá»™t... Cách giải thÃch nà y phổ biến và đầy đủ, có lý nhất, có trong cổ thÆ°. Ngoà i ra, trong sách Luáºn Ngữ (thiên DÆ°Æ¡ng hóa) còn có nói đến ba tÃnh xấu khác của con ngÆ°á»i, đó là "Cuồng" (Ä‘iên cuồng), "Căng" (Kiêu căng), và "Ngu" (Ngu muá»™i).
- Con ngÆ°á»i có 3 chuyện cần gấp, đó là Ngạ chi cấp (đói), khát chi cấp (khát), và Thượng xà sở chi cấp (gấp Ä‘i nhà xÃ).
- Má»™t ngà y con ngÆ°á»i ta có 3 việc cần kÃp, đó là "niệu cấp (Ä‘i tiểu), thỉ cấp (Ä‘i tiêu), thà cấp (đánh rấm)"... Nói chung 3 cái nà y chỉ bao gồm trong phần "cấp" liên quan đến bà i tiết, nên có thể kể chung là "ná»™i cấp". - TP chú.
Hãy tham gia cuộc thi »TÆ°Ì PhÆ°Æ¡ng Äệ NhâÌt BuÌt« để thể hiện chiÌnh miÌ€nh vaÌ€ nhận những giải thưởng cÆ°Ì£c lÆ¡Ìn!!!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
26-10-2009, 12:45 AM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
ChÆ°Æ¡ng 213: Kiểm nghiệm váºt sống
"Nà ng mặc y phục và o trÆ°á»›c Ä‘i, đừng để váºy lạnh lám, trên huyá»n nhai nà y chúng ta chẳng có thuốc gì, hÆ¡n nữa, cứ dùng thân thể mỹ miá»u hấp dẫn của nà ng mà thá» sức chịu Ä‘á»±ng của ta thế nà y, thì ngÆ°á»i ta dù có là m bằng sắt Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không vượt qua cuá»™c khảo nghiệm nà y đâu."
"Äược, Tố Mai tuân lệnh." Bạch Tố Mai nhá»m dáºy mặc nhanh quần áo và o, rồi ngồi xếp bằng cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, kéo má»n đắp lên ngÆ°á»i hai ngÆ°á»i, nhẹ tá»±a và o lòng hắn.
Má»™t phen kÃch tình vừa rồi phá tan tấm mà n má»ng ngăn cách giữa hai ngÆ°á»i, khiến cho hai con tim vốn đã cáºn ká» rất sát nhau cà ng thêm thắm thiết.
Bạch Tố Mai cầm lấy cánh tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì bên trong má»n, nhẹ vuốt ve, há»i: "Tố Mai sau nà y gá»i chà ng bằng gì? - DÆ°Æ¡ng công tá», thiếu gia, Thu Trì hay là phu quân?"
"Nà ng còn Ä‘ang mang tang, chúng ta không nên để lá»™ ra ngoà i quá. TrÆ°á»›c mắt ngÆ°á»i ngoà i thì nà ng cứ gá»i ta là DÆ°Æ¡ng công tá», ở những trÆ°á»ng hợp chÃnh thức thì gá»i ta là DÆ°Æ¡ng đại nhân, riêng vá»›i nhau thì cứ gá»i tên ta, sau nà y cÆ°á»›i rồi thì gá»i phu quân, được không?" Nói xong, hắn cúi mặt tìm môi nà ng.
Bạch Tố Mai ngá»a cổ dâng hiến nụ hôn sâu, rồi má»›i đáp: "Tố Mai tuân lệnh."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lại há»i: "Nà ng rốt cuá»™c bao nhiêu tuổi rồi?"
"Hai mươi mốt!"
Má»›i có hai mÆ°Æ¡i mốt, nhá» quá. DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến má»™t chuyện, há»i: "Äúng rồi, lúc trÆ°á»›c ta nghe nói Ân Äức không thể là m chuyện phòng sá»±, nà ng vẫn còn là má»™t hoà ng hoa nữ tá», có tháºt váºy không?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt!" Bạch Tố Mai có Ä‘iểm hÆ¡i gấp lên, "Chà ng không tin hay sao?" Nà ng run giá»ng há»i, sút chút nữa òa khóc lên.
"Ta tin! Ta tin!" Dương Thu Trì lại hôn nà ng.
Bạch Tố Mai biết DÆ°Æ¡ng Thu Trì bán tin bán nghi, cà ng gấp hÆ¡n: "Nếu chà ng không tin, thiếp...., thiếp..., ngà y mai trá»i sáng thiếp sẽ Ä‘em thân dâng hiến cho chà ng, được không?"
Xem ra, trinh tiết đối vá»›i nữ tỠở Minh triá»u có thể nói còn quan trá»ng hÆ¡n cả sinh mệnh, bản thân vốn là má»™t thân xá» nữ, nhÆ°ng lại bị ngÆ°á»i hiểu lầm, chẳng trách Bạch Tố mai gấp đến ná»—i bất chấp thân còn mang tang, láºp tức muốn chứng minh bản thân vẫn còn trinh tiết.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì biết nà ng tháºt bối rối lắm, nên vá»™i nói: "Ta tin, Tố Mai, ta tin tháºt mà . Kỳ tháºt, cho dù nà ng đã không còn là thân xá» nữ, ta cÅ©ng sẽ yêu nà ng nhÆ° thÆ°á»ng."
Lá»i nà y rốt cuá»™c cà ng nói cà ng lá»™ Ä‘uôi mèo, Bạch Tố Mai nghe xong báºt lên òa khóc.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cà ng hoảng hÆ¡n, vá»™i vã thá» thốt nói là mình tin, nhÆ°ng Bạch Tố Mai chỉ nói má»™t câu: "Trá»i vừa sáng, thiếp sẽ Ä‘em thân dâng cho chà ng, để chứng minh thiếp vẫn còn là ngÆ°á»i con gái trinh trắng." Sau đó, nà ng lại ôm mặt khóc sụt khóc sùi.
Dương Thu Trì không còn cách nà o khác, ngẫm nghĩ một hồi, rồi kỠtai nà ng nói: "Nà ng khoan hãy khóc, nghe ta nói nà y, ta có một chủ ý có thể biết nà ng còn là xỠnữ hay không, lại không khiến nà ng phản lại đạo hiếu."
"Tháºt không?" Bạch Tố Mai ngẩng đầu, vừa kinh vừa mừng há»i, trong lòng của nà ng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ¡n giản là má»™t kẻ có vạn năng, "Chủ ý thế nà o?"
DÆ°Æ¡ng Thu TRì ká» và o tai nà ng thì thà o và i câu, Bạch Tố Mai nghe xong thẹn thùng há»i nhá»: 'Chà ng nhìn ra sao?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức cÆ°á»i, bản thân Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t bác sÄ© pháp y tốt nghiệp đại há»c chuyên ngà nh, lại có kinh nghiệm thá»±c tiá»…n là m nghá» pháp y nhiá»u năm, chẳng lẽ có phải là xá» nữ hay không không nhìn ra được hay sao? Nếu nhÆ° váºy thì Ä‘i tìm má»™t sợi dây treo cổ chết cho xong. NhÆ°ng hắn vẫn há»i tiếp: "Chịu không?"
Bạch Tố Mai ngẫm nghÄ©, thẹn thùng vùi đầu và o lòng hắn chẳng đáp. DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhá» giá»ng há»i: "Chủ ý nà y có được không? Tố Mai, nà ng nói Ä‘i chứ."
Chá» má»™t chút, Bạch Tố Mai Æ° má»™t tiếng, rồi gáºt gáºt đầu.
"Hứa rồi đó nghe, không đựơc khóc nữa đâu đó." Dương Thu Trì yêu thương vuốt ve Bạch Tố Mai.
Bạch Tố Mai ngồi dáºy, chỉnh lý quần áo rồi nói: "Thiếp đút chà ng uống thuốc nữa nhé, được không? Thiếp cảm thấy chà ng uống thuốc của Liá»…u tiá»n bối xong rồi tinh thần tốt hÆ¡n hẳn."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhẹ giá»ng pha trò: "Không phải thuốc của bà ta tốt, mà là thang thuốc của nà ng tốt."
"Thiếp là m gì có thang nà o.... hừ! Chà ng xấu lắm!" Bạch Tố Mai vung nấm tay nhẹ đấm lên vai DÆ°Æ¡ng Thu Trì, nà ng bắt đầu há»c cách nÅ©ng nịu đối vá»›i hắn.
MÆ°a bên ngoà i không biết đã dừng lúc nà o, chỉ có những giá»t nÆ°á»›c Ä‘á»ng tà tách chảy từ trên vách đá xuống.
Bạch Tố Mai cúi ngÆ°á»i mò mẫm lấy cái là n qua, lấy bình thuốc rót ra má»™t chén, đút cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì uống.
'Äắng quá!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì chép miệng, nhÃu mà y nói.
"Húp canh gà !" Bạch Tố Mai vội bỠchén thuốc xuống, lấy một chút nước súp gà dùng tay tìm đúng vị trà miệng của Dương Thu Trì, rồi đưa tới đút cho hắn uống.
Canh đã nguá»™i, nhÆ°ng vẫn còn thÆ¡m, khiến cho con sâu đói trong bụng DÆ°Æ¡ng Thu Trì thức dáºy, hắn bảo: "Ta còn muốn nữa."
"Dạ...!" Bạch Tố Mai thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì thÃch ăn, lòng rất vui, vừa đút cho hắn và i muá»—n nÆ°á»›c, vừa bón và i miếng thịt gà , cho đến khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì ăn no rồi má»›i thu tháºp chuẩn bị ngủ.
SÆ¡n Ä‘á»™ng nà y rất nhá», không thể nà o nằm thẳng ra ngủ, chỉ có thể ngồi dá»±a và o vách Ä‘á»™ng, ngủ ngồi.
Bên dÆ°á»›i có nệm, bên trên có má»n, hai ngÆ°á»i dá»±a sát và o nhau chẳng thấy lạnh gì, chỉ có Bạch Tố Mai nghÄ© đến chuyện ngà y mai sẽ là m, nhịn không được tim Ä‘áºp thình thịt, rúc và o lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì không dám nói gì.
Dương Thu Trì cũng sóng lòng rộn rịp, ôm lấy nà ng mà tĩnh lặng nghĩ ngợi, để rồi ngủ lúc nà o cũng không biết.
Khi tỉnh lại thì trá»i đã sáng rồi, má»n gối đắp kỹ lên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì, Bạch Tố Mai không thấy đâu nữa.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì kêu toáng lên: "Tố Mai, nà ng ở đâu?" Lòng hắn hÆ¡i hoảng, đừng có mà thất tung nữa nghe! Hắn cố chống ngÆ°á»i ngồi dáºy, lom khom cháºp choạng hai ba bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c đê bao.
"Dạ!" Bạch Tố Mai lên tiếng, chạy lại đỡ DÆ°Æ¡ng Thu Trì, "Chà ng dáºy rồi sao? Thiếp vừa Ä‘em y phục chúng ta thay ra giặt sạch rồi." Äá»™t nhiên nà ng phát giác DÆ°Æ¡ng Thu Trì có thể Ä‘á»™ng tay chân, vui mừng nói: "Chà ng khá»e rồi sao?"
Nghe nà ng nói lá»i nà y, DÆ°Æ¡ng Thu Trì má»›i chú ý đến là chân tay của hắn đã có lá»±c, liá»n chuyển thân ngồi lên đê, nắm chặt tay lại thá», cao hứng nói: "Äúng váºy, ta có thể dùng lá»±c rồi, xem ra gần khá»e hẳn rồi."
Bạch Tố Mai chợt Ä‘á» mặt nhìn hắn, tÃnh nói gì lại thôi.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết nà ng muốn nói gì, nhÆ°ng cố ý chá»c nà ng: 'Nà ng sao váºy? Mặt Ä‘á» hồng hồng rồi, bệnh rồi sao?"
Bạch Tố Mai cáu: "Chuyện tối qua nói rõ rồi, chà ng quên sao?"
Dương Thu Trì hiện giỠmới biết Bạch Tố Mai đối với chuyệnnà y rất coi trong, nên không dám đùa nữa, từ từ bước qua đê, thở hỗn hễn và i hơi, bảo: "Nà ng ngồi lên đê, kéo váy lên."
Mặt Bạch Tố Mai Ä‘á» nhÆ° gấc chÃn, thân hình hÆ¡i run, nhÆ°ng cắn răng nhắm mắt, vén quần lên, cởi thắt lÆ°ng ra, rồi kéo khố xuống, sau đó ngồi lên trên đê bao, hé mở hai đùi ra.
Tim DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘áºp rá»™n rã sút văng cả ra ngoà i. Hắn cúi ngÆ°á»i xuống, cẩn tháºn kiểm tra xá» nữ mô của nà ng, thấy nó có hình si (Chú; tức hình nhÆ° cái sà ng, rây), rất hoà n chỉnh, không có vết thÆ°Æ¡ng nà o. Thứ mà ng trinh có hình cái rây nà y chỉ cần có phát sinh hà nh vi tÃnh giao, thì 100% sẽ bị phá rách, trừ khi tiểu đệ đệ của đối phÆ°Æ¡ng chỉ nhá» bằng cái tăm xỉa răng.
Hắn cảm thấy máu chạy ngược lên đỉnh đầu, rất muốn láºp tức cùng nà ng là m chuyện đó, nhÆ°ng lý trà không ngừng ngăn cản hắn, nhất định phải tôn trá»ng sá»± để tang cho tròn hiếu đạo của nà ng, cho nên hắn ná»— lá»±c rất nhiá»u, cuối cùng má»›i khắc chế sá»± xung Ä‘á»™ng của bản thân.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đứng dáºy, mặt Ä‘á» nhừ, bảo: "Tố Mai, nÆ¡i đó rất hoà n chỉnh, sá»± tháºt chứng minh nà ng vẫn còn là má»™t cô gái còn trinh trắng."
Trên mặt Bạch Tố Mai thể hiện sá»± mừng vui đầy vẻ tá»± hà o. Nà ng chỉnh lý lại áo quần, rồi nhà o và o trong lòng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Hai ngÆ°á»i ôm chặt nhau má»™t hồi, bá» môi từ tìm nhau, tháºt lâu sau má»›i dìu ngồi dá»±a và o đê.
Tráºn mÆ°a đêm qua đã lÆ°u lại trên huyá»n nhai má»™t hồ nÆ°á»›c nhá», vừa rồi Bạch Tố Mai đã giặt y phục tại đó, giá» Ä‘ang phÆ¡i trên các lùm cây bụi và các tảng đá sạch.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bảo: 'Äỡ ta Ä‘i lại má»™t lúc, được không? Nằm suốt mấy ngà y, ngÆ°á»i muốn mục ruá»—ng ra."
Bạch Tố Mai đáp ứng, đỡ hắn từ từ tản bá»™ trên huyá»n nhai.
Khà trá»i cuối cùng đã thoáng đãng, thái dÆ°Æ¡ng lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt cÆ°á»i, không có gió, ánh dÆ°Æ¡ng quanh chiếu lên ngÆ°á»i hắn rất ấm áp. Má»™t con thÆ°Æ¡ng Æ°ng cô Ä‘á»™c bay trên tầng mây trắng, sau cÆ¡n mÆ°a núi xanh má»™t mà u thúy lục, đây đó nghe chim hót lÃu lo.
Äi má»™t hồi, dù sao thì cÅ©ng là ngÆ°á»i má»›i bên khá»i, không thể để nhá»c sức quá, nên DÆ°Æ¡ng Thu Trì bảo Bạch Tố Mai Ä‘i lấy cây súng của hắn cùng má»™t mảnh vải bố khô sạch tá»›i, sau đó để nà ng Ä‘i giặt giÅ© dá»n dẹp tiếp, còn hắn thì ngồi lau súng.
Hắn tháo rã súng ra quan sát, thấy không bị gỉ sét gì, vô cùng cao hứng. Sau khi xuyên việt đến đây, DÆ°Æ¡ng Thu Trì phát hiện trong Ä‘ai lÆ°ng vÅ© trang có má»™t bình dầu nhá». Khi hắn cải trang dây Ä‘ai đó thà nh vòng Ä‘eo ở chân, thì cÅ©ng treo luôn lá» dầu nhá» chung má»™t chá»—, nhÆ° váºy để tiện cho việc kịp thá»i chùi rá»a.
Và thế hắn đổ ra chút dầu lau súng, chùi rá»a tháºt sạch món bảo bối bảo mệnh nà y, ngay cả sáu viên đạn đồng còn lại cÅ©ng được lau chùi sạch bóng. Äây là sáu viên đạn cuối cùng, không đến lúc vạn bất đắc dÄ©, cần phải lấy ra tá»± cứu mạng, thì hắn tuyệt không thể dùng.
Lau chùi xong, hắn từ từ ráp súng lại, cầm lên nhắm thá» má»™t lúc, cảm thấy không tệ, liá»n gắn nó và o bao và o cá»™t Ä‘ai vÅ© trang lên cẳng chân, dắt súng và o.
Thái dÆ°Æ¡ng tháºt ấm áp, chiếu lên ngÆ°á»i dá»… chịu vô cùng. DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi xếp bằng, nhìn vá» phÃa Bạch Tố mai Ä‘ang báºn rá»™n, lòng rất cảm khái. Nà ng trÆ°á»›c đây là con nhà quan, hiện giá» lại phải lên trên huyá»n nhai nà y chăm sóc và giặt giÅ© cho hắn, lại còn coi hắn là chá»— dá»±a cả Ä‘á»i nữa.
Hiện giỠđã có bốn cô gái coi hắn là chá»— dá»±a cả Ä‘á»i nhÆ° váºy rồi - vợ hắn Phùng Tiểu Tuyết, tiểu thiếp Tần Chỉ Tuệ, Tống Tình, còn có tiểu thiếp tÆ°Æ¡ng lai Bạch Tố Mai nà y nữa. Hà hà , vừa đủ má»™t bà n mạt chược nghe. Xem ra bản thân hắn chỉ còn biết mang trà rót nÆ°á»›c, thỉnh thoảng chÆ¡i ké má»™t ván hưởng náo nhiệt mà thôi. NghÄ© đến cảnh ôn nhu êm Ä‘á»m đó, lòng hắn không khá»i ấm áp vui mừng.
Bản thân hắn ở xã há»™i hiện đại chẳng tìm được má»™t cô bạn gái, trở vá» cổ đại đã tìm được ngay má»™t lúc bốn cô, quả tháºt là tạo hóa trá»› trêu.
Tần Chỉ Tuệ và búp bê bùn Tống Tình bị Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng mang đến nà o nà o rồi? Nếu nhÆ° có thể tìm lại được há», những ngà y tháng sau nà y tháºt là thảnh thÆ¡i. CHá» Liá»…u tiá»n bối trở lại, nhất định phải nghÄ© biện pháp đòi lại cho bằng được hai tiểu thiếp nà y!
Äang lúc hắn nghÄ© nhÆ° thế, chợt nghe phÃa sau lÆ°ng truyá»n lại thanh âm rất quen thuá»™c, đó là thanh âm nhÆ° chuông ngân nhÆ°ng vô cùng lạnh lẽo: "NgÆ°Æ¡i khá»e rồi sao?"
"Liá»…u tiá»n bối!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì vui mừng reo lên, quay đầu lại nhìn, chẳng rõ Liá»…u Nhược Băng đã lên đến huyá»n nhai từ khi nà o, cả ngÆ°á»i hắc y, mặt che bằng mạng mà u Ä‘en, Ä‘ang đứng bên rìa huyá»n nhai, trông nhÆ° má»™t đóa hắc mẫu Ä‘Æ¡n Ä‘ang nở rá»™.
Hãy tham gia cuộc thi »TÆ°Ì PhÆ°Æ¡ng Äệ NhâÌt BuÌt« để thể hiện chiÌnh miÌ€nh vaÌ€ nhận những giải thưởng cÆ°Ì£c lÆ¡Ìn!!!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
27-10-2009, 12:29 AM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Nguyên tác:
Má»™c Dáºt
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o------------
Chương 214: Một chiêu chế địch
"Tôi đã khá»e nhiá»u rồi!' DÆ°Æ¡ng Thu Trì đứng dáºy, chấp tay nói: "Äa tạ ân cứu mạng của tiá»n bối!"
Liá»…u Nhược Băng từ từ bÆ°á»›c lại, lạnh lùng há»i: "NgÆ°Æ¡i nghÄ© kỹ chÆ°a?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lại xá dà i má»™t cái nữa: "Tiá»n bối, thỉnh thứ cho tại hạ khó có thể tòng mệnh!"
Äối vá»›i kết quả nà y, Liá»…u Nhược Băng dÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘oán ra, buông gá»n má»™t câu: "Các ngÆ°Æ¡i cứ sống đến già đến chết nÆ¡i nà y Ä‘i!" Nói xong má»™t tay đặt lên eo, chuyển thân định Ä‘i.
"Tiá»n bối xin cháºm đã!"
Liễu Nhược Băng đứng lại, không hỠquay đầu.
"Tiá»n bối bị thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn thoáng qua tay Liá»…u Nhược Băng Ä‘ang vịn trên eo, "Không biết tại hạ có thể giúp gì không?"
Liá»…u Nhược Băng hừ lạnh, đáp: "Bá»›t quản chuyện thừa Ä‘i!" Nói rồi cháºm bÆ°á»›c định Ä‘i.
"Tiá»n bối! Nếu nhÆ° tiá»n bối đã quyết để tôi sống già trên nà y, có thể Ä‘em trả hai tiếp thiếp lại cho tôi được không? Äể bốn ngÆ°á»i chúng tôi sinh tá» cùng má»™t chá»—?"
Bạch Tố Mai lúc nà y đã chạy đến bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, nghe lá»i nà y cảm thấy chua chát, đến lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i là nam nhân mà mình yêu thÆ°Æ¡ng còn có những nữ nhân khác cần phải chiếu cố. Äó là đìá»u mà bất kỳ nữ nhân nà o cÅ©ng không thể lÆ¡ là , nhÆ°ng mà , nà ng có thể là m nhÆ° thế nà o được, chỉ cần ngÆ°á»i ấy đối vá»›i nà ng tốt, còn có chuyện gì có thể mong chá» nữa đây.
Liá»…u Nhược Băng trÆ°á»›c giá» lá»i nói chắc nhÆ° đá và ng, hôm nay cÅ©ng váºy, chỉ lạnh lùng đáp hai tiếng: "Không được!" rồi khoa chân định Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bốc lá»a lên đỉnh đầu, quát: "Äứng lại! Nói tháºt cho cô biết, ta muốn giết cô dá»… nhÆ° trở bà n tay! Chẳng qua là ná»… mặt cô là sÆ° phụ của Vân nhi, ta má»›i nhịn hết lần nà y tá»›i lần khác, cô đừng có ép ta giết cô!"
Liá»…u Nhược Băng có nghÄ© nát óc cÅ©ng không ngá» kẻ bị mình bắt nhÆ° gà con bị chim cắt chá»™p vá» tổ thế mà lại nói ra những lá»i nhÆ° vầy. Nà ng ta đứng sững lại, từ từ xoay ngÆ°á»i, dùng đôi mắt băng lãnh nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì?"
"Cô cho là võ công của cô tuyệt đỉnh, rồi có thể quyết định sống chết của ngÆ°á»i khác hay sao?"
Liễu Nhược Băng khoanh hai tay trước ngực: "Bản chất vốn có của thế giới nà y là lấy mạnh hiếp yếu!"
"Hay cho cái câu lấy mạnh hiếp yếu! Nếu như ta có thể thắng cô thì sao?"
Liá»…u Nhược Băng báºt cÆ°á»i trà o phúng: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể thắng ta, ta sẽ cho các ngÆ°Æ¡i Ä‘i, không thèm quản chuyện của ngÆ°Æ¡i nữa."
"Cô là cao thủ, lại là tiá»n bối, ta lại bệnh nặng má»›i khá»i, luáºn vá» võ công khẳng định đánh không lại cô." DÆ°Æ¡ng Thu Trì là m ra vẻ đánh thÆ°Æ¡ng vô cùng.
Liá»…u Nhược Băng giáºn quá hóa cÆ°á»i: "Hừ! Ta đứng ở đây không Ä‘á»™ng tay chân. NgÆ°Æ¡i có chiêu gì cứ sá» ra cho hết, chỉ có thể là m ta bị thÆ°Æ¡ng, coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i thắng!"
Nà ng ta là cao thủ tuyệt thế nhÆ° váºy, tay chân không Ä‘á»™ng cÅ©ng có thể là m ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng, trong tiểu thuyết võ hiệp thấy đầy! NhÆ°ng mà , thứ mà DÆ°Æ¡ng Thu Trì chá» chÃnh là câu nà y, lại cố ý do dá»± thêm má»™t chút nữa rồi nói: "Luáºn võ công thì má»™t trăm DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng không phải là đối thủ của cô, nhÆ°ng ta có má»™t loại ám khà có thể đả thÆ°Æ¡ng cô, chỉ có Ä‘iá»u loại ám khà nà y thái quá bá đạo, cô cứu ta má»™t mạng, lại là sÆ° phụ của Vân nhi, do đó ta không thể là m thÆ°Æ¡ng tá»›i tÃnh mệnh của cô."
"Trên Ä‘á»i nà y chẳng có ám khà nà o là m bị thÆ°Æ¡ng ná»—i ta, ngÆ°Æ¡i cứ mặc sức dùng."
Thấy nà ng ta tá»± tin nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i có chút thiếu tá»± tin. Loại tuyệt thế cao thủ nà y nói không chừng có thể từ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng bắn ra của viên đạn mà kịp thá»i tránh né, nếu nhÆ° hắn bắn má»™t phát không trúng, chỉ sợ không có cÆ¡ há»™i thứ hai nữa. Xem ra phải dùng đến chút quá»· kế rồi, nên hắn bèn nói: "Nếu nhÆ° là nhÆ° váºy, cô có dám xoay lÆ°ng lại để ta sá» dụng ám khÃ?"
Liá»…u Nhược Băng hừ lạnh, xoay ngÆ°á»i lại, khoanh tay đứng yên.
Liá»…u Nhược Băng là m Ä‘iệu bá»™ nhÆ° váºy cà ng khiến DÆ°Æ¡ng Thu Trì thắc thá»m. Hắn ngẫm nghÄ© má»™t lúc, kéo Bạch Tố Mai ra xa, nói và o tai nà ng mấy câu, Bạch Tố Mai gáºt gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì trở vá» sau lÆ°ng Liá»…u Nhược Băng, đứng cách xa mÆ°á»i bÆ°á»›c, nói: "Liá»…u tiá»n bối, ta tháºt không muốn là m bị thÆ°Æ¡ng cô, nhÆ° vầy Ä‘i, ta để Bạch côn nÆ°Æ¡ng tìm má»™t khối đá, cô dùng tay giữ nó để lên đỉnh đầu, ta đánh trúng khối đá đó coi nhÆ° đánh được cô rồi."
Lúc nà y, Bạch Tố mai đã từ đống đá phÃa sau Ä‘á»™ng chá»n má»™t phiến đá to bằng ba bà n tay, má»ng khoảng má»™t ngón tay mang lại Ä‘Æ°a cho Liá»…u Nhược Băng.
Liá»…u Nhược Băng lÆ°á»i nói lá»i thừa, tiếp lấy để lên đỉnh đầu.
Dương Thu Trì rút súng ra, mở khóa bảo hiểm, khe khẽ lên đạn, nhắm kỹ khối đá bằng ba bà n tay trên đầu Liễu Nhược Băng.
ChÃnh và o lúc nà y, Bạch Tố Mai đứng không xa Liá»…u Nhược Băng bao nhiêu chợt kêu lên má»™t tiếng cả kinh, chỉ và o bên dÆ°á»›i hông của nà ng ta hô to: "Liá»…u tiá»n bối, eo của ngÆ°á»i Ä‘ang chảy máu kìa!"
Liá»…u Nhược Băng hÆ¡i run ngÆ°á»i, chÃnh và o lúc đó, má»™t tiếng "Äoà ng" cá»±c to vang lên, phiến đá trên đầu nà ng bị má»™t súng của DÆ°Æ¡ng Thu Trì bắn trúng, vỡ nát ra từng mảnh!
Thân thể Liá»…u Nhược Băng run rẫy và i cái, rồi từ từ má»m nhÅ©n khụy xuống đất.
A! DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức co thắt tim lại, chẳng lẽ lỡ tay là m bị thÆ°Æ¡ng nà ng ta rồi sao? Không thể nà o, DÆ°Æ¡ng Thu Trì đối vá»›i tà i bắn của mình còn có chút tá»± tin, vì dù sao cÅ©ng chỉ cách có năm sáu mét, mục tiêu lại là phiến đá to bằng ba bà n tay, khoảng cách thế nà y mà bắn tráºt thì Ä‘Æ¡n giản là đi mua má»™t miếng Ä‘áºu hủ thúi cho to vá» Ä‘áºp đầu chết cho xong.
NhÆ°ng hiện giá» thấy Liá»…u Nhược Băng chẳng há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy nà m ra đất, tim DÆ°Æ¡ng Thu Trì không khá»i Ä‘áºp thình thịch loạn cả lên, nếu tháºt sá»± bắn tráºt giết chết nà ng ta, Tống Vân Nhi nhất định không tha cho hắn.
Dương Thu Trì khóa chốt bảo hiểm của súng lại, dắt và o bao trên chân, rồi chạy tới.
Bạch Tố Mai bị tiếng nổ lá»›n đó giáºt nãy mình, nhÆ°ng do lần trÆ°á»›c ở Vân Nhai sÆ¡n nà ng đã nghe qua tiếng nổ Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ta và o chá»— chết nà y rồi. Lần trÆ°á»›c chỉ sau tiếng nổ, DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã giết được đầu mục của cÆ°á»ng tặc, cứu được mạng của nà ng. Hiện giá» sau tiếng nổ lá»›n y nhÆ° váºy, Liá»…u Nhược Băng liá»n ngã ra đất, nà ng còn cho rằng là bị đánh chết giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, cho nên nhất thá»i cả kinh đứng đỠở đó.
Äến khi nà ng thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì chạy lại xem xét, bấy giá» má»›i phản ứng lại, vá»™i vã chạy tá»›i cúi ngÆ°á»i gá»i: "Tiá»n bối, tiá»n bối ngÆ°á»i là m sao rồi?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì trÆ°á»›c hết cẩn tháºn tra xét sau đầu và o lÆ°ng của Liá»…u Nhược Băng, không há» phát hiện vết thÆ°Æ¡ng nà o, liá»n cẩn tháºn láºt nà ng ta ngá»a ra, thấy hai mát nà ng nhắm chặt, đầu mà y nhÃu tÃt lại, không há» thụ thÆ°Æ¡ng, liá»n dùng ngón tay bấm và o nhân trung cách má»™t lá»›p mạng che mặt mà u Ä‘en của nà ng.
Chốc lát sau, Liá»…u Nhược Băng tỉnh lại, nói: "Ãm khi tháºt là lợi hại! Ta thua rồi!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì mừng rỡ, vá»™i vã nói: "Là do tại hạ dùng quá»· kế đánh lạc hÆ°á»›ng chú ý của ngÆ°á»i, lại đánh lén phÃa sau lÆ°ng má»›i đắc thủ được. Nếu chân chÃnh đối diện mà đánh, tiá»n bối lại có chuẩn bị, thì ám khi nà y chẳng thể là m gì được ngÆ°á»i."
Liễu Nhược Băng xoay đầu quay nhìn Bạch Tố Mai, giơ tay điểm lên đầu của nà ng ta một cái, Bạch Tố Mai rên lên một tiếng hôn mê ngã ra đất.
"NgÆ°Æ¡i là m cái gì váºy?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì tức giáºn, Ä‘Æ°a tay định rút súng, nhÆ°ng Liá»…u Nhược Băng chợt trở tay chá»™p lên vai hắn, hắn liá»n cảm thấy toà n thân tê bại, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì được.
Liễu Nhược Băng thở phì một hơi: "Ta chỉ điểm hôn mê nà ng ta mà thôi, một canh giỠsau sẽ tự động tỉnh, không cần lo."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quay đầu nhìn, thấy ngá»±c Bạch Tố Mai hÆ¡i nhấp nhô, liá»n yên tâm há»i: "CÔ Ä‘iểm cô ta hôn mê là m cái gì?"
Liá»…u Nhược Bang buông DÆ°Æ¡ng Thu Trì ra: "Nghe ta nói nà y, ta không xong rồi, ta cho ngÆ°Æ¡i biết chá»— ta giấu hai tiểu thiếp đó, ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘i tìm." Dừng lại má»™t chút, nà ng ta lại nói: "Trở vá» cho Vân nhi biết, ta không còn chiếu cố nó được nữa, bảo nó hãy tá»± bảo trá»ng."
Sau khi Liá»…u Nhược Băng buông tay, DÆ°Æ¡ng Thu Trì có thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy được, hắn quỳ xuống cạnh ngÆ°á»i nà ng ta, há»i: "Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, ở bên eo lÆ°ng của cô bị thÆ°Æ¡ng hả?"
Vừa rồi khi Liá»…u Nhược Băng đến, DÆ°Æ¡ng Thu Trì phát hiện má»™t bên eo của nà ng ta hÆ¡i sÆ°ng Ä‘i đứng có phần khó khăn, không có dáng vẻ nhanh nhẹn nhẹ nhà ng nhÆ° ngà y thÆ°á»ng. Má»™t tay của nà ng còn không tá»± chủ sá» và o dÆ°á»›i eo đó, nên hắn Ä‘oán là nà ng thụ thÆ°Æ¡ng, cho nên vừa rồi má»›i bảo Bạch Tố mai cố ý nói ở eo của nà ng chảy máu. Và do eo của nà ng quả thá»±c là bị thÆ°Æ¡ng, cho nên má»›i phân tán được lá»±c chú ý của nà ng, bắn má»™t phát là trúng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vén áo trên của nà ng ra xem, thấy chá»— eo của nà ng da trắng nhÆ° tuyết, không có vết thÆ°Æ¡ng nà o, bèn nắm quần của nà ng kéo xuống má»™t chút, thấy phần da ở trên bẹn của nà ng đã biến thà nh tÃm Ä‘en, nhìn kỹ má»™t chút thấy có hai cái lá»— nhá», trong lá»— có máu Ä‘en chảy ra.
"Cô bị rắn độc cắn rồi!" Dương Thu Trì cả kinh, đưa tay đỉnh cởi dây quần của nà ng.
Liễu Nhược Băng chộp giữ tay hắn: "Ngươi muốn là m cái gì?"
"Cứu cô! Nới cởi quần của cô rồi hút độc ra ngoà i!"
"Không, không được, ngươi không được đụng tới ta!" à thức của Liễu Nhược Băng có phần mơ hồ, trước đó nà ng ta cứ một mực dùng nội lực kháng độc, vừa rồi để phòng ngự ám khà của Dương Thu Trì mà hơi phân tâm, độc tố từ từ lan ra, sau khi trúng độc rồi thần trà hôn muội, cộng thêm sự chấn kinh vì thua vỠtay Dương Thu Trì, do đó mới bị hôn mê đi.
Liá»…u Nhuợc Băng đã đánh chết con rắn đã cắn nà ng. Nà ng biết rõ dược thảo trị liệu khi bị rắn cắn, nhÆ°ng loại rắn Ä‘á»™c nà y có Ä‘á»™c tÃnh quá mạnh, vị trà bị cắn lại ở bẹn, không thể cá»™t bóp vuốt Ä‘á»™c ra ngoà i. Ở vị trà nà y, chỉ có thể hút máu Ä‘á»™c ra trÆ°á»›c, nếu không, cho dù có dùng dược thảo cÅ©ng khó mà cứu trị.
NhÆ°ng ở bá»™ vị nà y tá»± nà ng ta không thể hút Ä‘á»™c ra, và sá»± cả thẹn của nữ tÃnh cùng sá»± cao ngạo của cao thủ không cho phép nà ng ta tìm ngÆ°á»i giúp hút Ä‘á»™c ra ngoà i. HÆ¡n nữa, trong khuôn viên trăm dặm không có ngÆ°á»i quanh đây thì biết tìm ai bây giá». Nếu nhÆ° chạy ra ngoà i trăm dặm Ä‘i tìm ngÆ°á»i hút Ä‘á»™c, thì chỉ sợ Ä‘á»™c đã phát ngÆ°á»i đã chết rồi. Có lẽ nà ng ta đã tá»± biết chỉ sợ lần nà y tai kiếp nan Ä‘Ã o.
Hiện giá» nà ng ta nghe DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói định cởi quần của mình ra để hút Ä‘á»™c giúp, vừa thẹn vừa gấp, liên co ngÆ°á»i lại, không tá»± chủ Ä‘Æ°a tay ra giữ chặt lÆ°ng quần.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì quát lên: "Nếu không cứu cô chết chắc rồi! Bá» tay ra!" Nói xong dằn mạnh tay khá»i tay nà ng, do dùng lá»±c quá mạnh, tay hẫy cả lên, đánh mạnh và o gò ngá»±c đầy đặn của nà ng.
Liá»…u Nhược Băng bị ná»c rắn chạy ngược, thần trà đã bắt đầu không thanh tÄ©nh, trong ná»™i tâm thá»±c ra cÅ©ng chẳng phải ngăn trở gì mấy, cho nên má»›i để cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì vẫy thoát khá»i tay. Tháºt không ngá» hắn vừa tránh thoát xong, đã vung tay đụng và o ngá»±c của nà ng. Thần chà của nà ng vốn đã đỠđẫn, hiện giá» bị cÆ¡n thẹn thùng và quẫn chà nhÆ° váºy nên hôn mê ngay Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chẳng còn để ý kiêng dè gì nữa, Ä‘Æ°a tay và o trong lòng của nà ng, móc ra má»™t số thứ nho nhá», nà o là má»™t cái kÃnh bằng đồng nho nhá», má»™t cái lược, má»™t cái khăn tay cùng mấy cái bình nhá», không có tiểu Ä‘ao mà hắn cần. Hắn thầm nghÄ© ngà y hôm trÆ°á»›c chẳng phải nà ng ta rút Ä‘ao ra đánh vá»›i Tống Vân Nhi và Nam Cung Hùng sao, nhÆ° váºy Ä‘oản kiếm đó giỠở đâu?
Hắn tìm trên tìm dÆ°á»›i má»™t hồi, ánh mắt chợt dừng lại ở hai tay của Liá»…u Nhược Băng, vá»™i vã sá», quả nhiên trong cánh tay có má»™t thanh Ä‘oản kiếm, do đó vá»™i và ng rút ra, cảm thấy Ä‘ao có hà n khà bức ngÆ°á»i, sắc bén dị thÆ°á»ng.
Liá»…u Nhược Băng lúc nà y đã rÆ¡i và o cÆ¡n hôn mê, toà n thân rùng mình á»›n lạnh. DÆ°Æ¡ng Thu Trì vá»™i vã láºt nà ng ra, cởi quần, kéo khố của nà ng xuống, nhìn rõ vết thÆ°Æ¡ng có hai hà ng dấu răng thâm xì cùng chá»— thịt xung quanh đã biến thà nh mà u xanh Ä‘en, lá»›p thịt sÆ°ng đỠở ngoà i cÅ©ng rất to.
Ná»c rắn Ä‘á»™c có thể phần thà nh Ä‘á»™c tố hệ tuần hoà n, Ä‘á»™c tố thần kinh, Ä‘á»™c tế bà o và độc tố há»—n hợp. DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy không biết loại rắn gì đã cắn Liá»…u Nhược Băng, nhÆ°ng nhìn vết thÆ°Æ¡ng có thấy vết sÆ°ng Ä‘á» rất lá»›n, tổ chức hoại tá» quanh vết thÆ°Æ¡ng có mà u Ä‘en, Ä‘oán là loại rắn Ä‘á»™c có loại Ä‘á»™c tố mang tÃnh tuần hoà n huyết dịch cắn, bỡi vì loại rắn có Ä‘á»™c thần kinh khi cắn sẽ gây ra vết thÆ°Æ¡ng hÆ¡i sÆ°ng Ä‘á» má»™t chút mà thôi, còn loại Ä‘á»™c tế bà o nhÆ° rắn biển cắn hay loại Ä‘á»™c tố há»—n hợp ở rắn mắt kiếng (nhãn kÃnh xà ), nhãn tình vÆ°Æ¡ng xà (rắn hổ mang chúa) và phúc xà (rắc cạp nong) cùng má»™t số loại rắn khác thì khả năng có Ãt hÆ¡n má»™t chút.
Chẳng quản là loại độc gì, chuyện cần gấp hiện nay là hút máu rút độc ra ngoà i.
Hãy tham gia cuộc thi »TÆ°Ì PhÆ°Æ¡ng Äệ NhâÌt BuÌt« để thể hiện chiÌnh miÌ€nh vaÌ€ nhận những giải thưởng cÆ°Ì£c lÆ¡Ìn!!!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
baychimchit choe thang , chuyen nap thiep ky , co dai trinh tham , co dai trinh tham i , doc nap thiep ki 4vn , doc nap thiep ky , doc truyen nap thiep ky1 , down nap thiep ky , ëèòåðàòóðà , ëîãè÷åñêèå , êîòòåäæ , êîðáèíà , ìàãàçèíû , ïàðàãðàô , ïåðâûé , ìàøèíû , íèêîëü , kim ki242 lauxanh , lauxanh.us nap thiep ky , llg.lauxanh.us , nao thiep ky i , nap kiem ky txt , nap kiep ky txt , nap thiêp ky 1 , nap thiep download full , nap thiep ki , nap thiep ki 1 , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 242 , nap thiep ki 4eu , nap thiep ki chuong 250 , nap thiep ki online , nap thiep ky , nap thiep ky 1 , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full , nap thiep ky 1.txt , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 307 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky c413 , nap thiep ky chuong 242 , nap thiep ky chuong 243 , nap thiep ky chuong 275 , nap thiep ky chuong 285 , nap thiep ky ful , nap thiep ky full , nap thiep ky full txt , nap thiep ky hoan thanh , nap thiep ky i full text , nap thiep ky iii txt , nap thiep ky moc dat , nap thiep ky moc dat 4vn , nap thiep ky txt , nạp thiêp ký , nạp thiêp ký 1 2 , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , nạp thiếp ký 242 , nạp thiếp ký online , nạp thiếp lý 1 , nhap thiep ky , òåíäåð , ôèíñêàÿ , ôèòíåñ , phim nap thieu ky , tieu thiep thu 101 , tong hop truyen txt , trinh tham txt , truyen nap thiep ki , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky 1 , truyen napthiepky , truyen txt trinh tham , ðàñïðîäàæà