Thiên Vũ thấy thế, trong nháy mắt cả kinh, thấy Cổ Thần xuất hiện hắn còn đang định phát ra vài câu nói đe dọa hung ác, kết quả Cổ Thần không nói tới một lời, trực tiếp kết một đồ hình thái cực lớn chừng mười trượng, thoạt nhìn uy lực rất mạnh, Thiên Vũ lập tức cảm thấy uy hiếp ập tới.
- Nhân tu, dám giết chết chất nhi của ta, ngươi để mạng lại!
Thiên Vũ hét lớn một tiếng, cảm giác trong lòng thư sướng rất nhiều, đột nhiên thân thể biến thành khổng lồ, cao tới ba trượng, trong tay chợt lóe bóng đen, một chiếc lang nha bổng đen thùi sáng bóng xuất hiện trong tay, dài tới năm trượng, vừa nhìn liền biết lực lượng của yêu tu này tất nhiên phi thường to lớn.
Tuy rằng Thiên Vũ hiện tại vẫn duy trì trạng thái hình người đứng thẳng, thế nhưng thân thể hầu như đã hoàn toàn biến thành lang hình, dùng lang nhân để hình dung càng chuẩn xác hơn một chút. Sau khi biến hóa hoàn tất, thân thể Thiên Vũ chợt lóe, hai tay giơ lên lang nha bổng, mạnh mẽ nện về phía Cổ Thần.
Tốc độ thật nhanh, một tiếng chói tai vang lên, lang nha bổng quét trong không khí tạo thành trận trận những cơn gió thổi, chỉ trong chớp mắt, chiếc đầu cực lớn của lang nha bổng đã đập tới trước mặt Cổ Thần.
- Càn khôn trầm phù hợp hoan nhật.
Cổ Thần một lần nữa niệm ra một đạo trận quyết, thân thể lộn một vòng, thối lui về phía sau, nhất thời hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng bổ ra trong nháy mắt, cùng với đồ hình thái cực trên đỉnh đầu va chạm một chỗ, quang mang chợt lóe hình thành nên quang tráo lớn chừng trượng rưỡi.
Ầm một tiếng, quang tráo bị lang nha bổng bổ xuống chấn cho nát bấy, nhưng lang nha bổng cũng bị đẩy văng ngược lại. Thiên Vũ thất kinh, nhìn người phía trước có tu vi mới chỉ đạt tới Dẫn Hồn sơ kỳ, dĩ nhiên ngăn chặn được một kích của hắn. Phải biết rằng lực lượng của Thiên Vũ vô cùng to lớn, rất nhiều yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ chiến đấu với hắn cũng không nguyện ý đón đỡ một kích mạnh mẽ bằng lang nha bổng này.
Trận đồ thái cực trên đỉnh đầu được hai đạo kiếm cương thuần dương và thuần âm rót vào, nhất thời quang mang đại trướng, để lộ ra khí tức vô cùng quỷ dị, hình thành nên một loại ấn ký âm dương, bất quá ấn ký âm dương mặc dù quỷ dị, nhưng so sánh với Dương Kế Nam phối hợp với Hoa Liên Âm bày ra coi như mạnh mẽ hơn nhiều. Chân khí pháp lực của Cổ Thần lấy Đỉnh Thiên Quyết đạo gia là chính, vì vậy khi thi triển ấn ký âm dương càng gần kề với đồ hình thái cực hơn một ít.
- Điên đảo côn ngô âm dương chân…
Hai đạo kiếm cương đẩy lui Thiên Vũ, Cổ Thần một lần nữa mặc niệm trận quyết, hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng đột nhiên bổ ra, dung nhập vào ấn ký âm dương.
Đột nhiên, ấn ký âm dương bùng phát quang mang, tản mát quang mang vạn trượng, một đạo quang tráo từ ấn ký âm dương hình thành một vòng quang tráo phóng lực lớn chừng mười trượng, bao phủ Cổ Thần bên trong.
Hỗn Độn Âm Dương đại trận rốt cuộc thành.
Từ trước tới nay, Cổ Thần là người đầu tiên lấy lực lượng của một cá nhân bày ra Hỗn Độn Âm Dương đại trận. Bởi vì hắn học được Đỉnh Thiên Quyết đạo gia, trong cơ thể lại có hai loại chân khí thuần âm và thuần dương, từ xưa nới nay duy nhất chỉ có một mình Cổ Thần mà thôi.
Cổ Thần bày ra Hỗn Độn Âm Dương đại trận luận về độ quỷ dị không bằng Dương Kế Nam và Hoa Liên Âm, thế nhưng luận uy lực thì hai người bày binh bố trận ăn ý như thế nào đi nữa cũng khó thể đạt tới cấp độ như phân tâm nhị dụng hợp nhất âm dương, một người bày binh bố trận vốn chính là nhất tâm nhị dụng, phối hợp với nhau chỉ do một người khống chế, Hỗn Độn Âm Dương đại trận có thể nói là áo trời không vết vá.
Hỗn Độn Âm Dương đại trận phóng lên cao, bay thẳng chân trời. Cổ Thần ở trong quang tráo, toàn thân lập lòe quang mang, giống như một vị đại thần viễn cổ, sinh ra uy áp vô cùng vô tận.
Thiên Vũ tuy là yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ, thấy thế trong lòng hoảng sợ, thất kinh. Một tu sĩ Dẫn Hồn sơ kỳ có thể phát ra thực lực Bồi Nguyên kỳ không nói, lúc này dĩ nhiên sản sinh ra uy áp chỉ khi đạt tới Bồi Nguyên trung kỳ mới có, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Hỗn Độn Âm Dương đại trận đã thành, khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, nói:
- Lang yêu, cho ngươi kiến thức uy lực của nhân tộc chúng ta!
Nói xong, hai tay Cổ Thần cùng động, hai kiếm vừa bổ, trong nháy mắt bổ ra hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng, kiếm cương nhanh như lưu tinh dung nhập vào ấn ký âm dương trên đỉnh đầu, rồi đột nhiên hai riếng xé gió liên tục vang lên, trong ấn ký âm dương, trong sát na bay ra hai đạo kiếm cương, một đỏ một trắng, quang mang vạn trượng, chói mắt không gì sánh được, kẻ khác không thể nhìn gần, cấp tốc chém về phía lang yêu Thiên Vũ.
Tốc độ đi cực nhanh, không khí trên đường đi bị cắt làm đôi, sản sinh hai đạo lưu tinh thật dài, tiếng mũi nhọn xé gió vang lên không ngớt.
Trong mắt Thiên Vũ căng thẳng, khí tức hai đạo kiếm cương này để hắn cảm thấy nguy cơ trí mạng, nhất thời ngửa đầu tru lên, thân thể biến thành to lớn hơn nữa, trong nháy mắt đủ lớn tới năm trượng, bộ dáng vô cùng đáng sợ.
Lang nha bổng trong tay cũng theo đó tăng trưởng, biến thành dài hơn bảy trượng, chỉ thân giữa đã có đường kính hơn trượng.
Thân thể cao tới năm trượng cầm lang nha bổng dài hơn bảy trượng, đây hoàn toàn là một đầu cự yêu, nhân tu cùng cảnh giới bình thường nhìn thấy chỉ sợ run rẩy như cầy sấy.
Toàn thân Thiên Vũ đều là cơ bắp cuồn cuộn, cảm giác lực lượng mười phần, trong tay cầm theo lang nha bổng dài hơn bảy trượng, hướng về phía kiếm cương mạnh mẽ nện xuống, khí thế như khai sơn phá thạch.
Âm ầm…
Hai tiếng bạo tạc lập tức vang lên, đinh tai nhức óc, lực lượng cương khí vô hình cấp tốc khuếch tán bốn phương, trong chớp mắt cây cối trong phương viên hơn mười trượng đều bị cương khí chặn đứt, cát đá trên mặt đất cũng bị cương khí thổi bay, loạn thành một đoàn.
Thiên Dạ Lang Vương dám phái một mình Thiên Vũ chạy tới đây đánh chết Cổ Thần, hiển nhiên hắn tương đối yên tâm đối với thực lực của Thiên Vũ.
Trận gió qua đi, hai đạo kiếm quang một đỏ một trắng biến mất không thấy, Thiên Vũ còn cầm lang nha bổng đứng tại chỗ, chưa hề lui một bước, tuy rằng hai tay rung mạnh nhưng hắn vẫn có thể liều mạng chống đỡ được. Là cườn giả Bồi Nguyên trung kỳ mạnh nhất trong động phủ Thương Lang, thực lực của Thiên Vũ quả nhiên không bình thường chút nào.
Trong mắt Cổ Thần lúc này cũng lộ ra một tia kinh ngạc, đầu lang yêu to lớn này mặc dù không cường đại như bản thể của đầu sói hư huyễn kia, thế nhưng đã vô hạn tiếp cận với Bồi Nguyên hậu kỳ rồi.
Hai đạo kiếm cương vừa rồi đủ để miểu sát tu sĩ Bồi Nguyên cảnh sơ kỳ, tu sĩ Bồi Nguyên cảnh trung kỳ bình thường gặp phải công kích bất ngờ cũng tương đối nguy hiểm, cho dù ngạnh kháng thì ít nhất cũng phải bị đánh lui vài bước.
Thế nhưng đầu lang yêu to lớn này lại không hề thối lui dù chỉ một bước, chỉ bằng lực lượng đã có thể đón đỡ được.
Thân thể Thiên Vũ cao tới năm trượng, dậm mạnh chân xuống đất, mặt đất chấn động, tầng tầng nứt nẻ, mặt đất xuất hiện một hố sâu, lập tức bước về phía trước, một bước đã vượt qua mấy trượng:
- Tiểu tử, đỡ của gia gia ngươi một bổng!
Thiên Vũ quát lớn, lang nha bổng dẫn theo cương mang chói mắt, nhanh như lưu tinh, đánh mạnh xuống tầng quang tráo trong xuốt phủ bên ngoài Cổ Thần.
Trong mắt Cổ Thần hiện lên một tia khinh thường, quát lên:
- Xem ngươi có thể tiếp được ta mấy kiếm?
Nói xong, liệt dương kiếm và cực âm kiếm khẽ động, một lần nữa bổ ra hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng, tiến vào trong ấn ký âm dương, đồng thời mi tâm Cổ Thần chợt lóe, Ngũ Linh Phân Thần trùy cấp tốc bay ra, hóa thành năm đạo lưu tinh, hướng về năm phương hướng khác nhau, trong nháy mắt đã xuyên thấu qua quang tráo hình thành từ Hỗn Độn Âm Dương đại trận, lướt qua thân thể Thiên Vũ, phương hướng chợt biến đổi, nhất tề lao mạnh vào sau lưng Thiên Vũ.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 33: Vạn yêu truy sát.
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Tiếng xé gió chói tai vang lên, hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng đột nhiên từ trong Hỗn Độn Âm Dương đại trận bổ ra, đón nhận cương mang từ lang nha bổng của Thiên Vũ, một lần nữa bộc phát tiếng vang chấn động, lực lượng cương khí mãnh liệt một lần nữa tràn ngập bốn phương tám hướng.
Lúc này, có năm đạo hào quang nghịch hướng gió, trong chớp mắt đã lao tới phía sau lưng Thiên Vũ hơn ba tấc.
Nếu như bị Ngũ Linh Phân Thần trùy đánh trúng, linh khí ngũ hành trong Ngũ Linh Phân Thần trùy sẽ lập tức điên cuồng tàn phá kinh mạch trong cơ thể tu sĩ, đồng thời trực tiếp công kích tới linh hồn tu sĩ.
Lang nha bổng của Thiên Vũ vừa mới tiếp được hai đạo kiếm cương từ Cổ Thần, không kịp quay ngược lại ngăn cản Ngũ Linh Phân Thần trùy, vóc người của hắn lại cực kỳ to lớn, không kịp né tránh, mắt thấy Ngũ Linh Phân Thần trùy sẽ đánh vào sau lưng Thiên Vũ.
Đột nhiên bộ lông toàn thân Thiên Vũ dựng lên, vô số sợi lông giống như cương châm hung ác, trong bộ lông dày phía sau lưng chớp động quang mang, bắn ra vô số cương mang màu đen bóng.
Mỗi một bóng đen đều là một sợi lông phía sau lưng Thiên Vũ, những sợi lông này so với sắt thép còn cứng rắn hơn rất nhiều, đây chính là bộ áo giáp phòng ngự tiên thiên, chỉ là Thiên Vũ cảm nhận được từ trên Ngũ Linh Phân Thần trùy nguy cơ cực kỳ to lớn, biết bảo khố này khẳng định bất phàm, không dám dùng bộ lông ngạnh kháng, nhất thời bắn ra vô số lông của chính mình, giống như bạo vũ lê hoa châm.
Mỗi một sợi lông cương cứng hoàn toàn có đủ uy lực như một kiện pháp bảo hạ phẩm.
Chỉ nghe những tiếng “Keng keng keng…”, vô số sợi lông giống như cương châm mạnh mẽ đánh vào Ngũ Linh Phân Thần trùy.
Trong lòng Cổ Thần kinh hãi, lực lượng thật mạnh, Ngũ Linh Phân Thần trùy có tới bốn kiện bị những sợi lông của Thiên Vũ bắn trúng, bốn kiện này nhất thời nhỏ đi, hóa thành bốn đạo quang mang bay ngược trở về mi tâm của Cổ Thần.
Thế nhưng còn có Kim Linh Trùy đột phá được phòng ngự bộ lông của Thiên Vũ, không hề bị những sợi lông cứng rắn như sắt thép bắn trúng. Vèo… Một tiếng, cương mang tối sầm lại, Kim Linh trùy nhất thời đánh trúng sau lưng Thiên Vũ.
- Ô…
Thiên Vũ nhất thời tru lên thê thảm, hắn đường đường là một gã yêu tu Bồi Nguyên cảnh trung kỳ, đối với yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ khác, Thiên Vũ chưa từng phải chịu thiệt thòi, không nghĩ tới ngày hôm nay dĩ nhiên thua trong tay một tiểu tu sĩ nhân tộc tu vi chỉ có Dẫn Hồn sơ kỳ.
Thiên Vũ nhất thời giận dữ.
Thế nhưng, Ngũ Linh Phân Thần trùy bá đạo cỡ nào, cho dù chỉ có Kim Linh Trùy bắn trúng sau lưng Thiên Vũ, nhưng Thiên Vũ cũng cảm thấy một loại đau khổ giống như kim châm đâm toàn thân.
Bộ pháp bảo Ngũ Linh Phân Thần trùy này chính là căn cứ vào Ngũ Hành Phân Thần Ấn vô thượng của Tàng gia luyện chế thành, trong ngũ hành kim chủ sát, Kim Linh Trùy gây thương tổn đối với tu sĩ trúng đòn phi thường lớn.
Thấy lang yêu to lớn trúng một đòn Kim Linh Trùy, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, đánh chết đầu yêu tu này có hi vọng. Cổ Thần đang muốn một lần nữa bổ ra hai đạo kiếm cương tiếp theo, đột nhiên đầu hơi chuyển, con mắt nhìn sang mấy phương vị xung quanh.
Hắn chiến đấu với Thiên Vũ, thần thức luôn luôn phát ra dò xét phạm vi lớn nhất, tất cả động tĩnh trong phương viên hơn ba nghìn trượng chưa hề rời khỏi dò xét của hắn. Cổ Thần cảm giác rất rõ ràng, ba phương hướng tây bắc, nam có rất nhiều yêu tu, yêu thú vây quanh bay tới.
- Không xong…
Cổ Thần thầm mắng một câu, liền lập tức thu hồi Kim Linh trùy trở về, đồng thời, pháp bảo phi kiếm từ mi tâm bay ra, bước lên trên phi kiếm, thân thể Cổ Thần nhất thời hóa thành một đạo hào quang, phi động về hướng đông.
Số lượng yêu tu, yêu thú rất nhiều, nguyên bản muốn lợi dụng Hỗn Độn Âm Dương đại trận giết chết đầu lang yêu to lớn kia, thế nhưng thực lực đầu lang yêu to lớn này rất phi thường, không dễ dàng đánh chết như vậy, tiếp tục chiến đấu, lang yêu còn chưa kết khả năng chính mình đã bị vô số yêu tu, yêu thú bao vây rồi.
Tật Vũ Phi Phong khoác lên lưng, tốc độ phi hành của Cổ Thần tăng mạnh, trong chớp mắt đã bỏ chạy cực xa.
Kim Linh Trùy rời đi, phía sau lưng Thiên Vũ tuy còn rất đau đớn, nhưng cũng không nguy hiểm tới tính mạng, nhất thời ngửa mặt lên trời rống lớn, đồng thời bước lên pháp bảo lang nha bổng, hóa thành một đạo lưu quang đuổi theo Cổ Thần.
Tiếng sói tru của Thiên Vũ vang vọng khắp phạm vi mấy nghìn trượng, nhất thời vô số tiếng lang tru từ phương hướng tây, nam, bắc liên tục không ngừng vang lên, Thiên Vũ thông qua lang ngữ đã trao hết mọi tin tức có được đối với Cổ Thần cho chúng yêu tu, yêu thú đuổi theo.
Cách mấy nghìn trượng, gần vạn yêu thú, yêu tu nghe được tiếng lang tru của Thiên Vũ, nhất thời đẩy nhanh tốc độ hơn, trực tiếp đuổi theo phương hướng Cổ Thần chạy trốn.
Cổ Thần liên tục phi độn, phía sau mấy nghìn trượng là độn quang của Thiên Vũ bám sát, tuy rằng Cổ Thần dựa vào Tật Vũ Phi Phong khiến tốc độ vượt qua Thiên Vũ, nhưng cũng không vượt qua quá nhiều, trong thời gian ngắn muốn bỏ rơi hắn quả thực rất khó khăn.
Cổ Thần âm thầm nhíu mày, xem ra giết chết lang yêu kia đích thực gay ra đại họa rồi, dĩ nhiên khiến vạn yêu tu, yêu thú rời động truy sát hắn, bất quá Cổ Thần không hề hối hận, hắn di chuyển trong yêu vực Đông Hoang này, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị phát hiện, muốn an toàn rời khỏi Đông Hoang gần như là điều không thể.
Cho dù không giết chết đầu lang yêu kia, yêu tu biết có tu sĩ nhân tộc trong yêu vực cũng sẽ triển khai truy sát mạnh mẽ, tình huống không hề lạc quan hơn so với hiện tại bao nhiêu.
Ba phương hướng bắc, tây, nam đều có yêu thú, yêu tu đuổi kịp, ngoại trừ phía đông không còn chỗ nào có thể chạy.
Lúc này Thiên Dạ Lang Vương đã thu lại lang hồn, thông qua lệnh phù truyền âm biết được phương hướng Cổ Thần bỏ chạy, nhất thời hóa thành một đạo độn quang, cũng đuổi theo.
Cổ Thần không ngừng đẩy nhanh tốc độ, đề cao tới trạng thái nhanh nhất, chỉ cầu có thể sớm bỏ rơi Thiên Vũ một chút, sau đó thu liễm pháp lực, tìm một chỗ bí ẩn nào đó trốn tránh, sau đó bế quan tu luyện, chờ khi tu vi đột phá, lại trở về Trung Hoang.
Từ khi Thiên Vũ tìm được Cổ Thần, ấn ký đầu sói trước ngực Cổ Thần đã biến mất không còn, chỉ cần trốn tránh một lần nữa, không kẻ nào biết được hắn ở nơi nào, sau đó muốn tìm được hắn cũng không hề đơn giản.
Phi độn nửa canh giờ, khoảng cách giữa Cổ Thần và Thiên Vũ đã được kéo dãn hơn ba nghìn trượng, trong lòng Cổ Thần hơi vui vẻ, qua nửa canh giờ tiếp theo là có thể hoàn toàn bỏ rơi hắn được rồi.
Đang lúc Cổ Thần nghĩ bỏ rơi lang yêu phía sau, làm cách nào trốn tránh được, đột nhiên phía trước xuất hiện hơn mười đạo độn quang, đồng thời mỗi một đạo độn quang đều có tốc độ cực nhanh, cấp tốc bay trước mặt.
Phi độn ngược hướng nhau, chỉ chốc lát đã tiến vào khoảng cách ba nghìn trượng, thần thức Cổ Thần đảo qua, trong mắt cả kinh, trách không được độn tốc nhanh như vậy, dĩ nhiên toàn bộ đều là yêu tu loại phi cầm, trong đó chỉ có một yêu tu là Bồi Nguyên sơ kỳ, tốc độ so với Cổ Thần hơi nhanh hơn một chút, năm yêu tu khác tu vi Dẫn Hồn kỳ, tương đương với tốc độ của Cổ Thần, sáu bảy yêu tu Trúc Thai kỳ phía sau, tốc độ chỉ chậm hơn Cổ Thần một chút, so với tốc độ của Thiên Vũ không kém hơn bao nhiêu.
Yêu tu phi cầm, tốc độ cực nhanh, không giống bình thường.
Hơn mười gã yêu tu chặn đường phía trước, phi độn mà đến, muốn đánh chết hơn mười đầu yêu tu này trong khoảng thời gian ngắn hiển nhiên không quá có khả năng, huống chi trong số đó còn có một yêu tu Bồi Nguyên kỳ.
Trong lòng Cổ Thần nhất thời kêu khổ, phương hướng biến đổi, chuyển sang hướng đông bắc phi độn toàn lực.
Phía sau không thể lui, phương bắc và phía nam đều có yêu tu đuổi theo, phía đông nam nối thông với Đồ Yêu Cốc, nơi đây đều là sinh linh thực vật, càng thêm nguy hiểm, chỉ có phi độn theo hướng đông bắc là không có cản đường, ít nhất hiện tại là vậy!
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 34: Ta cũng là yêu! (thượng)
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Phía đông lãnh địa quản hạt của thương lang tộc là phạm vi quản hạt của yêu thú loại phi cầm xích chuẩn tộc, từ lúc biết được Cổ Thần chạy theo phía đông, Thiên Dạ Lang Vương lập tức truyền tin cho xích chuẩn tộc.
Xích chuẩn tộc cũng giống như thương lang tộc, là một tộc đàn phụ thuộc của hắc hổ tộc, đồng thời quản hạt lãnh địa hơn mười vạn dặm, biết được có tu sĩ nhân tộc xuất hiện, lập tức phái đi không ít yêu tu bay tới tiến hành ngăn cản. Cổ Thần gặp phải mấy yêu tu phi cầm chỉ bất quá là một phân đội nhỏ trong mấy đội ngũ truy đuổi mà thôi.
Hắc hổ tộc đoạt được tàn đồ Côn Ngô Bí Cảnh của cuồng sư tộc, bị cuồng sư tộc điên cuồng trả thù, cũng giống như thương lang tộc, cường giả xích chuẩn tộc hầu như đã điều đi toàn bộ tham chiến rồi, vì vậy trong số yêu tu truy sát Cổ Thần không có bao nhiêu yêu tu Bồi Nguyên kỳ.
Cổ Thần xoay người theo hướng đông bắc, đã rời khỏi lãnh địa của thương lang tộc, tiến vào địa bàn của xích chuẩn tộc. Thiên Vũ và chúng yêu tu xích chuẩn tộc phía sau có thể nhìn thấy rõ ràng, tốc độ của đầu yêu tu xích chuẩn tộc tu vi Bồi Nguyên sơ kỳ cực kỳ nhanh, khoảng cách với Cổ Thần không ngừng giảm xuống.
Đối với chúng yêu tu truy đuổi theo sau, Cổ Thần có hai kiện pháp bảo thượng phẩm Côn Ngô Ấn và Hư Thiên Lệnh, ngược lại không thèm để vào mắt, chỉ là hắn cũng không dám để chúng yêu tu này bám chân. Yêu vực Đông Hoang, cường giả yêu tộc vô số, hắn không biết phần đông cường giả nơi đây đã đi tham chiến với cuồng sư tộc, chỉ nghĩ càng bị yêu tu bám chân nhiều thời gian càng nguy hiểm.
Cổ Thần dốc toàn lực phi độn, cấp tốc phi hành thẳng về phía tước, qua thời gian gần nửa canh giờ, phía trước lại xuất hiện hơn mười đạo độn quang, lúc này đây bằng tốc độ phi hành, Cổ Thần có thể phán đoán được chúng là yêu tu phi cầm.
Thân thể Cổ Thần đột nhiên đừng lại, không chỉ có hơn mười yêu tu phía trước chặn đường, hai phía trái phải đồng thời có hơn mười đạo độn quang bay tới rất nhanh, lại thêm hai đội yêu tu phi cầm.
Nhất thời Cổ Thần rơi vào tình thế bị vây quanh, tiểu đội yêu tu vây quanh bốn phía đều có một yêu tu Bồi Nguyên sơ kỳ dẫn đầu, cùng với khá nhiều yêu tu Dẫn Hồn kỳ, vô luận Cổ Thần chạy theo phương hướng nào đi nữa cũng không thể đột phá được.
Đồng thời xa xa bốn phương tám hướng còn có rất nhiều đạo độn quang không ngừng tiếp cận Cổ Thần, mà từ lần đầu tiên yêu tu xích chuẩn tộc nhìn thấy Cổ Thần, Cổ Thần lập tức chạy theo hướng đông bắc, yêu tu xích chuẩn tộc đã sớm liên hệ với nhau bày ra trận hình bao vây, để Cổ Thần tự mình chui vào vòng vây.
Nhìn bốn phía càng lúc càng nhiều điểm đen bao vây, không dưới mấy trăm điểm, đôi lông mày Cổ Thần nhăn lại, phiền toái lớn tới rồi…
Nhìn xuống dưới đất, mặt đất là một đoạn sườn núi, dưới sườn núi là một sơn cốc, mây mù vờn quanh, nhìn không rõ ràng. Thần thức Cổ Thần đảo qua, sơn cốc này dĩ nhiên cực kỳ sâu thẳm, thần thức Cổ Thần cũng không thể dò xét tới đáy.
Nơi đây có rất nhiều mây mù vờn quanh, chính là địa phương chơi trò trốn tìm rất tốt, Cổ Thần liền nhanh chóng hạ xuống dưới sơn cốc, trong nháy mắt đã dung nhập vào màn mây mù.
Trong chớp mắt qua đi, hơn mười đạo lưu quang hội tụ lại, toàn bộ đều hạ xuống dưới sơn cốc bên dưới, theo thời gian càng lúc càng nhiều đạo độn quang tới đây, tất cả đều hạ xuống sơn cốc, thời gian gần nửa khắc, số lượng yêu tu hạ xuống sơn cốc đã lên tới mấy trăm.
Đồng thời xa xa yêu thú rống giận, không trung không ngừng có yêu tu phi độn mà đến, tựa hồ vô cùng vô tận, toàn bộ đều hạ sâu xuống dưới sơn cốc.
Trong sơn cốc tràn ngập mây mù, ánh mắt nhìn không vượt qua mười trượng, Cổ Thần và chúng yêu tu truy kích phía sau chí ít cũng vượt qua trăm trượng, giữa hai bên mắt thường không thể nhìn thấy.
Bất quá thần thức ở nơi đây không hề bị ngăn cản, tuy rằng con mắt không thể nhìn thấy, nhưng giữa hai bên có thể dùng thần thức dò xét, nhìn qua thân thể Cổ Thần đã bị chúng yêu tu tập trung, tất cả đều đuổi theo Cổ Thần.
Sơn cốc này không biết đến cùng là sâu tới mức nào, không quá lâu sau, Cổ Thần đã vượt qua khoảng cách ba nghìn trượng, nhưng vẫn không thể nhìn thấy đáy cốc, thế nhưng có một điều khẳng định được chính là, càng tiến vào sâu hơn phạm vi sơn cốc càng thấy rộng rãi hơn.
Càng tiến sâu vào trong sơn cốc, sương mù càng đậm, thế nhưng hạ xuống dưới ba bốn nghìn trượng mây mù tan đi, con mắt có thể nhìn thấy khoảng cách càng xa hơn, cho tới khi vượt qua năm nghìn trượng, mắt thường có thể nhìn thấy khoảng cách trăm trượng. Cổ Thần dùng mắt thường đã có thể nhìn thấy chúng yêu tu xích chuẩn tộc đuổi theo phía sau.
Không quá lâu Cổ Thần đã nhìn thấy mặt đất đáy cốc, từ chỗ vào cốc đại khái chiều sâu khoảng sáu nghìn trượng, đối với một một núi bình thường mà nói, sáu mươi trượng đã là cực cao rồi, đối với một sơn cốc sâu tới sáu nghìn trượng, toàn bộ Cổ Hoang cũng không có nhiều lắm.
Đáy cốc tuy rằng mây mù lơ lửng, nhìn không quá nghìn trượng, bằng đường nhìn phán đoán hai bên cách nhau chí ít nghìn trượng, địa thế rất ổn định, Cổ Thần không nhìn thấy một mặt vách núi, nói rõ sơn cốc này hẳn là phi thường to lớn.
Cổ Thần vừa mới hạ xuống dưới đất không lâu, một đạo lại một đạo độn quang lục đục hạ xuống đất, vây quanh bốn phía Cổ Thần, rất nhanh liền có mấy trăm yêu tu vây quanh bốn phía Cổ Thần, vòng vây ngoài hai mươi trượng.
Thương lang tộc, xích chuẩn tộc cùng với một ít yêu tu lợi hại của các tộc đàn yếu nhược, ví dụ như trư tộc, diêu ưng tộc, giác đường tộc… Toàn bộ đều có.
Đồng thời tiếp sau càng có không ngừng yêu tu phi độn xuống, gia nhập vòng vây bao quanh Cổ Thần.
Mọi chuyện bắt đầu, phiền phức đã tới, trong lòng Cổ Thần xoay chuyển như điện quang hỏa thạch, làm sao để tránh một hồi đại chiến.
- Tu sĩ nhân tộc… Lần này ngươi chắp cánh khó thoát! Ha ha ha… Ha ha ha…
- Tu sĩ nhân tộc... Dám can đảm bước vào yêu vực Đông Hoang, nhất định khiến ngươi chết không chỗ chôn.
- Tu sĩ nhân tộc… Ngươi chuẩn bị chịu chết đi! Ha ha…
Yêu tu bốn phía nhìn Cổ Thần, trong mắt đều là vô cùng hưng phấn, lớn tiếng hô hào.
Những yêu tu này chín thành chín không sống quá nghìn năm, đối với tu sĩ nhân tộc chỉ là nghe truyền thuyết, lúc này tận mắt nhìn thấy, một tên so với một tên càng thêm hưng phấn, hăng hái bừng bừng.
Thiên Vũ đứng bên cạnh một gã yêu tu xích chuẩn tộc, trong mắt lộ vẻ khinh thường, nói:
- Xích Thứu, đừng vội coi thường tiểu tử này, ta đã giao thủ với hắn, suýt chút nữa thua trong tay hắn.
Gã yêu tu gọi là Xích Thứu này chính là một gã yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ duy nhất trong đám yêu tu xích chuẩn tộc, thấy Cổ Thần mới chỉ có tu vi Dẫn Hồn sơ kỳ, thần thái rất coi thường.
Nghe Thiên Vũ nói, sắc mặt Xích Thứu cả kinh, sức chiến đấu của Thiên Vũ như thế nào, Xích Thứu thân là tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ tự nhiên rất rõ ràng, luận về tốc độ Thiên Vũ không thể so sánh với Xích Thứu, luận sức chiến đấu Xích Thứu thua hắn một bậc.
Bất quá thần sắc kinh hãi chỉ thoáng lướt qua liền biến mất, Xích Thứu khôi phục trạng thái ngạo thị ngửa đầu nói:
- Hắc hắc… Cho dù hắn có bản lĩnh hơn nữa thì thế nào, tu sĩ nhân tộc dám bước vào yêu vực Đông Hoang, đó chính là muốn chết.
- Hắc hắc….
Đột nhiên Cổ Thần cười hắc hắc.
Lúc này số lượng yêu tu xung quanh đã vượt qua một nghìn, đều là yêu tu đạt tới biến hóa kỳ, bị hơn một nghìn yêu tu biến hóa kỳ vây khốn, thấy Cổ Thần không hề sợ hãi dù chỉ một chút, ngược lại cười hắc hắc, chúng yêu tu thấy thế, cả đám nhíu mày lại, tràn đầy vẻ không giải thích được.
Cổ Thần quét mắt nhìn bốn phía, lớn tiếng nói:
- Ai nói ta là tu sĩ nhân tộc, chỉ bất quá ăn một cây hóa hình thảo mà thôi, ta cũng là yêu!
- Yêu? Hóa hình thảo?
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 34: Ta cũng là yêu! (hạ)
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Hóa hình thảo đối với yêu tu có mê hoặc trí mạng, nghe lời nói của Cổ Thần, trong ánh mắt chúng yêu tu đều lộ vẻ hứng thú nồng đậm, không hề thiếu yêu tu quát lớn:
- Ngươi là yêu? Ngươi là yêu gì?
- Hừ…
Trên mặt Cổ Thần hiện lên một tia ngạo nghễ, nói:
- Ngươi nhìn một chút, ta là yêu gì?
Nói xong, y phục màu xanh trên người Cổ Thần nhất thời hóa thành vô số mảnh nhỏ, vô số long đan màu vàng từ làn da của hắn xuất hiện, tràn đầy toàn thân, tay chân, đều biến thành bốn long trảo lóng lanh kim quang, trên đầu mọc ra hai long giác.
Lúc này Cổ Thần tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết so với thời điểm tại bí địa Lý gia lại tinh thâm hơn không ít, đầu đã dần dần hóa thành hình rồng chân chính.
Thân người đầu rồng, chiều cao của Cổ Thần nhất thời tăng lên, ước chừng hơn một trượng, một cỗ long uy nhất thời bao phủ không gian, trong mắt Cổ Thần cao ngạo, quát lớn:
- Các ngươi hãy nhìn cho rõ ràng…
- Long… Một đầu kim long…
- Trời ạ, là thần thú… Là thần thú kim long…
Chúng yêu tu biến sắc, nhất tề kinh hô.
Nếu như con người là vạn vật chi linh, vậy thì long là vạn yêu chi linh, trong yêu tộc có địa vị vô cùng cao quý, long trong yêu vực chính là tượng trưng cho thực lực, địa vị.
Long trời sinh có tu vi Thần Hải cảnh, tính cách cao ngạo, cực kỳ hiếu chiến, chính là tộc đàn có thực lực mạnh nhất trong yêu tộc, là vương giả trong yêu tộc.
Thần thái Cổ Thần cao ngạo, tuy là thân người nhưng đã có long uy, biểu hiện thần sắc của long rất hoàn hảo. Chúng yêu tu nhất thời không hề hoài nghi, trong mắt tràn đầy cung kính, tuy rằng thực lực long tộc rất mạnh, thế nhưng số lượng lại rất ít ỏi, cho dù trong yêu vực cũng rất hiếm khi nhìn thấy một đầu long.
Ánh mắt Cổ Thần nhìn quét qua, quát lớn:
- Các ngươi còn muốn cản đường ta?
Lúc này trên mặt Xích Thứu không còn vẻ coi thường, xích chuẩn tộc tại yêu vực bất quá là một tộc đàn phụ thuộc mà thôi, so sánh với long tộc hoàn toàn là trên trời và dưới đất, long tộc tùy tiện phái ra một đầu long đã thành niên nào đó chạy tới cũng đỏ hủy diệt xích chuẩn tộc một nghìn lần.
Long trời sinh ra đã có tu vi Thần Hải cảnh, thành niên thì có tu vi Mệnh Tuyền cảnh, nói cách khác, mỗi một đầu long thanh niên chí ít cũng có tu vi Mệnh Tuyền cảnh, nếu là tiếp tục tiến hành tu luyện, thực lực càng mạnh mẽ hơn nhiều. Đối với những yêu tu khác, tu luyện cả đời cũng khó có thể đột phá Mệnh Tuyền cảnh, long tộc quả thực là tồn tại vô cùng biến thái.
Nếu không phải số lượng long tộc không thể so với các tộc khác thì long tộc đã sớm thống nhất yêu vực rồi.
Ánh mắt Cổ Thần chăm chú nhìn vào Xích Thứu, Xích Thứu nhất thời cúi đầu xuống, vẻ mặt khiêm tốn nói:
- Kim long các hạ tôn kính, mời tự nhiên, xích chuẩn tộc vừa rồi có mắt nhìn không được long nhan, xin kim long các hạ thứ lỗi, xích chuẩn tộc tuyệt sẽ không quấy rối các hạ.
Nói xong, Xích Thứu vung tay lên, chúng yêu tu Xích Chuẩn tộc một số thì rời đi, một số đứng ở một bên lẳng lặng quan sát.
Chúng yêu tu xích chuẩn tộc vừa lui lại, số lượng yêu tu vây quanh Cổ Thần ít đi phân nửa, Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, quét qua một lượt đối với chúng yêu tu thương lang tộc, bị ánh mắt nhìn vào, chúng yêu tu đều bị lui bước, trên mặt cả kinh.
Cổ Thần là long khiến trong lòng yêu tu sợ hãi, nhãn thần nhất tề nhìn sang Thiên Vũ. Thiên Dạ Lang Vương còn chưa tới, chúng yêu tu thương lang tộc chỉ đành phải nghe lệnh của Thiên Vũ.
Một đầu long, bình thường cho dù Thiên Vũ có mười lá gan cũng không dám đắc tội, thế nhưng Cổ Thần giết chết ái tử của Thiên Dạ Lang Vương, Thiên Vũ biết Thiên Dạ Lương Vương tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.
Mà giết chết Thiên Lang cũng có thể bỏ qua, hắn còn đoạt lấy tàn đồ Côn Ngô Bí Cảnh trong tay Thiên Lang, đây chính là vật mà phong lôi ưng tộc nhìn chằm chằm, nếu là bị mất thì thương lang tộc cũng chỉ còn con đường diệt tộc.
Đắc tội long tộc, là chết, đắc tội phong lôi ưng tộc, cũng là chết!
Trong đầu Thiên Vũ suy tư cực nhanh, trước sau đều là chết, thế nhưng Cổ Thần mới chỉ có tu vi Dẫn Hồn sơ kỳ, tuy rằng có thể bộc phát ra uy lực Bồi Nguyên trung kỳ, thế nhưng thương lang tộc có một nghìn yêu tu, trên vạn yêu thú tới truy sát, còn có Thiên Dạ Lang Vương tự mình xuất động, muốn đánh giết thực sự không tính khó khăn.
Nếu như có thể giết chết Cổ Thần, chỉ cần không để tin tức này lộ ra ngoài, long tộc đi đâu để tra xét?
Thiên Vũ vừa nghĩ, nhất thời quyết định đánh chết Cổ Thần là biện pháp giải quyết duy nhất, long thì đã làm sao? Xung quanh hơn mười vạn dặm không hề có tung tích long tộc, giết hủy thi, ai có thể biết được?
Xoay chuyển ánh mắt, Thiên Vũ nhìn thoáng qua Xích Thứu bên cạnh, thầm nghĩ:
“Phải kéo xích chuẩn tộc vào cùng nhau, nếu để bọn họ thả ra tin tức, thương lang tộc sẽ xong!”
Tâm niệm đã định, Thiên Vũ nhìn Cổ Thần, không còn sợ hãi, sát khí nổi lên, nói:
- Xích Thứu huynh, ngươi cũng biết đồn đãi về long tộc? Long tộc cực kỳ hiếu chiến, bất luận là tộc đàn nào đó đắc tội đối với bọn họ, nếu như không có thực lực bảo vệ mình, hầu như đều chỉ có một kết quả diệt tộc, hắc hắc, xích chuẩn tộc các ngươi đã đắc tội với kim long này, ngươi không sợ hắn sẽ ghi hận trong lòng, sau này diệt tộc ngươi sao?
Thiên Vũ nói để nhãn thần Xích Thứu khẽ biến, thế nhưng muốn hắn đối phó với một kim long, thực sự để hắn run như cầy sấy.
Long là thần thú, sau lưng là một tộc đàn siêu cấp, trong tộc lại phân chia thành kim long, ngân long, hỏa long, băng long… Rất nhiều chủng loại, không hề cùng phạm vi thế lực, kim long lại là vương giả trong long tộc, là một loại long thực lực mạnh nhất trong tộc.
Thấy Xích Thứu có chút động, Thiên Vũ tiếp tục nói:
- Kim long này giết chết thiếu chủ thương lang tộc chúng ta, cùng với thương lang tộc chúng ta có thù hận không thể hóa giải, Thiên Dạ Lang Vương tự mình xuất động đến đây đánh chết đầu kim long này, tối đa thời gian một ngày Thiên Dạ Lang Vương sẽ tới, Xích Thứu huynh, không bằng hai tộc chúng ta liên thủ, giết chết đầu long này, hắc hắc… Một đầu kim long, toàn thân hắn đều là bảo bối, thi thể hắn giải quyết như thế nào, do xích chuẩn tộc quyết định, thế nào?
Cổ thần giết chết thiếu chủ thương lang tộc chỉ có Thiên Vũ biết, lúc này nói ra trong mắt chúng yêu tu đều cả kinh, hai mắt nhìn Cổ Thần đã nhiều hơn một phần giận dữ, nếu như Thiên Vũ đã nói ra, như vậy việc chặn đánh đầu kim long này la chuyện toàn tộc, tự nhiên sẽ nghe theo mệnh lệnh.
Quản lý tộc đàn trong yêu vực tương đối nghiêm ngặt, so với gia tộc nhân tu còn đoàn kết hơn một chút.
- Lời này có thực không?
Trong mắt Xích Thứu chợt lóe, lộ ra một tia tham lam, hưng phấn hỏi.
Thiên Vũ gật đầu nói:
- Làm trò trước mặt các vị huynh đệ, ta sao lại thả lời giả dối? Chỉ cần giết chết đầu kim long này, giải quyết tốt thi thể của hắn, việc này liên quan tới sinh tử tồn vong của hai tộc chúng ta, hai tộc chúng ta không nói, long tộc dù có cường đại hơn nữa thì cũng không thể biết được kim long chết ở nơi nào?
Xích Thứu cười nói:
- Tốt, xích chuẩn tộc ta nguyện trợ giúp thương lang tộc một tay.
Khuôn mặt Cổ Thần lạnh lùng, quát lớn:
- Xích Thứu, ngươi đây là tự đưa xích chuẩn tộc vào đường chết.
Xích Thứu nhìn Cổ Thần, trên mặt cứng lại, thế nhưng đây là là thi thể kim long a! Cuối cùng tham lam đã chiến thắng sợ hãi, sau một lát, trên mặt Xích Thứu chỉ còn lại âm lãnh, chỉ một ngón tay về phía Cổ Thần, quát lên:
- Xích chuẩn tộc nghe lệnh, giết chết kim long trước mắt!
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 35: Huyết hải phiêu hương.
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Xích Thứu vừa ra lệnh một tiếng, chúng yêu tu xích chuẩn tộc đều hóa thành hào quang, rất nhanh liền vây quanh một vòng bên ngoài vòng vây của thương lang tộc, không ít yêu cầu bay lên không trung đúng chúng một chỗ với chúng yêu tu thương lang tộc.
Thương lang và xích chuẩn tộc đều có hơn nghìn yêu tu, giống như một cái bình thắt cổ, bao vây xung quanh Cổ Thần.
Trong mắt Cổ Thần nhất thời xuất hiện quang mang màu hồng, nếu không thể tránh được, vậy thì chiến đi!
- Nhất nguyên sơ thủy thái hư sinh, lương nghi trung khai hỗn độn phân. Càn khôn trầm phù hợp hoan nhật, điên đảo côn ngô âm dương thành...
Liệt dương kiếm, cực âm kiếm lập tức xuất hiện trên tay Cổ Thần, trong miệng niệm trận quyết, mỗi một câu niệm liền bổ qua hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng, bốn câu trận quyết niệm xong, bổ ra tám đạo kiếm cương, Hỗn Độn Âm Dương đại trận đã bố trí thành.
Một ấn ký âm dương lớn chừng mười trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Cổ Thần, đỏ là dương, trắng là âm, âm dương giao hoán, ấn ký âm dương không ngừng chuyển động, một đạo quang tráo từ trong trận hạ xuống, lớn chừng mười trượng, bao phủ Cổ Thần trong đó.
Con mắt huyết hồng của Cổ Thần nhìn chằm chằm vào Thiên Vũ, quát lớn:
- Nếu ngươi đã muốn chết, vậy ta tiễn các ngươi đoạn đường.
Nói xong, Liệt Dương, Cực Âm Kiếm khẽ động, trong sát na bổ ra hai đạo kiếm cương, hai gã yêu tu Dẫn Hồn sơ kỳ vừa mới xuất thủ tiến hành công kích đối với Cổ Thần, hai đạo kiếm cương phá không bắn tới, cắt đứt không gian thành hai nửa vỡ nát...
Trong sát na, hai đạo kiếm cương đã bắn tới trước mặt hai gã yêu tu Dẫn Hồn sơ kỳ, trước mắt chúng yêu tu, hai tên yêu tu Dẫn Hồn sơ kỳ, ngay cả pháp bảo hạ phẩm trong tay, tất cả đều bị bổ thành hai đoạn, nhất thời bỏ mạng tại chỗ.
Chúng yêu tu kinh hãi, thực lực như vậy cho dù là tu sĩ Bồi Nguyên cảnh cũng không thể so sánh được, lực công kích như vậy đủ để so sánh với yêu tu Bồi Nguyên hậu kỳ rồi.
Lúc Cổ Thần hóa long, thực lực một lần nữa trương lên, tuy rằng không bằng yêu tu Bồi Nguyên hậu kỳ, thế nhưng dưới Bồi Nguyên hậu kỳ không có kẻ nào có thể so sánh được.
Trong mắt Thiên Vũ tràn đầy vẻ kinh hãi, lần đầu tiên Cổ Thần xuất thủ đã đủ gây cho hắn chấn động rồi, không nghĩ tới thực lực của Cổ Thần cư nhiên còn có tăng lên.
Lần đầu tiên Thiên Vũ không tự tin, có thể bình thủ đối với Cổ Thần, thế nhưng lúc này hắn đã chọn đối đầu với Cổ Thần, vậy thì đành phải chiến.
Thấy Cổ Thần dễ dàng chém chết hai gã yêu tu Dẫn Hồn trung kỳ, trên mặt Xích Thứu tràn đầy vẻ chấn động, đối mặt nhìn Thiên Vũ, cùng kêu lên:
- Giết, toàn bộ xuất thủ, giết hắn...
Sau khi Cổ Thần chém chết hai gã yêu tu, vẫn chưa dừng lại, trong Hỗn Độn Âm Dương đại trận, song kiếm thoáng động, lại bổ ra hai đạo kiếm cương như cũ, kiếm cương từ trong ấn ký âm dương bay ra, cắt nát không khí, trong nháy mắt lại có hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, thêm hai tên yêu tu Trúc Thai kỳ chết dưới kiếm cương.
Trong lúc nói ra lời này, song kiếm trong tay Cổ Thần liên tục lay động, một đạo lại một đạo kiếm cương hết màu đỏ lại chuyển sang màu trắng bay ra, tốc độ nhanh tới cực điểm, yêu tu dưới Dẫn Hồn kỳ căn bản không thể ngăn cản, không thể né tránh, kiếm cương phóng tới tức thì phải chết.
Đồng thời, mi tâm Cổ Thần chợt lóe hào quang, Ngũ Linh Phân Thần trùy đột nhiên bay ra, hóa thành năm đạo hào quang bay thẳng về phía một gã yêu tu Trúc Thai kỳ, năm đạo lưu quang có tốc độ cực nhanh, đánh chết yêu tu Trúc Thai kỳ giống như cắt cỏ thái rau, bị Ngũ Linh Phân Thần trùy bắn trúng, tất cả đều mất mạng.
Lập tức Cổ Thần thôi động pháp lực, Ngũ Linh Phân Thần trùy bay ra khỏi thi thể yêu tu, một lần nữa công kích về yêu tu khác.
Nói thì chậm, diễn biến cực nhanh, tất cả mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp nhoáng, Cổ Thần liền tục bổ ra hơn chục đạo kiếm cương, chém giết hơn chục tên yêu tu, Ngũ Linh Phân Thần trùy cũng đã giết chết chí ít ba gã yêu tu.
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Tiếng nổ vang lên liên miên không dứt, chúng yêu tu đều phóng ra pháp bảo, đều oanh kích vào quang tráo pháp lực do Hỗn Độn Âm Dương đại trận hình thành, lực công kích của Hỗn Độn Âm Dương đại trận cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ, trong thời gian ngắn cũng khó có thể phá hủy quang tráo pháp lực.
Xung quanh Cổ Thần tuy rằng có hơn nghìn yêu tu, nhưng yêu tu Bồi Nguyên kỳ cực kỳ ít, chỉ có trên dưới hai mươi, yêu tu Dẫn Hồn kỳ khoảng bốn trăm, còn lại gần nghìn yêu tu đều chỉ có tu vi Trúc Thai kỳ.
Vì vậy pháp bảo oanh kích vào quang tráo pháp lực tuy nhiều, nhưng quang tráo pháp lực chỉ lay động, không hề bị phá hủy. Cổ Thần đứng trong quang tráo pháp lực, công cần phân tâm ngăn cản công kích, nhất thời song kiếm Liệt Dương, Cực Âm cấp tốc huy vũ, kiếm cương liên miên không ngớt phóng ra, một đạo lại một đạo từ ấn ký âm dương xuất hiện phóng đi...
Bốn phía Cổ Thần, một đạo lại một đạo vết rách không khí xuất hiện, mỗi một đạo vết rách không khí đều có một đạo kiếm cương bổ ra, lập tức có ít nhất một gã yêu tu bị bỏ mạng dưới kiếm cương.
Chỉ trong thời gian hơn mười lần hô hấp, Cổ Thần liên tục bổ ra hơn trăm kiếm, trên trăm yêu tu kể cả thân thể lẫn pháp bảo bị chém thành hai đoạn, Ngũ Linh Phân Thần trùy cũng đi thu hoạch tính mệnh chí ít mười mấy tên yêu tu.
Trong lúc nhất thời, mùi máu tanh tràn ngập sơn cốc.
Hỗn Độn Âm Dương đại trận quả nhiên không bình thường, dưới công kích của nhiều pháp bảo như vậy, quang tráo pháp lực tuy rằng lay động mãnh liệt, thế nhưng vẫn chưa tan biến. Thoạt nhìn Cổ Thần bị hơn nghìn yêu tu vây khốn, trên thực tế là chúng yêu tu bị Cổ Thần tàn sát.
Hai chân Cổ Thần dậm mạnh, mặt đất phương viên mười trượng nhất thời nứt nẻ tầng tầng, từng khe nứt xuất hiện, giống như mạng nhện, thân thể Cổ Thần mượn lực dậm mạnh chợt lóe về phía trước hơn hai mươi trượng, đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Vũ.
Đánh người trước đánh ngựa, cầm tặc trước cầm vương...
Yêu tu đông đảo như vậy, Cổ Thần rất khó giết hết được, cho dù là hơn mười lần hô hấp Cổ Thần đã giết chết trên trăm tên yêu tu, mặt đất mặc dù sớm thành thi sơn biển máu, thế nhưng số lượng yêu tu công kích cảm giác như không hề ít đi, cứ tiếp tục như vậy, quang tráo pháp lực do Hỗn Độn Âm Dương đại trận hình thành sớm muộn gì cũng bị công phá.
Chỉ khi đánh chết hai gã yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ Thiên Vũ và Xích Thứu trước, để chúng yêu tu như rắn không đầu, Cổ Thần tàn sát vừa chạy trốn, bằng không mà nói, có thủ lĩnh điều khiển, cho dù đám yêu tu kia chỉ còn lại một hai cũng sẽ không lui lại.
Người chưa tới, hai đạo kiếm cương đã phá không chém tới, Thiên Vũ nhấc lang nha bổng lên, nện mạnh vào thân kiếm cương, Thiên Vũ lập tức bị chấn động đẩy lùi ngược lại mười bước.
Lúc này, Cực Âm Kiếm trong tay trái Cổ Thần biến mất, chưởng trái quay sang ấn ký âm dương, một đạo băng chưởng đánh mạnh vào trong đó.
Đột nhiên, trong phòng chu vi trăm trượng, nhiệt độ giảm mạnh, đặt biệt xung quanh thân thể Cổ Thần hơn mười trượng, mặt đất trong nháy mắt nổi lên bông tuyết, một băng chưởng từ trong ấn ký âm dương bổ ra, lớn đủ mười trượng, mạnh mẽ chụp về phía Thiên Vũ.
Cùng lúc đó, một mùi thơm nhẹ nhàng thổi qua, át đi mùi máu tươi ngập trời, chúng yêu tu nguyên bản nhìn chằm chằm Cổ Thần đánh ra một băng chưởng về phía Thiên Vũ, lúc này nhất tề quay đầu sang hướng đông, trong mắt tràn đầy hưng phấn, vui vẻ.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế