Chương 266: uy lực của nói dối
Dịch: Dương Tử
Biên dịch: Dương Tử
Nguồn: 4vn.eu
Chương 266: uy lực của nói dối
Người đến không phải ai khác, chính là hai người biểu muội Tuyết nhi, Nam Cung Ngọc Băng và Nam Cung Ngọc Điệp.
Nam Cung Ngọc Băng dung nhan tuyệt thế tự nhiên là một bộ mặt lạnh lùng, phảng phất như một pho tượng mỹ nữ làm từ băng hoàn mỹ, họa xuất những đường cong đẹp tuyệt đáng để kiêu ngạo, hãnh diện, giống như tiên nữ lạnh lùng phủ xuống nhân gian. Phảng phất hết thảy đều không lọt vào con mắt của nàng, không chuyện gì có thể để cho nàng quan tâm.
Nam Cung Ngọc Băng như một khối băng làm cho người ta không cách nào nhìn kỹ, rồi lại nhịn không được, phải mở to đôi mắt ngắm nhìn tiên nữ!
Còn phía trước Nam Cung Ngọc Băng là một dáng người lả lướt kiều xảo, làm cho người người thương yêu, đình đỉnh ngọc lập chính là Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, đôi chân thon dài, mắt son mày liễu, chiếc mũi ngọc đáng yêu, cùng làn da tay trong suốt khiết bạch phối hợp thành một tiểu tiên nữ làm cho nhân ái liên (mọi người yêu thích). Phảng phất như phù dung lục bích nở trong làn nước trong xanh. (Mịa!! Tui đây chán nhất là mấy cảnh tả người con gái xinh đẹp!! Còn nào tả cũng tương tự nhau bố ai hình dung được!! Đoạn này tui dịch hơi gượng!! Nói chung là xinh đẹp có j anh em đọc VP tìm hiểu thêm T_T )
Nhưng mà bây giờ cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của Nam Cung Ngọc Điệp quyệt trứ hồng nhuận (mím lại tức giận), một bộ dáng hung hung nhìn là sáng tỏ nàng chính là muốn tìm ta gây phiền toái.
"Lâm Phong."
Đã thấy ta, Nam Cung Ngọc Điệp thiếu chút nữa lộ ra nụ cười, muốn gọi ta một tiếng Lâm đại ca, nhưng mà nhớ tới sự ghê tởm của ta (bỏ M Tuyết hay bị sàm sỡ lúc trước nhỉ??), hung hăng kêu ta một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu quyệt canh khởi (hé mở).
"Trước tiên vào đây đi." (come on baby!)
Nhìn đối mỹ nhân trước mắt này, chỉ có thể bất đắc dĩ mời các nàng vào phòng, bất quá ta thật sự rất cảm khái, Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp đôi tỷ muội này, như thế nào lại phong hoa tuyệt đại xuất chúng như thế chứ.
Nam Cung Ngọc Băng nhìn Nam Cung Ngọc Điệp bước vào vẫn đứng im. Ta mỉm cười nhìn nàng, chờ đợi nàng tiến vào, nhưng mà nhìn ta, Nam Cung Ngọc Băng không khỏi nhớ tới hành động vô sỉ cùng hạ lưu, nhớ tới sự bá đạo cùng dã man của ta lúc trước.
Chính là tại ngày đó, cơ thể băng thanh ngọc khiết của nàng bị tên nam nhân này giam cầm, lại bị nam nhân này thân mật sờ soạng ngực nàng 1 hồi, bỗng dưng nàng cảm thấy rối loạn, hung hăng nhìn hắn.
Nam Cung Ngọc Băng nổi lên một trận tâm hư (hoảng hốt), tâm tư lạnh lùng của nàng đột nhiên phanh phanh nhảy mạnh lên, tuyệt thế dung nhan đột nhiên trở nên nóng lên, bay lên một trận đỏ ửng.
Chỉ là bởi vì thân thể tuyệt vời của nàng đã lạc in ấn ký của nam nhân này, đã bị nam nhân này phách chiêm, đã thành tư hữu phẩm (vật sở hữu) của nam nhân này. (Bị sờ 1 cái có nghiêm trọng vậy ko?)
Hơn kinh khủng là, ở chỗ sâu trong nội tâm của Nam Cung Ngọc Băng đã khắc sâu bóng dáng của tên nam nhân này, cam nguyện thành... tù binh cho hắn.
Nam Cung Ngọc Băng mặt thẹn thùng, thật muốn xoay người đào tẩu. Không muốn để cho hắn phát hiện nội tâm yếu ớt cùng vô lực của nàng.
Nhưng mà, nhìn thấy nam nhân này, đã thấy tên vô sỉ Lâm Phong, Nam Cung Ngọc Băng lại nhịn không được, muốn bước vào, lại muốn bỏ đi, thành ra không biết di động cước bước thế nào.
Bởi vì lần trước có thời gian xấu hổ. Nam Cung Ngọc Băng không dám tới tìm ta, cũng không muốn tái kiến ta, nhưng mà thấy ta, Nam Cung Ngọc Băng tâm tình đột nhiên kích động, đột nhiên ta nổi lên một cổ cảm giác ngọt ngào hạnh phúc.
Nam Cung Ngọc Băng đột nhiên phát hiện, nội tâm của nàng đúng là tưởng niệm nam nhân này, muốn cùng nam nhân này gặp mặt, muốn cùng nam nhân này ở một chỗ, tưởng niệm lồng ngực rộng rãi vững chắc của nam nhân này .
Tại trước mặt hắn, không hiểu sao nàng lại bất lực thế này, bất đắc dĩ vô lực như vậy.
Nam Cung Ngọc Băng đột nhiên phát hiện, sự cao ngạo, lạnh lùng của nàng tại trước mặt hắn căn bản không chịu nổi một kích, đã bị nam nhân này hoàn toàn làm cho nát bấy.
Trong lòng đau xót, Nam Cung Ngọc Băng thiếu chút nữa chảy xuống một làn nước mắt ủy khuất mà nàng cũng không rõ ràng lắm...
Muội muội Nam Cung Ngọc Điệp đã tiến vào phòng.
Bây giờ, ngoài cửa chỉ có ta cùng nàng, Nam Cung Ngọc Băng càng thêm bối rối, trong lòng càng thêm chua xót, nhanh chóng bước vào phòng, theo sát sau muội muội Nam Cung Ngọc Điệp. Hy vọng giữ lại một phần tôn nghiêm cuối cùng của nàng. Không muốn để cho nam nhân này thấy nước mắt của nàng.
"Lâm Phong, ngươi tại sao lại cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay, ngươi... ngươi nói …cho ta."
Một phen trầm mặc, Nam Cung Ngọc Băng rốt cục cũng mở miệng nói ra mục đích tới đây lần này .
Đáng tiếc, Nam Cung Ngọc Băng căn bản không có kinh nghiệm cùng người khác trao đổi, căn bản không biết như thế nào trách vấn người khác. Mặc dù ngữ ngôn lạnh như băng, nhưng mà không có một chút uy lực nào. Ta đều hoài nghi nàng có hay không đang nói với ta.
"Lâm Phong, ngươi tên đại bại hoại này, đại sắc lang, ta cùng tỷ tỷ hôm nay tìm ngươi, chính là muốn ngươi cấp cho Tuyết Nhi một cái công đạo. Tại sao cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay?"
"Trừ phi ngươi cùng Tuyết nhi biểu tỷ làm lành, nếu không, đừng nghĩ ta cùng tỷ tỷ bỏ qua cho ngươi."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhịn không được, bước tới trước người ta, nhìn ta chằm chằm không tha, tỷ tỷ nàng Nam Cung Ngọc Băng cái gì đều tốt, nhưng mà bị gia tộc an bài tu luyện võ học, rất ít tiếp xúc bên ngoài, căn bản không có có cái gì trao đổi kinh nghiệm, nàng đành cất giọng chất vấn tên đại sắc lang trước mắt này.
Ách!
Đừng làm ta sợ!
Ta đột nhiên một trận hạnh phúc, nhớ tới ngày đó hương diễm loạn đấu, không khỏi hướng Nam Cung Ngọc Băng bên cạnh nhìn lại, nhớ tới mỹ nữ lạnh như băng này lại nhu tình cùng mị cốt như thế, một trận tâm động, thân tư tuyệt vời của Nam Cung Ngọc Băng cùng làn da khiết bạch, bóng loáng của Nam Cung Ngọc Điệp như hiện ra trước mắt ta.
Nhưng mà ta cũng nhanh chóng tỉnh lại.
Đối mặt với trách vấn của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, ta thật không biết trả lời như thế nào.
"Lâm Phong, tỷ tỷ của ta tu luyện võ học, lạo là cao thủ võ công, nếu ngươi không thành thật, ngươi sẽ thảm đó."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp đã thấy ta không nói lời nào, tiếp tục đe dọa ta sợ, làm một bộ dáng tức giận.
Biểu tỷ Vương Mộng Tuyết vĩ đại là vậy, xinh đẹp là vậy, nhu thuận là vậy, vẫn luôn là biểu tỷ đáng tự hào của nàng cùng tỷ tỷ Nam Cung Ngọc Băng. Hơn nữa Tuyết nhi biểu tỷ đối với đại sắc lang trước mắt này một lòng si tình, nhưng mà đại sắc lang này như thế nào vô tình vậy, cũng nhẫn tâm từ bỏ Tuyết nhi biểu tỷ.
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp thương tâm cở nào, tại sao Lâm đại ca không muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ cùng một chỗ, Lâm đại ca mà nàng thầm mến tại sao lại biến thành như vậy...
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhìn Lâm đại ca trước mắt , hy vọng Lâm đại ca có thể cùng Tuyết nhi biểu tỷ làm lành, hy vọng Lâm đại ca của nàng giống như trước kia, bóp bóp cái mũi của nàng, xưng hô nàng là Tiểu ma nữ.
Võ công!
Được rồi, trước mắt ta sáng ngời...trước đem Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp hồ lộng trụ (hồ ngôn loạn ngữ - lừa đảo 1 phen).
Mặc dù ta đã quyết định, muốn đem Tuyết nhi của ta một lần nữa truy trở về. Nhưng mà ta muốn chính mình đuổi theo, ngã nơi nào, sẽ từ nơi đó đứng lên. Ta không muốn để cho Nam Cung Ngọc Điệp nhúng tay vào.
"Lúc trước, ta tu luyện một loại võ công bá đạo, là một loại võ học hàm chứa dương tính bên trong rất bá đạo, nhưng mà bởi vì luyện công không thận, nhân mà tẩu hỏa nhập ma, dương hỏa phần thân, thiếu chút nữa bạo thể mà chết. Cái thời khắc...kia quá nguy hiểm, cũng may lúc ấy Lý Đồng bên cạnh, là Lý Đồng dùng nguyên âm xử nử của nàng đem ta từ quỷ môn quan kéo trở về."
"Ngọc Điệp, Lý Đồng mạo hiểm có lẽ hội cùng ta cùng nhau, đồng thời dương hỏa phần thân nguy hiểm, cam nguyện dụng tấm thân xử nữ của nàng cứu ta, đem thân xử nữ của nàng hiến cho ta, ta không thể không vì nàng lo lắng, ta muốn với Lý Đồng cùng một chỗ, gánh chịu phần trách nhiệm này, ta......" (DG: Cao!! Con mẹ nó cao tay!! Thằng này khá!! Anh em học hỏi có j sau này dùng… nhưng có thể nói học nhìu quá tẩu hỏa nhập ma…. hahaha)
Ta chậm rãi kể lại chuyện xưa, Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên kinh hãi, Nam Cung Ngọc Băng lạnh lùng bên cạnh ngọc nhan cũng xuất hiện một tia tiêu lự (do dự- lo lắng?). Tẩu hỏa nhập ma là chuyện đáng sợ nhất khi tu luyện võ công... làm thượng cổ võ học thế gia Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp tự nhiên biết nguy hiểm trong đó .
"Lâm đại ca."
Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên nhịn không được gọi ta một tiếng, cắt đứt lời ta nói, khẩn trương đi tới trước người ta Nam Cung Ngọc Băng cũng như là muốn nói gì, nhưng mà lại bị Nam Cung Ngọc Điệp ... đoạt trước.
"Lâm đại ca, ngươi tu luyện võ công bị tẩu hỏa nhập ma sao?"
Nam Cung Ngọc Điệp nói tới đây, con mắt đen láy ánh lên một mảnh tiêu lự, một trận lệ quang trong suốt tại trong hốc mắt phiếm xuất, rơi trên dung nhan kiều xảo tràn đầy lo lắng, cũng đã quên trách vấn chuyện ta cùng Tuyết nhi, càng thêm quan tâm hướng ta hỏi.
"Lâm đại ca, ngươi đừng trách Ngọc Điệp! Là Ngọc Điệp không biết"
"Bây giờ ca thế nào rồi, còn có... nguy hiểm, hay có cái di chứng gì không? Lâm đại ca, ngươi bây giờ theo ta về nhà, ta để cho ông nội cùng ba ba giúp ngươi trị liệu. Bọn họ đều là võ công cao thủ, khẳng định đem ngươi hồi phục thật tốt."
Ta đột nhiên sửng sốt, đây là cái quái gì, ta nói dối 1 chút mà dẫn đến kết quả như vậy sao, .
Nói dối uy lực cũng thật cường đại a!
Nam Cung Ngọc Điệp thấy ta không nói lời nào, càng thêm lo lắng, 2 tay cầm lấy tay ta, nước mắt rốt cục cũng rơi xuống.
"Lâm đại ca, Ngọc Điệp lo lắng lắm, không có ngươi, Ngọc Điệp làm sao bây giờ, Lâm đại ca chúng ta bây giờ đi thôi, chúng ta......"
"Ngọc Điệp, chờ một chút."
Ta nhanh chóng ngăn Ngọc Điệp.
"Ngọc Điệp, bây giờ đại ca tốt lắm, từ sau khi vượt qua chuyện nguy hiểm do suýt tẩu hỏa nhập ma, ta đã đột phá cửa ải khó khăn của võ học, bây giờ tu luyện phi thường thuận lợi, nội lực bội tăng."
Ta vỗ vỗ ngực, để cho Ngọc Điệp kiến thức được sự kiện tráng của ta.
Nhìn Nam Cung Ngọc Điệp tâm trí đan thuần, ông nội cùng ba ba nàng giúp ta trị liệu? Dựa theo thái độ cha Tuyết nhi nếu biết ta tu luyện võ công tẩu hỏa nhập ma, một mạng sắp ô hô sợ rằng còn tổ chức ăn mừng vì ta không thể quấn quanh Tuyết nhi nữa ấy chứ.
Nam Cung Ngọc Điệp cùng Tuyết nhi giống nhau, cũng là cự tộc chi gia (nhà giàu có), thậm chí so với gia tộc Tuyết nhi càng thêm cường đại, so với người người thường như ta, bọn họ cũng sẽ cùng cha Tuyết nhi giống nhau thôi.
"Lâm đại ca, thật sự khỏe rồi chứ, một chút chuyện cũng không còn thật chứ?"
Nam Cung Ngọc Điệp chính là vẫn còn lo lắng nhìn ta, hai má còn chút nước mắt bất mãn trong suốt .
"Ngọc Điệp."
Ta đưa tay, thân thủ lau đi lệ ngân trên hai má của Nam Cung Ngọc Điệp, nhìn dung mạo mỹ nhân xinh đẹp như ngọc như hoa, khuynh quốc khuynh thành, lời thương yêu của ta thật nói không nên lời, thật cảm động ôm nàng vào trong lòng, tay ta lau đi những giọt nước mát của nàng, nhẹ nhàng nói.
"Ngọc Điệp, Lâm đại ca phiến ngươi lo lắng rồi?"
Nam Cung Ngọc Điệp vẫn không nhúc nhích, mặc cho ta ôm lấy thân thể bạch khiết mềm mại như ngọc của nàng, dung nhan đáng yêu, nàng lắc lắc đầu, kiên định nói.
"Lâm đại ca, ngươi có đúng hay không vì nguyên nhân này mới cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay, ngươi có đúng hay không vẫn còn yêuTuyết nhi biểu tỷ."
Nam Cung Ngọc Điệp si ngốc nhìn ta, tràn ngập chờ đợi, nói đến vấn đề rất trọng yếu nhất đối với nàng.
Đã có 98 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
Chương 267: ý kiến của Tiểu ma nữ
Dịch: Dương Tử
Biên dịch: Dương Tử
Nguồn: 4vn.eu
Chương 267: ý kiến của Tiểu ma nữ
"Ngọc Điệp, Lâm đại ca sao lại không thích Tuyết nhi biểu tỷ của ngươi chứ, Lâm đại ca cũng không muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ của ngươi chia lìa, nhưng mà có một số việc không phải chính mình có thể tự quyết định, có vài chuyện bất đắc dĩ......"
Đối mặt Nam Cung Ngọc Điệp thuần khiết, nhìn ánh mắt chờ đợi này, ta bất đắc dĩ nói. Nhưng mà nói tới đây, ta lại nổi lên một trận buồn bã.
Một năm trước đột biến gia đình, nếu là chuyện của chính bản thân mình, ta là vô luận thế nào cũng sẽ không cùng Tuyết nhi chia tay. Nhưng là vì mẫu thân, vì Ngọc Hân, vì cái nhà này, ta chỉ có thể tiếp nhận yếu hiệp của cha Tuyết nhi, bất đắc dĩ làm ra chuyện chia tay đó.
"Lâm đại ca."
Nhớ tới cùng Tuyết nhi chia tay, ta đang trầm mặc, Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên kiều mỵ kêu ta một tiếng, đã thấy ta hướng nàng nhìn xuống, cái miệng nhỏ chu lên, trên mặt cũng là ý cười doanh doanh, vui vẻ nói không nên lời, lại bắt đầu trách ta.
"Lâm đại ca, đây mới là ngươi đúng không."
Nhìn vào Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp trong lòng vẻ mặt kỳ quái, rõ ràng đang trách vấn ta, rồi lại nụ cười đầy mặt. Ta cảm thấy mờ mịt, trong khi ta đang tự hỏi, Nam Cung Ngọc Điệp cười duyên một trận càng thêm vui vẻ.
"Lâm đại ca, Lý Đồng tỷ tỷ xả thân cứu ngươi, hơn nữa đã thành nữ nhân của ngươi, ngươi tự nhiên phải gánh lấy trách nhiệm, làm cho Lý Đồng tỷ tỷ cùng ngươi hạnh phúc một chỗ. Nhưng mà, ngươi tại sao không nói cho Tuyết nhi biểu tỷ rõ nguyên nhân chuyện này, mà lại muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia lìa, đây là ngươi không đúng a."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhìn ta vẻ mặt mờ mịt, bắt đầu điệp điệp nói không ngớt, nhưng mà nghe Tiểu ma nữ nói, ta càng thêm mờ mịt. Đây là có ý gì?
"Lâm đại ca, nếu là nguyên nhân này, Tuyết nhi biểu tỷ khẳng định sẽ không ngăn cản ngươi cùng Lý Đồng tỷ tỷ ở cùng nhau, đến lúc đó, ngươi, Tuyết nhi biểu tỷ, Lý Đồng tỷ tỷ, ba người các ngươi đều có cuộc sống hạnh phúc bên nhau không phải là tốt hay sao."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói tới đây, càng thêm vui vẻ. Gắt gao ôm chặt ta, dung nhan giống như tiểu tiên nữ nhẹ nhàng bay lên một trận đỏ ửng, cuối cùng nhỏ giọng nói.
"Đương nhiên, Lâm đại ca, còn có Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp của ngươi, cũng muốn cùng ngươi sống cùng một chỗ."
Choáng!
Ta càng thêm đau đầu!
Trong khi tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói một nửa ta đã bắt đầu mê muội, Nam Cung Ngọc Điệp cũng tin tưởng chuyện ma quỷ này của ta, tin tưởng cái nguyên nhân ta hồ biên loạn tạo (ba xạo tùm lum).
Bất quá!
Làm cho ta giật mình cũng là ý nghĩ của Nam Cung Ngọc Điệp.
Không hổ là Tiểu ma nữ, đặc biệt hơn nữa chính là đưa ra cách giải quyết ‘đơn giản’ của nàng, làm cho ta không biết nên nói gì. Để cho Tuyết nhi, Lý Đồng cùng theo ta? Mặc dù ta cũng có ý nghĩ này, nhưng mà Nam Cung Ngọc Điệp trực tiếp nói ra như thế, chính là làm cho ta có chút giật mình.
Thực ra ta có điều không biết!.
Kỳ thật, ý nghĩ này của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp cũng không phải tùy ý, mà là do ta không biết truyền thống gia thế của các nàng.
Đây là quan điểm khác biệt về hoàn cảnh cùng gia tộc!
Ta chỉ là người thường, là con trong một gia đình bình thường, căn bản không biết tư tưởng truyền thống gia tộc môn phong (gia tộc cổ xưa?).
Đặc biệt là thượng cổ gia tộc của Nam Cung Ngọc Điệp, nữ tử từ nhỏ sẽ tiếp nhận tư tưởng [ tam tòng tứ đức, dĩ nam vi tôn, dĩ phu vi thiên] (Tam tòng: tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. 4 đức: Công –dung - ngôn - hạnh. Con trai được coi trọng, ý chồng là ý trời). Truyền thống [hữu nữ nhi giá, bội tử bất trinh, tòng nhất nhi chung] (Nữ tử một khi xuất giá, phải bảo toàn tiết hạnh với chồng, sống bên nhà chồng cho đến chết!) của cổ đại thế gia này không thể thay đổi.
Nhưng là…!
Nam nhân có tam thê tứ thiếp, đối với Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp mà nói, là chuyện rất bình thường, tại trong các thượng cổ gia tộc nàng, thực lực gia tộc càng mạnh, loại... tư tưởng này càng khắc sâu, càng là cần phải có nam nhân cường đại để duy trì gia tộc, bảo hộ vinh diệu của gia tộc .
Người khác không nói, riêng cha của Nam Cung Ngọc Điệp, thì có ba phòng minh môi chánh thú thê thiếp (3 vợ có cưới hỏi). Đương nhiên, gia tộc Tuyết nhi cũng là như thế. Bởi vậy, Nam Cung Ngọc Điệp mới có loại... ý nghĩ này, để cho ta, Tuyết nhi còn có Lý Đồng sống cùng nhau.
Kỳ thật, ngoại trừ những thượng cổ gia tộc này, chỉ cần là người có tiền, có quyền, người nào không phải như thế, một chút tư tưởng này của Trung Quốc cổ đại, là rất khó thay đổi. (tư tưởng có tiền là có tất cả???)
Đây là khác biệt giữa người nghèo cùng sinh hoạt phú nhân a.
Người nghèo không thể làm chuyện gì, phú nhân chỉ cần muốn lại phi thường đơn giản.
"Lâm đại ca, ngươi nói như vậy có tốt không?"
Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, dương dương đắc ý hướng ta khoe chủ ý huyền diệu của nàng, căn bản không có chú ý tới vẻ mặt ngạc nhiên của ta, tiếp tục đắc ý nói.
"Lâm đại ca, ngươi yên tâm, Tuyết nhi biểu tỷ sẽ không hẹp hòi vậy đâu, sẽ cho ngươi cùng Lý Đồng tỷ tỷ sống cùng nhau, hơn nữa Lý Đồng tỷ tỷ vĩ đại, xinh đẹp vậy cũng chỉ có Lâm đại ca có thể có được phương tâm Lý Đồng tỷ tỷ thôi."
Nam Cung Ngọc Điệp đắc ý nói xong, sau đó nhìn ta vội vàng nói tiếp.
"Lâm đại ca, ta lập tức gọi điện thoại cho Tuyết nhi biểu tỷ, để cho biểu tỷ biết nguyên nhân chuyện này, để Lâm đại ca cùng Tuyết nhi biểu tỷ tái hợp nha."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, chuẩn bị hành động, nhưng lại dọa ta nhảy lên, nguyên nhân này là ta hồ biên loạn tạo, chánh thức nguyên nhân cũng không phải như vậy, vội vàng ngăn Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp lại.
"Ngọc Điệp, chuyện này Lâm đại ca muốn chính mình xử lý, ngươi hiện tại không nên nói cho Tuyết nhi biểu tỷ."
Phải! Ta muốn chính mình xử lý chuyện này!
"Lâm đại ca, ngươi muốn tự mình xử lý, lúc nào xử lý?"
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp có chút không muốn chần chừ, thật muốn lập tức đem chuyện này giải quyết cho xong.
"Ngọc Điệp, cấp Lâm đại ca một ít thời gian, Lâm đại ca hứa sữa đem chuyện này giải quyết tốt, khẳng định sẽ làm Tuyết nhi theo ta hạnh phúc."
Nếu để cho Tuyết nhi biết nguyên nhân chân thật ta cùng nàng chia tay, Tuyết nhi khẳng định không thể nào tiếp nhận.
Ta nhất định phải dưới tình huống Tuyết nhi không biết, phải để cho cha Tuyết nhi phải thừa nhận ta, phải cho hắn thấy mình đã quyết định sai lầm, đây là năng lực cơ bản nhất của một nam nhân....
"Ta đương nhiên tin tưởng lâm đại ca, Lâm đại ca cấp cho Tuyết nhi biểu tỷ một cái kinh ngạc, Ngọc Điệp nghe lời Lâm đại ca."
Nam Cung Ngọc Điệp cao cao hứng gật gật đầu, một đôi mắt đen si ngốc nhìn ta, nhưng mà đột nhiên một trận tư vị hạnh phúc nảy lên trong lòng, cảm tình trong 1 thời gian dài rốt cục bộc phát ra.
"Lâm đại ca......"
Nam Cung Ngọc Điệp rốt cuộc nhịn không được, đã 1 thời gian dài thương tâm cùng tư niệm phát ra từ nội tâm, nàng nghẹn ngào kêu tên ta một tiếng, chúi đâu vào trong ngực ta, nước mắt không cầm được, tí tách rơi xuống không ngừng.
"Ngọc Điệp, làm sao vậy?"
Nhìn Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên thương tâm, ta thật yêu thương không thôi.
"Lâm đại ca, Ngọc Điệp thật là cao hứng, Ngọc Điệp… Lâm đại ca, Ngọc Điệp vui mừng nhất, Lâm đại ca đã trở lại."
Nam Cung Ngọc Điệp gắt gao ôm ta, trên mặt che kín bởi lệ ngân, nhưng lại nở nụ cười đầy mặt nhìn ta, trong ánh mắt trong suốt có thể nhận ra thân ảnh ta .
"Tiểu ma nữ…."
Ta không khỏi ôm tiểu tiên nữ trong lòng, nhẹ nhàng nói bên tai tiểu mỹ nhân, nhẹ nhàng ngửi mùi thơm của cơ thể mỹ nhân này .
"Lâm đại ca, vuốt cái mũi của ta đi."
Nam Cung Ngọc Điệp ngước lên dung nhan như hoa ngọc. Cái mũi ngọc kiều xảo khiết bạch, động tác này là thói quen của ta đối với nàng cùng tiểu muội Ngọc Hân.
"Tiểu ma nữ!"
Ta chỉ có thể thở nhẹ một tiếng, vươn bàn tay tại trên mũi ngọc Nam Cung Ngọc Điệp nhẹ nhàng vuốt ve một chút, sau đó nhéo nhéo mũi ngọc kiều xảo của nàng, sau đó lại nhẹ nhàng trên trán nàng hôn một chút.
"Lâm đại ca."
Nam Cung Ngọc Điệp cao hứng nở nụ cười, 2 tay ôm lấy cổ ta.
Đột nhiên phát hiện, đã hơn một năm không có nhìn thấy Nam Cung Ngọc Điệp, dáng người thon dài đã cao gần tới cái cổ của ta, thân hình có vẻ phát triển phá lệ, phảng phất như một đóa sắp tới thời kì nở rộ.
Nhớ tới ngày đó tiếp xúc thân mật, tiểu mỹ nhân trong lòng mặc dù không đến mười tám tuổi, nhưng nhũ phong đang phát dục đã thành hình, ta không khỏi nổi lên một trận dâm đãng.
Trong lòng rung động, cúi đầu nhìn lại.
Quả nhiên, tại trước ngực ta, đối nhũ phong đã sơ hiển phong mãn, kiên đĩnh ép vào trước ngực ta, có vẻ phi thường đáng yêu, làm cho này tiểu mỹ nhân càng thêm quyến rũ đáng yêu.
Nam Cung Ngọc Điệp thật sự là một cái Tiểu ma nữ, thoải mái trong lòng ngực ta không ngừng vặn vẹo. Gây cho ta ma xát trí mạng. Nhưng mà... xấu hổ nhất cũng là, Nam Cung Ngọc Băng lạnh lùng ở bên cạnh lại ‘hừ’ nhẹ 1 tiếng, không để cho ta cảm thụ cảm giác sung sướng này quá lâu.
"Lâm đại ca, ta giới thiệu, đây là tỷ tỷ của ta - Nam Cung Ngọc Băng, ta trước kia giới thiệu qua cho ngươi. Tỷ tỷ năm nay khảo nhập Hoa Hạ đại học thi vào văn học chuyên nghiệp. Là đệ tử kiêu hãnh nhất của Nam Cung gia tộc chúng ta. Tỷ tỷ cũng là niềm kiêu ngạo của ta."
"Chính là bởi vì tỷ tỷ khảo nhập Hoa Hạ đại học, Ngọc Điệp mới có cơ hội tới nơi này, đến tìm Lâm đại ca đó."
Cũng may Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên nhớ tới tỷ tỷ nàng, đắc ý giới thiệu cho ta.
"Tỷ tỷ, đây là Lâm đại ca ta thường xuyên nhắc tới, Ngọc Điệp hoan quý mến nhất- Lâm Phong."
Nghe Nam Cung Ngọc Điệp giới thiệu, nhìn mỹ nữ lạnh như băng trước mắt, nhớ tới cảnh hỗn loạn cùng dâm đãng ngày đó, lúc này thật có điểm xấu hổ, Nam Cung Ngọc Băng liếc mắt nhìn ta, tựu cúi đầu, không dám nhìn tiếp.
Bất quá, cũng may có Nam Cung Ngọc Điệp Tiểu ma nữ hoạt bát đáng yêu này, chúng ta cũng dần thích ứng, bắt đầu nói chuyện.
Nam Cung Ngọc Băng người cũng như tên, vẻ mặt lạnh như băng cùng khí chất ưu nhã rồi lại an tĩnh, im lặng lạnh lùng ngồi yên 1 chỗ, rất ít nói, chỉ là thật sự nghe ta cùng Nam Cung Ngọc Điệp nói chuyện.
"Ngọc Điệp!"
"Ngọc Hân!"
Tới buổi trưa, Lý Đồng cùng tiểu muội từ trường học trở về, tiểu muội Lâm Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp khi thấy đối phương, hưng phấn đứng lên nhiệt liệt hoan hô.
Hai cái Tiểu ma nữ gặp mặt, tất thay đổi cuộc sống bình yên của ta a.
Nhưng mà ta thân đầy kinh nghiệm, hơn nữa tràn đầy niềm tin.
"Đồng tỷ tỷ, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi cứu Lâm đại ca, Ngọc Điệp chẳng những muốn cảm tạ ngươi, hơn nữa thay mặt Tuyết nhi biểu tỷ cảm tạ ngươi."
Ôm xong, Nam Cung Ngọc Điệp đi tới trước mặt Lý Đồng, tỏ vẻ trịnh trọng cảm tạ.
Không có nghĩ đến Nam Cung Ngọc Điệp lại nói như vậy, nghe được Nam Cung Ngọc Điệp kỳ quái cảm tạ, không rõ nguyên nhân, lại không biết ta vừa rồi nói dối, Lý Đồng cùng tiểu muội ngạc nhiên hướng ta nhìn lại.
"Ngọc Điệp, không có gì, với Đồng tỷ tỷ ngươi không cần khách khí."
Ta vội vàng hướng Lý Đồng cùng tiểu muội nháy nháy ánh mắt, sau đó vội nói.
"Tới giờ cơm trưa rồi. Mọi người đi ăn cơm thôi."
Lý Đồng bây giờ cùng ta là lòng có linh tê (hiểu ý nhau- tâm đầu ý hợp), thấy ánh mắt của ta, mặc dù còn không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng mà tâm ý ta nàng tự nhiên hiểu rõ, sẽ không nói cái gì nữa.
Đã có 101 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
Bên cạnh Hoa Hạ đại học, chính là nhà hàng 4 sao "Hoa thiên thực phủ" hào hoa, đắt tiền.
Đúng là thời gian cơm trưa, "Hoa thiên thực phủ" người đến người đi, phi thường náo nhiệt, nhưng mà đột nhiên có một nam bốn nữ đi vào nhà hàng, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, làm cho "Hoa thiên thực phủ" đang náo nhiệt đột nhiên trở nên im phắc hầu như không một tiếng động.
Nhìn có tới bốn nữ tử, dáng người giống như dương liễu phiêu vũ trong gió động lòng người, khí chất phong tư trác tuyệt giống như tiên nữ, dung mạo tuyệt thế càng khuynh quốc khuynh thành, rung động ánh mắt tất cả mọi người.
Trên đời cũng có nữ tử xinh đẹp, xuất chúng như thế ư!
Mọi người đều âm thầm cảm khái, đối với bốn mỹ nhân này tràn ngập ngưỡng mộ vô hạn.
Thế ... tên nam nhân kia là ai?
Nhìn nam nhân đi đến cùng bốn mỹ nữ như thiên tiên, tất cả mọi người tại âm thầm đoán thân phận của ta.
Nhất thời ta trở thành minh tinh chói mắt nhất trong Hoa thiên thực phủ, làm cho vô số nam tử hâm mộ không thôi.
"Ta kháo."
"Nam nhân kia thật hạnh phúc!"
"Có… lầm hay không a."
Sự tình tiếp theo xảy ra trước mắt làm cho tất cả nam nhân đều bất bình, 1 số ít đối với ta càng thêm hâm mộ, nhưng đa phần phi thường ghen ghét.
Bởi vì…!
Sau khi ta tiến vào đại môn... phía trước hai tiểu mỹ nhân, khuôn mặt tươi cười dẫn ta vào. Hai người một trái một phải, lôi kéo cánh tay ta, toàn thân dựa sát trên người ta, tuyệt thế dung nhan tràn đầy vẻ hạnh phúc.
Không cần phải nói, hai tiểu mỹ nhân này chính là hai Tiểu ma nữ nhà ta, Tiểu muội Lâm Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp.
Mà hai người đại mỹ nữ, một người tràn ngập tư vị cổ điển, ưu nhã như mỹ nhân tôn quý. Một người lạnh lùng, cao ngạo như thiên tiên mỹ nhân, đã thấy ta đi tới phía trước, mới theo phía sau ta, chậm rãi đi đi vào.
Bốn người cực phẩm mỹ nhân cùng nam nhân này quan hệ thân mật như thế. Các nam nhân tại đây có thể nào không ghen ghét!
Chẳng những ghen ghét, hơn nữa là cực kì ghen ghét, hận không thể dùng một cước đá bay tên nam nhân kia, thay thế vị trí của hắn.
Mặc dù hầu hết mọi người đều ghen ghét diễm phúc của nam nhân kia.
Nhưng mà…!
Nhìn nam nhân trước mắt này, khí chất tiêu sái, tự tin mỉm cười, dáng người khôi ngô xuất chúng. Bốn mỹ nhân xinh đẹp xuất sắc là vậy. Nhưng mà nam nhân này, một điểm cũng không thua kém. Quá đủ để sánh vai cùng mỹ nữ.
Hơn nữa…!
... Đặc thù nhất chính là này trên người nam nhân toát ra một cổ khí chất mãnh liệt, phảng phất một cổ khí phách vô địch, hàm chứa lực lượng thật lớn, làm cho người ta chỉ có thể âm thầm ghen ghét, cũng không dám có hành động gì, cũng không dám đối với nữ nhân bên hắn có ý nghĩ khác. (ghê vậy sao??)
Khí phách mãnh liệt đánh sâu vào long người làm cho người ta cảm giác được chỉ có nam nhân tài năng này mới có thể sánh cùng mỹ nữ, mà bốn người mỹ nữ chỉ có thể cùng nam nhân này cùng một chỗ…
Ta còn sợ Nam Cung Ngọc Băng, Nam Cung Ngọc Điệp với Lý Đồng có thể gây phiền toái, nhưng mà các nàng ở chung phi thường dung hợp, hoàn toàn khác xa tưởng tượng của ta , hơn nữa còn đem ta bỏ qua một bên.
Cô đơn mà…!
Đáng thương giờ phút này, không ai để ý tới ta.
Đàn bà, thật sự là kỳ quái!
"Lâm đại ca, các ngươi cũng ngoạn (Vương giả) sao?"
Nam Cung Ngọc Điệp cùng tiểu muội Ngọc Hân nói chuyện với nhau, biết chúng ta ngoạn (Vương giả), ngạc nhiên hỏi.
"Uhm."
Ta gật gật đầu, tò mò hỏi.
"Các ngươi cũng ngoạn (Vương giả) sao?"
"Còn chưa có ngoạn, mấy ngày nay mới chú ý tới (Vương giả) tuyên truyền, hình như phi thường thú vị, hơn nữa tỷ tỷ cương nhận thức, biết mấy người nữ đồng học đều ngoạn, ta cùng tỷ tỷ mới biết được (Vương giả), đang phân vân có nên ngoạn hay không. Lâm đại ca, nếu các ngươi cũng ngoạn (Vương giả), vậy không cần phân vân nữa,ta cùng tỷ tỷ cũng muốn ngoạn, cùng tham gia với các ngươi."
Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, bộ dáng thật hưng phấn.
"Ngọc Hân, ngươi ngoạn cái chức nghiệp gì, ta cùng với ngươi đùa giống nhau, còn có đại ca, ngươi nói tỷ tỷ ngoạn cái chức nghiệp gì thì tốt."
Nam Cung Ngọc Điệp thật cao hứng, cùng Lâm đại ca đồng thời ngoạn du hí, khẳng định rất náo nhiệt, rất thú vị.
Nhìn Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp hưng phấn không thôi, ta thầm nghĩ quá tốt, đặc biệt là Nam Cung Ngọc Điệp cùng tiểu muội Ngọc Hân hai người cùng một chỗ, khẳng nhất định phải ‘náo nhiệt’ lắm đây.
"Lâm đại ca, ta cùng tỷ tỷ tới nhà ngươi cùng ngoạn nha."
Mới tưởng tượng cùng hắn du ngoạn, Nam Cung Ngọc Điệp đã không muốn đợi nữa. Nhanh chóng thúc giục chúng ta.
Nếu ta đã có ý định tái hợp cùng Tuyết nhi, Nam Cung Ngọc Điệp vì muốn chơi đùa cũng muốn cùng tiểu muội Ngọc Hân cùng một chỗ, bởi là ‘khinh xa thục lộ’ (??) chính là muốn ở trong nhà ta .
"Hảo a, Ngọc Điệp, chúng ta ở chung nha."
Tiểu muội Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp tự nhiên phi thường vui mừng.
Nhìn Nam Cung Ngọc Băng một chút, thấy nàng cũng không có phản đối, không có biện pháp, ta không thể làm gì khác hơn là chấp nhận như vậy.
Mọi người buổi chiều không có khóa (tiết học), dự định chờ (Vương giả) hoàn thành [Sanh thái thương], cần hai giờ bảo trì, đợi đến bữa cơm chiều mới xong, chúng ta cần phải mua thêm 2 đầu khôi nữa.
Hết thảy đều thuận lợi, chúng ta đi ‘thương tràng tiến’ một hồi điên cuồng cấu vật (mua sắm), trở về ăn xong cơm chiều, tiến tiến vào (Vương giả), bắt đầu cuộc hành trình trở thành (Vương giả) của mình.
Lý Đồng cùng tiểu muội Ngọc Hân tiếp tục làm nhiệm vụ của các nàng.
Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp bắt đầu tại tân thủ thôn phấn đấu.
Mà ta, tiến vào du hí, mở [Đông Phương Hành bản đồ], tìm được nới sinh trưởng của [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] tại Ngũ Diệp Phong, sinh trưởng [Lam Tinh Lệ Quả] tại Lam nghĩ Cốc, bắt đầu hành động, muốn cho Tư Mã U Lan giúp ta luyện chế [siêu cấp huyết bình] cường đại .
Trước tiên đi Ngũ Diệp phong thải [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] thôi.
Từ ‘Thiên Long thành’ trực tiếp truyền tống đến ‘Băng Tuyết chi thành’, ra cửa nam, triệu hồi [Tử Diễm lôi dực mã], hướng đông nam ‘Băng Tuyết chi thành’ - Ngũ Diệp phong bay đi.
‘Băng Tuyết chi thành’ tại phương bắc Thiên Mộng đại lục, cả năm như mùa đông, mỗi cách hai ngày sẽ phiêu sái (reset) một trận tuyết lớn. Bởi vậy là một mảnh thiên địa băng tuyết, tạo rất nhiều cảnh tượng kỳ lạ độc đáo.
Cưỡi trên [tử diễm lôi dực mã] lập tức phát động phi hành, thưởng thức cảnh tượng tuyết trắng độc đáo của ‘Băng tuyết thành’. Sau một thời gian tuyết trắng trước mắt càng ngày càng nhạt, càng ngày càng ít, dần dần xuất hiện một ít sơn địa cùng thanh thảo (đá núi cùng cây cỏ). Đã sắp tiếp cận mục tiêu Ngũ Diệp phong rồi.
Ngũ Diệp phong: bởi vì đặc sản [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] mà nổi danh, núi cao một ngàn thước(1k m = 1 km ). Là nơi ở của một đám [Kim Hoa Tuyết Điêu], bên bờ địa khu đông nam ‘băng chi thành’, tuyết trắng ít dần, hàng năm nhiệt độ ở vào đầu mùa đông.
Căn cứ vào tin tức Tư Mã U Lan cung cấp, [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] sinh trưởng tại đỉnh núi Ngũ Diệp phong khỏang năm trăm thước, bởi vì Ngũ Diệp phong ngọn núi rất dốc, không cách nào trèo lên. Chỉ có cưỡi phi hành sủng vật, mới có thể bay lên Ngũ Diệp phong thu thập [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo].
Cũng may ta có [Tử Diễm lôi dực mã], nếu không ta cũng không thể leo lên Ngũ Diệp phong, chứ đừng nói hái [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo].
Trên không trung 500m của Ngũ Diệp phong, có 50 cấp [Kim Hoa Tuyết Điêu] phi hành quái vật. Đối với địch nhân xâm lấn lãnh địa của chúng nó, chúng lập tức triển khai chủ động công kích.
Bởi vậy….
Ta...trước bay đến 200m Ngũ Diệp phong. Sau đó quan sát xung quanh ngọn núi Ngũ Diệp phong, hướng phía trên bay đi, tốc độ phi hành chậm lại, cẩn thận quan sát, lát sau ta thấy được 1 lũ quái vật dài hơn ba thước, toàn thân tuyết trắng, trên trán có một đồ án màu vàng - [Kim Hoa Tuyết Điêu].
Để xem thực lực [Kim Hoa Tuyết Điêu] thế nào.
"Thánh điện khế ước!"
"Triệu hồi [hải chi ma hồn]!"
Hai cái kỹ năng xuất ra, hộ điện kỵ sĩ tiểu Thạch cũng cưỡi [Tử Diễm lôi dực mã], phi hành bên cạnh ta, một trận ma quang lóng lánh, băng lam sắc [hải chi ma hồn] phiêu phù trước người ta.
Hộ điện kỵ sĩ tiểu Thạch cùng [hải chi ma hồn], chúng nó không giống với sủng vật của ta, sát quái không được kinh nghiệm, không thăng cấp, năng lực tăng lên theo năng lực của ta, tử vong cũng không có cái gì tổn thất, có thể triệu hồi một lần nữa.
[Hắc Ám bất tử Kim Điêu Vương], [Phi Long thánh kị sĩ Lỵ An Nhã] cùng [Hồ tộc nữ vương Hồ Mị Nhi] là sủng vật của, chúng nó có kinh nghiệm khi sát quái, cũng thăng cấp, năng lực theo cấp bậc mà tăng lên, nhưng một khi tử vong, trừng phạt là rất lớn.
Căn cứ quy định mới nhất của hệ thống , sủng vật tử vong, cấp bậc chẳng những giảm xuống 3~5 cấp, hơn nữa có tỷ suất nhất định xuất hiện giảm giai, thuộc tính giảm xuống, 1 số kỹ năngcó thể bị mất, thậm chí sẽ bị cao cấp quái vật thu làm sủng vật tiểu đệ, bởi vậy phải thật cẩn thận.
Hơn nữa, sau khi sủng vật tử vong, ngoại trừ trừng phạt trên, muốn sủng vật sống lại thì phải sử dụng kim tệ mới có thể hồi sinh sủng vật tử vong.
Theo thời gian, sủng vật càng nhiều, số lượng tử vong cũng càng nhiều, dễ dàng phát sinh phản chủ, nếu không thuộc tính phát triển sau này có thể giảm xuống.
Một tiếng mệnh lệnh của ta, hộ điện kỵ sĩ tiểu Thạch cùng [hải chi ma hồn] chậm rãi hướng [Kim Hoa Tuyết Điêu] tiếp cận.
[Kim Hoa Tuyết Điêu] đang bay ở trên cao, còn cách hộ điện kỵ sĩ tiểu Thạch cùng [hải chi ma hồn] 20m, lập tức phát hiện hộ điện kỵ sĩ tiểu Thạch cùng [hải chi ma hồn] đang xông tới.
"Kiu…!"
[Kim Hoa Tuyết Điêu] một tiếng điêu minh, vỗ cánh pành pạch kêu gọi đồng bọn, sau đó 8 con [Kim Hoa Tuyết Điêu] hướng hộ điện kỵ sĩ tiểu Thạch cùng [hải chi ma hồn] vọt tới.
Có điểm phiền toái!
[Kim Hoa Tuyết Điêu] là quái vật quần cư, chủ động công kích, hơn nữa tốc độ phi hành rất nhanh, phỏng chừng rất khó đối phó.
Ta âm thầm đoán, mắt thấy [Kim Hoa Tuyết Điêu] bị [hải chi ma hồn] xuất bị động kỹ năng băng lam sắc [trào lộng hấp dẫn], điên cuồng hướng [hải chi ma hồn] tiến công, ta rất nhanh bay tới gần [Kim Hoa Tuyết Điêu] lập tức dùng 1 cái động sát thuật.
Đã có 95 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
Chương 269: vô công nhi phản (không công mà về)
Dịch: Dương Tử
Biên dịch: Dương Tử
Nguồn: 4vn.eu
Chương 269: vô công nhi phản (không công mà về)
[Kim hoa tuyết điêu]: 50 cấp, tánh mạng: 15.000, vốn là bạch sắc tuyết điêu bình thường sinh sống ở ‘băng tuyết chi thành’, bởi vì ăn số lượng lớn [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo], xảy ra biến dị, trở thành [Kim hoa tuyết điêu] như bây giờ, lại vì hiệu quả sanh huyết của [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo], bởi vậy tánh mạng [Kim hoa tuyết điêu] tăng mạnh.
Thiên phú: quần cư, đối với quang minh hệ ma pháp có miễn dịch nhất định, am hiểu phong hệ cùng thủy hệ ma pháp.
Kỹ năng: trung cấp phong hệ cùng trung cấp thủy hệ ma pháp.
[Vân điêu phong thân]: chủ động kỹ năng, phiến động phát ra phong hệ ma pháp hộ thân, khiến cho phòng ngự gia tăng 10%, né tránh gia tăng 15%, tốc độ phi hành +2.
[Bạo phong vũ]: chủ động kỹ năng, [Kim hoa tuyết điêu] căn cứ vào lĩnh ngộ kỹ năng đặc thù kết hợp với phong hệ cùng thủy hệ, phát ra một tảng [bạo phong vũ] thật lớn, đánh trúng đối thủ kèm theo 200 điểm phong hệ thương tổn cùng 150 điểm thủy hệ thương tổn, có 5% tỉ lệ làm cho tốc độ công kích đối thủ giảm 1, sở hữu 5% tỉ lệ làm cho tốc độ di động đối thủ giảm 1.
[Kim hoa thảo đích quyến luyến]: bị động kỹ năng, khi [Kim hoa tuyết điêu] tánh mạng giảm còn 10%, có 20% tỉ lệ kích phát dược hiệu [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] trong cơ thể, để cho tánh mạng của [Kim hoa tuyết điêu] trong nháy mắt khôi phục 5000.
50 cấp quái vật, quả nhiên lợi hại!
Nhìn thuộc tính của 50 cấp [Kim hoa tuyết điêu], ta cảm khái không thôi.
Nhưng mà ta có [Hải hồn ma ngọc liên]. Không hổ là ma khí, thật sự là đồ vật tốt, đặc biệt là kĩ năng triệu hồi [hải chi ma hồn] làm cho ta như hổ mọc thêm cánh.
Ta cảm khái một thân, phát ra mệnh lệnh.
"‘Tiểu Thạch’, tiến công."
"[Toàn lực nhất kích]"
Móa!
Công kích quả nhiên không được.
[Toàn lực nhất kích] x5 công kích, chỉ có thể đánh cho [Kim hoa tuyết điêu] tạo thành 1500 thương tổn, nhìn thương tổn đáng thương này, ta chỉ có thể cười khổ.
Cấp bậc chênh lệch quá lớn, không thể tránh được.
Hơn nữa bởi vì cấp bậc chênh lệch quá lớn, đang bị [hải chi ma hồn] hấp dẫn, nhưng con [Kim hoa tuyết điêu] vừa bị đánh lén hướng tới ta cùng hộ điện kỵ sĩ ‘tiểu Thạch’ nhìn lại, sau đó bỏ qua [hải chi ma hồn], quay đầu lại hướng ta vọt tới, muốn trả thù ta cùng ‘tiểu Thạch’ vì đã công kích tạo thành thương cho nó.
Nếu là tám con [Kim hoa tuyết điêu] đồng thời hướng ta đánh tới, ta không cần nói 2 lời, tự nhiên chạy trốn nhanh, nhưng là hướng ta vọt tới chỉ có một con [Kim hoa tuyết điêu], vậy là nó tự tìm chết rồi.
"Sát!"
Một cái mệnh lệnh, mang theo hộ điện kỵ sĩ ‘tiểu Thạch’, ta cũng không khách khí, hào sảng nghênh đón [Kim hoa tuyết điêu], nhằm về con [Kim hoa tuyết điêu] này triển khai công kích, đón đầu [Kim hoa tuyết điêu] bằng cách sử dụng hộ điện kỵ sĩ kỹ năng :
[Tam trọng cự lãng].
Ta cùng hộ điện kỵ sĩ ‘tiểu Thạch’ cùng phát một kích, đồng thời bộc phát ra bạo kích, thương tổn thật lớn này đem 50 cấp [Kim hoa tuyết điêu] chỉ kịp phát ra một tiếng rên rĩ, bỏ mình trên trời cao, bạo ra 1 kiện khôi giáp màu lam.
Nhưng mà lạ nha!
Sau khi ta giết chết [Kim hoa tuyết điêu] cùng khi giết [vong linh oán điểu] bất đồng, thi thể [Kim hoa tuyết điêu] lại phiêu phù tại trời cao(trôi lơ lửng), hơn nữa tuôn ra lam sắc khôi giáp, cũng phiêu phù bên cạnh thi thể [Kim hoa tuyết điêu], cũng không có rơi xuống trên mặt đất.
"Phi Thiên" không hổ là trí năng hệ thống, chẳng những đổi mới cực nhanh, hơn nữa tùy thời đều tại tự động điều chỉnh cùng đổi mới du hí, như vậy thiết trí mới hợp lý, ta cũng không muốn bay đến mặt đất tìm kiếm trang bị.
Cầm lấy lam sắc khôi giáp, không cần phải nói, tự nhiên là 50 cấp trang bị, xem thuộc tính nào:
[Tuyết điêu giáp]: lam sắc trang bị, yêu cầu: nhanh nhẹn 200, cấp bậc 50, sử dụng [Kim hoa tuyết điêu] vũ mao chế thành khôi giáp, phi thường nhẹ nhàng, thư thái.
Công hiệu: phòng ngự gia tăng 300, né tránh gia tăng 300, phụ gia: nhanh nhẹn 10, thủy hệ phòng ngự gia tăng 5%, phong hệ phòng ngự gia tăng 5%.
Khôi giáp trong tay chỉ là 1 kiện lam sắc trang bị, nhưng mà thuộc tính cũng không tồi, trách không được 50 cấp quái vật lợi hại như vậy, xem ra, sau 50 cấp này, (Vương giả) mới là chánh thức tinh thải khởi lai. (phát triễn huy hoàng)
Đem lam sắc [tuyết điêu giáp] bỏ vào trong túi hành trang, đột nhiên phát hiện, [hải chi ma hồn] của ta dang bị bầy [Kim hoa tuyết điêu] công kích, HP còn không đến 1000, căn bản chịu không được cả bầy [Kim hoa tuyết điêu] luân phiên công kích không ngừng.
Thừa dịp [hải chi ma hồn] đang có thể hấp dẫn bầy 50 cấp [Kim hoa tuyết điêu], ta quay về bên thi thể [Kim hoa tuyết điêu] quăng một cái thải tập thuật, thu được một cây [tuyết điêu vũ], sau đó vội vàng thúc dục [tử diễm lôi dực mã], hướng phía dưới Ngũ Diệp phong bay đi, rời xa bầy quái [Kim hoa tuyết điêu] cường đại này.
[Tuyết điêu vũ]: trung cấp tài liệu, là vũ mao của [Kim hoa tuyết điêu], có thể dùng để chế tác khinh giáp cùng đả tạo tiến chi (mũi tên).
Trải qua chiến đấu vừa rồi, ta đã hiểu rõ thực lực 50 cấp quái vật.
[Kim hoa tuyết điêu] cho ta tạo thành hơn 400 thương tổn, cấp hộ điện kỵ sĩ ‘tiểu Thạch’ thương tổn lớn hơn nữa, mà [Kim hoa tuyết điêu] công kích là phạm vi rộng công kích, trong khi ta cùng ‘tiểu Thạch’ giết chết [Kim hoa tuyết điêu], ta dựa vào huyết bình, tánh mạng đã phục hồi hơn 3000, nhưng mà tánh mạng ‘tiểu Thạch’ bây giờ không đến một nửa.
Đối phó một chú [Kim hoa tuyết điêu] đã chật vật như thế, đối mặt với cả bầy [Kim hoa tuyết điêu], ta căn bản không có lực hoàn thủ, chỉ có thể chật vật chạy trốn.
Sau khi bay đi cách [Kim hoa tuyết điêu] khoảng sáu mươi thước, ta quay đầu lại nhìn lại, một mảnh [bạo phong vũ] thật lớn làm cho [hải chi ma hồn] của ta bị [Kim hoa tuyết điêu] giết chết, tại không trung biến mất, chỉ để lại 6 con [Kim hoa tuyết điêu] dương dương đắc ý ở đó hoan thanh kêu to.
Hix!
Buồn bực a!
Mắt nhìn [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] ngay trước mắt, nhưng mà...cả bầy [Kim hoa tuyết điêu] cường đại, thủ hộ công kích, chẳng những làm cho ta chật vật chạy trốn, hơn nữa không có thu hoạch gì mà trở về, thật sự là buồn bực.
"Làm sao bây giờ?"
Nhìn [Ngũ Diệp Kim Hoa thảo] trước mắt, nhưng lại như xa vời, càng thêm buồn bực!
Đương nhiên ta không thể buông tha cho nó, mà là muốn tìm biện pháp khác.
Đã có 86 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
Hèm hèm! Lại gặp anh em rồi. Ta sẽ cố gắng biên thật nhanh để quăng vài chương boom cho các bạn.
Quan lớn một bậc đè chết người, đẳng cấp kém đành chịu bó tay.
Ta tức giận bất bình.
Đáng tiếc, Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương của ta đẳng cấp không đủ, nếu không Điêu Vương vừa ra, bọn tiểu điêu các ngươi còn không ngoan ngoãn mà cúi đầu xưng thần hay sao, nào có cơ hội cho các ngươi càn rỡ như vậy.
“Ta là một đám mây!”
Nếu thực lực không đủ, thì phải dùng đến kỹ xảo.
Không lãng phí thời gian, ta trực tiếp xuất ra ‘Thuần âm thủy vụ vân đoàn’, niệm động chú ngữ, một trận rung động nhẹ nhàng, ta cùng với “Tử diễm lôi dực mã” liền biến thành một đóa bạch vân, một lần nữa hướng về phía Kim hoa tuyết điêu bay tới.
Sử dụng Thuần âm thủy vụ hóa thành bạch vân, quái vật dưới cấp tiên thú đều không thể phát hiện, trải qua cuộc hành trình tới Bách Huyễn đào lâm của hồ tộc ta đã lĩnh giáo sâu sắc điều này. ‘Thuần âm thủy vụ vân đoàn’ uy lực mà vô cùng trân quý, làm cho ta có thể có nhiều đóa siêu cấp lợi hại Thuần âm thủy vụ vân đoàn này mà cao hứng.
Đáng tiếc duy nhất chính là, một đóa Thuần âm thủy vụ vân đoàn chỉ có thời gian sử dùng mười mấy tiếng, một khi thời gian sử dụng tiêu hao hết, Thuần âm thủy vụ vân đoàn sẽ biến mất. (DG: mấy chương trước thì nói là sử dụng hơn bốn mươi tiếng. Chương này còn có hơn mười tiếng. Thằng cha tác giả này /BD: vì lúc trước nó dùng nên tiêu hao 1 số thời gian rồi chứ sao tên DG này )
Tùy rằng khi sử dụng có điểm đau lòng, nhưng mà một khi đã có Thuần âm thủy vụ vân đoàn, vào thời điểm cần thiết thì phải sử dụng, Thuần âm thủy vụ vân đoàn cho dù tốt, không dùng đuơng nhiên là sẽ không hiệu quả, mà cất giấu cũng không phải là phong cách của ta.
Huống hồ bên trong “Vương Giả” còn nhiều đồ tốt cơ mà.
Đồ tốt cần phải đi khai quật, đi thực hiện, đi sát quái, đi khảm nhân tài là có thể có được, chứ không phải dựa vào keo kiệt không nỡ sử dụng mà có.
Oa ha ha ha!
Thích quá!
Trước mắt ta đây là Kim hoa tuyết điêu vừa mới làm ta phải đau đầu, ngay lúc Kim hoa tuyết điêu vỗ cánh trong gió nhẹ, ta lấy ra dược sạn (liềm hái Thuốc), chuẩn bị cao cấp thải dược Thuật, từng bước từng bước bay tới sát “Ngũ diệp phong” phía trước, tay vung lên, một gốc [Ngũ diệp kim hoa thảo] bị ta hái được.
Đương nhiên, là dọn sạch triệt để.
Nhìn về phía sau, ta không khỏi dâm đãng cảm khái một tiếng.
“Nơi Thạch Đầu đi qua, không còn một ngọn cỏ!”
Hắc hắc…
Ta cười gian.
[Ngũ diệp kim hoa thảo]: trung cấp dược liệu, năm cánh hoa dài màu vàng giống nhau, đón nhận ánh mặt trời mà sinh trưởng, có hiệu quả sinh huyết và sinh cơ, tác dụng rất lớn, đáng tiếc là sinh trưởng trên độ cao 500m của “Ngũ diệp phong”, núi cao đường hiểm, không dễ dàng mà hái được.
“Thu, Thu, Thu…”
Theo từng lượt bay lên của ta, [Ngũ diệp kim hoa thảo] liền biến mất làm cho Kim hoa tuyết điêu bối rối. “Thu” (tiếng chim kêu) liền kêu lên.
[Ngũ diệp kim hoa thảo] là thứ Kim hoa tuyết điêu thích ăn nhất, nhìn [Ngũ diệp kim hoa thảo] từng chút bị giảm bớt, Kim hoa tuyết điêu chẳng những kêu lên mà còn không ngừng vỗ cánh, muốn xua đi đám bạch vân kỳ quái này.
Ở trong mắt Kim hoa tuyết điêu, nơi mà đám bạch vân kỳ quái này đi qua, [Ngũ diệp kim hoa thảo] sinh trưởng phía trên nham thạch- thứ mà chúng thích ăn nhất sẽ đột nhiên biến mất.
Đám bạch vân này khẳng định là có vấn đề, khẳng định là đám bạch vân này đang chiếm đoạt [Ngũ diệp kim hoa thảo] của chúng, tuy nhiên dù mắt thấy trận tai họa này, nhưng Kim hoa tuyết điêu năm mươi cấp cũng đành bó tay.
Bởi vì, chúng không thể công kích đám bạch vân kỳ quái này, chỉ có thể trơ mắt mà đứng nhìn đám bạch vân này ở trước mắt chúng giương nanh múa vuốt, hung hăng chiếm đoạt [Ngũ diệp kim hoa thảo] của chúng.
Hắc hắc…
Thích a!
Thật là quá thích!
Ta không khỏi càng thêm càn rỡ cùng kiêu ngạo, một bên hái [Ngũ diệp kim hoa thảo], một bên đắc ý: Ta là một đám mây… làn điệu, thậm chí có lúc, còn nhẹ nhàng bay đến bên Kim hoa tuyết điêu đang sốt suột.
Con điêu rác rưởi!
Bằng vào sức ngươi mà cũng dám ngăn cản bổn đại gia hái [Ngũ diệp kim hoa thảo].
Thực sự là:
Con kiến mà đòi vác tảng đá, con kiến mà đòi khiêng đại thụ- không biết tự lượng sức mình!
Đậu hũ cản đao- không biết tự lượng sức mình!
Trước cửa Khổng Tử bán “Luận ngữ”- không biết tự lượng sức mình!
Lấy trứng chọi đá- không biết tự lượng sức mình! (DG: phù! Đã hết các câu ví của nó! /BD: tội chú quá )
Kim hoa tuyết điêu buồn bực muốn giương cánh đập mạnh, chính là đột nhiên, đám bạch vân lóe lên một trận quang mang, rồi biến mất không thấy, không hề hái [Ngũ diệp kim hoa thảo] của chúng nó nữa.
Thu Thu! (tiếng chim kêu)
Ông trời có mắt!
Làm cho đám bạch vân kia tan thành mây khói rồi a!
Kim hoa tuyết điêu cao hứng kêu lên ca khúc vui mừng, thể hiện sự vui mừng của nó, thậm chí còn nhẹ nhàng bay lên trên không nhảy múa, chúc mừng một ngày mai tốt đẹp.
Tuy nhiên sau một lúc, địa phương đám bạch vân vừa mới biến mất, đột nhiên một trận quang mang lóng lánh, xuất hiện một con tử sắc Thiên Mã ung dung tiêu sái, hơn nữa còn vô cùng xinh đẹp.
Ngay lúc tử sắc Thiên Mã xuất hiện, là một bộ yên ngựa kim hoàng sắc sáng ngời, phong cách, ở ngoài ánh dương quang hạ xuống, mang theo quang mang lóng lánh mỹ lệ. (DG: kim hoàng sắc: màu vàng kim. Ánh dương quang: ánh mặt trời.)
Ở trên cái kim hoàng sắc yên ngựa hoa lệ này, là một kỵ sĩ phong lưu tiêu sái, khôi ngô tuấn tú, cao lớn uy vũ, toàn thân là một bộ lang hình trọng giáp, làm cho kỵ sĩ này hiển lộ uy vũ cường đại, bộc lộ ra một thân khí phách cùng uy nghiêm.
Thật là một kỵ sĩ uy phong lẫm liệt!
Kim hoa tuyết điêu cảm khái kêu một tiếng, đáng tiếc nhân loại không phải là loại hình mà chúng thích, ở trong mắt chúng, một tên nhân loại kiệt xuất cũng không bằng một con tuyết điêu bình thường khác giới mà chúng thích.
Bởi vậy, dựa theo lệ thường của Kim hoa tuyết điêu chúng nó, một đám tinh thần đột nhiên phấn chấn hẳn lên, phải đại khai sát giới, chuẩn bị hướng tới tên kỵ sĩ dám tùy tiện xâm nhập vào địa bàn của bọn chúng mà nổ súng.
Tiến công!
Kim hoa tuyết điêu kêu lên một tiếng, vừa giương hai cánh. Hướng về tên kỵ sĩ uy vũ kia phát ra sở trường bão táp của nó, chính là lúc này đột nhiên hiện ra trước mắt chúng, tên kỵ sĩ đang ngồi trên kim hoàng sắc yên ngựa, cưỡi tử sắc thiên mã, cả người toát ra một trận bạch sắc quang mang, theo một mảnh quang mang xinh đẹp liền biến thành một đóa bạch vân.
Ngất!
Nhìn kỵ sĩ trước mắt đột nhiên biến thành một đóa bạch vân, đúng là cái đóa bạch vân quen thuộc kia làm cho chúng nó thiếu chút nữa thì ngất mất.
Rầm rầm một mảnh!
Mặc kệ là giật mình hay buồn bực, mặc kệ ngạc nhiên hay là tức giận, dường như có khoảng 50% Kim hoa tuyết điêu đột nhiên sửng sốt, quên đập cánh, dĩ nhiên từ trên không trung vô lực rơi xuống.
Cái kia… Cái kia… Cái đám bạch vân tà ác kia không có tiêu tán, mà đã quay trở lại, lại trở về mà hái [Ngũ diệp kim hoa thảo] của chúng nó.
Thậm chí, ở bên tai Kim hoa tuyết điêu còn nghe được một tiếng đắc ý kêu gào: “Ha ha, ta Hồ Hán Tam đã quay trở lại!”
Kim hoa tuyết điêu trong lòng chảy máu, chờ khi chúng nó mở hai cánh ra lần nữa, đình chỉ lại quán tính rơi xuống, thì bất tri bất giác, đã bị rơi xuống hơn 50m.
Tên cường đạo, quân trộm cắp, đồ vạn ác kỵ sĩ, đám bạch vân tà ác!
Vì vườn cây xinh đẹp, vì [Ngũ diệp kim hoa thảo] yêu quý, chúng ta muốn chiến đấu, chiến đấu, lại chiến đấu.
Đàn Kim hoa tuyết điêu tức giận bất bình, giương cánh bay lên, hung ác hướng về phía đóa bạch vân lao tới, muốn đem đóa bạch vân này xé nát ra.
Đáng tiếc, chúng nó lại đau khổ nhận ra rằng vẫn là không thể công kích đóa bạch vân này.
Không cần nghi ngờ gì, đóa bạch vân này đã muốn ăn chắc chúng nó rồi, muốn đem [Ngũ diệp kim hoa thảo] mà hái sạch sẽ.
Kim hoa tuyết điêu chỉ có thể không ngừng bi tráng kêu gào, đưa ra kháng nghị.
Nực cười, hái thích như vậy, ta có thể dừng lại mới là lạ!
“Ai!”
Bất quá, ta lại than nhẹ một tiếng.
Chính là hôm nay mới phát hiện ra, hành trang của ta vẫn là không đủ dùng a.
Cao cấp thải dược thuật của ta, hái lấy [Ngũ diệp kim hoa thảo] cơ hồ không có gián đoạn, không có cooldown, lại rất ít xuất hiện sự thất bại trong thu thập.
Dược sạn trong tay giống như một thanh liêm đao sắc bén, rất nhanh liền cắt lấy từng tảng, từng tảng lớn [Ngũ diệp kim hoa thảo].
Từng tảng, từng tảng lớn [Ngũ diệp kim hoa thảo]…
Đúng!
Đúng như ta hình dung, là từng tảng, từng tảng lớn [Ngũ diệp kim hoa thảo].
[Ngũ diệp kim hoa thảo] sinh trưởng ở trên “Ngũ diệp phong”, lại bị Kim hoa tuyết điêu năm mươi cấp canh giữ, bởi vậy, nơi này hiện tại vẫn là một mảnh đất hoang., bị hệ thống xoát đầy từng tảng, từng tảng lớn [Ngũ diệp kim hoa thảo] tụ tập cùng một chỗ, số lượng tuyệt đối là rất nhiều. Làm cho ta vô cùng thống khoái tiến hành thu thập.
Mà hiện tại, thu thập hơn hai mươi tiếng, chỉ nhìn thấy xoát xoát một mảnh, trong hành trang của ta, liền chứa đầy [Ngũ diệp kim hoa thảo].
Cao cấp thải dược thuật hơn nữa [Ngũ diệp kim hoa thảo] mọc đầy đất, trong nháy mắt đã xếp đầy hơn hai trăm ô hành trang của ta. Bởi vì [Ngũ diệp kim hoa thảo] là trung cấp dược liệu, từng ô trang bị có thể xếp chồng năm mươi cây, vậy là ta đã thu thập hơn một vạn cây [Ngũ diệp kim hoa thảo].
Bởi vậy, không thể không khỏi thở dài một phen. Cảm khái không gian hành trang của ta không đủ dùng.
Không có biện pháp, ta chỉ có thể sử dụng kỹ năng [Mộng Du], thiết lập điểm truyền tống dưới chân, rất nhanh trở lại hào trạch (khu nhà ở cao cấp) trong Thiên Long thành, gặp Tư Mã U Lan, đem [Ngũ diệp kim hoa thảo] hái được bỏ vào trong thương khố, làm cho nàng chuẩn bị luyện chế Siêu cấp huyết bình.
Sau khi dọn dẹp hành trang, thông qua kỹ năng [Mộng Du], ta lại quay về hái tiếp.
Thuần âm thủy vụ vân đoàn ở bất cứ thời điểm, địa phương, sự tình nào đi chăng nữa, chỉ cần niệm động chú ngữ là có thể biến thành một đóa bạch vân.
Để không lãng phí thời gian sử dụng Thuần âm thủy vụ, vừa rồi khi ta trở về Thiên Long thành, liền biến trở lại chân thân, sau khi dọn dẹp hành trang, thông qua kỹ năng [Mộng Du] một lần nữa trở lại “Ngũ diệp phong”, ta lại một lần nữa biến thành bộ đóa bạch vân nhàn nhạt, đáng yêu, trắng noãn.
“Ta là một đám mây!”
Ta tiếp tục hóa thành một đóa bạch vân, không thèm để ý Kim hoa tuyết điêu than khóc, tiếp tục hái [Ngũ diệp kim hoa thảo].
Xem xét một chút, trên “Ngũ diệp phong” có gần sáu vạn cây [Ngũ diệp kim hoa thảo], mà hiện tại, sau khi tiêu hao gần tám mươi mấy tiếng, thời gian sử dụng Thuần âm thủy vụ vân đoàn cũng không còn nhiều, ta đã hái đầy hành trang tới bốn lần, đã đem về hơn bốn vạn cây [Ngũ diệp kim hoa thảo], lần này là lần thứ năm ta đến hái.
Lập tức sẽ đem [Ngũ diệp kim hoa thảo] lấy toàn bộ, toàn bộ sẽ Thu vào trong thương khố của ta.
Thật là dọa người!
Ta không thể không bội phục chính mình.
Dược thảo chính là vật khiến cho người ta Thu thập và sử dụng, điều này cũng thật bình thường.
Tại địa điểm cố định dược thảo, dược liệu cấp thấp bình thường trong vòng mười ngày sẽ nảy sinh cây mới, trung cấp dược liệu thì mười đến hai mươi ngày mới nảy sinh cây mới một lần, còn cao cấp dược liệu, thì phải hơn một tháng mới nảy sinh cây mới một lần.
[Ngũ diệp kim hoa thảo] là trung cấp dược liệu, mười đến hai mươi ngày sẽ xoát tân (nảy sinh cái mới) một lần, bởi vậy ta không cần lo lắng, đến lúc đó lại tiếp tục đến hái là được rồi.
Dương nhiên, dược liệu mỗi lần nảy sinh cái mới, đều bị hạn chế số lượng, tuy rằng [Ngũ diệp kim hoa thảo] có hiệu quả cao và người chơi có nhu cầu rất lớn đối với nó, nhưng mà chỉ có “Ngũ diệp phong” với sinh trưởng [Ngũ diệp kim hoa thảo].
Thế nhưng, [Ngũ diệp kim hoa thảo] mỗi lần nảy sinh lần mới sẽ không vượt quá một vạn cây, bởi vậy, thời điểm lần sau ta đến, liền không có nhiều [Ngũ diệp kim hoa thảo] như vậy nữa.
Ta cũng nghĩ rồi. Lần này đem toàn bộ [Ngũ diệp kim hoa thảo] trên “Ngũ diệp phong” hái hết, chờ lần sau nảy sinh cái mới lại đến hái, tuy rằng lúc đó số lượng không nhiều nhưng mà ta có thể đến nhiều lần a.
Chính là đàn Kim hoa tuyết điêu này, mắt thấy [Ngũ diệp kim hoa thảo] yêu quý sẽ bị đám bạch vân tà ác này lấy sạch, chúng lại càng thêm sốt ruột, càng thêm nổi giận.
Đã nhịn rồi, nhưng giờ không thể nhịn được nữa!
Kim hoa tuyết điêu rốt cục cũng không thể chịu đựng sự khi dễ và lăng nhục như vậy được nữa, không để ý tới ta, không hề để ý tới đóa bạch vân kỳ lạ kia, dĩ nhiên đồng thời ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, tiếng chim kêu thật lớn chấn vang toàn bộ “Ngũ diệp phong”.
Xảy ra chuyện rồi!
Trước mắt là hơn một trăm con Kim hoa tuyết điêu đồng thời ngửa mặt lên trời thét dài, khẳng định không phải là chuyện tốt, ta không nói nhiều, âm thầm nhắc nhở chính mình, sử dụng việc làm chính minh thực lực, lấy tốc độ nhanh hơn nữa mà hái [Ngũ diệp kim hoa thảo], đồng thời làm tốt công tác chuẩn bị, lưu ý hết thảy biến hóa quanh người.
“Thu!”
Quả nhiên!
Quả nhiên đã xảy ra chuyện!
Đột nhiên một tiếng chim kêu lảnh lót, vang vọng từ đằng sau của “Ngũ diệp phong” truyền tới, âm thanh thật lớn truyền khắp “Ngũ diệp phong”, thiếu chút nữa làm cho “Ngũ diệp phong” cộng hưởng, nghe âm thanh này đủ thấy rằng, kia không phải một con điêu bình thường.
Quả nhiên, ta vừa mới cảm khái xong, phía sau “Ngũ diệp phong”, cùng với tiếng chim kêu thật lớn, một màn kim sắc quang mang bao phủ, một đầu cự điêu to lớn xuất hiện, từ phía sau “Ngũ diệp phong” bay ra.
Thật là một con điêu to lớn!
Người ta thường nói điêu là hậu duệ của chim đại bàng, xem hình dáng của con này, quả nhiên đúng là như thế, chẳng những cự đại mà còn uy vũ bất phàm.
Ta không khỏi rung động một trận trong lòng. Tràn đầy sự chờ đợi, chờ đợi “Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương” của ta có thể lớn nhanh lên, uy vũ giống như con cự điêu chói mắt này, là cũng đủ để ta khoe khoang cả đời.
Không biết thực lực con kim quang cự điêu này như thế nào, bất quá bề ngoài uy vũ của nó như vậy, cũng đủ làm ta khâm phục.
Ta liền tăng nhanh tốc độ Thu thập [Ngũ diệp kim hoa thảo], không biết con kim sắc cự điêu này có thực lực trên tiên thú hay chưa, có thể phát hiện ra ta hay không?
Là hậu duệ của đại bàng, kim sắc cự điêu có tốc độ phi hành vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt, lúc mà ta còn đang yy, cự điêu bắn ra kim sắc quang mang bốn phía, trong nháy mắt bay đến địa phương không xa ngay bên cạnh ta.
Thật nhanh!
Ta một trận kinh ngạc, liền chuẩn bị thật tốt, chỉ cần kim sắc cự điêu này phát ra công kích đối với ta, ta liền chuẩn bị trở về thành.
Đã có 81 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Láng