![Ãá» tà i đã khoá](images/styles/zingblue/buttons/threadclosed.gif) |
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
14-12-2008, 09:36 PM
|
![Matahari's Avatar](customavatars/avatar7182_1.gif) |
![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif)
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 263: Quái Váºt (1)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Äêm lạnh. Lạnh nhÆ° thế giá»›i đã mất hết sinh khÃ.
Chỉ có trong không trung phảng phất mùi máu...
Má»™t tiếng kêu “Cha†thê thảm vang lên trong đêm vắng, chó các nhà gần đấy đồng loạt sủa rá»™. Con phố lạnh lẽo lúc nà y bá»—ng có hÆ¡i ngÆ°á»i, cá»a các nhà mở ra, le lói anh đèn, tháºm chà còn thấy thấp thoáng bóng ngÆ°á»i ở các ô cá»a lay Ä‘á»™ng. Há» muốn xem đã xảy ra chuyện gì, và đá»u trong tâm trạng nÆ¡m ná»›p lo sợ...
Sở Nguyên đứng lên, mắt nhìn ra đầu ngõ hẻm, mắt lấp lánh nhÆ° Ä‘iện. Thoắt cái hắn biến khá»i chá»— cÅ©, chừng năm phút sau lại xuất hiện ở ngõ hẻm, lặng lẽ tiến đến ngôi nhà phát ra tiếng kêu.
Äây là nhà của lão nhân được gá»i “Trần đại caâ€. Hung thủ đến giết Trần đại ca Æ°? Hay chỉ là sá»± tình cá»?
Nhà của Trần lão không khác ngôi nhà xảy ra án mạng sáng nay, Ä‘á»u là kiến trúc bốn tầng Ä‘Æ¡n chiếc. Cá»a tầng dÆ°á»›i vẫn khoá, không há» có biểu hiện bị phá, các cá»a trên vẫn đóng kÃn. Sở Nguyên Ä‘i quanh nhà má»™t vòng, phát hiện cá»a sổ tầng hai phÃa nam có má»™t khe hở, nếu không tháºt chú ý thì hầu nhÆ° ai cÅ©ng bá» qua.
Hắn lùi lại mấy bÆ°á»›c, lấy Ä‘Ã nhảy lên gá» cá»a sổ tầng má»™t, báºt tiếp lên trên. Cả ngÆ°á»i Sở Nguyên nhÆ° má»™t viên đạn bắn ra khá»i nòng, hai tay chÃnh xác nắm và o báºu cá»a sổ tầng hai, dùng sức kéo ngÆ°á»i lên trên. Tầng hai cách mặt đất hÆ¡n ba mét, nhÆ°ng Sở Nguyên thá»±c hiện cú nhảy khá nhẹ nhà ng...
Hắn khẽ giÆ¡ tay đẩy, cánh cá»a sổ láºp tức mở. Nhảy và o trong, cảm giác đầu tiên là mùi máu tanh phả và o mặt. Hắn không chần chừ lao vá» hÆ°á»›ng cá»a ra và o...
Äá»™t nhiên Sở Nguyên giáºt bắn mình, nhảy báºt lên đồng thá»i quay phắt lại. Hắn đứng má»™t lúc lâu trong bóng tối, hai mắt đăm đăm nhìn vá» phÃa cá»a sổ... Phố xá bên ngoà i vẫn tối Ä‘en, chỉ thấy cách má»™t quãng rất xa má»›i có má»™t bóng đèn Ä‘Æ°á»ng. Cả con phố im lìm, tuy có rất nhiá»u há»™ mở cá»a báºt đèn, nhÆ°ng không có ai đủ gan Ä‘i ra để xem là chuyện gì. Trên phố má»™t bóng ngÆ°á»i thôi cÅ©ng không thấy.
Váºy mà vừa nãy hắn ngỡ có ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn mình, ngÆ°á»i đó đứng trên cá»a sổ, nhìn hắn vá»›i con mắt hết sức lạnh lùng. Sở Nguyên không cắt nghÄ©a được vì sao hắn lại có cảm giác đó, là linh tÃnh sai lầm hay đối phÆ°Æ¡ng đạt đến trình Ä‘á»™ mà hắn không thể phát hiện nổi? Chỉ biết khi hắn quay lại thì chỉ thấy khung cá»a sổ trống trÆ¡n, quan sát má»™t hồi cÅ©ng không nháºn ra Ä‘iá»u gì khác lạ...
Sở Nguyên đợi thêm má»™t lúc rồi rá»i phòng đó và o trong nhà . Bên ngoà i là cầu thang, đối diện phòng hắn vừa ra là phòng khách. Mùi máu tanh xá»™c từ trên xuống, vì váºy Sở Nguyên không dừng lại lâu ở tầng hai mà chạy ngay lên tầng ba.
Tầng ba cÅ©ng có hai phòng, Sở Nguyên đến phòng tá»a ra mùi máu. Äến đây hắn không khá»i phải chau mà y...
DÆ°á»›i ánh trăng yếu á»›t, hắn nhìn thấy hai ngÆ°á»i, đúng hÆ¡n là hai thi thể. Má»™t ngÆ°á»i nằm trên giÆ°á»ng, chÃnh là Trần đại ca. Trần đại ca vẻ mặt rất nhà n nhã, ngỡ nhÆ° đối vá»›i ông ta đây chỉ là má»™t giấc ngủ ngon là nh không bao giá» tỉnh lại. Ở phÃa sát cá»a có má»™t thi thể Ä‘Ã n ông khoảng chừng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, mặc đồ ngủ má»ng, áo trÆ°á»›c ngá»±c bị xé nát, thân mình bê bết máu. Nét mặt ngÆ°á»i nà y đầy kinh hoà ng, dÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c khi chết đã nhìn thấy váºt gì rất đáng sợ...
Miệng ông ta há to, mắt trợn trừng đến rách mÃ, có lẽ tiếng kêu ban nãy là tiếng của ngÆ°á»i nà y.
Sở Nguyên nhìn kỹ má»™t lúc rồi sang phòng đối diện, mở cá»a Ä‘i và o. Phòng nà y trống không, chăn đệm loạn xạ, có lẽ là phòng của nam nhân trung tuổi kia, cÅ©ng là con trai của lão Trần. Vợ Trần lão sinh ba ngÆ°á»i con rồi chết sá»›m, hai ngÆ°á»i con đã ra riêng, chỉ còn ông ta ở vá»›i ngÆ°á»i con út. NgÆ°á»i con út vốn ly hôn vá»›i vợ, sinh được má»™t nam má»™t nữ, trai thoe cha gái theo mẹ, váºy là ngôi nhà nà y có ba ngÆ°á»i Ä‘á»u là nam nhân Ä‘á»™c thân.
NghÄ© đến đây, Sở Nguyên chạy lên tầng bốn. Tầng bốn cÅ©ng đầy mùi máu tanh, trên giÆ°á»ng là má»™t xác thanh niên chừng ngoà i hai mÆ°Æ¡i tuổi, vẻ mặt rất an nhà n. Äây chÃnh là cháu Ä‘Ãch tôn của Trần đại ca. Tiếng kêu vừa nãy rất rõ nhÆ°ng không là m kinh Ä‘á»™ng đứa cháu nà y. Sở Nguyên Ä‘oán hung thủ lên tầng bốn giết chết anh ta trÆ°á»›c rồi má»›i xuống tầng ba giết Trần đại ca. Äúng lúc đó thì con trai của Trần đại ca Ä‘i từ nhà vệ sinh ra phát hiện thấy, má»›i kêu toáng lên. Từ vẻ mặt của ngÆ°á»i chết, Sở Nguyên chắc chắn là ông ta đã nhìn thấy bá»™ mặt của hung thủ.
Sở Nguyên lục soát tỉ mỉ gian phòng má»™t lượt, không phát hiện gì thêm. Cái chết của nhà Trần đại ca, hoà n toà n giống vá»›i của gia đình bá»n hắn đến khám xét ban ngà y, Ä‘á»u là moi bụng lấy tim. Tuy nhiên vết moi lần nà y có nhiá»u dấu cà o xé. Äiá»u ngạc nhiên nhất là khắp gian phòng chá»— nà o cÅ©ng có vết máu, váºy mà hung thủ không để lại má»™t manh mối gì, cứ nhÆ° là chân không bén đất.
Hung thủ bỠchạy bằng cách nà o?
Sở Nguyên chạy đến ngay khi nghe tiếng gà o, lúc đó cá»a sổ tầng hai phÃa nam ngẫu nhiên đúng và o tầm nhìn của hắn. Sở Nguyên xác nháºn không có váºt gì thoát ra từ phÃa cá»a sổ đó, nhÆ°ng những cánh cá»a sổ khác lúc ấy Ä‘á»u khoá chặt, cá»a lá»›n tầng dÆ°á»›i không bị phá, váºy thì hung thủ Ä‘i đâu?
Hắn cẩn tháºn đảo qua từng phòng, cuối cùng phát hiện cá»a ban công phòng ngÆ°á»i con Trần đại ca mở há». Sở Nguyên từ từ mở cá»a ban công, bên ngoà i vẫn còn mấy bá»™ quần áo phÆ¡i. Từ ban công nhìn xuống, mặt đất cách chừng tám mét. Lẽ nà o hung thủ lại nhảy từ đây ra?
Vá»›i Ä‘á»™ cao nà y, Sở Nguyên có nhảy cÅ©ng thấy khó. Các ngôi nhà riêng của dân chúng thÆ°á»ng cao hÆ¡n so vá»›i nhà táºp thể. Nếu so sánh vá»›i các toà chung cÆ° đô thị thì toà lầu của Trần đại ca tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i Ä‘á»™ cao bốn tầng. Vá»›i Ä‘á»™ cao nhÆ° váºy, ai có thể ung dung nhảy xuống rồi nhanh chóng trốn Ä‘i?
Sở Nguyên đứng tại ban công suy nghÄ© má»™t lúc, cuối cùng Ä‘i xuống tầng hai. Tiếng kêu ban nãy chắc đã là m kinh Ä‘á»™ng cả phố, tuy đến giá» không thấy có ai dám Ä‘i ra để xem nhÆ°ng chắc đã gá»i Ä‘iện báo cảnh sát. Hắn phải rá»i Ä‘i trÆ°á»›c khi cảnh sát đến...
Quan sát kỹ bên ngoà i, nháºn ra phÃa nà y không có ngÆ°á»i chú ý. Sở Nguyên má»›i nhÆ° con mèo nhảy êm ru xuống đất. Hắn lá»™n má»™t vòng trên không, hai chân hạ vững trên mặt đất không để phát ra âm thanh, luồn vá» phÃa trÆ°á»›c mất hút trong đêm tối.
Những cÆ¡n gió vẫn Ä‘em theo mùi tanh tá»a khắp nÆ¡i... Sở Nguyên Ä‘i không lâu, mấy chiếc xe cảnh sát má»›i rú còi kéo tá»›i...
************
Liệt Hoả day day cặp mắt ngái ngủ. há»i:
-Ông cảm thấy thế nà o.
-À…
Tá»u Quá»· Ä‘ang đầy rượu trong miệng, không thể trả lá»i ngay. Lão nuốt á»±c ngụm rượu trong miếng, lấy tay áo chùi mép:
-Lão bất tá», đêm hôm thế nà y ông kéo ta đến đây là m gì? Lại chuyện đó à ?
Liệt Hoả cÆ°á»i khổ:
-Chẳng phải tôi đã hối lộ ông một chai rượu sao?
Tá»u Quá»· lắc lÆ°, dốc ngược chai tu má»™t hÆ¡i, Ä‘oạn tỉnh bÆ¡:
-Một chai thì đã thấm tháp gì?
Liệt Hoả không chấp, nghiêm giá»ng:
-Thôi nà o, tôi há»i ông đây!
-Cái gì?
Liệt Hoả bất đắc dĩ thở dà i:
-Vừa nãy ông không nghe tôi nói gì sao?
Tá»u Quá»· trợn chừng mắt:
-Lúc thì ông nói con váºt kia, lúc thì lại nói Thủ LÄ©nh. Tôi là m sao hiểu rốt cuá»™c ông định nói cái cóc gì?
Liệt Hoả gõ gõ ngón tay và o bà n, dà n hòa:
-Chuyện vá» Thủ LÄ©nh có thể tạm gác lại đã, còn vá» con váºt ấy thì cấp trên thúc quá rồi.
-Thúc à ? Vẫn chÆ°a xác định nó là con váºt gì thì là m sao có phÆ°Æ¡ng án đối phó? Äể há» tá»± Ä‘i giải quyết Ä‘i, suốt ngà y cứ giục giục giục giục!
-Thôi nà o..!
Liệt Hoả vẫy vẫy tay, nhăn mặt:
-Hai đêm liá»n chết sạch hai gia đình có uy tÃn lá»›n ở thị trấn, dân chúng hoang mang lắm rồi. NgÆ°á»i trong trấn không dám ở lại nữa, ông xem là m sao cấp trên lại không cuống lên được?
Tá»u Quá»· nhếch mép, Ä‘oạn lại ngá»a cổ tu má»™t hÆ¡i rượu. Liệt Hoả thở dà i:
-Việc nà y giỠrất cấp bách rồi, do đó ta quyết định…
Äúng lúc đó chuông Ä‘iện thoại réo lên. Liệt Hoả cầm ống nghe, há»i:
-Chuyện gì váºy?
Vang lên tiếng trầm của nam nhân:
-ThÆ°a Tổ trưởng, Băng đã vá».
-Biết rồi, bảo đến ngay văn phòng của ta.
-Vâng!
Liệt Hoả đặt ống nghe xuống, Tá»u Quá»· vá»™i há»i:
-Thằng nhóc vỠrồi h�
-Ừ...
Liệt Hoả day day thái dÆ°Æ¡ng, vẻ mệt má»i:
-Cáºu ta bảo Ä‘i dạo phố. Äêm hôm khuya khoắt có gì vui mà dạo phố?
-Ông cấm nó à ?
Tá»u Quá»· nuốt ngụm rượu trong miệng, “ợ†má»™t tiếng rồi buông thõng:
-Chẳng ma nà o bắt nạt được nó đâu!
Liệt Hoả cÆ°á»i nhăn nhó:
-Là tôi sợ nó bắt nạt ngÆ°á»i ta!
-Nó không phải là ngÆ°á»i vô cá»› gây lá»™n!
-Biết thế… có Ä‘iá»u nhÆ° thế vẫn không được! Lần sau phải cá» ngÆ°á»i Ä‘i cùng!
Tá»u Quá»· lÆ°á»m Liệt Hoả:
-Tổ dị năng chúng ta, từ lúc nà o lại hạn chế quyá»n tá»± do của thà nh viên váºy?
Liệt Hoả chau mà y vẻ hơi bực mình:
-Lẽ nà o ông chÆ°a biết thân pháºn của cáºu ta, vốn nữa…
Liệt Hoả chợt dừng lá»i giữa chừng, mắt nhìn ra cá»a. Và i giây sau, bên ngoà i vang lên giá»ng nam nhân nghiêm túc:
-Báo cáo!
-VÃ o Ä‘i!
Cá»a văn phòng mở, má»™t binh sÄ© hiện ra, đứng nghiêm báo cáo:
-Báo cáo trưởng quan, ngÆ°á»i của ngà i đã tá»›i!
Liệt Hoả gáºt đầu. Binh sÄ© lùi lại má»™t bÆ°á»›c nhÆ°á»ng lối, Sở Nguyên Ä‘i sạt qua ngÆ°á»i anh ta và o phòng, mặt lạnh nhÆ° tiá»n. Binh sÄ© khép cá»a lại, rá»i Ä‘i.
Sở Nguyên Ä‘Æ°a mắt nhìn Tá»u Quá»·, Ä‘oạn nhìn sang Liệt Hoả, thá» Æ¡ há»i:
-Tìm tôi?
-Ừm...
Liệt Hoả gáºt đầu:
-Cáºu vừa Ä‘i đâu vá»?
-Ra ngoà i!
Liệt Hoả cÆ°á»i cÆ°á»i:
-Ta biết cáºu Ä‘i ra ngoà i… thôi được. Có Ä‘iá»u tốt nhất sau nà y có ra ngoà i thì nên Ä‘i cùng vá»›i má»™t ngÆ°á»i nữa. Äịa hình Kinh thà nh tÆ°Æ¡ng đối phức tạp đặc biệt là Tứ đại… à Tam đại gia tá»™c gần đây Ä‘ang không yên, tình hình có má»™t số rối loạn. Cáºu Ä‘i lại Ä‘Æ°á»ng xá không quyen, nhỡ xảy ra chuyện gì thì phiá»n.
Sở Nguyên im lặng nhìn Liệt Hoả không nói, khuôn mặt lạnh nhÆ° băng không thể Ä‘á»c ra được ý nghÄ©.
Liệt Hoả phẩy tay:
-Äó là ta lo cho cáºu! NhÆ°ng thôi, không nói chuyện ấy nữa... Thế nà y, thị trấn Thiên Äá»™ vừa gá»i đến, mấy tiếng trÆ°á»›c lại có má»™t gia đình bị giết hết.
-Tôi biết rồi.
Liệt Hoả sững ngÆ°á»i:
-Cáºu biết rồi?
Sở Nguyên lạnh lùng:
-Tôi vừa từ đó vá»!
Lần nà y không chỉ Liệt Hoả mà ngay cả Tá»u Quá»· Ä‘ang nốc rượu cÅ©ng phải đặt chai xuống, vẻ mặt cổ quái nhìn hắn. Liệt Hoả khẽ chau mà y, há»i:
-Váºy ra cáºu Ä‘i Thiên Äá»™ trấn?
-Phải.
-Äến đó là m gì?
Sở Nguyên rắn rá»i:
-Äiá»u tra vụ án!
-Ủa...?
Liệt Hoả vịn tay và o ghế, hai mắt chăm chú:
-Äã Ä‘iá»u tra được gì chÆ°a?
Sở Nguyên đáp:
-Con váºt đó chỉ ăn tim ngÆ°á»i!
Liệt Hoả lại sững sá»:
-Thế nghĩa là sao?
Sở Nguyên đem chuyện phát hiện ra xác con chó bị phanh thây ra sao, tiếp đó nghe tiếng kêu thảm rồi tìm đến, phát hiện hung thủ thoát đi như thế nà o... kể ra tất cả.
Sau khi hắn kể hết, Liệt Hoả há»i:
-Cáºu không để lại dấu vết gì chứ?
Sở Nguyên trả lá»i:
-Không!
Liệt Hoả gáºt gáºt đầu:
-Thế thì tốt! Nếu sÆ¡ ý để lại dấu vết, bị phát hiện thì dở lắm, cáºu sẽ bị tình nghi đầu tiên. Äồng ý là chúng ta sẽ thu xếp, nhÆ°ng sẽ rất phiá»n toái!
-Biết rồi!
Liệt Hoả xoa xoa cằm, há»i:
-Theo cáºu nghÄ© thì nó nhất định Ä‘i và o theo cá»a sổ tầng hai, sau đó nhảy từ ban công tầng ba bá» chạy?
-Äúng váºy! Chốt há»ng, cá»a không cà i kÃn được, chỉ cần đẩy nhẹ là mở ra.
Khi nói câu nà y, bất chợt hắn mÆ°á»ng tượng lại cảm giác khi vừa nhảy qua cá»a sổ và o. Khó thể cắt nghÄ©a cảm giác đó, cứ nhÆ° có má»™t cặp mắt giá lạnh nhìn hắn trong đêm tối, khiến cho con ngÆ°á»i vững và ng nhÆ° Sở Nguyên cÅ©ng bị ức chế, và có má»™t cảm giác rất khó chịu. Tuy chuyện đó đến nhanh và đi cÅ©ng nhanh, nhÆ°ng đã khiến cho Sở Nguyên ngỡ mình nhÆ° bị rÆ¡i và o trong khối băng, lạnh cóng ngÆ°á»i...
Liệt Hoả gáºt đầu, trầm ngâm:
-Vì sao nó lại chuồn ra từ cá»a sổ tầng ba? Còn nữa, vì sao lại từ tầng hai chạy lên tầng bốn giết ngÆ°á»i, xong má»›i chạy xuống tầng ba giết tiếp?
à của Liệt Hoả rất rõ, có chút nghi ngá» phán Ä‘oán của Sở Nguyên. Äiá»u nà y cÅ©ng không thể trách được, tại sao hung thủ lại không chá»n tầng hai cho an toà n mà liá»u thân nhảy từ tầng ba xuống, nhÆ° thế có bất hợp lý không? HÆ¡n thế nữa, hung thủ lúc ấy còn có đủ thá»i gian để tháo chạy, ngoại trừ trÆ°á»ng hợp hoảng sợ khi nghe tiếng hét của ngÆ°á»i con trai hoặc đối vá»›i nó, nhảy từ tầng hai hoặc tầng ba xuống căn bản cÅ©ng khôngkhác gì nhau...
HÆ¡n nữa, từ tầng hai lên tầng ba giết ngÆ°á»i, rồi lại lên tầng bốn tiếp tục giết, thế có phải hÆ¡n không? Sao hung thủ lại là m ngược, trÆ°á»›c hết giết ngÆ°á»i trên tầng bốn rồi má»›i lá»™n xuống tầng ba nhÆ° thế, có phải là mua thêm việc cho mình?
Sở Nguyên không giải thÃch thêm, cÅ©ng chẳng thấy cần thiết giải thÃch. Liệt Hoả tin hay không, Ä‘iá»u đó hắn không quan tâm. Hắn chỉ báºn tâm tá»›i cảm giác lúc ở bên cá»a sổ... Cảm giác lạnh buốt đến xÆ°Æ¡ng tuá»·, dù chÃnh hắn sở hữu dị năng khống chế băng!
Vá»›i Sở Nguyên, cảm giác nà y rất sâu sắc và rõ rà ng. Phải chăng lúc đó hung thủ vẫn ở đó, nấp trong bóng tối theo dõi hắn? Nếu là sá»± tháºt thì hung thủ nà y quả đáng sợ, bởi ánh mắt có thể khiến Sở Nguyên lạnh giá đến táºn xÆ°Æ¡ng, tuyệt nhiên không má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng nà o là m được!
Váºy hung thủ nà y, rốt cuá»™c là gì đây?
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
14-12-2008, 11:12 PM
|
![Matahari's Avatar](customavatars/avatar7182_1.gif) |
![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif)
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 264: Quái Váºt (2)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Sở Nguyên rá»i văn phòng Liệt Hoả, thong thả Ä‘i vá» khu nhà ở. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Ä‘iện sáng nhÆ° ban ngà y, vốn căn cứ của Dị năng tổ Long Hồn không phân biệt ngà y và đêm, lúc nà o đèn cÅ©ng chiếu sáng trÆ°ng.
Hắn không Ä‘i tiếp mà dừng chân tại cầu thang, đứng chá»...
Không lâu sau, Tá»u Quá»· lắc lÆ° từ cầu thang bÆ°á»›c xuống. Nhìn dáng ngÆ°á»i chao đảo ai cÅ©ng nghÄ© lão sắp ngã đến nÆ¡i, ấy váºy mà Tá»u Quá»· vẫn khá» khà tiến bÆ°á»›c.
Sở Nguyên đứng cạnh cá»a cầu thang, lÆ°ng quay vá» phÃa Tá»u Quá»·. Lão nát rượu thoáng ngẩn ngÆ°á»i, mắt lim dim nhìn hắn, Ä‘oạn ợ lên má»™t tiếng rõ to, lè nhè:
-Äồ thối tha, sao còn chÆ°a chịu vá» Ä‘i ngủ?
Sở Nguyên quay lại nhìn Tá»u Quá»·, giá»ng nhẹ nhà ng:
-Truyá»n thuyết đó rốt cuá»™c là gì?
-á»’...?
Tá»u Quá»· day day mắt, đấm khẽ và o trán mình, lại lắc lÆ° há»i:
-Là ta uống nhiá»u hay là cáºu uống nhiá»u? Cái gì là truyá»n thuyết? Ta không hiểu?
Sở Nguyên nhìn Tá»u Quá»·, cái nhìn bình thản nhÆ°ng đáy mắt toát ra luồng sáng sắc lạnh.
-Truyá»n thuyết!
Hắn hÆ¡i cao giá»ng:
-Truyá»n thuyết năm trăm năm trÆ°á»›c của Thiên Äá»™ trấn?
-À...!
Tá»u Quá»· giÆ¡ má»™t ngón tay lắc lắc, giá»ng nói đầy mùi rượu:
-Tức là nói vỠôn dịch ấy hả?
-Có tháºt là ôn dịch không?
Tá»u Quá»· nhún vai:
-Ta là m sao mà biết được! Ta là dị năng nhân, không phải là thầy cúng thầy tÆ°á»›ng hiểu chÆ°a? Chuyện năm trăm năm trÆ°á»›c để ta há»i lại đã...
Nói rồi lắc lÆ° chân nam đá chân chiêu, loạng choạng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Sở Nguyên vẫn đứng nguyên chá»— cÅ©, đợi lão mở cá»a cầu thang xong má»›i lạnh lùng nói tiếp:
-Tôi đã Ä‘iá»u tra xong. Triá»u Vạn Lịch cuối Ä‘á»i Minh, Thiên Äá»™ trấn nổ ra má»™t tráºn ôn dịch lá»›n, hÆ¡n chÃn trăm ngÆ°á»i chết. Sáu mÆ°Æ¡i năm sau có má»™t toán sÆ° sãi Thiếu Lâm đến láºp Ä‘Ã n cầu nguyện, nghe nói là để siêu Ä‘á»™ oan hồn.
Tá»u Quá»· mấp máy môi:
-Chuyện ấy chẳng phải thế là kết thúc ư?
Giá»ng Sở Nguyên vẫn bình thản:
-NhÆ°ng thá»i gian không khá»›p!
Tá»u Quá»· quay ngÆ°á»i lại, lè nhè:
-Sao lại không khớp?
-Thá»i Ä‘iểm các nhà sÆ° Thiếu Lâm đến Thiên Äá»™ cầu siêu, không phải sau sáu mÆ°Æ¡i năm mà ngay sau khi xảy ra ôn dịch. Tổng cá»™ng ba mÆ°Æ¡i tám võ tăng đến, chỉ có bốn ngÆ°á»i trở vá»!
Tá»u Quá»· chau tÃt mà y:
-Cáºu nghe từ đâu những chuyện ấy?
-Äây là căn cứ Long Hồn, tÆ° liệu lịch sá» rất dá»… tìm.
Tá»u Quá»· Ä‘Æ°a tay ngoáy chiếc mÅ©i cà chua, khẽ thì thầm:
-Ta đã nói mà , mạng nội bộ ở đây có lỗ hổng, lão bất tỠcòn dám vỗ ngực bảo không có vấn đỠgì! Phòng được giặc bên ngoà i nhưng khó ngừa gian bên trong, hà ... để xem mai lão nói thế nà o!
Kỳ thá»±c Ä‘iá»u nà y không thể trách Long Hồn chÆ°a tÃnh toán thấu đáo. Thà nh viên Long Hồn Ä‘á»u phải qua những thá» thách kiểm tra rất nghiêm ngặt, nhân viên Ä‘á»u là ngÆ°á»i trung thà nh tuyệt đối, cho nên phòng ngá»± chỉ chú ý đối ngoại. Dù sao khi xây dá»±ng căn cứ hỠđã chú ý bảo máºt những thông tin ná»™i bá»™ và tà i liệu lÆ°u trữ, để hacker kỹ thuáºt cao cÅ©ng không là m gì được. Váºy mà không hiểu vì lẽ gì mà ngÆ°á»i quản trị mạng lại tá»± giảm Ä‘á»™ bảo vệ, khiến Sở Nguyên thâm nháºp được và o...
Kỹ thuáºt hacker của Sở Nguyên không phải là đỉnh cao, tuy nhiên cÅ©ng không đến ná»—i tồi. TrÆ°á»›c đây vì Cuồng Triá»u lo liệu hết nên hắn không cần thể hiện năng lá»±c, còn giỠđây đối vá»›i mạng ná»™i bá»™ của Long Hồn, chỉ chừng mÆ°Æ¡i phút là hắn và o được đủ các ngóc ngách. Nếu là Cuồng Triá»u, thá»i gian chắc còn nhanh hÆ¡n nhiá»u...
Mặt Sở Nguyên vẫn tỉnh bÆ¡, nhìn Tá»u Quá»· há»i:
-Vì sao phải giấu kÃn tÆ° liệu?
Tá»u Quá»· nhếch mép:
-Không phải ta muốn giấu. Là thế nà y... bắt đầu từ cuối triá»u Minh, các quan địa phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ghi chép lại nhÆ° thế. Sau khi Long Hồn thà nh láºp chúng ta má»›i tìm ra các tà i liệu nà y...
-Thế tÆ° liệu chÃnh xác nhất ghi nhÆ° thế nà o?
Thấy Tá»u Quá»· nhìn mình vá»›i vẻ kỳ quặc, Sở Nguyên nói:
-Phần thêm ở sau cùng tôi chưa giải mã kịp!
Tá»u Quá»· hÃt má»™t hÆ¡i sâu, cÆ°á»i:
-Phòng vệ mạng của chúng ta còn kém lắm phải không? Chà không được, mai phải tìm lão bất tỠbà n bạc, bịt lại lỗ hổng đó...
Sở Nguyên không báºn tâm, há»i tiếp:
-Tư liệu?
Tá»u Quá»· hừ nhạt:
-Biết rồi biết rồi. Giục gì lắm thế? Vội đi đầu thai hả?
Lão ngẩng đầu nhìn cầu thang, lại nhìn Sở Nguyên gáºt gù:
-Theo ta!
Nói rồi đầu cũng chẳng ngoái lại, lúc lắc đi vỠkhu nhà ở.
Sở Nguyên theo Tá»u Quá»· và o má»™t toà lầu lá»›n. Äến bên ngoà i má»™t gian nhà , lão ốp vân tay và o mà n hình bên ngoà i, sau đó nháºp máºt mã mở cá»a.
Cánh cá»a tá»± Ä‘á»™ng mở ra. Tá»u Quá»· và o trÆ°á»›c để Sở Nguyên bám theo. Sau khi Sở Nguyên đã và o trong phòng, Tá» Quá»· vá»— tay má»™t tiếng, đèn chợt toả sáng nhÆ° ban ngà y.
Căn há»™ nà y hóa ra khá sang trá»ng, có Ä‘iá»u Tá»u Quá»· lôi thôi thà nh tÃnh nên gian nhà hết sức bừa bãi. Äáºp và o mắt ngÆ°á»i ta trÆ°á»›c tiên là những chai rượu rá»—ng xếp đầy trên mặt bà n, trà n cả xuống đất. Nói vá» tiết kiệm thì Tá»u Quá»· quả đáng khen vì các chai rượt Ä‘á»u sạch nhẵn, không còn sót giá»t nà o. Ngoà i đống vá» chai là những bá»™ quần áo bẩn thỉu vứt lung tung, trên chao đèn còn cả mấy đôi tất rách. Không hiểu bằng cách nà o lão lại mắc được chiếc tất lên trên đó.
Ngoà i những mỹ cảnh ấy, khắp cả phòng đồ đạc ngổn ngang bữa bãi, duy nhất chiếc tủ rượu gắn trên tÆ°á»ng xem ra là ngăn nắp. Liá»n vá»›i phòng khách là ba phòng khác, phòng vệ sinh, phòng ngủ và gian Ä‘á»c sách, các gian nà y cÅ©ng bừa bá»™n hệt nhÆ° gian ngoà i.
Việc đầu tiên khi Ä‘i và o của Tá»u Quá»· là tiến thẳng đến tủ rượu, lấy ra má»™t chai, dùng răng mở nút. “Poc†má»™t tiếng, nút chai rÆ¡i xuống sà n, Tá»u Quá»· thả mình lên sô-pha tu ừng á»±c, ngồi đè lên cả những bá»™ quần áo vÆ°Æ¡ng vãi trên mặt ghế.
Sở Nguyên đóng cá»a đến ngồi cạnh Tá»u Quá»·, lặng lẽ nhìn lão.
Sau khi tu mấy ngụm lá»›n, Tá»u Quá»· khà má»™t tiếng phả ra sặc hÆ¡i rượu, Ä‘Æ°a ống tay áo quyệt ngang mép, há»i:
-Cáºu đã nghe chuyện hồ li tinh chÆ°a?
Sở Nguyên không hiểu, khẽ nhún vai:
-Chuyện thần thoại?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i, lại há»i tiếp:
-Váºy thì đã nghe chuyện Hồ ly chÃn Ä‘uôi chÆ°a?
Sở Nguyên nhăn trán, há»i:
-Ông định nói chuyện gì?
Tá»u Quá»· không trả lá»i ngay, mắt dán và o chai rượu, là u bà u:
-Chuyện rằng có loà i hồ ly lông trắng rất hiếm, cứ cách má»™t trăm năm lại mò ra tìm ăn tim ngÆ°á»i, ăn đủ tim ngÆ°á»i rồi lại vá» hang ngủ. Trong quá trình ngủ chúng dần dần tu luyện, má»—i lần nhÆ° váºy chúng lại má»c thêm má»™t chiếc Ä‘uôi, má»™t trăm năm sau tỉnh dáºy chúng lại tiếp tục tìm ăn tim ngÆ°á»i. Cứ má»—i lần má»c thêm má»™t chiếc Ä‘uôi thì hồ ly lại nâng lên má»™t báºc, khi đủ chÃn chiếc trá»n má»™t nghìn năm thì phá giá»›i thà nh tiên. Äó là truyá»n thuyết hồ ly chÃn Ä‘uôi!
Sở Nguyên vẫn không nói gì, không hiểu vì sao Tá»u Quá»· lại kể truyá»n thuyết hoang Ä‘Æ°á»ng đó. Tuy thế hắn vẫn lắng nghe vì lão đã kể thì ắt phải có dụng ý.
Tá»u Quá»· lại ngá»a cổ uống rượu, lần nà y không phải nốc ừng á»±c nữa mà chỉ má»™t ngụm nhá», Ä‘oạn quệt mép nói tiếp:
-Năm trăm năm trÆ°á»›c, trấn Thiên Äá»™ sinh ra má»™t truyá»n thuyết, chÃnh là truyá»n thuyết liên quan đến hồ ly chÃn Ä‘uôi.
Sở Nguyên chau mà y:
-à ông định nói, hung thủ là hồ ly tinh trong câu chuyện thần thoại nà y?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i chế giá»…u:
-Buồn cÆ°á»i không? Khi má»›i nhìn thấy táºp tà i liệu ta cÅ©ng không tin, nhÆ°ng sau đó má»™t chuyện xảy ra... rốt cuá»™c ta không tin không được!
-Là chuyện gì?
- Là Thủ Lĩnh!
Tá»u Quá»· nhìn Sở Nguyên chỠđợi, không thấy hắn có phản ứng gì má»›i tiếp tục kể:
-Thủ LÄ©nh chÃnh là ngÆ°á»i sáng láºp Long Hồn. Thá»i kỳ Thế chiến thứ hai, ông cùng mấy ngÆ°á»i đồng chà thân thiết, vá»›i lòng yêu nÆ°á»›c và năng lá»±c siêu phà m đã thà nh láºp nên Long Hồn chúng ta. Má»™t mình Thủ LÄ©nh đứng ra khiêu chiến vá»›i tất cả các băng đảng ngÆ°á»i Hoa lúc bấy giá», lần lượt đánh bại các Long đầu rồi thuyết phục há» gia nháºp Tổ chức. NhÆ°ng không lâu sau khi Long Hồn thà nh láºp, Ä‘á»™t nhiên Thủ LÄ©nh biệt tăm, từ đó không còn tin tức gì nữa. Hà hà hà ... cáºu có biết không, trÆ°á»›c đây Long Hồn không chia thà nh tổ nhóm, má»i thà nh viên Ä‘á»u chung má»™t Ä‘Æ¡n vị. Thế nhÆ°ng…
Khuôn mặt Tá»u Quá»· biểu lá»™ hồi ức sâu lắng, kể tiếp:
-Lúc ta và Liệt Hoả gia nháºp thì cÅ©ng chÃnh là lúc ngÆ°á»i kế nhiệm Thủ LÄ©nh phát hiện ra ghi chép của ông, kèm theo đó là tÆ° liệu lịch sá» vá» trấn Thiên Äá»™. Thủ lÄ©nh còn ghi lại dặn dò rằng, ông đã phát hiện được má»™t bà máºt kinh thiên nên ra Ä‘i để tìm hiểu, nếu sau ba năm không thấy trở vá» thì có lẽ là ông đã chết! Trong bút tÃch để lại, Thủ LÄ©nh có kể vá» truyá»n thuyết Thiên Äá»™ nà y và chuyện Hồ ly chÃn Ä‘uôi. Thủ lÄ©nh muốn sau nà y Tổ dị năng tách ra và láºp căn cứ gần Thiên Äá»™ trấn.
Sở Nguyên chen ngang:
-Ông ấy sợ Hồ ly chÃn Ä‘uôi ngủ dáºy?
Tá»u Quá»· lắc đầu, cÆ°á»i:
-Lúc đầu chúng ta Ä‘á»u cho rằng Thủ LÄ©nh quá lo xa, chẳng qua chỉ là má»™t truyá»n thuyết mà thôi, có gì phải sợ! Thế nhÆ°ng ngÆ°á»i kế nhiệm Thủ LÄ©nh thì rất tin lá»i ông, quyết định dẫn chúng ta đến địa phÆ°Æ¡ng nà y, đúng nhÆ° lá»i dặn của Thủ TÄ©nh...
Sở Nguyên chau mà y:
-Ông ấy tìm được chá»— Hồ ly chÃn Ä‘uôi nằm ngủ?
Tá»u Quá»· gáºt đầu:
-Äúng, Thủ LÄ©nh đã sá»›m tìm được nÆ¡i ẩn nấp của nó nhÆ°ng không nói vá»›i ai. Ông ấy là nhÆ° váºy, nếu nhÆ° không phải là chuyện cần là m ngay thì không bao giá» nói vá»›i ai, không vá»™i tiết lá»™ sá»›m bà máºt.
-Thế thì nÆ¡i gá»i là Trầm Miên đó hẳn là nÆ¡i Hồ ly tinh ngủ?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i nhăn nhó:
-Phải rồi! Là nơi có Hồ ly tinh, nhưng chỉ là thi thể, bên cạnh còn hai mươi bảy thi thể nam nhân nữa.
-Là võ tăng Thiếu Lâm Tự?
-Äúng, chÃnh là các võ tăng Ä‘i để thu phục Hồ ly. Ba mÆ°Æ¡i tám ngÆ°á»i Ä‘i, chỉ có bốn ngÆ°á»i trở vá», nhÆ°ng không lâu sau cÅ©ng chết cả. Chúng ta chỉ phát hiện được hai bảy thi thể, còn bảy ngÆ°á»i nữa không thấy.
-Thế còn Hồ ly tinh?
-Nó đã chết...
Tá»u Quá»· lúc lắc đầu:
-Bị băng vùi...
-Là dị năng băng kh�
-Chúng ta cũng không biết! Nó nằm trong một khối băng, hình như còn sống. Hơn nữa…
Kể đến đây, khuôn mặt nhà u nát của Tá»u Quá»· lá»™ ra má»™t vẻ bất an nhÆ° cố tránh hồi ức, không dám đối mặt...
Sở Nguyên không giục, ngồi cạnh im lặng nhìn lão. Má»™t lúc vẻ mặt Tá»u Quá»· đầy kỳ dị, có lúc lại hết sức phức tạp. Mãi lúc lâu sau lão má»›i uống thêm má»™t ngụm rượu, cặp mắt quái dị nhìn Sở Nguyên, tiếp tục nói:
-Và nữa, nó không phải là loà i hồ ly mà chúng ta tưởng tượng!
-Váºy là gì?
-Là ngÆ°á»i!
Tá»u Quá»· thở phù má»™t hÆ¡i, nói tiếp:
-Má»™t cái gì đó dạng ngÆ°á»i, nhá» nhÆ° đứa trẻ, mình má»c đầy lông, đằng sau có đủ chÃn chiếc Ä‘uôi...
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-12-2008, 01:26 PM
|
![Matahari's Avatar](customavatars/avatar7182_1.gif) |
![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif)
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 265: Quái Váºt (3)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
-ChÃn cái Ä‘uôi...?
-Ừm...
Tá»u Quá»· giÆ¡ ngón trá» gõ gõ và o xÆ°Æ¡ng cụt, mắt hấp háy:
-Thá»±c ra chỉ là má»™t gốc Ä‘uôi ở đây, ra chừng má»™t gang thì phân ra chÃn cái Ä‘uôi!
Sở Nguyên nghiêng nghiêng đầu, há»i:
-NgÆ°á»i có thể má»c lông, chứ là m sao lại má»c Ä‘uôi?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i nhăn nhó:
-Sá»± thá»±c là nhÆ° váºy! Nó đúng là má»™t con ngÆ°á»i, nhá» nhÆ° đứa trẻ má»›i sinh. Lúc đó chúng ta Ä‘á»u ngẩn ra nhÆ° ngây ngốc, Ä‘a số chủ trÆ°Æ¡ng mang nó vá» nghiên cứu...
-Mang vá»?
-ChÆ°a...!
-Tá»u Quá»· lắc đầu lia lịa:
-Khối băng đó rất kỳ lạ, chúng ta không thể tiếp cáºn được. Cứ và o cách chừng má»™t mét thì cảm thấy máu trong ngÆ°á»i đông hết lại...
Sở Nguyên đã hoà n toà n bị cuốn hút, chăm chú nhìn lão:
-Lại có chuyện đó à ?
Tá»u Quá»· tu má»™t ngụm rượu, kể tiếp:
-Nói thì cáºu khó tin, nếu nhÆ° không phải táºn mắt nhìn thấy thì ta cÅ©ng không thể tin nổi...
Ngừng má»™t lúc, lão chợt ra vẻ quan trá»ng:
-Äã bao giá» nghe thấy chuyện “đóng băng tuyệt đối†chÆ°a?
Sở Nguyên lắc đầu
-Chuyện là thế nà y, giá»›i hạn cá»±c Ä‘á»™ của băng chÃnh là tình trạng đóng băng tuyệt đối, hay còn gá»i bằng má»™t danh từ khoa há»c khác là “độ không tuyệt đốiâ€. Má»™t khi đạt đến trình Ä‘á»™ đó, bất cứ cái gì rÆ¡i và o Ä‘á»u đông lại...
Tá»u Quá»· lại nhìn và o mắt Sở Nguyên, tiếp tục:
-Không chỉ là băng, bất cứ nguyên tố nà o Ä‘á»u có Ä‘iểm giá»›i hạn cá»±c Ä‘á»™. Những ngÆ°á»i có năng lá»±c đặc biệt nhÆ° chúng ta Ä‘á»u phải mượn tÃnh chất đó của tá»± nhiên mà tạo ra sức mạnh cho mình. Bởi váºy chúng ta luôn luôn phải nghiên cứu những đặc tÃnh đại loại nhÆ° váºy của váºt chất, mặc dù không nhìn thấy không sá» thấy nhÆ°ng vẫn tồn tại. Chúng ta phát hiện má»—i nguyên tố Ä‘á»u có má»™t Ä‘iểm giá»›i hạn, giống nhÆ° băng tuyệt đối ở đó, có thể nháy mắt là m đông cứng tất cả, Chẳng hạn nhÆ° Ä‘iểm nóng chảy tuyệt đối, có thể giây lát đốt cháy toà n bá»™ váºt chất, dù là đá cứng nhất khi đến Ä‘iểm hoà tan tuyệt đối cÅ©ng trở thà nh khà cả... Ngoà i những cái đó ra còn có máºt Ä‘á»™ giá»›i hạn của đất nữa, đạt đến máºt Ä‘á»™ giá»›i hạn đó thì cho dù là bom hạt nhân nổ bên cạnh cÅ©ng không thể phá vỡ được. Hay vá»›i Ä‘iện…
-Äợi đã...!
Sở Nguyên vá»™i ngắt cÆ¡n trà ng giang của Tá»u Quá»·, há»i:
-Ông há»i khối băng chứa hồ ly tinh đó là băng tuyệt đối?
Tá»u Quá»· gáºt đầu:
-Chúng ta Ä‘oán váºy. Tuy chúng ta hiểu trên Ä‘á»i nà y có tồn tại giá»›i hạn tuyệt đối, nhÆ°ng chÆ°a từng nghe qua giá»›i hạn đó lúc nà o thì xuất hiện. Có Ä‘iá»u xem tình hình khi đó thì thấy, băng trên ngÆ°á»i hồ ly chÃn Ä‘uôi rất có thể là băng giá tuyệt đối trong truyá»n thuyết. Cho dù không phải thì cÅ©ng gần đạt đến mức Ä‘á»™ đó nên chúng ta không thể nà o tiếp cáºn được. Cảm giác của ta lúc đó rất rõ, nếu ta cố tình đến gần thì sẽ bị đóng băng ngay láºp tức!
-Băng giá tuyệt đối, nghe có vẻ rất lợi hại!
Tá»u Quá»· hừ nhạt vẻ bất mãn:
-Cáºu nhá», có hiểu thế nà o là tình trạng giá»›i hạn không? Ta nói vá»›i cáºu, dị năng băng khà của cáºu nếu đạt đến giá»›i hạn tuyệt đối thì cáºu sẽ trở thà nh thần, sẽ là vô địch thiên hạ. Có Ä‘iá»u là khó có thể đạt đến nổi!
-Vì sao?
Tá»u Quá»· chau mà y:
-Năng lá»±c đặc biệt đến mức Ä‘á»™ tuyệt đối rất dá»… gây ra thảm cảnh táºn thế. Cáºu cho rằng đạt tuyệt đối dá»… lắm sao? Ta nói vá»›i cáºu, loà i ngÆ°á»i không thể tu luyện được đến trình Ä‘á»™ đó, không loà i nà o có thể tu luyện được cả, Ä‘Æ¡n giản vì phép tắc của tá»± nhiên không cho phép! Loà i ngÆ°á»i chúng ta sinh ra, bản thân đã có hạn chế vá» má»i mặt, không má»™t cÆ¡ thể nà o có thể hấp thụ được toà n bá»™ năng lượng của tá»± nhiên. Từ xÆ°a tá»›i nay, tất cả những ngÆ°á»i có năng lá»±c đặc biệt mà ta biết, kẻ mạnh nhất cÅ©ng chỉ đạt đến má»™t phần nghìn giá»›i hạn tuyệt đối, nhÆ° thế đã là ghê gá»›m lắm rồi.
Sở Nguyên suy nghÄ© má»™t hồi lâu, lại há»i:
-Nếu quả thá»±c nhÆ° thế thì nhÆ° ông vừa kể, băng tuyệt đối sao lại có ở đó? Hồ ly chÃn Ä‘uôi sao lại bị đóng ở trong băng?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i hì hì:
-Cáºu há»i ta, ta há»i ai bây giá»? Tất nhiên là không phải loà i ngÆ°á»i chúng ta là m ra, mà nữa, khối băng đó có phải là băng tuyệt đối hay không thì còn phải xem, có Ä‘iá»u thá»±c sá»± là chúng ta không thể tiếp cáºn được.
-Rồi sau đó?
-Sau đó à ?
Tá»u Quá»· nhún vai:
-Không mang được vá» thì Ä‘Ã nh để lại ở đấy thôi, biết là m sao được? Có Ä‘iá»u sau đó thì Long Hồn vẫn giữ cách chia thà nh nhiá»u tổ, Tổ dị năng của chúng ta dá»i vỠđây, chủ yếu là để phụ trách trông coi cái nÆ¡i có tên là Trầm Miên đó.
Sở Nguyên thăm dò:
-Hồ ly tinh trong đó không còn nữa phải không?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i buồn bã:
-Cáºu khá lắm! Lúc nháºn được tin vá» vụ án giết ngÆ°á»i lấy tim ở Thiên Äá»™, phản ứng đầu tiên của Liệt Hoả là cho ngÆ°á»i Ä‘i xem xét Trầm Miên, sau đó cá» ba cáºu đến Thiên Äá»™ Ä‘iá»u tra.
Nói đến đây mặt lão chợt lộ vẻ lo lắng:
-Tối qua ngÆ°á»i Ä‘i Trầm Miên đã bão vá», không nhìn thấy hồ ly chÃn Ä‘uôi nữa!
-Nó tự phá băng chạy ra à ?
Tá»u Quá»· lắc đầu than vãn:
-Ta cÅ©ng không biết. Theo lý mà nói, không có váºt nà o đã bị băng bá»c kÃn mà lại báºt ra nổi, lại còn là băng tuyệt đối nữa! NhÆ°ng trên Ä‘á»i nà y không có gì là tuyệt đối, con hồ ly tinh chÃn Ä‘uôi bị băng đông kết năm trăm năm rồi Ä‘á»™t nhiên sống trở lại, lẽ nà o lại không thể? Có Ä‘iá»u ta nghÄ© mãi không ra, vì sao nó lại chui được khá»i tảng băng? Ta và Liệt Há»a hà ng năm vẫn Ä‘á»u đặn đến đó kiểm tra, năng lượng trên tảng băng đó hoà n toà n không bị giảm sút!
Sở Nguyên chen ngang:
-Váºt Trầm Miên ở đâu?
Tá»u Quá»· tu má»™t hÆ¡i rượu, trả lá»i:
-Nếu cáºu muốn Ä‘i đến đó, để ngà y mai ta dẫn Ä‘i.
-Äược!
Sở Nguyên đáp rồi đứng dáºy rá»i Ä‘i, vừa đến cá»a hắn dừng lại, ngoái đầu há»i:
-Thế ông nghÄ© hồ ly chÃn Ä‘uôi là váºt gì?
-Váºt gì à ?
Tá»u Quá»· cÆ°á»i nhăn nhó:
-Nó không phải là váºt gì, mà là má»™t con váºt có hình hà i con ngÆ°á»i.
-Không phải...
Sở Nguyên cãi:
-Từ hiện trÆ°á»ng vụ giết ngÆ°á»i thì có thể thấy, đây không thể là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng gây ra.
Tá»u Quá»· dá»±a lÆ°ng và o sô-pha, thở dà i:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải là bình thÆ°á»ng, nếu không thì là m gì có chuyện ba mÆ°Æ¡i tám cao thủ Thiếu Lâm bị giết mất ba mÆ°Æ¡i tÆ° ngÆ°á»i? Mà võ thuáºt xÆ°a thì ngà y nay khó sánh nổi!
Sở Nguyên lắc đầu:
-Tôi không nghÄ© nó thuá»™c vá» loà i ngÆ°á»i.
-Hả...?
Tá»u Quá»· lắc lắc chiếc chai, há»i:
-Thế thì cáºu nghÄ© nó là gì?
-Không biết!
Trả lá»i xong, Sở Nguyên đẩy cá»a Ä‘i ra. Trong nhà chỉ còn lại giá»ng lè nhè của Tá»u Quá»·:
Hồ li chÃn Ä‘uôi là gì? Truyá»n thuyết tức là hoang Ä‘Æ°á»ng, cách má»™t răm năm thì hồ ly thức dáºy Ä‘i ăn tim ngÆ°á»i, ăn má»™t trăm tim thì má»c thêm má»™t cái Ä‘uôi... Äiá»u nà y là m sao có thá»±c được? Nếu có cái gì sống đến năm trăm má»™t ngà n năm thì hẳn thế giá»›i đã loạn hết lên rồi... Cố nhiên không phải là hồ li chÃn Ä‘uôi nhÆ° thần thoại, nhÆ°ng mà là gì? Năm trăm năm trÆ°á»›c đã xẩy ra chuyện gì? Hồ li chÃn Ä‘uôi xuất hiện nhÆ° thế nà o? Ai có năng lá»±c kéo hồ li tinh ra khá»i băng? Vì sao lại ăn tim ngÆ°á»i? Sao chỉ đến trấn Thiên Äá»™? Năm trăm năm trÆ°á»›c là nhÆ° vây, bay giá» cÅ©ng nhÆ° thế, váºy trấn Thiên Äá»™ có cái gì hấp dẫn nó?
Bao nhiêu câu há»i Ä‘ang chỠđược giải đáp. Sở Nguyên vừa nghÄ© ngợi vừa Ä‘i vá» phòng mình. Chỉ có má»™t toà ký túc xá nhÆ°ng diện tÃch mặt bằng rất lá»›n, các phòng Ä‘á»u vô cùng rá»™ng rãi. Äiá»u nà y cÅ©ng khá lạ lùng, hình nhÆ° Nhà nÆ°á»›c đã không tiếc tiá»n của tạo cho Long Hồn những Ä‘iá»u kiện lý tưởng nhất...
Má»—i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u có má»™t căn há»™ riêng, lá»›n chừng bốn trăm, nhá» cÅ©ng phải gần hai trăm mét vuông. Bởi váºy Sở Nguyên và Tá»u Quá»· tuy cùng chung má»™t tầng lầu nhÆ°ng cách nhau rất xa, từ phòng Tá»u Quá»· vỠđến phòng hắn phải và i trăm mét, còn những mấy lần rẽ.
Sở Nguyên vừa Ä‘i và i chục bÆ°á»›c thì chợt nghe tiếng ngâm nga của Yêu Linh, má»™t bà i hát nà o đó. Äầu tiên hắn không báºn tâm, tiếp tục vá» phòng, nhÆ°ng khi Sở Nguyên đến gần, giá»ng ngâm của Yêu Linh chợt thay đổi:
-Ãnh trăng mặt hồ nÆ°á»›c lung linh, Yêu Linh ôm eo ngÆ°á»i đẹp xinh…
Sở Nguyên giáºt bắn mình, thần sắc ngẩn ngÆ¡, bÆ°á»›c chân vừa nhấc lên cứ giữ mãi trong không khÃ...
Bà i hát sao thấy quen quen, nhÆ°ng đã từng nghe ở đâu nhỉ? Lá»i hát vui nhá»™n, nhÆ°ng vì sao lòng hắn lại cảm thấy bi ai? Ngữ Ä‘iệu nhảy nhót, sao cứ nhÆ° lá»i chia tay thảng thốt bên tai...?
Äá»™t nhiên, lòng Sở Nguyên Ä‘au nhói...
Hắn đã quên hết thá»i gian không gian, chỉ ngây dại đứng yên chá»— đó nhÆ° Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì, cuối cùng cÅ©ng không nghÄ© ra được gì cả... Tâm trà nhÆ° những bông tuyết trắng dáºp dá»n... Sở Nguyên muốn chìa bà n tay ra bắt lấy nhìn cho kỹ, nhÆ°ng ký ức cứ tuá»™t Ä‘i, trôi qua những kẽ tay...
Lúc nà y Yêu Linh đi ngang qua, miệng vẫn nhâm nga bà i hát đó:
-Mỹ nhân giÆ¡ lÆ°ng cÆ°á»i khúc khÃch, Yêu Linh ôm ngay eo…
Yêu Linh Ä‘i xa, tiếng ngâm nhá» dần, má»™t mình Sở Nguyên ngây ngÆ°á»i đứng đó...
Hắn ngÆ°á»›c đầu nhìn lên trần nhà , hình nhÆ° trên đó thấp thoáng má»™t khuôn mặt, nhÆ°ng mÆ¡ hồ không còn rõ. Äúng là má»™t khuôn mặt thiếu nữ, thiếu nữ Ä‘ang cÆ°á»i, cÆ°á»i ngá»t ngà o, và giá»ng cÅ©ng ngá»t ngà o nhÆ° thế:
-Mặt hồ trăng sáng, sóng nước lăn tăn… Lợn con ôm chặt lưng Sở Nguyên… Sở Nguyên tức điên cho một đá… Ha ha ha…
-Lợn nhỠôm ngang lưng Sở Nguyên…
-Lợn nhá»â€¦
Sở Nguyên thẫn thá», đứng bất Ä‘á»™ng mãi nÆ¡i đó... miệng bất giác nở má»™t nụ cÆ°á»i...
Sở Nguyên cÆ°á»i, vì sao lại cÆ°á»i? Không biết! Cả Sở Nguyên cÅ©ng không biết là mình Ä‘ang cÆ°á»i. Lá»i thiếu nữ cứ văng vẳng bên tai, nụ cÆ°á»i trên môi Sở Nguyên cứ đượm dần, chỉ có Ä‘iá»u từ hạnh phúc yêu thÆ°Æ¡ng chuyển dần sang vẻ bi ai cay đắng... Nếu lúc nà y có ai đó nhìn và o, hẳn sẽ cho rằng hắn là má»™t thằng Ä‘iên!
Sở Nguyên hầu nhÆ° đã quên hết xung quanh, đứng ngẩn ngÆ°á»i nhìn nhÆ° đóng Ä‘inh lên trần mái. Rất lâu sau hắn má»›i thu ánh mắt vá», nụ cÆ°á»i bi ai vẫn trên môi...
Äêm tối vang tiếng thở dà i não nuá»™t, Sở Nguyên lắp bắp khẽ:
-Hân Hân...
Äúng, hắn đã nhá»› ra má»™t cái tên... Tuy không nhá»› rõ ngÆ°á»i đó là ai, dung nhan nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng cảm giác thân thiết lại quặn thắt trong lòng. Sâu thẳm nÆ¡i đáy con tim hắn có cái tên TrÆ°Æ¡ng Hân Hân, tên má»™t ngÆ°á»i con gái...
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân là ai? Vì sao nghe bà i ca đó hắn lại nhá»› đến cô gái ấy? Sở Nguyên không biết, hắn chỉ biết má»™t cái tên, má»™t cái tên mang lại cảm giác ấm áp, má»™t cái tên gợi lên ná»—i nhá»› nhà , nhÆ° ngÆ°á»i thân gia đình Ä‘ang mong đợi. Ngoà i những Ä‘iá»u đó ra, còn có ai đó Ä‘ang đợi hắn? Bạn bè, ngÆ°á»i thân? Không biết nữa...
Lần đầu tiên...
Lần đầu tiên Sở Nguyên mong má»i được trở vá» ký ức. Vì cái tên đó, và bởi cảm giác thân thiết ấy...
Nghĩ đến đây, hắn vội vã quay lại, giơ tay ấn chuông.
Chuông đổ hồi lâu cá»a má»›i mở. Khuôn mặt say mèm ló ra, tay vẫn cầm chai rượu còn non ná»a, không phải là chai rượu lúc trÆ°á»›c... Xem ra cái tên Tá»u Quá»· đúng là không đặt nhầm, chỉ thoáng chốc đã hết liá»n mấy lÃt...
Tá»u Quá»· day day mắt, há hốc miệng phun ra luồng hÆ¡i rượu nồng nặc:
-Còn việc gì nữa váºy?
-Ông nói, Long Hồn có cách để phục hồi trà nhớ?
Tá»u Quá»· lặng ngÆ°á»i má»™t chốc, đáp nhá»:
-Chẳng phải cáºu đã nói là khá»i cần nhá»› lại?
Mặt Sở Nguyên bình thản, giá»ng chắc nịch:
-Bây giỠthì tôi cần!
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-12-2008, 04:49 PM
|
![Matahari's Avatar](customavatars/avatar7182_1.gif) |
![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif)
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 266: Vùng Äất Ngủ Quên
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Ngoại ô Kinh thà nh có má»™t toà núi nhá», gá»i là Liệp Tuần SÆ¡n. Nghe nói trÆ°á»›c đây vùng
nà y có nhiá»u núi đồi nối liá»n nhau, vốn là nÆ¡i săn bắn của Hoà ng tá»™c thá»i cổ đại. Sau khi nÆ°á»›c Trung Quốc được thà nh láºp, những đồi núi gần đó Ä‘á»u bị san bằng biến thà nh má»™t nút giao thông lá»›n. Tuy nhiên không biết vì sao ChÃnh phủ lại không bốc luôn quả núi nà y, thà nh ra đến táºn bây giá» nó vẫn giữ được vẻ hoang sÆ¡, cấy cối xanh tốt, không khà trong là nh. Và o lúc bình minh hay hoà ng hôn trên núi có nhiá»u ngÆ°á»i qua lại, Ä‘á»u là những đôi tình nhân tá»›i đây tâm sá»± hay các lão nhân táºp Thái cá»±c quyá»n. Dần dần Liệp Tuần SÆ¡n trở thà nh nÆ¡i dân cÆ° trong vùng thÃch đến nhất.
Có Ä‘iá»u phÃa nam ngá»n núi đó là má»™t khu rừng diện tÃch không nhá», là nÆ¡i ngÆ°á»i thÆ°á»ng không được và o. Ngay thừ ngà y láºp quốc nó đã bị phong tá»a, đặt căn cứ huấn luyện quân sá»±. Tuy nhiên ngoà i những binh sÄ© đứng gác thưòng xuyên, quanh năm rất Ãt thấy ngÆ°á»i ra và o. Những ngÆ°á»i biết chuyện không khá»i cảm thấy tò mò, bởi căn cứ nà y thá»±c ra là trống không. PhÃa nam Liệp Tuần SÆ¡n là khu rừng ráºm nhất của ngá»n núi, cÅ©ng là nÆ¡i duy nhất đến nay không bị can thiệp của con ngÆ°á»i, vẫn giữ được diện mạo ban đầu từ ngà n xÆ°a... Äúng ra thì hà ng năm Ä‘á»u có binh lÃnh đến đây từ ná»a tháng đến má»™t tháng, chủ yếu tham dá»± huấn luyện kỹ năng sinh tồn ngoà i thiên nhiên hoang dã, ngoà i ra thì chỉ là rừng ráºm im ắng hoang vu...
Tuy bình thÆ°á»ng căn cứ không có ai, nhÆ°ng các binh sÄ© canh phòng ở đây vẫn hết sức táºn tụy vá»›i công việc, hai mÆ°Æ¡i bốn tiếng trong ngà y căn cứ Ä‘á»u có ngÆ°á»i canh giữ nghiêm máºt, nhất quyết không cho bất cứ ai xâm nháºp và o trong. Dân chúng biết nÆ¡i nà y luôn có ngÆ°á»i canh nên mất dần hứng thú, đặc vụ từ các nÆ°á»›c khác Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không quan tâm gì tá»›i má»™t khu căn cứ trống không. Vì váºy mà nhiá»u năm nay, nÆ¡i đây rất yên tÄ©nh...
Nhưng không ai biết rằng, thực ra trong căn cứ nà y có một hang động đặc biệt...
Má»™t chiếc xe Jeep quân dụng theo Ä‘Æ°á»ng núi chạy lên, hÆ°á»›ng thẳng đến căn cứ huấn luyện quân sá»±. Chiếc xe vừa đến trạm gác thứ nhất láºp tức bị chặn lại, mấy binh sÄ© súng lăm lăm nhanh chóng bao vây chiếc xe. NgÆ°á»i có vẻ là đội trưởng nghiêm chỉnh chà o theo kiểu nhà binh rồi đứng bên ngoà i bất Ä‘á»™ng, chỉ nhìn chằm chằm và o những ngÆ°á»i trong xe.
Trong xe có ba ngÆ°á»i, tà i xế là má»™t ngÆ°á»i trung niên, dáng ngồi ngay ngắn, vừa nhìn đã biết là má»™t quân nhân chÃnh quy. Ngồi ở ghế phụ là má»™t lão nhân, mái tóc không biết có phải bị gió thổi khi lên núi không mà rối tung rối mù, hai mắt không chút thần sắc, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang mÆ¡ ngủ, chiếc mÅ©i sần sùi, quần áo tuy sạch nhÆ°ng rất nhăn nhúm, bên trong mặc má»™t chiếc may-ô đã ngả mà u, trên vai khoác chiếc áo Trung SÆ¡n kiểu cÅ© đã bạc trắng. Hình nhÆ° lão nhân nà y rất thÃch uống rượu, bởi đứng bên ngoà i xe cÅ©ng có thể ngá»i thấy hÆ¡i rượu nồng nặc trên ngÆ°á»i ông ta.
Ngồi ghế sau là má»™t thanh niên trẻ, xem ra là má»™t nhân viên bà n giấy, trên ngÆ°á»i mặc bá»™ đồ thể thao mà u Ä‘en, mắt mang đôi kÃnh râm mà u trà . Ấn tượng đầu tiên ngÆ°á»i đó mang đến là vẻ nho nhã nhÆ°ng lạnh lùng, có vẻ là má»™t ngưòi không thÃch trò chuyện.
Ãnh mắt Ä‘á»™i trưởng lÆ°á»›t qua gÆ°Æ¡ng mặt cả ba rồi dừng trên mặt lão nhân. Ông ta dụi dụi mắt, miệng là u bà u nhá», lÆ°á»i nhác Ä‘Æ°a ra má»™t tấm thẻ. Äá»™i trưởng Ä‘Æ°a tay nháºn tấm thẻ, không há» nhìn qua mà láºp tức quay ngÆ°á»i Ä‘i lại chá»— trạm gác, và i phút sau má»›i từ trong đó trở lại, kÃnh cẩn chà o rồi hai tay Ä‘Æ°a trả lão nhân tấm thẻ. Vừa khi lão nhân nháºn lại thẻ thì cánh cá»a sắt lá»›n cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng mở ra hai bên...
Chiếc xe nổ máy, lăn bánh và o trong cổng rồi tiếp tục chạy vá» trÆ°á»›c. Từ đầu đến cuối, những ngÆ°á»i trong xe và các binh sÄ© không có bất cứ tiếp xúc hay trò chuyện nà o. DÆ°á»ng nhÆ° mấy ngÆ°á»i nà y đã cách biệt vá»›i thế giá»›i quá lâu, đến mức cả nói chuyện cÅ©ng không biết hay không còn nhu cầu...
Trong xe, Tá»u Quá»· giÆ¡ giÆ¡ tấm thẻ, nói: “Hà ... tá» giấy nà y bá» ngoà i không khác những mẩu giấy thông thÆ°á»ng, thá»±c ra là má»™t sản phẩm kỹ thuáºt cao. Bên trong mã hóa bảo máºt rất nghiêm ngặt, ngÆ°á»i không biết căn bản không thể bắt chÆ°á»›c là m giả. Cho dù có bị đánh mất, ngÆ°á»i khác nhặt được cÅ©ng tuyệt đối không thể tìm ra máºt mã...â€
Sở Nguyên nãy giỠkhông hỠlên tiếng, lúc nà y mới “à †lên lạnh nhạt cho có lệ.
Tá»u Quá»· cÆ°á»i nhẹ, không nói nữa mà quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoà i, hình nhÆ° Ä‘ang chìm trong ký ức xÆ°a cÅ©...
Chiếc xe lúc chạy lúc dừng, liên tục qua ba trạm gác, ở má»—i nÆ¡i Tá»u Quá»· Ä‘á»u phải cho lÃnh gác kiểm tra tấm thẻ. Äiá»u kỳ lạ là trÆ°á»›c sau lão không há» nói má»™t câu vá»›i bất cứ binh sÄ© nà o ở đây.
Cuối cùng há» cÅ©ng đến trụ sở khu căn cứ. NÆ¡i đây rất yên tÄ©nh, ngoà i bốn trạm gác công khai và ba trạm ngầm ra, hầu nhÆ° không thấy bóng dáng ngÆ°á»i nà o khác.
Tá»u Quá»· vá»— vai ngÆ°á»i lái xe: “Ở đây đợi chúng ta!â€
NgÆ°á»i lái gáºt đầu không nói gì. Tá»u Quá»· mở cá»a, thò đôi chân gầy guá»™c ra khá»i xe, hất đầu vá» phÃa Sở Nguyên: “Theo ta!â€
Hai ngÆ°á»i sánh vai ra khá»i sân trụ sở, vòng ra phÃa sau căn cứ, theo má»™t Ä‘Æ°á»ng núi kÃn đáo khúc khủy Ä‘i lên đỉnh...
Äược má»™t Ä‘oạn ngắn, Tá»u Quá»· vừa Ä‘i vừa há»i: “Có phát hiện gì không?â€
Sở Nguyên Ä‘i phÃa sau lão, lạnh lùng: “Từ lúc xuống xe đến đây đã qua hai trạm gác ngầm!â€
Tá»u Quá»· cÆ°á»i cÆ°á»i, hình nhÆ° từ đầu lão đã biết nhÆ° váºy, lại há»i: “Sao cáºu biết?â€
“Trá»±c giác...†Hai mắt Sở Nguyên nhìn xung quanh, chợt nói: “Trạm ngầm thứ ba!â€
Tá»u Quá»· vòng tránh má»™t bụi gai trÆ°á»›c mặt, cảm thán: “Cáºu tháºt là má»™t tay lÃnh bẩm sinh!â€
“LÃnh?†Sở Nguyên không dừng bÆ°á»›c, giá»ng bÄ©nh thản: “Tôi không phải là lÃnh!â€
Tá»u Quá»· bÄ©u môi không nói, trầm ngâm má»t lúc má»›i nói: “Cáºu có thể đồng ý vá»›i tôi má»™t chuỵên không?â€
“Chuyện gì?â€
“Nếu… tôi nói là nếu... sau nà y cáºu rá»i khá»i Long Hồn, không được là m kẻ đối đầu vá»›i Quốc gia!â€
Sở Nguyên dừng bÆ°á»›c, nhìn cái bóng gầy gò của Tá»u Quá»·, vẫn bình thản: “Sao tôi phải rá»i khá»i Long Hồn?â€
Tá»u Quá»· Ä‘ang bị má»™t bụi gai chặn lại. Bụi gai khá rá»™ng, muốn tránh phải vòng má»™t Ä‘oạn khá xa. Lão đẩy nhẹ hai bà n tay ra phÃa trÆ°á»›c, chợt hai luồn nÆ°á»›c ôn nhu chảy ra, đẩy bụi gai tách đôi lá»™ ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá»...
Lão Quá»· rượu tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, vừa Ä‘i vừa nói: “Váºn mệnh có khi rắc rối lắm, chuyện Ä‘á»i tiến triển thÆ°á»ng ra ngoà i dá»± liệu của chúng ta. TÆ°Æ¡ng lai thế nà o chẳng ai biết được...!â€
Sở Nguyên thong thả theo sau lão, lạnh lùng chêm và o: “Ông uyên ảo lắm!â€
Tá»u Quá»· cÆ°á»i nhẹ: “Chỉ hi vá»ng tÆ°Æ¡ng lai chúng ta không đứng ở vị trà đối địch!†Nói rồi tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Sở Nguyên dừng lại, lặng lẽ nhìn theo...
Äi và i bÆ°á»›c, Tá»u Quá»· quay lại, vẫy tay: “Äứng đó là m gì, Ä‘i nhanh lên! PhÃa trÆ°á»›c không có trạm gác nữa, có Ä‘iá»u Ä‘Æ°á»ng không dá»… Ä‘i chút nà o đâu!â€
Sở Nguyên bÆ°á»›c lên, lấm bầm: “Hôm nay ông tháºt lạ lùng!â€
“Hả?†Tá»u Quá»· xoa xoa chiếc mÅ©i sần sùi, cÆ°á»i gượng: “Có thể là ta già rồi, nói lung tung. Thôi được, xem nhÆ° ta chÆ°a nói cả, Ä‘i nhanh chút Ä‘i!â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i nhanh giữa những bụi cá» gai. Tá»u Quá»· nói không sai, ở đây không còn trạm gác ngầm nữa. Có thể cấp trên thấy thế là đã đủ, cÅ©ng có thể không muốn các binh sÄ© phát hiện ra Ä‘iá»u gì... Tuy không còn canh gác nhÆ°ng Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng tiếp theo thá»±c sá»± rất khó Ä‘i, khắp nÆ¡i Ä‘á»u má»c đầy cá» gai, chỉ cần sÆ¡ ý là quần áo rách tÆ°á»›p, tháºm chà bị cá» cắt chảy máu...
Cà ng Ä‘i lên Tá»u Quá»· cà ng cẩn tháºn, không há» còn dáng vẻ bất cần Ä‘á»i nhÆ° trÆ°á»›c. Cả Sở Nguyên cÅ©ng không dám phan tâm, hắn đã nháºn ra những bụi cây ở đây rất khác thÆ°á»ng, không phải chỉ gai góc mà còn chứa chất Ä‘á»™c... Giống gai Ä‘á»™c hiếm thấy nà y chỉ sinh trưởng ở rừng ráºm nhiệt Ä‘á»›i, không biết vì sao lại má»c ở đây?
NgÆ°á»i bị loại gai nà y châm phải sẽ bị sÆ°ng cục bá»™ ở da, xung quanh vết thÆ°Æ¡ng vừa tê vừa ngứa rất khó chịu, phải và i ngà y má»›i hết. Trong thân loại gai Ä‘á»™c nà y còn có má»™t chất dịch trắng, chiết xuất sẽ ra má»™t loại thuốc mê rất lợi hại, tháºm chà hiệu quả còn vượt xa thuốc mê thông thÆ°á»ng. Nếu trá»™n nó và o chất Ä‘á»™c rồi nhá» và i giá»t và o nÆ°á»›c cho ngÆ°á»i ta uống, có thể trong chá»›p mắt khiến há» bá» mạng. Còn nếu chiếc xuất thà nh thuốc mê, có thể khiến ngÆ°á»i ta tê liệt không Ä‘á»™ng Ä‘áºy đến và i ngà y...
Lúc nà y cả hai Ä‘á»u cẩn tháºn tiến bÆ°á»›c. Tuy loại gai Ä‘á»™c nà y không thể lấy mạng há» nhÆ°ng nếu bị nó đâm phải cÅ©ng chẳng dá»… chịu gì.
Vốn Tá»u Quá»· định nhắc nhở Sở Nguyên, nhÆ°ng thấy hắn tá» ra rất táºp trung nên lão biết mình không cần nói gì thêm. Sở Nguyên Ä‘ang rất chăm chú né tránh các bụi gai, cÅ©ng không há» nghÄ© tại sao mình lại biết đó là gai Ä‘á»™c...
Cà ng và o sâu, Ä‘Æ°á»ng núi cà ng khó Ä‘i. Trong khu rừng ráºm chÆ°a được khai phá nà y, bất cứ chá»— nà o cÅ©ng có thể thấy dấu vết các loại thú hoang, trong đó nhiá»u nhất là dấu của lợn rừng...
Hai ngÆ°á»i Ä‘i thêm khoảng mÆ°á»›i phút, phÃa trÆ°á»›c bá»—ng xuất hiện má»™t thôn trang nhá», có Ä‘iá»u trong thôn không má»™t bóng ngÆ°á»i... Nhìn từ xa, thôn trang dá»±a lÆ°ng núi nà y đất Ä‘á» trải dà i nhÆ° vừa bị lá»a đốt qua, vách núi nham nhở, dây leo cổ thụ khắp nÆ¡i, cảnh tượng tháºt thê lÆ°Æ¡ng.
Tá»u Quá»· dừng bÆ°á»›c, nói nhá»: “Äến rồi...!â€
“Chà ...†Lão quay nhìn Sở Nguyên: “Trầm Miên chÃnh là thôn trang cổ nà y!â€
“NgÆ°á»i ở đây đâu?â€
Tá»u Quá»· lắc đầu: “Không biết, có lẽ dá»n Ä‘i, cÅ©ng có thể chết hết rồi. Cái thôn nà y đã bá» hoang từ năm trăm năm nay...â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o trong thôn. Bên trong là lối kiến trúc nông thôn cổ, rÆ°á»ng gá»— mái lá, không ngôi nhà nà o còn nguyên vẹn, phần lá»›n Ä‘á»u đã sụp đổ hÆ° hoại. Thôn trang cổ nà y không lá»›n, tổng cá»™ng chỉ mÆ°á»i mấy ngôi nhà . Sở Nguyên chú ý ngay má»™t Ä‘iá»u... những chiếc xà gá»— trong ba ngôi nhà trong số đó đứt gãy từ bên trong, có lẽ bị thúc bởi má»™t lá»±c rất mạnh.
Những ngôi nhà đá»u phủ lá»›p bụi dà y, gạch ngói vỡ vụn bà y ra khắp nÆ¡i...
Tá»u Quá»· Ä‘Æ°a Sở Nguyên đến trÆ°á»›c má»™t ná»n nhà hoang rồi dừng lại. Äây là má»™t ngôi nhà gá»— đổ nát, rÆ°á»ng cá»™t bị đánh bay nằm im trên đất. Qua năm trăm năm gió táp mÆ°a sa và mối má»t gặm khoét, những thanh xà gá»— đã sá»›m mục nát, có lẽ chỉ khẽ dáºm chân cÅ©ng tan nát.
Ngôi nhà nà y được xây dá»±a và o sÆ°á»n núi, tháºm chà còn dÃnh liá»n vá»›i núi. Từ các má»m đá má»c ra những bụi cá» tạp quấn vá»›i cà nh khô phủ kÃn, không còn nháºn rõ đâu là ná»n nhà ... Sở Nguyên lại có má»™t phất hiện... má»™t góc dÃnh liá»n vá»›i sÆ°á»n núi của ngôi nhà nà y rất khác vá»›i xung quanh. Vốn những nÆ¡i khác Ä‘á»u phủ đầy bụi, nhÆ°ng nÆ¡i đó lại khá sạch sẽ, rõ rà ng gần đây có ngÆ°á»i Ä‘Ã o bá»›i qua...
Trong lúc Sở Nguyên lặng lẽ quan sát, Tá»u Quá»· Ä‘i đến Ä‘Æ°a tay gạt đám cà nh khô cá» dại sang má»™t bên... Mặt đất lá»™ ra má»™t cá»a hang, dÆ°á»›i miệng hang là má»™t lối Ä‘i bằng bùn đất thô sÆ¡, dẫn xuống không gian tối Ä‘en bên dÆ°á»›i...
Sở Nguyên tiến lên nhìn, Tá»u Quá»· giải thÃch: “Bên dÆ°á»›i là má»™t hầm ngầm, vốn được Ä‘Ã o để cất giữ thá»±c phẩm!†Nói rồi lấy từ trong túi ra hai chiếc đèn pin nhá», Ä‘Æ°a cho Sở Nguyên má»™t cái, tá»± mình báºt chiếc kia Ä‘i xuống trÆ°á»›c.
Sở Nguyên theo sát phÃa sau lão...
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
15-12-2008, 04:51 PM
|
![Matahari's Avatar](customavatars/avatar7182_1.gif) |
![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif) ![](s.gif)
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 267: Lệnh Tổng Triệu Táºp
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Hầm ngầm chỉ cách mặt đất và i ba mét, nhÆ°ng vì những báºc cấp quá thô sÆ¡, vừa hẹp vừa ngắn nên gây cho ngÆ°á»i ta cảm giác rất sâu...
Sau khi hai ngÆ°á»i Ä‘i và o, cá»a hang liá»n bị đám cá» dại phủ lại. Phút chốc căn hầm trở nên tối tăm âm u, may mả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có đèn pin. Loại đèn pin nà y rất tối tân, kÃch thÆ°á»›c nhá» nhÆ°ng quang năng khá lá»›n, Ä‘á»™ sáng mạnh nhất ngang bằng đèn neon 60W, có thể dùng liá»n bảy tám tiếng đồng hồ. Ở mức tiết kiệm Ä‘iện đèn sáng liá»n ba ngà y là chuyện thÆ°á»ng...
Cả hai không hẹn mà cùng Ä‘iá»u chỉnh lên mức cao nhất. Căn hầm vốn không lá»›n nhanh chóng sáng rõ nhÆ° ban ngà y...
Có vẻ căn hầm vừa được dá»n dẹp, ngoà i những cà nh khô rÆ¡i từ miệng hầm xuống, chỉ có má»™t số mảnh sứ vỡ. Căn hầm má»™t mặt dá»±a và o sÆ°á»n núi, ba mặt còn lại được đắp bằng đất bùn. Có lẽ hầm dùng cho tất cả những ngÆ°á»i trong thôn, vốn được Ä‘Ã o khá sâu, sau đó dùng cá»™t gá»— chống đỡ. Không biết vì bá» hoang lâu năm hay vì nguyên nhân nà o khác mà bên trong hÆ¡n má»™t ná»a bị sáºp đổ. Chừng nhÆ° sau nà y ngÆ°á»i của Long Hồn tìm đến đã thu dá»n, Ä‘Ã o bá»›t đất bùn ra. Tuy nhiên dấu vết của sá»± sụp đổ vẫn rất dá»… nháºn thấy.
Sở Nguyên chỉ nhìn lÆ°á»›t qua, há»i ngay: “Ở đây?â€
Tá»u Quá»· gáºt đầu: “Äúng, chÃnh là ở đây!†Lão đến bên vách sÆ°á»n núi, ngồi xuống, Ä‘Æ°a tay vá»— vá»— và o tÆ°á»ng hầm: “Cái thứ đó bị đóng băng ở đây!â€
Sở Nguyên soi đèn pin xung quanh, há»i: “Ông nói thi thể của các hoà thượng?â€
Tá»u Quá»· cÆ°á»i: “Äã Ä‘Æ°a vá» chùa Thiếu Lâm từ lâu rồi. Sao có thể để các vị cao tăng tiá»n bối bá» thân nÆ¡i hoang vu nà y?â€
Lão lia đèn pin và o góc sâu trong hang, kể: “Khi chúng ta tìm đến, ở đây có bốn xác chết và cái tảng băng đó. Sau nà y tiến hà nh thu dá»n má»›i Ä‘Ã o được thêm 23 tá» thi nữa, bảy ngÆ°á»i còn lại không biết Ä‘i đâu. Có thể thú hoang và o lôi Ä‘i, hoặc khi cùng hồ ly chiến đấu đã chết ở nÆ¡i khác!â€
Sở Nguyên đến bên Tá»u Quá»· ngồi xuống, Ä‘Æ°a tay áp và o vách núi má»™t lúc rồi chau mà y: “Không phát hiện năng lượng băng!â€
Tá»u Quá»· xoa chiếc mÅ©i to, cÆ°á»i bối rối: “Äó là điá»u khiến chúng ta Ä‘au đầu, năng lượng băng mạnh nhÆ° váºy bá»—ng biến mất không tung tÃch, má»™t chút dấu vết cÅ©ng không cảm nháºn được...â€
Sở Nguyên ngẩng nhìn lên trên, trà m ngâm: “Không liên quan đến môi trÆ°á»ng...â€
“Ừm...†Tá»u Quá»· tán đồng: “Trong nà y không phải là âm huyệt địa mạch, nên cÅ©ng không thể có xáo Ä‘á»™ng gì lá»›n...â€
“Äã không phải là môi trÆ°á»ng, váºy cái gì đã đóng băng hồ ly trong năm trăm năm đó?â€
Tá»u Quá»· nhún vai: “Cáºu há»i ta, ta há»i ai đây? Tóm lại không thể là ngÆ°á»i! Thân thể con ngÆ°á»i bị hạn chế, tuyệt đối không có khả năng nhÆ° váºy…â€
Nói đến đây, Tá»u Quá»· chợt giáºt mình. Lão quay nhìn Sở Nguyên, Sở Nguyên cÅ©ng chăm chăm nhìn lão...
“Cáºu Ä‘ang nghÄ© gì?â€
“CÅ©ng giống ông nghÄ©.â€
“Sao cáºu biết ta Ä‘ang nghÄ© gì?â€
Tá»u Quá»· ngừng má»™t lúc, lắc lắc đầu: “CÅ©ng không đúng! Hồ li chÃn Ä‘uôi cÅ©ng không thể có năng lá»±c lá»›n nhÆ° váºy, tá»± tạo ra băng tuyệt đối là m cho mình đông cứng lại. Nếu nó có thể là m được Ä‘iá»u đó, đừng nói chỉ có 38 võ tăng Thiếu Lâm, cho dù cả chùa Thiếu Lâm đến đây cÅ©ng không đấu nổi vá»›i nó, sao nó phải tá»± đóng băng mình chứ?â€
“Váºy ông còn giải thÃch nà o hay hÆ¡n không?â€
Tá»u Quá»· cÆ°á»i gượng: “Cho nên ta má»›i Ä‘au đầu! Tốt cuá»™c thứ gì có thể đóng băng hồ ly, và là m sao nó lại thoát ra được? Năng lượng băng mạnh nhÆ° váºy, không thể nói biến là biến, nhÆ°ng đúng là tá»± nhiên nó lại mất tăm luôn!â€
Sở Nguyên gõ gõ và o vách đá, không đáp mà há»i lại: “Lúc đó các ông sao không đục cả vách đá và hồ li mang vá»?â€
Tá»u Quá»· nhăn nhó: “ChÆ°a đến nÆ¡i đã bị đóng thà nh băng rồi, lấy đâu ra sức mà đục vá»›i khoét hả?â€
Sở Nguyên bá»—ng “Chà !†má»™t tiếng nhá», Ä‘Æ°a tay rá» rẫm lên vách đá, há»i:â€Äây là gì?â€
“Cái gì cái gì… á?†Tá»u Quá»· cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i ngạc nhiên... Nguyên lai chá»— vách đá bị đống băng lúc trÆ°á»›c lá»™ ra mấy nét khắc gì Ä‘o, hình nhÆ° là hai hà ng chữ nhá». Có Ä‘iá»u những chữ nà y không biết là văn tá»± nÆ°á»›c nà o, uốn éo nhÆ° chữ trên bùa chú.
Mấy móng tay ngả và ng của Tá»u Quá»· cà o cà o trên dòng chữ, chắt lưỡi: “Chà chà , đây là gì váºy?â€
“Chữ!â€
“Chữ?†Tá»u Quá»· nghiêng đầu nhìn hồi lâu, lại nhìn Sở Nguyên:â€Cáºu biết chữ nà y không?â€
“Không biết!â€
“Không biết sao biết là chữ?â€
“Äoán váºy!â€
“…..â€
Sở Nguyên lại sá» và o hai hà ng chữ, chau mà y: “Có lẽ là hồ li khắc lại...â€
“Sao cáºu biết?â€
Sở Nguyên vá»— vá»— và o vách đá: “Hồ li bị đóng băng ở đây?â€
“Ừ...!†Tá»u Quá»· gât đầu.
“Không ai khác có thể đến gần?â€
Tá»u Quá»· lại gáºt đầu.
“NhÆ° váºy ngoà i hồ li ra, ai có thể khắc những chữ nà y ở đây nữa?â€
Tá»u Quá»· gáºt gù: “Có lý, nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a chắc những nét nà y là chữ chứ? Lẽ nà o hồ li lại rá»—i hÆ¡i thế, ngẫu hứng khắc những thứ nà y lên vách đá giết thá»i gian?â€
Sở Nguyên lạnh lùng: “Ráºp ra mang vá» cho các chuyên gia nghiên cứu, biết đâu lại có phát hiện!â€
Tá»u Quá»· giÆ¡ ngón tay cái vá» phÃa hắn rồi lần mò hai bên túi, nhÆ°ng chỉ rút ra được hai hÅ© rượu nhá» và má»™t nhúm tiá»n, có lẽ tiá»n nà y cÅ©ng là mang theo để mua rượu... Cuối cùng lão Ä‘Ã nh há»i Sở Nguyên: “Có giấy bút không?â€
Sở Nguyên cháºm chạp lắc đầu.
“Váºy là m thế nà o? Không có giấy bút là m sao ráºp lại được?â€
Tá»u Quá»· rá» cằm nghÄ© ngợi má»™t lúc, bá»—ng sáng mắt. Lão cởi áo ngoà i rồi định cởi nốt chiếc may ô và ng ố bên trong. NhÆ°ng khi cuốn mép áo đến ná»a chừng, Tá»u Quá»· bá»—ng nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, dừng lại nhìn Sở Nguyên cÆ°á»i cÆ°á»i...
Sở Nguyên quay đầu sang chỗ khác, vỠnhư không nhìn thấy...
“Hây!†Tá»u Quá»· ho khan, toan lên tiếng , Sở Nguyên đã nói trÆ°á»›c: “Äừng bảo tôi cởi áo đó!â€
“Äồ quá»·!†Tá»u Quá»· mắng: “Không biết kÃnh lão đắc thá» là gì hả? Lẽ nà o cáºu nhẫn tâm nhìn má»™t ông già nhÆ° ta cởi trần chạy khắp nÆ¡i trong khu rừng đáng sợ nà y?â€
Sở Nguyên liếc lão má»™t cái, lạnh lùng: “Ông không cởi cÅ©ng được!â€
“Không cởi? Không cởi thì sao có thể ráºp được những thứ nà y?â€
“Là ông muốn ráºp, không phải tôi!â€
“Hừ, nhÆ°ng là ta Ä‘ang giúp cáºu!â€
Sở Nguyên lạnh lùng: “Hình nhÆ° tôi Ä‘ang giúp ông thì đúng hÆ¡n?â€
“Äồ…†Tá»u Quá»· nghiến răng, giÆ¡ quả đấm lên: “Äồ Ä‘á»™c ác!†Nói rồi nhăn nhó cởi chiếc may ô xé ra má»™t mảnh, dán lên hai dòng chữ trên vách, Ä‘oạn dùng tay chà nhẹ. Trên tấm vải trắng đã ngả mà u hiện lên má»™t mảng nÆ°á»›c... Tá»u Quá»· cẩn tháºn gáºp mảnh vải cho và o trong túi áo ngoà i.
Thấy Sở Nguyên Ä‘ang nghi ngá» nhìn mảnh vải, Tá»u Quá»· hừ nhẹ đắc ý: “Nhìn cái gì? Äây là bà quyết của lão nà y, chá»› thấy không có chữ nà o mà coi thÆ°á»ng. Äợi sau khi vá», dÆ°a lên lá»a hÆ¡ sẽ hiện ra chữ ngay!â€
Sở Nguyên “à †má»™t tiếng rồi không nói gì nữa. Tá»u Quá»· nhét mảnh vải và o túi áo ngoà i, trên ngÆ°á»i bây giá» chỉ còn chiếc áo khoác. Lão không ngừng xoa xoa tay, hÃt hà : “Ở đây lạnh thế nhỉ!â€
Sở Nguyên lạnh lùng: “Khá» quá!â€
Tá»u Quá»· nhÆ° bị giẫm phải Ä‘uôi, trừng mắt hét: “Äồ quá»·, còn dám châm chá»c hả? Tháºt không có lòng nhân chút nà o, biết không?†Nói rồi rút mảnh vải vừa ráºp Ä‘Æ°a qua Ä‘Æ°a lại trÆ°á»›c mặt Sở Nguyên, đắc thắng: “Dịch xong rồi đừng mong há»i ta trong nà y nói gì nhá. Äừng có cầu xin, cầu xin cÅ©ng không tác dụng gì đâu…â€
“Ai cầu xin ông?†Sở Nguyên gõ ngón tay trá» và o đầu: “Tôi nhá»› đây rồi, không cần mảnh vải của ông đâu!â€
“Nhá»› à ?†Các cÆ¡ thịt trên má Tá»u Quá»· giần giáºt, răng nghiến ken két: “Äồ… sao không nói sá»›m?â€
Sở Nguyên trả lá»i rất tháºt thà : “Ông đâu có há»i?â€
“........â€
Trong hầm chợt vang tiếng thét kinh thiên Ä‘á»™ng địa: “Äồ khốn! Có biết cái áo may-ô nà y theo ta bao nhiêu năm rồi không?â€
“Khá» quá…!â€
Trở lại căn cứ, Tá»u Quá»· vẫn cau có, chẳng nói chẳng rằng cắm đầu Ä‘i và o khu nhà ở. Sở Nguyên và o thẳng phòng máy tÃnh, vẽ lại những dấu tÃch lên giấy rồi quét và o máy Ä‘á»c... Tuy nhiên đến táºn chiá»u hắn vẫn không có thu hoạch gì. Hai dòng chữ đó căn bản không thuá»™c bất cứ loại văn tá»± đã biết nà o, không thể nà o dịch ra được. Giá» chỉ còn mong đợi kết quả phÃa Tá»u Quá»·, hi vá»ng lão có thể tìm được chuyên gia văn tá»± nà o đó...
Ngoà i hai dòng chữ ấy ra, Sở Nguyên không thu hoạch được gì ở Trầm Miên. Có vẻ nhÆ° má»i manh mối Ä‘á»u biến mất trong má»™t đêm, ngay cả má»™t chút vết tÃch cÅ©ng không còn.
Hồ li đã Ä‘i đâu? Có tháºt sau khi bị đóng băng năm trăm năm, Ä‘á»™t nhiên nó phá băng sống lại? Lúc đó là ai đã tạo ra má»™t khối băng tuyệt kỹ nhÆ° váºy? Sao nó có thể thoát ra? Vì sao năng lượng băng khổng lồ ấy chỉ trong má»™t đêm biến mất không tung tÃch? Äến mức cả hắn vốn là ngÆ°á»i sở hữu dị năng băng cÅ©ng không cảm thấy sá»± tồn tại của băng tại nÆ¡i ấy?
Trong lúc Sở Nguyên Ä‘ang suy tÆ°, bên ngoà i chợt có tiếng gõ cá»a.
Phòng máy tÃnh chia ra hai gian trong ngoà i. Bên ngoà i là má»™t sảnh lá»›n bố trà nhÆ° má»™t quán internet cho nhiá»u ngÆ°á»i dùng, bên trong chia ra các phòng là m việc riêng. Lúc nà y Sở Nguyên Ä‘ang má»™t mình tra cứu tại gian trong.
Hắn nhìn lại má»™t lượt hai hà ng văn tá»± cổ quái trên mà n hình rồi tắt máy, Ä‘i ra mở cá»a. Ngoà i cá»a có má»™t nam má»™t nữ, cả hai Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i của hai ngÆ°á»i nà y có đôi chút khác nhau, thanh niên cÆ°á»i ôn hoà nhÆ° bạn cÅ© gặp lại, còn cô gái cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn dá»… thÆ°Æ¡ng, mang nét quyến rÅ© nhẹ nhà ng...
Sở Nguyên không quá ngạc niên, bình thản há»i: “Lại đến phiên hai ngÆ°á»i trá»±c ban?â€
Má»™t nam má»™t nữ nà y chÃnh là Thiết TÆ°á»›ng và Hồng Hoa. Thiết TÆ°á»›ng lắc đầu cÆ°á»i: “Còn chÆ°a, vẫn Ä‘ang được tá»± do. Có Ä‘iá»u Tổ trưởng vừa phát lệnh triệu táºp, không chỉ chúng tôi mà tất cả các tổ viên chÆ°a nháºn nhiệm vụ Ä‘á»u nháºn được lệnh trở vá».â€
“Äúng thế!†Hồng Hoa vẻ bất mãn: “Chúng tôi vừa ra nÆ°á»›c ngoà i du lịch, còn bị lôi vá» lại...†Cô vòng qua Sở Nguyên đến bên máy tÃnh, vừa Ä‘i vừa há»i: “Anh nhốt mình trong nà y là m chuyện xấu gì váºy?â€
Hai dòng văn tá»± trên máy tÃnh đã tắt Ä‘i, Sở Nguyên không cản Hồng Hoa lại. Thiết TÆ°á»›ng há»i: “Có phải xảy ra chuyện gì không? Äây má»›i là lần thứ hai triệu táºp toà n tổ...â€
“Lần thứ hai?†Sở Nguyên há»i: “Còn có má»™t lần nữa à ?â€
Thiết TÆ°á»›ng gáºt đầu cÆ°á»i: “Äúng, có Ä‘iá»u lần thứ nhất là diá»…n táºp, hi vá»ng lần nà y không phải là má»™t cuá»™c diá»…n táºp đổ máu.â€
Sở Nguyên cÆ°á»i nhẹ, lại há»i: “Tổ trưởng không nói vá»›i anh là chuyện gì?â€
Thiết TÆ°á»›ng lắc đầu: “Thông báo không nói, chỉ bảo láºp tức táºp hợp!â€
“À, váºy hai ngÆ°á»i tìm tôi có chuyện gì?â€
Hồng Hoa vẻ không vui: “Thá»±c ra không có chuyện gì, có Ä‘iá»u Tổ trưởng và Tổ phó cứ ẩn trong phòng mấy tiếng không chịu ra. Chúng tôi không có chuyện gì là m, nghe Thổ Phỉ nói anh Ä‘ang trong phòng máy nên đến tìm thôi mà . Äúng rồi, anh Ä‘ang là m gì váºy?â€
Äúng lúc nà y, cả ba không hẹn mà cùng giÆ¡ tay lên. Trên tay má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘eo má»™t chiếc đồng hồ, cả ba chiếc Ä‘ang rung lên nhè nhẹ, trên mặt còn có má»™t chấm Ä‘á» Ä‘ang nhấp nháy.
Cả ba hÆ¡i lặng ngÆ°á»i...
Äây là tÃn hiệu cảnh giác của Long Hồn, thÆ°á»ng khi có việc khẩn cấp má»›i dùng đến. Má»—i thà nh viên Long Hồn khi nhìn thấy đèn Ä‘á» loé sáng, bất kể Ä‘ang là m gì Ä‘á»u phải táºp trung vá» căn cứ trong thá»i gian ngắn nhất.
Thiết TÆ°á»›ng thở dà i: “Có chuyện tháºt rồi!â€
|
![Ãá» tà i đã khoá](images/styles/zingblue/buttons/threadclosed.gif) |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn jumbo, áèàòëîí, àíãëèéñêèé, äîìîäåäîâî, ãîòèêà, ãìþéíëÿðáþ, áþäæåòèðîâàíèå, êàëüÿíû, ëîãèñòèêà, êîñìîñ, êóëüòóðîëîãèÿ, îïåëü, ïîðåâî, ïîðíîðàññêàçû, íóäèçì, ñàìûé, ñîâðåìåííîé, ñìåøàðèêè, ñïðàâî÷íèê, òðåòüÿêîâñêàÿ, tap nhat hieu truyen 4vn, tham nhat hieu truyen, thap nhat hieu trueyn, thap nhat hieu truyem, thap nhat hieu truyen, thap nhat hieu tryen 4vn, thap nhat hieu ttruyen, thap nhat hieutruyen, thap nhat truyen 4vn, thapnhathieu, thapnhathieutruyen, tháºp nhất hiệu, truyen thap nhat hieu, ðàñïðîäàæà ![](images/styles/zingblue/editor/11x11progress.gif) |
| |