Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 195: Tôi không sợ(1)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Dương phó thị trưởng tốt, cậu tới tìm Thạch bí thư của chúng ta à? “ Từ Khoáng Đạt thoáng cái liền nhận ra Dương Tử Hiên, hướng Dương Tử Hiên chào hỏi.
Sự tình Thạch Phong Tín, Lý Chí Hồng, Tiếu Hoài Hoa, ba đại cự đầu thường ủy bản địa này ở trên mặt hội thường ủy, dùng lực mạnh đẩy Dương Tử Hiên lên, đã sớm truyền khắp đại viện thị ủy, phần lớn cơ quan thị ủy đều nghiên cứu chuyện này, cho nên, không khí nghiên cứu trong đại viện thị ủy dày đặc hơn nhiều ủy ban thành phố Nam Hồ bên kia, cho nên, trên hội thường ủy có cái gì gió thổi cỏ lay, lập tức liền truyền khắp cả đại viện thị ủy.
Trước kia, biểu hiện của Dương Tử Hiên bên trong đoàn khảo sát kêu gọi thương nhân Tô thành phố rất đẹp, tuy tại ủy ban thành phố bên kia oanh động rất lớn, nhưng tại đại viện thành ủy bên này, lại là không có chút gợn sóng nào dâng lên, người đại viện thị ủy cũng chỉ biết đến một người công ủy bí thư tuổi còn trẻ mới tới Nam Hồ mà thôi.
Nhưng lần này, Dương Tử Hiên ở trên hội nghị thường ủy thành ủy, nhận được phần đông thường ủy ủng hộ to lớn, lại làm cho Dương Tử Hiên tại đại viện thành ủy bắt đầu oanh động.
Một công ủy bí thư vừa tới mấy tháng, có thể được nhiều thường ủy như vậy tán thành, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề.
“ Từ chủ nhiệm, buổi chiều tốt, tôi muốn hướng Thạch bí thư báo cáo công tác sắp tới một tý. “ Dương Tử Hiên cười cười trả lời.
Từ Khoáng Đạt ngoại trừ đảm nhiệm ban chủ nhiệm thị ủy ra, còn kiêm nhiệm phó trưởng thư ký thị ủy, Dương Tử Hiên cũng nghe nói Từ Khoáng Đạt một mực canh cánh trong lòng đối với việc mình không thể ngồi lên trên vị trí trưởng thư ký thị ủy, cho nên, Dương Tử Hiên đương nhiên không biết vạch trần vết sẹo, gọi Từ Khoáng Đạt là “ Từ phó thư ký trưởng “ .
“ Còn chưa kịp chúc mừng Dương thị trưởng cậu, đi, chúng ta cùng vào thôi. “
Từ Khoáng Đạt không biết, rốt cuộc thái độ chân thật của Thạch Phong Tín đối với Dương Tử Hiên là cái gì, chỉ là, từ biểu hiện bên ngoài để xem xét, Thạch Phong Tín cũng tương đối thưởng thức Dương Tử Hiên, đã từng mấy lần tại trước mặt Từ Khoáng Đạt, thoái mái nói Dương Tử Hiên là “ phúc tướng “ của hắn.
Cho nên, Từ Khoáng Đạt cũng cố ý kết giao với Dương Tử Hiên, ngôi sao mới trên quan trường Nam Hồ này.
Dương Tử Hiên cười cười, nói một tiếng tốt, thời điểm đi đường, cố ý rớt lại phía sau Từ Khoáng Đạt vài bước, quan sát bóng lưng Từ Khoáng Đạt, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc gần gũi cùng đệ nhất quản gia thị ủy này.
Bởi vì lúc trước, Từ Khoáng Đạt kia không biết là quan hệ thân thích như thế nào với Lý Học Đa, cho Dương Tử Hiên ấn tượng tương đối xấu, cho nên, lúc Dương Tử Hiên chưa tiếp xúc với Từ Khoáng Đạt, ấn tượng trong lòng cũng rất kém, nhưng bắt đầu tiếp xúc, trên người Từ Khoáng Đạt này, ngoại trừ khí tức tiểu quan liêu hơi đậm một chút ra, cử chỉ ăn nói lại thập phần quy củ, xem ra, nhân phẩm Từ Khoáng Đạt và thân thích Lý Học Đa kia có khác biệt cực kỳ lớn.
Dương Tử Hiên cũng nghe Trương Bích Tiêu nói qua, trước khi Giản Văn Phong rơi đài, về sau, Thạch Phong Tín đã từng muốn đề bạt Từ Khoáng Đạt đến vị trí công ủy bí thư khu công nghiệp, nhưng tỉnh ủy chặn ngang một gạch, làm rối loạn kế hoạch của Thạch Phong Tín.
Không biết hiện tại Từ Khoáng Đạt chứng kiến mình, có thể có cách nghĩ lệch lạc hay không, từ mặt ngoài xem ra, Từ Khoáng Đạt có lẽ vẫn là rất hoà hợp êm thấm, không nhìn ra hắn có dấu hiệu tức giận gì.
Đi đến bên ngoài văn phòng bí thư thị ủy, Từ Khoáng Đạt đi vào thông báo một tiếng, Dương Tử Hiên liền bị gọi tiến vào.
“ Thạch bí thư tốt. “ Dương Tử Hiên ân cần thăm hỏi một tiếng theo lệ.
Thạch Phong Tín gọi Dương Tử Hiên đến, hỏi vài câu: “ Sao vậy, sáng nay tổ chức hội nghị đảng ủy ban thành phố, phân công điều chỉnh thế nào rồi? “
Thạch Phong Tín là bí thư thị ủy trông coi toàn bộ công tác của cả thành phố Nam Hồ, cho nên, ủy ban thành phố bên kia có gió thổi cỏ lay gì, hắn đều có thể lập tức nhận được tin tức, điều chỉnh phân công xong, về sau, khẳng định là Thạch Phong Tín nhận được tin tức trước tiên, cho nên, cái này có chút giống như là đã biết rõ còn cố hỏi.
“ Rất khỏe, cám ơn bí thư đây cũng là kết quả tập thể bộ máy thành phố thảo luận ra được, tôi sẽ làm tốt bổn phận công tác của mình. “ Trong giọng nói Dương Tử Hiên không lộ ra một tia cao hứng hoặc là bất mãn ý tứ nào.
Nói như thế, lại làm cho Thạch Phong Tín có chút kinh ngạc, Thạch Phong Tín vốn cho rằng Dương Tử Hiên có thể cảm thấy buồn bực, Ở trong mắt Thạch Phong Tín, những nghành Dương Tử Hiên được phân công, ngoại trừ hai khối radio TV, kêu gọi thương nhân này ra, cái khác đều là gân gà, thật sự không thể nói là phân công an bài gì tốt, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên lại không hề hiển lộ ra một tia bất mãn.
Cái này lại làm cho Thạch Phong Tín đề cao Dương Tử Hiên hơn vài phần, còn nhỏ mà tâm cơ thâm trầm, làm việc ổn trọng, hơn nữa còn hữu dũng hữu mưu, là người đáng để bồi dưỡng.
Thạch Phong Tín gật gật đầu, nói: “ Tôi vốn cho rằng có thể an bài công tác tái cơ cấu cho cậu, tôi đã xem qua văn vẻ cậu viết về việc cải cách kia, từng đao chém vào tận xương, có lẽ là rất có kiến giải, thành phố Nam Hồ chúng ta là thành phố đại công nghiệp, xí nghiệp nhà nước rất nhiều, tiền lời không ít, nhưng lỗ lã thì càng nhiều hơn, quả thật là cần một người dứt khoát dũng cảm hẳn hoi đi cải cách, biến đổi! “
Ủy ban thành phố, La Trạch Minh một mực thừa hành nguyên tắc không xuất hiện sai lầm chính là đồng chí tốt, hiện tại rất nhiều cải cách thành phố Nam Hồ đều ở vào trạng thái đình trệ, hoặc là trạng thái nửa đình trệ.
Cái này lại làm cho Thạch Phong Tín hết sức bất mãn, chỉ là, hiện tại đúng vào mùa nhiệm kỳ mới, rất mẫn cảm, hơn nữa, trước kia, liên tiếp có con cái tỉnh ủy gặp chuyện không may tại Nam Hồ, Thạch Phong Tín cũng bị đánh cho sứt đầu mẻ trán, cho nên cũng một mực phản đối việc ra tay với ủy ban thành phố.
Dương Tử Hiên nhạy cảm bắt được bất mãn đối với ủy ban thành phố trong giọng nói của Thạch Phong Tín, xem ra, đợi nhiệm kỳ mới vừa trôi qua, về sau, rất có thể Thạch Phong Tín sẽ xuất thủ với ủy ban thành phố, chính mình có lẽ là sớm làm tốt công phu ứng đối mới đựơc.
“ Ha ha, bây giờ tôi còn kiêm nhiệm công ủy bí thư khu công nghiệp, làm công việc khu là chính, công tác phân công quản lý phương diện ủy ban thành phố này quá nhiều cũng không nên. “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
Thạch Phong Tín gật gật đầu, nói: “ Cậu chia được ra chủ yếu và thứ yếu là tốt rồi, cũng không phải nói công tác ủy ban thành phố bên này không quan trọng, nhưng khu công nghiệp bên kia, nhất định phải làm ra cái thành tích mới được! “
Cùng Thạch Phong Tín nói chuyện một phen, Dương Tử Hiên cũng làm rõ mạch suy nghĩ rồi, thời điểm đi ra ngoài, vừa vặn đụng phải thư ký Thạch Phong Tín vội vàng đi đến.
“ Bí thư, án kiện giả mạo nông sản huyện Thủy Đô, xuất hiện vấn đề mới rất quan trọng! “
Thạch Phong Tín nhíu mày, Dương Tử Hiên biết điều, đi nhanh vài bước, thuận tay kéo cửa, ra ngoài cửa cơ quan, liền nhìn thấy một người thập phần chán ghét—— Lý Học Đa.
Lý Học Đa đang đi theo sau lưng Từ Khoáng Đạt, nhưng vẫn giữ một khoảng cách, Dương Tử Hiên thầm nghĩ, xem ra, Lý Học Đa này chắc chắn là thân thích cuả Từ Khoáng Đạt.
Lý Học Đa không nghĩ tới, tại thành ủy mà cũng đụng phải Dương Tử Hiên, nhớ tới lần trước trong điện thoại, thái độ của Dương Tử Hiên đối với hắn rất hách dịch, Lý Học Đa liền có điểm căm tức rồi, mấy ngày nay, khoa đôn đốc kiểm tra văn phòng đảng chính khu công nghiệp cũng hướng cả khu công nghiệp, thông báo phê bình cục du lịch, Lý Học Đa lại càng căm tức hơn.
Cho nên, tuy thấy được Dương Tử Hiên, hắn cũng cúi đầu đi đường, giả bộ như không phát hiện ra.
Dương Tử Hiên nhíu mày, cũng không nói gì, cùng Từ Khoáng Đạt gật đầu chào hỏi một tý rồi rời đi.
...
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 195: Tôi không sợ(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Cậu làm cái gì hả, Dương Tử Hiên là lãnh đạo khu công nghiệp cậu, nhìn thấy hắn sao không chào hỏi? “ Từ Khoáng Đạt đi vào văn phòng, đóng cửa lại, liền mắng Lý Học Đa.
“ Tôi không thấy, vừa rồi hắn có ở đây à? “ Lý Học Đa giải trang như không biết gì.
“ Cậu muốn lừa gạt đứa trẻ con ba tuổi hả? Cậu coi tôi là đứa trẻ con ba tuổi phải không? Một người lớn như vậy, từ cửa cơ quan đi bộ xuống dưới, cậu lại không nhìn thấy? Cậu thật sự là bùn nhão không vịn được vào tường, chỉ bằng cái tính nết này của cậu, thành thục chính trị kém cỏi như thế, cả đời khỏi phải nghĩ đến chuyện lên chức đề bạt, đề bạt cũng chỉ là hại cậu thôi! “ Từ Khoáng Đạt uống một hớp nước, nhuận nhuận yết hầu.
“ Cậu cứ làm tại cục du lịch cả đời đi, chuẩn bị ngốc cả đời được rồi đó, nếu cậu không sửa tính nết, khỏi phải nghĩ đến chuyện tôi sẽ giúp cậu cái gì nữa! “ Từ Khoáng Đạt tức giận nói.
“ Anh rể, cái này thật sự không thể trách tôi, Dương Tử Hiên này cũng quá chán ghét, vậy mà lại để cho khoa đôn đốc kiểm tra văn phòng đảng chính đến làm thịt tôi, cứ vài ngày lại đến cục du lịch điều tra cái này, điều tra cái kia, nói công tác cục du lịch chúng ta tản mạn chậm trễ, lại còn thông báo phê bình tôi trước toàn bộ khu công nghiệp nữa! “ Lí Học Đa thể hiện ra một bộ dáng rất ủy khuất.
“ Cậu khỏi phải nghĩ tôi là người ngu, tuy tôi không biết chính thức là chuyện gì, nhưng vì cái gì mà Dương Tử Hiên vô duyên vô cớ tìm làm phiền cậu? Nhất định là chính cậu già không nên nết, nhất định là cậu ở cục du lịch phạm phải sự tình gì khác, khiến cho hắn không thể nhịn được nữa, mới để cho khoa đôn đốc kiểm tra đến cục du lịch điều tra. “ Từ Khoáng Đạt nói.
“ Dương Tử Hiên không phải là người không biết đúng mực, nếu như cậu không chủ động trêu chọc hắn, khẳng định là hắn cũng sẽ không quản đến cậu! “
Từ Khoáng Đạt hướng cái trán Lý Học Đa, hung hăng ấn một chút, nói: “ Đầu óc cậu đó, tỉnh táo một chút đi, hiện tại công ủy bí thư khu công nghiệp là Dương Tử Hiên, không phải Từ Khoáng Đạt tôi, cậu thành thành thật thật giữ khuôn phép, đần ra tại cục du lịch, khỏi phải dẫn đến cái gì phiền toái cho tôi nữa! “
“ Nếu như cậu cảm thấy cái cục trưởng cục du lịch này không dễ làm, cậu liền trở về gia tộc chăn trâu đi, dù sao trước kia cậu cũng là trẻ chăn trâu, nếu làm tôi không được đề bạt, khỏi phải nói đến cậu rồi, chính là tỷ tỷ của cậu, tôi cũng muốn đuổi đi “ Từ Khoáng Đạt xụ mặt, buông mấy lời vô cùng tuyệt tình.
Lời nói đã nói đến mức này, Lý Học Đa không dám tiếp tục nói chuyện phiếm ở trước mặt Từ Khoáng Đạt nữa rồi, Lý Học Đa ở trong gia tộc, cũng là người xuất thân lưu manh côn đồ, nhưng vô cùng sợ ông anh rể này.
“ Từ chủ nhiệm, Thạch bí thư đồng chí gọi anh đến hội nghị, mở cái hội nghị khẩn cấp, án giả mạo nông sản Thủy Đô huyện có tiến triển mới, tình huống rất nghiêm trọng, anh lập tức tới! “ Thạch Phong Tín thư ký gõ cửa nói.
Từ Khoáng Đạt lập tức trả lời một tiếng, trước khi đi, có lẽ vẫn là hung hăng nói một câu: “ Thằng nhóc, cậu trở về, cơ linh lên một chút, không nên trêu chọc Dương Tử Hiên, bằng không thì cậu chết cũng không biết chết như thế nào đâu, cậu một cục trưởng cục du lịch nho nhỏ, trong mắt hắn, dù là cái rắm cũng không phải! “
Lý Học Đa ngoài miệng thì đáp ứng, nhưng đáy lòng lại rất không phục, một thằng nhóc Dương Tử Hiên có gì đặc biệt hơn người, người khác sợ hắn, tôi không sợ.
...
Tuy Dương Tử Hiên bị Lý Học Đa làm cho không thoải mái, nhưng lên xe xong, về sau liền quên rất nhanh, hiện tại, tầm mắt hắn cũng càng ngày càng cao, bắt đầu liên quan đến trình tự đánh cờ một bậc thành phố rồi.
Trước kia, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể nhìn cấp bậc thành phố đánh cờ, chen vào thì không lọt tay, nhưng hiện tại đã thăng nhiệm phó thị trưởng, nhất định là không thể tránh khỏi chuyện trở thành một kỳ thủ hoặc là quân cờ trong bàn cờ cấp thành phố, loại tiểu nhân vật như tên Lý Học Đa này, đương nhiên không thể lọt vào trong mắt hắn.
Trở lại văn phòng, Dương Tử Hiên lại để cho Hồ Khải và Lý Bất Phàm cùng nhau định ra phương án của tiểu tổ công tác, về việc kiến tạo khai phá du lịch trong khu công nghiệp.
Dương Tử Hiên muốn làm cho du lịch thành một hạng mục tinh phẩm của khu công nghiệp, tăng thêm hiện tại, hắn là phó thị trưởng, cũng vừa vặn được phân quản du lịch, thao tác thập phần thuận tiện.
Một phương diện khác, Dương Tử Hiên cũng muốn thông qua cái tiểu tổ công tác du lịch này, danh chính ngôn thuận để Trương Bích Tiêu tăng cấp cục trưởng cục du lịch.
Sáng sớm, lúc vừa vào phòng làm việc, Dương Tử Hiên cố ý phân phó thư ký Hồ Khải gọi điện thoại, kêu Hứa Tinh từ nhà khách Mây Trắng đến.
Bản tính Hứa Tinh rất tự nhiên, trong khoảng thời gian này, ngoại trừ gặp phải chuyện thập phần không vui tại khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ ra, phần lớn thời gian đều một bên quay phim một bên thăm quan non sông tươi đẹp ở cả Nam Hồ.
Sáng sớm liền chạy tới hồ phụ cận khu nam trấn tập chạy bộ, nhận được điện thoại của Hồ Khải, mới chậm rì rì ăn sáng một chút, sau đó mới lái xe tới cao ốc văn phòng đảng chính.
Hứa Tinh ở trong nước bây giờ, thật sự là rất nổi tiếng, diễn viên chính trong mấy bộ phim truyền hình gần đây ở CCTV, trên TV thì liên tục truyền bá rất náo nhiệt, cho nên, Hứa Tinh xuất ngoại, thường xuyên mang theo kính râm.
Bởi vì khu công nghiệp gần hồ, độ ẩm tương đối lớn, nhập thu về sau, thời tiết cũng tương đối mát mẻ, cho nên, Hứa Tinh luôn luôn đeo khăn quàng cổ, rất có phong phạm đại minh tinh, ăn mặc bộ váy màu hồng, đi dép lê cao, thùng thùng đi tới cao ốc văn phòng đảng chính, liền trở thành một phong cảnh rất xinh đẹp.
Nhân viên công tác văn phòng đảng chính đi lại ở bốn phía liên tiếp ghé mắt nhìn, đều đang suy đoán nữ nhân trẻ tuổi này rốt cuộc là ai? Đến văn phòng đảng chính làm gì?
Bên trong khu công nghiệp, những người chân chính biết rõ thân phận Hứa Tinh, cũng chỉ có một nhóm người nhà khách Mây Trắng, thậm chí, không ít người khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ bên kia cũng không có biết thân phận chân thật của Hứa Tinh.
Không nói về cách ăn mặc của Hứa Tinh có sai biệt cực kỳ lớn so với bên trong các vở kịch, cho dù nhận ra, cũng không thể tin được, minh tinh nổi danh trên CCTV, làm sao lại đến Nam Hồ, cái vùng thành thị đất liền ven sông hẻo lánh này.
Hồ Khải đã sớm đứng tại cửa ra vào tiếp ứng, dẫn dắt Hứa Tinh đi vào văn phòng Dương Tử Hiên.
Thời điểm đi qua mấy phòng trong văn phòng đảng chính, không ít khoa viên đều thăm dò ngó đầu ra, ngắm Hứa Tinh cao gầy cách ăn mặc mới mẻ trang nhã một chút, thấy được là Hồ thư ký dẫn đường, vội vàng co đầu trở về.
“ Cô bé này rất đẹp, thật sự là rất đẹp mắt, nếu văn phòng đảng chính có một mỹ nữ đẹp mắt như vậy, phỏng chừng hiệu suất công tác của chúng ta cũng cao hơn vài lần! “ Hai tiểu khoa viên chứng kiến Hứa Tinh và Hồ Khải đi vào văn phòng bí thư, về sau, mới hạ giọng xì xào bàn tán.
“ Tuy đeo một bộ kính râm rất lớn, còn có khăn quàng cổ bao lấy nửa bên mặt, nhưng vẫn là có thể nhìn ra được, đây là một đại mỹ nữ, dáng người, da thịt đều là nữ nhân vô cùng xinh đẹp, khu công nghiệp chúng ta lúc nào lại có nhân vật như vậy rồi? “ Một tiểu khoa viên khác vừa cười vừa nói.
“ Khu công nghiệp chúng ta sớm đã có nhân vật như vậy, chỉ là cậu không ăn được mà thôi, Trương Bích Tiêu cục du lịch kia cũng không hề kém người này, nhưng cậu có thể vươn tay tới người ta đựơc sao? “
“ Cái này độ khó rất lớn, nghe nói đã có người xuất thủ, muốn theo đuổi Trương Bích Tiêu, nhưng thoáng cái đã bị Trương Bích Tiêu cự tuyệt, à quên, rốt cuộc nữ nhân này vào Dương văn phòng bí thư làm gì vậy? “
“ Có phải là vì công sự không, cái này thì không cần phải hỏi, một đại mỹ nữ cũng dám đi tới văn phòng bí thư nghênh ngang như vậy, hiển nhiên không sợ những người cơ quan chúng ta truyền đi, hơn phân nửa cũng là vì công sự!”
“Nếu như là vì việc tư, làm sao có thể giống trống khua chiên như vậy, chạy đến trước cửa cao ốc văn phòng đảng chính, Dương bí thư lén vụng trộm thương lượng cùng đại mỹ nữ này, chẳng phải vẫn được sao? “
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 196: Còn nghèo
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Kỳ thật, loại sự tình gióng trống khua chiêng, rêu rao khắp nơi này, sẽ làm những tiểu khoa viên cơ quan không dám lén lút truyền tụng, nếu như lén lút che che lấp lấp, lại kích động tâm hiếu kỳ của đám người này, lời đồn đại chuyện nhảm sẽ truyền đi khắp nơi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Tử Hiên kêu Hồ Khải tự mình đi đón tiếp Hứa Tinh, làm sự tình quang minh chính đại, dù người ta muốn đâm chọc cũng rất khó chọn mục tiêu, nếu như là lén lút che che lấp lấp, coi như là vì công sự, cuối cùng cũng sẽ bị truyền ra cực kỳ khó nghe.
...
Bước vào văn phòng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên đang xem văn bản tài liệu Hồ Khải đã sửa sang tốt, chỉ đợi phê duyệt, Hứa Tinh vẫn là lần đầu tiên đi vào văn phòng Dương Tử Hiên.
“ Đến đây, ngồi đi, tiểu Khải đi ra ngoài rót chén trà cho Hứa tiểu thư. “ Dương Tử Hiên đứng dậy phân phó.
Hồ Khải cũng là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với Hứa Tinh, cũng bị vẻ đẹp của Hứa Tinh làm cho rung động một chút, tuy nhiên, Hồ Khải trước kia là phó chủ tịch hội sinh viên đại học đại học La Phù, nổi danh cả nước như vậy, cũng xã giao tiếp xúc với không ít mỹ nữ, nhưng có thể sánh vai cùng Hứa Tinh, có thể nói là chưa từng có một người.
Chỉ là, Hồ Khải cũng biết, nữ nhân như vậy, không phải tiểu nhân vật như mình có thể tiếp xúc được, trả lời một tiếng, liền đi ra ngoài bưng trà.
“ Dương bí thư, sáng sớm đã kêu tôi tới, cắt đứt kế hoạch tôi chạy bộ vào sáng sớm, có phải là nên trả giá chút gì đó hay không? “ Hứa Tinh mặc quần áo mới trang nhã, so với văn phòng có chút cổ xưa của Dương Tử Hiên có vẻ như không hợp nhau.
Dương Tử Hiên cũng biết mình không được Hứa Tinh chào đón, đương nhiên, hắn không muốn trả lời câu hỏi của nàng, bằng không thì sẽ bị nàng quấn đến không yên.
“ Tôi gọi cô tới, chủ yếu là muốn tiếp tục đàm phán chi tiết, tỉ mỉ về việc chúng ta hợp tác, làm người phát ngôn đại diện cho khu công nghiệp, khu công nghiệp chúng ta kiến tạo thành khu du lịch, về sau, sẽ đưa cho cô tiền thù lao nhất định! “
Hứa Tinh cau lông mày lại, nói: “ Tôi không con buôn như vậy, tôi đáp ứng làm người phát ngôn đại diện cho khu công nghiệp các cậu, chủ yếu là bởi vì cậu nói có thể để cho nông dân bốn phía tăng thêm thu nhập, coi như là làm một chuyện tốt. “
“ Trong khoảng thời gian này, tôi thường xuyên chạy bộ ven hồ khu công nghiệp các cậu, chạy vòng quanh khối địa phương khu nam trấn kia, cũng thường xuyên nhìn thấy không ít nông dân, điều kiện cuộc sống thực sự là thập phần khốn khổ.”
“Vào sáng sớm mùa thu, bên hồ khu tương đối lạnh, không ít đứa trẻ sáu bảy tuổi đến trường, đều là chân trần trụi đi đường, hai chân đông lạnh đến mức đỏ bừng, quần áo mặc trên người cũng thập phần rách rưới, tôi nhìn rất chua xót.”
“Tuy nhiên nội thành Nam Hồ các cậu xây dựng không tệ, nhưng khu công nghiệp các cậu, dân chúng các trấn bốn phía xác thực là rất cực khổ. “ Thanh âm Hứa Tinh có chút trầm trọng.
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Hứa Tinh vậy mà lại nói một phen như vậy, xem ra Hứa Tinh cũng là loại phụ nữ mềm lòng.
“ Cái này, lãnh đạo khu công nghiệp chúng ta cũng có trách nhiệm, mấy ngày này tôi cũng rất buồn, khu nam trấn coi như tốt rồi, thuế không coi là nhiều, rất nhiều dân chúng còn có ruộng để cày, nhưng khu đông trấn còn có mấy trấn, tình huống khả năng là bết bát hơn nữa. “ Dương Tử Hiên thở thật dài một tiếng, trong giọng nói lộ ra đầy vẻ uể oải.
“ Xem ra bí thư cũng là một người tốt. “ Hứa Tinh nhìn ra bộ dạng Dương Tử Hiên không phải giả vờ, xác thực là người muốn làm một ít chuyện cho dân.
“ Buồn không dùng được, công việc vẫn phải làm, cô gánh trách nhiệm làm người phát ngôn đại diện cho khu du lịch chúng tôi, khả năng sẽ cần làm không ít chuyện, có thể là một ít hoạt động cử hành định kỳ, cần cô tới tham gia!”
“Bây giờ cô đang ở Nam Hồ chúng tôi, đương nhiên dễ xử lý, nhưng qua một thời gian ngắn, cô vẫn phải trở lại kinh thành , khả năng đến lúc đó, phải nhờ cô chạy từ kinh thành đến khu công nghiệp chúng tôi. “ Dương Tử Hiên có chút do dự nói, hắn cũng hiểu được, yêu cầu này có chút quá phận.
“ Cái này thì không có vấn đề gì, tôi lại cảm giác được khu công nghiệp các cậu rất tốt, nhất là khu nam trấn bên kia, non sông tươi đẹp, phong cảnh tinh khiết tự nhiên, tôi còn muốn kiếm một phòng nhỏ ở đây, định kỳ tới nơi này nghỉ phép, thoáng thể nghiệm cuộc sống người dân bình thường một tý, kinh thành quá ồn ào náo động, tôi không thích sống mãi tại đó, hàng năm rút một thời gian ngắn, tới nơi này hưởng thụ cuộc sống yên tĩnh, vẫn có thể xem là một lựa chọn rất tốt. “ Hứa Tinh vừa cười vừa nói.
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Hứa Tinh lại có thể đáp ứng sảng khoái như vậy, liền cười nói: “ Cô yêu thích khu công nghiệp chúng tôi, cái này thì không thể tốt hơn. “
Hai người lại đàm phán một chút chi tiết, tỉ mỉ cụ thể, mới để cho Hồ Khải định ra hợp đồng, mang lên cho Hứa Tinh ký.
“ Đây là một phần hiệp nghị sơ bộ, hợp đồng chính thức còn có một chút chi tiết, tỉ mỉ, phải để phòng tuyên truyền bên kia đưa ra phương án tuyên truyền cụ thể, sau đó mới có thể xác định! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
“ Làm sao tôi cảm thấy giống như là văn tự bán mình vậy? “ Hứa Tinh có chút cổ quái nhìn Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cười ha ha một tiếng, nói: “ Nếu như cô không ngại làm Bạch Mao nữ, tôi cũng rất thích ý làm Hoàng Thế Nhân. “
...
Vài ngày sau, tiểu tổ công tác du lịch khu công nghiệp chính thức được tạo thành, điều phó cục trưởng cục du lịch Trương Bích Tiêu đảm nhiệm tổ trưởng, điều một cán bộ từ phòng tuyên truyền đảm nhiệm phó tổ trưởng, còn từ các nghành tương quan khác, điều thêm vài nhân viên bổ sung.
Dương Tử Hiên không tự mình ra mặt, chọn Trương Bích Tiêu là Hứa Tinh, người phát ngôn danh nghĩa của khu du lịch chọn Trương Bích Tiêu, người khác sẽ không có cách nào để suy đoán.
Dù sao, người phát ngôn đại diện là nữ, muốn chọn một nữ tổ trưởng để hợp tác cũng thập phần bình thường, không có ai có thể lấy ra cái gì để đâm chọc.
“ Rốt cục cũng có thể thoát khỏi lão quỷ Lý Học Đa kia! “ Trương Bích Tiêu nắm tay Dương Tử Hiên, đi trên bờ sông Hồng Hà chảy qua Đương Quy huyện, cười nói.
Trên thân Trương Bích Tiêu là một bộ quần áo của khu nghỉ dưỡng, một kiện áo lót màu trắng quấn chặt vào thân, hình dáng bộ ngực đều biểu lộ ra không thể che dấu, thật sự là khiến Dương Tử Hiên nhiều lần nuốt nước miếng.
Bốn phía bờ sông, mấy người nông dân liên tiếp ghé mắt, đều bị Dương Tử Hiên hung hăng trừng mắt dọa trở về.
Tay Dương Tử Hiên không hề nắm tay Trương Bích Tiêu, mà là ôm vòng eo mềm nhũn của Trương Bích Tiêu, nhưng ngón tay lại chậm rãi vuốt vuốt eo Trương Bích Tiêu.
“ Đêm nay có muốn ở tại Đương Quy huyện không? “ Dương Tử Hiên trơ mặt ra hỏi.
“ Không được, lần trước mẹ hỏi em tại sao lại ở bên ngoài qua đêm lâu như thế, em lớn như vậy, cho tới bây giờ đúng là chưa từng qua đêm ở bên ngoài nữa. “ Thân thể đẫy đà của Trương Bích Tiêu vặn vẹo uốn éo trong lồng ngực Dương Tử Hiên.
“ Em có thể nói, gần đây em nhiều công vụ bề bộn, đi công tác ở bên ngoài, không thể quay về, nhất là hiện tại, em cũng coi như là được điều nhiệm đến cương vị mới rồi, càng có lý lấy cớ. “ Dương Tử Hiên cười nói.
“ Em không nói dối mẹ, đúng rồi, em còn chưa hỏi anh nữa, anh và đại minh tinh Hứa Tinh kia có quan hệ như thế nào? “ Nói về Hứa Tinh, Trương Bích Tiêu liền có một tia cảnh giác.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thoáng lộp bộp một tý, cái này không phải là điềm gì tốt, xem ra sức ghen của Trương Bích Tiêu không nhỏ, hắn ho khan vài tiếng che dấu xấu hổ, nói: “ Còn có thể là quan hệ gì, chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, khu du lịch khu công nghiệp chúng ta, có lẽ vẫn cần nhờ ảnh hưởng của minh tinh, hơn nữa, nhà người ta ở kinh thành, dù như thế nào cũng sẽ không vừa ý anh, một tiểu quan đất liền thành thị! “
Trương Bích Tiêu còn muốn phản bác gì đó, lúc này, điện thoại di động Dương Tử Hiên vang lên.
“ Alo, Khải Minh à, chuyện gì? Cái gì, án Thủy Đô giả mạo nông sản kém đã lớn đến vậy rồi? “
“ Tốt, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức chạy tới ủy ban thành phố! “ Dương Tử Hiên đáp lại.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 197: Đá cho quả boom(1)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Đã xảy ra chuyện rất lớn sao? “ Trương Bích Tiêu nắm chặt cánh tay Dương Tử Hiên.
“ Phỏng chừng vấn đề không nhỏ, mấy ngày hôm trước, thời điểm anh ở văn phòng thành ủy, báo cáo công tác cho Thạch bí thư, cũng đã nghe nói tình huống huyện Thủy Đô bên kia tương đối nguy cấp! “
Dương Tử Hiên vội vàng đưa Trương Bích Tiêu về nhà, sau đó liền đi ô-tô tới ủy ban thành phố.
Thời điểm đi vào phòng họp ủy ban thành phố, hội nghị đã bắt đầu rồi, Dương Tử Hiên thoáng xin lỗi một tý, sau đó mới ngồi xuống vị trí của mình.
“ Vấn đề Thủy Đô thập phần nghiêm trọng, trước kia, ủy ban thành phố chúng ta đã nhận được một ít tiếng gió, là có án hạt giống giả xảy ra, chính là loại hạt giống không rắn chắc, nhưng hiện tại, lại xuất hiện vấn đề mới rồi, còn xuất hiện cả nông dược giả, khiến cho cây cối sinh trưởng dị thường, một vấn đề nữa, là vấn đề phân hóa học, đã có rất nhiều câu hỏi ở bên trên quan ngại về vấn đề phân hóa học. “
Ngữ khí La Trạch Minh có chút trầm trọng, Thủy Đô là đại huyện nông nghiệp quan trọng của Nam Hồ, nếu thật sự một đại án mà nói, chỉ sợ sẽ lan đến gần thị ủy ủy ban thành phố, nếu như vấn đề nhỏ đi thì còn tốt, nhưng từ tình huống trước mắt xem xét, chỉ sợ là không thể nhỏ được.
“ Tình huống trước mắt chỉ phát sinh ở Thủy Đô huyện sao? “
Dương Tử Hiên đột nhiên mở miệng hỏi: “ Khu Tĩnh Thủy và bốn huyện khác không có vấn đề gì chứ? Khu công nghiệp chúng tôi vẫn chưa thấy vấn đề nông sản giả. “
“ Không chỉ là Thủy Đô huyện xuất hiện vấn đề này, Bìa Nhị huyện, còn có mấy cái huyện khác, đều xuất hiện vấn đề tương tự, nhưng chưa đến mức nghiêm trọng như Thủy Đô huyện mà thôi, trước mắt, đã có rất nhiều nông dân bị hại tụ tập tại cửa ra vào ủy ban huyện Thủy Đô, yêu cầu ủy ban huyện ra mặt giải quyết. “ La Trạch Minh khẽ nghiêng thân thể nói.
Dương Tử Hiên nhíu mày, không tiếp tục nói chuyện.
“ Chí Hồng, anh là người được phân công quản lý khối công thương này, anh nói một chút xem chúng ta nên bố trí xử lý vấn đề như thế nào đi!”
“Thị ủy bên kia đã tổ chức hội nghị rồi, khiến trách ủy ban thành phố chúng ta, các nghành chức năng phải giải quyết vấn đề này trong thời gian ngắn nhất, qua một tháng nữa, chính là đại hội đảng tỉnh rồi, không thể tại thời khắc mấu chốt này, xảy ra sai sót gì quá lớn. “ La Trạch Minh híp mắt lại nhìn Lý Chí Hồng rồi nói.
Dương Tử Hiên liếc qua Lý Chí Hồng, chứng kiến dưới con mắt hắn, rõ ràng có một túi mắt đen, khẳng định là không ngủ ngon, phỏng chừng cũng là do tại trước khi đại hội đảng diễn ra, xuất hiện một sự tình như vậy, áp lực dồn vào hắn rất lớn.
Vấn đề này liên quan đến lợi ích thiết thân của dân chúng nông dân, cũng là vấn đề có thể lớn có thể nhỏ, mấu chốt là phải xem xử lý như thế nào.
Dương Tử Hiên cũng nhìn ra, La Trạch Minh rõ ràng là muốn đẩy trách nhiệm của bản thân, thậm chí ngay cả phương án giải quyết cụ thể cũng không nói, rõ ràng cho thấy là muốn vứt vấn đề này cho Lý Chí Hồng.
Dù sao, một khối công thương này vẫn thuộc về Lý Chí Hồng phân công quản lý, xuất hiện sản phẩm giả mạo chất lượng kém như vậy, cùng với vấn đề đội chấp pháp công thương chấp pháp không nghiêm, cũng có quan hệ nhất định, thật sự muốn bắt đầu ngược dòng tìm hiểu, Lý Chí Hồng vẫn có trách nhiệm nhất định trong chuyện nhắc nhở giám thị không nghiêm.
Dương Tử Hiên cũng chú ý tới chi tiết này, xem ra, quan hệ giữa La Trạch Minh và Lý Chí Hồng không tính là hòa hợp.
Trước kia, Dương Tử Hiên còn nghe Lê Khải Minh nói, quan hệ giữa Lý Chí Hồng và La Trạch Minh coi như khá hòa hợp, Lý Chí Hồng cũng rất phối hợp khai triển, mở rộng công tác với La Trạch Minh tại ủy ban thành phố, Lý Chí Hồng công tác nhiều năm trong ủy ban thành phố, lực khống chế tương đối mạnh đối với thành phố tất cả cơ quan và nghành chuyên môn, cho nên, La Trạch Minh cũng rất nể trọng Lý Chí Hồng.
Nhưng hiện tại, La Trạch Minh vậy mà lại bắt đầu thường xuyên ném củ khoai lang phỏng tay cho Lý Chí Hồng rồi, rất rõ ràng, quan hệ giữa hai người chưa nói tới cái gì hòa hợp, thậm chí còn có khả năng đã xuất hiện vết rách.
Sự biến hóa này, đối với Dương Tử Hiên mà nói, thật sự là một phát hiện trọng đại.
Xem ra, La Trạch Minh cũng không cam lòng bình tĩnh, chuẩn bị xuất thủ đối với Lý Chí Hồng, đẩy hết trách nhiệm lên trên người Lý Chí Hồng, chính là một tín hiệu tuyên chiến mãnh liệt mà vô cùng rõ ràng.
Lý Chí Hồng nhíu mày nói: “ Vấn đề phân hóa học, ngụy tạo hạt giống kém, giả mạo nông dược, mấy cái vấn đề lớn này, đều là cùng một lúc phát sinh tại tất cả khu huyện phía dưới Nam Hồ, tuyệt đối không phải chuyện ngẫu nhiên, khẳng định cũng không chỉ là vấn đề của cục công thương chúng ta!”
“Phương diện giám thị nông nghiệp, các biện pháp giám thị cũng là làm chưa đầy đủ, lãnh đạo ủy ban thành phố chúng ta ban nên thập phần coi trọng đối với chuyện này. “
Lý Chí Hồng nói những lời này ra, đúng là dùng lời đáp lời, dẫn ngòi nổ về phía các lãnh đạo ủy ban thành phố ban, trong nội tâm thầm nghĩ, lão La à lão La, muốn đẩy toàn bộ chén đĩa đầy *** lên trên đầu tôi sao, không có cửa đâu.
Sắc mặt La Trạch Minh biến hóa, Lý Chí Hồng nói những lời này ngay ngoài sáng, chính là nói lãnh đạo ủy ban thành phố tử lãnh đạo bất lực, thực tế cũng đang nhắc nhở La Trạch Minh hắn, thật sự muốn truy cứu nhận trách nhiệm, lớp trưởng ủy ban thành phố La Trạch Minh hắn cũng tuyệt đối không trốn thoát.
“ Việc cấp bách vẫn là nên thảo luận giải quyết vấn đề này như thế nào trước đã, không thể kéo dài được, càng kéo dài, chỉ sợ dân chúng nông dân Thủy Đô huyện có khả năng tiến thêm một bước nữa, về phần vấn đề trách nhiệm, có lẽ là đợi vấn đề này đựơc giải quyết xong, về sau lại chậm rãi thảo luận. “ Dương Tử Hiên chậm rãi mà nói.
Lời này vừa nói ra, lại dẫn tới không ít người ghé mắt nhìn qua, đây chính là lần thứ nhất, trên hội nghị ủy ban thành phố, Dương Tử Hiên phó thị trưởng phát ra tiếng nói của mình.
Trong phòng họp này, ngoại trừ mấy phó thị trưởng ra, còn có người phụ trách công thương, nông sản, an toàn, các nghành tương quan dự thính, những cục trưởng thực quyền này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Dương Tử Hiên, ngôi sao mới trên quan trường Nam Hồ phát ra tiếng nói.
La Trạch Minh nhíu mày, liếc liếc Dương Tử Hiên, thầm nghĩ, cậu chỉ là một thằng nhóc chưa hết bú sữa, xung cái gì mà phong, còn bày làm ra một bộ giọng điệu giáo huấn, chẳng lẽ là bởi vì đảm nhiệm phó thị trưởng rồi, về sau, liền cho rằng đã có năng lực cùng vị trí ngồi ngang hàng với tôi?
Lý Chí Hồng lại có chút cảm kích liếc nhìn Dương Tử Hiên, thằng nhóc này vẫn có chút ngộ tính, một câu vừa nói ra, lại giải vây cho mình, bằng không thì vừa rồi, La Trạch Minh thật sự vẫn tiếp tục làm khó dễ.
Lý Chí Hồng lúc này liền nói theo câu chuyện của Dương Tử Hiên: “ Xác thực là như vậy, việc cấp bách của chúng ta, chính là giải quyết vấn đề này, về phần vấn đề trách nhiệm, có lẽ là đợi vấn đề đựơc giải quyết, về sau lại chậm rãi thương thảo, dù sao, nếu như chuyện này náo loạn, sẽ có tổn thương khá lớn đối với hình tượng thị ủy ủy ban thành phố Nam Hồ chúng ta. “
“ Tử Hiên đồng chí có ý kiến gì không? “ La Trạch Minh hút thuốc, nhổ ra một vòng khói rồi hỏi.
“ Dựa theo những lời thị trưởng ngài vừa rồi, có thể biết được mấy điểm, hiện tại, Nam Hồ thành phố chúng ta không chỉ có một huyện Thủy Đô bộc phát ra vấn đề nông sản giả mạo, mà là mấy huyện khu đều xuất hiện vấn đề này, như vậy, vấn đề này tuyệt đối không nhỏ.”
“Chúng ta có thể bố trí như thế này, trước tiên là tìm mấy công ty và nơi kinh doanh tiêu thụ loại nông sản giả mạo này ở huyện Thủy Đô, sau đó mới tìm hiểu nguồn gốc, tìm ra nhà xưởng chính thức chế tạo những nông sản giả mạo này, lúc đó mới đánh một gậy, phá huỷ triệt để cơ sở chế tạo nông sản giả mạo. “ Dương Tử Hiên ho ho mấy tiếng rồi nói.
Chung quanh, một ít người không khỏi gật gật đầu, phó thị trưởng mới nhậm chức này vẫn có chút trình độ.
“ Vậy thì ủy ban huyện và huyện ủy Thủy Đô hiện tại đang có rất nhiều nông dân bị hại tụ tập, cậu định giải quyết vấn đề này như thế nào? “ La Trạch Minh tiếp tục hỏi.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 197: Đá cho quả boom(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Cái này thì rất đơn giản, đầu tiên là phải bình định dân phẫn, thu hoạch hoa mầu không tốt, trong lòng những dân chúng này khẳng định là có lời oán hận, chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian bắt được mấy tên đầu sỏ chế tạo nông sản giả mạo, bắt lấy mấy tên điển hình, cho dân chúng một cái công bằng, bọn hắn tự nhiên sẽ tản đi.”
“Tiếp theo, chính là phải cứu chữa rồi, đốc thúc các huyện khu liên quan nghành liên quan, cam đoan nông sản chính quy được gửi đến tận tay dân chúng, lại để cho chuyên gia nông nghiệp địa phương hỗ trợ tiến hành công tác bổ xung, tận lực giảm tổn thất thu hoạch xuống đến mức thấp nhất! “ Sắc mặt Dương Tử Hiên rất bình tĩnh, nói.
Lý Chí Hồng cùng mấy phó thị trưởng khác đều gật gật đầu, nói: “ Tử Hiên, đề nghị này của cậu có thể thực hiện. “
Dương Tử Hiên đương nhiên không dám ôm công, gấp gáp nói: “ Đây cũng chỉ là cách nghĩ của tôi cá nhân, cụ thể có lẽ là cần La thị trưởng và Chí Hồng thị trưởng, còn có các vị thị trưởng được phân công quản lý chỉ điểm và chỉnh sửa phương án! “
La Trạch Minh gật đầu cười cười, trong đầu nghĩ, tiểu Dương này có lẽ là rất thuần thục nha, ngoài miệng thì vừa cười vừa nói: “ Tôi bổ sung vài điểm nữa, tất cả mọi việc, sẽ do các vị phó thị trưởng đến từng huyện khu cụ thể thực hiện, như vậy đi, hiện tại tôi liền phân phối một tý!”
“Xây Minh, anh là phó thị trưởng được phân công quản lý nông nghiệp, anh cùng với Tử Hiên cùng nhau đi Thủy Đô huyện, Đại Tần, anh liền phụ trách đi một chuyến đến Bìa Nhị huyện, Tông Trạch, cậu đi xem Đương Quy huyện, tôi phụ trách khu Tĩnh Thủy, Chí Hồng thị trưởng đây, xin phiền toái anh đi một chuyến đến Long Sơn huyện! “
“ Mọi người có ý kiến gì không? “ La Trạch Minh nhìn quanh một vòng rồi hỏi.
Sắc mặt Trịnh Xây Minh biến hóa, phải biết rằng, vấn đề Thủy Đô huyện vô cùng phức tạp, thực sự không biết mình đắc tội La Trạch Minh ở đâu, lại ném củ khoai lang phỏng tay khó giải quyết nhất cho mình.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên cũng trầm xuống, thầm nghĩ, xem ra La Trạch Minh đã có thành kiến đối với mình, tuy mình đưa ra phương án giải quyết tương đối nguyên vẹn, cũng không muốn ôm công, nhưng La Trạch Minh vẫn phân phối bao hỏa dược nguy hiểm nhất cho mình.
Dương Tử Hiên nhất thời cũng không nghĩ thông, rốt cuộc mình đã đắc tội La Trạch Minh ở đâu, phải biết rằng, một khối này vốn không thuộc về nghành hắn được phân công quản lý, nhưng lại được phân phối nhiệm vụ nguy hiểm nhất, đến tận Thủy Đô huyện.
Chẳng lẽ là vì mình giải vây cho Lý Chí Hồng, nên mới chọc giận La Trạch Minh?
...
Xe chạy trên đường lớn đi thông Thủy Đô huyện, bốn phía con đường, có thể tùy ý thấy được từng mảng lớn đồng ruộng.
“ Dương phó thị trưởng, xem ra lần này chúng ta phải từ từ chung sức hợp tác, vấn đề Thủy Đô huyện rất khó giải quyết. “ Trịnh Xây Minh có chút hiếu kỳ đối với Dương Tử Hiên, ngôi sao mới trên quan trường Nam Hồ này.
Thời điểm điều chỉnh phân công phó thị trưởng, Dương Tử Hiên cũng không đoạt thức ăn từ trong miệng hắn, cho nên, ấn tượng của Trịnh Xây Minh đối với Dương Tử Hiên cũng không xấu.
Dương Tử Hiên nhếch khóe miệng, cười một tiếng, Trịnh Xây Minh này rõ ràng là đang sợ chính mình lâm trận lại đào thoát, trốn tránh trách nhiệm, cho nên mới dùng cái “ chung sức hợp tác “ để trói mình lại.
“ Cái này cũng không thể phớt lờ, ủy ban thành phố giao nhiệm vụ gian khổ nhất cho chúng ta, cũng là tín nhiệm đối với chúng ta! “ Dương Tử Hiên nói những lời này, lại không khác gì cho Trịnh Xây Minh một liều thuốc an thần.
Tuy Dương Tử Hiên không biết, La Trạch Minh ném bao hỏa dược Thủy Đô này cho hắn là có ý gì, nhưng Dương Tử Hiên tin tưởng vững chắc, nguy cơ cũng là cơ hội, nếu xử lý tốt vấn đề Thủy Đô, nói không chừng có thể gia tăng một chút ấn tượng cho lãnh đạo, khả năng là sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.
Xe treo biển số ủy ban thành phố dừng lại tại cửa ra vào ủy ban huyện Thủy Đô, trước cửa chính phủ là một đồng hỗn độn, xem ra nông dân bị hại đã về nhà ăn cơm, cửa ra vào cũng không có nhiều người.
Dương Tử Hiên và Trịnh Xây Minh cùng đi vào cao ốc ủy ban huyện, lại bảo các đồng chí nhân viên công tác tới thông báo chủ tịch huyện cùng huyện ủy bí thư huyện Thủy Đô một chút, tất cả cùng tới triển khai họp nghị.
“Trịnh thị trưởng, Dương thị trưởng, hiện tại, nông dân bị hại cũng đã trở về, đoán chừng cơm nước xong lại đến náo loạn một lần nữa, ngài bảo chúng ta nên làm sao bây giờ?” Nói chuyện chính là bí thư huyện ủy Bành Thanh.
Dương Tử Hiên chú ý tới xưng hô trước sau của Bành Thanh, hắn gọi Trịnh thị trưởng trước, sau đó mới gọi Dương thị trưởng, trong lòng Dương Tử Hiên thầm thở dài một tiếng, xem ra lực ảnh hưởng của mình ở cấp bậc huyện khu đúng là không bằng Trịnh Kiến Minh này, cục diện như thế rất không tốt, nhất định phải nghĩ biện pháp thay đổi mới được.
Trịnh Kiến Minh nhìn Dương Tử Hiên một chút, muốn chờ Dương Tử Hiên hạ lệnh trước, chính mình thì trốn phía sau, không làm mà hưởng phú, có công lao thì lấy, làm hư hại cũng là Dương Tử Hiên gánh trách nhiệm, nhưng đợi hồi lâu, Dương Tử Hiên vẫn là một bộ dạng nhàn nhã bất động.
“Trịnh thị trưởng?” Bành Thanh thấy hai thị trưởng đều trầm mặc không nói, liền hỏi một tiếng.
“Làm sao, huyện ủy các ngươi không biết nghĩ ra biện pháp để giải quyết chuyện này sao?”
Đáy lòng Trịnh Kiến Minh rất tức giận, hắn vốn tưởng rằng Dương Tử Hiên còn trẻ khí thịnh, mới vừa đi lên địa vị thị trưởng, nhất định muốn danh tiếng, cho nên mới cố ý chờ Dương Tử Hiên ra lệnh trước, chính mình thì trốn ở phía sau hưởng lại, ai ngờ Dương Tử Hiên căn bản không hề đứng ra, đáy lòng sao có thể không tức giận được đây?
Bành Thanh nghiêng người xuống, rất khổ sở nói: “Trịnh thị trưởng, nếu huyện ủy chúng ta có thể nghĩ ra biện pháp, sao có thể để cho mấy nguời nông dân này tụ tập trước cửa chính phủ huyện như vậy, xin thị trưởng giúp đỡ!”
Dương Tử Hiên ngồi ở một bên, vẫn bất động thanh sắc.
“Dương thị trưởng, ngươi có đề nghị gì hay không?” Trịnh Kiến Minh quay đầu nói chuyện với Dương Tử Hiên, sắc mặt cũng hòa hoãn xuống một chút.
“Cái này, trong hội nghị khẩn cấp của thị ủy, La thị trưởng đã nói rất rõ ràng rồi.” Dương Tử Hiên căn bản không tiếp nhận quả bóng Trịnh Kiến Minh đá tới.
Trịnh Kiến Minh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, tiểu tử này thật đúng là đao thương không nhập, hắn vốn là muốn đẩy Dương Tử Hiên lên trên lò sấy, ai biết Dương Tử Hiên thật sự là quá giảo hoạt, không thể cậy mở miệng hắn ra.
“Cứ dựa theo chỉ đạo của La thị trưởng để làm đi!”
Dương Tử Hiên cười cười nói: “Lão Bành, anh lập tức sắp xếp nhân thủ điều tra một chút, xem bọn giả mạo nông sản này rốt cuộc là tiêu thụ từ nơi nào, sau đó thuận tay bắt hết đám người đứng sau lưng sản xuất nông sản giả mạo!”
“Sau đó, lập tức ngừng hết hoạt động tiêu thụ giả mạo nông sản, tuyên truyền trên TV, để cho dân chúng nhìn kết quả xử lý đám tiêu thụ nông sản giả mạo này!”.
Trước mắt Bành Thanh hiện lên ánh sáng sáng ngời, liên tục đáp lại:“Dương thị trưởng, biện pháp của ngài rất có thể thực hiện được, ta sẽ lập tức liền triệu tập hội nghị khẩn cấp huyện ủy, tiến hành hành động theo ý kiến của thị ủy!”
Dương Tử Hiên gật đầu.
Chờ đến thời gian giữa trưa, ngoài đại viện huyện ủy chính phủ huyện, lại bắt đầu có không ít nông dân tụ tập, yêu cầu chính phủ ra mặt giúp bọn hắn đòi công bằng.
Dương Tử Hiên và Trịnh Kiến Minh ra ngoài điều đình dân chúng, hứa thị ủy sẽ hỗ trợ người dân, nghiêm trị đám người sản xuất nông sản giả, dân chúng lúc này mới bình tĩnh, giải tán ra về.
“Lão Bành, tình huống thế nào?” Dương Tử Hiên mới vừa trở lại huyện ủy, liền thấy Bành Thanh cau mày, không lộ ra một chút sắc mặt vui mừng vào, làm cho Dương Tử Hiên có chút kỳ quái.
“Dương thị trưởng, đội liên hợp chấp pháp đã đi mấy cửa hàng, tiến hành đóng cửa khám sét, chỉ là......” Bành Thanh nói chuyện rất đứt quãng.
“Ấp a ấp úng làm gì, có chuyện gì khó xử, cứ việc nói thẳng ra.” Dương Tử Hiên tức giận nói.
Bành Thanh không nghĩ tới, Dương Tử Hiên tức giận lên, cũng rất dọa người, thấp giọng nói:“Đội liên hợp chấp pháp tra ra, phát hiện đứng sau đều là công ty có thân phận!”
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc