Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 270: Vạn Bảo Thành
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi vào thành, Long Kình Thiên trực tiếp đến thẳng tổng bộ của Vạn Bảo thương hội.
Hội đấu giá lần này tổ chức ở tổng bộ Vạn Bảo thương hội.
Vì còn ba ngày nữa nên Long Kình Thiên cũng không vội, hắn theo dòng người đến tổng bộ Vạn Bảo thương hội.
Dọc đường gặp một số loại thiên tài địa bảo Long Kình Thiên cũng tiện tay mua.
Ba ngày sau hắn đến tổng bộ Vạn Bảo thương hội.
Vạn Bảo thương hội tổ chức hội đấu giá, cường giả từ các Vị Diện đều tới, càng gần đến tổng bộ càng có nhiều người, những con đường quanh tổng bộ thật sự chật ních đến giọt nước cũng không lọt.
Tuy nhiên, dù có đông đúc nhưng không hề có hiện tượng tranh cãi ẩu đả. Từng có hai vị Cổ Thần cường giả tự tin vào thực lực của mình, đánh nhau trước tổng bộ, cuối cùng đều bị cường giả của Vạn Bảo thương hội kích sát ngay tại trận.
Từ đó về sau không còn ai dám gây rối trước Vạn Bảo thương hội nữa, ngay cả trong Vạn Bảo Thành cũng không có hiện tượng ẩu đả.
Khi Long Kình Thiên tới trước tổng bộ Vạn Bảo thương hội thì đã có không ít người cầm thiệp mời vào trong. Nhưng điều khiến Long Kình Thiên ngạc nhiên đó là trước khi vào hội trường đấu giá, hắn đã thấy thiếu chủ Vu Chân Giáo.
Khi Long Kình Thiên nhìn thấy hắn thì hắn cũng thấy Long Kình Thiên.
- Thiếu chủ, không ngờ tên tiểu tử kia cũng tới tham gia!
Vị Thần Cấp trưởng lão phía sau thiếu chủ thấy Long Kình Thiên thì ngạc nhiên.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo ừm một tiếng, lúc này Long Kình Thiên đã vào trong hội trường, hắn nhìn bóng lưng Long Kình Thiên mà ánh mắt lấp lánh.
- Chúng ta cũng vào đi.
Khi Long Kình Thiên vào trong rồi, hắn và chúng nhân Vu Chân Giáo tiến vào.
Vì Long Kình Thiên cầm thiệp phổ thông nên khi vào không có người dẫn đường. Hắn theo chúng nhân đến chỗ ghế ngồi phổ thông rồi chọn một vị trí kín đáo ngồi xuống.
Khi ngồi hắn thấy trên thông đạo của hội trường có một vị trưởng lão của Vạn Bảo thương hội dẫn đường cho mấy người bọn Vu Chân Giáo đến chỗ khách quý ngồi.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Long Kình Thiên, thiếu chủ Vu Chân Giáo quay sang nhìn, hai người nhìn nhau rồi thu ánh mắt về.
Càng ngày có càng nhiều người vào hội trường, những người được vào đây thường là các đại thế lực ở Xích Thành Tinh Vực, rất nhiều gia chủ, chưởng môn, giáo chủ, môn chủ bước vào trong sự tiền hô hậu ủng của thuộc hạ. Những người này phần lớn là Thần Cấp lục thất trùng.
Đến cuối cùng, cả hội trường chỉ tính riêng Thần Cấp lục, thất trùng cũng hơn một vạn.
Hơn một vạn Thần Cấp lục, thất trùng cường giả?!
Còn về Thánh Cấp thì nhiều không kể xiết.
Hội trường này rất rộng, sau khi được Thiên Thần cường giả cải tạo, có thể dung nạp vài chục vạn người.
Khi không còn ai vào nữa, không lâu sau một vị lão giả mặc phụ sức của Vạn Bảo thương hội tiến lên đài. Vị này là Cổ Thần cường giả, Cổ Thần cường giả chủ trì hội đấu giá, có thể thấy Vạn Bảo thương hội có thực lực thế nào.
- Không ngờ thái thượng trưởng lão của Vạn Bảo thương hội, Ngũ Thanh lại chủ trì!
- Xem ra hội lần này sẽ có đồ tốt đây!
Thấy lão giả đó bước lên, không ít gia chủ phía dưới ngạc nhiên.
Hội đấu giá của Vạn Bảo thương hội cũng có phân chia phẩm chất cao thấp. Đồ càng tốt thì thân phận người chủ trì càng cao. Lần này thái thượng trưởng lão Ngũ Thanh, một Cổ Thần trung kỳ cường giả chủ trì, điều đó có nghĩa là hội lần này sẽ có một số bảo bối hiếm có.
Có một lần hội đấu giá do một vị Thiên Thần cường giả chủ trì, bán một dòng thánh phẩm linh mạch!
Trước khi tổ chức hội tuy đã công bố một số vật phẩm sẽ bán, nhưng cũng có một số thứ không công khai.
Ví dụ như Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết mà Long Kình Thiên cần.
Thái thượng trưởng lão Vạn Bảo thương hội sau khi lên đài, trước tiên giới thiệu qua quy tắc rồi tuyên bố bắt đầu.
Món đầu tiên là một miếng Thiết Mộc.
Miếng Thiết Mộc hình giống như hắc thiết, rất cứng, là tài liệu thượng phẩm để luyện khí. Mỗi trăm năm mọc một mét. Miếng Thiết Mộc này dài hơn mười mét, vậy thì tuổi của nó hơn nghìn năm, giá khởi điểm là năm trăm vạn Nguyên Dương Đan.
Mới là giá khởi điểm mà đã năm trăm vạn Nguyên Dương Đan, hơn nữa đây là món đấu giá đầu tiên, thường thì càng về sau thì giá sẽ càng cao.
Nhưng tuy giá khởi điểm là năm trăm vạn Nguyên Dương Đan nhưng giờ vẫn rất nhiều người trả giá, cuối cùng một vị thái thượng trưởng lão của một đại gia tộc ở Cửu Trùng Vị Diện mua với giá chín trăm vạn Nguyên Dương Đan.
Trong Xích Thành Tinh Vực, Cửu Trùng Vị Diện cũng là Vị Diện rất có thực lực.
Sau đó là một bông U Hải Lan Hoa.
Đây là tài liệu luyện đan, cũng rất nhiều người trả giá, nhưng cuối cùng chỉ bán với giá hơn tám trăm vạn.
Hết món này đến món khác được bán, cuối cùng cũng có một số khách quý tham gia trả giá.
Long Kình Thiên ngồi đó nhìn chúng nhân trả gia, từ khi bắt đầu đến giờ đã bán hơn hai chục vật phẩm, nhưng không có cái nào gây chú ý cho hắn.
Hai món tài liệu Long Kình Thiên cần thì vẫn chưa xuất hiện.
Điều kỳ lạ là thiếu chủ Vu Chân Giáo cũng không lên tiếng trả giá. Tuy chỗ khách quý có cấm chế ngăn cách nhưng với Long Kình Thiên thì coi như không có.
Tình hình các vị khách quý Long Kình Thiên đều nhìn thấy rõ ràng.
Lại bán thêm hơn chục món vật phẩm nữa, Ngũ Thanh nói:
- Tiếp theo là mười dòng nhất phẩm linh mạch, người bán yêu cầu bán cả mười dòng một lúc.
Mười dòng nhất phẩm linh mạch?
Tim Long Kình Thiên rung lên, bất giác nhìn về phía thiếu chủ Vu Chân Giáo. Quả nhiên hắn ta bắt đầu chú ý, xem ra chính hắn là người bán rồi.
- Mười dòng nhất phẩm linh mạch, giá khởi điểm là một trăm vạn Cửu Dương Đan.
Ngũ Thanh nói:
- Bắt đầu trả giá.
Mười dòng nhất phẩm linh mạch, phẩm chất bình thường, mỗi dòng mười vạn Cửu Dương Đan.
Nhưng dù phẩm chất bình thường thì đó cũng là nhất phẩm linh mạch. So với những món trước thì có nhiều người trả giá hơn, rất nhanh giá đã nâng lên một trăm ba mươi lăm vạn!
- Một trăm năm mươi vạn!
Long Kình Thiên lên tiếng.
Lập tức tất cả mọi người nhìn hắn, ngay một lúc tăng liền mười lăm vạn Cửu Dương Đan? Chúng nhân kinh ngạc.
- Thiếu chủ, tên tiểu tử đó!
Trong chỗ khách quý, trưởng lão đứng sau thiếu chủ Vu Chân Giáo nói.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo gật đầu.
- Thiếu chủ, tên tiểu tử này dường như chắc chắn muốn có nhất phẩm linh mạch? Nếu không không thể nào đẩy giá lên ngay một trăm năm mươi vạn. Chi bằng chúng ta?
Trưởng lão cẩn thận nói.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo hiểu ý của hắn, trầm ngâm một chút nói:
- Cũng được, nhưng đừng nâng quá cao.
- Vâng, thiếu chủ!
Trưởng lão kia đáp rồi nói lớn:
- Một trăm năm mươi hai vạn!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 271: Tự cho mình thông minh
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Thấy Vô Chân Giáo nâng giá, Lôi Kình Thiên thầm cười khảy.
- Một trăm sáu mươi vạn.
Hắn vẫn ngồi đó, bình tĩnh trả giá.
Trưởng lão Vô Chân Giáo thấy quả nhiên Lôi Kình Thiên lại nâng giá thì mừng húm, nói với thiếu chủ Vô Chân Giáo:
- Thiếu chủ?
Thiếu chủ Vô Chân Giáo hàm tiếu gật đầu.
Theo kế hoạch của hắn thì bán cùng lúc mười dòng nhất phẩm linh mạch này với giá một trăm bốn mươi vạn đã là rất được rồi, trừ đi tiền thuế hắn còn khoảng một trăm hai mươi vạn.
Nhưng giờ Lôi Kình Thiên đã hét lên đến một trăm sáu mươi!
Không thể không nói đây đúng là một sự kinh hỷ!
Không ngờ Lôi Kình Thiên còn có nhiều Cửu Dương Đan hơn hắn tưởng.
- Một trăm sáu mươi hai vạn!
Trưởng lão Vô Chân Giáo được sự đồng ý của thiếu chủ, lại nâng giá tiếp.
Lúc này không còn ai hét giá nữa, vì mười dòng nhất phẩm linh mạch này nhiều nhất cũng chỉ đáng một trăm bốn mươi vạn.
Nhưng sau khi trưởng lão Vô Chân Giáo hét giá xong thì Lôi Kình Thiên không hề có ý trả tiếp, hắn chỉ ngồi đó không có động tĩnh gì.
- Quý khách ở ghế số mười chín, một trăm sáu mươi vạn lần thứ nhất!
Lúc này, thái thượng trưởng lão Vạn Bảo Thương Hội Ngũ Thanh hô, mãi đến lần thứ ba thành giao, Lôi Kình Thiên vẫn không lên tiếng.
Sắc mặt thiếu chủ Vô Chân Giáo tối sầm đến cực điểm. Hắn lại phải chi một trăm sáu mươi hai vạn để mua lại mười dòng nhất phẩm linh mạch của chính mình?!
Hắn vốn vì thiếu Cửu Dương Đan nên mới bán nhất phẩm linh mạch. Nhưng giờ không những không có Cửu Dương Đan mà lại còn mất một trăm sáu mươi vạn?!
Vô số đạo khí tức khủng bố đang dần tích tụ trong người hắn.
Trưởng lão Vô Chân Giáo sắc mặt tái nhợt, sợ hãi, rồi quỳ xuống:
- Thiếu chủ, thuộc...thuộc hạ...
Nhưng vừa nói đến đây thì hắn đã bị một chưởng đánh bay vào góc tường. nguồn tunghoanh.com
- Phế vật, tự cho mình thông minh!
Thiếu chủ Vô Chân Giáo lạnh lùng nhìn trưởng lão kia.
- Thiếu chủ, thuộc hạ có tội, thiếu chủ tha mạng, thiếu chủ tha mạng!
Trưởng lão kia bò dậy, sợ hãi dập đầu.
- Hừ, nể tình ngươi theo ta bao năm nay, lần này tha cho ngươi!
Thiếu chủ Vô Chân Giáo lạnh giọng nói.
- Tạ thiếu chủ! Tạ thiếu chủ!
Trưởng lão kia nghe thế mừng rỡ, dập đầu tạ ơn.
- Đứng dậy đi!
Thiếu chủ Vô Chân Giáo nói, rồi quay lại nhìn Lôi Kình Thiên ở phía dưới, hai mắt loé sát ý:
- Tiểu tử, ngươi chọc tức ta. Vốn dĩ ta không thèm giết loại sâu kiến như ngươi, nhưng giờ ta đổi ý rồi. Ta sẽ tự tay giết ngươi!
Nói đến đây hai mắt hắn phòng hàn quang.
Hội đấu giá tiếp tục, sau nhất phẩm linh mạch là một vài vật phẩm khác, cuối cùng đến Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết.
Sau khi hai món đó được mang lên đài, Ngũ Thanh giới thiệu kỹ lưỡng, đưa giá khởi điểm rồi cho bắt đầu đấu giá.
Hai món này cũng bán chung, giá khởi điểm là ba mươi vạn Cửu Dương Đan.
Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết đều là vật quý hiếm, là tài liệu luyện khí vô thượng, Ngũ Thanh vừa nói bắt đầu thì có ngươi hét:
- Bốn mươi vạn!
Rất nhiều gia chủ, thái thượng trưởng lão đều kinh ngạc nhìn sang.
- Là thái thượng trưởng lão của Hư Ảnh Môn, Trần Đồng!
Có người nhận ra người vừa hét giá, bất giác nói.
- Trần Đồng lần trước vượt Cổ Thần Kiếp thất bại nhưng không chết, nghe nói vũ khí bị kiếp lôi huỷ rồi. Chắc muốn dùng hai món kia luyện chế vũ khí mới.
- Cổ Thần Kiếp đâu có dễ mà vượt qua được. Dù có Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết luyện chế vũ khí cũng chưa chắc.
Lôi Kình Thiên nghe mọi người nghị luận, nhìn về phía Trần Đồng.
Vượt Cổ Thần Kiếp thất bại mà không chết, thật hiếm có!
Thần Cấp cường giả vượt Cổ Thần kiếp thường chỉ có hai trường hợp, hoặc thành công hoặc chết!
Lôi Kình Thiên quét thần thức rồi gật đầu, thì ra là vậy, bên trong cơ thể Trần Đồng có phong ấn một luồng năng lượng cường đại. Hắn thất bại nhưng không chết có lẽ là nhờ vào sức mạnh này.
- Bốn mươi mốt vạn!
Không lâu sau khi Trần Đồng hét giá thì một giọng nói từ ghế khách quý vọng ra.
Lôi Kình Thiên quay sang nhìn, vượt qua cấm chế thấy người vừa hét là một thanh niên mặc phục sức kỳ quái, khí tức bí ẩn, cũng giống thiếu chủ Vô Chân Giáo, là Cổ Thần cường giả!
- Bốn mươi lăm vạn!
Trần Đồng lại hét.
- Bốn mươi sáu vạn!
Người thanh niên kia hét giá.
Lần này Trần Đồng đắn đo một chút.
- Năm mươi vạn!
Nhưng cuối cùng hắn vẫn nghiến răng.
- Năm mươi mốt vạn!
Thanh niên phục sức kỳ quái cũng không vội, mỗi lần tăng một vạn.
Trần Đồng lắc đầu từ bỏ, tuy muốn mua hai món kia nhưng năm mươi vạn Cửu Dương Đan đã là tất cả gia tài rồi.
- Năm mươi lăm vạn!
Lúc này một vị khách quý khác lên tiếng.
- Năm mươi sáu vạn!
Người thanh niên kia chau mày rồi hét.
Vị khách quý kia trầm mặc, cũng không đưa ra giá khác nữa, cả hội trường yên lặng. Hai món đồ kia dù có quý giá nhưng cũng chỉ đáng khoảng bốn mươi vạn, vượt qua năm mươi vạn thì người bình thường sẽ không ra giá tiếp nữa.
- Quý khách ở ghế số mười, năm mươi sáu vạn lần thứ nhất!
Ngũ Thanh quét mắt rồi hô, đến lần thứ hai thì đột nhiên có người nói:
- Một trăm vạn!
- Một...một trăm vạn?!
Tất cả mọi người đều giật mình.
Người vừa lên tiếng chính là Lôi Kình Thiên.
Hắn có thể không cần mười dòng nhất phẩm linh mạch nhưng Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết thì hắn bắt buộc phải có.
Trong khu khách quý, thiếu chủ Vô Chân Giáo thấy Lôi Kình Thiên tham gia trả giá thì hai mắt tối lại.
Sắc mặt của người thanh niên phục sức kỳ quái kia cũng không tốt, hắn không ngờ cuối cùng lại có người chen ngang như vậy, hắn lạnh băng nhìn Lôi Kình Thiên.
- Một trăm vạn lần thứ nhất!
Ngũ Thanh kinh ngạc nhìn Lôi Kình Thiên rồi bình tĩnh hô.
- Một trăm vạn lần thứ hai!
- Một trăm linh một vạn!
Lúc này lại có người hô, nhưng không phải người thanh niên phục sức kỳ quái, cũng không phải khách quý nào mà là một lão giả tóc xám ngồi ở một góc nhỏ.
Lôi Kình Thiên nhìn sang, lão giả đó cũng nhìn, ánh mắt hàm tiếu.
- Hai trăm vạn!
Lôi Kình Thiên thản nhiên nói.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 272: Thiên phẩm linh mạch
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
- Hai trăm vạn?!
Nụ cười của lão giả tóc xám đông cứng.
Tất cả mọi người sững sờ.
Hai trăm vạn, có người bỏ ra hai trăm vạn để mua Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết!
Ngay thiếu chủ Vô Chân Giáo cũng không dám tin.
Hai trăm vạn Cửu Dương Đa chứ không phải hai trăm vạn Nguyên Dương Đan!
Hai trăm vạn Cửu Dương Đan, ngay thiếu chủ Vô Chân Giáo như hắn cũng khó lòng mà có được.
Cả hội trường lặng như tờ.
- Hai trăm vạn lần thứ nhất!
Một lúc sau, Ngũ Thanh sực tỉnh, hô.
Không ai có phản ứng gì.
- Hai trăm vạn lần thứ hai!
Vẫn không ai phản ứng gì.
Cuối cùng Lôi Kình Thiên đã mua được hai món kia với giá hai trăm vạn Cửu Dương Đan.
Long Kình Thiên vung tay, chỉ thấy vô số viên Cửu Dương Đan bay ra rơi xuống đài tạo thành một ngọn núi Cửu Dương Đan!
Ngũ Thanh quét thần thức, không nhiều không ít, vừa đúng hai trăm vạn viên.
Rồi Ngũ Thanh phái hộ vệ đưa Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết tới cho Long Kình Thiên. Mọi người trong hội trường nhìn với vẻ mặt quái dị.
Lúc này không ít người đã chú ý tới Long Kình Thiên và thầm phán đoán thân phận của hắn.
Giống như thiếu chủ Vu Chân Giáo cũng khó lòng có ngay một lúc hai trăm vạn viên Cửu Dương Đan, thế nhưng một Thánh Cấp cường giả nhỏ bé như Long Kình Thiên lại dễ dàng có được.
Long Kình Thiên cũng không bận tâm ánh mắt của chúng nhân, cho dù Trấn Thiên Tháp chưa thăng cấp lên tiên khí thì Cổ Thần cường giả bình thường cũng khó lòng kích sát được hắn. Ở tinh cầu không người hắn nấp đi bọn thiếu chủ Vu Chân Giáo cũng không phát hiện ra.
Đến khi có đủ tài liệu, luyện chế Trấn Thiên Tháp thành tiên khí, dù là Cổ Thần thất trùng đỉnh phong cũng không giết nổi hắn.
Đương nhiên, tuy sáu Cổ Thần cường giả bọn Tử Thiên Long Hoàng không ở cạnh hắn lúc này, nhưng hắn cũng có cách để họ trong thời gian ngắn đến bên hắn.
Long Kình Thiên cất Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết vào Trấn Thiên Tháp, giờ chỉ còn Tử Nguyệt Tinh Thạch nữa thôi.
Hội đấu giá tiếp tục diễn ra.
- Vật phẩm tiếp theo là một dòng thiên cấp linh mạch.
Ngũ Thanh lên tiếng.
- Cái gì? Thiên phẩm linh thạch?!
- Là thiên phẩm linh thạch. Mấy trăm năm nay không xuất hiện thiên phẩm linh thạch rồi.
- Đồ tốt, đồ tốt! Ta nhất định phải có được nó!
Một viên đá dấy lên nghìn trùng sóng, phía dưới bỗng chốc trở nên náo động.
Tất cả mọi người đều nhìn lên với vẻ mặt cuồng nhiệt.
Nhất phẩm linh mạch ở một số Vị Diện tuy rất quý nhưng vẫn có thể gặp ở một số hội đấu giá quy mô lớn ở Vạn Bảo Vị Diện. Nhưng thiên phẩm thì khác, thiên phẩm không đơn giản như mười dòng nhất phẩm linh mạch.
Nếu Cổ Thần cường giả không ngừng hấp nạp nhất phẩm linh mạch để tu luyện thì tốc độ sẽ nhanh hơn khoảng hai mươi phần trăm, nhưng có thiên phẩm linh mạch thì ít nhất nhanh hơn gấp đôi!
Ở thời Thượng Cổ, thần đan mà Chiến Thần luyện chế chính là dùng linh khí của thiên phẩm linh mạch để tẩy rửa tạp chất trong tài liệu. Ngoài ra, một gia tộc phong ấn một dòng thiên phẩm linh mạch dưới lòng đất, đệ tử trong gia tộc hấp nạp linh khí tu luyện thì chín mươi phần trăm sẽ đạt được lên Đế Cấp!
Hồi đó khi Long Kình Thiên vào Tam Tà Phong, phía dưới lòng hồ Tam Tà Phong phong ấn một dòng thiên phẩm linh mạch là Tam Sát Hàn Mạch, nhưng với thực lực của Long Kình Thiên không thể phá được cấm chế của Thượng Cổ Tam Tà để lấy Tam Sát Hàn Mạch đi.
- Là thiên phẩm linh mạch!
Long Kình Thiên rất ngạc nhiên khi thấy bán thiên phẩm linh mạch.
Thiên phẩm linh mạch cũng rất quan trọng với hắn, tác dụng của nó với việc tu luyện của hắn là không cần phải nói. Ngoài ra, khi luyện chế tiên đan, có thiên phẩm linh mạch thì phẩm chất tiên đan sẽ tốt hơn.
Hơn nữa, khi thăng cấp cho Trấn Thiên Tháp, nếu có linh khí của thiên phẩm linh mạch tẩy rửa tạp chất trong tài liệu thì khi Trấn Thiên Tháp thăng cấp uy lực sẽ càng mạnh hơn.
Bên trong khu khách quý.
Vẻ mặt của thiếu chủ Vu Chân Giáo cũng rất kích động.
- Thiếu chủ, nếu mau được thiên phẩm linh mạch thiếu chủ tu luyện chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới.
Trưởng lão phía sau cung kính nói, thủ hạ khác cũng phụ hoạ.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo gật đầu cười:
- Các ngươi nói đúng.
Ở chỗ những người khách quý khác cũng tương tụ, tất cả đều thề phải mua được thiên phẩm linh mạch.
Cả hội trường trở nên náo động.
Ngũ Thanh cũng không ngăn cản, phản ứng của mọi người mạnh mẽ như vậy cũng trong dự đoán, đừng nói là người tham gia, ngay chủ trì hội đấu giá là hắn cũng thấy động lòng với món thiên phẩm linh mạch này.
Chỉ là, nghĩ đến giá của nó thì hắn lắc đầu.
Một lát sau hắn giơ tay đè đè xuống để mọi người yên lặng.
Lúc này, một vị trưởng lão của Vạn Bảo thương hội lấy ra một cái không gian giới chỉ, Ngũ Thanh mở cấm chế, lập tức một làn sóng linh khí kinh người trào ra.
Chúng nhân như chìm vào biển linh khí, nhìn thì thấy bên trong không gian giới chỉ có một dòng linh mạch khổng lồ tựa thiên hà đang uốn mình, ánh lam quang lấp lánh mê người, lam quang không ngừng ngưng tụ giống như những tiểu tinh linh bé nhỏ.
Mọi người thấy thế càng kinh ngạc.
Dòng thiên phẩm linh mạch này ít nhất cũng là thiên phẩm trung giới.
- Dòng thiên phẩm linh mạch này có tên Lam Băng Linh Mạch, chắc hẳn mọi người cũng biết độ quý giá của thiên phẩm linh mạch, ta cũng không giải thích nhiều nữa.
Ngũ Thanh quét mắt nhìn rồi nói.
Ngừng một chút Ngũ Thanh nói tiếp:
- Giá khởi điểm của thiên phẩm linh mạch là một trăm hai mươi vạn Cửu Dương Đan. Giờ bắt đầu trả giá!
Khi Ngũ Thanh đưa ra giá khởi điểm thì tất cả cùng hít vào một hơi khí lạnh.
Tuy biết giá của nó sẽ rất cao nhưng mọi người vẫn kinh ngạc.
Một trăm hai mươi vạn chỉ là giá khởi điểm!
Lần trước Long Kình Thiên mua Tử Lôi Bá Thiên Quyết ở Phong Vân thương hội giá khởi điểmchỉ là ba mươi vạn Cửu Dương Đan, nhưng đó cũng là vì bán ở Phong Vân thương hội, hơn nữa sự việc đột xuất nên giá mới thấp như vậy. Nếu mang đến Vạn Bảo thương hội thì tuyệt đối sẽ khác.
Nghe giá đấy vẻ mặt Long Kình Thiên vẫn bnhf tĩnh.
Giờ cái hắn không thiếu nhất chính là Nguyên Dương Đan và Cửu Dương Đan.
Hắc Sư Thần Giới trên tay hắn ảm đạm không ánh sáng, bên trong chiếc nhẫn nhìn rất bình thường này có hơn tám mươi tỷ Nguyên Dương Đan và hơn sáu trăm triệu Cửu Dương Đan, còn cả hơn ba mươi vạn viên Thượng Cổ thần đan!
- Một trăm hai mươi mốt vạn!
Lúc này có người hét giá. Long Kình Thiên nhìn sanh thì chính là lão giả tóc xám vừa rồi cạnh tranh với hắn.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 273: Không ai dám tranh với ta
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
- Một trăm hai mươi hai vạn!
Nhưng lão giả đó vừa dứt lời thì lại có người hét.
- Một trăm hai mươi ba vạn!
- Một trăm hai mươi lăm vạn!
Trong hội trường, tiếng trả giá vang lên không ngừng, dù mỗi lần chỉ tăng một hai vạn nhưng sau một lúc giá đã lên đến một trăm năm mươi vạn.
Trong chỗ khách quý ngồi không ai lên tiếng, từ nãy toàn những gia chủ, thái thượng trưởng lão ở bên ngoài trả giá.
- Một trăm sáu mươi vạn!
Cuối cùng, sau khi đến một trăm năm mươi lăm vạn, một người từ trong chỗ khách quý trả giá.
- Hai trăm vạn!
Ngay sau đó lại một người khác từ chỗ khách quý hô.
Hai trăm vạn?!
Chúng nhân kinh ngạc, những người ở bên ngoài vốn định trả giá tiếp bỗng ngừng lại.
Long Kình Thiên nhìn thì người vừa hét hai trăm vạn chính là người thanh niên phục sức kỳ quái kia.
Long Kình Thiên ngồi đó không trả giá.
Hắn biết chắc chắn giá của thiên phẩm lam tinh linh mạch này không chỉ như vậy, giờ có trả giá cũng vô ích.
- Hai trăm linh một vạn!
Cuối cùng thiếu chủ Vu Chân Giáo lên tiếng. xem chương mới tại tunghoanh(.)com
- Hai trăm mười vạn!
Chúng nhân khựng người, nhìn thì thấy lần này là lão giả tóc xám.
- Hai trăm năm mươi vạn!
Một khách quý hô.
- Hai trăm sáu mươi vạn!
- Hai trăm tám mươi vạn!
- Ba trăm vạn!
Từ trong chỗ khách quý không ngừng vọng ra tiếng trả giá, rất nhanh giá đã lên đến ba trăm vạn.
Ba trăm vạn!
Cái giá này khiến các gia chủ, thái thượng trưởng lão bên ngoài lắc đầu, chỉ có thể nhìn dòng thiên phẩm lam tinh linh mạch kia mà cảm thán. Ba trăm vạn, dù là siêu cấp thế lực cũng khó mà có được.
Ba trăm vạn, gần gấp ba lần giá khởi điểm rồi, hội trường nhất thời tĩnh lặng.
- Ba trăm hai mươi vạn!
Thiếu chủ Vu Chân Giáo gần như nghiến răng nói, nắm đấm siết chặt.
Ba trăm hai mươi vạn, gần đến cực hạn hắn có thể chịu được rồi!
Trước kia Vạn Bảo Vị Diện cũng từng bán thiên phẩm linh mạch, giá cũng chỉ hơn ba trăm vạn, nhưng giờ xem ra giá đang trên đà tăng, chắc không thể dừng lại ở hơn ba trăm vạn. Điều này khiến sắc mặt hắn rất khó coi.
- Ba trăm năm mươi vạn!
Thiếu chủ Vu Chân Giáo trả giá không lâu thì người thanh niên phục sức kỳ quái nâng liền ba mươi vạn.
Ánh mắt thiếu chủ Vu Chân Giáo lạnh bằng nhìn về phía hắn.
Chỉ là, ngay sau đó đột nhiên có người nói:
- Ba trăm tám mươi vạn!
Ba trăm tám mươi vạn?!
Hàn quang trong mắt Vu Chân Giáo càng thêm bạo ngược.
Tất cả của hắn cũng chỉ có hơn ba trăm năm mươi vạn, ba trăm tám mươi vạn thì chắc chắn hắn và thiên phẩm lam tinh linh mạch không có duyên rồi!
Hắn nhìn thì thấy người vừa lên tiếng chính là Long Kình Thiên.
- Lại là tên tiểu tử đấy!
Hai mắt hắn loé sát ý.
- Ba trăm tám mươi vạn. Tên tiểu tử đó sao có thể có nhiều Cửu Dương Đan như vậy?
Phải biết là Long Kình Thiên vừa rồi đã dùng hai trăm vạn mua Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết.
- Thiếu chủ!
Cổ Thần trưởng lão duy nhất phía sau thiếu chủ Vu Chân Giáo nói:
- Thân phận hắn có lẽ không đơn giản, chúng ta vẫn nên?
Có năm sáu trăm vạn Cửu Dương Đan đâu thể là người đơn giản? Hơn nữa bên cạnh hắn không có cường giả bảo vệ, có thể to gan như vậy trước mặt bao người?!
- Cái này bản thiếu chủ biết.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo nói:
- Ta đã cho người điều tra, hắn không phải đệ tử nòng cốt của Cửu đại thần tông hay phủ Vực Chủ, chỉ cần không phải là được rồi.
Hai mắt hắn loé hàn quang.
Trưởng lão kia nhíu mày không nói gì.
Long Kình Thiên dùng thiên nhĩ nên nghe hết những gì chúng nói, cười khảy.
Khi Long Kình Thiên hét ba trăm tám mươi vạn thì ở hội trường lại tĩnh lặng.
- Ba trăm tám mươi vạn lần thứ nhất!
Một lát sau Ngũ Thanh nhìn quanh, lên tiếng.
- Bốn trăm năm mươi vạn!
Đúng lúc đó, đột nhiên có người từ chỗ quý khách lên tiếng. Mọi người kinh hoàng, nâng liền bảy mươi vạn?!
Long Kình Thiên nhìn thì chỉ thấy hai nữ nhân. Một người mặt trái xoan, một người mặt tròn. Người có gương mặt trái xoan đoan chính, thanh tú, cao quý; người mặt tròn thì lạnh lùng như băng sơn mỹ nhân. Long Kình Thiên cũng chú ý tới ở hông hai người này có hai miếng ngọc bội khắc chữ cổ “Vực Phủ”.
- Người của Vực Chủ Phủ?
Long Kình Thiên thầm nghĩ.
Ở Xích Thành Tinh Vực, thế lực lớn nhất là Vạn Bảo Thần Tông, nhưng đó là khi không tính Xích Thành Vực Chủ Phủ.
Theo Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu Băng, Băng Tuyết Cự Long mấy người họ, Xích Thành Vực Chủ Phủ thần bí khó lường, phủ chủ các đời đều là Thiên Thần cường giả, hơn nữa không phải Thiên Thần cường giả bình thường, bên dưới Vực Chủ Phủ là tám vị đại quản gia, mỗi vị thực lực đều chấn nhiếp bát hoang, quản lý các sự vụ lớn ở Xích Thành Tinh Vực.
Bên dưới tám đại quản gia là vô số cường giả và Vực Chủ Quân.
Từng có một Vị Diện động đến lợi ích của Xích Thành Vực Chủ Phủ, trong một đêm cả Vị Diện đã bị giết sạch sẽ không còn một ai!
Giết cả một Vị Diện cũng không có gì, nhưng giết trong một đêm thì quá khủng bố!
Lúc này, hai nữ tử ấy cũng nhìn xuống Long Kình Thiên.
- Phần tỷ, tiểu tử kia đang nhìn chúng ta.
Nữ tử mặt trái xoan đột nhiên cười, chỉ Long Kình Thiên nói.
- Hắn không nhìn thấy chúng ta, muội quan tâm làm gì.
Nữ tử mặt tròn lạnh lùng nói.
- Cũng phải.
Nữ tử mặt trái xoan nói rồi quay lại nhìn lên đài, cười nói:
- Bốn trăm năm mươi vạn, chắc không ai cao hơn được nữa nhỉ? Lần này chúng ta mang nhiều Cửu Dương Đan như vậy, cũng đang buồn không có chỗ tiêu.
- Bốn trăm năm mươi vạn lần thứ nhất!
Lúc này, Ngũ Thanh hô.
Cả hội trường yên lặng.
Thiên phẩm linh giới tuy rất quý nhưng vượt qua bốn trăm vạn Cửu Dương Đan thì ít khi có người cạnh tranh tiếp, huống hồ là bốn trăm năm mươi vạn? Thử nghĩ xem bốn trăm năm mươi vạn Cửu Dương Đan đủ cho bao nhiêu Thần Cấp, Thánh Cấp cường giả tu luyện trong bao nhiêu năm?
- Bốn trăm năm mươi vạn lần thứ hai!
Ngũ Thanh lại hô.
- Năm trăm vạn!
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh lùng, lên tiếng.
Lập tức tất cả mọi người đều nhìn Long Kình Thiên. Chúng nhân kinh ngạc, ngay cả Ngũ Thanh cũng phải nhìn hắn.
Hai nữ tử của Vực Chủ Phủ cũng vậy.
- Không ngờ hắn lại có nhiều Cửu Dương Đan như vậy.
Nữ tử mặt trái xoan cười.
- Nếu đã vậy thì ta phải lấy bằng được dòng thiên phẩm linh mạch này!
Nói đến đây, nàng nói lớn:
- Sáu trăm vạn!
Nói rồi nhìn về phía Long Kình Thiên thị uy.
Ánh mắt ấy rõ ràng là đang nói. Chưa có thứ gì ta muốn mà không có được! Cũng chẳng mấy kẻ dám tranh với ta!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 274: Thi thể của Cổ Thần cường giả
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
- Sáu trăm vạn!
Nữa tử mặt trái xoan vừa dứt lời thì mọi người ồ lên.
Sáu trăm vạn?!
Mọi người không phải kinh ngạc nữa mà là chấn kinh, nhìn về phía ấy với ánh mắt không dám tin.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo và người thanh niên phục sức kỳ quái cũng chấn kinh như vậy.
Nữ tử đó cảm nhận ánh mắt của mọi người thì càng đắc ý, cằm đưa lên cao hơn.
Ngũ Thanh cũng sững sờ một lúc mới sực tình, hô:
- Sáu trăm vạn, còn bị bằng hữu nào trả giá cao hơn không?
Cả hội trường tĩnh lặng.
Lúc này một số người vô tình hoặc hữu ý nhìn Long Kình Thiên. Tuy phần lớn mọi người nghĩ Long Kình Thiên sẽ không ra giá nữa nhưng trong lòng vẫn mong chờ hắn lên tiếng.
- Sáu trăm vạn lần thứ nhất!
Ngũ Thanh hô lớn.
Cả hội trường vẫn tĩnh lặng.
- Sáu trăm vạn lần thứ hai!
Ngũ Thanh lại hô, lần này hắn bất giác nhìn Long Kình Thiên.
Nhưng Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt ngồi đó khiến Ngũ Thanh thầm lắc đầu, xem ra Long Kình Thiên không có ý ra giá nữa rồi.
Nghĩ cũng phải, một Thánh Cấp cường giả lấy ra hai trăm vạn Cửu Dương Đan mua Triều Dương Tịch Thiết đã khiến mọi người đủ kinh ngạc rồi.
- Sáu trăm vạn lần thứ…
Khi Ngũ Thanh chuẩn bị hô lần thứ ba thì Long Kình Thiên chậm rãi nói:
- Một nghìn vạn!
Ngũ Thanh dừng ở đó, tất cả mọi người vẻ mặt cứng đờ.
- Một…một…một nghìn vạn!
- Một nghìn vạn?!
Cả hội trường hít hà, có cả tiếng ho, có người sau khi chấn kinh thậm chí kích động đến mức nội thương.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo nhìn Long Kình Thiên.
Người thanh niên phục sức kỳ quái cũng nhìn Long Kình Thiên.
Hai nữ tử Vực Chủ Phủ cũng mở to mắt nhìn Long Kình Thiên.
Tất cả mọi người đều nhìn Long Kình Thiên, ngay Ngũ Thanh cũng nhất thời quên mất mình đang chủ trì hội đấu giá.
- Các..các ngươi vừa nghe…có phải cũng là một…một nghìn vạn?
Thiếu chủ Vu Chân Giáo cổ họng khô rang hỏi chúng thủ hạ. Tuy cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng vẫn không khỏi run rẩy.
- Vâng…đúng vậy. Thiếu chủ, một nghìn…một nghìn vạn!
Cổ Thần trưởng lão đáp, hắn cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Không ai có thể giữ bình tĩnh được.
Một nghìn vạn…một nghìn vạn Cửu Dương Đan là bao nhiêu?! Dường như chúng nhân nhìn thấy một dòng đan hà khổng lồ được hình thành từ Cửu Dương Đan, một dòng đan hà khổng lồ có thể nhấn chìm một toà thành nhỏ.
Không ai lên tiếng.
Cả hội trường rơi vào sự chấn kinh cực mạnh.
- Xin hỏi vị huynh đệ đây. Ngươi xác định muốn dùng một nghìn vạn Cửu Dương Đan mua thiên phẩm lam tinh linh mạch?
Một lúc lâu, Ngũ Thanh mới hỏi.
Ngay hắn cũng không nhận ra xưng hô của mình với Long Kình Thiên đã thay đổi.
Huynh đệ?
Một Thánh Cấp cường giả được một Cổ Thần cường giả gọi là huynh đệ là cực kỳ hiếm có, cũng là một vinh hạnh đặc biệt. Đương nhiên đây là với người khác mà nói.
Long Kình Thiên nghe thế vẻ mặt vẫn bình tĩnh:
truyện copy từ tunghoanh.com
- Đúng vậy.
Ngũ Thanh hít vào một hơi, thu ánh mắt về, nhưng trong lòng vẫn không thể bình tĩnh.
Một nghìn vạn Cửu Dương Đan!
Rõ ràng là hắn cũng bị doạ chết khiếp rồi.
Một nghìn vạn Cửu Dương Đan, dù là một đại gia tộc tích luỹ vạn năm cũng không thể có gia tài khổng lồ đó.
- Một nghìn vạn Cửu Dương Đan, còn ai ra giá cao hơn không?
Khi bình tĩnh được một chút, Ngũ Thanh nhìn quanh, dừng lại chỗ hai nữ tử Vực Chủ Phủ, nói.
Không ai lên tiếng, mãi đến khi Ngũ Thanh lên tiếng thì phần lớn mọi người vẫn chưa tỉnh lại.
Nữ tử mặt trái xoan kia sau khi bất ngờ thì nhìn Long Kình Thiên với ánh mắt giận dữ. Nàng không ngờ một Thánh Cấp cường giả lại dám tranh giành với nàng!
Hơn nữa giá mà Long Kình Thiên đưa ra vừa hay vượt qua cực hạn của nàng, vì lần này nàng chỉ mang hơn chín trăm vạn Cửu Dương Đan.
Vốn dĩ trước đó nàng tin chắc thiên phẩm linh mạch sẽ về tay chính vì cho rằng không ai có thể đưa ra được chín trăm vạn.
Nhưng bây giờ thì sao?
- Được rồi, Nhã Nhi, một dòng thiên phẩm linh mạch mà thôi, không cần phải nổi giận với một tên Thánh Cấp nô tài.
Nữ tử mặt tròn lạnh lùng nói.
Trong Vực Chủ Phủ, Thánh Cấp cường giả chỉ là một nô tài.
Chỉ có Thần Cấp cường giả mới được làm hộ vệ.
Nộ khí của nữ tử mặt trái xoan mới giảm một chút, nhưng trong lòng vẫn hậm hực, rồi nàng vung tay, một hắc y lão giả hiện ra từ hư không:
- Tiểu thư có gì phân phó?
- Điều tra cho ta lai lịch tên tiểu tử kia.
Nàng nói.
- Vâng, tiểu thư.
Hắc y lão giả lại biến mất.
- Một nghìn vạn lần thứ nhất!
Trên đài, Ngũ Thanh hô.
- Một nghìn vạn lần thứ hai!
- Một nghìn vạn lần thứ ba!
Cuối cùng dòng thiên mạch lam tinh linh mạch đã được Long Kình Thiên mua với giá một nghìn vạn.
Long Kình Thiên vung tay, từng núi đan xuất hiện trên đài, không ít không nhiều hơn, mười ngọn, mỗi ngọn một trăm vạn Cửu Dương Đan!
Nhìn mười ngọn núi Cửu Dương Đan, chúng nhân nhất thời không thể rời mắt đi chỗ khác.
Đó là một nghìn vạn Cửu Dương Đan đó!
Một lúc sau, Ngũ Thanh thu ánh mắt về, cho trưởng lão Vạn Bảo thương hội đưa thiên phẩm lam tinh linh mạch đến cho Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên cất vào Trấn Thiên Tháp.
- Tiếp theo là năm thi thể Cổ Thần!
Ngũ Thanh nói.
Năm thi thể của Cổ Thần!
Chúng nhân vừa nghe thì lập tức lại xao động, tất cả chuyển ánh mắt từ Long Kình Thiên lên đài.
Ở Xích Thành Tinh Vực, tuy đứng đầu là Thiên Thần cường giả nhưng có rất ít người, cả Xích Thành Tinh Vực số lượng cũng không quá hai bàn tay.
Dưới Thiên Thần chính là Cổ Thần cường giả rồi.
Ở đây, khoảng cách giữa gia tộc có và không có Cổ Thần cường giả là một trời một vực.
Giá trị của thi thể Cổ Thần cường giả tuy không bằng Thiên Thần cường giả nhưng cũng rất quý đối với thế lực các phương.
Nếu có thi thể Cổ Thần cường giả, dùng bí pháp luyện chế thành khôi lỗi, thực lực tuy không bằng lúc sống nhưng cũng rất mạnh
Ngũ Thanh mở cấm chế của một cái không gian giới chỉ, lập tức năm luồng uy lực toả ra từ bên trong.
Tuy chỉ là năm cỗ thi thể nhưng khí tức của Cổ Thần cường giả vẫn gây áp lực với một số Thánh Cấp.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555