14-01-2012, 09:39 PM
Nòng Ná»c sủng váºt của CÆ°á»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thủ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu của Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vÆ°Æ¡ng tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 3: Hà nh trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 269: Dá»n và o trang viên biệt thá»±.
Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Bên trong tòa nhà đã sá»a sang xong từ sá»›m, nhÆ°ng bên trong thá»±c sá»± còn trống rá»—ng, Lục Thiếu Hoa trong lòng tá»± nhủ trống trải thế nà y, phòng lá»›n không chỉ dùng để ở, nên Lục Thiếu Hoa ra má»™t quyết định. Má»™t quyết định khiến Lâm tá» Toà n cảm thấy kinh ngạc.
- Ngà y mai anh bắt đầu Ä‘i mua mấy thứ váºt dụng trong nhà rồi dá»n và o đây ở.
Lục Thiếu Hoa nói.
Hắn tuy thÆ°á»ng xuyên ở Hong Kong, nhân dịp nà y trở vá» và i ngà y, rõ rà ng định dá»n và o đây. CÅ©ng chÃnh vì nhÆ° váºy, Lâm Tá» Toà n má»›i cảm thấy kinh ngạc. Anh ta cho rằng Lục Thiếu Hoa không thÆ°á»ng xuyên ở Thâm Quyến, sao lại dá»n vỠđây ở. Phải biết rằng muốn dá»n và o đây thì phải mua đủ thứ váºt dụng linh tinh. Lâu ngà y thì phải có bụi bặm, không có ngÆ°á»i dá»n dẹp quét tÆ°á»›c cố định. Thế nà y không phải là rảnh rá»—i kiếm việc là m sao.
Mặc dù hÆ¡i nghi ngá» nhÆ°ng Lâm Tá» Toà n cÅ©ng không nói gì. Chuyện không nên há»i, anh ta sẽ không há»i đâu.
- Tôi để bá»n hỠđẩy nhanh tiến Ä‘á»™, tranh thủ hoà n thà nh toà n bá»™ trong hai ngà y thôi.
- Äược.
Lục Thiếu Hoa vui vẻ nói.
Lục Thiếu Hoa đã quyết định và o ở, cÅ©ng không nói thêm nhiá»u. Sau khi Lâm Tá» Toà n dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i xem qua chung quanh thì trở vá» cá»a hà ng hoa quả. Tòa trang viên biệt thá»± nà y, Lục Thiếu Hoa không chuẩn bị cho má»™t mình hắn ở. Äến Thâm Quyến bao nhiêu năm nay rồi, mấy ngÆ°á»i Lục Gia Thà nh vẫn ở trong cái cá»a hà ng hoa quả nhá» bé đó. Dù sao bản thân cÅ©ng không thÆ°á»ng xuyên trở vỠđây, rõ rà ng để mấy ngÆ°á»i Lục Gia Thà nh ở cÅ©ng nhÆ° nhau thôi.
Vá» lại cá»a hà ng hoa quả, không có Lục Gia Thà nh ở đó, chỉ có Lục Gia Huy. Lục Thiếu Hoa nói ra là m Lục Gia Huy thÃch chà cÆ°á»i ha hả, nói huyên thiên rằng ngà y mai phải cùng Lục Thiếu Hoa Ä‘i mua mấy đồ gia dụng gì đấy.
Lục Thiếu Hoa dÄ© nhiên không nói gì, cÆ°á»i cÆ°á»i gáºt đầu đáp trả thôi. Tái sinh nhiá»u năm nay, Lục Thiếu Hoa trở thà nh ngÆ°á»i duy nhất được cÆ°ng chiá»u trong nhà , bất kể là cha, mẹ hay chú, ông bà đá»u yêu thÆ°Æ¡ng hắn nhÆ° nhau, là m cho Lục Thiếu Hoa trải nghiệm được cảm giác ấm áp mà kiếp trÆ°á»›c không thể có. Äối vá»›i việc nà y, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể là m cho cuá»™c sống của há» tốt má»™t chút, dù sao thì là ngÆ°á»i nhà cả mà .
Lục Thiếu Hoa trÆ°á»›c giá» nói được thì là m được. Nếu đã nói bắt đầu Ä‘i mua váºt dụng trong nhà để chuyển nhà thì nhất định sẽ mua. Ngà y hôm sau liá»n cố gắng Ä‘i mua, nhÆ°ng vẫn còn thêm má»™t ngÆ°á»i nữa, đó chÃnh là Ông Văn Äức. Nghe nói Lục Thiếu Hoa muốn dá»n đến trang viên biệt thá»± ở anh ta liá»n để chuyện nà y trong lòng, nói rằng muốn đến để giúp đỡ, bèn lấy chiếc BMW của Lục Thiếu Hoa trÆ°á»›c kia Ä‘Æ°a cho anh ta Ä‘i theo sau Lục Thiếu Hoa.
Äến má»™t cá»a hà ng bán đồ gia dụng tháºt lá»›n, Ä‘oà n ngÆ°á»i Lục Thiếu Hoa xuống xe, chá»n những đồ gia dụng mà mình thÃch. NhÆ°ng còn chÆ°a bắt đầu chá»n, Ông Văn Äức đã chạy đến bên cạnh Lục Thiếu Hoa nói nhá»:
- Tiểu Hoa, anh Văn Äức muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i em má»™t chuyện.
- Chuyện gì?
Lục Thiếu Hoa vẻ mặt nghiêm túc há»i.
- Ừ thì…, cái trang viên biệt thự kia của em có phải lớn quá không?
Ông Văn Äức Ä‘á» mặt, miá»…n cưỡng há»i.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa không rõ Ông Văn Äức Ä‘ang là m cái quá»· gì, nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh ta nói:
- Có việc thì nói thẳng, có muốn đánh rắm thì mau thả đi.
- Ha ha…
Ông Văn Äức cÆ°á»i ha hả, kiên trì nói tiếp:
- Trang viên biệt thá»± của em rất đẹp, cÅ©ng rất lá»›n. Nhiá»u phòng nhÆ° váºy, ở sao cho hết?
Luc Thiếu Hoa là ngÆ°á»i thế nà o, liá»n nghÄ© đến bá»™ dáng vừa rồi của Ông Văn Äức và lá»i nói hiện tại, ngay láºp tức hiểu rõ Ä‘Æ°Æ¡c ý đồ của anh ta. Liếc anh ta đến trắng cả mắt, nói:
- Anh đừng nói với em là anh cũng muốn và o đó ở nha.
- á»’! Em quả tháºt là đi guốc trong bụng anh. Cao, tháºt sá»± là rất cao, nên tâm tÆ° của anh Ä‘á»u bị em Ä‘oán được rồi.
Ông Văn Äức tâng bốc hết câu nà y lại đến câu khác.
Từ lúc trang viên biệt thá»± của Lục Thiếu Hoa bắt đầu xây dá»±ng anh ta đã thèm nhá» nÆ°á»›c dãi. Äể có thể dá»n và o đó hưởng thụ, anh ta đã trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế để cùng Lục Thiếu Hoa Ä‘i mua đồ gia dụng. Nói không chừng tạo được ấn tượng tốt khiến Lục Thiếu Hoa đồng ý cho anh ta và o đó ở.
- Anh tháºt sá»± muốn và o ở sao?
Lục Thiếu Hoa là m ra vẻ nghiêm túc há»i.
Ông Văn Äức cho rằng có hy vá»ng, liá»u mạng gáºt đầu, tá» ra mình rất mong má»i được và o ở, nhÆ°ng…
- Không được.
Lục Thiếu Hoa không hỠtỠvẻ từ chối chút nà o nói.
- Ôi chao! Tôi đây là m anh tháºt là khổ, khổ quá Ä‘i.
Ông Văn Äức tá» vẻ ta đây rất đáng thÆ°Æ¡ng, rên rỉ trong miệng. Liá»n theo đó nắm lấy tay Lục Thiếu Hoa, Ä‘Æ°a qua Ä‘Æ°a lại nhÆ° cô gái lắc tá»›i lắc lui bạn trai váºy, nói:
- Tiểu Hoa, em không thể thÆ°Æ¡ng lấy anh Văn Äức sao? Cái nguyện vá»ng nhá» xÃu nà y em không thể thá»±c hiện cho anh sao? Em sao có thể là m tổn thÆ°Æ¡ng đến mảnh linh hồn nhá» bé nà y của anh?
Lục Thiếu Hoa không nói nên lá»i. Hắn tháºt lòng muốn nói má»™t câu:
“Äã gặp nhiá»u ngÆ°á»i không biết xấu hổ, nhÆ°ng chÆ°a gặp ai nhÆ° váºy.†NhÆ°ng Lục Thiếu Hoa không nói ra. Vá»™i và ng bá» tay Ông Văn Äức ra, nói:
- Anh đừng giả bá»™ tá» vẻ đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy nữa, giống nhÆ° Ä‘Ã n bà giáºn dá»—i váºy.
- Äáng thÆ°Æ¡ng váºy thì em thÆ°Æ¡ng lấy anh Ä‘i, cho anh cÅ©ng được và o đó hưởng thụ Ä‘i.
Ông Văn Äức vẫn giữ bá»™ dáng đáng thÆ°Æ¡ng cÆ°á»i há» há».
Không biết vì sao Lục Thiếu Hoa lại không chịu nổi bá»™ dạng nà y của Ông Văn Äức, bất đắc dÄ© thở dà i, nói:
- Äược rồi, được rồi, muốn ở thì và o ở Ä‘i.
Tháºt ra Lục Thiếu Hoa cÅ©ng Ä‘ang giả bá»™. Tuy đối vá»›i Ông Văn Äức không có quan hệ huyết thống nhÆ°ng gốc rá»… lại thâm sâu, cảm tình hai nhà còn hÆ¡n cả há» hà ng cùng huyết thống. Không nói chuyện khác, chỉ nói lúc chuyển xuống Thâm Quyến, Ông Văn Äức đã giúp đỡ hắn. Riêng Ä‘iểm nà y thôi thì Lục Thiếu Hoa cÅ©ng sẽ không phản đối anh ta và o ở rồi.
Lục Thiếu Hoa đã trải qua rất nhiá»u việc ở kiếp trÆ°á»›c. Có và i bạn bè thân thiết phải nhìn thấy được giá trị lợi dụng của anh má»›i nối quan hệ thân tình vá»›i anh. Nếu không có giá trị lợi dụng, bình thÆ°á»ng tình cá» gặp nhau có thể giả vá» là không quen biết. Ông Văn Äức không nhÆ° váºy. Lúc ấy nhà Lục Thiếu Hoa khó khăn nhÆ°ng anh ta vẫn thÆ°á»ng giúp đỡ. Lục Thiếu Hoa có lẽ cÅ©ng biết rõ Ông Văn Äức giúp đỡ Lục Thiếu Hoa là phải lẽ nhÆ°ng hoà n toà n ngược lại. Từ lúc tái sinh lại, Lục Thiếu Hoa chÆ°a bao giá» nghÄ© váºy. Hắn cho rằng ngÆ°á»i ta tình nguyện giúp đỡ thì là tấm lòng của ngÆ°á»i ta, trợ giúp thì cÅ©ng nên thôi.
- Ồ! Ha ha ha…
Ông Văn Äức nhÆ° má»™t đứa trẻ, vui mừng vô cùng, nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, dáng vẻ đáng thÆ°Æ¡ng vừa rồi không biết chạy Ä‘i đâu mất.
Lục Thiếu Hoa liếc anh ta trắng cả mắt nói:
- Äược rồi, đừng để ngÆ°á»i ta cho rằng anh bị Ä‘iên đó, mau chá»n đồ Ä‘i.
Suốt má»™t ngà y, Ä‘oà n ngÆ°á»i của Lục Thiếu Hoa cuối cùng mua mấy cái giÆ°á»ng ghế mà biệt thá»± cần Ä‘á»u xong cả, chở thà nh ba xe tải lá»›n. CÅ©ng may Lục Thiếu Hoa có Ä‘á»™i xe chở hoa quả, đến lúc đó Ä‘iá»u lại há»— trợ, bằng không, riêng tiá»n váºn chuyển cÅ©ng phải là má»™t con số đáng kể rồi. Không có cách nà o, ai kêu bây giá» là đầu năm, cho dù là cá»a hà ng đồ gia dụng lá»›n cÅ©ng không chịu giao hà ng táºn nhà . Mua xong rồi thì tá»± mình phải tìm cách mang vá».
NhÆ°ng Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không nhiá»u lá»i. NgÆ°á»i nhà dá»n đống đồ dùng đó vỠđây hắn ngược lại cà ng yên tâm hÆ¡n. Dù sao mấy cái đồ gia dụng nà y rất đáng giá. Không nói đến cái khác, riêng cái ghế dá»±a là m toà n bằng gá»— lim thôi. Mấy cái đồ có giá trị nà y, không cẩn tháºn má»™t chút thì có thể là m hÆ°, ngÆ°á»i trong nhà đến giúp đỡ, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng yên tâm hÆ¡n nhiá»u.
Mất hết cả ngà y. Mua đồ gia dụng chỉ buổi sáng là xong, nhÆ°ng chở vá» thì phải hết buổi chiá»u má»›i hoà n tất, mãi cho đến tám giá» tối má»›i Ä‘em hết và o trong biệt thá»±. Äây cÅ©ng chỉ là tùy tiện để đại thôi, không bà y biện cho đẹp. Nếu phải bà y biện cho đẹp, không biết lại phải tốn bao nhiêu thá»i gian nữa.
Äến tám giá» tối, tất cả má»i ngÆ°á»i còn chÆ°a ăn cÆ¡m. Tá»± nhiên không cần nhiá»u lá»i, Ông Văn Äức trá»±c tiếp đến nhà hà ng là m má»™t bữa ăn thịnh soạn, mà lại còn là miá»…n phÃ. HÆ¡n nữa, Lục Thiếu Hoa đồng ý cho Ông Văn Äức dá»n và o biệt thá»±, anh ta rất phấn khởi. Äi đến chá»— anh ta ăn uống cÅ©ng là ý kiến của anh ta.
Ngà y hôm sau cÅ©ng nhÆ° thÆ°á»ng, đồ dùng mua xong rồi, việc sắp đặt vẫn Ä‘ang tiến hà nh. CÅ©ng không biết vì sao, Ông Văn Äức ra sức là m rất lạ thÆ°á»ng. Tháºm chà anh ta còn kêu và i phục vụ trong nhà hà ng của anh ta đến há»— trợ. Chuyện nà y thì tốt, mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i cùng giúp đỡ, cuối cùng chỉ cần má»™t ngà y, mấy thứ chuẩn bị trÆ°á»›c để và o ở Ä‘á»u sắp xếp xong.
Dá»n và o nhà má»›i đối vá»›i ngÆ°á»i Triá»u Sán nhÆ° Lục Thiếu Hoa thì không phải là chuyện nhá». Không nói là chá»n ngà y hoà ng đạo, mà còn phải có cha mẹ đến hÆ°á»›ng dẫn. Lục Thiếu Hoa gá»i Ä‘iện thoại cho Trần Lệ nói chuyện muốn dá»n và o nhà má»›i.
Trần Lệ ở đầu dây Ä‘iện thoại bên kia vô cùng vui mừng vì chuyện nhà má»›i ở Thâm Quyến. NhÆ°ng chuyện và o nhà má»›i nà y bà là m cha mẹ nhất định phải có mặt. Vì thế Trần Lệ quyết định tá»± xuống Thâm Quyến. Lục Thiếu Hoa dÄ© nhiên không phản đối, kêu hai ngÆ°á»i Lý Thượng Khuê và TrÆ°Æ¡ng Khánh Vân chạy xe suốt đêm vá» nhà đón cha mẹ đến Thâm Quyến. Ngà y tốt hoà ng đạo cÅ©ng đã quyết định xong, chá»n ngà y thứ ba, cÅ©ng chÃnh là ngà y rằm.
Má»i thứ Ä‘á»u tuần tá»± được chuẩn bị. Giữa trÆ°a hôm sau, Trần Lệ, Lục Gia Diệu cùng vá»›i Lục Thiếu bằng và Lục Hiểu Nhà n Ä‘i đến Thâm Quyến. Chuyện biệt thá»± của Lục Thiếu Hoa, bá»n há» vẫn chẳng hay biết gì, chuyện đầu tiên khi đến Thâm Quyến là đi thăm nhà . Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không phản đối, dẫn bá»n há» cùng Ä‘i xem thá».
Quả nhiên là không chứng kiến thì không biết hay biết, vừa thấy đã sợ phát khiếp. Äặc biệt là Lục Gia Diệu. Ông không ngá» rằng thằng con mình không nói không rằng đã xây nên má»™t tòa nhà lá»›n thế nà y, là m ông hoảng hốt. NhÆ°ng hoảng thì hoảng, là m cha hắn, trên mặt ông nhÆ° có ánh sáng, vô cùng vui vẻ.
Trần Lệ là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ chuẩn má»±c, trang viên biệt thá»± xa hoa bà cÅ©ng từng nhìn thấy, có Ä‘iá»u bà chÆ°a từng nghÄ© đến muốn những cái có giá trị nhÆ° thế nà y. Lục Thiếu Bằng và Lục Hiểu Nhà n cÅ©ng không nói gì nhiá»u. Bá»n há» chỉ Ä‘Æ¡n giản thấy tháºt đẹp đẽ.
- Chị, em nghe cha nói chị không Ä‘i há»c.
Lục Hiểu Nhà n gáºt đầu đáp:
- Äến há»c kỳ nà y sẽ nghỉ luôn.
- Ừ, váºy xuống Thâm Quyến Ä‘i.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói. Lục Thiếu Hoa định sẽ để ngÆ°á»i chị nà y Ä‘i há»c quản lý công ty để vá» sau có thể giúp đỡ má»™t tay.
Lục Hiểu Nhà n năm nay tuổi cÅ©ng không nhá», tá»± mình biết suy nghÄ©, Lục Thiếu Hoa sắp xếp nhÆ° váºy cô cÅ©ng không có ý kiến gì, gáºt đầu đồng ý.
Lục Thiếu Hoa không nói thêm nữa, sau khi dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i quanh biệt thá»± má»™t vòng thì chuẩn bị cho ngà y là nh hôm sau, để sau đó và o nhà má»›i.
Lục Thiếu Hoa không có bạn bè thân thÃch gì ở Thâm Quyến, cÅ©ng không dá»± định tổ chức tiệc rượu nà y khác, đến giá» là nh hôm sau thì lặng lẽ và o biệt thá»± ở. DÄ© nhiên, việc và o nhà má»›i không thể thiếu ngÆ°á»i nhà tụ táºp, không kể là Lục Gia Thà nh báºn tối tăm mặt mÅ©i hay Lục XÆ°Æ¡ng Ä‘ang trong giá» là m việc cho chÃnh phủ Ä‘á»u tranh thủ thá»i gian mà tá»›i cho đến lúc các nghi thức đã hoà n tất thì má»›i cùng nhau ra vá».
Má»i ngÆ°á»i mặt mà y hân hoan Ä‘ang ngồi trên sô pha ở phòng khách lầu má»™t, rất vui vẻ, ấm áp, trò chuyện hết câu nà y đến câu khác vá» chuyện gia đình. Lục Thiếu Hoa nhÆ° má»™t đứa trẻ nép sát và o Trần Lệ, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trò chuyện vá»›i bà .
Lúc nà y Lý Thượng Khuê Ä‘á»™t nhiên vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, ká» và o tai Lục Thiếu Hoa thì thầm hai câu. Lục Thiếu Hoa nghe xong lá»™ vẻ sá»ng sốt trên mặt, sau đó đứng lên, nhìn dáng vẻ thấy rất khẩn trÆ°Æ¡ng, khiến Trần Lệ ngồi bên cạnh cảm thấy hoảng sợ.
- Hoa, sao váºy con?
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Chữ ký của ♥Thanh Long♥
14-01-2012, 09:42 PM
Nòng Ná»c sủng váºt của CÆ°á»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thủ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu của Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vÆ°Æ¡ng tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 3: Hà nh trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 270: Khách đến thăm và nói chuyện với cha.
Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
LuÌ£c ThiêÌu Hoa mỉm cÆ°Æ¡Ì€i vÆ¡Ìi Trần Lệ:
- CoÌ khaÌch đêÌn, vả laÌ£i thân phận của ngÆ°Æ¡Ì€i khaÌch naÌ€y không phải biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng đâu.
NhÆ°ng LuÌ£c ThiêÌu Hoa lâÌy laÌ€m laÌ£ laÌ€ viÌ€ sao ông ta không sÆ¡Ìm không muộn, cÃ´Ì tiÌ€nh đêÌn biệt thÆ°Ì£ của hăÌn, trong loÌ€ng âm thầm Ä‘oaÌn “chẳng lẽ ông ta biêÌt hôm nay doÌ£n vaÌ€o nhaÌ€ mÆ¡Ìi?†VÆ°Ì€a mÆ¡Ìi nghĩ đêÌn chuyện naÌ€y thiÌ€ trong đầu LuÌ£c ThiêÌu Hoa Ä‘ã phủ nháºn, nên biêÌt rằng hăÌn vaÌ€o biệt thÆ°Ì£ ở cũng không thông baÌo cho ai biêÌt hêÌt.
CoÌ khoÌ hiểu Ä‘i chăng nữa, ngÆ°Æ¡Ì€i ta Ä‘ã tÆ¡Ìi cửa thiÌ€ LuÌ£c ThiêÌu Hoa laÌ€m chủ nhân phải ra nghênh Ä‘oÌn chÆ°Ì. Ra đêÌn cửa, quả nhiên nhiÌ€n thâÌy bên ngoaÌ€i biệt thÆ°Ì£ coÌ một chiêÌc xe Audi tÆ°Ì€ tÆ°Ì€ tiêÌn vaÌ€o. LuÌ£c ThiêÌu Hoa nhiÌ€n không rõ biển sÃ´Ì xe, nhÆ°ng không cần nhiÌ€n hăÌn cũng coÌ thể Ä‘oaÌn Ä‘Æ°Æ¡Ì£c biển sÃ´Ì xe laÌ€ bao nhiêu. ViÌ€ LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê Ä‘ã noÌi vÆ¡Ìi hăÌn rồi, biển sÃ´Ì xe chiÌnh laÌ€ “Quảng Äôngâ€, chiÌnh laÌ€ xe của Ä‘Æ°Æ¡ng kim Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì Thâm QuyêÌn kiêm PhoÌ biÌ thÆ° ThaÌ€nh ủy Tăng AÌi Dân.
LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê biêÌt Tăng AÌi Dân tÆ¡Ìi chiÌnh laÌ€ nhÆ¡Ì€ biển sÃ´Ì xe naÌ€y. Sở dĩ coÌ thể phaÌt hiện coÌ xe vaÌ€o viÌ€ phiÌa trÆ°Æ¡Ìc bên ngoaÌ€i biệt thÆ°Ì£ Ä‘ã trang biÌ£ đầy camera theo dõi. Thật ra không chỉ bên ngoaÌ€i coÌ găÌn camera theo dõi đâu, trÆ°Ì€ bên trong lầu, coÌ thể noÌi gần nhÆ° toaÌ€n bộ trong ngoaÌ€i biệt thÆ°Ì£ đều coÌ trang biÌ£ đầy Ä‘ủ. Việc naÌ€y laÌ€ LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê cho bôÌn ngÆ°Æ¡Ì€i găÌn hai ngaÌ€y hai đêm mÆ¡Ìi xong.
ÄÆ°Ìng ở cửa chÆ¡Ì€ chiêÌc Audi ngÆ°Ì€ng laÌ£i rồi, vẻ mặt LuÌ£c ThiêÌu Hoa tÆ°Æ¡i cÆ°Æ¡Ì€i Ä‘oÌn ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘ang bÆ°Æ¡Ìc xuôÌng. NgÆ°Æ¡Ì€i trong xe quả nhiên laÌ€ Tăng AÌi Dân. NhiÌ€n thâÌy LuÌ£c ThiêÌu Hoa tÆ°Æ¡i cÆ°Æ¡Ì€i chaÌ€o Ä‘oÌn, Tăng AÌi Dân cũng mỉm cÆ°Æ¡Ì€i.
- Ha ha… ChuÌ Tăng đêÌn rồi.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa cÆ°Æ¡Ì€i noÌi.
- Ừ, nêÌu buổi saÌng Văn ÄÆ°Ìc không noÌi vÆ¡Ìi chuÌ, chuÌ cũng không biêÌt hôm nay chaÌu vaÌ€o nhaÌ€ mÆ¡Ìi ở nữa. MaÌ€ chuÌ bận quaÌ nên đêÌn giÆ¡Ì€ mÆ¡Ìi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c.
Tăng AÌi Dân mỉm cÆ°Æ¡Ì€i noÌi.
Vậy LuÌ£c ThiêÌu Hoa hiểu rõ rồi. HoÌa ra laÌ€ Ông Văn ÄÆ°Ìc noÌi vÆ¡Ìi ông âÌy, luÌc đầu hăÌn coÌ€n nghi laÌ€ LuÌ£c XÆ°Æ¡ng noÌi cho ông âÌy biêÌt. NhÆ°ng giÆ¡Ì€ cũng không quan troÌ£ng nữa, quan troÌ£ng laÌ€ trÆ°Æ¡Ìc tiên phải mÆ¡Ì€i Tăng AÌi Dân vaÌ€o trong Ä‘ã, không thể để Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì kiêm PhoÌ biÌ thÆ° ThaÌ€nh ủy Ä‘Æ°Ìng ngoaÌ€i cửa Ä‘Æ°Æ¡Ì£c.
- ChuÌ Tăng vaÌ€o nhaÌ€ trÆ°Æ¡Ìc rồi hãy noÌi. Cha meÌ£ chaÌu Ä‘ang ở bên trong.
- ÄÆ°Æ¡Ì£c.
Tăng AÌi Dân cao hÆ°Ìng noÌi. Trong thâm tâm ông âÌy vẫn râÌt ngaÌ£c nhiên, cha meÌ£ nhÆ° thÃªÌ naÌ€o laÌ£i coÌ thể sinh ra Ä‘Æ°Ìa con Æ°u tuÌ nhÆ° LuÌ£c ThiêÌu Hoa. VÆ°Ì€a nghe LuÌ£c ThiêÌu Hoa noÌi cha meÌ£ hăÌn ở bên trong, ông âÌy không kềm Ä‘Æ°Æ¡Ì£c muôÌn laÌ€m quen ngay.
VaÌ€o bên trong biệt thÆ°Ì£, LuÌ£c ThiêÌu Hoa giÆ¡Ìi thiệu Tăng AÌi Dân trÆ°Æ¡Ìc, sau Ä‘oÌ laÌ£i noÌi rõ thân phận của ông âÌy vÆ¡Ìi LuÌ£c Gia Diệu. Không noÌi không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, noÌi ra chÆ°a dÆ°Ìt lÆ¡Ì€i Ä‘ã laÌ€m LuÌ£c Gia Diệu sÆ¡Ì£ chêÌt khiêÌp. Sao? Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì Thâm QuyêÌn? ÄôÌi vÆ¡Ìi ngÆ°Æ¡Ì€i ở nông thôn nhÆ° LuÌ£c Gia Diệu maÌ€ noÌi, coÌ thể gặp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c chủ tiÌ£ch thiÌ£ trâÌn Ä‘ã laÌ€ quan lÆ¡Ìn lăÌm rồi, thậm chiÌ chủ tiÌ£ch huyện, chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì Ä‘ã laÌ€ một bậc khaÌc, vôÌn không thể gặp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c.
Nhanh choÌng năÌm lâÌy tay Tăng AÌi Dân, miệng cÆ°Ì noÌi Ä‘i noÌi laÌ£i hai chữ:
- Hoan nghênh.
- Ha ha… TiÌnh theo vai vêÌ, tôi coÌ€n phải goÌ£i anh laÌ€ ông anh Ä‘oÌ.
Tăng AÌi Dân thân thiêÌt noÌi.
- Không cần, không cần đâu, gọi tên tôi là được rồi.
LuÌ£c Gia Diệu vội vaÌ€ng tiêÌp lÆ¡Ì€i. Giỡn chÆ¡i sao. ÄÆ°Ìng trÆ°Æ¡Ìc mặt miÌ€nh laÌ€ Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì Ä‘ÄƒÌ£c khu kinh tÃªÌ Ä‘oÌ. CoÌ một ông em laÌ€m Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì sao? LuÌ£c Gia Diệu không daÌm hy voÌ£ng xa vÆ¡Ì€i đêÌn caÌi thân phận naÌ€y đâu.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa không noÌi giÌ€ thêm. Cha hăÌn laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i nhÆ° thÃªÌ naÌ€o hăÌn rõ nhâÌt. NhÆ°ng Ä‘Æ°Ì€ng noÌi laÌ€ gặp mặt Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phôÌ, ngay cả gặp thÆ° kyÌ của thôn ông cũng Ä‘ã khẩn trÆ°Æ¡ng, noÌi giÌ€ đêÌn loaÌ£i quan to nhÆ° Tăng AÌi Dân.
Hai bên khaÌch saÌo một hồi, LuÌ£c Gia Diệu cuôÌi cuÌ€ng cũng biÌ€nh tĩnh laÌ£i ngồi xuôÌng, noÌi vÆ¡Ìi Tăng AÌi Dân những chuyện linh tinh, tuy vậy gioÌ£ng Ä‘iệu cũng coÌ€n hÆ¡i khẩn trÆ°Æ¡ng, luÌc noÌi chuyện cũng râÌt cẩn thận, sÆ¡Ì£ lỡ nhÆ° không cẩn thận sẽ đăÌc tội vÆ¡Ìi Tăng AÌi Dân. CoÌ€n Tăng AÌi Dân xem nhÆ° laÌ€ một ông quan gần gũi vÆ¡Ìi dân, trÆ°Æ¡Ìc mặt LuÌ£c Gia Diệu cũng không lên gioÌ£ng, noÌi chuyện gia Ä‘iÌ€nh vÆ¡Ìi LuÌ£c Gia Diệu râÌt thân thiêÌt, thỉnh thoảng coÌ€n cÆ°Æ¡Ì€i sang sảng.
HaÌ€n huyên Ä‘Æ°Æ¡Ì£c một luÌc, Tăng AÌi Dân nhiÌ€n đồng hồ trên tay traÌi, noÌi vẻ xin lỗi:
- Ông anh LuÌ£c, tôi phải về rồi, bên Ủy ban nhân dân thaÌ€nh phÃ´Ì coÌ€n nhiều giâÌy tÆ¡Ì€ chÆ¡Ì€ tôi xử lyÌ.
- Ủa? Vậy nêÌu Chủ tiÌ£ch Tăng coÌ thÆ¡Ì€i gian thiÌ€ laÌ£i đêÌn chÆ¡i nheÌ.
LuÌ£c Gia Diệu Ä‘Æ°Ìng lên noÌi.
Cho duÌ€ Tăng AÌi Dân goÌ£i ông laÌ€ ông anh, ông cũng không daÌm thật sÆ°Ì£ cho miÌ€nh laÌ€ anh, cÆ°Ì goÌ£i laÌ€ Chủ tiÌ£ch thaÌ€nh phÃ´Ì nhÆ° cũ.
Chuyện naÌ€y Tăng AÌi Dân cũng laÌ€ bâÌt đăÌc dĩ thôi, ông âÌy không noÌi giÌ€ nhiều, gật đầu noÌi:
- Vậy tôi Ä‘i trÆ°Æ¡Ìc đây.
Tăng AÌi Dân muôÌn Ä‘i, LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng không thể thâÌt lễ, Ä‘Æ°Ìng lên trÆ°Æ¡Ìc noÌi:
- ChaÌu Ä‘Æ°a chuÌ Ä‘i.
VÆ°Ì€a noÌi vÆ°Ì€a khoaÌt tay ra hiệu cho LuÌ£c Gia Diệu ngồi xuôÌng nhÆ° noÌi vÆ¡Ìi LuÌ£c Gia Diệu “Con Ä‘Æ°a laÌ€ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c rồi.â€
ThâÌy con laÌ€m nhÆ° vậy, LuÌ£c Gia Diệu cũng không noÌi giÌ€ nữa, laÌ£i ngồi xuôÌng sô pha, để LuÌ£c ThiêÌu Hoa tiễn Tăng AÌi Dân.
Ra đêÌn cửa, Tăng AÌi Dân dÆ°Æ¡Ì€ng nhÆ° quên giÌ€ vậy,vỗ vaÌ€o traÌn, goÌ£i lÆ¡Ìn về phiÌa caÌi xe bên ngoaÌ€i:
- ThÆ° kyÌ LyÌ, mang đồ trên xe laÌ£i đây.
Không lâu sau, một ngÆ°Æ¡Ì€i thanh niên mang măÌt kiÌnh tÆ°Ì€ chiêÌc xe Audi maÌ€u Ä‘en bÆ°Æ¡Ìc xuôÌng. Anh ta chiÌnh laÌ€ thÆ° kyÌ LyÌ nhÆ° Tăng AÌi Dân goÌ£i. Chỉ thâÌy anh ta cầm trong tay một chiêÌc hộp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c goÌi laÌ£i daÌ€i khoảng bôÌn mÆ°Æ¡i phân, nhanh choÌng bÆ°Æ¡Ìc đêÌn bên boÌ£n LuÌ£c ThiêÌu Hoa.
- Ha ha. ChuÌ Ä‘Ã¢y cũng không coÌ vật giÌ€ Ä‘aÌng giaÌ tặng chaÌu. Äây laÌ€ bÆ°Ìc tranh chữ chuÌ viêÌt luÌc biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng rảnh rỗi, coi nhÆ° laÌ€ moÌn quaÌ€ mÆ°Ì€ng chaÌu vaÌ€o nhaÌ€ mÆ¡Ìi Ä‘i.
Tăng AÌi Dân thản nhiên noÌi.
- ChaÌu cảm Æ¡n.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa không noÌi nhiều. Trong măÌt LuÌ£c ThiêÌu Hoa, Ä‘aÌng giaÌ tiền hay không chỉ laÌ€ thÆ°Ì yêÌu, caÌi hăÌn coi troÌ£ng laÌ€ tâÌm loÌ€ng. DuÌ€ cho Tăng AÌi Dân mang đêÌn một moÌn đồ trị giá có 1 tệ, LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng sẽ vui loÌ€ng nhận. ViÌ€ ông âÌy coÌ tâÌm loÌ€ng laÌ€ Ä‘ủ rồi.
- Ừ, chuÌ về đây.
Tăng AÌi Dân noÌi xong duÌ€ng aÌnh măÌt nhiÌ€n thÆ° kyÌ khiêÌn anh ta Ä‘Æ°a caÌi hộp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c goÌi cho LuÌ£c ThiêÌu Hoa, sau Ä‘oÌ chuẩn biÌ£ bÆ°Æ¡Ìc đêÌn chiêÌc xe, nhÆ°ng mÆ¡Ìi bÆ°Æ¡Ìc Ä‘Æ°Æ¡Ì£c hai bÆ°Æ¡Ìc thiÌ€ lập tÆ°Ìc quay ngÆ°Æ¡Ì€i laÌ£i, mỉm cÆ°Æ¡Ì€i noÌi:
- Vũ Linh biêÌt chaÌu về rồi. Hôm nay nêÌu không bận hoÌ£c thiÌ€ Ä‘ã cuÌ€ng chuÌ Ä‘ÃªÌn đây rồi. ChaÌu coÌ thÆ¡Ì€i gian thiÌ€ đêÌn nhaÌ€ gặp noÌ Ä‘i, nêÌu không noÌ laÌ£i tiÌ€m chuÌ gây naÌo loaÌ£n Ä‘oÌ.
- Ha ha… MâÌy ngaÌ€y nay chaÌu bận rộn chuyện doÌ£n vaÌ€o nhaÌ€ mÆ¡Ìi, không coÌ thÆ¡Ì€i gian. NgaÌ€y mai Ä‘i, vÆ°Ì€a kheÌo ngaÌ€y mai laÌ£i laÌ€ chủ nhật, chaÌu sẽ đêÌn.
NhăÌc đêÌn Tăng Vũ Linh, LuÌ£c ThiêÌu Hoa cảm thâÌy aÌy naÌy vô cuÌ€ng. Một năm chỉ gặp mặt vaÌ€i lần, vôÌn lần naÌ€y về chuẩn biÌ£ Ä‘i thăm cô trÆ°Æ¡Ìc tiên, nhÆ°ng chuyện biệt thÆ°Ì£ khiêÌn hăÌn bận suôÌt mâÌy ngaÌ€y nên quên mâÌt.
- TôÌt lăÌm, tôÌi nay chuÌ sẽ noÌi vÆ¡Ìi noÌ. ChaÌu quay vaÌ€o noÌi chuyện vÆ¡Ìi cha meÌ£ Ä‘i.
NoÌi xong, Tăng AÌi Dân Ä‘i thẳng ra xe.
Tăng AÌi Dân Ä‘i rồi, LuÌ£c ThiêÌu Hoa trở vaÌ€o phoÌ€ng khaÌch haÌ€n huyên vÆ¡Ìi mâÌy ngÆ°Æ¡Ì€i LuÌ£c Gia Diệu một luÌc thiÌ€ Ä‘ã đêÌn giữa trÆ°a. Không cần phải noÌi, nhaÌ€ haÌ€ng của Ông Văn ÄÆ°Ìc coÌ thÆ°Ìc ăn miễn phiÌ. LuÌ£c ThiêÌu Hoa dẫn boÌ£n hoÌ£ Ä‘i đêÌn Ä‘oÌ Äƒn cÆ¡m trÆ°a.
LuÌc ăn cÆ¡m trÆ°a, LuÌ£c Gia Diệu beÌ€n noÌi vÆ¡Ìi LuÌ£c ThiêÌu Hoa là phải Ä‘i về, viÌ€ trong nhaÌ€ coÌ€n coÌ việc, ở Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nhiều nhâÌt laÌ€ một ngaÌ€y, ngaÌ€y hôm sau Ä‘ã phải lên Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng về nhaÌ€ rồi.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa vôÌn dĩ muôÌn giữ boÌ£n hoÌ£ ở laÌ£i vaÌ€i ngaÌ€y, nhÆ°ng thâÌy LuÌ£c Gia Diệu nhÆ° vậy, muôÌn giÌ€ cuôÌi cuÌ€ng cũng không noÌi ra Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, chỉ noÌi laÌ€ sẽ cho LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê Ä‘Æ°a boÌ£n hoÌ£ về. Ä‚n trÆ°a xong, moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i laÌ£i quay về biệt thÆ°Ì£. NgÆ°Æ¡Ì€i nhaÌ€ gặp nhau không bao lâu, giÆ¡Ì€ khoÌ khăn lăÌm mÆ¡Ìi coÌ thể ngồi cuÌ€ng vÆ¡Ìi nhau nên phải noÌi nhiều một chuÌt. NhÆ°ng căn bản chỉ coÌ LuÌ£c ThiêÌu Hoa vÆ¡Ìi LuÌ£c Gia Diệu noÌi chuyện, coÌ€n LuÌ£c ThiêÌu Bằng vaÌ€ LuÌ£c Hiểu NhaÌ€n tÆ°Ì€ đầu đêÌn cuôÌi không noÌi hÆ¡n mÆ°Æ¡Ì€i câu.
- Tiểu Hoa, chiÌ£ con noÌi hoÌ£c kyÌ€ sau sẽ nghỉ hoÌ£c. Con nghĩ sao?
LuÌ£c Gia Diệu duÌ€ng gioÌ£ng Ä‘iệu thÆ°Æ¡ng lÆ°Æ¡Ì£ng maÌ€ noÌi.
Cũng không biêÌt viÌ€ sao, tÆ°Ì€ ngaÌ€y đầu tiên LuÌ£c ThiêÌu Hoa Ä‘i hoÌ£c, LuÌ£c Gia Diệu nhiÌ€n thâÌy thằng con naÌ€y thay đổi, trở nên giôÌng ngÆ°Æ¡Ì€i lÆ¡Ìn. Sau Ä‘oÌ laÌ£i sinh ra một sÃ´Ì chuyện khiêÌn LuÌ£c Gia Diệu hoaÌ€n toaÌ€n nhận Ä‘iÌ£nh rằng Ä‘Æ°Ìa con naÌ€y sẽ không giôÌng caÌc baÌ£n đồng lÆ°Ìa. Riêng chuyện viÌ€ sao laÌ£i nhÆ° vậy, LuÌ£c Gia Diệu suy nghĩ đêÌn naÌt cả đầu cũng không ra.
TrÆ°Æ¡Ìc đây LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng Ä‘ã hỏi LuÌ£c Hiểu NhaÌ€n rồi, cô không Ä‘i hoÌ£c, hăÌn cũng không coÌ caÌch eÌp cô hoÌ£c Ä‘Æ°Æ¡Ì£c.
- Cha, chiÌ£ không Ä‘i hoÌ£c thiÌ€ thôi, để chiÌ£ âÌy xuôÌng Thâm Quyến, con săÌp xêÌp công việc cho chiÌ£ âÌy hoÌ£c hỏi.
- NhÆ°ng… nhÆ°ng tuổi noÌ coÌ€n nhỏ, chỉ coÌ mâÌy tuổi, ra ngoaÌ€i coÌ thể hoÌ£c Ä‘Æ°Æ¡Ì£c caÌi giÌ€?
LuÌ£c Gia Diệu lo lăÌng nên thô baÌ£o hỏi.
- Ôi chao! Cha, coÌ Ä‘Ã´i khi mâÌy thÆ°Ì hoÌ£c Ä‘Æ°Æ¡Ì£c ngoaÌ€i xã hội coÌ€n nhiều hÆ¡n so vÆ¡Ìi hoÌ£c ở trÆ°Æ¡Ì€ng. NêÌu chỉ hoÌ£c không thiÌ€ cũng không gặt haÌi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c giÌ€, tiêÌp xuÌc vÆ¡Ìi xã hội sÆ¡Ìm một chuÌt cũng không phải laÌ€ chuyện xâÌu đâu.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa khổ tâm noÌi.
Quan Ä‘iểm của LuÌ£c ThiêÌu Hoa không giôÌng ngÆ°Æ¡Ì€i khaÌc. CoÌ kiến thÆ°Ìc chỉ là coÌ thể laÌ€m, coÌ kiến thÆ°Ìc chỉ coÌ thể noÌi laÌ€ cao hÆ¡n ngÆ°Æ¡Ì€i khaÌc một chuÌt thôi. NêÌu không thể linh hoaÌ£t vận duÌ£ng kiến thÆ°Ìc, coÌ kiến thÆ°Ìc cao cũng nhÆ° không. ÄêÌn nỗi chiÌnh miÌ€nh lập công ty, mở xiÌ nghiệp, nêÌu đầu oÌc không nhaÌ£y beÌn, coÌ kiến thÆ°Ìc cao cũng vậy thôi, chỉ coÌ hai chữ: nhÆ° không.
- Con…
- Ôi daÌ€o, cha Æ¡i, cha Ä‘Æ°Ì€ng noÌi nữa, nghe con noÌi hêÌt Ä‘ã.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa chặn Ä‘Æ°Ìng lÆ¡Ì€i của LuÌ£c Gia Diệu, rồi noÌi thêm:
- NêÌu một ngÆ°Æ¡Ì€i muôÌn Ä‘i hoÌ£c, cha không cho y hoÌ£c, y cũng sẽ liều maÌ£ng maÌ€ hoÌ£c. NgÆ°Æ¡Ì£c laÌ£i, nêÌu y Ä‘ã không muôÌn hoÌ£c, cho duÌ€ cha eÌp buộc y cũng sẽ không hoÌ£c nữa.
LuÌ£c Gia Diệu dÆ°Æ¡Ì€ng nhÆ° coÌ€n không cam loÌ€ng. Môi hÆ¡i giật giật nhÆ°ng cuôÌi cuÌ€ng vẫn không noÌi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c giÌ€.
- ÄÆ°Æ¡Ì£c rồi, nghe lÆ¡Ì€i con Ä‘i, cha mặc kệ. HêÌt hoÌ£c kyÌ€ naÌ€y rồi thiÌ€ Ä‘i xuôÌng Thâm QuyêÌn Ä‘i.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa gật đầu, không trả lÆ¡Ì€i LuÌ£c Gia Diệu, nghiêng đầu nhiÌ€n LuÌ£c Hiểu NhaÌ€n noÌi:
- Vậy chiÌ£ hêÌt hoÌ£c kyÌ€ naÌ€y rồi thiÌ€ xuôÌng đây, đêÌn luÌc Ä‘oÌ noÌi sau.
- Ừ.
LuÌ£c Hiều NhaÌ€n gật đầu, đôi măÌt saÌng lên, dÆ°Æ¡Ì€ng nhÆ° muôÌn noÌi cho moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i biêÌt cô râÌt hÆ°ng phâÌn. ÄôÌi vÆ¡Ìi cô, phoÌ€ng hoÌ£c quả thật giôÌng nhÆ° nhaÌ€ giam, bÆ°Æ¡Ìc vaÌ€o Ä‘ã buồn ngủ, coÌ€n thầy cô Ä‘Æ°Ìng trên buÌ£c giảng giảng những giÌ€, cô không nghe Ä‘Æ°Æ¡Ì£c giÌ€ cả.
Việc naÌ€y cÆ°Ì quyêÌt Ä‘iÌ£nh nhÆ° vậy Ä‘i, LuÌ£c Gia Diệu cũng không phản đôÌi, laÌ£i noÌi đêÌn chuyện LuÌ£c ThiêÌu Bằng.
- Anh con rÆ¡Ìt kyÌ€ thi giữa kyÌ€, hoÌ£c kyÌ€ một naÌ€y đầu thaÌng ba hoÌ£c laÌ£i, giữa năm laÌ£i thi lần nữa. NêÌu lần naÌ€y cũng không đậu thiÌ€ phải laÌ€m sao?
LuÌ£c ThiêÌu Hoa cÆ°Æ¡Ì€i, khoaÌt khoaÌt tay noÌi:
- Ba không cần lo lăÌng. NêÌu lần naÌ€y anh con laÌ£i thi rÆ¡Ìt thiÌ€ laÌ£i hoÌ£c thêm một năm nữa thôi. NêÌu vẫn không đậu nổi, con sẽ nghĩ caÌch săÌp xêÌp maÌ€.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa Ä‘ã sÆ¡Ìm noÌi vÆ¡Ìi LuÌ£c ThiêÌu Bằng rồi. NêÌu anh âÌy thiÌch Ä‘i hoÌ£c, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên laÌ€ LuÌ£c ThiêÌu Hoa ủng hộ, nêÌu nhÆ° hoÌ£c laÌ£i không thi nổi thiÌ€ hoÌ£c laÌ£i nữa. NêÌu nhÆ° laÌ£i thi không đậu, vÆ¡Ìi thÆ°Ì£c lÆ°Ì£c của LuÌ£c ThiêÌu Hoa bây giÆ¡Ì€, tin rằng coÌ thể săÌp xêÌp cho anh âÌy lên đêÌn trung hoÌ£c không phải laÌ€ việc khoÌ.
CoÌ thể noÌi tâÌm loÌ€ng cha meÌ£ thật Ä‘aÌng thÆ°Æ¡ng. LuÌ£c ThiêÌu Hoa không cần LuÌ£c Gia Diệu laÌ€m cha phải nhoÌ£c loÌ€ng, nhÆ°ng LuÌ£c ThiêÌu Bằng vaÌ€ LuÌ£c Hiểu NhaÌ€n không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nhÆ° vậy, ông phải luôn lo lăÌng. GioÌ£ng Ä‘iệu thật maÌ£nh mẽ song LuÌ£c Gia Diệu cảm thâÌy hÆ¡i vô lÆ°Ì£c noÌi:
- ÄÆ°Æ¡Ì£c rồi, cha cũng không coÌ caÌch naÌ€o. ToaÌ€n bộ đều do con săÌp xêÌp Ä‘i.
- Dạ.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
14-01-2012, 09:47 PM
Nòng Ná»c sủng váºt của CÆ°á»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thủ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu của Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vÆ°Æ¡ng tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 3: Hà nh trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 271:Xảo trá trắng trợn.
Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
LuÌ£c Gia Diệu cảm thâÌy, thằng nhoÌc LuÌ£c ThiêÌu Hoa naÌ€y caÌ€ng ngaÌ€y caÌ€ng laÌ€m ông coÌ cảm giaÌc hăÌn vÆ°Ì€a thần biÌ vÆ°Ì€a giaÌ€ dặn. Mặc kệ, cho duÌ€ nhÆ° thêÌ, LuÌ£c ThiêÌu Hoa vẫn laÌ€ con của ông. Ông cũng tin tưởng Ä‘Æ°Ìa con năm nay mÆ¡Ìi mÆ°Æ¡Ì€i mâÌy tuổi đầu naÌ€y. Hiện giÆ¡Ì€ duÌ€ sao LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng Ä‘ã săÌp xêÌp cho anh chiÌ£ hăÌn xong rồi, LuÌ£c Gia Diệu cũng không coÌ€n lo lăÌng giÌ€ nữa.
MoÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i ngồi trong phoÌ€ng khaÌch noÌi chuyện không ngÆ°Ì€ng, váºy mà đã gần tôÌi rồi, moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i ăn bữa tôÌi qua loa rồi Ä‘i ngủ hêÌt. LuÌ£c ThiêÌu Hoa biêÌt hôm sau cha meÌ£ phải Ä‘i về nên cũng cho mấy ngÆ°á»i LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê Ä‘i nghỉ sÆ¡Ìm cho khỏe để mai hoÌ£ coÌ€n phải Ä‘Æ°a boÌ£n ngÆ°Æ¡Ì€i LuÌ£c Gia Diệu trở về. Nên biêÌt rằng tÆ°Ì€ Thâm QuyêÌn về nhaÌ€ cũng phải mâÌt mâÌy giÆ¡Ì€ chaÌ£y xe, maÌ€ mấy ngÆ°á»i LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê Ä‘Æ°a hoÌ£ về xong coÌ€n quay laÌ£i Thâm QuyêÌn, phải mâÌt thÆ¡Ì€i gian gâÌp đôi, không nghỉ ngÆ¡i cho tôÌt chỉ sÆ¡Ì£ không coÌ tinh thần chaÌ£y xe mÆ°Æ¡Ì€i mâÌy giÆ¡Ì€ thôi.
LuÌc mặt trÆ¡Ì€i băÌt đầu chiếu aÌnh saÌng muôn dặm xuyên thủng maÌ€n đêm u aÌm chaÌ€o Ä‘oÌn một ngaÌ€y mÆ¡Ìi, LuÌ£c ThiêÌu Hoa tÆ°Ì£ nhiên thÆ°Ìc giâÌc, sau khi rửa mặt beÌ€n Ä‘i xuôÌng lầu một. VôÌn tưởng rằng hăÌn Ä‘ã xuôÌng sÆ¡Ìm lăÌm rồi, không ngÆ¡Ì€ nhiÌ€n thâÌy mâÌy ngÆ°Æ¡Ì€i LuÌ£c Gia Diệu cũng thÆ°Ìc dậy tÆ°Ì€ sÆ¡Ìm, Ä‘ang mang đồ Ä‘aÌ£c châÌt lên xe, chuẩn biÌ£ ra Ä‘i rồi. NêÌu LuÌ£c ThiêÌu Hoa xuôÌng chậm chuÌt nữa, không chÆ°Ì€ng hoÌ£ Ä‘ã lên Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng rồi.
- Cha, meÌ£, sao hai ngÆ°Æ¡Ì€i laÌ£i sÆ¡Ìm nhÆ° vậy?
LuÌ£c ThiêÌu Hoa hỏi.
- ThÆ¡Ì€i gian hả? ThaÌ€nh thoÌi quen tÆ°Ì€ lâu rồi. Sao con không ngủ nữa Ä‘i.
Trần Lệ lên tiêÌng, hỏi đầy yêu thÆ°Æ¡ng.
- DaÌ£, cha meÌ£ không phải quay về sao? Con dậy sÆ¡Ìm một chuÌt tiễn hai ngÆ°Æ¡Ì€i maÌ€.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa mỉm cÆ°Æ¡Ì€i noÌi.
Trần Lệ không noÌi thêm nữa, ôm LuÌ£c ThiêÌu Hoa vaÌ€o loÌ€ng, traÌ€n đầy yêu thÆ°Æ¡ng xoa đầu LuÌ£c ThiêÌu Hoa.
- ÄÆ°Æ¡Ì£c rồi, con cũng Ä‘ã dáºy rồi. ChuÌng ta chuẩn biÌ£ Ä‘i rồi, vôÌn cũng muôÌn để con ngủ thêm một chuÌt.
LuÌ£c Gia Diệu Ä‘ã chuẩn biÌ£ lên xe, thâÌy cảnh Ä‘oÌ, khoaÌt tay noÌi.
- Ừ, Tiểu Hoa ngoan. Mẹ phải đi về, con rảnh cũng phải về nhà nhiều nhiều.
Nghe tiêÌng LuÌ£c Gia Diệu thuÌc giuÌ£c, Trần Lệ cảm thâÌy không nỡ buông LuÌ£c ThiêÌu Hoa ra, noÌi.
- Dạ.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa ngoan ngoãn Ä‘aÌp.
Trần Lệ, LuÌ£c Gia Diệu cuÌ€ng LuÌ£c ThiêÌu Bằng vaÌ€ LuÌ£c Hiểu NhaÌ€n lần lÆ°Æ¡Ì£t lên xe. LuÌ£c ThiêÌu Hoa hÆ¡i ngẩn ngÆ°Æ¡Ì€i vẫy tay taÌ£m biệt, nhiÌ€n ô tô Ä‘ang dần dần ra khỏi trang viên biệt thÆ°Ì£, đầy vẻ lÆ°u luyêÌn nhÆ¡Ì nhung. Trong thâm tâm tuy LuÌ£c ThiêÌu Hoa Ä‘ã gần bôÌn mÆ°Æ¡i tuổi, nhÆ°ng gia Ä‘iÌ€nh mãi mãi laÌ€ bêÌn cảng traÌnh gioÌ bão, ngÆ°Æ¡Ì€i nhaÌ€ mãi mãi laÌ€ quan hệ huyêÌt thôÌng, ngÆ°Æ¡Ì€i ta noÌi “một gioÌ£t maÌu Ä‘aÌ€o hÆ¡n ao nÆ°Æ¡Ìc lã’ maÌ€. SÆ°Ì£ chia ly giữa những ngÆ°Æ¡Ì€i thân luôn mang theo nỗi Ä‘au loÌ€ng. Khoảnh khăÌc naÌ€y, thậm chiÌ LuÌ£c ThiêÌu Hoa coÌ€n coÌ yÌ nghĩ laÌ€ buông bỏ tâÌt cả để quay về bên cha meÌ£, laÌ€m một Ä‘Æ°Ìa con biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng. NhÆ°ng LuÌ£c ThiêÌu Hoa coÌ thể sao? HăÌn coÌ thể laÌ€m Ä‘Æ°Æ¡Ì£c sao?
NêÌu ông trÆ¡Ì€i cho LuÌ£c ThiêÌu Hoa cÆ¡ hội taÌi sinh một lần, chăÌc chăÌn hăÌn không thể qua hêÌt kiêÌp naÌ€y một caÌch biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng. KiêÌp trÆ°Æ¡Ìc chỉ coÌ ảo tưởng maÌ€ mong Æ°Æ¡Ìc không thể naÌ€o thÆ°Ì£c hiện, kiêÌp naÌ€y phải mang hêÌt sÆ°Ìc ra thÆ°Ì£c hiện, vả laÌ£i coÌ€n phải Ä‘Æ°Ìng Ä‘Æ°Æ¡Ì£c trên Ä‘ỉnh thÃªÌ giÆ¡Ìi.
LăÌc lăÌc đầu, hăÌn cÃ´Ì găÌng không nghĩ đêÌn chuyện naÌ€y nữa, một miÌ€nh trở lên lầu hai. Trong phoÌ€ng saÌch, hăÌn băÌt đầu cầm buÌt vẽ lên tÆ¡Ì€ giâÌy trăÌng, nêÌu coÌ ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘Æ°Ìng bên caÌ£nh chăÌc chăÌn sẽ la lên kinh sÆ¡Ì£, viÌ€ LuÌ£c ThiêÌu Hoa vẽ lên tÆ¡Ì€ giâÌy Ä‘oÌ không phải laÌ€ caÌi giÌ€ khaÌc, maÌ€ chiÌnh laÌ€ phaÌc hoÌ£a một chiêÌc ô tô.
ÄuÌng vậy, LuÌ£c ThiêÌu Hoa vẽ ô tô. Tuy bÆ°Ìc tranh của hăÌn không Ä‘eÌ£p, nhÆ°ng cũng không ảnh hưởng đêÌn việc hăÌn vẽ ra Ä‘Æ°Æ¡Ì£c mô hiÌ€nh của một chiêÌc ô tô. Äây laÌ€ Æ°u thÃªÌ tuyệt đôÌi của LuÌ£c ThiêÌu Hoa, coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c triÌ nhÆ¡Ì Ä‘i trÆ°Æ¡Ìc một thÃªÌ kỷ. Äã thâÌy qua ngaÌ€n vaÌ£n loaÌ£i ô tô, dÆ°Ì£a theo triÌ nhÆ¡Ì, phaÌc hoÌ£a ra vaÌ€i hiÌ€nh daÌ£ng ô tô rồi để caÌc kỹ sÆ° thiêÌt kÃªÌ chuyên nghiệp dÆ°Ì£a theo bản vẽ thiêÌt kÃªÌ ra hiÌ€nh daÌ£ng chiêÌc xe cũng không phải laÌ€ việc khoÌ.
Hiện giÆ¡Ì€ Ä‘ang laÌ€ thÆ¡Ì€i kyÌ€ sÆ¡ khai, thiêÌt kÃªÌ của moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i coÌ€n chÆ°a Ä‘aÌ£t đêÌn triÌ€nh độ cao của thÃªÌ kỷ sau. LuÌ£c ThiêÌu Hoa coÌ lyÌ do để tin tưởng nêÌu hăÌn mang hiÌ€nh daÌng xe của thÃªÌ kỷ sau mang đêÌn thÆ¡Ì€i Ä‘aÌ£i naÌ€y, sẽ nhận Ä‘Æ°Æ¡Ì£c sÆ°Ì£ hoan nghênh tuyệt đôÌi chÆ°a tÆ°Ì€ng coÌ.
Æ Ì‰ kiêÌp trÆ°Æ¡Ìc, LuÌ£c ThiêÌu Hoa thiÌch nhâÌt laÌ€ xe BMW vaÌ€ Mercedes-Benz. ChiÌnh viÌ€ thêÌ, caÌc bÆ°Ìc tranh ô tô của LuÌ£c ThiêÌu Hoa đều băÌt chÆ°Æ¡Ìc BMW vaÌ€ Mercedes-Benz. SuôÌt một buổi saÌng, LuÌ£c ThiêÌu Hoa mÆ¡Ìi vẽ xong hiÌ€nh daÌ£ng một chiêÌc Mercedes-Benz bôÌn chỗ vaÌ€ một chiêÌc xe BMW, vẽ xong neÌt cuôÌi cuÌ€ng của chiêÌc xe BMW, ngẩng đầu lên nhiÌ€n đồng hồ mÆ¡Ìi biêÌt laÌ€ Ä‘ã mÆ°Æ¡Ì€i hai giÆ¡Ì€ rưỡi trÆ°a rồi.
LyÌ ThÆ°Æ¡Ì£ng Khuê vaÌ€ TrÆ°Æ¡ng KhaÌnh Vân Ä‘Æ°a bôÌn ngÆ°Æ¡Ì€i nhaÌ€ hăÌn về nhaÌ€. LuÌ£c ThiêÌu Hoa viÌ€ đề phoÌ€ng những chuyện ngoaÌ€i yÌ muôÌn nên cũng không muôÌn ra khỏi nhaÌ€, tiện thể goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i cho Ông Văn ÄÆ°Ìc kêu hăÌn mang cÆ¡m tÆ°Ì€ nhaÌ€ haÌ€ng đêÌn. Không thể không noÌi, hiệu suâÌt laÌ€m việc của Ông Văn ÄÆ°Ìc râÌt cao, chÆ°a đêÌn hai mÆ°Æ¡i phuÌt, chiêÌc BMW của anh ta Ä‘ã đêÌn biệt thÆ°Ì£.
Mang cÆ¡m đêÌn phoÌ€ng saÌch của LuÌ£c ThiêÌu Hoa, Ông Văn ÄÆ°Ìc nhiÌ€n thâÌy hiÌ€nh vẽ ô tô nên hỏi:
- Hoa, không tệ nha, vẽ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c hiÌ€nh daÌng nhÆ° vậy. TrÆ°Æ¡Ìc giÆ¡Ì€ anh không biêÌt laÌ€ em sẽ vẽ tranh.
- Ha ha… Em laÌ€ ai chÆ°Ì? Thiên taÌ€i Ä‘oÌ nha.
DaÌng vẻ của LuÌ£c ThiêÌu Hoa thật xâÌu xa. HăÌn hỏi sang chuyện khaÌc:
- Cảm thâÌy thÃªÌ naÌ€o, chiêÌc ô tô naÌ€y Ä‘eÌ£p chÆ°Ì?
- ÄeÌ£p.
Ông Văn ÄÆ°Ìc gật đầu, nhÆ°ng vẻ mặt coÌ phần ảm Ä‘aÌ£m.
- CoÌ Ä‘eÌ£p thiÌ€ cũng laÌ€ bÆ°Ìc tranh thôi, đâu phải thật đâu.
- Ha ha…
LuÌ£c ThiêÌu Hoa cÆ°Æ¡Ì€i ha hả noÌi:
- Hiện giờ không phải là thật, nhưng không bao lâu nữa thì phải rồi.
- Hả?
Mặt Ông Văn ÄÆ°Ìc traÌ€n đầy nghi ngÆ¡Ì€.
Ông Văn ÄÆ°Ìc tuy biêÌt LuÌ£c ThiêÌu Hoa coÌ mua một mảnh đâÌt lÆ¡Ìn ở Bảo An để xây dÆ°Ì£ng nhaÌ€ xưởng, nhÆ°ng anh ta cũng không biêÌt nhaÌ€ xưởng giÌ€, duÌ€ng để sản xuâÌt caÌi giÌ€ nữa.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa không nhận ra vẻ mặt hoaÌ€i nghi trÆ°Æ¡Ìc nay chÆ°a tÆ°Ì€ng coÌ của Ông Văn ÄÆ°Ìc, hỏi:
- Anh xem kỹ một chuÌt, nêÌu theo mô hiÌ€nh naÌ€y sản xuâÌt ra ô tô, liệu ngÆ°Æ¡Ì€i ta coÌ hoan nghênh không. MaÌ€ naÌ€y, anh Ä‘i Ä‘iều tra nhu cầu của ngÆ°Æ¡Ì€i tiêu duÌ€ng, phải Ä‘uÌng troÌ£ng tâm.
Ông Văn ÄÆ°Ìc gần nhÆ° không thể suy nghĩ giÌ€ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, trả lÆ¡Ì€i ngay:
- NêÌu thÆ°Ì£c sÆ°Ì£ sản xuâÌt ra ô tô nhÆ° vậy, tôi không daÌm cam Ä‘oan ai ai cũng thiÌch, nhÆ°ng tôi daÌm cam Ä‘oan Ä‘aÌ£i Ä‘a sÃ´Ì sẽ hoan nghênh. ViÌ€ vẻ ngoaÌ€i sang troÌ£ng sẽ laÌ€m cho ngÆ°Æ¡Ì€i ta cảm thâÌy râÌt coÌ giaÌ triÌ£. Ừ, biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng kẻ coÌ tiền không chỉ thiÌch thỏa mãn hÆ° vinh của chiÌnh miÌ€nh thôi đâu.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa gật đầu, hoaÌ€n toaÌ€n đồng yÌ vÆ¡Ìi caÌch noÌi của Ông Văn ÄÆ°Ìc. Cũng nhÆ° anh ta noÌi, biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng kẻ coÌ tiền đều thiÌch thỏa mãn thoÌi Æ°a chuộng hÆ° vinh của miÌ€nh, khoe khoang hÆ¡n, đặc biệt laÌ€ con chaÌu nhaÌ€ giaÌ€u laÌ£i caÌ€ng khoe khoang hÆ¡n nữa. Äem thiêÌt kÃªÌ mô hiÌ€nh xe của LuÌ£c ThiêÌu Hoa ra, chăÌc chăÌn cho ngÆ°Æ¡Ì€i ta coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c cảm giaÌc xa hoa.
- Vậy laÌ€ tôÌt rồi!
LuÌ£c ThiêÌu Hoa cÆ°Æ¡Ì€i noÌi:
- NoÌi thật cho anh biêÌt, căn cÆ°Ì nhaÌ€ xưởng bên Bảo An Ä‘ã sản xuâÌt ra động cÆ¡ ô tô. Không bao lâu nữa ô tô thật của hai bÆ°Ìc tranh trong tay em sẽ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c sản xuâÌt.
- Thật sao?
Hai măÌt của Ông Văn ÄÆ°Ìc mở to, không tin vaÌ€o tai miÌ€nh, nhÆ°ng khi thâÌy LuÌ£c ThiêÌu Hoa gật đầu, hăÌn tin ngay, thay đổi neÌt mặt neÌt mặt niÌ£nh noÌ£t noÌi:
- Tiểu Hoa, anh duÌ€ sao cũng laÌ€ anh của em, luÌc sản xuâÌt xong coÌ thể cho anh một chiêÌc không? Ừ, anh chỉ cần một chiêÌc laÌ€ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c rồi.
- CuÌt Ä‘i!
LuÌ£c ThiêÌu Hoa không khaÌch khiÌ quaÌt. Chỉ cần một chiêÌc? LuÌ£c ThiêÌu Hoa buÌ£ng đầy lửa. Äã gặp nhiều ngÆ°Æ¡Ì€i không biêÌt xâÌu hổ, nhÆ° chÆ°a thâÌy ai không biêÌt xâÌu hổ nhÆ° Ông Văn ÄÆ°Ìc. MuôÌn đêÌn luÌc Ä‘oÌ Ä‘Æ°a cho anh ta một chiêÌc cũng không sao, nhÆ°ng anh ta laÌ£i nhâÌn maÌ£nh chỉ cần một chiêÌc. Äiều naÌ€y aÌm chỉ laÌ€ anh ta không chỉ cần một chiêÌc maÌ€ thôi.
- ÄÆ°Ì€ng, Ä‘Æ°Ì€ng, Ä‘Æ°Ì€ng.
Ông Văn ÄÆ°Ìc vội vaÌ€ng xua tay, biêÌn săÌc, đổi thaÌ€nh vẻ mặt khoÌc loÌc noÌi.
- Em thâÌy rồi đâÌy, đêÌn giÆ¡Ì€ anh vẫn coÌ€n chaÌ£y chiêÌc BMW maÌ€ em tặng anh luÌc trÆ°Æ¡Ìc, noÌ Ä‘ã cũ lăÌm rồi.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa nhiÌ€n hăÌn bằng nửa con măÌt, nhiÌ€n Ông Văn ÄÆ°Ìc không noÌi giÌ€. Quả thật anh ta râÌt xảo traÌ, maÌ€ xảo traÌ không chỉ một hai lần rồi thôi. Äặc biệt nhÆ¡Ì Ä‘ÃªÌn luÌc vaÌ€o biệt thÆ°Ì£ ở, ngay cả đồ duÌ€ng vaÌ€ giÆ°Æ¡Ì€ng trong phoÌ€ng anh ta đều do LuÌ£c ThiêÌu Hoa trả tiền. Anh ta coÌ€n huÌ€ng hồn lÆ¡Ìn tiêÌng noÌi anh ta Ä‘ang khoÌ khăn, LuÌ£c ThiêÌu Hoa trả tiền trÆ°Æ¡Ìc, khi naÌ€o coÌ tiền sẽ trả laÌ£i. NhÆ°ng LuÌ£c ThiêÌu Hoa coÌ thể Ä‘oÌ€i tiền anh ta sao? Câu trả lÆ¡Ì€i dĩ nhiên laÌ€ không. Nghĩ đêÌn đây, LuÌ£c ThiêÌu Hoa laÌ£i nổi giận muôÌn Ä‘aÌnh ngÆ°Æ¡Ì€i noÌi:
- MuôÌn xe cũng Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, Ä‘Æ°a tiền Ä‘i, giaÌ xuâÌt xưởng Ä‘oÌ.
- Không thể naÌ€o đâu. TôÌt xâÌu giÌ€ thiÌ€ chuÌng ta cũng laÌ€ hai anh em, em coÌ€n so Ä‘o moÌn tiền nhỏ Ä‘oÌ vÆ¡Ìi anh?
Ông Văn ÄÆ°Ìc laÌ€m ra vẻ giận dỗi.
- Ừ, vậy tiÌnh giaÌ baÌn lẻ Ä‘i.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng không theÌ€m để yÌ Ä‘ÃªÌn vẻ mặt của Ông Văn ÄÆ°Ìc, noÌi thẳng.
- ÄÆ°Ì€ng maÌ€! Ôi chao! Anh noÌi em sao nhỏ moÌ£n quaÌ vậy.
Ông Văn ÄÆ°Ìc vÆ°Ì€a noÌi vÆ°Ì€a quan saÌt vẻ mặt của LuÌ£c ThiêÌu Hoa. ThâÌy mặt hăÌn caÌ€ng luÌc caÌ€ng Ä‘en, anh ta beÌ€n tÆ°Æ¡i cÆ°Æ¡Ì€i noÌi:
- Giỡn thôi maÌ€, giỡn thôi maÌ€, giaÌ xuâÌt xưởng thiÌ€ giaÌ xuâÌt xưởng.
NgoaÌ€i miệng noÌi đêÌn giaÌ xuâÌt xưởng, nhÆ°ng trong loÌ€ng Ông Văn ÄÆ°Ìc laÌ£i không nghĩ nhÆ° vậy, âm thầm noÌi thêm một câu: “Ha ha…, Ä‘Æ¡Ì£i xe đêÌn tay rồi, không trả tiền cũng lâÌy, cáºu cũng đâu coÌ caÌch naÌ€o.†Ông Văn ÄÆ°Ìc biêÌt rõ LuÌ£c ThiêÌu Hoa, chỉ cần xe đêÌn tay, sẽ lảng Ä‘i maÌ€ không trả tiền, LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng hêÌt caÌch vÆ¡Ìi anh ta.
Ông Văn ÄÆ°Ìc hiểu LuÌ£c ThiêÌu Hoa, LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng hiểu rõ anh ta nhÆ° vậy. HăÌn biêÌt khi giao xe tÆ¡Ìi tay Ông Văn ÄÆ°Ìc, thiÌ€ chuyện lâÌy tiền của anh ta laÌ€ không thể. Tuy LuÌ£c ThiêÌu Hoa không quan tâm đêÌn tiền một chiêÌc xe, nhÆ°ng hăÌn không chiÌ£u nổi caÌi bộ daÌng Ä‘aÌng thÆ°Æ¡ng kia nên mÆ¡Ìi cÃ´Ì yÌ laÌ€m khoÌ dễ anh ta.
LuÌ£c ThiêÌu Hoa cũng không giằng co vÆ¡Ìi Ông Văn ÄÆ°Ìc thêm nữa, sau khi noÌi xong liền xua anh ta Ä‘i, ăn vội bữa cÆ¡m xong laÌ£i tiêÌp tuÌ£c laÌ€m việc. ViÌ€ buổi saÌng Ä‘ã vẽ hiÌ€nh hai loaÌ£i xe, taÌ£m thÆ¡Ì€i không cần nữa, nên kÃªÌ hoaÌ£ch laÌ€m việc tiêÌp theo laÌ€ thiêÌt kÃªÌ logo. Nên biêÌt rằng, cho duÌ€ laÌ€ sản phẩm giÌ€, logo râÌt quan troÌ£ng, đặc biệt laÌ€ ô tô. RâÌt nhiều ngÆ°Æ¡Ì€i chỉ cần nhiÌ€n thâÌy logo Ä‘ã biêÌt xe Ä‘oÌ laÌ€ của công ty naÌ€o sản xuâÌt. Äiều naÌ€y đôÌi vÆ¡Ìi danh tiêÌng của công ty coÌ ảnh hưởng râÌt lÆ¡Ìn.
Sản phẩm maÌ€ LuÌ£c ThiêÌu Hoa sản xuâÌt cũng Ä‘ã coÌ tiÌnh ổn Ä‘iÌ£nh, toaÌ€n bộ đều laÌ€ thÆ°Æ¡ng hiệu PhÆ°Æ¡Ì£ng HoaÌ€ng. NêÌu Ä‘ã lâÌy thÆ°Æ¡ng hiệu laÌ€ PhÆ°Æ¡Ì£ng HoaÌ€ng thiÌ€ logo của ô tô hoaÌ€n toaÌ€n coÌ thể lâÌy hiÌ€nh vẽ phÆ°Æ¡Ì£ng hoaÌ€ng laÌ€m nhãn hiệu. NhÆ° vậy vÆ°Ì€a coÌ thể cho ngÆ°Æ¡Ì€i ta vÆ°Ì€a nhiÌ€n thâÌy logo Ä‘ã biêÌt đây laÌ€ sản phẩm của tập Ä‘oaÌ€n PhÆ°Æ¡Ì£ng HoaÌ€ng, laÌ£i coÌ thể quảng caÌo giaÌn tiêÌp cho tập Ä‘oaÌ€n PhÆ°Æ¡Ì£ng HoaÌ€ng rồi.
Äã coÌ yÌ tưởng, LuÌ£c ThiêÌu Hoa băÌt đầu vẽ logo. BÆ°Ìc tranh bên ngoaÌ€i laÌ€ một hiÌ€nh trÆ°Ìng, bên trong laÌ€ một con phÆ°Æ¡Ì£ng hoaÌ€ng đầu hÆ°Æ¡Ìng lên trên, mỏ nhoÌ£n vÆ°Æ¡n ra ngoaÌ€i, hai caÌnh hai bên sÆ°Æ¡Ì€n, caÌi Ä‘uôi thật daÌ€i hÆ°Æ¡Ìng về phiÌa dÆ°Æ¡Ìi, laÌ€m ngÆ°Æ¡Ì€i ta coÌ cảm giaÌc râÌt sôÌng động.
Sau khi vẽ xong logo, LuÌ£c ThiêÌu Hoa không khỏi thở phaÌ€o một tiêÌng. NhiÌ€n thâÌy việc nhỏ thÃªÌ thôi, nhÆ°ng viÌ€ LuÌ£c ThiêÌu Hoa quaÌ tập trung, laÌ€m hao tổn một luÆ¡Ì£ng lÆ¡Ìn tÃªÌ baÌ€o não, khiêÌn hăÌn coÌ cảm giaÌc choaÌng vaÌng.
Day day đầu cho miÌ€nh tỉnh taÌo một chuÌt, thâÌy công việc Ä‘ã xong, rảnh rỗi không coÌ việc giÌ€ laÌ€m, thâÌy Ä‘ã lâu không goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i cho Trần QuôÌc Bang, hăÌn beÌ€n goÌ£i Ä‘iện cho anh ta.
NhÆ°ng ai ngá», Ä‘iện thoaÌ£i vÆ°Ì€a thông Ä‘ã mang đêÌn cho LuÌ£c ThiêÌu Hoa một tin tÆ°Ìc khiêÌn hăÌn phâÌn châÌn.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
14-01-2012, 09:54 PM
Nòng Ná»c sủng váºt của CÆ°á»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thủ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu của Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vÆ°Æ¡ng tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 3: Hà nh trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 272:Trở vá».
Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Không lâu sau Trần Quốc Bang nghe Ä‘iện thoại. Lục Thiếu Hoa có cảm giác Trần Quốc Bang có chút hÆ°ng phấn, không lạnh lùng nhÆ° trÆ°á»›c kia. Äiá»u nà y là m hắn có cảm giác hÆ¡i lạ, tuy nhiên hắn cÅ©ng không truy há»i ngay láºp tức vì lần nà y gá»i Ä‘iện là để há»i thăm tình hình bên Liên Xô.
Phải, Lục Thiếu Hoa đã phải mất nhiá»u công sức để gây dá»±ng, bồi dưỡng nhân tà i để Trần Quốc Bang thâm nháºp, thà nh láºp mạng lÆ°á»›i, sau nhiá»u năm tá»± nhiên là lăn lá»™n nhÆ° cá gặp nÆ°á»›c, tóm lại má»™t câu là hết thảy Ä‘á»u thuáºn lợi.
Những mặt khác thuáºn lợi, kinh doanh tá»± nhiên cÅ©ng thuáºn lợi. Cho dù là buôn láºu đồ dùng hằng ngà y hay là ngân hà ng, sá»± nghiệp mở rá»™ng không chỉ ở Liên Xô mà còn ra nhiá»u nÆ°á»›c khác, cà ng ngà y cà ng lá»›n, lợi Ãch mang lại cho Lục Thiếu Hoa tá»± nhiên sẽ cà ng ngà y cà ng nhiá»u.
- Äúng rồi Tiểu Hoa, anh có chút chuyện muốn nói vá»›i em.
Äầu dây bên kia Trần Quốc Bang nói, giá»ng Ä‘iệu kÃch Ä‘á»™ng.
- Vâng.
Cầm ống nghe Lục Thiếu Hoa nhÃu nhÃu mà y, cảm giác Trần Quốc Bang không giống nhÆ° trÆ°á»›c.
- Anh Hai, anh nói đi, có chuyện gì?
- Ừ, tình hình bên nà y rất vững chắc, anh cÅ©ng đã Ä‘em toà n bá»™ các mối quan hệ giao lại cho má»™t ngÆ°á»i thân tÃn xá» lý.
Nói tá»›i đây y ngáºp ngừng má»™t chút. Trần Quốc Bang má»›i nói tiếp:
- Anh tÃnh ngà y mai trở vá» nÆ°á»›c, cÅ©ng là để giúp em.
Äược tin nà y đúng là tin tốt, vá»›i Lục Thiếu Hoa mà nói đây là tin tốt nhất ngà y hôm nay. Nếu tình hình bên Liên Xô không an lòng, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng đã sá»›m nghÄ© sẽ Ä‘Æ°a Trần Quốc Bang trở lại, bởi vì tình hình Thâm Quyến bên nà y đã triển khai. Không có Trần Quốc Bang bên cạnh trợ giúp Lục Thiếu Hoa có cảm giác hÆ¡i lo lắng.
- Anh Hai, anh nói tháºt sao?
Lục Thiếu Hoa há»i vá»›i giá»ng Ä‘iệu không thể tin được. Từ rất lâu trÆ°á»›c kia, khi Lục Thiếu Hoa chuẩn bị bắt đầu bồi dưỡng chá»n ngÆ°á»i để quản lý bên kia, Trần Quốc Bang có chút cháºm chạp không vừa ý, Ä‘iá»u nà y là m cho Lục Thiếu Hoa vô cùng buồn bá»±c, không nghÄ© là ngà y hôm nay lại cho hắn má»™t tin tốt, thá»±c sá»± Lục Thiếu Hoa có Ä‘iá»u không dám tin.
- Ừ, bên nà y thu xếp tốt lắm, vé máy bay anh cũng đã đặt, sáng mai một mình anh sẽ vỠnước.
á»ng nghe Ä‘iện thoại lại truyá»n đến giá»ng nói kÃch Ä‘á»™ng của Trần Quốc Bang.
Äiá»u nà y khẳng định là Lục Thiếu Hoa không nghe nhầm, quả tháºt ngà y mai Trần Quốc Bang sẽ vá» nÆ°á»›c. Äồng thá»i cÅ©ng cung cấp cho Lục Thiếu Hoa tin tức, chỉ có mình y trở vá», mấy ngÆ°á»i kia vẫn sẽ ở lại Liên Xô.
- Tốt tốt tốt.
Lục Thiếu Hoa liên tục nói ba tiếng tốt, tiếp theo mới nói:
- Ngà y mai em ra sân bay đón anh.
- Ừ!
Trần Quốc Bang thá»±c sá»± đã trở vá», Lục Thiếu Hoa rốt cục cÅ©ng thở má»™t hÆ¡i, bởi vì tầm quan trá»ng của Trần Quốc Bang thá»±c sá»± là quá lá»›n. Bảo An bây giá» không có nhiá»u ngÆ°á»i biết đến, nhÆ°ng sẽ có má»™t ngà y má»i ngÆ°á»i sẽ nhìn thấy rất nhiá»u sản phẩm công nghệ cao từ đó mà ra. Sản phẩm kỹ thuáºt công nghệ cao là cái gì? Tùy và o thá»i đại phát triển, sản phẩm công nghệ cao Ä‘á»u có thể quy thà nh tiá»n, không đúng, là rất nhiá»u tiá»n.
Äúng váºy chỉ cần có được kỹ thuáºt nà y chẳng khác gì nắm giữ rất nhiá»u tiá»n, mà ở trong cuá»™c sống nà y, nghá» gián Ä‘iệp vẫn tồn tại. CÅ©ng là Lục Thiếu Hoa lo lắng, nếu sản phẩm kỹ thuáºt công nghệ bị là m nhái chẳng hóa ra số lượng của cải Lục Thiếu Hoa kiếm được cÅ©ng bị cuốn trôi mất, cho nên an toà n là điá»u trá»ng yếu.
Không thể phủ nháºn, đối vá»›i Lục Thiếu Hoa Trần Quốc Bang nhÆ° ngÆ°á»i bảo vệ, chỉ có Trần Quốc Bang ở Thâm Quyến, tà i năng của y má»›i khiến Lục Thiếu Hoa hoà n toà n yên tâm lại, bởi vì Lục Thiếu Hoa tin tưởng Trần Quốc Bang có năng lá»±c để bảo vệ tháºt tốt kỹ thuáºt nà y. Nhất là Trần Quốc Bang sẽ không tham ô.
Tuy nhiên nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại. Lục Thiếu Hoa tin tưởng Trần Quốc Bang, Trần Quốc Bang cÅ©ng xem Lục Thiếu Hoa nhÆ° ngÆ°á»i nhà , y có bao nhiêu sức lá»±c cÅ©ng Ä‘em ra táºn lá»±c trợ giúp cho Lục Thiếu Hoa coi nhÆ° em trai của y. HÆ¡n nữa, y Ä‘ang còn trẻ mà đứng đầu ở Liên Xô, đối mặt vá»›i những náo Ä‘á»™ng quốc gia, tâm trạng Trần Quốc Bang sá»›m đã mệt má»i, bốn mặt bị vây bởi trạng thái nguy hiểm, cả ngà y căng dây thần kinh để Ä‘á» phòng bất trắc, ngÆ°á»i đã rất mệt má»i phiá»n lụy huống chi là phải thÆ°á»ng xuyên tiếp quan lá»›n. Lục đục vá»›i nhau cho dù là ngÆ°á»i khác cÅ©ng sẽ chán ghét, nếu có thể buông tay hoà n toà n, phá»ng chừng Trần Quốc Bang sá»›m bá» chạy vá» nÆ°á»›c.
HÃt sâu mấy hÆ¡i liên tục, Lục Thiếu Hoa rốt cục cÅ©ng hồi phục lại, lắc lắc đầu, gạt bá» những suy nghÄ© trong đầu, nhắm mắt lại trầm tÄ©nh lại má»™t lát, lại mở to mắt, cẩm lấy chiếc bút máy trên bà n lại bắt đầu là m việc.
Tuy rằng đã phác thảo ra hai loại xe nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên Lục Thiếu Hoa được tin tốt Trần Quốc Bang trở vá», khiến trong lòng hắn vô cùng hÆ°ng phấn, má»™t… không… Äến đây hắn lại tiếp tục vá»›i hai bản thảo, lần nà y không phải loại xe có rèm che bình thÆ°á»ng mà còn dà i hÆ¡n xe Limousine.
Từ sau khi bắt đầu nghiên cứu Ä‘á»™ng cÆ¡ ô tô, Lục Thiếu Hoa triển khai má»™t kế hoạch lâu dà i vỠô tô. Không! Nói đúng hÆ¡n là má»™t dã tâm, chủng loại xe cÅ©ng và i loại. NhÆ°ng tất cả những nÆ¡i sản xuất ô tô Ä‘á»u chuyên môn hóa, hoặc là sản xuất hình dáng xe có rèm che, hoặc là xe thể thao, tá»±a nhÆ°, chỉ chuyên tấn công thị trÆ°á»ng xe thể thao. Mà Rolls- Royce chủ yếu là tấn công thị trÆ°á»ng ô tô xa hoa. NhÆ°ng Lục Thiếu Hoa mặc kệ, mặc kệ là xe dà i hÆ¡n hay là xe thể thao hay loại xe phổ biến có rèm che, Lục Thiếu Hoa Ä‘á»u tham gia…
ÄÆ°Æ¡ng nhiên để thâm nháºp và o ba dòng xe nà y thì phải có kỹ thuáºt hùng mạnh ủng há»™, nếu không có kỹ thuáºt tiên tiến căn bản chỉ là phà công, nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa không có kÄ© thuáºt tiên tiến sao? Äáp án hiển nhiên là có. Äã có, Lục Thiếu Hoa tá»± nhiên muốn nghe má»™t tiếng trống cho tinh thần thêm hăng hái để tấn công và o ba dòng xe nà y.
Sau một hồi rốt cục Lục Thiếu Hoa cũng cho ra được phác thảo một chiếc xe xa xỉ và dà i hơn. Hình dáng xe nà y là sự hội tụ của Rolls- Royce và Mercedes- Benz , có mặt giống Rolls-Royce, mặt khác giống Mercedes- Benz, không là m dà i hơn hay ngắn hơn Mercedes- Benz.
Bức tranh lại nhiá»u thêm, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không để ý thá»i gian là bao lâu, lại bắt đầu thiết kế bản thảo Ä‘á»™ng cÆ¡ chiếc xe. Kiếp trÆ°á»›c Lục Thiếu Hoa giống nhÆ° yêu thầm đối vá»›i xe thể thao, cho nên không có việc gì là lại thÆ°á»ng xuyên lên mạng xem hình ảnh xe thể thao, trong đó có đủ các loại nổi tiếng, Lamborghini, Ferrari, nói Ä‘i nói lại, Maserati vẫn là loại xe đỉnh cao nhất thế giá»›i.
Có ấn tượng xem qua hình ảnh, Lục Thiếu Hoa phác thảo ra bức tranh dá»… dà ng, tuy nhiên hắn vẫn rất thÃch Lamborghini, vì thế căn cứ và o trà nhá»› hắn vẽ ra má»™t chiếc Lamborghini nhÆ° hình dáng má»™t con dÆ¡i.
Äến khi là m xong bức tranh cuối cùng, sắc trá»i đã dần dần tối sầm, Lục Thiếu Hoa bất đắc dÄ© đứng lên báºt đèn. Lại gá»i Ä‘iện cho Ông Văn Äức mang cÆ¡m tá»›i đây, tuy nhiên trÆ°á»›c đó hắn đã Ä‘em hai bức hình hai loại xe giấu Ä‘i rồi má»›i đứng lên gá»i Ä‘iện thoại, chẳng còn cách nà o, không giấu không được, nếu để Ông Văn Äức thấy được không chừng lại thÃch.
Ä‚n cÆ¡m chiá»u xong thì đã là 8 h tối, Ông Văn Äức không quay vá» nhà hà ng mà cùng vá»›i Lục Thiếu Hoa ngồi trong biệt thá»±.
- Anh Văn Äức, anh không có chuyện gì chứ?
Lục Thiếu Hoa há»i.
- Ôi, chẳng có chuyện gì là m cả, Ông Văn Äức ta lại có thể ngồi chÆ¡i vá»›i bá»™ dạng nhà n hạ nhÆ° váºy.
Lục Thiếu Hoa nhìn má»™t hồi, đổi sắc mặt, cÆ°á»i gian trá, nói:
- Nếu không có chuyện gì thì dẫn em ra ngoà i đi dạo đi.
- Hả?
Ông Văn Äức định thần nhìn Lục Thiếu Hoa há»i:
- Muốn đi nơi nà o?
- Sao anh há»i nhiá»u váºy, rốt cuá»™c là có Ä‘i không?
Lục Thiếu Hoa nói.
- Không đi.
Ông Văn Äức cá»± tuyệt nói
- Có tháºt là không Ä‘i không?
- Tháºt, không Ä‘i.
- Äược lắm, chuyện ô tô không cần bà n nữa.
Lục Thiếu Hoa không chút khách khà nói.
Ông Văn Äức trong lòng không khá»i khinh bỉ Lục Thiếu Hoa. Trong lòng thầm nói: “Không ngá» hắn lại dùng thủ Ä‘oạn nà y để uy hiếp mình, Lục Thiếu Hoa nói được là là m được, đến lúc đó tháºt đúng là không còn hi vá»ng vá»›i chiếc xe ô tô miá»…n phÃâ€. Chỉ kịp tÆ° thế khẩn trÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Anh nói đùa ấy mà , đùa đấy, anh đang thấy đang rất nhà m chán đây, nếu em không đi ra ngoà i thì anh cũng muốn đi.
Lục Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i thắng lợi, là m bá»™ dạng má»™t đứa trẻ dá»… thÆ°Æ¡ng, nói:
- Váºy Ä‘i thôi, còn chá» gì nữa.
Ông Văn Äức chỉ có thể mang bá»™ mặt cÆ°á»i Ä‘au khổ rá»i ghế đứng lên Ä‘i theo Lục Thiếu Hoa ra cá»a.
Ngồi cùng trên chiếc BMW, Lục Thiếu Hoa bảo y Ä‘i vá» hÆ°á»›ng quáºn Phúc Äiá»n, cÅ©ng không nói rõ là đi đến đâu, nhÆ°ng Lục Thiếu Hoa biết, Ông Văn Äức đã biết hắn muốn đến nÆ¡i nà o, đến ngã ba, Ông Văn Äức liá»n đánh lái rẽ sang bên trái.
Äúng váºy, Lục Thiếu Hoa là muốn đến nhà Tăng Ãi Dân. Vốn định ngà y mai đến gặp nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên được tin Trần Quốc Bang ngà y mai vá» nÆ°á»›c, hắn biết là ngà y mai không có thá»i gian, dù sao sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải tá»›i, Ä‘i sá»›m má»™t chút cÅ©ng nhÆ° nhau.
Äi và o của nhà Tăng Ãi Dân, Lục Thiếu Hoa ấn vang chuông cá»a, không lâu sau má»™t ngÆ°á»i ra mở cá»a, má»™t bóng dáng vô cùng quen thuá»™c, không phải ai khác đó chÃnh là Tăng VÅ© Linh.
- Anh Tiểu Hoa.
Tăng VÅ© Linh nhẹ nhà ng gá»i.
Ba chữ Ä‘Æ¡n giản ấy lại bao hà m vô và n kỉ niệm, khiến Lục Thiếu Hoa trong lòng xúc Ä‘á»™ng, sau đó là thấy áy náy. TrÆ°á»›c kia Lục Thiếu Hoa còn có thể trở vá» Thâm Quyến và i ngà y cùng Tăng VÅ© Linh Ä‘i chÆ¡i khắp nÆ¡i, nhÆ°ng trong khoảng thá»i gian gần đây, đặc biệt là năm ngoái, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng rất Ãt khi trở vá» Thâm Quyến.
CÆ°á»i gượng gạo, Lục Thiếu Hoa ghé đầu nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn của Tăng VÅ© Linh, giải thÃch:
- Anh Tiểu Hoa mấy ngà y nay có việc cho nên giá» má»›i có thá»i gian đến thăm em.
- Vâng em hiểu mà .
Tăng VÅ© Linh gáºt gáºt đầu tá» vẻ thông cảm, nhìn thoáng qua Ông Văn Äức Ä‘ang đứng phÃa sau cá»a lá»›n, nói:
- Anh Văn Äức cÅ©ng đến đấy à . Má»i hai anh và o nhà .
Và o giỠphút nà y Lục Thiếu Hoa lại đột nhiên xuất hiện, Tăng Vũ Linh không còn là Tăng Vũ Linh của mấy năm trước nữa, đã không còn là tên chuyên bám đuôi Lục Thiếu Hoa nữa. Nghĩ lại thì cũng đã 6 năm đã trôi qua. 6 năm kể từ khi Lục Thiếu Hoa đến Thâm Quyến. Hiện tại suốt 6 năm đến hôm nay Tăng Vũ Linh cũng đã từ một cô bé thoắt biến thà nh một nà ng tiểu thư xinh như một đóa hoa.
Lục Thiếu Hoa và Ông Văn Äức tiến và o nhà , Tăng VÅ© Linh cÅ©ng rất hồn nhiên cầm tay Lục Thiếu Hoa. Äầu tá»±a và o Lục Thiếu Hoa, miệng cÆ°á»i ngá»t ngà o, từng bÆ°á»›c Ä‘i và o bên trong cùng Lục Thiếu Hoa vá»›i dáng vẻ hạnh phúc.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
17-01-2012, 08:38 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
ThÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Äại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thà nh ÄÃch Má»™ng
Quyển 3: Hà nh trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 273:Lá»i nói cá» chỉ tá»a ra lá»±c hấp dẫn
Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen
Từng hà nh Ä‘á»™ng cá» chỉ của Tăng VÅ© Linh vô cùng thân máºt, không những để ý đến Lục Thiếu Hoa mà ngược lại còn nhÆ° hai ngÆ°á»i yêu nhau. Lại nói Tăng VÅ© Linh, khi ra mở cá»a, tầm mắt không rá»i khá»i Lục Thiếu Hoa. Ãnh mắt có chút mê man, có chút ngu si, giống nhÆ° thể hiện ná»—i nhá»› Lục Thiếu Hoa vô cùng.
Lục Thiếu Hoa mặc kệ Tăng VÅ© Linh cầm tay kéo Ä‘i, trên mặt mỉm cÆ°á»i trà n đầy quý mến, thỉnh thoảng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tăng VÅ© Linh, khi bốn mắt chạm nhau, ánh mắt lá»™ tình cảm dịu dà ng và nhá»› nhung. Ngoại trừ tình cảm và nhá»› nhung ra ánh mắt Lục Thiếu Hoa còn ẩn chứa má»™t tình cảm phức tạp, áy náy, đúng, chÃnh là sá»± hổ thẹn.
Tuy có áy náy nhÆ°ng là do Lục Thiếu Hoa bất đắc dÄ©, hắn không thể ở bên Tăng VÅ© Linh má»—i ngà y, bởi vì ngá»ai trừ tình cảm, Lục Thiếu Hoa còn nhiá»u chuyện quan trá»ng phải là m, đó là sá»± nghiệp. Tục ngữ có câu, Ä‘Ã n ông con trai phải Ä‘em sá»± nghiệp đặt lên đầu, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng váºy, hắn cÅ©ng là đem sá»± nghiệp của mình đặt lên trên, vá» phần tình cảm chỉ là xếp thứ hai.
Äi và o phòng khách, hai vợ chồng Tăng Ãi Dân Ä‘á»u Ä‘ang ở đó, thấy Lục Thiếu Hoa và Ông Văn Äức bÆ°á»›c và o, cÅ©ng không lá»™ ra vẻ bất ngá», vẻ mặt hiá»n là nh mỉm cÆ°á»i, hiển nhiên đã sá»›m biết ngÆ°á»i đến là Lục Thiếu Hoa và Ông Văn Äức. Äó là do khoảng cách từ cổng đến phòng khách không xa lắm, tuy Tăng VÅ© Linh nói không lá»›n nhÆ°ng vợ chồng Tăng Ãi Dân Ä‘á»u có thể nghe được là chuyện bình thÆ°á»ng. Vui mừng trÆ°á»›c sá»± đón tiếp của vợ chồng Tăng Ãi Dân, Lục Thiếu Hoa thoải mái ngồi xuống ghế, Tăng VÅ© Linh cÅ©ng ngồi xuống bên canh hắn, vẫn nắm tay Lục Thiếu Hoa nhÆ° cÅ©, cÅ©ng không sợ vợ chồng Tăng Ãi Dân má»™t chút nà o, trên thá»±c tế vợ chồng há» cÅ©ng đã thấy được sá»± thân thiết của Lục Thiếu Hoa và Tăng VÅ© Linh, nhÆ°ng không thể phà n nà n, tức thì há» cÅ©ng coi Lục Thiếu Hoa nhÆ° con rể tÆ°Æ¡ng lai.
Sau khi má»i ngÆ°á»i ngồi và o chá»— của mình, Tăng Ãi Dân cất lá»i:
- Tiểu Hoa lần nà y cháu từ Hồng Kông trở vỠkhông đơn giản chỉ là và o ở nhà mới đấy chứ?
- Vâng. Lục Thiếu Hoa nhìn Tăng Ãi Dân thoáng chút kỳ quái, trong lòng không khá»i nhá»› lại má»™t câu tục ngữ.
“Gừng cà ng già cà ng cayâ€. Có thể từ ủy ban nhân dân quáºn mà lên được chức chủ tịch thà nh phố quả nhiên không phải nhân váºt tầm thÆ°á»ng, hắn tháºt thà nói:
- Quả tháºt không phải cháu và o ở nhà má»›i mà quay vỠđây, là bởi vì việc chế tạo bên kia có kết quả.
- Äạt được kết quả?
Tăng Ãi Dân thắc mắc, nhÆ°ng y cÅ©ng biết là Lục Thiếu Hoa chiêu má»™ được má»™t Ä‘á»™i ngÅ© nhân tà i kỹ thuáºt bên Liên Xô ở đó là m nghiên cứu. Tuy nhiên cÅ©ng chỉ biết là là m nghiên cứu thôi còn vá» phần nghiên cứu cái gì thì y cÅ©ng không thể biết được.
- Vâng!
Lục Thiếu Hoa không phủ nháºn, gáºt gáºt đầu, nhÆ°ng vì không muốn cho Tăng Ãi Dân truy vấn, Lục Thiếu Hoa không thể ko nghÄ© cách rút lui.
- Chú Tăng không cần há»i vá» phÆ°Æ¡ng diện kết quả, má»™t thá»i gian sau tá»± nhiên chú sẽ biết.
Tăng Ãi Dân cÅ©ng là ngÆ°á»i thông minh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Lục Thiếu Hoa sẽ không để lá»™ ra tin tức. Tuy rằng vị chủ tịch thà nh phố quý hắn nhÆ°ng đôi khi không thể ép buá»™c được, liá»n chuyển Ä‘á» tà i nói:
- Buổi chiá»u ta vừa nháºn được Ä‘iện thoại của cha ta, ông nói ngà y mai sẽ đến Thâm Quyến, chỉ nói là rất muốn gặp cháu.
- Sao ạ?
Lục Thiếu Hoa trên mặt trà n ngáºp băn khoăn. Tăng Kiến Quốc vì sao muốn gặp hắn, Ä‘iá»u nà y hắn tháºt sá»± không thể nghÄ© ra. “Chẳng lẽ là muốn mua kỹ thuáºt quân sá»±?â€
Ngoại trừ việc muốn mua kỹ thuáºt quân sá»±, Lục Thiếu Hoa tháºt không thể nghÄ© ra lý do tại sao Tăng Kiến Quốc lại muốn gặp hắn. Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không Ä‘em chuyện nà y để trong lòng, có chuyện gì gặp nhau nói không phải rõ rà ng hÆ¡n sao?
- Chú Tăng, ngà y mai cháu có chút chuyện, nếu ông muốn gặp cháu, chắc phải để ngà y kia.
Lục Thiếu Hoa có chút khó xá» nói. Ngà y mai là ngà y Trần Quốc Bang trở vá», Lục Thiếu Hoa nên đón tiếp chu đáo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không có thá»i gian, nếu không thì hắn đã không tá»›i gặp Tăng VÅ© Linh từ tối nay rồi.
- Sao?
Tăng Ãi Dân lên tiếng, theo y ngầm Ä‘oán thì cha y Tăng Kiến Quốc tìm Lục Thiếu Hoa chắc chắn là có chuyện quan trá»ng, nếu không thì trong Ä‘iện thoại giá»ng Ä‘iệu đã không nghiêm trá»ng nhÆ° váºy, vả lại cÅ©ng không kịp nói vá»›i y là gặp Lục Thiếu Hoa có chuyện gì, khiến Tăng Ãi Dân có cảm giác huyá»n bÃ.
- Ta cũng không biết, dù sao ông cụ cũng nhỠta nói với cháu một tiếng. Những chuyện khác ta không quan tâm.
- Vâng, váºy thì để ngà y kia gặp váºy.
Lục Thiếu Hoa không thèm để ý nói.
Lúc sau, mấy ngÆ°á»i ngồi vây quanh má»™t chá»— nói chuyện không ngừng, Lục Thiếu Hoa ngồi tán gẫu cùng vợ chồng Tăng Ãi Dân, Ông Văn Äức cÅ©ng váºy. Dù sao hai nhà cÅ©ng có mối thâm giao, quen thuá»™c lẫn nhau, tán gẫu cÅ©ng hòa hợp.
Tuy nhiên từ đầu đến cuối có má»™t ngÆ°á»i không mở miệng nói chuyện, đó là Tăng VÅ© Linh, cô nhìn khuôn mặt khôi ngô của Lục Thiếu Hoa không chá»›p mắt, vẻ mặt nhìn qua thì rất non ná»›t nhÆ°ng nếu đã tiếp xúc thì từng lá»i nói cá» chỉ khiến xung quanh Lục Thiếu Hoa toát ra má»™t khà chất rất mâu thuẫn, trở thà nh má»™t ngÆ°á»i rất hấp dẫn, đặc biệt là trong mắt Tăng VÅ© Linh.
Giá» nà y phút nà y, Tăng VÅ© Linh Ä‘ang ngốc nghếch nhá»› lại cảnh tượng cô và Lục Thiếu Hoa quen nhau, ngá»t ngà o trong lòng tá»±a nhÆ° máºt ngá»t. Cô cÅ©ng không nghÄ© lúc ấy vì sao lại trở nên ghê gá»›m nhÆ° váºy, là khi bị Lục Thiếu Hoa xô ngã thì ngÆ°á»i rất tức giáºn. Tăng VÅ© Linh trở nên rất ngang tang, cảm thấy rất tức giáºn. Tuy nhiên cÅ©ng phải nói lại, nếu lúc đó cô không bÆ°á»›ng bỉnh ngang tang nhÆ° váºy thì sao được Lục Thiếu Hoa má»i Ä‘i ăn, cuối cùng má»›i quen nhau.
“Có lẽ đây gá»i là duyên pháºn†Tăng VÅ© Linh nghÄ© thầm.
Nhẹ nhà ng lắc lắc đầu giống như một chú mèo con đang nằm phơi nắng.
Tăng VÅ© Linh trong lòng chỉ nghÄ© đến Lục Thiếu Hoa, lồng ngá»±c cảm thấy khoan khoái dá»… chịu, ánh mắt vẫn nhÆ° cÅ© nhìn Lục Thiếu Hoa không chá»›p mắt, giống nhÆ° nhìn má»™t thứ gì đó rất yêu thÃch, toà n bá»™ tinh thần Ä‘á»u chú ý, còn Lục Thiếu Hoa và bố mẹ tán gẫu vá»›i nhau những gì thì Tăng VÅ© Linh má»™t câu cÅ©ng không để ý.
Rõ rà ng.
Trà nhá»› ko ngừng ùa vá» nhÆ° thủy triá»u. Cùng là Lục Thiếu Hoa, cùng má»™t chá»—, cÅ©ng cùng má»™t cảnh tượng nhÆ° trên phim. Nhá»› đến hai lần Ä‘i chÆ¡i ở Thế giá»›i đại dÆ°Æ¡ng và má»—i má»™t lần Ä‘i dạo phố mua đồ váºt nà y ná», trong lòng Tăng VÅ© Linh không khá»i xao xuyến, nhÆ°ng khi nhá»› tá»›i Anten Chiyoda Ä‘á»™t nhiên trong lòng cảm giác ê ẩm, vô cùng tủi thân. Ở sâu trong thâm tâm cô âm thầm “Hừ†má»™t tiếng.
- Là m sao váºy, VÅ© Linh?
Lục Thiếu Hoa nghiêng đầu nhìn con mèo con, trên mặt Ä‘á»u là dấu chấm há»i.
Tăng Vũ Linh lắc lắc đầu tỠvẻ không có gì .Cô không biết rằng vừa rồi khi trong lòng âm thầm “hừ’’ một tiếng thì vô tình buột miệng nói ra, tuy rằng rất nhỠnhưng cũng bị Lục Thiếu Hoa nghe được.
Dùng ánh mắt nghi vấn nhìn Tăng VÅ© Linh, nháºn được cái lắc đầu tá» vẻ không có gì, Lục Thiếu Hoa cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u,lại trở lại vá»›i câu chuyện phiếm vá»›i Tăng Ãi Dân và má»i ngÆ°á»i.
Bị Lục Thiếu Hoa là m gián Ä‘oạn, Tăng VÅ© Linh cÅ©ng không muốn nghÄ© đến chuyện Anten Chiyoda, vá» sau có chuyện gì cÅ©ng không biết được, ý trung nhân của mình Æ°u tú nhÆ° váºy mà không có cô gái nà o thÃch má»›i là chuyện lạ, còn nữa, Anten Chiyoda hiện tại là chị em tốt của cô. Mối quan hệ thân máºt khăng khÃt của hai ngÆ°á»i Tăng VÅ© Linh cÅ©ng không suy nghÄ© quá nhiá»u.
Những ý nghÄ© phức tạp trong đầu Tăng VÅ© Linh, Lục Thiếu Hoa hoà n toà n không biết, vẫn cùng tán gẫu vá»›i vợ chồng Tăng Ãi Dân.
Thá»i gian nhanh chóng trôi qua, trong chá»›p mắt đã là mÆ°á»i giá» tối, nếu không đến nhà Tăng Ãi Dân thì Lục Thiếu Hoa chắc đã Ä‘i ngủ. Vừa đúng lúc nà y má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không còn chuyện gì để hà n huyên, Lục Thiếu Hoa liá»n chà o từ biệt:
- Thá»i gian cÅ©ng không còn sá»›m, cháu không quấy rầy cô chú nghỉ ngÆ¡i nữa.
- Ừ đúng là cũng không còn sớm nữa, cháu cũng vỠsớm một chút nghỉ ngơi đi.
Tăng Ãi Dân nói.
- Vâng.
Lục Thiếu Hoa gáºt gáºt đầu, láºp tức nghiêng đầu nói vá»›i Tăng VÅ© Linh:
- Vũ Linh, anh Tiểu Hoa phải vỠđây, em cũng đi ngủ sớm đi.
Tăng VÅ© Linh không trả lá»i. Con mắt chá»›p chá»›p liên tục, Ä‘á»™t nhiên buông tay Lục Thiếu Hoa rồi Ä‘i lại chá»— Tăng Ãi Dân, lắc lắc tay Tăng Ãi Dân là m nÅ©ng nói:
- Cha à , con muốn đến biệt thự của anh Lục Thiếu Hoa chơi có được không?
- Hả?
Tăng Ãi Dân láºp tức hiểu ngay ý đồ của con gái, thì ra là muốn cùng Ä‘i vá»›i Lục Thiếu Hoa, nhá»› tá»›i tòa biệt thá»± của Lục Thiếu Hoa, Tăng Ãi Dân không cần suy nghÄ© liá»n gáºt gáºt đầu đáp ứng nói:
- Äược, dù sao ngà y mai và ngà y kia cÅ©ng không phải Ä‘i há»c.
Tăng VÅ© Linh năm nay má»›i Ãt tuổi, Tăng Ãi Dân không suy nghÄ© những mặt khác, chỉ Ä‘Æ¡n thuần là cho Tăng VÅ© Linh đến biệt thá»± của Lục Thiếu Hoa chÆ¡i thôi. Khi Tăng VÅ© Linh vá» nhà ông ta sẽ biết được biệt thá»± trang viên của Lục Thiếu Hoa xa hoa cỡ nà o.
- Dạ, con cảm ơn cha.
Nói xong Tăng VÅ© Linh lại tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đến chá»— mẹ cô nói:
- Mẹ, con đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa chơi đây.
- Äi Ä‘i, đứa tiểu quá»· nà y lúc nà o cÅ©ng chỉ biết chÆ¡i.
Mẹ Tăng VÅ© Linh hiá»n từ nói.
Tăng VÅ© Linh cùng hắn trở vá», Lục Thiếu Hoa Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không phản đối, cÆ°á»i cÆ°á»i rồi cáo biệt vợ chồng Tăng Ãi Dân, ngồi lên xe BMW của Ông Văn Äức hÆ°á»›ng thẳng vá» phÃa biệt thá»±.
Vá» tá»›i biệt thá»±, Lục Thiếu Hoa dẫn Tăng VÅ© Linh và o ngồi trong phòng khách. Lý Thượng Khuê liá»n từ bên ngoà i và o, hiển nhiên là biết Lục Thiếu Hoa đã trở vá». Kỳ tháºt Lý Thượng Khuê vừa vỠđến biệt thá»± cÅ©ng không lâu, buổi sáng Ä‘Æ°a Lục Gia Diệu trở vá» quê, sau đó lại cùng lên, nếu bốn ngÆ°á»i bá»n há» không cùng vá» thì y không biết có thể ngồi trên xe chống đỡ suốt mÆ°á»i mấy giỠđược không.
- Anh Lý! Anh quay lại rồi sao?
Lục Thiếu Hoa há»i.
- Ừ.
Lý Thượng Khuê nhìn bá»n Ông Văn Äức gáºt gáºt đầu xem nhÆ° trả lá»i là đã quay vá».
- Váºy, anh nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút Ä‘i, ngà y mai anh Quốc Bang vá» nÆ°á»›c, chúng ta sẽ Ä‘i đón.
Bá» ngoà i thì nhìn nhÆ° Lục Thiếu Hoa Ä‘ang nói má»™t chuyện tà o lao nhÆ°ng Lý Thượng Khuê biết, Lục Thiếu Hoa đây là nhắc nhở bá»n há» mai phải dáºy sá»›m má»™t chút.
Lý Thượng Khuê gáºt gáºt đầu, sau đó lại dò há»i:
- Anh Quốc Bang tháºt sá»± sẽ trở vá» sao?
- Vâng, sáng sớm mai máy bay sẽ hạ cánh.
Lục Thiếu Hoa lại nói thêm.
- Lần nà y quay trở vỠthì anh ấy không đi nữa, sẽ ở lại Thâm Quyến.
- Ừ, anh trở vỠphòng ngủ đây.
Lý Thượng Khuê lên tiếng, y kỳ tháºt cÅ©ng rất cao hứng, Trần Quốc Bang đã trở vá», hÆ¡n nữa lại vá» hẳn không Ä‘i nữa, khiến y giống nhÆ° tìm được ngÆ°á»i tri ká»·.
Vá» hà nh Ä‘á»™ng của Lý Thượng Khuê, Lục Thiếu Hoa lắc lắc đầu cÆ°á»i trừ, quay đầu vá» phÃa Tăng VÅ© Linh nói:
- VÅ© Linh, giá» trá»i cÅ©ng đã khuya rồi, Ä‘i ngủ trÆ°á»›c Ä‘i, sáng mai Ä‘i thăm biệt thá»± sau được không?
Tăng VÅ© Linh gáºt đầu xem nhÆ° đồng ý, đứng lên chá» Lục Thiếu Hoa thu xếp. Ông Văn Äức ngồi bên cạnh dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng rất mệt má»i, liá»n hÆ°á»›ng lên cầu thang Ä‘i vá» phÃa phòng mình.
Lục Thiếu Hoa cũng không quan tâm, đưa Tăng Vũ Linh từng bước lên tầng năm cao nhất.
Tà i sản của npq91
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , dai chie thuong truong , dai chien 4vn , dai chien thuong truong , daichienthuongtruong 4vn , dinh cap luu manh , ëàçàðåâ , giaÌm đôÌc hÆ°Ìa , ñóìêè , ong truong dai chien 4vn , quan ong dai chien , quan truong dai chien , thuong dai chien 4vn , thuong trung dai chien , thuong truong , thuong truong dai cgien , thuong truong dai chien , thuong truong day song , thuong truong di chien , thuong truongdai chien , thuong truongdaichien , thuong truonng dai chien , thuongtruong dai chien , thuongtruong daichien4vn , thuongtruongdaichien , thuongtruongdaichien 4vn , truong quan dai chien , truyen đô -rê-mon , truyen do thi an sat , truyen do thi khoa hoc