Huống chi, lúc trước Kiệt Sâm tại thời điểm đại hội ở Thác Đức gia tộc đã chọn trúng Khắc Lôi Nhã, bản thân họ trên đại hội cũng có mặt, lúc đó Khắc Lôi Nhã xác thực chính là thị nữ Thác Đức gia tộc an bài cho đệ tử trong gia tộc của chính mình, không ngờ mới hai tháng qua đi nàng ta đã trở nên cường đại như vậy.
Lỗ Đạo Phu vô cùng kinh hãi nhìn Kiệt Sâm, nguyên bản hắn cho là mình đã nhìn thấu Kiệt Sâm, nhưng mà suy đoán hôm nay, cái mình gọi là thấu triệt đó chỉ là một góc thực lực của Kiệt Sâm mà thôi.
Rốt cục, Ngả Lệ Ti đem chuyện đã trải qua từ đầu chí cuối nói một lần, mọi người lập tức đem ánh mắt đều tập trung vào trên người Kiệt Sâm bên cạnh giường.
Nhưng mà, vượt quá dự kiến của tất cả mọi người, trên mặt Kiệt Sâm vô cùng bình tĩnh, tựa như đang nghe một chyện không hề liên quan tới mình. Mọi người liếc nhau một cái, nhưng trong lòng thì không hiểu sao lại dâng lên một cảm giác lạnh lẽo.
- Ngả Lệ Ti, biết rõ đối phương là người nào không?
Sau nửa ngày, âm thanh lạnh như băng từ trong miệng Kiệt Sâm truyền ra, trong lời nói mang theo một cỗ lạnh lẽo thấu xương khiến cho tất cả mọi người nơi này không khỏi rùng mình.
- Còn chưa nhìn rõ thì Khắc Lôi Nhã đã bị như vậy.
- Kiệt Sâm, lai lịch của đối phương ta cũng không rõ, chỉ có điều ta nhìn thấy xe ngựa đám người đó cưỡi cũng giống chúng ta, đều là đại biểu chuyên dụng, về phần nguyên nhân gây ra xung đột ta cũng không có thấy, ta nghe đến Khắc Lôi Nhã kêu lên và lao ra thì đã thấy Khắc Lôi Nhã té trên mặt đất rồi.
Ngả Lệ Ti lắc đầu, trên mặt cũng đã hiện lên một tia tức giận, nàng thân là công chúa của Áo Lan Đa vương quốc, từ nhỏ đến lớn đã được vô số người yêu thương, cả nước cao thấp không ai dám hô to gọi nhỏ, nhưng hôm nay, nàng lại lần thứ nhất nếm được tư vị chịu nhục, đặc biệt là khi ánh mắt của Kiệt Sâm nhìn về phía nàng kèm theo vẻ lạnh như băng, trong lòng của nàng lại cảm thấy đau đớn.
Lông mày của Kiệt Sâm có chút nhíu lại, mặc dù nói mục tiêu đã tập trung vào đoàn đại biểu tới tham gia Linh Dược Sư đại hội, nhưng mà các quốc gia lần này tham gia Linh Dược Sư đại hội nhiều không kể xiết, nếu muốn tìm từng cái thì độ khó quá lớn.
- Kiệt Sâm, nếu có cái gì cần thì Đông Thăng vương quốc chúng ta thân là chủ nhà sẽ giúp đỡ ngươi một chút.
Đúng lúc này, La Bá Tỳ ở một bên lên tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy vẻ thành khẩn.
Tra Lý bệ hạ để cho hắn hảo hảo kết bạn Kiệt Sâm, trước mắt không phải là một cơ hội tốt sao? Loại chuyện này đối với Kiệt Sâm đến từ bên ngoài rất khó, nhưng mà đối với chủ nhà như Đông Thăng vương quốc thì không tính là gì.
- Vậy thì phiền toái La Bá Tỳ đại sư rồi.
Kiệt Sâm đối với La Bá Tỳ lộ ra một tia thần sắc cảm kích, dù sao làm loại chuyện này, nếu truyền ra ngoài, Đông Thăng vương quốc cũng sẽ đắc tội với người khác.
- Đúng rồi Kiệt Sâm.
Ngả Lệ Ti làm như nghĩ tới điều gì, đột nhiên lên tiếng nói:
- Hai tên hộ vệ của Đông Thăng vương quốc có lẽ biết chút ít bởi vì Khắc Lôi Nhã vì cái gì cùng đối phương phát sinh xung đột, bọn họ đứng bên ngoài chắc chắn sẽ biết.
- Vậy còn chờ cái gì, mau dẫn ta đi qua đó tìm họ.
Kiệt Sâm gật gật đầu, nếu là hộ vệ của Đông Thăng vương quốc thì chuyện tìm manh mối càng thêm dễ dàng hơn.
Ngả Lệ Ti đứng lên, dẫn đầu đi ra phòng, Kiệt Sâm cùng Vi Ân theo sát phía sau, mọi người còn lại nhìn nhau rồi cũng nện bước đi theo.
Rất nhanh về sau, mọi người liền đi ra khỏi khu sứ quán, ở bên trong dịch quán phủ đệ Đông Thăng vương quốc an bài, Ngả Lệ Ti liếc mắt liền thấy được hai gã hộ vệ.
Hai người kia mặt lộ thần sắc lo lắng đứng ở bên trong dịch quán đang bàn luận cái gì đó, thấy đám người Ngả Lệ Ti đi tới thì biến sắc, không khỏi hướng lui về phía sau hai bước, giống như là muốn đi, nhưng mà cuối cùng không dám mà vẫn đứng tại chỗ vẻ mặt cầu xin.
- Chư vị đại nhân, tiểu nhân đáng chết, không nên thấy chết mà không cứu.
Không đợi Kiệt Sâm câu hỏi lên tiếng, một hộ vệ trong đó được Đa Bảo Các lưu thủ đã bịch một tiếng quỳ xuống, mặt xám như tro, đặc biệt là nhìn đến trong đám người lại có La Bá Tỳ đại sư cùng Tạp Khoa Lý đại nhân của vương quốc chính mình thì càng sợ tới mức toàn thân run rẩy.
Sự tình hắn lo lắng nhất đã xảy ra, nguyên bản hộ vệ thủ hộ xe ngựa chỉ cho rằng Khắc Lôi Nhã chỉ là một thị nữ, hơn nữa đối phương ngay từ đầu cũng không có động thủ nên không có tiến lên cứu viện, hôm nay nhìn thấy một đám người đến, hắn mới biết mình đã sai mười phần rồi.
Lông mày La Bá Tỳ cùng Tạp Khoa Lý đều không khỏi nhăn lại, cả hai tiến lên một bước hỏi:
- Nói, đến tột cùng chuyện gì xảy ra?
Người nọ thân là hộ vệ của Đông Thăng vương quốc, đối mặt với đệ nhất cao thủ Tạp Khoa Lý của vương quốc không dám dấu diếm, đem chuyện trải qua từ đầu tới cuối nói lại.
Sắc mặt Kiệt Sâm theo thời gian dần trôi qua trở nên âm trầm, trong lòng của hắn rốt cục đã chứng thực suy đoán, rốt cục một cỗ lửa giận khó có thể áp chế bốc lên, cỗ lửa giận này từ nhỏ thành lớn, trong một lát đã tạo thành Liệu Nguyên Chi Thế trong đầu Kiệt Sâm.
Mà La Bá Tỳ cùng Tạp Khoa Lý hộ vệ do chính mình an bài rõ ràng thấy chết mà không cứu thì ánh mắt họ như biến thành một đầu mãnh hổ muốn ăn thịt người:
- Nói, người nọ là ai?
Âm thanh Tạp Khoa Lý lần nữa lạnh lùng nói, hắn hiểu rõ thủ hạ của mình không phải bởi vì Khắc Lôi Nhã là thị nữ mà không đi cứu viện, nhất định là sợ hãi chọc phải phiền toái nào đó.
- Tạp Khoa Lý đại nhân, tiểu nhân. . . Tiểu nhân thấy trong đám người kia có Vưu Lý, Vưu Lý lúc trước vương quốc an bài phân phối bảo hộ cho Uy Tư vương quốc...
Hộ vệ kia run rẩy nói.
- Uy Tư vương quốc?
Nguyên bản mọi người nộ khí đằng đằng, sát khí tràn ngập lập tức trở nên trầm mặc. Uy Tư vương quốc tuy rằng cùng Đông Thăng vương quốc, Áo Lan Đa vương quốc đồng dạng đều một trong ngũ đại cường quốc, nhưng mà với tư cách đệ nhất cường quốc chính thức ở Tây Bắc. Uy Tư vương quốc đối với các quốc gia khác có lực uy hiếp cực lớn.
- Đồ vô dụng, làm xấu mặt cả vương quốc chúng ta.
Tạp Khoa Lý tức giận mắng, lập tức đối với Kiệt Sâm nói:
- Kiệt Sâm, người này muốn xử trí như thế nào, ngươi cứ tự nhiên!
Hộ vệ kia quỳ dập đầu bịch bịch xuống mặt đất, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi vẻ, trong lòng run rẩy, đáy lòng hắn hiện giờ vô cùng hối hận.
Nhưng mà Kiệt Sâm thì không thèm liếc mắt hắn lấy một cái, sau đó đem ánh mắt quăng về một phương hướng. Tất cả mọi người biết rõ, đó là phủ đệ mà Đông Phương vương quốc chiêu đãi đoàn đại biểu Uy Tư vương quốc.
Trong ánh mắt Kiệt Sâm, sát ý sâm lãnh không che dấu chút nào điên cuồng tuôn ra.
Sắc mặt Lỗ Đạo Phu lập tức biến đổi:
- Kiệt Sâm, ngươi cần phải nghĩ lại ah!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Chương 306: Mạt Lạp Khắc, đi ra nhận lấy cái chết. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn : Sưu Tầm
Uy Tư vương quốc với tư cách là đệ nhất cường quốc Tây Bắc, tại tất cả phương diện đều trên Áo Lan Đa vương quốc một bậc, huống chi lần này người dẫn đội Linh Dược Sư đại hội của Uy Tư vương quốc là đệ nhất Linh Dược Sư Tây Bắc lục giai cấp thấp Linh Dược tôn sư Tây Nhĩ Đốn Đại Sư, mà hộ vệ dẫn đội là cao thủ thất giai trung cấp danh xưng Hoàng Linh Sư Nặc Duy Tư Cơ.
Cho dù là tất cả mọi người của đoàn đại biểu Áo Lan Đa vương quốc xuất động, chỉ sợ cũng căn bản không cách nào tạo thành tổn thương cho đối phương.
Kiệt Sâm không thèm để ý chút nào cười:
- Lỗ Đạo Phu đại sư, ngươi yên tâm, chuyện này là chuyện riêng của ta, do ta tự mình tới xử lý, cũng không có nghĩa là động thái của Áo Lan Đa vương quốc đối với Uy Tư vương quốc.
Lỗ Đạo Phu sắc mặt hơi biến đổi, giờ phút này trong lòng của hắn là vừa giận vừa tức vừa vội, lời này của Kiệt Sâm chính là biểu thị cho thái độ của hắn, nếu Lỗ Đạo Phu thật sự thờ ơ, mà để cho Kiệt Sâm một người xuất đầu thì cho dù trong lòng Kiệt Sâm không có bất mãn, nhưng quan hệ hắn cùng Kiệt Sâm và thái độ của Kiệt Sâm với Áo Lan Đa vương quốc vô cùng tốt chỉ e sau này sẽ vì thế mà cải biến.
- Dám can đảm làm tổn thương người của ta, ta sẽ khiến cho hắn phải hối hận vì đã sinh ra trên cái thế giới này.
Kiệt Sâm nói bằng giọng chém đinh chặt sắt, trong giọng nói mang theo sự kiên định không thể nào thay đổi.
Kiếp trước Kiệt Sâm thân là cô nhi, bên người căn bản không có một người thân, chỉ có những thủ hạ của hắn trung thành và tận tâm đi theo, đối với họ Kiệt Sâm không cảm thấy là gánh nặng gì.
Nhưng mà ở kiếp này, sau khi sống lại Kiệt Sâm tuy rằng có được gia tộc, nhưng đối với Thác Đức gia tộc, lòng trung thành của hắn cũng không mạnh, vì vậy đối với người bên cạnh, Kiệt Sâm đối đãi với họ như những người thủ hạ ở kiếp trước vĩnh viễn không buông bỏ, trung thành và tận tâm vô cùng quý trọng.
Hắn tuyệt không dễ dàng tha thứ bất luận kẻ nào xúc phạm tới người bên cạnh mình dù chỉ một chút.
- Điện hạ, điện hạ.
Kiệt Sâm cười lạnh một tiếng, ánh mắt đã rơi vào trên người La Bá Tỳ:
- La Bá Tỳ đại sư, lần này Uy Tư vương quốc đi theo đoàn đại biểu đến đây có rất nhiều vương tử sao?
La Bá Tỳ do dự một chút, lên tiếng nói:
- Ngoại trừ Bát vương tử Tư Lí Lan Tạp tham gia Linh Dược Sư đại hội thì vương tử cùng theo tới chỉ có Tam vương tử Mạt Lạp Khắc Uy Tư vương quốc mà thôi.
- Mạt Lạp Khắc, Mạt Lạp Khắc, hắc hắc!
Kiệt Sâm cười lạnh một tiếng, ngưng mắt nhìn phương xa, ánh mắt như là trực tiếp đã vượt qua khoảng cách không gian rơi xuống phủ đệ của Uy Tư vương quốc.
Kiệt Sâm cười lớn, ngay cả chào hỏi những người bên cạnh cũng không làm, thân hình trực tiếp nhoáng lên một cái ra khỏi trang viên hướng về phía xa đi tới.
Mà Vi Ân cũng không nhìn một ai, hai tròng mắt của hắn lập lòe tinh quang theo sát phía sau Kiệt Sâm.
Phản ứng của Kiệt Sâm để cho hắn có chút vui mừng, đối với hai người thị nữ của Kiệt Sâm, hắn đều coi như muội muội mà đối đãi. Những ngày này ở cùng với Khắc Lôi Nhã trong lòng Vi Ân càng có chút yêu thích thiếu nữ hay xấu hổ không có chút tâm cơ này.
Bởi vậy trước đó hắn nhìn thấy Khắc Lôi Nhã bị hôn mê, trong lòng cũng đã quyết định, mặc kệ đối phương là ai, mặc kệ thái độ của Kiệt Sâm là cái gì, hắn cũng muốn thay Khắc Lôi Nhã tìm về một cái công đạo.
Nếu là Kiệt Sâm bởi vì đối phương thế lớn mà không đi tìm đối phương gây phiền toái, Vi Ân tuy rằng đã quyết định đi theo Kiệt Sâm, nhưng mà trong lòng khó tránh khỏi một tia khó chịu, nhưng mà phản ứng của Kiệt Sâm hôm nay để cho hắn cảm nhận được vô cùng kích động.
Nhìn bóng lưng Kiệt Sâm rất nhanh , Lỗ Đạo Phu cùng Đế Lâm lập tức biến sắc nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra một tia do dự.
Rốt cục, Lỗ Đạo Phu cắn răng, lên tiếng nói:
- Đế Lâm, chạy nhanh triệu tập nhân thủ, chúng ta cùng đi.
Đế Lâm nhẹ gật đầu, muốn rời đi, lại nghe Lỗ Đạo Phu nói:
- Được rồi Đế Lâm, ngươi cùng ta mau chóng đuổi theo, nếu là Kiệt Sâm có cái gì không hay xảy ra thì không tốt. Ngả Lệ Ti, ngươi tụ tập tất cả mọi người đuổi theo sau.
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Lỗ Đạo Phu cùng Đế Lâm đồng dạng cũng rất nhanh biến mất ở trong trang viên chỉ để lại hai người La Bá Tỳ cùng Tạp Khoa Lý hai mặt nhìn nhau.
Nếu như Kiệt Sâm một người tiến đến có thể tính toán là chuyện cá nhân, nhưng mà Lỗ Đạo Phu cùng Đế Lâm cùng nhau tiến đến, đã đem sự tình thăng lên đến giữa quốc gia.
- Tạp Khoa Lý, ngươi lập tức theo sau họ, ta lập tức trở về đem chuyện này bẩm báo Tra Lý bệ hạ.
La Bá Tỳ suy nghĩ một lát, cũng ngưng trọng lên tiếng:
- Nhớ rõ, nếu như có thể thì tận lực đừng làm cho Kiệt Sâm xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Tạp Khoa Lý kinh ngạc mắt nhìn La Bá Tỳ, bất quá hắn không nói thêm gì, thân ảnh nhoáng lên cũng đuổi theo.
Giờ phút này, đúng là sau giờ ngọ, mặt trời nghiêng nghiêng về phía tây có hương vị sắp tới lúc hoàng hôn.
Phủ đệ của đoàn đại biểu của Uy Tư vương quốc ngụ tại vương thành Tạp Mai, kéo dài ra đường phố phồn hoa. Nơi cửa ra vào có hai hộ vệ ánh mắt sáng ngời, nhất cử nhất động đều toát ra khí thế cường hãn nhìn người trên đường đi tới đi lui.
Trên thực tế, trong lòng những hộ vệ này đều coi chuyến đi Linh Dược Sư đại hội lần này là lần du ngoạn xuất ngoại khó mà có được, những lần tổ chức trước chẳng phải cũng thế sao?
Nhưng mà nguyên bản Bát vương tử Tư Lí Lan Tạp điện hạ hạ lời thề muốn đoạt chức quán quân cuối cùng chỉ về thứ hai khiến hào khí bên trong phủ đệ Uy Tư vương quốc lập tức thay đổi.
Những hộ vệ này nguyên bản vô cùng lười nhác cũng phải phấn chấn lại tinh thần, tuy rằng bọn họ cũng đều biết, căn bản không có khả năng có người dám can đảm mạo phạm phủ đệ Uy Tư vương quốc, nhưng mà sợ hãi vị đại nhân nào đó tâm tình không tốt thấy mình sẽ thóa mạ một trận, vì thế họ vẫn phải nghiêm khắc chấp hành nhiệm vụ thủ vệ.
Trên đường phố, người đi qua đi lại đều có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén đến từ hai gã hộ vệ này, khí thế cường đại của họ khiến cho trái tim đám người đó đập thình thịch, trong lòng không khỏi vì sự cường đại của Uy Tư vương quốc mà sinh ra một tia sợ hãi.
Đúng lúc này, trên một góc đường đột nhiên xuất hiện thân ảnh của hai người, hai người này từ vừa xuất hiện, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào phủ đệ của Uy Tư vương quốc.
Nhưng mà chính là ánh mắt thong dong này khiến cho hai gã hộ vệ có kinh nghiệm phong phú nổi lên một tia báo động, ở bên trong, cảm giác của bọn hắn, hai người trước mặt này như là hai ngọn núi lửa sắp phun trào, trên người họ tản ra một loại khí thế khiến cho người ta rung động.
Hai gã hộ vệ lập tức nhìn nhau, từ điệu bộ này của đối phương để cho bọn họ cảm nhận được một chút khí thế hung mãnh.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Chương 307: Mạt Lạp Khắc, đi ra nhận lấy cái chết. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn : Sưu Tầm
- Không phải là có người thực sự dám tới phủ đệ của Uy Tư vương quốc chúng ta nháo sự chứ?
Trong lòng hai người đồng thời toát ra một tia kinh ngạc, tiến lên trước một bước nói:
- Các ngươi...
Không đợi đám người đem lời hỏi xong, ánh mắt sắc bén của hai người đó đã lạnh lùng nhìn tới.
Giờ khắc này, hai gã hộ vệ cảm giác mình như là bị một đầu cự thú thời tiền sử theo dõi, da đầu rung lên từng cơn, lồng ngực kinh hoàng, ngay cả hô hấp cũng không tự chủ được mà ngừng lại.
- Hừ.
Trong mắt của những người đi đường, nguyên bản hai gã hộ vệ cực kì cường hãn đột nhiên sắc mặt trắng nhợt, phốc oành một tiếng, toàn bộ đều ngã ngồi ở trước cổng chính, trên mặt lộ vẻ vẻ hoảng sợ.
Người ra tay dĩ nhiên là Vi Ân đã được Kiệt Sâm khôi phục đến bát giai cấp thấp đế Linh Sư.
Vi Ân thân là bát giai đỉnh phong Đế Linh sư, một thân thực lực đăng phong tạo cực (*đạt tới đỉnh cao), tung hoành thiên hạ, hôm nay sau khi khôi phục thực lực, khí thế bễ nghễ thiên hạ phong vân một cõi lại một lần nữa lại xuất hiện trên người của hắn.
Đế Linh Sư chính là đế vương trong các Linh sư, những Linh Sư hộ vệ này trước mặt Vi Ân thì như là dân chúng nông thôn thấy được hoàng đế cao cao tại thượng, chỉ riêng khí thế đã có thể làm suy sụp cả hai người.
Tuy rằng trên thân thể hai gã hộ vệ không có bị tổn thương thực chất, nhưng mà tâm linh hai người bọn họ đã gặp phải bị thương nghiêm trọng chỉ sợ cuối cùng cả đời, cũng không cách nào tiến thêm trên con đường linh sư nữa.
Nhìn đại môn cực lớn đóng chặt, khóe miệng Kiệt Sâm nhếch lên một tia cười lạnh. Dưới ánh mắt kinh ngạc nhìn soi mói của vô số người, tay phải Vi Ân nhẹ nhàng nâng lên.
- Tạch tạch tạch. . .
Oanh!!!
Từng khối Hàn Băng nhanh chóng dùng tay phải của Vi Ân làm trung tâm lan tràn ra, lập tức liền đem cả đại môn đóng băng. Lập tức trong ầm ầm nổ vang, đại môn cực lớn trong chốc lát ầm ầm sụp đổ, biến thành đầy. Cho dù là một ngũ giai Tông Linh Sư đều không thể có thể một quyền phá vỡ trong chốc lát ầm ầm sụp đổ, biến thành vụn băng đầy đất.
Ánh mắt Kiệt Sâm toàn bộ bước qua vụn băng đầy đất nhìn toàn bộ trang viên.
Kế tiếp là một thanh âm như sấm sét giữa trời vang vọng trong toàn bộ trang viên, thanh âm này quanh quẩn mãi không dứt.
- Mạt Lạp Khắc, đi ra nhận lấy cái chết!!!
Thanh âm ầm ầm như tiếng lôi minh chấn động màng nhĩ của tất cả mọi người, thanh âm mang theo áp lực khiến họ răng đập vài nhau, màng tai đau nhức.
- Người nào, dám tới nơi này giương oai!
Trong trang viên, một ít hộ vệ nhanh chóng lướt đi tới cửa lớn, thấy Kiệt Sâm cùng Vi Ân hai người và cảnh cửa đại môn chỉ còn một mảnh toàn vụn băng, trên mặt đều tràn đầy vẻ phẫn nộ.
Uy Tư vương quốc với tư cách là đệ nhất cường quốc Tây Bắc, những hộ tống này hộ tống đoàn đại biểu Linh Dược Sư đến đây đa số là hộ vệ cung đình. Bất luận là tại vương quốc của mìn hau là chư quốc tây bắc đều quen thói hoành hành. Hôm nay thấy có người đánh tới tận cửa, lại hét lớn tên của tam vương tử đi ra chịu chết, lập tức nguyên một đám sắc mặt đỏ bừng, trong lòng phẫn nộ không thôi.
Trong lúc nhất thời, trước sau đuổi tới gần mười hộ vệ, toàn bộ đều lập tức rút lợi nhận bên hông ra nhìn chằm chằm vào hai người Kiệt Sâm.
Không khí trong nháy mắt ngưng đọng lại.
Trong miệng gần mười tên hộ vệ rống giận, linh lực quang mang chớp trên người chớp động, hung hăng đánh về phía Kiệt Sâm cùng với Vi Ân.
Mặc kệ đối phương là thân phận gì, trong lòng họ cũng đã hạ quyết tâm, trước bắt hai người này lại hảo hảo chăm sóc một phen rồi mới nói sau.
Gần mười hộ vệ cung đình cùng nhau công kích là dạng tình cảnh gì?
Vô số người đi dường đứng trước cửa chính nhìn tràng cảnh đó, lần đầu tiên họ được chứng tràng diện này.
Nhiều loại hào quang ở trên người mười tên hộ vệ đằng kia phát ra, linh lực bên trong không khí lập tức vô cùng nóng bỏng, toàn bộ Thiên Địa cũng thoáng chốc giống như tối sầm lại, trong không trung truyền đến từng cơn linh lực chấn động phát ra những tiếng ong ong.
Mấy người này đều là Linh Sư của Uy Tư vương quốc, tuy rằng phần lớn đều tứ giai Thiên Linh Sư, ngẫu nhiên còn có hai cái ngũ giai Tông Linh Sư, luận lực lượng thân thể, tuy rằng cường đại, nhưng còn chưa đủ để tạo nên bao nhiêu thanh thế, nhưng gần mười người công kích thì lại bất đồng.
Trong thiên địa đột nhiên phủ lên một hồi cuồng phong, theo cơn sóng gió ngập trời hướng về phía hai người Vi Ân cùng Kiệt Sâm mãnh liệt đánh úp lại.
Dưới cỗ sóng lớn này hai người Vi Ân cùng Kiệt Sâm tựa như một con thuyền nhỏ giữa biển cả bao la, trong giây lát muốn lật chìm nghỉm.
Những cảm giác này chỉ xuất hiện trong mắt những người đi đường mà thôi, Vi Ân trong gió lốc không có chút nào biểu lộ, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh, tiến lên trước một bước, đang muốn xuất thủ thì. . .
- Dừng tay!
Một tiếng hét phẫn nộ kinh thiên đột nhiên từ phía xa truyền đến, thanh âm kia từ xa đến gần, lúc trước vẫn còn ở nơi hư vô, vậy mà trong nháy mắt đã đi tới phía trên đỉnh đầu của hai người Vi Ân cùng Kiệt Sâm. Ở bên trong, tiếng hét phẫn nộ một đạo linh lực màu đỏ rực tạo thành khí lãng, phô thiên cái địa đón nhận công kích của mười tên hộ vệ.
Trong ầm ầm nổ vang, Hỏa Hệ linh lực màu đỏ rực lan tràn về phía chân trời lập tức đem mười hộ vệ bao phủ vào, thanh âm kêu rên liên tiếp vang lên trong hồng mang. . Ánh sáng màu đỏ đến nhanh, đi cũng nhanh, một lát sau đã hoàn toàn biến mất, một đạo nhân ảnh chậm rãi xuất hiện trước mặt Vi Ân, tiếp đó là đám người Đế Lâm theo sát phía sau chạy tới.
Mà mười tên hộ vệ lúc trước hùng hổ, hung mãnh tiến tới thì hiện giờ ngã đứng ngã ngồi trên mặt đất, khóe miệng mang theo từng tia máu, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nguyên bản theo suy đoán của bọn hắn thì đối phương chẳng qua là một tên gia hỏa to gan lớn mật tiến tới đây mà thôi. Nhưng mà đạo thân ảnh bay từ trên không xuống khiến cho họ biết rõ, chuyện này có sự nhúng tay của lực lượng mạnh nhất Tây Bắc vương quốc - thất giai Hoàng Linh Sư.
Xoạt!!
- Thất giai Hoàng Linh Sư, đối phương cũng có thất giai Hoàng Linh Sư.
- Đúng là cường giả của quốc gia đó, nhưng tại sao lại dám tiến vào phủ đệ của Uy Tư vương quốc đánh hộ vệ của họ?
- Trời ạ, chẳng lẽ Tây Bắc lại muốn bắt đầu loạn rồi sao?
Dân chúng chung quanh lập tức sôi trào, thất giai Hoàng Linh Sư chính là Tối Cường Giả của một quốc gia, toàn bộ Tây Bắc, cũng chỉ có lác đác hơn mười người. Mỗi một người đều là nhân vật thành danh đã lâu, dân chúng Tây Bắc nhắm mắt lại đều có thể đếm biết được, bất kỳ một ai cũng là đại biểu cho thể diện của một vương quốc. Hôm nay lại có thất giai Hoàng Linh Sư xông vào phủ đệ của Uy Tư vương quốc đả thương mười người hộ vệ của Uy Tư vương quốc, mặc kệ là nguyên nhân gì, loại giây máu trắng trợn này không phải bất kì một quốc gia nào cũng có thể dễ dàng tha thứ.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Chẳng lẽ nói là có một vương quốc nào không để ý tới hiệp nghị Hòa Bình đại lục nhiều năm phát động chiến tranh cùng với có Tây Bắc đệ nhất cường quốc danh xưng là Uy Tư vương quốc rồi sao?
- Ồ, thiếu niên kia hình như là quán quân Kiệt Sâm của Linh Dược Sư đại hội thì phải?
Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên có người nhận ra thân phận của Kiệt Sâm.
- Quả nhiên là Kiệt Sâm, ta đã từng gặp trên đại hội Linh Dược Sư.
- Kiệt Sâm làm sao lại cùng Tam vương tử Ba Lạp Khắc điện hạ của Uy Tư vương quốc xung đột?
- Kiệt Sâm? Xảy ra chuyện gì? Đây không phải là thiên tài Linh Dược Sư của Áo Lan Đa vương quốc sao?
- Kiệt Sâm ah, ta nghe nói qua đây chính là nhân vật có thể so với Ai Lôi Lợi đại sư Thần Thoại Tây Bắc chúng ta đó.
- Thôi đi, nói như vậy mà cũng nói, thiên phú của Kiệt Sâm tại Linh Dược học thậm chí so Ai Lôi Lợi đại sư còn lợi hại hơn. Phải biết, lúc trước Ai Lôi Lợi đại sư tại Linh Dược chân lý trận này, cũng mới đột phá đến đệ ngũ quan, mà Kiệt Sâm hoàn mĩ thông qua đệ lục quan.
Nếu như nói hôm nay thanh danh của ai vang dội nhất vương thành Tạp Mai thì không ai có thể qua được Kiệt Sâm ngày hôm qua tại Linh Dược Sư đại hội đoạt được quán quân, tại vương thành Tạp Mai cơ hồ nhà nhà nói chuyện phiếm nghị luận chủ đề cũng có liên quan tới thiếu niên thiên tài Kiệt Sâm ngang trời xuất thế này.
Tại thế giới cường giả vi tôn này, mọi người càng cần thiên tài, càng cần nữa anh hùng, mà Kiệt Sâm biểu hiện ra ngoài thiên phú Linh Dược học vượt qua Thần Thoại Tây Bắc Ai Lôi Lợi đại sư Tây Bắc làm cho tất cả mọi người sùng bái không thôi, có người coi hắn là thần tượng.
- Thất giai Hoàng Linh Sư không phải Áo Lan Đa vương quốc - Đế Lâm sao?
- Quả thật là hắn.
- Ah, Lỗ Đạo Phu đại sư cũng đã tới, còn có Tạp Khoa Lý đại nhân của vương quốc chúng ta.
- Này. . . Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Trong khi đám người nghị luận thì lại có hai bóng người xâm nhập phủ đệ của Uy Tư vương quốc, đúng là Lỗ Đạo Phu đại sư cùng Tạp Long theo sát phía sau đã tới.
Kiệt Sâm mắt nhìn ba người Đế Lâm, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, lập tức trong lòng cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Trên thực tế, tại thời điểm Kiệt Sâm quyết định trước đến báo thù căn bản không có nghĩ đến Đế Lâm cùng Lỗ Đạo Phu cũng sẽ theo tới, bởi hai người bọn họ đại biểu cho toàn bộ Áo Lan Đa vương quốc.
Càng quan trọng hơn là ở chỗ này còn có một kẻ được xưng đệ nhất cao thủ Tây Bắc thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư Nặc Duy Tư Cơ, biết rõ thực lực của Vi Ân Kiệt Sâm tự nhiên không e ngại, nhưng mà đám người Đế Lâm thì không biết nên vẫn đi theo.
Giờ khắc này, nếu nói là trong lòng Kiệt Sâm không hề có cảm xúc thì không có khả năng.
Mặc kệ đối phương tới đây mang trong lòng mục đích hoặc tâm tư gì. Nhưng chỉ cần bọn họ chạy tới, đối với Kiệt Sâm mà nói chính là một cái thiên đại nhân tình, nhân tình mãi không thể quên.
Nhìn sang mười tên hộ vệ Uy Tư vương quốc té trên mặt đất, miệng phun máu tươi, mang trên mặt vẻ kinh hãi, Kiệt Sâm giẫm chận một cái, hắn dùng thanh âm lạnh lùng nói:
- Nói, Ba Lạp Khắc ở nơi nào?
Cho dù hiện tại trong lòng Kiệt Sâm vô cùng phẫn nộ, nhưng mà lần này hắn tới đây chỉ là muốn tìm Ba Lạp Khắc tên đầu sỏ gây phiền toái. Về phần những hộ vệ này chỉ là những người vô tội, Kiệt Sâm cũng không muốn tùy ý lấy tính mạng của người khác. Đương nhiên nếu như đối phương cố ý cản trở, Kiệt Sâm không ngại để cho chúng trở thành thi thể trên con đường mình báo thù.
Trên mặt những hộ vệ này đều mang theo vẻ khủng hoảng, ánh mắt không tự giác nhìn về phía tòa kiến trúc to lớn nhất đằng sau lưng.
- Lỗ Đạo Phu đại sư, Đế Lâm, chẳng lẽ đây chính là đạo đãi khách của Áo Lan Đa vương quốc các ngươi sao? Các ngươi vô cớ xâm nhập nơi đóng quân của Uy Tư vương quốc ta, luôn miệng nói muốn giết Tam vương tử điện hạ của Uy Tư vương quốc ta, không phải các ngươi đoạt được quán quân Linh Dược Sư đại hội thì không để Uy Tư vương quốc chúng ta vào mắt sao?
Trong lúc đám người Kiệt Sâm đang muốn tiếp tục đi tới thì từ chỗ sâu trong trang viện đột nhiên truyền tới một hồi thanh âm cực lớn. Lập tức, một đoàn người từ sâu trong trang viên đi ra. Người đầu lĩnh chính là Hi Nhĩ Đốn Đại Sư của Uy Tư vương quốc, mà đi theo sau lưng hắn chính là đệ nhất nhân danh xưng là Nặc Duy Tư Cơ của Tây Bắc.
Đám người này đi tới trước mặt đám người Kiệt Sâm, nhìn hộ vệ ngã trên mặt đấy, lại thấy được đại môn bị nghiền nát thành vô số mảnh vụn thì trong ánh mắt đều xẹt qua một thần sắc phẫn nộ vô cùng.
Mặc kệ cho tam hoàng tử điện hạ đã làm chuyện gì khiến họ phẫn nộ như thế, nhưng mà hành vi của đám người Lỗ Đạo Phu coi như đã hung hăng đánh thật mạnh vào mặt Uy Tư vương quốc, nếu như Uy Tư vương quốc còn có thể nhẫn nhịn thì thanh danh của họ ở tây bắc chỉ sợ sẽ rớt xuống ngàn trượng.
Hậu quả như vậy, là Hi Nhĩ Đốn Đại Sư tuyệt đối không cho phép, cũng không phải mình hắn có thể gánh chịu.
- Hi Nhĩ Đốn Đại Sư, ta tôn kính ngươi, tôn xưng ngươi là đại sư thì kính xin ngươi hãy giao Tam vương tử Ba Lạp Khắc ra đây, nếu không...
Kiệt Sâm tiến lên trước một bước, trong ánh mắt mang theo một tia lạnh lùng. Chứng kiến Kiệt Sâm xuất đầu, mà không phải Lỗ Đạo Phu, đám người Hi Nhĩ Đốn vốn là sững sờ, lập tức sắc mặt lộ ra vẻ lạnh băng, hắn hừ lạnh một tiếng nói:
- Nếu không thì cái gì? Hừ, Kiệt Sâm, ngươi tuy rằng đã lấy được quán quân Linh Dược Sư đại hội lần này quân, nhưng mà nói thật, ngươi bây giờ còn chưa có tư cách cùng ta đàm điều kiện, để cho Lỗ Đạo Phu đi ra nói chuyện.
Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng:
- Đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí, các ngươi không muốn giao hắn ra thì ra tự tìm lấy hắn.
Kiệt Sâm không có để ý tới người trước mặt mà là hướng về trong trang viên đi đến.
- Đứng lại!
Dưới con mắt của Hi Nhĩ Đốn, một hộ vệ trong đám người khí thế bưu hãn mạnh mẽ đứng dậy, ngăn ở trước mặt Kiệt Sâm, trên mặt xuất hiện một tiếng cười độc ác, hắn đưa tay chụp tới Kiệt Sâm, linh lực màu vàng đất giữa ngón tay chấn động mang theo khí thế mãnh liệt.
- Làm càn...
Tại thời điểm hộ vệ kia vừa có động tác thì Đế Lâm ở bên cạnh đã sớm chú ý đến, thân hình Đế Lâm nhoáng một cái, trong lúc hét vang, bàn tay của nàng lập tức biến thành hỏa hồng như máu. Hỏa Hệ công pháp của thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư biểu hiện vô cùng tinh tế, toàn bộ linh lực Hỏa Hệ trong thiên địa lập tức điều động đi ra, chen chúc về phía Đế Lâm.
Sóng nhiệt cuồn cuộn hướng về bốn phía lan tràn ra, mọi người lập tức cảm nhận được giờ phút này mình tựa như đưa thân vào trong lò lửa, mà ngay cả hô hấp, cũng hít vào hơi nóng rực.
Phanh!!!
Bàn tay hai người tương giao, gã hộ vệ chính diện tấn công Đế Lâm, trong miệng kêu một tiếng trầm muộn rồi chật vật lui về phía sau trên đầu truyền đến một mùi cháy khét lẹt.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Nặc Duy Tư Cơ đã sớm chờ đợi Đế Lâm xuất thủ, trong miệng gầm lên giận dữ, ánh mắt hiện lên một đạo quang mang lăng lệ ác liệt, một đốm hỏa diễm xuất hiện trên nắm tay phải của hắn nhắm một quyền đánh tới Đế Lâm.
Khác với Hi Nhĩ Đốn, Nặc Duy Tư Cơ không cần phải hỏi đám người này muốn gì, cũng không lên tiếng muốn biết Ba Lạp Khắc đến cùng làm cái gì để cho đám người Kiệt Sâm phẫn nộ. Mà là trước muốn dùng vũ lực áp đảo đám người Đế Lâm. Vừa rồi, hành vi của Đế Lâm tương đương với đánh một tát vào mặt Uy Tư vương quốc, đám người Nặc Duy Tư Cơ muốn đánh trả, nhưng không chỉ một cái mà rất nhiều, sau đó mới đàm luận cái khác.
Nếu không thì sự tình dù có được giải quyết thì thanh danh của Uy Tư vương quốc cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.
Nặc Duy Tư Cơ một lòng muốn cho đám người Đế Lâm một bài học, vì thế mà vừa ra tay là không chút lưu tình, một quyền này của hắn thoạt nhìn không dũng mãnh, nhưng mà chỉ trong một nhịp thở đã tập trung vào người Đế Lâm, đến thời khắc này trong cảm giác của hắn trong thiên địa hết thảy đều đã biến mất ở giữa thiên địa chỉ còn lại có nắm đấm màu đỏ rực nhanh chóng biến lớn.
Càng làm cho Đế Lâm kinh hãi chính là ở bên trong, cảm giác của hắn, một quyền này như bao phủ toàn thân, vô luận hắn giờ phút này muốn né tránh như thế nào cũng không thể làm được.
Nguy cơ cận kề trước mắt, , Đế Lâm cắn răng một cái, Hỏa Hệ linh lực lập tức bị điều động đến mức lớn nhất, nhắm ngay công kích của Nặc Duy Tư Cơ hung hăng nghênh đón.
Oanh!!
Khi nắm đấm của Đế Lâm cùng nắm đấm của Nặc Duy Tư Cơ tương giao cùng một chỗ, sắc mặt Đế Lâm trong lúc đó thay đổi, trong ánh mắt càng lộ ra một tia kinh hãi.
Một cỗ lực lượng Hỏa Hệ linh lực nóng rực cơ hồ khó có thể ngăn cản từ Nặc Duy Tư Cơ đối diện truyền ra, Hỏa Hệ linh lực cường đại nhanh chóng nhảy vào bên trong cánh tay của Đế Lâm, sau đó xông thẳng vào thân thể hắn trắng trợn quấy phá.
Giờ khắc này, Đế Lâm rốt cuộc biết, Nặc Duy Tư Cơ được xưng đệ nhất cường giả Tây Bắc, thực lực đến tột cùng đạt đến một tình trạng khủng bố như thế nào, ngay cả hắn thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, một chiêu phía dưới, liền đã nhận lấy ám khuy (lén bị thiệt thòi) không nhỏ ), Đế Lâm thậm chí hoài nghi, Nặc Duy Tư Cơ đã sắp đột phá đến thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư.
Trong miệng Đế Lâm hừ nhẹ một tiếng lui về phía sau hai bước, sắc mặt thoáng chốc trở nên vô cùng tái nhợt, một lát sau mới khôi phục sắc thái hồng nhuận phơn phớt.
- Hừ, Đế Lâm, ngươi đã dám xâm nhập phủ đệ Uy Tư vương quốc ta, đả thương hộ vệ Uy Tư vương quốc ta, thậm chí còn chặn đánh giết Tam vương tử điện hạ của Uy Tư vương quốc giết ta. Vậy ngươi có dám chiến một trận công bằng với ta hay không?
Nặc Duy Tư Cơ bay lên không phiêu phù ở giữa trang viên, tiếng hét phẫn nộ ầm ầm rung động trên không trung của vương thành, lập tức truyền khắp mỗi một cái góc nhỏ ở Đông Thăng vương quốc.
- Đế Lâm, ngươi dám cùng Nặc Duy Tư Cơ ta chiến một trận..
Trong lúc nhất thời, cơ hồ toàn bộ dân chúng ở vương thành đều loáng thoáng đã nghe được thanh âm gào thét của Nặc Duy Tư Cơ.
Mà một ít Hoàng Linh sư của các vương quốc khác cảm nhận được năng lượng bạo động linh nguyên tố tại phủ đệ Uy Tư vương quốc cũng đã sớm bay vọt đi qua, ở phía xa quan sát nhất cử nhất động nơi này.
Trong ánh mắt Đế Lâm hiện lên lửa giận ngập trời, cho dù linh lực hắn còn không có hoàn toàn dẹp loạn, nhưng mà Nặc Duy Tư Cơ muốn chiến khiến cho hắn căn bản không cách nào tránh lui.
Tuy rằng Đế Lâm biết mình cũng không phải là đối thủ của Nặc Duy Tư Cơ, nhưng mà giờ khắc này, tôn nghiêm Linh Sư để cho hắn không chút lựa chọn phi thân lên cao, trên người thiêu đốt ánh lửa hừng hực.
- Nặc Duy Tư Cơ, Đế Lâm ở đây, đến đây đi!
Thanh âm Đế Lâm cũng ầm ầm truyền khắp toàn bộ vương thành, trên người bốc lên chiến ý không sợ hãi chút nào.
- Ha ha, tốt!
Nặc Duy Tư Cơ trong miệng hét lớn một tiếng, trong hai tròng mắt tinh mang lập loè, trong lúc nói cười, cả người như hóa thành núi lửa sắp phun trào, lực lượng cuồng bạo phun ra khiến linh lực Hỏa Hệ không khí phụ cận trang viên đều kịch liệt sôi trào.
Trong lúc nhất thời, nhiệt độ ở vương thành Tạp Mai đều được đề cao thêm mấy độ. Mà không khí bên cạnh thân Nặc Duy Tư Cơ mấy chục mét còn vặn vẹo bốc cháy.
Cảm nhận được khí thế của Nặc Duy Tư Cơ vô cùng cường hãn, đám Hoàng Linh sư thất giai của vương quốc khác đứng quan sát ở bên ngoài sắc mặt tất cả đều thay đổi, từ lúc nhiều năm trước, Nặc Duy Tư Cơ lấy thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư thực lực vấn đỉnh (*mưu đồ đoạt quyền) bảo tọa Tây Bắc đệ nhất cao thủ, hôm nay đã nhiều năm như vậy, thực lực Nặc Duy Tư Cơ còn cường đại và khủng bố hơn cả năm đó.
- Đế Lâm, tiếp của ta một chưởng!
Trong tiếng rống giận dữ, tay phải của Nặc Duy Tư Cơ giơ lên cao lật tay đè xuống Đế Lâm bên dưới.
Nhật nguyệt thất huy, thiên địa biến sắc, toàn bộ bầu trời đều biến thành màu hỏa hồng như một vùng trời ráng đỏ rơi xuống đỉnh đầu Đế Lâm.
Ah Ah!!
Trong miệng Đế Lâm mạnh mẽ phát ra một tiếng quát lớn , linh lực lập tức sôi trào lên, đại lượng hỏa hệ nguyên tố chi lực bị quán thâu đến thân thể Đế Lâm, cả người hắn lập tức cũng biến thành hỏa hồng, mà ngay cả tóc hắn cũng tản ra từng cơn nhiệt lượng khủng bố.
Đế Lâm ngẩng đầu ngưng trọng nhìn Cự chưởng như cự sơn đang đè ép tới, hai tay hiện lên một cự tháp trùng điệp đánh lên trên.
Oanh!!!
Trong tiếng nổ vang cực lớn, , Đế Lâm chỉ cảm thấy một cỗ sức lực lớn khó có thể ngăn cản từ đỉnh đầu của hắn đột nhiên đè xuống, cả thân thể nhanh chóng từ giữa không trung rơi mạnh xuống mặt đất.
- Không!!!!
Khóe mắt Đế Lâm trợn lên như muốn nứt ra, trong miệng rống lớn một tiếng, huyết dịch toàn thân như muốn bốc cháy dưới nhiệt độ nóng bỏng, trên da thịt lập tức xuất hiện vô số tơ máu rạn nứt, cuối cùng có thể ngăn trở một kích này của Nặc Duy Tư Cơ một chút.
- Đè xuống cho ta!!!
Nặc Duy Tư Cơ cũng hét lớn một tiếng, hắn trợn lên nhìn Đế Lâm không cách nào chèo chống, cả người bị đè ép xuống mặt đất.
Oanh!!!
Đế Lâm trùng trùng điệp điệp bị ép vào trong lòng đất, trên mặt đất, lập tức xuất hiện một cái hố sâu cái cự đại, bùn đất đều vị nhiệt độ cao đốt cháy biến thành hình dạng như tinh thể kết tinh. Mà Đế Lâm thì vô cùng chật vật đứng ở trong cái hố to, khóe miệng rướm máu.
- Không. . . Không có khả năng. . .
Vô luận là Tạp Khoa Lý ở đây hay là những người thất giai cấp thấp Hoàng Linh sư đang quan sát từ xa, trong miệng tất cả đều phát ra một tiếng kinh hô không thể tưởng tượng nổi, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi vô cùng.
Mặc dù trước đó trận chiến đấu giữa Đế Lâm cùng Nặc Duy Tư Cơ, đám người đều cho rằng Nặc Duy Tư Cơ sẽ thắng, nhưng bọn hắn như thế nào cũng thật không ngờ, Đế Lâm đồng cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư sẽ bị Nặc Duy Tư Cơ một kích đánh bại.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long