Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu .
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 236: Mê huyễn thủy tinh quáng.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch + Biên tập : windmaster
Nguồn : 4vn.eu
Thuận lợi thuần hóa Thiên diện huyễn điêu hiếm thấy, Dương Lăng không hề dừng lại, chỉ huy mọi người thuần hóa tất cả Hạt Sư còn giá trị lợi dụng. Các con đã chết hoặc là mất một bên cánh, thân bị thương lạnh thì phân phó cho Áo Lan Đa thu bọn nó lại. Chuẩn bị sau khi trở lại Duy Sâm Trấn thì lấy Tinh hạch và máu trong cơ thể chúng ra.
Là Ma thú cao cấp, có thể nói cả người Hạt Sư đều là bảo, tự nhiên không dễ dàng bỏ qua.
Thống kê cuối cùng, thuần hóa được khoảng 100 con Hạt Sư, kể cả Hạt Sư vương sắp tiến giai đến cấp chín. NHư vậy, cộng cả Song túc Phi long thì tổng cộng có hơn 200 con Ma thú cao cấp. Cái giá phải trả chỉ là mấy trăm con Giác phong thú, Hấp huyết biên bức, và Tri thù các loại Ma thú cấp thấp, có thể thông qua Ma thú cơ địa bên trong Không gian Vu tháp nhanh chóng bổ sung lại.
Thời gian vừa qua, dưới sự quản lý của Vưu Na và Thú linh tế tự Áo Cổ Tư Đô khiến cho Ma thú cơ địa bên trong Không gian Vu tháp từng bước đi vào tuần hoàn, nuôi dưỡng Ma thú cấp thấp càng ngày càng nhiều. Ngay lập tức bổ sung mấy trăm con Giác phong thú và Hấp huyết biên bức không có vấn đề gì.
Hạt Sư rậm rạp như Thủy triều, Tri thù và Tà nhãn, Song túc Phi long, Giác phong thú và Tự bạo biên bức.
Thành công thuần hóa hơn 100 con Hạt Sư, nhớ đến khả năng của Thiên diện huyễn điêu, Dương Lăng vô cùng chờ mong vào Ma thú đại quân. Bây giờ, cho dù chống lại Xu ky chủ giáo áo trắng của Giáo Đình cũng không phải không thể đánh, chỉ cần cẩn thận bày mau phục, là có thể chỉ huy Ma thú đại quân vây chặt đối phương.
Thiên diện huyễn điêu rất nhỏ, không lớn hơn một con chuột bao nhiêu, ngoại hình tương tự như một con thỏ trắng, rất xinh đẹp. Da thịt trắng noãn, bộ lông màu trắng, con ngươi đen ngòm không ngừng đổi tới đổi lui, thi thoảng kêu lên vài tiếng “Cô Cô”, nhìn bộ dạng giống như một tên tiểu tử mới sinh chưa lâu. Dương Lăng vừa triệu nó ra, Tiểu tử này đã khiến mọi người vô cùng yêu thích.
“ồ, tiểu tử này thật xinh đẹp”
“Dương đại ca, đưa nó cho ta nhé”
Sờ sờ bộ lông mềm mại của Thiên diện huyễn điêu, nhéo nhéo cái nỗ tai to như tai thỏ của nó, Vưu Na và Ngả Lỵ Ti tranh nhau ôm lấy nó. Nhất là Tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti càng chơi đùa với nó, ôm nó đi tới đi lui bên cạnh Dương Lăng.
Tiểu tử này rất hoạt bát, rất nhanh đã quen thuộc với mọi người, bay xung quanh mọi người. Có khi nhảy đến trên đầu Cổ Đức vẫy vẫy mông, có khi lại rứt râu mép trắng toát của trưởng lão hồ tộc, có khi trốn trong lòng ngực Ngả Lỵ Ti làm mặt quỷ.
Không cẩn thận thuần hóa một con chuột Mickey?
Nhìn Tiểu tử nghịch ngợm, Dương Lăng nhắc đầu, nhớ đến con chuột xem trong phim hoạt hình "Tom and Jerry". Song chính khi hắn chuẩn bị chỉ huy mọi người tận dụng thời gian thăm dò tình huống xung quanh, thì xuất hiện một màn ngoài ý muốn.
Thiên diện huyễn điêu ngoáy ngoáy cái mông trắng bệch liền biến đổi thành bộ dáng của Vưu Na. Da thịt trắng như tuyết, cái eo mảnh mai, tóc dài đen như mun, nhìn thì thấy giống nhau như đúc. Đi vài vòng quanh người Vưu Na, rất nhanh mọi ngươi rốt cuộc nhìn không ra ai là Vưu Na, ai là tên Tiểu tử nghịch ngợm.
“Trời ạ, sao lại giống nhau đến thế”
“Bên trái chính là Vưu Na, ồ, không phải, bên phải mới đúng. Dương đại ca, nói đi, rốt cuộc là ai?”
Khiếp sợ trôi qua, mọi người chỉ vào hai người Vưu Na giống nhau như đúc mà bàn tán. Nhất là Ngả Lỵ Ti, sờ bàn tay của Vưu Na bên trái, ngửi mùi thơm cơ thể người bên phải, cả nửa ngày cũng không thể nào nhận ra ai mới là Vưu Na thật sự.
Muốn là có thể hóa thành bộ dáng địch nhân, vậy không phải là có thể nghênh ngang đi vào doanh trại quân địch, tìm hiểu tin tức tình báo cần thiết, hoặc là ám sát thủ lĩnh địch nhân?
Nhìn hai Vưu Na giống nhau như đúc, mọi người đều kích động bàn tán, nhưng Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng nghĩ đến một tác dụng kỳ diệu của Thiên diện huyễn điêu. Chỉ cần trải qua huấn luyện, có lẽ tiểu tử có thể biến thành thân nhân hoặc là thân tín của Mục tiêu, dễ dàng đến gần và tấn công mục tiêu, trở thành sát thủ kinh khủng nhất trên đại lục.
Bởi vì nguyên nhân thuần hóa, hắn tự nhiên có khả năng nhận ra ai là Vưu Na ai là Thiên diện huyễn điêu nghịch ngợm. Nhưng đối với người bình thường thì chỉ cần Thiên diện huyễn điêu không nó một lời, tương đối cẩn thận thì cả nửa ngày cũng không phân biệt ra, mà nếu không chú ý thì càng không cần phải nói.
“Dương đại ca, tiểu tử này thật đáng yêu, sau này gọi nó là Tiểu điêu và để cho ta nuôi nó nhé” Nhìn tiểu tử biến thành mình, Vưu Na không giận mà vui, vừa nói vừa dựa vào người Dương Lăng.
Không nghĩ được rằng tiểu tử kia cũng học theo nàng, cầm lấy tay Dương Lăng nhẹ nhàng sờ lên trên. Đến khi bị Dương Lăng xoa đầu một cái nó mới biến thành nguyên hình, nhảy đến rứt râu mép của trưởng lão hồ tộc ở bên cạnh, đau đến mức tên này kêu to một tiếng, khiến mọi người cười to lên.
Mọi người nghỉ ngơi hồi phục một lát. Sau đó dưới sự chỉ huy của Dương Lăng mọi người tìm tòi bảo bối rơi xung quanh, sau đó đi lên. Theo như trí nhớ của Thiên diện huyễn điêu và Hạt Sư vương, phía trước là Sơn cốc mà Hạt Sư sinh sống, bên trong có không ít Tài nguyên hiếm có. Đi qua Sơn cốc là có thể đi qua một con đường tối tăm tới cửa vào chính thức của Tòa thành dưới đất.
Sơn cốc Hạt Sư rất lớn, cùng với việc nói đó là một Sơn cốc còn không bằng nói đó là một vùng bình nguyên thần bí. Đi đến cuối con đường, mọi người nhìn thấy rất nhiều Tà nhãn hiếm có.
“A Tư Na Ma, ngươi dẫn Tượng Quy nhân và Tinh linh bảo vệ cửa vào Sơn cốc, không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được phép tiến vào. Nếu không, toàn bộ giết chết” Nhìn thấy tài nguyên phong phú bên trong Sơn cốc, Dương Lăng quyết đoán ra lệnh, triệu Ma thú đại quân ra phong tỏa cửa vào Sơn cốc.
Đối mặt với nhiều tài nguyên hiếm có như vậy, không thể có khả năng để cho đám Dong binh và Mạo hiểm giả tiến vào phân chia thành quả lao động của mình. Thấy được thực lực của Ma thú đại quân, Dương Lăng hiểu rằng cho dù bọn họ có phàn nàn đến đâu cũng không dám mạnh mẽ lao vào.
Quả nhiên, mặc dù muốn vào Sơn cốc chia một chén canh, nhưng nhìn thấy đông đảo con nhện ẩn núp ở cửa vào Sơn cốc, tà nhãn đại quân lập trận hình xong, nhìn thấy Song túc Phi long bay trên bầu trời Sơn cốc, đám Dong binh và Mạo hiểm giả không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ dừng lại.
“Hừ, dám phong tỏa cả tòa Sơn cốc, các huynh đệ, liều mạng với bọn chúng”
“Đúng là quá khi dễ người khác”
Địa phương càng nguy hiểm thì cất giấu càng nhiều bảo bối, đám Dong binh và Mạo hiểm giả giàu kinh nghiệm hiểu được đạo lý này. Nhìn Ma thú đại quân của Dương Lăng ngăn cản cửa vào Sơn cốc, bọn họ tức giận đến thét to như sấm, tất cả đều nghiến chặt răng. Có người mở miệng mắng to, có người hung hăng lau lau thanh trường kiếm.
Tuy nhiên mặc dù rất bất mãn, nhưng bọn hắn cũng chỉ dám chửi mà thôi, không ai dám tiến lên động thủ. Dù sao, ngay cả hơn 1000 con Hạt Sư cũng không phải đối thủ của Ma thú đại quân, vậy người bình thường lao lên quả thực là muốn chết.
Đám Dong binh và Mạo hiểm giả bên ngoài rất lo lắng, gấp gáp, nhưng đám người Dương Lăng lại bận rộn không ngừng, mọi người thi nhau thông báo, thi thoảng còn phát hiện bảo bối hiếm thấy.
“Đại nhân, Đại nhân, phía trước có một mỏ Tinh Quáng, một mỏ tinh quáng khổng lồ” Vừa xuất phát không lâu, Cổ Đức đã nhanh chóng chạy lại, cẩn thận nhìn xung quanh, nói nhỏ bên tai Dương Lăng: “Đại nhân, nếu ta nhìn không lầm, thì đó là Mê huyễn thủy tinh mà người đang cần”
Mê huyễn thủy tinh?
Mê huyễn thủy tinh bắt buộc dùng để kiến tạo Ma pháp truyền tống trận?
Nhìn Cổ Đức đang kích động, Dương Lăng không hề chần chờ, bảo hắn dẫn đường, càng chạy càng nhanh.
Có Mê huyễn thủy tinh, có thể kiến tạo Ma pháp truyền tống trận ở các vị trí chiến lược như Duy Sâm tòa thành và Sơn cốc, có rất nhiều chỗ tốt. Có thể tăng tốc độ khai thác Ngũ thải quáng mạch, có thể nhanh chóng đưa binh lực đến vị trí cần thiết.
Mỏ Mê huyễn thủy tinh không xa, rất nhanh, Dương Lăng và Cổ Đức đi đến mục tiêu. Đi qua một đám loạn thạch, ở trong một Sơn động khổng lồ phát hiện rất nhiều Thủy tinh khác thường.
Khác với các Tinh thạch khác, Thủy tinh bên trong Sơn động mặt ngoài có một tầng sương mù. Cảm giác lạnh lẽo, tản mát ra một trận Năng lượng ba động mịt mờ, giống như Lăng kính phản chiếu các hình ảnh. Liếc mắt một cái giống như đi vào một Không gian vô cùng thần bí. Theo sử sách ghi lại, đúng là Mê huyễn thủy tinh hiếm có trên Đại lục.
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng hạ lệnh: “Tốt, thật sự rất tốt. Cổ Đức, ngươi lập tức phái người khai thác vài xe Mê huyễn thủy tinh, rồi đưa về Duy Sâm tòa thành với tốc độ nhanh nhất, phân phó cho Ngả Luân đại sư và Trưởng lão địa tinh mau chóng làm ra Ma pháp truyền tống trận”
Vì đề phòng ngoại nhân dễ dàng xông vào, sau khi ra lệnh cho Cổ Đức hành động, hắn bày Không gian Cấm chế bên ngoài Sơn động, nói phương pháp ra vào cho vài người hân tín như Cổ Đức và Áo Lan Đa, để tránh tiết lộ tin tức ra ngoài.
Cũng giống như Ngũ thải quáng mạch, Mê huyễn thủy tinh vô cùng hiếm thấy trên Đại lục, biết được ở đây có một mỏ Mê huyễn thủy tinh, các thế lực lớn tuyệt đối sẽ lao đến. Vì đề phòng bất trắc, nên hắn bày giam cầm cấm chế để bảo hiểm. Mặc dù bất lợi với việc khai thác với quy mô lớn, nhưng về lâu về dài tuyệt đối có lợi mà không có hại.
Bảo bối bên trong Sơn cốc Hạt Sư rất nhiều, tiếp theo các đội thám hiểm liên tiếp báo lại.
Có người lấy được rất nhiều Thủy tinh phẩm chất tốt, có người gặp được một đống bảo thạch, có người giết chết một đám quái vật nhặt được trang bị Ma pháp hiếm có.
Tài nguyên bên trong Sơn cốc rất phong phú, bên trong huyệt động Hạt Sư cũng không ngoại lệ.
Theo trí nhớ của Hạt Sư vương, Dương Lăng thuận lợi tìm được hơn 100 quả trứng Hạt Sư và hơn mười viên Tinh hạch Hạt Sư. Ngoài ra, còn có rất nhiều hài cốt, lân giáp và da thú Hạt Sư, chỉ cần chuyển về Duy Sâm Trấn xử lý, cũng kiếm được rất nhiều tiền.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu .
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 237: Hắc long nhai.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch + Biên tập : windmaster
Nguồn : 4vn.eu
Tìm tòi một ngày trong Đạo sư Sơn cốc, xác nhận không bỏ sót cái gì đáng giá, hắn liền triệt tiêu Ma thú đại quân đang phong tỏa cửa vào. Theo trí nhớ của Thiên diện huyễn điêu và Hạt Sư vương, từ con đường nhỏ ở sâu trong Sơn cốc đi tới sẽ là cửa vào Tòa thành dưới đất.
Đợi hơn một ngày, đám Dong binh và Mạo hiểm giả đã sớm mất dần kiên nhẫn, nhìn thấy đám Ma thú đại quân lui đi, bọn họ như đàn ong vỡ tổ tản ra khắp nơi tìm tòi. Nhưng rất nhanh, bọn họ liền thất vọng.
“Chó má, ngay cả một cọng lông cũng không có”
“Ngay cả tinh thạch cấp thấp cũng không để lại một khối, còn sạch sẽ hơn cả chó, còn không bằng tìm kiếm ở con đường bên ngoài”
Tìm một vòng quanh Sơn cốc, mọi người tức giận đến nghiến răng, không nghĩ được rằng đợi lâu như vậy mà ngay cả tinh thạch cấp thấp cũng không tìm được một khối, buồn bực đến độ thiếu chút nữa hộc máu. Mặc dù sớm chuẩn bị trong lòng, nhưng bọn hắn không thể nào nghĩ được Dương Lăng tìm kiếm sạch sẽ như vậy, không còn một ít nào.
Chửi cứ chửi, nhưng không có ai là kẻ ngu, rất nhanh đám Dong binh và Mạo hiểm giả cũng tìm được con đường nhỏ đi thông tới Tòa thành dưới đất. Chạy như điên tới, không lâu sau liền theo sát nhóm Dương Lăng.
Đi qua mấy đoạn đường vòng, Dương Lăng dẫn đại quân đi đến một bình nguyên rộng rãi dưới đất. Ánh sáng tối tăm, loạn thạch khắp nơi, đồi núi phập phồng, thi thoảng còn thấy nham thạch đỏ bừng quay cuồng và khói đen, trong không khí tràn ngập một cảm giác nóng nực. Ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời rất u ám, không biết cách mặt đất bao nhiêu.
Ở giữa sân, có một pho tượng đầu lâu to như ngọn núi nhỏ, cái mũi và lỗ tai có thể nhìn thấy. Con ngươi đen nhánh, nhưng nhìn ở góc nào cũng có thể cảm giác được pho tượng đang lạnh lùng nhìn mình, vô cùng quỷ dị. Miệng mở rộng, sâu không thấy đáy. Theo như trí nhớ của Hạt Sư vương thì cái miệng như động không đáy chính là cửa vào Tòa thành dưới đất.
Nhìn cửa vào Tòa thành dưới đất như động không đáy, Dương Lăng có một cảm giác không tốt. Nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả lao lên, linh cơ vừa động, chỉ huy mọi người cắm trại ở bên dưới một ngọn núi nhỏ, tùy ý cho đám Dong binh chạy đến Bình nguyên tìm kiếm.
“Đại nhân, ở đây tài nguyên phong phú, tốt nhất là chúng ta phải nhanh chóng phái đội thám hiểm ra tìm kiếm”
Nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả đang hưng phấn chạy vào Bình nguyên, nghe tiếng kêu hưng phấn của bọn hắn không ngừng vang lên, trưởng lão hồ tộc hận không được phải ngay lập tức dẫn người đi ra. Dọc theo đường đi nhặt được các thứ, nhất là thu hoạch bên trong Hạt Sư Sơn cốc khiến thần kinh hắn rất kích thích. Trước khi đi, hắn không thể nào tưởng tượng bên trong Sơn động lại có nhiều đồ vật tốt đến như vậy.
“Hắc hắc, đi theo chúng ta lâu như vậy. Không có công lao cũng mất sức, cũng đến lúc cho bọn họ kiếm một chút”
Nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả không biết chết sống càng chạy càng xa, lại nhìn vẻ lo lắng của trưởng lão hồ tộc, Dương Lăng cười nhạt, nói tiếp: “Có tiền cùng nhau kiếm, không thể nào để cho họ đi theo phía sau chúng ta chỉ có thể uống gió Tây Bắc, ngay cả lộ phí cũng không kiếm được”
Mặc dù ngay lập tức không rõ rốt cuộc có nguy hiểm gì, nhưng Dương Lăng tin vào trực giác của mình, Bình nguyên thoạt nhìn như bình tĩnh này tuyệt đối ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm. Nếu đám Dong binh và Mạo hiểm giả không biết chết sống, hắn tự nhiên mừng rỡ có người làm con chuột bạch Thí nghiệm.
Có tiền cùng nhau kiếm?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, trưởng lão hồ tộc suýt nữa ngất đi. Nếu Dương Lăng thật sự hào phóng như hắn nói, thì trước sẽ không phái Ma thú đại quân bảo vệ cửa vào Hạt Sư Sơn cốc, đem chặn bọn Dong binh và Mạo hiểm giả ở bên ngoài, chính mình kiếm được bao nhiêu thứ. Tuy nhiên, hắn đã nói như vậy thì cũng chỉ có thể đợi mà thôi.
Chỉ huy mọi người kết trại tốt, Dương Lăng phái Giác phong thú và do thám ra tìm hiểu tình hình Bình nguyên, nhưng ngoại nham thạch quay cuồng và các loại bảo vật rơi trên mặt đất. Hắn không phát hiện được chỗ nào khả nghi. Một con Ma thú cũng không có, vừa nhìn thì thấy còn an toàn hơn các con đường bên ngoài.
Chẳng lẽ, do mình nghi thần nghi quỷ?
Thông qua Giác phong thú, phát hiện đám Dong binh và Mạo hiểm giả thu hoạch rất nhiều, trong lòng Dương Lăng trở lên dao động, có vài lần chút nữa ra lệnh cho trưởng lão hồ tộc và Cổ Đức dẫn người xuất phát, cướp lấy bảo vật rơi trên Bình nguyên. Tuy nhiên, cân nhắc vài lần, hắn vẫn kiên nhẫn ý niệm mê người trong đầu này.
“Ồ, đây là cái gì?”
Trong khi hắn nghi hoặc, đột nhiên ở một Thông đạo cách đó không xa xuất hiện một đội Nhân mã. Cầm đầu chính là Kỵ sĩ mặc trọng giáp, phía sau là một đám Ma pháp sư và Cung tiến thủ. Trong đó có một tên Ma pháp sư mặc áo trắng khiến người khác chú ý. Dương Lăng nhìn kỹ, người đó không phải ai khác mà chính là Xu ky chủ giáo áo trắng Giáo Đình đã gặp trong Sơn cốc.
Kỵ sĩ Giáo Đình đi trước cả người đầy vết máu, không ít người quấn đầy băng cầm máu, đám Ma pháp sư và Cung tiến thủ phía sau cũng không ngoại lệ. Có vài người bước đi lảo đảo, đi vài bước thì lại dựa vào vách đá thở dốc; có người vết thương vẫn còn chảy máu, thi thoảng cau mày rên lên vài tiếng, nhìn bộ dạng dường như bọn họ vừa trải qua một trận ác chiến.
Các Thông đạo lớn đều đi thông đến đây?
Bên trong Sơn động như mê cung có vô số các con đường lớn nhỏ.
Dương Lăng từng chạy qua chạy lại giữa các Thông đạo chính cướp bóc, gây ra cơn mưa máu gió tanh. Nhìn Giáo Đình Đại quân đi ra, hắn không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được bên trong Thông đạo của đối phương cũng có một con đường đi thông đến Bình nguyên thần bí này, Giáo Đình là như vậy, thì các Thông đạo khác cũng không ngoại lệ.
Quả nhiên, không lâu sau, Thú nhân, Hắc ám hiệp hội, An Cách Tư gia tộc và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc trước sau đi ra từ các con đường nhỏ khác nhau. Cũng giống như Giáo Đình, trong bọn họ có không ít người mình đầy vết máu, cũng dường như vừa trả qua một trận đại chiến.
Giấu mình trong một đám loạn thạch, Dương Lăng lạnh lùng xem đội ngũ của các Thế lực, âm thầm tính toán thực lực của bọn họ.
Giáo Đình cường đại nhất, mặc kệ là Kỵ sĩ mặc trọng giáp hay là Ma pháp sư cầm Ma pháp trượng trong tay, tất cả đều có thực lực vượt xa người bình thường. Chỉ một tên Xu ky chủ giáo áo trắng cũng khiến cho các thế lực khác không dám coi thường vọng động.
Nếu tính về số người, thì không ai có thể so sánh được với An Cách Tư gia tộc. Lúc này, bọn họ tổng cộng có hơn 100 Vong linh vu sư, mỗi một người có thể Triệu hồi hơn 10 Cương thi, Khô lâu và Ma thú tác chiến, trận hình cũng là khổng lồ nhất. Mặc dù không ít Cương thi và Khô lâu chỉ có Vũ khí đơn giản, nhưng thực lực cũng không thể coi thường.
Dưới sự chỉ huy của trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu, Kỵ sĩ hắc ám và Ma pháp sư nhanh chóng lập trận hình trên Bình nguyên, vừa nhìn là biết đó là tinh anh.
Bên cạnh trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu còn có bốn Lão già áo đen, cho dù còn cách một khoảng cách lớn, nhưng Dương Lăng vẫn có khả năng cảm giác rõ ràng Ma lực ba động trong cơ thể bọn họ. Nếu không đoán sai, thì thực lực của bọn họ cũng tương đương trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu.
Thú nhân mặc dù số lượng không nhiều, chỉ có hơn 200 người; nhưng mỗi một tên Võ sĩ đều cao trên ba mét, cầm thanh Trọng phủ khổng lồ hoặc là trường thương sắc bén, hai mắt đỏ bừng khát máu, vừa nhìn là biết đõ đều là những cỗ máy giết người không chớp mắt. Ngoài ra còn có hơn mười Tế tự cầm Ma pháp trượng thủy tinh trong tay, mặc dù không nói một lời, nhưng làm cho người ta có một cảm giác vô cùng nguy hiểm.
Trong tất cả thế lực, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc nhân số ít nhất và cũng thần bí nhất, đều mặc phi phong màu đen, đầu đeo mặt nạ đen, mỗi một người đều đeo một thanh Tinh không kiếm dài bằng nửa người.
Mặc dù chỉ có hơn 10 người, nhưng làm cho người ta có cảm giác lạnh như băng, giống như mỗi một người đều là thích khách cao cấp. Trên người Võ sĩ các thế lực khác hoặc nhiều hoặc ít đều dính máu, há miệng thở dốc, nhưng chỉ có hơn mười người bọn họ lại không có gì.
Nghỉ ngơi hồi phục một lát, Giáo Đình hành động đầu tiên, đi nhanh về phía Pho tượng ở giữa Bình nguyên. Các thế lực khác nhìn thấy cũng không cam lòng chậm chân, đều nhanh chóng đuổi theo.
Thấy các thế lực lớn bắt đầu hành động, đám Dong binh và Mạo hiểm giả đi theo phía sau bọn họ chần chờ một lát rồi đuổi theo, ngay cả vài tên đang tìm kiếm trên khắp Bình nguyên cũng không ngoại lệ. Đương nhiên cũng có người chần chờ không quyết, ở cạnh chỗ Dương Lăng cũng có một Dong binh đoàn nho nhỏ như vậy.
Nhìn bầu trời u ám, nham thạch đỏ bừng tuôn trào bốn phía, một tên Dong binh trung niên mặc bộ áo giáp cũ nát nói:
“Các huynh đệ, ta vẫn cảm thấy pho tượng này là lạ, hay là thừa dịp trở về. Dù sao, nhặt được nhiều tinh thạch và bảo thạch như vậy cũng đủ để chúng ta sống vài năm, thậm chí hơn mười năm”
“Hừ, bên ngoài đã có nhiều bảo bối như vậy, vậy thì bên trong Di tích cự long thì?” Một tên đại hán khiêng trọng phủ hừ lạnh một tiếng, nói tiếp:
“Ba Kỳ, ngươi muốn đi thì nhanh đi đi, nếu thời khắc mấu chốt mà lùi bước thì đừng trách huynh đệ không khách khí”
“Tốt, đừng cãi nhau nữa, mau đi thôi”
Buộc chặt bao tải sau lưng, đám Dong binh đi nhanh về phía trước, đi sát theo sau các thế lực lớn. Tên Dong binh trung niên Ba Kỳ lắc lắc đầu, giơ thanh trường kiếm bị mẻ một miếng nhanh chóng đuổi theo.
Con đường phía sau còn có không ít Ma thú, không có đồng bọn hỗ trợ, một mình hắn cũng không có biện pháp an toàn đi ra ngoài. Như vậy nên không thể làm gì khác hơn là phải bất đắc dĩ theo sát phía sau.
Ngao.
Các thế lực lớn hành động rất nhanh, không lâu sau đã chạy đến gần Pho tượng ở giữa bình nguyên. Song chính khi bọn hắn chuẩn bị đi ào, đột nhiên trong không trung truyền đến một tiếng rống giận rung trời. Trong nháy mắt, nham thạch kịch liệt quay cuồng, giống như sắp động đất đến nơi.
Không tốt, là Hắc long, nhanh, kết trận”
“Hắc Long nhai, trời ạ, là Hắc long nhai”
Ngay khi Dương Lăng nghi hoặc khó hiểu, thì mọi người ở gần Pho tượng chấn động, chỉ vào bầu trời u ám kêu lên thất thanh. Theo hướng tay bọn họ, Dương Lăng phát hiện không biết từ lúc nào, trên không trung xuất hiện một vách đá loang loáng.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu .
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 238: Nhất mãnh động tác phiến.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch + Biên tập : windmaster
Nguồn : 4vn.eu
Một cơn gió lạnh thổi qua, Dương Lăng nhìn kỹ thì thấy giữa không trung hiện lên vách núi rất cao. Loáng thoáng có thể thấy một huyệt động khổng lồ tối tăm sâu không thấy đấy, truyền ra một tiếng rít gào như tiếng sấm.
Hắc Long nhai?
Chẳng lẽ, Tòa thành dưới đất có Hắc Long bảo vệ, chúng nó sẽ sống trên vách đá?
Nhìn huyện động trên vách đá, Dương Lăng nhìn không nháy mắt, rất nhanh, hắn thấy được đáp án.
Theo một tiếng rít rung trời, trên vách đá toát ra hơn mười con quái vật khổng lồ. Cổ to dài, trên đầu có hai cái sừng, bốn móng vuốt to lớn, trên lưng có một đôi cánh rất lớn, bay trên không trung, tốc độ nhanh đến kinh người. Ngoài ra, cả người là lân giáp khẩn mật, hàm răng sắc bén, vô cùng dữ tợn.
“Trời ạ, hơn 10 con Hắc Long, nhanh, chạy mau”
“Kết trận, nhanh, thi triển Ma pháp Vòng bảo hộ”
Dương Lăng cẩn thạn quan sát đám Hắc Long, nhưng đám Dong binh và Mạo hiểm giả ở cạnh Pho tượng thì vô cùng hỗn loạn. Có người theo sát phía sau các thế lực lớn, có người hoảng sợ bỏ chạy, cũng có người run lên, khẩn trương đến độ chạy được vài bước liền ngã xuống mặt đất.
Đám Dong binh và Mạo hiểm giả vô cùng hoảng sợ, các thế lực lớn cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng kết trận phòng thủ. Đối mặt với đám Hắc Long được xưng có năng lực cận chiến cường đại nhất trên đại lục, bọn họ cũng cảm giác được áp lực trước đó chưa từng có.
Ngao.
Bay vài vòng trên không trung, hơn 10 con Hắc Long kêu lên một tiếng rồi lao xuống, một nửa giữ cửa vào Tòa thành dưới đất, một nửa phát động công kích trí mạng. Bởi vì tốc độ quá nhanh, nên hầu hết Dong binh và Mạo hiểm giả cơ bản không kịp né tránh.
Có người bị móng vuốt của Hắc Long nhấc lên không, sau đó xé thành hai nửa, có người lại bị ngọn lửa Hắc Long phun ra đốt thành tro bụi.
Thời khắc mấu chốt, các thế lực lớn đều ra tay.
Xu ky chủ giáo áo trắng ở giữa, bốn tên Hồng y chủ giáo đứng ở bốn phía, cùng nhau thi triển Thần Thánh Vòng Bảo Hộ, bảo vệ Giáo Đình Đại quân. Sau đó đám Ma pháp sư phát ra từng đạo Thánh quang tiễn như tia chớp, trực tiếp tấn công các vị trí yếu hại của Hắc Long như bụng và sau gáy.
Hắc Long mặc dù miễn dịch Ma pháp, nhưng chỉ là đối với các Ma pháp trung cấp mà thôi. Đối mặt với Thánh quang tiễn kinh khủng của Giáo Đình, chúng nó cũng không dám ngạnh kháng, dựa vào tốc độ rất nhanh né phải né trái, sau đó một trảo đánh về phía Vòng bảo hộ, phát ra âm thanh trầm muộn.
Trong nháy mắt bụi đất bay lên, không khí xung quanh phát ra rung động truyền ra xa xa, lực lượng mạnh đến mức nào cũng có thể tưởng tượng được. Mỗi lần bị tấn công, Thần Thánh Vòng Bảo Hộ của Giáo Đình lại rung lên kịch liệt, nếu không phải vài tên Hồng y chủ giáo không ngừng đưa vào Ma lực, sợ rằng Vòng bảo hộ đã sớm tan vỡ.
Động tác của Hắc ám hiệp hội rất nhanh, Hắc Long vừa xuất hiện, bọn họ đã thi triển ra một Vòng bảo hộ như sương mù. Hắc Long chỉ cần đến gần, tốc độ ngay lập tức bị giảm xuống, giống như bước vào ao đầm.
Tuy nhiên, mặc dù như vậy thì tốc độ của Hắc Long vẫn vượt xa Ma thú bình thường, thi thoảng có vài tên Kỵ sĩ vị chúng nó tát nát người, hoặc là bắt được mang lên không trung, sau đó xé thành hai nửa.
Khác với Giáo Đình và Hắc ám hiệp hội, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc lần này mang đến đều là tinh anh thân kinh bách chiến, đối mặt với đám Hắc Long kinh khủng, bọn họ không có Ma pháp Vòng bảo hộ, nhưng gia trì Đấu khí thì thanh trường kiếm tản mát ra một vòng ánh sáng kinh người. Có thanh trông như ngọn đuốc đang cháy, có thanh lạnh như băng, có cái giống như tia chớp chói mắt.
Mỗi khi Hắc Long đến gần, bọn họ chỉ cần huy động trường kiếm trong tay, ngay lập tức phát ra từng đạo Kiếm khí kinh người, kèm theo là hỏa hệ băng hệ và tia chớp. Đi qua chỗ nào là trên mặt đất lưu lại từng vết kiếm rất sâu.Thậm chí ngay cả loạn thạch đều bị chém thành hai nửa, số người mặc dù ít nhưng lực công kích cực kỳ kinh người.
Mặc dù trên người mọc đầy vảy khẩn mật, lực phòng ngự rất cường đại, nhưng đám Hắc Long cũng không dám đến gần.
Đối mặt với đám Hắc Long giỏi cận chiến, miễn dịch Ma pháp cấp thấp, Thú nhân, An Cách Tư gia tộc và Bầy sói dong binh đoàn vô cùng khẩn trương, so sánh với Giáo Đình, Hắc ám hiệp hội và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc thì bọn họ kém hơn.
Thú nhân không có Ma pháp Vòng bảo hộ, mặc dù đã được Thú linh tế tự gia trì khả năng cuồng hóa khát máu và sức chịu đựng, đám Võ sĩ bộc phát ra dũng khí và lực chiến đấu kinh người, nhưng vẫn kém đám Hắc Long giỏi cận chiến nhất. Thi thoảng có người bị móng vuốt của Hắc Long đánh nát, hoặc bị ngọn lửa của chúng thành tro bụi.
Cũng may, đối mặt với sĩ khí của Võ sĩ Thú nhân, đám Hắc Long cũng không dám đến quá gần, nếu không, thương vong của Thú nhân còn lớn hơn nữa.
An Cách Tư gia tộc tất cả đều là Vong linh vu sư, mặc dù có không ít Ma pháp sư có ma lực cao thâm, nhưng cận chiến hầu hết đều phải dựa vào đám Cương thi, khô lâu và Ma thú. Đối mặt với đám Hắc Long có năng lực cận chiến kinh khủng, bọn họ khổ không nói ra lời.
Cương thi, Khô lâu bình thường không phải đối thủ của Hắc Long. Hắc Long chỉ cần quẫy đuôi một cái, đám Vong linh Đại quân cầm Vũ khí đơn giản trong tay liền ngã xuống thành một tảng lớn. Cũng may một vài Ma Đạo sư kịp thời triệu hồi mấy người khổng lồ một mắt, phát ra từng cái đĩa rất lớn khiến cho đám Hắc Long không dám đến quá gần.
An Cách Tư gia tộc khổ không chịu nổi, thì Bầy sói dong binh đoàn và đám Dong binh và Mạo hiểm giả xung quanh càng thêm nguy hiểm, đám Ma pháp sư rất vất vả vừa thi triển ra Ma pháp Vòng bảo hộ, còn chưa kịp thở một hơi đã bị mấy con Hắc Long hợp sức phá tan. Không có Ma pháp Vòng bảo hộ bảo vệ, đám Dong binh và Mạo hiểm giả bình thường cơ bản không phải đối thủ của Hắc Long.
Đây là thực lực của Hắc Long Ma thú cấp chín, được xưng cận chiến vô địch, miễn dịch với Ma pháp?
Nhìn hơn 10 con Hắc Long bay xung quanh, nhìn cự trảo sắc bén, lân giáp đen nhánh chắc chắn và ngọn lửa rất nóng của bọn nó, Dương Lăng hít một hơi lãnh khí. Khiếp sợ trôi qua, hắn không dám chậm trễ, chỉ huy mọi người lập thành một trận phòng ngự hình tròn chắc chắn, sau đó mặc niệm Vu quyết, bày Không gian giam cầm cấm chế ở xung quanh.
Sau khi bố trí xong giam cầm cấm chế, nhìn đám Võ sĩ ở bên cạnh đang hoảng sợ, lại nhìn đám Hắc Long với lực công kích cường đại, hắn cắn chặt răng, không tiếc hao tổn Vu lực và Tinh thần lực gia tăng thêm Ảo thuật Cấm chế. Như vậy, thì chỉ cần Hắc Long bước vào phạm vi của Cấm chế, tốc độ sẽ chậm đi hơn nữa, và bị lạc bên trong Ảo trận.
Không gian Giam cầm, tăng gấp năm lần trọng lực, thêm vào đó là mê hoặc của Ảo trận.
Bố trí cấm chế xong, Dương Lăng uống liền một lúc rất nhiều Ma thú huyết châu bổ sung Vu lực và Tinh thần lực tiêu hao. Nhìn trận kịch chiến ở xa xa, trong lòng vừa động, nhớ đến Ảo ảnh thủy tinh có khả năng thu hình.
Thời gian vừa qua, bởi vì để cùng một chỗ với rất nhiều cực phẩm thủy tinh, Ảo ảnh thủy tinh đã hấp thu được rất nhiều Năng lượng, hiệu quả phóng hình cũng rõ ràng hơn nhiều.
Thế giới này không có trò chơi Online, cũng không có phim, người bình thường sau khi ăn xong sẽ đến Quán rượu uống vài chén, sau đó chỉ có thể về nhà ôm vợ ngủ ngon. Nếu dùng Ảo ảnh thủy tinh ghi lại tràng đại chiến trước mặt, rồi chiếu ra ở Duy Sâm Trấn, tuyệt đối khiến oanh động trước đó chưa từng có.
Sách sách, so với phim Mỹ còn chân thật hơn, động tác còn bạo lực hơn N lần.
Lấy Ảo ảnh thủy tinh bên trong Không gian giới chỉ ra, Dương Lăng vừa thu vừa cảm khái vài câu. Hiệu quả ghi hình của Ảo ảnh thủy tinh còn hơn nhiều so với Cameras của mình trước đây.
“Ồ, Ảo ảnh thủy tinh, Dương đại ca, cho ta sờ cái”
“Lợi hại, ngọn lửa thật là kinh khủng, ngay cả tảng đá cũng có thể hòa tan nhanh như vậy”
Nhìn Ảo ảnh thủy tinh trong tay Dương Lăng, mọi người rất nhanh xông tới. Mặc dù còn cách một đoạn, nhưng hình ảnh mà Ảo ảnh thủy tinh biểu hiện ra còn rõ ràng hơn bọn hắn trực tiếp dùng mắt nhìn, giống như Ảo ảnh thủy tinh không chỉ có khả năng ghi hình, mà còn có thể tự động điều chỉnh, khiến Dương Lăng cảm khái không thôi.
Nhìn Ảo ảnh thủy tinh trong suốt, lại nhìn hình ảnh rõ ràng bên trên, Vưu Na dựa sát vào người Dương Lăng quan sát, hận không được phải cướp lấy. Tên Thiên diện huyễn điêu nghịch ngợm nhìn thấy hai mắt liền sáng rực lên, chạy quanh trước mặt Dương Lăng, thậm chí chạy đến trước mặt Ảo ảnh thủy tinh ngoáy ngoáy mông, khiến mọi người cười to.
Vì nhìn cho rõ ràng hơn, Vưu Na chui vào trong lòng Dương Lăng, nhìn trận kịch chiến giữa Hắc Long và mọi người, khi thì thét lên chói tai, lúc thì hoảng sợ dựa chặt vào người Dương Lăng. Mùi thơm cơ thể, bờ mông đầy đặn mềm mại đung đưa trên Hạ thân Dương Lăng, khiến hắn nhộn nhạo trong lòng.
Cúi đầu nhìn da thịt trắng như tuyết của Dương Lăng, ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người nàng, đôi chân co dãn, khiến hắn không khỏi nhớ đến các trận mây mưa giữa hai người.
Ảo ảnh thủy tinh không những thu được hình ảnh, còn có thể thu được âm thanh, ghi vài đoạn phim ***, tuyệt đối rất tuyệt.
Lặng lẽ sờ bờ mông của Vưu Na, Dương Lăng nuốt nuốt nước miếng, nghĩ đến một chủ ý tà ác. Tràng đại chiến tất nhiên có khả năng khiến xảy ra oanh động trước đó chưa từng có, nhưng nếu tìm mấy Mỹ nữ tinh linh cùng với đám Dã man nhân hoặc Ngưu đầu nhân cao hơn ba mét ghi một đoạn phim AV <các anh em chắc biết cả rồi =)) Adult Video mà ko xem thì HLM có mà sập tiệm – wind >, tuyệt đối có thể khiến Thái Luân đại lục xảy ra một cơn lốc.
Đến lúc đó, mở mấy trăm phòng chiếu phim ở trên đại lục, thi thoảng chiếu vài đoạn về động tác tình yêu, tuyệt đối thu được rất nhiều tiền, sợ rằng còn kiếm được nhiều hơn cả Ngũ thải quáng mạch.
“Nhanh, mặt trời sắp lặn đến nơi rồi, Tòa thành dưới đất sắp đóng cửa. Hợp lực giết chết Hắc Long, nhanh”
“Lên hết, nhanh”
Ngay khi Dương Lăng suy nghĩ liên miên, sắc trời càng lúc càng tối, miệng Pho tượng từ từ đóng lại. Theo như truyền thuyết, Tòa thành dưới đất cứ cách mấy trăm năm mới mở một lần, nếu hôm nay bỏ qua cơ hội, thì cửa vào không biết đến bao giờ mới có thể mở trở lại.
Các Thế lực lớn vốn còn muốn bảo toàn thực lực, thậm chí chuẩn bị Bỏ đá xuống giếng, thừa dịp hỗn loạn tấn công các thế lực còn lại, để độc chiếm Thần Khí bên trong Di tích cự long. Nhưng nhìn thấy trời càng ngày càng tối. Miệng pho tượng đi thông Tòa thành dưới đất từ từ đóng lại, bọn họ hiểu được phải lập tức giết chét Hắc Long đang chặn ở cửa, không thể không hợp lực hành động.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu .
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 239: Miệng thịt béo tới miệng.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch + Biên tập : windmaster
Nguồn : 4vn.eu
Hắc Long rất cường đại, bất kể là năng lực cận chiến hay miễn dịch Ma pháp, nhưng các Thế lực lớn cũng không phải chuyện đùa.
Ra tay đầu tiên không phải là Giáo Đình cường đại, cũng không phải là Hắc ám hiệp hội, mà là Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc thần bí nhất. Hơn mười người nhằm về hơn 100 bước ở một phía Pho tượng phát ra Kiếm khí sắc bén, tấn công đám Hắc Long đang bay thấp tới.
Nhìn thấy Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc nhanh chóng lao đến, một con Hắc Long từ trên cao lao xuống, vốn định bắt tên Kiếm sĩ thủ lĩnh lại, dùng sức xé thành hai nửa; không ngờ, một tên Kiếm sĩ mang mặt nạ màu đỏ, quát lớn lên một tiếng nhảy lên bả vai vài tên Tộc nhân, thanh trường kiếm sắc bén chém một nhát thật sâu ở bụng con Hắc Long.
Ngao.
Đau đớn, con Hắc Long bị thương nắm chặt tên Kiếm sĩ mang mặt nạ đỏ, song ngay khi nó chuẩn bị bay lên trời, xé tên kiếm sĩ ghê tởm thành hai mảnh thì Ma pháp sư Giáo Đình phát ra một trận Thánh quang tiễn. Không cao không thấp, vừa vặn đánh trúng vết thương trên bụng nó.
Đối với con Hắc Long xui xẻo mà nói, tai nạn vẫn chưa chấm dứt, tất cả vừa mới bắt đầu.
Vừa mới xoay người tránh thoát được làn Thánh quang tiễn của Giáo Đình, lại phải đón nhận trường thương của thế lực Thú nhân, nếu là bình thường nó hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ rất nhanh né tránh. Nhưng trọng thương nên chỉ tránh được hầu hết mũi thương, nhưng bụng vẫn bị thương nặng.
Đối mặt với các cuộc tấn công không ngừng của Thế lực lớn, con Hắc Long bị thương quẫy đuôi một cái, dùng số sức lực cuối cùng bay ra khỏi phạm vi công kích của mọi người. Lại đâm đầu bay về phía Dương Lăng, càng bay càng thấp, cuối cùng “Ba” một tiếng ngã nằm trên mặt đất, máu chảy ròng ròng.
“Nhanh, Cáp Lý Sâm thiếu gia, nhanh chóng luyện chế Hắc Long bị thương”
“Tốt, Lan Đạt, đi theo ta”
Hắc Long cả người đều là bảo, lân giáp là áo giáp tự nhiên, hài cốt có thể chế tạo Ma pháp trượng, Tinh hạch càng đáng giá. Nhưng đối với An Cách Tư gia tộc được xưng là Thao ma nhân mà nói, giá trị của Hắc Long không chỉ có như vậy, thi thể của một con Ma thú cấp chín không thể dùng Tinh tệ để tính toán.
Nhìn thấy con Hắc Long bị thương ngã trên đất, Trưởng lão của An Cách Tư gia tộc phản ứng trước tiên, phân phó cho tên tuổi trẻ tóc dài bên cạnh ngay lập tức hành động. Chính mình lại chỉ huy mọi người cuốn lấy đám Hắc Long còn lại, triệu tất cả người khổng lồ một mắt ra hết.
Lấy một bình Dược thủy đen ngòm trong lòng ngực ra, tên Cáp Lý Sâm dưới sự bảo vệ của một đám Cương thi và Khô lâu nhanh chóng hành động. Dẫn vài tên Tộc nhân lao về phía con Hắc Long ngã nằm trên mặt đất. Dương Lăng định thần nhìn kỹ, thì đây chính là kẻ bị mình âm thâm đâm một đao ở trong Ngõa Luân Á sơn cốc.
Luyện chế Hắc Long bị thương?
Chẳng lẽ bọn họ muốn nhân cơ hội luyện chế Hắc Long thành Ma thú giống như Cương thi?
Cái bình dược thủy trên tay Cáp Lý Sâm không biết là cái gì, nhưng từ xa đã tản mát ra một mùi vị khiến người khác buồn nôn. Nhìn động tác cứng ngắc của đám Đại địa bạo hùng bên cạnh hắn, lại nghĩ đến thân phận của hắn và khả năng thao túng thi thể Ma thú, Dương Lăng nhanh chóng hiểu được ý tứ của hắn.
Bây giờ hoặc không bao giờ.
Tên Cáp Lý Sâm tốc độ rất nhanh, nhưng động tác của Dương Lăng còn nhanh hơn, nhìn con Hắc Long bị thương nặng hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội để thuần hóa tốt như vậy. Mặc niệm Vu quyết, liền thông qua Thổ độn pháp thuật thuấn di ra ngoài.
Hắc hắc, cho dù không lấy được Thần Khí bên trong Di tích cự long, chỉ cần luyện chế vài con Hắc Long thì chuyến này cũng không phí.
Nhìn con Hắc Long người đầy vết máu, hấp hối sắp chết nằm sấp trên mặt đất, Cáp Lý Sâm vô cùng hưng phấn. Là người thứ hai có hy vọng trở thành người kế thừa của Gia tộc, hắn biết rõ sau khi luyện chế một con Hắc Long sẽ có bao nhiêu chỗ tốt với mình.
Khác với Vong linh vu sư bình thường, An Cách Tư gia tộc ngoại trừ khả năng triệu hồi Cương thi và Khô lâu tác chiến, còn có thể thông qua biện pháp đặc thù chỉ huy thi thể Ma thú tác chiến, thậm chí là cường hóa khả năng của Ma thú. Ma thú khi còn sống càng cường đại, thì sau khi luyện chế sẽ có lực chiến đấu càng cường đại. Một con Hắc Long cận chiến cường hãn, miễn dịch với Ma pháp trung cấp, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Nhanh chóng chạy đến bên người Hắc Long, Cáp Lý Sâm đè nén tâm tình kích động, niệm chú ngữ. Song chính khi hắn chuẩn bị đổ Dược thủy lên người Hắc Long thì trong lòng đột nhiên có một cảm giác không ổn. Vừa mới nhảy sang một bên thì vị trí vừa đứng xuất hiện một trận rung động, theo sát, một tên tuổi còn trẻ cầm thanh chủy thủ sắc bén trống rỗng xuất hiện.
“Ồ, Lĩnh chủ đại nhân”
Ở Duy Sâm Trấn lâu như vậy, Cáp Lý Sâm tự nhiên biết được tên Lĩnh chủ Dương Lăng thực lực cao siêu này. Nhìn thanh chủy thủ sắc bén trong tay đối phương, lui vài bước rồi triệu một đám Cương thi và Khô lâu ra hộ thể.
Đáng tiếc, thật sự quá đáng tiếc.
Nhìn tên Cáp Lý Sâm phản ứng nhanh nhẹn, tuy Dương Lăng vẫn cười cười nhưng trong lòng lại thầm kêu đáng tiếc. Hắn vốn còn chuẩn bị Nhất tiễn xạ song điêu, giết chết Cáp Lý Sâm rồi thuần hóa Hắc Long, không ngờ rằng đối phương thật nhạy bén, nhanh chóng né qua.
“Hắc Long phi thường cường đại, ngàn vạn lần không nên tới gần một cách dễ dàng, nhất định phải cẩn thận”
Ra vẻ tốt bụng nhắc nhở một câu, Dương Lăng nhanh chóng thu con Hắc Long nằm trên mặt đất vào Không gian Vu tháp, rồi nói tiếp:
“Người khách đến từ phương xa, Ma thú lĩnh hoan nghênh ngươi đến, sau này có gì khó khăn thì cứ đến Duy Sâm tòa thành tìm ta”
Thành công, Dương Lăng nhanh chóng rời đi, nếu đối phương đã đề phòng, ở lại cũng không còn ý nghĩa. Cùng với việc cùng đối phương chém giết trước mặt, còn không bằng kiên nhẫn chờ đợi cơ hội đánh lén tiếp theo, theo tình huống thì xem ra còn nhiều cơ hội đánh lén. Đối phương tránh được lần đầu, nhưng không nhất định có thể tránh thoát lần thứ hai.
Chào đón mình đến?
Nhìn xem Dương Lăng ra vẻ tốt bụng, thu được Hắc Long rồi nhanh chóng rời đi, Cáp Lý Sâm hận đến cắn chặt răng. Không thể nào tưởng được, miếng thịt đến miệng còn bay mất.
Đuổi theo giết chết hắn, hay là nhẫn nhịn tìm cơ hội trả thù?
Nhìn Dương Lăng tốc độ rất nhanh, lại nhìn đám thị vệ tinh anh của hắn, Cáp Lý Sâm chần chờ không quyết. Vừa không thể nào nuốt trôi cục hận này, vừa không dám coi thường vọng động.
Có lẽ chỉ huy Vong linh Đại quân lao hết lên thì có khả năng chém giết tên Dương Lăng ghê tởm thành mảnh vụn, nhưng hết giận thì không thể không lo lắng Đại quân của đối phương công kích và trả thù. Chẳng may không thể nào một kích trí mạng, để cho đối phương chạy thoát vậy càng thêm phiền toái.
Thân là Lĩnh chủ quyền cao chức trọng, đối phương sau khi chạy khỏi đây tuyệt đối sẽ phái Đại quân trả thù, cho dù nhóm mình thuận lợi cướp được Thần Khí trong Di tích cự long, sợ rằng cũng khó có thể thuận lợi thoát thân. Các thế lực như Giáo Đình, Hắc ám hiệp hội và Thú nhân nhìn chằm chằm, giờ mà thêm một đối thủ cường đại tuyệt đối là một lựa chọn ngu xuẩn.
“Hừ, đi”
Sau một lát trầm tư, Cáp Lý Sâm không thể không nhẫn nhịn, hừ lạnh một tiếng rồi nhanh chóng rút lui. Vài tên Tộc nhân trừng mắt nhìn chằm chằm Dương Lăng một cái, rồi cũng xoay người đuổi theo.
Sau khi trở lại đại trận, Dương Lăng nhanh chóng vào trong Không gian Vu tháp lấy máu thuần hóa con Hắc Long đang hấp hối. Hắn dễ dàng thu hoạch được, nhưng các Thế lực lớn như Giáo Đình, Hắc ám hiệp hội và An Cách Tư gia tộc lại cùng với Hắc Long chém giết khó phân nan giải, máu chảy thành sông.
Vì đi vào được Tòa thành dưới đất trước khi mặt trời lặn, các Thế lực lớn liên thủ hành động, lực công kích không đơn giản tăng lên có vài lần.
Tấn công mạnh của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc, phòng thủ nghiêm mật của Giáo Đình Đại quân, và tập kích khó lòng phòng bị của Hắc ám hiệp hội, ba thế lực lớn hỗ trợ bổ xung cho nhau khiến đám Hắc Long khổ không nói ra lời. Hơn nữa bị Thú nhân và An Cách Tư gia tộc kiềm chế, rất nhanh chúng nó rơi xuống hạ phong.
Trong khi Hắc Long chiếm hết thượng phong, thì Dương Lăng lại mừng rỡ đứng một bên quan sát; nhưng thấy các Thế lực lớn liên hợp hành động, không ít Hắc Long bị thương nặng, hắn tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội Đục nước béo cò.
“Các Dũng sĩ, diệt trừ đám Hắc Long tà ác trên Lãnh địa, là trách nhiệm trời sinh của chúng ta, lên”
Triệu Ma thú đại quân ra, hắn lấy danh nghĩa diệt trừ tà ác dẫn đại quân lao nhanh lên, đánh phía sau Giáo Đình Đại quân. Giáo Đình Đại quân lực công kích cường đại, nhưng năng lực phòng thủ càng thêm xuất sắc. Ở phía sau trận hình bọn họ, cái khác không nói, nhưng ít nhất cũng không cần lo lắng Hắc Long từ phía trước lao đến.
Cây đại thụ để cho cây cỏ dựa dẫm.
Thấy đám người Dương Lăng không hề ra tay mà tránh ở phía sau mình, không ít Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình vô cùng khinh thường, hoặc là tức giận đến nghiến chặt răng. Nhưng mặt Dương Lăng lại không đổi sắc, không thèm để ý, có điều kiện như vậy mà không lợi dụng mới là đồ đại ngu.
Gặp phải Hắc Long còn khỏe mạnh, hắn sẽ để cho Giáo Đình Đại quân xử lý, hoặc là chỉ huy Phi Long vương dẫn nó đến trên đầu các Thế lực lớn như An Cách Tư gia tộc, Thú nhân hoặc Bầy sói dong binh đoàn.
Gặp phải Hắc Long bị thương nặng, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng. Chỉ huy Ma thú đại quân lao hết lên, đánh hội đồng, bắn tên, hạ độc, trả một cái giá thấp nhất để đạt được lợi ích lớn nhất.
Ngoài ra, hắn còn lén lút động tay động chân, phái người thừa dịp hỗn loạn đóng giả làm Dong binh tấn công Thú nhân một mình; lén lét triệu Khôi lỗi Khai Tắc Lợi ra, chỉ huy hắn sử dụng Thần thánh Ma pháp tấn công Vong linh Đại quân của An Cách Tư gia tộc, chia rẽ liên minh vốn không chắc chắn của các Thế lực lớn.
Hiện trường chỉ có Giáo Đình không vừa mắt với đám Vong linh vu sư, mà cũng chỉ có thể bọn họ mới có Thần thánh Ma pháp, hơn nữa công kích đến từ chỗ Giáo Đình, cứ như vậy, người của An Cách Tư gia tộc tự nhiên sẽ cho rằng Giáo Đình đang lặng lẽ hạ độc thủ.
Mặc dù vì kịp thời tiến vào Tòa thành dưới đất, bọn họ không thể nào trở mặt tấn công, nhưng phẫn nộ nên gây một ít động tác nhỏ là không thể tránh khỏi. Mà phía Giáo Đình luôn cho An Cách Tư gia tộc là Dị giáo đồ đáng chết vạn lần, tự nhiên cũng sẽ đáp trả.
Cứ như vậy, mặc dù hai bên đều không có động tác lớn, nhưng thuốc nổ càng ngày càng đậm. Dương Lăng thành công gia tăng mâu thuẫn của bọn họ, tiếp theo chỉ còn thiếu một cây dẫn hỏa mà thôi.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu .
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 240: Siêu giai Ma thú.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch + Biên tập : windmaster
Nguồn : 4vn.eu
Trời càng lúc càng tối, cửa vào Tòa thành dưới đất càng lúc càng hẹp. Vì giết chết Hắc Long, các thế lực lớn không hề giữ lại thực lực, đều toàn lực tấn công.
“Thần nói, cứu lấy Linh hồn bị lạc, là trách nhiệm của chúng ta”
Vì nhanh chóng tiến vào Tòa thành dưới đất, Xu ky chủ giáo áo trắng vẫn nhắm mắt dưỡng thần rốt cuộc ra tay, vừa nói vừa đưa Ma pháp trượng lên, nhẹ nhàng ngâm nga. Rất nhanh, trong không khí xuất hiện nhiều điểm Thánh quang, sau đó biến thành một cây Thánh quang tiễn sắc bén, lao về phía đám Hắc Long đang ngăn cản đường đi.
Khác với Thánh quang tiễn do Ma pháp sư bình thường phát ra, Thánh quang tiễn do Xu ky chủ giáo áo trắng phát ra rất rậm rạp, trên đầu còn có một ngọn lửa màu trắng, tản mát ra từng trận Năng lượng ba động mờ mịt. Mặc dù nhìn bề ngoài thì ngọn lửa dường như cũng không có thương tổn gì lớn, nhưng để cho Dương Lăng có một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Thánh quang tiễn thật sự quá nhiều, như cơn mưa vậy, đám Hắc Long ngăn cản đường đi cơ bản không kịp né tránh. Nhất là đám Hắc Long bị thương càng bị tấn công trên quy mô lớn.
Lực phòng ngự của Hắc Long vô cùng kinh người, Thánh quang tiễn của đám Ma pháp sư Giáo Đình bình thường thì đỡ hơn mười cây cũng không có vấn đề gì. Nhưng Thánh quang tiễn có thêm ngọn lửa của Xu ky chủ giáo áo trắng thì khác, bị bắn trúng liền cảm thấy đau đớn khó chịu, đau nhức tận xương tủy, đánh thẳng vào Linh hồn. Giống như cả người bị đám Thị huyết nghĩ kinh khủng cắn xé, hoặc bị treo trên cây mà đốt.
Ngao.
Sau khi rên rỉ vài tiếng, vài con vốn bị thương nặng, hy vọng có thể bay trở về Hắc Long nhai, bay đến nửa đường đều ngã xuống mặt đất, mặc dù liều mạng vẫy cánh, cũng không có cách nào bay lên.
Không đợi con Hắc Long khác đi cứu viện, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc nhảy ra một tên Võ sĩ mang mặt nạ màu vàng, “Sát sát” vài tiếng chém đầu mấy con Hắc Long này xuống, động tác nhanh chóng như nước chảy mây trôi. Nhanh đến độ Dương Lăng không kịp phản ứng.
Chẳng lẽ đây là thực lực của Võ sĩ thánh giai?
Nhìn tên Võ sĩ mang mặt nạ màu vàng, Dương Lăng chấn động trong lòng, không dám coi thường. Hắn vốn còn chuẩn bị tìm cơ hội thuần hóa các con Hắc Long bị ngã xuống đất. Nhưng không nghĩ được rằng Võ sĩ của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc lại nhanh đến như vậy, tương đương với thuấn di của Ma pháp sư.
“Lui, mau bỏ đi”
Nhìn thấy vài tên Hắc Long bị chém giết, Dương Lăng hiểu được đám Hắc Long còn lại tuyệt đối không thể bỏ qua, chỉ huy mọi người nhanh chóng lùi lại.
Mục đích chính của chuyến đi này là chiếm lấy tài nguyên của Tòa thành dưới đất, và thuần hóa Ma thú ở đây. Thu hoạch được nhiều là tốt nhất, nhưng không vào được Tòa thành dưới đất cũng không quá nhiều tổn thất. Không cần phải cùng các Thế lực lớn liều mạng với đám Hắc Long.
Quả nhiên, không ngoài ý muốn, Dương Lăng vừa mới dẫn Ma thú đại quân trở về vị trí cũ, một con Hắc Long đuổi theo như tia chớp.
Hắc hắc, muốn chết.
Nhìn con Hắc Long nhảy vào Cấm chế, Dương Lăng cười lạnh, mặc niệm Vu quyết. Không ngừng biến hóa dấu tay, trong nháy mắt kích hoạt Trọng lực Cấm chế và Ảo trận. Trong nháy mắt, cả người Hắc Long bị đè nặng, tốc độ giảm mạnh. Bay qua bay lại trong ảo trận như con ruồi mất đầu, nửa ngày cũng không tìm được phương hướng.
Ngao.
Trong lúc vô ý lâm vào cạm bẫy của Dương Lăng, nhìn sa mạc nhìn không thấy cuối, Hắc Long rống to lên. Ngay lập tức nó cơ bản không nghĩ ra là chuyện gì. Không rõ ràng tại sao đột nhiên lại đến một mảnh sa mạc.
Ngoài sa mạc thì vẫn là sa mạc.
Liều mạng bay một đoạn, con Hắc Long xui xẻo phát hiện sa mạc cơ bản không thấy cuối. Giữa không trung nhìn bốn phía thì tất cả đều là hạt cát to như hạt gạo, tìm không được Tòa thành dưới đất cũng như không thấy Hắc Long nhai sinh sống mấy trăm năm nay.
Càng không ổn đó là nó phát hiện thân thể càng ngày càng nặng nề, tốc độ bay càng lúc càng chậm.
Vốn nó chỉ cần vỗ cánh nhẹ một cái là có thể bay được một đoạn xa, bây giờ, tốc độ bay không nhanh hơn việc chạy trên mặt đất, giống như lâm vào tình trạng kiệt sức, hoặc là lưng vác một tòa núi nhỏ nặng nề.
Là một con Ma thú cao cấp, mặc dù ngay lập tức không rõ đây là chuyện gì, nhưng nhìn sa mạc quỷ dị, con Hắc Long bản năng cảm giác được một mối nguy hiểm trước đó chưa từng có. Không hề do dự lớn tiếng cầu viện, không nghĩ được rằng ngoại trừ tiếng vang vọng của mình, không có đồng bọn nào đáp lại, giống như là không cẩn thận đi đến một cái Vị diện xa lạ.
Đáng tiếc, nếu có thể thêm một sát trận, vậy càng thêm tuyệt vời.
Nhìn con Hắc Long điên cuồng bay vòng vèo trong ảo trận, Dương Lăng lắc đầu tiếc nuối. Tu luyện đến cảnh giới Thần vu, đã có thể gia tăng thêm một Sát trận trong ảo trận, tăng lên lực sát thương của Ảo trận. Như vậy thứ nhất có lẽ trong nháy mắt là có thể đánh chết con Hắc Long xông vào Cấm chế.
Sát trận uy lực rất lớn, đáng tiếc, phải tốn rất nhiều Vu lực và Tinh thần lực.
Tòa thành dưới đất nguy cơ bốn phía, hoàn cảnh này phải bảo trì thực lực mới là lựa chọn tốt nhất, tổn hao rất nhiều Vu lực và Tinh thần lực chính là tự sát.
“Hừ, gấp 10 lần trọng lực”
Không có sát trận, cũng không phải không có biện pháp bắt con Hắc Long bị vây bên trong, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, gia tăng uy lực của Trọng lực Cấm chế, trong nháy mắt, con Hắc Long bị vây trong Ảo trận ngã xuống mặt đất, dừng nói là bay, mà ngay cả đi đường cũng khó khăn.
Căn cứ trên tấm bia giải thích, Trọng lực Cấm chế là đám Vu sư hay sử dụng nhất, và cũng là một Cấm chế có uy lực lớn nhất. Chỉ cần mình có đủ Vu lực và Tinh thần lực, có thể tăng gấp đôi uy lực.
Đối với người bình thường mà nói, trọng lực gấp đôi đã hành động khó khăn, tới năm lần thì đừng nói là đi đường mà ngay cả hô hấp cũng là vấn đề. Gấp 10 lần thì người bình thường sợ rằng ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích; nếu gia tăng đến hơn 10 lần thì trong nháy mắt là có thể ép đối phương thành nát bấy.
Nếu so sánh với người bình thường, Hắc Long vô cùng cường đại, nhưng cho dù năng lực cận chiến cường đại đến thế nào thì dưới trọng lực gấp 10 lần cũng khó có thể hành động. Thở dốc như sấm, đi được vài bước không thể dừng lại hít mấy hơi.
Trọng lực Cấm chế hạn chế hành động địch nhân rất nhiều, nhưng đối với quân đội của mình lại không có ảnh hưởng gì.
Triệu đám Phi long và Hạt Sư ra, Dương Lăng chỉ huy chúng nó thay nhau tấn công Hắc Long bên trong Ảo trận. Con Hắc Long hành động khó khăn nên cho dù thực lực có cường đại hơn nữa, lân giáp có cứng rắn đến đâu cũng khó có thể ngăn cản sự tấn công từ mọi phía của Ma thú đại quân.
Kết quả không cần phải lo lắng.
Không lâu sau, Dương Lăng không tổn thất ít nào đánh trọng thương Hắc Long, dễ dàng thuần hóa được nó.
Dương Lăng phản ứng rất nhanh, dẫn đại quân lui ra ngoài, nhưng các thế lực lớn nửa bước không lùi, hận không được phải ngay lập tức tiến vào Tòa thành dưới đất lại nghênh đón lửa giận của đám Hắc Long.
Ngao.
Nhìn thấy vài con Hắc Long bị giết chết trong nháy mắt, đám Hắc Long còn lại thú tính đại phát, không để ý tất cả phản kích lại. Tốc độ cao lao xuống, Long tức, ngọn lửa nóng rực, dùng tất cả sức lực của bản thân.
Nhìn thấy đám Hắc Long bắt đầu liều mạng, các Thế lực lớn không dám chậm trễ, toàn lực ứng phó. Trong nháy mắt, hai bên chém giết nhau máu chảy thành sông, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Thần Thánh Vòng Bảo Hộ của Giáo Đình bị đám Hắc Long còn lại liên thủ đánh tan, dưới sự phẫn nộ trả thù của Hắc Long, không ít Kỵ sĩ, Cung tiễn thủ và Ma pháp sư bị chúng đánh thành mảnh vụn, hoặc là bị ngọn lửa nóng rực đốt thành tro bụi.
Lực công kích của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc rất cường đại, nhưng cũng giống như Giáo Đình, dưới sự trả thù của đám Hắc Long, bọn họ thương vong nặng nề, nháy mắt ngã xuống hơn 20 tên tinh nhuệ.
Dưới sự chỉ huy của Khôi lỗi, kỵ sĩ và Ma pháp sư kiệt lực phòng thủ, nhưng vẫn khó có thể ngăn cản đám Hắc Long điên cuồng, thi thoảng có người bị chết dưới trảo hoặc là ngọn lửa của bọn nó.
Giáo Đình, Hắc ám hiệp hội và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc đều thương vong nặng nề, các thế lực khác càng không cần phải nói.
Vong linh Đại quân của An Cách Tư gia tộc mỗi lần bị tấn công đều ngã xuống một mảng lớn, đám Vong linh vu sư cầm đầu trở thành mục tiêu tấn công trọng điểm của đông đảo Hắc Long; Bầy sói dong binh đoàn và đám Dong binh và Mạo hiểm giả xung quanh càng thảm hơn, bị đám Hắc Long tùy ý giết hại.
Huyết chiến, không phải trận huyết chiến bình thường.
Xung quanh Pho tượng đúng là một cái máy chém, không lâu sau khắp nơi đều là thi thể vỡ nát, máu chảy thành sông.
Các Thế lực lớn thương vong nặng nề, nhưng Hắc Long cũng không tốt được hơn bao nhiêu. Mười mấy con Hắc Long chỉ trong vòng vài nháy mắt chỉ còn có 5 con, hơn nữa tất cả đều bị thương nặng. Lực công kích càng ngày càng yếu, tốc độ cũng càng ngày càng chậm.
“Không có lệnh của ta, không ai được phép lao ra ngoài”
Nhìn đám Hắc Long trọng thương ngã xuống, hấp hối sắp chết, Dương Lăng làm sao bỏ qua được cơ hội tốt như vậy.
Ra lệnh cho mọi người không được coi thường vọng động, hắn giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ lên rồi thuấn di ra ngoài, đem đám Hắc Long bị thương thu vào Không gian Vu tháp, khi nào có thời gian thì thuần hóa; sẽ chỉ huy Ma thú đại quân dẫn dụ bọn nó vào Cấm chế, không phí sức lực bắt sống nó.
Dựa vào Thổ độn pháp thuật, Dương Lăng chạy xung quanh chiến trường, nhân cơ hội Đục nước béo cò. Hầu như mỗi lần đều ra tay trước, ngay cả thi thể Hắc Long cũng không buông tha, khiến cho An Cách Tư gia tộc chuẩn bị luyện chế Cương thi long tức giận đến thất khiếu bốc khói.
Cũng có vài lần, bọn họ đã đổ Dược thủy lên người Hắc Long, chú ngữ cũng đã niệm hơn nửa, nhưng nhìn thấy thành công lại bị Dương Lăng mắt tinh nhanh tay cướp đi, tức giận đến độ tên Cáp Lý Sâm thiếu chút nữa hộc máu mồm.
Ngao.
Ngay khi các thế lực lớn toàn lực đối phó, mười mấy con Hắc Long sắp bị tiêu diệt hết, đột nhiên trên Hắc Long nhai truyền đến một tiếng rít rung trời. Thanh âm đi qua khiến cho bụi đất bay lên, đám Dong binh và Mạo hiểm giả thực lực không đủ như trúng phải một chùy, sắc mặt tái nhợt, thậm chí có người còn há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
“Không ổn, Siêu giai Ma thú, nhanh, Hắc Long vương sắp ra, kết trận nhanh”
“Mã Tu, quay lại, nhanh”
Nghe được tiếng rít kinh khủng, nhìn mấy con Hắc Long còn lại phấn chấn tinh thần, các Thế lực lớn nhanh chóng co trận hình lại, bố trí trận hình phòng ngự chắc chắn. Động tác của Dương Lăng càng nhanh hơn, Thuấn di quay về đại trận. Lấy Ảo ảnh thủy tinh trong tay Vưu Na, chuẩn bị ghi lại một cuộc chiến kinh tâm động phách.