Long Tiêu Diêu vẫn dùng Thần Mục quan sát tình huống bên trong thông đạo, tránh bị lọt vào mai phục đánh lén của yêu thú. Người tu tiên bình thường đều dùng thần thức để tra xét. Thần thức nếu bị ngăn cách thì với quan sát của thị lực khó có thể chiếu cố chu toàn được. Phạm vi quan sát của thị lực chung quy hữu hạn, còn thua xa phạm vi bao trùm toàn diện của thần thức. Vì an toàn, hắn cũng chỉ có thể di chuyển với tốc độ chậm hơn.
Thông đạo cung điện này đi chừng hai ngàn ba trăm thước thì lại xuất hiện chuyển hướng, thị lực không thể giống như thần thức, tùy ý chuyển hướng như vậy. Mỗi lần tới chỗ quẹo, Long Tiêu Diêu đều rất cẩn thận. Hắn đi dọc theo thông đạo này hết cả ngày nhưng vẫn chưa phát hiện có gì nguy hiểm, nhưng Thần Mục lại phát hiện ra một cửa ngầm che dấu trên vách tường.
Cánh cửa ngầm này hoàn toàn hợp thành một thể với vách tường; tu sĩ bình thường căn bản không thể phát hiện ra. Long Tiêu Diêu thật cẩn thận mở ra cánh cửa này, bên trong là một đại mật thất rộng chừng vài thước, trong đó chất một đống tài liệu đỉnh cấp thuộc tính kim. Hắn đương nhiên không khách khí, thu hết toàn bộ số tài liệu này.
Ngày thứ hai khi tiến vào cung điện, Long Tiêu Diêu lần đầu tiên thấy được lối ra. Vốn thông đạo cung điện này là con đường duy nhất, đột nhiên xuất hiện một ngã tư, cần lựa chọn phương hướng, cũng không có chỉ dẫn nào cả.
Long Tiêu Diêu hơi do dự một chút rồi như lần lựa chọn một không gian quang cầu, hắn dùng phi kiếm tạo ra một kí hiệu trên mặt đất, tùy ý chọn thông đạo hình giữa đi tới.
Dọc theo thông đạo này, cuối cùng cũng là ngõ cụt nhưng lại có một cửa ngầm bí mật. Sau khi thu lấy đủ loại tài liệu đỉnh cấp thuộc tính hỏa trong mật thất này, hắn lại nhanh chóng quay lại thông đạo ban đầu.
Vì ở trong thông đạo hắn chưa gặp phải nguy hiểm gì cho nên hắn tận dụng thời gian, nhanh chóng quay lại. Ngay khi hắn về chỗ rẽ lúc đầu, hai mươi thước trước mặt hắn đã xuất hiện một nhóm người tu tiên đang dọc theo thông đạo tiến vào. Trong số này có bốn người là Kim Đan cao cấp, một người là Kim Đan trung cấp đỉnh Phong, tuổi nhìn qua cũng không nhỏ.
Khi Long Tiêu Diêu phát hiện ra năm người này, đối phương cũng đã phát hiện ra hắn. Thoáng sửng sốt, một lão già Kim Đan cao cấp trong số này, dường như là thủ lĩnh, khẽ nhếch miệng cười. Hắn CŨNG không nói ra lời gì; hiển nhiên đang truyền âm cho bốn người còn lại.
Tiếp theo, năm người kia đồng thời ra tay, bởi vì có tầng màng mỏng ngăn cách thần thức, không thể sử dụng pháp khí công kích, năm người liền thi triển pháp kỹ.
Long Tiêu Diêu vốn không để ý tới năm người đột nhiên xuất hiện này, người tu tiên Kim Đan Kỳ vốn căn bản không đủ tạo ra chút uy hiếp gì đối với hắn. Nhưng năm người sau khi đột nhiên phát động công kích, thần sắc hắn không khỏi trở nên trịnh trọng. Năm người kia không có linh căn biến dị mà phân biệt thi triển ra Pháp kỹ ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Nếu mỗi người trong năm người này xuất hiện một mình thì Long Tiêu Diêu thậm chí nắm chắc có thể giải quyết đối phương chỉ trong một chiêu. Nhưng năm người đồng thời xuất hiện, hơn nữa ra tay vô cùng ăn ý, hẳn là tác chiến với nhau rất thường xuyên. Một nhóm tu sĩ đầy đủ năm thuộc tính ngũ hành, lại thường xuyên luyện tập hợp tác, chỉ sợ cũng có thể thi triển ra Ngũ Hành Trận, khó đối phó hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.
Mấu chốt nhất chính là ở chỗ trong cung điện này vì có màng mỏng ngăn cách thần thức, căn bản không thể vận dụng Pháp khí để công kích từ xa, nhưng có thể tế ra Pháp khí để phòng ngự gần người. Trong phiến không gian này, coi như dễ thủ khó công. Nếu đối phương thi triển Ngũ Hành Trận để phòng ngự, phối hợp với nhau thì chỉ sợ dù người có tu vi vượt xa bọn họ cũng thất thủ nhanh chóng.
Long Tiêu Diêu lúc này thần sắc bất động, tế ra Lôi Điện Tráo chuyên tân phòng ngự. Năm người này cũng chỉ là Kim Đan Kỳ, lại sử dụng Pháp kỹ ngũ hành bình thường công kích, làm sao có thể công phá phòng ngự thuộc tính lôi được. Mà hắn lại sử dụng Kinh Lôi Quyết để tiến hành phản công.
Long Tiêu Diêu bố cục như vậy chỉ là vì để đối phương giảm bớt sự đề phòng, tìm cơ hội kích sát một người trong năm người này. Chỉ cần đối phương không thi triển Ngũ Hành Trận, hắn tự tin có thể thoải mái giải quyết những người này.
Nhưng mà người già thành tinh, lão già kia lại càng cẩn thận. Phát hiện ra Long Tiêu Diêu sử dụng Pháp kỹ thuộc tính lôi, lại chưa bị biểu hiện giả dối của hắn làm cho dao động, ngược lại còn âm thầm truyền âm cho bốn người còn lại. Chỉ thấy năm người đều tự lấy ra một tấm tiểu kỳ, thân mình trước sau thay đổi, nháy mắt hình thành Ngũ Hành Trận.
Long Tiêu Diêu âm thầm kêu khổ, sớm biết thế này còn không bằng thừa dịp đối phương chưa chuẩn bị liền hạ sát thủ. Nếu vừa ra tay đã thi triển tổ hợp thần thông, ít nhất đã có thể giải quyết một tên tu sĩ Kim Đan trung cấp kia.
Long Tiêu Diêu không biết lai lịch năm người này, đương nhiên cũng chỉ cho rằng đối phương là tu sĩ Kim Đan Kỳ bình thường. Thật ra năm người này cũng có bối cảnh không hề đơn giản. Bọn họ chính là Chấp sự của đại phái Nho tu Hoàng Kim Thư Viện. Năm người người vốn cùng thôn, đều chỉ có một loại linh căn cấp một, vừa lúc tổ hợp thành ngũ hành. Từ khi năm người này vừa tu luyện đã được xếp làm một tổ, cũng tu luyện công pháp Địa giai cao cấp.
Năm người này tu luyện cùng chỗ từ bé, tác chiến với nhau vô số lần. Bất kể là kinh nghiệm, hay là độ ăn ý trong phối hợp vượt xa những tu sĩ bình thường, hơn nữa. Hoàng Kim Thư Viện chuyên nghiên cứu Ngũ Hành Trận Pháp, là nguyên nhân khiến bọn họ đặc biệt coi trọng năm người. Năm người này bình thường liên thủ thi triển Ngũ Hành Trận Pháp, dù là trưởng lão Nguyên Anh Kỳ trong môn phái cũng rất khó chiếm được lợi thế.
Nữ tu duy nhất trong năm người này cũng chính là tu sĩ đạt tới Kim Đan trung cấp đỉnh Phong kia, hai mươi năm trước vì nóng lòng trùng kích Kim Đan cao cấp, kết quả là thất bại cho nên bị chân khí phản phệ mà bị thương. Tuy rằng trải qua hai mươi năm điều trị, tu vi đã khôi phục trung cấp đỉnh Phong nhân vì khí huyết hao tổn mà thọ nguyên giảm cực nhiều.
Năm người quyết định tham gia lần thí luyện Phiêu Miểu Viên này cũng là vì muốn tìm cơ duyên, thu được linh thảo để trợ giúp nữ tu kia đột phá Kim Đan cao cấp. Nếu không, nữ tu này cũng chỉ có nhiều nhất là hai ba mươi năm nữa sẽ hết thọ nguyên.
Năm người vốn đã trước sau tiến vào hai không gian, chiếm được một ít linh thảo nhưng đây là cơ hội ngàn năm một thuở, lại tự tin vào sự kỳ diệu của Ngũ Hành Trận Pháp, tu sĩ bình thường không phải là đối thủ khi bọn họ liên thủ cho nên sau khi đi ra không gian thứ hai, bọn họ lại tiếp tục tiến lên, không ngờ lại tiến nhập phiến không gian có cung điện này.
Lão già kia là người lớn tuổi nhất, cũng là người chỉ huy của năm người từ nhỏ, thái độ ứng xử luôn cẩn thận, hơn nữa, đối phương là linh căn thuộc tính lôi, linh căn biến dị có lực công kích mạnh nhất cho nên không dám có chút sơ suất nào, vẫn quyết định hợp thành Ngũ Hành Trận Pháp, cẩn thận đối địch.
Long Tiêu Diêu thấy đối thủ vẫn chưa mắc mưu mình, sau khi tạo thành Ngũ Hành Trận Pháp thì hai người thuộc tính kim và hỏa tiến hành dùng Pháp kỹ công kích, hai người thuộc tính thổ và mộc tiến hành phụ trợ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tuy rằng công kích của hai người có thuộc tính kim và hỏa được tăng cường nhưng cũng chỉ đơn thuần là công kích Pháp kỹ, không thể lay chuyển Pháp bảo phòng ngự của Long Tiêu Diêu. Hắn đơn giản chỉ lấy phòng thủ làm chính, thỉnh thoảng phát ra một đạo Kinh Lôi Quyết bình thường để phản kích, chậm rãi chờ cơ hội.
Năm người kia tạo thành Ngũ Hành Trận, hình thành một vòng chân khí tuần hoàn, sinh sôi không ngừng giữa năm người, chân khí tiêu hao nhanh chóng được bổ sung. Mặc dù vẫn không thể hoàn toàn triệt tiêu hao tổn nhưng có thể khiến bọn họ kéo dài thời gian tác chiến liên tục.
Long Tiêu Diêu tuy có công kích thanh ba và thần thông Huyễn Vựng nhưng vì năm người khí tức tương thông, chẳng những gia tăng khả năng đối kháng công kích vật lý mà ngay cả thần hồn cũng có liên hệ với nhau, năng lực đề kháng cũng được đề cao rất nhiều. Vì tránh đả thảo kinh xà, hắn chỉ phải chờ đợi pháp trận của đối phương sinh ra sơ hở thì mới phát ra một kích tất sát.
Thời gian giằng co kéo dài, Pháp kỹ của đối phương căn bản không thể công phá phòng ngự Lôi Điện Tráo của Long Tiêu Diêu. Mà hắn cũng không phát ra Kinh Lôi Quyết công kích nữa, chỉ dùng Lôi Điện Tráo để chống đỡ mà thôi.
Thời gian hai chén trà trôi qua, thấy công kích của mình không có hiệu quả, có người rốt cục bắt đầu không kiên nhẫn, truyền âm cho lão thủ lĩnh, đề nghị cùng tiến lên vây công.
Lão già này vẫn có chút chần chừ như trước, kiên trì thêm thời gian một chén trà nhỏ nữa, cũng thấy được nếu không thay đổi phương thức công kích thì chỉ sợ dù thêm cả mấy canh giờ cũng khó có thể thủ thắng. Rốt cục, hắn không duy trì nữa mà truyền âm cho bốn người, quây thành hình vòng cung, bắt đầu tiến tới gần Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu chính là đang đợi thời cơ này. Ngay khi vị trí đối phương thay đổi, trận pháp liền xuất hiện chỗ hổng. Người khác có lẽ khó có thể phát hiện ra nhưng hắn lại vô cùng hiểu rõ Ngũ Hành Trận, chỉ chút sơ sót lập tức bị hắn nhận ra ngay.
Ngay khi năm người kia vừa gây ra sơ hở, công kích thanh ba và thần thông Huyễn Vựng lập tức đồng thời phát ra. Cùng với đó, thân hình hắn nhoáng lên, thi triển thần thông Mê Tung Bộ, nháy mắt đã tới giữa năm người, chỉ cách mấy thước. Hai tay hắn nắm lại thành quyền, phân biệt đánh về hai người trong số đó.
Trong hàng tu sĩ Kim Đan Kỳ nhất giới này, còn chưa có ai có thể bằng vào tu vi tự thân chống đỡ được công kích thanh ba và thần thông Huyễn Vựng liên hoàn của hắn. Trong năm người, lão già đầu lĩnh có tu vi cao nhất, đạt tới Kim Đan cao cấp hậu kỳ nhưng vẫn không thể thoát khỏi, lập tức lâm vào mê muội trong thời gian ngắn.
Tuy rằng chỉ mê muội chút ít nhưng đối với Long Tiêu Diêu cũng đã quá đủ. Hắn dùng Mê Tung Bộ gia tốc, nhất thời xuất hiện giữa năm người, quyền phải nháy mắt đánh tới ngực lão già đầu lĩnh, quyền trái lại đánh tới ngực một gã tu sĩ Kim Đan cao cấp khác, công kích của Long Tiêu Diêu đương nhiên vận dụng thần thông Thiên Quân Lực. Với trình độ cường hãn hiện tại của thân thể hắn, lực lượng một kích đã đạt tới mấy vạn cân, dù thân thể đối phương chưa lâm vào mê muội cũng rất khó chống đỡ. Tuy rằng trên thân hai người này có nội giáp nhưng khi mê muội, chủ nhân không thể rót nhiều chân khí vào, nội giáp lập tức bị đánh tan. Hai người đương trường mất mạng.
Hết thảy những điều này gần như chỉ phát sinh trong nháy mắt, sau khi giải quyết hai người, hắn vẫn chưa dừng lại mà tiếp tục huy quyền đánh về phía hai gã Kim Đan cao cấp khác.
Trong hai người này có một người thân là Luyện Đan Sư, thần hồn cường đại nhất cho nên nhoáng cái đã khôi phục thanh tỉnh. Nhưng lúc này, hai gã đồng bọn của hắn đã bỏ mình, mà quyền đầu của Long Tiêu Diêu cũng đã đánh tới, cách người hắn không đủ hai xích.
Người này biết không thể tránh né, một mặt cố gắng rót chân khí vào nội giáp Thần khí cực phẩm Hỏa Linh Giáp, mặt khác phát động Pháp bảo hạ phẩm Hỏa Linh Toàn đánh về phía Long Tiêu Diêu, ý đồ “vây Ngụy cứu Triệu”, giải trừ nguy cơ trước mắt. Đồng thời, hắn cũng thi triển Pháp kỹ Hỏa Linh Thuẫn, trước người liền xuất hiện một tấm chắn hỏa diễm, chống đỡ một quyền của Long Tiêu Diêu.
Quyền trái của Long Tiêu Diêu thuận lợi đánh lên người một tên tu sĩ khác chưa kịp khôi phục khôi mê muội, trực tiếp giải quyết hắn. Hắn cũng phát hiện mục tiêu quyền phải của mình đã khôi phục nhưng không đình chỉ công kích, chỉ là trên quyền phải đột nhiên xuất hiện một lôi cầu màu tím nhạt. Đây chính là thiên phú Thần Lôi của Long tộc.
Quyền phải của Long Tiêu Diêu đánh lên Hỏa Linh Thuẫn, tấm chắn lập tức bị đánh tan, hỏa cầu bắn ra bốn phía. Mà nắm tay của hắn có lôi điện bảo hộ, không chút hao tổn gì, lôi cầu bọc lấy tay hắn dường như rút nhỏ đi một chút.
Hỏa Linh Toàn của người này lúc này cũng đã đánh tới trước ngực Long Tiêu Diêu. Hình dạng của Hỏa Linh Toàn này có chút tương tự như phi tiêu của thế tục, chỉ dài hơn tấc, toàn thân đỏ thẫm, tản ra khí tức cực nóng, cũng chính là Pháp bảo hạ phẩm được dung nham núi lửa tạo ra, nhiệt độ của nó đủ hòa tan nham thạch và xuyên qua.
Long Tiêu Diêu rất gần người này, đột nhiên phát hiện ra Hỏa Linh Toàn, dù thể tích không lớn nhưng tốc độ không chậm, nhoáng lên đã tới trước ngực hắn.
Nhưng lúc này Long Tiêu Diêu cũng không lùi lại, chỉ vận dụng thần thông Ngư Hành Bách Biến và Biến Hình, thân trên như mãng xà, có thể tùy ý vặn vẹo. Ngay khi Hỏa Linh Toàn đánh tới, thân thể hắn đột nhiên uốn cong, với độ cong khó tin, tránh thoát được Hỏa Linh Toàn chỉ trong gang tấc.
Quyền phải của Long Tiêu Diêu lúc này đã đánh lên người tên kia, Hỏa Linh Giáp xuất hiện ngoài thân, trên đó còn bám một tầng hỏa diễm lớn chừng bàn tay. Nhưng hỏa diễm này cũng chỉ thuộc dạng bình thường, căn bản không tạo thành chút uy hiếp nào đối với quyền đầu vì đã có thiên phú Thần Lôi bảo vệ.
Một quyền của Long Tiêu Diêu đánh lên trên nội giáp người này, trước ngực liền xuất hiện một chỗ lõm vỡ nát hình cầu, thân thể người này cũng lập tức bị đánh bay đi, xương ngực dập nát, liền trọng thương, lâm vào hôn mê.
Tên nữ tu Kim Đan trung cấp lúc này còn chưa khôi phục khỏi mê muội, Long Tiêu Diêu đương nhiên không hề nhân từ nương tay, một lúc giải quyết sạch sẽ cả năm người. Sau khi thu dọn chiến trường, hắn trở lại ngã tư đường, chọn thông đạo bên trái, vẽ ra một ký hiệu rồi bắt đầu tiếp tục tra xét.
Long Tiêu Diêu tra xét trong cung điện như mê cung này hai ngày, trước sau gặp năm chỗ rẽ, đương nhiên hắn cũng phải đi vài ba đường cụt. Đến ngày thứ ba, hắn rốt cục phát hiện một đại sảnh ở cuối thông đạo.
Đại sảnh cung điện này rộng hơn trăm thước vuông, chính là là lối ra không gian, ở lối ra còn có một tảng đá lớn bằng quả dưa hấu màu xanh thẫm. Trên tảng đá này mơ hồ phát ra điện quang. Tuy nhiên, trên tảng đá lại có một con cự hạt (bọ cạp) dài hơn một thước, cũng màu xanh thẫm.
Con cự hạt này là yêu thú cấp tám, cả người cũng hiện lên điện quang. Mà trên đỉnh cái đuôi nhỏ của nó lại lóe ra màu lam sáng ngời, từng đạo điện quang từ trong tảng đá đang hội tụ, tiến nhập vào người nó.
Long Tiêu Diêu cũng không biết con cự hạt này nhưng không dám coi như không quan trọng. Bất cứ yêu thú nào, chỉ cần có thuộc tính biến dị thì thực lực đều không kém. Con cự hạt này một mình thủ hộ cả không gian, thực lực hẳn không thua kém con kỳ trùng hồng hoang Minh Hỏa Băng Tằm hắn gặp lúc trước.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu không biết con cự hạt trước mặt mình cũng là một loại kỳ trùng hồng hoang Lôi Hạt! Loại Lôi Hạt này vốn đã khá hiếm, lại khó có thể sinh ra hậu đại. Hơn nữa, Lôi Hạt muốn trưởng thành cần không ngừng hấp thu năng lượng lôi điện. Đối với những loại bọ cạp không biết phi hành thì rất khó hấp thu lôi điện, cho nên vô cũng khó khăn mới trưởng thành được, sớm đã bị diệt sạch ở thời hồng hoang.
Long Tiêu Diêu dù không nhận ra Lôi Hạt nhưng cũng biết sự bất phàm của nó, lập tức chuẩn bị sẵn trận bàn. Đối với yêu trùng không có linh trí thì pháp trận là thủ đoạn phụ trợ tốt nhất. Tuy nhiên, nhìn thấy Lôi Hạt có thể hấp thu lôi điện, hắn tự nhiên sẽ không lựa chọn pháp khí thuộc tính lôi để đối phó nó.
Trong khi Long Tiêu Diêu chuẩn bị, Lôi Hạt cũng đã phát hiện ra hắn. Nhưng lúc này, con Lôi Hạt căn bản không để ý tới đối phương mà vẫn chuyên tâm hấp thu năng lượng lôi điện như trước.
Long Tiêu Diêu trước phát động Cự Thạch Trận bảo hộ mình vào trong, sau đó thi triển Pháp kỹ thuộc tính băng Băng Quyết. Một đạo hàn băng lớn bằng cổ tay dài hơn thước giống như mũi tên bắn về phía con Lôi Hạt. Thủy khắc hỏa, thuộc tính biến dị cũng kế thừa một bộ phận đặc tính của ngũ hành tương sinh tương khắc. Thuộc tính băng đúng là có đôi chút hiệu quả khắc chế đối với thuộc tính lôi, chỉ không rõ ràng như Ngũ Hành tương khắc mà thôi.
Băng Lăng bay tới trước người Lôi Hạt thì cái đuôi nhỏ linh hoạt của nó liền hướng về phía trước, một đạo lôi điện màu xanh lớn bằng ngón tay từ đó bắn ra, bổ lên trên Băng Lăng. Băng mặc dù có hiệu quả khắc chế đối với lôi điện nhưng công kích thuộc loại lôi điện là có uy lực mạnh nhất, hai thứ tương giao, năng lượng lôi điện tiêu hao sạch sẽ nhưng băng cũng chỉ còn lớn chừng ngón cái mà thôi.
Đuôi của Lôi Hạt lại phóng ra một đạo lôi điện, nháy mắt bổ vào trên Băng Lăng, nó lập tức tan biến. Lôi Hạt lúc này giận Long Tiêu Diêu tới tím mặt vì dám công kích nó, rốt cục rời khỏi tảng đá, chậm rãi đi về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đợi cho Lôi Hạt tới cách mình còn mấy thước thì mới phát động trận bàn. Nháy mắt, cả pháp trận tràn ngập mưa bụi, Lôi Hạt cũng lập tức bị mất phương hướng. Đồng thời, Chính Kỳ Ngũ Hành Trận cũng phát động công kích thuộc tính thủy, từng đạo thủy tiễn bắn mạnh về phía Lôi Hạt.
Đột nhiên lâm vào mưa bụi, bị lạc phương hướng nhưng Lôi Hạt vẫn không bối rối mà toàn thân phóng ra đại lượng lôi điện, hình thành một hàng rào điện quanh thân. Trong phạm vi hàng rào điện này, mưa bụi lập tức tan biến, thủy tiễn khi tiếp xúc với hàng rào điện này cũng hóa thành hư ảo.
Phạm vi hàng rào điện ngoài thân Lôi Hạt dần mở rộng, lấy nó làm trung tâm, kéo dài bán kính gần hai thước. Lôi Hạt đi theo phương hướng ban đầu, phát hiện ra kết giới Cự Thạch Trận ngoài thân Long Tiêu Diêu.
Trong phiến đại sảnh cung điện này vẫn có màng mỏng ngăn cách thần thích, Long Tiêu Diêu không thể sử dụng pháp khí để công kích Lôi Hạt từ xa, chỉ có thể thi triển Pháp kỹ triển khai công kích. Hắn làm nhiều việc cùng lúc, liên tục thi triển băng quyết, bắn ra từng đạo băng tiễn về phía Lôi Hạt.
Lôi Hạt lần này không dùng đuôi phóng lôi điện chống đỡ băng tiễn mà dựa vào hàng rào lôi điện ngoài thân thể phòng ngự, đuôi nó phóng xuất ra từng đạo lôi điện màu lam lớn bằng nửa cổ tay về phía kết giới Cự Thạch Trận.
Băng tiễn tiến vào phạm vi hàng rào lôi điện phòng ngự của Lôi Hạt liền bị lôi điện bao bọc, tốc độ lao tới giảm đi, không ngừng giảm nhỏ cho tới khi hoàn toàn tan biến.
Nhưng năng lượng của hàng rào lôi điện cũng dần bị mưa bụi, thủy tiễn và băng tiễn tiêu hao. Nhất là băng tiễn, bản thân nó ẩn chưa năng lượng rất dồi dào, lại có hiệu quả khắc chế với lôi điện, có lực phá hoại nghiêm trọng đối với tầng phòng ngự của Lôi Hạt. Sau một lúc, hàng rào lôi điện phòng ngự ngoài thân của Lôi Hạt đã giảm đi hơn phân nửa.
Lôi điện do đuôi cự hạt bổ vào kết giới Cự Thạch Trận. Công kích lôi điện của Lôi Hạt tuy chỉ là yêu kỹ nhưng thực lực của yêu thú cấp tám vốn có thể sánh ngang tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, lại là yêu kỹ thuộc tính lôi có uy lực cường đại nhất, công kích tất nhiên không hề đơn giản. Kết giới lập tức hiện lên một trận lay động, trên đó mơ hồ xuất hiện vết nứt.
Long Tiêu Diêu vì hạn chế thần thức cho nên không thể sử dụng Pháp kỹ công kích. Hơn nữa, đối mặt với Lôi Hạt, hắn không dám sử dụng công kích thuộc tính lôi mạnh nhất của mình, lực công kích có vẻ không đủ.
Nhưng, đối mặt với công kích của Lôi Hạt, Cự Thạch Trận đã có nguy cơ không đỡ được. Long Tiêu Diêu không dám kéo dài, từ bỏ công kích thuộc tính băng, hai tay bấm quyết, thi triển Hỏa Long Quyết. Hai đạo hỏa diễm liền bắn thẳng về phía Lôi Hạt.
Trong hai đạo hỏa long này, bên trái có màu lam sẫm, tản mát ra khi tức băng hàn, cũng chính là băng diễm do Long Tiêu Diêu chuyển hóa từ Minh Hỏa, bên phải có màu đỏ thẫm, phóng xuất ra khí tức nóng cháy, chính là Thái Dương Thần Hỏa do kế thừa từ máu huyết Tam Túc Kim Ô.
Long Tiêu Diêu hiện tại thi triển Pháp kỹ tuy chỉ là thuộc tính hỏa nhưng lại dung hợp thần thông thiên phú Minh Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa, phẩm chất hỏa diễm vượt xa thuộc tính hỏa bình thường của ngũ hành, cũng là loại Pháp kỹ công kích mạnh nhất của hắn hiện tại.
Lôi Hạt vốn không có linh trí, cũng không thể phân tích ra công kích trước mắt có gì khác biệt. Nó chỉ bằng bản năng, duy trì lôi điện ngoài thân thể phòng ngự, đồng thời dùng đuôi tiến hành công kích.
Hai đạo hỏa long bay vọt tới hàng rào lôi điện phòng ngự của Lôi Hạt, lập tức xé ra hai thông đạo. Chỉ nói tới tu vi và sự dồi dào của chân khí thì Long Tiêu Diêu chắc chắn không thể bằng được Lôi Hạt cấp tám, nhưng phẩm chất của hỏa diễm hắn dung hợp từ Minh Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa lại vượt xa của lôi kỹ dung hợp của hắn, càng không nói lôi điện của Lôi Hạt cũng chỉ là loại bình thường.
Long Tiêu Diêu tuy rằng chỉ có tu vi Kim Đan cao cấp nhưng thực lực chân thật lại không kém tu sĩ Nguyên Anh sơ cấp bình thường, cộng thêm ưu thế về thần thông cho nên khi hỏa diễm và hàng rào điện giao nhau, hắn cũng không hề lâm vào hạ Phong.
Sau khi tầng phòng ngự của Lôi Hạt bị xé mở, khí tức nóng cháy và băng hàn lập tức khiến nó cảm nhận được nguy hiểm. Điều khiến nó sợ hãi nhất chính là khí tức nóng cháy của Thái Dương Thần Hỏa, vội vàng điều động cái đuôi phóng ra một đạo lôi điện lớn như cổ tay về phía đó.
Vì tu vi của Long Tiêu Diêu chỉ là Kim Đan Kỳ cho nên muốn nén ép Pháp kỹ thì chỉ sau khi thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, nguyên thần và chân nguyên dung hợp, ngưng kết Nguyên Anh mới làm được. Lúc này, hắn tuy trải qua Hàn Tuyền rèn luyện, nguyên thần ngưng thực hơn xa những tu sĩ Kim Đan Kỳ khác nhưng vẫn chưa dung hợp chân nguyên, cũng chỉ có thể phát ra Pháp kỹ hỏa diễm bình thường.
Thái Dương Thần Hỏa và Minh Hỏa sau khi xuyên qua hàng phòng ngự lôi điện, năng lượng đã tiêu hao rất nhiều, chỉ lớn chừng cánh tay. Lôi điện do đuôi của Lôi Hạt phát ra lần này liên miên không ngừng, như một đường liên tuyến điện lưu, liên tục đánh lên Thái Dương Thần Hỏa.
Tuy phẩm chất của Thái Dương Thần Hỏa vượt xa lôi điện do Lôi Hạt phóng ra nhưng chỉ dựa vào năng lượng ẩn chứa trong nó, mà năng lượng lôi điện lại được Lôi Hạt bổ sung không ngừng cho nên chỉ một lát Thái Dương Thần Hỏa đã bị vỡ nát thành nhiều điểm hỏa hoa.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lôi Hạt tuy rằng dùng lôi điện đánh tan Thái Dương Thần Hỏa nhưng khi hai thứ này đang giằng co thì Minh Hỏa đã xuyên qua hàng rào lôi điện, đánh thẳng lên người Lôi Hạt.
Mặt ngoài giáp xác cứng rắn của Lôi Hạt cũng bám đầy lôi điện, dù Thần khí bắn trúng cũng có thể bình yên vô sự. Nhưng khi Minh Hỏa đánh lên thân thể nó, khí tức băng hàn lập tức khiến nửa người và ba chân của nó bị đông cứng, thân thể cũng cứng ngắc do hàn khí xâm nhập.
Tuy nhiên, Lôi Hạt rốt cục là yêu thú cấp tám, yêu nguyên lực trong cơ thể dồi dào, nháy mắt đã thanh trừ hàn khí trong cơ thể. Đồng thời, điện quang trên giáp xác Lôi Hạt lại lóe lên, hàn băng bao phủ ngoài thân cũng nhanh chóng bị hòa tan.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không cấp Lôi Hạt cơ hội thở dốc, lập tức liên tục phát ra Thái Dương Thần Hỏa và Minh Hỏa công kích Lôi Hạt. Trong phiến không gian không thể sử dụng pháp khí công kích này, lực phòng ngự của Lôi Hạt vốn không thấp, dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ gặp phải nó cũng sẽ cảm thấy rất khó giải quyết. Nhưng, nó cũng thật bất hạnh, gặp phải Long Tiêu Diêu có được thần thông hỏa diễm siêu cấp, khiến nó liên tục lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Tuy rằng hàn băng trên người Lôi Hạt chưa bị hòa tan nhưng hàn khí trong cơ thể nó đã bị khu trừ, sự linh hoạt của cái đuôi chưa hề bị ảnh hưởng. Lôi Hạt thấy hỏa diễm liên tục bắn tới, lại phải phóng xuất đại lượng lôi điện, dùng chính cái đuôi làm trung tâm, hình thành một tấm hàng rào điện, nghênh đón hỏa diễm.
Hàng rào điện này được đuôi Lôi Hạt không ngừng bổ sung năng lượng, bao lấy hỏa diễm, nhanh chóng cắn nuốt. Tuy nhiên hỏa diễm cũng khiến năng lượng hàng rào điện này nhanh chóng tan rã, bất cứ lúc nào cũng đều có thể phá vòng mà ra. Nhưng Lôi Hạt không ngừng bổ sung lôi điện, liên tục chữa trị hàng rào điện này, vây khốn hỏa diễm chặt chẽ.
Tuy rằng phẩm chất hỏa diễm bất phàm nhưng là Pháp kỹ, sau khi phát ra năng lượng không được bổ sung, dần bị hàng rào điện làm cho yếu bớt. Nhưng mà, lần này Long Tiêu Diêu lại liên tục phát ra Thái Dương Thần Hỏa và Minh Hỏa, sau khi gia nhập cuộc chiến, cùng nhau xé rách hàng phòng ngự lôi điện.
Lôi Hạt tuy rằng không có linh trí nhưng cũng bằng vào bản năng, có thể biết được rằng không thể để hỏa diễm nguy hiểm này xuyên qua hàng rào điện phòng ngự, vì thế vận khởi yêu nguyên lực, gia tăng lôi điện phát ra, miễn cưỡng duy trì tầng phòng ngự này.
Long Tiêu Diêu lúc này đã hoàn toàn chiếm được ưu thế, không có gì phải buồn bực, chỉ không ngừng phát ra Thái Dương Thần Hỏa và Minh Hỏa tiến hành công kích.
Một người một bọ cạp tiến hành tiêu hao chiến nhưng phẩm chất hai loại hỏa diễm Long Tiêu Diêu phát ra lại vượt xa hàng rào điện của Lôi Hạt, tự nhiên Lôi Hạt càng cần nhiều năng lượng để tiêu hao hỏa diễm. Giằng co chừng thời gian hai chén trà, lôi điện do đuôi của Lôi Hạt phát ra ngày càng ảm đạm. Sau đó, hàng rào điện này cũng vô lực ngăn cản hỏa diễm. Một đạo Thái Dương Thần Hỏa đã phá tan hàng rào điện.
Yêu nguyên lực của Lôi Hạt lúc này gần như đã tiêu hao sạch sẽ, lực phòng ngự của thân thể cũng giảm xuống trên diện rộng. Tuy rằng sau khi xuyên qua hàng rào điện, Thái Dương Thần Hỏa đã tiêu hao rất nhiều năng lượng nhưng nhiệt độ cực nóng của Thần Hỏa cũng không phải là thứ mà lôi điện ngoài giáp xác của Lôi Hạt có thể kháng cự. Nhiệt độ này tiến nhập thân thể Lôi Hạt. khiến cho chút yêu nguyên lực còn sót lại trở nên hỗn loạn, hàng rào điện cũng theo đó biến mất.
Mất đi lôi điện bảo vệ, Lôi Hạt tự nhiên trở thành chiến lợi phẩm của Long Tiêu Diêu, tảng đá ẩn chứa lôi điện kia đương nhiên cũng không bị hắn lãng phí. Sau khi hấp thu hồn phách Lôi Hạt, hắn lập tức rời khỏi phiến không gian này, tiến nhập thêm một quang cầu khác.
Trong địa điểm thí luyện này, càng là những không gian bên ngoài thì độ khó tương đối lại càng thấp, vật phẩm đạt được cũng khá ít. Tuy nhiên. Long Tiêu Diêu đến thí luyện lần này chủ yếu là nhằm thu lấy hồn phách yêu thú, mà mỗi không gian này cơ bản đều có yêu thú cấp tám, đối với hắn mà nói thì cũng coi như đều có thu hoạch.
Long Tiêu Diêu lại tiến nhập thêm vào mười mấy không gian khác, trong đó cũng gặp phải không gian mê trận và ảo trận. Tuy nhiên, dưới sự trợ giúp của Thần Mục, hắn đều thoải mái vượt qua.
Sau tháng thứ tư ở nơi này, Long Tiêu Diêu đã hoàn thành số thú hồn cần hấp thu ở Kim Đan Kỳ, nhưng tu vi của hắn vẫn chỉ ở Kim Đan cao cấp mà chưa thể tiến vào Kim Đan Kỳ đỉnh Phong. Bởi vì những không gian còn thừa đa phần đều ở bên ngoài, sớm bị những người tu tiên khác càn quét cho nên hắn cũng không tiến nhập vào nữa mà quay về quang cầu không gian ở khu vực trung tâm.
Long Tiêu Diêu tiến vào không gian trung tâm chủ yếu là muốn sử dụng linh khí dư thừa nơi này để tu luyện. Trong phiến thảo nguyên này, mật độ linh khí gấp bên ngoài mấy chục lần, dưới tác dụng của Dẫn Linh Trận, hắn tu luyện chờ đợi ngày thí luyện chấm dứt.
Tuy nhiên, tuy rằng phiến không gian này tràn ngập linh khí nồng đậm nhưng so với nhu cầu chân khí khổng lồ để thăng cấp của Long Tiêu Diêu thì vẫn rất không đáng kể. Đan dược phụ trợ tu luyện Kim Đan Kỳ đối với hắn cũng không có nhiều hiệu quả.
Đối với Long Tiêu Diêu mà nói, hấp thu thú hồn chính là phương thức gia tăng tu vi tốt nhất. Hiện tại, hắn đã hấp thu toàn bộ số thú hồn cần thiết của Kim Đan Kỳ. Phương pháp duy nhất khiến hắn có thể nhanh chóng gia tăng tu vi lúc này chính là hấp thu năng lượng ẩn chứa trong yêu đan.
Yêu đan chính là nơi mà yêu thú trữ tồn năng lượng, còn nhiều hơn cả trong thú hồn. Tuy nhiên, năng lượng ẩn chứa trong yên đan lại rất cuồng bạo, nếu là người tu tiên nhân loại trực tiếp hấp thu, tinh thần có thể bị ảnh hưởng. Mà Vạn Thú Lệnh không thể tinh lọc, chiết xuất năng lượng trong yêu đan, chỉ có thể luyện chế yêu đan thành đan dược, loại bỏ năng lượng cuồng bạo trong đó mới có thể an tâm hấp thu.
Tuy nhiên, loại bỏ năng lượng cuồng bạo cũng khiến đại lượng năng lượng yêu đan bị tổn thất, hơn nữa cũng cần có nhiều loại dược thảo thích hợp để làm bình ổn năng lượng, hơn nữa, cho dù là dùng yêu đan luyện chế thành đan dược thì người tu tiên nhân loại cũng không thể dùng thường xuyên, nếu không bị khí tức yêu thú còn sót lại làm ảnh hưởng thần trí.
Long Tiêu Diêu sau khi hấp thu hồn phách Thú Vương yêu thú, có thể giải quyết được việc này cho nên dùng đan dược do yêu đan luyện thành cũng không ảnh hưởng tới tâm trí hắn. Nhưng trong tay hắn hiện cũng không có dược thảo thích hợp cho nên đành đợi khi thí luyện kết thúc mới tính cách mua sắm.
Long Tiêu Diêu tu luyện ở nơi này chừng mấy chục ngày thì thí luyện rốt cục CŨNG đã xong. Hắn trực tiếp bị truyền tống tới Phiêu Miểu Phong, những tu sĩ tham gia thí luyện khác CŨNG được truyền tống ra, số người may mắn còn sống chỉ không tới một phần ba, tuy nhiên những người còn sống nhìn qua có chút chật vật nhưng thần sắc CŨNG vô cùng hưng phấn.
Vì đảm bảo an toàn cho mình, Thiên Sơn Phái lập tức thúc dục những người còn sống sót rời đi. Long Tiêu Diêu vốn CŨNG không định dừng lại nơi này lâu, lập tức ngự kiếm bay đi. Ngay khi hắn vừa rời khỏi Thiên Sơn lập tức phát hiện phụ cận có mấy tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Vốn ở trong phạm vi Thiên Sơn Phái có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ là chuyện bình thường nhưng Long Tiêu Diêu sở dĩ cảnh giác là do hắn phát hiện có hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mặc sắc phục của Hắc Thổ Tông.
Hóa ra, trong số tu sĩ tham gia thí luyện cũng có mấy gã tới từ Hắc Thổ Sâm Lâm, bọn họ đương nhiên biết được lệnh truy nã, cũng rất dễ dàng đã nhận ra Long Tiêu Diêu vốn không thay đổi bề ngoài. Tuy nhiên, bọn họ cũng biết Long Tiêu Diêu từng giết chết tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, đương nhiên không dám tự mình ra tay đối phó mà phát ra truyền âm phù, thông báo cho môn phái.
Sau khi thu được tin tức về Long Tiêu Diêu, ba đại môn phái của Hắc Thổ Sâm Lâm đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, lập tức phái ra một gã tu sĩ Phi Thăng Kỳ, mang theo vài tên trưởng lão Nguyên Anh Kỳ chạy tới Thiên Sơn.
Nhưng mà, khi bọn họ can thiệp vào Thiên Sơn Phái, ý định để Long Tiêu Diêu vừa đi ra khỏi địa điểm thí luyện liền bắt giữ nhưng lại bị Thiên Sơn Phái cự tuyệt. Kỳ thật, đây cũng là do xung đột giữa một ít tu tiên phái với nhau. Huyền Không Phái từng phát sinh với Thiên Sơn Phái khi tranh đoạt thứ tự Giới tu tiên, mà lần này, trong số những môn phái ban bố lệnh truy nã có Huyền Không Phái cho nên Thiên Sơn Phái đương nhiên không muốn phối hợp.
Không chỉ như vậy, Thiên Sơn Phái lại dùng quy củ Giới tu tiên, chẳng những yêu cầu những người đó không được động thủ trên Thiên Sơn mà còn đưa ra yêu cầu vì Long Tiêu Diêu là tu sĩ Kim Đan Kỳ cho nên buộc gã Phi Thăng Kỳ không được ra tay. Bởi vì đây vốn là quy tắc Giới tu tiên, lại ở trong phạm vi Thiên Sơn Phái cho nên tên Phi Thăng Kỳ kia chỉ đành phải về trước môn phái.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không biết rõ chân tướng trong đó. Tuy nhiên, hắn vẫn có tâm lý chuẩn bị đối với những kẻ đuổi giết vì dùng tướng mạo vốn có tham dự thí luyện tất nhiên khiến hắn bại lộ hành tung.
Long Tiêu Diêu phát hiện có năm tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đang bay về phía mình, lập tức lấy ra một tấm Thổ Độn Phù, trốn ngay vào trong lòng đất. Hắn không muốn giằng co với đối phương, hơn nữa đây thuộc phạm vi Thiên Sơn Phái, nhất cử nhất động cũng bị Thiên Sơn Phái chú ý cho nên nếu động thủ cũng không thể phóng tay, không dám thi triển toàn bộ thủ đoạn.
Sau khi tiến vào lòng đất, hắn lập tức tiềm hành về phía Nam. Hắn đã sớm quan sát địa hình, ở phía Nam Thiên Sơn có một con sông Tháp Lý Mộc Hà, cách nơi này chừng mười dặm. Chạy tới đó rồi, hắn có thể mượn dòng nước để bỏ chạy.
Hiện tại, dù tốc độ độn địa của hắn thua tốc độ phi hành nhưng cũng không chậm hơn tu sĩ bình thường chạy trốn trên mặt đất, hơn nữa, chỉ tiềm hành sau chừng mấy thước thì căn bản không cần dùng chân khí đối kháng với lực cản và áp lực của nền đất, chỉ cần dựa vào sự cường hãn của thân thể đã có thể di chuyển rất nhanh.
Chỉ không tới một canh giờ, Long Tiêu Diêu đã đi tới Tháp Lý Mộc Hà. Hắn lập tức tiến nhập đáy sông, dọc theo con sông tiềm hành mấy canh giờ. Lúc này hắn đã cách xa Thiên Sơn tới mấy trăm dặm.
Trong năm tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đuổi bắt Long Tiêu Diêu có hai gã tu luyện công pháp thuộc tính thổ, thấy hắn tiến vào lòng đất liền lập tức đuổi theo.
Nhưng trong lòng đất, không thi triển thần thông di chuyển đặc biệt của Nguyên Anh Kỳ thì tốc độ phụ thuộc vào lực tương tác với thuộc tính thổ, tu vi cao thấp và cường độ thân thể. Hai người kia đương nhiên không thể nhanh bằng Long Tiêu Diêu được, chỉ một lúc đã mất đi tung tích của hắn.
Năm người kia cho rằng Long Tiêu Diêu dựa vào Thổ Độn Phù mới tiến vào lòng đất nhưng cảm giác rất khó hiểu với tốc độ của hắn, nhưng cũng không nghĩ rằng hắn lại nắm giữ độn thuật thuộc tính thổ. Mấy người vẫn chưa rời đi mà giữ tư tưởng “ôm cây đợi thỏ”, đợi chân khí Long Tiêu Diêu hao hết sẽ phải chui lên, chui đầu vô lưới. Nhưng liên tiếp qua ba ngày, cả năm người vẫn không có phát hiện gì cho nên đành phải thất vọng rời đi.
Long Tiêu Diêu dọc theo Tháp Lý Mộc Hà chạy đi mấy trăm dặm mới chui lên, thay đổi trang phục, tu vi và tướng mạo, lấy hình tượng lão già Kim Đan sơ cấp rồi bay về phía Vương Ốc Sơn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên là muốn tới phường thị Vương gia để mua sắm những dược thảo cần thiết. Những dược thảo này thuần túy chỉ là có tính phụ trợ, bản thân không có linh lực, không phải là những dược thảo khó kiếm.
Nhưng thứ Long Tiêu Diêu trước mắt cần luyện chế đều là yêu đan cấp bảy cấp tám, tuổi của những dược liệu phụ trợ cũng cần vượt qua năm trăm năm nếu không rất khó dung hòa, điều tiết năng lượng cuồng bạo. Loại dược thảo này vì thế có vẻ khá hiếm có nhưng phường thị Vương gia dù giá cả có hơi đắt nhưng lại tương đối đầy đủ. Hắn vẫn quyết định tới đây tìm kiếm.
Sau khi mua được những thứ cần thiết, Long Tiêu Diêu lại bay về phía Thập Vạn Đại Sơn.Long Tiêu Diêu hiện tại cần tìm kiếm một địa điểm tu luyện tương đối an toàn để kết anh. Người tu tiên khi kết anh sẽ có lục cửu thiên kiếp. Mà khi kết anh và độ kiếp thì kiêng kị nhất chính là bị ngoại giới quấy rầy. Cho nên nếu ở trong một môn phái, khi có tu sĩ kết anh sẽ được bảo vệ rất nghiêm mật. Mà hắn chỉ là tán tu cho nên chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.
Trải qua cuộc chiến chính tà, Vu tộc đã bị đuổi khỏi Thập Vạn Đại Sơn, động phủ của Đại Vu Thần chính là nơi an toàn nhất mà Long Tiêu Diêu quyết định lựa chọn.
Diện tích của Thập Vạn Đại Sơn rất rộng, có nơi kéo dài mấy trăm, mấy ngàn dặm nhưng không có dấu chân người. Kết anh nơi này dù mang tới động tĩnh không nhỏ nhưng cũng không dễ bị phát hiện. Hơn nữa, động phủ có kết giới cường đại phòng hộ, cho dù bị người có tâm chú ý cũng tạm thời bảo đảm sự an toàn cho hắn.
Long Tiêu Diêu lặng lẽ tiến nhập Thập Vạn Đại Sơn, cũng lặng lẽ độn địa tới động phủ Đại Vu Thần. Khi không nhận ra có gì nguy hiểm, hắn mới trốn vào trong động phủ.
Những tên tu sĩ Vu tộc cũng không nguyện ý để động phủ Đại Vu Thần bị tu sĩ chính đạo phát hiện, tuy đại môn động phủ bị hủy nhưng bọn họ đánh nát núi đá khiến cho loạn thạch hoàn toàn vùi lấp động phủ Đại Vu Thần, tính bí mật và an toàn lại càng không thành vấn đề.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu còn cẩn thận bố trí ba pháp trận phòng ngự và ảo trận ở thông đạo đại môn, sau đó mới bố trí Dẫn Linh Trận bên trong động phủ, yên tâm ẩn tu trong đó.
Long Tiêu Diêu tuy từng luyện chế không ít đan dược nhưng lại lần đầu tiên luyện chế yêu đan. Vì tránh việc lãng phí, hắn đầu tiên thử dùng một viên yêu đan của yêu thú cấp sáu để thí nghiệm.
Luyện đan bằng yêu đan đầu tiên cần dùng chân hỏa luyện hóa khí tức cuồng bạo của yêu thú. Nếu không hoàn toàn loại bỏ khí tức này, sau khi sử dụng sẽ khiến tâm tính và thần trí tu sĩ bị ảnh hưởng, trở nên táo bạo, khát máu.
Vốn tu sĩ Kim Đan Kỳ với nhị muội chân hỏa chỉ luyện chế được yêu đan của yêu thú cấp sáu mà thôi. Nhưng Long Tiêu Diêu hiện tại nắm giữ hỏa diễm do dung hợp nhị muội chân hỏa và Thái Dương Thần Hỏa, phẩm chất còn cao hơn so với tam muội chân hỏa của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ một bậc, tự nhiên cũng có thể luyện hóa yêu đan của yêu thú cấp tám.
Long Tiêu Diêu đầu tiên luyện tập dung hợp hỏa diễm, Thái Dương Thần Hỏa thuộc loại hỏa diễm chí dương, mãnh liệt ngang ngược. Mà hỏa diễm yêu cầu cho việc luyện đan phải ổn định lâu dài, khống chế tinh tế.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào