Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 250: Đào thông Vương lăng.
- Anh đang suy nghĩ cái gì thế?
Kỷ Toa thấy Tả Đăng Phong nhíu mày xuất thần, nhịn không được nói hỏi.
- Tôi đang nghĩ làm thế nào để phá giải cơ quan trong mộ.
Tả Đăng Phong trả lời.
- Thanh Đông lăng là nổ tung ra, nếu như anh cần thì tôi có thể phái người đưa thuốc nổ cho anh.
Kỷ Toa bàn bạc.
- Thanh Đông lăng bên trong không có cơ quan, bên này có, hơn nữa lại do Viên Thiên Cương thiết kế, cô nghe qua cái tên Viên Thiên Cương này chưa?
Tả Đăng Phong ngẩng đầu lên hỏi.
- Hình nhu là một vị Huyền học đại sư.
Kỷ Toa trả lời ngay.
- Đúng, người này nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp cùng Ngũ Hành yếu thuật rất sâu, dùng học cứu thiên nhân để hình dung hắn cũng không đủ, cơ quan trong lăng mộ là do hắn bày ra, nếu nư cố gắng mở ra sẽ tạo thành hậu quả khó lường.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói.
- Không đúng a, Viên Thiên Cương là người Đường triều, nơi này mai táng Chu Văn Vương cùng Chu Vũ Vương, lăng mộ này làm sao do Viên Thiên Cương thiết kế được?
Kỷ Toa nhíu mày.
- Cô có chỗ không biết, bên trong 2 tòa lăng mộ này đều là mộ trong mộ, ở phía Nam chính là nơi mai táng của Tề vương Lý Nguyên Cát, phía này là của Thái tử Lý Kiến Thành.
Tả Đăng Phong giải thích.
- 2 vị huynh đệ của Lý Thế Dân sao?
Kỷ Toa hỏi.
- Đúng, biến cố Huyền Vũ môn, bọn họ bị Lý Thế Dân giết chết, 2 tòa lăng một này là do Viên Thiên Cương cùng Lý Thuần Phong thiết kế, vì sao phải đặt ở nơi này thì trước mắt tôi cũng không biết, bởi vì lần trước đến đây tôi không có thời gian tìm hiểu kỹ.
Tả Đăng Phong gật đầu.
- Anh có nắm chắc việc mở ra không?
Kỷ Toa hỏi.
- Khẳng định là khó giải quyết nhưng mà tôi có thể mở nó ra.
Tả Đăng Phong nghiêm mặt mở miệng.
Kỷ Toa nghe vậy gật đầu, dừng một chút rồi hỏi tiếp:
- Trước khi tôi đến đây, từng xem qua tình báo, nói là trước kia anh từng lấy vật bồi táng của ngôi mộ ở phía Nam kia ra.
- Yên tâm đi, bên trong có nhiều vật bồi táng, không ít hơn bên Thanh Đông lăng kia đâu.
Tả Đăng Phong liếc nhìn Kỷ Toa một cái, bình tĩnh mở miệng.
- Theo tôi được biết, Đường Thái Tông chủ trương giản tiện việc mai táng, bên trong sẽ có bảo vật à?
Kỷ Toa vẫn còn lo lắng.
- Có, cô sẽ không trắng tay mà về đâu.
Tả Đăng Phong gật đầu.
- Tôi cũng không thèm đồ vật ở trong đó, anh cũng không nên hiểu lầm.
Kỷ Toa thấy ánh mắt Tả Đăng Phong xem thường mình, theo bản năng giải thích.
- Tôi biết cô không có hứng hú với tiền tài, cái mà cô cần là quyền lực.
Tả Đăng Phong cười nói, mỗi người đều có cái mình thích. Tả Đăng Phong thích nhất là Vũ Tâm Ngữ, còn Kỷ Toa thích nhất là quyền lực.
Ngay tại khi 2 người đang nói chuyện với nhau, phía Đông của bãi đào liền truyền đến tiếng quát tháo của binh lính:
- Ông là ai?
Tả Đăng Phong nghe vậy lập tức đứng dậy đi ra ngoài, chưa đi ra khỏi rừng cây thì đã nghe bên ngoài truyền đến một câu:
- A di đà Phật , lão nạp đi ngang qua đây, ta không có chút quan hệ gì với Tả Đăng Phong cả.
Lời này vừa ra, lập tức có tiếng súng lên cò, Tả Đăng Phong vội vàng hô lớn ngăn lại rồi lướt nhanh ra ngoài.
- Đi xuống đi, tôi còn tưởng rằng ông chạy mất rồi.
Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn Thiết Hài đứng trên ô tô, một câu “Ta không có chút quan hệ gì với Tả Đăng Phong cả” thiếu chút nữa làm cho binh lính nổ súng rồi.
- Ta đến đây không phải để đào mộ, ta chỉ đến nhìn xem.
Thiết Hài nhảy xuống, nói với mọi người.
- Được rồi, ông ấy nói đúng, mọi người tiếp tục đi.
Tả Đăng Phong kéo Thiết Hài đi về phía sườn Tây.
- Oh, tại sao là nàng?
Thiết Hài thấy Kỷ Toa ở bên trong rừng cây liền sửng sốt.
- Nàng đến giúp tôi.
Tả Đăng Phong nhìn vào rương gỗ trên lưng Thiết Hài, Lão Đại bật cười nhe răng với hắn. Thấy Lão Đại, trong lòng Tả Đăng Phong có tính toán, nội đan Lão Đại vẫn còn trong tay Ngọc Phật, đợi xử lý chuyện ở đây xong, hắn có thể nương theo lý do lấy nội đan cho Lão Đại, mang thieo Thiết Hài xuôi nam, tìm cơ hội giúp Kim Châm.
- A di đà Phật , thế đạo thật sự thay đổi rồi.
Thiết Hài chắp tay trước ngực nói, điều này làm cho đám lính đang đào mộ kinh ngạc.
- Xin chào đại sư.
Kỷ Toa biết Thiết Hài là bằng hữu của td, bởi vậy cũng lễ phép chào hỏi với hắn.
- A di đà Phật.
Thiết Hài đáp lại, rồi đi về phía trước, hắn vô cùng không thích Kỷ Toa, ở hắn xem ra phẩm hạnh của Kỷ Toa rất không đúng đắn, không biết vô sỉ.
- Đại sư, ông đi vào lầu gỗ nghỉ ngơi, nơi đó không có ai, đợi khi nào mở lăng mộ ra tôi sẽ gọi ông đến quan sát.
Tả Đăng Phong lấy đồ ăn cùng rượu ra đưa cho Thiết Hài.
- Được, ta đi qua đó, không có chút quan hệ nào với cậu cả.
Thiết Hài cầm lấy rồi đi về phía Nam.
- Tại sao ông ấy lại nghe lời anh như thế?
Kỷ Toa hỏi.
- Bởi vì tôi tốt với ông ấy.
Tuy rằng Thiết Hài điên điên khùng khùng nhưng mà ngày sau đi đến khu không người vẫn cần phải có người này làm bạn, bằng không ngay cả người nói chuyện cũng không có rồi.
- Con vật ở trong rương ông ta là con gì thế?
Kỷ Toa tò mò nhìn vào con vật bên trong rương gỗ.
- Con chuột.
Tả Đăng Phong cười nói.
Sau đó, 2 người trở lại rừng cây nghỉ ngơi. Lúc chạng vạng tối phía Tây Nam truyền đến tiếng súng, ngay từ đầu chỉ có từng tiếng súng vang lên, sau đó là một tràng tiếng súng rồi, rồi lập tứng ngừng lại. Tuy Tả Đăng Phong không có tận mắt thấy nhưng hắn cũng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, tiếng súng lúc đầu là cảnh cáo, sau đó chính là giết người, không hỏi cũng biết đám người tu hành đã bị lính của Kỷ Toa ngăn cản, bắn chết.
- Bây giờ anh còn cho rằng chúng tôi không có tác dụng gì không?
Kỷ Toa cười cười.
- Các cô rất hữu dụng nhưng mà điều đó làm cho thanh danh của tôi ngày càng tệ hơn.
Tả Đăng Phong lắc đầu cười khổ.
- Thanh danh của anh vốn đã không tốt rồi.
Kỷ Toa cũng không có an ủi Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong nghe vậy nở nụ cười, gật đầu với Kỷ Toa, hắn thích nhất là lời thật, chẳng sợ lời khó nghe.
Màn đêm buông xuống, 13 đi kiếm đồ ăn, Tả Đăng Phong cầm lương khô đưa cho Kỷ Toa, Kỷ Toa phải bồi hắn uống rượu, Tả Đăng Phong cũng không có từ chối, 2 người vừa uống rượu vừa nói chuyện.
Uống xong 1 vò rượu, Kỷ Toa liền dựa vào đại thụ mà ngủ. Tả Đăng Phong thấy vậy liền trở lại lầu gỗ lấy cho Kỷ Toa một tấm thảm. Khi trở về , thấy Thiết Hài đang nhắm mắt niệm kinh, Tả Đăng Phong cũng không nói cho hắn biết chuyện nửa đêm nay sẽ đào thông lăng mộ. Nếu giao đấu với Viên Thiên Cương cũng chỉ có thể dựa vào bản thân, người ngoài căn bản là không thể giúp được gì cho hắn.
Trở lại nơi đào, thông đạo đã được đào hơn 8/10.
Tả Đăng Phong đi xung quanh một lát, đợi thông đạo đào thông. Canh 2 vừa qua, rốt cuộc cũng đã đào thông, nhưng cũng không truyền đến tiếng hoan hô mà là những tiếng kêu thảm.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào,báo lỗi, gạch đá để DG có thêm động lực để làm nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 251: Kim Long trong mộ.
Tả Đăng Phong nghe tiếng liền chạy tới, một màn trước mắt làm hắn thất kinh. Chỉ thấy một đầu Kim Long xấu xí dữ tợn đã thò ra nhìn xung quanh 4 phía, những binh lính kia làm gì thấy qua loài sinh vật kỳ dị này, vì thế thét lớn rồi chạy ra ngoài.
Tả Đăng Phong thấy vậy liền quát lên một tiếng “ Câm miệng” sau đó phát ra Huyền Âm chân khí đánh về Kim Long đang đứng trong lỗ hỏng đang được đào, lúc trước hắn đã gặp qua Ngũ Trảo Kim Long, cũng không giống với Kim Long trước mắt cho nên Tả Đăng Phong biết vật này cũng không phải là Kim Long thật.
Huyền Âm chân khí phóng vào, con Kim Long kia cũng không bị bất kỳ tổn thương nào, phía trên vảy cũng không có đóng băng. Điều này làm cho Tả Đăng Phong cảm thấy khác thường bởi vì Càn Khôn nhất mạch đều trước phân Âm Dương, sau diễn Ngũ Hành, lại có bát quái. Huyền Âm chân khí của Tả Đăng Phong thuộc phạm trù Âm Dương, càng thêm bá đạo hơn so với Ngũ Hành chi khí, mặc kế là vật gì do Âm Dương nhị khí tạo thành, cái gì cũng không thể coi thường Huyền Âm chân khí.
Đang lúc Tả Đăng Phong nghi hoặc thì con Kim Long bò ra, lớp vảy màu vàng óng, ngũ trảo dưới bụng. Điểm duy nhất khác Kim Long bình thường chính là cái đầu. Đầu Kim Long bình thường thì hơi bẹp nhưng con Kim Long trước mắt lại có đầu hơi lồi ra.
- Đại ca, mau tránh ra.
Đúng lúc này, đám người Ngưu Đại Toàn cầm súng máy tới.
Tả Đăng Phong nghe vậy lui ra sau, tiếng súng vang lên nhưng những viên đạn lại bắn xuyên qua Kim Long, có thể thấy thân thể của Kim Long cũng không phải là thật thể ( vật thật).
- Không cần nổ súng để ta.
Tả Đăng Phong lại hô lớn rồi phát ra Huyền Âm chân khí, Huyền Âm chân khí cũng không có xuyên qua thân thể của Kim Long, cũng không ngăn Kim Long lại được.
Viên đạn có thể bắn xuyên qua nó nhưng Huyền Âm chân khí lại không được. Nếu Kim Long này là hư ảnh thì sẽ không xuất hiện tình trạng như thế, ngoài ra khi Kim Long di chuyển thì Long trảo của nó cào xuống đất đều để lại dấu móng tay, cái này nói lên Kim Long cũng không phải là hư ảnh đơn thuần.
Kim Long này nhỏ hơn so với Kim Long bình thương, thân dài tầm chừng 10 thước. Từ trong hiện ra liền đánh về phía Tả Đăng Phong, Kim Long chưa tới nhưng gió tang đã tới trước, Tả Đăng Phong nhíu mày né ra, một kích của Kim Long vồ hụt, sau đó nó liền đánh về phía binh lính đang chạy trốn.
Thấy thế Tả Đăng Phong quay lại ra tay trợ giúp, lúc này hắn cũng không phóng ra Huyền Âm chân khí mà là ngự khí vào 2 tay, trực tiếp công kích vào Long thần, một chưởng này có hiệu lực rồi, Kim Long liền bị chấn ngã xuống đất, trực tiếp quay cuồng.
Một kích thành công, chân mày Tả Đăng Phong nhíu lại, khi tay của Tả Đăng Phong đụng vào Long thân thì hắn cảm nhận được bàn tay trơn nhẵn, cái này cũng giống như Linh khí hộ thể của người tu hành hay lá chắn của những trận pháp.
- Trời, là rồng a.
Lúc này đột nhiên Thiết Hài rơi xuống bên cạnh Tả Đăng Phong.
- Minh Tịnh đại sư, giao nó cho ông, ta đi xuống xem một chút.
Tả Đăng Phong nói với Thiết hài, tuy rằng Kim Long này nhìn như thật thể nhưng cũng không phải là thật thể, hẳn là một ảo ảnh do cơ quan trong mộ tạo ra, đạo cơ quan này hẳn là do Viên Thiên Cương thiết kế.
- A di đà Phật, ngươi đã quên hai ta bây giờ không đi chung đường rồi sao?
Thiết Hài lắc đầu.
Tả Đăng Phong thấy thế lại nhíu mày, tên hòa thượng điên này thật sự là không biết suy nghĩ mà. Tả Đăng Phong cũng không có nói gì nữa, lại tiếp tục tấn công vào Kim Long, lúc này đây Kim Long không dám PK với Tả Đăng Phong mà là quay sang đám binh lính nhưng mà tốc độ của nó cũng không nhanh bằng Tả Đăng Phong, bị Tả Đăng Phong đuổi theo đánh trúng, lại ngã xuống đất thêm lần nữa.
Tuy rằng Kim Long ngã xuống đất nhưng điều này cũng không nói lên nó bị thương, sau đó nó xoay người, lại đuổi theo đám binh lính.
Đám binh lính ở phía Bắc bây giờ đã thay đổi họng sụng, bắt đầu bắn về phía Kim Long. Tả Đăng Phong sợ trúng đạn cho nên nhảy lui về phía sau.
Những viên đạn kia vẫn bắn xuyên qua Kim Long, cũng không Kim Long được, mắt thấy tình thế nguy cấp, đám người lại ném lưu đạn ra, lựu đạn cũng không ảnh hưởng gì đến Kim Long, ngược lại làm cho Tả Đăng Phong và Thiết Hài phải chạy tránh.
Không có cách nào ngăn Kim Long, chỉ một lát sau nó đã đến bên cạnh xe ô tô, vung đuôi ném mấy chiếc xe ra, những tiếng kêu rên lại vang lên.
Tả Đăng Phong không đành lòng, vội vàng xuất chưởng ngăn cản, Thiết Hài thấy Tả Đăng Phong ra tay vẫn không chế ngự được Kim Long thì ngứa nghề, rốt cuộc không nhịn được nữa mà động thủ.
Tả Đăng Phong thấy Thiết Hài đã lên trận vì thế liền lắc mình trở ra, giờ phút này hắn muốn xác định có phải Kim Long là do cơ quan trong lăng mộ tạo thành hay không? Vì thế hắn muốn đi vào lăng mộ.
- Ngươi chạy sao?
Thiết Hài thấy thế vội vàng hô lớn.
Tả Đăng Phong nghe vậy vẫn không trả lời, nhanh chóng vọt tới hỗ hỏng trong lăng mộ nhưng mà trong mộ lại truyền ra trọc khí ( Khí bẩn) làm cho hắn dừng lại.
Tả Đăng Phong rơi vào đường cùng đành phải lắc mình mà quay về, cùng Thiết Hài một tả một hữu công kích Kim Long.
- Ngươi đã trở về rồi sao?
Thiết Hài bất minh sở dĩ, nghi ngờ đặt câu hỏi.
- Bên trong có vi khuẩn, hiện tại không thể đi vào.
Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng.
- Vi khuẩn là gì?
Thiết Hài lại ra tay ném
- Là quái vật.
Tả Đăng Phong thuận miệng trả lời.
Tả Đăng Phong đang muốn nói chuyện thì thấy Kỷ Toa đã xuất hiện ở bên ngoài, đang tỏ ra kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.
Tả Đăng Phong cũng thấy 13 đang từ trong rừng vây vọt tới, sau khi vọt tới nó liền lăng không nhảy lên, lợi trảo ra khỏi võ, móng trái vung thẳng vào đầu Kim Long.
Trúng 1 trảo của 13, Kim Long liền biến mất, Tả Đăng Phong mắt tinh, thấy được dưới móng vuốt của 13 có một thứ gì đó, rất nhanh đã văng ra xa 10 thước, nương theo tiếng leng keng, nó đã rơi xuống đất.
Tả Đăng Phong phóng linh khí ra nắm lấy vật đó, phát hiện là một Khai Nguyên Thông Bảo, cái này cũng không giống với Khai Nguyên Thông Bảo thời Đường triều, nó không làm bằng đồng mà được làm bằng vàng, làm cho Tả Đăng Phong cảm thấy nghi hoặc nhất chính là trên này có ghi 4 chữ “ Đào xuống 4 thước”.
- Tại sao con rồng kia lại biến thành đồng tiền?
Tả Đăng Phong nhíu mày thì Thiết Hài lắc mình tới giật đồng tiền trong tay Tả Đăng Phong mà hỏi.
Tả Đăng Phong nghe vậy không có mở miệng, mà là cau mày nhắm mắt trầm ngâm, Khai Nguyên Thông Bảo làm bằng vàng này là thứ đồ vật giành cho lớp xã hội thượng lưu, nếu là đồ giành cho xã hội thượng lưu thì trên đó khắc chữ cũng là điều bình thường nhưng mà cũng không nên khắc 4 chữ “ Đào xuống 4 thức”, bởi vì 4 chữ này nghe không mang theo điềm lành rồi.
Nghĩ đến đây, Tả Đăng Phong cúi đầu xuống nhìn, nhìn thấy vẻ mặt đắc ý đang đợi khích lệ của 13, Tả Đăng Phong thấy thế sờ sờ đầu 13, sau đó vung tay ý bảo đám người Ngưu Đại Toàn đang tỏ ra run rẩy.
- Đi lấy xẻng cùng cuốc, đào ở đây.
Đợi đám người Ngưu Đại Toàn đến gần, Tả Đăng Phong ra lệnh.
- Xảy ra chuyện gì?
Kỷ Toa đến hỏi.
- Cô xem đi.
Tả Đăng Phong cầm lấy đồng tiền từ trên tay Thiết Hài ra rồi đưa cho Kỷ Toa.
- Tôi không thấy rõ lắm.
Kỷ Toa trả lại.
Tả Đăng Phong mới nhớ lúc này là nửa đêm, ánh sáng không rõ, Kỷ Toa không có tu vi cho nên khó thấy rõ trong đêm tối.
- Kim Long lúc nãy là do đồng tiền này biến thành, trên đồng tiền có khắc 4 chữ “ Đào xuống 4 thước”
Tả Đăng Phong giải thích.
Kỷ Toa nghe vậy cũng không tiếp thu được ý của Tả Đăng Phong, ngay cả Thiết Hài cũng mơ hồ, Tả Đăng Phong lại lên tiếng giải thích:
- Viên Thiên Cương là một một đời huyền học đại sư, tinh thông nhất đúng là Kỳ Môn Độn Giáp đoán trước thuật, ta hoài nghi ngàn năm trước hắn dự đoán được chúng ta sẽ đến đây nên mới để lại cái này.
- Hắn làm sao biết đồng tiền sẽ rơi xuống vị trí này.
Kỷ Toa cúi đầu nhìn dưới chân.
- Cô không phải là người trong Đạo môn cho nên không hiểu được những điều kỳ diệu trong này.
Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng tuy là ngoài miệng nói thế nhưng mà trong lòng hắn cũng không hy vọng sự thật là như thế. Nếu phía dưới thật có chôn vật gì, vậy nói lên Kỳ Môn Độn Giáp của Viên Thiên Cương đã đạt đến cảnh giới Khuy Thiên.
- Lỡ dưới này có cảm bẫy thì sao?
Kỷ Toa lại hỏi.
- Hẳn là không phải.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói.
Trong lúc 2 người nói chuyện thì Ngưu Đại Toàn đã lấy công cụ đào móc tới, Thiết Hài thấy mọi người muốn đào thì vội vàng né tránh, tạo thành khoảng cách phân rõ giới hạn.
Tả Đăng Phong chỉ vị trí cụ thể rồi mang theo 13 cùng Kỷ Toa lui ra sau, Ngưu Đại Toàn ra lệnh một tiếng, đèn xe mở lên, mọi người bắt đầu làm.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào,báo lỗi, gạch đá để DG có thêm động lực để làm nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 252: Ăn ý cả ngàn năm.
Đào được một lát, Tả Đăng Phong đã nghe được tiếng hô của Ngưu Đại Toàn:
- Đại ca, bên dưới có phiến đá.
Tả Đăng Phong nghe vậy bước đến cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy bên dưới có một phiến đá, mặt ngoài có nhiều dấu vết do nhân công tạc thành, nói rõ phiến đá này cũng không phải do tự nhiên tạo thành mà có bàn tay của con người.
- Mở rộng ra.
Sau khi lui lại Tả Đăng Phong ra lệnh cho Ngưu Đại Toàn.
Ngưu Đại Toàn vâng một tiếng rồi tiếp tục đào móc, chốc lát sau đã đào được đến bên cạnh phiến đá, chỉ thấy phiến đá có chiều dài 2 thước, rộng 5 thược, sau khi đào đến bên cạnh phiến đá thì mọi người không dám đào tiếp, một mà Kim Long xuất hiện lúc nãy đã làm bọn họ sợ vỡ mật.
- Tránh ra.
Tả Đăng Phong bảo mọi người rời đi rồi nói với Kỷ Toa:
- Lùi ra sau.
Tả Đăng Phong nói xong, mọi người đều lui đến chỗ an toàn, chỉ riêng 13 đứng ở bên cạnh Tả Đăng Phong. 13 gan lớn cho nên nó cũng không sợ. Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát rồi phóng Linh khí, nhấc phiến đá lên. Phía dưới phiến đá là một cái động nhỏ, bên trong có vô số kim nguyên bảo chất chồng lên nhau.
- Oh, thật nhiều vàng, A di đà Phật.
Thiết Hài cảm thấy hiếu kỳ cho nên đến gần xem.
Thiết Hài vừa kêu lên những binh lính kia lập tức nghe được, liền vây đến, cảnh tượng trước mắt làm cho bọn họ hoan hô.
- Phản rồi phải không? Lui ra sau.
Ngưu Đại Toàn móc súng lục bắn chỉ thiên 1 cái, mọi người nghe vậy im miệng lui về sau.
Tả Đăng Phong phóng Linh khí nhặt 1 viên kim nguyên bảo lên, phát hiện nó nặng 3-4 kh, 1knb này tương đương khoảng 100 lượng vàng.
Knb trong tay làm cho Tả Đăng Phong cảm thấy nặng nề, trong lòng của hắn lại càng nặng nề hơn, hắn không tin Viên Thiên Cương có thể tính toán rồi chuẩn bị kỹ như thế, trầm ngâm một lúc hắn ra lệnh cho Ngưu Đại Toàn:
- Phát tiền cho các anh em.
Mọi người nghe vậy lập tức sôi trào, Ngưu Đại Toàn bắt đầu phát knb, những binh lính được nhận knb liền liên tục nói cảm ơn, không ai không có lòng tham.
Sau khi phát xong, Ngưu Đại Toàn ôm đống knb ngạc nhiên mà nhìn Tả Đăng Phong:
- Không sai biệt lắm, có 15kg.
Giờ phút này Tả Đăng Phong ứa mồ hôi, trên thực tế lúc phân chia thì Tả Đăng Phong đã ứa mồ hôi rồi. Viên Thiên Cương chẳng những đoán được hắn sẽ nói cái gì, còn đoán được nhân số, dựa theo số người mà chuẩn bị vàng để chia cho mọi người.
Qua một lúc lâu, Tả Đăng Phong phóng Linh khí cầm lấy hộp ngọc ở bên dưới lên, mở hộp ngọc ra Tả Đăng Phong phát hiên bên trong có một bộ trang sức làm bằng vàng vô cùng tinh xảo.
- Thật đẹp.
Kỷ Toa thấy bộ trang sức này thì không khỏi hô lên.
Tả Đăng Phong xoay người nhìn nàng, đóng nắp lại rồi đưa cho nàng, mấy thứ này Viên Thiên Cương vốn là chuẩn bị cho nàng.
Kỷ Toa cầm lấy, ánh mắt nhìn Tả Đăng Phong liền trở nên cảm động. Tả Đăng Phong thấy vậy không khỏi cười khổ, trang sức thật sự là khắc tinh của nữ nhân, đừng nói là Kỷ Toa cho dù là Dao Trì thánh nữ khi thấy bộ trang sức này cũng phải động lòng a.
- Anh không giữ lại cho nữ nhân mà mình thích sao?
Vô cùng cảm động cho nên Kỷ Toa ăn nói có chút lộn xộn.
- Đối với nữ nhân tôi yêu mến mà nói thì tôi chính là lễ vật tốt nhất, cầm đi, cái này là Viên Thiên Cương chuẩn bị cho cô.
Tả Đăng Phong thuân miệng nói.
- A di đà Phật, hắn chuẩn bị cho ta cái gì a?
Thiết Hài thấy bên dươi trống không thì hỏi. Hắn cũng không phải tham tài mà là xuất phát việc không gặp được đối thủ cho nên cảm thấy mất mác.
- Ông cùng tôi không đi chung đường cho nên cái gì cũng không có rồi.
Tả Đăng Phong bĩu môi.
Thiết Hài nghe vậy á khẩu không trả lời được.
- Đi thôi, trên đường chú ý an toàn.
Qua một lúc lâu, Tả Đăng Phong đi tới nói với đám người Ngưu Đại Toàn.
- Đại ca, anh không vào sao? Bọn em canh gác cho anh.
Ngưu Đại Toàn quay đầu lại chỉ chỗ đang đào, người này rất nghĩa khí a.
- Không vào, đúng rồi, trước khi đi thì hãy lấp lại cái lỗ này.
Tả Đăng Phong lắc đầu.
Ngưu Đại Toàn nghe vậy chỉ huy mọi người lấp lại lỗ trống kia.
- Anh thật sự không vào sao?
Kỷ Toa cảm thấy nghi ngờ.
- Không vào, bên trong không có thứ tôi muốn tìm.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói. Viên Thiên Cương lấy Khai Nguyên Thông Bảo làm Kim Long bằng huyễn ảnh ý là muốn nói cho Tả Đăng Phong biết Địa chi bên trong mộ là Long chứ không phải Ngưu, nếu không biết được điểm này thì Tả Đăng Phong cũng không phải là Tả Đăng Phong rồi.
- Anh không cảm thấy đáng tiếc sao?
Kỷ Toa thận trọng hỏi.
- Viên Thiên Cương học cứu thiên nhân, trước tiên đã dự liệu được những khâu nhỏ xuất hiện trong ngày hôm nay cho nên mới ở chỗ này lưu lại vàng và bảo vật cho chúng ta. Quan trọng nhất là ông ấy biểu lộ ra bên trong lăng mộ không có vật mà tôi muốn, người kính ta một thước, ta kính người một trường. Huống hồ bên trong có rất nhiều cơ quan, tôi muốn phá trận cũng sẽ rất khó khăn, tốt nhất là không nên đi mạo hiểm.
Tả Đăng Phong nghiêm mặt lắc đầu.
- Tuy rằng ông ấy tính được tình huống của ngày hôm nay nhưng lại không có biện pháp khắc chế anh, ông ấy chuẩn bị lễ vật nói rõ ông ấy sợ anh 3 phần, nếu như anh muốn vào lăng thì ông ấy ngăn không được anh.
Kỷ Toa nói.
Tả Đăng Phong quay đầu lại gật đầu cười nhìn vào Kỷ Toa, lúc này Kỷ Toa nói rất đúng. Trong lòng Tả Đăng Phong cũng nghĩ như vậy. Điều này làm cho Tả Đăng Phong cảm giác gặp được tri âm, mặc dù người tri âm này lúc nào cũng muốn làm tốt nhiệm vụ của mình, bất quá lúc này Tả Đăng Phong cũng không còn cảm thấy Kỷ Toa ghê tởm như lúc ban đầu nữa.
- Đáng tiếc là không sinh cùng thời, bằng không có thể làm bằng hữu với nhau rồi.
Tả Đăng Phong cảm thán. Tuy rằng Viên Thiên Cương chỉ để lại 4 chữ “ Đào xuống 4 thước” nhưng lại dùng hành động thực tế để tôn trọng Tả Đăng Phong. Điều này tạo thành ăn ý giữa các cường giả với nhau, Viên Thiên Cương không hổ là sư phụ của Lý Thuần Phong, cảnh giới còn cao hơn so với Lý Thuần Phong.
- A di đà Phật, ngươi thực không vào sao?
Lúc này Thiết Hài thấy mọi người đang lắp đất lại thì vội vàng hỏi.
- Ta không vào cũng biết bên trong có cái gì.
Tả Đăng Phong xua tay.
- Ta không tin.
Thiết Hài lắc đầu liên tục.
- Không tin thì ông vào đi, bên trong nhất định có một con thạch điểu ( Chim làm bằng đá) to lớn.
Tả Đăng Phong cười cười.
- Vậy ta vào xem.
Thiết Hài không phục, muốn đi vào.
- Ngừng thở.
Tả Đăng Phong dặn dò.
- Làm sao anh biết bên trong có cái gì?
Mặc dù là hỏi nhưng trên mặt Kỷ Toa lại lộ ra vẻ kính nể, nàng tin tưởng Tả Đăng Phong sẽ không nói lung tung.
- Lúc trướ tôi từng đi qua phía Nam của lăng mộ Lý Nguyên Cát, bên trong có Huyền Vũ, Bạch Hổ. Cho nên trong mộ của Lý Kiến Thành hẳn là phải có Chu Tước cùng Thanh Long. An bài như vậy cũng không phải là tùy ý, bởi vì trước khi bị giết Lý Kiến Thành đã là Đông cung thái tử. Mà trong Ngũ Hành phương vị của Thanh Long là Đông, Chu Tước là Hỏa, Thanh Long chúc Mộc, Mộc sanh Hỏa, đây là điềm lành. Bên trong lăng mộ Lý Nguyên Cát có Huyền Vũ là Thủy, Bạch Hổ là Kim, Kim sinh thủy cũng là điềm lành. Địa vị của Lý Nguyên Cát cao hơn Lý Kiến Thành một bậc cho nên hắn dùng hướng Tây Bắc mà Lý Kiến Thành dùng hướng Đông Nam.
Tả Đăng Phong giải thích.
Kỷ Toa nghe vậy liên tục gật đầu, tuy rằng nàng không phải người trong Đạo môn nhưng nàng cũng biết được tứ thánh Ngũ Hành.
Tả Đăng Phong lo lắng cho Thiết Hài nên đi về phía lăng mộ, 13 cùng Kỷ Toa đi sau, còn chưa đến thì đã thấy Thiết Hài trở lại, vẻ mặt hưng phấn.
- Ngươi đã đoán sai, ha ha .
Thiết Hài đi tới cười ha ha.
- Không có khả năng.
Tả Đăng Phong nhíu mày lắc đầu.
- Ở trong đó đích thật là có quái điểu, bất quá không phải đá mà là đồng.
Thiết Hài đưa tay chỉ.
Tả Đăng Phong nghe vậy không khỏi mỉm cười. Chu Tước là không sai rồi, còn làm bằng vật liệu gì cũng không quan trọng, hắn cũng không tranh luận gì với Thiết Hài.
Những binh sĩ này trên người đều mang vàng, đều muốn rời khỏi đây, dưới sự điều khiển của kim tiền công tác lấp lại đã hoàn thành, lúc này mặt trời cũng vừa nhô lên.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào,báo lỗi, gạch đá để DG có thêm động lực để làm nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 253: Đi tới Hồ Nam.
- Cô đi đi, để những người ở đây đi được, những người này có công với tôi, tôi không muốn bọn hắn bị diệt khẩu.
Tả Đăng Phong nhìn chân trời, nói với Kỷ Toa.
- Sau này anh có tính toán gì không?
Kỷ Toa thấy Tả Đăng Phong đã nâng thùng gỗ lên.
- Đến Hồ Nam.
Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát rồi nói, tuy rằng thời gian của hắn cũng không dư dả nhưng có một số việc nhất định phải làm, tuy rằng hắn không nợ Kim Châm nhưng mà giữa bằng hữu không phải dùng cái gì để trao đổi.
- Tôi cũng về Hồ Nam, chúng ta cùng đường, cùng nhau đi đi.
Kỷ Toa tỏ ra vui mừng.
- Tốc độ của chúng tôi rất nhanh, cô không theo kịp đâu.
Tả Đăng Phong lắc đầu.
- Tôi ngồi máy bay đến đó.
Kỷ Toa cười cười.
- Máy bay.
Tả Đăng Phong nghe vậy lập tức hứng trí, từ lúc chào đời đến giờ hắn còn chưa ngồi máy bay lần nào.
- Máy bay?
Thiết Hài nghe vậy hai mắt sáng lên.
- Không có quan hệ đến ông, chúng ta không cùng đường.
Tả Đăng Phong giả bộ mang thù.
- A di đà Phật, làm người không thể vong ân bội nghĩa, lão nạp lúc trước đã cứu tánh mạng của ngươi.
Thiết Hài làm sao chịu buông tha cơ hội ngồi máy bay này.
- Nói giỡn thôi, sao ta lại không mang theo ông được?
Tả Đăng Phong mắt thấy Thiết Hài tức giận, vội vàng giải thích.
Tả Đăng Phong sau khi nói xong rồi đi về phía đám người Ngưu Đại Toàn để nói lời từ biệt với đám bọn họ.
- Đợi đến giữa trưa lại đi, bằng không bên ngoài có canh gác, các anh đi không được đâu.
Tả Đăng Phong nhắc nhở.
Ngưu Đại toàn bộ nghe vậy liên tục gật đầu.
Sau khi nói từ biệt với mọi người, 3 người rời khỏi Chu lăng, trước đó Tả Đăng Phong không nghĩ đến chính là loại cục diện này, cũng không nghĩ đến cao thủ Đạo môn chân chính cũng không đến gây hấn, bất quá như vậy cũng tốt, hắn giết người đã đủ nhiều rồi.
Kỷ Toa cùng Tả Đăng Phong sóng vai ở phía trước, Thiết Hài không thích Kỷ Toa, ở phía sau.
Rời khỏi Chu lăng, Kỷ Toa hạ lệnh để cho bộ đội bên trong được đi, cùng nói chuyện với quan quân địa phương sau đó đón xe từ Hàm Dương đi sân bay Tây An.
Thiết Hài không thích ngồi chung với Kỷ Toa cho nên sau khi xe chuyển bánh, ông ta dùng thân pháp bám theo xe.
- Tôi không hiểu nổi vì sao lại có người bật cao, nhảy xa đến như vậy.
Xuyên qua cửa xe, Kỷ Toa nhìn thấy Thiết Hài ở phía ngoài.
- Nói nhảy là không chính xác, chính xác là lướt đi.
Tả Đăng Phong cười nói.
- Sao các anh làm được?
- Bất kể là thần thông của Phật môn, Đạo pháp của Đạo gia hay các loại võ công khác thì cũng đều lấy tu luyện Linh khí là điều kiện tiên quyết, cái gọi là Linh khí chính là những khí tức có lợi đối với thân thể trong tự nhiên, thông qua các pháp môn bất đồng đem các loại khí tức này thu thập vào người, thông qua tự thân máu huyết luyện hóa, cuối cùng để cho thân thể có thể sử dụng những Linh khí này. Sau khi Linh khí tụ tập đến một mức nhất định sẽ dẫn độ Thiên kiếp, độ kiếp cũng giống như cá chép vượt long môn, đều có thể phóng Linh khí ra ngoài, giống như giống Thiết Hài sử dụng pháp thuật khinh thân hay là tại lúc nhảy Linh khí chấn xuống mặt đất, làm cho thân thể có thể nhảy lên được.
Tả Đăng Phong giải thích cặn kẽ cho Kỷ Toa hiểu.
- Thiên kiếp là gì?
Kỷ Toa tò mò.
- Bất kể là nhân loại tu hành hay là ngoại tộc, tu vi đạt tới trình độ nhất định đều phải trải qua Thiên Lôi lễ rửa tội, nếu như có thể tiếp nhận được Thiên Lôi, Thiên Lôi sẽ làm cho Linh khí của người độ kiếp trở nên tinh thuần hơn, tu vi của người độ kiếp cũng được tăng lên. Nếu không chịu nổi Thiên Lôi, kết quả là có 2, thứ nhất là bị Thiên lôi đánh chết, hai là bị trọng thương, bất quá cái đầu tiên lớn hơn, chiếm 9/10. Độ kiếp có thể còn sống chỉ chiếm 1/10.
Tả Đăng Phong nói.
- Động vật cũng có thể tu hành?
Kỷ Toa cảm thấy hứng thú.
- Có thể, nhưng là khó khăn so với nhân loại. Nhân loại có tay có chân, có thể bấm quyết, nhưng là động vật không thể, nhân loại có sư phụ cùng sư môn có thể tích lũy kinh nghiệm để tu hành. Động vật không có, ngoài ra đại đa số động vật đều có tuổi thọ ngắn hơn còn người, thời gian chúng nó tu hành cũng rất có hạn. Kỳ thật thật nói tu hành cũng không quá chuẩn xác, bọn nó tu hành không phải là hành vi có mục đích, chẳng qua dưới cơ duyên xảo hợp tụ tập được một lượng Linh khí nhất định, những Linh khí này biến bọn chúng trở nên thông minh so với đồng loại, chúng nó cảm nhận được tự thân biến hóa, vì thế sẽ giữ vững nhưng hành vi hoặc là hành động hữu ích đối với bản thân, năm tháng lâu ngày mới có linh tính.
Tả Đăng Phong thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Kỷ Toa.
- Động vật gì thì dễ thành tinh?
- Xà, Quy, Thứ, những động vật này đêu sống lâu, cái này cũng phải xem cơ duyên, trong giới tự nhiên có vài chỗ Linh khí tràn đầy, nếu những động vật này xây tổ hoặc là sống ở đó thì trong lúc vô hình sẽ có ích đối với bọn chúng. Cái này cũng giống như một quả cầu tuyết từ trên cao rơi xuống thấp vậy, bắt đầu là nhỏ dần dần lớn lên.
- Tôi biết, đúng rồi, hồ ly và chồn có phải rất dễ dàng thành tinh không?
- Hồ ly rất thông minh, thật sự bọn nó dễ dàng thành tinh, chồn cũng thông minh, nhưng mà còn nông cạn hơn so với hồ ly. Nếu như nói hồ ly là một tiểu thư khuê các thì chồn chính là một người đàn bà chanh chua. Đặc điểm lớn nhất của chồn là tu vi của nó chưa ra gì liền nhảy ra khoe khang, chúng nó đều thích làm chuyện xấu, thường thấy nhất chính là nhập thân vào con người nhưng mà đôi khí tu vi không đủ, sau khi nhập thân vào con người xong thì bọn chúng không có biện pháp nào trở về bản thể, sau đó chết đi, nó cũng chỉ có thể luôn bám vào trên người của người đó rồi.
- Có đạo lý.
- Có đạo lý, cô biết cái gì mà nói là có đạo lý?
- Trong chuyện thần thoại xưa hồ ly đều là biến thành mỹ nữ đi hấp dẫn người, tôi chưa từng nghe qua chuyện chồn làm như vậy cho nên chồn nông cạn hơn hồ ly là có đạo lý rồi.
Tả Đăng Phong nghe vậy gật đầu cười.
- Nếu gặp những động vật đó, anh sẽ xử lý như thế nào?
Kỷ Toa lại hỏi.
- Tôi có Tử khí hộ thể những thứ này gặp tôi đều phải chạy xa, cho nên tôi gặp rất ít, gặp cũng chỉ giáo huấn rồi bỏ qua, dù sao bọn chúng tu hành cũng không dễ dàng.
Tả Đăng Phong vung tay mà nói.
- Anh đối với động vật vẫn khoan dung hơn so với người nhỉ?
- Động vật không có cản đường của tôi, động vật không hại tôi, động vật cũng không có bỏ tôi khi tôi sắp chết, tại sao tôi phải hà khắc với chúng nó?
Tả Đăng Phong sờ vào lưng của 13.
- Anh gặp qua ma quỷ chưa?
Kỷ Toa rất thông minh, mắt thấy tâm tình của Tả Đăng Phong chuyển xấu thì vội vàng nói sang vấn đề khác.
- Rồi, chỉ là một số vật có khí tức Âm tính rồi, bình thường là không sợ người.
Tả Đăng Phong thuận miệng trả lời.
- Tả Đăng Phong, tôi có một ý tưởng, không phải là anh đang tìm cái gì đó sao, chúng tôi có thể cử quân đội giúp anh, toàn lực ủng hộ anh.
Kỷ Toa thấy không khí đã hòa hợp, liền đưa ra đề nghị.
- Điều kiện chính là ta làm việc cho các cô đúng không?
Tả Đăng Phong quay đầu nhìn Kỷ Toa.
- Cũng không phải là lúc nào cũng có nhiệm vụ, thỉnh thoảng có một số việc mới cần anh xử lý, bình thường anh vẫn tự do.
Kỷ Toa cũng không giấu diếm.
- Những nơi mà tôi đi đều rất xa xôi, các cô không thể giúp được tôi, lời này dừng ở đây, đừng nên nói nữa.
Tả Đăng Phong lắc đầu, thời gian của hắn không còn nhiều, làm sao lại lãng phí được.
Kỷ Toa nghe vậy cũng không nói gì, qua một lúc lâu bảo lái xe dừng lại, mời Tả Đăng Phong dùng cơm. Mấy ngày nay Tả Đăng Phong vẫn luôn không có ăn một bữa cơm đàng hoàng cho nên cũng không từ chối.
Dùng cơm xong, cả 3 người lại đến sân bay. Lúc này Kỷ Toa đi máy bay quân dụng đến nhưng mà cấp bậc của nàng không đủ, ngồi không phải là chuyên cơ, máy bay bay vào buổi tối, ngoài ra lúc về cần phải mang theo Tả Đăng Phong và Thiết Hài đến sân bay làm thru tục, mà phía sân bay đối mặt với một mèo và một chuột của Tả Đăng Phong và Thiết hài cũng không biết nên làm thế nào, thậm chí là khó xử lý.
Rơi vào đường cùng, Kỷ Toa đành gọi điện cho mặt trên. Tính tình Thiết Hài ôn hòa, ngồi đợi máy bay cũng không nói gì, Tả Đăng Phong vì cấp mặt mũi cho kt
- Ta là Tả Đăng Phong, lập tức chuẩn bị một chuyên cơ đến Hồ Nam, bằng không ta giết sạch các ngươi.
Tả Đăng Phong mở miệng.
Câu nói của Tả Đăng Phong làm cho mọi người kinh ngạc, Kỷ Toa nhíu mày. Hành động của Tả Đăng Phong trong mắt mọi người chính là cậy tài khinh người, không coi ai ra gì, thậm chí cuồng vọng mà nông cạn, nhưng mà lời đe dọa của hắn đã có hiệu lực, sân bay lập tức an bài, sau nửa giờ đã đăng ký cho 3 người.
- Tại sao lại đem sự tình làm cứng đến như vậy?
Sau khi ngồi xuống, Kỷ Toa hỏi.
- Thời gian của tôi rất gấp.
Tả Đăng Phong đáp, hắn làm việc gì cũng có nguyên nhân, chuyện này cũng không ngoại lệ, hắn muốn mau chóng đến Hồ Nam bởi vì hắn biết Đỗ Thu Đình đánh không lại Trương Hoằng Chính.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào,báo lỗi, gạch đá để DG có thêm động lực để làm nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 245: Gặp nạn trên không trung.
Kỷ Toa nghe vậy nhìn Tả Đăng Phong một cái, không nói gì thêm.
Máy bay bắt đầu cất cánh, vì muốn giải trừ tâm tình khẩn trương nên Tả Đăng Phong hỏi Kỷ Toa:
- Bao giờ thì mới tới Hồ Nam.
- Tầm 3 tiếng.
Kỷ Toa trả lời.
Tả Đăng Phong nghe vậy gật gật đầu.
- Anh đi Hồ Nam làm gì?
Kỷ Toa vẫn không kiềm chế được tính tò mò trong lòng.
- Giúp Đỗ Thu Đình cưới Ngọc Phật.
Tả Đăng Phong bình tĩnh nói, giờ phút này trong lòng Tả Đăng Phong có cảm giác thất lạc, dù sao Ngọc Phật cũng có ý với hắn, bất quá ý chí của hắn rất kiên định, đối với chính mình cũng rất tàn nhẫn, hắn không cho phép bản thân phản bội Vu Tâm Ngữ, nhưng mà hắn cũng hi vọng Ngọc Phật có một chỗ tốt, Trương Hoằng Chính khẳng định là không phải rồi.
- Tại sao anh phải giúp hắn?
Kỷ Toa lại hỏi.
- Đỗ Thu Đình từng từng giúp tôi, Ngọc Phật cũng từng giúp tôi.
Tả Đăng Phong nói xong nhắm hai mắt lại, giờ phút này trong lòng của hắn cũng không bình tĩnh, hắn bị Thiên Thần bắt được một đường áp giải bắc thượng, tốn thời gian mười một ngày. Dựa theo lẽ thương hẳn là Kim Châm cùng Ngọc Phật phải nhận tin tức rồi, nhưng mà 2 người cũng không xuất hiện, đổi là người nào trong lòng cũng có khúc mắc. Đối với chuyện này Tả Đăng Phong cho rằng ban đầu 2 người không nhận được tin tức, sau đó nhận được tin tức nhưng mà có chỗ cố kỵ nào đó cho nên không đến cứu viện.
Kỷ Toa là một nữ nhân thức thời, mắt thấy Tả Đăng Phong nhắm mắt cho nên cũng không hỏi nhiều nữa.
Qua một lát, Tả Đăng Phong thở dài. Mỗi người đều muốn kéo dài huyết mạch của mình, muốn vậy phải có thê tử, Tả Đăng Phong từng vô số lần ảo tượng con của mình với Vũ Tâm Ngữ sẽ có có dạng gì, nhưng mà hắn rất rõ cái đó chỉ là ảo tưởng mà thôi, cuộc đời của hắn rất khó mà lưu lại con nối dõi rồi.
- Nếu tánh mạng của cô chỉ còn 1 năm 2 tháng thì cô sẽ làm gì?
Tả Đăng Phong hỏi Kỷ Toa, trong lòng trầm trọng.
kinh ngạc, nàng không rõ vì sao Tả Đăng Phong lại đột nhiên hỏi ra vấn dề thương cảm như vậy:
- Tôi sẽ trở về làm bạn với cha mẹ.
- Nếu cha mẹ của cô mất rồi.
Tả Đăng Phong lại hỏi.
Lời ấy của Tả Đăng Phong càng làm Kỷ Toa kinh ngạc bởi vì nàng nghe được Tả Đăng Phong cũng không phải đặt câu hỏi lung tung mà có ý gì đó, rất có khả năng chính là bản thân của Tả Đăng Phong.
- Tôi sẽ ở chung một chỗ với người mình yêu.
Kỷ Toa ôn nhu mở miệng.
- Nếu người trong lòng của cô đã không còn trên thế gian này nữa?
Tả Đăng Phong thở dài.
- Bằng hữu thân thích luôn có, dù sao tôi cũng không đợi một mình.
Kỷ Toa lắc đầu.
- Nếu toàn bộ bằng hữu thân thích của cô đi cả rồi?
Tả Đăng Phong cười khổ.
Kỷ Toa nghe vậy không có trả lời, giờ phút này nàng rốt cuộc minh bạch vì sao Tả Đăng Phong lại làm những việc cường ngạnh như thế, một người nếu biết sinh mệnh của mình chấm dứt khi nào thì đây là một chuyện vô cùng đau khổ. Có thể cố nén không đánh mất lý trí đã là cực kỳ khó khăn, càng đừng nói cùng lúc đó còn muốn đi làm một chuyện gian khổ nữa.
Giờ phút này nội tâm của Kỷ Toa rung động rồi, trước đó nàng cho rằng nam nhân đều là động vật suy nghĩ nửa thân dưới, giao phối cùng phát tiết chính là tính chung của bọn hắn. Nhưng mà sự xuất hiện của Tả Đăng Phong đãl àm nàng minh bạch có một số nam nhân không giống như tưởng tượng của nàng, ở bên cạnh Tả Đăng Phong nàng đã biết được một người nam nhân ưu tú, đảm đương đồng thời nàng cũng hiểu được người nam nhân này đáng thương.
Nàng biết Tả Đăng Phong khinh thường nàng, nguyên nhân chính là như thế nàng mới càng thêm đồng tình Tả Đăng Phong, một người nam nhân nói chuyện với một nữ nhân mà hắn xem thường điều này nói lên nam nhân này rất cô độc, đến một người nói chuyện với hắn cũng không có nữa.
Qua một lúc lâu, Kỷ Toa thở dài, Tả Đăng Phong nghe được, không có mở miệng.
Tả Đăng Phong nhắm mắt chợp mắt trong chốc lát, 1 tiếng sau hắn cảm giác thân thể của mình hơi nghiêng ra, tiếng động cơ cũng không bình thường, tình huống quỷ dị làm hắn mở mắt.
- Né dòng khí lưu nên chúng ta bay lên trên.
Trong khoang điều khiển truyền ra giọng nói của phi công.
Kỷ Toa nghe vậy ngồi về chỗ ngồi, Tả Đăng Phong cảm thấy khó hiểu nhưng mà rất nhanh hắn liền phát hiện tình huống không đúng, lúc này phi công đã bay thẳng lên cao, cơ hổ là một đường thẳng tắp rồi.
- Các anh làm gì?
Kỷ Toa am hiểu hơn Tả Đăng Phong, cảm giác tình huống khác thường, liền đứng lên hỏi 2 gã phi công nhưng mà đối phương trả lời bằng mấy viên đạn.
- Nếu bay thẳng lên trên, sẽ xuất hiện hậu quả gì?
Tả Đăng Phong cúi đầu hỏi Kỷ Toa.
- Chúng ta sẽ mất đi dưỡng khí.
ỷ Toa móc súng lục ra chuẩn bị phản kích.
- Tôi đi khống chế bọn chúng.
Tả Đăng Phong thấy tình thế nguy cấp, muốn vào ép 2 tên phi công thì lúc này thấy Thiết Hài lao nhanh vào đó, rất nhanh đã đánh gục 2 tên phi công.
- An toàn.
Thiết Hài hô.
Tả Đăng Phong nghe vậy nhíu mày tiến lên kiểm tra thương thế của 2 tên phi công, phát hiện Thiết Hài ra tay quá nặng, phi công đã bị hắn đánh chết.
- Cô biết lái máy bay không?
Tả Đăng Phong hỏi Kỷ Toa đang đi tới.
- Không biết.
Kỷ Toa nghe vậy ngạc nhiên lắc đầu.
Thiết Hài thấy thế biết mình gây họa, vội trở về chỗ ngồi của mình.
- Mau nghĩ biện pháp.
Tả Đăng Phong nói, không biết nguyên nhân gì lúc này máy bay lại đang lao xuống.
Kỷ Toa nghe vậy bước lên nắm lấy cần điều khiển lắc vài cái, cuối cùng bất đắc dĩ bỏ qua.
- Đều do anh…lúc trước anh cường ngạnh làm cái gì?
Kỷ Toa hoa dung thất sắc, trách Tả Đăng Phong lúc trước không nên giương oai trước sân bay.
- Cô cho là bọn họ làm như vậy bởi vì hành động của tôi lúc ở sây bay sao?
- Làm sao đây?
Trán Kỷ Toa đổ đầy mồ hôi.
- Yên tâm đi, có tôi đây, cô không chết được.
Tả Đăng Phong trở lại chỗ ngồi mở rương ra rồi để 13 vào, sau đó cài lại rồi cõng nó lên.
Thiết Hài thấy Tả Đăng Phong làm vậy cũng bắt chước làm theo.
Sau khi cõng rương lên, Tả Đăng Phong liền xé da của chiếc ghế ngồi ra, rồi cột Kỷ Toa vào người của mình.
- Anh muốn làm gì?
Sắc mặt Kỷ Toa tái mét.
- Đi ra ngoài.
Tả Đăng Phong mang theo nàng đi đến đến cửa khoang.
- Rất cao, chúng ta sẽ ngã chết.
Kỷ Toa vội hô.
- Cô nên tin tưởng tôi.
Tả Đăng Phong mở miệng, Kỷ Toa thấy sắc mặt hắn khó coi, không dám nói nữa, 2 tay ôm chặt lấy hắn.
- Đại sư, khi ta mở cửa ra thì ông hãy nhảy ra, vận chuyển Linh khí rơi xuống là được, không có nguy hiểm gì cả.
Tả Đăng Phong kéo Thiết Hài đến cửa khoang.
- A di đà Phật.
Thiết Hài nhếch miệng gật đầu.
Lúc này trán của Tả Đăng Phong cũng đổ đầy mồ hôi, sau đó hắn phóng Linh khí trực tiếp đánh tung cửa khoang ra.
Cửa khoang văng ra, Thiết Hài liền bị văng ra ngoài, gió mạnh bên ngoài làm cho Tả Đăng Phong không thấy được gì cả.
Máy bay của bọn hắn rơi xuống đất trước, sau khi rơi xuống đã xảy ra một vụ nổ mạnh, chốc lát sau 2 người mới an toàn rơi xuống đất, thở dài nhưng trút được gánh nặng.
Sau khi rơi xuống, Thiết Hài ré lớn:
- Lão nạp không bao giờ đi máy bay nữa.
Tả Đăng Phong nghe vậy cũng không có mở miệng đáp lại, thậm chí không có động thủ cởi tấm vải trên người mà là nhìn xung quanh. Trước mặt 3 người là một nghĩa trang bên cạnh rừng tùng, chỉ thấy những ngôi mộ này đã bị người ta đào cả lên.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào,báo lỗi, gạch đá để DG có thêm động lực để làm nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius