Sắc mặt Rahim biến ảo bất định, chấn kinh, nhục nhã và cuồng loạn xoay chuyển trong mắt hắn nhưng không có sợ hãi như Richard dự đoán.
"Ta là Cao Địa Độc Giác Thú…"
Richard không thể không cắt đứt tiếng thét của Rahim: "Ta biết, ta còn biết phụ thân ngươi là bá tước Adu, mẫu thân là biểu muội của quốc vương đương nhiệm. Quý tộc có danh xưng Cao Địa ở trước chứng tỏ có huyết mạch vương thất, Độc Giác Thú là hậu tố không tồi, không phải như này à?"
Rahim ngược lại hơi ngẩn ra, khó mà tin nổi nói: "Ngươi biết rồi mà còn dám vô lễ với ta như vậy? Nhanh thả ta ra, chờ ta về đến lãnh địa sẽ lĩnh đại quân đến tìm ngươi tính sổ, đến lúc đó ta sẽ giết sạch cả nhà ngươi rồi chầm chậm giày vò ngươi…"
"Còn có nữ nhân của ta nữa." Richard hảo tâm nhắc nhở.
"Đúng đúng! Nữ nhân, nữ nhân kia không tệ, trước giờ ta chưa từng thấy đôi mắt nào hấp dẫn đến thế! Chờ ta dày vò ngươi rồi sẽ chiêu đãi nàng ta! Đầu tiên là ta rồi đến ái khuyển của ta, sau đó là những vệ sĩ trung tâm của ta…"
Nhìn vào Rahim nước miếng ròng ròng, Richard khẽ nhíu mày rồi ôn hòa nói: "Ngươi không sợ ta giết ngươi ở đây sao?"
"Ngươi chẳng qua là khai thác kỵ sĩ nho nhỏ…" Rahim đột nhiên im bặt, hắn đột nhiên tỉnh táo suy nghĩ, mồ hôi ròng ròng chảy xuống. Hắn cũng không ngu, nghĩ đến đối phương có vũ lực áp chế tuyệt đối, phe mình không ai chạy thoát được, nếu như định giết người diệt khẩu, ném xác chốn hoang dã này thì thật là chết không đối chứng.
Richard cười lên, nhảy xuống ngựa nói: "Hóa ra ngươi cũng không quá ngu. Nhưng là để cho ấn tượng trong ngươi thêm sâu đậm, ta nghĩ phải thêm chút tiết mục giải trí. Mấy người các ngươi lột sạch vị tử tước tôn quý này ra, Laer, cho tử tước đại nhân đây mười roi, nhớ phải dùng roi trên eo vị tử tước này, roi của chúng ta không đủ cao cấp a!"
Dã mân nhân nhanh chóng lột trần truồng Rahim trong tiếng kêu như giết heo của hắn. Tử tước tuy mập mạp nhưng làn da trắng hồng nhẵn nhụi. Bán tinh linh lòng dạ hiểm độc vung roi lên, lần đầu hạ xuống mông đít đối phương làm tiếng kêu như giết heo kia càng thêm cao vút.
Richard đưa tay ngăn lại roi thứ hai của bán tinh linh, chỉ hướng nơi giữa hai chân tử tước nói: "Chú ý, Laer, không nên làm hỏng phần quan trọng của vị tử tước thân ái đây, chúng nó rất non mềm đấy! Nếu như ta đoán không sai thì hơn phân nửa giá trị của vị tử tước đây nằm ở chỗ đó."
Tinh linh thi nhân còn không hiểu hàm ý trong lời Richard nhưng hắn vẫn hiểu được mệnh lệnh Richard đưa ra. Thế là cổ tay hắn khẽ run, roi ngựa từng cái hạ xuống mông đít và sau lưng, nhân tiện cũng để lại vài vết máu trên bắp đùi non mềm nhưng đương nhiên cẩn thận tránh khỏi vùng quan trọng đó. Tiếng kêu như giết heo của tử tước một đợt cao hơn một đợt như thể thân thể béo tốt kia vĩnh viễn không tiêu hết năng lượng.
Mười roi thật không dễ dàng đánh hết, tử tước vẫn còn đang gào thét. Vết roi đang chầm chậm phồng lên, quá trình này đau khổ chầm chầm lại không dễ chịu hơn lúc chịu roi là bao.
Richard cuối cùng đi đến trước mặt tử tước, vươn tay nâng cằm hắn lên để hai gương mặt cách nhau không quá mười centimet.
Trong mắt Rahim tử tước thiêu đốt ngọn lửa hỗn hợp của sợ hãi và cuồng nộ. Richard thì ôn hòa cười, vỗ vỗ mặt Rahim nói: "Ta là Richard, Richard Archimonde. Nhớ kỹ tên ta còn có mặt ta nữa, sau này đừng quên đấy. Còn có, ngươi nhanh về lãnh địa triệu tập đại quân đến báo thù đi. Cuối cùng, ta là khai thác kỵ sĩ chứ không phải kỵ sĩ, lần sau nhớ rõ sai khác giữa hai danh hiệu này để tránh phạm phải sai lầm ngu xuẩn a."
Nói xong, Richard đứng thẳng người lên, lấy ra khăn tay bắt đầu chà xát bàn tay vừa nâng cằm Rahim, động tác này thậm chí còn kích thích Rahim hơn cả mười roi lúc trước. Gương mặt béo phì kia tràn ngập phẫn nộ tựa như chỉ một giây nữa thôi hắn sẽ bị phẫn nộ đè ép đến ngẹt thở.
Thân thể xích lõa của tử tước bị ném trên đất, đám hộ vệ còn nguyên tay chân vội đỡ hắn lên, hơn nữa cởi y phục xuống cho hắn mặc. Đám hộ vệ đã bị chặt tay phải thì tự băng bó vết thương, cố nén đau xót vội theo tử tước rời đi. Còn về thi thể đồng bọn trên đất thì không được ai để ý, có lẽ ma thú đi qua đây sẽ chú ý đến thay họ.
Nhìn vào thân ảnh Rahim tử tước dần xa, Richard lắc lắc đầu chỉ vào đám hộ vệ còn nguyên tay chân nói: "Nếu ta là bọn họ thì lúc này nhất định sẽ nghĩ cách chạy trốn."
"Bọn họ sau khi trở về…" Lưu Sa hỏi.
"Chết chắc, kể cả những kẻ cụt tay." Richard trả lời.
"Vì sao lại làm vậy?" Lưu Sa nhíu mày hỏi. Theo nàng nghĩ, còn có rất nhiều biện pháp giáo huấn kẻ cuồng vọng kia, biện pháp tốt nhất là giết chết sau đó để phong nha ăn sạch thi thể. Như vậy sẽ không để lại chút dấu vết nào mà biện pháp Richard làm nhìn như trực tiếp kịch liệt nhưng cũng để lại rất nhiều hậu hoạn.
"Bởi vì hiện tại chúng ta cần một kẻ địch, Rahim tử tước là kẻ địch không thể tốt hơn." Richard mỉm cười đáp.
"Sau đó…" Richard dừng một chút: "Hắn dám chú ý đến nữ nhân của ta như vậy ta sẽ để lại cho hắn một ám ảnh theo hắn suốt cuộc đời."
Đội ngũ tiếp tục đi tiếp, hoàng hôn hôm sau đã đến lãnh địa của Richard ở vị diện này, thôn Bran nhỏ bé có trên trăm hộ.
Thôn Bran nằm ở chân núi, có một con sông nhỏ chảy qua, cách con đường lớn đi hướng vùng đất Đẫm Máu không đến mười cây số. Ở phía đông nam thôn là rừng rậm, đầm lầy và đoạn núi nối vùng đất Hỗn Loạn. Ở phía đất đó, mẫu sào đang di chuyển, từ từ dọn dẹp các sinh vật mạnh mẽ nó gặp.
Richard cũng không dừng ở thôn Bran lâu. Đầu tiên, hắn gặp thôn trưởng và những bô lão trong thôn, sau khi hiểu rõ tình huống xung quanh liền rời khỏi Bran, tiến bước vùng đất Hỗn Loạn. Ở chân núi, vài chục con phong nha chạy xuyên rừng rậm, chúng nó hộ tống hai con phong nha lưng đeo bao, có vài con ở lại bên cạnh hắn bổ sung con số hai mươi con phong nha. Richard hiện tại có thể đồng thời điều khiển hai mươi con.
Bao tải trên lưng hai con phong nha là bốn bức tượng thú nhân gửi cho mẫu sào, Richard tiếp tục dẫn đội rời đi, mục đích chuyến đi này là lãnh địa nam tước Fontaine. Tín sứ đã được cử đi trước, mang theo hy vọng được gặp mặt Ác Lang công tước của Richard.
Ở sâu trong vùng đất Hỗn Loạn, mẫu sào đã quay đầu theo lệnh Richard, bắt đầu đến gần biên giới vùng đất Đẫm Máu. Mấy ngày sau, mẫu sào sẽ đến điểm giao giữa vùng đất Đẫm Máu, Hồng Sam vương quốc và vùng đất Hỗn Loạn.
Hiện tại mọi sự đã đầy đủ, chỉ chờ cuộc gặp mặt với Ác Lang công tước. Kết quả lần gặp mặt này sẽ quyết định phương hướng hành động của Richard. Dù cho Richard cảm giác bản thân đã đưa ra đủ mồi nhử hơn nữa thành công kích thích khẩu vị Ác Lang công tước nhưng kết quả cuối cùng chưa đến thì còn có vô số biến số có thể đến.
Ngày thứ ba sau khi rời khỏi thôn Bran, Richard đã đến thành bảo của nam tước Fontaine hơn nữa được gặp vị nam tước được Ác Lang công tước lệnh cung cấp tiếp viện cho mình.
Thành bảo của nam tước được xây trên một hòn đảo nhỏ ở hồ Mir, được nối với đất liền bằng một con đường rỗng. Tòa đảo này cũng không phải do thiên nhiên hình thành mà là gia tộc nam tước chầm chậm lấp ra, hao phí vô số nhân lực vật lực mới tạo được quy mô như này.
Vòng ngoài cùng thành bảo là tháp lâu hình tròn kiên cố, đỉnh tháp là máy bắn tên và kính viễn vọng. Cả thành bảo có thể nói là một tác phẩm nghệ thuật, các đỉnh đủ hình dáng, trụ vuông nối liền các tầng, ban công kéo dài theo các phương hướng, không đâu không phải hoa mỹ tinh lệ đến cực điểm.
Từ lầu chính nhìn ra ngoài có thể thưởng thức cảnh sắc hồ nước, rừng núi phía xa. Tòa thành bảo này có một cái tên từ cổ xưa ý nghĩa là hoàng hôn trên hồ nên lâu dần người ta gọi nó là Hoàng Hôn thành bảo.
Khi lần đầu thấy thành bảo này, suy nghĩ đầu tiên trong Richard là nên tiến công nó như nào. Lấy ánh mắt không chuyên nghiệp của hắn cũng tìm được ba bốn phương pháp tấn công, có thể thấy lực phòng ngự của thành bảo này yếu thế nào. Có lực phòng ngự nhất lại là con đường dài không đến hai mươi mét nối lục địa và hòn đảo. Con đường này tuy có thể chưa tám vị trọng trang kỵ sĩ xung phong nhưng còn hạn chế được số lượng và tốc độ kẻ tấn công. Tiếp theo, Richard mới phát hiện đây là một thành bảo vô cùng xinh đẹp giàu có. Từ góc độ xây dựng, rõ ràng nó không được dùng cho chiến tranh.
Trước khi gặp mặt, Richard đã được nghe nói Fontaine nam tước là kiếm thủ xuất chúng, truyền thống kiếm thuật của gia tộc cộng với thực lực cấp 14 của ông đủ để không thẹn với danh xưng kiếm thuật đại sư. Nam tước đồng thời rất yêu thích hội họa ca hát thậm chí không kém lòng yêu kiếm thuật là bao.
Khác với những thuộc hạ của Ác Lang công tước, Fontaine nam tước là người vô cùng ôn hòa cũng rất ít khi khoách trương ra ngoài. Quân đội trong lãnh địa duy trì ở khoảng tám trăm người trong đó có một trăm kỵ sĩ tinh nhuệ. Thoạt nhìn thì thực lực quân sự của nam tước rất yếu nhưng nếu không cẩn thận thì sẽ ăn thiệt đủ. Fontaine nam tước là người học rộng tài cao, đa mưu túc trí phong phương diện lĩnh quân tác chiến, trước sau đánh bại mấy kẻ địch, từ đó mở rộng lãnh địa đến hơn năm trăm cây số vuông. Ở vị diện Noland, diện tích như vậy đã vượt quá nam tước.
Lãnh địa nam tước phì nhiều, lương thực trù phú, sản lượng đồng, sắt vô cùng nhiều, dù cho không có quáng sản hiếm nhưng sát và đồng là vật liệu chế tạo vũ khí phổ biến ở vị diện Pháp La. Fontaine nam tước mượn nhờ điều này dựng xưởng sản xuất từ binh khí đến giáp. Bởi vì như thế, trang bị cho quân đội của Fontaine nam tước có thể nói là cao nhất trong các nam tước dưới quyền Ác Lam công tước. Đây cũng là một trong những lò sản xuất vũ khí trang bị lớn nhất của Hồng Sam vương quốc.
Những chiến sĩ của Richard dựng trại ở bên ngoài thành bảo, hắn chỉ mang theo mười tùy tùng tiến vào Hoàng Hôn thành bảo gặp mặt Fontaine nam tước.
Nam tước ước chừng bốn mươi tuổi, chính là độ tuổi tràn đầy mị lực giàu có. Khi gặp mặt Richard, ông vô cùng kinh ngạc về sự trẻ tuổi của Richard, cuối bữa tiệc, ông lại bị chinh phục bởi kiến thức ma pháp phong phú của Richard. Nam tước có ba nhi tử và bảy nữ nhi, trong đó có mấy đứa vô cùng ưa thích ma pháp, thế là nam tước ra lệnh gọi chúng đến gặp Richard, đồng thời để Richard đánh giá thiên phú ma pháp cho chúng.
Thế là trong tiệc trà sau bữa cơm, Richard dùng ma pháp trinh trắc thuật phát hiện mấy đứa nhỏ thiên phú ma pháp đều rất tốt, tương lai đạt đến cấp 10 không khó. Thế là hắn nhân thể chúc mừng nam tước một phen mà rõ ràng gương mặt ông cũng đầy hớn hở. Đợi nam tước an bài chỗ nghỉ cho Richard và thủ hạ xong thì đêm đã khuya. Richard và nam tước tùy ý tán gẫu phẩm trà, hắn lại biết được không ít chuyện thâm cung bí sử của Hồng Sam vương quốc.
Fontaine nam tước phong cách không hợp với Ác Lang công tước nhưng lại phụ dung là vì quan hệ ba đời trước. Lúc đó lão nam tước thề đời đời trung với công tước, đó đã là chuyện hơn bảy mươi năm trước rồi.
Tình thế trong nước Hồng Sam vương quốc vô cùng phức tạp, vương thất trên danh nghĩa là chủ của giới quý tốc nhưng thực tế lực ảnh hưởng vô cùng nhỏ. Đổi từ góc độ khác mà nhìn thì đại quý tộc có vô hạn quyền tự trị nên không loạn mới lạ. Mà còn có giáo hội tiến đến nữa, có ba vị chân thần thành lập thần điện ở Hồng Sam vương quốc, được đại quý tộc ủng hộ. Chưa kể đến còn rất nhiều giáo hội nỗ lực tiến vào.
Nhưng là nhóm giáo hội lại bị nhóm quý tộc sùng bái tổ tiên do Ác Lang công tước dẫn đầu ngăn lại. Bởi vì nếu như lĩnh dân chuyển qua tín ngưỡng chúng thần thì linh hồn tổ tiên bọn họ không thu được kính ngưỡng, sẽ dần dần suy yếu. Điều này đối với gia tộc sùng bái tổ tiên có thể nói là đả kích trí mạng. Cường giả như Ác Lang công tước chí ít có một nửa sức mạnh liên quan đến linh hồn tổ tiên.
Ở phương diện khác, khi có đầy đủ tín ngưỡng và sùng bái, linh hồn tổ tiên họ có thể điểm thần hỏa, khả năng thu được thần vị. Hoặc là lúc nào đó trong khi tế tự, linh hồn tổ tiên có thể cộng minh với hậu duệ tiềm chất, trực tiếp rót lực lượng vào người hậu duệ, tăng tiềm năng xung kích thánh vực thậm chí là cảnh giới truyền kỳ.
Cho nên sùng bái tổ tiên và kính ngưỡng chúng thần có xung đột về lợi ích. Đôi bên tranh đấu vô cùng kịch liệt, bất cứ thủ đoạn nào cũng được thi triển, chỉ kém nước tuyên chiến. Chỉ khi có kẻ xâm nhập từ dị vị diện gây nguy hiểm lớn thì đôi bên mới tạm thời liên thủ sau đó lại lập tức quyết tử chiến. Nhưng là từ trận thảm bại của liên quân Thiết Tam Giác đế quốc và Hồng Sam vương quốc, có thể thấy cái gọi là liên minh không đáng tin chút nào.
Richard sau khi nhận được thư của Marvin lập tức đoán ra cấu trang là nguyên nhân Ác Lang công tước tiếp nhận hắn. Hiện tại thu được nhiều tin tức như vậy, Richard có thể hiểu vì sao Ác Lang công tước khát vọng lực lượng như vậy. Thậm chí dù cho biết thân phận Richard có vấn đề, Marvin làm ra giấy tờ giả có rất nhiều sơ hở nhưng vì để được đến cấu trang gia tăng lực lượng, hắn sẽ che chở cho Richard. Đối với Richard mà nói thì điều này rất có lợi, có nhu cầu thì sẽ tồn tại giao dịch thậm chí là hợp tác, điều này bền chắc hơn bất cứ lời thề kết minh nào.
Fontaine nam tước là người điềm đạm giàu mỵ lực, một đêm tán gẫu này cũng giúp Richard học được nhiều điều. Đồng thời ông cũng để lại ấn tượng rất tốt cho Richard, khí độ thong dong bình tĩnh này chỉ xuất hiện ở hào môn đỉnh cấp.
Đêm đã khuya, Richard quay về phòng nghỉ. Sáng hôm sau, sứ giả của nam tước sẽ tiến hướng lãnh địa Ác Lang công tước, đưa ý của Richard đến với công tước và chờ câu trả lời.
Ngoài ra Fontaine nam tước cũng cho Richard biết, công tước trước đây đã phái một đội kỵ sĩ tinh nhuệ do một thánh vực cường giả dẫn đội chạy đến Hoàng Hôn thành bảo. Mục đích chủ yếu của họ là mang cấu trang thần bí của Richard trở về. Đến lúc đó, Richard có thể theo nhóm kỵ sĩ này cùng về, vấn đề an toàn sẽ được đảm bảo hơn. Dù cho hiện tại không phải thời chiến nhưng mâu thuẫn giữa giáo hội và quý tộc sùng bái tổ tiên đã rất căng thẳng, xung đột vũ trang lúc nào cũng có thể xảy ra.
Nam tước bố trí cho Richard một phòng khách rộng rãi hoa lệ, cửa sổ sát đất nhìn ra cảnh hồ mỹ lệ. Gian phòng này cách phòng thuộc hạ Richard không xa, tất cả đều được suy xét vô cùng chu đáo. Chỉ là khi Richard nằm lên giường lại không biết vì sao luôn lật đi lật lại khó ngủ. Ở trong tâm trí hắn, cảm giác bất an không ngừng trào dâng làm hắn không thể tiến vào giấc ngủ.
"Đến cùng là chuyện gì? Chẳng lẽ Fontaine muốn giết ta?" Richard nhíu mày suy tư. Cảm giác bất an kia có ang theo sát ý tựa như một chuôi dao sắc bén tùy lúc đâm đến vậy. Nhưng mà nhiệt tình và chân thành của nam tước không chút giả dối, điều này Richard còn phân biệt được. Trong cổ bảo không có nhiều lực lượng phòng ngự, khi đi trong cổ bảo hắn cũng không thấy có vũ lực bố trí thêm.
Cảm giác bất an này không phải là bản năng đề phòng khi tiến vào khu vực xa lạ, riêng nói lực lượng hộ vệ tuy Fontaine nam tước chiếm ưu thế nhưng đấy chỉ là trên số lượng mà thôi. Sandrew và Richard có thể ùn ùn không ngừng triệu hoán sinh vật ma pháp, chiến lực của Bọt Nước không thể dùng cấp 10 để tính được.
Hơn nữa phe Richard còn có Lưu Sa cầm quyển sách thời quang nữa. Sau khi tiến cấp xưng hiệu rạng đông, Lưu Sa có thể dùng lượng lớn quyển trục thần thuật, chỉ cần không hết quyển trục thì nàng sẽ là cỗ máy trị liệu không biết mệt mỏi.
Nhưng nguy hiểm đến từ đâu chứ? Richard dứt khoát ngồi dậy, mặc quần áo vào hơn nữa đặt trường đao ở nơi dễ dàng vươn tay lấy sau đó hạ mệnh lệnh cảnh báo từ trong ý thức. Đồng thời hắn cũng liên lạc mẫu sào nhanh chóng tiến đến phạm vi lãnh địa nam tước tùy thời chờ lệnh.
Lấy tốc độ chậm chạm mười cây số mỗi giờ của mẫu sào thì muốn đến đây chi viện là chuyện không thể. Chỉ có thể lệnh nó chặn đường mai phục trước hoặc giữ đường lui, chờ bản thân đột phá vòng vây thì hội họp, cho truy binh một đòn trí mạng mà thôi. Cảm giác nguy hiểm càng lúc càng mạnh. Đây là trực giác nhưng đối với ma pháp sư thì trực giác vô cùng chính xác. Trực giác cảnh báo mạnh mẽ như vậy thì chắc chắn có chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Theo tin tức của Richard, Just, Bọt Nước nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Bọt Nước lặng lẽ tiến vào phòng thông báo cho Lưu Sa, đồng thời ở lại đó bảo vệ thần quan duy nhất của đội. Ở ngoài thành bảo, hai thực nhân ma lật người dậy, bọn họ có chút thô bạo đánh thức bộ chiến kỵ sĩ. Tất cả bọn họ hết sức tránh làm kinh động quân thủ vệ thành bảo đánh thức tất cả chiến sĩ, chuẩn bị tốt cho chiến đấu có thể xảy ra.
Đây là lần đầu Richard tiếp xúc với thế lực Ác Lang công tước, trước khi làm rõ thái độ của Fontaine nam tước thì tất cả chiến sĩ đều mặc giáp đi ngủ. Đến lúc đó chỉ cần nắm vũ khí, chui ra khỏi doanh trướng là đã có thể tác chiến.
Chạng vạng hôm đó, khi nửa mặt trời nhuốm đỏ còn chưa chịu hạ xuống đường chân trời, một thợ săn trẻ tuổi nhanh nhẹn trở về thôn Bran.
Vùng rừng núi này chưa hề thái bình, gần đây còn từng có cự lang qua lại. Thợ săn có kinh nghiệm đều không muốn đối mặt với dã thú loại gấu và sói, người trẻ tuổi này cũng không phải ngoại lệ. Hắn hy vọng trước khi trời tối kịp về thôn, ở trong rừng ban đêm là điều quá nguy hiểm.
Nhìn về thôn làng ở phía xa, thợ săn trẻ tuổi không khỏi rảo bước nhanh hơn. Nhưng là mắt hắn đột nhiên hoa lên, một nữ nhân xinh đẹp như trong mộng xuất hiện trước mặt hắn. Nhìn vào bộ trang phục gần như lõa lỗ trên người nàng, tròng mắt thợ săn trẻ như muốn lồi ra để nhìn thấy kỹ hơn.
"Lãnh chủ thôn xóm này tên là Richard?" Nữ nhân mỹ lệ kiều diễm hỏi.
"Richard? Không a! À đúng, hắn là lãnh chủ mới, tên là Richard. A…" Tâm tư của thợ săn trẻ trở nên trì độn, tròng mắt thế nào cũng không rời được bộ ngực trắng nõn kia, cũng may là còn trả lời được câu hỏi.
"Là hắn thì tốt! Bảo bối a, tới, giúp ta hỏi xem tiểu Richard kia hiện tại đi đâu?" Nữ nhân mỹ lệ kia quay lại nói.
Thế là một con sư tử khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt thợ săn trẻ, đầu con sư tử này gần như to bằng hắn! Mà hạt sư mở rộng miệng, cắn mất từ vai ngực trở lên của thợ săn trẻ.
Chốc lát sau từ đôi mắt hạt sư bắn ra hai tia sáng, phác thảo hình ảnh trong không gian. Trong ảnh, một ma pháp sư trẻ tuổi cưỡi ngựa tuần tra quanh thôn Bran. Tuy ảnh tượng mơ hồ nhưng vẫn nhìn ra được ma pháp sư còn rất trẻ mà Cink Leier nháy mắt đã nhận ra đó là Richard. Trước khi đi Pháp La, nàng đã nhìn tư liệu Richard vô số lần.
Richard hiện tại thành thục thong dong, thâm mấy phần thâm trầm ổn trọng hơn so với trong tư liệu.
"A, vốn là rất đẹp trai, bây giờ lại càng thêm hấp dẫn! Nhất định phải hưởng thụ a!" Khi nói những lời này, bên dưới Cink Leier đã có chút ẩm ướt.
Ánh sáng trong mắt hạt sư nhanh chóng tan biến, ảnh tượng cũng theo đó biến mất. Thời gian ảnh tượng hiện ra chỉ chưa đến nửa phút nhưng hạt sư hiện vẻ uể oải mệt nhọc. Nhưng là Cink Leier hiện tại vô cùng phất khích, dùng sức xoa bờm hạt sư, thì thào bên tai nó: "Ngươi nhất định có thể lần theo mùi Richard đúng không?"
Hạt sư gầm nhẹ một tiếng biểu đạt có thể. Sau đó ánh mắt nó trông hướng thôn Bran cách đó không xa, lại rống lên hai tiếng.
Cink Leier vỗ vỗ hạt sư nói: "Trong thôn có bao nhiêu người đều là của ngươi hết, muốn ăn bao nhiêu thì ăn!"
Nửa giờ sau, Cink Leier cưỡi hạt sư rời khỏi thôn Bran. Ở sau lưng nàng còn có trấn hùng kỵ sĩ và hai vị đại ma pháp sư. Bọn họ một đường hướng bắc, men theo con đường Richard đã đi tiến hướng Hoàng Hôn cổ bảo của Fontaine nam tước.
Thôn nhỏ Bran sa vào tuyệt đối tĩnh lặng, tất cả đèn đuốc đã tắt, vụ khí đen lượn lờ từng ngóc ngách trong thôn, không ngừng có dịch thể nồng đặc trào ra từ những cửa phòng đóng chặt. Nhưng là dịch thể kia không phải màu đỏ sẫm của máu mà là đen nhánh như bóng đêm!
Linh hồn tuy không phải lĩnh vực của riêng chúng thần nhưng ai muốn đụng chạm phải trả giá lớn. Hạt sư mạnh mẽ như vậy nhưng cũng phải hao hết thể lực để rút lấy linh hồn của thợ săn trẻ tuổi nên vô cùng đói khát. Tất cả thôn dân cũng chỉ đủ no nửa cái bụng của nó mà thôi, thực vật cho hạt sư không phải máu thịt phổ thông mà là sinh mệnh lực và tinh hoa linh hồn, thật ra nếu không phải quá đói thì nó còn không thèm để ý đến bình dân còn chưa phải cường giả.
Dưới màn đêm, đội ngũ ma quỷ truyền bá sợ hãi và tử vong không ngừng hành quân, lấy tốc độ của Cink Leier thì chỉ rạng sáng hôm sau có thể đến thành bảo nam tước.
Cink Leier sắp đến, trận chiến sắp diễn ra, ai thắng ai thua đây? Đang suy nghĩ có nên dịch thêm chương nữa trong tối nay luôn ko? Ae thanhs nhiều ủng hộ nào.
Cink Leier đột nhiên a một tiếng, dừng lại hạt sư nhìn hướng rừng rậm ven đường. Ở chỗ đó đang có một con cự lang ngồi xổm nhìn về đội kỵ sĩ kỳ dị. Khi bị cự lang nhìn đến, nàng đột nhiên có cảm giác như bị nhìn lén làm nàng vô cùng không thoải mái. Nàng đột nhiên nhảy khỏi hạt sư, áo choàng bọc kín thân thể rồi tan biến trong màn đêm. Cự lang khẽ ngẩn người biểu lộ trí tuệ không giống dã thú của nó. Nó cẩn thận lui về sau nhưng mới lui lại hai bước, Cink Leier đã lặng lẽ hiện ra sau người nó, song đao áp lên cổ nó, một cái khẽ ấn, đầu sói lập tức nổ tung.
Trong ý thức của Richard, một điểm sáng phong nha đột ngột tắt ngúm. Hắn vội vã đứng lên bước nhanh tới bên cửa sổ. Nhưng ngoài đó ánh trăng bao phủ khắp mặt hồ, đêm rất yên tĩnh, gió cũng đầy nhu hòa, một buổi đêm đầy cảnh đẹp không có chút sát cơ nào.
Cink Leier sau khi cắt đầu sói thì lập tức quay lại lưng hạt sư. Hạt sư lại chầm chậm truy tung theo mùi Richard, tuy nói là chầm chậm nhưng tốc độ của nó không thua chiến mã cất bước chạy là bao. Cơn sóng đen lại tiếp tục tiến về trước, thẳng hướng Hoàng Hôn cổ bảo.
Đi không được bao xa, Cink Leier lại hạ lệnh hạt sư dừng lại, sau đó nhìn hướng bụi cỏ cách đó không xa. Ở đó cũng có một con sói đang tĩnh lặng nhìn đội ngũ đến gần. Khi thấy đội ngũ dừng lại, nó lập tức quay đầu chạy nhưng không thoát được rìu nặng của một trấn hùng kỵ sĩ ném đến.
Trấn hùng kỵ sĩ cưỡi chiến mã đến bên xác phong nha, rút ra rìu nặng rồi xách xác nó đến trước mặt hạt sư.
"Những con sói này rất kỳ quái. Tiểu bảo bối, ăn nó đi xem xem."
Nhưng là hạt sư lại gầm nhẹ vài tiếng, không nguyện ý làm việc. Trinh thám linh hồn là một việc rất mệt nhọc, nó mới chỉ ăn no nửa bụng mà thôi. Nếu lại tiếp tục trinh thám thì nó sẽ bụng đói sôi sục mất. Nhưng là Cink Leier không để nó lười biếng, dùng sức đấm mạnh lên đầu nó nên nó đành chịu chầm chầm gặp thi thể phong nha, nét mặt tràn đầy không cam.
Thể hình phong nha tuy lớn hơn sói bình thường nhưng vô cùng nhỏ bé so với hạt sư. Nó một ngụm nuốt sạch rồi nằm phục xuống đất không động đậy, mãi mười phút sau mới đứng lên, dùng sức lắc lắc đầu, gầm rú kinh hãi.
"Nó không có linh hồn?" Cink Leier cũng vô cùng kinh ngạc. Không có linh hồn nên đương nhiên không trinh thám được gì. Nhưng là bất cứ dã thú nào cũng có linh hồn dù là sinh vật khế ước cũng có ấn ký linh hồn, chỉ có loại sinh vật do ma pháp triệu hoán, thuần túy do năng lượng tạo thành mới không có linh hồn nhưng chúng không có thi thể!
Hạt sư không tìm được gì cũng có khả năng là hạt sư không đủ năng lực trinh thám linh hồn con sói kia nhưng khả năng này vô cùng thấp. Bởi vì ở Noland, hạt sư cũng là loại ma thú mạnh mẽ hiếm thấy, trinh thám linh hồn là thiên phú của chúng. Nhưng là Cink Leier cũng không để tâm vào vấn đề này lâu. Ở một vị diện xa lạ, chuyện gì cũng có thể xảy ra, một con sói không có linh hồn cũng có thể chấp nhận được.
Khi con phong nha thứ hai bị phi chết, thêm một điểm sáng trong ý thức Richard tan biến. Nhưng là lần này hình ảnh Cink Leier và trấn hùng kỵ sĩ đã được truyền về mẫu sào, mẫu sào lại đưa tin cho Richard.
"Cink Leier và trấn hùng kỵ sĩ!" Từ những hình ảnh thu được, Richard lập tức xác nhận đối phương là ai.
Hắn mở ra địa đồ, men theo ánh trăng tra tìm, nếu nối nơi hai con phong nha chết lại thì có thể thấy rõ con đường chỉ hướng Hoàng Hôn thành bảo.
Richard khẽ suy tư rồi kéo chuông trong phòng. Tiếng chuông mềm mại qua ống dẫn khí vang xa, không lâu sau một thị nữ gõ cửa phòng Richard: "Richard tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì sao?"
Richard mở cửa phòng, trực tiếp nói: "Ta muốn gặp Fontaine nam tước, có chuyện vô cùng quan trọng! Lập tức!"
"Nhưng là… hiện tại nam tước đại nhân đã ngủ say. Có chuyện gì sáng mai ngài tìm đại nhân được không?" Thị nữ khổ sở đáp, nàng hiện tại cũng đầy buồn ngủ, dù sao giờ đã hơn nửa đêm rồi.
"Ta có chuyện vô cùng quan trọng!" Ngữ khí của Richard vô cùng chắc chắn. Thị nữ này tuy mười phần buồn ngủ nhưng cũng không quá ngu, nàng lập tức đi tìm quản gia. Yêu cầu của Richard dù hợp lý hay không thì cũng không đến lượt một thị nữ như nàng nhận xét.
Gia tộc nam tước có lịch sử dài lâu không chút thua kém hào môn, lịch sử dài lâu này cũng hành thành quy cách nghiêm khắc. Richard đương nhiên không ngồi đợi thị nữ tầng tầng truyền tin, hắn lập tức hạ lệnh cho Just trong ý thức. Thế là đại hán này lập tức dâng lên đấu khí trong phòng, sát khí nồng liệt như thủy triều tuôn ra tràn ngập nửa lầu chính.
Fontaine nam tước là kiếm thuật đại sư cấp 14, cảm giác với sát ý vô cùng nhạy bén, phương thức này có thể lập tức đánh thức ông.
Quả nhiên, chỉ năm phút sau, nam tước mặc áo mỏng cầm kiếm xuất hiện trước mặt Richard. Khi thấy Richard và đội tùy tùng võ trang toàn thân, hai mắt Fontaine nam tước khẽ híp, lóe lên tia sắc bén hỏi: "Địch tập?"
Richard gật gật đầu nói: "Nam tước đại nhân hẳn từng nghe tin trước đây không lâu liên quân kịch chiến với ma quỷ ở vùng đất Đẫm Máu?"
Fontaine gật gật đầu, đây là trận thảm bại lớn nhất trong lịch sử Hồng Sam vương quốc, liên quân thảm bại đến mức toàn quân gần như chết sạch, không những làm lực lượng của thần dũng cảm Nội An ở vương quốc mất đi quá nửa mà mặt mũi hai vị đại quý tộc cũng mất sạch. Thời gian tiếp theo, chính cục vương quốc sẽ đầy rung động bất an.
Richard ngưng trọng nói: "Một thuộc hạ của ta qua con đường bí mật truyền tin thủ lĩnh ma quỷ Cink Leier đánh bại liên quân đã dẫn theo trọng trang kỵ sĩ và ma pháp sư vượt qua thôn Bran, tiến hướng Hoàng Hôn thành bảo! Hiện tại thời gian vô cùng quý báu đối với chúng ta, có thể thi triển thêm chút thủ đoạn phòng ngự."
Đó là tin tức làm người chấn kinh, Fontaine nam tước gần như không dám tin vào lỗ tai mình: "Nàng ta định tấn công Hồng Sam vương quốc sao?"
"Nàng ta định tấn công cả vị diện." Richard nói.
"Nhưng là… Được rồi, ta sẽ lập tức chuẩn bị chiến đấu!" Fontaine nam tước vội vã quay người nói với quản gia đang lật đật chạy đến: "Mau gọi đội trưởng đội trực ban tới, đêm nay có thể có địch tập!"
Khi quản gia kinh hoàng vội vã chạy đi, Fontaine nam tước nhìn hướng Richard hỏi: "Richard thân ái, cảm ơn ngài thông báo kịp thời, như vậy hiện tại…"
"Hiện tại ta sẽ ở lại chống đỡ ma quỷ dị vị diện cùng ngài!" Richard nói.
Fontaine nam tước trong tích tắc có cảm giác khác thường, là thân tín của Thương Lang công tước nên ông biết lai lịch Richard có vấn đề, nghe nói có liên quan đến dị vị diện. Nhưng là vì nguyên nhân nào đó, công tước quyết định hợp tác cùng Richard nên hiện tại Richard là đồng minh.
Đêm nay, khi phe Richard có dị động, Fontaine nam tước đoán rằng không phải để đối phó bản thân nếu không thì cần gì rườm rà, trực tiếp động thủ là được. Đương nhiên khi Richard mới vào thành bảo, nam tước không phải không chút đề phòng, chỉ là trong quá trình tiếp xúc, nam tước càng lúc càng hân thưởng vị pháp sư tài hoa trẻ tuổi này, nếu như không phải biết một ít tin tức ông hoàn toàn không thể nhìn ra đối phương là người vị diện khác tới.
Nhưng là tin tức Richard đưa ra vẫn làm nam tước chấn kinh. Hành vi của Cink Leier đã nổi danh toàn bộ quốc độ loài người, tuy lời đồn càng lúc càng khoa trương nhưng người nghe luôn có một cảm nhận chung đó là không thể hợp tác thậm chí là thỏa hiệp với nữ ma quỷ này. Nàng hoàn toàn là người điên, biến thái và sát nhân cuồng.
Trong vài phút chờ đợi đội trưởng đội hộ vệ đến, thời gian này bỗng dài đến đáng sợ,"Chúng ta… Có lẽ có thể rời đi?" Fontaine thử đưa ra khả năng.
"Không, đã quá muộn." Richard trầm trọng lắc đầu nói: "Chúng ta căn bản không chạy thoát khỏi nàng ta, một khi rời khỏi thành thì không có cứ điểm phòng thủ, chết càng nhanh mà thôi."
Fontaine nam tước cũng là người quyết đoán, ông lập tức quyết định cố thủ chờ đợi. Nếu như Richard đã biểu thị muốn lưu lại thì đây cũng là trợ giúp không nhỏ. Bản thân Richard là ma pháp sư cấp 10, thực lực của hắn cũng không yếu, có thể cỗ lực lượng này giúp nam tước rất nhiều trong việc chống lại Cink Leier, điều này làm lòng tin trong ông tăng thêm một ít.
Đấy cũng chỉ là tăng thêm một ít mà thôi, nam tước không cho rằng bản thân ông có thể chống đỡ Cink Leier. Nàng đã toàn diệt liên quân thần điện và quý tộc! Hy vọng duy nhất của nam tước là tử thủ thành bảo, chờ viện quân của công tước đến. Nhưng hy vọng này cũng rất mù mịt, bởi vì viện quân nhanh nhất phải ba ngày nữa mới đến.
Đội trưởng đội hộ vệ rất nhanh đã đến. Fontaine nam tước ra một loạt mệnh lệnh, đầu tiên sai người thông báo quân phòng thủ tường thành chuẩn bị tốt, sau đó lệnh cứ mười phút phái ra một khinh kỵ binh, đi về hướng Richard chỉ. Ngoài ra còn có bốn khoái mã và hai người đưa tin, tùy lúc chạy hướng công tước cầu viện.
Sau khi hỏi rõ số lượng quân đội, năng lực và binh chủng Richard mang đến, ông phân phối quân đội của Richard phòng thủ từng chỗ một ngay ngắn gọn gàng. Cuối cùng nam tước sai người đi thông báo phu nhân và hài tử chuẩn bị, nhưng không vội gõ chuông cảnh báo toàn thành mà chờ đợi khinh kỵ quay về.
Sau chấn kinh ban đầu, Fontaine nam tước đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh. Ông tuy hoàn toàn tin tưởng Richard nhưng cũng không chỉ vì vài câu nói mà làm thành bảo hỗn loạn chó gà không yên mà Richard cũng không vội, tĩnh lặng ngồi uống trà chờ tin tức cùng nam tước.
Lúc này từ mẫu sào truyền đến ba động mãnh liệt, trong ý thức của Richard, mẫu sào không còn là điểm sáng mơ hồ nữa. Sau khi triệt để tiêu hóa bốn bức tượng tổ tiên của thú nhân, hấp thu lực lượng thần tính trong đó, lúc này mẫu sào thành công tăng lên cấp 3. Richard vội vã kiểm tra mấy năng lực của nó, trực tiếp bỏ qua lực chọn tăng thêm đơn vị chiến đấu mà dùng năng lượng cường hóa tốc độ di chuyển của mẫu sào. Hiện tại mẫu sào đã có thể phi hành khoảng cách ngắn, tốc độ khoảng hai mươi cây số một giờ, tốc độ này đã tăng gấp đôi so với trước kia.
Mẫu sào lúc trước nhận lệnh đã men theo bóng đêm một mực tiến hướng này, như vậy mẫu sào sẽ đến điểm chỉ định sớm hơn. Mà Hoàng Hôn thành bảo cách sơn mạch vùng đất Hỗn Loạn chỉ hơn năm mươi cây số, mẫu sào còn có cơ hội tiến vào chiến trường. Richard hơi suy nghĩ một chút, lập tức thay đổi mệnh lệnh, lệnh nó trực tiếp xuyên qua lãnh địa nam tước, tiến đến Hoàng Hôn thành bảo.
Trong rừng núi, mười mấy con phong nha đang tụ cùng một chỗ, bảo vệ hai quả trứng lớn hơn bình thường nhiều. Mẫu sào dù thành công tăng cấp thì tốc độ cũng chưa nhanh đến đâu, bởi thế nó quyết định đẻ hai quả trứng, để lại mười mấy con phong nha bảo vệ rồi mới rời đi.
Cả nửa giờ sau, trên hai quả trứng khổng lồ dần xuất hiện vết nứt, sau đó hai con phong nha to gấp rưỡi những con phong nha bình thường chầm chậm bò ra. Chúng nó đầu tiên là ăn sạch vỏ trứng, sau đó run run lắc hết nước bám trên vỏ rồi ngửa đầu lên trời huýt dài.
Tròng mắt hai con cự lang này lấp lánh đầy trí tuệ, rõ ràng khác xa phong nha bình thường. Chúng nó nhìn nhau một lát rồi dẫn theo những con phong nha còn lại, chia thành hai đội xuyên qua rừng rậm toàn lực chạy hướng Hoàng Hôn thành bảo.
Trong Hoàng Hôn thành bảo, Fontaine nam tước đã bố trí xong phòng ngự, chỉ cần gõ chuông cảnh báo là mọi chuyện hoàn thành rất nhanh thôi. Ông lần nữa nhìn chằm chằm lò sưởi trước mặt, sắc mặt càng lúc càng âm trầm, đã nửa giờ kể từ khinh kỵ binh đầu tiên rời đi rồi mà vẫn chưa có tin hồi báo.
Fontaine nam tước đột nhiên đứng lên, nắm chặt bội kiếm nói với đội trưởng vệ binh: "Đánh chuông cảnh báo!"
Cùng lúc này, lính liên lạc chờ sẵn bên chuồng ngựa vội vàng rời đi từ phía sau thành bảo. Men theo bóng đêm yểm hộ, họ nhẹ nhàng vượt qua hồ Mir, rời xa đường lớn trên lãnh địa nam tước, vội vã vượt rừng đi cầu cứu công tước.
Richard ngấm ngầm gật đầu, khẽ học cách bài trí của Fontaine nam tước.
Màn đêm tĩnh lặng bị tiếng chuông cảnh báp trầm thấp phá tan, cả Hoàng Hôn thành bảo lập tức tỉnh lại từ ngủ say.
Lượng lớn chiến sĩ ùn ùn rời khỏi doanh trại, bọn họ đã có nhiệm vụ rõ ràng nên nhanh chóng tiến đến khu vực của mình. Trên tháp tên cao nhất của thành bảo, những chiến sĩ kéo xuống vải che máy bắn tên, đặt từng mũi tên có khắc ma pháp trận to như thương kỵ sĩ lên đó. Những mũi tên này ngoài uy lực mạnh ra còn có chức năng tự động khóa và truy tung mục tiêu, tầm bắn lên đến ngàn mét.
Hoàng Hôn thành bảo xây dựng là để cho khách đến tham quan, các kiến trúc lấy mỹ quan và cảnh sắc làm chủ yếu. Tuy vòng ngoài cũng có chút nghĩ đến yếu tố chiến tranh nhưng là tổng thể vẫn phải hợp mỹ quan, vì vậy không thể tránh được có những chỗ cắt giảm làm lực phòng ngự suy yếu, hiện tại mấy máy bắn tên này lại trở nên vô cùng quan trọng.
Sau khi Fontaine nam tước đón nhận quyền quản lý thành bảo, tiến hành gia cố các nơi không ảnh hưởng vẻ ngoài hơn nữa tiêu lượng lớn tiền mua mấy cỗ máy bắn tên này. Nếu bị tên bắn trúng, cường giả dưới thánh vực ở Pháp La đều bị trọng thương!