30-04-2011, 12:43 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 12: Thượng Quan Y Tá»
Chương 270: Tái thứ kỳ cảnh
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: htph
Biên dịch: mts86vt
Nguồn: TTV
Ngà y hôm sau, thôn dân thấy Sở Phong đã chết lại có thể sống lại thì vừa mừng vừa sợ, đối vá»›i hai ngÆ°á»i cà ng thêm tôn kÃnh nhÆ° thần linh, đám đông vây lại mồm năm miệng mÆ°á»i:
-Ai nha! Công tá» không có việc gì thì tốt rồi, chúng ta còn tưởng rằng công tỠđã chết tháºt rồi chứ! Mấy ngà y công tá» hôn mê, Thượng Quan đại phu mắt không chợp lấy má»™t chút, miệng không nói lấy má»™t lá»i, đến cÆ¡m cÅ©ng không ăn lấy má»™t miếng!
-Thượng Quan đại phu cÅ©ng đã mấy lần thầm rÆ¡i lệ vì công tá», chúng ta Ä‘á»u nhìn thấy!
-Äúng váºy, công tá» xem mấy ngà y nay Thượng Quan đại phu đã gầy Ä‘i nhiá»u rồi!
Sở Phong nhìn vá» nhìn phÃa Lan Äình, Lan Äình im lặng không lên tiếng, Sở Phong cÆ°á»i vá»›i má»i ngÆ°á»i:
-Má»i ngÆ°á»i không cần lo lắng, là do Thượng Quan đại phu biết có ngÆ°á»i muốn hại ta, vì thế má»›i cố ý là m cho ta hôn mê mấy ngà y để tránh việc bị kẻ xấu hãm hại, sau đó lại cứu ta tỉnh lại!
Chợt có ngÆ°á»i nói:
-Ta mấy hôm nay vẫn thấy quái lạ, y thuáºt Thượng Quan đại phu cao minh nhÆ° váºy, là m sao có thể tÃnh sai được, hoá ra nguyên nhân là nhÆ° thế!
Lại có ngÆ°á»i nói:
-Dù sao thì Thượng Quan đại phu cÅ©ng là diệu thủ hồi xuân, có thuáºt khởi tá» hồi sinh!
Má»i ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i má»™t câu, nhÆ°ng tất cả cÅ©ng chỉ nói vá» Lan Äình là Hoa Äà tái thế, Biển ThÆ°á»›c chuyển sinh gì gì đó, tất nhiên Sở Phong ở bên cạnh cà ng thêu hoa dệt gấm, Lan Äình không khá»i trừng mắt liếc Sở Phong, Sở Phong không sợ cÅ©ng nhìn lại, vẻ mặt còn thêm đắc ý.
Trong thôn dân ngÆ°á»i vui mừng nhất chÃnh là tiểu muá»™i, vừa nghe thấy Sở Phong không há» hấn gì thì vừa chạy tá»›i vừa gá»i to "Äại ca ca", nhà o và o lòng Sở Phong mà khóc "Oa oa".
Sở Phong vừa an ủi vừa nói:
-Tiểu muá»™i đừng khóc, đại ca ca còn muốn là m thêm nhiá»u đồ chÆ¡i cho Tiểu muá»™i chÆ¡i nữa mà !
-Nhưng mà đại ca ca sắp đi rồi!
Tiểu muá»™i lÆ°u luyến không rá»i kéo kéo áo Sở Phong.
Sở Phong bất giác nhìn sang phÃa Lan Äình, Lan Äình vuốt tóc tiểu muá»™i nói:
-Tiểu muội yên tâm, tỷ và đại ca ca sau nà y còn trở lại thăm muội.
Sở Phong nghe thế liá»n nói:
-Äúng! Lan tá»· tá»· của muá»™i má»™t lá»i nói đáng giá nghìn và ng, cô ấy nói sau nà y sẽ cùng ta trở lại thăm muá»™i thì nhất định là sẽ cùng ta trở lại thăm muá»™i, có đúng hay không Lan tá»· tá»·?
Lan Äình Ä‘Ã nh gáºt đầu đáp ứng, nhÆ°ng Tiểu muá»™i lại chÆ°a hiểu rõ lắm, nó há»i:
-Äại ca ca, má»™t lá»i nói đáng giá nghìn và ng là thế nà o?
Sở Phong ngẩn ra, nói quanh co:
-Nghĩa là một câu nói của Lan tỷ tỷ có giá trị một nghìn lượng và ng, có đúng thế không Lan tỷ tỷ?
Sở Phong lại nhìn sang phÃa Lan Äình, Lan Äình bất đắc dÄ© lại phải gáºt đầu.
Thôn dân biết hai ngÆ°á»i phải Ä‘i, liá»n Ä‘Æ°a tiá»…n tá»›i táºn ngoà i thôn má»›i chịu từ biệt, Lan Äình Ä‘ang muốn Ä‘Æ°a tay cầm cái hòm thuốc thì Sở Phong đã vá»™i và ng Ä‘oạt lấy, cÆ°á»i hì hì nói:
-Những việc nặng nhá»c thế nà y cứ để cho tại hạ Ä‘i!
Lan Äình cÅ©ng không từ chối:
-Váºy là m phiá»n công tá» rồi!
Sở Phong mang theo cái hòm thuốc, vừa Ä‘i vừa há»i:
-Cô nÆ°Æ¡ng, sau nà y chúng ta có tháºt là sẽ trở lại thăm Tiểu muá»™i không váºy?
Lan Äình nhìn hắn rồi nói:
-Một câu nói của ta cũng không giá trị tới một nghìn lượng và ng!
Sở Phong ngượng ngùng nói:
-Ta cũng chỉ nói chơi với Tiểu muội thôi mà . Cô nói sẽ trở lại thăm Tiểu muội, sẽ không phải lừa nó đấy chứ?
Lan Äình nói:
-Ta đồng ý trở lại thăm nó thì sẽ trở lại thăm nó!
Sở Phong chen ngang:
-Không phải cô, mà là ta và cô!
Lan Äình nói:
-Công tá» có thể Ä‘i cùng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là tốt, Tiểu muá»™i rất thÃch những đồ chÆ¡i nhá» do công tá» là m!
Sở Phong nói:
-Cô nương yên tâm, ta nhất định sẽ cùng cô nương trở lại!
Lan Äình Ä‘á»™t nhiên nói:
-Thá»±c ra công tá» không cần gá»i ta là cô nÆ°Æ¡ng cho xa cách nhÆ° váºy!
-Váºy... gá»i là Thượng Quan cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i!
-Như thế có khác gì?
-Váºy ta gá»i cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o?
Lan Äình hÆ¡i trầm ngâm, nói:
-Công tá» gá»i ta là Y Tá» Ä‘i!
Sở Phong không khá»i cÆ°á»i nói:
-Cô là Y Tá», ta là công tá», nhÆ° váºy chẳng lẽ không phải là má»™t đôi sao?
Lan Äình không lên tiếng, Sở Phong lại nói:
-Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta nháºp Thục nhÆ° thế nà o?
-Chúng ta tá»›i TrÆ°á»ng An trÆ°á»›c, sau đó má»›i chá»n Ä‘Æ°á»ng nháºp Thục!
-Hi hi, vừa hay ý ta cÅ©ng nhÆ° thế, đây không phải gá»i là rất ăn ý vá»›i nhau sao?
Ngay lúc Sở Phong cùng Lan Äình rá»i thôn để nháºp Thục, Thiên CÆ¡ Phong lại cảnh báo lần nữa:
"Tam tinh hiện Thục, âm dÆ°Æ¡ng tÃch huyết!"
***
Trên Kim Äỉnh tại núi Nga Mi, thất tá» Ä‘ang luyện kiếm thì Vô Trần bất chợt xuất hiện, thất tá» vá»™i vã khom ngÆ°á»i nói:
-Sư phụ!
Vô Trần gáºt đầu há»i:
-Diệu Ngá»c đâu?
Diệu Tâm nói:
-Diệu Ngá»c sÆ° tá»· Ä‘ang ở Xá Thân Nhai khổ luyện Thiá»n Má»™c quyết, đệ tá» sẽ láºp tức Ä‘i gá»i sÆ° tá»· tá»›i!
-Không cần! Diệu Tâm, mấy ngà y gần đây dÆ°á»›i chân núi Ä‘á»™t nhiên có không Ãt nhân váºt thần bà qua lại, ngÆ°Æ¡i hãy xuống núi âm thầm Ä‘iá»u tra thá» xem, nếu có phát hiện Ä‘iá»u gì thì không được manh Ä‘á»™ng, phải láºp tức quay vá» bẩm báo cho ta!
-Vâng!
Sau khi Vô Trần rá»i Ä‘i, mấy cô nà ng còn lại láºp tức vây đến, Diệu Châu trêu ghẹo:
-Diệu Tâm, sau khi mi xuống núi, cần phải há»i thăm kỹ má»™t chút xem có đúng Sở công tá» của mi tháºt sá»± là đã chết hay chÆ°a đó?
Diệu Tâm láºp tức Ä‘á» mặt, giáºn dữ quát:
-Diệu Châu, mi mà còn nói xằng báºy thì cẩn tháºn ta khâu miệng mi lại!
Diệu Châu lại nói:
-Diệu Tâm, mi cần phải Ä‘em theo trÆ°á»ng sam kia xuống núi, ngá»™ nhỡ Sở công tá» chÆ°a chết mà mi lại gặp hắn, thì hãy tá»± tay mặc cho hắn!
Mấy nà ng kia nghe váºy cÆ°á»i rá»™ lên, mặt Diệu Tâm cà ng thêm Ä‘á».
Vô Trần lại lên phÃa sau núi, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c Tịnh Diệt, khom ngÆ°á»i nói:
-Sư tôn!
Tịnh Diệt hÆ¡i gáºt đầu, Vô Trần nói:
-Sư tôn, Thiên Cơ Phong lại cảnh báo lần nữa!
-A!
-Tam tinh hiện thục, âm dÆ°Æ¡ng tÃch huyết!
-Tam tinh hiện Thục? Tam tinh, chẳng lẽ là chỉ...
-Có phải sÆ° tôn biết nó ám chỉ Ä‘iá»u gì?
Tịnh Diệt cháºm rãi mở mắt ra, hÆ¡i gáºt đầu.
***
Tại Ma Thần Tông, Lãnh Mộc Nhất Tôn nói với Phi Ưng:
-Tứ đại trưởng lão nói là lúc Sở Phong cùng bá»n há» Ä‘ang giao chiến thì hắn Ä‘á»™t nhiên phát cuồng mà chết, chuyện gì đã xảy ra?
Phi Ưng nói:
-Thuá»™c hạ cÅ©ng không rõ lắm, nhÆ°ng quả thá»±c là nhÆ° thế, lúc đó thuá»™c hạ cÅ©ng táºn mắt nhìn thấy.
-Ngươi khẳng định Sở Phong đã tắt thở?
-Thuộc hạ khẳng định, thuộc hạ đã tự mình kiểm tra Sở Phong, quả thực là đã không còn hơi thở, ngay cả Thượng Quan Y TỠcũng nói rằng y đã tắt thở!
Lãnh Mộc Nhất Tôn nói:
-Nếu nhÆ° Sở Phong đã chết, chúng ta có thể chuyên tâm đối phó vá»›i võ lâm chÃnh đạo rồi!
Phi Ưng nói:
-Tông chủ, vùng Quế Châu cũng đã rơi và o tay chúng ta.
Lãnh Má»™c Nhất Tôn gáºt đầu, nói:
-Tốt!
-Hiện giá» phần lá»›n các bang phái trong giang hồ đã quy phục chúng ta, mục tiêu tiếp theo của chúng ta giá» có phải là cá»u đại môn phái?!
Lãnh Mộc Nhất Tôn nói:
-Cá»u đại môn phái tồn tại đã lâu, không dá»… đối phó!
-Hay là chúng ta đối phó với tứ đại gia tộc ở Giang Nam trước?
-Tuy rằng tứ đại gia tá»™c luôn luôn tranh đấu gay gắt, nhÆ°ng má»™t khi có chung kẻ thù bên ngoà i thì chắc chắn sẽ Ä‘oà n kết nhất trÃ, chúng ta không thể nóng vá»™i.
-Váºy tông chủ định...
-Trước tiên xỠlý cứ cho xong hai môn phái đã!
-Hai môn phái?
Phi Ưng nghi hoặc nói:
-Trong chốn giang hồ nà y ngoại trừ Thục trung ÄÆ°á»ng môn là khả dÄ© có thể so vá»›i tứ đại gia tá»™c, chẳng lẽ vẫn còn có má»™t môn phái khác sao?
Lãnh Má»™c Nhất Tôn mỉm cÆ°á»i:
-Ngươi sẽ được biết nhanh thôi!
-Váºy bÆ°á»›c tiếp theo của tông chủ là ...
-Nháºp Thục!
----------oOo----------
-Hết Quyển 12-
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
红尘醉微醺的å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
30-04-2011, 12:45 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 13 : Thiên Lý Nháºp Thục
Chương 271 : Thiết Tà Cuồng Thủ
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Tại má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng ở Trượng Nhân phong trên núi Thanh Thà nh, má»™t thân ảnh lÆ°á»›t ra ngoà i, hai mắt tá»a ra tinh quang bốn phÃa, vẻ mặt kiêu căng, là Thanh Bình Quân, y giÆ¡ lên tay phải, ngón cái cháºm rãi cụp và o lòng bà n tay, bà n tay bá»—ng nổi lên má»™t tầng thanh quang, tiếp theo chém má»™t nhát vá» bên cạnh, "Bá!" má»™t khối nham thạch váºy mà thoáng cái bị chưởng phong của y chém là m đôi!
Xem ra tay phải của y không chỉ không bị phế bá», hÆ¡n nữa công lá»±c đã lại cà ng tiến thêm má»™t tầng
-Ha ha ha ha! Thiên Ma Nữ! Ta sẽ nhớ kỹ mái tóc đó của ngươi!
Nói rồi bà n tay vạch má»™t cái, "Cheng" xuất ra má»™t đạo thanh phong chém lên tảng đá, lÆ°u lại má»™t vết cắt tháºt sâu.
Hắn cÆ°á»i đến Ä‘iên cuồng, tiếng cÆ°á»i bá»—ng khá»±ng lại rồi cháºm rãi xoay ngÆ°á»i đối mặt vá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng, hÆ¡i khom ngÆ°á»i nói:
-Äa tạ sÆ° trượng xuất thủ thi cứu!
-Bình Quân, ngươi hãy tự mà lo lấy thân!
-Äệ tá» biết! SÆ° trượng, đệ tỠở trong Ä‘á»™ng đã nhiá»u ngà y, cha nhất định sẽ rất lo lắng, đệ tá» Ä‘i thỉnh an cha trÆ°á»›c đây!
Thanh Bình Quân thân hình lóe lên rồi rá»i khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, mà từ sÆ¡n Ä‘á»™ng khẽ truyá»n ra má»™t tiếng thở dà i.
Thanh Bình Quân cÅ©ng không có Ä‘i Thượng Thanh Cung tìm phụ thân y mà trá»±c tiếp hạ sÆ¡n, Ä‘i thẳng tÆ¡Ìi má»™t sÆ¡n cốc, trong sÆ¡n cốc có má»™t căn nhà , có má»™t đôi phu phụ tiá»u phu Ä‘ang ở đó.
Thanh Bình Quân trá»±c tiếp Ä‘i và o trong nhà , vợ của tiá»u phu là má»™t phụ nhân trung niên, Ä‘ang nấu cÆ¡m thì chợt thấy má»™t vị công tỠăn mặc gá»n gà ng, thần thái kiêu ngạo Ä‘i và o, ngẩn ngÆ°á»i há»i:
-Công tá», ngÆ°Æ¡i. . .
Gian nhà bà i biện vô cùng Ä‘Æ¡n sÆ¡, ở giữa có má»™t cái bà n cÅ©, Thanh Bình Quân cháºm rãi ngồi ở bên cạnh bà n, nói :
-Hắn đi lấy củi rồi hả?
Phụ nhân ngẩn ra, nói :
-Chồng nhà ta sáng nay đã lên núi lấy củi chÆ°a vá», công tá». . .
-Không sao, ta đợi hắn!
Lúc nà y, má»™t đứa bé khoảng 8, 9 tuổi Ä‘i ra, vừa thấy Thanh Bình Quân nó hÆ¡i kinh ngạc, Thanh Bình Quân nhìn đứa bé, khẽ lá»™ ra dáng cÆ°á»i nói:
-Cáºu nhá», cáºu tên gì?
Y mặc dù mặt đầy nét cÆ°á»i, giá»ng Ä‘iệu cÅ©ng rất dịu dà ng, nhÆ°ng xúc giác trá»i sinh láºp tức khiến cho đứa bé kia cảm thấy má»™t tia sợ hãi, kinh hoảng trốn ở phÃa sau phụ nhân.
Thanh Bình Quân thấy đứa bé lại sợ mình thì có phần mất hứng, trên mặt thu lại dáng cÆ°á»i, phất ống tay áo má»™t cái, cuốn lấy má»™t thanh Ä‘ao bổ củi ở bên tÆ°á»ng từ từ xem xét.
Phụ nhân sợ quá liá»n ôm lấy đứa con, hoảng hốt bất an nhìn Thanh Bình Quân, đúng lúc nà y bên ngoà i vang lên tiếng bÆ°á»›c chân, tiếp theo là má»™t thanh âm ồm ồm:
-NÆ°Æ¡ng tá»! Ta đã trở vá»!
-Thiết đại ca!
Phụ nhân kinh hỉ đáp lại một câu.
Má»™t tiá»u phu xuất hiện ở ngoà i cá»a, Ä‘á»™i nón tre, sau lÆ°ng là hai bó củi to.
"Bịch bịch" Hắn thả hai bó củi xuống cạnh cá»a, nói:
-NÆ°Æ¡ng tá», cÆ¡m nấu xong chÆ°a?
Vừa nói vừa Ä‘i và o nhà , vừa và o cá»a láºp tức thấy Thanh Bình Quân thì liá»n khá»±ng ngÆ°á»i lại, ngạc nhiên nói :
-Là . . . là Thanh công tỠsao?
Hắn nhiá»u năm đốn củi ở gần núi Thanh Thà nh, tất nhiên là nháºn ra vị nà y là đại công tá» phái Thanh Thà nh.
Thanh Bình Quân vẫn Ä‘ang ngồi xem thanh Ä‘ao kia, y cháºm rãi ngẩng đầu lên, ngay tại sát na y ngẩng đầu, thanh Ä‘ao bá»a củi trong tay Ä‘á»™t nhiên phi ra đâm thẳng tá»›i ngá»±c tiá»u phu. Oa! Lần nà y thá»±c sá»± là đột nhiên, tiá»u phu căn bản không cách nà o né tránh, buá»™c lòng giÆ¡ tay phải lên ngăn cản, "Keng" thanh Ä‘ao chém và o trên cánh tay hắn, váºy mà lại tóe ra mấy đốm lá»a nhá».
Phụ nhân và đứa bé cả kinh "A!" la lên một tiếng, hoảng sợ nhắm hai mắt lại.
"Leng keng!" Thanh Ä‘ao bị chấn rÆ¡i xuống má»™t bên, lưỡi Ä‘ao thô dà y đã thiếu mất má»™t mảnh, mà cánh tay tiá»u phu lại vẹn toà n không tổn hao gì. Phụ nhân mở mắt kinh ngạc nhìn tiá»u phu, hiển nhiên không thể tin được!
Thanh Bình Quân cháºm rãi đứng lên, nhìn tiá»u phu nói:
-Quả nhiên không hổ là Thiết Tà Cuồng Thủ, danh bất hÆ° truyá»n!
Tiá»u phu ngÆ°á»i rung lên, không nói gì.
-Hai cánh tay của Thiết Tà Cuồng Thủ cứng nhÆ° tinh cÆ°Æ¡ng, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp, hÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đã là m cho ngÆ°á»i nghe tin đã sợ mất máºt, không Ãt hảo thủ giang hồ cÅ©ng Ä‘á»u bị thiết tà của các hạ Ä‘áºp thà nh thịt vụn, không ngỠđược lại ẩn thân tại núi Thanh Thà nh là m má»™t tiá»u phu.
Tiá»u phu cháºm rãi tháo nón tre xuống, lá»™ ra má»™t khuôn mặt Ä‘en nhÆ° sắt:
-Ta đã thoái ẩn giang hồ hÆ¡n mÆ°á»i năm, Thanh công tá» vì sao phải tìm tá»›i táºn cá»a?
Thanh Bình Quân từ từ giơ bà n tay lên, nói:
-Không có gì, ta chỉ muốn vì những hảo thủ giang hồ đã chết Ä‘i đòi lại má»™t công đạo, thuáºn tiện thá» xem thiết tà của các hạ có thể đỡ được Thanh Phong Chưởng Kiếm của ta hay không thôi!
Tiá»u phu mặt hÆ¡i biến sắc, nói :
-Thanh công tá», ân oán giang hồ, sinh tá» má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u do thiên mệnh an bà i, sao có thể nói là lấy lại công đạo? Ta quy ẩn tại núi Thanh Thà nh đã hÆ¡n mÆ°á»i năm, chỉ muốn là m má»™t gã tiá»u phu, tá»± há»i chÆ°a bao giỠđắc tá»™i qua vá»›i quý phái, vì sao Thanh công tá». . .
Thanh Bình Quân không có trả lá»i, nhÆ°ng trên bà n tay dá»±ng đứng đã nổi lên má»™t tầng thanh quang, tiá»u phu lại biến sắc, nói:
-Thanh công tá», có thể để cho vợ con ta rá»i khá»i đây trÆ°á»›c được không?
-Há» không cần rá»i khá»i đây vì ta sẽ không là m thÆ°Æ¡ng tổn há», ta chỉ muốn thá» xem thiết tà của các hạ đến tá»™t cùng cứng đến bao nhiêu thôi!
Thanh Bình Quân cháºm rãi Ä‘i qua bên ngÆ°á»i tiá»u phu, Ä‘i ra ngoà i nhà rồi dừng lại, cÅ©ng không nhìn bên nà y đến má»™t cái.
Tiá»u phu nói vá»›i phụ nhân:
-NÆ°Æ¡ng tá» không được ra khá»i nhà , hãy coi chừng thiết nhi!
-Cha!
Äứa bé gá»i má»™t tiếng, tiá»u phu nhìn nó má»™t cái rồi cháºm rãi khép cá»a lại, Ä‘i tá»›i đối diện vá»›i Thanh Bình Quân, nói:
-Từ lâu đã nghe Thanh Phong Chưởng Kiếm của phái Thanh Thà nh không gì không phá nổi, hôm nay Thiết Tà Cuồng Thủ ta sẽ lĩnh giáo một phen!
-Ngươi rất nhanh sẽ nhìn thấy, ra tay đi!
Tay phải tiá»u phu nắm lấy vạt áo trÆ°á»›c ngá»±c xé phăng ra phÃa ngoà i, "Xoạt" xé Ä‘i bá»™ y sam liá»n lá»™ ra má»™t thân da thịt Ä‘en nhÆ° sắt, nhất là hai cánh tay Ä‘en quả thá»±c nhÆ° tinh cÆ°Æ¡ng đúc thà nh.
-Hảo má»™t đôi thiết tÃ!
Thanh Bình Quân thản nhiên nói một câu
Tiá»u phu không nói gì, má»™t quyá»n Ä‘áºp thẳng ngá»±c Thanh Bình Quân. Hắn được xÆ°ng là Thiết Tà Cuồng Thủ thì công phu hai tay tất nhiên là rất cao, má»™t quyá»n nà y quả thá»±c có thế nhÆ° khai sÆ¡n liệt địa.
Thanh Bình Quân cÅ©ng không ngạnh tiếp, hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i, thiết quyá»n liá»n sạt qua ngá»±c, tiá»u phu không thu thiết quyá»n sau đó quét ngang má»™t cái, nhÆ° thiết côn quét tá»›i ngá»±c Thanh Bình Quân, Thanh Bình Quân thân hình lóe lên, thiết quyá»n liá»n quét lên má»™t gốc cây đại thụ ở bên cạnh, "Ầm!" cả thân cây bị gãy ngang, quả nhiên là lá»±c cánh tay kinh ngÆ°á»i. Tiá»u phu tiến lên, hai cánh tay đồng thá»i Ä‘an xen quét vá» phÃa Thanh Bình Quân, Thanh Bình Quân nghiêng ngÆ°á»i vụt Ä‘i, xuyên qua giữa hai thiết tÃ. Tiá»u phu lại tiến lên, hai thiết tà múa lên nhÆ° chong chóng, những nÆ¡i Ä‘i qua cát đá bắn lên tung tóe. Thanh Bình Quân chỉ không ngừng né tránh, hai thiết tà của tiá»u phu căn bản chạm không tá»›i được quần áo của y, tiá»u phu Ä‘á»™t nhiên hét lá»›n má»™t tiếng, hai thiết tà chợt nổi lên má»™t tầng hắc quang, cà ng thêm cứng rắn nhÆ° sắt, thân hình xoay chuyển liên tục, hai thiết tà nhÆ° hai thiết côn to chắc quét thẳng tá»›i Thanh Bình Quân.
Hai mắt Thanh Bình Quân hiện lên má»™t tia cÆ°á»i nhạt, y chÃnh là chá» giá» khắc nà y. Y Ä‘á»™t nhiên vá»™i và ng thối lui hai bÆ°á»›c, hữu chưởng vạch ra má»™t đạo chưởng phong, tiá»u phu nghiêng ngÆ°á»i thoát được, thiết tà tiếp tục quét vá» phÃa Thanh Bình Quân, Thanh Bình Quân lại vạch ra má»™t đạo chưởng phong quét tá»›i, tiá»u phu lại nghiêng ngÆ°á»i tránh Ä‘i, "Xoát xoát!" Thanh Bình Quân bá»—ng chốc vạch ra hai đạo chưởng phong quét ngang tá»›i, tiá»u phu nhảy lên, hai đạo chưởng phong quét qua dÆ°á»›i chân hắn, hắn má»›i vừa hạ xuống đất, mấy đạo chưởng phong của Thanh Bình Quân đã liên tiếp cắt tá»›i, tiá»u phu buá»™c lòng giÆ¡ song chưởng vá» phÃa trÆ°á»›c ngăn cản, "Boong boong boong boong!" và i tiếng, đôi thiết tà nhÆ° sắt thép váºy mà bị chém ra mấy vết máu, tÆ¡ máu văng khắp nÆ¡i.
Tiá»u phu Ä‘ang muốn lui lại thì Thanh Bình Quân đã lăng không bay lên, hữu chưởng lóe ra thanh phong sắc bén chém thẳng xuống, tiá»u phu hét lá»›n má»™t tiếng, thiết tà lượn lá» tầng tầng hắc quang giÆ¡ lên ngăn cản!
"Ca!"
Cánh tay phải của tiá»u phu váºy mà đã bị Thanh Bình Quân chém đứt!
-Thiết đại ca!
-Cha!
Phụ nhân và đứa bé từ trong nhà lao ra ngoà i, thoáng cái nhà o và o ngÆ°á»i tiá»u phu.
Thanh Bình Quân cháºm rãi giÆ¡ bà n tay lên, lạnh lùng nhìn tiá»u phu, tiá»u phu dùng cánh tay trái còn lại ôm chặt lấy vợ và con, mồ hôi há»™t nhÆ° hạt Ä‘áºu chảy ra từ trên trán, ná»›i cánh tay phải bị đứt không ngừng chảy ra máu tÆ°Æ¡i, Ä‘au nhức là tất nhiên, nhÆ°ng hắn không có rên ná»a tiếng, chỉ nhìn Thanh Bình Quân.
-NgÆ°Æ¡i không dá»± định xin ta tha cho ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống sao?
Bà n tay phải của Thanh Bình Quân lóe lên từng đợt thanh quang, thản nhiên há»i.
Ãnh mắt tiá»u phu đảo qua phụ nhân và đứa bé, Ä‘á»™t nhiên quỳ xuống đất, má»™t tay chống đất, cố nhẫn nhịn nói:
-Xin Thanh công tá» buông tha cho tiểu nhân, tiểu nhân vô cùng cảm kÃch!
-Ha ha ha ha! Nghe đồn hÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c Thiết Tà Cuồng Thủ chÃnh là má»™t ngÆ°á»i rắn rá»i kiên cÆ°á»ng, thì ra cÅ©ng chỉ nhÆ° váºy! Ha ha ha ha!
Thanh Bình Quân thu tay vá», cÆ°á»i lá»›n tiếng rồi xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i.
-Thiết đại ca!
-Cha!
Cha và đứa bé đã rơi lệ đầy mặt, khóc không thà nh tiếng.
Tiá»u phu đứng lên, gắng gượng cÆ°á»i nói:
-NÆ°Æ¡ng tá», Thiết nhi, ta không sao! Mau khẩn trÆ°Æ¡ng thu dá»n đồ đạc, chúng ta phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y!
Thanh Bình Quân trở lên núi, trực tiếp đi tới Thượng Thanh Cung, phụ thân hắn Thanh Nam Thiên đang ở bên trong.
-Cha!
Thanh Bình Quân gá»i má»™t tiếng.
Thanh Nam Thiên cả ngÆ°á»i rung lên, xoay ngÆ°á»i lại, kinh hỉ nói:
-Bình quân, con không có việc gì chứ?
Thanh Bình Quân đắc ý vung tay phải, nói:
-Cha! Con không có việc gì, hơn nữa Thanh Phong Chưởng Kiếm lại tiến thêm một tầng, vừa rồi con đã một chưởng chém xuống cánh tay phải của Thiết Tà Cuồng Thủ!
Thanh Nam Thiên ngẩn ra, nói:
-Vì sao con phải chém cánh tay của hắn xuống?
-HÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c hắn giết ngÆ°á»i vô số, con chẳng qua là vì võ lâm trừ khá» Ä‘i má»™t mối hại thôi!
-NhÆ°ng mà hắn đã ẩn thân dÆ°á»›i chân núi, hÆ¡n mÆ°á»i năm chÆ°a há»i tá»›i chuyện của giang hồ. . .
-Suy cho cùng hắn đã từng là m nhiá»u việc ác, con chẳng qua là đòi má»™t công đạo cho những ngÆ°á»i đã chết!
Thanh Nam Thiên không lên tiếng.
-Cha, là m sao váºy?
Thanh Nam Thiên nói :
-Thiên Cơ Phong lại cảnh báo lần nữa!
-Hả? Nó nói gì?
-Tam tinh hiện thục, âm dÆ°Æ¡ng tÃch huyết!
Thanh Nam Thiên lắc đầu, nói :
-Nghe nói Thanh HÆ° đạo trưởng và Hoằng Trúc phÆ°Æ¡ng trượng cÅ©ng đã mang theo đệ tá» chuẩn bị nháºp Thục!
Thanh Bình Quân nói :
-Bá»n há» nháºp Thục, chỉ sợ là đã biết chút ná»™i tình rồi?
Thanh Nam Thiên không lên tiếng.
-Cha, hay là cho con xuống núi một chút, thăm dò xem thế nà o?
Thanh Nam Thiên gáºt đầu nói:
-Cũng được! Tuy nhiên nếu con gặp phải đệ tỠNga Mi thì chớ có mà ngạo mạn, Nga Mi không giống như Hoa Sơn!
-Cha! Con tự có chừng mực!
----------oOo----------
Tà i sản của Vô Tình
30-04-2011, 12:46 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 13 : Thiên Lý Nháºp Thục
Chương 272 : Dạy dỗ ác bá
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Lại nói Sở Phong và Lan Äình ngà y Ä‘i đêm nghỉ, không tá»›i má»™t ngà y đã tá»›i TrÆ°á»ng An. TrÆ°á»ng An, đó chÃnh là Tây An hiện giá», là cổ thà nh vô cùng phồn hoa nổi danh vá»›i lịch sá» lâu Ä‘á»i. Hai bên Ä‘Æ°á»ng cá»a hiệu san sát, có phố hà ng trà , phố hà ng thịt, tá»u quán, hiệu cầm đồ, tác phÆ°á»ng, cá»a hiệu tÆ¡ lụa, cá»a hà ng trang sức, tiệm hÆ°Æ¡ng liệu...Hà ng rong hai bên vỉa hè thì có ngÆ°á»i bán dao kéo, có ngÆ°á»i bán nÆ°á»›c trà , có ngÆ°á»i bán đèn lồng, có ngÆ°á»i bán hà ng Ä‘an bằng tre trúc, có ngÆ°á»i bán dầu, có ngÆ°á»i bán rượu, có ngÆ°á»i Ä‘oán số, có mãi võ, có ngÆ°á»i Ä‘ang gánh hà ng, có ngÆ°á»i Ä‘ang đẩy xe, muôn hình muôn vẻ, tất cả hợp lại tạo nên má»™t khung cảnh náo nhiệt, nhá»™n nhịp khác thÆ°á»ng.
Theo lệ cÅ©, má»—i lần Lan Äình tá»›i má»™t thị trấn thì lúc nà o cÅ©ng chẩn trị các loại nghi nan bệnh chứng cho bách tÃnh địa phÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° là quan to phú thÆ°Æ¡ng tá»›i cầu chẩn, tiá»n khám bệnh sẽ rất cao, nếu nhÆ° là bách tÃnh thông thÆ°á»ng đến xem bệnh thì không chỉ không thu tiá»n còn sẽ tặng bạc tặng thuốc. Chỉ cần vừa dá»±ng lên chiêu bà i Thượng Quan Y Tá», liá»n láºp tức ngÆ°á»i xếp hà ng dà i đến chá» khám bệnh.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i má»™t con Ä‘Æ°á»ng lá»›n thì Lan Äình dừng lại đó, Sở Phong tất nhiên là hiểu ngay, láºp tức mượn má»™t cái bà n, Lan Äình Ä‘oan trang Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c bà n và đặt xuống hòm thuốc, Sở Phong Ä‘ang muốn bà y ra lá cá» "Thượng Quan Y Tá»" thì chợt có ba tên hán tá» bá»™ dạng hung thần ác sát dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i, vừa Ä‘i vừa lá»›n tiếng la hét vá»›i mấy ngÆ°á»i bán hà ng rong ở hai bên Ä‘Æ°á»ng, những ngÆ°á»i bán hà ng rong hiển nhiên rất sợ hãi ba tên nà y, những tiếng rao hà ng, ra giá, trả giá cÅ©ng thoáng cái im lặng.
Ba tên kia Ä‘i tá»›i má»™t chá»— bán đồ bằng ngá»c, vá»— bà n quát lên:
-Kim gia chúng ta hôm nay mở đại thá», ngÆ°Æ¡i biết Ä‘iá»u má»™t chút!
NgÆ°á»i bán đồ ngá»c vá»™i và ng móc ra má»™t thá»i bạc cung kÃnh Ä‘Æ°a cho tên hán tá», cÆ°á»i bồi nói:
-Tiểu nhân hiểu mà , đây là tiá»n biếu của tiểu nhân!
Hán tá» thảy thảy miếng bạc lên, "Ừh" má»™t tiếng, tiện tay cầm lấy má»™t cái vòng tay ngá»c mà u lục, nói:
-Kim gia thÃch vòng tay lục ngá»c nà y, cái vòng tay bạch ngá»c lần trÆ°á»›c kia bị rÆ¡i vỡ rồi!
-Vâng! Vâng! Kim gia thÃch thì cứ lấy!
NgÆ°á»i bán đồ ngá»c vẻ mặt cÆ°á»i bồi nói, ba tên ác hán vô cùng thoả mãn lại Ä‘i tá»›i chá»— bán bánh rán bên cạnh, trừng mắt nói :
-Kim gia chúng ta hôm nay mở đại thá», biết Ä‘iá»u má»™t chút!
NgÆ°á»i bán bánh rán vá»™i cÆ°á»i bồi nói:
-Ba vị đại gia, tiểu nhân hôm nay chưa có mở hà ng. . .
"Rầm!"
Má»™t tên ác hán trong số đó vá»— mạnh má»™t cái lên mặt bà n Ä‘ang đặt má»™t chồng bánh rán, cái vỉ hấp đặt trên cao nhất tức thì bị chấn rÆ¡i xuống đất, ngÆ°á»i bán bánh rán sợ quá vá»™i và ng móc ra má»™t thá»i bạc, hai tay Ä‘Æ°a cho tên ác hán nói :
-Äại gia, tiểu nhân cÅ©ng chỉ có nhiêu đây thôi!
Hán tỠkia một tay đoạt lấy, thảy thảy lên rồi hung dữ nói:
-Cháºm thêm ná»a khắc nữa thì coi chừng Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i ra khá»i con Ä‘Æ°á»ng nà y!
-Vâng! Vâng! Lần sau tiểu nhân không dám nữa!
Má»—i tên ác hán cầm lấy má»™t vỉ bánh rán, vừa ăn vừa dá»c theo Ä‘Æ°á»ng phố Ä‘i thu "Tiá»n biếu", chá»— nà o mà hÆ¡i cháºm má»™t tà thì bị phá hà ng phá quán, tháºm chà còn tay đấm chân đá, chúng Ä‘i tá»›i má»™t chá»— mãi võ, mãi võ chÃnh là hai cha con, tiểu cô nÆ°Æ¡ng khoảng 13, 14 tuổi, cÅ©ng có và i phần xinh đẹp, hai ngÆ°á»i cÅ©ng có chút bản lÄ©nh nên hấp dẫn không Ãt ngÆ°á»i đến vây xem, song vừa thấy ba tên ác hán kia Ä‘i tá»›i, láºp tức giải tán Ä‘i hết không còn ai.
-Mãi võ! Kim gia chúng ta hôm nay mở đại thá»!
Ãc hán theo thÆ°á»ng lệ quát má»™t câu.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng mang theo giá»ng Ä‘iệu ngây thÆ¡ nói:
-Chúng ta không quen biết Kim gia, chúng ta không đi!
Nó lại tưởng là bá»n chúng tá»›i má»i hai ngÆ°á»i Ä‘i chúc thá».
Ba tên ác hán cÆ°á»i ha ha, má»™t tên trong đó chợt vÆ°Æ¡n tay ra vuốt cằm của tiểu cô nÆ°Æ¡ng nói:
-Trông cÅ©ng xinh xắn đấy, chi bằng theo chúng ta trở vá» là m tiểu thiếp thứ mÆ°á»i lăm của Kim gia. . .
Cha của tiểu cô nương vội kéo nó lại ôm và o trong lòng, đem cái khay trên mặt đất đưa cho ba tên hán tỠnói:
-Ba vị đại gia, tiểu nhân cÅ©ng chỉ có nhiêu đây, xin đại gia nháºn cho!
Trong khay chỉ lác đác hÆ¡n mÆ°á»i đồng tiá»n, ba tên cÅ©ng lấy hết không chừa lại má»™t đồng, sau đó cÅ©ng biết là có thúc ép mấy cÅ©ng không vét thêm được cắc nà o má»›i quay vá» tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia cÆ°á»i và i tiếng tục tÄ©u, tiểu cô nÆ°Æ¡ng sợ quá vá»™i và ng chôn đầu và o trong lòng cha mình.
Ba tên hán tá» cÆ°á»i rồi bá» Ä‘i, tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhá» giá»ng há»i cha:
-Cha Ä‘Æ°a hết tiá»n cho chúng rồi, váºy đêm nay chúng ta ngủ ở đâu?
Cha nó vỗ vỠmái tóc của nó rồi nói:
-Äừng sợ, cha sẽ nghÄ© biện pháp mà !
Ba tên ác hán má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i cái bà n chá»— Lan Äình, Sở Phong Ä‘ang chá» bá»n chúng Ä‘i tá»›i, hắn sá»›m đã phẫn ná»™ đến cá»±c Ä‘iểm rồi.
"Rầm!"
Ba tên ác hán vẫn vỗ một cái và o bà n như trước, quát lên:
-Kim gia chúng ta hôm nay mở đại thá», biết Ä‘iá»u má»™t chút!
Sở Phong cố nén lá»a giáºn, cố ý nói :
-Nếu nhÆ° váºy, ngà y mai chúng ta má»›i xem bệnh tiếp.
Ba tên hán tỠtrừng mắt:
-Ngà y mai Kim phu nhân chúng ta mở đại thá»!
-Váºy ngà y kia chúng ta má»›i xem bệnh tiếp!
-Hừ! Ngà y kia thì Kim lão thái chúng ta mở đại thá»!
-á»’h! Kim gia các ngÆ°Æ¡i chả lẽ má»™t năm 365 ngà y cÅ©ng Ä‘á»u bà y đại thá» hay sao!
-Không sai! Kim gia chúng ta chÃnh là má»™t năm 365 ngà y cÅ©ng Ä‘á»u bà y đại thá»! Tiểu tá», thức thá»i thì ngoan ngoãn giao ra tiá»n biếu!
Sở Phong lạnh lùng nói :
-Nói cho Kim gia các ngươi hay, lát nữa ta sẽ tự mình tặng phần đại lễ cho hắn!
-Cái gì? Tiểu tá», là gan má»c lông rồi đúng không?
Ba tên hán tá» mắt lá»™ ra hung quang nhìn Sở Phong chằm chằm, Lan Äình ngồi ngay ngắn trÆ°á»›c bà n, hÆ¡i ngẩng đầu lên, ba tên vừa thấy vẻ hết sức xinh đẹp của Lan Äình, tức thì muốn lòi cả tròng mắt, má»™t tên trong đó trêu đùa:
-Cô nÆ°Æ¡ng mỹ mạo nhÆ° váºy, sao có thể xuất đầu lá»™ diện được, chi bằng theo chúng ta trở vá» là m Kim gia. . . Hắc hắc!
Vừa cÆ°á»i dâm vừa muốn Ä‘Æ°a tay sá» cằm Lan Äình.
"Binh!" Tay gã má»›i vừa vÆ°Æ¡n ra thì cả ngÆ°á»i đã bị đánh bay ra xa mấy trượng, "Rầm" nặng ná» ngã xuống đất, tiếp theo "Rắc rắc rắc" có mấy thanh xÆ°Æ¡ng ngá»±c đã bị đánh gãy!
NgÆ°á»i xuất thủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Sở Phong, hắn vốn đã giáºn không thể nhịn được, tên ác hán kia lại còn dám sá» mó Lan Äình, Sở Phong chÆ°a má»™t chưởng đánh xuyên qua ngá»±c gã, đã là rất lÆ°u thủ rồi.
Tuy nhiên không có ngÆ°á»i thấy Sở Phong xuất thủ, hình nhÆ° ngay cả ngón tay của Sở Phong cÅ©ng không Ä‘á»™ng Ä‘áºy chút nà o, cho dù hai tên hán tá» khác ở bên cạnh ác hán kia cÅ©ng không biết chuyện gì đã xảy ra, song bá»n há» cÅ©ng Ä‘oán được là Sở Phong đã xuất thủ, bởi vì Sở Phong đã hiện ra vẻ tức giáºn.
Bá»n há» còn chÆ°a biết chữ "Chết" viết thế nà o, lại còn quát Sở Phong:
-Hảo tiểu tá»! Dám ở địa bà n của chúng ta dÆ°Æ¡ng oai hả!
Nói rồi Ä‘Æ°a tay muốn bắt Sở Phong, "Binh binh!" Hai tên đồng thá»i bị đánh bay ra ngoà i mấy trượng, ngã xuống bên cạnh tên ác hán kia, tiếp theo "Rắc rắc rắc rắc rắc rắc", mấy thanh xÆ°Æ¡ng ngá»±c cÅ©ng bị đánh gãy!
Sở Phong đã thá»±c sá»± nổi giáºn nên ra tay rất tà n nhẫn, đối phó vá»›i những kẻ nhÆ° thế hắn cảm thấy căn bản không nên lÆ°u thủ là m gì. Ba tên kia lúc nà y má»›i biết sợ, vá»™i gắng gượng chống ngÆ°á»i bò dáºy, cÅ©ng không dám quay đầu lại nhìn má»™t cái, kháºp khiá»…ng vá»™i và ng Ä‘i khá»i.
Lan Äình quay đầu nhìn Sở Phong, đây vẫn là lần đầu tiên nà ng thấy Sở Phong ra tay ác Ä‘á»™c nhÆ° váºy, nói:
-Công tá» cÅ©ng không cần nặng tay nhÆ° váºy!
-Ai bảo bá»n chúng trêu đùa cô nÆ°Æ¡ng!
-NgÆ°Æ¡i không phải cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên trêu đùa ta sao?
-Sao lại như nhau được! Bởi ta cũng đâu có ác ý gì với cô!
....
----------oOo----------
Tà i sản của Vô Tình
30-04-2011, 12:48 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 13 : Thiên Lý Nháºp Thục
ChÆ°Æ¡ng 273 : Äạm đạm sầu tá»±
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Sau khi Sở Phong Ä‘uổi ba tên ác hán Ä‘i rồi má»›i dá»±ng lên lá cá» "Thượng Quan Y Tá»" rồi đứng ở phÃa sau Lan Äình, cao giá»ng hô:
-A lô! Các vị chú ý, hôm nay là ngà y Thượng Quan đại phu lừng lẫy đại danh tá»›i đây xem bệnh cho má»i ngÆ°á»i, bà con cô bác có nghi nan tạp chứng gì, trị lâu chÆ°a dứt, mau mau tá»›i chẩn trị, Thượng Quan đại phu diệu thủ hồi xuân, thuốc đến bệnh trừ, đồng thá»i không há» thu tiá»n, thá»±c sá»± là hiếm thấy ở Ä‘á»i, ngà n năm khó gặp, má»i ngÆ°á»i phải táºn dụng thá»i cÆ¡, qua thôn nà y rồi sẽ không trở lại nữa đâu!
Sở Phong hô xong bèn nhá» giá»ng há»i Lan Äình:
-Sao hả? Lợi hại không?
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-Không có lớn tiếng giống như hôm qua!
Sở Phong ngẩn ra:
-Phải không đó! Váºy ta lại lá»›n tiếng hÆ¡n nữa!
Nói xong quả tháºt gân cổ cao giá»ng hét lá»›n, cả con Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng.
Lan Äình tháºt sá»± vừa bất đắc dÄ© vừa buồn cÆ°á»i. Sở Phong Ä‘ang hô, chợt có hai tên quan sai trừng mắt Ä‘i tá»›i, quát lên:
-NgÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o dám ồn à o náo Ä‘á»™ng nhÆ° váºy!
Sở Phong sá»ng sốt, vá»™i nói:
-Chúng ta ở đây xem bệnh cho má»i ngÆ°á»i, vừa rồi có lá»›n tiếng má»™t chút, hai vị quan gia thứ lá»—i!
Hai tên quan sai nhìn đánh giá Sở Phong xong rồi nói:
-Xem bệnh? Từ nơi khác tới đúng không?
-Chúng ta là ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng thôi!
-Nộp thuế hoa chi chưa?
-Thuế hoa chi?
Sở Phong ngẩn ngÆ°á»i.
-Huyện thái gia chúng ta quy định, ngÆ°á»i từ bên ngoà i đến muốn bà y bán trên Ä‘Æ°á»ng thì Ä‘á»u phải thu thuế hoa chi!
Sở Phong trừng mắt há»i:
-Vì sao?
-Không vì sao cả, Huyện thái gia chúng ta định Ä‘oạt nhÆ° thế! Xem bệnh lợi nhuáºn cao, váºy thì thu hai lượng bạc!
-Cái gì? Hai lượng?
-Äúng! Hai lượng!
-Hai vị quan gia còn không bằng đi ăn cướp đi!
-Cái gì! Ngươi muốn không nộp?
Hai tên quan sai láºp tức cầm lấy chuôi Ä‘ao.
Lan Äình vá»™i nói:
-Bá» Ä‘i Sở công tá», nếu chúng ta trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua nÆ¡i đây thì tuân theo quy củ nÆ¡i đây Ä‘i!
-Không được!
Sở Phong cả giáºn nói:
-Quy định quái quá»· gì của Huyện thái gia các ngÆ°Æ¡i thì cÅ©ng mặc kệ, ngÆ°á»i ta bà y hà ng trên phố rao bán mà các ngÆ°Æ¡i còn thu thế nặng nhÆ° váºy? Quả thá»±c khốn khiếp!
-Láo xược! NgÆ°á»i nà o dám ở bên Ä‘Æ°á»ng quát mắng bản quan!
Má»™t cái kiệu ngừng lại, tiếp theo từ trong Ä‘i ra má»™t Huyện thái gia trông cÅ©ng có dáng dấp, tai to mặt lá»›n, bụng béo phệ, vừa nhìn đã biết là hạng ngÆ°á»i hảo lá»™ tham tà i, phÃa sau Ä‘i theo má»™t sÆ° gia, đầu hoẵng mắt chuá»™t, mặt để và i dúm râu.
Hai tên quan sai vá»™i và ng bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c khom ngÆ°á»i bẩm:
-Äại nhân!
-Ừh!
Huyện thái gia cháºm chạp đáp lại má»™t tiếng, bÆ°á»›c dáng Ä‘i chữ bát tá»›i trÆ°á»›c mặt Sở Phong, nheo mắt nhìn Sở Phong nói:
-Là ngươi đang quát mắng bản quan?
Hai tên quan sai bên cạnh vội thưa:
-Äại nhân, Ä‘iêu dân nà y không chịu ná»™p thuế, lại còn nhục mạ đại nhân!
Huyện thái gia trừng hai mắt:
-Láo xược! Bắt cho ta!
-Khốn khiếp!
Sở Phong quát lên:
-NgÆ°Æ¡i chÃnh là Huyện thái gia hả? Thá»±c sá»± là khốn khiếp! Có ác nhân đòi thu 'tiá»n biếu' ven Ä‘Æ°á»ng thì các ngÆ°Æ¡i mặc kệ, chúng ta xem bệnh miá»…n phà cho bách tÃnh thì các ngÆ°Æ¡i lại tá»›i thu thuế hoa chi? Cái chức quan của ngÆ°Æ¡i là m là m nhÆ° váºy sao? Quả thá»±c là khốn khiếp!
Oa! Dám tại trên Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i còn ngay trÆ°á»›c mặt mắng mình khốn khiếp, Huyện thái gia quả thá»±c tức giáºn đến Ä‘en cả mặt, luôn miệng quát lên:
-Láo xược! Láo xược! Láo xược! Còn không mau mau bắt cho ta!
Và i tên sai dịch láºp tức tiến lên vây bắt Sở Phong, Sở Phong "Cạch" má»™t tiếng, Ä‘áºp má»™t miếng kim bà i lên mặt bà n, cÆ°á»i nhạt quát lên:
-Các ngươi có lá gan thì cứ lên đây mà bắt ta!
Mấy tên sai dịch nhất thá»i bị uy thế của Sở Phong lám cho khiếp sợ, nhìn nhau không dám có hà nh Ä‘á»™ng, má»™t tên trong đó gan cÅ©ng lá»›n liá»n cầm lên miếng kim bà i Ä‘Æ°a cho Huyện thái gia, Huyện thái gia Ä‘Æ°a tay tiếp nháºn, ngắm nhìn má»™t hồi, có lẽ chÆ°a thấy qua kim bà i nên cÅ©ng không nháºn biết chữ trên kim bà i, bèn Ä‘Æ°a kim bà i cho sÆ° gia bên cạnh nói:
-Sư gia, nhìn đây là cái gì?
SÆ° gia tiếp nháºn, vừa nhìn liá»n sợ đến mức suýt nữa đánh rÆ¡i kim bà i xuống đất, "Phịch" hai chân quỳ xuống, run giá»ng nói:
-Là . . . là kim bà i ngự ban!
Huyện thái gia vừa nghe, sợ quá hai chân má»m nhÅ©n, "Phịch" quỳ rạp xuống đất, cả ngÆ°á»i run lên nói :
-Tiểu nhân. . . không biết đại nhân giá lâm, xin đại nhân thứ tội! Xin đại nhân thứ tội!
Vừa nói vừa "Cá»™p cá»™p" dáºp đầu liên tục.
Mấy tên quan sai cÅ©ng hoảng sợ nhất loạt quỳ xuống đất, không ngừng dáºp đầu tạ tá»™i!
Sở Phong thu hồi kim bà i, lạnh lùng nói:
-Bây giá» còn muốn bắt ngÆ°á»i nữa không?
Huyện thái gia khiếp sợ vá»™i vã dáºp đầu nói :
-Là tiểu nhân có mắt nhÆ° mù, cầu xin đại nhân thứ tá»™i! Äại nhân có yêu cầu gì cứ việc phân phó ạ!
-Ngươi cho là sao?
Huyện thái gia vá»™i vã cÆ°á»i bồi nói:
-Tiểu nhân láºp tức sai ngÆ°á»i bà y má»™t yến tiệc thượng đẳng tại Thiên HÆ°Æ¡ng lâu để đón gió tẩy trần cho đại nhân, lại. . .
-Khốn khiếp!
Sở Phong hét lá»›n má»™t tiếng, dá»a cho Huyện thái gia láºp tức im lặng, cúi đầu không dám nhìn lên trên.
-Ai muốn Ä‘i Thiên HÆ°Æ¡ng lâu chứ? Ta muốn ở đây xem bệnh cho bách tÃnh!
-Vâng! Vâng!
-Váºy bây giá» còn muốn thu thuế nữa hay không?
Huyện thái gia vội và ng xua tay lắc đầu nói:
-Không cần! Không cần! Äại nhân cứ nói đùa, tiểu nhân sao dám thu thuế của đại nhân chứ!
-Khốn khiếp! Không chỉ ta, từ nay vá» sau không được thu bất luáºn khoản thuế nà o của ngÆ°á»i từ bên ngoà i đến bán hà ng nữa!
-Vâng! Vâng! Tiểu nhân láºp tức huá»· bá» khoản thuế nà y ạ!
-Còn có! NgÆ°Æ¡i láºp tức phái ngÆ°á»i bắt giữ bá» tù tên Kim gia, không có lệnh của ta thì không cho phép thả ra!
Huyện thái gia sá»ng sốt, nói :
-Kim gia. . . đại nhân, ở đây. . . không có Kim gia. . .
-Khốn khiếp!
Sở Phong cả giáºn nói:
-Ta táºn mắt thấy có ngÆ°á»i nói là Kim gia bà y đại thá», dá»c Ä‘Æ°á»ng ép buá»™c thu 'tiá»n biếu', ngÆ°Æ¡i còn dám nói không có Kim gia hả?
Huyện thái gia vội nói:
-Äại nhân có Ä‘iá»u không biết chứ, ở đây quả thá»±c không có Kim gia nà o cả, đó là do mấy tên ác bá lÆ°u manh ở trong vùng táºp hợp lại nhằm bắt nạt thu tiá»n dân chúng, vì thuáºn lợi cho việc doạ nạt, cho nên bịa ra cái tên Kim gia!
-Hả? NgÆ°Æ¡i đã rõ rà ng nhÆ° thế, vì sao còn để cho bá»n chúng ức hiếp thu tiá»n dân chúng?
Huyện thái gia nhất thá»i không dám lên tiếng, trán ứa ra mồ hôi lạnh, Sở Phong vừa nhìn dáng vẻ của y thì trong lòng đã biết y thÆ°á»ng ngà y nhất định thu từ những tên ác bá lÆ°u manh đó không Ãt chá»— tốt rồi!
Tên sư gia bên cạnh vội chen và o nói:
-Äại nhân, Huyện lão gia đã chuẩn bị phái ngÆ°á»i truy bắt bá»n chúng rồi. . .
Huyện thái gia vội nói:
-Äúng váºy! Äúng váºy! Tiểu nhân Ä‘ang chuẩn bị phái ngÆ°á»i truy bắt bá»n chúng há». . .
-Khốn khiếp!
Sở Phong vỗ xuống mặt bà n:
-Ta muốn các ngÆ°Æ¡i láºp tức phái ngÆ°á»i Ä‘i truy bắt bá»n chúng, nếu nhÆ° để thoát má»™t tên thì Ä‘em bá»n ngÆ°Æ¡i tiá»n trảm háºu tấu!
Oa! Huyện thái gia suýt nữa tê liệt ngã xuống đất, ra sức dáºp đầu nói:
-Vâng! Vâng! Tiểu nhân láºp tức phái ngÆ°á»i Ä‘i truy bắt bá»n chúng, má»™t tên cÅ©ng không để thoát!
-Còn nữa! Những cá»a tiệm nà y cÅ©ng không cần phải ná»™p thuế, nhất loạt miá»…n hết Ä‘i!
-Äiá»u nà y. . .
Huyện thái gia nhất thá»i bị khó xá», lại không dám không theo, Sở Phong trừng mắt, Lan Äình vá»™i ngắt lá»i nói :
-Thuế không cần phải miá»…n, chỉ phải giảm phân ná»a thôi!
Huyện thái gia vội và ng nói:
-Vâng! Vâng! Tiểu nhân láºp tức miá»…n thuế phân ná»a cho những cá»a hiệu trên Ä‘Æ°á»ng!
-Cút đi!
Sở Phong hét lá»›n má»™t tiếng, Huyện thái gia cùng bá»n quan sai láºp tức sợ chết khiếp, láºt Ä‘áºt Ä‘i khá»i.
-Chỉ biết khi thiện phạ ác!
Sở Phong khinh rẻ hừ một câu.
Sau đó các bách tÃnh trên Ä‘Æ°á»ng đồng loạt reo hò, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rồi, khá»i cần ná»™p thuế hoa chi, miá»…n Ä‘i phân ná»a thuế ngân, còn không phải chịu những tên ác bá ức hiếp nữa, còn gì mà không hà i lòng cho được.
Lan Äình há»i:
-Kim bà i trong tay công tá» là váºt gì, sao lại chấn nhiếp đến nhÆ° váºy?
Sở Phong Ä‘Æ°a tấm kim bà i cho Lan Äình, cÆ°á»i hì hì nói:
-Cô nương xem đi!
Lan Äình tiếp nháºn, nhìn thấy má»™t mặt kim bà i có khắc hoa văn thiên long, mặt còn lại có khắc má»™t tỉ ấn, khắc lên rõ rà ng bốn chữ: "Äông Thổ ChÆ°Æ¡ng Võ" má»›i kinh ngạc nói:
-Là lệnh bà i cấm cung! Lại còn là hoà ng thượng ngự ban! Công tỠlà m sao có được nó?
Sở Phong liếc trái liếc phải rồi giả vá» thần bà ghé sát và o bên tai Lan Äình nói:
-Nếu nhÆ° ta nói cho cô biết, thân pháºn chân chÃnh của ta là má»™t thị vệ cấm cung! Cô có tin không?
Lan Äình mỉm cÆ°á»i đáp:
-Không tin!
-Vì sao?
-Bởi vì lấy cá tÃnh của công tá» hẳn là sẽ không là m quan!
-Ha ha ha ha! Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± là ngÆ°á»i quan sát tỉ mỉ!
-Cho dù công tỠmuốn là m quan thì cũng là m không được!
-Tại sao lại thế?
-Bởi vì công tá» không thể hiện được quan uy, bà y không được quan giá, sá» không được quan cách, nói không được giá»ng quan!
-Ai nói? Vừa rồi ta không phải thể hiện quan uy đó sao?
Lan Äình nói :
-Cái đó của ngươi không phải là quan uy! Huyện thái gia không phải sợ ngươi mà là sợ kim bà i trong tay ngươi!
Sở Phong gãi gãi đầu, nói :
-Cái đó mà còn chÆ°a tÃnh là quan uy sao? Tên Huyện thái gia cÅ©ng sợ đến ná»—i suýt nữa ngã ra đất mà !
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-Ta vẫn chưa thấy có một đại quan nà o lại đi vò đầu bứt tai như thế nà y đâu!
Vừa nói vừa há»c dáng dấp Ä‘Æ°a tay gãi đầu của Sở Phong.
Sở Phong không khá»i báºt cÆ°á»i.
-Tiểu thÆ°, đó hình nhÆ° là lệnh bà i của Hà n thị vệ, sao lại trong tay ngÆ°á»i kia?
-Tiểu Thanh, chúng ta cũng đừng quản là m gì!
Thanh âm hai ngÆ°á»i rất nhá» nên ngÆ°á»i khác nghe không được, tuy nhiên Sở Phong lại nghe được rất rõ rà ng, thế nên má»›i đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy má»™t nữ tá», mặc áo khoác lông cáo mà u trắng bạc, che mặt bằng lụa má»ng, cÅ©ng vừa lúc đó nà ng xoay ngÆ°á»i qua, chỉ có Ä‘iá»u trong nháy mắt nà ng xoay ngÆ°á»i, Sở Phong đã thoáng nhìn thấy má»™t vẻ u sầu lá» má» giữa hai hà ng lông mà y, vẻ u sầu khiến cho ngÆ°á»i chán nản, bi thÆ°Æ¡ng!
----------oOo----------
Tà i sản của Vô Tình
30-04-2011, 12:49 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Cổ Äạo Kinh Phong
Quyển 13 : Thiên Lý Nháºp Thục
ChÆ°Æ¡ng 274 : Trên Ä‘Æ°á»ng nháºp Thục
Tác giả: Cổ Äạo Kinh Hồng
Dịch giả: mts86vt
Nguồn: TTV
Sau khi Sở Phong và Lan Äình xem bệnh cho bách tÃnh ở TrÆ°á»ng An xong má»›i tìm quán trá» qua má»™t đêm. Sáng sá»›m ngà y hôm sau, Sở Phong còn Ä‘ang trong giấc má»™ng thì mÆ¡ hồ nghe được tiếng Ä‘áºp cá»a rất nhá» "Cá»™c cá»™c" vang lên, vá»™i và ng báºt dáºy, biết nhất định là Lan Äình gõ cá»a gá»i mình thức dáºy, mấy ngà y nay sáng nà o Lan Äình cÅ©ng phải gá»i hắn thức dáºy, hắn cÅ©ng thấy xấu hổ.
Sở Phong vá»™i và ng hấp tấp mặc và o trÆ°á»ng sam, xá» lại già y, ai ngá» cà ng gấp thì đôi già y dÆ°á»ng nhÆ° cà ng khó xá», cuối cùng cÅ©ng miá»…n cưỡng nhét được hai chân và o rồi láºt Ä‘áºt chạy ra mở cá»a:
-Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, sáng sá»›m ta đã dáºy rồi!
Lan Äình quả nhiên đứng ngoà i cá»a, nà ng quan sát Sở Phong từ trên xuống dÆ°á»›i, nhịn không được báºt cÆ°á»i "HÃch hÃch". Sở Phong cúi đầu, vừa nhìn cÅ©ng không chịu Ä‘á»±ng báºt cÆ°á»i, thì ra mình do hấp tấp nên nhất thá»i xá» ngược già y, chân trái thì Ä‘eo già y phải, chân phải thì Ä‘eo già y trái, thảo nà o vừa rồi ra sức mãi má»›i miá»…n cưỡng nhét chân và o được.
Sở Phong nhếch nhếch mÅ©i chân lên, cÆ°á»i há»i:
-Thế nà o? Xem có đẹp không hả?
Lan Äình cÆ°á»i nói:
-Äẹp! Tốt nhất công tá» cứ xá» nhÆ° váºy Ä‘i!
Sở Phong vốn đang muốn đổi lại già y vừa nghe như thế thì nói:
-Hì hì, ta cũng đang có ý nà y, xem ra ta và Y TỠcô nương nhất định còn tâm ý tương thông nữa đấy!
Lan Äình cÅ©ng đã quen hắn thÆ°á»ng xuyên cợt nhả nhÆ° váºy, bèn nói:
-Công tá» má»›i vừa thức dáºy hả?
Sở Phong ấp úng nói:
-Kỳ thá»±c đã dáºy từ sáng sá»›m rồi, chẳng qua. . . chẳng qua. . .
Hai mắt hắn láo liên:
-Chẳng qua khi xỠgià y nà y phải loanh quanh một lúc, cho nên khiến cho cô nương phải đợi lâu!
Lan Äình vểnh miệng nói:
-Công tá» thÆ°á»ng xuyên tá»± xÆ°ng mình là ngÆ°á»i táºp võ mà toà n thấy ham ngủ không, võ lâm cao thủ mà hay ngủ nÆ°á»›ng nhÆ° công tá» tháºt đúng là hiếm thấy!
-Ai nói võ lâm cao thủ thì sẽ không thể ngủ nướng, lão đạo sĩ còn ham ngủ hơn cả ta nữa!
-Lão đạo sĩ?
-ChÃnh là lão đạo sÄ© dạy ta võ công!
-A, là sư phụ ngươi hả?
-Không phải, lão không phải là sư phụ ta, sư phụ ta cũng không có dạy ta võ công!
-LÃ sao?
Lan Äình có phần bị hắn là m cho hồ đồ.
Sở Phong vò đầu nói:
-Sao các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nói lão đạo sÄ© là sÆ° phụ ta thế, tháºt là khó hiểu!
-Bởi vì ông ấy dạy ngươi võ công!
-Sư phụ thì nhất định phải dạy võ công sao, thế sư phụ cô có dạy ngươi võ công không?
Lan Äình lắc đầu, Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Cô thấy đó, sư phụ cô cũng đâu có dạy cô võ công đâu?
Lan Äình nói:
-NhÆ°ng ông ấy dạy ta y thuáºt!
-Ai, bá» Ä‘i, dù sao thì sÆ° phụ ta không có dạy ta võ công, mà ngÆ°á»i dạy ta võ công thì không phải là sÆ° phụ ta!
-Kỳ thực lão đạo sĩ đã dạy ngươi võ công thì coi như là sư phụ ngươi rồi!
Sở Phong liá»n lắc đầu nói:
-Không phải! Lão ấy không cho ta gá»i lão là sÆ° phụ, chỉ có thể gá»i là lão đạo sÄ© thôi!
Lan Äình bất đắc dÄ© nói:
-BỠđi, cà ng nói cà ng là m cho ta hồ đồ, chúng ta mau ăn chút gì rồi để mà và o Thục!
-Äúng! Phải Ä‘i ăn thôi!
Sở Phong bÆ°á»›c ra cá»a phòng, nhÆ°ng suýt nữa bị ngã sấp xuống, hắn vá»™i Ä‘Æ°a tay vịn lấy cánh tay Lan Äình, thì ra hắn đã quên mình Ä‘ang Ä‘i già y trái cho nên rất vÆ°á»›ng chân. Lan Äình hÆ¡i Ä‘á» mặt, nói:
-Có lẽ công tỠnên xỠlại già y đi!
Sở Phong đứng thẳng ngÆ°á»i nói:
-Ta nhất định phải Ä‘i già y nhÆ° váºy!
Hai ngÆ°á»i ăn xong bữa sáng rồi ra khá»i quán trá», Lan Äình nhìn Sở Phong, cÆ°á»i nói:
-NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn Ä‘i ra ngoà i nhÆ° váºy?
Thì ra Sở Phong vẫn còn đi già y trái.
Sở Phong nhướng mà y:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, đại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy!
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ở trên Ä‘Æ°á»ng quả thá»±c dẫn đến ánh mắt để ý của má»i ngÆ°á»i, Lan Äình bạch y thÆ°á»›t tha, thanh nhã nhÆ° tiên, tất nhiên là hấp dẫn ánh mắt. NhÆ°ng chủ yếu là cách Ä‘i già y của Sở Phong, Ä‘i thì giạng chân, tÆ°á»›ng tá nghênh ngang, lại còn cố ý bÆ°á»›c cao chân là m nhÆ° sợ ngÆ°á»i khác không nhìn thấy váºy.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i thì Sở Phong há»i:
-Y TỠcô nương, chúng ta là m sao để và o Thục?
Lan Äình nói:
-Ta cũng không biết?
-Cô cũng không biết?
Sở Phong ngạc nhiên nhìn Lan Äình, Lan Äình nói :
-Ta cũng là lần đầu tiên và o Thục.
Sở Phong nói:
-Váºy chúng ta Ä‘i há»i Ä‘Æ°á»ng thá» xem.
Lan Äình gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i thấy ven Ä‘Æ°á»ng có má»™t lán trà bèn tá»›i há»i lão bá chủ quán, lão bá rất nhiệt tình đáp:
-Từ TrÆ°á»ng An và o Thục thì có mấy con Ä‘Æ°á»ng có thể Ä‘i. Nếu nhÆ° muốn Ä‘i Thà nh Äô thì có thể Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Tần TÆ°Æ¡ng, tá»›i Hán Trung rồi Ä‘i lại theo Ä‘Æ°á»ng Kim NgÆ°u là có thể Ä‘i thẳng tá»›i Thà nh Äô rồi!
Sở Phong nhìn qua Lan Äình, Lan Äình nói:
-Ta muốn Ä‘i tá»›i ÄÆ°á»ng môn!
Lão bá nói:
-ÄÆ°á»ng môn là ở Phù Lăng, hai vị muốn Ä‘i thì có thể Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Tá» Ngá» tá»›i Hán Trung rồi Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng Lệ Chi là có thể Ä‘i thẳng tá»›i Phù Lăng. Hai vị xem ra nhất định là quý khách của ÄÆ°á»ng môn, muốn đến vÆ°á»n Phi TỠđể thưởng thức vải rồi!
Sở Phong mỉm cÆ°á»i, cảm Æ¡n lão bá xong rồi cùng vá»›i Lan Äình lên Ä‘Æ°á»ng.
Nguyên là mấy con Ä‘Æ°á»ng theo nhÆ° lá»i của lão bá ban nãy Ä‘á»u là những con Ä‘Æ°á»ng đã có từ lâu Ä‘á»i, muốn từ Trung Nguyên và o Thục thì nhất định sẽ phải Ä‘i qua. Hai bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u là núi cao hiểm trở, vách đá dá»±ng đứng, địa thế vô cùng hiểm yếu, cho nên ngay cả Lý Thái Bạch cÅ©ng có thÆ¡ cảm thán: "ÄÆ°á»ng Thục khó, khó hÆ¡n cả lên trá»i. Ngóng vá» Tây, chỉ biết là thở than!"
Hai ngÆ°á»i đã đặt chân lên Ä‘Æ°á»ng Thục, Sở Phong bắt đầu thấy chịu không nổi, hắn vừa muốn dìu Lan Äình Ä‘i mà đôi già y còn Ä‘i ngược khiến cho rất vÆ°á»›ng chân, bÆ°á»›c Ä‘i không được nhanh nhẹn, nói chung chÃnh là có khổ mà khó nói ra.
Äi được má»™t Ä‘oạn, Lan Äình thấy Sở Phong đã bÆ°á»›c Ä‘i khó khăn, má»›i nói:
-Hay là công tỠxỠgià y lại cho đúng đi.
Sở Phong sá»›m đã mong chá» những lá»i nà y của Lan Äình, song lại là m bá»™ ho má»™t tiếng, nói:
-Nếu cô nÆ°Æ¡ng nhất định muốn ta xá» lại già y thì ta Ä‘Ã nh phải thuáºn theo ý cô nÆ°Æ¡ng váºy.
Nói rồi vội và ng xỠgià y lại cho đúng, còn đạp đạp và i cái, oa! Chỉ hai chữ thôi: Sảng khoái!
Sở Phong lại cau mà y, lắc đầu nói:
-Khó chịu! Khó chịu! XỠnhư vừa rồi vẫn là sảng khoái hơn! Chẳng qua cô nương đã mở miệng rồi thì ta cũng không muốn nghịch ý cô nương! Ài, bỠđi!
Nói rồi lại giáºm chân "Bịch bịch" và i cái, tháºt sá»± là dá»… chịu.
Lan Äình chỉ nhếch miệng cÆ°á»i.
Sở Phong nói:
-Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, thì ra cô định Ä‘i ÄÆ°á»ng môn à ! Có phải là muốn đến vÆ°á»n Phi TỠđể thưởng thức vải không thế? Mà nghe nói vải ở LÄ©nh Nam má»›i tháºt sá»± là hảo hạng, cả sắc, hÆ°Æ¡ng, vị Ä‘á»u tuyệt, ta vẫn chÆ°a từng thá» qua má»›i Ä‘au chứ?
Lan Äình không khá»i cÆ°á»i nói:
-Xem ra cái bụng công tỠlại đang nháo rồi chứ gì?
Sở Phong cÆ°á»i ngượng nói:
-Äâu có! Ta từng nghe Tô Äông Pha nói qua 'Ngà y ăn vải chÃn ba trăm quả, chỉ muốn mãi là m ngÆ°á»i LÄ©nh Nam', cho nên nghÄ© vải ở đó nhất định là rất thÆ¡m ngá»t, Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, cô nói đúng không nà o?
Lan Äình nói:
-Ta cũng chưa từng được ăn!
-á»’, cô cÅ©ng chÆ°a từng ăn à ? Tháºt tốt quá, nghe nói vải ở đó là loại 'Tháºp bát nÆ°Æ¡ng hồng'[1] mỹ vị nhất, có cÆ¡ há»™i chúng ta phải cùng nếm thá» má»›i được. . .
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện nên cÅ©ng không cảm thấy con Ä‘Æ°á»ng có bao nhiêu gian nguy, bất tri bất giác Ä‘i tá»›i Ä‘Æ°á»ng Tá» Ngá» rồi Ä‘i tá»›i Hán Trung, qua má»™t đêm, sáng sá»›m ngà y hôm sau lại lên Ä‘Æ°á»ng, lúc nà y có hai con Ä‘Æ°á»ng có thể lá»±a chá»n, má»™t là đi theo Ä‘Æ°á»ng Kim NgÆ°u để đến Thà nh Äô, hai là theo Ä‘Æ°á»ng Lệ Chi tá»›i Phù Lăng, hai ngÆ°á»i tất nhiên là chá»n Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Lệ Chi.
Sở Phong má»™t tay xách hòm thuốc, má»™t tay dìu Lan Äình, vừa Ä‘i vừa nói:
-ÄÆ°á»ng nà y gá»i là Lệ Chi(vải) nhÆ°ng hai bên Ä‘Æ°á»ng má»™t cây vải cÅ©ng không có, Ài! Danh bất phù thá»±c, danh bất phù thá»±c!
Lan Äình mỉm cÆ°á»i, nói:
-Có lẽ công tỠlại nhìn chữ đoán nghĩa rồi!
-LÃ sao?
Lan Äình nói tiếp:
-Vải Phù Lăng có tiếng cả thiên hạ, ÄÆ°á»ng triá»u năm đó vì bảo đảm cho vải giữ được tÆ°Æ¡i, thế nên má»›i đặc biệt khai thông con Ä‘Æ°á»ng nà y, khoái mã từ Phù Lăng chạy hết tốc lá»±c Ä‘Æ°a vải tá»›i TrÆ°á»ng An chỉ mất tá»›i có ba ngà y, cho nên con Ä‘Æ°á»ng nà y má»›i được gá»i là đưá»ng Lệ Chi!
-Thì ra là thế! Tại hạ thá»±c sá»± là nhìn chữ mà đoán nghÄ©a, vẫn là Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng há»c vấn phong phú, còn nhiá»u hÆ¡n cả năm xe!
Lan Äình mỉm cÆ°á»i, hai ngÆ°á»i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn thì Sở Phong lại nói:
-Lý Thái Bạch than rằng 'ÄÆ°á»ng Ä‘i Thục khó hÆ¡n cả lên trá»i!', nhÆ°ng ta thấy Ä‘Æ°á»ng Thục cÅ©ng chỉ có thế mà thôi!
Lan Äình nói:
-NhÆ°ng theo ta được biết thì Ä‘Æ°á»ng Thục trong thÆ¡ Lý Thái Bạch không chỉ Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y mà chÃnh là chỉ Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Kim NgÆ°u Ä‘i từ Hán Trung tá»›i Thà nh Äô, trong đó má»™t Ä‘oạn qua Kiếm môn quần phong nhÆ° kiếm, núi non sừng sững nối tiếp nhau, địa thế vô cùng hiểm trở, cái gá»i là 'má»™t ngÆ°á»i đủ giữ quan ải, vạn ngÆ°á»i không thể khai thông!' là thế.
Sở Phong vừa nghe tức thì cảm thấy rất đáng tiếc, than:
-Ôi chán thế! Sá»›m biết nhÆ° váºy thì chúng ta Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Kim NgÆ°u cho rồi, đến Thà nh Äô lại Ä‘i vòng qua Phù Lăng để mà kiến thức má»™t lần sá»± hiểm trở của Ä‘Æ°á»ng Thục xem thế nà o, đáng tiếc! Äáng tiếc!
Lan Äình mỉm cÆ°á»i, Sở Phong bá»—ng vá»— tay bảo:
-Y Tá» cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta nháºp Thục thì Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng Lệ Chi nà y, chi bằng khi chúng ta xuất Thục thì Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Kim NgÆ°u Ä‘i, thá» má»™t lần coi cái hiểm nguy của Ä‘Æ°á»ng Thục trong lá»i đồn xem thế nà o?
Lan Äình thấy Sở Phong hăng hái bừng bừng nên tất nhiên là vui vẻ gáºt đầu, Sở Phong thấy nà ng đồng ý thì cà ng thêm hÆ°ng phấn, hầu nhÆ° láºp tức đã muốn Ä‘i vòng lại Ä‘Æ°á»ng Kim NgÆ°u để xem rốt cuá»™c nó nhÆ° thế nà o!
Äi hết con Ä‘Æ°á»ng Lệ Chi hai ngÆ°á»i rốt cuá»™c đến được Phù Lăng, đã chÃnh thức tiến nháºp Thục trung. Giá» muốn tìm ÄÆ°á»ng môn thì rất dá»…, bởi vì ÄÆ°á»ng môn là vá»ng tá»™c tại đất Thục nên ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u biết.
Hai ngÆ°á»i rất nhanh sẽ đến ÄÆ°á»ng môn!
***
[1]: "Tháºp bát nÆ°Æ¡ng hồng" là má»™t giống vải rất ngon.
----------oOo----------
Tà i sản của Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn co dao kinh hong , 4vn.eu co dao kinh phong , àâòîçàï÷àñòè , âèäåî , äèïëîì , bát hoang tru ma lục , cô Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘aÌ£o kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong 4vn , cổ đãng kinh phong , cổ đạo kinh phong , cổ đạo truy phong , co dang phong 4vn , co dao king phong 4vn.eu , co dao kinh hong , co dao kinh phong , co dao kinh phong 220 , co dao kinh phong 4eu , co dao kinh phong 4vn , co dao kinh phong 4vn.eu , co dao kinh phong 537 , co dao kinh phong 545 , co dao kinh phong 604 , co dao kinh phong 642 , co dao kinh phong 690 , co dao kinh phong full , co dao kinh phong q25 , co dao kinh phong q26 , co dao kinh phong q28 , co dao kinh phong vp681 , co dinh kinh phong 4vn , co doc kinh phong , co giao kinh phong 4vn , co-dao-kinh-phong media , cô? ?a?o king phong , codaokinhphong chuong7 , dao co kinh hong , dinh cap luu manh , doc co dao kinh phong , doc co dao linh phong , doc co dao tinh phong , doc codaokinhphong , doc codaokinhpohong , êàçàíü , èìåíèíû , hon kinh 4vn , ïðîáëåìû , ïðîñòèòóòêè , ki tu dac biet q26 , öâåòîâ , ôîáîñ , q28 tau nguon chap chon , truyen co dao kinh hong , truyen co dao kinh phong , truyencodaokinhp , ðîëèê , ðîñáàíê , ðîñãîññòðàõ , ðóññèôèêàòîð , ðûáàëêà , øêîëà