Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 268 : Gặp lại Thích Phỉ Phỉ (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Không bao lâu sau, khi gần tiếp cận phía sau chỗ ẩn thân của Lôi Động, ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ phía sau vẫn đang cố gắng kiên trì bám đuổi, lập tức bắt đầu gia tăng tốc độ đuổi theo. Lôi Động cười nhạt trong lòng một chút, cũng đột nhiên gia tăng tốc độ, so với bọn hắn còn nhanh hơn một chút. Hầu như chỉ trong thời gian vài hơi thở, đột nhiên Lôi Động triệt để biến mất trong phạm vi thần niệm của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng năm kia.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng năm nhất thời biến sắc, hắn vẫn đang cho rằng đã chuẩn bị đuổi kịp tên tiểu tử kia rồi, đột nhiên lại không phát hiện ra tung tích của Lôi Động ở đâu cả. Hắn vội vàng thôi động toàn lực, mạnh mẽ bay nhanh về phía trước, thần niệm cũng triển khai đến cực hạn. Nhưng mà vẫn như trước, hắn không thể cảm nhận được bất kỳ hành tung hay khí tức gì của Lôi Động cả. Hắn thầm nghĩ một tiếng không xong trong lòng, lần này thực sự là mất công. Ba người đã đi đến tận đây rồi, cũng không thèm che giấu hành tung nữa, bắt đầu phân công nhau truy lùng, lục soát khắp nơi. Đáng tiếc rằng bọn họ lục soát khắp nơi phương viên mấy trăm dặm cũng không phát hiện ra Lôi Động ở đâu cả.
Ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ vẫn còn có chút không cam lòng, cho rằng Lôi Động đang ẩn núp ở một địa phương nào đó, tổn hao hết mấy ngày thời gian không ngừng lục soát nhưng vẫn không thu hoạch được chút gì. Cuối cùng bọn họ cũng chỉ đành thừa nhận lần này đã thất bại, bị con dê béo kia... à không, phải là con hồ ly kia chạy thoát. Cả đám đều cảm thấy mất mặt, chịu đả kích lớn xám xịt trở về phường thị.
Qua mười ngày sau, từ một nơi thật sâu phía trong một địa điểm bí mật, Lôi Động chậm rãi tỉnh lại phía trong mật thất mà hắn đã đào móc từ trước. Trong lúc giả chết, hắn hầu như không có một chút tri giác nào, dường như không khác gì với tử vong thực sự cả. Vì vậy sau khi tỉnh lại, hắn phải tỉ mỉ nghiền ngẫm lại một chút, sau đó mới nhớ ra nguyên nhân mình ở nơi đây. Lôi Động kiểm tra lại linh thạch phía trong thủ trạc trữ vật một chút, sau đó cảm thấy vô cùng sảng khoái trong lòng. Xem ra kế hoạch lần này của hắn thật đúng là rất hoàn mỹ, điều hắn sợ nhất là khả năng xuất hiện tu sĩ Kim Đan cũng đã không xảy ra.
Toàn bộ kế sách lần này của Lôi Động hoàn toàn để tránh né Kim Đan tu sĩ nên mới phải lập ra, trừ phi xuất hiện Kim Đan tu sĩ truy lùng hắn, bằng không thì những người khác thực sự là khó có khả năng tìm được Lôi Động.
Sau khi thu được một trăm năm mươi vạn linh thạch này, Lôi Động phi hành rất nhanh chạy trốn ra ngoài bảy tám vạn dặm, đến một nơi xa xôi cách xa khỏi phường thị kia. Hắn lại tiếp tục làm theo cách cũ, hữu kinh vô hiểm bán ra được thêm một con thượng phẩm linh quỷ nữa. Đến cuối cùng thì Lôi Động cũng bán ra được ba con thượng phẩm linh quỷ. Nhưng đến khi hắn đi đến địa bàn của Ma Ngục Tông, lúc bán con thượng phẩm linh quỷ thứ tư thì thiếu chút nữa đã xảy ra vấn đề.
Khi Lôi Động dựa theo lộ tuyến định sẵn để rút lui thì đột nhiên một cỗ thần hồn hùng mạnh xuất hiện. Lôi Động trở nên sợ hãi run rẩy, cảm giác như lông mao đã dựng đứng hết cả lên, phảng phất như đang bị một đầu tuyệt thế mãnh thú nhìn chòng chọc vào hắn, giống như Lôi Động đã trở thành một miếng mồi ngon vậy.
Tu sĩ Kim Đan, lúc đó Lôi Động chỉ có một ý niệm như vậy trong đầu. Kinh khủng, loại cảm giác này thực sự vô cùng kinh khủng. Lôi Động cưỡng chế xung động muốn bỏ chạy thật nhanh trong lòng, bởi vì hắn biết, chỉ cần hắn vừa đẩy nhanh tốc độ thì tên tu sĩ Kim Đan kia cũng sẽ tăng mạnh tốc độ, dựa vào thời gian lúc này thì hắn dựa vào cái gì mới có thể đào thoát khỏi tay đối phương? Như theo kế hoạch ban đầu thì hắn phải từng bước một, đến cuối cùng mới đột nhiên tăng mạnh tốc độ.
Thừa dịp tên tu sĩ Kim Đan kia còn đang ngạc nhiên, vừa định đuổi đến chỗ Lôi Động thì Lôi Động đã triệt để tiêu thất mất rồi. Tiêu tốn mất thời gian ba ngày mà vẫn không tìm kiếm được Lôi Động, tên tu sĩ Kim Đan kia đã trở nên bạo nộ rồi, sau khi ổn định lại tâm tình trên một tòa núi nhỏ, hắn mới căm giận rời đi. Đương nhiên là Lôi Động cũng không biết chuyện gì xảy ra, hắn đang nằm trong một mật thất bốn mặt kín mít sâu dưới lòng đất trăm trượng.
Chờ đến lúc vừa tỉnh lại, Lôi Động không chút nghĩ ngợi lại lập tức sử dụng thêm một viên giả tử đan nữa, tiếp tục giả chết thêm mười ngày. Cứ như vậy, hai mươi ngày sau Lôi Động mới cảm thấy có chút yên tâm, hắn vô cùng cẩn thận đi ra khỏi chỗ ẩn thân, bắt đầu hướng ra bên ngoài đào tẩu. Sau khi đi xa trên vạn dặm, Lôi Động mới cảm thấy an tĩnh trong lòng. Con bà nó, quả nhiên là quả nhiên là cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn đúng là không sai chút nào, ai ngờ bản thân mình chỉ thể hiện ra bên ngoài thực lực Trúc Cơ kỳ tầng một mà không ngờ lại có tu sĩ Kim Đan truy đuổi. Chỉ có điều rất nhanh Lôi Động lại cảm thấy vui mừng như điên trong lòng. Sau khi bị tên tu sĩ Kim Đan kia hù dọa, Lôi Động đã bị vây trong bình cảnh tu vi không biết bao nhiêu lâu thời gian, tựa hồ như xuất hiện một tia đột phá. Ở trong lòng hắn bỗng nhiên sản sinh ra một loại cảm giác rất kỳ diệu, loáng thoáng xuất hiện xung động muốn tìm một nơi nào đó để bế quan đột phá giai đoạn tiếp theo.
Đối với loại xung động này, Lôi Động đã rất nhiều lần trải qua nên nhiều ít gì thì hắn cũng có chút lý giải được, điều này chính là cảm ứng kỳ diệu có được cơ hội đột phá tu vi. Không nói hai lời, thừa dip loại cảm giác này vẫn còn chưa biến mất, Lôi Động lập tức tìm kiếm một nơi vô cùng bí mật, sau đó phóng xuất ra quỷ vệ phòng bị xung quanh, còn hắn thì bắt đầu nuốt vào một viên Thiên linh đan có giá trị xa xỉ, chuẩn bị chạy nước rút đột phá bình cảnh.
Thời gian một ngày đêm trôi qua, rồi lại hai ngày trôi qua. Cho đến ngày thứ ba, Lôi Động mới từ trong trạng thái xếp bằng, sắc mặt trở nên đại hỷ đứng dậy. Sau khi trùng quan thành công, trên người hắn nhiều thêm một lớp dơ bẩn khi phạt mao tẩy tủy. Ngay cả Lôi Động cũng không ngờ, sau khi trải qua áp bách của tu sĩ Kim Đan, cư nhiên có thể làm cho hắn thoáng cái phá tan được bình cảnh, tấn chức trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng sáu.
Lôi Động biết, dựa theo tư chất của bản thân mình thì mỗi lần tăng cấp thêm một tầng đều là những lần gặp được may mắn. Đương nhiên cũng không loại trừ được việc bình cảnh của Lôi Động lần này không phải là quá lớn, tâm cảnh của hắn cũng đã vượt qua bình cảnh này khá lâu rồi.
Cự ly trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ càng ngày càng gần. Lôi Động nghĩ ngày sau thành tựu đại đạo Kim Đan, thọ nguyên tăng lên bốn năm trăm tuổi, thực lực mạnh mẽ không cần phải giống như bây giờ, ngay cả bán một con thượng phẩm linh quỷ mà cũng phải trốn đông né tây như chuột, chật vật không gì chịu nổi. Trong lòng hắn không khỏi dâng lên một trận lâng lâng, trở nên sảng khoái. Nhưng rất nhanh Lôi Động đã cưỡng chế lại cảm giác tự mãn này xuống, dù sao hiện nay bản thân mình cũng không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ, chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng sáu mà thôi.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 269 : Linh thạch cũng có thể đập chết người (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Muốn tính đông tính tây gì thì hiện giờ Lôi Động cũng đã có được hơn sáu trăm vạn linh thạch. Hiện nay mục tiêu tu luyện đến Trúc Cơ kỳ tầng sáu cũng đã hoàn thành, muốn trong thời gian một năm rưỡi nữa tấn chức Trúc Cơ kỳ tầng bảy rõ ràng là không thực tế. Như vậy việc cấp bách bây giờ là biến chỗ linh thạch hơn sáu trăm vạn này trở thành thực lực của bản thân mình, làm tăng thêm khả năng đánh chết Hoàng Phủ Sách hơn nữa.
Đối với một người tu sĩ, tu vi và công pháp đương nhiên là rất trọng yếu, nhưng nếu như không có trang bị mạnh mẽ hỗ trợ thì thuần túy sẽ bị người ta khi dễ bắt nạt mà thôi. Dựa vào ngoại vật để khi dễ người khác mặc dù không tốt đẹp gì nhưng khi quyết đấu sinh tử, nếu có thể sử dụng linh thạch trực tiếp đập chết người thì Lôi Động cũng rất cam tâm tình nguyện.
Đứng ra mua đồ vật, Lôi Động cũng đã tỉ mỉ suy nghĩ qua, chính bản thân mình ra mặt mua thì không thỏa đáng chút nào. Nếu như cải trang đi mua thì tất nhiên sẽ phải giống như hiện tại, run rẩy tránh né, gặp phải hạn chế rất lớn. Nhưng nếu như sử dụng thân phận chân chính của mình đi mua thì tuy rằng an toàn, nhưng không bao lâu sau sẽ bị Hoàng Phủ Sách biết được tin tức, mất đi tính bất ngờ và thần bí. Lôi Động đã sớm hạ quyết tâm, chưa đến ngày quyết đấu thì hắn tuyệt đối không gặp trực tiếp bất luận một kẻ nào thuộc Âm Sát Tông.
Bán thượng phẩm linh quỷ đó là Lôi Động không thể có cách nào khác. Hắn không thể giao bí mật lớn nhất của mình vào tay người khác được. Về phần dùng tiền mua đồ vật thì Lôi Động đã có người lựa chọn phi thường thích hợp. Tiêu tốn mất một chút thời gian, hắn đã tới phụ cận phạm vi địa bàn của Âm Dương Hợp Hoan Tông.
Vài ngày sau, trong một khe núi hoang vắng không có hình bóng con người.
Thích Phỉ Phỉ mặc một thân hồng y, nàng phá lệ tổn hao rất nhiều tâm tư chăm chút cho trang phục một phen, hiện lên vẻ kiều diễm động lòng người. Trong đôi mắt nàng tràn ngập ánh nước lung linh, xuân tình dào dạt. Mấy năm đã không được gặp nàng, hiển nhiên càng ngày nàng càng trở nên xinh đẹp động nhân, trở nên thành thục giống như một cây đào mật, làm cho người ta phải thèm nhỏ rãi. Trên thực tế, mấy năm nay Thích Phỉ Phỉ rất phong quang, sảng khoái. Nguyên bản sau khi mang về hai trái tẩy tâm quả giúp cho nàng có địa vị cực cao trong tông phái, không gì có thể phá vỡ được.
***
Nếu không phải lúc trước Thích Phỉ Phỉ và Lôi Động lập thành tổ đội thì nàng đã không được phân phối thêm không ít lợi ích như vậy. Dựa vào tài nguyên này, nàng đã có thể được hưởng thụ phương thức tu luyện vô cùng xa xỉ. Mà nàng bản thân cũng là một người có tư chất cao, thâm tâm lại không muốn tu vi thua xa Lôi Động quá nhiều, bởi vậy cho nên những năm gần đây nàng luôn chỉ tập trung vào việc tu luyện, tu luyện mà thôi.
Đã nhiều năm không được gặp Lôi Động, Thích Phỉ Phỉ lúc này dĩ nhiên cảm giác được trong lòng giống như một con nai con, hận không thể lập tức nhảy về phía trước. Thực sự nàng không ngờ được Lôi Động lại đến Âm Dương Hợp Hoan Tông tìm bản thân mình, trong lòng vừa có chút vui mừng, lại có chút sợ hãi.
- Ngươi sơ xuất quá, Phỉ Phỉ.
Thân ảnh Lôi Động bỗng nhiên xuất hiện phía sau Thích Phỉ Phỉ:
- Nếu như ta là địch nhân thì ngươi đã chết rồi.
Thích Phỉ Phỉ bỗng nhiên vừa quay đầu lại, cũng đã nhìn thấy Lôi Động đang khoanh tay, lăng không đứng cách nàng không xa. Mảnh vải hắc sắc che khuất nửa khuôn mặt Lôi Động, chỉ có thể nhìn thấy cái miệng của hắn đang lộ ra vẻ tươi cười như có như không, áo choàng sau lưng phiêu đãng phập phồng trong gió.
- Lôi sư huynh...
Thích Phỉ Phỉ bỗng nhiên cảm giác được trái tim của mình giống như đang nhảy ra khỏi lồng ngực, gương mặt nổi lên một tầng hồng nhuận, mị nhãn như tơ liếc nhìn về phía Lôi Động:
- Vì sao ngươi vừa tới mà đã muốn hù dọa ta rồi? Ngươi muốn giết thì cứ giết đi, dù sao đi chăng nữa thì tính mạng Phỉ Phỉ cũng là của ngươi mà.
Nói đi nói lại thì lúc Thích Phỉ Phỉ trở về Âm Dương Hợp Hoan Tông cũng nghe được không ít chuyện về Lôi Động ở Âm Sát Tông.
Việc nhỏ thì không thể biết được toàn bộ, nhưng mà những việc đại sự thì nàng có thể nghe được rất rõ ràng. Không hỏi thăm thì thôi, sau khi đi nghe ngóng Thích Phỉ Phỉ càng cảm thấy bội phục Lôi Động hơn.
Trong các đồng môn, Lôi Động chỉ có tư chất tiên thiên trung đẳng, thế nhưng dựa vào sự cố gắng liều mạng hướng về phía trước của mình, cư nhiên tốc độ tu luyện của Lôi Động lại có thể nhanh hơn một bậc so với Thích Phỉ Phỉ. Nàng tự nhận tư chất của mình so với Đông Phương Phức hay là Đạm Thai Băng Vân thì kém hơn nửa bậc, nhưng mà trong Âm Dương Hợp Hoan Tông cũng là một trong những tồn tại đứng đầu. Tính ra so với Lôi Động thì mấy năm nay nàng đã sống quá mức cẩu thả rồi.
Nhưng điều này vẫn chưa phải là tối trọng yếu nhất, nàng nghe được hai chuyện trọng yếu hơn về Lôi Động. Lôi sư huynh này tại Âm Sát Tông có một người yêu, người yêu của hắn cũng rất xuất sắc, là Đinh Uyển Ngôn, một người trong Âm Sát Song Anh. Đông Phương Phức thì nàng đã được gặp, là một nữ tử cùng tuổi với nàng vô cùng xuất sắc. Đinh Uyển Ngôn và Đạm Thai Băng Vân kia cũng là những nữ tử được người khác kiêng kỵ, tôn sùng như vậy, làm sao có thể kém được?
Vì thế cho nên Thích Phỉ Phỉ tự nhiên cảm thấy nguy hiểm tăng lên nhiều, trong lòng không khỏi hiện lên ý niệm phân tranh cao thấp cùng với Đinh Uyển Ngôn trong đầu. Mấy năm nay nàng phá lệ khắc khổ, liên tục tu luyện, hiện giờ đã có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng năm rồi. Đó chính là thời gian miệt mài năm năm tăng được hai tầng, nhưng mà vẫn không được, so với Lôi Động thì nàng vẫn còn thua kém một bậc.
Thứ hai, Thích Phỉ Phỉ cũng biết Lôi Động và cái tên ghê tởm Hoàng Phủ Sách kia có sinh tử chi ước mười năm. Sau khi lý giải được một chút tên Hoàng Phủ Sách kia là ai, Thích Phỉ Phỉ cũng cảm thấy một trận khẩn trương trong lòng, nhưng rất nhanh sau đó nàng đã cảm thấy buông lỏng xuống. Dù sao thì thủ đoạn và tâm tư của Lôi Động nàng đã được lĩnh giáo qua rất nhiều, hắn tựa hồ như chưa bao giờ làm chuyện gì mà mình không nắm chắc cả.
Nguyên nhân chính là vì sinh tử chi ước mười năm kia nên trong lòng Thích Phỉ Phỉ vẫn cho rằng Lôi sư huynh tìm đến mình là muốn cùng mình trở thành đạo lữ song tu, để giúp đề thăng thêm một chút tu vi thực lực, đề cao thêm tỷ lệ chiến thắng. Tuy rằng lúc này âm dương hòa hợp có hơi chút đáng tiếc, nhưng hiệu quả cũng không tồi chút nào, chính mình cũng có thể đề thăng lên Trúc Cơ kỳ tầng bảy, mà Lôi sư huynh hiện tại đang có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng sáu, có khi sẽ trực tiếp bạo tăng lên Trúc Cơ kỳ tầng tám. Điều duy nhất khiến cho Thích Phỉ Phỉ thấp thỏm chính là mặc kệ nàng có phải là đệ tử của Âm Dương Hợp Hoan Tông không nhưng đây cũng là lần đầu tiên của nàng làm chuyện đó cùng với nam nhân, trong lòng không khỏi khẩn trương, vừa cảm thấy ngọt ngào, vừa cảm thấy sợ hãi.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 270 : Linh thạch cũng có thể đập chết người (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lôi Động nằm mơ cũng không ngờ đầu óc Thích Phỉ Phỉ lúc này lại đầy tư tưởng như vậy. Hắn thấy âm điệu, giọng nói của nàng, biểu tình diện mục tràn đầy vẻ e thẹn, mị ý, nhưng hắn vẫn chưa phát giác ra chuyện gì, chỉ nhíu hai đầu lông mày lại nói:
- Phỉ Phỉ, không nên sử dụng mị thuật với ta, ta có chính sự cần nhờ đến nàng.
- Lôi sư huynh, Phỉ Phỉ tuy rằng không có kinh nghiệm nhưng chuyện gì cũng đã hiểu...
Lôi Động ngạc nhiên một chút, sau đó mới nhất thời cười khổ, lắc đầu nói:
- Trong đầu ngươi đang nghĩ đến chuyện ở đâu đâu vậy? Lần này ta đến là muốn nhờ ngươi giúp ta đi mua một đồ vật, lại không biết rằng ngươi đã biết ta mua gì rồi sao...
Thích Phỉ Phỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, cũng không biết là nàng đang cảm thấy thất vọng hay là may mắn nữa. Nàng nhất thời trừng đôi mắt trắng dã nhìn hắn, tâm tình hạ xuống nói:
- Lôi sư huynh muốn nhờ Phỉ Phỉ đi mua vật gì vậy?
- Đương nhiên là mua vật gì đó để giết người rồi.
Nửa tháng sau, trong phạm vi thế lực của Âm Dương Hợp Hoan Tông, tại một phường thị lớn nhất, bảo vật trấn điếm của một cửa hàng - một kiện cực phẩm linh thuẫn... Bị một trong những đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất hiện nay của Âm Dương Hợp Hoan Tông là Thích Phỉ Phỉ tiêu phí một trăm bảy mươi vạn linh thạch mua mất. Một tháng sau, tại phạm vi thế lực của Ma Ngục Tông có tổ chức một lần đấu giá vô cùng lớn, một thanh cực phẩm linh khí phi kiếm Xích Luyện bị Thích Phỉ Phỉ tiêu phí hai trăm mười lăm vạn linh thạch mua lấy.
Thích Phỉ Phỉ mệt mỏi qua lại khắp nơi, lấy đủ các loại thân phận khác nhau, giúp cho sáu trăm vạn linh thạch của Lôi Động tiêu hao sạch sẽ. Mặc dù đó không phải là linh thạch của mình nhưng mà Thích Phỉ Phỉ tiêu xài cũng có cảm giác nghiện, đời này nàng còn chưa bao giờ được tiêu xài linh thạch hoang phí đến như vậy. Thế nhưng đó là sáu trăm vạn linh thạch a... Ngay cả rất nhiều Kim Đan lão tổ cũng không nhất định có thể xuất ra được nhiều linh thạch như vậy.
Lôi sát đạn, loại bảo bối này Lôi Động đã từng được lĩnh giáo qua, uy lực không kém chút nào, hầu như tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, tầng bốn. Vật này tiêu phí mất năm nghìn linh thạch một quả, Thích Phỉ Phỉ trực tiếp mua hai mươi quả liền. Bạo viêm phù, loại này trong các tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì chỉ có đến hậu kỳ thì miễn cưỡng mới có thể sử dụng, là một loại phù vô cùng cường hãn, tiêu tốn mất ba vạn linh thạch, Thích Phỉ Phỉ trực tiếp mua năm trương phù. Nếu như không phải thực lực của Lôi Động không thể thôi động sử dụng được phù lục của tu sĩ Kim Đan kỳ, nói không chừng Thích Phỉ Phỉ sẽ trực tiếp mua luôn cả phù lục đại uy lực của tu sĩ Kim Đan kỳ.
Còn có thêm hai viên nhân uân hoàn linh đan, thứ đan dược này so với đan dược trước kia Thích Phỉ Phỉ sử dụng còn cao cấp hơn nhiều. Lấy tu vi của Lôi Động hiện nay nếu như sử dụng nhân uân hoàn linh đan thì có thể giúp hắn chống đỡ được rất lâu, với điều kiện là hắn không thi triển ra Thiên Ma Biến. Hai viên đan dược này giá trị ba mươi vạn linh thạch. Nhân uân hoàn linh đan là loại đan dược ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ sử dụng bổ sung năng lượng trong lúc chiến đấu còn có chút xa xỉ và quá phận. Chỉ có điều đây là loại đan dược mà Lôi Động muốn, đối với Thiên Ma Biến thì có lực lượng càng cao thì càng tốt.
Tiểu nhân uẩn hoàn linh đan mười viên, thứ này ba vạn linh thạch một viên, mười viên là vừa vặn mất đi ba mươi vạn linh thạch nữa. Kim cương bất diệt phù, đây là một loại phù lục có năng lực phòng ngự do Kim Cương Tự chế tạo ra. Có người nói để chế tác được phù này hoàn thiện, nguyên liệu tiêu tốn mất mười vạn linh thạch một trương, cần đến một gã Kim Đan cấp chế phù đại sư tiêu phí một tháng thời gian và chí ít tu vi phải tầng bốn. Phù này Trúc Cơ kỳ tu sĩ đã có thể trực tiếp sử dụng. Kim Cương Tự bán phù này ra ngoài với giá hai mươi vạn linh thạch một trương, hơn nữa chỉ cung cấp cho đồng minh của bọn họ. Vì vậy Thích Phỉ Phỉ phải mất rất nhiều công phu và tinh lực, dùng ba mươi vạn linh thạch mới mua được cho Lôi Động. Chỉ cần phù này vừa xuất ra, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ tầng một, nếu muốn phá bỏ kim cương bất diệt thuẫn của Lôi Động thì không có thời gian dài căn bản không làm được. Chiến kỹ của Kim Cương Tự tuy rằng hung mãnh nhưng các hòa thượng này nổi danh vẫn là nhờ phòng ngự nhiều hơn.
Còn lại một trăm vạn linh thạch, Thích Phỉ Phỉ mua một kiện chiến tranh khôi lỗi làm cho Lôi Động cũng vô cùng yêu thích. Khôi lỗi này hình người, toàn thân được chế tạo bằng thiết tinh vô cùng quý giá, tay cầm kiếm, thuẫn, sở trường chiến đấu cận chiến. Thực lực của khôi lỗi này có thể chính diện đối kháng với một gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng mười mà không rơi xuống thế hạ phong, là một trong những tinh phẩm thuộc về loại chiến tranh khôi lỗi. Điều duy nhất có chút vấn đề là sử dụng khôi lỗi này thì cần thần niệm phải đạt được trình độ nhất định mới có thể điều khiển được nó. Bình thường mà nói thì cần một tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng mười mới có thể sử dụng nó nhuần nhuyễn được.
Kỳ thực thì khôi lỗi trong thế giới này cũng không phải như Lôi Động tưởng tượng trước kia, thuần túy là người máy có trí năng công kích. Phải thừa nhận rằng thế giới này có rất nhiều điều phi thường kỳ diệu, rất hùng mạnh, nhưng mà về phương diện trí năng nhân tạo thì dường như chưa từng có người nào phát triển nó cả. Con khôi lỗi này sở dĩ có thể chiến đấu được, cũng có ý thức độc lập của riêng mình là do nó vốn được tạo thành từ một tu sĩ bị xóa đi ký ức vốn có, chỉ còn lại phần bản năng chiến đấu và sinh tồn mà thôi.
Mà lưu xuống bản năng của khôi lỗi, từ ý nghĩa nào đó thì nó cũng là một nửa của sinh mệnh thể. Mà bản năng của sinh mệnh thể có một điều phi thường đặc thù, đó chính là bản năng chống cự lại những ai có thực lực yếu hơn mình mà lại muốn điều khiển mình, cho dù là quỷ phó bản mạng của Lôi Động cũng là như vậy. Bởi vậy muốn sử dụng loại chiến tranh khôi lỗi này của Cơ Quan Tông sản xuất thì điều đầu tiên là phải có thực lực cao hơn bản thân con khôi lỗi đó.
Lại nói về Vương Huy trước đây, hắn có thể sử dụng một con khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong cũng không phải là do hắn có năng lực điều khiển, mà là thông qua thần hồn của lão tổ tông hắn, mạnh mẽ ngăn chặn lại sự phản kháng của khôi lỗi, lúc này mới để Vương Huy miễn cưỡng có thể sử dụng. Mà nguyên nhân chính là vì như vậy nên lúc con khôi lỗi kia bị diệt, kể cả đạo thần hồn của Nguyên Anh tu sĩ cũng bị diệt theo sau đó.
Nguyên Anh Kỳ lão tổ tông kia tuyệt đối cũng sẽ không dễ chịu gì, cần một đoạn thời gian dài mới có thể khôi phục lại được thần hồn.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 271 : Tu luyện (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Bởi vậy tuyệt đại đa số khôi lỗi đều là dựa vào tự bản thân chủ nhân của nó luyện chế, hàng phục. Tuy rằng Lôi Động hiện nay chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng sáu, nhưng mà thần hồn của hắn cũng rất mạnh mẽ, dựa vào bảo bối hiếm thấy Đế Ma Chủng gia trì, tế luyện một con khôi lỗi thực lực Trúc Cơ kỳ tầng mười, mặc dù có chút cật lực nhưng cuối cùng cũng miễn cưỡng có thể làm được.
Chỉ có điều phương thức tế luyện khôi lỗi và quỷ phó bản mạng khác nhau rất lớn, Lôi Động cũng giống như vị Nguyên Anh Kỳ tu sĩ kia, phải để lại trong khôi lỗi một đạo thần hồn. Cũng bởi vì như vậy nên chiến tranh khôi lỗi đều rất chú trọng đến năng lực phòng ngự, như vậy mới không đơn giản bị tiêu diệt, dẫn đến đạo thần hồn của chủ nhân bị diệt theo.
Hơn nữa cho dù là tu sĩ của Cơ Quan Tông cũng sẽ không sử dụng đủ loại đê giai khôi lỗi thượng vàng hạ cám, số lượng cũng không thể nhiều được, dù sao thần hồn phân chia ra quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt gì. Nhưng dù cho như vậy thì sau khi Lôi Động có được con khôi lỗi này, thực lực của hắn cũng tăng lên rất nhiều, Thích Phỉ Phỉ cũng nói, dùng nhiều thứ như vậy, cho dù là chiến đấu với một Kim Đan tu sĩ, nếu hắn sơ ý thì cũng có thể bị đập chết.
***
Nghĩ đến bản thân mình còn rất nhiều con bài chưa lật, nội tình hùng hậu, bản thân Lôi Động cũng có đủ tự tin mười phần. Chỉ có điều Thích Phỉ Phỉ cũng tra xét được một ít chuyện tình, Hoàng Phủ Sách mấy năm trước đây đã bắt đầu bế quan tu luyện.
Đến giờ, Thích Phỉ Phỉ vẫn không thể tra xét được thực lực của hắn hiện nay, nhưng năm năm trước đây hắn đã có thực lực Trúc Cơ kỳ tầng sáu, cũng không có vẻ cường hãn lắm. Mà chuyện tu luyện thì càng về sau càng trở nên khó khăn. Hoàng Phủ Sách mất thời gian năm năm từ Trúc Cơ kỳ tầng bốn tăng lên Trúc Cơ kỳ tầng sáu, Lôi Động cũng không tin trong năm năm tiếp theo hắn lại có bước tiến quá lớn.
Khoảng cách đến thời gian sinh tử chiến cũng không còn lâu nữa, Lôi Động cũng đã sớm hoàn thành kế hoạch kiếm linh thạch và chuyển hóa linh thạch thành sức mạnh của bản thân mình. Như vậy còn lại thời gian một năm nữa, Lôi Động lại tiếp tục tiến vào tiểu thanh cốc bế quan tu luyện. Đương nhiên là chỉ còn có thời gian một năm, hắn bất luận như thế nào đi chăng nữa cũng không thể tấn chức lên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng bảy được.
Bởi vậy trong một năm thời gian này, Lôi Động lấy việc tu luyện chiến kỹ là việc chính. Lôi Động có một ý niệm tin tưởng vững chắc, cũng là khoa học đã nghiên cứu trong kiếp trước, đó là bất luận làm việc gì, nếu như kiên trì bền bỉ, mỗi ngày đều thực hiện không gián đoạn thì sẽ trở nên vô cùng thành thạo, thậm chí có thể biến thành bản năng của chính mình.
Hiện nay Lôi Động có vài loại pháp thuật chủ chiến, minh hỏa đạn, u minh quỷ trảo, quỷ ảnh độn, huyền âm thuẫn, u minh đại pháp, ngủ quỷ quyết. Trừ huyền âm thuẫn ra, các loại pháp thuật khác đều thuộc về công pháp u minh đại pháp. Đổi lại mà nói thì u minh đại pháp càng trở nên mạnh mẽ thì các pháp thuật khác cũng được gia trì thêm, càng trở nên lợi hại hơn.
Dùng phương pháp cực kỳ khô khan, lặp đi lặp lại, Lôi Động sử dụng u minh đại pháp vận dụng đến mức tận cùng, sau đó bắt đầu biến đổi sử dụng minh hỏa đạn. Pháp thuật này tuy rằng tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng một đã có thể học tập và vận dụng, nhưng nếu đặt vào trong tay Lôi Động thi triển thì so với tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng một có sự khác biệt một trời một vực.
Thậm chí bây giờ Lôi Động vẫn còn nhớ kỹ, cách đây hai mươi năm, Trần Mâu đã biểu diễn trước mặt mình minh hỏa đạn lần đầu tiên, làm cho mình cảm thấy ước ao và chấn động trong lòng như thế nào. Nhưng đến bây giờ Lôi Động lại có ánh mắt nhìn khác, minh hỏa đạn mà Trần Mâu thi triển không chỉ có uy lực cực thấp, mà thời gian thi triển cũng quá dài, lại còn cực kỳ không thuần thục.
Lôi Động hiện nay đứng trên một sườn dốc vững chắc bên trong tiểu Thanh Cốc, quỷ khí quanh thân bắt đầu khởi động, trở nên um tùm mà vô cùng khủng bố. Chỉ thấy hai đầu lông mày của hắn nhíu lại, tự hỏi một lúc, sau đó chậm rãi giơ tay lên. Bàn tay Lôi Động lúc này phảng phất như bị một cỗ u hỏa lục sắc dày đặc bao lại, thiêu đốt trên bàn tay hắn.
Hỏa diễm không ngừng bập bùng lay động, nhìn trông vô cùng quỷ dị. Cùng lúc đó u hỏa linh động mà yêu mị này bắt đầu dần dần thu liễm hướng về trong lòng bàn tay Lôi Động, ngưng tụ thành một khối hỏa cầu lục sắc. Lục sắc hỏa diễm kia sau khi đè xuống, minh hỏa không ngừng ngưng tụ lại, dũng mãnh tràn vào trong hỏa cầu. Bởi vì trong cảnh vật xung quanh đầy rẫy u minh quỷ khí tinh túy nên minh hỏa cũng được bổ sung đầy đủ, rất nhanh đã biến từ màu xanh nhạt sang màu xanh đậm, dần dần lại có chút màu đen.
Bỗng nhiên, lòng bàn tay Lôi Động hướng lên, minh hỏa đạn liền bắn mạnh ra phía trước. Hỏa cầu xé gió lao đi, bởi vì tốc độ rất nhanh mà tạo thành một chiếc đuôi lửa phía sau, âm thanh vang lên không ngừng. Lúc rời khỏi tay Lôi Động, minh hỏa đạn càng đi xa càng trở nên nóng hơn, lại có chút cảm giác chói mắt. Sau khi đi được cự ly mười trượng mà thời gian mất chỉ ước chừng ba hơi thở.
Một tiếng nổ vang lên, minh hỏa đạn mãnh liệt bắn trúng vách đá nham thạch nổi trên mặt đất, làm cho vách đá bạo tạc vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, đồng thời bích lục u hỏa cũng nổ tung giống như pháp hoa, bắn về bốn phương tám hướng. Bởi vì khuyết thiếu linh hồn lực tiếp dẫn nên lục diễm cháy tí tách này rất nhanh đã bị dập tắt.
Trên vách đá lúc này lưu lại một chiếc hố sâu vài thước, bề rộng chừng hai trượng, mà chỗ đã nham thạch bị khoét ra đã vỡ tung thành từng mảnh vụn, văng tung tóe trong phạm vi hơn mười trượng.
Thấy rõ uy lực của minh hỏa đạn tăng nhiều, Lôi Động cũng cảm thấy sảng khoái trong lòng, đối với việc nắm giữ minh hỏa đạn càng ngày càng trở nên thành thục hơn. Xem ra uy lực mạnh yếu của minh hỏa đạn mặc dù có quan hệ rất lớn với tu vi của người thi triển, nhưng đối với bí quyết nắm giữ nó, lại để u minh đại pháp làm nền tảng, uy lực của minh hỏa đạn càng trở nên mạnh mẽ, đây cũng là một pháp thuật cần phải không ngừng tập luyện.
Lôi Động máy móc lặp đi lặp lại như vậy, liên tục thi triển ra minh hỏa đạn. Vách đá rất lớn trước mặt hắn đã bị tạc ra vô số hố sâu, đá vụn xếp thành tầng dày trên mặt đất. Kỳ thực thì cũng không phải giản đơn như vậy, vách đá trước mặt Lôi Động đã bị lùi lại phía sau vài trượng, nói rõ lên một điều, đó là Lôi Động thi triển minh hỏa đạn đã cắt bỏ vách đá đó đi một tầng vài trượng rồi.
Cứ như vậy vài tháng sau, mỗi ngày Lôi Động đều khô khan, máy móc lặp đi lặp lại thi triển minh hỏa đạn, dần dần hắn thi triển minh hỏa đạn có uy lực càng lúc càng mạnh, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, tính chuẩn xác cũng càng ngày càng cao. Mỗi lần thi triển hắn đều liên tục tự hỏi, hoặc ít ra thì cũng suy nghĩ một chút, làm sao để hỏa cầu mạnh hơn, nhanh hơn...
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 272 : Tu luyện (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Phải thừa nhận rằng cách làm này hết sức hữu hiệu, trước đây Lôi Động ít luyện tập sử dụng minh hỏa đạn, uy lực cũng không ra gì cả, mà minh hỏa đạn lại là pháp thuật cơ sở hạng nhất, lại thập phần có tính uyển chuyển, dễ thích nghi phát triển. Vì vậy trong lúc thực chiến, minh hỏa đạn được vận dụng thập phần hữu hiệu.
Mà lửa của minh hỏa đạn nếu như dính vào linh hồn các loại thì sẽ càng không đơn giản, càng cháy càng mạnh, không thể nào tắt được. Rất nhiều các loại pháp thuật cấp thấp nhìn không hoa lệ chút nào, có vẻ rất đơn giản nhưng khi đặt vào tay cường giả thi triển thì lại có thể xuất ra được uy lực kinh thiên động địa. Lôi Động tin rằng nếu như đổi lại là một Nguyên Anh Kỳ lão tổ tông thi triển minh hỏa đạn thì có lẽ san bằng một tòa núi nhỏ cũng đều có thể.
Sử dụng minh hỏa đạn thành thạo tựa hồ cũng tương đối đơn giản, Lôi Động chỉ mất thời gian mấy tháng mà đã có thể làm được. Kế tiếp, Lôi Động lại bắt đầu luyện tập sang môn pháp thuật khác, ngưng tụ u minh quỷ trảo. Quỷ trảo kia lúc này giống như một chiếc mũi khoan, lành lạnh hung hăng cắm vào trong vách đá nham thạch. Lôi Động cố sức tung một trảo, thình lình bóc ra một tảng nham thạch có trọng lượng ước chừng mấy trăm cân, sau đó quỷ trảo vừa bị khống chế kia bỗng nhiên tiêu thất trong không trung.
Cùng lúc đó, Lôi Động rất nhanh đã vung tay tạo ra một hỏa cầu minh hỏa đạn, bích lục hỏa cầu mang theo một cái đuôi lửa thật dài bắn thẳng vào vách đá nham thạch, nổ mạnh bắn ra một đống đá vụn và hoa lửa ra xung quanh. Lôi Động cảm thấy hơi kinh ngạc một chút, lần sử dụng minh hỏa đạn này, xét về độ tinh chuẩn và uy lực đều kém hơn minh hỏa đạn lúc hắn thi triển ra bình thường nhiều lắm.
Nghĩ sơ qua sự khác biệt trong đó, Lôi Động lại tung lên một tảng nham thạch lên trên không trung, sau đó nhanh chóng tạo ra một viên minh hỏa đạn, bắn thẳng vào tảng nham thạch. Viên hỏa cầu bắn không trúng, chỉ xẹt qua bên cạnh tảng nham thạch. Lôi Động lại tiếp tục làm lại một lần khác vẫn không trúng, lại tiếp tục nhưng vẫn không thể trúng được tảng nham thạch...
Tuy vậy nhưng Lôi Động không hề nổi giận chút nào, ngược lại hắn càng luyện càng hăng say. Khoảng một tháng sau, Lôi Động không chỉ có thể bắn minh hỏa đạn vô cùng chính xác vào tảng nham thạch, ngay cả uy lực lúc tiếp xúc tảng nham thạch phóng ra cũng tinh chuẩn hơn nhiều. Lúc này không chỉ ném tảng nham thạch lên trên cao, ngay cả sang trái, sang phải, Lôi Động cũng đều có thể xuất ra minh hỏa đạn truy kích bằng được mục tiêu.
Ngay sau đó, Lôi Động lại bắt đầu nghĩ đến tập luyện bằng các cách khác. Hắn triệu hồi ra ba con quỷ vệ cấp bảy, để chúng hóa thành trạng thái u hồn, phi hành với tốc độ rất nhanh. Trong các sủng vật đồng cấp khác, khôi lỗi cũng tốt, thú hồn cũng tốt, sức chiến đấu của quỷ phó cũng tốt nhưng mà lại không phải là đứng đầu. Tuy vậy nhưng tốc độ của chúng không hề kém chút nào, có thể nói chúng rất linh mẫn, mau lẹ, tốc độ phi hành và né tránh cao nhất trong các loại sủng vật.
Lôi Động cứ như vậy phát ra minh hỏa đạn bắn ba con quỷ vệ cấp bảy, nhưng mà cho đến tận mười ngày sau mà hắn không thể bắn trúng được một lần nào, những con quỷ vệ cấp bảy đều có tốc độ phi hành rất nhanh, lại không có chút quy luật nào cả. Mười ngày không được, vậy thì hai mươi ngày, ba mươi ngày.
Từ ba mươi ngày sau, Lôi Động bắt đầu có lần đầu tiên bắn trúng được một con quỷ vệ, uy lực của minh hỏa đạn cường đại đánh tan hồn thuẫn của con quỷ vệ, đánh nó bay ngược ra phía sau. Trong lòng Lôi Động cảm giác mừng như điên, thu hồi lại con quỷ vệ cho nó vào trong Dưỡng Hồn Tháp nghỉ ngơi, tẩm bổ, tiếp tục "truy sát" những con quỷ vệ khác.
Ba tháng sau, ba con quỷ vệ cấp bảy đã không còn cách nào tiếp tục làm bia ngắm di động cho Lôi Động được nữa, bởi vì tập luyện không được bao lâu thì chúng đã bị thương tích đầy mình rồi, không thể tiếp tục phi hành được. Đương nhiên đây chỉ là do chúng nó chỉ một mực chạy trốn, không hoàn thủ, nếu không thì với thực lực của Lôi Động cũng không thể nào làm gì được chúng nếu chúng liên thủ lại với nhau.
Đến mức này rồi, có thể nói là Lôi Động đã vận dụng minh hỏa đạn đến mức lô hỏa thuần thanh, cũng được gọi là một chút thành công. Hắn đã có thể sử dụng minh hỏa đạn như một pháp thuật chủ chiến được rồi. Có người sẽ nói, trong tay có nhiều phù lục như vậy, còn phải đi luyện tập pháp thuật làm gì nữa?
Nhưng mà những người trở nên chí cường có ai là người suốt ngày đi sử dụng đạo cụ tiêu hao khi chiến đấu đâu. Còn cực phẩm linh khí thì sao? Chúng nó có thể trong chiến đấu kịch liệt mà trở nên hư hao, không thể tiếp tục sử dụng tốt được, hoặc có khi còn bị trực tiếp tiêu hủy.
Phù lục, lôi sát đạn... sớm muộn gì sẽ tiêu hao hết. Lôi Động mua những thứ này chẳng qua là vì sinh tử chiến ước hẹn mười năm mà thôi, vì vậy nên mới chuẩn bị nhiều thêm một chút, chung quy là đề phòng những chuyện xấu có thể xảy ra.
Hiển nhiên là thực lực tồn tại với mình lâu dài chính là pháp thuật của bản thân mình mà thôi.
Cường giả càng mạnh thì càng chú ý tới sự thành thạo và độ cường đại của pháp thuật của mình. Bởi vì đó mới là thực lực chân chính của mỗi người, sẽ không bao giờ tiêu hao hết hay là hư hỏng chút nào. Vài thứ khác đối với Lôi Động mà nói thì chỉ là vật bảo mệnh. Nhưng vật bảo mệnh đối phó với cuộc chiến sắp tới cũng thập phần hữu hiệu. Chí ít nó có thể giải nguy cho lúc khẩn cấp.
Hiện nay trên người Lôi Động có ba kiện bảo bối tốt nhất. Một là phi kiếm Xích Luyện, kiếm này cả thân đỏ sậm, mặc dù đặt ở nơi nào thì trên thân kiếm cũng bao phủ một tầng hồng sắc hỏa diễm nhàn nhạt. Sau khi rót chân khí vào kiếm, hỏa diễm sẽ bùng cháy mạnh lên, lực công kích cực tốt, uy lực thập phần kinh người, hơn xa pháp luân mà Lôi Động đang có.
Cũng bởi vì điều này, Tịch Diệt Pháp Luân đã bị hắn cho làm vũ khí dự bị chứ không phải là chủ chiến như trước. Xích Luyện phi kiếm hiện nay đã trở thành binh khí chủ chiến của Lôi Động. Thứ hai là cực phẩm linh thuẫn Bất Diệt, đây là một kiện linh khí phòng ngự phi thường chắc chắn, tạo hình cũng vô cùng kiêu ngạo.
Mặt thuẫn màu ngân bạch, trên mặt còn điêu khắc phù điêu thời kỳ viễn cổ, một ít yêu thú ngang dọc trong thiên địa, phải nói là thần thú thì chính xác hơn. Lưu quang ngân bạch lưu chuyển trên mặt thuẫn không ngừng, nhìn vô cùng đẹp mắt.
Kiện linh khí thứ ba là Huyết Sắc phi phong. Ba kiện cực phẩm linh khí có thể nói là cực kỳ hiếm thấy ai là tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể sử dụng. Mà một trận chiến này, ba kiện cực phẩm linh khí sẽ có tác dụng rất lớn. Vì vậy trong thời gian kế tiếp, Lôi Động bắt đầu làm quen với cách dùng ba kiện cực phẩm linh khí này.
***
Tổng bộ Âm Sát Tông, trên quảng trường lớn nhất lúc này đã tập trung rất nhiều người. Từ lúc mười năm trước, sau khi Lôi Động dám vượt cấp khiêu chiến với Hoàng Phủ Sách, rất nhanh trong Âm Sát Tông đã tạo thành một làn gió xoáy phản ứng dây chuyền.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế