Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 36: Hóa hình thảo (thượng).
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Trong lòng Cổ Thần khẽ động, rốt cuộc là thứ gì? Dĩ nhiên thơm như vậy, đồng thời khiến chúng yêu vu vô cùng hưng phấn? Thậm chí ngảy cả băng chưởng Cổ Thần đánh ra cũng không thèm chú ý?
Ầm...
Một tiếng nổ vang, trong sát na, một băng chưởng thật lớn vỗ mạnh vào mặt đất, trong vòng phương viên hơn mười trượng liền biến thành khối băng cực lớn, chừng hơn mười gã yêu tu đứng nơi đây bị một chưởng của Cổ Thần đánh thành băng tan vỡ vô số mảnh.
Chỉ có chỗ lòng bàn tay, băng chưởng nứt ra thành một cái động lớn, ước chừng sáu bảy trượng, thân thể Thiên Vũ cao tới năm trượng đang đứng yên trong động, chỉ có duy nhất một mình hắn chặn được công kích của Cổ Thần, thế nhưng hiện tại bảy khiếu trên người Thiên Vũ đều chảy máu, toàn thân kết thành một tầng băng mỏng, chịu một chưởng của Cổ Thần đã khiến hắn bị trọng thương.
Cổ Thần khẽ xoay người, Cực Âm Kiếm lại xuất hiện trong tay, quang mang chợt lóe, hai đạo kiếm cương đột nhiên xuất hiện, dung nhập vào trong ấn ký âm dương. Trong sát na không khí cách Cổ Thần hơn mười trượng xuất hiện hai vết rách lớn, hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng nhanh như thiểm điện, mạnh mẽ bổ tới ngay trước mặt Thiên Vũ.
Thiên Vũ bị mùi thơm hấp dẫn, còn chưa kịp lấy lại tinh thần phản ứng, hai đạo kiếm cương hung ác chém tới, kiếm cương lướt qua, thân thể Thiên Vũ nhất thời bị chia thành ba mảnh, ngã xuống mặt đất.
Ngay cả tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ như Thiên Vũ cũng không thể chống đỡ được hai lần công kích của Cổ Thần, nhất thời chúng yêu tu xoay người bỏ chạy, toàn bộ bay về hướng đông. Không chỉ có yêu tu thương lang tộc, ngay cả xích chuẩn tộc cũng như vậy. Cổ Thần nhướng mày, tuy nói một kiếm chém chết đầu lang yêu to lớn này, thế nhưng xung quanh còn hơn một nghìn yêu tu, thương lang tộc bỏ chạy còn hợp ký, Xích Thứu xích chuẩn tộc còn chưa chết? Sao lại đột nhiên xoay người bỏ chạy rồi? Nếu như là chạy trốn, hẳn là phải tan tác bốn phương tám hương mới đúng, thế nhưng chúng yêu tu hiện tại đều chạy về phương hướng mùi hương kia truyền tới, mà trong không khí lúc này vẫn còn đang tràn ngập mùi hương này.
Chúng yêu rời đi, Cổ Thần một lần nữa đánh ra một chưởng, vỗ nát bấy đầu Thiên Vũ, hoàn toàn xóa bỏ linh hồn, tiện tay đưa kiếm rạch bụng, khẽ lật tay liền hút yêu đan của hắn ra. Yêu đan của yêu tu chính là thứ tốt, đặc biệt là yêu đan của yêu tu Bồi Nguyên kỳ trở lên có thể thay thế linh được, làm tài liệu luyện chế đan dược cao cấp, yêu đan của yêu tu càng có tu vi cao càng có thể thay thế linh thảo cấp cao hơn.
Sau khi lấy đi yêu đan của Thiên Vũ, ánh mắt Cổ Thần đảo qua hơn trăm thi thể yêu tu xung quanh, nhất thời bổ ra vô số kiếm cương, rạch bụng yêu tu Dẫn Hồn kỳ, pháp lực vừa thu lại, hút hết toàn bộ yêu đan của chúng, cuối cùng cất vào trong Càn Khôn Trạc.
Cho tới hiện tại Tiểu Bạch vẫn hôn mê bất tỉnh, Tiểu Bạch có thể thôn phệ yêu đan, có lẽ cũng có thể trợ giúp khôi phục ý niệm cũng không chừng.
Vừa mới thu hồi yêu đan xong, lúc này Cổ Thần phát thần thức đảo qua, chỉ thấy vô số yêu thú cuồn cuộn bay lên không trung, nhất tề bay theo hướng đông, không hề thiếu yêu cầm Tiên Thiên cảnh, yêu tu tiếp cận biến hóa kỳ, tốc độ của những yêu thú này nhanh hơn yêu thú khác, sớm dẫn đầu trên vạn yêu thú, toàn bộ chạy vào sâu trong cốc.
Những yêu thú này bất quá chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh, Cổ Thần căn bản không để vào trong mắt, đến bao nhiêu cũng có thể giết chết bấy nhiêu, nhưng làm Cổ Thần ngoài dự liệu chính là, những yêu thú này không hề tìm tới hắn, mà lướt qua trên đầu hắn hơn hai trăm trượng, nhất tề chạy theo hướng đông, yêu cầm trong không trung cũng giống như vậy.
Lúc này chính là thời cơ rất tốt để rời đi, thế nhưng trong lòng Cổ Thần lại tràn ngập hiếu kỳ đối với mùi hương kia! Rốt cuộc là thứ gì phát ra mùi hương như vậy? Khiến tất cả yêu tu lẫn yêu thú đều quên hết sứ mệnh vốn có, nhất tề bạt vọt về hướng đông?
Lẽ nào? Trong lòng Cổ Thần sáng ngời, là hóa hình thảo? Hóa hình thảo chính là tài liệu chủ yếu để luyện chế chân nhân đan, tuy kiếp trước Cổ Thần có đan phương chân nhân đan, thế nhưng bởi vì không có hóa hình thảo, không thể luyện thành, nếu như có hóa hình thảo, luyện thành chân nhân đan, đây chính là loại đan dược siêu cấp.
Tu sĩ nuốt vào chân nhân đan, có thể tùy ý biến ảo hình dáng bên ngoài, kỳ thực bản thể của tu sĩ không thay đổi, chỉ bất quá là một loại ảo thuật che mắt người khác mà thôi, nhưng ngay cả tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không thể nào nhận biết thực giả.
Có chân nhân đan liền lập tức có được thần thông biến hóa dung mạo, đương nhiên thần thông thiên biến vạn hóa này cũng có hạn chế, ví dụ như nhân tu ăn vào chân nhân đan, tuy rằng có thể thay đổi tướng mạo, nhưng không thể thay đổi vóc người, có thể biến thành một yêu tu thân người đầu thú, nhưng không thể biến ra được bản thể của yêu tu.
Ví dụ như ăn chân nhân đan có thể biến hóa thành yêu tu thân người đầu hổ, thế nhưng không thể biến thành một con hổ chân chính.
Ngay cả như vậy chân nhân đan đã là loại tồn tại vô cùng nghịch thiên rồi, có thể tùy ý biến hóa ngoại hình, cho dù là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không sợ nhận ra, càng cso thể biến hóa ngoại hình tránh né địch nhân, cũng có thể biến thành người thân cận của địch nhân, tới gần người đánh lén. Nếu như Cổ Thần có chân nhân đan, như vậy hắn có thể biến thành bộ dáng thập đại đế tử Đại Doanh, tiếp cận bên cạnh Tàng Thiên Cơ, tiến hành đánh lén đối với Tàng Thiên Cơ, hoặc là biến thành Tàng Thiên Cơ đi trêu chọc địch nhân, tạo thành phiền phức cho hắn!
Nói chung, một viên chân nhân đan tương đương với học được một môn pháp thuật thiên biến vạn hóa, đối với loại tu sĩ như Cổ Thần nơi nơi đều là đại địch mà nói, so với thu được một bộ pháp quyết vô thượng còn có tác dụng hơn.
Có thể khiến tất cả yêu thú đều điên cuồng như vậy, rất có thể chính là hóa hình thảo đã thành thục! Theo như tư liệu ghi chép, hóa hình thảo mất nghìn năm nảy mầm, một nghìn năm sinh trưởng, một nghìn năm thành thục, từ khi sinh ra tới khi thành thục cần thời gian ba nghìn năm, đây là một loại tiên thảo, sau khi thành thục sẽ phát ra mùi hương mê hoặc cực đại, đối với yêu thú, yêu tu càng có hiệu quả mạnh mẽ hơn.
Ngay cả một đại địch như Cổ Thần cũng vứt khỏi đầu mặc kệ là có thể thấy được, đám yêu tu vừa rồi hiển nhiên là bị say mê tâm thần, bằng không mà nói, trong lòng bọn chúng, Cổ Thần vốn là một kim long, sao có thể để một kim long chạy trốn rồi quay lại báo thù? Như vậy sau này thương lang tộc và xích chuẩn tộc chẳng phải chết chắc hay sao?
Nếu như thực sự là hóa hình thảo? Cổ Thần nhất thời động tâm, giá trị của một cây hóa hình thảo đủ khiến hắn mạo hiểm tính mạng một lần. Có hóa hình thảo, trong yêu vực Đông Hoang hoàn toàn là con bài bảo mệnh vô thượng, chọc học tùy tiện chuyển thành bộ dáng kẻ khác, không ai có thể nhận ra được.
Lưu quang chợt lóe, Cổ Thần bước lên pháp bảo phi kiếm, vẫn duy trì trạng thái hình rồng, phi độn theo hướng đông.
Trên người Cổ Thần có Côn Ngô Ấn và Hư Thiên Lệnh, đây là hai kiện pháp bảo thượng phẩm, chỉ cần không gặp phải loại địch nhân có tu vi như Tàng Thiên Cơ, vấn đề bảo mệnh không quá khó khăn. Từ những yêu tu truy sát hắn có thể nhận ra được, nơi này không có yêu tu tu vi Mệnh Tuyền cảnh, bằng không mà nói, còn cần phải dùng đám yêu tu này đến đây truy sát sao? Với tốc độ của yêu tu Mệnh Tuyền cảnh, bỏ chút thời gian đuổi theo Cổ Thần, giết chết xong việc.
Sơn cốc này quả thực vô cùng rộng lớn, Cổ Thần vượt qua đám yêu thú tiên thiên rất nhanh, không lâu sau đã phi độn được hơn ba mươi dặm, nhìn ngọn núi lớn phía trước, dưới chân núi có một huyệt động tối như mực, mà cửa động kích cỡ ước chừng mười trượng.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 36: Hóa hình thảo (hạ).
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Tơi nơi đây, mùi hương tỏa ra càng thêm nồng đậm, từ trong huyệt động kia truyền ra, chúng yêu tu đều đã biến mất không còn hình dáng, hiển nhiên đã tiến vào trong động. Thoáng do dự một chút, Cổ Thần một lần nữa bay về phía trước, hóa thành một đạo quang mang, tiến vào trong huyệt động.
Tuy rằng từ bên ngoài nhìn vào tương đối tối, nhưng khi thích ứng được có thể nhìn thấy tình huống rất rõ ràng. Huyệt động này nối thông dưới nền đất ước chừng dài hơn nghìn trượng, cuối huyệt động là một động thính, phương viên chừng trăm trượng, hơn một nghìn gã yêu tu đều đang ở trong động thính này.
Cổ Thần đứng tại lối vào động thính, thu liễm pháp lực, đầu tiên là quan sát tình huống bên trong động thính.
Chỉ thấy phía trước chúng yêu có một cái ao phương viên khoảng trên dưới mười trượng, trong ao là một tầng dịch thể màu trắng nhũ, giữa trung tâm ao có một gò đất nhỏ, trên gò đất là một cây thảo diệp cao chừng nửa thước, tất cả có bốn lá cây, chiếm hơn phân nửa độ cao, lá cây có hình răng cưa, màu xanh đậm, nước ao màu trắng nhũ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được bị cây thảo diệp nhỏ kia hấp thu.
Cổ Thần nhìn thấy nước ao, trong mắt sáng ngời, đây chính là tiên dịch địa nhũ, là dược vật tốt nhất khôi phục pháp lực, so với bất cứ đan dược gì đều cao hiệu quả tốt hơn, có tiên dịch địa nhũ, căn bản không cần phải lo lắng vấn đề tiêu hao pháp lực, chỉ cần uống một ngụm tức thì khôi phục trong nháy mắt.
Bất quá thấy cây thảo diệp nho nhỏ giữa ao, ánh mắt Cổ Thần càng thêm sáng ngời, cây thảo diệp này thoạt nhìn bình thường, thế nhưng đừng vì hình dáng của nó mà phán đoán cao thấp, địa vị của nó cực kỳ cao, chính là hóa hình thảo.
Hóa hình thảo là tiên thảo, cũng chỉ có tiên dịch địa nhũ mới có thể cung cấp đủ linh khí để hóa hình thảo sinh tồn, nhìn tốc độ hóa hình thảo hấp thu tiên dịch địa nhũ, hiển nhiên là đã tới thời điểm thành thục. Yêu tu sau khi ăn vào hóa hình thảo thành thục liền lập tức chuyển hóa thành hình người, lúc này chúng yêu tu hoàn toàn bị hóa hình thảo hấp dẫn, trong mắt tỏa sáng, ngoại trừ hóa hình thảo ra, tựa hồ không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác.
Có thể tưởng tượng, để thu được một cây hóa hình thảo, đừng nói xích chuẩn tộc và thương lang tộc tranh đấu lẫn nhau, cho dù là bất cứ yêu tu đồng tộc nào đi nữa cũng sẽ liều mạng tranh đấu, quyết phải thu bằng được hóa hình thảo.
Thiên đạo tàn khốc, tu luyện không đổi, yêu tu chỉ khi bước vào Mệnh Tuyền cảnh mới có thể hoàn toàn hóa thành hình người, thế nhưng bước vào Mệnh Tuyền cảnh, trong vạn cá thể không có một.
Bảy cảnh giới tu chân: Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh, Thần Hải cảnh, Mệnh Tuyền cảnh, Độ Hư cảnh, Thiên Kiếp cảnh, Chân Tiên cảnh.
Hậu Thiên luyện thân thể, Tiên Thiên cường hóa ý niệm, Thần Hải hóa linh hồn, Mệnh Tuyền phá mệnh cách, Độ Hư ngộ pháp tắc, Thiên Kiếp nghịch thiên mệnh! Chỉ khi hiểu được pháp tắc, trải qua thiên kiếp mới có thể thành tựu Chân Tiên.
Tu luyện càng đi về sau càng khó khăn hơn.
Thần Hải cảnh phân thành bốn cấp độ: Trúc Thai kỳ, Dẫn Hồn kỳ, Bồi Nguyên kỳ, Kim Đan kỳ.
Tu chân đó là quá trình từ khi ý thức chưa thành hình, Trúc Thai kỳ kết thành đạo thai, có thể khiến ý niệm lớn mạnh cực nhanh, khiến ý niệm vô hình luyên hóa thành linh hồn, lúc này linh hồn phi thường yêu đuối, so với hư vô không khác nhau.
Linh hồn mới sinh, giống như trẻ con, Dẫn Hồn kỳ là để linh hồn trưởng thành, cuối cùng biến hóa giống như thân thể bình thường.
Chờ khi linh hồn biến hóa thành thân thể bình thường sẽ cần phải cường hóa linh hồn, gọi là Bồi Nguyên kỳ, khiến linh hồn dần dần từ hư vô hóa thành chân thực.
Linh hồn bắt đầu chuyển hóa thành thực chất, đây là nghịch thiên, đến một cấp độ nhất định thì pháp tắc thiên địa sẽ phủ lôi kiếp xuống, oanh giết linh hồn, lúc này tu sĩ nhất định phải kết xuất Kim Đan, để linh hồn ẩn nấp bên trong Kim Đan mới có thể sống sót trước lôi kiếp phủ xuống, bằng không thiên lôi oanh kích, lập tức bỏ mạng đương trường.
Có thể kết thành Kim Đan hay không, đó là bước đầu tiên đối kháng với thiên đạo.
Gọi là Kim Đan đại đạo bởi vì kết thành Kim Đan mới là chân chính bước trên đại đạo tu chân, triển khai hành trình tranh đấu với thiên mệnh.
Một viên Kim Đan cản trở đường đi của chín thành chín tu sĩ Thần Hải cảnh.
Cho dù mấy nghìn yêu tu Thần Hải cảnh Trúc Thai, Dẫn Hồn, Bồi Nguyên kỳ cũng khó có thể xuất hiện một yêu tu Kim Đan kỳ.
Về phần yêu tu nghiền nát Kim Đan, hóa thành Mệnh Tuyền, vậy càng là vạn cá thể không có một rồi.
Theo đó, hóa thành hình người hầu như là mộng tưởng xa xôi không thể thực hiện của tất cả yêu tu, thế nhưng thiên địa kỳ diệu, hóa hình thảo lại có thể trợ giúp yêu tu hoàn thành con đường mộng tưởng này.
Bất luận một yêu tu biến hóa kỳ nào đó, ăn vào một cây hóa hình thảo liền lập tức hóa thành hình người, yêu thú dưới hóa hình kỳ, ăn vào một cây hóa hình thảo, chỉ cần tu vi đột phá Thần Hải cảnh, tiến vào biến hóa kỳ, cũng có thể lập tức hóa thành hình người.
Hóa thành hình người chính là truy cầu của mỗi một yêu tu.
Vì vậy, có hóa hình thảo xuất hiện, mỗi một yêu tu cho dù liều mạng sống cũng muốn đoạt bằng được.
Nhìn hình dáng hóa hình thảo trước mắt đã sắp đến kỳ thành thục, Cổ Thần lặng yên đứng tại cửa động thính, trong lòng không ngừng tính toán, làm sao có thể đoạt được hóa hình thảo này vào tay!
Nhiều yêu tu có mặt như vậy, kẻ cướp hóa hình thảo đầu tiên khẳng định sẽ không có kết cục tốt, sợ rằng còn chưa kịp nuốt vào bụng đã bị pháp bảo của chúng yêu tu oanh kích thành thịt nát.
Thế nhưng không thể ra tay quá muộn, vạn nhất bị yêu tu nào đó thừa loạn cướp đoạt nuốt vào bụng, vậy thì xong rồi.
Cổ Thần âm thầm lưu tâm, tạm thời đứng một bên quan sát, tùy thời phóng ra pháp bảo, nếu như chúng yêu tu tranh đoạt, trước tiên không khiến chúng chú ý, để chúng yêu tu tự giết chóc lẫn nhau, nếu có yêu tu đoạt được hóa hình thảo chuẩn bị nuốt vào bụng liền trực tiếp giết chết, trước tiên thu hóa hình thảo vào tay, sau đó mở một đường máu rời khỏi nơi đây.
Thời gian lẳng lặng trôi qua, tiên dịch địa ngũ trong ao càng lúc càng ít hơn, hóa hình thảo phát ra một tầng quang mang yếu ớt, sau đó quang mang biến mạnh.
Lúc này, mỗi một gã yêu tu đều mở to hai mắt, Cổ Thần đề cao tinh thần tập trung quan sát mọi tình huống biến hóa phía trước.
Tiên dịch địa nhũ trong ao còn chưa hấp thu hết, đột nhiên hóa hình thảo phát ra đạo quang mang xanh đậm chói mắt, trong quang mang mơ hồ có một bóng hình gì đó vũ động, giống như thực thể có sinh mệnh.
Đúng lúc này, chúng yêu tu phát ra tiếng tê rống hưng phấn, nhất tề lao về phía hóa hình thảo, trong đó có một gã yêu tu tốc độ nhanh nhất, chính là Xích Thứu, yêu tu duy nhất có tu vi Bồi Nguyên trung kỳ của Xích Chuẩn tộc.
Hai mắt Cổ Thần như điện, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Xích Thứu, hai tay nắm chặt song kiếm Liệt Dương, Cực Âm, chỉ cần Xích Thứu hái được hóa hình thảo nuốt vào mà những yêu tu khác không ngăn cản kịp Cổ Thần sẽ lập tức xuất thủ.
Trong chớp mắt, thân thể Xích Thứu vượt qua tất cả yêu tu, xuất hiện bên cạnh hóa hình thảo, tay phải đưa ra định nắm lấy hóa hình thảo, tất cả yêu thú khác đều không kịp ngăn cản.
Đúng lúc này đột nhiên vang lên một tiếng nổ, một đạo hồng ảnh từ phía sau một khối đá lớn bắn ra, tốc độ của đạo hồng ảnh này nhanh tới cực điểm, so với tốc độ của xích thứu còn nhanh hơn gấp mười lần.
Xích Thứu còn chưa kịp đụng vào hóa hình thảo thì hồng ảnh này đã bắn trúng tay hắn, nhất thời hét thảm một tiếng, thân thể bật lui quay về, toàn bộ cánh tay đã biến đen, giống như bị trúng kịch độc.
Đạo hồng ảnh kia chợt lóe, sau đó lui về phía sau khối đá lớn, tiếp đến vang lên tiếng ma sát, một đầu rắn khổng lồ từ phía sau khối cự thạch chui ra.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 37: Chiến hoang thú cự cầu.
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Đầu rắn này dài tới hơn ba trượng, so với một gian phòng bình thường còn lớn hơn, hai con mắt lớn hơn một trượng, giữa trán có hai cái sừng dài một thước, hai sừng hơi khom, giống như long giác, chỉ là vẫn chưa mở rộng nhánh, bên dưới miệng rắn còn dài ra một chòm râu, lân phiến trên người dày đặc, giống như long lân.
Một đạo hồng ảnh kia chính là đầu lưỡi của nó.
Phía sau khối đá lớn là một sơn động, con rắn khổng lồ này ẩn thân bên trong sơn động, chúng yêu tu bị hóa hình thảo hấp dẫn, không hề chú ý tới còn có một xà yêu to lớn tới như vậy tồn tại.
Cổ Thần đứng nguyên tại chỗ, tại thời điểm hắn mới tới đã dùng thần thức đảo qua một lượt, nhưng không hề phát hiện ra tung tích của xà yêu này, hiển nhiên tu vi của nó chí ít cũng là Bồi Nguyên trung kỳ trở lên.
Chỉ là đầu rắn mà đã lớn ba trượng, vậy thì toàn bộ thân rắn dài tới mức nào, chí ít cũng là hai mươi lần đầu rắn, vậy thì xà yêu này dài ước chứng sáu bảy mươi trượng.
- Hoang thú? Cự cầu?
Chúng yêu tu và Cổ Thần nhìn xà yêu, nhất thời cùng kinh hô.
Hoang thú cự cầu...
Hoang thú và yêu thú đều là sinh linh loại thú, thế nhưng lực lượng của hoang thú so với yêu thú to lớn hơn nhiều, thân thể cũng tỉ lệ thuận, đồng thời càng thêm khó biến hóa so với yêu thú, hoang thú Mệnh Tuyền cảnh ngay cả biến hình cũng không được, càng đừng nói tới hóa thành hình người.
Thế nhưng tuy hoang thú không thể biến hóa, nhưng bản thân có thực lực mạnh mẽ vô cùng, hoang thú hoàn toàn có thể quét ngang yêu thú cùng cảnh giới, cho dù cường đại như long tộc, cùng một cảnh giới cũng khó có thể chiến thắng hoang thú.
Rất nhanh cự cầu đã vươn đầu ra khỏi hang động, lộ ra một đoạn thân thể dài hơn mười trượng, phỏng chừng là bộ phận nhỏ nhất trong thân thể của nó, ánh mắt nhìn liếc qua hơn một nghìn yêu thú và Cổ Thần trong động thính, không hề để vào trong mắt, rất nhanh liền chuyển mắt qua hóa hình thảo cách đó không xa.
Giống như yêu thú, hoang thú ăn vào hóa hình thảo cũng có được năng lực biến hóa, đối với hoang thú hầu như không có hi vọng biến hóa mà nói, tầm quan trọng của hóa hình thảo so với yêu thú càng lớn hơn rất nhiều.
Cự cầu nhìn hóa hình thảo, trong mắt lóe lên quang mang hưng phấn tới cực điểm.
Cự cầu xuất hiện, hoàn toàn quấy nhiếu kế hoạch của Cổ Thần. Trong lòng hắn thầm tính toán nếu đánh nhau với cự cầu, chính mình có phần thắng hay không?
Về phần chúng yêu tu, thấy cự cầu xuất hiện, trong mắt mỗi một yêu tu đều là lửa giận ngập trời, nếu như là yêu tu, yêu thú trong mắt nhân tộc là dã thú mà nói, như vậy sinh linh loại thú không thể hóa hình như hoang thú mà nói, chính là dã thú trong mắt yêu thú.
Vừa rồi chỉ là vài cái chớp mắt, cự cầu liền ngẩng cao đầu rắn, há mồm mổ về phía hóa hình thảo.
Lũ yêu tu thấy thế, nhất thời nổi giận, vô số pháp bảo oanh kích ra, toàn bộ tập trung vào mục tiêu cự cầu, đầu cự cầu nhanh như chớp tránh né khỏi vô số pháp bảo công kích tới, nhưng vẫn có vài món pháp bảo oanh kích lên người.
- Tê...
Cự cầu rít lên một tiếng, hung quang trong mắt bùng lên, tựa hồ muốn nói:
- Các ngươi muốn chết...
Vì hóa hình thảo, tuy rằng thực lực cự cầu rất mạnh, thế nhưng chúng yêu tu không sợ hãi chút nào, vài tên yêu tu kêu lên:
- Trước tiên giết chết con rắn ngu ngốc này.
Chúng yêu tu đều kêu lên phụ họa, thu hồi pháp bảo, một lần nữa oanh kích về phía cự cầu.
Lúc này đây, cự cầu đã sớm có chuẩn bị, thân thể nhấc lên, nhất thời có một đoạn thân rắn dài hơn hai mươi trượng từ trong huyệt động chui ra, chỉ thấy đầu rắn và thân rắn đều bị pháp bảo đánh trúng, chấn động văng sang bên cạnh, ngoại trừ pháp bảo trung phẩm còn để lại trên thân thể cự cầu chút dấu vết, pháp bảo hạ phẩm căn bản không thể đột phá phòng ngự lân giáp.
Cự rầu rít lên một tiếng dài, lửa giận bốc cháy, thân thể vặn vẹo, nhất thời đoạn thân rắn còn lại đều từ trong huyệt động chui ra, chừng hơn bảy mươi trượng, từ động thính bên này hầu như có thể chạm tới đầu động thính bên kia.
Vừa ra khỏi sơn động, đuôi rắn cự cầu đảo qua, hơn mười tên yêu tu bị đuôi rắn quất trúng, tất cả đều phun máu tươi khỏi miệng, thân thể giống như ruột bông rách, văng đi thật xa, ngã xuống mặt đất, lập tức mất mạng, hóa thành nguyên hình.
Cự cầu há miệng, cái lưỡi rắn đỏ tươi phun ra, lập tức đánh bay pháp bảo một gã yêu tu, lập tức đầu rắn theo sát, một ngụm cắn lấy tên yêu tu này, nuốt vào trong bụng.
Đối với hơn một nghìn yêu tu, cự cầu không sợ hãi chút nào, nhất thời đại khai sát giới, trong sát na có hơn mười đầu yêu thú chết dưới công kích của cự cầu, so với Cổ Thần sử dụng Hỗn Độn Âm Dương đại trận còn nhanh hơn.
Cổ Thần phát động công kích, tu vi hoàn toàn ngoại phóng, Cổ Thần lập tức nhìn ra được tu vi của cự cầu, so với Thiên Vũ tương xứng, cũng là tồn tại Bồi Nguyên trung kỳ đỉnh phong, thế nhưng cự cầu là hoang thú, luận về thực lực mạnh hơn Thiên Vũ không chỉ gấp đôi, công kích của pháp bảo hạ phẩm hoàn toàn không thèm để ý, chỉ có pháp bảo trung phẩm mới lưu lại chút vết thương.
Yêu tu có hơn một nghìn, nhưng tuyệt đại đa số đều là yêu tu Trúc Thai kỳ, đối với cự cầu không thể tạo thành bất cứ uy hiếp nào, yêu tu Dẫn Hồn kỳ có pháp bảo trung phẩm trong tay rất ít, đối với cự cầu không tạo thành uy hiếp gì lớn, chỉ có yêu tu Bồi Nguyên kỳ mới tạo thành thương tổn đối với cự cầu.
Nhưng yêu tu Bồi Nguyên kỳ tổng cộng lại cũng chỉ có trên dưới hai mươi, không có một pháp bảo thượng phẩm nào, duy nhất một Xích Thứu có tu vi Bồi Nguyên trung kỳ, hiện tại thân thể trúng kịch động, nếu không phải nhanh chóng cắt đứt một tay, tính mệnh khó bảo toàn, lúc này sức chiến đấu giảm đi rất nhiều.
Cự cầu nhảy vào trong đám yêu tu, giống như hổ nhảy vào bầy dê, mỗi một lần công kích đều lấy đi tính mệnh của hơn mười yêu tu, không quá lâu sau, toàn bộ động thính máu chảy thành sông, mấy trăm yêu tu thực lực tầng thấp nhất đều chết dưới sự công kích điên cuồng của cự cầu.
Tuy rằng nơi nơi đều là máu tươi, nhưng không khí không một chút mùi tanh tưởi, chỉ có mùi thơm nồng đậm, hóa hình thảo tựa hồ như có ma lực vô cùng vô tận, hấp dẫn mỗi một gã yêu tu liều mình tranh đấu, phát động công kích mãnh liệt đối với cự cầu.
Dưới công kích điên cuồng của cự cầu, chúng yêu tu không ngừng tử vong, một khắc qua đi, hầu như một nửa yêu tu đã chết dưới công kích của cự cầu, mắt thấy số lượng yêu tu giảm mạnh, thưa thớt không ít, đuôi rắn dài hơn mười trượng của cự cầu lại vung lên tại phụ cận hóa hình thảo, nhất thời có mấy tên yêu tu bị đánh trúng, trực tiếp mất mạng, cái đầu rắn của cự cầu đảo ngược lại, đuôi rắn quét qua một vòng đẩy vang đám yêu tu đi, đầu rắn nhất thời mở to mổ về phía hóa hình thảo.
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, tu vi của của cự cầu chỉ là Bồi Nguyên trung kỳ, tuy rằng hoang thú là vương giả cùng cảnh giới, nhưng thực lực của Cổ Thần cũng là không địch thủ cùng cảnh giới, hiện tại Cổ Thần đã long hóa, hoàn toàn có tu vi tương đương Bồi Nguyên trung kỳ, lại phối hợp với Hỗn Độn Âm Dương đại trận, thực lực càng không phải chuyện đùa.
Chỉ cần không phải yêu tu Bồi Nguyên hậu kỳ, Cổ Thần đều tự tin có thể chiến một trận, cho dù là hoang thú Bồi Nguyên trung kỳ cũng không ngoại lệ.
Đột nhiên, mi tâm Cổ Thần chợt lóe, một khối ấn tỳ vuông vắn giống như bạch ngọc từ mi tâm bay ra, chính là Côn Ngô Ấn, Côn Ngô Ấn cấp tốc biến thành lớn, đạt tới hơn mười trượng, giống như ngọn núi nhỏ mạnh mẽ lao về phía đầu cự cầu, đập mạnh xuống.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 38: Cổ Thần đồ yêu! (thượng)
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Côn Ngô Ấn chính là pháp bảo thượng phẩm, đồng thời trọng lượng vượt qua mười nghìn cân, không phải pháp bảo công kích, nhưng chỉ bằng lực đánh, lực công kích không hề kém hơn so với pháp bảo công kích thượng phẩm bình thường.
Lúc đối mặt với Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần không dám sử dụng Côn Ngô Ấn, tu vi của Tàng Thiên Cơ cực cao, Cổ Thần sợ Côn Ngô Ấn bị hư hỏng, cho dù chiến đấu bình thường Cổ Thần cũng không nguyện ý sử dụng Côn Ngô Ấn, tận lực giữ gìn.
Thế nhưng lúc này đối mặt với lực phòng ngự cường hãn không gì sánh được của cự cầu, Cổ Thần đành phải sử dụng Côn Ngô Ấn, Hư Thiên Lệnh tuy cũng là pháp bảo thượng phẩm, nhưng không có trọng lượng như Côn Ngô Ấn, căn bản không thể phát huy hiệu quả công kích.
Hỗn Độn Âm Dương đại trận tuy lợi hại, nhưng Liệt Dương Kiếm và Cực Âm kiếm đều là pháp bảo trung phẩm, lấy lực phòng ngự siêu cường của cự cầu, Liệt Dương Kiếm và Cực Âm Kiếm chỉ sợ không tạo thành thương tổn gì lớn.
Nếu như Cổ Thần muốn đoạt hóa hình thảo, vậy khẳng định phải đánh chết hoang thú cự cầu mới được, như vậy không sử dụng Côn Ngô Ấn không xong.
Côn Ngô Ấn là pháp bảo thượng phẩm, nếu không phải tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, rất khó hư hao, cho dù đối mặt với tu sĩ Kim Đan kỳ, Cổ Thần cũng có thể sử dụng pháp ấn này bảo mệnh, tuy hoang thú cự cầu lợi hại, nhưng muốn làm hỏng Côn Ngô Ấn tuyệt đối là chuyện không thể.
Nếu Cổ Thần không có trăm phần trăm nắm chắc bảo chứng Côn Ngô Ấn không bị hư hỏng, hắn cũng không có khả năng sử dụng Côn Ngô Ấn.
Thế đi của Côn Ngô Ấn cực nhanh, bạch quang chợt lóe, trong nháy mắt liền đánh vào đầu cự cầu. Vốn Cổ Thần đứng ở lối vào động thính, cự cầu thấy tu vi của Cổ Thần chỉ là Dẫn Hồn sơ kỳ, không coi là cái gì, không nghĩ tới trên tay Cổ Thần dĩ nhiên có pháp bảo thượng phẩm...
Cự cầu cảm nhận được khí tức kinh khủng của pháp bảo thượng phẩm, lập tức cả kinh, nhưng đã quá muộn.
Ầm...
Một tiếng nổ vang, Côn Ngô Ấn cùng với đầu cự cầu va chạm mạnh mẽ, Côn Ngô Ấn nặng hơn mười nghìn cân, cộng thêm đà hạ xuống cực nhanh, trọng lượng chỉ sợ không dưới trăm nghìn cân.
Trong đầu cự cầu “Ông” lên một tiếng, nhất thời hai mắt, cái miệng lớn đều chảy máu tươi, hai sừng trên đầu cũng bị đập gãy một chiếc, xà lân tróc khỏi ra, máu tươi nhuộm đỏ.
Cự cầu nhất thời bị đánh tới choáng váng đầu óc, khắp trời đều là sao kim, đầu bị thương không nhẹ..
Lực phản chấn từ Côn Ngô Ấn khiến pháp lực từ chỗ Cổ Thần truyền tới bị cắt đứt, Côn Ngô Ấn trong nháy mắt biến thành nắm tay, bay ngược về mi tâm Cổ Thần.
Rất nhanh Cổ Thần điều khiển pháp lực chấn động cuồn cuộn trong cơ thể, hai ngón tay bắn ra hai đạo pháp lực, đồng thời đánh vào Côn Ngô Ấn, nhất thời Côn Ngô Ấn một lần nữa biến thành lớn, hóa thành hơn mười trượng, giống như ngọn núi nhỏ tiếp tục đập xuống đầu cự cầu.
Cự cầu vừa mới tỉnh lại sau cơn choáng váng, liền thấy một khối bạch ngọc vuông vắn đập thẳng vào đầu nó...
Trong sát na, ầm... Lại một tiếng nổ vang, cái đầu lớn ba trượng của cự cầu lần thứ hai bị Côn Ngô Ấn hóa thành hơn mười trượng đập trúng, hai mắt, trong miệng cự cầu lần thứ hai trào ra máu tươi, đồng thời cầu đã xuất hiện vết rách sâu tới một tấc, dài hơn một thước.
Lần đánh trúng này, cự cầu căn bản không hề có bất cứ ngăn cản nào, Cổ Thần không hề bị lực phản kích ngược lại, sau khi đánh trúng, Côn Ngô Ấn chỉ nhỏ đi hơn phân nửa, Cổ Thần một lần nữa đánh hai đạo pháp lực vào trong đó, Côn Ngô Ấn trong nháy mắt biến thành lớn, bay lên cao, trên đỉnh đầu cự cậu mạnh mẽ đập xuống.
Lúc này đây, đại não cự cầu còn chưa hoàn toàn tỉnh lại, hai mắt nổ đom đóm lập lòe, Côn Ngô Ấn lớn đủ mười trượng lại hung hăng nện mạnh vào đỉnh đầu của nó.
Rắc rắc...
Một tiếng vang vọng, xương sọ của cự cầu đã bị Côn Ngô Ấn đánh nứt vỡ, nhất thời nổ tung, hai mắt cự cầu tối sầm lại, nhất thời sụi lơ, thân thể to lớn dài tới bảy mươi trượng trong không trung đổ ầm ầm dưới mặt đất, toàn bộ sơn động rung động mãnh liệt.
Thân thể cự cầu vẫn không nhúc nhích, một đầu hoang thú Bồi Nguyên cảnh trung kỳ dĩ nhiên bị Côn Ngô Ấn mạnh mẽ đập chết.
Cự cầu vừa chết, Côn Ngô Ấn trong nháy mắt nhỏ đi, bay vào mi tâm Cổ Thần, Cổ Thần thầm nghĩ:
“May mà có kiện bảo bối tốt như vậy, nếu là sử dụng Hỗn Độn Âm Dương đại trân, ai chết vào tay ai còn chưa rõ ràng! Nếu bị nó giữ chân quá lâu, bản thể của đầu sói hư huyễn kia truy đuổi tới tận đây, vậy thì hóa hình thảo đừng nghĩ nhiều cho mệt!”
Cự cầu vừa chết, còn có mấy trăm yêu tu, nhất thời hoan hô, vẻ tham lam trong mắt lại bùng phát, một lần nữa lao về phía hóa hình thảo.
Lúc này đây, Xích Thứu bị thương, không có yêu tu nào có tốc độ đặc biệt vượt trội, tất cả yêu tu Bồi Nguyên sơ kỳ hầu như cùng một lúc bay tới bên cạnh hóa hình thảo. Tốc độ của yêu cầm nhanh là bởi vì có đôi cánh, Xích Thứu đã bị chặt đứt một tay, bằng thiếu đi một cánh, hắn lại không có pháp bảo phi hành, phi hành còn không được, tốc độ hiện tại so với yêu cầm Dẫn Hồn kỳ cũng có chút không bằng.
Biến hóa thảo chỉ có một cây, yêu tu Bồi Nguyên sơ kỳ còn gần hai mươi, chúng yêu tu va chạm một chỗ, còn chưa kịp cướp lấy hóa hình thảo liền bắt đầu công kích lẫn nhau, thậm chí có mấy tên yêu tu bởi vì tranh thủ chộp vào hóa hình thảo không phòng bị yêu tu ngay bên cạnh, lập tức bị pháp bảo đánh trúng, mất mạng tại chỗ.
Yêu tu Bồi Nguyên sơ kỳ trong nháy mắt thiếu đi một phần ba.
Hai phần ba còn lại không có bất cứ kẻ nào dám hạ thủ trước đối với hóa hình thảo, toàn bộ đều công kích vào yêu tu ngay bên cạnh mình. Kẻ nào cũng rõ ràng, nếu không giết chết hết yêu tu ngay bên cạnh, cho dù nắm được hóa hình thảo trong tay cũng không có mạng sử dụng.
Tất cả yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ đấu loạn với nhau, số lượng yêu tu còn lại đều vọt lên, càng thêm một hồi chiến đấu điên loạn, không kẻ nào nhận ra kẻ nào.
Thân thể Cổ Thần nhoáng lên, xuất hiện bên ngoài hóa hình thảo mười trượng, Liệt Dương Kiếm và Cực Âm Kiếm trong tay, ánh mắt nhìn chúng yêu tu trước mắt, cả đám bị hóa hình thảo trước mặt mà chiến đấu không còn tỉnh táo chú ý tới địch nhân lớn nhất là hắn.
Trong động thính nơi nơi đều là thi thể nguyên hình của chúng yêu tu, số lượng mấy trăm, quả thực là máu chảy thành sông, không ít chỗ trũng bị máu hội tụ, hóa thành từng cái từng cái huyết trì (ao máu).
Thế nhưng, trong không khí không hề ngửi thấy một chút mùi tanh, chỉ có mùi hương nồng nặc, mùi hương của hóa hình thảo đối với yêu tu, yêu thú có ma lực vô hạn, kích thích bọn chúng chiến đấu không màng sống chết.
Tuy rằng tốc độ của Xích Thứu chậm một chút, nhưng khi vọt tới gần hóa hình thảo, tuy rằng đã bị chặt đứt một tây, đối với tốc độ của hắn có ảnh hưởng rất lớn, nhưng cảnh giới tu vi vẫn còn, những yêu tu khác đều không phải đối thủ của hắn, trong nháy mắt Xích Thứu đã giết chết mấy yêu tu, trong mắt hóa lên quang mang hưng phấn, kích động, nắm giữ cơ hội, một lần nữa chộp về phía hóa hình thảo.
Vài tên yêu tu bên cạnh hóa hình thảo bị chết dưới tay Xích Thứu, những yêu tu còn lại thất kinh, nhưng đã không kịp ngăn cản, nhất thời hóa hình thảo bị Xích Thứu chộp vào trong tay, đang muốn nhét vào miệng, đột nhiên hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng từ trong không trung xuất hiện...
Một đạo kiếm cương chặt đứt cánh tay chưa cụt của Xích Thứu, đạo kiếm cương còn lại thì cắt đứt đầu... Cái đầu của hắn liền vung lên cao.
Long thân của Cổ Thần theo sát hai đạo kiếm cương hạ xuống, đưa tay nắm nhẹ, lập tức thu lấy hóa hình thảo vào tay, cho vào trong Càn Khôn Trạc.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh
-----oo0oo-----
Chương 38: Cổ Thần đồ yêu (hạ)
Nguồn : Sưu tầm
Đả tự : MTR01- Kiếm Giới
Hóa hình thảo vừa vào tay Cổ Thần, mấy trăm yêu tu còn lại đều rống giận, mỗi một tên đều coi Cổ Thần như đại địch sinh tử, ném ra pháp bảo, đồng loạt công kích về phía Cổ Thần.
Tật Vũ Phi Phong xuất hiện trên lưng, thân thể Cổ Thân chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài hơn mười trượng, lập tức song kiếm huy vũ, trong miệng thì thầm:
“Nhất nguyên sơ thủy thái hư sinh, hỗn độn trung khai lưỡng nghi phân, càn khôn trầm trù hợp hoan nhật, điên đảo côn ngô âm dương thành...”
Mỗi khi niệm một câu, Cổ Thần đánh ra hai đạo kiếm cương, trong nháy mắt đã hình thành xong Hỗn Độn Âm Dương đại trận, một ấn ký âm dương lớn chừng mười trượng chuyển động trên đỉnh đầu hắn, tiếp theo bộc phát ra quang tráo pháp lực bao phủ toàn thân Cổ Thần.
Pháp bảo của chúng yêu tu nhất tề oanh kích vào quang tráo pháp lực, quang tráo pháp lực lay động mãnh liệt, chống lại công kích của chúng yêu tu.
Lúc trước hơn một nghìn chúng yêu tu cũng không để phá hủy quang tráo pháp lực hình thành từ Hỗn Độn Âm Dương đại trận, lúc này số lượng yêu tu còn lại không tới một nửa, chỉ chừng năm trăm, tuy nói cơ bản đều là yêu tu Dẫn Hồn kỳ trở lên, nhưng muốn phá hủy quang tráo pháp lực, độ khó so với lúc trước càng lớn hơn nhiều.
Cổ Thần ở bên trong quang tráo pháp lực, Liệt Dương, Cực Âm không ngừng huy vũ, liên miên không dứt bổ ra một đạo lại một đạo kiếm cương, kiếm cương giăng khắp nơi, tầng tầng lớp lớp...
Ấn ký âm dương đề cao uy lực của kiếm cương lên rất nhiều, tiếng xé gió vang lên không dứt, những vết cắt như muốn chém nát hư không, kiếm cương với uy lực mạnh mẽ vô cùng, liên miên không dứt bổ về phía đám yêu tu.
A… A… A…
Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, kiếm cương của Cổ Thần đối với chúng yêu tu quả thực chính là lợi khí tàn sát hàng loạt, nếu yêu tu không có pháp bảo trung phẩm, bị kiếm cương bổ trúng, thân thể lẫn pháp bảo đều bị chém thành hai nửa.
Cho dù có pháp bảo trung phẩm cũng không chống đỡ được năm sáu lần công kích liên tục từ kiếm cương, pháp bảo trung phẩm bị hủy hoại, tự nhiên thân thể không tránh khỏi kết cục bị chém thành hai nửa.
Thân thể vừa chết, tu vi không tới Mệnh Tuyền cảnh, linh hồn không thể sống sót thời gian vài cái nháy mắt, cũng chỉ có một đường chết mà thôi.
Cổ Thần hóa thân hình rồng, tính cách đã bị thiên tính hiếu chiến của long tộc ảnh hưởng, có một phần tâm tính háo sát, nếu như hơn một nghìn tu sĩ nhân tộc bao vây, chưa chắc Cổ Thần đã động sát niệm như vậy, nhưng đối mặt với hơn một nghìn yêu tu, trong lòng Cổ Thần không hề lưu tình, kiếm cương lướt qua, thấy yêu tu liên tục chết đi, trong lòng hắn sản sinh một phần cảm giác vui sướng. Mỗi một lần sản sinh cảm giác vui sướng, Cổ Thần theo đó cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng, tựa hồ tu vi đề cao không ít.
Đây hoàn toàn là một hồi tàn sát, mỗi một gã yêu tu bởi vì nguyên nhân hóa hình thảo, tất cả đều lu mờ tâm trì, cả đám không cần tính mạng, không một kẻ nào chạy trốn, từng bước từng bước ngã xuống dưới kiếm cương của Cổ Thần.
Trong mắt Cổ Thần hiển lộ quang mang đỏ như máu, kiếm cương không ngừng bổ ra, thẳng cho tới khi nửa canh giờ sau, trong động thính không còn một móng yêu tu nào, Cổ Thần mới dừng hành động tàn sát lại.
Toàn bộ động thính phạm vi trăm trượng, ngoại trừ ao linh dịch địa nhũ mười trượng chỉ có vài thi thể lác đác, nơi nơi đều là thi thể chúng yêu tu, nhất là thi thể hoang thú cự cầu thật lớn, đủ chiếm hai phần ba không gian động thính.
Dùng núi thây biển máu để hình dung tuyệt đối không quá.
Qua một lát, quang mang màu hồng trong mắt Cổ Thần dần dần biến mất, long lân trên người dần dần thối lui, khôi phục hình dáng con người, mặc một kiện trường sam màu xám, nhìn thi thể chất đầy mặt đất, Cổ Thần thoáng thở dài, đi tới bên cạnh ao linh dịch địa nhũ.
Địa nhũ linh dịch vẫn còn lại một chút, như vậy đã là bảo vật chỉ có thể ngộ không thể cầu, Cổ Thần lấy ra một chiếc bình không, cho địa nhũ linh dịch vào bên trong rồi cất vào trong Càn Khôn Trạc.
Thu thập tiên dịch địa nhũ, ánh mắt Cổ Thần một lần nữa rơi vào núi thi thể chúng yêu tu khắp mặt đất, chừng hơn một nghìn thi thể, Dẫn Hồn kỳ mấy trăm, Bồi Nguyên kỳ cũng có hơn hai mươi, đồng thời còn có một đầu xích chuẩn tộc Bồi Nguyên trung kỳ và một đầu hoang thú tu vi Bồi Nguyên trung kỳ.
Tổng cộng toàn bộ thi thể của chúng yêu tu xếp lại cũng không bằng một nửa thể tích của thi thể hoang thú cự cầu, đồng thời giá trị của toàn bộ thi thể yêu tu ở đây cũng kém hơn so với thi thể của hoang thú cự cầu.
Thời gian cấp bách, Cổ Thần không thể lãng phí, nhất thời phát ra kiếm cương, tất cả yêu thú Dẫn Hồn kỳ trở lên đều bị Cổ Thần chém thành hai nửa, sau đó khẽ lật tay, hút yêu đan thu vào trong Càn Khôn Trạc.
Sau một lát, tổng cộng Cổ Thần thu được hơn bốn trăm viên yêu đan yêu tu Dẫn Hồn kỳ, mười tám viên yêu đan yêu tu Bồi Nguyên sơ kỳ, một viên yêu đan yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ. Yêu đan có thể thay thế linh thảo luyện đan dược, yêu đan Trúc Thai kỳ chỉ có thể thay thế một ít linh thảo hai trăm năm trở lên, không có bao nhiêu tác dụng. Yêu đan yêu thú Dẫn Hồn kỳ có thể thay thế linh thảo 400-600 năm trở lên, có thể luyện chế ra đan được giá trị rất cao, mà yêu đan của yêu thú Bồi Nguyên kỳ có thể thay thế dược thảo 700-900 năm luyện chế đan dược càng cao cấp hơn, nếu là yêu đan của yêu tu Kim Đan kỳ, có thể thay thế linh thảo trên nghìn năm, vô cùng trân quý.
Yêu đan yêu thú Trúc Thai kỳ đối với Cổ Thần không có bao nhiêu tác dụng, Cổ Thần lười đi lấy, mà cho dù muốn lấy cũng không có thời gian. Lúc thu yêu đan Cổ Thần cũng không quên thu pháp bảo các loại, pháp bảo trung phẩm tổng cộng có gần ba mươi kiện, đối với Cổ Thần hầu như chỉ còn Liệt Dương Kiếm và Cực Âm Kiếm mà nói, nhiều pháp bảo trung phẩm như vậy có thể coi như một bút thu hoạch rất lớn.
Chỉ là thu hoạch từ thi thể đám yêu tu ở đây đã đủ khiến Cổ Thần phát tài, thế nhưng thu hoạch của hắn còn xa xa không chỉ như thế, ánh mắt hắn rơi vào thi thể của hoang thú cự cầu, thi thể hoang thú cự cầu dài hơn bảy mươi trượng, toàn thân trên dưới đều là bảo vật trân quý.
Răng nọc của cự cầu so với pháp bảo trung phẩm còn cứng hơn, đồng thời mang theo kịch độc.
Lưỡi của cự cầu ngay cả pháp bảo hạ phẩm cũng có thể đánh bay, tính dai cực mạnh, ẩn chứa kịch độc.
Xà lân của cự cầu ngay cả pháp bảo trung phẩm cũng chỉ có thể lưu lại một ít vết thương, lực phòng ngự mạnh mẽ, có thể nói vô cùng biến thái, so với long lân của Cổ Thần sau khi biến thân còn mạnh hơn nhiều.
Yêu đan của cự cầu ẩn hàm yêu lực của hoang thú, cao cấp hơn yêu tu cùng cảnh giới một bậc, hầu như có thể sánh bằng với yêu đan của yêu tu tu vi Bồi Nguyên cảnh hậu kỳ.
Túi mật của cự cầu sau khi ăn vào có thể miễn dịch các loại độc tính cấp bậc thấp hơn nọc độc của cự cầu, không tính tới số ít các loại độc dược cao cấp hơn độc của cự cầu, có thể nối vạn độc bất xâm.
Xương của cự cầu là tài liệu tốt nhất để luyện chế các loại pháp bảo như tiên, xương cốt của hoang thú cũng là tài liệu bày trận rất tốt, thực lực của hoang thú càng mạnh thì uy lực trận pháp càng mạnh.
Sừng của cự cầu mài thành phấn bột chính là thuốc dẫn đối với rất nhiều đan dược cao cấp, nếu như có thuốc dẫn tốt thì hiệu quả của đan dược có thể tăng lên vài phần.
Thịt của cự cầu chính là bổ vật, hoang thú hấp thu linh khí thiên địa, tụ tập vào trong thân thể, vì vậy thân thể càng to lớn linh khí càng nồng đậm, tuy rằng rất khó biến hóa, thế nhưng đây là nguyên nhân mang tới cho chúng lực lượng hơn hẳn yêu tu cùng cấp bậc.
Nói chung, toàn thân cự cầu từ đầu tới đuôi, mỗi một địa phương đều là thứ tốt, bảo bối tốt, thi thể của cự cậu vô cùng to lớn, gọi là một toàn bảo sơn di động hoàn toàn không quá đáng.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế