Dịch giả : SnowLion
Chính tả : bagiatam
Nguồn : BoyzoneVn
Chỉ nghe Hồng Quân chỉ vào dòng suối thật lớn nói:
“Lục đạo Luân hồi này tin chắc là mọi người đã biết có tác dụng gì! Chỉ có thông qua nó mới, Ngộ Không bọn họ mới có thể sống lại!”
Tần Vũ trên mặt phát ra quang mang đặc biệt nhìn nhi tử Hồng Quân, ánh mắt suy tư, trầm ngâm nói:
“Con nói là đưa chân linh bọn họ tiến nhập luân hồi môn?”
“Có thể bọn họ hoá thành hôi khí rồi! nhưng còn chân linh a?” Tần Tư một bên không nhịn được nói.
Tần Vũ sắc mặt lại ngưng trọng nói:
“Sương nhi, ý của con là... chẳng lẽ chân linh của bọn họ lại nằm trong tay con?”
Hồng Quân thấy tất cả mọi người đều mang vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, lúc này cũng không dám kiêu ngạo gật gật đầu:
“Cha, chân linh của tất cả mọi người tại không gian này đều nằm trong tay con!”
“Ngươi nói cái gì?” Hồn Quân còn chưa nói xong, Huống Thiên Minh bên cạnh đã sửng sốt phi tới trước mặt:
“Không thể như vậy được! Ngoại trừ Chưởng khống giả của không gian này, không ai có thể tại không gian bị huỷ diệt này mà có thể tập họp chân linh!”
Kinh ngạc nhìn Huống Thiên Minh nói với Hồng Quân, tất cả mọi người đều không thể nói gì hoặc có thể nói lúc này bọn họ đã bị những lời của Huống Thiên Minh doạ cho chết khiếp rồi!
Hồng Quân nói là nắm giữ toàn bộ chân linh của mọi người trong không gian này, mà Huống Thiên Minh lại nói ngoại trừ Chưởng khống giả không gian này ngoài ra không ai có thể khi toàn bộ không gian bị huỷ diệt có thể tập hợp lại tất cả chân linh của mọi người được... vậy, không phải là Hồng Quân trở thành Chưởng khống giả của không gian mới bị huỷ diệt kia sao?
Thấy mọi người khiếp sợ nhìn mình, Hồng Quân cười hắc hắc, không thừa nhận, cũng không phủ nhận!
Huống Thiên Minh nhìn chằm chằm Hồng Quân nửa ngày, đột nhiên thở dài một hơi, đột nhiên hỏi:
“Cha ta Thiên Mông đã truyền cho ngươi một bộ phận Thiên đạo rồi đúng không? Cũng khó trách ngươi có thể chỉ mới cảnh giới Thiên Tôn mà có thể thu thập toàn bộ chân linh mọi người!”
Hốt nhiên lại nói:
“Không đúng! Ngươi không thể nào thu chân linh, không có Tu La kim nguyên bảng, ngươi dùng cái gì để thu thập chân linh?” Huống Thiên Minh trong lòng thầm nghĩ, hiểu được chuyện này rất kì quái, phải biết rằng, Tu La kim nguyên bảng chính là Thiên Mông sau khi dùng tu vi ngưng luyện ra, đối với tác bảo vệ chân linh rất có tác dụng, chỉ là sau khi Thiên Mông biến mất, Tu La kim nguyên bảng cũng biến mất vô ảnh tung!
Huống Thiên Minh như thế nào cũng không thể tin sau khi Hồng Quân bế quan, từng bước tiến lên, sao có thể có bảo bối này được, lắc đầu than vãn:
“Cho dù có Tu La kim nguyên bảng thì sao? Cũng chỉ có thể bảo trụ được một linh hồn, mang theo trí nhớ kiếp trước mà luân hồi! Mà bọn Ngộ Không lại có đến mười mười một người, một cái Tu La kim nguyên bảng có thể đáp ứng nổi?”
Hồng Quân bị tốc độ nói cực nhanh của Huống Thiên Minh liền sững sờ, há to miệng nhưng không có cách nào chen vào nói, chỉ sau khi bất đắc dĩ Huống Thiên Minh dừng lại mói có cơ hội:
“Phong Thần Bảng chính là Tu La kim nguyên bảng!”
Phong Thần Bảng? Tần Vũ sửng sốt, trong đầu hiện lên pháp bảo của Hồng Quân, hoài nghi nhìn Hồng Quân thấy hắn vẻ mặt cười cười, trong lòng cũng yên tâm!
Huống Thiên Minh còn lại là bị Hồng Quân làm cho chấn kinh đứng yên một bên, không thể nghĩ gì nhìn Hồng Quân, ngón tay run run nhè nhẹ, đến phiên hắn nói không nên lời rồi!
“Hảo tiểu tử!” Cổ Bàn tiến lên ôm bả vai Hồng Quân, hưng phân kêu to: “Có vật này sẽ không sợ Ngộ Không bị mất trí nhớ rồi!”
Tôn Ngộ Không chết đối với mọi người đều là đả kích rất lớn, phải biết rằng Cổ Bàn, Hồng Quân cùng Ngộ Không tính tình rất hợp nhau, tình nghĩa sâu đậm, hôm nay hai người đã đạt được thành tựu này rồi, mà Tôn Ngộ Không chẳng những ngay cả Thần Vương cảnh giới cũng chưa có đạt được lại còn bị gặp tai ương, theo Vô Danh không gian bị huỷ diệt mà tiêu tán!
Hồng Quân trên mặt cũng mang theo hưng phấn, có chút thần bí nhìn về phía La Băng vốn đằng sau hắn không có nói gì:
“Băng nhi, ta còn có chân linh của hai người, tuyệt đối không thể đoán là ai, nàng đoán xem là ai?”
Sau khi Hồng Quân hiện thân, La Băng trên mặt đã mừng như điên, vốn tưởng rằng Hồng Quân đã theo Vô Danh không gian mà bị huỷ diệt, đang bi thống, ngay cả ý nghĩ tự tử cũng có, chỉ là có Băng Nghiên bên cạnh luôn theo sát, sợ nàng gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhìn thấy người thương không hề bị thương tổn, nàng không nhịn được liền bật khóc, thân thể hoàn toàn tựa lên người Băng Nghiên, thương tâm cùng vui sướng khiến cho nàng giờ phút này đã cực kì mỏi mệt, hơn nữa Tần Vũ chính là Cha Hồng Quân, giờ phút này bọn họ mà nói chuyện tại đây, đừng nói là La Băng, cho dù là Tả Thu Mi bọn người cũng đều không dám lên tiếng!
Nghe được Hồng Quân gọi mình, con ngươi trong suốt thuần tịnh của La Băng nay như có một đoàn sương mù, vụ khí che chắn, khiến cho nàng lúc này cực kì nhẫn nhịn, khuôn mặt trắng nõn bóng loáng loé ra quang mang vui sướng, chỉ thấy hàm răng tráng muốt tinh khiết của nàng cắn môi, tự hỏi một lát, có chút không dám tin hỏi:
“Không phải là sư huynh hai người bọn họ chứ?”
Nghe nàng trả lời, quang mang trong mắt Tần Vũ chợt loé lên rồi biến mất, trong lòng thầm nghĩ, có lẽ Sương nhi thật sự đã thu được chân linh của Hàn Thư, nếu không tại sao Tần Vũ không cảm ứng thấy bọn họ!
Hồng Quân có chút bất ngờ, lập tức ha ha cười:
“Băng nhi quả nhiên thông minh, đúng là sư huynh cùng Lâm tỉ.”
“A...” Nghe Hồng Quân nói đến đây, La Băng không kiền chế được nhanh tới trước mặt hắn, vừa ôm vừa nói, cực kì vui vẻ!
Mọi người cững cười cười, tất cả bằng hữu đều có thể sống lại, khiến cho tận đáy lòng bọn họ thoải mái hẳn lên, vốn cảm giác bi thương trước đây đã tiêu biến hết!
Tần Vũ vỗ vỗ vai Hồng Quân, đối với người con trai này hắn thật sự rất là tự hào!
“Chúng ta lúc nào có thể đem bọn họ tiến vào Lục đạo Luân hồi?” Biết được chân linh của Hàn Thư vẫn còn tồn tại, Tần Vũ cũng là không đợi được, muốn lập tức thấy hắn nên trong lời nói có chút gấp gáp hỏi Hồng Quân!
Thấy Cha hỏi, Hồn Quân vội vàng đáp:
“Cha, bọn họ lúc nào cũng có thể đưa vào luân hồi môn, chỉ là...” Trên mặt hắn xuất hiện một tia mâu thuẫn, khó khăn.
“Chỉ là cái gì?” Tần Vũ nóng lòng, bây giờ hắn đã là Chưởng khống giả, theo lí mà nói tâm thần không thể dễ bấn loạn nhưng nghĩ về người đồ đệ đầu tiên mình thu nạp, nghĩ về người này Tần Vũ vẫn còn rất hối hận, chính là không cách nào ổn định tâm tình!
“Tần tiền bối, theo như lời tiểu Quân nói thì những người này một khi tiến vào Lục đạo Luân hồi, ngoại trừ người được Tu La kim bảng bảo trụ được trí nhớ ngoài ra những người khác toàn bộ trí nhớ về kiếp này đều mất hết, cho dù có chuyển thế sống lại cũng không thể nhớ chuyện kiếp trước, cũng không thể biết chúng ta!”
Huống Thiên Minh sau khi linh hồn hoàn chỉnh, trong đầu ngày càng có gì đó rõ ràng, đồng thời trong lòng cũng hiểu được rất nhiều chuyện! Mặc dù hắn không có lĩnh ngộ Thiên đạo mà Thiên Mông lại đưa Thiên đạo truyền tới Hồng Quân, dù sao cũng là Thiên Mông cha hắn, sau khi linh hồn Huống Thiên Minh bổ toàn tự nhiên biết rất nhiều việc!
Tần Vũ vỗ trán, trong lòng biết chính mình đã quá nóng nảy, hiểu được ý của Huống Thiên Minh liền nở nụ cười, sắc mặt khôi phục bình thản, cười khổ nhìn Hồng Quân, nhẹ giọng hỏi:
“Vậy con nói chúng ta phải làm thế nào mới tốt? Tu La nguyên kim bảng chỉ có một cái, nhưng phải luân hồi chuyển thế cho không ít người!” Trong lòng Tần Vũ thầm tính toán, hơn nữa ngay cả Liên gia gia cùng Triệu sư phụ, ít nhất cũng phải mười lăm người! Tu La kim nguyên bảng nọ lại phải là siêu việt Chưởng khống giả mới có thể ngưng kết cái gì đó a!
Nói cách khác, trong Tu La kim nguyên bảng bao hàm một tia Thiên Đạo! Tần Vũ không đợi Hồng Quân trả lời, trên mặt đã có chút phát khổ!
Hồng Quân trong lòng cũng càng khổ não, Tôn Ngộ Không rồi Hàn Thư, thậm chí là Lâm Lâm, còn có thân nhân của Băng Nghiên... một cái Tu La Kim bảng như thế nào có thể đủ dùng? Mà không cần Tu La kim nguyên bảng, những người này sau khi chuyển thế như thế nào có thể bảo tồn trí nhớ kiếp trước! Huống chi không ai có thể khống chế luân hồi môn chuyển thế tất cả mọi người về Hồng Mông không gian, vạn nhất lại chuyển thế xuống địa giới thì... nên là gì bây giờ? Đến lúc đó cho dù bằng vào thần thông của Tần Vũ cũng không có cách đưa toàn bộ những người này đi!
Mọi người bên cạnh đều là khổ não, không khỏi âm trầm nói:
“Không phải chính là chỉ có một Tu La kim bảng sao? Cho ai đều giống nhau, chỉ cần là có thể hồi phục lại trí nhớ trong chân linh bọn họ, sau khi về Hồng Mông không gian có thể hồi phục lại sao?”
Hồng Quân mở to hai mắt nhìn La Băng chu cái miệng nhỏ nhắn tại một bên thầm nói, Huống Thiên Minh cùng Tần Vũ còn có Cổ Bàn cũng là linh mẫn nghe được lời nàng nói, đưa ánh mắt nhìn nàng, sắc diện vui mừng!
Tần Vũ vui sướng nhìn La Băng khiến mọi người biết đây là ý hay:
“Băng nhi thông minh! Sương nhi, không bằng cứ theo cách của Băng nhi là làm!”
Hồng Quân vẻ mặt hưng phấn, vui sướng nhảy cẫng lên, nhìn La Băng đang thẹn thùng cao hứng nói:
“Như vậy bọn họ đều có thể khôi phục lại trí nhớ rồi! Chỉ là, còn có hai chuyện cần phải giải quyết!”
“Thứ nhất, như thế nào mới có thể khiến cho bọn họ chuyển sanh tới cùng một chỗ?” Hắn nhìn Huống Thiên Minh, hiển nhiên trong lòng cũng đoán Cương Thi này biết, bởi vì Thiên Mông đã cấp cho Hồng Quân tư liệu về Lục đạo Luân hồi còn khiếm hkuyết.
Huống Thiên Minh thấy Hồng Quân hướng nhìn mình, trong lòng cũng rõ hắn đang nghĩ hỏi chuyện gì, kiên định gật đầu:
“Không có vấn đề, ta có thể trợ giúp bọn họ cùng chuyển sanh tới Thiên giới, ngoại trừ nơi đó, Nhân giới cùng Địa giới ta không thể khống chế!”
Hồng Quân sắc mặt hơi khó coi, trầm giọng nói:
“Thiên giới... bọn họ cho dù có thể khôi phục trí nhớ, nhưng sao có thể trở về?”
Huống Thiên Minh sắc mặt cũng là buồn bực, trong tiếng nói mang theo vẻ trầm thấp:
“Không có khả năng trở về! Ngoại trừ Chưởng khống giả nắm trong tay một bộ phận Thiên đạo không ai có thể dễ dàng rời khỏi Thiên giới!”
Hồng Quân chấn kinh, sắc mặt khó coi nhìn Tần Vũ, lắc đầu nói:
“Cha, việc này nên thế nào? Thiên giới a, con không thể vào, cũng không thể ra được!”
Tần Vũ không để ý đến lời nói của Hồng Quân, ngược lại nhìn Huống Thiên Minh, nghiêm túc hỏi:
“Vậy nếu ta ở đây tu luyện, nắm giữ một bộ phận Thiên đạo có thể tiến vào Thiên giới?”
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Tiếp theo là hợp tác giữa 4vn & TT & BoyzoneVn cùng chung sức dịch tiếp HTTB.
Hãy hoan nghênh tinh thần hợp tác: Vì cộng đồng, vì tinh thần đoàn kết.
Hy vọng sự hợp tác của ba nhóm dịch sẽ mở đầu cho một chương mới:
"Hãy vì mọi người"
Quyển 10 - Lục Đạo Luân Hồi
Chương 35: Tần Tư đã chết
Dịch giả : SnowLion
Chính tả : bagiatam
Nguồn : BoyzoneVn
Huống Thiên Minh gật gật đầu, lại lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ bi thương:
“Tần tiền bối, không có khả năng... không nói công pháp của ngài trước đây thế nào, chắc chắn một người không thể đồng thời lĩnh ngộ hai loại đạo bất đồng, chắc chắn không thể làm được! Trừ phi người tiến vào luân hồi môn, chuyển thế tu luyện từ đầu!”
Huống Thiên Minh nhìn chằm chằm Tần Vũ, giờ phút này tựa hồ quên mất hắn là Chưởng khống giả hay là cha của Hồng Quân, nghiêm túc nói:
“Chuyển thế tu luyện, chuyển thành thân phận Thiên nhân, sau đó lại một lần nữa lĩnh ngộ Thiên đạo! Nếu ngài có tư chất cùng ngộ tính cao, hơn nữa lại có bản lĩnh thao túng Hỗn Độn khí, cuối cùng sợ rằng sẽ đạt tới cảnh giới ‘Thiên’, trở thành cái gọi là ‘Thiên’ kia, Thiên đạo cuối cùng cũng sẽ bị người thao túng!”
Tần Tư cùng Tả Thu Mi nghe được Huống Thiên Minh lần này nói thiếu chút nữa là ngã ngửa! Cười khốc đều không được, phải nhìn thật kĩ Huống Thiên Minh, trong lòng thầm nghĩ: “Có Chưởng khống giả nào lại có thể từ bỏ công tu luyện khổ nhọc của bình, có thể không vì tu vi mà tiến đến luân hồi môn đầu thai tại Thiên giới mà tu luyện lại?”
Lôi Vệ còn lại là trầm mặc không nói, ánh mắt ngập ngừng nhìn Tần Vũ, trong con ngươi tựa hồ như hiện lên một đạo quang mang như là đồng ý! Ngoại trừ Hồng Quân, thậm chí Cổ Bàn cũng là khiếp sợ không thôi, câu nói của Huống Thiên Minh làm hắn vừa tức giận vừa buồn cười, người này căn bản đã tiếp cận đến Thiên Tôn cảnh giới rồi còn không hiểu, Chưởng khống giả làm sao có thể buông xuôi tất cả, bỏ mặc mọi thành quả mà theo đuổi một cái gì mờ ảo khó lường đó!
Vô luận là như thế nào, tất cả mọi người đều nghĩ Tần Vũ chắc chắn sẽ không làm như vậy, thậm chí ngay cả bản thân Tần vũ trên mặt cũng mang theo vẻ thất thểu, có thể cùng thê tử bên nhau tại Hồng Mông không gian mới chính là nơi thật sự hắn muốn ở!
Trong mắt Hồng Quân hiện lên một tia giảo hoạt khiến cho Cổ Bàn có dự cảm không tốt, nhất là sau khi Hồng Quân bế quan lần này chung qui cũng cho hắn cảm giác người này đã không giống với Hồng Quân trước kia! Nhưng mà Cổ Bàn đâu thể nói gì! Cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở suy nghĩ là có chút quái dị!
“Việc này Thiên Minh đừng vội nhắc nhở, ta Tần Vũ hết lần này tới lần khác đều không tin con người không thể chuyển sanh tới Nhân giới, càng không tin không cách nào đạt tới không cách nào tiếp cận Thiên đạo theo như lời ngươi nói, huống chi...” Tần Vũ sắc mặt không chút thay đổi, trên mặt lộ ra một tia hạnh phúc ấm áp mỉm cười nói: “Ta có Lập nhi bên cạnh, có thể nương tựa lẫn nhau mà sống, Thiên đạo đối với ta còn có ý nghĩa gì chứ?”
“Cha à, người không nên làm cho nhi tử cũng ham muốn như vậy chứ! Toàn thân con đều lạnh toát rồi này!” Dứt lời, Tần Tư cấm lấy bàn tay nhỏ bé của Băng Nghiên, áp lên má hỏi: “Có phải rất lạnh hay không?”
Băng Nghiên không có tức giận trừng mắt liếc hắn nhưng không có rút tay lại, gắt giọng nói:
“Nhìn xem, bá phụ đối với bá mẫu tình cảm chưa!”
“Cái gì mà bá phụ? Nên gọi là Cha! Hiểu không?” Tần Tư lập tức sửa lại cách xưng hô của Băng Nghiên, khiến sắc mặt nàng có chút ửng hồng: “Ta đối với nàng không tốt sao? Chúng ta cũng rất tình cảm mà!”
Thật sự không nhịn được ngữ khí của Tần Tư, Băng Nghiên hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt đỏ bừng bừng quay lại phía sau Tả Thu Mi, không thèm để ý tới hắn!
Tần Vũ hiền lành nhìn Tần Tư cùng Băng Nghiên, lại nhìn Hồng Quân cùng La Băng, trong lòng thầm nghĩ, hai người con trai của hắn thật phóng đãng, mỗi người khi tới nơi này lại có thể mang về một người vợ!
Huống Thiên Minh thấy Tần Vũ căn bản không nghe những lời mình nói, trong lòng không khỏi tiếc nuối nhưng không dám nhiều lời, không thể làm gì khác hơn chỉ có thể đứng một bên!
“Cha! Kỳ thật đề nghị của Thiên Minh người cũng không nên lo lắng a!” Hồng Quân khoé miệng cười cười, có chút kinh ngạc nhìn cha, không nhanh không chậm nói: “Muốn đưa bọn họ toàn bộ khôi phục trí nhớ trở về, sợ rằng cũng chỉ có thể có cha mới làm được thôi!”
Tần Vũ liếc mắt nhìn Hồng Quân, không có tức giận mắng:
“Mẫu thân đang chờ các ngươi trở về, mỗi ngày đều chờ đợi trong lo lắng, vậy mà lại muốn cho ta luân hồi, vậy mẫu thân ngươi làm sao bây giờ?”
Tần Vũ nói xong trong mắt cũng hiện lên thần sắc trầm tư, trong số những người đó quan trọng nhất vẫn là hai trưởng bối Liên gia gia cùng Triệu sư phó, lúc trước Tần Vũ còn tưởng rằng linh hồn hai người sớm đã tiêu tán hoặc là chuyển thế sống lại rồi. Vô luận thế nào cũng không nghĩ tới tại Vô Danh không gian này còn có thể gặp lại hai người, hôm nay gặp lại tất nhiên không muốn mặc cho hai người chuyển thế mà mất đi trí nhớ, biến thành người xa lạ!
Nhưng là muốn ông chuyển thế đầu thai thật sự là quá khó khăn, không nói đến Lập nhi, nói đến tu vi của ông ngày hôm nay cũng sẽ không thể dễ dàng mà từ bỏ tất cả! Chỉ là nếu không chuyển thế thì gia gia bọn họ có sống lại chỉ có thể lại một lần nữa bắt dầu lại từ đầu, nếu vận khí tốt đã đành, có thể có cơ hội tu luyện, nếu vận khí không tốt sợ rằng cũng vẫn như trước, khổ vẫn hoàn khổ!
Nhìn bộ dáng trầm tư của Tần Vũ, trong lòng Hồng Quân hiểu được cha đã động lòng rồi! Trong đầu hiện ra một tầng mây màu xám tại Vô Danh không gian, vốn tại đó đã được truyền cho một bộ phận Thiên đạo, trong lòng mừng thầm!
Thiên Mông sau khi truyền cho hắn Thiên đạo liền hi vọng hắn có thể cổ động cho Tần Vũ chuyển thế sống lại, biến thành người Thiên giới! Hôm nay Hồng Quân chính là đã coi như lĩnh ngộ một phần Thiên đạo, có thể nói là đã đứng trước cánh cửa đại môn Thiên đạo rồi, đối với ý nghĩa của Thiên đạo tự nhiên cũng có chút hiểu được! Chỉ là hắn lúc này không thể nói, cũng không dám nói! Chỉ có thể từng chút hướng cho Cha, để cho cha cuối cùng đạt thành tựu lớn! Mà Hồng Quân chỉ có tác dụng là tác động thôi!
Tần Vũ tư lự nửa ngày, thấy mọi người đều đặt ánh mắt trên người mình, liếc mắt nhìn Lục đạo Luân hồi nói:
“Chúng ta chính là trước tiên trở về Hồng Mông không gian đã!”
Dứt lời một đạo quang mang màu bạc bao phủ lấy tất cả mọi người!
Đột nhiên một đạo quang kiếm xuất hiện sau lưng Tần Tư, Hồng Quân vốn là Tần Vũ tâm không động, lại thầm cảm nhận được Thiên đạo tuần hoàn, sắp có biến phát sinh đang muốn giữ chặt La Băng nhưng lại đột nhiên phát hiện đạo kiếm quang nọ!
“Đại ca...” Hồng Quân kinh hãi quát lên một tiếng, thân ảnh nháy mắt xuất hiện bên cạnh Tần Tư, không thể ngăn cản đạo kiếm quang kia! Mọi người cũng đều kinh hãi. Tần Vũ nhanh chóng đưa năng lượng màu bạc bao bọc lấy Tần Tư lại... .
Chỉ là thanh trường kiếm kia cực kì quỉ dị sắc bén, trong nháy mắt đã xé rách vòng bảo vệ mà ngay cả Chưởng khống giả cũng không thể phá vỡ!
Máu màu xám từ ngực Tần Tư không ngừng tuôn ra, chỉ thấy hắn như muốn vuốt má Băng Nghiên, miệng mấp máy muốn nói gì đó nhưng lại không phát ra âm thanh, rồi đột nhiên hoá thành một đoàn khí màu đen!
... ... .
Băng Nghiên nghe Hồng Quân rống to liền chợt tỉnh, xoay người lại định ôm Tần Tư vào lòng nhưng lại chộp vào hư không, Tần Tư... đã chết!
Băng Nghiêm miệng há to, nước mắt nhanh chóng chảy lã tã, mở miệng ra như muốn nói, muốn gào thét điều gì đó nhưng không cách nào phát ra âm thanh, không có tiếng động, nước mắt cứ thế mà chảy! Là nước mắt màu xám!
Tần Vũ mặt tái đi, áp lực từ trong thân thể phát ra, đánh mạnh một quyền đến Lục đạo Luân hồi!
“Ha ha... Tần Vũ, ta giết người Tần gia, ngươi có thể làm gì ta?” Một tiếng cuồng tiếu trong nháy mắt vang vọng đến, cũng phút chốc tiêu thất như trở lại Lục đạo Luân hồi.
Bên cạnh dòng suối lớn kia, một lão già không thể trốn tránh, vẻ mặt đắc ý.
Mặc dù Tần Vũ một quyền đánh ra không khiến hắn trọng thương nhưng cũng không hề thoải mái chút nào, nội tạng toàn thân đảo lộn, lão già hung hăng nhìn Tần Vũ cười to:
“Ngươi giết không được ta! Ta có Hỗn Độn thân thể!”
Hắn điên rồi! Ánh mắt Hồng Quân rừng rực như có lửa đốt, nắm chặt cái thẻ kim loại màu vàng trong tay, chính là Phong Thần Bảng! Mặc dù Tần Tư bị Chu Viêm đánh lén mà chết nhưng cũng đã biết một tia thiên cơ nên trong lòng Hồng Quân cũng không quá thương cảm, đây là thiên đạo tuần hoàn, nhất định sẽ có chuyện! Huống chi... .
Nhìn Chu Viêm, Hồng Quân chỉ còn có cảm giác khinh thường! Hỗn Độn thân thể?
Tần Vũ cũng không biết trong lòng Hồng Quân đang suy nghĩ cái gì nhưng Tần Tư chết hoàn toàn đã chọc giận đến hắn, sắc mặt âm lãnh nhìn vẻ mặt đắc ý của Chu Viêm, trong mắt hiện lên thâm trầm sát ý, từng chữ một nói:
“Ngươi chết được rồi!”
Ngươi chết được rồi! Thanh âm Tần Vũ rất nhỏ, rất lạnh! Chút nào như không ra sát ý! Nhưng thanh âm còn chưa dứt, Chu Viêm đột nhiên hoá thành một đạo khí màu đen, toàn bộ thân thể tính cả chân linh đều đồng thời bị tận diệt!
Lúc này đột nhiên bốn đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt Tần Vũ, chỉ thấy trước mắt là một nữ tử đang đẫm nước mắt!
“Vũ ca...” Nữ tử trong nháy mắt nhào vào lòng ngực Tần Vũ, khóc thành tiếng!
Tần Vũ miễn cưởng nở ra nụ cười, ôm lấy nữ tử, nhìn về phía ba người phía sau nói:
“Đại ca, Nhị ca, Ngũ đệ, các người như thế nào có thể tới đây?”
Lúc này Hồng Quân cùng Cổ Bàn cũng tiến lên phía trước, Hồng Quân mang theo nét mặt kích động run run nói:
“Mẫu thân!” Nữ tử nọ chính là mẫu thân Khương Lập!
Nguyên lai là từ khi Cổ Bàn tiến vào hoá thân thông đạo tới tử giới này, cũng chính là sau khi tiến đến Vô Danh không gian này, Hồng Mông cùng Lâm Mông thấy Tần Vũ và Cổ Bàn không có tin tức gì, nghĩ đến hai người tới nơi này gặp không ít phiền toái. Mặc dù trong lòng hiểu được hai người thực lực là Chưởng khống giả cũng sẽ không gặp gì nguy hiểm nhưng vẫn không khỏi lo lắng!
Mà Khương Lập bởi vì lo lắng đến hai người con trai và Tần Vũ, cả ngày sầu não, khiến cho ba người Hồng Mông rất là buồn phiền, lập tức nghiên cứu cách tiến vào trong tử giới này!
Mất rất nhiều tâm lực rốt cục cũng mang theo Khương Lập tiến vào đây, nhưng cảnh vật trước mắt lại biến thành hư không! Bốn người kinh hãi vôi vàng phóng đi tìm Tần Vũ, cũng vừa tới đây thì thấy Tần Tư bị Chu Viêm đánh lén chết!
Tần Vũ nhẹ nhàng vuốt lưng Khương Lập, sắc mặt trầm ngâm dường như có thể khóc bất cứ lúc nào, trong hư không xuất hiện thanh trường kiếm đã đánh lén Tần Tư, nó đang liều mạng giãy dụa muốn thoát!
“Hừ! Chu gia, ta cho các ngươi mãi mãi không được siêu sinh!” Tần Vũ tức giận hừ lên một tiếng, trong chớp mắt liền đưa nguyên thần trong thanh trường kiếm tan biến, trường kiếm quỉ dị kia cũng biến thành hôi khí!
“Vũ ca... cứu cứu Tư nhi!” Khương Lập thoáng hồi phục tâm tình, lo lắng nhìn sắc mặt Tần Vũ không có chút thay đổi, nước mắt không ngừng rơi!
Tần Vũ nhìn lên hư không, lại nhìn theo hướng có dòng suối lớn đang chảy kia, trong lòng thầm than, chẳng lẽ đây là Thiên ý sao?
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Tiếp theo là hợp tác giữa 4vn & TT & BoyzoneVn cùng chung sức dịch tiếp HTTB.
Hãy hoan nghênh tinh thần hợp tác: Vì cộng đồng, vì tinh thần đoàn kết.
Hy vọng sự hợp tác của ba nhóm dịch sẽ mở đầu cho một chương mới:
"Hãy vì mọi người"
Quyển 10 - Lục Đạo Luân Hồi
Chương 36: Ta đi luân hồi
Dịch giả : SnowLion
Chính tả : bagiatam
Nguồn : BoyzoneVn
Thấy Tần Vũ buồn bã, Hồng Mông tiến đến vỗ vỗ vai hắn, khẽ thở dài:
“Không có nghĩ đến, Chu Viêm kia chẳng những có thể tiến vào vô danh không gian này mà tu vi so với trước còn cao hơn rất nhiều!”
Tần Vũ gật gật đầu mặt không chút thay đổi nói:
“Hắn đã tu luyện Hỗn Độn khí, tu luyện thành bất tử thân! Nếu không phải ta dùng trận pháp giết chết hắn sợ rằng Chưởng khống giả cũng vô lực, không thể làm gì hơn! ... chủ yếu là Chu Viêm tâm tư ác độc, dùng nguyên thần của Chu An để luyện chế trường kiếm kì quái, nhất thời không giết nay mới bị hắn đánh lén!”
“Ai...” Hồng Mông thấy Tần Vũ có bộ dáng như vậy, trong lòng cũng có chút buồn bã, Tư nhi từ nhỏ đã khiến mọi người yêu mến, trong lòng bọn họ cũng coi như là nhi tử của mình, hôm nay lại bị đánh lén uất ức như vậy cũng khiến bọn Hồng Mông buồn thảm!
Khương Lập úp mặt vào ngực Tần Vũ khóc, sau hồi lâu thấy moi người đều chú ý tới mình, trên mặt cũng nhất thời hiện lên thần sắc không tốt, nhưng nhi tử của nàng, cốt nhục của nàng đã chết, trong lòng chẳng cần nghĩ đến điều gì khác nữa.
Con mắt nhìn qua mọi người, cũng có những người quen có những người không quen, đột nhiên ánh mắt dừng lại ở Tả Thu Mi.
“Dì Thu Mi... ?” Trong mắt Khương Lập hiện lên vẻ mê hoặc, chỉ ngón tay về phía Tả Thu Mi, chần chừ một lúc rồi kêu lên một tiếng!
Không đợi Tả Thu Mi lên tiếng, chính nàng sửng sốt nhìn Hồng Mông lại nhìn Tần Vũ, há miệng nói:
“Vũ ca, dì Mi như thế nào lại ở chỗ này? Dì ấy phải ở Hồng Mông không gian chứ!”
Tần Vũ cười khổ, Hồng Quân cũng đồng dạng, việc này giải thích sao đây? Trong không gian của Tần Vũ, Khương Lập lợi dụng bản thân là tân Sinh Mệnh Thần Vương, dùng trí nhớ của Tả Thu Mi cứu sống lại nàng, cho tới bây giờ vẫn cũng Khương Lan chính thức hưởng cuộc sống hạnh phúc!
Nhưng mà cho dù ai cũng không thể nghĩ đến sau khi Tả Thu Mi chết linh hồn đã tiến đến không gian này, hơn nữa... còn cười khổ nhìn thoáng qua Tuyết Hành Thần Vương bên cạnh Tả Thu Mi!
“Lập nhi, Tả Thu Mi đã chết! Dì Mi của ngươi là tại Hồng Mông không gian!” Tả Thu Mi trên mặt kích động đồng thời nét mặt cũng trở nên mất mát, nhìn Khương Lập đang khó hiểu, Tả Thu Mi cầm tay Tuyết Hành nhàn nhạt nói: “Ta sẽ cùng Tuyết Hành luân hồi, sau này chỉ có một Tả Thu Mi!”
... .
Tần Vũ cùng Hồng Quân nhìn nhau, đã thấy Tuyết Hành cùng Tả Thu Mi hai người nhìn nhau mà cười, trong lòng không thể không nổi lên tư vị!
“Chuyển thế cũng tốt!” Hồng Quân khẽ cười nói: “Chuyển thế lên Thiên giới, nói không chừng còn có thể có hạnh phúc!”
Thấy bộ dạng mọi người như thế, Khương Lập cũng đoán được phần nào, trên mặt xấu hổ nở nụ cười nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ thân tình.
Tả Thu Mi không có ý gì, chỉ là trìu mến nhìn Khương Lập, khẽ cười nói:
“Lập nhi đã lớn rồi, nhi tử cũng đã trưởng thành!”
Khương Lập không lên tiếng, chỉ miễn cưỡng cười cười! Đối với vị Tả Thu Mi này, trong tâm tư nàng rất phức tạp, cho tới nay Tả Thu Mi đối với nàng rất gần gũi, mà tại không gian của Tần Vũ sau khi sống lại, lúc nhàm chán thường xuyên cùng nàng nói chuyện phiếm, tình cảm tự nhiên thắm thiết! Nhưng mà lúc này chính thức nhìn thấy Tả Thu Mi, trong lòng liền có trăm ngàn suy nghĩ đối lập, hai người Tả Thu Mi không biết có thể như thế nào mà đối mặt!
“Nếu dì Mi muốn chuyển thế, chúng ta cũng không nên nghĩ quá phức tạp!”
Khương Lập cười cười, sắc mặt khôi phục lại tự nhiên! Ý tứ trong lời nói của Tần Vũ nàng đương nhiên hiểu được, Tả Thu Mi vì sao chuyển thế nàng cũng hiểu được! Phải biết rằng khi hai người Tả Thu Mi cùng xuất hiện, Khương Lan thúc sao có thể đối mặt?
Trong không gian này Tả Thu Mi đã sống cùng Tuyết Hành Thần Vương như vợ chồng, một khi trở lại Hồng Mông không gian, chẳng phải là sẽ rối loạn hết cả hay sao! Nghĩ đến Tả Thu Mi quyết định chuyển thế cũng vì không muốn để mọi người khó xử, Khương Lập cảm kích nhìn!
Lúc này Huống Thiên Minh cùng Cổ Bàn đã lôi Hồng Quân sang một bên, hai người sắc mặt gian xảo, ánh mắt hau háu nhìn Hồng Quân khiến hắn nổi da gà!
“Nói đi! Tu La kim nguyên bảng biến thành Phong Thần Bảng rồi đúng không?” Cổ Bàn sau khi nghe được Huống Thiên Minh cùng Hồng Quân nói chuyện cũng đã rõ, Phong Thần Bảng cũng chính là Tu La kim nguyên bảng trước đây, trong lòng vẫn là tò mò không thôi!
Phải biết rằng Tu La kim bảng chính là do Thiên Mông sử dụng toàn thân huyết nhục cùng tu vi ngưng tụ mà thành, mà Phong Thần Bảng cũng là Hồng Quân sử dụng huyết nhục luyện chế mới biến thành pháp bảo!
Bị hai người đang như muốn ăn tươi nuốt sống mình tra hỏi, Hồng Quân mắt trắng dã, không có tức giận nói:
“Phong Thần Bảng như thế nào có thể là Tu La kim nguyên bảng? Lúc trước trong khi ta luyện chế Phong Thần Bảng đó là do vô ý dùng tới cái thẻ kim loại kia, hơn nữa là dùng huyết nhục bản thân để luyện thành! Không biết là trước đây cái thẻ bài đó là Tu La kim nguyên bảng!”
Cổ Bàn cùng Huống Thiên Minh bên mắt nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ ghen ghét, quát:
“Tiểu tử ngươi vận khí thật tốt, tuỳ tiện có thể nhặt được bảo bối! Còn nữa, ngươi như thế nào có được truyền thừa của cha Huống Thiên Minh?”
“Có lẽ đây là tác dụng của Tu La kim nguyên bảng a!” Hồng Quân nhìn thoáng qua cái mặt đầy ghen ghét của Huống Thiên Minh, đoạt được truyền thừa của cha hắn, tất nhiên trong lòng hắn không thể chấp nhận được.
Hồng Quân cẩn thận nói:
“Ta cũng không biết vì sao lại như vậy!”
Hai người kia không nói gì, Hồng Quân vận khí thật sự quá tốt, về chuyện Tu La kim nguyên bảng không nói, lai tiếp nhận truyền thừa trí nhớ Thiên đạo, trong tương lai thành tựu nhất định không thấp!
Huống Thiên Minh đang muốn mắng Hồng Quân hai câu cho bõ ghét, lại nghe Tần Vũ bên kia thốt lớn, kinh ngạc xoay người lại, vừa lúc nhìn thấy thân mẫu Khương Lập của Hồng Quân nói:
“Dì Mi, người cũng chính là Sinh Mệnh Thần Vương! Nói như thế Tư nhi không cần chân linh luân hồi cũng có thể sứu sống lại rồi!”
Nghĩ đến khả năng của Tả Thu Mi trong Hồng Mông không gian, trên mặt Khương Lập lộ ra thần sắc chờ đợi.
“Không được!” Tả Thu Mi buồn bã nói nhất thời khiến khuôn mặt Khương Lập trắng bệch: “Nơi này là với Hồng Mông không gian không giống nhau, mọi người một khi đã chết chính là thật sự chết, cũng chính là cho dù có chân linh cũng không có khả năng sống lại! Trừ phi tiến vào Lục đạo Luân hồi, một lần nữa chuyển thế mới có thể sống lại!”
“Đúng vậy! Tại không gian này tất cả mọi người đều đã chết qua một lần, nguyên thần cùng hồn phách bất đồng, không có cách nào tiếp nhận Hồng Mông linh khí! Nếu cưỡng ép sống lại, sợ rằng ngay cả chân linh cũng tiệt diệt!” Hồng Quân tiến lên nói, ra vẻ buồn bã: “Mẫu thân, bây giờ chỉ có thể đưa chân linh đại ca tiến nhập Lục đạo Luân hồi mới có thể khiến huynh ấy sống lại! Có lẽ đây cũng là một cơ duyên tốt của đại ca!”
Khương Lập nhẹ nhàng vỗ về Hồng Quân, nhi tử này trước kia tư chất bình thường vẫn khiến nàng lo lắng, hôm nay thấy hắn đã khôn lớn, trưởng thành, nàng rất vui nhưng người con trưởng đã chết!
Hồng Mông cùng Lâm Mông cũng trầm mặc, thân là Chưởng khống giả, tại không gian chính mình thì không gì có thể làm khó, vậy mà hôm nay tới Tử giới lại chẳng làm nên chuyện gì, ngay cả người mà bọn hắn sủng ái nhất cũng không thể cứu sống, cảnh này đối với bọn họ rất đả kích!
Khương Lập ôm Hồng Quân, nước mắt lại không ngừng chảy ra nhìn dòng suối lớn phía trước đau khổ nói “Nếu chuyển thế sống lại có còn trí nhớ hay không?”
Tần Vũ gật gật đầu, mặt âu sầu, nhất định chính mình phải chuyển thế mới có thể giải quyết mọi việc hay sao?
Huống Thiên Minh gật gật đầu, nhìn thoáng qua Hồng Quân đang ra vẻ bi thương, trong lòng có chút không thể hiểu, ca ca hắn đã chết như thế nào lại không thương tâm!
“Chỉ có sử dụng Tu La kim bảng mới có thể bảo tồn hồn phách đầy đủ khi tiến vào luân hồi môn, trí nhớ không mất!” Thiên Minh nói.
“Nói như vậy phải có Sương nhi tiến nhập luân hồi mới có thể cam đoan Tư nhi không bị mất trí nhớ?”
Hồng Quân nghe Cha nói thế trong lòng cả kinh, không đợi Huống Thiên Minh trả lời liền nhanh nói:
“Tu La kim nguyên bảng chỉ có thể là dùng huyết nhục tạo nên, con mặc dù đã được Thiên Mông truyền thừa nhưng Tu La kim nguyên bảng không cách nào có thể bảo trụ nguyên thân của con!”
Sương nhi phản ứng như vậy có chút không đúng! Tần Vũ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hồng Quân, khiến hắn một trận kinh ngạc!
Huống Thiên Minh không biết Hồng Quân có ý gì, bất quá điều hắn nói là dúng, trong lòng cũng không muốn thấy vậy, liền gật đầu nói:
“Tần tiên bối, tiểu Quân nói chính xác, Tu La kim bảng là cha ta dùng tu vi toàn thân ngưng luyện thành, mặc dù có thể hoàn toàn điều khiển nhưng cũng không có cách nào có thể chắc chắn đồng thời bảo toàn được nguyên thần cả hai người trong Lục đạo Luân hồi!”
Tất cả mọi người im lặng, nếu là như thế này, vậy chỉ có thể là từ Hồng Mông, Lâm Mông, Tần Vũ, Cổ Bàn cùng Tần Thạch Thiên năm vị Chưởng khống giả trong đó một người bỏ đi toàn bộ tu vi, đưa toàn thân ngưng luyện thành Tu La kim nguyên bảng tiến nhập luân hồi môn mới có thể bảo toàn trí nhớ!
Phải biết rằng Tu La kim nguyên bảng không phải ai cũng có thể ngưng luyện ra, lúc trước Thiên Mông vốn là Chưởng khống giả nắm giữ một bộ phận Thiên đạo mới có thể luyện chế, cho dù là bọn Tần Vũ cũng là Chưởng khống giả nhưng muốn luyện chế cũng là cực kì gian nan!
“Tam ca, hay là thế này đi!” Trầm mặc một chút rồi Cổ Bàn nhẹ giọng nói: “Trong năm huynh đệ chúng ta chỉ có đệ là không có sở hữu không gian, tự nhiên là không có việc gì làm!”
Tần Thạch Thiên cũng đi lên trước, ánh mắt kiên nghị nói:
“Tứ ca không nên vậy, nếu đi thì đệ sẽ đi, lần này luân hồi chính là vì Tần gia mà làm việc, thân là con cháu Tần gia Thạch Thiên tất nhiên không thể từ chối, hãy để cho đệ đi!”
Tần Vũ nét mặt không chút thay đổi, nhìn thoáng qua Khương Lập cùng Hồng Quân, lại chuyển hướng Huống Thiên Minh nhàn nhạt hỏi:
“Thiên Minh, việc này ngoại trừ Chưởng khống giả ra những người khác đều không thể sao?”
“Ngoại trừ Chưởng khống giả, không ai có thế có huyết nhục phù hợp tu luyện Tu La kim nguyên bảng! Huống chi trí nhớ của những người này làm sao đây? Chỉ có Chưởng khống giả mới có thể phục chế trí nhớ của mình, mới có thể luân hồi!”
Tần Vũ không nói gì, nhẹ nhàng nhìn Hồng Quân nói:
“Sương nhi, con có gì gạt ta không?”
Hồng Quân cười cười nói:
“Thiên cơ bất khả lộ, Đại ca và cha nếu chuyển thế tương lai nhất định thành tựu vô hạn, hắc hắc, hay là Cha tự mình đi trải nghiệm đi a! Chỉ là khổ cho mẫu thân rồi!”
Tần Vũ trầm tư một lát thoáng nhìn qua Hồng Mông, dứt khoát nói:
“Nếu là Thiên đạo, ta đây sẽ tiến vào luân hồi, muốn xem lão Thiên có khả năng thế nào!”
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Tiếp theo là hợp tác giữa 4vn & TT & BoyzoneVn cùng chung sức dịch tiếp HTTB.
Hãy hoan nghênh tinh thần hợp tác: Vì cộng đồng, vì tinh thần đoàn kết.
Hy vọng sự hợp tác của ba nhóm dịch sẽ mở đầu cho một chương mới:
"Hãy vì mọi người"
Quyển 10 - Lục Đạo Luân Hồi
Chương 37: Tần Vũ chuyển thế
Dịch giả : SnowLion
Chính tả : bagiatam
Nguồn : BoyzoneVn
“Huynh nói cái gì?” Hầu Phí kinh ngạc nhìn sắc mặt bình tĩnh của Tần Vũ, cứng lưỡi nói: “Đại ca, huynh thật sự muốn huỷ bỏ tu vi toàn thân ư? Chẳng lẽ huynh không nhớ để đạt được tu vi như ngày nay đã phải trải qua bao gian nan không?”
Hắc Vũ cũng buồn bực nhìn Tần Vũ, mặc dù trong lòng biết Đại ca đã quyết thì sẽ không hai lời, nhưng chính là vẫn khuyên nhủ:
“Đại ca, hay là để cho Thạch Thiên đi đi, chúng ta vất vả lắm mới được như ngày nay, vạn nhất nếu trong lúc luân hồi xảy ra chuyện gì...”
Đứng trong hư không, Tần Vũ cảm nhận được Hồng Mông linh khí dày đặc, nhìn Hắc Vũ cùng Hầu Phí vẻ mặt lo lắng trong lòng cũng nổi lên một chút ấm áp!
Tại Vô Danh không gian Tần Vũ đã quyết định luân hồi tới Thiên giới, làm sống lại đám bằng hữu cùng người thân của hắn, Tần Vũ cùng mọi người chỉ để lại Hồng Quân cùng Huống Thiên Minh tại Vô Danh không gian chờ đợi tiến vào luân hồi môn, những người khác trở về Hồng Mông không gian!
Sau khi Tần Vũ đưa chuyện tại Vô Danh không gian nói cho Hầu Phí cùng Hắc Vũ hai người kiên quyết phản đối hắn bỏ đi tất cả tu vi vốn vất vả bấy lâu mới có thể là Chưởng khống giả mà đến một Thiên giới vẫn còn mờ mịt!
“Nhị đệ, Tam đệ, các ngươi yên tâm, ta nhất định còn sống trở về!” Tần Vũ nét mặt lộ ra vẻ ấm áp cười... nụ cười này chỉ có thể dành cho Khương Lập và những người hắn tin tưởng, nói: “Nếu Sương nhi nói đây chính là Thiên đạo tuần hoàn, ta đây sẽ theo Thiên ý mà làm, muốn nhìn xem Thiên có thể làm gì ta!”
Hầu Phí nhăn nhó, đồ nhi duy nhất Tôn Ngộ Không nay cũng chỉ còn lại một đạo chân linh, cũng muốn hắn chuyển thế sống lại. Nhưng nghĩ tới Tần Vũ Hầu Phí tình nguyện cho Ngộ Không mất trí nhớ cũng không muốn để cho Tần Vũ gặp nguy hiểm!”
Nhưng thấy vẻ mặt kiên định của Tần Vũ, hai người biết không còn cách nào có thể khuyên giải Tần Vũ, không khỏi đỏ hoe hai mắt!
Tần Vũ lần này trở về, một là muốn đưa không gian của mình cho Cổ Bàn quản lí, hai là cũng người thân nói lời từ biệt, dù sao một khi đã tiến vào luân hồi môn còn không biết có thể trở về hay không!
Mà đưa vũ trụ của mình phó thác cho Cổ Bàn cũng là biện pháp của Lâm Mông, tập hợp Hồng Mông lực của bốn người đưa vũ trụ của Tần Vũ chuyển sang Cổ Bàn, đối với Tần Vũ mà nói đó là một tổn thất lớn!
Tinh Thần biến công pháp cơ bản là Hắc động kia nối liền với Hồng Mông không gian, một khi đưa Hắc động này cắt đứt liên lạc với Tần Vũ thì tu vi ít nhất cũng giảm xuống hai cấp. Tuy nói là vẫn như trước, vẫn là Chưởng khống giả nhưng mất đi huyền hoàng khí duy trì, sợ rằng ngay cả Tần Thạch Thiên vũ trụ vừa hình thành cũng có thể mạnh hơn hắn!
“Đại ca, bắt đầu đi!” Cáo biệt mọi người xong, Tần Vũ không dám quay đầu lại, sợ rằng thấy Khương Lập khóc sẽ không nhịn được mà ở lại! Đứng trong hư không, ắnh mắt hắn kiên định nhìn bọn người Hồng Mông cùng Lâm Mông, nhẹ giọng nói.
Hồng Mông gật đầu, Lâm Mông cùng Tần Thạch Thiên nhìn nhau đồng thời từ trên người phát ra hơi thở mãnh liệt, đó là Hồng Mông linh khí hơi thở!
Ba đạo quang mang không hẹn mà cùng bao quang Tần Vũ, lực lượng mãnh liệt trong nháy mắt cắt đứt liên kết giữa thân thể và vũ trụ!
Tần Vũ sắc mặt trắng bệch, có chút thống khổ, khoé miệng rỉ máu, có thể thấy phương pháp này cực kì thống khổ, đôi mắt đỏ sậm nhìn người đã ngồi xếp bằng một chỗ chính là Cổ Bàn, ôn nhu nói:
“Làm phiền tứ đệ rồi!”
Cổ Bàn mở to mắt, trên mặt lộ ra vẻ bình thản nhàn nhạt nói:
“Tam ca khách khí rồi, tiểu đệ nhất định quản lí vũ trụ của huynh cho tốt, đợi tam ca trở về!”
Tần Vũ gật đầu, kêu thảm một tiếng, một cái thông đạo màu đen trong nháy mắt từ trong cơ thể hiện ra!
Hồng Mông cùng các huynh đệ đã có chuẩn bị, đồng thời phát lực, đưa thông đạo kia rời khỏi đan điền Tần Vũ đồng thời dùng lực chống đỡ lại đan điền đang bị phá huỷ, Cổ Bàn rất nhanh phát ra huyền hoàng khí trong cơ thể trong chớp mắt liền thu lấy thông đạo vào trong đan điền của mình.
Tần Vũ gương mặt phảng phất như pha lẫn hai màu trắng và xám, miễn cưỡng cười nói:
“Xin Đại ca cùng Nhị ca mở thông đạo giữa Vô Danh không gian và Hồng Mông không gian, đệ muốn lập tức rời đi!”
Cổ Bàn sau khi tiếp nhận không gian của Tần Vũ liền tiến vào trạng thái tĩnh lặng, chỉ như thế mới có thể đảm bảo vũ trụ của Tần Vũ không sụp đổ cho nên, trước khi Tần Vũ trở về, Cổ Bàn không thể thức tỉnh!
Hồng Mông thở dài một tiếng hiệp lực cùng Lâm Mông và Tần Thạch Thiên dùng Hồng Mông linh khí và Hôi Mông linh khí mở ra thông đạo, đứng trước cửa thông đạo, nét mặt ba người hiện lên thần sắc quan tâm.
“Tam đệ (Tam ca) bảo trọng!” Ba người đồng thời nói.
Tần Vũ trịnh trọng gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: ‘Ta nhất định phải trở về!’ Sau đó trưc tiếp tiến vào thông đạo!
* * *.
Vô Danh không gian, bên cạnh Lục đạo Luân hồi.
Không gian bên cạnh đã biến mất, chỉ thấy toàn hư vô cùng một dòng suối cực lớn đang chảy.
Huống Thiên Minh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hồng Quân, bực bội nói:
“Tiểu Quân, ngươi rốt cục là nghĩ thế nào? Vì sao nhất định phải làm cho Tần tiền bối chuyển thế đầu thai?”
Hồng Quân cười cười, nhàn nhạt nói:
“Không phải ta ép! Là cái gọi là ‘Thiên’ kia ép! Tinh Thần biến của cha ta đã tới cực hạn, nếu không chuyển thế đầu thai căn bản không cách nào bước vào giai đoạn cao hơn! Chỉ có Hỗn Độn khí mới có thể khiến người đạt được Hỗn Độn không gian!”
“Hỗn Độn không gian? Cha ngươi hôm nay cũng có Hỗn Độn thân thể, chỉ có điều là chưa hiểu hết về Hỗn Độn khí mà thôi, tại sao hết lần này tới lần khác lại ép cha ngươi bỏ hết tu vi đến Thiên giới đó chứ?”
Huống Thiên Minh cực kì khó hiểu, Hỗn Độn khí ở chỗ này cũng có, chỉ là không tinh khiết mà thôi, dùng Tử khí kết hợp Hồng Mông linh khí cũng có thể tạo ra Hỗn Độn khí!
“Cha ta lúc đầu đã tiếp nhận Hồng Mông không gian, nếu muốn đưa Hồng Mông không gian tiến lên thành Hỗn Độn không gian... trừ phi dùng Vô Danh không gian này trước khi bị huỷ diệt kết hợp cùng Hồng Mông không gian của cha ta! Nhưng mà, ai có thể có bản lãnh khôi phục lại cả một không gian chứ?” Hồng Quân trên mặt lộ ra âu sầu, thì thào nói: “Ta bây giờ có truyền thừa trí nhớ của Thiên Mông, ngẫu nhiên có thể nắm được một số thiên cơ! Đi lần này đối với Cha ta cực kì có lợi, cho dù không cách nào tu thành Hỗn Độn không gian cũng không có gì nguy hiểm! Huống hồ...”
Trên mặt hiện lên vẻ hào khí:
“Cho dù nguy hiểm thế nào, với bản lĩnh của cha ta cuối cùng cũng không bị thương tích gì mà trở về! Huống chi, chúng ta đến lúc đó cũng đến Thiên giới tiếp ứng!”
Huống Thiên Minh nghe vậy tim như nhảy ra ngoài, lớn tiếng nói:
“Ngươi nói cái gì? Chúng ta đi Thiên giới tiếp ứng? Bằgn thực lực chúng ta sao có thể tiến đến đó?”
Hồng Quân không trả lời chỉ là nhàn nhạt cười! Nói tới đây thì, Tần Vũ đã xuất hiện bên cạnh hai người, vẻ mặt xám ngoét khiến hai người có chút lo lắng.
“Sương nhi, đưa chân linh của Đại ca con cùng mọi người cho ta!” Tần Vũ mặc dù sắc mặt khó coi nhưng trên người vẫn toả ra hơi thở cực mạnh, nét mặt cũng cực kì bình tĩnh, không có chút nào là không ổn cả!
Hồng Quân gật đầu, chiêu xuất Phong Thần Bảng, rút ra toàn bộ chân linh của mọi người. Trước lúc Tần Vũ đến, hắn cùng Huống Thiên Minh đã phục chế lại trí nhớ của những người này, hôm nay hoá thành một linh hồn màu lam xuất hiện trước mặt Tần Vũ.
Tần Vũ không chút do dự, trong nháy mắt đã đem linh hồn màu lam nọ dung nhập vào trong người!
“Chúng ta có thể bắt đầu được chưa?” Tần Vũ mở to hai mắt nhàn nhạt nhìn hai người hỏi.
Huống Thiên Minh gật gật đầu nhựa giọng nói:
“Tần tiền bối, luyện chế Tu La kim nguyên bảng rất đơn giản, chỉ là phóng thích toàn bộ năng lưọng trong cơ thể, lực lượng càng cường đại hiệu quả kim nguyên bảng càng tốt!”
“Sau đó ngài dùng huyết nhục ngưng kết với năng lượng kia!”
“Sau khi ta vào luân hồi môn, con lập tức cùng Thiên Minh rời khỏi đây, đến chỗ mẫu thân!”
Hồng Quân vội vàng gật đầu, Phong Thần Bảng trong tay rời ra!
Tần Vũ cũng không có chút do dự, dựa theo phương pháp của Huống Thiên Minh thoáng chốc huyết nhục trong cơ thể sôi lên cùng năng lượng bản thân hoá thành một huyết châu lơ lửng!
Năng lượng Chưởng khống giả cũng theo huyết nhục bộc phát, bản thể Tần Vũ biến thành màu khói đen, chỉ còn một đạo nguyên thần tinh khiết phiêu phù bên cạnh huyết châu!
Bầu trời bỗng dưng vang lên một tiếng bạo lôi, Hồng Quân vội vàng dùng Hồng Mông linh bảo phá giải cho Tần Vũ, một đạo Hồng Mông linh khí xuất hiện trước mắt!
Huống Thiên Minh hét lớn một tiếng cùng kết hợp với Hồng Quân đang dùng một loại ấn quyết cổ quái đưa Hồng Mông linh khí kết hợp cùng Tử khí trong nháy mắt ngưng kết lại thành Hỗn Độn khí!
Nguyên thần của Tần Vũ vốn đang lơ lửng trong không trung liền há miệng ra, giống như thuỷ quái đang cắn nuốt một sợi tóc Hỗn Độn khí.
Hai người trơ mắt nhìn nguyên thần Tần Vũ bắt đầu biến động, chậm rãi hoá thành vô sắc, biến mất trong hư không!
“Thiên Minh, có thể bắt đầu rồi!” Thanh âm Tần Vũ từ bốn phương tám hướng truyền đến, trải qua Hỗn Độn khí cải tạo, nguyên thần của Tần Vũ đã thành Hỗn Độn nguyên linh, một khi luân hồi chuyển thế liền trở thành Thiên tiên Hỗn Độn nguyên linh! Việc này đối với việc tu luyện lại của Tần Vũ rất có tác dụng!
Một âm thanh cổ quái trong miệng Huống Thiên Minh phát ra, cơ hồ gió chuyển hướng ngược lại, mái tóc màu vàng của Thiên Minh bay bay trong gió, vạt áo toàn thân cũng lất phất.
Hồng Quân xuất ra Phong Thần Bảng, quang mang màu vàng bao bọc lấy nguyên thần của Tần Vũ, trong quang mang, mắt thường có thể thấy được có mười đạo chân linh đang bay lượn, vạn phần quỉ dị!
Chỉ thấy lục đạo luân hồi không ngừng xoay tròn, vốn thần thức không thể tiếp cận trung tâm của nơi này nay đã phảng phất hoàn toàn mở ra, một tia quang điện màu lam từ dòng suối loé ra!
Cũng không thấy động tác của hai người ra sao, chân linh của Tần vũ bay khỏi màn hào quang màu vàng bay vào trong dòng suối!
“Tần tiền bối, tất cả chân linh sau khi chuyển thế đều trở thành Thiên tộc hoặc Tu La tộc, tất cả đều còn xem Thiên ý, mời ngài xuất kim nguyên bảng!” Huống Thiên Minh thần sắc cực kì nghiêm trọng!
Huyết châu vừa được Tần Vũ ngưng kết sau khi Huống Thiên Minh dứt lời đã có hình dáng của Hồng Mông kim bảng, quang mang loé lên mãnh liệt trong nháy mắt bao bọc lấy nguyên thần của Tần Vũ!
Lôi quang hiện lên, trong hư không bỗng nhiên im lặng! Lục đạo Luân hồi lập tức khôi phục lại vẻ bình lặng như trước! Tần Vũ... chuyển thế rồi!
Hết Q10
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Tiếp theo là hợp tác giữa 4vn & TT & BoyzoneVn cùng chung sức dịch tiếp HTTB.
Hãy hoan nghênh tinh thần hợp tác: Vì cộng đồng, vì tinh thần đoàn kết.
Hy vọng sự hợp tác của ba nhóm dịch sẽ mở đầu cho một chương mới:
"Hãy vì mọi người"
Quyển 11 - Chuyển Sinh Thiên Giới
Chương 1: Thuỷ tinh Thiên liên
Dịch giả : SnowLion
Chính tả : bagiatam
Nguồn : BoyzoneVn
Thiên địa tam giới: Thiên, Địa, Nhân giới. Tam giới phân sáu đạo. Thiên đạo lại chia làm Tu La đạo và Thiên nhân đạo!
Tương truyền từ khi có Thiên đến nay, Thiên giới chính là không gian cao cấp nhất của cả vũ trụ, ngự trị cả Nhân giới cùng Địa giới.
Tu La đạo, mọi người Tu La đạo, theo truyền thuyết, nam nhân thì cực xấu, cực ác mà đàn bà lại cực kì lả lướt xinh đẹp.
Tu La nhân khác với nhân loại, không phải do nam nữ giao cấu mà sinh ra thế hệ sau, mà là từ một loại quả tên là Tu La khi chín muồi rơi xuống đất vỡ ra mà sinh thành!
Tộc nhân sinh ra từ quả Tu La không phân biệt nam nữ đều có một đôi cánh màu đỏ, theo năm tháng trưởng thành, tu vi tăng dần mà đôi cánh lại càng nhiều lên. Trong truyền thuyết, Tu La thần có tới mười hai đôi cánh!
Nam nhân của Tu La tộc bởi sinh ra từ quả Thanh Hồng Sắc, nên mặt xanh da đỏ. Mùi vị của nó âm u kinh khủng khó tả bằng lời. Tất cả nam nhân Tu La tộc đều là mặt xanh răng nanh dài, nhìn thấy mà phát sợ! Nam nhân Tu La tộc có tu vi càng cao thì cánh sau lưng càng nhiều, màu sắc cũng càng ngàycàng đỏ xậm, có loại đỏ thẩm tanh mùi máu.
Còn nữ nhân của Tu La tộc bởi vì sinh ra từ Phấn Hồng Sắc Quả, nên toàn thân màu hồng nhạt, mỗi một nữ nhân Tu La tộc đều là loại hảo hạng, tướng mạo nhu mì ẻo lả, tính nết nho nhã dịu dàng! Vì thế, từ trước tới nay, Thiên nhân tộc cùng Tu La tộc cũng từ đó mà nảy sinh mâu thuẫn! Thiên nhân tộc thèm muốn nữ nhân Tu La tộc, nam nhân Tu La tộc đương nhiên không chịu để yên, bởi vậy mà chiến tranh phát sinh vô số kể! Nữ nhân Tu La tộc có tu vi càng cao thì đôi cánh sau lưng càng ngày càng hồng, màu cánh hồng phối hợp với làn da trắng nõn mềm mại càng khiến cho người ta trong lòng sinh ra dục vọng!
Thiên nhân tộc thì càng có hình dáng giống loài người hơn, ngoài trừ việc cùng sở hữu một đôi cánh thì họ cũng không khác nhân loại là bao.
Khác biệt chính là Thiên nhân tộc do một loại hoa sen tên là Thiên Liên đúng là đài sen kết thành, cánh là màu trắng.
Bất luận là Thiên nhân tộc hay Tu La tộc, thì thực lực bọn họ đều phân biệt giống nhau.
Một cánh thì coi là Ấu Nhi kì, còn gọi là Luyện Thể kì.
Từ hai đến mười hai cánh thì phân biệt ra mà gọi là Luyện Khí, Luyện Thần, Hợp Thể, Động Hư, Thanh Minh, Phản Thần, Quy Nguyên cho tới Thần Nguyên kì!
Cho tới nay, trên Thiên giới, ngoại trừ Đế Thích Thiên của Thiên nhân tộc và Tát Hải của Tu La tộc có chín đôi cánh, cũng chính là ngoài Quy Nguyên kì, cao nhất cũng chỉ có người sở hữu được bảy đôi cánh tức tu vi đang ở Thanh Minh kì. Tuy nhiên theo truyền thuyết thì Thiên nhân tộc gần đây xuất hiện một thiên tài, khó khăn lắm sắp đột phá tới đôi cánh thứ tám, Phản Thần kì!
Đối với tu vi mười đôi cánh thì cả Thiên nhân tộc và Tu La tộc đã sớm thành truyền thuyết. Nghe nói một khi luyện tới mười đôi cánh thì có thể hiểu rõ được một phần ba Thiên đạo. Toàn bộ Lục đạo đều phải thần phục dưới chân!
Nếu đạt tới mười hai đôi cánh thì Thiên đạo hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay trở thành Chân Thần duy nhất trong Lục đạo.
Thiên giới, Thiên nhân tộc chiếm một phần ba diện tích thảo nguyên cả Thiên giới, thảo nguyên cũng không phải là toàn cỏ dại mà khắp nơi trên đất có Thiên liên, Thiên liên thuần tịnh!
Trung tâm thảo nguyên chính là địa phương mà tộc trưởng Thiên nhân tộc là Đế Thích Thiên lưu ngụ. Một tòa cao phong đứng bình thản ở trung tâm thảo nguyên, lộng lẫy tráng lệ, là một tòa cung điện cao lớn huy hoàng hướng thế nhân triển hiện quyền của tộc trưởng Thiên nhân tộc cùng với quyền lợi của người thống trị tối cao của Thiên giới không gì sánh bằng.
Ở phía đông thảo nguyên là biển rộng vô cùng, biển màu lam nhưng lại không hề có sinh cơ. Thiên nhân tộc đều gọi đó là Tử Hải.
Sinh sống bên bờ thảo nguyên nên tất cả Thiên nhân tộc nơi đây đều có tu vi thấp kém. Hàng năm cũng lại có rất nhiều người của Thiên nhân tộc có tu vi thấp kém, thiên tư ngu độn từ bốn phương tám hướng bị đưa tới đây. Nói không ngoa, nơi đây thuộc vào loại vứt đi của Thiên nhân tộc.
Tần Hải khiêng một thùng nước rất lớn gian nan đi dọc theo hướng nam bờ Tử Hải, bằng mắt thường cũng có thể thấy được một biển hoa sen thật lớn ở phía xa, màu hoa tinh khiết nở rộ cực kì xinh đẹp.
Đôi cánh phía sau cực lực vẩy động, cái thùng gỗ phảng phất trăm ngàn cân, Tần Hải cố gắng bước đi, muốn nhanh cũng không được! Từng bóng trắng từ bên cạnh hắn xẹt qua, mỗi đạo thân ảnh đều mang theo một cái thùng gỗ thật lớn, mỗi bước chân họ đi trên mặt bờ biển đều in sâu dấu chân!
“Hải tử, ngươi nói Thiên liên bao giờ kết xuất?” Phía sau truyền đến một thanh âm, Tần Hải không cần quay đầu lại liền biết là ai, khuôn mặt già nua đầy vết nhăn lộ ra một nụ cười chân thành, đáp:
“Hôm nay chắc là sẽ két xuất, ta sắp có nhi tử rồi!”
Một đạo thân ảnh cao lớn xuất hiện bên cạnh Tần Hải, sau đó nhẹ nhàng vỗ xuống áo Tần Hải, thô thiển nói:
“Người này vận khí rất tốt, chỉ cần nhìn ngươi cùng với nhan sắc của Thiên Liên thì biết nhi tử ngươi trong tương lai nhất định là bất phàm!”
Thiên nhân tộc nam nữ sau khi giao cấu, nữ tử sẽ từ trong cơ thể tách ra một mảnh mầm Thiên liên, Thiên liên sẽ nuôi dưỡng đứa trẻ, Thiên nhân tộc sử dụng Thiên liên cũng là rất nguyên thuỷ, đã có từ rất lâu rồi, trăm năm khai hoa, trăm năm kết đài hoa! Mà một khi kết bồng cũng có nghĩa là một người Thiên nhân tộc xuất sinh, sau khi đài hoa ngưng kết sẽ toàn lực hấp thu dưỡng chất thông qua rễ sen, trong vòng một ngày sẽ xuất sinh!
Thiên liên của Tần Hải khí thế cực tốt, màu trắng hoa sen cùng với màu da mặt của hắn bất đồng, điều làm cho người ta kinh ngạc chính là Thiên liên này trong suốt, tinh khiết như nước giống Thiên liên sinh trưởng trong hải dương, có vẻ cao quí lại xinh đẹp! Có hơi thở của vương giả!
Thân ảnh cao lớn mang theo thần sắc ghen ghét, gian xảo nhìn Tần Hải, hai người cứ thế nối đuôi đi tới!
Trên đường đám người dần dần đứng lên, mỗi người trên vai đều khiêng một cái thùng gỗ thật lớn, trong thùng chính là thứ Thiên nhân tộc dùng để bồi bổ Thiên liên, chính là Thiên thuỷ. Thiên thuỷ rất nặng, mỗi một giọt đều nặng đến trăm cân, trong mỗi cái thùng chẳng biết chứa bao nhiêu mà mỗi người cũng phải vô cùng khó khắn!
Khi xuất sinh ai cũng đều vui mừng cả, tất cả mọi người Thiên nhân tộc ở chỗ này đối đãi với nhau tương đối hài hoà, đều cười vui vẻ rất nhanh đi tới phái Thiên liên!
Giương mắt nhìn Thiên liên nở lần này cánh cao đến tận mặt đất, băng khiết thuần tịnh, không thẹn là Thiên liên mọc ở biển! Tần Hải thân ảnh cao lớn khoát tay liền một mình hướng về phía bên phải đi tới, tại phía bên phải vạn thước chỉ thấy một đoá hoa sen thuần tịnh như nước, chung quanh không có một bóng hoa sen nào!
Cẩn thận dặt xuống cái thùng gỗ tròn đang vác trên vai, Tần Hải trong mắt hiện lên dày đặc những gân máu lộ ra vẻ hiền lành, cực kì ôn nhu vuốt ve Thiên liên một lát, cầm lấy cái thùng gỗ nọ từ từ rót Thiên thuỷ vào rễ cây!
Lúc này, trong Thiên liên không ngừng nổi lên quang mang khiết bạch, Tần Hải biết mỗi một đạo quang mang xuất hiện chính là một sinh mạng sản sinh, hôm nay nơi này có lẽ có đến gần trăm tiểu sinh mệnh sản sinh!
Trong quang mang màu trắng xuất hiện những tia màu bạc, ngay lúc đó mọi người lớn tiếng hoan hô, trên mặt Tần Hải cũng mang theo thần sắc hưng phấn!
Bình thường trong khi một tộc nhân Thiên nhân tộc xuất sinh, trên bầu trời đều xuất hiện quang mang màu trắng tinh khiết. Nếu là xuất hiện quang mang màu bạc cũng là có ý nghĩa đứa nhỏ này trong tương lai sẽ đạt tới trên năm cánh, cũng chính là đạt tới Động Hư kì! Mà nếu xuất hiện quang mang màu vàng, tính mạng kia sẽ bị... Thiên điện phái người lấy đi, tính mạng này rất có thể có cơ hội đạt được Thanh Minh Phản Thần kì, thậm chí là Qui Nguyên kì cũng có thể!
Bất quá nơi này không có khả năng xuất hiện quang mang màu vàng, mỗi trăm năm xuất sinh một tính mạng mới có thể xuất hiện hai quang mang màu bạc đều là cực kì hiếm có rồi, cho nên màu vàng quang mang có lẽ chỉ tồn tại trong mộng của Thiên nhân tộc!
Nếu nhi tử ta xuất sinh, có thể có một tia quang mang màu bạc thì tốt quá a! Tần Hải ngồi ở đài hoa, ánh mắt lộ ra tia sung sướng, dựa theo Thiên điện qui định nếu khi nhi tử xuất sinh, xuất hiện quang mang màu trắng trong đó chỉ cần xuất hiện quang mang dị tượng nhỏ bằng sợi tóc thì bản thân hắn cùng thê tử có thể rời khỏi đây, một lần nữa trở lại thảo nguyên!
Âm thanh hoan hô lại truyền đến, đang đắm chìm trong suy tư, Tần Hải liền hồi tỉnh, vỗ vỗ đầu, tự giễu cười cười. Dựa vào tư chất của hắn và thê tử thì khi sinh ra tư chất của đứa nhỏ cũng chỉ có thể là bình thường, mặc dù mọi người nói thuỷ tinh Thiên liên không giống với các loại khác, cũng không có cách nào thay đổi tư chất kém cỏi của hai người!
Thiên liên trước mắt đã động đậy, lá thuỷ tinh dần dần dựng đứng lên, mà tại trung tâm của hoa sen một cái đài hoa chậm rãi kết lại!
Tần Hải trong mắt hiện lên một tia kích động cùng hưng phấn, nụ cười trên khuôn mặt già nua bắt đầu hiển hiện, vốn hoa sen trong suốt thì tại trung tâm của thủy tinh sen này chậm rãi kết thành đài hoa!
Cho dù sau khi nhi tử xuất sinh, tư chất có kém cỏi, cũng không ngăn cản được sự vui mừng khi sắp được làm cha của Tần Hải. Cha mẹ trong thiên hạ đều giống nhau, con cái vĩnh viễn là bảo bối!
Lúc này nam tử cao lớn mới cùng hắn nói chuyện trong tay ôm một anh hài đi nhanh tới, đã thấy Tần Hải chăm chú nhìn đài hoa thuỷ tinh cùng Thiên liên kì quặc này, lớn tiếng nói:
“Hải Tử, nó là con gái a!”
Tần Hải bị nam tử cao lớn kia cắt ngang, rất nhanh quay đầu lại, ngón tay để trên miệng ‘suỵt’ một tiếng, nhẹ giọng nói:
“Sâm Tử, nhỏ giọng một chút, nhi tử ta đang hấp thu dưỡng thân, không nên làm nó sợ!”
Thiên liên của Thiên nhân tộc, nếu cánh hoa là màu trắng thì sẽ là nam hài, nếu toàn bộ đều là màu trắng thì là nữ hài!
Nghe được câu hỏi của Tần Hải, người tên Sâm Tử cao lớn này mặt vốn màu đen đã xuất hiện sắc hồng, nói:
“Ta xem liên hoa này màu sắc có chút nhàn nhạt, vẫn tưởng là con trai!”
Tần Hải cười cười không có nói chỉ là ánh mắt lộ ra thiện ý cười, liếc mắt nhìn Sâm Tử, xoay người lại chuyên tâm vào thuỷ tinh Thiên liên!
Sâm Tử sắc mặt trầm xuống một chút nhưng lại nhịn không được, trong lòng tò mò tự hỏi: “Hải Tử, đài sen như thế nào lại không có màu sắc? Ngươi như thế nào có thể khẳng định nó không phải nam hài?” Hắn vò vò mái tóc, không giải thích được khó hiểu nói:
“Liên hoa không màu này hiếm thấy a, thật là kì quái mà!”
Tần Hải liếc hắn, đang muốn nói chuyện đã thấy Liên hoa trước mặt nổ mạnh!
Kính mời các bạn tham gia dịch HẬU TINH THẦN BIẾN.
Để tiện liên lạc hãy add nick của
Tiếp theo là hợp tác giữa 4vn & TT & BoyzoneVn cùng chung sức dịch tiếp HTTB.
Hãy hoan nghênh tinh thần hợp tác: Vì cộng đồng, vì tinh thần đoàn kết.
Hy vọng sự hợp tác của ba nhóm dịch sẽ mở đầu cho một chương mới:
"Hãy vì mọi người!"