Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 298: Hữu sử đệ nhất. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
- Truyền thuyết tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua Kiếm Các tầng bảy, sẽ tìm được một kiện bí bảo do tổ sư khai phái lưu lại...
Thanh âm vị trưởng lão nội môn kia càng ngày càng nhỏ, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.
- - - - -
Khi ở bên ngoài Kiếm Các tụ tập hơn hai trăm vị đệ tử nội môn, cùng với một ít đệ tử hạch tâm, trưởng lão nội môn thì Huyền Thiên đã liên tục xông qua Kiếm Các tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu.
Tuy rằng ba tầng này khó hơn ba tầng trước nhiều, nhưng đối với Huyên Thiên ngay cả cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng cũng không sánh bằng thì việc xông qua tầng thứ tư, năm, sáu căn bản không hao phí bao nhiêu tinh lực.
Trong ánh mắt Mã Chân Như lộ vẻ hưng phấn và kích động, nhìn Huyền Thiên tràn đầy mừng rỡ.
Bắt đầu từ tầng thứ tư, trong Kiếm Các đã không còn thông đạo an toàn, chỉ còn lại một đầu thông đạo có khôi lỗi kiếm sĩ ngăn cản, vô luận là tiến lên hay lui về phía sau đều cần xông qua sự ngăn cản của khôi lỗi kiếm sĩ.
Xông qua tầng thứ sáu, quẹo một cái, phía trước xuất hiện một cầu thang đi lên.
Mã Chân Như nói:
- Hoàng Thiên, ngươi biết bổn tông hơn một ngàn năm có bao nhiêu người lúc ở Tiên Thiên cảnh tầng bốn xông qua Kiếm Các tầng thứ sáu không?
Huyền Thiên nhìn thoáng qua trên vách tường bên cạnh nói:
- Bảy người!
Bởi vì, trên vách tường bên cạnh khắc lại bảy danh tự, bảy danh tự này đều là một trong mười ba người lưu danh ở kiếm tầng ba.
Mã Chân Như nói: Đúng vậy, chỉ có bảy người, năm người kia chỉ xông qua tầng thứ năm, cho nên, không có cơ hội lưu lại danh tự ở tầng thứ sáu, ngươi chính là người thứ tám.
Danh tự trên vách tường đến Lăng Dật Trần là chấm dứt, cũng không thấy Sở Phong, hiển nhiên sau khi Sở Phong trở thành đệ tử hạch tâm cũng không xông qua tầng thứ sáu.
Huyền Thiên rút kiếm khắc trên vách tường hai chữ "Hoàng Thiên"
Mã Chân Như nhìn hai chữ "Hoàng Thiên" trên vách tường, sau khi qua nửa ngày liền mỉm cười, ánh mắt chuyển đến bậc thang phía trước nói:
- Đi tầng thứ bảy đi.
Mã Chân Như phía trước, Huyền Thiên ở phía sau, hai người lên bậc thang, đi vào tầng thứ bảy.
Tầng thứ bảy không giống sáu tầng trước, không phải một lối đi, mà là một đại sảnh rộng rãi, trong sảnh, đứng bốn vị khôi lỗi kiếm sĩ, từng cỗ toàn thân đen kịt, cao tới 2m, chỉ có kiếm trong tay, lòe lòe sáng lên.
Sau bốn khôi lỗi kiếm sĩ có một lối đi, vòng vo không nhìn ra phía sau.
Mã Chân Như nói:
- Bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ này cũng như ba tầng trước, thực lực đều chỉ tương đương với võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng bình thường, nhưng vị trí bốn người đứng không bàn mà hợp ý với trận thế, phòng thủ thập phần nghiêm mật, võ giả mới vào Tiên Thiên cảnh thất trọng cũng khó có thể xông qua phòng thủ của bọn hắn, Hoàng Thiên, ngươi xông qua bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ này chính là đệ nhất nhân của bổn tông từ trước đến nay.
- Hữu sử đệ nhất?
Huyền Thiên cả kinh nói.
Mã Chân Như nói:
- Đúng vậy, bổn tông so với những tông môn khác niên đại lâu hơn nhiều, lúc lập tông là ngàn năm trước khi Tần hoàng Cổ Đế nhất thống Thần Châu đại địa, nhưng hơn một ngàn năm qua, không ai có thể ở tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua tầng thứ bảy cả.
Huyền Thiên nói:
- Tốt, để đệ tử thử xem.
Cẩn thận quan sát bốn vị khôi lỗi kiếm sĩ một hồi, BOANG... một tiếng, Trọng Nhạc Kiếm ra khỏi vỏ.
Thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, như tia chớp, vọt về phía khôi lỗi kiếm sĩ bên phải phía trước, Trọng Nhạc Kiếm trong tay lập tức chém ra, kiếm quang sáng chói thoáng hiện, chỉ dài hơn hai tấc, tuy rằng nhìn qua không hoa lệ như kiếm quang bắn ra, nhưng lực lượng Tiên Thiên chân khí l chín thành chín đều bao phủ ở trên thân kiếm, uy lực gia tăng gấp đôi.
Dùng tu vị Huyền Thiên hôm nay, cường độ thể chất chém ra một chiêu trọng kiếm này thật sự thế như lôi đình vậy.
Khôi lỗi kiếm sĩ kia liền rút kiếm ngăn cản.
Keng - - ! một tiếng nổ vang, trường kiếm trong tay khôi lỗi kiếm sĩ kia không biết do chất liệu gì rèn thành, bị Trọng Nhạc Kiếm trọng trảm như thế, vậy mà không bị tổn thương, bất quá, khôi lỗi kiếm sĩ cao tới 2m cũng là bị một kiếm này trảm đến phải lui về sau.
XIU.... XIU... XÍU... UU! - - !
Ngay một sát na khi khôi lỗi kiếm sĩ lui về phía sau thì ba gã khôi lỗi kiếm sĩ khác lập tức ra tay, ba đạo thất luyện kiếm quang phi tốc tới, đồng thời một cổ Thiên Địa đại thế bao phủ mà xuống, công kích của khôi lỗi kiếm sĩ quả nhiên hàm ẩn trận pháp, có thể dẫn phát Thiên Địa đại thế.
Lực lượng không khí ép xuống nặng tựa ngàn cân.
Bất quá, lực lượng ngàn cân đối với Huyền Thiên mà nói, cũng không phải quá mức trầm trọng, thân thể vẫn linh hoạt như trước.
Phân - - !
Thân ảnh lóe lên, thân thể Huyền Thiên trong chốc lát chia làm 16 cái.
Trong nháy mắt, 16 Huyền Thiên tản ra mọi người, đồng thời phóng về trước.
Ba khôi lỗi kiếm sĩ bổ trúng ba cái Huyền Thiên, tất cả đều là hư ảnh, nhưng phản ứng của bọn nó cực nhanh, kiếm thế quét qua, lại có sáu bảy Huyền Thiên bị chém ngang éo, nhưng vẫn là hư ảnh.
Còn có năm sáu cái lập tức lướt qua ba khôi lỗi kiếm sĩ, một người trong đó Trọng Nhạc Kiếm trong tay phát ra ánh sáng rực rỡ, một kiếm chém xuống.
Hỏa Phá Thương Thiên!
Trọng Nhạc Kiếm bị Tiên Thiên Chân Hỏa vây quanh, hóa thành một thanh hỏa diễm cự kiếm.
Khôi lỗi kiếm sĩ vừa bị đẩy lui lại gặp phải một kích lôi đình của Huyền Thiên.
Keng - - !
Lại là một tiếng bạo nổ, khôi lỗi kiếm sĩ lần nữa lui về phía sau, lúc này lui lại như vậy, cả người đều ngã xuống mặt đất.
Ba đạo tiếng xé gió, từ phía sau truyền đến, ba khôi lỗi kiếm sĩ còn lại đồng thời phát ra một kích như tia chợp với Huyền Thiên.
Bách Bộ Kinh Hồng!
Huyền Thiên đầu cũng không quay lại, một cước đạp xuống, toàn bộ kiếm tầng bảy chấn động, cả người bỗng gia tốc, như lưu quang, trong chốc lát phóng tới trước, công kích của ba cỗ khôi lỗi kiếm sĩ thất bại.
Đợi khi thân ảnh Huyền Thiên đừng lại, đã lướt qua phạm vi công kích của bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ rồi.
Bốn khôi lỗi kiếm sĩ, rất chạy về chỗ, không tiến hành truy kích với Huyền Thiên nữa.
Kiếm tầng thứ bảy, xông qua.
Huyền Thiên đứng ở cửa thông đạo phía sau bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ, xoay người nói:
- Đệ tử đã qua.
Mã Chân Như sắc mặt vừa kinh hỉ vừa rung động, nói:
- Ngươi là đệ nhất nhân của bổn tông từ trước tới nay.
Huyền Thiên nhàn nhạt cười cười, hắn thân là truyền nhân nhị phẩm thế gia, ở một tông môn lục phẩm nếu như không thể hữu sử đệ nhất, vậy còn tìm Nhị thúc Huyền Ky báo thù kiểu gì?
Mã Chân Như nhìn Huyền Thiên, sắc mặt vô cùng rung động, nói:
- Chúc mừng ngươi, ngươi có tư cách đạt được một kiện bí bảo do tổ sư sáng lập bổn tông lưu lại.
- Bí bảo tổ sử bổn tông lưu lại?
Huyền Thiên nao nao.
Mã Chân Như nhẹ gật đầu, nói:
- Tổ sử sáng lập bổn tông được người xưng là Thiên Kiếm Khách, danh tự bổn tông là do danh xưng của tổ sư gia mang lại, ngài để lại trong tầng bảy Kiếm Các một kiện bí bảo, nói là đệ tử hậu bối có người nào có thể ở Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua Kiếm Các tầng bảy thì mới có thể đạt được kiện bí bảo kia.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 299: Là thần khí ư. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Huyền Thiên hỏi:
- Là bí bảo gì?
Mã Chân Như lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, bổn tông lịch đại tổ tiên cũng không biết được, bởi vì, từ khi lập tông đến nay, hơn một ngàn năm, không có người nào bằng tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua Kiếm Các tầng thứ bảy cả, ngươi là đệ nhất, bí bảo tổ sư gia lưu lại từ nay về sau thuộc về ngươi, là cái gì phải tự ngươi giải đáp thôi.
- Ah - - ! Ở nơi nào?
Huyền Thiên lập tức thấy hứng thú, đối với những thứ không biết, hắn luôn tràn ngập hiếu kỳ.
Mã Chân Như nói:
- Ngươi dọc theo thông đạo phía trước đi tới, quẹo một lần, phía trước sẽ có một cỗ khôi lỗi kiếm sĩ cản đường, đó là một khôi lỗi kiếm sĩ có được thực lực Địa giai cảnh trung kỳ, sẽ ngăn trở võ giả cảnh giới ngoài Tiên Thiên cảnh ngũ trọng tiếp tục đi tiếp, tu vi của ngươi chỉ là Tiên Thiên cảnh tứ trọng, nó sẽ không phát động công kích với ngươi đâu, sau lưng khôi lỗi kiếm sĩ có một căn phòng. Bí bảo tổ sư lưu lại ở trong phòng đó, ngươi đi đi.
Trong Thiên Kiếm Tông lại có một khôi lỗi kiếm sĩ Địa giai cảnh trung kỳ, Huyền Thiên vẫn là lần đầu tiên nghe nói, hắn nhẹ gật đầu, quay người dọc theo thông đạo tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Mới đi được 2m, rẽ sang trái liền thấy một khôi lỗi kiếm sĩ cự đại xuất hiện ở trước mắt Huyền Thiên.
Thân cao chừng ba mét, sau lưng mang một thanh Cự Kiếm chừng 2m, toàn thân đều bị thiết giáp đen kịt bao lấy, khí thế đằng đằng.
Mặc dù chỉ là khôi lỗi kiếm sĩ, cũng không có sự sống nhưng Huyền Thiên lại từ trên thân khôi lỗi kiếm sĩ cảm nhận được một cổ áp lực.
Nhìn khôi lỗi kiếm sĩ này so với nhìn Lăng Dật Trần càng khiến lòng người rung động hơn.
Huyền Thiên từng bước một chậm rãi đi thẳng về phía trước, dần dần tới gần khôi lỗi kiếm sĩ. Quả như Mã Chân Như nói, khôi lỗi kiếm sĩ này bỏ qua Huyền Thiên.
Thẳng đến khi Huyền Thiên đi tới trước mặt khôi lỗi kiếm sĩ, rồi sau đó lại đi tới sau lưng nó nhưng khôi lỗi kiếm sĩ cũng không phản ứng chút nào thì Huyền Thiên mởi thả lòng, tiếp tục đi tới trước.
Điểm cuối thông đạo bị một tòa cửa đá phong kín, cửa đá một trái một phải, có hai khối cảm ứng thạch.
Một kim một xích, theo thứ tự là cảm ứng thạch kim thuộc tính và hỏa thuộc tính.
Huyền Thiên trong nội tâm hơi quái lạ: chẳng lẽ, võ giả cần phải có kim thuộc tính và hỏa thuộc tính mới có thể mở ra cửa đá phía trước hay sao? Đây không phải điều kiện cần của Luyện Khí Sư sao?
Trong nội tâm nghĩ lại, Huyền Thiên hai tay đưa về phía trước, đồng thời đặt lên hai khối đá cảm ứng.
Huyền Thiên có được kim thuộc tính cấp ưu tú và hỏa thuộc tính cấp siêu hoàn mỹ, trong nháy mắt hai khối cảm ứng thạch kia liền phát ra ánh sáng rực rỡ.
Một tiếng ầm vang, cửa đá phía trước dời sang bên cạnh.
Phía sau cửa đá là một cái gian phòng phong bế. Dài rộng bất quá ba mét, trung ương có một cái bàn hắc ngọc hình bát giác, trên đó để một cái hộp dài, nhìn qua giống như một hộp đựng kiếm.
Trừ lần cái đó ra không còn vật gì nữa, nếu Thiên Kiếm Khách để lại bí bảo gì thì chắc hẳn chính là hộp đựng kiếm hoặc là đồ vật bên trong đó rồi.
Huyền Thiên cẩn thận từng li từng tí đi vào, đi đến trước bàn hắc ngọc bát giác.
Hộp đựng kiếm tài liệu cũng giống mặt bàn, cũng một loại hắc ngọc, bên cạnh khắc có một ít chữ nhỏ.
- Thứ lớn nhất cả đời ta đoạt được là chuôi linh kiếm, Địa cấp này. Kiếm này vô chủ, tuy có trọng dụng, nhưng lại là hung vật đưa tới gió tanh mưa máu cho giang hồ. Để tránh bản tông ngày sau vì kiếm này mà tan thành mây khói, ta quyết định niêm phong cất vào kho, đệ tử bổn tông vĩnh viễn không được đụng tới kiếm này. Trừ phi, đệ tử hậu bối bổn tông có thể xuất hiện một vị thiên tài kinh diễm tuyệt thế, dùng tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua Kiếm Các tầng thứ bảy, hơn nữa trong thể chất không thiếu hụt hai loại thuộc tính kim, hỏa mới có thể lấy ra kiếm này để hộ thân. Trong kiếm có dấu một quyển sách Ngự Kiếm Thuật, nếu có đệ tử thiên tài hậu bối đạt được kiếm này, có thể luyện hóa nhập vào cơ thể, tìm hiểu Ngự Kiếm Thuật, dùng linh kiếm làm thuyền, ngao du phía chân trời. Người lấy được kiếm này nhớ lấy, một thanh linh kiếm Địa cấp đủ để đưa tới đại lượng cường giả Địa giai nhòm ngó, không đến lúc sinh tử tồn vong thì không thể sử dụng!
Huyền Thiên xem hết đoạn văn này, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, thầm nghĩ: Linh kiếm Địa cấp, luyện hóa nhập vào cơ thể? Linh kiếm là kiếm gì? Lại có thể luyện hóa nhập vào cơ thể, mặc dù là Bảo Khí Thiên giai, cũng không có khả năng luyện hóa nhập vào cơ thể ah, cắm vào trong thân thể, chỉ có thể đâm ra một lỗ thủng, linh kiếm này là gì lại có thể luyện hóa nhập vào cơ thể?
Đột nhiên, Huyền Thiên nghĩ đến bạch ngọc tiểu kiếm trong mi tâm, hẳn đó cũng là một thanh linh kiếm hay sao?
Huyền Thiên nhanh chóng mở hộp đựng kiếm ra, bên trong nằm một thanh kiếm ngọc cũng không phải ngọc, dài ước chừng 60 cm, bề rộng chừng hai nửa ngón tay, chỉ có thân kiếm, không có chuôi kiếm, nhan sắc đỏ thẫm.
- Đây cũng là linh kiếm?
Huyền Thiên kinh ngạc nói, thò tay sờ vào tiểu kiếm trong hộp.
Sờ lên, cùng vật dụng thực tế không giống nhau, một hồi lạnh buốt.
- Kỳ quái, tổ sư gia nói kiếm này có thể luyện hóa nhập vào cơ thể, nhưng lại khác với bạch ngọc tiểu kiếm trong mi tâm ta, cũng không phải hư vật, mà là kiếm, thật sự, phải làm thế nào để luyện hóa nhập vào cơ thể? Một thanh kiếm dài như vậy chỉ có thể đâm thân thể ra một lỗ thủng lớn, sao có thể nhập vào cơ thể? "
Huyền Thiên khó hiểu thì thào nói.
Hắn sờ khắp thân chuôi Địa cấp linh kiếm này, chỉ có một loại cảm giác là "lạnh buốt"
- Có phải cũng giống như đồng hóa Thất Diễm Hồng Liên, phải dùng Tiên Thiên chân khí để luyện hóa không?
Huyền Thiên duỗi bàn tay ra, Tiên Thiên chân khí thâm hậu theo trong lòng bàn tay mãnh liệt mà ra, trong chốc lát bao phủ trọn chuôi linh kiếm Địa cấp kia.
Nhưng qua mười mấy hơi thở, linh kiếm Địa cấp kia vẫn như vật chết, Huyền Thiên căn bản không cảm thụ được bất kỳ dấu hiệu đồng hóa nào cả.
Huyền Thiên kiên trì dùng Tiên Thiên chân khí, cảm thụ hơn trăm cái hô hấp, thanh linh kiếm Địa cấp kia cũng không chút phản ứng, Huyền Thiên chuyển hóa Tiên Thiên chân khí thành Tiên Thiên Chân Hỏa, đốt cháy thanh linh kiếm Địa cấp kia nhưng nó vẫn một hồi lạnh buốt.
Ngược lại hộp hắc ngọc kia lại bởi vì Tiên Thiên Chân Hỏa đốt cháy mà dần dần nóng lên.
- Thất Diễm Hồng Liên!
Huyền Thiên nhẹ nhàng niệm một tiếng, một đóa hỏa diễm đỏ sẫm do bảy đoàn hỏa diễm tạo thành, giống như hoa sen trong nháy mắt từ trong lòng bàn tay tuôn ra.
Hộp đựng kiếm hắc ngọc kia trong chốc lát nóng hổi, hơn nữa có dấu hiệu bắt đầu từ đen chuyển hồng, có thể thấy nhiệt độ Thất Diễm Hồng Liên cao thế nào.
Nhưng linh kiếm Địa cấp kia vẫn như Hàn Băng, chỉ lạnh buốt không có bất kỳ biến hóa nào.
- Thanh linh kiếm Địa cấp này thậm chí ngay cả Thất Diễm Hồng Liên thiêu đốt cũng không có phản ứng, chẳng lẽ cũng là một loại Bảo Khí Địa cấp sao?
Huyền Thiên kinh hô.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 300: Là thần khí ư. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Ngay cả Thất Diễm Hồng Liên cũng không làm được gì, Huyền Thiên liền thu hồi vào trong cơ thể, thoáng suy tư một hồi, bỗng hắn nghĩ tới lần trước đạt được không gian giới chỉ, cần dùng tinh thần lực, mới có thể nhìn vào không gian trong không gian giới chỉ.
Huyền Thiên nhắm mắt lại, bình tĩnh tâm niệm, vận dụng lực lượng tinh thần đi cảm thụ sự tồn tại của Địa cấp linh kiếm, thử hơn mười lần vẫn phí công..
Trái thử phải thử, đều không tìm đúng phương pháp, Huyền Thiên trong nội tâm hơi tức giận, thầm nghĩ: cái này cũng không thành, cái kia cũng không thành, chẳng lẻ phải trực tiếp cắm thanh kiếm này vào trong cơ thể hay sao?
Đang khi nói chuyện, Huyền Thiên duỗi bàn tay ra, chộp tới mũi kiếm.
Nếu như kiếm này thật sự có thể thu nhập vào trong cơ thể, như vậy, chắc có lẽ sẽ không tạo thành tổn thương cho Huyền Thiên .
Tay Huyền Thiên vừa mới chộp vào trên lưỡi kiếm, liền rụt về như điện giật.
Lưỡi kiếm kia vô cùng sắc bén, ngón tay Huyền Thiên bị cắt ra một đường như đậu hủ, máu tươi lập tức chảy ra, Huyền Thiên thụt lại, một giọt máu tươi rơi xuống, nhỏ lên chuôi linh kiếm Địa cấp kia.
Huyền Thiên đột nhiên khẽ giật mình, một cổ cảm giác không hiểu, lan tràn toàn thân, tựa hồ thân thể lại thêm một bộ phận.
- Ân - - ?
Huyền Thiên kinh ngạc, hắn bỗng phát hiện chuôi linh kiếm Địa cấp này giống như thân thể hắn vậy.
Tuy rằng giờ phút này giữa hắn cùng với linh kiếm Địa cấp cũng không có bất kỳ liên hệ nào, nhưng lại cảm giác được sự tồn tại rõ ràng của linh kiếm Địa cấp cũng như thân thể vậy.
Ngay một sát na khi máu tươi nhỏ lên linh kiếm Địa cấp, Huyền Thiên liền cảm giác như hoàn toàn liên hệ cùng một chỗ với nó vậy.
- Thì ra là thế, lại phải dùng máu tươi làm mối.
Huyền Thiên hai mắt lập tức trợn to, nhớ tới một ít nội dung xem trong tiểu thuyết kiếp trước:
- Cần nhỏ máu nhận chủ, đây chẳng lẽ là một thanh thần khí sao?
Nghĩ lại, Huyền Thiên lại thò tay sờ soạng lên chuôi linh kiếm Địa cấp kia.
Lúc này đây, hiện tượng kỳ quái xuất hiện, chỉ thấy tay Huyền Thiên trực tiếp vung qua thân linh kiếm Địa cấp, tựa hồ linh kiếm Địa cấp như một đoàn không khí vậy, cũng không có thương hại đến Huyền Thiên, nhưng Huyền Thiên cũng không bắt được gì cả.
- Cái này - - !
Huyền Thiên bắt một lần nữa, lại là bắt được một đoàn không khí, chuôi linh kiếm Địa cấp này thoạt nhìn ở đây, cũng cảm giác được, nhưng sờ tới sờ lui lại như không tổn tại vậy.
Huyền Thiên lập tức hiểu ra:
- Hẳn đây là luyện hóa nhập vào cơ thể sao?
Tâm niệm vừa động, chuôi linh kiếm Địa cấp này liền bay lên, giống như tinh thần ý niệm Huyền Thiên khống chế thân thể vậy, có thể đơn giản khống chuôi linh kiếm Địa cấp này.
- Linh kiếm Địa cấp sắc bén dị thường, ngay cả Thất Diễm Hồng Liên cũng không thể tổn thương, trình độ chắc chắn so với Địa cấp Bảo Khí, chỉ sợ cũng không chênh lệch, đối với cường giả Địa giai cảnh cũng có lực tổn thương rất lớn. Võ giả Tiên Thiên cảnh thân thể so với linh kiếm Địa cấp thật giống như đậu hủ và dao găm vậy. Ta nếu có thể khống chế chuôi linh kiếm Địa cấp này như cánh, có thể bay múa trên không trung, vậy ta chẳng phải sẽ giống kiếm tiên trong truyền thuyết kiếp trước sao? Lấy thủ cấp địch thủ ngoài ngàn dặm! Cái này cũng quá trâu bò đi!
Huyền Thiên trong nội tâm nghĩ lại, không khỏi đại hỉ, khống chế lấy linh kiếm Địa cấp bay về trước, bất quá, mới vừa ly thể chừng một mét, Huyền Thiên liền cảm giác được linh kiếm Địa cấp trở nên vô cùng trầm trọng, rơi xuống mặt đất, tinh thần ý niệm căn bản cầm lên không nổi.
Lực lượng tinh thần ý niệm không bị chân khí trong cơ thể tăng thêm, cũng không bị thể chất cường hóa ảnh hưởng, dù Huyền Thiên là người của hai thế giới, vốn tinh thần lực cường đại, vậy nên mới có thể khống chế chuôi linh kiếm Địa cấp ly khai thân thể một mét. Còn nếu là người thường chỉ sợ ly khai thân thể một xích đã rơi xuống rồi.
Huyền Thiên lập tức khống chế linh kiếm Địa cấp thu lại, trong chốc lát, linh kiếm Địa cấp hóa thành một đạo xích mang, lập tức chui vào trong cơ thể Huyền Thiên, từ bên ngoài nhìn không ra bất cứ dấu vết gì, mặc dù Huyền Thiên lột sạch quần áo cũng không nhìn ra, cái này hiệu quả so với bất luận thuật tàng kiếm nào cũng đều tốt hơn.
Sau khi nhỏ máu tương liên, linh kiếm Địa cấp tựa như một bộ phận thân thể Huyền Thiên, hoàn toàn dung hợp, không tạo thành bất luận tổn thương gì cho thân thể Huyền Thiên cả.
Linh kiếm Địa cấp vừa thu lại nhập vào cơ thể, một cổ tin tức, liền trào vào trong đầu Huyền Thiên, đúng là Ngự Kiếm Thuật mà Thiên Kiếm Khách nói .
Bởi vì cổ tin tức này trực tiếp xuất hiện trong đầu Huyền Thiên cho nên trong nháy mắt hắn liền nhớ kỹ toàn bộ nội dung của Ngự Kiếm Thuật.
Ngự Kiếm Thuật là một quyển sách tu luyện kỹ quyết, nghiêm khắc mà nói, xem như một môn kiếm kỹ, sau khi tu luyện Ngự Kiếm Thuật Huyền Thiên liền có thể mượn lực lượng chi nguyên trong cơ thể võ giả dung hợp với tinh thần ý niệm, khống chế linh kiếm Địa cấp, có thể dễ dàng ly khai thân thể để công kích.
Ngự Kiếm Thuật tổng cộng phân chín tầng, tu luyện cảnh giới càng cao, khoảng cách linh kiếm ly thể công kích càng xa.
Bất quá, tu luyện Ngự Kiếm Thuật nhất định phải đợi đến sau Địa giai cảnh, Chân Nguyên dung hợp với tinh thần ý niệm mới có thể khống chế linh kiếm Địa cấp ly thể tấn công địch.
Huyền Thiên hiện giờ cách Địa giai cảnh vẫn còn rất xa, bất quá trong Ngự Kiếm Thuật ghi lại một loại phương pháp phi hành, ngự kiếm phi hành, Huyền Thiên ngược lại có thể tu luyện được.
Bởi vì Ngự kiếm phi hành không cần khiến linh kiếm Địa cấp ly khai thân thể.
Mặc dù tu vị là Tiên Thiên cảnh tu luyện Ngự kiếm phi hành thành công, cũng có thể dựa vào thuật này phi hành trên bầu trời, đạt tới cường giả Địa giai cảnh mới có thể phi hành được.
Nhưng Ngự kiếm phi hành này Huyền Thiên nhìn một lần, tu vị Tiên Thiên cảnh tu luyện không dễ, thập phần gian nan đắng chát, Huyền Thiên xem qua liền biết đây là một loại kỹ thuật pháp độ khó cao cần thời gian dài tu luyện nên tạm thời không đi quản nó nữa, đợi khi nào rãnh rỗi thì tu luyện sau.
Huyền Thiên yên ổn tâm thần, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía hộp đựng kiếm. Sau khi lấy ra linh kiếm Địa cấp thì phía dưới xuất hiện một hàng chữ: bí mật về linh kiếm Địa cấp phải giấu ở trong lòng ngươi, không nên nhắc tới với ai, chỉ có ở dưới tình huống không ai trông thấy mới có thể thi triển kiếm này, người thấy kiếm này phải giết không tha, nếu như tin tức bạo lộ, tất sẽ mang đến họa sát thân, nhớ lấy nhớ lấy!
Xem ra linh kiếm Địa cấp quả thật là một kiện hi thế chi bảo, lại có thể thu nhập trong cơ thể, bỗng nhiên ly thể công kích, thật là khiến người khó lòng phòng bị, mà ngay cả Bảo Khí Thiên giai cũng không có hiệu quả như thế. Nếu cường giả Địa giai cảnh biết rõ thế gian còn có bảo bối tốt như vậy, chỉ sợ sẽ không nhịn được muốn cướp vào tay.
- Xem ra, đáy lòng của ta lại phải che dấu thêm một bí mật.
Huyền Thiên lộ ra một dáng cười bất đắc dĩ.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Ầm ầm, tựa hồ là cảm ứng được Huyền Thiên rời đi, cửa đá lập tức đóng lại.
Khôi lỗi kiếm sĩ cao ba mét kia vẫn như trước uy vũ đứng trong thông đạo, Huyền Thiên lướt qua bên người hắn, rẽ vào một ngã rẽ liền về tới đại sảnh tầng thứ bảy, Mã Chân Như Vẫn còn đang chờ hắn.
Chứng kiến Huyền Thiên, trong mắt Mã Chân Như lộ ra trận trận sợ hãi lẫn vui mừng, không có hỏi nhiều Huyền Thiên, nói:
- Xuất hiện đi, cần xông qua một lần nữa.
Vừa rồi Huyền Thiên xông qua Kiếm Các tầng bảy, lúc này tự nhiên cũng không mất quá nhiều thời gian, tầng sáu, năm, bốn cũng thế.
Rất nhanh, Huyền Thiên liền cùng Mã Chân Như liền từ trong Kiếm Các đi ra.
Bên ngoài Kiếm Các phần đông trưởng lão nội môn, đệ tử hạch tâm, đệ tử nội môn đều đang chờ đợi.
Chứng kiến hai người đi ra, chúng trưởng lão nội môn liền đi tới, trong đó một vị trực tiếp hỏi:
- Mã sư huynh, Hoàng Thiên xông các như thế nào? Có qua tầng thứ bảy không?
Bá --! Toàn bộ tràng diện một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người dựng lỗ tai lên chờ mong câu trả lời của Mã Chân Như.
Mã Chân Như mỉm cười, nói:
- Thiên Kiếm Các tầng bảy, nào dễ dàng xông như vậy? Hoàng Thiên xông qua Kiếm Các tầng thứ sáu, trở thành người thứ tám lưu danh trong Kiếm Các tầng sáu trong lịch sử bổn tông từ trước đến nay đã rất giỏi rồi.
Lòng người khó dò, ở đây đông người, tục ngữ nói, người trên 100, muôn hình muôn vẻ, nếu để cho người biết rõ Huyền Thiên đã lấy được bí bảo mà tổ sư sáng lập Thiên Kiếm Tông lưu lại thì nói không chừng sẽ khiến người nhòm ngó, mang đến tai vạ cho Huyền Thiên.
Cho dù trong những người này không có ý xấu tư, tin tức truyền ra chắc chắn sẽ có người nổi tâm tư, rất bất lợi đối với Huyền Thiên.
Câu trả lời của Mã Chân Như rất hợp tâm ý Huyền Thiên, hắn mỉm cười, nhẹ gật đầu, ý bảo lời Mã Chân Như không giả.
- Đáng tiếc... !
Biểu lộ thất vọng hiện lên trên mặt trưởng lão nội môn, đệ tử hạch tâm, Huyền Thiên là một thiên tài yêu nghiệt nhất của Thiên Kiếm Tông từ trước tới nay, bọn hắn đều ngóng nhìn Huyền Thiên có thể cởi bỏ bí mật còn sót lại của Thiên Kiếm Khách, muốn biết bí bảo lưu lại đến cùng là vật gì?
Huyền Thiên cũng không thành công, người phía sau lại càng không có cơ hội.
Bất quá, chúng đệ tử nội môn cũng không biết Kiếm Các tầng bảy còn có bí mật như vậy, thân phận của bọn hắn còn không thể tiếp xúc đến cấp độ này, nhưng nghe nói Huyền Thiên xông qua Kiếm Các tầng thứ sáu, cả đám đều hít một ngụm hơi lạnh, hiển nhiên, Huyền Thiên xông Kiếm Các lần hai vẫn khiến người rung động như trước.
Mã Chân Như chuyển tới phương bắc Kiếm Các, lấy danh tự bài của Huyền Thiên từ bậc thang thứ nhất lấy xuống. Huyền Thiên đã thành đệ tử hạch tâm, danh tự sẽ không đặt cùng một chỗ với đệ tử nội môn, mà được đặt ở nơi cao hơn, trên vách tường bên ngoài tầng hai Kiếm Các, chỗ đó có danh tự bài đệ tử hạch tâm Thiên Kiếm Tông.
Biết được Huyền Thiên chỉ xông đến Kiếm Các tầng thứ sáu, bất kể là đệ tử nội môn hay đệ tử hạch tâm, hoặc là trưởng lão nội môn đều đã nhận được đáp án, dần dần rời đi.
Huyền Thiên cũng cáo từ Mã Chân Như, tiến đến chỗ ở của Lăng Dật Trần -- Nguyên Linh Cốc, Tĩnh Trần Lâu.
Giờ cách tháng tám ngày mười lăm, ngày tứ đại tông môn Thần Đao vương triêu hội võ chỉ còn lại một tháng 24 ngày, chuyến đi sơn mạch Lôi Đình Huyền Thiên đã rất gấp rồi.
Tứ đại tông môn hội võ là thịnh hội năm năm mới có một lần, Huyền Thiên với tư cách đệ tử Thiên Kiếm Tông tự nhiên không thể bỏ qua, nghe đồn tứ đại tông môn hội võ lần này tựa hồ có chút đặc thù, người bài danh Top 10 sẽ đạt được cơ hội một lần thám hiểm bảo địa, về phần đi nơi nào thám hiểm thì lời đồn lại rất mơ hồ, không nhiều người biết rõ.
Trước tiên Huyền Thiên đi đến Nguyên Linh Cốc, Huyền Thiên là đi theo Đại trưởng lão Bạch Kiếm Tuyết, đã sớm nhớ rõ đường như lòng bàn tay, bay qua vài toà ngọn núi, rất nhanh liền đi tới Nguyên Linh Cốc, nơi Thiên Địa nguyên khí sung túc nhất Thiên Kiếm Tông.
Trong dược điền hai bên đường vẫn như trước có mấy vị chấp sự đang chăm sóc linh thảo, nhìn thấy Huyền Thiên đều mỉm cười chào hỏi, hiển nhiên Huyền Thiên trong Thiên Kiếm Tông đã sớm không người nào không biết, không người nào không hiểu rồi.
Huyền Thiên gật đầu đáp lại một cái, rất nhanh liền đi tới trước Tĩnh Trần Lâu, môn két.. một tiếng liền mở ra. Thanh âm Lăng Dật Trần từ bên trong vang lên:
- Vào đi!
Huyền Thiên đi vào, đã đến gian phòng của Lăng Dật Trần, phát hiện trong phòng ngoại trừ Lăng Dật Trần ra còn có một lão giả tuổi gần thất tuần, Huyền Thiên lần đầu trông thấy.
Lăng Dật Trần trước tiên giới thiệu:
- Vị này chính là Nhị sư đệ của ta, Mạc Lưu Hành.
Nguyên lai là nhị thái thượng trưởng lão Lăng Vân Tông, Huyền Thiên sớm đã nghe thấy, lập tức hành lễ:
Mạc Lưu Hành hơi gật đầu cười, Huyền Thiên cảm thấy kỳ quái, ánh mắt Mạc Lưu Hành nhìn hắn, giống như không phải lần đầu trong thấy mà như quen biết đã lâu vậy.
Bất quá, nghĩ đến cường giả Địa giai cảnh xuất quỷ nhập thần, nói không chừng đối phương đã sớm âm thầm nhìn hắn vô số lần cũng nên, Huyền Thiên cũng không kỳ quái nữa.
Lăng Dật Trần nói:
- Hoàng Thiên, thế lực Luyện Huyết Tà Giáo trong Thần Đao vương triều đã bị diệt trừ, công lao của ngươi không thể bỏ qua, đại nhân vật đến từ Ngạo Kiếm Sơn Trang nghe xong cũng rất tán thưởng ngươi, không tệ, rất không tồi.
Huyền Thiên nghe vậy lại nhảy dựng, Ngạo Kiếm Sơn Trang là thế lực tam phẩm, là một ngoại môn của tông môn nhị phẩm Bá Kiếm Môn. Bá Kiếm Môn là bá chủ Bắc Vực, Bắc Vực mười tám châu, trong đó có một nửa đều là lãnh địa của Bá Kiếm Môn, Ngạo Châu là một.
Bá Kiếm Môn hùng bá Bắc Vực, cùng nổi danh với bá chủ Tây Vực Huyền gia. Ngạo Kiếm Sơn Trang và Tây Vực Huyền gia, đều xem như thế lực tương đối thân cận, Huyền Thiên có một loại cảm giác mâu thuẫn theo bản năng.
Hơn nữa đại nhân vật Ngạo Kiếm Sơn Trang phái tới là cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, cái này đối với Hoàng gia rất là bất lợi, nếu bị đại nhân vật của Ngạo Kiếm Sơn Trang trông thấy, liếc mắt là có thể thấy được tu vị vốn có của võ giả Hoàng gia và thương thế, đây không phải chuyện tốt.
Cho nên, sắp tới Hoàng gia một mực an phận thủ thường, sau khi Đặng gia bị diệt thì Hoàng gia liền tiếp nhận sản nghiệp Đặng gia, nhưng chuyện ở Nam Dã Huyện cũng chỉ phái người quản lý, người Hoàng gia viên, đều ở trong Bắc Mạc Huyện, quyết không đi ra xuất đầu lộ diện.
Đại nhân vật của Ngạo Kiếm Sơn Trang ở tại Thần Đao Môn, Thiên Kiếm Tông với tư cách là đại tông môn thứ hai ở Thần Đao vương triều, đại nhân vật kia rất có khả năng sẽ tới, Huyền Thiên không muốn gặp hắn, muốn tận lực né tránh.
Huyền Thiên nói:
- Đệ tử quay lại tông môn là muốn nói với Lăng sư tổ đệ tử chuẩn bị ly khai Thần Đao vương triều, tiến đến sơn mạch Lôi Đình giao giới giữa Thần Võ vương triều và Tiêu Dao vương triều một chuyến.
Mạc Lưu Hành nhìn Huyền Thiên, thầm nghĩ: vừa trở về ngày đầu tiên đã nói phải đi, ngươi thật hay.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 302: Kiếm trảm thất trọng. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Dật Trần nói:
- Thần Võ vương triều là địa bàn của Thần Vũ Môn, hơn nữa, trong đó cũng có không ít tông môn thế gia ngũ phẩm, lục phẩm, thế lực Thiên Kiếm Tông không thể vươn đến Thần Võ vương triều được, ngươi đến sơn mạch Lôi Đình làm gì?
Huyền Thiên nói:
- Đệ tử có được thể chất thuộc tính lôi cấp hoàn mỹ, nghe nói trong sơn mạch Lôi Đình một năm bốn mùa lôi đình bao phủ, ẩn chứa Lôi Đình chi lực, tràn đầy các loại kỳ ngộ, đệ tử muốn đi thử thời vận, có lẽ sẽ có thu hoạch.
Lăng Dật Trần không ngăn trở, nói:
- Sơn mạch Lôi Đình? Đã đi ra khỏi Thần Đao vương triều thì cánh chim của Thiên Kiếm Tôn khó có thể bảo vệ ngươi, ngươi phải cẩn thận.
Ngữ khí Lăng Dật Trần có chút phiền muộn, tựa hồ Lôi Đình sơn mạch hắn đã từng đi qua.
Huyền Thiên nói:
- Lăng Sư tổ yên tâm, đệ tử mọi sự nhất định sẽ lấy cẩn thận làm trọng.
Lăng Dật Trần nói:
- Ngươi yên tâm đi, gia tộc của ngươi, bổn tông sẽ bảo hộ, tránh cho ngươi lo âu, một lòng tu luyện, sớm ngày Tù Long thoát khốn, Chân Long thăng thiên.
Huyền Thiên ôm quyền nói:
- Đa tạ Lăng Sư tổ, Vũ trưởng lão từng nói, tông môn có khả năng có gian tế cấu kết với Luyện Huyết Tà Giáo, việc này tra ra chưa?
Lăng Dật Trần lắc đầu, nói:
- Không có, lão phu tọa trấn trong tông, tất cả mọi người vô cùng trung thực.
Lần trước Sở Chiến Phảm chủ động thỉnh chiến, muốn đi đến Đặng gia lại bị Lăng Dật Trần cự tuyệt, xem ra trong nội tâm Lăng Dật Trần đã có hoài nghi, có Lăng Dật Trần ở trong Thiên Kiếm Tông, cho dù Sở Chiến Phàm thực sự có vấn đề cũng không gây ra được sóng gió gì.
Huyền Thiên nói:
- Lăng sư tổ, Mạc sư tổ, nếu không có chuyện gì thì đệ tử liền cáo từ, đi sớm về sớm, tranh thủ quay về tông môn trước ngày 15 tháng 8.
Lăng Dật Trần phất phất tay, nói:
- Ngươi đi đi!
Huyền Thiên ra khỏi gian phòng, Lăng Dật Trần nhìn Mạc Lưu Hành, nói:
- Nhị sư đệ, lại phải phiền toái ngươi đi xa một chuyến rồi, ly khai phạm vi Thần Đao vương triều, không có lực uy hiếp của Thiên Kiếm Tông, độ nguy hiểm của Hoàng Thiên cơ hồ tăng gấp bội, trong sơn mạch Lôi Đình càng hung hiểm hơn, Hoàng Thiên là thiên chi kiêu tử của bổn tông, ta không muốn hắn như ta.
Mạc Lưu Hành nhìn cánh tay đứt của Lăng Dật Trần nhẹ gật đầu, nói:
- Đệ sẽ hết sức bảo hộ hắn, khiến hắn an toàn lớn lên.
Lăng Dật Trần khẽ gật đầu, nói:
- Âm thầm đi theo là được, có cái gì khó khăn cứ để hắn tự mình giải quyết, trừ phi là sinh tử tồn vong nếu không không nên hiện thân.
- Vâng! Lăng Sư huynh, đệ đi đây!
Mạc Lưu Hành nói.
Lăng Dật Trần nói:
- Luyện Huyết Tà Giáo tro tàn lại cháy, hiện đang hung hăng ngang ngược, Thần Đao vương triều có đại nhân vật của Ngạo Kiếm Sơn Trang tọa trấn, ngược lại rất an toàn, ly khai Thần Đao vương triều tất cả đều phải cẩn thận, còn có, gặp phải người Tiêu Dao Kiếm Tông ngàn vạn không nên hành động theo cảm tình, Tiêu Dao Kiếm Tông là tông môn Tứ phẩm, cường giả xuất hiện lớp lớp, chớ sính dũng nhất thời. Nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng, nhớ lấy!
- Đã qua mấy chục năm rồi, ta đã qua tuổi thất tuần, gần đất xa trời. Hy vọng lớn nhất là được chứng kiến Thiên Kiếm Tông có thể phát triển bền bỉ xuống dưới, đệ tử hậu bối có thể an ổn lớn lên, tu vị người nọ đã thâm bất khả trắc, ngay cả con của hắn cũng kém, còn nói gì đến cừu hận? Cừu hận, chỉ tổ mang đến hủy diệt cho Thiên Kiếm Tông, chôn dấu dưới đáy lòng thôi --!
- Aizz...!
Mạc Lưu Hành thở dài một tiếng. Lẵng lẽ rời khỏi gian phòng.
-------
Huyền Thiên đi ra khỏi Nguyên Linh Cốc liền rời tông môn, thẳng đến Kiếm Nam thành.
Từ khi biết Long Tử Nghiên, đan dược của Huyền Thiên tu luyện về cơ bản đều không cần buồn, linh thảo luyện chế Chân Khí Đan chỉ là linh thảo Huyền cấp bình thường, Long Tử Nghiên ở trong sơn mạch Âm Phong nửa năm, hai được rất nhiều dược liệu. Chân Vụ Thảo và Huyền Dương Hoa đều đạt đến đẳng cấp Huyền giai thượng phẩm, ngay cả thượng phẩm Chân Khí Đan Long Tử Nghiên đều có thể luyện chế.
Lúc này Huyền Thiên mang theo chừng 200 khỏa Chân Khí Đan trung phẩm, tuy rằng thể chất của hắn hơn xa thường nhân, so với võ gỉa cùng cảnh giới tốc độ hấp thu đan dược phải nhanh hơn rất nhiều. Bất quá dược lực của Chân Khí Đan trung phẩm mạnh hơn hạ phẩm nhiều, Huyền Thiên một ngày, nhiều nhất chỉ có thể luyện hóa ba khỏa Chân Khí Đan trung phẩm.
200 khỏa đủ cho Huyền Thiên tiêu hao hai tháng.
Đã dự tính trở về trước ngày 15 tháng 8, đan dược lại đủ để tiêu hao, cho nên Huyền Thiên quay lại tông môn cũng không đi Đan Dược Đường.
Ăn trưa ở Kiếm Nam Thành, mua một thớt hắc lân mã thượng phẩm, Huyền Thiên liền một đường hướng đông, rong ruổi mà đi.
Hướng đông Thần Đao vương triều là Thần Võ vương triều, hướng đông Thần Võ vương triều là Tiêu Dao vương triều, đều thuộc về một trong mười bảy vương triều của Ngạo Châu.
Trong đó Thần Đao vương triều là vương triều hạ phẩm, do tông môn lục phẩm khống chế. Thần Võ vương triều là vương triều trung phẩm, do tông môn ngũ phẩm khống chế. Tiêu Dao vương triều là vương triều thượng phẩm, do tông môn tứ phẩm khống chế.
Tông môn thế gia tứ ngũ lục phẩm thuộc về thế lực trung phẩm, mỗi một vương triều trên toàn bộ Thần Châu đại địa đều là thế lực trung phẩm, trên vương triều có châu. Bắc Vực có mười tám châu, từng châu chí ít có một tông môn thế gia tam phẩm, trên châu chính là vực, từng vực, chí ít có một tông môn thế gia nhị phẩm.
Thiên Kiếm Tông, ở vào phía đông Thần Đao vương triều, xuất phát từ Kiếm Nam thành, lại đi về phía đông hơn ngàn dặm liền ra khỏi Thần Đao vương triều, tiến nhập cảnh nội Thần Võ vương triều.
Lúc Huyền Thiên xuất phát đã qua giữa trưa, hắc lân mã chạy như điên hơn 1300 dặm liền đã tới lúc chạng vạng tối, phía trước xuất hiện một cái trấn nhỏ, bên đường có một bia đá có khắc ba chữ -- Chương Thụ Trấn.
Trấn này bởi vì trong trấn có một cây nhãn cực lớn mà nổi tiếng.
Cây nhãn kia đã sinh trưởng mấy trăm năm, vô cùng lớn, thân cây phải cần tới mười người mới ôm hết, cao gần trăm mét, cành lá tươi tốt, tản ra cơ hồ che lấy hơn phân nửa thôn trấn.
Mắt thấy sắc trời đã tối, Huyền Thiên không đi trên đường lớn nữa mà thúc ngựa vào Chương Thụ Trấn, giờ ở lại một đêm, ngày mai đi tiếp.
Sơn mạch Lôi Đình ở góc đông bắc Thần Võ vương triều và tây bắc Tiêu Dao vương triều, Huyền Thiên từ Thần Đao vương triêu mà đến, cơ hồ phải từ tây đến đông, đi ngang qua Thần Võ vương triều.
Thần Võ vương triều lớn hơn Thần Đao vương triều, nam bắc dài hơn hai vạn dặm, rộng hơn một vạn năm ngàn dặm, mặc dù cưỡi hắc lân mã chạy như điên, một ngày ba nghìn dặm, ít nhất cũng cần năm ngày mới có thể đến tới biên giới sơn mạch Lôi Đình.
Võ giả Tiên Thiên cảnh chạy như điên một ngày cũng có thể mệt mỏi hư thoát, Tiên Thiên chân khí hao hết, hắc lân mã tuy là yêu thú, nhưng cũng biết mệt nhọc, chạy như điên một ngày, đã đến chạng vạng tối cũng cần phải nghỉ ngơi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.