27-11-2012, 04:36 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 273: Nhân chứng
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Khiến cho Trần Nguyên không nghÄ© tá»›i chÃnh là , đám tiểu tá» nà y rất đạt đến má»™t trình Ä‘á»™ nà o đó, đặc biệt là Thiết An Ha Mã Thai và Tô Äồ, chẳng những không nói vá» Hô Diên Bình, còn cả chuyện của mình, bá»n hắn cÅ©ng khiêng hết rồi, đánh nhau là bá»n hắn đánh, giết ngÆ°á»i là bá»n hắn giết, không có bất cứ quan hệ nà o đến Trần Nguyên.
Trần Nguyên rất cảm Ä‘á»™ng, chỉ là , bá»n Thiết An Ha Mã Thai không rõ, sá»± tình lần nà y lá»›n rồi, bá»n hắn không gánh được.
Nhân chứng không ngừng gá»i đến, tiết tấu nắm chắc trong lòng Bao Chá»ng, má»™t canh giá» qua Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên đã nhìn ra rõ rà ng, Bao Chá»ng có ý tưởng trợ giúp Trần Thế Mỹ, bởi vì hắn cÆ¡ hồ tìm tất cả ngÆ°á»i nhìn thấy tình huống lúc ấy đến, kể cả khách uống rượu không có quan hệ gì.
Tám ngÆ°á»i Äảng Hạng, so vá»›i Ä‘oà n thân hữu khổng lồ sau lÆ°ng Trần Thế Mỹ nà y, có vẻ quá Ä‘Æ¡n bạc, nếu để cho Bao Chá»ng truyá»n tất cả má»i ngÆ°á»i đến, má»™t lần lại má»™t lần, dá»±a theo thuyết pháp của những ngÆ°á»i nà y, nói ra sá»± tình ngay lúc đó, váºy thì Trần Thế Mỹ không thể chết được.
Không thể để cho bá»n hắn nói thêm gì nữa.
Lý tá»· nhi vừa má»›i nói xong chuyện đã trải qua, TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên quyết định xuất má»™t chiêu trà mạng sát thủ đối vá»›i Trần Thế Mỹ, liá»n đứng lên nói: "Bao đại nhân, kỳ tháºt, cho dù chúng ta không tố cáo Trần Thế Mỹ, dá»±a theo luáºt pháp Äại Tống, hắn cÅ©ng là hung thủ giết ngÆ°á»i!"
Bao Chá»ng sá»ng sốt má»™t chút, há»i: "Tôn sứ nói lá»i ấy là có ý gì?"
Khóe miệng TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên lá»™ ra má»™t tia tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đắc ý, nói: "Không biết, dá»±a theo luáºt pháp Äại Tống, má»™t mình có được tÆ° binh, đã phạm tá»™i gì?"
Bao Chá»ng nghe đến đó, tâm mạnh mẽ trầm xuống phÃa dÆ°á»›i, Trần Thế Mỹ là tá»± mình vÅ© trang, những gia Ä‘inh Nữ Chân kia không phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng, sá»± tháºt nà y, Bao Chá»ng biết.
Äại Tống triá»u có quy định, tÆ° nhân có thể có má»™t chút lá»±c lượng vÅ© trang quy mô, nhÆ°ng nhất định phải trải qua phê chuẩn, má»›i có thể thà nh láºp, thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên mở Tân Nguyệt sÆ¡n trang, cÅ©ng đã hÆ°á»›ng Phủ Khai Phong trình xin, bởi vì thủ tục phức tạp, còn chÆ°a phê xuống.
Mà Trần Nguyên đã là m trước, có Bà ng Cát và Lữ Di Giản ở nơi đó, thủ tục chỉ là sự tình sớm muộn.
Quy mô há»™ vệ Tân Nguyệt sÆ¡n trang cÅ©ng chÆ°a tá»›i 100 ngÆ°á»i, hoà n toà n phù hợp vá»›i quy củ, Bao Chá»ng cÅ©ng là biết đến đối vá»›i cái nà y.
NhÆ°ng hiện tại, TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên cầm vấn Ä‘á» nà y để nói, dù sao cÅ©ng là vô pháp tranh luáºn, huống hồ, Nhân Tông Ä‘ang ở phÃa sau mình, sá»± tình hoà n thà nh những thủ tục nà y, đối vá»›i ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i mà nói, là vấn Ä‘á» nhá», nhÆ°ng nghe được Nhân Tông và o trong lá»— tai, sẽ là Trần Thế Mỹ nà y còn chÆ°a trải qua phê chuẩn, liá»n thà nh láºp tÆ° binh, Ä‘iểm nà y rất đáng chết.
Trần Nguyên nhìn thần sắc Bao Chá»ng, chỉ biết vấn Ä‘á» nà y phải tá»± mình đến biện bạch má»›i có thể, liá»n nói: "Bao đại nhân, hiện tại, há»™ vệ của ta chỉ là bảo vệ sÆ¡n trang an toà n, so vá»›i tÆ° binh, hoà n toà n là hai chuyện khác nhau."
TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, há»i: "Hai chuyện khác nhau? Äao kiếm cÅ©ng cầm rồi, nếu nhÆ° là được phê chuẩn, chẳng phải là muốn cầm cung ná»?"
Trong đầu Trần Nguyên cÅ©ng cấp tốc xoay tròn, lúc nà y hắn liá»n nói: "Những Ä‘ao kiếm kia chỉ là tiệm thợ rèn thà nh nam gởi lại chá»— ta, tiệm thợ rèn có thể là m chứng!"
Hiện tại hắn dám bạo gan nói dối, vì vấn Ä‘á» nà y, Bao Chá»ng không Ä‘iá»u tra, những Bá»™ khoái kia chỉ biết binh khà là đến từ tiệm thợ rèn thà nh nam, vá» phần mua hay là ngÆ°á»i gởi lại, tháºt sá»± không có ngÆ°á»i nhá»› để há»i.
Trần Nguyên nói xong, nhẹ nhà ng lắc đầu má»™t chút, VÆ°Æ¡ng Luân dá»± thÃnh dùng cánh tay đẩy đẩy Là Thiết ThÆ°Æ¡ng, Là Thiết ThÆ°Æ¡ng láºp tức hiểu ý, lặng lẽ lui ra ngoà i.
Mà Trần Nguyên bên nà y, sau khi A Má»™c Äại nghe xong, cÅ©ng láºp tức thoát ra khá»i đám ngÆ°á»i.
A Má»™c Äại cá»±c kỳ trong sạch, đêm hôm đánh nhau đó, hắn ở trong thà nh chiếu cố quán đồ nÆ°á»›ng, cho nên hiện tại, hà nh Ä‘á»™ng hoà n toà n tá»± do.
TrÆ°Æ¡ng Long ở cá»a ra và o, đối vá»›i hai ngÆ°á»i nà y rá»i Ä‘i, cÅ©ng là m nhÆ° không thấy.
Bao Chá»ng do dá»± má»™t hồi má»›i lên tiếng: "NgÆ°á»i đây, Ä‘i dẫn thợ rèn đến đây."
Triển Chiêu láºp tức lÄ©nh mệnh Ä‘i, ra toà thá»i gian rất lâu, Bao Chá»ng thừa lúc cÆ¡ há»™i nà y, hạ lệnh tạm giam toà n bá»™ ngÆ°á»i liên can, nghỉ ngÆ¡i má»™t lát rồi tiếp tục khai mở công Ä‘Æ°á»ng.
Äi và o háºu Ä‘Æ°á»ng, Bao Chá»ng vốn là nhìn sắc mặt Nhân Tông má»™t chút, trên mặt Nhân Tông rất là bình tÄ©nh, thoáng mang theo má»™t Ãt nụ cÆ°á»i hà i lòng, cái nà y lại để cho Bao Chá»ng yên tâm hÆ¡n không Ãt.
"Bao ái khanh, có phải là má»—i lần ra toà đá»u rÆ°á»m rà nhÆ° váºy không?" Nhân Tông hiển nhiên đợi hÆ¡i lâu, có chút sốt ruá»™t, nên má»›i Ä‘á» ra nghi vấn.
Bao Chá»ng trả lá»i: "Khởi bẩm vạn tuế, xem bản án nhÆ° váºy, liên quan đến nhân số, má»™t án Trần Thế Mỹ liên quan đến nhân số rất rá»™ng, hÆ¡n nữa, chi tiết, tỉ mÄ© trong đó, song phÆ°Æ¡ng bên nà o cÅ©ng cho là mình phải, tuy trong lòng vi thần đã biết đúng sai, nhÆ°ng muốn bóc trần nói dối, tất nhiên là quá trình dà i dằng dặc và rÆ°á»m rà ."
Nhân Tông gáºt gáºt đầu, nói: "Ừm, đúng thế, Trẫm nghe đến hiện tại, có má»™t việc rất là kỳ quái, TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên kia hiển nhiên là cá»±c kỳ muốn giết Trần Thế Mỹ, sá»± tình đánh nhau không được, lại chuyển ra má»™t chuyện tÆ° binh, đúng rồi, Bao ái khanh, Trần Thế Mỹ tháºt sá»± có tÆ° binh sao?"
Trong lòng Bao Chá»ng đã buông được má»™t tảng đá xuống, Nhân Tông má»›i vừa nói "sá»± tình đánh nhau không được, lại chuyển ra má»™t chuyện tÆ° binh", hiển nhiên là nháºn định Trần Nguyên chỉ say rượu ẩu đả, chỉ cần Nhân Tông xem xét nhÆ° váºy, đã nói lên rằng, hắn muốn để cho Trần Nguyên sống sót, hiện tại, vấn Ä‘á» là Trần Thế Mỹ phải giải thÃch rõ rà ng chuyện tÆ° binh.
"Vạn tuế, sÆ¡n trang của Trần Thế Mỹ kia lại có 100 ngÆ°á»i há»™ vệ, hắn cÅ©ng có ý định biên chế những há»™ vệ nà y thà nh tÆ° binh, Ä‘iểm nà y, vi thần đã biết đến, Lữ TÆ°á»›ng quốc cùng Bà ng Thái sÆ° cÅ©ng biết, chỉ là , những Ä‘ao kiếm kia rốt cuá»™c là hắn mua, hay là ngÆ°á»i ta gởi lại, cÅ©ng chÆ°a được rõ rà ng."
Nhân Tông hiển nhiên có chút ngạc nhiên: "À? Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết? Váºy tại sao không có thủ tục?"
Bao Chá»ng nói: "Trần Thế Mỹ má»›i khai trÆ°Æ¡ng sÆ¡n trang kia má»™t tháng, sÆ¡n trang rất lá»›n, xác thá»±c cần ngÆ°á»i trông giữ, nhÆ°ng thủ tục xin rất rÆ°á»m rà , trÆ°á»›c hết phải có má»™t cái danh hà o há»™ vệ. Vi thần cho rằng, mấu chốt vấn Ä‘á» nà y ở chá»— những vÅ© khà kia, nếu là Trần Thế Mỹ mua, hắn tá»± nhiên đáng chết, nếu tháºt sá»± là ngÆ°á»i khác gởi lại tại chá»— của hắn, chỉ là bá»n tiểu nhị đánh Ä‘á» mắt, thuáºn tay cầm lên, liá»n khác hoà n toà n việc mua."
Nhân Tông nghe xong liá»n gáºt đầu: "Ừm, ái khanh nói có lý."
Không qua thá»i gian bao lâu, thợ rèn kia đã bị Triển Chiêu mang đến, thợ rèn khoảng hÆ¡n 40 tuổi, bởi vì nguyên nhân rèn sắt, trên cánh tay để trần có thể chứng kiến cÆ¡ thể cÆ°á»ng tráng, chòm râu Ä‘en Ä‘áºm đặc chÆ°a chải vuốt, áo choà ng ngắn trên ngÆ°á»i cÅ©ng đổ mồ hôi ẩm Æ°á»›t hết rồi, hiển nhiên là đang ở bên trong cá»a hà ng liá»n bị kéo tá»›i.
Mặc dù Trần Nguyên khẳng định có ngÆ°á»i sẽ Ä‘i thông khà thay mình, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm thợ rèn tháºt sá»± bị mang đến, trong lòng của hắn vẫn còn có chút tâm thần bất định.
Bao Chá»ng nhìn thợ rèn kia, há»i: "DÆ°á»›i công Ä‘Æ°á»ng là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o?"
Thợ rèn vội và ng quỳ xuống, nói: "Tiểu nhân là thợ thủ công tiệm sắt thà nh nam Mục Chấn, khấu kiến Bao đại nhân."
Bao Chá»ng ừ má»™t tiếng: "Tốt, Mục thợ rèn, ngÆ°Æ¡i đến nhìn xem, cái ngÆ°á»i quỳ ở chÃnh giữa công Ä‘Æ°á»ng nà y, ngÆ°á»i nà o ngÆ°Æ¡i có thể nháºn thức?"
Mục thợ rèn nhìn thoáng qua Trần Nguyên, nói: "Hồi Bao đại nhân, đây là chưởng quầy Trần Thế Mỹ Tân Nguyệt sơn trang ở bên ngoà i thà nh, đã từng quen biết cùng tiểu nhân."
Bao Chá»ng lại há»i: "NhÆ°ng hắn từ chá»— ngÆ°Æ¡i mua má»™t đám thiết khÃ?"
Tâm Trần Nguyên Ä‘á»u lên đến cổ há»ng rồi, chỉ nghe Mục thợ rèn kia nói: "Trần chưởng quỹ đúng là đến tiệm đặt là m má»™t Ãt binh khÃ, tá» Ä‘Æ¡n vẫn còn ở chá»— tiểu nhân, hôm nay tiểu nhân đã mang đến, xin Bao đại nhân xem qua."
Trần Nguyên nghe đến đó, sắc mặt bá»—ng nhiên biến thà nh rất khó coi, cái kia TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên lại báºt cÆ°á»i, nói: "Bao đại nhân, tiểu nhân nói không sai chứ?"
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Last edited by kimnambin; 27-11-2012 at 07:38 PM .
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
27-11-2012, 04:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 274: Tâng bốc
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
VÆ°Æ¡ng Triá»u xuống dÆ°á»›i, lấy ra tá» danh sách của thợ rèn kia, Ä‘Æ°a cho Bao Chá»ng, Bao Chá»ng còn chÆ°a xem, Mục thợ rèn tiếp tục nói:
"Cái tá» Ä‘Æ¡n nà y là Trần chưởng quỹ nhá» Tháºp NgÅ© phu nhân, đặt hà ng tiểu Ä‘iếm trÆ°á»›c ngà y kia, trong đó có năm mÆ°Æ¡i thanh Ä‘ao, trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng năm mÆ°Æ¡i, tấm chắn bốn mÆ°Æ¡i. Yêu cầu ná»a năm sau giao hà ng, tiểu nhân Ä‘ang gấp gáp chế tạo Ä‘ao, không ngá» lại nghe thấy Trần chưởng quỹ phạm và o quan tòa, không biết cái sinh ý nà y còn có thể là m hay không?"
Sau khi thợ rèn nói xong con mắt nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, hình nhÆ° là đang há»i Trần Nguyên.
Cái nà y là m cho tất cả má»i ngÆ°á»i hiểu được, dá»±a theo tá» Ä‘Æ¡n nà y mà nói, thì phải là tại trÆ°á»›c khi Trần Nguyên bị bắt lại, vừa má»›i đặt mua nhóm hà ng binh khà nà y, coi nhÆ° là đến phủ kho Biện Kinh mua sắm, nhiá»u binh khà nhÆ° váºy, Ãt nhất cÅ©ng mất thá»i gian bốn năm ngà y, cá»a hà ng tầm thÆ°á»ng căn bản không có năng lá»±c láºp tức Ä‘em giao hà ng.
Nói cách khác, binh khà của Trần Nguyên còn chưa là m tốt, đao kiếm hắn dùng, khẳng định không phải đặt từ chỗ nà y.
Bao Chá»ng nghe xong, lại há»i: "Mục thợ rèn, binh khà gá»i trong Tân Nguyệt sÆ¡n trang, là của ngÆ°Æ¡i sao?"
Mục thợ rèn vá»™i và ng dáºp đầu, nói: "Hồi bẩm Bao đại nhân, những binh khà kia là nhân và ngÆ°á»i khách khác Æ°á»›c định ra, tiểu nhân đã thu tiá»n đặt cá»c, chỉ là , đến thá»i Ä‘iểm giao hà ng bá»n hắn chÆ°a có tá»›i lấy, kho nhà tiểu Ä‘iếm quá nhá», tháºt sá»± không bá» xuống được, chỉ có thể gá»i tại chá»— Trần chưởng quỹ,
lại không nghÄ© tá»›i, chá»— vÅ© khà đó sẽ chá»c phiá»n toái lá»›n nhÆ° váºy, đại nhân, tất cả Ä‘á»u là Trần Thế Mỹ là m, tiểu nhân cho hắn Ä‘ao, cÅ©ng không để cho bị giết ngÆ°á»i nha, cầu xin Bao đại nhân là m chủ vì tiểu nhân, cầu xin Bao đại nhân là m chủ….."
Khóe miệng Bao Chá»ng hiện lên vẻ mỉm cÆ°á»i, hắn biết rõ, sá»± tình đến nÆ°á»›c nà y, trên cÆ¡ bản có thể đã xong, hiệu quả Trần Thế Mỹ ra toà đã đạt đến yêu cầu của mình, vá» phần nên xá» trà hắn nhÆ° thế nà o, phải má»i viÌ£ sau tấm bình phong kia ra mặt.
"Äảng Hạng tôn sứ, ngÆ°Æ¡i còn có cái gì muốn nói hay không? Nếu nhÆ° không có, bản phủ liá»n bãi Ä‘Æ°á»ng." Bao Chá»ng nhìn TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên, trong ánh mắt mang theo vẻ bình tÄ©nh đầy uy nghiêm.
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không cam lòng để chiêu số của mình cứ nhÆ° váºy bị Trần Nguyên né tránh, láºp tức ôm quyá»n tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Bao đại nhân, mặc kệ nói nhÆ° váºy, trong nhà Trần Thế Mỹ nà y còn có rất nhiá»u binh khÃ, chắc chắn là chuẩn bị giết ngÆ°á»i!"
Bao Chá»ng mỉm cÆ°á»i: "Tồn trữ binh khà chÃnh là muốn giết ngÆ°á»i? Tôn sứ nói lý do nà y, có lẽ là không nói thì tốt hÆ¡n, trong Äại Lý Tá»± của ta cÅ©ng có binh khÃ, phần lá»›n há»™ vệ phÃa trên cái công Ä‘Æ°á»ng nà y Ä‘á»u mang Ä‘ao kiếm trên thân, chẳng phải là nói bá»n hắn Ä‘á»u muốn giết ngÆ°á»i sao?"
Trần Nguyên bá»—ng nhiên giáºt mình má»™t chút, Bao Chá»ng nói, há»™ vệ trên công Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u mang theo Ä‘ao kiếm, váºy thì nha dịch đâu rồi? Trần Nguyên quét má»™t vòng má»i nÆ¡i, phát hiện, tất cả nha dịch, trên cÆ¡ bản vá» Ä‘ao Ä‘á»u là trống không, đây là vì cái gì? Vì cái gì nha dịch không mang theo Ä‘eo Ä‘ao?
Hắn giống nhÆ° hiểu ra cái gì, ánh mắt lại Ä‘i sang nhìn Triển Chiêu, chỉ thấy Triển Chiêu đứng ở sau lÆ°ng Bao Chá»ng, lại dùng thân thể ngăn cản bình phong đằng sau, phảng phất nhÆ°, thứ hắn muôÌn thủ há»™, không phải Bao Chá»ng, mà là cái phiến bình phong kia.
Sau tấm bình phong chắc chắn có ngÆ°á»i, ngÆ°á»i sau tấm bình phong lại cà ng trâu hÆ¡n Bao Chá»ng, ngÆ°á»i kia không riêng gì trâu hÆ¡n Bao Chá»ng, tá»±a nhÆ° Lữ Di Giản, Bà ng Cát, Ä‘á»u ngồi ở trên vị trà bên ngoà i dá»± thÃnh, mà hắn có thể ngồi trong phòng, phÃa sau bình phong.
Ngá»±c Trần Nguyên mạnh mẽ pháºp phồng hai cái, hiện tại hắn má»›i hiểu được, ý tứ cái thủ thế kia của Nhan Tra Tán hóa ra là váºy, thì ra Nhan Tra Tán không phải chỉ Bao Chá»ng, mà là chỉ hÆ°á»›ng bình phong, hắn muốn nói vá»›i mình, ngÆ°á»i có thể quyết định sinh tá» Ä‘ang ở sau lÆ°ng Bao Chá»ng.
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể Ä‘oán được ngÆ°á»i kia là ai, Trần Nguyên bá»—ng nhiên cảm giác rất là kÃch Ä‘á»™ng, biểu hiện của mình rất tốt sao? Hắn thoả mãn chÆ°a? Có nên tiếp tục biểu hiện má»™t chút nữa hay không? Äây chÃnh là quan hệ đến tánh mạng của chÃnh mình đó!
Không được, vừa rồi Trần Nguyên biểu hiện, dù cho là bản thân Trần Nguyên, cÅ©ng không hà i lòng, bởi vì, hình nhÆ° từ lúc bắt đầu đến hiện tại, không có chút nà o liên quan đến viÌ£ sau tấm bình phong kia, chÃnh mình ngay cả hai câu lá»i nói khoa trÆ°Æ¡ng hắn, cÅ©ng Ä‘á»u không nói qua, cứ nhÆ° váºy mà bị Ä‘Æ°a ra, chẳng phải là xin lá»—i chÃnh mình rồi sao?
Mà TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên cÅ©ng không cam chịu cứ nhÆ° váºy mà thôi, đối mặt vá»›i kết cục chấm dứt trÆ°á»›c mắt, TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên nghÄ©, mình ra mặt nói nhiá»u, rõ rà ng từ đầu đến cuối, rốt cuá»™c Ä‘á»u bị Trần Thế Mỹ nà y cùng Bao Chá»ng dắt Ä‘i, đến hiện tại má»›i lấy vá» má»™t Ãt mặt mÅ©i.
NhÆ°ng mấu chốt nhất là , Trần Nguyên say rượu nháo sá»±, hay say rượu giết ngÆ°á»i, đến hiện tại cÅ©ng chÆ°a được giải thÃch rõ rà ng, mà ngÆ°á»i trên cả công Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng giống nhÆ° đã quên lãng vấn Ä‘á» nà y.
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên lúc nà y liá»n nói: "Bao đại nhân, tại hạ cho rằng, Trần Thế Mỹ rốt cuá»™c là say rượu nháo sá»±, hay là say rượu giết ngÆ°á»i, còn chÆ°a biết rõ rà ng, hÆ¡n nữa, mặc kệ hắn là nháo sá»± hay là giết ngÆ°á»i, kết quả cuối cùng nhất, là khiến cho hai mÆ°Æ¡i hai tên dÅ©ng sÄ© Äảng Hạng chúng ta bị đánh chết tại chá»—,
còn có bốn ngÆ°á»i chết Ä‘i tại sau đó, tám ngÆ°á»i vÄ©nh viá»…n tà n táºt, tá»™i nà y đáng giết, bằng không thì, có khả năng sẽ là m cho hiểu lầm giữa Äảng Hạng cùng Äại Tống xảy ra, cÅ©ng lại khiến cho thái Ä‘á»™ phiên bang đối vÆ¡Ìi Äại Tống, ngà y sau sẽ sinh ra biến hóa, xin Bao đại nhân nghÄ© lại!"
Lá»i nà y nói ra, liá»n rất Ä‘Æ¡n giản rồi.
Hắn nói rất có trình Ä‘á»™, trá»±c tiếp táºp trung sá»± tình lại má»™t Ä‘iểm, hiện tại hắn không dám uy hiếp chiến tranh hiển nhiên, cho nên, cứ việc ám chỉ uy hiếp mịt má» má»™t tý, lại còn muốn đặt phiên bang khác cùng hà ng vá»›i mình, cái đó và thá»±c lá»±c Äảng Hạng bây giá» không có quan hệ gì quá lá»›n.
Trần Nguyên cÅ©ng không để ý những lá»i nà y, đầu hắn cấp tốc xoay tròn, Ä‘ang suy nghÄ© xem mình nên cái nháºn lấy Ä‘á» tà i nà y nhÆ° thế nà o, sau đó kéo nó đến trên ngÆ°á»i Nhân Tông, thuáºn miệng khoa trÆ°Æ¡ng hắn hai câu.
Khóe mắt thoáng nhìn Gia Luáºt Niết Cô Lá»— ngồi ở má»™t bên, không nói má»™t tiếng , Trần Nguyên bá»—ng nhiên chú ý, Bao Chá»ng vẫn không nói gì, hắn vá»™i và ng Ä‘oạt trÆ°á»›c, nói: "Bao đại nhân, tá»™i dân ngà y ấy xác thá»±c uống rất nhiá»u rượu, xin há»i tôn sứ, một ngÆ°á»i say rượu, cãi nhau cùng một ngÆ°á»i tỉnh táo, sai lầm của ai lá»›n hÆ¡n má»™t chút?"
Vấn Ä‘á» nà y là rất rõ rà ng, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng biết, một ngÆ°á»i uống say cãi nhau cùng ngÆ°Æ¡i mà nói, ngÆ°Æ¡i nên nhÆ°á»ng cho hắn, hoặc là không để ý đến hắn.
Không có ngÆ°á»i nà o Ä‘i tranh luáºn cái cùng một ngÆ°á»i uống nhiá»u gì, bởi vì, có khả năng, ngà y hôm sau, đến chÃnh hắn cÅ©ng không biết ngÆ°Æ¡i và hắn đã nói cái gì.
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng biết, hắn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, nói: "Thá»i Ä‘iểm cãi nhau, ngÆ°Æ¡i đã say rượu, thá»i Ä‘iểm đánh nhau, ngÆ°Æ¡i không khống chế nổi thế cục, Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± nói xạo vô cùng lợi hại, chỉ là , ngÆ°Æ¡i nói xạo nhÆ° thế cÅ©ng vô dụng, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i sứ giả chúng ta chết rồi, ngÆ°Æ¡i có thể từ chối những việc đó hay sao? Nếu Biện Kinh Äại Tống Ä‘á»u là cuồng đồ nhÆ° ngÆ°Æ¡i, chúng ta, những sứ thần phiên bang nà y, còn dám lên trên Ä‘Æ°á»ng phố sao?"
Lần nà y TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên đã có kinh nghiệm, gắt gao bắt lấy cái Ä‘á» tà i nà y, còn nói những câu kéo sứ Ä‘oà n phiên bang khác và o đây.
Sau tấm bình phong, Nhân Tông nghe xong, cÅ©ng cau chân mà y lại, má»›i vừa rồi còn không biết là cái gì, hiện tại và i câu nà y quả tháºt là m cho Nhân Tông cảm giác được, TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên kia rất lợi hại.
Nhân Tông biết rõ, Trần Thế Mỹ có thể là muốn Ä‘em thoại Ä‘á» chuyển hÆ°á»›ng lần nữa, lại để cho TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên cùng hắn tranh luáºn má»™t hồi, xem hắn rốt cuá»™c có uống quá nhiá»u không, chỉ là , TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên đã không măÌc mÆ°u rồi, không biết Trần Thế Mỹ còn có biện pháp nà o nữa không?
Trong lúc Nhân Tông tá»± há»i, chỉ nghe Trần Nguyên bên ngoà i nói: "Bao đại nhân, bởi vì tá»™i dân xúc Ä‘á»™ng, khiến cho sá»± tình chuyển biến xấu đến tình trạng hiện tại, tá»™i dân không nói chuyện giải thÃch đối vá»›i việc nà y.
Hoà ng thượng chúng ta tâm địa nhân háºu, đối đãi vá»›i những sứ thần phiên bang nà y luôn luôn là lá»… ngá»™ có tiá»n, đối vá»›i chúng ta, những dân chúng nà y, cÅ©ng là yêu nhÆ° thế hệ con cháu, tiểu nhân nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng, tạo thà nh cái háºu quả nà y, quả là thẹn vá»›i công Æ¡n nuôi dưỡng của cha mẹ, thẹn vá»›i Bao đại nhân, cà ng thẹn vá»›i ân trạch của hoà ng thượng!"
Trần Nguyên căn bản cÅ©ng không thèm giải thÃch, cái tá»™i danh nà y, hắn đã sá»›m thừa nháºn qua rồi, hiện tại lại phủ nháºn cÅ©ng không có ý nghÄ© gì, hiện tại, chÃnh mình phải là m, chÃnh là đáºp mông ngá»±a, tâng bốc vị sau tấm bình phong kia, để hắn mừng rỡ rồi, chÃnh mình má»›i có thể sống sót.
Nhân Tông ở phÃa sau nghe xong liá»n sững sá», thì ra, ở trong lòng dân chúng, mình là một ngÆ°á»i hoà ng đế tốt, tâm nhân háºu, cho bá»n hắn ân trạch, thì ra chÃnh mình má»™t má»±c kiên trì, lấy nhân hiếu trị thiên hạ là đúng, má»™t ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng nhân bình thÆ°á»ng, rõ rà ng và o lúc nà y cÅ©ng ca tụng chÃnh mình nhÆ° váºy?
NghÄ© tá»›i đây, Nhân Tông không khá»i có chút đắc ý, nếu ngÆ°á»i khác Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt hắn nói lá»i nà y, hắn còn cho rằng là vuốt mông ngá»±a, nhÆ°ng hiện tại, Trần Thế Mỹ căn bản không biết mình ở chá»— nà y, tuy lá»i nà y mÆ°á»i phần vá»— mông ngá»±a, nhÆ°ng Ãt nhất là động cÆ¡ rất thuần khiết?
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên không biết dụng ý khi Trần Nguyên nói lá»i nà y, láºp tức nói: "NgÆ°Æ¡i chuyện phiếm "
Trần Nguyên há miệng phản bác: "Ta nói những câu nói tháºt, chuyện phiếm ở đâu?"
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên có ý tứ là Trần Thế Mỹ nói mình nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng, má»›i tạo thà nh háºu quả nhÆ° váºy, tất cả là chuyện phiếm, nhÆ°ng hắn không biết Nhân Tông ở phÃa sau, cÅ©ng thuáºn miệng nói và i câu khác và o:
"NgÆ°Æ¡i miệng đầy nói báºy, không có má»™t câu tháºt sá»±, Bao đại nhân, Trần Thế Mỹ rõ rà ng cố ý giết ngÆ°á»i không biết hiện tại Bao đại nhân kéo dà i là m gì? Chẳng lẽ đại nhân cho là , hai mÆ°Æ¡i dÅ©ng sÄ© Äảng Hạng chúng ta chết là vô Ãch sao?"
Bao Chá»ng rất nghiá»n ngẫm liếc nhìn Trần Nguyên, cái ý tứ kia rất rõ rà ng rồi, chÃnh là bảo Trần Nguyên tiếp tục biểu hiện xuống dÆ°á»›i.
Trần Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không bá» qua cÆ¡ há»™i nà y, phát ra má»™t hồi tiếng cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, nói: "Ha ha, thì ra tôn sứ mặc kệ sá»± tình nhÆ° thế nà o, Ä‘á»u muốn ta chết, nếu nhÆ° ta chết Ä‘i, có thể là m cho Äại Tống và phiên quốc xung quanh bình yên ở chung, má»™t đầu tiện mệnh của Trần Thế Mỹ sẵn sà ng Ä‘Æ°a ra!"
Sau khi nói xong, liá»n nhìn TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên, trong ánh mắt hoà n toà n là má»™t vẻ khiêu khÃch.
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên cÅ©ng cÆ°á»i, cÆ°á»i là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy có chút hung hăng caÌ€n quâÌy, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o, ngÆ°Æ¡i cho rằng ta không biết sao? NgÆ°Æ¡i vì mạng sống, sá»± tình gì gì cÅ©ng có thể là m được, tại Liêu quốc, ngÆ°Æ¡i đã dùng hết thủ Ä‘oạn, hiện tại đến Äại Tống, ngÆ°Æ¡i sẽ cam tâm nháºn lấy cái chết sao?"
Trong lòng Trần Nguyên thở phà o má»™t cái, hắn chỉ Ä‘ang chá» những lá»i nà y, hắn biết rõ, cÆ¡ há»™i tốt nhất của mình đã đến.
Trần Nguyên thoáng nổi lên tâm tình của mình má»™t tý, là m cho biểu lá»™ mình cà ng bi tráng hÆ¡n má»™t Ãt, là m cho thanh âm mình cà ng thê lÆ°Æ¡ng hÆ¡n má»™t Ãt, sau đó má»›i nói: "Tại Liêu quốc, ta tÃnh toán tÆ°á»ng táºn, chỉ vì cầu má»™t Ä‘Æ°á»ng sống trở lại Äại Tống, ta chÃnh là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, một thÆ°Æ¡ng nhân Äại Tống bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng hoà ng thượng của chúng ta lại là hoà ng thượng tốt nhất, trăm ngà n năm qua có má»™t.
Hắn bá»… nghá»… thiên hạ, cần cù vì chÃnh trị, chăm lo việc nÆ°á»›c, vạn dân kÃnh ngưỡng, chÃnh là Liêu quốc Äại vÆ°Æ¡ng Gia Luáºt Tông Nguyên, thá»i Ä‘iểm nói vá» hoà ng thượng chúng ta, cÅ©ng là khen không dứt miệng, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» lúc nà y Ä‘ang ở đây, các vị sẽ biết được ta không nói sai."
Con mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn vá» Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, từ khi thẩm vấn đến hiện tại, ngÆ°á»i nà y ngồi ở chá»— kia, nhìn tất cả má»i việc diá»…n ra, không nói câu nà o.
Kỳ tháºt, trong lòng của hắn cÅ©ng rất mâu thuẫn, cùng lúc hắn hi vá»ng ngÆ°á»i Äảng Hạng thua tráºn quan tòa nà y, nhÆ° váºy có thể để cho nhiệm vụ của mình hoà n thà nh cà ng xuất sắc, một phÆ°Æ¡ng diện khaÌc, hắn lại tháºt sá»± hi vá»ng Trần Nguyên chết.
Nghe được Trần Nguyên kéo chủ đỠđến trên ngÆ°á»i cha mình, trong lòng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— thầm mắng má»™t tiếng: "Cái đồ vô sỉ nà y, phụ vÆ°Æ¡ng ta đã nói qua lá»i nhÆ° váºy?"
Chỉ là , hiện tại hắn dang ở Äại Tống, hắn cÅ©ng không thể hiển nhiên nói: "Cha ta chÆ°a từng nói qua lá»i hữu Ãch gì vá» hoà ng đế các ngÆ°Æ¡i."
Hắn rất xấu hổ, ho khan má»™t tiếng, sau đó má»›i nói: "Phụ vÆ°Æ¡ng ta xác thá»±c tháºp phần thưởng thức đối vÆ¡Ìi kế sách trị quốc của hoà ng đế Tống triá»u."
Hắn nói lá»i nà y rất ngắn gá»n, nhÆ°ng ngắn gá»n là được rồi, Trần Nguyên dắt hắn Ä‘i ra, nói lên má»™t câu, chỉ là vì tìm danh nhân, chứng minh mâÌy caÌi gì đó ngÆ°Æ¡i nói là có thể tin, vá» phần ngắn gá»n, không sao cả.
Nghe được Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói nhÆ° váºy, những ngÆ°á»i Tống triá»u kia cÅ©ng không suy nghÄ© và o sâu phÃa trong, phần lá»›n Ä‘á»u cho rằng Trần Nguyên nói là sá»± tháºt, Gia Luáºt Tông Nguyên kia tất nhiên đã nói qua Nhân Tông tốt.
Nhân Tông sau tấm bình phong cÅ©ng không khá»i lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, có thể được địch nhân khÃch lệ, cÅ©ng không phải là chuyện dá»… dà ng.
Trần Nguyên nói tiếp: "Con sâu caÌi kiêÌn còn sống tạm bợ, huống chi là ngÆ°á»i? Trên đầu có một tốt hoà ng thượng nhÆ° váºy, lại có Bao đại nhân thanh thiên, vì dân là m chủ nhÆ° váºy, ta chỉ muốn từ từ còn sống, từ từ buôn bán, ta cÅ©ng không muốn chết, nhÆ°ng tôn sứ đã muốn ta chết, nếu ta không chết, Äại Tống cùng Äảng Hạng sẽ khai chiến, ta còn có thể lao Ä‘á»™ng chân tay sao?"
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên nghe đến hiện tại, cÅ©ng bá»—ng nhiên hiểu được, sá»± tình có thể có chút không đúng, không đúng ở chá»— nà o, hắn cÅ©ng không biết, chỉ là , bây giá» Trần Nguyên nói thao thao bất tuyệt, Bao Chá»ng cÅ©ng tùy ý để hắn nói tiếp, cái nà y rõ rà ng chÃnh là rất bất lợi đối vá»›i chÃnh mình.
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên lúc nà y liá»n nói: "Bao đại nhân, lúc nà y cÅ©ng không sá»›m, rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i định thẩm tá»›i khi nà o?"
Trần Nguyên phảng phất là má»›i vừa nói quá mức kÃch Ä‘á»™ng, lúc nà y rõ rà ng mãnh liệt đứng lên, căm tức nhìn TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên, nói: "CÅ©ng không phải ngÆ°Æ¡i ra toà , ngÆ°Æ¡i gấp cái gì? NÆ¡i nà y là triá»u đình Äại Tống, còn không phải chá»— của ngÆ°á»i Äảng Hạng, cho dù nÆ¡i nà y là Äảng Hạng, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ là má»™t con chó mà thôi."
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên giáºn dữ, nói: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì? Bao đại nhân, Trần Thế Mỹ vÅ© nhục ta nhÆ° thế, chÃnh là vÅ© nhục sứ thần Äảng Hạng chúng ta, vÅ© nhục sứ thần phiên bang chúng ta, chÃnh là Äảng Hạng vÅ© nhục, vÅ© nhục phiên bang, xin đại nhân trị hắn trá»ng tá»™i!"
Từ sau tấm bình phong, má»™t gã há»™ vệ lặng lẽ Ä‘i ra, há»™ vệ kia Ä‘i đến bên tai Bao Chá»ng, thì thầm má»™t câu, lúc nà y Bao Chá»ng liá»n gáºt đầu, njois: "Äủ rồi, cÅ©ng không tiếp tục nữa, hôm nay đã qua giá» Thìn, tùy ý tái thẩm, Trần Thế Mỹ coi rẻ công Ä‘Æ°á»ng, đánh hai mÆ°Æ¡i gáºy, phạt má»™t ngà n văn!"
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên hiển nhiên rất không hà i lòng đối vÆ¡Ìi kết quả xá» lý nhÆ° váºy, hắn nói Trần Nguyên vÅ© nhục phiên bang, mà Bao Chá»ng lại chỉ định một caÌi coi rẻ công Ä‘Æ°á»ng, khác biệt trong chuyện nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i biết rõ, ý che chở của Bao Chá»ng đã lá»™ ra không thể nghi ngá».
Trần Nguyên cà ng yên tâm có chá»— dá»±a chắc chắn, quay đầu lại nhìn Lăng Hoa đứng ở bên trong đám ngÆ°á»i, há miệng nói má»™t câu: "Lăng Hoa, mang tiá»n không?"
Lăng Hoa trung thá»±c, rất quy củ xuất ra túi tiá»n, nhÆ°ng Bao Chá»ng lại nói: "Trần Thế Mỹ, sá»± tình phạt tiá»n, ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng, bổn quan sẽ Ä‘oạt lại!"
Trần Nguyên nói má»™t câu: "Không phải, Bao đại nhân, ta muốn há»i xem nà ng mang theo bao nhiêu, có đủ để ta mắng thêm và i câu hay không."
Sau tấm bình phong, Nhân Tông nghe xong lá»i nà y, thiếu chút đã cÆ°á»i ra tiếng, phần lá»›n ngÆ°á»i dá»± thÃnh bên dÆ°á»›i cÅ©ng không khống chế nổi, Bà ng Cát Ä‘ang uống trà , cái há»›p nÆ°á»›c trà kia còn chÆ°a xuống dÆ°á»›i, liá»n nổi lên trên, suýt nữa là m Lão Bà ng sặc chết.
Bao Chá»ng vá»— tấm gá»—, nói: "Hồ đồ, có ai không, giải Trần Thế Mỹ và o đại lao, bãi Ä‘Æ°á»ng!"
Cứ nhÆ° váºy mà lui? Trong tâm tất cả moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘á»u cÅ©ng có chút Ãt má» mịt, kể cả Trần Nguyên cÅ©ng nhÆ° thế, má»™t câu baÌ€n giao cÅ©ng không có, tháºm chà ngay cả ra toà tiếp theo là lúc nà o, Bao Chá»ng cÅ©ng không nói, cứ không hiểu mà đi xuống nhÆ° váºy.
Trong lòng Trần Nguyên cà ng bất ổn, so vá»›i việc hoà n toà n không có hi vá»ng, đánh cược má»™t lần, hiện tại, sinh cÆ¡ hiện ra, hắn lại không thể trầm ổn nhÆ° trÆ°á»›c.
Hoà ng thượng sau tấm bình phong rốt cuá»™c có thoả mãn đối vÆ¡Ìi biểu hiện của mình không? ChÃnh mình có lừa hắn vui vẻ hay không? Trần Nguyên Chân vô cùng muốn biết.
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by kimnambin; 27-11-2012 at 07:38 PM .
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
27-11-2012, 04:42 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 275: Äà m phán
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Hai mÆ°Æ¡i gáºy kia, nếu đánh tháºt mà nói, gân cốt Trần Thế Mỹ căn bản không gánh được, cÅ©ng may, những nha dịch kia hạ thủ lÆ°u tình, thá»i Ä‘iểm đánh lÆ°u lại bảy phần khà lá»±c, Trần Nguyên chịu Ä‘á»±ng cÅ©ng không có cảm giác Ä‘au nhiá»u.
Trở lại trong đại lao, Trần Nguyên được đám ngÆ°á»i trong lao kia nhiệt liệt hoan nghênh, vì địa phÆ°Æ¡ng nà y, đã Ä‘i ra ngoà i, rất Ãt ngÆ°á»i có thể trở vá», đặc biệt là khi Bao Chá»ng Ä‘i và o Äại Lý Tá»±, tốc Ä‘á»™ thẩm vấn án kiện là tÆ°Æ¡ng đối nhanh, tá»±a nhÆ° Trần Nguyên, qua cả canh giá» mà còn chÆ°a thẩm hết, tháºt là hạng nhất.
"Huynh đệ, huynh đệ, thế nà o?" Biểu lá»™ máºp mạp giống nhau nhÆ° là chÃnh bản thân hắn được thẩm, nóng lòng muốn biết rõ đáp án.
Không có biện pháp, tại đây tháºt sá»± rất nhà m chán, má»™t ngÆ°á»i ra ngoà i, mang tin tức vá», đủ để chá»— nà y Ä‘Ã m luáºn thá»i gian rất lâu, Trần Nguyên tiến và o gian phòng của mình, ngồi xuống trên mặt đất, thÆ° giãn má»™t tÃ.
Máºp mạp lại há»i má»™t câu: "Rốt cuá»™c thế nà o, huynh đệ, ngÆ°Æ¡i nói chuyện Ä‘i nha!"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au khổ, nhẹ nhà ng nói: "Ta là m sao biết được? Cho tá»›i trÆ°a vẫn chÆ°a thẩm vấn xong, Bao đại nhân nói sẽ tùy ý tái thẩm."
Phạm nhân bên trong đã đợi thá»i gian dà i, sau khi nghe xong, liá»n nói: "Không đúng nha, huynh đệ, Bao đại nhân thẩm vấn luôn luôn rất nhanh, bản án ngÆ°Æ¡i rõ rà ng chÆ°a thẩm hết? Ta xem không phải là chÆ°a thẩm xong, nhất định là trong lòng Bao đại nhân vẫn còn do dá»±, rốt cuá»™c có nên giết ngÆ°Æ¡i hay không!"
NgÆ°á»i ở bên trong nà y, tháºt sá»± là có kinh nghiệm ở phÆ°Æ¡ng diện đó, Trần Nguyên xoay đầu lại nhìn hắn, há»i: "Lão ca, lần sau ra toà là lúc nà o?"
NgÆ°á»i ná» lắc đầu, nói: "Không nhất định, chỉ là , huynh đệ, ta cho ngÆ°Æ¡i biết, nếu nhÆ° trong vòng mÆ°á»i ngà y, Bao đại nhân thẩm vấn ngÆ°Æ¡i lần nữa, khả năng là ngÆ°Æ¡i nhất định phải chết, nếu nhÆ° để tá»›i mÆ°á»i ngà y sau, nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i khả năng là có thể sống được."
Lá»i nà y nói ra, tù phạm chung quanh Ä‘á»u dùng má»™t loại ánh mắt hâm má»™ nhìn Trần Nguyên, Trần Nguyên vẫn không thể giải thÃch, vì cái gì lại là mÆ°á»i ngà y?
NgÆ°á»i ná» giải thÃch: "MÆ°á»i ngà y, là thá»i gian bá»n Bá»™ khoái sÆ°u táºp chứng cá»› lần nữa, nếu nhÆ° trong vòng mÆ°á»i ngà y tìm được chứng cá»› rồi, có thể Ä‘em ngÆ°Æ¡i Ä‘i giết, sẽ láºp tức lại cho ngÆ°Æ¡i ra toà , nếu nhÆ° trong vòng mÆ°á»i ngà y không cho ngÆ°Æ¡i ra toà , nói rõ bá»n Bá»™ khoái không tìm được chứng cá»› má»›i, váºy thì chúc mừng huynh đệ, rất có thể sẽ sung quân ThÆ°Æ¡ng Châu doanh."
ThÆ°Æ¡ng Châu doanh là "nông trÆ°á»ng lao Ä‘á»™ng cải tạo" nổi danh Äại Tống, phạm nhân ở chá»— nà y, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u là trá»ng hình, những tù phạm kia cần thể để lá»±c sống, trông giữ cÅ©ng tháºp phần nghiêm khắc, chỉ là , đối vá»›i những ngÆ°á»i sống trong ngục Äại Lý Tá»± nà y mà nói, ThÆ°Æ¡ng Châu doanh chÃnh là thiên Ä‘Æ°á»ng.
Chá»— đó có thể nhìn thấy mặt trá»i, có thể để cho bá»n há» sống.
Máºp mạp có chút Ãt hâm má»™, nói má»™t câu: "Huynh đệ, ta có má»™t ngÆ°á»i quen biết tại ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, gá»i LÆ°u Chá»n, ngÆ°á»i nà y Ä‘i má»™t năm rồi, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i ra, thì hãy tìm hắn, báo tên của ta, hắn nhất định sẽ chiếu cố ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên cÅ©ng cÆ°á»i, bất kể nhÆ° thế nà o, chÃnh mình hiện tại đã có hi vá»ng, hiện tại muốn gì? Hiện tại muốn tiếp tục viết chữ cho Lăng Hoa, tiếp tục tạo thà nh oanh Ä‘á»™ng đối vá»›i bên ngoà i.
Lần nà y bị áp tải trên Ä‘Æ°á»ng, có mấy Bá»™ khoái liá»n há»i mình vá» sá»± tình « nÆ°á»›c Ä‘iá»u ca đầu » kia, chắc hẳn hiệu quả không tệ, chiêu nà y đã có hiệu quả tốt, váºy thì cứ tiếp tục dùng, má»™t ngà y má»™t thủ, mình biết thÆ¡ hay của Tiểu Tô, toà n bá»™ Ä‘Æ°a ra ngoà i, Tiểu Tô là m sao bây giá»? Trần Nguyên sẽ không quản hắn, hắn là ngÆ°á»i có tà i hoa, không có trăng sáng, hắn còn có thể ghi những vì sao lóng lánh.
Chuyện còn lại, liá»n xem Nhân Tông hôm nay, rốt cuá»™c có được chÃnh mình tâng bốc thoải mái không.
Nhân Tông được tâng bốc vô cùng thoải mái, tâm tình váºy rất tốt, ấn tượng Trần Nguyên trong lòng hắn đã tốt đẹp hÆ¡ nhiá»u, từ hắn liếc nhìn Trần Nguyên bị giải và o sảnh Ä‘Æ°á»ng, hắn cÅ©ng cảm giác, Trần Nguyên nà y rất đặc biệt, Nhân Tông chú ý tá»›i má»™t chi tiết, đó phải là Trần Nguyên ăn mặc quần tù cÅ©ng rất sạch sẽ.
Không chỉ nói là tá» tù, chÃnh là tù phạm tầm thÆ°á»ng, bị đóng lại và i ngà y, cÅ©ng sẽ có vẻ lôi thôi, Trần Thế Mỹ nà y rõ rà ng tại loại hoà n cảnh nà y, còn chú ý cuá»™c sống của mình, cái nà y lại khiến cho Nhân Tông có chút bá»™i phục.
HÆ¡n nữa, Trần Nguyên vá»— mông ngá»±a Nhân Tông rất hay, dù váºy, Nhân Tông suy nghÄ© hai ngà y, vẫn không thể hạ quyết định sau cùng.
Nhân Tông rất muốn để Trần Nguyên má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, mặc dù nói, hắn e ngại chiến tranh, nhÆ°ng trong lòng hắn cá»±c kỳ rõ rà ng, chiến tranh cÅ©ng không phải giết má»™t thÆ°Æ¡ng nhân nhÆ° Trần Thế Mỹ là có thể tránh, nếu nhÆ° ngà y sau Lý Nguyên Hạo tháºt sá»± nhìn Äại Tống mà nói, đã không có cá»› Trần Thế Mỹ nà y, vẫn có thể tìm lý do khác tá»›i.
NhÆ° Liêu quốc hiện tại, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tá»›i Ä‘Ã m phán, mục Ä‘Ãch của hắn là muốn cầu Tống triá»u, sắp tá»›i bá»™c phát chiến tranh, không cần phải cho Äảng Hạng bất luáºn cái gì ủng há»™, nhÆ°ng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lấy cá»›, lại là vá» vấn Ä‘á» giám định biên giá»›i song phÆ°Æ¡ng.
Vấn Ä‘á» biên giá»›i đã sá»›m tốt rồi, tại thá»i Ä‘iểm Thá»±c Tông, đã ký tên minh Æ°á»›c cùng vá»›i Tiêu thái háºu, nhÆ°ng ngÆ°á»i Liêu quốc, má»™t năm lại má»™t năm cháºm rãi phá hÆ° cái hiệp Æ°á»›c nà y.
Binh lÃnh của bá»n hắn hà ng năm Ä‘á»u không ngừng xâm lấn địa phÆ°Æ¡ng thuá»™c vá» Äại Tống, cÆ°á»›p bóc cÆ° dân Äại Tống trở lại Liêu quốc, khiến cho thôn trang vốn là có cÆ° dân ở lại trở nên trống trải, những ruá»™ng kia cÅ©ng biến thà nh cá» dại má»c thà nh bụi, sau đó, ngá»±a của bá»n hắn liá»n đặt bÆ°á»›c chân và o chá»— đó.
Sau đó, chÃnh là nói vá»›i Tống triá»u, cái địa phÆ°Æ¡ng kia là của bá»n hắn, giá»›i hạn biên giá»›i tá»± nhiên cần giám định má»™t lần nữa rồi.
Tống triá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không đồng ý, vì váºy, song phÆ°Æ¡ng đã có tranh luáºn, có tình huống tranh luáºn liá»n Ä‘Ã m phán, kết quả hoặc là Tống triá»u nhượng bá»™, đánh mất ranh giá»›i, hoặc là dùng những thứ khác, Ä‘á»n bù tổn thất nhất định cho Liêu quốc, cam Ä‘oan quốc thổ còn ở trong tay mình.
Mà năm thứ hai, Liêu quốc lại Ä‘Æ°a ra tranh luáºn má»›i, cứ nhÆ° váºy mà tiếp diá»…n, lúc nà y đây, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— Ä‘Æ°a ra, chÃnh là , mÆ°á»i huyện nam Ngói Kiá»u.
Nói vá» Ngói Kiá»u, má»i ngÆ°á»i khả năng không quá quen thuá»™c, Ngói Kiá»u tại trung bá»™ bình nguyên Hà Bắc, xây quan tại thá»i Ä‘iểm những năm cuối ÄÆ°á»ng triá»u, để ngừa Khiết Äan, bởi vì trung nguyên chiến loạn, bị ngÆ°á»i Khiết Äan chiếm cứ, thá»i Ä‘iểm Tống triá»u sÆ¡ kỳ thu phục, cùng Mặt Tân quan cùng Ứ Khẩu quan Äông Bắc, hợp xÆ°ng ba cá»a ải.
Nhân Tông biết rõ, Liêu quốc là có dụng ý khác, đây là tuyến ngoà i cùng để Tống triá»u phòng vệ Khiết Äan, sao chịu nhÆ°á»ng cho Liêu quốc? NgÆ°á»i Liêu Ä‘Æ°a ra cái chá»— nà y, hiển nhiên là vì bức bách Tống triá»u cà ng chặt hÆ¡n má»™t Ãt, lúc Ä‘Ã m phán lấy được cà ng nhiá»u lợi Ãch má»™t chút, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, nếu quả tháºt có thể lấy được đất, đó là không còn gì tốt hÆ¡n.
NgÆ°á»i Liêu đánh bà n tÃnh vô cùng nhÆ° ý, lý luáºn của Nhân Tông thá»±c sá»± cá»±c kỳ kiên định, ba cá»a ải không có gì để Ä‘Ã m, chá»— đó má»™t tấc thổ địa cÅ©ng không thể buông tha, đặc biệt là hiện tại, ngÆ°á»i Äảng Hạng cÅ©ng quáºt khởi, chá»— đó cà ng trở thà nh vùng giao tranh giữa tam quốc.
Äiểm nà y, những ngÆ°á»i Liêu quốc kia khẳng định cÅ©ng biết, cho nên, bá»n hắn đến Ä‘Ã m phán, kỳ tháºt không phải Ä‘Ã m biên cảnh, mà là chiến tranh.
Nhân Tông tháºm chà có thể Ä‘oán được ra, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— khai ra Ä‘iá»u kiện, thì phải là quân Ä‘á»™i Äại Tống lui vá» phÃa sau biên cảnh Tống Liêu, lại để cho Liêu quốc có thể cảm giác yên tâm hÆ¡n má»™t Ãt, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, bá»n hắn cÅ©ng sẽ ép rất nhiá»u tiá»n tà i, để cho mình mua đồ vì chiến tranh.
Tiá»n tà i không thà nh vấn Ä‘á», Tống triá»u có tiá»n, có rất nhiá»u tiá»n, nhÆ°ng đó là tiá»n Tống triá»u, không có lý do gì bị lừa bịp, liá»n xuất tiá»n túi, mặc dù bị mất má»™t Ãt, cÅ©ng táºn lá»±c mất Ãt Ä‘i, quân Ä‘á»™i biên cảnh triệt thoái vá» phÃa sau, cà ng không thể, triệt thoái vá» phÃa sau, ngÆ°á»i Liêu là yên tâm không Ãt, nhÆ°ng Nhân Tông sẽ lo lắng.
Song phÆ°Æ¡ng vừa má»›i bắt đầu Ä‘Ã m phán, tất cả nhÆ° Nhân Tông Ä‘oán trÆ°á»›c, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— ném vấn Ä‘á» biên cảnh ra ngoà i, láºp tức Ä‘Æ°a ra phÆ°Æ¡ng án giải quyết, đó là Tống triá»u cắt mÆ°á»i huyện Ngói Kiá»u, nhÆ°á»ng cho Liêu quốc.
Äiểm nà y, Tống Kỳ tuyệt đối không đồng ý, láºp trÆ°á»ng song phÆ°Æ¡ng vô pháp Ä‘iá»u hòa, vì váºy, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lại ném ra ngoà i phÆ°Æ¡ng pháp giải quyết thứ hai, chÃnh là quân Ä‘á»™i ba cá»a ải Tống triá»u triệt thoái vá» phÃa sau, tại sau khi chiến tranh Liêu quốc cùng Äảng Hạng chấm dứt, sẽ khôi phục nguyên trạng.
Äồng thá»i, Ä‘oạn thá»i gian nà y, biên cảnh Liêu Tống, vì Liêu quốc Ä‘á» phòng Tống triá»u, mà gia tăng rồi không Ãt quân Ä‘á»™i, quân phà những ngÆ°á»i nà y, do Tống triá»u đến trả.
Khẩu tà i Tống Kỳ vẫn là cá»±c kỳ không tệ, hÆ¡n nữa, hắn hạ đủ công phu đối vá»›i Ä‘Ã m phán, gắng dùng thà nh công lần nà y để vãn hồi vinh dá»± mình vứt bá», hÆ¡n nữa, hắn cảm thấy, lúc nà y đây là cÆ¡ há»™i cá»±c kỳ tốt, bởi vì Äại Tống có thể ở trên, nhÆ°ng Liêu quốc lại không ở trên nổi.
Má»™t khi chiến tranh đánh nhau, nếu nhÆ° Liêu quốc còn phải chú ý biên cảnh Tống liêu mà nói, nhÆ° váºy, tháºp phần bất lợi đối vá»›i Liêu quốc, cho nên, Tống Kỳ cho rằng, hiện tại sốt ruá»™t, hẳn là Gia Luáºt Niết Cô Lá»— má»›i đúng.
NhÆ°ng tình huống lại vượt xa Tống Kỳ Ä‘oán trÆ°á»›c, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— Ä‘á»™ng má»™t chút lại uy hiếp dùng chiến tranh, cái nà y lại là m cho Tống Kỳ cảm thấy rất là kinh ngạc.
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by kimnambin; 27-11-2012 at 07:38 PM .
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
29-11-2012, 08:34 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 276: Hoà ng thượng muốn gặp ngươi (1 + 2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Lệnh Nhân Tông Ä‘Æ°a ra, chÃnh là liá»u mạng tránh chiến tranh, phÆ°Æ¡ng thức Gia Luáºt Niết Cô Lá»— Ä‘Ã m phán nhÆ° váºy, lại khiến cho Tống Kỳ không thể phát huy được Æ°u thế chủ nhà nguyên vẹn.
Ngắn ngủn hai ngà y thá»i gian, Ä‘Ã m phán rõ rà ng tiến nháºp giai Ä‘oạn nÆ°á»›c miếng chiến dà i dòng buồn chán, Tống Kỳ không sợ nÆ°á»›c miếng chiến, bởi vì Äại Tống không muôÌn chiến tranh.
NhÆ°ng bá»™ dáng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tháºt giống nhÆ° không gấp gáp, đặt xuống má»™t câu: "Nếu nhÆ° thá»i kỳ chiến tranh, Liêu quốc chúng ta bởi vì Äại Tống quân Ä‘á»™i kiá»m chế, mà tạo thà nh cái tổn thất gì, chúng ta sẽ cùng nhau ghi nhá»› các mục, đợi cho đánh xong Äảng Hạng, sẽ cùng quý quốc Ä‘Ã m phán má»™t lần nữa."
Thái Ä‘á»™ của Gia Luáºt Niết Cô Lá»— là m cho Tống Kỳ có chút không Ä‘oán ra, thá»i Ä‘iểm lâm triá»u, Ä‘em chuyện nà y tấu cho Nhân Tông biết được, Nhân Tông nghe xong, cÅ©ng cảm giác rất là ngoà i ý muốn, Liêu quốc Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nà y vì cái gì mà to gan nhÆ° váºy, chẳng lẽ không sợ Ä‘Ã m phán không thà nh, tháºt sá»± đánh nhau, Liêu quốc bá»n hắn không ngăn được hai mặt công kÃch sao?
Cả triá»u văn võ cÅ©ng không biết trong lòng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— rốt cuá»™c Ä‘ang tÃnh toán Ä‘iá»u gì.
Tống Kỳ nói suy Ä‘oán của mình ra: "Vạn tuế, vi thần cho rằng, cái Liêu quốc nà y, tất nhiên là miệng cá»p gan thá», nếu nhÆ° thái Ä‘á»™ của chúng ta lại kiên quyết hÆ¡n má»™t Ãt, là m ra má»™t bá»™ dạng không sợ chiến tranh, hoặc là là m ra Ä‘á»™ng tác có chút âm thầm viện trợ ngÆ°á»i Äảng Hạng, ngÆ°á»i Liêu quốc tất nhiên sẽ bị kinh hoảng."
Nhân Tông không cho hắn câu thuyết phục trả lá»i, mà là nhìn hai ngÆ°á»i Phạm Trá»ng Yêm cùng Bao Chá»ng.
Äây là quốc sá»±, đây là đại sá»±, Nhân Tông sẽ không Ä‘i trông cáºy và o Bà ng Cát là m cái gì vì hắn, mà Bà ng Cát phảng phất cÅ©ng biết cái quy luáºt nà y, thà nh thà nh tháºt tháºt đứng ở bên dÆ°á»›i, bÆ°á»›c chân vẫn không nhúc nhÃch.
Phạm Trá»ng Yêm tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Vạn tuế, thần cho rằng, Tống Kỳ nói có lý, binh mã Liêu quốc những năm nà y đã không lá»›n mạnh bằng lúc trÆ°á»›c, muốn cùng lúc khai chiến vá»›i chúng ta, còn có cả ngÆ°á»i Äảng Hạng, cÆ¡ hồ là chuyện không thể nà o, huống hồ, phÃa sau bá»n há», ngÆ°á»i Nữ Chân những năm nà y cÅ©ng là cà ng naÌo loạn cà ng hung hăng, Liêu quốc có thể nói là ba mặt thụ địch."
Nhân Tông gáºt gáºt đầu, nói: "Ta cÅ©ng biết, chỉ là , nếu nhÆ° hiện tại, Äại Tống chúng ta tham gia chiến tranh, tổn thất tất nhiên thảm trá»ng, hÆ¡n nữa, nếu đánh thắng, cÅ©ng phải cùng Äảng Hạng chia Ä‘á»u chiến quả, ta sợ, vạn nhất ngÆ°á»i Liêu quốc bà quá hoá liá»u, cÅ©ng không có bất kỳ chá»— tốt nà o đối vá»›i chúng ta."
Phạm Trá»ng Yêm đáp: "Vạn tuế nói cá»±c kỳ đúng, cho nên, vi thần cho rằng, hiện tại chúng ta có thể là m má»™t Ãt mỠám, khiến cho ngÆ°á»i Liêu quốc sợ hãi là được rồi, cÅ©ng là m cho dÅ©ng khà của bên Äảng Hạng kia cà ng cÆ°Æ¡Ì€ng traÌng hÆ¡n má»™t Ãt, vá» phần tháºt sá»± tham gia trong đó, thần cho rằng, vạn tuế cân nhăÌc cá»±c kỳ thá»a đáng, bây giá» còn chÆ°a phải lúc."
Nhân Tông nghe ý nghÄ© của Phạm Trá»ng Yêm giống vá»›i hắn, láºp tức buông xuống không Ãt tâm sá»±, liá»n hạ chỉ lại để cho Tống Kỳ buông tay Ä‘i là m, có thể dùng cách thÃch hợp, thoáng hù dá»a ngÆ°á»i Liêu quốc má»™t tý.
Äây không thể nghi ngá», chÃnh là cá»i má»™t dây trói buá»™c quanh mình Tống Kỳ, để cho trong lòng Tống Kỳ trà n đầy tin tưởng đối vá»›i Ä‘Ã m phán lần nà y: "Vạn tuế anh minh, thần nhất định không phụ kỳ vá»ng của vạn tuế."
Ngữ khà Tống Kỳ dá»… dà ng hÆ¡n không Ãt, từ trong giá»ng Ä‘iệu nà y, văn võ cả triá»u cÅ©ng nghe được lòng tin của hắn.
Nhân Tông cÅ©ng cá»±c kỳ hà i lòng, nói: "Tốt, liá»n đến nÆ¡i đây thôi, Bao ái khanh, Lữ TÆ°á»›ng quốc, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i lÆ°u lại má»™t bÆ°á»›c, vá» phần sá»± tình Trần Thế Mỹ kia, ta còn há»i ý kiến của các ngÆ°Æ¡i má»™t chút, những ngÆ°á»i khác tản ra Ä‘i."
Thái giám cao giá»ng hô má»™t tiếng bãi triá»u, những ngÆ°á»i khác rá»i Ä‘i trong chÆ¡Ìp măÌt, Tống Kỳ cÅ©ng nện bÆ°á»›c chân bình tÄ©nh, má»™t lần nữa Ä‘i Ä‘Ã m phán cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, mà hai ngÆ°á»i Bao Chá»ng cùng Lữ Di Giản, Ä‘á»u ở lại.
Nhân Tông há»i: "Bao ái khanh, Trần Thế Mỹ kia hôm nay nhÆ° thế nà o? Nghe nói hắn lại viết ra thi từ rất tốt."
Bao Chá»ng gáºt đầu: "Hồi bẩm vạn tuế, từ ngà y bãi Ä‘Æ°á»ng đó, Trần Thế Mỹ cả ngà y ở trong phòng giam viết thi từ, trong đó có và i tác phẩm xuất sắc, giôÌng nhÆ° cái « nÆ°á»›c Ä‘iá»u ca đầu » kia, ai cÅ©ng rất sảng khoái."
Nhân Tông cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Trẫm hiện tại tháºt sá»± muốn tha hắn má»™t lần rồi, chỉ là , Bao ái khanh có lý do phù hợp, để qua loa tắc trách những ngÆ°á»i Äảng Hạng kia hay không?"
Bao Chá»ng đã sá»›m dá»± Ä‘oán cái kết quả nà y, cho nên, phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý qua loa tắc trách ngÆ°á»i Äảng Hạng, Bao Chá»ng cÅ©ng đã sá»›m nghÄ© tá»›i, chỉ là , Bao Chá»ng là m ngÆ°á»i, là m quan, Ä‘á»u là rất vững và ng, lá»i hắn không nên nói, đã có những ngÆ°á»i khác nói, Bao Chá»ng tuyệt đối không lắm miệng.
Qua loa tắc trách ngÆ°á»i Äảng Hạng, phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý đã có sẵn, Bao Chá»ng không muốn nói.
Hắn vụng trá»™m quay đầu liếc nhìn Lữ Di Giản, Lữ Di Giản hiểu sâu vỠý nghÄ©a, tiến lên má»™t bÆ°á»›c nói: "Vạn tuế, cá»±u thần cho rằng, chỉ cần vạn tuế duy trì Ä‘iá»u kiện để Äảng Hạng khai chiến cùng Liêu quốc, đổi lấy má»™t mạng Trần Thế Mỹ kia, ngÆ°á»i Äảng Hạng sẽ không nói cái gì."
Nhân Tông sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức hiểu ra, chÃnh mình vừa vặn muôÌn chuẩn bị là m chút Ãt bá»™ dạng ủng há»™ ngÆ°á»i Äảng Hạng, đến hù dá»a Liêu quốc, nhất cá» lưỡng tiện nhÆ° váºy, chẳng phải là tốt nhất?
Láºp tức cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng. mpos: "Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói cáo già rất tốt, những lá»i nà y quả nhiên rất đúng, chủ ý của TÆ°á»›ng quốc đúng là đến hÆ¡i nhanh má»™t Ãt."
Lữ Di Giản vá»™i và ng quỳ xuống, nói: "Cá»±u thần sợ hãi, cá»±u thần sợ hãi, cá»±u thần má»™t mảnh trung tâm đối vÆ¡Ìi vạn tuế, chÆ°a bao giá» dám có sá»± tình lừa gạt, kÃnh xin vạn tuế minh xét!"
Nhân Tông Ä‘i xuống, tá»± mình nâng hắn dáºy, nói: "Trẫm không phải chá»i, mắng ngÆ°Æ¡i, là khen ngÆ°Æ¡i, nghÄ© vá» những man di kia, phần lá»›n là hạng ngÆ°á»i xảo trá, đối vá»›i bá»n há», cáo già má»›i có thể khá hÆ¡n, nhÆ° hôm nay, Phạm đại nhân quân tá» nhÆ° váºy, cÅ©ng muốn lừa gạt ngÆ°á»i Liêu, trẫm liá»n cá»±c kỳ hà i lòng "
Bao Chá»ng nói: "Phạm đại nhân trung quân ái quốc, là m ngÆ°á»i ngay thẳng, kÃnh xin vạn tuế không dùng cái sá»± tình nà y đến cân nhắc phẩm chất Phạm đại nhân."
Nhân Tông nở nụ cÆ°á»i: "Trẫm biết rõ, phẩm chất Phạm đại nhân không cần trẫm đến nói cái gì, đúng rồi, TÆ°á»›ng quốc, ngÆ°Æ¡i cảm thấy Phạm đại nhân dùng má»™t chiêu nà y, có thể hù dá»a Gia Luáºt Niết Cô Lá»— kia hay không?"
Lữ Di Giản do dá»± má»™t chút, nói: "Cái nà y, hoà ng thượng, xin thứ cho cá»±u thần nói thẳng, nêÌu chỉ luáºn hình thức cùng thủ Ä‘oạn hiện tại, Phạm đại nhân dùng chiêu thức ấy, tuyệt đối là cao minh, chỉ là , có thể khiến cho ngÆ°á»i Liêu sợ hãi hay không, ta nghÄ©, có má»™t ngÆ°á»i nên rõ rà ng hÆ¡n chúng ta."
Nhân Tông há»i: "Ai?"
Lữ Di Giản phóng nhá» thanh âm: "Vạn tuế, ngà i đã quyết định thả Trần Thế Mỹ kia má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, sao không sai ngÆ°á»i đến há»i hắn má»™t tiếng? Cá»±u thần nói thẳng, ở trong Äại Tống ta, không ai quen thuá»™c quan hệ trên triá»u đình Liêu quốc hÆ¡n hắn."
Nhân Tông sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức tưởng tượng, Lữ Di Giản nói, quả tháºt cÅ©ng rất có đạo lý, Trần Thế Mỹ kia tại Liêu quốc, naÌo cả Yên kinh láºt trá»i, nếu nhÆ° hắn không sá» thấu Yên kinh mà nói, há lại có thể láºt ra sóng gió lá»›n nhÆ° váºy?
"Bao ái khanh, ngÆ°Æ¡i Ä‘em mang Trần Thế Mỹ kia đến, trẫm muốn Ä‘Ãch thân trông thấy hắn."
Bao Chá»ng quay đầu, vụng trá»™m liếc nhìn Lữ Di Giản, lên tiếng: "Vâng."
Trần Nguyên là ngÆ°á»i tốt, Ä‘iểm nà y Bao Chá»ng rõ rà ng, tuy biểu hiện hÆ¡i gian xảo má»™t Ãt, nhÆ°ng má»—i khi nguy hiểm tiến đến, hắn cÅ©ng có dÅ©ng khà buông tay đánh cược má»™t lần, ngÆ°á»i nhÆ° váºy, là m bất cứ chuyện gì, Ä‘á»u có thể thà nh công, Ä‘á»u có thể trở nên nổi báºt, nhÆ°ng không thể là m quan.
Bao Chá»ng biết rõ, Lữ Di Giản má»™t má»±c hi vá»ng kéo Trần Nguyên tiến và o quan trÆ°á»ng, tháºm chÃ, nếu nhÆ° có thể mà nói, Lữ Di Giản sẽ ở thá»i Ä‘iểm bất Ä‘á»™ng, an bà i Trần Nguyên má»™t chức quan, tiếp nháºn hắn, nhÆ°ng Trần Thế Mỹ là m quan, tháºt sá»± là chuyện tốt sao?
Trên quan trÆ°á»ng, kiêng kỵ nhất chÃnh là rêu rao, sợ nhất, đúng là không tuân thủ quy củ, mà Trần Thế Mỹ kia, hết lần nà y tá»›i lần khác, chÃnh là má»™t ngÆ°á»i Æ°a thÃch rêu rao, ngÆ°á»i nhÆ° váºy, ở trong quan trÆ°á»ng sẽ bị ngÆ°á»i khác háºn.
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên là m việc, tại má»™t Ãt vấn Ä‘á» lá»›n, tuy tuân thủ quy củ, nhÆ°ng bÆ°á»›c chân lại trôi nổi nhÆ° váºy, rất thÃch lá»±a chá»n má»™t Ãt Ä‘Æ°á»ng tắt.
Äây cà ng là má»™t chuyện muốn mạng ngÆ°á»i, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i phá hÆ° cái quy củ kia tháºt tốt, ngÆ°á»i khác có thể công khai xá» lý ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nếu nhÆ° Trần Nguyên là m quan, cÅ©ng lá»±a chá»n má»™t Ãt Ä‘Æ°á»ng tắt để là m việc mà nói, khả năng cuối cùng, chÃnh là bản thân hắn cÅ©ng không biết mình bị ai là m hại.
Trong lòng Bao Chá»ng có chút thở dà i má»™t tiếng, coi nhÆ° hết, tá»± mình nghÄ© cách, chÃnh là lại để cho Trần Thế Mỹ còn sống, chỉ cần hắn không bị giết chết bởi vì chuyện ngÆ°á»i Äảng Hạng nà y, Bao Chá»ng coi nhÆ° đã là m được chuyện chÃnh mình nên là m.
Vá» phần Trần Nguyên sau nà y không là m quan, hay là m quan, váºn mệnh thế nà o, Bao Chá»ng cÅ©ng không thèm nghÄ© nữa.
Nếu có má»™t ngà y, Trần Thế Mỹ kia tháºt sá»± đáng chết rồi, hắn sẽ Ä‘em ngÆ°á»i hiện tại chÃnh mình má»™t lòng muốn cứu, má»™t lần nữa kéo và o phÃa trong tá» lao, sau đó là mà i sáng dao cầu vì hắn.
Hiện tại, Lữ Di Giản đã muốn kéo hắn và o quan trÆ°á»ng, hoà ng thượng đã muốn gặp hắn, chÃnh mình dẫn hắn đến là được.
Äây là ngà y thứ ba, khoảng cách thá»i Ä‘iểm lần trÆ°á»›c Trần Nguyên ra toà chỉ cách nhau ba ngà y, cái nà y so vá»›i mÆ°á»i ngà y tù phạm kia nói, tháºm chà còn chÆ°a tá»›i má»™t ná»a, cho nên, khi cá»a nhà lao bị mở ra, sắc mặt Trần Nguyên Ä‘á»u trắng rồi.
Lúc nà y không thể nói hắn nhát gan, có nhiá»u ngÆ°á»i cả gan là m loạn hÆ¡n, tại lúc gặp phải tá» hình, ngay cả *** đái Ä‘á»u Ä‘i ra.
Trần Nguyên cảm giác, thanh âm của mình phảng phất nhÆ° là từ trong cổ há»ng phát ra ngoà i, má»™t cá»— khà lÆ°u trong lồng ngá»±c kia đã vô pháp thông suốt, trong miệng goÌ£i ra và i tiếng: "Các vị, là ta đến lúc rồi sao?"
Hắn không biết ngÆ°á»i khác có thể nghe rõ rà ng hắn nói cái gì hay không, bởi vì, trong nháy mắt nà y, toà n bá»™ đầu Trần Nguyên Ä‘á»u là chá»— trống, cả nhà giam, ngoại trừ má»™t cái cá»a nhá» bên ngoà i kia, tất cả những thứ khác, phảng phất Ä‘á»u Ä‘á»™t nhiên biến mất,
Chỉ má»™t cánh cá»a, cái cá»a nà y, liên quan đến sinh tá» của mình.
Trong hoảng hốt, Trần Nguyên cảm giác, có hai cánh tay kéo cánh tay hắn lại, hai cánh tay kia mình nhẹ nhà ng vuốt trên ngÆ°á»i, có hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói gì đó bên cạnh mình.
Hai cánh tay kia cho Trần Nguyên thêm má»™t chút lá»±c lượng, cháºm rãi phục hồi tinh thần, chỉ thấy là Triển Chiêu và Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng đứng trÆ°á»›c mặt, trên mặt hai ngÆ°á»i mang theo dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nói: "Trần đại ca, khách khà nhÆ° váºy là m gì? Dáºp đầu cho huynh đệ, nhÆ°ng huynh đệ không nháºn nổi đâu."
Triển Chiêu lại nói vÆ¡Ìi Ä‘á»™i trưởng nhà lao: "Äi lấy nÆ°á»›c đến, Ngá»c ÄÆ°á»ng, chúng ta dìu hắn ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i xem, chân tay hắn Ä‘á»u bị dá»a má»m nhÅ©n rồi."
Trần Nguyên lúc nà y má»›i hÆ¡i hiểu được kéo tay Triển Chiêu lại, há»i: "Triển, há»™ vệ, có phải là ta không cần chết rồi hay không? Hoà ng thượng không giết ta, có phải không?"
Hắn liên tục há»i hai vấn Ä‘á», Triển Chiêu cÅ©ng không nóng nảy trả lá»i, ở phÆ°Æ¡ng diện nà y, Triển Chiêu cá»±c kỳ có kinh nghiệm, tá»±a nhÆ° hiểu lầm vừa rồi, đủ để cho Trần Nguyên tinh thần chạy đến bá» biên giá»›i, chuẩn bị sụp đổ, hiện tại, nếu nhÆ° bá»—ng nhiên nói cho hắn biết cái tin tức tốt nà y, hắn có khả năng không chịu nổi.
Tại trước khi cảm xúc Trần Nguyên chưa ổn định, Triển Chiêu không dám nói tình hình thực tế, không dám nói cho Trần Nguyên: "Hoà ng thượng đã không muốn giết ngươi rồi, hiện tại lại để ngươi đi ra ngoà i, còn muốn chúng ta dẫn ngươi đi gặp hắn."
TrÆ°á»›c kia từng có chuyện nhÆ° váºy, kết quả, phạm nhân thả ra rồi, nhÆ°ng lại là thả má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên.
Triển Chiêu cầm nÆ°á»›c trà đội trưởng nhà lao Ä‘Æ°a tá»›i đến, rót cho Trần Nguyên má»™t chén: "Äến đây, uống trÆ°á»›c má»™t ngụm, lá trà tại đây của chúng ta không có hÆ°Æ¡ng thÆ¡n nhÆ° sÆ¡n trang của ngÆ°Æ¡i.
NgÆ°Æ¡i uống và o trÆ°á»›c, để khẩu khà trong lòng thông thuáºn đã, còn có thể thả ngÆ°Æ¡i hay không, ta vẫn không thể là m chủ, láºp tức phải dẫn ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i, ta chỉ có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết, ngÆ°Æ¡i có hi vá»ng."
Trần Nguyên không uống nÆ°á»›c, mà là cấp bách há»i: "Có phải là hoà ng thượng muốn gặp ta? Các ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, có phải là hoà ng thượng muốn gặp ta?"
Triển Chiêu cùng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng liếc nhau má»™t cái, trong tâm cảm thán, Trần Nguyên quả nhiên là đủ thông minh, má»™t ngÆ°á»i dÆ°á»›i traÌ£ng thaÌi tinh thần nà y, còn có thể nghÄ© ra vấn đỠđó, rất không dá»… dà ng .
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng đánh cho Trần Nguyên má»™t cái tát, nói: "NgÆ°Æ¡i theo chúng ta Ä‘i là được, chúng ta chỉ là chân chạy, vá» phần dẫn ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp ai, Bao đại nhân cÅ©ng không còn nói cho chúng ta biết."
Triển Chiêu tá»± mình bÆ°ng nÆ°á»›c trà tá»›i, đặt ở phÃa trÆ°á»›c Trần Nguyên, nói: "Uống trÆ°á»›c má»™t ngụm, sau đó lại ăn mặc cẩn tháºn, giống thá»i Ä‘iểm lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i ra toà là được rồi."
Trần Nguyên maÌy moÌc tÃnh mở miệng ra, má»™t tách trà lá»›n rót và o trong bụng, luồng khà kia thông thuáºn rồi, đầu cÅ©ng thanh tỉnh hÆ¡n không Ãt.
Chỉ thấy hắn lắc mạnh đầu, sau đó liá»n ngồi ở bên giÆ°á»ng, ánh mắt qua lại ở trên mặt Triển Chiêu cùng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, sau má»™t lát, Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Nhất định là hoà ng thượng muốn gặp, ta Ngá»c ÄÆ°á»ng, Triển đại nhân, các ngÆ°Æ¡i có biết, hoà ng thượng bởi vì sá»± tình gì mà triệu kiến ta hay không?"
Triển Chiêu cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, hắn biết rõ, lúc nà y Trần Nguyên đã khôi phục nhÆ° bình thÆ°á»ng.
Láºp tức không giấu diếm, nói: "Thế Mỹ, thá»i Ä‘iểm lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i ra toà , biểu hiện rất tốt, hoà ng thượng đã không muốn giết ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng sá»± tình còn chÆ°a được giải quyết, cái kia dù sao cÅ©ng là án nhân mạng, ta phá»ng chừng, nếu ngÆ°Æ¡i muốn sá»± tình giống nhÆ° không có, cÅ©ng khó có thể, đặc biệt là huynh đệ ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i chết rồi, phải có ngÆ°á»i Ä‘á»n mạng."
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cÅ©ng nói: "Trần huynh, những huynh đệ của ngÆ°Æ¡i rất đạt đến má»™t trình Ä‘á»™ nà o đó, tuy chúng ta bắt hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, nhÆ°ng hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i cá nhân nà y không có má»™t ngÆ°á»i nà o, không có má»™t cái nà o nói ngÆ°Æ¡i chủ khiến để cho bá»n hắn Ä‘á»™ng thủ.
Thiết An Ha Mã Thai kia ngay từ đầu còn nói, sá»± tình Ä‘á»u là hắn là m, Ä‘á»u không quan hệ đến ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tháºt là chưởng quầy tốt, các huynh đệ Ä‘á»u nguyện ý bán mạng vì ngÆ°Æ¡i, hiện tại, mạng của ngÆ°Æ¡i đã được bảo vệ, mà bá»n hắn vẫn còn ở trong lao.
Bao đại nhân nói, bá»n hắn Ä‘á»™ng thủ giết ngÆ°á»i, cÅ©ng có ngÆ°á»i táºn mắt thấy, nếu muốn lÆ°u tánh mạng bá»n hắn lại, nhất định phải nhả ngÆ°á»i Äảng Hạng ra, nhất định phải để hoà ng thượng nói chuyện."
Hai ngÆ°á»i bá»n há» nói xong, Trần Nguyên ngồi ở trên giÆ°á»ng nghe, tâm tình của hắn cà ng ngà y cà ng ổn định, ngá»±c đã không còn pháºp phồng.
Trong lòng của hắn, xác thá»±c rất cảm Ä‘á»™ng, tuy Trần Nguyên không phải ngÆ°á»i giang hồ, nhÆ°ng hai chữ nghÄ©a khÃ, tại thá»i Ä‘iểm có thể giảng, vẫn muốn giảng má»™t tý.
Mình là thủ phạm chÃnh, Nhân Tông thấy mình, khẳng định trong lòng còn chÆ°a quyết định, cuối cùng nên xá» lý chuyện nà y nhÆ° thế nà o.
Cái nà y không khác gì là nói cho Trần Nguyên, cÆ¡ há»™i vẫn có, Nhân Tông ngay cả mình cÅ©ng tha thứ, nói rõ hắn tháºt sá»± là một ngÆ°á»i rất nhân từ, chỉ cần mình có thể biểu hiện tốt má»™t Ãt, lại nói những ngÆ°á»i Nữ Chân nà y thảm má»™t Ãt, kÃch Ä‘á»™ng tâm đồng tình của Nhân Tông, không phải là hoà n toà n không có hi vá»ng.
Khóe miệng Trần Nguyên cháºm rãi hiện lên dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Triển đại nhân, ta không sao, bây giá» có thể nói cho ta biết, hoà ng thượng muốn gặp ta, rốt cuá»™c là vì cái gì hay không?"
Triển Chiêu nhìn ra, Trần Nguyên đã không có việc gì rồi, láºp tức gáºt đầu, nói: "Hoà ng thượng muốn há»i ngÆ°Æ¡i má»™t Ãt vá» sá»± tình Liêu quốc và Gia Luáºt Niết Cô Lá»— kia."
Cùng so sánh vá»›i hoà ng cung Minh Thanh, cái hoà ng cung Tống triá»u nà y có vẻ bé hÆ¡n má»™t Ãt, không có Di Hoà viên, không có Viên Minh viên, không có nhiá»u phòng ốc nhÆ° váºy, cÅ©ng không có cố cung, cái loại khà phái kia.
Cái nà y, có lẽ chÃnh là để hoà ng đế Tống triá»u biểu hiện mình thân dân.
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
29-11-2012, 08:39 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 277: Äà m phán má»™t bà n (1 + 2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Shared by: MTQ - ************
Khi Trần Nguyên và o trong thÆ° phòng, mấy ngÆ°á»i đã đứng đó, có cả Lữ Giản Di, không ai dám nói gì, chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Nguyên, hắn rất biết Ä‘iá»u, cúi đầu chà o má»i ngÆ°á»i, rồi đứng ở chá»— cuối cùng.
Má»™t lúc sau, Nhân Tông Ä‘i và o, cả ngÆ°á»i và ng óng ánh, trên đầu là tiến hiá»n quan, Ä‘ai lÆ°ng bằng ngá»c, mặt trắng nhÆ° tuyết, già y thêu kim tuyến, vô cùng xa hoa, có vẻ nhÆ° hoà ng đế rất biết hưởng thụ hÆ°Æ¡ng vị cuá»™c sống.
“Hoà ng đế vạn tuế vạn vạn tuế!†Tất cả má»i ngÆ°á»i quỳ xuống, đồng thanh hô.
“Bình thân!†Nhân Tông bình tĩnh nói.
“Tạ hoà ng thượng!†Tất cả má»i ngÆ°á»i đứng lên, chỉ má»—i Trần Nguyên vẫn còn quỳ dÆ°á»›i đất.
“NgÆ°Æ¡i chÃnh là Trần Nguyên?†Nhân Tông há»i.
“Tá»™i dân Trần Nguyên kÃnh chà o hoà ng thượng!†Trần Nguyên cúi rạp đầu xuống.
“Ngươi chắc là đã nghe nói vỠchuyện đà m phán với Liêu quốc? Cứ ngẩng đầu lên, nói kiến giải của mình ra, đừng ngại!†Nhân Tông nói.
Trần Nguyên ngẩng đầu lên, nhÆ°ng không dám nhìn và o mặt Nhân Tông, chỉ dám nhìn và o chá»— quần áo xa hoa trên ngÆ°á»i hắn, kỳ tháºt, Trần Nguyên cho rằng, cái nà y hoà n toà n không tất yếu, chỉ cần một hoà ng đế có thể là m cho tất cả ngÆ°á»i nghèo có cÆ¡m ăn, có thể là m cho tất cả má»i ngÆ°á»i có má»™t gian nhà cỠđể cÆ° trú, hắn có thể qua xa hoa má»™t Ãt, tiá»n là lợi nhuáºn thuế thu được, không phải tiết kiệm quá nhiá»u.
Tiá»n lợi nhuáºn đến, chÃnh là dùng để hưởng thụ, muốn Tống triá»u đặt rất nhiá»u tiá»n tà i nhÆ° váºy ở bên trong phủ kho, đợi địch nhân đánh tá»›i, kiếm lấy thu hoạch mang vá», tháºt sá»± là cách là m rất không sáng suốt.
Liêu quốc hiện tại Ä‘ang dùng chiến tranh uy hiếp, bá»n hắn căn bản không dám đánh, Ä‘iểm nà y, Phạm Trá»ng Yêm nói rất đúng, nhÆ°ng Liêu quốc không dám đánh, không có nghÄ©a là Gia Luáºt Niết Cô Lá»— không dám đánh, đối vá»›i Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nà y, Trần Nguyên vẫn còn có chút hiểu rõ.
Quỳ gối trÆ°á»›c mặt Nhân Tông, Trần Nguyên thản nhiên nói: "Hoà ng thượng, tá»™i dân cho rằng, Phạm đại nhân phá»ng Ä‘oán rất có nhiá»u chá»— không ổn, còn phải xin hoà ng thượng thứ tá»™i, thảo dân má»›i dám nói thẳng."
Nhân Tông ngồi ở trên ghế rồng cao cao, gặp một tù nhân trong hoà ng cung, không phải lần đầu tiên Nhân Tông là m.
Lần trÆ°á»›c đó là má»™t năm trÆ°á»›c, khi đó, hắn gặp Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, lúc ấy, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng dùng mấy trăm cái lá»™n, khuất phục Nhân Tông, lại là m cho hắn nổi lên tâm thÆ°Æ¡ng tiếc.
Trần Nguyên hôm nay cÅ©ng muốn biểu hiện má»™t mặt tốt nhất của mình cho Nhân Tông xem, cÅ©ng muốn để cho Nhân Tông cảm thấy, thả mình là má»™t sá»± tình hắn là m rất chÃnh xác, hắn không biêÌt lá»™n mình bổ nhà o, hắn muôÌn biểu hiện ra, chÃnh là khẩu tà i của mình, còn có cả cÆ¡ trà của chÃnh mình.
Nghe Trần Nguyên chối bá» thuyết pháp của Phạm Trá»ng Yêm nhÆ° váºy, Nhân Tông rất hứng thú, há»i: "NgÆ°Æ¡i cứ nói, đừng ngại, trẫm chÃnh là muốn nghe thêm má»™t Ãt ý kiến."
Trần Nguyên lại nhìn Lữ Di Giản đứng ở một bên, Lữ Di Giản cũng có ý bảo hắn nói tiếp xuống dưới.
Lúc nà y, hắn má»›i nuốt nÆ°á»›c miếng má»™t cái, là m thông cuống há»ng thoáng má»™t tý, nói: "Hoà ng thượng, tá»™i dân cho rằng, Liêu quốc hiện tại tháºt sá»± không muốn hai mặt tác chiến, nhÆ°ng nếu quả tháºt cÅ©ng đánh nhau cùng Äại Tống, bá»n hắn hoà n toà n có khả năng áp dụng phòng ngá»± Äảng Hạng, công kÃch Äại Tống,
cách là m nhÆ° váºy, mặc dù Äại Tống chúng ta có thể đánh thắng, cÅ©ng sẽ bị tổn thất thảm trá»ng, huống chi, nếu nhÆ° trong chuyện nà y, Lý Nguyên Hạo đạt thà nh hiệp nghị cùng Liêu quốc, thắng bại rất khó Ä‘oán trÆ°á»›c."
Nhân Tông chấp nháºn sâu đối vÆ¡Ìi phân tÃch của Trần Nguyên, nói: "Ừm, trẫm cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, ý của Phạm đại nhân chỉ là hù dá»a ngÆ°á»i Liêu quốc thoáng má»™t tý, lại khiến cho Gia Luáºt Niết Cô Lá»— kia không cần phải quá kiêu ngạo, lúc nà y, hắn còn dám uy hiếp Äại Tống, chúng ta cÅ©ng không muôÌn chÃnh thức tham gia và o trong đó."
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Vạn tuế, xin thứ cho tá»™i dân nói thẳng, sách lược Phạm đại nhân không sai lầm, chỉ là , hắn không nhìn rõ rà ng cách Gia Luáºt Niết Cô Lá»— là m ngÆ°á»i."
Nhân Tông cÆ°á»i nói: "NgÆ°Æ¡i nói má»™t chút xem?"
Trần Nguyên nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» kia là ngÆ°á»i âm hiểm, xảo trá, loaÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i tháºt sá»± là có bản lÄ©nh, rồi lại không từ thủ Ä‘oạn, vạn tuế xem xét, tá»™i dân cho rằng, lần nà y, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đến đây, chÃnh là muốn chiến tranh cùng Äại Tống!"
Nhân Tông rất là kỳ quái, há»i: "Liêu quốc không sợ sao?"
Trần Nguyên đã tÃnh trÆ°á»›c, nói ra tháºp phần tá»± tin: "Liêu quốc sợ, nhÆ°ng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— không sợ, lần nà y Liêu quốc thống quân đánh Äảng Hạng, là con của Liêu Hứng Tông, Gia Luáºt Hồng CÆ¡, có tin tức nói, nếu nhÆ° Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đánh thắng mà nói, hắn có thể là m thái tá» vạn tuế Liêu quốc, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nhìn địa vị thái tá» Liêu quốc từ lâu, y theo tÃnh cách của hắn, tuyệt đối không cam tâm bại bởi Gia Luáºt Hồng CÆ¡."
Sau khi nói qua lá»i nà y, Nhân Tông có chút không tin, há»i: "Không thể nà o? Dù thế nà o Ä‘i nữa, hắn là m sao dám cầm hÆ°ng suy Liêu để nói giỡn?"
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Tại trong lòng Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, đây không phải Ä‘ang cầm giang sÆ¡n nói đùa, hắn tin tưởng và o năng lá»±c của mình, hắn tin tưởng, chỉ cần Liêu quốc rÆ¡i và o trong tay của hắn, không qua được mÆ°á»i năm, tất nhiên có thể khôi phục diện mạo thá»i kì cÆ°á»ng thịnh nhất, không qua được hai mÆ°Æ¡i năm, hắn có thể đánh hạ Äại Tống, chiếm Ä‘oạt Äảng Hạng, cho dù là lÆ°u cho hắn một caÌi cục diện chiến bại rối rắm, hắn cÅ©ng có thể thu tháºp được hết."
Trần Nguyên hÆ¡i dừng má»™t chút, ngẩng đầu nhìn xem phản ứng và i ngÆ°á»i chung quanh.
Nhân Tông lâm và o trong trầm tÆ°, Bao Chá»ng nhÆ° mặt nÆ°á»›c phẳng lặng, mà Lữ Di Giản chiÌnh laÌ€ có chút lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, trong lòng của hắn lại cà ng nắm chắc, Trần Nguyên đáng để cứu giúp.
Trần Nguyên lại nói: "Vạn tuế, trong đám ngÆ°á»i đồng lứa ở Liêu quốc, năng lá»±c Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, nếu so vá»›i Gia Luáºt Hồng CÆ¡, thì mạnh hÆ¡n rất nhiá»u, không riêng gì chÃnh bản thân hắn tin tưởng, mình có thể là m cho Liêu quốc Ä‘i vá» hÆ°á»›ng phú cÆ°á»ng, còn có rất nhiá»u ngÆ°á»i đồng thá»i cho rằng, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— mÆ¡Ìi là ngÆ°á»i chá»n lá»±a tốt nhất cho vị trà thái tá» Liêu quốc, cho nên hắn Æ°á»›c gì Tống triá»u và Liêu quốc cÅ©ng đánh nhau!"
Nhìn Nhân Tông đã rất chú ý nghe chÃnh mình nói chuyện, Trần Nguyên cÅ©ng không để Nhân Tông há»i nguyên nhân trong đó, tá»± mình liá»n giải thÃch: "Má»™t khi chúng ta khai chiến cùng Liêu quốc, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ tất nhiên sẽ bị cản tay tại Äảng Hạng, bằng và o bổn sá»± của Lý Nguyên Hạo, Liêu quốc rất có thể không có được chá»— tốt, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ vấp phải trắc trở, đối vá»›i hắn Gia Luáºt Niết Cô Lá»— mà nói, là chuyện tốt cá»±c lá»›n, vá» phần hoà ng đế Liêu quốc trách tá»™i, hắn cà ng không sợ.
Bởi vì, má»™t khi đánh nhau, lÄ©nh quân tác chiến cùng Äại Tống ta, tuyệt đối sẽ là Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nà y, chỉ cần hắn lấy được đủ chiến tÃch, có thể hòa nhau vá»›i Gia Luáºt Hồng CÆ¡, bên trong hoà n cảnh tranh già nh thái tá»."
Sau khi nói xong, Trần Nguyên lại không nói nữa, cứ quỳ trên mặt đất, chá» câu há»i của Nhân Tông.
Hắn nói Ä‘á»u là lá»i nói tháºt, vá» thái tá» Liêu quốc tranh già nh, Nhân Tông cÅ©ng biết đến, chỉ không chắc Gia Luáºt Niết Cô Lá»— dám cầm chuyện nà y để đùa giỡn.
"Trần Thế Mỹ, nghe nói ngÆ°Æ¡i quan hệ cÅ©ng không tệ cùng Gia Luáºt Hồng CÆ¡?"
Trong lòng Trần Nguyên cÆ°á»i khổ má»™t hồi, nói: "Hoà ng thượng, lúc trÆ°á»›c kia quan hệ không tệ, nhÆ°ng hiện tại, tá»™i dân không dám tá»›i Liêu quốc nữa."
Nhân Tông gáºt gáºt đầu, nói: "Váºy thì trẫm há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i xem Gia Luáºt Hồng CÆ¡ cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tranh Ä‘oạt thái tá» vị, ai có thể thắng?"
Trần Nguyên trả lá»i vô cùng chém Ä‘inh chặt sắt: "Gia Luáºt Hồng CÆ¡!"
Nguyên nhân trong nà y rất Ä‘Æ¡n giản, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ biết mình cùng cái Cá»u ca nà y kém ở nÆ¡i nà o, cho nên sẽ toà n lá»±c ứng phó, mà Gia Luáºt Niết Cô Lá»— thì sao? Hắn cÅ©ng căn bản không biết, có má»™t đối thủ rất lợi hại, tùy thá»i sẽ đánh hắn.
Nhân Tông không há»i lại, cả cung Ä‘iện im ắng, Trần Nguyên không dám nói lá»i nà o, mà Bao Chá»ng cùng Lữ Di Giản biết rõ, lúc nà y Nhân Tông Ä‘ang tá»± há»i, cÅ©ng sẽ không nói cái gì.
Qua rồi thá»i gian rất lâu, hai chân Trần Nguyên Ä‘á»u có chút run lên rồi, Nhân Tông lúc nà y má»›i mở miệng, nói: "Trần Thế Mỹ, váºy ngÆ°Æ¡i cho rằng, hiện tại chúng ta nên Ä‘Ã m phán cùng Liêu quốc nhÆ° thế nà o?"
Lá»i nà y vừa há»i, Trần Nguyên láºp tức biết rõ, Nhân Tông đã muốn tiếp nháºn thuyết pháp của chÃnh mình rồi, chỉ cần ngà y sau, bên trong Ä‘Ã m phán nghiệm chứng thuyết pháp của chÃnh mình là hoà n toà n chÃnh xác, nhÆ° váºy, không riêng gì cái mạng nhá» của mình, ngay cả tánh mạng của bá»n Thiết An Ha Mã Thai cùng Tô Äồ, Ä‘á»u có thể bảo vệ được.
Trong lòng nghÄ© nhÆ° váºy, ngoà i miệng lại vá»™i và ng dáºp đầu nói: "Tá»™i dân sợ hãi, tá»™i dân không dám vá»ng nghị!"
Nhân Tông có thể là ngồi thá»i gian dà i nên mệt má»i, đứng dáºy nói: "Trẫm lại để cho ngÆ°Æ¡i nói, ngÆ°Æ¡i cứ có gan nói, ngÆ°Æ¡i ở Liêu quốc, có thể quấy cho Yên kinh láºt trá»i, ta nghÄ©, đã trải qua chuyện nhÆ° váºy, trong lòng của ngÆ°Æ¡i, nhất định có cái nhìn riêng, nói cho trẫm nghe má»™t chút."
Trần Nguyên cÅ©ng không tiếp tục từ chối cái gì, nói: "Vạn tuế, tá»™i dân cho rằng, cái Ä‘Ã m phán nà y, kỳ tháºt hoà n toà n là chuyện không cần thiết, chỉ cần vạn tuế đáp ứng trợ giúp Äảng Hạng, Lý Nguyên Hạo cÅ©ng không thể không tiếp nháºn, hắn tất nhiên sẽ phái ngÆ°á»i đến thiên ân vạn tạ, cÅ©ng không có chuyện gì để nói cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— kia, bởi vì, gia há»a nà y căn bản chÃnh là đến sinh sá»±."
Nhân Tông nở nụ cÆ°á»i, há»i: "Váºy ngÆ°Æ¡i cho rằng, ta nên cho Äảng Hạng ngÆ°á»i cái dạng gì ủng há»™ má»›i được?"
Trần Nguyên nói: "Trên miệng nói hai câu là được rồi, Lý Nguyên Hạo kia cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i gì tốt, vong ân phụ nghÄ©a, toà n chÆ¡i hai mặt, tá»±a nhÆ° thá»i Ä‘iểm tại Liêu quốc, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c trợ giúp hắn nhÆ° váºy, nhÆ°ng cuối cùng, hắn có lẽ vẫn là xếp đặt Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c má»™t lần, Ä‘Æ¡n giản chỉ muốn tìm được đồng bá»n tốt để hợp tác.
Nếu nhÆ° vạn tuế tháºt sá»± toà n lá»±c tÆ°Æ¡ng trợ mà nói, nhÆ° váºy, chúng ta cho hắn cái gì đó, rất có thể chÃnh là nuôi ong tay áo, chẳng những có Ä‘i không vá», còn có thể khiến cho con ong kia cắn tay chúng ta má»™t cái."
Nhân Tông thoải mái cÆ°á»i to: "Nuôi ong tay áo? Ha ha, cái và von nà y cÅ©ng rất là thá»a đáng, chỉ là , mặc dù không tất yếu cần Ä‘Ã m phán, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta đến rồi, chúng ta cÅ©ng không thể không nói chuyện."
Trần Nguyên đương nhiên hiểu, đà m phán là phải là m.
Bình thÆ°á»ng, Ä‘Ã m phán buôn bán là vì chia tiá»n, Ä‘Ã m phán chÃnh trị là vì chia của, mà đà m phán chiến tranh, chÃnh là vì giao tên thua cuá»™c chiến tranh cho má»™t phÆ°Æ¡ng trong đó, tá»±a nhÆ° nÆ°á»›c Mỹ má»—i ngà y đánh nÆ°á»›c nà y, đánh nÆ°á»›c kia, trÆ°á»›c khi đánh Ä‘á»u muốn Ä‘Ã m phán nói chuyện, tại sao váºy chứ? ChÃnh là vì là m cho ngÆ°á»i khác xem: "NgÆ°Æ¡i xem, ta vốn không muốn đánh, là hắn không Ä‘Ã m phán cùng ta!"
Cho nên, Tống triá»u khẳng định phải Ä‘Ã m phán, còn phải táºn lá»±c lấy được địa vị có lợi ở trong Ä‘Ã m phán, Nhân Tông để hắn mà nói nhiá»u nhÆ° váºy, Ä‘á»u chỉ là vì để cho Tống Kỳ có thể chuẩn bị đầy đủ hÆ¡n má»™t Ãt bên trong Ä‘Ã m phán.
Nhân Tông nhìn Trần Nguyên, há»i: "Trần Thế Mỹ, trẫm muốn biết, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i giao phong cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, ngÆ°Æ¡i phải là m nhÆ° thế nà o?"
Lá»i nà y lại khiến cho Trần Nguyên mừng rỡ, Nhân Tông há»i má»™t câu lại má»™t câu, cà ng lúc cà ng không thÃch hợp vá»›i má»™t thÆ°Æ¡ng nhân có tá»™i nhÆ° hắn, nhÆ°ng Nhân Tông cứ há»i, hắn biết mình muôÌn đạt tá»›i mục Ä‘Ãch.
Hiện tại chÃnh mình nên cho Nhân Tông một ý kiến hay, nếu nhÆ° sá»± tình phát triển, tháºt sá»± giống hệt nhÆ° mình Ä‘oán trÆ°á»›c, mà cái chủ ý chÃnh mình Ä‘Æ°a ra nà y, lại giúp Nhân Tông má»™t việc lá»›n mà nói, bá»n ngÆ°á»i Thiết An Ha Mã Thai cùng Tô Äồ liá»n có hi vá»ng trở lại.
Láºp tức nói: "Tá»™i dân hiện tại có má»™t caÌch nghÄ©, Liêu quốc đã cần Ä‘Ã m phán, Äảng Hạng cÅ©ng muốn Ä‘Ã m phán, váºy thì hoà ng thượng không phải có thể cân nhăÌc trÆ°á»ng hợp, kéo bá»n hỠđến cùng má»™t cái bà n?"
Chá»— tốt của nhiá»u bên há»™i Ä‘Ã m, tại thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt đã rất rõ rà ng, và dụ thá»±c tế bán đảo Triá»u Tiên là ở chá»— nà y, hai ngÆ°á»i Ä‘Ã m phán, dá»… dà ng Ä‘Ã m phán không thà nh, khả năng vÄ©nh viá»…n không Ä‘Ã m phán ra một caÌi kết quả, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i Ä‘Ã m phán, liá»n không giống vá»›i lúc trÆ°á»›c.
Nếu để cho Äảng Hạng cùng Liêu quốc, còn có cả Äại Tống ngồi ở má»™t cái bà n Ä‘Ã m phán nhÆ° lúc bình thÆ°á»ng, chuyện có khả năng xảy ra nhất, chÃnh là , tráºn chiến đã đánh xong, bá»n hắn còn không có Ä‘Ã m phần.
Nhân Tông cảm thấy rất hứng thú đối vÆ¡Ìi cái Ä‘á» nghị nà y, bởi vì, Tống triá»u chÃnh là muốn kéo dà i bÆ°á»›c chân Ä‘Ã m phán, đợi chiến tranh bá»™c phát, Tống triá»u sẽ có cà ng nhiá»u lá»±a chá»n.
Hắn nghe Trần Nguyên nói xong, cùng Bao Chá»ng liếc nhau má»™t cái, trong mắt Bao Chá»ng cÅ©ng lá»™ ra má»™t tia ngạc nhiên, đặt ngÆ°á»i Äảng Hạng và ngÆ°á»i Khiết Äan ở trên một caÌi bà n, nếu nhÆ° quay vần thoả đáng trong đó mà nói, khả năng là có thể thắng lợi trên bà n Ä‘Ã m phán.
Kỳ tháºt, và i ngÆ°á»i cùng má»™t chá»— Ä‘Ã m phán, trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng sá»›m đã có qua rồi, nhÆ°ng không có viÌ£ đại thần naÌ€o nghÄ© tá»›i việc, hắn sẽ Ä‘em cả quốc gia Ä‘Ã m phán cùng quốc gia.
Nhân Tông tháºt cao hứng, hắn cảm thấy, tuy ý nghÄ© nà y cổ quái má»™t Ãt, lại tháºt sá»± có thể giải quyết nan Ä‘á» hiện tại hắn gặp phải.
Nhân Tông cao hứng, con Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên liá»n rá»™ng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, Nhân Tông nói: "Tốt, sá»± tình Liêu quốc nói tá»›i chá»— nà y thôi, chúng ta sẽ nói vá» chuyện của ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên đã biết chÃnh mình không chết được rồi, nhÆ°ng hắn không biết Nhân Tông rốt cuá»™c muốn xá» trà hắn nhÆ° thế nà o, Ä‘i ThÆ°Æ¡ng Châu doanh sao? Trong lòng Trần Nguyên muốn nhất, chÃnh là Nhân Tông không cần phải tiếp tục truy cứu chuyện nà y, thả mình, cÅ©ng thả bá»n Thiết An Ha Mã Thai, đó là tốt nhất.
à nghĩ nà y rõ rà ng rất không thực tế.
Chỉ nghe Nhân Tông nói: "NgÆ°Æ¡i nháºn tá»™i, ta đã nhìn rồi, ngÆ°Æ¡i nói là nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng, Ä‘iểm nà y, trẫm cÅ©ng tin tưởng, chỉ là , ngÆ°á»i Äảng Hạng chá»— đó cÅ©ng nên có má»™t baÌ€n giao, tá» tá»™i miễn Ä‘i, nhÆ°ng mang vạ lại không trốn thoát đâu."
Nhân Tông nhìn Trần Nguyên má»™t hồi, nói: "NhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i phạm sá»± tình liên quan đến phiên bang, xá» trà ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o, trẫm còn phải lại cân nhắc má»™t chút, tóm lại, ta sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i chết. Xuất cung, cÅ©ng đừng có trở lại nhà tù nữa, trẫm đã phái ngÆ°á»i Ä‘i sÆ¡n trang của ngÆ°Æ¡i, bá»n hắn sẽ đến đón ngÆ°Æ¡i vá» nhà , nhá»› kỹ, ở trong nhà , chá»— nà o cÅ©ng không được Ä‘i, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i chạy, chÃnh là ta muốn thả ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, cÅ©ng không thể được."
Trần Nguyên đợi Nhân Tông sau khi nói xong, vá»™i và ng nói: "Äa tạ ân Ä‘iển hoà ng thượng!"
"Bao ái khanh, ngÆ°Æ¡i phái hai Bá»™ khoái Ä‘i theo Trần Thế Mỹ, những ngà y nà y, không cho phép hắn thoát khá»i trong lòng bà n tay của ngÆ°Æ¡i."
Cái nà y là giám thị cÆ° ngụ cổ đại? Giám thị thì giám thị, cho dù không có ngÆ°á»i giám thị, Trần Nguyên cÅ©ng không biết chạy trốn, nếu trÆ°á»›c khi tiến và o nhà tù, hắn có khả năng tháºt sá»± mang theo má»™t đám ngÆ°á»i Nữ Chân, tiến đến TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, nhÆ°ng hiện tại không thể.
Nếu nhÆ° nói lúc nà y đây tiến và o ngục giam, có cái gì thu hoạch, đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên mà nói, thì phải là trÆ°á»›c kia, hắn luôn cố gắng tránh thất bại, nhÆ°ng lần nà y, LÆ°u tiên sinh kia đã chỉ giáo cho Trần Nguyên, đôi khi thoáng ôm má»™t tý thất bại, có khả năng chÃnh là kết cục tốt nhất.
Huống hồ hiện tại, kết quả nà y đối với mình mà nói, không phải quá xấu, Trần Nguyên đã rất hà i lòng, mình không cần trở lại nhà tù.
Vì cái gì mà , nhiá»u phạm nhân nhÆ° váºy, Ä‘á»u nguyện ý dùng nhiá»u tiá»n, tìm một ngÆ°á»i bảo lãnh xá» lý háºu thẩm? Tá»± do có nhiá»u chá»— đáng ngưỡng má»™, chỉ có thá»i Ä‘iểm mất Ä‘i má»›i biết được.
Hắn ở nhà tù nà y ná»a tháng, ngoại trừ nghÄ© biện pháp muốn sống, nói nhiá»u nhất đối vá»›i chÃnh mình chÃnh là : "Cái chá»— nà y không và o được!"
Cái loại mất Ä‘i tá»± do nầy, ká» cáºn giãy dụa thống khổ trÆ°á»›c cái chết, hắn không muốn lại nháºn thức lần thứ hai.
Trong khoảng thá»i gian nà y, nhất định phải lợi dụng tất cả, trong khoảng thá»i gian nà y, chỉ cần mình thoáng là m việc má»™t tý, cam Ä‘oan sÆ¡n trang có thể tiếp tục váºn chuyển, sinh ý trên biển cÅ©ng có thể bắt đầu chạy, mình ở trong mắt Lữ Di Giản cùng Bà ng Cát vẫn còn nhiá»u giá trị.
Chỉ cần còn giá trị, hai lão đầu nà y sẽ không buông tha cho mình, coi nhÆ° là Nhân Tông tháºt sá»± sung quân mình đến ThÆ°Æ¡ng Châu doanh, cÅ©ng nhất định là tù phạm tá»± do nhất bên trong ThÆ°Æ¡ng Châu doanh.
.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
4vince ,
buvippro ,
heliot ,
hoangjoe ,
hongtuongquan ,
jokerno13 ,
khoa92x2 ,
nguyenduchinh ,
read ,
tieudaoquang ,
wildgirl
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh