Chương 281 : Đan Dương kiếm, phun ra một trận mưa kiếm
Nguồn: VIP
- Tốt rồi, không nên suy nghĩ nhiều. Có thể đánh lui Dương Tử Mặc này đã là thành quả rất tốt rồi. Huồng hồ lúc nãy ta đã lấy ba thanh Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm của hắn, cũng khiến thực lực hắn suy yếu rất lớn!
- Tương lai hắn gặp lại chúng ta thì chỉ sợ cũng kinh hồn bạt vía, không dám giao thủ với chúng ta!
Dương Thạc nói.
Thấy tốt thì lấy, lần giao thủ này đã khiến Dương Thạc buôn bán lời không ít.
Không những lấy được ba thanh Đạo Hoàng Kiếm.
Quan trọng nhất là đã đả kích tự tin của Dương Tử Mặc. Hơn nữa có không ít cường giả Võ Tôn thấy được cuộc chiến này. Sau ngày hôm nay, trận chiến này khẳng định sẽ được truyền bá chi tiết ra ngoài. Rất nhanh chóng, tin tức Dương Tử Mặc bị Dương Thạc chà đạp sẽ truyền khắp đại giang năm bắc.
Đối với Dương Tử Mặc, đối với Dương Thiên, đây đều là đả kích thật lớn.
- Dương Tử Mặc đã chạy thoát. Nhưng trong động đá vôi này còn năm tên cường giả Địa Sát!
Hai mắt Dương Thạc hơi nheo lại.
- Những tên cường giả Địa Sát này đều là thủ hạ của Mạc Vân Cốc, cũng là thủ hạ của Dương Tử Mặc. Bọn hắn đến Yến Sơn này, dùng trăm phương ngàn kế muốn chém giết ta. Hiện tại Dương Tử Mặc đã chạy thoát, bọn hắn không thể lại bỏ qua được…
- Chém giết bọn hắn, thu lại một ít tiền lãi!
Nói xong, thân hình Dương Thạc khẽ nhoáng lên, bỗng nhiên đi về phía động đá vôi.
- Đại thiếu gia bị hắn đánh lui rồi?
Trong động đá vôi này, năm tên Địa Sát cũng đã chứng kiến cuộc chiến giữa Dương Thạc và Dương Tử Mặc vừa rồi.
Chứng kiến Dương Tử Mặc bị hung hăng chà đạp một phen, cuối cùng chỉ có thể chạy trốn, năm người Địa Sát này đều thầm khiếp sợ. Đối với Dương Thạc, bọn hắn cũng không còn nửa tâm tư chiến đấu chém giết nữa.
Hiện tại Dương Thạc trở lại động đá vôi này, năm người lập tức hiểu rõ Dương Thạc muốn khai đao với bọn hắn!
- Đi!
Không chút do dự, lão đại Địa Sát hét lớn một tiếng, lập tức muốn dẫn bốn huynh đệ chạy đi.
- Muốn đi sao? Đã muộn rồi!
Đúng lúc này, âm thanh quát lớn lạnh như băng của Dương Thạc vang lên.
Ông ông!
Dương Thạc xuất hiện bên cạnh Dương Địch, nhẹ nhàng lắc lư linh đang Thần Âm trong tay.
Cách lần thúc giục linh đang Thần Âm công kích Dương Tử Mặc đã qua một thời gian ngắn, hiện tại Dương Địch lại có thể thúc giục bí bảo này phát ra công kích thần âm!
Phạm âm lượn lờ, Thiên âm cuồn cuộn!
Uỳnh!
Trong năm người Địa Sát này, hai người trong đó trực tiếp bị công kích sóng âm đánh trúng, thân thể mạnh mẽ ngừng lại, trong mắt hiện ra vẻ mờ mịt, thần thái nhanh chóng mất đi.
Dưới công kích sóng âm, hai gã Đại Tông Sư này trực tiếp bị chém giết thần hồn, lập tức vẫn lạc!
- Lão ngũ! Lão Yêu!
Lão đại Địa Sát trợn tròn mắt muốn nứt ra.
- Khốn khiếp!
Cũng bất chấp chạy trốn, một tay lão đại Địa Sát này khẽ nhoáng lên, trong tiếng vang rầm rầm, ngưng tụ một quyền Địa Sát Khí hung hăng oanh kích về phía Dương Thạc.
Địa Sát Vương Quyền!
- Lại là Địa Sát Vương Quyền sao? Hay là sau khi ngươi xuống địa ngục rồi tiếp tục thi triển bộ quyền pháp này đi!
Quát lạnh một tiếng, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc bỗng nhiên xuất hiện, khởi động biến thân Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng giữa không trung. Áo giáp màu đen bao phủ toàn thân, hai cánh sinh sôi sau lưng. Hắn quát lớn một tiếng, bỏ qua công kích Địa Sát Vương Quyền của lão đại này, trực tiếp đâm thẳng về phía hắn.
- Đại Bằng Kim Sí Vương… Chẳng lẽ là ngươi?
Nhìn thấy hình thái này của Dương Thạc, thân thể lão đại Địa Sát chấn động mãnh liệt, sắc mặt bỗng nhiên biến hóa.
Phốc! Phốc!
Sau một khắc, Dương Thạc đã sớm đến trước mặt lão đại Địa Sát, hai tay như trường mâu đâm vào trong ngực lão đại Địa Sát nhanh như chớp, xuyên qua sau lưng hắn…
Roạt!
Hai tay của Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đâm xuyên qua cơ thể của lão đại Địa Sát, trên tay phải còn cầm một quả tim của hắn.
- Lại là Đại Bằng Kim Sí Vương… chúng ta chết không oan…
Khoé miệng lão đại Địa Sát cong lên, nói.
Đại Bằng Kim Sí Vương.
Khó trách, vừa rồi Dương Tử Mặc mặc Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, cầm Tam Thiên đạo hoàng kiếm mà Dương Thạc cũng không sợ. Cần phải biết, thực lực của Dương Tử Mặc lúc đó đã gần đạt đến cảnh giới Võ Thánh rồi. Vậy mà, cao thủ Võ Thánh còn bị Dương Thạc điên cuồng chà đạp nữa.
Nếu Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương thì có thể giải thích tất cả những việc này rồi.
Đại Bằng Kim Sí Vương, cao thủ đỉnh cấp đương thời, sức chiến đấu cùng một đẳng cấp với Dương Thiên. Nếu hắn ở đây thì dù Dương Tử Mặc có thêm những bảo vật nữa thì cũng bị đánh bại mà thôi. Chính vì thế mà hắn không hề nghi ngờ ‘sự thật’ Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Có thể chết trong tay Đại Bằng Kim Sí Vương là vinh hạnh của anh em chúng ta.
Trên mặt lão đại Địa Sát tràn đầy vui mừng.
Lúc này, Dương Thạc lại im lặng.
Lúc trước, khi hắn giết A Mục Đạt Vượng, giết ba người Địa Sát còn lại, lúc đầu bọn chúng cũng nhận nhầm Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương nhưng lúc sắp chết thì cũng biết Dương Thạc không phải Đại Bằng Kim Sí Vương.
Nhưng tên lão đại Địa Sát này lại vẫn luôn tin rằng Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Đáng tiếc, ngươi đã đoán sai.
Dương Thạc lạnh lùng nói.
- Ta chính là Dương Thạc, không phải Đại Bằng Kim Sí Vương. Các người đều chết dưới tay Dương Thạc ta.
Dương Thạc dùng giọng nói ồm ồm nói ra.
- Cái gì?
Lão đại Địa Sát kinh sợ.
Xoẹt!
Không đợi hắn phản ứng kịp, Thái Dương Chân Hoả trên người Dương Thạc đã xuất hiện.
Nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn. Sau một lát, thân thể lão đại Địa Sát này đã bị đốt thành tro bụi.
- Đại ca.
Giờ phút này, hai tên cao thủ Địa Sát còn lại trừng to mắt, hận không thể ăn thịt Dương Thạc.
Chẳng qua, thực lực của hai tên Địa Sát này kém xa lão đại, một kẻ là Đại Tông Sư trung kỳ, một kẻ là Đại Tông Sư sơ kỳ. Quan trọng hơn là, lúc trước, khi Dương Tử Mặc làm thiên ma pháp thân của Âu Tử Hồng nổ tung đã làm khí tức nguyên thuỷ chứa độc tràn ra bốn phía, và hai người nà bị trúng kịch độc, nên giờ phút này, thực lực của bọn chúng còn không bằng Đại Tông Sư.
Vèo…o…o!
Một luồng ánh sáng bạc từ trên người Cửu Dương Chân Thân nhanh chóng bắn ra.
Chính là Cửu Cửu đạo hoàng kiếm.
Dương Thạc luyện hoá thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm này, điều khiển nó bay ra khỏi Cửu Dương Chân Thân, nháy mắt đã đến trước mặt tên Địa Sát cảnh giới Đại Tông Sư sơ kỳ, bụp môt tiếng, thanh kiếm đã đâm vào trán hắn.
Xuyên qua não. Sau đó, một đống máu tươi cùng óc bắn ra ngoài. Tên cao thủ Địa Sát này đã trực tiếp bị giết chết.
Đồng thời, thân thể Dương Thạc cũng đến trước người tên Địa Sát còn lại, sử dụng võ công Ưng Gấu hợp kích đánh với tên Địa Sát cuối cùng này.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tên Địa Sát này liên tục hét lên, không ngừng sử dụng Địa Sát Vương quyền.
Đáng tiếc, cảnh giới võ đạo của hắn chỉ là lôi âm tầng thứ hai, cùng cấp với Dương Thạc, mà hắn lại bị trúng độc nên sức mạnh khí huyết cũng chỉ xấp xỉ với biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai của Dương Thạc mà thôi. Vậy nên, Địa Sát Vương quyền của hắn đối kháng với Ưng Gấu hợp kích của Dương Thạc cũng không hơn.
Tên Địa Sát này giết đến đỏ cả mắt, không tránh không né, muốn liều mạng với Dương Thạc.
- Ngươi muốn chết hả?
- Vậy ta sẽ thành toàn ngươi.
Dương Thạc biết trong lòng tên Địa Sát này đã muốn liều chết. Bởi vậy, Cửu Dương Chân Thân hơi di chuyển đến sau lưng tên Địa Sát này, giơ tay lên, đánh mạnh vào sau gáy hắn.
Cửu Cửu đạo hoàng kiếm cũng xuyên qua đầu hắn.
Cả người tên cao thủ Địa Sát này ầm ầm ngã xuống. Tính đến bây giờ, tám tên Địa Sát, tám tên Đại Tông Sư, không chừa một tên nào, đều bị Dương Thạc cùng Dương Địch giết chết.
- hừm…
Dương Thạc thở ra một hơi.
Thái Dương Chân Hoả trên người toả ra, đốt cháy hết các vết máu, óc… thành tro bụi, rồi rung nhẹ một phát, tất cả những tro bụi này đều rơi trên mặt đất.
Nháy mắt, tám tên Địa Sát đã chết hết, vậy mà Dương Thạc có cảm giác vắng vẻ. Chẳng qua, Dương Thạc biết, giết tám người này cũng chưa xong chuyện. Tám tên Địa Sát này chỉ là tám tên tay sai của Mạc Vân Cốc mà thôi. Dương Thạc giết Mạc Địch đã hoàn toàn đắc tội Mạc Vân Cốc. Sau này, chắc chắn Mạc Vân Cốc sẽ còn phái cao thủ mạnh hơn nữa, thậm chí là tự mình ra tay để đối phó với Dương Thạc.
- Binh tới tướng đỡ, nước lên đất chặn. Nếu Mạc Vân Cốc đến thì cũng giết hết.
Dương Thạc chậm rãi nhắm hai mắt lại, tự lẩm bẩm.
Lúc này, Dương Địch liếc nhìn hai tên Địa Sát bị sóng âm của Thần Âm linh đang giết chết.
- Thiếu gia, Thần Âm Linh Đang có thể trực tiếp giết chết Đại Tông Sư. Vậy, ở một mức độ nào đó, Thiên Đạo Thần Hoàng giáp của Dương Tử Mặc có thể ngăn cản công kích của thần âm. Nếu không, với cường độ thần hồn của hắn thì nhất định sẽ bị giết chết.
Dương Địch nói.
- Ừ.
Dương Thạc nhẹ gật đầu.
- Bảo vật đã đến cấp độ đó như Thiên Đạo Thần Hoàng giáp thì có thể ngăn cản một chút bất kì công kích gì.
Dương Thạc biết, bảo vật như Thiên Đạo Thần Hoàng giáp chắc chắn sẽ không kém rồi.
Tuy ngăn cản công kích của sóng âm không phải sở trường của nó nhưng ít nhất nó cũng có thể ngăn cản một chút sự tấn công của thần âm.
- Trước không cần quan tâm đến Dương Tử Mặc, sớm muộn gì thì chúng ta cũng phải chấm dứt với hắn.
- Trước tìm xem trên người mấy tên Địa Sát này có bảo vật gì không đã.
Dương Thạc nói xong liền đi qua, bắt đầu tìm kiếm trên thi thể của mấy tên Địa Sát này.
Đa số đều là đan dược.
Có một số là thuốc chữa ngoại thương, hiệu quả rất tốt, Dương Thạc liền trực tiếp dùng. Lúc nãy, khi Dương Tử Mặc dùng Cửu Cửu đạo hoàng kiếm tấn công Dương Thạc đã làm tay hắn bị thương mấy lỗ, nên khi Dương Thạc tìm được thuốc chữa thương liền lập tức bôi lên. Chỉ lát sau, những vết thương đó đã kết vảy.
Hắn cảm giác ngưa ngứa. Đó là do thân thể đang được chữa trị nhanh chóng.
- Mấy loại thuốc này rất tốt, thu lại thôi.
Dương Thạc không hề khách khí thu lại hết những đan dược lại.
Hắn tìm mãi trên người tên lão đại Địa Sát mà ngoại trừ đan dược thì không còn thứ khác.
- Thế mà không có sách bí kíp ghi lại Địa Sát Vương quyền sao?
Dương Thạc nhíu mày.
Những kẻ như Địa Sát đều là người luôn dính tới đao kiếm thì bình thường sách bí kíp đều phải giữ trên người chứ.
Đáng tiếc, trên người những tên Địa Sát này lại không có sách bí kíp.
- Có lẽ, bọn chúng đã tìm một nơi bí ẩn để giấu đi bí kíp Địa Sát Vương Quyền rồi, ngoại trừ bọn chúng thì không ai biết. Cũng có thể, bí kíp Địa Sát Vương quyền này đã được bọn chúng dâng cho Mạc Vân Cốc rồi.
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Thiếu gia, hình như trên người tên này có một tờ giấy vàng.
Dương Thạc đang suy nghĩ thì chợt nghe thấy thanh âm của Dương Địch.
- Giấy vàng ư?
Dương Thạc ngẩn người.
Vội vàng nhìn về phía Dương Địch, Dương Thạc phát hiện, Dương Địch tìm được một tờ giấy vàng bên trong áo bào của Âu Tử Hồng. Trên tờ giấy vàng ghi chằng chịt chữ viết.
Tờ giấy vàng này ở ngay trên người Âu Tử Hồng. Tuy thân thể hắn bị Dương Tử Mặc dùng Cửu Cửu đạo hoàng kiếm đâm thủng nhiều lỗ nhưng vì Cửu Cửu đạo hoàng kiếm rất mỏng nên những lỗ đó không quá lớn, không ảnh hưởng đến những chữ viết trên tờ giấy này.
- Tiên Dương Đan Khí quyết, Đan Dương Kiếm phổ, thiên ma pháp thân, hàng long phục hổ pháp sao?
Chỉ nhìn thoáng qua tờ giấy màu vàng này, Dương Thạc liền hít sâu một hơi.
Chỉ sợ tất cả thần công, bí pháp của Tiên Sư Đạo đều ghi ở trên tờ giấy màu vàng này rồi.
- Thật không ngờ, mấy tên hắc đạo Địa Sát không mang công pháp theo người, nhưng Tiên Sư Đạo chủ, chưởng môn của đệ nhất đạo môn Đại Chu lại mang theo tất cả công pháp bí thuật trên người mình.
Dương Thạc không khỏi thở dài.
Mấy tên Địa Sát đều là tội phạm hắc đạo, cực kỳ hung ác.
Chẳng qua, mấy người này làm người thẳng thắn, là hảo hán.
Mà Âu Tử Hồng, dù là đạo chủ của đệ nhất đạo môn nhưng làm người âm hiểm, đánh lén cả người của mình.
Người như vậy sẽ không tin tưởng bất kì ai, cho nên, để công pháp, bí thuật ở đâu thì hắn cũng cảm thấy không an toàn. Cuối cùng, hắn chỉ có thể luôn luôn mang theo trên người mình thôi.
Kết quả, lại có lợi cho Dương Thạc.
- Có thể lấy được truyền thừa của Tiên Sư Đạo cũng là thu hoạch ngoài ý muốn.
- Đi thôi tiểu Địch. Chúng ta vào trong không gian Thập Phương Ca Sa nghiên cứu những công pháp, bí thuật này.
Dương Thạc nói xong liền mở ra hư không, cùng Dương Địch đi vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Dương Thạc và Dương Địch biến mất, hang động đá vôi này lại trở nên yên tĩnh.
Thật lâu sau.
Mới có một tên Võ Tôn ngó đầu nhìn vào.
- Ực…
Thấy tình trạng trong động đá vôi, tên Võ Tôn lập tức hít sâu một hơi.
Toàn bộ sáu gã Đại Tông Sư đã chết.
Ngoại trừ Tiên Sư Đạo Âu Tử Hồng, còn lại năm tên Đại Tông Sư Địa Sát đều bị Dương Thạc giết chết. Nếu lúc trước, Dương Thạc chà đạp Dương Tử Mặc chưa thể hiện rõ thực lực mạnh mẽ của Dương Thạc. Vậy bây giờ, năm tên Đại Tông Sư chết đi đã chứng tỏ thực lực của Dương Thạc đã đến một cảnh giới cực cao.
Trong không gian Thập Phương Ca Sa.
- Hả. Phải tu luyện Duyên Hống chi đạo thành duyên hống nội đan mới có thể sử dụng những bí pháp và công pháp này sao? Kể cả thiên ma pháp thân cũng là do khí tức duyên hống ngưng tụ thành một loại Kim Thân à.
Dương Thạc cùng Dương Địch xem xét tỉ mỉ truyền thừa của Tiên Sư Đạo.
Mày không khỏi nhăn lại.
Cách tu luyện của Tiên Sư Đạo có chút khác biệt so với cách tu luyện của võ đạo bình thường.
Chính là phải phối hợp khí tức chì thuỷ ngân với một số thuật luyện đan mới có thể tu luyện.
Đừng nói hai người Dương Thạc và Dương Địch không hiểu thuật luyện đan, mà cho dù có hiểu thì hai người cũng không muốn đi theo con đường này. Cho nên, truyền thừa của Tiên Sư Đạo đối với hai người là vô dụng.
- Có cơ hội thì đưa truyền thừa của Tiên Sư Đạo cho Phụ Chính Vương còn tốt hơn.
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Chẳng qua, hình như có thể tu luyện Đan Dương kiếm phổ. Đây là một cách tu luyện phi kiếm. Tu luyện tới cực hạn thì phi kiếm sẽ tồn tại trong đan điền, há miệng ra là phi kiếm có thể tấn công kẻ địch nhanh như tia chớp. Nếu luyện thành kiếm phổ này, rồi để đạo kiếm vào trong đan điền thì… khi há miệng ra, mấy trăm thanh đạo hoàng kiếm được phun ra, trực tiếp hoá thành một trận mưa kiếm, sẽ tạo ra uy lực lớn.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 282 : Nam Cung giết rồng, Cửu Dương Chân Thân tầng thứ hai
Nguồn: VIP
Trong số truyền thừa của Tiên Sư Đạo chỉ có bộ Đan Dương kiếm phổ là còn có chút tác dụng đối với Dương Thạc.
Đan Dương kiếm phổ không phải võ công hạng nhất.
Mà là một loại công pháp rèn luyện phi kiếm. Sử dụng Đan Dương kiếm phổ để điều khiển phi kiếm thì uy lực của phi kiếm có thể tăng 30% trở lên, coi như là một loại công pháp khá tốt. Quan trọng nhất là không cần tu luyện khí tức duyên hống thì vẫn có thể tu luyện Đan Dương kiếm phổ.
Chỉ cần có một thanh phi kiếm tốt là được.
Phi kiếm cũng là một loại pháp khí.
Bình thường pháp khí đều giống Đại Phạm Âm chung, có thể biến lớn nhỏ tuỳ ý, Thập Phương Ca Sa cũng cùng loại này, có thể biến lớn hơn hoặc nhỏ đi.
Còn loại thần binh như Thiên Cương kiếm của Chân Vũ môn thì không thể biến lớn hoặc nhỏ nên không được gọi là pháp khí.
Với pháp khí là phi kiếm thì có thể dựa vào việc tu luyện Đan Dương kiếm phổ để làm cho phi kiếm tồn tại ở dạng nhỏ nhất, có thể để nó ở bên trong đan điền của con người, chỉ cần há mồm một cái là phi kiếm lập tức bay ra tấn công kẻ địch.
Phi kiếm ở trong đan điền mới có lợi.
Nó có thể thu được chân khí cùng máu huyết của võ giả bất cứ lúc nào để rèn luyện.
Phi kiếm được rèn luyện quanh năm suốt tháng thì tự nhiên sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều so với các phi kiếm bình thường khác. Thậm chí, trong nó còn ẩn chứa thần niệm của võ giả, tương thông với huyết mạch của võ giả, giống như một bộ phận của võ giả vậy.
Tóm lại, Đan Dương kiếm phổ cũng không phải võ công hạng nhất.
Nhưng nó cũng rất thực dụng.
- Hiện nay mình có bốn thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm, có thể dựa theo phương pháp trong Đan Dương kiếm phổ để đưa chúng tới Đan điền rèn luyện..
Dương Thạc thầm nghĩ.
Đúng là phi kiếm có thể hấp thu máu của cơ thể để tiến hành tiến hoá.
Đạo hoàng kiếm chính là ví dụ.
Năm đó, đạo hoàng kiếm chỉ là binh khí của Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm mà thôi, chỉ là nó cắm trên người thượng cổ Thần Long, hấp thu máu trên người thượng cổ Thần Long nên mới có thể tiến hoá. Hiện nay, nếu Tam Thiên đạo hoàng kiếm ở trạng thái nguyên vẹn thì có thể còn mạnh hơn bảo vật Võ Thánh lôi âm tầng thứ sáu rồi.
Nếu đưa chúng nó vào đan điền để tiếp tục rèn luyện thì uy lực của nó còn có thể từng bước tăng lên.
Nói với Dương Địch một tiếng, Dương Thạc chuẩn bị sử dụng phương thức trong Đan Dương kiếm phổ để rèn luyện bốn thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm này.
Có Dương Địch cùng phân thân Thần Long hộ pháp cho Dương Thạc.
Đan Dương kiếm phổ, bí pháp cấp cao, độ phù hợp chân thân: 80%, độ phù hợp thân thể : 40%.
Dương Thạc xem trước mức độ phù hợp của Đan Dương kiếm phổ.
Độ phù hợp chân thân 80% không phải cao cũng không phải thấp.
Dù sao đây cũng chỉ là bí pháp phụ trợ mà thôi. Tu luyện nó dù không có lợi thì cũng không ảnh xấu gì, phù hợp 80% là được rồi.
- Trước dùng kiếm phổ này để đưa thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm vào đan điền của mình đã.
Dương Thạc thầm nghĩ. Sau đó, hắn bắt đầu dùng Cửu Dương Chân Thân tu luyện, điều khiển thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm, rất nhanh đã đưa được nó vào trong đan điền Cửu Dương Chân Thân của mình.
- Cũng không quá khó.
Toàn bộ quá trình khá thuận lợi.
- Thử uy lực của nó xem sao.
Vừa nghĩ xong, Dương Thạc liền há miệng, muốn nhổ ra thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm này.
Vèo…o…o! Vèo…o…o! Vèo…o…o! Vèo…o…o!
Vừa mới há miệng, một trận mưa kiếm lập tức bắn ra, thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm này vậy mà đã tách ra thành 99 thanh kiếm nhỏ bay ra.
Roạt!
Mưa kiếm bay ra ngoài đã trực tiếp xé rách một mảng hư không trước mặt Dương Thạc.
- Nếu có kẻ địch đứng trước mặt mình mà phun ra mưa kiếm thì kẻ này lập tức sẽ bị bắn thành tổ ong.
Dương Thạc cảm thán.
Ý nghĩ vừa hình thành, những thanh kiếm nhỏ này liền bay trở về trong đan điền Dương Thạc.
Không phải tiến vào từ miệng.
Mà chúng trực tiếp ‘đâm’ vào đan điền của Dương Thạc.
Bởi vì Dương Thạc chỉ dùng Cửu Dương Chân Thân để tu luyện nên dù Cửu Dương Chân Thân bị đâm thành tổ ong thì gần như cũng không bị thương chút nào. Vậy nên, Dương Thạc quyết định, sẽ hạn chế quá trình phun ra, nuốt vào bằng miệng mà sẽ để những thanh kiếm trực tiếp từ thân thể bay ra ngoài, sau đó trực tiếp bay trở về đan điền, vừa đơn giản lại thuận tiện.
Từ đó, từng bộ phận của Cửu Dương Chân Thân, thân thể của Dương Thạc đều có thể bắn ra 99 thanh đạo hoàng kiếm nhỏ này. Theo đó, Dương Thạc hoàn toàn trở thành một con nhím rồi.
- Còn có ba thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm của Dương Tử Mặc nữa. Nếu mình luyện hoá được chúng thì trong cơ thể mình có thể đồng thời bắn ra gần 400 thanh đạo hoàng kiếm nhỏ rồi. Đây mới thực sự trở thành gai nhím nha.
Dương Thạc nghĩ đến những thanh đạo hoàng kiếm của Dương Tử Mặc.
- Những thanh đạo hoàng kiếm này đã bị Dương Tử Mặc luyện hoá rồi. Trong đó nhất định có thần niệm của Dương Tử Mặc.
Dương Thạc nhíu mày.
- Có cách rồi.
Bỗng nhiên, hai mắt Dương Thạc sáng ngời.
- Tiểu Địch, sử dụng Đại Phạm Âm chưởng cùng Đại Thiên Âm chưởng, luyện hoá thần niệm của Dương Tử Mặc ở trong này.
Dương Thạc nói với Đan Dương.
- Được.
Đan Dương không hề do dự, đánh ra Đại Phạm Âm chưởng cùng Đại Thiên Âm chưởng.
Ong ong!
Ba thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm đều run lên.
Ngoài mấy trăm dặm.
- Phụt!
Dương Tử Mặc đang bay giữa không trung, đột nhiên há miệng phun ra một ngụm máu.
- Đạo hoàng kiếm của mình bị tên Dương Thạc kia cưỡng ép luyện hoá rồi sao? May mắn là mình chỉ lưu lại một sợi thần niệm trên đó, nếu không, khi hắn luyện hoá thanh đạo hoàng kiếm kia thì mình đã bị cắn trả nặng hơn rồi.
Dương Tử Mặc đen mặt, thầm nghĩ.
- Quân tử báo thù, mười năm cũng không muộn. Dương Thạc, sớm muộn gì cũng có một ngày ta nhất định sẽ giết ngươi.
Trong mắt Dương Tử Mặc hiện lên sự cừu hận. Hắn vươn tay mở ra hư không, dựa vào tác dụng xé rách hư không của Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, bỗng nhiên biến mất.
Trong không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc nghiêm nghị nhìn chằm chằm ba thanh đạo hoàng kiếm.
Grào! Grào! Grào!
Tuy thần niệm của Dương Tử Mặc trong ba thanh đạo hoàng kiếm này đã bị diệt hết nhưng nó vẫn còn truyền ra rất nhiều thanh âm thú rống xa xưa.
- Kẻ nào dám quấy rầy thần hồn của bổn toạ tu luyện?
- Vạn năm rồi… đã vạn năm rồi. Đạo Hoàng, rồi sẽ có một ngày bồn toạ xuất thể sẽ đánh với ngươi một trận.
Thanh âm xa xưa này cất tiếng nói.
- Nguy rồi.
Nghe được thanh âm này, phân thân Thần Long ở bên cạnh Dương Thạc bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
- Là thượng cổ Thần Long. Chắc chắn là thượng cổ Thần Long. Hoá ra thần niệm của tên kia vẫn chưa bị tiêu diệt hoàn toàn mà trốn trong Tam Thiên đạo hoàng kiếm… mong muốn tương lai sẽ khôi phục lại. Ta đã nói rồi mà, cái lão kia sẽ không dễ chết như vậy được.
Phân thân Thần Long bối rối, vội vàng nói.
- Thần hồn của thượng cổ Thần Long không bị tiêu diệt hoàn toàn mà là trốn trong Tam Thiên đạo hoàng kiếm ư?
Lúc này, Dương Thạc không khỏi kinh ngạc.
Vốn trong trận chiến vạn năm trước, kết quả được công bố là thần hồn của thượng cổ Thần Long đã bị tiêu diệt chỉ còn lại thân thể.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Mà trong vạn năm này, thân thể Thần Long lại sinh ra một thần hồn hoàn toàn mới.
Nhưng bây giờ, phân thân Thần Long mới lại nói, thần hồn của thượng cổ Thần Long chưa bị tiêu diệt hoàn toàn, mà là ẩn núp trong Tam Thiên đạo hoàng kiếm.
- Thượng cổ Thần Long này đúng là giỏi tính toán…
Phân thân Thần Long tiếp tục nói:
- Hắn muốn ẩn núp trong Tam Thiên đạo hoàng kiếm để tương lai ai lấy được thanh thần kiếm này, thì hắn sẽ mượn thần hồn của kẻ đó để sống lại, tiếp tục thực hiện ý chí của mình.
- Tiểu gia, nhanh thả ra đạo hoàng kiếm trong cơ thể ngươi để bà trẻ dùng Đại Thiên Âm chưởng cùng Đại Phạm Âm chưởng hoàn toàn giết chết thần niệm của thượng cổ Thần Long này.
Phân thân Thần Long vội vàng nói.
- Như vậy à?
Không hề do dự, Dương Thạc vừa nghĩ, đạo hoàng kiếm đã lập tức từ trong cơ thể bay ra.
- Tiểu Địch, dùng Thần Âm Linh Đang tấn công trực tiếp.
Đầu tiên, Dương Thạc để một đám thần hồn của mình ở trong đạo hoàng kiếm đi ra, rồi nói.
- Vâng.
Dương Địch nhẹ gật đầu, lập tức lấy ra Thần Âm Linh Đang, bắt đầu tấn công những thanh đạo hoàng kiếm này.
Oanh!
Bốn thanh Cửu Cửu đạo hoàng kiếm cùng nhau run lên.
- Khốn kiếp… kẻ nào…dám tấn công thần hồn của bổn toạ? Chẳng lẽ… là hai tên khốn kiếp Đạo Hoàng cùng Phật tổ kia sao? Khí tức này rất quen… rất quen…
Thanh âm xa xưa trong đạo hoàng kiếm lại vang lên lần nữa.
- Nói thừa, tất nhiên là quen thuộc rồi. Lão già kia, năm đó, ngươi bị Đại Thiên Âm chưởng cùng Đại Phạm Âm chưởng đánh chết đấy.
Phân thân Thần Long lớn tiếng kêu.
- Bà trẻ, tiếp tục đi. Lão già này chỉ còn một đám thần niệm nữa thôi, cứ đuổi giết như vậy thì chỉ khoảng mười ngày nửa tháng là có thể hoàn toàn tiêu diệt nó.
Phân thân Thần Long nói.
- Mười ngày nửa tháng mới có thể tiêu diệt sao?
Dương Thạc kinh ngạc, há to miệng.
- Ý chí của thượng cổ Thần Long đúng là cứng cỏi.
Dương Thạc cảm thán.
Nên biết, thần niệm của Đại Tông Sư chỉ cần Thần Âm Linh Đang công kích một lần là đã bị tan vỡ rồi.
Mà thần niệm của thượng cổ Thần Long này lại phải công kích mười ngày nửa tháng mới có thể tiêu diệt được. Vậy nó mạnh mẽ đến mức nào chứ?
- Dương Tử Mặc vừa lấy được Tam Thiên đạo hoàng kiếm, vừa lấy được Thiên Đạo Thần Hoàng giáp. Đáng tiếc, một cái ẩn chứa thần niệm của thượng cổ Thần Long, một cái ẩn chứa thần niệm của Đạo Hoàng. Hắn đoạt được hai loại bảo vật này còn chưa biết là phúc hay là hoạ. Biết đâu, một lúc nào đó, Dương Tử Mặc sẽ bị hai bảo vật này phản chế lại.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Võ giả có thể khống chế bảo vật.
Bảo vật cũng có thể khống chế lại võ giả.
Giống như một số tuyệt thế hung khí, ma binh, người không đủ thực lực sử dụng chúng thì sẽ dễ dàng bị chúng ảnh hưởng đến tâm trí, trở thành kẻ thích giết chóc, thậm chí bị tẩu hoả nhập ma. Đây chính là hiện tượng bảo vật phản chế lại võ giả.
Hai loại bảo vật của Dương Tử Mặc đều ẩn chứa thần niệm của cao thủ thượng cổ, vậy nên sau này hắn bị thần niệm của cao thủ thượng cổ khống chế lại cũng là việc bình thường.
Khi đó Dương Tử Mặc không còn là Dương Tử Mặc nữa rồi.
- Mặc kệ hắn, hắn bị phản chế thì liên qua gì đến mình. Bây giờ, mình tiêu diệt thần hồn của Thần Long trong đạo hoàng kiếm mới là việc quan trọng nhất.
Dương Thạc thầm nghĩ rồi cũng tự mình dùng Đại Phạm Âm chưởng bắt đầu công kích.
Một ngày… hai ngày… ba ngày…
Tám ngày liên tiếp, Dương Thạc cùng Dương Địch đều ở trong không gian Thập Phương Ca Sa công kích thần niệm của Thần Long trong đạo hoàng kiếm.
Trong hang động đá vôi dưới lòng đất Yến Sơn.
Một phân thân Thần Long đang đi tìm bảo vật.
Đột nhiên, một luồng sát khí nồng đậm nhanh chóng bao phủ lấy phân thân Thần Long này.
- Nguy rồi.
Phân thân Thần Long kinh sợ.
Không kịp phản ứng, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, một thanh kiếm lớn bỗng nhiên đánh tới, trực tiếp đánh tan phân thân Thần Long này thành thịt nát.
Một lát sau, một thanh niên cao lớn xuất hiện.
- Huyết nhục của Thần Long sao? Đây chính là tài liệu cần thiết để tu luyện Cửu Dương Chân Thân tầng thứ hai mà.
Thanh niên cao lớn này chính là đệ tử của Thiên Kiếm Môn, Nam Cung Thương.
So với nửa năm trước, Nam Cung Thương hiện tại đã có biến hóa lớn.
Thân hình vẫn hơn tám thước như cũ, cũng không thay đổi quá lớn. Thậm chí ngay cả cơ bắp trên người cũng đều không khác biệt nhiều lắm so với lúc trước.
Nhưng khác biệt chính là lúc này làn da của Nam Cung Thương đã đen đi không ít. Tuy mỗi cơ bắp không khoa trương nhưng mỗi một tấc đều như do thép tạo thành, thậm chí còn tản mát ra một luồng lực lượng bạo tạc nổ tung vô cùng mạnh mẽ.
Trên mặt Nam Cung Thương cũng nhiều hơn một vết sẹo.
Vết sẹo này chẳng những không phá hỏng dung mạo của Nam Cung Thương, thậm chí còn tăng thêm vài phần khí tức oai hùng cho Nam Cung Thương nữa.
So với lúc trước, khí tức tà dị này càng thêm trầm ổn, thạo đời!
Mà thay đổi lớn nhất chính là thực lực của hắn!
Khí huyết thu liễm.
Hầu như không phát ra nửa phần lực lượng dư thừa.
Cảnh giới hiện tại của Nam Cung Thương, cho dù chưa tiến vào cấp độ Đại Tông Sư thì chỉ sợ cũng chênh lệch cảnh giới Đại Tông Sư không xa. Hiển nhiên trong nửa năm này, Nam Cung Thương đã có kỳ ngộ người thường không thể bằng được!
Nếu không sao có thể một kiếm chém chết một Thần Long được?
- Huyết nhục Thần Long này, thu lại!
Một tay duỗi ra, tay trái Nam Cung Thương giơ lên. Một viên bạch quang cực lớn lóe lên, thu lại toàn bộ huyết nhục của phân thân Thần Long đã bị hắn chém chết vừa nãy.
- Phân thân Thần Long này ít nhất cũng là cấp độ Đại Tông Sư, lại bị ta dễ dàng chém chết… Lão đầu trong sơn động sau núi Thiên Kiếm Môn nói quả thật không sai. Sau khi tiếp nhận truyền thừa của hắn, thực lực của ta lập tức đột nhiên tăng mạnh. Lão đầu kia còn nói hắn cũng là người của Thiên Kiếm Môn, vậy mà không dùng kiếm, chỉ biết một bộ công pháp tên Tử Tiêu Quyết. Hắn còn nói năm đó hắn chính là chưởng môn Tử Tiêu Các của Thiên Kiếm Môn…
Trong lòng Nam Cung Thương thầm nghĩ.
Nửa năm trước, sau khi đánh xong một trận với Dương Thạc ở kinh thành, Nam Cung Thương vốn dĩ muốn đi toàn bộ Đại Chu, luận bàn cùng cao thủ khắp nơi khiến thực lực không ngừng tăng lên.
Nhưng Nam Cung Thương chợt nghe thấy tin tức phụ thân hắn xuất quan, kết quả liền trở về Thục Sơn Thiên Kiếm Môn.
Một lần ngoài ý muốn, Nam Cung Thương đã phát hiện ra một sơn động vô cùng bí ẩn trong vách núi sau Thiên Kiếm Môn. Trong sơn động có một lão giả. Lão giả này tự xưng là người của Thiên Kiếm Môn nhưng lại không biết sử dụng bất cứ kiếm thuật gì, chỉ biết tu luyện một loại công pháp chân khí cường đại, Tử Tiêu Quyết.
Rốt cục hắn tu luyện Tử Tiêu Quyết đã tẩu hỏa nhập ma.
Chân khí tiếp tục tăng trưởng không ngừng, mỗi lần qua một thời gian ngắn nhất định phải loại bỏ bớt đi, nếu không có thể sẽ bị bạo chết!
Nam Cung Thương gặp phải lão giả này, bị lão giả này cường ngạnh quán thâu một đống lớn chân khí.
Nghe lão giả này nói, những chân khí này là một phần mười trong toàn bộ chân khí của hắn. Nhưng chính là một phần mười chân khí này, trải qua Nam Cung Thương chậm rãi luyện hóa nửa năm đã trực tiếp từ Võ Sư trung giai một đường mạnh mẽ đột phá. Hiện tại hắn đã sớm đến cấp độ Võ Tôn đỉnh phong, chỉ kém nửa bước là đi vào cấp độ Đại Tông Sư!
Chân khí kia còn chưa luyện hóa xong!
Nam Cung Thương đoán chừng sau khi hắn luyện hóa toàn bộ những chân khí này, bản thân tuyệt đối có thể đi vào cảnh giới Đại Tông Sư.
Lão giả kia chỉ sợ là cường giả cấp độ Võ Thánh!
Lúc trước đi ra khỏi vách núi kia, Nam Cung Thương quyết định sẽ thường xuyên thăm hỏi lão giả kia.
Mấy tháng sau lại đi qua một lần, mang cho lão giả kia một ít chi phí ăn uống. Dù sao lão giả này chắc hẳn cũng là tiền bối Thiên Kiếm Môn.
Kết quả đến lần thứ năm đi đến, lão giả này trực tiếp ném cho Nam Cung Thương một bộ công pháp bị tàn phá.
Cửu Dương Huyền Công!
Cửu Dương Huyền Công này chỉ có phần sau của bộ phận Đệ Nhất Trọng, toàn bộ Đệ Nhị Trọng, cộng thêm nửa phần trước của Đệ Tam Trọng.
Lão giả này nói Tử Tiêu Quyết của hắn chính là diễn hóa từ bộ công pháp Cửu Dương Huyền Công không trọn vẹn này. Đáng tiếc bản lãnh của hắn không thể so sánh với tiền bối Đại Lâm Tự, Chân Vũ Môn năm đó.
Người ta có thể từ Cửu Dương Huyền Công không trọn vẹn mà ngộ ra Thuần Dương Đồng Tử Công, Thuần Dương Vô Cực Công. Lão giả này chỉ có thể ngộ ra một bộ Tử Tiêu Quyết có chỗ thiếu hụt, tu luyện đến cuối cùng, chân khí sẽ không ngừng tăng trưởng, lúc nào cũng có khả năng bạo chết.
- Lão đầu đưa Cửu Dương Huyền Công cho ta, trên thực tế còn không phải là muốn ta tìm biện pháp đi tìm Cửu Dương Huyền Công Đệ Nhất Trọng trọn vẹn, phỏng theo Cửu Dương Huyền Công Đệ Nhất Trọng kia mà hoàn thiện Tử Tiêu Quyết cho hắn sao?
Nam Cung Thương đã từng nghe lão giả nói qua.
Muốn hoàn thiện được Tử Tiêu Quyết thì phải tìm được công pháp Cửu Dương Huyền Công Đệ Nhất Trọng.
Dù sao Cửu Dương Huyền Công Đệ Nhất Trọng cũng là trụ cột trong trụ cột!
Bất Tử Bất Diệt là vì Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân!
Bất Tử Bất Diệt ở đây là chỉ khí huyết vô cùng vượng uy, có thể trực tiếp bỏ qua thương thế bình thường. Chỉ cần tu luyện thành Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân, một số thứ như chân khí nghịch chuyển, tẩu hỏa nhập mà đều không cần lo lắng.
Tự nhiên có thể dễ dàng giải quyết vấn đề của lão giả này thật tốt.
- Lão giả nói Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Huyền Công vốn ở Nam Lâm Tự. Kết quả Nam Lâm Tự bị diệt, bộ công pháp kia chỉ sợ là không biết tung tích. Ngược lại là sư đệ Dương Thạc kia, hắn hình như là chưởng môn ngoại môn Nam Lâm Tự. Không biết hắn có bộ công pháp kia không…
Nam Cung Thương thầm nghĩ.
- Nghe nói lúc trước, hắn ở Yến Sơn này đã đánh tại Dương Tử Mặc mặc Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp. Nửa năm trước hắn đã có thực lực siêu quần, không biết hiện tại ta có nắm chắc chiến thắng ngươi được không…
Nam Cung Thương vô cùng hiếu chiến.
Nửa năm trước bị Dương Thạc dễ dàng đánh bại. Hiện tại thực lực của hắn đã tăng lên khoảng cách lớn, tự nhiên cũng muốn tìm Dương Thạc để đánh một trận với Dương Thạc.
- Được rồi. Có thể gặp được sư đệ Dương Thạc hay không liền xem vận khí thôi. Trước tiên cứ lấy thật nhiều huyết nhục Thần Long đã! Không thể tưởng tượng được Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân cần thiên tài địa bảo lại là huyết nhục Thần Long…
Nam Cung Thương thầm nghĩ.
Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân cần dung hợp huyết nhục Thần Long!
Sau khi tu thành Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân, khí huyết đã vô cùng vượng uy, mặc dù bị đánh vào chỗ hiểm thì cũng đều có thể khôi phục. Nhưng đây chỉ là diễn hóa huyết nhục bên ngoài.
Mà Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân lại có thể lập tức tăng trưởng diễn hóa huyết nhục.
Dung hợp huyết nhục Thần Long!
Huyết nhục Thần Long, khí huyết vô cùng vượng uy, gần như có thể thiên biến vạn hóa!
Trong truyền thuyết, bản thân Thần Long chính là khí huyết đã diễn hóa đến mức tận cùng rồi sinh ra sinh vật. Nó là kết quả tạp giao của các loài đại mãng, diều hâu, cá chép, sư tử, lộc, ngựa...
Giống như Hỏa La Phiên Sơn Thú!
Hỏa La Phiên Sơn thú chẳng qua là do hai loại mãnh thú tạp giao, đều là loại thú.
Tuy Thần Long cũng là thú nhưng lại tạp giao giữa xà trùng, cá, cầm… độ khó cao hơn Hỏa La Phiên Sơn Thú gấp vạn lần. Chính bởi vì như thế nên bản thân Thần Long chính là huyết nhục diễn hóa vô cùng. Sau khi trưởng thành, một đầu Thần Long chính là cấp độ Võ Thánh, tiếp tục tu luyện thậm chí còn có thể vượt qua cảnh giới Võ Thánh.
Bắt được nhiều huyết nhục Thần Long rồi dung nhập vào bản thân thì có thể hình thành Thần Long Chân Thân, chính là Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân!
- Nếu là Thần Long thượng cổ chân chính, ta căn bản không phải đối thủ!
- Cũng may Thần Long này đã hóa thân ngàn vạn. Mỗi một phân thân chẳng qua đều kém hơn cấp độ Đại Tông Sư!
- Thừa cơ hội này chém giết nhiều phân thân Thần Long hơn mới được!
Trong lòng nghĩ vậy, thân hình Nam Cung Thương lại khẽ nhoáng lên, tiếp tục đi tìm trong động đá vôi này.
Ba ngày lại nhanh chóng trôi qua.
Trong không gian Thập Phương Ca Sa.
- Ta chính là Thần Long thượng cổ, cùng bậc với Đạo Hoàng và Phật Tổ. Không thể nào tiêu diệt ta được đâu, không thể nào tiêu diệt được ta…
Trong Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm, ý niệm của Thần Long thượng cổ không ngừng kêu gào.
- Tiêu diệt bộ phận thần hồn này thì ta còn có thần hồn tồn tại trong Đạo Hoàng Kiếm khác. Sớm muộn gì bổn tọa cũng sẽ băm bọn ngươi thành vạn mảnh!
Dưới sự oanh kích không ngừng của Dương Thạc và Dương Địch, ý niệm Thần Long thượng cổ hiển nhiên đã không chống đỡ nổi.
- Câm miệng!
Căn bản không để ý tới cái gọi là ý niệm Thần Long này, Dương Thạc liền đánh ra một chưởng Đại Phạm Âm Chưởng.
Ông!
Dương Địch cũng nhanh chóng vung vẩy linh đang Thần Âm.
Trong chốc lát, công kích sóng âm cường đại đã bay đến trên Đạo Hoàng Kiếm. Một tiếng trầm đục vang lên, ý niệm Thần Long thượng cổ trong Đạo Hoàng Kiếm này dường như đã hoàn toàn bị tiêu diệt.
- Đã chết rồi à?
Dương Thạc và Dương Thạc liếc nhìn nhau.
- Tiểu gia, ta vào xem giúp ngươi.
Phân thân Thần Long xung phong nhận việc. Phân hóa niệm liền hóa thành một thần hồn nhỏ, thoáng cái đã chui vào trong Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm.
- Không có.
Âm thanh hưng phấn của Thần Long truyền đến.
So với bất cứ kẻ nào, nó đều hi vọng thần hồn Thần Long thượng cổ hoàn toàn bị tiêu diệt. Dù sao hiện tại nó đang chiếm giữ thân thể Thần Long thượng cổ. Chủ nhân trước không chết, nó luôn có cảm giác không an tâm.
Dương Thạc cũng tách ra một thần hồn vào trong Đạo Hoàng Kiếm xem xét.
Tiến vào Đạo Hoàng Kiếm, Dương Thạc phát hiện cái gọi là kiếm linh trong Đạo Hoàng Kiếm này đã hoàn toàn biến mất. Kiếm linh này rõ ràng chính là ý niệm thần hồn của Thần Long thượng cổ lưu lại.
- Hô…
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài.
- Không có ý niệm Thần Long thượng cổ, Đạo Hoàng Kiếm này mới có thể an tâm sử dụng thật tốt được!
Thần hồn Dương Thạc tách ra một đám tiến vào trong Đạo Hoàng Kiếm, khống chế nó.
Chíu! Chíu! Chíu!
Mấy thanh Đạo Hoàng Kiếm nhanh chóng chui vào trong đan điền Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Hắn dùng phương pháp Đan Dương Kiếm Phổ, bắt đầu chậm rãi luyện hóa.
- Lại tốn hơn mười ngày.
Đến động đá vôi dưới lòng đất Yến Sơn này đã gần một tháng rồi, ngoại trừ Hộ Tam Giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp thì ngoài ra Dương Thạc cũng không tìm được bí bảo gì khác.
- Thần Long, những ngày này có phát hiện gì không?
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 284: Thay Nam Cung Phá Thiên giáo huấn ngươi!
Nguồn: VIP
Dương Thạc hỏi Thần Long. Một ngàn phân thân của nó đều ở bên ngoài.
- Không phát hiện cái gì cả!
Giờ phút này, ý niệm Thần Long thượng cổ đã chết, đáy lòng Thần Long này cũng khẽ thở ra, cũng có tâm tư chú ý đến tình huống phân thân bên ngoài của nó.
- Nhưng…
Phân thân Thần Long nói xong, trên mặt hiện lên vẻ phẫn hận.
- Choáng nha, có tên tiểu tử cũng không tầm bảo, cả ngày đi tìm phân thân của ta ở khắp nơi. Không gặp thì thôi, gặp thì một kiếm chém chết phân thân của ta.
- Ta có bảy tám phân thân đều chết trong tay hắn rồi. Theo lý mà nói, hắn giết phân thân của ta, cầm huyết nhục của ta thì cũng vô dụng mà. Không biết tiểu tử này có lai lịch gì. Thanh kiếm của hắn lại vô cùng lớn, bên trên có viết hai chữ Phá Thiên!
Phân thân Thần Long nói.
- Phá Thiên Kiếm? Là Nam Cung Thương?
Sắc mặt Dương Thạc ngưng trọng.
- Hắn là hắn, Thiên Kiếm Môn Nam Cung Thương rồi. Trong Thiên Kiếm Môn cũng có Cửu Dương Huyên Công không trọn vẹn. Vốn dĩ nửa năm trước, ta đã muốn trao đổi Đệ Nhất Trọng và Đệ Tam Trọng Cửu Dương Huyền Công với bộ phận trong Thiên Kiếm Môn kia. Đáng tiếc lại bị A Mục Đạt Vượng đảo loạn kế hoạch. Hiện tại hắn cũng đến lòng đất Yến Sơn sao?
- Hiện tại ngược lại là có thể làm giao dịch với hắn, trao đổi Cửu Dương Huyền Công…
Dương Thạc thầm nghĩ.
Dương Thạc ngưng tụ thành công Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân đã được một đoạn thời gian tương đối dài.
Thậm chí ngay cả công pháp bí tịch Đệ Tam Trọng Cửu Dương Chân Thân, Dương Thạc cũng lấy được từ trên người Ẩn Giao Vương, cả Xá Lợi Tử cũng đều tích góp được một ít. Hiện tại thứ mà Dương Thạc thiếu nhất rõ ràng chính là công pháp bí tịch tu luyện Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Huyền Công.
Dương Thạc tu luyện quan trọng nhất vẫn dựa vào Cửu Dương Huyền Công.
Về phần Thủy Ngưng Thân Quyết của Ẩn Giao Vương, tuy cũng là công pháp cấp độ thần công bí điển, độ phù hợp với Dương Thạc cũng tương đối cao. Nhưng muốn đề cao tốc độ tu luyện bộ công pháp kia, độ khó vẫn hơn một ít. Chỉ có Cửu Dương Huyền Công, ngưng tụ thành chân thân, thực lực nhanh chóng tăng lên thì mới phù hợp với yêu cầu tu luyện trước mắt của Dương Thạc.
Dù sao Dương Địch không ngừng đề thăng đã khiến Dương Thạc có áp lực rất lớn.
Dương Địch lấy được truyền thừa của Đạo Hoàng, ngày đầu tiên trực tiếp đốn ngộ.
Trực tiếp tăng lên Võ Tôn cao giai.
Thực lực hiện tại của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc thực ra cũng không quá đáng chỉ là Võ Tôn cao giai mà thôi, đã bị Dương Địch đuổi kịp rồi.
Tuy Dương Thạc còn có biến thân Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng còn có thể dựa vào.
Nhưng Dương Địch cũng có hai đại công pháp Đại Thiên Âm Chưởng và Đại Phạm Âm Chưởng, linh đang Thần Âm lại càng là pháp khí có thể tạo thành tổn thương thật lớn với thần hồn của cường giả Đại Tông Sư. Trên thực tế, sức chiến đấu hiện tại của Dương Địch đã cao hơn Dương Thạc một chút.
Xa hơn về sau, Dương Địch tu luyện truyền thừa Dương Địch, nói không chừng ngày nào đó lại đốn ngộ lần nữa, như vậy tốc độ tăng lên, Dương Thạc cũng nhanh chóng bị kéo ra rất xa…
Loại tình huống này, Dương Thạc phải cố gắng tăng lên!
Tìm kiếm bí tịch Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Huyền Công cũng trở thành việc khẩn cấp.
Nam Cung Thương là đệ tử của sư tổ Thiên Kiếm Môn, chính là đệ tử Đại Lâm Tự năm đó thu hoạch một bộ phận truyền thừa của Cửu Dương Huyền Công. Trong những truyền thừa này rất có thể có bí tịch tu luyện Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Huyền Công.
Lúc trước Dương Thạc đã gặp Nam Cung Thương một lần, cũng coi như là có hảo cảm đối với hắn. Chỉ tiếc là bị A Mục Đạt Vượng đuổi giết nên Dương Thạc chưa nói chuyện với Nam Cung Thương. Hiện tại nghe Thần Long nói giờ phút này Nam Cung Thương đã đến hang động đá vôi dưới lòng đất Yến Sơn, Dương Thạc lập tức liền muốn tìm được hắn, hỏi thăm chuyện Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Huyền Công.
- Thần Long, hiện tại muốn tìm người đã chém giết phân thân của ngươi không khó lắm chứ?
Trong lòng nghĩ vậy, Dương Thạc liền hỏi Thần Long.
- Không khó lắm!
Thần Long không để ý, trực tiếp trả lời.
- Cả buổi trước, tiểu tử kia vừa mới chém giết một phân thân của ta, là ở hướng tây nam lòng đất Yến Sơn. Hiện tại chắc hắn còn ở hướng đấy.
- Tiểu tử kia nhìn thấy phân thân của ta giống như đánh máu gà vậy, lập tức gào thét xong lên. Không cần chúng ta tìm hắn, chỉ cần phân thân của ta đi dạo ở phụ cận đằng kia, hắn nhìn thấy sẽ lập tức đi qua chém giết phân thân của ta. Đến lúc đó, tiểu gia ngươi trực tiếp tập trung vào phân thân của ta, phá toái hư không đi qua, dĩ nhiên là tìm được tiểu tử kia rồi!
Phân thân Thần Long nói.
- Bắt ngươi làm dẫn? Biện pháp như vậy tốt nhất!
Dương Thạc khẽ gật đầu.
- Hắc hắc… Tiểu gia, có thể làm việc cho ngài, cho dù ta có xông pha khói lửa thì cũng không từ chối!
Phân thân Thần Long ưỡn ngực một cái, ngạo nghễ nói ra.
Trong lòng Thần Long này có chủ ý gì, Dương Thạc tự nhiên biết rõ. Nhìn như là nó phấn đấu quên mình, dùng một phân thân của bản thân làm mồi nhử để dụ dỗ Nam Cung Thương, thực tế là nó cũng đang tự bảo vệ mình. Nếu Dương Thạc không xuất thủ, cứ tiếp tục như vậy, Nam Cung Thương tiếp tục truy lùng đuổi bắt, chém giết phân thân của nó. Đến lúc đó, chỉ sợ nó sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng rồi.Cho nên hiện tại nó mới tình nguyện dùng phân thân của nó để làm mồi nhử. Cho dù hi sinh một phân thân, chỉ cần Dương Thạc ra tay đánh lui Nam Cung Thương, ít nhất cũng giải trừ nỗi lo sau này của nó.
- Ngươi nghĩ biện pháp dẫn hắn đến đây đi. Yên tâm, ta sẽ tùy thời mà ra tay, tận lực không để phân thân của ngươi xảy ra nguy hiểm.
Dương Thạc nói với Thần Long.
- Tiểu gia, có tin tức, ta lập tức thông báo cho ngươi!
Thần Long liên tục nói.
Dương Thạc khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
- Gặp Nam Cung Thương vẫn nên dùng Cửu Dương Chân Thân. Nhục thể của ta cứ để tu luyện trong không gian Thập Phương Ca Sa đi.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Thực lực thân thể vốn dĩ có chút chênh lệch.
Phải luôn luôn cố gắng tu luyện mới có thể gắng sức đuổi kịp.
Dương Thạc quyết định, sau này, cho dù là lúc bản thân tiềm tu, tìm tòi bí mật hay là tầm bảo, nhục thể của hắn phải để trong không gian Thập Phương Ca Sa tu luyện, để Cửu Dương Chân Thân ra tay.
Dù là xuất hiện nguy hiểm gì, ít nhất Cửu Dương Chân Thân bất tử bất diệt, đơn giản sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Cửu Dương Chân Thân tùy thời chờ lệnh, mà thân thể Dương Thạc thì để trong sông nhỏ Thập Phương Ca Sa, bắt đầu tiềm tu.
Dương Địch ở ngay tại bên cạnh Dương Thạc, tu luyện bên cạnh bờ.
Hang động đá vôi dưới mặt đất, vị trí Tây Bắc.
Trong một không gian trong động đá vôi, một thanh niên cao lớn đeo đại kiếm trên lưng đang chậm rãi đi đi lại lại.
Thanh niên này vừa đi vừa tùy ý quét mắt nhìn bốn phía, hình như là đang tìm bí bảo trong động đá vôi, mà cũng hình như là đang tìm một thứ khác.
Chíu!
Một đạo thân ảnh bay ngang qua động đá vôi này.
Nhìn thấy thanh niên này, thân ảnh kia không khỏi thoáng dừng lại một chút.
- Tên điên Nam Cung sao?
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 285: Bổn tọa không chiếm tiện nghi của tiểu bối
Nguồn: VIP
Thân ảnh này khẽ chau mày.
Thanh niên đeo đại kiếm trên lưng kia chính là Nam Cung Thương của Thiên Kiếm Môn.
Bóng người qua đường này, thân ảnh to lớn, khí huyết hùng hồn, dĩ nhiên là cường giả cấp độ Đại Tông Sư. Nhưng Đại Tông Sư này nhìn Nam Cung Thương lại hơi cau mày, sắc mặt hơi ngưng trọng.
- Tên điên Nam Cung này, ba ngày trước đã gặp Lưu Bác Niên Sơn Âm Kiếm Vương, rõ ràng đã khiêu chiến Lưu Bác Niên. Lưu Bác Niên tự xưng là Sơn Âm Kiếm Vương, thực lực đã đạt đến Đại Tông Sư trung giai, có lẽ còn trên cả tên điên Nam Cung này. Tên điên Nam Cung này lại càng đánh càng hăng, cuối cùng cường ngạnh khiến Lưu Bác Niên phải rút đi. Người này vũ si đến cực điểm, gần như là một tên điên rồi!
- Không nên dây dưa với hắn. Đi thôi!
Trong lòng nghĩ vậy, thân ảnh này khẽ nhoáng lên rồi chạy đi.
- Hả? Một cao thủ Đại Tông Sư? Đáng tiếc là chạy quá nhanh, nếu không ta cũng muốn luận bàn với hắn một phen!
Nhìn thấy cường giả Đại Tông Sư kia rút đi, Nam Cung Thương không khỏi nhíu mày.
Dưới lòng đất Yến Sơn này, Nam Cung Thương đã gặp phải không ít Đại Tông Sư.
Gần như là cứ gặp phải một người, Nam Cung Thương đều muốn tới luận bàn.
Rất nhiều Đại Tông Sư kiêng kị thân phận thiếu môn chủ Thiên Kiếm Môn của Nam Cung Thương nên không dám đánh toàn lực. Nhưng bọn hắn lại không ngờ rằng tuy Nam Cung Thương chưa đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư nhưng cũng vô cùng hung hãn. Không ít Đại Tông Sư thậm chí không dám địch nổi, chỉ có thể nhanh chóng rút đi.
Thời gian dần trôi qua, thanh danh của Nam Cung Thương cũng lan xa.
Hai lần gần nhất, có Đại Tông Sư nhìn thấy hắn liền trực tiếp im lặng mà rút đi. Điều này khiến Nam Cung Thương vô cùng phiền muộn.
- Không thú vị!
Lắc lắc đầu, Nam Cung Thương tiếp tục đi về phía trước.
Chíu!
Đúng lúc này, một đạo hư ảnh liền bay về phía Nam Cung Thương. Hư ảnh này tản mát ra lực lượng khí huyết nồng đậm, đúng là cao thủ cấp độ Đại Tông Sư.
- Hả? Đại Tông Sư? Hiện tại không thể bỏ qua được!
Hai mắt sáng ngời, thân hình Nam Cung Thương khẽ nhoáng lên, trực tiếp bay về phía hư ảnh kia.
Trong chốc lát đã đến phụ cận.
- Ồ? Lại là phân thân Thần Long?
Hư ảnh lao đến trước mặt Nam Cung Thương nhanh như chớp, hắn mới phát hiện ra hư ảnh này căn bản không phải cường giả võ đạo cấp độ Đại Tông Sư gì cả, mà là một phân thân Thần Long điển hình!
- Phân thân Thần Long cũng được. Chém giết nó, đạt được huyết nhục cuả nó cũng là thu hoạch tốt!
Hai mắt Nam Cung Thương tỏa sáng.
- Giết!
Hầu như không chút do dự, Phá Thiên Kiếm sau lưng lập tức bị Nam Cung Thương cầm lấy. Bạo rống một tiếng, một kiếm rầm rầm của Nam Cung Thương hung hăng đánh tới phân thân Thần Long trước mặt.
Ông…!
Phá Thiên Kiếm phá toái hư không, phát ra âm thanh ông ông.
Phân thân Thần Long cảm giác rõ ràng âm thanh ông ông này không chênh lệch nhiều so với Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm do cường giả cấp độ Đại Tông Sư phát ra.
- Mẹ nó, thằng này động thủ rồi?
Sắc mặt phân thân Thần Long đại biến:
- Tiểu gia, mau ra đây cứu ta…
- Thần Long còn có tiểu gia sao?
Nghe thấy lời của phân thân Thần Long, Nam Cung Thương không khỏi sững sờ.
Nhưng thế kiếm trong tay hắn không giảm bớt chút nào, tốc độ nhanh đến cực hạn, gần như trong chớp mắt đã chém đến trước mặt phân thân Thần Long.
Xoẹt!
Đúng lúc này, hư không chợt bị xé thành một cái lỗ đen. Một thân ảnh mặc áo giáp đen bao phủ toàn thân bỗng nhiên xuất hiện trước mặt phân thân Thần Long. Thân ảnh này giống Nam Cung Thương, cũng cao tám thước, sau lưng mọc đôi cánh khổng lồ, trên mặt trải đầy lân giáp màu đen. Một luồng uy thế cường đại hiển lộ ra từ trong thân ảnh ấy.
- Hả? Công kích thật mạnh!
Thân ảnh ấy vừa xuất hiện, lập tức trực tiếp đối mặt với một kiếm của Nam Cung Thương.
Rất nhanh chóng, thân ảnh ấy cũng không tránh né, trực tiếp nghênh đón Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương.
Uỳnh!
Một tiếng bạo nổ vang lên.
Nam Cung Thương chỉ cảm giác hai tay hơi tê rần, thân thể bỗng nhiên lui ngược ra sau ba bốn trượng.
- Quá cứng!
Đồng thời Nam Cung Thương cũng phát hiện ra thân ảnh vừa bị hắn chém vừa nãy chẳng qua là bị lực phản chấn rơi xuống đất, giẫm thành hai lỗ nhỏ trên mặt đất mà thôi. Thân thể hắn căn bản không có bất cứ tổn thương gì, thậm chí ngay cả lân giáp bên ngoài cũng đều không chút tổn hại.
- Người này… thân thể mạnh như vậy? Hình như là Đại Bằng Kim Sí Vương!
Thấy rõ thân ảnh phía trước, đồng thời sắc mặt Nam Cung Thương hơi đổi.
Hắn rốt cục là vẫn còn trẻ tuổi, kiến thức kém, chưa từng nhìn thấy cường giả đệ nhất Yêu Tộc, Đại Bằng Kim Sí Vương.
Nhưng hắn đã từng nghe cha mẹ trưởng bối nói qua về đặc điểm của Đại Bằng Kim Sí Vương. Thấy rõ thân ảnh phía trước, Nam Cung Thương lập tức đoán được người trước mặt này có tám phần chính là Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Tiểu gia, ngài đã tới!
Thân ảnh ấy xuất hiện, sắc mặt phân thân Thần Long vui vẻ, vội vàng kêu lên.
- Ừm!
Thân ảnh trước mặt kia khẽ vuốt cằm.
Tiếp theo, ánh mắt hắn rơi trên người Nam Cung Thương.
- Kiếm thế thật mạnh. Một kiếm này của ngươi ít nhất cũng có ba phần thần vận của Nam Cung Phá Thiên rồi. Đáng tiếc chỉ bằng thực lực hiện tại của ngươi, còn kém thật sự quá xa. Thần Long thượng cổ này đã quy hàng bổn tọa, ngươi giết phân thân của nó, bổn tọa cũng phải đòi lại một chút công đạo cho nó. Cũng được thôi, hôm nay bổn tọa sẽ giáo huấn tiểu tử ngươi một chút vậy!
Giọng nói ồm ồm truyền ra từ vị trí đan điền của hư ảnh. Xiu xíu vài tiếng, bốn thanh phi kiếm liên tục bắn ra, nhanh như chớp đã bay về phía Nam Cung Thương.
Ông!
Đang ở giữa không trung, bốn thanh phi kiếm này lập tức run lên. Mỗi một thanh đều tách ra thành chín chín thanh phi kiếm thật nhỏ, hóa thành một chùm mưa kiếm hoàn toàn bao phủ Nam Cung Thương.
- Đạo Hoàng Kiếm?
Nhìn thấy gần bốn trăm thanh tiểu kiếm đang nhanh chóng bay về phía mình, sắc mặt Nam Cung Thương nhanh chóng biến đổi.
- Ngươi là Đại Bằng Kim Sí Vương? Đã sớm nghe nói lúc Thần Long xuất thế, Đại Bằng Kim Sí Vương đã đến trung tâm Yến Sơn này. Hắn và Dương Thiên đã lấy được nhiều Đạo Hoàng Kiếm nhất. Hôm nay xem ra đồn đại quả nhiên không sai!
Nam Cung Thương trầm giọng nói.
Nói bừa một câu, đồng thời Phá Thiên Kiếm trong tay Nam Cung Thương nhanh chóng xoay chuyển. Một đoàn kiếm quang liền đánh về phía gần bốn trăm thanh tiểu kiếm đang bay tới. Thanh Phá Thiên Kiếm này vô cùng cực đại nhưng trong tay Nam Cung Thương lại cử trọng nhược khinh, linh hoạt đến cực điểm, giống như một tấm lụa bao phủ toàn thân Nam Cung Thương lại.
Cang! Cang! Cang! Cang!
Tiếng giòn vang liên tiếp vang lên. Đại bộ phận bốn trăm thanh tiểu Đạo Hoàng Kiếm này đều bị Nam Cung Thương đánh bay.
- Đại Bằng Vương rõ ràng lại ra tay với ta?
Đánh bay những thanh Đạo Hoàng Kiếm này ra ngoài, chiến ý trên người Nam Cung Thương bỗng nhiên tăng vọt.
Đối mặt với cường giả Đại Bằng Kim Sí Vương hư hư thực thực này, Nam Cung Thương không sợ hãi chút nào, ngược lại còn nhiệt huyết sôi trào, trong lòng xuất hiện ý niệm muốn đánh một trận với Đại Bằng Kim Sí Vương.
Vũ si đến mức này!
- Đại Bằng Kim Sí Vương, tiếp một kiếm của ta đi!
Sau một khắc, một tiếng quát lớn mạnh mẽ truyền ra từ trong miệng Nam Cung Thương.
Ông…
Giương trường kiếm trong tay lên, trong chốc lát đã nhắm tới “Đại Bằng Kim Sí Vương” ở ngay phía trước.
Ầm ầm!
Trên đại kiếm tuôn ra một tiếng trầm đục.
Tựa như xé rách hư không vậy. Thanh trường kiếm trong tay Nam Cung Thương đã hóa thành một đạo bạch quang, nhanh như chớp lao về phía “Đại Bằng Kim Sí Vương”. Giờ phút này, Nam Cung Thương đã thi triển ra một kiếm mạnh nhất của bản thân, kiếm kỹ cấp độ thần công bí điển của đương đại môn chủ Thiên Kiếm Môn Nam Cung Phá Thiên, Phá Thiên Nhất Kiếm!
Khác với nửa năm trước. Nửa năm trước, Nam Cung Thương không thể nào khống chế được Phá Thiên Nhất Kiếm này. Mà hiện tại thực lực Nam Cung Thương tăng nhiều, dĩ nhiên đã hoàn toàn có thể khống chế Phá Thiên Nhất Kiếm này.
Một kiếm này đã phát huy uy thế của công pháp cấp độ thần công bí điển đến trình độ vô cùng.
Hào quang màu tím nhạt bám vào phía trên Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương, thậm chí toàn thân Nam Cung Thương cũng được bao phủ bởi loại khí tức màu tím nhạt. Chỉ có Nam Cung Thương biết rõ khí tức màu vàng nhạt này chính là truyền thừa mà hắn đạt được từ tiền bối Thiên Kiếm Môn, chân khí Tử Tiêu Quyết bị quán thâu vào trong thân thể.
Chính là nhờ vào chân khí Tử Tiêu này, Nam Cung Thương thậm chí có thể chiến đấu vượt cấp, dùng tu vi cấp độ Võ Tôn đỉnh phong trực tiếp chiến đấu với võ giả cấp độ Đại Tông Sư!
Lúc này đây, Nam Cung Thương lại thi triển chân khí Tử Tiêu, mang theo chân khí Tử Tiêu đến trước mặt “Đại Bằng Kim Sí Vương” trong chớp mắt.
Trong nháy mắt bạo phát ra công kích mạnh nhất của bản thân!
- Không tốt!
Đúng lúc này, thần sắc “Đại Bằng Kim Sí Vương” kia trở nên ngưng trọng.
Hoặc là nói thần sắc Dương Thạc bỗng nhiên trở nên ngưng trọng!
Vừa rồi Dương Thạc đã phá toái hư không tiến đến, trực tiếp giả vờ làm Đại Bằng Kim Sí Vương để muốn áp đảo Nam Cung Thương này.
Lại không thể tưởng tượng được Nam Cung Thương này lại có hào khí như vậy. Mặc dù đối mặt với hắn là “Đại Bằng Kim Sí Vương”, cường giả tuyệt đỉnh đương thời, hắn vẫn có thể sinh ra chiến ý. Hơn nữa, hắn còn lập tức thi triển công kích mạnh nhất của bản thân, Phá Thiên Nhất Kiếm, uy thế vô cùng mạnh mẽ.
Vù vù! Vù vù!
Giờ phút này, Dương Thạc gần như có thể cảm giác được từng đạo kiếm quang trực tiếp đâm tới mặt hắn.
Dưới một kiếm này, Cửu Dương Chân Thân của hắn chỉ sợ sẽ trực tiếp bị chém vỡ!
- Chém vỡ thì cũng chém vỡ rồi!
- Còn sợ một kiếm này của ngươi sao!
Trong nháy mắt, trong lòng Dương Thạc cũng hung hăng cắn răng.
Chém vỡ Cửu Dương Chân Thân của hắn thì sao? Cùng lắm thì lại lập tức ngưng tụ lại!
Chiến ý của Nam Cung Thương dạt dào, bản thân chưa hẳn đã thua kém hắn. Đối mặt với một kiếm này của Nam Cung Thương, Dương Thạc dứt khoát không tránh không né, duỗi một tay ra, hung hăng đánh một trảo về phía Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương.
Rầm!
Sau một khắc, đúng lúc Phá Thiên Kiếm đâm tới trước mặt Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc này thì Dương Thạc cũng duỗi một tay ra, dĩ nhiên bắt được mũi kiếm Phá Thiên Kiếm này.
Mà chính là nháy mắt ngay sau đó…
Lúc tiếp xúc với Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, chân khí Tử Tiêu màu tím nhạt hóa thành kiếm quang trên Phá Thiên Kiếm chợt “phốc phốc” vài cái, vậy mà đều dung nhập vào trong Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, toàn bộ tiêu tán không còn! Mất đi chân khí Tử Tiêu này, uy lực Phá Thiên Nhất Kiếm của Nam Cung Thương cũng giảm mạnh. Lúc va chạm vào bàn tay Dương Thạc, nó xoẹt một tiếng, phần áo giáp trên tay Dương Thạc cũng không bị xé rách. Sau một khắc, nó đã bị bàn tay Dương Thạc vững vàng bắt lấy!
- Đây là… đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Nam Cung Thương đại biến.
Trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh nghi!
Vừa rồi, không những chân khí Tử Tiêu trên Phá Thiên Kiếm của hắn bị Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc hấp thu mà chân khí Tử Tiêu trên người hắn cũng bị Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc hấp thu không ít!
Giờ phút này, Nam Cung Thương cảm giác chân khí trong thân thể nhanh chóng giảm bớt, lực lượng cũng bỗng nhiên giảm xuống. Trong nháy mắt, từ Võ Tôn đỉnh phong thành Võ Tôn cao giai, thậm chí là Võ Tôn trung giai…
- Chân khí Tử Tiêu của ta làm sao có thể bị hắn hấp thu được? Lão nhân kia đã từng nói chân khí Tử Tiêu được tạo ra từ Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Huyền Công không trọn vẹn, cấp độ chân khí cực cao, cũng chỉ có chân khí Thuần Dương Vô Cực Công của Chân Vũ Môn mới có thể vững vàng áp chế chân khí Tử Tiêu. Làm sao mà thân thể Đại Bằng Kim Sí Vương này cũng có thể hấp thu chân khí Tử Tiêu?
Trong lòng Nam Cung Thương kinh hãi.
Chẳng qua là hắn không biết giờ phút này, người hắn công kích căn bản không phải Đại Bằng Kim Sí Vương!
Mà là Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
Chân thân do Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân ngưng tụ thành!
Chân khí Tử Tiêu sinh ra trong Cửu Dương Huyền Công, chân khí của Nam Cung Thương bị Cửu Dương Chân Thân hấp thu tự nhiên cũng vô cùng bình thường.
- Ồ? Chân khí trong Phá Thiên Nhất Kiếm này lại bị ta hấp thu?
Bản thân hấp thu chân khí Nam Cung Thương, vững vàng bắt được Phá Thiên Kiếm, Dương Thạc cũng không ngờ kết quả lại như vậy.
Nhưng bắt được Phá Thiên Kiếm là chuyện tốt.
- Phá Thiên Nhất Kiếm sao?
Âm thanh ồm ồm truyền ra từ trong cổ họng Dương Thạc.
- Nếu Nam Cung Phá Thiên đích thân tới đây thi triển Phá Thiên Nhất Kiếm thì có lẽ bổn tọa cũng phải tạm tránh mũi nhọn. Đáng tiếc Phá Thiên Nhất Kiếm của ngươi vẫn quá yếu, không thể làm bổn tọa bị thương…
- Trở về đi!
Quát lớn một tiếng, Dương Thạc giơ một tay lên.
Lực lượng khổng lồ tác dụng lên Phá Thiên Kiếm này. Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương thoáng cái bị Dương Thạc ném bay ra ngoài.
- Đan Dương Kiếm!
Ngay sau đó một khắc, Dương Thạc thấp giọng quát lên. Bốn thanh Đạo Hoàng Kiếm lúc trước tán ra nhanh chóng nhoáng lên. Giữa không trung, toàn bộ gần bốn trăm thanh tiểu kiếm liền ngưng tụ lại thành một thanh kiếm lớn. Hắn dùng thân kiếm hung hăng đánh về phía Nam Cung Thương. Ầm ầm một tiếng, Nam Cung Thương bị một kiếm vỗ trúng, thân thể ngã nhào trên mặt đất, người đầy bụi đất, đồng thời khóe miệng tràn ra máu tươi, dĩ nhiên đã bị thương nhẹ.
Ông…
Sau một khắc, đại kiếm do Đạo Hoàng Kiếm hình thành liền bay tới trước mặt Nam Cung Thương.
Mũi kiếm chỉ vào vị trí cổ họng Nam Cung Thương!
- Không tốt!
Nam Cung Thương bị kiếm này chỉ vào, chỉ thấy da đầu run lên từng đợt. Giờ phút này, hắn biết rõ chỉ cần bản thân khẽ động một chút, thanh Đạo Hoàng Kiếm này lập tức có thể cắt đầu lâu của hắn.
Hắn căn bản không phải đối thủ của “Đại Bằng Kim Sí Vương” kia.
Công kích mạnh nhất của hắn, tay không tấc sắc có thể tiếp được.
Mà người đó thậm chí căn bản cũng không có động tác gì, chẳng qua chỉ dựa vào một thanh Đạo Hoàng Kiếm đã khiến bản thân chật vật không chịu nổi. Hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Đại Bằng Kim Sí Vương không hổ là đệ nhất cao thủ đương thời. Lúc này đây ta đã thua không thể thua hơn nữa. Chỉ tiếc rằng trước khi chết không thể dẫn nương tử Lâm Tử Quỳnh về với phụ thân…
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba