Thanh Vân Sơn chính là một danh sơn trong phạm vi của Triệu Quốc, không chỉ tràn đầy linh khí mà nơi này còn có rất nhiều khoáng mạch cao đẳng. Toàn bộ Thanh Vân Sơn kéo dài chừng mấy ngàn dặm. dù là ở Tam Tinh Vực rộng lớn cũng có chút danh khí.
Mấy ngàn năm trước, Thanh Vân Sơn từng là nơi đóng quân của một đại phái nhất lưu, nhưng do đắc tội với đệ nhất đại phái của Triệu Quốc là Thanh Nguyên Tử Hà Tông nên bị diệt môn. Mà ngay lúc đó, Thanh Nguyên Tử Hà Tông cũng rất coi trọng Thanh Vân Sơn nhưng do nó cách đại bản doanh của tông này quá xa. khả năng khống chế cũng không mạnh, nếu phần tán lực lượng để chiếm lĩnh thì rất dễ bị đại phái Ma đạo siêu cấp tập kích.
Vì thế, theo thời gian, Thanh Vân Sơn cũng không trở thành một nơi đóng quân của Thanh Nguyên Tử Hà Tông mà lại trở thành phường thị tu chân đệ nhất ở Triệu Quốc.
ở thời điểm bình thường, nơi này có đóng một ít tu sĩ của Thanh Nguyên Tử Hà Tông, bảo vệ việc giao dịch, quy mô cũng không lớn hơn so với phường thị tu chân loại lớn của các đại phái.
Nhưng cứ cách năm năm, lúc diễn ra Hội giao dịch Triệu Quốc thì nơi này sẽ trở thành tâm điểm của toàn bộ Triệu Quốc.
Tu vi thấp nhất của những tu sĩ tới đây giao dịch cũng phải là Trúc Cơ Kỳ, trên người ít nhiều có chút tư bản.
Một ngày kia, cách ngày diễn ra Hội giao dịch Triệu Quốc còn mười ngày, ở Thanh Vân Sơn đã tụ tập mấy vạn tu sĩ.
Trên bầu trời có đủ loại màu sắc của pháp bảo và độn quang, khiến cho Thanh Vân Sơn càng giống như tiên gia phúc địa.
Số tu sĩ qua lại nhiều không đếm xuể. thậm chí tu sĩ trên Kết Đan Kỳ cũng xuất hiện liên tiếp.
Thi thoảng, một cố khí tức khủng bố xẹt qua, một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ biến mất trong tầm mắt của các tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
- Lần Hội giao dịch Triệu Quốc này không biết sẽ có bao nhiêu tiền bối Nguyên Anh quang lâm đây?!
Một Thanh niên Trúc Cơ Kỳ mang theo vẻ chờ mong nhìn về phía một cao nhân Nguyên Anh Kỳ vừa bay đi, trong lòng tràn ngập kính ngưỡng.
Lần Hội giao dịch Triệu Quốc này, những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như hắn là những nhân vật thấp kém nhất, phải khép nép không thôi, sợ mình có lời nói hay hành động nào đó không phải, đắc tội với những nhân vật khủng bố.
Ngay khi hắn đang hiện lên vẻ sợ hãi, phi hành thấp thấp thì trên đỉnh đầu hắn đột nhiên có một đôi nam nữ bay qua.
Đôi nam nữ này, tu vi đều đạt tới Trúc Cơ Kỳ.
Nữ nhân có bộ dáng kiều diễm, vẻ mặt quyến rũ. hai mắt lưu động tản ra ánh sáng câu hồn đoạt phách, dưới bộ váy ngắn màu hồng lộ ra một mảng da trắng như tuyết.
Vừa nhìn thấy nữ tu diễm lệ này. ánh mắt Thanh niên này không khỏi sáng bừng, bị ánh mắt mê hoặc lòng người và dáng người quyến rũ hấp dẫn.
Nhưng khi ánh mắt Thanh niên Trúc Cơ Kỳ này nhìn về nam tu bên cạnh nữ tu mặc hồng y thì không khỏi vô cùng sửng sốt. sau đó trong lòng hiện lên cảm giác rất nghẹn khuất.
Nam tu bên cạnh nữ tu kia bộ dáng vừa béo vừa tròn, một đôi mắt nhỏ nhìn thẳng, khóe miệng hơi lộ ra vẻ mỉm cười.
Nam tu mập mạp và nữ tu với dáng người nóng bỏng kia liếc mắt dong đưa với nhau, nam tu thi thoảng còn lộ ra vẻ đê tiện, khiến cho nữ tu kia buồn bực không thôi.
Hiển nhiên hai người này là một đôi song tu đạo lữ.
- Đúng là bông hoa nhài cắm bãi *** trâu...
Trong lòng Trúc Cơ KỲ âm thầm tiếc hận đồng thời không ngừng khinh bỉ nam tu bộ dáng mập mạp như heo kia.
Càng khiến cho Thanh niên Trúc Cơ Kỳ này căm phẫn chính là hai người bay qua đầu không ngừng truyền lại những tiếng tươi cười.
- Hỏa Liên muội, lần Hội giao dịch này, ta nhất định có thể mua được linh dược để tấn công Kết Đan Kỳ. Chờ ta tiến vào Kết Đan KỲ rồi. hắc hắc...
Tu vi mập mạp kia đã đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn, còn nữ tu kêu là Hỏa Liên kia lại chỉ mới là Trúc Cơ sơ Kỳ!
- Hừ. ai tin tưởng huynh chứ! Chờ huynh tiến vòa Kết Đan KỲ rồi. không biết có còn nhớ tới ta nữa không biết?!
Hỏa Liên ôm chặt lấy tên mập mạp. khuôn mặt xinh đẹp áp vào lồng ngực hắn, bàn tay ngọc cũng ghì chặt.
- Hắc hắc... Tối hôm nay...
Tên mập mạp cười dài không thôi. lấy tay xoa xoa bộ ngực tròn căng của nữ tu dưới lớp áo mỏng, khiến cho thân thể mềm mại của Hỏa Liên cũng nóng lên, không tự chủ được nhẹ giọng rên một tiếng.
Thanh niên Trúc Cơ Kỳ này rất chán ghét với đôi nam nữ không coi ai ra gì kia.
Đặc biệt là tên mập mạp kia nhìn vậy mà lại có thể tìm được một đạo lữ song tu kiều diễm như vậy, tâm sinh ghen tị.
- Sao nào?! Xú tiểu tử, ngươi ghen tị với lão tử sao?!
Tên mập mạp cảm nhận được sự bất mãn của Thanh niên Trúc Cơ Kỳ bên dưới, không khỏi lên tiếng châm chọc.
- Ngươi muốn... muốn chết?!
Vẻ mặt Thanh niên Trúc Cơ Kỳ hiện lên một tia phẫn nộ, trong lòng cũng nổi lên ý nghĩ động thủ.
Nhưng con ngươi tên mập mạp lạnh lùng, một cỗ sát phạt khí khiến người ta khó chịu nổi lên. khóe miệng hiện lên vẻ cười lạnh và trào phúng:
- Muốn đánh nhau sao?! Ta sẽ phụng bồi! Giết ngươi thì ta cũng vui vẻ!
Đối mặt với tên mập mạp khiến người ta sợ hãi này, trong lòng Thanh niên Trúc Cơ Kỳ hoàn toàn không thể nổi lên một tia phản kháng nào.
Tuy rằng đều là tu sĩ Trúc Cơ KỲ nhưng sự chênh lệch giữa hai người cũng rất rõ ràng.
- Coi như ngươi lợi hại!
Cúi đầu, Thanh niên Trúc Cơ Kỳ bỏ lại một câu rồi đổi hướng rời đi.
-Hừ!
- Nhớ lại ngày nào... Khi lão tử hiển uy thì tiểu tử ngươi còn chưa ra đời!
Sát phạt khí khủng bố trên người tên mập mạp đột nhiên biến mất, nhìn tên Thanh niên kia bay đi, không khỏi khinh bỉ nói.
Đúng Lúc này, từ trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tấm phi thảm thật to, một cỗ lôi điện màu tím không ngừng lưu chuyển ngoài thân tấm thảm này, không khí bốn phía cũng như muốn ngưng trệ.
Tốc độ phi hành của phi thảm này phải nhanh hơn tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường rất nhiều, trên đó có chở ba người, hai nam một nữ.
Người cầm đầu là một nam nhân khoanh tay mà ngồi, khí tức trên người cực Kỳ mờ mịt, lúc cao lúc thấp, khí thế tùy ý phát ra cũng đủ khiến tu sĩ Kết Đan Kỳ lâm vào sợ hãi. Tay hắn bấm quyết, thao túng phi thảm với lôi quang lượn lờ bay đi. hai mắt nhắm chặt nhưng lại có thể biết rõ hết thảy bốn phía.
Bên cạnh Thanh niên này có một nữ tu áo trắng Thanh nhã như tiên, khí tức trên người phiêu nhiên xuất trần đủ để nữ tu bình thường phải tự thấy xấu hổ. Nàng ngồi bên cạnh Thanh niên, bàn tay trắng nõn đặt lên trên người hắn. dung nhan chim sa cá lặn hiện ra cặp má lúm đồng tiền, như một tiên tử trong tranh.
Nhìn tình cảnh này, hai người này cũng là một đôi song tu đạo lữ. Nam oai hùng phi phàm, nữ xinh đẹp tuyệt trận, không màng danh lợi, giống như thần tiên quyến lữ.
Phía sau đôi song tu đạo lữ này còn có một thiếu niên nhìn qua chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi mặc áo khoác da thú, hai mắt sáng ngời linh động, hơi non nớt và khờ dại. Tùy ý liếc mắt một cái cũng có thể cho rằng hắn là một tiểu oa nhi nhưng nhìn Kỳ thì sẽ khiến người ta phải nhảy dựng lên. Bởi vì thiếu niên này hóa ra là một cao nhân Kết Đan KỲ.
Mà thiếu niên này đứng phía sau cặp song tu đạo lữ, trong ánh mắt còn mang theo vẻ cung kính, đặc biệt khi nhìn về phía Thanh niên kia, không tự chủ được lộ ra một cổ sùng bái không thể diễn tả nổi.
Tầm phi thám màu tím chỉ ba người này vừa lúc bay qua trên đầu hai người mập mạp.
Ánh mắt tên mập mạp đầu tiên lộ ra một tia kinh diễm, khiếp sợ đối với khí chất và mỹ mạo của nữ tu áo trắng.
Hỏa Liên bên cạnh hắn cũng hơi sửng sốt. phát hiện dị trạng của tên mập mạp, không khỏi buồn bực, đưa tay nhéo một cái vào hông tên mập mạp.
Nhưng tên mập mạp dường như lâm vào trạng thái dại ra, vẫn không nhúc nhích nhìn mấy người trên bầu trời, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Hỏa Liên còn tưởng rằng hắn trầm mê vào trong sắc đẹp của nữ tu áo trắng, trong lòng thầm mắng mỏ, cũng không khỏi nhéo mạnh thêm một chút.
Nhưng đúng lúc này, Thanh niên trên tấm phi thám đột nhiên mở mắt ra, trong hư không hiện lên một đạo hồ quang, khí tức bức người khoảnh khắc dật tán ra.
Khí chất thái sơn áp đỉnh từ trên trời giáng xuống khiến hai người như không thể hít thở nổi.
- Không ngờ ở nơi này lại còn có thể nhìn thấy lão bằng hữu... ha ha ha!
Trong đôi mắt Thanh niên kia hiện lên một tia hồi tưởng, ánh mắt nhìn về phía tên mập mạp.
Hô!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thanh niên thần bí ngồi trên tấm phi thảm hiển nhiên là Trương Hằng đang dẫn theo Ninh Tuyết Dung và Quách Phong đi Hội giao dịch Triệu Quốc.
Trương Hằng đặt tên tấm phi thám này là Tử Diệu Thần Thảm. Pháp bảo đỉnh cấp này phi hành cực nhanh, nếu tu vi cũng đủ thì có thể chở được mấy trăm người cũng không phải là không thể! Trước mắt, Trương Hằng còn chưa thể dùng được tới một nửa tốc độ của nó. hơn nữa công năng của Tử Diệu Thần Thảm cũng không chỉ có phi hành, Ngoại trừ thần thông chạy trốn còn có năng lực phòng ngự nhất định.
Tên mập mạp phía dưới nhìn Tử Diệu Thần Thảm với ánh mắt sợ hãi không thôi. Trương Hằng dùng giọng điệu khó có thể kháng cự được nói với hắn:
- Lão bằng hữu, không bằng để Trương mỗ chờ các ngươi đi một phen đi.
Ý niệm Trương Hằng khẽ động, Tử Diệu Thần Thảm lập tức biến lớn lên Bốn năm lần đủ để chứa tới bảy tám người mà không chật chội.
Đối mặt với Ý cười quỷ dị của Trương Hằng, trong lòng tên mập mạp dù muốn cự tuyệt cũng không dám.
Khi còn ở Huyết Sát Động Phủ, sự khủng bố của Trương Hằng đã khắc sâu trong nội tâm của hắn.
Trải qua cửa thứ nhất Luyện Ngục Lộ của Huyết Sát thí luyện, mập mạp có lời nói đắc tội Trương Hằng. cuối cùng bị đối phương đạp một cước, nằm bẹp trên mặt đất. Nếu không phải trên người tên mập mạp này có con bài tẩy thì không chừng đã sớm chết trên Luyện Ngục Lộ rồi!
ở một cửa cuối cùng, sự tự tin của Trương Hằng cũng khiến cho tên mập mạp rung động không thôi.
- Là ngươi...
Tên mập mạp có chút không nói gì. sợ hãi nhìn ba người Trương Hằng trên bầu trời.
Tu vi của Ninh Tuyết Dung và Quách Phong đều đã đạt tới Kết Đan Kỳ. Theo bộ dáng lấy Trương Hằng làm chủ thì có thể thấy được thực lực của Trương Hằng đã đạt tới một trình độ khó có thể tưởng tượng được.
Hỏa Liên bên cạnh hắn lần đầu tiên cảm nhận được tâm tình sợ hãi của song tu đạo lữ của mình. Trước đây, dù là đối mặt với cao nhân Kết Đan Kỳ. tên mập mạp luôn duy trì sự trấn định nhất có thể.
Nhưng khi đối mặt với nam nhân Trước mắt, không ngờ hắn lại sinh ra tâm tình Như vậy,
- Được rồi... Chúng ta lên.
Tên mập mạp khẽ thở dài một tiếng, vẫn khuất phục, ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng tràn đầy vẻ phức tạp.
Đưa mắt ra hiệu cho Hỏa Liên rồi tên mập mạp kéo lấy nàng, bay lên Tử Diệu Thần Thảm của Trương Hằng.
- Mời ngồi.
Trương Hằng khoanh chân đưa lưng về phía bọn họ. thản nhiên nói.
Hai người nghe vậy liền ngồi xuống tấm phi thảm, có một loại cảm giác vô cùng mềm mại. Đặc biệt là ở trên tấm phi thảm này cũng không cảm nhận được chút lay động hay lên xuống nào, như một cái giường êm vậy.
- Đã tới giao dịch trọng địa trên Thanh Vân Sơn...
Tên mập mạp nhìn lầu các đình thai ở xa xa. trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Giao dịch trọng địa trên Thanh Vân Sơn cấm chém giết động thủ. một khi vi phạm sẽ gặp phải sự phán quyết của đại pháo siêu cấp Thanh Nguyên Tử Hà Tông. Cho dù lão quái Nguyên Anh Kỳ cũng vậy, không dám dễ dàng động thủ ở nơi này.
Trương Hằng đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của tên mập mạp: Nơi này là Giao dịch trọng địa của Thanh Vân Sơn ngươi nếu muốn động thủ cũng phải suy nghĩ một chút.
- Mấy năm không gặp, Trương mỗ sao lại có thể xuống tay Với cố nhân chứ?!
Trương Hằng khống chế Tử Diệu Thần Thảm bay nhanh hơn. lao về phía Giao dịch trọng địa của Thanh Vân Sơn. Nơi này càng lúc càng có nhiều tu sĩ. trên bầu trời thậm chí còn có thể thấy được một số loài yêu thú phi cầm đã thuần hóa.
- Thật sao?! Chỉ hy vọng là như thế!
Tên mập mạp chuyên mắt nhìn qua Ninh Tuyết Dung và Quách Phong, hỏi:
- Không biết hai người này là...
- Đây là thê tử Ninh Tuyết Dung của ta, hắn là đệ tử Quách Phong.
Trương Hằng cười giới thiệu.
Tên mập mạp cười lớn. ánh mắt xẹt qua Quách Phong, mặt ngoài bất động nhưng trong lòng lại dâng lên sóng lớn ngập trời!
Thiếu niên thiên tài Kết Đan Kỳ này hóa ra là đệ tử của Trương Hằng.
Có thể thu một tu sĩ Kết Đan Kỳ làm đồ đệ, thực lực của Trương Hằng rốt cục đã mạnh mễ tới trình độ nào?!
Ninh Tuyết Dung và Quách Phong thấy Trương Hằng không có ý giới thiệu tên mập mạp cho hai người thì cũng không nhiều lời. hơi gật đầu với đối phương rồi cũng bỏ mặc.
Tên mập mạp bên ngoài còn có thể bảo trì trấn định, nhưng Hỏa Liên đã vô cùng bất an, thầm hận mập mạp từ khi nào lại kết bạn với một cố nhân không rõ địch bạn này.
- Các ngươi không cần khẩn trương! Trương mỗ tạm thời không nghĩ sẽ thương tổn các ngươi.
Trương Hằng thản nhiên liếc nhìn hai người một cái.
- Khụ khụ. ta đã đa tâm rồi! Không biết đã qua nhiều năm, tu vi của Trương đạo hữu giờ đã đạt tới cảnh giới nào rồi?
Tên mập mạp ho khan hai tiếng, bắt đầu thăm dò chi tiết của Trương Hằng.
- Cũng giống như ngươi thôi. Trúc Cơ đại viên mãn.
Trương Hằng bình tĩnh tự nhiên nói. khóe miệng mang theo vài tia ý cười mà tên mập mạp không thể hiểu nổi.
- Trúc Cơ đại viên mãn?! Ha ha ha... Trương đạo hữu đang nói giỡn sao?! ở năm đó, ngươi đã mạnh hơn ta rất nhiều rồi!
Bộ dáng tên mập mạp không tin ánh mắt nhìn xẹt qua đệ tử Kết Đan Kỳ của Trương Hằng.
Ngay cả đệ tử cũng đã đạt tới Kết Đan Kỳ. kẻ làm sư phụ sao có thể là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ được?!
Quách Phong cũng có chút nghi hoặc, thầm nghĩ hay sư phụ thật sự là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ?! Không thể nào!
- Từ nơi đó đi ra. chẳng lẽ ngươi vẫn dừng lại ở nhìn tu vi nói thực lực như vậy sao?!
Trương Hằng nhìn dáng người mập mạp của Vương Viên, thầm nghĩ chiếm được Tạo Hóa Đan cực phẩm, sao về mặt hình thức bên ngoài, đối phương vẫn không thay đổi chút nào?!
“Chẳng lễ hắn vẫn tu Luyện bí thuật trước kia sao?!”
Trương Hằng thầm phán đoán.
LÚC trước, khi ở Luyện Ngục Lộ, tên mập mạp dùng bí thuật Đan Dần Châu giết chết Vũ Văn Lâm là Luyện Khí đại viên mãn. khiến cho những tu sĩ khác cũng phải kinh hãi.
Nhưng cũng vì tu luyện bí thuật này mà khiến cho thân thể hắn trở nên mập mạp như vậy!
- Đúng thế. thực lực không thể dùng tu vi để cân nhắc nhưng tu vi vĩnh viễn là cơ sở của thực lực!
Tên mập mạp phản kích! Hắn vẫn chưa tin Trương Hằng giờ phút này vẫn còn là một gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Trương Hằng trầm mặc hồi lâu, thầm nghĩ Trúc Cơ Kỳ quá thực không thích hợp để đánh giá mình.
Từ sau khi đạt tới tầng hai đại thành, thực lực của Trương Hằng mạnh hơn rất nhiều. Sau khi Thân Ngoại Hóa Thân thành công, bản thể lần thứ hai lại được gia tăng. Khi hắn tu Luyện tới tầng thứ hai đại viên mãn. cường độ thần thức thậm chí vượt qua Nguyên Anh sơ Kỳ.
Từ khi tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công đến nay, thần thức Trương Hằng bình thường cao hơn tu vi bản thân một đại giai, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Từ đó Xem ra tu vi hiện tại của Trương Hằng có thể coi như là Kết Đan sơ Kỳ.
Nhưng giờ phút này, khí tức trên người Trương Hằng vô cùng quái dị. Dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đích thân tới cũng khó có thể phán đoán ra tu vi chân chính của hắn.
- Bảy tám năm không gặp, không biết Vương đạo hữu đã trải qua những chuyện gì?
Ánh mắt hơi đảo qua Hỏa Liên. Trương Hằng thầm nghĩ tên mập mạp này đại nạn không chết, tất có hậu phúc, rồi lại có thể có được một nữ tu dáng người nóng bỏng thế này để song tu.
- Mọi chuyện đều tốt lắm...
Vương Viên đáp. trên mặt còn mang theo một tia cười khổ. trong lòng còn thêm một câu: “Nếu không gặp phải tên ôn thân nhà ngươi!”.
Trương Hằng đang định nói chuyện tiếp đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức tương đối quen thuộc đang cấp tốc bay về phía mình.
Một đạo hắc quang khiến người ta hoảng sợ từ chân trời phóng tới. mục đích chính là Tử Diệu Thân Thảm ở Trương Hằng.
- Là hắn?
Vẻ mặt Trương Hằng kinh ngạc, trên mặt cũng mang theo một tia cười khổ.
Pháp quyết hơi biến đổi. Tử Diệu Thần Thảm liền lùi về phía sau vài trăm thước. Tấm phi thảm này khiến mấy người bên trên cảm thấy rất Kỳ diệu.
Nhưng ngay Sau đó, một cỗ uy áp hùng hồn từ trên bầu trời ập xuống, phong vân cuồn cuộn đất đá mù trời.
Hắc mang chợt lóe lên. một thân ảnh như ma thần xuất hiện trước mặt Trương Hằng.
Một thân hắc bào, áo choàng tung bay, trên người mang một cỗ uy thế độc ngạo thiên hạ, cả người bao phủ trong một tầng kết giới mơ hồ màu đen.
- Ngươi chẳng lẽ muốn động thủ nơi này?!
Trương Hằng ngóng nhìn nam nhân hắc bào phía trước.
- Ta cũng không bị ai trói buộc!
Vũ Vô Cực có chút khinh thường nói. con mắt sâu thẳm nhìn thẳng Trương Hằng, mang tới cho hắn áp lực rất lớn!
- Có vẻ như mười năm chi ước còn chưa tới. lão huynh...
Giọng điệu Trương Hằng có chút Nhu nhược...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Giọng điệu cao ngạo của Vũ Vô Cực vang lên khiến cho không ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ xung quanh chú ý nhưng phần lớn đều ở xa xa dùng thần thức quan khán bên này, cũng không tới góp vui.
Mấy năm không gặp, Vũ Vô Cực đã tấn chức từ Nguyên Anh sơ Kỳ lên Nguyên Anh trung kỳ. cổ ma khí kinh thế hãi tục trên người khiến tu sĩ bình thường cũng khó có thể chịu đựng nổi. Ai nhìn thấy hắn cũng phải chủ động giữ một khoảng cách.
- Mười năm chi ước?!
Con ngươi u lãnh của Vũ Vô Cực nhìn về phía Trương Hằng, hơi khinh thường nói:
- Mười năm không gặp. tiến bộ của ngươi khiến ta rất thất vọng...
Trong giọng nói của Vũ Vô Cực phát ra cảm tình từ nội tâm. Dường như thật sự thất vọng về biểu hiện của Trương Hằng, trong lòng cũng sinh ra một cảm giác cô tịch và mất mát.
Trong ánh mắt Vũ Vô Cực, tu vi Trương Hằng cũng chỉ ở khoáng giữa Trúc Cơ Kỳ và Kết Đan Kỳ. đối với một tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ như hắn mà nói thì thật sự không đáng để vào mắt. Huống chi Vũ Vô Cực căn bản không phải là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ bình thường. Giờ phút này, trong số tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. hắn cũng gần như đã vô địch.
Cảm nhân khí tức cường đại trên người Vũ Vô Cực. Trương Hằng phát hiện ra sự chênh lệch giữa mình và đối phương quả thật rất lớn.
- Chẳng lẽ thiên phú của đối phương đã đạt tới trình độ nghịch thiên?! Dù mình có cả ngọc giản thần bí mà cũng không thể với tới?!
Trong lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra cảm giác khó có thể địch nổi.
Hắn từ trên người Vũ Vô Cực cảm giác được một cổ uy hiếp chân chính, chỉ cần đối phương muốn, giờ phút này hắn thậm chí không thể thoát khỏi bàn tay đối phương.
Thần thức Vũ Vô Cực mạnh mẽ vô cùng, có thể bao phủ phạm vi vài trăm dặm. Chỉ có tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn mới có thể cảm giác được điểm này. mặc dù Trương Hằng dùng Lưu Hành Độn cũng khó có thể thoát khỏi sự đuổi giết của đối phương.
Cũng may, từ đầu tới cuối Vũ Vô Cực cũng không có tâm tư diệt sát Trương Hằng, muốn bồi dưỡng cho mình một đối thủ có thể toàn lực nhất chiến!
- Người này là ai?! Cũng đám kiêu ngạo ở cạnh Thanh Vân Sơn này sao?!
ở ngoài mười dặm, một gã tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ tò mò hỏi lão bằng hữu bên cạnh.
- Vu huynh ngươi mấy năm này đều lo bế quan, cũng không biết nhiều những chuyện phát sinh bên ngoài. Người này là Vũ Vô Cực. được xưng là Nghịch Thiên Đại Ma. là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vừa quật khởi chỉ dùng thời gian mấy năm đã tu luyện tới Nguyên Anh trung Kỳ, là một chiến đấu cuồng không nên dây vào!
Trung niên với dáng người cao gầy tuấn tú bên cạnh cười nói.
Đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. bọn họ có thể tùy ý nói chuyện với nhau.
- Nghịch Thiên Đại Ma?! Danh hiệu này thật đúng là kiêu ngạo! Chẳng lễ không có tu sĩ ma đạo nào đi giết hắn hay sao?!
Lão già họ Vu này nói.
Phần lớn tu sĩ ma đạo có tính cách quái gỡ, hết thảy đều dùng thực lực nói chuyện.
- Lão huynh ngươi có điều không biết! Tên Vũ Vô Cực này là một quái thai, càng gặp đối thủ mạnh mẽ càng kích phát tiềm lực của hắn. Mấy năm trước, hắn đơn thương độc mă diệt sát Ngọc Phật Tự. đánh nhau với Thanh Diệp Phật Tôn của Ngọc Phật Tự ba ngày ba đêm, bất phân thắng bại!
- Còn có chuyện như vậy sao?! Thật khiến người ta cực Kỳ sợ hãi! Thực lực của Thanh Diệp Phật Tôn đúng là sâu không lường được trong số tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Triệu Quốc, chính là một trong bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Lão già họ Vu không khỏi kinh thán.
ở Tu Chân Giới Triệu Quốc, bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chính là những nhân vật vô địch trong Nguyên Anh Kỳ. đều đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn. Những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường gặp phải cần bản không có lực kháng cự.
Thanh Diệp Phật Tôn cùng Băng Phong thượng nhân của Bích Tuyết Tương Vân Tông đều là những nhân vật mạnh mẽ trong bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
- Như vậy xem ra hắn quá thực có vốn để kiêu ngạo, khó trách chấp pháp đội của Thanh Vân Sơn cũng không dám tới can thiệp vào hành vi của người này.
- Nói nhỏ chút đi...
Hai người này sau đó đều chỉ dùng thần thức để nói chuyện với nhau.
Nếu khiến tu sĩ đồng cấp với bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ Vũ Vô Cực này tức giận, thậm chí sẽ mang tới cho bọn họ họa sát thân.
Những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đang nhìn trộm Bốn phía cũng không dám tới gần góp vui là vì nguyên nhân này.
Những năm gần đây, uy danh của Vũ Vô Cực càng ngày càng vang dội ở Triệu Quốc, những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường căn bản không dám trêu chọc hắn.
Giờ phút này, Vũ Vô Cực lại đang giằng co với một tu sĩ không có tiếng tăm gì như Trương Hằng khiến cho mấy vị Nguyên Anh KỲ trong phạm vi mấy trăm dặm chú ý.
Đối mặt với Vũ Vô Cực như một ma tôn hàng thế Trương Hằng bắt đầu nảy sinh cảm giác không thể chống lại.
Nhưng rất nhanh, Trương Hằng đã từ loại tâm lý tiêu cực này khôi phục lại.
Ba!
Con ngươi màu bạc hiện lên một đạo hồ quang, quanh thân Trương Hằng hình thành một cỗ khí thế như muốn chống lại uy thế của Vũ Vô Cực.
Tuy rằng cỗ khí thế này, trước mắt Vũ Vô Cực còn không để vào mắt nhưng theo thời gian, nó nhất định có thể nhất quyết thư hùng với đối phương.
Đôi mắt của Vũ Vô Cực hơi động, thần sắc dịu đi một chút, gật gật đầu nói:
- Tuy rằng tu vi không khíến ta vừa lòng cho lắm nhưng thực lực cũng không tính là quá kém! Lại cho ngươi thêm thời gian vài năm đi!
Nói tới đây, con ngươi Vũ Vô Cực đột nhiên đen nháy, không gian xung quanh rung động. Trương Hằng nảy sinh, một cỗ cảm giác rất Kỳ quái nhưng cũng khó có thể nói thành lời.
Rất nhanh, Vũ Vô Cực khôi phục lại trạng thái bình thường.
- Hiện tại, ngươi còn không phải là đối thủ của ta. để ngươi tiếp một quyền của phân thân của ta đi!
Nói tới đây, thân hình Vũ Vô Cực đột nhiên mơ hồ không rõ. một đạo sớm gợn màu đen vô chừng nhộn nhạo bao phủ lấy hắn, trong đó còn ẩn chứa từng trận long ngâm.
Bá!
Một đạo bóng đen lóe ra khỏi thân hình Vũ Vô Cực. hình thành một nam nhân mặc hắc bào giống y đúc hắn.
Toàn thân phân thân Vũ Vô Cực đều do hào quang màu đen tạo thành, nhanh chóng ngưng tụ thành thật thể. có thể thật giả hoán đối.
Hai Vũ Vô Cực đứng đối diện Trương Hằng, lại có thêm vài phần khí phách.
- Thân Ngoại Hóa Thân...
Những tu sĩ nhìn trộm xung quanh không khỏi thở dài.
Mặc dù là trong Nguyên Anh Kỳ, Thân Ngoại Hóa Thân cũng là một công pháp rất khó tu luyện chỉ có rất ít người mới luyện thành được.
Đa số tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mặc dù có được công pháp Thân Ngoại Hóa Thân nhưng Tiêu phí nhiều thời gian tu Luyện như vậy không bằng tiết kiệm thời gian để đề thăng cảnh giới còn hơn.
Giờ phút này, Vũ Vô Cực sử dụng thần thông Thân Ngoại Hóa Thân khiến cho những tu sĩ Nguyên Anh KỲ bốn phía cũng cảm thấy không bằng được...
- Thanh niên kia là ai. tu vi nhìn qua phiêu hốt bất định, lại có thể khiến Vũ Vô Cực chú ý...
- Khí tức của người này quá thực cổ quái. Hắn có thể giằng co với Vũ Vô Cực thì chắc cũng không tầm thường !
sắc mặt Trương Hằng bình tĩnh, tuy biết mình không phải là đối thủ của Vũ Vô Cực nhưng không thể bại bởi ý chí được.
Ý niệm khẽ động, hắn để Tử Diệu Thần Thảm mang mấy người Ninh Tuyết Dung lui về phía sau mấy trăm thước, lúc này mới yên tâm.
- Nếu ngươi có thể tiếp một quyền của phân thân ta mà không chết thì chúng ta lại ước hẹn mười năm, mười năm sau chúng ta tái chiến!
Vũ Vô Cực lạnh nhạt nói.
Trên Tử Diệu Thần Thảm, Ninh Tuyết Dung vô cùng lo lắng, mà Quách Phong lại có một sự tin tưởng không thể lý giải đối với sư phụ mình.
Hắn tin tưởng sư phụ nhất định có thể đánh bại nam nhân đáng sợ trước mắt này.
Tên Vương Viên mập mạp thấy tình cảnh này. trong lòng không khỏi mừng thầm.
Uy danh của Vũ Vô Cực hắn đương nhiên từng nghe nói. không ngờ đối phương lại có quan hệ với Trương Hằng.
“Chẳng lẽ giữa hai người này có ân oán gì đó?!”
Điều Vương Viên lo lắng nhất chính là chuyện Trương Hằng sẽ giết hắn diệt khẩu.
Trương Hằng là tu sĩ thành công đi ra khỏi Huyết Sát Động Phủ, như vậy khẳng định chiếm được trọng bảo khó có thể tưởng tượng nổi! Tuy rằng Vương Viên cũng từ trong Huyết Sát Động Phủ truyền tống ra nhưng hắn không dám dễ dàng tiết lộ bí mật của Trương Hằng. Nếu không, hắn đừng mơ tưởng có thể sống bình an, thậm chí đưa tới họa sát thân.
Phân thân Vũ Vô Cực hóa thành một đạo ô quang, chậm rãi bức về phía Trương Hằng, khiến Trương Hằng có cảm giác không thể có đường lui.
Những tu sĩ đang nhìn trộm xung quanh cũng có chút chờ mong nhìn vào Trương Hằng. để xem hắn đối phó với công kích của Vũ Vô Cực như thế nào...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tốc độ phân thân Vũ Vô Cực cũng chậm rãi. từng chút một tới gần Trương Hằng. Trong Lúc này, khí thế dời sông lấp bể ngưng tụ từng chút một. tập trung trên người Trương Hằng. Dù Trương Hằng muốn trốn tránh cũng không thể.
Trong mắt Trương Hằng, phân thân Vũ Vô Cực giống như một tấm cự thạch nặng trăm vạn tấn lay chuyển không gian bốn phía, bức bách Trương Hằng chỉ có một con đường phải cứng rắn đối kháng.
Vẻn vẹn chỉ là một phân thân đã bày ra vài phần thực lực chân chính của Vũ Vô Cực.
- Thực lực của phân thân này đã có thể sánh ngang tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. công thêm phân thân có đặc tính năng lượng thể. gần như rất khó bị tu sĩ đồng cấp hoàn toàn diệt sát.
Những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhìn trộm xa xa phân tích, lời nói xuất ra khiến cho người ta phải thấy sợ hãi.
Thực lực của một phân thân đã có thể sánh bằng tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ. như vậy thực lực của Vũ Vô Cực đã mạnh mẽ tới trình độ nào?! Những tu sĩ vốn vẫn không phục Vũ Vô Cực giờ phút này cũng sinh ra vài tia kính sợ.
Thái độ làm người của Vũ Vô Cực có chút kiêu ngạo nhưng hắn quá thực có vốn mà kiêu ngạo, còn dễ dàng khiến người ta dễ dàng chấp nhận hơn là những tu sĩ không có thực lực tuyệt đối mà vô cùng kiêu căng.
- Đối mặt với một kích của tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ. tiểu tử kia có thể đối kháng lại được không?!
Mấy tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vừa nhìn chăm chú tình huống bên này. vừa dùng thần thức trao đổi!
- Phỏng chừng không được! Bản thân công pháp Vũ Vô Cực cũng cực Kỳ đặc biệt, uy lực cực mạnh, dường như phá diệt mà sinh!
- Ta thấy cũng không nhất định! Tiểu tử kia nếu có thể trở thành đối thủ trong dự tính của Vũ Vô Cực thì hắn cũng sẽ có bản lĩnh riêng của mình, Nên biết rằng, đối thủ mà Vũ Vô Cực lựa chọn đều là từ Nguyên Anh trung Kỳ trở lên...
- Không sai. rất có lý! Tiểu tử kia khẳng định cũng không đơn giản.
Một tu sĩ cạnh đó lập tức đồng tình.
- Ngươi đã dùng phân thân, Như vậy...
Trương Hằng thản nhiên nhìn bản tôn Vũ Vô Cực, đột nhiên nhắm hai mắt lại.
Động tác của hắn khiến không chỉ những người khác đang quan chiến mà ngay cả Vũ Vô Cực cũng phai sửng sốt!
Chẳng lẽ hắn muốn đứng yên chờ chết, hay khinh thường giao thủ với phân thân Vũ Vô Cực.
Ngay khi những tu sĩ xung quanh đang vô cùng kinh ngạc thì Trương Hằng rốt cục đã có động tác.
Xoát!
Trong thân thể Trương Hằng bắn ra một hư ảnh màu bạc. một tu sĩ có bộ dáng giống y đúc hắn xuất hiện trên hư không.
- Cái gì?! Thân Ngoại Hóa Thân?!
Những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ xung quanh cũng phải rung động.
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới ngay cả Trương Hằng thoạt nhìn không đáng để vào mắt này cũng có thể nắm giữ thần thông vô thượng Thân Ngoại Hóa Thân.
Có một số tu sĩ Trúc Cơ Kỳ và Kết Đan Kỳ đều trở nên kích động, thầm nhủ may mắn có thể gặp được cuộc đấu như thế này.
Thân Ngoại Hóa Thân đấu với Thân Ngoại Hóa Thân!
Vương Viên trên Tử Diệu Thần Thảm sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn Trương Hằng còn mang theo một vẻ ngưỡng mộ.
Khi còn ở trong Huyết Sát Động Phủ giữa hắn và Trương Hằng đã có chênh lệch không nhỏ. Nhưng lúc này, khoảng cách chênh lệch đã không thể vượt qua được!
- Hài—
Tên mập mạp nhụt chí như một quả bóng cao su xì hơi. trong mắt lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
- Sư phụ nhất định có thể đánh bại hắn!
Quách Phong siết chặt nắm tay. trong mắt toát ra vẻ hưng phấn, trong lòng tràn ngập tin tưởng vào sư phụ!
Hô!
Phân thân Trương Hằng cũng lao lên nghênh đón phân thân Vũ Vô Cực, tốc độ cũng rất thong thả.
Trong mắt chúng tu sĩ có thể nhìn ra hai đạo thân ảnh một đen một bạc thong thả tới gần nhau, không khí bốn phía lại như đang run rẩy kịch liệt, khí thế như thái sơn áp đỉnh đột nhiên bùng nổ.
Ầm!
Khí thế do hai phần phần ngưng tụ đột nhiên phát ra. không khí đang ngưng trệ Bốn phía đột nhiên nổ tung.
Hai nắm đấm bé nhỏ đánh vào nhau.
Ầm!
Thanh âm cũng không lớn, lại giống như tiếng động đánh vỡ cả thế Kỷ hắc ám.
Hai nắm đấm sát vào nhau, hai người như bị dính vào nhau vậy.
Yên tĩnh! Một mảnh yên tĩnh! Chúng tu sĩ xung quanh cũng không dám hít thở mạnh.
Hô hô hô.
Qua ba lần hô hấp. một mảnh hào quang hoa mỹ đột nhiên từ hai nắm đấm phát ra. dật tán khí lãng ra xung quanh, hình thành mấy đạo long quyền phong.
Hưu
Trong tiếng gió gào thét đầy trời hai đạo phân thân một đen một bạc biến mất giữa hư không.
Thật lâu sau, bốn phía mới hết thảy khôi phục lại bình thường.
Đập vào mắt chỉ còn lại thân ảnh Trương Hằng lẳng lặng đứng một mình, Vũ Vô Cực đã biến mất vô ảnh vô tung.
Hóa ra sau khi hai phân thân giao thủ một quyền, Vũ Vô Cực lập tức dẫn theo phân thân bỏ chạy. Tốc độ này cực nhanh khiến cho Trương Hằng cũng phải thấy mặc cảm. Mặc dù là so tốc độ. Vũ Vô Cực cũng nhanh hơn Trương Hằng rất nhiều.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Vũ Vô Cực sao đột nhiên biến đầu mất?!
Một tu sĩ nghi hoặc hỏi.
Màn giao thủ vừa rồi tới nhanh mà kết thúc cũng nhanh, khiến cho bọn họ dù cảm nhận được khoái cảm trong nháy mắt nhưng chưa đủ để khiến người ta hài lòng.
Nhưng nơi này chỉ còn lại một mình Trương Hằng là sự thật!
- Việc này thật sự là quái dị...
Ngay cả những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường cũng khó có thể ngờ được.
- Có lẽ Thanh niên vừa giao thủ với Vũ Vô Cực là biết được!
Rất nhiều người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng nhưng cũng không dám có chủ ý gì cả.
Thông qua một lần giao kích với Vũ Vô Cực. thân phận của Trương Hằng đã được đề cao mấy lần. Giờ phút này, dù là tu sĩ Nguyên Anh KỲ cũng không dám dễ dàng trêu chọc hắn.
Trương Hằng hít sâu một hơi. thân hình nhoáng lên đã về trên Tử Diệu Thần Thảm.
Trên thực tế, không lâu trước trên quần áo trên người hắn đã ướt sũng mồ hôi. nhưng nháy mắt đã hong khô.
- Sư phụ, người đánh đuổi tên ma đầu kia!?
Quách Phong vui mừng nói. sắc mặt còn mang theo vài phần tự hào.
Trương Hằng ngồi xếp bằng trên Tử Diệu Thần Thảm, sắc mặt ngưng trọng, hơi chút do dự nói:
- Cũng không phải đánh đuổi hắn đi mà có người khác ra tay đuổi hắn...
Nói xong câu này, Trương Hằng nhắm chặt hai mắt. cũng không nói thêm điều gì nữa.
Tên Vương Viên mập mạp hai mắt vừa chuyển, thầm nghĩ rốt cục là đại nhân vật như thế nào mà có thể dọa cho Vũ Vô Cực phải bỏ chạy?!
Theo lý thuyết, giờ phút này Vũ Vô Cực hẳn không có đối thủ có thể uy hiếp tính mạng hắn trong hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
Mặc dù gặp phải đối thủ mạnh hơn vài phần là một chiến đấu cuồng, Vũ Vô Cực khẳng định cũng có dũng khí đi khiêu chiến.
Trừ khi có một khả năng...
Ánh mắt Vương Viên Bỗng dưng sáng ngời.
Vũ Vô Cực đích xác có thể khiêu chiến đối thủ mạnh hơn hắn vài phần. Nhưng nếu gặp phải tu sĩ mạnh mẽ hơn rất nhiều, chỉ sợ cũng phải quá mức sợ hãi Vũ Vô Cực tuy rằng cao ngạo nhưng cũng không phải là một tên ngốc, gặp phải đối thủ không thể thắng được thì tự nhiên phải nhượng bộ lui binh.
Trong đầu tên Vương Viên mập mạp không khỏi hiện lên những nhân vật chân chính đứng trên đỉnh của Tam Tinh Vực.
Nếu nói tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đứng trên đỉnh phong thì tu sĩ Phân Thần Kỳ chính là nhân vật vô địch nắm trong tay những Nguyên Anh Kỳ này.
Trong một rừng Thúy Lục Trúc ở Thanh Vân Sơn có hai người đang đứng, là một lão già và một thiếu niên.
Lão già này mặc một bộ đạo bảo màu tím, tóc bạc. mặt mũi hồng hào. sắc mặt hồng Nhuận, không có một nếp nhăn, bên hông có mấy túi trữ vật cực phẩm, đôi mắt thông thấu như tinh ngọc.
Người này chính là Đại trưởng lão Thanh Nguyên Tử Hà Tông Tử Huyễn chân nhân, Thanh danh cực kỳ vang dội trên Tu Chân Giới Tam Tinh Vực.
Là nhân vật chưởng quản một đại phái siêu cấp, thực lực của Tử Huyễn chân nhân sâu không lường được, chính là một trong bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Triệu Quốc.
Nhưng Lúc này, Tử Huyễn chân nhân lại vô cùng cung kính với thiếu niên đối diện hắn.
- Sư thúc, ngài vừa rồi sao lại để tên Vũ Vô Cực bỏ chạy. Tiềm lực người này vô hạn. theo thời gian nói không chừng có thể uy hiếp đến chúng ta...
Tử Huyễn chân nhân cận thận nói.
Thiếu niên kia mạng áo màu xám. nhìn qua giống như một đồng tử sơn thôn, không có chỗ nào đặc biệt, ngay cả làn da cũng hơi ngăm đen.
Con ngươi hắn nhìn về phương xa. cũng không có thần quang như những người Tu Chân Giới mà lại rất giống một người bình thường.
- Hắn... không thể giết! Tốt nhất cũng không nên trêu chọc!
Thanh âm thiếu niên này vô cùng nhã nhặn, sau đó lại dặn dò Từ Huyễn chân nhân:
- Tuy nhiên Thanh niên kia lại có chút đặc biệt. Tấm thảm màu tím mà hắn khống chế lai lịch bất phàm, hiển nhiên là một kiện pháp bảo đỉnh cấp. thân phận có thể cực không đơn giản, cần chú ý nhiều hơn một chút! Đôi khi giết người cũng không phải là phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất! Giết sai một người có thể sẽ mang tới mối họa và nhân quả vô cùng...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Sau khi Vũ Vô Cực rời đi. Trương Hằng thở phào nhẹ nhõm. Đại ôn thần này mang tới cho hắn áp lực quá lớn nhưng cũng không biết làm sao được.
Tuy nhiên, đối Với cao nhân tuyệt thế âm thầm tương trợ mình, đáy lòng Trương Hằng tràn ngập kính sợ.
Sau khi phân thân của hắn và của Vũ Vô Cực giao thủ một quyến một Thanh âm nhàn nhạt vang lên:
- Thanh Vân Sơn không phải là nơi mà ngươi có thể làm càn, nhanh chóng rời đi đi.
Thanh âm này chỉ có Trương Hằng và Vũ Vô Cực nghe được mà thôi.
Rất hiển nhiên, Thanh âm này là nhằm vào Vũ Vô Cực, Bởi vì Vũ Vô Cực là người chủ động động thủ Trương Hằng chỉ bị động đón đỡ mà thôi.
Nghe Thanh âm này, Vũ Vô Cực biến sắc. sau đó vẻ mặt đột nhiên lộ ra vẻ thách thức.
Nhưng chủ nhân Thanh âm này đột nhiên tán phát ra một cỗ tinh thần uy áp như từ trong thiên địa ập tới. áp chế cho Vũ Vô Cực không thể động đậy.
Thấy vậy, Vũ Vô Cực không nói hai lời. thi triển bí thuật, lập tức bỏ của chạy lấy người, cũng không phát ra hào ngôn tráng chí gì nữa!
Chủ nhân Thanh âm kia cũng chỉ quan sát Trương Hằng một lúc. lại cho hắn cảm giác như không có chỗ nào có thể che dấu.
Cũng may người này không có ác ý với Trương Hằng. vẻn vẹn chỉ là quan sát một chút rồi rời đi mà thôi.
- Thanh Nguyên Tử Hà Tông có thể mở Hội giao dịch Triệu Quốc nơi này, thực lực quả nhiên sâu không lường được! Ngay cả Vũ Vô Cực cũng bị dọa cho vô cùng sợ hãi.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi cảm thán. Cao nhân ẩn tàng này thật sự rất đáng sợ.
Khống chế Tử Diệu Thần Thảm, tốc độ của Trương Hằng cũng không nhanh không chậm bay về khu Giao dịch trọng địa của Thanh Vân Sơn.
Một khi bay tới nơi này, các tu sĩ cũng vô tình giảm tốc độ mình xuống. Uy nghiêm của đại phái siêu cấp tuyệt không dễ dàng tha thứ cho kẻ xâm phạm! Hầu hết tu sĩ đều biết điều này.
Trên đường phi hành, Trương Hằng cảm giác có một số tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đang âm thầm dùng thần thức nhìn trộm hắn, nhưng đều rất mờ mịt.
Xem ra sau một quyền Với Vũ Vô Cực. Trương Hằng hiển nhiên khiến không ít tu sĩ bậc cao hứng thú. đồng thời đưa địa vị của hắn lên ngang hàng Nguyên Anh Kỳ. Điều này đối với Trương Hằng mà nói cũng không biết là họa hay phúc!
Chuyến này Trương Hằng đến Hội giao dịch Triệu Quốc cũng không phải không có chỗ dựa vào. Thực lực bản thân hắn đã đạt tới Nguyên Anh Kỳ. cũng không úy kỵ tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường. Hơn nữa nơi này cũng cấm tu sĩ đánh nhau, kết cục của Vũ Vô Cực vừa rồi là một ví dụ.
Ngồi phía sau Trương Hằng, Vương Viên mập mạp đột nhiên hỏi:
- Ta nói Trương đạo hữu này, tên huynh đệ Triệu Thụy của ngươi kia hiện cũng không kém, chắc rằng ngươi cũng biết rõ đi!?
- Triệu Thụy?
Trương Hằng mở to mắt, quay đầu lại nhìn hắn, nghi hoặc hỏi:
- Từ mấy năm trước ta đã mất tung tích của hắn. Chẳng lẽ ngươi biết tin tức cụ thể của hắn sao?
Nói tới câu cuối, ánh mắt Trương Hằng sáng lên.
Vương Viên khó có thể tin nói:
- Triệu huynh đệ hiện là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy khắp Triệu Quốc, ngươi là đại ca của hắn lại không biết chuyện của hắn sao?!
- Quả thực không biết! Nếu ngươi biết thì mau nói ta biết đi!
Trương Hằng không khỏi nhớ lại hết thảy mọi chuyện phát sinh khi hắn và Triệu Thụy ở trong Huyết Sát Động Phủ. Những chuyện này dường như là một giấc mộng, vừa tỉnh giấc lại mông lung quen thuộc.
- Ở Tu Chân Giới Triệu Quốc, ngoại trừ Vũ Vô Cực. còn có một thiếu niên cao thủ mới quật khởi. được xưng là Chí Viêm Ma Tôn! Uy danh của hắn cũng bằng với Nghịch Thiên Đại Ma. từng nhiều lần giao thủ Với Vũ Vô Cực...
Vương Viên thao thao bất tuyệt nói.
- Dừng lại!
Trương Hằng đột nhiên ngăn hắn lại.
- Chẳng lẽ Chí Viêm Ma Tôn này chính là Triệu Thụy?!
Trương Hằng có chút không tin nói.
Vương Viên do dự một chút mới nói:
- Tuy rằng ta chưa từng chính mắt nhìn thấy Chí Viêm Ma Tôn Nhung theo hình tượng tục truyền thì có thể phỏng đoán ra. Nghe dồn Chí Viêm Ma Tôn này là một thiếu niên tóc hồng, cực Kỳ am hiểu thần thông hỏa hệ. tu vi tiến triển cực nhanh, thực lực cũng không thể dùng tu vi để cản nhắc. Trước mắt hắn chỉ mới là Kết Đan đại viên mãn nhưng có thể chống lại được tu sĩ Nguyên Anh Kỳ...
Trương Hằng suy tư thật lâu, sau mới nói:
- Như vậy xem ra Chí Viêm Ma Tôn thật có thể là hắn...
Sau đó Trương Hằng lại tìm hiểu thêm một ít tin tức cụ thể liên quan Chí Viêm Ma Tôn từ Vương Viên, sau đó mới khẽ thở dài một hơi.
Lúc trước cũng chỉ có mấy người đi ra khỏi Huyết Sát Động Phủ mà thôi: Trương Hằng, Vương Viên, Triệu Thụy và Hà Y Tú.
Cho tới bây giờ gặp Vương Viên thì hắn lại có thêm tin tức Triệu Thụy.
Vừa đi vừa nói chuyện, mấy người Trương Hằng đã đi tới trọng địa Hội giao dịch Triệu Quốc.
Hội giao dịch Triệu Quốc diễn ra ở ngay trên đỉnh ngọn núi cao nhất của Thanh Vân Son. Nơi này diện tích rất lớn, đủ để chứa tận mười vạn tu sĩ qua lại.
Hội giao dịch Triệu Quốc có một quy định rõ ràng: Chỉ có tu sĩ từ Trúc Cơ Kỳ trở lên mới có thể tới nơi này giao dịch.
Nếu không, có vô số tu sĩ bậc thấp tới đây cũng đủ khiến ngọn núi cao nhất này bị sụp đồ.
Mấy người từ trên Tử Diệu Thần Thảm bay xuống, nhìn chăm chú vào khu giao dịch khổng lồ trước mặt.
Trên toàn bộ ngọn núi cao nhẩt Thanh Vân Sơn này. đa số là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ và Kết Đan Kỳ.
Gần như khắp nơi trên đỉnh núi này đều thấy được những sạp hàng dùng cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ giao dịch. Trên đó đặt một ít vật phẩm muốn giao dịch, bên cạnh còn có một ít ghi chú. Những tu sĩ qua lại có thể nhìn rõ những thứ muốn giao dịch trên những quầy hàng này. Nếu muốn giao dịch có thể tìm chủ quán để thương thảo. Nhìn chung cũng không có tu sĩ nào dám giờ trò bịp bợm hoặc gây chuyện ở nơi này.
Nơi giao dịch của tu sĩ Kết Đan KỲ lại khác. Trên đỉnh núi có xây dựng mấy chục toà lầu các đình thai. Phần lớn tu sĩ Kết Đan Kỳ giao dịch nơi này, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường cũng không tiến vào.
Còn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thì bình thường đều bay lên những lầu các lơ lửng trên đỉnh núi cao nhất Thanh Vân Sơn chiếu rọi ánh sáng nhiều màu. Những lầu các này đều là một loại pháp bảo đặc biệt, bên trong đều có Càn khôn. Tu sĩ thực lực không đủ, dù muốn tiến vào cũng không thể!
Ngoài ra, ở sườn ngọn núi cao nhất Thanh Vân Sơn còn có một hòn đảo nhỏ lơ lửng.
Toàn thản hòn đảo nhỏ này bao phủ một tầng ánh sáng màu tím mờ, những thản ảnh bên trong nhìn rất mơ hồ. ngay cả thần thức cũng không thể xảm nhập được. Trương hằng thử vận dụng thản thức một chút lập tức bị bắn ngược trở lại. thầm nghĩ với thần thức tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thì gần như không thể Xuyên qua được cấm chế trên hòn đảo nhỏ này.
Cho tới bây giờ, Trương Hằng cũng chưa từng nhìn thấy có tu sĩ nào tiến vào hòn đảo nhỏ này.
Thi thoảng cũng có một hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có ý định tiến vào, lại bị cấm chế bên ngoài ngăn cản.
- Chỉ khi Hội giao dịch Triệu Quốc chính thức bắt đầu thì Phi Linh Đảo mới có thể mở ra.
Từ trong cấm chế phát ra một Thanh âm như máy móc. khiến những tu sĩ ý đồ tiến vào cũng mất hứng quay lại.
- Phi Linh Đảo này là nơi giao dịch như thế nào?!
Trương Hằng âm thầm suy nghĩ, cũng chỉ nói thầm trong long.
Giờ phút này còn cách thời điểm chính thức bắt đầu Hội giao dịch Triệu Quốc chừng hơn mười ngày. hắn cũng không vội đi mua cái gì.
- Cái này... Trương đạo hữu, chúng ta muốn tìm chỗ giao dịch vài thứ.
Vương Viên có chút do dự dò hỏi ý kiến Trương Hằng.
Trương Hằng suy nghĩ một chút rồi mới nói:
- Vậy các ngươi đi đi!
Thần thức Trương Hằng hoàn toàn có thể bao phủ toàn bộ Thanh Vân Sơn cũng không tin Vương Viên có thể làm ra được việc gì.
Mặt khác, chỉ cần Vương Viên không ngốc, cũng sẽ không tiết lộ bí mật liên quan Trương Hằng.
Đối mặt với tên cố nhân từng cùng nhau tham gia thí luyện trong Huyết Sát Động Phủ. Trương Hằng thật sự không nổi lên nhiều sát khí. Hơn nữa, nơi này cũng là Giao dịch trọng địa của Thanh Vân Sơn Trương Hằng dù muốn hạ sát thủ cũng không thể!
Hắn nhìn Vương Viên rời đi.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Trương Hằng. Vương Viên đột nhiên quay đầu lại. trong mắt hiện lên một sự chân thành và tha thiết xuất phát từ tận sâu trong nội tâm, truyền âm nói:
- Chúng ta cùng nhau từ Phương Vân Sơn đi vào Huyết Sát Động Phủ. có thể may mắn còn sống đi ra địa ngục tu la kia. dù không thể mọc cánh thành tiên nhưng ta cũng đã thỏa mãn. Ta Hy vọng, ngươi có thể cho ta một con đường sống!
- Ngươi là một người thông minh, cũng không tránh được bị dụ hoặc. Sau khi Hội giao dịch kết thúc, chúng ta cũng không cần gặp lại. mau rời khỏi nơi này...
Trương Hằng lạnh lùng truyền âm nói.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào