28-10-2011, 12:54 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 25.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Má»™t buổi chiá»u, Nhược Hi Ä‘ang thảnh thÆ¡i ngồi nhà láºt láºt sách thì VÆ°Æ¡ng Hỉ nhá»›n nhác chạy và o, nghiêm túc cúi chà o rồi thẳng ngÆ°á»i dáºy, nhÆ°ng không nói năng gì, chỉ lặng lẽ đứng đấy. Nhược Hi buông sách xuống, ngá» vá»±c nhìn hắn:
- Có chuyện gì, nói đi!
Vương Hỉ liếc nà ng, cúi đầu trầm ngâm một hồi mới đáp:
- Hôm nay trên triá»u, Vạn tuế gia nổi cÆ¡n thịnh ná»™.
Nhược Hi giáºt mình. Vạn tuế gia nổi cÆ¡n thịnh ná»™ cố nhiên là việc ghê gá»›m, nhÆ°ng tại sao tên nà y phải nhá»c công chạy đến đây báo cho mình biết? Nà ng định thần, há»i:
- Vì lẽ gì?
Vương Hi ngẩng đầu liếc nà ng rất nhanh, vẻ do dự:
- Hôm nay trên triá»u, Vạn tuế gia há»i ý các đại thần vá» việc láºp thái tá». Mấy đại nhân nhÆ° A Linh A, Ngạc Luân Äại, Khuê Tá»±, VÆ°Æ¡ng Hồng Tá»± Ä‘á»u đứng ra bẩm tấu xin láºp Bát gia là m thái tá».
Nhược Hi đứng báºt dáºy, thầm nhủ, Khang Hy vẫn còn tình cảm vá»›i thái tá», xá» sá»± nhÆ° váºy dứt khoát là chá»c giáºn ông rồi, chÆ°a kể các hoà ng đế xÆ°a nay Ä‘á»u ghét việc nhi tá» ngấm ngầm cấu kết vá»›i đại thần, sợ sẽ xuất hiện đảng phái gây rối loạn triá»u cÆ°Æ¡ng và là m lung lay quyá»n lá»±c của mình. Khang Hy cà ng không phải ngoại lệ.
Nhược Hi lặng thinh má»™t chốc, rồi há»i:
- Hoà ng thượng bảo sao?
Vương Hỉ hơi ngần ngừ:
- Vạn tuế gia vô cùng giáºn dữ, bảo…
Hắn ngừng lại, Nhược Hi hÃt má»™t hÆ¡i, xẵng giá»ng:
- Có sao nói váºy!
- TrÆ°á»›c khi bị giam lá»ng, Äại a ca từng tuyên bố mai sau sẽ tình nguyện phò tá Bát a ca, nên Vạn tuế gia cho rằng Bát a ca và Äại a ca thông đồng vá»›i nhau âm mÆ°u chiếm Ä‘oạt ghế thái tá», kết tá»™i Bát a ca ngầm láºp bè phái trong triá»u, còn nói…
Hắn lại dừng, Nhược Hi cồn cà o gan ruột, không nhịn được quát lên:
- Tiếp đi!
ChÆ°a thấy Nhược Hi dữ dằn nhÆ° váºy bao giá», VÆ°Æ¡ng Hỉ giáºt nảy mình, vá»™i vã tiếp:
- Nói Bát a ca quen thói mặt nam mô bụng bồ dao găm, nung nấu dã tâm, kéo bè kéo cánh mÆ°u hại Dáºn NhÆ°ng. Nay việc đã bại lá»™, lá»™t hết tÆ°á»›c vị, tra xÃch cổ, giao cho phủ Nghị ChÃnh Ä‘iá»u tra – VÆ°Æ¡ng Hỉ tuôn má»™t lèo, thuáºt lại y lá»i Khang Hy.
Nhược Hi cảm thấy sống lÆ°ng lạnh toát, mắt tối sầm Ä‘i, ngÆ°á»i bủn rủn ngã váºt xuống ghế, đầu ong ong, rồi trống rá»—ng, bên tai văng vẳng liên hồi “tra xÃch cổâ€, “tra xÃch cổâ€â€¦ nhÆ°ng vẫn chÆ°a thấu triệt hoà n toà n ý nghÄ©a của nó. Má»™t lúc lâu sau, tâm trà má»›i từ từ lý giải được, nhÆ°ng hiểu ra rồi thì cà ng thêm chua xót đắng cay, má»™t ngÆ°á»i tao nhã cao quý nhÆ° thế, mà bị “xÃchâ€!
Thấy Nhược Hi ngồi im trên ghế, ngÆ°á»i nhÆ° hóa đá, mãi mà không phản ứng gì, VÆ°Æ¡ng Hỉ gá»i thá»:
- Chị ơi, chị!
Nhược Hi gắng lấy lại tá»± chủ, yếu á»›t há»i:
- VỠsau thế nà o?
- Có mấy a ca đứng ra xin cho Bát gia. Tháºp tứ a ca quỳ tấu rằng “Bát ca không có tham vá»ng ấy, thần xin lấy cái chết đảm bảo!â€
VÆ°Æ¡ng Hỉ bắt chÆ°á»›c đúng giá»ng của Tháºp tứ, Nhược Hi gáºt đầu, ra hiệu cho hắn tiếp tục.
- NhÆ°ng Vạn tuế gia Ä‘ang tức giáºn cá»±c Ä‘iểm, Tháºp tứ a ca lại phản bác lá»i ngÆ°á»i, sau còn nói là sẵn sà ng mất mạng để bảo vệ Bát a ca, lấy cái chết để chứng minh cho tấm lòng trong sáng. Sẵn cÆ¡n tức giáºn, Vạn tuế gia rút luôn bá»™i Ä‘ao của thị vệ định chém Tháºp tứ a ca.
Nhược Hi “Æmá»™t tiếng kinh sợ, ngó VÆ°Æ¡ng Hỉ. VÆ°Æ¡ng Hỉ cÅ©ng nhìn lại nà ng, nét hãi hùng chÆ°a tan.
Nhược Hi gắng trấn tÄ©nh, tá»± an ủi mình, không sao! Tháºp tứ còn sống mãi đến khi Cà n Long lên ngôi cÆ¡ mà . Nà ng bảo VÆ°Æ¡ng Hỉ:
- Tiếp đi!
- Lúc ấy NgÅ© a ca nhà o lên quỳ ôm chân Vạn tuế gia khóc xin, các a ca khác cÅ©ng vừa cầu khẩn vừa dáºp đầu bai bải nhÆ° tế sao, Vạn tuế gia má»›i hÆ¡i hÆ¡i nguôi ngoai.
Vương Hỉ lại ngừng, Nhược Hi thở dà i:
- Việc đã đến nÆ°á»›c nà y, còn có thể tồi tệ hÆ¡n được Æ°? Cáºu nói Ä‘i, đừng úp mở nữa!
Vương Hỉ vội nói:
- Vạn tuế gia tát và o mặt Cá»u a ca, rồi hạ lệnh phạt Tháºp tứ a ca bốn mÆ°Æ¡i hèo.
Nhược Hi ngồi ngay nhÆ° khúc gá»—, lâu lắm má»›i nhá»› ra, vá»™i há»i:
- Còn Tháºp gia?
- Khi Vạn tuế gia trách mắng Bát a ca, tuy Cá»u a ca, Tháºp a ca và Tháºp tứ a ca Ä‘á»u quỳ xin tá»™i há»™, nhÆ°ng má»—i mình Tháºp tứ a ca tranh luáºn vá»›i Vạn tuế gia, còn Tháºp a ca lúc ấy thì quỳ khấu đầu thôi, nên không sao hết, chỉ bị răn là phải vá» nhà đóng cá»a sám hối.
Nhược Hi nÃn lặng, cảm thấy đầu tặng nhÆ° đá Ä‘eo, không thể nghÄ© ngợi gì được, trái tim nhÆ° bị muôn và n mÅ©i kim châm chÃch, lúc trÆ°á»›c còn Ä‘au, giá» chỉ thấy tê dại.
Vương Hỉ đứng im một lúc lâu, rồi bảo:
- Sư phụ tôi…
Bấy giá» Nhược Hi sá»±c hiểu, VÆ°Æ¡ng Hỉ mất công đến đây kể lể những chuyện nà y, Ä‘á»u là ý của Lý Äức Toà n. Nà ng gắng lấy lại tinh thần:
- Lý an đạt dặn gì?
- SÆ° phụ tôi bảo hôm nay chị gắng nghỉ ngÆ¡i, mai còn phải Ä‘i là m, đừng để lỡ việc chÃnh.
- Thế thôi à ?
- Thế thôi!
Nhược Hi trầm tư chốc lát, rồi nghiêm nghị bảo Vương Hỉ:
- Cáºu vá» thÆ°a vá»›i an đạt, Nhược Hi không nói cảm Æ¡n gì cả.
VÆ°Æ¡ng Hỉ quay mình Ä‘i, sắp rá»i khá»i lại vòng lại:
- Tuy chị gái chị là trắc phúc tấn của Bát a ca, nhÆ°ng chị cÅ©ng đừng lo quá! Vạn tuế gia coi trá»ng chị nhÆ° váºy, nhất định không vì việc nà y mà bạc đãi chị đâu.
Nhược Hi cảm kÃch nói:
- Cảm Æ¡n cáºu!
Bấy giỠgã thái giám mới đi hẳn.
Còn má»™t mình ngồi lặng, Nhược Hi cảm thấy tim giáºt thon thót, không có lấy má»™t lúc bình tâm. Nà ng cứ tá»± trấn an, còn may, còn may, chỉ bốn mÆ°Æ¡i hèo, chỉ bốn mÆ°Æ¡i hèo mà thôi! Bát a ca cÅ©ng không há» hấn gì, chỉ tạm thá»i bị giam, tạm thá»i thôi. NghÄ© váºy, nhÆ°ng không hiểu sao nÆ°á»›c mắt nà ng tuôn ròng ròng, không tà i nà o cầm lại được.
Nà ng cứ tá»± nhủ mãi, mình biết kết quả, nhÆ°ng không biết quá trình, thì ra để đến má»™t kết quả Ä‘Æ¡n giản lại phải trải qua nhiá»u Ä‘au khổ thế nà y. TrÆ°á»›c mắt còn việc gì phát sinh nữa đây? Còn bao nhiêu biến cố nà ng không nắm được? Rốt cuá»™c phải xảy ra bao nhiêu vấn Ä‘á» thái tá» má»›i trở vá» vị trÃ? Nà ng khăng khăng không muốn nghÄ© tiếp đến những sá»± biến mÆ°á»i mấy năm vá» sau, ai ngá» nguyên việc hiện tại cÅ©ng đã đủ Ä‘á»›n Ä‘au. Mấy lần đứng dáºy định chạy ra khá»i nhà đi thăm chà ng xem sao, nhÆ°ng bÆ°á»›c tá»›i cá»a, lại biết không thể nà o gặp được, nà ng giá» là ngÆ°á»i mà cá»a cung cÅ©ng khó lòng bÆ°á»›c ra. Cảm thấy rối loạn buồn thÆ°Æ¡ng, mà không nghÄ© được cách gì, không là m được việc gì, chỉ Ä‘Ã nh ngồi lại ghế mà thôi.
Trá»i tối dần, Nhược Hi cÅ©ng không nháºn ra, bởi lòng đã chìm trong tăm tối mất rồi, váºy là nà ng cứ ngồi mãi đấy.
Ngá»c Äà n vá» tá»›i nÆ¡i, cứ tưởng nhà không có ai, thắp đèn sáng lên má»›i trông thấy Nhược Hi ngồi câm nÃn trên ghế, cô giáºt thót, vá»™i lại gần há»i:
- Chị ăn cơm chưa?
Nhược Hi gượng lấy lại tá»± chủ, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu:
- Chưa đâu, còn chị?
- Tôi cÅ©ng chÆ°a ăn. Äợi lát nữa cùng ăn luôn thể.
Nhược Hi gáºt đầu. Ngá»c Äà n nhìn nà ng, ngáºp ngừng chốc lát, cuối cùng không kìm được, bèn an ủi:
- TrÆ°á»›c giá» chị má»™t lòng má»™t dạ hầu hạ Hoà ng thượng, đối nhân xá» thế lại khiêm nhÆ°á»ng rá»™ng rãi, Hoà ng thượng rất coi trá»ng chị, không để việc bên ngoà i liên lụy đến chị đâu. Huống hồ đấy Ä‘á»u là con trai của ngÆ°á»i, cÅ©ng có khi tức giáºn trách phạt chứ. Mấy hôm nữa ngÆ°á»i nguôi giáºn rồi, má»i việc sẽ êm đẹp cả thôi.
Nhược Hi cầm tay Ngá»c Äà n lắc lắc, nhÆ°ng không nói năng gì. Ba năm nay nà ng đổ bao nhiêu công sức và tâm huyết trong cung, kể cÅ©ng không phải là vô Ãch. Lý Äức Toà n cÆ° xá» luôn ân cần, việc hôm nay cà ng chứng tá» hắn hết sức lÆ°u tâm đến nà ng, tỠý khÃch lệ bằng cách gián tiếp cho nà ng biết thái Ä‘á»™ của Khang Hy. VÆ°Æ¡ng Hỉ, Ngá»c Äà n thì rất nhiệt thà nh, tuy những lá»i há» nói không phải Ä‘iá»u Nhược Hi cần nghe, nhÆ°ng dẫu sao cÅ©ng là m lòng ấm áp.
oOo
Hôm sau Ä‘i là m, Nhược Hi cảm thấy cung nữ thái giám xung quanh Ä‘á»u len lén quan sát mình. Kẻ hà há»ng mừng thầm, kẻ săm soi xét nét, kẻ tháºn trá»ng dè dặt, kẻ ngáºm ngùi cảm thông, còn có kẻ mặt thì bình thản nhÆ°ng mắt ánh lên nhá»n hoắt. Song thấy Nhược Hi Ä‘iá»m tÄ©nh nhÆ° không, cÆ° xá» Ä‘Æ°á»ng hoà ng, quan trá»ng nhất là Lý Äức Toà n đối đãi vá»›i nà ng vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, thì tất cả Ä‘á»u lá»™ vẻ cân nhắc, không chòng chá»c nhìn Nhược Hi nữa
Nhược Hi tá»± giá»…u, uy tÃn lâu nay của nà ng tất nhiên được xây đắp nhá» ná»— lá»±c bản thân, nhÆ°ng cÅ©ng khó tách rá»i cái ô Bát a ca. Suy cho cùng thì trong triá»u bây giỠđến Thái tá» gia cÅ©ng không bì kịp Bát a ca vá» mặt thế lá»±c. Bá» ngoà i, thái tá» có Tứ a ca và Tháºp tam a ca ủng há»™, nhÆ°ng bên Bát a ca lại có nà o là Cá»u a ca, Tháºp a ca và Tháºp tứ a ca. NgÅ© a ca tuy giữ thế trung láºp, không tá» thái Ä‘á»™, nhÆ°ng đằng nà o y cÅ©ng là anh em cùng mẹ vá»›i Cá»u a ca, mà hai anh em lại rất thân thiết. Còn vá» các đại thần trong triá»u thì, bất mãn thái tá» gia không Ãt, ủng há»™ Bát a ca khá nhiá»u.
Trông bá» ngoà i, ở Khang Hy không còn chút gì là sắc giáºn hôm qua nữa. Ông giữ vẻ mặt ôn hòa, vẫn phê duyệt tấu chÆ°Æ¡ng nhÆ° má»i ngà y, chỉ hiá»m khóe mắt đầu mà y vÆ°Æ¡ng chút mệt má»i, gặp Nhược Hi cÅ©ng không tá» thái Ä‘á»™ gì khác lạ. Nhược Hi thì cần mẫn là m việc nhÆ° thÆ°á»ng. Nà ng chẳng ngại bị Khang Hy ghẻ lạnh, bởi váºy tâm trạng rất thanh thản. Thấy nà ng Ä‘iá»m đạm thÆ° thái, cá» chỉ khoai thai, hết giá» là m Lý Äức Toà n mỉm cÆ°á»i tá» vẻ tán thưởng:
- Äúng là má»™t ngÆ°á»i hiểu biết hiếm thấy! Và o tầm tuổi cô, ta chÆ°a đạt được đến mức trá»ng không kiêu khinh không nản thế nà y đâu.
Nhược Hi chẳng biết trả lá»i ra sao, Ä‘Ã nh cúi đầu tạ Æ¡n an đạt chiếu cố. Lý Äức Toà n không biết nà ng dốc sức phục vụ Khang Hy là vì má»™t nguyên do riêng. Nà ng vốn dÄ© xem nhẹ những ân sủng, mà đã xem nhẹ, thì có gì phải lo lắng.
Mấy hôm nay, Cá»u a ca, Tháºp a ca Ä‘á»u đóng cá»a tá»± kiểm, Tháºp tứ Ä‘i lại khó khăn nên ở nhà dưỡng thÆ°Æ¡ng, các a ca khác tuyệt nhiên không lá»™ diện. Nhược Hi những muốn tìm ai đấy để há»i thăm, nhÆ°ng không gặp được ai, lại không dám hà nh Ä‘á»™ng bồng bá»™t, dẫu sao thì bây giá» má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u mở to mắt giám sát nà ng, chẳng may lầm lá»—i, háºu quả khó lÆ°á»ng. Nhược Hi Ä‘Ã nh nén âu lo trong lòng, không mảy may để lá»™ ngoà i mặt, song ăn uống kém ngon miệng, lại suy nghÄ© lao lung, nên nà ng sút cân rất nhanh.
Buổi tối, Nhược Hi Ä‘ang ngồi thừ ngÆ°á»i trÆ°á»›c ngá»n đèn, tá»± nhủ không biết bây giá» Nhược Lan ra sao, thì chợt nghe có ngÆ°á»i gõ cốc cốc. Nhược Hi ngẩn ra má»™t lúc rồi má»›i bừng tỉnh, cháºm rãi đứng dáºy Ä‘i mở cá»a. Bên ngoà i vắng ngắt, nhÆ°ng trên đất đặt má»™t phong thÆ°.
Tim Ä‘áºp dữ dá»™i, Nhược Hi vá»™i nhặt lên rồi khép cá»a lại. Nà ng tá»±a lÆ°ng và o cá»a, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và hấp tấp mở thÆ°. Nét chữ của Tháºp tứ a ca “Ổn cả, đừng lo!†Bốn chữ lá»›n nhÆ° rồng bay phượng múa, ấn hằn xuống mặt giấy, má»±c vẫn còn lóng lánh, in cả ra sau. Nhược Hi áp chặt lá thÆ° và o ngá»±c, nhÆ° muốn để sức mạnh của Tháºp tứ truyá»n qua những con chữ thấm và o ngÆ°á»i nà ng. Nà ng nhắm mắt, lệ im lìm tuôn xuống, trái tim bao ngà y vẫn thấp thá»m giá» má»›i hÆ¡i hÆ¡i lắng lại.
Má»™t buổi chiá»u ná», Nhược Hi Ä‘ang sắp xếp bá»™ đồ trà bên chái sảnh thì VÆ°Æ¡ng Hỉ Ä‘i và o, cúi chà o nà ng và trịnh trá»ng báo:
- Hôm nay trên triá»u, Vạn tuế gia đã phục chức thái tá» cho Nhị a ca. Quần thần Ä‘á»u chúc mừng, Vạn tuế gia vui vẻ lắm.
Cuối cùng cÅ©ng xong, Nhược Hi thầm nghÄ©, Ä‘oạn cÆ°á»i bảo:
- Tháºt là việc đáng mừng!
Quan sát nà ng chốc lát, Vương Hỉ nói:
- Hoà ng thượng phục chức cho thái tá», tâm trạng phấn khởi, lại tuyên bố đợi sách láºp thái tá» xong, sẽ tấn phong Tam, Tứ, NgÅ© a ca là m Thân vÆ°Æ¡ng, Thất, Tháºp, Cá»u, Tháºp nhị, Tháºp tam, Tháºp tứ a ca là m Bối tá», khôi phục tÆ°á»›c Bối lặc cho Bát a ca.
Nhược Hi nhè nhẹ thở ra, bây giá» má»›i tháºt sá»± cÆ°á»i được. Sau cÆ¡n mÆ°a trá»i lại sáng! Khang Hy chá»n cách láºp lại thái tá» dÄ© nhiên là vì cha con nặng tình, nhÆ°ng quan trá»ng hÆ¡n có lẽ là do ông ngại thế lá»±c trong triá»u của Bát a ca. Giữa hai phe phái, ông quyết định chá»n thái tá», phe mà ông Ä‘Ãch thân dìu dắt, phe mà ông nắm rõ ngá»n nguồn lạch sông, phe mà ông hoà n toà n có thể sai khiến được.
Tà i sản của baongoc
Chữ ký của baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân MÆ°á»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi MÆ°Æ¡i
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:55 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 26.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Tháng TÆ° vá» vá»›i nhân gian, bÆ°á»›m bay én liệng, cá» trổ hoa tÆ°Æ¡i, non sông chúm chÃm, sức sống ngá»i ngá»i!
Bắc Kinh thá»i nà y vẫn chÆ°a ô nhiá»…m vì khói bụi, bầu trá»i xanh ngắt trong trẻo, mà u sắc Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng đầy đặn, khác nà o má»™t bức thủy há»a thanh tân. Gió xoay tròn tung tẩy trên không, thi thoảng có thể nghe tiếng nó cÆ°á»i khúc khÃch khi đùa trong rừng, giỡn cợt vá»›i đám chồi non. Chồi non má»›i nhú chÆ°a lâu, ánh lên óng mÆ°á»›t dÆ°á»›i nắng, mÆ°á»›t đến mát mắt, mÆ°á»›t đến mức tưởng chừng có thể thắp sáng trái tim ngÆ°á»i nhìn.
Tháng tÆ° là mùa Ä‘inh hÆ°Æ¡ng, những bông hoa tÃm bé xÃu vá»›i đủ sắc Ä‘áºm nhạt Ä‘Æ¡m chi chÃt đến trÄ©u cả đầu cà nh, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m lan tá»a rất xa. Nhược Hi Ä‘ang cầm giá» trúc hái hoa. PhÆ¡i khô rồi, có thể cho và o thức ăn là m gia vị, không thì Ä‘em pha nÆ°á»›c tắm rá»a, trị ngứa rất tốt. NhÆ°ng hoa Ä‘inh hÆ°Æ¡ng nhá», lại phải chá»n lúc nở rá»™ nhất, loại hết những bông còn he hé hoặc đã gần tà n, mất cả buổi sáng má»›i được lÆ°ng lá»ng giá», Nhược Hi đứng mãi đã thấy ê ẩm cả ngÆ°á»i, mồ hôi lấm tấm đầy trán.
Nà ng Ä‘ang cầm khăn tay thấm thấm thì thấy Tháºp a ca và Tháºp tứ a ca Ä‘i đến, bèn cúi mình thỉnh an. Hai ngÆ°á»i cùng ngó Ä‘inh hÆ°Æ¡ng trong giá», Tháºp a ca há»i:
- Việc nà y mà cÅ©ng tá»± là m à ? Bảo bá»n tiểu thái giám Ä‘i hái là được mà . Mặt cháy nắng hết rồi!
Nhược Hi báºt cÆ°á»i:
- Äể há» là m, há» chỉ nhồi hoa và o là n thôi, có phân biệt gì hoa tốt hoa xấu. Tôi không yên tâm.
Tháºp tứ than:
- Mỗi mình cô cầu kỳ thế!
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i, không nói gì. Lát sau, thấy hai ngÆ°á»i không có ý định Ä‘i, nà ng há»i:
- Hôm nay các anh nhà n rá»—i nhỉ? Äịnh xem tôi hái hoa chăng?
- Chủ ý đến tìm cô mà – Tháºp a ca nói – Ngá»c Äà n bảo cô Ä‘i hái Ä‘inh hÆ°Æ¡ng, bá»n ta nghÄ© mãi, Ä‘oán chỉ ở đây có hoa nà y thôi.
Tháºp tứ ngó vạt Ä‘inh hÆ°Æ¡ng sau lÆ°ng Nhược Hi:
- Mấy cây kia là do Hiếu Trang Văn hoà ng háºu tá»± tay trồng đấy.
Nhược Hi “A†má»™t tiếng, không đừng được phải ngoảnh lại nhìn. Äại Ngá»c Nhi, mỹ nhân truyá»n kỳ của thảo nguyên! Tá»± dÆ°ng lòng nà ng man mác “ngÆ°á»i Ä‘i theo gió mất rồi, Ä‘inh hÆ°Æ¡ng vẻ cÅ© còn cÆ°á»i gió xuânâ€.
Má»™t lúc thôi xúc cảm, nà ng má»›i há»i:
- Chủ ý đến tìm tôi? Vì việc gì?
Tháºp tứ bảo Tháºp a ca:
- Em nói cấm có sai. Cô ấy quên rồi!
Tháºp a ca gáºt đầu:
- Ngà y sinh ngÆ°á»i khác thì nhá»› nằm lòng, chỉ xao lãng ngà y sinh của mình thôi.
Nhược Hi nghe váºy sá»±c nhá»›, ba hôm nữa là sinh nháºt nà ng. Sinh nháºt thứ mÆ°á»i tám của Mã Nhi Thái Nhược Hi, cÅ©ng là sinh nháºt thứ ba mÆ°Æ¡i của TrÆ°Æ¡ng Tiểu Văn. Kể ra tháºt trùng hợp vì Nhược Hi và Tiểu Văn lại sinh cùng ngà y. ChÆ°a biết chừng sá»± trùng hợp ấy chÃnh là nguyên nhân khiến nà ng vỠđây.
Lòng bỗng bùi ngùi, Nhược Hi than:
- Có cô gái nà o muốn nhớ ngà y sinh của mình đâu? Năm qua năm, chỉ để nhắc rằng mình lại già một tuổi.
Tháºp tứ cÆ°á»i bảo Tháºp a ca:
- Nghe kìa! Thà nh ra lỗi của chúng ta.
Tháºp a ca cÅ©ng cÆ°á»i, rồi há»i:
- Già hay trẻ hẵng mặc kệ nó đấy. Cô có thÃch món gì đặc biệt không?
- Mua Ãt đồ lặt vặt cho tôi nhÆ° má»i năm là được.
- Mấy năm cùng một kiểu không chán à ?
- Thứ tháºt sá»± muốn thì ngoà i tầm tay. Cứ ra ngoà i cung mua đồ chÆ¡i gì mÆ¡i má»›i hay hay cho tôi là xong.
Nghe đến đây, Tháºp a ca và Tháºp tứ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Rồi Tháºp tứ chăm chú nhìn Nhược Hi, giá»ng chân thà nh:
- Cô cứ nói xem, được hay không tÃnh sau.
Tháºp a ca cÅ©ng trân trân nhìn Nhược Hi. Nà ng quay mặt Ä‘i, ngẫm nghÄ©. Từ ngà y và o cung, tuy má»—i dịp tết nhất Ä‘á»u được gặp Nhược Lan, nhÆ°ng chỉ thăm há»i qua loa, không được cùng nà ng tâm tình thủ thỉ. Nếu sinh nháºt mà có Nhược Lan ở bên thì thá»±c là má»™t món quà tuyệt diệu. Khổ ná»—i quy định trong cung rất ngặt nghèo, đâu cho phép chị em nà ng tán gẫu chuyện nhà chuyện cá»a. ChÆ°a kể so vá»›i những ngÆ°á»i mà gặp gỡ thân nhân còn khó hÆ¡n lên trá»i, Nhược Hi đã là may mắn lắm. Lại nói, sóng gió thái tá» má»›i yên chÆ°a bao lâu, bản thân Bát a ca còn Ãt xuất hiện trong cung, đến giá» nà ng vẫn chÆ°a gặp chà ng, hà tất vì má»™t mong Æ°á»›c cá nhân, nà ng lại chuốc thêm miệng tiếng ngÆ°á»i Ä‘á»i cho chà ng chứ.
Bởi váºy nà ng quay lại mỉm cÆ°á»i:
- Sinh nháºt thôi mà , các anh cứ tặng tôi món gì hay hay ấy!
Tháºp a ca và Tháºp tứ Ä‘á»u im lặng. Tháºp tứ đăm đăm nhìn nà ng:
- Cô ở trong cung lâu ngà y, bắt đầu há»c được cái thói nói năng lấp lá»ng rồi, không còn thẳng thắn nhÆ° xÆ°a nữa.
Nhược Hi nghÄ© bụng, hoà ng cung là nÆ¡i nà o? NgÆ°á»i xốc nổi đến đâu, và o cung cÅ©ng biến thà nh cẩn tháºn cả. NhÆ°ng không muốn giải thÃch, nà ng chỉ lấy giá»ng nghiêm túc bảo Tháºp tứ:
- Sinh nháºt thì có gì mà phải rầm rÄ©? Các anh bình an vô sá»±, má»i ngÆ°á»i chúng ta Ä‘á»u bình an vô sá»±, đấy má»›i là điá»u quan trá»ng nhất.
Tháºp tứ nghe váºy, mặt lá»™ vẻ tÆ° lá»±, lẳng lặng nhìn nà ng. Tháºp a ca hình nhÆ° cÅ©ng nhá»› lại cÆ¡n phong ba vừa qua, sắc diện trầm mặc hẳn Ä‘i, đứng yên má»™t bên không nói không rằng.
Từ sau vụ xá» phạt, Nhược Hi đã gặp hai ngÆ°á»i nà y hai lần, nhÆ°ng đôi bên Ä‘á»u giả vá» nhÆ° chÆ°a từng xảy ra chuyện gì, chỉ chà o há»i đối đáp bình thÆ°á»ng, không má»™t lần nhắc đến tai vạ. Hôm nay, vì má»™t câu nói nóng nảy của Nhược Hi, bá»n há» lại thà nh u ám.
Nhược Hi gắng xua Ä‘uổi mối thÆ°Æ¡ng cảm trong lòng, mỉm cÆ°á»i bảo:
- Các anh không Ä‘i thì tôi mặc kệ nhé! Tôi còn phải hái hoa, dạo nà y Ä‘Æ°Æ¡ng rảnh rá»—i, tranh thủ hái Ãt nhiá»u, bằng không lỡ dịp là phải đợi sang năm kia đấy.
Tháºp a ca cÆ°á»i xòa:
- Thế thì Ä‘i thôi, không là m mất thá»i gian của cô nữa.
Tháºp tứ vẫn cứ thần ngÆ°á»i ra, im lìm ngó Nhược Hi mãi, khiến hai ngÆ°á»i kia phải Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Tháºp a ca vá»— vai gã há»i:
- Nghĩ gì em?
Bấy giá» Tháºp tứ má»›i bừng tỉnh:
- Không có gì, nhớ lại một bà i thơ thôi mà .
Tháºp a ca giá»…u:
- LÅ© má»t sách các ngÆ°á»i, bạ lúc nà o cÅ©ng sợ thiên hạ không biết các ngÆ°á»i có há»c. Nhá»› bà i gì?
Tháºp tứ tủm tỉm nhìn Nhược Hi, cháºm rãi ngâm:
- Khuyên ngÆ°á»i chá»› tiếc áo tÆ¡ và ng, Khuyên ngÆ°á»i hãy tiếc lúc xuân sang, Hoa Ä‘Æ°Æ¡ng thì hái ngÆ°á»i mau hái, Chá»› đợi hoa phai luống bẽ bà ng.
Nhược Hi yên lặng nghe hết, mỉm cÆ°á»i không đáp lại. Tháºp a ca thì có vẻ Ä‘á»™ng tâm, ngÆ¡ ngẩn nhìn Nhược Hi má»™t lúc rồi khe khẽ thở dà i. Nhược Hi cúi mình chà o cả hai, quay Ä‘i tiếp tục hái hoa, không để ý đến bá»n há» nữa.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i rồi, nụ cÆ°á»i Ä‘á»ng nÆ¡i khóe miệng nà ng nhạt dần, miệng cảm thấy đắng ngắt. Tuổi của nà ng, bất kể cổ đại hay hiện đại, Ä‘á»u đã quá lứa gả chồng. Nà ng vừa hái hoa, vừa thầm khấn, tôi không muốn trở thà nh truyá»n kỳ, tôi chỉ muốn là m má»™t cô gái bình thÆ°á»ng, dẫu từng tổn thÆ°Æ¡ng, phải giấu trái tim mình và o nÆ¡i sâu kÃn nhất, song vẫn nuôi hi vá»ng sẽ có má»™t ngÆ°á»i sẵn lòng dùng tấm chân tình khêu cái nhụy và ng ẩn dÆ°á»›i lá»›p lá»›p cánh hoa ra. NhÆ°ng con ngÆ°á»i đáng mặt gá»i gắm ấy, giá» Ä‘ang ở đâu?
Tà i sản của baongoc
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:56 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 27.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Vừa ngắm dung nhan mình trong chiếc gÆ°Æ¡ng lăng tiêu, Nhược Hi vừa Ä‘Æ°a ngón tay rá» nhẹ qua mặt. Là n da còn mịn mà ng trắng trẻo, đôi mắt còn trong sáng long lanh, bá» môi còn thắm tÆ°Æ¡i mÆ¡n mởn. Äây vẫn là má»™t khuôn mặt trẻ trung, nhÆ°ng trái tim thì già nua rồi, già vì những lắng cặn bi thÆ°Æ¡ng.
Hôm nay Nhược Hi không phải Ä‘i là m, nà ng nên ká»· niệm sinh nháºt thế nà o nhỉ? Bánh ga tô chăng? Hồi ở Bắc Kinh, năm nà o mẹ cÅ©ng mua má»™t chiếc bánh cho nà ng, sau nà ng chuyển đến Thâm Quyến, mẹ lại gá»i lá»i chúc và tình yêu bằng cách nhá» anh trai nà ng đặt bánh sinh nháºt qua mạng. Nằm sấp mình trên bà n, Nhược Hi không muốn gượng dáºy nữa. Bốn năm đã qua, đôi chút hi vá»ng quay vá» cÅ©ng tiêu tan từ lâu. Xem ra Ä‘á»i nà y kiếp nà y nà ng Ä‘Ã nh an pháºn là m Mã Nhi Thái tiểu thÆ° thôi.
Cứ nghÄ© sinh nháºt là ngà y mẹ sinh hạ mình, lòng lại trà o lên ná»—i buồn Ä‘au khôn cưỡng, Nhược Hi không muốn nhá»› nhung ngà y nà y là m gì nữa, bèn đứng dáºy vá»› bừa má»™t cuốn sách trên giá, ngồi nghiêng trên sáºp Ä‘á»c.
Xem bìa da thì là má»™t cuốn ÄÆ°á»ng thi, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng chẳng báºn tâm. Láºt ngẫu má»™t trang lại đúng và o bà i Du tá» ngâm của Mạnh Giao, nà ng liá»n ném bẹt cuốn sách xuống bà n, váºy mà lá»i thÆ¡ vẫn vá»ng vang trong tâm tưởng:
Sợi chỉ nơi tay mẹ, trên áo con đi xa
Lên Ä‘Æ°á»ng mẹ khâu kỹ, lo ná»—i muá»™n vá» nhÃ
Ai bảo lòng tấc cá», báo được ánh xuân qua.
Nhược Hi thở dà i, ngả mình ra sáºp, nhắm mắt lại.
ÄÆ°Æ¡ng lúc thÆ°Æ¡ng thân, chợt nghe có tiếng gõ cá»a, nà ng ngồi báºt dáºy, sá»a sang y phục rồi nói:
- VÃ o Ä‘i!
Má»™t cung nữ lạ mặt tÆ°Æ¡i tỉnh đẩy cá»a Ä‘i và o. Nhược Hi ngạc nhiên, vá»™i vã đứng dáºy. Cung nữ ná» nhún gối chà o:
- Nhược Hi cô nÆ°Æ¡ng cát tÆ°á»ng! Nô tỳ là Thái Hà , cung nữ hầu hạ LÆ°Æ¡ng chủ tá».
Nhược Hi khẽ “Ồ†một tiếng. Thái Hà tiếp:
- Chủ tá» nói vô tình trông thấy mẫu hoa rất đặc biệt trên khăn tay của má»™t cung nữ, há»i ra má»›i biết là do cô nÆ°Æ¡ng vẽ, nên muốn má»i cô qua bên ngÆ°á»i, giúp há»a mấy mẫu hoa.
Nhược Hi tần ngần, rồi đáp: “Äược!â€
Thái Hà đi trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Nhược Hi theo sau. TrÆ°á»›c nay nà ng gặp LÆ°Æ¡ng phi cÅ©ng nhiá»u lần, nhÆ°ng đây là lần đầu kể từ ngà y và o cung nà ng tá»›i chá»— bà ở. LÆ°Æ¡ng phi là mẹ Bát a ca, vá»›i nà ng còn có quan hệ bắc cầu là Nhược Lan, nhÆ°ng chạm mặt Nhược Hi, bà luôn lạnh nhạt, Nhược Hi cÅ©ng chỉ cúi mình hà nh lá»… cho phải phép. Trong khi đó, bốn năm nay, thái Ä‘á»™ của các nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng khác đối vá»›i nà ng má»—i ngà y má»™t cải thiện, thoạt đầu lãnh đạm hồ nghi, bây giá» hòa nhã thân ái, bởi dẫu sao thì ngoà i Lý Äức Toà n, Nhược Hi cÅ©ng là ngÆ°á»i được Khang Hy tÃn nhiệm nhất trong số hầu cáºn. Ngay trong vụ thái tá» bị phế, ai cÅ©ng tưởng Nhược Hi sẽ bị ảnh hưởng vì là ngÆ°á»i bên “phe Bát giaâ€, sau lại thấy Khang Hy vẫn đối xá» vá»›i nà ng nhÆ° cÅ©, ngÆ°á»i trong cung cà ng thêm vì nể.
Thái Hà vén rèm giúp:
- Cô nương tự và o nhé!
Nhược Hi gáºt đầu, bÆ°á»›c và o nhà . Sảnh giữa vắng tanh, nghe từ chái sảnh có tiếng chuyện trò vẳng sang, nà ng bèn bÆ°á»›c sang bên ấy. Cung nữ Thái Cầm đứng sau rèm châu trông thấy nà ng, vá»™i vén rèm lên. Thái Cầm là nữ quan có phẩm tráºt cao nhất trong cung LÆ°Æ¡ng phi, lại rất được LÆ°Æ¡ng phi xem trá»ng. Nhược Hi tá»›i gần, mỉm cÆ°á»i nói khẽ:
- Phiá»n chị quá!
Thái Cầm mỉm cÆ°á»i đáp lá»…, không nói năng gì, chỉ Ä‘Æ°a tay má»i.
Và o tá»›i nÆ¡i, Nhược Hi trông thấy ngay LÆ°Æ¡ng phi Ä‘ang ngồi nghiêng trên sáºp. Ngồi chếch bên dÆ°á»›i là Nhược Lan, mình báºn cung trang. Nhược Hi xao xuyến cả ngÆ°á»i, liá»n nhún gối thỉnh an:
- LÆ°Æ¡ng phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cát tÆ°á»ng! Phúc tấn cát tÆ°á»ng!
LÆ°Æ¡ng phi cất tay, cho nà ng đứng dáºy, Ä‘iá»m đạm bảo:
- Thấy hoa ngÆ°Æ¡i vẽ Æ°a nhìn, nên cho ngÆ°á»i gá»i ngÆ°Æ¡i sang vẽ giúp và i bông.
Nhược Hi cÆ°á»i đáp:
- Nương nương thấy vừa mắt, là vinh hạnh của nô tỳ.
Lương phi sai cung nữ bê cẩm đôn lại cho Nhược Hi ngồi. Nà ng vội từ tạ, Lương phi bèn bảo:
- Thế ngươi định lát nữa vừa đứng vừa vẽ hay sao?
Nhược Hi thấy trong nhà ngoà i Nhược Lan, LÆ°Æ¡ng phi, cÅ©ng chỉ có cung nữ Thái Cầm Ä‘ang đứng chá»±c bên rèm, bởi váºy bèn vâng lá»i ngồi xuống, rồi quay vá» phÃa Nhược Lan cÆ°á»i, Nhược Lan cÅ©ng tủm tỉm đáp lại.
LÆ°Æ¡ng phi liếc hai ngÆ°á»i:
- Chẳng mấy khi Nhược Lan và o cung, tình cỠsao chị em được gặp nhau.
Bấy giá», Thái Cầm đã mang giấy bút và má»±c đến, xếp ngay ngắn trên mặt bà n. LÆ°Æ¡ng phi đứng dáºy:
- Nhược Hi, ngÆ°Æ¡i ở đây vẽ nhé! Nhược Lan, chỉ cho em con biết ta thÃch kiểu dáng nhÆ° thế nà o.
Hai chị em đứng dáºy nghe dặn. LÆ°Æ¡ng phi nói xong thì cùng Thái Cầm Ä‘i sang chÃnh sảnh.
Nhược Lan bước tới gần, âu yếm vuốt má Nhược Hi, trách:
- Toà n trò nghịch của em thôi. Hai hôm trÆ°á»›c, Bối lặc gia sai ngÆ°á»i đến dặn chị và o cung thăm há»i ngạch nÆ°Æ¡ng. Chị thắc mắc đầy bụng. Lá»… chẳng phải Tết thì không, sao lại muốn chị và o đây kìa? NhÆ°ng nghÄ© lại, bảo đúng dịp sinh nháºt em còn gì? Nên biết thể nà o cÅ©ng phải gặp em.
Nhược Hi cÆ°á»i toe, tá»±a và o ngÆ°á»i chị, nÅ©ng nịu há»i:
- Lẽ nà o chị không muốn gặp?
Nhược Lan cÆ°á»i nụ, không nói năng gì. Hai ngÆ°á»i lặng lẽ ôm nhau má»™t lúc, rồi Nhược Hi dắt tay chị đến bên bà n, để chị ngồi cạnh. Vẫn cÆ°á»i vá»›i chị, nà ng vừa cầm bút lên vừa há»i:
- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thÃch hoa gì?
- Hoa gì mà u sắc nhã nhặn giản dị ấy.
Nhược Hi gáºt gáºt đầu, ngẫm nghÄ© rồi vẽ hoa lê, vẽ liá»n mấy cụm chi chÃt hoa, nhÆ°ng không lá. Nhược Lan im lặng ngồi xem, đợi Nhược Hi xong xuôi hết rồi má»›i nói:
- Mấy năm trong cung em há»c được nhiá»u nhỉ. Lúc đầu chị còn tưởng là viện cá»› thôi, nà o ngá» vẽ đẹp tháºt! Chị trông mà cÅ©ng thÃch nữa.
Nhược Hi gác bút:
- Quá dá»…, thÃch bao nhiêu có bấy nhiêu. Lát vá» em vẽ rồi sẽ nhá» ngÆ°á»i Ä‘Æ°a đến cho chị.
Trong bụng nà ng nghÄ©, mình há»c vẽ từ nhá», tuy không tà i tình, nhÆ°ng nắn nót hoa lá cà nh thì thừa sức, hoà ng cung lại chẳng có trò giải trà nà o, Ä‘Ã nh đổ thá»i gian và o những việc nà y, nhá» thế cà ng lúc cà ng thà nh thục.
Hai ngÆ°á»i ngồi yên bên nhau. Nhược Hi hân hoan ngáºp lòng, tưởng đâu được trở vá» hồi má»›i tá»›i phủ Bối lặc, không phải báºn tâm gì nhiá»u, chỉ lo nghÄ© xem nên giết thá»i gian vô vị bằng cách nà o, việc quan trá»ng nhất hằng ngà y là nên chÆ¡i đùa ra sao. Nà ng vừa nghÄ© vừa nhoẻn cÆ°á»i, nhẹ ngả đầu và o vai Nhược Lan. Hát hò, đánh nhau, đấu khẩu vá»›i lão Tháºp, bị Tháºp tứ trêu ghẹo, đá cầu vá»›i a hoà n… cảnh xÆ°a lần giở trong tâm trÃ, ngỡ nhÆ° chuyện má»›i hôm qua, váºy mà đã xa cách đến bốn năm. Thì ra mấy năm nay, quãng Ä‘á»i vui vẻ nhất của nà ng lại là thá»i gian ở phủ Bát Bối lặc.
Một lúc sau, Nhược Lan nhẹ nhà ng khơi mà o:
- MÆ°á»i tám rồi đấy!
Nhược Hi tiện miệng “Ừm†má»™t tiếng, Nhược Lan đẩy thẳng đầu em dáºy, nhìn nà ng. Nhược Hi cÅ©ng lặng lẽ nhìn lại, Nhược Lan nghiêm túc há»i:
- Em ở bên Hoà ng a ma bốn năm, có dá»± tÃnh gì rồi? – Nà ng liếc mắt vá» phÃa rèm, lại khẽ khà ng tiếp – Trong lòng em đã có ý trung nhân nà o chÆ°a?
Ôi bà chị nà y! Tháºt giống mẹ Tiểu Văn quá Ä‘i! Thoạt tiên thì sợ nà ng thÃch ngÆ°á»i ta, sau nà y lại lo vì sao không bồ bịch. Nhược Hi vừa cảm Ä‘á»™ng, vừa ức chế, nhÆ°ng không lá»™ ra mặt, chỉ cÆ°á»i hì hì:
- Mấy năm trước, chị chẳng bảo em đừng rung động linh tinh đó sao?
Nhược Lan trừng mắt:
- Hồi ấy em sắp nháºp cung, ai biết Hoà ng a ma chá»n em hay muốn ban em cho công tá» nhà nà o. Rung Ä‘á»™ng cÅ©ng vô Ãch, tá»™i gì tá»± chuốc Æ°u phiá»n? – Nà ng ngồi lặng Ä‘i chốc lát, rồi tiếp – NhÆ°ng bây giá» em lá»›n thế nà y, lại được Hoà ng a ma coi trá»ng, có thể tâu xin cho bản thân trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i. CÅ©ng nên tÃnh toán dà i lâu Ä‘i, chẳng lẽ định là m cung nữ suốt Ä‘á»i hay sao?
Nhược Hi chỉ cÆ°á»i, không đáp. Nhược Lan cầm tay nà ng, nhìn chiếc vòng ngá»c ở cổ tay:
- Còn đeo cơ à !
Nhược Hi thót tim, vá»™i rút tay lại. Nhược Lan cÅ©ng không pháºt ý, yên lặng ngẫm nghÄ© má»™t lúc:
- Nếu em tháºt lòng Æ°a Tháºp tam đệ, thì bảo Tháºp tam đến gặp Hoà ng a ma mà xin em vỠ– Nà ng lưỡng lá»± – Ngoà i ra, chị thấy Tháºp đệ vẫn thÆ°Æ¡ng tưởng em, theo chú ấy cÅ©ng không hẳn là không được. Chỉ hiá»m Tháºp phúc tấn…
Nà ng ngừng hẳn lại, chợt cÆ°á»i khẽ:
- NhÆ°ng chẳng sợ, vá»›i cái tÃnh nà y, lại còn lo em bị cô ta lấn lÆ°á»›t Æ°?
Nhược Hi im lặng nghe. Chỉ vì má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà bắt nà ng phải sống cùng mái nhà vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác, rồi đấu đá vá»›i cô ta suốt Ä‘á»i? Phải bao nhiêu tình yêu má»›i đủ để nà ng chịu Ä‘á»±ng cái giá đó?
Một lát sau, Nhược Lan gợi ý:
- Kể ra, Tháºp tứ đệ cÅ©ng khá thiết tha đến em.
Nhược Hi không nhịn được, phá lên cÆ°á»i:
- Nhiá»u thế hả chị? Còn nữa không?
Vốn chỉ là một câu đùa, nhưng Nhược Lan đáp lại một cách nghiêm túc:
- Bát gia đối với em cũng rất ân cần.
Nhược Hi tắt cÆ°á»i, ngoảnh mặt Ä‘i chá»— khác, gượng gạo bảo:
- Chị cứ nói mãi thế nà y, hóa ra các a ca Ä‘á»u nồng nhiệt vá»›i em cả. Chẳng biết em thà nh mỡ mèo tá»± khi nà o nữa.
Nhược Lan mỉm cÆ°á»i. Nhược Hi nhìn thẳng ra trÆ°á»›c mặt, u uẩn nói:
- Nếu phải lấy ai đó, thì em muốn má»™t ngÆ°á»i toà n tâm toà n ý vá»›i em. Chị hiểu không?
Nhược Lan nÃn lặng. Nhược Hi ngoảnh mặt lại, nghÄ© tá»›i việc Nhược Lan không há» rung Ä‘á»™ng vá»›i Bát a ca, nà ng dịu dà ng há»i:
- Äừng chỉ bà n chuyện em, mấy năm nay chị sống có ổn không? Tuy có gặp mặt, nhÆ°ng chÆ°a được dịp nà o há»i trá»±c tiếp.
Nhược Lan cụp mắt xuống, đăm đăm ngó bông hoa lê Nhược Hi vừa vẽ, bình thản nói:
- Có gì khác được chứ?
Nhược Hi buột miệng:
- Sao không quên đi?
Nhược Lan cứng ngÆ°á»i, lâu lắm má»›i lặng lẽ đáp:
- Muốn quên nhưng không quên được.
Nhược Hi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu:
- Vì sao không trân trá»ng ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c mặt mình?
Nhược Lan vụt ngẩng đầu lên, cô em nhìn thẳng và o mắt nà ng. Hai ngÆ°á»i chằm chằm nhìn nhau má»™t lúc, cuối cùng Nhược Lan mỉm cÆ°á»i não nuá»™t, quay mặt Ä‘i:
- Chị không háºn anh ta, nhÆ°ng cÅ©ng không thể tha thứ. Nếu anh ta đừng phái ngÆ°á»i Ä‘i dò la, là m sao… phải… chết?
Giá»ng nà ng nghẹn ngà o, thanh âm run run, không nói tiếp được nữa. Nhược Hi thở dà i, yếu á»›t thanh minh:
- Nhưng anh ấy không cố ý.
Thấy chị không tranh cãi, Nhược Hi buồn bã nghÄ©, mấy ngÆ°á»i chúng ta đây tháºt giống má»™t nùi tÆ¡, không sao gỡ ra được. Ai cÅ©ng khăng khăng cố chấp, thà má»™t mình má»™t ý chứ không chịu nghÄ© thoáng ra, dẫu cái giá phải trả là ná»—i cô Ä‘Æ¡n suốt kiếp. Nhìn Nhược Lan rất lâu, Nhược Hi lại ngáºm ngùi nhấc bút, im lìm vẽ má»™t bụi âu thạch nam nở tÆ°ng bừng. Vẽ xong má»›i cảm thấy nguôi ngoai đôi chút.
Nét bút vừa ráo má»±c, Thái Cầm cÅ©ng và o tá»›i, mỉm cÆ°á»i há»i:
- Cô nương vẽ xong chưa?
Nhược Hi đáp xong rồi, Ä‘Æ°a mẫu hoa cho cô ta xem, rồi cùng Nhược Lan bÆ°á»›c sang chÃnh sảnh.
Lương phi đón mẫu hoa, vừa ngắm vừa bảo:
- Äây là hoa lê, nhÆ°ng chả mấy ngÆ°á»i thêu hoa lê lên khăn nhỉ!
Nhược Hi thưa:
- Vốn lấy ý trong Vịnh hoa lê ở cung Hư Linh, bà i từ theo điệu Vô tục niệm của Khưu Xứ Cơ.
LÆ°Æ¡ng phi mỉm cÆ°á»i:
- Dáng mạo tao nhã, khà chất thanh cao, tinh thần anh hà o, tÆ° dung trác việt. Ta tháºt không dám nháºn đâu – Bà lại đỡ lấy mẫu vẽ kia, xem xét má»™t lúc – Hoa gì đây? Ta chÆ°a trông thấy bao giá».
Bấy giá» Nhược Hi má»›i nhá»› ra, thầm trách vá»› vẩn tháºt. Ban nãy cứ mải nghÄ© hà m ý của âu thạch nam là “cô Ä‘á»™câ€, bèn vẽ theo dòng cảm xúc mà quên bẵng mất đây là loà i hoa má»c ở đồng dã Tô Cách Lan, cÅ©ng chẳng buồn cân nhắc Trung Quốc hiện nay có thứ hoa nhÆ° thế nà y không nữa. Nà ng thần ngÆ°á»i ra má»™t lúc, má»›i cháºm chạp đáp:
- Äây là má»™t loại Ä‘á»— quyên – Thầm nhủ âu thạch nam thuá»™c há» Ä‘á»— quyên thá»±c, kể ra không phải là nói dối – Thông thÆ°á»ng sinh trưởng trên vách núi cheo leo nên Ãt khi bắt gặp. Nô tỳ cÅ©ng chỉ ngẫu nhiên trông thấy má»™t lần trên Ä‘Æ°á»ng từ tây bắc vá» kinh.
LÆ°Æ¡ng phi gáºt đầu, ngắm mẫu hoa rồi bảo:
- Có vẻ cô ngạo thoát tục lắm – Bà cÆ°á»i nhìn Nhược Hi – Äúng là má»™t ngÆ°á»i thông minh khéo léo!
Thấy việc đã ổn thá»a, Nhược Hi bèn bái chà o xin lui. Nhược Lan mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng, Nhược Hi cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp lại, rồi tá»± mình trở vá».
Nà ng lẳng lặng Ä‘i, không hiểu vô tình hay hữu ý, lại lạc bÆ°á»›c tá»›i Ä‘iện Thái Hòa. Nà ng nấp và o góc tÆ°á»ng, dõi mắt vá» phÃa cá»a Ä‘iện. Äứng mãi, chẳng biết lâu hay chóng, đến lúc tan triá»u, nà ng trông thấy trong đám quan viên lá»›n nhá» lục tục Ä‘i ra có má»™t bóng dáng quen thuá»™c Ä‘ang lững thững bÆ°á»›c. Thân hình tiá»u tụy hẳn Ä‘i, nhÆ°ng phong thái vẫn ung dung nho nhã, chỉ hiá»m cách quá xa nên không trông rõ mặt. Váºy mà nà ng vẫn cảm nháºn được sắc diện tÆ°Æ¡i tỉnh, nhÆ°ng đôi mắt không há» vÆ°Æ¡ng nét cÆ°á»i của chà ng.
Äầu óc trống rá»—ng, Nhược Hi trân trối nhìn chà ng Ä‘i xuống báºc cấp, lại nhìn chà ng băng ngang qua khoảnh sân trÆ°á»›c Ä‘iện, xung quanh còn những ngÆ°á»i khác Ä‘i cùng, nhÆ°ng sao trông chà ng vẫn cô Ä‘á»™c, vẫn lẻ loi đến thế! Nắng giữa trÆ°a tá»a xuống mình chà ng, mà không tà i nà o chạm được tá»›i trái tim. CÅ©ng nhÆ° âu thạch nam trên đồng hoang Tô Cách Lan, vẻ ngoà i rạng rỡ nhÆ° váºy, song không che Ä‘áºy được tâm hồn tịch mịch cô liêu.
Bá»—ng dÆ°ng chà ng đứng sững lại, ngoái đầu nhìn vá» phÃa nà ng nấp. Nhược Hi giáºt mình, vá»™i rụt cổ, dán chặt lÆ°ng và o bức tÆ°á»ng phÃa sau, tim Ä‘áºp nhÆ° trống dồn. Tá»›i lúc không kiá»m chế được, nà ng len lén thò đầu ra thì chỉ còn thấy bóng chà ng. Chà ng Ä‘ang Ä‘i xa mãi, dần dần biến mất ngoà i đại môn. NhÆ° bị thôi thúc, Nhược Hi hấp tấp chạy rảo theo hà ng hiên lát đá bạch ngá»c. Äám thái giám thị vệ tuy có hÆ¡i kinh ngạc, nhÆ°ng vì Ä‘á»u biết nà ng là ai, nên cÅ©ng chỉ nhìn theo mà thôi.
Nhá»› ra Thanh triá»u quy định ngà y thÆ°á»ng văn võ bá quan ra và o theo cá»a ngách bên trái Ngá» môn, còn vÆ°Æ¡ng công tôn thất ra và o theo cá»a ngách bên phải, Nhược Hi bèn theo Ä‘Æ°á»ng gần nhất chạy lên nÆ¡i cao, nấp sau cá»™t trông xuống, quả nhiên thấy các vÆ°Æ¡ng gia và a ca Ä‘i qua bên phải. Từ Ä‘iểm cao nà y, nà ng vẫn chỉ nhìn được mé lÆ°ng chà ng. Chà ng vừa khoan thai bÆ°á»›c vừa cÆ°á»i nói vá»›i ngÆ°á»i Ä‘i bên cạnh.
Dần dà ra tá»›i Ngá» môn, trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c qua ngưỡng cá»a, chà ng bá»—ng đứng lại, quay ra sau, ngẩng đầu ngó lên chá»— nà ng Ä‘ang nấp. Nhược Hi dán sát ngÆ°á»i, đầu áp lên thân cá»™t, không mảy may nhúc nhÃch. Má»™t lát sau, khi nà ng thò đầu ra, bên dÆ°á»›i đã không còn ai cả, chỉ có nắng quá trÆ°a đổ xuống ná»n sân, hắt lên chói lòa khiến mắt nà ng nhức nhối. Nhược Hi đăm đăm nhìn xuống dÆ°á»›i, lÆ°ng áp và o cá»™t, từ từ trượt thấp mình cho đến khi ngồi bệt ra đất.
Nà ng vẫn buồn ná»—i Nhược Lan khÆ° khÆ° chấp niệm không chịu buông tay, nhÆ°ng bản thân nà ng thì sao đây? Nếu nà ng đừng canh cánh mãi kết cục mai sau, biết dÅ©ng cảm lên má»™t chút… Nếu nà ng đừng bÆ°á»›ng bỉnh, chịu giảm bá»›t yêu cầu, sẵn lòng chia sẻ chồng chung vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác… Nếu nà ng Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n, dá»… dà ng tin rằng chà ng yêu nà ng…
Như thế, chẳng phải sẽ tốt hơn ư?
Tà i sản của baongoc
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:56 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 28.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Má»™t thái giám Ä‘i ngang qua, nhìn thấy Nhược Hi thì giáºt thót mình, vá»™i vã thỉnh an nà ng. Nhược Hi hấp tấp đứng dáºy cho hắn bình thân, rồi cÅ©ng tÄ©nh trà để Ä‘i vá». Trên Ä‘Æ°á»ng quay lại chá»— ở, thoáng thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘i phÃa trÆ°á»›c có vẻ giống Tháºp tứ a ca, nà ng bèn rảo chân nhanh hÆ¡n, nhìn kỹ thì quả đúng là gã, liá»n cất tiếng gá»i. Tháºp tứ ngoái lại, nháºn ra Nhược Hi, gã dừng bÆ°á»›c đợi nà ng bắt kịp:
- ThỠtinh, đi đâu đây?
Nhược Hi không cúi chà o, chỉ cÆ°á»i:
- Thế anh thì đi đâu?
- Tan triá»u xong, và o vấn an ngạch nÆ°Æ¡ng, giỠđịnh lại chá»— cô.
Nhược Hi khẽ “A†má»™t tiếng. Hai ngÆ°á»i sóng bÆ°á»›c, Nhược Hi tiện miệng há»i:
- Sao anh không ở thăm nương nương thêm một lúc?
Tháºp tứ nÃn lặng, Nhược Hi đâm thắc mắc, trả lá»i câu nà y khó lắm Æ°? Mãi má»™t lát sau, Tháºp tứ má»›i đáp:
- Không giấu gì cô! Thấy Tứ ca và Tháºp tam ca Ä‘á»u ở đấy, ta chẳng muốn nấn ná.
Nhược Hi lặng lẽ bÆ°á»›c cùng Tháºp tứ, miên man nghÄ© ngợi cho đến lúc vá» táºn sân nhà má»›i lên tiếng lại:
- Anh đợi ở đây! Tôi bê cái bà n nhá» ra, hôm nay pha trà ngon má»i anh.
Nói xong, nà ng Ä‘i và o nhà , Tháºp tứ cÅ©ng theo sau, định giúp nà ng bê bà n, nà ng vá»™i đẩy gã:
- Mau ra ngoà i kia! Anh uống trà ở đây, ai trông thấy thì cÅ©ng Ä‘Ã nh thôi, nhÆ°ng để ngÆ°á»i ta bắt gặp anh kê bà n ở nhà tôi thì dở lắm.
Tháºp tứ nghe váºy, Ä‘Ã nh trở ra sân.
Nhược Hi đặt bà n dÆ°á»›i tán hoa quế, lại thêm hai chiếc ghế thấp, bên cạnh má»™t bếp lò nho nhá», trên bà n bá»™ đồ trà tá» sa. Nà ng ngó cổng Ä‘ang mở, cảm thấy cứ để mở nhÆ° thế thì hÆ¡n, rồi lấy quạt cói ra quạt lá»a. Tháºp tứ mân mê bá»™ đồ trà trên bà n:
- Bá»™ nà y hình nhÆ° là cô nhá» ta tìm mua há»™ hồi hai năm trÆ°á»›c. Ta phải nhắn ngÆ°á»i xách từ táºn Mân Nam vá». Lúc ấy ta băn khoăn mãi, vì đồ trà miá»n nam khác hẳn loại chúng ta sá» dụng ngoà i nà y, chén bé tÃ, chỉ đủ má»™t há»›p, ấm thì nhá» bằng cái chén có nắp thÆ°á»ng dùng trong cung thôi.
- Phải đấy – Nhược Hi cÆ°á»i đáp – Ở dải Mân Việt, ngÆ°á»i ta thÃch uống “trà kỳ côngâ€. Phải dùng chén xinh xinh, thưởng thức từ từ mất thá»i gian, bởi váºy mà có cái tên đó.
Thấy nÆ°á»›c đã sủi tăm, Nhược Hi bèn nhấc ấm súc nÆ°á»›c sôi, cho lá trà và o, rót nÆ°á»›c đến ăm ắp miệng thì ngừng. Tuần trà đầu chỉ để tráng chén, tuần thứ hai má»›i bắt đầu uống, tức là “Quan công tuần thà nh†trÆ°á»›c, rồi má»›i đến “Hà n TÃn Ä‘iểm binhâ€. Rót xong, Nhược Hi là m Ä‘á»™ng tác má»i, Tháºp tứ nhấc chén, nhấp má»™t ngụm nhá», lặng lẽ nếm náp xong uống má»™t hÆ¡i cạn sạch, cÆ°á»i bảo:
- Äắng nghét!
Nhược Hi cũng nâng chén uống cạn:
- Äây là Äại hồng bà o. ThÆ°á»ng anh toà n uống trà xanh, hÆ°Æ¡ng vị nhạt hÆ¡n loại nà y má»™t chút.
Tháºp tứ cÆ°á»i cÆ°á»i, lại cầm chén cùng uống. Nhược Hi ngó gã, há»i:
- Vì vụ lần trước nên anh buồn lòng Tứ vương gia phải không?
Tháºp tứ nhìn chằm chằm chiếc chén trên tay:
- Không phải buồn lòng, mà là ghê sợ.
Nhược Hi cháºm rãi uống trà . Tháºp tứ kể:
- Lúc Hoà ng a ma tuốt bá»™i Ä‘ao định chém ta, ngÆ°á»i đầu tiên lao ra nÃu ông lại là NgÅ© ca – Gã hừ mÅ©i – NgÅ© ca là anh cùng mẹ vá»›i Cá»u ca, ngà y thÆ°á»ng không giao thiệp vá»›i ta là mấy. Song anh ấy vẫn khóc nà i Hoà ng a ma tha cho ta.
Gã ngừng lá»i, há»›p má»™t hÆ¡i cạn chén trà , khịt mÅ©i:
- Tứ ca là anh ruá»™t của ta, tuy từ nhá» ta chÆ¡i thân vá»›i Bát ca hÆ¡n, nhÆ°ng Tứ ca… Tứ ca… – Gã nÃn bặt, không muốn nói tiếp nữa. Yên lặng hồi lâu má»›i buông thõng má»™t câu – Hai ngÆ°á»i được phong Bối lặc cùng má»™t năm, nhÆ°ng giá» ngÆ°á»i ta đã là Thân vÆ°Æ¡ng rồi đấy! Xu thá»i mẫn thế, chẳng ai thà nh thạo hÆ¡n anh ta.
Nhược Hi nói sau một lúc im lặng:
- Nhưng như tôi nghe thì Tứ a ca cũng quỳ xuống cầu xin mà .
Tháºp tứ lắc đầu:
- á»i, vá» sau thì a ca nà o chả quỳ?
Nhược Hi không biết nói gì nữa. Khúc mắc giữa hỠđã nảy sinh từ bé. Má»™t phần là do tÃnh tình không hợp, ngÆ°á»i thì há»›n hở hoạt bát, ngÆ°á»i thì u ám lầm lì. Má»™t phần khác là do hai anh em không lá»›n lên cùng nhau, hồi nhá», Tứ a ca được Quý phi Äông Giai nuôi dưỡng, Äức phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cố nhiên là cÆ°ng chiá»u Tháºp tứ, đứa con mà bà tá»± tay chăm bẵm hÆ¡n. Lại thêm từ năm Khang Hy thứ bốn mÆ°Æ¡i hai trở lại đây, trong cuá»™c tranh Ä‘oạt ngấm ngầm ngôi vị thái tá», Tứ a ca luôn đứng vá» phe Dáºn NhÆ°ng, còn Tháºp tứ theo Bát a ca, láºp mÆ°u phế truất thái tá», hai anh em ruá»™t cà ng lúc cà ng xa. Mai sau, há» sẽ còn trá»±c tiếp trở mặt thà nh thù vì ngôi báu nữa. NghÄ© tá»›i đây, Nhược Hi không cầm được tiếng thở dà i.
Nà ng tra thêm tuần nÆ°á»›c khác, nâng chén cÆ°á»i nói:
- Hôm nay gặp chị tôi, còn trò chuyện được má»™t lúc nữa. Cảm Æ¡n anh! Dùng trà thay rượu, kÃnh anh má»™t chén.
Tháºp tứ cÆ°á»i bảo:
- Äể ta kÃnh thá» tinh má»™t chén má»›i đúng – Nói váºy, nhÆ°ng gã vẫn nháºn chúc, uống xong má»›i bảo – NgÆ°á»i cô nên cảm Æ¡n không phải là ta.
Nhược Hi cúi đầu lặng nhìn chén trà , không nói không rằng. Tháºp tứ quan sát nà ng hồi lâu, thấy nà ng không mảy may phản ứng, bèn bùi ngùi há»i:
- Nhược Hi, rốt cuá»™c trong lòng cô nghÄ© thế nà o? Mấy năm nay những việc Bát ca là m vì cô còn Ãt hay sao? Nhà Ãi Tân Giác La toà n sinh ra giống Ä‘a tình, Bát ca bây giá» là nhÆ° váºy.
Nhược Hi thầm than, tiếc thay, Dáºn Tá»± hoà n toà n không phải là giống Ä‘a tình. Chà ng không nhÆ° Äa NhÄ© Cổn, không nhÆ° Thuáºn Trị. Những ngÆ°á»i kia sẵn sà ng từ bá» cả giang san vì mỹ nhân, chà ng là m được thế không?
Tháºp tứ nói:
- Lúc cô chÆ°a và o cung, Bát ca đã cáºy ta xin vá»›i ngạch nÆ°Æ¡ng nghÄ© cách loại cô ra khá»i danh sách, rồi Ä‘iá»u cô và o là m việc trong cung của ngÆ°á»i. LÆ°Æ¡ng chủ tá» ngạch nÆ°Æ¡ng của Bát ca, vì ảnh hưởng hạn chế nên không tiện ra mặt, nhÆ°ng chắc chắn cÅ©ng ngấm ngầm nghÄ© cách – Gã hừ mÅ©i – Thôi ta chẳng muốn tranh công trong việc nà y, thá»±c tình là Tứ ca cÅ©ng thay mặt Tháºp tam xin ngạch nÆ°Æ¡ng giúp đỡ. Chẳng mấy khi thấy hai anh em ta thống nhất vá» cùng má»™t chuyện nhÆ° thế, ngạch nÆ°Æ¡ng vui vẻ Æ°ng thuáºn ngay.
Nhược Hi không kìm được thắc mắc:
- NhÆ°ng vá» sau tại sao cả Huệ phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đăng ký nháºn tôi?
Tháºp tứ nói:
- Ta những tưởng đến hết Ä‘á»i cô cÅ©ng không đả Ä‘á»™ng tá»›i chuyện nà y kia chứ.
Nhược Hi nhoẻn cÆ°á»i, không đáp. Tháºp tứ giải thÃch:
- Anh cả của Tháºp phúc tấn là bạn há»c vá»›i Äại a ca. Huệ phi muốn xin cô, theo ta suy Ä‘oán chắc là do chủ ý của Bát và Tháºp phúc tấn. Há» không muốn cô được Hoà ng a ma chá»n mà . NhÆ°ng đúng là trong cái rủi có cái may, Huệ phi nhảy và o, tá»± nhiên đỡ bao nhiêu công cho ngạch nÆ°Æ¡ng. Chỉ không ngá» rằng, cÅ©ng vì thế mà cô lại đến là m cho Hoà ng a ma.
Bấy giá» Nhược Hi má»›i hiểu. Trông vẻ mặt vỡ vạc ra vấn Ä‘á» của nà ng, Tháºp tứ không nhịn được cÆ°á»i:
- Cô không biết chứ, lúc nghe tin cô được tuyển và o chá»— Hoà ng a ma, Bát ca vừa giáºn vừa cuống, mãi vá» sau thấy Hoà ng a ma không có ý định gì vá»›i cô, mà bản thân cô cÅ©ng dè dặt cẩn tháºn, anh ấy má»›i yên yên dạ.
Im lặng má»™t lúc, Nhược Hi lại há»i:
- Sau đợt ấy Huệ phi nương nương không gây khó dễ gì cho tôi cả, có phải cũng nhỠBát gia không?
Tháºp tứ gáºt đầu:
- Số là Bát ca được Huệ phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nuôi dưỡng má»™t thá»i gian, nhá» cáºy bà không đến ná»—i khó, vả chăng…
Gã cau mà y ngừng lại, không nói trá»n ý, song Nhược Hi cÅ©ng hiểu. Äại a ca ủng há»™ Bát a ca tranh Ä‘oạt chiếc ghế thái tá», tất nhiên không lý nà o muốn là m khó nhau. Kế đó lại nghÄ© tá»›i tình hình hiện tại của Äại a ca, và lá»i y từng tâu trÆ°á»›c mặt Hoà ng thượng “Nhi thần nguyện hết lòng phò tá Bát đệâ€, Nhược Hi cảm thấy bất an quá sức.
Hai ngÆ°á»i không nói năng gì trong má»™t lúc, Tháºp tứ lại cầm chén, Nhược Hi vá»™i ngăn:
- Nguội rồi, để tôi rót lượt khác.
Nà ng vừa nói vừa súc ấm, Tháºp tứ dõi theo Ä‘á»™ng tác của nà ng, chợt há»i:
- Nhược Hi, trong lòng cô, rốt cuộc có Bát ca hay là không?
Nhược Hi im lặng rót xong trà , cháºm rãi nhấp hết má»™t chén, vì là tuần nÆ°á»›c thứ tÆ° nên vị đã hÆ¡i nhạt, chẳng hiểu sao và o miệng vẫn thấy đắng chát. Lâu lắm, cuối cùng nà ng bấm bụng định đáp “Khôngâ€, nhÆ°ng ra tá»›i cá»a miệng lại thà nh:
- Tôi không biết nữa.
Tháºp tứ đứng báºt dáºy, chằm chằm nhìn nà ng, mặt nổi sắc giáºn:
- Cô còn không biết? Mấy năm qua, vì sợ cô bị ngÆ°á»i ta lấn lÆ°á»›t, Bát ca đã âm thầm thu xếp bao nhiêu Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c. Nếu không, cô tưởng cuá»™c sống trong cung lại xuôi chèo mát mái thế à ? Ta chẳng muốn chi li là m gì những chuyện nà y, nhÆ°ng cô nghÄ© xem, đến nay bên mình Bát ca vẫn chỉ có Ä‘Ãch phúc tấn và chị cô trắc phúc tấn, Ä‘á»u cÆ°á»›i vá» lâu rồi, hai tỳ thiếp cÅ©ng là theo hầu anh ấy từ nhá». Cả kinh thà nh có a ca nà o giản tiện nhÆ° thế? Ngay bản thân ta, bây giỠđã bốn phúc tấn, má»™t tỳ thiếp. Tháºp tam ca ba phúc tấn. Tháºp ca thì hai năm trÆ°á»›c đã mua thêm hai thiếp. Cô có biết không? Bá»n Ä‘Ã n ông trong Tá» Cấm thà nh toà n xì xà o rằng: “Bát a ca sợ vợ nên không dám nạp thiếp nữa!â€
Gã nói xa xả đến hụt cả hÆ¡i, Ä‘Ã nh ngừng lại, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi hùng hổ thét:
- Mã Nhi Thái Nhược Hi, rốt cục cô muốn gì đây?
Chá»— Nhược Hi trông thẳng ra cổng, nà ng nghe Tháºp tứ nói, mắt dõi ra xa mà lòng chua xót khó tả. Nà ng muốn gì đây? Nếu nà ng bá»™c bạch, liệu gã có hiểu? Và có đáp ứng được? Chợt thấy Tứ a ca và Tháºp tam a ca Ä‘ang đủng đỉnh đến gần cổng, Nhược Hi vá»™i ra hiệu cho Tháºp tứ im, nhÆ°ng câu thét “Mã Nhi Thái Nhược Hi, rốt cục cô muốn gì đây?†hiển nhiên đã lá»t và o tai hai ngÆ°á»i má»›i tá»›i, há» cùng chững lại.
Nhược Hi đứng dáºy, nhắc Tháºp tứ:
- Tứ a ca và Tháºp tam a ca đến nà y!
Tháºp tứ ngoái đầu nhìn hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i và o, Ä‘oạn lạnh lùng bảo Nhược Hi:
- Chả trách cô không biết!
Dứt lá»i, không buồn nhìn nà ng thêm nữa, gã quay phắt ngÆ°á»i Ä‘i. Ngang qua Tứ a ca và Tháºp tam a ca cÅ©ng chẳng thèm chà o há»i, cứ thế rảo chân bÆ°á»›c gấp. Hai anh gã Ä‘Æ°a mắt liếc nhau, rồi Tháºp tam cất tiếng: “Tháºp tứ đệ!†Tháºp tứ giả Ä‘iếc không nghe, bÆ°á»›c Ä‘i thoăn thoắt. Hai ngÆ°á»i bèn quay nhìn vá» phÃa Nhược Hi.
Nhược Hi láºt Ä‘áºt Ä‘uổi theo, toan gá»i Tháºp tứ, nhÆ°ng thấy Tứ a ca và Tháºp tam đã và o đến cổng rồi, Ä‘Ã nh nuốt tiếng “Tháºp tứ a ca†lại, đứng im cúi mình thỉnh an.
Tháºp tam ngó bá»™ đồ trà trong sân, vẻ mặt kÃn bÆ°ng. Gã liếc Nhược Hi, rồi tá»± đến ngồi ở ghế, đặt cạch cái há»™p gá»— trong tay lên bà n:
- Chúng ta cũng đến xin thỠtinh chén trà uống đây.
Nhược Hi không là m thế nà o được, Ä‘Ã nh nhăn nhó má»i Tứ a ca an tá»a ở chiếc ghế còn lại, bản thân nà ng ngồi nhón gót đổ hết bã nÆ°á»›c trong ấm Ä‘i, lại dùng nÆ°á»›c sôi tráng các chén, cho trà má»›i pha má»™t ấm khác. Äâu đấy xong xuôi, nà ng đứng lên:
- Má»i Tứ vÆ°Æ¡ng gia, Tháºp tam a ca dùng trà .
Táºp tam không cầm lấy chén ngay, cÆ°á»i nhìn Nhược Hi:
- Cô cũng kiếm cái ghế ra đây ngồi.
Nhược Hi lễ phép đáp:
- Nô tỳ không dám!
Tháºp tam đứng báºt dáºy, chÆ°a kịp nói năng gì, Tứ a ca đã đứng lên:
- Ta ở đây là m cô ấy mất tự nhiên, ta đi trước.
Nói rồi định Ä‘i. Tháºp tam nÃu chà ng lại, uể oải cÆ°á»i bảo Nhược Hi:
- Hôm nay à mà , ta nhất định bắt cô phải ngồi.
Gã tót và o nhà , vá»› cái ghế đẩu chạy ra. Nhược Hi không muốn là m mất mặt Tháºp tam, vả chăng gã có thiện ý sang chúc mừng, nà ng không thể để gã ra vá» trong ấm ức, bèn nhún mình trÆ°á»›c Tứ a ca:
- Äá»™i Æ¡n vÆ°Æ¡ng gia ban ngồi!
Và ngồi xuống. Bấy giá» Tháºp tam má»›i nhấc chén trà , cháºm rãi nhấp má»™t ngụm, nhắm mắt nhâm nhi, thong thả nói:
- Äại hồng bà o trên vách hang Cá»u Long núi Võ Di, Ä‘á»i Ä‘á»i được chá»n là m cống phẩm, sản lượng cá»±c thấp, nhiá»u lắm má»—i năm chỉ thu hoạch được bảy lạng tám đồng cân – Gã mở bừng mắt, thở dà i – Chả trách Tháºp tứ đệ đến đây uống trà , quả nhiên là trà ngon. Hoà ng a ma háºu đãi cô tháºt nhỉ, đến trà ban thưởng cÅ©ng thuá»™c loại hảo hạng thế nà y.
Gã lại săm soi ấm chén:
- Cô cầu kỳ ghê, tìm mua cả bá»™ đồ trà mà ngÆ°á»i Mân Việt hay dùng. CÅ©ng phải, uống Äại hồng bà o, đúng là nên thưởng thức bằng ấm nhá» chén nhá» theo lối “trà kỳ côngâ€, má»›i tháºt sá»± cảm nháºn được hÆ°Æ¡ng vị của vua trong các loại trà nÆ¡i vách núi – Uống hết má»™t chén nhá», Tháºp tam đặt chén xuống, cÆ°á»i cÆ°á»i nhại giá»ng – Mã Nhi Thái Nhược Hi, rốt cục cô muốn gì đây?
Lúc trÆ°á»›c Tháºp tứ há»i vá»›i giá»ng Ä‘anh thép, nay Tháºp tam lại há»i bằng giá»ng ẽo ợt, nghe rất hà i hÆ°á»›c, Nhược Hi Ä‘ang chua xót mà cÅ©ng không nhịn được, báºt cÆ°á»i bảo:
- Muốn quà sinh nháºt! – Nà ng chìa tay vá» phÃa gã, lại ngó cái há»™p gá»— trên bà n – Anh uống trà của tôi rồi, thế quà đâu?
Tháºp tam Ä‘áºp tay nà ng:
- Là m gì có!
Nhược Hi thu tay vá», lÆ°á»m gã:
- Không có? Thế mà dám đến đòi trà uống?
Tháºp tam nhe răng cÆ°á»i, không đôi co. Nhược Hi yên lặng má»™t lát, rồi Ä‘á»™t ngá»™t nói:
- Cảm ơn anh!
Tháºp tam ngẩn ngÆ°á»i:
- Việc cô phải cảm Æ¡n ta thì nhiá»u lắm, chỉ không biết hôm nay cảm Æ¡n vá» vụ nà o?
Nhược Hi bĩu môi:
- Vì anh nói giúp tôi trÆ°á»›c mặt Äức phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.
Tháºp tam nhìn sang Tứ a ca:
- Thế thì cô phải cảm tạ anh TÆ°, ngÆ°á»i Ä‘i nhá» nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng không phải ta đâu.
Nhược Hi đứng dáºy, nhún mình trÆ°á»›c Tứ a ca:
- Äá»™i Æ¡n vÆ°Æ¡ng gia!
Tứ a ca lãnh đạm cho nà ng bình thân. Tháºp tam thì cứ ngẩn ngÆ°á»i ra, không nghÄ© Nhược Hi lại trịnh trá»ng đến thế. Nhược Hi yên vị rồi, tiếp tục hÆ°á»›ng vá» phÃa gã:
- Vương gia nể anh nên mới nói giúp tôi, bởi thế tôi cứ phải cảm ơn anh.
Nà ng nâng chén kÃnh gã, Tháºp tam phì cÆ°á»i cầm chén uống tạ. Uống xong, vẫn nhìn nà ng, gã tủm tỉm bảo:
- Không nói giúp cô thì không xong. Äến cái câu “thà là m ngá»c nát còn hÆ¡n ngói là nh†mà cô cÅ©ng tuôn ra được, ta nỡ nà o trÆ¡ mắt đứng nhìn.
Nhược Hi lục lại ký ức má»›i nhá»›, phải rồi, dạo đợi tuyển và o cung, Tháºp tam đến thăm, từng há»i nà ng nghÄ© thế nà o nếu được Hoà ng thượng chá»n. Nà ng quả thá»±c có nói “thà là m ngá»c nát còn hÆ¡n ngói là nhâ€. Hồi tưởng mà ấm lòng, nà ng mỉm cÆ°á»i vá»›i Tháºp tam, gã cÅ©ng cÆ°á»i đáp lại. Không ai bảo ai, cả hai cùng nâng chén lên cụng, rồi là m má»™t hÆ¡i cạn sạch. Nhược Hi thầm cảm khái, chẳng tÆ° tình gì mà đối xá» vá»›i nhau tá» tế đến thế. Năm ấy Tháºp tam vừa qua tuổi thiếu niên, vai vế chÆ°a có, vẫn không tiếc sức vì nà ng Ä‘i cầu xin ngÆ°á»i duy nhất mà gã tin cáºy. Äược má»™t tri ká»· thế nà y, kể cÅ©ng là quá đủ!
Tứ a ca quan sát hai ngÆ°á»i nhìn nhau cÆ°á»i lại cùng nhau cạn chén, khóe miệng khẽ nhÃch lên, chà ng liếc Tháºp tam, rồi lại liếc Nhược Hi.
Nhược Hi định rót lượt nÆ°á»›c má»›i, bèn nghiêng mình sang lấy bình thủy thì trông thấy Ngá»c Äà n Ä‘i và o. Tá»›i táºn cổng, cô má»›i nháºn ra ngÆ°á»i ngồi trong sân là ai, mặt lá»™ vẻ hoảng hốt, bèn đứng khá»±ng lại. Nhược Hi đặt bình thủy trở lại bếp lò, đứng lên nhìn ra. Ngá»c Äà n láºt Ä‘áºt tiến tá»›i, cúi mình thỉnh an hai a ca. Tứ a ca lạnh nhạt bảo:
- Miá»…n lá»…!
Nhất thá»i ai nấy Ä‘á»u yên lặng. Thấy Ngá»c Äà n căng thẳng, Nhược Hi cÆ°á»i bảo:
- Chị và o nhà nghỉ trước đi!
Nghe váºy, Ngá»c Äà n vá»™i vã bái chà o lần nữa, rồi Ä‘i và o trong. Tứ a ca và Tháºp tam đứng dáºy, Tháºp tam cÆ°á»i nói:
- Trà đã uống rồi! Bá»n ta Ä‘i đây – Nói Ä‘oạn cầm cái há»™p gá»— trên bà n Ä‘Æ°a cho Nhược Hi.
Nhược Hi chìa tay đón, mỉm cÆ°á»i nói cảm Æ¡n. Tháºp tam đánh mắt vá» phÃa Tứ a ca:
- Äây là món đồ anh TÆ° nhá» Lý Vệ mang vá» nhân chuyến công cán tây bắc đấy. Trông thấy nó, ta bảo chẳng còn món nà o thÃch hợp hÆ¡n, nên không dám tặng váºt gì khác nữa, coi nhÆ° quà ta trong nà y luôn.
Nhược Hi Ä‘Æ°a mắt nhìn Tứ a ca, định nói cảm Æ¡n, nhÆ°ng hé miệng mà mãi không nên lá»i, nà ng cúi đầu xuống.
Tứ a ca nhìn nà ng lần nữa, rồi trở gót Ä‘i. Tháºp tam cÆ°á»i khẽ, cÅ©ng xoay mình rảo bÆ°á»›c theo chà ng. Nhược Hi ở lại, cứ cầm cái há»™p đứng mãi trong sân. Há»™p bằng gá»— Ä‘Ã o thông thÆ°á»ng, trông giản dị, không chạm trổ cÅ©ng không trang trÃ. Nà ng ngắm nghÃa má»™t lát rồi Ä‘Æ°a tay mở ra, bên trong là ba lá» thủy tinh, má»—i lá» má»™t mà u, ở thá»i hiện đại không phải thứ hiếm có khó tìm, nhÆ°ng và o thá»i xa xÆ°a nà y mà thổi được tinh xảo đến thế thì kể cÅ©ng đặc biệt.
Bá»—ng thấy thÃch thú, Nhược Hi bèn trở lại bà n ngồi, trÆ°á»›c tiên tuốt nút bần trên chiếc lá» nhá» mà u trắng sữa, ghé và o mÅ©i ngá»i, thì ra là nhá»±a cây Ỷ là má»™c. Nhược Hi không nén được kinh ngạc, vá»™i và ng mở lá» thá» hai, mà u Ä‘á» thắm, quả nhiên là nÆ°á»›c ép Hải nãi cổ lệ. Nà ng vá»™i đặt xuống, mở lá» nhá» cuối cùng, có mà u Ä‘en thẫm, kì thá»±c trong lòng đã Ä‘oán được đây là nÆ°á»›c ép Ão tÆ° man, nhÆ°ng vẫn không kìm được phải hÃt hà má»™t chút, tháºt là thÆ¡m!
Lâu lắm rồi má»›i được nhìn lại những thứ nà y, lòng Nhược Hi vừa hân hoan vừa ngáºm ngùi. Äã bao nhiêu năm nà ng không trông thấy chúng? MÆ°á»i ba năm. MÆ°á»i ba năm rồi. Äây là những ký ức ấu thá»i của nà ng. Ở Duy Ngô NhÄ©, khi chà o Ä‘á»i, các cô gái sẽ được mẹ vẽ lông mà y bằng nÆ°á»›c ép Ão tÆ° man để có được hà ng mà y Ä‘en nhánh, cong nhÆ° và nh trăng non. Hải nãi cổ lệ thì là thứ mà các cô bé con thÃch nhất, bá»c nó và o đầu móng tay, mấy ngà y sau gỡ ra là có bá»™ móng đỠđẹp. Ỷ là má»™c thì gần nhÆ° là phụ kiện bất ly thân khi các cô tết bÃm. Lúc Nhược Hi còn nhá», gôm tóc còn rất hiếm, toà n phải dùng nhá»±a cây Ỷ là má»™c để giữ cho bÃm tóc của các cô gá»n gà ng xinh xẻo dù có nhảy nhót tung tăng tÃu tÃt thế nà o.
Nhược Hi nhìn đám lá» nhá» trên bà n, lòng dạt dà o xúc cảm. ÄÆ°Æ¡ng khi chìm đắm trong vui mừng sầu khổ, sá»±c nhá»› ra đây là quà của Tứ a ca, nà ng lại thấy bồi hồi, có ngỠđâu chà ng ý nhị đến thế. Chỉ vì nghÄ© Mã Nhi Thái Nhược Hi lá»›n lên ở biên giá»›i tây bắc nên chà ng Ä‘em tặng những thứ nà y, mà không biết rằng còn rất hợp ý TrÆ°Æ¡ng Tiểu Văn. Quà không phải đắt giá, nhÆ°ng thu xếp Ä‘Æ°a từ ngà n dặm xa xôi vá», tâm tÆ° hao tổn đâu có Ãt.
Tà i sản của baongoc
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 02:00 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 29.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Nhược Hi ngồi nhìn mấy cái bình hồi lâu, ruá»™t gan rối bá»i, cuối cùng cháºm chạp xếp chúng trở lại há»™p, Ä‘em và o nhà cất Ä‘i. Xong nà ng quay ra sân, thu dá»n bà n ghế và đồ pha trà . Ngá»c Äà n chạy tá»›i đỡ má»™t tay, mặt không còn vẻ thảng thốt nhÆ° lúc trÆ°á»›c nữa. Nhược Hi thấy cô đã bình thÆ°á»ng nhÆ° cÅ©, cÅ©ng không giải thÃch gì nhiá»u. Hai ngÆ°á»i lẳng lặng thu dá»n.
Buổi tối, trong bữa cÆ¡m, Nhược Hi bảo Ngá»c Äà n:
- Hôm nay là sinh nháºt mÆ°á»i tám tuổi của tôi. Tháºp tam a ca có sang tặng chút quà .
Ngá»c Äà n nghe váºy, im lìm má»™t lúc lâu rồi gượng cÆ°á»i:
- Tôi vá»›i chị tháºt có duyên, không ngá» lại sinh cùng ngà y – Cô đứng dáºy cúi mình lạy Nhược Hi – Chúc mừng sinh nháºt chị.
Nhược Hi cảm thán:
- Tháºt trùng hợp quá!
Ä‚n cÆ¡m xong, nà ng nói muốn ra ngoà i tản bá»™, Ngá»c Äà n bảo cÅ©ng tÆ°ng tức bụng, nên cả hai cùng Ä‘i.
ÄÆ°Æ¡ng dịp cuối tháng, trăng treo trên trá»i đã khuyết, nhÆ°ng vẫn sáng vằng vặc. Nhược Hi và Ngá»c Äà n nhẹ nhà ng bÆ°á»›c Ä‘i, dá»c Ä‘Æ°á»ng chẳng ai nói má»™t lá»i. Qua má»™t lúc lâu, Nhược Hi má»›i há»i:
- Nghĩ gì thế?
Ngá»c Äà n vẫn im lặng, cuối cùng đáp, giá»ng nhẹ nhÆ° bá»—ng:
- Nhớ mẹ và các em ở nhà .
Năm trÆ°á»›c, vốn để ý thấy Ngá»c Äà n Ãt tuổi nhÆ°ng Ä‘iá»m đạm hÆ¡n hẳn ngÆ°á»i khác, là m việc nhanh nhẹn, biết suy nghÄ© trÆ°á»›c sau, bình thÆ°á»ng cÅ©ng rất kÃn tiếng, không bao giá» hùa theo những cung nữ khác mà đà m tiếu bá»›i móc chuyện ngÆ°á»i ta, nên Nhược Hi cố ý thu xếp để giữ cô lại bên cạnh. Nay nghe váºy bèn nói:
- Thì ra chị là con lá»›n trong nhà , thảo nà o hà nh xá» rất chÃn chắn.
- Chị quá khen. Chẳng qua con cái nhà nghèo thì khôn sá»›m, vắng a ma nên phải bÆ°Æ¡n chải hÆ¡n, hiểu chuyện Ä‘á»i hÆ¡n ngÆ°á»i khác và i phần thôi.
Nhược Hi không kìm được, ngoảnh mặt sang ngắm Ngá»c Äà n. Nà ng vẫn giữ thói quen của xã há»™i hiện đại, là không tá»c mạch chuyện Ä‘á»i tÆ° ngÆ°á»i khác, bởi váºy Ngá»c Äà n theo phụ tá đã má»™t năm, nhÆ°ng nà ng chỉ biết cô là ngÆ°á»i Mãn, xuất thân bao y. Äịa vị của bao y rất thấp, nhÆ°ng thi thoảng cÅ©ng xuất hiện ngÆ°á»i phú quý, chẳng hạn LÆ°Æ¡ng phi mẹ đẻ Bát a ca vốn là bao y, Niên Canh Nghiêu danh tiếng lẫy lừng cÅ©ng là nô tà i bao y của Ung ChÃnh, tổ tiên của Tà o Tuyết Cần tác giả Hồng lâu má»™ng cÅ©ng có nguồn gốc bao y trong Hán quân ChÃnh Bạch kỳ. Lúc nà y nghe Ngá»c Äà n nhắc đến gia đình, Nhược Hi má»›i biết hóa ra nhà cô rất nghèo khổ. Dù ở thá»i hiện đại trÆ°á»›c đây hay cổ đại bây giá», từ “nghèo khổ†cÅ©ng Ä‘á»u là má»™t từ xa lạ vá»›i Nhược Hi. Nà ng không biết an ủi thế nà o, Ä‘Ã nh chỉ lặng lẽ bÆ°á»›c Ä‘i bên cô.
Bao y là giai cấp hạ đẳng nhất trong xã há»™i Mãn Châu. Bao y là gá»i tắt từ tiếng Mãn Bao y a cáp (nô lệ của nhà ), dịch ra tiếng Hán là gia nô. Thà nh phần chủ yếu của Bao y là tù binh chiến tranh, tá»™i phạm, kẻ phá sản và con cháu của những bao y Ä‘á»i trÆ°á»›c. Há» là tầng lá»›p không có tá»± do, bị cắt đặt là m đủ má»i việc từ lặt vặt tá»›i khổ sai, tuy có những ngÆ°á»i vì công lao hoặc may mắn mà được hưởng phú quý, nhÆ°ng vẫn bị nhìn nháºn vá»›i thân pháºn thấp hèn. Trong Cung tá»a tâm ngá»c, Khang Hy cÅ©ng nói LÆ°Æ¡ng phi xuất thân đê má»n, nên con trai bà không tÆ° cách gì mà kế thừa đế vị. Bát a ca uất ức vá» bảo Tình Xuyên, đại ý, ông ấy chê mẹ ta thấp kém mà còn ngủ vá»›i mẹ ta, ngủ vá»›i mẹ ta rồi còn chê mẹ ta thấp kém.
Thấy nà ng nÃn thinh, Ngá»c Äà n gượng cÆ°á»i lảng Ä‘i:
- Hôm nay là ngà y vui của chị, tôi lại kể lể những chuyện không đâu, tháºt đáng đánh đòn.
Nhược Hi tủm tỉm nhìn cô:
- Tôi lại cảm thấy nói những chuyện ấy má»›i là thân thiết. Nếu chị không chê, thì cứ coi tôi nhÆ° chị gái – Nà ng khẽ thở dà i, bụng bảo dạ, ở trong cung muốn nhìn thấy cha mẹ tháºt khó, nhÆ°ng má»™t mai trở vá», chị vẫn có thể gặp được, còn tôi, chỉ e vÄ©nh viá»…n không bao giá» gặp được nữa. Giá»ng nà ng chùng xuống – Tôi cÅ©ng nhá»› cha mẹ lắm.
Ngá»c Äà n thở dà i:
- Vâng. Từ khi và o cung, ai mà chẳng khó lòng gặp cha mẹ anh chị em – Cô ngáºp ngừng – Nói câu tháºt lòng không sợ chị giáºn, chị còn may mắn hÆ¡n chúng em nhiá»u lắm. Bát Bối lặc gia là anh rể chị, các a ca bình thÆ°á»ng cÅ©ng rất tá» tế vá»›i chị. Sinh nháºt còn có ngÆ°á»i nhá»› nữa.
Cô lặng đi, rồi khẽ khà ng tiếp:
- Trong cung toà n chủ nhân, ai buồn nhá»› đến sinh nháºt nô tỳ?
Nhược Hi im lặng ngẩng đầu ngắm vầng trăng trên cao:
- Chúng ta và cha mẹ Ä‘á»u nhìn thấy cùng má»™t vầng trăng – NhÆ°ng trong lòng nà ng lại tá»± há»i, vầng trăng con và cha mẹ trông thấy có giống nhau không?
Ngá»c Äà n cÅ©ng bắt chÆ°á»›c ngẩng lên ngắm trăng, ngắm má»™t lúc, nà ng bảo Nhược Hi:
- Chị ạ, em muốn lạy vầng trăng nà y, coi như lạy cha mẹ.
Nhược Hi gáºt đầu, hai ngÆ°á»i cùng quỳ xuống, lạy ba lạy. ÄÆ°Æ¡ng khi là m lá»…, chợt nghe sau lÆ°ng có tiếng xà o xạc rất khẽ, Nhược Hi ngoái đầu lại thì thấy Lý Äức Toà n cầm đèn Hệ thống cấm nói báºyg sừng trâu Ä‘i đến, đằng sau là Khang Hy. Nhược Hi và Ngá»c Äà n giáºt mình, vá»™i tránh sang má»™t bên, quỳ xuống đất. Khang Hy đến gần thì đứng lại, cúi đầu nhìn cả hai, ôn tồn bảo:
- Bình thân! Trẫm muốn yên ổn má»™t chút nên không cho ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c dẹp Ä‘Æ°á»ng, không trách các ngÆ°Æ¡i kinh Ä‘á»™ng thánh giá đâu.
Bấy giá» Nhược Hi Ngá»c Äà n má»›i khấu đầu rồi đứng dáºy. Khang Hy há»i:
- Các ngươi vừa lạy gì thế?
Nhược Hi thưa:
- Chúng nô tỳ nhất thá»i nhá»› song thân, nghÄ© đôi bên cùng ngắm má»™t vầng trăng, nên bái lạy mặt trăng, cÅ©ng coi nhÆ° tế sống cha mẹ.
Nghe váºy, Khang Hy ngẩng đầu nhìn trăng, lâu lắm không nói năng gì. Nhược Hi thầm than, biết là nói thế nà y Khang Hy sẽ không vui, nhÆ°ng Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° váºy, không nói thá»±c thì cÅ©ng chẳng bịa ra được câu Ä‘Æ°a Ä‘Ã nà o thá»a đáng. HÆ¡n nữa có mặt cả Ngá»c Äà n, nói dối lại mang cái tá»™i khi quân.
Khang Hy tÆ° lá»± ngắm trăng má»™t lúc, rồi bảo Lý Äức Toà n cầm đèn, hai ngÆ°á»i cháºm rãi Ä‘i tiếp. Nhược Hi Ngá»c Äà n quỳ gối mãi cho đến khi Khang Hy xa hẳn má»›i đứng dáºy Ä‘i vá». Äang Ä‘i, nà ng bất giác ngoái lại trông theo, nhÆ°ng không còn thấy ánh đèn nữa, thầm thở dà i, ngÆ°á»i già bình thÆ°á»ng có khi còn có con cháu cùng Ä‘i dạo, nhÆ°ng con ngÆ°á»i cô Ä‘á»™c trên ngôi cao nà y lại chỉ có thái giám Ä‘i cùng. Ngai và ng kia cÅ©ng nhÆ° trâm ngá»c của VÆ°Æ¡ng Mẫu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, đã chia cắt ông và hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i con trai ở hai bá» cách biệt.
VỠđến phòng, Nhược Hi mở há»™p trang sức. Số trang sức nà y, má»™t phần là do Mã Nhi Thái tổng binh chuẩn bị cho con, má»™t phần là do Nhược Lan tặng trong mấy năm qua. Nhược Hi láºt Ä‘i láºt lại mãi, cuối cùng chá»n ra má»™t chiếc trâm hoa nạm ngá»c bÃch và má»™t bá»™ khuyên tai phù hợp, trông cả tay nghá» và chất ngá»c Ä‘á»u thuá»™c hà ng cá»±c phẩm. Nà ng gói lại rồi Ä‘i ra khá»i phòng.
Ngá»c Äà n Ä‘ang cởi áo gỡ tóc. Nhược Hi mỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a món đồ cho cô:
- Quà sinh nháºt đến muá»™n. Xin em chá»› trách.
Ngá»c Äà n nói không dám không dám, rồi giÆ¡ tay đẩy Ä‘i. Nhược Hi nghiêm mặt bảo:
- Em đã gá»i má»™t tiếng chị, mà không nháºn quà của tôi Æ°?
Bấy giá» Ngá»c Äà n má»›i ngại ngùng đón lấy, nhÆ°ng không giở ra xem ngay, chỉ nói:
- Sinh nháºt của chị, em còn chÆ°a tặng gì nà y.
Nhược Hi cÆ°á»i bảo:
- Tôi không biết thêu, mai tôi vẽ mấy mẫu hoa, em phải dốc hết tâm sức mà thêu cho tôi mấy cái khăn tay tháºt đẹp. Tôi Ä‘ang cần đây.
Ngá»c Äà n vá»™i đáp được. Nhược Hi Ä‘i ra, Ngá»c Äà n tiá»…n đến cá»a, còn định Ä‘Æ°a tiếp nữa, nhÆ°ng Nhược Hi cÆ°á»i ngăn lại:
- Cá»a sát nhau thế nà y, hay em muốn và o phòng tôi ngồi má»™t lúc? Tôi muốn nghỉ lắm rồi.
Ngá»c Äà n nghe váºy má»›i đứng lại, Ä‘Æ°a mắt tiá»…n Nhược Hi.
oOo
Năm Khang Hy thứ bốn mươi tám, tháng Sáu, tại Nhiệt Hà .
Nhiệt Hà nguyên là má»™t vùng chăn thả nằm ở phÃa bắc tỉnh Hà Bắc. Khi lên ngôi, Ung ChÃnh đổi Nhiệt Hà thà nh Thừa Äức, tên dùng cho tá»›i nay.
Lần nà y vi hà nh biên tái, Khang Hy chỉ dẫn theo thái tá» Dáºn NhÆ°ng và Bát a ca Dáºn Tá»±, nhÆ°ng không phải vì sủng ái đặc biệt gì.
Nguyên nhân tháºt sá»± là do từ sau vụ phế thái tá», tuy đã bị trách phạt vì tá»™i ngấm ngầm kết bè kết đảng, nhÆ°ng Dáºn Tá»± vẫn là đối thủ cạnh tranh đáng kể nhất trÆ°á»›c chiếc ghế kế vị. Các đại thần âm thầm giao hảo vá»›i chà ng thÆ°á»ng dâng sá»› yêu cầu đánh giá hà nh vi của thái tá», còn các trá»ng thần nhÆ° Lý Quang Äịa thì phủ nháºn Dáºn NhÆ°ng, cho rằng tà i đức y không đủ thuyết phục lòng ngÆ°á»i, bởi váºy tất cả Ä‘á»u Ä‘ang đứng vá» phÃa Bát a ca Dáºn Tá»±, ngÆ°á»i mà trong triá»u hay gá»i là Bát hiá»n vÆ°Æ¡ng. Dáºn Tá»± không chỉ gần gÅ©i vá»›i háºu duệ hoà ng thất hay quý tá»™c, mà còn được nhân sÄ© Giang Nam khen ngợi hết lá»i. Hà Trác thầy dạy của chà ng là má»™t há»c giả, má»™t nhà sÆ°u tầm sách và má»™t thÆ° pháp gia nổi tiếng từng theo há»c những danh nhân nhÆ° Tiá»n Khiêm Ãch, PhÆ°Æ¡ng Bao. Há» Hà rất có ảnh hưởng trong giá»›i trà thức Giang Nam, thÆ°á»ng thay mặt Bát a ca tìm mua sách vở và đãi đằng nhân sÄ© ở đây, đến ná»—i bá»n há» Ä‘á»u tán tụng chà ng “thá»±c là hiá»n vÆ°Æ¡ngâ€. Tất cả Ä‘á»u khiến đấng vÆ°Æ¡ng chủ “bất kể việc gì cÅ©ng phải do trẫm định Ä‘oạt†nhÆ° Khang Hy không thể chịu Ä‘á»±ng được. Ông không yên tâm để Bát a ca lại kinh thà nh, bèn ra lệnh cho chà ng tùy giá, lại bắt các hoà ng tá» thân vá»›i Bát a ca nhÆ° Cá»u, Tháºp và Tháºp tứ a ca ở lại kinh, hai bên không được nhắn gá»i tin tức gì hết, Ä‘á» phòng phát sinh chuyện ngoà i ý muốn trong khi ông vắng mặt.
Nguyên nhân thứ hai là , kể từ ngà y khôi phục địa vị, do vây cánh yếu, thái tá» Dáºn NhÆ°ng bắt đầu tÃch cá»±c kết giao thêm vá»›i quan viên khác trong triá»u thông qua sá»± dẫn dắt của các đại thần theo phe mình, và thÆ°á»ng tổ chức há»™i há»p ở phủ riêng. Äiá»u nà y khiến Khang Hy bất an, chỉ sợ có chuyện “áºp và o cung ép thoái vịâ€, bèn mang luôn y theo bên mình.
Vả chăng, Khang Hy dá»± định kéo dà i chuyến du hà nh nà y từ cuối tháng TÆ° đến cuối tháng ChÃn. Äằng đẵng năm tháng trá»i, ông đâu thể yên tâm để thái tá» và Bát hoà ng tỠở lại kinh thà nh. Má»i sá»± vụ trong triá»u Ä‘á»u do khoái mã cấp báo hằng ngà y cho Khang Hy Ä‘Ãch thân quyết định. Ông lại hạ lệnh cho Tứ a ca, ngÆ°á»i vừa được tấn phong Thân vÆ°Æ¡ng và được ông tÃn nhiệm vì tá» ra chÃn chắn Ä‘iá»m tÄ©nh trong “vụ thái tá»â€ hồi đầu năm, ở lại kinh thay ông giám sát việc thá»±c hiện.
Dáºn NhÆ°ng rất căm háºn và dè chừng Dáºn Tá»±. Những lúc không tá»± chủ, y toà n nhìn chà ng vá»›i vẻ mặt thâm hiểm, mắt thì loang loáng ánh Ä‘ao bóng kiếm, nhÆ°ng há»… tá»± nháºn ra thất thố là lại vồn vã “Bát đệ†rồi cÆ°á»i nói nồng nhiệt, gắng sức lấp liếm Ä‘i. Bát a ca vẫn nhã nhặn ôn tồn, đối nhân xá» thế khiêm tốn lịch sá»±, vá»›i thái tá» lại cà ng tôn trá»ng lá»… phép, nhÆ° thể không nháºn ra thái Ä‘á»™ thù địch của y. Nhược Hi thÆ°á»ng trông hai anh em nhà ấy, lại nghÄ© tá»›i Khang Hy rồi thở dà i, Mệt tháºt, cha không phải cha, con không phải con, anh không ra anh, em không ra em. Chẳng muốn nhìn lâu nữa, nà ng bèn cúi đầu xuống.
Má»™t hôm Khang Hy cưỡi ngá»±a vá», Ä‘ang ngồi Ä‘Ã m đạo vá»›i các a ca và đại thần thì Nhược Hi bÆ°ng trà và o. Khang Hy há»›p má»™t ngụm, bá»—ng cÆ°á»i bảo:
- Trẫm thấy nhÆ¡ nhá»› thứ nÆ°á»›c quả Æ°á»›p lạnh ngÆ°Æ¡i là m trong chuyến vi hà nh năm ngoái đấy! – Rồi ông bảo thái tỠ– Còn nhá»› hồi ấy của trẫm là hoa cúc, của Dáºn NhÆ°ng là mẫu Ä‘Æ¡n.
Thái tá» cÆ°á»i đáp:
- Của nhi thần đúng là mẫu Ä‘Æ¡n tháºt. Nhi thần cÅ©ng rất nhá»›, trông đã tinh tế, ăn và o lại giải nhiệt.
Nhược Hi cúi mình thưa:
- Nếu Hoà ng thượng bằng lòng thì để mai nô tỳ chuẩn bị.
Khang Hy khẽ gáºt đầu, rồi há»i:
- CÅ©ng nhá»› là hôm ấy ngÆ°Æ¡i xin trẫm cho phép há»c cưỡi ngá»±a, giá» cưỡi được chÆ°a?
- Tạm coi là được ạ.
- Trẫm cho phép ngÆ°Æ¡i tiếp tục há»c, há»c cho đến khi nà o thà nh thạo thì thôi.
Nhược Hi không muốn là m nhà vua cụt hứng, bèn ra chiá»u hân hoan, dõng dạc đáp:
- Tạ ơn Hoà ng thượng.
Trông bá»™ dạng “mèo nhá» bắt chuá»™t con†của Nhược Hi, Khang Hy không nhịn được cÆ°á»i. Các đại thần ngồi dÆ°á»›i cÅ©ng cÆ°á»i hùa theo. Nhược Hi hà nh lá»… xong rồi lui ra, nhá»› lại lúc nà ng đối đáp vá»›i Khang Hy và thái tá», Bát a ca cứ tủm tỉm nhìn nà ng. Nà ng không dám nhìn lại, Ä‘Ã nh giả lÆ¡ không biết.
Lần nà y Nhược Hi vẫn ở cùng lán vá»›i Ngá»c Äà n. Từ bữa nghe cô thổ lá»™ tâm tÆ° dÆ°á»›i trăng, nà ng đối xá» vá»›i cô cà ng thêm đặc biệt, tháºt lòng thÆ°Æ¡ng yêu cô nhÆ° em gái, cô cÅ©ng đáp lại rất ân cần, tình cảm hai bên vô cùng thân thiết.
Thấy Nhược Hi được chỉ dụ mà vẫn không Ä‘i lấy ngá»±a táºp, Ngá»c Äà n thắc mắc há»i:
- Chẳng phải chị rất thÃch cưỡi ngá»±a Æ°? Sao không há»c nữa?
Nhược Hi ngán ngẩm, nếu bảo binh sÄ© hÆ°á»›ng dẫn, thể nà o hắn ta cÅ©ng lại ná»±ng nịu nà ng nhÆ° Nê Man, mục tiêu không phải dạy nà ng cưỡi ngá»±a, mà là nhất quyết tránh cho nà ng má»i sá»± cố ngoà i ý muốn. NhÆ° thế thà không há»c còn hÆ¡n, trừ phi có ngÆ°á»i không câu nệ thân pháºn nà ng, cứ thẳng thắn dạy dá»— nhÆ° Tứ a ca. Äang lan man hồi tưởng dáng vẻ chuyên chú nghiêm túc của chà ng khi dạy nà ng cưỡi ngá»±a, Nhược Hi thốt giáºt mình, sao đầu óc nà ng lại nhá»› mồn má»™t nhất cá» nhất Ä‘á»™ng, không để sót lá»i nói việc là m nà o của chà ng đến thế. Nà ng cố nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u khác, gượng cÆ°á»i đáp:
- Hai hôm nay hÆ¡i mệt, nghỉ cho khá»e rồi há»c.
Chuyến nà y Ãt a ca tham dá»±, có hai ngÆ°á»i Ä‘i thì lại không hợp nhau, các đại thần tùy tùng cÅ©ng hục hà hục hặc, phái trung gian thì cà ng không muốn đứng ra là m bia, Ä‘Ã nh cứ ngáºp ngừng ở giữa, cẩn tháºn hà nh sá»±, chỉ sợ dù chá»c giáºn bên nà o thì cuối cùng Ä‘á»u khó lòng gánh vác nổi háºu quả. Thêm và o đó, ngÆ°á»i Mông Cổ đến bệ kiến, há»… gặp thái tá» là đá»u tá» vẻ không vui. TrÆ°á»›c mặt Khang Hy, bá»n há» vẫn ra chiá»u hòa bình thân thiện, nhÆ°ng không khà hết sức gượng gạo. Khang Hy nháºn ra từ đầu song vá» nhÆ° không biết. Nhược Hi đánh giá, không tồi, tai bÆ°ng mắt lấp đúng là cách xá» sá»± thÃch hợp.
Má»™t buổi chiá»u, Nhược Hi Ä‘ang thÆ° thả Ä‘i dạo thì trông thấy Mẫn Mẫn cách cách, vẫn xinh đẹp nhÆ° ngà y nà o. Nà ng vá»™i đứng dẹp sang lá» Ä‘Æ°á»ng để cô Ä‘i qua, nhÆ°ng đến trÆ°á»›c mặt Nhược Hi, Mẫn Mẫn lại dừng bÆ°á»›c, nhìn nà ng bảo:
- Lần trước tôi có trông thấy chị!
TrÆ°á»›c đây không để ý, bây giá» má»›i nháºn ra Mẫn Mẫn phát âm tiếng Hán không chuẩn, Nhược Hi chăm chú lắng nghe rồi cố ý đáp tháºt cháºm:
- Vâng, lần trước nô tỳ cũng tùy giá đến đây.
Nghe nà ng rá»i rạc từng chữ, Mẫn Mẫn báºt cÆ°á»i:
- Tuy tôi nói không sõi, nhÆ°ng nghe rất thạo. Chị cứ nói nhÆ° thÆ°á»ng thôi.
Nhược Hi gáºt đầu. Mẫn Mẫn trông ra chá»— khác, ngẫm nghÄ© má»™t chốc rồi há»i:
- Nếu chị rảnh, thì đi với tôi một lát nhé?
Nhược Hi tá»± nhủ, có rảnh tháºt, trò chuyện vá»›i nà ng quáºn chúa phóng khoáng nà y cÅ©ng vui, mà trông cô nhÆ° báºn lòng chuyện gì, cứ định nói lại thôi, nếu liên quan đến Tháºp tam thì cà ng không thể không thăm dò, nà ng bèn cùng cô Ä‘i dạo. Nà ng há»i:
- Sao cách cách không cưỡi ngựa?
Mẫn Mẫn đáp:
- Cả ngà y tôi cưỡi lúc nà o chả được, đâu có giống các anh chị sống trong TỠCấm thà nh, cứ nhăm nhăm tìm cơ hội ra cưỡi.
Nhược Hi chỉ mủm mỉm, không nói năng gì. Mẫn Mẫn lại há»i:
- Chị cưỡi ngá»±a giá»i không?
Nhược Hi phì cÆ°á»i:
- Cô há»i thế không chuẩn đâu, lẽ ra nên há»i: Chị biết cưỡi ngá»±a không?
Mẫn Mẫn sá»ng sốt nhìn nà ng:
- Nghe nói chỉ con gái Hán má»›i không biết cưỡi ngá»±a, sao chị lại là ngÆ°á»i Hán à ?
- Tôi là ngÆ°á»i Mãn – Nhược Hi đáp – Thế mà chẳng biết cưỡi, nhÆ°ng rất muốn há»c.
Ngược Hi nghe váºy, nổi hứng bảo:
- Thế để tôi dạy. Tôi chÆ°a dạy ai cưỡi ngá»±a bao giá», song tôi đảm bảo sẽ dạy chị tá» tế.
Nhược Hi nghe váºy mừng quýnh, nghÄ© thế là tốt quá rồi, bèn vui vẻ nháºn lá»i.
Mẫn Mẫn đúng là má»™t ngÆ°á»i nôn nóng, nói dạy là dạy ngay. Cô lôi Nhược Hi đến chá»— tà u ngá»±a, Ä‘i mãi vẫn chÆ°a tá»›i, giữa Ä‘Æ°á»ng gặp mấy gã Ä‘ang ruổi ngá»±a cháºm rãi, có ngÆ°á»i Mông, cÅ©ng có ngÆ°á»i Mãn. Trông thấy Mẫn Mẫn và Nhược Hi, há» Ä‘á»u xuống ngá»±a, ngÆ°á»i Mông thì thỉnh an Mẫn Mẫn, ngÆ°á»i Mãn thì thỉnh an Mẫn Mẫn xong lại thỉnh an Nhược Hi.
Mẫn Mẫn cÆ°á»i bảo:
- Äỡ công chúng ta bao nhiêu – Nói Ä‘oạn, cô dắt luôn hai con ngá»±a, mấy ngÆ°á»i Mông Cổ Ä‘á»u bằng lòng. Hai gã lên cưỡi chung má»™t con rồi thong thả rá»i Ä‘i. Mẫn Mẫn quay mặt sang nhìn Nhược Hi – Chị không phải là cung nữ bình thÆ°á»ng hả?
Nhược Hi đáp:
- Chẳng qua hầu cáºn Hoà ng thượng nên ngÆ°á»i ta cÅ©ng nể mặt đôi chút.
Mẫn Mẫn há»i:
- Chị xinh thế nà y, sao chỉ là m cung nữ thôi? Mấy phi tỠcủa a ma tôi còn thua xa chị.
Nhược Hi nghÄ© bụng, cô quáºn chúa nà y nói năng thẳng thắn quá. Có Ä‘iá»u trong cung toà n gặp những ngÆ°á»i khép nép e dè, hôm nay gặp được má»™t ngÆ°á»i thế nà y kể cÅ©ng thÃch thú, bởi váºy nà ng không đáp, nhÆ°ng nhoẻn cÆ°á»i.
Mẫn Mẫn chỉ dạy rất nhiệt tình, đáng tiếc con ngá»±a quá cao lá»›n, Nhược Hi lần đầu cưỡi nó, lòng không khá»i sợ hãi, tim Ä‘áºp chân run. Mẫn Mẫn kè theo bên cạnh, luôn miệng hÆ°á»›ng dẫn, bảo Nhược Hi cứ bạo dạn mà cưỡi, đừng sợ. Cô còn nói cưỡi ngá»±a thì phải ngã chứ, hồi nhá» cô cÅ©ng từng ngã rồi. Nhược Hi cảm thấy Mẫn Mẫn nói rất hợp lý, bèn áºm ừ hưởng ứng, tuy váºy vẫn không thể toà n tâm toà n ý tuân theo, cứ nÃu chặt lấy dây cÆ°Æ¡ng, giữ cho con ngá»±a Ä‘i bÆ°á»›c nhá» thôi.
Chợt Mẫn Mẫn cÆ°á»i vang: “Ngồi vững nhé!†Dứt lá»i, cô quất đét ngá»n roi và o mông con ngá»±a của Nhược Hi. Nhược Hi chÆ°a hiểu đầu cua tai nheo ra sao thì con ngá»±a đã lao vá»t tá»›i trÆ°á»›c. NgÆ°á»i bị giáºt nghiêng hẳn vá» sau, nà ng há miệng định thét lên thì Mẫn Mẫn đã cÆ°á»i vang nhắc vá»›i theo:
- Äừng sợ! Cứ ngồi cho vững.
Nhược Hi cảm thấy con ngá»±a phi má»—i lúc má»™t nhanh, dây cÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã lá»ng ra tá»± khi nà o, nà ng chỉ còn cách áp sát mình xuống lÆ°ng ngá»±a, hai tay bấu chặt lấy lá»›p lông bá»m hai bên cổ nó. Con ngá»±a bị Ä‘au, lại không có dây cÆ°Æ¡ng kìm hãm, bèn nổi tÃnh hung chạy lung tung, định hất ngÆ°á»i Ä‘ang là m mình Ä‘au xuống đất.
Nhược Hi không còn cả sức mà kêu, bèn nhắm nghiá»n mắt, ra sức giữ không để mình bị ngã. Gió vù vù bên tai nà ng, tiếng Mẫn Mẫn la thất thanh.
Ngá»±a vừa chạy Ä‘iên cuồng vừa gồng mình lên để hất Nhược Hi. Nà ng cảm thấy không trụ nổi nữa, lông bá»m cà ng lúc cà ng trÆ¡n, tay cÅ©ng trượt dần ra, thầm nghÄ©, lẽ nà o ta xuyên thá»i gian vá» thá»i xa xÆ°a, mục Ä‘Ãch là để ngã ngá»±a mà chết? Äang lẩn thẩn tuyệt vá»ng thì nghe bên tai vang lên má»™t giá»ng quen thuá»™c:
- Nhược Hi, gắng chút nữa!
Tà i sản của baongoc
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , äåíüãè , aáîðò , áåñïëàòíîå , àëåíà , àóäèîêíèãè , bá»™ bá»™ kinh tâm , bá»™ bá»™ kinh tâm 4vn , bá»™ bá»™ kinh tâm-4vn , bá»™i bá»™i kinh tâm , bo bo kinh tam , bo bo kinh tam alex , bo bo kinh tam alex dich , bo bo kinh tam doanh thu , èãðóøêè , èíöåñò , huyen ao bo bo kinh tam , ìàñòåð , íàòàëè , ìåòàëëîïðîêàò , ïëèòêà , ïðîåêòû , ñïèðñ , òðóäîâîé , pham nhan tu tien , sat than , truyen huyen ao tron bo , ýëåêòðè÷åê , øàíñîí