Lúc đoàn hắc khí chui vào trong cơ thể Cẩu Đản Tử liền cùng với linh hồn Cẩu Đản Tử dung hợp làm một. Trong nháy mắt, vô số tin tức, ký ức truyền vào trong đầu Cẩu Đản Tử. Cẩu Đản Tử cũng chỉ đành đình chỉ chạy trốn, dừng lại, bắt đầu nỗ lực tiêu hóa những tin tức vừa có được.
- Lý Hạo Nhiên, đại trưởng lão Hắc Long hội...!
Đây là tin tức thứ nhất là Cẩu Đản Tử có được.
- Tây sơn lão Độc Nhãn, yêu thú....Nội đan....!
Đây là tin tức thứ hai.
- Thanh niên nhân giống như ma quỷ...!
Đây là tin tức thứ ba.
- Gió, gió thật lớn, linh hồn ta sắp tiêu tán...!
-...................!
Tin tức cuối cùng, cũng là tin tức hoàn chỉnh nhất.
- Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm!
- Loại phương pháp tu luyện này đúng là quỷ dị, hình như cùng với nội lực, kiếm khí không cùng một hệ thống.
Xem xong tin tức về Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm này, Cẩu Đản Tử chậm rãi đứng lên. Từ trong đống tin tức này, Cẩu Đản Tử đại khái biết được chuyện gì đã xảy ra.
Đây là linh hồn của một người, không may bị người ta giết chết. Bởi vì bản thân tu luyện bí pháp cho nên thân thể tuy chết nhưng linh hồn không có hoàn toàn bị tiêu diệt. Thậm chí hắn còn có cơ hội đoạt xá. Chỉ là vận khí của hắn không tốt lắm, hoặc nói là vận khí của hắn không có nghịch thiên như của Cẩu Đản Tử.
Quỷ hồn rất yếu đuối, yếu đuối đến cực điểm. Người bình thường sau khi chết, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì linh hồn liền tiêu tán. Nhưng có một số người ý chí kiên định, sau khi chết linh hồn vẫn có thể tồn tại trên thế giới. Nhưng theo thời gian, nếu như không có năng lượng chống đỡ thì cũng sẽ dần dần bị tan biết. Trừ phi tu luyện được một loạt bí pháp khiến cho thần hồn lực lớn mạnh không gì so sánh được. Từ đó mới dần dần khai mở linh thức, mới có cơ hội đoạt xá sống lại, chỉ là những người giống như thế có được mấy?
Không chỉ có như vậy, coi như là có bí pháp tu luyện nào đó khiến thần hồn lớn mạnh, sở hữu năng lực đoạt xá. Nhưng tiền đề chính là không có ngoại lực tác động vào, cho dù thần hồn lớn mạnh nhưng cũng chỉ là tương đối, không thể nào so sánh với thiên địa tự nhiên được. Chỉ cần một trận gió có thể thổi tán. Không chỉ nói vận khí không tốt, không may đụng phải có có giống tốt đầy trời, sấm sét rền vang rất có thể khiến cho hồn phi phách tán.
Lý Hạo Nhiên tu luyện qua Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, tuy rằng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm cũng không phải là môn bí pháp tu luyện thần hồn nhưng cũng là một môn dị thuật cường đại. Đối với thần hồn tự nhiên có tác dụng cường hóa. Bởi vậy sau khi linh hồn không tiêu tan vẫn còn bảo trì một điểm linh thức. Thế nhưng hết lần này tới lần khác tại tây sơn khẩu lại xuất hiện một cơn gió quỷ quái. Trận âm phong quỷ dị này xuất hiện đã thổi tan linh hồn của Lý Hạo Nhiên không thể nào tụ lại được. Lý Hạo Nhiên ngay cả cơ hội sinh ra linh thức cũng không có, cuối cùng chỉ để lại một điểm ý thức khắc sâu trong những phần tàn hồn. Tùy theo những con gió, tàn hồn lượn lờ trên trời. Ma xui quỷ khiến thế nào lại bay tới ngọn núi phía sau nhà Chu gia, vừa lúc Cẩu Đản Tử kết thúc quá trình luyện công.
Điều quan trọng nhất chính là lũ tàn hồn này lại cảm ứng được sự tồn tại của Cẩu Đản Tử, theo bản năng nó lựa chọn vật thể sống gần nhất, cứ như vậy mà chạy đến.
Mất đi linh thức cơ bản nhất, lũ tàn hồn này chỉ là một hợp thể của những ký ức rải rác, căn bản không có bất luận uy hiếp nào đối với Cẩu Đản Tử. Cẩu Đản Tử cũng không có mất nhiều công phu, rất nhanh có thể tiêu hóa hoàn toàn những đoạn ký ức này.
Ký ức của Lý Hạo Nhiên quá mức rải rác, cũng không có hoàn chỉnh cho nên Cẩu Đản Tử ngoại trừ việc biết tên cùng với thân phận của hắn thì tất cả những thứ khác đều không biết gì cả. Đương nhiên còn có thanh niên nhân giết chết Lý Hạo Nhiên, khiến cho bản thân hắn khắc sâu đoạn ký ức này vào trong linh hồn. Cẩu Đản Tử có thể cảm giác được sự sợ hãi của Lý Hạo Nhiên đối với người thanh niên này.
- Lúc nào lại xuất hiện một cao thủ lợi hại như vậy, cũng không biết hắn tới nơi này có mục đích gì. Chỉ mong không có gây ra bất cứ sự hỗn loạn nào!
Trong đầu Cẩu Đản Tử thoáng hiện lên đoạn ký ức về thanh niên nhân kia, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy lạnh buốt.
Nhưng cũng rất nhanh, Cẩu Đản Tử liền tập trung toàn bộ tinh thần vào Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm. Là một quân nhân, ấn tượng sâu sắc nhất trong đầu chính là võ học công pháp. Lý Hạo Nhiên cũng không ngoại lệ, võ học công pháp này được khắc sâu vào trong linh hồn của hắn, cho dù chết đi, hóa thành vô số tàn hồn nhưng do Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm được khắc sâu trong linh hồn hắn, cho dù là tàn hồn cũng vẫn lưu giữ được đầy chủ, không có điểm nào không trọn vẹn.
Ý thức của Cẩu Đản Tử vừa mới trở lại hiện thực, còn đang trong khoảng thời gian mê man thì bên tai vang lên tiếng Vương Thiên Lôi, hơn nữa còn là lớn giọng gọi. Ngay sau đó "phanh" một tiếng, mẫu thuân Cẩu Đản Tử khóc lóc đẩy cửa chạy vào, chặn ngang ôm chầm lấy Cẩu Đản Tử.
- Ngươi là tiểu vương bát đản, vậy mà suốt ngày hù chét mẫu thân...hu..hu...!
Rất bất đắc dĩ, rất phiền muộn, cũng rất không may.
Sự tình cũng rất đơn giản, sáng sớm tỉnh lại, lại phát hiện không thấy Cẩu Đản Tử, nhà Chu gia nổi lên một trận gà bay chó sủa. Mọi người ùa nhau ra xung quanh tìm kiếm. Cuối cùng mới chạy đến ngọn núi sau lưng nhà mình mới tìm thấy Cẩu Đản Tử đang hôn mê té trên mặt đất. Cẩu Đản Tử được người nhà bế về, lại một phen luống cuống tay chân. Mà mẫu thân của Cẩu Đản Tử cũng vì lo lắng quá độ, thân thể không chịu đựng được té xỉu.
Mẫu thân vừa mới được đưa ra ngoài, trong phòng liền vang lên tiếng kêu của Vương Thiên Lôi nói Cẩu Đản Tử đã tỉnh lại. Chu thị từ trong hôn mê giật mình tỉnh dậy, chạy vào trong phòng. Tiếp sau đó diễn ra một màn như vừa rồi.
Tràng diện cảm động cũng không có duy trì được bao lâu. Thấy Cẩu Đản Tử tỉnh lại, cũng không có gì đáng lo ngại, lúc này mọi người mới yên lòng. Mà trong lòng mọi người cũng thầm cảm thấy Cẩu Đản Tử càng ngày càng phiền phức.
- Sau này sẽ tính toán với ngươi! Bây giờ thì vào trong đó đi!
Cẩu Đản Tử bất đắc dĩ nằm trên đống củi, đầu gối lên tay. Hắn nhìn lên mái nhà mà thất thần. Nghe bụng mình, ruột và dạ dày không ngừng đánh nhau, Cẩu Đản Tử chỉ còn biết cười khổ.
Vừa mới tỉnh lại, Cẩu Đản Tử liền bị lão Chu đầu gọi lại. Lão Chu đầu nhất quyết nhốt Cẩu Đản Tử vào trong phòng củi. Trong vòng ba ngày không được ăn.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Lão Chu đầu là người miền núi, sinh ra đã sống trong cảnh nghèo khó. Lên núi săn thú cũng là một tay hảo thủ, thế nhưng trong vấn đề giáo dục con cái, hắn lại không có rành rọt.
Lão Chu đầu thờ phụng triết lý "côn bổng dạy ra hiếu tử", phương thức giáo dục trực tiếp và thô thiển này. Chỉ là từ nhỏ tới giờ Cẩu Đản Tử chưa có bao giờ khiến lão Chu đầu phải lo lắng cả. Cho nên Cẩu Đản Tử cũng không có bị nhốt trong kho củi giống như hiện tại. Bình thường người bị nhốt trong phòng củi đều là tam cẩu tử.
Chỉ là trước khác nay khác, lúc này đây Cẩu Đản Tử thật sự khiến cho lão Chu đầu cảm thấy lo lắng. Vừa mới tỉnh lại không lâu, lại chạy loạn khắp nơi, cuối cùng bị hôn mê. Lão Chu đầu quyết định không thể dễ dàng tha thứ cho Cẩu Đản Tử, liền nhốt Cẩu Đản Tử vào kho củi. Áp dụng phương pháp giáo dục đồng dạng với nhị cẩu tử và tam cẩu tử, bỏ đói Cẩu Đản Tử ba ngày.
Cuộc sống những ngày sau đó, lão Chu đầu đối với quyết định xử phạt Cẩu Đản Tử ngày đó của mình vô cùng thỏa mãn. Sau ba ngày bị nhốt trong kho củi, Cẩu Đản Tử rốt cuộc cũng trở về giống như trước kia, vô cùng ngoan ngoãn, không khiến cho lão Chu đầu phải lo lắng điều gì.
Thời gian trôi mau, năm tháng như thoi đưa. Bất tri bất giác đã qua bốn năm. Cẩu Đản Tử cũng đã được tám tuổi.
Đúng, đối với đại đa số người mà nói thì giai đoạn từ bốn tuổi đến tám tuổi là giai đoạn đần độn của một người, đồng thời cũng là giai đoạn hồn nhiên nhất. Thế nhưng đối với Cẩu Đản Tử mà nói thì bốn năm qua, cuộc sống của hắn vô cùng sung túc, sung túc tới mức hắn gặp ai cũng muốn hô to muôn năm.
Dưới sự nỗ lực của Vương Thiên Lôi và lão Đồng Sinh, bốn năm qua cũng đã giúp cho đám tiểu hài tử trong thôn biết đọc biết viết văn tự. Có thể trình độ văn hóa của bọn họ không cao, thế nhưng chú ít bọn họ cũng có thể viết thư về nhà nếu như phải đi xa. Cũng không phải gặp cảnh trăm nghìn vạn cách nhờ người viết thư thay. Đương nhiên việc sai lỗi chính tả là điều không thể sánh khỏi.
Đây đúng là một thành tựu đáng kể đối với những người trong thôn.
Cẩu Đản Tử đối với thành tựu này cũng không có quan tâm. Điều hắn lưu ý duy nhất chính là bản thân mình cũng không cần phải trước mặt người khác giấu diếm việc mình biết chữ. Tiểu hài tử giống như hắn ở trong thôn, trên cơ bản cũng có vài người, thậm chí còn có một hai người được coi là thần đồng, đã có thể thuộc lòng những đoạn thơ kim cổ cùng văn chương của thánh nhân. Phụ mẫu của những thần đồng này thậm chí còn muốn để cho bọn chúng đi tham gia khoa khảo.
Cẩu Đản Tử cũng không phải là thần đồng, hệ thống văn hóa của thế giới này quá giống Trung Quốc cổ đại, Cẩu Đản Tử cũng không có hứng thú. Cẩu Đản Tử chỉ cần người khác biết hắn biết chữ là được.
Dưới tác dụng của con mắt biến dị sản sinh ra cùng với việc chiếm được Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm mà việc tu luyện Ly Hỏa Tâm Pháp vô cùng thuậ lợi. Ly Hỏa Tâm Pháp có một cửa ải rất khó, từ việc hấp thu năng lượng hỏa thuộc tính trong thiên địa nguyên khí, thông qua đặc điểm nội công tâm pháp mà chuyển hóa thành nội khí hỏa thuộc tính, chứa đựng trong cơ thể.
Đây là nguyên lý nội công cơ bản nhất ở thế giới này, đương nhiên có thể làm được điểm này cũng không phải là dễ dàng. Trong thiên địa nguyên khí, không phải chỉ có mỗi một thuộc tính hỏa mà còn có nhiều loại thuộc sinths khác. Cái khác không nói, như gần nhất mà mặt trời trên đỉnh đầu phát ra không dưới trăm loại nguyên khí hỏa thuộc tính. Nhưng trong số đó nổi danh nhất vẫn là Thái Dương Chân Hỏa. Loại chân hỏa này cho dù chỉ có một điểm nhỏ cũng có thể khiến cho sắt thép hòa tan. Cho nên ngoại trừ một số nhân vật trong truyền thuyết ra thì người bình thường không có mấy cơ hội có được Thái Dương Chân Hỏa, có thể nói là không có cơ hội. Đương nhiên Ly Hỏa Tâm Pháp cũng chỉ là nội công tâm pháp nhập môn, cho nên hỏa thuộc tính thông qua Ly Hỏa Tâm Pháp hấp thu vào trong cơ thể cũng không có mấy uy lực. HIện tại Cẩu Đản Tử không hề biết mấy thứ này, lấy trình độ mẫn cảm với thiên địa nguyên khí của hắn bây giờ thì cũng không thể cảm nhận được nhiều như vậy.
Hiện tại, Cẩu Đản Tử đã hoàn toàn luyện hóa được nội khí tu luyện được từ Đại Lực Kim Cương khí công chuyển thành nội khí của Ly Hỏa Tâm Pháp. Đồng thời cũng đã dung nhập vào trong Phá Sát Thiên Quân quyền pháp. Một bộ quyền pháp khi thi triển ra, ngoại trừ uy thế sinh ra, còn có thể phát ra quyền phong cực nóng. Lực phá hoại so với Phá Sát Thiên Quân quyền pháp bình thường lớn hơn vài lần.
Đồng thời Cẩu Đản Tử còn phát hiện, khi hắn chậm rãi chuyển hóa nội khí Đại Lực Kim Cương khí công sang nội khí Ly Hỏa Tâm Pháp thì phương diện gân cốt, kinh mạch trong cơ thể hắn cũng xảy ra những biến hóa kỳ diệu. Nói cách khác, Vương Thiên Lôi cũng đã từng nói với hắn, chỉ cần vận dụng đúng phương pháp, nội kình hợp lý thì có thể đề thăng cường độ thân thể, nội công và ngoại công hỗ trợ lẫn nhau rất khăng khít.
Từ một ý nghĩa nào đó, hiện tại nội công, quyền pháp của Cẩu Đản Tử cũng đã có chút thành tựu. Thậm chí trong vòng ba năm này, thân thể Cẩu Đản Tử được đề thăng không rất lớn. Còn nếu như muốn mạnh mẽ đề thăng, có khả năng sẽ khiến cho thân thể Cẩu Đản Tử chịu nội thương. Bây giờ, với lứa tuổi của Cẩu Đản Tử, nội ngoại công đều đã đạt đến mức cực hạn.
Cẩu Đản Tử mới tám tuổi, thân thể của một hài tử tám tuổi vẫn chưa có hoàn toàn ổn định, thậm chí ngay cả trong thời kỳ trưởng thành cũng như vậy. Vô luận là cốt cách hay khí huyết đều có những thời gian bạc nhược. Nếu như trong đoạn thời gian đó mà cường hóa thân thể, cho dù thực sự thành công thì thành tựu tương lại cũng có hại. Hơn nữa Cẩu Đản Tử vô cùng hoài nghi, lực lượng thân thể không ngừng được đề thăng liệu có dẫn đến việc bản thân mình suốt đời phải ở trong hình dạng của một tiểu hài tử tám tuổi hai không.
Cho nên ba tháng trước, tinh lực của Cẩu Đản Tử, tất cả đều đặt lên Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm.
Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm là một môn võ học kỳ dị. Đồng dạng trong trí nhớ của Lý Hạo Nhiên, hắn cũng không biết môn võ học này được xưng là dị thuật.
Trước đã nói qua, võ học công pháp bình thường đều hấp thu thiên địa nguyên khí vào trong cơ thể, rồi dùng nội công tâm pháp để chuyển hóa thành nội khí của bản thân. Sau đó lại dùng nội khí này đi chăm sóng kinh mạch, khí huyết thân thể.
Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm rất đặc biệt. Cẩu Đản Tử chưa từng tưởng tượng qua lại có loại võ học như thế này. Thậm chí hắn còn cho rằng, đây hoàn toàn là một tri thức nằm ngoài hệ thống võ học. Đương nhiên điều này cũng do hiểu biết của Cẩu Đản Tử trên phương diện võ học vẫn còn rất nông cạn. Chủ yếu tri thức về võ học của Cẩu Đản Tử đều đến từ những tiểu thuyết võ hiệp mà thôi.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Trực tiếp thu thập sát khí, vận dụng một bí pháp nội công tâm pháp cùng loại tu luyện sát khí thu được, ngưng luyện thành kiếm khí, chứa đựng trong cơ thể. Điều này so với phương pháp thổ nạp nội khí không có gì khác nhau, thế nhưng nó lại có khác biệt vô cùng lớn.
Người tu luyện nội công, hấp thu thiên địa nguyên khí, thiên địa nguyên khí có vô số loại, đủ loại thuộc tính. Mà vô số loại nguyên khí này lại chia làm hai loại lớn. Một loại là linh mẫn khí, loại khác là sát khí. Khi hấp thu thiên địa nguyên khí vào trong cơ thể, số lượng nguyên khí chân chính có thể chuyển hóa thành nội khí vô cùng nhỏ. Hơn nữa cũng chỉ có thể chuyển hóa linh khí thành nội khí, đơn giản vì linh khí rất ôn hòa. Cho dù là Ly Hỏa Tâm pháp hấp thu cùng chuyển hóa nguyên khí hỏa thuộc tính, thì những nguyên khí hấp thu được cũng rất ôn hòa. Có thể hấp thu một cách thoải mái giống như uống nước vậy. Mà sát khi lại chiếm phần lớn trong thiên địa nguyên khí, sát khí này không thể hấp thu vào trong cơ thể để chuyển hóa thành nội khí. Sát khí bá đạo vô cùng, giống như nước sôi, đừng nói là uống, chỉ cần dính một tý thôi cũng sẽ bị phỏng.
Những sát khí này thuộc tính dữ dằn, nhưng đồng dạng uy lực không phải loại thuộc tính ôn hòa có thể so sánh được. Giống như Cẩu Đản Tử tu luyện Ly Hỏa Tâm Pháp, hấp thu cùng chuyển hóa nguyên khí hỏa thuộc tính bình thường. Uy lực so với Thái Dương Chân Hỏa kém đâu chỉ là nghìn vạn lần.
Vì vậy, để có thể lợi dụng toàn bộ thiên địa nguyên khí mà dị thuật mới được sinh ra.
Dị thuật, được các võ giả từ thời thượng cổ tổng hợp các phương thức vận dụng nội khí của rất nhiều loại, kết hợp với đặc thù của sát khí mag sáng tạo ra một loại bí pháp. Những bí pháp này vô cùng bá đạo, võ giả không thể hoàn toàn hấp thu sát khí chuyển hóa thành hình thái cố định để có thể chứa trong kinh mạch cơ thể.
Nguyên nhân chính vì dị thuật chuyển hóa nguyên khí có tính bá đạo dữ dằn, muốn như nội khí, cất giữ trong cơ thể, đồng hóa thành vật của mình là chuyện không thể nào xảy ra. Thế nhưng thông qua dị thuật lại có thể giải quyết được phiền phức, dị thuật giúp cho bọn họ ổn định được hình thức sát khí trong cơ thể. Tỷ như Lưỡng Nghi Thông Thien Kiếm chính là dùng sát khí cô đọng thành kiếm khí. Sát khí dữ dằn hoàn toàn được cố định hình thức rồi chuyển hóa thành kiếm khí, uy lực vô cùng bá đạo. Bất cứ một loại dị thuật nào cũng có yêu cầu cực cao với sát khí. Lấy ví dụ như Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiến, cần phải đồng thời luyện hóa hai chủng loại sát khí tính chất hoàn toàn tương phản. Một loại cực dương, một loại cực âm. Cho dù thông qua bí pháp tế luyện hoàn thành đi chăng nữa thì cũng không thể giống như nội khí chứa đụng trong thân thể, vận dụng như thường mà chỉ có thể cố định thành một loại hình thái riêng rồi mới có thể chất chứa trong kinh mạch. Thế nhưng tối trọng yếu chính là kinh mạch muốn chất chứa được kiếm khí thì phải có đủ độ dẻo dai và lực lượng mới có thể.
Cẩu Đản Tử mới chỉ tám tuổi, gân cốt kinh mạch cũng chưa có trưởng thành. Cho dù bản thân Cẩu Đản Tử có thể tìm được hai loại sát khí tính chất tương phải thì cũng không có khả năng chứa chúng trong cơ thể. Kim mạch của Cẩu Đản Tử căn bản không thể nào chịu nổi.
- Thực là đáng tiếc, vốn tưởng rằng chiếm được một môn võ công bảo mệnh!
Nghĩ tới đây, Cẩu Đản Tử cũng hiểu được, một hài tử tám tuổi, sinh trưởng ở trong một sơn thôn nhỏ bé hẻo lánh nhưng trong đầu hắn cũng có ý nghĩ giống như người trong giang hồ đều muốn sở hữu một thứ gì đó có thể bảo mệnh. Bản thân Cẩu Đản Tử cũng không biết rằng đây là một loại tâm tính, có lẽ do kiếp trước hắn đọc tiểu thuyết võ hiệp quá nhiều.
Đương nhiên thời gian bốn năm qua, Cẩu Đản Tử không chỉ nghiên cứu Ly Hỏa Tâm Pháp và Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm. Bốn năm qua, thu hoạch lớn nhất của Cẩu Đản Tử chính là đôi mắt kỳ dị của hắn. Bốn năm rèn đúc, Cẩu Đản Tử có thể duy trì đôi mắt của mình ở trạng thái kỳ dị trong khoảng nửa tiếng. Bản thân Cẩu Đản Tử cũng không có xuất hiện tình huống suy yếu tiêu cực. Tuy việc duy trì trạng thái này cũng khiến cho thân thể Cẩu Đản Tử chịu gánh nặng rất lớn, nhưng trong quá trình này vô luận là phản ứng lực, võ lực, khả năng khống chế nội khí của bản thân. Còn có tốc độ, lực lượng cũng nhảy vọt. Theo như Cẩu Đản Tử tính toán, thực lực bản thân hắn lúc đó tăng lên ít nhất năm sáu lần. Chỉ có một điều đáng tiếc chính là con mắt của hắn không có khả năng phục chế kỹ xảo võ công của người khác.
Cẩu Đản Tử vẫn vì kỹ xảo cung tiễn của nhà Vũ Thanh Long mà thèm nhỏ giãi. Tuy rằng không qua việc quan sát tỷ mỉ Vũ Thanh Long bắn cung, lấy được nhiều lợi ích, tiễn pháp của Cẩu Đản Tử cũng tiến triển rất nhanh. Thế nhưng cũng không có được tiễn pháp chân chính.
- Thái Cực Quyền ta đã luyện tròn năm năm. Đại khái cũng nhìn ra được mốt ít ảo diệu. Thời gian tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công, nó có thể tiến hành cường hóa. Hiện tại nội khí của Đại Lực Kim Cương khí công đều được ta chuyển hóa thành nội khí của Ly Hỏa Tâm Pháp. Không nghĩ ra nó cũng có thể cường hóa. Không chỉ như vậy, Thái Cực Quyền đối với việc cường hóa thân thể có tác dụng rất lớn, hoàn toàn có khả năng Thái Cực Quyền là một quyền pháp siêu cấp. Thực sự là kỳ quái, vì sao đời trước ta lại không có cảm giác này!
Đánh xong một bài Thái Cực Quyền, toàn thân Cẩu Đản Tử ướt đẫm mồ hôi, toàn thân hắn phảng phất bị nội khí tắm rửa, cảm giác của hắn lúc này vô cùng thư thái.
- Gần đây phụ thân có chút thất thần. Tựa hồ việc ta ra ngoài làm học đồ khiến phụ thân lo lắng. Hắc hắc, đi ra ngoài cũng tốt, chung quy so với ở nơi thâm sơn cùng cốc này thì tốt hơn nhiều. Tuy rằng thực lực của ta hiện giờ lên như diều gặp gió nhưng tốt hơn vẫn nên ra ngoài nhìn thế giới kỳ dị này một lần. Suốt ngày ngây ngốc ở chỗ này, sợ rằng không có nhiều cơ hội mở mang đầu óc!
Trong lòng Cẩu Đản Tử thực sơn mong đợi, tuy rừng cuộc sống trong thôn vô cùng yên bình, Vương Thiên Lôi cũng biến nơi đây thành một nơi dưỡng lão vô cùng lý tưởng. Nhưng Cẩu Đản Tử mới có tám tuổi, hắn chưa có nghĩ đến việc dưỡng lão sớm như vậy. Đối với việc đi Thanh Dương trấn làm học đồ lần này, Cẩu Đản Tử phi thường chờ mong, đương nhiên hắn hiện tại cũng không biết nhị bá của hắn đã giúp hắn an bài tất cả.
- Đây chính là Thanh Dương trấn!
Đứng trên đường cái Thanh Dương trấn, Cẩu Đản Tử nhìn dòng người không ngừng qua lại, trong lòng dĩ nhiên sinh ra một tia cảm khái, thật lâu không có nhìn thấy tình cảnh như vậy. Tuy rằng Thanh Dương trấn không thể so với tiểu trấn ở kiếp trước, nhưng chí ít cũng để cho Cẩu Đản Tử cảm nhận được sự văn minh của thế giới này, so với tiểu sơn thôn của hắn thì văn mình hơn nhiều.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Ba ngày trước, nhị bá của Cẩu Đản Tử lại một lần nữa đến nhà hắn, nhắc đến chuyện tình để Cẩu Đản Tử đi Thanh Dương trấn làm học đồ. Lão Chu đầu lập tức đồng ý.
Không đồng ý cũng không có cách nào khác, tuy rằng cuộc sống bốn năm qua của nhà họ Chu khởi sắc lên rất nhiều. Thế nhưng trong nhà họ Chu cũng có bốn nhi tử, lão đại đã lấy vợ, nhị cẩu tử cũng đã đến tuổi lấy vợ, tam cẩu tử cùng Cẩu Đản Tử cũng đang trong giai đoạn trưởng thành, lượng cơm ăn rất nhiều. Tam cẩu tử thì còn đỡ, nhưng Cẩu Đản Tử lại là phiền phức lớn, có thể nói là không thịt không vui. Nếu như không phải có Vương Thiên Lôi chiếu cố, lão Chu đầu cũng không thể nào đáp ứng được nhu cầu ăn uống của Cẩu Đản Tử.
Chẳng bằng thừa dịp này tống xuất hắn đi ra ngoài. Lão Chu đầu cũng không cầu Cẩu Đản Tử có thể giúp được cho gia đình điều gì, chí ít có thể tự nuôi chính bản thân hắn là được rồi. Hơn nữa, Thanh Dương trấn cách sơn thôn không xa, cũng chỉ hơn năm mươi dặm. Cuối cùng, sau một hồi suy nghĩ tỉ mỉ, lão Chu đầu cũng đồng ý với nhị bá của Cẩu Đản Tử để hắn đi làm học đồ.
- Ha ha, hiện tại sợ rằng Thanh Dương trấn này không còn nằm trong sự không chế của Hắc Long hội nữa rồi. Đại trưởng lão của Hắc Long hội đã chết, thực lực bọn họ bị suy yếu thê thảm, sợ rằng lúc này bọn họ không có tâm để mà kinh doanh nữa!
Nhìn khu kiến trúc đen thui ở phía tây nam, nét mặt Cẩu Đản Tử hiện lên nụ cười nhạt, tuy rằng Cẩu Đản Tử chỉ kế thừa một phần ký ức của Lý Hạo Nhiên. Thế nhưng chỉ nhiêu đó cũng đủ để Cẩu Đản Tử minh bạch cảm tình của Lý Hạo Nhiên với Hắc Long hội, mà loại cảm tình này cũng ảnh hưởng tới bản thân Cẩu Đản Tử. Cho nên, hiện tại Cẩu Đản Tử đối với Hắc Long hội vô cùng hứng thú.
Chỉ là, niên kỷ của Cẩu Đản Tử còn quá trẻ, cho dù có thể gia nhập vào Hắc Long hội thì cũng không thể nào leo lên vị trí có địa vị cao được. Mà bản thân Cẩu Đản Tử cũng không muốn gia nhập Hắc Long hội, hắn không muốn mình có quan hệ gì với bang phái giang hồ.
- Cẩu Đản Tử! Phía trước chính là xưởng rèn của Ô gia. Ngươi sau này sẽ ở đó, cố gắng mà học lấy một cái nghề. Ta phải tốn rất nhiều công sức, vận dụng mọi mối quan hệ mới tìm được phương pháp xin cho ngươi vào làm học đồ ở Ô gia. Lần này ngươi vào Ô gia học nghệ, ngàn vạn lần không được làm ta thất vọng đấy!
Dọc theo đường đi, nhị bá liên tục dặn dò Cẩu Đản Tử, mong hắn hiểu được mà hành xử cho đúng, cố gắng học hỏi. Mà Cẩu Đản Tử cũng kiên trì lắng nghe, nét mặt khiêm tốn mỉm cười, vô cùng nhu thuận. Điều này khiến cho nhị bá rất thỏa mãn.
Tựa hồ nhớ tới vấn đề gì đó, nhị bá mở miệng cười ha ha, sờ sờ đầu Cẩu Đản Tử.
- Ha ha! Ta thiếu chút nữa thì quên mất, Cẩu Đản Tử hiện tại vẫn chưa có tên! Uh, gọi là Chu Báo đi! Cha ngươi cũng chưa có đặt tên cho ngươi. Sau này cũng không thể nào gọi là Cẩu Đản Tử được. Uh! Chu Báo, cái tên rất hay!
Khuôn mặt nhỏ bé của Cẩu Đản Tử lộ ra nụ cười khổ, Cẩu Đản Tử cũng được, Chu Báo cũng tốt, đối với hắn tên cũng chỉ là dùng để gọi, phân biệt người với người mà thôi. Cái khiến bản thân hắn khó chịu chính là suốt ngày bị người khác vuốt đầu.
Xưởng rèn Ô gia rất có danh tiếng ở Thanh Dương trấn, hoặc nói là Ô gia ở Vân Châu Đại Tấn rất có danh tiếng.
Ô gia Vân Châu chính là một thế gia.
Thợ rèn, là một người thợ rèn chẳng khác nào là một người thợ thủ công. Một người thợ thủ công bình thường cũng chỉ là có khí lực lớn hơn một chút mà thôi, cũng không có gì quá nổi bật.
Thế nhưng thợ thủ công cũng có phân ra ba, bảy loại. Khi một người thợ rèn có thể chế tạo được một binh khí trong thời gian ngắn, hắn liền có thể thoát ly khỏi phạm vi của một người thợ thủ công, được xưng là tượng sư. Lúc này cuộc sống sinh hoạt của hắn sẽ trở nên khấm khá hơn. Mà khi một gã tượng sư có thể chế tạo ra thần binh lợi khí, lúc đó hắn sẽ được xưng là tượng đại sư. Lúc này, cuộc sống của họ không giống như trước kia nữa, hoàn toàn không giống.
Khi ngươi là một thợ thủ công, hay là một tượng sự, ngày ngày phải vất vả làm việc, mồ hôi như mưa đẻ kiếm sống. Có khi phải cướp đoạt tài liệu để có thể rèn ra được những thanh bảo kiếm, hay may ra nâng cao tay nghề rèn được những thanh thần binh bảo khí, thay đổi vận mệnh của mình. Khi ngươi đã trở thành một đại sư, ngươi liền trở thành quan to, quý nhân, thượng khách của bất kỳ thế lực nào, ngươi cũng sẽ có nguyên một đội tượng sư làm công tác phụ giúp rèn binh khí. Ngươi sẽ được sử dụng những loại tài liệu quý hiếm mà những thợ rèn bình thường hay tượng sư khó có thể tưởng tượng được. Tuy cả đời một vị đại sư chỉ có thể rèn ra một hoặc hai kiện thần binh lợi khí, nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ để bọn họ lưu danh hậu thế, cuộc sống sung túc. Đó chính là quyền lợi mà một vị đại sư có được.
Ở Ô gia cũng giống như vậy, gia tộc bọn họ có bí nghệ độc môn, cứ cách mấy đời lại xuất hiện được một, hai vị đại sư. Mà số lượng tượng sư ở gia tộc bọn họ cũng rất nhiều. Với lực lượng hùng hậu như vậy, cũng thừa sức để Ô gia củng cố địa vị của bọn họ. Điều này không phải các thế gia khác so sánh được.
Xưởng rèn của Ô gia ở Thanh Dương trấn chỉ là một chi nhánh nho nhỏ. Tại Vân Châu, mỗi một tiểu trấn đều có xưởng rèn của Ô gia, mà Ô gia cũng lũng đoạn sinh ý thiết khí ở bảy thành Vân Châu. Ngay cả như cung, nỏ, dao thái rau cũng nằm trong phạm vi kinh doanh của bọn họ. Chín mươi phần trăm quân bị thiết khí ở Vân Châu đều do Ô gia cung cấp. Đồng dạng, ở Vân Châu, hễ là thiết khí của Ô gia, đều rất được hoan nghênh. Dù gì thì Ô gia cũng được xưng là một trong tứ đại thế gia tinh luyện kim loại ở Đại Tấn.
Đương nhiên, trên danh nghĩa xưng là thế gia. Thực tế lại khác, những thợ rèn ở Ô gia không hoàn toàn là tộc nhân của Ô gia. Ngẫm kỹ lại, nhiều thiết khí như vậy, nhiều cửa hàng như vậy, người Ô gia có nhiều đi chăng nữa cũng không thể nào gánh chịu được. Coi như là mấy lão thái tám chục tuổi ra trận rèn khí cũng không thể nào đáp ứng được nhu cầu thị trường. Chính vì thế mà Ô gia mới thu nhân học đồ một cách rộng rãi. Đương nhiên, những môn đồ này cũng chỉ được truyền thụ phương pháp tinh luyện kim loại bình thường. Bí pháp tinh luyện kim loại cao thâm chân chính chỉ có những nhân vật hạch tâm ở Ô gia bảo quản. Chỉ có một số ít môn đồ có tài năng xuất chúng, mới có cơ hội được truyền thụ. Mà những người này đều là tinh anh của Ô gia.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hiện tại Chu nhị bá chỉ có thể sắp xếp cho Chu Báo (Cẩu Đản Tử) vào làm học đồ một xưởng thiết khí Ô gia bình thường không thể bình thường hơn nữa. Ở Vân Châu, Ô gia có vô số xưởng thiết khí giống như vậy, ở đây bọn họ bồi dưỡng những thợ rèn bình thường, thỉnh thoảng phát hiện được người có tư chất tốt, học đồ có thiên phú mới có cơ hội tiến nhập vào xưởng thiết khí cao cấp hơn, học tập phương thức tinh luyện kim loại cao thâm hơn. Đồng thời cũng trở thành môn đồ chân chính của Ô gia.
Trở thành môn đồ của Ô gia thì có hi vọng trở thành tượng sư, đây là truy cầu tối cao mà mỗi học đồ khi tiến nhập vào xưởng thiết khí Ô gia. Nhưng cũng không phải ai cũng có truy cầu này, một trong số đó chính là Chu Báo. Bản thân hắn không có hứng thú với thiết khí, cái hắn quan tâm chính là đãi ngộ của xưởng thiết khí Ô gia mà thôi. Chu Báo là người luyện võ, người luyện võ có nhu cầu về thịt rất lớn để bổ sung năng lượng tiêu hao trong thời gian tu luyện. Đây cũng chính là lý do tại sao khi còn ở nhà Chu Báo không được ăn thịt thì không vui, điều này làm lão Chu đầu cảm thấy bất kham, không nuổi nổi hắn. Mà ở xưởng thiết khí Ô gia, cho dù là ngươi làm thợ phụ đi nữa nhưng cũng cần phải có thân thể cường tráng. Bởi vậy mà cho dù là học đồ, bọn họ cũng được cung cấp một lượng lớn thịt. Chu Báo cũng chỉ quan tâm đến điều này mà thôi.
Tác phường ở Thanh Dương trấn đều nằm ở chính nam của trấn. Thế nhưng thiết khí Ô gia lại không giống, xưởng thiết khí của bọn họ nằm ở giải đất trung tâm của trấn. Đây cũng là nơi phồn hoa nhất Thanh Dương trấn.
Xưởng thiết khí Ô gia ở Thanh Dương trấn ngoài việc chế tạo thiết khí còn kiêm luôn việc kinh doanh. Cho nên xưởng thiết khí của bọn họ ở Thanh Dương trấn cũng rất lớn.
Chỉ là xưởng thiết khí Ô gia tuy có diện tích rất lớn, thế nhưng chỉ cần đứng ở bên ngoài xưởng thiết khí thôi cũng có thể loáng thoáng nghe được nhưng thanh âm to nhỏ từ trong xưởng phát ra. Thậm chí Chu Báo còn có thể tưởng tượng ra được cảnh những người thợ trong xưởng đang mồ hôi mồ kê nhễ nhại làm việc.
- Hắc hắc, Lâm lão quản gia. Đây là cháu trai của ta. Ngươi xem, hắn niên kỷ tuy còn nhỏ nhưng thân thể cũng rất khỏe mạnh!
Nhị bá của Chu Báo tươi cười bắt chuyện với một lão hán chừng sáu mươi tuổi, đồng thời nhị bá của hắn cũng kéo hắn lên phía trước.
- Ân, cũng không tệ lắm!
Lâm lão quản gia liếc mắt nhìn Chu Báo, thần sắc khẽ nhúc nhích:
- Coi như không tồi, tuổi tác cũng hơi nhỏ nhưng cũng không có vấn đề gì. Khó có được a, đi thôi. Sau này lão Hình đầu cũng sẽ không oán hận ta nữa!
Lâm lão quản gia lẩm bẩm một hồi liền hướng tới Chu Bá nói:
- Ngươi đi gặp Tiểu Vân Tử lấy một bản học khế, chuyện này coi như xong. Ta dẫn hắn đi gặp lão hình đầu. Lão gia hỏa này tính tình không tốt, đặc biệt với người ngoài. Ngươi cũng không cần đi theo!
- Vâng, vâng...!
Chu Bá liên tục gật đầu, lại dặn dò Chu Báo vài câu. Đơn giản là đây xưởng thiết khí Ô gia, học tập cho tốt, tương lai tiền đồ mới rộng mở.
Về phần Lâm lão quản gia thì đứng đỏ nhìn hai người mỉm cười không ngớt. Chuyện như vậy hắn đã thấy rất nhiều, mà thời gian cũng còn rất nhiều, bản thân Lâm lão quản gia cũng không cần sốt ruột. Hắn chờ sau khi nhị bá Chu Báo dặn dò Chu Báo xong mới mang thep Chu Báo đi vào trong xưởng thiết khí.
Tuy rằng Ô gia là một đại thế gia, nhưng Thanh Dương trấn dù sao cũng chỉ là một địa phương nhỏ. Đối với một trấn ít dân, trình độ văn hóa không cao thì yêu cầu đối với thiết khí không cao lắm. Người dân ở đây chủ yếu chỉ cần những vật dụng dùng hằng ngày như cuốc, xẻng, đinh ba. Huống chi dân chúng trong trấn cũng không có nhiều tiền để mua này mua nọ cho nên sinh ý của xưởng thiết khí Ô gian ở Thanh Dương trấn cũng rất hữu hạn.
Sinh ý chủ yếu của bọn họ chủ yếu là những võ giả vào núi. Những người võ giả này đều lấy Thanh Dương trấn làm nơi nghỉ chân, bổ sung trang bị. Ô gia cũng rất hay hợp tác cùng bọn họ là sinh ý.
Đương nhiên, những sinh ý nhỏ Ô gia cũng nhận. Mục đích chính là để học đồ có thể luyện tập kỹ thuật.
Theo Lâm quản gia vào cửa hàng, đi vào phía sau, càng đi sâu vào bên trong, những tiếng rèn thiết càng ngày càng to. Lúc này Chu Báo ngoài những tiếng "đinh đang đang đang" ra thì không hề nghe được những thanh âm khác.
- Mẹ nó, sắp thủng mãng nhĩ rồi!
Trong lòng Chu Báo thầm nghĩ. Bản thân Chu Báo là một người thích yên tĩnh, tu luyện Thái Cực Quyền cũng là một loại công phu tĩnh. Hiện giờ Chu Báo suốt ngày phải sống trong địa phương có tiếng đinh đang đang đang này, cũng không biết bản thân hắn có thể kiên trì được không.
Lâm đại quản gia cũng mặc kệ không quan tâm đến cảm nhận của Chu Báo, nhưng khi Lâm đại quản gia thấy Chu Báo nhă mặt, không khỏi cười nói:
- Sao thế! Sợ hãi hả! Tiểu tử, nói cho ngươi biết làm nghề này đảm bảo không thiếu ăn, nhưng muốn trụ lại được phải nỗ lực, nỗ lực hết mình.
- A!
Chu Báo gật đầu, bộ dáng tiếp nhận giáo huấn, nhưng thực ra trong đầu hắn đã sớm bay lên chín tầng mây.
- Đây là học đồ năm nay ngươi thu nhận?
Vừa tiến vào hậu viện, Chu Báo còn chưa kịp qua sát thì mùi rượu nồng nặc đã bay vào trong mũi hắn. Ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc thấy một lão nhân cầm trong tay một vò rượu, con mắt hắn đang chằm chằm nhìn mình.
Tuổi tác của lão nhân này cũng với Lâm đại quản gia không sai biệt lắm. Thân hình cũng cao to lực lưỡng, nhưng có lẽ do tuổi tác đã lớn nên cơ bắp trên người cũng không còn săn chắc, khí huyết cũng không tràn đầy. Đặc biệt, lão nhân này có một vết sẹo từ khửu tay xuống tới cổ tay.
- Tay hắn bị phế!
Thấy vết thương này, trong lòng Chu Báo khẽ động.
Tuy rằng thoạt nhìn vết thương đã khôi phục, nhưng thực ra gân tay của lão đã sớm bị phế, khí lực cũng không còn bao nhiêu. Tuy rằng hiện tại Chu Báo không có hiểu được nghề rèn này có những điều kiện đặc thù nào, nhưng hắn cũng biết tình cảnh một người thợ rèn khi mất đi một cánh tay.
- Đây là sư phụ Hình Đại, hắn chính là một tượng sư. Sau này hắn sẽ dãy dỗ ngươi. Cần phải chăm chỉ học tập, không nên phụ tâm ý của ta và nhị bá ngươi!
Lâm đại quản gia vỗ vỗ đầu Chu Báo, ôn nhu nói.
Cuộc đời học đồ rất cực khổ, mỗi ngày đều phải dậy sớm. Đầu tiên là cùng nhau đứng trung bình tấn, rèn đúc nửa canh giờ. Sau đó lại làm trở thủ tinh luyện kim lạc. Học đồ tuổi tác lớn một chút thì có thể chế tạo một ít khí cụ. Như Chu Báo tuổi còn nhỏ thì chỉ có thể đứng ở một bên làm trợ thủ. Tới buổi chiều, mọi người tập trung ở sân lớn để học tập những kiến thức cơ bản về tinh luyện kim loại.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina