25-11-2008, 12:08 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 26: Tỉ thÃ
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 7: Sinh nháºt đại yến
Hồi 26: Tỉ thÃ
Chẳng mấy chốc, thức ăn được dá»n lên bà n. Tân Nguyệt đã thay áo chẽn hồng, dải áo viá»n hoà ng kim, đôi gò má cô phản chiếu ánh lá»a lò sưởi ánh mầu hồng nhạt, cà ng tăng thêm mầu trắng muốt của là n da. Má»i ngÆ°á»i phân ngôi chủ khách, cùng ngồi xuống. Ba Äặc NhÄ© không biết dùng Ä‘Å©a, y thấy đặt chá»…m chệ trên bà n nguyên má»™t con gà , bèn quay qua nhìn Tân Nguyệt, há»i:
- Má»i Công chúa dùng trÆ°á»›c?.
A Tá» cÆ°á»i "hÃch" môt tiếng nhá», Tân Nguyệt khẽ nhÃu mà y, nói:
- Không có dùng tay bốc đâu, Tiểu Nhạn, sao mi còn không mau lấy dao cắt thịt gà ?
Tiểu Nhạn vá»™i Ä‘em dao đến sẻ thịt gà thà nh từng miếng nho nhá», sắp đầy vun má»™t Ä‘Ä©a.
Tân Nguyệt gắp và o bát Tiêu Phong một miếng, nói:
- Tiêu đạ ca, má»i huynh dùng, nếu không ngon, đừng cÆ°á»i nhé!
Ba Äặc NhÄ© nãy giá» dán mắt và o Tân Nguyệt, y thấyTân Nguyệt chăm chú dòm Tiêu Phong nhai miếng thịt trong miệng, rồi Tiêu Phong vừa gáºt gù, vừa khen:
- Ngon lắm, Công chúa khéo tay quá, giá»i nhất ở chá»— lần đầu nÆ°á»›ng gà , đã để lá»a vừa Ä‘á»™, thịt gà nÆ°á»›ng ngon không chê và o đâu được!
Tân Nguyệt nghe khen, mặt mà y cô đang hớn hở, bỗng Tiểu Nhạn bĩu môi, nói:
- Chẳng phải lần đầu đâu, Công chúa từng nÆ°á»›ng nhiá»u lần ở nhà , lúc đó tại chÆ°a đúng Ä‘á»™ lá»a nÆ°á»›ng, nên đã không dám má»i Tiêu tÆ°á»›ng quân dùng đấy thôi!
Tân Nguyệt trợn mắt, quát khẽ:
- Tiểu Nhạn, ai khiến ngươi lắm mồm lắm miệng thế!.
Ba Äặc NhÄ© nghe thấy, trong lòng y nóng hừng há»±c lá»a ghen tuông, y háºn chẳng thể phát tiết trÆ°á»›c mặt Tân Nguyệt, y oang oang cất tiếng gá»i:
- Tiểu Nhạn, mau đem cho ta một hồ rượu sữa ngựa!.
Tân Nguyệt cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Ba Äặc NhÄ© TÆ°á»›ng quân, ta biết ngay ông chẳng quen dùng mấy món đó! Tiểu Nhạn, mau vô bảo nhà bếp Ä‘em cho Ãt thịt cừu, hôm nay sinh nháºt của ta, ta không thể để khách má»i phải ôm bụng chịu đói!.
Tiểu Nhạn ứng tiếng nháºn lệnh, ả Ä‘i xuống nhà bếp tức thì. Ba Äặc NhÄ© gáºt gù, nói:
- Äá»™i Æ¡n Công chúa thông cảm, ta đúng là không quen ăn mấy món gì gì đó, và đừng bắt ta phải tốn công sức chÆ¡i vá»›i cái trò nà y", y vừa nói, vừa cầm đôi Ä‘Å©a ngoáy tÃt trong tay. Má»i ngÆ°á»i chẳng ai nhịn được cÆ°á»i.
Tân Nguyệt nói:
- Cái ông nà y, từ nhỠđến giá», chẳng há» thÃch bất cứ thức gì của ngÆ°á»i Hán. Thá»±c ra, ngÆ°á»i Hán có nhiá»u món ăn ngon, giống nhÆ° đôi Ä‘Å©a đó, dùng gắp thức ăn, dùng và cÆ¡m, cầm nhẹ nhà ng trong mấy ngón tay, lại giữ cho cả bà n tay được sạch sẽ, vừa tiện lợi, vừa có văn hoá, ta cà ng ngà y cà ng Æ°a dùng Ä‘Å©a, lại thêm mấy thức ăn nà y, mùi vị vừa ngon, vừa nhiá»u phong cách khác lạ, ta ngà y má»™t ngà y hai, cà ng thấy thÃch ăn.
Ba Äặc NhÄ© bá»—ng há»i:
- Tiêu đại tÆ°á»›ng quân, phải chăng ông là ngÆ°á»i Hán?.
Tiêu Phong lắc đầu, đáp:
- Không, ta ngÆ°á»i Khiết Äan.
Ba Äặc NhÄ© vung tay Ä‘áºp mặt bà n,
- Thế tại sao ông lại thÃch ăn ba cái món Hán nà y quá váºy? Thấy cách ông dùng Ä‘Å©a, chắc ông quen ăn mấy món nà y lâu rồi nhỉ?
Tiêu Phong nhăn tÃt hà ng lông đôi mà y, trong lòng ông vụt nổi cÆ¡n sóng bi thÆ°Æ¡ng, những hình ảnh quá khứ lÆ°á»›t nhanh trong đầu, ông cháºm rãi nói:
- Tại ta sá»›m mồ côi cha mẹ, thưở nhỠđược ngÆ°á»i Hán nuôi dưỡng, sống và lá»›n lên cùng ngÆ°á»i Hán, do đó quen ăn mấy món ấy.
Ba Äặc NhÄ© cÆ°á»i nhạt, nói:
- Thì ra phân ná»a ông là của bá»n Nam man, hèn chi!
- Ba Äặc NhÄ©! - Công chúa dịu giá»ng mắng y, - Món thịt cừu của ông đã Ä‘em ra rồi kia, ông hãy nhét đầy nó và o cái miệng thối tha của ông Ä‘i, đừng nói năng báºy bạ nhÆ° thế nhé!.
Ba Äặc NhÄ© không dám hó hé trả lá»i, y trợn mắt nhìn Tiêu Phong, rồi Ä‘Æ°a tay chá»™p lấy má»™t miếng thịt cừu, cố nhét và o miệng.
Sau má»™t lúc, bốn ngÆ°á»i dùng xong bữa trÆ°a, đã thấy Hốt tất Liệt sai ngÆ°á»i sang má»i hỠđến trung quân xem ca vÅ©.
Khi bá»n bốn ngÆ°á»i tiến và o trong trÆ°á»›ng Hốt tất Liệt, há» thấy hai hà ng các quan văn võ Ä‘ang đứng chầu chá»±c hai bên, Hốt tất Liệt đứng giữa nghênh đón há». Nháºn ra Tân Nguyệt từ xa, Hốt tất Liệt chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, vui vẻ nói:
- Chúc mừng muội muội, ca ca đây thân chúc muội được vạn sự như ý!.
Hai hà ng quan văn võ đồng lúc khom ngÆ°á»i, cất tiếng hoà theo:
- KÃnh chúc Công chúa được vạn sá»± nhÆ° ý!.
Tân Nguyệt đôi má lúm đồng tiá»n hiện nét tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rạng rỡ, cô cao giá»ng trả lá»i:
- Äa tạ chÆ° vị, xin đừng quá phép tắc!.
Hốt tất Liệt má»i Tân Nguyệt ngồi chá»— chủ vị ở giữa, các ngÆ°á»i khác tuần tá»± ngồi và o chá»— của mình. Tiêu Phong và A TỠđược cắt ngồi bên mé trái Tân Nguyệt, Ba Äặc NhÄ© ngồi phÃa bên phải.
Hốt tất Liệt giá»ng sang sảng, nói:
- Hôm nay sinh nháºt Tân Nguyệt Công chúa tôn quý của Äại Mông Cổ chúng ta, vừa khéo lại được ông trá»i chiá»u lòng, đã ngừng tráºn gió tuyết, bản vÆ°Æ¡ng má»i chÆ° vị quá bá»™ đến đây, trÆ°á»›c để mừng chúc Công chúa được hai mÆ°Æ¡i tuổi ngá»c, sau nữa ta lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y cảm tạ chÆ° vị, đã cùng ta nhiá»u năm dà i chinh Nam dẹp Bắc, Mông Cổ chúng ta lãnh thổ ngà y cà ng mở rá»™ng, toà n trông và o công sức chÆ° vị. ChÆ° vị là niá»m kiêu hãnh của đất nÆ°á»›c Mông Cổ của chúng ta! Nà o, hãy cùng ta nâng chén uống cạn, cầu chúc cho Mông Cổ sá»›m thống nhất thiên hạ!.
Tất cả đồng thanh hoan hô, lớn tiếng đáp:
- Nhất thống thiên hạ!.
Chúng nhân đồng loạt nâng chén uống cạn. Tiêu Phong suy nghÄ© miên man trong đầu: "Những ngÆ°á»i Mông Cổ đây toà n nhÆ° cá»p nhÆ° sói, chỉ sợ khắp thiên hạ kiếm không ra đối thủ!". Lại nghe Hốt tất Liệt cÆ°á»i vang, vung tay Ä‘áºp mạnh và o mặt bà n, thốt:
- ChÆ° vị hôm nay phải mở to cái bụng ra uống, há»… chÆ°a say, chÆ°a cho vá»!.
Nói xong, hai tay y vá»— và o nhau, hai hán tá» thân thể to lá»›n nhanh chóng chạy ra, biểu diá»…n môn võ váºt Mông Cổ tại giữa sà n trÆ°á»›ng. Má»i ngÆ°á»i láºp tức vá»— tay hoan nghênh hai đối thủ Ä‘ang quần nhau. Sau má»™t lúc quần thảo, má»™t trong hai ngÆ°á»i thắng tráºn, Hốt tất Liệt sai ngÆ°á»i ban thưởng cho y.
Ba Äặc NhÄ© bá»—ng đứng dáºy, nói:
- Tứ VÆ°Æ¡ng gia, hiếm khi má»i ngÆ°á»i chúng ta được cao hứng nhÆ° hôm nay, ta xin được Ä‘em chút tà i má»n giúp vui!.
Hốt tất Liệt cÆ°á»i nói:
- Tốt quá, Ba Äặc NhÄ© TÆ°á»›ng quân, chắc ông định biểu diá»…n tà i bắn truyá»n kỳ của Triết Biệt?.
Ba Äặc NhÄ© đáp:
- Äúng thế, tiá»…n pháp thần kỳ đó đã truyá»n đến Ä‘á»i ta, nhÆ°ng ta không dám mạo xÆ°ng thần tiá»…n. Ở xa ngoà i ngà n dặm, ta có nghe Äông Liêu Äại tÆ°á»›ng quân trổ tà i bắn giá»i, hai phát tên liên tiếp hạ hai mãnh hổ, tiếng đồn dáºy khắp các vùng thảo nguyên, ta háºn mình đã chẳng có duyên pháºn được chứng kiến. Hôm nay, Ba Äặc NhÄ© chẳng biết tá»± lượng sức, dám mong được cùng Tiêu đại tÆ°á»›ng quân thi tà i cao thấp, để chÆ° vị ở đây được xem tà i bắn thần kỳ của Tiêu đại tÆ°á»›ng quân.
Hốt tất Liệt mỉm cÆ°á»i, y quay sang Tiêu Phong, há»i:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, chẳng hay ông có hứng nháºn lá»i thi bắn không?
- Thi vá»›i chẳng thi, tá»· phu ta mà sợ bá»n há»c nghệ chÆ°a tinh à ?.- Tiêu Phong chÆ°a kịp trả lá»i, A TỠđã nhanh nhẩu, cô chẳng chỠông, lên tiếng nói trÆ°á»›c.
Tiêu Phong dù biết Ba Äặc NhÄ© lúc nà o, ở đâu cÅ©ng Ä‘á»u tìm cách triệt hạ mình, nguyên nhân thá»±c sá»± là Công chúa Tân Nguyệt, nhÆ°ng trong lòng ông chẳng khá»i bá»±c mình, ông nghÄ© thầm: "Ta lúc nà o cÅ©ng nhún nhÆ°á»ng, nhÆ°ng cái thằng nà y chẳng biết tiến thoái là gì, chẳng coi ngÆ°á»i trong thiên hạ và o đâu, việc gì phải sợ nó chứ!".
Ông láºp tức đứng dáºy, to tiếng đáp:
- Hay lắm! Sẵn hôm nay má»i ngÆ°á»i cao hứng, Tiêu Phong xin trổ chút tà i má»n!
Ngay láºp tức, quân hầu Ä‘i dá»±ng bia là m Ä‘Ãch bắn, Tiêu Phong và Ba Äặc NhÄ© cho Ä‘em ngá»±a lại. Ba Äặc NhÄ© ngạo mạn há»i:
- Tiêu tướng quân, ông bắn trước hay ta bắn trước?.
Tiêu Phong trả lá»i:
- Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân từ xa đến là khách, ta nhÆ°á»ng ông bắn trÆ°á»›c.
Ba Äặc NhÄ© chẳng thèm trả lá»i, y giục ngá»±a phóng chạy, giÆ°Æ¡ng cung lắp tên, chạy vá» phÃa Ä‘Ãch bắn, đến ngang tầm quy định, y dừng ngá»±a, buông tay, bắn "vù" má»™t phát tên trúng ngay và o giữa hồng tâm. Má»i ngÆ°á»i lá»›n tiếng hoan hô, Hốt tất Liệt vá»— tay, cÆ°á»i nói to:
- Giá»i! Chẳng hổ danh con cháu Triết Biệt!.
Ba Äặc NhÄ© dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, y nghểnh cổ nhìn Tiêu Phong, nghÄ© thầm:
- Ta đã bắn và o hồng tâm rồi, ngÆ°Æ¡i giá»i đến đâu, cÅ©ng đừng mong đáp và o hồng tâm nữa!
Mặt Tiêu Phong chẳng đổi sắc, ông giục ngá»±a chạy tháºt nhanh vá» phÃa bia bắn. Má»i ngÆ°á»i có mặt tại chá»— Ä‘á»u nghÄ©: "NgÆ°á»i nà y giục ngá»±a chạy nhanh nhÆ° váºy, đã phạm và o đại kỵ trong nghá» bắn! Bắn trúng Ä‘Ãch chẳng dá»…, bây giá» Ba Äặc NhÄ© đã ghìm tên và o hồng tâm, Tiêu Phong giá»i thế nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng đừng mong bắn được nhÆ° hắn ta!
Tiêu Phong má»™t mạch vừa phóng ngá»±a chạy, vừa buông dây cung, nghe vù má»™t tiếng, mÅ©i tên Tiêu Phong xạ đúng ngay và o Ä‘uôi tên Ba Äặc NhÄ©, chẻ thân mÅ©i têncủa y là m hai rÆ¡i xuống đất, rồi phát tên Tiêu Phong đâm thủng mặt bia, xuyên qua tấm bia, nó tiếp tục bay ra phÃa đằng sau bia, để lại má»™t lá»— hổng giữa vòng tròn Ä‘á».
Nhất thá»i, toà n thể má»i ngÆ°á»i trong trÆ°á»›ng há hốc miệng, chẳng thốt nên lá»i, tháºt lâu, lâu lắm, má»›i đồng loạt hét vang tiếng hoan hô, ai nấy Ä‘á»u nghÄ© thầm: "Trên Ä‘á»i sao có nghá» bắn cung giá»i nhÆ° váºy? Hôm nay đã được đại khai nhãn giá»›i!".
Ba Äặc NhÄ© xuống ngá»±a, tay chắp trÆ°á»›c ngá»±c, y nhìn Tiêu Phong hà nh lá»…, nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, tiá»…n pháp của ngà i Ba Äặc NhÄ© ta dẫu có luyện thêm má»™t trăm năm nữa cÅ©ng không thể đạt mức Ä‘á»™ cao siêu đó, ta tháºt lòng bá»™i phục ngà i!.
Tiêu Phong vội xuống ngựa, đáp lễ:
- Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân không nên khiêm nhượng quá nhÆ° thế, Tiêu má»— thô biá»n, đâu dám sánh Ba Äặc NhÄ© lừng danh chốn sa trÆ°á»ng.
Ba Äặc NhÄ© thấy Tiêu Phong khiêm nhượng và lá»… Ä‘á»™, trong lòng y cảm thấy hối háºn đã ăn nói vô lá»… vá»›i ông, nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, Ba Äặc NhÄ© ta má»›i đúng là ngÆ°á»i thô hà o, trÆ°á»›c đâyta đã đắc tá»™i cùng ngà i, mong ngà i thứ lá»—i, đừng trách.
Tiêu Phong nhá» giá»ng cÆ°á»i, bảo:
- Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân bất tất phải nhiá»u lá»i. Ta luôn tâm niệm, Công chúa là ân nhân cứu mạng ta! Äối vá»›i Công chúa, ta chỉ có cảm kÃch, không má»™t chút ý nghÄ© Ä‘en tối, ông cứ yên tâm!.
Ba Äặc NhÄ© đôi mắt rá»±c sáng, chắp tay vái Tiêu Phong, há»›n hở nói:
- Tháºt váºy? Ai da ... ta cám Æ¡n ngà i nhiá»u lắm!.
Hai ngÆ°á»i sóng bÆ°á»›c vá» chá»— ngồi, Hốt tất Liệt đứng dáºy, ra khá»i ghế, bÆ°á»›c đến nghênh tiếp, y lần lượt nắm tay từng ngÆ°á»i, nói:
- Hôm nay ta hết sức vui mừng, Mông Cổ có được hai vị tà i giá»i nhÆ° thế, lo gì chẳng gồm thâu thiên hạ vá» má»™t mối được?.
Má»i ngÆ°á»i nhanh chóng vá» chá»— ngồi, Hốt tất Liệt há»i Tiêu Phong muốn được tưởng thưởng thứ gì, A Tá» bèn nói:
- Tỷ phu tôi đã hứa cho tôi con hãn huyết, Vương gia có thể tặng Tiêu tướng quân con ngựa hãn huyết của ngà i chăng?.
Tiêu Phong vội la cô:
- A Tá», con ngá»±a hãn huyết của riêng VÆ°Æ¡ng gia cưỡi, sao muá»™i dám Ä‘i đòi ngá»±a của VÆ°Æ¡ng gia? .
A Tá» lè lưỡi. Hốt tất Liệt thấy váºy, y cÆ°á»i cÆ°á»i, xua tay, nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân nói sai rồi, bảo mã trÆ°á»›c giá» Ä‘á»u phối đôi vá»›i giai nhân, vá»›i tÆ°á»›ng quân nữa, bản vÆ°Æ¡ng không phải tÆ°á»›ng quân, lại cÅ©ng chẳng phải giai nhân, ta dám lạm dùng con ngá»±a hạng nhất thiên hạ đó, nghÄ© lại thấy ngượng vô cùng. Hôm nay ta tặng nó cho tÆ°á»›ng quân, thôi hết là m phà của trá»i!.
Tiêu Phong nhanh chóng đứng lên, nói:
- Äừng!. VÆ°Æ¡ng gia Æ°u ái, Tiêu Phong xin tâm lãnh, nhÆ°ng tôi tuyệt chẳng dám nháºn món quà tặng quý giá nhÆ° váºy. NgÆ°á»i xÆ°a có nói: 'Quân tá» bất Ä‘oạt nhân sở ái', ngÆ°á»i quân tá» chẳng Ä‘i cuỡng Ä‘oạt cái sở thÃch của ngÆ°á»i, Tiêu Phong tuy ngÆ°á»i thô thiển, cái đạo lý đó tháºt tôi chẳng dám bÆ°á»›c qua!".
Hốt tất Liệt nghiêm mặt, nói: - Tiêu tÆ°á»›ng quân là m đệ nhất tÆ°á»›ng quân của Mông Cổ, phải cưỡi ngá»±a quý hạng nhất, ta là m VÆ°Æ¡ng gia, ta thưởng ông con ngá»±a đó có gì sai đâu? Huống hồ, giống ngá»±a hãn huyết đó nháºp từ Tây vá»±c vá», ông cứ dùng, rồi ta sẽ cho nháºp thêm con khác từ Tây vá»±c. Váºy ông thu nháºn nó chứ?.
Tiêu Phong biết chẳng còn cách nà o từ chối, ông vốn hiểu rõ, vá»›i ngÆ°á»i chinh chiến từ Nam chà Bắc, con ngá»±a cưỡi là váºt trân quý nhất Ä‘á»i, bây giá» Hốt tất Liệt dám lấy Ä‘em cho mình, trong lòng Tiêu Phong cảm Ä‘á»™ng, không nói nên lá»i, ông chỉ còn cách khom mình, thÆ°a:- Tạ ân VÆ°Æ¡ng gia!.
--- Xem tiếp hồi 27 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:05 PM .
27-11-2008, 03:41 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 27: Thứ sát
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 7: Sinh nháºt đại yến
Hồi 27: Thứ sát
Hốt tất Liệt thưởng Ba Äặc NhÄ© xong, y truyá»n lệnh cho mở mà n yến tiệc. Má»i ngÆ°á»i nghe nhạc du dÆ°Æ¡ng tấu qua cây Ä‘Ã n "Mã đầu cầm", thưởng thức múa Mông Cổ do nhiá»u vÅ© công biểu diá»…n, bÆ°á»›c đẹp và nhanh. Toà n thể cá» toạ táºn tình thưởng thức, ăn uống tuỳ thÃch.
Sau má»™t lúc, chấm dứt mà n múa Mông Cổ, đến phần trình diá»…n ca vÅ© cuả mÆ°á»i vÅ© công Hán tá»™c, Hốt tất Liệt cÆ°á»i vui vẻ, nói:
- Ná»n văn hoá Trung nguyên từng trải nhiá»u năm dà i, rất nhiá»u Ä‘iểm đáng cho chúng ta há»c há»i. Ta biết trong chÆ° vị, Ãt ngÆ°á»i hiểu biết văn hoá ngÆ°á»i Hán, hôm nay ta đặc biệt tổ chức mà n ca vÅ© nà y, để chúng ta cùng xem Æ°u nhã của bá»™ môn ca múa ngÆ°á»i Hán.
Nói xong, hai tay y vá»— và o nhau ra hiệu, mÆ°á»i nữ vÅ© công vung tay áo lụa má»ng, giải lụa cuồn cuá»™n bay phấp phá»›i, hai hà ng ngÆ°á»i múa theo tiếng tiêu má»™t hán tá» ngồi kế bên Ä‘ang thổi hoà nhịp tiếng Ä‘Ã n cầm do má»™t nhạc công khác gẩy. MÆ°á»i vÅ© nữ ngÆ°á»i Hán xiêm y tha thÆ°á»›t, khoan thai múa theo nhịp phách, các cá» chỉ cất tay nhấc chân lả lÆ°á»›t uyển chuyển hòa theo âm thanh Ä‘Ã n sáo dìu dặt.
Phần lá»›n tÆ°á»›ng lÄ©nh Mông Cổ trong cá» toạ chÆ°a từng xem ca vÅ© Hán tá»™c, có ngÆ°á»i bị cuốn hút, say mê theo dõi, có ngÆ°á»i dá»ng dÆ°ng nhìn. Hốt tất Liệt vừa xem vừa gáºt gù. Do đó, những kẻ Ä‘ang dá»ng dÆ°ng phải là m ra vẻ chú tâm theo dõi ca múa. Tiêu Phong tuy Ãt chú ý đến mà n múa, nhÆ°ng ông lá»›n lên trong lòng Hán tá»™c, những vÅ© Ä‘iệu Ä‘ang trình diá»…n đượm mầu sắc Giang Nam, gợi ông nhá»› A Châu, giữa lá»i ca tiếng nhạc, trong tâm tÆ° ông, dáng má»™t vÅ© nữ váºn áo hồng mÆ°á»ng tượng khiến trong đầu ông nháºp nhoà bóng hình rạng rỡ của A Châu . . . Ä‘ang lúc xuất thần, mắt ông bá»—ng bắt gặp má»™t là n sáng Ä‘á», ánh chá»›p của má»™t ngá»n phi Ä‘ao phóng mạnh và o Hốt tất Liệt. Những ngÆ°á»i ngồi quanh đồng thanh hô hoán, không ai kịp di Ä‘á»™ng thân mình, cá»± ly nữ lang phóng Ä‘ao quá gần, há» dẫu muốn đón đỡ cÅ©ng không kịp. Tiêu Phong ngồi bên Hốt tất Liệt, ông đứng báºt dáºy, khi mÅ©i Ä‘ao sắp chạm và o ngá»±c Hốt tất Liệt, không chần chừ, ông búng ngón tay và o đầu phi Ä‘ao, xoẹt má»™t tiếng, luồng sáng chá»›p qua, ngá»n phi Ä‘ao chuyển hÆ°á»›ng, bắn ra ngoà i cá»a, rÆ¡i mất tÃch trên mặt đất phủ tuyết.
VÅ© nữ thÃch khách áo hồng, mắt tức giáºn toé lá»a, nà ng vung tay huy Ä‘á»™ng song chưởng phiêu phiêu tấn công Tiêu Phong, chưởng kình chÆ°a đến nÆ¡i, Tiêu Phong đã ngá»i thấy từ đó mùi muá»™i hÆ°Æ¡ng nhằm là m ngÆ°á»i ta ngủ mê. Ông nÃn thở, tay tả xuất chưởng phản kÃch nà ng áo hồng. Cô kêu "há»±" má»™t tiếng, lãnh ngá»n chưởng của Tiêu Phong, thân mình cô dá»™i mạnh ra sau, kịp thá»i được hán tá» thổi tiêu nhẩy đến, Ä‘Æ°a hai tay đón đỡ.
Lúc đó, tình hình cá»±c há»—n loạn. Các vÅ© công tay không chiến đấu bá»n tÆ°á»›ng lÄ©nh Mông Cổ, gã thổi tiêu và ngÆ°á»i gảy Ä‘Ã n xông vá» hÆ°á»›ng Hốt tất Liệt. nhÆ°ng cả hai đã bị chặn lại bởi số ngÆ°á»i Tiêu Phong, Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng, Tiêu TÆ°Æ¡ng Tá», Doãn khắc Tây đâng đứng là m lá chắn, che chở Hốt tất Liệt và Tân Nguyệt. Không thể tiếp cáºn, hai nam tá» võ công không cùng lá»™ số vá»›i các nữ lang, thân hình há» phiêu hốt, há» chủ yếu huy Ä‘á»™ng ngón tay Ä‘iểm tá»›i từ xa. Tiêu Phong buá»™t miệng há»i:
- Nhất DÆ°Æ¡ng chỉ? Bá»n ngÆ°Æ¡i đến từ Äại Lý, phải không?
Vừa ác đấu cùng Tiêu tÆ°Æ¡ng Tá» và Doãn khắc Tây, má»™t ngÆ°á»i trong bá»n vừa lên tiếng trả lá»i:
- Không sai! Các hạ là m sao nháºn ra Nhất dÆ°Æ¡ng chỉ?
Y vung hai tay huy Ä‘á»™ng chỉ phong, dồn Tiêu TÆ°Æ¡ng Tá» và o tình thế không khả năng phản công. Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng di Ä‘á»™ng thân mình, đến trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i ná», lão tung hai vòng và ng, chỉ thấy ánh và ng loé sáng, đôi vòng chia ra nhắm tấn công và o hai ngÆ°á»i.
Tiêu Phong kêu lên:
- Khoan!
Ông nhà o và o giưã, vÆ°Æ¡n tay nắm má»™t ngÆ°á»i kéo ra ngoà i, vòng Kim Luân đánh hụt sang bên mình hắn. Tiêu Phong không kịp cứu ngÆ°á»i kia, nghe "sá»™t" má»™t tiếng, gã bị vòng và ng chặt ngang eo lÆ°ng, gã gà o to má»™t tiếng, rồi máu thịt tung toé khắp nÆ¡i, hai mảnh thân mình gã rÆ¡i nằm trên sà n nhà . Tân Nguyệt buá»™t miệng thét kinh hãi, cô nấp và o sau lÆ°ng Hốt tất Liệt, hai tay bÆ°ng mắt, cô không dám nhìn cảnh tượng. Và o lúc ấy, số đông quân lÃnh Mông Cổ trà n và o, mÆ°á»i vÅ© công ngÆ°á»i Hán tá» thÆ°Æ¡ng quá ná»a, số còn lại Ä‘á»u đã bị chế ngá»±.
Hốt tất Liệt Ä‘Æ°a tay chùi vết máu bắn dÃnh trên áo, lên tiếng há»i thÃch khách áo hồng, nữ lang đã khởi đầu má»i chuyện:
- Bá»n ngÆ°Æ¡i ngÆ°á»i ở đâu? Ai sai khiến đến đây hà nh thÃch bản vÆ°Æ¡ng?.
Nữ lang giáºn dữ đáp:
- Chúng ta con dân ngÆ°á»i Hán, ai ai cÅ©ng thống háºn không thể ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống Thát đát chúng bay, cần gì sai khiến!.
Sắc mặt sa sầm, Hốt tất Liệt quay sang há»i nam tá» Ä‘ang bị Tiêu Phong nắm giữ:
- NgÆ°Æ¡i ở Äại Lý, tại sao hiệp cùng lÅ© ngÆ°á»i Hán đến hà nh thÃch bản vÆ°Æ¡ng? Mông Cổ chúng ta chÆ°a há» Ä‘á»™ng chạm đất nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i?.
Nam tỠlạnh lùng đáp:
- Äại Lý tuy ở xa, nhÆ°ng dân ta hiểu rõ đạo lý sống chung ká» cáºn nhau, má»™t khi Äại Tống bị bá»n ngÆ°Æ¡i triệt hạ, dá»… gì chúng bay bá» qua Äại Lý?.
Hốt tất Liệt gằn giá»ng:
- Không sai! Mông Cổ muốn thống nhất thiên hạ, sẽ không để Äại Lý tồn tại, bá»n ta khi diệt xong Äại Tống, sẽ tÃnh luôn Äại Lý! Sẵn dịp hôm nay ngÆ°Æ¡i tìm đến gây sá»±, ta sẽ đáp trả đầy đủ, Nam triá»u lẫn Äại Lý, sẽ bị Mông Cổ táºn diệt. Ta bảo cho ngÆ°Æ¡i biết, đầy Ä‘Æ°á»ng hoa trà bá»n ngÆ°Æ¡i sẽ bị giẫm nát thà nh bùn đất dÆ°á»›i vó ngá»±a thiết kỵ Mông Cổ!.
Nam tá» ngạo nghá»… trả lá»i:
- Con dân Äại Lý ta, vì đất nÆ°á»›c, nhất quyết xả thân liá»u chết, thá» nhất định chẳng để vó ngá»±a chúng bay chà đạp!.
Hốt tất Liệt không giáºn dữ, y liếc nam tá», rồi quay sang bảo nữ lang:
- Khá khen bá»n ngÆ°Æ¡i có cốt khÃ! Theo quy củ Mông Cổ, ngÆ°Æ¡i biết ta sẽ xá» bá»n ngÆ°Æ¡i thế nà o không?
Nữ lang đó hừ lạnh, nói:
- Muốn băm muốn mổ, tuỳ ngÆ°Æ¡i, khi ra Ä‘i, ta đã chẳng nghÄ© đến còn toà n mạng trở vá»!.
Hốt tất Liệt nói:
- Sẽ chẳng băm, cÅ©ng chẳng mổ, sẽ cho bá»n ngÆ°Æ¡i thấy, đứa bị chặt đứt là m hai mảnh kia đã có má»™t cái chết nhẹ nhà ng, không Ä‘au Ä‘á»›n nhiá»u!.
Äám ngÆ°á»i thÃch khách Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, chẳng thể giấu vẻ lo lắng, sắc mặt há» má»—i lúc má»™t trắng bệch! Chứng kiến cái chết thảm, máu chảy thịt rÆ¡i hãy còn rà nh rà nh ở đấy, hỠđối diện vá»›i tá» thần, không khá»i bị khiếp nhược, tuy hỠđã láºp tâm liá»u chết, trÆ°á»›c má»™t kết cục tà n khốc sắp đến, há» chẳng thể giấu nổi nét sợ hãi!
Cùng lúc, má»™t tÆ°á»›ng lÄ©nh Mông Cổ đã ra lệnh quân binh khiêng đến má»™t số ống đồng to lá»›n, dá»±ng trên mặt tuyết, chất củi đốt lá»a hun nóng. Viên tÆ°á»›ng đó đến trình Hốt tất Liệt:
- Bẩm Vương gia, ống đồng đã chuẩn bị xong, xin hạ lệnh đem đút chúng nó và o trong ống?.
Toà n bộ tướng lĩnh la hét:
- Äút hết và o ống Ä‘i!
Nhất là những kẻ trúng thÆ°Æ¡ng trong tráºn đánh nhau vừa qua, chúng hùa nhau, nghiến răng kêu gà o. Tiêu Phong sững sá», ông không ngá» Mông Cổ đối xỠđịch nhân tà n khốc váºy!.
Hốt tất Liệt do dự, chưa khoát tay hạ lệnh, y đang định lên tiếng, Tiêu Phong đã rảo bước đến trước mặt, thưa:
- Vương gia, xin cho Tiêu Phong được nói một câu?.
Hốt tất Liệt cÆ°á»i nhẹ, bảo:
- Tiêu tướng quân nói đi.
Tiêu Phong lớn tiếng:
- Mông Cổ ngÆ°á»i mạnh, ngá»±a khá»e, thống nhất thiên hạ là chuyện sá»›m muá»™n! Lúc VÆ°Æ¡ng gia cùng tôi Ä‘Ã m đạo, ngà i từng nói, Ä‘oạt thiên hạ không khó, Ä‘oạt lòng ngÆ°á»i khó hÆ¡n nhiá»u! Chỉ khi được lòng ngÆ°á»i, thá»i đánh đâu được đấy, được lòng ngÆ°á»i thá»i giữ gìn bá»n vững đất nÆ°á»›c ngà n năm sau. Nếu VÆ°Æ¡ng gia Ä‘em hà nh hạ há» nhÆ° váºy, thiên hạ sẽ nói VÆ°Æ¡ng gia tà n bạo khốc liệt, thì còn ai có lòng hÆ°á»›ng vá» VÆ°Æ¡ng gia nưã?.
Trong chúng tÆ°á»›ng, má»™t ngÆ°á»i hắng giá»ng, đáp:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân không phải tá»™c Mông Cổ, vừa rồi những ngÆ°á»i bên ta bị giết hại đó chẳng phải thân thuá»™c tÆ°á»›ng quân, dÄ© nhiên tÆ°á»›ng quân không thấy thÆ°Æ¡ng xót! Vả lại, tÆ°á»›ng quân còn chÆ°a biết đạo trị nhân của Mông Cổ chúng ta, đó là "Mang Æ¡n phải trả, có thù phải báo!".
Láºp tức nhiá»u ngÆ°á»i ồ lên phụ hoạ:
- Äúng thế, Thà nh Cát TÆ° Hãn vÄ© đại đã từng nói, "Sống trên Ä‘á»i, lạc thú lá»›n nhất, trÆ°á»›c hết là bắt được kẻ thù, sau đó hết sức hà nh hạ cho đến chết!".
Hốt tất Liệt khoát mạnh tay, nói:
- Các ngÆ°Æ¡i đừng bà n cãi nữa, Tiêu tÆ°á»›ng quân có lý, tổ phụ Thà nh Cát TÆ° Hãn ta tuy nói váºy, nhÆ°ng vá» sau, khi được Gia Luáºt Thừa tÆ°á»›ng khuyên răn, ngà i đã sá»a đổi rất nhiá»u những phép cai trị đó. Tiêu tÆ°á»›ng quân đã cứu mạng, ta chÆ°a biết là m sao Ä‘á»n đáp Æ¡n cứu mạng ấy.
Suy nghĩ một lúc, Hốt tất Liệt nói tiếp:
- Bắt được thÃch khách, công lao Tiêu tÆ°á»›ng quân không nhá», đúng không? Nay ta Ä‘em há» giao cho Tiêu tÆ°á»›ng quân, mặc tÆ°á»›ng quân xá» trà há», chỉ cần bá»n hỠđừng nhẹ dạ tái diá»…n vá»ng Ä‘á»™ng nữa!.
Tiêu Phong mừng rỡ, ông khom mình tạ ơn.
Hốt tất Liệt hạ lệnh ngừng yến tiệc, rồi má»i ngÆ°á»i tuần tá»± giải tán. Tiêu Phong bảo quân binh Ä‘Æ°a đám ngÆ°á»i bị bắt lên má»™t chiếc xe, để ông má»™t mình ra roi đánh xe Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Nam.
Äi được khoảng hai giá», thấy đã khá xa doanh trại Mông Cổ, ông dừng xe, cởi trói cho há». Những ngÆ°á»i đó, từ cõi chết trở vá» cõi sống, ná»—i kinh hãi còn chÆ°a tan, há» Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, cuối cùng trông và o Tiêu Phong.
Nam tá» Äại Lý há»i:
- Các hạ tại sao cứu chúng tôi?.
Tiêu Phong chăm chú nhìn y, đáp:
- Chẳng lý do gì hết! Ta không thể bất nhẫn nhìn các vị chết nhÆ° thế! Có phải các hạ mang há» Äoà n?.
Nam tá» gáºt đầu, nói:
- Äúng váºy! Là m sao ông nháºn được tôi há» Äoà n ở Äại Lý?.
Tiêu Phong đưa tay vỗ vai y, thở dà i, than:
- Ta biết chứ! Tiếc thay, ngÆ°á»i anh em đó chết đã lâu rồi! Các vị mau Ä‘i Ä‘i, hãy vá» Trung nguyên cho sá»›m, từ giỠđừng mạo hiểm thế nữa!.
Nữ lang áo hồng hứ nhẹ má»™t tiếng, nà ng nâng đỡ đồng bá»n bị thÆ°Æ¡ng tÃch, vừa Ä‘i vừa nói:
- Tuy ông cứu chúng ta, nhÆ°ng nếu không có ông ở đấy, ta đã giết được Hốt tất Liệt rồi! Do đó, ta chẳng cảm kÃch ông chút nà o, sau nà y gặp lại, vá»›i bá»n ta, ông vẫn là thù địch!
Những ngÆ°á»i kia không nói gì, há» cùng dắt dÃu nhau nhằm phÆ°Æ¡ng Nam tiến bÆ°á»›c.
Tiêu Phong đứng trên mặt đất phủ tuyết, ông cảm giác, trá»i cao đất rá»™ng, sao không có lấy má»™t tấc đất cho mình khả dÄ© an thân láºp mệnh! Không ngăn nổi tiếng thở dà i, ông quà y đầu ngá»±a, đánh xe ra vá»!
--- Xem tiếp hồi 28 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:05 PM .
28-11-2008, 05:06 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 28: Xuất liệp
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 8: Loan cung xạ đại Ä‘iêu
Hồi 28: Xuất liệp
Lúc Tiêu Phong vỠđến doanh trại, trá»i đã tối mịt. Tiêu Phong mở cá»a, vén rèm, thấy A Tá» Ä‘ang ngồi ngủ, gục đầu trên bà n. Ông cởi trÆ°á»ng bà o khoác và o ngÆ°á»i cô. A Tá» từ cÆ¡n má»™ng tỉnh giấc, đầu óc hãy còn mÆ¡ mà ng, cô há»i:
- Tỷ phu, huynh vỠrồi đấy à ?.
Tiêu Phong "ừ" nhẹ, bảo cô:
- Äể ta Ä‘Æ°a muá»™i vá» chá»— Công chúa cho muá»™i ngủ tiếp nhé, ngồi đấy coi chừng bị gió lùa phải cảm!.
A TỠlắc đầu, nói:
- Muội chưa ăn uống gì, huynh đã ăn tối chưa?.
Tiêu Phong cũng lắc đầu, đáp:
- Chưa, ta giỠchỉ uống rượu thôi, không muốn ăn gì hết!
A Tá» ngồi dáºy, cô Ä‘Æ°a mắt nhìn Tiêu Phong, rồi kéo tay ông, nói:
- Huynh ngồi chỠmuội ăn xong, muội sẽ bồi tiếp huynh uống rượu, được không?
Tiêu Phong cúi nhìn, sắc mặt nà ng từ bị thÆ°Æ¡ng đến giá» trắng bệch, ông chẳng khá»i thÆ°Æ¡ng cảm, bảo:
- Äể huynh ngồi tiếp muá»™i ăn, muá»™i không cần hầu rượu huynh đâu!.
Nói xong, ông lệnh cho quân hầu Ä‘i xuống bảo nhà bếp sá»a sá»an thức ăn, rượu uống. Vốn Tân Nguyệt đã dặn trÆ°á»›c, nhà bếp luôn có sẵn nhiá»u món ăn ngÆ°á»i Hán.
Tiêu Phong ngồi uống rượu, vẻ mặt không vui. A Tá» thấy Tiêu Phong mi mà y nhÃu lại, cô há»i:
- Tá»· phu, huynh có Ä‘iá»u gì không vui?
Tiêu Phong thở dà i:
- A Tá», ta và tá»· tá»· muá»™i xÆ°a kia có lần Æ°á»›c hẹn cùng ra ngoà i quan tái chăn cừu nuôi dê, hồi đó ta mê muá»™i, đã chỉ chăm chăm truy Ä‘uổi tên đại ca đã gây ra cái chết của cha mẹ ta! Sau đó, má»›i biết trúng Ä‘á»™c kế mượn Ä‘ao giết ngÆ°á»i của Khang Mẫn, để rồi ... cuối cùng Ä‘Æ°a đến thảm há»a A Châu trúng chưởng của ta mà chết! Cái chết đó, ông trá»i đã trừng phạt ta!. Bây giá», ta thấy cái vòng báo ứng lại xoay đến nÆ¡i rồi, mà ta chÆ°a hiểu thượng thiên sẽ trừng phạt ta ra sao đây?.
Vừa nói ông vừa nhìn A Tá», bụng nghÄ© thầm:
- Trá»i xanh trừng phạt ta thế nà o Ä‘i nữa, không mấy quan trá»ng, ngà n vạn lần ta chỉ cầu xin đừng để muá»™i bị lôi cuốn theo và o.
à nghÄ© trong Ä‘Ã u đó, ông không thể nói ra lá»i!
- Huynh không thÃch là m Äại tÆ°á»›ng quân Æ°?
- Nếu ta có được lá»±a chá»n, ta chỉ mong là m má»™t kẻ thôn phu, không là m Äại tÆ°á»›ng quân!
A TỠnói:
- Huynh muốn là m thôn phu cũng đâu có gì khó? Bây giỠhai ta bỠđi, ai giữ được mình lại kia chứ?
Tiêu Phong cÆ°á»i khổ, đáp:
- A Tá», rất nhiá»u chuyện muá»™i không hiểu rõ! Nếu bá» Ä‘i được, ta đã bá» Ä‘i từ lâu rồi!
Äôi mắt A Tá» xoay chuyển, cô nói:
- Hay là , mình lại là m như hồi xưa Liêu quốc, treo ấn, lẻn trốn đi, ai phát giác được?
Cô bá»—ng cúi đầu, nói nho nhá»:
- Muá»™i sẽ ngốc nghếch tái diá»…n cái trò ngu xuẩn ấy nữa, bất kể ai dụ ngon dá»— ngá»t thế nà o, muá»™i nhất quyết sẽ không mang rượu Ä‘á»™c đến hại huynh uống nữa đâu!
Tiêu Phong ngắt lá»i cô:
- Chuyện qua lâu rồi, muội đừng nhắc lại! Ta vốn không hỠtrách gì muội mà !.
Nghỉ một chặp, Tiêu Phong tiếp:
- Hiện thá»i, chẳng giống lúc trÆ°á»›c, hồi đó, ta đã có thể vất bá» tất cả má»i thứ không thÆ°Æ¡ng chẳng tiếc, nhÆ°ng bây giá», trên vai ta gánh sinh mệnh của ngà n vạn cÆ° dân thà nh Lâm Hoà ng, má»™t khi ta treo ấn bá» Ä‘i, ngÆ°á»i Mông Cổ tÃnh tình tà n bạo, Hốt tất Liệt sẽ nổi giáºn, y từng dá»a có thể cho chà đạp nÆ¡i đó thà nh bình địa! Lúc bấy giá», ta sẽ trở thà nh ngÆ°á»i mang tù tá»™i ngà n kiếp mất.
A TỠbĩu môi, cô dẩu mỠnói:
- Tù tội ngà n kiếp ... thây kệ tù tội ngà n kiếp, chỉ cần trong lòng vui sướng là được, mình tội quái gì phải đi quản chuyện thiên hạ!
Tiêu Phong biến sắc, ông nổi giáºn nói:
- A Tá», sao muá»™i có thể nói váºy! NgÆ°á»i ta sống trên Ä‘á»i, phải coi trá»ng sinh mạng trăm há». Nếu Tiêu Phong có phải chết để cứu vãn sinh mạng ngà n vạn ngÆ°á»i, chết cÅ©ng đáng, muá»™i đừng nói chuyện mÆ°u cầu vui sÆ°á»›ng khoái riêng mình!
A Tá» bị Tiêu Phong giáo huấn, cô không dám nói gì nữa, nhÆ°ng trong lòng cô tá»± nhủ, vá»›i mình, Tiêu Phong quan trá»ng hà ng đầu, còn ngÆ°á»i khác sống hay chết, cô không cần đếm xỉa! Lại nghe Tiêu Phong tiếp, ngữ Ä‘iệu đã bá»›t giáºn:
- Muá»™i từ nhá» Ä‘i theo Äinh Xuân Thu, tạm thá»i có thể muá»™i chÆ°a hiểu lẽ đó, để sau nà y, ta sẽ dần dà giảng giải cho muá»™i hiểu!
- Nếu tá»· tá»· A Châu bây giá» sống lại, huynh liệu có bá» mặc ngà n vạn ngÆ°á»i đó, Ä‘i ra ngoà i quan tái thả cừu nuôi dê hay không?
Tiêu Phong lưỡng lự, ông lẩm bẩm:
- Nà ng . . . Nà ng đâu có sống lại được...
A Tá» cao giá»ng cắt lá»i Tiêu Phong:
- Tỷ tỷ có sống lại hay không, chuyện đó với huynh ăn thua gì? Huynh vẫn sẽ không giữ ước nguyện kia!,
Tiêu Phong trầm ngâm hồi lâu, rồi nói:
- Äúng, ngay cả A Châu còn sống, trong tình huống hiện tại, ta vô phÆ°Æ¡ng thá»±c hiện lá»i hứa ấy! Ta không sao bÆ°ng tai bịt mắt khi ngÆ°á»i đồng tá»™c của ta bị ngÆ°á»i ngoà i khinh khi, ta không thể tụ thủ bà ng quan! Thà ta phụ rẫy A Châu, còn hÆ¡n thây kệ khi số mệnh ngà n vạn ngÆ°á»i bị Ä‘e doạ mà không là m gì!
- Nếu tá»· tá»· của muá»™i chÆ°a chết, nhất định sẽ bị huynh là m cho bá»±c tức . . . Æ¡ ... Æ¡ ... Äược rồi! - Mắt A Tá» sáng rá»±c lên, cô nói, -Huynh có thể xin Hốt tất Liệt cho nghỉ phép, viện cá»› phải vá» Trung nguyên tế má»™ phần A Châu! Hốt tất Liệt chẳng có lý do gì từ chối yêu cầu hợp tình hợp lý của huynh được!
Tiêu Phong đưa tay vỗ đùi, khen:
- à kiến hay quá! Cám ơn nha đầu cô đã nghĩ ra!.
Bỗng Tiêu Phong thở dà i:
- Chỉ là đã qua hơn một trăm năm, không biết hồi đó ta dùng thuổng cuốc đà o mộ chôn, giỠlà m sao tìm cho ra!
A TỠbảo:
- Huynh đừng lo, bữa trÆ°á»›c muá»™i vá» Tiểu KÃnh hồ, má»™ phần còn tốt lắm, bên cạnh má»™, hoa Ä‘á»— quyên Ä‘ang nở Ä‘á» rá»±c!
Tiêu Phong ngạc nhiên nói:
- Hay quá nhỉ! Qua hÆ¡n má»™t trăm năm rồi, ta cứ tưởng má»™ phần mất tăm mất tÃch rồi, sao kỳ diệu thế được?
- Muá»™i cÅ©ng thấy kỳ lạ, có khi A Châu tá»· trên cõi linh thiêng có phép mầu, biết trÆ°á»›c thể nà o trăm năm sau chúng mình cÅ©ng sẽ đến tế bái má»™ phần, nên tá»· vẫn cứ ở đấy chá» ngÆ°á»i vá» thắm viếng?
Tiêu Phong nghÄ© lý thuyết của A Tá» quá sức hoang Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng hôm nay, ngẫm đến chuyện mình cùng A Tá» má»™t trăm năm sau, cùng trôi giạt vá» nÆ¡i nà y, chuyện đó chẳng hoang Ä‘Æ°á»ng sao?. Tiêu Phong tá»± bảo, ra sao thì ra, mình đã có được má»™t lý do giúp tạm trốn khá»i những thị phi nÆ¡i đây!
NghÄ© đến chuyện được trở vá» Trung nguyên, A Tá» hÆ°ng phấn quá, cô đặt ngay bát Ä‘Å©a xuống bà n, vá»™i vá»™i và ng và ng há»i:
- Tá»· phu, khi mình trở vá», có Æ¡n Ä‘á»n Æ¡n, có oán báo oán, huynh thấy sao?
Tiêu Phong thấy cô mừng vui hớn hở, hai má đỠbừng, mắt long lanh, trong lòng ông không muốn là m cô cụt hứng, bèn đưa tay vỗ mạnh mặt bà n đáp:
- Äúng! Cứ thế mà là m!
- Cứ thế mà là m cái gì váºy? Muá»™i vừa má»›i nghe xong kìa! - má»™t giá»ng thánh thót vang lên, Tân Nguyệt Công chúa vén rèm cá»a bÆ°á»›c và o.
A Tá» là m vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, trả lá»i:
- À ... chẳng có gì ...Tá»· phu ta nói phải cố sức Ä‘á»n Æ¡n cứu mạng của Công chúa!
Cô tháºt sá»± không muốn nói tháºt, chỉ e Tân Nguyệt bẩm báo Hốt tất Liệt, há» sẽ tìm cách cầm chân Tiêu Phong. Cô há»i:
- Váºy Công chúa chúa muốn tá»· phu ta Ä‘á»n Æ¡n ra sao?
Hai má Tân Nguyệt đỠbừng, cô đáp:
- Huynh ấy đã cứu ta má»™t lần rồi, váºy coi nhÆ° huá», đâu cần nói chuyện Ä‘á»n Æ¡n nữa?
Tiêu Phong đáp:
- Lần đó, là do đồng tá»™c ta mạo phạm Công chúa, Tiêu Phong nhân đây nháºn lá»—i cùng Công chúa. Ngà y sau, Công chúa muốn dùng Tiêu Phong ta và o việc gì, xin Công chúa ra lệnh.
Tân Nguyệt thấy cung cách Tiêu Phong vá»›i mình ngà y cà ng trở nên tôn kÃnh, trong lòng nà ng chẳng khá»i thấy phiá»n muá»™n, nà ng tá»± nhủ: "Ta nà o muốn ra lệnh cho chà ng nà y ná»! Tâm sá»± ta bá»™ chà ng không hiểu rõ?". Muốn gì thì gì, ý nghÄ© nà y trÆ°á»›c mặt Tiêu Phong và A Tá», tháºt không thể nói ra lá»i được. Nà ng tủm tỉm cÆ°á»i, nói:
- Tiêu đại ca quá lá»i rồi, bây giá» Khiết Äan vá»›i Mông Cổ ngÆ°á»i nhà cả, đâu cần khách khà nữa? .
Nà ng vừa nói, vừa Ä‘Æ°a má»™t áo khoác lông cừu mầu tÃm cho A Tá», nói:
- A Tá», trá»i giá rét, cô nÆ°Æ¡ng mặc nó và o tốt hÆ¡n.
A TỠđón cái áo, cô mặc và o ngÆ°á»i, áo đó vốn của Tân Nguyệt, bởi Tân Nguyệt cao hÆ¡n A Tá» má»™t cái đầu, A Tá» mặc và o thấyáo vừa dà i vừa rá»™ng, hai ngÆ°á»i Tiêu Phong, Tân Nguyệt nhìn cô mặc áo đó trong khuôn mặt trẻ con, bá»—ng dÆ°ng lá»™ vẻ há»at kê, hỠđồng cÆ°á»i rá»™. A Tá» cởi bỠáo ra ngay, bá»±c tức nói:
- Mấy ngÆ°á»i giỡn ta há! Cái thứ giẻ rách nà y, ta cóc thèm mặc!
Tân Nguyệt cÆ°á»i cÆ°á»i, bảo:
- Cái áo đó đúng là không vừa, ta đã sai ngÆ°á»i may áo má»›i cho cô nÆ°Æ¡ng, có Ä‘iá»u ngà y mai má»›i may xong, ta Ä‘ang sợ trên Ä‘Æ°á»ng từ đây vá» lá»u cô nÆ°Æ¡ng nhiá»…m lạnh, nên má»›i Ä‘em áo ấy đến cho cô nÆ°Æ¡ng mặc tạm!
A TỠnói:
- Ta thà không vá» lá»u tối nay, nhÆ°ng quyết không mặc thứ áo khó coi đó!
Tân Nguyệt Ä‘Æ°a mắt nhìn Tiêu Phong, nà ng nghÄ© thầm, sao cô tiểu di tá» nà y coi nhẹ vụ nam nữ phải cách biệt quá váºy!
Tiêu Phong nhăn mặt, rầy rà :
- A Tá», muá»™i bá» cái thói giáºn lẫy trẻ con đó Ä‘i! Trá»i không còn sá»›m suả gì nữa, muá»™i mau mặc áo và o rồi còn Ä‘i vá» chá»— Công chúa kìa!
- Không! Tại sao ông nà y cứ chăm chăm Ä‘uổi ngÆ°á»i ta vá» hoà i váºy? Má»›i sá»›m hôm nay, ông kể chuyện có lần đã ngà y đêm bế bồng ngÆ°á»i ta trong tay, sao bây giá» cứ khăng khăng muốn quăng muốn vất ngÆ°á»i ta! - A Tá» cà u nhà u.
Thì ra huynh và cô ấy đã từng có lúc khá gần gụi váºy sao??? Tân Nguyệt nhìn chằm chặp và o Tiêu Phong, trong lòng nà ng rắm rối nhÆ° khi nà ng trá»™n đủ thứ đồ gia vị và o quáºy chung trong má»™t cái hÅ©, để cuối cùng tuyệt không nếm biết mùi vị nó ra sao!
Tiêu Phong nhìn nét giáºn dá»—i trên gÆ°Æ¡ng mặt kiá»u diá»…m của A Tá», mÆ°á»ng tượng thuở A Châu hồi còn sống, ông nghÄ© đến tình cảnh trÆ°á»›c đây đã có lần lỡ tay kÃch nà ng má»™t chưởng khiến nà ng gần tuyệt mạng, trong lòng ông má»m lại, bèn nhá» nhẹ khuyên:
- Muội mặc áo và o đi, khéo muội nhiễm lạnh đấy!
A Tá» thấy Tiêu Phong xuống nÆ°á»›c, cô bèn ngoan ngoãn mặc áo và o, rồi đứng dáºy, nói:
- Tá»· phu, huynh cÅ©ng Ä‘i nghỉ Ä‘i thôi, muá»™i vỠđây! - nói xong, cô miá»…n cưỡng chống gáºy Ä‘i cà nhắc cà nhắc ra ngoà i.
- Chân muá»™i hãy còn Ä‘au lắm sao? - Tiêu Phong lo lắng há»i nhá».
A Tá» dừng bÆ°á»›c, cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Äã thấy khá hÆ¡n nhiá»u rồi, Ä‘á»™ và i bữa nữa có thể dẹp bá» cái gáºy nà y!
Tiêu Phong đứng lên, bảo:
- ChỠđấy, để ta Ä‘Æ°a muá»™i vá», kẻo vô ý để vỡ miệng vết thÆ°Æ¡ng ra thì khốn!
- Äể muá»™i lo cho cô ấy, huynh hôm nay khá vất vả, sao huynh không Ä‘i nghỉ Ä‘i?. Tân Nguyệt vừa nói, vừa bÆ°á»›c nhanh đến, Ä‘Æ°a tay đỡ A Tá».
- Ừ . . Công chúa giúp cho, phiá»n Công chúa thay ta chăm lo A Tá» nhiá»u nhiá»u váºy.
Tiêu Phong không vồn vã quá, ông muốn tránh là m tình cảm A Tá» vá»›i ông có cÆ¡ há»™i thêm sâu Ä‘áºm!
Sáng sá»›m hôm sau, A Tá» Ä‘ang ngủ, cô bị má»™t hồi tù và đánh thức dáºy. Cô chuyển từ thế ngồi trên giÆ°á»ng, định đứng lên, thì thấy Công chúa quần áo tá» chỉnh, trên tay cầm má»™t cây cung, nà ng có vẻ chuẩn bị ra ngoà i. A Tá» há»i:
- Công chúa đi đâu sớm thế?
Tân Nguyệt quay lại, mỉm cÆ°á»i, há»i:
- A Tá» dáºy rồi đấy Æ°? Trên mình cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang mang thÆ°Æ¡ng tÃch, sao cô nÆ°Æ¡ng không cố ngủ thêm tà nữa Ä‘i?
A TỠnhăn nhó:
- Thổi tù và sá»›m và ồn, rá»n rÄ© nhÆ° tiếng quá»· gà o sói hú, ngay ngÆ°á»i chết cÅ©ng phải nhá»m dáºy!
Tân Nguyệt cÆ°á»i khúc khÃch:
- Ừ ... tệ tháºt ... bá»n há» vô ý đánh thức A Tá» cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng rá»™ng lượng, xin đừng để bụng!
- NhÆ°ng má»›i sáng sá»›m đã thổi tù và chi váºy? Bá»™ các ngÆ°á»i sắp Ä‘i đánh nhau?
- Không phải đi đánh nhau, là đi săn đấy!
- Äi săn gì mà triệu táºp quân tÆ°á»›ng rầm rá»™, xem ra chỉ có Mông Cổ các ngÆ°á»i má»›i là m ăn kiểu đó!
Tân Nguyệt cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Là cô nÆ°Æ¡ng không biết đấy thôi! Hôm nay ngà y lá»… há»™i săn truyá»n thống của Mông Cổ ta, Tứ ca đã phân chia quân sÄ© thà nh ba Ä‘á»™i, má»—i Ä‘á»™i cá» ra thợ săn giá»i nhất tranh tà i săn bắn! Bây giá» là lúc bá»n ta táºp há»p ba Ä‘á»™i, chuẩn bị xuất phát.
- Tỷ phu của ta thì sao? Huynh ấy có đi không?
Cái trò nhiệt náo nà y, dĩ nhiên A TỠrất ham đi xem, nhưng nếu Tiêu Phong không tham dự, cô cũng bớt thấy hứng thú chen và o.
Tân Nguyệt cÆ°á»i, đôi má lúm đồng tiá»n rạng rỡ:
- Tiêu đại tÆ°á»›ng quân dÄ© nhiên phải có mặt rồi, huynh ấy là m Äại tÆ°á»›ng quân, quân sÄ© dÆ°á»›i quyá»n Ä‘á»u dá»± và o há»™i săn, là m sao huynh ấy không theo giúp tăng sÄ© khà há» cho được?
- Váºy ta cÅ©ng Ä‘i nữa! - A Tá» bÆ°á»›c ra khởi giÆ°á»ng, cô hấp tấp mặc áo và o ngÆ°á»i, miệng cô không ngá»›t ca cẩm:
- Váºy tại sao cô nÆ°Æ¡ng đã không chịu đánh thức ta dáºy sá»›m?
- Tá»· phu cô nÆ°Æ¡ng nói chân cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a là nh, cô chÆ°a cưỡi ngá»±a được, bảo để cô nÆ°Æ¡ng nghỉ lại nhà , nên ta má»›i không gá»i cô nÆ°Æ¡ng dáºy sá»›m.
A TỠtrợn mắt:
- Ai nói ta không cưỡi được ngá»±a? Ta ... ta đã khá nhiá»u rồi!
Tân Nguyệt khuyên:
- A Tá», cô nÆ°Æ¡ng đừng liá»u lÄ©nh ... thân thể là quan trá»ng hÆ¡n!
A TỠcbĩu môi, cô khăng khăng:
- Không! Ta nhất định phải Ä‘i xem cái trò nhiệt náo nà y, nằm khoèo hoà i ở đây, tháºt buồn muốn chết!
Tân Nguyệt trầm ngâm một lúc, nà ng thấy A TỠcương quyết đòi đi, chẳng biết là m sao, đà nh nói:
- "Äược, ta Ä‘Æ°a côi đến gặp tá»· phu của côi, nhÆ°ng huynh ấy có cho Ä‘i theo hay không, ta không bảo đảm!
A TỠđược Tiểu Nhạn giúp thay đổi y phục, chải sơ đầu tóc, cô bồn chồn nói:
- Cứ Ä‘i, mấy ngÆ°á»i cứ để ta Ä‘i theo, tá»± ta sẽ có cách.
Nà ng chống gáºy lò dò bÆ°á»›c Ä‘i và i bÆ°á»›c, bá»—ng đứng lại, vất cây gáºy Ä‘i, nói to:
- Tiểu Nhạn, cô đỡ ta, giúp ta Ä‘i đứng, ta không cần cái thứ phiá»n phức nà y nưã!
Tiểu Nhạn cÆ°á»i hì hì, lại gần bên, Ä‘Æ°a tay dìu:
- A Tá» tiểu thÆ°, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng thÃch săn bắn lắm à ?.
A TỠđáp:
- Äi săn thì Ãt thÃch hÆ¡n tham dá»± náo nhiệt, ta nhất định phải Ä‘i xem qua!
Lúc đó Tiểu Vân bÆ°á»›c từ ngoà i và o, mang trên tay tấm áo ngá»± hà n lót lông mà u tÃm. Tân Nguyệt cÆ°á»i nói:
- A Tá», áo ấm cô nÆ°Æ¡ng đã may xong rồi đấy ... Tá»™i nghiệp ông thợ may đã bá» công thức suốt đêm qua kịp là m cho cô áo ấm đấy!
A Tá» mặc áo và o, tháºt vừa vặn, nà ng nhìn Tân Nguyệt cÆ°á»i, nói:
- Cảm Æ¡n Công chúa nhiá»u, nếu không phải chÃnh Công chúa cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Ãch thân mở kim khẩu ra lệnh, chắc gì ông ta đã may nhanh chóng được váºy!
Tiểu Nhạn cắt lá»i A Tá», nói:
- Cái đó là đương nhiên rồi! Cô nÆ°Æ¡ng không biết đâu, để sá»›m có áo cho cô nÆ°Æ¡ng, Công chúa đã sai ngÆ°á»i vá» thà nh đón thợ may lên đây đấy! Tại Công chúa thúc hối quá sức, nghe nói trên Ä‘Æ°á»ng lên đây đã chết mất má»™t con ngá»±a!
- Äâu có chết đâu! Nhá» nà y nói xà m! Chỉ là con ngá»±a sùi bá»t mép trắng xoá thôi! - Tiểu Vân cất tiếng cãi lại.
Tân Nguyệt nạt:
- Äược rồi, đừng cãi cá» nữa, còn không Ä‘i ngay, cả Ä‘oà n Tứ ca sắp lên Ä‘Æ°á»ng rồi kia.
Rồi Tân Nguyệt tiếp:
- Tiểu Nhạn, mi và A TỠcưỡi chung một ngựa, Tiểu Vân và ta cưỡi một con.
Nói xong, nà ng ra ngoà i lá»u, đã thấy tuỳ tùng dắt sẵn ngá»±a Ä‘ang chỠở đấy, Tân Nguyệt lên yên ngồi, sai Tiểu Vân và Tiểu Nhạn giúp đỡ A Tá» lên lÆ°ng ngưạ, rồi cả đòan giục ngá»±a nhắm hÆ°á»›ng doanh trÆ°á»›ng của Hốt tất Liệt. A Tá» ngồi sau Tiểu Nhạn, cô không dám váºn sức và o chân, chỉ biết vòng tay ôm chặt và o eo lÆ°ng Tiểu Nhạn.
--- Xem tiếp hồi 29 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:05 PM .
29-11-2008, 01:48 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 29 : Xạ điêu
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 8: Loan cung xạ đại Ä‘iêu
Hồi 29: Xạ điêu
Khi bốn ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c trÆ°á»›ng Hốt Tất Liệt, há» thấy cá» xà phất phá»›i, kỵ binh khôi giáp rá»±c rỡ, ba Ä‘á»™i quân ba mà u trang phục khác nhau Ä‘á», và ng và xanh lam, đứng trÆ°á»›c má»—i Ä‘á»™i có đại hán lá»±c lưỡng, theo Tân Nguyệt giải thÃch, là ngÆ°á»i bắn giá»i nhất của Ä‘á»™i. TrÆ°á»›c toà n quân thấy Hốt Tất Liệt vá»›i Tiêu Phong bên trái và Ba Äặc NhÄ© bên phải.
Äoà n Tân Nguyệt và A Tá» dong ngá»±a men theo sÆ°á»n cánh quân, tiến ra trÆ°á»›c. Khi Tiêu Phong nhìn thấy A Tá», ông giáºt mình há»i:
- A Tá», muá»™i đến đây là m gì?
A TỠnói:
- Sao muá»™i không đến đây được? Mấy ngÆ°á»i có trò náo nhiệt, chẳng ai chịu báo cho muá»™i biết!
Tân Nguyệt chen và o:
- Không phải muội dẫn cô ấy đến đâu, là cô ấy đòi đi theo!
Tiêu Phong ngó A Tá», nói:
- A Tá», sao lúc nà o muá»™i cÅ©ng bÆ°á»›ng bỉnh váºy? Muá»™i hãy vá» nghỉ Ä‘i, chân muá»™i chÆ°a khá»i!
A TỠvênh mặt lên:
- Không! Muá»™i không vá». Muá»™i không tá»± mình Ä‘iá»u khiển ngá»±a là được rồi, ở lại trong lá»u má»™t mình, buồn chết được!
Tiêu Phong nhìn hà ng quân trang phục chỉnh tá» Ä‘Ã ng sau Ä‘ang sẵn sà ng lên Ä‘Æ°á»ng, rồi nhìn A Tá» và Tiểu Nhạn trên lÆ°ng ngá»±a phÃa hà ng quân, ông nói:
- Thôi được! Muá»™i qua đây ngồi chung ngá»±a vá»›i ta, con ngá»±a đó ốm yếu quá, không đủ sức chở hai ngÆ°á»i lâu hÆ¡n đâu!
A Tá» mừng rỡ, cô nhá» Tiểu Nhạn dìu mình đến bên Tiêu Phong. Tiêu Phong Ä‘Æ°a tay nâng, đặt cô ngồi trÆ°á»›c mình. Thá»i ở Liêu quốc,từ lúc cô mang trá»ng thÆ°Æ¡ng đến khi hoà n toà n bình phục, má»—i khi Tiêu Phong cưỡi ngá»±a Ä‘i săn, và A TỠđòi Ä‘i theo, ông Ä‘á»u để cô cùng ngồi má»™t ngá»±a nhÆ° hiện thá»i. Äối vá»›i hai ngÆ°á»i, chuyện đó hết sức bình thÆ°á»ng, Tiêu Phong tuy hiện giỠý thức được thân pháºn mình, nhÆ°ng trong mắt Tiêu Phong, A Tá» vẫn là cô em gái nhá» bé của A Châu, sá»± chăm sóc và ngôn ngữ ông vẫn giữ nét quan tâm cố hữu. Tân Nguyệt thấy Tiêu Phong quá thân máºt vá»›i A Tá», trong lòng nà ng bá»—ng dÆ°ng nhÆ° có hÅ© giấm bị láºt đổ!
Hốt Tất Liệt lá»›n tiếng truyá»n lệnh:
- ChÃnh thức bắt đầu lá»… há»™i săn bắn!
Má»i ngÆ°á»i lục tục thúc ngá»±a lên Ä‘Æ°á»ng, chỉ nghe tiếng vó dồn dáºp, tiếng ngá»±a hà không ngừng, tịnh không má»™t tiếng ngÆ°á»i. Äoà n ngÆ°á»i tiến sâu dần và o rừng, há» bắt đầu thấy các muông thú ẩn hiện qua tà ng cây. Các đại diện má»—i Ä‘á»™i săn tranh nhau đáp tên, báºt cung săn thú. Toán quân sÄ© Ä‘ua nhau hò reo cổ vÅ© há», hy vá»ng thâu hoạch được nhiá»u chiến lợi phẩm, Ä‘oạt giải quán quân.
Hốt Tất Liệt thấy má»i ngÆ°á»i cao hứng, y vô cùng phấn khÃch, luôn tay bắn tên xoèn xoẹt. Tiá»…n pháp y không tồi, Ãt khi sai Ä‘Ãch, các mÅ©i tên y bắn ra hầu nhÆ° toà n trúng và o muông thú y nhắm.
Tân Nguyệt lắp má»™t mÅ©i tên và o cây cung, lá»›n tiếng gá»i Hốt Tất Liệt:
- Tứ ca, ca ca già nh hết mục tiêu của muá»™i! NhÆ°á»ng cho muá»™i bắn vá»›i!.
Hốt nhiên má»™t bóng Ä‘á» chạy vụt qua, nó ẩn hiện trong các lùm cây, không mấy ngÆ°á»i kịp nhìn rõ, nó đã nhanh nhÆ° chá»›p, mất dạng sau má»™t góc rừng.
Tân Nguyệt tinh mắt, cô kêu lên:
- Hoả hồ ly! Xem ta bắn nó nà y!
TrÆ°á»›c đây, nghe A Tá» thêu dệt, nà ng cÅ©ng có ý tin Tiêu Phong thá»±c sá»± thÃch ăn thịt món hoả hồ ly
Hốt Tất Liệt dang tay ra, cÆ°á»i, ngắt lá»i nà ng:
- Muá»™i đừng bắn cho mất công, muá»™i táºp luyện thêm mÆ°á»i năm nữa, chÆ°a chắc đã bắn trúng được nó!
Tân Nguyệt cong cớn:
- Ca ca lại xem thÆ°á»ng muá»™i nữa rồi!
Từ bên cạnh, má»™t ngÆ°á»i giục ngá»±a xông đến, y bắn và o chá»— con hồ ly Ä‘ang giấu mình. Xoẹt xoẹt mấy tiếng tên bắn và o nÆ¡i um tùm mấy lùm cây nhá», con hồ ly bị kinh Ä‘á»™ng, nó nhẩy xổ ra, vừa thấy má»™t vá»±ng ánh sáng Ä‘á», nhanh nhÆ° chá»›p giáºt, má»™t mÅ©i tên láºp tức bắn theo, nghe tiếng con hồ ly kêu thảm, rồi nó Ä‘eo tên ngã lăn. Má»i ngÆ°á»i nhìn kỹ, thấy ngÆ°á»i bắn đó là Ba Äặc NhÄ©, hỠđồng thanh cất tiếng hoan hô.
Ba Äặc NhÄ© nhặt con hoả hồ ly lên, chạy đến Ä‘Æ°a cho Tân Nguyệt, bảo:
- Công chúa, xin tặng Công chúa.
Tân Nguyệt bảo Tiểu Vân cầm lấy, nà ng nói:
- Cám ơn ông!.
Nà ng tuy hiểu mình không đủ tà i bắn con thú đó, nhÆ°ng khi nghÄ© Tiêu Phong Æ°a thÃch thịt hồ ly, nà ng hân hoan đến bên Tiêu Phong, nói nhá»:
- Tiêu đại ca, bữa nay bá»n mình được ăn hoả hồ ly rồi! Sáng giá», muá»™i chÆ°a ăn uống gì cả!
A Tá» cÆ°á»i ầm. Cô nói:
- Ta đã nói bỡn Công chúa đấy! Thịt hồ ly thì có gì ngon đâu! Món thịt vừa khai, vừa tanh đó, tỷ phu ta không thèm ăn!
Tân Nguyệt trừng mắt lÆ°á»m A Tá», rồi nà ng quay sang ngó Tiêu Phong.
Tiêu Phong Ä‘ang mải xem quân sÄ© săn bắn, lúc hai cô nÆ°Æ¡ng nhá» to chuyện trò, Tiêu Phong không để ý nên ông không nghe, khi Tân Nguyệt há»i ông:
- Thá»±c váºy sao Tiêu đại ca?
Tiêu Phong sững sá», há»i ngược lại:
- Thá»±c váºy gì kia?
- À ... không có gì hết! - Tân Nguyệt đáp khẽ, thấy Tiêu Phong có vẻ lÆ¡ đãng, nà ng nghÄ© thầm ý Tiêu Phong muốn nói, ông không thÃch thịt giống thú đó lắm. Nà ng mang cảm giác lạc lõng, nhÆ°ng khi bình tâm, trông ánh mắt Tiêu Phong tÆ° lá»±, tâm tÆ° ông đặt ở chốn đâu đâu, nà ng tá»± dÆ°ng có ý nghÄ© Ä‘iểm chút ngây dại: "Suốt cuá»™c Ä‘á»i còn lại của mình, chỉ cần ngà y ngà y được nhìn chà ng thế nà y, thấy đủ toại ý rồi, cần gì khác?"
Lúc bắn con chồn tặng nà ng, Ba Äặc NhÄ© tưởng sẽ là m Tân Nguyệt vui lòng, đâu ngá» y đã chỉ được Tân Nguyệt ban cho có ná»a miệng cÆ°á»i mỉm, rồi nà ng lại còn đến nhá» to thân máºt cùng Tiêu Phong, lòng y không khá»i cảm giác ganh ghét hừng há»±c. Tánh y thẳng ruá»™t ngá»±a, không thể che giấu ghen tuông, y ngó Tiêu Phong, lá»›n tiếng nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, ông đừng là m ngÆ¡, ai nấy ở đây Ä‘á»u chá» xem ông trổ tà i!.
Y chắc mẩm, y hạ được con hoả hồ ly nà y rồi, trừ khi mãnh hổ xuất hiện, hôm nay, coi như ngươi thể nà o cũng thua ta!
Tiêu Phong nhếch mép, cÆ°á»i:
- Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân anh dÅ©ng hÆ¡n ngÆ°á»i,Tiêu Phong chẳng dám phô cái dở của mình ra.
Chợt từ trên cao vá»ng xuống tiếng chim kêu. Má»i ngÆ°á»i ngẩng đầu trông, thấy má»™t com chim Ä‘iêu thá»±c to Ä‘ang bay lượn trên chÃn từng mây, cặp mắt chim Æ°ng theo dõi Ä‘oà n ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i. Trên đất Mông Cổ, hiếm khi thấy chim Ä‘iêu xuất hiện, tháºm chÃ, nhiá»u ngÆ°á»i suốt Ä‘á»i không trông thấy nó. Láºp tức, ai nấy Ä‘á»u hiếu kỳ trÆ°á»›c cái khà thế hùng tráng của con chim, ánh mắt há» dán và o nó, nÃn thở theo dõi Ä‘Æ°á»ng bay lượn của con chim nÆ¡i cao ngất bên trên.
Hốt Tất Liệt hò reo:
- Tiêu tướng quân, con chim điêu to lớn hiếm thấy nà y là của ông đó.
- Hay lắm!
Tiêu Phong nhìn con chim, trong lòng ông chẳng ngăn được hà o khà dâng cao, bèn vòng tay ra sau lÆ°ng gỡ cây cung, ông lấy má»™t mÅ©i tên từ ống Ä‘á»±ng tên, nghiêng mình lắp tên và o cung. Cánh cung đó được đặc biệt chế tạo cho Tiêu Phong, ngÆ°á»i thÆ°á»ng chẳng đủ sức kéo dây. Tay nâng cung, tay kéo dây, và nh cung cong lại, ông ngẩng đầu, Ä‘Æ°a mắt rê mÅ©i tên theo mục tiêu, Æ°á»›c lượng váºn tốc bay khá nhanh của con chim. Má»i ngÆ°á»i cùng ngá»ng đầu, căng mắt dõi theo cánh chim bay lượn vút cao trong trá»i xanh, tưởng chừng nó sắp xuyên qua mấy tầng mây trên ấy.
Má»™t tiếng "phá»±c" vang lên, hệt thanh âm kim loại va chạm nhau, mÅ©i tên rá»i dây, bay thẳng và o trong mây. Má»i ngÆ°á»i nghe tiếng báºt cung đầy khà thế, há» mÃm miệng, nhịp tim chìm xuống, há» tưởng tượng sắp nghe tiếng thét kêu rầm rÄ© của con chim khi trúng tên, bá»—ng con chim rÆ¡i vùn vụt xuống đất, đến ngay má»™t tiếng kêu rên cÅ©ng không có. LÅ© ngá»±a nghe tiếng rÆ¡i xầm xầm xuống của má»™t váºt cá»±c lá»›n, chúng hốt hoảng cất vó, kêu hà ầm Ä©, là m ngÆ°á»i trên ngá»±a Ä‘á»u bất ngá» chao đảo, há» gấp rút kéo cÆ°Æ¡ng kìm chúng lại.
Trong tiếng ngá»±a hÃ, tiếng vó ngá»±a giẫm đất rầm ráºp, nổi rõ tiếng đổ ầm của thân chim trên mặt tuyết, hoa tuyết bắn tung lên mù mịt. Má»i ngÆ°á»i kìm được ngá»±a xong, hỠđịnh thần xem kỹ, chỉ thấy thân hình khổng lồ của con chim Ä‘iêu nằm dà i trên tuyết, mÅ©i tên xuyên ngang đầu. Con quái Ä‘iểu vì thế thụ tá», nó không kêu rên được má»™t tiếng nà o. Tuy biết Tiêu Phong anh dÅ©ng, nhÆ°ng há» từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a từng mục kÃch tiá»…n pháp cao siêu tÆ°Æ¡ng tá»±, há» không sao tưởng nổi má»™t phát tên bắn lên không trung cao muôn trượng lại có thể chuẩn xác nhÆ° váºy. Nếu nhÆ° bây giá» có má»™t vị thiên thần khà thế bức nhân từ thiên cung ngá»± xuống trÆ°á»›c mặt há», trạng thái sững sá» chắc cÅ©ng váºy là cùng! Tất cả khá»±ng hẳn lại, quên luôn cả hò reo.
Riêng Hốt Tất Liệt kiến thức sâu rá»™ng, y từng được nghe ông ná»™i Thà nh Cát TÆ° Hãn và cha mình Äà Lôi trầm trồ kể chuyện ngà y xÆ°a Quách TÄ©nh xạ Ä‘iêu, y sá»±c tỉnh sá»›m nhất, trÆ°á»›c tất cả má»i ngÆ°á»i y liá»n miệng trầm trồ:
- Giá»i! Bắn giá»i!.
Lúc đó, toà n thể ba quân đồng loạt hoan hô, tiếng nhÆ° sấm, dá»™i lại từ mấy rặng núi nÆ¡i xa, vang vá»ng khắp sÆ¡n cốc. NgÆ°á»i Mông Cổ rất ngưỡng má»™ các anh hùng cưỡi ngá»±a bắn cung, má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng bấy giá» cùng chung má»™t ý nghÄ©: "Hôm nay kiến thức được mở rá»™ng, được chứng kiến tiá»…n pháp thần kỳ ...tháºt không uổng kiếp sống!".
Ba Äặc NhÄ© nhảy à o xuống ngá»±a, y đến quỳ trÆ°á»›c ngá»±a Tiêu Phong, mặt hết sức chân thà nh, y nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, xin ngà i ... xin ngà i thu nháºn tôi là m đệ tá»!
Tiêu Phong bối rối, ông vội nhảy xuống ngựa, nói:
- Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân, ông là m Æ¡n đứng dáºy cho, ông hà nh đại lá»… váºy, Tiêu Phong ta tháºt không dám!
- Không ... nếu ngà i không chấp thuáºn, tôi nhất quyết chẳng đứng lên!
- NhÆ°ng mà ... nhÆ°ng mà sao là m váºy được?
Tiêu Phong nhăn mặt nhÃu mà y, ông bảo:
- Chẳng qua ta có lực tay mạnh hơn một chút thôi, ngoà i ra ... có gì cao siêu đâu!
- Không . . . Ngà i Ä‘ich thị đại anh hùng chân chÃnh của Mông Cổ ta! Ba Äặc NhÄ© kiếp nà y may mắn được gặp, đấy là phúc pháºn cá»±c lá»›n! Tôi ngưỡng má»™ tà i ba của ngà i, không nói nên lá»i, thỉnh cầu ngà i thu tôi là m đệ tá»!.
Nói xong, y quỳ trên mặt đất tuyết, hai tay chắp lại, vái lia lịa!.
Tiêu Phong vốn ngÆ°á»i thóat tục, thấy y thà nh khẩn bái sÆ°, kiểu cách y nếu chẳng được thu nháºn tất chẳng chịu đứng dáºy. Ông lại thấy má»i ngÆ°á»i chung quanh nhìn vao, Tiêu Phong trầm ngâm má»™t chút, cuối cùng ông nói:
- Thôi được. ta thuáºn lá»i ông, xin mau chóng đứng lên cho!
Ba Äặc NhÄ© mừng rỡ quá:
- Tạ ơn sư phụ!
Nói xong, y dáºp đầu hà nh lá»… ba lần trên ná»n tuyết, lúc đứng dáºy, đầu cổ tóc tai y dÃnh dầy tuyết!
Tiêu Phong leo trở lên mình ngựa, nói:
- Hai ta từ đây cùng nhau tham khảo trao đổi, đừng câu nệ nghĩa sư đồ!.
- Dạ ... sÆ° phụ! - Ba Äặc NhÄ© má»™t mặt cao hứng cất tiếng trả lá»i, má»™t mặt y Ä‘i vá» ngá»±a của y, chuẩn bị lên yên.
Hốt Tất Liệt nhìn Tiêu Phong, nói:
- Chúc mừng Tiêu đại tướng quân đã thu được đệ tỠkiệt xuất!
Rồi quay qua Ba Äặc NhÄ©, y bảo:
- Ta cÅ©ng chúc mừng Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân, đã bái được má»™t sÆ° phụ tuyệt luân! Ta ganh tị quá thôi!
Tiêu Phong nghe Hốt Tất Liệt, ông cÆ°á»i cÆ°á»i, nhẹ gáºt đầu, còn Ba Äặc NhÄ© hai tay cầm cÆ°Æ¡ng ngá»±a, y cÆ°á»i há»›n hở , miệng mở rá»™ng đến mang tai.
Thấy trá»i ngả tối, vả lại sau phát tên long trá»i lở đất của Tiêu Phong, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u trầm trồ ngưỡng má»™, chẳng ai còn hứng thú săn bắn nữa, Hốt Tất Liệt bèn ra lệnh thu quân, kéo nhau trở vỠđại bản doanh.
--- Xem tiếp hồi 30 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:06 PM .
29-11-2008, 09:36 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 30: Thỉnh từ
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 8: Loan cung xạ đại Ä‘iêu
Hồi 30: Thỉnh từ
Tối hôm đó, Hốt tất Liệt mở yến tiệc bên lá»a trại ngoà i trá»i, cho Ä‘em các muông thú săn được trong ngà y ra bãi đất trống đã phát quang, gầy lò, chất củi đốt lên nÆ°á»›ng thịt, ánh lá»a trại chiếu hồng các khuôn mặt, khói lan toả ấm áp trong không khÃ, dÆ°á»ng nhÆ° đẩy lùi cái giá rét của mùa đông.
Tiêu Phong cùng Hốt tất Liệt và chÆ° tÆ°á»›ng ngồi quây quần tại trung tâm, há» uống rượu sữa ngá»±a cá»±c mạnh, Tiêu Phong thấy chÆ° tÆ°á»›ng lần lượt ngả say, hoặc cất tiếng ca hát, hoặc nhảy múa, gợi Tiêu Phong nhá»› đến hồi xa xÆ°a ở Liêu quốc, sinh hoạt cÅ©ng giống bây giá», rồi ông nghÄ© ngợi cảnh tang Ä‘iá»n thÆ°Æ¡ng hải, nÆ°á»›c Liêu huy hoà ng thịnh vượng thuở ấy nay Ä‘Ã vùi sâu dÆ°á»›i tro tà n lịch sá».
Tân Nguyệt đứng lên từ chá»— ngồi bên cạnh, nà ng nÃu tay áo Tiêu Phong:
- Tiêu đại ca, khiêu vũ cùng muội không?
- Na ... - Tiêu Phong bị kéo vỠthực tại, ông lắc đầu lia lịa, nói - Ta không biết nhảy!
Công chúa cÆ°á»i cÆ°á»i, bảo Tiêu Phong:
- Dễ lắm mà , để muội chỉ cho!
Tiêu Phong lắc đầu mạnh hơn nữa, thất thanh, nói một thôi:
- Không ... không ... ta thực sự không nhảy được!
A Tá» nghe ông từ chối liên thanh, cô cÆ°á»i nói:
- Sư phụ đã không muốn nhảy, để đệ tỠnhảy thế đi!
Tiêu Phong cÆ°á»i cÆ°á»i bảo Ba Äặc NhÄ©:
- Äúng thế ... đồ nhi ngoan, hãy thay ta ra nhảy Ä‘i, ta Ä‘Ãch thá»±c không biết nhảy!
Trong tiếng A Tá» cÆ°á»i rá»™, Ba Äặc NhÄ© đứng dáºy, nắm và o tay áo Công chúa, gã nói:
- Lệnh sư phụ khó cãi, Công chúa đừng chê ta nhé!
Tân Nguyệt liếc xéo y, dà i giá»ng nói:
- Nói cái gì khiêm nhÆ°á»ng thế ...
Trong lòng vừa giáºn vừa há»n, nhÆ°ng nà ng chẳng thể phát tác thà nh lá»i được!
Ba Äặc NhÄ© và Tân Nguyệt, cùng má»™t số ngÆ°á»i khác, hăng say nhảy các Ä‘iệu vÅ© Mông Cổ bên đống lá»a trại, theo tiếng Ä‘Ã n "Mã đầu cầm" du dÆ°Æ¡ng trong không gian. Má»i ngÆ°á»i ngà ngà say, số thì tham gia nhảy, số thì cất tiếng ca hát theo Ä‘Ã n, tạo không khà hoan lạc lan trà n khắp bốn phÆ°Æ¡ng.
Chúng tÆ°á»›ng luân phiên chạm ly vá»›i Tiêu Phong, ông không từ chối bất cứ ai, cạn chén vá»›i má»—i ngÆ°á»i. Sau và i vòng chuốc chén nhÆ° váºy, ai nấy Ä‘á»u hÆ¡i chếnh choáng, nhÆ°ng mặt Tiêu Phong vẫn không đổi sắc, khiến bá»n há» nghÄ© bụng:
- Ông nà y ngÆ°á»i nhà trá»i, ngoà i tiá»…n pháp kinh thiên Ä‘á»™ng địa, tá»u lá»±c của ông phà m phu tục tá» chúng ta cÅ©ng không sao theo kịp!
Hốt tất Liệt bưng một bát rượu đầy đến bên Tiêu Phong, nói:
- Tiêu tướng quân, hình như chẳng ai đấu rượu lại ông, không sao là m ông say được! Ông hãy cùng bản vương ta uống cạn ba bát nữa nhé!
- Hay lắm! - Tiêu Phong nâng bát rượu, cÆ°á»i đáp - Khiêu vÅ© ta không là m được, nhÆ°ng uống rượu ta khả dÄ© tạm bồi tiếp!
Hai ngÆ°á»i uống liá»n má»™t lúc ba bát, không thấy bị biến sắc. Hốt tất Liệt Ä‘áºp bà n ầm ầm, lá»›n tiếng nói:
- Thống khoái! Tháºt thống khoái!. NgÆ°á»i sống trên Ä‘á»i có được tri ká»· thế nà y, là quá đủ!
Má»i ngÆ°á»i ngồi quanh đấy đồng cất tiếng đápi:
- Chúc mừng VÆ°Æ¡ng gia có được tÆ°á»›ng tà i, đáy là trá»i giúp Mông Cổ chúng ta, mình sắp thống nhất thiên hạ đến nÆ¡i!
Má»™t ngÆ°á»i khác nhanh chóng tiếp lá»i:
- Hôm nay, Tiêu tÆ°á»›ng quân má»™t phát tên biểu lá»™ thần kỹ, chấn Ä‘á»™ng quá»· thần trong trá»i đất, VÆ°Æ¡ng gia xÆ°a nay thưởng phạt nghiêm minh, tuy rằng tÆ°á»›ng quân đã đạt quyá»n chức cao tá»™t báºc, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng phải có ân tứ xứng đáng.
Hốt tất Liệt vỗ mạnh tay lên đầu, ông nói:
- Quả có thế tháºt, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i đã nhắc nhở!.
Ông nhÃu mà y, nói:
- Cái nà y má»›i là m khó ta đây! Tiêu tÆ°á»›ng quân không Æ°a nữ sắc, chẳng ham tiá»n tà i, nếu phong quan tÆ°á»›c, thì tÆ°á»›ng quân cÅ©ng đã đạt đến tá»™t đỉnh rồi, chẳng thể phong tặng cao hÆ¡n được. Tiêu tÆ°á»›ng quân, thôi thì để tá»± ông nói ra, ông muốn ta thưởng ông thức gì?
Tiêu Phong bỗng rúng động trong lòng, ông đến quỳ trước Hốt tất Liệt, thưa:
- Tiêu Phong không thỉnh cầu tưởng thưởng gì cả, chỉ mong Vương gia đáp ứng cho một thỉnh nguyện!
Là ngÆ°á»i tinh minh, Hốt tất Liệt biết Ä‘iá»u Tiêu Phong thỉnh cầu nhất định sẽ không tầm thÆ°á»ng, láºp tức ông cÆ°á»i chúm chÃm nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, ông đứng lên Ä‘i, ông cứ nói cho bản vÆ°Æ¡ng nghe, nếu đáp ứng được, ta nhất quyết sẽ chấp thuáºn ngay!
Tiêu Phong đứng lên, thưa:
- Tiêu Phong xin phép VÆ°Æ¡ng gia cho nghỉ má»™t thá»i gian, để trở vá» Trung Nguyên tế Ä‘iệu cho vong thê!
Chúng tÆ°á»›ng có mặt Ä‘á»u ngạc nhiên, há» Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, lúc má»›i đầu, nghe Tiêu Phong trịnh trá»ng, há» cứ tưởng ông sẽ đòi há»i chuyện khó tá»±a lên trá»i, rốt cục chỉ để xin má»™t phép nghỉ tầm thÆ°á»ng. Chỉ riêng mình Hốt tất Liệt hiểu rõ tâm tÆ° Tiêu Phong, ông cúi đầu, nhÃu mà y, trầm ngâm, thấy Ä‘iá»u thỉnh nguyện đó thá»±c đã là m khó cho mình, là m khó ngang mức lên trá»i tháºt, sau khi nghÄ© ngợi má»™t lúc lâu, ông há»i:
- Má»™ phần Tôn phu nhân táng ở đâu váºy?
- Ở phủ TÃn DÆ°Æ¡ng, tỉnh Hà Nam.
Hốt Tất Liệt bảo:
- Hà Nam hiện Ä‘ang thuá»™c Mông Cổ cai quản, chá» sang năm ta xua quân xuống miá»n Nam, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, sẽ cùng ông ghé qua đấy là m lá»… tế Ä‘iệu tháºt long trá»ng, không phải nhÆ° thế tốt hÆ¡n sao?.
- Hảo ý của VÆ°Æ¡ng gia, Tiêu Phong xin tâm lãnh, thế nhÆ°ng còn hÆ¡n má»™t tháng nữa đến ngà y giá»— của vong thê; nà ng sinh thá»i vốn chuá»™ng thanh tÄ©nh, tôi không dám huy Ä‘á»™ng quân binh đến quấy rấy!
Nhất thá»i, muốn có lối thoát, Tiêu Phong bất đắc dÄ© phải dá»±ng chuyện nhÆ° váºy!.
Hốt Tât Liệt há»i:
- Tiêu tướng quân dự định đi chừng bao lâu?
Tiêu Phong đáp:
- Ãt thì sáu tháng, nhiá»u thì chừng má»™t năm!
Hốt tất Liệt vẻ mặt khó khăn, nói:
- Từ đây Ä‘i Hà Nam, cần đâu nhiá»u thá»i gian tá»›i má»™t năm nhÆ° váºy?
Tiêu Phong nói:
- Äã lâu chÆ°a trở vá» cố hÆ°Æ¡ng, nên thuá»™c hạ muốn sẵn dịp, Ä‘i má»™t chuyến xuống vùng Giang Nam.
Hốt tất Liệt đôi mà y nhăn tÃt lại, ông cháºm rãi nói:
- Hiện thá»i lại Ä‘ang lúc ta tổ chức huấn luyện binh sÄ©, chuẩn bị xuất phát, ông bản thân là m chỉ huy trưởng lục quân, sao tÃnh chuyện du sÆ¡n ngoạn thuá»· nhÆ° thế được?.
A Tá» lúc bấy giá» Ä‘ang hồi há»™p, cô đứng dáºy, cÆ°á»i nói:
- VÆ°Æ¡ng gia bình thÆ°á»ng cá»±c kỳ thông tuệ, sao bá»—ng nhiên lại có ý nghÄ© hồ đồ nhÆ° váºy?
Hốt tất Liệt ngạc nhiên, há»i cô:
- Xin giải thÃch rõ!
A Tá» hắng giá»ng, thÆ°a:
- NgÆ°á»i xÆ°a có nói, 'biết ngÆ°á»i, biết ta, trăm tráºn đánh, trăm tráºn thắng'!". VÆ°Æ¡ng gia muốn thống nhất thiên hạ, nhất quyết phải nắm rõ tình hình của mình và của đối phÆ°Æ¡ng!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên - Hốt tất Liệt nén giáºn, ông nghÄ© thầm, "Cái đạo lý đó đâu đã đến thứ cho nha đầu ranh con nhà ngÆ°Æ¡i đến giảng dạy ta!"
A TỠtiếp:
- VÆ°Æ¡ng gia ở mãi xa táºn miá»n Bắc, là m sao ngà i biết rõ được má»i chuyện phát sinh nÆ¡i phÆ°Æ¡ng Nam?
Hốt tất Liệt cÆ°á»i vang, bảo cô:
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cuối cùng vẫn là tiểu cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Mông Cổ ta đây, có khó gì chuyện tổ chức, cà i đặt thám tá»?
A TỠsắc mặt nghiêm nghị, nói:
- Thám tá» cÅ©ng nhiá»u loại, có thứ thám tá» thá»±c thụ tà i giá»i, lại cÅ©ng có thứ thám tá» bất tà i, hai thứ đó đâu giống nhau đâu, phải không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thế.
A TỠbảo:
- Váºy nếu Ä‘em vị chỉ huy lục quân là Tiêu tÆ°á»›ng quân thân chinh là m thám tá», VÆ°Æ¡ng gia nghÄ© sao? Cái đó chẳng phải 'Biết ngÆ°á»i, biết ta' Æ°?
Hốt tất Liệt ngẩn ngÆ°á»i má»™t lúc, rồi hai tay vá»— mạnh và o nhau, ông cÆ°á»i ha hả, la lá»›n:
- Thì ra Tiêu tướng quân ngoà i ý tế điệu cho vong thê, còn có thâm ý đó nưã, ta trách lầm tướng quân rồi!
Tiêu Phong định giải thÃch, nhÆ°ng ông thấy A Tá» lén Ä‘Æ°a mắt là m hiệu. trong lòng ông bỠý muốn phản đối lý luáºn cuả cô, ông lại nghÄ© thêm, hãy tìm cÆ¡ há»™i thoát thân trÆ°á»›c, mấy vụ tình báo, thám tá» . . . vân vân đó, ngay khi mình không là m Ä‘i nữa, nhÆ°ng sẽ tìm cách bẩm báo Hốt tất Liệt sau. Chủ ý đã quyết, ông lẳng lặng đứng yên đấy, miệng cÆ°á»i tủm tỉm.
A Tá» Ä‘ang lo Tiêu Phong nói thá»±c sá»± tình, lo ông lá»™ chuyện, cô cÆ°á»›p lá»i
- Tỷ phu ta vốn không định nói chuyện đó, muốn tránh là m Vương gia hiểu lầm công tư lẫn lộn, bây giỠVương gia đã minh bạch, nó vừa có tình, vừa có lý, liệu chuyện xin nghỉ phép đó đáng được phê chuẩn không?
Hốt tất Liệt tháºt ra cÅ©ng không mấy tin Tiêu Phong có ý là m thám tá», tình báo ... bây giá» , đã Ä‘em nói huỵch toẹt giưã chốn ba quân, ông tá»± thấy trÆ°á»›c nhiá»u ngÆ°á»i, khó có lý do thá»a đáng để cá»± tuyệt , rồi ông lại nghÄ©, tá»™c nhân của y số mệnh còn nằm trong tay ta, sợ gì y bá» trốn. Ông láºp tức nhìn Tiêu Phong, nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân tình thâm nghiã trá»ng vá»›i ngÆ°á»i vợ đã mất, sá»± trung thà nh vá»›i Mông Cổ rất đáng khen, sao ta có thể khÆ°á»›c từ, không đáp ứng cho tÆ°á»›ng quân được? Chẳng qua, má»™t năm quá dà i, ta chịu cho ông Ä‘i ná»a năm thôi, sau sáu tháng đó, bất luáºn dò thám được gì hay không, má»i tÆ°á»›ng quân láºp tức trở vá» phục mệnh!
Tiêu Phong nghe nói, ông vá»™i quỳ xuống tạ Æ¡n, ông ngẫm nghÄ©, ná»a năm tuy hÆ¡i Ãt, nhÆ°ng hãy tìm cách thoát thân trÆ°á»›c đã, sau đó, sẽ tìm cách giải quyết tiếp.
- Gì thế? Tiêu đại ca trở vỠTrung Nguyên à ?.
Không cần xoay mình, nghe tiếng ngÆ°á»i, Tiêu Phong biết đấy là Tân Nguyệt, ông ngoảnh nhìn nà ng, nói:
- Äúng váºy, thÆ°a Công chúa.
Tân Nguyệt Ä‘ang báºn mang già y kỵ mã và o chân, nà ng vung chân đá phắt chiếc già y ra Ä‘Ã ng sau, rồi rảo bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c mặt Hốt tất Liệt, nà ng nói:
- Muội cũng muốn đi theo Tiêu tướng quân.
Hốt tất Liệt Ä‘ang buồn bá»±c phải chấp thuáºn phép nghỉ của Tiêu Phong, ông nhìn nà ng, nhăn mặt nhÃu maỳ, nói:
- Cô đừng quấy nhá»™n nữa, muá»™i đâu còn bé bá»ng gì đâu!
Tân Nguyệt nghiêm sắc mặt, nói:
- ChÃnh vì không còn là trẻ con nưã, muá»™i thấy ca ca phải yên tâm cho muá»™i Ä‘i cùng Tiêu tÆ°á»›ng quân chứ!
Hốt tất Liệt cá»±c kỳ phiá»n muá»™n, ông trầm giá»ng bảo:
- Ta đã bảo không được Ä‘i là không được Ä‘i! Muá»™i chẳng nghÄ© gì đến thân pháºn của muá»™i hết!
Tân Nguyệt mặt Ä‘á» bừng, Hốt tất Liệt lúc nà o cÅ©ng ra sức quản chuyện của nà ng, nà ng chÆ°a bao giá» cãi lại y má»™t Ä‘iá»u gì. Nà ng cắn răng, báºm môi, đầu cúi thấp nhìn xuống chân, nà ng không hiểu tại sao tứ ca hôm nay cá»› gì to tiếng vá»›i nà ng trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy!
Hốt tất Liệt thấy nà ng ỉu xìu, ông má»m lòng, dịu giá»ng cháºm rãi nói:
- Tiêu đại ca của muá»™i không phải định Ä‘i chÆ¡i đâu, ông ấy còn nhiá»u việc quan trá»ng khác phải là m kia!.
Rồi y nhìn nà ng, thở dà i, nhá» giá»ng:
- Hôm nay muá»™i đã vất vả nhiá»u, thôi muá»™i vá» nghỉ Ä‘i!
Tân Nguyệt không đáp trả, nà ng uốn tấm lÆ°ng thon, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i, trở vá» lá»u của nà ng. Hai thị nữ Tiểu Nhạn và Tiểu Vân nhanh chóng đến bên nà ng, Ä‘Æ°a tay nâng đỡ.
Tiêu Phong nhìn theo bóng Tân Nguyệt ra Ä‘i, tâm tÆ° ông chợt nhuốm chút ân háºn: "Ta hạng ngÆ°á»i võ biá»n, sao nà ng quá tha thiết thế vá»›i ta đến thế! Chỉ là , tim ta hoà n toà n thuá»™c A Châu rồi, dẫu là chuyện kiếp trÆ°á»›c, ngay bây giá», sẽ không mảy may thay đổi!
--- Xem tiếp hồi 31 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:12 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
àóäèîêíèãè , củ thiên ma , êîìñîìîëåö , ïåñíÿ , nh hết cjieeu , then ma hanh khong , thiÊn mà hÀnh khÔng , thiên mã hà nh không , thien ma hang khon , thien ma hanh khong , thien ma hanh khong 4vn , thien ma hanh khong full , thien ma hanh khong prc , thien ma khong prc full , thienmahanhkhong , tien ma hanh khong