Chương 7 : Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa (thượng)
Dịch giả:Nguyenphu2009
Nguồn:metruyen
Cự đại Vương Tọa cao gần mười trượng, Chỗ tựa lưng phía trên khảm nạm vô số bảo thạch, trong phảng phất có thể thấy bóng dáng một vị Phật đang ngồi trên đó dáng vẻ lăng lệ, uy nghiêm, thậm chí có thể nói là lực áp bách kinh khủng từ trong đó khuếch tán ra.
Chỗ tựa lưng có một viên hồng sắc bảo thạch hình bán nguyệt, giống như nửa vầng thái dương bao quát xuống đại địa. Nhưng quang mang của nó thấp thoáng có màu hồng, tản ra một luồng uy áp kinh khủng tựa như ngày tận thế.
Tại cũng là chỗ dựa lưng nơi vị trí ngực hắn ở trên Vương Tọa có một viên kim hồng sắc bảo thạch hình thoi làm người khác chói mắt. Phía trên nhìn thấy rõ ràng những đạo lăng tuyến. Đại bộ phần quang mang đều từ đó phát ra.
Trên tọa ỷ(ghế ngồi) rộng rãi,trái phải điêu khắc hai con hùng sư đang phủ phục gầm thét, vô số hoa văn mỹ lệ từ trên thành ghế hướng xuống phía dưới phủ kín Vương Tọa.
Trong nháy mắt khi Vương Tọa xuất hiện, một đạo kim sắc quang trụ từ trên người Long Tinh Vũ hàng lâm, đem Long Hạo Thần toàn bộ bao phủ ở bên trong. Kim quang khuếch trương, Long Hạo Thần biến mất, thân thể Long Tinh Vũ đã phóng đại mấy chục lần, huyền phù trên không chậm rãi ngồi xuống Vương Tọa.
Trong Áo Đinh trấn, vô luận là Ma Lang Nhân đang tàn sát bừa bãi hay là dân bản địa, ở dưới uy áp khổng lồ đều không thể động đậy. Trong mắt dân chúng trong trấn tràn đầy vẻ kinh hãi mà trong mắt Ma Lang Nhân thì tràn đầy vẻ tuyệt vọng.
Một gã kim phát Ma Lang Nhân cường tráng hơn so với những tên đồng bọn khác cơ hồ là run rẩy hô lên : "Đây, đây là Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa."
Long Tinh Vũ khổng lồ đang chậm rãi ngồi ngay ngắn ở trên Vương Tọa mỹ lệ, ánh mắt lạnh như băng với uy nghiêm vô tận, trong nháy mắt đó khi hắn ngồi xuống, vốn là kim hồng sắc hình thoi bảo thạch ở trên vương tọa lại hiện ra trên ngực hắn, cả bầu trời cũng trong nháy mắt này biến thành kim hồng sắc.
"Phán xét."
Hai chữ lạnh như băng từ trong miệng Long Tinh Vũ thốt ra.Hồng sắc quang thải từ sau lưng của hắn dâng lên, hóa thành một thanh cự đại hồng sắc quang kiếm huyền phù trên đỉnh đầu hắn.
Kim phát Ma Lang Nhân trong mắt đã tràn đầy tuyệt vọng, hắn làm sao cũng không thể tưởng tượng, tại sao phải ở biên giới Thánh điện liên minh lại xuất hiện một vị đại năng như vậy. Đối với bọn hắn những thứ Ma Lang Nhân này mà nói, cho dù là muốn chạy trốn cũng là không thể nào .
Nghìn vạn đạo hồng sắc quang mang từ trên trời giáng xuống, chúng giống như những con mắt từ trên trời hạ xuống trên người Ma Lang Nhân.
Cho dù giãy dụa tối thiểu đều không thể làm được, tất cả Ma Lang Nhân giống như vậy lặng lẽ biến mất ở trên cái thế giới này, một tia dấu vết cũng không có để lại,cứ đơn giản như vậy và trực tiếp biến mất .
"Thu hồi."
Kim hồng sắc quang mang hóa thành một mảnh thiên mạc,sau một khắc khi Ma Lang Nhân rời khỏi nhân gian liền biến mất.Mọi người trong Áo Đinh trấn bắt đầu khôi phục năng lực hành động. Chỉ cần người nào còn một hơi thở, đều ở trong kim hồng sắc quang mang ấm áp chậm rãi đứng lên, miệng vết thương trên người lấy mắt thường cũng có thể thấy tốc độ khép lại .Nhũng nơi bi cháy cũng đã toàn bộ dập tắt.Điều duy nhất không thể nào thay đổi là những người đã chết và nhà cửa bị phá hư.
Kim quang chợt lóe, Long Tinh Vũ ngồi thẳng trên Vương Tọa trước mặt đã thêm một người, đúng là tên kim phát Ma Lang Nhân lúc trước.
Loài người đối với Ma tộc phân loại cấp bậc là cũng giống với ma thú. Kim Phát Ma Lang Nhân này ít nhất cũng là một gã ngũ cấp Ma tộc. Nhưng mà ở trước mặt Long Tinh Vũ, hắn chỉ giống như là một con kiến hôi hèn mọn không có nửa điểm giãy dụa . Trừ hắn ra, tất cả Ma Lang Nhân xâm lấn đã toàn bộ biến mất.
"Các ngươi xâm lấn nam bộ Thánh điện liên minh mục đích là gì?" Long Tinh Vũ thanh âm lạnh như băng không cho phép nghi ngờ.
Gã Kim Phát Ma Lang Nhân cũng coi như kiên cường, mặc dù trong mắt tràn đầy tuyệt vọng cùng không cam lòng, nhưng hắn vẫn không có khuất phục.
"Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa, ngươi, ngươi là Kỵ Sĩ Thánh điện tài phán quyết (thẩm tra và xét xử) Thần Ấn Kỵ Sĩ Long Tinh Vũ?"
Long Tinh Vũ thản nhiên nói : "Không sai, ta chưởng quản tài phán quyết, trả lời vấn đề của ta."
Kim Phát Ma Lang Nhân ánh mắt đột nhiên trở nên dữ tợn , "Cho dù ngươi là Thần Ấn Kỵ Sĩ thì như thế nào, Ma thần phủ xuống đại địa, Ma thần Đại Nhân sẽ vì ta báo thù . Cho dù chết, ta cũng không sẽ nói cho ngươi biết bất cứ chuyện gì."
Long Tinh Vũ ánh mắt ngưng tụ, "Vậy ngươi đi chết đi."
Kim quang mất đi, Kim Phát Ma Lang Nhân trong nháy mắt liền biến mất. Long Tinh Vũ ngồi ngay ngắn ở trên Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa, trong mắt lộ ra thần thái suy tư. Một lát sau, kim quang lấp lóe , hắn cùng với Thần Ấn Vương Tọa hóa thành một đạo kim sắc lưu tinh biến mất không thấy gì nữa.
Dân chúng còn sống trong Áo Đinh trấn, đã sớm quỳ xuống hướng lên kim quang trên bầu trời dần dần biến mất mà cúng bái . Bọn họ không biết Long Tinh Vũ là ai, ở trong mắt bọn hắn vị cường giả đã xử lý tất cả Ma Lang Nhân chính là một vị thần.
Kim quang chợt lóe,Trên đỉnh Áo Đinh sơn đã nhiều hơn hai người.
Long Tinh Vũ vẫn giữ bộ dáng như lúc trước, mặc trường bào giản dị, tóc đen tung bay.Sau khi kim quang biến mất sau, hắn khôi phục bộ dáng như một người bình thường.
Long Hạo Thần đứng ở bên cạnh phụ thân thân, hắn lúc này một chữ cũng không nói được.Cho dù hắn từng hơn trăm lần suy đoán về thực lực của cha, nhưng cũng không cách nào tưởng tượng cha của mình dĩ nhiên là một tồn tại giống như một vị thần.
Mới vừa rồi một màn kia đối với hắn rung động thật sự là quá quá lớn. Hơn hai năm tu luyện, Long Hạo Thần đối với mình vốn là vẫn còn có chút lòng tin , nhưng giờ khắc này, hắn mới hiểu được mình cùng cha so sánh với giống như là một hạt bụi nhỏ bé.
"Ba ba, ba ba. . ." Nhìn cha, Long Hạo Thần trong mắt hắn tràn đầy tinh quang ,ánh mắt sùng bái thậm chí là tín ngưỡng từ trong cặp kim sắc đồng tử phóng ra.
Long Tinh Vũ nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Ở chỗ này, ta chỉ là một người chồng, một người cha."
"Ma tộc đã xâm lấn?" Bạch Nguyệt lúc này đã ở trên đỉnh núi. Cho dù nơi này cách Áo Đinh trấn một đoạn, nhưng lúc trước Long Tinh Vũ ở trên bầu trời phóng thích Thần Ấn Vương Tọa, một màn đó nàng cũng có thể thấy rõ ràng. Thậm chí là ở Hạo Nguyệt Thành cách đây hơn trăm dặm cũng có thể thấy được kim sắc quang huy.
Long Tinh Vũ nhướng mày gật đầu, "Chẳng qua là một lần tiến công thăm dò. Không có cường giả chân chính của Ma tộc xuất hiện. Xem ra,huynh phải sớm trở về liên minh ."
Bạch Nguyệt khe khẽ gật đầu, cầm bàn tay to lớn của Long Tinh Vũ.
Trong lòng Long Hạo Thần lúc này một chút rung động cũng không có biến mất, "Cha, người, người là Thần Ấn Kỵ Sĩ sao?" Hắn cố gắng lấy dũng khí hỏi.
Long Tinh Vũ gật đầu, "Mới vừa rồi lúc Ma Lang Nhân kia nói con hẳn là cũng nghe thấy, ở Kỵ Sĩ Thánh điện ta chưởng quản tài quyết cùng thẩm phán. Ở Thánh điện liên minh ta cũng vậy trông coi hình trách."
Long Hạo Thần vẻ mặt sùng bái nói : "Cha, Thần Ấn Vương Tọa đến tột cùng là cái gì? Con, con tu luyện có thể cường đại được như cha không?"
Long Tinh Vũ gật đầu, nghiêm mặt nói : "Đương nhiên là con có thể.Năm ấy khi ta bốn mươi bảy tuổi trước khi gặp mẹ con đã đạt thành tựu Thần Ấn Vương Tọa. Chỉ cần con chịu cố gắng, ta tin tưởng, con nhất định sẽ đạt đến bước này sớm hơn ta."
Chương 7 : Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa (hạ)
Dịch giả:Nguyenphu2009
Nguồn:metruyen
Ánh mắt nhìn về phương xa, Long Tinh Vũ thở dài một tiếng, nói : "Xem ra, Ma tộc lại không chịu nổi tịch mịch rồi. Hạo Thần, con phải nhớ kỹ, Ma tộc thế đại, nhưng chúng ta vĩnh viễn sẽ không khuất phục. Làm một gã Kỵ Sĩ, chúng ta nên chiến đấu để bảo vệ gia viên nhà mình , cho đến khi sức cùng lực kiệt."
"Dạ." Long Hạo Thần gật đầu trả lời. Lúc này ở trong lòng hắn, phụ thân không chỉ là Lão sư, thậm chí có thể nói là hắn sùng bái tín ngưỡng. Không có tự mình trải qua thì không thể nào tưởng tượng được sự cường đại của Thần Ấn Vương Tọa.Linh lực khổng lồ ba động như hải dương mênh mông, Thẩm Phán Chi Quang hủy thiên diệt địa kia đã để lại trong lòng hắn dấu ấn không thể xóa nhòa.
"Cha, chúng ta bây giờ phải ly khai nơi này sao?" Long Hạo Thần hỏi.
Long Tinh Vũ cúi đầu nhìn về phía hắn, nói : "Cái từchúng ta không bao gồm con."
"A?" Long Hạo Thần thất kinh, khó hiểu nhìn cha.
Long Tinh Vũ thản nhiên nói : "Chim Ưng non nếu không rời xa sự bảo vệ của cha mẹ thì vĩnh viễn sẽ không trưởng thành bay lượn trên cửu thiên được. Vốn là cha dự tính có thể chỉ đạo con ba năm, nhưng bây giờ xem ra cần phải kết thúc sớm. Ta muốn mang theo mẹ con trở về Thánh điện liên minh xử lý một ít chuyện, sau đó còn có một số ước định cần phải hoàn thành."
"Thánh điện liên minh nơi đó không thích hợp với con. Nếu như con theo ta cùng đi đến đó, như vậy,chỉ sợ con vĩnh viễn sẽ không trở thành Thần Ấn Kỵ Sĩ giống như ta vậy. Chỉ có từng bước từng bước đi lên, bằng sự cố gắng của bản thân đạt được hết thảy, dùng tài năng chân chính để đạt được vinh quang của kỵ sĩ.
"Cha ta không muốn rời xa mẹ." Long Hạo Thần mạnh mẽ ôm lấy cha , trong mắt tràn đầy vể không muốn.
Bạch Nguyệt nhìn Long Tinh Vũ, trong mắt cũng tràn đầy vẻ khẩn cầu.
Long Tinh Vũ vuốt Long Hạo Thần đầu, "Tiểu tứ ngốc, nếu như con thủy chung đều ở bên cạnh ta và mẹ con như vậy trong lòng con sẽ có sự ỷ lại. Hơn nữa, cho dù con theo chúng ta trở về Thánh điện liên minh, cũng sẽ như vậy không thể nào ở bên cạnh cha .Cha đã rời đi mấy năm, có quá nhiều chuyện chờ cha đi xử lý. Chuyện này cha đã quyết định.Con phải lưu lại."
Long Hạo Thần thân thể khẽ run lên, cố nén không để cho nước mắt của mình chảy xuống. Bạch Nguyệt cũng đã khóc chạy trở về gian mộc ốc.
Long Tinh Vũ đem Long Hạo Thần kéo đến trước mặt mình, trầm giọng nói : "Hạo Thần,trước khi đi, Cha sẽ dạy cho con một vài thứ cuối cùng."
Long Hạo Thần có chút thất thần nói : "Là cái gì?"
Long Tinh Vũ trầm giọng nói : "Linh lô."
"Linh lô?" Nghe được hai chữ này, Long Hạo Thần thân thể không khỏi chấn động. Hắn đã theo cha tu luyện thời gian hai năm rưỡi, không chỉ một lần nghe Long Tinh Vũ nói đến linh lô. Nhưng cho tới nay, Long Tinh Vũ thủy chung cũng không từng chỉ điểm quá hắn tu luyện về linh lô.
Long Tinh Vũ vuốt cằm nói : "Linh lô, là là linh lực chi lô. Cũng không phải là năng lực do chúng ta tu luyện ra. Mà là thiên nhiên thần kỳ dựng dục ra một loại chí bảo. Làm một gã Kỵ Sĩ, chúng ta có nhiều loại Kỵ Sĩ kỹ năng có thể lựa chọn, ngoại trừ một số kỹ năng bản thân tự nghĩ ra thì tuyệt đại đa số kỹ năng đều có thể tiến hành tu luyện khi tu vi một trình độ nhất định. Nhưng mà linh lô lại không giống như thế. Cơ hồ mỗi một chủng linh lô đều có đặc tính độc nhất vô nhị, cho dù là linh lô giống nhau, người tu luyện khác nhau thì cũng sẽ sinh ra hiệu quả khác nhau.
" Có rất nhiều chủng loại Linh lô.Trước mắt thì linh lô tổng cộng có bảy mươi bốn loại. Chia ra thích hợp cho các chức nghiệp bất đồng, trong đó thích hợp với chức nghiệp kỵ sĩ chúng ta có hai mươi ba loại. Có một số cái thì chúng ta ,thích khách cùng chiến sĩ có thể sử dụng.
Long Hạo Thần bị hấp dẫn bởi linh lô từ miệng Long Tinh Vũ, "Cha,ở đâu thì mới có thể đạt được linh lô?"
Long Tinh Vũ nói : "Nói như vậy, chỉ có ở chỗ thiên địa linh khí hội tụ hoặc là trong một số thượng cổ di tích mới có thể tìm được linh lô. Bất kỳ chức nghiệp nào ngươi có được linh lô thì trong ngàn người cũng chưa chắc có một người. Cũng bao gồm cả Kỵ Sĩ chúng ta. Nhưng mà linh lô là mục tiêu theo đuổi của tất cả các chức nghiệp. Bởi vì chỉ cần có được một ngọn linh lô cũng sẽ làm cho chúng ta trở nên càng cường đại hơn so với cường giả đồng cấp."
Vừa nói, Long Tinh Vũ tháo một cái hắc sắc giới chỉ từ trên tay mình đeo vào ngón trỏ trên tay phải của Long Hạo Thần , giống như lâu ngày giờ trở về với chủ cũ chiếc hắc sắc giới chỉ này tự co rút lại cho khít với ngón tay của Long Hạo Thần.
"Trong chiếc giới chỉ này có sáu đạo phong ấn, ta phong ấn các loại kỹ năng cường đại của Trừng Giới Kỵ Sĩ, cơ hồ bao gồm tất cả từ tứ giai đến cửu giai. Khi linh lực của con đạt tới ,con có thể dùng linh lực phá bỏ phong ấn trong để học tập từng cái kỹ năng trong đó."
Sau đó hắn móc ra một quyển sách đưa cho Long Hạo Thần, "Đây là một chút thể ngộ của cha đối với linh lô cùng với giới thiệu tường tận về linh lô. Không còn kịp chỉ điểm con nữa. Con phải tự mình lĩnh ngộ, rõ chưa?"
"Cha." Long Hạo Thần gọi một tiếng, vành mắt nhưng không khống chế được đỏ lên.
"Đem nó cất đi cũng đừng quên chiếc giới chỉ."
Long Hạo Thần khe khẽ gật đầu,sau khi hắn có nội linh lực , Long Tinh Vũ đã dạy cho hắn sử dụng chiếc giới chỉ mà bé gái câm cho hắn.
Rót vào linh lực , kim sắc hoa văn trên chiếc giới chỉ phảng phất như sống lại , nhàn nhạt lam quang lưu chuyển, quang mang chợt lóe, đã thu quyển sách ghi lại linh lô huyền bí vào trong đó.
Đây là chiếc không gian giới chỉ cực kỳ trân quý,Không gian bên trong có thể tồn trữ các loại vật phẩm ước chừng tương đương với mười thước vuông. Đồng thời, trên mặt giới chỉ còn có một kỹ năng phòng ngự, một khi kích thích là có thể phóng ra một cái lam sắc thuẫn bài. Chỉ cần linh lực tiếp tục rót vào thì thuẫn bài vẫn tồn tại. Hơn nữa cường độ cũng sẽ căn cứ độ mạnh yếu của linh lực. Long Tinh Vũ đã nói qua đây là một kiện ma pháp phụ trợ hiếm có.
Nhìn Long Hạo Thần thu hồi cuốn sách, Long Tinh Vũ than nhẹ một tiếng, nói : "Hạo Thần,mặc dù cha có rất nhiều trang bị không tệ nhưng mà cha cũng không có ý định đưa nó cho con. Bởi vì, bất kỳ một trang bị vũ khí nào chỉ có được dựa vào sự cố gắng của bản thân thì mới có thể chân chính quý trọng nó."
"Cha ,con không muốn rời xa hai người." Long Hạo Thần không kìm được cảm xúc mà khóc.
Long Tinh Vũ đem nhi tử kéo vào trong ngực, thở dài nói : "Hạo Thần,trọng tình trọng nghĩa là ưu điểm và cũng là nhược điểm của con. Nhớ lấy sau này khi không ở cạnh cha mẹ khi nói chuyện với người khác thì chỉ nói ba phần sự thật không thể để lộ toàn bộ bản tâm của mình."
"Đừng khóc . Đây chỉ là tạm thời ly biệt. Cha hi vọng, lần sau khi gặp lại con, con đã có thể làm cho cha nhìn con với cặp mắt khác xưa."
"Cha và mẹ rời đi, mặc dù ta không thể lưu lại bất kỳ trang bị nào cho con, nhưng có một lễ vật chuẩn bị đã lâu muốn tặng cho con."
Vừa nói, Long Tinh Vũ buông nhi tử ra, tay phải vỗ vào ngực mình, ngay sau đó, một cỗ bạch sắc quang mang kỳ dị liền từ trước ngực hắn phóng ra.
Bạch quang rất nhu hòa, nhưng nương theo một loại năng lượng ba động đặc thù toát ra, nhưng lại hết lần này tới lần khác làm cho người ta một loại cảm giác trầm ổn.
Đây cũng không phải là năng lượng Quang minh thần thánh, cũng không phải là linh lực của Long Tinh Vũ.Khi Long Tinh Vũ chậm rãi giang hai tay ra Long Hạo Thần thấy rõ ràng , ở trong lòng bàn tay của cha có một đoàn bạch sắc quang mang. Một tiểu đỉnh có ba cái chân hai lỗ tai, độ cao chỉ có một tấc hiện ra lòng bàn tay Long Tinh Vũ.
Những thứ bạch sắc quang mang chính là từ trong tiểu đỉnh toát ra , nhu hòa và khiêu động lại còn có lực hấp dẫn làm người khác không thể rời mắt.
Mặc dù sắp chia ly nhưng khi Long Hạo Thần thấy bạch sắc tiểu đỉnh ánh mắt vẫn không nhịn được bị hấp dẫn.
"Cha, đây là cái gì?"
Long Tinh Vũ nói : "Đây là Thánh Dẫn Linh Lô,là lễ vật cha chuẩn bị cho con. Linh lô chủng loại có rất nhiều, mỗi một chủng loại đều có đặc tính riêng,bản thân linh lô cũng có phân cấp . Nhưng linh lô càng cường đại thì khi sử dụng cần phải xuất ra đại giới. Thánh Dẫn Linh Lô này ở trong bảy mươi bốn loại linh lô đã biết xếp hạng vị trí thứ sáu mươi tám. Nhưng mức độ hiếm có của nó đủ để cùng so sánh với linh lô xếp hạng tiền mười."
"Tác dụng của Thánh Dẫn Linh Lô trong sách cha đưa cho con có cặn kẽ ghi lại. Đơn giản mà nói, Thánh Dẫn Linh Lô này bản thân không có bất kỳ năng lực công kích cùng phòng ngự nào, cũng không cách nào làm nội linh lực của con tăng lên trên phạm vi lớn. Nhưng mà nó có ít nhất ba lần tiến hóa. Đủ để cùng so sánh với linh lô xếp hạng tiền hai mươi. Mà nó đối với kỵ sĩ chúng ta mà nói thì lại có tác dụng thật lớn.Thời điểm khi sử dụng Thánh Dẫn Linh Lô, có thể làm cho con hấp dẫn sự chú ý của kẻ địch, khiến cho địch nhân chỉ công đánh một mình con và sẽ không đi công kích đồng bạn của con. Trừ phi giết chết con hoặc là bản thân con gián đoạn sử dụng Thánh Dẫn Linh Lô, nếu không hắn cũng chỉ có thể lấy con làm mục tiêu."
"Có lẽ con bây giờ còn không cách nào hiểu được ảo diệu bên trong. Nhưng con sau này nhất định sẽ hiểu tác dụng của nó lớn đến cỡ nào. Đồng thời tác dụng lớn nhất củaThánh Dẫn Linh Lô là bởi vì nó là linh lô vô thuộc tính hiếm có. Chẳng những ở trong quá trình sử dụng sẽ không gây ảnh đối với thân thể đồng thời tiêu hao linh lực cũng tương đối ít. Càng không ảnh hưởng con khi sau này hấp thu những linh lô khác. Vì vậy, cha đưa nó làm linh lô thứ nhất của con, hi vọng con thích phần lễ vật này. Về phần nó sau này có thể tiến hóa ra năng lực gì khác, cha cũng không biết, chỉ có thể dựa vào bản thân con tìm hiểu."
"Còn nữa con phải nhớ kỹ, linh lô cũng không phải là vạn năng . Cũng không phải là linh lô càng cường đại thì càng thích hợp cới con. Linh lô xếp hạng tiền mười,phải hao tổn thật nhiều thì mới có thể thi triển được. Có một số cái tổn hao nhiều đến nỗi chúng ta khó có thể thừa nhận . Số lượng Linh lô cũng không phải là càng nhiều càng tốt, nhất định phải có suy nghĩ cẩn thận mới có thể quyết định có hay không dung hợp linh lô mới."
Long Tinh Vũ thanh âm rất nghiêm nghị, hắn nói mỗi câu nói cũng là tổng kết kinh nghiệm nhiều năm qua.
"Cha, mỗi người có thể dung hợp được bao nhiêu loại linh lô?" Long Hạo Thần hỏi.
Long Tinh Vũ lắc đầu, nói : "Không biết. Theo trên lý luận mà nói, không có hạn chế số lượng. Nhưng mà linh lô cùng linh lô rất dễ dàng sinh ra xung đột. Một khi phát sinh tình huống như thế, như vậy đối với người dung hợp chính là cửu tử nhất sinh.Cha biết dung hợp linh lô nhiều nhất là năm loại.Cha mới dung hợp ba loại. Nhưng cũng không phải dung hợp linh lô càng nhiều lại càng tốt. Linh lô là cần thông qua không ngừng cố gắng để tiến hóa , linh lô sau mấy lần tiến hóa uy lực thậm chí muốn vượt qua mấy cái linh lô chưa từng tiến hóa cộng lại. Được rồi chuyện cần nói cha đã nói. Hạo Thần, đừng quên mẹ con đã nói bất kể thế nào cũng phải lấy an toàn bản thân làm trọng."
Vừa nói, Long Tinh Vũ tay trái điểm về phía trước một cái vào ngực của Long Hạo Thần, nhất thời, thân thể của hắn bị một tầng kim sắc quang hoa bao phủ, không thể động đậy.
Trong lúc tay trái Long Tinh Vũ lóe lên, hắn đã liên tục mọi nơi trên ngực Long Hạo Thần, bốn điểm bạch quang điểm vào nơi nào. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy thân thể của mình phảng phất bị xuyên qua, nội linh lực trong nháy mắt bị dẫn động quay chung quanh nơi cha điểm vào .
Kéo tay phải của Long Hạo Thần ra, một điểm kim mang cẩn thận phá vỡ đầu ngón tay của hắn nặn ra một giọt máu tươi. Máu tươi chịu sự dẫn dắt bởi linh lực của Long Tinh Vũ mà nhẹ rơi vào trong Thánh Dẫn Linh Lô.
Nhất thời vốn bạch sắc tiểu đỉnh lô phóng thích ra quang mang nhu hòa liền tỏa ra quang thải chói mắt. Một đạo bạch quang nhanh chóng từ trong đó phóng ra rơi vào trên ngực của Long Hạo Thần.
Cảm giác ấm áp kích thích toàn thân Long Hạo Thần tất cả lỗ chân lông trong nháy mắt mở ra, nội linh lực đang quanh quẩn trong cơ thể cũng ngay lập tức hướng chung quanh khuếch tán ra, giống như là một người xâm nhập muốn đi vào thân thể của mình vậy.
Bạch quang lóe lên, bạch sắc tiểu đỉnh lô dưới bạch quang dẫn dắt từ từ bay đến ngực Long Hạo Thần ,mất một chút xíu rồi nhập vào trong.
Vốn là ấm áp trong nháy mắt biến thành nóng rực, tựa như có bàn là là trên ngực mình vậy. Long Hạo Thần không khỏi kêu thảm một tiếng. Bạch Nguyệt vừa vào gian mộc ốc sợ quá chạy ra ngoài.
May mà cảm giác này cũng không kéo dài ,sau mấy lần hô hấp bạch sắc tiểu đỉnh lô đã tiến nhập vào trong cơ thể hắn biến mất không thấy gì nữa.
Nhàn nhạt bạch sắc quang mang ở Long Hạo Thần trong cơ thể phóng ra, khiến cho da mặt hắn dần dần hiện ra một tầng quang mang sáng bóng.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy vô số năng lượng nóng bỏng từ mình ngực mình khuếch tán rá, khuếch tán đến mỗi một cái góc nhỏ của thân thể, cũng bao gồm đại não của hắn. Vô số áo nghĩa huyền ảo cũng theo này cỗ năng lượng nóng bỏng này tràn vào trong đầu.
Tất cả giác quan trong nháy mắt phong bế, Long Hạo Thần cứ như vậy cứng ngắc đứng trên đỉnh núi, trên người như ẩn như hiện bạch sắc quang mang lóng lánh . Nhất là chỗ ngực nương theo quang mang lóe sáng đang không ngừng xuất hiện một ấn ký tiểu linh lô.
Đây là quá trình dung hợp Thánh Dẫn Linh Lô cùng Long Hạo Thần, lấy máu tươi làm dẫn lấy linh lực làm mối, để cho linh lô thần kỳ do thiên địa tinh hoa ngưng tụ mà thành hoàn toàn trở thành một phần thân thể hắn. Muốn dung hợp linh lô, yêu cầu căn bản nhất chính là tam giai chức nghiệp hai trăm linh lực. Hiện tại Long Hạo Thần hiển nhiên đã sớm vượt qua.
Long Tinh Vũ đứng ở nơi đó, yên lặng nhìn nhi tử, trong mắt dần dần toát ra mấy phần buồn bã.
Bạch Nguyệt yên lặng đi đến bên cạnh Long Tinh Vũ, cầm bàn tay của hắn, nước mắt lần nữa không nhịn được chảy xuôi ra, "Thật không mang theo Thần Thần cùng đi sao? Muội, muội không yên lòng. Từ nhỏ đến lớn, con nó chưa bao giờ rời xa muội "
Long Tinh Vũ đem thê tử kéo vào trong ngực, "Yên tâm đi, Huynh cũng đã sắp xếp ổn thỏa.Nếu như rời khỏi vòng tay cha mẹ thì vĩnh viễn cũng không cách nào trưởng thành là một nam tử hán chân chính. Chúng ta cùng Ma tộc đối kháng đang trở nên càng ngày càng kịch liệt, nhi tử của chúng ta có thiên phú ưu tú như thế, tương lai chắc chắn trở thành trụ cột của Thánh điện liên minh.Nếu thương con thì phải để cho nó giang rộng đôi cánh bay lượn trên bầu trời."
"Cái ước định kia, huynh có thể hay không không đi nữa?" Bạch Nguyệt rơi lệ nói. Nàng rất rõ ràng, đây cũng một trong những nguyên nhân thực sự mà trượng phu bắt nhi tử rời đi.
Long Tinh Vũ trong mắt toát ra thần quang quyết tuyệt, " Trận chiến của ta cùng với A Nan này là không thể tránh né.Ta đã đợi một ngày này quá lâu rồi. Nếu như có thể giết chết hắn thì sẽ là tin vui của nhân loại. Yên tâm đi, vì muội cùng nhi tử, ta nhất định sẽ cố gắng còn sống trở về."
Tinh không vạn lí, gió núi thổi qua,làm cho trên Áo Đinh sơn mấy phần khô ráo cùng khoan khoái.
Long Hạo Thần chậm rãi mở hai mắt ra, khi hắn thấy ba gian mộc ốc trước mặt mang theo vài phần vắng vẻ, vô luận trong cơ thể ấm áp đến cỡ nào, giờ khắc này nội tâm hắn cũng lâm vào một mảnh lạnh như băng.
"Cha, mẹ." Long Hạo Thần hô to một tiếng, mạnh mẽ vọt vào trung ương gian mộc ốc đó là gian phòng mà cha mẹ ở.
Vẫn bài biện đơn giản như cũ, nhưng không một thân ảnh nào. Một cảm giác hít thở không thông cùng mất mát trong nháy mắt tràn đầy trái tim Long Hạo Thần.
Phù phù một tiếng, hắn quỳ rạp xuống đất, nước mắt đã chảy ra như mưa, chỉ sợ chỉ là vừa mới vừa cùng bọn họ chia cách, nhưng giờ khắc này hắn nhưng phảng phất cảm nhận được mình thật sự là cô độc.
"Cha, cho dù người khôn ở bên cạnh con, con cũng sẽ không ngừng cố gắng a!" Nghẹn ngào , Long Hạo Thần thống khổ cúi gập người xuống, hai tay hung hăng cào trên mặt đất, cảm xúc kích động thật lâu không kềm chế được.
Qua thời gian một bữa cơm trưa, Long Hạo Thần mới từ trên mặt đất bò dậy. Tính cách của hắn thật ra thì rất kiên cường, nhưng ở trong lòng hắn vận trọng tình cảm. Không có bất kỳ điều báo trước nào, phụ, mẫu đột nhiên rời đi, làm trong lòng hắn thật sự khó có thể tiếp nhận.
Đứng lên, ánh mắt Long Hạo Thần có chút mờ mịt, trong thời gian hơn hai năm phát sinh đủ chuyện, cha nghiêm nghị, mẫu thân ôn nhu, không ngừng hiện lên trong đầu hắn.
"Tại sao cuộc sống vui vẻ hạnh phúc lại luôn ngắn như vậy ." Nước mắt suýt nữa lần nữa rơi xuống, cũng vào lúc này, Long Hạo Thần thấy trước mặt không xa trên bàn gỗ bày đặt hai phong thư.
Bước mấy bước về phía trước trước, cầm lấy phong thư vào trong tay.
Mặt ngoài hai phong thư chia ra viết Hạo Thần cùng Nạp Lan Thứ.
Hiển nhiên, một phong thư là cho hắn , một phong thư khác là cho điện chủ Hạo Nguyệt Phân Điện.
Sau khi Long Hạo Thần bình tĩnh một chút, mới chậm rãi mở ra phong thư mà cha mẹ lưu lại cho mình.
"Hạo Thần, khi con đọc phong thư này thì ta và mẹ con đã đi rồi. Chúng ta cũng không muốn đối mặt với thống khổ lúc ly biệt. Ly biệt chẳng qua là tạm thời , con đã lớn là một nam tử Hán thì phải phải kiên cường , sau này con cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân con mà thôi."
"Sau khi đọc phong thư này con trực tiếp đi đến Hạo Nguyệt Thành, ở Hạo Nguyệt Phân Điện học tập các loại kỹ năng của Thủ Hộ Kỵ Sĩ, nơi đó có giáo quan ưu tú. Nhớ kỹ, như không phải là cần thiết thì không nên bại lộ tình huống con đồng thời là Trừng Giới Kỵ Sĩ. Điểm này ta sẽ dặn dò Nạp Lan Thứ. Nạp Lan Thứ người này đáng để tín nhiệm , con có thể nghe hắn an bài. Đồng thời con nhất định phải học xong các tứ giai kỹ năng trở xuống của Thủ Hộ Kỵ Si và sau khi vận dụng thuần thục mới có thể đi đến Thánh sơn đi thu phục tọa kỵ của con."
"Thánh sơn thông linh, nếu như tương lai con không thể kích phát hết thiên phú và năng lực của bản thân thì con sẽ không cách nào nhận được tọa kỵ thích hợp thuộc về mình, đồng thời, học xong kỹ năng của Thủ Hộ Kỵ Sĩ thì con cũng có năng lực để sinh tồn.Phải nhớ cho rõ ."
"Linh lô không được ngừng tu luyện.Sau khi có linh lô nó sẽ dẫn dắt con tu luyện nội linh lực giúp con đề cao tu vi. Con hiện tại đã dung hợp Thánh Dẫn Linh Lô, nội linh lực của con có thể vì dung hợp với nó mà giảm xuống nhưng con không cần lo lắng, đây là quá trình dung hợp giữa nội linh lực của con cùng linh lô. Nhanh thì nửa tháng, chậmthì một tháng, là có thể khôi phục như cũ. Thánh Dẫn Linh Lô thích hợp cho Thủ Hộ Kỵ Sĩ sử dụng, sau này con sẽ tự thể nghiệm."
"Hạo Thần, cha và mẹ cũng không nỡ. Nhưng mà, cha hi vọng thời điểm lần sau khi chúng ta gặp mặt, ngươi đã được thực lực mạnh mẽ. Nếu như ta cùng mẹ con chưa có tới tìm con, thì có thể chúng ta có chuyện trọng yếu không dứt ra được. Trừ phi tu vi của con có thể đạt tới thất giai Kỵ Sĩ Thánh điện, hơn nữa thông qua khảo hạch cùng cạnh tranh có được bí ngân cơ tọa chiến khải, nếu không đừng tới tìm chúng ta."
Hết thư, Long Hạo Thần dại ra nhìn phong thư, khổ sở trong lòng đã đạt đến đỉnh điểm.
Chợt, hắn xoay người, chay ra ngoài gian mộc ốc, hướng nơi xa cao hét lên : "Cha —— cha ——, Mẹ —— Mẹ ——."
Long Hạo Thần không có lập tức rời đi Áo Đinh sơn, hắn ở lại chỗ này thời gian ba ngày, cho đến khi gian mộc ốc không còn lưu lại khí tức của cha me lúc này hắn mới lưu luyến không rời , thu thập hành trang đi xuống núi.
Khi đi ngang qua Áo Đinh trấn, hắn thấy trên trấn đang tiến hành công việc tu bổ, có ít nhất hai nghìn tên binh lính tinh nhuệ của Thánh điện liên minh trú đóng ở phụ cận Áo Đinh trấn.
Khi hắn đi tới Hạo Nguyệt Thành đã là giữa trưa, nhìn qua, Hạo Nguyệt Thành cũng không có gì thay đổi. Một khắc khi hắn đi vào cổng thành, Long Hạo Thần đã âm thầm thề, nhất định phải nỗ lực cố gắng đẻ sớm ngày đạt tới thất giai Kỵ Sĩ.
Bên trong Hạo Nguyệt Thành tựa hồ cũng không có bởi vì Ma tộc tập kích mà sinh ra không khí khẩn trương. Long Hạo Thần dựa theo trí nhớ của mình lần nữa đi tới Kỵ Sĩ Thánh điện Hạo Nguyệt Phân Điện.
"Phiền toái ngài, ta muốn cầu kiến Nạp Lan điện chủ." Long Hạo Thần đưa huy chương Chuẩn Kỵ Sĩ của mình ra.
Hai gã thủ vệ gác cổng đã sớm đổi người, mặc dù không nhận ra hắn, nhưng thấy rõ ràng hắn chỉ có mười mấy tuổi thế nhưng có huy chương Chuẩn Kỵ Sĩ, không dám chậm trễ, vội vàng đi vào bẩm báo.
Một lát sau, kèm theo một cỗ hương thơm nhàn nhạt thổi qua, một đạo thân ảnh đã từ bên trong Hạo Nguyệt Phân Điện vọt ra.
"Hạo Thần đệ đệ, ngươi rốt cuộc đã tới."
Từ trong phân điện lao ra chính là Lý Hinh. Nàng vẫn bộ dạng giả trang như cũ, nhuyễn giáp, đuôi ngựa, anh khí mười phần. Một năm rưỡi thời gian cũng không có lưu lại bất cứ dấu vết gì ở trên người nàng, chẳng qua là thần thái càng thêm phấn khởi, hiển nhiên là tu vi lại có tiến bộ không ít.
"Hinh Nhi tỷ tỷ." Đã lâu không gặp, Long Hạo Thần nhất thời có cảm giác gặp lại người thân , cảm xúc bị đè nén mấy ngày qua suýt nữa bộc phát ra. Trong khi hai tên thủ vệ đang trợn mắt há mồm nhìn trực tiếp vùi đầu vào trong lồng ngực Lý Hinh.
Lý Hinh ôm hắn một cái, cảm thụ được tâm tình đau buồn của Long Hạo Thần,
nàng vội vàng hỏi : "Hạo Thần, sao vậy? Xảy ra chuyện gì?"
Long Hạo Thần nức nở nói : "Cha mạ bọn họ đã rời đi. Cũng chỉ còn lại một mình đệ."
Lý Hinh sợ hết hồn, "Ngươi là nói do Ma tộc tập kích. . ."
Long Hạo Thần nhất thời nghe ra nàng hiểu lầm, vội vàng giải thích : "Không, cha mẹ phải đi chỗ khác, để cho đệ lưu lại gia nhập Hạo Nguyệt Phân Điện tiếp tục tu luyện."
Lý Hinh vỗ vỗ hai vú cao vút, "Làm ta sợ hết hồn. Thì ra là chỉ là bọn họ đi xa thối! có vấn đề gì đâu, ta còn ước gì không ở cùng cha mẹ một chỗ đây này. Sau này Hạo Nguyệt Phân Điện sẽ là nhà của đêj, nếu ai dám khi dễ đệ, nói cho tỷ tỷ biết. Đi, chúng ta đi vào trước rồi hãy nói."
Vừa nói, Lý Hinh vừa kéo tay Long Hạo Thần đi vào trong Hạo Nguyệt Phân Điện .
Hai gã thủ vệ gác cửa liếc mắt nhìn nhau, cũng toát ra thần sắc khiếp sợ.
"Thiếu niên này là ai a? Làm sao hắn thân thiết với Mân Côi Kỵ Sĩ của chúng ta như vậy?"
"Nhỏ giọng một chút,chuyện của Hinh Nhi tiểu thư mà ngươi cũng dám nghe? Nếu là ngươi lớn lên có thể anh tuấn giống tiểu ca kia nói không chừng Hinh Nhi tiểu thư cũng sẽ đối với ngươi kính trọng vài phần đấy."
Lý Hinh kéo Long Hạo Thần đi vào Hạo Nguyệt Phân Điện, nơi này hết thảy vẫn như cũ, nhưng mà khi Long Hạo Thần lần nữa nhìn đến bên trong đại sảnh, ngay chính giữa đặt sáu cái Thần Ấn Vương Tọa , cảm giác đã hoàn toàn bất đồng.
Tự hào trong nháy mắt rồi biến thành bi thương, hắn đi tìm đến Vương Tọa thứ hai bên tay trái tượng trưng cho Mạt Nhật Dữ Sát Lục Thần Ấn Vương Tọa. Đó là vinh quang của cha a!
Sẽ có một ngày, ta cũng vậy nhất định là người có được một trong sáu cái Thần Ấn Vương Tọa. Long Hạo Thần trong mắt toát ra mấy phần nóng bỏng.
Lý Hinh cảm giác được cước bộ của hắn chậm lại, liền dừng bước lại nói : "Đệ đệ, lúc này mới hơn một năm thời giờ, đệ đã cao lớn nhiều như vậy a! Chừng hai năm nữa, chỉ sợ cũng muốn vượt qua tỷ tỷ nữa. Ừ, cũng càng thêm đẹp trai . Thật là không biết khi ngươi trưởng thành, không hút hồn bao nhiêu cô gái nữa."
Lý Hinh vóc người cao gầy, mặc dù Long Hạo Thần cao lớn hơn không ít, nhưng vẫn như cũ so với nàng thấp hơn nửa cái đầu. Bất quá, lúc này nàng nhìn thấy Long Hạo Thần, trong lòng không khỏi âm thầm sợ hãi mà cảm thán, thậm chí ngay cả tim đập cũng có nhanh hơn vài phần.
Sắp được mười hai tuổi Long Hạo Thần không giống so với lúc một năm rưỡi trước, vốn là khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp có chút nhu nhược hiện tại nhiều vài thêm vài nét cường tráng .Từ xinh đẹp biến thành anh tuấn, vóc người thon dài cân đối cùng với mái tóc đen dài tới vai cơ hồ là hoàn mỹ tìm không được bất kỳ tỳ vết nào.
Lý Hinh, ngươi làm sao, hắn là đệ đệ của ngươi, ngươi nhiều hơn nó tận tám tuổi a! Chẳng lẽ ngươi nghĩ trâu già gặm cỏ non? Trong lòng thầm mắng mình một câu, tâm tình của nàng lúc này mới ổn định lại. Nhưng đối với Long Hạo Thần lại càng tăng thêm vài phần yêu thích . Nàng ở nhà là đứa con út nên vẫn mong muốn có một đệ đệ, mặc dù cùng Long Hạo Thần ở chung một chỗ thời gian cũng không dài, nhưng ở trong lòng Lý Hinh, đối với cái này đệ đệ cũng là dị thường thân cận.
"Di, đệ đệ, ta nhớ đôi mắt của đệ trước kia không phải là màu này a! Hẳn là lam sắc chứ sao lại biến thành đạm kim sắc thế này?"
Long Hạo Thần phục hồi tinh thần lại, nhức đầu, nói : " sau khi cha giúp đệ tiến hành thần thánh giác tỉnh, liền biến thành cái bộ dáng này."
Lý Hinh sửng sốt một chút, "Thần thánh giác tỉnh dẫn đến đổi màu đôi mắt? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua. A! Đệ đã tiến hành thần thánh giác tỉnh rồi, nói như vậy, Đệ chẳng phải là linh lực đã đột phá hai trăm? Mau nói cho tỷ tỷ, nội linh lực của đệ là bao nhiêu?"
Long Hạo Thần lắc đầu, nói : "Tỷ tỷ, đệ không muốn lừa dối tỷ, Cha không để cho đệ nói."
Trong lúc bất chợt, Lý Hinh phảng phất tựa như nghĩ tới điều gì, một cái tay che miệng mình, lẩm bẩm thấp giọng nói : "Trời ạ! Không tới mười hai tuổi đạt tới tam giai Kỵ sĩ. Đi, tỷ dẫn đệ đi gặp Nạp Lan thúc thúc, người nhất định sẽ bị ngươi dọa cho mà xem."
"Chuyện gì sẽ đem ta dọa được đấy?" Thanh âm mang theo vài phần hài hước vang lên, Long Hạo Thần cùng Lý Hinh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nạp Lan Thứ đang từ thang lầu đi xuống.
Thấy Long Hạo Thần, Nạp Lan Thứ cũng là lấy làm kinh hãi, nhưng ánh mắt của hắn trong nháy mắt liền trở nên nóng bỏng, bước nhanh tới trước mặt Long Hạo Thần, nhìn hắn từ trên xuống dưới kìm chế không được tâm tình hỏi : "Ngày đó, ngày đó có phải hay không lão sư của con..."
Long Hạo Thần hơi sửng sờ, nhưng rất nhanh đã hiểu hắn là đang hỏi cái gì, tự hào mà kiêu ngạo gật đầu.
Nạp Lan Thứ hít sâu một cái, trong mắt toát ra vẻ nóng bỏng và sùng bái, "Ta cũng biết, ta cũng biết."
Lý Hinh nghi ngờ nói : "Nạp Lan thúc thúc, các người đây là đang nói về cái quái gì thế?"
Nạp Lan Thứ sắc mặt trầm xuống, nói : "Làm sao con còn chưa có đi tu luyện. Con đã là Thất Cấp Kỵ sĩ rồi, có thể hay không trước khi Liệp Ma đoàn tiến hành tuyển chọn đột phá đến Đại Kỵ sĩ chính là việc mấu chốt quyết định xem ngươi có thể hay không trở thành một thành viên Liệp Ma đoàn. Còn không nhanh tu luyện, Hạo Thần liền giao cho ta đi."
Lý Hinh le lưỡi, hướng Long Hạo Thần nói : "Đệ đệ, ta đi tu luyện trước, buổi tối tỷ tỷ tẩy trần cho đệ, mời ăn bữa tiệc lớn nha. Hì hì." Vừa nói, nàng quay đầu chạy.
Nạp Lan Thứ có chút bất đắc dĩ lại có chút ít sủng nịch nói : "Đứa nhỏ này, sắp tới hai mươi tuổi rồi mà vẫn điên điên khùng khùng như vậy. Con cái nhà bình thường ở cái tuổi này cũng phải lập gia đình rồi."
Thu hồi ánh mắt lại, Nạp Lan Thứ nhìn về phía Long Hạo Thần, hướng hắn gật đầu, nói : "Hạo Thần, con đi theo ta."
Long Hạo Thần đi theo hắn lần nữa tới lầu hai nơi Nạp Lan Thứ làm việc. Nạp Lan Thứ đóng kỹ cửa sau, cũng nữa kìm chế không được tâm tình kích động, "Mạt nhật dữ sát lục chi thần ấn vương tọa a! Hạo Thần con biết không, vốn là Ma tộc lần này định làm ra đại động tác .Nhưng cũng bởi vì lão sư của con xuất thủ, đã dọa lùi năm quân đoàn Ma tộc lẻn vào cảnh nội của liên minh. Lão sư của con đâu? Có thể hay không để cho ta gặp Tinh Vũ đại nhân một lần?"
Long Hạo Thần lắc đầu, nói : "Nạp Lan Điện chủ,Người đã đi.Cái này đưa cho ngài." Vừa nói, hắn đem lá thư phụ thân lưu lại đưa cho Nạp Lan Thứ.
Nạp Lan Thứ nhanh chóng mở phong thư ra đọc, vẻ ngạc nhiên rất nhanh đã xuất hiện ở trên mặt của hắn. Liên tục nhìn nội dung phong thư mấy lần mới có chút không dám tin một lần nữa nhìn về phía Long Hạo Thần, "Con, con dĩ nhiên lại là nhi tử của Tinh vũ đại nhân. Nhưng mà tại sao Tinh vũ đại nhân muốn cho con đi theo ta học tập kỹ năng của Thủ Hộ Kỵ Sĩ? Tại sao không phải là Trừng Giới Kỵ Sĩ? Tinh vũ đại nhân là đệ nhất Trừng Giới Kỵ Sĩ của Kỵ sĩ liên minh chúng ta a!"
Long Hạo Thần nói : "Nạp Lan Điện chủ, Cha không cho ta nói nhiều nếu như người ở trong thư không có nói cho ngài thì con cũng không thể nói."
Nạp Lan Thứ hít sâu một cái ,vô cùng cẩn thận đem phong thư cất đi, trầm ngâm một lát rồi nói : "Tốt, bất luận bởi nguyên nhân gì, mệnh lệnh của Tinh vũ đại nhân ta cũng không thể làm trái. Bắt đầu từ bây giờ, con đã chính thức trở thành một thành viên của Hạo Nguyệt phân điện. Ta sẽ tận lực bồi dưỡng con,trong thư Tinh vũ đại nhân có nói để con tham gia tuyển chọn Liệp Ma đoàn hai năm sau."
"Vâng, con sẽ nghe người an bài." Long Hạo Thần duỗi thẳng sống lưng hướng Nạp Lan Thứ hành lễ tiêu chuẩn Kỵ sĩ.
Nạp Lan Thứ vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói : "Sau này ngươi cũng cùng Hinh Nhi giống nhau, gọi ta là Nạp Lan thúc thúc đi. Thẳng thắn nói, để cho ta truyện thụ kỹ năng của kỵ sĩ cho con trong lòng ta thật sự là có chút thấp thỏm. Bất quá, ta tin tưởng tương lai không lâu, con nhất định sẽ trở thành vinh quang lớn nhất của Hạo Nguyệt phân điện chúng ta. Đi, ta trước dẫn con đi dạo phân điện chúng ta sau đo an bài chỗ ở cho con."
"Cảm ơn ngài, Nạp Lan thúc thúc."
Hạo Nguyệt phân điện chiếm diện tích thật lớn, cũng không chỉ là những chỗ Long Hạo Thần đã thấy , ở phía sau Chủ Điện, còn có đại khu vực. Trong đó chủ yếu phân chia làm ba bộ phận, chỗ để các kỵ sĩ nghỉ ngơi, quảng trường là nơi mà các Kỵ sĩ tu luyện cùng với cung điện Kỵ sĩ nơi truyền thụ kiến thức cùng kỹ năng.
Lấy Hạo Nguyệt thành làm trung tâm, thôn trấn phụ cận mỗi hai, ba năm sẽ tiến cử một nhóm Kỵ sĩ tùy tùng đến Hạo Nguyệt phân điện tiến hành khảo hạch. Nếu có thể thông qua khảo hạch Chuẩn Kỵ Sĩ, mới có thể ở lại Hạo Nguyệt phân điện tiến hành học tập cùng tu luyện. Nếu như trong vòng năm năm có thể đột phá đến tam giai Kỵ sĩ, như vậy thì sẽ trở thành thành viên chính thức của Hạo Nguyệt phân điện, cũng là thành viên chính thức của Kỵ sĩ Thánh điện. Nếu không khi hết hạn những Chuẩn Kỵ Sĩ này sẽ đầu quân hoặc là vì Kỵ sĩ Thánh điện làm một chút sự vụ khác.
Vì vậy, Long Hạo Thần lúc trước chứng kiến chẳng qua là mặt ngoài của Hạo Nguyệt phân điện. Chân chính Hạo Nguyệt phân điện thật ra là ở phía sau. Nơi này có gần trăm tên Kỵ sĩ cùng hơn hai ngàn tên Chuẩn Kỵ Sĩ. Dựa theo Nạp Lan Thứ giới thiệu, ngoài hắn ra Hạo Nguyệt phân điện còn có một vị đại địa kỵ sĩ cùng với bảy tên Đại Kỵ sĩ. Tất cả nhũng người có thể lên cấp đại Kỵ sĩ đều muốn đi đến Kỵ sĩ Thánh điện nhận thụ phong, một lần nữa tiến hành an bài.
Dựa theo cấp bậc bất đồng, điều kiện ăn ở cũng khác nhau.Nhóm chuẩn Kỵ Sĩ là bốn người ở một ở một gian phòng mà Kỵ sĩ thì là một người ở một gian phòng.
Nạp Lan Thứ an bài cho Long Hạo Thần ở ngay bên cạnh phòng của Lý Hinh, sau khi dẫn hắn đi ăn cơm xong, liền dặn dò hắn để cho hắn đi nghỉ ngơi trước. Ngày mai mở lại mới an bài hắn tu luyện.
Đến tam giai chức nghiệp bất kể một tòa Thánh điện nào thì đãi ngộ cũng là tương đối tốt. Bởi vì đang là thời điểm chiến đấu với Ma tộc, bọn họ đều là chủ lực để đối kháng Ma tộc.
Long Hạo Thần hiện đang ở khu tinh xá ba tầng dành cho Kỵ sĩ, một người một phòng, một gian dùng cho nghỉ ngơi, một gian là tĩnh thất để minh tường tu luyện, còn có một phòng vệ sinh thuận tiện cho tắm rửa cùng vệ sinh cá nhân. Trong tĩnh thất có một ma pháp trận đơn giản,bao quanh là mấy viên Quang Minh Hệ ma thú ma tinh hạch. Làm quang minh thuộc tính trong tĩnh thất rõ ràng mạnh hơn so với ngoại giới, đối với trong khi tu luyện linh lực có một chút tác dụng phụ trợ.
Không có bị hoàn cảnh hậu đãi ảnh hưởng, Long Hạo Thần từ trong giới chỉ lấy ra một bộ quần áo đơn giản, sửa sang lại một chút ,sau đó vào tĩnh thất bắt đầu tu luyện.
Trong quá trình tu luyện thời gian luôn trôi qua rất nhanh,buổi trưa rất nhanh đã trôi qua rồi. Cho đến ban đêm, tiếng gõ cửa hoàn cảnh mới phá vỡ sự tĩnh lặng của tinh xá.
"Ai vậy a?" Long Hạo Thần từ trong tĩnh tu tỉnh táo lại.
"Đệ đệ, là ta."
Long Hạo Thần mở cửa, chỉ thấy Lý Hinh thanh tú động lòng người đang đứng ở bên ngoài. Nàng lúc này không có mặc nhuyễn giáp như lúc trước mà là đổi thành một thân bạch y, tựa hồ vừa mới tắm rửa xong, một đầu tóc dài màu hồng phấn còn có chút ướt rủ xuống trên bờ vai.Nàng như thế trông ít đi vài phần anh khí nhưng nhiều hơn nét quyến rũ.
"Đi theo tỷ , Nạp Lan thúc thúc để cho tỷ dẫn đệ đi kiểm nghiệm một chút linh lực, sau đó tỷ tỷ dẫn ngươi ra ngoài đi dạo, ăn bữa ngon để tẩy trần cho đệ."