Một đường vô sự, Trương Hằng về tới tiểu viện đơn độc thuộc về mình trong nội môn môn phái.
Ở Phong Hành Môn, cũng không phải mỗi một đệ tử nội môn đều có được tiểu viện thuộc về mình, bình thường đệ tử nội môn chỉ là có một gian phòng đơn độc thuộc về mình mà thôi. Chỉ có đệ từ nổi bật trong nội môn mới có được đặc quyền đó. Với thực lực của Đường Phong lúc trước, ở bên trong nội môn là thuộc loại nhân vật từ dưới lên, nếu không nhờ có Âu Dương lão tổ làm chỗ dựa sau lưng, cũng đừng mơ tưởng có được đãi ngộ thế này.
Việc đầu tiên sau khi tiến vào tiểu viện Trương Hằng làm là lập tức đóng cửa viện bế quan, treo lên bế quan bài, sau đó ở chung quanh sân thiết kế cấm chế cảnh báo. Trong không khí hơi nổi lên một cỗ dao động, cùng thần thức của Trương Hằng hình thành một mối liên hệ như ẩn như hiện thật kỳ diệu.
Trong phạm vi năm mươi thước, chỉ cần có tu sĩ xông vào sân này sẽ kích động cấm chế bên ngoài, từ đó bị Trương Hằng bế quan bên trong phát hiện.
Tiếp theo, Trương Hằng đi vào phòng luyện công của mình, lại ở chung quanh phòng thiết lập mấy đạo cấm chế phòng ngự. ở tầng tầng cấm chế này thêm vào. cho dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn xông vào được.
Làm xong những chuyện này, pháp lực trên người Trương Hằng tiêu hao sạch sẽ. vì thế lại tìm tới bồ đoàn ngồi xuống khôi phục pháp lực. trên tay còn nắm một khối tinh thạch hạ phẩm, giúp cho pháp lực có thể rất nhanh khôi phục.
ở dưới trợ giúp của Tinh thạch, pháp lực của Trương Hằng chỉ trong vòng nửa canh giờ liền toàn bộ khôi phục. Nhìn lại Tinh thạch trong tay, hắn hơi cảm ứng một chút, phát hiện linh lực bên trong đã tiêu hao hết một phần mười.
Thứ tinh thạch làm tiền tệ của Tu Tiên Giới này có tác dụng của bản thân đích xác cũng không nhỏ, có thể dùng để khôi phục pháp lực, cũng có thể dùng để bổ trí các loại trận pháp.
Trong túi trữ vật của Trương Hằng, Tinh thạch cũng không hơn hai mươi khối, nếu không vì tu luyện Biến Thái Công, hắn cũng không đành xuất ra thứ này để sử dụng.
Sau khi khôi phục pháp lực, Trương Hằng cất tinh thạch lại vào túi trữ vật, sau đó lấy túi trữ vật thu được của Lý Hoành ra. Đầu tiên, hắn phát hiện bên trong ước chừng có hơn ba mươi khối Tinh thạch, hắn không chút khách khí thu tinh thạch đó vào trong túi trữ vật của mình, sau đó lại bắt đầu kiểm tra các thứ bên trong.
Kết quả, Trương Hằng có chút thất vọng. Trong túi trữ vật của Lý Hoành trừ một ít pháp khí bình thường cùng một số đạo cụ hằng ngày của tu sĩ, chỉ còn lại có một kiện linh khí hạ phẩm.
Nói cách khác, trừ Hỏa Vũ Phiến lúc trước Lý Hoành sử dụng, cũng Chỉ có một kiện linh khí hạ phẩm mà thôi.
Trên ngón tay nổi lên một ngọn lửa màu đỏ sậm, thiêu hủy túi trữ vật của Lý Hoành, các thứ gì đó bên trong cũng nhảy ra ngoài, nhưng ở dưới ngọn lửa cực nóng liên tục toàn bộ cũng bị thiêu đốt.
Túi trữ vật bậc thấp của những tu sĩ như Lý Hoành này sử dụng, bản thân nó tài liệu cũng rất bình thường, gặp phải đả kích mãnh liệt, cũng sẽ bị hủy đi.
Mà một ít túi trữ vật cao cấp tài liệu chế tạo nó cực kỳ hiếm có, không Chỉ có nước lửa không vào, hơn nữa ở dưới công kích của linh khí thậm chí là pháp bảo cũng sẽ không dễ dàng hư hao.
Đương nhiên, tồn tại bên trong túi trữ vật cũng không phải là một cái không gian chân chính, chẳng qua là pháp thuật tu di mở rộng không gian túi trữ vật thêm mấy lần mà thôi. Sau khi túi trữ vật bị hủy diệt, đồ vật bên trong liên lộ ra ngoài.
Trong truyền thuyết, Tu Tiên giới có một loại trân bảo trữ vật không gian chân chính. Bên trong nó có một không gian độc lập. cho dù ở dưới tính đả kích bị hủy diệt vỡ tan. Các thứ bên trong nó cùng sẽ biến mất ở trong không gian loạn lưu.
Như vậy kỳ bảo trữ vật không gian đối với các tu sĩ mà nói. là cả đời đều không thể với tới. mặc dù Âu Dương lão tổ là Kết Đan Kỳ cũng không có đạo cụ trữ vật không gian như vậy.
Nhưng với Trương Hằng thì khác. Biến Thái Công hắn tu luyện về sau sẽ ngưng kết một loại Tinh hạch kỳ lạ. có thể ở bên trong tinh hạch mở một cái không gian chứa vật, cùng đạo cụ trữ vật không gian có hiệu quả kỳ diệu như nhau.
Tuy nhiên, những thứ này đối với hắn còn cách thật xa xôi. hiện tại mục tiêu của hắn cũng chỉ là tiến vào Biến Thái Công tầng một mà thôi.
Trương Hằng thực nhanh chóng thanh Lý các thứ trong túi trữ vật của Lý Hoành, bao gồm cả túi trữ vật của mình. Sau đó liền cầm lấy kiện linh khí hạ phẩm kia, tập trung tâm thần chuẩn bị tu luyện Biến Thái Công.
Hắn nhắm mắt lại, nắm trong tay kiện linh khí hạ phẩm, áp sát vào dưới đan điền, đồng thời liên hệ với ngọc giản thần bí trong đầu. thần thức rất nhanh liền tiến vào trong tầng một cô tháp của ngọc giản.
Thật lâu sau, rốt cục Trương Hằng tiến vào trạng thái tốt nhất.
Trong cơ thể chín đạo linh khí tuần hoàn gần như là cùng một lúc bắt đầu lưu chuyển. Đồng thời từ trong ngọc giản thần bí trong đầu kia tản phát ra từng hạt li ti màu trắng bạc.
Những hạt li ti màu trắng bạc này Chỉ có ở thời điểm thần thức vô cùng tập trung mới có thể phát hiện ra nó. Giờ phút này Trương Hằng cũng Chỉ có thể miễn cưỡng bắt giữ được quỹ tích của những hạt li ti màu trắng bạc đó mà thôi.
Rất nhanh, những hạt li ti màu trắng bạc này tiến vào trong cơ thể Trương Hằng, cùng theo tâm pháp vận hành tiến vào chín đạo linh khí tuần hoàn trong mạng lưới kinh mạch kia.
Lúc này Trương Hằng phát hiện, những hạt li ti màu trắng bạc này ở lúc bắt đầu cùng chín đạo linh khí tuần hoàn trong mạng lưới này cũng không hòa hợp lắm, giữa hai loại thậm chí còn sinh ra bài xích.
Tuy nhiên rất nhanh, linh khí trong cơ thể liền bại trận, dần dần ngoan ngoãn nhu thuận dung hợp cùng những hạt li ti màu trắng bạc kia.
Quá trình dung hợp này không chậm không nhanh, cũng không biết qua thời gian bao lâu. Trương Hằng có cảm giác tất cả linh khí trong cơ thể mình cùng với những hạt li ti màu bạc đều hòa hợp thành một thể.
Hắn khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm, bước đầu tiên này xem như đạt được rồi. bước kế tiếp chính là bắt đầu chân chính luyện hóa vạn vật, cũng chính là một trong những Tinh túy của Biến Thái Công.
Trương Hằng không có trực tiếp luyện hóa kiện linh khí hạ phẩm bên ngoài cơ thể kia, mà là để cho linh khí biến dị đã dung hợp với những hạt li ti màu trắng bạc kia tiếp tục tuần hoàn vài lần ở trong cơ thể.
Sau một lúc cảm giác thời cơ đã thuận lợi. Trương Hằng bắt đầu dẫn đường cho linh khí biến dị hướng tới bộ vị cổ tay bao trùm lấy kiện linh khí hạ phẩm.
Ở thời điểm khống chế cỗ linh khí biến dị này, Trương Hằng phát hiện bình thường linh khí màu xanh mà giờ phút này lại hơi mang theo màu bạc mờ nhạt, nhưng không rõ ràng lắm, không quan sát cận thận thì không dễ dàng phát hiện.
Linh khí biến dị rất nhanh liền bao trùm lên kiện linh khí hạ phẩm, tiếp theo không ngừng lưu chuyển ở mặt ngoài kiện linh khí hạ phẩm.
Linh khí biến dị giống như một dòng sống nhỏ từ trong đan điền trong cơ thể chảy ra. Sau đó xoay tròn một vòng ở mặt ngoài kiện linh khí, rồi chuyển một vòng chảy trở về lại đan điền, cứ như vậy tại trong cơ thể và bên ngoài hình thành một vòng tuần hoàn.
Mà hai điểm khởi đầu của vòng tuần hoàn này phần biệt là đan điền trong cơ thể Trương Hằng và kiện linh khí hạ phẩm bên ngoài cơ thể.
Thời điểm bắt đầu. Trương Hằng còn có chút buồn bực, chẳng lẽ cứ xoay tròn mấy vòng ở mặt ngoài kiện linh khí như vậy thì có tác dụng sao?
Thế nhưng kế tiếp một đoạn thời gian. Trương Hằng phát hiện ngân quang ẩn chứa trong linh khí biến dị của mình hơi hơi gia tăng lên vài phần, dường như trở nên mạnh lên rất nhiều, cụ thể biến thành mạnh bao nhiều hắn cũng không rõ ràng lắm.
Mặt khác, kiện linh khí Trương Hằng nắm trong tay không ngờ sinh ra không ít vết nứt, mặt ngoài vốn sáng ngời của nó cũng trở nên ảm đạm không ánh sáng.
Trương Hằng không khỏi vui mừng hớn hở. Biến Thái Công này quả nhiên là biến thái, một kiện linh khí hạ phẩm như vậy, ở dưới tình huống không có Linh khí, cho dù vứt cho tu sĩ Luyện Khí KỲ tùy tiện giày vò. cũng không thể làm nó hư hao nửa phần. Cho dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ở dưới tình huống không sử dụng Tiên Thiên chân hỏa trong cơ thể nếu muốn dễ dàng phá hủy một kiện linh khí, cũng đúng là rất khó thực hiện.
Mà hiện tại kiện linh khí hạ phẩm này. chỉ trong thời gian một canh giờ ngắn ngủn đã xuất hiện không ít vết nứt, cũng không biết còn có thể kiên trì bao lâu.
Trương Hằng tĩnh tâm để tăng tốc vận hành linh khí biến dị trong cơ thể, thời gian từng chút một trôi qua, ước chừng lại qua vài canh giờ.
Đúng lúc này, linh khí biến dị trong cơ thể Trương Hằng đột nhiên ngưng vận chuyển, liên tiếp ngắt quảng từng phần đoạn trong mạng lưới tuần hoàn trong cơ thể và bên ngoài.
Mà giờ phút này linh khí biến dị. hắn nắm trong tay ngân quang mờ nhạt lưu chuyển, mang theo vẻ đẹp kỳ lạ một cách quỷ dị. làm cho người ta mơ hồ có một loại áp lực.
Trương Hằng có cảm giác kiện linh khí hạ phẩm trong tay mình đã không còn tồn tại nữa. Hắn mở to mắt nhìn, lộ ra trước mắt chỉ còn là một đống tạp chất màu xám đen.
Thầm hít một hơi, Trương Hằng nhìn chăm chú vào đống tạp chất màu xám đen bên cạnh, hắn hiểu rằng tất cả Tinh hoa chứa trong kiện linh khí hạ phẩm này đã bị mình luyện hóa, giờ phút này nó đã biến thành một đống chất thải, không còn chút giá trị sử dụng gì.
Sau khi luyện hóa kiện linh khí hạ phẩm này, Trương Hằng phát hiện linh khí của mình đã từng bước chuyển hóa thành Luyện Hư Linh Khí như trong Biến Thái Công miêu tả. Cường độ của loại linh khí này không phải linh khí của công pháp bình thường lúc trước mình tu luyện có thể so sánh bằng.
Thậm chí cổ Luyện Hư Linh Khí này phải cao hơn một cấp bậc nếu so với linh khí bình thường của tu sĩ cùng cấp có được!
Dùng Ý niệm thao túng, Luyện Hư Linh Khí mang theo ngân quang mờ nhạt không ngừng lưu chuyển trong cơ thể. chảy đi khắp toàn thân, chảy qua các khí quan trong cơ thể, dẫn tới cả làn da bên ngoài cơ thể...
Trong lúc nhất thời, Trương Hằng lại tiến sâu vào trạng thái tu luyện, tâm thần cũng từng bước hòa hợp thành một thể cùng cổ Luyện Hư Linh Khí thần bí này, thần thức dần dần tăng mạnh, các loại năng lực cảm quan của thân thể cũng không ngừng tăng lên.
Nếu bên cạnh còn có người ngoài, ắt sẽ phát hiện bên ngoài thân mình Trương Hằng bao phủ một vầng sáng màu trắng bạc. uy áp như ẩn như hiện khuếch tán hướng ra bốn phía, ở dưới loại trạng thái này chỉ sợ ngay cả tu sĩ bình thường đều đứng không vững.
Thật lâu sau, cảm giác thân thể mình đã có thể chấp nhận tồn tại của Luyện Hư Linh Khí, đồng thời khi hiệu quả của luyện thể cũng càng ngày càng nhỏ. Trương Hằng ngưng việc tu luyện mở ra hai mắt.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, kiện linh khí thứ nhất đã bị mình luyện hóa, trong cơ thể đã hình thành Luyện Hư Linh Khí có hình thức ban đầu. thân thể cùng thần thức cũng tương đối được đề cao.
Thế nhưng luyện đến Biến Thái Công tầng một tổng cộng cần tới mấy chục kiện linh khí hạ phẩm, kế tiếp phải thử xem hiệu quả của linh khí trung phẩm và Thiết Lĩnh Quáng Mẫu còn lại.
Có tu luyện Biến Thái Công đến cảnh giới Sơ thành tầng một hay không, trong lòng Trương Hằng cũng không chắc.
Từ trong túi trữ vật lấy ra hai kiện linh khí trung phẩm của Lý Hoành và Ninh Tuyết Dung bị hư hỏng trong lúc đấu pháp, cùng với Thiết Lĩnh Quáng Mẫu trân quý, ánh mắt Trương Hằng chứa đầy vẻ chờ mong.
Thành hay bại, ngay tại lúc này.
Giờ phút này trong tay Trương Hằng có năm kiện linh khí. trong đó hai kiện ô Linh Kiếm và Nguyệt Thương hắn cũng không có định lấy ra luyện hóa.
ở phương diện nào đó mà nói giá trị của Nguyệt Thương không kém gì linh khí thượng phẩm bình thường. Uy lực của nó so với linh khí trung phẩm bình thường cũng mạnh hơn không ít. Nên Trương Hằng định dùng kiện linh khí này làm vũ khí bí mật của mình, mặc dù là ở Đại Hội Phương Vân tháng sau, cũng sẽ không tùy tiện lấy ra sử dụng.
So với việc coi Nguyệt Thương là vũ khí bí mật, ô Linh Kiếm chính là kiện linh khí Trương Hằng thưởng xuyên sử dụng, dùng để thu hút chú ý của người khác cũng không tệ.
Kiện phụ trợ linh khí không rõ cấp bậc thu của Ninh Tuyết Dung kia cũng tạm thời không luyện hóa, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được cái trâm cài tóc này không phải vật tầm thưởng, hơn nữa trong lòng hắn cùng không muốn luyện hóa tất cả các vật dụng của Ninh Tuyết Dung.
Còn thừa hai kiện linh khí trung phẩm, phần biệt là Hỏa Vũ Phiến và Lăng Sương Ngọc Bội đều hư hỏng. Loại linh khí trung phẩm hư hại như vậy phải cần tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể luyện chế sửa chữa, mặc dù luyện chế làm lại, uy lực của nó chỉ sợ cũng phải giảm bớt vài phần.
Nhưng đối với Trương Hằng mà nói, linh khí này có hư hỏng hay không nhưng thật ra không trọng yếu. Hắn cũng không cần sử dụng hai kiện linh khí này. mà chỉ cần luyện hóa hấp thu tinh hoa ẩn chứa trong kiện linh khí là được.
Đầu tiên Trương Hằng cầm lấy nửa khối Lăng Sương Ngọc Bội. sau đó lấy các mảnh nhỏ Linh khí khác cùng Thiết Lĩnh Chi Mẫu đặt ở một bên. rồi hắn bắt đầu nhắm mắt tập trung tinh thần. Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể như con linh xà chui ra bên ngoài cơ thể thẳng hướng tràn tới nửa khối Lăng Sương Ngọc Bội trong tay.
Trên người Trương Hằng lưu chuyển ngân quang mờ nhạt. Luyện Hư Linh Khí từ chỗ đan điền trong cơ thể tuôn ra, sau đó tới mảnh Lăng Sương Ngọc Bội, xoay tròn một vòng ở mặt ngoài mảnh ngọc bội, cuối cùng chạy trở về lại trong cơ thể.
Trong và bên ngoài cơ thể, hai cái đại tuần hoàn không ngừng lưu chuyển tạo thành một cân băng kỳ diệu. Trương Hằng có thể cảm nhận được tinh túy trong Lăng Sương Ngọc Bội đang theo tuần hoàn của Luyện Hư Linh Khí tiến vào trong cơ thể mình.
Tuy nhiên, tốc độ luyện hóa lần này dường như chậm hơn nhiều so với lần vừa rồi. Ước chừng luyện hóa một canh giờ, ở mặt ngoài kiện linh khí mới xuất hiện vài vết rạn nứt nhỏ, khó thấy được bằng mắt thường.
Khi trên ngọc bội xuất hiện từng mảng lớn vết nứt. Trương Hằng phát hiện tốc độ luyện hóa của mình tăng nhanh không ít. Hắn có cảm giác tinh túy của linh khí chảy trong cơ thể mình không ít. Luyện Hư Linh Khí vận chuyển cũng càng thêm mượt mà thông suốt.
Ước chừng lại qua một canh giờ, mảnh ngọc bội trong tay Trương Hằng hóa thành một đống bột phấn màu xám rơi trên mặt đất, tinh túy trong kiện linh khí đã bị Trương Hằng hoàn toàn luyện hóa hấp thu.
Hơi cảm ứng một chút, Trương Hằng phát hiện luyện hóa nửa khối Lăng Sương Ngọc Bội này hiệu quả tương đương với luyện hóa hai kiện linh khí hạ phẩm, chính mình đoán không có sai, linh khí phẩm bậc cao khăng định tác dụng phải lớn hơn so với linh khí phổ thông mang lại.
Tiếp tục đưa tay cầm lấy nửa miếng Lăng Sương Ngọc Bội còn lại, Trương Hằng vận chuyển Luyện Hư Linh Khí hấp thu Tinh túy trong linh khí. lần này tốc độ nhanh hơn vừa rồi, tổng cộng chi hơn một canh giờ, đã hoàn toàn hấp thu Tinh túy trong linh khí này.
Xem ra theo luyện hóa số lần tăng lên, tốc độ luyện hóa cũng sẽ nhanh hơn, linh khí phẩm bậc càng cao cần thời gian luyện hóa cũng càng lâu hơn.
Khi Trương Hằng đang chuẩn bị tiếp tục luyện hóa kiện linh khí Hỏa Vũ Phiến còn lại, vừa đưa tay ra đột nhiên dừng lại.
Trong mơ hồ, hắn có cảm giác thời điểm Luyện Hư Linh Khí vận chuyển trong cơ thể, cũng không có thông thoáng thoải mái như lúc trước, hơn nữa giờ phút này dường như thân thể cũng có chút không chịu nổi linh khí lưu chuyển trong cơ thể.
- Xem ra mình có hơi nóng lòng muốn thành công rồi!
Trương Hằng tạm thời tạm ngưng không tiếp tục luyện hóa, ngồi xuống nhắm mắt lại, vận chuyển Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể.
Vầng sáng màu trắng bạc chảy xuôi ở bên trong bên ngoài cơ thể hắn, không ngừng tầng mạnh thân thể hắn, bao gồm làn da, khí quan, cơ thể, cốt cách... trên người hắn.
Dưới trợ giúp của ngọc giản thần bí trong đầu, thần thức của hắn dễ dàng hòa hợp cùng một thể với Luyện Hư Linh Khí. Luyện Hư Linh Khí vừa lột xác thân thể, đồng thời cũng không ngừng tăng mạnh thân thức của hắn.
Không biết qua thời gian bao lâu, cảm giác so với Tinh luyện tinh túy linh khí dường như thời gian đã đủ lâu dài, rốt cục Trương Hằng có thể khống chế như ý Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể. Thân thể đã có thể chịu đựng Luyện Hư Linh Khí vận hành trong cơ thể.
Trương Hằng mở to mắt, cầm lấy kiện linh khí trung phẩm Hỏa Vũ Phiến. Tuy rằng Hỏa Vũ Phiến cũng vỡ ra, nhưng vẫn còn đầy đủ một kiện linh khí, cũng không phải chia làm hai khối. Trương Hằng quyết định luyện hóa từng mảnh một.
Lần này tốc độ luyện hóa lại gia tăng rất nhiều, khi toàn bộ Hỏa Vũ Phiến hóa thành một đống bột phấn cháy sém, ước chừng chi tốn không đến hai canh giờ.
Tiếp theo sau, Trương Hằng lại ngồi xuống bắt đầu ngưng luyện thân thể cùng cường hóa cường độ thần thức của mình.
Trương Hằng cảm nhận tốc độ gia tăng ngưng luyện thân thể cũng không tính nhanh lắm, lại phí một thời gian dài, Trương Hằng mới từ trong trạng thái nhập định Tỉnh lại, trong mắt chợt lóe sáng.
Nhìn mấy đống bột phấn trên mặt đất, Trương Hằng thầm than, đã có bốn kiện linh khí bị mình luyện hóa thành cặn bã. Trong đó hai kiện là linh khí trung phẩm. Hai kiện là linh khí hạ phẩm. Mà một kiện linh khí trung phẩm có thể bằng với bốn kiện linh khí hạ phẩm, tính tổng cộng tất cả tương đương với Trương Hằng luyện hóa mười kiện linh khí.
Mười kiện linh khí cũng không đủ để cho hắn tiến vào cảnh Giới Sơ thành tầng một, dựa theo giải thích trong ngọc giản thần bí, tối thiểu còn cần phải mười mấy kiện linh khí nữa, hắn mới có thể đạt tới mục đích.
Ánh mắt Trương Hằng dừng lại trên Thiết Lĩnh Quáng Mẫu đen nhành kia, trong mắt lóe ra vẻ chờ mong. Với phẩm bậc của Thiết Lĩnh Quáng Mẫu, theo lý thuyết hẳn là đủ để cho hắn bước vào cảnh giới Sơ thành tầng một.
Hít một hơi thật sâu. Trương Hằng cầm lên Thiết Lĩnh Quáng Mẫu. Giờ phút này, hắn có cảm giác khoáng thạch trong tay dường như nặng hơn vài phần so với trước đó.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Thiết Lĩnh Quáng Mẫu trong tay, lần này Trương Hằng cũng không có nhắm mắt lại, bởi vì đối với phương pháp tinh luyện Tinh túy linh khí hắn đã quá quen thuộc, đã không cần thông qua nhập định để Tinh luyện Thiết Lĩnh Quáng Mẫu.
Hơn nữa, hắn còn muốn chính mắt quan sát cụ thể quá trình luyện hóa.
Ngân quang mờ nhạt từ trong cơ thể hắn kéo dài mà ra, rất nhanh chảy tới phía trên Thiết Lĩnh Quáng Mẫu ngăm đen kia, ở mặt ngoài khoáng thạch tuần hoàn một vòng sau đó tiếp tục chảy vào trong cơ thể.
Thời gian từng chút từng chút một trôi qua, Trương Hằng phát hiện ở mặt ngoài Thiết Lĩnh Quáng Mẫu không có biến hóa gì.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...
Nếu không phải vì Trương Hằng có thể cảm nhận được tinh túy trong Thiết Lĩnh Quáng Mẫu xác thực chảy vào trong cơ thể mình, quả thật hắn sẽ hoài nghi khối Thiết Lĩnh Quáng Mẫu này có tác dụng hay không.
Theo thời gian trôi qua, giữa chừng Trương Hằng còn ngưng lại vài lần, để rèn luyện thân thể cùng tăng lên cường độ thần thức của mình. Trong quá trình này cũng hao phí không ít thời gian.
Cứ tiếp tục như thế, Tinh luyện tinh túy, ngưng luyện thân thể cùng thần thức, sau đó lại Tinh luyện Tinh túy...
Ban ngày biến thành ban đêm, đêm tối lại bị ban ngày thay thế, thời gian trôi qua liên tục mấy ngày mấy đêm.
Rốt cục, ở khoảnh khắc nào đó, khi Trương Hằng tự mình cũng cảm thấy thật nhàm chán, chợt hắn phát hiện ở mặt ngoài Thiết Lĩnh Quáng Mẫu xuất hiện vài vết rạn nứt nho nhỏ.
Tuy rằng chuyện này đại biểu cho tiến độ Tinh luyện có tiến triển rất lớn. nhưng Trương Hằng vui sướng đồng thời cũng không khỏi lo lắng, không biết khối Thiết Lĩnh Quáng Mẫu này có đủ để cho mình hoàn thành mục tiêu mong muốn hay không?
Cứ như vậy, vết rạn nứt ở mặt ngoài Thiết Lĩnh Quáng Mẫu dần dần thành lớn ở trước mắt Trương Hằng, tuy rằng tốc độ mở rộng vết rạn nứt rất chậm, nhưng trong lòng Trương Hằng vẫn còn có chút lo lắng.
Lại qua một đoạn thời gian thực dài vết nứt ở mặt ngoài Thiết Lĩnh Quáng Mẫu cùng trở thành rộng tới nửa ly, mà Biến Thái Công Trương Hằng tu luyện cũng đạt tới cực hạn. Tốc độ tăng lên thân thể cùng cường độ thần thức cũng trở nên chậm đi rất nhiều.
“Rắc!”
Vào lúc đó, Thiết Lĩnh Quáng Mẫu đột nhiên vỡ tan biến thành bốn năm mảnh, trong cơ thể Trương Hằng cũng đồng thời bộc phát ra một vầng hào quang màu trắng bạc.
Lập tức, toàn bộ phòng luyện công khẽ rung động vài cái, ngay cả mấy đạo cấm chế phòng ngự thiết kế ở bên ngoài cũng chấn động lắc lư.
Sau đó vầng hào quang trắng bạc bên ngoài cơ thể Trương Hằng lại bắt đầu thu liễm lại, biến thành tối đen từng chút một, từng một chút trở thành ít đi, giống như dòng suối chảy vào biển rộng, cuối cùng toàn bộ nhập vào ở chỗ sâu trong đan điền của hắn.
Giờ phút này, ở chỗ sâu trong đan điền Trương Hằng, một quang đoàn màu trắng bạc cỡ bằng hạt đậu đang run run nhè nhẹ, một khí tức khiến người ta ngạt thở từ trong quang đoàn màu trắng bạc này phát ra.
Trương Hằng ngưng thần một hồi lâu. quang đoàn màu trắng bạc cỡ hạt đậu này mới yên ổn lại. linh khí trong cơ thể cũng khôi phục bình tĩnh, cổ khí tức khủng bố khiến người ta hít thở không thông trên người hắn kia cũng biến mất không thấy, giờ phút này hắn cùng tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường cùng không khác gì nhau.
Nhìn Thiết Lĩnh Quáng Mẫu vỡ nát bốn năm mảnh trên mặt đất, trên mặt Trương Hằng đầy vẻ mừng rỡ khôn xiết, không nghĩ tới tác dụng của Thiết Lĩnh Quáng Mẫu này còn lớn hơn mong muốn của mình, mặc dù không có luyện hóa hoàn toàn, cũng giúp cho mình chính thức tiến vào Biến Thái Công tầng một.
Giờ phút này, thực lực của Trương Hằng đã tiến vào một độ cao hoàn toàn mới. Mỗi cái giơ tay nhấc chân, hắn có thể cảm nhận được pháp lực cường đại ẩn chứa trong thân thể mình. Hơn nữa hắn có cảm giác trong cơ thể còn tiềm tầng một bảo tàng tiềm lực vô cùng lớn lao.
Giờ phút này Trương Hằng muốn thí nghiệm một chút thực lực chân chính của mình, nhưng lại không đám làm ra động tác lớn. vì thế hắn khẽ phun ra một ngụm linh khí màu trắng bạc về phía trước.
“Ầm” một tiếng, linh khí màu trắng bạc giống như một dòng nước cuồn cuộn ập vào tầng tầng cấm chế ở đối điện, trong không khí bộc phát ra từng đốm sáng, tiếng nổ chói tai vang lên trong phòng.
Bảy tám đạo cấm chế phòng ngự lúc trước Trương Hằng hao hết pháp lực thiết trí chỉ trong chớp mắt liền bị phá đi phần nửa.
Thấy tình cảnh này, Trương Hằng không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh, uy lực của Luyện Hư Linh Khí quả thực vượt qua tưởng tượng của mình, ở dưới cấm chế phòng ngự nhiều như vậy và ở dưới tình huống không vận dụng linh khí, cho dù là tu sĩ Trác Cơ KỲ cũng đừng mơ tưởng dễ dàng phá vỡ phần nửa cấm chế như thế.
Đương nhiên, đây cũng không có nghĩa là giờ phút này Luyện Hư Linh Khí của Trương Hằng đã mạnh hơn so với linh khí trong cơ thể tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Trương Hằng không khỏi nghĩ tới một câu miêu tả về Luyện Hư Linh Khí trong cổ tháp tầng một:
“Luyện Hư Linh Khí, thông thiên triệt địa, tung Hoành cùng cấp, là vương giả! ”
Là vương giả!
Đây là loại uy lực cỡ nào, loại bễ nghễ đến mức nào!
Cái gọi là “Là vương già”, hàm nghĩa của nó cũng không phải chỉ Luyện Hư Linh Khí so với linh khí trong cơ thể tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cường đại hơn bao nhiều, mà là biểu đạt tính ưu việt thật lớn của một kẻ bề trên đối với người dưới.
ở trước mặt Luyện Hư Linh Khí, tất cả các linh khí cùng cấp đều phải thấp hơn một bậc, cũng giống như yêu thú bình thường đối mặt với Thần thú trong truyền thuyết, bẩm sinh đã bị yếu hơn mấy phần.
Mà Luyện Hư Linh Khí chính là vương giả trong các linh khí cùng cấp. các linh khí khác ở thời điểm đối mặt với nó, liền giống như tội thần đối mặt với Quân vương. Tới một mức độ nào đó mà nói chính là có thể áp chế các linh khí cùng cấp khác, uy lực của bản thân nó có thể được tăng phúc, còn bên bị áp chế sẽ khó có thể phát huy ra toàn bộ uy lực.
Đây cũng là một trong chỗ dựa vào của Biến Thái Công có thể tung Hoành cùng cấp. Tuy rằng điều kiện tu luyện hà khắc một chút, nhưng một khi thành công, uy lực nghịch thiên của nó sẽ từng bước triển hiện ra.
Giờ phút này, đứng ở trong phòng luyện công của mình. Trương Hằng hận không thể phát ra tiếng cười lớn, để phát tiết tâm tình kích động và vui mừng như điên của mình. Nhưng rồi hắn vẫn là nén nhịn xuống loại xúc động không có Lý trí này.
Biến Thái Công đích xác không có làm hắn thất vọng, vèn vẹn chi tiến vào cảnh giới Sơ thành tầng một, Luyện Hư Linh Khí hắn nắm trong tay cũng đã bước đầu lộ ra hiệu quả uy lực của nó.
Tiến vào Biến Thái Công Sơ thành tầng một, về sau trong cùng cấp hẳn đã có thể ở vào thế bất bại. Dưới ưu thế đủ loại của Biến Thái Công, Cho dù là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cầm trong tay linh khí thượng phẩm cũng không làm gì được Trương Hằng.
“Minh nhất định phải che đấu một phần thực lực!” Trương Hằng thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Hắn hiểu rằng vị Âu Dương tổ sư Phong Hành Môn kia chính là địch nhân mình phải đối mặt. Nếu mình muốn lật lại thế cờ ở trong tay lão, nhất định phải chuẩn bị thêm nhiều con bài chưa lật.
Hơn nữa Trương Hằng còn có một loại dự cảm, giữa mình và Âu Dương Thiên Đức tất nhiên sẽ còn có một hồi đấu trí đấu dũng, hai bên tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
Dùng thần thức thăm dò Phệ Hồn cổ tiềm ẩn ở trong cơ thể, trong lòng Trương Hằng liền có chút khó chịu. Bất cứ ai bị người khác khống chế mạng sống của mình cùng sẽ không thoải mái.
Phệ Hồn Cổ màu đen vẫn ngủ say, bị bao trong một lớp kén màu trắng trong suốt, chỉ cần lớp kén trắng này vỡ tan. chính là thời điểm Phệ Hồn Cổ bên trong thức tỉnh, thôn phệ Nguyên thần của Trương Hằng.
Tuy rằng Trương Hằng có được Luyện Hư Linh Khí tung hoành cùng cấp. nhưng đối với Phệ Hổn Cổ mà ngay cả Kết Đan Kỳ cũng không thể dễ dàng hóa giải này, hắn vẫn không có nắm chắc chút nào.
Tuy nhiên, cũng không phải Trương Hằng hoàn toàn không có cách nào đối phó với Phệ Hồn Cổ. chỉ cần hắn có thể luyện thành một loại thần thông trong Biến Thái Công. Phệ Hồn Cổ nho nhỏ này sẽ không có chỗ nào ẩn trốn, ở trước mặt hắn không có chút sức chống cự nào.
Cái này phải đề cập đến một loại thần thông cấp nghịch thiên khác của Biến Thái Công: là Hư Không Hỏa Diễm.
Hư Không Hỏa Diễm còn biến thái hơn mấy phần so với Luyện Hư Linh Khí Trương Hằng hiện có. Biến Thái Công được xưng là: “luyện hết thảy vật hữu hình trong thiên hạ, hóa hết thảy vật vô hình trong thiên hạ”, chính là bởi vì Hư Không Hỏa Diễm biến thái đến cực điểm này.
Luyện Hư Linh Khí tuy rằng cũng có được thuộc tính luyện hóa. nhưng nếu so với Hư Không Hỏa Diễm chính là đệ tử gặp sư phụ. Tác dụng chủ yếu của nó là dùng để thi triển pháp thuật và cường hóa thân thể cùng thần thức.
Còn tác dụng của Hư Không Hỏa Diễm là chuyển dùng để tinh luyện Tinh túy của vạn vật, luyện chế linh bảo pháp khí, luyện đan các thứ. Đương nhiên cùng có thể dùng để giết địch, nhưng làm như vậy thì quá lãng phí.
Trương Hằng tin tưởng, chỉ cần mình tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, trong nháy mắt Phệ Hồn Cổ trong cơ thể sẽ bị gạt bỏ, tuyệt đối không có chút sức chống cự nào.
Tuy nhiên, muốn luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, chỉ sợ còn phải kiếm một số lượng lớn linh khí, nhưng linh khí còn lại trong tay Trương Hằng cũng ít ỏi không có mấy. Trong đó Nguyệt Thương là con bài chưa lật của mình, ô Linh Kiếm là sử dụng hằng ngày, mà cho dù luyện hóa chiếc trâm cài tóc còn thừa lại không rõ cấp bậc, cũng vị tất có thể tạo được bao nhiều tác dụng.
Trương Hằng không khỏi đưa mắt nhìn mấy mảnh Thiết Lĩnh Chi Mẫu rơi xuống trên mặt đất, ở trong tu luyện trước đó, Thiết Lĩnh Chi Mẫu đã vỡ tan thành bốn năm mảnh, nhưng tinh túy ẩn chứa trong thiết mẫu cũng không có mất đi bao nhiều.
Dù sao Thiết Lĩnh Chi Mẫu là khoáng thạch cực phẩm cả vạn năm mới thăng cấp thành, tinh túy trong nó cũng không phải mình có thể hấp thu một lần là hết. Theo Trương Hằng phỏng chừng, mấy mảnh nhỏ Thiết Lĩnh Quáng Mẫu này ít nhất còn ẩn chứa năm sáu thành Tinh túy.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trương Hằng không khỏi sáng ngời. Cứ như vậy, có lẽ mình còn có thể luyện ra Hư Không Hỏa Diễm thuộc về chính mình.
Nhưng sau đó Trương Hằng thoáng hơi trầm tư, rồi từ bỏ không tiếp tục tu luyện, hắn nhặt mấy mảnh Thiết Lĩnh Quáng Mẫu trên mặt đất thu vào túi trữ vật, sau đó đưa tay phất một cái, một đạo Luyện Hư Linh Khí rơi xuống mặt đất thanh Lý sạch sẽ những tạp chất bột phấn kia.
Tiếp đó, Trương Hằng triệt hồi tầng tầng cấm chế chung quanh phòng ốc. mờ cửa phòng đi ra ngoài sân.
Cấm chế báo động chung quanh sân cũng không có gì khác thưởng, cũng được Trương Hằng thu lại.
Cuối cùng, Trương Hằng cất đi tấm bế quan bài tại cửa.
Thời gian biểu hiện trên đó là hai mươi hai ngày, hắn khẽ thở dài một hơi. Trương Hằng biết là lập tức sẽ cử hành Đại Hội Phương Vân, mặt khác còn phải đi gặp Âu Dương lão tổ nơi đó nhận giải được Phệ Hồn Cổ một tháng.
Mà tu luyện Hư Không Hỏa Diễm có thể cũng cần một đoạn thời gian, như vậy gần nhất sẽ bỏ lỡ hai sự kiện trọng đại không thể bỏ qua này.
Đại Hội Phương Vân là nhất định không thể bỏ qua, kỳ bảo kinh thiên Huyết Sát Thần Đế lưu lại tuyệt đối là một hấp dẫn thật lớn. Cho dù chỗ động phủ trên Phương Vân Sơn kia không phải là động phủ chính của Huyết Sát Thần Đế lưu lại, những thứ bên trong cũng đủ khiến cho người ta thèm đỏ mắt.
Đương nhiên Trương Hằng cũng không thể chống lại loại hấp dẫn này. chính mình về sau tu luyện Biến Thái Công cần vô số thiên địa kỳ bảo. Tuy rằng thông qua “cướp sạch” Tu Chân Giới cũng có thể đạt được mục đích, hơn nữa cũng càng thêm hữu hiệu trực tiếp, nhưng phương pháp này trước mắt Chỉ có thể mơ tưởng một chút mà thôi. Đương nhiên, cùng có thể cân nhắc thỉnh thoảng ở bên ngoài đánh cướp một ít.
Ở khoảnh khắc bắt đầu có ngọc giản thần bí kia, đã chú định phương pháp tu luyện của Trương Hằng sẽ không giống người thưởng, bởi vì Biến Thái Công không thể dựa vào tu luyện tự nhiên để tăng lên thực lực, mà phải dựa vào đánh cướp những... linh khí kỳ bảo hoặc là thiên tài địa bảo để luyện hóa.
Chỉ cần có cũng đủ nhiều “ngoại vật” chuẩn bị sẵn cho điều kiện luyện hóa. Biến Thái Công liền có thể vững bước tầng lên phía trước, không cần lo lắng những thứ gọi là bình cảnh tu luyện kia. Trước mắt bình cảnh duy nhất của Biến Thái Công chính là không đủ nhiều và đủ “ngoại vật” cho tốt dùng để luyện hóa.
Mới vừa thu bế quan bài vào túi trữ vật, Trương Hằng đột nhiên cảm nhận được một tia dao động lạ.
Dị động này chính là đến từ túi trữ vật của hắn. Trong mắt Trương Hằng thoáng lóe ra vẻ kinh ngạc, hắn duỗi tay ra, trong không khí lập tức lan tràn một ý băng hàn mờ nhạt.
Một đóa tuyết liên trong suốt trong sáng lập tức hiện ra trong tay hắn. Đóa tuyết liên này đúng là Ninh Tuyết Dung biến thành, không nghĩ tới giờ phút này ở trong túi trữ vật lại phát ra một dao động thần thức khác thưởng.
So với hai mươi ngày trước, đóa Tuyết liên này đã khôi phục một ít Nguyên khí, đóa hoa trắng nõn hơi rung động, một mùi thơm thanh nhã lan tràn trong không khí, khiến cho người ta không kim nổi sinh ra tình cảm thương tiếc.
Trương Hằng thử dùng thần thức cảm nhận dao động Tinh thần kỳ lạ từ trên tuyết liên phát ra, nhưng cũng không thể chân chính tiến hành trao đổi cùng tuyết liên.
Tu sĩ bình thường sau khi đạt tới Trúc Cơ Kỳ, ở trong đầu hình thành thần thức hải quy mô, là về sau có thể dụng thần thức trao đổi với nhau.
Mà đóa tuyết liên này hiển nhiên còn chưa đạt tới trình độ như vậy. Dù sao lúc trước Ninh Tuyết Dung cùng chỉ là tu sĩ Luyện Khí Kỳ mà thôi.
Tuy nhiên, Trương Hằng vẫn có thể từ trong dao động tinh thần của đối phương cảm nhận được một mối tình cảm vui sướng và cảm kích, về phần biểu đạt cụ thể cái gì với Trương Hằng thì hắn không rõ ràng lắm.
Thông qua thần thức trao đổi cùng đóa tuyết liên này, nhưng thật ra Trương Hằng cảm nhận được một loại tình cảm thân thiết, điều này làm cho hắn cũng sinh ra vài phần ấn tượng tốt với Tuyết liên do Ninh Tuyết Dung biến thành.
Ở Phương Vân Sơn lúc trước Ninh Tuyết Dung vẫn luôn rất khiêm tốn, và lại tính tình dịu dàng đơn thuần, được một vị tổ sư trong môn phái yêu thích, bình thường cũng sẽ không tùy tiện rời nội môn. Bởi vậy mặc dù có dung mạo phong tư tuyệt sắc, nhưng không có nổi danh như Lạc Ngưng Tuyết của Tiên Vân Tông.
Trước kia Đường Phong cũng từng đánh chủ ý với vị sư muội xinh đẹp này. thế nhưng đối phương vẫn luôn quan hệ mặt thiết với Tinh anh Lý Hoành của nội môn, hơn nữa sau lưng lại có tổ sư che chở. Đường Phong cũng không làm gì được nàng, sau lại từ bỏ.
Đối với thân thế của Ninh Tuyết Dung, Trương Hằng không khỏi sinh, ra vài phần tò mò. Không nói tới chuyện nàng hóa thân là Tuyết liên yêu dị. chỉ riêng với tính cách đơn thuần thiện lương của đối phương, đã khác biệt với đại đa số người của Tu Tiên Giới này rồi.
Mặc dù có thể là yêu thú hóa hình người, linh trí của nàng cũng tuyệt đối không kém so với tu sĩ nhân loại, thậm chí có thể xảo trá hơn so với nhân loại. Đương nhiên, yêu thú Biến Hóa Kỳ tuyệt đối không phải tu sĩ bình thường có khả năng chống lại, thực lực của nó thấp nhất cũng tương đương với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
- Ngươi còn có thể hóa thành hình người không?
Trương Hằng không khởi hỏi.
Đóa Tuyết liên từ trên xuống dưới rung động hai Lần, dường như là đang gật đầu, lại truyền đạt tới Trương Hằng một loại tình cảm kỳ vọng và cảm kích.
Trương Hằng bật cười, tâm tình lại cởi mở thêm vài phần, lại hỏi:
- Lúc trước ngươi cùng Lý Hoành kia là chuyện gì xảy ra?
Tuyết liên im lặng đứng yên, nhưng Trương Hằng lại cảm nhận nàng hơi run run. Chỉ chốc lát, nàng lại truyền truyền tới một loại tâm tình vô cùng đau thương và hối hận, khiến cho Trương Hằng cũng phát ra một hơi thở dài.
Một thiếu nữ xinh đẹp bản tính đơn thuần dịu dàng ở cùng một chỗ với một nam nhân dụng tâm tư lợi kín đáo, kết quả này có thể nghĩ mà biết.
Tình cảnh đêm hôm đó Lý Hoành xuống tay với Ninh Tuyết Dung, Trương Hằng đúng là thấy rõ tưởng tận.
Trương Hằng đang định nói mấy câu an ủi nàng một chút, đột nhiên hắn biến sắc, lập tức thu đóa tuyết liên vào túi trữ vật.
Ước chừng qua thời gian chừng bảy tám lần hô hấp. từ ngoài sân truyền vào một hồi tiếng bước chân.
Người tới chính là Ô Lăng mới tiến vào nội môn, Hắn vừa thấy Trương Hằng ở trong sân, trên mặt lập tức lộ ra vẽ tươi cười ôn hòa.
Ô Lăng tươi cười đi tới Trương Hằng. khi ánh mắt rơi xuống trên người Trương Hằng, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, nói:
- Lần này Đường sư huynh bế quan đi ra, thực lực dường như lại gia tăng không ít nha.
Trương Hằng rất lãnh đạm đối với thái độ của Ô Lăng, rất tùy ý nói:
- về tu hành có chút tiến triển Tuy nhiên cách Luyện Khí trung kỳ còn một đoạn xa.
Trương Hằng đối với vị Ô Lăng bằng vào tự thân cố gắng mà tiến vào nội môn này, trong lòng luôn có một cảm giác kỳ quái. Hắn phát hiện Ô Lăng dường như cố ý tiếp cận mình, không biết ôm mục đích gì.
Hơn nữa Ô Lăng này tuyệt đối không đơn giản như mặt ngoài như vậy, nhìn qua ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, diện mạo cũng không tính rất xuất chúng.
Khiến Trương Hằng giật mình chính là, giờ phút này thực lực của Ô Lăng không ngờ sắp tiếp cận Luyện Khí trung kỳ rồi.
Nên biết rằng lần đầu tiên Trương Hằng nhìn thấy người này, phát hiện đối phương chẳng qua là một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ mà thôi, cách Luyện Khí trung kỳ rất xa.
Mà giờ phút này. thực lực của hắn không ngờ đã sắp tiếp cận Luyện Khí trung kỳ. Tốc độ tu luyện này còn nhanh hơn so với người có thiên phú linh căn bình thường.
Ô Lăng dường như không thấy thái độ lạnh lùng của Trương Hằng, tiến lên nhiệt tình nói:
- Đường sư huynh, Đại Hội Phương Vân lập tức được cử hành rồi, ngài có tính toán gì không?
Trương Hằng thần sắc tự nhiên nói:
- Đến lúc đó ta tự nhiên sẽ tới tham gia.
- Vậy thật tốt quá!
Ô Lăng lộ vẻ vui sướng:
- Sư đệ cũng sẽ đi tham gia Đại Hội Phương Vân. Bằng vào thực lực của chúng ta. tiến vào Top 100 là tuyệt đối không thành vấn đề.
Trương Hằng khẽ liếc hắn, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc:
- Vậy sao? Ô sư đệ có tin tưởng tuyệt đối.
Nếu nói Trương Hằng có thực lực tiến vào Top 100 Đại Hội Phương Vân là không ai phủ nhận, dù sao trong tay hắn có một món linh khí hạ phẩm. Đương nhiên, những người khác không biết thực lực chân chính cùng con bài chưa lật của Trương Hằng.
Tuy nhiên dù vậy, có một món linh khí hạ phẩm tuyệt đối có thể dễ dàng qua Đại Hội Phương Vân này. Dù sao toàn bộ Phương Vân Sơn, tu sĩ Luyện Khí Kỳ có được linh khí cũng chỉ vài chục người như vậy. Mà tu sĩ không có Linh khí thì vị tất có thể tiến vào Top 100.
Ô Lăng cười hắc hắc, ngón tay khẽ điểm trong không khí, một thanh linh khí hạ phẩm dạng kiếm màu đỏ lửa xuất hiện trong tay hắn.
- Đây là nửa tháng trước ta giao dịch từ Độc Thiên Bảo mà có. Mặt khác còn mua sắm không ít phù triện.
Ô Lăng nhẹ múa may linh khí hạ phẩm trong tay một chút, trong không khí bộc phát ra một ngọn lửa mãnh liệt, tiếng “Đùng đùng” vang đỉnh tai nhức óc.
Ánh mắt Trương Hằng đánh giá thanh linh khí hạ phẩm của hắn vài Lần, gật đầu nói:
- Linh khí này không tồi. Lần này ngươi tham gia Đại Hội Phương Vân hẳn là không có vấn đề lớn.
Sau khi Ô Lăng thu linh khí hạ phẩm này vào túi trữ vật, nhỏ giọng nói với Trương Hằng:
- Nếu Lần Đại Hội Phương Vân này chúng ta đều có thể thông qua, Đường sư huynh có thể suy nghĩ một chút vấn đề kết minh giữa chúng ta sau khi tiến vào động phủ hay không?
Trong lòng Trương Hằng cả kinh, không nghĩ tới dã tâm của Ô Lăng này cùng không nhỏ, mặt ngoài lại không chút biểu tình nói:
- Lần Đại Hội Phương Vân này ta chỉ cần có thể lọt vào Top 100 là đủ rồi, động phủ kia ta thật không để trong lòng.
Ô Lăng lộ vẻ kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ Đường sư huynh không biết động phủ này là tu sĩ thượng cổ lưu lại. các loại kỳ bảo bên trong chỉ cần lấy ra một kiện đều có giá trị sánh với mấy chục kiện linh khí của chúng ta? Nghe nói bên trong còn có công pháp cao cấp lưu truyền từ thượng cổ cùng với phối phương các loại đan được. Chẳng lẽ Âu Dương tổ sư không có nhắc cho huynh sao?
Trương Hằng giọng thoải mái nói:
- Động phủ của tu sĩ thượng cổ lưu lại ở toàn bộ Tam Tinh Vực này có rất nhiều, có gì ngạc nhiên? Chỉ sợ đến lúc đó thực lực không đủ, bảo vật không chiếm được, lại đánh mất cái mạng nhỏ.
Lời của Trương Hằng cũng là sự thật, Lịch sử của toàn bộ Tu Tiên giới lâu dài bao nhiều là không thể tính toán nhưng là tuyệt đối không phải mấy trăm vạn năm ngắn ngủi. ít nhất cũng có thời gian vài ức năm.
Trong lịch sử lâu dài như vậy, động phủ của tu sĩ thượng cổ được phát hiện tự nhiên là vô số kể. nhưng là người chân chính có thể lấy được bảo vật trong động phủ đã ít lại càng ít. Phần lớn đều là sau khi tiến vào động phủ xúc động cấm chế mà chết.
Nếu không, ba phái trên Phương Vân Sơn này có một động phủ của tu sĩ thượng cổ nhất định sẽ khiến cho các môn phái lớn khác nhòm ngó. Chính bởi vì ỡ Tam Tinh Vực phát hiện động phủ của tu sĩ thượng cô có rất nhiều, cho nên động phủ ở Phương Vân Sơn này không bị người khác để trong lòng, cùng có thể bình yên vô sự bị ba phái này giữ được.
Ô Lăng trầm mặc một lát, ánh mắt Nguyên bản bình thường đột nhiên lóe lên một đạo tinh quang, nhìn chằm chằm Trương Hằng:
- Sư huynh. ngươi cũng không cần phải giả bộ trước mặt ta. Bảo vật trong động phủ này ai không động tâm?
Trương Hằng bị Ô Lăng liếc mắt nhìn một cái như vậy, không ngờ cảm nhận được áp lực nhè nhẹ. nhưng là bằng vào thực lực lúc này của hắn cũng không e ngại đối phương. Hắn cũng không phủ nhận lời nói của Ô Lăng, cười lạnh nói:
- Ta thừa nhận thật động tâm đối với bảo vật bên trong động phủ. nhưng vì sao ta phải hợp tác với ngươi? Ta muốn kết minh cũng sẽ đi tìm... những Tinh anh nội môn thực lực cao cường kia!
Ô Lăng không chút nhượng bộ nhìn chằm chằm Trương Hằng, khóe miệng cười nhạt:
- Bằng vào nhân duyên của ngươi ở Phương Vân Sơn. ngươi thật sự nghĩ rằng những đệ tử nội môn kia sẽ hợp tác với ngươi sao? Mặc dù sau lưng của ngươi có lão già Âu Dương Thiên Đức kia làm chỗ dựa, trong mắt đám đệ tử nội môn kia cũng sẽ xem thưởng ngươi.
Trong lòng Trương Hằng khiếp sợ. trên người phát ra một cỗ linh áp thản nhiên, trong mắt mang theo hào quang hoảng sợ nhìn chằm chằm Ô Lăng.
Giờ khắc này, hắn càng có cảm giác Ô Lăng này không đơn giản. Hắn không chỉ biết tên của Âu Dương lão tổ, nhưng lại xưng đối phương là “lão già”, dường như có thành kiến nào đó đổi với Âu Dương lão tổ.
Tuy nhiên, Trương Hằng căn bản không tính toán hợp tác cùng bất kỳ người nào. giờ phút này hắn đã có thể tung hoành vô địch trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ. lại thêm thần thức có thể so với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ và công pháp ẩn nấp Phong Hành còn chưa tu luyện. Hắn thậm chí có thể một mình tiến vào đại điện thần bí trong động phủ. sau đó một người độc chiếm tất cả bảo vật bên trong.
Ô Lăng đứng ở đối diện chịu đựng linh áp thản nhiên phát ra từ Trương Hằng, vẫn là bộ dạng lạnh nhạt, miệng lại nói:
- Thật không ngờ thực lực của ngươi còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta. Như vậy đi, nếu có thể lấy được bảo vật trong động phủ kia. liền phần hai tám. Ta tám ngươi hai. như thế nào?
Trương Hằng cười ha hả nhìn vào Ô Lăng như nhìn một thằng ngốc:
- Ta hai ngươi tám? Dựa vào cái gì? Ngươi cho ngươi là ai? Còn vọng tưởng chiếm phần lớn bảo vật?
Trong lòng Trương Hằng cười lạnh, cảm giác Ô Lăng này hoàn toàn không biết tự lượng sức mình. Một tên Luyện Khí trung kỳ còn không đến không ngờ có dã tâm như vậy, mà lại còn tham lam quá phận.
Khóe miệng Ô Lăng mang theo tươi cười như có như không, sau đó nói ra một câu khiến Trương Hằng tim đập gia tốc:
- Nếu ta không nhìn lầm, trong thân thể ngươi có Phệ Hôn Cổ của Âu Dương Thiên Đức kia.
Sắc mặt Trương Hằng đại biến, không nghĩ tới Ô Lăng này ngay cả mình bị hạ Phệ Hồn Cổ của Âu Dương lão tổ đều biết.
Đột nhiên trong lòng Trương Hằng không khỏi nhảy ra một ý tưởng, chẳng lẽ Ô Lăng này chính là Âu Dương lão tổ phái tới thử mình, để thử sự trung tâm của mình?
Nhưng là làm vậy cùng không cần thiết. Trong cơ thể của Trương Hằng có Phệ Hồn Cổ của Âu Dương lão tổ. sinh, tử đã trong khống chế của lão. Cho dù Trương Hằng không trung tâm. sau khi lấy được bảo vật cũng phải ngoan ngoãn giao ra.
- Ta có thể trừ Phệ Hồn cổ trong cơ thể ngươi.
Ô Lăng rốt cục tung ra lợi thế của mình.
Trương Hằng đổi với chuyện này cùng không quá động tâm. chỉ cần hắn có thể luyện ra Hư Không Hỏa Diễm. Phệ Hồn cổ của Âu Dương lão tổ này cũng không bị hắn đặt trong mắt.
Ô Lăng tiếp tục hấp dẫn:
- Hợp tác với ta, ngươi vừa có thể lấy được bảo vật trong động phủ. còn có thể giải trừ Phệ Hồn Cổ trong cơ thể. cớ sao không làm chứ?
Trương Hằng dùng một loại bộ dạng như nhìn thằng ngốc nhìn Ô Lăng, đạm mạc nói:
- Hợp tác cùng ta? Ngươi cho rằng ngươi có tư cách này sao?
Trương Hằng cứ như vậy dùng ánh mắt khinh miệt nhìn đối phương.
- Ngươi... Chẳng lẽ ngươi cam nguyện bị Âu Dương lão tổ khống chế sao?
Ô Lăng cũng thật không ngờ Trương Hằng lại cự tuyệt đề nghị hợp tác nhìn như hoàn mỹ này của mình.
- Ngươi không có tư cách!
Trương Hằng cười lạnh:
- Cho dù có tư cách, cùng là ta tám ngươi hai.
- Cuồng vọng!
Trong mắt Ô Lăng hiện lên một đạo hàn quang, vẻ mặt biến đổi không ngừng nhìn Trương Hằng vài Lần:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn sống sao? Cho dù ngươi trợ giúp Âu Dương Thiên Đức đạt được mục đích, hắn cũng sẽ không cho ngươi sống sót.
- Ngươi có biết rằng, thế tục giới này có một loại người mà chúng ta không thể hiểu nổi.
Trương Hằng chuyển đề tài tới vấn đề nhìn như không liên quan gì.
- Người nào?
Ô Lăng hỏi.
- Hạng người muốn tiền không muốn mạng, mà ta chính là loại người như vậy.
Trong lòng Trương Hằng âm thầm buồn cười, mặt ngoài lại giả ra một bộ dạng không sợ trời không sợ đất.
Lúc đầu Ô Lăng còn sửng sốt, lập tức đầy thâm ý liếc nhìn Trương Hằng một cái. Hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng bị Trương Hằng lừa gạt như vậy, giọng dịu đi:
- Được rồi, Một khi đã vậy, như vậy liền chia năm năm. đây là yêu cầu thấp nhất.
Trương Hằng trầm ngâm một lát. không quan tâm nói:
- Năm năm không thành vấn đề. nhưng là có vấn đề phải nói rõ một chút.
- Vấn đề gì?
Trong mắt Trương Hằng lóe ra hào quang quỷ dị, trong miệng thong thả mà ngưng trọng phun ra một câu:
- Ngươi có tư cách đó hay không?
Dứt lời, thân thể Trương Hằng hóa thành một bóng mờ trong không khí, trong chớp mắt tới trước người Ô Lăng, dùng vai hung hăng dụng vào ngực đối phương.
Thần sắc Ô Lăng đại biến, kinh hãi không thôi nhưng là muốn tránh đã không kịp.
“Thịch” một tiếng, thân thể hắn bị đánh bay, không tự chủ được bay vụt ra hơn mười thước, sau đó lại đụng lên tưởng đá ở đối diện.
Trương Hằng đột nhiên ra tay khiến Ô Lăng trở tay không kịp. Hắn thật không ngờ Trương Hằng cũng dám xuống tay với mình ở trong môn phái, hơn nữa phương thức còn dã man trực tiếp như thế.
Người tu tiên bình thường phần lớn không am hiểu chiến đấu gần người. Trương Hằng cách hắn lại tương đối tần cho nên hắn bị dụng bay không hề có chút phản kháng như vậy.
“Ầm” một tiếng, thân thể Ô Lăng lún vào trong vách tường bằng đá. toàn bộ tưởng trong viện đều hơi rung động vài cái, cơ hồ muốn sập.
Trương Hằng cùng bị lực lượng biến thái của mình làm hoảng sợ. Nên biết rằng vừa rồi hắn chỉ vèn vẹn xuất ra một nửa tốc độ cùng lực lượng, ngay cả Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể cũng không vận dụng. Chỉ dựa vào lực lượng thân thể đơn thuần tập kích đối phương mà thôi.
Cho dù là vậy, Ô Lăng dáng thương lại gặp phải ngược đãi như thả cả người bay ra hơn mười thước, thân thể lún vào vách tường, vẫn không nhúc nhích, dường như là một pho tượng đá.
Biến Thái Công chính là Biến Thái Công, Uy lực quả thật dáng sợ. không ngờ có thể cho thân thể của Trương Hằng mạnh mẽ đến trình độ như thế. Hơn nữa. thân thể mạnh mẽ như thế cùng lại tạo nên lực phòng ngự biến thái của Trương Hằng. Thậm chí ở một trình độ nhất định có thể làm được đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, miễn dịch một ít pháp thuật bậc thấp.
Tuy nhiên, thân thể mạnh mẽ như hắn cũng không phải không có khuyết điểm, đó chính là vấn đề về năng lực khôi phục. Một khi thân thể hắn bị đả thương, như vậy tốc độ khôi phục cũng tương đối chậm một chút.
Cũng giống như sự khác biệt giữa pháp khí bình thường và linh khí. Một kiện pháp khí nếu hư hao, chữa trị khẳng định sẽ dễ dàng hơn một chút, mà linh khí vốn phẩm cấp khá cao, độ khó chữa trị lại càng lớn.
Trương Hằng sau khi đánh lén xong, liền đưa ánh mắt về trên người Ô Lăng ở đối diện, hắn cũng không cho rằng đối phương sẽ dễ dàng chết đi như vậy.
Hơn nữa, ngực của Ô Lăng cứng rắn như thép, lúc Trương Hằng dụng lên người đối phương, vai còn truyền đến một cỗ lực bắn ngược quỷ dị.
Sau thời gian chừng vài hô hấp, Ô Lăng Mới hữu khí vô lực từ trên vách tường rơi xuống, xương cốt toàn thân giống như rã rời.
- Ngươi... là người (nhân)... hay là yêu?
Ô Lăng không thể tin tưởng nhìn Trương Hằng, vẻ đầy kinh ngạc.
Trương Hằng nghe lời này thiếu chút nữa bị tức chết, tức giận nói:
- Ta đương nhiên là người, ngươi mới là “nhân yêu” (trai giả gái).
Ô Lăng đương nhiên sẽ không hiểu rõ hàm nghĩa chân chính của “nhân yêu”. gian nan từ mặt đất bò dậy:
- Không có khả năng, làm sao ngươi có thể có thân thể mạnh mẽ như vậy... Trừ khi ngươi là yêu thú.
Trương Hằng cuối cùng hiểu rõ, lối suy nghĩ của người này hoàn toàn có vấn đề, ở trong mắt hắn, thân thể mạnh mẽ liền khẳng định là yêu thú.
- Ngươi có biết thế tục giới có một loại người...
Trương Hằng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn.
- Người nào?
Ô Lăng hỏi theo bản nàng.
- Người trời sinh thần lực.
Khóe miệng Trương Hằng lộ ra một tia ý cười đùa cợt.
- Xem ra sư đệ nên tới thế tục tu hành một phen, tăng trưởng kiến thức. Những thứ của phàm nhân cũng vị tất không dáng cho người tu tiên chúng ta tham khảo.
Lúc đầu Ô Lăng còn bị lời lừa gạt của Trương Hằng làm ngây ngẩn cả người.
Bởi vì trong thế tục đích xác có một số người trời sinh thần lực. sau khi sinh lực lớn vô cùng, không cần tu tập võ nghệ cũng có thể xé sống hổ báo, thân thể mạnh mẽ biến thái.
Tuy nhiên sau đó, Ô Lăng liền Tỉnh táo lại. Người ở thế tục Cho dù có mạnh mấy đi nữa, lúc đối mặt người tu tiên cũng không sức trả đòn, nào có biến thái như Trương Hằng.
LÚC trước Yến Phi chính là cao thủ đứng đầu thế tục giới, nhưng lại trốn không thoát vận rủi bị Đường Phong trực tiếp miểu sát.
Ô Lăng vừa nghĩ đến lực lượng cùng tốc độ biến thái của Trương Hằng vừa rồi liền thấy nghĩ mà sợ. Mặc dù là tu sĩ ma đạo tu luyện thân thể hiếm thấy cũng không biến thái như hắn.
Trương Hằng cũng biết một hai câu của mình không lừa được đối phương, hắn cùng không tính có thể lừa được đối phương. Cho dù là người ở dị giới, chỉ số thông minh cùng không kém hơn người địa cầu, tuy rằng đây chỉ là một thế Giới tu tiên.
Ánh mắt nhìn vào một mảnh giáp mềm màu tím lộ ra trên ngực áo rách của Ô Lăng, trong lòng Trương Hằng chấn đọng, ngoài miệng thì mang theo vẻ hâm mộ nói:
- Thật không ngờ trong tay Ô sư đệ có một kiện linh khí phòng ngự a.
Ô Lăng cùng không phủ nhân, bảo trì khoảng cách hơn mười thước với Trương Hằng, bộ dạng thật cận thận.
Người này quả thật là yêu thú hình người a! Ô Lăng không khỏi sinh, ra sợ hãi đối với Trương Hằng.
- Nếu không phải trong tay ta có một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm, hiện tại chỉ sợ đã chết trong tay ngươi.
Sắc mặt Ô Lăng không thân thiện nhìn Trương Hằng, trong giọng nói mang theo trào phúng thản nhiên.
Ánh mắt lưu luyến không thôi của Trương Hằng rời khỏi linh khí phòng ngự của Ô Lăng, hờ hững nói:
- Nếu muốn kết minh, ta đương nhiên sẽ khảo nghiệm thực lực của minh hữu một chút. Nếu ngay cả một kích tám thành công lực của ta ngươi đều không ngăn được, còn có tư cách gì làm minh hữu của ta.
Vừa rồi Trương Hằng đột nhiên ra tay cũng là vì thử thực lực của đối phương, bởi vậy chỉ dùng năm phần lực lượng thân thể, ngay cả Luyện Hư Linh Khí cũng không sử dụng.
Nhưng không nghĩ tới một kích chỉ vẻn vẹn năm phần lực lượng cơ thể đủ để lấy mạng một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ bình thường này lại không giết được Ô Lăng.
Nếu không phải trong tay đối phương có một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm, chỉ sợ cũng đã chết trong tay Trương Hằng.
Tuy nhiên dưới tình huống đánh bậy đánh bạ này, không ngờ vạch trần được một con bài chưa lật trong tay Ô Lăng.
Giá trị của linh khí phòng ngự xa xa không phải những linh khí công kích có thể so sánh. Tài liệu luyện chế linh khí phòng ngự gấp vài lần linh khí công kích cùng cấp.
Theo Trương Hằng biết, ở toàn bộ Phong Hành Môn, dường như còn không có đệ tử Luyện Khí Kỳ nào trong tay có được linh khí phòng ngự.
Mà một đệ tử không chút danh tiếng vừa Mới tiến vào nội môn như Ô Lăng lại có được một kiện linh khí phòng ngự. Từ điểm này có thể thấy được trên người đối phương cất giấu bí mật như thế nào.
Hơn nữa, tác dụng của một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm tuyệt đối không thể coi thưởng. Cho dù trong tay tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường có được linh khí công kích cũng rất khó xúc phạm tới tu sĩ cùng cấp có Linh khí phòng ngự hộ thân.
Bởi vì một tu sĩ Luyện Khí Kỳ không chỉ không thể phát huy ra tất cả uy lực của một kiện linh khí, đồng dạng cũng rất khó hư tổn một kiện linh khí.
Mặc dù là Trương Hằng hiện giờ thân thể biến thái vô cùng, lực phòng ngự của bản thân so với linh khí phòng ngự hạ phẩm cũng có một chút chênh lệch.
Bởi vậy có thể thấy được tác dụng của linh khí phòng ngự đối với tu sĩ Luyện Khí Kỳ, ngay cả Trương Hằng cũng thấy động lòng không thôi. Tuy nhiên, nguyên nhân hắn động lòng không phải muốn chiếm hữu linh khí phòng ngự này, mà là muốn lấy thứ này để “Luyện hóa”.
Nên biết rằng, tài liệu của thứ này nhiều hơn linh khí công kích vài lấn, dùng để tu luyện Biến Thái Công, hiệu quả có thể tưởng tượng.
Nếu có thứ này, lại thêm Thiết Lĩnh Chi Mẫu còn thừa, xác suất Trương Hằng thành công tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm lại càng cao.
Sắc mặt Ô Lăng hơi dịu một chút:
- Nói như vậy, ngươi đồng ý kết minh với ta?
Trương Hằng gật đầu nói:
- Vừa rồi ngươi có thể đỡ được công kích của ta. như vậy có tư cách làm đội hữu của ta.
- Đội hữu?
Ô Lăng đối với từ ngữ này thật xa lạ.
Trên mặt Trương Hằng không khỏi rịn mồ hôi, thiếu chút nữa không té xỉu.” Đội hữu” chính là cách xung hô với người chơi cùng tổ đội khi hắn chơi giả thuyết võng đu “Tiên Đạo”.
Mà hắn vô tình coi thế Giới này thành thế giới trò chơi trong “Tiên Đạo”.
“Mịe! về sau không thể như vậy". Trong lòng Trượng Hằng âm thầm tự nhủ nơi này không phải trò chơi, một sơ sẩy nho nhỏ có khả năng khiến mình hoàn toàn mất sinh mạng.
- Đội hữu chính có ý là minh hữu...
Trương Hằng giải thích cho Ô Lăng.
Ô Lăng gật đầu ói:
- Tốt lắm, hiện tại chúng ta là minh hữu... ồ không, là đội hữu.
Trương Hằng cố nén ý cười trong lòng, nói với Ô Lăng:
- Nếu chúng ta đã là đội hữu, như vậy có một số việc nhất định phải công khai.
- Ngươi có vấn đề gì?
Ô Lăng có chút cảnh giác nhìn Trương Hằng.
- Tốt lắm, ta hỏi ngươi một vấn đề. Ngươi cùng Âu Dương lão tổ kia có quan hệ gì?
Trương Hằng đầu tiên đưa ra một nghi vấn trọng yếu nhất.
Sở dĩ hắn kết minh cùng Ô Lăng cùng là bởi vì tăng thêm vài phần biến số trong đối kháng ngày sau với Âu Dương Thiên Đức.
Tuy rằng về sau hắn có thể luyện thành Hư Không Hỏa Diễm, cũng không quá e ngại đối với Phệ Hồn Cổ trong cơ thể như vậy.
Nhưng là ai biết Âu Dương lão tổ có thi triển pháp thuật đấu hiệu gì đó trên thân mình hay không. Hơn nữa Phệ Hôn Cổ này là linh vật Âu Dương lão tổ nuôi dưỡng, một khi Phệ Hồn Cổ chết đi, Âu Dương lão tổ có Linh hồn tương liên với Phệ Hồn cổ nhất định sẽ sinh ra cảm ứng.
Cho nên, tuy rằng Trương Hằng có thể tiêu diệt Phệ Hồn cổ trong cơ thể, cũng không đại biểu hắn có thể thành công chạy thoát khỏi sự theo dõi của Ẩu Dương Thiên Đức. Thần thông của một tu sĩ Kết Đan Kỳ tuyệt đối không thể coi thưởng.
Ô Lăng vừa nghe tới tên Âu Dương Thiên Đức trong mắt chợt lóe lệ quang, không khí lập tức ngưng đọng, nhưng rất nhanh liền khôi phục nguyên trạng, gằn từng tiếng:
- Sinh thời thề diệt người này.
Trương Hằng mặt mày tỉnh bơ hỏi:
- Vậy tốt, ta không còn nghi vấn nữa.
Ánh mắt Ô Lăng dừng trên người Trương Hằng một chút, thấp giọng hỏi:
- Ta cũng có một vấn đề muốn hỏi ngươi... Ngươi có biết bí mật chân chính trong động phủ kia hay không?... Ta chỉ chính là Nguyên chủ nhân của động phủ.
Trong lòng Trương Hằng chấn động, xem ra Ô Lăng cùng biết bí mật của động phủ này.
- Đánh khắp thiên hạ không địch thủ.
Thanh âm khẽ không thể nghe của Trương Hằng lọt vào trong tai Ô Lăng.
Trong mắt Ô Lăng không có bất kỳ vẻ kinh ngạc, nói tiếp:
- Vậy được, nếu ngươi đã biết bí mật này, như vậy sau khi chúng ta đến động phũ thì cùng nhau hành động.
Trương Hằng gật đầu. lại hơi khó hiểu hỏi:
- Vì sao ngươi cứ phái tìm ta hợp tác chứ?
Ô Lăng do dự một hồi liền nói:
- Ta cùng không gạt ngươi. Bí mật trong đại điện thần bí kia. Âu Dương lão tổ biết một bộ phận, ta cũng biết một bộ phận. Tại đây ta cũng không tiện nhiều lời. đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Trong lòng Trương Hằng âm thầm cười lạnh, đối với bí mật của đại điện thần bí này, Âu Dương lão tổ quả nhiên có chút giấu điếm hắn, phỏng chừng phải chờ tới trước khi tiến vào động phủ Mới để lộ cho hắn.