Nói thật nhé, ta thực sự rất muốn theo Hoan ca đi gặp cô gái tên gọi Dương Vi kia.
Không biết tại sao, nàng tựa hồ rất hấp dẫn ta, không chỉ vì sự xinh đẹp quyến rũ của nàng, mà là trên người nàng dường như có điểm gì đó rất đặc biệt, làm cho ta có cảm giác chỉ muốn đến gần nàng để ngắm nhìn. Đôi mắt tuyệt đẹp của nàng pha chút giảo hoạt thông tuệ, trong sự lãnh đạm vẫn tràn ngập nét tiếu ý tự tin ……, đương nhiên còn cả vì khuôn mặt xinh đẹp như hoa như mộng của nàng nữa chứ.
Ta đã từng thấy rất nhiều đàn bà xinh đẹp, nhưng người con gái xinh đẹp như nàng thì quả thật là hiếm thấy.
Nhưng Hoan ca không có ý muốn đi.
Hắn chỉ cười cười với ta, sau đó phất phất tay, gọi Liễu Kim Hà vào đưa ta đi ra ngoài.
“Đêm nay ngươi có thể nghỉ ngơi một chút, ngày mai ta đưa ngươi tới một chỗ này."
Hoan ca không nói thêm gì với ta nữa, có lẽ, hắn cảm thấy đêm nay đã nói với ta nhiều rồi, bây giờ hẳn là muốn cho ta thêm thời gian để tiêu hóa thật tốt cho hết những gì hắn nói.
Khi ta đi ra sòng bạc, cũng không gặp lại Dương Vi. Nàng đại khái chắc là ở một trong các phòng VIP sang trọng nhất.
Sau này ta mới biết buổi tối hôm đó Dương Vi đầu tiên đã thắng được một ngàn vạn ở một phòng VIP sang nhất của Casino, nhưng sau đó lại cố tình thua hết cả. Nàng phù phép như vậy, đại khái chỉ muốn biểu đạt cho Hoan ca thấy một chút bất mãn của nàng thôi.
Ở Casino này cũng luôn luôn có cao thủ tiềm phục với kỹ thuật đánh bạc rất cao siêu, nhưng Hoan ca lại không để những người đó ra mặt. Còn hai tùy tùng do Dương Vi mang đến đều là hảo thủ của Las Vegas.
Nhưng việc này hãy nói sau, Kim Hà đưa ta đi vào một thang máy chuyên dụng, sau đó xuống tầng thứ tám, dẫn ta đi đến một căn phòng.
“Đi thẳng vào đi, nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai ta sẽ đến đưa ngươi ra ngoài!" Ngữ khí Kim Hà vẫn cứ đều đều không cao không thấp, không nhanh không chậm, sau khi đẩy cửa phòng để ta tự đi vào, rồi hắn bỏ đi.
Đây là một căn phòng rất sang trọng, ta vừa bước vào, dưới chân liền cảm thấy sự mềm mại của thảm dày, bước chân trên đó phi thường thoải mái, ta nghĩ cho dù có ngã xuống đó, chỉ sợ cũng chẳng hề có cảm giác đau. Bên ngoài là một phòng khách rất rộng, sofa bằng da thật, tạo hình rất thanh nhã, trên vách tường có TV tinh thể lỏng, khi ta đi vào phòng, ngọn đèn đứng bằng thủy tinh từ từ sáng dần lên, ánh sáng cũng tăng dần, rất nhu hòa. Mà ta biết chắc chắn vừa rồi mình không hề ấn bất kỳ nút nào cả, đại khái là có thiết bị cảm ứng ở đâu đó.
Đồ đạc trong phòng khách được bố trí rất đẹp, tông màu trong phòng cực kỳ hài hòa, có một tông nền như màu rượu sâm banh, khách sảnh còn có một bar rượu nhỏ. Ta đến gần nhìn, bên trong có một loạt những chai rượu Tây, tầng phía dưới còn có đủ loại những ly rượu pha lê tuyệt đẹp.
Ta hít một hơi thật sâu, cho dù ta chưa hề tới những nơi như thế này bao giờ, nhưng cũng có thể thấy được cấp bậc của căn phòng này!
Bar rượu được thiết kế theo kiểu một mini-Bar gia dụng, ta lục lọi một chút rồi tìm ra một dụng cụ pha rượu nho nhỏ, tự rót cho mình một ly whisky, rồi tìm một khay đá trong cái tủ lạnh nhỏ phía dưới, lấy ra hai viên đá bỏ vào ly, sau đó nhấm nháp ly rượu.
Hơi rượu nóng bỏng theo thực quản của ta chảy vào tới tận dạ dày, luồng nhiệt lưu đó như thiêu đốt từ ngực xuống bụng ta, có cảm giác rất thoải mái, ta không khỏi thở ra một hơi vô cùng sảng khoái.
Đầu óc ta hơi choáng váng, rồi lại có chút mơ hồ…… rồi nôn nóng nghĩ về việc diễn sắp ra ngày mai.
Hoan ca rốt cuộc chuẩn bị làm một đại kế hoạch gì thế? Hắn rốt cuộc muốn ta làm cái gì nhỉ?
Đương nhiên, cái làm cho ta tâm tình kích động hơn cả là những tao ngộ ta đã gặp phải trong đêm nay.
Biết bao nhiêu là tiền mà kể cho xiết!
Nhớ tới số tiền đó, trong khi ta ngồi ở đây uống rượu, sòng bạc trên lầu vẫn đang không ngừng vơ vét tiền bạc, lời lãi biết bao nhiêu!
Hàng đống Phỉnh đánh bạc, hàng bó đôla, bị những người đó tùy ý ném ra ngoài ……
Thật sự là hủ bại xa xỉ a!
Nhưng ta phải công nhận rằng, khi ta cầm lấy những thẻ Phỉnh đánh bạc này, cho dù trên mặt ta làm bộ lạnh lùng vô cảm, nhưng trong lòng ta lại đang rộn lên!
Nhìn một vạn đôla trong tay ném ra chỉ trong vòng có hơn một giờ, ta cũng không biết trong lòng mình nghĩ thế nào nữa!
Dù sao đó cũng là một vạn đô la Mỹ đó! Thu nhập của đại đa số những người thường trong vòng một năm cũng không thể nào có được số đó!
Có lẽ mãi cho tới hôm nay, ta mới phát hiện nguyên là thế giới mà mình sống thuần khiết biết bao nhiêu!
Không phải sao? Ta làm việc trong một Nightclub cao cấp, đêm nay ta mới hiểu được, cái Hộp đêm cao cấp đó, cũng chỉ là cao cấp với người thường mà thôi!
Cao cấp sang trọng như thế nào? Một tối chỉ xài hết mấy ngàn mà thôi. Các tiểu thư ở đó rất cao cấp đắt giá sao? Chỉ cần ngươi đưa ra vài ngàn, tùy thời có người sẵn sàng thoát y sạch sẽ!
Còn ở nơi này thì sao? Ta thậm chí thấy có những khách đánh bạc tiện tay lượm vài tấm Phỉnh trị giá hàng ngàn đôla vừa thắng được ném cho mấy mỹ nữ bên cạnh mà cũng chẳng nháy mắt lấy một cái!
Đáng sợ hơn nữa là …… như gặp quỷ, ta thậm chí không cẩn thận thấy một nữ lang xinh đẹp đi theo một khách nhân tới sòng bạc, trên người nàng mặc bộ đồ dạ phục tuyệt đẹp, giá tiền chắc không thể tưởng tượng được!
Đồ Versace!
Thu nhập nửa năm của ta, chỉ sợ cũng không mua nổi bộ váy trên người nàng!
Còn cái đồng hồ trên tay nàng, là "Longin", giá trị chắc phải mấy vạn! Ta từng thấy có vài tiểu thư ở Nightblub cuat ta cũng đã từng đeo. Đương nhiên, tiểu thư đó chỉ đeo loại đồng hồ hàng nhái giá vài trăm đồng.
Còn những khách nhân này, họ tùy ý mua những cọc Phỉnh trị giá hàng ngàn vạn, vẻ mặt vẫn rất hờ hững, bên người ôm mỹ nữ mà người bình thường chỉ sợ cả năm cũng chẳng nhìn thấy, trong tay bưng một ly rượu Tây giá trị tới mức người bình thường cũng sống được cả tuần ……!
Đây chính là xã hội thượng lưu sao?
Ta lại hớp một ngụm rượu nữa.
Phải nói rằng trong lòng ta tràn ngập những ý niệm mâu thuẫn. Một phần ta vẫn còn cảm thấy chấn động vì những gì mình thấy đêm nay, mặt khác …… ta cũng hơi chờ mong, mong chờ ngày mai đến!
Không thể không thừa nhận, đêm nay trong khi vung tiền tiêu xài, trong lòng ta ngoại trừ đang rất băn khoăn, nhưng cũng có vài phần …… dường như rất sướng khoái!
Uống hai chén rượu, đâu ta lại bắt đầu hơi đau rồi. Ấn ấn nhè nhẹ vào huyệt Thái Dương, ta nhớ tới thằng bạn Đầu Gỗ có nhắc nhở mấy ngày nay ta không nên uống rượu.
Ta ngước lên, nhìn quầy rượu thủy tinh đang phản chiếu bóng hình của mình, thấy lúc mờ lúc tỏ.
Vốn lúc trước khi bị thương, để xử lý vết thương, bệnh viện đã cạo hết cả tóc trên đầu ta, khi tóc đã mọc lại, đơn giản sau đó tìm một tiệm hớt tóc cắt húi cua. Bây giờ mặc dù nhìn qua thì trông xấu xí, nhưng cũng không quá tệ.
Trong gương hiện lên khuôn mặt ta, hơi đỏ lên, trong ánh mắt lóe lên vài tia sáng ……!
Đó là ta sao?
Ta nhìn vào tấm gương cười cười, miệng mồm nhăn nhó. Nhớ tới câu nói kia của Hoan ca:
“Này mịa kiếp, ngươi đã bước chân vào đây, vào cái vòng tròn luẩn quẩn này, rốt cuộc sẽ không thoát ra được nữa đâu!"
Nhưng, cái làm cho ta còn chấn động hơn là câu khác của Hoan ca: "Vào đó rồi, ngươi có thể tìm được tài phú, tiền bạc, địa vị,... những gì mà ngươi không thể tưởng tượng ra nổi! Tất cả những gì mà một người thường mơ tưởng thì ngươi đều có thể tìm được trong tầm tay!"
Ta thừa nhận ta đã động tâm.
Ta thật sự đã rúng động!
Ta, Trần Dương cũng chỉ là một thanh niên, cũng phải có dã tâm như ai! Cũng hy vọng có thể có một ngày vươn lên!
Lắc đầu, ta lại cầm ly rượu ngồi xuống, ngồi ngay trên mặt thảm mềm mại.
Lúc này, ta đột nhiên nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ nhè nhẹ mở ra ……
Một bóng người mềm mại từ trong cửa ló ra nửa thân hình, dựa vào ánh sáng nhè nhẹ ở phòng ngoài, ta thấy khuôn mặt kiều mỵ tuyệt đẹp đang nhìn ta, đôi mắt hơi ngái ngủ, quần áo lấp lửng, lộ ra bờ vai tròn lẳn trắng như tuyết, rồi một bộ ngực vun lên làm cho lòng người rộn ràng……!
Xin quý Độc giả đọc xong nhớ bấm Thanks, để động viên chúng tôi sớm đưa những chương truyện tuyệt hay này tới tay quý vị!
Xin chân thành cám ơn!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của binh-hoi
Một bóng người mềm mại từ trong cửa ló ra nửa thân hình, dựa vào ánh sáng nhè nhẹ ở phòng ngoài, ta thấy khuôn mặt kiều mỵ tuyệt đẹp đang nhìn ta, đôi mắt hơi ngái ngủ, quần áo xộc xệch, lộ ra bờ vai tròn lẳn trắng như tuyết, rồi một bộ ngực vun lên làm cho lòng người rộn ràng……
Ta khẽ run người, không đợi ta có phản ứng, thân ảnh đó lại như rất giật mình, phát ra một tiếng kêu kinh hãi, sau đó rụt trở về.
- Ủa?
Nhưng sau đó, cửa lại mở ra. Lần này thân ảnh đó rón rén đi ra, nàng tựa hồ có đôi chút do dự, đồng thời hơi đề phòng sợ hãi ta.
Lúc này ta đã nhìn rõ ràng. Nguyên đây là một trong hai thiếu nữ song sinh buổi tối đã phục vụ cho Hoan ca tắm rửa.
Nàng tựa hồ vừa mới tỉnh ngủ, mái tóc dài xõa ra, hơi rối, trên mặt mang theo vài vệt đỏ ửng, lại hơi buồn ngủ, toàn thân chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng như tuyết, dưới ngọn đèn mông lung, dưới chiếc áo sơ mi của nàng tựa hồ chỉ có bộ nội y. Dưới chiếc áo sơ mi, lộ ra cặp chân thon dài mềm mại, dưới ngọn đèn, chỉ thấy nhẵn nhụi quang khiết, làm ta choáng váng cả người.
Cô gái tựa hồ hơi ngượng, đến gần vài bước, rồi dừng lại, ngập ngừng không biết muốn đi tới hay không, một cặp chân thon dài cứ như vậy hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt ta, hai chân nàng rất thon thả, rất thẳng, hai bàn chân trần nhỏ nhắn đang đứng trên thảm, ta thậm chí còn cảm thấy nàng dường như đang run lên.
Ta hiểu ngay, nàng là do Hoan ca an bài chờ ta ở đây.
Nghĩ vậy, ta đột nhiên nở nụ cười, sau đó nhìn cô gái này, chúng ta cứ nhìn nhau như vậy vài giây, sau đó ta mở miệng nói: " Là ngươi …… ngươi là tỷ tỷ hay là muội muội?"
Cô gái đột nhiên tỉnh táo, tựa hồ nhớ tới mục đích mình tới nơi này, trên mặt lộ ra vẻ khẩn trương, cắn môi, vô cùng cẩn thận đi đến bên người ta, đưa tay tựa hồ như muốn kéo ta lên.
Ta vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, bàn tay hơi lạnh, nhưng rất mềm, ta rất thích. Sau đó ta dùng sức lôi mạnh. Cô gái kêu lên một tiếng, rồi ngã vào lòng ta. Ta ghé lại gần, hít nhẹ vào cái cổ nhỏ nhắn đang run lên của nàng.
Rất thơm!
“Ngươi không nói sao? Ngươi là tỷ tỷ hay là muội muội?" Ta cười cười, tận lực làm cho vẻ mặt mình có vẻ ôn hòamột chút.
“Tỷ tỷ ……" Ta rốt cục nghe thấy thanh âm nàng. Không khác với dự liệu, cũng nhu nhược như thỏ, thanh âm hơi sắc, nhưng rất dễ nghe.
Ta cảm thấy hơi kỳ quái, ta thấy sự bối rối trong mắt nàng không phải là ngụy trang, đúng là hơi sợ ta. Lúc này thân thể chúng ta dán sát vào nhau, ta nắm chặt cổ tay nàng, có thể cảm nhận được mạch nàng đập rất nhanh.
Ta biết nàng ở đây làm gì, nói trắng ra, nàng đến để "hầu hạ" ta. Nói vậy đây chính là nghề nghiệp chức trách của nàng.
Có vài tiểu thư chuyên nghiệp, cũng cố ý giả vờ thanh cao tinh khiết, hoặc làm bộ dáng như nai ngây thơ, dùng điều đó làm mồi câu dẫn khách nhân. Nhưng ta có thể thấy, vẻ mặt nàng không hề giả tạo, hoàn toàn là thật cả.
“Ngươi đang sợ hãi?" Ta cảm thấy kỳ lạ.
Cô gái gật gật đầu, nhưng rồi lập tức sắc mặt hơi trắng bệch ra, lại vội vàng lắc lắc đầu.
“Rốt cuộc là sợ hay không sợ?" Ta càng tò mò hơn.
Lần này cô gái không hề dám cử động cái đầu, chỉ dùng ánh mắt nhìn ta cầu khẩn, đến cả mắt cũng không dám chớp lấy một cái.
Ta cảm thấy hơi buồn cười. Nhìn cô thiếu nữ kinh hoảng này, trong lòng ta đột nhiên sinh ra chút tà niệm, từ từ thò một tay ra, vô cùng tự nhiên luồn vào áo sơ mi của cô gái.
Da thịt thiếu nữ mềm mại như tơ, nõn nà mịn màng không hề gây trở ngại gì, tay ta cứ theo cái eo mềm mại của nàng chậm rãi vuốt ve, sau đó tiến dần lên bộ ngực như núi lửa của nàng ……
Cô gái "Ừm!" một tiếng, thân thể đột nhiên cứng lại, rồi lập tức lại mềm ra, nhìn vào mắt ta, đột nhiên trong ánh mắt có vài phần cổ quái.
Giống như muốn lấy mạng người ta, nàng liếc mắt nhìn ta sâu kín, sau đó từ từ nhắm mắt lại ……
Thật lâu sau, chắc đại khái phát hiện ta chưa có hành động gì, thiếu nữ đó từ từ mở rèm mi, kinh ngạc nhìn ta, lại thấy ánh mắt của ta mang theo vẻ đùa giỡn đang nhìn chằm chằm vào nàng, nàng giật mình lập tức nhắm mắt lại, sau đó lại một lần nữa từ từ mở ra.
“Tốt lắm, thôi không đùa nữa, ngươi rất sợ ta, có phải không?" Ta cười cười, giúp nàng đứng lên, sau đó thò tay vào cặp mông tròn lẳn của thiếu nữ vỗ nhè nhẹ, cười nói: " Ta mặc kệ ai phái ngươi tới đây, bây giờ ta cảm thấy mệt chết đi được, muốn tắm một cái, tạm thời không muốn làm việc gì nữa...! Ngươi sợ ta như vậy làm gì?"
Lần này thiếu nữ tựa hồ biết khôn rồi, không dám gật đầu hoặc lắc đầu nữa.
“Giúp ta mở nước hồ tắm đi!" Ta thở dài, đột nhiên cảm thấy không có hứng thú gì nữa.
Thiếu nữ sửng sốt một chút, ta nhíu mày nói: "Làm sao vậy? Ngươi không đến nỗi cả việc mở nước tắm cũng không làm được chứ?"
Cô gái lúc này mới vội vàng lách ra khỏi lòng ta, đi ra ngoài, như một làn khói chạy vào trong phòng vệ sinh. Nhưng ta nhận thấy, ánh mắt nàng tựa hồ có vài phần sợ hãi liếc nhìn qua phòng ngủ, sau đó bất lực lắc mình chạy vào phòng vệ sinh.
Trong lòng ta máy động, lặng lẽ đi vào phòng ngủ, mở cửa phòng ……
Phòng ngủ rất lớn, phải tới chừng gần trăm mét vuông, phòng ngủ lớn như vậy, từ trước tới giờ ta chưa bao giờ được sử dụng cả.
Vật đầu tiên lọt vào mắt ta là một cái giường thật lớn! Lớn lắm! Xem ra, cái giường lớn, ít nhất có thể cho bốn năm người cũng nằm thoải mái!
Cái giường lớn như vậy, không nghi ngờ gì, chắc chắn rất thích hợp để làm một chỗ bến bờ hoan lạc...
Nhưng cái làm cho ta động tâm lại là hiện giờ đang có một người đang nằm ở trên giường!
Quần áo tóc tai rối bời tán loạn, chỉ thấy hơn nửa khuôn mặt trắng như tuyết của một thiếu nữ cũng mặc một cái áo sơ mi trắng như tuyết đang nằm ngang trên giường, trên người nàng khoác một cái chăn mỏng mềm mại, nhưng một góc chăn lại hơi hé lên, cặp đùi ngọc của thiếu nữ hoàn toàn lộ ra bên ngoài, một chân co lên, hình thành một dáng vẻ làm cho ta đột nhiên cổ họng khô khốc, hít thở dồn dập ……
Nàng đang ngủ rất ngon, nhịp thở nhịp nhàng, một bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy một mép chăn, khuôn mặt giống như có vẻ hơi ưu tư, tựa hồ gặp phải trong mộng một cái gì đó không vui.
Ta chậm rãi đi đến bên giường, nhè nhẹ ngồi xuống, cẩn thận quan sát nàng vài giây, xác định đây là một chị em song sinh khác, trên mặt khẽ cười.
Tư thế ngủ của nàng rất dụ hoặc mê người, chiếc áo hơi cuộn lên, thậm chí đến cả cái nội y mỏng manh màu trắng phía dưới cũng hơi lộ ra, hơi thở của thiếu nữ rất thơm, ngón tay ta nhịn không được sờ vào đôi chân của nàng, sau đó nhè nhẹ kéo dần lên……
Ta thấy, phàm là ngón tay ta sờ đến chỗ nào, da thịt bị kích thích đã tạo thành một khoảng ửng đỏ rất nhỏ, thiếu nữ đang ngủ, tựa hồ ý thức được gì đó, bỗng nhúc nhích hai chân, sau đó thân thể đột nhiên lăn qua dựa vào ta một chút, hai tay như vô thức ôm lấy đùi ta, mũi phát ra một tiếng hừ hừ êm dịu, rồi tiếp tục chìm vào cơn mơ ngọt ngào...
Ta tận tình vuốt ve chăm sóc đôi chân thon dài của nàng, sau đó ngón tay tiếp tục mò lên trên, áp vào đùi trong của nàng, lúc này mới dừng lại ở đó.
Nội y của nàng màu trắng, bằng vải cotton, kiểu cũ, nhưng với một thiếu nữ tuổi này thì ngược lại có một loại mị lực kỳ diệu, nhất là lộ ra cái rốn màu hồng xin xắn dưới tiểu phúc, thêm nữa …… thêm nữa …… nội y của nàng hơi bị kéo lên lộ ra một chút, dưới nội y ẩn hiện một thiên đường mờ ảo ……
Ta cảm giác thấy tim mình đập càng thêm dồn dập hơn!
Tay ta nhịn không được lần theo bờ nội y nhè nhẹ tiến vào bên trong một chút, đột nhiên, thân thể thiếu nữ bỗng nhiên run lên, cặp mắt đột nhiên mở ra, hoảng sợ tròn mắt nhìn ta, một tay nàng bịt miệng, tựa hồ dùng hết sức ép mình không được kêu lên thành tiếng.
Ta rút tay về, nhìn nàng, trên mặt lộ ra nụ cười xấu hổ.
“Ngươi ……?" Cô gái bặm môi, chớp chớp mắt, mặt đỏ ửng, sau đó vẻ sợ hãi trong mắt từ từ biến mất, cuối cùng dùng một giọng rất lí nhí mở miệng nói: "Tiên sinh …… Ngài trở lại rồi a?"
Nhìn vẻ kinh hoảng trong mắt nàng, kết hợp với ngọc thể đang nằm với một bộ dáng mê người, ta cảm thấy một cỗ có tên là "Dục vọng" gì đó như điên dại cuồng nhiệt xông lên! Một ngọn lửa nóng bỏng dưới tiểu phúc bỗng bốc cháy bùng bùng!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của binh-hoi
Một cỗ dục hỏa cuồn cuộn lan tỏa khắp toàn thân ta, điên cuồng dồn về phần dưới hạ thân ta...!
Thiếu nữ trước mặt giống như một món ăn ngon lành mà ta cực kỳ khoái khẩu! Cộng thêm thân phận của nàng, nhiệm vụ mà Hoan ca đã sắp xếp cho các nàng, làm cho trong lòng ta không hề cố kỵ nữa!
Ta không khách khí đưa tay kéo nàng vào trong lòng mình, sau đó một tay luồn vào phía sau, dùng sức bóp mạnh vào đồn bộ của thiếu nữ, xoa xoa nắn nắn, cảm thụ da thịt đàn hồi của nàng, sau đó vô cùng cẩn thận rà xuống giữa hai đùi nàng từ từ tiếp tục hành trình khám phá...
Cô gái cơ hồ phát ra một tiếng rên rỉ, ánh mắt nhìn ta có vẻ cầu khẩn, dường như có chút u oán, trách móc, giận hờn... nhưng tất cả những thứ này lại trở thành động lực kích thích dục vọng của ta! Ta dùng sức vật nàng nằm xuống giường, sau đó chồm lên giường, đè lên người nàng, đầu tiên là lột phắt bộ đồ ngủ trên người nàng, sau đó thò tay ra phía sau nàng sờ nhè nhẹ, rồi mở nút áo ngực...
Tất cả tao ngộ đêm nay, lúc này như những ảo ảnh hiện ra trong đầu ta, trong lòng ta giống như có một áp lực đè nặng cả buổi tối, lúc này rốt cục không cần kiêng kỵ nữa đã sôi sục bộc phát trào dâng!
Cái thứ đó, tên là dục vọng!
Không chỉ ham muốn của ta lúc này tập trung vào thiếu nữ bên dưới, không chỉ là dục vọng thuần túy, giống như một cái gì đó khác hơn……
Khác hẳn!
Ta như một người bị bỏ đói lang thang, như mơ ước được ăn cái gì đó, có lẽ không chỉ phải là sắc đẹp đầy quyến rũ trước mắt …… còn có cái gì khác cơ ……
Hoàn toàn khác!
Thiếu nữ dưới người ta càng lúc càng vặn vẹo giãy giụa nhiều hơn, ta cảm giác được ngón tay đụng vào một chỗ rất mềm mại, ta biết, trận địa cuối cùng của thiếu nữ đã bị ta công hãm rồi! Ta thở hổn hển, thiếu nữ dưới người ta phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể đột nhiên ngừng lại không cựa quậy nữa, thậm chí khi ta cố gắng kéo nội y màu trắng của nàng xuống, lại khẽ nâng người lên phối hợp với ta nữa ……
Ta dùng hết sức ôm chặt lấy nàng, tựa hồ từng phân từng tấc trên thân thể nàng tất cả đều hấp dẫn, ta xiết chặt cơ thể nàng, giống như muốn ép cho thân thể nàng và mình tan chảy, hòa nhập vào nhau! Thiếu nữ tựa hồ không thể chịu nổi sự thô bạo của ta, thở dồn dập, miệng phát ra những tiếng rên vô thức rất đau khổ, đôi mày cau lại, ánh mắt mê ly. Ta đã cảm thấy có cái gì đó trong người mình bắt buộc phải bùng nổ! Cởi phắt quần áo mình, một tay nâng cặp chân thon dài của nàng lên, đem thân thể nàng ép lại thành một hình dáng rất vi diệu, sau đó dùng sức ép xuống ……
Trong nháy mắt khi ta đi vào, nàng đột nhiên mở to mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đau đớn, khuôn mặt kiều mỵ như đóa hoa tràn đầy thống khổ, nỗi đau khiến mồ hôi chảy đầy trán nàng...
Nàng đột nhiên ôm chặt lấy ta, nàng dùng lực mạnh đến nỗi cả người ta trong lúc nhất thời bị nàng ôm chặt cứng, không thể động đậy chút nào. Sau đó, nàng thở gấp, như đang rất đau đớn, thanh âm run rẩy...
Sau đó, bên tai ta vang lên thanh âm cầu khẩn của nàng:
"Cầu .. van cầu ngươi … sau khi làm ta xong … buông tha … tỷ tỷ của ta được không?"
Trong thanh âm nàng mang theo nỗi thống khổ vô hạn. Lời cầu khẩn thiết tha, hình dáng như một con mèo đáng thương, lại như một con cá đang giãy giụa trên thớt. Ta nhịn không được ngước mắt nhìn nàng, nhìn khuôn mặt đau đớn đến méo xệch của nàng, một đôi mắt to ngập tràn nước chảy. Ta không biết nước mắt đó là vì cái gì, là vì nhục nhã ư? Hay vì nỗi đau đớn trên thể xác?
Ta chỉ cảm giác được mình bị ép rất chặt, ta thậm chí hoàn toàn không thể động đậy, chỉ động một chút, là đã làm nàng phía dưới đau đến nước mắt chảy ròng ròng ……!
Làm sao lại như vậy?
Ta đột nhiên gỡ nàng ra, chuyển thân rời khỏi thân thể nàng, ngắm nhìn đánh giá cô gái này. Vẻ đau đớn trên mặt nàng tuyệt đối không phải là ngụy trang giả tạo…… Ta đột nhiên phát hiện, từ nơi thâm sau huyền bí của nàng thấy một dòng nước hồng chảy ra, tất nhiên cũng hiểu được vẻ đau đớn trên mặt của cô gái này là vì cái gì!
“Van ngươi, van xin ngươi buông tha tỷ tỷ của ta ……! Ta, ta sẽ làm ngươi vừa lòng mà …… ta nhất định sẽ làm ……!" Nói xong, đôi tay nhỏ bé vô lực chồm tới, đôi tay ngọc ngà tựa hồ muốn một lần nữa ôm ta, nhưng ta lại đột nhiên lui ra phía sau.
Nếu nói trong lòng cái loại dục vọng phức tạp kỳ diệu kích phát sự cuồng loạn trong ta, thì những giọt nước mắt cầu khẩn của thiếu nữ trước mắt lại làm cho trái tim nghiêm túc của ta tách nàng ra.
Lúc này, ta đột nhiên nghe thấy một tiếng la lên……
Quay đầu nhìn lại, ở cửa phòng ngủ, một thiếu nữ song sinh khác trợn mắt há mồm đang đứng, nhìn ta và muội muội nàng cả người trần truồng đang ở với nhau, nhìn thiếu nữ trên giường đang khóc, sắc mặt nàng ta đột nhiên trắng bệch, sau đó ngã ngồi trên mặt đất.
Quần áo nàng hơi ướt, hiển nhiên là vừa giúp ta cọ rửa phòng tắm, chỉ có ánh mắt là mang theo vẻ bi thương tột cùng.
Trong lòng ta đột nhiên có ý nghĩ hốt hoảng, ta ngồi dậy, cầm lấy quần mình mặc vào, sau đó ngẫm nghĩ một lát, kéo qua tấm chăn phủ lấy thiếu nữ trên giường, lúc này mới hít một hơi thật sâu: " Chuyện gì thế này?"
Ta cũng hơi chút mơ hồ.
Từ cách tắm rửa đêm nay, biểu hiện của các nàng xem ra hẳn là rất "Chuyên nghiệp", nhưng bây giờ đánh giá lại thì tựa hồ rất "Nghiệp dư".
“Thôi, đừng khóc nữa!" Ta thở dài, sau đó kéo cô gái ngồi ở cửa lên, để nàng ngồi bên người ta, tận lực dùng ngữ khí bình thản nói: " Ta hỏi các ngươi, các ngươi bị ép buộc phải tới phòng ta phải không?"
Lắc đầu!
May quá, ta thở phào nhẹ nhõm …… nếu không ta chẳng phải là thành cưỡng gian sao?!
“Vậy là do ngươi không muốn theo ta, đúng không?"
Ta không biết là việc ngoài ý muốn. Ta gặp được rất nhiều loại sự tình này rồi.
Lần đầu tiên trong cuộc đời người con gái, cho dù là "tiểu thư" đã bị bán, cũng có quyền lựa chọn khách nhân trên giường. Ta thấy ở những Nightclub, có những người khách mặc kệ đưa ra bao nhiêu tiền, nhưng tiểu thư không thấy tên khách đó vừa mắt, thà rằng kiếm ít tiền hơn cũng không chịu bồi tiếp khách nhân đó.
Với lần đầu tiên này, chuyện dâng hiến tiết trinh này... không phải đã nói rõ phải có lựa chọn của hai bên sao? Do đó, khách hàng và tiểu thư, cũng không có ngoại lệ?
Hai cô gái nghe thấy câu hỏi của ta, sững người, không gật đầu cũng không lắc đầu. Nhưng ta không còn tâm tư nào mà dây dưa tới vấn đề này nữa, lạnh lùng nhìn cô muội muội trên giường liếc mắt: "Vừa rồi …… ngươi là lần đầu tiên?"
Cô gái không nói chuyện, nhưng từ trong ánh mắt thê lương nàng, ta đã có đáp án.
“Tốt lắm, ta từ trước tới giờ không thích miễn cưỡng đàn bà, cũng không phải cái loại háo sắc không cần nhân mạng. Việc lúc nãy, mọi thứ không được như ý muốn! Ta không bắt các ngươi bồi tiếp nữa, các ngươi có thể ra ngoài ...!"
Vừa nói xong những lời này, hai cô gái đồng thời bị dọa đến nỗi mặt mũi trắng bệch, đến khóc cũng không dám khóc. Cả hai thân ngọc nhỏ bé khẽ run lên. Ta thấy biểu hiện đó, biết các nàng khẳng định không dám ra ngoài, quá nửa là có người dặn dò, hoặc là quy củ nghiêm khắc ở nơi này, nửa đêm từ phòng ta đi ra ngoài chỉ sợ sẽ bị phạt gì đó.
Công bằng mà nói, ta cảm thấy việc này cũng rất khó chịu. Hai thiếu nữ mới lớn này đích xác là mát rượi, mềm mại mê người, thanh khiết thuần hậu động lòng người, hơn nữa không ngờ lại là cặp song sinh cực phẩm, cộng thêm như là một cặp phượng bé nhỏ! Món hàng như vậy, mặc kệ các nàng vì nguyên nhân gì mà làm việc này, tuyệt đối phải có giá rất cao! Đi ra bên ngoài, cho dù hét giá sáu số 0, cũng tuyệt đối có hàng đống ông chủ lớn sẽ bỏ tiền ra ngay! Không thể tưởng được Hoan ca lại đưa các nàng cho ta!
“Tốt lắm, các ngươi đừng hoảng sợ nữa!" Ta cầm lấy áo khoác mặc vào người, chỉ vào hai nha đầu: " Các ngươi không cần đi ra, cứ ở đây đợi. Ta tự mình đi ra ngoài một chút!"
Mặc kệ tất cả, bỏ lại cả hai tiểu nha đầu, ta đi ra ngoài cửa phòng.
Ta không muốn hỏi các nàng tại sao mà khóc, tại sao lại xảy ra việc trước mắt, lại có biểu hiện không chuyên nghiệp như vậy. Sự tình rất rõ ràng, hai thiếu nữ này quá nhỏ, có lẽ trong lòng còn chưa được chuẩn bị trước, có lẽ nội tâm ngượng ngùng, hoặc đơn giản chỉ là không thích ta, không muốn bị ta sàm sỡ chiếm đoạt cái quý giá đầu đời……
Tóm lại lý do thì có thể có rất nhiều, nhưng những lý do này và Trần Dương ta chẳng có quan hệ gì lớn.
Ta đi ra ngoài, hướng về cái thang máy gần nhất vào thẳng bên trong, ta đột nhiên nhớ tới một việc quan trọng!
Mịa, ta vừa rồi làm việc đó trên giường với tiểu nữ kia một chút, dường như hẳn là đã "đi vào" rồi, như vậy tính ra, chẳng trả đã đoạt cái quý báu ngàn vàng của người ta sao?
Ta cười cười...
Cũng không phải ta không mềm lòng trước nước mắt của hai cô gái, chỉ có điều, ta đã thấy nhiều chuyện trầm luân như vậy lắm rồi.
Không trách ai được, muốn trách thì trách vận mệnh thôi.
Ta bắt buộc mình cố gắng nghĩ về những việc tà ác máu tanh, suy nghĩ mãi, đột nhiên ta phát hiện hóa ra ta không hề là kẻ máu lạnh, ta vẫn còn sinh ra sự thương xót đối với hai cô gái kia! Nếu không, ta cũng sẽ không bỏ phòng mà chạy ra đây!
Có lẽ, ta thật là "một người tốt" a?
Thang máy đã dừng lại ở lầu một, ta đi ra đại sảnh, đại sảnh ở đây so với những tửu điếm, khách sạn bình thường cũng không có gì khác nhau quá lớn, chỉ có điều mặt ngoài có rất nhiều mỹ nữ phi thường xinh đẹp, nhìn qua cũng no cả mắt.
Ta đi ra khỏi đại sảnh, bước ra ngoài trời.
Giống như rất nhiều khách sạn, bên ngoài có một hồ phun nước nhỏ, ta đi đến bên cạnh cái hồ ngồi xuống, ngửa đầu nhìn trời sao, ở đây có khoảng cách nhất định với thành phố, những vì sao trên trời cũng tựa hồ rõ ràng hơn rất nhiều, ta cứ thế nhìn, rồi đột nhiên thở dài, sờ vào túi thấy trống trơn.
Ai, lúc này mà có một điếu thuốc lá thì tốt quá!
Khi ta vừa thở dài, đột nhiên nghe thấy những tiếng động cơ truyền đến, sau đó thấy cánh cửa hầm ngầm đậu xe bên cạnh tửu điếm bỗng bị kéo ra! Một cái xe đua cực kỳ xa hoa như một con quái thú mang theo tiếng gầm thét lao vọt ra! Ngọn đèn pha sáng lóa chớp chớp chiếu thẳng vào người ta, ta ngước lên đưa tay che mắt.
Tiếng động cơ xe đua phát ra những tiếng nổ rất dễ nghe, rồi luồng gió như một trận cuồng phong quét qua người ta, rồi ta đột nhiên nghe thấy một loạt tiếng phanh xe rít lên, chiếc xe vòng quanh đài phun nước một vòng, một lần nữa lao tới bên người ta, đột nhiên dừng phắt lại, bánh xe cọ trên mặt đất tạo một vệt trượt dài kinh tâm động phách!
Tâm tình thưởng thức bầu trời đêm của ta bị quấy rầy, thoáng có chút không vui, nhưng đột nhiên thấy cánh cửa xe đua chầm chậm mở ra, từ trong xe lộ ra một khuôn mặt thanh lệ động lòng người, nhưng lại mang theo sự lạnh lùng tự tin vô hạn.
Tách!
Dương Vi móc ra cái bật lửa, châm cho mình điếu thuốc lá dành cho phụ nữ, ngồi ở trong xe đua nhìn ta, từ ánh sáng của cái bật lửa đó, đôi mắt nàng sáng lên giữa đêm khuya rờn rợn cả người!
Ta nhìn nàng vài giây, đột nhiên mỉm cười lạnh nhạt, mở miệng nói: "Có thuốc lá không?"
Dương Vi nhướng mày, tựa hồ đưa mắt nhìn ta cẩn thận một chút, sau đó thò tay vào xe lấy ra một hộp thuốc lá bằng bạc. Ta giơ tay đón lấy, lại liếc mắt nhìn nàng, trong ánh mắt Dương Vi có cái gì đó rất phức tạp, đột nhiên đôi môi đỏ mọng gợi tình lạnh lùng khẽ mở ra:
"Lên xe đi!"
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của binh-hoi
Từ trước tới bây giờ ta chưa bao giờ được ngồi loại xe đua này, mặc dù ta không biết chiếc xe này giá trị bao nhiêu, nhưng khẳng định là rất đắt, phi thường phi thường đắt.
Ngồi ở vị trí ghế phụ, ta cảm giác có chút câu thúc gò bó, không gian bên trong xe đua không lớn, với chiều cao của ta thì cảm thấy không gian có chút áp lực, bên trong xe đều do kim loại cấu tạo thành, làm cho ta không dám đụng vào.
Đại khái vì lòng tự tôn, trên mặt ta vẫn không hề có biểu hiện gì đặc biệt, chỉ lạnh lùng nhìn Dương Vi, lấy ra một điếu thuốc lá dài thượt từ hộp thuốc gắn vào môi.
"Lửa?" Ta liếc qua nàng, hàm hồ phun ra một chữ mập mờ!
Dương Vi hừ một tiếng, nhưng vẫn đưa cho ta cái bật lửa, ta vừa châm xong điếu thuốc, chưa kịp phòng bị thì nàng đạp lút chân ga, chiếc xe đua phát ra một tiếng gầm khẽ, sau đó như một con quái thú vừa thức tỉnh, đột nhiên lao vút về phía trước!
Sự chuyển động trong nháy mắt làm cho thân thể ta đập mạnh vào kính trước của xe, sau đó lại lật mạnh vào lưng ghế ngồi. Điếu thuốc lá trong miệng rơi xuống quần dài, khi ta luống cuống tay chân lượm lên thì phát hiện trên quần đã bị đốt thủng một lỗ !
Mẹ kiếp, quần áo ta! Quần áo đồ hiệu này là Hoan ca cho ta đêm nay, rất đắt tiền đó!
Trừng mắt nhìn Dương Vi, mụ đàn bà này lại căn bản không thèm để ý tới ta, chuyên tâm lái xe, cái xe đua với tính năng ưu việt như một cơn gió lốc chạy vọt ra khỏi căn nhà, ta chỉ nhìn thấy hai bên đường các kiến trúc và cây cối cứ thế mà chạy vèo vèo về phía sau, ta liếc nhìn trên đồng hồ tốc độ, mới đột nhiên tỉnh ngộ ra! Con bé này không ngờ chạy tới 140 km!
Ta vội vàng lôi dây bảo hiểm cài chặt mình vào ghế, Dương Vi đã sớm đưa xe ra xa lộ.
Chiếc xe một đường đi thẳng ra xa lộ phía Đông chạy mãi ……
Ta biết ở vùng ngoại thành Đông Giao có một quả núi, núi này cũng không cao, cũng chỉ cao khoảng hai ba trăm mét trên mặt biển, nhưng trong vòng bảy tám mươi km, những quả núi nhỏ như vậy ở giải đất Khâu Lăng phía Nam Trung Quốc là rất phổ biến.
Trên núi có rất nhiều cây cối, còn có một tòa cổ miếu mấy trăm năm lịch sử, ngoài ra còn có một hai phần mộ của danh nhân lịch sử được lập ở đây.
Nói thật chứ, nếu đơn thuần chỉ nói về góc độ phong cảnh, nơi này không có gì đặc biệt cả. Cảnh sắc cũng bình thường. Nhưng quả núi này lại có một thanh danh khác hẳn….
Nơi này là nơi chốn hẹn hò cho nam nữ tâm tình!
Từ rất lâu rồi, có rất nhiều nhóm người khác nhau thích lái xe lên núi, tìm một chỗ bằng phẳng yên tĩnh, hoặc dừng xe bên cạnh cánh rừng thưa, sau đó tắt phụt đèn xe, ngả bằng ghế xe, kéo bạn gái của mình làm việc trong xe ……
Nghe nói những người này thích loại cảm giác như vậy, nói cảm giác như vậy rất kích thích, còn nói theo kiểu văn hóa một chút … có loại cảm giác... cảm giác về với tự nhiên "hương đồng gió nội"……!
Không nói béng là "Hợp thể hoang dã " cho xong! Ồ, mà còn có một tên gọi nữa là đi "Đánh dã chiến"!
Do đó, khi chúng ta tới địa phương này, nếu là câu chuyện giữa nam nhân với nhau, sẽ dùng vẻ mặt mập mờ hỏi đối phương: "Tối hôm qua mày lên núi hả?"
Ý tứ đại khái là "Tối hôm qua mày làm thịt em nào hả?"
Hoặc là câu "Ăn xong chưa?" cũng là một loại ngữ khí ân cần thăm hỏi đầy vẻ đồng lõa cùng hội cùng thuyền.
Trong đầu ta miên man suy nghĩ, nhìn chiếc xe từ đường cái chạy vào công lộ lên núi, cứ thế lên mãi, ánh mắt không tự chủ được liếc nhìn Dương Vi.
Con đàn bà này muốn làm gì nhỉ? Chắc không muốn tìm chỗ để ta và nàng thưởng thức tư vị "dã chiến" gì gì đó chứ……?
Nhìn bộ dáng nàng không giống cái loại đàn bà loạn lên vì khát tình, thèm ……! Ừm, nhưng cũng khó nói, mụ đàn bà này từ Mỹ quốc qua đây, chỗ đó chẳng phải rất cởi mở sao? Nếu nàng đòi ta..., ta có đồng ý hay không nhỉ? Xe thì đã leo lên rồi, đến đâu hay tới đó vậy …… huống hồ bộ dáng của nàng cũng tuyệt sắc, ta có đồng ý cũng chẳng lỗ lã gì ……
Chính khi trong lòng ta còn chìm vào dâm ý, đột nhiên chiếc xe chấn động rú lên lần nữa rồi khựng lại.
Ta tỉnh táo lại, trong lòng mình lại thấy "thằng em nhỏ" hơi nhích lên, ta nghĩ cái gì thế này? Chẳng lẽ đêm nay bị cặp chị em song sinh kích thích tới mức lửa tình cứ cháy mãi thế sao?
Nhưng ta cũng không hối hận về việc ra khỏi phòng.
Ta không phải là con người tốt lành gì, điểm ấy ta biết rất rõ ràng. Ta cũng không phải là không háo sắc.
Ta thích mỹ nữ, cũng thích cùng mỹ nữ phát sinh mấy việc phóng đãng. Thả cho hai mĩ nữ song sinh cực phẩm đó ra, không tiếp tục chiếm đoạt hưởng thụ tiết trinh của hai nàng nữa, cũng chẳng phải để hiển thị sự thiện lương của ta hoặc là vì cái gì đó khác.
Mấu chốt là …… hai cô gái đó khóc lóc thê thảm, bộ dáng quá ư là đáng thương, dưới tình huống này, chẳng lẽ ta còn có thể dùng bạo lực ép người ta phải đáp ứng chiều chuộng sao? Đổi lại là ngươi, khi ngươi vuốt ve một người đàn bà mà nàng thì cứ khóc lóc thảm thiết, vẻ mặt thê thảm, bên cạnh còn có một cô gái khác cũng khóc lóc thảm thiết rồi dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn ngươi ……
Ngươi có thể làm được nữa không?
Ta đối với việc cưỡng gian hoặc bạo dâm thì tuyệt không có hứng thú!
Dương Vi ấn vào một cái nút nhỏ, cửa sổ hai bên xe từ từ mở ra, nàng liếc mắt nhìn ta, sau đó giơ hai ngón tay về phía ta.
“Ừm? Cái gì?" Ta sửng sốt một chút.
"Thuốc lá!" Dương Vi chỉ phun ra hai chữ.
Ta nhớ tới nàng đã đưa hộp thuốc cho ta, vội móc ra trả lại cho nàng, Dương Vi châm một điếu cho mình, thản nhiên rít một hơi, sau đó quay đầu nhìn ta, chúm miệng phun ra luồng khói, bắn thẳng vào mặt ta.
Ta có chút mất hứng, lấy tay phẩy phẩy xua khói thuốc đi, lạnh lùng nói: "Dương tiểu thư, chẳng lẽ ngươi không biết làm như vậy là rất không lễ phép sao?"
“Ta rất tò mò về Ngài, Trần Dương tiên sinh ạ!" Dương Vi đột nhiên nở nụ cười tươi tắn rạng ngời...
Last edited by David; 23-03-2009 at 07:12 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Dương Vi đột nhiên nở nụ cười tươi: "Dương tiên sinh, ta cảm thấy rất tò mò về Ngài đấy!"
Nụ cười nàng rất kỳ quái, đầu tiên là khóe miệng thoáng nhếch lên, sau đó mới là khóe mắt, làn mi nàng hơi cong lên, trông rất phong tình, nhưng khi ánh mắt lóe ra lại làm cho người ta cảm thấy thâm sâu khó lường.
“Ta có cái gì đáng để ngươi tò mò chứ?"
“Đây là một vụ giao dịch làm ăn rất lớn!" Dương Vi nuốt vào một ngụm khói thuốc, rồi từ từ nhả từng hơi ra, tiếp tục nói: "Trước khi tới đây ta đã điều tra Diệp Hoan rất kỹ ……! Ngươi đừng cảm thấy mất vui, đây là trình tự rất bình thường thôi, chúng ta không có khả năng làm ăn với một đối phương mà không biết gì về hắn cả!"
Ta gật đầu, tỏ vẻ chấp nhận lời giải thích.
Đại khái việc này cũng có cùng đạo lý với việc mấy tên trộm vặt trước khi làm ăn định đột nhập nhà nào thì phải điều tra trước.
“Chúng ta cũng biết nhân số bên người Diệp Hoan, thủ hạ hắn tín nhiệm nhất chính là Kim Hà, nhưng thân phận Kim Hà chỉ là một bảo vệ, là thủ hạ bên người hắn, cũng không có bổn sự gì khác!" Dương Vi cười nói: " Vụ làm ăn này rất lớn, về phần nhân sự các ngươi trên phương diện này, Diệp Hoan phải ở đây điều khiển chỉ huy đại cục, còn phải liên lạc với các ông chủ ngầm hậu thuẫn sau lưng, do đó hắn ta không có cách nào bỏ đi. Ta vẫn rất tò mò, hắn sẽ phái ai hợp tác với ta? Nguyên nhân là để làm vụ này, phải có một người theo ta đi Mỹ, đi sang Las Vegas. Dù sao cũng là một số tiền quá lớn như vậy, hắn không có khả năng yên tâm giao tiền cho ta mang đi, nhất định phải phái một người tin cẩn đi theo đi giám sát quản lý số tiền này!"
Dương Vi cười cười, nói tiếp: "Khoản tiền này sẽ dùng để mở một sòng bạc mới ở Las Vegas, sòng bạc này là do hai bên hùn vốn làm ăn, mặc kệ chuyện gì đi nữa, các ngươi nhất định phải phái người tới đó, gia nhập vào bộ máy quản lý đầu não. Hôm nay Diệp Hoan đưa ngươi ra giới thiệu với ta, ta rất bất ngờ ……! Bởi vì tư liệu đã được điều tra trong tay ta, không có tin tức gì về ngươi cả!"
Ta trầm mặc.
Đương nhiên là không có ta!
Ta tính là cái thá gì? Một tên quản lý quèn làm việc ở một Nightclub! Ở chỗ sang trọng huy hoàng như thế này, tuy rồi cũng có vị trí nhất định ở đây, nhưng trong mắt Dương Vi thì loại thân phận này cơ hồ cũng không để vào mắt.
Ngoại trừ Hoan ca ưa thích ta, mấy năm nay đối xử với ta rất tốt, những người khác thì căn bản không đáng phải chú ý tới một tiểu nhân vật như ta làm gì.
Nghĩ vậy, ta mở miệng nói: "Chẳng lẽ Hoan ca định phái ta đi Mỹ …… làm người quản lý sòng bạc mới sao?" Ta cười khổ: "Nhưng ta không biết việc này …… ta thậm chí chưa có học qua bậc đại học!"
Dương Vi đột nhiên nở nụ cười, nụ cười của nàng mang theo chút đùa cợt nhí nhảnh.
"Đại học? Trần Dương tiên sinh, đừng nói giỡn nữa! Mặc dù ta sống ở hải ngoại, nhưng ta cũng đại khái hiểu khá rõ về những tình huống ở đại học quốc nội ……! Đại học quốc nội ư? Ở đó học được cái gì nhỉ?"
Ta gật gật đầu, nàng nói đúng ra phết.
Đại học là cái gì?
Ở quốc nội, chiếm hơn chín mươi phần trăm sinh viên học đại học trong tất cả các trường, họ học như thế nào?
Là lên mạng, đùa giỡn du hí, trốn học, xem tiểu thuyết, tán tỉnh, phá phách……
Đại học có tất cả, có những năm tháng thanh xuân, chỉ độc một cái không có duy nhất là …… học tập!
Có thể nói, một người tương lai sau này vào xã hội, làm việc kiếm tiền nuôi sống mình, những kĩ năng sống, đều là học được từ trong xã hội, không có cái gì được dạy ở đại học cả!
Rất nhiều người, ta cũng không thể giải thích được …… có người hao phí bảy tám vạn để vào đại học, lãng phí thời gian bốn năm, tốt nghiệp xong mỗi tháng làm được mức lương bảy tám trăm đồng …… tại sao?
Dương Vi cười cười, nói: "Nếu lần này mọi việc thuận lợi thì sòng bạc của chúng ta sẽ mở cửa trong vòng nửa năm sau, thời gian nửa năm này, cũng đủ để Diệp Hoan bồi dưỡng ngươi thành một người quản lý hợp cách. Ta nghĩ, đêm nay hắn đưa ngươi tới nơi này, hẳn là có dụng ý này đó. Sòng bạc của các ngươi ở đây mặc dù thì khá là nghiệp dư so với những sòng ở bên Mỹ, nhưng ngươi làm ở đây mấy tháng, cũng có thể học được rất nhiều thứ …… nhưng việc này cũng không trọng yếu! Mà điều trọng yếu nhất là ngươi là ai? Là ai? Ngươi và Diệp Hoan có quan hệ gì? Tại sao hắn lại tín nhiệm ngươi như vậy? Giao một đại sự trọng yếu như vậy cho ngươi làm?"
Ta vừa muốn mở miệng, Dương Vi lại khoát tay ngăn lại, nàng lạnh lùng nói: "Kỳ thật ta cũng không cần hỏi ngươi về việc này, đêm nay ta đã đem sự việc ở đây hồi báo về, nhiều nhất một ngày sau, toàn bộ tư liệu về ngươi sẽ được đặt ở trên bàn của ta, những việc từ nhỏ tới lớn đều được báo cáo đầy đủ, ngươi thi tiểu học đậu hạng mấy, ở trung học ngươi viêt thư tình cho ai, hoặc là lần đầu tiên ngươi và đàn bà lên giường với nhau …… tất cả tất cả, chỉ cần ta muốn biết, đều có thể tra ra được!"
Ta hừ một tiếng, mặc dù trong lòng có chút bất mãn, nhưng cũng biết nàng toàn nói sự thật!
Ngẫm nghĩ một lát, ta nói: "Vậy ngươi dẫn ta tới nơi này làm gì? Nói chuyện với ta như vậy làm gì?"
“Ta đã nói rồi, tò mò đối với ngươi!" Dương Vi cười vẻ rất ung dung, nụ cười nàng mang theo một ý tứ rất thần bí, đột nhiên thấp giọng nói: "Trần Dương …… ta thậm chí còn nghĩ, ngươi là con hoang của Diệp Hoan có phải không?"
Ta trợn mắt, nhịn không được cả giận nói: "Ngươi mới là đồ con hoang ấy!!"
Vừa nói xong những lời này, ta lập tức nghĩ thầm: "Chết rồi!"
Mụ đàn bà này có thân phận gì? Những lời này khẳng định sẽ đắc tội với nàng rất nhiều!
Nhưng không nghĩ rằng Dương Vi chỉ nhướng mày, dùng một ngữ khí lãnh đạm nhưng rất phức tạp chậm rãi nói: "Đúng thì thế nào?"
Sát khí rất mạnh tỏa ra từ con người nàng giàn giụa không gian...!