Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 26: Cút qua một bên
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trương Dương mở to hai mắt nhìn:
- Đông ca, ba của cậu làm chính là công ty ngư nghiệp, bắt cá mà, có quan hệ gì?
- À . . . Sinh vật mà, cá cũng là sinh vật đấy thôi!
- Ha ha!
Trương Dương vô lực mà phất phất tay cười, kỳ thật hắn biết cha Lý Kính Đông tuy rằng đích thật là mở công ty ngư nghiệp, và thuyền đánh cá của lão nhân nhà Lý Kính Đông cũng có trên trăm chiếc. Mặt khác cũng không ít công ty khác là đối tác, còn là uỷ viên chính trị hội nghị hiệp thương Thành phố Mai Ninh, muốn cho Trương Dương một cái chức vị, đơn giản vô cùng.
Nhưng với tính cách Trương Dương, cũng không thích như vậy.
Bạch Cương quả nhiên là vô liêm sỉ mà gọi bảo vệ tới , sau đó còn muốn chủ nhiệm lớp ra mặt làm chứng, nói Trương Dương đánh hắn, kết quả chủ nhiệm lớp kiên cường cự tuyệt một lần, Bạch Cương đành phải tự mình làm chứng.
Bảo vệ kiểm tra một chút, liền kéo Bạch Cương đến một bên:
- Bạch ca, trên người của anh không có vết thương rõ ràng, cho dù đến đồn nhiều lắm cũng chỉ là giáo dục cậu ta một phen.
Bạch Cương mắng một câu, nói thật đen đủi, sẽ bảo công an đưa Trương Dương đi giáo dưỡng một thời gian, sau đó đuổi ra khỏi trường học, nói hắn bị khai trừ.
Sau đó bảo vệ cũng nghiêm túc lên, liền đưa Trương Dương đến phòng an ninh.
Nhưng Lý Kính Đông đến đây, hắn nhìn nhìn hai bảo vệ, kéo bọn họ đến một bên nói thầm vài tiếng, hai người kia nhìn nhau vài lần, trên mặt giãn ra.
Cuối cùng kết quả mà Bạch Cương muốn không có, nhưng Trương Dương cũng cũng không khá hơn chút nào, hắn bị yêu cầu, tối đa trong vòng 3 ngày rời khỏi Mai Đại, lại viết một bản kiểm điểm.
- Này chú em, viết bản kiểm điểm xong, cậu có thể đi rồi.
Một người bảo vệ thoạt nhìn vẻ mặt ôn hoà mà nói rằng, một bên còn chuẩn bị giấy bút, bộ dáng hớn hở kia tựa như dê mẹ về cho con bú vậy!
Trương Dương không nói hai lời, nhận lấy, nhanh chóng viết một đoạn văn tự, bảo vệ kia vốn đang nghĩ khen Trương Dương thức thời. Kết quả đi qua vừa thấy, sắc mặt liền thay đổi, có một cảm giác muốn cười lại cười không nổi, nhìn Bạch Cương một cái, trong ánh mắt phân bua đang nói: ôi, việc này không xong .
- Hôm nay cùng súc sinh chim sáo đá, cũng chính là phụ đạo viên của khoa - Bạch Cương. đánh một trận, làm sinh viên, tôi cảm giác sâu sắc là làm không đúng, mấu chốt nhất vấn đề là tôi ra tay quá nhẹ, không đánh vào chỗ hiểm, dẫn đến hắn còn có thể kêu gào. . .
Bạch Cương vừa thấy không đúng, đoạt lấy bản kiểm điểm vừa nhìn, lập tức chửi ầm lên, lúc này ngoài cửa cũng tụ tập không ít học sinh tan học, Bạch Lượng Phong cũng đến , nhìn thấy Trương Dương, nhịn không được kêu gào lên:
- Trương Dương, tao xem mày còn có thể oai được bao lâu.
Trương Dương nguýt hắn một cái không đáp lời hắn, vốn là hắn hôm nay đáp ứng với hứa đan lộ cùng nàng đồng thời đưa ba của nàng đi đến trung tâm Cát Tường làm PET , hiện tại bị chuyện này dây dưa, có chút đi không nổi.
Đang nghĩ tới, Hứa Đan Lộ quả nhiên gọi điện thoại tới , hỏi hắn ở nơi nào.
Trương Dương nghĩ nghĩ, nói rằng:
- Mới ngủ tỉnh, lập tức tôi qua.
Cúp điện thoại, hắn nhìn nhìn Bạch Cương, thản nhiên mà nói rằng:
- Bạch Cương, tôi có đáng bị khai trừ hay không, trong lòng mình đều biết, nhưng hôm nay lão tử thực lòng nghĩ, muốn khuyên nhủ tôi tự nghỉ à? Còn lâu! Muốn khai trừ tùy anh, muốn tôi viết kiểm điểm, xem anh có bản lãnh này hay không?
Nói xong, liền trực tiếp đi ra khỏi phòng an ninh, Bạch Cương ngẩn người, không dám ngăn chặn hắn.
Mà hai người bảo vệ kia nhìn nhau, lại nhìn nhìn Lý Kính Đông, lặng lẽ đi đến bên cạnh Bạch Cương, đè thấp giọng nói:
- Bạch ca, người đã đi rồi, viết kiểm điểm có cái tác dụng gì, đúng không?
Bạch Cương nhìn nhìn Lý Kính Đông, đương nhiên biết là hắn giở trò quỷ, trong lòng tuy rằng khó chịu, lại không dám phát tác đương trường, bởi vì nghe đồn, Lý gia này là làm việc với xã hội đen. Hắn chỉ là một phụ đạo viên nhỏ bé, tuy rằng hắn là con cháu tập đoàn Bạch thị, nhưng cũng không phải là đích tôn, huống chi cho dù là đích tôn cũng không nhất định đấu thắng Lý gia - loại bá vương này.
Xem ra, chỉ có thể ra ngoài trường tìm Trương Dương tính sổ , Bạch Cương lơ đãng mà liếc Lý Kính Đông một cái, thầm nghĩ: ngươi cũng không thể hộ vệ hắn cả đời đâu, nhưng trong lòng Bạch Cương còn có chút không cam mà cùng đi ra ngoài.
Trương Dương thuận lợi đi ra ngoài rồi, nhìn thấy Bạch Lượng Phong còn đứng ở đó, liền nhịn không được đi đến trước mặt hắn, đột nhiên vươn tay chỉ chỉ băng vải buộc chặt ngực hắn, châm chọc nói:
- Họ Vương ( ý nói tên khốn), không phải xương sườn bị gãy sao? Nhiệt tình học tập vậy sao?
Bạch Lượng Phong bị đau đến nhe răng nhếch miệng, đau muốn chết đồng thời càng tức giận đến sôi máu lên, nhưng hắn từng bị Trương Dương đánh, trong lòng luôn có bóng ma, đợi cho Trương Dương rời đi vài bước, hắn mới kêu gào nói:
- Ngươi chớ đắc ý, có giỏi ngươi ra khỏi cổng trường học thử xem.
Xem ra hắn đã sớm bố trí tốt ở cửa trường học, trong lòng Trương Dương có chút khó khăn, nhưng hắn lại không nghĩ gây phiền toái cho Lý Kính Đông.
Đang do dự , lại phát hiện một chiếc xe thể thao Audi R8 cực kỳ phong cách màu trắng thực kiêu ngạo mà đứng ở gần phòng an ninh, hấp dẫn ánh mắt mọi người đồng thời chuyển hướng về phía nó, không ít người nhất thời phát ra tiếng cảm thán:
- Chậc chậc! Chậc chậc!
Một tiếng thán trước là tán thưởng chiếc xe phong cách xì-pọt kia, Audi R85. 2FSIquattro2012 vừa mới đưa ra thị trường không bao lâu, gần ba trăm vạn đấy. Rồi sau đó một tiếng thở dài lại là dành cho mỹ nữ cao gầy tóc đuôi ngựa trên xe, mỹ nữ và xe xịn, rất phù hợp.
Nhưng người trên xe Trương Dương thấy có chút quen mắt, đây không phải là mỹ nữ thạc sĩ Kiều Hi Nhi khoa y của học viện sao?
Mai Đại tuyệt đối là trường đại học tập hợp các mỹ nữ, trong trường học có mấy hoa hậu giảng đường, trong mắt Trương Dương, không thể nghi ngờ Dương Phi là đẹp nhất trong đó, nhưng nàng hiện tại đã là thầy giáo, cho nên chân chính muốn lấy thân phận học sinh đến tham tuyển mà nói, Kiều Hi Nhi tuyệt đối có thể xếp vị trí ba người đầu tiên.
Trước mắt Kiều Hi Nhi mặc một bộ váy đen nghiêm túc, Trương Dương nhất thời liền có chút hoa mắt, váy lộ một bên bả vai, kính râm màu trà, hơn nữa dáng người cực kỳ cao gầy và núi non trước ngực phình đại. Đây quả thực là một người mẫu siêu cấp, không chút bộ dáng học sinh.
Nhưng cũng may nàng còn dấu hiệu đuôi ngựa kia, Trương Dương cuối cùng cảm thấy chính mình không nhận sai người, vừa định chào hỏi.
Tầm mắt lại bị một đám gia súc chặn lại, những tên gia súc vốn là ghé vào bên cạnh phòng an ninh xem náo nhiệt, lúc này không xem náo nhiệt, đồng thời quay đầu hướng về phía Kiều Hi Nhi vừa mới xuống xe. Vừa thưởng thức xe xịn, thỉnh thoảng lại ngắm ngắm đùi thon dài trắng như tuyết và đôi ngọn núi cao ngất của Kiều đại mỹ nhân, giống như sẽ nứt ra khỏi áo bất cứ lúc nào.
Còn có thể nghe được thanh âm nuốt nước miếng ừng ực.
- Ồ, Kiều sư muội.
Bạch Cương trong đám người kia mà ra, vươn tay chải tóc, hắn đã quên chuyện bị Trương Dương đánh đến chín từng mây, mang theo nụ cười mỉa tiến đến bên cạnh Kiều Hi Nhi, lên tiếng chào hỏi.
Ở trong trường học, có thể nói một đôi lời cùng hoa hậu giảng đường, đó là chuyện vô cùng có mặt mũi, Bạch Cương tự xưng là quen biết với Kiều Hi Nhi, tự nhiên không thể buông tha cơ hội lộ diện.
Người nọ ngắm hắn một cái, nhíu mày, sau đó giống như nhìn tiểu quái thú, lạnh nhạt hỏi han:
Có việc gì?
Bạch Cương rất ngạc nhiên, trên mặt nhất thời không còn nh sáng, nhưng cũng may da mặt hắn dày, lập tức ưỡn ngực, lắc lắc đầu, cười nói:
- Hắc hắc, chỉ là chào hỏi, đúng rồi, sư muội bình thường rất ít khi ăn diện như vậy, hôm nay là ngày lành gì vậy . . .
- Không có việc gì thì lăn qua một bên.
Bạch Cương còn chưa nói xong, Kiều Hi Nhi liền cau mày cắt lời hắn, sau đó cũng không nhìn hắn cái nào, nhéo cái LV trực tiếp lướt qua Bạch Cương.
- Cách. . .
Nàng còn mang giày cao gót, hơn nữa vốn đã cao một mét bảy mươi lăm, Bạch Cương tuy rằng cường tráng, nhưng cũng chỉ có một mét bảy, cho nên đứng cùng Kiều Hi Nhi có vẻ thấp hơn một cái đầu.
Hai người hình thành liên minh đối lập, hơn nữa lúc này bị Kiều Hi Nhi đẩy, Bạch Cương vừa thẹn vừa giận, khí huyết quay cuồng, thiếu chút nữa trực tiếp phun ra một ngụm máu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 27: Kiều Mỹ nữ
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Đổi làm những người khác, Bạch Cương đã sớm nổi bão, nhưng trước mắt Kiều Hi Nhi, ngay cả cái rắm hắn cũng không dám đánh. Không từ mà biệt, có thể ở trong trường học kiêu ngạo mà lái xe thể thao trên ba trăm vạn ra vào, chỉ điểm ấy hắn một chút nóng giận đều không có .
- Hừ …
Trong lòng Bạch Cương giống như bị cái cờ lê cào qua, bị thương là từng vệt, nhìn chằm chằm bóng dáng Kiều Hi Nhi từ bên cạnh hắn đi lướt qua, nhìn cái mông nàng tròn căng được bao vây trong váy ngắn đều đều vặn vẹo rất, yết hầu không tự giác ực một tiếng, hung hăng nuốt nước miếng.
Tựa như Dương Phi, cấp bậc mỹ nữ loại này không phải người như hắn có thể trèo cao đến, nhiều nhất cũng chỉ dám ngẫm lại, một chút ý dâm, người ta có thể đáp trả cùng hắn một tiếng xem như cho hắn mặt mũi .
- A. . . A, Trương Dương à, nhìn thấy cậu rồi, như thế nào mà ở đây?
Ngay khi Bạch Cương vừa băng bó ngực buồn đến cực điểm, lại đột nhiên nghe được một thanh âm để hắn thiếu chút nữa đặt mông xuống đất. Kiều Hi Nhi phía trước thực kiêu ngạo đi tới đột nhiên không hề giữ hình tượng mà quơ LV màu trắng, không ngừng lớn tiếng tiếp đón Trương Dương trong đám người bao phủ, thấy thế nào cũng không giống tiểu thư khuê các.
- Trời, xảy ra chuyện gì?
Bạch Cương hai mắt đăm đăm, đối xử với mình thì giống như nhìn một con chó, đối với Trương Dương thì cư nhiên thân thiện như vậy, đây thật là làm cho người ta buồn bực quá?
- À, một lời khó nói hết, chị có rảnh không? Giúp em cái?
Trương Dương nhìn thấy Kiều Hi Nhi chào hỏi mình, có chút bất ngờ nho nhỏ. Đương nhiên, đây chủ yếu là có liên quan với việc nàng ăn diện hôm nay, nàng giống như muốn đi tham gia tiệc gì đó.
- Được, muốn chị làm cái gì? Nói đi.
Trong ánh mắt bất ngờ của đám gia súc bên cạnh trợn mắt há hốc mồm, Kiều Hi Nhi nhìn hắn, mắt đẹp vừa chuyển, bổ sung nói rằng:
- Trừ linh kiện trên người chị!
- Khụ. . . chị có thể cho em đi bệnh viện Trung Sơn hay không.
Trương Dương nhìn chằm chằm bản R8số lượng ít ỏi của nàng kia, nói.
Chỉ cần ngồi xe Kiều Hi Nhi đi ra ngoài, mấy người ở cửa ... đám lưu manh kia hoàn toàn không đáng kể .
Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương từ trên xuống dưới một vòng, cau mày nói rằng:
- Không vấn đề gì, đi chỗ đó để làm chi?
Trương Dương nhìn nàng một cái, nói rằng:
- Có chút việc, chị không rảnh coi như thôi.
- Ách, đương nhiên là có thời gian, chị đây không phải là thuận miệng hỏi thôi à, đi thôi.
Kiều Hi Nhi phủi tay, quay người lại đi trở về R8, một bên nhìn đám gia súc vây xem thành đàn ở phòng an ninh bên cạnh, hồ nghi hỏi han:
- Đúng rồi, nơi này như thế nào mà tụ tập nhiều người như vậy? Bắt đầu diễn tập gì à?
Dưới vô số ánh mắt nhìn có thể giết người, Trương Dương ngồi lên xe, nhìn chằm chằm Bạch Cương bên cạnh còn đang phát mộng vài lần, thản nhiên mà nói rằng:
- Một chút chuyện nhỏ mà thôi, không có gì.
Kiều mỹ nữ nhìn hắn một cái, hiển nhiên không hài lòng với đáp án, nhưng nàng vẫn cực kỳ thành thục nhấn ga.
Xe lập tức chạy ra ngoài, tốc độ thật lớn theo quán tính mang đến trương dương trên thân lập tức sau này ngưỡng.
Trương Dương nghiêng đầu nhìn nhìn Kiều mỹ nữ.
- Ôi, bà chị này lái xe rất ngầu đây, đây chính là ở trường học mà, ôi chao.
- Nói nghe xem, chuyện nhỏ gì?
Kiều mỹ nữ ấn ga, hai ba lần liền ra khỏi cửa trường, thẳng đến bệnh viện Trung Sơn.
- Nói đến mà buồn bực.
Trương Dương vươn tay gãi gãi cổ, vừa rồi khi đánh Bạch Cương, giống như có chút đau.
- Em bị đuổi rồi.
- Hả…
Kiều mỹ nữ thuận miệng hô to:
- Cái gì. . . bị đuổi?
Còn tại chạy nhanh nàng đột nhiên dẫm phanh lại, lốp xe và mặt đất trượt ma xát phát ra thanh âm thật lớn chói tai, đồng thời dây an toàn mang còn chưa kịp đeo trên người, Trương Dương lại bị phi lên trước một cái, thiếu chút nữa đụng vào kính chắn gió phía trước.
Trương Dương không nói gì mà nghiêng đầu nhìn nhìn Kiều mỹ nữ, nghĩ: xe bà chị này không nên ngồi!
- Cậu bị đuổi rồi?
Kiều mỹ nữ không nhìn dòng xe cộ bên cạnh, quay đầu mở to hai mắt nhìn chằm chằm Trương Dương, giống như nhìn người ngoài hành tinh, lập lại một lần,
- Chuyện khi nào?
- Vừa mới thôi!
Trương Dương đưa tay sờ sờ túi áo, muốn tìm tờ thông báo kia, lại phát hiện không biết chạy đi đâu.
- Xảy ra chuyện gì?
Kiều mỹ nữ khó khăn nặn vẻ mặt nghiêm túc, hai tay buông tay lái ra, ngồi nghiêm chỉnh, bộ dáng kia giống như cùng với Trương Dương đàm luận cái vấn đề nghiên cứu khoa học cao thâm gì đó.
Trương Dương vẻ mặt vu vơ, vươn tay chỉ chỉ kính chiếu hậu, giờ phút này mặt sau xe R8đã ngừng một chuỗi xe thành hàng dài, có thể thực rõ ràng mà nghe được vài vị lái xe không ngừng dùng tiếng bản địa mắng mỏ.
- Thần kinh …
- Sư tỷ à ... Chúng ta có phải nên đi trước hay không?
Kiều mỹ nữ theo ngón tay của hắn nhìn thoáng qua, hừ một tiếng, sau đó mãnh liệt ấn chân ga, xe lại bay nhanh chạy ra ngoài, vừa mới đi hết đường chính, mãnh liệt lôi kéo tay lái lại, xe nháy mắt quay đầu, hoàn thành ba trăm sáu mươi độ chuyển bánh, lại hướng trường Mai Đại mà phóng trở về.
- Này . . . này. . . em muốn đi bệnh viện Trung Sơn mà!
May mà chưa ăn sáng, nếu không, Trương Dương có thể cam đoan trăm phần trăm mình tuyệt đối sẽ ói ra, hơn nữa hắn hiện tại đã bắt đầu hối hận đi nhờ xe Kiều mỹ nữ, còn không bằng để những người lưu manh chặn đường!
Kiều mỹ nữ hiển nhiên không thể thông cảm thống khổ của Trương Dương giờ phút này, sau khi nghe được Trương Dương nói vậy, mãnh liệt lại phanh lại.
- Ờ nhỉ, đúng rồi, cậu muốn đi bệnh viện Trung Sơn.
Nàng nghiêng đầu ngắm ngắm kính chiếu hậu, sau đó trực tiếp lại quay đầu ở chỗ sang đường, lại hướng phương hướng bệnh viện bay nhanh đi.
- Lý do bị đuổi là cái gì?
Trương Dương không để ý nàng, nhanh chóng đeo dây an toàn, sau đó mới an tâm mà cùng nàng nói đại khái một vài chuyện.
Không nghĩ tới sau khi nói xong, Kiều mỹ nữ lập tức lại phanh lại lần nữa, Trương Dương rụt lui đầu, may mà hiện tại không có thân cây trên đường:
- Sư tỷ, chị . . . chị lấy bằng như thế nào ?
Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, không tiếp lời Trương Dương, cau mày nói rằng:
- Tức là nói, hết thảy đều là cái tên Bạch Cương kia giở trò quỷ?
Vẻ mặt Trương Dương vô tội, gật gật đầu:
- Đương nhiên, em chính là sinh viên con nhà lành mà!
- Đáng giận, tên Bạch Cương kia từng lừa bà chị đây một lần, đi, trở về đánh hắn một trận cho cha mẹ nhận không ra .
Kiều mỹ nữ nhìn thấy Trương Dương như con thỏ liền tin , người có thể đề xuất ra ngay lý luận liên thức NTF cả viện sĩ đều sợ hãi than không thôi, Kiều Hi Nhi tự nhiên tin tưởng Trương Dương là một con mọt sách.
Trương Dương trừng lớn tròng mắt, Kiều đại mỹ nữ này rất máu nhỉ? Nhìn khí phách nàng, còn thật là có khả năng muốn trở về hành hung Bạch Cương bằng được.
Đánh Bạch Cương? Trương Dương đã đánh rồi, cho nên hiện tại đánh thêm một lần cũng không có gì mới mẻ, hiện tại trong lòng hắn ngược lại không yên được chính là chỗ Hứa Đan Lộ, cho nên vội vàng nói rằng:
- Thôi, thôi … trước tiên đưa em đi bệnh viện đi.
Kiều mỹ nữ kinh ngạc mà nhìn nhìn hắn, hình như là đang nói: ngươi thật đúng là có thể chịu nhẫn, nhưng rốt cục không tiếp tục hỏi, chân ga dẫm xuống rốt cuộc lại bắt đầu lái xe .
Gió thổi giống dao nhỏ cứa vào hai má Trương Dương, hơi đau nhưng lại thích. Trương Dương nghiêng đầu nhìn nhìn vẻ mặt khôi phục điềm tĩnh của Kiều Hi Nhi, phát hiện cô nàng này xinh đẹp đến khiến người nuốt nước miếng.
Đến cửa bệnh viện, nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của Hứa Đan Lộ, Trương Dương vội nói tiếng cám ơn với Kiều Hi Nhi, sau đó vội vàng xuống xe tìm Hứa Đan Lộ, phía sau Kiều Hi Nhi cũng đi theo đến đây, còn nói thầm một câu nói mát:
- À, là tìm mỹ nữ mà đến đây, trách không được khẩn cấp như cháy nhà vậy, ngay cả bị đuổi rồi đều không hề gì.
Người nói vô tình, người nghe có tâm, Hứa Đan Lộ vốn đang hoang mang không thôi đối với phương thức Trương Dương xuất hiện. Người này… khi nào thì quen biết một đại mỹ nữ đi xe sang như thế này? Hơn nữa xem ra hai người còn giống như rất thân, hiện tại nghe được lời nói không mặn không nhạt của Kiều Hi Nhi, càng cảm thấy không thích hợp, lập tức truy vấn Trương Dương, nói:
- Cái gì mà bị đuổi rồi?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 28: Vẫn còn hy vọng
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Bị đuổi à? Cái gì mà đuổi, cậu nghe lầm rồi, là lái xe đến, mới vừa rồi nói vì chạy tới, ngay cả lái xe đèn đỏ cũng xông qua nhiều lần.
Trương Dương có lệ trả lời Hứa Đan Lộ, đồng thời thừa dịp nàng không chú ý, vội vàng ném cái ánh mắt, ám chỉ với Kiều Hi Nhi: nói chuyện chú ý một chút ảnh hưởng đi, đại tỷ!
Người sau buồn hừ một tiếng, hiển nhiên đã lĩnh hội ý tứ của Trương Dương, nàng há há miệng, chung quy không nói ra. Ném cho Trương Dương một cái nháy mắt, đem tầm mắt chuyển đến trên người Hứa Đan Lộ. Sau đó, Kiều Hi Nhi lộ ra một đôi mắt háo sắc:
- A, Trương Dương, nhìn không ra thật, bạn gái của em bộ dạng thật khá đấy, không giới thiệu một chút đi?
Nói xong còn chậc chậc hai tiếng, giống như muốn ăn sống Hứa Đan Lộ.
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, bằng tâm mà nói, nàng cùng Hứa Đan Lộ, đều là cái loại trong đám người vừa đứng có thể thấy như hạc trong bầy gà. Kiều Hi Nhi xinh đẹp mang theo một tia thanh thuần, hơn nữa dáng người tuyệt đối là cao nhất .
Mà Hứa Đan Lộ lại là nguyên tố khêu gợi nhiều hơn một ít, một nụ cười đều mang theo quyến rũ, người đã gặp nàng, không thể nghi ngờ suy nghĩ đầu tiên nghĩ đến chính là giường.
Hai đại mỹ nữ đứng chung một chỗ, nhất thời hấp dẫn ánh mắt một đám người cửa bệnh viện, Trương Dương vừa thấy không phải biện pháp hay, vội vàng đi đến bên cạnh Kiều Hi Nhi nói rằng:
- Sư tỷ, chị đi về trước đi, hôm nay cám ơn chị nhé!
- Không cần khách khí.
Kiều mỹ nữ vẫn mang một bộ mặt háo sắc như trước nhìn Hứa Đan Lộ, đồng thời ý vị thâm trường mà lộ ra một nét tươi cười ám muội,
- Như thế nào? Hay là. . . à . . . Hắc hắc, chị hiểu được , kỳ thật đều là người thành niên, nhịn không được cũng có thể tha thứ , nhưng đứa nhỏ là vô tội, hơn nữa làm loại giải phẫu này, tổn thương thân thể, đối với việc sau này mang thai không tốt. . .
Trương Dương nghe thấy Kiều Hi Nhi nói được càng ngày càng thái quá, càng ngày càng không ra sao, hận không thể lập tức xông lên để ngăn chặn miệng nàng. Cảm thấy nàng cho là mình chạy đến bệnh viện Trung Sơn là tới đưa Hứa Đan Lộ đi nạo thai ?
Một bên Hứa Đan Lộ cũng bị vài câu không đầu không đuôi của Kiều Hi Nhi bắn cho đến tiêu hóa không nổi, nháy mắt mặt đỏ lên, liên tục xua tay:
- Em . . . em và Trương Dương chỉ là bạn cùng học, chúng em không có cái loại quan hệ này.
- À, có thể lý giải, nhưng em yên tâm, chị sẽ không nói ra đâu, chị cùng Trương Dương là bạn tốt.
Kiều Hi Nhi nào có chịu tin, trong ánh mắt phân minh nhận định đôi nam nữ trước mắt này tuyệt đối là OOXX ngoài ý muốn có bầu, hiện tại phải giải quyết phiền toái ở bệnh viện.
Trương Dương đảo cặp mắt trắng dã, trong lòng quýnh lên, bắt lấy tay Kiều Hi Nhi, vội kéo nàng vào trong xe kéo.
Kiều Hi Nhi nhìn nhìn tay mình bị tóm, bản năng định rút về, lại phát hiện khí lực của Trương Dương rất mạnh, chỉ có thể tùy ý Trương Dương kéo nàng về xe, vừa định nổi bão đối với Trương Dương, Trương Dương nhanh chóng gần sát bên tai nàng, thấp giọng nói:
- Đừng nói hươu nói vượn, cô ấy là bạn học của em, ba cô ấy bị ung thư tuyến giáp, chúng em vừa mới chuẩn bị đưa ba của cô ấy đi làm kiểm tra đây.
- Hở …
Kiều Hi Nhi vốn đang đầy ngập khó chịu , nghe được Trương Dương vừa nói như thế, trên mặt cứng đờ, ngay sau đó lộ ra một vẻ mặt ngại ngùng, trộm nhìn qua cổ Trương Dương, nhìn nhìn môi anh đào của Hứa Đan Lộ, thè cái lưỡi thơm tho, áp thấp giọng nói nhỏ:
- Thực xin lỗi nha, chị không biết.
- Người không biết không có tội.
Trương Dương lặng lẽ buông tay tuyết trắng non mịn của Kiều mỹ nữ ra. Nói thật, cái loại cảm giác da thịt nhẵn nhụi này thật sự là rất thư thái. Hắn có chút luyến tiếc buông tay, nhưng trên mặt cũng rất nghiêm trang chững chạc mà nói rằng,
- Bà chị, chị đi về trước đi, sự tình hôm nay cám ơn chị!
Kiều Hi Nhi nguýt hắn một cái, đột nhiên tựa hồ nhớ ra cái gì đó, nói rằng:
- Thiếu chút nữa quên chuện nhỏ của cậu, vậy hai em bận trước đi, có cái gì phải giúp, điện thoại cho chị. . . À, hình như em không có số điện thoại cửa chị à?
Trương Dương biết rõ còn cố giả vờ, trên thực tế là hắn ngại đem cái di động dùng năm năm kia ra.
- Di động đâu, cậu không đưa cho tôi, tôi làm sao đưa số điện thoại cho cậu?
Kiều Hi Nhi chu chu miệng.
Trương Dương bất đắc dĩ mà đem di động ra, Kiều Hi Nhi nhìn nhìn di động của hắn ấn phím đã mài mòn đến nỗi nhìn không thấy số, nhìn hồi lâu thật sự tìm không thấy con số, nàng sửng sốt nửa ngày, lại đưa trả lại cho Trương Dương:
- Cậu gọi cho chị đi, 136xxxx8888!
Mang theo bốn số 8, bà chị này tuyệt đối là mỹ nữ giàu có, sau khi Trương Dương ấn số nàng, liền nghe được tiếng chuông dễ nghe từ LV nàng xách truyền tới, Kiều Hi Nhi lấy ra cái bao đựng, thò tay ấn vào trong bao, tại trong bao liền tắt tiếng chuông. Trương Dương lơ đãng phát hiện, điện thoại di động của nàng là IP 5 đời mới nhất. Có thể là nàng không muốn làm cho mình nhìn thấy mà có cảm giác tự ti đây. Mỹ nữ chỉ số thông minh cao lại con nhà giàu này xem ra còn rất thận trọng.
- Ok rồi!
Kiều Hi Nhi mở mắt to, vươn ra năm ngón tay giống con mèo trong IPhone gãi gãi:
- Cúi chào!
Tiễn Kiều Hi Nhi, Hứa Đan Lộ mới chậm rãi đi đến trước mặt Trương Dương, nhìn hắn một cái, lơ đãng mở miệng hỏi:
- Bạn gái cậu à?
Trương Dương đảo cặp mắt trắng dã, nhìn chằm chằm núi non cao ngất của nàng gật gật đầu:
- Ừ, đúng vậy, một người là bạn gái mang thai con tôi, một người vừa mang!
- Chán ghét!
Hứa Đan Lộ vươn tay nhẹ nhàng đánh Trương Dương một cái, mặt cười khó thấy lộ ra tươi cười.
- Tốt rồi, nhanh chóng đưa bác đi kiểm tra đi.
Bất tri bất giác , Trương Dương đột nhiên phát hiện, mình và hoa hậu giảng đường thời trung học trước kia lại thân thiết như vậy, đặt ở thời điểm đó, nàng chính là nữ thần mà thôi.
Gọi chiếc xe, đem cha của Hứa Đan Lộ đến trung tâm Cát Tường kiểm tra. Đúng như lời Dương Tĩnh, hết thảy rất thuận lợi, Lộ Công nàng nói mang theo bọn họ bật đèn xanh một đường, rất nhanh chóng. Nghỉ ngơi mấy mươi phút sau, lại đưa vào phòng CT ước chừng hơn nửa canh giờ liền đi ra .
- Báo cáo cụ thể buổi chiều lấy được!
Người mang theo kính mắt tên là Lộ Công nhìn trong máy theo dõi phòng chốc lát, đi ra cùng hai người bọn trương dương, nói rằng,
- Nhưng tôi vừa nhìn một chút, không có hạch dời đi.
Vừa nghe nói như thế, thần kinh Hứa Đan Lộ đang căng thẳng thoáng thả lỏng không ít, thay lời khác mà nói, cha của nàng ít nhất còn có một chút hy vọng.
Nàng nhìn nhìn Trương Dương, vẻ mặt trở nên hiền dịu rất nhiều.
Trương Dương mỉm cười, xem ra hình tượng chính mình trong cảm nhận của nàng cuối cùng được vãn hồi rồi, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít có một chút cao hứng, nhưng cao hứng còn chưa ngừng lại, trong đầu, thanh âm của hệ thống Nữ Oa lại vang lên:
- Nhiệt tình trợ giúp người khác, hệ thống thưởng cho ba điểm tích phân, tổng tích phân là nợ bốn mươi điểm, danh hiệu: tiện nhân tội ác chồng chất, xin tiện nhân tiếp tục cố lên!
Lúc này đây, Trương Dương nghe hai chữ khó nghe kia, cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Trở lại bệnh viện Trung Sơn, Dương Tĩnh đã nghe được tin tức càng tỉ mỉ hơn từ Cát Tường trước, nàng đồng thời gọi Trương Dương, Hứa Đan Lộ còn có cả mẹ của Hứa Đan Lộ vào văn phòng.
- Từ tình hình hiện nay mà xem, đúng lúc tiến hành trị liệu, vẫn có hi vọng .
Đôi mắt Dương Tĩnh đảo qua trên người hai mẹ con Hứa Đan Lộ.
- Theo ý cá nhân tôi, nếu kinh tế cho phép, vẫn đề nghị hai người đến bệnh viện lớn đi, Hứa tiên sinh bị u khá lớn, hơn nữa đã di căn nhiều chỗ, bộ vị cũng chuyển dời đến hai bên hạch bạch huyết, mổ thì đã không có tác dụng. Hơn nữa cho dù sống được, khả năng sinh hoạt cũng sẽ rất kém ... Cho nên hiện tại trị liệu phóng xạ và trị liệu sinh vật miễn dịch là phương án duy nhất.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 29: Niềm vui từ nhiệm vụ M
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Dương Tĩnh ngừng lại một chút, mí mắt buông xuống, có chút chần chờ mà nói tiếp:
- Tuy rằng phương án trị liệu loại này Thành phố Mai Ninh cũng có thể làm, nhưng tôi vẫn đề nghị các vị đến bệnh viện lớn đi, tỷ như bệnh viện ung bướu X, bệnh viện A, nơi đó họ chẳng những có PET/CT, còn có phương pháp phóng xạ trị liệu TOMO xoắn ốc hiện nay mà nói là tiên tiến nhất, có thể chỉ nhằm vào khu vực u cục tiến hành xạ trị, tránh cho thần kinh bị ảnh hưởng quá độ … nhưng tổng thể phí dụng mà nói, tương đối đắt, nếu liên hợp trị bệnh bằng hoá chất mà nói, phỏng chừng bước đầu sẽ hơn ba mươi vạn. . .
Dương Tĩnh nói còn chưa dứt, hai mẹ con Hứa Đan Lộ đều không có chút do dự gì, liền kiên định mà gật gật đầu nói rằng:
- Bác sỹ, cám ơn cô, chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh lão Hứa, về tiền, chúng tôi nhất định sẽ nghĩ được biện pháp .
Dương Tĩnh nhìn nhìn Trương Dương, gật gật đầu, thu hồi một đống báo cáo đặt ở trước mắt, nói rằng:
- Tốt, bên X kia tôi cũng có biết mấy bác sỹ, tôi giúp các vị liên lạc trước một chút.
Nàng cúi đầu cầm di động tìm dãy số, lại nói tiếp:
- Nếu không thành vấn đề, các vị tốt nhất mau chóng đi đi, bệnh của Hứa tiên sinh không thể kéo dài như vậy …
Dương Tĩnh nhìn nhìn Trương Dương, ý vị lộ ra một ánh mắt là lạ, nói:
- Trương Dương, em tương đối hiểu bên đó, nếu em có thể cùng đi với hai người họ, khẳng định sẽ có trợ giúp rất lớn đối với bệnh tình của Hứa tiên sinh.
Nàng thốt ra lời này, hai mẹ con Hứa Đan Lộ đồng thời đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Trương Dương. Nếu bác sỹ Dương đã nói lời này , không có khả năng không có lý, nhưng bà Hứa có chút xấu hổ, trước đó Hứa Đan Lộ đã làm sáng tỏ với bà. Trương Dương không phải bạn trai của cô. Hơn nữa Trương Dương vẫn là sinh viên, cùng Hứa gia không thân chẳng quen, dựa vào cái gì muốn hắn làm như vậy?
Trương Dương lại cười cười, nói rằng:
- Kỳ thật vừa vặn trong khoảng thời gian này cháu không có lớp!
- Thật sao?
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, tỏ vẻ hoài nghi, tuy rằng đối với năm 4 mà nói, đích xác không có học nhiều, nhưng bộ dáng trả lời của Trương Dương đã có chút quái lạ.
Trương Dương nhún vai nhìn nàng, thực nghiêm túc mà hồi đáp:
- Thật chứ!
Thanh âm vừa mới dứt, một thanh âm trong đầu liền đồng thời vang lên.
- Nhiệm vụ trợ giúp người yêu cấp M khởi động, nhiệm vụ này là nhiệm vụ ẩn, cùng đi Hứa Mao Căn đi thành phố X trị liệu ung thư, nhiệm vụ hoàn thành sẽ có thể đạt được bậc thưởng cấp M cùng ba mươi điểm tích phân hệ thống.
Trương Dương ngẩn ra, nhiệm vụ M, đây chính là thứ tốt đó, Hứa Mao Căn chính là cha của Hứa Đan Lộ, không nói nhiệm vụ M sẽ thưởng cho , chỉ cần ba mươi điểm của hệ thống kia, Trương Dương liền thèm nhỏ dãi không thôi, chỉ cần được ba mươi điểm tích phân, biệt hiệu của mình là tiện nhân kia hẳn là có thể được xóa!
Đây thật đúng là bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống - chuyện tốt.
Trương Dương còn đắm chìm trong vui mừng từ nhiệm vụ M, thời gian này, đột nhiên vang lên một bài hát nhạc Hàn, đây là chuông điện thoại di động, hơn nữa tiếng chuông là từ trong túi của Hứa Đan Lộ truyền tới .
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương một cái, từ trong túi lấy điện thoại di động ra đón nghe. Trương Dương nhìn nàng nhận điện thoại, đầu tiên là nhướng mày, ngay sau đó tựa hồ muốn cúp điện thoại, nhưng không biết vì cái gì lại không cúp, ngược lại lại đứng dậy, đi đến cửa phòng làm việc, ra xa nói chuyện điện thoại.
Cách cửa thủy tinh trong suốt, Trương Dương có thể nhìn ra được Hứa Đan Lộ giống như rất kích động , thỉnh thoảng có động tác tứ chi.
Ước chừng hai ba phút đồng hồ sau, nàng cúp điện thoại, lập tức vẻ mặt hờ hững mà đi trở về văn phòng của Dương Tĩnh, một đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Trương Dương, giống như Trương Dương thiếu nợ nàng một trăm tám mươi vạn.
Trương Dương còn chưa mở miệng, nàng liền trước thẳng tắp nhìn Trương Dương, không nói hai lời kéo cánh tay Trương Dương ra cửa.
Dương Tĩnh cùng bà Hứa nhìn mà thần tình kinh ngạc, vừa định truy vấn, Hứa Đan Lộ lại lắc đầu nói:
- Con cùng cậu ta có chút việc, cho chúng con mấy phút đồng hồ.
Đến ngoài cửa văn phòng, đầu tiên Hứa Đan Lộ nhìn chằm chằm Trương Dương, một câu không nói, sau một lúc lâu trầm mặc, nàng rốt cục thì thở dài mở miệng hỏi:
- Vì cái gì không nói cho tớ?
- Cái gì?
Trương Dương mơ hồ đoán được cái gì, nhưng lại không dám xác định.
- Chính cậu rất rõ ràng, cú điện thoại vừa rồi là Bạch Lượng Phong gọi tới .
Hứa Đan Lộ quơ quơ con HTC trong tay , cắn cắn môi anh đào nói rằng,
- Phát sinh chuyện lớn như vậy, vì cái gì cậu không nói cho tớ biết?
Nghe được là Bạch Lượng Phong gọi tới , Trương Dương cơ bản liền hiểu được , nhưng hắn vẫn tiếp tục giả bộ hồ đồ:
- Cái gì mà không nói cho cậu, tớ không rõ cậu đang nói cái gì?
Hứa Đan Lộ há miệng, cúi đầu, khi lại ngẩng lên, Trương Dương phát hiện hốc mắt nàng đã đỏ lên, nói:
- Cậu còn giả vờ, Bạch Lượng Phong nói cậu bị trường học khai trừ rồi, chuyện này hoàn toàn đều là bởi vì tớ mà liên lụy cậu!
- Không phải là chỉ khai trừ sao?
Trương Dương ra vẻ rất thoải mái:
- Với tớ mà nói không hề áp lực, hơn nữa chuyện này kỳ thật không nửa xu quan hệ với cậu.
- Như thế nào mà không quan hệ, trong điện thoại Bạch Lượng Phong đều thừa nhận rồi.
- Ôi trời, tên vương bát đản kia nói hươu nói vượn thôi mà!
Trương Dương mắng một câu, rồi sau đó hai mắt thẳng tắp nhìn Hứa Đan Lộ , thở dài, tận lực dùng lời chân thành nhất chậm rãi nói rằng,
- Thật sự không quan hệ với cậu mà, tớ cùng tên khốn Bạch Lượng Phong kia quan hệ không tốt, cũng không phải một ngày hai ngày , hắn muốn đối phó tớ cũng trong dự kiến của tớ mà!
- Tớ không tin.
Hứa Đan Lộ lắc lắc đầu, lời nói của Trương Dương đối với nàng mà nói không có nửa điểm sức thuyết phục, sự tình rõ ràng, Bạch Lượng Phong nhất định là bởi vì chuyện tốt của hắn ở khách sạn Thanh Viễn bị phá hủy mới trăm phương ngàn kế đi đối phó với Trương Dương.
- Nhưng cậu yên tâm, tớ sẽ không để cho cậu bị khai trừ .
Hứa Đan Lộ ngẩng đầu, trong ánh mắt đột nhiên lộ ra một tia kiên định.
Trương Dương sửng sờ một chút, nàng có thể có biện pháp nào? Trong đầu chợt lóe, lập tức nghĩ đến, nhất định là Bạch Lượng Phong cùng nàng nói chuyện điều kiện gì đó.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 30: anh đây cũng có tình sử
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Có phải tên hỗn đản nào uy hiếp cậu làm cái gì hay không? Cậu cũng đừng nghe hắn gì.
- Không có, không phải!
Hứa Đan Lộ lắc lắc đầu, nhưng ánh mắt lại bán đứng chính cô ta, Trương Dương càng thêm xác nhận nàng khẳng định bị Bạch Lượng Phong áp chế .
Trương Dương không tiếp tục truy vấn, mà chỉ nhìn nàng, lại một lần nữa thực nghiêm túc mà nói rằng:
- Tin tưởng tớ đi, hắn thật không phải là bởi vì quan hệ với cậu mới muốn đối phó tớ!
Thấy nàng vẫn bộ dáng im lặng, Trương Dương thở dài, dùng lời thực không tình nguyện mà nói tiếp:
- Vốn là chuyện này tớ cũng định không nói , nhưng chuyện cho tới bây giờ, tớ còn nên thẳng thắn với cậu, nếu là cậu thật sự cho rằng Bạch Lượng Phong là bởi vì cậu mới muốn hại tớ, vậy mười phần sai .
Nghe vậy, Hứa Đan Lộ không tự chủ được mà nhìn Trương Dương, ánh mắt chớp chớp, này tỏ vẻ nói, nàng thực chú ý đối với lời nói vủa Trương Dương.
Trương Dương vừa thấy hấp dẫn, không mất thời cơ mà dùng một loại ngôn ngữ gần như bi tráng nói tiếp:
- Biết hoa hậu giảng đường của Mai Đại hiện tại là ai không?
- Đương nhiên biết! Nữ thần trong các mỹ nữ Lâm Âm của khoa Âm nhạc, diễn viên nổi chuyên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc phóng đãng và đanh đá của công ty giải trí Hoa Hạ, cùng cô Dương cũng được xưng hoa hậu giảng đường trăm năm của Mai Đại, nhưng với vấn đề của cậu và Bạch Lượng Phong có cái quan hệ gì đâu?
- Đương nhiên là có quan hệ.
Trương Dương dùng một loại ngữ điệu nhớ lại, nhìn lên xa xa trên . . . Trần nhà, nói rằng:
- Năm đó tớ còn là sinh viên năm 1, lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Âm đã bị giọng hát hay và diện mạo xinh đẹp của cô ấy hấp dẫn. Sau chuyện này, tớ liền giống như lâm vào vũng bùn, không thể tự kềm chế, vô luận ăn cơm, ngủ nghỉ, trong đầu óc đều là thân ảnh của cô ấy. Chính như cậu cũng biết, chênh lệch giữa tớ và cô ấy thật sự quá lớn, lớn đến nỗi khó với vượt qua nổi. Tớ và cô ấy tựa như hai cái đường thẳng song song, không có bất cứ khả năng cùng xuất hiện.
- Vậy sau đó thì sao?
Hứa Đan Lộ chu miệng, hiển nhiên sẽ không chịu tin ngay, nhưng nhìn thấy biểu hiện của Trương Dương, vẫn là có một chút tin tưởng.
- Tớ và cô ấy, vốn là không có khả năng, nhưng . . .
Trương Dương vừa vặn mà dùng một ngữ khí biến chuyển, làm hấp dẫn lực chú ý của Hứa Đan Lộ:
- Một lần tớ ở cổng trường học bày hàng, cô ấy rất thích hàng mỹ nghệ mà tớ làm, cũng không biết là cô ấy chỉ chốc lát hứng khởi, hay là thật sự thích, liền để lại cho tớ một phương thức liên lạc, nói để tớ làm một người bạn với cô ấy, sau đó . . .
Trương dương gật gật đầu, sau đó vô liêm sỉ mà nói tiếp:
- Sau đó nữa cô ấy thường xuyên đến tham thảo hàng mỹ nghệ cùng tớ, có đôi khi còn nói chuyện nghệ thuật sáng tác, hai người chúng tớ chậm rãi cũng có tình cảm . . .
- Từ từ, cậu cùng Lâm Âm? Làm sao có thể? Lâm nữ thần thiếu nói rằng cho tới bây giờ chưa từng yêu ai …
- Khụ khụ. . . Cái này … kính nhờ, cậu cũng biết hiện tại Lâm Âm chính là một viên tân tinh giới giải trí, làm một người nữ nghệ viên tuổi trẻ, nữ thần như vậy, nếu bị truyền ra đã từng yêu, nhất định phải vứt bỏ một đống miến lớn!
Trương Dương tiếp tục vô liêm sỉ mà bịa đặt , cuối cùng còn thề thốt:
- Không tin cậu có thể đợi đến khi tốt nghiệp, tự mình đi hỏi cô ấy, lừa cậu thì tớ chính là đồ tiện nhân!
Dù sao hệ thống luôn chửi mình là tiện nhân, lấy cái này mà thề hẳn là không thành vấn đề đâu?!
Nhưng Trương Dương vẫn nhìn thấy trên mặt Hứa Đan Lộ cũng không có lộ ra vẻ tin tưởng, vẫn cứ là vẻ mặt nghi hoặc, nghĩ nghĩ, thấy chính mình biên ra tựa hồ có chút quá, vội lại sửa lời, nói:
- Nhưng kỳ thật, tớ cũng không biết tớ và cô ấy có tính là yêu hay không, tóm lại là tớ nghiêm túc , cô ấy thì tớ cũng không biết.
Hứa Đan Lộ nghe xong, lúc này mới nhìn hắn một cái, bán tín bán nghi hỏi:
- Vậy, tại sao lại có quan hệ với Bạch Lượng Phong ?
- Cậu cứ nói đi?
Trương Dương vẻ mặt tức giận nói rằng,
- Bạch Lượng Phong là một loại mặt hàng như thế nào hiện tại cậu cũng nên biết , chỉ cần là con gái xinh đẹp, hắn sẽ không bao giờ buông tha. Năm đó hắn nhìn thấy Lâm Âm, tựa như ruồi bọ nhìn thấy thịt mới thối . . . Được rồi, hình dung cái này đối với Lâm Âm là không công bằng, nhưng tớ hình dung được cũng không khắc lắm , tóm lại hắn vừa nhìn thấy Lâm Âm, liền vô liêm sỉ mà dán lấy cô ấy, kết quả à, đương nhiên , huých một cái mũi vào, sau đó hắn liền nhận định tớ là tình địch của hắn . . .
- Cho nên mối thù tớ và Bạch Lượng Phong, từ lúc năm 2 đã kết rồi, hắn đập quầy của tớ không biết bao nhiêu lần, cậu hỏi một chút Lý Kính Đông và Chu Vĩ sẽ biết.
Hứa Đan Lộ nghe hắn nói xong, trầm mặc , qua một lúc lâu mới thấp giọng sâu kín mà nói rằng:
- Tớ biết, cậu nhất định là bởi vì không muốn làm cho tớ khuất phục Bạch Lượng Phong mới bịa đặt như vậy.
Trương Dương ủ rũ , vươn tay che cái trán, thở dài nói:
- Kính nhờ, tớ muốn bịa đặt, cũng muốn tìm những người khác mà bịa mới đúng chứ, để làm chi lại phải bịa với nữ thần Lâm Âm đâu, đúng hay không?
- Đó là bởi vì cậu biết tớ không có khả năng đến hỏi cô ấy.
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương, hơi mếu máo, cuối cùng, đột nhiên thêm mắm thêm muối hỏi một câu,
- Vậy bây giờ cậu còn yêu Lâm Âm không ?
- Ơ?
Trương Dương táp táp lưỡi, tâm tư mỹ nữ này , thật sự là khiến người ta đau tim.
- Mối tình đầu là khó có thể phai mờ !
Trương Dương nhìn Hứa Đan Lộ, một bộ mặt thương cảm hồi đáp.
Trong mắt Hứa Đan Lộ lơ đãng mà lộ ra một tia thất vọng thản nhiên:
- Nói đúng hơn là, bây giờ cậu còn thích cô ấy!
- Hắc Hắc! Khụ. . . Tớ thích cô ấy à? Thích thì phải làm thế nào đây? Tớ cùng cô ấy một người tại thiên, một người dưới đất mà.
Trương Dương không hề áp lực mà tiếp tục bịa đặt,
- Bất đồng thế giới, đừng nói nữa, nói chỉ thêm thương tâm.
- Ừ! Vậy đừng nghĩ , cậu nên vứt bỏ một vài ảo tưởng không thực tế.
Hứa Đan Lộ gật gật đầu, tựa hồ rốt cục tin tưởng,
- Nhưng hiện tại cậu bị khai trừ rồi, làm như thế nào? Bạch Lượng Phong nói, nếu tớ đáp ứng điều kiện của hắn, hắn có thể để bên giáo vụ quản lý huỷ bỏ thông báo đuổi . . .
- Điều kiện gì?
Trương Dương tức giận đến hộc máu, cực kỳ hối hận khi đánh Bạch Lượng Phong không làm cho “thằng nhỏ” của hắn bị gãy , hắn nói điều kiện, khẳng định đều là liên quan đến dâm tà.
Hứa Đan Lộ có chút ngại ngùng mà liếc hắn một cái, thấp giọng nói:
- Còn có thể nói cái gì, đàn ông các cậu đều muốn . . .
Nàng cố ý nói với vẻ mặt thoải mái, tay nhỏ bé cũng lơ đãng mà nhéo nhéo làn váy của váy ngắn trên người, theo bản năng mà động tác có tính bảo hộ, y phục của nàng, giống như mấy ngày nay Trương Dương nhìn thấy không phải váy ngắn, chính là cực ngắn, lơ đãng lại gợi cảm đến mức tận cùng , giống như hận không thể đem đùi đẹp thon dài lộ ra để toàn thế giới mỗi người đều nhìn được.
- Hứa Đan Lộ, tớ cho cậu biết, nếu cậu đáp ứng hắn , cậu nhất định sẽ hối hận , làm như vậy chẳng qua cho tên hỗn đản Bạch Lượng Phong được lợi nào đó mà thôi, cậu cho là trường học viết ra thông báo yêu cầu tự xin nghỉ học còn có thể thu hồi sao? Nói như vậy, trong học viện còn có cái gì thể diện?
Trương Dương tức giận mà nói rằng,
- Đừng nghĩ nhiều như vậy , chuẩn bị một chút, trước tiên đưa ba cậu đến X trị liệu mới là trọng điểm.
- Ừ!
Hứa Đan Lộ nhìn nhìn Trương Dương, gật gật đầu, Trương Dương lại phát hiện tay nhỏ bé trắng nõn của nàng một cước kéo kéo sơ mi, thực hiển nhiên trong lòng nàng khẳng định còn có một ý tưởng khác.
- Tớ đã nói với cậu sự thật …
Trương Dương lần này dùng ngữ khí tương đối đứng đắn cùng Hứa Đan Lộ nói:
- Nếu cậu chạy tới cùng tên hỗn đản nào thay tớ cầu giúp đỡ, lần này đi thành phố X, tớ nghĩ tớ không có biện pháp đi với cậu rồi.