06-06-2011, 07:37 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 26: Bão tố bắt đầu nổi dáºy
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Äánh giá của Chu tiên sinh vá» vị đồng nghiệp cÅ© nà y, cÅ©ng bảo thủ quá.
NgÆ°á»i nà y không những là không sợ trá»i sợ đất, mà phải nói là to gan lá»›n máºt. “Luáºn vá» sá»± tháºt†không chỉ được đăng báo, mà còn rất bắt mắt, nhÆ° là sợ ngÆ°á»i ta không Ä‘á»c được váºy, còn cho thêm “bà i phê bình†dà i mấy trăm chữ và o, cứ nhÆ° là nhà phê bình thá»±c sá»± váºy.
Thế nà y, sá»± việc là m to ra rồi, nổi sóng nổi gió trong tỉnh. Ngà y hôm sau ngay láºp tức có ngÆ°á»i gá»i đến phản bác bà i văn, viết má»™t bà i cÅ©ng cùng vị trà nhÆ° thế, dà i gần 1000 từ, chẳng ná» hà nói hai ngÆ°á»i há» Liá»…u và há»c Nghiêm là m xiêu vẹo sá»± tháºt, ăn nói hà m hồ. Sau đó những bà i văn phản đối liên tiếp xuất hiện, dùng từ cà ng ngà y cà ng nghiêm khắc, không ngừng Ä‘Æ°a lên báo chÃ, ná»™i dung nói vá» việc hai ngÆ°á»i phản đối phÆ°Æ¡ng châm lý luáºn của trung Æ°Æ¡ng, Ä‘iá»u đó không thể nà o tha thứ được. Những bà i văn sau đó, cà ng chỉ ra rõ rà ng hai tác giả của “Luáºn vá» sá»± tháºtâ€, do phạm lá»—i bị ká»· luáºt đảng chê trách, nên có ý đồ không tốt.
“Nháºt báo tỉnh N†là tá» báo có uy quyá»n lá»›n nhất trong toà n tỉnh, nổi tiếng trong toà n quốc. Là m ầm ỹ lên thế nà y, khu Bảo Châu và huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng trở nên nổi nhÆ° cồn. Hai cái tên Nghiêm Ngá»c Thà nh và Liá»…u Tấn Tà i, ai cÅ©ng Ä‘á»u biết đến.
Kỳ lạ là ở chá»—, cho dù là ngÆ°á»i đứng đầu huyện hay là khu, tất thảy Ä‘á»u không tìm cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh để nói chuyện, cả công khai hay không công khai Ä‘á»u không thấy, tất cả má»i ngÆ°á»i, ná»u cẩn tháºn lảng trách việc nà y và hai ngÆ°á»i bá»n há».
Hai đương sự đứng ngồi không yên rồi.
Phát đạn đã bắn ra, xung quanh lại chẳng có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, hình nhÆ° má»i việc diá»…n ra không đúng quy luáºt lắm.
Vẫn thế, tìm đến Chu tiên sinh nói chuyện, tìm cách giải quyết.
Lúc gặp mặt, bác Chu đang nói chuyện bằng tiếng Nga với tôi.
Tiếng Nga âm Ä‘iệu rất nặng, Ä‘á»c rất khó, nhất là tên ngÆ°á»i, dà i má»™t chuá»—i, gì mà “má»… nhÄ©â€, “nhược phu:, “tứ cÆ¡â€, nhÆ° Ä‘á»c đồng dao hò vè váºy, là m tôi ong cả đầu. Nói lâu hÆ¡n chút nữa, đến lưỡi cÅ©ng tê cả rồi.
Nghiêm Ngá»c Thà nh không chịu được, liá»n nói: “Thầy, nhà n hạ quáâ€
Chu tiên sinh cÆ°á»i: “Hai ngÆ°á»i bây giá» má»›i đến, cÅ©ng coi là giá»i rồi.â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘á» ngÆ°á»i, liá»n lắc đầu cÆ°á»i Ä‘au khổ.
“Lòng tôi nhÆ° lá»a đốt, đâu có ổn định?â€
“Má»i ngồi, má»i ngồi, lo lắng Ãt thôiâ€
Chu tiên sinh dù báºn nhÆ°ng vẫn rất ung dung, thái Ä‘á»™ Ä‘iá»m đạm nhÆ° má»™t vị đại tÆ°á»›ng trá»i có sáºp ngay bên cạnh cÅ©ng không sợ, lại là m cho Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha cảm thấy bất an.
Trong lòng tôi thầm nghÄ©, trừ phi Chu tiên sinh được tiết lá»™ thông tin ná»™i bá»™ gì, chứ không tại sao lại Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không váºy được? NhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại vẫn thấy không ổn, ông vẫn mang danh là “ngÆ°á»i có vai vế trong giá»›i há»c thuáºt phản Ä‘á»™ngâ€, là m sao lấy được thông tin ná»™i bá»™ gì chứ?
“Tiểu Quân, cháu rót trà cho cha và bác Nghiêm Ä‘iâ€
SÆ° mẫu bÆ°á»›c ra ngoà i, Chu tiên sinh liá»n gá»i tôi.
“Vângâ€
“Nhà ngói Ä‘Æ¡n sÆ¡, chỉ có trà nhạt đãi khách, má»i ngÆ°á»i dùng tạm nhé!â€
Chu tiên sinh cà ng ngà y cà ng thư thái, đeo cái túi nhỠlên bên mình.
Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha hai mắt nhìn nhau, không biết trong cái hồ lô ấy là thuốc gì.
“ThÆ°a thầy, vị đồng nghiệp cÅ© của thầy ở báo tỉnh, gần đây có thông tin gì không?â€
“Khôngâ€
Chu tiên sinh lắc lắc đầu.
Nghiêm Ngá»c Thà nh kinh ngạc, vá»™i và ng nói: “Có phải có chuyện gì không hay rồi không?â€
Chu tiên sinh cÆ°á»i nói: “có chuyện gì xảy ra không, tôi cÅ©ng chẳng biết. Tôi chỉ biết rằng, vị đồng nghiệp cÅ© của tôi vẫn là m biên táºp trên báo tỉnh, không thấy ai là m gì ông ta.â€
Hai ngÆ°á»i, không, ba ngÆ°á»i, bao gồm cả tôi, Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm.
Sá»± việc đã rõ rà ng rồi, ngÆ°á»i xuất bản bà i văn đó, và cả ngÆ°á»i biên táºp nó nữa, Ä‘á»u không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, thì có lẽ hai vị tác giả cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì lá»›n lắm.
“Các anh đến đúng lúc lắm, tôi lại viết bà i văn nữa rồi, các anh xem.â€
“A?â€
Cha kinh ngạc nói.
Chu tiên sinh liếc mắt nhìn cha, lộ ý không vui.
Nghiêm Ngá»c Thà nh ngượng ngùng cÆ°á»i nói: “Văn thầy viết, chắc chắn rất hay rồi.â€
“Rất hay thì tôi không dám. NgÆ°á»i khác đến đánh ta, ta không thể cứ mãi nhÆ° con rùa rụt cổ, trốn tránh mà không ra nghênh chiến.â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh vá»— tay, nói: “Nói đúng lắm. Äã bắn tên ra thì là m sao rút lại được nữa. Äã là m bÆ°á»›c thứ nhất, thì sao còn phải sợ các bÆ°á»›c sau.â€
“Tốt lắm.â€
Chu tiên sinh tán thưởng, lại quay sang nói vá»›i cha: “Tấn Tà i, anh vừa bÆ°á»›c và o con Ä‘Æ°á»ng là m quan nà y, đã gặp phải nhiá»u sóng gió thế, tháºt là khó cho anh. NhÆ°ng anh phải nhá»› rằng, đã bÆ°á»›c và o cái vòng nà y, mà lại muốn vất bá» nó để ra ngoà i, là má»™t Ä‘iá»u không dá»… dà ng. NgÆ°á»i là m công tác chÃnh trị, không những phải hiểu biết và nắm vững đại cục, còn phải biết tiến thoái cho phù hợp, lúc quan trá»ng, còn phải có cái dÅ©ng khà má»™t mình vÆ°Æ¡n ra đảm Ä‘Æ°Æ¡ng, có váºy má»›i là m nên chuyện lá»›n được.â€
Mặt cha thoáng có chút Ä‘á», ngại ngùng nói: “Tôi hiểu rồi, đúng là nói má»™t lá»i vá»›i thầy, hÆ¡n Ä‘á»c sách mÆ°á»i năm.â€
“Ha ha, nịnh ná»t Ãt thôi, xem bà i văn Ä‘i đã.â€
Bà i văn thứ hai Chu tiên sinh viết, có tá»±a Ä‘á» là “Lại luáºn vá» sá»± tháºtâ€. Äá»™ dà i giống nhÆ° bà i văn trÆ°á»›c, cÅ©ng gồm 7,8 trang giấy, khoảng 2000 chữ. Bà i văn dá»±a và o những dÆ° liệu chứng cứ thá»±c tế, phản bác lại những bà i văn phản đối gần đây trên báo, từng bà i từng bà i má»™t. Luáºn cứ đầy đủ, hà nh văn tháºn trá»ng, đúng là má»™t tay bút lão luyện.
“ThÆ°a thầy, văn hay.â€
Äã quyết tâm tranh đấu đến cùng, Nghiêm Ngá»c Thà nh cÅ©ng không trốn tránh nữa.
“Äúng là văn hay.â€
Cha cÅ©ng gáºt đầu phụ há»a.
Chu tiên sinh có chút đắc ý, ngÆ°á»i nà y, từ trÆ°á»›c đến giá» Ä‘á»u có thói quen không che Ä‘áºy cả mặt tốt và mặt xấu của mình. Không biết rằng sau khi ông là m đến phó hiệu trưởng thÆ°á»ng vụ trong trÆ°á»ng Äảng của tỉnh ủy, có còn nhÆ° thế nà y hay không. CÅ©ng có thể chỉ trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ông tin tưởng ông má»›i tá» ra nhÆ° thế, còn khi đặt mình và o má»™t vị thế cao hÆ¡n, ông tá»± mình biết kiá»m chế.
“Lại luáºn vá» sá»± tháºtâ€phát hà nh đúng thá»i hạn, nhÆ°ng không có thêm bà i bình luáºn của ngÆ°á»i biên táºp. Có lẽ “Luáºn vá» sá»± tháºt†đã thu hút được quá nhiá»u sá»± chú ý rồi, giỠđây Nghiêm Ngá»c Thà nh và Liá»…u Tuấn Tà i đã trở thà nh hai ngÆ°á»i nổi tiếng trong tỉnh N, cÅ©ng chẳng cần phải giá»›i thiệu ầm ỹ là m gì nữa.
Ná»—i thấp thá»m của cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh má»›i vÆ¡i Ä‘i má»™t ná»a.
Tạm thá»i chÆ°a nói sá»± chấn dá»™ng do bà i văn thứ hai mang lại nhÆ° thế nà o, báo tỉnh có thể xuất bản ra, đã chứng minh được sá»± đồng tình của ngÆ°á»i Ä‘á»c vá»›i bà i văn.
Thấy hai cán bá»™ cÆ¡ sở Ä‘ang chịu phạt nà y vẫn còn chÆ°a chịu dừng lại, giá»›i lý luáºn tỉnh N cà ng náo nhiệt hÆ¡n. Má»™t loạt các bà i văn phản bác xuất hiện, không chen chân được lên mặt báo tỉnh, Ä‘Ã nh phải đăng lên báo Äảng của khu, có má»™t số tá» nguyệt san còn cho ra số đặc biệt nữa chứ.
Huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng cuối cùng cÅ©ng có sá»± can thiệp, dù phản ứng nà y rất tháºn trá»ng dè dặt.
NgÆ°á»i trá»±c tiếp bị chỉ thị ra mặt là chủ nhiệm ủy ban Cách mạng Äảng xã Hồng Kỳ, TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm.
Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng tìm đến gặp cha, không nói gì mà chỉ nhoẻn miệng cÆ°á»i.
“Tấn Tà i, anh Ä‘ang báºn à ?â€
Cha lúc ấy Ä‘ang cắm cúi tìm sổ sách kế toán ở phòng là m việc, tôi thì trên má»™t chiếc ghế ở góc phòng Ä‘á»c “chủ nghÄ©a duy váºt biện chứng và chủ nghÄ©a duy váºt lịch sá»â€.
Äã muốn bÆ°á»›c chân và o cá»a quan thì phải là m cho cha thà nh quan trÆ°á»›c đã. Trong má»™t quãng thá»i gian sau nà y, lý luáºn cán bá»™ có vững chắc hay không, cÅ©ng không thể ảnh hưởng trá»±c tiếp đến tốc Ä‘á»™ tiến bá»™ trong con Ä‘Æ°á»ng hoạn lá»™ của cha. Cho dù cha không chắc đã cần tôi giúp, nhÆ°ng pháºn là m con, cố gắng giúp cha cÅ©ng không phải là chuyện xấu, trong lúc nà o ấy có khi lại có Ãch.
“Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, má»i ngồi má»i ngồi.â€
Cha vá»™i và ng đứng dáºy, nhÆ°á»ng chá»— cho TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm rồi Ä‘i rót trà .
Äây cÅ©ng là vấn Ä‘á» thể diện, má»™t lẽ là TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm là ngÆ°á»i cao hÆ¡n, hÆ¡n nữa tÃnh cha hiếu khách. HÆ¡n nữa TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm lại là ngÆ°á»i thá»±c thà , hai ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng có gì phải ná» hà hả.
Trương Mộc Lâm liếc nhìn tôi, rồi cũng chẳng thèm để ý nữa.
Tôi má»›i mấy tuổi, vì thế ngÆ°á»i khác không phải Ä‘á» phòng.
Tôi Ä‘oán ông ta tìm cha để nói vá» chuyện bà i văn trên báo tỉnh, nhÆ°ng tôi không biết má»™t ngÆ°á»i thá»±c thà nhÆ° ông ta sẽ mở miệng bằng cách nà o.
“Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, ông có gì chỉ giáo?â€
Cha cÆ°á»i tÃt mắt, ngồi trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm, Ä‘Æ°a cho ông ta má»™t Ä‘iếu “Chim bồ câuâ€
“á»i chà , Tấn Tà i, anh đừng đùa tôi chứ, tôi…tôi có gì dám chỉ giáo anh?â€
Trương Mộc Lâm tỠvẻ ngại ngùng.
Ôi, ngÆ°á»i tháºt thà đúng là ngÆ°á»i tháºt thà , rõ rà ng chức cao hÆ¡n cha, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt cha, vẫn kÃnh trá»ng thế. Có lẽ do trong lòng ông ta, cha đã là nhân váºt quan trá»ng trong toà n huyện, không thể lấy cấp báºc mà chèn ép được.
Cha hiểu tâm tư chả Trương Mộc Lâm, bỗng cảm thấy có phần xấu hổ. Dù sao đây cũng là công lao của bác Chu.
“Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, tÃnh tôi anh cÅ©ng biết rồi đấy, có chuyện gì anh cứ nói thẳng ra.â€
“A, không…Không có gì, tôi chỉ là muốn đến tìm anh nói chuyện phiếm thôi…. Ừ, Tấn Tà i à , bà i văn mà anh….và chủ nhiệm Nghiêm đăng trên báo tỉnh ấy,ừ….cái nà y, sao lại là m nhÆ° thế?â€
Tôi cố gắng nhịn cÆ°á»i, thầm lắc đầu.
Ông chủ nhiệm Trương nà y, đúng là mở miệng chẳng ra sao cả.
“CÅ©ng chẳng có ý gì đâu, tôi chỉ nói những Ä‘iá»u tôi nghÄ© thôi. NghÄ© đến chuyện gì liá»n viết ra. Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, anh thấy thế nà o?â€
Ôi, cha à , đừng có ức hiếp ngÆ°á»i thá»±c thà nhÆ° váºy chứ. Cha không để cho ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°á»ng thoát thân hay sao?
Tôi thầm khinh thÆ°á»ng cha má»™t chút!
“A, không tồi đâu, viết hay lắm….không phải không phải, tôi không phải ý đấy….ý tôi là , phong cách viết rất hay…â€
TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm quả nhiên trúng kế, vừa mở miệng tán dÆ°Æ¡ng má»™t câu, liá»n thấy không đúng lắm, thế nà y chẳng phải bản thân minh khen ngợi ý kiến của Liá»…u Tấn Tà i hay sao? Äây không phải chuyện đùa, vì thế liá»n phủ nháºn ngay, nhất thá»i luống cuống cả lên.
Cha nhịn cÆ°á»i, an ủi nói: “Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, anh không phải căng thẳng, chỉ là tán gẫu bình thÆ°á»ng thôi, dù sao cÅ©ng chẳng có ngÆ°á»i ngoà i. Anh yên tâm Ä‘i, tôi tôi sẽ không nói vá»›i ai, ngÆ°á»i khác không biết được đâu..â€
“Äúng váºy đúng váºy, chỉ là tán gẫu thôi, tán gẫu thôi…â€
Trương Mộc Lâm toát mồ hôi trán, giơ tay ra lau.
Tôi thầm buồn cho ông ta. NgÆ°á»i ta đã dám Ä‘Æ°a cả bà i lên báo, bản thân ông có nói và i câu thì đã sao? Có đáng phải căng thẳng thế nà y không? Là m quan thế nà y, tháºt là …..chán chết Ä‘i được!â€
Cha lại cảnh giác hÆ¡n tôi, liá»n há»i: “Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, có phải cấp trên có ý kiến gì vá» bà i văn của tôi không?â€
TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm cÅ©ng cảm thấy mình thất thế, liá»n hÃt má»™t hÆ¡i thuốc tháºt dà i, trấn tÄ©nh lại, nói: “Tấn Tà i, chúng ta cÅ©ng được coi là đồng nghiệp cÅ©, tôi có gì nói nấy nhé, nếu tôi có nói gì sai,mong anh đừng trách.â€
“TrÆ°Æ¡ng chủ nhiệm, anh yên tâmâ€
Cha trịnh trá»ng gáºt đầu.
“Tấn Tà i, cấp trên có ngÆ°á»i muốn tôi há»i anh, vì sao lại viết bà i văn nà y, lại còn đăng lên báo tỉnh nữa?â€
Tôi bất giác cũng trở nên đỠphòng.
Có thể là TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm thà nh thá»±c, cÅ©ng có thể là không dám là m mình dÃnh dáng và o chuyện nà y, vì thế mượn cá»› cấp trên. Chủ nhiệm xã dù không lá»›n lắm, nhÆ°ng vá»›i tÃnh cách tháºn trá»ng của TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm, ngÆ°á»i đứng đằng sau giáºt dây, cái gá»i là “cấp trên†ấy, có lẽ không Ä‘Æ¡n giản. Không chừng là Thôi Tú Hòa hoặc VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh cÅ©ng nên.
Cha không vá»™i trả lá»i, mà hút thuốc, ngẫm nghÄ©, rồi má»›i nói: “Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, tôi không biết ai bảo anh đến, và tôi cÅ©ng không muốn biết. Nhá» anh chuyển lá»i vá»›i ngÆ°á»i ấy, tôi là Äảng viên, có quyá»n phát biểu ý kiến của mình.â€
Cha à , đáng lẽ phải là công dân có quyá»n tá»± do phát biểu ý kiến chứ. Trong hiến pháp cÅ©ng đã nói rõ rà ng rồi, trình Ä‘á»™ lý luáºn của cha còn phải tôi rèn nhiá»u lắm.
Tôi thầm sá»a lá»—i sai cho cha.
TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm gáºt đầu, đứng dáºy.
Có lẽ cấp trên cÅ©ng chẳng sai ông là m việc gì hÆ¡n, chỉ bảo ông đến thám thÃnh xem sao, TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm chỉ cần câu nói ấy của cha là đủ rồi. BÆ°á»›c và i bÆ°á»›c, ông lại thấy hình nhÆ° mình Ä‘i thế nà y không đúng lắm, liá»n quay đầu lại, muốn nói Ä‘iá»u gì.
Cha cÆ°á»i vẫy vẫy tay, TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm cÅ©ng cÆ°á»i, cuối cùng chẳng ai nói nên lá»i.
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
06-06-2011, 07:38 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 27: Äình chỉ công tác tá»± kiểm Ä‘iểm
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Tin xấu bá»—ng nhiên áºp tá»›i, chẳng ai có chuẩn bị gì.
Thoáng chốc đã đến cuối năm 1977, má»™t ngà y nữa là đến sinh nháºt bà ngoại rồi, mẹ xin nghỉ việc, vá»™i chạy vá» từ xã Liên Hoa, dá»± định đặt mua và i món ăn cùng vá»›i cha, để ngà y hôm sau mang vá» Liá»…u Gia SÆ¡n.
Không phải là mừng thá» tuổi tròn, vì thế má»i ngÆ°á»i không dá»± định là m lá»›n. Huống hồ khi đó, lãnh tụ vÄ© đại còn không tổ chức lá»… mừng thá», ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng cà ng không dám là m. CÅ©ng chỉ mua chút thịt gà thịt dê, lòng má» gì đó, đủ và i bà n, mấy cô chú dắt con nhỠđến chung vui.
Vì ông ná»™i bà ná»™i tôi qua Ä‘á»i sá»›m, vì thế ông bà ngoại vốn dÄ© ở nhà bác cả nay chuyển vá» nhà tôi, giúp đỡ chăm lo mấy chị em tôi. Hôm nay bà mừng sinh nháºt, các bác lại phải đến đây.
Cha và mẹ vừa cầm Ãt tiá»n, cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói bÆ°á»›c ra, TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm liá»n vẻ mặt nghiêm nghị bÆ°á»›c đến.
Tôi nhảy chân sáo theo sau cha mẹ. Trở vá» thá»i trẻ con, có má»™t cÆ¡ thể của con nÃt,lại suốt ngà y chÆ¡i vá»›i mấy bạn đồng lứa, tá»± nhiên tâm tÃnh cÅ©ng trẻ hẳn ra. Việc nhảy chân sao nà y, hoà n toà n là phản ứng tá»± nhiên. Dù cho tôi bao nhiêu tuổi, nhÆ°ng trong lòng cha mẹ, tôi vẫn mãi là má»™t đứa trẻ con.
Thấy vẻ mặt của TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm, tôi bá»—ng giáºt thót lên, mất cả hứng.
Những Ä‘iá»u nên đến rồi cuối cùng cÅ©ng sẽ phải đến!
Chu tiên sinh ná»— lá»±c Ä‘á»™ng viên cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh giữ vững láºp trÆ°á»ng, đáng lẽ ra có ý là “kiếm Ä‘i lệch mÅ©iâ€, tất nhiên đại bá»™ pháºn xuất phát từ cái ngạo khà của phần tá» trà thức, nhÆ°ng cÅ©ng không thể phủ nháºn được, cÅ©ng bao hà m cả việc “đánh cược má»™t phenâ€. Tôi cÅ©ng đóng vai trò trợ giúp. Äến ngà y hôm nay nhìn lại, đại cục của lịch sá» không vì má»™t ngÆ°á»i vượt thá»i gian nhá» bé nhÆ° tôi mà thay đổi. Dù tôi cÅ©ng biết rằng, nhiá»u nhất là tầm 1 năm, phÆ°Æ¡ng châm lý luáºn hiện thá»i sẽ bị phủ nháºn, những khó khăn mà Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha Ä‘ang phải chịu sẽ theo đó mà thay dổi. NhÆ°ng rốt cuá»™c thay đổi đến mức Ä‘á»™ nà o, tôi không thể nà o lÆ°á»ng trÆ°á»›c được. Quan trá»ng nhất là , trÆ°á»›c mắt vẫn chÆ°a biết huyện sẽ xá» lý cha thế nà o.
Thấy TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm nhÆ° váºy, chẳng có gì tốt đẹp rồi.
Thấy cha, TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm nhếch mép, dÆ°á»ng nhÆ° muốn rặn ra má»™t nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng cuối cùng vẫn cÆ°á»i không nổi.
“Äồng chà Tấn Tà i, bá»™ trưởng Ngô của bá»™ tổ chức huyện muốn nói chuyện vá»›i anh, má»i anh Ä‘i theo tôi.â€
Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a bao giá» thấy Nghiêm Ngá»c Thà nh nghiêm túc nhÆ° váºy, dùng cách hết sức chÃnh thức để nói chuyện vá»›i mình, cha bá»—ng thấy hÆ¡i bất ngá», nhÆ°ng rất nhanh liá»n trấn tÄ©nh lại, quay ngÆ°á»i nói vá»›i mẹ: “Bà dắt Hóa Tá» Ä‘i mua rau trÆ°á»›c Ä‘i, tôi Ä‘i má»™t lúc rồi vá» ngay.â€
Cha phản ứng nhÆ° váºy, tôi thầm tán dÆ°Æ¡ng trong lòng.
Cha trong kiếp trÆ°á»›c, dù nho nhã lịch sá»±, nhÆ°ng lai thiếu bình tÄ©nh. Thái Ä‘á»™ bình tÄ©nh nà y, là thứ mà ngÆ°á»i là m chÃnh trị không thể thiếu.
Là m má»™t ông phó chủ tịch chỉ má»›i được hÆ¡n năm, cha đã có cái quyá»n uy của ngÆ°á»i là m quan rồi.
NhÆ°ng thái Ä‘á»™ của mẹ má»›i là m tôi kinh ngạc không ngá»›t. Không ngá» bà còn bình tÄ©nh hÆ¡n cha, nhÆ° không có chuyện gì váºy, cÆ°á»i nói: “Ông Ä‘i Ä‘i, việc ở nhà không phải lo đâu.†Tháºm chà bà còn chà o TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm.
TÃnh tình của mẹ thÆ°á»ng ngà y Ä‘á»u rất sốt sắng, nhÆ°ng không ngá» lúc gặp chuyện, lại có thể trấn tÄ©nh thế. Hỳ hỳ, tháºt ngưỡng má»™!
Thái Ä‘á»™ ung dung của cha và mẹ là m tôi cÅ©ng bÄ©nh tÄ©nh lại. Tháºt là , vẫn chÆ°a biết bá»™ tổ chức muốn nói gì vá»›i cha kia mà , lo lắng gì cÆ¡ chứ?
Tôi không rõ cái ông bá»™ trưởng Ngô của bá»™ tổ chức huyện là chÃnh hay là phụ, cách xÆ°ng hô trên chốn quan trÆ°á»ng, thÆ°á»ng thÆ°á»ng sẽ bá» Ä‘i chÃnh hoặc phụ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu phó thÆ° ký há» Trịnh hoặc chủ nhiệm chÃnh há» phó thì miá»…n bà n. (Trong tiếng Hán, hỠ“Trịnh†phát âm giống chữ “chÃnh†và hỠ“Phó†phát âm giống chữ “phụâ€, đây là lối chÆ¡i chữ của tác giả)
“Mẹ Æ¡i, bá»™ trưởng Ngô là chÃnh hay là phụ váºy ạ?â€
Mẹ Ä‘ang mải suy nghÄ©, liá»n đáp: “Là chÃnh. Bá»™ trưởng Ngô, Ngô Thu DÆ°Æ¡ng của bá»™ tổ chức….Ã, Tiểu Tuấn, con há»i chuyện nà y để là m gì?â€
Nếu là cha thì cha sẽ không phản vấn tôi nhÆ° váºy. Mẹ là m việc ở xã Liên Hoa, không ở lâu vá»›i tôi, vì thế không hiểu mấy vá» cái gá»i là “thiên tà i†của tôi.
“Tiểu Tuấn, con Ä‘i đâu thế?â€
Mẹ thấy tôi không trả lá»i câu há»i của mẹ, mà chạy theo sau lÆ°ng cha, bá»—ng cảm thấy kỳ lạ.
Tôi giÆ¡ tay vẫy vẫy, không quay đầu lại, trong lòng có linh tÃnh không tốt lắm.
Hiện nay cha chỉ là phó chủ nhiệm đứng cuối cùng trong xã Hồng Kỳ, theo thứ tá»± bình thÆ°á»ng của tổ chức, là m sao bá»™ trưởng tổ chức lại tìm ông nói chuyện được. Có thể thấy rằng trên huyện coi việc nà y là má»™t việc lá»›n.
Bá»™ tổ chức là do các bá»™ phụ trách ủy nhiệm, tất nhiên, không thể có chuyện Ä‘á» bạt cha, váºy thì bá»™ tổ chức gá»i ông đến nói chuyện, chỉ có má»™t khả năng, đó là có sá»± sắp xếp khác cho công việc của ông.
Há»™i ủy viên kiểm tra ká»· luáºt của Äảng và o lúc cá»u đại bị bác bá», mãi đến khóa há»p thứ 11 và o cuối năm 1978 má»›i khôi phục lại. TrÆ°á»›c lúc đó, đảm nháºn công việc của há»™i ủy viên kiểm tra ká»· luáºt là bá»™ tổ chức. CÅ©ng có nghÄ©a là , bá»™ tổ chức lúc đó, có quyá»n phạt cán bá»™ hoặc Ãt nhất là đưa ra để nghị phạt cán bá»™.
TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm và cha vừa bÆ°á»›c và o phòng, cánh cá»a liá»n đóng sáºp lại.
Tôi tất nhiên không thể chen và o trong. Dù tuổi có nhỠđi chăng nữa thì cũng không được là m cà n. Nhưng tôi ngồi xổm ở ngoà i, cũng chẳng ai để ý đến.
Tác dụng cách âm của phòng là m việc ở xã thế nà o, không nói cÅ©ng biết. Nếu nhÆ° là trong đêm, ngÆ°á»i trong đó chỉ cần đánh rắm má»™t cái, có khi ngÆ°á»i ngoà i nà y cÅ©ng nghe thấy rõ rà ng. Sau đây là cuá»™c đối thoại giữa cha và bá»™ trưởng Ngô.
TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm: “Bá»™ trưởng Ngô, đây là đồng chà Liá»…u Tấn Tà i. Äồng chà Tấn Tà i, Ä‘ay là bá»™ trưởng Ngô của bá»™ tổ chức huyện.â€
“Xin chà o ông, bá»™ trưởng Ngô.â€
“……….â€
Tôi nghÄ© cha nhất định sẽ Ä‘Æ°a tay ra bắt tay bá»™ trưởng Ngô, nhÆ°ng bá»™ trưởng Ngô có đồng ý bắt tay hay không, Ä‘iá»u ấy còn chÆ°a biết, chỉ biêt là ông ta không có phản ứng gì trÆ°á»›c lá»i chà o của cha.
“Äồng chà Liá»…u Tấn Tà i, má»i anh ngồi!â€
Tiếng bá»™ trưởng Ngô lá»™ ra nét uy nghiêm, nhÆ°ng cÅ©ng có nét hiếu kỳ. Có lẽ ông ta không ngỠđược cha lại là ông phó chủ nhiệm nhá» bé dám lấy tay che lấp cả bầu trá»i.â€
Gá»i cả há» cả lên lại thêm hai chữ đồng chà là m khẩu khà nói chuyện tháºt nặng ná».
“Äồng chà Liá»…u Tấn Tà i, tôi hôm nay được sá»± bổ nhệm của chủ nhiệm VÆ°Æ¡ng của ủy ban cách mạng Äảng trên huyện, đến tìm anh nói chuyện.â€
Lại là Vương Bổn Thanh!
Tôi đứng ở ngoà i cá»a nghiến răng. NhÆ°ng ngay láºp tức lại thấy buồn cÆ°á»i, ông VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh tá»± nhiên lại bị mang tiếng xấu thế. Ông ta đứng trong hà ng ngÅ© huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, những việc nhÆ° thế nà y nhất định sẽ đến tay ông ta giải quyết. Việc lá»›n thế nà y, còn Ä‘á»™ng chạm đến phÆ°Æ¡ng châm Ä‘Æ°á»ng lối, thá»±c ra cán bá»™ nhÆ° VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh, cÆ¡ bản không có quyá»n phát ngôn, Ä‘á»u phải nghe cấp trên hết.
“Má»i Ngô bá»™ trưởng chỉ giáo.â€
Cha không cứng cÅ©ng chẳng má»m nói.
“Không dám nói gì là chỉ giáo. Hôm nay tôi đến đây, là để truyá»n đạt cho anh quyết định của ủy ban cách mạng huyện.â€
Tiếng của Ngô Thu Dương rất nghiêm nghị, không mang chút sắc thái cảm xúc nà o cả.
Tôi chợt rùng mình.
Những quyết định thông thÆ°á»ng, gá»i má»™t văn kiện thông báo là được rồi, cùng lắm là gá»i cha lên huyện má»™t chuyến. Nay bá»™ tổ chức còn phái ngÆ°á»i xuống trá»±c tiếp tuyên bố, nhất định sẽ là má»™t quyết định đặc biệt.
Chẳng lẽ lại có biện pháp mạnh gì với cha sao?
Äiá»u nà y không phải là không có khả năng. Vì những ngÆ°á»i vì phát biểu “sai lầm†mà bị chịu hình phạt nặng ná», trong giai Ä‘oạn đại cách mạng là không Ãt. Tháºm chà còn có ngÆ°á»i vì thế mà mất mạng.
Bá»—ng nhiên lòng tôi nhÆ° lá»a đốt.
“Äồng chà Liá»…u Tấn Tà i…â€
Tôi thở phà o, vẫn còn gá»i là đồng chà cÆ¡ mà , may quá! Ãt nhất là không phải quan hệ mâu thuẫn địch ta.
“…Anh và đồng chà Nghiêm Ngá»c Thà nh chÆ°a được sá»± cho phép của tổ chức, đã tá»± ý phát biểu và ký tên trên báo huyện, ảnh hưởng đến tinh thần của phÆ°Æ¡ng châm Ä‘Æ°á»ng lối trung Æ°Æ¡ng, đây rõ rà ng là hà nh Ä‘á»™ng vô tổ chức vô ká»· luáºt, trong huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, khu Bảo Châu, tháºm chà cả tỉnh N, Ä‘á»u tạo nên má»™t sá»± ảnh hưởng quá lá»›n. Lá»—i mà anh đã phạm phải là vô cÅ©ng nghiêm trá»ng, sau khi thông qua quyết định của há»™i nghị ủy ban cách mạng huyện, được sá»± đồng ý của các ủy viên cách mạng trong khu Bảo Châu, phạt đồng chà Nghiêm Ngá»c Thà nh và Liá»…u Tấn Tà i, láºp tức từ chức để tá»± kiểm Ä‘iểm, là m bản tá»± kiểm Ä‘iểm tháºt sâu sắc. Hồi phục công tác và o lúc nà o, còn phải xem thái Ä‘á»™ nháºn lá»—i của hai đồng chÃ…â€
Tôi thở phà o một cái.
Ừ, đình chỉ công tác là m kiểm Ä‘iểm, cÅ©ng không phải là kết quả quá xấu. Ãt nhất cÅ©ng chÆ°a bị mất chức, cà ng chÆ°a bị khai trừ khá»i đảng, nếu bị nhÆ° thế, đúng là muôn Ä‘á»i muôn kiếp không trở lại được. Công tác đánh giá toà n diện của trung Æ°Æ¡ng phải má»™t thá»i gian nữa má»›i triển khai, đó là má»™t công trình có quy mô rất lá»›n, bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang chỠđợi? Bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang xếp hà ng dà i trÆ°á»›c mấy nhân váºt quan to quyá»n lá»›n trong lịch sá» nÆ°á»›c cá»™ng hòa chỉ để tổ chức cho má»™t cái đánh giá chÃnh xác? Những nhân váºt nhá» bé nhÆ° cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh, không biết đến mùa quýt nà o má»›i được sỠđến. Theo những gì tôi biết, Nghiêm Ngá»c Thà nh 39 tuổi, cha 37 tuổi, đã không còn trẻ nữa. Nếu dùng dằng và i năm nữa, tiá»n đồ của há» trên quan trÆ°á»ng sẽ ảm đạm hÆ¡n rất nhiá»u.
NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, đình chỉ công tác tá»± kiểm Ä‘iểm dối vá»›i ngÆ°á»i quen vá»›i việc nắm quyá»n nhÆ° Nghiêm Ngá»c Thà nh mà nói, không dá»… chịu chút nà o, còn vá»›i cha, má»›i đảm nháºn công tác hà nh chÃnh nà y má»™t năm, vẫn còn chÆ°a kịp quen vá»›i việc nắm quyá»n. Ngoà i việc hà ng tháng bá»›t Ä‘i mấy đồng cấp dưỡng, tiá»n lÆ°Æ¡ng cÆ¡ bản không thay đổi là mấy. Thá»i cha tham gia công tác đã dà i, nói đúng ra, thì tiá»n lÆ°Æ¡ng của ông cÅ©ng khá cao. Tôi còn nhá»› và o những năm 1986 của kiếp trÆ°á»›c, tiá»n lÆ°Æ¡ng của ông mang vá» mà có thể đạt đến còn số 120-130 đồng đã là m ngÆ°á»i ta ngưỡng má»™ lắm rồi. Gia đình nà y của chúng tôi, tiá»n lÆ°Æ¡ng của cha vẫn đóng vai trò quan trá»ng, Ãt nhất trong giai Ä‘oạn trÆ°á»›c mắt là thế.
“Bá»™ trưởng Ngô, tôi phục tùng quyết định của tổ chức, nhÆ°ng vẫn giữ nguyên ý kiến của mình…â€
Cha vẫn đang bao biện.
Äây cÅ©ng là việc nên là m. Nếu nhÆ° không phản bác lại má»™t chút, chẳng phải đồng nghÄ©a vá»›i việc mình đã nháºn sai rồi hay sao?
“…NhỠông chuyển lá»i đến đồng chà VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh, là má»™t ngÆ°á»i đảng viên, thảo luáºn ở trên báo đảng, tham gia và o vấn Ä‘á» chÃnh sách của đảng, là má»™t đặc quyá»n mà đảng cho chúng tôi, bất kỳ má»™t cá nhân hay tổ chức nà o cÅ©ng không có quyá»n tÆ°á»›c Ä‘i nó.
Ôi, tÃnh thẳng ruá»™t ngá»±a của cha lại phát tác rồi. Cứ cứng rắn quá không phải là việc tốt. Lúc nà y cứ khiêm nhÆ°á»ng má»™t chút, cÅ©ng chẳng phải là kế tồi. Sao lại cứ phải lôi cái tên VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh ra cÆ¡ chứ?
Bá»™ trưởng Ngô cÅ©ng không ngá» tÃnh cha lại thẳng thắn cÆ°Æ¡ng nghị nhÆ° váºy, nhẹ nhà ng thở ra má»™t tiếng, nói: “Äồng chà Liá»…u Tấn Tà i, phải xem lại thái Ä‘á»™ của mình, tá»± kiểm Ä‘iểm sai lầm của bản thân, để còn sá»›m được quay lại công tác.â€
Äây là má»™t câu nhắc nhở cha.
Tôi tá»± nhiên thấy quý ông bá»™ trưởng Ngô nà y hÆ¡n. Xem ra thái Ä‘á»™ của cán bá»™ vá»›i việc nà y cÅ©ng không thống nhất, chỉ là đấu không lại vá»›i quyá»n thế của VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh. CÅ©ng có thể là , phải hoà n toà n phục theo ý kiến của lãnh đạo cấp cao, VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh cÅ©ng chỉ tuyên truyá»n theo đó, tá»± nhiên lại bị tiếng oan.
Bá»™ trưởng Ngô không ở lại lâu, truyá»n đạt xong quyết định của ủy ban cách mạng huyện, liá»n ngay láºp tức rá»i khá»i xã Hồng Kỳ.
TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm mãi đến lúc tiá»…n xong bá»™ trưởng Ngô lên xe, lúc nà y má»›i quay đầu lại, muốn nói vá»›i cha và i câu, ai ngá» cha lại dắt tay tôi, Ä‘i má»™t cách nghênh ngang, nhÆ° là chÆ°a từng có việc nà y xảy ra váºy, thấy váºy ông bất giác thẫn thỠđứng ở cá»a phòng là m việc, đỠđẫn nhìn bóng cha Ä‘ang Ä‘i xa dần.
Có lẽ ông Ä‘ang nghÄ©, sao ngÆ°á»i nà y từ lúc ở gần Nghiêm Ngá»c Thà nh, lại há»c được cái tÃnh khà ngang ngược của ông ta chứ?
“Äình chỉ công tác tá»± kiểm Ä‘iểm?â€
Mẹ cÆ°á»i lá»›n lên.
“CÅ©ng được thôi, ông nhân cÆ¡ há»™i nà y mà dà nh chút thá»i gian xem xét việc há»c hà nh của Hoa Tá», nó sắp thi đại há»c rồi đấy.â€
NhÆ°ng khi mẹ quay lÆ°ng Ä‘i chá»n thịt lợn, tôi nhìn thấy rõ rà ng ná»—i Æ°u tÆ° trong mắt mẹ. CÅ©ng đúng, có ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà o lại không lo cho tiá»n đồ của chồng mình cÆ¡ chứ? Chỉ là việc đã rồi, mẹ có nói gì cÅ©ng không muốn là m tăng thêm áp lá»±c tâm lý cho cha.
Lấy được mẹ, đúng là diá»…m phúc lá»›n của Ä‘á»i cha.
Sinh nháºt bà ngoại, lại náo nhiệt không ngá».
Äáng lẽ chỉ tÃnh đến việc há» hà ng thân thÃch tụ há»p má»™t bữa, không ngá» sáng sá»›m hôm đó, đã lục tục có khách đến thăm, bác năm, thÆ° ký chi bá»™ dẫn đầu, những ngÆ°á»i có vai vế trong gia tá»™c nhà Liá»…u, nhà Nguyá»…n đến Ä‘Æ°Æ¡c 10, 20 ngÆ°á»i. Tháºm chà đến nhà há» Chu bình thÆ°á»ng cÅ©ng không qua lại nhiá»u lắm, cÅ©ng đến được và i ngÆ°á»i. Là m cho cha và mẹ trở tay không kịp. Ngà y trÆ°á»›c sinh nháºt ông ngoại, cÅ©ng chÆ°a từng đông nhÆ° thế nà y bao giá».
Cha và mẹ định thần lại, vá»™i và ng bảo chú gá»i thêm mấy ngÆ°á»i thanh niên Ä‘i ra chợ mua thêm đồ ăn. Thịt dê thì phải gặp phiên chợ má»›i mua được, còn thịt lợn dù không hiếm nhÆ° váºy nhÆ°ng muốn mua cÅ©ng phải có phiếu. May mà có bác năm và bác bảy mang đến 20, 30 cân cá khô, mấy tháng rồi chúng tôi cÅ©ng chỉ ăn được có ba bốn cân, bây giá» có thể mang ra cứu nguy.
Bác năm ngăn chú lại.
“Thà nh Lâm, đừng vá»™i. Äợi chút nữa là có thức ăn mang đếnâ€
Cha có chút nghi ngá»: “Anh năm….â€
“Sao, chú không tin anh năm của chú à ?â€
“Không phải không phải, sao lai thế được?â€
“Thế thì chú cứ yên tâm mà ngồi đây, nhà há» Liá»…u, há» Nguyá»…n, há» Chu chúng ta cùng nói chuyện má»™t chút.â€
“Ôi…â€
Vá»›i ngÆ°á»i anh cÆ°Æ¡ng trá»±c nà y, cha má»™t má»±c rất kÃnh trá»ng.
Bác năm quả nhiên không nói dối, má»™t lát sau mấy bác gái ở các nhà đã mang đến rất nhiá»u thức ăn, gà vịt trứng Ä‘á»u đủ cả, nhất là gà vịt đã được là m sạch sẽ, là m lông sạch sẽ gá»n gà ng, chỉ cần mang ra nấu luôn là được.
“Tấn Tà i, sắp đến tết rồi, chú cÅ©ng đừng vá» xã là m gì nữa, ở nhà má»™t thá»i gian Ä‘i. Anh năm cÅ©ng già rồi, không Ä‘oán định được thá»i thế ngà y nay, chú là cán bá»™ Ä‘i nhiá»u biết rá»™ng, nhân đây chú nói cho anh năm nghe xem…â€
Lúc nà y cha má»›i hiểu, có lẽ anh năm và má»i ngÆ°á»i đã biết chuyện cha bị đình chỉ tá»± kiểm Ä‘iểm, nhân cÆ¡ há»™i sinh nháºt bà ngoại, má»›i đến đây an ủi cha.
Từ khi nháºm chức phó chủ nhiệm xã, nói đến thà nh tÃch, cÅ©ng chỉ có má»™t vụ “nuôi cá trong ruá»™ng†là đáng để nhắc đến, mình bất tà i, lại được há» hà ng xem trá»ng thế nà y, là m sao dám nháºn.
Tôi cà ng cảm thán hÆ¡n. Những ngÆ°á»i há» hà ng giản Ä‘Æ¡n nà y, chỉ cần mình là m cho há» má»™t việc cá»n con, há» cÅ©ng không bao giá» quên Æ¡n.
“Anh năm, thế nà y liệu có được không?â€
Cha sợ liên lụy đến bác năm.
Bác năm khua tay, nói: “Có gì mà không được? Trong huyện VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh nói là được, ở đây, Liá»…u Gia SÆ¡n, tôi Liá»…u Tấn Văn má»›i là chủ!â€
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
06-06-2011, 07:38 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 28: Thợ sá»a chữa bé bá»ng
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Cha trở vá» Liá»…u Gia SÆ¡n sống, chị cả nghỉ đông, cÅ©ng trở lại Liá»…u Gia SÆ¡n. NgÆ°á»i vui nhất là chị hai và chị ba. Hai ngÆ°á»i há» không há» biết gánh nặng Ä‘ang đè lên vai cha.
Thế nà y cÅ©ng tốt, có thể vui vẻ táºn hưởng tình thân trong gia đình.
Không phải ai cÅ©ng giống tôi, có thể sống lại lần thứ hai. Äai Ä‘a số sống cả Ä‘á»i, cÅ©ng chỉ trải qua thá»i thÆ¡ ấu được má»™t lần. Cha không há» muốn tuổi thÆ¡ của chị hai và chị ba vì chuyện nà y bị lÆ°u lại má»™t bóng Ä‘en.
Tháºm chà ông còn vui vẻ mua má»™t chiếc kèn acmonika, kiá»n nhẫn ba chị nốt nhạc, rồi thổi kèn.
Dù sao Ä‘i nữa việc há»c hà nh của tôi, ông không lo lắng chút gì cả.
Cha từ xã vá» nhà , bác Chu không nói câu nà o, ngà y hôm sau cuốn chiếu vá» nhà cùng sÆ° mẫu. Ông vì thể diện của cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh má»›i Ä‘i đến xã là m cái Ä‘á»™i viên văn công bá» Ä‘i ấy.
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t giáo sÆ°, có sa ngã lắm cÅ©ng chỉ có mức Ä‘á»™ thôi chứ?
Theo cách nói của Chu tiên sinh, dá»±a và o trình Ä‘á»™ tiếng Anh hiện thá»i của tôi, Ä‘i đến nÆ°á»›c Anh sống không còn vấn Ä‘á» gì nữa rồi. Còn tiếng Nga, những tình huống thông thÆ°á»ng trong Ä‘á»i sống cÅ©ng đã có thể ứng phó được rồi, chỉ là khi gá»i cả há» lẫn tên của ngÆ°á»i khác thì cần phải chú ý.
CÅ©ng khó trách, là táºt xấu vốn dÄ© đã có, cả Ä‘á»i cÅ©ng chỉ nói lầm rầm, nói cả Ä‘á»i tiếng Nga, nhiá»u khi cả tên mình cÅ©ng còn lẫn lá»™n. Giả dụ tên ngÆ°á»i Hán, cÅ©ng Ä‘á»™ng má»™t cái là mấy chục trăm chữ, những ngÆ°á»i không bị lẫn lá»™n đếm trên đầu ngón tay.
Năng khiếu há»c ngoại ngữ chỉ là má»™t phần, sá»± “thiên tà i†của tôi không chỉ có thế. Chu tiên sinh đã quyết định không dạy cho tôi nữa. Vì ông há»c văn há»c, môn toán trong khi há»c đại há»c hầu nhÆ° đã quên gần hết. Nêu ông nháºn ra sá»± hiểu biết của mình vá» vi phân tÃch phân còn không bằng má»™t đứa trẻ tám tuổi, có lẽ sẽ xấu hổ chết mất.
Kiến thức văn sá», tôi vẫn còn phải cố gắng dà i dà i, vả lại tôi cÅ©ng cho rằng vá» sau chẳng là m cách nà o mà vượt được thầy tôi. Bây giá» tôi chỉ có hạn chế vá» hiện trạng xã há»™i và tuổi tác quá nhá», nên không thể ra mặt được. Äợi đến qua mấy năm nữa, có lẽ tôi cÅ©ng chẳng còn nhiá»u thá»i gian dà nh cho sách vở. Nếu cha vượt được qua cái nạn nà y, thà nh công thăng chức, tôi dù cho không là m chÃnh trị cÅ©ng phải Ä‘i buôn bán, là m má»™t “phú ông†đà ng hoà ng.
NhÆ°ng cái môn tiếng Hán hiện đại nà y, hầu hết thầy Ä‘á»u áp dụng cách để tôi tá»± há»c, thỉnh thoảng cho ra má»™t và i câu há»i cổ quái để là m khó tôi, chỉ có môn tiếng Hán cổ thầy má»›i sát sao. Khổ thân tôi, tuổi thì nhá», bình thÆ°á»ng nếu không phải cuốn lưỡi Ä‘á»c tiếng nÆ°á»›c ngoà i, thì cÅ©ng là “chi hồ giả dãâ€(những trợ từ dùng trong văn ngôn để diá»…n tả bà i Ä‘á»c hoặc bà i viết không rõ rà ng), cứ Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại, tá»± nhiên nhÆ° biến thà nh ông già .
Có lẽ việc giảm áp lá»±c há»c cho há»c sinh trung tiểu há»c còn quan trá»ng hÆ¡n là việc giảm áp lá»±c cho nông dân.
Mẹ vẫn có chút ý kiến vá» việc không Ä‘i há»c của tôi. Không phải bà không tin tưởng trình Ä‘á»™ của thầy Chu, cả huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng nà y, giáo sÆ° đại há»c vá» nhà là m ruá»™ng chỉ có mình ông, không có ai khác. Chỉ là bà thấy, con nhà ngÆ°á»i ta Ä‘á»u lên lá»›p há»c hà nh, duy chỉ có con nhà mình không thế, tá»± dÆ°ng cảm thấy kỳ kỳ. NhÆ°ng tôi lại không thể nói vá»›i bà rằng, vá»›i kiến thức bây giá» của tôi, có lẽ thi và o trÆ°á»ng đại há»c Thanh Hoa, đại há»c Bắc Kinh cÅ©ng chẳng có vấn Ä‘á» gì. Năm ngoái đã khôi phục lại chế Ä‘á»™ thi đại há»c, nếu thuáºn tiện, tìm má»™t bá»™ Ä‘á» vá» là m thá», xem trình Ä‘á»™ mình đến đâu. Có khi tháºm chà tôi còn nghÄ©, không chừng mình ngồi lại nghiên cứu những vấn Ä‘á» vá» há»c thuáºt, là m hẳn cái giải Nô-ben chÆ¡i. Dù tôi chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng xét cho cùng cÅ©ng đã Ä‘i trÆ°á»›c đến 30 năm, Æ°u thế nà y quả lá»›n rồi, nếu muốn trở thà nh ngÆ°á»i đạt giải Nô-ben sá»›m nhất Trung Quốc, có lẽ cÅ©ng không quá khó.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi cÅ©ng chỉ nghÄ© váºy thôi, chứ không bắt tay và o là m.
Là m nhà khoa há»c lá»›n nổi danh trên thế giá»›i? Ha ha, thôi Ä‘i váºy. Những ngà y tháng sau đó chÆ°a chắc đã thú vị đâu.
Thá»±c ra, tôi không mấy để tâm và o việc há»c hà nh. Xét đến cùng cÅ©ng vì có tâm lý của ngÆ°á»i 40 tuổi, đã ai thấy má»™t ông 40 tuổi có thể yên tâm ngồi lại mà há»c hà nh hay chÆ°a? Chỉ là dạo nà y nhà n rá»—i, há»c thêm chút kiến thức cÅ©ng còn hÆ¡n là không là m gì.
Cha tiễn mẹ đi xã Liên Hoa rồi.
Tôi xem má»™t lượt “chiến tranh và hòa bìnhâ€, cả má»™t khối não Ä‘au nhức hết, chị hai và chị ba cùng má»™t đám trẻ con lấy rÆ¡m bện thà nh má»™t sợi thừng rất thô, rồi treo lên xà nhà là m xÃch Ä‘u, rÃu ra rÃu rÃt chÆ¡i đùa. Tôi dứt khoát vất ông Tôn-xtôi sang má»™t bên, vÆ°Æ¡n vai má»™t cái, Ä‘á»™t nhiên tÃnh trẻ con nổi lên, lại muốn tụ táºp cùng bá»n chúng, cùng chÆ¡i xÃch Ä‘u.
Âm thanh xe máy từ xa vá»ng lại.
Kỳ lạ tháºt, nÆ¡i chim không thèm đến ị nhÆ° Liá»…u Gia SÆ¡n nà y, sao lại có xe máy cÆ¡ chứ?
Và o năm 1978, trên khắp đất nÆ°á»›c Trung Quốc, xe máy là má»™t váºt rất hiếm hoi, tháºm chà là của Ä‘oà n thể nhà nÆ°á»›c.
Trong lòng tôi bá»—ng căng thẳng. Lúc nà y, ngÆ°á»i của Ä‘oà n thể còn đến Liá»…u Gia SÆ¡n là m gì? Chắc chắn là đến tìm cha. Chẳng lẽ trong má»™t thá»i gian ngắn nhÆ° váºy, sá»± việc lại có sá»± thay đổi?
Việc tốt hay việc xấu đây?
NghÄ© linh tinh, mắt tôi lại dÃnh và o chiếc xe máy Ä‘ang nảy lên nảy xuống trên Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng núi.
Hai ngÆ°á»i, tuổi tác không lá»›n, từ cách ăn mặc có thể thấy, không giống vá»›i cán bá»™ huyện, tôi thở phà o nhẹ nhõm.
“Thầy giáo Liá»…u, thầy giáo Liá»…u có nhà không?â€
Gá»i là thầy giáo Liá»…u, váºy nhất định không phải là cán bá»™ huyện hay xã rồi. Nếu không, đáng lẽ phải gá»i là chủ nhiệm Liá»…u hoặc đồng chà Liá»…u Tấn Tà i má»›i đúng.
“Chuyện gì váºy?â€
Chị cả nghe thấy tiếng gá»i liá»n chạy ra.
“Má»i ngÆ°á»i là ai? Cha cháu không có nhà .â€
Ông ngoại và chú Ä‘á»u Ä‘i là m rồi, bà ngoại Ä‘ang báºn là m đồng, ở nhà không có ngÆ°á»i lá»›n, chỉ có chị cả đứng ra là m chủ.
Hai ngÆ°á»i thanh niên tá» vẻ vô cùng thất vá»ng, nhÆ°ng vẫn nói: “Chúng tôi là ngÆ°á»i của quặng má» bảy má»™t, đến tìm thầy giáo Liá»…u giúp đỡ, Ä‘á»™ng cÆ¡ trục kéo của chúng tôi há»ng mất rồi, không tìm được ngÆ°á»i sá»a…..Thầy giáo Liá»…u Ä‘ang ở đâu, để chúng tôi đến đón ông.â€
Câu nà y là m tôi giáºt mình.
Quặng má» bảy má»™t cách Liá»…u Gia SÆ¡n không xa, chừng 7, 8 dặm. Cấp báºc cÅ©ng không nhá», cÅ©ng là táºp Ä‘oà n cÆ¡ đấy, trá»±c thuá»™c cục khoáng vụ Bảo Châu. Cục khoáng vụ Bảo Châu và khu Bảo Châu là cùng cấp, cùng trá»±c thuá»™c bá»™ công nghiệp than đá quốc gia.
Sao cÆ¡? Má»™t táºp Ä‘oà n má» quặng cấp huyện, mà không có đến nhân viên sá»a chữa?
Ừm, cÅ©ng không phải không có khả năng. Tôi có nhá»› trong quyển tiếu thuyết “từng năm nhÆ° nÆ°á»›c trôi qua†của tiên hiá»n vÆ°Æ¡ng Tiểu Ba tiên sinh có nói rằng: má»™t quặng mở nà o đấy của Hà Nam, vì không má»i nổi nhân công sá»a Ä‘iện, máy móc há»ng rồi, không biết là m thế nà o, bèn gá»i kế toán và nữ bác sỹ của bệnh viện mỠđến sá»a. Hầu hết những ngÆ°á»i cầm quyá»n cho rằng những ngÆ°á»i đã từng được há»c qua đại há»c, dù cho chuyên ngà nh khác nhau, thì cÅ©ng có chút hiểu biết cÆ¡ bản vá» máy móc. Tên nhóc nhà ngÆ°Æ¡i đã há»c qua đại há»c, dù chÆ°a ăn thịt heo bao giá» thì cÅ©ng phải biết heo Ä‘i nhÆ° thế nà o chứ. Máy móc há»ng rồi, không gá»i mấy ngÆ°á»i há»c đại há»c nhÆ° các ngÆ°á»i đến xem chẳng lẽ lại gá»i ngÆ°á»i mù chữ đến xem à ? Äây cÅ©ng giống vá»›i cái gá»i là “nhất pháp thông vạn pháp thông†trong má»™t và i tiểu thuyết kiếm hiệp nà o đó. (biết được môt thứ thì sẽ biết được vạn thứ)
“Cha cháu Ä‘i lên xã Liên Hoa rồi, hôm nay vẫn chÆ°a vá».â€
NgÆ°á»i thanh niên dÆ°á»ng nhÆ° tuyệt vá»ng rồi.
Xã Liên Hoa, hơn bốn mươi dăm, thà đi đến huyện thà nh còn hơn.
Tôi không nhịn được há»i má»™t câu: “SÆ° phụ, má» của má»i ngÆ°á»i không có công nhân sá»a chữa sao?â€
“Có má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng đúng lúc mẹ vợ anh ta mừng thá» 60 tuổi, vừa xin nghỉ phép vá» huyện Uy Trữ rồi…â€
Khu Bảo Châu gồm 1 tỉnh bảy huyện, nhÆ°ng rất không may là , huyện Uy Trữ là huyện nằm ở khu vá»±c ngoà i cùng, cách huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng chừng 200 dặm. Và o năm 1978, đây là khoảng cách xa đến Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i ta phải tê cả đầu.
NgÆ°á»i còn lai ngồi trên xe máy không khách khà gì nói: “Thầy giáo Liá»…u không có nhà thì chúng ta vá» Ä‘i, nói chuyện vá»›i trẻ con là m gì?â€
Tôi buồn nẫu cả ruá»™t, Ä‘i ra ngoà i dạo chÆ¡i má»™t lúc cÅ©ng là việc không tồi, bèn thuáºn miệng nói: “Cháu Ä‘i cùng má»i ngÆ°á»i xem sao.â€
“Gì cÆ¡?â€
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh ngạc.
Không đợi cho hai ngÆ°á»i đó nói câu nà o, chị cả liá»n kêu lên: “Tiểu Quân, em Ä‘ang nói linh tinh gì thế? Em xuống má» là m gì?â€
Hai ngÆ°á»i thanh niên của má» quặng bảy má»t cà ng cÆ°á»i dữ hÆ¡n: “Anh bạn nhá» Æ¡i, cáºu là con trai của thầy giáo Liá»…u phải không? ở dÆ°á»›i má» không có gì chÆ¡i đâu.â€
Tôi lạnh lùng nói: “Các chú nghÄ© là cháu Ä‘i chÆ¡i à ? Cháu đến sá»a Ä‘á»™ng cÆ¡ cho má»i ngÆ°á»i đấy.â€
“Cháu….sá»a Ä‘á»™ng cơ…â€
Miệng hai ngÆ°á»i mở to đến Ä‘á»™ có thể nhét vừa cả má»™t quả trứng vịt
Chị cả vừa giáºn vừa lo: “Tiểu Quân, em đừng nói báºy ở đây nữa.â€
Hai ngÆ°á»i lắc lắc đầu, ngÆ°á»i cầm lái đã bắt đầu khởi Ä‘á»™ng xe.
“Công suất mô tÆ¡ của Ä‘á»™ng cÆ¡ các chú là bao nhiêu? 37 nghìn oát hay là 45 nghìn oát, máy đứng hay nằm?â€
NgÆ°á»i thanh niên Ä‘ang chăm chú khởi Ä‘á»™ng xe bá»—ng giáºt mình quay đầu lại, há»i: “Anh bạn nhá», cháu thá»±c sá»± biết sá»a à ?â€
Tôi nghênh đầu, nói không chút khách khà gì: “Vá»› vẩn, Liá»…u Tấn Tà i là cha cháu, cha cháu biết sá»a, cháu cÅ©ng phải biết chứ. Mô tÆ¡ đồng bá»™ của xe trục kéo má», kết cấu cÅ©ng không phức tạp lắm, có gì khó sá»a chứ? NhÆ°ng nếu cuá»™n cảm bị cháy, thì phải lắp cuá»™n cảm khác, tốn thá»i gian lắm đấy. cÅ©ng không biết ở má» của các chú có trang bị dây Ä‘iện hay không. Thôi thôi, nói vá»›i các chú mấy vấn Ä‘á» nà y là m gì dù sao các chú cÅ©ng không hiểu.â€
Ha ha, đây gá»i là ăn miếng trả miếng, có đòn trả đòn! Ôi ôi, cháºm cháºm thôi, đừng có khâm phục nhÆ° thế!
Hai ngÆ°á»i vừa mừng vừa bất ngá», nhìn nhau má»™t lúc, rồi ngÆ°á»i ngồi sau nói: “lãnh đạo tỉnh và cục khoáng vụ sắp đến rồi, trưởng má» Ä‘ang lo chết ngÆ°á»i lên, nếu như….sÆ° phụ Liá»…u bé biết sá»a Ä‘á»™ng cÆ¡, thì chúng ta đón nó vá» cÅ©ng váºy!â€
Lúc nà y tôi má»›i hiểu, đến cuối năm, các ngà nh nghá» bắt đầu bÆ°á»›c và o kiểm tra công việc. lãnh đạo đến lần nà y có lẽ là ngÆ°á»i cấp cao có vị trà quan trá»ng.
NgÆ°á»i cầm tay lái gáºt đầu, nở má»™t nụ cÆ°á»i: “Sư…SÆ° phụ Liá»…u bé, váºy phiá»n cháu Ä‘i vá»›i chúng tôi má»™t chuyến.â€
Chớp mắt, đứa trẻ con đã biến thà nh “Sư…Sư phụ Liễu bé†rồi.
TrÆ°á»›c đó bá»n há» khinh thÆ°á»ng tôi, là m tôi vô cùng không vui. Lúc nà y nhất định phải nịnh ná»t má»™t hồi.
“Sá»a công tÆ¡ vừa bẩn vừa mệt vừa chẳng vui gì cả, cháu chẳng muốn Ä‘i.â€
Thá»±c ra chuyện nà y cÅ©ng khó trách ngÆ°á»i ta, tôi nhá» nhÆ° thế nà y, là m sao há» tin được.
Chị cả mắt chữ O miệng chữ A, thấy tôi ngang nhiên ngồi lên xe máy, lúc ấy má»›i định thần lại, gá»i to: “Tiểu Tuấn, em không được Ä‘i.â€
Tôi vá»— vá»— đầu. Sao lại quên được chuyện nà y cÆ¡ chứ? Không có ngÆ°á»i lá»›n Ä‘i cùng, tôi má»™t mình Ä‘i xuống má», nếu ông bà ngoại mà biết, có khi tức há»™c máu ra mất.
“Chị cả, chỉ chẳng nghe ngÆ°á»i ta nói lãnh đạo tỉnh xuống kiểm tra hay sao? Trưởng má» TrÆ°Æ¡ng lo đến chết Ä‘i được rồi, chẳng lẽ chúng ta thấy chết mà không cứu sao? Nếu không, chị em mình cùng Ä‘i?â€
Không đợi chị cả trả lá»i, tôi liá»n nói vá»›i ngÆ°á»i lái xe: “SÆ° phụ, hôm nay dù có sá»a được hay không, cháu cÅ©ng không ngủ lại ở mỠđược, nhất định phải Ä‘Æ°a cháu vá».â€
“Äược được được, cái đó là đương nhiên rồi…..Em gái, cháu cÅ©ng ngồi lên đây Ä‘i. Cháu và em ngồi trong rá» nà y Ä‘i….Ôi, Kiện Quân, anh ngồi xuống đằng sau Ä‘i.â€
Chị cả chÆ°a đầy 16 tuổi, cÅ©ng vẫn còn má»™t ná»a trẻ con, tÃnh ham chÆ¡i. Thấy có xe máy ngồi, ngÆ°á»i ta còn đồng ý tối Ä‘Æ°a vỠđến nhà , ngay láºp tức Ä‘á»™ng lòng, do dá»± ngồi trong rá», ôm tôi và o lòng.
Tôi không quên chà o má»™t câu: “Chị hai chị ba, ông ngoại vá» nói vá»›i ông má»™t câu, em và chị cả Ä‘i đến má» quặng bảy má»™t, tối là vá».â€
Chiếc xe máy nổ máy đùng đùng lên Ä‘Æ°á»ng, chị cả vẫn chÆ°a yên tâm, há»i tôi: “Tiểu Tuấn, em biết sá»a tháºt là ?â€
Tôi cÆ°á»i ha ha nói: “Chị cả, chị yên tâm Ä‘i, nếu là máy móc khác thì em không chắc, nhÆ°ng sá»a má»™t cái mô tÆ¡ thì có khó gì.â€
Tôi không phải Ä‘ang bốc phét. Mô tÆ¡ sá» dụng những thiết bị Ä‘iện thÆ°á»ng gặp nhất, cÅ©ng là thiết bị Ä‘iện kỹ thuáºt thà nh thục nhất. Kiếp trÆ°á»›c tôi chÆ¡i trò nà y đến gần 20 năm, nghÄ© lại cÅ©ng không đến mức phải sá»a ở trong má»™t quặng má».
Tôi nói rất to, hai ngÆ°á»i Kiện Quân Ä‘á»u nghe thấy, cà ng yên tâm hÆ¡n.
Con Ä‘Æ°á»ng rá»™ng nhất nối Liá»…u Gia SÆ¡n và má» quặng bảy má»™t là má»™t con Ä‘Æ°á»ng rá»™ng khoảng 3.5m, lâu lắm rồi không tu sá»a gì, nên lồi lõm lá»— chá»—. Xe máy lượn trái lách phải, vòng và vòng vèo, chạy đến má» quặng bảy má»™t mất 20 phút, mà là m xÆ°Æ¡ng cốt của tôi ê ẩm.
Má»™t đám ngÆ°á»i vây quanh miệng má», thấy xe máy vá», hồ hởi ra đón, bá»—ng nhiên im bặt. má»™t trong số đó, má»™t ngÆ°á»i ra dáng cán bá»™ tầm ba mấy tuổi, mở miệng há»i: “Thầy giáo Liá»…u đâu?â€
Kiện Quân nhảy ra từ ghế ngồi phÃa sau, nói: “Má» trưởng, thầy giáo Liá»…u không có nhà , con trai của ông ấy nói là biết sá»a, nên đến đây cùng chúng tôi..â€
NgÆ°á»i trung niên nà y nhất định là má» trưởng TrÆ°Æ¡ng rồi.
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng nghi hoặc nhìn hai chị em tôi, rồi há»i chị cả má»™t cách nghi ngá»: “cháu là con gái của thầy giáo Liá»…u? Cháu biết sá»a mô tÆ¡?â€
Dù cho bá»™ dạng của chị cả giống thợ sá»a chữa, nhÆ°ng lúc đó có khẩu hiệu: “phụ nữ có thể đỡ ná»a bầu trá»iâ€, mẹ tôi là và dụ Ä‘iển hình, thêm nữa là danh tiếng của thầy giáo Liá»…u, có khi chị cả biết sá»a tháºt.
Chị cả ngay láºp tức Ä‘á» mặt, có chút e ngại đẩy đẩy tôi.
“Äây là em trai cháu, em ấy….biết sá»a mô tơ….â€
“Cái gì cÆ¡?â€
MỠtrưởng Trương hai con mắt như sắp rơi ra ngoà i.
Mấy ngÆ°á»i xung quanh cÆ°á»i ồ lên.
“Cháu…Cháu đùa đấy à ?â€
Mắt mỠtrưởng Trương long lên, chỉ và o mặt Kiện Quốc chuẩn bị mắng.
Tôi vặn mình má»™t chút, rồi lÆ°á»i nhác nói: “Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, lãnh đạo tỉnh sắp tá»›i rồi phải không? Mô tÆ¡ ở đâu, dắt cháu Ä‘i xem.â€
“Gì cÆ¡?â€
MỠtrưởng Trương vẫn chưa định thần được.
Tôi có chút buồn cÆ°á»i: “Nếu ông muốn bị lãnh đạo phê bình thì tùy ông thôi. Chị cả, ngÆ°á»i ta không hoan nghênh chúng ta, chúng ta vá» Ä‘i.â€
Thấy tôi nhá» tuổi mà ăn nói hùng hồn, không có chút do dá»± nà o, nhÆ° kiểu vá»— ngá»±c tá»± xÆ°ng, tất cả công nhân Ä‘á»u cÆ°á»i ầm lên. Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng ná»a tin ná»a ngá»: “Cáºu bé, cháu biết sá»a mô tÆ¡ tháºt Æ°?â€
“Ừm, là cha cháu dạy cho cháu.â€
Má» trưởng má» bảy má»™t, cấp táºp Ä‘oà n cÆ¡ đấy, cấp Ä‘á»™ cÅ©ng nhÆ° VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh. Dù cho có là phó Ä‘i chăng nữa, trong cái chá»— nà y, cÅ©ng là má»™t nhân váºt đáng nể rồi. Vì thế không nên ăn nói quá khoa trÆ°Æ¡ng.
“Äược, cháu Ä‘i vá»›i tôi.â€
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng nhìn đồng hồ, mặt lo lắng, cắn răng, bÆ°á»›c Ä‘i, có vẻ nhÆ° muốn liá»u má»™t phen.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i cùng chúng tôi, nhÆ° Ä‘i xem Tây váºy, muốn biết kết quả của chuyện nà y thế nà o.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
06-06-2011, 07:40 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 29: Chủ nhiệm Liêu của tỉnh
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Thá»±c ra đây chỉ là má»™t khu khai thác của má» bảy má»™t, trụ sở chÃnh vẫn còn cách chá»— nà y đến gần mÆ°á»i dặm. Má»—i chá»— chỉ có má»™t anh công nhân sá»a chữa, sá»± lạc háºu của máy móc thiết bị thì không nói cÅ©ng biết. Cái mô tÆ¡ há»ng ấy nằm yên lặng bên cạnh má»™t phòng máy bẩn thỉu nhem nhuốc, má»™t đầu có hai sợi dây Ä‘iện dà i thô, đâm thẳng và o trong chá»— xa tÃt tắp sâu thăm thẳm của má».
Tôi Ä‘oán là những ngÆ°á»i công nhân ở dÆ°á»›i má» Ä‘á»u là m công việc thủ công, giống kiểu nhÆ° cuốc đất, những thiết bị khoan Ä‘Ã o hiện đại nà y rất hiếm có. Còn vá» những thiết bị Ä‘Ã o đât hiện đại cao áp mà sau nà y phổ biến trên toà n Trung Quốc, thì lúc nà y má» bảy má»™t vẫn chÆ°a được nghe đến bao giá».
Tôi nhăn mà y, nói: “Báºt đèn lên nà o.â€
Láºp tức có má»™t ngÆ°á»i công nhân chạy đến báºt đèn.
Tôi ngồi xuống xem má»™t lượt cá»— máy ấy, đã quá cÅ© rồi, đến nhãn hiệu cÅ©ng không nhìn thấy nữa, không biết là sản phẩm của năm nà o. Mô tÆ¡ trong tÆ° thế nằm, nhìn bá»™ dạng chắc không đến công suất 30 nghìn oát, cÅ©ng chỉ khoảng mÆ°á»i mầy nghìn oát mà thôi. Dùng hai con ốc tán tán và o trên hai cái bánh xe sắt, có má»™t con ốc đã long ra đến gần hết rồi, dÆ°á»›i mô tÆ¡ là má»™t mảng dầu Ä‘en kịt.
Không ngá»i thấy mùi khét, tôi đã nắm chắc đến 9 phần.
Thấy tôi nhÆ° ngÆ°á»i là nh nghá», má» trưởng TrÆ°Æ¡ng bá»—ng trở nên tin tưởng hÆ¡n, dò xét há»i: “Cáºu…Cáºu bé, thế nà o?â€
Tôi đứng dáºy nói: “có lẽ vấn Ä‘á» không lá»›n lắm. NhÆ°ng có Ä‘iá»u tình hình cụ thể thế nà o, phải mở vá» ra má»›i rõ.â€
MỠtrưởng Trương vui mừng khôn xiết.
“Hỳ hỳ, đúng là hổ phụ sinh hổ tá», con trai của thầy Liá»…u, đúng là hÆ¡n ngÆ°á»i. Váºy nhá» cháu sá»a mau mau lên. Năng suất của khu Tam Khải có hoà n thà nh đúng kế hoạch hay không, là nhá» và o cháu cả đấy.â€
Lúc đó Ä‘ang mốt mấy vụ “Phấn đấu 100 ngà yâ€, “phấn đấu cho năm má»›i†gì gì đó, tôi cÅ©ng biết chút Ãt. Trong những văn há»c ngà y xÆ°a, Ä‘á» cáºp đến lịch sá» các triá»u đại là điá»u không thể thiếu.
“Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, sá»a được cái mô tÆ¡ nà y không thà nh vấn Ä‘á».â€
“Cáºu yên tâm, tôi đã chuẩn bị sẵn hai bình rượu, má»™t Ä‘iếu thuốc và hai cân thịt rồi, chỉ cần cáºu sá»a xong cái máy nà y cho tôi, sẽ cho cáºu mang vá» nhà .â€
Hà hà , “hai bình rượu, má»™t Ä‘iếu thuốc và hai cân thịtâ€, có lẽ là để chuẩn bị trả công cho ta, cÅ©ng háºu hÄ©nh rồi.
“Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng,thuốc rượu gì cÆ¡ chứ, cháu chẳng quan tâm, Ä‘á»u là là m công tác cách mạng cả thôi.â€
Vá»›i tÃnh cách của cha, ông sẽ không so Ä‘o gì ngÆ°á»i ta trả Æ¡n mình, tôi bây giá» Ä‘ang đại diện cho gÆ°Æ¡ng mặt của nhà há» Liá»…u, cÅ©ng không thể tá» vẻ mình quá tham tiá»n tà i.
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng giÆ¡ ngón tay cái ra: “Äược lắm, cha nà o con nấy. Cháu có yêu cầu gì, cứ Ä‘á» xuất.â€
“Váºy à , thế thì cháu cÅ©ng không khách sáo nữa nhé. Cháu nhá» ngÆ°á»i sức yếu, chỉ có thể chỉ đạo kỹ thuáºt thôi, còn chú phải gá»i hai ngÆ°á»i đến trợ giúp cho cháu má»›i được. Tốt nhất là gá»i ai có những kiến thức nhất định vá» công việc sá»a chữa ấy.â€
“Không vấn Ä‘á» gì, Kiện Quân, Tam Mao, hai cáºu đến đây giúp thầy giáo Liá»…u bé má»™t tay.â€
Tam Mao chÃnh là ngÆ°á»i thanh niên cầm lái lúc nãy.
“Ngoà i ra, ở đây có phụ kiện không váºy? Có lẽ cuá»™n cảm bị cháy rồi.â€
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng cà ng vững tin hÆ¡n, láºp tức vẫy tay, liá»n có ngay má»™t đống phụ kiện được Ä‘Æ°a đến, nà o là dây Ä‘iện, bá»™ cảm, ốc vÃt Ä‘á»u đủ cả.
“Hỳ hỳ, cháu cÅ©ng không biết nên dùng loại nà o, chú bảo há» mang cả những phụ kiện Ä‘ang cất trong kho đến đây Ä‘i.â€
Thế nà y đỡ mất thá»i gian, nếu không cứ chạy Ä‘i chạy lại, tốn thá»i gian lắm. Không ngỠông trưởng má» nà y cÅ©ng nhanh nhẹn lắm, là má»™t tay lão luyện. Thảo nà o trẻ nhÆ° váºy mà đã được đỠđạt lên là m má» trưởng.
“Äược, váºy chúng ta bắt đầu thôi. Tam Mao, chú tắt Ä‘iện nguồn trÆ°á»›c Ä‘i đã.â€
Tôi chẳng nhÆ°á»ng nhịn ai, nhÆ° má»™t ông thầy thá»±c thụ váºy.
Vì má» trưởng TrÆ°Æ¡ng khen không ngá»›t lá»i, nên Tam Mao cÅ©ng không có gì xấu hổ khi phải nghe theo lệnh của má»™t đứa trẻ kém hÆ¡n mình mÆ°á»i mấy tuổi, rất nghe lá»i liá»n Ä‘i cắt Ä‘iện nguồn.
“Kiện Quân, tuốc-nÆ¡-vÃt….chÃnh là cái mở ấy ấy, mang đến đây…ừ, đây, đây, vặn Ä‘i nà o.â€
Kiện Quân cÅ©ng láºt Ä‘Ã láºt Ä‘áºt, ra sức vặn ốc.
Nếu nói vỠông thầy nhá» là tôi, quyá»n lá»±c vẫn còn chÆ°a đủ. NhÆ°ng má» trưởng TrÆ°Æ¡ng đứng ngay bên cạnh, ai dám không ra sức là m?
“Tam Mao, chú vặn ốc bên nà y, Ä‘á»™ng tác nhanh nhẹn lên…â€
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng chẳng cÆ°á»i được nữa, lắc lắc đầu.
Tên tiểu tá» nà y, đúng là có khà chất của ngÆ°á»i là m thầy.
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i đứng đầu của má» bảy má»™t, tôi không biết ông có quen cha hay không, có lẽ cÅ©ng chỉ nghe thấy công nhân trong khu khai thác số ba nhắc đến tên cha, hai ngÆ°á»i chÆ°a gặp nhau bao giá». NhÆ°ng nghe giá»ng ông ta, có lẽ cÅ©ng ở gần xã Phong Lâm. Có khi lại quen cha không biết chừng. Ngôn ngữ địa phÆ°Æ¡ng của huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ phức tạp, má»—i xã Ä‘á»u có má»™t tiếng khác nhau, tháºm chà má»—i thôn Ä‘á»u có hÆ¡i chút không giống nhau, đúng là “Tháºp lý bất đồng âm†(trong vòng mÆ°á»i dặm mà tiếng nói đã khác nhau)
VỠngoà i của chiếc máy đã được mở ra, quả nhiên không ngoà i những gì tôi dự liệu, cuộn cảm vẫn chưa cháy, chỉ cháy ổ trục. Nguyên nhân là đinh tán cố định đã bị long ra, mô tơ rung đến khủng khiếp, dẫn đến ổ trục bị mà i mòn, lâu dần, thà nh rơi ra.
Tôi thở phà o má»™t tiếng, nghÄ© lại phần thưởng của má» trưởng TrÆ°Æ¡ng. Kiếm được “hai bình rượu má»™t Ä‘iếu thuốc và hai cân thịt†kia cÅ©ng đâu khó lắm. Cha thân là cán bá»™ nhà nÆ°á»›c, có lẽ nháºn chút quà má»n cÅ©ng chẳng phải suy nghÄ© gì, nên tôi cÅ©ng không nghi kỵ lắm.
“Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, không có vấn Ä‘á» gì lá»›n đâu, chú yên tâm Ä‘i, nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ mất má»™t tiếng là ok ngayâ€
Không để ý, bá»—ng lá»™ ra má»™t từ mà mãi đến những năm chÃn mÆ°Æ¡i má»›i bắt đầu lÆ°u hà nh, “okâ€! May mà má» trưởng TrÆ°Æ¡ng là lãnh đạo, vá» ngôn ngữ không nhạy cảm lắm, nhÆ°ng mà lại nghe hiểu, nên láºp tức tá» vẻ mừng rỡ lắm.
“Tốt quá rồi tốt quá rồi, váºy thì có thể sá»a trÆ°á»›c khi lãnh đạo huyện đến rồi….â€
Một trà ng còi nổi lên, mặt mỠtrưởng Trương bỗng biến sắc.
“Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, lãnh đạo cục khoáng vụ và lãnh đạo huyện đến rồi….â€
Má»™t ngÆ°á»i con gái chạc ba mÆ°Æ¡i tuổi thở gấp chạy đến báo cáo.
“Oái, sao lại nhanh thế được?â€
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng dẫm dẫm chân (ông có thói quen dẫm dẫm chân nà y, mong rằng ngÆ°á»i sống ở dÆ°á»›i tầng ông không bị mất ngủ vá» nó), quay ngÆ°á»i liá»n chạy ra ngoà i, không quên dặn vá»›i lại má»™t câu.
“Liá»…u sÆ° phụ bé, cháu là m Æ¡n sá»a nhanh lên dùm chú…chú cho cháu thêm má»™t cân bánh nữa….â€
Thuốc, rượu và thịt Ä‘á»u là cho chả cả, kết quả ngÆ°á»i là m việc lại là đứa con nÃt nhÆ° tôi. Má»™t cân bánh nà y, nhất định là dà nh cho tôi rồi. Äây gá»i là “dụ chi dÄ© lợi†(dá»±a và o lợi mà là m mê hoặc ngÆ°á»i khác). Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng là m việc tháºt là kiên quyết, rất quyết Ä‘oán, tiá»n đồ nhất định sẽ rất rá»™ng mở. Nhân váºt nhÆ° thế nà y, đáng là m quen.
Äổi trục bi rất mất thá»i gian. Trục bi của mô tÆ¡ vốn rất dầu mỡ, kiếp trÆ°á»›c đã là m nghá» nà y hÆ¡n mÆ°á»i năm, nhÆ°ng vẫn không yêu được nó. HÆ¡n nữa má» than lại rất bẩn, cà ng không muốn tá»± tay mình Ä‘á»™ng và o. Dù sao có hai ngÆ°á»i giúp vệc ở đây cÅ©ng tốt, cÅ©ng không cần lo lắng phải chia rượu thịt cho bá»n há», cứ để cho há» Ä‘i là m thôi, tôi chỉ phụ trách chỉ tay năm ngón là được rồi.
NhÆ°ng mấy phút sau, tôi má»›i biết suy nghÄ© ấy là sai rồi, thay trục bi không phải là việc gì khó, nhÆ°ng vá»›i những ngÆ°á»i chÆ°a quen, thì nhất định không là m được. Cái trục bi đầy dẫu mÆ¡ ấy nhÆ° con cá chạch trong tay Tam Mao và Kiện Quân, không là m thế nà o mà giữ vững được. Là m toát cả mồ hôi, mà vẫn chẳng thấy tiến triển gì.
Thấy hai ngÆ°á»i há» là m luống ca luống cuống, tôi thấy tháºt ná»±c cÆ°á»i.
“Äược rồi được rồi, hai ngÆ°á»i nghỉ ngÆ¡i chút Ä‘i, cháu tá»± là m.â€
Dù sao má» trưởng TrÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghiến răng cho thêm má»™t cân bánh, thấy thà nh ý ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy mà mình không dốc sức, tháºt là thất lá»….
Tam Mao và Kiện Quân như được đại xá, vội và ng lui sang một bên.
Chỉ là há» không phục, muốn xem tôi sẽ xá» lý thế nà o. Lý luáºn lý thuyết tốt, không có nghÄ©a là thá»±c hà nh cÅ©ng tốt. HÆ¡n nữa nếu so cái ổ trục vá»›i tay tôi, thì quả là chênh lệch, dÆ°á»ng nhÆ° không so được. Cánh tay bắp chân nhá» của tôi, muốn nắm được nó, có lẽ không dá»… dà ng gì.
Vừa nắm ổ trục trên tay, tôi đã cảm thấy không thoải mái. Nếu như là ở kiếp trước, thì việc nà y không đáng là gì. Hôm nay thì lại khác. May mà không đến mức phải vòng cả tay ra ôm lấy.
“Tiểu TrÆ°Æ¡ng, đây là sao, mô tÆ¡ há»ng rồi sao lại không gá»i ngÆ°á»i đến sá»a? Thế nà y là m lỡ việc thì sao?â€
Má»™t giá»ng Ä‘Ã n ông nghiêm nghị phê bình má» trưởng TrÆ°Æ¡ng.
Tôi Ä‘ang báºn, không là m cách nà o quay đầu lại xem được, có lẽ là ông lãnh đạo nà o đó của má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, thấy mất mặt trÆ°á»›c lãnh đạo trong tỉnh.
“Xin lá»—i xin lá»—i, cục trưởng Thiệu, là chúng tôi là m không tốt…â€
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng xin lá»—i má»™t trà ng trÆ°á»›c rồi má»›i lý nhà giải thÃch.
“Cái Ä‘á»™ng cÆ¡ nà y tá»± nhiên giở chứng, chúng tôi Ä‘ang sá»a, sẽ xong nhanh thôi, rồi lại tiếp tục sản xuất.â€
“Ừm, phải sá»a ngay…Ã, trong phòng máy sao lại có đứa trẻ con Ä‘ang chÆ¡i thế kia? Tiểu TrÆ°Æ¡ng, cáºu thế nà y là thế nà o? Các cáºu chẳng để ý gì đến an toà n sản xuất cả!â€
Cục trưởng Thiệu có phần tức giáºn lắm.
NÆ¡i quan trá»ng thế nà y, lúc quan trá»ng thế nà y, tá»± nhiên lại bị lãnh đạo tỉnh nhìn thấy cảnh nhÆ° thế, dung là không còn gì để nói. Nếu không phải là do hãnh diện của lãnh đạo tỉnh, thì có lẽ đã nổi tráºn lôi đình rồi.
“Äây là ….Cục trưởng Thiệu, đứa bé nà y không phải Ä‘ang chÆ¡i, mà là …..Ä‘ang giúp chúng tôi sá»a máy móc…..â€
“Cái gì?â€
Lúc ấy tôi Ä‘ang lắp bá»™ trục bi lên, không nhìn thấy nét mặt của cục trưởng Thiệu, có lẽ cÅ©ng chẳng đẹp đẽ gì.â€
“Anh Ä‘ang đùa cợt gì thế hả? gá»i má»™t đứa trẻ con đến sá»a máy? Thợ sá»a trong má» của anh đâu? Äi đâu rồi?â€
Cục trưởng Thiệu không chịu được nữa rồi, mắt long lên há»i.
“Ông Thiệu, đừng giáºn đùng đùng nhÆ° váºy chứ, ông là m đồng chà Tiểu TrÆ°Æ¡ng sợ chết khiếp rồi kìa, ha ha….Tiểu TrÆ°Æ¡ng, anh nói cho chúng tôi nghe, rốt cuá»™c Ä‘ang xảy ra chuyện gì?â€
NgÆ°á»i nói câu vừa nãy nhất định là lãnh đạo tỉnh, nói chuyện không dịu dà ng mà cÅ©ng không gay gắt, nhÆ°ng lại nghiêm nghị, là m cho ngÆ°á»i ta phải kÃnh phục.
“Chủ nhiệm Liêu, là , là thế nà y…..má» chỉ có má»™t nhân công sá»a chữa, nhÆ°ng vừa đúng lúc anh ấy xin nghỉ việc vá» quê….Quê anh ta ở mãi huyện Uy Trữ, cách đây quá xa, ba trăm dặm. Chúng tôi đáng lẽ ra muốn má»i Thầy giáo Liá»…u ở Liá»…u Gia SÆ¡n đến sá»a, ông ta là ngÆ°á»i chuyên nghiệp, nhÆ°ng không ngỠông ấy không ở nhà . Äứa bé nà y là con trai của Liá»…u Tấn Tà i, nói là đã theo cha há»c sá»a chữa máy, dÅ©ng cảm đến đây….â€
Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh má» trưởng TrÆ°Æ¡ng vừa giải thÃch vừa lau mồ hôi.
“Liá»…u Tấn Tà i?â€
Chủ nhiệm Liêu há»i lại lần nữa.
“Äúng váºy đúng váºy, chÃnh là Liá»…u Tấn Tà i ở xã Hồng Kỳ đó, ông ấy trÆ°á»›c là cản bá»™ kỹ thuáºt chuyên ngà nh sá»a chữa…â€
“Anh bị là m sao à . Má»™t đứa trẻ con, biết gì cÆ¡ chứ? Nhìn bá»™ dạng của nó, chắc cÅ©ng chỉ má»›i lá»›p má»™t thôi đúng không, sá»a được máy móc? Tiểu TrÆ°Æ¡ng, tôi thấy anh đúng là hồ đồ rồi.â€
Cục trưởng Thiệu cà ng tức giáºn hÆ¡n, ngÆ°á»i nà y hôm nay đúng là mất mặt tháºt rồi.
“Lúc nà y tôi đã lắp xong ổ trục, lau dầu dÃnh đầy trên tay, đứng dáºy, nói vá»›i Tam Mao và Kiện Quân: “Vừa nãy hai ngÆ°á»i tháo ra thế nà o thì bây giá» lắp và o nhÆ° thế, sau đó lắp hoà n chỉnh vá» và o, tán ốc cho cẩn tháºn, cuối cùng cho chạy Ä‘iện nguồn là được rồi.â€
Sau đó tôi quay ngÆ°á»i lạnh lùng nói: “Có tà i không phân biệt tuổi tác, chẳng ai quy định má»™t đứa trẻ lá»›p má»™t không sá»a được máy móc.â€
Má»™t ông béo lùn trạc hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i tuổi, có lẽ là cục trưởng Thiệu. bên cạnh ông ta là má»™t ngÆ°á»i trung niên cÅ©ng tầm ấy tuổi, mặc má»™t bá»™ quần áo Trung SÆ¡n mà u tro Ä‘en, mặt hình chữ Ä‘iá»n, ngÆ°á»i cỡ trung bình, Ä‘eo má»™t chiếc kÃnh gá»ng Ä‘en, bị má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘Æ°a và o vị trà trung tâm. Không còn nghi ngá» gì nữa, ông ta chÃnh là lãnh đạo tỉnh-chủ nhiệm Liêu.
Kỳ lạ là ở chỗ, không thấy Vương Bổn Thanh và Thôi Tú Hòa đâu cả.
Nghe nói lãnh đạo tỉnh đến kiểm tra, dù là thị sát má» than, nhÆ°ng lãnh đạo huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nên đến chứ. Äây là nguyên tắc cÆ¡ bản trên chốn quan trÆ°á»ng. Cách giải thÃch duy nhất là chủ nhiệm Liêu trá»±c tiếp đến thị sát cục khoáng vụ, sau đó tiếp tục đến má» bảy má»™t, không thông báo đến cán bá»™ lãnh đạo các địa phÆ°Æ¡ng.
“Hà hà , đúng tuổi nhá» trà cao. Anh bạn nhá», khẩu khà cÅ©ng không nhá» nhỉ!â€
“Cáºu bé, đây là chủ nhiệm Liêu, lãnh đạo tỉnh.â€
Má»™t ngÆ°á»i trông nhÆ° thÆ° ký đứng bên cạnh chủ nhiệm Liêu vá»™i và ng nhắc nhở tôi, sợ tôi tuổi nhá», không biết trá»i cao đất dà y, nói năng linh tinh lại đắc tá»™i vá»›i lãnh đạo.
CÅ©ng chÃnh do tôi biết rõ chủ nhiệm Liá»…u là chức quan gì, nếu đổi và o vị trà má»™t đứa nhóc tì khác, thì sao biết được những chuyện nà y? ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, khắp huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không tìm thấy được má»™t đứa trẻ tám tuổi nà o khác biết sá»a máy móc.
“Chà o chủ nhiệm Liêu! Cháu là Liá»…u Tuấn, là con trai của phó chủ nhiệm xã Hồng Kỹ-Liá»…u Tấn Tà i.â€
Tôi cung kÃnh chà o má»™t tiếng. Äây cÅ©ng là cố tình là m bá»™ thôi, là m ở xưởng Äà i Loan bao nhiêu năm, tạo thà nh thói quen phải cung kÃnh. Gặp ngÆ°á»i lá»›n tuổi hÆ¡n mình, dù là ai Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng phải chà o há»i Ä‘Ã ng hoà ng.
“ha ha ha, tốt lắm, cháu đúng là con trai của Liá»…u Tấn Tà i?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt. Có gì phải giả mạo cÆ¡ chứ? Chỉ thấy ngÆ°á»i ta tranh là m ông ngÆ°á»i khác, chứ chÆ°a thấy ai tranh là m con ngÆ°á»i khác bao giá»â€
Vừa dứt lá»i, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh ngạc. Không ngá» má»™t đứa trẻ má»›i tám tuổi, lại mồm miệng nhanh nhảu đến thế.
“chủ nhiệm Liêu quen cha cháu sao?â€
“Hà hà , cha cháu bây giá» là ngÆ°á»i nổi tiếng trên tỉnh N của chúng ta, những ngÆ°á»i biết đến cha cháu không Ãt. Còn nói vá» quen biết, còn chÆ°a gặp mặt cÆ¡.â€
Tôi gáºt đầu.
“CÅ©ng đúng, lãnh đạo lá»›n nhÆ° bác, là m sao cha cháu lại gặp được?â€
Chủ nhiệm Liá»…u vẫn hi ha cÆ°á»i, trong ánh mắt sau lá»›p kÃnh lá»™ ra vẻ hiếu kỳ. Có thể thấy đứa trẻ là tôi là m ông bất ngá» lắm.
“Cáºu bé, cáºu sá»a xong chiếc máy nà y rồi tháºt Æ°?â€
“Vâng, sá»a xong rồi. Äinh tán trên máy bị long ra, lúc váºn chuyển va chạm quá mạnh, nên trục bi bị tổn hại không Ãt, lâu dần, thà nh bị cháy há»ng. Bây giá» thay cái má»›i và o rồi, ngay láºp tức có thể tiếp tục váºn hà nh rồi.â€
Chỉ nghe “đùng†má»™t tiếng, Tam Mao đóng cầu dao, chiếc máy rung lên má»™t chút, rồi ngay láºp tức chạy rầm rầm.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 09:44 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 30: Tin tưởng Äảng tin tưởng Tổ chức
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Âm thanh còn vang dội hơn tiếng nổ của động cơ, là tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt.
Chủ nhiệm Liêu vỗ tay trước tiên.
Tôi lúc đỠmặt mà y đỠgay, chân tay luống cuống không biết là m gì.
Ôi, đúng là chẳng có tiá»n đồ gì cả! Kiếp trÆ°á»›c chỉ là hạng tầm thÆ°á»ng, chÆ°a được ngÆ°á»i ta tán thưởng thế nà y bao giá», cái thói quen chỉ muốn là m ngÆ°á»i đứng sau bóng của ngÆ°á»i khác đúng là khó mà thay đổi ngay được.
Má» trưởng TrÆ°Æ¡ng rất vui, tháºm chà không ná» hà tay tôi toà n dầu mỡ, tiến đến siết chặt tay tôi, lắc qua lắc lại. May là ông cÅ©ng là ngÆ°á»i biết Ä‘iểm dừng, không siết chặt quá, nếu không tôi cÅ©ng không chịu được.
“Hổ phụ sinh hổ tá», đúng là hổ phụ sinh hổ tá».â€
Ông hoà n toà n tán dÆ°Æ¡ng má»™t cách vô thức. Không ngá» má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên dáng lãnh đạo đứng sau chủ nhiệm Liêu mặt mÅ©i bá»—ng trở nên khó coi. Tôi bất giác thấy kỳ lạ, ngÆ°á»i nà y là ai, sao lại có biểu cảm nhÆ° váºy?
“Äược lắm được lắm, anh bạn nhá» Liá»…u Tuấn, cháu đã láºp công lá»›n cho sá»± nghệp than đá của tỉnh rồi đấy.â€
Chủ nhiệm Liêu không để ý đến nét mặt của ngÆ°á»i nà y, tiếp tục cÆ°á»i hỳ hỳ tán thưởng.
Ấn tượng của tôi vá»›i chủ nhiệm Liêu đã tốt lên phần nà o, không phải do ông Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t vị quan, mà do ông ngay láºp tức đã nhá»› tên tôi. Có thể thấy trong lòng ông, cÅ©ng vừa ý vá»›i tôi lắm.
Tôi khiêm tốn khua khua tay, trốn sang một bên.
Äây không phải là nhút nhát, mà là rất biết Ä‘iá»u.
Lúc nà y, đã đến khi phải nhÆ°á»ng lá»i cho lãnh đạo cấp cao rồi. Tôi có chút lợi không thế cứ tiếp tục mãi được, già nh phần của lãnh đạo. Lá» thói nà y, tôi Ãt ra cÅ©ng hiểu.
Chủ nhiệm Liêu mỉm cÆ°á»i, quả nhiên ngay sau đó láºp tức phát biểu.
Äây cÅ©ng là điá»u nên là m. Là lãnh đạo, nói chuyện trÆ°á»›c mặt quần chúng, từ trÆ°á»›c đến giá» Ä‘á»u phải nhiệt tình nhẹ nhà ng. Không có vị lãnh đạo nà o ra dáng lãnh đạo nói chuyện vá»›i dân, trừ phi não ông ta có vấn Ä‘á».
Lúc ấy trá»i Ä‘ang rét Ä‘áºm, gió lạnh thổi vù vù từng cÆ¡n, bà i diá»…n thuyết của chủ nhiệm Liêu ngắn gá»n súc tÃch, các công nhân vá»— tay không ngá»›t, dÆ°á»›i sá»± chỉ đạo của trưởng má» TrÆ°Æ¡ng, ai nấy lại bắt tay và o là m việc.
Là m công nhân chết rét đã không được, là m lãnh đạo chết rét, cà ng không được.
Chủ nhiệm Liêu nhìn má»™t lượt khu khai thác quặng của má» bảy má»™t, có ý nghÄ©a hình thức nhiá»u hÆ¡n là ý nghÄ©a thá»±c tế. Thá»±c ra vá»›i cÆ°Æ¡ng vị là lãnh đạo chủ quản của tỉnh, ông không thể quan sát kỹ lưỡng công tác của khu khai thác quặng. Trên má»™t trình Ä‘á»™ rất lá»›n, khu vá»±c khai thác quặng 3 trúng thầu là rất ngẫu nhiên. CÅ©ng có nghÄ©a là lãnh đạo thăm khu ba, không có nghÄ©a khu nà y nhất định sẽ trúng thầu. Chỉ cần lãnh đạo không chỉ danh, những tình tiết cụ thể vẫn do cục khoáng vụ và má» quặng bảy má»™t quyết định. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, há» thÆ°á»ng sẽ sắp xếp má»™t khu khai thác tốt má»™t chút để Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mắt lãnh đạo.
Tôi chẳng có ấn tượng gì vỠchủ nhiệm Liêu.
Nhìn từ góc Ä‘á»™ tuổi tác của ông ấy, kiếp trÆ°á»›c khi tôi là ngÆ°á»i thà nh niên, ông có lẽ đã nghỉ hÆ°u rồi. Mà tôi lại không mẫn cảm gì lắm vá»›i các vấn Ä‘á» chÃnh trị, cứ quay nhÆ° chong chóng vá»›i việc mÆ°u sinh, cà ng không thể để tâm đến việc Ä‘i tìm má»™t ông cán bá»™ vá» hÆ°u. TrÆ°á»›c khi trở vá» quá khứ, tôi ở ngoà i, vì thế quen biết vá»›i các cán bá»™ ở tỉnh N, cÅ©ng chỉ bó hẹp trong việc biết tên thÆ° ký tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh. Sau khi trở vá» quá khứ, mặc dù ma xui quá»· khiến thế nà o lại Ä‘Æ°a cha và o con Ä‘Æ°á»ng hoạn lá»™, nhÆ°ng sá»± mẫn cảm của tôi vá» chÃnh trị cÅ©ng khá hÆ¡n nhiá»u rồi. Chủ nhiệm Liêu nói xong, thấy ông quay sang nói chuyện vá»›i mấy dồng nghiệp rồi, tôi tưởng không còn việc gì nữa, liá»n Ä‘i tìm chị cả trong đám ngÆ°á»i, chỉ nghÄ© đến chuyện sau khi chủ nhiệm Liêu Ä‘i rồi, sẽ tìm má» trưởng TrÆ°Æ¡ng, đợi lấy được cái “lợi Ãch†mà ông đã hứa, rồi vá» nhà .
Ôi, nghÄ© nhÆ° thế, đúng là có chút “bùn bẩn không dÃnh được lên tÆ°á»ngâ€. Tôi bá»—ng cảm thấy thất vá»ng vá» tiá»n đồ của bản thân mình.
“Anh bạn nhá» Liá»…u Tuấn, cháu đến đây!â€
Äá»™t nhiên, chủ nhiệm Liêu gá»i tôi lại.
Tôi Ä‘á» ngÆ°á»i, chỉ và o mÅ©i mình há»i: “Gá»i cháu sao?â€
“Äúng váºy đúng váºy.â€
Chủ nhiệm Liêu vừa cÆ°á»i vừa vẫy tay.
Tôi vội và ng chạy lại chỗ ông.
Chủ nhiệm Liêu xoa đầu tôi, hiá»n từ nói: “Liá»…u Tuấn, năm nay cháu bao nhiêu tuổi, há»c lá»›p mấy rồi?â€
“Tám tuổi, há»c lá»›p 2.â€
“Kỹ thuáºt sá»a máy của cháu, là do cha dạy cho sao?â€
“Vâng. Cha cháu dạy cháu những nguyên lý sá»a máy, còn có má»™t số thứ là do cháu tá»± mò ra.â€
“Ồ? Äược được…cha cháu, dạo nà y công tác có thuáºn lÆ¡i không?â€
Không ngỠông lại há»i câu nà y. Có lẽ địa vị ông quá cao, nên không biết phán quyết ở huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng. Lúc nà y nét mặt ngÆ°á»i lãnh đạo trung niên lại thay đổi.
Từ đó có thể thấy, ngÆ°á»i nà y có khả năng là lãnh đạo khu Bảo Châu, hÆ¡n nữa lại rất rà nh tình hình trong huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng.
Tôi do dự, có nên nói ra tình hình của cha hay không?
Tôi không hiểu gì vá» tình hình của tỉnh ủy và ủy ban cách mạng tỉnh, khong biết ông chủ nhiệm Liêu nà y là ngÆ°á»i thế nà o, cà ng không rõ khuynh hÆ°á»›ng chÃnh trị của ông ta. Nếu tá»± nhiên nói vá»›i ông ta, phúc há»a khó Ä‘oán. NhÆ°ng đừng gây thêm phiá»n hà cho cha nữa.
“Sao thế, có gì phải suy nghÄ© sao?â€
Chủ nhiệm Liễu bỗng nghiêm nghị lại.
Lúc nà y vị lãnh đạo ấy má»›i xen và o má»™t câu: “Chủ nhiệm Liêu, cháu nó còn nhá», là m sao biết được chuyện nà y?â€
Câu nà y động chạm đến tôi rồi.
Tôi kiếp trÆ°á»›c chỉ là loại mạt hạng, chẳng có địa vị gì, ngÆ°á»i khác luôn coi thÆ°á»ng. Kệ xác Ä‘i, ngÆ°á»i ta đã há»i rồi, thì chúng ta cứ có gì nói nấy thôi.
“Bác Liêu, bây giá» cha cháu không có việc là m. Huyện nói là cha cháu phạm lá»—i, nên bị đình chỉ công tác vá» tá»± kiểm Ä‘iểm.â€
Mở miệng đổi cách xÆ°ng hô, có hà m ý muốn là m thân trong ấy. NgÆ°á»i ta là cán bá»™ to nhÆ° thế, nếu kết thân thì cÅ©ng không có gì xấu đâu nhỉ?
“Váºy à ?â€
Chủ nhiệm liễu có chút kinh ngạc, quay đầu sang chỗ vị lãnh đạo kia.
“Chủ nhiệm Chu, thế nà y là thế nà o?â€
Giá»ng chủ nhiệm Liêu vẫn ôn hòa thế, không có chút trách móc nà o. NhÆ°ng ông chủ nhiệm Chu đã bắt đầu bối rối. Lãnh đạo há»i chuyện, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong. Ai mà biết dÆ°á»›i thái Ä‘á»™ nhẹ nhà ng kia có phải là má»™t cÆ¡n thịnh ná»™ long trá»i nổ đất hay không?
“À, cái nà y, tôi cÅ©ng không rõ lắm, có lẽ là quyết định của há»™i ủy ban cách mạng xã HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng. Äối vá»›i việc bổ nhiệm cấp phó chủ nhiệm xã, ủy ban cách mạng huyện không cần báo lên lên.â€
Nhưng nhìn thái độ của ông ta, chủ nhiệm Chu nhất định biết vỠchuyện nà y. Tôi còn có thể nhìn ra, chẳng lẽ chủ nhiệm Chu lại không nhìn ra được hay sao?
Cục Trưởng Thiệu của cục khoáng vụ Bảo Châu trước mặt chủ nhiệm Liêu cũng rất thoải mái, vì cục khoáng vụ là trực thuộc bộ than đá, tỉnh chỉ chịu trách nhiệm quản lý thôi. Nhưng cán bộ khu Bảo Châu lại không giống thế, là cấp dưới của chủ nhiệm Liêu.
Chủ nhiệm Liêu gáºt đầu, không há»i chuyện nà y nữa.
Lãnh đạo cấp cao Ä‘á»u thế, yêu ghét không thể hiện ra ngoà i là điá»u kiện cÆ¡ bản.
“Váºy cha cháu giá» Ä‘ang là m gì?â€
Lại là má»™t câu há»i khó. Tôi không hiểu tại sao chủ nhiệm Liêu lại há»i liên quan đến cha tôi, dÆ°á»ng nhÆ° chỉ là thuáºn miệng há»i han, nhÆ°ng lãnh đạo cấp cao nhÆ° ông đến thị sát, lại há»i những câu ấy ở trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, là m cho ngÆ°á»i ta phải suy nghÄ© nhiá»u. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° ông không rà nh vá» tình hình của cha tôi, có thể thấy không phải ngÆ°á»i đứng sau VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh.
Tôi có thể khẳng định, phán quyết cho cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh đình chỉ công tác tá»± kiểm Ä‘iểm, nhất định có VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh nhúng tay và o. Khu trá»±c thuá»™c huyện và chức vị phó chủ nhiệm xã dù nhá», nhÆ°ng sức ảnh hưởng của “Luáºn vá» sá»± tháºt†lại lá»›n. Thaatmj chà còn chấn Ä‘á»™ng đến cả những ngÆ°á»i đầu mÅ©i trên trung Æ°Æ¡ng. Quyết định nà y của ủy ban cách mạng huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, đúng là công khai khuynh hÆ°á»›ng chÃnh trị của VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh, có ý định biểu thị lòng trung thà nh vá»›i cấp trên. Nếu nhÆ° VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh là chân tay của ông, thì không có lý gì ông lại không biết việc nà y.
Tôi nghÄ© xem nên trả lá»i thế nà o thì má»›i có lợi cho cha. Äây là bởi vì VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh không cùng má»™t ruá»™c vá»›i chủ nhiệm Liêu. Nếu không thì không nói gì là tốt nhất.
NhÆ°ng lãnh đạo Ä‘ang nhìn chằm chằm và o tôi, chẳng đủ thá»i gian để suy nghÄ© nữa.
“Ừm…cha cháu Ä‘ang dà nh thá»i gian xem sách.â€
“Ồ? Xem sách gì váºy?â€
Chủ nhiệm Liá»…u dÆ°á»ng nhÆ° rất hứng thú. NhÆ°ng hình nhÆ° ông không để ý câu há»i nà y quá khó so vá»›i má»™t đứa trẻ há»c cấp 1. Có mấy đứa trẻ lá»›p 2 lại chăm chú để ý xem hà ng ngà y cha Ä‘á»c sách gì?
“Tuyển táºp vÄ© nhân, tÆ° bản luáºn, chÃnh trị kinh tế há»c, chủ nghÄ©a duy váºt biện chứng và chủ nghÄ©a duy váºt lịch sá», lịch sá» phát triển và váºn Ä‘á»™ng của tầng lá»›p vô sản thế giá»›i, lịch sỠđảng Trung Quốc…â€
Äám lãnh đạo lại được dịp ngẩn ngÆ°á»i ra. Má»™t đứa trẻ lại có thể nói vanh vách những tên sách nà y được sao?
Chủ nhiệm Liá»…u lá»™ ra vẻ khâm phục, khẽ cÆ°á»i rồi gáºt đầu.
“ừ, tăng cÆ°á»ng thêm lý luáºn là điá»u nên là m, nhÆ°ng cÅ©ng phải xem mối quan hệ giữa lý thuyết và thá»±c tiá»…n, có thá»i gian cÅ©ng nên ra ngoà i xem.â€
Câu nà y nhÆ° nói vá»›i tôi mà cÅ©ng nhÆ° nói vá»›i chÃnh bản thân ông.
“Anh bạn Liá»…u Tuấn, hôm nay cháu là m cho bác Liêu được mở mang tầm mắt rồi đấy, má»™t há»c sinh lá»›p 2 lại sá»a được máy, hà i, tháºt là giá»i. Cảm Æ¡n đóng góp của cháu vá»›i khu khai thác. Mong rằng sau nà y cháu há»c hà nh chăm chỉ, lá»›n lên có thể thì và o đại há»c trên tỉnh, có thể đến là m khách ở nhà bác.â€
Chủ nhiệm Liêu lớn tiếng nói.
Câu nói nà y có thể coi là bà i diá»…n thuyết của lãnh đạo, nhÆ°ng lại nói vá»›i con trai của Liá»…u Tấn Tà i, ý nghÄ©a lại không tầm thÆ°á»ng rồi.
“Cám Æ¡n bác.â€
“Ừ,chà o cháu nhé!â€
Thấy chủ nhiệm Liêu sắp bÆ°á»›c lên chiếc xe con hiệu Thượng Hải, tôi Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c, nói: “Bác Liêu…â€
Liêu chủ nhiệm nghe thấy liá»n quay lại, ôn tồn há»i: “Còn chuyện gì nữa váºy?â€
“Cha cháu….khi nà o má»›i được khôi phục công tác ạ?â€
Tôi ngước đầu, cố tỠra vẻ ngây thơ dễ thương.
Chủ nhiệm Liêu ngừng lại má»™t lúc, rồi cháºm rãi nói: “Vá» nói vá»›i cha cháu, phải tin tưởng đảng, và tin tưởng tổ chức!â€
Ngà y hôm sau, cha và mẹ cùng vá» Liá»…u Gia SÆ¡n, chÆ°a và o đến cá»a đã ngá»i thấy mùi hÆ°Æ¡ng của thịt. Hai cân thịt má» trưởng TrÆ°Æ¡ng cho hôm qua là thịt chân giò. Bà ngoại biết hôm nay cha mẹ vá» nên đặc cách lấy ra xà o vá»›i á»›t.
Không đợi cha mẹ há»i, chị cả đã nhanh nhảu nói vá»›i cha chuyện ở má». Có lẽ cả Liá»…u Gia SÆ¡n, cha mẹ là ngÆ°á»i cuối cùng biết chuyện nà y.
Mẹ ngỡ ngà ng không nói được câu gì, mắt dán chặt và o mặt tôi, dÆ°á»ng nhÆ° muốn kiểm chứng lại, đứa trẻ đứng trÆ°á»›c mặt bà có phải chui ra từ trong bụng bà hay không.
Ha ha, mẹ à , đây đúng là con của mẹ, nhÆ°ng chỉ có Ä‘iá»u là vượt thá»i gian vỠđây thôi.
Cha vẫn giữ được bình tÄ©nh, dù sao ông cÅ©ng biết kiến thức tôi có vá» mảng nà y. NhÆ°ng chỉ có Ä‘iá»u ông không ngá» tôi dám Ä‘á»™ng cả và o máy móc trong má».
“Cha, đây còn có 2 bình rượu, má»™t Ä‘iếu thuốc, là cho cha đấy. Äáng lẽ còn có 1 cân bánh nữa cÆ¡, nhÆ°ng cha không có phúc ăn rồi, tối qua mấy chị em con chén sạch rồi, hì hì….â€
Lúc nà y mẹ má»›i tin là tháºt, Ä‘á»™t nhiên vui mừng quá Ä‘á»™, muốn ôm hôn tôi, tôi liá»n vá»™i và ng lùi hai bÆ°á»›c, cÆ°á»i nói: “Bác Liêu ở trên tỉnh còn khen con nữa đấy.â€
“Bác Liêu trên tỉnh? Bác Liêu nà o?â€
“Con không biết. Cục trưởng Thiệu và chủ nhiệm Chu Ä‘i cùng bác đến má» than.â€
“Chẳng lẽ là Liêu Khánh Khai? Bà thÆ° tỉnh ủy, phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng tỉnh Liêu Khánh Khai?â€
Cha giáºt mình kinh ngạc.
Tôi biết lúc đó tỉnh ủy chỉ có má»™t bà thÆ° chi bá»™, bà thÆ° chi bá»™ tỉnh tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i thÆ°á»ng ủy tỉnh ủy, phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng tỉnh tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i phó chủ tịch tỉnh. Phó chủ tịch tỉnh thÆ°á»ng vụ, dù cho là trong tỉnh cÅ©ng là má»™t nhân váºt lá»›n.
“Nếu là Liêu Khánh Khai, thế thì chủ nhiệm chu của khu phải là phó chủ nhiệm thứ nhất của ủy ban cách mạng Chu Bồi Minh rồi.â€
Sá»± chú ý của mẹ quả nhiên bị thu hút vá» phÃa cha rồi.
“Nhất định là ông ta. Liêu Khánh Khai đến thị sát, chủ nhiệm ủy ban cách mạng địa phÆ°Æ¡ng không Ä‘i theo đã là thất lá»… lắm rồi. Nếu Chu Bồi Minh còn không Ä‘i theo nữa thì còn ra thể thống gì?â€
Tôi biết những việc thế nà y rất quan trá»ng vá»›i cha, nên ngay láºp tức kể lại cho cha cuá»™c nói chuyện vá»›i Liêu Khánh Khai.
“Phải tin tưởng đảng, tin tưởng tổ chức…â€
Cha nói đi nói lại câu nà y, trầm ngâm suy nghĩ.
“Vâng, bác Liêu nói nhÆ° váºy đó ạ.â€
Tôi tăng thêm chút ngữ khÃ.
“Nếu nhÆ° Liêu Khánh Khai nói váºy, thế thì ông có cÆ¡ há»™i được trở lại là m việc rồi.â€
Mẹ vui mừng không ngớt.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*trung sinh chi nha noi* , 4vn trung sinh nha noi , ãåîìåòðèÿ , ãèáää , àêêóìóëÿòîð , àêöèÿ , áîóëèíã , ¶ntung sinh chi nha noi , cao lam kien khoa t100% , chi nha noi , chi nha noi cua 4vn , dinh cap chi nha noi , do thi trung sinh , êîìïüþòåð , êîìóñ , èíòåðüåð , ìàãèÿ , íèññàí , ïèööû , ïîçäðàâëåíèÿ , ïîðíóøêà , íòðþêýáõð , ïðåäñêàçàíèÿ , ïðîäàæà , ïðîêëÿòûé , luuthienminh58 , ñëîâàðè , nha ná»™i , nha noi trung sinh , quan truong dich full , quan truong khuyet danh , quan truong trung sinh , rùng sinh chi nha ná»™i , rung sinh chi nha noi , tex trung lùn , tr ng sinh chi nha noi , trá»ng sinh nha ná»™i , trong sinh chi nha , trong sinh chi nha noi , trugn sinh chi nha noi , trun sinh chi nha noi , trung sanh chi nha noi , trung shinh chi nha noi , trung sinh 4vn , trung sinh chi do thi , trung sinh chi nah noi , trung sinh chi nga noi , trung sinh chi nha , trung sinh chi nha nôi , trung sinh chi nha ná»™i , trung sinh chi nha nhoi , trung sinh chi nha noi , trung sinh chi nha noi. , trung sinh chi nha noii , trung sinh chi noi , trung sinh chi noi ] , trung sinh chia nha noi , trung sinh chj nha noi , trung sinh nha chi noi , trung sinh nha noi , trung sinh nha noi 4vn , trung sinh nhan noi 4vn , trung sinh nhi nha noi , trung sinh quan nha noi , trung sinh truy nha noi , trung sinhnchi nha noi , trungsinh chi nha noi , trungsinhchi , trungsinhchi nha noi , trungsinhchinhanoi , trunh sinh chi nha noi , truong sinh chi nha noi , trurng sinh chi nha noi , truyen nha noi 4vn , truyen quan truong full , ttrung sinh chi nha noi , vú_em_ai_bóp , when vi , ýëüäîðàäî , ðàñïèñàíèå