13-01-2009, 03:10 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
ChÆ°Æ¡ng 25: Vết thÆ°Æ¡ng tuyệt vá»ng
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Phùng Tiểu Tuyết đã đứng lên, lấy từ bếp lò ra một cái bát mẻ, đưa cho Dương Thu Trì, hà m hồ nói: "Dùng cái nà y đi, mặt đất dơ."
"Nà ng đúng là chu đáo!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì tiếp lấy cái chén, bá» cục thịt xÆ°Æ¡ng và o, rồi Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c mặt Tiểu Hắc cẩu. Tiểu Hắc vui mừng vẫy Ä‘uôi, nằm phục xuống đất gặm khúc xÆ°Æ¡ng. Phùng Tiểu Tuyết lại lấy thêm hai cục xÆ°Æ¡ng bá» và o trong chén. Tiểu Hắc nhìn và vui vẻ thè lưỡi liếm cÆ°á»m tay nà ng. Phùng Tiểu Tuyết không còn sợ con chó má»±c nà y nữa, cÅ©ng thân máºt vuốt đầu nó.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói: "Tiểu Tuyết, nà ng tháºt là lÆ°Æ¡ng thiện." Gắp bá» thêm má»™t cục thịt nữa và o chén của nà ng, hắn nâng ly rượu lên: "Có má»™t cô vợ nhÆ° nà ng quả là phúc khà của ta, Tiểu Tuyết, sau nà y ta sẽ đối xá» tốt vá»›i nà ng. KÃnh nà ng má»™t ly!"
Phùng Tiểu Tuyết mỉm cÆ°á»i nâng ly cụng vá»›i phu quân rồi uống cạn. Trong lòng nà ng nghÄ© phu quân hôm nay so vá»›i trÆ°á»›c hoà n toà n khác biệt, sao đối xá» vá»›i mình tốt quá nhÆ° váºy? Nà ng nghi hoặc Ä‘Æ°a mắt nhìn DÆ°Æ¡ng mẫu, không ngá» DÆ°Æ¡ng mẫu cÅ©ng Ä‘ang nhìn nà ng, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có cùng má»™t ý nghÄ©: NgÆ°á»i nà y rốt cuá»™c có phải là phu quân/con trai của mình hay không?
Trong ấn tượng của DÆ°Æ¡ng mẫu, đứa con trai ngá»— nghịch của bà chÆ°a bao giá» nhÆ° thế, cho dù hiện giá» con trai đã tốt lên gấp trăm lần, nhÆ°ng có khi nà o lại tá»± nhiên nhÆ° váºy? Hay đây là má»™t ngÆ°á»i khác, chứ không phải con mình? Tốt nhất là là m cho ra lẻ má»›i được, DÆ°Æ¡ng mẫu khẽ bảo DÆ°Æ¡ng Thu Trì, "Con à , con cởi áo ra, để mẹ coi vai con chút xem nà o."
"Äể là m gì váºy à ? Mẹ." DÆ°Æ¡ng Thu Trì tuy há»i váºy, nhÆ°ng cÅ©ng cởi cúc áo ra, kéo y phục chá»— vai xuống.
Thấy DÆ°Æ¡ng mẫu cùng Phùng Tiểu Tuyết Ä‘á»u chồm tá»›i coi kỹ vai mình, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng cảm thấy tò mò, thuáºn theo ánh mắt của há» mà nhìn đầu vai mình. Lúc nà y, hắn má»›i phát hiện đầu vai có má»™t vết sẹo đã cÅ©. Từ việc thà nh thạo các loại sẹo của má»™t pháp y, DÆ°Æ¡ng Thu Trì vừa nhìn là biết đây là vết cắn, là do răng ngÆ°á»i cắn mạnh má»™t cái mà thà nh, và đó là vết thÆ°Æ¡ng đã xảy ra lâu lắm rồi.
DÆ°Æ¡ng mẫu dùng tay nhẹ vuốt vết sẹo, cùng Phùng Tiểu Tuyết nở nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, lòng cùng giản ra. Vết sẹo nà y đã chứng minh rõ đây chÃnh là con trai của bà , má»™t Ä‘iểm cÅ©ng chẳng sai.
"Mẹ, đầu vai con sao lại có vết răng váºy?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»i, "Là ai ác tâm váºy, cắn sâu quá chÆ°a kìa?" Rồi hắn quay đầu nhìn Phùng Tiểu Tuyết, lồm ngồm há»i, "Là nà ng phải không?!"
Phùng Tiểu Tuyết thấy hắn cố ý là m trò, xì má»™t cái cÆ°á»i nói: "Ai cắn chà ng váºy?! Chà ng tá»± há»i mẹ ấy!"
"Mẹ, mẹ nói tháºt Ä‘i, có phải là ả nà y cắn con không?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cố ý là m ra vẻ tức giáºn đùng đùng, chụp bà n tay trắng nhÆ° trăng rằm của Phùng Tiểu Tuyết, nhe ra hai hà m răng trắng nhởn: "Ta phải cắn trả lại nhà ngÆ°Æ¡i má»™t cái má»›i được!"
Phùng Tiểu Tuyết cÆ°á»i khanh khách, gắng sức tránh khá»i bà n tay của hắn: "Äâu có phải thiếp cắn chà ng đâu, sao lại bắt Ä‘á»n thiếp?"
"Không phải nà ng thì là ai?" Tròng mắt DÆ°Æ¡ng Thu Trì chuyển vòng vòng, "Chẳng lẽ là do lão nhân gia ngÆ°á»i muốn lÆ°u lại ká»· niệm cho con?"
DÆ°Æ¡ng mẫu cÆ°á»i đáp: "Không phải, cái gì con cÅ©ng không nhá»›, cái nà y là do nha hoà n hoà i thai đứa con của con cắn đó." Nụ cÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng mẫu từ từ biến mất, thay và o đó là hồi ức Ä‘au thÆ°Æ¡ng, "TrÆ°á»›c đêm nó đâm đầu và o giếng, có Ä‘eo theo hà nh lý lén đến nhà ta, nói muốn cùng con tÆ° bôn (bá» trốn), nhÆ°ng con lại không chịu, trong lúc tuyệt vá»ng, nó đã cắn mạnh lên vai con ngay trÆ°á»›c mặt chúng ta, sau đó òa khóc chạy Ä‘i... Ai... tạo nghiệt a!"
Thì ra là bị cô nha hoà n đó cắn, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhẹ vuốt vết sẹo ấy, cảm thấy nó sẹo rất sâu, có thể tưởng tượng được lúc đó cô gái ấy tuyệt vá»ng nhÆ° thế nà o. Gã ngá»— tác nà y chẳng ra gì cả, dám là m mà không dám nháºn, nếu mà bản thân hắn, hắn tuyệt đối không là m nhÆ° váºy, tÆ° bôn thì tÆ° bôn, có tay có chân chá»— nà o mà không sống được chứ!
Phùng Tiểu Tuyết thấy má»i ngÆ°á»i lại Ä‘á» cáºp đến chuyện thÆ°Æ¡ng tâm, vá»™i chuyển Ä‘á» tà i: "Mẹ, đừng nói chuyện đó nữa. Phu quân má»›i vá» mà đã kiếm được nhiêu đó tiá»n, dùng nhÃn nhÃn má»™t chút cÅ©ng đủ chúng ta sống ná»a năm láºn đó." Nâng ly rượu lên, nà ng nói: "Phu quân, lại đây, thiếp thân kÃnh chà ng má»™t chung!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì mặc lại y phục, nâng ly lên cụng vá»›i Phùng Tiểu Tuyết, rồi cùng cạn. Phùng Tiểu Tuyết uống liá»n má»™t hÆ¡i, có kinh nghiệm vừa rồi nên không bị sặc nữa, nhÆ°ng khi đặt ly xuống thì hai má bắt đầu Ä‘á» hồng.
Nói đến chuyện tiá»n, DÆ°Æ¡ng mẫu quả nhiên cao hứng: "Äúng a, nhÆ°ng món tiá»n nà y chúng ta không nên Ä‘á»™ng, phải để dà nh."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì kinh ngạc: "Mẹ, tiá»n không xà i để dà nh là m cái gì?"
"Äể dà nh cho con nạp má»™t tiểu thiếp a, vừa rồi không phải nói rõ rồi hay sao? Sao mà chá»›p mắt lại quên nữa rồi!" DÆ°Æ¡ng mẫu cÆ°á»i há» há» bảo.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì có chút bối rối, lén nhìn Phùng Tiểu Tuyết, thấy sắc mặt nà ng Ä‘iá»m đạm, cúi đầu chăm chú ăn cÆ¡m, dÆ°á»ng nhÆ° không nghe lá»i vừa rồi của DÆ°Æ¡ng mẫu.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói: "Mẹ, chuyện nạp thiếp không cần vá»™i, chúng ta cần phải ăn cho no trÆ°á»›c, rồi má»›i nghÄ© đến chuyện truyá»n tông tiếp đại sau."
"Bụng thì cần ăn no, hà i tỠcà ng cần phải có!"
"Cái đó..." DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng không biết phải nói nhÆ° thế nà o, "Váºy con ráng Ä‘i kiếm nhiá»u tiá»n má»›i được. NhÆ°ng mà , chúng ta phải sá»a soạn cho nhà cá»a khắm khá lên, đừng để cÆ°á»›i khuê nữ ngÆ°á»i ta vỠđây rồi cùng chúng ta chịu khổ, nhÆ° váºy lòng cÅ©ng chẳng sung sÆ°á»›ng gì!"
"Thì là váºy." DÆ°Æ¡ng mẫu gáºt gáºt đầu tiếp, "NhÆ°ng chúng ta kiếm tiá»n ở đâu đây?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì uống hai chung Thiêu Äao tá» và o bụng, hÆ¡i nóng của rượu từ từ bốc lên, vá»— ngá»±c hô: "Mẹ, mẹ yên tâm, có hà i nhi ở đây, bảo đảm mẹ chẳng những có thể ăn cÆ¡m trắng, mà còn có thể ẵm bồng cháu chắt không hết!"
Phùng Tiểu Tuyết cÆ°á»i phì má»™t cái, lấy tay che miệng, gáp má»™t cục thịt hổ bá» và o chén DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Phu quân, đừng có mà nói quái, ăn Ä‘i mà . Mẹ, mẹ cÅ©ng ăn Ä‘i."
DÆ°Æ¡ng mẫu cÆ°á»i ha ha đáp: "Äược được, váºy thì được! Nà o nà o nà o, chúng ta cùng ăn nà o." Ä‚n và i miếng thịt, DÆ°Æ¡mg mẫu lại nói: "NhÆ° vầy nghe, ngà y mai ta Ä‘i tìm bà mối tìm hiểu trÆ°á»›c cho con, xem coi có mối nà o hợp không."
"Äược ha!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì có chút rượu nên lòng can đảm cÅ©ng tăng lên mấy phần, da mặt cÅ©ng dà y thêm má»™t chút.
Dương mẫu nhìn Phùng Tiểu Tuyết đang cúi đầu ăn: "Tiểu Tuyết, con nói coi có được không?"
Phùng Tiểu Tuyết cÆ°á»i cÆ°á»i: "Mẹ, chúng ta không phải đã bà n tÃnh kỹ là sẽ nạp thiếp cho phu quân rồi sao. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tốt rồi, con hy vá»ng phu quân sẽ sá»›m có ngÆ°á»i nối dõi."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn ở thần sắc của Phùng Tiểu Tuyết vẻ cam chịu. Äúng rồi, bản thân nà ng không thể sanh dục, lại không có biện pháp gì ngăn cản phu quân nạp thiếp thì Ä‘Ã nh chịu thôi. NhÆ°ng đối vá»›i chuyện nà y, nữ nhân dù gì cÅ©ng có lòng đố kỵ, cho dù thứ đố kỵ đó không thể thể hiện ra ngoà i. Ãn chiếu theo pháp luáºt thá»i cổ đại, nguyên nhân chồng thôi vợ tổng cá»™ng có bảy loại, gá»i là "Thất xuất", trong đó có má»™t loại gá»i là "Äố" (đố kỵ). Äấy là lý do thôi vợ được pháp luáºt quy định. Phu quân nạp thiếp, là m vợ dù không vui trong lòng, cÅ©ng không được biểu hiện ra hay là m gì được. Nói không cùng là m báºy bạ còn mất luôn tÆ° cách lão bà nữa!
DÆ°Æ¡ng mẫu thấy thần sắc của Phùng Tiểu Tuyết nhÆ° váºy, Ä‘oán được lòng nà ng nghÄ© gì, liá»n vá»— vá»— lên tay của nà ng: "Tiểu Tuyết à , sau nà y Thu Trì dù có nạp thiếp, thì cÅ©ng đối vá»›i con tốt mà ." Dừng lại má»™t chút, bà điểm mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói, "Sau nà y con nạp thiếp xong rồi mà đối xá» vá»›i Tiểu Tuyết không tốt thì hãy chống mắt lên coi mẹ là m sao thu tháºp con!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a hai tay nắm lấy lá»— tai, thu ngÆ°á»i lại là m bá»™ dạng sợ sệt: "Hà i nhi không dám!"
DÆ°Æ¡ng mẫu và Phùng Tiểu Tuyết Ä‘á»u cùng cÆ°á»i.
Ba ngÆ°á»i vừa ăn vừa nói chuyện, trong căn nhà nhá» trà n ngáºp vẻ ấm áp yêu thÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì uống khá nhiá»u. DÆ°Æ¡ng mẫu cùng Phùng Tiểu Tuyết không quen uống rượu, chỉ ngồi bồi tiếp cho hắn cao hứng. Chá» khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy đầu có chút quay cuồng, thì hÆ¡n ná»a hồ lô rượu đã bị hắn uống sạch.
CÆ¡m rượu no say, Phùng Tiểu Tuyết thu dá»n chén đủa, DÆ°Æ¡ng mẫu nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Con à , hôm nay con mệt rồi, ngủ sá»›m chút Ä‘i."
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
14-01-2009, 02:51 PM
Äả Tá»± Cao Thủ
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: TP Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 1 tháng 3 tuần 4 ngà y
Thanks: 40
Thanked 187 Times in 25 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Chương 26: Ưu tâm phụ mẫu
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
DÆ°Æ¡ng Thu Trì xua xua tay, khom ngÆ°á»i đứng dáºy, chân hÆ¡i lảo đảo, đầu lưỡi nhÆ° lÃu lại bảo: "Chá», chá» má»™t chút, con, con phải Ä‘i là m cho Tiểu Hắc cái ổ cái đã, nếu không, chúng, chúng ta ngủ rồi, tiểu Hắc của con ngủ ở đâu?" Hắn cúi ngÆ°á»i vuốt đầu Tiểu Hắc Cẩu, lại bóp nhẹ cái miệng của nó kéo lên, cúi đầu thấp xuống chút nữa, dùng mÅ©i cụng và o mÅ©i của Tiểu Hắc Cẩu: "Phải không, tiểu, tiểu hắc ngoan ngoan!"
Hai chân trÆ°á»›c của Tiểu Hắc dá»±ng lên, vái vái liên tục, ưỡn cái ngá»±c ra, rối rÃt gáºt đầu và liếm mặt của DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng mẫu nói: "Con uống xỉn nhÆ° váºy rồi còn gì, đêm nay cho nó ngủ đại đâu đó má»™t bữa Ä‘i, ngà y mai rồi tÃnh."
"Váºy, váºy coi sao được!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngẩng đầu lên, xụ mặt há»i, "tiểu Tuyết, nhà ta có tấm ván nà o không?"
Phùng Tiểu Tuyết vừa rá»a chén vừa nhìn phu quân cÆ°á»i đáp: "Dạ có, ở ngoà i sân cạnh đống củi ấy." Dừng lại má»™t chút, nà ng tiếp, "Chà ng nên nghe lá»i mẹ Ä‘i, ngủ trÆ°á»›c Ä‘i đã, ngà y mai là m ổ cho nó cÅ©ng được, nghe?"
Äầu lưỡi của DÆ°Æ¡ng Thu Trì không nghe lệnh hắn nữa, nên không thèm nói gì thêm, mở cá»a Ä‘i ra ngoà i sân, kháºt khừ bÆ°á»›c đến cạnh đống củi, cúi ngÆ°á»i kéo lên má»™t tấm ván nhìn nhìn ngắm ngắm má»™t hồi. Hắn thấy đây là những mảnh gá»— ngÆ°á»i ta sá»a nhà còn dÆ° để lại, quá đủ để là m má»™t cái chuồng chó, bèn quay đầu lại gá»i lá»›n: "Tiểu Tuyết!"
"Dạ!" Phùng Tiểu Tuyết ứng tiếng dạ lá»›n từ trong nhà , bá» má»™t cái chén Ä‘ang rá»a dỡ xuống, lau hai tay và o Ä‘Ãt quần, bÆ°á»›c ra cá»a há»i: "Có chuyện gì không ạ?"
"Chúng ta có búa có đinh và cưa không?"
"Có ạ!"
"Lấy ra Ä‘Æ°a cho ta!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì khà kháºt nói, mùi rượu bốc đầy, ngữ khà không cho phép thÆ°Æ¡ng lượng gì cả.
Phùng Tiểu Tuyết chỉ còn biết đáp ứng, chạy đi tìm mấy thứ như yêu cầu rồi mang ra đưa cho Dương Thu Trì, sau đó lại đi và o nhà đi trong thắp thêm cái đèn dầu. Hai cái đèn dầu cùng chiếu, mảnh sân sáng hẳn lên.
Dương Thu Trì xắn tay áo bắt đầu là m chuồng chó. Con Tiểu Hắc cẩu đứng một bên nhìn hắn chăm chú. Loáng một cái, hắn đã hoà n thà nh.
Sau khi Phùng Tiểu Tuyết rá»a chén và thu tháºp ổn thá»a má»i thứ trong nhà , cÅ©ng Ä‘i ra đứng nhìn, thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã xong việc thì liá»n chạy và o phòng tìm má»™t Ãt áo cÅ© vải vụn Ä‘Æ°a cho hắn.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»™i ý mỉm cÆ°á»i. Hắn bá» má»› quần áo rách ấy và o trong tổ chó, khẽ vá»— mông Tiểu Hắc Cẩu, chỉ và o trong tổ bảo: "Tiểu Hắc, đây là nhà của mà y đó, vô ngủ Ä‘i!"
Tiểu Hắc mừng rỡ sủa lên Æ° á» chạy đến bên tổ hÃt ngá»i má»™t hồi, rồi cong ngÆ°á»i phóng thẳng và o trong, vùi đầu và o trong ổ, cái mông lặt lè ạch sang má»™t bên, bá»™ dạng xem rất lấy là m thoải mái. Phùng Tiểu Tuyết lại dùng má»™t cái chén sà nh nhá» lấy chút nÆ°á»›c để bênh cạnh đó, dồn luôn số thịt xÆ°Æ¡ng còn dÆ° và o má»™t cái chén khác đặt kế bên.
Lúc nà y, bầu trá»i Ä‘en kịt truyá»n đến những tiếng sấm ầm ì. Chốc sau, và i tia sét chiếu sáng bầu trá»i, chá»›p mắt lại trả vá» nét hôn ám nhÆ° cÅ©. Mấy giá»t mÆ°a bắt đầu rÆ¡i lạch bạch lên mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hắn ngữa mặt nhìn trá»i nói: "Chỉ chốc nữa là sẽ mÆ°a đây, tráºn nà y nhất định sẽ không nhá»."
Phùng Tiểu Tuyết Ä‘Æ°a tay ra cảm giác má»™t hồi, phụ há»a theo: "Äúng váºy, phu quân, ổ chó đã là m xong, chúng ta và o nhà đi ngủ sá»›m Ä‘i."
Vừa nghe lá»i nà y, từ đầu tá»›i chân của DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt nóng ran. Nữ tỠđứng bên cạnh đây chÃnh là thê tá» của mình, mình có vợ rồi, đêm nay mình sẽ cùng nà ng Ä‘á»™ng phòng, trong cái tổ ấm nà y... DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy tim Ä‘áºp thình thịch, quay đầu lại ngắm nhìn Phùng Tiểu Tuyết.
Phùng Tiểu Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy phu quân Ä‘ang Ä‘á»™ng tình, liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i vô cùng ôn nhu và hứa hẹn, nhẹ dá»±a và o vai phu quân.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì liếc xéo xuống mặt nà ng, chợt thấy khối bá»›t Ä‘en kinh ngÆ°á»i trên má trái của Phùng Tiểu Tuyết, lòng không khá»i nhói Ä‘au. Má»™t nữ tá» tốt nhÆ° thế nà y, thế mà ...! Ông trá»i quả là không có mắt!
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lắc lÆ° đứng dáºy, bÆ°á»›c dà i bÆ°á»›c ngắn tiến và o nhà . Phùng Tiểu Tuyết Ä‘i sau, quặc tay lại đóng chặt cá»a.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vén mà ng tiến và o phòng trong. Mặt trÆ°á»›c của phòng ngủ khá lá»›n, dá»±a và o cá»a sổ là má»™t cái phản dùng để ngủ, đầu dá»±a và o má»™t cái tủ nhá». Trên tủ có đặt chăn bông trăng trắng bạc thết và hai cái gối nhá». Giữa phòng có đặt má»™t cái bà n vuông nhá». Phùng Tiểu Tuyết cúi đầu Ä‘i lại, quỳ gối trên giÆ°á»ng lần lại cá»a sổ lấy cái đèn dầu đặt ở đó nhằm chiếu sáng cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì là m chuồng chó khi nãy xuống, rồi quay lại để đèn lên trên bà n. Sau đó, nà ng ngồi cạnh mép giÆ°á»ng, lén nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì má»™t cái, rồi bẻn lẻn cúi đầu và im lặng.
Gian phòng nà y đối diện vá»›i cá»a, là má»™t chá»— khá cao ráo, không biết là được dùng bao năm rồi mà xam xám cÅ© xì, không còn phân biệt được mà u sÆ¡n là gì nữa. Những chá»— khác trong phòng ngoà i hai cái ghế dà i và cái thủng gá»— nhá» thì trống trÆ¡n không trống hóac.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì từ từ đến bên mép giÆ°á»ng, im lặng ngồi xuống, không há» nhìn Phùng Tiểu Tuyết.
Äây là nhà của mình sao? Nhà của mình ở tại Minh triá»u sao? Xuyên qua mấy trăm năm trở lại Minh triá»u, nghênh tiếp mình ở đây là chÃnh là má»™t gia đình thanh bần nhÆ° thế? DÆ°Æ¡ng Thu Trì có chút thất vá»ng, nhÆ°ng có thể là m gì được đây? Hắn khẽ xoay đầu nhìn Phùng Tiểu Tuyết Ä‘ang ngồi cạnh bên, đấy chÃnh là thê tá» của mình sao? Má»™t cô vợ nhu thuáºn chiá»u chồng, thông hiểu và đầy ý tứ đây sao? NhÆ°ng rất tiếc là ... Ai....!
Bên ngoà i mÆ°a bắt đầu rÆ¡i nặng hạt, Ä‘áºp lên cá»a sổ nghe sao mà lầm bà lầm bầm thế không biết? Cha mẹ của mình sao rồi? Có thể hỠđã biết mình xảy ra chuyện rồi, nói không chừng đã tìm thấy xác mình ở xã há»™i hiện đại rồi... Cha mẹ nhất định không ngá» rằng, con trai của cha mẹ đã Ä‘i ngược vá» Minh triá»u cách mấy trăm năm vá» trÆ°á»›c rồi. Cha mẹ nhất định là đang khóc lóc rất thÆ°Æ¡ng tâm, đặc biệt là mẹ.
NghÄ© đến mẹ, DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt cảm thấy xót xa. TÃnh cách của mẹ rất nhu nhược, bản thân hắn khi thi đổ đại há»c, má»—i lần kết thúc kỳ thi Ä‘á»u đáp xe trở vá» thăm nhà . Khi quay trở lại trÆ°á»ng, mẹ cứ trốn mãi ở trong phòng, chÆ°a bao giá» tiá»…n hắn Ä‘i. Sau nà y, cha nói lại hắn má»›i biết, mẹ trốn má»™t mình trong phòng để khóc. Mẹ không Ä‘Æ°a hắn Ä‘i, là sợ hắn thấy bà lÆ°u lệ.
Hiện giá», mẹ nhất định là khóc rất thÆ°Æ¡ng tâm. Con trai duy nhất của mẹ đã chết rồi. Bà nhất định Ä‘ang sá» nắn thi thể của con. Còn cha, vẻ ngoà i của cha rất kiên cÆ°á»ng, nhÆ°ng ná»™i tâm sâu kÃn bên trong trà n đầy tình cảm yếu Ä‘uối. Ngà y thÆ°á»ng, cha đối vá»›i hắn rất nghiêm, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì biết, cha đối vá»›i bản thân hắn cÅ©ng yêu thÆ°Æ¡ng không kém gì mẹ.
Dương Thu Trì im lặng tưởng nhớ đến phụ mẫu của mấy trăm năm sau mà lệ chợt rơi, rượu bốc lên đỉnh đầu, thân thể hơi lảo đảo.
Phùng Tiểu Tuyết tuá»™t vá»™i xuống đất, đỡ lấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘ang lặng lẽ nghiêng nghiêng nhÆ° sắp đổ, hoảng hốt há»i: "Phu quân, chà ng sao váºy? Chà ng đừng có khóc mà , Tiểu Tuyết Ä‘ang ở cạnh chà ng đây, đừng có khóc a." DÆ°á»ng nhÆ° nà ng Ä‘ang nói vá»›i hà i tá» của mình váºy.
Ai...! Ta đã chết rồi. Thân thể của DÆ°Æ¡ng Thu Trì vô lá»±c dá»±a và o Phùng Tiểu Tuyết, vẫn còn cảm thấy thÆ°Æ¡ng tâm: ta ở xã há»™i hiện đại đã chết rồi, đã đầu thai chuyển thế, à không, đã tá thi hoà n hồn và o má»™t thân thể của ngÆ°á»i ở Minh triá»u và o mấy trăm năm trÆ°á»›c mà sống dáºy. TÆ° tưởng vẫn là tÆ° tưởng của mình, nhÆ°ng cái xác thối nà y là của ngÆ°á»i khác, nữ tá» Ä‘ang ôm mình đây cÅ©ng là thê tá» của ngÆ°á»i khác!
DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngÆ°á»›c mắt đầy lệ nhìn Phùng Tiểu Tuyết. Trượng phu của cô gái nà y đã chết rồi, để lại thân xác lại cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì, khiến cho hắn có thể trùng sinh. Nếu đã chiếm dụng thân thể của y, thì mẹ già và thê tá» của y để lại, mình phải thay y mà lo cho chu toà n, phải thế y thÆ°Æ¡ng yêu há», khiến cho há» sống những tháng ngà y hạnh phúc.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì không dám dá»±a mặt mình và o gò ngá»±c căng mẩy của Phùng Tiểu Tuyết. Nà ng ngược lại lại kéo hắn tiến sâu và o lòng, má»™t tay còn vá»— vá»— sau lÆ°ng hắn. Nà ng không biết vì sao mà phu quân khóc, và nà ng cÅ©ng không há» ngá» rằng, cái ngÆ°á»i vốn là phu quân của mình đây giá» chỉ còn lại thân xác, còn linh hồn thì giỠđã được thay bằng linh hồn của má»™t thanh niên của mấy trăm năm sau rồi!
TrÆ°á»›c đây, phu quân của nà ng chỉ biết uống rượu đánh bạc, uống say rồi thì vá» nhà đánh vợ. Hiện giá», phu quân sau khi bị quái phong cuốn Ä‘i, bình an trở vá» lại biến thà nh má»™t phu quân tốt, má»™t ngÆ°á»i thông hiểu và biết yêu thÆ°Æ¡ng nà ng. Trong thâm tâm của nà ng hiện giá» không khá»i thầm cảm Æ¡n trá»i pháºt. Nếu nhÆ° phu quân sau nà y vẫn đối đãi vá»›i nà ng nhÆ° thế, thì cho dù nà ng có chết ngay láºp tức, thì cÅ©ng đáng lắm rồi.
Phùng Tiểu Tuyết ôm chặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì, nhu mì bảo: "Phu quân, mình lên giÆ°á»ng nghỉ a."
Tà i sản của Tà _Thần
Chữ ký của Tà _Thần
Last edited by Tà _Thần; 14-01-2009 at 09:12 PM .
15-01-2009, 09:18 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngà y 4 giá» 14 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Chương 27: Sơ dạ
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã từ từ bình tÄ©nh lại trừ trong sá»± thÆ°Æ¡ng cảm. Hắn chá»›p chá»›p mắt, lau lệ nÆ¡i mắt rồi than: "Ta uống nhiá»u quá, đầu váng hết cả."
"Thiếp Ä‘i lấy nÆ°á»›c rá»a chân cho chà ng, chà ng ngồi yên nha." Phùng Tiểu Tuyết nhẹ đỡ DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi vững lại, khẽ khà ng bảo.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì gáºt đầu, ná»— lá»±c coi nhÆ° nà ng không có cái bá»›t Ä‘en nÆ¡i má, tủm tỉm nhìn nà ng cÆ°á»i.
Phùng Tiểu Tuyết thấy DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngồi lại rất vững, thần sắc khôi phục vẻ tá»± nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, không lắc lÆ° nghiêng ngả nhÆ° vừa rồi nữa liá»n cảm thấy yên tâm. Nà ng chuyển ngÆ°á»i rá»i khá»i phòng, lát sau mang và o má»™t bồn nÆ°á»›c nóng đặt cạnh giÆ°á»ng rồi cúi xuống cởi hà i cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cúi xuống đỡ vai Phùng Tiểu Tuyết lên, bảo: "Tiểu Tuyết, tá»± ta rá»a được mà ."
"Má»™t ngÆ°á»i là m việc nhà quan nhÆ° chà ng sao lại là m mấy chuyện nhá» nà y được, để Tiểu Tuyết giúp chà ng rá»a chân."
Khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì cúi ngÆ°á»i, Ãt nhiá»u cảm thấy đầu choáng váng, xem ra bình rượu Thiêu Ä‘ao tỠđó tháºp phần lợi hại. Vì thế, hắn chỉ còn biết ngồi im để cho Phùng Tiểu Tuyết giúp rá»a chân cho tá» tế, rồi dùng vải bố lau khô cho hắn, mang bá»™ đồ vải bông treo gần cá»a sổ cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì thay. Xong xuôi má»i chuyện, nà ng lại mang bồn nÆ°á»›c ra ngoà i, cầm má»™t hồ trà cùng hai cái ly lên, thÆ°a vá»›i DÆ°Æ¡ng mẫu: "Mẹ, ngủ thôi, con thổi đèn nha."
DÆ°Æ¡ng mẫu đã nằm xuống cái phản ở phòng ngoà i, chỉ ừ má»™t tiếng. Phùng Tiểu Tuyết chốt chặt cá»a ngoà i, thổi tắt đèn rồi bÆ°á»›c và o phòng, đặt bình trà lên đầu bá» tÆ°á»ng thấp cạnh giÆ°á»ng, nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Phu quân, chà ng uống rượu nhiá»u nhÆ° váºy, khuya nhất định sẽ khát nÆ°á»›c. NÆ°á»›c trà thiếp đặt ở đây nghe." Sau đó nà ng lại lấy cái đặt dầu trên bà n Ä‘em lại đặt đầu tÆ°á»ng, lấy gối bà y ra, trải chăn quét giÆ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy Phùng Tiểu Tuyết nhanh nhẹn cần mẫn nhÆ° váºy, lòng vui sÆ°á»›ng vô cùng. Hắn bình thÆ°á»ng rất lÆ°á»i, lÆ°á»i tắm, lÆ°á»i thay y phục, lÆ°á»i mắc mùng, lÆ°á»i ăn cÆ¡m, lÆ°á»i Ä‘á»™ng Ä‘áºy... Những ngà y nghỉ ngÆ¡i, hắn chỉ biết nằm má»™t chá»— coi phim suốt ngà y. Hiện giá» có má»™t cô vợ ngoan hiá»n tháo vác nhÆ° váºy, Ãt ra vá» khoảng sinh hoạt cÅ©ng có ngÆ°á»i lo toan, không còn phiá»n lòng nghÄ© ngợi nữa.
Phùng Tiểu Tuyết chỉnh lý giÆ°á»ng ngủ xong, đến bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, Ä‘Æ°a tay giúp hắn cởi y phục. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i nói: "Cái nà y thì để ta là m cho, nà ng mệt rồi, cởi đồ ngủ Ä‘i."
Phùng Tiểu Tuyết hiện vẻ thẹn thùng, khe khẽ gáºt đầu, quay ngÆ°á»i lại, từ từ tháo dây buá»™c váy áo, lá»™ ra bá» vai và cái lÆ°ng trắng nhÆ° tuyết. Nà ng lại cúi xuống, cởi phắt áo váy, chỉ còn lại tiết y và tiết khố mà u hồng nhạt. Trong tiết y mà u hồng ấy có má»™t cái bạch lăng (Chú: Bạch lăng: dây và i mà u trắng, dùng để nâng đỡ ngá»±c của phụ nữ ngà y xÆ°a, có tác dụng nhÆ° áo ngá»±c bây giá») quấn quanh ngá»±c.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn mà cảm thấy cổ há»ng khô hốc, phải nuốt nÆ°á»›c miếng đánh á»±c má»™t cái, rồi cảm giác mình có chút thất thái, liá»n nhẹ ho khẽ má»™t tiếng.
Phùng Tiểu Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° biết phu quân Ä‘ang nhìn mình từ phÃa sau, nghe váºy cÆ°á»i hic hÃc hai tiếng, có hÆ¡i ngáºp ngừng, rồi cÅ©ng vòng tay ra sau, nhè nhẹ cởi bá» cái hồ Ä‘iệp kết (dây buá»™c theo hình cánh bÆ°á»›m, nÆ¡) của tiết y mà u hồng. Tiết y vì thế mà rá»›t xuống trÆ°á»›c ngá»±c của Phùng Tiểu Tuyết.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm giác bá»™ não của mình mông lung toà n sao, giống nhÆ° Ä‘ang Ä‘i gặp Thái Bạch Kim Tinh váºy. Hắn lại gian nan nuốt á»±c thêm má»™t miệng đầy nÆ°á»›c bá»t nữa.
Phùng Tiểu Tuyết nghe phu quân phát ra âm thanh đó, vừa ngượng vừa buồn cÆ°á»i, lòng thầm nghÄ© phu quân hôm nay sao ấy. Trong dÄ© vãng, má»—i khi phu quân của nà ng muốn thì láºp tức nhÆ° má»™t con hổ phóng à o tá»›i, xé áo xé quần rồi thô bạo dà y vò nà ng. Hôm nay chà ng ngoà i chuyện ngồi đó ngu ngu khá» khá» mà nuốt nÆ°á»›c bá»t, còn thì chẳng có Ä‘á»™ng tÄ©nh nà o khác cả.
Phùng Tiểu Tuyết hơi xoay lại, đưa tay cởi sợi bạch lăng đang buộc chặt gò ngực ra. Một đôi nhũ phòng vừa tròn vừa căng như hai con thỠbạch rung rinh xuất hiện. Một chút nhũ đầu mà u hồng phấn hiện thân như lén đưa con mắt thơ ngây nhìn Dương Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức cảm giác máu huyết chạy ngược lên đỉnh đầu. Ngoại trừ nhìn thấy thân thể nữ nhân trong các phim ngÆ°á»i lá»›n mà hắn lén coi trên mạng, hoặc những thi thể nữ nhân Ãt nhiá»u đã sình thối khi hắn giải phẫu, thì đây là lần đầu tiên hắn chân chân tháºt tháºt nhìn gò ngá»±c căng tròn của má»™t nữ nhân bình thÆ°á»ng. Tuy chỉ có thể nhìn được ná»a ngá»±c của nà ng, nhÆ°ng cÅ©ng đủ là m cho máu huyết toà n thân hắn sôi trà o.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đứng dáºy, bÆ°á»›c lại sau lÆ°ng Phùng Tiểu Tuyết, hÆ¡i hÆ¡i do dá»±, nhÆ°ng rồi cÅ©ng lấy đủ dÅ©ng khà ôm lấy ngÆ°á»i nà ng. Chỉ có Ä‘iá»u, hắn vẫn còn không đủ dÅ©ng khà đưa hai tay đặt lên nhÅ© phòng của nà ng, má»›i chỉ dám giữ nhẹ bá» eo. Phùng Tiểu Tuyết có da thịt má»m mại, sá» và o tay có thể cảm giác được nhÆ° có cái gì Ä‘ang lÆ°u Ä‘á»™ng.
Phùng Tiểu Tuyết lúc nà y đã cởi ná»™i khố, DÆ°Æ¡ng Thu Trì áp sát và o bá» mông tròn trịa căng vung của nà ng, cảm thấy phản ứng sinh lý dâng lên nhÆ° là n sóng thủy triá»u. Hắn cố hết sức khắc chế bản thân, khẽ rá»i khá»i bá» mông chắc nịch của nà ng.
Nà ng cảm thấy hai bà n tay của phu quân ôm nhẹ bá» eo mình Ä‘ang khe khẽ run, liá»n biết tâm ý của chà ng. Nà ng và phu quân đã kết hôn được bốn năm, sá»›m đã hết rồi những tháng ngà y kÃch tình vồ váºp. NhÆ°ng không hiểu sao, đêm nay nà ng lại cảm thấy phu quân có cái gì đó rất đặc biệt. Nà ng nhẹ nhà ng xoay thân hình trần trụi lại, hai tay ôm chặt eo của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hÆ¡i ngượng ngáºp há»i: "Có cần thiếp giúp chà ng cởi y phục không?"
Dương Thu Trì lắc đầu.
"Váºy thiếp lên giÆ°á»ng trÆ°á»›c, chà ng cởi mau Ä‘i." Dứt lá»i, Phùng Tiểu Tuyết khẽ tránh vòng tay của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, ngÆ°á»i nhÆ° con li miêu trắng nhÆ° tuyết chui và o trong chăn, chỉ chừa lại chút tóc Ä‘en dà i mượt ló ra ngoà i.
Tim DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘áºp thình thịch. Hắn tuy đã có và i cô bạn gái, nhÆ°ng chÆ°a kịp nắm tay thì đã bị cái nghá» nghiệp của hắn dá»a xỉu mất rồi. Do đó, dù hắn đã trải cả chục mối tình, thế mà chÆ°a bao giỠđược ngủ vá»›i nữ nhân.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cởi y phục. Hắn cảm thấy cổ khô khốc, liá»n vá»›i tay lấy bình trà há»›p mấy há»›p. Sau đó cắn răng cắn lợi thổi tắt đèn rồi chui tá»t và o trong má»n.
Hiện giá» trá»i đã giữa thu, trong má»n tháºt ấm. Ãnh trăng thanh lạnh chiếu qua cá»a sổ, xuyên đến bên chăn má»n. Phùng Tiểu Tuyết nằm xoay lÆ°ng lại DÆ°Æ¡ng Thu Trì, thân thể uốn thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng cong vô cùng mỹ lệ.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì từ từ Ä‘Æ°a tay qua, nhẹ đặt lên eo nà ng. Phùng Tiểu Tuyết Æ° hừ má»™t tiếng, xoay ngÆ°á»i lại, rồi giống nhÆ° con mèo nhá» rúc và o lòng DÆ°Æ¡ng Thu Trì, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng nhè nhẹ ngáºp trà n trong má»n ấm.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhẹ vuốt ve sống lÆ°ng nhẵn bóng của nà ng, cố gắng đối kháng lại vẻ dụ hoặc vô cùng vô táºn ấy.
Cho dù là trên mặt của Tiểu Tuyết có vá»t bá»›t Ä‘en to, phá há»ng vẻ đẹp của nà ng, nhÆ°ng mà n đêm đã che lắp hết má»i thứ. Trong thế giá»›i của xúc giác, nà ng hiện giá» là nữ thần hoà n mỹ. Nà ng biết phu quân muốn là m gì. Nà ng đã đụng chạm tá»›i nÆ¡i cần phải chạm, nhẹ nhà ng vuốt ve.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a má»™t cánh tay đến cổ của Phùng Tiểu Tuyết. Nà ng vô cùng ngoan ngoản cất đầu lên, để cho phu quân xuyên cánh tay qua vai, kéo sát nà ng và o ngÆ°á»i chà ng.
Nà ng ôn nhu nép chặt và o bá» ngá»±c rắn chắc của trượng phu, cánh tay nhá» nhắn khẽ vuốt ve eo lÆ°ng của chà ng. Phu quân hiện tại của nà ng đã tốt hÆ¡n dÄ© vãng gấp trăm nghìn lần. Nà ng ngẩng đầu nhìn phu quân, không còn Ä‘iá»u gì bất mãn nữa. Phùng Tiểu Tuyết nhắm chặt mắt lại, ôm chặt phu quân, phảng phất nhÆ° sợ chà ng biến mất.
Dương Thu Trì dùng một tay ôm chặt Phùng Tiểu Tuyết, do dự một hồi, rồi cũng từ từ đưa tay còn lại lần đến gò nhũ phòng mịn mà ng đầy đặn của nà ng.
Phùng Tiểu Tuyết khẽ nhÃch ngÆ°á»i, hÆ¡i rá»i xa thân thể của phu quân má»™t chút, dÆ°á»ng nhÆ° muốn bà n tay của phu quân hoạt Ä‘á»™ng thuáºn lợi hÆ¡n.
Bà n tay của DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhẹ chạm và o nhÅ© phòng tròn trịa của Phùng Tiểu Tuyết, dục vá»ng lại dâng trà o nhÆ° lá»a cháy sóng dâng. Hắn không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy, sợ bản thân bị thiêu cháy trong luồng lá»a Ä‘á» dáºp dồn ấy.
Chá» má»™t chốc nữa, DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÃt sâu má»™t hÆ¡i, lần các ngón tay từ rìa ngá»±c của Phùng Tiểu Tuyết lên trên, cuối cùng cÅ©ng ấp trá»n đỉnh Vu sÆ¡n.
Hình bán cầu cao vòi vá»i, mịn mà ng, chắc nịch, nhÅ© đầu nhÆ° búp anh Ä‘Ã o... DÆ°Æ¡ng Thu Trì khẽ vò nắn, thân thể đã sá»›m hoà nh Ä‘ao láºp mã, đứng trên bá» vá»±c bị há»a thiêu tá»›i nÆ¡i.
Phùng Tiểu Tuyết phát xuất má»™t tiếng rên say ngÆ°á»i, thân thể ép sát và o ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì, khe khẽ uốn éo, bà n tay nhá» nhắn trượt từ ngá»±c xuống bụng dÆ°á»›i, Ä‘iêu luyện thổi khúc xuân tiêu.
Cuối cùng, DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÅ©ng phóng ngÆ°á»i lên yên ngá»±a, đâm thẳng và o bá» vá»±c dục vá»ng trầm trầm vô biên vô tế ấy.
Äêm đó, DÆ°Æ¡ng Thu Trì không biết mệt mõi là gì, quất ngá»±a vung gÆ°Æ¡m. Phùng Tiểu Tuyết thì nhÆ° đóa miên hoa má»›i biết mùa xuân, thiết tha dâng hiến. Hai ngÆ°á»i cứ nhất má»±c oanh Ä‘i yến lại, đến trá»i tá» má» sáng má»›i rã rá»i Ä‘i và o giấc ngủ."
Lược trÃch lá»i của tác giả Má»™c Dáºt:
Từ khi viết truyện nà y đến giá», tại hạ chỉ toà n là phiá»n muá»™n. Phiá»n muá»™n bỡi vì, bao công sức tâm huyết của mình là thế, hÆ¡n nữa lại tá»± tin truyện nà y không đến nổi tồi, thế mà truyện đã đăng cÅ©ng được nhiá»u, lại không ai lên tiếng cho má»™t lá»i khen hay tiếng chê gì cả. Dù Ãt dù nhiá»u, chỉ cần chê khen má»™t tiếng, cÅ©ng để cho bản thân tại hạ biết những gì mình viết ra có đáng Ä‘á»c không, có ấn tượng gì không, thế cÅ©ng đủ mãn nguyện lắm rồi. ....
... Hôm nay mình nháºn được má»™t lá»i nháºn xét, lại là lá»i khen ngợi. Äúng, lá»±a chá»n viết vá» Ä‘iá»u tra phá án không phải là má»›i, nhÆ°ng dùng kiến thức pháp y để phá án xem ra chÆ°a có truyện nà o bà n...
... Hôm nay mình chẳng biết sao nữa, Ä‘á» cÆ°Æ¡ng đã láºp sẵn hết rồi, vốn định cho đêm đầu của DÆ°Æ¡ng đại quan nhân sẽ dà nh cho má»™t cô nà ng xinh đẹp trinh trắng. NhÆ°ng... Có trá»i má»›i biết được. Äó chỉ là cảm xúc. Äó cÅ©ng là tình ngÆ°á»i. Má»™t Phùng Tiểu Tuyết ngoan hiá»n là thế, yêu chồng là thế, đáng thÆ°Æ¡ng là thế... thá»±c ra xứng đáng hÆ¡n nhiá»u má»™t cô gái chÆ°a đâu. Chỉ có má»™t tình cảm êm Ä‘á»m là thế, má»›i xứng đáng là m bÆ°á»›c đệm cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì phấn đấu, chiến đấu cho má»™t sá»± nghiệp rất con ngÆ°á»i: là m má»™t ngÆ°á»i chồng tốt. Truyện nà y không há» viết theo lối hoà ng sắc (tức truyện khiêu dâm), nhÆ°ng ở chÆ°Æ¡ng nà y, đặc biệt chÆ°Æ¡ng nà y, mình muốn dà nh tất cả lá»i lẽ cao đẹp để ngợi ca sinh hoạt vợ chồng, nên hÆ¡i chi ly má»™t chút. Không biết là ở mắt Ä‘á»c giả nhÆ° thế nà o, nó có đạt nhÆ° ý mình muốn thể hiện hay không, hay chỉ là má»™t Ä‘oạn sắc tình nhà n nhạt nhÆ° bao truyện khác. Mình cứ theo cảm súc mà viết, mÆ¡n man, mÆ¡n man. Hic, À.... mà lại phải sá»a lại Ä‘á» cÆ°Æ¡ng thôi....
Tà i sản của phithienthanvu
Chữ ký của phithienthanvu
16-01-2009, 11:29 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Chương 28: Là m sao lung lạc?
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Sáng sớm ngà y hôm sau, huyện nha, trước giỠlà m việc.
Tống tri huyện đã thức dáºy rá»a ráy xong xuôi, Ä‘ang ngồi trên má»™t ghế thái sÆ° trÆ°á»›c cá»a sổ, tay nâng má»™t chung trà , khạt khạt má»™t cái cho thông cổ rồi từ từ thưởng thức.
Hôm qua phá được hai đại án, trong đó có má»™t trá»ng án liên quan đến chuyện mÆ°u phản, khiến Tống tri huyện cao hứng đến nổi trằn trá»c suốt đêm không ngủ, nhất má»±c mÆ¡ tưởng đến tÆ°Æ¡ng lai tốt đẹp. Là m ngÆ°á»i má»—i khi váºn đến, dù là thà nh tÆ°á»ng cao vút chắn ngang, cÅ©ng không thể cản được con Ä‘Æ°á»ng hoạnh lá»™.
Tống tri huyện là m quan ở Quảng Äức huyện nà y đã lâu năm rồi. Dân tình trong huyện Ä‘Æ¡n thuần chất phác, chÆ°a kiếm được món nà o ngon đáng để kiếm chác cả, do đó lòng lão chỉ mong má»™t ngà y nà o đó có thể thuyên chuyển đến má»™t nÆ¡i béo bở khác. Nếu nhÆ° có thà nh tÃch Æ°u tú, tháºm chà có thể được Lại bá»™ trá»±c tiếp thuyện chuyển đến chá»— tốt hÆ¡n, không cần tham gia những vụ tuyển chá»n ba năm má»™t lần nữa. Hai kiện án nà y là do má»™t tay lão lo toan, xem ra, chuyện thăng quan là không thể tránh khá»i rồi.
Uống nÆ°á»›c nhá»› ngÆ°á»i Ä‘Ã o giếng, ăn quả nhá»› kẻ trồng cây, Tống tri huyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không quên hai án kiện nà y của mình được phá nhÆ° thế nà o. Tên tiểu ngá»— tác ấy quả tháºt là ngÆ°á»i có phúc tÆ°á»›ng, hôm qua lão đã định tống cổ hắn ra khá»i cá»a, rất may là đã không là m nhÆ° thế.
Tối hôm qua sau khi thẩm vấn Hồ Tam xong, Kim sÆ° gia tìm gặp riêng Tống tri huyện, kiến nghị lão nhất định phải lung lạc cho được DÆ°Æ¡ng Thu Trì, nếu không sẽ ảnh hưởng lá»›n đến tiá»n trình tÆ°Æ¡ng lai. Tống tri huyện cÅ©ng tá»± có ý tưởng nà y, phi thÆ°á»ng tán đồng ý kiến của Kim sÆ° gia, nhÆ°ng vẫn chÆ°a nghÄ© ra cách nà o hay để lung lạc DÆ°Æ¡ng Thu Trì cả. Kim sÆ° gia còn chỉ ra má»™t chuyện, tuy nhá» nhÆ°ng nếu nhìn nháºn cho đúng, đối vá»›i Tống tri huyện mà nói, thì đó lại là chuyện không nhá» chút nà o. Chuyện nà y có liên quan đến lúc Tống tri huyện muốn thả Tạ quả phụ ngà y hôm qua.
Ãn kiện của Tạ quả phụ liên quan đến Kiến Văn đế, là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng thượng báºn lòng nhất. Cẩm y vệ nhất định sẽ không dá»… dà ng tin lá»i báo cáo từ má»™t phÃa của lão, nhất định phải Ä‘iá»u tra cho rõ rà ng má»i thứ. Má»™t khi tra ra, ngà y đó có rất nhiá»u ngÆ°á»i ở tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, bản thân lão rõ rà ng là đã tha cho Tạ quả phụ, rồi tên tiểu ngã tác nà y đã kịp thá»i ngăn lại, rồi chÃnh vì hắn phát hiện Ä‘iá»u ẩn bà bên trong má»›i có thể tìm được phong máºt tÃn nà y.
Chỉ Ä‘Æ¡n thuần chuyện muốn thả Tạ quả phụ ra mà xét, nếu nháºn định cho rõ rà ng, chỉ sợ lão chẳng có công mà còn có tá»™i. ÄÆ°Æ¡ng kim hoà ng thượng là má»™t kẻ lấy tâm ngoan thủ lạc là m chủ, tuyệt không dung cho quan lại của mình phạm bất cứ sai sót gì liên quan đến Kiến Văn đế. Chuyện lão muốn tha Tạ quả phụ mà bị bại lá»™, đến lúc đó, chỉ sợ cẩm y vệ sẽ trịnh trá»ng má»i lão lên “uống trà â€. Mà thủ Ä‘oạn của cẩm y vệ thì lão biết quá rõ rồi, đừng có nói là con ma con quan huyện thất phẩm tép cám nhÆ° lão, cho dù là hầu tÆ°á»›c vÆ°Æ¡ng hầu ở kinh thà nh thì số lượng chết hay chịu khổ trong tay cẩm y vệ đếm mãi không hết. Bá»n chúng muốn mà muốn cho lão chết, thì nhất định sẽ khiến cho lão còn thua con trùng hôi bị đạp nát nữa. Tất cả cÅ©ng tại ả Ä‘Ã n bà hÆ° há»ng đó quấy nhiá»…u, nên đầu óc lão má»›i mê mang nhÆ° thế!
Tống tri huyện cùng Kim sÆ° gia bà n mÆ°u tÃnh kế má»™t hồi, Ä‘á»u cảm thấy chuyện nà y nhất định phải lo trÆ°á»›c sao cho ổn thá»a, đến lúc đó má»i ngÆ°á»i khai cùng má»™t kiểu, cẩm y vệ nhất định sẽ không hay biết. Thủ hạ của lão thì dá»… đối phó rồi, chỉ còn tên tiểu ngá»— tác ấy là có Ä‘iểm phiá»n phức. Hôm qua lão còn nghe hắn còn chá»i thẳng lại sÆ° phụ, xem ra, ngÆ°á»i nà y không phải là dá»… dà ng bị thuần phục. Muốn bịt miệng hắn, nếu không khiến hắn tiếp tục là m việc cho mình, thì chỉ sợ mất công vô Ãch mà thôi.
Äể tìm được mấu chốt Ä‘á»™t phá, Tống tri huyện liá»n phân phó Cân ban trưởng tùy ngay trong đêm Ä‘i thám thÃnh gia cảnh của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Sau khi có được hồi báo, Tống tri huyện và Kim sÆ° gia lại hợp kế tìm biện pháp lần nữa.
Hiện giá», Tống tri huyện Ä‘ang trầm tÆ° suy nghÄ©, thì cô vợ năm tên Mị nÆ°Æ¡ng của lão tay cầm má»™t cái quạt gấm tròn uyển chuyển bÆ°á»›c đến bên cạnh lão, nghiêng ngÆ°á»i dá»±a và o ghế, dùng má»™t giá»ng nói thá» thẻ ngá»t nhÆ° Ä‘Æ°á»ng phèn há»i: "Lão gia của thiếp, vẫn còn cảm thấy tuyệt Æ°? Cao hứng cả đêm vẫn không đủ sao à ?" Dứt lá»i, liá»n dùng quạt tròn đánh nhẹ lên ngÆ°á»i Tống tri huyện (Chú: Theo quy định của luáºt pháp cổ, tiểu thiếp trong nhà không được phép gá»i chồng là phu quân, mà phải gá»i là lão gia. Tiếng gá»i "Phu quân" chỉ có vợ chÃnh thức (nguyên phối) má»›i được phép dùng).
Tống tri huyện thấy Mỵ nÆ°Æ¡ng ra đến, liá»n cÆ°á»i ha ha, kéo tay nà ng, bảo nà ng ngồi trên đùi mình.
Nà ng Mỵ nÆ°Æ¡ng nà y là tiểu thiếp thứ năm mà lão má»›i cÆ°á»›i, năm nay má»›i mÆ°á»i bảy tuổi, ngÆ°á»i thì nhá» mà gan thì to, không có mánh lá»›i ká»· xảo trong chăn gối nà o là không thà nh thạo, khiến ông lão đầu râu sáu chục tuá»—i nhÆ° Tống trị huyện nhanh chóng bị vắt cạn khô. NhÆ°ng chuyện nà y dù sao vẫn khiến Tống tri huyện cÅ©ng khoái chÃ, nhân sinh sống đến tuổi nà y thế mà còn có nhuệ khà nhÆ° váºy, không khá»i khiến lão cảm thấy rất tá»± hà o. Từ khi cÆ°á»›i được Mỵ nÆ°Æ¡ng, toà n bá»™ tinh thần của lão hầu nhÆ° đặt trên ngÆ°á»i tiểu yêu tinh nà y, phảng phất nhÆ° lão được quay vá» thá»i trai tráng váºy.
Tống tri huyện Ä‘Æ°a bà n tay phải khô quắc ra, vuốt nhẹ nhÅ© phòng cao vút của Mỵ nÆ°Æ¡ng. Mỵ nÆ°Æ¡ng lách ngÆ°á»i tránh né: "Lão gia ứ à ... đêm qua chà ng sá» suốt cả đêm rồi, vẫn chÆ°a sỠđủ hay sao?"
"Cục, cục cÆ°ng nhá» bé của ta Æ¡i, ta, ta là m sao mà sỠđủ được." Tống tri huyện rút tay vá», cÆ°á»i hÃp mắt.
Mỵ nÆ°Æ¡ng á»ng ẹo thân ngÆ°á»i ép tá»›i lần nữa. Tuổi nà ng tuy nhá», nhÆ°ng công phu "dục cầm cố túng" chuyên dùng đối phó vá»›i nam nhân (Má»™t trong ba mÆ°Æ¡i sáu chiêu trong binh pháp Tôn tá», có ý nghÄ©a vá» tha để bắt tháºt, lạt má»m buá»™c chặt.) thì nà ng đã sá» dụng đến mức lô há»a thuần thanh, thà nh thục lắm rồi. Nà ng cúi ngÆ°á»i xuống, má»™t ná»a thân dá»±a hẳn và o ngÆ°á»i Tống tri huyện, thá» thẻ há»i: "Lão gia, tên tiểu ngá»— tác kia lợi hại đến váºy sao?"
"Äúng váºy, má»™t ngà y phá liên, liên tiếp hai đại án, toà n là nhá» hắn." Tống tri huyện cảm thán, rồi vừa giống nhÆ° thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i Mỵ nÆ°Æ¡ng, lại nhÆ° vừa tá»± nói vá»›i chÃnh mình, "Là m sao ta có thể khiến, khiến hắn là m việc cho ta đây?"
Mị nÆ°Æ¡ng phe phẫy quạt há»i: "Váºy còn không ổn à ? Thưởng cho y thêm Ãt bạc nữa thì được chứ gì!"
Tống tri huyện lắc đầu: "Tên, tên tiểu ngỗ tác nà y không đơn giản, chỉ dựa và o bạc sợ, sợ vẫn chưa đủ."
Mỵ nÆ°Æ¡ng há»i: "Váºy nên là m thế nà o bây giá»?"
"Äừng có gấp," Tống tri huyện cÆ°á»i ha ha tiếp, "Lão gia ta tá»± nhiên có biện pháp."
Lúc nà y, bên ngoà i truyá»n và o ba tiếng mõ. Sau đó, từ ngoà i xa lại truyá»n đến những tiếng mõ giống nhÆ° váºy, Ä‘iá»u nà y biểu đạt đây chÃnh là lúc trưởng quan rá»i ná»™i nha ra công Ä‘Æ°á»ng là m việc, thông tri cho các nha môn thÆ° lại láºp tức nghênh tiếp.
Tống tri huyện đứng dáºy, chỉnh lại quan phục trÆ°á»›c tấm kÃnh bằng đồng, rồi bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Cân ban trưởng tùy đã đứng chá» sẵn ở cá»a, thấy lão gia bÆ°á»›c ra liá»n vá»™i vã cung thân thi lá»….
"Cha! Cha thức dáºy rồi!" Tống Vân Nhi giống nhÆ° tiểu yến tá» bay tá»›i bên cạnh Tống tri huyện, "Cha, con vá»›i mẹ Ä‘á»u khen món thịt hổ DÆ°Æ¡ng ngá»— tác mang đến tối qua, tháºt là tuyệt!"
Tối qua DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhá» Cao bằng khách sạn Ä‘em má»™t đùi hổ là m mấy món tháºt ngon mang đến nha môn, cả nhà Tống tri huyện cùng quây quần thưởng thức, tấm tắc khen.
"Cái đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, thịt, thịt hổ mà không ngon, thì, thì thịt gì má»›i ngon chứ a?" Tống tri huyện hiá»n từ nhìn con gái của mình. Mấy tiểu thiếp Ä‘á»u sinh con trai cho lão, duy chỉ có vợ chÃnh là sinh được má»™t cô con gái. Của hiếm là của quý, Tống trị huyện đặc biệt yêu thÆ°Æ¡ng cô con gái nà y, để lại bá»n con trai lại hết ở quê nhà , chỉ mang theo đứa con gái nà y cùng mình đến Quản Äức huyện nháºm chức.
Tống Vân Nhi từ nhỠđã được nuông chiá»u, lại cùng các ca ca đệ đệ ở chung má»™t chá»— chÆ¡i đùa ẩu đả từ nhá», nên tÃnh cách chẳng khác gì con trai.
"Cha, con Ä‘i tìm DÆ°Æ¡ng ngá»— tác chÆ¡i, được không?" Tống Vân Nhi là thiên kim của huyện thái lão gia của Quảng Äức huyện, ngà y thÆ°á»ng những ngÆ°á»i khác gặp nà ng Ä‘á»u phải cung cung kÃnh kÃnh. Hôm qua, khi gặp DÆ°Æ¡ng Thu Trì, hắn căn bản chẳng coi nà ng ra gì, nhÆ°ng ngược lại lại khiến cho Tống Vân Nhi vô cùng hứng thú. Äến khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì phá liên tiếp hai án, cà ng khiến cho Tống Vân Nhi khâm phục đến rạp đầu xuống đất. Ngà y hôm nay, má»›i vừa sáng đã xin cha cho Ä‘i tìm DÆ°Æ¡ng ngá»— tác chÆ¡i.
Tống tri huyện cÅ©ng Ä‘ang chuẩn bị cá» ngÆ°á»i Ä‘i gá»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì đến nha môn gặp mặt nói chuyện, chÃnh lúc Tống Vân Nhi muốn Ä‘i, bèn nói: "Äược a, cha Ä‘ang muốn gặp DÆ°Æ¡ng ngá»— tác, con đến kêu hắn đến đây, cha có chuyện nhá» hắn."
"Äược! Con thay cha Ä‘i gá»i hắn! NhÆ°ng mà , xong việc rồi thì cho con chÆ¡i vá»›i hắn nghe!"
"Nói gì thế!" Tống tri huyện cÆ°á»i nói, "Con, con là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng mà lại tìm má»™t nam nhân lá»›n tuổi chÆ¡i, có, có gì đáng chÆ¡i chứ?"
"Cha đừng quản! Dù gì thì con cÅ©ng muốn Ä‘i chÆ¡i má»™t chá»— vá»›i hắn! Äược không à ...!" Tống Vân Nhi giữ chặt tay Tống tri huyện, lắc lắc liên tục.
"Äược được được! Chỉ cần không có chuyện công, con, con cứ mặc tình tìm hắn chÆ¡i! Váºy, váºy được chÆ°a?"
"Dạ...!" Tống Vân Nhi cao hứng dạ một tiếng dà i, rồi như con chim nhỠphóng đi mất. ...
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô Bá»
18-01-2009, 03:00 AM
Äả Tá»± Cao Thủ
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: TP Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 1 tháng 3 tuần 4 ngà y
Thanks: 40
Thanked 187 Times in 25 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
ChÆ°Æ¡ng 29: Sâu ngủ máºp lÆ°á»i
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Tống tri huyện mang theo Cân ba trưởng tùy (trưởng tùy phụ trách tiếp đãi khách khứa) từ từ rá»i khá»i ná»™i nha.
Khu ná»™i nha nà y nằm ở phÃa bắc nha môn, là trụ sở của huyện thái lão gia, chia ra thà nh các sân chuyên môn và khu là m việc.
Cá»a ná»™i nha có Môn tá» trưởng tùy (trưởng tùy gác cá»a) đứng canh, khi nghe ba tiếng mõ vang lên, hắn biết lão gia sắp sá»a ra, nên đã Ä‘i ra khá»i cá»a, mở cá»a lá»›n của ná»™i nha, sau đó đứng bên cạnh cá»a cung thân đứng chá».
Tống tri huyện ra khá»i ná»™i nha, Ä‘i qua nhị Ä‘Æ°á»ng và đại Ä‘Æ°á»ng, đến Thiêm áp phòng (phòng là m việc của thÆ° lại, còn là nÆ¡i đóng dấu). Bá»n thÆ° lại nha dịch đã đứng trÆ°á»›c của phòng, thấy lão gia đến cùng cất tiếng chà o và thi lá»….
Tống tri huyện khoát tay Ä‘i và o, Kim sÆ° gia đã ở đó phê duyệt các báo cáo và cáo trạng thu được, Ä‘em các cáo trạng phù hợp cho việc láºp án để qua má»™t bên, chá» tri huyện lão gia đến phê và o.
-----o0o-----
Tống Vân Nhi gá»i gác cổng trÆ°á»›c nha môn dẫn mình đến nhà DÆ°Æ¡ng ngá»— tác. Tên gác cổng ấy kêu xe của nha môn chở Ä‘i. Hai ngÆ°á»i cùng ngồi trên xe ngá»±a, nhắm thẳng phÃa Tây thà nh mà tiến. Con lá»™ của khu bần dân rất hẹp, xe ngá»±a không thể nà o qua được. Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã nh phải cuốc bá»™, quanh Ä‘i quẩn lại cả má»™t hồi, cuối cùng rồi má»›i đến nhà DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Äứng trÆ°á»›c cá»a sân, Tống Vân Nhi lá»›n giá»ng gá»i: "Ê! DÆ°Æ¡ng ngá»— tác, dáºy chÆ°a? Cha ta gá»i ngÆ°Æ¡i đến nha môn kìa!"
Con Tiểu hắc cẩu nhảy ra từ cái ổ trong sân, chạy tá»›i trÆ°á»›c hà ng rà o, nhìn Tống Vân Nhi, biết hiện giá» cô gái nhá» nà y không còn là m khó mình nữa, liá»n cháºm rãi bÆ°á»›c và o trong, dùng chân trÆ°á»›c cà o cá»a, miệng ứ ứ và i tiếng, dÆ°á»ng nhÆ° thông tri cho chủ nhân có khách đến tìm.
Sáng nay khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì mở mắt ra thì trá»i đã sáng hẳn, phần má»n phÃa bên cạnh trống không, Phùng Tiểu Tuyết không biết đã dáºy từ khi nà o. DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i thất vá»ng, nhÆ°ng vẫn thoải mái vÆ°Æ¡n vai má»™t cái tháºt dà i.
Phùng Tiểu Tuyết nghe âm thanh đó, liá»n từ phòng ngoà i vén mà n cá»a tiến và o: "Phu quân, chà ng tỉnh rồi, thiếp nấu món ăn sáng cho chà ng rồi." DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghe thế, kéo má»n ngồi dáºy. Hắn vẫn còn chÆ°a tỉnh ngủ, nên gáºt gà gáºt gưỡng.
Trá»i sáng tá» rồi mà phu quân còn ra dạng nhÆ° thế, Phùng Tiểu Tuyết có chút thẹn thùa, không dám nhìn ngó thân hình của hắn, bÆ°á»›c lại trÆ°á»›c cái tủ đứng, mở cá»a lấy ra má»™t bá»™ quần áo khố mà u xanh xếp ngay ngắn, chỉnh tá» Ä‘em lại đặt ở đầu giÆ°á»ng rồi thÆ°a: "Y khố của chà ng để ở đây. Bá»™ hôm qua dÆ¡ lắm, để thiếp mang Ä‘i giặt."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhắm mắt gáºt đầu. Phùng Tiểu Tuyết cúi ngÆ°á»i ôm bá»™ quần áo của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, tay chợt đụng và o khẩu súng và băng đạn tối qua DÆ°Æ¡ng Thu Trì đặt trên ấy, liá»n cầm khẩu súng nặng trì trì lên há»i: "Phu quân, đây là cái gì váºy?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì mở mắt, thấy nà ng Ä‘ang cầm súng, mÅ©i súng chÄ©a và o đầu mình, lại còn hiếu kỳ nheo mắt nhìn ngắm và o đầu ruồi (chá»— ngắm bắn trên nòng súng) nữa chứ. Hắn giáºt mình đánh phắt má»™t cái, rất may là đạn không còn trên nòng, chốt an toà n vẫn còn khóa chặt. Hắn không dám hét lá»›n, sợ là m nà ng kinh sợ: "Tiểu Tuyết, đó là má»™t thứ ám khÃ, là váºt phòng thân của ta, mau để xuống Ä‘i."
Phùng Tiểu Tuyết nghe nói đó là ám khÃ, liá»n bá» súng lên đống y phục.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a tay vẫy vẫy ngoắc nà ng lại, Phùng Tiểu Tuyết bÆ°á»›c đến cạnh giÆ°á»ng ngồi xuống, giÆ°Æ¡ng đôi mắt to Ä‘en lay láy nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì kéo cổ nà ng xuống, hôn nhẹ lên môi, khiến Phùng Tiểu Tuyết hổ thẹn cúi đầu. Hắn nhá» nhẹ: "Tiểu Tuyết, thứ vừa rồi nà ng nhìn thấy là má»™t loại ám khà nguy hiểm phi thÆ°á»ng, sau nà y đừng có đụng và o, ta sợ nó sẽ là m hại đến nà ng."
Phùng Tiểu Tuyết ư nhẹ một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn Dương Thu Trì: "Tiểu Tuyết nhớ rồi."
Trong lúc nà y, ngoà i sân chợt truyá»n tá»›i tiếng gá»i của Tống Vân Nhi. Phùng Tiểu Tuyết đứng dáºy ôm má»› đồ dÆ¡ rá»i khá»i phòng.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì không nghe rõ ngÆ°á»i ngoà i đó gá»i gì, do vẫn còn chÆ°a tỉnh ngủ, nên nằm váºt xuống giÆ°á»ng tiếp tục ngủ nÆ°á»›ng.
Bên ngoà i chợt truyá»n và o âm thanh của Phùng Tiểu Tuyết: "Hai vị tìm phu quân của ta hả?"
"Phu quân của ngÆ°Æ¡i?" Tống Vân Nhi há»i.
"Äúng váºy, DÆ°Æ¡ng Ngá»— Tác là phu quân của ta."
"A...!" Tống Vân Nhi kéo dà i giá»ng, "Gác cá»a, ngÆ°Æ¡i báo cho ả biết ta là ai."
Tiếp đó, má»™t giá»ng nói của nam nhân truyá»n đến: “Vị nà y là thiên kim tiểu thÆ° của Quảng Äức huyện huyện thái lão gia của chúng ta."
"A!" Giá»ng Phùng Tiểu Tuyết hÆ¡i hoảng loạn, "Mẹ! Có quý khách đến nhà ta rồi!... Thỉnh hai vị mau và o nhà !"
Tiếng bước chân tiến và o trong sân, tiếp đến là thanh âm già nua của Dương mẫu: "Tiểu thư đến rồi, lão thân đây rất lấy là m hân hạnh."
"Không cần khách khÃ, DÆ°Æ¡ng ngá»— tác đâu?"
"Con tôi vẫn còn ngủ trong phòng."
"Giá» nà y là giá» nà o mà còn ngủ! Mau dáºy mau dáºy!"
Cá»a phòng bị ngÆ°á»i đẩy báºt ra, Tống Vân Nhi phóng và o: "Ai! Sâu máºp lÆ°á»i, còn không chịu dáºy!" Nói chÆ°a dứt lá»i đã tá»›i kéo má»n trên ngÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng Thu Trì ra.
"Ê ê! Cô là m gì váºy! NgÆ°á»i ta còn ngủ mà !" Nha đầu Ä‘iên nà y không lẽ chẳng biết nam nữ hữu biệt sao? DÆ°Æ¡ng Thu Trì vá»™i vã chá»™p giữ chặt má»n.
"Ngủ cái đầu bá»± của ngÆ°Æ¡i! Mau dáºy Ä‘i, cha ta kêu ngÆ°Æ¡i đến kìa, có chuyện!" Tống Vân Nhi vÆ°Æ¡n tay vá»— bẹp bẹp lên má»n.
"Äược được được! Váºy cô để ta dáºy đã!"
"Thì ngÆ°Æ¡i dáºy mặc ngÆ°Æ¡i chứ, ta có cản ngÆ°Æ¡i đâu?" Tống Vân Nhi còn ghé mông ngồi sát xuống giÆ°á»ng.
"Äại tiểu thÆ° à ! Cô là m váºy sao ta dáºy được?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhăn nhó, hạ giá»ng tiếp, "Ta đâu có mặc quần đâu!"
Tống Vân Nhi ngẩng ngÆ°á»i, sau đó mặt láºp tức Ä‘á» hồng, lè lưỡi đứng dáºy chạy ra khá»i phòng.
Phùng Tiểu Tuyết và DÆ°Æ¡ng mẫu má»i hai ngÆ°á»i ngồi xuống uống trà ở phòng ngoà i. Nhân cÆ¡ há»™i đó, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng báºt dáºy, mặc vá»™i y phục, giắt súng và o eo trên cái quần cụt Ä‘en mặc phÃa trong, băng đạn thì để trong túi áo, sau đó Ä‘i ra phòng ngoà i, nói vá»›i Tống Vân Nhi và tên gác cổng: "Tháºt xấu hổ, để hai ngÆ°á»i chá» lâu quá."
Mặt Tống Vân Nhi vẫn còn Ä‘á», quay đầu Ä‘i chá»— khác không thèm để ý DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Tên gác cổng ngược lại lại đứng lên khom ngÆ°á»i chấp tay thi lá»… vá»›i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Xin chà o DÆ°Æ¡ng gia!"
Ạ? Ta thà nh DÆ°Æ¡ng gia rồi sao? DÆ°Æ¡ng Thu Trì có chút bất ngá», láºp tức hoà n lá»…. Hắn không biết rằng ngà y hôm qua sau khi phá hai vụ đại án, Tống tri huyện đối vá»›i hắn tháºp phần coi trá»ng đã truyá»n Ä‘i khắp cả nha môn. Hiện giá», thiên kim của huyện thái lão gia lại Ä‘Ãch thân đến nhà hắn má»i thỉnh, có thể thấy thân pháºn của DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhất định sẽ nhanh chóng phát sinh biến hóa. Tên gác cổng nà y giá»i nhất là liệu gió chống thuyá»n, miệng xÆ°ng DÆ°Æ¡ng gia, nhÆ°ng kỳ tháºt thân pháºn chân chÃnh hiện giá» của DÆ°Æ¡ng Thu Trì chỉ là má»™t tên ngá»— tác tiểu há»c đồ, so vá»›i chữ "Gia" nà y vẫn còn má»™t khoảng cách xa ngút tầm mắt.
Phùng Tiểu Tuyết mang má»™t bồn nÆ°á»›c rá»a mặt ấm nóng đặt trên giá rá»a mặt, cạnh bồn gá»— nà y còn có treo má»™t cái khăn lau mặt sạch sẽ: "Phu quân, rá»a mặt Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì dụi dụi mắt, cÆ°á»i hì hì đáp: 'Ta vẫn còn chÆ°a đánh răng !"
Phùng Tiểu Tuyết chu má» hÆ°á»›ng vá» phÃa lò ông táo: "Äã chuẩn bị cho chà ng hết rồi, chá»— đó đó."
Bên cạnh lò ông táo là một cái tô sà nh, đổ hơn 2/3 nước sạch, trong nước còn có cắm một cà nh dương liễu.
"Vầy là m sao chải?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»i, không há» biết là Minh triá»u không có bà n chảy, "Ở nhà không có bà n chải đánh răng sao?"
Kỳ tháºt, ở thá»i của Minh triá»u đã có những Ä‘iếm phô chuyên môn chế tác và bán các bà n chải đánh răng nà y. Tuy nhiên, các bà n chảy lúc ấy Ä‘á»u dùng cán gá»— là m bà n, ở đầu có khoan hai cái lá»—, xá» và o đó má»™t dúm lông ngá»±a. Tháºt ra thì nguyên lý là m nó cÅ©ng rất giống vá»›i những bà n chải thá»i nay.
DÆ°Æ¡ng mẫu tiếp lá»i: "Tiá»n mua gạo còn không có, có tiá»n đâu mà mua mấy thứ đó a."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì há»i: "NhÆ°ng cà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u nà y là m sao mà chà răng đây?" Rồi hắn dùng tay là m dáng kiểu nhÆ° Ä‘ang Ä‘Ã o lá»—: "Chẳng lẻ dùng cà nh cây Ä‘Ã o Ä‘Ã o trong đây hả?"
Phùng Tiểu Tuyết phì cÆ°á»i lừ mắt bảo: "Sao chà ng ngay cả chà răng mà cÅ©ng quên nữa váºy?" Nói xong lấy cà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u trong chén lên, dùng răng cắn nát, lá»™ ra nhiá»u những sợi tÆ¡ nhá» nhá», rồi Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Äược rồi đó, dùng cái nà y mà chà ." Rồi nà ng bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, nói nhá» và o tai DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Phu quân, chá» khi chúng ta có tiá»n rồi, sẽ mua nó, được không?"
Dùng cà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u để đánh răng! Äó là chuyện DÆ°Æ¡ng Thu Trì chÆ°a bao giá» thá» qua. Hắn cầm chén nÆ°á»›c lên, Ä‘i ra ngoà i mép sân, phà cả ná»a ngà y má»›i mang cái miệng được coi là tÆ°Æ¡ng đối sạch Ä‘i và o nhà , để chén lên sà n bếp rồi Ä‘i rá»a mặt.
Chá» DÆ°Æ¡ng Thu Trì rá»a mặt xong, Phùng Tiểu Tuyết nói: "Phu quân, ăn sáng Ä‘i." Rồi nà ng quay sang hai vị khách, má»i: "Má»i nhị vị gặp bữa dùng má»™t chút ạ."
Tống Vân Nhi đã chá» "đại ca" sốt ruá»™t lắm rồi, không lý gì đến Phùng Tiểu Tuyết, đứng dáºy chá»™p lấy tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Äi thôi Ä‘i thôi! Ta chá» ngÆ°Æ¡i Ä‘i nãy giá», ngÆ°Æ¡i còn lò mò ở đó mà ăn vá»›i uống! Chá» má»™t lúc rồi ta má»i ngÆ°Æ¡i ăn cÅ©ng được mà !" Sau đó không cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì nói gì thêm, kéo hắn ra khá»i nhà .
DÆ°Æ¡ng Thu Trì biết vị thiên kim đại tiểu thÆ° nà y tì khà mạnh tợn, thân lại có võ công, hÆ¡n nữa có chuyện nên huyện thái lão gia má»›i kêu mình Ä‘i, sao có thể cháºm trá»… được. Do váºy, hắn vừa Ä‘i vừa nói lá»›n vá»›i DÆ°Æ¡ng mẫu và Phùng Tiểu Tuyết: "Mẹ, Tiểu Tuyết, hai ngÆ°á»i cứ ăn Ä‘i, con đến nha môn có chuyện."
Con Tiểu hắc cẩu đứng trong sân chợt kêu uông uông hai tiếng, lúc la lúc lắc bám sát theo chân Dương Thu Trì.
Tà i sản của Tà _Thần
Từ khóa được google tìm thấy
baychimchit choe thang , chuyen nap thiep ky , co dai trinh tham , co dai trinh tham i , doc nap thiep ki 4vn , doc nap thiep ky , doc truyen nap thiep ky1 , down nap thiep ky , ëèòåðàòóðà , ëîãè÷åñêèå , êîòòåäæ , êîðáèíà , ìàãàçèíû , ïàðàãðàô , ïåðâûé , ìàøèíû , íèêîëü , kim ki242 lauxanh , lauxanh.us nap thiep ky , llg.lauxanh.us , nao thiep ky i , nap kiem ky txt , nap kiep ky txt , nap thiêp ky 1 , nap thiep download full , nap thiep ki , nap thiep ki 1 , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 242 , nap thiep ki 4eu , nap thiep ki chuong 250 , nap thiep ki online , nap thiep ky , nap thiep ky 1 , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full , nap thiep ky 1.txt , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 307 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky c413 , nap thiep ky chuong 242 , nap thiep ky chuong 243 , nap thiep ky chuong 275 , nap thiep ky chuong 285 , nap thiep ky ful , nap thiep ky full , nap thiep ky full txt , nap thiep ky hoan thanh , nap thiep ky i full text , nap thiep ky iii txt , nap thiep ky moc dat , nap thiep ky moc dat 4vn , nap thiep ky txt , nạp thiêp ký , nạp thiêp ký 1 2 , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , nạp thiếp ký 242 , nạp thiếp ký online , nạp thiếp lý 1 , nhap thiep ky , òåíäåð , ôèíñêàÿ , ôèòíåñ , phim nap thieu ky , tieu thiep thu 101 , tong hop truyen txt , trinh tham txt , truyen nap thiep ki , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky 1 , truyen napthiepky , truyen txt trinh tham , ðàñïðîäàæà